Gia đình 4 người mất vì lật tàu ở Hạ Long: cả nhà đi du lịch mừng con đỗ đại học

Hà Nội News

Ngày 20/7, không khí tang thương bao trùm thôn Vĩnh Ninh, xã Đại Thanh, TP Hà Nội, nơi có gia đình 4 người thiệt mạng trong vụ lật tàu ở Vịnh Hạ Long. Nhìn di ảnh ông N.H.T. và vợ con trên ban thờ, những người đến chia buồn đều cảm thấy thắt lòng đau xót trước tai họa nghiệt ngã giáng xuống gia đình này trong chuyến du lịch định mệnh.

Ông N.H.T. (sinh năm 1973) làm lái xe; vợ ông là bà T.Ng. (sinh năm 1974) ở nhà nội trợ. Cuộc sống tuy không khá giả nhưng gia đình lúc nào cũng đầm ấm, hạnh phúc. Trong ba người con của họ, con gái cả T.H. (sinh năm 2002) mới tốt nghiệp đại học, đi làm chưa lâu; con trai thứ 2 là P. (sinh năm 2007) vừa tốt nghiệp THPT, còn con gái út A.T. tròn 8 tuổi.

Bà Ng. có bệnh ung thư nhưng thỉnh thoảng vẫn nhận vài việc lặt vặt để kiếm thêm thu nhập. Gia đình họ hiếm khi đi du lịch, không ngờ chuyến đi mừng con trai vào đại học lại thành thảm kịch, 5 người đi nhưng chỉ một người trở về…

(*) Nguồn: PV Minh Tuệ/VTC News


 

“Mác-ta! Mác-ta ơi! Chị băn khoăn lo lắng nhiều chuyện quá! (Lc 10:41)- Cha Vương

Ngày Chúa Nhật an lành với hết niềm tin tưởng vào sự quan phòng của Chúa nhé.

Cha Vương

CN: 20/7/2025

TIN MỪNG: Chúa đáp: “Mác-ta! Mác-ta ơi! Chị băn khoăn lo lắng nhiều chuyện quá! (Lc 10:41)

SUY NIỆM: Thực ra ở mức độ nhỏ, băn khoăn và có thể là những lực lượng tích cực trong tâm trí con người. Tuy nhiên, nghiên cứu cho thấy hầu hết chúng ta đều đều băn khoăn và quá mức, nhất là trong xã hội bất ổn ngày nay. Để làm dịu sự băn khoăn lo lắng, bạn hãy bắt chước cô Ma-ri-a đến ngồi bên Chúa. Trong giây phút thinh lặng dưới chân Chúa bạn chú tâm lắng nghe coi con tim mình đang lo lắng về điều gì. Tập trung vào giây phút hiện tại, những gì đang xảy ra bên trong và bên ngoài bạn ngay lúc này. Nếu được hãy viết ra để kiểm soát nỗi băn khoăn lo lắng đó. Cho phép bản thân lo lắng trong một khoảng thời gian nhất định rồi chủ động, xin Chúa giúp đỡ, điều chỉnh lại lối suy nghĩ của mình. Bạn hãy nhớ rằng băn khoăn lo lắng chỉ có ích khi nó tạo ra thay đổi nơi bạn, còn không thì nó chỉ mãi là suy nghĩ ám ảnh và làm cản trở công việc của bạn.

LẮNG NGHE: Anh em đừng lo lắng gì cả, nhưng trong mọi hoàn cảnh, anh em cứ đem lời cầu khẩn, van xin và tạ ơn, mà giãi bày trước mặt Thiên Chúa những điều anh em thỉnh nguyện. Và ​bình an của Thiên Chúa là bình an vượt lên trên mọi hiểu biết, sẽ giữ cho lòng trí anh em được kết hợp với Đức Ki-tô Giê-su. (Pl 4:6-7)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, những mối băn khoăn lo lắng quá độ trong lòng khiến con suy sụp, xin đổi mới tâm hồn con để hân hoan ca tụng Chúa trong mọi hoàn cảnh. 

THỰC HÀNH: Đọc 10 lần câu này: Lạy Chúa Giêsu, con phó thác chính mình con cho Chúa, xin hãy lo liệu mọi sự cho con! 

From: Do Dzung

*******************

Diệu Hiền – TRONG TÌNH CHÚA QUAN PHÒNG- Sáng tác: Phanxico

ĐỪNG GÁNH QUÁ KHỨ TRÊN VAI TUỔI GIÀ

Tu Le

Tuổi già là khoảng trời chiều lặng gió. Không còn những chuyến đi hăm hở, không còn những nông nổi muốn thay đổi cả cuộc đời. Người ta sống chậm lại, nghĩ nhiều hơn về những điều đã qua. Và chính lúc đó, những ký ức tưởng chừng đã khép, lại âm thầm hiện về như bóng nắng xế – không chói chang, nhưng dai dẳng.

Trong số đó, nỗi đau về một cuộc hôn nhân đổ vỡ thường là điều day dứt nhất. Ly hôn – hai chữ tưởng chỉ là một quyết định trong khoảnh khắc – nhưng thật ra có thể làm chông chênh cả phần đời còn lại. Đặc biệt là khi ta đã già, khi chẳng còn ai để trách móc ngoài chính bản thân mình.

Ngày trẻ, người ta chia tay vì không chịu nổi nhau. Nhưng khi tuổi đã cao, người ta lại chẳng thể chia lìa những hoài niệm. Những gì đã từng cố quên, lại bỗng chốc trở thành nỗi nhớ âm ỉ. Có người ngồi trầm ngâm bên chén trà nguội, tự hỏi: “Giá như ngày ấy mình bớt cố chấp”. Có người mỗi lần nhìn con cháu sum vầy, lại thở dài vì từng bắt chúng đi qua tuổi thơ với cha mẹ trong hai ngôi nhà khác nhau.

