Về trường hợp “thiên tài Thích Chân Quang”

Ba’o Tieng Dan

24/06/2024

Thái Hạo

24-6-2024

Trao đổi với VietNamNet chiều 24/6, PGS.TS Tô Văn Hòa, Phó Hiệu trưởng Trường ĐH Luật Hà Nội, Chủ tịch Hội đồng đánh giá luận án tiến sĩ của nghiên cứu sinh Vương Tấn Việt (Thượng tọa Thích Chân Quang) cho hay: Toàn bộ quá trình đào tạo, công nhận trình độ tiến sĩ đều được hội đồng đánh giá thực hiện nghiêm túc, đầy đủ các bước theo đúng quy định của Bộ GD-ĐT” (Báo VNN).

Đúng là theo quy định của Bộ GD-ĐT, người tốt nghiệp đại học loại giỏi có thể được học thẳng lên tiến sĩ nếu cơ sở đào tạo chấp nhận; và người đó cũng có thể hoàn thành chương trình đào tạo trước thời hạn một năm.

Về điều này, trường ĐH Luật Hà Nội quy định cụ thể ra sao? “Ngày 24-1-2019, hiệu trưởng Trường đại học Luật Hà Nội ban hành quy định chi tiết về tuyển sinh và đào tạo trình độ tiến sĩ.

Trong đó, thời gian đào tạo đối với người có bằng thạc sĩ là ba năm tập trung, với người có bằng đại học là bốn năm tập trung.

“Hiệu trưởng sẽ xem xét, quyết định cho phép nghiên cứu sinh được gia hạn hoặc rút ngắn thời gian đào tạo so với thời gian quy định. Thời gian gia hạn không quá 24 tháng”, quy chế nêu rõ.

Đến ngày 16-8-2021, nhà trường ban hành quyết định về tuyển sinh và đào tạo trình độ tiến sĩ, thay thế quyết định ngày 24-1-2019. Theo đó, thời gian đào tạo tiêu chuẩn quy định đối với nghiên cứu sinh có bằng thạc sĩ cùng nhóm ngành là ba năm (36 tháng), thời gian đào tạo tiêu chuẩn đối với nghiên cứu sinh có bằng đại học nhưng chưa có bằng thạc sĩ cùng nhóm ngành là bốn năm (48 tháng)”. Cũng theo Quyết định này “nghiên cứu sinh được phép hoàn thành chương trình đào tạo sớm hơn so với kế hoạch học tập, nghiên cứu toàn khóa không quá một năm (12 tháng), hoặc chậm hơn không vượt quá 6 năm (72 tháng)”. (Báo Tuổi Trẻ)

***

Ông Vương Tấn Việt (Thích Chân Quang) là cử nhân học thẳng lên Tiến sĩ, vậy nếu hoàn thành chương trình trước thời hạn thì tối thiểu cũng phải 36 tháng.

Tuy nhiên, theo thông tin từ trang Tuyển sinh của Đại học Luật Hà Nội (xem hình), thì ông Thích Chân Quang được tuyển làm nghiên cứu sinh vào ngày 25 tháng 11 năm 2019. Và ông này đã bảo vệ luận án vào tháng 12 năm 2021, tức chỉ hai năm (24 đến 25 tháng) là hoàn thành chương trình tiến sĩ.

Ảnh chụp màn hình

Vậy ông này đã không những hoàn thành trước thời hạn (một năm) mà còn vượt quy định để hoàn thành trước khoảng hai năm!

Không còn nghi ngờ gì nữa, ông Thích Chân Quang đích thị là một thiên tài: Học đại học tại chức (hệ vừa học vừa làm) và tốt nghiệp loại giỏi; không cần học thạc sĩ và được tuyển thẳng lên làm tiến sĩ với điểm số “thủ khoa” trong danh sách (xem hình); bảo vệ luận án với điểm số tuyệt đối.

Xin chúc mừng Đại học Luật Hà Nội đã tìm ra và đào tạo thành công một nhân tài ngàn năm có một cho đất nước. Xin chúc mừng toàn thể ngành luật học và giới luật gia Việt Nam!

_____

Về nội dung luận án tiến sĩ của Thích Chân Quang, mời nghe NCS Nguyễn Quốc Tấn Trung phân tích, phản biện để thấy ông “tiến sĩ-thượng tọa” này đã “sáng tạo” ra những quan điểm có thể lật nhào thành tựu khoa học về pháp luật mà nhân loại đã xây dựng hàng trăm năm qua và đề xuất những ý tưởng có thể đưa loài người trở về thời kỳ đồ đá về luật pháp như thế nào:


 

 Thế lực nào ‘chống lưng’ cho Thích Chân Quang?-Trúc Phương/Người Việt

 Ba’o Nguoi-Viet

June 23, 2024

Trúc Phương/Người Việt

Ngày 19 Tháng Sáu 2024, Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam, cơ quan tôn giáo của nhà nước CSVN, đã xoa dịu dư luận khi công bố phạt “khóa miệng” Thích Chân Quang, (cấm “thuyết giảng” hai năm). Án phạt Chân Quang chỉ mang tính hình thức. Thực tế thì Chân Quang không hề gỡ bỏ các bài giảng nhảm nhí “có nội dung gây hoang mang xã hội” khỏi fanpage Thiền Tôn Phật Quang như được yêu cầu. Trong thực tế, Chân Quang, kẻ từng công khai tự nhận là “cháu” của Hồ Chí Minh, vẫn bình chân như vại.

Thượng tọa Thích Chân Quang, trụ trì Thiền Tôn Phật Quang, tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu. (Hình: Báo Giác Ngộ Online)

Chẳng ai biết chính xác con đường nào dẫn Thích Chân Quang đến… cửa chùa, “xuống tóc đi tu” và thậm chí trở thành thượng tọa. Thông tin ít ỏi trên mạng cho biết Chân Quang tên thật là Vương Tấn Việt, sinh ngày 9 Tháng Mười Hai, 1959. Năm 1992, khi mới 33 tuổi, Chân Quang-Vương Tấn Việt về núi Dinh (thôn Chu Hải, xã Tân Hải, thị xã Phú Mỹ, tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu) và bắt đầu xây Thiền Tôn Phật Quang. Thông tin chỉ có bấy nhiêu.

Trước 1992, Chân Quang-Vương Tấn Việt làm gì, ở đâu, “xuất gia” từ lúc nào, gia đình ra sao…, không ai biết. Tiền ở đâu mà Chân Quang-Vương Tấn Việt xây chùa, cũng chẳng ai biết. Năm 2009, tức 17 năm sau khi được thành lập, Thiền Tôn Phật Quang đã trở thành một “cơ sở Phật giáo” giàu sụ. Từ một vụ rắc rối liên quan pháp lý và được báo chí tường thuật, dư luận mới biết Thiền Tôn Phật Quang giàu có như thế nào. Tờ Pháp Luật Việt Nam ngày 26 Tháng Mười Hai, 2010 thuật:

“Sáng ngày 09/12/2009, ông Việt (tức Chân Quang-Vương Tấn Việt) đang làm việc tại công ty TNHH Văn Hóa Pháp Quang (một cơ sở của chùa tại 28 Hoàng Diệu, quận 10, TP.HCM) thì bốn đệ tử đã kéo theo khoảng 20 người xông vào lăng mạ và ép ông ký giấy bàn giao cho họ 8 hecta đất tại xã Tóc Tiên, hai căn hộ 600 m2 tại phường Kim Dinh, huyện Tân Thành, bốn chiếc ô tô…” Quá sợ hãi, ông Việt đã miễn cưỡng ký vào các giấy tờ do nhóm đệ tử soạn sẵn. Sự việc xảy ra, công an phường sở tại đến lập biên bản, rồi…thôi.

“Trong đơn tố cáo, ông Việt viết: ‘Sau đó, nhóm người này kéo về chùa Phổ Quang khống chế những đệ tử, tu sĩ trung thành của nhà chùa lấy đi hai két sắt chứa 2.8 tỷ đồng, 185 lượng vàng và nhiều ngoại tệ khác, 60 tấn sắt, một đầu máy kéo, hai máy trộn bê tông, ba máy tời, 30 tấn xi măng, sáu xe gắn máy, sáu vi tính để bàn, 20 vi tính xách tay, bảy máy quay phim, năm màn hình tinh thể lỏng, 10 tấn gạo, 14 máy may công nghiệp và vải vóc trị giá 800 triệu đồng; thậm chí, 5 triệu đồng của ông để trong túi áo cũng bị “móc” luôn và toàn bộ giường chiếu, bàn ghế, nồi niêu, bát đũa… cũng bị họ lấy đi…’”

***

Từ sau khi trở thành “quan chùa” (từng là phó trưởng Ban Kinh Tế Tài Chính Trung Ương Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam), tên tuổi Chân Quang-Vương Tấn Việt nổi như cồn. Bảng “thành tích” của Chân Quang rất ấn tượng: tiến sĩ luật học; từng thực hiện hơn 2,000 bài giảng về nhiều đề tài từ văn hóa, giáo dục, đạo đức, khoa học công nghệ, đến y học; là “giảng sư Phật giáo đầu tiên” thuyết pháp tại Nhà Hát Lớn Hà Nội và Văn Miếu Quốc Tử Giám; là tác giả của hơn 130 tựa sách: Kinh bộ, Nghiệp và kết quả, Luận về nhân quả, Giáo trình thiền học, Tâm lý đạo đức, Giáo trình Hoằng Pháp…

Ngoài ra, Chân Quang còn biết… chơi nhiều nhạc cụ như guitar, piano; và đã sáng tác gần 150 bài hát về Phật giáo. Chân Quang cũng gây dựng quỹ từ thiện Thiền Tôn Phật Quang từ năm 2013, kêu gọi đóng góp được ít nhất 307 tỷ đồng (hơn $12 triệu, tính đến năm 2023). Chân Quang còn thành lập môn phái Phật Quang Quyền, trực thuộc Liên Đoàn Võ Thuật Cổ Truyền Việt Nam. Ngày 14 Tháng Tám 2019, Chân Quang được trao bảng vàng với danh hiệu “Nhân tài đất Việt thời kỳ hội nhập quốc tế”!

Trong buổi bảo vệ luận án tiến sĩ Luật học với đề tài “Nghĩa vụ con người trong pháp luật quốc tế và pháp luật Việt Nam,” Chân Quang đã được “giáo sư tiến sĩ” Hoàng Chí Bảo, người luôn rao giảng “tư tưởng Hồ Chí Minh,” đích thân đến khen ngợi hết lời. Thiền Tôn Phật Quang cũng liên tiếp mở các khóa tu thiền tại nhiều chùa trong Nam ngoài Bắc, đặc biệt chùa được sự ủng hộ nhiệt tình của giới showbiz Việt Nam. Những người được Chân Quang nhận làm đệ tử gồm ca sĩ Tạ Minh Tâm chuyên hát nhạc đỏ; nghệ sĩ cải lương Kim Tử Long (người từng than thở khóc lóc về việc bị đánh rớt khỏi bảng xét duyệt “nghệ sĩ nhân dân”); diễn viên Angela Phương Trinh…

Các hoạt động của Thiền Tôn Phật Quang rất nhộn nhịp. Kênh YouTube “Truyền thông Thiền Tôn Phật Quang” cho biết, có hơn 33,000 người dự lễ Vu Lan 2023 tại Thiền Tôn Phật Quang… Tại lễ Vu Lan 2022, có khoảng 48,000 người dự, trong đó có đại tá Nguyễn Tâm Hùng – chỉ huy trưởng Bộ Chỉ Huy Quân Sự Tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu; Võ Văn Tư – trưởng Ban Tuyên Giáo Thị Ủy Thị Xã Phú Mỹ…

Dù ít ai biết chính xác về thân thế Chân Quang-Vương Tấn Việt nhưng có điều chắc chắn rằng nhân vật này hẳn được chống lưng bởi thế lực chính trị nào đó. Ở một đất nước mà việc mở miệng không được xem là quyền mặc định của công dân, Chân Quang-Vương Tấn Việt lại có thể nói nhăng nhít mà chưa bao giờ bị sờ gáy, ngay cả khi công khaphát ngôn bênh Trung Quốc.

