THẬT PHI THƯỜNG! ĐÁNG NỂ PHỤC…

Ước Mơ Việt Tân

Năm 1985, tại một ngôi làng yên tĩnh ở Đông Phi, một người đàn ông tên Daniel đứng chân trần với 3 cô con gái của mình. Vợ anh ta đã qua đời.

Nhà họ không có điện. Có những đêm, bữa tối chỉ là rễ cây luộc và nước. Nhưng thứ họ có – thứ Daniel luôn đảm bảo họ có – là lòng tự trọng.

Mỗi sáng trước khi mặt trời mọc, anh đánh thức các con gái và đưa chúng đi bộ hai dặm đến trường. Anh không thể tự đọc hoặc viết, nhưng anh ngồi bên ngoài lớp học mỗi ngày, chờ đợi trong bóng râm, chỉ để chúng không phải đi bộ về nhà một mình.

Đôi khi anh nhịn đói để chúng có thể mua bút chì.

Anh bán nhẫn cưới của mình để có tiền đóng lệ phí thi.

Anh làm 3 công việc trong mùa thu hoạch chỉ để mua sách giáo khoa cũ – nhiều trang bị mất.

Mọi người cười.

“Chúng là con gái mà,” họ nói.

“Chúng có tương lai gì chứ?”

Daniel không trả lời.

Anh chỉ tiếp tục đi bên cạnh chúng.

Nhiều năm trôi qua. Từng người một, họ tốt nghiệp.

Từng người một, họ giành được học bổng.

Và từng người một… họ vượt đại dương.

Năm 2025, 40 năm sau bức ảnh đó, thế giới đã chứng kiến một điều không ai ngờ tới:

Một hình ảnh mới của cùng một người đàn ông, đứng hiên ngang—lần này là trước một bệnh viện—cùng 3 cô con gái, tất cả đều mặc áo blouse trắng.

Bác sĩ.

Tất cả bọn họ.

Khi được hỏi cảm thấy thế nào, Daniel đã khóc và thì thầm, “Tôi chưa bao giờ trao cho các con gái của tôi cả thế giới. Tôi chỉ không bao giờ để thế giới lấy đi hy vọng của chúng.”

Ông trồng trọt bằng đôi tay, nhưng nuôi dưỡng những bác sĩ bằng trái tim.

Và trong cái bóng lặng lẽ của một người đàn ông mà thế giới chưa từng biết đến, 3 cô gái đã đứng lên… và thay đổi tất cả.

Sưu tầm

#ƯớcMơViệtTân – #cuocsong  


 

Thánh Edith Stein (1891-1942), nữ tu, tử đạo – Cha Vương

Ngày thứ 7 và cuối tuần an lành và bình an nhé. Hôm nay Giáo Hội mừng kính Thánh Tê-rê-xa Bê-nê-đíc-ta (Thánh Edith Stein, nữ tu, tử đạo). Xin thánh nhân chuyển cầu cho chúng con trong những thăng trầm của cuộc sống. 

Cha Vương

Thư 7: 09/08/2025  t6 – 24

Thánh Edith Stein (1891-1942), một nữ tu Camêlô thánh thiện, một triết gia uyên thâm và một văn sĩ sáng giá, không những ngài có ảnh hưởng lớn ở thời ấy mà ngày nay, ảnh hưởng ấy đang lan tràn trong giới triết gia và trí thức ở Ðức cũng như trên toàn thế giới. Ngài là nguồn cảm hứng cho tất cả những ai coi Thánh Giá là di sản, và cuộc đời ngài được dâng hiến cho sự đau khổ và bách hại của dân tộc Do Thái.

 Sinh ngày 12 tháng 10 năm 1891 trong một gia đình Do Thái ở Breslau, nước Ðức, ngay từ nhỏ Edith Stein đã chứng tỏ năng lực học hỏi lạ thường, và vào lúc bắt đầu Thế Chiến I, ngài đã học xong triết và ngữ văn tại đại học Breslau và Goettingen. Sau cuộc chiến, ngài tiếp tục cao học tại Ðại Học Freiburg và lấy bằng tiến sĩ ưu hạng về triết. Sau đó ngài là giáo sư phụ tá và là cộng tác viên của Giáo Sư Husserl, cha đẻ của hiện tượng học và cũng là người có ảnh hưởng lớn đến tư duy của thánh nữ. Trong tất cả các ngành học hỏi, Edith Stein không chỉ tìm kiếm chân lý mà còn đi tìm chính Chân Lý và ngài đã tìm thấy ở Giáo Hội Công Giáo sau khi đọc tự truyện của Thánh Têrêsa Avila. 

Edith Stein được rửa tội vào ngày đầu năm 1922. Sau khi trở lại đạo, Edith dùng toàn thời giờ để dạy học, diễn thuyết, viết lách và thông dịch, và không bao lâu ngài trở nên một triết gia và tác giả nổi tiếng, nhưng điều ngài khao khát là cuộc sống cô độc và tịnh niệm của dòng Camêlô, là nơi ngài tận hiến cho Thiên Chúa và người dân của ngài. Trước khi Ðức Quốc Xã bách hại người Do Thái khiến ngài phải ngưng mọi hoạt động thì cha linh hướng đã đồng ý để ngài gia nhập dòng Camêlô Hèn Mọn ở Cologne-Lindenthal vào tháng Mười năm 1933. Vào tháng Tư năm kế tiếp, ngài được mặc áo dòng và lấy tên là “Têrêsa Bênêđícta của Thánh Giá.” Vào Chúa Nhật Phục Sinh năm 1935, ngài khấn trọn. Khi sự bách hại người Do Thái gia tăng mãnh liệt và điên cuồng, Sơ Têrêsa Bênêđícta nhận thấy sự nguy hiểm khi có mặt tại nhà dòng Camêlô ở Cologne, và ngài đã xin phép bề trên để di chuyển đến một tu viện ở ngoại quốc. Vào đêm 31 tháng Mười Hai 1938, ngài bí mật vượt biên giới đến Hòa Lan là nơi ngài được tiếp đón một cách nồng nhiệt vào dòng Camêlô ở Echt. Ở đây ngài sáng tác văn bản sau cùng là Thánh Giá Học.

   Chính Thánh Giá của ngài thì ở trước mặt, vì lúc ấy Ðức Quốc Xã đã xâm lăng Hòa Lan, và khi các giám mục Hòa Lan công bố lá thư mục vụ phản đối việc trục xuất người Do Thái và đuổi các học sinh Do Thái ra khỏi trường Công Giáo, thì Ðức Quốc Xã ra lệnh bắt giữ mọi người Công Giáo thuộc gốc Do Thái ở Hòa Lan. 

Sơ Têrêsa Bênêđícta bị bắt vào ngày 2 tháng 8 năm 1942, và được chở đến trại tử thần Auschwitz. Ngài chết trong phòng hơi ngạt ở Auschwitz ngày 9 tháng 8 năm 1942. 

Vào ngày 01 tháng 5 năm 1987, Ðức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II tôn phong chân phước cho Sơ Têrêsa Bênêđícta, và sau cùng sơ được phong thánh ngày 11 tháng 10 năm 1998. 

(Trích Gương Thánh Nhân – ns Người Tín Hữu online) và (Nhóm Tinh Thần nhuận chính lại theo Patron Saint và Santi-Beati-Testimoni)

   Sau đây là một đoạn viết của Thánh Edith Stein: “Những gì trong dự án của Thiên Chúa tôi không hề dự liệu tí nào. Tôi đã có được một đức tin sống động và xác tín rằng, theo quan điểm của Thiên Chúa, không hề có chuyện ngẫu nhiên tình cờ, tất cả cuộc đời của tôi, cho tới hết mọi chi tiết của nó, đều đã được phác họa trong sự quan phòng thần linh của Thiên Chúa và có một ý nghĩa trọn vẹn và toàn hảo trước con mắt toàn tri của Thiên Chúa”.

(Nguồn: theo tín liệu được Zenit phổ biến ngày 8/2/2007)

Bạn nghĩ thế nào về đoạn trích này?

From: Do Dzung

***********************

Con Có Chúa Mà – Nguyễn Hồng Ân

Thượng đỉnh Trump – Putin nhằm chấm dứt chiến tranh Ukraina diễn ra ngày 15/08/2025 tại Alaska, Mỹ

RFI
Cuộc gặp thượng đỉnh giữa tổng thống Mỹ Donald Trump và nguyên thủ Nga Vladimir Putin diễn ra vào ngày 15/08/2025 tại Alaska, phía cực tây bắc nước Mỹ, gần với Nga, vùng lãnh thổ ban đầu thuộc Nga nhưng đã được nhượng lại cho Mỹ. Thông tin được Donald Trump đăng tải trên mạng xã hội Truth Social của ông vào hôm 08/08 và đã được điện Kremlin xác nhận.

 09/08/2025

Hình tư liệu: Tổng thống Mỹ Donald Trump (trái) và tổng thống Nga Vladimir Putin, trong lần gặp nhau tại Helsinki, Phần Lan, ngày 16/07/2018.
 

