CHÚA SAI TÔI ĐI – TGM Giu-se Vũ Văn Thiên

TGM Giu-se Vũ Văn Thiên

Ngày 30-9-2019, Đức Thánh Cha Phan-xi-cô đã ấn định, Chúa Nhật thứ ba của mùa Thường niên là Chúa Nhật Lời Chúa.  Mục đích của Đức Thánh Cha là giúp các tín hữu ý thức tầm quan trọng của việc đọc và suy niệm Lời Chúa.  Đức Thánh Cha đã trích lời Thánh Giê-rô-ni-mô: “Không biết Kinh Thánh là không biết Chúa Ki-tô.”  Và thật là một trùng hợp có ý nghĩa, vì Chúa Nhật hôm nay, Bài đọc I và bài Tin Mừng đều giới thiệu với chúng ta về việc loan báo Lời Chúa.  Hai sự kiện ở hai thời điểm lịch sử khác nhau, nhưng đều mang một thông điệp, đó là hãy lắng nghe Lời Chúa và hãy trở nên những ngôn sứ để loan báo Lời của Ngài.

Sách Nơ-khe-mi-a là một cuốn sách nằm trong Kinh Thánh Cựu Ước.  Sách gồm có 13 chương, không rõ tác giả là ai.  Thời gian viết vào khoảng năm 440-350 TCN, thời gian được tường thuật trong sách vào khoảng năm 445-425 TCN.  Nhân vật chính cũng là tên của cuốn sách này.  Ông là người nỗ lực xây lại tường thành và Đền thờ Giê-ru-sa-lem sau khi từ nơi lưu đày trở về.  Công việc này vô cùng khó khăn, vừa do dân ngoại Sa-ma-ri-a âm mưu chống phá, vừa do một số người Do Thái nản chí trước khó khăn.  Tuy vậy, Nơ-khê-mi-a đã hoàn thành bức tường thành và ông tổ chức khánh thành trọng thể.  Nghi thức chính là việc đọc sách Luật, do thầy tư tế Ét-ra thực hiện.  Nghi thức này diễn ra trong bảy ngày, và tường thuật của Bài đọc I chúng ta nghe hôm nay là ngày cuối cùng.  Có thể nói, sự kiện này là sự hồi sinh của dân tộc Do Thái và cũng là của Đạo Do Thái, sau gần 50 năm sống cảnh lưu đày xa quê hương.  Dân chúng vừa than khóc vì tội lỗi quá khứ, vừa hoan hỷ vui mừng vì đã đến thời dân tộc được phục hưng.

Trong Tin Mừng theo thánh Lu-ca, hình ảnh thầy tư tế Ét-ra đọc sách tại Giê-ru-sa-lem năm xưa, nay người dân Na-da-rét lại được chứng kiến.  Nhân một chuyến về thăm quê hương, Đức Giê-su đã vào Hội đường và đọc đoạn sách I-sai-a trước đó khoảng bảy thế kỷ, với nội dung nói về sứ vụ của vị ngôn sứ được Chúa xức dầu và sai đi.  Nếu Ét-ra và Nơ-khe-mi-a tuyên bố thời hồi sinh của Đạo Do Thái sau lưu đày, thì Đức Giê-su lại khẳng định: một kỷ nguyên mới đã được khai mở.  Đó là kỷ nguyên của thời thiên sai.  Người đến trần gian để công bố năm hồng ân của Thiên Chúa.  Người khẳng định với thế giới: Thiên Chúa yêu thương con người, và Ngài đã sai Con Một đến trần gian, để quảng diễn tình yêu vô bờ ấy.  Khi tuyên bố với những ngươi đồng hương: “Hôm nay ứng nghiệm lời Kinh Thánh quý vị vừa nghe, Đức Giê-su khẳng định: thời của ân sủng đã đến, và những ai thành tâm thiện chí sẽ được đón nhận muôn vàn ân huệ của Thiên Chúa.

“Thần Khí Chúa ngự trên tôi, vì Chúa đã xức dầu tấn phong tôi, để tôi loan báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn…”  Nhờ bí tích Thanh tẩy, mỗi Ki-tô hữu cũng có thể áp dụng những lời này cho bản thân, vì mỗi chúng ta đã đều được xức dầu và mỗi chúng ta đều là ngôn sứ.  Nơi mỗi chúng ta đều có Thần Khí hoạt động và chúng ta đều được sai lên đường đến với những anh chị em đồng loại, để nói với họ: Thiên Chúa yêu thương con người.  Thánh Phao-lô diễn tả hoạt động của Thần Khí nơi Giáo Hội qua hình ảnh một thân thể bao gồm nhiều chi thể.  Không có chi thể nào là hèn kém và bị coi thường.  Đó là hình ảnh cộng đoàn đức tin.  Chính Thần Khí hay Chúa Thánh Thần nối kết mọi thành viên để trở nên một thân thể, luôn hiệp thông và thăng tiến.  Linh dược làm cho cơ thể là Giáo Hội được khỏe mạnh, chính là Chúa Thánh Thần.  Ngài ngự trong mỗi chúng ta, như xưa Ngài đã ngự trên Chúa Giê-su và thêm sức cho Chúa Giê-su trong hành trình loan báo Tin Mừng cứu độ.  Ngày hôm nay, qua các tín hữu Ki-tô, Chúa Thánh Thần vẫn hoạt động, để soi sáng và ban sức mạnh siêu nhiên, nhờ đó chúng ta có thể hoàn thành nhiệm vụ ngôn sứ mà Chúa đã trao cho chúng ta qua bí tích Thanh tẩy.

Những ngày này, chúng ta đang rộn ràng tưng bừng đón xuân Ất Tỵ.  Đối với người tin Chúa, đây là thời điểm để chúng ta dâng lời tạ ơn Chúa vì Ngài luôn gìn giữ chúng ta.  Giống như những người Do Thái trở về quê hương sau thời lưu đày, chúng ta tạ ơn Chúa và cầu xin Ngài tiếp tục nâng đỡ phù trợ chúng ta trên con đường lữ thứ trần gian.  Một ơn quan trọng cần phải cầu xin trong những ngày đầu năm, đó là ơn vững đức tin.  Giữa bao thử thách của cuộc đời, xin cho chúng ta biết cậy trông vào Chúa, như chiếc mỏ neo giữ cho chiếc thuyền vững vàng trước phiêu bạt của giông tố cuộc đời.

TGM Giu-se Vũ Văn Thiên

From: Langthangchieutim


 

MỘT PHẦN SỰ THẬT – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Nhưng Người cấm ngặt chúng không được tiết lộ Người là ai”.

Ngày kia, Satan đi dạo cùng đoàn đồ đệ, thầy trò quỷ vương thấy một người đàn ông đi trước nhặt một thứ gì đó bóng loáng. Một tên quỷ hỏi, “Thưa ngài, người ấy nhặt được gì vậy?”; “Một phần sự thật!”, Satan đáp. “Ngài không phiền khi người ấy chỉ tìm ra một phần sự thật?”, tên quỷ hỏi. “Không! Ta bảo đảm, y sẽ biến nó thành một tôn giáo!”.

Kính thưa Anh Chị em,

‘Một phần sự thật’ là những gì ma quỷ thường dùng để lừa phỉnh con người! Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu quở trách các thần ô uế và lệnh cho chúng không được tiết lộ Ngài là ai. Tại sao? Bởi lẽ, với danh tánh và con người Chúa Giêsu – Ngài là ai – ma quỷ luôn tìm cách nói lên ‘một phần sự thật’ – và ‘sự thật’ nó nói không bao giờ đáng tin!

Ma quỷ thường lừa dối chúng ta bằng cách nói một số sự thật theo cách ‘hơi sai lầm!’. Chúng khéo ‘trộn’ sự thật với những gì ‘không thật’ hoặc ‘ít thật’ để nói lên một sự thật. Vì thế, nó không xứng đáng để nói bất kỳ sự thật nào về Chúa Giêsu. Điều này cho chúng ta một cái nhìn sâu sắc về việc loan báo Tin Mừng. Có nhiều người rao giảng Tin Mừng, nhưng không phải ‘mọi điều’ họ rao giảng đều hoàn toàn đáng tin! Vì một đôi khi, một số nhà giảng thuyết sẽ nói một điều gì đó khá đúng; nhưng sau đó, họ ‘cố ý’ hoặc ‘vô tình’ trộn sự thật đang được trình bày với những sai lầm nhỏ; và điều này dẫn đến một sự thật méo mó, mù mờ, ma mãnh! Bởi lẽ, ‘một phần sự thật’ sẽ gây nguy hại nhiều hơn một sự thật đích thực chưa được biết đến. Một sự thật ‘méo mó’ sẽ khiến nhiều người lạc lối!

Bài học đầu tiên là chúng ta phải cẩn thận trước những gì nghe được và đọc được; phân định xem chúng có hoàn toàn phù hợp với giáo huấn của Chúa Giêsu không. Đây là lý do cốt lõi để chúng ta dựa vào Lời Chúa, giáo huấn của Ngài – được mặc khải – qua Giáo Hội và trong Giáo Hội, thẩm quyền được Ngài bảo đảm. Vì thế, Lời Chúa, giáo lý của Hội Thánh, cuộc đời các thánh, các truyền thống và các huấn dụ của Hội Thánh phải luôn luôn là nền tảng cho tất cả những gì chúng ta nghe, đọc và được dạy.

