ĐỪNG NÊN TỨC GIẬN

ĐỪNG NÊN TỨC GIẬN

Mọi người đều biết tức giận sẽ ảnh hưởng rất xấu đến sức khỏe nhưng cụ thể là những bệnh gì và nó gây hại ra sao?

  1. Nám da: Khi tức giận, một lượng máu lớn sẽ dồn lên não, nguyên nhân là do lượng ô-xy trong máu giảm, độc tố tăng cao. Độc tố sẽ kích thích nang lông phát triển, dẫn đến viêm quanh nang lông ở các mức độ khác nhau, từ đó xuất hiện các vết nám trên mặt.

Lời khuyên: Khi gặp phải những chuyện không vui, bạn hãy hít một hơi thật sâu, dang hai tay ra để điều tiết cơ thể để loại bỏ các độc tố.

  1. Lão hóa tế bào não. Khi một lượng máu lớn dồn lên não, nó sẽ tạo sức ép cho động mạch. Lúc này hàm lượng độc tố trong máu tăng mạnh, lượng ô-xy giảm xuống mức thấp nhất. Các tế bào não sẽ giống như như bị trúng thuốc độc vậy.

Lời khuyên: Như trên

  1. Loét dạ dày. Tức giận dẫn đến các dây thần kinh giao cảm bị kích thích hưng phấn, ảnh hưởng trực tiếp đến tim và động mạch, khiến cho lượng máu lưu thông trong đường tiêu hóa bị giảm, quá trình lưu thông diễn ra chậm, gây kém ăn, dần dần sẽ dẫn đến bệnh loét dạ dày.

Lời khuyên: Mát xa vùng bụng khi căng thẳng.

  1. Thiếu máu cơ tim. Một lượng máu lớn dồn lên não và toàn bộ khuôn mặt, khiến cho lượng máu về tim giảm gây thiếu máu cơ tim. Trong khi đó, hoạt động của tim vẫn phải đảm bảo nên lúc này sẽ phải làm việc hơn bình thường gấp nhiều lần, dẫn đến nhịp tim đập bất thường.

Lời khuyên: Nhớ lại những kỷ niệm vui đã có trước đây để nhịp tim trở lại bình thường.

  1. Gan bị tổn thương. Khi tức giận, cơ thể sẽ tiết ra một chất có tên là Catecholamine. Chất này tác động đến hệ thần kinh trung ương khiến cho huyết áp tăng cao, tăng cường phân hủy axit béo, các độc tố trong máu và gan cũng tăng theo tương ứng.

Lời khuyên: Hãy uống 1 cốc nước khi tức giận. Nước sẽ “rửa trôi” các axit béo tự do trong cơ thể, giảm bớt độc tố.

  1. Kích thích tuyến giáp. Khi tức giận, hệ thống nội tiết trong cơ thể sẽ bị rối loạn, khiến cho hormone tuyến giáp tăng tiết, theo thời gian sẽ dẫn đến bệnh ở tuyến giáp.

Lời khuyên: Hãy ngồi xuống và thư giãn, nhắm mắt lại, hít thở thật sâu.

  1. Hại phổi. Khi tâm trạng bị xúc động, nhịp thở sẽ rất gấp, phế nang liên tục mở rộng, ít co giãn, đồng thời cũng không thể thư giãn và nghỉ ngơi.

Lời khuyên: Tĩnh tâm, từ từ hít-thở sâu 5 lần, để cho phổi được nghỉ ngơi và thư giãn.

  1. Tổn thương hệ thống miễn dịch. Khi tức giận, cơ thể sẽ theo mệnh ệnh của não tạo ra chất cortisol, hormone stress. Nếu như chất này bị tích lũy quá nhiều trong cơ thể, nó sẽ cản trở các tế bào của hệ thống miễn dịch hoạt động, làm giảm sức đề kháng của cơ thể.

Lời khuyên: Nghĩ lại những hồi ức đẹp trước đây mình đã có, cố gắng lấy lại trạng thái cân bằng lúc đầu.

  • Sưu Tầm

Chị Nguyễn Kim bằng gởi

Có hai nguy cơ giết người trong nháy mắt: Heart Attack và Stroke!

Có hai nguy cơ giết người trong nháy mắt: Heart Attack và Stroke!

1-Triệu chứng bị “heart attack:

-Đau thắt vùng ngực.

-Có cơn đau chạy từ tim đến dưới cánh tay trái (“dưới” nghĩa là cơn đau buốt chạy phía dưới bắp thịt cánh tay trái), đau ở hàm dưới, hoặc đau ở chỗ khác.

-Hơi thở gấp rút, ngắn và giật

-Mệt lạ lùng.

-Có thể muốn ói mửa.

-Môi tím tái

-Xỉu.

Đó là những triệu chứng đầu tiên báo hiệu có thể có một cục máu bầm đang làm tắc nghẽn máu về tim, làm trái tim phải đập mạnh tối đa để làm tròn phận sự của nó là đẩy cục máu ra khỏi chỗ kẹt, nhưng vì không thể làm được chuyện đó, nên tim đành đứng lại.

2-Triệu chứng bị “stroke” (xuất huyết não):

-Mệt bất ngờ.

-Méo miệng, lưỡi líu lại, nói lắp, không thành tiếng. Không cười được.

-Tê liệt một phần thân thể, tê một bên mặt.

-Có những cử động bất thường như rung, giật.

-Nhức đầu khủng khiếp

Theo nguyên tắc bảo vệ sức khỏe, nếu thấy những triệu chứng này, lập tức gọi 911, bất kể đang ở đâu hoặc đang làm gì. Tuy nhiên, có rất nhiều trường hợp, việc tự gọi 911 không thực hiện được, vì ở xa máy điện thoại, hoặc tay chân run giật, ngã lăn xuống đất, hoặc đang lái xe… Vậy, phương pháp duy nhất, nhanh nhất và hiệu quả nhất trong khi chờ chữa trị là Thiền.

Thực hiện Thiền rất đơn giản, gồm hai việc : xả bỏ và tập trung hít thở.

-Lập tức bỏ qua mọi suy nghĩ, lo âu, và tự mình “nói” (trong đầu) với mình là “không nghĩ gì hết, không lo, không sợ, xả bỏ, xả bỏ, xả bỏ.

-Tập trung hít thở : Trước hết là nhắm mắt lại, tay chân ở đâu, thì cứ để đó, hít vào thật chậm, theo dõi hơi thở qua mũi, đếm thầm 1,2, 3, 4, 5, rồi dồn hơi xuống phía dưới bụng, nén hơi, đếm 1,2,3 rồi từ từ thở ra, theo dõi hơi thở đang đi qua mũi, cũng đếm 1,2,3,4,5. Cứ thế mà lặp đi lặp lại nhiều lần.

Trường hợp đang lái xe, mà thấy có triệu chứng gì bất thường như trên, lập tức tấp xe vào lề đường, bật đèn “harzard” lên, và nhắm mắt hít thở… Nhất định sẽ tự cứu được mạng sống mình.

Trong cuộc sống hiện tại, là một con người, ai không phải suy nghĩ. Người có cuộc sống đơn giản cũng suy nghĩ về ăn uống, sinh hoạt, nghĩ về gia đình, vợ chồng con cái. Người hay suy tư thì luôn nghĩ về ý nghĩa cuộc đời. Kẻ làm thương mại thì luôn luôn tính toán… Khi suy nghĩ, suy tư, tính toán mà có tìm ra giải pháp, thì cơ thể vẫn chấp nhận được. Các nhà toán học, khoa học, triết học, chính trị gia luôn suy nghĩ. Nhưng nếu cường độ suy nghĩ tăng lên đến một độ cao, hầu như không nghỉ ngơi bất cứ lúc nào mắt mở, (có khi ngủ cũng vẫn suy nghĩ), mà nếu cảm thấy không tìm ra giải pháp, thấy “bí”, cùng đường tắc lối, thì có thể hệ thống thần kinh não bộ chịu không nổi, phải phản kháng lại, và lúc đó, sẽ gây rối loạn, hoặc biến thành trầm cảm, hoặc xuất huyết não. Trước khi biến thành trầm cảm, có thể có một giai đoạn bị “anxiety attack” (cực kỳ căng thẳng). Điều này có khi nguy hiểm hơn bị nhồi máu cơ tim, vì nếu bị nhồi máu cơ tim mà chữa được, chỉ việc nghỉ ngơi, ăn uống cẩn thận trở lại, thì hết bệnh. Còn nếu bị “anxiety attack”, hậu quả sẽ rất lâu dài và khó chữa. Người bệnh luôn nhức đầu, thấy có “cái gì” chạy qua chạy lại trong đầu, tim luôn đập nhanh, ngủ hay giật mình, hoảng hốt, sợ hãi hoài, sợ chết, sợ bệnh, sợ đau, sợ cô đơn, sợ bị vợ chồng, con cái bỏ rơi, sợ mất việc.. và sức khỏe xuống thê thảm. Không còn cử động mạnh và nhanh được, lúc nào cũng nghi tim mình có vấn đề, ăn uống không ngon, mất hứng thú xem phim, nghe nhạc, đọc báo. Nói chung là biến thành trầm cảm, suốt ngày lừ đừ, đặt đâu ngồi đấy, rồi chờ chết! Đi khám bệnh, thì sẽ không thấy toa nào ngoài các toa thuốc an thần, có tính chất gây nghiện.

Vậy, làm sao trị được hoặc ngăn chặn được hai căn bệnh này mà không dùng thuốc: Nếu phối hợp được với các phương pháp khí công khác, như Yoga, Tài Chi, Hồng Gia, thì sức khỏe sẽ hồi phục nhanh hơn. Ngoài ra, nếu bệnh nặng, cần thêm rất nhiều Vitamin B1, vì Vitamin B1 làm lợi cho tế bào não, giúp trí nhớ và giúp cho việc suy nghĩ không bị trở ngại.

Vì thế, tất cả mọi sự trên đời: vinh quang, tiền bạc, chức vụ.. đều không thể bằng được Sức Khỏe, vì SỨC KHỎE LÀ VÀNG thật!

