Làm chứng cho Lòng Xót Thương của Chúa và Mẹ Maria

Làm chứng cho Lòng Xót Thương của Chúa và Mẹ Maria

Maria Vân Anh

Thu, 24/11/2011

10 giờ sáng thứ Sáu, ngày 21 tháng giêng năm nay, một biến cố vô cùng đau buồn đã xảy ra cho gia đình tôi và nhất là cho riêng tôi..Chồng tôi đã bị stroke, tai biến mạch máu não đang khi làm việc . Hung tin này tôi nhận được  sau khi dự thánh lễ ban sáng về. Vừa bước vào nhà, tiếng phone reo, tôi nhận ra số phone từ trong hãng nhà tôi đang làm việc. Tôi linh cảm một sự gì rất nghiêm trọng đang đến với gia đình tôi. Vợ chồng cháu trai lớn nghe tin, không chần chờ một phút, lên xe ngay, hai cháu vừa đi vừa liên lạc với sở làm của bố để hỏi người ta đã đưa nhà tôi đến cấp cứu ở bệnh viện nào?. Tôi chỉ kịp mặc thêm chiếc áo lạnh, mang theo cây thánh giá nhỏ có tượng Chúa Giêsu đóng đinh mà tôi có được trong dịp hành hương Đất Thánh, chuỗi Mân Côi thì lúc nào cũng sẵn bên mình, cuốn sách “Niềm Vui Phó Thác”  rồi cùng con gái nhỏ đến nhà thương Sharp.

Đến nơi, tôi và cháu gái chưa được gặp nhà tôi ngay mà vẫn phải ngồi chờ tại phòng đợi . Trong lúc đó, tôi nhớ đến nhóm thân hữu Gioan ( hai vợ chồng tôi được cả nhóm bảo trợ dự Khóa Cursillo Ba Ngày vào năm 2003. Từ đó chúng tôi đều đặn sinh hoạt trong nhóm và thân thiết như gia đình thứ hai của mình). Lúc này gia đình tôi cần nhất lời cầu nguyện, chúng tôi cần Ơn Chúa biết bao. Gọi cho chị trưởng nhóm xin chị thông báo với quý anh chị trong Nhóm để hiệp ý cầu nguyện cho anh và cả gia đình tôi trong lúc này. Chị bình tĩnh nói “Mình hiểu là Vân đang lo lắng và quá đau khổ, tuy nhiên chắc chắn Chúa đang ở bên Vân và các cháu. Mình tin tình thương và quyền năng Chúa đang được thể hiện trong biến cố này”

Hình ảnh đầu tiên, tôi vẫn nhớ như in khi bước vào phòng cấp cứu, người bác sĩ trực  nói   “Chồng tôi bị tai biến mạch máu não. Vì đứt mạch máu chính tại trung tâm não nên anh  không cần đến giải phẫu nữa”. Trên đường đến bệnh viện, cháu trai lớn đã gọi xin Cha Đoàn đến ngay để ban những bí tích cấp thiết sau cùng cho nhà tôi. Thật kỳ diệu chỉ sau 10 phút cha Đoàn đã có mặt vì cha đang ở rất gần bệnh viện. Tạ ơn Chúa.  Sự hiện diện của vị mục tử vào lúc nguy nan này là một niềm an ủi rất lớn lao cho gia đình chúng tôi. Sau đó, trong vòng 40 phút có tới 3 bác sĩ đến thăm bệnh cho chồng tôi đều tỏ ra vô cùng ái ngại cho tôi. Bác sĩ cho tôi biết tình trạng sức khỏe của nhà tôi rất nguy hiểm trong 48 tiếng sắp tới. Sau đó, những người y tá làm thủ tục chuyển chồng tôi lên phòng hồi sinh.

Nỗi đau lớn lao, đến nhanh chóng quá đã làm cho tôi và các cháu dường như tê dại. Giờ đọc kinh tối chung trong gia đình thường ngày, hôm ấy ở ngay tại giường bệnh của bố trong phòng hồi sinh..Chỉ có 10 Kinh Kính Mừng mấy mẹ con chúng tôi cùng cầu nguyện với nhau mà nước mắt chan hòa trên mắt cháu lớn và thành tiếng khóc nức nở từ đứa con gái nhỏ. Đêm đã khuya lắm rồi nên tôi nói các cháu ra về và cố gắng thật bình tĩnh để các cháu an lòng..Hai cháu nhỏ xin ở lại nơi phòng chờ đợi dành cho thân nhân. Anh chị trong nhóm Gioan, nhóm Đức Mẹ Lavang đến đây từ chiều, giờ này cũng phải ra về cùng lúc với chị gái và gia đình các em trai của tôi.

Đêm đầu tiên tôi ở lại bệnh viện. Suốt đêm hôm ấy, một mình ngồi nhìn anh bất động trong phòng hồi sinh với  những máy móc, dây nhợ chằng chịt trên người. Lâu lâu nếu có những gì bất thường chuông lại reo lên báo động ..cứ mỗi 2 tiếng lại có 2 người y tá đến trở mình cho anh. Tôi ngồi đây cảm thấy mình như hoàn toàn tách biệt hẳn với thế giới bên ngoài. Nhìn anh nằm bất động, bộ quần áo bệnh viện khoác trên thân mình gầy yếu, hơi thở còn phải trông nhờ vào máy móc đó là một sự thật mà tôi chưa bao giờ dám nghĩ tới. Khó biết bao cho tôi khi phải chấp nhận sự thật bất ngờ này. Tôi nhớ lại mới sáng nay, chúng tôi còn đọc kinh  với nhau. Thứ Sáu nên chúng tôi lần chuỗi Mân Côi kính Đức Mẹ suy gẫm 5 mầu nhiệm thương khó của Chúa ..

Trong lúc dùng điểm tâm chúng tôi còn nói chuyện về buổi họp nhóm tân niên sắp tới tại nhà một anh chị trong nhóm..Bước lên xe anh còn dặn tôi chiều nay sau giờ làm việc anh sẽ ghé Home Depote mua một vài vật dụng để che hồ cá trước đài Đức Mẹ giữ an toàn không sợ cháu bé rơi xuống hồ .??? Tôi tự nhủ hay đây chỉ  là 1 cơn ác mộng ??? Thế nhưng còn người nằm kia là ai, không nói một lời. Có những lúc trái tim tôi nhói đau, thắt lại, như bị nắm chặt trong một bàn tay vô hình nào đó. Tôi muốn gào lên thật  to, thét lớn hoặc khóc lóc thảm thiết “Chúa ở đâu giờ này, Chúa có nghe tiếng con kêu xin? Chúa có nhớ mỗi sáng con đều thành tâm dâng lên Chúa lời cầu xin cho được ơn bình an trong gia đình?..Con đâu dám ước ao những gì lớn lao trọng đại, giàu sang phú quý, . Con chỉ xin cho con và những người thuộc về con được sống đẹp lòng Chúa.. mà sao giờ đây Chúa để con phải chịu cảnh thương tâm đến như thế này”. Tôi tự hỏi, vì sao bỗng nhiên một sớm một chiều tôi phải đối diện với nỗi đau đớn, với cái bất định, bất ổn của cuộc sống như thế? Tôi nhìn quanh phòng hồi sinh, mọi sự im lặng một cách đáng sợ. Đặt Thánh Giá có tượng chịu nạn lên trên chiếc gối trắng, bên cạnh đầu của anh. Tôi hồi tưởng lại sáng nay sau khi rước Thánh Thể tôi đã cầu nguyện với Chúa thật sốt sắng thế nào..Tôi luôn cảm tạ Chúa vì đã cảm nghiệm được Chúa ban cho tôi và gia đình đầy những Ơn Thánh và biết bao phúc lành. Tôi còn ước ao điều gì với Chúa hơn nữa.Tôi và gia đình tôi đã được Chúa bảo bọc, yêu thương cho đến ngày hôm nay với quá nhiều hồng ân không sao kể xiết. Có những lỗi phạm, có những vết thương, có những mất mát, lạc lối tưởng chừng như không còn chút hy vọng thế mà với thời gian lại được Chúa thanh tẩy, chữa lành, dẫn dắt và ban cho còn tốt lành hơn trước. Tôi chỉ còn biết thưa với Chúa. Lạy Chúa xin cho con và những người thuộc về con mỗi ngày nên giống Chúa hơn, xin cho chúng con có trái tim giống Chúa, riêng con xin ban cho con biết sống tin yêu và phó thác theo dấu chân của Mẹ Người. Xin Chúa cho Thánh Ý Chúa luôn thực hiện tốt đẹp trên cuộc đời mỗi người chúng con. Kéo chiếc ghế lại gần đầu giường của anh, tôi vẫn hy vọng anh đang cùng tôi cầu nguyện như sáng hôm nay. Như thường lệ, cầm xâu chuỗi Mân Côi trên tay, một lần nữa tôi lại suy gẫm Mùa Thương, 5 mầu nhiệm đau khổ  của Chúa Giêsu, chặng đường thương khó Chúa Giêsu đi cùng có Mẹ Người. .Lời kinh dần dần thấm nhập vào linh hồn tôi. “Thánh Maria Đức Mẹ Chúa Trời cầu cho chúng con (vâng, chúng con, con không cầu nguyện một mình) là kẻ có tội, khi nay (lạy Chúa, ngay ở đây, giờ phút này) và trong giờ lâm tử Amen. Trong lời khấn xin chân thành từ đáy tim tôi, Chúa đã cho tôi đã nhận ra “. Chúng tôi là “kẻ có tội”. và vì có tội nên tôi biết thân phận mình, dù có khỏe mạnh cách mấy, chắc chắn có ngày chính tôi cũng phải chết.

Đêm càng sâu, tâm hồn tôi càng lắng đọng..Chúa dẫn tôi vào mầu nhiệm khổ đau của Người. Chúa cho  tôi dần dần hiểu được nguyên nhân của những đau khổ đang xẩy ra cho chồng tôi, cho tôi và những người thân yêu của tôi. Đó là những tội, những thiếu sót trong đời sống chung và riêng, những thói quen làm hại đến mình. Thông thường những tội này dẫn đến đau khổ mà ngôn ngữ nhà đạo thường gọi là thập giá. Đương nhiên tôi cũng hiểu rằng có nhiều nỗi đau khổ trong đời thật khó mà tìm được nguyên do. Vì thế đau khổ vẫn là một huyền nhiệm. Tôi hiểu rõ hơn, Chúa Giêsu đã không đến để cất hết đi nỗi khổ đau nhưng Người đã tự nguyện mang tất cả đau khổ của nhân loại vào chính bản thân mình để thể hiện tình yêu tuyệt đối của Người. Đó là mầu nhiệm thập giá.

Từ suy niệm này,  tôi đã tìm được sự an ủi, tin tưởng vào sự quan phòng của Chúa. Tôi cũng cảm nhận sâu xa ý nghĩa và giá trị của sự đau khổ giờ đây tôi đang gánh chịu. Tôi cảm thấy dường như hoàn cảnh hiện tại của tôi tương tự như Chúa Giêsu trong Vườn Cây Dầu. Thoạt đầu Đức Giêsu cũng xin Cha cất chén đắng, ‘Người  bồi hồi xao xuyến và mồ hôi đã đổ ra như những giọt máu (Lc 22,39-46). Người cũng không muốn chịu đau khổ. Tôi cũng vậy, tôi cũng muốn van xin Chúa Cha tha cho tôi đến nỗi có lúc tôi muốn cầu xin Ngài làm phép lạ để mọi chuyện vẫn cứ bình thường như ngày hôm qua.  Nhưng sau đó, Đức Giêsu đã xin vâng theo Ý Chúa Cha. Nhìn lại đời sống Chúa Giêsu tôi nhận thấy đầy gian lao đau khổ từ khi vào đời, làm con người. Cuối cùng Chúa đã đổ đến giọt máu cuối cùng để cứu chuộc tôi. Dưới chân thập giá khi người lính đâm lưỡi đòng vào cạnh sườn thâu đến trái tim Chúa Giêsu, thì cũng là lúc mũi gươm ấy thâu qua trái tim khổ đau của  Mẹ. Từ giờ phút đó, Người Mẹ mà Chúa Giêsu yêu thương vô cùng đã được ban cho tôi và tất cả nhân loại.Tôi cảm nhận rõ ràng Chúa Giêsu đã chịu đau khổ để đền tội cho tôi thì Chúa cũng sẽ thánh hóa sự đau khổ. Kỳ diệu thay, sự nhẫn nại vâng phục trong đau khổ lại trở nên dấu chỉ là môn đệ của Người.  “Ai muốn theo Ta, thì hãy từ bỏ mình, vác thập giá của mình mà theo Ta (Mt 16,24). Tôi xin được trở nên đồng hình đồng dạng với Người mà tôi không muốn nhận thập giá của mình giờ này sao?

Cảm tạ Chúa, sự đau khổ và sự chết của Chúa Giêsu không ngừng lại ở đó mà chỉ sau 3 ngày Người đã phục sinh vinh hiển.. Chính nhờ Chúa đã dẫn tôi vào mầu nhiệm khổ nạn, sự chết và sự sống lại của Người mà tôi cảm nhận được giờ phút tôi chịu đau khổ  là thời điểm Chúa Giêsu và Mẹ Người đang đồng hành với tôi, ở với tôi. Lòng trí tôi bừng sáng, tôi không còn chỉ chịu đựng đau khổ mà tôi chấp nhận đau khổ. Với sức mạnh từ Chúa và đỡ nâng từ ái của mẫu tâm Mẹ Maria, tôi can đảm đứng lên đón nhận những khổ đau trong những ngày sắp tới. Suốt thời gian ngồi bên giường bệnh của anh, trong niềm tin tôi hồi tưởng lại những gì anh đã sống, đã chia sẻ, đã tạ ơn tình Chúa thương yêu bảo bọc cuộc đời anh như thế nào trước ngày anh ngã bệnh không xa, tôi nhận ra không những Chúa đã chuẩn bị  cho anh, cho tôi và cả cho các cháu nữa.