Anh Chị em,

“Người cấm ngặt chúng không được tiết lộ Người là ai”. Ma quỷ đủ mưu mô để lừa gạt chúng ta khi chúng nói ‘một phần sự thật’ về Chúa Giêsu và các sự thật khác qua người này người kia. Vậy bạn và tôi tin tưởng vào Giáo Hội – Mẹ chúng ta – thế nào? Chắc chắn, Giáo Hội của chúng ta đầy những tội nhân, cũng như tất cả chúng ta là những tội nhân; nhưng Giáo Hội của chúng ta cũng tràn đầy sự viên mãn của sự thật; ở đó, không có ‘một phần sự thật’ mà chỉ có toàn bộ Sự Thật là chính Chúa Giêsu, Đấng là “Đường, là Sự Thật và là Sự Sống!”. Và chúng ta tin tưởng sâu sắc vào tất cả những gì Chúa Giêsu đã mặc khải và tiếp tục mặc khải qua Giáo Hội của Ngài. Hôm nay, bạn và tôi hãy dâng lời cầu nguyện và bày tỏ lòng biết ơn đối với thẩm quyền giảng dạy của Giáo Hội – cách riêng Đức Thánh Cha – và cam kết hoàn toàn chấp nhận thẩm quyền đó.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, đừng để con vui thích với ‘những gì bóng loáng’ nhặt được. Cho con biết quay về nhà mẹ – Giáo Hội – của con để có những của ăn bổ dưỡng và an toàn nhất!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

*********************************

Thứ Năm Tuần II – Mùa Thường Niên

Các thần ô uế kêu lên : Ông là Con Thiên Chúa. Nhưng Người cấm ngặt chúng không được tiết lộ Người.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô. (Mc 3,7-12)

7 Khi ấy, Đức Giê-su cùng với các môn đệ lui về phía Biển Hồ. Từ miền Ga-li-lê, người ta lũ lượt đi theo Người. Và từ miền Giu-đê, 8 từ Giê-ru-sa-lem, từ xứ I-đu-mê, từ vùng bên kia sông Gio-đan và vùng phụ cận hai thành Tia và Xi-đôn, người ta lũ lượt đến với Người, vì nghe biết những gì Người đã làm. 9 Người đã bảo các môn đệ dành sẵn cho Người một chiếc thuyền nhỏ, để khỏi bị đám đông chen lấn. 10 Quả thế, Người đã chữa lành nhiều bệnh nhân, khiến tất cả những ai có bệnh cũng đổ xô đến để sờ vào Người. 11 Còn các thần ô uế, hễ thấy Đức Giê-su, thì phủ phục trước mặt Người và kêu lên : “Ông là Con Thiên Chúa !” 12 Nhưng Người cấm ngặt chúng không được tiết lộ Người là ai.


 

California Tiếp Tục Chống Chọi Với Cháy Rừng Dữ Dội

Ba’o Dat viet

January 22, 2025

Ngày 21/1, nhiều vụ cháy rừng mới đã bùng phát tại bang California trong khi các đám cháy cũ vẫn tiếp tục đe dọa do gió mạnh và tình trạng khô hạn kéo dài. Tình hình đặc biệt nghiêm trọng ở các hạt San DiegoLos Angeles, và Riverside, nơi hàng nghìn cư dân đang phải sơ tán, đối mặt với mất điện diện rộng.

Sáng sớm 21/1, ba đám cháy mới đã xuất hiện tại phía bắc hạt San Diego:

  1. Đám cháy Lilac:
    • Đám cháy lớn nhất, đã lan rộng đến 32 hecta.
    • 86 cư dântại cộng đồng Bonsall buộc phải sơ tán.
    • 2 công trình bị hư hạivà đám cháy mới chỉ được kiểm soát 10% vào sáng cùng ngày.
  2. Đám cháy Pala:
    • Xảy ra ở phía bắc thành phố Pala Mesa, thiêu rụi gần 7 hecta đất.
    • Mặc dù có lệnh sơ tán, nhưng sau đó được dỡ bỏ khi lính cứu hỏa khống chế thành công.
  3. Đám cháy Riverview:
    • Được ngăn chặn trước khi lan rộng, thiêu rụi chỉ 0,4 hecta.

Nguồn gốc của các vụ cháy vẫn chưa được xác định, nhưng gió giật mạnh tới 164 km/giờ tại vùng núi San Diego vào tối 20/1 được cho là yếu tố chính thúc đẩy đám cháy lan rộng.

Tại hạt Los Angeles, nơi đã trải qua nhiều ngày chống chọi với đám cháy Palisades và đám cháy Eaton:

  • Đám cháy Palisades:
    • Đã phá hủy hơn 15.000 công trình.
    • Ít nhất 27 người thiệt mạng.
    • Được kiểm soát 63% vào sáng 21/1.
  • Đám cháy Eaton:
    • Kiểm soát được 89% nhưng vẫn nằm trong khu vực cảnh báo cờ đỏ do nguy cơ gió lớn và lửa bùng phát trở lại.

Cơ quan khí tượng dự báo gió mạnh nguy hiểm sẽ tiếp tục thổi qua miền nam California trong ít nhất 2 ngày nữa, khiến nguy cơ cháy lan rộng hoặc các đám cháy mới bùng phát càng cao.

  • Mất điện:
    • Hơn 97.000 vụ mất điện được ghi nhận trên toàn bang.
    • San Diego và Riverside là hai khu vực chịu ảnh hưởng nặng nề nhất.
  • Sơ tán và đóng cửa:
    • Hàng trăm cư dân được lệnh sơ tán.
    • Một số trường học phải đóng cửa, gây gián đoạn lớn đến sinh hoạt thường ngày.
  • Lực lượng cứu hỏa:
    • Các đội cứu hỏa đang làm việc không ngừng nghỉ để khống chế lửa.
    • Họ đối mặt với điều kiện nguy hiểm khi gió lớn tiếp tục thổi, khiến lửa lan nhanh và khó kiểm soát.

Theo Cơ quan Thời tiết Quốc gia Mỹ (NWS), tình trạng báo động cháy rừng sẽ tiếp tục kéo dài do gió Santa Ana thổi mạnh và độ ẩm thấp. Cảnh báo cờ đỏ được duy trì, đặc biệt ở San DiegoLos Angeles, và các khu vực miền núi.

Cháy rừng tại California không chỉ gây thiệt hại lớn về người và tài sản mà còn làm nổi bật nhu cầu cấp thiết trong việc tăng cường phòng chống và đối phó với các thảm họa thiên nhiên do biến đổi khí hậu.


 

Chúng ta được cứu rỗi thế nào?- Cha Vương

Hôm nay 22/1, ngày Giáo Hội Hoa Kỳ cầu nguyện cho nền bảo vệ sự sống của các thai nhi. Xin bạn một lời cầu nguyện cho sự sống của các em nhé.

Cha Vương

Thứ 4: 22/1/2025

GIÁO LÝ: Chúng ta được cứu rỗi thế nào? Không ai có thể tự cứu rỗi mình. Đối với chúng ta, cứu rỗi nghĩa là được giải thoát khỏi quyền lực tội lỗi, đem con người từ lãnh vực sự chết tới sự sống vô tận, sự sống trước nhan Thiên Chúa. Kitô hữu tin rằng họ được Chúa cứu rỗi vì Chúa đã sai Con của Người xuống trần và đổ tràn Thánh Thần của Người trên chúng ta. (YouCat, số 337)

SUY NIỆM: Thánh Phaolô thấy rằng: “Mọi người đã phạm tội và bị tước mất vinh quang Thiên Chúa” (Rm 3,23). Trước Thiên Chúa là Đấng công chính và tốt lành tuyệt đối thì tội không thể có mặt được. Nhưng nếu tội chỉ có cho hư vô thì tội nhân là gì? Thiên Chúa tình yêu đã tìm ra con đường nhờ đó Người phá hủy tội, nhưng cứu tội nhân. Người làm cho tội nhân lại trở nên “đàng hoàng”, nghĩa là trở nên công chính. Vì thế, xưa nay ta gọi cứu độ là công chính hóa. Ta không trở nên công chính do sức lực riêng của ta. Không ai thể tự mình tha tội cho mình, cũng như tự mình thoát khỏi chết. Vì thế, Thiên Chúa cần hành động để ủng hộ ta, Người làm như vậy chỉ vì lòng thương xót thuần túy mà thôi, không phải vì ta có thể xứng đáng được hưởng. Nhờ bí tích rửa tội, Thiên Chúa tặng cho ta sự công chính của Thiên Chúa nhờ lòng tin của ta vào Chúa Giêsu Kitô (Rm 3,22). Nhờ sức mạnh của Thánh Thần được phú ban trong lòng ta, ta tham dự vào sự chết và sống lại của Chúa Kitô: ta chết cho tội và sinh ra cho đời sống mới trong Thiên Chúa. Ta đến từ Thiên Chúa, đức tin, cậy, mến chiếm lấy ta và làm cho ta thể sống trong ánh sáng cũng như sống phù hợp với ý Chúa.

❦ Quả vậy, chính do ân sủng và nhờ lòng tin mà anh em được cứu độ, đây không phải bởi sức anh em, mà là một ân huệ của Thiên Chúa; cũng không phải bởi việc anh em làm, để không ai có thể hãnh diện. Ep 2,8-9

❦  Sự công chính hóa. Đây là ơn-ban trung tâm của “học thuyết về ân sủng”. Ơn-ban này tái lập một quan hệ chính đáng giữa Thiên Chúa và con người. Vì chỉ Chúa Giêsu Kitô mới có thể ban cho mối quan hệ chính đáng này (sự công chính), nên ta chỉ trở lại được với Thiên Chúa nhờ được “công chính hóa” bởi Chúa Kitô, nghĩa là được vào trong quan hệ hoàn hảo với Thiên Chúa. Như vậy tin là đón nhận sự công chính của Chúa Kitô nơi bản thân và nơi cuộc đời mình. (YouCat, số 337 t.t.)

LẮNG NGHE: Trước đây, anh em đã dùng chi thể của mình mà làm những điều ô uế và sự vô luân, để trở thành vô luân, thì nay anh em cũng hãy dùng chi thể làm nô lệ sự công chính để trở nên thánh thiện. (Rm 6:19b)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, tội đã làm con xa lìa Chúa, con hết lòng cảm tạ vì Chúa đến để “tái lập một quan hệ chính đáng giữa Thiên Chúa và con người”, xin giúp con biết quay về đường ngay nẻo chính để được sống hạnh phúc bên Chúa muôn đời.

THỰC HÀNH: Quay về với Chúa qua việc xét mình và đi xưng  tội thường xuyên hơn.

From: Do Dzung

***************************

Khóc hết nước mắt cùng bài hát Xin Đừng Bỏ Con Mẹ Ơi – Bé Bảo An

 Cạnh tranh kinh doanh với Tô Lâm, Bảy Phúc có bị vào tù? – Hưng Mai

Ba’o Nguoi-Viet

January 21, 2025

Hưng Mai

Trong bối cảnh chính trị Việt Nam đương đại, sự trỗi dậy của Tổng Bí Thư Tô Lâm cùng chiến dịch tham nhũng đầy quyền lực đã tạo ra một bối cảnh mới, nơi mà các mối quan hệ chính trị và kinh tế trở nên chồng chéo, phức tạp hơn bao giờ hết.

Dưới lớp vỏ của cuộc chiến chống tham nhũng, một cuộc đấu đá ngấm ngầm đang diễn ra, với những toan tính quyền lực và lợi ích kinh tế đan xen. Giữa vòng xoáy đó, cựu Thủ Tướng Nguyễn Xuân Phúc đang phải đối mặt với nguy cơ bị khởi tố hình sự, một kết cục mà ít ai có thể ngờ tới trước đây khi vị trí trong “tứ trụ” từng được coi là bất khả xâm phạm.

Từ nhà ông Truyền đến Biệt thự biển và Nhà thờ họ của Phó Thủ tướng ...

