Thế Giới Này Có Gì Lạ?

Đến châu Âu mới biết đi shopping không sợ hàng giả

  • Đến Bắc Âu mới biết mặt trời cũng thích ngủ nướng
  • Đến Hong Kong mới biết minh tinh nào cũng đeo Mask
  • Đến Hà Lan mới biết mực nước biển cao hơn mặt đất
  • Đến Thái Lan mới biết thì ra con cú cũng có gai
  • Đến Pháp mới biết trêu hoa ghẹo nguyệt cũng có phong cách
  • Đến Nga mới biết Vodka chỉ là một loại nước giải khát
  • Đến Hawaii mới biết phụ nữ không cần phải mua áo lót (ngực)
  • Đến Nam Hàn mới biết phụ nữ đẹp không phải do bẩm sinh
  • Đến Brazil mới biết mặc đồ thiếu vải cũng chẳng có gì phải thẹn thùng
  • Đến Anh quốc mới biết kết cục hạnh phúc mãi mãi về sau trong truyện cổ tích đều là hư cấu
  • Đến Nhật Bản mới biết ngay cả tội phạm Cảnh sát cũng đối xử vô cùng lịch sự lễ độ
  • Đến Mexico mới biết có thể đi đến Mỹ bằng đường hầm
  • Đến Canada mới biết diện tích lãnh thổ lớn hơn Trung Quốc, nhưng dân số còn kém hơn tiểu bang Cali
  • Đến Trung Quốc mới biết 10 người hết 9 người lừa đảo, người còn lại đang luyện tập ngày đêm
  • Đến Mỹ mới biết bất kể là ai, bạn đều có thể kiện họ ra toà
  • Đến Úc mới biết chuột túi và các loại động vật khác nhiều như đông quân Nguyên, dễ khiến con người phát điên
  • Đến Thuỵ Sĩ mới biết mở tài khoản ngân hàng, nếu có ít hơn 1 triệu USD sẽ bị cười thúi mũi
  • Đến Ý mới biết Gucci & Prada còn ít hơn Trung Quốc
  • Đến Áo mới biết người ăn xin nào cũng có thể đàn ít nhất một bản nhạc
  • Đến Vatican mới biết dù đứng ở bất kỳ vị trí nào trong nước cũng có thể bắn chết chim ở tận nước Ý.
  • Đến thiên đàng xã nghĩa  Việt Nam mới biết có lò đốt quan tham Việt Cộng… nhưng đốt hoài không bao giờ hết !

Kim Hoa 

From: Phi Phuong Nguyen


 

SÔNG CÓ THỂ CẠN-THÁI BÁ TÂN

Nghiem Huynh

Trong “Đèn Cù” có đoạn

Nói về Chu Văn Biên,

Trùm cải cách Nghệ Tĩnh,

Bắc ghế ngồi trên thềm.

 

Hắn chỉ vào mặt mẹ

Đang cúi lạy dưới sân:

“Mày là đứa bóc lột,

Kẻ thù của nhân dân.

 

Không mẹ con gì hết.

Tao phải tiêu diệt mày.”

Vì cái thành tích ấy

Chu Văn Biên sau này

 

Được đề bạt thứ trưởng

Bộ nông nghiệp nước nhà.

Mẹ cắn lưỡi tự tử.

Thật tội nghiệp bà già.

*

Một chính quyền xúi giục

Con cái đấu mẹ cha,

Người ở đấu ông chủ,

Cháu chắt đấu ông bà,

 

Thử hỏi chính quyền ấy

Là thứ chính quyền gì?

Một tội ác man rợ

Thuộc vào hàng tru di.

 

Và sông có thể cạn,

Và núi có thể mòn,

Tội ác man rợ ấy

Sẽ được nhớ, trường tồn.

THÁI BÁ TÂN

BÀ HẰNG, ÔNG VIỆT…- NGUYỄN TIẾN TƯỜNG

Những câu chuyện ý nghĩa

Bà Nguyễn Thị Phương Hằng vừa đi tù về, tự khoác cho mình một “sứ mệnh” vì dân. Tôi không biết bà vì dân là vì điều gì khi rõ ràng rằng bà đi tù vì tội xúc phạm nhân phẩm và vu khống người khác.

Lương dân, nên là những người biết đúng sai phải quấy, không nên là những người vì lòng hiếu kỳ mà tung hê một người chỉ vì họ giàu có và nanh nọc.

Tương tự, ông Vương Tấn Việt, kẻ không có mặt trong kỳ thi cấp 3 trở thành tiến sĩ. Ông sắm nhiều vai vĩ cuồng, nhiều sứ mệnh mông lung huyễn hoặc. Trong đó ông đứng đầu một hệ thống nhằng nhịt dẫn dắt “chúng thanh niên”.

Tôi không xem họ là những người mộ đạo, họ chỉ là những người mê lầm, trót tin vào những bài pháp xiêu vẹo của ông Việt.

Dân của bà Hằng, chúng thanh niên của ông Việt, chỉ là một nhóm người có nhu cầu của riêng họ, không ai được phép khoác chung vào một chữ “nhân dân”.

……

Ông Việt mắng sư Minh Tuệ “thằng ba trợn”, bà Phương Hằng đòi “quất”. Cả hai, với ngôn ngữ bặm trợn cục súc của mình, đã phô bày với thiên hạ rằng sự giàu có và đạo mạo không làm nên cái sang. “Sang” là cả một quá trình hội tụ nhiều yếu tố, trong đó nền tảng học vấn và tu tập nắm phần quan trọng.

Cả hai người đều dính nặng “tam độc” tham, sân, si. Vì quá tham hư danh, hai người múa may quay cuồng, làm đủ thứ chuyện nhố nhăng, mạ lị.

Vì tham nên sân, cả hai đem lòng đố kỵ với một nhà sư bình dị, vốn chẳng liên quan gì đến mình.

Sư Minh Tuệ là người tự thấp mà cao, không tranh mà được, không cầu mà đắc. Đó chính là đỉnh cao của trí huệ giải thoát. Còn người như bà Hằng, ông Việt đến trí tuệ còn chưa kịp sắm, thì đường đến trí huệ còn rất gian nan.