Anh chị Thụ & Mai gởi

Một kinh nghiệm quý giá của người đã mắc bệnh UNG THƯ

 Các bạn thân mến,

ung thu

Thanh Hương xin viết ra những gì Thanh Hương biết để tất cả các bạn tham khảo, có ích cho chính mình, thân nhân và bằng hữu vì mầm Ung Thư hiện diện trong tất cả mọi người, chỉ đủ chance là nó bùng phát.

Thanh Hương đã kinh qua một thời gian bệnh Cancer: gồm 3 tháng dò tìm bệnh, 8 tháng trị chemotherapy, 1 tháng Radiotherapy, còn thử máu thì lia chia… vậy mà ròng rã 1.5 năm mới vượt qua khỏi.

Thời gian tìm bệnh cũng nhiêu khê vì có nhiều kỹ thuật đang dùng vẫn không đáng tin cậy như Ultra Sounds, Mammogram, Needle Biopsy: hễ họ nói có thì chắc có bệnh, nếu nói không thì phải xét lại, vì lấy sample sai chổ, vì xớ thịt quá condense…
Cũng tại bệnh Tiểu Đường, khiến ăn cơm rất ít; trời lạnh mau đói, lại thêm bạn chỉ cách làm Nem Chua (sau này mới biết bột làm Nem Chua có nhiều Hàn The), tự làm ăn thấy ngon, nên ăn lai rai… cộng thêm làm việc tối đa, lo toan nhiều việc, phiền não cũng bộn… Cuối cùng rước bệnh cũng là lẽ tất nhiên.
Cũng vì bệnh, sau khi mổ, bệnh viện dạy cách meditation (tỉnh tâm), làm theo họ chỉ; bỗng chợt nghĩ ra cái vụ Thiền này còn ai hơn Đức Phật, mình mang tiếng theo đạo Phật mà chả biết gì cũng thật uỗng, ngày xưa đi học, đeo đuổi riết con đường khoa cử, giờ đây xem ra cũng gần đất xa trời, cũng nên tìm hiễu đạo Phật xem sao… thế là con đường “Hướng về cõi Phật” bắt đầu từ đó.

Khi phát giác ra bệnh, phần chánh vẫn phải nhờ chiếu tia X (Radiotherapy), dùng thuốc tây rất mạnh một lúc cho vào vài loại, thuốc truyền vào gân máu (Chemtherapy), thuốc vào tới đâu là ớn người đến đấy.

Thường thì thuốc rất mạnh, chính nó cũng làm người bệnh suy yếu vì đặc tính của tế bào ung thư là cứ sinh sản lia chia, nên thuốc cứ tìm tế bào nào đang sinh sản là thanh toán. Tế bào bình thường của cơ thể cũng đang sanh sản, nhưng ít hơn tế bào Ung Thư, nên sau khi vào thuốc lần đầu sẽ bị lở màng bên trong miệng, sau cở 3 lần tóc rụng gần hết như bệnh ban, và chấm dứt  kinh nguyệt (nếu người bệnh còn trẻ dưới 43 tuổi, sau khi chấm dứt trị liệu sẽ có kinh nguyệt trở lại).
Có người yếu hơn, có thể chết chỉ sau 3 lần vào thuốc (cứ 2 tuần vào thuốc 1 lần).
Bạch Huyết cầu và hồng cầu cũng bị tiêu diệt rất rất nhiều, do vậy người đang trị bệnh trở nên xanh xao, vàng vọt hơn vì hồng cầu xuống quá thấp, và người bệnh dễ mắc các chứng bệnh truyền nhiễm khác vì bạch cầu cũng xuống rất thấp, do vậy trước khi vào thuốc, phải đi thử máu để họ đo hồng cầu và Bạch Cầu có xuống quá tệ chăng, thì chờ thêm 1 tuần nữa cho lại sức để ready cho cuộc “hành quân” kế.
Nói chung khi thuốc vào, tức thì thấy bồn nôn, ói mửa liền tù tì… thuốc làm cho xiểng niểng, làm te tua còn hơn trước khi cho thuốc. Chỉ duy có 1 hy vọng là nó kill giùm các tế bào ác tính ấy.

Còn Radiotherapy, tuỳ theo bệnh nặng nhẹ, cũng phải làm hàng ngày kéo dài cả tháng, mỗi ngày họ chiếu tia X vào chỉ 4 phút, và da sẽ bị burn dần dần. Bác sĩ này phải tính toán rất hay để tia X chỉ đến phần thịt mà không đến phần xương; bởi vì thân mình không thể phẵng, họ phải tính tia X đến phải dừng theo hình cong của cơ thể. Nếu không chính xác, tia X sẽ burn xương và làm dòn xương, có thể gẫy xương.

Tóm lại đối với người bệnh Cancer, có nhiều việc phải chú ý, phụ vào sự trị liệu của bác sĩ:

  1.  Không cho thêm vào người những chất tạo Cancer nữa: 

    a.  HànThe (làm dòn, dai thức ăn biến chế) nên xem lại các món có nó như thịt Nem Chua, Nem Nướng… check lại xem trong nhiều thức ăn biến chế như bánh tráng, bánh phở, mì… họ có cho thêm chăng?

    b.  Sau này hàng Trung Quốc bị các nước phát giác có rất nhiều chất gây hại sức khỏe, nhất là Ung Thư, có những nước tương chứa chất gây Cancer 5000 lần hơn bình thường! Có cả list nhiều hiệu nước tương không thể dùng! nếu kỷ nên dùng nước tương của Singapore, Nhật, Đức

  2. Thịt nướng bị cháy không nên ăn, chất bị cháy cũng là nguyên nhân gây bệnh.
    Tránh xa tia Microwave, khi xài oven nên đứng xa dù họ bảo window của nó không leaking các tia.
  3.  Không ăn thịt đỏ như thịt bò, thịt heo, nên ăn thịt trắng như thịt gà, nhớ tránh ăn cánh gà, vì nơi đây người nuôi hay chích hormone cho gà mau lớn, mau bán… độc
    Nói chung bớt thịt, thêm rau cải.
  4. Tránh chất béo, tránh quá nhiều đường, 2 thứ này tế bào Ung Thư ưa thích.
    f.  Nắng gắt có nhiều tia tử ngoại UV cũng làm ung thư da, đừng tưởng xài cream chống nắng là OK, rồi ra phơi nắng (để thêm vitamin D)  (lớp ozone (là phân tử có 3 nguyên tử Oxygen) trên bầu khí quyển bị trống 1 lỗ to, do khí thải của các nước phát triển kinh tế, quá nhiều nhà máy phun ì xèo khói, có nhiều carbonic bay lên làm phá dần lớp Ozone che chở ấy!)
    Thức uống trong siêu thị cũng bỏ nhiều chất chống hư = chất bảo quản (preservatives), cũng không tốt, ăn và uống các thứ trái cây rau cải tự nhiên không qua biến chế, để dành lâu vẫn tốt hơn.
    (chuyện đến đây là hết mức của mình, nếu nói xa hơn, trái cây rau cải, người trồng cũng bỏ phân bón hoá học, thuốc trừ sâu bọ… để cho ra hoa quả tươi tốt, được mùa, giữ lâu không hư khi bán…). [Hồi đó thấy dân tây phương tự trồng rau trái, lấy làm lạ sao họ chịu khó đến thế! thì ra là vậy: sợ Ung Thư quá chừng chừng!]
    g.   Có những người làm trong phòng thí nghiệm, cũng nên lưu ý có nhiều hoá chất gây ung thư gọi là Carcinogen.
  5. Thứ mà mình ít lưu ý là tránh mua nhà gần các vùng điện cao thế, nơi đó nhà rẻ hơn, VN ta thích rẻ, không để ý việc nguy hiễm vô hình, âm thầm!
    i. Một thứ không ai biết là có những vùng, phía dưới có chất phóng xạ (tia phóng xạ vào người sẽ bắn tứ tung hết tế bào này qua tế bào khác), từ đất chất phóng xạ lúc nào cũng phát ra nào ai biết được! chuyện này đành xí cho trời đất thôi, nói cho đủ vậy mà.
    (Thật ra sinh viên đi học, có bài vật lý cũng học về chất phóng xạ, có khi chưa học lý thuyết đã cho thực tập, họ đã dặn dùng kẹp gấp nó, mà rớt tới rớt lui, có khá nhiều sinh viên cũng thò tay bóc nó mà không biết trực tiếp tiếp xúc càng nguy cơ Ung thư!)

    Có nhiều phương pháp tìm bệnh phải nhờ chất phóng xạ để biết chổ nào tim nghẹt, chổ nào đang bị Ung Thư… như là làm MRI, họ chích 1 lượng rất ít chất phóng xạ, sau đó cho nằm dài trong 1 máy to, giữ im lìm như khúc gỗ trong suốt thời gian máy rà từ đầu đến chân để tìm xem có Ung Thư chổ nào! Khi bị Ung Thư mà nghe cho thêm phóng xạ vào là lo lắm, nhưng họ bảo đảm là lượng rất nhỏ không gây bệnh! đành vậy thôi!!)

  1. Dùng các dược liệu:

    Chống Ung Thư là chống các gốc tự do, free radical, uống  3 vitamin cần kết hợp là (A+C+E) để chống các gốc tự do ấy.