Thời gian người bạn đời của tôi nằm trong bệnh viện là những ngày tôi cảm nhận Chúa đã thực sự tỏ hiện tình thương sống động vô cùng của Người qua những tấm lòng quảng đại của quý anh chị trong gia đình, Phong Trào, Cộng đồng, Cộng đoàn, và ngay cả hàng xóm nữa..  Tôi không đơn độc một mình. Tôi được đồng hành và nâng đỡ bởi nhiều niềm tin vững mạnh như một câu châm ngôn tôi thuộc nằm lòng trong Khóa Ba Ngày “Một tay nắm lấy Chúa, một tay nắm lấy anh em”. Trong khi nhà tôi nằm bất động trên giường bệnh, tôi và các cháu thay phiên nhau túc trực ngày cũng như đêm với nỗi đau khổ khôn cùng thì đồng thời chúng tôi được hồng phúc trông thấy bao khuôn mặt thân thương của gia đình, bạn hữu. Không chỉ là những lời thăm hỏi, cầu nguyện cho và với gia đình tôi mà còn những điều rất thiết thực như những hộp cơm, lát cá kho gói ghém bao ân tình dành cho tôi và cho ngay  cả ông bà ngoại già yếu  ở nhà. Mỗi anh chị đến thăm đứng bên tôi cùng cầu nguyện đã trao cho tôi những ánh mắt cảm thông chia sẻ, một lời khích lệ làm ấm lòng tôi. Ngày họp nhóm tân niên quý anh chị trong nhóm thay vì họp tại nhà một anh chị đã đến tận giường nhà tôi để chung phần đau khổ và cùng cầu nguyện với tôi. Tôi nhận được không biết bao nhiêu là ân huệ và phúc lành. Tạ ơn Chúa qua biến cố này tôi học biết được giá trị của sự đón nhận đau khổ trong Thánh Ý của Chúa và xác tín rằng trong mọi hoàn cảnh của cuộc sống Chúa Giêsu và Mẹ Người luôn nâng đỡ và che chở tôi và người thân yêu của tôi.

Sau một tháng mặc dù đã được các bác sĩ dùng hết mọi phương tiện hiện đại để cứu chữa, cuối cùng vào lúc 3 giờ 5 phút sáng thứ Hai ngày 21 tháng 2 năm 2011, người bạn đời của tôi đã được Chúa gọi về bên Người. Theo thường tình sự mất mát nào cũng đau đớn và đầy nước mắt tiếc thương, nhưng đối với gia đình tôi lại một lần nữa trở thành một thời điểm thi ân hồng phúc của Chúa. Đây là nước mắt của niềm tri ân vô bờ mà  tôi được dịp gửi lời chân thành cảm tạ đến tất cả mọi người , những vị bác sĩ, y tá trong bệnh viện Sharp, Kaiser đã chăm sóc, hỏi han, cầu nguyện, thăm viếng, dự Thánh Lễ an táng và đưa tiễn người bạn đời của tôi đến nơi an nghỉ cuối cùng.

Từ lúc nhà tôi nằm xuống, quý anh chị trong nhóm Gioan đã hết lòng giúp đỡ gia đình chúng tôi để mọi sự được tốt đẹp. Còn gì cảm động hơn, ngay tối thứ Ba có sinh hoạt Trường Lãnh Đạo, tất cả quý anh chị thay vì đến TLĐ, đã đến tận tư gia hiệp thông với gia đình chúng tôi cầu nguyện cho anh, linh hồn Antôn. Một nghĩa cử vô cùng cao đẹp của tình bác ái được thể hiện bằng xương thịt “Lời Chúa đã trở nên xác phàm và cư ngụ giữa chúng ta Jn 1, 14)”. Lòng Xót thương của Chúa trên gia đình tôi còn được thể hiện qua Thánh lễ an táng. Sáng hôm ấy trời mưa tầm tã, gió lạnh đến thấu xương. Người trong gia đình còn thấy ngại ngần thế mà Thánh Lễ được thật nhiều người đến tham dự cầu nguyện cho người bạn đời của tôi..Trên cung thánh gia đình chúng tôi chỉ nghĩ có cha quản nhiệm làm chủ tế,  nhưng diệu kỳ thay có thêm 4 vị linh mục với tấm lòng người mục tử nhân hậu đã hoàn toàn vì tình thương  chẳng quản ngại đường xá xa xôi đã đến dâng lễ cầu nguyện cho anh. Tôi chỉ biết cúi đầu Tạ Ơn Chúa và ngẫm nghĩ “ Không có sự gì mà Thiên Chúa không làm được (Lc 1,37)” .

Thiên Chúa không chỉ tỏ tình thương của Người trong lúc người bạn đời của tôi ngã bệnh, lúc anh nằm xuống mà cho đến ngày hôm nay Người vẫn quảng đại ban phát trên gia đình chúng tôi bao nhiêu ơn lành hồn xác. Nhất là sự bình an nội tâm. Những ước mong trước kia khi còn sống anh chưa thực hiện được, thì ngày hôm nay dần dần Chúa đã cho hoàn tất.Từ ngày bố mất, các cháu lại trở nên gần gũi với ông bà và mẹ hơn. Quý nhất là cháu trai nhỏ vì thương tôi và có lẽ ý thức được một phần trách nhiệm của mình nên đã phụ giúp tôi chăm sóc ông bà..và sáng nào cũng dậy sớm trước vài phút để lần chuỗi Lòng Thương Xót cầu nguyện cho bố.

Giờ đây, sau biến cố đau thương này, đã 9 tháng 3 ngày trôi qua, càng ngày tôi càng xác tín sâu xa  Thiên Chúa Toàn Năng và muôn đời yêu thương là  ĐẤNG EMMANUEL ĐÃ, ĐANG VÀ MÃI MÃI Ở CÙNG CHÚNG TA

Xin  tiếp tục cầu nguyện cho Linh Hồn Antôn. Gia đình chúng tôi hết lòng Chân Thành Cảm Tạ.

Maria Vân Anh

CHỈ CẦN CA NGỢI CHÚA RỒI ƠN LÀNH SẼ ĐẾN IV

CHỈ CẦN CA NGỢI CHÚA RỒI ƠN LÀNH SẼ ĐẾN phần IV
Phan Sinh Trần
09/2013.
Từ phần III của loạt bài này, tôi cho rằng Bạn vẫn còn đang thắc mắc, không biết những sự “chạm vào lòng con” trong khi Ca Ngợi Chúa đó, có thực mang lại một sự ích lợi gì hay ý nghĩa nào không ?
Vâng , đã có nhiều thay đổi, như trong trường hợp của Chị N, sau những lần được Chúa tỏ mình ra cho và biết rằng không có gì ở trên đời quí giá bằng một đời sống làm con của Thiên Chúa , đời sống Chị đã hoàn toàn thay đổi, Chị khao khát tìm kiếm Chúa, đi khắp nơi, không biết mệt, để làm chứng cho Chúa, chị đã về Việt Nam đôi ba bận, làm chứng cho Chúa tại những vùng xa xôi hẻo lánh nhất, vùng mà dân chúng nghèo khổ nhất như Cà Mau, Tây Ngu­yên, Miền Trung. Chị cũng đã bỏ cả “job” để đi làm chứng cho Chúa. Tại Cà Mau, có lần chị bị du kích xã triệu về văn phòng, gặp Chủ Tịch xã, không chút ngại ngần, Chị đã nói về Chúa cho Chủ Tịch Xã , thay vì bị no đòn vì tội giỡn mặt chính quyền, như đã từng xảy ra với các nhà truyền đạo khác, hay bị tù đầy, Chị lại được phép tiếp tục qui tụ mọi người lại nhà người quen để tiếp tục ca ngợi Chúa, tình yêu của Chị, sức mạnh của Chúa Thánh Linh qua ơn đổi mới và chữa lành đã đem về cho Chúa nhiều anh chị em Tân Tòng. Ngay cả tại Texas, USA, đã hơn 4 năm qua, Chị dùng nhà của mình làm nơi ca ngợi Chúa, kính Mẹ Maria, mỗi tuần hai đến ba lần, mỗi lần từ 2 đến 3 giờ trở lên. Người tham dự hầu hết là Tân Tòng, nhờ được ơn mà đi theo Chúa. Sự đụng chạm của Chúa Thánh Thể đã làm nên kỳ tích trong đời sống chị N, ơn Chúa ban cho rất nhiều, cần cả mấy bài mới nói hết.
Còn tôi thì sao khi được Chúa đụng chạm? Như Bạn đoán đó, phần tôi thì ít ỏi hơn Chị N nhiều , vì chỉ là hưởng phần sót lại thôi mà, nhưng ơn đụng chạm của Chúa cũng đủ cho tôi thao thức ngày đêm và viết lên lời làm chứng để gởi tới Bạn trong giờ này. Ơn đụng chạm của Chúa làm cho tôi nay ước ao được nói về Chúa, điều mà tôi rất ngại ngần và luôn cảm phục lòng can đảm nói về Chúa của Anh Chị Em Tin Lành. Nay thì tôi hiểu được, nếu khám phá ra Chúa thực sự là một kho tàng vô giá, môt kho tàng vô tận, thì ai mà không ước ao nói về Chúa, ai mà không thấy nhu cầu khẩn thiết phải thông báo cho Bà Con mình về kho tàng này để cùng hưởng dùng đến muôn thuở, khôn cùng. Không thế mà thánh Phao lô đã phải thốt lên: “Khốn cho tôi, nếu tôi không loan báo Tin Mừng!” (1Corinto 9:16)
Hãy bắt đầu bằng những buổi Ca ngợi, thờ phượng Chúa hết lòng rồi chúng ta sẽ cảm biết Chúa kính yêu cùng với ơn Cứu Độ của Ngài tuyệt vời và vô giới hạn như thế nào.
2. Ca ngợi Chúa để chiến thắng vực thẳm u tối của nền văn minh sự chết, hơn lúc nào hết ta cần cầu nguyện vì sự sụp đổ của gia đình ở mọi quốc gia, vì sự lên ngôi của bạo lực khi mà bắn giết, cướp đoạt xảy ra khắp nơi, vì tôn giáo mất sức hấp dẫn và suy thoái, vì muôn vàn vấn nạn của thời đại… Tuy nhiên, Bạn đừng lo buồn , thất vọng vì khi có càng nhiều u tối thử thách thì ơn Chúa lại ban xuống càng nhiều, chưa bao giờ hồng ân Chúa ban lại đầy dẫy như thời này, khi mà Cộng Đoàn nào hết lòng thờ phượng Chúa cũng có thể trải nghiệm vinh quang và quyền năng của Chúa Thánh Thần giống như thời Hội Thánh Sơ khai. Qua sự Ca Ngợi, thờ phượng Chúa , Ngài đã ban cho rất nhiều ơn diệu kỳ như lời Chúa hứa về ơn phước dành cho con cái vào thời mạt vận thế gian:
Sẽ xảy ra trong những ngày sau hết, Thiên Chúa phán:
Ta sẽ đổ Thần khí Ta trên mọi xác phàm.
…………
Ta sẽ tung ra điềm thiêng tại trời trên cao,
cùng những dấu lạ trên đất phía dưới, máu cùng lửa và khói hơi nghi ngút.
Mặt trời biến thành tối tăm,và mặt trăng sẽ thành máu,
trước khi đến Ngày vĩ đại huy hoàng của Chúa… (Công vụ Tông đồ 2:17-20)
Vậy Tôi và Bạn chúng ta đừng sợ hãi nhưng hãy cùng nhau ca ngợi, thờ phượng Chúa để có thể thắng được các khủng hoảng điên loạn bủa vây giới trẻ, bao vây các gia đình, thắng các làn sóng vật chất đang cuốn đi mọi thế hệ vào vực thẳm tối tăm, … trong hoảng loạn , tôi chỉ có thể tìm thấy bằng an vượt thắng cám dỗ nhờ Ca Ngợi Chúa. Sau đây là kinh nghiệm của hai Bác H và N về cầu nguyện cho con.
Chuyện xảy ra khoảng năm 2005 , ngày đó cả hai Bác H và N đều có vấn nạn về gia đình . Trường hợp của Bác H thì nhẹ hơn, cô con gái lớn của Bác chỉ muốn lấy một Anh bên lương, ngặt một nỗi anh này không muốn đi Đạo , chỉ muốn kết hôn theo nghi thức đời và sống chung thôi. Điều này hoàn toàn cấm kỵ đối với Bác H, một người luôn muốn con cái mình được hạnh phúc vì bắt đầu bằng một gia đình yêu mến Chúa. Bác cầu nguyện, khóc lóc, khuyên răn nhưng không có hiệu quả vì con gái Bác đã quá yêu anh chàng sau một thời gian mấy năm hẹn hò. Cô nói sẽ lấy Anh ta bằng bất cứ giá nào !. Bác H đến Nhóm Ca ngợi Chúa , dâng con mình lên cho Chúa và cùng nhóm cầu nguyện cho Cháu thêm ơn khôn ngoan để quyết định. Rồi vài tháng sau, vào một buổi cuối tuần đẹp trời, Cô gái lớn của Bác đã ở nhà không đi hẹn hò với Anh Chàng nữa và nói với mẹ một cách nhẹ nhàng, “Con tính hoãn lại ít lâu để xem có hợp nhau không ?”. Nhóm và Bác càng gia tăng ca ngợi Chúa , và cầu nguyện thêm nhiều, rồi đến vài tuần sau thì cô gái quyết định “không tiến đến hôn nhân” vì không hơp. Bác thử hỏi cô, “chịu nổi chia tay không ? tình đầu đó hỉ”. Cô nói, chịu được . .. Đúng là như vậy, có Chúa giúp thì chịu được chứ! bẳng đi đã 7 năm trời , nay Cô gái này đã thành hôn với người khác và có một gia đình yêu mến Chúa rất hạnh phúc , Chồng rất tốt đạo và bày con ngoan. Chúng tôi nói đùa với Bác H rằng “ Ca ngợi Chúa có thể thay đổi cả người tình đầu “.
Trường hợp của Bác N thì khó khăn, nặng nề hơn, Con gái Bác đã thương một người đã ly dị vợ, anh này vốn ăn nói duyên dáng và đẹp trai , làm cho nhiều cô mê mẩn, Anh là một người dày dạn kinh nghiệm trong tình trường. Con Gái Bác N cũng không ra ngoài lệ, Cô yêu chết mê, chết mệt, Cô tuyên bố nếu Mẹ không chịu thì dọn ra sống chung với Anh chàng, Cô “không thể sống nổi nếu không có Chàng”. Thoạt đầu , Bác N lo lắng tưởng phát điên lên được, nhưng rồi bình tâm lại, Bác lo làm tuần cửu nhật cầu nguyện Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp liên tiếp, hết đợt này đến đợt khác , kéo dài trong sáu tháng và đến Nhóm xin cầu nguyện, Bác bền bỉ cảm tạ Chúa vì tin vào điều Chúa sẽ làm cho con gái, cho nó nhận ra tình yêu thật ở đâu, Bác Ca Ngợi Chúa vì Chúa yêu con gái bác còn hơn chính Bác nhiều, Bác hoàn toàn phó thác “nó” cho Chúa mỗi khi lo lắng làm cho tinh thần Bác gần như phát điên.
Đến một ngày, cô con gái bỗng khám phá ra vẻ đẹp của Chàng chỉ có ở bên ngoài và không thực ở bên trong, tê hơn nữa, cô khám phá ra là Anh chàng còn có cả tá bạn gái đang ngày đêm hẹn hò và Chat , Email tới tấp vì bận bịu như vậy nên Anh không có nhiều giờ làm việc và nhiều giờ cho Cô. Lòng Cô như khô cứng lại và không còn thấy vẻ hấp dẫn, thu hút đó của Anh chàng là quan trọng, cô thấy cần đến một cái gì bên trong. Một ngày nọ, Cô chạy đến xin lỗi Mẹ và nói “con thôi không gặp Anh và nói Anh ta đừng đến gặp con nữa”. .. Ngày nay, thì cô đã lập gia đình với một con cái Chúa, rất hạnh phúc bên người chồng Tiến Sĩ của mình cùng mấy đứa con vừa xinh như Mẹ, vừa giỏi như Bố. Ca ngợi Chúa đã mang đến chiến thắng cho Bác N bên bờ vực sụp đổ. Ca ngợi Chúa đã chữa lành cho lo lắng của Mẹ và tránh đi yêu lầm của Con.
Thực ra , thì Chúa chăm sóc cho mọi gia đình, Gia đình chị N có con trong băng đảng, gia đình tôi có con ở tuổi chứng, quậy cãi om xòm… Cũng vậy, các người con đó đều được ơn đổi mới và muôn ơn lành khác nhờ Bố Mẹ chạy đến Chúa trong Ca Ngợi và dâng con mình, vấn nạn của mình cho Chúa. Bạn hãy thử Ca ngợi Chúa hết lòng đi, cho biết Chúa ngọt ngào dường bao khi Ngài chăm lo cho Bạn, cho con cái Bạn, cho người thân của Bạn !!!
3 Hãy hát mừng Người một bài ca mới,
hãy tấu nhạc du dương trong tiếng hò reo.
….
9 Hãy nếm và xem Yavê tốt lành nhường bao!
Phúc cho ai ẩn náu bên Người!
(Thánh vịnh 33-34)
Phan Sinh Trần