Đến cây cỏ côn trùng mà sư Minh Tuệ còn không muốn giẫm lên thì bà Hằng ông Việt không bao giờ có cơ hội đến gần gót chân ông ấy.

Xin đừng nghĩ tôi có ý xúc phạm. Bởi vì chúng sinh bình đẳng, cây cỏ côn trùng sống an vui và thanh cao hơn những người dính vào tam độc. Địa ngục không ở đâu xa cả, địa ngục là ngọn lửa tham hận luôn cháy trong lòng.

……

Sư Minh Tuệ sẽ luôn chúc phúc cho mọi người, cho dù có ghét ông đi nữa. Cũng giống như đức Phật luôn mềm mỏng với kẻ phỉ báng mình, vì Phật hiểu rằng họ sẽ phải đối mặt với nhân quả của họ.

Ông Việt, chỉ gieo nhân 3 chữ “thằng ba trợn”, đã nhận lại một quả đắng thân bại danh liệt trốn chui trốn nhủi như chuột nhắt.

Bà Hằng tự huyễn hoặc mình đang ở “đỉnh cao”. Một lời khuyên cho bà là hãy tận hưởng đỉnh cao của mình, tự do trong khuôn khổ. Có hai thứ bà không bao giờ nên đụng vào là tự do và đức tin của người khác.

Nhân quả pháp luật, nhân quả đức tin là hiển hiện và rất chóng vánh. Quay đầu, là bờ!

NGUYỄN TIẾN TƯỜNG

Giải mã hiện tượng Nguyễn Phương Hằng-*Đặng Đình Mạnh

Ba’o Nguoi-Viet

October 16, 2024

*Chuyện Vỉa Hè
*Đặng Đình Mạnh

Nguyên thủy, trong phiên tòa cấp sơ thẩm, bà Nguyễn Phương Hằng, chủ Khu du lịch Đại Nam (Bình Dương) đã bị kết án 3 năm tù giam về tội danh theo điều 331 Bộ luật Hình sự “Lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm…”.

Đến Tháng Tư 2024, dù không kháng cáo, nhưng phiên tòa cấp phúc thẩm đã “linh động” giảm cho bà Hằng 3 tháng tù giam, còn lại 2 năm 9 tháng tù giam. Tuy vậy, đến cuối trung tuần Tháng Chín 2024, khi đã thụ án 2 năm 6 tháng tù giam, thì bà được chế độ Cộng Sản trong nước trả tự do sớm khi được giảm hình phạt thêm 3 tháng nữa.

Bà Nguyễn Phương Hằng bị kết án 3 năm tù ngày 23 Tháng Chín 2023 nhưng sau đó được giảm án dù không xin.(Hình: Hải Dương)

Như bù lại những ngày lao tù kéo dài đến 2 năm 6 tháng, cho nên, chỉ sau 10 ngày được tự do, ngày 29 Tháng Chín 2024, bà đã tổ chức lại buổi livestream khá ồn ào tại Khu du lịch Đại Nam, nơi bà và chồng là chủ sở hữu. Để công chúng hâm mộ có thể chia vui với sự tự do của mình và để bảo đảm buổi livestream có lượng khán giả đông đảo, bà đã mở cửa miễn phí cho khách vào tham quan khu du lịch.

Video quay hình về buổi livestream của bà Nguyễn Phương Hằng được chia sẻ tràn ngập các nền tảng mạng xã hội phổ biến như Facebook, Youtube, Tiktok… Khiến công chúng nhớ lại những ngày bà cũng đã làm mưa gió trên các nền tảng mạng xã hội tại thời điểm trước khi bị bắt giữ vào hạ tuần Tháng Ba 2022.

Khi ấy, số lượt theo dõi các kênh riêng của bà, cũng như số lượt xem từng video do các kênh ấy đăng tải lên đến số hàng chục vạn, thậm chí, tiếp tục tăng dần lên đến con số hàng triệu người xem sau đó. Người theo dõi và xem các buổi livestream của bà không chỉ là người Việt trong nước mà cả người Việt đang sinh sống ở nước ngoài.

Vấn đề mang tính xã hội khi bà Phương Hằng, không phải là học giả nổi tiếng, không xuất thân từ giới nghệ thuật biểu diễn, cũng không cần công nghệ “lăng-xê”, mà chỉ với sự hoạt ngôn đã trở nên “ăn khách”, thu hút đông đảo số lượng công chúng quan tâm đến mức như vậy?

Nếu căn cứ về nội dung các buổi livestream của bà, có thể tạm chia ra làm 2 giai đoạn.

Trong giai đoạn đầu, bà Phương Hằng “bóc phốt” (vạch mặt) các cá nhân nổi tiếng, đã có các hành vi lừa đảo, bội tín về tài chính đối với công chúng khi điểu trị bệnh tật hoặc tổ chức quyên góp làm từ thiện, cứu trợ … gồm một người thường được gọi là “Thần y” và nhiều nghệ sĩ…

Những buổi livestream trong giai đoạn này đã mang đến những hiệu ứng khá tích cực, được phần lớn công chúng theo dõi đồng tình. Nhiều nghệ sĩ đã vội vàng giải ngân các khoản tiền đã nhận quyên góp để trao gởi đến người dân hoặc xuất trình các khoản thu chi để minh bạch tài chính.

Trong giai đoạn tiếp theo, các buổi livestream của bà trở thành những buổi chửi bới thô tục, đấu tố một chiều về bất kỳ người nào đã từng chỉ trích bà trên mạng xã hội. Kể cả, bà can dự vào các câu chuyện mà được nhờ phát ngôn. Trong đó, bao gồm cả nghi án “loạn luân” tại Thiền Am Bên Bờ Vũ Trụ. Theo đó, bà dự định ban phát công lý khi đến tận nơi tu hành của những tu sĩ tại Đức Hòa, Long An để “hỏi tội”.