  2. Tỏi có khả năng chống Ung Thư và kháng trùng, tạo thêm kháng thể, vì trị Ung Thư nên dùng liều khá hơn bình thường, có thể dùng rượu Tỏi (2 củ tỏi xay cho vào 200 ml rượu), mỗi ngày 3 lần, mỗi lần 1 muỗng canh.
  3. Cabbage= Cải bắp: dùng máy Extractor, sẽ rút nước, bỏ xác, mỗi bắp cải có thể rút ra 500ml, mua vài bắp rút ra được nhiều hơn, mỗi ngày uống 250 ml hay 1 ly.
  4.  Măng Tây, broccoli 
  5.  Chống Ung Thư là chống các gốc tự do, free radical, uống 3 vitamin cần kết hợp là (A+C+E) để chống các gốc tự do ấy, các vitamin này có thể mua ở dạng tablet hay mình có thể xây sinh tố uống rất hiệu quả, có lần xem TV thấy 2 ông bà uống 3 tháng hết bệnh: họ xây cam, bôm, cà chua, cabbage, cà rốt…
  6.  Có thể xay Lô Hội và bỏ thêm 1 muỗng Mật Ong để cơ thể khoẻ hơn, thêm kháng thể.
  7.  Giữ thân khoẻ mạnh, tâm an vui:

    a.Tập thể dục, massage cho máu chạy đều hoà, cho các chất ăn uống trên phân phối đầy đủ cơ thể.
    Kèm theo thở theo kiểu thở bụng để thêm tối đa oxygen và thải toàn vẹn carbonic.
    Thở bụng là bắt đầu thở ra trước, khi thở bụng hóp từ từ, cách mô sẽ kéo lên, khí sẽ lùa ra hết, sau đó hít vào từ từ, cách mô kéo xuống, buồng phổi sẽ to ra, chứa nhiều không khí hơn, đến khi hết hít vào thêm được, ngưng 1 chút để áp lục này sẽ làm sự trao đổi khí hiệu quả, oxy vào máu, carbonic thải ra phổi, và sau đó thở ra, cứ thế mà làm.
    Thở bụng có thể thực hiện lúc nào cũng nên, ngay cả trước khi ngủ cũng sẽ cho giấc ngủ sảng khoái không mộng mỵ

  8. Tâm an vui: Người bệnh Ung thư, thường không là người èo ọt, rất active, nên đôi khi làm quá sức của mình, và lắm khi cũng rơi vào stress… khi bệnh không làm gì được lại xuống tinh thần, buồn rầu, lo âu…: những thứ này sẽ làm bệnh tệ ra; cho nên phải giữ tinh thần vững chãi, chấp nhận việc gì đến cứ đến, nếu cần tập Thiền cũng là cái lợi không những cho sức khoẻ mà còn cho tinh thần, và xa hơn nữa là cho tâm linh.
    Chính cái thở sẽ là trung gian giữa thân và tâm linh, khi biết điều hoà hơi thở đến nhẹ nhàng, cũng là làm cho tâm thanh thản, sẽ điều hoà hai hệ thần kinh Trực Giao Cảm và Đối giao Cảm sẽ làm mạch máu mở rộng để máu đến nuôi tế bào thần kinh đầy đủ, rồi làm tâm yên bình và sẽ có thêm đạo lực, khiến tâm không chao đảo trước nhiều tình huống, và khi gần với đạo, sự chết nếu đến sẽ không còn gì đáng sợ, nhưng cũng trong cái không còn sợ chết ấy cũng là chổ có thể còn sống.

    Nói chung bệnh Ung Thư phát giác càng sớm càng có cơ hội sống sót, chờ nó phát tát (di căn) qua chổ mới là không thuốc trị cho nên từ lúc không bệnh, nên biết để sinh sống hầu ngăn ngừa.
    H viết 1 lèo và gởi nên khó đầy đủ như ý, nhưng cũng tạm đủ cho người cần nó.
    Viết dài, thường sau khi gởi đi mới phát giác trật vài lỗi chính tả, vậy xin các bạn miễn chấp nhé.

    Các bạn có thể chuyển cho bất cứ ai cũng là điều nên làm, vì may ra có thể giúp những người chưa bệnh sẽ không bệnh.

    Thân ái
    Thanh Hương

David Hawkins – Sức Mạnh Của Tình Thương

David Hawkins – Sức Mạnh Của Tình Thương

David Hawkins

Tiến sĩ David Hawkins là một bác sĩ rất nổi tiếng ở Mỹ. Bệnh nhân của ông đến từ khắp nơi trên thế giới. Ông cho biết phần lớn các bệnh nhân bị bệnh bởi họ không có tình yêu thương. Ông nhận thấy được sự phiền muộn, khổ, hận, mặc cảm, cô đơn bảo bọc cơ thể của họ.

Để chứng minh điều này, ông đã dùng phương pháp thử nghiệm khoa học để đo tất cả các tư tưởng, suy nghĩ, cảm nhận của một người và từ đó ghi nhận được tần số rung động của ý thức hệ. Ông cho biết những người không được thương yêu hay có tư tưởng
tiêu cực, oán giận, chỉ trích, hận thù người khác hoặc sống ích kỷ đều có tần số rung động thấp. Trong quá trình trách móc, hận thù người khác sẽ làm tiêu hao rất nhiều năng lượng của họ và nó cũng tạo ra nhiều áp lực trên cơ thể vì thế tần số rung động sẽ giảm và những người này có nguy cơ bị mắc rất nhiều loại bệnh. Tần số rung động chính là từ trường mà mọi người thường hay nói.
Lấy ví dụ một người vô gia cư. Họ thường cảm thấy thất vọng, tự ti, mặc cảm, chỉ muốn buông xuôi thì tần số rung động của họ chỉ ở mức 20. Tuy nhiên cách nhìn của người xung quanh đối với người vô gia cư này sẽ chỉ rõ tần số rung động của họ ở mức nào. Có người thì cho rằng vì họ nghiện ngập và nếu cho tiền thì họ cũng đem mua rượu hay cung phụng cho cơn ghiền. Họ nghĩ những người vô gia cư không nên tồn tại. Cảm nghĩ này cho thấy tần số rung động của người đó cũng chỉ ở mức 20. Điều thú vị là 2 hoàn cảnh nầy trái ngược nhau nhưng tần số rung động lại bằng nhau. Lại cũng có người khác muốn tránh xa khi thấy người vô gia cư vì có cảm giác sợ sệt hay vô cảm thì tần số rung động cũng chỉ ở mức từ 50-100.

Chỉ số rung động cao nhất là 1000 và thấp nhất là 1. Ông nói, trong cuộc đời ông đã từng gặp người có tần số rung động cao nhất là 700. Năng lượng trong cơ thể anh ấy rất dồi dào. Khi những người này xuất hiện, họ sẽ làm ảnh hưởng đến từ trường của cả khu vực xung quanh.
Người có năng lượng cao, từ trường của họ sẽ làm cho vạn vật trở nên tốt đẹp hơn. Như khi bà mẹ Teresa Calcutta lên nhận giải thưởng Hòa bình Nobel năm 1979, không khí cả hội trường rất tốt. Tần số rung động rất cao, từ trường của bà làm cho cả hội trường đều cảm nhận được năng lượng tràn ngập sự tốt đẹp từ bà.
Còn với người có suy nghĩ tiêu cực, không chỉ làm tổn hại chính họ mà còn làm cho từ trường xung quanh cũng bị xấu đi. Tiến sĩ Hawkins đã làm bệnh án cho hàng triệu người, nhiều chủng loại người khác nhau trên toàn thế giới và tất cả đều cho một đáp án giống nhau. Nguoi ích kỷ có tính căm ghét, phẫn nộ, hay chỉ trích, trách móc, đố kị, luôn đòi hỏi ở người khác hay tim tư lợi cá nhân sẽ có tần số rung động thấp hơn 200 và đều có bệnh.
Còn ngược lại những người sống lạc quan, luôn quan tâm đến người khác, giàu lòng từ bi, nhân ái, hướng thiện, bao dung, độ lượng đều có tần số rung động rất cao tu 400 – 500. Ông cũng phát hiện ra rằng, những người có tế bào ung thư thường có suy nghĩ tiêu cực và tần số rung động của họ luôn thấp hơn 200.

Dưới đây là bản liệt kê các tần số rung động tuỳ thuộc vào tư tưởng, cách sống của từng người
MAPS OF CON
Từ góc độ y học ông cho rằng, ý niệm có ảnh hưởng vô cùng lớn đến sức khỏe con người.

Người nhạc sĩ nổi tiếng Nhật Bản Shunzo Ohno, sau khi bị bệnh ung thư cuốn họng ở thời kỳ thu cuối, các bác sĩ cho biết ông chỉ có 5% cơ hội để sống. Lúc mới được tin ông đã vô cùng tuyệt vọng và ông đã không ngừng chiến đấu nhưng tình trạng bệnh ngày càng nặng hơn. Nhờ một người bạn khuyên nhủ, ông đã thay đổi tâm trạng và quyết định chuyển sang yêu thương. Ông lạc quan hơn với cuộc sống. Mọi việc ông đều luôn thấy vui vẻ và ông biết ơn mọi thứ, mọi người kẻ cả các tế bào ung thư trong cơ thể mình. Ông yêu mọi thứ bao gồm cả mỗi con người và mỗi sự việc. Ông thấy cảm giác này rất tuyệt vời. Sau một thời gian, toàn bộ các tế bào ung thư trong người ông đã không còn nữa. Đây là kết quả nằm ngoài sức tưởng tượng và ông nghiệm ra rằng Tình Yêu Thương chính là bản chất của cuộc sống .

Căn nguyên của bệnh tật là do trong cơ thể người bệnh thiếu tình thương từ đó gây ra áp lực và tất cả các bệnh tật bị đẩy lùi một cách vô điều kiện là nhờ ‘yêu và được yêu’. Không ai sống trên đời này mà không cần tình thương. Cho đi hay nhận lãnh đều quan trọng như nhau và cần thiết cho sức khỏe của con người. Vì vậy khi chúng ta mang tình yêu đến cho người khác thì chính là mình đang yêu mình trước.

Gà Ta sưu tầm

Không muốn mù lòa, bạn cần bỏ thói quen này ngay tối nay

Không muốn mù lòa, bạn cần bỏ thói quen này ngay tối nay

Hạ Nam

Bạn có biết, một thói quen mà 99% người mắc vào ban đêm có thể khiến họ bị ung thư mắt và mù lòa không?

