Có xử được ‘cơ chế’?

Có xử được ‘cơ chế’? (BBC)

Có ý kiến cho rằng ‘cơ chế’ có vai trò nào đó trong các sai phạm nếu có như trong các vụ đại án đang được Việt Nam đem ra xét xử, trong đó có liên đới trách nhiệm của nhiều bị cáo là các cựu quan chức cao cấp hoặc trung cao ở Việt Nam trong nhiều ngành, như dầu khí, ngân hàng, bảo hiểm nhưng câu hỏi đặt ra là dường như sẽ không thể ‘xử được cơ chế’ này.

Trước vấn đề này, từ Warsaw, Ba Lan, nhà báo Mạc Việt Hồng nêu quan điểm:

“Cá nhân tôi cho rằng không thể nào xử phạt cơ chế được và cơ chế thì chỉ có thể thay đổi mà thôi.

“Những vụ án vừa qua đối với ông Thanh và ông Thăng, khi theo dõi trên mạng xã hội, tôi thấy những bình luận mà người ta tỏ ra thương tiếc cho hai ông và người ta cho rằng hai ông có một chút “oan uổng”.

Vụ xử trước Tòa án HN
Bản quyền hình ảnh   HOANG DINH NAM
Vụ xử ông Đinh La Thăng mở màn cho một chiến dịch ‘chống tham nhũng’ của Đảng CSVN

“Theo tôi hiểu thì sự “oan uổng” ở đây có nghĩa rằng ở Việt Nam thì quan chức từ cấp xã, cấp huyện trở lên người ta đã tham nhũng rồi, chưa kể đến cấp trung ương.

“Tham nhũng hiện nay là cả bộ máy, cả hệ thống chính trị nhưng sao hai ông này bị ra tòa mà những ông khác, có khi tay chân cũng không sạch sẽ hơn, mà lại xét xử hai ông này. Người ta thấy sự oan ức là ở chỗ đó còn tôi nghĩ rằng bản án đối với hai ông như vậy là cũng xứng đáng thôi.

Việt Nam tham nhũng thứ hai châu Á?

“Tôi cũng muốn nói thêm là theo nhận định của tôi thì đây chỉ là phát súng mở đầu thôi chứ chưa phải là kết thúc vì tôi biết là ngoài dầu khí ra thì trong một bài báo mới đây tôi vừa đọc, thì Tổng công ty Than khoáng sản Việt Nam hiện nay đang nợ 100 ngàn tỉ và hầu như mất khả năng thanh toán.

“Và nhiều cơ quan, tổng công ty nhà nước khác cũng đang rơi vào tình trạng nợ hàng ngàn tỉ thì tôi cho rằng đây chỉ là một phát súng báo hiệu và là một vụ án mang tính chất vụ án điểm.

“Tôi nghĩ tiếp theo đây trong năm 2018 – 2019 sẽ có nhiều vụ án với tầm cỡ khủng như thế này nữa,” nhà báo Mạc Việt Hồng nói thảo luận của BBC từ thủ đô Ba Lan.

Những ‘chỉ dấu’ lạ tại phiên tòa Đinh La Thăng

 

Những ‘chỉ dấu’ lạ tại phiên tòa Đinh La Thăng

Ông Đinh La Thăng tại tòa ngày 10 Tháng Giêng, 2018. (Hình: báo Tuổi Trẻ)

HÀ NỘI, Việt Nam (NV) – Tính đến hôm 10 Tháng Giêng, phiên tòa xử ông Đinh La Thăng và các “đồng phạm” mới diễn ra được ba ngày, nhưng truyền thông và mạng xã hội Việt Nam đã nhìn thấy những “chỉ dấu” lạ từ sự kiện này.

Hôm 10 Tháng Giêng, báo Pháp Luật ở Sài Gòn tường thuật, trong lúc một luật sư của ông Trịnh Xuân Thanh hỏi điều tra viên về chi tiết ông Thanh “khai báo không thành khẩn” nêu trong cáo trạng thì “tín hiệu tới phòng phóng viên [bị] mất và sau đó, “tín hiệu có lại.”

Việc tòa không cho phóng viên vào phòng xử mà chỉ được theo dõi diễn biến phiên tòa qua màn hình ở một phòng khác, thậm chí, toàn bộ nguồn hình đều phải dùng ảnh do Thông Tấn Xã Việt Nam cung cấp làm dấy lên suy đoán rằng hình ảnh được truyền chậm khoảng 3 phút so với thực tế. Ngoài ra, khi các bị cáo hoặc luật sư nói những lời “nhạy cảm, không đúng chủ trương” thì tín hiệu đường truyền sẽ đột nhiên bị mất.

Mạng xã hội hôm 10 Tháng Một cũng dấy lên tranh cãi về một chi tiết được tường thuật trên báo Tuổi Trẻ rằng bản kết luận giám định xác định số tiền 1,115 tỷ đồng ($49.1 triệu) mà PVC được tạm ứng rồi mang đi trả nợ và đầu tư “đã được thu hồi toàn bộ tiền gốc” nhưng được tính thiệt hại 119 tỷ đồng [$5.2 triệu] “trên cơ sở tiền lãi huy động vốn do ngân hàng huy động tại thời điểm đó, tương đương 15%/năm.”

Đêm 10 Tháng Giêng, Luật Sư Nguyễn Văn Quynh, người bào chữa cho ông Thanh, công khai về chi tiết này trên trang Facebook cá nhân: “Chiều nay tôi xin phép Hội Đồng Xét Xử hỏi giám định viên Bộ Tài Chính đúng một câu nhưng bị đại diện Viện Kiểm Sát “nháy” giám định viên không trả lời câu hỏi. Tôi hỏi: “Giám định viên cho Hội Đồng Xét Xử biết, ngoài bản giám định kết luận hậu quả thiệt hại 119 tỷ đồng là hậu quả được tính bằng lãi suất từ “cơ hội đầu tư” ra, thì giám định viên trong quá trình giám định của mình đã kết luận doanh nghiệp nào bị thiệt hại giống như phương pháp tính thiệt hại “cơ hội đầu tư” giống như của PVN chưa? Rất tiếc, vị kiểm sát viên ngồi trước mặt nhắc giám định viên đã không trả lời tôi và giữ quyền im lặng.”

Trước đó, Luật Sư Quynh đã xóa đi một Facebook post được một số Facebooker khác dẫn lại về việc các luật sư “bị thu giữ toàn bộ máy tính, điện thoại, Ipad, kể cả USB chứa dữ liệu hồ sơ.”

Ông cũng viết rằng “Phiên tòa hình sự đã xét xử thì phải theo trình tự tố tụng bình thường như các vụ án khác, không coi chính trị vào phiên tòa. Bởi lẽ các bị cáo đã bị truy tố thì đều như nhau bất kể xuất thân và địa vị khi đã bị cáo buộc truy tố thì phải công bằng, bình đẳng như nhau. Luật sư thực hiện theo đúng trình tự tố tụng nhằm bảo vệ tốt nhất cho bị cáo, bảo vệ pháp luật, giúp cho Hội Đồng Xét Xử đánh giá và xem xét quyết định, thì tại sao phải an ninh và cản trở phương tiện tác nghiệp của luật sư bào chữa. Tôi hoàn toàn thất vọng phiên tòa này.”

Trước khi phiên tòa xử ông Thăng diễn ra, báo điện tử Dân Trí hôm 7 Tháng Một dẫn lời Luật Sư Lê Văn Thiệp, cũng là người bào chữa cho ông Thanh: “Việc bỏ vành móng ngựa khi xét xử các vụ án hình sự thể hiện tính nhân văn, tôn trọng quyền con người của các bị cáo. Việc các bị cáo đứng lên bục khai báo đã cho thấy sự thay đổi rõ nét và đúng đắn, tiệm cận với những nguyên tắc của pháp luật tố tụng hình sự thế giới cũng như khẳng định xu thế hội nhập quốc tế trong lĩnh vực tư pháp hình sự của Việt Nam.” (T.K.)

HÀ HÁ HA CHỊ DẬU “THOÁI VỐN”

HÀ HÁ HA CHỊ DẬU “THOÁI VỐN”


Ngô Trường An

Nghe tiếng chó sủa, Nghị Quế đang ngồi đếm USD vội nhìn ra thấy chị Dậu tay bưng rổ chó con, tay đẩy cổng bước vào. Nghị quát:

– Mày đến đây làm gì hả con mụ Dậu kia?

Chị Dậu đặt rổ chó con xuống nền nhà, khép nép thưa:

 

 

 

 

 

 

 

 

 

– Dạ bẩm ông! Nhà con hết gạo, nên con đem mấy con chó nhỏ này đến đây xin thoái vốn ạ!
– Thoái vốn là sao?
– Dạ, nghĩa là ông đưa tiền cho con rồi lấy mấy con chó này ạ.
– Đệch! Mầy bán chó thì nói mẹ bán cho đi, bày đặt thoái vốn với thoái hóa!
– Ậy, ậy!! Dạ đúng là thoái hóa thiệt đấy ạ! Đây là con chỉ học theo cách nói của các quan mà thôi.
– Mày láo! Quan các ông làm gì có chuyện bán chó?
– Dạ không phải bán chó mà bán cảng Quy Nhơn, bán tập đoàn sữa Vinamilk, bán công ty bia Sài Gòn… Họ bán tất tần tật, nhưng họ không nói bán mà chỉ nói thoái vốn thôi ạ.
– À, bởi vì vốn đó của nhà nước được trích ra từ tiền thuế của dân. Thực chất, tất cả các tài sản đó là của nhân dân. Mà của dân thì không thể dùng từ «bán» cho nên phải nói thoái vốn cho nó trí tuệ, mày hiểu chưa?
– Dạ, vậy, các xe công cũng được mua từ tiền thuế của dân, sao khi bán các quan không nói thoái vốn mà nói thanh lý ạ?
– Con mụ Dậu kia! Mày đến đây bán chó hay đến để chất vấn ông hả?
– Dạ con nghĩ, sự việc nó thế nào thì cứ nói toạc ra thế đó cho dễ hiểu ạ. Dùng những mỹ từ tốt đẹp, văn hoa cũng không thể che đậy được bản chất của nó. Tài sản, tài nguyên của dân các ông cứ tranh nhau bán ăn hết. Sau này không còn gì để bán nữa, chắc các quan trấn lột luôn cái quần của dân đang mặc để bán ăn chớ gì…
– Á, á! Cái con đĩ Dậu kia! Mày dám nói các quan chúng ông ăn luôn cái quần của mày hử? Đội cờ đỏ đâu? Lôi cổ nó ra…

Phó chủ tịch Quốc hội Phùng Đức Hiển no’i …

From:  Bổn Đình Nguyễn‘s post.
 