Hình tư liệu: Tổng thống Mỹ Donald Trump (trái) và tổng thống Nga Vladimir Putin, trong lần gặp nhau tại Helsinki, Phần Lan, ngày 16/07/2018. AFP – BRENDAN SMIALOWSKI

Thùy Dương|Anh Vũ

Theo AFP, trong cuộc gặp thượng đỉnh, hai nhà lãnh đạo sẽ thảo luận về việc chấm dứt chiến tranh Ukraina. Donald Trump cũng nhắc đến việc nhượng bộ lãnh thổ trong khuôn khổ một thỏa thuận giữa Kiev và Matxcơva.
Từ New York, thông tín viên Loubna Anaki cho biết thêm chi tiết :
« Một cơ hội thực sự để chấm dứt chiến tranh Ukraina, Donald Trump muốn tin như vậy.
Tổng thống Mỹ sẽ thảo luận chủ đề này với Vladimir Putin vào thứ Sáu tuần tới tại Alaska. Đây là một cuộc họp thượng đỉnh rất được mong đợi, cuộc gặp đầu tiên giữa hai nhà lãnh đạo tính từ năm 2019 và cũng là chuyến đi đầu tiên của tổng thống Nga đến Mỹ sau gần 10 năm.
Donald Trump và đồng nhiệm Nga sẽ thảo luận về các chi tiết có thể dẫn đến một thỏa thuận hòa bình giữa Matxcơva và Kiev. Các điều kiện này có thể bao gồm việc trao đổi lãnh thổ.
Donald Trump phát biểu : « Chúng tôi nói tới một vùng lãnh thổ, nơi diễn ra các trận giao tranh từ suốt hơn 3 năm rưỡi. Sẽ có các trao đổi lãnh thổ vì lợi ích của mỗi bên. Điều này là rất phức tạp, nhưng họ sẽ lấy lại một số vùng lãnh thổ và trao đổi một số vùng khác ».
Kể cả thành công trong việc thuyết phục được Vladimir Putin, thì Donald Trump vẫn sẽ phải có sự chấp thuận của Volodymyr Zelensky, mà ông cũng dự kiến sẽ sớm có cuộc gặp. Tổng thống Ukraina luôn nói rằng ông phản đối bất kỳ việc chuyển nhượng lãnh thổ nào cho Nga ».

Thượng đỉnh lượt về

Cuộc gặp thượng đỉnh này chưa thể giải quyết hết vấn đề chiến tranh Ukraina. Cố vấn ngoại giao của Điện Kremlin, Iouri Ouchakov đã nêu khả năng sẽ còn có một cuộc gặp khác giữa Donald Trump và Vladimir Putin, trên lãnh thổ Nga:
ÔngIouri Ouchakov : « Tất nhiên, bản thân hai tổng thống chắc chắn sẽ tập trung vào việc thảo luận các phương án nhằm đạt được một giải pháp hòa bình lâu dài cho cuộc khủng hoảng Ukraina.

Trong tương lai, dĩ nhiên là hướng tới việc tổ chức cuộc gặp tiếp theo giữa hai tổng thống trên lãnh thổ Nga. Một lời mời như vậy đã được gửi tới tổng thống Mỹ.
Tóm lại, tôi muốn nhấn mạnh rằng trong những ngày tới, Matxcơva và Washington tất nhiên sẽ tập trung vào công việc tích cực và khẩn trương nhất về các thông số thực tiễn và chính trị của hội nghị thượng đỉnh tại Alaska. Và rõ ràng đây sẽ là một quá trình phức tạp, nhưng chúng tôi sẽ tham gia vào đó một cách tích cực và sâu sắc. »

Zelensky cảnh báo về các quyết định đi ngược lại hòa bình

Tổng thống Ukraina Volodymyr Zelensky hôm nay 09/08/2025 cảnh báo rằng bất kỳ quyết định nào được đưa ra nhằm « chống lại Ukraina », hoặc các « quyết định được đưa ra mà không có Ukraina » đều là « các quyết định đi ngược lại hòa bình », tái khẳng định Ukraina « sẽ không từ bỏ đất đai của mình cho những kẻ chiếm đóng ».
Tuyên bố của tổng thống Ukraina Volodymyr Zelensky được đăng tải trên các mạng xã hội. Ông Zelensky cứng rắn đòi hỏi rằng mọi quyết định phải được đưa ra với sự tham gia của Ukraina.

Xin nhắc lại là ngoài bán đảo Crimée mà Nga đã sáp nhập vào năm 2014, Matxcơva vẫn yêu cầu Ukraina nhượng lại 4 khu vực bị chiếm đóng một phần (Donetsk, Lugansk, Zaporijjia và Kherson). Điện Kremlin cũng đòi Kiev từ bỏ việc nhận vũ khí viện trợ của phương Tây cũng như từ bỏ ý định gia nhập NATO. Đối với Ukraina, những yêu cầu này của chính quyền Putin là không thể chấp nhận được. Kiev muốn quân đội Nga rút khỏi lãnh thổ Ukraina và muốn có các đảm bảo an ninh của phương Tây, bao gồm việc tiếp tục cung cấp vũ khí và triển khai một đội quân châu Âu tại Ukraina, điều mà Nga phản đối.

Về tình hình chiến sự, tối qua 08/08, Ukraina thông báo đang tiến hành các đợt sơ tán bắt buộc mới đối với dân thường ở miền đông đất nước, nơi lực lượng Nga đang tiếp tục tiến quân. Lần gần đây nhất biện pháp tương tự được đưa ra là hồi cuối tháng 07. Các gia đình bắt buộc phải sơ tán là những hộ có trẻ con. Vadym Filashkin, thống đốc vùng Donetsk, cho AFP biết có khoảng 20 thị trấn với 190 trẻ em cần sơ tán. Đây là những địa phương nằm cách chiến tuyến khoảng 30 km.                                                                                                                               


 

GẢ CON CHO GIẶC !- Nguyễn Thị Thanh Dương- Truyen ngan HAY

Truyện Ngắn Hải Ngoại – Chau Nguyen

Cô Lạc báo tin cho cha mẹ là sẽ về thăm Việt Nam thì cả tháng nay anh chị Siêu mừng vui đến mất ăn mất ngủ. Phen này thì cả làng An Bình sẽ lên cơn sốt như cách đây 3 năm họ đã lên cơn khi biết cô Lạc nhà quê nhà mùa, trình độ văn hóa lớp 6 kết hôn với một ông kỹ sư người Mỹ.

Nhà anh Siêu nghèo, mấy sào ruộng nhà nước chia theo tiêu chuẩn đầu người không đủ cho hai vợ chồng cầy cấy nuôi 3 đứa con, anh đi bộ đội về cảnh nhà eo hẹp nên lấy vợ trễ, con còn nhỏ. Cô Lạc lớn nhất nhà đã được bố mẹ gởi gấm theo vài người anh em họ vào thành phố Sài Gòn làm ăn. Trong làng, nhà nào cũng có người vào Nam kiếm sống nên đồng hương cũng giúp đỡ nhau nói chi là họ hàng.

Lạc xin vào làm cho một hãng nhựa tư nhân ở Chợ Lớn, ngày làm 12 tiếng, một tuần làm 6 ngày quần quật cực nhọc không thua gì làm ruộng nương nơi quê nhà. Ăn dè để dành mỗi năm Lạc cũng tom góp được chút tiền gởi về quê phụ giúp cha mẹ nuôi hai em, còn Lạc không dám mơ đến chuyện về thăm quê, bởi tiền tàu xe từ Nam ra Bắc sẽ ngốn hết những đồng tiền để dành ít ỏi ấy.

Đột nhiên người anh họ tên Chu của anh Siêu từ Mỹ về thăm quê hương, người anh họ mà anh Siêu chưa bao giờ biết mặt, vì cách ngăn bởi vĩ tuyến 17 giữa hai miền Nam Bắc. Năm 1975 từ Sài Gòn anh Chu cùng gia đình di tản qua Mỹ, sau bao nhiêu năm yên ổn cuộc sống nơi xứ người, anh Chu mới trở về quê thể theo lời trăn trối của người cha già trước khi nhắm mắt là hãy về thăm lại quê quán, tìm gặp người thân nơi miền Bắc.

Thấy cảnh nhà anh Siêu nhà xiêu mái dột, con cái nheo nhóc tương lai là cày thuê cuốc mướn đói nghèo, anh Chu thương cảm cho thêm quà, thêm tiền.

Chợt nhìn thấy tấm hình cô con gái lớn anh Siêu đóng khung để trên bàn, tấm hình mà Lạc đã chụp ở Sài Gòn làm kỷ niệm gởi về để cả nhà ngắm cho đỡ nhớ, trông cô hiền lành xinh xẻo nên anh Chu chợt nảy ra một ý định là kiếm chồng ở Mỹ cho cô, đó là cách giúp đỡ dài lâu và thiết thực nhất.

Anh Chu mang tấm hình cô Lạc về Mỹ. Làm cùng hãng với anh là một ông kỹ sư Mỹ tuổi trung niên độc thân và cô độc. Hai người ngồi cạnh nhau nên thân nhau, anh Chu đã đưa hình Lạc ra và ngỏ ý muốn giới thiệu cho ông.

Chuyện cầu may mà thành sự thật, Richard mừng lắm, vì cuộc đời ông đã mấy lần li dị, lần này lấy một cô gái quê chất phác, dòng máu Á Đông dịu dàng chắc sẽ chung thủy với ông suốt đời. Hơn nữa, lại là một cô gái trẻ tuổi trinh nguyên và xinh đẹp, thì làm sao mà ông Richard không vui vẻ chấp nhận.