Dùng điện thoại di động trong phòng tối hoặc thiếu sáng trong thời gian dài, bạn có thể bị mù lòa - Ảnh minh họa

Dùng điện thoại di động trong phòng tối hoặc thiếu sáng trong thời gian dài, bạn có thể bị mù lòa – Ảnh minh họa

Có lẽ bạn đã từng nghe nói hoặc biết tác hại này, nhưng bạn thường không mấy quan tâm. Sau một ngày làm việc vất vả, nhiều người có thói quen thư giãn bằng cách tắt đèn, bật điện thoại và lướt mạng trước khi ngủ. Nếu vậy, chắc chắn bạn sẽ không còn dám làm điều đó sau khi đọc bài này.

Qua nhiều nghiên cứu, các chuyên gia y tế nhận thấy ánh sáng xanh từ màn hình điện thoại di động có thể là nguyên nhân gây chết tế bào võng mạc của con người và ảnh hưngở tới thị lực. Khi chúng ta dùng điện thoại di động trong phòng tối hoặc thiếu ánh sáng (trong thời gian dài), tia điện sẽ chiếu thẳng vào mắt. Nó sẽ gây khô kết mạc trong thời gian dài, và rút cuộc có thể dẫn đến ung thư mắt và mù lòa.

Để bạn nhận thức rõ hơn tác hại của việc xem điện thoại ban đêm, chúng tôi xin kể một câu chuyện thực tế mới xảy ra. Một người đàn ông 40 tuổi xin giấu tên bị chẩn đoán ung thư mắt vì thói quen này. Bệnh nhân đến gặp bác sĩ sau khi mắt anh ta không nhìn rõ. Lòng trắng trở nên đỏ quạch do tổn thương nặng. Gần như chắc chắn đó là vì anh ta luôn dùng điện thoại ít nhất 40 phút trong phòng tối trước khi đi ngủ.

Điều này đã khiến anh ta gặp một số vấn đề nghiêm trọng ở mắt – mắt gần như không nhìn thấy gì và có một số dấu hiệu của bệnh ung thư mắt. Bác sĩ không thể làm gì với ca bệnh này, vì việc thay võng mạc là cực kỳ khó trong điều kiện y khoa hiện tại.

Do đó, bạn luôn phải cẩn thận. Đừng dùng điện thoại di động 24/7, nhất là trong phòng tối. Điều này có thể thực sự nguy hiểm. Hãy chăm sóc đôi mắt, vì đó là cửa sổ tâm hồn và cửa sổ thế giới của bạn.

Hơn nữa, nếu bạn vẫn coi thường điều này, vẫn còn một số nguy hiểm khác khi xem điện thoại ban đêm. Ánh sáng xanh của điện thoại khiến não ngừng sản xuất melatonin, 1 hormone giúp cơ thể bạn cảm thấy buồn ngủ. Do đó, nó có thể làm gián đoạn chu kỳ ngủ, khiến bạn thấy khó ngủ hơn và có thể gây ra những vấn đề sức khỏe nghiêm trọng như suy nhược và béo phì.

Hãy bỏ ngay thói quen có hại sức khỏe này ngay tối nay nhé!

Bức ảnh y-tế làm rung động thế-giới .

Bức ảnh y-tế làm rung động thế-giới .

Vị bác sĩ với đôi mắt thâm quầng lo lắng theo dõi tín hiệu sinh tồn của người đàn ông trên bàn mổ, đằng xa nữ y tá ngủ gục sau ca phẫu thuật ghép tim kéo dài 23 giờ.

Gần 30 năm trôi qua, trái tim người thầy thuốc đã ngừng đập nhưng bệnh nhân được ông cứu sống vẫn còn sống. Không đơn thuần tái hiện nỗi vất vả của đội ngũ y tế, tác phẩm của nhiếp ảnh gia James Stansfield trên hết truyền tải mối liên kết đặc biệt giữa bác sĩ và người bệnh.

 BAC SI
Bức ảnh lịch sử ghi lại khoảng khắc sau ca ghép tim 23 giờ do bác sĩ Regila phụ trách. Ảnh: James Stansfield.

Theo Truth Inside of You, vị bác sĩ trong ảnh là Zbigniew Religa, người thực hiện ca ghép tim đầu tiên tại Phần Lan năm 1985. Hai năm sau, với tư cách Trưởng khoa Tim mạch tại Zabrze, ông quyết định nhận phẫu thuật cho Tadeusz Zitkevits 61 tuổi sau khi hàng loạt bác sĩ từ chối với lý do bệnh nhân quá già.

Ca phẫu thuật được đánh giá quá khó nếu không muốn nói là bất khả thi, song Regila chẳng hề nao núng. Tháng 8/1987, tìm được quả tim thích hợp cho Zitkevits, vị bác sĩ lập tức lên lịch mổ. Trước sự kinh ngạc của tất cả mọi người, ca ghép tim kéo dài 23 giờ đồng hồ kết thúc thành công. Nhiếp ảnh gia người Mỹ James Stansfield có mặt tại bệnh viện đã kịp thời ghi lại giây phút Religa căng thẳng theo dõi tín hiệu sinh tồn của Zitkevits và một nữ y tá ngủ gục vì mệt mỏi ở đằng xa.

 BAC SI 2
Zitkevits bên bức ảnh lịch sử. Ảnh: Super Express.

Sau ca ghép rúng động thế giới, bác sĩ Regila tiếp tục cống hiến cho lĩnh vực tim mạch nước nhà cho đến khi qua đời ngày 8/3/2009. Cả Zitkevits lẫn Stansfield đều đến dự đám tang của ông.

Zitkevits, năm nay bước sang tuổi 90, chưa bao giờ quên ơn người thầy thuốc năm xưa và lưu giữ tấm ảnh trong phòng mổ như bùa hộ mệnh. Tác phẩm của Stansfield trở thành khoảnh khắc lịch sử và được kênh National Geographic bình chọn là tấm ảnh đẹp nhất năm 1987.

Anh chị Thụ & Mai gởi

Phát hiện đáng kinh ngạc: Tế bào ung thư sợ nhất là tình yêu,

Phát hiện đáng kinh ngạc: Tế bào ung thư sợ nhất là tình yêu,

Bài này ứng dụng với câu,Mưu sâu thì hoạ càng đau….

Sau một thời gian, toàn bộ các tế bào ung thư đã không còn nữa, đây là kết quả nằm ngoài sức tưởng tượng của con người.

Tiến sĩ David Hawkins là một bác sĩ rất nổi tiếng ở Mỹ, bệnh nhân của ông đến từ khắp nơi trên thế giới. Ông cho biết, chỉ cần nhìn thấy bệnh nhân là ông biết người đó vì sao bị bệnh. Bởi trên cơ thể người bệnh không bao giờ tìm thấy chữ ‘yêu’, chỉ thấy chữ ‘khổ, hận, phiền muộn’ bao bọc toàn cơ thể họ.

“Rất nhiều người bị bệnh vì không được yêu, ở họ chỉ thấy nỗi khổ và phiền muộn, tần số rung động thấp hơn 200 sẽ dễ bị bệnh”,ông cho biết. Tần số rung động chính là từ trường mà mọi người thường hay nói.TE BAO UNG THU

 

 

 

 

 

 

 

 

Ông cũng phát hiện ra rằng, những người bệnh thường có suy nghĩ tiêu cực. Tần số rung động của người trên 200 sẽ không bị bệnh. Ở người bệnh, tần số này thường thấp hơn 200. Tần số rung động của những người như nào thấp hơn 200? Đó là những người hay oán giận, chỉ trích, hận thù người khác, tần số của họ chỉ là 30, 40. Trong quá trình trách móc người khác sẽ làm tiêu hao rất nhiều năng lượng của họ vì thế tần số rung động sẽ giảm thấp hơn 200, những người này có nguy cơ bị mắc rất nhiều loại bệnh.

Chỉ số rung động cao nhất là 1000, thấp nhất là 1. Ông nói, trong cuộc đời ông từng gặp người có tần số rung động cao nhất là 700, năng lượng trong cơ thể anh ấy rất dồi dào. Khi những người này xuất hiện, họ sẽ làm ảnh hưởng đến từ trường của cả khu vực xung quanh. Lấy ví dụ, như khi bà tu sĩ Trisara lên nhận giải thưởng Nobel Hòa bình, không khí cả hội trường rất tốt, tần số rung động rất cao, từ trường của bà làm cho cả hội trường đều cảm nhận được năng lượng tràn ngập sự tốt đẹp và cảm động từ bà.

Hawkins

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Khi người có năng lượng cao xuất hiện, từ trường của họ sẽ làm cho vạn vật trở lên tốt đẹp hơn. Còn với người có suy nghĩ tiêu cực, không chỉ làm tổn hại chính họ mà còn làm cho từ trường xung quanh cũng bị xấu đi.

TS Hawkins nói, ông đã từng làm bệnh án cho hàng triệu người, các chủng loại người khác nhau trên toàn thế giới, tất cả đều cho một đáp án giống nhau. Chỉ cần tần số rung động thấp hơn 200 là người đó sẽ bị bệnh. Trên 200 sẽ không bị bệnh, những suy nghĩ có tần số rung động trên 200 gồm có: quan tâm đến người khác, giàu lòng từ bi, nhân ái, hướng thiện, bao dung, độ lượng, v.v. Đây đều là những đức tính có tần số rung động rất cao, đạt đến mức 400-500.

Ngược lại, người có tính căm ghét, phẫn nộ, hay chỉ trích, trách móc, đố kị, đòi hỏi người khác, luôn tư lợi cá nhân, ích kỷ, không màng đến cảm nhận của người khác sẽ có tần số rung động rất thấp. Tần số rung động thấp là nguyên nhân dẫn đến các bệnh như ung thư, tim v.v.

Từ góc độ y học ông cho rằng, ý niệm có ảnh hưởng vô cùng lớn đến sức khỏe con người.

