TÌM CHÚA

TÌM CHÚA

Vào thời Trung Cổ người ta hay diễn tuồng ba vua ở trong nhà thờ hoặc nơi cửa ra vào. Để làm thoả mãn trí tưởng tượng của khán giả, người ta thường đem đến những vật kỳ lạ, và cho là lễ vật của ba vua tiến Chúa như: khỉ, vẹt, lạc đà… Lễ ba vua còn có một thủ tục khác nữa là chơi trò bắt thăm làm vua. Người ta cho một hạt đậu hay một tượng nhỏ vào trong chiếc bánh ngọt, và chia ra thành từng phần cho những người trong nhà, ai được miếng bánh có hạt đậu hay tượng nhỏ đó sẽ được làm vua, được đội triều thiên trong bữa ăn. Thủ tục này bắt chước thủ tục của dân ngoại ở Rôma, Đức… còn trong tu viện nếu được làm vua sẽ được làm chủ tọa cộng đoàn khi dự nghi lễ phụng vụ và chủ tiệc ngày hôm ấy. Từ thời Trung Cổ người dân ngoại và cả người Công Giáo đều ao ước được giống như ba vua, để được dâng lễ vật tiến Chúa, được chủ tọa nghi lễ phụng vụ… Đó chỉ là những hình thức bên ngoài của thời Trung Cổ, nhưng ít nhiều cũng cho thấy tâm tình bên trong; họ ao ước giống ba vua cả trong đức tin, hành động và cả lòng can đảm.

  1. Trong đức tin

Ba vua chính là những người dân ngoại đầu tiên nhận biết Chúa. Và chính nhờ đức tin qua ngôi sao lạ đã hướng dẫn đường đi, nước bước cho các ông. Thật vậy đức tin chính là ơn ban cao trọng nhất, vì không có đức tin chúng ta không thể sống đẹp lòng Chúa được. Hơn nữa không có đức tin thì sẽ như người mù lòa không biết đường biết hướng về đâu. Nhưng phải luôn nhớ rằng đức tin luôn là ơn ban cho tất cả mọi người, đặc biệt là dân ngoại. Đức tin đến với ba vua không như một phép lạ để họ nhận biết Người. Họ được ngôi sao lạ dẫn đường, ngôi sao này có thật hay không chúng ta không cần biết. Điều quan trọng là qua ngôi sao lạ ba vua nhận biết đó là điềm Thiên Chúa gởi đến soi sáng và đưa họ đến Bêlem để thờ lạy Chúa.

Ngày xưa ba vua nhờ đức tin soi sáng dẫn đường đã được thoả lòng hạnh phúc. Ngày nay Thiên Chúa cũng soi sáng chúng ta bằng nhiều cách qua các biến cố. Nhưng điều quan trọng nhất là chúng ta đã biết lấy đức tin để đón nhận chưa?

  1. Hành động

Thánh Giacôbê nói: “Đức tin không có hành động là đức tin chết”. Nếu ba vua nhìn thấy ngôi sao mà không lên đường, thì việc trông thấy ngôi sao nào có ích gì? Đối với chúng ta cũng vậy, nếu có đức tin mà không sống theo đức tin thì có ích gì. Ba vua vừa nhìn thấy ngôi sao lạ thì nhận biết ngay đó chính là quyền phép Thiên Chúa thì các ông không cần tìm hiểu nguyên do, mà mau mắn bước theo. Thật là một niềm tin mãnh liệt là một tấm gương cho mỗi người chúng ta. Đứng trước chân lý đức tin đòi hỏi ta cũng phải có thái độ tùng phục như vậy. Do đó chúng ta hãy mau mắn làm theo ba vua, khi thấy “ngôi sao đức tin” phải vội vã lên đường, nếu ta còn lưỡng lự chậm chạp rất có thể ngôi sao đó sẽ tắt lịm và không còn ánh sáng nào soi đường cho ta đi về quê thật là nước thiên đàng nữa.

  1. Can đảm

Ba vua đã từ giã gia đình thân yêu, không ngại thân già sức yếu, đường sá nguy nan, chấp nhận tất cả những khó khăn chỉ mong làm tròn thánh ý Chúa đã tỏ ra với mình. Chúng ta những người đang lữ hành, con đường mình đi chắc chắn cũng có rất nhiều chông gai hiểm trở. Chúng ta phải chiến đấu không ngừng với bản thân mình, với những xu hướng xấu từ ngay trong chính bản thân… Như ba vua đã đạt được đích đến là Thiên Chúa, thì chúng ta tin rằng với con đường đức tin mình cũng sẽ đạt được hạnh phúc đời đời. Vì thế mà mỗi người hãy can đảm vượt mọi trở ngại đời này, để sống xứng đáng với đức tin mà Thiên Chúa đã ban cho ta.

