Hôm nay tôi bị đánh vỡ đầu!-Đoàn Bảo Châu

Ba’o Tieng Dan

Đoàn Bảo Châu

3-1-2025

Tôi thấy vợ thằng hàng xóm trông ngon quá, tôi lân la sang nói chuyện. Chuyện đang vào thì thằng hàng xóm bỏ mẹ đi công tác về. Nó chào có vẻ miễn cưỡng và cố nở ra một nụ cười tỏ ra thân thiện.

Sau một hồi, thấy tôi nói chuyện với vợ nó lâu quá, nó bảo: “Thôi, ông về đi, để vợ chồng tôi còn có việc, tôi đi công tác lâu ngày, để bọn tôi còn ấy ấy tí…”

Tôi thủng thẳng bảo: Ấy ấy gì, ông lịch sự tí đê, khách đến chơi phải tiếp đón tử tế chứ.

Nó không nói gì, nhưng mặt có vẻ bắt đầu bực. Được 15 phút sau, nó bảo: “Thôi ông ạ, tôi đi công tác dài ngày về, mệt rồi, lúc khác ông sang chơi nhé, ông thông cảm cho!”

Tôi cũng bực mình bảo: “Ông éo hiểu gì cả, cái đất này cũng là của tôi nhé. Sao ông có quyền đuổi tôi về?!”

Nó trợn trừng mắt, rồi mặt đỏ gay, cố họng nó có vẻ bị nghẹn, mãi mới quát ầm lên được: “Mày nói cái éo gì vậy? Sao lại là của mày được?”

Tôi bảo: Mày ngu vừa thôi, éo biết gì về luật đất đai, nghiên cứu đi. Ở xứ sở thiên đường này, đất đai thuộc sở hữu toàn dân, tức là tao và tất cả mọi người Việt Nam ai cũng có phần ở mảnh đất này. Chính vì vậy mà mày thấy người dân đang có nhà cửa, ruộng vườn, bỗng một ngày thằng Toàn Dân thích lấy là lấy, có ai làm gì được đâu.

Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Thằng hàng xóm ớ người.

Tôi bảo, vậy mày không hiểu chữ toàn dân là gì à? Ghi trong luật rõ ràng.

Tôi thấy nó nghệt mặt ra thì khoái chí, tiếp tục thao thao bất tuyệt dạy cho thằng ngu ấy hiểu về sự ưu việt của luật đất đai ở Việt Nam, thì bỗng nhiên thấy trời đất tối đen.

Khi tỉnh dậy tôi thấy mình đang nằm ngoài cổng của nhà nó. Máu trên đầu kín cả mặt, bết hết vào tóc. Hoá ra là nó dùng cái điếu cày phang tôi, giờ thì tôi mang máng nhớ ra.

Đầu đau như búa bổ, tôi lê về nhà. Kiểu này mai tôi phải đi kiện nó thôi. Đúng là rất khổ khi phải sống gần một thằng ngu. Chỉ tội cái là thằng ngu ấy có vợ xinh quá. Đời thật bất công ghê. Tôi thế này mà sao đường tình duyên lận đận?!

Luật sở hữu toàn dân là một đỉnh cao trí tuệ của đất nước ta, đố ở đâu trên thế giới có được phát minh ấy mà thằng .ó ấy không chịu hiểu, không chịu tuân thủ pháp luật gì cả. Kkk!


 

Để có thể thực sự hòa giải-Tác Giả: Nguyễn Tường Tâm

Ba’o Dan Chim Viet

Tác Giả: Nguyễn Tường Tâm

03/01/2025

Bây giờ là năm 2025, chiến tranh Việt Nam 1955-75 đã kết thúc nửa thế kỷ, nhưng lòng người vẫn ly tán, bởi vì bản chất cuộc chiến đã không được xác định đúng đắn. Đảng Cộng sản Việt nam vẫn cố gắng tuyên truyền và giáo dục dân chúng rằng họ, dưới lá cờ chủ nghĩa Mác Lê Nin bách chiến bách thắng, đã giải phóng nhân dân miền Nam thoát khỏi cuộc sống đói khổ tù đày, kềm kẹp của một chế độ độc tài tay sai đế quốc Mỹ. Để có thể thực sự hòa hợp hòa giải, bản chất cuộc chiến Việt Nam 1955-75 cần được xác định chính xác.

Năm 1939, thế chiến thứ II bùng nổ, dân Việt Nam nô nức thành lập các lực lượng chính trị và vũ trang (các đảng phái, giáo phái) đánh đuổi thực dân Pháp. Ông Hồ Chí Minh chọn con đường cộng sản thân Nga. Thành phần Quốc gia chọn con đường thân Trung Hoa Dân Quốc (Tổng thống Tưởng Giới Thạch).

Năm 1946, hai phe Quốc Cộng Việt Nam thành lập chính phủ liên hiệp. Nhưng sau khi Chính phủ Liên Hiệp tan vỡ, phe Cộng sản do ông Hồ Chí Minh lãnh đạo, được sự trợ giúp của Liên xô (cộng sản), thành lập lực lượng Việt Minh, tiêu diệt các đảng phái Quốc Gia để một mình lãnh đạo công cuộc đánh Pháp dành Độc Lập. (Theo “Lịch sử Biên niên Đảng Cộng sản Việt Nam – Tập 3–Nhà xuất bản: Chính trị Quốc gia – Sự thật–Năm xuất bản: 2009”, để có thể thực hiện được chủ trương hoà với Pháp, bản Chỉ thị nêu bật những nhiệm vụ cần kíp sau đây:

– Lợi dụng thời gian hoà hoãn với Pháp mà diệt bọn phản động bên trong, tay sai của Tưởng, trừ những hành động khiêu khích ly gián ta và Pháp.)

Kể từ đó những người Quốc Gia, không áp dụng biện pháp bạo lực của cộng sản như không ám sát, bắt cóc thủ tiêu thành phần cộng sản nên phải thua Cộng Sản. Vì vậy thành phần Quốc gia đã không còn đất sống và họ phải hoặc lưu vong ở Trung Hoa, hoặc trở về Việt nam sống dưới chế độ bảo hộ của Pháp với tính cách thường dân, không tham gia chinh trị.

Năm 1949, theo môt thỏa thuận giữa Cựu Hoàng Bảo Đại và Tổng Thống Pháp, Quốc gia Việt Nam được thành lập nằm trong Liên Bang Đông Dương (gồm 3 nước Việt, Miên, Lào), thuộc Liên Hiệp Pháp. Chính phủ này gồm những thành phần không chấp nhận Cộng Sản; họ có thể chưa từng tham gia kháng chiến chống Pháp, hoặc họ có thể là những thành phần từng tham gia kháng chiến trong hàng ngũ Việt Minh nhưng rời bỏ tổ chức này vì không chấp nhận Cộng Sản.

Ngày 7 tháng 5, 1954, quân đội Việt Minh đánh bại quân Pháp tại Điện Biên Phủ khiến Pháp phải đầu hàng.

Chỉ một ngày sau khi trận Điện Biên Phủ kết thúc, vấn đề Đông Dương được đem ra bàn hội nghị (ngày 8/5/1954) (https://www.bbc.com/vietnamese/articles/c886ypzvz7wo: Góc khuất của Hiệp định Genève—Nguyễn Tiến Hưng và Nguyễn Kim Cương)
Lúc 3 giờ chiều ngày 21 tháng 7, 1954, Ngoại trưởng Anh Anthony Eden, với cương vị chủ tịch Hội Nghị, dọc lời kết thúc Hội nghị. Hội nghị Geneve đã kết thúc với bản tuyên bố (declaration) với không có chữ ký của các bên tham gia hội nghị, mà chỉ có tiêu đề liệt kê danh sách tất cả các quốc gia tham dự (I had already been warned by Bedell Smith that the United States Government could not associate themselves with the final declaration…I also feared that it might lead to serious difficulties at our final meeting, for the Chinese had indicated that they would insist upon signature of the final declaration by all the delegations. I thought that I had better have this out with Molotov before the meeting. I went to see him and we eventually agreed that, in order to eliminate the problem of signature, the declaration should have a heading in which all the participating countries would be listed… At 3 p.m. on July 21st, I took the chair at the final plenary session of the conference.) The Memoires of Sir Anthony Eden, page 142. (1)

Bản Tuyên Bố của Hội nghị Geneve 1954, thường được gọi là Hiệp định Geneve 1954, qui định chia đôi Việt Nam tại Vĩ tuyến 17 (sông Bến Hải), với Việt minh ở miền Bắc thành lập Nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa. Chính phủ Quốc gia dưới sự lãnh đạo của Quốc Trưởng Bảo Đại, mà Thủ Tướng là ông Ngô Đình Diệm, ở miền Nam. Hai miền sẽ bầu cử thống nhất đất nước vào năm 1956.

Năm 1955, ở miền Nam, được hậu thuẫn của Hoa Kỳ, ông Ngô Đình Diệm lật đổ Quốc Trưởng Bảo Đại để lên làm Tổng Thống thành lập nước Việt Nam Cộng Hòa. Chính vì Hoa Kỳ và chính phủ VNCH không ký vào “Hiệp định Geneve 1954” nên họ tuyên bố không có bổn phận phải thực thi Tổng tuyển cử để thống nhất hai miền vào năm 1956 như Hiệp định qui định. Thực ra, thành phần Quốc gia lãnh đạo VNCH đã biết rõ Cộng sản miền Bắc sẽ không thực hiện tự do bầu cử, như mọi người đều chứng kiến những cuộc bầu cử do Cộng sản tổ chức cho tới nay (2025) cho nên giới lãnh đạo VNCH đã từ chối tổ chức bầu cử.