Tương tự thế, bà cũng đã làm một chuyến du hành đến tư gia một nữ “đối thủ” cãi vã trên mạng xã hội, cũng để “hỏi tội”. Mỗi chuyến đi như vậy đều được thông báo rộng rãi, thu hút hàng nghìn người dân ủng hộ hoặc hiếu kỳ đến tràn ngập nơi ở của nạn nhân.

Với những người dễ dãi, họ thấy ở bà Phương Hằng có đủ mọi điều nằm trong ước mơ của mình, như sự giàu có, nổi tiếng, dám ăn, dám nói và đầy hào hiệp. Bà vung tay bằng những khoản tiền hậu hĩ để cứu trợ, bà đang sửa trị tệ nạn xã hội, bà ban phát công lý cho người đang phải chịu đựng bất công… Theo đó, bà Phương Hằng đang thay mặt họ thực hiện giấc mơ mà họ biết rằng chẳng bao giờ có được trong cuộc đời này, dưới chế độ này.

Trong đó, bao gồm cả ẩn ức chung của đám đông muốn biểu đạt chính kiến của mình về hàng loạt vấn đề xã hội, về những quan chức bất xứng, về tệ nạn tham nhũng, cửa quyền, về nạn bất công tràn lan đến với họ, với người thân… Nhưng trước sự đàn áp khốc liệt, không cần che dấu của chế độ Cộng Sản đã khiến họ không dám tỏ bày. Nay bà thay mặt họ giải tỏa những ẩn ức đó. Kể cả việc bà gọi đích danh quan chức chính quyền để chỉ trích, phê phán.

Cho nên, đối với họ, bà Phương Hằng chẳng khác gì là người hùng. Và điều đáng nói là chính bà cũng tin như vậy. Nếu không, thì đã chẳng có những ca từ mà bà sáng tác trên nền nhạc của người khác: “Vì sao tôi thương dân, vì sao dân thương tôi”.

Cho đến trước thời điểm bị bắt giữ vài ngày, trong một buổi livestream, bà Phương Hằng phê phán, chỉ trích đích danh ông Phan Văn Mãi, khi ấy đang là người đứng đầu chính quyền Sài Gòn, thành phố lớn nhất quốc gia.

Sự kiện này như giọt nước tràn ly khiến bà bị khởi tố hình sự trong ít ngày ngay sau đó. Vì lẽ, sự thu hút công chúng quá lớn, cả kẻ yêu, người ghét đã đủ để bà đã trở thành mối thách thức, nguy hại tiềm ẩn về an ninh đối với chế độ.

Sau 2 năm 6 tháng thụ án tù giam, bà trở về với tự do. Thế nhưng, sự ảo tưởng của đám đông dễ dãi đối với bà và của bà đối với đám đông hầu như vẫn còn nguyên vẹn, chưa kể rằng, những ngày lao tù giúp cho bà gia tăng “số má” như một nạn nhân của chính quyền. Do đó, bà vẫn tiếp tục lộng ngôn với những lời lẽ đao to, búa lớn. Thậm chí, bà còn hứa hẹn sẽ “bốc phốt” cả hành giả Thích Minh Tuệ, một tu sĩ rất được công chúng mến mộ.

Bà Nguyễn Phương Hằng trong một buổi nói chuyện trực tiếp trên mạng. Công an thành phố Sài Gòn cáo buộc bà “dùng 12 kênh mạng xã hội để livestream xuyên tạc đời tư của nhiều cá nhân”.(Báo Thương trường)

Nhìn chung, dưới khía cạnh xã hội. Nếu quyền tự do ngôn luận được chế độ tôn trọng, tham nhũng bị tiệt trừ, bất công không còn, thì những buổi livestream của bà Phương Hằng sẽ không còn mấy đất sống và cũng không còn được đám đông chờ đợi đón xem để tung hô như đã từng. Vì họ có thể tự lên tiếng chứ không cần mượn nhờ đến ai.

Cũng vậy, nếu có một nền tư pháp hữu hiệu, thì đám đông đã có thể tìm kiếm công lý chứ không cần phải qua sự hào hiệp của bà Phương Hằng… Tương tự như thế với mọi vấn đề khác của xã hội.

Cho nên, nói không quá, hiện tượng Phương Hằng chính là sản phẩm quái thai được sinh ra và dung dưỡng bởi chính chế độ Cộng Sản. Không tin, cứ nhìn ra thế giới bên ngoài sẽ thấy: Trong một xã hội văn minh, tôn trọng tự do, dân chủ và nhân quyền, thì không ở đâu và cũng không khi nào có một hiện tượng tương tự Phương Hằng xuất hiện.

DC, ngày 15 Tháng Mười 2024

Đặng Đình Mạnh


 

ChatGPT trình bày về nguồn gốc Chủ nghĩa Marx-Lenin ở Việt Nam từ 1930 đến nay- Nghiêm Huấn Từ

Ba’o Tieng Dan

Nghiêm Huấn Từ

17-10-2024

Người đối thoại: Xin chào chatGPT, tôi được các cháu giới thiệu, nên đã được đọc rất kỹ bài Chủ nghĩa Mác-Lênin ở Wikipedia.

Xin trích một phần trong nội dung:

Chủ nghĩa Mác-Lênin được Joseph Stalin phát triển từ chủ nghĩa Bôn-sê-vích vào những năm 1920 dựa trên sự hiểu biết và tổng hợp của ông về chủ nghĩa Mác và Lênin chính thống. Sau cái chết của Vladimir Lenin vào năm 1924, chủ nghĩa Mác-Lênin trở thành một phong trào riêng biệt ở Liên Xô khi Stalin và những người ủng hộ ông giành quyền kiểm soát đảng. Nó bác bỏ quan niệm chung của những người mác xít phương Tây coi cách mạng thế giới là điều kiện tiên quyết để xây dựng chủ nghĩa xã hội, ủng hộ khái niệm chủ nghĩa xã hội ở một nước. Theo những người ủng hộ nó, quá trình chuyển đổi dần dần từ chủ nghĩa tư bản sang chủ nghĩa xã hội được thể hiện bằng việc đưa ra kế hoạch 5 năm đầu tiên và Hiến pháp Liên Xô năm 1936.