Không phải con đường đức tin lúc nào cũng trơn tru, lắm lúc cũng bị mây mù che khuất như ba vua hôm nay, nhưng với sự quyết tâm và lòng thành các ông đã vượt qua bằng cách hỏi thăm đường. Chúng ta cũng vậy lắm lúc con mắt đức tin mình cũng bị che mù làm ta không còn nhận ra đường đi nữa, không còn biết phải đi con đường nào và xử sự ra sao. Lúc đó cũng hãy biết chạy đến những người khôn ngoan, hướng dẫn đức tin như: cha sở, cha linh hướng hoặc những người khôn ngoan, chắc chắn chúng ta sẽ không bị lầm lạc và cũng tìm được Chúa như ba vua xưa đã thấy.

Trong ngày lễ hiển linh hôm nay, chúng ta hãy dâng lên Chúa Hài đồng tâm tình thờ lạy. Ta chẳng có vàng, nhũ hương và mộc dược, nhưng chúng ta có tấm lòng, có con tim. Vậy chúng ta hãy dâng lên Chúa với tất cả lòng chân thành và con tim yêu mến đó.

Lạy Chúa, chỉ tin không thì chưa đủ, mà còn đòi hỏi con phải mau mắn thi hành những điều đức tin dạy, như thế mới là sống theo ý Chúa . Amen

Sưu tầm

Langthangchieutim gởi

NGƯỜI VIỆT KHÔNG MẤT DẠY – NGƯỜI CNXH MỚI MẤT DẠY

V Phung Phung shared Jonathan Tran‘s post.
21 hrs · 

 
 
 
No automatic alt text available.
Jonathan Tran

 

[NGƯỜI VIỆT KHÔNG MẤT DẠY – NGƯỜI CNXH MỚI MẤT DẠY]

Nếu bạn tiếp xúc với những người lớn tuổi, những cô chú Việt kiều, thì ít nhiều họ sẽ nhận xét như sau về con người và đất nước Việt Nam hiện tại: “Cái thứ dân gì mà mất dạy, thô tục. Hồi đó đâu có vậy đâu.”

Ờ đúng. Người Việt trước đây đâu có ăn nói thô lỗ và mất dạy như vậy. Nhất là người Bắc. Người Bắc 54 ăn nói lễ phép và vô cùng tế nhị, tới mức họ tức hay chửi bạn bạn cũng không phân biệt được. Còn bây giờ thì ôi thôi, đi dâu cũng nghe “địt mẹ, đụ má, cái lìn, vãi lìn.”

Trước đây “Cảm Ơn” và “Xin Lỗi” là 2 từ phổ biến. Vậy trước đây chúng ta đã từng nhân văn sao. Nhưng tại sao bây giờ khác quá vậy, nguyên nhân là gì? Nói vòng vo thì chỉ có một, đó chính là CNXH.

CNXH đã phá nát nền tảng đạo đức của người Việt. Không những thế, nó đã tiêu diệt sự tử tế và cướp đi nét nhân văn con người của đất nước này. Người Việt trước đây đâu có vậy đâu. Người Việt hiện tại là người CNXH.

CNXH đã đẩy đất nước vào trong nghèo đói. Nó đã bỏ tù và tiêu diệt tầng lớp trí thức của xã hội. Và khi tầng lớp này mất đi, nền tảng nhân văn của đất nước cũng bị cướp đi. Cho nên đừng bao giờ đổ thừa dân thế này thế nọ, đừng ngụy biện rằng “Việt Nam hội nhập nên thế này thế kia.” Cái này đâu phải nước Việt Nam, cái này đâu phải là người Việt Nam. Đây là con người và đất nước CNXH.

CNXH làm người Việt đáng ghét vì nó cướp đi nét nhân văn con người của đất nước này.

Ku Búa @ Cafe Ku Búa

HẠNH PHÚC VÔ HÌNH

HẠNH PHÚC VÔ HÌNH

Có một phú ông vô cùng giàu có. Hễ thứ gì có thể dùng tiền mua được là ông mua về để hưởng thụ. Tuy nhiên, bản thân ông lại cảm thấy không vui, không hề hạnh phúc.

Một hôm, ông ta nảy ra một ý tưởng kỳ quặc, đem tất cả những đồ vật quý giá, vàng bạc, châu báu cho vào một cái bao lớn rồi đi chu du. Ông ta quyết định chỉ cần ai có thể nói cho ông làm thế nào để hạnh phúc thì ông sẽ tặng cả bao của cải cho người đó.

Ông ta đi đến đâu cũng tìm và hỏi, rồi đến một ngôi làng có một người nông dân nói với ông rằng nên đi gặp một vị Đại sư, nếu như Đại sư cũng không có cách nào thì dù có đi khắp chân trời góc bể cũng không ai có thể giúp ông được.

Cuối cùng cũng tìm gặp được vị Đại sư đang ngồi thiền, ông ta vui mừng khôn xiết nói với Đại sư: “Tôi chỉ có một mục đích, tài sản cả đời tôi đều ở trong cái bao này. Chỉ cần ngài nói cho tôi cách nào để được hạnh phúc thì cái bao này sẽ là của ngài”.