Thế là sau một thời gian trao đổi thêm thư từ hình ảnh giữa ông Richard và Lạc, có anh Chu làm thông dịch cho đôi bên, thì cả hai cùng đồng ý đi đến hôn nhân dù ông Richard lớn hơn Lạc hơn 20 tuổi, nhưng bù lại ông sẽ mang Lạc đi Mỹ, sự trao đổi cũng tương xứng, công bằng cho cả hai.

Anh chị Siêu mừng lắm, đứa con gái nhà anh lấy chồng được đi Mỹ có nằm mơ cũng chả dám, dù là người chồng lớn tuổi, nhưng còn hơn ở lại Việt Nam lấy được thằng chồng trẻ ngang vai phải lứa, cùng nông dân cày cuốc thì cái nghèo đói lại di truyền từ đời vợ chồng Lạc tới con cháu nó không biết đến bao giờ mới ngóc đầu lên nổi.

Để mong thoát cảnh đói nghèo bao nhiêu con gái quê Việt Nam phải lấy chồng ngoại Đài Loan, Hàn Quốc hay Trung Quốc, mà phần nhiều là chồng già hay có vấn đề về sức khỏe, sung sướng thì ít, đau thương thì nhiều, chứ dễ gì lấy được chồng Mỹ và đi Mỹ, cái đất nước nổi tiếng to đẹp, hùng mạnh nhất thế giới.

Ông Richard và anh Chu cùng về làng An Bình. Đám cưới Richard và Lạc sẽ diễn ra ở đây.

Đột nhiên họ hàng, làng xóm thấy anh chị Siêu phát lễ hỏi như dân phố Hà Nội là trầu cau, trà sen, bánh xu xê, bánh cốm trong hộp có giấy bóng kính màu đỏ và thiệp cưới in đẹp đẽ đến từng nhà, ai cũng kinh ngạc vì quà đám hỏi to quá.

Tin Lạc sắp lấy chồng Mỹ như một quả bom vừa pháo kích vào ngôi làng bé nhỏ êm ả này.

Đám cưới diễn ra ai được mời cũng không từ chối, vì ai cũng muốn tận mắt muốn xem mặt thằng chú rể người Mỹ của làng An Bình.

Sau đám cưới ông Richard về lại Mỹ làm giấy tờ bảo lãnh Lạc. Cả làng xôn xao bàn tán, khi thì ở trên bờ đê lúc tạm ngừng làm ruộng, khi thì trong hàng chè xanh nơi đầu làng:

– Con Lạc sắp đi Mỹ rồi. Sao số nó sung sướng thế nhỉ?

– Ôi giời, lấy thằng giặc Mỹ mà hãnh diện à? Bố con Lạc từng là anh hùng diệt Mỹ thời chiến tranh chống Mỹ Ngụy đấy nhé

– Nghe nói chồng nó là kỹ sư cơ đấy?

– Phô trương thế thôi, ai biết đâu mà kiểm chứng? Có khi là thằng Mỹ đầu đường xó chợ cũng nên?

– Chưa biết chừng nó mang sang Mỹ bán cho động mãi dâm như bọn buôn người qua Trung Quốc đấy. Phúc đâu chưa thấy, họa lại mang vào người.

Một ông có vẻ hiểu biết, phản đối:

– Đời nào có, tôi chưa nghe chuyện gái Việt Nam lấy Mỹ bị bán vào động mãi dâm bao giờ.

– Bọn Mỹ là ác lắm, việc gì chúng chẳng làm….

Ông kia tiếp tục khoe sự hiểu biết:

– Các bác không đọc báo, nghe đài à? Ta và Mỹ bây giờ là bạn rồi, có cái tàu Mỹ đến thăm Việt Nam và Hải Quân ta ra tận tàu Mỹ nghênh tiếp nữa mà. Rồi lại có cái tàu gì to lắm, có chỗ cho máy bay đỗ và đáp cơ đấy, cũng sang thăm Việt Nam và phe ta lên tàu tham quan thích lắm.

Giọng đàn bà nhà quê đanh đá:

– Gớm, to lớn mấy cũng bị bộ đội ta diệt thời chống Mỹ rồi. Mỹ vẫn là thằng giặc thua trận.

Ông “hiểu biết” giảng giải chuyện đời miễn phí:

– Biết đâu là bàn cờ thế cuộc, chứ họ văn minh thế kia mà. Nay thời thế đã đổi khác, bạn hóa thù, thù thành bạn. Xưa Trung Quốc là bạn hàng xóm gần gũi thân yêu của ta, như “môi và răng” môi hở thì răng lạnh, từng giúp đỡ ta trong chiến tranh. Nay bạn hại ta đấy thôi, từ chuyện kinh tế, hàng hóa đồ dùng Trung Quốc ồ ạt sang Việt Nam để giết chết ngành công kỹ nghệ sản xuất của ta, cả trái cây Trung Quốc như nhãn, vải, táo, cam cũng lấn chiếm thị trường nông sản Việt Nam làm thiệt hại các nhà trồng vườn, đến chuyện lấn chiếm vùng đất, vùng biển Hoàng sa, Trường Sa. Họ đã hiếp đáp, bắt giữ tàu và ngư dân đòi tiền chuộc hoặc làm chết ngư dân mình.

Một bà rụt rè lẩm bẩm:

– Ừ nhỉ, lúc này đi đâu cũng thấy hàng hóa Trung Quốc, mà nghe nói toàn là hàng độc hại. Trông mẫu mã đẹp mắt mà chết người.

Những lời dị nghị, đồn thổi không hay đã đến tai vợ chồng anh Siêu, anh chị vừa tức giận vừa xấu hổ chẳng biết đường nào mà phân bua, mà cãi..

Trong làng có bà tên Cào, tên thật của bà người ta không thèm gọi mà chỉ gọi bằng cái tên nghề nghiệp vì bà chuyên nghề đi thuyền cào tôm, cá ngoài sông. Bà gặp chị Siêu đã mát mẻ mỉa mai:

– Sướng nhé, có con gái gả cho Mỹ rồi tha hồ mà hưởng quà đế quốc Mỹ. Nhưng con gái tôi thì không thèm đâu, thà ở làng quê này đi cào cá cào tôm như cha mẹ nó, tuy nghèo mà có tình quê hương, chẳng phải lệ thuộc thằng nước ngoài nào cả.

Chị Siêu nén giận cười gượng:

– Vâng, mỗi người một hoàn cảnh. Chúng tôi có dám mơ ước cho con gái lấy Mỹ bao giờ đâu, chẳng qua bác nó ở Mỹ muốn giúp đỡ …

Lạc được tòa lãnh sự Mỹ gọi phỏng vấn và bị từ chối. Thời điểm này chính phủ Mỹ khám phá ra mấy vụ người Việt Nam và người Mỹ bản xứ kết hôn với người bên Việt Nam là “dịch vụ” lấy tiền để đưa người từ Việt Nam nhập cư vào Mỹ nên họ nghi ngờ và cho “rớt” khá nhiều.

Anh chị Siêu và Lạc lo lắm, Lạc không đi Mỹ được thì dân làng lại có đề tài mà mỉa mai châm chọc thêm cho đáng đời kẻ ham muốn gả con cho giặc Mỹ, chứ chắc gì họ buông tha?

Ông Richard đã làm đơn khiếu nại, gởi bổ sung thêm những chứng cớ cần thiết và Mỹ phỏng vấn Lạc lần thứ hai đã chấp nhận hồ sơ cho Lạc được đi Mỹ đoàn tụ với chồng.

Anh chị Siêu mừng rối rít, gọi điện hỏi thăm anh Chu là ông Richard đã “chạy” đường dây nào mà hay thế? tốn phí hết bao nhiêu tiền?

Tội nghiệp anh chị Siêu, từ cha sinh mẹ đẻ quen bị hà hiếp, bóc lột, quen phải hối lộ cho chính quyền từ phường xã tới quận huyện, từ việc lớn đến việc nhỏ, và vì trình độ văn hóa thấp, chỉ quanh quẩn ở làng quê không biết gì ngoài ruộng lúa và lũy tre làng, nên ngây thơ hồn nhiên tưởng ở bất cứ nơi đâu trên thế gian này cũng ăn hối lộ tận tình như quê hương Việt Nam mình.

Anh Chu kể rằng ông Richard chẳng chạy chọt đường dây nào cả, khi có đầy đủ chứng cớ thì Mỹ phải chấp nhận cho đi. Ngoài ra anh Chu còn kể thêm có những hồ sơ bảo lãnh đã được phỏng vấn và chấp thuận mà người bên Việt Nam vì lý do gì đó chưa muốn đi Mỹ nên chần chờ chẳng tiến hành thêm gì cả, hàng năm sở di trú vẫn gởi giấy nhắc nhở họ có muốn đi Mỹ thì làm tiếp một hai bước thủ tục sau cùng. Vẫn không có trả lời dứt khoát, cuối cùng sở di trú phải gởi cho người bên Việt Nam một “tối hậu thư” hỏi có muốn đi Mỹ hay không? nếu không thì lần này Mỹ sẽ đóng hồ sơ.

Anh chị Siêu kinh ngạc qúa, ai đời quyền lợi của họ, họ không hưởng thì thôi, việc gì Mỹ phải nhắc nhở họ và hỏi đi hỏi lại mãi thế? Ở Việt Nam , có mà cầu cạnh, đút lót cả đống tiền chưa chắc mua được sự việc như ý, dù mình có cả tỷ lý do vô cùng chính đáng.