Sau khi nghệ sỹ chơi đàn Violoncelle Sean của Nhật Bản bị bệnh ung thư, ông đã không ngừng chiến đấu với bệnh tật nhưng xem ra tình trạng ngày một nặng hơn. Ông đã thay đổi tâm trạng, quyết định chuyển sang yêu từng tế bào ung thư trong cơ thể mình. Ông lạc quan với cuộc sống, mọi việc ông đều luôn thấy vui vẻ và biết ơn các tế bào ung thư. Ông thấy cảm giác này rất tuyệt. Sau đó, ông đã quyết định yêu mọi thứ trong cuộc sống, bao gồm cả mỗi con người và mỗi sự việc.

Sau một thời gian, toàn bộ các tế bào ung thư đã không còn nữa, đây là kết quả nằm ngoài sức tưởng tượng của con người. Sau này, ông trở thành bác sĩ trị liệu nổi tiếng tại Nhật Bản. Đây chính là bản chất của cuộc sống: Tình Yêu.

Căn nguyên của bệnh tật là do trong cơ thể người bệnh thiếu tình yêu thương. Bệnh tật bị đẩy lùi một cách vô điều kiện là nhờ ‘yêu và được yêu’.

Giáo sư Nguyễn Phi Phượng gởi

CỐ GẮNG! RỒI CŨNG SẼ QUA THÔI

CỐ GẮNG! RỒI CŨNG SẼ QUA THÔI

Lê thị hoài Niệm

Đã là người sống ở thế gian, mỗi lần nghe tin một người thân hay bạn bè, hàng xóm, thậm chí không hề quen biết mà “ra đi” đột ngột trong bình an, không kịp chào từ  biệt một ai ngay cả vợ- chồng- con- cháu của mình, nói theo kiểu thơ thẩn một chút là “người đang vui sống, chuyển sang từ trần”, thì sẽ xuýt xoa trầm trồ “sao mà sung sướng quá, chắc kiếp trước …khéo tu?” Chỉ buồn cho người còn ở lại, chưa kịp “vẫy tay, vẫy tay chào nhau một lần cuối và trọn cuộc đời”.

Nằm ngủ rồi…đi luôn về bên kia thế giới chẳng đau đớn về thân xác chút nào, ai mà không muốn, nhất là những người tuổi tác cũng đã vào lúc “xế xế, chiều chiều” rồi (trẻ quá thì không nên đi sớm, uổng đời). Có ai thích bị …bệnh đau, nhất là những chứng bịnh ngặt nghèo, nhiều khi bị nó “hành hạ” tơi bời khói lửa. Dẫu biết rằng “sinh lão bệnh tử” là chuyện thường tình trong đời của kiếp người sống cõi nhân gian. Nhưng mấy ai “thờ ơ” với căn bệnh của mình mà không có chút lo lắng, hay u sầu, nhiều khi sốt vó lên để chạy chữa ( thuốc tây chưa dứt liền tìm thuốc ta, thuốc dược lá, cây cỏ mà uống) vì…sợ chết khó coi đã đành, còn tiếc nuối chưa “được hưởng” chút thảnh thơi nào sau những ngày làm việc vất vả, và để người “bạn đồng hành” ở lại (nếu còn có đôi) chẳng biết có được ai chăm sóc đàng hoàng hay là …dì nó, dượng nó vào …hưởng ráo những gì mình kí cóp suốt cuộc sống bao nhiêu năm(?) mà không lo tròn phận sự người…kế tục!.(chúc mừng cho những người thực hiện được chữ “buông” trước khi “giã từ gác trọ”, nhưng chắc đa số khó mà thực hiện được ngoài mấy tiếng nói cho dzui?).

Người viết bài tâm sự này tính đến ngày 17/2/2016 là đã một năm hai tháng và mười bảy ngày khi biết mình bị vướng vào căn bệnh “breast cancer”. 

Khi vị bác sĩ gia đình gọi đến báo tin cho biết bị bệnh sau khi đi chụp hình mammogram định kỳ hằng năm (năm nào cũng normal), tôi đã bật cười thành tiếng, làm bác sĩ cũng rất ngạc nhiên. Dĩ nhiên tôi rất tin lời Bác sĩ, không ai dám đùa với bệnh nhận kiểu chết người như vậy, hoạ chăng là xét nghiệm có thể lầm, và hy vọng thử nghiệm lại cho chính xác là điều bệnh nhân mong mỏi (và đã làm lại). Tôi nói với B/S nếu bị bệnh thì lo chạy chữa, hãy giới thiệu dùm bác sĩ chuyên môn cho tôi, cứ “tỉnh bơ” vì nếu có “buồn, lo, sợ, khóc” thì căn bệnh (nếu chắc chắn) cũng…không đi chỗ khác chơi, có đúng thế không?

Cá nhân tôi thuộc lớp người năng động, chưa bao giờ ngồi một chỗ hay …nằm dài xem phim. Có thể nói một ngày 24 tiếng, chỉ có mấy giờ đồng hồ để ngủ, còn thì tôi làm việc toàn thời gian, rồi săn sóc vườn tược với nhiều hoa trái, nấu ăn theo đúng tiêu chuẩn vệ sinh “an toàn thực phẩm” cho gia đình, và tập thể dục đều đặn không bỏ sót bữa nào, nhất là các lớp nhảy zumba ở 24 hours fitness, và tôi cũng không thuộc một “cao” nào trong những thứ bệnh mà B/S nhắc nhở bệnh nhân phải để ý ngăn chận. Về mặt tinh thần thì “hoàn toàn ổn định” với một gia đình trên dưới vui vẻ, còn ngồi gõ máy tính để…viết truyện vui cho đời nữa, chưa nói đến chuyện ca hát mình ên cho..nở phổi, lâu lâu có người bạn đưa lên youtube để “hù” bà con chơi, còn sinh hoạt bên ngoài cộng đồng nữa chứ.

Nhưng tôi còn lo…một chuyện như đã nói ở trên, vì lỡ mình đi thẳng, thì ai nấu nướng cho ông “chồng già” những bữa cơm nóng như lâu nay, ai san sẻ những buồn vui trong cuộc sống? khi những đứa con đã có đời sống riêng lại ở xa. Nhưng khi nói với ông chồng điều này, bị ổng phán một câu xanh dờn với giọng Nam kỳ cục chỉ vỏn vẹn bốn chữ “bà sao dzô dzuyên”! ngồi ngẫm nghĩ lại, tôi thấy mình …vô duyên thật nên phát cười hảhảhả…

Thật ra tôi là người bình thường, không có gì đặc biệt, vậy mà khi bị vướng bệnh thì lại…đặc biệt, hiếm quí, trèo cao, nhảy vọt. Phải chi nó đi “từng bước từng bước thầm” thì dễ chữa. Vì căn bệnh Breast cancer, mà những người phụ nữ mắc phải, thường thì trải qua bốn gia đoạn, B/S cho biết đại khái như sau:

-Giai đoạn một là chỉ có một bướu nhỏ trong ngực, B/S chỉ cắt bỏ là hy vọng khỏi, có thể uống thuốc trợ giúp.

-Giai đoạn hai: những tế bào ung thư đã lan nhiều trong ngực, cắt bỏ nhưng phải chạy chữa, có thể chemo, hay radiation, uống thuốc….

-Giai đoạn ba: là trường hợp đặc biệt, hiếm khi xảy ra khi mà những tế bào ung thư không tìm thấy trong ngực, nó đã nhảy xổ vào các huyệt đạo, gọi là “lymph node” (?), rất sợ lây lan.

-Giai đoạn 4: tế bào ung thư đã phân tán đi khắp các vùng chiến thuật, có chạy chữa khỏi hay không là chuyện …hạ hồi phân giải….

Bỗng dưng tôi phải làm thân với bệnh viện, cứ như chỗ “thân tình” tới lui thăm viếng thường xuyên. Ban đầu một tuần phải vào 3 lần là ít, không kể ngày lễ lạc gì ráo, bác sĩ bảo phải đi chụp hình, đi ultrasound, đi biopsy, chụp MRI, chụp và chụp từ đầu đến chân, rồi chụp xương v..v..Có bữa vừa ra khỏi cổng bệnh viện là bị gọi trở lại vì họ chụp hình bị …thiếu sót. Bác sĩ rất lo ngại vì bệnh cancer của tôi đã vào giai đoạn thứ Ba rồi. Đúng là “bước tiến nhảy vọt”! thiệt hết biết.

Trước khi vào chữa bệnh, Bác sĩ mời vợ chồng tôi vào một căn phòng nhỏ, giải thích mọi nguy hiểm mà bệnh nhân đang gặp, an ủi và khuyến khích cũng như “cầu nguyện” cho bệnh tình của bệnh nhân được chữa khỏi. Ở bệnh viện, họ cho mình xem một DVD với đầy đủ những diễn biến của căn bệnh và cách chữa trị cũng như những điều mình cần phải tránh, những khó khăn nguy hiểm mà bệnh nhân sẽ trải qua, họ còn chỉ chỗ để…mua tóc giả nữa kìa, vì hầu như mọi người khi chạy chemo đều bị rụng hết tóc.(có thể vào trang nhà của breast cancer để apply xin đầu tóc giả, hoặc tự mua lấy nếu mình chọn, và b/s sẽ cho giấy giới thiệu để được giảm giá).

Những năm về trước, có lẽ căn bệnh ung thư làm nhiều người…rùng mình, nghĩ đến chuyện chữa chạy chắc khó khăn lắm, ngay ở nước Mỹ này, nhưng bây giờ thì khác rồi, dễ dàng và..thoải mái nữa. Trong một căn phòng, người ta đặt thành hàng dài những chiếc ghế dựa, có gắn TV để xem, một bên là cây cần để máng những bình thuốc. Bệnh nhân vào thuốc qua một cái “port” (B/S đã giải phẩu để đặt vào trước đó), rất thoải mái, khi chạy chemo thì lâu khoảng 4 đến 5 tiếng đồng hồ, tùy loại bệnh, dĩ nhiên trước đó y tá đã lấy máu và thử ngay, để b/s “liệu” mà vào thuốc tùy từng cơ thể mỗi người.