Một góc căn biệt thự của Nguyễn Xuân Phúc đang sở hữu (ảnh của Chân Dung Quyền Lực 12-2024)

Việc Tổng Bí Thư Tô Lâm sử dụng Bộ Công An như một công cụ để loại bỏ các đối thủ chính trị không còn là điều bí mật. Kể từ cuối năm 2022, một loạt các ủy viên Bộ Chính Trị đã phải từ chức, một động thái được cho là kết quả của cuộc chiến quyền lực ngầm. Điều đáng chú ý là hầu hết các nhân vật này đều được “hạ cánh an toàn” và vẫn giữ được phần lớn tài sản, lợi ích kinh doanh cũng như các mối quan hệ xã hội. Không ai trong số họ phải đối mặt với sự truy tố của pháp luật, điều này đã tạo ra một tiền lệ về việc giải quyết các vấn đề chính trị một cách nội bộ và ưu tiên sự ổn định hơn là trừng phạt.

Tuy nhiên, bức tranh đó dường như đang thay đổi. Trong những tháng gần đây, các biện pháp kỷ luật của Đảng bắt đầu hướng tới những nhân vật cấp cao hơn, với một sự cứng rắn chưa từng có. Tháng Mười Một năm 2024, cựu Chủ Tịch Quốc Hội Vương Đình Huệ bị kỷ luật cảnh cáo. Tiếp đó cựu Chủ Tịch Nước Võ Văn Thưởng dù không bị kỷ luật nhưng cũng phải rời ghế với lý do “có vấn đề sức khỏe cá nhân.”

Đáng chú ý nhất là quyết định kỷ luật cảnh cáo đối với cựu Thủ Tướng, cựu Chủ Tịch Nước Nguyễn Xuân Phúc, và cựu Phó Thủ Tướng Trương Hòa Bình vào ngày 13 Tháng Mười Hai. Ông Phúc bị cáo buộc vi phạm các quy định của Đảng và Nhà Nước, cũng như những điều đảng viên không được làm, mặc dù những vi phạm cụ thể không được nêu rõ. Cùng với đó, bà Trương Thị Mai cũng chịu kỷ luật, do gia đình bà có liên quan đến các lợi ích kinh doanh trong lĩnh vực y tế, một ngành “ăn nên làm ra” trong đại dịch COVID-19.

 

Những hình thức kỷ luật nội bộ này không chỉ là những động thái mang tính tượng trưng, mà còn là một bước đi quan trọng trong quá trình điều tra và xử lý các quan chức cấp cao. Đảng thường tiến hành các cuộc điều tra nội bộ trước khi các cơ quan tư pháp vào cuộc, và việc kỷ luật có thể được xem là một tín hiệu cho thấy khả năng khởi tố hình sự đang đến gần. Với việc chỉ có duy nhất một ủy viên Bộ Chính Trị bị khởi tố kể từ thời Đổi Mới (ông Đinh La Thăng), khiến trường hợp của ông Nguyễn Xuân Phúc đang thu hút sự quan tâm đặc biệt của dư luận.

Những nguyên nhân dẫn đến tham nhũng tại Việt Nam

Trường hợp của ông Phúc khác biệt ở chỗ nào? Câu trả lời nằm ở những mối liên hệ sâu xa với các vụ tham nhũng, đặc biệt là vụ án của Công ty Đại Ninh Sài Gòn ở Lâm Đồng, và những mối quan hệ lợi ích chồng chéo giữa gia đình ông và các tập đoàn lớn. Ông Phúc và cựu Phó Thủ Tướng Trương Hòa Bình đều liên quan đến cuộc điều tra tham nhũng đối với ông Mai Tiến Dũng, cựu Chủ Nhiệm Văn Phòng Chính Phủ. Theo lời khai của ông Dũng, ông hỗ trợ dự án ở Lâm Đồng theo chỉ đạo của “cấp trên” và ông Nguyễn Xuân Phúc, khi còn là thủ tướng, được cho là đã nhận hối lộ $3 triệu để phê duyệt dự án này.

Vụ án của Công ty Đại Ninh Sài Gòn không chỉ dừng lại ở đó: 58% cổ phần của công ty này được bán cho Tập đoàn Vạn Thịnh Phát của bà Trương Mỹ Lan, người đang bị điều tra trong một vụ án tham nhũng quy mô lớn khác. Sự liên kết này tạo ra một sợi dây trực tiếp giữa ông Phúc và vụ tham nhũng lớn nhất trong lịch sử Việt Nam, và theo nhiều nguồn tin, bà Lan đã hối lộ cho ông Phúc và vợ ông một số tiền rất lớn. Thậm chí, vợ và con gái của ông Phúc cũng đang bị điều tra vì có liên quan đến việc giúp cháu bà Lan rửa tiền sang Hong Kong.

Tuy nhiên, phía sau những cáo buộc tham nhũng, một yếu tố quan trọng khác cần được xem xét, đó là mối quan hệ kinh doanh và chính trị giữa ông Phúc và Tổng Bí Thư Tô Lâm. Ông Phúc không chỉ là một đối thủ chính trị mà còn là một đối thủ cạnh tranh trong lĩnh vực kinh tế. Gia đình ông Phúc nắm giữ cổ phần kiểm soát tại Tập đoàn Trung Nam, một tập đoàn hoạt động trong nhiều lĩnh vực, và đang cạnh tranh trực tiếp với Tập đoàn Xuân Cầu, thuộc sở hữu của em trai ông Tô Lâm, trong một số lĩnh vực kinh doanh chủ chốt. Sự cạnh tranh này không đơn thuần là một cuộc đối đầu về lợi ích kinh tế, mà còn là một yếu tố làm gia tăng căng thẳng và mâu thuẫn giữa hai phe.

Các lãnh vực kinh doanh của Tập Đoàn Sông Cầu.

Trong bối cảnh đó, việc ông Phúc bị điều tra và khởi tố có thể được xem là một sự “trả đũa” từ phía ông Tô Lâm, người đang nắm trong tay quyền lực và công cụ để loại bỏ những đối thủ cạnh tranh. Câu chuyện ở đây không chỉ là về chống tham nhũng, mà còn là về cuộc chiến tranh giành quyền lực và ảnh hưởng, nơi mà các mối quan hệ cá nhân và lợi ích kinh tế trở thành những quân bài quan trọng.

Villa nguy nga hạng sang, tài sản riêng của quý tử Nguyễn Xuân Hiếu tại khu du lịch Ocean Villas (ảnh của Chân Dung Quyền Lực 12-2014)

Khả năng ông Phúc bị khởi tố đang ngày càng lớn hơn. Với những cáo buộc tham nhũng, mối liên hệ với vụ án của bà Trương Mỹ Lan, và sự cạnh tranh trực tiếp với gia đình ông Tô Lâm, ông Phúc đang đối mặt với một tình thế khó khăn hơn bao giờ hết. Ông không chỉ mất đi vị thế chính trị mà còn có nguy cơ phải đối mặt với những hậu quả pháp lý nghiêm trọng. Sự trỗi dậy của ông Tô Lâm đã tạo ra một “luật chơi” mới, nơi mà những kẻ “giành miếng bánh” của người khác có thể phải đối mặt với những “lưới trời” được giăng sẵn.

Câu chuyện của ông Nguyễn Xuân Phúc là một ví dụ điển hình cho thấy sự phức tạp và đầy rẫy những bất ngờ của chính trường Việt Nam hiện nay. Dù tương lai sẽ đi về đâu, nhưng rõ ràng một điều, cuộc chiến quyền lực đang diễn ra một cách khốc liệt hơn bao giờ hết.

Việc Tổng Bí Thư Tô Lâm sử dụng chiến dịch chống tham nhũng như một công cụ để củng cố quyền lực và loại bỏ đối thủ là một yếu tố không thể bỏ qua trong câu chuyện này. Dưới danh nghĩa “chống tham nhũng,” ông Tô Lâm đang dần khẳng định vị thế của mình trong bộ máy chính trị, đồng thời loại bỏ những người có thể gây ra sự bất ổn cho quyền lực của mình. Và trong bối cảnh đó, ông Phúc, với cả những sai phạm trong quá khứ lẫn sự đối đầu về lợi ích kinh tế, đang trở thành một mục tiêu lý tưởng để ông Tô Lâm thể hiện sức mạnh của mình.

 

Mặc dù chưa có kết luận cuối cùng từ các cơ quan chức năng, nhưng những dấu hiệu hiện tại cho thấy rằng ông Nguyễn Xuân Phúc đang đối mặt với một nguy cơ lớn. Khả năng ông và gia đình bị điều tra hình sự là rất cao, và điều này có thể dẫn đến những biến động lớn trong giới chính trị và kinh doanh của Việt Nam. Liệu ông Phúc có thể thoát khỏi “lưới trời” đang bủa vây? Hay ông sẽ trở thành một “con tốt” trong cuộc chiến quyền lực đang diễn ra? Thời gian sẽ trả lời tất cả. Nhưng chắc chắn rằng, câu chuyện của ông Phúc là một bài học đắt giá về sự nguy hiểm của việc “giành miếng bánh” từ những người có quyền lực, và về cái giá phải trả khi dấn thân vào những cuộc chiến chính trị đầy rủi ro.


 

Phải chăng đã đến lúc cần thế tục hóa (laiciser) đảng cộng sản?

Ba’o Dan Chim Viet

Tác Giả: Nguyễn Văn Lục

20/01/2025

Quyền hành và bạo lực thường kết nối, đồng lõa với nhau nhân danh quyền con người. Nó biến cái tốt thành cái xấu, lý tưởng thành tội ác..

Chẳng hạn, đảng cộng sản nhân danh lý tưởng “ giải phóng” con người vốn là một mục tiêu tối hậu. Nhưng họ lại dùng đủ phương tiện, kể cả bạo lực để thực hiện cho bằng được mục tiêu đó.

Điều đó là mâu thuẫn không chấp nhận được theo nghĩa dựa trên cứu cánh biện minh cho phương tiện.

Vì thế, Stalin ngaqy từ đầu đã từng viết:” Il faut laiciser le communisme.”( Phải tục hóa đảng cọng sản) như một lời cảnh báo.

Khái niệm tục hóa đảng có nghĩa rằng đảng phải lột xác. Điều đó có nghĩa không coi đảng cộng sản như một kẻ có quyền năng tối cao, tuyệt đối, không sai lầm chẳng khác gì một đấng tối cao trong tôn giáo-đặc biệt là Thiên Chúa giáo-.

Điều đó có nghĩa là coi đảng cũng chỉ do con người làm ra có thể có những sai lầm và nếu cần thì được sửa sai.