Lạc đi Mỹ được hai năm thì tiền bắt đầu gởi về cho cha mẹ xây sửa nhà cửa, vì Lạc đã đi làm nail nên có tiền riêng tha hồ gởi giúp gia đình, người chồng Mỹ của Lạc, với đồng lương sung túc của mình, chỉ cần Lạc đẻ cho ông một hai đứa con và chung thuỷ suốt đời là hạnh phúc rồi.

Hàng xóm họ hàng càng bàn tán, càng vu khống nhiều hơn, dù chị Siêu đã mang ra khoe với họ những tấm hình vợ chồng Lạc và 1 đứa con của họ.

– Tiền gởi về cho bố mẹ nhiều thế này đích thực là tiền làm gái mà ra chứ của đâu sẵn thế?

– Ừ nhỉ, làm gì mà ra tiền nhanh thế nhỉ?

– Nhưng bà Siêu có khoe hình con Lạc chụp với thằng chồng Mỹ, cái thằng đã về làng cưới nó hẳn hòi mà.

Một bà gạt phăng:

– Ối giời ôi, thằng Mỹ nào trông cũng giống nhau, có khi là thằng chồng thứ bao nhiêu rồi đấy?

Những lời dèm pha này lại cố tình đến tai vợ chồng anh Siêu. Nghe những lời ganh tị mấy năm nay anh chị đã quen tai, nhưng anh chị cũng đã thấy vài kẻ trong làng thèm thuồng được như anh chị lắm, khi họ ghé vào thăm ngôi nhà 3 tầng khang trang mới xây trên cái nền đất của căn nhà xộc xệch cũ, khi họ nhìn những tấm hình Lạc đẹp đẽ từ Mỹ gởi về, và thấy cuộc sống vật chất nhà anh Siêu thong thả hẳn ra.

Một người họ hàng bên vợ anh Siêu, ở tận Hà Nội, nhà giàu có, con cái đứa thì bằng cấp đại học, đứa đang chuẩn bị thi vào đại học, mà còn mong ước gả cô con gái lớn cho người Mỹ, các em thì không thèm du học ở Anh, Úc, Canada, mà chỉ thích Mỹ.

Xưa nay anh chị Siêu mấy lần có dịp lên Hà Nội nào dám bén mảng tới nhà họ chơi, vì khỏang cách giàu nghèo và trình độ, nhưng từ dạo Lạc đi Mỹ, từ dạo nhà anh Siêu xây to nhất làng, thì chính người họ hàng đó đã vồn vã mời chào, nhờ thế anh Siêu mới biết được những tâm tư khát khao của gia đình họ và của nhiều người dân thành thị, người ta không còn căm thù người Mỹ nữa, giới trẻ đua nhau học tiếng Mỹ, các nhà khá gỉa còn cho trẻ con học tiếng Mỹ từ thuở vỡ lòng song song với tiếng Việt, các cửa hàng, dịch vụ trên phố xá từ Hà Nội đến Sài Gòn, đến các thành phố lớn nhỏ khác đều kèm theo tiếng Mỹ, con gái Việt Nam nhiều người lấy chồng Mỹ rồi, và nhờ thế anh chị Siêu mới vơi bớt mặc cảm tội lỗi gả con cho giặc Mỹ mà một số dân làng An Bình đã ganh tị và ác cảm đổ cho anh chị.

Qua con gái, anh chị Siêu đã biết được một nước Mỹ tự do dân chủ, cuộc sống thoải mái..

Lạc kể mua cái ti vi về coi mấy tuần thấy không vừa ý đã đem trả lại tiệm, hay đơn giản có lần Lạc mua một cây Lê trong chợ Mỹ về nhà trồng, cây bị chết sau đó, Lạc đã gọi phone than phiền với chủ tiệm, vậy mà người ta xin lỗi và mời cô đến chọn lại cây lê khác, dĩ nhiên là không phải trả tiền lần nữa và họ cũng không cần Lạc mang bằng chứng cây lê đã bị khô chết kia.

Thật là trung thực, tin cậy lẫn nhau, một xã hội có cuộc sống, có nếp suy nghĩ như thế không biết đến đời kiếp nào Việt Nam mới bắt chước được?

Ở Việt Nam người ta mua gian bán lận, làm hàng giả, lừa đảo khách hàng vì lợi nhuận, vì lòng tham sao cho đầy túi, làm gì có chuyện mua hàng về nhà xài rồi đem trả lại? chúng đã không đổi cho mà còn mắng chửi té tát vào mặt. Ngay như mua vàng hôm trước, hôm sau mang ra chính tiệm ấy bán lại, chúng cũng kiếm cách ăn chận, nào là hôm nay vàng vừa mới xuống giá, nào là vàng…hao hụt, để trả giá rẻ, để lời nhiều.

Hàng hóa giả, còn có cả bằng cấp rổm nữa, những anh chị y tá có công với đảng được “đề bạt” học bổ túc chuyên môn là trở thành bác sĩ, hay con ông cháu cha học hành thì ít ăn chơi thì nhiều nhưng chạy chọt vào trường Y khoa, cũng ra trường bác sĩ như ai dù kiến thức thì chẳng bằng ai. Nên các bệnh nhân ở Việt Nam gặp nhiều ‘biến cố” chết người không có gì làm lạ.

Những chuyện đời thường của nước Mỹ mà nghe xong anh Chị Siêu còn giật mình không muốn tin, nếu không do chính con gái anh chị kể ra thì chắc chắn anh chị cho là bịa đặt, là chuyện hoang đường trên trời rơi xuống.

Anh chị dần dần cảm mến nước Mỹ, những nước thuộc thế giới tự do họ có lý tưởng của họ trong chiến tranh, Mỹ có căm thù gì dân Việt Nam đâu mà tàn ác giết hại dân Việt Nam?.

Anh chị thương thằng con rể Mỹ, nó hiền hòa, trung thực, nó đã đổi đời cho Lạc, thương yêu chiều chuộng con gái anh, đối xử tốt với gia đình nhà vợ. Người xấu người tốt ở đâu cũng có, cũng tùy người..

Anh Siêu thấy xấu hổ khi nhớ lại ngày xưa anh đã căm thù đế quốc Mỹ, hình ảnh những người lính Mỹ là tàn ác, ghê gớm, là gieo rắc đau thương cho xóm làng, nhân dân Việt Nam. Anh đã đăng ký đi bộ đội sớm, khi chưa đủ tuổi để mong tiêu diệt kẻ thù, bằng chứng là tấm giấy khen công anh hùng diệt Mỹ của anh vẫn còn kia, vì anh đã cùng vài người khác tóm cổ được một lính Mỹ đi lạc trong rừng.

Năm ấy anh Siêu mới 18 tuổi, cái tuổi trẻ mới lớn dễ tin người, tin đời. Anh hãnh diện nghĩ mình đã lập được công trạng cho đất nước, cho đồng bào.

**************

Ngày anh chị Siêu mong chờ cũng đã đến. Từ Mỹ vợ chồng Lạc và đứa con về thăm làng An Bình.

Anh chị thuê chiếc xe tải nhỏ ra phi trường Nội Bài đón con cháu.

Xe về làng, về nhà, mấy va ly, mấy thùng quà Mỹ được mở ra, mùi thơm thơm lạ lùng từ một phương trời xa mà cả đời anh chị Siêu chưa được biết đến. Anh chị hoa mắt sung sướng với đủ những món quà anh chị Siêu đã dặn con gái mua cho, nào kính mát, áo vét cho anh Siêu, nào áo khóac ấm cho chị Siêu, vì mùa Đông miền Bắc dài và lạnh, rồi quà cho các em, họ hàng chú bác, đến hàng xóm láng giềng ít nhất cũng được cục xà bông hay bịch kẹo “sô cô la”, cũng được hưởng mùi quà Mỹ.

Lần này thì dân làng tận mắt thấy mặt chồng Lạc, vẫn là ông Mỹ cách đây 3 năm. Có khác chăng là bây giờ ông Richard biết nói những câu tiếng Việt thông dụng, ai hỏi thì ông vui vẻ và thân thiện trả lời, giọng nói âm hưởng Mỹ nhưng tiếng Việt Nam ngọng ngịu của ông Richard làm mọi người cười vui. Họ không thấy ở ông Richard một chút nào hình ảnh thằng giặc Mỹ tàn ác thời chiến tranh mà họ đã nghe qua sự tuyên truyền của đảng vẫn còn ít nhiều trong tâm tư họ nữa.

Lạc thì đổi mới hẳn ra, đẹp xinh với quần áo lụa là sang trọng, không phải là cô Lạc nhếch nhác quần đen ngắn lấc cấc với áo vải ngày nào. Còn đứa con gái của họ vừa có nét thùy mị Việt Nam vừa có nét phương tây mạnh mẽ trông thật dễ thương.

Chị Siêu mang quà của con gái đi biếu hầu như cả làng, đến nhà bà Cào, chị hơi e dè, sợ lại phải nghe những lời mỉa mai. Nhưng lạ chưa, bà Cào đã nắm tay chị Siêu, nói với tất cả niềm chân tình và rất lịch sự:

– Tôi cám ơn chị và cháu lắm. Nhờ chị nói với cô Lạc rằng về Mỹ xem có anh Mỹ nào thì làm mai cho con gái tôi với nhé, tôi còn hai đứa con gái chưa lấy chồng đây. Khổ qúa, con lớn nhà tôi lấy chồng cùng thời với cô Lạc, tưởng ở lại làng để làm nghề cào lưới tôm cá cũng đủ sống rồi, ai ngờ khốn khổ chị ơi, bữa đói bữa no. Thà cứ gả quách cho giặc Mỹ… ấy chết, xin lỗi chị tôi cứ quen mồm, thà cứ gả quách cho người Mỹ như cô Lạc nhà chị mà sướng tấm thân và cả nhà được nhờ.

