Nga`y 06/12/2023, kỷ niệm 188 năm ngày sanh Pétrus Trương Vĩnh Ký.

Le Thanh Hoang Dan

 Hôm nay 06/12/2023, kỷ niệm 188 năm ngày sanh Pétrus Trương Vĩnh Ký. Ông là một trong 18 nhà bác học hàng đầu của thế kỷ 19, và có tên trong Bách Khoa Từ Điển Larousse. Cộng Sản ghét ông lắm.

Ở Sài Gòn có trường Pétrus Ký. Năm 1975 khi Cộng Sản chiếm Sài Gòn  (họ gọi là giải phóng ?), họ lấy tên lãnh tụ Cộng Sản đặt cho thành phố, tên của Tổng Bí Thư Đảng Lê Duẩn đổi tên cho đại lộ Thống Nhất, và tên của một lãnh tụ Cộng Sản khác là Lê Hồng Phong đặt tên cho trường Pétrus Ký.

Pétrus Ký là niềm hãnh diện của nhiều người trong Nam. Nhiều người nổi tiếng trong Nam là cựu học sinh trường mang tên Ông.

Tinh thần độc lập và yêu nước trường này được bộc lộ rõ ràng nhất khi một học trò Pétrus Ký là Trần Văn Ơn bị chánh quyền Pháp nổ súng bắn chết. Trò Ơn đã cùng sinh viên và học sinh Sài Gòn biểu tình chống Pháp đầu năm 1950.

Ông sanh ở tỉnh Vĩnh Long ngày 6 tháng 12 năm 1837, và qua đời ngày 1 tháng 9 năm 1898. Ông đã để lại hơn 100 công trình viết lách và dịch thuật giúp phát triển sự hiểu biết giữa nước Việt Nam và Âu Châu.

Chính nhờ ông mà chữ Quốc Ngữ ngày nay trở thành chữ viết chánh thức của nước Việt Nam, thay vì chữ Nôm và chữ Hán. Sự đóng góp lớn lao này không được Cộng Sản đề cao.

Ông được coi là ông tổ nghề báo ở Việt Nam, vì ông đã sáng lập và làm Tổng Biên Tập cho tờ báo quốc ngữ đầu tiên ở Việt Nam tên Gia Định Báo.

#CàPhêBuổiSáng #ĐiểmBáo

NGUYỄN TƯỜNG THỤY: MỘT ĐỜI NGƯỜI CHỌN LÀM BÁO VIẾT SỰ THẬT

Kim Dao Lam

Fb Việt Tân

Có những con người, dù đã đi qua hơn nửa đời người, vẫn không thể làm ngơ trước những điều sai trái đang diễn ra quanh mình. Nguyễn Tường Thụy, sinh năm 1950, là một trong số ấy. Ở tuổi mà nhiều người đã chọn sống an nhàn bên gia đình, ông lại chọn bước đi trên con đường đầy bất trắc: con đường của sự thật, của quyền tự do báo chí, của trách nhiệm công dân.

Ít ai biết rằng trước khi trở thành một trong những gương mặt nổi bật của báo chí công dân Việt Nam, ông Thụy từng là quân nhân trong Quân đội nhân dân. Hình ảnh người lính, người từng đi qua chiến tranh và hiểu giá trị của hòa bình, dường như đã góp phần tạo nên một Nguyễn Tường Thụy kiên trì, điềm tĩnh và luôn nghĩ về tương lai đất nước.

Từ giữa những năm 2000, ông Thụy xuất hiện ở nhiều nơi mà lẽ ra một người ở tuổi ông không cần phải đi: các cuộc biểu tình phản đối Trung Quốc xâm phạm chủ quyền, các buổi xuống đường bảo vệ cây xanh Hà Nội, các phiên tòa xử dân oan khiếu kiện đất đai.

Ông không phải người hô hào. Ông quan sát. Ông lắng nghe. Ông viết lại.

Qua ngòi bút của ông, người đọc thấy được nỗi đau của từng người dân, sự khốn khổ của những mảnh đời bơ vơ trước guồng máy quyền lực, và cả hy vọng nhỏ nhoi nhưng mãnh liệt về một xã hội công bằng hơn.

Ông tham gia Hội Bầu bí tương thân, góp phần sáng lập Hội Nhà báo độc lập Việt Nam, viết bài cho Đài Á Châu Tự Do, và điều hành một blog cá nhân với lượng độc giả lớn. Ở tuổi 60–70, ông vẫn miệt mài đi lại, ghi chép, trò chuyện với từng gia đình nạn nhân môi trường, từng người dân oan trong các vụ cưỡng chế đất.

Ngày 23/5/2020, công an bắt giữ ông tại Hà Nội theo Điều 117 Bộ luật Hình sự. Phiên tòa ngày 5/1/2021 tuyên ông 11 năm tù giam và 3 năm quản chế.

Một người đã gần 70 tuổi phải đối mặt với bản án hơn một thập kỷ, điều đó vượt quá sức tưởng tượng của nhiều người.

Giờ đây, ông đang bị giam ở Trại giam An Phước (Bình Dương), xa gia đình, xa người thân, xa những câu chuyện mà ông vẫn muốn được kể.

Nguyễn Tường Thụy không phải người hùng theo nghĩa hào nhoáng. Ông chỉ là một người bình thường, lớn lên trong một đất nước nơi tiếng nói trung thực đôi khi phải trả giá đắt. Nhưng chính vì thế, câu chuyện của ông mới đáng trân trọng.

Những gì ông trải qua, nhắc ta rằng:

Làm người tử tế, ngay cả khi điều đó nguy hiểm, vẫn là một lựa chọn đáng sống.

Vân Phong


 

CẢNH NGƯỜI DÂN BỊ NGẬP LỤT TẠI HÀM THẮNG, LÂM ĐỒNG (BÌNH THUẬN cũ)

Truyền Thông Thái Hà 

Sáng 5/12/2025, hàng trăm nhà dân tại phường Hàm Thắng (Lâm Đồng) đã chìm trong biển nước do sự kết hợp của mưa lớn, triều cường và việc hồ thủy lợi Sông Quao xả lũ. Khu vực này đã bị ngập nặng trong hai ngày liên tiếp.