 
 
Image may contain: 1 person, text

Bổn Đình NguyễnFollow

 

Tục tĩu, ẩn ức tình dục và thậm chí có hàm ý phân biệt giới tính. Những loại vô học khi ngồi cao thường nham nhở mà tưởng sâu xa là đây.

Ghi chú: Một vài người cho rằng đó chỉ nửa câu nói, vậy đưa lên nguyên câu luôn cho thấy nó không hề thay đổi gì về mặt lý luận của ông này: “Việt Nam là cô gái đẹp, tất cả cơ thể này chỗ nào cũng đẹp. Chúng ta phải lựa chọn những bàn tay tinh túy nhất, chứ không phải là ai cũng cho vào. Cho nên lựa chọn nhà đầu tư chiến lược phải có tầm vóc. Nhà đầu tư khi bước vào thì phải đem đến điều gì đó đặc biệt, tạo động lực mạnh mẽ cho đặc khu phát triển.

Phó chủ tịch Quốc hội Phùng Đức Hiển- Nguồn Báo Tuổi Trẻ!  

Tuyết xuống phương nào, lạnh lắm không?

Suy Tư Tin Mừng Chúa Nhật Thứ Hai Thường Niên năm B 14/01/2018

Tin Mừng (Ga 1: 35-42)

Hôm ấy, ông Gioan lại đang đứng với hai người trong nhóm môn đệ của ông. Thấy Đức Giêsu đi ngang qua, ông lên tiếng nói: “Đây là Chiên Thiên Chúa.” Hai môn đệ nghe ông nói, liền đi theo Đức Giêsu. Đức Giêsu quay lại, thấy các ông đi theo mình, thì hỏi: “Các anh tìm gì thế?” Họ đáp: “Thưa Ráp-bi (nghĩa là thưa Thầy), Thầy ở đâu?” Người bảo họ: “Đến mà xem.” Họ đã đến xem chỗ Người ở, và ở lại với Người ngày hôm ấy. Lúc đó vào khoảng giờ thứ mười.

 Ông Anrê, anh ông Simôn Phêrô, là một trong hai người đã nghe ông Gioan nói và đi theo Đức Giê-su. Trước hết, ông gặp em mình là ông Simôn và nói: “Chúng tôi đã gặp Đấng Mêsia” (nghĩa là Đấng Kitô). Rồi ông dẫn em mình đến gặp Đức Giêsu. Đức Giê-su nhìn ông Simôn và nói: “Anh là Simôn, con ông Gioan, anh sẽ được gọi là Kêpha” (tức là Phêrô).

 &    &    &

“Tuyết xuống phương nào, lạnh lắm không?”

“Mà đây lòng trắng một mùa đông.”

(dẫn từ thơ Vũ Hoàng Chương).

 Mai Tá lược dịch.

Tuyết rơi, có rơi xuống mười phương hay tám hướng đi nữa, vẫn cứ lạnh. Tuyết vẫn lạnh, còn hơn cơn bão của “lòng trắng một mùa đông” khi hội lễ Chúa Giáng Hạ vừa mới dứt. Và nay, người người về lại với mùa thường niên để rồi sẽ bước vào mùa Chay tịnh, có trình thuật rất sưởi ấm.

Trình thuật, nay thánh sử ghi về sứ vụ công khai của Đức Giêsu luôn sưởi ấm con người bằng tình thương yêu cứu độ. Trình thuật, thánh sử viết ngay ban đầu về nhận định của thánh Gioan Tẩy giả khi thấy Đức Giêsu đi ngang: “Này là Chiên Thiên Chúa” (Ga 1: 36).  Qua nhận định này, thánh Gioan Tẩy Giả xác nhận vai trò của Chúa trong công trình cứu độ, do Cha gửi. Nhận định ấy, được diễn bày vào tuần tới, ở các bài Tin Mừng do thánh Mác-cô ghi. Thế nên, đây là dịp tốt để người người tìm hiểu ý-lực được thánh Máccô làm nền cho Tân Ước, để ta hiểu.

Với thánh Máccô, Tin Mừng là tin rất mừng gửi đến dân con Chúa sống ở Rôma, ít năm sau ngày Giêrusalem bị đập phá. Đó, là lúc dân Chúa bị thúc ép làm nô lệ đến cùng tột, để rồi cũng chết khổ nhục như Thầy mình. Đó, cũng là lúc dân-Chúa-chọn bị bách hại đủ điều dưới chế độ đầy bạo lực của đế quốc Rôma tàn ác. Nhưng, trình thuật thánh Mác-cô vẫn viết theo chiều hướng tư riêng, sâu sắc không bị ảnh hưởng của những hành xử từ người của đế quốc.

Thánh Máccô coi thế giới ta đang sống như một pháp trường đầy sức chiến đấu. Pháp trường này, có đủ sinh lực để chống lại mãnh lực của sự chết, hệt như bi kịch cuộc đời. Thế nên, ngay ở đầu sách Tin Mừng, thánh sử đã vẽ lên cảnh trí Chúa chìm ngập trong mãnh lực của sự chết, khi Ngài dầm mình nơi sông Giođan để nhận thanh tẩy, từ Gioan Tẩy Giả. Và từ đó, Ngài nhận sức sống đầy Thần Khí khi rời sông nước. Thánh nhân lại viết thêm cảnh Chúa bước vào sa mạc, chốn miền của những khô cằn đầy chết chóc không một ai sống sót; nhưng Ngài tồn tại sau 40 ngày, bởi nơi Ngài tràn đầy sự sống. Và, sứ vụ của Ngài thắng vượt sức mạnh của cái chết tạo cho Ngài cũng như hết thảy chúng ta.

Thánh sử Máccô nhận xét thấy ngay trong mãnh lực của sự chết vẫn có kẻ “xuất quỷ nhập thần” vẫn kềm chế được. Chính vì thế, phần đầu Tin Mừng, thánh sử kể cho mọi người nghe truyện Chúa tống khứ đám quỷ sứ khỏi người bị ma nhập, nơi đền thờ.

Rồi, Chúa lại chữa lành kẻ mắc bệnh phung cũng bị người đời coi như đã chết dần chết mòn. Sau đó, thánh nhân giải thích về sinh lực sự sống nơi Đức Chúa. Đó không là “mãnh lực của tà thần”, nhưng trái lại, chính Ngài đã tống xuất uy lực của sự chết bằng việc chứng tỏ Ngài mạnh hơn chúng. Ngài làm thế, qua việc chữa lành cho người bệnh, khỏi mãnh lực của tà thần mà họ từng bị uy hiếp. Ngài chữa lành bằng sờ chạm đầy xót thương.

Đức Giêsu chứng tỏ cho mọi người thấy tình thương yêu/đùm bọc tiếp cận được mọi người sẽ mạnh mẽ hơn mọi uy lực, dù là uy lực của sự sống hay nỗi chết. Đây, là điểm nhấn mà các Đức Giáo Hoàng từ Đức Phaolô VI đến các vị về sau, vẫn gọi sự kiện này là “văn hoá của thương yêu”.

Kịp đến khi thánh Gioan Tẩy Giả bị vua quan giết chết, thánh Mác-cô lại kể cho người đọc Tin Mừng biết những ám muội do sức mạnh của tà thần/sự chết tập hợp và trực chỉ vào chính Chúa. Ngài thân hành đi Giêrusalem để giáp mặt với chúng. Giáp mặt không theo kiểu của giác đấu có người thắng, kẻ thua. Ở tình huống này, Ngài tuyên bố Ngài đến không phải để toàn thắng mọi chuyện nhưng là để “phục vụ”, tức cho đi trọn vẹn con người của Ngài như một bảo đảm cho tất cả những ai bị sức mạnh của tà thần sự chết ám hại.

Ngài đã cho đi chính mình Ngài, cho mọi người, không để sử dụng theo cung cách khuynh loát, thống trị mà như món quà dịu hiền để giải thoát con người khỏi mọi loại hình quyền lực. Cách duy nhất giúp Ngài thực hiện điều ấy là bằng cách tự thăng hoá tình thương yêu đối với những người bị hãm hại. Bằng vào con đường sống đem đến cho Ngài vì mục đích cao cả ấy. Thánh Máccô cho thấy Đức Giêsu luôn chọn lập trường chống lại quyền hành và ưu đãi để có thể làm được thế. Thánh sử còn cho biết: ngay đến môn đồ Ngài cũng hiểu sai hoặc không nhìn thấy mục tiêu Ngài đi tới.