Ngày mồng một Tết mà đúng kỳ vô thuốc, cứ 3 tuần một lần, thì tôi cũng có mặt.

Sau vài ba ngày chạy chemo lần đầu tiên, bắt đầu bị thuốc hành, cơ thể mệt mỏi, không thể ăn uống gì được, ăn cái gì vào thì nó muốn ói ra, dù B/S đã cho uống thuốc ngăn ói. Lưỡi không còn vị giác, ăn cái gì cũng giống như …nhai cát, uống sữa như một cực hình….Nhưng phải cố gắng, (nếu uống được sữa ensure plus, có nhiều protein thì đỡ hơn) vì bạch huyết cầu và hồng huyết cầu sắp bị diệt. Nếu không đủ các tiêu chuẩn của máu, b/s sẽ không cho chạy thuốc tiếp (sợ bệnh nhân yếu quá, bị thuốc giật…chết?), mà ngưng lại một kỳ là kéo dài thêm ba tuần lễ… đau khổ (cô người Mỹ trẻ tuổi ngồi ghế bên, đã bị b/s ngưng cho chạy thuốc, vì cô nói ăn không được, nên cứ uống nước juice, làm sao có đủ máu?).

Phải nói là khi chạy chemo, thuốc nó hành liểng xiểng, chừng hơn một tuần lễ, lấy tay sờ vào sợi tóc nào là nó theo tay nắm của mình mà ra đi không luyến tiếc.Và khoảng vài tuần sau, khi gội đầu là cả mái tóc rụng ráo, nó quện vào nhau mà không cách chi…gỡ nổi. Cái đầu “trọc lóc” kể từ đây khỏi cần cạo, cắt.

Bài thơ “Tự trào về MÁI TÓC”

Một sớm mùa Đông biết thân mang bịnh

Chứng “ung thư” người nghe cũng hỡi ôi

Cứ như là đời sắp chấm than thôi

Sẽ  …đi thẳng khi lòng không mong đợi!

 

“Không  dễ chết!!!” cuộc sống còn tiếp nối
Cứ vững tin mà chạy chữa thuốc thang
Bởi từ lâu tâm thanh thản an nhàn
Vui sống khỏe, tuần 6 ngày…Zumba-Fitness !

 

Vốn biết …thân già sớm lo từ trước
Sức khỏe định kỳ chẳng họ …3 cao
“Mỡ -đường-máu” chỉ số vẫn tự hào
Thời gian nghỉ vun xới mảnh vườn xanh biếc

 

Ngày đầu tiên chính thức vào bệnh viện
Cứ ngỡ mình đang vào tiệm ..nail Salon
Người bệnh cancer ngồi chật căn phòng
Chạy “chemo” mà tha hồ…hóng chuyện.

 

Thời gian đầu bị “thuốc hành” xiểng liểng
Miệng, mũi máu vờn, nóng đốt ruột gan
Người bần thần chẳng thiết chuyện uống ăn
Rồi từng lọn tóc vẫy tay chào …giã biệt!

 

Tay sờ đầu miệng bỗng cười thành tiếng  
“Khỏe vậy sao? khỏi tốn ..lover’s hair  luôn” 
 Khỏi cần nhìn  cũng đoán giống….Thiên Tôn*
Đầu không tóc, mảng da đầu lạnh ngắt…

 

Tôi dửng dưng khi chồng tôi nín lặng
Rồi thở dài: -“Sao nhanh quá vậy em  
Nhìn em cười, ruột anh xoắn quặn thêm   
 Dù nhắm mắt, lòng cũng buồn muốn khóc!

 

Ngày xa xưa anh thường hay vuốt tóc 
 Thả lưng chừng hay ôm trọn tấm lung 
 Mùi hương chanh, bồ kết gội thơm lừng 
 Để anh nhớ những lúc hành quân khó nhọc”

 

-“Cười lên đi! Đó chỉ là ..mái tóc!   
 Dáng vẻ ngoài nhìn có chút…khó coi 
Không than phiền, không buồn nản buông xuôi  
Đầu …trọc lóc, ta đội đầu ….tóc giả(hahhaha..) 

Nhìn quanh ta nhiều mảnh đời nghiệt ngã 
Trong cam go còn cố vượt cơn nguy
 Sống vươn lên không nản chí thụt lùi 
Dù thiếu thốn vẫn thấy đời…hạnh phúc!

“Sinh-lão-bịnh-tử! loài người cõi tục 
Cứ bình tâm mà chấp nhận phận đời
Em bây giờ thấy …khỏe quá đi thôi
Khỏi tốn bạc đi…Hair Salon làm tóc !

 

Nếu ai bảo giống… “Sư cô đầu trọc!”  
Càng vui mừng vì mình được …dựa hơi     
Những vị chân tu không tha thiết bề ngoài 
Nhiều người tóc đẹp chắc chi lòng đã đẹp? 

 

 Đầu… trọc lóc! vì thuốc men dồn ép 
 Bệnh chữa lành, tóc sẽ mọc lại thôi 
Lại cười vui vì tranh..rẽ đường ngôi  
Nếu không thể, hãy nguyện cầu… SỐNG SÓT!

Cảm ơn Phật Trời độ trì cho trót lọt
Cảm ơn chồng con, chị em, các cháu, bạn thân nhà 
Cảm ơn Y-dược khoa của xứ sở Cờ hoa
Cảm ơn ..tôi luôn vì mãi cười …hả hả hả!” 
 Mar-2015.  *Ca sĩ TNcủa TNBN.

Nếu có sức mạnh về tinh thần cũng là điều làm cho căn bệnh giảm nhẹ(?). Tôi là “con của Phật” nên mỗi lần vào thuốc hay là trước khi lên bàn mổ để lấy tế bào ung thư ra khỏi người, tôi đều niệm Quan thế Âm Bồ Tát. Dĩ nhiên không có Phật Trời nào sẵn sàng giúp mình dứt bệnh. Nhưng giữ cho phần tâm linh được vững vàng cũng là điều nên thực hiện. Nhất là chồng con và anh chị em, cháu chắt trong gia đình, cùng những bạn bè thân sơ, từ ngoài đời thường và trên những “diễn đàn ảo”, người nào cũng “phát tâm cầu nguyện” cho  mình, nên tôi càng vững tâm hơn nữa.

Có đau bệnh mới hiểu thấu giá trị “sức khỏe là vàng”! Không ai có thể gánh dùm cái đau bệnh của mình được, nhất là những người gần gũi với mình. Nếu mình “than vãn” chỉ làm cho họ thêm buồn lo, nhưng không giúp gì được hết. Nên tôi cứ “không sao” là tốt nhất. Bạn bè đến nhà thăm, tôi vẫn cười hả hả, dù có lúc ..không còn hơi để thở. Thương lắm, cảm động lắm, ai cũng muốn đến thăm hỏi và đem thức ăn, sữa uống đến tặng,(những người cơ thể không được khỏe, xin miễn tiếp, vì trong người không còn kháng thể chống đỡ nên dễ bị nhiễm trùng), nhưng có sờ đến được chút nào đâu. Cảm ơn tấm thạnh tình của ACE nhưng phải nhờ…chồng thanh toán dùm, sợ bỏ phí mang tội chết. Thương chồng; con bao nhiêu, tôi tự nhủ phải cố gắng để vượt qua, dù rằng uống một lon sữa có khi kéo dài đến một tiếng đồng hồ..chưa xong. Vị Bác sĩ của tôi còn cẩn thận dặn đủ điều, nào là phải “cữ ăn những trái cây sống mà có vỏ mỏng, sợ bị nhiễm trùng mà mình không thấy được, tất cả rau củ đều phải luộc chín, cữ ra đám đông vì dễ bị …lây bệnh của họ…, nhất là không nên uống những loại  ..nutrition, không giúp gì cho việc chữa bệnh. Thế là tôi cứ trùm mền nằm nhà xem phim vui cười của Mỹ, để đầu óc …thảnh thơi. (Vị Giáo sư nguyên là hiệu trưởng trường TH năm xưa, Thầy ở tận bên Đan Mạch, có dịp sang Mỹ, Thầy đến thăm học trò bị bệnh, Thầy nhìn học trò mà.. hỡi ôi, vì cái đầu thì…trọc lóc, mà vừa giải phẩu xong dây nhợ mang lòng thòng, Thầy nói: nhìn mà muốn khóc, Thầy bảo khi nào …tóc mọc lại nhớ chụp hình gửi cho Thầy…mừng! và bây giờ thì Thầy đã..mừng.)

Gia đình nào còn vợ chồng thuận thảo, những lúc bệnh đau mới thấy nó quí hiếm dường nào. Chồng tôi vẫn phải đi làm full time, vì phải giữ bảo hiểm quá tốt, chỉ phải trả tiền co pay và một số “out of pocket để được vô thuốc, nếu không có tiền để trả cho bệnh viện, mình…đi thẳng như chơi, (người có “trợ cấp bảo hiểm y tế của chính phủ xin không đề cập đến). Buổi sáng phải đưa vợ đi nhà thương, chiều đi làm cả đi lẫn về 10 tiếng, còn phải lo làm …y tá bất đắc dĩ khi tôi đi giải phẩu về, lại còn tự lo cho bao tử của mình. Nói chung là bao thầu mọi chuyện từ A đến Z, ở sở làm cứ hai tiếng gọi về nhà thăm vợ…có sao không? Ngần ấy chuyện, nếu bệnh nhân vợ còn “than thở” thì làm sao kham nổi. Câu nói “không có gì” hay “không sao hết” rồi cố gắng cười hìhìhi…Chuyện gì cũng sẽ qua thôi. Thương chồng và cảm ơn biết dường nào.

Tôi cũng có viết “Một ngày vui” sau khi chấm dứt những ngày Radiation.