Mặc dù trời đã hửng nắng, nước lũ vẫn rút rất chậm, khiến nhiều nhà ven sông Cái và nhà ở phường Hàm Thắng vẫn bị ngập gần lút mái và cửa nhà bị xô đổ. Do có kinh nghiệm từ trận lũ trước, người dân đã di dời từ sớm, nhưng nhiều người vẫn ở lại khu trọ để bảo vệ tài sản. Người dân phải dùng xuồng máy để di chuyển và nhiều gia đình ở khu dân cư Bến Lội phải nhận cơm trưa từ thiện do không thể nấu ăn.

Thiệt hại trên toàn tỉnh Lâm Đồng rất nghiêm trọng, ghi nhận một người tử vong. Toàn tỉnh có gần 3.300 nhà bị ngập; hơn 3.300 ha nông nghiệp và hơn 4.000 gia súc, gia cầm bị mất. Lũ lụt cũng gây ra hơn 16 điểm sạt lở và hư hỏng 4 cầu cống. Giao thông bị chia cắt nặng nề khi hơn 300 m Quốc lộ 1 qua cầu Bến Lội ngập gần một mét, và nhiều tuyến đèo quan trọng như Mimosa, Prenn, D’ran, Gia Bắc đều bị ngập lụt.

https://vnexpress.net/khu-dan-cu-o-lam-dong-chim-trong…

https://vnexpress.net/nguoi-dan-phan-thiet-chua-bao-gio…

Sáng 5/12, mặc dù trời nắng song nước rút chậm, hàng trăm căn nhà của phường Hàm Thắng vẫn chìm trong biển nước. Ảnh: Phước Tuấn

Hàng trăm ha rừng bị cày nát như thế…

Lê Vi

 Để hàng chục, hàng trăm ha rừng bị cày nát như thế không thể là chuyện không ai hay biết. Muốn phá rừng quy mô lớn phải có đường mở, máy móc vào, gỗ vận chuyển… tất cả đều diễn ra trong thời gian dài. Vậy mà khi hậu quả phơi bày, trách nhiệm lại thu hẹp vào hai nhân viên kiểm lâm?

Thực ra gốc rễ vấn đề chưa bao giờ được xử lý đến nơi đến chốn. Rừng không tự nhiên mất, mà mất vì con người ta chọn cách làm ngơ. Ai cũng hiểu phía sau mỗi cánh rừng bị xóa sổ là cả một chuỗi mắt xích cấu kết: từ người phá rừng, kẻ bao che, đến những người đáng lẽ phải bảo vệ nhưng lại quay đi vì lợi ích.

Chừng nào những mắt xích này còn được dung túng, chừng nào trách nhiệm vẫn chỉ được xử lý trên giấy, thì phá rừng sẽ còn tiếp diễn. Và cái giá phải trả luôn là người dân, là môi trường, là tương lai của chính chúng ta.

KHÔNG THAM NHŨNG THÌ KHÔNG LÀM VIỆC” – LỜI THÚ TỘI VÔ TÌNH CỦA BỘ MÁY QUYỀN LỰC?

Xuan Ly is with Phaolô Hiển Nguyễn 

Phát ngôn mới của Thủ tướng Phạm Minh Chính chẳng khác gì một cú vô tình vạch áo cho người xem lưng, phơi trần bí mật mà dân ta thuộc lòng từ nửa thế kỷ: bộ máy quan chức Việt cộng muốn vận hành thì phải được… bôi trơn. Không tham nhũng, không thể làm gì. Tham nhũng chính là dầu máy để cả hệ thống chạy.

  1. Bộ máy hai tầng: làm là ăn – không ăn thì đừng làm

Ông Chính nói “làm nhiều sai nhiều, làm ít sai ít, không làm không sai”. Nhưng phần bị giấu đi mới là cái lõi:

Trong cơ chế này, “làm việc” đồng nghĩa “ăn được bao nhiêu”, và “không làm” chính là cách tự cứu mạng khi phe cánh đang thanh trừng lẫn nhau.

Từ các cục, vụ, sở cho đến tỉnh, bộ – tất cả cùng tuân theo logic bất thành văn:

– Muốn tồn tại,  phải biết chia phần.

– Muốn an toàn, phải biết dừng đúng lúc.

  1. “Trách nhiệm người đứng đầu” – khẩu hiệu hóa vũ khí thanh trừng

Ông Chính cứ nhắc “trách nhiệm người đứng đầu”, nhưng dân ai cũng biết đây chỉ là mặt nạ pháp lý cho các đợt thanh lọc phe phái.

Một cái nháy mắt từ trung ương đủ để loại cả một mạng lưới lợi ích. Từ Vương Đình Huệ tới Nguyễn Xuân Phúc, Võ Văn Thưởng – ai rơi vào tầm ngắm đều bị “phát hiện sai phạm”.

  1. “Đốt lò” , kịch bản tái lập quyền lực chứ không phải làm sạch

Kể từ khi Nguyễn Phú Trọng nắm Ban Chỉ đạo, chống tham nhũng trở thành nghi lễ tế thần của Đảng.

Củi nhỏ, củi lớn, củi tươi, củi khô đều chất lên để giữ một thông điệp:

“Quyền lực nằm trong tay ai thì người đó định nghĩa thế nào là tham nhũng.”

Tham nhũng không hề giảm; nó chỉ được sắp xếp lại. Một nhóm mất phần – nhóm khác được chia.

  1. Vấn đề không nằm ở quan chức – mà nằm ở cái lò

Khi:

– Không có báo chí tự do,

– Không có bầu cử thật sự,

– Không ai giám sát người cầm quyền,

– Lợi ích nhóm ngồi trên luật pháp,

thì tham nhũng không phải “sai phạm”. Nó là cơ chế, nhiên liệu, móng nền của bộ máy.

Kết luận

Cái lò được dựng lên từ gỗ mục của chính chế độ.

Càng đốt, càng bốc mùi.

Và người dân chỉ là khán giả bất đắc dĩ của một vở kịch kéo dài nhiều thập kỷ:

chống tham nhũng để củng cố tham nhũng – thanh trừng để duy trì quyền lực.