Con người có xu hướng tìm nguyên cớ để giãi bày nỗi đau. Nhưng nhiều khi, việc cứ mãi đi tìm kẻ có lỗi chỉ khiến mình sống thêm một kiếp đời thứ hai – trong giận hờn, trong trách móc, trong u sầu.

Có người tự trách mình, rằng ngày xưa quá nóng nảy, nói ra những lời không nên nói. Có người trách người cũ quá khắt khe, chẳng chịu hiểu, chẳng chịu nhường. Có người thậm chí oán trách cả con cái, cho rằng chính những bất đồng trong cách dạy dỗ, lo toan, kỳ vọng, đã khiến gia đình rạn vỡ.

Nhưng cuối cùng, tất cả những lời trách ấy cũng chẳng làm cuộc đời nhẹ đi. Chúng chỉ khiến buổi chiều của đời người thêm nặng nề, như gùi đá trên lưng người đã mỏi gối chồn chân.

Có một điều giản dị mà không dễ nhận ra: Ly hôn không phải là thất bại. Nó chỉ là một ngã rẽ – đôi khi cần thiết, đôi khi bất đắc dĩ. Nhưng nếu đã rẽ rồi, thì đừng đứng mãi ở đó để dõi theo con đường cũ, mà bỏ quên hoa cỏ đang mọc lên bên lối mới.

Người ta không cần ai bên cạnh mới gọi là bình yên. Chỉ cần trong lòng không còn oán hận, thì gối đơn cũng êm, giấc ngủ cũng sâu.

Và cũng đừng nghĩ rằng con cái không hiểu. Trẻ con ngày bé có thể không nói gì, nhưng khi đã lớn lên, trải qua những va vấp, chúng sẽ đủ đầy cảm thông. Chúng không cần cha mẹ sống cùng nhau nếu điều đó đồng nghĩa với giày vò. Chúng chỉ mong cha mẹ – dù đi hai con đường khác nhau – vẫn có thể sống nhẹ lòng, sống tử tế với chính mình và quá khứ.

Tha thứ không có nghĩa là chối bỏ những tổn thương đã từng. Tha thứ là đặt dấu chấm hết cho những đau khổ ta tự gây cho mình khi cứ ôm hoài một câu chuyện đã qua. Tha thứ là tự cho phép mình buông tay với nỗi giận, để tay còn đủ nhẹ mà cầm lấy những niềm vui nhỏ nhoi mỗi ngày – một bữa cơm tự nấu, một cành hoa bên cửa sổ, một lời hỏi thăm từ con cháu.

Tuổi già, thật ra là phần đời quý giá nhất – vì nó không còn là cuộc chạy đua, mà là lúc được sống chậm, sống sâu. Nhưng sống sâu không có nghĩa là lội ngược vào dĩ vãng. Sống sâu là biết ngắm lại đời mình như một người thợ lành nghề soi từng mối chỉ đã thêu lên tấm áo cuộc đời – thấy chỗ nào còn rách thì vá bằng lòng nhân hậu, thấy chỗ nào từng rối thì gỡ bằng sự bao dung.

Đừng bắt tuổi già phải gánh những muộn phiền lẽ ra nên để lại ở tuổi trẻ. Đừng dằn vặt mình bởi những điều không thể thay đổi. Mỗi người có thể đã đi sai một đoạn đường, nhưng đừng để sai lầm đó chi phối hết phần đời còn lại.

Ai trong chúng ta cũng có thể từng là một người chồng thất bại, một người vợ không trọn vẹn. Nhưng nếu biết nhận lỗi và buông bỏ, thì vẫn có thể là một ông bà nội, ông bà ngoại, một người cha, người mẹ nhân hậu – biết cười hiền, biết sống nhẹ, biết thương lấy chính mình và những người đã đi cùng mình một quãng đường.

Tuổi già không phải là để kết tội. Tuổi già là để khép lại đời người bằng một cái gật đầu: “Tôi đã sống, tôi đã thương, tôi đã học được cách buông bỏ.”

Chỉ khi ấy, ta mới thật sự sống trọn vẹn mùa thu cuối cùng – trong an yên.

#gotacoffee

#ngườiviếtgiữahaimiền


 

CÓ NHỮNG CHUYẾN ĐI KHÔNG TRỞ VỀ

Những câu chuyện Nhân Văn – Tu Le

Chúng ta vẫn thường nghĩ, biển là nơi thư giãn. Sóng là tiếng ru yên lành. Gió là lời thì thầm của trời đất với lòng người. Nhưng có những ngày, biển không hiền. Gió nổi giận. Sóng hóa thành những nhát dao lạnh ngắt, cuốn trôi đi cả một chuyến đi bình yên vừa mới bắt đầu.

Vụ lật tàu ở Quảng Ninh là một vết cứa sâu vào lòng người Việt. Không cần biết nạn nhân là ai, ở đâu, làm gì, bao nhiêu tuổi – chỉ cần biết đó là đồng bào mình, những người từng cười nói buổi sáng, mà chiều đã nằm im trong làn nước lạnh. Có cháu bé mười tuổi, sống sót thần kỳ nhờ nhớ lời dặn của bố. Câu kể của em đơn giản, mà khiến ai nghe cũng nghẹn nơi cổ họng. Rằng em từng bị sóng đánh dội vào boong tàu, rồi phải trèo vào khoang động cơ, nấp trong đó cho đến khi nghe thấy tiếng người. Bố em dặn phải giữ nhịp thở đều, bám vào vật nổi. Em còn sống, nhờ trí nhớ. Nhưng bố mẹ em thì vẫn chưa rõ ra sao. Những lời dặn dò có thể cứu người. Nhưng cũng có thể là lời cuối cùng ta nghe từ người thân.