CHỈ CẦN CA NGỢI CHÚA RỒI ƠN LÀNH SẼ ĐẾN III

CHỈ CẦN CA NGỢI CHÚA RỒI ƠN LÀNH SẼ ĐẾN III
Phan Sinh Trần
09.2013
Bạn có bao giờ cảm thấy lòng lâng lâng tin yêu Chúa khi hát những bài thánh ca lúc Nhập Lễ, lúc Rước Lễ không ? Vâng, tôi biết Bạn cảm thấy điều đó nhiều lần, tôi cho rằng đó là một khởi đầu tốt trong sự Ca Ngợi Chúa. Đã có “Sự Đổi Mới” cùng với muôn vàn ơn phước trong đời sống các Thánh khi họ ca ngợi, thờ phượng Chúa hết lòng, hết sức vì Kinh Thánh đã hứa: “Từ nguồn sung mãn của Người, tất cả chúng ta đã lãnh nhận hết ơn này đến ơn khác” (Gioan I: 15). Một khi ta được ở trong Chúa, thì đương nhiên sẽ có đầy tràn ơn sủng vì Chúa vốn là nguồn của mọi sự thay đổi tốt đẹp, mọi ơn chữa lành, mọi ơn lành khác.

  1. 1. Chúa có quà tặng khi ta ca ngợi Ngài , tôi xin chia sẻ về một chuyện vui vui về ca ngợi, số là Mùa lễ Tạ Ơn năm 2009, Gia đình tôi đã muốn mời Nhóm Sinh hoạt trong Giáo Xứ đến nhà để họp mặt nhân dịp Lễ Tạ Ơn. Vợ Chồng chúng tôi chuẩn bị thức ăn đãi khách, vì là ngày lễ tạ ơn, chúng tôi đã làm món gà tây đút lò như thông lệ ở mọi nơi trên nước Mỹ. Vào ngày lễ Tạ Ơn, nhà nhà làm món gà Tây, văn phòng, hãng xưởng cũng đãi nhân viên bằng món truyền thống gà Tây, giầu nghèo gì cũng độc một món gà Tây đút lò, gà Tây chiên. Theo khẩu vị người Việt thì đây là một món khô khan và mau ngán.
Khi đó hai vợ chồng chúng tôi, đã vừa làm vừa hát Ca Ngợi Chúa rất là tâm đắc và ăn khớp với nhau. Chúng tôi hát những bài ưa thích, “Lời Ngài là sức sống đời con”, “ I love you Lord and I lift my voice to worship you” … Mọi sự chuẩn bị về đồ ăn, thức uống đã diễn ra khá là suôn sẻ, đến khi các Anh Chị Em trong Nhóm đến và thưởng thức món ăn, ai cũng trầm trồ là “chưa bao giờ ăn món gà tây đút lò mà lại ngon như vậy”. Thật là ngộ ! vì, đây là món lặp lại ở mọi nơi, ăn nhiều rôi nên không có gì hấp dẫn, nhưng mà … gà Tây cộng với sự ca ngợi Chúa vào hôm đó , đã là một món ăn rất đắt hàng, Chúa biến nó thành một món ăn ngon độc đáo như lời thực khách nhận xét “chưa bao giờ ăn gà tây đút lò nào mà ngon như thế ! ”. Có lẽ lời khen này là một sự thực vì kể từ đó đến nay, chưa bao giờ cả nhà tôi và các Anh Chị Em khác đã có dịp thưởng thức gà Tây với cùng chất lượng như lần đó mặc dù cách làm và công thức vốn đều giống như nhau. Thực là một sự chăm sóc, tỉ mỉ của Chúa, Ngài ban cho một món quà nhỏ, vui tươi cho cả Nhóm , gồm Chủ và Khách khi chúng tôi vừa làm món ăn vừa Ca Ngợi Chúa. Cũng có cách giải thích khác là khi ta ăn trong tâm tình yêu mến và cảm thông thì món ăn sẽ ngon hơn. Dù là cách giải thích nào đi nữa thì đó cũng là một bầu khí tốt lành, và một sự suôn sẻ đặc biệt mà Chúa ban cho bắt đầu bằng sự Ca Ngợi phải không Bạn ?
  1. 2. Ca Ngợi đích thực thì có sự hiện diện đầy quyền năng của Chúa: Lời hứa của Chúa Giê Su là… đâu có hai, ba người họp lại nhân danh Ta, thì có Ta ở đó, giữa họ”. Chỉ cần hai ba người cầu nguyện thôi là đã có Chúa rồi huống chi ta có cả Nhóm hết lòng ca ngợi thì Chúa sẽ ngự đến, Ngài hiện diện với đầy oai quyền trong khi chúng ta cùng ca ngợi Chúa. Dịp mùa Chay năm 2008 , Nhóm chúng tôi cùng với các Nhóm khác dự tĩnh tâm và chầu Chúa Thánh Thể tại tu hội Tận Hiến , Texas. Chúng tôi ca ngợi Chúa Thánh Thể trong giờ chầu rất hăng say và sốt sắng, đến cuối buổi chầu, Cha Duy An Nguyễn manh Hùng đã rước Chúa Thánh Thể đi từng hàng ghế để chúc lành cho mỗi người tham dự. Khi Chúa đi đến hàng ghế của gia đình Chị N, thì mọi người trong hàng ghế này gồm chồng, em và người nhà đều té nhào, đổ rụp xuống giống, họ như cây chuối đổ xuống trong cơn gió bão lớn . Chị N hét lến “ Chúa ơi , con thờ lạy Chúa, con tôn vinh Chúa, con biết Chúa rồi, con biết rồi …” còn anh T chồng của chị N thì vừa té vừa rên rỉ “Lạy Chúa , Lạy Chúa”. Khi đó tôi đang quì ở hàng ghế sát phía sau, Tôi cũng té nhào, chúi nhủi còn bao tử tôi thì nó nâng lên hạ xuống đến mấy lần một cách vi veo. Chưa bao giờ trong đời tôi ở trong tình trạng bao tử lên xuống với biên độ lớn như vậy, cho dù là đi máy bay vào ngày trời giông tố . Tôi thắc mắc, Chúa Thánh Thể đã ban ơn gì cho Chị N . Tới khi Chị N, vốn là tín hữu mới tin Chúa được 1 năm lên chia xẻ và làm chứng cho mọi người về ơn Chúa , chúng tôi mới vỡ lẽ: vì là người bên lương khi trước, nên theo thói quen, chị đã cầu nguyện theo lối dân gian như vầy:
Lậy Chúa , nếu Chúa đang hiện diện nơi đây thì xin Chúa hãy đụng chạm vào lòng con và lòng Anh Chị Em chung quanh .
Và Chúa đã nhận lời Chị, Chúa tỏ uy quyền của Ngài cho Chị và những người chung quanh trong một buổi cầu nguyện Ca Ngợi lòng thương xót Chúa rất sốt sắng.
  1. 3. Ca Ngợi Chúa có thể làm cho mình tha thứ, làm cho mình thay đổi đến mức độ hoàn toàn. Vì trong khi ca ngợi Chúa, nếu mình còn oán giận ai, thì mình sẽ không được Chúa nhận lời, lời ca ngợi của mình trở nên khô khan và vô nghĩa giống như nó đi vào hư vô và hoàn toàn không có sự hiện diện của Chúa trong lúc minh ca ngợi nữa, điều này sẽ thôi thúc lương tâm ta mau chóng làm hòa với người mà mình giận hờn để lại được có sự hiện diện của Chúa trong đời sống ca ngợi của mình, trường hợp này, thật là giống đúng như Lời Chúa căn dặn trong Kinh Thánh: “… hãy để của lễ lại đó trước bàn thờ, đi làm hòa với người anh em ấy đã, rồi trở lại dâng lễ vật của mình” (Mt 5,24).
Có một chị luật sư nọ, đã chia sẻ trong Nhóm của chúng tôi, khi chị bị một người bạn thân nói xấu và làm thiệt hại về uy tín và tình cảm, Chị buồn bã và tức giận vô cùng, không thể nào chấp nhận được một người thân của mình đã có hành xử coi thường và bêu xấu đời tư, thực là một diều kị cho uy tín của một người hành nghề liên quan đến công lý như Chị, đó là chưa kể tâm lý của nghề “ Thày cãi “ đòi hỏi phải làm cho ra ngô, ra khoai cái việc nói xấu vô lý này. Chị đã không thể ngưng lại lòng căm ghét và nghĩ xấu cho bạn, Chị liền vào phòng riêng ca ngợi Chúa trong khoảng 45 phút , càng hát nhứng bài hát tâm tình về lòng bao dung và độ lượng của Chúa kính yêu thì Chị càng thấy lòng nhẹ nhàng, thư thái. Đến khi ca ngợi Chúa xong, thì Chị đã có thể hoàn toàn quên đi lỗi lầm của người Bạn. Ca ngợi Chúa thật là có sức biến đổi lòng người , từ oán giận thành tha thứ , từ ghét bỏ thành chấp nhận và thông cảm.
Tôi cũng đã thử cách này của Chị, tôi là một người khi nóng giận với vợ thì lỗ mãng và nói nhiều câu làm cho vợ đau khổ cả nhiều năm trời, tôi lại còn có cái tự tôn và kiêu ngạo ngầm. Có những lần, bất đồng ý kiến, tôi cãi nhau với vợ tới mức muốn bùng nổ căn nhà. Áp dụng cách của Chị luật sư , khi cãi nhau đến mức nặng tệ , tôi bỏ đi, lái xe đến sân nhà thờ, ngồi trong xe, tôi xin lỗi Chúa và ca ngợi Chúa, khi đó thường thì Chúa sẽ làm cho mình nhìn thấy cái lỗi lớn là sự nóng nảy, hiếu thắng của mình, rồi tiếp tục trong tinh thần nhẹ nhàng, thanh thản của Ca ngợi tôi sẽ không còn coi phần ai thắng, thua , ai phải, ai sai là quan trọng nữa, và cho đến cuối buổi ca ngợi thì tôi đã có thể cầu nguyện cho người mà mình vừa cãi vã. Khi đó , việc quay về nhà để xin lỗi vợ, ôm hôn vợ sẽ trở nên là việc đương nhiên và dễ dàng , mặc dù chỉ vài giờ trước mình còn coi vợ như kẻ không thể nào ở chung. Tôi nhận ra rằng, chỉ có Chúa qua sự ca ngợi mới có thể thay đổi lòng tôi cách chóng vánh như vậy mà thôi. Cũng có lần giận một thày Phó tế nọ về cách điều hành lớp Giáo lý , tôi đã mất Chúa cả mấy tháng trời vì Chúa đã nói rồi hãy để của lễ lại đó …, đi làm hòa với người anh em ấy đã nếu như tôi không làm được thì Chúa không thèm nhìn đến những lời ca ngợi vô nghĩa , của tôi. Rồi trong một dịp ca ngợi Chúa trong Thánh lễ, được ơn Chúa thúc đẩy, tôi đã chay ra bắt tay và làm hòa với Thầy.
Như vậy, từ thái độ quên đi cái “TÔI” lớn bự đến chỗ có một tâm tình hết sức đơn sơ như trẻ em và tùy thuộc vào ý Chúa, khao khát làm theo ý Chúa . Tất cả, tôi đã chỉ có thể có được khi ca ngợi và kết hợp với Chúa.
Ơn đổi mới được ban cho người Ca Ngợi Chúa về mọi mặt nhất là về tinh thần, tính hạnh và tình yêu thương. Thực ra, “Sự Đổi Mới” trong đời sống mình khi ca ngợi sẽ là mấu chốt của mọi ơn khác, ơn lành phải bắt đầu từ nơi chính người ca ngợi Chúa trước rồi lan sang cho người mà mình muốn cầu nguyện cho.
Bạn ơi, chúng ta hãy cùng bước vào trong sự hiện diện của Chúa bằng cách ca ngợi Chúa với hết linh hồn, hết tâm tình như Vua Đa vít xưa, để chính hôm nay, Bạn được cảm biết cụ thể rằng Chúa Giê Su ngọt ngào, thương xót, thánh khiết và đẹp đẽ dường nào qua muôn vàn ơn phước mà Chúa ban cho.
Hãy hoan hô Yavê, toàn thể cõi đất,
hãy phụng thờ Người trong niềm hoan vui,
hãy đến trước nhan Người trong tiếng hò reo! (Thánh Vịnh 100: 1-2)
Phan Sinh Trần

Què quặt 26 năm, nhờ đọc kinh Mân côi, Mẹ Maria đã cho khỏi

Què quặt 26 năm, nhờ đọc kinh Mân côi, Mẹ Maria đã cho khỏi

Ông Phêrô Sửu, thuộc giáo xứ Thanh Hóa, Bảo Lộc, giáo phận Đà-lạt, đã kể lại việc mình được ơn lạ đặc biệt của Đức Mẹ như sau:

“Năm ấy tôi lên 14 tuổi, cha mẹ cho tôi đi học. Một hôm bỗng thấy hai đầu gối tê tê, buồn buồn, có phần đau nhức… đang đi có lúc phải ngồi bệt xuống, một lúc lâu mới đứng dậy được. Về mách với mẹ, mẹ lại mắng:

– “Cứ vật nhau mãi với trẻ con, đau gì mà đau!”