– Vâng, để em bảo cháu. Nhưng chẳng phải dễ đâu, bác nó ở Hà Nội có con gái vừa đẹp vừa học giỏi cũng đang kiếm chồng Mỹ cho con để xuất ngoại đổi đời mà chưa có đám nào.

Bà Cào nài nỉ:

– Thì tôi cứ dặn phòng xa thế, may ra có duyên nợ thì gặp. Chị nhớ nhé?

Chị Siêu về nhà thấy hả hê nhẹ cả lòng, bà Cào là người đanh đá mồm miệng nhất làng mà đã chịu xuống nước, nhìn vào sự thật như thế thì từ đây cả làng cũng sẽ nguôi ngoai, không ai có lý do gì để động chạm đến việc Lạc lấy chồng Mỹ, hay kết tội anh chị gả con cho giặc Mỹ nữa..

Gia đình Lạc ở làng quê An Bình chơi 4 tuần, ông Richard theo vợ đi chơi khắp làng, đến thăm họ hàng, hàng xóm. Đến nhà nào ông Richard cũng chào hỏi tử tế bằng mấy câu Việt Nam thấy mà thương.

Đến ngày trở về Mỹ, chiếc xe tải nhỏ lại được thuê chở khách Việt Kiều ra phi trường Nội Bài.

Anh chị Siêu kể cho họ hàng và những nhà hàng xóm thân rằng sang năm Lạc có quốc tịch Mỹ và sẽ làm đơn bảo lãnh cha mẹ sang Mỹ định cư.

Tin này đã nhanh chóng lan ra cả làng, ai cũng nói là vài năm nữa cả nhà anh Siêu sẽ sang Mỹ đoàn tụ với con gái. Cái nhà ấy có phước to.

Có người thật tình, có người vì tò mò đến nhà anh Siêu chơi để nghe thêm chuyện. Họ thấy trên tường, nơi phòng khách trang trọng nhất, nơi mà từ hồi căn nhà cũ, trên vách tường cũ vẫn treo tấm giấy khen “Anh hùng diệt Mỹ” đóng khung, lồng kính và đã bạc màu hoen ố theo thời gian của anh Siêu không còn nữa, mà thay thế vào là khung hình mới tinh, trên bức tường cũng mới tinh, hình gia đình cô Lạc, cô với người chồng Mỹ và đứa con gái của họ, thật là đẹp và hạnh phúc chứa chan.

———-

(Nguyễn Thị Thanh Dương)


 

SỨC MẠNH CỦA THINH LẶNG TRONG ĐAU KHỔ – Đức Hữu chuyển ngữ

Đức Hữu chuyển ngữ

 “Chúa Giêsu không trả lời gì thêm, khiến ông Philatô ngạc nhiên.”

Có một sự khác biệt rõ rệt giữa thái độ của Đức Giêsu và đám đông cùng với Người tiến vào thành Giêrusalem.  Đám đông trong sự ồn ào, náo nhiệt tung hô Đức Giêsu là Đấng nhân Danh Thiên Chúa mà đến, nhưng rồi họ lại bất trung với lời ca khen này.  Họ không trung tín với lời ca ngợi “Hoan hô” Đức Giêsu nhưng đã phản bội và lăng mạ Người bằng sự hô hoán “đóng đinh nó” trong hành trình cuộc khổ nạn.

Đối lại với đám đông, Đức Giêsu vẫn luôn giữ thinh lặng và tín trung trong sứ mạng của mình.  Khi tiến vào thành Giêrusalem bên cạnh đám đông náo nhiệt, Ngài vẫn luôn giữ thinh lặng, không hòa với đám đông trong những bài ca chiến thắng và bỏ mình ra khỏi sự hồ hởi, phấn khích của họ.

Cũng thế, ngay cả khi bị các thượng tế kết án, Ngài vẫn luôn giữ im lặng dù rằng Ngài vô tội.  Ngài không một lời bác bỏ hay bào chữa cho mình khi bị các thượng tế và hàng kỳ mục buộc tội về nhiều điều.  Thậm chí quan Philatô cũng đổi ngạc nhiên về sự im lặng của Ngài: “Ðức Giêsu không trả lời gì nữa, khiến ông Philatô phải ngạc nhiên.”

Khi bị treo trên cây thập giá, Đức Giêsu vẫn giữ im lặng dù bị người ta buông lời xúc phạm, nhạo báng rằng: Kẻ phá đền thờ Thiên Chúa và xây lại trong ba ngày: hãy tự cứu mình xuống khỏi thập giá đi… Nó đã cứu được những kẻ khác mà không tự cứu mình.  Dù trong hoàn cảnh nào, Ngài vẫn không thốt ra một lời hay hành động nào làm bẽ mặt đám đông. 

Đức Giêsu đã đối diện với mọi đau khổ bằng sự thinh lặng.  Sự thinh lặng này chính là lòng đầy tin tưởng vào Chúa Cha.  Ngài chọn im lặng sau khi đã thi hành theo ý Cha: “Chính những việc tôi làm đó làm chứng cho tôi rằng Chúa Cha đã sai tôi.” (Ga 5,36).  Đức Giêsu im lặng vì Ngài hằng hiệp thông với Chúa Cha, Ngài mở lòng đón nhận và thi hành ý Cha trên hết mọi sự, “người Con không thể tự mình làm bất cứ điều gì, ngoại trừ điều Người thấy Chúa Cha làm; vì điều gì Chúa Cha làm, thì người Con cũng làm như vậy.” (Ga 5, 19).  Ngài im lặng không phải vì họ đã làm đau Ngài, hay im lặng vì để trả thù họ.  Nhưng Ngài im lặng vì sự cứng tin của họ dù đã được chứng kiến những phép lạ và lời dạy Ngài đã làm.

Thái độ khác biệt giữa chúng ta và Đức Giêsu khi đối diện với đau khổ là ta nói quá nhiều.  Ta luôn cằn nhằn, phàn nàn khi mọi thứ không như ý muốn.  Ta lo nghĩ đến những việc xấu mà người khác đã làm để gây đau khổ cho ta.  Ta ghim và nhắc đi nhắc lại những khổ đau mà người khác tạo ra cho mình.  Và mau lẹ đổ lỗi cho ai mà ta nghĩ chính họ là nguyên nhân gây đau khổ cho ta.  Thậm chí, ta còn hành động và buông lời nhục mạ họ.  Ta để cho những tư tưởng bừa bãi này xuyên suốt và thống trị tâm trí, rồi kiểm soát lý trí ta đến mức mất đi nhận thức về sự có mặt và hành động đầy yêu thương của Thiên Chúa trong đời ta.

Hỡi anh chị em thân mến của tôi trong Đức Kitô, chúng ta chẳng bao giờ có thể thực sự thấu hiểu mầu nhiệm về đau khổ trong cuộc đời ta.  Không có một cuộc trao đổi, tư tưởng, hình ảnh, kí ức hay sự suy xét nào có thể giải đáp thỏa đáng tại sao đau khổ lại đến trong đời ta.  Đức Giêsu đã dạy ta thấy rằng, nếu ta tiến vào sự thinh lặng với lòng tín thác nơi Thiên Chúa, thì sau mọi nỗ lực của ta, Ngài sẽ nâng đỡ ta trong sự trung tín của ta với Ngài đến cùng.

Bài học đầu tiên nơi Đức Giêsu là ta phải biết giữ thinh lặng trong đau khổ của mình.  Trong đau khổ, khi biết thinh lặng, ta sẽ cảm nhận được sự hiện diện luôn luôn của Thiên Chúa ở đó, và ta sẽ không đơn độc dù trong những lúc tăm tối nhất.  Ta cũng sẽ lắng nghe được lời an ủi của Ngài khi ta thinh lặng cõi lòng trước sự hiện diện của Ngài, và dâng lên Ngài những suy nghĩ, ký ước, trí tưởng, kế hoạch và khát khao của ta.

Chỉ khi đối diện với đau khổ bằng sự thinh lặng, thì ta mới thực sự cầu nguyện với Chúa bằng con tim mình.  Thánh Têrêsa Calcutta nhắc nhở chúng ta về giá trị của sự thinh lặng khi ngài nói, “Thinh lặng là hạt giống của lời cầu nguyện.  Cầu nguyện là hạt giống của đức tin.  Đức tin là hạt giống của sự phục vụ.”  Chúng ta càng tiến sâu vào thinh lặng, chúng ta càng có thể cầu nguyện, yêu thương, phục vụ và vâng lời Thiên Chúa như Chúa Giêsu đã làm, tức là “cho đến nỗi bằng lòng chết trên thập giá.”

Sống trong thế giới ồn ào hôm nay, chúng ta có nhiều dự tính.  Hầu như ta ít khi ngừng lại để ngẫm xem những dự tính và ước muốn trong ta bắt nguồn từ đâu.