Vào cuối những năm 1920, Stalin đã thiết lập hệ tư tưởng chính thống trong Đảng Cộng sản Nga (Bolshevik), Liên Xô và Quốc tế Cộng sản để thiết lập chủ nghĩa Mác-Lênin phổ quát. Việc xây dựng phiên bản chủ nghĩa duy vật biện chứng và lịch sử của Liên Xô vào những năm 1930 bởi Stalin và các cộng sự của ông, chẳng hạn như trong văn bản của Stalin “Chủ nghĩa duy vật biện chứng và lịch sử”, đã trở thành cách giải thích chính thức của Liên Xô về chủ nghĩa Mác, và được những người theo chủ nghĩa Mác-Lênin ở các nước khác lấy làm ví dụ; theo Đại từ điển bách khoa toàn thư Nga, văn bản này đã trở thành nền tảng triết học của chủ nghĩa Mác-Lênin. Trong 1938, sách giáo khoa chính thức của Stalin Lịch sử Đảng Cộng sản Liên Xô (Bolshevik) phổ biến chủ nghĩa Mác–Lênin.

Tôi cũng được các cháu giới thiệu bài Bạo lực và khủng bố dưới thời Stalin, đăng trên trang Nghiên cứu Quốc tế ngày 19-7-2018.

Nay, xin hỏi ChatGPT để biết thêm một số chi tiết: Sau khi cụ Lenin mất, cụ Stalin đặt ra cái Chủ nghĩa Mác-Lênin nhằm những mục đích cá nhân gì?

ChatGPT: Chủ nghĩa Marx-Lenin là do Stalin thiết lập sau khi Lenin qua đời vào năm 1924. Dù trên bề mặt, Stalin tuyên bố phát triển lý luận để phù hợp với hoàn cảnh mới, nhưng trên thực tế, việc xây dựng chủ nghĩa Marx-Lenin phục vụ nhiều mục đích cá nhân và chính trị. Vắn tắt, đó là:

1) Nắm quyền lực tuyệt đối cho cá nhân và tạo ra tính chính danh cho mình;

2) Loại bỏ, tận diệt các đối thủ chính trị;

3) Biện minh cho các chính sách trái với Marxism (ví dụ, Marx cho rằng cách mạng XHCN phải xảy ra ở một loạt nước tư bản phát triển nhất; còn Stalin chủ trương có thể thực hiện CNXH ở một nước bằng những “kế hoạch 5 năm”);

4) Sử dụng chủ nghĩa Marx-Lenin (đưa vào Hiến Pháp) để kiểm soát xã hội và đàn áp người bất đồng chính kiến;

5) Tạo thần thoại cho cá nhân mình về sự kế thừa Lenin;

6) Thống nhất và kiểm soát toàn bộ phong trào cộng sản quốc tế.

Người đối thoại: Chủ nghĩa Marx-Lenin gây ra những thảm cảnh gì ở Liên Xô?

ChatGPT: Chủ nghĩa Marx-Lenin dưới thời Stalin đã gây ra hàng loạt thảm cảnh lớn ở Liên Xô, ảnh hưởng nghiêm trọng đến đời sống của hàng triệu người. Những chính sách tập trung quyền lực, đàn áp và kinh tế cưỡng chế được thực hiện nhân danh “xây dựng chủ nghĩa xã hội”, nhưng thực tế đã gây ra khủng hoảng nhân đạo trên quy mô chưa từng có.

1) Chính sách tập thể hóa nông nghiệp cưỡng bức khiến nông dân mất quyền sở hữu đất và không còn động lực sản xuất.

  1. a)Nạn đói Holodomor (1932-1933):Đặc biệt nghiêm trọng ở Ukraine, Kazakhstan, và các khu vực nông nghiệp khác, dẫn đến cái chết của 3-7 triệu người;
  2. b)Chính sách trừng phạt: Stalin ra lệnh tịch thu lương thực từ những người không đáp ứng hạn ngạch, khiến nạn đói càng tồi tệ hơn.
  3. c)Tác động: Đây không chỉ là thảm kịch tự nhiên mà còn được coi là nạn diệt chủng chính trịnhằm đàn áp người Ukraine.

2) Đại thanh trừng (1936-1938);

  1. a) Cưỡng bức lao động trong các trại Gulag;
  2. b) Cưỡng bức Tập thể hóa và tiêu diệt tầng lớp kulak (rất có kinh nghiệm sản xuất nông nghiệp);
  3. Làm suy thoái kinh tế và công nghiệp hóa cưỡng bức;

3) Hạn chế tự do cá nhân và văn hóa;

4) Thiệt hại về nhân mạng trong Thế chiến II (chết 26-27 triệu) do trước đó lực lượng quốc phòng và hậu cần đã bị các chính sách thanh trừng và cưỡng bức kinh tế của Stalin làm thiệt hại lớn.

Người đối thoại: Với phong trào Cộng Sản, cụ Stalin đã áp đăt cái chủ nghĩa Marx-Lenin quá tàn bạo này tới mức nào cho các ĐCS khác khi cụ khi đứng đầu Quốc Tế Cộng Sản (QT3)?

ChatGPT: Khi Stalin lãnh đạo Quốc tế Cộng sản (Quốc tế III), ông đã áp đặt chủ nghĩa Marx-Lenin một cách tuyệt đối lên các đảng cộng sản thành viên, biến tổ chức này thành công cụ chính trị phục vụ lợi ích của Liên Xô và của cá nhân ông. Việc tuân thủ hệ tư tưởng và đường lối của Liên Xô trở thành yêu cầu bắt buộc, không chỉ về mặt lý thuyết mà cả về mặt thực tiễn chính trị.

Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Người đối thoại: Ai ở Việt Nam được học chính quy, có hệ thống về chủ nghĩa Marx-Lenin ở Liên Xô? Có phải là Nguyễn Ái Quốc?