Một ngày vui

Một ngày đi qua mà mình còn mạnh khỏe là một ngày vui, nhất là trong thời gian “chữa bệnh”. Không biết có bao nhiêu người đi đến bệnh viện mà phải “đếm” từng ngày như tôi không? Hôm nay là ngày cuối cùng trong 33 ngày chạy “radiation”, một trong 3 cách trị liệu bệnh “cancer” mà tôi đã chịu đựng trong suốt thời gian qua. (dĩ nhiên thời gian chữa trị bằng phương pháp chemo, giải phẩu đã qua rồi, nhưng không phải đi bệnh viện hằng ngày như đi “radiation”)

Vừa không phải dậy sớm đến bệnh viện, vừa không còn bị tiếp tục….thiêu đốt da thịt đến …phỏng nặng đen thui, ngứa rát quá trời đất, nên…khỏe vô cùng. Bây giờ chỉ còn chờ thời gian cho những vết bỏng trên da lành lặn trở lại, cũng không khó khăn gì mấy.

Vừa mừng vui cho cá nhân mình đã xong một thời gian và một phương cách trị liệu, còn vui hơn nữa khi văn phòng B/S ….trao tặng cho một mảnh “bằng chúc mừng” (Congratulation) với tất cả chữ ký của B/S + y tá, và  nhân viên trong phòng. Trước khi nhận “bằng chúc mừng”, bệnh nhân còn phải đọc những lời ..giải thích về căn bệnh, (giống như đọc lời “tuyên thệ” để vào quốc tịch hoa kỳ? chắc chỉ có ở nơi này?), xong rồi …kéo dây chuông  ba hồi vang vang, rộn rã, thế là tất cả mọi người đều vỗ tay,  có nhiều bệnh nhân ngồi phòng chờ đợi bên ngoài cũng…chúc mừng phụ. Vui thì thôi!

Cảm ơn Bác sĩ, y tá, và tất cả….nhất là chồng tôi, người đã làm …tài xế và lo lắng cho việc chữa trị bệnh tình của vợ suốt những ngày dài.

Hy vọng và hy vọng những ngày sắp đến là những ngày mạnh khỏe, không còn mang trong người tế bào bệnh nan y thời kỳ thứ ba. Vẫn chờ đợi một ngày bác sĩ báo: “chúc mừng cancer free” vào đầu tháng hai năm tới (2016), đúng theo lịch trình chữa bệnh, vẫn phải 3 tuần một lần vào bệnh viện chạy thuốc, nhưng không còn là…”thuốc độc chemo”

lthn 4/9/15

Thật ra khi chữa trị bệnh cancer, chỉ có “khó khăn” trong lúc chạy chemo, còn giải phẩu và radiation chỉ là ngoài da, đau đớn, khó chịu, bỏng rát chỉ là giai đoạn, nhưng phải chịu khó tập therapy cánh tay phía bên giải phẩu, nếu không chịu đau lúc ban đầu, cánh tay sẽ bị…cứng đơ, không cách chi giơ tay lên được, và những đầu ngón tay sẽ bị tê cứng, có hại về lâu về dài. Và tôi, đã chịu khó đến phòng tập hằng ngày khi sức khỏe vừa cho phép, cũng là cách tự giúp mình vượt qua cơn đau bệnh. Cố gắng và cố gắng.! lắm khi “tỉnh bơ” coi như mình chưa hề mắc bệnh.

Và hôm nay, lại là những ngày dài vui mừng kế tiếp, khi vị Bác sĩ trị liệu tuyên bố không còn chạy thuốc vào người nữa.(chỉ phải uống …mười năm dài, không biết có còn sống đến ngày…ngưng thuốc?) Tôi đã kéo một hồi chuông dài thật dài, mừng rơi nước mắt trong khi mọi người chung quanh đều cười vui, chúc mừng!..

Ông bà xưa thường nói “ở hiền gặp lành”. Dù có gặp trắc trở bệnh hoạn gì rồi cũng sẽ qua thôi. Nhất là những người có ‘phước đức” được sống trên đất nước Tự do, giàu có Hoa Kỳ này (?), khi nhìn lại những bệnh nhân nằm la liệt trong căn phòng ở bệnh viện tại đất nước VN. Ở đây,

 benhnhan
Bệnh nhân(đội nón) và các y tá chữa trị trong bệnhviện.

đúng là “lương y như từ mẫu”! (Có bảo hiểm tốt mà!) Các Bác sĩ thì lo lắng cho bệnh nhân, các y tá làm việc nhẹ nhàng, hỏi han săn sóc vui cười tử tế, người bệnh cảm thấy được an ủi và yên tâm chữa trị, với những phương tiện đầy đủ, vệ sinh. Cảm ơn vô cùng đến những Bác sĩ, y tá, y công, những người mang đến cho tôi sự sống còn sau cơn bệnh cancer đã đến thời kỳ thứ ba..

Làm sao cảm ơn cho hết những ân tình của chồng con, anh chị em, cháu chắt, bạn bè thân hữu chung quanh từ hội đồng hương, bạn học và trên nhiều trang mạng “ảo”, đã dành thật nhiều tình cảm, thăm viếng, hỏi han, săn  sóc, và góp lời cầu nguyện. Nhất là chồng tôi, người “bạn đời” đúng nghĩa, một người suốt những năm tháng dài chỉ biết lo cho gia đình và vợ con, người đã chăm lo từng chút một giúp cho vợ đang trị bệnh, lúc nửa đêm về sáng cùng vợ vào emergency ở nhà thương, những lúc gió mưa tầm tã chở vợ đi vào thuốc, những nửa khuya vợ lên cơn đau chuyển mình không được, và những miếng cháo ân tình dù vợ không cách chi…nuốt nổi vì bị thuốc hành.v..v… Nhiều và nhiều lắm lời cảm ơn chân thành đến với tất cả, còn sống đến….ngày nào là ngày ấy mãi mãi biết ơn.

Lê thị hoài Niệm.
2/2016

Lời nhắn của Bác sĩ Y Khoa

Lời nhắn của Bác sĩ Y Khoa

Từ khi vào nghề Y đến nay đã hơn 30 năm, hễ cứ đến ngày này là nhận nhau những lời chúc tụng. Tôi không biết là mình có nên chúc tụng đồng nghiệp và nhận lời chúc tụng của người khác không, khi mà, ngành Y bây giờ không làm tròn trách nhiệm với người bệnh.

 Thôi thì cũng vài dòng cảm ơn những gì các bạn đã chúc nhau, và xin đưa ra những nguyên tắc chung để bà con cẩn thận với sức khỏe của chính mình.

 Nguyến tắc thứ nhất: Đừng tin những gì quảng cáo trên báo đài, truyền thông, và thế giới mạng về thuốc. Vì không độc thì không gọi là thuốc, người ta chỉ uống thuốc để tự tử, chứ không ai uống nước để tự tử bao giờ. Chính vì thế, mà ở các quốc gia tiên tiến, cấm quảng cáo thuốc trên phương tiện truyền thông dân dụng, chỉ được quảng cáo thuốc ở tạp chí và hội thảo chuyên ngành Y.

 Nguyên tắc thứ hai: Khi đi khám bệnh bất kỳ ở đâu, người bệnh cần có 1 câu hỏi phải hỏi: “Bệnh của tôi do nguyên nhân gì?” Vì chỉ có thầy thuốc giỏi mới điều trị nguyên nhân bệnh, còn lại những thầy thuốc kém hiểu biết chỉ biết điều trị hậu quả – hay còn gọi là chữa triệu chứng – của bệnh.

 Nguyên tắc thứ ba: Đừng bao giờ tin những gì mình tìm kiếm trên mạng internet rồi tự suy diễn, tự làm bác sĩ cho mình và gia đình mình. Vì như thế chỉ làm hại chính mình và gia đình mình. Hãy cứ nghĩ, nếu bản thân bạn đủ khả năng được các trường Y nhận vào học thì các bạn đã trở thành bác sĩ, chưa kể các bác sĩ đã được đào tạo chính quy một thời gian dài về bộ máy tinh vi nhất của quả đất – con người – bình thường và bất thường từ tế bào đến bao nhiêu rối loạn khác về cả thể chất lẫn tinh thần, nhưng chưa chắc họ đã giỏi, thì các bạn chỉ vài cú enter với google, không có kiến thức căn bản về y khoa, thì các bạn như người điếc không sợ súng và tự hại mình thôi.

 Nguyên tác thứ tư: Đừng bao giờ tin những quảng cáo về các loại thức ăn, thức uống bổ, giúp chữa bệnh này hay bệnh khác – Ví dụ, sữa chống loãng xương, thực phẩm chứ năng, thức uống collagen, v.v… – chỉ là những trò kinh doanh kiểu đa cấp để kiếm lãi. Loãng xương là một trong những tiến trình của một quá trình lão hóa của bất kỳ động vật nào được diễn ra ở mức độ phân tử sinh học, tiến trình này cho tới nay, y học vẫn còn mò mẫm và bất lực.

 Nguyên tác thứ năm: Ăn uống và làm việc là thuốc. Ăn uống và làm việc đúng thì không hoặc ít bệnh tật. Ăn uống và làm việc sai là tự đưa mình vào nơi khổ đau của bệnh tật, vì sức khỏe qúy hơn vàng.

 Chúc cộng đồng người Việt sức khỏe và hạnh phúc.

S.T.

Muốn sống lâu hãy ăn như người Nhật

Muốn sống lâu hãy ăn như người Nhật

Chế độ ăn uống của người Nhật bao gồm nhiều cá, rau, đậu nành… giúp giảm nguy cơ tử vong, tăng tuổi thọ.

Trang Foxnews đưa tin, một nghiên cứu trên tạp chí y học Anh mới đây cho thấy chế độ ăn uống của Nhật Bản bao gồm cá, ngũ cốc, rong biển, trái cây… giúp con người sống thêm 5 năm nữa, giảm tỷ lệ tử vong đến 15%, đặc biệt ngừa nguy cơ tử vong vì bệnh tim mạch và đột quỵ.