Thánh Máccô nhìn về Hội thánh như thánh hội hành xử khác với đồ đệ của Chúa. Nhưng, ngay sau khi Chúa sống lại, Hội thánh biết dấn bước theo bước đường Ngài đi ngõ hầu làm sống lên sức sống đã được Thần Khí Chúa hỗ trợ bằng mọi ân lộc của ngày lễ Ngũ Tuần.

Với thánh Máccô, điểm đặc trưng nơi Đức Giêsu là tính nhân hiền, hiện thực. Đức Giêsu ở Tin Mừng thánh Máccô là Đấng sống trong cảnh dậy sóng, rất phong ba. Ngài không như người Galilê nhàn nhã, với tướng tá một lãnh tụ. Ngài chẳng có nét vẻ anh hùng La Mã, Hy Lạp hay Do thái. Ngài chỉ trải rộng cho người sống chung quanh sự kinh ngạc, hoảng hốt đến độ khao khát sự cao cả. Với họ, lời Ngài rất phức tạp, khó hiểu. Toàn ý tưởng làm đồ đệ rối trí. Ai thích chuyện nổ dòn hoặc nệ cổ đều không ưa kiểu Ngài giảng dạy. Họ chỉ muốn Ngài toàn thắng quan chức đô hộ, lộng hành bằng tính quả cảm dám ăn dám nói trước mãnh lực của sự dữ. Ngài là Đấng duy thực cao cả chưa từng thấy. Dám trực diện sự chết. Cung cách của Ngài hiền từ, êm dịu hơn mọi người. Nơi Ngài, mọi người thấy phát tiết sự hiền dịu trỗi dậy từ sự chết.

Với Tin Mừng thánh Máccô, người đọc không thấy nói việc Chúa sinh ra. Nhưng, tác giả đi thẳng vào việc gặp gỡ Đức Kitô trưởng thành dính dự vào những vấn đề của đời Ngài. Ngài giữ kín lý lịch. Ngài chẳng muốn làm phép lạ để tỏ ra là mình cao cả. Nhưng Ngài liều lĩnh đưa mạng sống mình ra để giải thoát sự sống rất hiền dịu là Nước Trời, cho mọi người. Dù có bị hành hình đến nỗi chết, Ngài vẫn hiên ngang tiến tới. Ngài không có uy lực trên mọi người, nhưng lại có “quyền lực” trên mọi sức mạnh phi nhân bản chỉ muốn kềm chế con người.

Sống như thế, Đức Giêsu chừng như thách thức các nhóm người Do thái đã vững chãi vào thời Ngài. Họ đáp trả bằng việc ly cách Ngài khỏi dân và cuối cùng bằng cái chết rất khổ nhục. Tin Mừng của thánh Máccô viết về Chúa là viết về thân phận của Đức Giêsu đặt trong tay của những con người không niềm tin.

Cuối cùng, Ngài chết trong bóng tối. Và lúc ấy, không có dấu hiệu của sự trỗi dậy và các phụ nữ đành bỏ về trong lặng thinh. Nhưng, Đấng Dịu Hiền đã trổi dậy, về với Galilê để tiếp tục làm sạch nhân trần khỏi uy lực bạo tàn của sự chết. Với thánh Máccô, sống lại không phải là kết hậu cho truyện kể rất sầu buồn. Đó là khởi đầu của truyện kể mới. Một hiện hữu mới đem đến với Chúa, với đồ đệ và với người đọc Tin Mừng, thánh nhân viết. Vào cuối trang Tin Mừng, thánh Máccô nói các phụ nữ bỏ chạy vì hãi sợ. Cứ từ từ xem sao. Vâng. Có thể là, thánh Máccô trả lời: sao quý vị lại cứ nghĩ là chính tôi phải viết những đoạn kế tiếp? Chính quý vị mới là người lãnh trách nhiệm tiếp tục viết Tin Mừng.

Nơi thánh Máccô, quả có sự hiện thực khá bất thường. Bất thường là thánh nhân đề nghị chúng ta chỉ lĩnh hội khá nhiều thực tế, rất như thế. Thánh Mác-cô trình và thuật cho ta thấy Đức Giêsu có thể đảm nhận trọng trách ấy. Đồng thời, nơi thánh Mác-cô lại có sự hiền dịu rất bất thường. Trong khi đa số con dân Chúa chỉ có rất ít sự hiền dịu ấy. Phần đông chúng ta đều nhìn thấy được sự hiền dịu ở nơi nào sự hiện thực đang nhạt phai.Thánh Mác-cô còn cho thấy nơi Đức Giêsu, sự hiền dịu đã lên đến cực điểm ngay giữa hiện thực. Đó là nghịch thường của Tin Mừng do thánh nhân viết. Chính đó vừa là sự chết và sống lại hiện hữu cùng một lượt.

Phụng vụ năm nay còn trưng dẫn nhiều chương đoạn của Tin Mừng thánh Máccô viết. Và, người đọc cũng còn học được nhiều điều về cuộc sống. Về, sự sống có nỗi chết . Về sự sống ngay chính giữa nỗi chết. Có người quan niệm: Mùa Chay năm nay sẽ bắt đầu hơi sớm. Nhưng nếu đọc kỹ Tin Mừng thánh Máccô viết, ta sẽ còn thấy rõ, theo chừng mực nào đó, mùa chay tịnh đã bắt đầu từ lâu rồi. Bắt đầu từ cuộc sống mới chớm, ở nơi ta.

Trong tâm tình nhận ra mùa chay trong đời người, cũng nên ngâm lên lời thơ trên để vui sống:

“Tương tư nổi đuốc thâu canh đợi

Thoảng gió ..trà mi động mấy bông..”

(Vũ Hoàng Chương – Đời Vắng Em Rồi Say Với Ai?)

Có nổi đuốc thâu canh đợi mấy đi nữa, cũng chẳng thấy rõ Mùa Chay đời người đã có đó nơi con người. Bởi, sự sống của mỗi người đều đính kèm mãnh lực của sự chết, rất dễ biết. Biết rõ khi nhận thức được sự hiền dịu của Đức Chúa, nơi hiện thực ở đời người.

Lm Kevin O’Shea CSsR biên-soạn –

Mai Tá lược dịch.

Người về như bụi

Chuyện phiếm đọc trong tuần thứ 2 thường niên năm B 14-01-2018

 “Người về như bụi”
vàng trang sách xưa
người về như mưa
soi tìm dấu cũ.

(Du Tử Lê-Hoàng Quốc Bảo – Người Về Như Bụi)

(Gioan 21: 25; 20: 30).

Trần Ngọc Mười Hai

Về đâu thì về. Như gì thì như, nhưng sao cứ “như bụi”, để rồi lại cũng “buồn như cỏ”, có “gió ngang qua thềm nhà”? Ối chà, là thơ văn/nghệ thuật rất âm thanh. Ối giời, là âm thanh với âm nhạc của người Việt tuyệt vời một cõi thơ! Vâng. Thi-ca là thế đấy, cũng rất đúng. Âm nhạc, lại cũng là như vậy, rất thế vậy. Như thế và như vậy, còn có nghĩa như khúc nhạc sau đây:

“Tôi buồn như cỏ.
một đời héo khô.
tôi buồn như gió.
ngang qua thềm nhà.
thấy ai ngồi đợi.
bóng hình chia đôi.
sầu tôi lụ khụ.
người về như sông.
buồn tôi quanh năm.
người về như đêm.
tình tôi phập phều.
những tăm phụ bạc.
lòng tôi gian ác.
dấu trong miệng cười.
người về như sương.
ẩn sau hang động.
người về trong gương.
thấy mình mất tích.
người về như sông.
tràn tôi, lụt lội.
hồn tôi thả nổi.
như khóm lục bình.
sầu ai về cội.

(Du Tử Lê-Hoàng Quốc Bảo – bđd)

Vâng. Thi-ca/âm nhạc nay vẫn thế, cứ rối bời. Lại vẫn rối bời hơn cả chuyện Đạo trong đời; hoặc, chuyện đời người đi Đạo, hệt như lời thắc mắc/hỏi han sau đây:

“Kính thưa Cha,

Vừa rồi con có trò chuyện với các bạn bên phía Thệ Phản bàn về vấn-đề niềm tin, nhiều người trong họ lại cứ bảo: họ sẽ không chấp-nhận bất cứ tin-tưởng nào trừ phi kiếm được điều ấy, ở thánh kinh. Có nhiều điều như chuyện tin có Luyện ngục đại-để không ai biết rõ điều này có nằm trong Kinh thánh không. Vậy, làm sao trả lời các vị ấy, đây. Xin cha góp ý cho con với.” (Câu hỏi không ghi tên của ai hết).

Lại một câu hỏi không thấy ghi tên/tuổi người gửi, nên chẳng thể nào biết được người hỏi ra sao: già/trẻ, trai/gái Tây/ta như thế nào. Thôi thì, chỉ cần biết mỗi điều là người ấy chịu đưa ra câu hỏi, tức thì đấng bậc vị vọng sẽ lấy giấy bút trà lơi ngay thôi. Nghề của chàng mà. Vậy thì, mời bạn, mời tôi ta hãy nghe cho biết ất giáp thế nào đây. Và, câu trả lời bao giờ cũng trịnh trọng như thế này:

“Bạn bè của anh/chị lại cũng giống như hầu hết những người Thệ Phản đều bám chặt vào niềm tin tưởng bảo rằng: cội nguồn mọi sự thật về đạo lại chính là Thánh Kinh, và rằng: nếu nhiều sự việc không thấy ở Thánh Kinh, đơn-giản vì đó không thật và không được viết để mọi người tin.