Có ba người đàn ông ôm lấy một chiếc ghế gỗ, vật lộn với sóng biển hơn ba tiếng đồng hồ trong đêm lạnh. Họ đã chứng kiến một người bạn đồng hành không trụ nổi, buông tay chìm vào biển sâu. Đó là khoảnh khắc không ai muốn lặp lại trong đời. Một chiếc ghế – thứ tầm thường giữa cuộc sống thường nhật – đã trở thành cứu cánh sinh tử trong giây phút tận cùng. Để sống sót, không chỉ cần sức khỏe, mà còn cần nghị lực, cần niềm tin vào một điều gì đó lớn hơn nỗi sợ. Họ đã sống, vì vẫn còn người chờ họ trở về.

Có người mẹ, một mình bơi vào tàu nhiều lần để cứu người. Giữa đêm tối, gió lớn và nước lạnh, chị vẫn cố gắng lặn ngụp tìm chồng và hai đứa con nhỏ. Khi không tìm thấy, chị lại bơi ngược ra, gào lên cầu cứu. Bởi vì chị nghĩ: nếu không thể mang con về, thì ít nhất phải cứu được ai đó. Một người phụ nữ bình thường, bỗng trở thành mạnh mẽ hơn bao giờ hết, chỉ vì hai chữ “gia đình”. Nỗi đau không làm chị gục ngã, mà biến chị thành chiếc phao cứu sinh cho người khác. Trong tận cùng bi kịch, tình thân vẫn là thứ ánh sáng không gì dập tắt được.

Ta đọc những câu chuyện ấy, không phải chỉ để buồn hay thương cảm. Mà để nhắc mình sống khác đi. Nhắc mình biết ơn nhiều hơn. Nhắc mình đừng vội cáu giận khi người thân nhắn tin trễ, khi con cái lỡ làm rơi bát cơm, khi vợ chồng lỡ lời trong bữa ăn. Có thể ngày mai, ta sẽ không còn cơ hội để xin lỗi. Cũng có thể, ta sẽ không còn cơ hội để nói câu yêu thương.

Cuộc sống này luôn ẩn chứa những bất ngờ – có khi là một cơn gió nổi lên bất chợt, một con sóng tràn qua boong tàu, một chiếc cầu sập, một vết nứt trong lòng đất, một biến cố tưởng chừng không thể xảy ra. Và thế là, một cuộc đời yên ổn bỗng chốc hóa tan hoang. Không ai có thể ngờ, chuyến đi ngắn ngủi trên vịnh Hạ Long lại trở thành chuyến đi cuối cùng của nhiều người. Một tấm ảnh kỷ niệm chưa kịp chụp. Một bữa cơm hẹn chiều chưa kịp ăn. Một cái ôm buổi sáng chưa kịp trao.

Chúng ta vẫn sống, vẫn ăn, vẫn ngủ, vẫn tranh cãi vì những chuyện vụn vặt. Nhưng sau một biến cố, mới nhận ra: sống là một điều mong manh. Sự sống không tự nhiên mà có, và cũng không hứa hẹn sẽ kéo dài. Bởi thế, hãy sống tử tế với nhau hơn một chút. Hãy bao dung hơn. Đừng để đến khi mất rồi mới thấy hối hận vì chưa đủ tốt với người mình thương.

Đêm qua có người đã vĩnh viễn nằm lại dưới đáy nước lạnh. Có người vừa sống sót trở về, đôi mắt chưa hết hoảng loạn. Và có người mãi mãi không còn được nghe tiếng gọi “mẹ ơi”, “bố ơi” như hôm qua nữa. Ta, những người đang sống, hãy thắp lên một nén lòng – không chỉ để tưởng niệm, mà để sống sâu sắc hơn, nhân hậu hơn, biết ơn hơn mỗi ngày còn được trở về nhà, thấy ánh đèn bếp còn sáng, thấy tiếng con trẻ còn vang trong sân nhỏ.

Sống là một phép màu. Và trở về – đôi khi là đặc ân không dành cho tất cả.

Vậy nên, nếu hôm nay còn có thể gọi điện cho mẹ, hãy gọi. Nếu còn có thể nắm tay con, hãy nắm. Nếu còn có thể tha thứ, hãy tha thứ. Đừng đợi đến lúc sóng lớn ập tới, mới tiếc những điều chưa kịp nói.

Đêm lạnh lắm. Cầu mong mọi người đều được về nhà. Cầu cho những chuyến đi, dù muộn, vẫn có ngày trở lại trong vòng tay yêu thương. Và cầu cho biển – sẽ hiền trở lại.

#NgườiViếtGiữaHaiMiền


 

Thời đại của TV đã suy thoái nhường chỗ cho Youtube

AI Copilot tổng hợp

Sự Suy Thoái của Truyền Hình Truyền Thống trong Kỷ Nguyên Nội Dung Trực Tuyến

AI Chat GPT (Copilot) phân tích vì sao các chương trình TV truyền thống, tiêu biểu là chương trình khuya (Latenight Show), đang mất dần khán giả vào tay YouTube và các nền tảng số khác.

Năm 2024, YouTube đạt khoảng 36,1 tỷ USD doanh thu quảng cáo, tăng từ 31,5 tỷ USD năm trước. Dự báo đến năm 2030, con số này có thể đạt 64,2 tỷ USD

Hãy so sánh với doanh thu quảng cáo của các hãng truyền hình lớn, Theo dữ liệu từ năm 2024, Fox News Channel dẫn đầu với 1,2 tỷ đô la, giảm 6% so với cùng kỳ năm ngoái. CNN đứng thứ hai với 782 triệu đô la, giảm 1,3%, trong khi MSNBC tăng 6% lên 379 triệu đô la, và NewsNation tăng 40% lên 151 triệu đô la.

Như vậy, YouTube đã vượt xa từng hãng truyền hình lớn về doanh thu quảng cáo, và thậm chí còn lớn hơn tổng doanh thu của tất cả các hãng truyền hình cộng lại.