Lúc ấy trời đã tối, màn đêm sắp buông xuống, vị Đại sư nhân lúc ấy liền tóm lấy cái túi chạy đi. Phú ông sợ qua, vừa khóc vừa gọi đuổi theo: “Tôi bị lừa rồi, tâm huyết của cả đời tôi”.

Sau đó vị Đại sư đã quay lại, trả cái bao lại cho phú ông. Phú ông vừa nhìn thấy cái bao tưởng đã mất quay về thì lập tức ôm nó vào lòng mà nói:“Tốt quá rồi!”. Vị Đại sư điềm tĩnh đứng trước mặt ông ta hỏi: “Ông cảm thấy thế nào? Có hạnh phúc không?” – “Hạnh phúc! Tôi cảm thấy mình quá hạnh phúc rồi!”.

Lúc này, vị Đại sư cười và nói: “Đây cũng không phải là phương pháp gì đặc biệt, chỉ là con người đối với tất cả những thứ mình có đều cho rằng sự tồn tại của nó là đương nhiên cho nên không cảm thấy hạnh phúc, cái mà ông thiếu chính là một cơ hội mất đi. Ông đã biết thứ mình đang có quan trọng thế nào chưa? Kỳ thực cái bao ông đang ôm trong lòng với cái bao trước đó là một, bây giờ ông có còn muốn đem tặng nó cho tôi nữa không?”.

Câu chuyện thú vị này đã khiến tôi chợt nhận ra bản thân mình trong đó. Bạn liệu có phát hiện ra rằng, khi mất đi hoặc thiếu thứ gì đó bạn sẽ luôn nhớ về nó, nhưng khi có được rồi thì lại dễ dàng coi nhẹ, thậm chí nhìn mà không thấy nó?

Nếu từng yêu, bạn sẽ hiểu được điều đó. Mối tình đầu…

Đối phương gọi điện hỏi thăm bạn, tặng quà cho bạn đều khiến bạn vui rất lâu. Tuy nhiên, một khi bạn đã xác lập mối quan hệ hoặc kết hôn thì tất cả sẽ biến mất hoặc tất cả đều biến thành điều hiển nhiên. Và khi đó là chuyện đương nhiên, liệu bạn còn trân trọng nó nữa?

Con người luôn quan tâm, hoài niệm thứ đã mất song lại không biết trân trọng những thứ mình đang có, đang sống trong hạnh phúc mà không biết mình hạnh phúc. Có lẽ, đó chính là bất hạnh lớn nhất của con người và cũng là nguyên do khiến hạnh phúc cứ mãi vô hình.

Ông trời cho ta khả năng nhìn thấy thì sẽ sắp xếp cho ta những bài học về sự mất đi, mất đi để có thể nhìn thấy. Nhìn thấy hạnh phúc mình đang nắm giữ.

Anh chị Thụ & Mai gởi

Đẹp mặt: Mạng Trung Quốc lấy sự thừa nhận của sử gia Việt làm nguồn chứng cứ?

 

 Đẹp mặt: Mạng Trung Quốc lấy sự thừa nhận của sử gia Việt làm nguồn chứng cứ?

4-1-2018

Trước hết, xin nhắc lại, tôi không chống Hán một cách cực đoan. Tôi đã có nhiều bài viết tuyên bố rõ ràng về lập trường này và khuyến khích mọi người nên học chữ Hán, văn hóa Hán, vì đó cũng là văn hóa ngàn năm trước của cha ông. Tôi cũng hoàn toàn ủng hộ chính sách duy trì quan hệ bang giao Việt – Trung. Càng mâu thuẫn thù địch càng gây tổn thương về tinh thần lẫn xương máu của nhân dân hai nước. Nhưng quan hệ đó phải là quan hệ bình đẳng, tôn trọng lẫn nhau đúng tinh thần quan hệ quốc tế hiện đại.

Thực tế, suốt ngàn năm phong kiến, do tư tưởng hệ Nho giáo, quan hệ Việt – Trung được xem là quan hệ thiên tử – chư hầu, An Nam phải nhất mực trung thành và lễ cống thiên tử thiên triều thường xuyên. Nhưng không có lý do gì sang thế giới hiện đại, quan hệ ấy vẫn duy trì để được gọi là truyền thống như một số học giả phía Trung Quốc lẫn Việt Nam đang nỗ lực tuyên truyền.

Đáng buồn là, hiện nay, nhiều trang mạng Trung Quốc cố tình tuyên truyền chủ nghĩa bá quyền bằng cách lôi lại lịch sử thần phục của An Nam xưa, kể cả trưng ra những bức tranh mô tả vua An Nam quỳ lạy Thiên tử thiên triều. Nhưng đáng buồn hơn là sử gia hay khoa học gia của ta lại dựa vào cái gọi là sử liệu ấy để tiếp tay tuyên truyền cho họ.