Chân Quang-Vương Tấn Việt nói: “Về nguồn gốc, không chối cãi được Trung Quốc là anh, Việt Nam là em… Vì là em, theo tâm thức Á Đông, thì hễ là anh mình là em phải nhường nhịn. Mấy ngàn năm qua, người Việt Nam luôn có thái độ kính trọng người Trung Quốc đàng hoàng, không bao giờ mình mất cái lễ này, luôn kính trọng người anh. Chỉ một lần Lý Thường Kiệt hơi hỗn, đem quân đi đánh anh mình. Còn lại toàn bộ, tuyệt đối, đa số người Việt Nam đều bày tỏ lòng kính trọng đối với Trung Quốc…”

Với cương vị phó trưởng Ban Kinh Tế Tài Chính Trung Ương Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam, Thích Chân Quang cho thấy mình có tài buôn thần bán thánh. Ông ta thành lập công ty trách nhiệm hữu hạn Văn Hóa Pháp Quang, kinh doanh đủ thứ, từ sách báo, băng đĩa ca nhạc của chính Thích Chân Quang, trang phục Phật giáo, đến thậm chí dược phẩm Đông y… Công ty Pháp Quang có hẳn ứng dụng (app) cài trên điện thoại và người dân có thể mua vật phẩm Phật giáo bằng hình thức… thẻ cào.

Trên mạng, dưới những clip thuyết giảng của Chân Quang, thường có dòng chữ: “Nhằm đảm bảo tính trung thực về nội dung cho các ấn phẩm của Thượng tọa Tiến sĩ Thích Chân Quang như bài giảng, sáng tác nhạc, khí công… thuộc “Pháp Quang – Sen Hồng” – công ty TNHH Văn hóa Pháp Quang quản lý và phát hành. Xin vui lòng không đăng lại dưới mọi hình thức. Nếu chúng tôi phát hiện có thể dẫn đến khóa kênh của bạn vĩnh viễn.” Sự đe dọa rất xa lạ với tinh thần Phật giáo còn có thể thấy ngay trên fanpage chính thức của chùa Thiền Tôn Phật Quang, khi kêu gọi các tín đồ trình báo tài khoản mạng xã hội nào nói xấu thầy Chân Quang.

Bao nhiêu năm nay Thích Chân Quang vẫn ung dung tại vị, thậm chí còn làm được điều mà khó có sư tăng nào làm được, đó là giành miếng bánh đặc quyền trong sự tranh chấp dữ dội với các vị chức sắc khác. Cần nhắc lại, khi Hòa Thượng Thích Thanh Tứ trụ trì chùa Bái Đính viên tịch, Thích Chân Quang đã nhắm đến việc kế nhiệm trụ trì Bái Đính, nhưng khi ấy đại gia Xuân Trường không đồng ý và lobby đưa người của mình là Hòa Thượng Thích Thanh Nhiễu lên làm trụ trì. Để dàn xếp, Chân Quang được chia cho chức phó trưởng Ban Kinh Tế Tài Chính Trung Ương Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam. Phạm Nhật Vũ (em trai Phạm Nhật Vượng) là cố vấn của ban này.

Trở nên lộng hành và tác oai tác quái từ thời Nông Đức Mạnh làm tổng bí thư, Chân Quang-Vương Tấn Việt từng huy động hàng trăm tín đồ đi trên bốn chiếc xe bus, hộ tống đương sự về Nam Đàn… để “nhận họ” với… Hồ Chí Minh! Ông ta nói tên thật của mình là Hồ Chí Việt. Vụ việc ồn ào từng có clip đưa lên YouTube nhưng đã bị xóa. Chân Quang-Vương Tấn Việt kể rằng khi Nguyễn Sinh Sắc, thân sinh Hồ Chí Minh, lang thang vào Sa Đéc kiếm sống bằng nghề bốc thuốc, đã đổi thành họ Vương để tránh tai mắt chính quyền. Tại đây, Nguyễn Sinh Sắc chữa khỏi bệnh cho một người dân. Để đền cái ơn đấy, gia đình ông này đã gả cô con gái tên là Mai cho Sinh Sắc. Ít tuổi hơn cả Nguyễn Tất Thành, cô Mai này sau đó sinh ra một con trai, đặt tên là Vương Chí Nghĩa. Và Chân Quang-Vương Tấn Việt chính là con của Vương Chí Nghĩa!

Chuyện này được đích thân Chân Quang-Vương Tấn Việt tuyên bố khắp nơi. Quái lạ nhất là chẳng tờ báo nào dám đặt câu hỏi về vấn đề này, không công an nào mời Chân Quang “lên phường làm việc” về việc đương sự tự nhận là cháu của Hồ Chí Minh. Hay là chuyện này có thật?!

Trở lại với câu hỏi thế lực nào chống lưng Chân Quang-Vương Tấn Việt, có lẽ Chân Quang không nằm dưới sự điều khiển trực tiếp hoặc núp dưới ô dù của nhân vật cụ thể nào mà ông ta là sản phẩm của cơ quan tôn giáo cộng sản. Với chính sách “đỏ hóa” Phật giáo, từ sau 1975, đảng đã đào tạo hàng loạt “ma tăng” chuyên nghiệp để vừa lũng đoạn Phật giáo, thao túng những “Phật tử” ngây ngô lẫn thực hiện công tác tuyên truyền bảo vệ chế độ. Chân Quang-Vương Tấn Việt là một trong số đó.

Trong vai trò “tu sĩ,” Chân Quang-Vương Tấn Việt là một yêu tăng; nhưng trên cương vị “sĩ quan tuyên huấn,” Chân Quang là một “cán bộ giỏi.” Mù tịt giáo lý nhà Phật, Chân Quang-Vương Tấn Việt thường xuyên nói xàm. Tuy nhiên, đương sự lại thành thục việc thực hiện những “bài giảng” ca ngợi chính quyền, tôn vinh Hồ Chí Minh và tỏ ra trung thành với đảng.

Bài “Sức mạnh dân tộc đến từ đâu” mà Chân Quang đọc tại khu di tích nhà tù Lao Bảo, huyện Hướng Hóa, tỉnh Quảng Trị, ngày 25 Tháng Tư 2015 có những lời lẽ không khác gì bài báo tuyên truyền trên tờ Nhân Dân. Để cai trị Phật giáo, đảng, do vậy, đã dung túng và chống lưng cho những kẻ phá hoại tinh vi như Chân Quang-Vương Tấn Việt. 


 

CON NGƯỜI MUỐN CẢ ĐỜI BÌNH AN, HẠNH PHÚC CHỈ LÀM ĐIỀU NÀY LÀ ĐỦ…!!

Antonio Son Tran

Thực chất, tận sâu thẳm của cõi lòng, tất cả mọi người đều mong muốn có được một cuộc sống an lành, hạnh phúc. Vậy thì tại sao từ xưa cho đến nay con người vẫn luôn sống trong lo sợ, bất an và đau khổ cũng như chiến tranh, bạo loạn, thù địch vẫn diễn ra liên miên? Nguyên nhân của vấn đề này là do đâu?.

Danh lợi, giàu sang chẳng thể mang theo đi được, chúng ta đến với cõi đời này với hai bàn tay trắng, khi rời khỏi nơi này cũng là hai bàn tay trắng. Vậy mà chúng ta cứ mê muội, đắm chìm và theo đuổi danh lợi đến cùng để được gì chứ? Nó càng khiến chúng ta tạo thêm nhiều nghiệp lực tội lỗi.

Trong cuộc sống, mọi việc đều có cái được và cái mất. Tình yêu đem đến niềm vui nhưng cũng làm ta đau khổ; tiền tài giúp ta hưởng thụ cuộc sống giàu sang nhưng cũng là nguyên nhân làm ta phiền não; thành công giúp ta hạnh phúc nhưng nỗi đau của thất bại cũng thật khôn lường.

Sở dĩ con người vượt lên trên tất cả muôn loài là bởi con người có lý trí, có ý thức. Hay nói cách khác là con người có tâm. Tâm là yếu tố quan trọng nhất, quyết định tính chất của cuộc sống. Thiện hay ác cũng do tâm, hạnh phúc hay khổ đau cũng xuất phát từ tâm. Và do vậy, con người có thể sống thanh bình, hạnh phúc hay không cũng chính do tâm đóng vai trò quyết định.

Nếu chúng ta nói năng hay hành động với tâm thanh tịnh thì chúng ta có được hạnh phúc, sống trong an bình; ngược lại, nếu nói năng hay hành động với tâm nhiễm ô thì chúng ta sẽ phải khổ đau, bất an, gây nên sự hận thù và bất hòa với người khác. Là bạn hay là thù cũng do chính chúng ta tạo nên.

Một trong những nguyên nhân dẫn đến bất an, chiến tranh, bạo loạn, gây hận kết thù với nhau đó là lòng tham của con người. Dân gian ta thường bảo rằng “tham thì thâm”, quả thật là một sự đúc kết thâm thúy. Lòng tham làm cho con người mất hết lương tri, họ bất chấp mọi thủ đoạn để đạt được tham vọng của bản thân. Vì lòng tham con người có thể tàn hại, chém giết lẫn nhau.

Có người có tiền tài nhưng lại thiếu sức khỏe, gia đình hoặc tình yêu; Có người sự nghiệp, thành tích không quá cao nhưng chất lượng cuộc sống, sức khỏe lại vô cùng tốt. Có những điều thoạt nghĩ ta sẽ thấy thiếu sự công bằng, nhưng thực tế nó lại rất công bằng với tất cả mọi người.

Vậy phải làm gì để luôn hạnh phúc, luôn an yên?

Mọi người chỉ cần đem bản tính lương thiện của mình tăng lên, mở rộng ra, tận lực làm thêm nhiều việc thiện, tích nhiều âm đức.

Đây là phúc mà do con người tự tạo ra, người khác có suy tính chiếm đoạt cũng không chiếm được, đấy chính là cái “ĐỨC” ở đời.

Hành thiện tích đức có thể làm ở bất kỳ nơi đâu, hoàn cảnh nào, cho dù là không có điều kiện tiền bạc.

Ví dụ như: Cứu người gặp nạn, bỏ đi những chướng ngại vật có thể gây nguy hiểm cho người khác, nhường đường đi hay nhường chỗ ngồi cho người già…, đó đều là hành thiện tích đức.

Kiên nhẫn làm việc thiện, tận tâm bố thí cứu giúp người khác và tin tưởng rằng ông trời không bao giờ “bỏ qua” người tốt!

“Đức” có thể bảo hộ con người suốt đời, còn “thiện” chính là chìa khóa để tích đức!

Cho nên, thay vì tính toán quá nhiều hãy “hành thiện tích đức” thì cuộc đời mới bình an, phú quý….

SƯU TẦM


 

Sử gia Trần Huy Liệu: ông thầy bịa sử-Tác Giả: Phan Thanh Tâm

Ba’o Dan Chim Viet

Tác Giả: Phan Thanh Tâm

09/09/2021

Ông Trần Huy Liệu

“Phan Lâm mãi quốc, triều đình khí dân” là “một sản phẩm được chế ra bởi chính Viện Trưởng Viện Sử Học miền Bắc, Giáo sư Trần Huy Liệu”. Và chuyện “đề cờ” chung quanh câu này đã trở thành một thứ “sự thật lịch sử, “siêu tài liệu”, hay “siêu bằng chứng” là nhờ tài nghệ sáng tác cùng kinh nghiệm làm báo cũng như làm chính trị của “người anh cả” giới sử học Hà Nội. Luật Sư Winston Phan Đào Nguyên đã xác định như vậy trong cuốn “Phan Thanh Giản và vụ án “Phan Lâm Mãi Quốc, Triều Đình Khí Dân”. Tác giả đã dành một năm nghiên cứu quá trình nguồn gốc tám chữ được dùng để hạ nhục cụ Phan ”vì mục đích đánh chiếm miền Nam”.

Tác giả sách cho biết câu “Phan Lâm mãi quốc, triều đình khí dân” xuất hiện lần đầu tiên tháng 8 năm 1955 trên số 9 tập San Văn Sử Địa tiền thân của tờ Nghiên Cứu Lịch Sử trong bài viết có tựa đề “ Việt Nam Thống Nhất Trong Quá Trình Đấu Tranh Cách Mạng” của ông Trần Huy Liệu. Tuy là bài nóí chuyện tại Câu Lạc Bộ Đảng Xã Hội Việt Nam, nhưng được coi như là một bài viết rất công phu với nhiều chú thích; riêng câu có tám chữ về cụ Phan thì ông Liệu không hề cho hay nguồn gốc câu đó ở đâu. Sinh năm 1964 tại Cần Thơ, là một thuyền nhân đến Mỹ năm 1980, Tiến sĩ Luật khoa Phan Đào Nguyên xác định câu này không có mặt trong cả nước trước 1954 và miền Nam từ 1954 cho đến năm 1975.

