Formosa xả thải vượt chuẩn ra môi trường là có tính toán

Formosa xả thải vượt chuẩn ra môi trường là có tính toán

Tối ngày 26-11-2017, Bộ Tài nguyên & Môi trường ra thông cáo báo chí về vấn đề xả khí thải tại lò thiêu kết của Công ty TNHH Gang thép Hưng Nghiệp Formosa Hà Tĩnh (FHS) qua đó khẳng định “việc để thông số SO2, NOx một vài lần vượt quy chuẩn tại một số thời điểm là để tính toán nâng công suất xử lý của hệ thống xử lý khí thải”. 

Bộ Tài nguyên & Môi trường cũng bác bỏ việc rà soát, điều chỉnh QCVN 51:2013/BTNMT “không p

See More

 
No automatic alt text available.

Đài Á Châu Tự Do

 

Formosa xả thải vượt chuẩn ra môi trường là có tính toán

Tối ngày 26-11-2017, Bộ Tài nguyên & Môi trường ra thông cáo báo chí về vấn đề xả khí thải tại lò thiêu kết của Công ty TNHH Gang thép Hưng Nghiệp Formosa Hà Tĩnh (FHS) qua đó khẳng định “việc để thông số SO2, NOx một vài lần vượt quy chuẩn tại một số thời điểm là để tính toán nâng công suất xử lý của hệ thống xử lý khí thải”.

Bộ Tài nguyên & Môi trường cũng bác bỏ việc rà soát, điều chỉnh QCVN 51:2013/BTNMT “không phải để hợp thức hóa cho FHS”. 

“Như vậy, việc áp dụng quy chuẩn kỹ thuật về môi trường của FHS không liên quan đến việc nghiên cứu, hoàn thiện quy chuẩn kỹ thuật về môi trường của Việt Nam hiện nay”, Bộ Tài nguyên và Môi trường khẳng định.

Trước đó, các cơ quan báo chí nhà nước dẫn công văn số 68 (ngày 9/1/2014) cho phép FHS sử dụng hàm lượng oxy tham chiếu trong giai đoạn thiêu kết là 15%, trong lúc QCVN 51:2013 là 7%.

Giải thích về công văn nói trên, đại diện Bộ TN&MT, ông Lê Hoài Nam, Cục trưởng Cục Kiểm soát ô nhiễm thừa nhận đây là một văn bản cá biệt.

Nói về việc “đặc cách” cho Formosa Hà Tĩnh xé rào pháp luật Việt Nam, không chịu sự điều chỉnh của QCVN, ông Nam cho biết ngày 10/12/2013, Formosa Hà Tĩnh có văn bản gửi Tổng cục Môi trường, xin ý kiến chỉ đạo về quy trình thiêu kết trong QCVN 51:2013/BTNMT. Formosa Hà Tĩnh cho rằng, các tiêu chuẩn kiểm soát khí thải đối với các nước có ngành gang thép phát triển đều có quy định riêng, đặc thù về hàm lượng oxy tham chiếu cho công đoạn này là 15%.

Tờ báo Zing dẫn Kết quả quan trắc khí thải hàng ngày tại Dự án Formosa Hà Tĩnh của Viện Công nghệ Môi trường trong năm 2017 cho thấy thông số SO2 và NOx liên tục vượt quy chuẩn quốc gia về khí thải.

Formosa Hà Tĩnh là công ty gây ra thảm họa môi trường trong năm 2015 gây cá chết hàng loạt các tỉnh miền Trung, và nhiều vấn đề về môi trường biển chưa được khắc phục xong.

Tháng 4/2017, đoàn công tác Bộ TN&MT cùng các nhà khoa học đã có buổi đánh giá cho rằng: Formosa đã khắc phục được 52/53 lỗi và đủ điều kiện để vận hành lò cao.

Ngày 29/5/2017, lò cao số 1 vận hành thử nghiệm và phát nổ lớn ở lò vôi ngay sau đó.

Nổ lớn ở Chiết Giang Trung Quốc, nhà cửa đổ nát, có thương vong về người (video)

 

Nổ lớn ở Chiết Giang Trung Quốc, nhà cửa đổ nát, có thương vong về người

 Khoảng 9 giờ sáng ngày 26/11 (giờ địa phương), tại đường Lý Gia Tây, khu Giang Bắc, thành phố Ninh Ba, tỉnh Chiết Giang đã xảy ra một vụ nổ lớn, hiện trường bốc lên rất nhiều khói, nhà cửa nơi xảy ra vụ nổ cũng bị san bằng thành một đống đổ nát.

Theo những nhân chứng tận mắt chứng kiến miêu tả lại, tình hình tương đối nghiêm trọng, được biết đã có ít nhất 2 người tử vong và hàng chục người bị thương.

Hiện trường vụ nổ lớn tại Ninh Ba (Ảnh: Epoch Times)

Truyền thông Trung Quốc Đại Lục dẫn lời của những người có mặt tại hiện trường cho biết, vụ nổ đã khiến nhiều nhà cao tầng xung quanh bị đổ sập, cánh cửa lớn của của các cửa hàng cũng bị vỡ. Nhiều cửa và cửa sổ bằng kính của người dân cũng bị vỡ vụn, khung cửa bị gãy rơi xuống đất. Còn có trần nhà của người dân gần đó bị chấn động gây sập xuống. Xung quanh địa điểm xảy ra vụ nổ có rất nhiều nhà dân và cửa hàng bị hư hại, trong khi đó tại hiện trường tình hình vụ nổ cũng vô cùng nghiêm trọng.