Le Anh

 Xấu hổ và vô cùng xấu hổ

Việt Nam Thời Báo

 

Cầu Long Biên khánh thành năm 1902 sau khi khởi công xây dựng 1898, mất 4 năm. Nhà thờ Đức Bà Sài Gòn khởi công 1877 và khánh thành năm 1880, mất 3 năm. Tuổi đời của Cầu Long Biên là 120 năm. Tuổi đời của Nhà Thờ Đức bà là 142 năm.

Hai công trình điển hình này do Thực dân Pháp “cướp nước” ta để lại như là dấu tích của một thời thực dân. Giờ đã đến lúc phải sửa chữa cho những thứ tồn tại hàng thế kỷ như vậy.

Nhưng… Cầu Long Biên muốn sửa chữa nhưng trình độ Công nghệ của ta, tạm gọi vậy cho có vẻ khoa học, rất kém. Nên đang muốn nhờ chính phủ Pháp cho tiền để sửa chữa và… cử người Pháp sang làm cho gọn.

Nhà thờ Đức Bà cũng chẳng khác gì. Sửa chữa từ 2017 khi Tòa Tổng Giám mục Sài Gòn là người Quản trị Công trình này cam kết với Ủy Ban Nhân dân TP.HCM là họ sẽ hoàn thành năm 2019 vì đã có tiền để làm. Đến cuối 2018 thì họ xin thêm đến 2023 vì “nó phức tạp quá”.

Đang mừng khấp khởi là đến 2023 sẽ gỡ hàng rào bao quanh. Không!

Chiều ngày 04/08/2022 giới chức có thẩm quyền công bố là họ mới xin đến 2027, tức là 5 năm nữa mới hoàn thành sửa chữa và vẫn còn thòng thêm câu là “trong tình hình diễn biến thuận lợi, nếu có những phát sinh mới sẽ được bổ sung để xin gia hạn tiếp giấy phép sửa chữa”. Tức là chưa chắc 2027 là thời hạn cuối cùng mà sẽ là dài dài. Việc còn đến 5 năm nữa mà vẫn không hoạch định được việc mình làm cho thấy gì.

Điều đáng nói là tất cả các chuyên gia phục hồi sửa chữa này đều là từ Pháp và Ý sang từ 2017, tức là người Việt vẫn không thể làm được cái việc mà người Pháp 142 năm trước đã làm.

Từ cầu Long Biên đến Nhà Thờ Đức Bà đều chung một kết quả thấy được: người nước ta không biết và không làm chủ được những thứ tri thức và kỹ năng đã có từ hàng thế kỷ trước.

Vậy chúng ta bước vào kỷ nguyên 4.0 bằng cái gì? Bằng việc không học Số học và nhảy luôn vào Đại số hay sao. Bằng việc không học Tiểu học mà thi thẳng lên Tiến sĩ hay sao.

Đất nước có 26.000 tiến sĩ và hơn 100.000 thạc sĩ, tức là 10 Sư đoàn thạc sĩ mà đến lúc sửa cầu Thăng Long do Liên Xô làm từ 1985 vẫn không làm nổi.

Công nghệ của Pháp hơn 140 năm trước vẫn không hiểu gì chưa nói tới chuyện để làm. Vậy đất nước ta, dân tộc ta đứng ở đâu trong kho tàng tri thức của Nhân loại.

Rất xấu hổ!

Vô cùng xấu hổ!

Và bất lực!

Hung Phan


 

Đời là bể khổ, thái độ của chúng ta trước đau khổ – Phùng Văn Phụng

Phùng Văn Phụng

1)Có ai trong chúng ta nói rằng suốt đời không có đau khổ? 

Nhà Phật nói đến Khổ đế (là một trong tứ diệu đế): Sự thật về đau khổ có ba thứ làm chúng ta đau khổ là:Tuổi già, bịnh tật và cái chết. Ngay cả khi không già, không bịnh tật và chưa chết, con người vẫn đau khổ vì khi ta có những ham muốn và thèm khát nhưng ta không đạt được ước nguyện đó. Ngay cả khi thoả mãn những nhu cầu đó rồi sau đó ta vẫn chán nản, không hài lòng nên dẫn đến đau khổ (1) 

Dầu nghèo nàn hay giàu có, dầu sang trọng hay hèn kém đều đã trải nghiệm đau khổ. 

Nếu nghèo không có tiền đi bác sĩ mua thuốc trị bịnh. Khổ vì không có tiền để trả tiền điện, nước, tiền chợ, tiền sinh hoạt tối thiểu cho các nhu cầu căn bản để sống còn, để tồn tại. Khổ vì nợ nần chồng chất không biết bao giờ trả được. 

Người có tiền cũng khổ; hoặc bị mất tiền vì bị lường gạt, bị đánh cắp, hoặc con cái hư hỏng không chịu học hành theo băng nhóm hút sì ke, ma túy, phá làng, phá xóm v.v…

Có người đau khổ vì bị người yêu bất ngờ chia tay.  

Khổ thể xác vì không đủ cơm ăn, áo mặc, cực nhọc cả ngày, đổ mồ hôi để kiếm miếng ăn. 

Khổ vì chẳng may gặp gặp bịnh nan y như ung thư, stroke, heart attack rồi bị tê liệt nằm một chỗ không chữa trị được.   

Hoặc con người bị bịnh đui mù, què quặt do bẩm sinh hay do biến chứng từ các bịnh khác.

 Khổ tinh thần vì mất người thân yêu do tai nạn xe cộ hay tai nạn dưới nước như tắm biển, câu cá bị nước cuốn, hay bị lật thuyền. 

Con người còn bị đau khổ vì mất chức, mất quyền, mất tiền bạc v.v… 

Con người còn chịu đau khổ vì bị mất danh dự do bị vu cáo, vì vô tình hay cố ý bị đặt chuyện, dựng chuyện để nói xấu, hạ uy tín, hạ nhục làm cho chúng ta đau khổ. 

 2)Đau khổ không chừa một ai. Còn sống là còn đau khổ. 