Tại Sao Niềm Tin Vào Truyền Thông Truyền Thống Suy Giảm Trong Khi Blogger và Streamer Ngày Càng Được Tin Tưởng

Sự mất niềm tin vào các kênh truyền thông lớn đã gia tăng trong nhiều năm và không chỉ là một xu hướng theo tuổi tác—mà là sự thay đổi trong cách công chúng nhìn nhận sự minh bạch, độ tin cậy và mối liên kết cá nhân với nguồn thông tin.

1. Truyền Thông Truyền Thống Bị Cho Là Thiếu Minh Bạch và Thiên Vị

  • Nhiều khán giả cho rằng các hãng truyền hình lớn bị ảnh hưởng bởi lợi ích chính trị hoặc doanh nghiệp. Việc đưa tin thiếu minh bạch, và khi sai sót xảy ra, việc đính chính thường chậm trễ hoặc ít được chú ý.
  • Theo khảo sát của Gallup, chỉ khoảng 31% người Mỹ nói rằng họ “hoàn toàn” hoặc “tương đối” tin tưởng truyền thông truyền thống—mức thấp nhất trong hơn 50 năm.

Editorial Cartoon: Manipulating the Media - The Columbian

2. Blogger và Streamer Tạo Mối Quan Hệ Cá Nhân Với Khán Giả

  • Người sáng tạo nội dung độc lập thường tương tác trực tiếp với người xem qua bình luận, livestream và mạng xã hội. Họ thường công khai quan điểm cá nhân, paradoxically làm cho họ trở nên đáng tin hơn trong mắt khán giả. Hình ảnh “thật”, không qua chỉnh sửa kỹ thuật đã tạo nên cảm giác gần gũi và thân thiện.

3. Tường Thuật Thực Tế, Nhanh Chóng và Không Qua Kiểm Duyệt

  • Trong các sự kiện lớn như biểu tình, phiên tòa, hoặc biến động chính trị, những livestream từ hiện trường của streamer đôi khi còn nhanh và chân thực hơn tin tức truyền thống. Các nền tảng như YouTube và TikTok cho phép người dùng tự quay và chia sẻ ngay từ điện thoại—khiến thông tin trở nên sống động và cá nhân hơn.

Joe Rogan Vs. Fake News, CNN - #TFNOriginal - YouTube

4. Người Trẻ Ưa Thích Tin Tức Từ Người Sáng Tạo

  • Gen Z và Millennials có xu hướng lấy thông tin từ YouTuber và influencer hơn là từ báo in hay TV. Theo Pew Research, 60% thanh thiếu niên khi xem tin tức qua YouTube thì chọn nội dung từ cá nhân, không phải từ tổ chức báo chí chính thống. Các streamer giải thích thông tin phức tạp bằng cách dễ hiểu, sử dụng hình ảnh, kể chuyện hoặc thậm chí hài hước.

5. Tính Minh Bạch và Phản Hồi Nhanh Từ Cộng Đồng

  • Blogger và streamer có hệ thống phản hồi tức thời—nếu họ nói sai, người xem sẽ phát hiện và bình luận ngay. Trong khi đó, truyền thông truyền thống thường chậm trễ phản hồi và đôi khi mang vẻ phòng thủ hoặc thiếu rõ ràng. 

Sự Thay Đổi Niềm Tin Gắn Với Việc Kiểm Soát

Người tiêu dùng ngày nay muốn tự lựa chọn ai là người cung cấp thông tin, khi nào, và như thế nào. Blogger và streamer cung cấp sự tự do đó, trong khi truyền hình truyền thống vẫn duy trì kiểu trình bày cố định và tông giọng khuôn mẫu.

The Pension Rage may not reach Central Asia but Woke Culture might ...

CNN và Washington Post đang chịu sự giám sát và chỉ trích

  • CNN được tin bởi 48%, nhưng cũng bị 37% người xem công khai tỏ ra rằng họ không tin tưởng vào các bản tin của CNN, điều này cho thấy mức độ phân cực mạnh. Washington Post có tỷ lệ tương tự: 46% tin, nhưng 31% không tin.
  • Cả hai đã trải qua thay đổi lãnh đạo, chỉnh sửa nội dung và tái cơ cấu đội ngũ sau khi bị chỉ trích về thành kiến và lượng khán giả suy giảm. Hiện nay, CNN đã có thông tin khách quan hơn và đang quay về dạng nguyên thủy của người sáng lập vốn có chủ trương cố gắng thông tin thuần túy, có kiểm chứng khách quan và độc lập với mọi khuynh hướng chính trị.
  • Phải chăng cuộc “Cách Mạng Thông Tin” đang nổ ra bên cạnh “Cách Mạng Kỹ Thuật Số”.

 

Lật tàu du lịch ở vịnh Hạ Long, vớt 29 thi thể, nhiều người mất tích

Ba’o Nguoi – Viet

July 19, 2025

QUẢNG NINH, Việt Nam (NV) – Nhà chức trách xác nhận, đến 9 giờ 30 phút tối 19 Tháng Bảy vớt được 29 thi thể trong vụ tàu du lịch Wonder Sea bị lật úp tại vịnh Hạ Long, tỉnh Quảng Ninh, 11 người được cứu sống, trong lúc nhiều người mất tích, theo báo Tuổi Trẻ.

Vụ lật tàu xảy ra trong lúc bão Wipha vào Biển Đông hôm 19 Tháng Bảy, gây mưa lớn ở nhiều tỉnh, thành khu vực Đông Bắc Bộ của Việt Nam.

Tàu du lịch Wonder Sea bị lật úp tại vịnh Hạ Long. (Hình: Xuân Hoa/VNExpress)

Theo báo VNExpress, tàu Wonder Sea (tên khác là Vịnh Xanh 58) chở 48 du khách và năm thuyền viên, chạy theo hành trình thăm viếng vịnh Hạ Long.

Đa số du khách từ Hà Nội đến, đi theo nhóm gia đình, trong đó có hơn 20 trẻ em.

Khi đến giữa hòn Gà Chọi và núi Bài Thơ, cách đất liền khoảng 3 hải lý, chiếc tàu bỗng nhiên bị dông gió xô nghiêng và lật lúc 1 giờ 45 phút trưa cùng ngày.