KIẾP NGƯỜI

KIẾP NGƯỜI

  Trầm Thiên Thu

Sách Huấn ca gọi con người là “kiếp khốn khổ”: “Kể từ khi từ lòng mẹ sinh ra cho đến lúc trở về lòng đất mẹ, mang thân phận con người, ai cũng canh cánh bên lòng một nỗi lo, là con cháu Ađam, nợ phong trần đương nhiên phải trả.  Điều không ngừng ám ảnh khiến lòng người sợ hãi âu lo là cứ phải nghĩ rằng mình đang chờ chết.  Từ bậc vua chúa trên ngai vinh hiển đến kẻ cùng đinh chân lấm tay bùn, từ người cân đai áo mão đến kẻ khố rách áo ôm, ai cũng đều giận dữ, ghen tương, băn khoăn, lo lắng, rồi sợ chết, rồi hận thù cãi cọ” (Hc 40:1-4).  Nghe mà “não lòng” quá!  Tuy nhiên, “Chúa vẫn xót thương, thứ tha, không tiêu diệt, nén giận đã bao lần, chẳng khơi bùng nộ khí.  Người vẫn nhớ thân phận chúng bọt bèo mỏng mảnh, gió thoảng qua, không hẹn ngày về” (Tv 78:38-39).

GIAN KHỔ

Ông Gióp đặt vấn đề: “Cuộc sống con người nơi dương thế chẳng phải là thời khổ dịch sao?  Và chuỗi ngày lao lung vất vả đâu khác gì đời kẻ làm thuê?” (G 7:1), và đó cũng chính là câu trả lời.  Ông so sánh: “Tựa người nô lệ mong bóng mát, như kẻ làm thuê đợi tiền công.  Gia tài của tôi là những tháng vô vọng, số phận của tôi là những đêm đau khổ ê chề” (G 7:2-3).  Đó là thực tế của kiếp người, vì ai sinh ra cũng tay trắng và khi chết ai cũng trắng tay, thế mà người ta vẫn tìm cách giành giật và kèn cựa nhau đủ cách – thậm chí có thể giết người để mình hưởng lợi!

Kiếp người như giọt nước mắt, buồn nhiều hơn vui, và luôn bị giằng co dữ dội, như thánh Phaolô thú thật: “Sự thiện tôi muốn thì tôi không làm, nhưng sự ác tôi không muốn, tôi lại cứ làm” (Rm 7:19). Trong ca khúc “Một Cõi Đi Về”, cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn cũng trăn trở: “Bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi.  Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt.  Trên hai vai ta đôi vầng nhật nguyệt.  Rọi suốt trăm năm một cõi đi về.”  Và rồi ông lại tự nhủ: “Tôi ơi, đừng tuyệt vọng!”  Hoặc như cố nhạc sĩ Y Vân than thở: “Buồn như ly rượu đầy, không có ai cùng cạn.  Buồn như ly rượu cạn, không còn rượu để say.” Còn thi sĩ Cao Bá Quát có cái nhìn khác: “Ba vạn sáu nghìn ngày là mấy?  Cảnh phù du trông thấy cũng nực cười.”

Ông Gióp tiếp tục băn khoăn: “Vừa nằm xuống, tôi đã nhủ thầm: “Khi nào trời sáng?” Mới thức dậy, tôi liền tự hỏi: “Bao giờ chiều buông?” Mãi tới lúc hoàng hôn, tôi chìm trong mê sảng” (G 7:4).  Lý do?  Vì “thịt tôi chai ra, dòi bọ lúc nhúc, da tôi nứt nẻ, máu mủ đầm đìa.  Ngày đời tôi thấm thoát hơn cả thoi đưa, và chấm dứt, không một tia hy vọng” (G 7:5-6).  Và ông chỉ còn biết cầu nguyện: “Lạy Đức Chúa, xin Ngài nhớ cho, cuộc đời con chỉ là hơi thở, mắt con sẽ chẳng thấy hạnh phúc bao giờ” (G 7:7).  Tín thác vào Chúa thì mới khả dĩ an tâm mà sống, và khả dĩ cảm tạ Chúa trong mọi sự:

Cảm tạ Ngài đã để con sống nghèo thê thảm

Nhờ đó con mới cảm nhận đêm Chúa giáng trần

Cảm tạ Ngài đã để con bị hàm oan

Nhờ đó con mới cảm nhận lúc Ngài bị xét xử

Cảm tạ Ngài đã để con bị người ta ghét bỏ

Nhờ đó con mới thấy cảm thương những người cô đơn

Cảm tạ Ngài đã để con là người bình thường

Nhờ đó con mới cảm nhận thế nào là mơ ước

Cảm tạ Ngài đã để con bị thua thiệt

Nhờ đó con mới biết khao khát vươn lên

Cảm tạ Ngài đã để con không hiểu thấu những điều cao siêu hơn

Nhờ đó con mới không sa vào hố kiêu ngạo

Cảm tạ Ngài đã để con được là người Công giáo

Nhờ đó con mới cảm nhận mầu nhiệm Lòng Chúa Xót Thương

Cảm tạ Ngài đã để con tha phương

Nhờ đó con mới có thể hòa đồng với người xa, kẻ lạ

Cảm tạ Ngài đã để con con mồ côi cả Cha lẫn Mẹ

Nhờ đó con mới biết trân quý tình cảm gia đình

Cảm tạ Ngài đã để con “lạc loài” giữa cuộc đời loanh quanh

Nhờ đó con mới cảm nhận thế nào là bóc lột, áp bức

Chính Chúa Giêsu cũng đã phải qua gian khổ mới tới vinh quang.  Tất cả là hồng ân(Rm 4:16), nhờ Lòng Chúa Xót Thương, vì “nếu Chúa chấp tội, nào có ai đứng vững được chăng?” (Tv 130:3).  “Thiên Chúa giàu lòng thương xót và rất mực yêu mến chúng ta” (Ep 2:4) cho nên “muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương” (Tv 136).

Do đó, “hãy ca ngợi Chúa đi!  Đàn hát mừng Thiên Chúa chúng ta, thú vị dường nào!  Được tán tụng Người, thoả tình biết mấy!” (Tv 147:1).  Chính Chúa “chữa trị bao cõi lòng tan vỡ, và băng bó cho lành những vết thương” (Tv 147:3).  Chúa đã “ấn định con số các vì sao, và đặt tên cho từng ngôi một” (Tv 147:4).  Chúa còn “nâng đỡ kẻ thấp hèn và hạ bọn gian ác xuống đất đen” (Tv 147:6).

PHẦN THƯỞNG

Với kinh nghiệm đầy mình, thánh Phaolô nói: “Đối với tôi, rao giảng Tin Mừng không phải là lý do để tự hào, mà đó là một sự cần thiết bắt buộc tôi phải làm.  Khốn thân tôi nếu tôi không rao giảng Tin Mừng!” (1 Cr 9:16).  Vì “tự ý làm việc ấy thì mới đáng Thiên Chúa thưởng công, còn nếu không tự ý thì đó là một nhiệm vụ Thiên Chúa giao phó” (1 Cr 9:17).  Với thánh Phaolô, phần thưởng là “rao giảng Tin Mừng không công.”  Thánh Phaolô xác định: “Tôi đã trở nên yếu với những người yếu, để chinh phục những người yếu.  Tôi đã trở nên tất cả cho mọi người, để bằng mọi cách cứu được một số người.  Vì Tin Mừng, tôi làm tất cả những điều đó, để cùng được thông chia phần phúc của Tin Mừng” (1 Cr 9:22-23).  Vậy mới thực sự hành động vì sáng Danh Chúa, vì nếu không khéo thì chỉ sáng danh chúng ta mà thôi!

Có chuyện kể về thánh Tôma Tiến sĩ (Thomas Aquinas, 1225-1274) thế này: Có tiếng nói từ Thập giá: “Tôma, con đã viết hay về Ta.  Con muốn phần thưởng gì cho công việc của con.”  Thánh Tôma trả lời: “Lạy Chúa, con chỉ muốn chính Ngài.”  Và đó là phần thưởng tuyệt vời nhất!

Phúc âm cho biết rằng nhạc mẫu của ông Simôn đang lên cơn sốt, nằm trên giường.  Chúa Giêsu lại gần, “cầm tay bà mà đỡ dậy”, thế là “cơn sốt dứt ngay và bà phục vụ các ngài” (Mc 1:31).  Chiều đến, khi mặt trời đã lặn, người ta đem mọi kẻ ốm đau và những ai bị quỷ ám đến cho Chúa Giêsu chữa.  Ngài đã chữa khỏi đủ thứ bệnh tật, và trừ nhiều quỷ.  Ngài không cho quỷ nói, vì chúng biết Ngài là ai.

Sinh, lão, bệnh, tử là quy trình tự nhiên của con người.  Đức Phật là người sống sung sướng trong hoàng cung, nhưng ông đã “giác ngộ” sau khi ra khỏi hoàng cung và thấy thực tế cuộc đời, thế là ông có tứ diệu đế: Sinh là khổ, lão là khổ, bệnh là khổ, và khổ là khổ.

Sáng sớm, lúc trời còn tối mịt, Chúa Giêsu đã dậy, đi ra một nơi hoang vắng và cầu nguyện ở đó (Mc 1:35).  Tĩnh lặng và cầu nguyện là hai điều cần thiết, nhất là khi thức dậy mỗi sáng, đối với những người muốn giao tiếp mật thiết với Thiên Chúa.  Trước khi làm gì thì phải đắn đo suy nghĩ.  Cũng vậy, trước khi hành động thì phải cầu nguyện.  Các môn đệ kéo nhau đi tìm Ngài thì Ngài bảo: “Chúng ta hãy đi nơi khác, đến các làng xã chung quanh, để Thầy còn rao giảng ở đó nữa, vì Thầy ra đi cốt để làm việc đó” (Mc 1:38).  Ngài đã đi khắp miền Galilê, rao giảng trong các hội đường và trừ quỷ.