Việc chia đôi nước Việt Nam đều không được cả hai phe Quốc Gia và Cộng Sản (Việt Minh) đồng ý, mà đó là sự thỏa thuận giữa 4 siêu cường: Anh, Mỹ, lãnh đạo phe tự do; Liên Xô và Trung Cộng, lãnh đạo phe Cộng Sản.

Một bài báo Mỹ cho biết, theo cuốn “Lịch sử Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa,”công bố bởi Nhà xuất bản chính thức của Nhà nước, Lưu trữ, xuất bản,(“The History of the People’s Republic of China,” published by the official State Archives Publishing House,) trong chiến tranh Việt Nam, Hoa Kỳ đã gửi tới Nam Việt Nam 500 ngàn quân, trong khi Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa gửi tới miền Bắc 320 ngàn quân, thiệt mạng hơn 4 ngàn người. Đồng thời Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa cũng viện trợ cho miền Bắc hơn 20 tỉ đô la. Tiết lộ trên được công bố sau khi các viên chức quân sự Liên Xô thừa nhận Liên Xô gửi một đoàn cố vấn, không nói rõ con số (a contingent of Soviet advisers) tới miền Bắc tham gia chiến đấu và bắn hạ máy bay Hoa Kỳ. (Nguồn: The Washington Post, bài China Admits Combat In Vietnam War, xuất bản ngày 17, 5, 1989)

Thông tin về việc Trung Quốc đã lần lượt cử 320 nghìn quân tình nguyện đến Việt Nam trong chiến tranh Việt Nam đã được Đài phát thanh quốc tế Trung Quốc CRI loan báo (với hơn 1400 cán bộ và binh lính tử trận được chôn cất tại 40 nghĩa trang liệt sĩ tại 19 tỉnh, thành Việt Nam và được Đại sứ quán Trung Quốc đến tảo mộ hàng năm vào Tết Thanh minh.) (2) Việc hàng năm chính phủ và nhân dân Việt Nam chỉnh trang nghĩa trang liệt sĩ Trung Quốc tại miền Bắc cũng được báo của nhà nước Việt nam xác nhận.

Theo các dữ liệu trên, rõ ràng cuộc chiến giữa hai miền Nam & Bắc Việt Nam kể từ 1955 là do sự thúc đẩy của ngoại bang (Anh, Mỹ ở miền Nam; Liên Xô và Trung quốc ở miền Bắc). Bởi thế, thật chính xác, cuộc chiến 1955-75 tại Việt Nam có thể được coi là cuộc chiến tranh ủy nhiệm của các siêu cường (a proxy war), đồng thời là cuộc chiến tranh ý thức hệ (tự do và cộng sản), và cũng chính là cuộc nội chiến, nồi da xáo thịt. Dứt khoát cuộc chiến 1955-75 do Cộng sản miền Bắc phát động chưa bao giờ là cuộc chiến tranh giải phóng, bởi vì, trong thời chiến tranh, nhân dân miền Nam sống tự do và sung túc gấp trăm lần nhân dân miền Bắc.

Nguyễn Tường Tâm

—————————————-

(1): The Memoirs of Sir Anthony Eden, Full Circle, Cassel & Company LTD, 1960

(2): https://www.rfa.org/vietnamese/news/vietnamnews/bo-quoc-phong-vn-sua-mo-liet-si-trung-quoc-12072024190326.html (Bộ Quốc phòng sẽ tôn tạo mộ của các liệt sĩ Trung Quốc có công với cách mạng Việt Nam—RFA–2024.12.07)


 

Kim Cương Nhân Tạo được chuộng hơn Kim Cương thật?

Theo Báo WSJ

A lab-grown diamond, left, and a natural diamond on display at a jewelry store.
Một viên kim cương nhân tạo, bên trái, và một viên kim cương tự nhiên ở bên phải đang được trưng bày tại một cửa hàng trang sức. Ảnh: Associated Press

Kim cương thiên nhiên đang mất đi độ hấp dẫn lấp lánh của nó. Ta phải làm gì để phục hồi giá trị của nó?

Tiếp theo đợt tăng đột biến nhu cầu sau đại dịch vào năm 2021 và 2022, giá kim cương thiên nhiên đã giảm khoảng 8% so với quý đầu tiên của năm 2020, trong khi giá kim cương nuôi trong phòng thí nghiệm giảm giá tới 75%, theo dữ liệu từ nhà phân tích ngành kim cương Paul Zimnisky .

Thiên nhiên hình thành tinh thể kim cương như thế nào? Thiên nhiên hình thành tinh thể kim cương ở độ sâu rất sâu dưới lòng đất. Kim cương phát triển tự nhiên diễn ra ở độ sâu khoảng 100 dặm dưới bề mặt trái đất. Tại sao? Bởi vì đó là nơi có điều kiện áp suất cực cao và nhiệt độ cao cần thiết cho sự hình thành kim cương một cách tự nhiên. Chúng ta thấy kim cương gần bề mặt trái đất hơn khi một loại núi lửa sâu hiếm hoi đưa chúng lên nơi con người có thể tìm thấy và khai thác chúng.

Máy ép khối HPHT hiện đại
Một máy ép khối cao áp và cao nhiệt HPHT lớn trong chế tạo kim cương nhân tạo

Những viên kim cương tổng hợp thành công đầu tiên được tạo ra bằng cách mô phỏng thiên nhiên với phương pháp sản xuất Áp suất cao/Nhiệt độ cao (HPHT). Có ba quy trình sản xuất cơ bản được sử dụng để tạo ra kim cương HPHT: máy ép đai, máy ép khối và máy ép hình cầu chia đôi (BARS). Mục tiêu của mỗi quy trình là tạo ra môi trường có áp suất và nhiệt độ cực cao để kim cương có thể phát triển. Mỗi quy trình bắt đầu bằng một hạt giống kim cương nhỏ được đặt trong carbon và đặt dưới áp suất và nhiệt độ rất cao để kim cương phát triển.

Giá kim cương nuôi cấy trong phòng thí nghiệm đang giảm vì chi phí sản xuất chúng tiếp tục giảm, nhưng nhu cầu yếu là nguyên nhân chính khiến giá kim cương tự nhiên giảm. Đã đủ tệ rồi khi Anglo American AAL -1,47 %giảm; hình tam giác màu đỏ hướng xuống– công ty De Beers, một trong những công ty khai thác kim cương lớn nhất thế giới, đã giảm giá kim cương thô từ 10% đến 15% trong đợt bán ra vào tháng 12, theo ấn phẩm của ngành Rapaport News. Những người theo dõi ngành cho biết De Beers hiếm khi tự cắt giảm giá. Botswana, một trong những nhà sản xuất kim cương hàng đầu, dự đoán nền kinh tế của nước này có thể suy giảm 1,7% do doanh số bán kim cương giảm, theo Reuters.

Người tiêu dùng tại Hoa Kỳ, thị trường kim cương lớn nhất, đang vui vẻ lựa chọn các loại kim cương nuôi trong phòng thí nghiệm lớn bự hơn và rẻ hơn so với kim cương khai thác. Theo nhà phân tích ngành Edahn Golan , doanh số bán đồ trang sức kim cương tự nhiên tại Hoa Kỳ đã giảm 0,7% trong tháng 11 so với cùng kỳ năm trước, trong khi doanh số bán đồ trang sức kim cương nuôi trong phòng thí nghiệm tăng 12,5%.

Nhu cầu mua kim cương còn chậm chạp hơn ở Trung Quốc, thường là thị trường lớn thứ hai của loại đá này. Theo Golan, nhu cầu trang sức kim cương tại quốc gia này giảm khoảng một phần tư vào năm 2024 so với năm 2023, vốn đã là một năm yếu. Sự bất ổn kinh tế dường như đang khiến vàng trở nên phổ biến hơn kim cương ở đó: Khoảng 77% doanh số bán lẻ trang sức của Trung Quốc đến từ các sản phẩm đầu tư vàng hoặc trang sức vàng tính đến tháng 7 năm 2024, tăng từ 71% hai năm trước đó, theo báo cáo từ Hội đồng Vàng Thế giới. Thị phần kim cương trong doanh số bán hàng đã giảm xuống còn 9% từ 16% trong cùng kỳ.

Chi phí sản xuất kim cương nuôi trong phòng thí nghiệm giảm nhanh có nghĩa là các nhà sản xuất có thể giữ được biên lợi nhuận khá ở mức giá thấp hơn, và các nhà bán lẻ cũng vậy. Mức giá rẻ hơn mở ra một nhóm khách hàng hoàn toàn mới—cả những người trước đây không mua nhẫn đính hôn bằng kim cương và những người nghèo. Hiện giờ, họ đều có thể cân nhắc mua đồ trang sức thời trang đính kim cương.
Tính đến quý đầu tiên của năm 2024, một viên kim cương 1,5 carat được nuôi trong phòng thí nghiệm rẻ hơn khoảng 80% so với một viên kim cương tự nhiên có chất lượng tương đương. Theo báo cáo về ngành kim cương của Boston Consulting Group và De Beers, vào năm 2018, mức chênh lệch đó là 40%.
Một điều có vẻ rõ ràng: Việc phục hồi độ hấp dẫn của kim cương tự nhiên có lẽ sẽ đòi hỏi công sức của các công ty khai thác chúng từ lòng đất và những công ty bán đồ trang sức gắn chúng. Điều này không đến một cách tự nhiên.