Tạo tương tác đa chiều là tốt, nhưng ở đây gần như một số sử gia ta lại tin nguồn cứ liệu đó như thật và dùng nó như là chứng cứ để phản bác những điều đã được viết trong sử Việt lẫn sử Thanh. Rõ nhất là Nguyễn Duy Chính và Trần Quang Đức toàn dùng tư liệu mới của Trung Quốc để in thành sách hoặc tuyên truyền với nội dung phản bác sử liệu cũ, gieo rắc niềm tin rằng, không phải Quang Trung giả mà là chính Quang Trung thật đã từng sang quỳ lạy Càn Long, lại viết bài với sự cố công chứng minh “một cách logic”, rằng bức chân dung photo bôi nhọ Quang Trung trên trang mạng Trung Quốc kia là thật!

Sự cố công chứng minh ấy không thể biện bạch là bất cẩn hay vô tình trong việc sử dụng nguồn dữ liệu của Trung Quốc được! Tôi nhắc lại, một bức chân dung cắt dán và photo đen nhẻm với thần thái thảm hại kia không bao giờ là một cứ liệu khoa học đáng tin cậy nếu không kiểm chứng từ bản gốc. Mà nếu có bản gốc cũng không thể xác tín rằng bức chân dung kia giống Quang Trung!

Tai hại hơn, sau khi mạng xã hội Việt Nam dậy sóng thì phía trang mạng Trung Quốc rất nhanh nhạy, cập nhật ngược lại cái hình ảnh ấy với sự chua nguồn như là sử gia Việt đã thừa nhận là đúng, là chân thực!

Vậy là sự dối trá đã lộ nguyên hình. Trên các trang của họ chỉ có nội dung tuyên truyền chủ nghĩa bá quyền, về chiến công của Càn Long và sự thần phục của các nước chư hầu, trong đó có vua An Nam mà họ hả hê cho là giả, hèn. Trong khi loạt tranh minh họa về ông vua Việt Nam thần phục thiên triều, ngoài series ảnh màu gốc, họ dùng ảnh photo cắt dán và không cần chú thích rõ ràng, thì bây giờ, lẽ ra phải trưng ảnh gốc để chứng minh thì họ lấy lại bài viết của Nguyễn Duy Chính (và ảnh của Trần Quang Đức) với chú dẫn số 47: “Đã tìm ra chân dung vua Quang Trung”.

Tất nhiên, họ vẫn rất khôn ngoan chứ không ngớ ngẩn như ta, vì dưới bức tranh họ vẫn giữ lời chua mang tính nghi ngờ: “Tử Quang Các tại Trung Nam Hải vốn lưu giữ bức “Tân phong An Nam quốc vương tượng đồ”. Các bộ sử [như Thanh sử cảo] cho thấy bức họa chân dung không phải là bản thân Nguyễn Huệ”, nhưng sau đó lại lập lờ đánh dấu đến 4 nguồn (47, 44, 9, 48). Điều đó có nghĩa là trong 3 nguồn 44, 9, 48 là sử Thanh và sử Việt cũ là không thừa nhận vì đều nói đó là Quang Trung giả, còn nguồn 47 mới cập nhật: “Đã tìm ra chân dung Hoàng Đế Quang Trung”, coi như ta đã thừa nhận bằng logic một Quang Trung thật đi chầu thiên tử theo suy luận của Nguyễn Duy Chính (trên trang Blog Trần Đức Anh Sơn).

Báo TQ sử dụng hình ảnh cái gọi là “vua Quang Trung để làm chứng cứ. Ảnh: FB Chu Mộng Long

Họ ngụy tạo hình ảnh rồi lấy sự thừa nhận ngớ ngẩn của ta để thuyết phục mọi người rằng có thể đấy là chân thực, đẹp mặt chưa! Cho tôi nói thẳng: ai không phẫn nộ điều này, người đó không phải là người Việt!

Bức chân dung ngụy tạo ấy có nguy cơ ăn mòn và phá hủy cái tâm thức dân tộc về một ông vua anh hùng đuổi giặc ngoại xâm giữ gìn chủ quyền đất nước, nếu chúng ta không cùng nhau lên tiếng mạnh mẽ và kịp thời.

Bình Luận từ Facebook

Kháng thư yêu cầu dỡ bỏ tượng Hồ Chí Minh ở Nhật


Tượng ông Hồ Chí Minh tại thành phố Mimasaka, Nhật. (Ảnh: Báo Pháp Luật VN)

Tượng ông Hồ Chí Minh tại thành phố Mimasaka, Nhật. (Ảnh: Báo Pháp Luật VN)

Đại diện các cộng đồng người gốc Việt ở nước ngoài, thông qua Ban Thường trực Liên Mạng Người Việt Tự do Toàn cầu, đang lập kháng thư yêu cầu thành phố Mimasaka dỡ bỏ tượng Hồ Chí Minh ra khỏi một viện bảo tàng ở Nhật Bản.