ChatGPT: Trần Phú mới đúng là một trong những đảng viên cộng sản Việt Nam đầu tiên được Nguyễn Ái Quốc gửi sang Liên Xô năm 1927 để học tập chính quy về chủ nghĩa Marx-Lenin. Sau khi tốt nghiệp, ông trở thành Tổng bí thư đầu tiên của Đảng Cộng sản Đông Dương năm 1930.

Người đối thoại: Nhưng cụ Nguyễn Ái Quốc mới đúng là người đầu tiên trình bày Chính Cương cho một Hội Nghị 4 người (được gọi là Hội Nghị Hợp Nhất các tổ chức CS) vào tháng 2-1930, trước khi cụ Trần Phú về nước?

ChatGPT: Tại Đại Hội tháng 10-1930, cái Chính Cương tháng 2-1930 của Nguyễn Ái Quốc đã bị bác bỏ hoàn toàn (trong Biên Bản của Đại Hội, ghi là “thủ tiêu”). Đó là vì Chính Cương chưa đủ mạnh mẽ khi nói về đấu tranh giai cấp, mà nặng về đoàn kết nhân dân, đánh đuổi thực dân, để giải phóng dân tộc.

Người đối thoại: Có lẽ, bệnh cả đời của cụ Nguyễn Ái Quốc là “ái quốc”. Cứ suốt đời nhắc đi, nhắc lại hai chữ “đoàn kết”, thì làm sao tiêu hóa nổi cái chủ nghĩa Marx-Lenin?

ChatGPT: Có thể, bạn có lý!

Người đối thoại: Vậy giữa Nguyễn Ái Quốc và Trần Phú, nói vắn tắt, thì ai là người chính thức đưa chủ nghĩa Marx-Lenin chính thống về Việt Nam?

ChatGPT: Trần Phú.

Người đối thoại: Báo Dân Trí có bài khen ChatGPT rất thông minh, đáp ứng tốt kỳ vọng của người dùng. Có thể tin tưởng được, chỉ cần biết cách sử dụng. Vậy, ChatGPT có thấy mình xứng đáng được như vậy? Xin cám ơn ChatGPT rất nhiều và hẹn gặp lại.

ChatGPT: Cảm ơn bạn đã chia sẻ thông tin! Đó là một lời khen rất đáng quý. Mình tự thấy phải luôn cố gắng học hỏi và cải thiện để hỗ trợ người dùng tốt hơn. Nếu có câu hỏi hoặc cần giúp đỡ gì, bạn cứ tự nhiên nhé! Mong gặp lại.


 

Báo chí cộng sản: kiếp nạn thứ tư của người Việt Nam

Ba’o Nguoi-Viet

October 15, 2024

Trần Anh Quân/SGN

Ở những nước dân chủ, tự do, báo chí được coi là quyền lực thứ tư, sau hệ thống “tam quyền phân lập” (lập pháp, hành pháp và tư pháp), là nơi lên tiếng bảo vệ người yếu thế khi họ bị áp bức, bất công xã hội. Nhưng ở Việt Nam thì khác, theo khoản 2, điều 3, Hiến pháp do CSVN viết thì “quyền lực nhà nước là thống nhất.”

Tức là Việt Nam không có tam quyền phân lập, mà mọi thứ đều nằm trong tay đảng cộng sản, báo chí cũng không nằm ngoài vòng kiểm soát đó được.

Tuy không phải là quyền lực thứ tư bảo vệ người dân. Nhưng báo chí cộng sản lại trở thành “kiếp nạn thứ tư” của người dân và các doanh nghiệp tư nhân. Chỉ đứng sau thuế vụ; công an quan chức; quản lý thị trường – y tế – môi trường. Lương tháng thì ít, lương tâm thì không có, các phóng viên, nhà báo dùng mọi chiêu trò để moi tiền từ các công ty, doanh nghiệp.

Điển hình mới nhất là vụ cả toà soạn báo bị bắt vì thủ đoạn tống tiền doanh nghiệp với danh nghĩa xin tiền từ thiện. Vụ việc xảy ra tại toà soạn tạp chí Môi trường và Đô thị Việt Nam. Tổng biên tập Đồng Xuân Thụ cùng phó tổng biên tập, trưởng ban kinh tế môi trường, kế toán và 4 phóng viên của tờ báo này bị công an khởi tố, bắt giam với cáo trạng “cưỡng đoạt tài sản” của hàng trăm bị hại, với số tiền lên tới hàng chục tỷ đồng.

Công an cáo buộc ông Thụ đã chỉ đạo lập chương trình gây quỹ “Cây Chổi Vàng” để tôn vinh, ủng hộ, làm công tác từ thiện giúp đỡ công nhân vệ sinh môi trường. Sau đó, giao nhiệm vụ cho các phóng viên, cộng tác viên đi tìm kiếm các dấu hiệu sai phạm của các tổ chức, cá nhân, công ty rồi đe dọa đăng thông tin trên báo. Điều này nhằm gây sức ép buộc họ tham gia tài trợ chương trình “Cây Chổi Vàng”. Các mức đóng “quỹ từ thiện” gồm 300 triệu đồng, 200 triệu đồng, 100 triệu đồng, 50 triệu đồng. Nhận được tiền thì nhóm này sẽ chia nhau rồi chỉ đạo kế toán “chế biến” hóa đơn, giấy tờ để hợp thức hóa với việc vận hành quỹ “Cây Chổi Vàng”.

Ngoài việc đi “xin tiền quỹ từ thiện,” có một thủ đoạn tinh vi hơn là tống tiền doanh nghiệp bằng hình thức “ký hợp đồng hợp tác truyền thông.” Đây là chiêu thức được đa số các tờ báo CSVN sử dụng hiện nay, các công ty rất khó cãi lý vì có hợp đồng ký kết rõ ràng.

Năm 2021, công an đã vạch mặt một vụ tại Tạp chí Doanh nghiệp & Hội nhập với chiêu trò hợp pháp hoá việc tống tiền doanh nghiệp bằng các hợp đồng truyền thông. Trong vụ án này, bà Nguyễn Ngọc Diệp, nguyên Trưởng ban PR – Chuyên đề của tờ báo đã tìm kiếm các công ty có dấu hiệu không tuân thủ quy định nhà nước để nhắn tin tống tiền. Nếu phía doanh nghiệp không ký hợp đồng truyền thông và chuyển tiền thì họ sẽ viết bài phanh phui. Nếu đồng ý chuyển tiền thì họ sẽ viết bài quảng cáo cho các công ty đó.