Vị Linh Mục Thời Sida ở Sài Gòn

Theo Báo Chí Lề Phải

VỊ LINH MỤC CẢ ĐỜI ĐI ‘MUA LẠI’ NHỮNG EM BÉ BỊ NHIỄM HIV

A 2

Linh mục Phương Đình Toại – Người Cha của hàng trăm đứa trẻ mang căn bệnh Hiv. (Hình: Báo Thanh niên)

Cuộc đời mình, ông dành cho những lần đối mặt với đám “cò” người, vì đồng tiền mà bất chấp lương tri. Cuộc đời mình, ông dành cho những người phụ nữ ở bên bờ tuyệt vọng. Cuộc đời mình, ông dành cho những “thiên thần” vô tội, vốn không may từ ngay khoảnh khắc chào đời.
Theo báo Thanh Niên, năm 2000, Linh mục Phương Đình Toại, dòng Camillo (dòng Tá Viên Mục Vụ Bệnh Nhân), sang Thái Lan làm y sĩ cho một trung tâm chăm sóc bệnh nhân HIV/AIDS. Và chính tại nơi đó, một câu chuyện đã ám ảnh ông cho đến mãi sau này.
Ông kể, có một phụ nữ Việt Nam bị bán qua Cambodia để bán dâm. Khi cô phát hiện mình mắc bệnh HIV cũng là lúc cô biết mình đang có một sinh linh.
Bị đuổi ra đường, cô tìm cách sang Thái Lan. Đứa trẻ chào đời, cô suy kiệt. Cô được đưa vào trung tâm nơi ông làm việc và được chính tay ông chăm sóc vì chỉ có ông nói được tiếng Việt. Trước khi nhắm mắt, cô nhìn ông khẩn cầu, rằng điều duy nhất cô muốn chỉ là tìm lại đứa con, đưa nó về quê nhà.
Và rồi ông giúp cô hoàn thành ý nguyện. Nhưng cũng từ đó, nhiều điều khiến ông thao thức: Tại sao có một đồng hương bị xã hội vùi dập? Tại sao có một phận đàn bà bị ruồng bỏ? Tại sao có một linh hồn vừa mở mắt, một linh hồn kia đã phải nhắm mắt nơi đất khách quê người?
Bốn năm sau, Linh mục Toại trở về Việt Nam, được Tòa Tổng Giám Mục Giáo Phận Sài Gòn giao nhiệm vụ quản lý Ban Mục Vụ chăm sóc người có HIV/AIDS.
Ông đi khắp các bệnh viện, tìm hiểu, động viên từng bà mẹ mắc bệnh mà không ai chăm sóc. Ông lo thuốc thang, giúp nơi ăn chốn ở cho từng người. Rồi số người cần giúp đỡ ngày càng nhiều nên năm 2005, ông phải thuê một căn nhà ở quận Phú Nhuận cho việc này. Ông đặt tên nhà là Mai Tâm.
“Đó là trái tim của ngày mai, là trái tim sáng tươi, là trái tim của niềm hy vọng. Hy vọng ấy, không chỉ của một mình tôi,” ông nói.
Mai Tâm ra đời với năm trẻ được ông bảo bọc và chỉ trong vòng hơn một năm, số lượng các em đã gấp năm lần.

A 3

Một phòng tự học trong mái ấm Mai Tâm. Mái ấm là nơi những đứa trẻ mắc bệnh HIVAIDS được các linh mục dòng Camillo và những người tình nguyện khác nuôi nấng. (Hình: báo Thanh Niên)

Năm 2009, ông chuyển “nhà” về một nơi khang trang hơn ở quận Thủ Đức. Người ta nghĩ ông vui nhưng mà vui sao được khi điều đó đồng nghĩa với việc ông phải chứng kiến ngày càng nhiều bi kịch. Một đứa trẻ bơ vơ, một đời người thăm thẳm…
Ban đầu, ông chủ động tìm đến những hoàn cảnh khó khăn để thuyết phục họ. Đó là những bà mẹ cực cùng tuyệt vọng, không còn người đàn ông cạnh mình, không còn được gia đình chào đón. Họ nghĩ đã mang căn bệnh này, chỉ có chết, đẻ con chỉ có bệnh. Thôi thì lấy được đồng nào qua ngày thì hay đồng đó.
Họ nằm trên giường, một vài “cò” lân la. Những cuộc ngã giá đôi khi chóng vánh. Mười, mười lăm triệu cho một đứa trẻ lần đầu mở mắt nhìn đời. Liệu trên đời này còn những cuộc mua bán nào tàn nhẫn và nghiệt ngã hơn nữa không?
Vậy là ông phải “mua,” phải “giành.” Cái ông muốn là đưa một người mẹ vừa rứt ruột bán con, một đứa trẻ vừa “hóa” thành món hàng, trở về với cuộc sống bình thường. Ông không oán trách ai cả, nhưng ông sẽ trách mình nếu để lỡ “món hàng” kia.
Ông nhiều lần vét sạch túi, chỉ để làm “xiêu lòng” những người mẹ đang hoảng loạn. Ông nhiều lần vướng vào những hợp đồng mua bán đã xong, nhưng vẫn cố ẵm bằng được đứa trẻ đỏ hỏn ra khỏi bệnh viện, an toàn vượt qua những tay “cò” nguy hiểm vừa bị cướp miếng ăn. Nguy hiểm đến độ, có lần công an phải hộ tống ông về.
Biết đứa trẻ nào cũng cần có mẹ, ông luôn cố gắng thuyết phục cả người mẹ về cùng: “Thôi chị về mái ấm, xem như nghỉ sinh vài ngày. Với nuôi đứa trẻ giúp chúng tôi vài ngày thôi, nó còn nhỏ quá.”
Chỉ cần họ chịu về là ông thở phào. Bởi vì, chỉ một vài lần nhìn đứa trẻ khóc, một vài lần cho nó bú mớm, một vài lần thấy bàn tay nhỏ xíu nắm chặt ngón tay mình, người mẹ sẽ tự khắc chẳng muốn buông.
Cứ vậy, mái ấm chở che hàng trăm phận người, chật ních. Thế mà chỉ cần nghe ở đâu có trẻ “si đa,” ở đâu có cuộc bán mua số phận, ông lại tức tốc lên đường.
Mai Tâm là mái ấm của 87 đứa, khó đủ bề với 87 miệng ăn, 87 cái đầu cần nạp kiến thức, 87 trái tim cần được yêu thương… người ta nói vậy mà ông còn đi “giành giật.” Còn ông trả lời: “Không giành, thì chúng làm sao?”
Nếu tính luôn cả những trường hợp các bà mẹ nhiễm bệnh thì Mai Tâm là nơi nương náu của hơn 300 phận người. Vậy mà Linh mục Toại nhớ từng câu chuyện đời, nhớ tính tình từng đứa trẻ.
Rất nhiều trong số đó, vì được uống thuốc kịp thời khi vừa sinh ra và phơi nhiễm, chỉ khoảng 40 ngày thì triệt tiêu hoàn toàn căn bệnh. Rất nhiều trong số đó, được chăm sóc và thuốc thang đều đặn, sống khỏe mạnh như một người bình thường. Thậm chí, nhiều em còn học đại học, trong đó có em tốt nghiệp ngành điều dưỡng, rồi tự quay về mái ấm làm việc. Nhưng cũng có người vì phát hiện muộn mà không đủ sức chống chọi được số phận của mình.
Mỗi ngày, ông luôn thủ thỉ với những đứa con của mình rằng: “Cuộc đời tụi con rất quan trọng với cha.” Ngoài bệnh tật, mất cha mất mẹ, chúng phải đối mặt với nỗi đau lớn nhất là không có ai xem chúng quan trọng. Tụi trẻ luôn mặc cảm, khép mình vì cảm thấy bị bỏ rơi. Ông nói khi đứa trẻ lớn dần, nó biết có một người xem nó là quan trọng, nó có niềm tin sống tiếp.
Ngôi nhà của những đứa trẻ HIV chẳng giống với những mái ấm khác. Bởi lẽ, mái ấm trẻ mồ côi hay cơ nhỡ, tụi trẻ còn mong đến ngày có người đến nhận về. Nhưng những đứa trẻ ấy lại có một gia đình mới, là chính chúng với nhau. Chúng tự hiểu tính nhau, tự lo cho nhau. Như Linh mục Toại nói, có những bất hạnh mà chính những người bất hạnh sẽ tự hóa giải khi ở cùng nhau.
Giờ đây, mái ấm Mai Tâm ở số 23, đường 15, phường Hiệp Bình Chánh, quận Thủ Đức, Sài Gòn, là nơi sinh sống và học tập của 87 trẻ em bị nhiễm HIV/AIDS cùng nhiều bà mẹ cũng nhiễm bệnh.