*Cảm nghiệm đau khổ, cay đắng, đau đớn khi tôi mất đi đứa con trai đang sống chung trong nhà chỉ mới 48 tuổi. Cháu đóng góp mọi thứ sinh hoạt trong gia đình. Ra đi vì tai nạn khi hai con còn nhỏ 16 và 11 tuổi. Con trai tôi chịu sống chung mặc dầu đủ điều kiện ra ở riêng. Ở chung nhà để đóng góp mọi chi phí sinh hoạt trong nhà như điện nước, thuế má…

Khi vắng bóng con trai, bầu khí trong nhà vô cùng trống vắng, vẫn còn cảm giác con tôi đi đâu đó, sẽ trở về?

*Sau tháng 04 năm 1975, đang có đời sống tự do thoải mái với vợ và các con. Bị cộng sản lường gạt, kêu gọi “trình diện học tập cải tạo”, đi trình diện, bị tù gần 8 năm trong các trại tù trong rừng núi âm u, sơn lam, chướng khí ở miền Bắc như Lào Cai, Vĩnh Phú… bị bỏ đói triền miên. Ăn bo bo không xay, ăn khoai mì (ngoài bắc gọi là sắn) cứng ngắt, ăn bắp, ăn khoai trừ cơm. Mỗi bữa cơm được phát vài khúc khoai mì đắng nghét, hoặc vài trái bắp cứng ngắt với tô canh rau muống chỉ lỏng bỏng nước và vài cọng rau. 

Trong tù tất cả anh em đều sụt cân, ốm nhom, ốm nhách như những bộ xương cách trí biết đi. Những năm 1978, 1979 cứ vài ngày anh em tù chúng tôi đã ra đi vì kiệt sức.

Đây là cảm nghiệm đau khổ lâu dài nhất. 

 * Cuộc đời của thánh Gióp cũng là bài học suy ngẫm về cuộc đời mà nhiều người hay than thở “đời là bể khổ”. 

Ông Gíóp là người kính sợ Thiên Chúa. Bảy người con trai và ba người con gái đều chết hết và tài sản của ông cũng bị cướp hết, nhà cửa không còn. 

Bấy giờ ông Gióp trỗi dậy, xé áo mình ra, cạo đầu sấp mình xuống đất, sụp lạy và nói: 

“Thân trần truồng sinh ra từ lòng mẹ, tôi sẽ trở về đó cũng trần truồng. ĐỨC CHÚA đã ban cho, ĐỨC CHÚA lại lấy đi: Xin chúc tụng danh ĐỨC CHÚA (Gióp 1-20,21) 

3)Tại sao Thiên Chúa là Đấng tốt lành và nhân từ vô cùng lại để chúng ta phải chịu đau khổ? 

Lm Paul O’Sullivan đã viết như sau: 

*Nguyên nhân rất đơn giản chỉ vì đau khổ là một hồng ân trọng đại (trang 113) (1)

Khó khăn lớn nhất về đau khổ là chúng ta không biết cách chịu đau khổ.

(trang 115) (2)

Những đau khổ hằng ngày của chúng ta, đau khổ nhỏ nhất cũng như đau khổ lớn nhất, nếu như chịu được cho nên, sẽ đem lại cho chúng ta triều thiên tử đạo.

-Nếu chúng ta không chịu đau khổ cho nên thì chúng ta sẽ bị mất hết các ân sủng và phần thưởng vô giá mà đau khổ lẽ ra đã đem đến cho chúng ta. 

Chúng ta hãy ghi nhớ những điều này về vấn đề đau khổ: 

*Mỗi khi gặp đau khổ, chúng ta được thông phần vào cuộc Khổ Nạn của Chúa Giêsu Kitô, vì thế đau khổ đem lại một công phúc khôn lường.

*Nếu chúng ta biết chấp nhận một cách nhẫn nại vì lòng mến Chúa, đau khổ sẽ mất hết nọc độc và sự cay đắng của nó.

*Nếu chúng ta cầu xin, nhất định Thiên Chúa sẽ ban cho chúng ta dư đủ sức mạnh để chấp nhận đau khổ Người gởi đến cho chúng ta.

*Những đau khổ sẽ cứu chúng ta khỏi những cực hình ghê rợn trong luyện ngục.

*Đau khổ, nếu chịu cho nên, sẽ làm cho chúng ta trở nên những vị thánh.(3) 

(1) (2) (3) Trích Sách “Con đường nên thánh dễ dàng” của Lm Paul O’Sullivan, O.P 

 Phùng Văn Phụng 

(1)               Tứ diệu đế là gì?

(2)               https://hoasenphat.com/kien-thuc-phat-giao/y-nghia-bon-chan-ly-cua-tu-dieu-de.html 

Ngày 25-10-2021


 

Thánh Am-rô-xi-ô, giám mục, tiến sĩ Hội Thánh- Cha Vương

Xin Chúa che chở và ban nhiều ơn lành xuống cho bạn và gia đình hôm nay. Hãy gạt bỏ quá khứ, chào đón mỗi ngày với niềm vui và hy vọng. Sống hồn nhiên vui vẻ với những nụ cười thật to nhé!

Cha Vương

CN: 07/12/2025.  (t5-23)

Hôm nay 07/12, Giáo hội mừng kính Thánh Am-rô-xi-ô, giám mục, tiến sĩ Hội Thánh, mừng bổn mạng đến những ai chọn ngài làm quan thầy.

Thánh Am-rô-xi-ô chào đời ở Trê-vê-rô khoáng năm 340 trong một gia đình người Rô-ma. Thánh nhân theo học ở Rô-ma và bắt đầu sự nghiệp hiển hách ở Xiếc-mi-ô. Năm 374, lúc đang ở Mi-la-nô, thánh nhân bất ngờ được bầu làm giám mục và được tấn phong ngày 7 tháng 12. Người trung thành thi hành bổn phận, nổi bật về lòng bác ái đối với mọi người. Đối với các tín hữu, người vừa là mục tử, vừa là tôn sư. Người đã can đảm bênh vực các quyền của Hội Thánh, người vừa viết lách, vừa hoạt động để bênh vực giáo lý đức tin chân thật, chống lại những người theo phái A-ri-ô. Người qua đời thứ Bảy Tuần Thánh, ngày 4 tháng 4 năm 397. Sau đây là những câu danh ngôn của ngài mời bạn đọc và hình dung ra như ngài đang nói vời bạn điều gì đó…:

❦  Chúng ta tránh né con mắt người đời, nhưng chúng ta lại phạm tội ngay trước mắt Thiên Chúa.