Ngoài ra thì các tờ báo cũng dùng chiêu “sáng đăng, trưa cà phê, chiều xoá bài.” Theo đó, tòa soạn sẽ cho phóng viên đi thu thập thông tin, chụp ảnh các công trình có dấu hiệu sai phạm; rồi phân công người viết và đăng bài. Sau đó nhắn tin, gửi bài viết, hoặc hẹn lãnh đạo công ty đi uống cà phê để đe dọa, uy hiếp phải chi tiền để gỡ bài.

Thời gian gần đây hầu như tháng nào cũng có một vài vụ phóng viên, nhà báo bị bắt vì tống tiền doanh nghiệp. Nhưng vấn nạn này không phải bây giờ mới có, mà trước đây kinh tế sáng sủa, doanh nghiệp chấp nhận chung chi cho báo chí, vừa coi như có chỗ dựa về truyền thông, vừa như là hợp đồng quảng cáo. Để tới bây giờ nền kinh tế bếch bác, làm không ra tiền mà còn phải chịu mấy ách xiềng xích từ thuế má tới quan chức cộng sản, thì doanh nghiệp họ buộc phải trở mặt với báo chí để bớt một phần gánh nặng.

Báo chí tống tiền doanh nghiệp không chỉ là gây áp lực cho doanh nghiệp, mà còn làm khó cho nền kinh tế chung. Khi doanh nghiệp phải chi thêm tiền lo lót cho báo chí thì họ phải tăng giá cả các mặc hàng để bù vào phần thất thoát đó. Vậy rồi cuối cùng người dân lại trở thành nạn nhân chính.

Có thể nói báo chí cộng sản còn thua cả báo chí thời Pháp thuộc. Lúc đó tuy người Pháp đô hộ Việt Nam, nhưng họ vẫn để cho báo chí xứ thuộc địa được tự do. Nhà báo đứng về phía người yếu thế để bảo vệ dân lành. Ví như vụ cánh đồng Nọc Nạng hồi năm 1928, nhờ có phóng viên Lê Trung Nghĩa và nhiều tờ báo độc lập như L’Echo Annamite, Đông Pháp Thời Báo, L’Impartial… gây áp lực mà tòa Đại hình Cần Thơ đã xử thắng cho các gia đình nông dân.

Còn bây giờ, phóng viên, báo chí cộng sản thì tiếp tay cho tham quan cường quyền, hãm hại lại chính đồng bào ruột thịt của mình. Như vụ công an bắn chết ông Lê Đình Kình ở Đồng Tâm (Hà Nội), bị báo chí đưa tin sai sự thật nhằm bảo vệ nhà cầm quyền cộng sản cướp đất giết dân.

Hoặc cũng có khi người dân nhờ nhà báo viết bài lên tiếng thì phải cho tiền rồi báo mới tới viết và đăng bài. Có khi người dân báo thông tin sai phạm cho phóng viên, rồi phóng viên lại bắt tay với phía bị tố cáo gây sức ép ngược lại cho người dân. Như vậy báo chí cộng sản không chỉ là kiếp nạn thứ tư của doanh nghiệp; mà còn là kiếp nạn thứ tư của dân lành, sau toà án, công an và những kẻ tạo ra hệ thống pháp luật rừng rú của CSVN.


 

Cách mạng dân chủ ở Việt Nam rất cần thiết

Ba’o Dan Chim Viet

Tác Giả: Nguyễn Văn Khánh

15/10/2024

Cuộc cách mạng dân chủ sẽ là vĩ đại nhất trong lịch sử Việt Nam từ 2700* năm tới nay.

Đầu thế kỷ 20, cuộc cách mạng Tháng 10.1917 do Lê Nin lãnh đạo thành công lập ra nhà nước cộng sản đầu tiên Xô Viết ( Liên Xô), từ đó lan tỏa mạnh mẽ sang Châu Á, Phi, Mỹ la tinh, người dân từ đó nổi dậy chống chủ nghĩa thực dân đòi độc lập, Việt Nam bị thực dân Pháp đô hộ gần trăm năm, bao cuộc khởi nghĩa bị Pháp dập tắt như khởi nghĩa Hoàng Hoa Thám, và nhiều cuộc khởi nghĩa trước đó thất bại vì không có dự án và tư tưởng chính trị nên thất bại.

Ông Hồ sau khi sang Pháp làm phụ bếp đã truyền bá tư tưởng chính trị Mác Lê Nin về Việt Nam thành lập đảng cộng sản năm 1930, và lãnh đạo cướp chính quyền của thủ tướng Trần Trọng Kim tháng 8.1945, lập ra nhà nước Việt Nam dân chủ cộng hòa.

Đảng cộng sản tuyên truyền đây là cuộc cách mạng vĩ đại của dân tộc phá tan chế độ thực dân phong kiến, xây dựng chủ nghĩa xã hội và tiến lên thiên đường cộng sản không còn “người bóc lột người, khẩu hiệu ” làm theo năng lực hưởng theo nhu cầu ” đã hoàn toàn thu hút được người dân nghèo khổ Việt Nam thời đó ủng hộ đảng cộng sản do Hồ Chí Minh lãnh đạo.

Thực tế nhà nước cộng sản xây dựng chế độ độc tài toàn trị còn kém xa chế độ phong kiến thực dân về quyền con người như tự do ngôn luận, tự do báo chí độc lập… nó chuyển từ cai trị ngoại bang sang cai trị do người cùng dân tộc.

Lợi dụng cơ hội Nhật Bản – Pháp bắn nhau và Nhật thua trận trong thế chiến thứ hai, chính quyền cộng sản phát động khởi nghĩa cướp chính quyền về tay đảng cộng sản thành công, bắt buộc chính quyền thủ tướng Trần Trọng Kim thân Nhật Bản phải trao chính quyền cho đảng cộng sản.