Báo Sai Gon Giải Phóng:

Trong thánh lễ trước cả ngàn giáo dân, cha Phương Đình Toại thường nói chuyện về căn bệnh thế kỷ HIV/AIDS và kêu gọi mọi người hãy có cái nhìn chia sẻ, cảm thông với họ. Cha thường răn dạy các con chiên rằng những người vợ trẻ bị lây từ chồng, trẻ em nhiễm bệnh từ cha mẹ, những cô gái bị cưỡng hiếp, bị lừa bán sang các nước khác… đều là nạn nhân vô tội. Rằng tất cả họ đều phải được hưởng các cơ hội sống, cơ hội được trao yêu thương, hạnh phúc.

Cha thật sự là một vị chủ chăn luôn luôn nâng niu đàn chiên của mình và không từ bỏ một con nào dù chúng yếu ớt bệnh tật. Dù cực nhọc nhưng cha luôn sẵn sàng gánh thêm nhiều mảnh đời bất hạnh trên đôi vai của mình. Và những câu chuyện mà cha kể về họ luôn đượm thắm tình người, tình đời ấm áp…

 

 

Trung Cộng tiếp tục thu hút chất xám từ người gốc Hoa ở Hoa Kỳ

Theo báo Bưu Điện Hoa Nam

Nhà vật lý tính toán lỗi lạc Chen Hudong – thành viên của Viện Hàn lâm Kỹ thuật Quốc gia Hoa Kỳ (NAE) – đã rời Hoa Kỳ sau hơn bốn thập kỷ để đảm nhận vị trí giáo sư toàn thời gian tại Trung Quốc.

Nhà vật lý tính toán lỗi lạc Chen Hudong đã trở về Trung Quốc sau hơn 40 năm ở Hoa Kỳ. Ảnh: Thepaper.cn

Chen,  nghỉ hưu vào tháng 4 với tư cách là giám đốc cao cấp bộ phận khảo cứu và phát triển của công ty phần mềm đa quốc gia Dassault Systèmes, một phần của Tập đoàn Dassault của Pháp, vốn có tự hào là một trong những nhà sản xuất máy bay chiến đấu lớn nhất thế giới, sản phẩm của Công ty bao gồm cả chiến đấu cơ Mirages và Rafales.

Theo thông báo tuyển dụng xuất hiện trên trang web của trường Đại Học Chiết Giang vào tháng trước, chuyên gia kỳ cựu trong ngành phần mềm này đã gia nhập Khoa Kỹ thuật Năng lượng (CEE) thuộc Đại học Chiết Giang danh tiếng ở thành phố Hàng Châu, miền đông Trung Quốc.

Đại Học Chiết Giang thuộc top 10 trường hàng đầu của Trung Cộng.

Được bầu vào Hàn Lâm Viện Quốc gia (Hoa Kỳ) là một trong những danh hiệu chuyên môn cao quý nhất được trao cho các chuyên gia trong lĩnh vực kỹ thuật, công nhận những người được giới thiệu vì “những đóng góp đáng kể cho nghiên cứu, thực hành hoặc giáo dục kỹ thuật, bao gồm cả tài liệu kỹ thuật khi thích hợp” và cho ” tiên phong trong các lĩnh vực công nghệ mới nổi.” , “những tiến bộ đáng kể trong các lĩnh vực truyền thống” hoặc “những đóng góp mang tính đổi mới cho việc phát triển/thực hiện giáo dục kỹ thuật.”


Hiện Tình Nước Mỹ trong những ngày nghỉ lễ Giáng Sinh và Đầu Năm Dương Lịch

Tổng hợp tin tức và nhận định 

Cuộc truy lùng ISIS khủng bố vẫn còn đang tiếp diễn cách tích cực và mạnh mẽ.

Trong tướng lai, ai sẽ là nạn nhân kế tiếp của khủng bố, chúng ta cần thận trọng quan sát đám đông mỗi khi có dịp đi vào nơi công cộng và hô hoán báo động cho người chung quanh biết !

Hoa Kỳ đã rơi vào tình trạng cảnh giác cao độ do hành động khủng bố kinh hoàng ở New Orleans, Đêm giao thừa 1-1-2025, một chiếc xe tải đã lao vào đám đông người đang chuẩn bị mừng năm mới, ở Khu phố Pháp, sau đó kẻ khủng bố có tên là Jabbar, định tiếp tục tấn công bằng súng trường trước khi bị cảnh sát bắn chết. FBI đang coi vụ việc này là một hành động khủng bố và cho rằng kẻ tấn công không hành động một mình.

Sau khi kiểm tra xe tải, người ta tìm thấy súng và thứ có vẻ là thiết bị nổ tự chế, cùng với biểu tượng của nhóm Nhà nước Hồi giáo; hai bom nổ tự chế bằng đinh khác cũng được phát hiện trên Khu phố Pháp nổi tiếng của New Orleans, chúng được giấu trong thùng làm lạnh.

Vài giờ sau đó tại Las Vegas, vụ nổ chết người của một chiếc Tesla Cybertruck bên ngoài Khách sạn Trump International càng làm dấy lên nỗi sợ hãi. Vẫn còn nhiều điều chưa biết về vụ nổ khiến tài xế tử vong và bảy người đi đường đang đứng gần xe bị thương, nhưng các quan chức đang điều tra xem liệu đó có phải là một hành động khủng bố hay không. Điều đáng nói là cả hai xe bán tải đều là xe thuê mướn qua ứng dụng Turo trên mạng.

Trong nhiều tháng qua, chính quyền Hoa Kỳ đã lo ngại về khả năng xảy ra các cuộc tấn công của những kẻ khủng bố đơn độc hoặc các nhóm nhỏ, với lý do là xu hướng toàn cầu đáng lo ngại là những kẻ tấn công sử dụng phương tiện để thực hiện các vụ bạo lực hàng loạt tại các lễ kỷ niệm ngày lễ và các cuộc tụ tập đông người khác.

 

Vài giờ trước vụ tấn công lúc 3:15 sáng, Jabbar, kẻ khủng bố ở New Orlean,  đã đăng các video lên mạng xã hội cho thấy anh ta lấy cảm hứng từ Nhà nước Hồi giáo và “bày tỏ mong muốn giết người”, Tổng thống Biden cho biết. 

 

Jabbar lái xe vượt qua các rào chắn và lao ra khỏi xe với một khẩu súng trường tấn công khi bị cảnh sát chặn lại, các viên chức cho biết. Anh ta đã bắn vào các sĩ quan, những người đã bắn trả, giết chết hắn. Jabbar từng phục vụ trong Quân đội Hoa Kỳ trong 10 năm, bao gồm cả lần triển khai đến Afghanistan năm 2009, thăng cấp lên trung sĩ, một viên chức Hoa Kỳ cho biết. Sau khi phục vụ trong quân ngũ, anh ta gia nhập lực lượng dự bị của Quân đội.

Theo cảnh sát, mười người đã bị thương trong vụ xả súng hàng loạt vào ngày đầu năm mới ở thành phố New York khi một nhóm người đàn ông nổ súng vào đám đông đang đứng bên ngoài một hộp đêm ở Queens.

Theo báo cáo của ABC7 , Fox5 và các kênh truyền hình khác, hộp đêm này có tên là Amazura.

Cảnh sát nói rằng vụ nổ súng ở hộp đêm Amazura trên đường Queens ở thành phố New York không phải là một vụ tấn công khủng bố, ông nói với các phóng viên rằng các thám tử đang điều tra xem liệu vụ việc có liên quan đến băng đảng hay không.

Tô Lâm quyết ‘triệt cho bằng được’ Võ Văn Thưởng-Thái Thiên Quốc

Ba’o Nguoi-Viet

December 30, 2024

Thái Thiên Quốc

Liên quan đến tập đoàn Phúc Sơn, Bộ Công An Việt Nam vừa tiếp tục khởi tố năm quan chức hàng đầu tại hai tỉnh Vĩnh Phúc và Phú Thọ, gồm: tỉnh Vĩnh Phúc có cựu Bí Thư Tỉnh Ủy Phạm Văn Vọng, cựu Chủ Tịch Tỉnh Ủy Phùng Quang Hùng, cựu Phó Chủ Tịch Tỉnh Hà Hòa Bình; tỉnh Phú Thọ có hai cựu bí thư Tỉnh Ủy là Ngô Đức Vượng và Nguyễn Doãn Khánh.

Bộ Công an thông tin diễn biến mới vụ án xảy ra tại Tập đoàn Phúc Sơn
Thượng tá Vũ Thanh Tùng, Phó Cục trưởng Cục Cảnh sát điều tra tội phạm về tham nhũng, kinh tế, buôn lậu trả lời câu hỏi của phóng viên các cơ quan thông tấn, báo chí. Chiều 26/12/2024. Ảnh: Phạm Kiên

Cả năm người này đều bị khởi tố về tội “lợi dụng chức vụ, quyền hạn trong khi thi hành công vụ.” Hồi Tháng Mười Một, ông Phạm Văn Vọng, Ngô Đức Vượng, Nguyễn Doãn Khánh đã bị kỷ luật khai trừ ra khỏi đảng.