Chúng ta cũng có trách nhiệm rao giảng về Chúa mọi nơi và mọi lúc, tùy theo hoàn cảnh và cương vị của mình, chính cách sống của chúng ta sẽ “nói” nhiều và có tác dụng nhất.  Nói ít và làm nhiều luôn tốt hơn nói nhiều mà làm ít.  Chúa cũng rất muốn ngôn hành song song: “Hãy coi chừng các ngôn sứ giả, họ đội lốt chiên mà đến với anh em, nhưng bên trong họ là sói dữ tham mồi.  Cứ xem họ sinh hoa quả nào thì biết họ là ai.  Ở bụi gai làm gì có nho mà hái?  Trên cây găng làm gì có vả mà bẻ?  Hễ cây tốt thì sinh quả tốt, cây xấu thì sinh quả xấu” (Mt 7:15-17; Lc 6:43-45).

Lạy Chúa, xin giúp chúng con cố gắng vẽ bức-tranh-cuộc-đời bằng nét-cọ-số-phận của chính mình hoàn toàn vì Chúa, thực sự mong làm sáng Danh Chúa, và sinh hoa kết trái tốt. Chúng con cầu xin nhân danh Đức Giêsu Kitô, Đấng cứu độ chúng con.  Amen. 

Trầm Thiên Thu

From Langthangchieutim

CÁC QUAN NGÀY CÀNG NGHĨ RA CÁC CHIÊU QUÁI ĐẢN ĐỂ HÀNH DÂN !

Image may contain: text

Nghiêm Văn Tùng

 

CÁC QUAN NGÀY CÀNG NGHĨ RA CÁC CHIÊU QUÁI ĐẢN ĐỂ HÀNH DÂN !
Sổ đỏ ghi tên cả gia đình, khi bố bán nhà phải hỏi ý kiến con và ngược lại.
Ngộ lỡ gia đình có xích mích, hoặc con đi làm xa, hoặc là du học, nuốn bán nhà phải nghỉ học, nghỉ việc bay về ký bán hả?

Luật gì mà làm lộn tùng phèo, hại não thế không biết?
Ngộ nhỡ thằng con nghiện hút cầm sổ đỏ của bố mẹ đi cắm vì có tên nó thì sao?

Nhà của bố mẹ con bất hiếu. Bố mẹ không cho nó thì sao?
Nhiều phiền toái nữa. Kể cả ngày không hết đâu

TRỐI TỈ CHO CÁC QUAN QUÁ… VỪA ĂN VỪA PHÁ ….!

XÚI TRẺ ĂN CỨT GÀ

Huỳnh Trung Nhã shared Nhật ký yêu nước‘s post.
CHÍNH XÁC.

Hãy ôm vàng bay đi nước ngoài như những kẻ đã bay đi !

 
Image may contain: 1 person, text
Nhật ký yêu nước

 

XÚI TRẺ ĂN CỨT GÀ

Lê Minh Hưng, thống đốc
Ngân Hàng Nhà Nước ta,
Mới có một câu phán
Nên ghi lại, đó là:

“Vào thời điểm hiện tại
Người dân mà giữ vàng,
Thì thật thà mà nói,
Là rất “thiếu khôn ngoan!”

*
Thời bây giờ, mạng ảo.
Thật giả cứ lung tung.
Nhưng nếu ông phát thế
Thì quả cũng hơi khùng.

Là vì dân còn nhớ
Mấy vụ công trái xưa,
Nghe nhà nước xui dại
Nên dân đã bị lừa.

Dân “thiếu khôn ngoan” thật,
Cũng lờ mờ đoán ra:
Ông đang làm cái việc
Xúi trẻ ăn cứt gà.

Tức xúi dân “tin tưởng”
Đem vàng thật của mình
Để đối lấy vàng giấy
Cho nó “đúng quy trình”.

Chúng tôi dân, ngu dốt,
Xin nhường lại cho quan,
Người có vàng, có chữ
Và cũng thừa khôn ngoan

Một mình làm chuyện ấy,
Chuyện gửi vàng của mình.
Nêu gương, ông làm nhé,
Vận động cả gia đình.

Rồi sau, vận động tiếp
Các cán bộ của ông.
Được bao nhiêu, công bố
Qua phương tiện truyền thông.

Thì đảng luôn vẫn dạy
Đảng viên phải đi đầu
Để làng nước ngu dốt
Tin tưởng mà theo sau.

*
Dẫu khôn ngoan, có học,
Thật buồn lãnh đạo ta.
Giờ mà còn giở thói
Xúi trẻ ăn cứt gà.

Thái Bá Tân

(x)

Xóa tên luật sư Võ An Đôn khỏi Đoàn Luật sư Phú Yên

Nguồn:   Lê Công Định‘s post.
 

Lê Công Định

 

Xóa tên luật sư Võ An Đôn khỏi Đoàn Luật sư Phú Yên, dẫn đến việc thu hồi chứng chỉ hành nghề luật sư của anh, một lần nữa chứng minh Liên đoàn Luật sư Việt Nam và các Đoàn Luật sư tỉnh thành ở nước này chỉ là con rối trong vở kịch công lý vụng về do đảng cầm quyền đạo diễn.