Chừng một năm tôi không còn đi được nữa, bấy giờ cha mẹ mới lo tìm thầy chạy thuốc, nhưng quá rồi, vô ích, tiền mất tật mang, nhà nghèo hết tiền uống thuốc. Cha tôi bảo:

– “Thôi, nó chịu tật vì bệnh gia truyền rồi, ông nội nó cũng vậy, chịu què đến chết, không tài nào chữa được.”

Tôi nay què thật. Sau đó hết đau nhưng đã thành tật: Chỉ ngồi, muốn xê dịch phải nhảy chồm như con cóc, hai bàn tay thành chín dạn, ai thấy cũng cười, trẻ con chế nhạo! Nhưng Chúa thương, cho tôi làm việc như người lành lặn. Tôi chuyên môn làm nghề đơm tôm cá. Người ta lội xuống nước đến đầu gối; tôi lội xuống thì nước đến cổ, đến cằm, thế mà tôi vẫn kiếm được nhiều cá, tôm hơn người và mẹ tôi đi bán cũng đắt hàng hơn người khác, khiến có người ghen: có tật có tài. Phần tôi, tôi tin chắc Đức Mẹ thương vì gia đình tôi nghèo, cha tôi yếu bệnh, đến khi tôi được 30 tuổi thì cha tôi không làm gì được nữa, chỉ còn mẹ, tôi và một em gái. Cha tôi bây giờ chỉ lo đi giúp đỡ kẻ liệt, đọc sách, mời cha xức dầu hoặc đưa của ăn đàng .v.v…

Một hôm cha tôi giúp một kẻ liệt nhà giàu, ông có nhiều ảnh thánh, hôm ấy ông mua được bức ảnh Đức Mẹ mới tinh, về treo trên bàn thờ, còn bức ảnh cũ ông bảo treo nhà dưới. Đó là ảnh Đức Mẹ hồn xác lên trời, cha tôi xin, ông liền cho ngay; cha tôi mang về bảo tôi sửa bàn thờ và treo lên rồi bắt tôi mỗi ngày ba buổi: sáng, trưa, tối đến trước ảnh đó ngắm và đọc 50 kinh mân côi, cầu xin với Đức Mẹ cho đứng lên được mà đi nhà thờ cho người ta khỏi chia trí. Tôi mừng lắm, tuân theo lời cha dạy, mỗi lần đến trước ảnh Đức Mẹ, tôi lần chuỗi sốt sắng và tha thiết cầu xin với Mẹ, cho tôi đi đứng như thường, kẻo mỗi lần lên rước lễ mà nhảy như cóc thì cả nhà thờ chia trí lắm.

Thi hành như lời cha dạy được bốn tháng, một hôm, tự nhiên tôi muốn đi xưng tội mà nhà tôi ở xa nhà xứ độ ba cây số, đường đất bị mưa lầy lội, nếu tôi cứ chồm nhảy sẽ lấm bẩn hết quần áo. Vì thế mẹ tôi phải cõng đi. Nhưng vì già yếu, cõng được một quãng thì mệt, liền đặt tôi xuống, tôi cởi áo quần dài, mặc quần cụt nhảy mà đi để mẹ tôi khỏi phải cõng. Đến nhà xứ, vào nhà quen trọ, thôi thì người lớn trẻ con bu nhau lại xem tôi và cười nhạo. Tôi xấu hổ quá, nhưng cắn răng chịu đựng. Tối đến tôi nhảy đi xưng tội. Sáng mai, tôi nhảy đi lễ, ngồi tựa cột dưới cuối nhà thờ. Lúc lên rước lễ, tôi nhảy lên làm cho mọi người chia trí. Sáng ngày thứ hai, tôi nhảy ra nhà thờ thật sớm, lên ngồi với trẻ con cho gần cung thánh để dễ nhảy lên rước lễ. Nhưng lúc đọc Phúc Âm, mọi người đứng lên cả, tôi cứ ngồi, liền bị ông quản vụt cho một roi và mắng:

– “Thằng lười, Phúc Âm mà không đứng! Đi lễ làm gì!”. Tôi đành nín thinh chịu trận.

Sáng sau hết, tôi đi lễ không dám ngồi với trẻ con nữa, tìm cột cuối mà dựa. Lễ xong, mọi người ra về cả, một mình tôi ở lại, tôi nài xin với Mẹ cho tôi được đứng lên dễ dàng, để đi lễ, rước Chúa .v.v… Tôi nài xin rất tha thiết, sốt sắng, thỉnh thoảng ngó xuống chân mà khóc… thầm thĩ giờ lâu, bỗng có tiếng lương tâm xúi giục “bám vào cột mà đứng”. Tôi liền bám hai tay vào cột, rướn mình lên, thấy nhẹ nhàng và đứng thẳng lên được. Tôi cứ đứng yên như người mê hoảng, chẳng biết gì, một lúc định thần lại, tưởng mình mơ, mà quả thật mình đã đứng được. Tôi bỏ hai tay ra, cám ơn Chúa và Đức Mẹ, ra cửa nhà thờ, nhưng sợ người ta thấy mà bỡ ngỡ, liền bỏ hai tay xuống mà nhảy như trước để về nhà trọ. Đến nhà, tôi đứng lên, kêu người nhà ra xem…cả nhà bỡ ngỡ vui mừng. Tôi từ giã nhà trọ trở về nhà mình. Cả nhà vui mừng quá, quì xuống tạ ơn Chúa và Đức Mẹ. Tin này vang ra nhanh chóng, nên làng nước tuốn đến hỏi thăm và xem sự lạ chật ních nhà. Bấy giờ tôi đã được 40 tuổi, bị què 26 năm. Từ lúc tôi đứng lên được, đi được, thì chân tôi nở nang lớn dần đều đặn như chân thường chứ không gầy còm khô đét như lúc có tật.

Đức Mẹ đã thương cho tôi khỏi què, tôi định sẽ “đi ở” giúp việc cho các cha, đêm ngày làm tôi Chúa, sau khi lo liệu gia đình cho em gái, nhưng thánh ý Chúa lại khác. Sau một năm lành bệnh, cha tôi tỏ cho tôi biết: năm trước đi giúp kẻ liệt, có một ông nhà giàu ốm nặng, trối lại: hễ ông chết, giao phó đứa con gái duy nhất của ông cho cha tôi, để cho con ông và con cha tôi thành gia thất, vì cô ta là con út mà mẹ đã mất. Cha tôi hỏi ý tôi, tôi xưng thú với cha, mình đã 42 tuổi, xấu xí, ai chịu ưng. Nhưng việc phải đến đã đến, cha Giuse Maria Uy, chánh xứ Phúc Lang, Thanh Hóa đã làm phép cưới cho chúng tôi. Chúa đã ban cho chúng tôi được tám đứa con, bốn trai bốn gái. Chúa cất về trời hai trai, hai gái lúc sơ sinh. Năm nay tôi đã 64 tuổi, tôi và bạn tôi định đăng lên báo chi ơn đặc biệt Đức Mẹ đã ban, để cám ơn và cao rao lòng nhân thành hay thương xót của Đức Mẹ, để tôi được thỏa mãn lòng đền ơn Đức Mẹ trước khi nhắm mắt.

RƯỢU MỚI CỦA CHÚA THÁNH THẦN.

RƯỢU MỚI CỦA CHÚA THÁNH THẦN.
Gioan Nhật Trân.

Người ta thường đặt câu hỏi , Canh Tân Đặc Sủng có
thực sự làm nên một luồng gió mát cho Giáo Hội không ? Những người trong ơn
Thánh Linh có nhiều cử chỉ khác lạ có thực sự sống trong ân sủng Thánh
Linh như thời giáo hội sơ khai ? Có ai cần đến cách sống cổ xưa, nặng về Kinh
Thánh, chiêm niệm , chay tịnh trong một thế giới văn minh , tiện lợi, nhanh nhạy
cùng với một hệ thống  truyền thông vượt qua mọi biên giới của thời hiện đại