 Như thế, lãnh tụ không phải là đấng tối cao, đảng không tuyệt đối đúng. Từ đó mở đường để tiến tới một xã hội dân sự có tiếng nói và nguời dâncó quyền tham dự cất tiếng nói..sai thì nói sai, đúng thì nói đúng.

Đảng cộng sản và tổ chức Thiên Chúa giáo

Có lẽ cần thiết nên so sánh giữa cộng sản và Thiên Chúa giáo để nêu bật những nét khác biệt và đồng dạng, một sự bắt chước đến lộ liễu tổ chức Thiên Chúa giáo từ lý thuyết đến thực tế của đảng cộng sản.

Bề ngoài xem ra họ chống các tôn giáo, đặc biệt Thiên Chúa giáo mà họ coi như một thứ “ Thuốc phiện” làm mê muội người dân.

 Nhưng họ chống cái gì thì họ lại làm theo y trang cái đó.

  • Khái niệm xưng tội

Người theo Thiên Chúa giáo chỉ có thể được tha thứ, hòa giải với Chúa nếu tự mình bày tỏ việc mình làm và xưng tội để được tha thứ. Thành thật nhận tội lỗi, xin tha thứ. Đó là con đường duy nhất được ơn cứu rỗi.

Người cộng sản cũng dùng khái niệm tự kiểm, tự phê bình trước đảng để được tha thứ. Kinh nghiệm cá nhân, sau 1975, giáo chức được đi học tập cải tạo tại chỗ và bản thân mỗi người phải viết bài tự kiểm để đoàn thể phê phán.

Sĩ quan, công chức đi học tập cải tạo mỗi ngày phải tự kiểm điểm, nhìn nhận mình có tội với nhân dân bất kể làm nghề gì như bác sĩ cứu người, làm hết bản tự kiểm này đến bản tự kiểm khác, phải thành thật khai báo, nhắc đi nhắc lại như một con vẹt.

Từ chỗ ấy, nó tạo ra những bài tự kiểm, “ tự bôi bác”, tự bịa đặt nhiều điều vốn không có thật để được sự khoan hồng..

Nó tạo ra một màn kịch lừa đảo mà cả đôi bên đều biết rằng có sự lừa đảo chính mình và người khác. Nó tạo ra một thế giới ảo đến lố bịch và kệch cỡm. Nó tạo ra một đám đông, đoàn lũ như những đàn cừu và một đám người vô cảm, sống hai mặt, hai cá tính, hai nhân cách đã bị điều kiện hóa…

Nó chẳng khác gi loại thí nghiệm con chó của Ivan Petrovich Pavlov: Phản Xạ có điều kiện.

Mới đầu chỉ nghe tiếng kẻng thì cho chó ăn.

Sau chỉ cần giữ lại tiếng kẻng, không có cơm, chó cũng sủa và có dịch vị.

Con người nay như một con vật bị điều kiện hóa, như loài ngựa bị bịt mắt, chỉ thấy miếng cỏ treo trước mặt.

Nhân rộng ra, trong xã hội cộng sản, dùng miếng cơm, cái dạ dày như mồi nhử có điều kiện để điều khiển tư duy con người.

Chẳng hạn sẽ có những màn lố bịch như gần một ngàn tờ báo hiện nay trong cả nước thì đều cùng viết một luận điệu mà nếu cần chỉ cần một Tổng Biên tập đã đủ.

Hãy dở các tờ báo như Tuổi Trẻ, Tuổi Trẻ chủ nhật, Người Lao Động, Dân Trí, Viet Nam. net và hằng trăm tờ khác. Nội dung của chúng na ná giống nhau.

Tất cả chỉ vì miếng cơm manh áo. Thật là quái gở bởi vì:

Đọc một tờ thì biết tất cả mọi tờ.. đều giống nhau, cái gì được phép đăng, cái gì không được. Chỉ khác nhau về hình thức mà nội dung thì không.

Từ đó còn tạo ra những thần tượng rởm, những anh hùng đủ kiểu suy nghĩ, khen chê hùa theo đảng.

Vì thế, người dân khóc cười theo lệnh đảng đúng khuôn một xã hội chuyên chế. Bảo khen thì khen, bảo khóc thì khóc mà thói quen ta gọi là“khóc tập thể”. khi một lãnh tụ như Hồ Chí Minh qua đời hay những lạnh tụ như Kim Nhật Thành bên Triều Tiên.

Hãy cùng nhau xem lại ngày đám tang Hồ Chí Minh- từ Lê Duẩn-Lê Đức Thọ vốn đã từng tìm cách hạ bệ Hồ Chí Minh  bằng tướng Nguyễn Chí Thanh và vùi dập Võ Nguyên Giáp.

Phạm Văn Đồng vốn người không tồi, nhưng ba phải, cực kỳ vô tích sự. (Theo Vũ Thư Hiên) và không làm nổi bất cứ điều gì, quấy quá cho qua chuyện dĩ nhiên cũng theo đám đông khóc rống lên.Các lãnh tụ khóc rống như những trẻ con mà khi còn sống Hồ Chí Minh, Võ Nguyên Giáp là đối tượng bị trù dập bởi cặp Lê Duẩn-Lê Đức Thọ.

Nhìn những người già, người trẻ, phụ nữ khóc rống, vật vã còn hơn khi cha mẹ chết mà buồn cười và thương thay cho họ.

Đó là một “ xã hội đồng phục” tập thể mà cá nhân chỉ là những con số.

Chính vì thế, cần được thế tục hóa đảng cộng sản

  • Một guồng máy(engrenage)

Muốn hiểu rõ bản chất cộng sản, có lẽ cần nắm vững khái niệm Guồng Máy.

Gọi là một chế độ cũng tạm ổn, nhưng cụ thể và chính xác hơn vẫn là một guồng máy vừa sinh động vừa lột tả đúng nghĩa bản chất. Guồng máy ấy với một chu trình khép kín, từ dưới lên trên, ảnh hưởng tương tác qua lại mà mỗi thành phần chỉ còn là một đơn vị như một cái đinh ốc hay một một con vít trong guồng máy.

Một con vít bị định vị, nằm chết không cựa quậy được. Số phận nó đã được an bài, ngay cả những kẻ tạo ra guồng máy đó.

Thản hoặc một con vít bị văng ra ngoài. Nó sẽ trở thành trơ chọi, bị phế thải hoặc khai trừ.

Con vít ấy nếu thay thế nó bằng một con người thì số phận nó sẽ ra sao?

Kể từ nay, con người ấy sẽ bị trù dập, cách ly, tù tội, sống mà như thể chết. Ngay cả người lãnh đạo ra cái thể chế đó cũng không không được miễn trừ.

Stalin cũng thế, Hồ Chí Minh, Võ Nguyên Giáp cũng chung số phận nằm trong guồng máy.

Đó cũng là số phận của Nguyễn Hữu Đang, Trần Dần, Trần Đức Thảo, Nguyễn Mạnh Tường, Vũ Đình Huỳnh và con là Vũ Thư Hiên và những người sau này bị  coi là” Nhóm xét lại chống đảng”như Hoàng Minh Chính, Trần Độ, Nguyễn Kiến Giang bị kềm kẹp bởi cái  gọi là “ Dân chủ tập Trung” hay “chuyên chính vô sản.”

Kể từ đó đến nay, đã biết bao nhiêu người vào guồng máy lò thiêu của Lê Duẩn và Lê Đức Thọ? Họ như một thứ đơn đặt hàng sẵn của Cách mạng, như củi sẵn cho vào lò!!!Như một khủng bố trắng?

Từ nay, Đảng là Lê Duẩn, là Lê Đức Thọ. Đó là những thần tượng cần phải được thế tục hóa trong mọt xã hội người.

Và người hiểu chuyện phải nhìn ra được cái không lý của nó để hiểu cái lý nó nằm ở chỗ nào?

  • Đảng vẫn là bách chiến bách thắng, đảng không bao giờ sai lầm, đảng đem lại cơm no áo ấm..!!

Từ nay, không lạ gì, anh Cả Trường Chinh cũng khép nép dưới trướng Lê Duẩn và ở ẩn trong sự đường bệ còn sót lại. Phạm Văn Đồng thuộc loại người ba phải nói:  Việc tập thể quyết định, tôi nghe theo và làm gì được.

  • Còn Đối với người dân thường

Số phận những đảng viên cao cấp còn chịu số phận đắng cay do cái guồng máy bất nhân, vô tính thì số phận dân đen như thế nào, nhất là trong thời kỳ bao cấp?

Nanh vuốt đảng thò ra, cào cấu từ khắp nơi, cái gì xấu thì đổ cho dân, cái gì tốt thì công của đảng.

  • Ăn một con gà, phải lén lút vặt lông, rồi lén lút ăn, rồi lén lút đi đổ lông.
  • Nhiều câu truyện đau lòng còn để lại qua những câu truyện tản mạn có thật:

“ Mất mùa là tại thiên tai.

Được mùa là tại thiên tài Đảng ta”.

“ Bắt phong trần, phải phong trần.

Cho may-ô mới được phần may-ô”.

  • Chế độ tem phiếu còn để lại những tàn tích nửa khóc nửa cười.

Người dân đen phải đăng ký, đề đạt nguyện vọng để xin mua.

Chẳng hạn, ông A cần mua một cách xích xe đạp lại được cung cấp một cái yên xe đạp.

Chị A cần một cái bánh xe đạp lại mua được một cái quần đùi đàn ông.

  • Sau 1975, tôi còn ghi nhớ, giáo chức thuộc diện nhà nước được cung cấp nhu yếu phẩm. Mới đầu, một người được nửa ký bột ngọt, rồi một 100 gram, đến cuối cùng còn được mười thìa.
  • Trong xã hội, người dân bình đẳng trong thiếu hụt. (Trừ cán bộ đảng). Mọi thứ đều trở nên khan hiếm và giả dụ rằng cát là vật thừa thãi, nhưng nếu rơi vào tay đảng nó sẽ trở thành khan hiếm!!!
  • Nhìn lại Đảng Cộng sản Đông Dương từ thập niên 1930 trong guồng máy đảng

Phần bài viết này, người viết đào sâu hơn nữa, sự tồi tệ hơn nữa để thấy được rằng, ai là thù, ai là bạn, ai là đồng chí. Đảng đấu đá nhau trong nội bộ chẳng khác gì những kẻ thù. Kiểu thanh toán đồng chí, trước khi tiêu diệt kẻ thù.

Tôi dựa theo cuốn Hồi ký 1925-1964 của ký giả Nguyễn Kỳ Nam. Ông là một nhà báo chuyên nghiệp và ông ghi lại như sau: “Sau 40 năm tận tụy với nghề, tôi viết hồi ký này, kể lại những điều mắt thấy tai nghe, những tài liệu lịch sử của một ký giả chuyên nghiệp ghi chép trong cuốn sổ tay.”.