Nhà chức trách tỉnh Quảng Ninh huy động lực lượng công an, biên phòng, hải quân, cảng vụ cùng nhiều tàu cứu hộ tham gia cứu hộ nạn nhân tàu Wonder Sea.

Lực lượng cứu hộ chia làm nhiều nhóm. Một nhóm người nhái nhảy xuống biển, lần mò vào khoang tàu lật.

Một nhóm dùng phương tiện dò tìm tung tích nạn nhân.

Việc cứu hộ diễn ra từ chiều đến đêm 19 Tháng Bảy gặp nhiều trở ngại do mưa nặng hạt, tầm nhìn trên biển hạn chế.

Một sà lan cẩu được điều đến hiện trường để cẩu chiếc tàu lên và lật ngược lại. Tuy nhiên, các thợ lặn chưa thể luồn dây quanh tàu do nước chảy mạnh và chiếc tàu quá nặng.

Lực lượng cứu hộ tại hiện trường. (Hình: Tiền Phong)

Có 11 người (khác với thông tin ban đầu là 12 người) may mắn được cứu nhưng bị thương, được đưa vào bệnh viện Bãi Cháy và bệnh viện Đa Khoa Quảng Ninh.

Trong số này, một bé trai 14 tuổi sống sót sau 4 giờ bị mắc kẹt trong khoang tàu chìm, trước khi được lực lượng cứu hộ phá cửa sổ và đưa lên xuồng cứu hộ.

Ông Bùi Công Hoan, chi hội phó Chi Hội Tàu Du Lịch Hạ Long, cho biết: “Dù tàu lật, khoang khách khóa kín nhưng vẫn còn một khoảng hở khoảng 50-60 cm, đủ cho oxy vào nên đứa bé vẫn sống.”

Việc cứu hộ diễn ra trong đêm 19 Tháng Bảy gặp nhiều trở ngại do mưa nặng hạt, tầm nhìn hạn chế. (Hình: Tuổi Trẻ)

Cũng theo báo VNExpress, trước khi vụ lật tàu xảy ra, bầu trời ở tỉnh Quảng Ninh chuyển từ nắng gắt sang âm u và dần tối đen.

Từ buổi trưa, dông gió nổi lên, mưa đá trút xuống. Những hạt đá to bằng đầu ngón chân, kèm mưa xối xả và sấm sét liên hồi.

Thậm chí sét đánh vào một ngọn núi đá ở vịnh Hạ Long, gây cháy ở đỉnh. (N.H.K) [qd]


 

CẢ HAI – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Cô Matta đón Chúa Giêsu vào nhà”; “Cô Maria đã chọn phần tốt nhất”.

“Tình yêu không chỉ ngồi dưới chân Chúa, nhưng còn rửa chân cho người khác!” – Timothy Keller.

Kính thưa Anh Chị em,

Tin Mừng hôm nay cho biết, Matta không hề chọn sai, nhưng Maria đã chọn phần tốt nhất. ‘Cả hai’ đều được Chúa đón nhận – chỉ cần xếp lại đúng thứ tự!

Matta mong muốn thể hiện lòng tôn kính và tình cảm đối với Chúa Giêsu đến mức có thể; tuy nhiên, mong muốn của cô đã trở thành trọng tâm đến nỗi cô rời xa Ngài. Cũng thế, chúng ta có thể quá bận rộn với công việc tông đồ đến nỗi bỏ bê cầu nguyện, hoặc bỏ lỡ tất cả. Chúa Giêsu muốn những gì chúng ta làm nên xuất phát từ tình yêu dành cho Ngài và những gì Ngài yêu cầu. Phục vụ bàn ăn là quan trọng, nhưng chỉ sau khi đã ngồi dưới chân Chúa. “Chiêm niệm mà không hành động là ảo tưởng. Hành động mà không chiêm niệm là vô hồn!” – Thomas Merton. “Lạy Chúa, con đang bận rộn với điều gì đến mức khiến con rời xa Chúa? Điều gì cản trở con lắng nghe Ngài trong cầu nguyện?”.

Với Maria, điều quan trọng nhất là được ngồi dưới chân Chúa Giêsu để hiểu biết Ngài hơn và được Ngài ‘đào tạo nên môn đệ’. Chiêm niệm và chia sẻ hoa trái của chiêm niệm – ‘cả hai’ – luôn đi với nhau. Bạn không thể chỉ hài lòng với những nỗ lực thánh hoá bản thân; bạn còn được kêu gọi ra đi để thánh hoá người khác. “Chiêm niệm đích thực luôn dẫn tới truyền giáo. Không ai có thể nhìn thấy ánh sáng mà lại không trở thành người mang ánh sáng!” – Von Balthasar.

“Một Kitô hữu không thể là một người tu tâm tích đức khép kín. Nếu bạn thực sự gặp Chúa, bạn sẽ cảm thấy một sức thúc đẩy không cưỡng lại được là phải đi ra, để chia sẻ điều mình đã sống!” – Phanxicô. Ở đây, Đức Thánh Cha cảnh báo một nguy cơ phổ biến: đó là khuynh hướng ‘co rút’ vào nội tâm, chỉ tìm sự bình an và thánh thiện cho bản thân mà quên rằng Kitô giáo là một tôn giáo truyền giáo. Tâm hồn khép kín, dù mang dáng vẻ đạo đức vẫn có thể trở nên tự mãn, cứng cỏi và đánh mất sức sống Tin Mừng. Sự thánh thiện đích thực không dẫn đến cô lập, nhưng luôn mở ra để đón nhận và trao ban.