 Tất cả những người này đều tin rằng Thiên-Chúa đã để lại trong Kinh thánh tất cả những gì Ngài muốn cho chúng ta tin. Điều này được hiểu như nguyên-tắc gọi là “Sola Scriptura”, tức: chỉ mỗi Thánh Kinh, chính là nguồn gốc của mọi sự thật. Người Thệ Phản tin rằng: ta không cần Truyền thống Giáo hội, hoặc huấn-quyền của Hội thánh mới biết rõ những gì là sự thật.

 Vậy, ta trả lời họ sao đây? Thật ra, có nhiều cách cho thấy nguyên-tắc này không bảo-vệ được, dù ta có bàn cãi điều ấy cách lịch-sự, bình-tâm và lý-sự hẳn hòi, chứ không theo cảm xúc.

 Cuối cùng thì, các bạn đạo Thệ Phản của ta đều là tín-đồ tốt lành/hạnh đạo và họ cũng công-nhận những gì được dạy dỗ giống như ta, mà thôi. Khởi từ chính Thánh Kinh, là tài-liệu mà mọi người Thệ Phản đều công-nhận, ta có thể nhắm vào hai đoạn văn khả dĩ đánh mạnh lên luận-điểm viện vào nguyên-tắc duy-nhất chỉ tin vào Kinh thánh, mà thôi. Thứ nhất, là: ở đoạn cuối Tin Mừng theo thánh Gioan, ta đọc được lập trường bảo rằng: “Còn có nhiều điều khác Đức Giêsu đã làm. Nếu viết lại từng điều một, thì tôi thiết nghĩ: cả thế giới cũng không đủ chỗ chứa các sách viết ra.”(Gioan 21: 25; 20: 30).

Rõ ràng là, rút từ câu cuối sách Tin Mừng theo thánh Gioan, Đức Giêsu cũng từng nói và làm rất nhiều điều mà Tân Ước không ghi chép hết. Thật ra thì, không phải bất cứ điều gì Ngài dạy cũng được ghi lại trong Kinh thánh hết cả đâu.

 Tỉ như, giáo-huấn Ngài truyền dạy về Luyện ngục, như anh/chị đề-cập, không thấy xuất hiện trong Kinh thánh, dù nhiều chương-đoạn đều ám-chỉ chuyện ấy. Dầu sao đi nữa, rất có thể là Đức Giêsu từng nói với các tông-đồ về tầm quan-trọng của việc cầu-nguyện và dâng lễ-vật trong Tiệc Thánh để cầu cho linh-hồn của các tín-hữu đã ra đi, bởi đây là thói quen của người Do-thái-giáo sống vào thời đó (Máccô 12: 42-45).

 Thành thử, thời xưa/cổ, việc cầu nguyện cho tín-hữu đã qua đời được phổ-biến rộng đến độ thánh Isiđôrô thành Seville (chết vào năm 636) cũng từng bảo: “Việc dâng của lễ hy-sinh (trong thánh-lễ) cầu cho các tín-hữu đã qua đời, là thói quen còn tồn-tại trên khắp thế giới. Chính vì lý do này, khiến chúng ta tin rằng: đây là tập tục được các thánh tông-đồ dạy-dỗ con dân mọi người nên làm thế. (Xem “On ecclesiarical offices”, đoạn 1). Bởi, nếu các thánh tông-đồ có làm thế, hẳn là các ngài cũng học được điều ấy từ nơi Đức Kitô.

 Đoạn trích thứ hai từ thánh Phaolô tông-đồ, cũng đã gây tổn-hại cho nguyên tắc “chỉ mỗi Thánh Kinh                   

Thôi”. Ngay ở đây, thánh Phaolô có nói rằng nền-tảng của sự thật chính là Giáo-Hội chứ không phải Thánh Kinh: “Tôi viết cho anh thư này, dù vẫn hy vọng sớm đến với anh. Nhưng nếu tôi chậm trễ, thì thư này sẽ cho anh biết phải ăn ở thế nào trong nhà của Thiên Chúa, tức: Hội-Thánh của Thiên-Chúa hằng sống, là cột-trụ và điểm tựa của chân lý.” (1Timôtê 3: 14-15)

 Trường-hợp nào cũng thế, giả như người Thệ-Phản muốn bảo rằng: chỉ mỗi Thánh Kinh là nguồn-cội của mọi sự thật, thì họ cũng sẽ có khả-năng điềm-chỉ bản-văn Kinh thánh nào nói như thế, và dĩ nhiên là chẳng có văn-bản nào như thế hết.

 Cũng nên nhớ rằng: chính Giáo-hội được Chúa Thánh Thần hướng-dẫn, đã quyết-định rằng: nhiều bản-văn được lưu-chuyển hồi thế kỷ thứ nhất vẫn được coi là Lời Chúa có nguồn hứng được bao gộp trong “Kinh bộ” qui-điển của Thánh Kinh. Tiến-trình này tiếp-diễn nhiều thế-kỷ. Không có Giáo-hội, thì ngay đến Thánh Kinh ta cũng không có được.

 Lại nữa, lâu nay cũng chính Thánh Kinh, vốn dựa trên văn-bản của các thánh Tổ phụ, như thánh Âu-tinh, Giêrônimô, Gioan Kim Khẩu, vv… là những vị từng đem đến cho ta lời chú-giải chân-thực của Kinh thánh.

 Thánh kinh chỉ được hiểu và giải-thích cách an-toàn trong Truyền-thống của Giáo-hội mà thôi. Ví dụ như: Truyền-thống sống động này luôn hiểu/biết lời Đức Giêsu nói về một người từng rẫy vợ và đi cưới người khác làm ví-dụ để rồi Ngài cấm đoán chuyện ly-dị vợ rồi lại tái giá.

 

Phần đông các giáo-phái Thệ Phản đều cho phép ly-dị và tái-tạo hôn-nhân. Vậy thì, ở đây ai có lý? Giáo-hội do Đức Giêsu thiết-lập vốn cho phép thực-hiện giáo-huấn này suốt hai ngàn năm; hoặc, một loạt các cộng-đoàn được thiết-lập vào thế kỷ thứ 16 vốn dạy ta những điều ngược lại?    

 Ta cũng nói được như thế với niềm tin về sự hiện-diện đích-thực của Đức Kitô trong Tiệc Thánh Thể từng được Đức Giêsu nói rõ tại hội-đường Do-thái-giáo ở Caphanaum được thánh Phaolô lặp lại trong thư ngài viết (X. Gioan 6: 51-58; 1Corintho6 11: 27-29).

Rõ ràng là, “chỉ mỗi Thánh Kinh thôi” cũng không đủ. Ta cần cả Truyền-thống sống động của Giáo-hội từng ban tặng cho ta nhiều sách trong Kinh thánh và từng gìn giữ cũng như diễn-giải các sự việc ghi trong đó theo tâm-trí của Đức Kitô Giêsu.” (X. Lm John Flader, Catholics beliefs not in the Bible? It’s not so straightforward as that, The Catholic Weekley 29/3/2015, tr. 36)

Về nỗi buồn man-mác chốn “luyện tội”, tưởng cũng nên trở về với Lời Vàng Bậc Hiển Thánh ghi như sau:

“Người bắt đầu cảm thấy buồn rầu xao xuyến.

Bấy giờ Người nói với các ông:

“Tâm hồn Thầy buồn đến chết được.

Anh em ở lại đây mà canh thức với Thầy.”

Người đi xa hơn một chút,

sấp mặt xuống,

cầu nguyện rằng:

“Lạy Cha, nếu có thể được,

xin cho con khỏi phải uống chén này.

Tuy vậy, xin đừng theo ý con,

mà xin theo ý Cha.”

(Mt 26: 37-40)

“Buồn bã đến chết được”, phải chăng là tâm-trạng của người Thày, trước khi chết? “Xin đừng theo ý con, mà theo ý Cha”, cũng có thể là ý của Cha, Con và mọi người trước mọi quyết-địng quan-trọng của cuộc đời.

Cuối cùng thì, ai cũng vậy. Có là Thệ Phản, Công Giáo hay Tin Lành, ắt hẳn mọi người đều có niềm tin như nhau, giống nhau? Phải chăng có khác nhau thì cũng chỉ khác mỗi chuyện là: cường-độ niềm tin ấy ra như thế nào? Ảnh-hưởng lên cuộc sống của người ấy, sẽ ra sao?

Để trả lời, tưởng cũng nên ghi lại ở đây một minh hoạ về cường-độ của mọi việc trên đời. Minh-hoạ đây, là truyện kể tuy hư-cấu, tức có nghĩa: chả chắc gì mọi người đồng-thuận, nhưng chỉ để mua vui cũng được một vài “phút giây” trong đời đi Đạo làm kim chỉ nam hướng dẫn cuộc đời mình.

Vâng. Các câu truyện kể ở bên dưới đều có lời bàn như sau:

1- Có ông bạn nọ hay bị bạn bè chê cười vì sợ vợ, ông ta bèn tìm đến một người bạn và hỏi làm thế nào để hết sợ. Bạn ông ta khuyên:

-Ông thử uống rượu vào xem, có chút men sẽ làm ông tự tin hơn khi đứng trước bà ấy. Vài ngày sau, ông chồng gặp lại bạn và than:

-Thôi, thôi! Tôi chẳng dám làm theo cách ấy nữa đâu. Hôm trước, tôi thử uống rượu và nhìn bà ấy thành hai, nỗi sợ của tôi còn tăng gấp đôi.