Ông Đỗ Thông Minh, một người gốc Việt sinh sống nhiều năm ở Nhật, nói với VOA:

“Họ đã dựng tượng rồi mình mới biết tin. Mình phản đối để cho họ biết rằng Hồ Chí Minh, như chúng tôi nêu trong thư, chỉ là một tay sai của Đệ Tam Quốc tế, và đã gieo rất nhiều tai hại cho đất nước Việt Nam, thành ra ông đúng là một tội đồ hơn là một người đáng được vinh danh.”

Hồ Chí Minh, như chúng tôi nêu trong thư, chỉ là một tay sai của Đệ Tam Quốc tế, và đã gieo rất nhiều tai hại cho đất nước Việt Nam, thành ra ông đúng là một tội đồ hơn là một người đáng được vinh danh.
Ông Đỗ Thông Minh, cựu sinh viên Việt Nam tại Nhật

Bản Kháng thư đề ngày 29/12/2017 có đoạn:

“Chúng tôi tin rằng nhân dân Nhật Bản không thể đồng tình với những vụ ám sát đối phương, những việc chà đạp nhân quyền, đối xử tàn nhẫn và cầm tù những người bất đồng chánh kiến, những việc mà chế độ CSVN đã làm từ 70 năm nay. Hồ Chí Minh là người chịu trách nhiệm về những điều tàn ác đối với nhân dân Việt Nam mà hậu quả còn tồn tại đến ngày nay.”

Ông Nguyễn Quyền Tài, một bác sĩ y khoa làm việc ở bang Florida, người thu thập chữ ký cho kháng thư này, nói với VOA:

“Sau khi tham khảo ý kiến của một số thân hữu, chúng tôi thấy là cần phải lên tiếng phản đối việc này. Nếu đạt sự nhất trí cao của cộng đồng người Việt khắp nơi trên thế giới thì chắc chắn rằng sẽ ảnh hưởng đến việc làm mà chúng tôi cho rằng không đáp ứng được nhu cầu của nhân dân Việt Nam.”

Trước đó, hôm 21/11/2017, ông Đào Việt Trung, Chủ nhiệm Văn phòng Chủ tịch nước chính thức trao tặng bức tượng “Chủ tịch Hồ Chí Minh ngồi đọc báo” cho đại diện chính quyền và nhân dân thành phố Mimasaka, tỉnh Okayama, Nhật Bản.

Ông Đỗ Thông Minh nói:

Trong năm ngoái, 2017, chúng tôi cùng với một số người khác khi nghe họ định dựng một tượng ở thủ đô Vienna, Áo, chúng tôi đã phản đối và cuối cùng họ đã hủy bỏ bức tượng. Và trước đó, năm 2016 cũng có một hiện tượng tương tự tại Đức.”

Khác với những nơi đặt tượng Hồ Chí Minh trước đây, thành phố Mimasaka là nơi ông Hồ Chí Minh chưa từng đặt chân đến.

Tượng đài Nguyễn Tất Thành và thân phụ Nguyễn Sinh Sắc tại tỉnh Bình Định, 18/5/2017. (Ảnh chụp từ Báo Bình Định)

Tượng đài Nguyễn Tất Thành và thân phụ Nguyễn Sinh Sắc tại tỉnh Bình Định, 18/5/2017. (Ảnh chụp từ Báo Bình Định)

Đầu năm 2017, ông Vũ Bình, Phó Vụ trưởng Vụ Văn hóa đối ngoại – UNESCO thuộc Bộ Ngoại giao Việt Nam, nói với báo Tuổi trẻ:

“Tuy rằng trong lịch sử Bác chưa bao giờ đến Nhật và cũng chưa bao giờ đặt chân đến thành phố đấy, nhưng người Nhật vẫn ủng hộ dự án này và xem đấy là một biểu tượng của mối quan hệ hữu nghị Nhật – Việt.”

Bác sĩ Tài nói rằng lịch sử Việt Nam có nhiều vị anh hùng dân tộc đáng được vinh danh, không như ông Hồ Chí Minh.

“Chúng tôi hy vọng rằng họ sẽ chú ý đến nguyện vọng của Hội người Việt Tự do khắp nơi trên thế giới, là không muốn có những bức tượng đề cao Hồ Chí Minh và Đảng Cộng sản, trong khi chúng ta có những nhân vật lịch sử như Trần Hưng Đạo, Nguyễn Trãi… cũng có thể được vinh danh. Vì vậy không có một lý do gì để vinh danh ông Hồ, một nhân vật gây nhiều tranh cãi trong cộng đồng người Việt khắp nơi trên thế giới, nhất là trong tình huống hiện nay khi có nhiều bất đồng ý kiến giữa đa số nhân dân Việt Nam với Đảng Cộng sản Việt Nam về vai trò của ông Hồ Chí Minh.”