Nói về tập đoàn Phúc Sơn, không thể bỏ qua vai trò và trách nhiệm của cựu Chủ Tịch Nước Võ Văn Thưởng, và khi vụ án được làm quyết liệt như thế, lộ rõ ý đồ của Tổng Lâm là muốn ông Thưởng phải “lộ diện,” bằng mọi giá.

Cựu Chủ Tịch Nước Võ Văn Thưởng từng làm bí thư tỉnh ủy tỉnh Quảng Ngãi. Vĩnh Long là quê hương của ông, còn Vĩnh Phúc có Bí Thư Tỉnh Ủy Hoàng Thị Thúy Lan, từng là ủy viên Trung Ương Đoàn, cấp dưới thân cận của ông Thưởng.

Tiểu sử Võ Văn Thưởng: Bí thư Tỉnh Ủy Quảng Ngãi | Võ Văn Thưởng

Trong vụ đại án tập đoàn Phúc Sơn, đến nay, cơ quan điều tra hiện đang thu giữ khoảng 315 tỷ đồng, $2 triệu, 534 lượng vàng và 1,444 sổ đỏ; 38 người bị khởi tố, bắt giam, đa số họ đều là những “quan chức mẫu mực” của đảng, đứng đầu ba tỉnh Vĩnh Phúc, Phú Thọ và Quảng Ngãi.

Với diễn biến này, cựu Chủ Tịch Nước Võ Văn Thưởng chạy đâu cho thoát!

Dư luận cũng đang xôn xao chuyện vì ông Thưởng có “dính” đến những sai phạm lớn trong vụ tập đoàn Phúc Sơn nên mới bị “rớt ghế” quyền lực tứ trụ. Kể từ khi “về vườn,” ông Thưởng sống ẩn dật, ít xuất hiện, nên mấy lần ông Tô Lâm dự tính đưa ra kỷ luật mà chưa được.

Một số nguồn tin cho hay ông Thưởng hiện đang bị ung thư và muốn sang Nhật Bản để được chữa trị, nhưng không được người đứng đầu của đảng cho phép. Nếu ông Thưởng bị bệnh hiểm nghèo thật thì tại sao lại không vào bệnh viện Trung Ương Quân Đội 108 để chữa trị. Hay ông lo sợ nếu chữa bệnh ở trong nước sẽ bị các “đồng chí mình” thủ tiêu, nên muốn ra ngoại quốc để có cơ may… sống sót?

Vở tuồng cung đình và những khán giả bất lực!

Mà dù trong hay ngoài nước, chuyện nội bộ đảng CSVN thủ tiêu nhau, chẳng có gì là khó. Như cố Chủ Tịch Nước Trần Đại Quang được điều trị tại Nhật Bản khi có “virus hiếm và độc hại” trong người chết, nhưng cuối cùng cũng chết tại bệnh viện Trung Ương Quân Đội 108 hồi năm 2018.

Sau khi ông Quang qua đời, có nhiều lời đồn đoán rằng ông bị vô hiệu hóa và bị đầu độc đến chết, chứ chẳng có “virus hiếm” nào cả. Nếu có, sao chỉ quan chức cấp cao của đảng CSVN mới bị?

Trong thời gian qua, Tổng Bí thư Tô Lâm luôn ráo riết củng cố quyền lực của mình và phe cánh Hưng Yên. Vậy tương lai ông Thưởng sẽ ra sao?

Có hai giả thiết sẽ xảy ra, thứ nhất ông Lâm rất muốn triệt tiêu phe cánh tàn dư của ông Trọng. Thứ hai, các đồng chí của ông Thưởng muốn đổ hết trách nhiệm lên đầu ông, và mong ông chết, để được xử nhẹ và thoát tội.

Khi còn Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng, ông Thưởng là ứng cử viên sáng giá nhất, thay thế chiếc ghế quyền lực khi ông về hưu.  Nhưng khi ông Trọng sa sút quyền lực, ông Tô Lâm tung đòn hiểm buộc ông Thưởng phải từ chức khỏi chiếc ghế quyền lực trong tứ trụ là chủ tịch nước. Sau ông Thưởng đến ông Vương Đình Huệ cũng bị ông Lâm triệt hạ. Phe cánh của ông Trọng suy yếu và đứt gãy, rồi khi ông nằm xuống cũng là lúc các chân rết của ông, được Tổng Tô đưa lên giá treo cổ.

Và lần này, Tổng Tô cũng quyết “triệt cho bằng được” Võ Văn Thưởng rồi!


 

Tết: “Đem tiền về cho Mẹ”- Tác Giả: Nguyễn Thị Cỏ May

Ba’o Dan Chim Viet

Tác Giả: Nguyễn Thị Cỏ May

30/12/2024

Ca sĩ Đen Vâu trong bài hát “Mang tiền về cho mẹ”

Những ngày gần tới Tết, ở Việt nam ngày nay, nhiều người không còn thấy ngỡ ngàng với giọng hát « Rap » của Đen Vâu như réo lên « Đem tiền về cho mẹ » .

Ca nhạc thường làm dịu những tập tục và, đôi khi lại phản ánh những tập tục. Ngày Tết là ngày lễ quan trọng của năm, chấm dứt một năm qua và bắt đầu một năm mới. Nhà nhà đều tổ chức đón mừng năm mới. Nhà nghèo, khi năm mới Tết đến, là những nỗi lo chớ không phải chờ đón niềm vui.

« Đem tiền về cho mẹ » là tựa của bản « rap » nổi tiếng cực kỳ ăn khách ở Việt nam hiện nay, nhứt là lúc gần tới Tết. Có gần 50 triêu lược truy cập. Bài rap của Đen Vâu đã trở thành một hiện tượng xã hội của một Việt nam mà báo chí, sách vở, văn nghệ đều của đảng cs, rặp khuôn theo đảng, ca hát cho đảng.

Đen Vâu réo lên «Đem tiền về cho mẹ/Đừng đem ưu phiền về cho mẹ» làm rung động lòng người mãnh liệt. Có đông đảo người nghe và nhiệt tình ngưởng mộ vì bài hát không đề cập tới nhà cầm quyền, mà nhắc nhở văn hóa dân tộc, gợi lại lòng hiếu thảo đối với mẹ.

Năm trước đó, năm 2021, bài rap «Đi về nhà» được cặp đôi Đen Vâu và Justa Tee đã một lần làm xao xuyến lòng người. Bài hát đề cao tập tục ngày Tết dân tộc. Tới ngày Tết, dầu làm ăn xa xôi hay ở đâu, con cái cũng nhớ nhà, nhớ cha mẹ, tìm về để cùng nhau hội ngộ trước bàn thờ Tổ tiên.

Ai cũng nhận thấy bài hát nói về tình cảm của con đối với mẹ và ai cũng nhìn nhận đó là thứ tình yêu thiêng liêng, không có một thứ tình yêu nào khác có thể vượt qua được. Khi nghe Đen Vâu hát «Đem tiền về cho mẹ» hay «Đi về nhà» làm cho nhiều người nghe phải chảy nước mắt vì vào lúc không có tiền đem về cho mẹ được, hoặc không về thăm nhà được nhơn dịp Tết vì bị thất nghiệp do tình hình kinh tế Việt nam suy sụp, nhiều hảng xưởng sa thày công nhơn, cửa hàng treo bảng cho thuê, …

Bà Ngọc, một giáo chức ở Sài gòn, đã giải bày:

« Tôi khổ tâm vì bài hát đó. Thật vậy. Ba má tôi sống ở nhà quê, như nhiều gia đình khác, tôi đi làm việc ở thành phố, tôi gởi một phần tiền lương của tôi về cho ông bà. Nhưng năm nay, tôi đã không gởi được. Vậy khi nghe « Đem tiền về cho mẹ/Đừng đem ưu phiền về cho mẹ», thử hỏi làm sao tôi không không đau lòng cho được? » (Doan Bui, một Đất nước, một Bài hát, Nl Obs).

Nghệ sĩ rap Đen Vâu xuất thân từ giới bình dân. Trước khi bước vào nghề hát, Đen Vâu đã từng làm nhiều việc để sanh sống. Như làm thợ, đi lượm đồ phế thải trên bải biển, đi đánh cá, có lúc làm thầy giáo, …

Về chủ đề bài hát, Đen Vâu giải thích: «Cha mẹ nghèo, ông bà suốt đời vất vả lo cho tôi.

Ông bà không có phụ cấp hưu trí. Nếu tôi không đem tiền về cho ông bà thì ai lo cho ông bà?».

Đen Vâu, thanh niên hơn ba mươi tuổi, là một trong số thanh niên gốc ở nhà quê, lên thành phố kiếm sống . Khi anh hát « Đem tiền về cho mẹ » hay « Đi về nhà » vào dịp Tết là để nói lên nỗi niềm riêng tư của chính mình nhưng đồng thời lại khó tránh làm đau nhói con tim của nhiều người đồng cảnh ngộ .

Rap và Nghệ thuật đường phố

“Nghệ thuật đường phố” có lịch sử thật sự của nó khá dài từ nền văn minh cổ đại hy-lạp và Ai-cặp nhưng người ta chỉ thấy nó xuất hiện ở Paris, trên tường Đại Học Sorbonne năm 1969 và ở Huê kỳ năm 1970, rồi tới năm sau, nó tràn ngập cả Âu châu.