Thưa luật sư Võ An Đôn, anh nên nghỉ ngơi một thời gian rồi chúng ta cân nhắc thành lập LIÊN ĐOÀN LUẬT SƯ TỰ DO VIỆT NAM để đối trọng lại tổ chức nô tài bưng bô đảng cầm quyền kia. Đây là đề nghị nghiêm túc.

Bộ Tài nguyên ‘dội nước lạnh’ vào nỗ lực cải cách hành chính của Chính phủ

Dien Hong Tran
ĐỂ TẨU TÁN TÀI SẢN BẤT MINH CÁC ĐẢNG VIÊN ĐÃ NGHĨ RA TRÒ NÀY ĐẤY ĐỒNG BÀO Ạ.
(GDVN) – Quy định tréo ngoe ghi tên các thành viên gia đình vào sổ đỏ của ngành tài nguyên như một bước thụt lùi, thêm “hủ tục” phiền hà cho người dân.
GIAODUC.NET.VN

Không đùa

 Phan Xuân Trung‘s post.

Phan Xuân Trung

Không đùa

Tôi đã có 3 stt đùa chơi với kiểu thay chữ của Bùi Hiền. Tuy nhiên, đã cười hết rồi, giờ là lúc không cười.

Chuyện chế chữ không có gì mới. Người ta vẫn thường chế chữ “iu” thay cho chữ “yêu” hay “ăn fở” thay cho “ăn phở”.

Từ khi có internet thì các bạn trẻ đã chế không biết bao nhiêu là chữ như j (gì), hok (không), ck (chồng), vk (vợ)… nhưng chỉ quanh quẩn trong phạm vi tin nhắn, chít chát.

Bộ Giáo dục đã từng có đề nghị đưa các chữ cái quốc tế như W, F, Z, J vào tiếng Việt, do ông Quách Tuấn Ngọc, cục trưởng cục CNTT Bộ Giáo Dục đề nghị.

Bạn Nguyễn An Biên đề nghị cải tổ tiếng Việt theo cách dùng 4 ký tự quốc tế W, F, Z, J thay cho một số từ hiện hữu
– Bỏ chữ ghép PH, vì có chữ F thay thế. 
– Bỏ chữ ghép GI, vì có chữ J thay thế. 
– Bỏ chữ Ư, vì có chữ W có thể thay thế. 
– Đổi chữ Đ hiện tại thành D, và chữ Z sẽ dùng thay vai trò của chữ D hiện tại.
– Bỏ các chữ GH, vì chữ đơn G đã đủ để gánh cả vai trò của nó. 
– Bỏ chữ NGH vì chữ NG đã thay thế được nó.

Tất cả các sự thay thế đó chỉ nhằm mục đích làm gọn chữ mà không làm thay đổi ý nghĩa của tiếng Việt. Đó là những suy nghĩ nghiêm túc dù không được chấp nhận.

Tuy nhiên, điều gây chấn động của Phó Giáo Sư – Tiến Sĩ Bùi Hiền là ngoài việc ông thay chữ một cách thô bạo, thiếu căn cứ (thay W cho TH, Q thay cho NG…), ông đã đạp đổ hầu như tất cả hệ thống tiếng Việt khi gom chữ lại với nhau. Chuyện ông muốn thay chữ này bằng chữ khác thì không mới, nhưng chuyện ông gom chữ mới là mới.

– Ông gom chữ CH với TR làm một.
– Chữ D, Gi, R làm một.
– C, Q, K làm một.
– S và X làm một.

Điều đó có nghĩa là trong tâm trí của ông thì Chí và Trí là như nhau, Trung và Chung là như nhau, Trước và Chước là như nhau, Trồng và Chồng là như nhau… Hai Bà Trưng và Hai Bà Chưng là như nhau. Hồ Chí Minh và Hồ Trí Minh là như nhau?

Điều đó có nghĩa là trong tâm trí của ông, trong kiến thức của ông, trong sự nhìn nhận của ông trong suốt cuộc đời thì Da và Ra là như nhau, Giầy và Dầy là như nhau, Giữ và Dữ là như nhau…

Điều đó có nghĩa là cho đến gần cuối đời, ông không phân biệt được Ký và Quý, Kéo và Quéo.

Điều đó có nghĩa là ông không hiểu sự khác nhau của Xuất và Suất, Xa và Sa, Xo và So, Xe và Se.

Có lẽ ông nghe dân miền Bắc không phân biệt được TR và CH, không phân biệt được Gi, D và R khi phát âm mà gom cả hai vào một chăng? Nếu ông có ý nghĩ đó thì sẽ không còn lạ khi mà sách vỡ lòng tiếng Việt dạy cho trẻ con là “cây lêu” thay vì “cây nêu”, “đám dỗ” thay vì “đám giỗ”. Điều này đã xảy ra trong thực tế, sách do nhà xuất bản Giáo dục ấn hành. Và như vậy thì ông sẽ gom luôn N và L làm một cho đủ bộ.

Thực tế thì dân miền Nam vẫn thường gọi “ông Trời” là “ông chời”, nhưng không vì vậy mà viết “ông Chời”. Dân miền Nam cũng đọc R thành Z hay G, “đi ra, đi vô” đọc thành “đi za, đi zô”, hoặc “bắt con cá gô bỏ zô gổ nó kêu gột gột”… nhưng không vì vậy mà không phân biệt được sự khác nhau giữa da, dô và ra, vô, cá rô và cá gô.