❦  Hỡi những người giàu có, anh em muốn mở rộng tính tham lam của mình đến tận đâu? Anh em định làm những người duy nhất cư ngụ trên trái đất này sao? Vậy tại sao anh em lại xua đuổi những người cùng chia phần thiên nhiên và tự nhận nó là của riêng anh em? Trái đất này được tạo dựng cho mọi người, giàu cũng như nghèo, chung cho tất cả. Tại sao những người giàu có như anh em lại tự nhận nó làm độc quyền của mình?

❦  Nếu bạn có hai cái áo trong tủ, một cái là của bạn còn cái kia là của người nghèo không có áo mặc.

❦  Nhẫn nại chịu đựng là sự trọn lành của đức ái.

❦  Lòng nhân ái thật tốt lành vì làm cho người ta nên hoàn thiện, noi theo Chúa Cha là Đấng hoàn thiện. Không gì làm cho linh hồn người tín hữu nên khả ái cho bằng lòng nhân ái.

❦ Đối với người lành thánh, chết là một mối lợi. Người ngu dại sợ chết như điều dữ dằn kinh hãi nhất, còn người khôn ngoan mong mỏi cái chết như sự nghỉ ngơi sau bao nhiêu lao nhọc và chấm dứt những bệnh tật.

❦  Phúc cho ai dứt bỏ được thói tham lam là cội rễ của các tính mê…. Của cải thừa mứa trên thế gian này có ích gì, chúng không giúp được chúng ta sinh cũng chẳng cản được chúng ta tử? Chúng ta sinh vào thế gian này trần trụi, và chúng ta chết đi mà chẳng mang theo được một xu nào, chúng ta bị chôn táng mà không đem theo được sản nghiệp của mình.

❦  Không ai có thể tự chữa lành cho bản thân bằng cách đả thương người khác.

❦  Chúng ta đã yêu thương họ khi họ còn sống, vậy chúng ta cũng đừng lãng quên họ cho đến ngày chúng ta dẫn đưa họ – bằng lời cầu nguyện của chúng ta – vào đến nhà Chúa.

❦  Đời sống của Đức Maria là bài học cho tất cả mọi người… Bạn hãy đặt trước mắt bạn cuộc đời thánh khiết của Đức Trinh Nữ, Đấng đã phản chiếu, như một tấm gương, vẻ lộng lẫy, sự thánh khiết, và sức mạnh nhân đức.

Câu nào đánh động bạn nhất? Tại sao?

Lạy Thánh Am-rô-xi-ô, cầu cho chúng con. 

From: Do Dzung

************************

Cho Đi Là Lãnh Nhận – Sáng tác: Duy Nhạc Angelo

LỰC ÂN SỦNG – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng!”.

“Thiên Chúa tạo tác con người trong vẻ đẹp nguyên sơ; Ađam Eva sống ở một tầm cao vượt xa chúng ta. Nhưng khi khuất phục con rắn, điều kỳ diệu ấy tan biến. Giờ đây, nhân loại như cố ráp lại một chiếc máy bay từ đống đồng nát: vật liệu vẫn còn, nhưng khả năng bay đã mất!” – Dave Breese.

Kính thưa Anh Chị em,

Nhận xét của Breese thật tinh tế! Tuy nhiên, với ‘lực ân sủng’ của Thiên Chúa, mọi vật có thể được tái tạo, ‘bay trở lại’ và bay cao vút. Đó là một sự thật hấp dẫn khơi gợi niềm hy vọng nơi chúng ta trong ngày mừng kính Đức Trinh Nữ Maria, Vô Nhiễm Nguyên Tội!

Các bài đọc tường thuật hai cuộc đối thoại: một mất, một được. Eva – mẹ của “cuộc đối thoại mất mát” – Sợ hãi, trần truồng, ẩn núp, ngài không đủ can đảm để đứng trong ánh sáng. Một sự đổ vỡ – Ađam đổ cho Eva, Eva đổ cho con rắn… và kết cục, hậu duệ bị tước “khả năng bay”. Nhưng lạ lùng thay, ngay trong đổ nát đó, Thiên Chúa hé lộ một động lực mới, một “gia tốc âm thầm” của lòng thương xót, “Ta sẽ gây mối thù giữa mi và người đàn bà… dòng giống đó sẽ đánh vào đầu mi!”. Đó là ‘lực ân sủng’ khởi động lịch sử cứu độ – nhẹ như một lời hứa, nhưng mạnh như một vụ phóng mở ra kỷ nguyên mới. “Ân sủng tăng tốc ngay tại những vùng tội lỗi đã làm chúng ta trì trệ!” – Max Lucado.

Maria – mẹ của “cuộc đối thoại được lại”. Trái tim Mẹ tinh khôi, tự do; Mẹ không ẩn núp nhưng mở toang lòng mình. Lời “Xin vâng!” như một cánh cửa bật mở cho ‘lực ân sủng’ bùng lên trọn vẹn. “Ân sủng chỉ có thể đi vào nơi nào trái tim chịu mở ra!” – Karl Rahner. Nhờ lời xin vâng ấy, con người – từng bị trục xuất – được dẫn vào lại nhà Cha nhờ Đấng Mẹ cưu mang. Với Ngài, ‘lực ân sủng’ không chỉ nâng dậy nhân loại ngã quỵ, nhưng nâng bổng và biến đổi nó. Thánh Vịnh đáp ca chúc khen công trình kỳ vĩ ấy, “Hát lên mừng Chúa… vì Người đã thực hiện bao kỳ công!”. Trong Đức Kitô, con người được lại phiên bản nguyên thuỷ, “Trước thánh nhan Người, ta trở nên tinh tuyền thánh thiện” – bài đọc hai – và giờ đây, nó có thể bay lên, bay cao vút.