 LỜI BÀN NGẮN: Người đàn ông này sợ vợ. Nghe lời bạn khuyên, uống rượu vào cho hết sợ. Nào ngờ, rượu vào nhìn vợ, ông ấy lại sợ nhiều hơn. Cách giải quyết này mới nghe người khác nghĩ là thất bại. Có lẽ không phải thế. Sợ vợ là một căn bệnh. Muốn hết bệnh đương sự phải dung thuốc. Khi uống thuốc đương sự cần uống đủ liều trong một thời gian nào đó. Bệnh đã lâu, thuốc mới uống có một lần, mà liều lượng lại chưa đủ, bệnh quen đi, sợ hãi dĩ nhiên vẫn còn, không những thế lại tăng

thêm. Trường hợp này giống như bệnh nhân uống trụ sinh vậy. Phải uống đủ “đô” mỗi ngày và phải uống 10 ngày rồi tái khám xem xét kết quả lại.

 Vậy đương sự cần thử lại. Hãy uống rượu vang mỗi tối – rượu vang California rẻ rề, vừa ngon vừa bổ -uống luôn một tháng, mỗi lần uống ít nhất một nửa chai. Cứ làm đều như thế. Khi rượu đã thấm thì người ta “hết biết”, hết thấy và do đó hết sợ. Cùng lắm là ngủ say thôi. Chỉ có điều đáng lo là người đàn ông này trong giấc ngủ lại nhìn thấy ác mộng. Đến nước này thì bệnh kể như hết thuốc chữa, đành phải chịu thua thôi, để cho nhà cửa yên ấm. Mà nếu sợ riết người ta thành quen. Khi đã quen người ta hết sợ. Cứ nghĩ rằng vợ mình mình sợ, không sợ vợ của anh hàng xóm thì có xấu hổ gì mà phải lo!

 2.Sư cụ ngồi đàm đạo với mấy người khách, có người hỏi:

-Trong đám ta đây ai là người sợ vợ nhất?

Chưa ai dám đáp thì sư cụ đã nhận ngay:

-Kể sợ thì tôi đây sợ nhất!

Mọi người lấy làm lạ mới hỏi: – Sư cụ có vợ đâu mà sợ?

-Tôi sợ đến nỗi không dám lấy vợ.

 LỜI BÀN NGẮN: Nghe chuyện sư cụ tưởng chơi, hoá ra chuyện này y chang như tôi. Cứ thành thật, tự giác và khai báo trước, mọi người biết rõ ràng sự việc từ đầu chẳng còn lý do gì để đàm tiếu, chứ mà cứ dấu đầu lòi đuôi đến khi bị khám phá ra là sợ vợ thì kể như chút uy tín còn sót lại sẽ mất sạch.

 3.Chồng cãi nhau với vợ. Sau khi chuẩn bị hành trang để ra đi, anh ta liền nói lời từ biệt:

-Tôi tự nguyện đi làm nhà du hành vũ trụ đây. Thà va đập vào các thiên thể, hy sinh ở một hành tinh bí ẩn nào đó còn hơn cãi cọ suốt đời thế này với cô!

Nói rồi anh ta đi ra và đóng sập cửa lại. Nhưng chỉ một phút sau đã quay vào nói:

-Cô thế mà may! Ngoài phố trời mưa.

 LỜI BÀN NGẮN: Không phải chuyện gì con người ta muốn đều được toại nguyện đâu, kể cả chuyện nhỏ. Chẳng thế mà người Việt có câu “Mưu sự tại nhân mà thành sự tại thiên” là như thế.

 Nói tóm lại, được thua còn mất tùy thuộc rất nhiều vào các yếu tố ngoại lai hay tha lực. Khả năng con người không giải quyết hết được mọi chuyện họ muốn trên đời khi nhân duyên chưa hội đủ. Một anh chàng ra vẻ ta đây là người không sợ vợ, hung hổ tuyên bố với bạn bè rằng:

-Vợ tôi ý à, hư là tôi vả cho gãy hết cả răng ấy chứ.

-Chà, thế bây giờ xin được hỏi rằng, răng vợ cậu là thật hay giả?

-Thật 100% – Còn răng của cậu?

-Có cái nào còn là thật đâu!

 LỜI BÀN NGẮN: Nhiều người năng nổ, hay nhìn ra mà không chịu nhìn vào. Cái này gọi là tự ti mặc cảm, cái cách khỏa lấp nhược điểm của mình, vì cái ngã của họ. Cho nên người đời khuyên nhủ, trước khi nói phải uốn lưỡi hay soi gương cho kỹ, rất hợp lý. Không làm thế tự mình đưa mình vào thế kẹt.

 3.Có anh nọ xưa nay rất là sợ vợ. Vợ nó quát tháo thế nào, anh ta cũng ngậm miệng, không dám cãi một lời. Anh ta đi đánh bạc, mãi xẩm tối mới về. Thổi cơm ăn xong, chị vợ ngồi chờ chồng mỏi mắt. Chị ta tức lắm. Khi anh chồng vừa mới ló mặt vào ngõ, chị ta đã chạy ra túm ngực lôi vào nhà, gầm rít. Anh ta vừa gỡ tay vợ túm ngực, vừa kêu xin:

-Bỏ tôi ra! Tôi xin má nó! Chị vợ được thể càng làm già, túm luôn tóc ấn đầu anh ta xuống. Anh ta liền vung tay gạt ngã chị vợ, tát cho luôn chị vợ mấy cái, rồi trợn mắt, quát:

-Người ta đã sợ thì để cho người ta sợ chứ!

 LỜI BÀN NGẮN: Đây là bài học cho các bà. Nếu biết người phối ngẫu đã sợ mình, chớ dồn đối phương vào chân tường kẻo bang giao “tốt đẹp” xưa nay bị sứt mẻ.

 4.Chàng trai đi chơi về muộn, tâm sự với bạn:

-Ước gì lúc này tớ được là con chuột nhỉ!

-Sao ông có ý muốn lạ lùng vậy? Làm người chẳng sướng hơn sao?

-Đúng thế. Nhưng vì chuột là con vật duy nhất mà vợ tớ sợ.

 LỜI BÀN NGẮN: Cũng là một cách trả thù vợ. Nhưng thuộc loại không tưởng. Đang làm chồng ngon lành lại đi ước mơ làm chuột nhắt, rõ khổ!

 4.Dưới địa ngục, Diêm Vương tập hợp tất cả đàn ông lại và nói:

-Ai sợ vợ đứng sang 1 bên!!!. Tất cả lũ lượt kéo nhau sang bên “sợ vợ” chỉ còn đúng 1 người đàn ông đứng ở bên “không sợ vợ”. Diêm Vương lại gần vỗ vai anh ta và nói:

-Anh đúng là 1 người đàn ông dũng cảm và gan dạ. Vì sao anh lại không sợ vợ?

Anh ta trả lời:

-Dạ thưa vợ tôi dặn không được tụ tập ở chỗ đông người.

 LỜI BÀN NGẮN: Sợ vợ kiểu anh này thuộc loại thâm căn cố đế, nó nhiễm sâu vào máu rồi. Đã xuống tới tận cùng địa ngục rồi, đã xa rời bà vợ, đi sang một cảnh giới khác rồi, mà vẫn còn sợ vợ nhà, sợ còn hơn cả Diêm Vương với lò thiêu, chảo dầu sôi, anh này đúng là đã bị vợ tẩy não lúc còn ở trên dương thế. May mà anh này xuống địa ngục cho nên bà vợ không đi theo chứ anh ấy mà lên thiên đàng chắc bà vợ sẽ kè kè đi theo để giám sát thì không biết đời anh sẽ còn vất vả như thế nào. Câu nói “Trong cái rủi có cái may, trong cái xui có cái hên” có vẻ ứng vào anh này. Bị xuống địa ngục là xui, nhưng thoát khỏi tay bà vợ lại là hên, nhưng cái hên không trọn vẹn. Anh này vẫn còn nỗi sợ trong tâm tưởng. Dám anh này làm Diêm Vương tò mò về bà vợ của anh không chừng!

 5.Hai người cùng sợ vợ, lâu ngày thành bệnh, một người khạc ra đờm đỏ, một người khạc ra đờm xanh. Họ rủ nhau đi tìm thầy chạy chữa. Thầy bảo:

-Ðờm đỏ, may còn hi vọng, chứ đờm xanh thì chịu, không sao chữa được nữa. Nên về mà lo hậu sự đi thôi.

Cả hai cùng hỏi thầy:

-Sao đờm xanh, đờm đỏ lại khác nhau như thế?

Thầy nói:

-Ðờm đỏ tự phổi ra, họa còn có phương cứu chữa, chứ đờm xanh là mật vỡ mất rồi, còn chữa thế nào cho lành được. (Vỡ mật vì sợ vợ)

 LỜI BÀN NGẮN: Người thường thấy xanh đỏ giống nhau, cùng là màu sắc hết. Hoặc cho rằng báo động xanh nhẹ hơn báo động đỏ. Nào ngờ thầy thuốc lại nhìn trái ngược. Xanh mới là nguy. Xanh là vận số đã mãn. Sợ vợ xem ra cũng có nhiều mức độ phức tạp quá.

 6.Trời bên ngoài đang giông tố dữ dội, bà chủ tiệm bánh mì định đóng cửa đi về thì có một người đàn ông đội mưa gió chạy vào để mua một ổ bánh mì thịt. Bà chủ tiệm ái ngại hỏi:

–Ông có vợ rồi phải không?

–Thì đúng là có vợ rồi. Bộ bà nghĩ, mẹ tôi nỡ sai tôi đi mua một ổ bánh mì trong trời giông bão như thế này sao?