Năm 1930, nhiều sinh viên đang du học ở Pháp bị trục xuất về Việt Nam, trong đó có Tạ Thu Thâu. Mặc dầu cộng sản Đệ tam hay Đệ tứ thì cùng một chủ trương: Chống thực dân Pháp.

Nhóm Đệ Tứ gồm những trí thức du học lỗi lạc như Tạ Thu Thâu, Trần Văn Thạch, Phan Văn Chánh, Phan Văn Hùm.

Nhóm Đệ Tam gồm Dương Bạch Mai, Trần Văn Giàu, dựa vào nhóm cộng sản Staliniens.

Pháp  gọi bọn Đế quốc Phát Xít ở Đông Dương, đồng tình gọi nhóm đệ Tứ Là Troskystes.

Để bạn đọc nắm rõ tình hình lúc bấy giờ. Xin  gợi ý một số khái niệm.

  • Thứ nhất tại nước Nga, phe Đệ Tam đã loại trừ phe Troskiste ra khỏi đấu trường.
  • Thứ hai, phòng Nhì Pháp đã ủng hộ Đệ Tứ với nhóm Hàn Thuyên, Trương Tửu, Nguyễn Đức Quỳnh theo đúng lý luận Mácxít trong khi phe Đệ Tam chỉ có một mục tiêu là đánh Tây thôi.
  • Thứ ba, sự ủng hộ của Pháp đã tạo ra sự xung đột không đội trời chung giữa Đệ Tam và Đệ Tứ. Họ sẵn sàng tiêu diệt nhau bằng mọi giá.
  • Thứ tư, chính vì thế, theo Daniel Guérin, đảng Cộng sản Pháp đã dùng nhiều thủ đoạn mà bọn Staliniens (Đệ Tam) đã kiếm đủ cách để thủ tiêu Tạ Thu Thâu và các đồng chí Đệ Tứ. Đảng cộng sản Pháp đã mượn tay Pagès, tố cáo tờ La Lutte do nhóm Đệ Tứ chủ trương là Pháp Xít.
  • Trần Văn Giàu, đại diện nhóm Đệ Tam sẽ là nguyên tố trực tiếp trước những cái chết của Tạ Thu Thâu, Trần Văn Thạch, Phan Văn Chánh, Phan Văn Hùm.
  • Nói tóm lại, giết nhóm đệ Tứ rồi giết luôn cánh Quốc Gia.. Nhóm Đệ Tam đã loại ra khỏi hàng ngũ bất luận ai đối lập, không cùng phe phái với họ.. theo kiểu hoặc là bạn, là đồng chí, hoặc là kẻ thù.
  • Cuối cùng người Pháp cuốn gói ra đi chỉ để lại một di sản tai hại cho Đông Dương. Miền Nam tạo ra một lỗ hổng không bù đắp được vì thiếu thành phần lãnh đạo trí thức cốt cán vì đã bị thủ tiêu hết.
  • Sau này triền miên trong khói lửa, người Pháp với giải pháp vá víu với chính quyền Bảo Đại..dưới cái dù độc lập trong Liên Hiệp Pháp, dưới sự bảo trợ của Pháp. Trước sau, Bảo Đại chỉ là một hình nộm mà thời giờ ông dành cho thú săn bắn, cờ bạc, gái gú là chính.
  • Trước sau gì cũng đến hồi tàn cuộc. Cộng sản đi đến chiến thắng với những chặng đường thủ tiêu, ám sát vốn họ coi đó là” “thứ đạo đức của tội ác”.
  • Trưòng hợphà văn Lan Khai, tác giả Lầm Than, Cô Dung, Chế Bồng Nga bị bọn người Khởi nghĩa cho vào rọ, rồi trôi sông trên dòng sông Lô chỉ vì trong thời gian Nhật chiếm đóng, ông làm thư ký cho một hãng buôn Nhật. Chúng sống bằng bạo lực, giết người vô cảm như một thứ đạo đức cách mạng với không một trái tim và người dân lo sợ nhất: Bị thủ tiêu một ngày nào đó!!!
  • Đúng như nhận xét của Lê Duẩn:” Kẻ nào không theo ta, kẻ đó chống ta”.

*Hồ sơ về phong trào Đệ Tứ Việt Nam. (Tác giả Hoàng Hoa Khôi, ngày 15-05-1991 trong cuộc họp báo của Thông Luận.)

Để làm rõ thêm luận điểm của nhóm Đệ Tứ, tôi xin được tóm lược thêm như sau:

  • Chủ nghĩa Mác xít vào Việt Nam với hai khuynh hướng, Stalinien và Trôkyts. Stalinien do Nguyễn Ái Quốc, sau này là do Hồ Chí Minh cầm đầu do cộng sản Liên Xô với Stalin. Khuynh hướng đối lập do Troskyts chủ xướng. Cả hai đều nằm trong ban lãnh đạo, tháng 10 1917 ở Nga.
  • Việc lựa chọn giữa hai khuynh hướng Troskit và Stalin là một lựa chọn không mấy dễ dàng và đầy thử thách cho nhiều đảng viên.
  • Riêng Tạ Thu Thâu, bị Pháp bắt 5 lần và bị đưa ra tòa, bị xử 5 năm tù, 10 năm quản thúc cùng với nhiều đồng chí Troskits khác như Phan Văn Hùm(giáo sư), Trần Văn Thạch( giáo sư), Phan Văn Chánh( giáo sư), Nguyễn Văn Sổ, Trần Văn Sĩ vv…
  • Đệ Tam đã hạ sát hồi cách mạng tháng Tám có Phan Văn Hùm, Phan Văn Chánh, Trần Văn Thạch, Nguyễn Văn Sổ, Lê Ngọc, Lê Văn Hương..
  • Đảng cộng sản việt Nam do Hồ Chí Minh lãnh đạo đã chủ trương diệt trừ tả hữu, từ Troskyts đến Quốc Gia, không cho một mầm mống đối lập nào.
  • Có nghĩa là Hồ Chí Minh đập tan khối đoàn kết giữa người lao động và trí thức Quốc Gia với những người Trốkist.
  • Thái độ cực đoan của đảng cộng sản Hồ Chí Minh tạo cho nhân dân miền Nam ý tưởng quân đội miền Bắc tới áp đặt một chế độ mà họ chưa chấp thuận được.
  • Bởi vì, phải hiểu rằng thuyết Mac Xít không phải là kinh thánh bất di, bất dịch. Nó trước hết chỉ là một phương pháp suy luận. Vì thế, nó cần phải biến chuyển và cần được bổ khuyết đồng nhịp với sự tiến hóa của xã hội.
  • Một lần nữa, điều ấy cần cho thấy phải thế tục hóa đảng, xóa bỏ những huyền thoại được  tạo dựng lên.
  • Vì thế, sự sụp đổ của chế độ Liên Xô không phải là sự phá sản của chủ nghĩa Mác Xít mà là sự cáo chung của chủ nghĩa Stalin..
  • Không lạ gì, mở cuốn Hồ Chí Minh toàn tập, tập 6, người ta thấy Hồ Chí Minh viết: “ Được tin, đồng chí Stalin, vị lãnh tụ vĩ đại, người thày yêu mến, người bạn thân thiết của chúng ta, của nhân dân lao động toàn thế giới, qua đời, toàn đảng và toàn dân Việt Nam vô cùng đau đớn…Sự mất đi của đồng chí là một sự thiệt thòi không bờ bến cho toàn thể loài người..( Nên xem thêm đồng chí Tố Hữu làm thơ khóc Stalin)
  • Thời kỳ Đổi mới bắt đầu một thời kỳ của sự sụp đổ bất ngờ sau một quá trình tụt dốc..

Những biến động địa chính trị trên thế giới như khủng hoảng dầu hỏa, biến cố Đông Âu hay những biến cố bên trong bộ máy nhà nước bảo thủ, lỗi thời, cồng kềnh đã làm lung lay chế độ Liên Xô.

  • Sự sụp đổ của Liên Xô là một quá trinh kéo dài từ nhiều năm trước, ít ra từ năm Quá trình ấy không diễn ra một lúc, bắt đầu từ sự trì trệ (stagnation) của TBT Leonid Brezhnev.)

Tiếp đến theo Jonathan trong cuốn “ Russia’s Cold War”thì Liên Xô sụp đổ do những mâu thuẫn nội tại (underlying antagonism) do những khủng hoảng kinh tế và chính trị đủ loại tác động lên. Sự sụp đổ là không tránh nổi vấn đề là lúc nào!!

Ngày  25/12/1991, sau khi gọi cho Tổng thống George Bush (cha), ông  Gorbachev tuyên bố từ chức. Ông Gorbachev có sáng kiến độc đáo, chủ trương Perestroika (cải cách kinh tế và xã hội) và Glasnost (cởi mở tư duy, tự do ngôn luận, phóng thích tù chính trị và đối lập.)

Các đại biểu đã họp lại vào ngày 26/12 tại hội trường ở điện Kremlin, ai đó đã kín đáo dọn lá cờ Liên Xô ra khỏi phòng và các đại biểu có mặt đã bỏ phiếu thừa nhận một sự đã rồi là Liên Xô giải thể.

Một tờ báo Mỹ đã chạy một hàng tít” End of Soviet Union, The Soviet State, Born of a dream, Dies.( Dấu chấm hết của Liên Xô, nhà nước Sô Viết sinh ra như một giấc mơ đã chết.)

Nó cũng cho thấy rằng một lần nữa nguyên tắc thế tục hóa cộng sản lúc nào cũng đúng.

  • BaLan, một nhát cuốc cuối cùng như mồ chôn chế độ cộng sản.

Giáo Hoàng Gioan Phaolo Đệ II vốn gốc người Ba Lan đã có dịp quay trở về quê hương. Ngài trở thành biểu tượng sức mạnh tôn giáo và tinh thần cởi mở, tự do của người dân Balan. Sự sụp đổ của chế độ cộng sản có sự đóng góp tinh thần của Ngài. Người dân Ba Lan hằng trăm ngàn người đã diễn hành hô to khẩu hiệu “Solidarity”, Walesa! Dân chủ!! biểu tượng của Phong trào Đoàn Kết.

Ngoài ra TT. Ronald Reagan đã cấm vận kinh tế Ba Lan và CIA chính thức tài trợ cho các hoạt động bí mật cho Công Đoàn Đoàn Kết.

Phần Giáo Hoàng, Ngài chỉ nói về những nguyên tắc đạo đức như: Con người được kêu gọi để chiến thắng chính mình.. Sự chiến thắng mà Thiên Chúa đã đạt được trong lịch sử nhân loại.