Nếu lần tới, khi chúng ta trải qua những đau đớn và thống khổ trong cuộc đời, trước tiên chúng ta hãy đặt mình trước sự hiện diện của Thiên Chúa, Đấng yêu thương ta vô tận và không ngơi nghỉ.  Tôi thấy khoảnh khắc tham gia cử hành Bí tích Thánh Thể là hữu ích nhất vì Chúa Giêsu thực sự hiện diện ở đó, trong thân xác của Ngài chịu đau khổ, chết và sống lại từ cõi chết để cứu rỗi chúng ta.  Đơn giản chỉ cần giữ thái độ dễ đón nhận, tin tưởng rằng Ngài chắc chắn sẽ hành động và soi sáng cho ta về bước tiếp theo mà chúng ta phải làm trong đau khổ của mình.

Bài học tiếp theo, chúng ta hãy hướng về Mẹ Maria, Đức Mẹ Sầu Bi của chúng ta.  Mẹ là người đứng dưới chân Thập giá, hoàn toàn im lặng và đón nhận giữa tất cả những ồn ào và lăng mạ xung quanh Mẹ.  Mẹ đã sẵn sàng đón lấy những lời của Đức Giêsu nói với Mẹ: “Thưa Bà, này là con Bà.” (Ga 19, 26).  Mẹ im lặng và tin tưởng chờ đợi Sự sống lại của Ngài vào lễ Phục Sinh.  Chúng ta cũng xin Mẹ giúp chúng ta tĩnh lặng và sẵn sàng đón nhận bất cứ điều gì Đức Giêsu muốn gửi đến với chúng ta ngay lúc đau khổ và tổn thương.  Là Mẹ của chúng ta, Mẹ Maria biết và hiểu tất cả những sự ồn ào và bất trung của chúng ta ra sao.

Với sự hiện diện của Đức Giêsu trong Thánh Thể và chia sẻ trong thinh lặng của Mẹ Diễm Phúc ở bên cạnh, chúng ta chắc chắn sẽ nhận được những ân sủng và tình yêu mà Chúa Giêsu luôn trao ban.  Đây là cách duy nhất để chúng ta có thể trung thành với Thiên Chúa ngay cả khi đối diện với mầu nhiệm khó hiểu về đau khổ trong đời.
Ngợi khen Đức Giêsu
Tung hô Mẹ Maria

Đức Hữu chuyển ngữ từ: https://catholicexchange.com/the-power-of-being-silent-in-our-suffering/

From: Langthangchieutim


 

TÍCH LUỶ KHO TÀNG TRÊN THIÊN QUỐC – Linh mục Inhaxiô Trần Ngà

 (Suy niệm Tin mừng Luca (Lc 12, 32-48) Chúa nhật 19 thường niên.)

*****

Sứ điệp: Tích lũy cho mình ngay từ hôm nay một kho tàng bền vững trên thiên quốc.

 Hiện nay, một số người Việt nhiều tiền lắm của, đặc biệt là những tay tham nhũng, trùm ma túy, những người làm ăn phi pháp… cố tìm cách chuyển tiền ra các ngân hàng nước ngoài như Thụy Sĩ, Hoa Kỳ… vì 2 lý do:

Thứ nhất là để khỏi bị các cơ quan điều tra nhòm ngó và thứ hai là hy vọng rằng khi có biến thì tìm cách nhảy ra nước ngoài định cư để tận hưởng số tiền kếch sù mà mình đã ký gửi trước đây.

 Đây là hành động khôn ngoan, nhưng chỉ là khôn vặt, vì mai đây, dù có đến lập nghiệp ở một đất nước giàu mạnh và sẵn có nhiều tiền trong các ngân hàng uy tín nhất, thì đến khi chết, ai nấy đều phủi sạch hai tay, ra đi với hai bàn tay trắng, chẳng mang theo được xu nào qua thế giới bên kia.

 Biết thế, nên một doanh nhân thành đạt người Mỹ, sống trên đất Mỹ, tiền bạc dư đầy, là ông Chuck Feeney, 92 tuổi, đã không gửi tiền vào ngân hàng Mỹ hay bất cứ ngân hàng nào trên thế giới, mà gửi thẳng vào ngân hàng nước Trời, để rồi khi từ giã đời nầy, ông có sẵn một kho tàng trên thiên quốc, tha hồ vui hưởng.

 Ông đã thực hiện kế hoạch nầy như sau:

 Thay vì sở hữu biệt thự riêng đầy đủ tiện nghi thì ông lại sống trong một căn hộ cho thuê giá rẻ ở San Francisco để sống qua ngày;

Thay vì sắm ô tô riêng thì vợ chồng ông đi lại bằng xe buýt công cộng;

  • Thay vì xài đồ sang, xài hàng hiệu mắc tiền, ông mặc những bộ quần áo rẻ tiền; khi đi nhà hàng thì chọn những món ăn rẻ nhất, những đồ dùng của ông là thứ hàng rẻ mạt.

Nhờ cần cù lao động tối đa và chi tiêu tối thiếu, số tiền ông tích lũy được cộng với số tiền ông quyên góp lên đến 8 tỷ Mỹ kim! Ông dồn hết tất cả số tiền đó vào việc từ thiện và những dự án mang lại phúc lợi cho nhiều người. Ông còn nuôi hy vọng là trước khi lìa đời, ông còn vận động để có thêm 4 tỷ nữa cho công cuộc từ thiện.

 Thế là bằng cách nầy, ông đã gửi được rất nhiều tiền vào ngân hàng thiên quốc, tài sản nầy không bao giờ hao vơi, mất mát, mai đây tha hồ vui hưởng.

 Qua Tin mừng hôm nay, Chúa Giê-su cũng dạy chúng ta biết sống khôn ngoan như thế. Ngài phán: “Hãy bán tài sản của mình đi mà bố thí. Hãy sắm lấy những túi tiền không hề cũ rách, một kho tàng không thể hao hụt ở trên trời, nơi kẻ trộm không bén mảng, mối mọt không đục phá.”

 Tại sao Chúa dạy phải tích lũy kho tàng trên trời?

Vì mai đây, mọi người trên dương gian, ai cũng như ai, phải phủi sạch hai tay từ giã đời nầy, chẳng mang được gì theo, chỉ có kho tàng ta tích lũy được trên thiên đàng luôn còn mãi với ta.

 Vì thế, người khôn ngoan và sáng suốt nhất là người ký gửi hết tài sản của mình vào ngân hàng thiên quốc, cụ thể là cống hiến tiền bạc, tài sản, sức khỏe, tài năng… của mình để phụng sự Chúa và phục vụ anh chị em chung quanh, nhất là những người gặp khó khăn, túng thiếu, bất hạnh…nhờ đó, sẽ thủ đắc cho mình kho tàng cao quý trên trời.

 Lạy Chúa Giê-su,

Xin cho chúng con biết khôn ngoan “sắm lấy những túi tiền không hề cũ rách, một kho tàng không thể hao hụt ở trên trời, nơi kẻ trộm không bén mảng, mối mọt không đục phá” để mai đây được vui hưởng hạnh phúc cùng Chúa muôn đời. Amen.

 Linh mục Inhaxiô Trần Ngà

 ********************************************************

Tin mừng Luca (12, 32-40)

 32 “Hỡi đoàn chiên nhỏ bé, đừng sợ, vì Cha anh em đã vui lòng ban Nước của Người cho anh em.

33 “Hãy bán tài sản của mình đi mà bố thí. Hãy sắm lấy những túi tiền không hề cũ rách, một kho tàng không thể hao hụt ở trên trời, nơi kẻ trộm không bén mảng, mối mọt không đục phá.34 Vì kho tàng của anh em ở đâu, thì lòng anh em ở đó.

35 “Anh em hãy thắt lưng cho gọn, thắp đèn cho sẵn.36 Hãy làm như những người đợi chủ đi ăn cưới về, để khi chủ vừa về tới và gõ cửa, là mở ngay.37 Khi chủ về mà thấy những đầy tớ ấy đang tỉnh thức, thì thật là phúc cho họ. Thầy bảo thật anh em: chủ sẽ thắt lưng, đưa họ vào bàn ăn, và đến bên từng người mà phục vụ.38 Nếu canh hai hoặc canh ba ông chủ mới về, mà còn thấy họ tỉnh thức như vậy, thì thật là phúc cho họ.39 Anh em hãy biết điều nầy: nếu chủ nhà biết giờ nào kẻ trộm đến, hẳn ông đã không để nó khoét vách nhà mình đâu.40 Anh em cũng vậy, hãy sẵn sàng, vì chính giờ phút anh em không ngờ, thì Con Người sẽ đến.”

From: ngocnga_12& NguyenNThu


 

SỨC MẠNH CỦA YÊU-Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Con yêu mến Ngài, lạy Chúa là sức mạnh của con!”.

“Lạy Chúa, con chưa bao giờ di chuyển một ngọn núi và có lẽ, sẽ không bao giờ. Tất cả niềm tin con có thể tập hợp vẫn không di dời nổi một ‘đồi kiến’. Tuy nhiên, Chúa ơi, con cám ơn Chúa vì niềm vui con được biết Chúa; cám ơn Chúa đã cho những ngọn núi dịch chuyển xuống đời con!” – Brigid Ireland.