Thật sửng sốt khi ông lại là Phó Giáo Sư, Tiến Sĩ của ngành giáo dục, đã từng giữ các chức vụ quan trọng (nguyên Hiệu phó trường ĐHSP Ngoại ngữ Hà Nội).

Lẽ nào câu nói “trăm năm trồng người” lại có thể tương đương với “chăm năm chồng người?”.

Không thể cười được với cái trò ma quỷ làm ảo thuật này. Trong khi sự thay đổi mẫu tự chỉ làm cho câu chữ trở thành ngây ngô, quái đản mà trước đây không ai chấp nhận thì việc đánh đồng âm vần trong ngôn ngữ Việt Nam lại chính là một hành vi có tính phá hoại văn hóa, phá hoại ngôn ngữ quốc gia, sỉ nhục tri thức người Việt.

Nếu không nói rằng đây là những kiến thức và phát minh ma quái thì chỉ còn một đường duy nhất là ông Bùi Hiền bị bệnh tâm thần, cần chữa trị.

Xóa tên luật sư Võ An Đôn khỏi danh sách đoàn LS Phú Yên

Image may contain: 6 people, people sitting and people standing
Lê Nguyễn Hương TràFollow

Chiều nay 26.11, Ban chủ nhiệm Đoàn Luật sư tỉnh Phú Yên đã ra quyết định kỷ luật, xóa tên luật sư Võ An Đôn khỏi danh sách đoàn LS Phú Yên với phiếu thuận là 66,66%.

Theo quy định tại Điều 18 Luật Luật sư v/v “Thu hồi chứng chỉ hành nghề Luật sư”, thì việc xoá tên được coi như rút thẻ hành nghề; Khi đó các hoạt động pháp lý không được thực hiện với vai trò là luật sư nữa.

Luật sư Võ An Đôn (1977) là trưởng Văn phòng luật sư Võ An Đôn, tại tỉnh Phú Yên. Anh được biết đến nhiều khi tham gia một số vụ án được cho là nhạy cảm như các vụ kiện liên quan tới công an đánh chết người, dân oan, gần đây là vụ của chị Nguyễn Ngọc Như Quỳnh (Mẹ Nấm).

Vào giữa tháng 8.2017, LS Võ An Đôn đã nhận được văn bản “Thông báo xem xét kỷ luật Luật sư” do Chủ nhiệm Đoàn LS tỉnh Phú Yên Nguyễn Hương Quê ký. Theo văn bản đó, thì lý do là “Trên trang mạng xã hội facebook Đôn An Võ có nhiều bài viết nói xấu LS, đăng tải các clip phỏng vấn giữa LS Võ An Đôn với các đối tượng ở nước ngoài với các nội dung kích động, xuyên tạc không đúng sự thật gây ảnh hưởng xấu đến uy tín của Đảng, Nhà nước và giới LS Việt Nam”.

Như vậy, trong phiên phúc thẩm Mẹ Nấm Quỳnh ngày 30.11 tuần sau sẽ không có mặt luật sư Đôn!

Để đừng ai phải bỏ nước ra đi

Để đừng ai phải bỏ nước ra đi

Bởi AdminTD –

Trung Nguyễn

24-11-2017

Có hai hình ảnh trên thế giới khiến tôi rất xúc động trong những ngày qua. Thứ nhất là đoạn video clip một người lính Bắc Hàn bỏ trốn sang Nam Hàn và bị bắn trọng thương. Thứ hai là hình ảnh người dân Zimbabwe đổ ra đường hò reo ăn mừng việc cựu Tổng thống Robert Mugabe từ chức.

Chế độ độc tài đảng trị hủ bại ở Bắc Hàn

Đã qua thế kỷ 21 được gần 20 năm rồi nhưng vẫn còn những người phải liều chết để trốn chạy các chế độ độc tài, ở đây là chế độ cộng sản Bắc Hàn. Người lính Bắc Hàn đó đã bị chính các đồng đội bắn trọng thương nhằm ngăn cản anh bỏ trốn.

Theo những người Bắc Hàn đã trốn thoát chế độ thành công, thanh niên Bắc Hàn bị buộc đi nghĩa vụ quân sự 10 năm. Tuy nhiên, thường thì họ tự nguyện đi vì nếu họ làm dân thì sẽ không có gì để ăn. Ít nhất ở trong quân ngũ họ còn có khẩu phần ăn để không bị chết đói. Cuộc sống kham khổ đến nỗi phụ nữ cũng phải xung phong vào quân đội và thậm chí bị tắt kinh.

Ở trong ruột người lính Bắc Hàn bị bắn, các bác sỹ phát hiện ra rất nhiều giun, có con dài tới 27 cm, cho thấy cuộc sống của người dân ở chế độ cộng sản Bắc Hàn thê thảm như thế nào. Và những người đang cai trị đất nước đó vẫn được những giới cầm quyền Việt Nam gọi là “đồng chí”.