Chế độ ăn uống của người dân Nhật Bản chủ yếu bao gồm ngũ cốc, rau, trái cây, thịt, cá, trứng, các sản phẩm đậu nành, sữa, bánh kẹo và đồ uống có cồn. Sushi, món ăn không thể thiếu trong chế độ ăn uống của Nhật Bản rất lành mạnh và bổ dưỡng.

 muon-song-lau-hay-an-nhu-nguoi-nhat
Người dân Nhật Bản ăn sushi. Ảnh: AP.

Các nhà nghiên cứu đã khảo sát 79.544 người bao gồm 36.624 đàn ông và 42.920 phụ nữ  trong độ tuổi 45 đến 75 ở Nhật Bản – nơi tuổi thọ trung bình là 87 đối với nữ và 80 đối với nam giới, về thói quen sức khỏe và thực phẩm ăn uống. Không ai trong số những người tham gia nghiên cứu có tiền sử ung thư, đột quỵ, bệnh tim hoặc bệnh gan mãn tính. Họ được theo dõi trong 15 năm. Những người này được phát tấm phiếu khảo sát về chế độ ăn uống và sinh hoạt. Kết quả nghiên cứu cho thấy, tỷ lệ tử vong do mọi nguyên nhân giảm 15%, và nguy cơ chết vì đột quỵ giảm 22%.

Các nhà nghiên cứu cho biết: “Phát hiện của chúng tôi cho thấy rằng tiêu thụ cân bằng năng lượng, ngũ cốc, rau, trái cây, thịt, cá, trứng, các sản phẩm đậu nành, sữa, bánh kẹo và đồ uống có cồn có thể góp phần kéo dài tuổi thọ”.

Các nhà khoa học từ lâu đã ca ngợi những lợi ích của chế độ ăn Địa Trung Hải có thể làm tăng tuổi thọ của con người. Chế độ ăn Địa Trung Hải là nhiều trái cây, rau, đậu, ngũ cốc nguyên hạt, cá và dầu ô liu, ít thịt đỏ.

Các nghiên cứu từ Đại học Harvard đã phân tích 10.000 phụ nữ và thấy rằng 40% người theo chế độ ăn Địa Trung Hải sống hơn tuổi 70. Họ ít mắc các bệnh mãn tính như tiểu đường, bệnh tim, Alzheimer, Parkinson.

Du khách Úc nhiễm Zika sau khi trở về từ Việt Nam

  Du khách Úc nhiễm Zika sau khi trở về từ Việt Nam

Virus Zika do muỗi vằn Aedes aegypti lan truyền.

Virus Zika do muỗi vằn Aedes aegypti lan truyền.

23.03.2016

Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) vừa thông báo cho Cơ quan đầu mối quốc gia thực hiện Điều lệ Y tế Quốc tế (IHR) tại Việt Nam biết trường hợp một du khách Australia đã phát hiện nhiễm virus Zika sau khi rời khỏi Việt Nam.

PGS. TS. Trần Đắc Phu – Cục trưởng Cục Y tế Dự phòng, Bộ Y tế – cho báo giới biết hôm 23/3 du khách Australia đã có các biểu hiện nhiễm virus Zika như sốt, phát ban, đau đầu, đau cơ, viêm kết mạc, buồn nôn vào ngày 8/3, sau khi từ Việt Nam về Úc ngày 6/3.

Trong thời gian lưu trú tại Việt Nam, du khách Úc đã đi tham quan nhiều nơi, từ TP.HCM đến Lâm Đồng, Khánh Hòa, Bình Thuận.

Chiều 23/3, Bộ Y tế Việt Nam đã nâng mức cảnh báo dịch do virus Zika tại Việt Nam sau trường hợp nhiễm bệnh của du khách trên.

Theo thông báo của WHO, hiện trên thế giới đã có 59 quốc gia và vùng lãnh thổ ghi nhận sự lưu hành của virus Zika, trong đó có nhiều nước nằm trong khu vực Đông Nam Á như Thái Lan, Indonesia, Philippines, Malaysia…

Zika là loại virus nghi gây ra chứng bệnh đầu nhỏ ở trẻ sơ sinh. Hiện vẫn chưa có vaccine phòng ngừa loại bệnh này.

Theo Thanh Niên, Tuổi Trẻ, Infonet.

Những tác hại khủng khiếp của điện thoại đối với trẻ em

Những tác hại khủng khiếp của điện thoại đối với trẻ em

Một nhóm các nhà khoa học trên thế giới lên tới 100 người đã khẩn cầu Liên Hợp Quốc cảnh báo về tác động khủng khiếp của điện thoại với trẻ em.

Tiến sĩ Martin Blank từ Khoa sinh lý và sóng di động sinh lý học tại Đại học Colombia đã cùng khoảng 100 nhà khoa học khác trên khắp thế giới đang khẩn cầu Liên Hợp Quốc cảnh báo về sự nguy hiểm của những thiết bị phát ra điện từ như smartphone (điện thoại di động thông minh) và Wi-Fi, đặc biệt là tác hại của chúng lên phụ nữ và trẻ em.

Nhiều nghiên cứu đã cho thấy rằng bức xạ từ điện thoại di động và các thiết bị như máy tính bảng có thể gây ra ung thư. Bạn có biết Cơ quan Nghiên cứu Quốc tế về Ung thư (IARC) đã xếp tần số vô tuyến (gồm cả những gì từ điện thoại di động) vào nhóm những tác nhân gây ung thư vào năm 2011.

Sự nguy hiểm của việc sử dụng điện thoại di động đã được Tổ chức Y tế Thế giới WHO chính thức xác nhận vào năm 2011 cho rằng nó có thể gây bệnh ung thư. Tuyên bố này dựa trên quyết định của một nhóm 31 nhà khoa học đến từ 14 nước sau khi xem xét các bằng chứng cho thấy khẳng định trên là chính xác.

Đây là một tin khiến nhiều người, nhất là các bậc làm cha mẹ phải giật mình. Điện thoại di động đặc biệt có hại với trẻ nhỏ bởi bộ não của chúng hấp thụ bức xạ gấp nhiều lần so với người trưởng thành.

Tiến sĩ Devra Davis, một trong những người được có uy tín và kinh nghiệm lâu năm nghiên cứu vể sự nguy hiểm của điện thoại di động cho biết: “Mỗi chiếc điện thoại di động là một máy phát vi sóng hai chiều. Ngành công nghiệp di động đã thành công khi đấu tranh để được dùng cụm từ ‘năng lượng tần số vô tuyến’ thay vì bức xạ vi sóng. Bởi họ biết rằng năng lượng tần số vô tuyến nghe có vẻ vô hại hơn.

Nhưng năng lượng tần số vô tuyến chính là cách gọi khác của bức xạ vi sóng. Nếu mọi người hiểu được rằng mình đang đặt một thiết bị bức xạ vi sóng hai chiều ngay cạnh não của mình hoặc gần cơ quan sinh dục, họ có thể sẽ có suy nghĩ khác”.

Ảnh hưởng khủng khiếp của điện thoại di động tới khả năng sinh sản, phụ nữ có thai và trẻ em

Tiến sĩ Devra Davis đã đưa ra cảnh báo rằng việc tiếp xúc với bức xạ từ điện thoại có thể gây ra những hậu quả nghiêm trọng tới sức khỏe con người: Làm thay đổi ADN, thay đổi tuần hoàn não, tổn thương dây cột sống, ảnh hưởng tới khả năng học hỏi…

Tiến sĩ Davis còn cho biết, bộ não của trẻ em chứa nhiều dung dịch hơn người lớn và có hộp sọ mỏng hơn nên sẽ ảnh hưởng tới lượng bức xạ được hấp thụ, khiến chúng dễ bị tổn thương hơn so với người lớn.

Với thiếu niên dùng điện thoại từ khi còn nhỏ, nguy cơ bị ung thư não cao gấp 4-5 lần so với những đứa trẻ khác không sử dụng.

Trong khi đó, một phân tích tổng hợp cho thấy việc tiếp xúc với bức xạ điện từ mức độ thấp từ điện thoại đã làm giảm tính linh hoạt của tinh trùng tới 8% và khả năng sống của tinh trùng tới 9%.

Các bậc phụ huynh nên làm gì?

Trước những tác hại khủng khiếp mà điện thoại di động có thể gây ra đối với trẻ nhỏ, các nhà khoa học khuyến cáo các bậc phụ huynh nên thực hiện những việc sau đây:

Nha khoa hoc canh bao tac hai khung khiep cua dien thoai voi tre - Anh 2

  1. Đừng để con bạn dùng điện thoại di động hay bất kỳ một thiết bị không dây nào.
  2. Hạn chế tối đa việc dùng điện thoại di động. Khi điện thoại đang bật, nó sẽ liên tục phát ra bức xạ, kể cả khi bạn không gọi điện, nên hãy tắt điện thoại đi nếu có thể.
  3. Giảm thiểu hoặc ngừng sử dụng những thiết bị không dây khác. Cả điện thoại bàn di động cũng có thể là nguy cơ. Tốt nhất nên để máy chính ở cách xa bạn ít nhất ba căn phòng so với nơi bạn dành nhiều thời gian nhất, đặc biệt là phòng ngủ.
  4. Không nên dùng điện thoại ở vùng sóng yếu, bởi sóng càng yếu thì điện thoại càng phải dùng nhiều năng lượng để truyền dẫn, từ đó sẽ phát ra nhiều bức xạ hơn.
  5. Tránh mang điện thoại trên người, không để điện thoại dưới gối hay gần đầu trong lúc ngủ. Để điện thoại trong áo lót hay túi ngực ở gần tim chính là tự tìm đến rắc rối, đàn ông để điện thoại trong túi quần cũng dễ gây vô sinh.
  6. Nơi nguy hiểm nhất, nếu nói về việc tiếp xúc với bức xạ, là khoảng 15cm xung quanh ăng ten phát. Vì vậy, khi điện thoại đang bật, đừng để bộ phận nào tiếp xúc với khu vực đó.
  7. Hạn chế dùng điện thoại ở nơi công cộng vì nhiều người rất nhạy cảm với trường điện từ, đặc biệt là trẻ nhỏ, chúng mỏng manh hơn ta rất nhiều.

Nguồn:  VTC