Kính thưa Anh Chị em,

Một ngọn núi dịch chuyển xem ra còn dễ hơn một ‘con tim dịch chuyển!’. Tuy nhiên, Lời Chúa hôm nay tiết lộ, điều đó vẫn có thể xảy ra khi con người biết ‘sức mạnh của yêu’ – “Con yêu mến Ngài, lạy Chúa là sức mạnh của con!” – Thánh Vịnh đáp ca.

Điều gì cũng có thể xảy ra khi một người có trái tim biết yêu và trước hết, yêu mến Thiên Chúa! Môsê nói, “Hãy yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của anh em, hết lòng, hết dạ, hết sức anh em!”. Được vậy, “Người sẽ ban cho anh em những thành lớn và đẹp mà anh em đã không xây, những nhà đầy mọi thứ của cải mà anh em đã không tích trữ, những bể nước có sẵn mà anh em đã không đào!” – bài đọc một. “Yêu Chúa là chấp nhận để Ngài dẫn bạn đến những nơi bạn chưa từng dám đi – và làm nơi bạn những điều bạn chưa từng dám mơ!” – Mark Batterson.

Chúa Giêsu cho thấy điều tương tự. Các môn đệ bất lực trước một em bé kinh phong, “Vì anh em kém tin!”. Kém tin là chưa có đức tin; không tin thì làm sao có thể yêu mến? Và Ngài nói thêm, “Nếu anh em có lòng tin lớn bằng hạt cải thôi, thì dù anh em có bảo núi này: ‘Rời khỏi đây, qua bên kia!’ nó cũng sẽ qua!”. Chính ‘sức mạnh của yêu’ giúp con người chạm đến điều không tưởng, làm được điều không ai dám tin. “Ngay cả một hạt đức tin nhỏ, nếu bén rễ trong tình yêu, cũng có thể lay chuyển những ngọn núi không ai dám chạm tới!” – Luci Shaw.

Dưới lăng kính vĩnh cửu, một con tim yêu thương – nhờ ân sủng – vẫn là điều mang lại vinh hiển vô cùng cho Thiên Chúa hơn là di dịch một gò nổng! Nó đáng mong đợi hơn và cũng thiên đàng hơn! “Chỉ một chuyển động nhỏ của tình yêu trong một con tim lạnh lẽo cũng khiến thiên đàng vui hơn cả ngàn mặt trời!” – Elvira Petrozzi. Bởi lẽ, ‘sức mạnh của yêu’ luôn có khả năng lay động tim Trời, biến đổi tim mình và thức tỉnh tim người!

Anh Chị em,

“Con yêu mến Ngài, lạy Chúa là sức mạnh của con!”. Vậy ‘sức mạnh của yêu’ nơi bạn đang ở cấp độ nào? Có ngọn núi nào, thung lũng nào trong bạn mà Thiên Chúa hằng đau đáu muốn san lấp? Ngài muốn bạn xê dịch gò nổng nào? Đó là những câu hỏi thiết thực nhất, cấp bách nhất cho việc nên thánh! Hãy nhớ, nếu chúng ta có một lòng yêu mến Chúa “hết lòng, hết dạ, hết sức” thì Ngài sẽ không chỉ làm những điều kỳ diệu trong cuộc sống chúng ta, nhưng qua chúng ta, Ngài sẽ làm bao điều kỳ vĩ khác nơi các linh hồn; và thế giới sẽ đổi thay! “Khi tình yêu dành cho Thiên Chúa đầy tràn trong tim bạn, Ngài sẽ dùng bạn để làm đầy thế giới!” – Peter Kreeft.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, cho con hiểu rằng, chỉ ‘sức mạnh của yêu’ mới khiến tim con thật sự đổi thay; từ đó – qua con – thế giới thay đổi!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

**********************************************

Lời Chúa Thứ Bảy Tuần XVIII Thường Niên, Năm Lẻ

Nếu anh em có lòng tin, sẽ chẳng có gì mà anh em không làm được.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.     Mt 17,14-20

14 Khi ấy, Đức Giê-su và các môn đệ đến với đám đông, thì có một người tới quỳ xuống trước mặt Đức Giê-su 15 và nói : “Thưa Ngài, xin thương xót con trai tôi, vì cháu bị kinh phong và bệnh tình nặng lắm : nhiều lần ngã vào lửa, và cũng nhiều lần ngã xuống nước. 16 Tôi đã đem cháu đến cho các môn đệ Ngài, nhưng các ông không chữa được.” 17 Đức Giê-su đáp : “Ôi thế hệ cứng lòng không chịu tin và gian tà ! Tôi còn phải ở với các người cho đến bao giờ, còn phải chịu đựng các người cho đến bao giờ nữa ? Đem cháu lại đây cho tôi.” 18 Đức Giê-su quát mắng tên quỷ, quỷ liền xuất, và đứa bé được khỏi ngay từ giờ đó.

19 Bấy giờ các môn đệ đến gần hỏi riêng Đức Giê-su rằng : “Tại sao chúng con đây lại không trừ nổi tên quỷ ấy ?” 20 Người nói với các ông : “Tại anh em kém tin ! Thầy bảo thật anh em : nếu anh em có lòng tin lớn bằng hạt cải thôi, thì dù anh em có bảo núi này : ‘Rời khỏi đây, qua bên kia !’ nó cũng sẽ qua, và sẽ chẳng có gì mà anh em không làm được.”


 

Thánh Đa Minh (1170-1221)- Cha Vương

Một ngày bình an và hạnh phúc nhé. Hôm nay 8/8 Giáo Hội mừng kính Thánh Đa Minh, chúc mừng Bổn Mạng đến các nam nữ tu sĩ, linh mục Dòng Đa Minh và những ai nhận thánh Đa Minh làm quan thầy. Chúc mừng! Chúc mừng!

Cha Vương

Thứ 6: 8/8/2025 t5-24

Thánh Đa Minh (1170 -1221) sinh tại Caleruega, thuộc dòng tộc Guzman, nên được gọi là Đa Minh Guzman. Guzman là một dòng tộc vị vọng tại Tây ban nha vào thời trung cổ. Thân phụ ngài là ông Felix, một kiếm sĩ “tuyệt vời và dịu dàng.” Bà cố là Joanna d’Aza, xuất thân từ gia đình cao quý. Bà cố đạo đức và được đức giáo hoàng Leo XII tuyên phong chân phước. Bên cạnh Đa Minh, bà cố còn có một người con nữa cũng là chân phước dòng Đa Minh: Mannes. Thực là gia đình đạo hạnh: một thánh, hai chân phước. Theo thánh Jordan Saxony, vị ký lục về cuộc đời Đa Minh kể lại, thì khi đang mang thai, bà cố mơ thấy mình cho chào đời một con chó ngậm bó đuốc đang cháy sáng và mang lửa đến khắp thế giới. Rồi trong ngày thánh nhân rửa tội, mẹ đỡ đầu trông thấy trên trán chú bé một ngôi sao sáng, chiếu tỏa chung quanh. Do đó tại sao ngày nay khi tạc tượng thánh Đa Minh, người ta cũng tạc luôn tượng con chó đang ngậm đuốc sáng nằm dưới chân, còn trên trán ngài thì có ngôi sao sáng. Dù được cưng chiều, thánh Đa Minh sớm sống đời khổ hạnh. Đến tuổi đi học, Đa Minh được gởi tới thụ giáo với ông cậu là linh mục ở Gumiel. Năm 14 tuổi, Ngài theo học tại đại chủng viện ở Palencia và đã tiến triển rất nhanh về hiểu biết lẫn nhân đức. Nạn đói lan tràn nước Tây Ban Nha, một người bạn đến thăm Đa Minh không thấy đồ dùng lẫn những pho sách quí đâu nữa. Ngài đã bán để giúp người nghèo khó rồi. Gương sáng này đã lôi kéo được nhiều sinh viên lẫn các giáo sư bắt chước. Ngài là đấng sáng lập Dòng Anh Em Giảng Thuyết (Ordo Praedicatorum”, viết tắt: O.P.) về sau người ta thường gọi là Dòng Đa Minh. 

Vào năm 1206 thánh nhân lập hội dòng nữ Đa Minh đầu tiên tại Prouille, nước Pháp. Ngài chọn đường lối rao giảng Tin Mừng bằng cách lấy khó nghèo và cầu nguyện làm gương sáng thu hút mọi người. Cuộc đời của thánh Đa Minh được giáo hội ca tụng là ngài chỉ “nói với Chúa, về Chúa và trong Chúa.” Đem Chúa đến cho tha nhân, và nhờ sức mạnh của lời cầu nguyện, người dẫn đưa tha nhân về với Chúa. Chân phước Jordano ghi rằng: Cha thường cầu nguyện suốt đêm, Chúa đã ban cho cha ơn đặc biệt cầu nguyện cho các tội nhân, cho người nghèo và người sầu khổ. Cha cảm thông với những đau cổ của họ tận đáy lòng, và biểu hiện ra bên ngoài bằng những dòng nước mắt. Có khi giữa đêm thanh vắng. Ngài lớn tiếng kêu nài: Chúa ơi! Rồi đây các tội nhân sẽ ra sao? Một hôm Thánh Nhân rảo qua khắp nẻo trên đường giảng dạy, một thanh niên ngây ngất hỏi Ngài đã học cách nào, Ngài nói: Hỡi con trong sách đức ái đó, sách này hơn mọi sách dạy bảo tất cả. 