Khác với giáo sư Phan Huy Lê khi kể lại chuyện cây đuốc sống Lê Văn Tám là một nhân vật không có thật do ông Trần Huy Liệu chế tạo, giáo sư Lê đã không nói rõ, là Giáo sư Trần Huy Liệu đã nhắn nhủ với Giáo sư trong trường hợp nào. Đằng này, khi công bố chuyện sử gia Viện trưởng Viện sử học chế ra câu “Phan Lâm Mãi Quốc Triều Đình Khi Dân” với sự phụ hoạ của giáo sư sử học Trần Văn Giàu, tác giả Tiến Sĩ Luật Khoa Phan Đào Nguyên đã viết cả môt cuốn sách dày gần 400 trang. Sách được phát hành nhân buổi Hội Thảo và Triển Lãm về Nhân Vật Lịch Sử Phan Thanh Giản” và trao giải thhưởng Văn Học PhanThanh Giản 2021 tại Houston.  Buổi này do Gia Đình Cựu Học Sinh Trung Học Phan Thanh Giản & Đoàn Thị Điểm Cần Thơ tại Houston, Texas, tổ chức ngày 15/8/2021.

Trong sách Tiến sĩ Luật khoa Phan Đào Nguyên, Cử nhân khoa Lịch sử bằng danh dự năm 1987 tại UCLA, đã chỉ trích thế hệ giáo sư sử học ở Việt Nam do hai bậc trưởng thượng, ông Trần Huy Liệu và Trần Văn Giàu, đào tạo ra trong đó có “tứ trụ”  Hà Văn Tấn, Đinh Xuân Lâm, Phan Huy Lê, và Trần Quốc Vượng. Ba ông sau đã tiếp tay phổ biến câu “thần chú vạn năng” này. Cuốn sách là một thách đố cho các sử gia miền Bắc: “Họ đã không làm phận sự giáo sư bộ môn lịch sử – là phải tìm hiểu cặn kẽ về một câu có tầm vóc lịch sử. Giỏi lắm thì họ có đặt chút nghi ngờ về xuất xứ của câu này, nhưng rồi vẫn tiếp tục cho rằng đó là một nguồn dư luận cần phải được ghi nhận”.

phải phục vụ chế độ

Tại sao không nói đến xuất xứ tám chữ nói trên? Vì cứu cánh biện minh cho phương tiện. Đề ra những phương  pháp sử học cơ bản nhưng khi cần đạt được mục đích tối hậu thì sử gia cọng sản không làm nhiệm vụ của một sử gia là đưa ra những suy nghĩ vô tư dựa trên những tài liệu uy tín mà “ta chỉ thấy toàn những lời bịa đặt”. Tác giả Phan Đào Nguyên trang 348 trích dẫn tôn chỉ của sử gia Trần Huy Liệu khi ông chủ trương : chúng ta không phải nghiên cứu để nghiên cứu mà là nghiên cứu để phục vụ cho những công tác trước mắt; gắn chặt việc yêu nước với việc yêu chế độ xã hội chủ nghĩa; chứng minh chế độ ta là một chế độ tốt đẹp hơn chế độ thối nát của Mỹ –  Diệm ở miền Nam.

Trang 32 cuốn sách kể lại chuyện Giáo sư Trần Văn Giàu thổ lộ với nhà nghiên cứu Cao Tự Thanh rằng “Đó là thằng Liệu, không phải tao” khi nghe nhắc tới chuyện khoảng năm 1960 – 1963 đảng Cộng Sản hạ quyết tâm dùng bạo lực cách mạng để giải phóng miền Nam.  Phan Thanh Giản là một nhân vật “chủ hoà” bị mang ra đấu tố. Trong phiên toà ông Phan đã bị kết án xử tử.  Ông Trần Huy Liệu trước khi dàn dựng phiên toà đấu tố trên tờ Nghiên Cứu Lịch Sử năm 1963 do ông làm chủ nhiệm và Tổng Biên Tập, ông đã nghiên cứu cách đấu tố điạ chủ ở miền Bắc 10 năm trước. Điều này được tiết lộ qua con trai ông là Trần Chiến viết trong cuốn “ Cõi Người – Chân Dung Trần Huy Liệu” trang 367.

Phiên tòa đấu tố là “một vụ xử án một chiều rất trắng trợn”. Tác giả Phan Đào Nguyên viết, câu “Phan Lâm mãi quốc, triều đình khí dân” đã được đem ra để làm bằng chứng duy nhất cho tội “mãi quốc”. Nó chứng minh cho việc Phan Thanh Giản đã đi ngược lại “nguyện vọng của nhân dân”; từ đó bác bỏ việc xin khoan hồng cho tội “mãi quốc”. Quan toà tuyên bố bản án tối hậu cho cụ Phan mà chỉ dựa vào  tám chữ mà tám chữ đó lại do chính giáo sư sử học và là quan toà bịa ra. Phiên toà không có sự đối thoại hay tranh luận nào hết.  Có một độc giả Hải Thu viết bài “góp ý về Phan Thanh Giản” cũng đã miệt thị và buộc tội cụ Phan. Sau này người tai khám phá Hải Thu là bút hiệu của Trần Huy Liệu.

Về tội “mãi quốc”, theo Luật sư Phan Đào Nguyên, đây là động từ cho thấy có sự trao đổi giữa kẻ bán và kẻ mua. Nếu cụ Phan bị tuyên án “mãi quốc” thì  quan toà Trần Huy Liệu ít nhất phải có một bằng chứng cho cuộc mua bán, đổi chác giữa cụ Phan và Pháp và đã là mua bán thì cái giá của sự trao đổi là gì? Có phải là tiền bạc, chức tước, hay đất đai cho chính Phan Thanh Giản hoặc con cháu gia đình ông để đổi lấy mấy tỉnh Nam Kỳ? Những điều kiện phải có cho tội danh “bán nước” đã không  được đếm xỉa tới. Đó là chưa nói tới việc Phan Thanh Giản chẳng làm gì có quyền gì mà bán. Tất cả quyết định tối hậu là ở vua Tự Đức. Hoà ước 1862  ký xong trong vòng một năm phải được  vua Napoleon III và vua Tự Đức chấp thuận.

 Điều 11 Hoà Ước 1862

Theo Luật sư Tiểu Bang California và Liên Bang Mỹ Phan Đào Nguyên các sử gia miền Bắc và sử gia Trần Huy Liệu không đọc hết hoà ước 1862 (Nhâm Tuất). Họ gọi Hoà ước này là “hàng ước” và Phan Thanh Giản, Lâm Duy Hiệp là những kẻ “đầu hàng” hay “bán nước”. Hoà ước có điều khoản 11, cực kỳ quan trọng. Viện trưởng Viện sử học và đàn em không bao giờ nhắc đến điều 11 vì “nó là một công trạng và thắng lợi về ngoại giao cũng như về chính trị của Phan Thanh Giản mà họ không hề biết, hoặc không muốn cho ai biết”. Theo điều này Pháp sẽ trả lại tỉnh thành Vĩnh Long cho vua An Nam, nếu vua An Nam ra lệnh và giải tán những lực lượng kháng Pháp tại hai tỉnh Gia Định và Định Tường.

Liên quân Pháp-Tây Ban Nha đánh bại Nguyễn Tri Phương tại đồn Chí Hoà năm 1861 và sau đó họ liên tiếp chiếm luôn bốn tỉnh lân cận Gia Đinh, Định Tường, Biên Hoà và Vĩnh Long chỉ trong vòng một năm. Gia Định là thủ phủ của ba tỉnh miền Đông. Vĩnh Long là thủ phủ của ba tỉnh miền Tây Nam Kỳ. Do đó, việc mất tỉnh Vĩnh Long vào tay liên quân Pháp – Tây Ban Nha đồng nghĩa với việc sẽ mất trọn  Nam Kỳ. Lúc bấy giờ có những cuộc nổi loạn ở Bắc kỳ. Vua Tự Đức muốn rảnh tay đối phó với tình hình phiá Bắc, đành nhận chịu mất ba tỉnh miền Đông Nam kỳ. Việc Pháp trả tỉnh Vĩnh Long cho Việt Nam là một sự nhương bộ của Pháp- Tây- Ban Nha do tài ngoại giao của cụ Phan.

Để lấy lại được Vĩnh Long, Phan Thanh Giản phải thực thi điều 11 của Hoà Ước.   Ông buộc Pháp phải thực thi việc trả lại tỉnh này và cụ phải chứng minh cho người Pháp thấy là ông đã từng viết thư kêu gọi Trương Định giải giáp và bãi binh theo lệnh của vua. Đó là lý do tại sao khi Trương Định không chịu làm theo lệnh vua thì Phan Thanh Giản tuyên bố với phe Pháp là Trương Định là kẻ phản loạn để triều đình Huế hết chịu trách nhiệm về ông ta nữa. Nhờ sự khéo léo về chính trị của cụ Phan, nhà Nguyễn lấy lại Vĩnh Long trong vòng chưa đầy một năm sau khi ký Hoà ước 1862 mà không mất một mạng người nào. Các sử gia miền Bắc không đọc điều 11 nên tuyên bố cả 12 điều trong Hoà Ước là sự nhục nhã của nhà Nguyễn.

Trang 147 sách in lại Hịch Quản Định bản tiếng Việt của Petrus Trương Vĩnh Ký. Hịch Trương Định thông báo lý do ông đánh Pháp để đền ơn chúa và còn nói rõ ông tiếp nhận chiếu phụng của vua, nhận lãnh ấnTống Binh của triều đình đồng thời thừa lệnh vua kêu gọi mọi người chiến đấu chống Pháp. Ngoài ra, cũng qua bài hịch, tác giả Phan Đào Nguyên viết “ta còn được chính tác giả Trương Định cho biết rằng lá cờ của ông đã đề sẵn bốn chữ “Bình Tây Đại Tướng” chớ không phải “Phan Lâm mãi quốc, triều đình khí dân” như hai sử gia Trần Huy Liệu và Trần Văn Giàu đã kể”.  Vẫn theo tác giả Phan Đào Nguyên, Trương Định biết cụ Phan cũng là “một phần tử của nhà vua đang tìm cách lấy lại đất bằng đường lối khác”.

Tại sao Viện Trưởng Viện Sử Học chọn Phan Thanh Giản làm mục tiêu tấn công và đem cụ làm nhân vật chính trong câu “ Phan Lâm mãi quốc, triều đình khí dân”?  Theo Luật sư Phan Đào Nguyên năm 1955 khi nhận thấy miền Nam không có tổng tuyển cử và miền Bắc chủ trương dùng chiến tranh để chiếm miền Nam thì Trần Huy Liệu chỉ trích đường lối ngoại giao của Phan Thanh Giản là “ảo tưởng” là “liều thuốc độc” và những người không chọn chủ chiến là thành phần “do dự hoang mang”.  Để tranh thủ người dân miền Nam và cán bộ tập kết phải cùng theo con đường đảng đề ra – ông Trần Huy Liệu răn đe – nếu không họ sẽ mang cái án bán nước, đầu hàng và cấu kết với giặc như Phan Thanh Giản bị kết án qua tám chữ nêu trên.

Cả nước ca ngợi quan Phan

Ngoài ra, vẫn theo Luật sư Phan Đào Nguyên, Phan Thanh Giản là một vị quan đức độ và có uy tín sâu rộng trong nhân dân Nam kỳ. Uy tín này có thể làm cho người dân Nam kỳ tin tưởng rằng đường lối ngoại giao của ông Phan là đúng. Do đó, ông Trần Huy Liệu phải chọn cụ Phan làm đối tượng phải diệt.Tiếp đó, ông ta đưa Phan Thanh Giản vào làm nhân vật chủ chốt hay là kẻ tội phạm đứng đầu sổ trong câu “Phan Lâm mãi quốc, triều đình khí dân” mà đã do chính ông ta chế tạo ra.  Đây là một việc làm cần thiết cho mục tiêu tối hậu của ông Trần Huy Liệu- là giành lấy chính nghĩa và sự ủng hộ của dân miền Nam cho đường lối chủ chiến của phe ông ta ở miền Bắc trong cuộc chiến tranh đang diễn ra ở miền Nam.