Cùng địa vị xã hội, Rap cũng là âm nhạc đường phố của giới trẻ. Nó không có khai sanh ở một Viện âm nhạc nào cả. Nhưng nó có chức năng chuyên chở tiếng nói không chánh thức của xã hội để phê phán, bày tỏ sự bất mãn, sự kích động mạnh để dẫn đến một sự thay đổi…

Trong gần đây, Việt Nam có một thanh niên hát nhạc Rap thu hút sự chú ý mạnh mẽ trong giới trẻ Việt nam. Khi anh du học ở Huê kỳ, anh tiếp tục hát nhằm công kích chế độ cộng sản ở Việt nam. Nhạc Rap của anh hát là tiếng nói bất đồng chánh kiến với chế độ ở Việt nam.

Khi hát Rap, anh Nguyễn Vũ Sơn lấy tên là Nah Sơn.

RAP do tiếng lóng của tiếng mỹ “to rap” có nghĩa “nói chuyện chơi” trở thành một điệu nhạc xuất hiện vào đầu những năm 1970 từ những ghettos nữu-ước. Cảm nhận đầu tiên thấy như rap gần gũi với văn hóa Phi châu.

Cho tới thập niên 1980 là thời hoàng kim của rap. Ngay tại sanh quán Nữu-ước, các nhóm rap không còn chống nhau nữa, trái lại, các nhóm kết hợp thành một nhóm lớn. Tiếp theo, ở Los Angeles và cả Californie, cũng lần lược xuất hiện những nhóm rap.

Địa lý khác nhau, những nhóm rap phần lớn đều có chung những chủ đề. Họ hát, đúng ra là họ nói chuyện cho quần chúng của họ một cách có tiết điệu, có nhịp, với tốc độ nhanh nhằm công kích sự bạo hành của cảnh sát, công kích hoặc cổ vũ sự xung đột giữa phe nhóm trong khu phố, công kích một biện pháp nào đó của chánh quyền. Và rap đại diện cho thành phố của họ, nói tiếng nói của thành phố.

Tuy rap phát xuất từ dân da đen ở Mỹ nhưng nó đã được dân chủ hóa từ đầu những năm 1990 để xâm nhập vào dân da trắng, không chỉ với những người da trắng hát rap mà cả sáng tác nữa. Sau cùng, trong gần đây, dân Âu châu, Phi châu và Á châu cùng phát triển rap.

Rap từ đây trở thành một trào lưu âm nhạc toàn cầu rất thạnh hành, giúp người chơi nhạc, sản xuất nhạc rap kiếm được khá tiền. Nhiều Đài phát thanh, nhiều nhà xuất bản và phát hành băng nhạc chuyên về rap xuất hiện, chỉ phổ biến nhạc rap cho riêng quần chúng thính giả của họ. Những nghệ sĩ không chơi rap được bị loại khỏi thế giới rap. Từ đây, có một lớp nhạc sĩ rap thiên về thương mại.

Trong quá trình phát triển, rap không tránh khỏi pha trộn với nhiều dòng nhạc khác gần gũi với rap về thể loại và có khi giữa rap và các thể loại khác như không còn giữ biên giới nữa.

Người ta chỉ còn phân biệt được sự khác nhau giữa rap và hip-hop do rap căn bản là cách diễn tả, cách phát biểu bằng lời có tiết tấu nhanh, theo nhịp 4/4 hoặc 2/2 còn hip-hop là một phong trào văn hóa và nghệ thuật tập họp qua bốn cách diễn đạt chánh :

  1. -Rap
  2. -Deejaving mà beatbox là chi nhánh
  3. -Vũ
  4. -Vẽ tranh trên tường hay graffiti (nghệ thuật đường phố)

Những cách trình diễn nghệ thuật này đã xuất hiện trước đây nhưng riêng rẽ trước khi thành hình phong trào « hip-hop » trong những năm 1970. Nghệ sĩ hip-hop có những qui luật riêng của họ: những giá trị qui chiếu, những thái độ độc đáo, một kiểu riêng y phục và nét văn hóa phố thị . Rap sau khi xuất hiện thì ở Mỹ, ngày nay phổ biến khắp nơi trên thế giới, từ Tây qua đông, từ Bắc xuống Nam.

  1. Rap việt nam hải ngoại

Nguyễn Vũ Sơn đang du học tại Oklahoma là nghệ sĩ rap dưới tên hiệu Nah Sơn. Anh Nah Sơn vừa tung lên mạng ca khúc theo thể loại RAP và luôn cả một bức thư của anh chống lại chế độ độc tài cộng sản ờ Hà nội. Thính giả của anh Nah Sơn tỏ vẽ ngỡ ngàng vì chưa quen nhạc rap từ một thanh niên Việt Nam trình diễn hay vì nhạc rap, vốn là cách nói chuyện của dân đường phố, có những lời quá dung tục, cả những tiếng chửi thề.

Tuy nhiên cũng có nhiều người nghe qua tỏ ý hoan nghênh vì cho đây là một cách bày tỏ quan điểm xã hội chánh trị của người hát. Chơi nhạc rap đúng là biết chọn cách tiếp cận giới trẻ ngày nay . Rap là ngôn ngữ chung của tuổi trẻ thế giới.

Nguyễn Vũ Sơn còn gia đình ở Việt nam vì anh đi du học sau khi đã học xong Đại Học ở Singapour. Anh hát nhạc rap để phát biểu sự chống đối chế độ của anh.

Anh cho biết trong thời gian ở Mỹ, anh đoc sách báo về Vìệt Nam, nghe thầy giảng bày, cách dạy và học ở Mỹ, nói chuyện với bạn bè…, anh bắt đầu thấy có cái gì khác giữa hai nơi. Những điều anh thâu đạt được ở Việt nam bắt đầu nhường chỗ cho những kiến thức mới của anh. Chính từ sự phản tỉnh này anh đã quyết định tự chọn cho mình một trách nhiệm, một hướng đi mới.

Dĩ nhiên khi lấy quyết định làm người bất đồng chánh kiến như nhiều bạn trẻ trong nước đang bị tù tội, anh Nah Sơn chấp nhận mọi điều thiếu may mắn sẽ tới cho anh.

Nah Sơn đã trình diễn nhạc rap lúc còn ở Việt nam. Khi bị phê bình lời nhạc thiếu sự lịch sự, anh Sơn nhìn nhận nhưng theo anh, nhạc rap không thể giống như văn chương bóng bảy vì như vậy, nó không còn đậm nét đường phố nữa. Vả lại tiếng chửi thề có gì ghê gớm lắm đâu. Nó đã quen quá rồi. Chửi thề tùy theo cách chửi. Chửi kiểu nam kỳ thì không còn chửi thề nữa, mà là một thứ tiếng đệm mở đầu lời nói cho nó có hồn, đầy ắp thân tình…

Theo Sơn, các bạn của anh cũng căm ghét cộng sản, cũng muốn thay đổi dân chủ tự do nhưng không dám bày tỏ vì sợ . Ai cũng bị chế độ hù dọa từ nhỏ ở khu phố, ở nhà trường nên khi lớn lên cùng mang chung nỗi sợ hãi. Thậm chí họ không dám đụng tới chánh trị, có tư tưởng chánh trị.

Nah Sơn có nhận xét rất đáng chú ý:

.“…Nếu như mọi chuyện đi theo hướng tốt thì biết đâu mình có thể làm được những thay đổi gì đó trong giới trẻ. Có thể vài năm thì mình lại có thể về. Nếu trong trường hợp đi theo hướng xấu thì em sẽ tìm cách ở đây để tiếp tục tranh đấu.

Một khi đã quyết định làm thì phải chấp nhận hậu quả, em nghĩ vậy. Nếu em như những bạn du học sinh khác, sợ không về được thì nó sẽ không đi tới đâu hết tại vì em cảm thấy mình cũng có một chút tiếng nói trong giới trẻ vì nhiều bạn trẻ có nghe nhạc của em, nên mình nên dựa vào điều đó để làm việc gì tốt hơn chứ suốt ngày cũng chỉ đi học, rồi về, đi chơi hay làm nhạc linh tinh thì nó phí hoài cái tuổi trẻ, khả năng và một chút tên tuổi của mình.

Ba mẹ em khi thấy em có những cái chuyển biến mang tính chính trị thì ba mẹ em có vẻ rất tức giận, như cảm thấy là mình mất một đứa con vậy. Ba em có nói nếu bây giờ con còn tiếp tục làm chính trị như vậy thì cắt đứt mọi liên hệ gia đình…

…Em rất trăn trở… Sau khi đắn đo em nghĩ nếu bây giờ mình không làm thì cũng không ai làm. Không bao giờ có ai làm chuyện này hết thành ra có được thì mừng còn nếu không được thì coi như mình đã cố gắng rồi, nếu không cố gắng làm sao biết được hay không? Vì vậy em cứ làm còn ba mẹ có nói thì em cũng… phải nói là em rất buồn, em rất là buồn nhưng mà biết sao được?

Người thân của em, bạn gái em, gia đình bạn gái em, rồi bạn bè em, những người chơi với em 7 – 8 năm luôn vẫn quay lưng với mình….”(Mặc Lâm, rfa, 17/01/2015).