 7.Xét Mình Xưng Tội Cha xứ khuyên giáo dân là cần phải xét mình kỹ lưỡng trước khi xưng tội. Một ông chồng chia sẻ kinh nghiệm về cách thức xét mình như sau:

-Tôi chỉ cần chọc vợ tôi một câu, vợ tôi sẽ nổi xung lên và đọc cho tôi nghe một lô các thứ tội mà tôi đã làm. Tôi chỉ việc lắng nghe và nhớ lấy. Thế là xong công việc xét mình, vừa mau lại vừa đúng”.

 Sau buổi lễ, cha xứ hỏi các con chiên phái nam:

-Những ai trong số các con thường bị vợ thượng cẳng chân, hạ cẳng tay thì đứng dậy. Tất cả đàn ông đều đứng dậy, chỉ một người vẫn ngồi yên tại chỗ. Cha xứ lại gần anh ta thân mật nói:

-Chúa dạy các con phải yêu thương nhau. Vợ chồng phải thuận hòa và nhường nhịn nhau. Con thật đáng khen. Tiếc là trên đời người như con rất ít. Con chính là người như thế đầu tiên ta gặp.

Người đàn ông nọ bùi ngùi:

-Thưa cha, con không dám nhận lời khen của cha.

-Tại sao vậy? Hỡi con của ta! cha xứ hỏi.

-Số là con bị vợ đánh què, không thể đứng dậy được”, người đàn ông trả lời!” (Trích truyện kể ở xứ đạo nọ)

Truyện kể có lời bàn ở trên, vẫn là những minh-hoạ tuy “hư-cấu” nhưng sẽ nhắc tôi và bạn, ta cũng nên suy và nghĩ về các trường-hợp hi-hữu có thể xảy đến với mình, và mọi người. Trong đời.

Trần Ngọc Mười Hai

Đôi lúc cũng suy và nghĩ

Đến những “hư-cấu”

nơi chuyện tình đời

của mọi người. 

Phiên xét xử ông Đinh La Thăng và các đồng phạm bước sang phần luận tội

From:  Trần Bang
 

Chiều 11/1, phiên xét xử ông Đinh La Thăng và các đồng phạm bước sang phần luận tội và đề nghị mức án của đại diện Viện kiểm sát.

Theo đại diện Viện kiểm sát, ông Đinh La Thăng đã lợi dụng vị trí là người có trách nhiệm cao nhất của Tập đoàn để giúp PVC; lấy lý do sức ép và tiến độ, bị cáo đã để PVC làm nhà thầu, chỉ đạo PV Power ký hợp đồng EPC trái quy định rồi tạm ứng cho PVC để Trịnh Xuân Thanh cùng đồng phạm sử dụng trái quy định.

Đề nghị tuyên ông Thăng đến 15 năm tù…

Tiếp đến, kiểm sát viên nhận định, bị cáo Trịnh Xuân Thanh đã chỉ đạo bị cáo Vũ Đức Thuận ký hợp đồng EPC trái pháp luật để PVC nhận và sử dụng trái pháp luật tiền tạm ứng, gây thiệt hại kinh tế. Trịnh Xuân Thanh cũng chỉ đạo cấp dưới rút tiền để chiếm đoạt, trong đó chiếm hưởng 4 tỷ đồng.

“Cả 2 tội bị cáo phạm vào đều đặc biệt nghiêm trọng. Bị cáo bỏ trốn, không thành khẩn, quanh co chối tội. Bị cáo có tình tiết giảm nhẹ là gia đình khắc phục một phần hậu quả. Tuy vậy, vẫn phải xử lý nghiêm bị cáo theo quy định của pháp luật” – người giữ quyền công tố nói về Trịnh Xuân Thanh.

Cụ thể mức án đề nghị đối với các bị cáo
-Nhóm bị cáo phạm tội cố ý làm trái:

1. Đinh La Thăng (SN 1960, nguyên Chủ tịch Hội đồng thành viên Tập đoàn Dầu khí quốc gia Việt Nam (PVN):14- 15 năm tù

2.Trịnh Xuân Thanh (SN 1966, nguyên Chủ tịch HĐQT, Tổng giám đốc, Tổng công ty Xây lắp Dầu khí Việt Nam (PVC): 13- 14 tội Cố ý làm trái; tù chung thân tội Tham ô tài sản.

3. Phùng Đình Thực (SN 1954, nguyên Tổng giám đốc PVN):12- 13 năm.

4. Nguyễn Quốc Khánh (1960, nguyên Phó tổng giám đốc PVN):10-11 năm.

5. Nguyễn Xuân Sơn (1962, nguyên Phó tổng giám đốc PVN):10- 11 năm.

6. Vũ Đức Thuận (1971, nguyên Tổng giám đốc PVC: 8- 9 năm tù tội Cố ý làm trái; 18-19 tội Tham ô tài sản.

7. Ninh Văn Quỳnh (SN 1958, nguyên Kế toán trưởng, kiêm Trưởng Ban tài chính kế toán và Kiểm toán PVN): 10 -11 năm.

8. Lê Đình Mậu (SN 1972, nguyên Phó Trưởng Ban Kế toán và Kiểm toán PVN:7-8 năm.

9. Vũ Hồng Chương (1953, nguyên Trưởng Ban quản lý Dự án điện lực Dầu khí Thái Bình 2): 2-3 năm tù treo, thử thách 4-5 năm.

10. Trần Văn Nguyên (1979, nguyên Kế toán trưởng Ban Quản lý Dự án Điện lực dầu khí Thái Bình 2):2-3 năm tù treo, thử thách 4-5 năm.

11. Nguyễn Ngọc Quý (1953, nguyên Phó chủ tịch HĐQT PVC):8-9 năm.

12. Nguyễn Mạnh Tiến (1966, nguyên Phó tổng giám đốc PVC):7-8 năm.

13. Phạm Tiến Đạt (1979, nguyên Kế toán trưởng PVC): 6-7 năm.

14. Trương Quốc Dũng (SN 1982, nguyên Phó Tổng giám đốc PVC): 17-18 tháng tù.

-Nhóm bị cáo phạm tội tham ô:

15. Nguyễn Anh Minh (1977, nguyên Phó Tổng PVC): 18-19 năm.

16. Bùi Mạnh Hiển (1976, nguyên Chánh Văn phòng PVC): 13-14 năm.

17. Lương Văn Hòa (1980, nguyên Giám đốc Ban điều hành Dự án Vũng Áng – Quảng Trạch thuộc Tổng công ty cổ phần Xây lắp dầu khí Việt Nam (PVC): 13-14 năm.

18. Nguyễn Thành Quỳnh (1973, nguyên Giám đốc Kỹ thuật Công nghệ, Tổng Công ty CP Miền Trung – Công ty Cổ phần- Đà Nẵng): 8-9 năm.

19. Lê Thị Anh Hoa (1979, nguyên Giám đốc Công ty TNHH MTV Quỳnh Hoa): 30- 36 tháng tù treo, thử thách 5 năm.

20. Nguyễn Đức Hưng (1983, nguyên Trưởng phòng Tài chính kế toán, Ban điều hành Vũng Áng – Quảng Trạch): 30- 36 tháng tù treo, thử thách 5 năm.

21. Lê Xuân Khánh (1976, nguyên Trưởng phòng kinh tế Kế hoạch, Ban điều hành Dự án Vũng Áng – Quảng Trạch): 30- 36 tháng tù treo, thử thách 5 năm.

22. Nguyễn Lý Hải (1964, nguyên Trưởng phòng kỹ thuật, Ban điều hành Dự án Vũng Áng – Quảng Trạch): 30-36 tháng tù treo, thử thách 5 năm.

Trịnh Xuân Thanh bị đề nghị tù chung thân

Bị cáo Trịnh Xuân Thanh, nguyên Chủ tịch HĐQT PVC bị đề nghị mức án 13-14 năm tù về tội “Cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng”; tù chung thân về tội “Tham ô tài sản”; tổng hợp chung cả hai tội là án chung thân. 
(Báo Tiền Phong Online )

Nguyên nhân quốc nạn tham nhũng, giả dối, tàn độc… tràn lan là gì? 
Nguyên nhân làm quan chức tha hóa, và cứ “sờ đến” là bị tù tội là gì?…

(Nguyên nhân là do thể chế chính trị độc tài của ĐCS toàn trị , do mục tiêu CNXH dối trá, mù mờ… mà ông Bùi Quang Vinh nguyên Bộ trưởng KHĐT đã nói, ảnh dưới)

Có quan chức, đảng viên ĐCSVN nào dám thề “nếu tôi có tài sản bất minh do tham nhũng, do lợi dụng chức quyền thì 4 họ và con cháu chắt nhà tôi sẽ bị trời tru đất triệt, bị ung thư, bị xe cán…” không?

https://www.tienphong.vn/…/ong-dinh-la-thang-bi-de-nghi-an-…

Image may contain: 1 person, text
 
LikeShow more reactions

Comment

CHÚNG NÓ, CHÚNG TÔI

From:  Lê hồng Song added 2 new photos.
 

CHÚNG NÓ, CHÚNG TÔI

Trương Duy Nhất

Thấy nhiều người lên tiếng đòi tháo còng cho Đinh La Thăng.
Tại sao trước đấy, không nghe ai lên tiếng đòi tháo còng cho chúng tôi, những Trần Huỳnh Duy Thức, Lê Công Định, Nguyễn Tiến Trung, Cù Huy Hà Vũ, Lê Quốc Quân, Lê Thị Công Nhân, Nguyễn Văn Hải Điếu Cày, Cấn Thị Thêu, Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh… và mới đây là Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, Nguyễn Văn Đài, Trần Thị Nga, Nguyễn Văn Hoá…? 