Tôi đoán là các đồng đội của anh lính Bắc Hàn đó cũng rất muốn có thể trốn thoát thành công như anh dù phải trả giá bằng việc bị trúng đạn. Họ cũng muốn có một cuộc sống tốt đẹp hơn và được sống với đúng nghĩa một con người, có những quyền con người tối thiểu. Tuy nhiên, chế độ Bắc Hàn khống chế họ qua gia đình, người thân. Nếu họ bỏ trốn thì gia đình họ sẽ phải trả giá rất đắt.

Vì vậy, tôi đoán anh lính Bắc Hàn đó không còn người thân thích nào, là trẻ mồ côi.

Cây cột điện cũng bỏ nước mà đi

Thuyền nhân Việt Nam bỏ nước ra đi sau năm 1975. Nguồn: QPOL

Nhìn cảnh anh bỏ chạy, tôi nghĩ những người sinh sau 1975 có thể hình dung ra được lý do đồng bào miền Nam nói riêng và cả nước nói chung phải lên thuyền vượt biên sau khi chế độ cộng sản được thiết lập trên toàn quốc. Họ sẵn sàng chấp nhận cái chết để có thể có “quyền được sống, quyền tự do, và quyền mưu cầu hạnh phúc” mà ông Hồ Chí Minh đã trích từ Tuyên ngôn độc lập của Mỹ và đọc trong bản Tuyên ngôn Độc lập của Việt Nam ngày 2/9/1945.

Không phải từ thời vượt biên những năm 80, mà ngay mới đây thôi, vào tháng 3/2017, ba gia đình ở Bình Thuận đã quyết định lên một con thuyền gỗ mỏng manh để vượt biên đến Úc. Họ đã tuyên bố nếu chính phủ Úc trục xuất họ về Việt Nam thì họ sẽ nhảy xuống biển tự tử chứ không bao giờ trở lại Việt Nam.

Ngay cả một cô bạn của tôi, một doanh nhân trẻ thành đạt, mới đây cũng đã lên đường đi Canada định cư. Lý do cô nói với tôi là cô chán phải đối phó với nạn “hành dân là chính”. Cô cũng không muốn đứa con nhỏ của cô phải ăn thực phẩm bẩn, hít thở bầu không khí ô nhiễm, và phải chấp nhận nền giáo dục lạc hậu, tẩy não ở Việt Nam.

Câu nói dân gian hay truyền tụng là “ở Việt Nam, nếu cây cột điện biết đi thì nó cũng đã bỏ đi” chưa bao giờ thấm thía với tôi như thế! Và tôi nghĩ nếu các nhà lãnh đạo Việt Nam có lương tri thì tối ngủ họ cũng phải vắt tay lên trán suy nghĩ xem tại sao dưới sự lãnh đạo “sáng suốt và tài tình” của họ mà dân muốn bỏ nước ra đi.

Vận mệnh [sụp đổ] tương quan

Có đau đớn như vậy thì tôi mới cảm nhận được niềm vui vỡ òa của người dân Zimbabwe khi nhà độc tài tự nhận là người Mác-xít đã cầm quyền 37 năm của họ, ông Robert Mugabe, từ chức. Từ đây báo hiệu một chặng đường lịch sử mới của Zimbabwe.

Nhà độc tài Mugabe đã ra đi nhưng đảng độc tài ở Zimbabwe là Zanu PF vẫn còn đó. Và người dân, các chính trị gia dân chủ ở Zimbabwe còn rất nhiều việc phải làm ở phía trước.

Tôi biết thâm tâm các nhà lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam đang rất run. Cứ mỗi lần một chế độ độc tài trên thế giới sụp đổ là họ biết họ thêm cô đơn. Lúc cuộc cách mạng dân chủ Mùa Xuân Ả-rập bắt đầu từ năm 2010 diễn ra, quản giáo không cho các tù nhân chính trị ở Việt Nam đọc báo nữa vì sợ nắm bắt tin tức mà… lên tinh thần. Còn bên Trung Quốc cũng vậy, an ninh được bố trí dày đặc ở các nơi công cộng, hễ ai cầm hoa nhài là sẽ bị bắt ngay vì sợ kích động Cách mạng hoa Nhài giống Tunisia ở Trung Quốc.

Đó cũng là lý do mà hai đảng cộng sản ở Việt Nam và Trung Quốc phải ôm nhau mà hò hét “vận mệnh tương quan”. Đảng nào sụp đổ thì đảng còn lại sẽ rất cô đơn và nhanh chóng… đi theo.

“Thanh gươm và lá chắn” an ninh rệu rã

Tôi từng ngồi nói chuyện với một đại tá, chính ủy một đơn vị quân đội lớn ở Việt Nam. Ông nói rằng ông và các bạn của ông trong Tổng cục 2 (Tình báo quân đội) hiểu rất rõ dân chủ rất cần thiết cho Việt Nam. Ông cũng biết rõ lãnh đạo đảng cộng sản đang làm sai, lạm dụng quân đội để thi hành chế độ độc tài đảng trị. Tuy nhiên, vì miếng cơm manh áo nên ông phải tiếp tục phục vụ cho chế độ.

Một số sỹ quan an ninh công an mà tôi biết cũng xin bỏ ngành vì họ thấy những việc họ làm là bất nhân và vi phạm pháp luật, đạo lý.