Tiến sĩ Phan Đào Nguyên quả quyết, câu “Phan Lâm Mãi Quốc, Triều đình Khí Dân” không có trong sách báo bằng chữ quốc ngữ của cả nước từ trước và ở miền Nam từ năm 1954 đến 1975. Theo ông Nguyễn văn Trấn (1914 – 1998) còn gọi Bảy Trấn, là một nhà báo, nhà văn, nhà hoạt động cách mạng chống Pháp, Chính ủy Bộ Tư lệnh Khu 9 và giảng viên trường Nguyễn Ái Quốc viết trong cuốn “Chợ Ðệm Quê Tôi” thì câu nói đó là câu nói của đàng ngoài: “Chớ tôi từng đọc sách sử, chưa thấy ở trong Nam này có sĩ phu bốc đồng nào nói ra câu bia miệng đó”.

Luật sư Phan Đào Nguyên cho biết sau khi Phan Thanh Giản (1796–1867) qua đời cụ đã được tất cả các sĩ phu và dân chúng miền Nam cũng như cả nước ngợi khen, như có thể thấy qua thơ văn của Nguyễn Đình Chiểu, Nguyễn Thông, Phạm Viết Chánh, Phạm Phú Thứ.  Chẳng có văn thơ nào lên án Phan Thanh Giản cả. Có một người duy nhất tạm cho là có giọng điệu phê phán quan Phan là Phan Văn Trị, với câu “ngậm cười hết nói nỗi oan (quan?) ta”. Câu này có thể diễn dịch là một câu trách móc nhẹ nhàng chớ không phải là một lời lên án hay kết tội gì cả. Chữ oan hay quan theo lối nói của người miền Nam thì hơi giống nhau.

Ở  Miền Bắc trước 1954 cũng không hề nghe nói đến câu này. Tác giả Phan Đào Nguyên đã cố tìm trong các báo có uy tín như Nam Phong Tạp Chí của Thương Chi Phạm Quỳnh, và bộ Tri Tân Tạp Chí của Ứng Hòe Ngô Tất Tố cũng không thấy có bài nào chê bai hay lên án Phan Than Giản mà toàn là  những bài viết ca ngợi về sự hy sinh và đức độ cũng như thông cảm cho hoàn cảnh của quan Phan.  Ở trong Nam, những tác giả chuyên nghiên cứu về PhanThanh Giản như Lê Thọ Xuân, Trực Phần, Trường Sơn Chí, Khuông Việt  cũng không thấy nói về tám chữ ở đầu bài. Ông Lê Thọ Xuân đã cùng một người Pháp viết cả một cuốn sách với rất nhiều tài liệu bằng tiếng Pháp về cụ Phan cũng không có chữ nào về Phan Lâm Mãi Quốc .

Sử gia hay sử tặc?

Miền Nam sau năm 1954 cho đến năm 1975 không có sách báo nào viết chê bai cụ Phan. Tạp San Sử Điạ tại Sài Gòn không thấy có bài nào đề cập tới câu này. Có một trường hợp ngoại lệ là bài của sử gia Phạm Văn Sơn viết về câu này Phan Lâm bán nước, triều đình khí dân. Ông cũng đã chú thích ở cuối bài là tham khảo từ Lịch sử 80 năm chống Pháp của T-H-L  trang 32 và Nam kỳ chống Pháp của T-V-G trang 160.  Thời này một trong những con đường lớn nhất ở Sài Gòn là đường Phan Thanh Giản nay là đường Điện Biên Phủ. Cần Thơ và Đà Nẵng có trường Phan Thanh Giản coi như cùng cỡ với trường Quốc Học ở Huế hay trường Petrus Ký ở Sài Gòn.  Ngoài ra, ở miền Tây cũng còn có một bệnh viện lớn mang tên Phan Thanh Giản.

Nhà văn Sơn Nam kể lại, hồi xưa khi đi ngang qua miếu Văn Thánh học trò phải cúi đầu chào ông Phan. Nhà văn nói:”Tôi lại vào bên hông miếu Văn Thánh để cúi đầu trước bức ảnh cụ Phan, chớ nào ai vào chánh điện để chào ông Khổng, ông Tăng Sâm, Tử Lộ”. Nhà văn đề nghị, “trong chương trình sử học cho học sinh, nên có một bài nói về ông, đủ tình đủ lý”.  Cố học giả Vương Hồng Sển, trong cuốn Nửa Ðời Còn Lại, chương “Trở lại, thử tìm hiểu cảnh ngộ quan Phan khi đi sứ sang Pháp”, ông viết, “bấy lâu nay (1990), tôi nghe đầy tai lời trách quan Phan làm cho mất nước và vua Tự Ðức đứng đầu tội ấy. Thấp cổ bé miệng, tôi có dại gì cãi họ duy trong thâm tâm riêng tưởng họ chưa tới mắt cá quan Phan”.

“Làm thầy thuốc mà sai lầm thì chỉ giết một người; làm chính trị mà sai lầm thì tàn hại cả đất nước; làm văn hoá mà sai lầm thì gây tai họa cho muôn đời.” Con làm sử gia ma xuyên tạc thì sao đây? Người viết bài này khẩn thiết mong giới sử gia Băc Hà nên lên tiếng về cuốn sách và ý kiến về  “người anh cả” của mình. Cùng với chiến thắng trong việc đổi tên thành phố Sai gon, những ngụy tạo của ông Trần Huy Liệu đã được đưa vào dạy ở trong Nam sau 1975. Cây đuốc sống Lê Văn Tám và câu “Phan Lâm mãi qốc, triều đình khí dân”đã thành một “siêu bằng chứng” mà mọi người Viết Nam đều nghe nói

Sử gia Trần Huy Liệu (1901-1969Đ thực hiện vụ án này có chỉ đạoVì sự công bình của lịch sử và là hậu duệ của cụ Phan, người viết bài này đòi hỏi Viện Sử Học Việt Nam phải có lời xin lỗi và đền bồi danh dự cho gia đình họ Phan chúng tôi về những cáo giác khi lên án cụ Phan Thanh Giản. Qua bút hièu Hải Thu Ỏng đã đã hạ thấp cụ xuống hàng súc vật, đòi nhốt cụ trong “chuồng”. Lừa cả nước khi tạo ra  Lê Văn Tám, Ông còn phịa ra vụ án “Phan Lâm mãi quốc, triều đình khi dân”. Hơn 60 năm sau mới bị khui ra bởi Tiến sĩ Phan Đào Nguyên, Ông Trần Huy Liệu nên còn gọi ông là sử gia hay nên gọi là sử tặc?

Phan Than Tâm

California, tháng 8/2021.

————————-

THÔNG BÁO

THÂN TẶNG BẢN ĐIỆN TỬ (PDF) CỦA CUỐN SÁCH

“PHAN THANH GIẢN VÀ VỤ ÁN PHAN LÂM MÃI QUỐC TRIỀU ĐÌNH KHÍ DÂN”

Tác giả Winston Phan Đào Nguyên xin thân tặng bản điện tử của cuốn sách “Phan Thanh Giản Và Vụ Án Phan Lâm Mãi Quốc Triều Đình Khí Dân” cho tất cả mọi người.

Tác giả chỉ có một yêu cầu nhỏ là nhờ bạn thông báo về cuốn sách này và đường link download dưới đây cho tất cả bạn bè bà con muốn đọc:

https://app.box.com/s/bnfhc25c9folo172xozkv6f7oss9drjb

Nếu bạn ở nước ngoài và muốn sách giấy thì có thể order từ Amazon theo link này:

https://www.amazon.com/-/es/Winston-Phan/dp/1990434177/ref=sr_1_1?dchild=1&qid=1629348969&refinements=p_27%3AWinston+Phan&s=books&sr=1-1&text=Winston+Phan (paperback)

hay

https://www.amazon.com/-/es/Winston-Phan/dp/1990434231/ref=sr_1_2?dchild=1&qid=1629349031&refinements=p_27%3AWinston+Phan&s=books&sr=1-2&text=Winston+Phan (hardcover)

Còn người ở VN muốn mua sách giấy (giá 10 USD) thì xin liên lạc Nhà Xuất Bản Nhân Ảnh tại han.le3359@gmail.com.

Mời đọc online sách “Phan, Lâm mãi quốc, triều đình khí dân”, tác giả LS Winston Phan Đào Nguyên:

https://app.box.com/s/bnfhc25c9folo172xozkv6f7oss9drjb

Mời đọc online sách “Phan, Lâm mãi quốc, triều đình khí dân”, tác giả LS Winston Phan Đào Nguyênhttps://app.box.com/s/bnfhc25c9folo172xozkv6f7oss9drjb

 


 

Mạng Lưới Điện Nước của Mỹ sẽ bị Tàu tấn công nếu cuộc chiến ở Đài Loan nổ ra

Tổng Hợp Báo Chí Hoa Kỳ

Các quan chức Mỹ lo ngại rằng trong một cuộc xung đột ở Đài Loan, nếu nó xảy ra thì Trung Quốc có thể sử dụng các truy cập đang gài sẵn, tiềm ẩn của mình để tiến hành các cuộc tấn công mạng gây thiệt hại nhằm vào các cơ sở hạ tầng quan trọng ở Mỹ hoặc các nước đồng minh, từ nguồn cung cấp nước và mạng lưới điện đến dịch vụ vận tải, giao thông nhằm làm gián đoạn cuộc sống và có khả năng gây thương tổn cho người dân cũng như làm ảnh hưởng đến các quần thể dân sự. 

Năm ngoái người ta tiết lộ rằng một chiến dịch  thâm nhập và tấn công mạng, được đặt danh xưng là “cuồng phong Volt”  do nhà nước Trung Quốc tài trợ đã nhắm vào một loạt mạng lưới ở Guam. ẢNH: ANTHONY HENRI OFTANA CHO TẠP CHÍ PHỐ WALL

Người đứng đầu cơ quan gián điệp điện tử chính của quốc gia, nhiệm vụ của Tướng Timothy Haugh là phải lo liệu về những nỗ lực bí mật của Trung Quốc nhằm đánh cắp dữ liệu nhạy cảm và bí quyết vũ khí của Mỹ cũng như tấn công các mạng lưới tiện ích công cộng nhằm gieo rắc sự hỗn loạn trong hậu phương của Mỹ.

“Chúng tôi thấy nó rất độc đáo và khác biệt—và cũng đáng lo ngại,” Haugh nói trong một cuộc phỏng vấn với The Wall Street Journal bên lề một hội nghị an ninh ở Singapore. “Và mối quan tâm là cả những gì đang được (Trung Quốc) nhắm mục tiêu và sau đó là nó được tiến hành như thế nào.”  

 
Trung Quốc cũng đang sử dụng các căn cứ ở Cuba để theo dõi thông tin liên lạc và thu thập thông tin tình báo trên khắp miền đông nam Hoa Kỳ, một hoạt động được gọi là tình báo tín hiệu. Đây là công nghệ liên quan và những gì Hoa Kỳ đang làm để tự vệ. Minh họa: Adam Adada

Hãng bảo vệ mạng Microsoft tiết lộ vào năm ngoái  rằng chiến dịch do nhà nước Trung Quốc bảo trợ đã nhắm vào một loạt mạng ở Guam và các nơi khác ở Mỹ, bao gồm truyền thông, vận tải, hàng hải và các lĩnh vực khác. Công ty cho biết các tin tặc có khả năng đang phát triển các khả năng có thể phá vỡ cơ sở hạ tầng liên lạc quan trọng giữa Mỹ và châu Á trong các cuộc khủng hoảng trong tương lai.  

Tướng an ninh mạng của Mỹ, Haugh nói “Nhìn rộng hơn, các cuộc tấn công mạng của Trung Quốc nhằm vào Mỹ đang gia tăng đều đặn về số lượng và mức độ phức tạp, …” Ông chỉ ra hoạt động của một công ty tư nhân Trung Quốc có tên là I-Soon,  như một điển hình cho thấy phạm vi và quy mô của các hoạt động được nhà nước hậu thuẫn cho các nhóm tin tặc.

 

Các quan chức Hoa Kỳ đã công khai chi tiết về chiến dịch nhằm cho phép các quốc gia khác và các nhà khai thác cơ sở hạ tầng quan trọng ở Mỹ hiểu mối đe dọa này trông như thế nào và cách chống lại nó. Tướng Haugh nói, tin tặc khai thác các lỗ hổng để giành quyền truy cập vào thông tin xác thực của người sử dụng, vì vậy “điều chúng tôi thực sự muốn là có thể tiếp tục tăng cường phòng thủ (chắc chắn hơn)” để gây khó khăn hơn cho chúng.