Anh Chị em,

Là Kitô hữu, chúng ta được kêu gọi chu toàn ‘cả hai’ – truyền giáo và chiêm niệm. Vì thế, điều thiết yếu là cuộc sống của chúng ta phải dựa trên Thánh Kinh, giáo huấn của Hội Thánh và cầu nguyện. Một điều thiết yếu khác là sống sứ mệnh của Bí tích Rửa Tội, “Đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ!”. Chúng ta không chỉ giúp người khác gặp gỡ Chúa và nhận biết tình yêu Ngài; nhưng còn giúp họ nhận ra lời kêu gọi ‘của chính họ’ để chạm đến người khác bằng sứ điệp Phúc Âm với tư cách là môn đệ. Gặp gỡ Chúa không chỉ là đích đến; đó là khởi đầu cho một hành trình rao giảng. “Truyền giáo không phải là tuyển mộ tín đồ. Đó là đánh thức nơi người khác niềm vui bạn đã tìm được, và giúp họ trở thành người mang ánh sáng ấy đến cho thế giới!” – Robert Barron.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, đừng để con ‘chòng chành’ trong việc cầu nguyện và tông đồ. Cho con biết không chỉ ngồi dưới chân Chúa, nhưng còn đứng dậy rửa chân cho người khác!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

****************************************************

LỜI CHÚA CHÚA NHẬT XVI THƯỜNG NIÊN, NĂM C

Cô Mác-ta đón Đức Giê-su vào nhà. Cô Ma-ri-a đã chọn phần tốt nhất.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.    Lc 10,38-42    

38 Khi ấy, Đức Giê-su vào một làng kia. Có một người phụ nữ tên là Mác-ta đón Người vào nhà. 39 Cô có người em gái tên là Ma-ri-a. Cô này cứ ngồi bên chân Chúa mà nghe lời Người dạy. 40 Còn cô Mác-ta thì tất bật lo việc phục vụ. Cô tiến lại mà nói : “Thưa Thầy, em con để mình con phục vụ, mà Thầy không để ý tới sao ? Xin Thầy bảo nó giúp con một tay !” 41 Chúa đáp : “Mác-ta ! Mác-ta ơi ! Chị băn khoăn lo lắng nhiều chuyện quá ! 42 Chỉ có một chuyện cần thiết mà thôi. Ma-ri-a đã chọn phần tốt nhất, và sẽ không bị lấy đi.”


 

CỨU ĐƯỢC 11 NGƯỜI, VỚT 28 THI THỂ TRONG VỤ LẬT TÀU DU LỊCH

BBC News Tiếng Việt 

Tàu du lịch Wonder Sea chở 53 người đã bị lật úp trên Vịnh Hạ Long vào chiều 19/7.

Nguyên nhân ban đầu được xác định do giông lốc.

Tính tới tối 19/7, Hải quân, Bộ đội Biên phòng và các lực lượng chức năng tại Quảng Ninh đã cứu được 11 người, vớt được 28 thi thể.

Theo thông tin từ cơ quan chức năng, trong khi đang tham quan Vịnh Hạ Long, tàu Wonder Sea chở 48 du khách và 5 thuyền viên đã bị lật do giông lốc lúc khoảng 13 giờ 30.

Vị trí lật tàu ở trên vùng biển giữa hòn Gà Chọi và núi Bài Thơ, cách đất liền khoảng 3 hải lý.

#BBCTiengViet

Ảnh: Biên phòng Quảng Ninh


 

SUY THẬN ĐANG DẦN TRẺ HÓA, NGƯỜI TRẺ CHẠY THẬN NGÀY CÀNG NHIỀU

 Y Tế 24H

412 bệnh nhân đang chạy thận tại Bệnh viện Quân y 120, tỉ lệ người trẻ (dưới 45 tuổi) chiếm hơn 30%, tỉ lệ này gấp ba lần so với khoảng 10 năm trước.

Theo thống kê của khoa thận lọc máu Bệnh viện Quân y 120, 6 tháng đầu năm 2025, trong 412 bệnh nhân đang điều trị tại trung tâm lọc máu hiện nay đến từ các tỉnh miền Tây thì bệnh nhân dưới 45 tuổi là 144 người, chiếm tỉ lệ 30% (tỉ lệ này năm 2015 là 10%, năm 2020 là 16%). Trong đó bệnh nhân trẻ nhất mới 17 tuổi, nhưng đã chạy thận 7 năm.

Bác sĩ cho biết nguyên nhân chính gây nên tình trạng suy thận ngày càng nhiều, nhất là giới trẻ ở khu vực miền Tây hiện nay là do dùng thuốc không đúng chỉ định, dùng thuốc nam, thuốc bắc, thực phẩm chức năng.

Một số người trưởng thành mắc bệnh thận thường do tăng huyết áp, bệnh cầu thận, thận đa nang, thận đơn độc, các bệnh như sỏi thận. Còn những bệnh nhân lớn tuổi thường do đái tháo đường, tăng huyết áp…

Để giảm các nguy cơ mắc bệnh thận, bác sĩ khuyến cáo: Nếu do bệnh nền thì kiểm soát điều trị bệnh nền tốt (như tăng huyết áp, đái tháo đường…), còn nếu do uống thuốc không đúng thì tránh uống thuốc nam, bắc, thực phẩm chức năng. Đặc biệt nên kiểm tra sức khỏe định kỳ hằng năm để kiểm soát sức khỏe và điều trị bệnh kịp thời.