Sau đó, trước hàng triệu người, ngài đã dơ lên tấm đai thắt lưng có một lỗ đạn do Ali Agca bắn vào ở Rome. Cả một biển người ngây ngất, xúc động.

Sau đó, chế độ cộng sản Đông Âu lần lượt sụp đổ.

Chỉ trừ hai nước cộng sản Việt Nam và Cuba đã không sụp đổ. Tại sao? Xin trả lời ở phần sau

  • Thời kỳ 15 năm Đổi Mới tại Việt Nam. (1986-2000)

Chương trình Đổi Mới toàn diện với ba hướng chính: Một chính sách sở hữu đơn thành phần sở hữu nhiều thành phần nhằm phát triển sản xuất. Hai hủy bỏ chế độ Bao cấp sang cơ chế thị trường, bảo đảm quyền tự do kinh doanh của từng doanh nghiệp. Ba là chuyển từ kinh tế tự cung, tự cấp sang kinh tế tự do, mở cửa với thế giới bên ngoài..

Từ đó chuyên vào ba mục tiêu: chương trình lương thực, chương trình tiêu dùng và chương trình xuất khẩu.

Nói tóm lại, phát triển nhiều thành phần kinh tế trong suốt thời kỳ quá độ, xóa bỏ cơ chế quản lý tập trung quan liêu, hành chính, bao cấp.

Nhờ chính sách “ Ngoại giao cây tre”, Việt  Nam đã thừa hưởng lợi nhiều đặc quyền kinh tế, xóa đói và giảm nghèo từ nhiều nước như Nhật, Singapore, nhất là Nam Hàn.

Tuy nhiên, rất tiếc là Việt Nam vẫn còn duy trì một số đặc quyền cho bọn cán bộ tham lam, nhất là quền sở hữu đất đai đã tạo ra “ bọn tư bản đỏ” làm giàu, tích lũy tài sản bằng mọi cách, tạo ra những bọn con ông cháu cha giàu bạc tỉ, bạc tỉ! Giàu có là một sự khoe khoang tột cùng.

TBT Nguyễn Phú Trọng đã đốt  bao nhiêu củi vào lò, đến lượt TBT Tô Lâm cũng hành xử như vậy. Liệu Đó có phải là những giải pháp tối ưu cho cộng sản hay không? Không.

  • Về phía người dân: họ chống đối bằng tiêu cực, tự đề ra pháp luật, thanh toán, đâm chém nhau mà không lý đến pháp luật.

Nói thay cho lời kết

  • Sở dĩ mà các nước Đông Âu sụp đổ là họ có truyền thống trọng Tự Do-Dân Chủ nên không chấp nhận sự đè nén, áp bức.
  • Thứ hai, thói quen bị lệ thuộc theo sự phân biệt Chủ ông-Nông nô nên chấp nhận sự thiệt thòi, sự bóc lột mà không dám chống đối.
  • Cho nên, phải gây được ý thức và tinh thần Thế Tục Hóa quyền lực biến nó thành những thế lực dân chủ và quyền làm người. Có nghĩa là người dân có quyền lập hội đoàn, có quyền đình công..để đòi hỏi quyền lợi và sự công bằng

Về mặt thực tế, phải thực hiện hai bước mà TBT Gorbachev đã đề ra(Perestroika- Cải cách kinh tế xã hội. Và Glanost( cởi mở tư duy và tự do ngôn luận, thả tù chính trị và đối  lập.

  • Chống lại thái độ thản nhiên, vô cảm(Indifference)

Trong một cuốn sách mỏng, dày 42 trang, nhan đề: Time for Outrage. Indignez-vous. Khổ như một cuốn sổ tay. Tác giả Stéphane Hessel, gốc Do Thái, ở tuổi 93, từng theo DE Gaulle chống Đức.

Tác giả nhận thấy rằng lỗ hổng giữa người giàu người nghèo, khoảng cách ngày càng lớn.

Tác giả cho rằng nền tảng của sự chống đối phải  là sự Bất Nhẫn. Và sự tồi tệ nhất trên mọi thứ là sự thản nhiên và vô cảm.

Learn the art of protesting from Gandhi, Luther King - TheDailyGuardian

Mặt khác, ông không chủ trương dùng bạo lực. Bởi vì không thể dùng bạo lực chống bạo lực. Nhưng theo gương các bậc tiền bối như Thánh Gandhi, Martin Luther King và Nelson Mandela. Đó là sức mạnh của họ vào niềm tin và  vào quyền con người.

Và ông tuyên bố thẳng thừng: Tôi bao giờ cũng đứng về phía những người bất đồng chính kiến.

Mong rằng vài lời thưa ở trên đánh động được tâm tư những người Việt Nam trong nước, nạn nhân của chế độ cộng sản hiện nay.


 

CỨNG HƠN THÉP – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

 Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Họ rình xem Đức Giêsu có chữa người ấy trong ngày Sabbat không, để tố cáo Người”.

Có hai cách để xử lý áp lực của nước: “cứng” và “mềm!”. Tiềm thuỷ cầu, đắp bằng một tấm thép cứng; bên trong, các nhà hải dương học nhìn qua một ô kính dày và hẹp. Họ thấy gì? Cá! Cá đối phó với áp lực hoàn toàn khác: “mềm!”. Không cần lớp da dày, cá bù đắp áp suất bên ngoài bằng áp suất bên trong chính nó; cân bằng và ngược chiều!

Kính thưa Anh Chị em,

Sự ghen tỵ của người biệt phái khác nào tấm thép của tiềm thuỷ cầu. Họ hẹp hòi “rình rập” từng hành vi, cử chỉ đến ngôn từ của Chúa Giêsu “để tố cáo Người”. Thực tế đáng buồn là họ quá mù quáng đến nỗi không nhận ra, họ đang thực sự hành động một cách vô lý và bất công; bởi lẽ, họ mang trong mình một trái tim ‘cứng hơn thép!’.

Đã từ lâu, những người biệt phái cho mình là thầy dạy lịch duyệt đáng được trọng vọng; thế nhưng, từ khi Chúa Giêsu xuất hiện, họ mất ảnh hưởng. Vì thế, trong họ, ghen tỵ đã nhen nhóm và nó trở thành tội, một tội đang phá huỷ đời sống tâm linh bên trong khiến sự kiêu hãnh, tỵ hiềm, giận dữ và lạnh lùng của họ bộc lộ ra bên ngoài.

Tin Mừng hôm nay buộc Chúa Giêsu chọn lựa giữa lề luật và xót thương! Ngài chọn xót thương khi chữa cho một người bại tay trong ngày Sabbat. Với Ngài, luật của lòng thương xót phải đặt trên mọi luật, con người ‘cần xót thương hơn công lý’. Và dẫu đây là một phép lạ bắt nguồn từ lòng lân tuất của Ngài; nhưng với một trái tim ‘cứng hơn thép’, các biệt phái coi hành vi này là tội. Chính sự tỵ hiềm đã làm hỏng mối quan hệ của họ với Thiên Chúa và huỷ hoại sự nhân đạo với tha nhân.

Chúa Giêsu đau buồn trước sự cứng cỏi của những con người này; đau buồn này đã nhen lên trong Ngài một cơn giận thánh. Tuy nhiên, cơn giận thánh không khiến Ngài bộc phát những lời đắng cay nhưng là những lời yêu thương. Ngài ôn tồn giải thích, “Ngày Sabbat, được phép làm điều lành hay điều dữ, cứu mạng người hay giết người?”; cùng lúc, Ngài chữa lành người bệnh với hy vọng, may ra họ mềm lòng và tin. Buồn thay, điều đó không xảy ra! Ngược lại, “Ra khỏi đó, nhóm Pharisêu lập tức bàn tính với phe Hêrôđê, để tìm cách giết Đức Giêsu”. Hai nhóm này là thù địch của nhau; vậy mà Tin Mừng tiết lộ một sự thật ớn lạnh rằng, họ hợp lực với nhau để âm mưu giết Ngài.

Anh Chị em,

“Họ rình xem Đức Giêsu”. Người ta rình rập để bắt bẻ; Chúa Giêsu ‘chờ chực’ để xót thương. Tại sao? Bởi lẽ, người biệt phái có những trái tim tựa hồ lớp vỏ của tiềm thuỷ cầu; đang khi trái tim của Chúa Giêsu thì dẻo dai, tự do nên chỉ biết xót thương. Noi gương Thầy Chí Thánh, giữa lòng thế giới – một thế giới khá lạnh lùng – người môn đệ của Chúa Giêsu không cần phải cứng và da phải dày, miễn sao chúng ta uyển chuyển, lắng nghe tiếng Chúa để cân bằng áp lực cuộc sống với một trái tim mềm mại dưới sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần. Tin Mừng mời gọi bạn và tôi đừng để mình có một trái tim ‘cứng hơn thép’ như những con người thực sự đã mắc phải chứng bệnh tâm linh mãn tính này!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, cho con biết rằng, việc giải phẫu một trái tim cứng dẫu nghiệt ngã, vẫn đáng cho con trả giá! Có như thế, con mới có khả năng sống trọn cho Chúa và tha nhân!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

From: KimBang Nguyen

*************************************************

Thứ Tư Tuần II Thường Niên, Năm Lẻ

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.

1 Khi ấy, Đức Giê-su lại vào hội đường. Ở đó có một người bị bại tay. 2 Họ rình xem Đức Giê-su có chữa người ấy trong ngày sa-bát không, để tố cáo Người. 3 Đức Giê-su bảo người bại tay: “Anh đứng dậy, ra giữa đây!” 4 Rồi Người nói với họ: “Ngày sa-bát, được phép làm điều lành hay điều dữ, cứu mạng người hay giết người?” Nhưng họ làm thinh. 5 Đức Giê-su giận dữ rảo mắt nhìn họ, buồn bực vì lòng họ chai đá. Người bảo anh bại tay: “Anh giơ tay ra!” Người ấy giơ ra, và tay liền trở lại bình thường. 6 Ra khỏi đó, nhóm Pha-ri-sêu lập tức bàn tính với phe Hê-rô-đê, để tìm cách giết Đức Giê-su.


 

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến –  Những ngày cuối năm ở Chiêu Nam Đảo

Ba’o Dan Chim Viet

Tác Giả: Tưởng Năng Tiến

21/01/2025

Khoảng cách từ Kuala Lumpur đến Singapore, có lẽ, cũng chỉ bằng đoạn đường Sài Gòn/Đà Lạt là cùng. Bởi vậy thay vì chạy ra phi trường, tôi phóc đại lên một cái xe đò cho nó đỡ hao xu.

Chuyến đi tuy hơi lâu nhưng thú vị. Đã quen với những con đường chật hẹp của Cambodia, hoặc lỗ chỗ ổ gà (cùng với bụi mù) của Myanmar nên quốc lộ thênh thang và phẳng lì ở Malaysia khiến tôi ngạc nhiên không ít.