Anh Chị em,

“Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng!”. Không chỉ Mẹ đầy ân sủng; bạn và tôi cũng đầy ân sủng. Từ ngày chịu phép Rửa, ‘lực ân sủng’ đã được cấy vào linh hồn chúng ta như một lực nâng thầm lặng. Sống trong ân sủng, nghĩa là sạch tội và làm theo thánh ý Chúa, con người có thể bay trở lại, bay cao, bay xa, bay trong tự do của con cái Chúa. Các thánh mọi thời ‘đã bay’ như thế nhờ ‘lực ân sủng’. Ngược lại, một khi nuông chiều xác thịt, liều lĩnh đánh mất ơn thánh, “lực nâng” ấy suy yếu; nên dù vật liệu giống nhau, khả năng bay không còn. Mùa Vọng, mùa tìm lại ‘lực bay’: trở về, hoà giải, thanh tẩy, cho cánh hồn nhẹ lại và bay lên. “Ân sủng là tình yêu nâng ta dậy khi ta không còn đôi cánh!” – Brennan Manning.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, khi con chỉ còn là một đống đồng nát, xin nhúng con vào dòng Hoà Giải để được sạch, được tái tạo và được tiếp lực; hầu con có thể bay trở lại, bay cao vút!”, Amen.

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

*****************************************

LỜI CHÚA LỄ ĐỨC MẸ VÔ NHIỄM NGUYÊN TỘI 08/12

Này đây bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.    Lc 1,26-38

26 Khi ấy, bà Ê-li-sa-bét có thai được sáu tháng, thì Thiên Chúa sai sứ thần Gáp-ri-en đến một thành miền Ga-li-lê, gọi là Na-da-rét, 27 gặp một trinh nữ đã thành hôn với một người tên là Giu-se, thuộc dòng dõi vua Đa-vít. Trinh nữ ấy tên là Ma-ri-a.

28 Sứ thần vào nhà trinh nữ và nói : “Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở cùng bà.” 29 Nghe lời ấy, bà rất bối rối, và tự hỏi lời chào như vậy có nghĩa gì.

30 Sứ thần liền nói : “Thưa bà Ma-ri-a, xin đừng sợ, vì bà được đẹp lòng Thiên Chúa. 31 Này đây bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giê-su. 32 Người sẽ nên cao cả, và sẽ được gọi là Con Đấng Tối Cao. Đức Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngai vàng vua Đa-vít, tổ tiên Người. 33 Người sẽ trị vì nhà Gia-cóp đến muôn đời, và triều đại của Người sẽ vô cùng vô tận.”

34 Bà Ma-ri-a thưa với sứ thần : “Việc ấy sẽ xảy ra thế nào, vì tôi không biết đến việc vợ chồng ?”

35 Sứ thần đáp : “Thánh Thần sẽ ngự xuống trên bà, và quyền năng Đấng Tối Cao sẽ toả bóng trên bà ; vì thế, Đấng Thánh sắp sinh ra sẽ được gọi là Con Thiên Chúa. 36 Kìa bà Ê-li-sa-bét, người họ hàng với bà, tuy già rồi, mà cũng đang cưu mang một người con trai : bà ấy vẫn bị mang tiếng là hiếm hoi, mà nay đã có thai được sáu tháng, 37 vì đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được.”

38 Bấy giờ bà Ma-ri-a nói với sứ thần : “Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Người thực hiện cho tôi như lời sứ thần nói.” Rồi sứ thần từ biệt ra đi.


 

Nguyễn Lân Thắng : Một nhà hoạt động nhân quyền tích cực

Chau Trieu is with Phaolô Hiển Nguyễn 

Sinh năm 1975, là một blogger, nhà hoạt động nhân quyền tích cực, và là người đồng sáng lập No-U FC, một câu lạc bộ bóng đá hoạt động vì cả dân chủ lẫn dân tộc, chẳng hạn như các cuộc biểu tình phản đối yêu sách chủ quyền của Trung Quốc ở Biển Đông.

Ông đưa tin về các vụ tịch thu đất đai, cưỡng chế di dời, và vi phạm nhân quyền, đồng thời đấu tranh cho quyền sử dụng đất, tự do tôn giáo, các vấn đề môi trường và quyền của những người yếu thế. Ông thường xuyên đến các địa điểm xung đột đất đai, ghi chép các hoạt động của cảnh sát và gửi báo cáo.

Ngày 5 tháng 7 năm 2022, ông Thắng bị công an Hà Nội đã bắt giữ và bị khởi tố theo Điều 117 Bộ luật Hình sự 2015 với cáo buộc “làm, tàng trữ, phát tán hoặc tuyên truyền thông tin, tài liệu, vật phẩm nhằm chống Nhà nước”.

Phiên tòa xét xử ông diễn ra vào ngày 12 tháng 4 năm 2023, trong một phiên tòa kín; chỉ có luật sư và vợ ông được phép tham dự.

Tòa án nhân dân thành phố Hà Nội tuyên án ông 6 năm tù giam và 2 năm quản chế với tội danh “tuyên truyền chống Nhà nước” theo khoản 1, Điều 117.

Phiên xử và bản án đã vấp phải phản ứng mạnh mẽ từ các tổ chức nhân quyền quốc tế về tính minh bạch và công bằng của thủ tục tố tụng.

Nhiều tổ chức nhân quyền quốc tế—bao gồm Tổ chức Theo dõi Nhân quyền, Tổ chức Ân xá Quốc tế, và một ủy ban độc lập của Liên Hợp Quốc (Nhóm Công tác của Liên Hợp Quốc về  Bắt giữ Tùy tiện) đã chỉ trích mạnh mẽ phán quyết này. Họ cho rằng việc giam giữ ông là tùy tiện, vì ông chỉ đơn thuần thực hiện quyền tự do ngôn luận theo luật pháp quốc tế.

Nguyễn Lân Thắng là trường hợp điển hình trong danh sách những nhà hoạt động ôn hòa bị truy tố hình sự vì các hoạt động biểu đạt chính kiến ở Việt Nam./.

Vân Phong


 

Thánh Nicôla giám mục, Turkey (- 343) – Cha Vương

Mừng quan thầy đến những ai mang tên Nick nhé!