Không có một lý do gì để vinh danh ông Hồ, một nhân vật gây nhiều tranh cãi trong cộng đồng người Việt khắp nơi trên thế giới, nhất là trong tình huống hiện nay khi có nhiều bất đồng ý kiến giữa đa số nhân dân Việt Nam với Đảng Cộng sản Việt Nam về vai trò của ông Hồ Chí Minh.
Bác sĩ Nguyễn Quyền Tài     
Theo đề án “Tôn vinh Chủ tịch Hồ Chí Minh, Anh hùng giải phóng dân tộc Việt Nam, Nhà văn hóa kiệt xuất, ở nước ngoài”, đề án được Ban Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam thông qua từ năm 2009, Bộ Ngoại giao Việt Nam mở rộng triển khai đề án này cả ở những nơi lãnh tụ cộng sản chưa đến nhưng được cho là có “tư tưởng và ảnh hưởng.”

Việt Nam nói đề án này sẽ giúp các nước “hiểu rõ hơn” về tư tưởng và nhân cách Hồ Chí Minh, đồng thời tăng cường quảng bá hình ảnh Việt Nam.

Bộ Ngoại giao Việt Nam cho rằng đề án này sẽ góp phần “gắn kết, củng cố và phát triển cộng đồng người Việt Nam ở nước ngoài.”

Truyền thông Việt Nam cho biết cho đến nay, tượng đài tưởng niệm ông Hồ Chí Minh có mặt ở khoảng 20 nước, từ châu Á, châu Âu, châu Mỹ sang tới châu Phi.

Chuẩn bị” có nghĩa là “CHƯA LÀM GÌ CẢ NHƯNG BỊ KẾT ÁN”

From:   Le Anh‘s post.
 
 
 
Image may contain: text
Le AnhFollow

 

Trên thế giới chưa có Bộ luật nào quái đản, dị hợm, cà chớn như Bộ luật hình sự của đảng CSVN mới vừa thay đổi.

Chuẩn bị” có nghĩa là “CHƯA LÀM GÌ CẢ NHƯNG BỊ KẾT ÁN”

Tại sao thế giới này có những bộ não ngu xuẩn như bộ não của các lãnh đạo CSVN nhỉ?
ĐÚNG LÀ TỪ CON NGƯỜI CS THOÁI HÓA TRỞ LẠI THÀNH LOÀI ĐƯỜI ƯƠI !
======================
Từ ngày 1/1/2018, Bộ luật Hình sự tu chính chính thức có hiệu lực pháp luật. Theo đó, các tội danh “Tội hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân”(Điều 79 Luật Hình sự cũ), “Tội tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam” (Điều 88 luật hình sự cũ) và “Tội lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân”(Điều 258 Luật Hình sự cũ) đều được giữ lại trong Bộ luật Hình sự tu chính “nhưng THAY ĐỔI SỐ THỨ TỰ” điều luật và còn có thay đổi về hình phạt cho mỗi tội danh này.”

Cụ thể, Điều 79 Luật hình sự cũ “Tội hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân” nay là Điều 109 Bộ luật Hình sự tu chính, lại có bổ sung thêm Khoản 3: “Người chuẩn bị phạm tội này, thì bị phạt tù từ 1 năm đến 5 năm tù”.

Tương tự, Điều 88 Luật hình sự cũ “Tội tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam” nay trở thành Điều 117 Luật Hình sự tu chính, bổ sung thêm Khoản 3 : “Người chuẩn bị phạm tội này, thì bị phạt tù từ 1 năm đến 5 năm tù”.

Điều 258 Luật hình sự cũ “Tội lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân” nay là Điều 331 Luật hình sự tu chính. Có thay đổi quy định tại Khoản 2 từ “Phạm tội trong trường hợp nghiêm trọng thì bị phạt tù từ hai năm đến bảy năm” thành “Phạm tội gây ảnh hưởng xấu đến an ninh, trật tự, an toàn xã hội, thì bị phạt tù từ 02 năm đến 07 năm”.

Hôm 4/1, trả lời BBC từ TP. Hồ Chí Minh, Luật sư Đặng Đình Mạnh, Trưởng văn phòng luật mang tên ông, nói: “Điều đáng nói nhất là Bộ luật Hình sự tu chính bổ sung có thêm sự chế tài trong cả trường hợp “chuẩn bị phạm tội” mà luật hình sự cũ chưa từng quy định.”

http://www.bbc.com/vietnamese/vietnam-42526567

Làm thế nào để người khác quý mến bạn? Rất đơn giản, bạn chỉ cần nắm vững 8 bí quyết sau!

Chuyển Vận Nguời shared a link.

12 hrs · 

 
 
 
Cho đi yêu thương sẽ nhận lại yêu thương. Tình yêu lớn lên nhờ vị tha. Sự yêu thương chúng ta cho đi là sự yêu thương duy nhất chúng ta giữ được. Dưới đây…
PHUNUGIADINH.VN

Đầu năm 2018 nghe ông Tiến sĩ nhà sản nói, các bạn có ý kiến gì không?

Thuong Phan and Chuong Tieng shared Le Anh‘s post.
Image may contain: 2 people, text
Le Anh is with Nam Việt Nguyễn.