Công ty tư nhân Trung Quốc I-Soon tuyên bố đã tấn công vào hàng chục mục tiêu. ẢNH: DAKE KANG/ASSOCIATED PRESS

I-Soon tuyên bố đã tấn công vào hàng chục mục tiêu của các chính phủ, bao gồm các bộ ở Malaysia, Thái Lan và Mông Cổ, đồng thời tuyên bố đã xâm nhập vào các trường đại học ở Hồng Kông, Đài Loan và Pháp. Các tài liệu cho thấy một số khách hàng lớn nhất của họ là các văn phòng cấp địa phương và cấp tỉnh của Bộ An ninh Nhà nước Trung Quốc, Bộ Công an và Quân đội Giải phóng Nhân dân.

Đến một lúc…

Gieo Mầm Ơn Gọi

  1. Đến một lúc, chúng ta bỗng thông hiểu tất cả mọi quy luật của đất trời: không có gì là trường tồn bất biến, ngược lại, chính nhờ biến đổi mà chúng ta có được những điều mới mẻ tinh khôi. Chúng ta cảm thấy mọi lý luận, ngôn từ đều thừa thãi, thay vào đó chỉ cần một nụ cười, một ánh mắt hoặc một tình thương nồng ấm, dẫu chỉ là của khách qua đường, cũng đủ làm cho ta ấm lòng và hạnh phúc hơn trong cuộc sống. (tri thiên mệnh)
  2. Đến một lúc, chúng ta cảm thấy ngập tràn hạnh phúc không phải vì vớt lên được cái gì đó từ dòng nước, mà chính là quăng xuống bớt để dòng nước cuốn trôi. (từ bi)
  3. Đến một lúc, chúng ta hiểu được niềm vui đích thật không phải là ở đỉnh vinh quang hay ngọn núi ngập hoa vàng, mà chính là được bước đi thảnh thơi và ngắm hoa đồng cỏ nội trên đường. (thanh thản)
  4. Đến một lúc, chúng ta cần phải dọn đất trồng hoa trên mảnh vườn của mình, hơn là mỏi mòn chờ đợi ai đó mang hương sắc đến dâng cho mình. (an nhiên)
  5. Đến một lúc, chúng ta cảm thấy rằng những việc làm thường nhật phải đem lại niềm vui cho cuộc sống hàng ngày, chứ không phải là những ép buộc hay là tập quán khô khan máy móc trong đời. (hiện sinh)
  6. Đến một lúc, chúng ta hiểu ra rằng ích kỷ thường khiến mình nhìn thấy lỗi lầm và cái xấu nơi người khác hơn là nơi bản thân (bản ngã)
  7. Đến một lúc, chúng ta cảm thấy sự tha thứ bao dung là món quà vô giá cần thiết mà con người có thể trao tặng cho nhau không bao giờ vơi. (hỉ xả)
  8. Khi chúng ta cảm nhận được rằng những khoảnh khắc tĩnh lặng nhỏ bé trong tâm hồn còn quý giá hơn cả những tài sản được cất giữ chung quanh là lúc chúng ta định được giá trị đích thật của một kiếp người. (khói trời mênh mông)

ST


 

ĐẤT NƯỚC THẾ NÀO MÀ BỐ PHẢI RA ĐI – Truyen rat ngan

LƯƠNG VĂN CAN K 76.

Kimtrong Lam  

THƯƠNG… Ít ngày qua, đoạn clip ghi lại cảnh một bé gái khóc nấc, ôm giữ chân bố ngoài sân bay đã khiến cho nhiều người quan tâm và xúc động trước câu chuyện đằng sau nó.

Theo đó, nhân vật người bố trong đoạn clip là anh Cường (30 tuổi, Bắc Giang) đang làm thủ tục để chuẩn bị lên máy bay sang Nhật làm việc. Hơn 2 năm qua, anh là bố đơn thân, một mình làm đủ nghề để nuôi con nhỏ. Tuy nhiên, làm các công việc vất vả mà chỉ kiếm được ba cọc ba đồng nên anh quyết định đăng ký sang Nhật làm việc theo diện thực tập sinh. Còn cô con gái nhỏ 7 tuổi anh để lại quê nhà, nhờ bố mẹ chăm nuôi giúp.

“Thấy con như vậy, tôi cũng xót lắm. Đi thì tội con, nhưng ở lại thì không có t.iền lo cho tương lai của cháu. Là một người bố, tôi cũng không dễ dàng quyết định được việc đánh đổi được thời gian bên con để đổi lấy điều kiện tốt hơn cho cháu”, anh Cường nói.

Kể lại khoảnh khắc thấy con gái òa khóc, ôm chặt chân bố, anh Cường bộc bạch, bản thân đã không kiềm được cảm xúc và khi sang Nhật anh cũng phải đấu tranh tâm lý hàng đêm vì nỗi nhớ con quá lớn.

Theo báo: Dân Trí


 

Vì sao dân Hà Nội mê Nga, sùng bái Putin?

Ba’o Dat Viet

June 22, 2024

Putin và các fan cuồng tại Hà Nội

Người Việt nhớ đến nước Nga, mê nước Nga, có lẽ cũng do “lỗi” của Phan Hồng Giang và các dịch giả đã làm hàng triệu trái tim rung động qua những tác phẩm.

Thời trẻ, tôi từng đọc Truyện ngắn Chekhov, Cánh buồm đỏ thắm và vài tiểu thuyết rất Nga và nhất là truyện “Người đàn bà và con chó nhỏ” mà tôi từng liên hệ đến thời hiện đại của Putin.

Tuy là văn dịch nhưng đọc lên thấy thuần Việt, một giọng kể đều đều của Chekhov về cậu bé gửi bức thư bỏ vào thùng thư với địa chỉ “Gửi ông ở nhà quê”, mong ông ra đưa cháu về vì ở đó khổ lắm,  toàn bị chủ đánh đập. Là đứa trẻ nghèo từ quê, đọc đoạn này nước mắt rưng rưng.

Rất nhiều dịch giả đã chuyển tải văn học CCCP làm cho người đọc xứ Việt như thấy mình trong đó do số phận giống nhau nên cảm thông chăng?

Độc giả xứ Việt nhớ tới Phan Hồng Giang là dịch giả nhiều hơn là nhà văn, du học và làm tiến sỹ ở Nga hơn chục năm từ những năm 1960, về nước giữ chức Viện trưởng Viện Nghiên cứu Văn hoá Nghệ thuật, TBT tạp chí tiếng Anh New Vietnam, hiệu trưởng trường viết văn Nguyễn Du.

Năm 2015, tôi may mắn gặp người nổi tiếng ấy. Với giọng khỏe, trầm ấm, có nội lực, anh kể vài chuyện liên quan đến đời văn, suy tư về quá khứ và thời cuộc, những thời cơ thay đổi bị bỏ lỡ.

Sinh ra (1941) khi cha ông là Hoài Thanh đã viết “Thi Nhân Việt Nam”. Lẽ ra trong cái nôi ấy, Phan Hồng Giang phải phát triển hết tài năng gồm gene của cha để lại. Nhưng cuộc đời không đơn giản.

Từ xưa tới nay, tôi luôn nghĩ, trong nghề viết, dịch thuật là an  toàn nhất. Dịch chỉ chuyển tải văn của người khác, những gì trong sách nói, chẳng liên quan gì đến người dịch. Nhưng anh Hồng Giang từng suýt “chết” vì… dịch.

Những năm cuối 1960, chiến tranh ác liệt lan ra miền Bắc, Viện Văn học của anh sơ tán về Hà Bắc. Ở một nơi khỉ ho cỏ gáy, buồn vì ít việc làm, thấy nhiều truyện ngắn của Nga rất hay, anh dịch ra tiếng Việt, nhờ người đánh máy, bạn bè chuyền tay nhau đọc, thì thầm vì hay và lạ.

Nhưng một bạn văn báo cáo lên cấp trên, thế là một “vụ án” không có án, ghi vào lý lịch của chàng thanh niên chưa đến 30 tuổi đầu. Họ cho rằng những truyện ngắn như Người đàn bà và con chó nhỏ của Chekhov, Hơi thở nhẹ hay Say nắng của Bunin (giải Nobel văn học), khuyến khích ngoại tình, văn học đồi trụy, không thể chấp nhận.

Lời “tuyên án” được ghi trong lý lịch “cần uốn nắn và giáo dục”, trong thời gian tới “không nên cho viết gì”, sợ tư tưởng tư sản lan truyền ra xã hội, khi bên tổ chức thuyên chuyển anh sang Hội Nhà văn.

Với lý lịch phê như thế, anh Giang gặp trục trặc khi ban tổ chức duyệt lý lịch làm nghiên cứu sinh ở Liên Xô. Cho tới khi người cha, nhà phê bình văn học Hoài Thanh, nói chuyện riêng với Tố Hữu, và nhà thơ Chế Lan Viên bảo lãnh, anh Phan Hồng Giang thoát cái án dịch văn học Nga trên những trang đánh máy chuyền tay.

Sau 1975, nhiều tác phẩm văn học Nga do dịch giả Phan Hồng Giang chuyển tải đã được xuất bản. Bạn đọc biết đến nhiều hơn về “Truyện ngắn Chekhov”, “Daghestan của tôi”, “Cánh buồm đỏ thắm”, “Một mình với mùa thu”… đậm chất Nga.

Văn học Nga luôn có nỗi buồn, sự tăm tối của những nhân vật như cậu bé gửi thư cho ông, kể về nỗi khổ không có lối thoát, mong ông tới cứu, rồi các nhân vật khác gian dối, ngoại tình, suy đồi, chiến tranh, chia ly và mất mát.

Người Việt nhớ đến nước Nga, mê nước Nga, có lẽ cũng do “lỗi” của Phan Hồng Giang và các dịch giả đã làm hàng triệu trái tim rung động qua những tác phẩm.

Nghe bài hát Nga cũng thấy máu đổ, chia ly và mất mát. Nhiều anh chị từng học ở Liên Xô về thường hát tiếng Nga hay hơn tiếng Việt, nào là “Chiều Moscow”, “Đôi bờ”, “Đàn sếu” trong phim “Khi đàn sếu bay đi.”

Phim “Khi đàn sếu bay đi” nói về người lính ra trận để lại người yêu chung thủy chờ đợi và rồi kẻ trốn lính vẫn tán đổ. Sao thấy giống chiến tranh Ukraine và Nga bây giờ. Lẽ ra phải sống hòa bình nhưng bạn trẻ vẫn phải đi đánh nhau và chết thảm.

Xưa vì tổ quốc CCCP vĩ đại, nay có lẽ chỉ vì Putin chứ nước Nga không cần chiến tranh. Chẳng bạn trẻ nào muốn làm cánh sếu bay trên trời để cho nhạc sĩ lấy tứ cho bài hát.

Cuộc chiến Ukraine là của Putin, Putin bắt đầu thì Putin phải kết thúc. Putin thì không thể thua, Ukraine khó thắng, nên máu còn đổ dài dài. Ai cũng biết Putin thua rồi và ông ta cũng biết nhưng nhận thua thì không phải Putin.

Chúng ta hay nghe bài hát Nga và đọc văn học Nga, tất cả đều đượm một nỗi buồn chiến tranh, nghèo đói, máu đổ, lầm than, dân không có lối thoát, thì đó là nước Nga đấy.

Putin đã chiếm Crimea với hai vùng Abkhazia và South Ossetia (Nam Ossetia) của Gruzia một cách êm thấm. Putin đưa Yanukovych lên làm bù nhìn ở Ukraine rồi Lukashenko bên Belarus như Dmitri nghĩ về đàn bà, coi các quốc gia nhỏ như loại hạ đẳng, không thèm đếm xỉa đến ý nguyện của các dân tộc này.

Putin nên đọc “Người đàn bà có con chó nhỏ”. Những gì kiếm dễ trong lòng bàn tay như chiếm Crimea, biến miền Đông Ukraine theo Nga, và cả trước kia phần Đông Âu bắt phải theo Liên Xô và giờ là xâm lược Ukraine, sẽ thành nỗi khổ đau suốt một đời, như Dmitri tán thiếu nữ dễ dãi, nhưng kết thúc trong đau đớn và dối trá.

Trong truyện của Chekhov có đoạn kết: “Sau đó họ bàn với nhau rất lâu, nói với nhau rằng, làm sao thoát khỏi cảnh phải lẩn tránh lừa dối mọi người, phải sống ở những thành phố khác nhau, rất lâu mới được gặp nhau. Làm sao mà thoát khỏi những ràng buộc tai ác này?

Gurov đưa tay nắm tóc mình và hỏi. Làm sao bây giờ?