Cha Vương

Thư 7: 06/12/2025.  (t6-24)

Hôm nay 06/12 Giáo Hội mừng kính Thánh Nicôla giám mục, Turkey (- 343) Vị thánh bênh vực công lý, bênh vực người nghèo, cho quà con nít: Nicholas sinh tại Patara thuộc tỉnh Lycia, thuộc Tiểu Á (Asia Minor), ngày nay gọi là nước Turkey (Thổ nhĩ kỳ). Sau khi cha mẹ chết, cậu đem hết tiền của cho người nghèo. Ông đi tới tỉnh Myra (ngày nay là Demre) khi giáo sĩ và giáo dân đang chọn giám mục mới. Người dân chọn Ông giữ chức vụ  giám mục thành Myra.

   Vào đầu thế kỷ 4 này, đạo Công giáo đang bị bắt bớ dưới thời hoàng đế Dioletia. Giám mục Nicola cùng nhiều tín hữu bị quan tỉnh bắt giam, bị đánh đập, xiềng xích, vì ngài mạnh dạn giảng về chân lý đức tin  và sự tự do của đạo thánh. Tới khi vua Constantinô lên cầm quyền tha bắt đạo, ngài và giáo dân mới được tha về Myra… Ngài rất tốt lành và tử tế. Mọi hoạt động của đời ngài nhằm tôn vinh Chúa Giêsu Kitô, bênh vực cho công lí và người nghèo khó. Trẻ em khắp nơi quí mến Ngài.

   Nhiều câu truyện nói về ngài khiến người ta khó biết chính xác giám mục Nicola đã giúp giáo dân trong địa phận Myra để tỏ lòng kính mến Chúa và phục vụ Chúa nơi tha nhân thế nào.

   -Người ta kể, có 3 người bị kết án tử hình sai lầm, Ngài đã tìm đến quan kết án, cho ông biết rằng, vì nhận tiền hối lộ mà ông kết án sai, nên 3 người đã được tha về.

   -Truyện khác nói: ngài cứu 3 em bé vô tội đã chết, được sống lại.

   -Nhưng có một truyện nổi tiếng về một gia đình ở Myra, ông bố bị mất hết tiền bạc, không có đủ tiền cho 3 người con gái lập gia đình. Vào thời đó, người thiếu nữ phải có một số tiền hồi môn khi lấy chồng. Ông định tống con vào nhà tội lỗi. Giám mục Nicola nghe chuyện cảm thấy buồn cho cha con ông, ngài tìm cách giúp đỡ. Đêm kia, ngài xách túi vàng ném qua cửa sổ đang mở, nơi ông ta nằm, rồi ngài vội đi ngay, để ông ta không biết ai cho vàng. Ít lâu sau, ngài nghe tin cô lớn nhất đi lấy chồng.

Giám mục Nicola lại đến cho ít vàng nữa, lần này cô thứ hai lấy chồng. Thời gian sau, ngài lại đến ném túi vàng nữa qua cửa sổ rồi đi ngay, nhưng ông chủ nhà nghèo kia đã chờ sẵn, đuổi theo, bắt gặp ngài. Ông ta cám ơn rối rít về nghĩa cử cao đẹp của giám mục. Rồi người con thứ ba cũng được lên xe hoa nhờ món vàng đó.

  Giám mục Nicola đã qua đời vào ngày 6 tháng 12 năm 343. Xác ngài được chôn trong nhà thờ lớn xây trên mộ Ngài tại Myra. Rất nhiều khách hành hương đã tới viếng mộ để cầu khấn vị thánh của tình bác ái. Nhiều bàn thờ, thánh đường trên thế giới mang tên thánh Nicola.   Chỉ riêng nước Anh đã có chừng 400 nhà thờ mang tên Nicola. Thánh Nicola là bổn mạng các thủy thủ và tù nhân.

   Từ thế kỷ thứ 5, giáo hội phương Đông đã tôn kính vị thánh làm nhiều phép lạ này. Năm 987, vua Vladimir đã cổ động lòng sùng kính thánh Nicola cho dân Nga (Russia). Cùng với thánh Anrê, Ngài cũng là bổn mạng nước Nga. 

Năm 1087, thủy thủ người Ý đã đem xương thánh ngài về thành Bari. Hàng năm tổ chức mừng Ngài. Thành Bari từ đó trở nên nổi tiếng, và là nơi hành hương cho cả  u châu. Năm 1100, các Xơ người Pháp phát bánh quà cho trẻ em nghèo vào lễ kính thánh Nicola (6-12), dần dần lan ra nhiều nơi trong  u châu. Thế kỷ 13, trẻ em Công giáo  u châu thích đóng vai “giám mục Nicola” và xin quà phát cho trẻ nghèo. Ngay cả thời nay, vào chiều áp lễ kính ngài, tại nước Hoà lan, Đức, Thuỵ sĩ, trẻ em đặt chiếc giầy ở một chỗ để lãnh quà, mong thánh Nicola bí mật đem quà đến cho.

    Tại nước Mỹ và Anh, thánh Nicola được biết dưới danh hiệu Santa Claus. Người Công giáo Việt nam do ảnh hưởng tiếng Pháp, gọi là ông già Noel. (Nguồn: Dân Chúa)

Noi gương Thánh Nicholas đầy lòng bác ái từ nhân, mời Bạn hôm nay hãy làm một việc đúng theo tinh thần của Ngài nhé. 

From: Do Dzung

************************

TÂM TÌNH YÊU MẾN – Tuyệt Phẩm Thánh Ca Để Đời – Dành Cho Đời Sống Dâng Hiến

CHUYỆN CỦA TÔI-Lm. Minh Anh, Tgp. Huế 

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế 

“Có tiếng người hô trong hoang địa: Hãy dọn sẵn con đường cho Chúa!”.

“Chúa Kitô có thể được sinh ra hàng ngàn lần ở Bêlem – nhưng tất cả đều vô nghĩa cho đến khi Ngài được sinh ra trong tôi! Đó là câu chuyện của tôi!” – Angelus Silesius.

Kính thưa Anh Chị em,

Các địa danh Tin Mừng hôm nay có thể xa xôi, nhưng sứ điệp của Gioan lại rất gần, vì đó cũng là ‘chuyện của tôi’. Lịch sử cứu độ cũng là lịch sử lòng tôi; và “tiếng hô trong hoang địa” ngày nào vẫn vang vọng ngay trong hoang địa lòng tôi.