Rap ở Việt nam

Khi nghe nói ở Việt nam có rap chắc nhiều người sẽ ngạc nhiên lắm. Nhơn dịp cùng dự đám tang một người bạn ở Paris, Cỏ May găp Giáo sư Âm nhạc học Trần văn Khê và hỏi ông về rap ( Người quá cố là bạn học Y Khoa ở Hà nội với ông và bạn vong niên của CM) được ông giải thích “Việt nam trước đây có một thể loại dân ca hoàn toàn giống như rap ngày nay. Người ta hát để công kích thói hư tật xấu của người trong xóm, trong làng… Vì loại ca hát này chỉ thỏa mãn nhu cầu ở tầng sinh lý nên không tồn tại. Văn hóa việt nam hướng thượng…”.

Ông liền đọc một bài hát dẫn chứng và nói thêm là bài hát rap này không còn đủ nhịp bốn:

“…Bậu lỡ thời như ruộng bỏ hoang.
Ruộng bỏ hoang người ta còn cấy.
Bậu lỡ thời như giấy trôi sông.
Giấy trôi sông người ta còn vớt.
Bậu lỡ thời như ớt chín cây,
…Bậu lỡ thời ai lấy mần chi…”

Việt nam từ xa xưa có rap. Ngày nay Nah Sơn có lẽ là một trong những người việt nam đầu tiên hát rap. Anh hát rap vì ảnh hưởng thời đại hay vì ảnh hưởng dòng văn hóa dân gian việt nam ? Nhưng âm nhạc và cả rap vẫn là tiếng nói chung không biên giới của tuổi trẻ.

Anh hát rap động viên tình cảm của tuổi trẻ để tạo thành một sức mạnh lớn nhằm vào mục tiêu tranh đấu dân chủ ở Việt nam là một cách tranh đấu mới mẻ vô cùng phấn khởi.

Hởi các bạn trẻ ! Chúng ta hảy cùng rap theo anh !

Nguyễn thị Cỏ May


 

CAO TRỌNG VÀ SÂU LẮNG – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

  Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Maria hằng ghi nhớ tất cả những điều ấy, và suy đi nghĩ lại trong lòng”.

Kính thưa Anh Chị em,

Thật ý nghĩa khi ngày đầu năm mới – kính Đức Maria, Mẹ Thiên Chúa – chúng ta chiêm ngắm mầu nhiệm ‘cao trọng và sâu lắng’ này rằng: Thiên Chúa – Đấng Toàn Năng – giàu lòng thương xót, lại chọn đi vào thế giới nhân loại ngang qua một người mẹ.

Maria được gọi là “Mẹ Thiên Chúa” vì một thực tế đơn giản, Chúa Giêsu, Con của Mẹ, là Thiên Chúa. Và sở dĩ, chỉ Mẹ là người duy nhất có đủ điều kiện để hoàn thành vai trò này vì lẽ, chỉ một mình Mẹ được Chúa ban cho đặc ân Vô Nhiễm Nguyên Tội.

Trước hết, Maria đã được gìn giữ khỏi mọi tội lỗi khi đầu thai trong lòng thân mẫu. Ân sủng đặc biệt này là ân sủng được ban trước cho Mẹ từ cuộc sống, cái chết và sự phục sinh mai ngày của Con Thiên Chúa, Đấng Mẹ cưu mang. Ân sủng này chính là ơn cứu độ vượt thời gian mà Thiên Chúa đã trao cho Mẹ trước khi được tượng thai; bằng cách ấy, Ngài làm cho Mẹ trở nên một công cụ hoàn hảo và tinh tuyền cần thiết để cưu mang Con Ngài.

Thứ hai, Maria trung thành với quà tặng này suốt đời. Mẹ không bao giờ phạm tội, không bao giờ dao động hoặc quay lưng lại với Chúa. Chính sự lựa chọn luôn tuân theo ý Ngài về mọi mặt nơi Mẹ khiến Mẹ trở thành Mẹ Thiên Chúa cách trọn vẹn hơn; hơn cả hành động đơn thuần cưu mang Con của Ngài. Chúa Giêsu sẽ xác nhận, “Ai chu toàn ý muốn của Cha tôi, người ấy là anh em, chị em và là mẹ tôi!”, chi tiết này cũng thật ‘cao trọng và sâu lắng’. Hành động hiệp nhất hoàn hảo với ý muốn của Thiên Chúa suốt cả cuộc đời khiến Mẹ là ‘người mẹ hoàn hảo của ân sủng và lòng thương xót Chúa!’. Và như thế, vĩnh viễn Mẹ là Mẹ Thiên Chúa, hoàn hảo, thánh thiện, khi mang Con của Ngài vào trần gian.

Lincoln thường xuyên đến bệnh viện để cổ vũ thương binh. Lần kia, ông thấy một người trẻ đang cận kề cái chết. “Tôi có thể giúp gì bạn?”; người ấy trả lời, “Viết cho mẹ tôi một lá thư”. Lincoln làm theo, “Mẹ yêu quý, con bị thương, không hy vọng phục hồi. Mẹ đừng buồn. Xin Chúa chúc lành ba mẹ, hôn Mary và John giúp con!”. Chàng trai không còn sức để ký tên, Lincoln ký thay và viết thêm, “Viết giúp con bà, A. Lincoln”. Yêu cầu đọc lá thư, người lính hỏi, “Ông thực sự là tổng thống của chúng tôi?”; Lincoln trả lời, “Có!”, “Bây giờ, tôi có thể làm gì nữa?”. Chàng trai đáp, “Ngài có thể nắm tay tôi? Tôi nghĩ, sẽ có ích”. Người đàn ông cao lớn, gầy gò cúi xuống cầm tay người lính trẻ, thì thầm những lời động viên ấm áp cho đến khi thần chết lẻn vào cùng ánh bình minh!

Anh Chị em,

Trên thánh giá, Chúa Giêsu không nhờ Gioan viết một thư nào cho Mẹ Ngài; thay vào đó, Ngài trối Mẹ cho Gioan – đại diện Hội Thánh – đón Mẹ về nhà. Vì thế, Maria là Mẹ Hội Thánh, Mẹ chúng ta. Không như người lính trẻ, đã chết; Chúa Giêsu đã sống lại hiển vinh và Maria sẽ là Nữ Vương Thiên Đàng vui mừng hoan lạc với Chúa Con bên hữu Cha trên thiên toà đến muôn đời; ở đó, Mẹ đau đáu phần rỗi của mỗi người chúng ta. Nỗi khắc khoải ấy khiến Mẹ không chỉ liên lỉ cầu bầu cùng Chúa cho chúng ta mà thậm chí, còn hiện ra nơi này nơi khác để nhắc nhở chúng ta ăn năn hoán cải.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Mẹ Maria, dạy con mỗi ngày luôn làm vui lòng Chúa như Mẹ; nhờ đó, đời sống của con cũng ‘sâu lắng’ và mang tính cứu rỗi ‘cao trọng’ như Mẹ!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

From: Kim Bang Nguyen

***********************************************

Cuối tuần Bát Nhật Giáng Sinh

THÁNH MA-RI-A, ĐỨC MẸ CHÚA TRỜI

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.

16 Khi ấy, các người chăn chiên hối hả ra đi đến Bê-lem. Họ gặp bà Ma-ri-a, ông Giu-se, cùng với Hài Nhi đặt nằm trong máng cỏ. 17 Thấy thế, họ kể lại điều họ đã được nghe nói về Hài Nhi này. 18 Tất cả những ai nghe đều ngạc nhiên về những gì các người chăn chiên nói cho biết. 19 Còn bà Ma-ri-a thì hằng ghi nhớ tất cả những điều ấy, và suy đi nghĩ lại trong lòng. 20 Rồi các người chăn chiên ra về, vừa đi vừa tôn vinh ca tụng Thiên Chúa, vì mọi điều họ đã được tai nghe mắt thấy theo như họ đã được loan báo.

21 Khi Hài Nhi được đủ tám ngày, nghĩa là đến lúc phải làm lễ cắt bì, người ta đặt tên cho Hài Nhi là Giê-su; đó là tên mà sứ thần đã đặt cho Người trước khi Người được thụ thai trong lòng mẹ. 


 

Đoàn Bảo Châu: Nếu ngày mai tôi bị bắt!

Ba’o Dan Chim Viet

Tác Giả: Đàn Chim Việt

30/12/2024

ĐCV: Nhà văn Đoàn Bảo Châu, cây bút phản biện ôn hòa trên mạng xã hội, đang đứng trước nguy cơ bị bắt. Mới đây ông đã bị cấm xuất cảnh (mà nhà nước Việt Nam gọi là “tạm hoãn xuất cảnh), ông cũng nhiều lần bị gọi làm việc. Chính quyền còn cho rằng ông đứng đầu một tổ chức có tên “Nhà nước Vĩnh Long”, mặc dù ông, chia sẻ trên facebook “lần đầu nghe thấy tên tổ chức này.

Ông Bảo Châu đã nhiều lần bị gọi làm việc: Tôi đã giữ thái độ thân thiện với tất cả các loại cán bộ an ninh khi làm việc với tôi từ năm 2000. Với đặc thù công việc là một phóng viên cộng tác cho báo chí nước ngoài, tôi phải cà phê bất đắc dĩ với A35, A37, A25, PA25… (tên giờ đã khác và tôi không có ý định cập nhật những cái tên ấy trong đầu làm gì, cuộc đời có nhiều thứ đáng nhớ hơn). Tôi thậm chí đã bỏ bài viết, xóa một vài câu nhạy cảm khi được yêu cầu và chính bởi thái độ ấy, tôi nghĩ tôi sẽ không bao giờ bị vướng vào vòng lao lý nhưng tôi đã nhầm”.