Có cảm giác chỉ ít lúc nữa thôi là lối thoát sẽ được tìm ra, và lúc ấy, một cuộc đời hoàn  toàn mới, thật đẹp đẽ sẽ đến, nhưng cả hai người đều thấy rõ rằng còn xa lắm, xa lắm mới đến ngày kết cục, và những gì rắc rối nhất, khó khăn nhất chỉ vừa mới bắt đầu”.

Cuộc xâm lược Ukraine mà Putin với tư tưởng đại Nga phát động, coi quốc gia hơn 40 triệu dân này không đáng tồn tại, đang chứng minh, hơn hai năm qua “những gì rắc rối nhất, khó khăn nhất đã bắt đầu” với nước Nga.

Giang Công Thế


 

 Sự thật và dối trá qua chuyến thăm Hà Nội của Putin

Ba’o Tieng Dan

22/06/2024

Blog VOA

Trần Đông A

22-6-2024

Ông Tô Lâm (phía trái trên thảm đỏ), và ông Putin, duyệt hàng quân danh dự tại Phủ Chủ Tịch tại Hà Nội, ngày 20-6-2024.

‘Lời nói dối hào nhoáng’

Hãy xem xét Tuyên bố chung (TBC) đạt được giữa tổng thống Nga, Vladimir Putin, và lãnh đạo Ba Đình! Theo đó, Tổng bí thư (TBT) Nguyễn Phú Trọng, Chủ tịch nước (CTN) Tô Lâm và Putin nhất trí làm sâu sắc hơn nữa quan hệ “đối tác chiến lược toàn diện”, tăng cường tương tác, tạo ra các hình thức và cơ chế hợp tác mới.

Trong TBC có hai điểm giới quan sát cho là quan trọng trong tình hình địa-chính trị thế giới và khu vực hiện nay.

Điểm thứ nhất, hai bên thỏa thuận tăng cường quan hệ “đối tác chiến lược toàn diện”, đồng thời nhất trí không “gia nhập liên minh hay hiệp ước với bên thứ ba để gây tổn hại cho độc lập, chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của nhau”. Điểm quan trọng tiếp theo, Tổng thống Nga nhận định rằng Liên bang Nga và Việt Nam có quan điểm giống nhau về tình hình khu vực Châu Á – Thái Bình Dương. Và khu vực này đang là “điểm nóng thứ hai” trong quan hệ quốc tế sau “điểm nóng thứ nhất” ở Châu Âu (1).

Nếu công nhận Châu Á – Thái Bình Dương là “điểm nóng thứ hai” có nghĩa TT Putin gián tiếp thừa nhận tình hình căng thẳng lâu nay trên Biển Đông là một trong những nguồn gốc gây ra “điểm nóng” ấy và đó cũng là mối quan tâm hàng đầu của Việt Nam hiện thời. Dõi theo các diễn biến gần đây nhất có thể thấy, tình hình căng thẳng ấy chính là do Trung Quốc triển khai “chiến lược vùng xám”. Theo đó, lệnh cấm đánh bắt cá từ ngày 1/5 đến 16/9/2024 trên các khu vực biển, trong đó có Biển Đông, không chỉ vi phạm chủ quyền của Việt Nam ở quần đảo Hoàng Sa, mà còn vi phạm quyền chủ quyền, quyền tài phán của Việt Nam với vùng đặc quyền kinh tế được xác định theo Công ước Liên Hiệp Quốc về Luật biển (UNCLOS) năm 1982 (2). Tiếc rằng, TBC giữa hai nước đã không có lấy một lời nào đề cập đến biến cố ngang ngược này từ phía nhà cầm quyền Trung Quốc.

Trong khi đó, dư luận chưa quên một phát ngôn trước đây của Putin từng gây chấn động xã hội Việt Nam. Theo đó, trong một phát biểu tại Quảng Châu, Putin ủng hộ quan điểm của Bắc Kinh rằng, phán quyết của Tòa án Trọng tài Thường trực (PCA) ở The Hague là không hợp lý… Việc quốc tế hóa vấn đề Biển Đông chỉ làm phức tạp thêm tình hình (3). Cho đến nay, Bắc Kinh vẫn một mực phủ nhận phán quyết của PCA, một phán quyết bác bỏ các yêu sách vô thiên, vô pháp của Bắc Kinh về các vùng biển chủ quyền của Việt Nam và một số nước ASEAN khác. Cho nên TBC với Việt Nam ngày 20/6, nói rằng, Nga khẳng định tính phổ quát và toàn vẹn của Công ước liên hợp quốc về Luật Biển (UNCLOS 1982) – là nền tảng pháp lý cho tất cả hoạt động trên biển và đại dương và có vai trò chủ đạo trong phát triển hợp tác ở cấp quốc gia, khu vực và quốc tế, nhấn mạnh cần duy trì tính toàn vẹn của Công ước (4) – hoàn toàn là những lời nói dối hào nhoáng.

TBC cũng đề cập tới việc “thúc đẩy tiến trình khách quan hình thành trật tự thế giới đa cực… dựa trên các nguyên tắc cơ bản của Hiến chương Liên hợp quốc… bao gồm tôn trọng chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ, quyền dân tộc tự quyết, không can thiệp vào công việc nội bộ của các quốc gia, không sử dụng vũ lực hoặc đe dọa sử dụng vũ lực…” Căn cứ những cơ sở pháp lý tại TBC này, rõ ràng, TT Putin đang đối mặt với lệnh bắt giữ ông, với tư cách là TT Nga, liên quan đến tội ác chiến tranh gây ra cho trẻ em Ukraine. Lệnh này do Tòa Hình sự Quốc tế (ICC) ban hành ngày 17/3/2023, sau cuộc điều tra về tội ác chiến tranh, tội ác chống lại loài người và tội diệt chủng… (5) Không ai được phép lãng quên, cuộc xâm lược của Putin tiến hành chống lại dân thường Ukraine đã và đang ảnh hưởng đến hàng ngàn gia đình Việt Nam sinh sống tại đó, mang đến đau khổ, gây ra đổ nát, tuyệt vọng và tiếp tục đe dọa các công trình văn hóa Việt Nam trên xứ sở Hoa Hướng Dương, cũng như tính mạng của những người dân Việt vẫn còn đang cư trú trong mái nhà của họ ở Ukraine (6). Vậy điều mà TBC gọi là “không can thiệp vào công việc nội bộ của các quốc gia, không sử dụng vũ lực hoặc đe dọa sử dụng vũ lực, giải quyết hòa bình tranh chấp”, có phải là những lời nói dối đáng hổ thẹn?

Hệ lụy từ các chuyến thăm của Putin

TT Putin vừa làm được điều báo giới gọi là “động thái chiến lược” nhằm củng cố liên minh và chống lại ảnh hưởng của phương Tây khi đi thăm Triều Tiên và Việt Nam. Còn quá sớm để đánh giá hiệu ứng từ các chuyến thăm của TT Putin vừa rời các thủ đô của “hai nước anh em”. Báo chí chính thống của Đảng những ngày này được bật đèn xanh để tung hô lên tận “thiên đình” tình hữu nghị vĩ đại và cảm động Việt – Trung – Nga (như Việt – Trung – Xô ngày nào?) nhưng không một tờ báo nào có trí nhớ để nhắc lại nguồn gốc của quan hệ tay ba – tay tư đáng ngờ trong cái “cấu trúc an ninh đáng tin cậy” mà Putin muốn áp đặt lên hai đàn em cộng sản. Không rõ Tập Cận Bình có ủy thác cho Putin mở rộng “sự hợp tác không giới hạn” lên hai nước đàn em Việt Nam và Triều Tiên từng được Tố Hữu “đúc thành tượng” bằng thi pháp? “Ta thành hai đồng chí, Ta thành hai anh hùng/ Ta thành hai chiến lũy/ Cùng bảo vệ hòa bình/ Kim Nhật Thành – Hồ Chí Minh/ Hai chúng ta là một/ Qua Trung Hoa ta như liền khúc ruột/ Với Liên xô ta chung một mái nhà…” (7).

Giờ này, Đảng CSVN không hề muốn quân và dân nhắc lại cuộc chiến tranh xâm lược của Trung Quốc tiến công đồng loạt vào các tỉnh biên giới phía Bắc năm 1979. Đảng cũng không muốn nhắc lại quan hệ của CHDCND Triều Tiên với Pol Pot trong giai đoạn chiến tranh biên giới Tây Nam (8). TT Putin thực lòng muốn cả Việt Nam lẫn Triều Tiên hãy quên đi bài học đau thương còn tươi roi rói! Thay vào đó, hãy “ăn mày dĩ vãng” cái lịch sử xa xưa hơn, thời ông Hồ Chí Minh từ Pháp sang Moscow, với ước mơ được gặp lãnh tụ Lê Nin những năm 20 đầu thế kỷ trước… Tham vọng thiết kế một trục mới cho địa-chính trị thời kỳ này, ông Putin muốn cả Kim Jong-un lẫn Nguyễn Phú Trọng và Tô Lâm hãy thực hành bài học: Tất cả chúng ta là một, qua Trung Hoa như liền khúc ruột, với nước Nga ta chung một mái nhà (!)

Hệ lụy này, nếu xảy ra trên thực tế, sẽ là một cơn ác mộng đối với toàn thể dân tộc Việt Nam, một sự đe dọa trực tiếp đến hòa bình và an ninh trong khu vực cũng như trên toàn cầu. Hiệp ước mới giữa Nga và Triều Tiên cho phép hỗ trợ quân sự lập tức đã bị nhiều nước phản ứng. Hàn Quốc triệu tập ngay một cuộc họp khẩn cấp của Hội đồng An ninh Quốc gia và cho biết họ sẽ xem xét việc gửi vũ khí tới Ukraine, điều mà trước đây họ đã loại trừ. Sau cuộc họp của Hội đồng An ninh Quốc gia, Seoul cho biết sẽ tăng cường hơn nữa hợp tác an ninh với Mỹ và Nhật Bản. Cố vấn An ninh Quốc gia Chang Ho-jin cho biết Seoul sẽ bổ sung 243 mặt hàng mới vào danh sách hàng hóa bị cấm xuất khẩu sang Nga, nâng tổng số lên 1.402 mặt hàng, đồng thời sẽ xem xét lại lập trường của mình trong việc trang bị vũ khí cho Ukraine. Không phải ngẫu nhiên, Tổng thư ký NATO Jens Stoltenberg cũng cảnh báo, Hiệp ước mới Nga – Triều cho thấy các cường quốc độc tài đang liên kết với nhau (9).

Chuyên cơ của Putin vừa rời phi trường Nội Bài đã có tin nhà ngoại giao hàng đầu của Mỹ về Đông Á, Trợ lý Ngoại trưởng Daniel Kritenbrink (cựu Đại sứ Mỹ tại Việt Nam) thăm Hà Nội hai ngày cuối tuần. Ông Kritenbrink gặp các quan chức cấp cao của chính phủ Việt Nam “để nhấn mạnh cam kết mạnh mẽ của Hoa Kỳ trong việc thực hiện Quan hệ Đối tác Chiến lược Toàn diện Hoa Kỳ – Việt Nam và hợp tác với Việt Nam để hỗ trợ về một khu vực Ấn Độ Dương – Thái Bình Dương tự do và rộng mở (FOIP)” (10).

Đằng sau sự mượt mà của ngôn ngữ ngoại giao này, các doanh nghiệp và nhà sản xuất hàng xuất khẩu sang Mỹ nóng lòng muốn biết, tháng 7 tới, liệu Bộ Thương mại Hoa Kỳ sẽ bóc nhãn “kinh tế phi thị trường” (NME) cho các sản phẩm của Việt Nam? Thương mại với Hoa Kỳ có thể đạt tới 145 tỷ USD, với EU có thể tới 75 tỷ USD trong năm nay. Còn với Nga, phấn đấu lên 2.5 tỷ USD. Sau hồi “cờ – đèn – kèn – trống” đón rước một tội phạm quốc tế, liệu bát cơm sắp đưa lên miệng người dân rồi đây có bị hất khỏi tay?