Các lãnh đạo đảng cộng sản thừa biết điều này. Đó cũng là lý do Nghị quyết Trung ương 4, đại hội 12 của đảng cộng sản kêu gọi “chống tự diễn biến, tự chuyển hóa”.

Nghĩa là tiếng nói phản đối chế độ đảng trị của chính các đảng viên cộng sản còn gây lo lắng cho họ hơn các “thế lực thù địch” bên ngoài nhiều.

Do đó, tôi sẽ không ngạc nhiên nếu một ngày đẹp trời nào đó, các tướng lãnh Việt Nam cũng “mời” dàn lãnh đạo của đảng cộng sản phải chấp nhận trả lại quyền làm chủ cho người dân, chấp nhận bầu cử tự do và công bằng.

Chế độ sụp đổ là chắc chắn

Dù các tướng lãnh không hành động thì tôi cũng biết là chắc chắn chế độ độc tài đảng trị sẽ ra đi vì đó là quy luật bất biến của lịch sử. Chỉ có điều sau đó sẽ là một chế độ dân chủ tốt đẹp hay lại là một tình trạng hỗn loạn thì tôi không biết.

Các quan chức cộng sản cũng biết rõ điều này. Do đó con cái họ đi du học nước ngoài và không trở về. Chính nguyên thứ trưởng bộ Nội vụ Nguyễn Duy Thăng cũng phát biểu tại kỳ họp Quốc hội năm 2015:

“Tôi nghĩ con em nhiều người ngồi ở đây cũng không về. Cá nhân gia đình tôi cũng vậy, 2 đứa không về.”

Do đó, thật sự dân chủ hóa ở Việt Nam không khó như các quốc gia khác vì tâm lý của các lãnh đạo, cán bộ cộng sản đã rệu rã vì họ biết họ sai và họ sẽ sụp đổ. Họ chỉ đang cố gắng câu giờ, kéo dài thời gian càng lâu càng tốt. Họ đã chuẩn bị để bỏ chạy thì sự sụp đổ sẽ dễ dàng hơn nhiều so với việc họ quyết tử ở lại Việt Nam giữ chế độ tới cùng.

Người Hàn Quốc nhìn Việt Nam và ghen tị vì ít ra, Việt Nam đã thống nhất được hai miền Nam Bắc về mặt địa lý. Tuy nhiên, do chế độ độc tài đảng trị tước đoạt quyền làm chủ bình đẳng của người dân nên lòng người Việt Nam đang chia rẽ nặng nề giữa giai cấp thống trị và giai cấp bị trị.

Trả lại quyền làm chủ cho dân là giải pháp cho lãnh đạo

Thế thì lời khuyên cho các nhà lãnh đạo cộng sản là hãy trả lại quyền làm chủ cho người dân, thực hiện đoàn kết quốc gia trên nền tảng pháp luật chuẩn mực như những gì đảng cộng sản đã hứa hẹn với người dân. Cùng là đồng bào Việt Nam với nhau thì người dân cũng dễ tha thứ, bao dung hơn để cùng nhau đi tới, xây dựng lại đất nước có được “dân quyền hiện thực, pháp quyền chuẩn mực, chính quyền chính trực”.

Dựa vào dân thì thế và lực của lãnh đạo Việt Nam sẽ mạnh hơn rất nhiều là đi dựa vào các thế lực bên ngoài.

Còn nếu các nhà lãnh đạo cộng sản cứ cương quyết bám vào Trung Cộng để tồn tại thì số phận họ sẽ rất thê thảm vì Trung Cộng chẳng thương xót gì người dân Việt Nam, và càng khinh những kẻ bán nước như họ. Lịch sử không thiếu những bài học như thế này.

Đoàn kết với nhau một cách có tổ chức là giải pháp cho người dân

Trở lại với người dân Việt Nam, trong hoàn cảnh về tâm lý và tổ chức của đảng cộng sản cầm quyền đã rệu rã như vậy, nếu trong nước không thể hình thành các tổ chức chính trị, các chính đảng dân chủ chân chính, có tổ chức chặt chẽ thì sẽ rất khó để chế độ đảng trị bị lung lay.

Hãy nhớ lại vào cuối những năm 80, đầu những năm 90, kinh tế trong nước khó khăn do tham chiến ở Campuchia, siêu lạm phát, Liên Xô và Đông Âu sụp đổ không còn viện trợ, giới lãnh đạo đảng cộng sản khi đó rất lo sợ nhưng cuối cùng họ đã vượt qua được vì người dân Việt Nam khi đó đã không biết đứng cùng nhau tạo thành tổ chức để có sức mạnh.

Tôi nghĩ vẫn nên nhắc lại lời của Lênin, bậc thầy của người cộng sản: “Hãy cho chúng tôi một tổ chức những người cách mạng, và chúng tôi sẽ đảo lộn nước Nga lên”. Theo đó, không có các tổ chức đảng dân chủ mạnh thì cuộc cải cách dân chủ sẽ không thể thành công.

Dĩ nhiên, làm sao để hình thành các tổ chức chính trị dân chủ lớn mạnh ở Việt Nam thì đó là câu hỏi mà các chính trị gia dân chủ ở Việt Nam phải trả lời và thực hiện. Và tôi biết đó là một con đường dài.

© Copyright Tiếng Dân