Luca muốn nói rằng, Thiên Chúa không hành động mơ hồ: Ngài bước vào một thời điểm, một nơi chốn cụ thể của nhân loại, nhưng cũng bước vào thời điểm và không gian rất cụ thể của đời tôi. Ngài đến không để đứng ngoài cuộc sống tôi, nhưng để đi vào, chạm đến, chữa lành và đổi hướng; để tôi có thể kể ‘chuyện của tôi’ trong ánh sáng của Ngài. “Thiên Chúa viết nên lịch sử của Ngài trong những khoảnh khắc bình thường mà ta hay bỏ qua!” – Frederick Buechner.

Gioan xuất hiện như người mở đường cho Đấng Cứu Thế, và lời ông – “Hãy dọn sẵn con đường cho Chúa” – còn dành cho tôi. Sám hối không chỉ là chỉnh đốn vài hành vi, nhưng là canh tân tận căn tương quan của tôi với Chúa, với người khác và với chính mình. “Để sống là phải thay đổi, và để nên trọn hảo là phải thay đổi nhiều lần!” – Henry Newman. “Thung lũng” cần lấp có thể là những hụt hẫng, tự ti, tội lỗi; “núi đồi” cần bạt là sự cứng cỏi, cố chấp, phòng vệ; “cong vẹo” cần sửa là những uẩn khúc, lươn lẹo, tính toán khiến tôi né tránh sự thật về mình. Chúng không ở ngoài, chúng chính là đời tôi. Nhận ra chúng, gọi tên chúng là ‘chuyện của tôi’ cần kể cho Chúa trong mùa Vọng này.

Và một khi tôi để “chuyện của tôi trở thành chuyện của Chúa”, tôi nhận ra lời Isaia không còn xa vời. Đấng từ “gốc Giêsê” đến làm cho nơi khô cằn nở hoa – bài đọc một – cũng chính là Đấng muốn làm cho hoang địa lòng tôi đâm chồi. Ngài dạy tôi “đón nhận người khác như Chúa đã đón nhận tôi” – bài đọc hai – và sự biến đổi nơi tôi trở thành mảnh đất đầu tiên cho Triều Đại Ngài bén rễ. Và khi đó, lời Thánh Vịnh đáp ca “Triều đại Người đua nở hoa công lý và thái bình thịnh trị” không chỉ là lời ca phụng vụ, nhưng là một thực tại đang âm thầm lớn lên trong tôi.

Anh Chị em,

“Hãy dọn sẵn con đường cho Chúa!”. Nghĩa là mở cửa cho Ngài đi vào “lịch sử thầm kín” đời mình; để ánh sáng Ngài phơi mở những vùng tối mà tôi thường tránh né; để việc sám hối trở thành hành vi ‘trao quyền’ cho Chúa tái lập trật tự tâm hồn – uốn thẳng điều cong, hâm nóng điều nguội, đánh thức điều đã chết. “Hoán cải là một sự sẵn lòng liên lỉ để thấy nhiều hơn và nhiều hơn nữa ánh sáng của Chúa!” – Henri Nouwen. Một khi tôi dám để Ngài làm điều đó với lòng thống hối, đơn sơ, khiêm tốn, tôi bắt đầu sống như người thuộc về Triều Đại mới; và bình an của Chúa vây kín đời tôi; công lý, sự thật và tình yêu của Ngài lặng lẽ lớn lên trong tôi.

Chúng ta có thể cầu nguyện:

“Lạy Chúa, cho con hiểu rằng, Giáng Sinh này chỉ thật sự ý nghĩa khi Chúa được sinh ra trong con – bắt đầu ngay hôm nay!”, Amen.

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế 

 ****************************

 LỜI CHÚA CHÚA NHẬT II MÙA VỌNG

Anh em hãy sám hối vì Nước Trời đã đến gần.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.    Mt 3,1-12

1 Khi ấy, ông Gio-an Tẩy Giả đến rao giảng trong hoang địa miền Giu-đê rằng : 2 “Anh em hãy sám hối, vì Nước Trời đã đến gần.” 3 Ông chính là người đã được ngôn sứ I-sai-a nói tới : Có tiếng người hô trong hoang địa : Hãy dọn sẵn con đường cho Đức Chúa, sửa lối cho thẳng để Người đi.

4 Ông Gio-an mặc áo lông lạc đà, thắt lưng bằng dây da, lấy châu chấu và mật ong rừng làm thức ăn. 5 Bấy giờ, người ta từ Giê-ru-sa-lem và khắp miền Giu-đê, cùng khắp vùng ven sông Gio-đan, kéo đến với ông. 6 Họ thú tội, và ông làm phép rửa cho họ trong sông Gio-đan. 7 Thấy nhiều người thuộc phái Pha-ri-sêu và phái Xa-đốc đến chịu phép rửa, ông nói với họ rằng : “Nòi rắn độc kia, ai đã chỉ cho các anh cách trốn cơn thịnh nộ của Thiên Chúa sắp giáng xuống vậy ? 8 Các anh hãy sinh hoa quả để chứng tỏ lòng sám hối. 9 Đừng tưởng có thể bảo mình rằng : ‘Chúng ta đã có tổ phụ Áp-ra-ham.’ Vì, tôi nói cho các anh hay, Thiên Chúa có thể làm cho những hòn đá này trở nên con cháu ông Áp-ra-ham. 10 Cái rìu đã đặt sát gốc cây : bất cứ cây nào không sinh quả tốt đều bị chặt đi và quăng vào lửa. 11 Phần tôi, tôi làm phép rửa cho các anh bằng nước để giục lòng các anh sám hối. Còn Đấng đến sau tôi thì quyền thế hơn tôi, tôi không đáng xách dép cho Người. Người sẽ làm phép rửa cho các anh bằng Thánh Thần và bằng lửa. 12 Tay Người cầm nia, Người sẽ rê sạch lúa trong sân : thóc mẩy thì thu vào kho lẫm, còn thóc lép thì bỏ vào lửa không hề tắt mà đốt đi.”