– Sống đạo kiểu Thánh Linh có là một hình thức mê tín hoặc quá độ không ?
Ca ngợi Chúa một ngày mấy tiếng đồng hồ có làm cho trí khôn mình ra ngây dại không ?
Để có thể tìm trả lời cho các câu hỏi quan trọng này , tôi đã cầu xin Chúa cho mình trải nghiệm ơn Chúa Thánh Linh một cách trực tiếp và sau đó có thể làm chứng, thậm chí bạch hóa về những kinh nghiệm của mình đối với Nhóm Canh tân đặc sủng Công Giáo.
Khi đó là vào năm 2008 , Tôi đi dự tĩnh tâm Canh Tân Đặc Sủng tổ chức tại Gx . Đó là một kỳ tĩnh tâm sốt sắng kéo dài 3 ngày . Tôi quyết xin Chúa cho tôi từng trải về ơn Chúa Thánh Linh , bằng cách ăn năn thống hối và mời Chúa đến thăm viếng và ngự lại làm chủ cuộc đời của tôi, xin Ngài mang đến cho tôi những kinh nghiệm mới mẻ về Chúa Thánh Linh. Nói thì dễ nhưng được Chúa thương đoái đến không phải dễ khi mà lòng tôi còn chất chứa các oán hận, đam mê, và sự yếu lòng chiều theo dịp tội. Rất khó để có kinh nghiệm viếng thăm của Chúa, đã một làn tôi không toại nguyện vào năm 1975 , khi tôi tham dự tĩnh tâm tại Dòng Chúa Cứu Thế Kỳ Đồng , Sài Gòn , khi đó tôi mới có 18 tuổi và còn nhiều điều chưa thông. Lần này coi bộ tình trạng cũng giống như lần trước.
Túng thế , tôi đã dùng một cách khá táo bạo, cách tôi mời gọi Chúa viêng thăm mình là “thách thức Chúa”. Sau khi tôi cầu nguyện mãi mà không được Chúa đụng chạm thì tôi đã thưa với Chúa:
– Lạy Chúa con tuy bất xứng và lòng chất chứa các ngang trái , làm cản trở sự ăn năn của con khiến Chúa không thăm viếng con , nhưng nay con thốt lên nếu ơn Thánh Linh là có thật thì Chúa hãy đến chiếm đoạt con cho Chúa Cha đi.
… Bạn biết chuyện gì xảy ra cho tôi không , tôi đã ngả ra , an nghỉ trong Chúa khi Cha đến đặt tay. Nằm trên mặt đất , nước mắt tôi trào ra, tôi ước ao mình không còn phạm tội và làm mất Chúa nữa, tôi cầu xin Chúa đừng để cho Hội Thánh có them một bộ phận khong tinh sạch trong thân thể Giáo Hội nữa. Lòng tôi thiết tha mong Chúa làm chủ đời mình. Trong khi tâm trí chìm đắm trong những ước ao đó thì miệng tôi bắt đầu phụ họa theo bằng những tiếng lạ, càng tha thiết trong lòng thì miệng càng thốt lên, lớn giọng hơn, tôi đã cầu nguyện lien lỉ trong 30-40 phút . Có lẽ chưa bao giờ tôi cầu nguyện lâu như vậy trong đời mình. Sự ngã xuống này bắt đầu cho những ngày tháng mới của đời tôi, đã có thật nhiều thay đổi liên tiếp xảy ra:
  1. 1. Khi tôi trở về nhà, trong một buổi cầu nguyện khuya với Chúa thì ơn cầu nguyện tiếng lạ đã trỏ lại, ơn này có các đặc điểm sau: chỉ khi nào mình thiết tha cầu nguyện với hết tâm tình yêu mến biết ơn Chúa nhân từ , hết trí khôn cảm phục uy quyền của Chúa Giê Su và nhận chân vẻ đẹp của Ngài , hết ý chí ước mong điều tốt cho mình hoặc cho Anh Em thì khi đó tiếng lạ mới bật lên, càng hết linh hồn trong ý cầu nguyện thì tiếng lạ càng mạnh mẽ và cao giọng. Không bao giờ ở trong tình trạng phạm tội , mất ơn nghĩa với Chúa mà tôi lại có thể cầu nguyện bằng tiếng lạ! Cầu nguyện tiếng lạ bao giờ cũng đòi hỏi nơi tôi một sự kết hợp sốt sắng và thân mật với Chúa.
  2. 2. Điều thay đổi đáng chú ý nhất là lòng mình dâng lên niềm tin yêu dành cho Chúa GieSu một cách cụ thể , sống động và say đắm . Khi trước mình tin Đạo bằng suy luận , bằng ý chí gượng ép, mình yêu Chúa có khi vì cơ hội được nhờ vả , yêu để Chúa đáp lại lời cầu xin, còn thực ra thì lòng mình dù nhiều, dù ít cũng đều cảm thấy Chúa Giê Su khá xa xôi và trừu tượng. Nhưng nay, sự Tin Yêu Chúa của tôi dành cho Chúa là Tin Yêu dành cho “người yêu” nhất đời của mình, tình yêu này có tính dâng hiến , và không hề thiếu nét thơ mộng nó giống như lời nhận xét của Thánh Phê-rô : “Ðấng anh em không thấy mà yêu, và hiện không giáp mặt mà tin, mà hớn hở vui mừng, cái vui khôn tả và rạng rỡ vinh quang” (I Phê-rô 1: 7). Tình yêu này giúp tôi hiểu được tại sao các Thánh ngày đêm ca ngợi chuyện trò với Chúa , làm tôi hiểu ra tại sao Đức Giáo Hoàng Benedicto VI đã muốn từ chức để ngày đêm kết hợp với Chúa trong suy niệm và ca ngợi.
Có khi tôi tự hỏi mình nếu không có Chúa, không có tình yêu của Chúa, không có công lý và lòng thương xót của Chúa tôi có còn ham sống không ? Tôi có còn muốn sống không và Tôi có thể sống nổi không? Đã có một mối quan hệ thân tình với Chúa cùng với một đức Ái sinh động .
  1. 3. Nhưng sự thay đổi mà tôi thích nhất là tinh thần mới mẻ của một đời sống mới , đời sống trong Chúa Thánh Linh, đặc điểm của đời sống này là : hoàn toàn đầu phục Chúa , và kết hợp với Chúa khi mà những vướng mắc của tục lụy và đam mê của trần gian đã gần như bị lột bỏ, cùng với những thói hư , tật xấu như bị tan rữa đi, giống như là có một giòng suối mát từ Chúa tuôn đổ ngày đêm trong hồn tôi , ân sủng này không chỉ làm tươi mát , tỉnh táo cả người mà còn có tác dụng rửa sach các bợn nhơ , các đam mê , ham muốn xấu hằng làm giặc trong lòng tôi .Tự lòng Ngài có những sông tuôn chảy nước sinh sống. Ðiều ấy, Ngài nói về Thấn khí các kẻ tin vào Ngài sẽ lĩnh lấy (Gioan 7: 38).
Giòng nước mát của Chúa làm cho tôi xem nhẹ và quên hầu hết các thú vui , kể cả lợi , danh ở đời và sẵn sang chấp nhận làm một người vô danh tiểu tốt miễn là Danh Cha cả sáng trong đời sống của mình. Đã có đời sống mới lớn lên mạnh mẽ nhờ Chúa Thánh Linh.
  1. 4. Mỗi khi các nhọc nhằn , bon chen ở đời làm cho tôi trở nên lem luốc thì với sự ăn năn và Ca Ngợi Chúa, tôi lại được tẩy sạch và tắm mát trong dòng suối mát ân sủng và trở nên nhẹ lâng lâng, tươi tỉnh, lúc nào cũng có thể nhoẻn miệng cười hết mức. Điều này có lợi trực tiếp cho sức khỏe của tôi , bạn bè ai cũng nói tôi vui vẻ hơn trước nhiều và còn trẻ trung hơn tuổi , nụ cười của tôi làm lây thiện cảm và niềm vui cho người thân quen mà tôi gặp gỡ. Tôi chợt nhận ra ca ngợi , kết hợp với Chúa là hơi thở của đời sống mà không có nó thì linh hồn sẽ khô cằn và chết ngạt, thật là ngạc nhiên nếu có ai ở trong ơn Thánh Linh mà không cần ca ngợi Chúa! Có một chuyện vui là khi đó tôi có một trận cãi vã kịch liệt vởi Vợ, tưởng là không còn muốn thấy mặt , sau khi tôi phạm vào lỗi nay, dĩ nhiên Chúa không them nói chuyện với tôi nữa và khi tôi ca ngợi Chúa trong vòng năm phút Chúa làm cho tôi nhận ra lỗi của mình. Áy náy và có sự can đảm Chúa ban thì tôi đã có thể đi ra , xin lỗi và hôn tay vợ. Chỉ có Chúa mới có thể mang đến sự thay dạ đổi lòng cho tôi, trong vòng 5 phút như thế mà thôi.
Đã có sự thờ phượng , ca ngợi Chúa với cả tâm hồn
  1. 5. Sự ca ngợi thờ phượng Chúa cùng với các Anh Chị Em trong Nhóm rất đẹp lòng Chúa , nhất là trong các buổi tĩnh tâm Thánh Linh cùng với các Cha đáng quí mến của Canh Tân Đặc Sủng , đã có nhiều khi, chúng tôi say sưa ca ngợi Chúa, rồi được Chúa viếng thăm , bằng chứng về sự hiện diện của Chúa là nhiều quà tặng mà Chúa ban cho : khi thì cho một người có bịnh nan y được lành tức khắc , khi thì một người trùm băng đảng được ơn trở lại yêu mến Chúa và tha nhân, ngay trong lúc chúng tôi còn đang say sưa ca hát. Thường khi Chúa đến thăm thì bao giờ Chúa cũng mang theo một món quà nào đó. Có hôm chúng tôi thường nói đùa , Chúa cho một cục kẹo tức là môt người được khỏi binh vể phần xác, còn khi chúng tôi nói văn vẻ , Chúa cho một tặng phẩm (lớn) tức là một linh hồn được ơn quay về với Chúa… Đã có sự linh nghiệm trong lời Ca ngợi Chúa
  1. 6. Nhờ Cha Đinh Thanh Sơn hướng dẫn trong môt buổi tĩnh tâm nọ , tôi ý thức được là mình có thể nhờ danh Chúa Giê Su mà xua đuổi các mưu mô của Quỉ dữ và cầu xin phước lành cho Anh Em mình. Mỗi khi trong thân xác hay trong tâm trí có các cám dỗ về xác thịt nếu khi đó tôi đang trong ơn nghĩa với Chúa , tôi chỉ cần gọi tên Chúa Giê Su kính yêu thì bao nhiêu xáo trộn của cơ thể sẽ tan biến tức khắc, bao nhiêu hình ảnh xấu trong tâm trí sẽ bị tan biến ngay như bong bóng xà phòng vỡ. Điều này không chỉ xảy ra với tôi, mà còn nơi các bạn trẻ khác trong nhóm.
Đã có vinh quang của Chúa trong đời sống mình.
  1. 7. Tôi còn được các trải nghiệm khác nữa mà khi kể ra thì sẽ cần nhiều trang, bài chia xẻ khác nữa. Xin tóm tắt một số như sau :
    1. a. Lúc nào mình cũng muốn cầu nguyện và xót xa với các các khó khăn , đau khổ của anh em nghèo khổ.
    2. b. Chúa chỉ dậy cả những điều lỗi nhỏ trong quá khứ cách đây có đến 35 năm vể trước, mình cũng bừng nhở lại và xin lõi làm hòa với người mà mình có lỗi vì Chúa yêu ai thì ngài “ tỉa tót nhánh cho càng nảy sinh nhiều hoa trái “.
    3. c. Tôi không còn ngán ngại việc cầu nguyện vì khi cầu nguyện là lúc tôi được gặp gỡ Chúa , giống như nhiều Anh Chị Em khác trong Nhóm, tôi có thể cầu nguyện nhiều giờ , cầu nguyện qua đêm.
    4. d. Trong lòng lúc nào cũng thao thức được làm chứng về Chúa cho anh em dù đây là việc mà trước đây tôi vốn ngán ngại nhất.
    5. e. Nhiều khi cái tôi hoàn toàn tan biến , không còn là Tôi của mặt mũi , của danh vọng , tiếng tăm , … nữa. Khi đó lòng chỉ còn một ước vọng là hoàn toàn theo thánh ý của Chúa. Mặc dù trước đây , tôi cố gắng rất nhiều nhưng không làm sao tiêu diệt được “cáiTôi” to cỡ mặt trời, nay thì không cần cố gằng gì cả , nó tự tan biến đi…
    6. f. Không những thế, Chuá còn cho thêm của cải vật chất đủ dùng nữa , Job của tôi , của vợ , con tôi đều được ưu đãi quá mức mà ai cũng phải công nhận là quá tốt, thật đúng như câu kinh thánh : Với những ai yêu mến Thiên Chúa, thì Người đồng công cộng tác biến mọi sự nên lành (Roma8:28b) .
Tôi biết mình còn xa mới đạt tới được sự thánh thiện của các Thánh trên đường trọn lành, nhưng tôi có được nếm trải rượu mới của Chúa Thánh Thần, và được biến đổi , thành một tạo thành mới khác xa con người cũ khi xưa của tôi. Cho nên ai ở trong Ðức Kitô, kẻ ấy là tạo thành mới: cũ đã qua đi, và này mới đã thành sự! (IICor 5:17)
Các bạn ơi , nếu Bạn đã nếm rượu mến của Đức Thánh LInh xin bạn hãy kể về các trải nghiệm của Bạn, những trải nghiệm còn ngoạn mục hơn nhiều, để cho tôi và mọi người được mục kích Tình thương tuyệt vời của Chúa kính yêu dành cho con người chúng ta và được dịp chiêm ngắm vinh quang đẹp đẽ của Chúa.
Còn đối với các Bạn chưa ở trong ơn Chúa Thánh Linh , tôi xin được đề nghị rằng, các bạn có thể thử nghiệm như tôi , có thể cách đó là đúng nhất để mình nhận xét về một ơn, hay vể một quà tặng nào, là đồ thật hay của giả khi ta nếm thử, sử dụng thử và có kinh nghiệm về điều đó.

ĐỨC TIN CỦA ANH CHỊ EM TÂN TÒNG.

ĐỨC TIN CỦA ANH CHỊ EM TÂN TÒNG.

Phan Sinh Trần

08/2013

Ngày nay mốt thời thượng của nhiều bạn Trẻ là từ bỏ Đức Tin, nhưng trong số đó, cũng có nhiều người đang tỏ lộ một Đức Tin mạnh mẽ đáng cảm phục.

Làm sao để biết đức tin của Ta là mạnh hay yếu về phẩm và Đức Tin của người khác là nhiều hay ít về lượng. Làm sao đo lường Đức Tin?

ĐỨC TIN MẠNH ĐO BẰNG HIỆU QUẢ TRONG LỜI CẦU :

Năm 2011 chúng tôi có dịp hỏi về cách cầu nguyện của một Anh trong lớp Tân Tòng thuộc Giáo xứ Đức Kitô Ngôi Lời Nhập Thể , Houston , TX. Anh cho biết Anh cầu nguyện rất có kết quả cụ thể là cách đó khoảng mấy tuần, trong công việc lát gạch làm cho một nhà thầu nọ, khi đó, anh bí không thể lát được vì mặt phẳng đổ bê tông quá méo mó, không thể nào lát gạch được, trước đó đã có mấy thợ khác bó tay chịu thua. Ông nhà thầu liền chỉ định cho anh đến giúp, tính tới, tính lui anh cảm thấy mình cũng bị bí kế như họ, thế là … anh quì gối ngay tại chỗ làm, khoanh tay anh hỏi Chúa: “Cha, con bí rồi, Cha tính sao thì tính dùm đi” … Cầu nguyện xong, anh bắt tay làm ro ro một hồi , … khi làm xong , Ông chủ của Anh đến xem và còn khen là lát gạch đẹp nữa. Anh đơn sơ cho biết “ Cầu nguyện với đức tin thì rất kết quả”. Phần tôi thì rất thích cách cầu nguyện trong lòng tin, gọi Chúa bằng “Cha” của anh này. Anh đã nói “ Cầu nguyện với lòng Tin thì hầu hết trong mọi trường hợp đều được Cha ban cho nếu đó là điều có lợi cho mình”.

Rồi một thanh niên mới biết Chúa khác tên là Phúc ở Hội Thánh Baptist , Houston, TX. Anh rất hăng hái học hỏi Lời Chúa, một ngày nọ có một Chị tên là Nh trong nhóm chia xẻ Lời Chúa bị sưng phù chân, mắt cá chân sưng múp míp và kéo dài lên tới phần dưới của bắp vế cũng bị phù to, chị không thể đi đứng bình thường và nhờ cầu nguyện, Phúc được ông trưởng nhóm khuyến khích cầu nguyện cho Chị N, em quì xuống, cầu xin nhân danh tên quí yêu là Chúa Giê Su và truyền cho bệnh tật phải tan biến. Ngay ngày hôm sau, khi Nhóm họp lại thì đã thấy bàn chân của Chị N rút hết phù , bàn chân khô tóp lại và lộ cả mắt cá. Chị đi đứng nhanh nhẹn và bình thường như chưa hề bị đau chân.

Bạn biết không , anh Thanh Niên này cùng với cả nhà mới tin Chúa có ba năm rưỡi trời thôi ! nhưng đức tin, yêu Chúa Giê Su của anh đã mạnh hơn nhiều . Anh đã tin đến mức đạt được lời hứa của Chúa Giê Su: “Hãy xin, thì sẽ được; hãy tìm thì sẽ gặp; hãy gõ thì sẽ mở cho” (Luca 11:9)

Nếu bạn cho rằng hiệu quả của lời cầu xin cũng là thước đo Đức Tin của một người , thì có lẽ bạn cũng sẽ nhận thấy nhiều Anh Chị Em Tân Tòng có lòng tin vượt qua cả những Tín Hữu già cỗi là chúng ta nữa.