 

Đầu năm 2018 nghe ông Tiến sĩ nhà sản nói, các bạn có ý kiến gì không?

Ông TS Cao Đức Thái nói rằng “đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập”, “tam quyền phân lập” và “kinh tế thị trường tự do”, … đó là một mô hình coppy ngoại nhập 100%. Chỉ có những kẻ mang đầu óc nô lệ mới nhắm mắt ca ngợi mô hình đó một cách mù quáng.

Trong bài viết ông còn để thêm phần ghi chú:

(1) Đảng Cộng sản Việt Nam – Đội tiên phong của giai cấp công nhân, đồng thời là đội tiên phong của nhân dân lao động và của dân tộc Việt Nam, đại biểu trung thành lợi ích của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và của cả dân tộc, lấy Chủ nghĩa Mác – Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh làm nền tảng tư tưởng, là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội.

Mô hình Mác – Lê Nin là của ai vậy ông Tiến sĩ?

(Tiến sĩ CAO ĐỨC THÁI, Giảng viên cao cấp, nguyên Viện trưởng Viện Nghiên cứu quyền con người, Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh)

http://giaoduc.net.vn/…/Ke-xau-dang-leo-lai-xuyen-tac-Quy-d…    

Một Chút Lan Man

Bài cũ nhưng đọc cũng thấy thú vị.
Một Chút Lan Man

BS. Đỗ Hồng Ngọc 
Thứ Bảy, ngày 06 tháng 2 năm 2016

Ngẫm lại sự đời, tôi thấy hình như hầu hết chúng ta chẳng bao giờ thực sống. Lúc còn trẻ, ta mơ ước tương lai, sống cho tương lai. Nghĩ rằng phải đạt cái này cái nọ, có được cái kia cái khác mới là sống. Khi có tuổi, khi đã có được cái này cái nọ, cái kia cái khác thì ta lại sống cho quá khứ! Hừm! Nhỏ mong cho mau lớn, lớn mong cho nhỏ lại. Quả là lý thú! Tóm lại, ta chẳng biết quý những giây phút hiện tại.

Một người 60, tiếc mãi tuổi 45 của mình, thì khi 75, họ sẽ tiếc mãi tuổi 60, rồi khi 80, họ sẽ càng tiếc 75! Vậy tại sao ta không nghĩ ta đang ở cái tuổi tuyệt vời nhất của mình lại không yêu thích nó đi, sao cứ phải…. nguyền rủa, bất mãn với nó. Có phải tội nghiệp nó không? Ta đang ở cái tuổi nào thì nhất định tuổi đó phải là tuổi đẹp nhất rồi, không thể có tuổi nào đẹp hơn nữa!

Còn đối với các vị phụ nữ cũng có khi gạt gẫm mình chút đỉnh như đi giải phẫu thẩm mỹ chẳng hạn. Xóa chỗ này, bơm chỗ nọ, lóc chỗ kia. Nhưng nhức mỏi vẫn cứ nhức mỏi, loãng xương vẫn cứ loãng xương, tim mạch vẫn cứ tim mạch… Thân thể ta cứ tiến triển theo một “lộ trình” đã được vạch sẵn của nó, không cần hỏi han ta, không cần biết ta có “chịu” không! Mà hình như, càng nguyền rủa, càng bất mãn với nó, nó càng làm dữ. 

Trái lại, nếu biết thương yêu nó, chiều chuộng nó một chút, biết cách cho nó ăn, cho nó nghỉ, biết cách làm cho xương nó cứng cáp, làm cho mạch máu nó thông thoáng, làm cho các khớp nó trơn tru thì nó cũng sẽ tử tế với ta hơn. Từ ngày “thế giới phẳng” thông qua internet, ta còn sống với đời sống ảo. Ta ngồi đây với người nhà nhưng chuyện trò với một người nào khác, cười đùa, nhăn nhó, giận dữ, âu yếm với một người nào khác ở nơi xa. Khi bắt lại câu chuyện với mọi người bên cạnh thì nhiều khi đã lỡ nhịp!

Hiểu ra những điều tầm thường đó, tôi biết quý thời gian hơn, quý phút giây hiện tại, ở đây và bây giờ hơn. Nhờ vậy mà không có thì giờ cho già nữa! Hiện tại với tôi thì không có già, không có trẻ, không có quá khứ vị lai. Dĩ nhiên, không phải trốn chạy già mà hiểu nó, chấp nhận nó, thưởng thức nó. Khi biết “enjoy” nó thì quả có nhiều điều thú vị để phát hiện, để khám phá.

Từ ngày biết thương “thân thể” của mình hơn, tử tế với nó hơn, thì có vẻ tôi… cũng khác tôi xưa. Tôi biết cho thân thể của mình ăn khi đói, không ép nó ăn lúc đang no, không cần phải cười cười nói nói trong lúc ăn. Món gì khoái khẩu thì ăn, chay mặn gì cũng tốt. Cá khô, mắm ruốc gì cũng được, miễn là đừng nhiều muối quá! 