Tham khảo:

(1) https://kevevn.vn/20240620/hai-dieu-quan-trong-bac-nhat-trong-thoa-thuat-dat-duoc-giua-putin-vv-va-to-lam-30447105.html

(2) https://www.voatiengviet.com/a/7584773.html

(3) https://vneconomy.vn/putin-ung-ho-trung-quoc-van-de-bien-dong.htm

(4) https://baotintuc.vn/thoi-su/toan-van-tuyen-bo-chung-viet-nam-lien-bang-nga-20240620194530522.htm

(5) https://www.voatiengviet.com/a/toa-an-quoc-te-ra-trat-bat-tong-thong-putin-vi-pham-toi-ac-chien-tranh-/7010236.html

(6) https://www.voatiengviet.com/a/dai-su-ukraine-hanoi-putin-lam-giam-hop-tac-kinh-te-ukraine-viet-nam-ky-thoa-thuan-voi-putin-vo-ich/7660638.html

(7) https://trieuxuan.vn/en/De-hieu-them-tho-To-Huu/

(8) https://chientruongvietnam.com/2018/11/19/cac-quoc-gia-tung-ho-tro-che-do-khmer-do-pol-pot/

(9) https://www.voatiengviet.com/a/7663477.html

(10) https://www.voatiengviet.com/a/7663671.html


 

 Putin sang thăm Việt Nam, Việt Nam được quà gì?

 Ba’o Dan Chim Viet

Tác Giả: Hoàng Quốc Dũng

22/06/2024

Putin thăm Việt Nam, ảnh AFP

Putin sang Việt Nam. Về chuyện này, trên mạng và báo chí lề trái – phải có rất nhiều bài. Tôi sẽ nói riêng về 1 vấn đề.

Như các bạn đã biết, để có được một số đặc lợi trong thương mại với các nước, Việt Nam ta cứ mòn mỏi yêu cầu các nước, đặc biệt là Mỹ, công nhận Việt Nam là nước có nền kinh tế thị trường(KTTT). Xin mãi vẫn chưa được. Các doanh nghiệp hay nhân dân nói chung rất hy vọng một ngày nào đó sẽ được. Từ đó hàng của ta sẽ được hưởng chế độ thuế má ưu đãi hơn, sẽ bán được nhiều hơn, lãi hơn, mang lại nhiều công ăn việc làm hơn, có nhiều cơm hơn…

Nhưng việc công nhận KTTT có những tiêu chí của nó, đòi hỏi chúng ta(ít nhiều) phải đáp ứng được. Đáp ứng được toàn diện thì khó quá nhưng nếu quan hệ tốt thì tất nhiên có thể được hưởng sự “châm chước”.

Cụ thể có 6 tiêu chí thường được áp dụng như sau:

  1. TỰ DO GIÁ CẢ. Tức là giá hàng hóa và dịch vụ phải được xác định bằng cung và cầu, không có sự can thiệp quá đáng của chính phủ. Doanh nghiệp được tự do quyết định giá cả.
  2. TỰ DO THƯƠNG MẠI. Các rào cản đối với thương mại như thuế hải quan, hạn chế xuất nhập khẩu phải được ở mức thấp nhất cho phép cạnh tranh lành mạnh và hội nhập thương mại quốc tế.
  3. BAỎ ĐẢM QUYỀN SỞ HỮU. Quyền sở hữu phải được xác định và đảm bảo bằng luật pháp, kể cả quyền sở hữu và chuyển nhượng tài sản một cách an toàn.
  4. LUẬT LỆ PHẢI CÔNG KHAI VÀ CÓ HIỆU QUẢ. Luật lệ phải rõ rang, không tùy tiện và được áp dụng một cách thống nhất. Các doanh nghiệp có thể hoạt động mà không bị áp lực quá đáng của hệ thống quản lý quan liêu.
  5. HỆ THỐNG TÀI CHÍNH VỮNG MẠNH. Hệ thống tài chính ổn định và điều tiết tốt, cho phép cấp tài chính, đầu tư và quản lý các rủi ro một cách có hiệu quả.
  6. CƠ CHẾ CẠNH TRANH. Có 1 cơ chế cạnh tranh để đảm bảo cạnh tranh lành mạnh, tránh độc quyền, cho phép các doanh nghiệp thâm nhập hoặc ra khỏi thị trường mà không bị cản trở bởi những hạn chế vô cớ.

Không biết các bạn nghĩ thế nào, riêng tôi thấy rằng 1 tiêu chí đã khó(thấy bà), cả 6 tiêu chí đối với Việt Nam thì chỉ là chuyện “khoa học viễn tưởng”. Như vậy chỉ còn trông chờ vào “châm chước”.

Thời gian gần đây, sau nhiều cải thiện quan hệ với Mỹ như ký hiệp ước “Đối tác chiến lược toàn diện”, Mỹ có hứa sẽ xem xét việc công nhận Việt Nam có KTTT. Phía Việt Nam rất mong mỏi, hồ hởi đón nhận thông tin này. Câu trả lời có thể sẽ được công bố vào tháng bẩy này, khi hết thời hạn xem xét.

Nhưng rồi cuộc xâm lược của Putin vào Ukraina ngày càng tàn khốc, gây ra những tội ác tầy trời, bị cả thế giới văn minh phản đối. Việt Nam ta thì đương nhiên là không nằm trong thế giới văn minh rồi (cũng lại mong các bạn có khả năng chứng minh ngược lại). Mồm ta nói không ủng hộ bên nào(cái lưỡi không xương như mọi khi mà, có thay đổi gì đâu) nhưng hành động cụ thể thì ta ủng hộ Nga. Bằng chứng rõ ràng là trong khi đồ tể Putin bị tòa án quốc tế truy nã thì ta sẽ “gióng trống mở cờ” đón đại ca. Trong khi thế giới văn minh lên án tất cả các hình thức, nhân vật độc tài thì ta lại viết báo ca ngợi “ngài” ngồi ngai 25 năm và ngài là vị lãnh tụ tầm thế giới đưa nước Nga vĩ đại trở lại. Liên Xô vĩ đại còn tạm nghe được vì có thời Liên Xô có thể ganh đua được với Mỹ, lúc đó Trung Quốc là thằng đàn em vớ vẩn. Hiện tại, ngược lại, Putin đã đi xin làm đồ đệ của Trung Quốc(16/05). Tồi tệ hơn còn đi cầu cạnh thằng Ủn(18/06)và nhân thể lượn qua Việt Nam.

Kế hoạch thăm Việt Nam của ông Putin đã vấp phải chỉ trích từ Mỹ. Trả lời Reuters, người phát ngôn Đại sứ quán Mỹ tại Hà Nội cho biết:
“Không có quốc gia nào nên cho Putin một nền tảng để thúc đẩy cuộc chiến tranh xâm lược của ông ta và nếu làm vậy là cho phép ông ta bình thường hóa những tội ác của mình”.
Nếu ông ta có thể đi lại tự do, điều này có thể bình thường hóa những vi phạm trắng trợn luật pháp quốc tế”, người phát ngôn Đại sứ quán Mỹ cho biết thêm, đề cập đến cuộc chiến tranh Ukraine bùng phát vào tháng 2/2022 đến nay.

Và thế là “Thôi rồi Lượm ơi”, đúng lúc này đã có tin rằng Mỹ sẽ không công nhận Việt Nam có nền kinh tế thị trường. Khỏi phải đợi đến tháng 7 nhé.

Tôi có cảm tưởng Việt Nam hoàn toàn không có nhất quán trong vấn đề quan hệ quốc tế, hoàn toàn không có mục tiêu nào cả. Tất cả chỉ để thỏa mãn mục đích riêng của lớp lãnh đạo. Putin là khách của họ, không phải khách của nhân dân. Putin làm bể nồi cơm của dân làm sao có thể là khách. Để xem nhân dân có đổ ra đường đón Putin không?
Quan ngại.

Chắc các bạn quá quen với từ này. Mỗi khi có chuyện gì trên thế giới thì bộ ngoại giao của ta lại ra thông báo quan ngại sâu sắc về chuyện này chuyện kia. Tôi cũng dùng từ này để dịch một khái niệm tiếng Pháp “Les pays particulièrement préoccupants », Các nước đặc biệt đáng quan ngại, tiếng Anh là Countries of Particular Concern viết tắt là PCP. Cũng có thể dịch là các nước đáng quan tâm đặc biệt, một kiểu là danh sách đen hay sổ đen.
Nói tóm tắt đó là danh sách các nước vi phạm quyền con người, tự do cá nhân, tự do ngôn luận, tự do tôn giáo, các nước khủng bố…Nếu bị nằm trong danh sách này thì có thể sẽ bị áp chế trừng phạt. Có nhiều mức độ trừng phạt khác nhau.

Đứng đầu danh sách này đương nhiên là có Nga và Bắc Hàn… Nga hiện nay đang bị trừng phạt rất nặng.

Và cũng rất buồn thông báo với các bạn rằng Việt Nam chúng ta cũng đã nhiều lần bị cho vào danh sách đen này. Cứ mỗi lần Việt Nam tăng cường đàn áp nói chung thì lại “được” vào. Khi có tiến bộ đôi chút thì lại được ra.

Cụ thể là bị vào danh sách đen năm 2004 và được ra năm 2006

Và mới ngay gần đây thôi, lại vinh dự được vào thêm lần nữa, năm 2022 và được ra năm 2023.

Nhưng ngay sau đó, năm 2024, Việt nam lại bị đưa vào danh sách các nước bị theo dõi đặc biệt(Special Watch List), tức là danh sách các nước sắp bị đưa vào danh sách đen-CPC. Khộ.

Vì Việt Nam đang bị trong danh sách SWL, rất có thể ông sư Minh Tuệ và tăng đoàn của ông đã được hưởng sự “nương tay” của chính quyền, chỉ bị hốt mang đi bỏ lung tung khắp nơi, chứ không bị thủ tiêu hoặc hốt hết vào tù.

Tôn giáo bị quấy nhiễu thì có rồi, đối lập bị bắt cũng có rồi, nhà báo Huy Đức và luật sư Trần Đình Triển cũng mới bị bắt vì tội “lợi dụng quyền tự do dân chủ”…

Cộng thêm vào các sự kiện trên, chuyến viếng thăm của đồ tể Putin, nhân vật Wanted số 1 của thế giới, có thể sẽ là “giọt nước tràn ly” đưa Việt Nam lên tàm cao mới. Chuyến viếng thăm này chỉ bôi thêm đen bộ mặt của Việt Nam, trực tiếp làm Việt Nam không được công nhận là kinh tế thị trường, giữ Việt Nam ở lại danh sách SWL và có thể đẩy Việt Nam lên danh sách CPC.

Phải chăng đó là món quà quý giá mà chúng ta đang chờ đợi. Cám ơn “Ngài” Putin “vĩ đại”.
Trên đây chỉ là những gì thực tế đã diễn ra. Tôi chỉ là người tổng kết lại. Chúng ta không nên chỉ trích chuyến viếng thăm này và sự đón tiếp của Việt Nam. Đây chỉ là biểu hiện của sự đoàn kết tương trợ của các nước trong danh sách đen.

Hoàng Quốc Dũng


 

Điện thoại thông minh làm cho chúng ta đần độn hơn? – Nguyễn Văn Tuấn – DĐTK

Nguyễn Văn Tuấn – DĐTK

Điện thoại càng thông minh, nó càng làm cho chúng ta ngu đần hơn. Nghịch lí này, có khi còn gọi là hiện tượng ‘Brain Drain’, nói lên rằng điện thoại thông minh là một mối đe doạ đến toàn nhân loại.

Ngày xưa, tôi có thể nhớ mấy chục số điện thoại của bạn bè trong đầu. Chỉ cần hỏi ‘Số của Sáu Lợi là gì’ là tôi có ngay. Bộ não mình như là một cơ sở dữ liệu gọn gàng, nên lấy những con số từ đó ra rất ư là nhanh và đơn giản. Ngày nay, tôi thậm chí còn không nhớ số điện thoại của chính tôi ở Việt Nam! Cứ mỗi lần hỏi số điện thoại của ai, tôi phải lấy cái iPhone ra và bấm bấm vài giây thì mới tìm ra.

Ngày xưa, tôi tính nhẩm rất nhanh. Những bài toán đơn giản hai chữ số (kiểu 15 nhân 31) là bao nhiêu tôi có thể tính trong vòng 5 giây. Những bài toán chia cũng thế. Còn cộng trừ thì tôi có thể cộng một dãy số và chính xác. Vậy mà ngày nay, tôi không tự tin làm một con toán đơn giản nào. Hễ đụng đến tính toán có số lẻ là tôi phải lấy iPhone ra tính. Tôi thật sự đã lệ thuộc vào cái điện thoại thông minh. Tôi chẳng cần động não gì cả.