ĐỨC TIN MẠNH ĐO LƯỜNG BẰNG ĐỘ TRUYỀN TẢI:

Lúc đó là vào khoảng năm 2007 , khi Chị Ng còn là một dân chơi , không tuần nào không viếng vũ trường Diamond Club , Houston, và từng trải đủ các món ăn chơi, cũng như các tranh cạnh của cuộc chơi trong giang hồ. Rồi một hôm, sự say mê tin Chúa của con Chị đánh động chị , chị thắc mắc , con bé đó làm sao mà nó chịu đựng các la lổi, dằn vặt của mình từ ngày nó đi theo đạo Chúa và Nhóm Thánh Linh , làm sao mà nó cứ ở trước cái hộp nhỏ đựng bánh lễ trong nhà thờ hoài, nó quì có đến hàng giờ mà không biết chán, làm sao và làm sao, từ tò mò chị đến thử và được Chúa thu hút làm đệ tử hồi nào không hay ! Đức Tin bằng việc làm, bằng đời sống của con Chị đã cảm hóa Chị , rồi Chị cảm hóa Anh cũng trở nên giống như con và Chị . Đức Tin sống động từ Chúa thật có tính truyền tải cao, Đức Tin rất hay lây !

Thạt là tuyệt nếu đức tin của ta cũng có độ truyền tải cao như của cả nhà Chị Ngọc. Căn nhà Chị ở, trên đường Elridge, nay đã trở thành nơi ca ngợi Chúa cho nhiều anh em ngoại đạo. Từ chỗ một nhóm vài ba người nay đã lên đến hơn ba chục người , từ chỗ cầu nguyện trong một hai giờ nay đã lên đến ba bốn giờ và hai lần mỗi tuần. Xin Chúa cho đức tin của ta mạnh như Đức Tin Truyền Tải này của các Anh Em Tân Tòng !

ĐỨC TIN MẠNH ĐO BẰNG THÁI ĐỘ DẠN DĨ LÀM CHỨNG CHO CHÚA:

Một người có đức tin mạnh mẽ thì rất dễ biết vì đi đến đâu họ cũng mạnh dạn đứng lên làm chứng cho Chúa. Trường hợp của Chị Nh , có tiệm hớt tóc trên đường Bellaire, trong khu Salomon, Houston. Chị vốn theo đạo Phật Giáo Hòa Hảo từ nhỏ .Khi chị được biết về Chúa, thì tình yêu của Chúa thu hút Chị , đời sống của Chị được thay đổi, từ bệnh hoạn sang mạnh khỏe , từ buồn lo đến độ đau bao tử trở nên vui tươi bằng an. Từ tình trạng tan hoang gia đình đến độ phát quẩn , không còn đủ lý trí thành ổn định và hòa giải trong tình Mẹ Con, Vợ Chồng. Do đó , Chị Nh không bao giờ quên làm chứng cho Chúa về những ơn lành Chúa đã và đang ban cho từ ngày biết và yêu kính Chúa. Chị nói về ơn Chúa cho bắt cứ ai đến tiệm hớt tóc, muốn nghe về vị Chúa cứu khổ , cứu nạn của Chị , cho dù đó là Mỹ đen, Mễ hay người Việt , người Hoa. Cũng có khi gặp một vị khó tánh cho là Chị quá độ, Chị cũng không quê độ hay sợ hãi, chùn bước vì Chị cho rằng: “ ai nói gì mặc kệ họ, phần Chị không thể nào không tìm cách cứu giúp người ta để họ cũng được Chúa cứu như chị nhất là được Chúa cho sự sống đời đời ” .

Đối với Anh Chị Em Tân Tòng đi trong Tin Yêu trên đường Giê Su thì Đức Tin quả là một hồng ân.

Còn Chúng ta , những cây lâu ngày trong Giáo Hội thì sao?. Đúc Tin của chúng ta mạnh hơn hay yếu hơn, nhiều hơn hay ít hơn. Xin Chúa cho bạn và tôi có thể noi gương các Anh Chị Em Tân Tòng đạt đến viến tượng như Chúa muốn như trong sách Mat Thêu 13, 31-32:

“Về Nước Trời, thì cũng in như hạt cải người nọ lấy gieo trong ruộng mình. Nó nhỏ tí, thua mọi thứ hạt giống, nhưng khi nó đã lớn lên, thì to lớn hơn rau cỏ mà thành một cây, đến đỗi chim trời đến nương náu nơi cành nó”.

Phan Sinh Trần

CHỈ CẦN CA NGỢI CHÚA, RỒI ƠN LÀNH SẼ ĐẾN.

CHỈ CẦN CA NGỢI CHÚA, RỒI ƠN LÀNH SẼ ĐẾN.
Phan sinh Trần
08/2013
Ai cũng biết Ca Ngợi Đức Chúa qua các bài hát là tốt, không phải chỉ làm cho Chúa vui mà còn có ích lợi cho mình .
Có thể Bạn sẽ nói, biết rồi ! Có khi Bạn cũng cảm thấy yêu Chúa hơn, gần Chúa hơn khi mình hát ca ngợi Chúa phải không ?
Về phần Nhóm chía xẻ Lời Chúa ở Giáo xứ Lord Incarnation, Houston chúng tôi cũng có những linh nghiệm mà hôm nay xin cùng chia xẻ với Bạn .
  • · Khi đó là vào năm 2009, chúng tôi đang họp nhau ca ngợi Chúa ở Dallas, Texas, thì có một chị, tên là H bước vào xin cầu nguyện, Chị H khóc lóc nhiều và xin cầu nguyện “cho Em và gia đình Em”. Chúng tôi chỉ biết dâng chị cho Chúa rồi lại tiếp tục thờ phượng Chúa qua các bài hát, “ I love you Lord and I lift up my soul to worship you”, “ Lời Ngài là ánh sáng đời con “…. Sau khi cùng chúng tôi ca ngợi Chúa xong thì chị về , một tuần sau chị lại quay trở lại, lần này chị hớn hở , mừng rỡ kể lại câu chuyện chữa lành, chị cho biết tuần trước sau khi xin cầu nguyện và ca ngợi Chúa, là ngày thứ bẩy, đến sang thứ hai thì chị lên bàn mổ vì có bướu trong tử cung, nhiều tháng trước, bác sĩ chụp cả thảy 6 tấm hình X-Ray và đã quyết định chị phải mổ khối u có đường kính 6 cm, vào ngày thứ hai hôm đó , khi Bác sĩ khám lần chót để định vị mổ thì không thấy khối u đâu nữa, Bác sĩ chụp lại X-ray và xác nhận khối u biến mất rồi. Chị H lập tức làm chứng rằng Chúa đã chữa cho chị khỏi. Phần chúng tôi, thì bối rối vì mới vở lẽ về những gì đã làm cho Chị khóc trong lo lắng và cười trong hân hoan. Chúng tôi nhận ra rằng Chúa đã thi ân khi chúng tôi chả biết gì ngoài việc Ca Ngợi và dâng cho Chúa ngưởi chị em của mình.
  • · Vào năm 2010, tôi có dịp tham dự tuần lễ tĩnh tâm của một nhóm 3000 người tại Arena nằm trên highway 59 gần Bellaire boulevard, buổi sáng hôm đó, được Đức Chúa Thánh linh tác động, mọi người ca ngợi Chúa kính yêu rất là mạnh mẽ , ai cũng reo hò , nhảy mừng. Ôi chỉ có năm phút sau thôi…, Chúa yêu quí đã chữa lành cho một chị mù cả hai mắt được nhìn thấy trở lại bình thường, sau đó chị lên sân khấu và làm chứng rằng Chị mù đã 6 năm, từ khi bị người chồng trong cơn ghen, điên loạn, ông đã bắn vào đầu chị, quá may mắn, viên đạn không làm chị chết nhưng nó làm mù cả hai mắt.
Cả 3000 người hôm đó chắc chưa kịp xin ơn vì mới bắt đầu ca ngợi Chúa với hết cả tấm lòng thôi mà.
  • · Mới đây vào tháng 7-2013 khi Nhóm chúng tôi có một người mới gia nhập cùng Ca Ngợi Chúa chung với Nhóm. Khi đã được bốn tuần thì Chị lên chia xẻ cho chúng tôi được biết, Chị vốn là một người ngoại Đạo, bị stress nặng, lúc nào cũng lo lắng đủ thứ và không thể ngủ ngon giấc đã lâu, bịnh không thể chữa khỏi hay thuyên giảm, bí kế, Chị theo lời một người Bạn mời đến Nhóm để “thử” . Khi Chị cùng tham dự ca ngợi Chúa đến tuần thứ hai thì stress đã giảm được 80%, sang đến tuần thứ ba thì có niềm an vui trong lòng và tự nhiên trong lòng mong chờ để mỗi tuần lại có dịp đi nhóm, ca ngợi Chúa và sống tình thân yêu như gia đình của Nhóm. Được nghe Chị kể, chúng tôi khi đó mới vỡ lẽ : “Ca Ngợi Chúa thì có quà tặng lớn Chúa ban đó là được có thêm một người Chị Em nữa nhận biết Chúa” . Trước đó, Nhóm chúng tôi lay hoay truyền giáo mà chả có kết quả gì, dù là đã nhọc công nhiều năm trời. Ca ngợi Chúa thật là tuyệt vời phải không thưa Bạn ?
  • · Khi Ca ngợi Chúa qua kinh lòng thương xót Chúa lúc 3 giờ chiều mỗi ngày , trong vòng khoảng hơn một tháng trời thì rồi Chúa cũng đã chữa lành cho một cháu của tôi được khỏi bịnh viêm xoang đã làm khổ Cháu trong 30 năm trời , hơn thế nhiều Chúa cũng chữa lành khỏi bịnh phạm đến thân xác cho Cháu này.
CHỈ CẦN CA NGỢI CHÚA ĐỂ LÒNG TA LÊN TỚI CHÚA KẾT HỢP VỚI CHÚA
Phần còn lại ta hãy cứ để cho Chúa lo, dù đó là bất cứ nan đề gì mà bạn đang gặp phải, đang khổ sở ? Chúa là Cha rất nhân từ, Ngài biết hơn ta và Chúa giầu có, quyền uy vô cùng sẽ lo cho đời mình. Nhưng làm sao để ta có thể ca ngợi Chúa hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn. Ca Ngợi Chúa một cách hiệu quả và được kết hợp với Chúa, vì cao điểm của Ca Ngợi là kết hợp với Chúa mà ?
Có mấy điều này đã làm cho tôi ca ngợi và kết hợp với Chúa:
  1. 1. Ca ngợi đòi hỏi ta phải làm hòa với Chúa và tha thứ cho Anh Em trước đã.
  2. 2. Khi Ca ngợi thực sự trong Chúa, thì ta cần mặc lấy tinh thần đơn sơ như em bé, để rồi thực sự vui mừng trong sự hiện diện của Chúa
  3. 3. Sự Ca ngợi thực sự thì không để cho những lo toan thường nhật ảnh hưởng, và phó thác mọi trăn trở, âu lo cho Chúa Giê Su.
  4. 4. Sự Ca ngợi đươc Chúa yêu thích là hát ca khen Chúa với hết tâm hồn, hết trí khôn và rổi yêu mến Chúa và ở trong Ngài.
Nếu Bạn ca ngợi theo cách kể trên thì có lẽ Bạn sẽ được Chúa ban ơn nhiều hơn, có khi gấp mười, gấp trăm lần những điều trải nghiệm của Nhóm chúng tôi kể ra trên đây nữa.
Xin hãy dùng hêt sức của Bạn để ca ngợi Chúa và rồi … Chúa sẽ biến đổi Bạn và thế giới riêng của Bạn. Chờ mong tin tức tốt lành nhờ sự ca ngợi Chúa của Bạn .

Phép Lạ Thánh Thể Đang Được Điều tra ở Mexico

Phép Lạ Thánh Thể Đang Được Điều tra ở Mexico


Br. Thụy Nguyễn SDB

8/8/2013

CNA / EWTN NEWS, 05/08/ 2013
vietcatholic.net


Linh mục chính xứ kể lại rằng có một ‘giọng nói’ nói với ngài trước khi phép lạ xảy ra, và Tổng Giáo Phận Guadalajara đang điều tra.

Thành Phố Mexico – Tổng Giáo Phận Guadalajara đang điều tra một trường hợp có thể được cho là phép lạ Thánh Thể đã diễn ra vào cuối tháng Bảy năm 2013.

Đức Ông Ramiro Valdes Sanchez, tổng đại diện giáo phận, cho biết Đức Hồng Y Jose Francisco Robles Ortega đã giao nhiệm vụ cho ngài trong việc chỉ đạo cuộc điều tra về một trường hợp có thể được cho là phép lạ.

“Trước hết, các lời khai cần phải được thu thập từ ba người đã có mặt, rõ ràng trong trường hợp này là vị linh mục,” Đức Ông. Sanchez cho biết.

Theo như Cha Jose Dolores Castellanos Gudino, linh mục chính xứ Đức Maria – Mẹ của Giáo Hội, cho biết là ngài đã nhìn thấy một tia sáng và nghe một giọng nói đang trong khi quỳ cầu nguyện vào ngày 24 tháng 7 trước Thánh Thể: “Rung chuông để báo hiệu cho mọi người đến” “Ta sẽ tuôn đổ ơn phúc lành trên tất cả những người hiện diện, trong suốt cả ngày. Hãy đem nhà tạm nhỏ của ngài dùng cho việc tôn thờ tới bàn thờ giáo xứ, và đặt mặt nhật lớn bên cạnh nhà tạm nhỏ này. Đừng mở nhà tạm cho đến lúc ba giờ chiều, không được mở ra trước đó. ”

“Ta sẽ thực hiện một phép lạ trong Bí Tích Thánh Thể,” tiếng nói tiếp tục. “Điều kỳ diệu sắp diễn ra sẽ được gọi là “Phép lạ Thánh Thể trong sự Nhập Thể của Tình Yêu cùng với Đức Maria – Mẹ của chúng ta”. “Sao chép các hình ảnh mà Ta sẽ cung cấp cho ngươi bây giờ và đem cho mọi người xem.”

Cha Gudino nói rằng giọng nói bảo ngài hãy chia sẻ thông điệp này với tất cả các linh mục của mình để hỗ trợ trong việc hoán cải họ, và ngài sẽ tuôn đổ phúc lành trên tất cả các linh hồn.

Với người dân địa phương tập trung vào 3 giờ chiều, vị linh mục nói: “Khi tôi đến mở cửa nhà tạm thì đã thấy Mình Thánh Chúa bao phủ đầy máu.”