Một người bạn tôi mắc bệnh “ăn không được”, “ăn không biết ngon” vậy mà vẫn béo phì, đi không nổi, là bởi vì các con thương ông quá, mua toàn sữa Mỹ mắc tiền cho uống! Sữa giàu năng lượng, nhiều chất béo bổ quá, làm sao còn có thể ăn ngon, làm sao không béo phì cho được? 

Giá ông nghèo một chút còn hay hơn! Cá kho quẹt, rau muống mà tốt, miễn ông ăn thấy ngon, thấy sướng! Tôi cũng biết cho thân thể của mình ngủ hơn. Ngủ đầy giấc, đủ giấc. Ngủ đủ giấc là cơ hội tốt nhất cho các tế bào não phục hồi, như sạc pin vậy. Sạc không đủ mà đòi pin ngon lành sao được!

Bảy trăm năm trước, Trần Nhân Tông viết: Cơ tắc xan hề khốn tắc miên! (Đói đến thì ăn, mệt ngủ liền!) trong bài Cư trần lạc đạo, (ở đời mà vui đạo)! Ông là vị vua nhà Trần sớm nhường ngôi cho con, lên tu ở núi Yên Tử, Tổ sư thiền phái Trúc Lâm. Tu hành như vậy mà khi quân Nguyên xâm lấn nước ta, ông liền xuống núi, ra tay dẹp giặc, xong, phủi tay lên núi tu tiếp!

Mỗi người có đồng hồ sinh học của riêng mình, không ai giống ai, như vân tay vậy, cho nên không cần bắt chước, chỉ cần lắng nghe mình. Phương pháp này, phương pháp nọ của người này người kia bày vẽ chẳng qua cũng chỉ để tham khảo, nắm lấy nguyên tắc chung thôi, rồi áp dụng vào hoàn cảnh riêng cụ thể của mình, tính cách mình, sinh lý mình. Phương pháp nào có sự ép buộc cứng ngắc quá thì phải cảnh giác!

Nên nhớ rằng tới tuổi nào đó, tai ta sẽ bắt đầu kém nhạy, mắt bắt đầu kém tinh, đấu óc bắt đầu kém sắc sảo. Tai kém nhạy để bớt nghe những điều chướng tai. Mắt kém tinh để bớt thấy những điều gai mắt. Đầu óc cứ sắc sảo hoài ai chịu cho nổi! Tuy vậy, tai kém mà muốn nghe gì thì nghe được, không thì đóng lại; mắt kém mà muốn thấy gì thì thấy được, không thì khép lại. Thế là “căn” hết tiếp xúc được với “trần”. Tự dưng không tu hành gì cả mà cũng như tu, cũng thực tập ưng vô sở trụ nhi sanh kỳ tâm!

Rồi một hôm đẹp trời nào đó ta còn có thể phát hiện mắt mình chẳng những nhìn kém mà còn thấy những ngôi sao lấm chấm, những lốm đốm hoa trên bầu trời trong xanh vời vợi kia. Nếu không phải do một thứ bệnh mắt nào đó thì đây hẳn là hiện tượng thoái hóa của tuổi già, nói nôm na là mắt xài lâu quá, hết thời hạn bảo hành. 

Cái mà người xưa gọi là “hoa đốm hư không” chính là nó. Tưởng hoa đốm của trời, ai dè trong mắt mình! Chính cái “tưởng” của ta nhiều khi làm hại ta. Biết vậy ta bớt mất thì giờ cho những cuộc tranh tụng, bớt tiêu hao năng lượng vào những chuyện hơn thua. Dĩ nhiên có những chuyện phải ra ngô ra khoai, nhưng cái cách cũng đã khác, cái nhìn đã khác, biết tôn trọng ý kiến người khác, biết chấp nhận và nhìn lại mình.

Khi 20 tuổi người ta băn khoăn lo lắng không biết người khác nghĩ gì về mình. Đến 40 thì ai nghĩ gì mặc họ. Đến 60 mới biết chả có ai nghĩ gì về mình cả! Tóm lại, chấp nhận mình là mình và từ bi với mình một chút. Có lẽ như vậy hay hơn cho mình.

BS. Đỗ Hồng Ngọc

1/2/18: Iranian protests against the Iranian government continue

Con thú còn muốn được tự do, huống chi là con người? Chế độ độc tài CS hay tôn giáo đều phát xuất từ lòng tham, ích kỷ, muốn cướp đi quyền tự do của người khác để được độc quyền ngồi trên đầu trên cổ thiên hạ hầu vơ vét cho đầy túi tham, nhưng khi chính mình sắp bị bắt mất tự do thì trốn chạy thật nhanh hơn ai hết.

httpv://www.youtube.com/watch?v=v3pShvVkIZk&feature=youtu.be

1/2/18: Iranian protests against the Iranian government continue