Theo báo Tuổi Trẻ


 

ÔNG NGUYỄN XUÂN PHÚC, VÕ VĂN THƯỞNG, VƯƠNG ĐÌNH HUỆ BỊ CÁCH TẤT CẢ CHỨC VỤ TRONG ĐẢNG

ÔNG NGUYỄN XUÂN PHÚC, VÕ VĂN THƯỞNG, VƯƠNG ĐÌNH HUỆ BỊ CÁCH TẤT CẢ CHỨC VỤ TRONG ĐẢNG Ban Chấp hành Trung ương Đảng đã quyết định thi hành kỷ luật bằng hình thức cách tất cả các chức vụ trong Đảng đối với cựu Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc, Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng, cựu Chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ và ông Lê Minh Khái. Thông cáo chiều 19/7 của Văn phòng Trung ương Đảng cho biết Ban chấp hành Trung ương cũng khai trừ khỏi Đảng đối với cựu Bộ trưởng Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến; đồng ý để ông Đỗ Đức Duy thôi ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa 13 và ông Võ Chí Công thôi ủy viên dự khuyết Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa 13. VGP/BBC #BBCNewsTiengViet #VoVanThuong #NguyenXuanPhuc #VuongDinhHue
‘LÃNH ĐẠO CAO NHẤT CŨNG KHÔNG PHẢI NGOẠI LỆ’
Hai cựu Chủ tịch nước là Nguyễn Xuân Phúc, Võ Văn Thưởng, và cựu Chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ đã bị kỷ luật cách tất cả chức vụ trong Đảng khi Ban chấp hành trung ương Đảng bế mạc hội nghị trung ương 12 diễn ra hôm 19/7 tại Hà Nội.May be an image of 1 person and text that says 'Giáo sư Carl Thayer Đại học New South Wales, Úc Nhà quan sát chính trị Việt Nam lâu năm Việc bị cách hết tất cả chức vụ mang tính biểu tượng nh nhiều hơn vì sự nghiệp chính trị của các ông Phúc, Thưởng, Huệ về cơ bản đã chấm dứt khi các ông rời chính trường từ trước. B C NEWS TIẾNG VIỆT'
Bình luận về diễn biến mới nhất này, nhà quan sát Việt Nam lâu năm Carl Thayer, giáo sư danh dự từ Đại học New South Wales, Úc nói với BBC rằng đây là một bước đi rất quyết liệt và mở rộng trách nhiệm của cố Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng vì ông Tô Lâm thực hiện việc kỷ luật mạnh tay hơn với những người vốn đã bị xử lý dưới thời ông Trọng.
“Có lẽ Tổng Bí thư Tô Lâm cho rằng việc để các lãnh đạo được rút lui trong danh dự phải là một hình thức kỷ luật và điều đó là chưa đủ để thực thi kỷ luật Đảng. Khi Trung ương họp để chuẩn bị công tác cho Đại hội 14, việc kỷ luật ba lãnh đạo từng trong Tứ Trụ là thông điệp rõ ràng về một tiêu chuẩn mới với các đảng viên vi phạm, ngay cả những lãnh đạo cao nhất cũng không là ngoại lệ”.
Giáo sư Thayer phân tích thêm rằng việc bị cách hết tất cả chức vụ mang tính biểu tượng nhiều hơn vì sự nghiệp chính trị của các ông Phúc, Thưởng, Huệ về cơ bản đã chấm dứt khi các ông rời chính trường vào năm 2024.
“Tôi nghĩ rằng điều này đã thiết lập nên một chuẩn mực mới, làm cho điều đó trở thành bình thường. Nói cách khác, bất cứ ai muốn thách thức ông Tô Lâm hoặc ban lãnh đạo mới thì trước hết cần xem bản thân có vấn đề không đã.”

CẢM THỨC GIÁO HỘI – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Đức Giêsu lánh khỏi nơi đó”.

“Cảm thức Giáo Hội không phải là thái độ bênh vực mù quáng, nhưng là sự khiêm nhường biết chịu đau với Giáo Hội, mà không rời bỏ thuyền, ngay cả khi thuyền chao đảo vì những người chèo lái!” – Christoph Schönborn.

Kính thưa Anh Chị em,

Tin Mừng hôm nay mở đầu với những lời thật đáng buồn và đáng xấu hổ, “Nhóm Pharisêu ra khỏi hội đường, bàn bạc để tìm cách giết Đức Giêsu”. Thế nhưng, phản ứng của Ngài thật hiền hoà. Cả chúng ta, trước một vài sự kiện đáng buồn và đáng xấu hổ của Giáo Hội, Chúa muốn chúng ta có một ‘cảm thức thánh’ – ‘cảm thức Giáo Hội!’.

Trước hết, về việc “giết Chúa” – một điều không thể chấp nhận! Ở đây, các lãnh đạo tôn giáo đã chủ mưu giết Đấng Cứu Độ Thế Giới. Thật đáng tiếc! Nhưng điều đó không có nghĩa là chúng ta cần phải rơi vào tức giận, tuyệt vọng hay nảy sinh thù ghét; tốt hơn, như Chúa Giêsu, mặc lấy một cảm thức thánh – nghĩa là, yêu thương hơn, hiền lành hơn, biến ‘nỗi buồn thánh’ thành một lời kêu gọi thức tỉnh. Ngày nay, người ta vẫn tiếp tục giết Chúa, ‘giết Giáo Hội’ theo nhiều cách; và đôi khi, việc ‘giết chóc’ này có thể đến từ nhiều phía, kể cả nơi các nhà lãnh đạo Giáo Hội. Trước những sự kiện như thế, bạn chớ dao động, hãy bình tĩnh, nhưng hiền lành, cầu nguyện, xây dựng hiệp nhất hết sức có thể; và khi bất lực, nếu cần – như Chúa Giêsu – “lánh khỏi nơi đó”.

Thật nghiệt ngã! Khi cam kết dấn thân vì Chúa Kitô và sứ mệnh của Ngài, chúng ta vẫn có thể trở nên mục tiêu của ‘dèm pha’; và rất thường xuyên, chịu những ‘mũi tên đau đớn’ từ phía những ai lẽ ra phải bảo vệ chúng ta. “Chúng ta dễ bị tổn thương bởi những người đáng lẽ phải yêu thương chúng ta nhất. Nhưng sự chữa lành không đến từ việc chống lại họ, mà đến từ việc để Thiên Chúa bước vào nỗi đau ấy, và nhẫn nại đợi Ngài hành động!” – Henri Nouwen.