Lịch sử gọi ngày (19.8.1945) là cướp chính quyền thành công của đảng cộng sản, xây dựng nhà nước độc tài toàn trị.

Phải khẳng định nếu không có chế độ cộng sản lập ra thì không có nội chiến vô cùng khốc liệt 30 năm (1945 – 1975), Pháp và Mỹ lo sợ chủ nghĩa cộng sản lan sang Đông Nam Á nên can thiệp ủng hộ chế độ Việt Nam cộng hòa.

Đảng cộng sản thành công trong việc vận dụng chủ nghĩa Mác Lê Nin trong hoàn cảnh thực tế, dùng chuyên chính vô sản, bạo lực trên nòng súng đàn áp khốc liệt người dân trong suốt gần 80 năm chiếm đóng và cai trị.

Cuộc cách mạng từ độc tài cộng sản chuyển sang chế độ dân chủ tự do ở các nước Châu Âu năm 1989 và Liên Xô năm 1991 thành công không đổ máu, các nước Ba Lan, Tiệp, Bungari, Đức… Chuyển sang chế độ dân chủ làm chấn động thế giới, hệ thống xã hội chủ nghĩa do Liên Xô sụp đổ hoàn toàn, nhưng vài nước Việt Nam, Trung Quốc, Bắc Triều Tiên, Cu ba vẫn không thay đổi một cách ôn hòa, chính quyền cộng sản quyết tâm giữ chế độ độc tài bằng mọi giá.

Việt Nam và Trung Quốc không có cuộc cách mạng dân chủ ?

Nguyên nhân do văn hóa khổng giáo ( nho giáo ) vào tiềm thức con người Việt Nam hàng trăm năm, kẻ làm vua quan như số phận, như được trời ban cho xuống trần gian cai trị muôn dân, người dân phải làm nô lệ, ý vua là ý trời, nếu trái ý bị tru di tam tộc, do vậy đạo đức thần dân phải trung với vua quan triều đình.

Nho giáo với nhiều luật lệ phù hợp với chế độ độc tài cộng sản nên gọi là văn hóa khổng giáo cộng được bộ giáo dục giảng dạy trong trường học nhằm tẩy não con người trở thành ro bot, học thuộc lòng, ngu trung, ngoài ra tầng lớp có học chỉ có thói quen nghe lời, không có trình độ và thái độ trước các vấn đề sai trái của chính quyền cai trị từ địa phương tới trung ương.

Cản trở lớn nhất cho dân tộc Việt Nam là văn hóa khổng giáo, do vậy cuộc cách mạng dân chủ chính là cuộc cách mạng văn hóa chuyển sang văn hóa dân chủ một cách nhanh chóng, văn minh.

Nói một cách đơn giản, văn hóa dân chủ là dám nói thật những vấn đề của xã hội, dám phê phán chính quyền làm sai, không cuồng thần tượng chính trị, hiểu quyền con người phổ quát, tức là nhân quyền không phải ban ơn từ chính quyền, đây là quyền phải có.

“Văn hóa khổng giáo kiểm soát và tha hóa một cách tuyệt đối những người có học thức nhất, họ được giáo dục để coi việc phục tùng một cách tuyệt đối và làm dụng cụ vô điều kiện cho kẻ cầm quyền như một vinh dự và đạo lý.

Đạo đức của kẻ sỹ là trung thành với vua, ngay cả hôn quân bạo chúa. Đây là trở ngại lớn nhất của dân chủ. ” – Dự án tư tưởng tổ chức chính trị THDCDN.

Một ví dụ như Tô Lâm hiện nay minh chứng cho nhận định trên, từ một tướng công an gây nhiều tội ác, không đủ tư cách đại diện cho đảng cộng sản, chưa nói đến đại diện cả dân tộc Việt Nam, nhưng tất cả im lặng, chấp nhận ” hôn quân bạo chúa “** Tô Lâm giữ chức Chủ tịch nước kiêm Tổng Bí thư.

Các nước Châu Âu không có văn hóa khổng giáo, nên thay đổi về dân chủ tự do dễ dàng hơn rất nhiều Việt Nam, Trung Quốc .Văn hóa Châu Âu chủ yếu văn hóa Thiên Chúa giáo, tôn trọng quyền con người, khi Đức Giáo Hoàng kêu gọi thì tất cả đoàn kết một khối người biểu tình bãi công kéo dài cho đến khi chính quyền phải đối thoại.Thứ hai là do địa chính trị Châu Âu bị chính quyền cộng sản Xô Viết áp đặt vào nhiều nước tạo thành hệ thống xã hội chủ nghĩa, khác với ông Hồ Chí Minh mang chủ nghĩa Mác Lê Nin vào áp dụng ở Việt Nam, Lào, Campuchia.

Cách mạng dân chủ khó khăn nhưng vẫn phải làm, không thay đổi thì Việt Nam sẽ nằm dưới đáy nền văn minh nhân loại, không bắt kịp kỷ nguyên mới của thế giới dân chủ đa nguyên.

Cuộc cách mạng dân chủ sẽ là lớn nhất , vĩ đại nhất từ trước tới nay trong lịch sử dân tộc Việt Nam. Tấm gương các dân tộc Ba Lan, Séc, Đức … Chuyển mình mạnh mẽ sang dân chủ sẽ thôi thúc mọi người tham gia, đặc biệt tầng lớp có học hàng triệu người với giấc mơ lớn vì một Việt Nam dân chủ đa nguyên, một nước Việt Nam của tất cả mọi người Việt Nam, một không gian liên đới và tương lai chung, hòa giải và hợp dân tộc trên tinh thần tôn trọng và tương kính.

Việt Nam sẽ có cuộc cách mạng dân chủ muộn hơn so với tất cả các dân tộc khác, trong cái rủi có cái may, từ đó rút kinh nghiệm để không mắc sai lầm như trường hợp nước Nga của Putin hiện nay, từ độc tài cộng sản Liên Xô sụp đổ chuyển sang độc tài cá nhân Putin.