Thậm chí như phiên xử tôi, còn bị còng giật cánh khuỷu (bẻ quặt hai tay phía sau như… súc vật vậy). Phiên phúc thẩm, chúng còn còng xích cả hai chân tôi.
Nhưng tất cả chúng tôi, vẫn đạp trên mọi xiềng xích để ngẩng đầu trước toà. Còn họ, không, tôi phải gọi họ là chúng nó, tại sao chúng nó lại rúm ró cúi đầu trốn tránh ống kính phóng viên?

Ai mới là “đối tượng nguy hiểm”, chúng tôi hay chúng nó mới là kẻ đáng bị còng? Nhân danh đạo đức và cái lẽ công bằng chi chi đó đòi tháo còng cho chúng nó. Còn chúng tôi thì sao?

Hỡi những nhà đạo đức đang khóc ướt bàn phím cảm thương cho những Đinh La Thăng – Trịnh Xuân Thanh… Các vị có biết, trong tù chúng nó sống thế nào không? Mùa đông chúng nó có chăn bông, vạt giường, mùa hè chúng nó có máy lạnh, thức ăn chúng nó thừa vứt cho chuột, chó.

Còn chúng tôi bị ngược đãi thế nào? Giữa những ngày tê cóng này, trong khi chúng nó có chăn bông, vạt gỗ, thì những bạn tù của tôi, những Trần Huỳnh Duy Thức, Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, Nguyễn Văn Đài… đang co ro trên sàn xi măng lạnh cóng.

Không ai bị coi là có tội, khi chưa có một bản án kết tội hiệu lực của toà. Vâng. Nhưng có phiên xử nào của chúng tôi, bị cáo và luật sư được tranh tụng thoải mái như các phiên xử chúng nó? Các vị đòi hỏi lẽ công bằng trong giam giữ, dẫn giải, xét xử, tranh tụng. Nhưng tại sao, những công bằng đó lại chỉ dành cho chúng nó, còn chúng tôi thì không?

Thưa thật, nếu các phiên toà xử chúng tôi, cho tranh tụng một cách công minh, sòng phẳng thì chúng tôi xử toà chứ làm sao toà xử được chúng tôi.

Cùng là tù nhân, nhưng chúng tôi là tù khác. Còn chúng nó là loại tù nhục tù ô. Trả lời RFA về việc Đinh La Thăng bị còng tay lôi ra toà, tôi gọi đó là hình ảnh ô nhục. Nó khác, rất khác với những hình ảnh trước toà của chúng tôi. “Có loại tù làm người ta nhục nhã, nhưng có loại tù chỉ khiến họ vinh quang”. Câu ấy, tôi nói trước toà, và được khắc ngay trên bức tường buồng giam B14. Nơi luật sư Nguyễn Văn Đài và nhiều bạn tù bất khuất của tôi đang bị giam giữ.

Ừ thì nhân đức. Nhưng lòng nhân ấy, nếu còn, tôi dành cho những bạn tù bất khuất của tôi, để góp chút hơi ấm đến những Trần Huỳnh Duy Thức, Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, Nguyễn Văn Đài, Cấn Thị Thêu… chứ không phải chúng nó, những Đinh La Thăng, Trịnh Xuân Thanh và cả một lũ X khốn kiếp kia!

Image may contain: 4 people
Image may contain: 5 people
 
AK Nguyễn Đám đạo đức giả. Bênh vực bọn tham quan phe nhóm, đám quan chức cộng sản tham nhũng không đáng để được đối xử nhân đạo gì cả. Cứ Luật mà thi hành. Biết luật phạm luật càng phải xử nặng. Điều tra lôi hết ra. Bắt ói ra hết những cái chúng nó cướp.
 
 Van Pham Đúng vậy anh Trương Duy Nhất “Có loại tù làm người ta nhục nhã, nhưng có loại tù chỉ khiến họ vinh quang”…..

Nobel Sinh Học: Người sống THỌ không phải do Ăn Uống hay Vận Động, mà là…thật đáng kinh ngạc

Nobel Sinh Học: Người sống THỌ không phải do Ăn Uống hay Vận Động, mà là…thật đáng kinh ngạc

Một lý do thật kinh ngạc do Elizabeth H. Blackburn, người đoạt giải Nobel sinh học chỉ ra rằng người sống THỌ hay không không phải do Ăn Uống hay Vận Động; mà là Tâm Lý Cân Bằng.

Giải thưởng Nobel Sinh Học Elizabeth H. Blackburn đã chỉ ra:

con người muốn sống trăm tuổi, ăn uống điều độ chiếm 25%, những cái khác chiếm 25%,

Tâm Lý Cân Bằng chiếm những 50%!

” Áp Lực Hormone ” sẽ làm tổn thương cơ thể.

Lý giải như thế nào về việc Tâm Lý Ổn Định ảnh hưởng tới 50% tuổi THỌ? Chúng ta nên làm thế nào?

” Áp lực hormone ” gây tổn thương cơ thể!

Nhà nghiên cứu tâm lý học chỉ ra:

Một người nổi giận đùng đùng, áp lực hormone tăng sinh, đủ để giết chết một con chuột

Vì vậy, áp lực hormone, còn gọi là hormone độc tính. Y học hiện đại chỉ ra:

ung thư, xơ cứng động mạch, cao huyết áp, loét hệ tiêu hóa, kinh nguyệt không đều, 65-90% triệu chứng có liên quan tới áp lực tâm lý.

Vì thế, bệnh này còn gọi là bệnh tâm lý.

Nếu con người cả ngày không yên, hay cáu gắt, lo lắng, khiến áp lực hormone luôn ở mức cao,

hệ thống miễn dịch sẽ ngăn chặn và tiêu diệt, hệ thống máu huyết hoạt động quá nhiều

trong thời gian dài dẫn đến mệt mỏi.

Khi vui, não bộ tiết ra hormone hưng phấn.

Hormone hưng phấn khiến con người thoải mái, cảm giác vui tươi, toàn thân rơi vào trạng thái tốt, giúp điều tiết các cơ quan trong cơ thể cân bằng, khỏe khoắn.

Thế thì, trong cuộc sống, chúng ta nên làm như thế nào mới có thể có được hormone hưng phấn, giảm hormone áp lực?

  1. Có mục tiêu rõ ràng, nỗ lực đạt được.

Nghiên cứu mới nhất cho rằng, cảm giác đạt mục tiêu càng mạnh càng giúp cơ thể khỏe khoắn.

Bởi vì trong cuộc sống, đam mê quyết định tâm thái con người, quyết định trạng thái sống.

Người nỗ lực đạt mục tiêu não bộ trong trạng thái thoải mái phát triển, vì thế, thường dùng não bộ sẽ thúc đẩy hoạt động não, đẩy lùi tuổi già.

Người trung lão niên sau khi nghỉ hưu có thể đọc sách, khiêu vũ, vẽ vời, giúp não bộ luôn trong trạng thái hoạt động.

  1. Giúp đỡ người khác làm niềm vui có tác dụng trị liệu tốt..

Nghiên cứu chỉ ra, giúp đỡ người khác về vật chất, có thể giảm tỉ lệ tử vong xuống 42%,

giúp người khác ổn định tinh thần, có thể giảm tỉ lệ tử vong dưới 30%.

Bởi vì tốt với người khác, hay làm việc thiện, sẽ có cảm giác vui tươi và tự hào, giảm hormone áp lực, thúc đẩy hormone hưng phấn.

Chuyên gia tâm lý và tâm thần học nói: duy trì thói quen giúp đỡ người khác là phương pháp phòng và điều trị trầm cảm

  1. Gia đình hòa thuận là bí kíp sống lâu.

Hai nhà tâm lý học người Mỹ công bố nghiên cứu trong vòng 20 năm:

trong số các nhân tố quyết định tuổi thọ, đứng số 1 là ” quan hệ người với người “.

Họ cho rằng, quan hệ con người với con người quan trọng hơn rau cỏ hoa quả, việc thường xuyên luyện tập và rèn luyện trong thời gian dài.

Liên hệ người với người không chỉ bao gồm bạn bè, còn bao gồm quan hệ gia đình.

Vì thế, gia đình hòa thuận, bạn bè tốt là một trong những yếu tố quyết định tuổi thọ con người.

  1. Cho đi điều thiện sẽ nhận lại điều thiện.

Khi chúng ta cười với người khác, người khác cũng sẽ cười lại với chúng ta.

Bất luận là ở cùng bạn bè hay là cùng những ngươi bạn cũ trò chuyện, hãy nhớ luôn giữ nụ cười, cho đi niềm vui.

” Tinh thần không thoải mái, sẽ dẫn đến bệnh gan “

Có người từng làm thực nghiệm này:

sau khi tách nội tạng động vật, giữ nguyên liên kết tĩnh mạch gan và động mạch bụng, tim lập tức co bóp mạnh và tĩnh mạch máu bắt đầu lắng lại, động vật chết từ từ, có thể thấy gan có liên kết chặt chẽ trong việc điều tiết lưu lượng máu.

Tinh thần không thoải mái, khi tức giận, sẽ ảnh hưởng tới hoạt động gan, dẫn đến tình trạng khô gan và khô máu ở gan.

” Không tức giận, không sinh bệnh “

Tinh thần là thể năng của con người, nhưng trong cuộc sống bộn bề lo toan, áp lực tinh thần tự nhiên sẽ gia tăng, thế là các áp lực tinh thần sẽ ảnh hưởng tới sức khỏe con người.

” Hiện nay, thống kê của bộ y tế thế giới, trên 90% bệnh đều có liên quan tới tinh thần.