Nếu đây là trải nghiệm của bạn, hãy giữ mình, để không trở nên ‘một hiện tượng’ hoặc vì quá dao động mà mất đi ‘cảm thức Giáo Hội!’. “Khi bạn thấy các vị mục tử có thể – vì độc đoán, độc tài và tham nhũng quyền lực – làm tổn thương con chiên, hãy nhớ rằng Chúa Kitô vẫn là Mục Tử thật. Đừng rời bỏ đàn chiên, vì chính Ngài vẫn âm thầm chăn dắt giữa những sai lạc!” – Adrienne von Speyr.

Anh Chị em,

Lời Chúa mời gọi chúng ta trải nghiệm nỗi buồn thánh của Chúa Giêsu. Đây là nỗi buồn cho phép chúng ta chối từ những lỗi lầm gặp phải nơi người anh em – kể cả các chủ chăn – để lớn lên trong cầu nguyện, nhẫn nhịn và tín thác. Hãy học biết giao cho Chúa tất cả dù không biết rồi sẽ đi về đâu; đồng thời, cũng có thể “lánh khỏi nơi đó” mỗi khi phải đương đầu với những điều xấu xí tởm lợm. “Cảm thức Giáo Hội không đối lập với tinh thần cải tổ. Trái lại, chính vì yêu Giáo Hội sâu xa, người ta mới dám đau khổ vì Giáo Hội, dám sống cho sự trong sáng và thánh thiện của Giáo Hội mà không gây chia rẽ!” – Walter Kasper.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, trước những tréo ngoe, bất công đầy mùi thế tục, cho con biết giao cho Chúa tất cả, chìm sâu trong cầu nguyện, lớn lên trong yêu mến – khi con vẫn là con!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

***************************************************8

Lời Chúa Thứ Bảy Tuần XV Thường Niên, Năm Lẻ

Đức Giê-su cấm dân chúng không được tiết lộ Người là ai, để ứng nghiệm lời ngôn sứ I-sai-a đã nói.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.    Mt 12,14-21    

14 Khi ấy, nhóm Pha-ri-sêu ra khỏi hội đường, bàn bạc để tìm cách giết Đức Giê-su.

15 Biết vậy, Đức Giê-su lánh khỏi nơi đó. Dân chúng theo Người đông đảo và Người chữa lành hết. 16 Người cấm họ không được tiết lộ Người là ai. 17 Như thế là để ứng nghiệm lời ngôn sứ I-sai-a đã nói : 18 Đây là người Tôi Trung Ta đã tuyển chọn, đây là người Ta yêu dấu : Ta hài lòng về Người. Ta sẽ cho Thần Khí Ta ngự trên Người. Người sẽ loan báo công lý trước muôn dân. 19 Người sẽ không cãi vã, không kêu to, chẳng ai nghe thấy Người lên tiếng giữa phố phường. 20 Cây lau bị giập, Người không đành bẻ gãy, tim đèn leo lét, chẳng nỡ tắt đi, cho đến khi Người đưa công lý đến toàn thắng, 21 và muôn dân đặt niềm hy vọng nơi danh Người.


 

Ba người từ Campuchia về lạnh lẽo

Chuyện tuổi Xế ChiềuCông Tú Nguyễn

Bạn có tin hôm nay, có ba người về lại đất Việt. Không mang theo hành lý. Không lời từ biệt. Họ về bằng những chiếc hòm gỗ kín bưng, trên xe miễn phí từ nhóm chị Giang Thị Kim Cúc -Giang Thị Kim Cúc – anh trở lại đúng nơi bắt đầu. Cánh cửa mở ra là giấc mộng đổi đời, nhưng lúc khép lại thì bên trong là sự im lặng kéo dài.

Người thứ hai tên Hòa, sinh năm 1991. Sau khi nhà gặp biến cố, anh nghe lời bạn bè rủ rê. Tin rằng bên kia biên giới là cơ hội, là tương lai. Giờ phải về Hà Tĩnh, hai chiều đường 2.900 cây số. Mẹ già đã chờ mấy ngày trước cửa. Mâm cơm chiều sắp nguội. Nhưng đứa con thì vẫn chưa về.

Và một người ở Lâm Đồng.

Theo chị Cúc, cả ba đã nằm đó suốt 5 ngày. Không một người quen nhận. Không tiếng gọi tên. Trên hành trình cuối cùng về nhà, họ chỉ có nhau làm bạn đồng hành. Cỗ xe đi xuyên đêm, băng qua rừng, qua ruộng, qua những đoạn đường sương mù bám đầy cửa kính.

Có một người chị từng cùng em trai đi làm bên kia. Giờ đã về Việt Nam. Nhưng hôm nay lại gọi ngược, nói phải quay sang Campuchia gấp để lo giấy tờ. Em cô đang nằm đó. Cần một chữ ký. Một xác nhận cuối. Một lần tiễn đưa.

Vẫn là Campuchia. Nơi từng được xem là ngã rẽ của đời người. Nơi bao người tin rằng chỉ cần bước qua là có thể đổi đời. Nhưng hôm nay, thêm ba người quay về, trong lặng lẽ. Không cờ trắng. Không vòng hoa. Không tiếng kèn trống. Chỉ có tiếng bánh xe sột soạt qua mặt đường. Chỉ có ánh mắt ngấn lệ chờ nơi đầu ngõ.

Gửi bạn – người đang cân nhắc những lời rủ rê. Không có thiên đường nào dễ dàng ở một nơi bạn không hiểu. Nhất là ở biên giới Campuchia – nơi từng chôn vùi bao hy vọng. Có khi, người bạn đang rủ rê bạn đi làm xa, cũng đang mắc kẹt trong tay một nhóm người khác. Mỗi cái gật đầu lúc này, có thể là chuyến đi không trở lại.

Hôm nay, ba người đã về.

Nhưng không ai còn thức dậy nữa.

P/S: Bức hình mình ghi lại khoảnh khắc từng đưa một em mất ở Campuchia về Việt Nam cách đây 6 tháng.

Nguồn: Phong Bụi