(Nguồn: Hạnh Các Thánh)

    Hôm nay mời Bạn hãy bắt chước Thánh Đa Minh, bằng chính đời sống cầu nguyện của mình, “đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo.” (Máccô 16:15), và qua việc cầu nguyện dẫn đưa tha nhân về với Chúa. 

From: Do Dzung

ĐaMinh Ngọn Đuốc Tin Mừng (Sáng tác: Sr. Clara Chu Linh .OP) – Vũ Phong Vũ 

Tin đồn về Phạm Minh Chính-Tác Giả: Nguyễn Văn Khánh

Ba’o Dan Chim Viet

Tác Giả: Nguyễn Văn Khánh

07/08/2025

Có thể sang năm 2026, các hội đoàn cộng đồng người Việt ở nước ngoài không gặp thần tượng Phạm Minh Chính với cương vị thủ tướng cộng sản Việt Nam sang thăm và giao lưu với các vị nữa.

 Tin cung đình ở Việt Nam chủ yếu lan ra từ quán nước vỉa hè, một văn hóa đường phố Hà Nội và Sài Gòn, đó là buôn dưa lê các loại chuyện, nhưng hấp dẫn ly kỳ nhất vẫn là chuyện quyền lực chính trị. 

Khi mà gần cuối năm chuẩn bị cho đại hội đảng cộng sản lần thứ 14- tháng 1.2026, thì rộ thông tin ông Lê Minh Hưng, 55 tuổi, ủy viên Bộ Chính trị, trưởng ban Tổ chức trung ương sẽ thay thế ông Phạm minh Chính thành thủ tướng, như thế thì Phạm Minh Chính sẽ về hưu, hoặc trở thành Chủ tịch nước?

 Lê Minh Hưng là con nhà công an, bố ông ta là cố bộ trưởng công an Lê Minh Hương, cả hai anh em ông ta đang là tướng công an, cùng phe với Tô Lâm Tổng Bí thư, đại tướng công an.

 Việc ghét nhau với Phạm Minh Chính với Tô Lâm diễn ra âm ỉ, bằng mặt không bằng lòng diễn ra lâu hàng chục năm, nhưng gặp đối thủ xương xẩu thì Tô Lâm không làm gì nổi, kể cả muốn bắt cóc Phạm Thị Thanh Nhàn sinh sống ở Đức về để trị tội ông Chính cũng không làm nổi, bây giờ thì thời gian gấp gáp, nên chỉ đạo Lương Tam Quang cùng cơ quan an ninh điều tra xem Phạm Minh Chính có cùng ăn chia với tỷ phú Phạm Nhật Vượng trong vụ cấm xe máy điện đi lại trong nội thành Hà Nội tháng 7.2026 không ?

Ông Phạm minh Chính ký quyết định cấm xe máy trong nội thành Hà Nội với lý do gây ô nhiễm không khí?

 Bị người dân trên mạng xã hội và ngoài xã hội lên tiếng dữ dội, cho rằng ông Chính góp phần cho Vượng thủ lợi kiếm ăn trong một dịp này, ông Vượng nguy ngập khi vay nợ 27 tỷ đô la, trong khi vốn chủ sở hữu chỉ có 1/4. Ông Chính dùng quyền lực thủ tướng làm bừa thiệt hại cho dân, lấy mất quyền sử dụng phương tiện được pháp luật bảo vệ là dùng xe xăng hay điện đều là chính đáng, nhà nước hạn chế bằng kích thích tiêu dùng chứ không được dùng quyền áp chế.

 Thật ra ô nhiễm môi trường không do xe xăng dầu hay điện mà do các nguyên nhân khác, điều này chứng minh ở các nước dân chủ tự do không nước nào cấm xe máy, xe hơi xăng dầu nhưng môi trường vẫn tốt nhất thế giới, nhà nước chỉ khuyến khích dùng xe điện bằng giá cả và an toàn tính mạng không xảy ra cháy nổ do xe điện, từ đó thay đổi dần dần.

 Ở Việt Nam thì làm ngược lại với thế giới, chúng tôi tin rằng khi cấm hết xe xăng dầu ở Việt Nam thì ô nhiễm môi trường vẫn như vậy không do phương tiện này gây ra là chính!

 Trở lại câu chuyện Phạm Minh Chính ra quyết định cấm xe máy chạy xăng dầu có thế ăn chia với Phạm Nhật Vượng, chắc chắn xảy ra, không có chuyện nước bọt đâu! khi có chứng cứ thì Tô Lâm kỷ luật ông này bằng cách cho về hưu.

 Khi có quyền lực tuyệt đối thì Tô Lâm cho Phạm Minh Chính về vườn, tránh một đối thủ cạnh tranh chức Tổng Bí thư nhiệm kỳ 14.

 Nếu ông Chính về vườn thì các pan cuồng thần tượng ở nước ngoài bớt hụt hẫng, buồn chán mà tự vẫn.

Kịch bản còn hấp dẫn, hãy chờ xem.


 

Hàng Việt khó chen chân vào siêu thị lớn ở Mỹ

Ba’o Dat Viet

August 7, 2025

Dù cộng đồng người Việt sinh sống tại Mỹ đã có mặt đông đảo từ nhiều thập niên, nhưng hàng thực phẩm chế biến mang thương hiệu Việt Nam vẫn hiếm hoi xuất hiện trên kệ của các siêu thị lớn như Costco, Walmart hay Target. Một thực tế khiến nhiều người đặt câu hỏi: vì sao sản phẩm Việt vẫn “lặn mất tăm” giữa thị trường được xem là tiềm năng hàng đầu thế giới?

Tại buổi tọa đàm “Xuất cảng thực phẩm Việt Nam vào Mỹ và toàn cầu” tổ chức hôm 5 Tháng Tám tại Hà Nội, bà Tina Murphy – tổng giám đốc công ty tư vấn MMTT Professional Services – chia sẻ: “Sống ở Mỹ nhiều năm, tôi hầu như không thấy hàng Việt Nam trong các hệ thống bán lẻ lớn. Thật sự bất ngờ.”

Sự thiếu vắng ấy không phải do chất lượng hàng Việt kém, mà bắt nguồn từ một loạt điểm yếu có tính hệ thống. Bà Judy Hà, tổng giám đốc CP Marketing USA, nhận định phần lớn thực phẩm Việt xuất qua Mỹ hiện nay vẫn theo dạng gia công, thiếu bản sắc và chưa có thương hiệu quốc gia đủ mạnh để cạnh tranh với các đối thủ như Thái Lan hay Nam Hàn. “Doanh nghiệp Việt Nam thường không có đại diện tại Mỹ, thiếu đội ngũ làm thị trường sở tại, và còn bị động trông chờ vào bên mua,” bà nói thẳng.

Tình hình càng trở nên khó khăn hơn khi xét đến yếu tố pháp lý. Theo ông Andy Khổng, Phó giám đốc Global Food Service, mỗi ngày có trung bình hai lô hàng thực phẩm Việt Nam bị từ chối nhập cảng bởi Cơ Quan Quản Lý Thực Phẩm và Dược Phẩm Mỹ (FDA). Lý do chính là thiếu hồ sơ FSMA – bộ tiêu chuẩn hiện đại về an toàn thực phẩm được Mỹ áp dụng chặt chẽ từ nhiều năm qua.

“Nhiều doanh nghiệp cứ tưởng có mã số FDA là đủ, nhưng đó chỉ là tấm vé vào cửa. FSMA mới là rào cản thật sự mà doanh nghiệp Việt phải vượt qua, và điều này cần người có chuyên môn tại Mỹ xác nhận,” ông Andy nhấn mạnh.

Cũng theo ông, bao bì sản phẩm là một điểm yếu dễ thấy: từ thông tin sai về thành phần gây dị ứng, bảng dinh dưỡng trình bày không đúng chuẩn cho đến lỗi nghiêm trọng trong cách ghi tên sản phẩm, đặc biệt là với hải sản – mặt hàng vốn nhạy cảm về truy xuất nguồn gốc.

Để thực phẩm Việt có thể xuất hiện chính thức và lâu dài tại các hệ thống bán lẻ hàng đầu của Mỹ, bà Katie Lưu – Chủ tịch Luu International – cho rằng doanh nghiệp trong nước cần đầu tư bài bản hơn vào toàn bộ chuỗi sản xuất và đóng gói. Những nơi như Costco hay Walmart yêu cầu nhà cung cấp phải có chứng chỉ BRC – tiêu chuẩn toàn cầu do Hiệp Hội Các Nhà Bán Lẻ Anh công nhận.

Quan trọng hơn, theo bà Katie, doanh nghiệp Việt cần từ bỏ tư duy “làm nhanh, bán cho có mặt” thông qua đường xách tay hoặc tiểu ngạch. Những cách làm đó có thể phá hỏng hình ảnh và uy tín trong dài hạn. “Xuất cảng chính ngạch không chỉ là con đường minh bạch, mà còn là cách để hiểu thị trường, đáp ứng luật quốc tế và tối ưu hóa logistics,” bà kết luận.

Trong khi Cộng Sản Việt Nam vẫn ca ngợi “tiềm năng xuất khẩu” ở các hội nghị trong nước, thì thực tế tại các kệ hàng lớn ở Mỹ lại cho thấy điều ngược lại: thương hiệu quốc gia không thể hình thành chỉ bằng khẩu hiệu. Điều cần thiết là một chiến lược bài bản, thực tế, và có mặt thật sự trên thị trường quốc tế – không phải trên giấy.