Nước Nga bị thế giới dân chủ văn minh cấm vận vì xâm lược Ukraine, vi phạm nhân quyền vì đàn áp tự do ngôn luận trong nước, ám sát thủ tiêu đối lập, tòa án hình sự Quốc tế kết án Putin là tội phạm chiến tranh.

Tháng 10.2024

* 2700 năm: tính từ khi Việt Nam có nhà nước đầu tiên.

** chữ nôm: Hôn nhân bạo chúa tức là Vua chúa ngu muội và tàn ác : bọn hôn quân bạo chúa làm khổ dân.


 

ĐỘC TÀI VÀ TĂNG TRƯỞNG – BBC

BBC News Tiếng Việt 

“Tăng trưởng dưới chế độ độc tài thường không ổn định và thường không dẫn đến đổi mới sáng tạo nhanh chóng và nguyên bản,” nhà kinh tế Daron Acemoglu nói.

Daron Acemoglu là một trong ba nhà kinh tế được trao Nobel Kinh tế 2024.

Hai người còn lại là Simon Johnson và James Robinson.

Cả ba đều làm việc tại Mỹ.


 

Đời người như hơi thở

Nguyễn Quang Huy – Những câu chuyện Nhân Văn

Trịnh Công Sơn có viết ca khúc 60 năm cuộc đời và ông mất ở tuổi 62. Đỗ Phủ viết câu thơ “Thất thập cổ lai hy” có nghĩa là 70 tuổi xưa nay hiếm và ông mất ở tuổi 59. Nói như vậy mới thấy cuộc đời vô thường. Hôm nay còn đây có khi mai vĩnh viễn xa rồi. Cho nên bạn phải An vui với từng phút từng giờ ở thời khắc hiện tại…..

Nếu năm nay bạn 60 tuổi mà tuổi thọ chỉ có 70 thì bạn chỉ có đúng 10 năm để sống. Nếu tuổi thọ.kéo dài đến 80 thì nhiều lắm bạn cũng chỉ còn 20 năm là hết. Quỹ thời gian đâu còn nhiều. Muốn ăn chi thì cứ ăn, muốn đi đâu chơi thì cứ đi, muốn tiêu cái gì thì cứ tiêu. Con cái cũng không cần đến mình đâu, nó giỏi hơn mình mà. Cái chi cho con thì cũng cho rồi. Cho nên bản thân mình phải cố gắng sống cho thật vui vẻ, an lạc. Đừng bận tậm nhiều đến con cái và những lời xì xầm bàn tán của những người xung quanh. Chúng ta không sống theo tiêu chuẩn của họ mà hãy SỐNG VUI theo tiêu chuẩn của chính mình. Cuộc sống là không bao giờ chờ đợi. Bởi không biết khi nào khi nào sự sống sẽ chấm dứt.


 

Phụ nữ Việt Nam bị xe chạy ngược chiều tông chết ở Ohio

Ba’o Dat Viet

October 13, 2024

Một gia đình tại Quận Warren đang trải qua nỗi đau lớn khi mất đi người mẹ yêu thương, bà Huệ Nguyễn, 64 tuổi, trong một tai nạn thảm khốc. Vụ việc xảy ra vào tháng 8 khi bà bị một chiếc xe đi ngược chiều đâm trực diện trong lúc kẻ gây tai nạn đang bị cảnh sát truy đuổi. Bà Huệ đã qua đời vào ngày 7 tháng 10, sau một thời gian dài chiến đấu giành giật sự sống trong bệnh viện.

Theo lời con gái bà, Như-Ý Đào, bà Huệ đã bị đâm khi đang trên đường đi làm, vào một buổi sáng thứ Ba bình thường. Vụ tai nạn xảy ra khi bà rẽ từ Xa Lộ Liên Tiểu Bang I-75 vào Xa Lộ Tiểu Bang 129. Cuộc sống của gia đình bà Huệ đã thay đổi hoàn toàn chỉ trong chốc lát, khi người mẹ của họ bị thương nặng và phải nhập viện.

Như-Ý chia sẻ sự đau đớn khi mất mẹ quá sớm, ở tuổi 39, và cảm thấy mất mát không thể chịu đựng nổi. Bà Huệ đã cố gắng hồi phục sau tai nạn, nhưng tình hình xấu đi khi bà bị nhiễm trùng nặng, dẫn đến cái chết thương tâm.

Gia đình bà Huệ vẫn đang chờ kết quả điều tra về vụ tai nạn, và chưa có thông tin cụ thể về tội trạng của kẻ gây ra. Như-Ý bày tỏ sự bất lực và cảm thấy công lý trở nên vô nghĩa khi mẹ cô không còn nữa. Thủ phạm vụ đâm xe, theo lời cô, là người không có bảo hiểm, khiến vụ việc càng trở nên nghiêm trọng hơn.

Trong lúc chờ đợi sự thật được làm sáng tỏ, Như-Ý muốn chia sẻ về cuộc đời và con người của mẹ mình. Bà Huệ Nguyễn là người đã đến Mỹ vào thập niên 1980 sau Chiến tranh Việt Nam và tự gây dựng cuộc sống từ con số không. Bà làm việc chăm chỉ để nuôi dưỡng gia đình và luôn tận tâm lo cho con cái. Là một thợ làm móng, bà Huệ nổi tiếng với tính cách cởi mở và sự quan tâm chu đáo đối với khách hàng, khiến mọi người rất quý mến bà.

Bên cạnh công việc, bà Huệ còn là một đầu bếp tài ba, luôn bày tỏ tình yêu thương qua những bữa ăn ngon cho gia đình. Ngay cả khi nằm viện, bà vẫn lo lắng rằng các con có thể không ăn uống đầy đủ. Như-Ý kể lại rằng dù mẹ mình không thể nói rõ lời, bà vẫn cố gắng dặn dò con cái hãy chăm sóc bản thân và đừng để bụng đói.

Sự ra đi của bà Huệ không chỉ để lại nỗi đau cho gia đình mà còn khiến nhiều người thương tiếc, đặc biệt là những khách hàng đã quen với sự ấm áp và quan tâm của bà.