Ngài kể tiếp: tiếng nói cũng nói với ngài thành lập một nguyện đường, và cho phép bất kỳ nhà khoa học nào muốn nghiên cứu về Phép lạ đều có thể đến.

Đức Ông Sanchez cho biết, một nhóm nghiên cứu khoa học sẽ được thành lập để điều tra hiện tượng này và sẽ được thực hiện tại Guadalajara. Và ngài còn cho biết, thông qua Đức Hồng Y Tổng Giám mục tại Guadalajara, trong lúc cuộc điều tra diễn tiến, Mình Thánh Chúa đã chảy máu không nên bày ra cho công chúng và sẽ được lưu giữ trong một nơi an toàn của Tổng Giáo phận.

Đức Ông Sanchez giải thích các quy tắc của Giáo Hội đòi hỏi các nhà điều tra của tổng giáo phận loại trừ tất cả các cách giải thích khác.

Ngài cho biết, “Pháp lý của Giáo Hội Công Giáo ghi là khi một sự kiện phổ biến bất thường xảy ra, các biện pháp phòng ngừa cần thiết phải được thực hiện để xác định xem sự kiện này có thể được giải thích bằng nguyên nhân tự nhiên, hoặc nếu một cuộc điều tra nghiêm trọng hơn được coi là cần thiết để xác định xem nó đi vượt ra ngoài tự nhiên và có nên, hoặc không nên coi là một phép lạ.”

Bí ẩn: một linh mục ‘xuất hiện rồi biến mất’ để xức dầu cho một nạn nhân ở Missouri.

Bí ẩn: một linh mục ‘xuất hiện rồi biến mất’ để xức dầu cho một nạn nhân ở Missouri.

Têrêsa Thu Lan
8/8/2013
LTS: Bản tin dưới đây được nhiều báo chí như New York Daily News và các cơ quan truyền thông ở Hoa Kỳ đăng tải. Vietcatholic xin minh xác chỉ trình bày sự kiện theo báo chí tường thuật, không dám xác quyết đó là phép lạ như các cơ quan truyền thông ở Hoa Kỳ nói.

Phép lạ có thể xảy ra giữa ban ngày không? ít ra đó là kết luận cuả những anh ‘lính cứu hoả’ và hệ thống truyền thông ở Missouri.

Một tai nạn đã xảy ra hôm Chuá Nhật vừa qua vào lúc 9 giờ sáng trên con đường MO-19 gần thị xã Center, tiểu bang Missouri (Bắc St Louis). Chiếc xe Mercedes do cô Katie Lentz lái đã bị một chiếc xe do anh Aaron Smith đang say rượu vượt đường ranh ở giữa và đâm thẳng vào đầu xe. Chiếc Mercedes bẹp dúm lại, lật nghiêng qua một bên, cầm giữ cô Lentz kẹt cứng giữa tay lái và ghế xe.

Đội cứu hoả khẩn cấp đã bỏ ra gần 45 phút để cưa chiếc xe mà giải thoát cho cô Lentz, nhưng các máy cưa cuả họ đều thay phiên nhau gẫy răng vì vỏ cuả chiếc xe chắc quá, nhất là đã co dúm vào nhau cho nên trở thành bền chặt hơn.

Những nhân viên y tá có mặt lúc đó cho biết sức khoẻ cuả cô đang suy xụp nhanh chóng cho nên mọi người quyết định phải lật chiếc xe đứng lên và tiếp tục tìm cách phá chiếc xe ra.

Sau 1 giờ thất bại thì cô Lentz nức nở yêu cầu mọi người đọc kinh cầu nguyện lớn tiếng cho cô. Ngay lúc đó một vị linh mục bỗng dưng xuất hiện.

“Ông ta đến và tới gần bệnh nhân, và xướng kinh”, một nhân viên cứu hoả tên là Reed nói. “Đó là một linh mục Công Giáo có mang theo dầu thánh. Cô Lentz (nạn nhân) có vẻ bình tĩnh trở lại, và cả chúng tôi nữa. Tôi không chắc chắn ông ta đã cầu nguyện như thế nào, nhưng chính tôi và những người bạn cứu hỏa khác, đã nghe rất rõ ràng rằng chúng tôi nên giữ bình tĩnh, và rằng các máy móc của chúng tôi bây giờ sẽ hoạt động tốt và rằng chúng tôi sẽ đem cô ấy ra khỏi chiếc xe đó. “

“Một xe cuả sở Cứu Hỏa Hannibal xuất hiện ngay sau đó với các thiết bị mới và đã có thể giải thoát cô Lentz. Sau đó cô ta được chở đi bằng trực thăng an toàn. Lúc đó chúng tôi, ít nhất là một chục người, quay lại để cảm ơn vị linh mục, nhưng ông ta đã biến mất khỏi tầm nhìn cuả mọi người. Con đường cao tốc đã bị chặn một phần tư dặm (0.8km) trong một giờ rưỡi, không có ai là người lạ ở xung quanh và không có một chiếc xe hơi nào đậu gần đó.”

Gia đình và bạn bè cuả cô Lentz đều ngạc nhiên. “Anh chàng này đến từ đâu vậy?” Anh Travis Wiseman, bạn cuả cô Lentz tự hỏi. “Chúng tôi đang tìm kiếm vị linh mục này và cho đến nay, chưa ai biết ông ta là ai.”

Tờ báo TheBlaze đã liên lạc với nhiều nhà thờ Công Giáo quanh vùng để tìm hiểu thêm. Linh mục Louis Dorn của nhà thờ Thánh Giuse gần đó tỏ ra bối rối giống như mọi người khác.

Cha Dorn nói rằng có ba nhà thờ trong khu vực (Thánh Giuse, Thánh Clement và St Williams), nhưng không có vị linh mục nào phù hợp với lời mô tả về người bí ẩn đó cả.

“Những gì tôi nghe là cha ấy có nước da xám, cao 5’7″ (1m7), nặng dưới 200 pounds (90kg), đeo kính gọng đen, ” Cha Dorn nói thêm rằng nhiều nhân viên cứu hỏa và những người khác cho biết là vị linh mục đó “nói một giọng lơ lớ như người ngoại quốc “.

Cũng vậy, đài KHQA-TV tường thuật rằng một người phụ nữ đã giúp tại hiện trường tên là Wanda Burr-White mô tả thêm rằng ông ta có mái tóc đen và rằng cô ta không chắc chắn về quốc tịch của ngài. Chồng cuả cô, cũng nhìn thấy vị linh mục, nói thêm rằng ngài đeo kính gọng đen và trông giống như tài tử Matthau, nổi tiếng với các vai diễn trong “The Odd Couple” và “Grumpy Old Men”.

Khi được hỏi liệu vị linh mục (hoặc một cá nhân giả dạng là linh mục) đã tạo ra sự lạ lùng cho việc cứu hộ, có thể là một “thiên thần” như một số người tin chăng, Cha Dorn không chắc chắn như thế, nhưng ngài đã chỉ ra một số yếu tố lạ lùng.

“Nếu đó là một linh mục bằng xương bằng thịt, thì có một vài điều làm cho chúng ta bỡ ngỡ,” Cha Dorn nói. “Nếu con đường đã bị chặn lại một phần tư dặm (0.8km) ở cả hai hướng, thì đó sẽ là một chuyến đi dài lắm. Làm thế nào mà ông ta trốn chạy xa như thế mà không có ai nhìn thấy? Đó là một khu vực khá bằng phẳng. ”

Phó tế Dan Joyce, giám đốc thông tin cuả giáo phận Công Giáo của Jefferson County, nói với TheBlaze rằng chưa có linh mục nào nhận mình là người đã giúp đỡ nạn nhân cuả vụ tai nạn Katie Lentz.

“Chúng tôi có nhiều linh mục quốc tế đang phục vụ tại giáo phận, các ngài đến từ những nơi như Nigeria, Philippines và Ấn Độ – và khá đông linh mục ngoại quốc trong vòng bán kính 1.500 dặm,” thầy Joyce cho biết. “Chúng tôi đã quan sát lộ trình để xem có mối quan hệ nào với một số các giáo xứ xung quanh không, và chúng tôi thực sự không tìm ra một linh mục nào trong giáo phận của chúng tôi có thể đi qua đó trong một buổi sáng Chúa Nhật”.

Điều đó không có nghĩa là có một sự siêu nhiên nào đó xảy ra – hoàn toàn có thể là một linh mục nào đó ở một nơi khác đã du lịch qua đây.

“Cảm giác của chúng tôi là rõ ràng có một cái gì đó đã xảy ra. Vì có nhiều nhân chứng, ” Thầy Joyce nói. ” Và có việc cử hành bí tích xức dầu thánh.”

Cho dù đó là một linh mục hay là một thiên thần, thì ngài luôn là một thiên thần cho tất cả những người có mặt và cho gia đình cô Katie Lentz.

“Chúng tôi muốn tìm thấy ngài và có thể cảm ơn “, anh Reed nói. “Là một nhân viên cấp cứu, bạn không biết những gì bạn sẽ gặp. Chúng tôi có rất nhiều máy móc, và chúng tôi được đào tạo chuyên môn cao. Nhưng trong trường hợp này, cảm giác của tôi thì sự việc đã xảy ra tuyệt đối nhờ ở đức tin và kết quả thì đúng là một phép lạ. ”

Cô Kathie Lentz đã được giải phẫu để gắn lại nhiều xương gãy và sẽ còn phải giải phẩu thêm, nhưng gia đình cho biết tinh thần cuả cô rất mạnh mẽ, không hề bị dao động. “Cả hai chân của cô hư hại nặng,” cô Amanda Wiseman, một người bạn, cho biết. “Cổ tay bị hỏng, một số xương sườn bị gãy, vì vậy cô ấy sẽ phải đương đầu với rất nhiều đoạn xương gãy.”

Theo mẹ của cô Katie thì tình trạng của cô đang ở cấp nguy kịch. “Trong đoạn đường gian khổ mà Katie phải trải qua, lời thỉnh cầu quan trọng nhất của cô là xin mọi người cầu nguyện và cầu nguyện lớn tiếng,” bà nói. “Chúng tôi muốn không gì hơn là đưa đến cho cô những lời cầu nguyện ấy.”

BÉ GEMMA DI GIORGI MÙ ĐƯỢC PADRE PIO CHỮA LÀNH

BÉ GEMMA DI GIORGI MÙ
ĐƯỢC PADRE PIO CHỮA LÀNH

Trích Ephata  số 572

Một trong những phép lạ chữa lành lớn lao mà Cha Thánh Pio thực hiện và làm cho giới Y Khoa bàn luận. Đó là sự kiện một em gái mù, không có tròng mắt mà khi cha chữa lành thì bé có thể thấy được. Trong những trường hợp ấy, người được chữa lành sống một cuộc sống hoàn toàn bình thường. Theo như khoa học lượng giá thì họ vẫn còn là những bệnh nhân.

Bệnh nhân ấy tên là Gemma di Giorgi. Bé Gemma di Giorgi được sinh vào ngày Lễ Giáng Sinh năm 1939, tại thành phố Ribera. Ngay sau khi sinh thì mẹ của bé biết ngay rằng đôi mắt của em bé khác hẳn những đôi mắt của các trẻ em khác. Sự thật là bé Gemma bị mù.

Mẹ em đưa con đến một bác sĩ nhưng bác sĩ không thể chữa cho bé lành được. Rồi bé được đưa đến với hai bác sĩ chuyên môn ở vùng Palermo. Họ đều xác nhận là bé không có tròng mắt nên không thể chữa trị được lành. Trường hợp của bé không thể mổ được.

Cha mẹ bé bèn đưa con đến bàn thờ Đức Mẹ Maria ở Nhà Thờ để cầu nguyện cho bé vì chắc chắn là bé cần một phép lạ chữa lành. Một thân nhân là Nữ Tu khuyên gia đình nên đưa bé đến gặp Padre Pio. Đó là một tia hy vọng cho gia đình bé. Bà nội của Gemma xin vị Nữ Tu viết thư cho cha Pio thay cho bé Gemma.

Khi vị Nữ Tu trở lại Tu Viện thì bà viết ngay một lá thư cho Padre Pio để xin ngài cầu nguyện cho bé Gemma. Một đêm kia, vị Nữ Tu thấy ngài trong một giấc mơ. Padre Pio hỏi vị Nữ Tu: “Bé Gemma ở đâu mà có nhiều người cầu nguyện cho bé quá vậy ?”

Trong giấc mơ, vị Nữ Tu giới thiệu bé Gemma với Padre Pio và ngài làm dấu Thánh Giá trên đôi mắt của bé. Ngày hôm sau, bị Nữ Tu nhận được một lá thư của Padre Pio. Ngài viết: “Con thân mến, hãy tin tưởng là cha sẽ cầu nguyện cho bé Gemma. Cha gửi cho con lời chúc lành của cha.”

Vị Nữ Tu kinh ngạc vì thấy có sự trùng hợp giữa giấc mơ và lá thư mà bà vừa nhận được. Bà vội vàng viết thư cho gia đình bé và khuyến khích họ hãy đưa bé Gemma đến gặp gỡ Padre Pio. Thế là bà nội dắt cháu bé đến gặp cha Pio vào năm 1947.

Lúc ấy bé Gemma được 7 tuổi. Khi ấy, hai bà cháu đến vùng San Giovanni Rotondo để gặp Padre Pio xin cầu nguyện và mong mỏi có một phép lạ xẩy ra. Trên chuyến đi từ Sicily đến San Giovanni Rotondo, đôi mắt của Gemma bắt đầu được chữa lành. Khi đi đến nửa đường thì Gemma bắt đầu thấy biển và tầu bè. Bé kể lại những gì mà bé thấy cho bà nội nghe.

Bà nội bé và những người bạn đồng hành đều ngạc nhiên và bắt đầu cầu nguyện. Lúc ấy, chuyến đi từ Sicily đến Nhà Dòng rất là lâu và khó khăn. Trong lúc bà nội bé Gemma nhận ra phép lạ xẩy đến thì bà vẫn còn ý tưởng phải đến gặp Padre Pio để xin ngài cầu bầu cho.