Trông cũng tân kỳ y như hệ thống freeway của California vậy. Chỉ có điều khác là xe lao vun vút qua những cánh rừng nhiệt đới thâm u, hoang dại, hay những rừng kè ngút ngàn mà nhìn từ trên không tôi cứ ngỡ là dừa.

Tuyệt nhiên không thấy bóng một cha nội cảnh sát, hay công an giao thông nào ráỏ nhưng có BOT. Qua ba trăm KM đường dài, tài xế phải trả phí hai lần – mỗi lần 5 RM, gần 2 U.S.D – nhưng họ cà thẻ nên không có cái vụ đếm tiền lẻ, và dựng bảng (“Cấm Ngừng Quá 5 Phút”) như ở quê mình.

Tính ra thì cứ trung bình 100 KM quốc lộ thì giới xe đò phải trả thêm cho nhà nước Mã Lai thêm 65 xu (theo đơn vị Mỹ Kim) dù đã đóng thuế lưu hành. Tuy nhiên, số tiền phụ thu này đã được chi dùng hết sức đàng hoàng và rõ ràng nên không có gì để phàn nàn cả.

Quốc lộ rộng đến sáu làn. Dải phân cách mọc đủ thứ loài hoa nhưng tôi chỉ nhận ra được hoa phượng đỏ, chen lẫn với phượng vàng, và hoa giấy. Loài hoa này tuy không tàn nhưng trông có nét buồn buồn ngay từ khi vừa hé nhụy. Giữa nắng chiều vàng hanh mà nhìn mầu xác pháo thì ngay đến cả tôi – một anh già ham chơi và nát rượu – cũng thoáng chút bâng khuâng:

Mẹ cha ơi đừng đợi

Chiều nay con chưa về

Chị ơi thôi đừng đợi

Chiều nay em không về

(tnt – 1980)

Khác với ở Kuala Lumpur, phần lớn dân Singapore là người Hoa (hoặc gốc Hoa) nên Chinese New Year được chuẩn bị kỹ càng và rình rang hơn hẳn. China Town, tất nhiên, đỏ rực. Chùa Tầu mầu mè hoa hoè và khói hương nghi ngút đã đành; chùa Chà (kế đó) cũng trưng bầy đèn lồng, cùng với hàng chữ chúc mừng –  “Wishing All A Happy & Properous Lunar New Year” – và cũng đông đúc tín đồ không kém.

Thế mới biết là người Ấn có một không gian tâm linh rất rộng, và rất “sính” chuyện hội hè đình đám. Tết Nguyên Đán lại hay trùng hợp với Lễ Hội Ngày Mùa (Pongal Festival) kéo dài đến bốn ngày của họ : từ 14 đến 17 tháng Giêng.

Khác với Little Sài Gòn ở California, Little India ở Singapore lúc nào cũng lúc nhúc người. Bombay hay New Delhi, tôi đoán, chắc cũng đông đúc đến vậy là cùng. Ngó mà chóng mặt luôn.

Đã vậy, tôi còn lạc bước đến “thánh địa” này đúng vào lúc người ta đang làm lễ tạ ơn Mẹ Thiên Nhiên (Mother of Nature) hay Thần Mặt Trời (The Sun God) gì đó. Họ bầy ra những cảnh tượng lạ lùng chưa từng thấy. Nguyên cả một tập thể người rồng rắn vừa đi vừa thực hành những nghi lễ truyền thống vô cùng lạ mắt, và hơi kỳ dị. Thêm cái đám du khách hiếu kỳ bao quanh, hay rùng rục theo sau, tạo nên cả một rừng người.

Đây không phải là lần đầu tiên tôi có mặt ở Singapore nhưng chưa bao giờ thấy cảnh sát của Đảo Quốc này xuất hiện nhiều đến vậy. Dù vậy, họ phải vô cùng chật vật mới giữ cho đám đông không làm tắc nghẽn giao thông.

Đ…mẹ, ở Việt Nam mà tràn ra đường lễ lạc kiểu này thì chắc chết, chết chắc. Súng nổ như không. Những kẻ sống sót – tất nhiên – sẽ đều phải ra toà về tội “gây rối trật tự công cộng,” chớ chả phải chuyện đùa đâu.

Cái chính phủ của Đảo Quốc Sư Tử này – rõ ràng – đã không “quản lý” được cái đám dân ngụ cư (chỉ chừng vài trăm ngàn người) gốc Ấn. Dường như có sự tỷ lệ thuận giữa tự do dân chủ và phồn thịnh. Nhờ vào sự “buông lỏng quản lý” nên Singapore có lợi tức đầu người cao nhất/nhì thế giới, còn xứ sở của tôi thì ngược lại!

Dù mới cuối tháng Giêng nhưng cái nóng nhiệt đới và cái đám đông hừng hực hơi người vẫn khiến tôi hơi ngột ngạt. Thay vì đón xe buýt, tôi vẫy Taxi về nhà trọ cho nó đỡ phiền. Tôi về khu Đèn Đò Geylang nên bác tài nheo mắt:

  • Đi kiếm gái hả?

“Đang mệt thấy bà đây, gái với gú cái gì – cha nội?” Tôi chỉ nghĩ (thầm) vậy thôi chứ cũng ráng nhếch mép cười cho nó qua chuyện, khỏi phải giải thích lôi thôi. Đến tuổi tôi thì có lẽ không ai còn đủ can đảm cho một cú sexual adventure nữa. Đây là cách “phiêu liêu” hứa hẹn rất nhiều phiền toái mà (chắc chắn) cũng chả hứng thú gì.

Theo cách nhìn của những kẻ cầm quyền thì khu vực đèn đỏ nào cũng đều là nơi … phức tạp, cần phải được canh chừng. Với riêng tôi thì Khu Đèn Đỏ Quốc Tế Geylang chỉ là nơi tập trung của những cô gái kém may mắn nhất ở Đảo Quốc giàu sang này. Giữa một trung tâm thương mại phồn thịnh mà họ lại không có gì để bán, ngoài thân xác. Tôi cũng “đứng về phe nước mắt” nên chỉ quen sống kề cận với những kẻ bất hạnh mà thôi.

Không phải mọi phụ nữ Việt Nam trôi dạt đến Geylang đều làm gái cả. Không ít người vì tuổi tác, hay vì không đủ “vốn liếng trời cho” nên phải làm công việc nặng nhọc hơn, và lợi tức cũng khiêm tốn hơn nhiều. Họ đi bán giấy chùi miệng và lau tay.

Thực khách ở Singapore không ai cần giấy nhưng họ vẫn vui vẻ (và tế nhị) chia sẻ vài đồng tiền lẻ với những kẻ không may ở nước láng giềng, qua hình thức bán/mua. So với dịch vụ xuất khẩu lao động rất nhiêu khê, tốn kém, phải cầm cố nhà cửa, và bị lường gạt đều đều thì “thương vụ” bán giấy (rất lương thiện này) quả một là phát kiến thần tình, rất đáng được hoan nghênh.

Điều đáng tiếc là đồng bào của tôi lại không được “hoan nghênh” mãi mãi – theo như ghi nhận của nhà báo Huy Phương :

“Báo chí lại loan tin, những người Việt Nam, đồng bào của chúng ta, từ Sài Gòn đến phi trường Changi, Singapore, bị từ chối nhập cảnh, nói rõ ra là bị đuổi về.

Singapore là một trong 48 quốc gia mà người mang thông hành Việt Nam vào không cần thị thực, nhưng lần này mặc dù có đầy đủ giấy tờ tùy thân, nhiều hành khách Việt Nam, phần lớn là phụ nữ, vẫn bị nhà chức trách Singapore từ chối cho vào xứ của họ…

“Chính quyền Singapore cũng không hề nói lý do họ không cho những người Việt này vào nước họ, nhưng cái lý do này thì những người trong cuộc, hay toàn thể ‘khúc ruột ngàn dặm’ trên khắp thế giới đều biết rõ, đều cảm thấy xấu hổ và đau lòng.”

Dân Tân Gia Ba, rõ ràng, đã oải. Họ không còn đủ kiên nhẫn và bao dung với những kẻ khốn cùng (không vốn liếng, không ngoại ngữ, không nghề nghiệp) cứ tiếp tục đến mãi từ một nước (Độc Lập – Tự Do – Hạnh Phúc) láng giềng!

Thảo nào mà khác hẳn với hồi tôi đến khu đèn đỏ Geylang vào cuối năm 2014 và đầu năm 2015, bây giờ người Việt ở đây gần như chả còn ai cả. Đợi ngày mai đỡ  mệt, tôi phải đi kiếm đồng bào mình mới được. Có thể là những đứa cháu gái của tôi đã di chuyển qua một khu vực khác chăng? Chớ không lẽ tôi phải ăn tết mình ên ở Chiêu Nam Đảo hay sao?  Mà Tết thì tới nơi rồi!


 

PHÂN ĐỊNH TRONG ĐỜI THƯỜNG – PHẦN 1- Nguyễn Cao Siêu, S.J.

 Nguyễn Cao Siêu, S.J.

Làm sao biết được ý Chúa?  Đó là câu hỏi mà nhiều bạn trẻ thường hỏi tôi.  Thật ra câu hỏi này chẳng của riêng ai.  Câu hỏi này đi theo suốt đời con người, đặc biệt với những ai có tâm hồn khao khát kết thân với Chúa.  Chính điều này giúp người tín hữu tìm được ý nghĩa đích thực của đời mình.  Nếu không khao khát thì cần gì phải tìm kiếm ý Chúa.  Ta cứ làm theo điều ta nghĩ, điều ta thích, điều làm ta thấy thoải mái, dễ chịu là được.  Nhưng người đặt mình trong tương quan với Chúa không sống như vậy, không coi mình là trung tâm, không muốn tự định đoạt đời mình.  Họ biết mình là một thụ tạo, và trên đầu mình còn có Đấng tạo ra mình.  Họ muốn sống theo ý muốn của Đấng ấy, không bị áp đặt như một nô lệ, nhưng hạnh phúc như một người con.  Chính việc biết mình đã sống đúng theo ý của Đấng đã cho mình sống trên đời, đem lại cho họ hạnh phúc và bình an.

Làm sao biết được ý của Thiên Chúa?  Thiên Chúa có thường giấu kỹ ý muốn của Ngài không?  Hẳn là không rồi.  Thiên Chúa rất muốn bày tỏ ý của Ngài cho con người, cho từng người.  Ngài muốn mặc khải về kế hoạch riêng Ngài có với từng người chúng ta.  John Powel viết một câu rất ý nghĩa:

Thiên Chúa sai mỗi người đến thế gian
với một sứ điệp để loan báo,
với một bài ca đặc biệt để hát lên,
với một nghĩa cử yêu thương để ban tặng.