Ngày xưa, khi lái xe tôi có một cái bản đồ vài trăm trang, và tôi chấm toạ độ, dò đường từ cái bản đồ đó. Tôi còn phải vận dụng trí nhớ mình rằng cái địa chỉ mình sắp tới nằm hướng nào trong thành phố. Ngày nay, tôi chỉ cần mở cái điện thoại thông minh là ‘nó’ hướng dẫn tôi đi tới nơi. Tôi chẳng cần suy nghĩ gì cả.
Nói cách khác, nếu chúng ta để cho cái điện thoại nó nhớ dùm, để cho AI suy nghĩ dùm, để cho AI tìm đường dùm cho chúng ta, thì chắc chắn năng lực cognitive của chúng ta sẽ suy giảm (hay nói cho thẳng ra là chúng ta sẽ trở nên đần độn hơn). Nhìn như thế tôi thấy sự lệ thuộc quá mức vào công nghệ tân tiến như hiện nay là rất nguy hiểm.

Cái điện thoại thông minh là một phương tiện giúp chúng ta kết nối với thế giới chung quanh. Không chỉ giúp, nó còn khuyến khích những hoạt động giải trí. Nói như Steve Job, điện thoại thông minh đặt cả thế giới trên bàn tay chúng ta. Và, ngày nay, nó là cái công cụ gần như lúc nào cũng ở bên cạnh chúng ta.

Nhưng chính vì lúc nào cũng ở bên cạnh, chiếc điện thoại thông minh làm cho nao chúng ta bị suy giảm dần, một hiệu ứng có tên là ‘Brain Drain’ [1], tạm dịch là ‘Cạn Kiệt Não’. Giới nghiên cứu tâm lí học đã chỉ ra rằng điện thoại thông minh làm cho não bộ chúng ta bị suy giảm, ít vận dụng trí lực hơn, và có nguy cơ bị chứng mất trí nhớ.

Nhiều nghiên cứu về hiện tượng Cạn Kiệt Não, và kết quả chỉ ra rằng sự hiện diện của chiếc điện thoại, bất kể nó còn hoạt động hay đã tắt đi, nó chiếm lấy tài nguyên dành cho nhận thức, làm cho chúng ta giảm sự tập trung vào các vấn đề khác, và do đó suy giảm năng lực nhận thức. Càng lệ thuộc vào điện thoại thông minh, mức độ suy giảm năng lực nhận thức càng cao.

Thật ra, hiện tượng Cạn Kiệt Não này có lẽ không quá ngạc nhiên. Ai cũng biết rằng cách nhanh nhứt để làm cho một người ngu đần là chẳng cho người đó làm gì cả. Cách huỷ hoại tốt nhứt đối với một người là cứ để cho người đó nhàn rỗi.
Khi bộ não chúng ta nhàn rỗi thì chúng ta trở nên kém nhạy bén là điều không thể tránh khỏi. Nhàn rỗi có thể là một niềm hạnh phúc, nhưng quá nhàn rỗi kiểu lệ thuộc cái điện thoại thông minh là một tai họa.

Trên thế giới có 7.1 tỉ người dùng điện thoại thông minh. Hầu như bất cứ ai dùng loại điện thoại này đều trở nên ‘nô lệ’ chúng. Điều này có nghĩa là chính cái điện thoại này đã và đang khiến cho nhân loại trở nên kém thông minh hơn. Nhìn như vậy sẽ thấy tác hại của điện thoại thông minh là rất đáng báo động cho sự tồn vong của nhân loại.

Nguyễn Văn Tuấn 

[1] https://www.journals.uchicago.edu/doi/10.1086/691462
*Nghiên cứu tâm lí học và thần kinh học chỉ cần cái điện thoại ở bên cạnh, bất kể nó tắt hay mở, cũng dẫn đến tình trạng Brain Drain, tức là Cạn Kiệt Não Bộ.
https://www.sparrow.science/your-smartphone-could-be-draining-your-brain-power-even-when-youre-not-using-it/

From: KimBang Nguyen 

NHẬT BẢN KHÔNG BAO GIỜ CÓ NGƯỜI ĂN XIN?

 NHỮNG BÀI POST HAY.

Lien Hoa Dao

VÌ SAO DÙ NGHÈO ĐÓI CỠ NÀO, NHẬT BẢN KHÔNG BAO GIỜ CÓ NGƯỜI ĂN XIN?

Một điều kì lạ khi đến Nhật Bản đó là thật khó có thể gặp một người vô gia cư hay ăn xin nào đang ngửa tay ra xin tiền người qua đường trên phố. Tại sao vậy?

Một người Việt Nam trong lần đến thăm thành phố Ginza của Nhật Bản đã bắt gặp một cảnh tượng khiến anh vô cùng kinh ngạc. Anh kể rằng mình đã trông thấy một người đàn ông nhưng không biết có thể gọi là ăn xin hay không. Ông ấy mặc bộ Kimono màu vàng pha nâu được là ủi sạch sẽ tươm tất, chân đi giày trắng bóc như vừa mua từ cửa hiệu, tay cầm chuông, tay còn lại cầm chiếc bát gỗ, đầu đội chiếc nón che gần hết cả khuôn mặt. Ông ấy đứng im trên vẻ hè, ai đi ngang cho gì thì cho, nhưng ông không xin. Anh thắc mắc đến người hành khất cũng có lòng tự trọng đến nhường này sao?

Ông ấy đứng im trên vẻ hè, ai đi ngang cho gì thì cho, nhưng ông không xin.

Vì sao Nhật Bản không có ăn xin ngoài đường?

Theo một số liệu thống kê thú vị, tại Tokyo có 2.000 người vô gia cư, nhưng bạn sẽ không bao giờ gặp được bất kỳ người vô gia cư nào hay một cậu bé lấm lem nào trên đường phố Nhật Bản đang ngửa tay ra xin tiền một người qua đường hay một ai đó.

Chính phủ Nhật Bản đầu tư thực thi chính sách “trợ cấp nhân sinh”, có nghĩa là bất kỳ người nghèo hay người vô gia cư khi cảm thấy điều kiện vật chất quá khó khăn và cần được giúp đỡ thì họ có thể đến chính quyền địa phương xin nhận trợ cấp. Trung bình một người có thể nhận số tiền trợ cấp hàng tháng lên tới 120.000 Yên (khoảng hơn 22 triệu đồng) để trang trải cuộc sống tối thiểu. Tuy nhiên, rất nhiều người nghèo ở Nhật Bản từ chối nhận chính sách này.

Hầu hết những người vô gia cư ở Nhật Bản đều là những người già, trẻ em khuyết tật, chủ doanh nghiệp bị phá sản, nhân viên văn phòng, sinh viên tốt nghiệp ra trường vì một lý do nào đó mà phải rẽ ngang cuộc đời. Dù rơi vào bế tắc hay bi thương họ không hề ngửa tay ra xin tiền, đơn giản vì họ nghĩ rằng như vậy đang làm mất đi lòng tự tôn trong nhân cách của mình.

Lòng tự trọng của người Nhật rất cao, họ cho rằng mình có thể chết nhưng không được xin của bố thí. Tại Nhật Bản, những người ăn xin là những người bị coi thường nhất, vì họ cho rằng tinh thần võ sĩ đạo sẽ không cho phép họ làm vậy.

Người Nhật tâm niệm rằng: Một người cho dù đến bước đường cùng cũng không bao giờ nhụt chí.

Cũng chính bởi vậy, từ đống đổ nát hoang tàn sau cuộc chiến tranh khốc liệt, Nhật Bản đã tự vươn mình trở thành một siêu cường quốc kinh tế chỉ trong một thời gian ngắn, khiến cả thế giới phải ngả mũ thán phục.

Tự trọng – Tinh thần võ sĩ đạo trong tính cách người Nhật

Lòng tự trọng được xem là giá trị cốt lõi trong văn hóa của người Nhật. Không chỉ riêng đối với người giàu mà ngay cả người vô gia cư cũng hiểu rằng, sự tôn nghiêm làm nên một con người chứ không phải tiền bạc hay chức vị.

Giáo dục cho trẻ em về lòng tự trọng trong nhân cách được người Nhật chú trọng ngay từ những khi còn bé. Đến Nhật, bạn có thể trông thấy một cậu bé 2-3 tuổi đang lẫm chẫm tập đi theo mẹ, nhưng nếu chẳng may trượt ngã, không bao giờ người mẹ cuống quýt, vội vã đỡ con dậy. Thay vào đó, mẹ cậu bé sẽ quay lại và nói: Con hãy cố tự mình đứng dậy nhé! Không dựa dẫm, tự đứng dậy ngay tại chính nơi mình vấp ngã là bài học về lòng tự trọng đầu tiên mà mỗi người con Nhật Bản được học ngay từ khi bé.

Có thể bạn chưa biết, tại Nhật, khi một người cảnh sát khi bắt gặp một người lái xe vi phạm luật giao thông, anh ấy sẽ không bắt người tài xế xuống xe mà sẽ bước đến bên buồng lái hỏi chuyện với người tài xế chỉ vì muốn giữ lòng tự trọng cho người lái xe.

Tại một cửa hàng của Nhật Bản, người chủ tiệm đã quyết định lắp đặt camera để quản lý trông coi hàng hóa phòng trường hợp bị mất cắp. Ngay một thời gian sau, không có bất kỳ vị khách nào ghé đến cửa hàng mua đồ nữa, họ tẩy chay chủ tiệm vì ông ấy đã làm tổn thương lòng tự trọng của mình. Cũng từ đây, trong các siêu thị hay tiệm tạp hóa của Nhật đều không lắp camera như các nơi khác.

Và một điều kì lạ trong hàng tá những kì lạ về xứ sở này đó chính là chỉ trong vài ba năm, nước Nhật có tới từ 4-5 Thủ tướng, không phải người đứng đầu của đất nước bị cách chức mà họ xin từ chức. Từ chức vì lòng tự trọng.

Ngày 12/7/2007, Thủ tướng Nhật Bản Shinzo Abe xin từ chức vì cho rằng ông đã không đảm nhiệm tốt vai trò của mình sau 1 năm làm Thủ tướng đầy sóng gió. (Ảnh dẫn qua: WFDD)

Trong bất kể một lĩnh vực nào, dù chỉ là một sai phạm nhỏ, dù đó là do cấp dưới gây ra, người đứng đầu luôn nhìn nhận rằng nguyên nhân dẫn đến hậu quả này xuất phát từ chính họ, là lỗi của mình. Có câu chuyện kể về một vị giáo sư khi bị người khác đâm xe làm ngã, ông đứng dậy và nói với người làm ông ngã rằng: “Xin lỗi, vì tôi mà ông gây ra chuyện này!”

Người Nhật rất kiêng kị xúc phạm người khác. Trong giao tiếp, họ luôn cố gắng tìm cách nói giảm, nói tránh bằng những hành động ít mang tính đe dọa, không làm tổn thương người khác trước đám đông vì người Nhật muốn giữ lòng tôn nghiêm cho người khác.

Vậy tự trọng là gì mà từ một giáo sư học thức đến một người ăn xin ngoài đường coi trọng đến vậy?

Tự trọng là một phẩm chất cao quý, ước chế con người ta không phát sinh tham lam, tật đố; tự trọng hướng con người ta đi đúng đường, bước đúng bước không mưu cầu quá nhiều mà biết sống đúng mực. Tự trọng có thể được xem như thước đo của đạo đức mà con người có thể dùng để đối đãi với nhau. Không có tự trọng hay lòng tự tôn nhân cách con người dễ bị hoen ố, sống không cần biết quan tâm đến xung quanh và dần trở nên tha hóa. Cũng bởi vậy mà tự trọng đã trở thành bài học đầu tiên mà mỗi em nhỏ người Nhật được học ngay những bước vấp ngã đầu tiên của cuộc đời.

Người Nhật hiểu rằng, giữ lòng tự trọng không phải mục đích vì để thể hiện tôi là ai, tôi là người như thế nào với người khác; mà họ tin khi có tự trọng con người sẽ biết phân biệt đâu là đúng, đâu là sai; điều gì nên và không nên làm, từ đó mà gặt hái sự tôn nghiêm của chính bản thân mình. Tự trọng trong văn hóa người Nhật xuất phát từ tâm niệm sống tốt đẹp, dạy con người ta biết vươn lên sau những khó khăn; luôn cố gắng suy nghĩ và hạn chế tối đa thương tổn trong tâm người khác.

Nhật Bản ngày nay có lẽ đã không chỉ là xứ sở của hoa anh đào hay những ngọn núi tuyết cao sừng sững, mà còn là đất nước của những giá trị nhân cách cao cả…

Tác giả: Hồng Tâm