Tại San Giovanni Rotondo, Padre Pio gọi bé Gemma bằng tên trước khi đứa bé đến gặp ngài. Ngài giải tội cho bé và dù cho bé không nói gì đến sự mù lòa của mình nhưng ngài đụng chạm đôi mắt của bé với đôi tay mang dấu thương thánh của ngài. Ngài làm dấu Thánh Giá trên mắt của bé. Vào cuối buổi xưng tội của bé, cha chúc lành cho bé và nói: “Con hãy trở nên tốt lành và thánh thiện.”

Bà nội bé bực bội vì bé Gemma quên không xin cha Padre Pio ban ơn chữa lành cho lúc bé xưng tội. Thế là bé Gemma bực và bắt đầu khóc. Bà nội bé đến xưng tội với cha và nói với cha như sau: “Con xin ơn lành cho cháu bé Gemma và bé Gemma đang khóc bởi vì bé đã quên không xin cha ban ơn chữa lành cho bé”. Sau đó bà kể lại: “Tôi không thể quên được giọng nói dịu dàng của cha khi cha hỏi: “Này con, con có Đức Tin không ? Đứa trẻ không cần phải khóc mà con cũng không cần khóc, vì con có biết là nó đã được nhìn thấy rồi không ?”

Rồi Padre Pio kể về biển và chiếc tầu mà Gemma đã nhìn thấy khi còn đi trên cuộc hành trình. Chúa đã dùng cha Pio để lấy đi bóng tối đang che mắt bé Gemma. Trong cùng một ngày hôm ấy, Padre Pio cho bé Gemma rước lễ lần đầu và ngài lại làm dấu Thánh Giá trên đôi mắt của bé.

Khi bé Gemma trở về Sicily thì gia đình đưa bé đi bác sĩ chuyên môn để khám mắt. Bác sĩ thử nghiệm cho Gemma, và bé đã nhìn thấy mọi sự trước mắt mình. Bé có thể đếm những ngón tay của bác sĩ từ phía xa. Mặc dù bé Gemma không có tròng mắt nhưng bé có thể nhìn thấy mọi sự. Bác sĩ tuyên bố rằng lẽ ra mắt Gemma không bao giờ có thể nhìn được. Giới Y khoa không thể giải thích được. Sau đó có rất nhiều bác sĩ muốn khám mắt cho Gemma.

Đó là một phép lạ chữa lành làm cho báo chí nước Ý xôn xao trong mùa hè năm 1947. Mắt của Gemma ngày một tốt nên bé có thể đi học và học đọc, học viết. Bé có thể sống một cuộc sống bình thường. Bà Clarice Bruno, tác giả cuốn sách: “Roads to Padre Pio” tạm dịch là Những Con Đường đến với Padre Pio, đã gặp gỡ Gemma vào tháng 5 năm 1967. Bà Clarice nói rằng dù cho đôi mắt của Gemma không giống như những đôi mắt khác nhưng cô ấy vẫn nhìn thấy mọi sự.

Bà Clarice nói với Gemma rằng bà đang muốn viết một cuốn sách về Padre Pio và muốn đăng cảm nghiệm về phép lạ mà Gemma nhận được. Gemma xin phép cha Padre Pio và ngài cho phép. Vì thời tiết nóng và có gió nhiều nên Gemma đeo kính mát. Cha Pio đưa bàn tay qua lại trên mắt cô và nói: “Tại sao con phải đeo kiếng ? Con nhìn thấy mọi sự mà !”

Cha John Schug, tác giả của cuốn “A Padre Pio Profile” tạm dịch là Tiểu Sử của Padre Pio đã gặp Gemma và phỏng vấn cô. Ông chia sẻ: “Cô ấy giống như một người mù. Đôi mắt không có tròng thế mà cô ấy nhìn thấy được. Tôi thấy cô ấy vói tay lấy cuốn sổ điện thoại, lấy một số điện thoại và gọi cho số ấy. Các bác sĩ không thể giải thích trường hợp bệnh tình của Gemma di Giorgi.”

Điều kết luận là: trong khi Gemma và bà nội đến San Giovanni Rotondo để xin ơn chữa lành thì ơn lành đã đến với họ qua lời cầu bầu của Padre Pio trước khi mà họ đến được vùng ấy. Thiên Chúa trong sự huyền diệu của Ngài, muốn điều này xẩy ra. Từ đó, cô Gemma đã đi khắp thế giới để kể về cảm nghiệm chữa lành của cô.

KIM HÀ, theo Spiritdaily.net

NÔNG TRẠI KOINONIA

NÔNG TRẠI KOINONIA

Br. Huynhquảng

Clarence Jordan (1912 – 1969) có hai bằng tiến sĩ, một về nông nghiệp và một về Kinh Thánh. Ông là người có nhiều tài năng và kiến thức sâu rộng, ông có thể kiếm tiền và tìm một địa vị trong xã hội một cách dễ dàng, tuy nhiên ông đã chọn phục vụ người nghèo.

Vào thập niên 1940, Clarence Jordan thành lập nông trại Koinonia tại Americus, Georgia. Trong nông trại này, nhiều nông dân da trắng lẫn da màu đều được tạo công ăn việc làm và đều được ông phục vụ như nhau. Vì ý tưởng này, dĩ nhiên vào thời điểm ấy, ông bị chống đối kịt liệt, đặc biệt từ những người cùng niềm tin tôn giáo với ông. Trong vòng 14 năm, rất nhiều người dân trong thành phố đã cố gắng ngăn chặn kế hoạch của ông, kể cả loại trừ ông và quấy rầy những người nghèo thuộc nông trại Koinonia. Cuối cùng vào năm 1954, quá mệt mõi vời Clarence Jordan, Ku Klux Klan (KKK) – một tổ chức phân biệt người gia màu và chống chính sách nhập cư tại Mỹ, đã quyết định loại bỏ ông Jordan. Vào một đêm tối, với vũ khí và đuốc, KKK đã đốt tất cả các căn nhà trong nông trại Koinonia và đuổi tất cả dân làng đi hết, chỉ trừ căn nhà của ông Clarence Jordan. Trong hoãng loạn đêm đen, ông Clarence cũng đã  nhận ra những giọng nói quen thuộc, trong đó có một số người cùng thuộc cộng đoàn tôn giáo với ông.

Sáng hôm sau, các phóng viên đến hiện trường để tìm hiểu sự việc. Họ gặp ông Clarence Jordan đang cuốc đất và trồng lại những cây cối đã bị tàn phá tối hôm qua. Các nhà báo hỏi chuyện, “Tôi nghe một thảm cảnh xảy đến với nông trại của ông, chuyện đầu đuôi ra sao?” Ông Clarence vẫn tiếp tục cuốc đất và trồng cây trong thinh lặng. Các nhà báo vẩn cố tìm cách lôi kéo ông Clarence vào cuộc với giọng dễu cợt, “Tiến sĩ Jordan, ông có hai bằng tiến sĩ và ông đã phí 14 năm trên nông trại này. Bây giờ không còn gì nữa. Ông nghĩ là ông đã thành công hay sao?” Ông Clarence ngừng lại, nhìn những nhà báo với giọng cương quyết ông đáp: “Thưa các ông, thành công như thập giá vậy! Tôi không nghĩ là các ông hiểu chúng tôi. Những gì chúng tôi đang làm tại nông trại này không phải vì thành công, nhưng là vì trung tín. Chúng tôi sẽ tiếp tục ở đây!” Từ ngày ấy trở đi, ông Clarence và những cộng sự của ông đã xây dựng lại nông trại Koinonia và nó vẫn phát triển cho đến ngày nay.[1]

* * *

“Những gì chúng tôi đang làm tại nông trại này không phải vì thành công, nhưng là vì sự trung tín.” Một lời khẳng định chắc chắn nhắm tới cho một mục đích rõ ràng: Trung tín với lý tưởng của mình. Đó có thể là thách đố cho những ai dấn thân đời mình cho lý tưởng phục vụ con người và xã hội.

Thông thường khi ta dấn thân cho một lý tưởng phục vụ, ta được thúc đẩy từ những hoàn cảnh thực tế – có thể ta là nạn nhân, hoặc có thể ta cảm nhận được lý tưởng dấn thân của ta có giá trị cho con người. Chính vì lẽ đó, thời gian đầu luôn làm cho ta phấn khởi bởi những thành quả mà ta đạt được; hay ít ra ta cũng thấy ý nghĩa của những hy sinh của ta. Nhưng theo thời gian năm tháng, những nỗ lực hay thành quả của ta – dù nó vẫn có đó, nhưng không còn mới mẽ như xưa, nên đôi khi ta cũng không nhận ra được thành quả nữa. Chỉ tiếc rằng, ta ít khi nhận ra điều này. Đáng buồn hơn, khi ta không “tạo” thêm thành quả mới thì ta dễ rơi vào suy  nghĩ tiêu cực là ta “vô dụng.”  Thực tế, căn nhà đã xây xong là một thành quả, dù sau 20 năm nó cũng là một thành quả. Không phải suy nghĩ như thế để an ủi chính mình, nhưng đó là thực tế thành quả của chính ta, của công sức của ta, của nỗ lực của ta. Căn nhà tôi xây dù có cũ đi, không có nghĩa rằng nó không phải là thành quả của tôi!

Lý tưởng phục vụ con người cũng như thế. Năm tháng và giới hạn về thể lý, hoàn cảnh của con người sẽ ảnh hưởng đến lý tưởng và sáng kiến phục vụ của mình, nhưng điều đó không có nghĩa là mình vô dụng. Điều quan trọng là sự trung tín với lý tưởng bao lâu có thể. Hoàn cảnh và thể lý có thể không cho phép ta thực hiện những hoài bão như dự tính, nhưng sự trung tín với lý tưởng đã là một nỗ lực thành công rất lớn rồi. Hơn ai hết, Mẹ Têrêsa Calcutta đã thấm thía thế nào là thành công khi xung quanh mẹ vẫn là những người bất hạnh không được chăm sóc đầy đủ. Tiếng kêu của Mẹ vẫn không được những người quyền thế và giàu sang hưởng ứng. Sự dấn thân của mẹ vẫn bị nhiều người phê bình lên án. Vâng, giữa những sự không thành công ấy, Mẹ vẫn khẳng định: “Tôi không được Chúa gọi vì sự thành công, nhưng vì sự trung tín.”[2]

Thưa bạn, khi chân bạn mõi, gối bạn chùn, mắt mờ, và trí óc tăm tối, bạn chỉ hướng đến một điểm thôi, để có thể nói rằng: Tôi được gọi không vì thành công, nhưng vì sự trung tín.

Br. Huynhquảng

Lời Chứng Của Ngọc Quyên, Một Người Bạn Trẻ Ngoại Đạo

Lời Chứng Của Ngọc Quyên, Một Người Bạn Trẻ Ngoại Đạo

Ngọc Quyên là người không có đạo, nhưng thứ Bảy tuần nào cũng đến nhà thờ để sinh hoạt trong phong trào Thiếu Nhì Thánh Thể. Một hôm, Ngọc Quyên được bạn bè dẫn vào tham dự khóa Canh Tân Đặc Sủng mới được tổ chức trong cộng đoàn và ơn Chúa đã thấm nhập vào từ từ trong Ngọc Quyên. Khi vào sinh hoạt và cầu nguyện, Ngọc Quyên thấy người ta làm gì thì mình cũng cứ làm theo như vậy, nhưng không ngờ Chúa không có chê Ngọc Quyên là người ngoại đạo mà Ngài đã đến đụng chạm tới trái tim của Ngọc Quyên. Có lúc, tự nhiên Ngọc Quyên đang cầu nguyện với mọi người rồi tự động òa lên khóc. Lúc đó Ngọc Quyên đâu có muốn khóc đâu, nhưng không biết tại sao mình lại khóc hoài mà không nín được. Có lẽ một phần được Chúa đụng chạm mạnh, một phần cảm nhận được tình Chúa dạt dào.

Từ ngày đó, Ngọc Quyên mới biết là Chúa tồn tại thật sự trong cuộc sống chứ không có ở đâu xa cả. Đến tối hôm thứ Bảy lúc lên được đặt tay đón nhận Chúa Thánh Thần, Ngọc Quyên nhận thấy vào đêm đó hầu như mọi người đều được nghỉ ngơi trong Chúa Thánh Thần. Cha linh hướng cũng không ngoại lệ nghĩa là cha cũng được nghỉ ngơi trong Chúa Thánh Thần, nhưng không biết tại sao lúc nhìn thấy Cha nằm trên thềm nhà và mọi người thì đứng chung quanh để cầu nguyện cho cha, thì ngay lúc đó Ngọc Quyên liền khóc và trong đầu cứ nghĩ không biết cha có bị chết không nữa. Rồi khoảng một ít phút thì cha ngồi dậy bình an, tự nhiên trong lòng Ngọc Quyên cảm thấy thật là vui. Nhìn thấy cha như thế, Ngọc Quyên muốn chạy lại ôm lấy cha, nhưng lại không dám. Càng nghĩ tới chuyện đó, Ngọc Quyên càng không hiểu được, tại vì lúc trước nhiều lần gặp cha ở nhà thờ Ngọc Quyên thấy sờ sợ và càng không dám đến nói chuyện với cha. Vậy mà không biết từ khi nào mình lại mến cha đến như vậy.

Từ sau khóa Thánh Linh, Ngọc Quyên bắt đầu đọc kinh ở nhà, tập trò chuyện với Chúa và còn rất thích đi lễ nữa. Làm như lúc trước không đi lễ cho nên bây giờ đi bù mới chịu thôi. Chúa thật là huyền diệu quá! Ngày qua ngày, Chúa đã không ngừng đụng chạm tới trái tim của Ngọc Quyên và một ngày gần đây khi cầu nguyện ở trên Cung Thánh, Chúa đã thanh tẩy tâm hồn cho Ngọc Quyên. Cảm giác đó thật là ấm áp lắm.

Cảm tạ Chúa! Tình yêu Chúa thật là bao la quá! Con mong sao có thể được rửa tội ngay lập tức, để có thể chính thức là con cái của Người.

Lạy Chúa tin tưởng nơi Ngài. Mỗi ngày con ước mong biết bao được ở trong vòng tay yêu dấu của Chúa. Con xin Chúa hãy làm cho đức tin của con mỗi ngày một lớn hơn, mãi mãi luôn yêu mến Chúa là Chúa của con mà thôi.

Ngọc Quyên – 9/2003