Chỉ cần chúng ta giữ tinh thần thoải mái, thì sẽ không mắc bệnh, không mắc bệnh nghiêm trọng, ít bệnh, muộn mới mắc bệnh. “

” Tâm phải TĨNH, Thân phải ĐỘNG “

Dưỡng tâm, an tâm, cải tâm, giữ tinh thần thoải mái, là một cách dưỡng sinh, có thể không được mọi người quan tâm, vì thế mới xuất hiện ” những bệnh tiêu hóa khó chữa “, ” bệnh viêm cả đời không khỏi “..

Tâm Tĩnh thì Thân An, thân an thì khỏe mạnh, tâm an bách bệnh tiêu trừ…

Hoạt động có thể sinh dương khí, đả thông âm khí, giúp tuần hoàn máu, cơ thịt phát triển, khoẻ gân cốt.

Tâm phải Tĩnh, Thân phải Động, giữ cân bằng, đó là tam đại pháp bảo của bất cứ môn phái dưỡng sinh nào.

Thực tế, quyết định tuổi thọ con người không chỉ là ăn uống và vận động, còn là tâm tính vui tươi, tâm thái tích cực cũng vô cùng quan trọng!

Tư Phùng gởi

 

Chỉ định thầu là chủ trương của Bộ Chính trị.

From: Phan Thị Hồng is with Hoang Le Thanh.
 

“Chỉ định thầu là chủ trương của Bộ Chính trị”.

Hôm qua. (9.1.2018) Đinh La Thăng khai trước tòa:

“Chỉ định thầu là chủ trương của Bộ Chính trị”.

Hàng loạt các báo lề đảng đồng loạt giật tít như vậy. Nhưng đến chiều hôm nay, 10. 1.2018, thì tất cả các báo le đảng đều đồng loạt hạ các tít bài này xuống.

Nguồn: Phạm Thành
https://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=780015852194547&id=100005584186799

Image may contain: 2 people, text
 

THIÊN ĐƯỜNG – ĐỊA NGỤC và CHẢ DẠI…

From:  Trần Bang shared Mac Văn Trang‘s post.
 

Chả dại…

  

THIÊN ĐƯỜNG – ĐỊA NGỤC và CHẢ DẠI…

Bạn HỒ NGA fbker phản hồi vào bài viết của tôi rằng: Tôi thấy cuộc sống hiện nay là THIÊN ĐƯỜNG, vượt quá ước mong của tôi ngày xưa, sao các bác cứ kêu ca… Có một bạn quý tôi, nhắn tin, bảo: Tôi còn biết nhiều chuyện trong xã hội đồi bại, thối tha hơn những điều ông biết, nhưng CHẢ DẠI viết lên làm gì, vừa mất công, vừa có khi mang vạ vào thân…

Tôi tôn trọng suy nghĩ, quan niệm của các bạn. Bạn cứ sống với “Thiên đường” của mình nhé, và bạn cứ “chả dại” làm gì, cứ KHÔN mà sống cho sướng đời! Còn người khác, họ cảm thấy bức bối, bất công, đau khổ, thậm chí như ở địa ngục … họ kêu ca phàn nàn, phẫn nộ… đó cũng là quyền của họ. Các bạn ở “Thiên đường” hay “Chả dại” cũng cần tôn trọng những người kia. Thế mới là cuộc sống muôn màu, “mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh”; “Thiên đường” và “Địa ngục”, “khôn” và “dại” đan xen nhau, sát bên nhau, có khi lồng vào nhau trong cuộc sống.

Bạn bị bệnh, bay sang Sing chữa, cảm thấy như Thiên đường; bạn kia khi vào bệnh viện ta, có tiền, đút cho nhân viên, được ở phòng riêng, chăm sóc đặc biệt, vậy là “khôn”; người bệnh khác nằm 3 – 4 người một giường, bị hắt hủi, vậy là dại; và người khác nữa phải đưa mẹ về chờ chết, vì không có tiền nằm viện, mua thuốc, họ cảm thấy địa ngục dưới chân…

Con bạn vừa dốt, vừa hư, bạn cho nó đi Tây du học, cảm thấy như con mình lên Thiên đường; con anh thì vào đại học thiếu điểm, anh “chạy” được vào và cảm thấy mình khôn; còn con chi kia, đỗ vào đại học điểm cao, nhưng không có tiền đóng học, phải bỏ về, đi đóng gạch, nó cảm thấy tiền đồ tối đen như thân phận chị Dậu…

Bao người nông dân bị cưỡng chế lấy đất, họ đi khiếu kiện khắp nơi, vô vọng, rồi họ chống lại kẻ cướp đất và bị đánh đập, bị tù, bị tuyên tử hình…Họ cảm thấy như sống dưới địa ngục, chung quanh là quỷ dữ; còn các đại gia thấy mình khôn, mua đất của nông dân 100 ngàn đồng 1m2, san ủi đi, bán 100 triệu đồng 1m2; mấy quan ký giấy dự án, “bỗng nhiên” được tặng tiền, tặng mấy suất đất “thơm”, cảm thấy như đang trên thiên đường…

Anh Phạm Sĩ Quý Giám đốc sở Tài Môi ở Yên Bái, buôn chổi đót, nấu rượu… xây được biệt phủ hoành tráng, dân tố anh tham nhũng; Thanh tra Trung ương về điều tra cả năm, hoãn họp báo 6 lần để “hoàn chính kết luận” và anh chỉ bị phê bình “Kê khai tài sản chưa đầy đủ, chứ không phải không trung thực”! Vậy là anh Quý rất khôn và Thanh tra cũng “chả dại”! Còn anh Cường Kiểm lâm Yên Bái, bắn chết Bí thư tỉnh, Trưởng ban tổ chức tỉnh, rồi anh tự bắn vào gáy mình… Thế là cả ba đồng chí cùng xuống âm phủ, không biết có phải là địa ngục không?

Mới ngày nào, anh Thăng, anh Thanh… như sống trên Thiên đường; hôm nay đứng trước vành móng ngựa, các anh có cảm thấy “địa ngục” rất gần không? Và nhiều người cũng “hoàn cảnh” như các anh, nhưng biết cách lựa chiều, nên chửa việc gì, lại còn lên chức. Họ khôn nhỉ!

Cuộc sống là vậy, đừng bắt bẻ người khác phải nghĩ như mình, nói như mình, làm như mình, nếu khác đi, ngược lại, là “phản động”!

Bạn uống rượu, nhắm thịt gà, rung đùi hát “chưa có bao giờ đẹp như hôm nay”… đó là quyền của bạn. Bà hàng xóm mất gà, bắc ghế chửi “năm đời, mười đời, cao tằng tổ khảo, cao tằng tổ tỉ… đứa bắt trộm gà của bà”… đó là quyền của người dân, có từ thời phong kiến, đế quốc, vẫn thế.

Mất gà còn có quyền chửi đến mức có bao nhiêu từ ngữ độc địa nhất, tục tĩu nhất đem ra trút lên “năm đời, mười đời”, “cả nhà, cả họ” đứa bắt gà, vậy mà giặc ngọai xâm chiếm đất đai, biển đảo của Tổ quốc, không có quyền chửi sao? Giặc nội xâm tham lam, cậy quyền phá nát đất nước, đầu độc môi trường sống của dân tộc, giống nòi… không được chửi hay sao? Bọn “lợi dụng chức quyền, nhóm lợi ích” cướp ruộng đất mồ hôi nước mắt của nông dân, họ không có quyền chửi hay sao? Bọn buôn thuốc giả về làm chết oan bao nhiêu người, không có quyền chửi rủa chúng hay sao?

Chúc các bạn cứ “tự sướng” ở “thiên đường” của bạn và cứ “khôn” giữa những đồng bào chân thật của mình!… 

9/1/2018

MVT

Người nghiện Facebook ùn ùn nhập viện tâm thần????

From:   Dien Hong Tran
ĐỂ LỪA ĐẢO DỄ DÀNG NGƯỜI TA KHÔNG NÓI CON SỐ VÀ TỶ LỆ. NGƯỜI TA THẤY MỘT VÀI NGƯỜI THÌ NGƯỜI TA CÓ THỂ NÓI CON LÀ “ÙN ÙN”.

SAO KHÔNG THẤY BÁO NÓI NGƯỜI UNG THƯ ÙN ÙN NHẬP VIỆN NHƯ THỰC TẾ VÌ BỘ Y TẾ KHÔNG KIỂM SOÁT THỰC PHẨM CŨNG NHƯ BIÊN GIỚI KHÔNG ĐÁNH THUẾ CHO HÀNG THỰC PHẨM TRUNG QUỐC VỚI RẤT NHIỀU CHẤT ĐỘC GÂY ĐỘC CHO GIỐNG NÒI VIỆT NAM TỪ GIÀ TỚI TRẺ KHÔNG CHỪA MỘT AI, HẢ TRỜI?
HÃY SO SÁNH SỐ NGƯỜI BỊ ĐIÊN DO FACEBOOK ĐEM LẠI VỚI SỐ NGƯỜI BỊ UNG THƯ DO THỰC PHẨM NHẬP VÀO TỪ TRUNG QUỐC RỒI HÃY VIẾT
HAY VIẾT BÀI NÀY ĐỂ THỂ HIỆN MUỐN MỞ ĐƯỜNG ĐỂ ĐÓNG FACEBOOK?

Các BV tâm thần trên cả nước đang tiếp nhận ngày càng nhiều những trường hợp nghiện mạng xã hội nặng đến mức bị trầm cảm, co giật và ngất xỉu khi… không có Internet.
BAOMOI.COM