Hiện ông đã phải tạm lánh nạn, nhưng vợ con, thậm chí cả anh vợ vẫn bị an ninh ráo tiết theo dõi. Dưới đây là lời nhắn gửi của ông Đoàn Bảo Châu:

————————————–

Nếu khi tôi bị bắt, các bạn chỉ nhớ mấy điều:

Toàn bộ ý kiến của tôi phơi bày trên Facebook. Tuyệt nhiên không có gì gọi là bí mật.
Tôi là người phản biện ôn hòa, không hề cực đoan bởi tôi hiểu một chính thể cũng như một cá nhân, muốn thay đổi thì cũng cần có thời gian. Một cá nhân muốn thay đổi thì phải học, phải vươn lên, phải cọ xát, một chính thể cũng vậy. Chính vì hiểu điều ấy nên tôi bao giờ cũng chừng mực trong ý kiến, tuy có gai góc và có thể đôi lúc chế giễu nhẹ nhưng không bao giờ chửi bới.

Tôi là người khỏe mạnh về thể chất và tinh thần, không bao giờ tôi có ý định tự tử. Nếu tôi có làm sao thì chắc chắn là do người khác làm.

Tôi thấy rằng Việt Nam nếu có thay đổi thì chính chính quyền là nhân tố quyết định, bởi quyền lực họ nắm trong tay một cách trọn vẹn. Chính vì vậy mà tôi không dại để làm gì chống chính quyền. Tôi không muốn và không đủ khả năng làm vậy. Cái tôi làm chỉ là cất lên tiếng nói phản biện, phản đối những cái sai rành rành của chính quyền. Thử hỏi có đất nước nào nhiều dân oan như ở Việt Nam không? Sở hữu đất đai là sở hữu toàn dân nhưng sở hữu toàn dân là thứ sở hữu gì, không bao giờ có cái thứ sở hữu như vậy cả. Chính cái sự mập mờ ấy khiến người dân mất đất rất dễ dàng. Sự đau khổ do mất mát là rất lớn.
Người của chính quyền nghi ngờ về điều này ư? Vụ Việt Á, Chuyến Bay Giải Cứu cho thấy cho các vị thấy gì? Điều ấy cho thấy rằng các đồng chí của các vị chỉ tận dụng mọi cơ hội để tham nhũng, ngay cả khi đồng bào khốn khổ nhất, nói đúng là sẵn sàng hút những giọt máu cuối cùng của người bệnh.

Do vậy, các vị nhất định phải thay đổi luật đất đai để tránh chính chính những cái miệng to đùng tham lam của đồng chí mình.

Thay vì bịt miệng người như tôi, các vị phải cải thiện bộ máy của mình, làm cho nó thích nghi với sự thay đổi, với nhu cầu của xã hội chứ không phải bóp nó lại. Cách các vị triệt hạ xã hội dân sự là một cách làm chậm sự phát triển của xã hội. Thử hỏi có nước nào mà bỏ tù 6 nhà hoạt động môi trường, thậm chí cả một đồng chí của các vị muốn cải cách về công đoàn độc lập cũng bị bắt?

Tất cả những việc làm sai sẽ khiến đất nước bị yếu đi, yếu đi có nghĩa là khiến chúng ta nguy hiểm trước ngoại bang to lớn và gần kề. Chỉ với một tư duy cởi mở, mạnh mẽ, được lòng dân mới có thể đưa đất nước phát triển mạnh mẽ. Tôi là người không bao giờ mang câu “cộng sản” ra để chế giễu, bởi tôi hiểu cái tên chỉ là cái tên, hướng đi thế nào mới là quan trọng. Sự thay đổi đất nước này phụ thuộc vào bộ máy này. Chắc vị an ninh nói chuyện với tôi còn nhớ, tôi bảo rằng: “Chẳng có thế lực nào đánh đổ được bộ máy của các anh chị đâu.” Điều ấy là suy nghĩ thật của tôi. Chính nhận thức của các vị mới có thể thay đổi được đất nước. Thế lực nào ở đất nước này có thể làm được cái gì? Một cá nhân không đảng phái, không hội nhóm, bạn bè chỉ vài người mà các vị còn muốn triệt hạ, truy tố và bỏ tù thì thế lực nào tồn tại để mà chống được các vị?

Các bạn đọc thân mến. Tôi xin cảm ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn trong những năm qua. 


 

Trung Cộng lại bảo trợ tin tặc xâm nhập máy tính của Bộ Ngân Khố

Theo báo Bưu Điện Washington và các báo Hoa Kỳ

Bộ Tài chính cho biết một số máy trạm của họ đã bị tin tặc do Trung Quốc tài trợ xâm nhập. (ảnh của Michael A. McCoy cho The Washington Post)

Bộ Tài chính Hoa Kỳ cho biết hôm thứ Hai rằng họ đã bị một tin tặc do nhà nước Trung Quốc tài trợ tấn công và chiếm được quyền truy cập vào các máy trạm của chính phủ và các tài liệu chưa được phân loại, theo một lá thư mà The Washington Post đã được xem xét.

Theo lá thư thông báo cho ban lãnh đạo Ủy ban Ngân hàng Thượng viện về vụ vi phạm, bộ Ngân Khố đã được nhà cung cấp phần mềm bên thứ ba, công ty BeyondTrust thông báo vào ngày 8 tháng 12 rằng một tin tặc đã xâm nhập và đoạt quyền truy cập vào khóa bảo mật của ứng dụng do Beyond Trust sản xuất, cho phép kẻ xâm nhập lợi dụng một số giao thức bảo mật và nhờ đó được truy cập vào một số máy trạm của Bộ Tài chính cùng các tài liệu chưa được phân loại được lưu trữ trên đó.

Bộ Tài chính phân loại vụ vi phạm là “sự cố lớn“, theo với chính sách an toàn và bảo mật của bộ. Họ đã liên hệ với Cơ quan An ninh mạng và Cơ sở hạ tầng (CISA) của Chính Phủ để báo cáo và đã đưa dịch vụ BeyondTrust ngoại tuyến, theo một phát ngôn viên của Bộ Tài chính. Người phát ngôn cho biết không có bằng chứng nào cho thấy tin tặc vẫn có thể truy cập vào các hệ thống của Bộ Tài chính.

Sự xâm nhập này dường như là một phần trong các nỗ lực gián điệp lâu dài của chính phủ Trung Cộng nhằm vào chính phủ Hoa Kỳ — trong trường hợp này, nhằm cố gắng xác định Bộ Tài chính đang làm gì, một quan chức Hoa Kỳ cho biết, với điều kiện giấu tên vì cuộc điều tra vẫn đang diễn ra.

Bộ ngân khố không nói rõ máy trạm nào bị xâm phạm, chỉ nói với các thượng nghị sĩ rằng chúng liên quan đến “người dùng cuối”. Trong thư, một viên chức Bộ Tài chính cho biết bộ này đang làm việc với FBI, cộng đồng tình báo và các nhà điều tra bên thứ ba để “mô tả đầy đủ sự cố và xác định tác động chung của nó”.


  CUỐI NĂM NHÌN LẠI… HƯỚNG TỚI TƯƠNG LAI

MộcAnNhiên 

Nhìn lại.

 

Gypsy Dream Clothing | Padma Skirts | Bellydance Costumes

 

 

 

Tháng 12 để cho ta nhìn lại

Một năm qua đã làm được những gì

Việc nào thành, việc nào còn thất bại

Ai vẫn còn và ai đã ra đi.

Tháng 12 để cho ta ngẫm lại

Một năm qua những ước vọng chưa tròn

Khúc mắc nào vẫn đang còn tồn tại

Nỗi niềm nào vẫn trăn trở chưa thông.

Tháng 12 để cho ta nghĩ lại

Một năm qua cách cư xử của mình

Đủ chân thành hay vẫn còn khờ dại

Bữa giận hờn đã sáng tỏ phân minh ?

Tháng 12 để soi qua được – mất

Chợt nhận ra đi – đến thật vô thường

Có những người mới hôm nào gặp mặt

Mà bây giờ đã cách biệt âm – dương.

 

funeral ceremonial in christian religion. people sad family member ...

Tháng 12 để cho ta tiếc nuối

Mỗi năm qua thêm ghi dấu tuổi già

Mới hôm nào xuân thì còn giữa độ

Mà bây giờ năm tháng đã dần qua.

Tháng 12 nghĩ điều bình dị nhất

 người thân vẫn khỏe mạnh bên mình

Để mỗi ngày ta vẫn còn gặp mặt

Hạnh phúc cùng thức dậy lúc bình mình.

 

 

 

Animated Background of Leaves Flying Under the Screen Stock Video ...

Image result for future 2025 bright and the beautiful cartoon

 

Tháng 12 trong lòng mỗi chúng ta

Đều sẽ có những buồn vui đọng lại

Những chuyện cũ ta tạm thời trút vợi

Chỉ mong điều tốt đẹp ở tương lai.

MộcAnNhiên

From: haiphuoc47 & NguyenNThu