Ai cũng có thể hát vang một bài hát đặc biệt, không giống với những bài hát của người khác.  Ai cũng có một sứ điệp đặc biệt để loan báo, và một cách đặc biệt để thể hiện tình yêu.  Chỉ mình Thiên Chúa mới có thể làm cho những đặc biệt và dị biệt đó thành một bản giao hưởng tuyệt vời của hơn 7 tỷ con người.  Mỗi bạn trẻ cũng được mời gọi tìm ra bài ca mà Thiên Chúa muốn mình hát bằng cuộc đời mình.

THIÊN CHÚA BÀY TỎ Ý MUỐN CỦA NGÀI CHO CON NGƯỜI

Trong Cựu Ước có nhiều cách tìm ý Chúa.  Có thời người ta đi tìm ý Chúa bằng cách bốc thăm (x. Xh 28, 30).  Saul đã bốc thăm để xem ai là người có tội, một bên là ông và Gionathan con trai ông, bên kia là dân Chúa (x. 1 Sm 14, 41).  Saul còn bốc thăm lần nữa để biết giữa ông và Gionathan, ai là người có tội (x. 1 Sm 14, 42).  Việc bốc thăm để tìm ý Chúa sau này bị mai một dần, tuy Tân Ước cũng có lần nói đến việc bốc thăm.  Khi các tông đồ tìm một người thay thế Giuđa, họ đã có hai ứng viên hội đủ mọi điều kiện, đó là Giô-xếp và Mát-thia (Cv 1, 21-23).  Biết chọn ai bây giờ?  Các tông đồ bèn cầu nguyện để xin Chúa cho biết thánh ý.  Và họ đã muốn tìm ý Chúa qua việc bốc thăm (x. Cv 1, 24-26). Ông Mát-thia là người trúng thăm để vào số Mười Hai tông đồ.

Có khi con người không phải đi tìm ý Thiên Chúa, mà chính Thiên Chúa đích thân đến với con người để bày tỏ ý định của Ngài.  Câu chuyện cậu Samuel được Chúa gọi ở đền thờ Si-lô là một thí dụ (1 Sm 3).  Đức Chúa cao cả muốn gặp cậu vào ban đêm khi cậu đã yên giấc.  Ngài gọi tên cậu, và cậu đã nghe được tiếng ấy.  Nhưng tiếng gọi của Chúa không khác với tiếng của thầy cả Êli nên Samuel tưởng là thầy mình gọi.  Mau mắn, kính trọng và sẵn sàng, cậu đã chạy đến gặp thầy: Dạ con đây, thầy gọi con.  Chúa đã gọi cậu lần thứ hai, rồi lần thứ ba.  Nhưng cậu vẫn chưa nhận ra tiếng Chúa, cậu vẫn tưởng đó là tiếng thầy Êli.  Nhưng khi Samuel đến gặp Êli lần thứ ba, thì thầy hiểu ra là Samuel không nằm mơ, chính ĐỨC CHÚA gọi Samuel chứ không phải ai khác.  Thầy đã cho Samuel một lời khuyên tuyệt vời: Nếu có ai gọi con thì con thưa: Lạy ĐỨC CHÚA, xin Ngài phán, vì tôi tớ Ngài đang lắng nghe.  ĐỨC CHÚA lại gọi tên Samuel lần thứ tư, và gọi tên cậu hai lần (1 Sm 3, 10).  Samuel đã nghe và đáp lại tiếng gọi của ĐỨC CHÚA – Đấng cao cả trò chuyện với một cậu bé trong đêm tối.  Samuel lớn lên, được nuôi bằng những cuộc gặp gỡ như thế, và trở thành ngôn sứ của Chúa để chuyển đạt ý Chúa cho dân.

Một câu chuyện khác cũng cho thấy Thiên Chúa tỏ lộ ý định của Ngài cho một người, cả khi người ấy tin chắc là mình đã tìm thấy rồi.  Đó là trường hợp của ông Sao-lô (còn gọi là Sa-un hay Phaolô) trên đường đi Đamát.  Sao-lô coi những người Do-thái tin theo ông Giêsu là những người chạy theo tà đạo.  Ông đi Đamát để bắt những người ấy, trói lại và giải về Giêrusalem (x. Cv 9, 1-2).  Chúa Giêsu phục sinh đã hiện ra với ông.  Lập tức ông biết mình đã sai lầm và trở lại.  Cuộc đời của ông lật sang một trang mới.  Từ một người bách hại Đạo, Sao-lô trở thành vị tông đồ nhiệt thành rao truyền Đạo khắp mọi nơi.

Vào ngày 10-9-1946 trên chuyến xe lửa đi từ Calcutta đến Darjeeling để làm tĩnh tâm năm, Mẹ Têrêsa đã nhận được một tiếng gọi mới.  Khi ấy Mẹ đã ở trong Dòng Loreto được gần 20 năm, đã khấn lần cuối, đã làm hiệu trưởng một trường nữ sinh và được mọi người yêu mến vì thánh thiện và tài năng.  Theo lẽ tự nhiên thì cuộc đời Mẹ đã có bến đỗ.  Nhưng ngày hôm đó, một điều xảy ra mà Mẹ không sao giải thích nổi.  Đó là cơn khát của Chúa Giêsu xâm chiếm trái tim Mẹ: khát tình yêu và các linh hồn.  Từ đó Mẹ thấy một ước muốn mãnh liệt làm thỏa cơn khát của Chúa.  Những ngày tháng sau đó, Chúa Giêsu vẫn tiếp tục thổ lộ với Mẹ về khát khao của lòng mình, và nài xin: “Hãy đến làm ánh sáng của Ta.  Ta không thể đi một mình.”  Ngài xin Mẹ lập một cộng đoàn dòng tu để phục vụ những người nghèo nhất.  Hai năm sau, Mẹ đã ra khỏi Dòng Loreto để bước vào thế giới của người nghèo, trong chiếc áo sari trắng viền xanh.

Thiên Chúa đã bày tỏ ý muốn của Ngài cho Samuel, Sao-lê, Têrêsa và muôn vàn người khác trong dòng lịch sử.  Ngài trao cho họ một sứ mạng.  Ngày nay nhiều bạn trẻ cũng có những kinh nghiệm tương tự.  Những kinh nghiệm đánh động trái tim họ và kéo họ đi, nâng họ lên một tầm cao mới, mở ra một chân trời mới.  Cuối cùng họ đã buông mình để theo một tiếng gọi, hay đúng hơn theo một Đấng làm thay đổi hoàn toàn đời họ.

(Còn tiếp)

Nguyễn Cao Siêu, S.J.

Nguồn: https://dongten.net

From: Langthangchieutim


 

Thánh Annê, trinh nữ tử đạo, Người Ý (-304) – Cha Vương

Chuẩn bị đón giao thừa chưa? Hôm nay Giáo Hội mừng kính Thánh Annê (Agnes), trinh nữ tử đạo. Mừng quan thầy đến những ai chọn Thánh nữ làm quan thầy nhé.

Cha Vương

Thứ 3: 21/01/25

TIỂU SỬ: Thánh Annê, trinh nữ tử đạo, Người Ý (-304). Agnès (tiếng Hy Lạp là Agnè = “thanh sạch”, tiếng La Tinh là Agnus “con chiên”).

  1. Đẹp nhưng thuộc về Chúa: Agnes là con một gia đình quý phái ở Roma, sống vào thời đang bắt đạo dữ dội. Chỉ mới 12 tuổi, cô đã chọn Chúa làm người yêu duy nhất và đem hết tâm tình yêu mến Chúa.

Tục truyền rằng Agnes rất xinh xắn, nên nhiều chàng trai muốn xin cưới, trong đó có một thanh niên ngoại giáo, con Tổng Trấn Roma xin cầu hôn. Lúc ấy ngài mới 13 tuổi.  Ngài trả lời :

-Tôi đã kết hôn với người trên trời, đã hiến trọn trái tim cho người, sống chết tôi cũng trung thành với người. Ngài chính là Chúa Giêsu vua cả, trời đất đều đáng khâm phục.

  1. Không nao núng trước cám dỗ, không sợ chết: Chàng thanh niên theo đuổi không được, nên đem lòng ghen tức, tố cáo cô là người Công Giáo. Giữa lúc cơn bắt đạo dữ dằn, thế là thánh nữ bị bắt và bị tra tấn. Agnes nhìn những dụng cụ tra tấn cách bình tĩnh.

Sau đó, tổng trấn cho dẫn cô tới nhà điếm để bị cám dỗ. Lạ lùng, tất cả những người đàn ông trong nhà đó trông thấy cô đều sợ hãi không dám lại gần. Một người nhìn cô với lòng ham muốn, liền bị mù ngay. Agnes cầu xin Chúa cho hắn, và hắn được khỏi mù. Tổng trấn thấy không chinh phục nổi cô bé, liền ra lệnh chém đầu. Thánh Ambrosio viết: “Agnes tiến ra pháp trường, còn vui hơn người ta đi ăn cưới”.

Hài cốt thánh nữ đã được an táng trong biệt thự của gia đình. Năm 321 công chúa của hoàng đế Constantinô được thánh nữ chữa lành bệnh, nên đã xây nhà thờ trên mộ thánh nữ. Thánh Ambrosio đã viết :”Hôm nay là ngày sinh nhật của trinh nữ, chúng ta hãy noi gương thánh nữ, quyết giữ hồn xác thanh sạch vì lòng mến Chúa, và dù có phải gian nan bắt bớ, chúng ta cũng hãy xin ơn trung thành bền đỗ tin yêu Chúa suốt đời”.

Người ta vẽ hình thánh nữ bế con chiên, vì tên Annê (Agnes) có nghĩa là chiên. (Nguồn: Dân Chúa)

NHÂN ĐỨC: Thánh Ambrosio đã lấy Agnès làm mẫu gương cho các trinh nữ về Đức Khiết tịnh, trong bài giảng ngài nói: “Bà như một trinh nữ đã tiến lên với những bước vui mừng đến pháp trường… Đáp lại với những hăm doạ vuốt ve, lời hứa của kẻ bách hại. Bà nói: ‘Đấng đầu tiên đã chọn tôi, chính Người sẽ đón tôi.’”

NOI GƯƠNG THÁNH NHÂN: Văn hoá phẩm đồi trụy là một dịch bệnh xã hội đang làm hại đến mọi tầng lớp trong xã hội. Nhờ lời chuyển cầu của thánh nhân, bạn hãy quyết tâm bài trừ tệ nạn này nhé.

From: Do Dzung

************************

ĐẸP THAY