SỰ KIỆN TRỊNH XUÂN THANH DƯỚI GÓC NHÌN BÁO CHÍ

SỰ KIỆN TRỊNH XUÂN THANH DƯỚI GÓC NHÌN BÁO CHÍ

Huỳnh Ngọc Chênh
Về phương diện báo chí, sự kiện đảng viên Trịnh Xuân Thanh bỏ đảng và tố cáo lại TBT đảng Nguyễn Phú Trọng là sự kiện nóng nhất và hấp dẫn nhất hiện nay.

Nó nóng sốt đến mức, báo lề đảng biết cũng sẽ chẳng đăng được gì trong các nội dung TXT nói lại, nhưng vẫn cử phóng viên rần rần theo dõi sự kiện nầy. Mấy ngày qua, phóng viên các báo ùn ùn đi lùng tìm TXT khắp mọi nơi, từ Hậu Giang ra tới Hà Nội, đi hỏi han các cơ quan, các quan chức có liên quan để lấy thông tin về TXT. Liên tục có những bài báo về TXT được đưa lên để chúng nhanh chóng trở thành những bài báo thu hút lượng người đọc đông đảo nhất.

Trước đó, vào cuối tháng 8, nghe mật báo chuẩn bị bắt TXT, hàng loạt phóng viên các báo đã rần rần kéo đến nhà riêng TXT mai phục suốt ngày đêm gây ra sự náo động chưa từng có, để rồi tất cả đều tẽn tò vì TXT bei61n mất.

Gõ vào Google với tên Trịnh Xuân Thanh có ngay khoảng 2.740.000 kết quả (0,38 giây). Những bài viết về TXT thì tràn ngập.

 

Do vậy, Người Buôn Gió hay bất cứ người làm báo tự do nào có được tài liệu từ nhóm TXT cung cấp và có thể tiếp xúc được với TXT lúc nầy, là một cơ hội nghề nghiệp bằng vàng mà không ai ngu dại bỏ qua.

Với tư cách là người làm báo, tôi nhìn sự kiện TXT dưới góc độ như vậy và tôi thích thú theo dõi diễn biến của sự việc. Tôi không gán cho việc làm của Gió là vì cái gì to lớn cả, mà đó là việc cần làm của một người cầm bút yêu nghề muốn phục vụ quyền được thông tin đa chiều đến bạn đọc. Buồn cười là nhiều người cứ gán cho Gió là nhà đấu tranh dân chủ- mà Gió chưa bao giờ tự nhận- rồi kết án là nhà dân chủ tại sao đi cấu kết với đứa tham nhũng, đi tung hô đứa tham nhũng. (nhân đây nói thêm, trong các bài viết của Gió- đúng sai chưa bàn- chưa hề có chỗ nào tung hô TXT).

Rất nham hiểm là có một Nguyễn An Dân nặc danh nào đó cho mình là nhà dân chủ lớn tiếng cảnh báo đểu: “Gió viết sai sự thật thì ảnh hưởng đến uy tín của phong trào dân chủ chúng ta”. Hì hì, Gió là người cầm bút, viết với tư cách cá nhân, chứ có viết theo chỉ thị của phong trào dân chủ nào, Gió viết sai sự thật thì Gió tự đánh mất uy tín bản thân chứ liên quan gì đến uy tín phong trào dân chủ của “các ông Nguyễn An Dân” nào đó. Chỉ có bọn DLV công khai và trá hình viết theo chỉ thị của đàng trưởng mới làm mất uy tín đảng trưởng khi viết bài bôi nhọ không đạt.

Trở lại sự kiện TXT bỏ đảng và tố cáo đảng trưởng. Đó là sự kiện vô cùng nóng, thu hút đông đảo người quan tâm, và tuỳ theo lợi ích liên quan của mỗi người mà có đánh giá và nhìn nhận khác nhau.

– Với những người trong đảng, thân thiết với đảng trưởng hoặc thuộc phe cánh đảng trưởng, thì đây là một sư kiện vô cùng tệ hại, một vết nhơ cần phải gột rửa, cần phải dập tắt nó đi bằng mọi giá, không cho nó lan rộng gây thêm những tác hại không hay về uy tín lãnh đạo của đảng trưởng. Do vậy mà người ta tung ra một lực lượng DLV đủ cấp, đủ loại viết bài bôi nhọ Gió, chửi bới TXT, phân tích nguỵ biện… để làm nhoè đi sự kiện.

– Với những người trong đảng không thuộc phe cánh đảng trưởng, hoặc thuộc phe ngấm ngầm chống đối đảng trưởng, họ đang âm thầm hả hê, chưa nói là đang bí mật tiếp tay cho TXT và Gió. Điều nầy có cơ sở, không có sự tiếp tay của họ làm sao TXT không bị bắt, TXT trốn thoát được và làm sao có người trung gian tiếp cận với Gió để cung cấp tài liệu.

– Với những người dân chung chung, đây là sự kiện nóng, gây tò mò vì có đảng viên công khai bỏ đảng và tố cáo lại đảng trưởng, qua đó biết thêm mặt trái của đảng.

– Với những người dân căm ghét chế độ, đây là sự kiện đả đời, lần đầu tiên có đích thân một ông đảng trưởng tối cao quyết tâm trừng trị một đảng viên cấp thấp mà trị không xong để nó trốn thoát và phanh phui nói xấu trở lại. Với những người dân nầy thì sự hả hê không có gì phải che dấu và kìm chế.

– Với những người đấu tranh dân chủ đích thực và thành tâm, đây là cơ hội tốt cần phải lợi dụng và khai thác, để qua đó nêu lên sự thật thối nát của đảng cầm quyền, những lỗi lầm nghiêm trọng của thể chế độc tài, một chế độ dung túng tham nhũng, luôn đấu đá nội bộ mờ ám, cho người còn u mê sáng mắt.

– Với dư luận viên và đám bút nô, đây là cơ hội để lập công dâng đảng trưởng không thể bỏ qua, nên phải ra sức viết bài dưới nhiều hình thức để đánh phá, để làm giam giá trị của sự kiện, để vô hiệu hoá tác hại cho đảng trưởng, hòng kiếm chác lợi quyền cặn bã.

-Với những nhà GATO mọi thể loại, sự kiện nầy làm thằng Gió nổi tiếng quá, phải tìm cách vùi dập nó, giả vờ tung hô nó lên là nhà đấu tranh dân chủ rồi bôi nhọ nó tại sao lại đi cấu kết với tham nhũng, tỏ ra hoài nghi chuyện nó tiếp xúc và nhận tài liệu từ phe TXT, lu loa lên chuyện nầy có chi quan trọng đâu mà quan tâm cho mất thời giờ, lôi nhân thân nó ra bóng gió…

Còn bản thân Trịnh Xuân Thanh thì sao?
Hầu hết mọi người đều mặc định theo cài đặt của đảng và thông tin được định hướng từ báo lề đảng, theo đó TXT là người vô cùng xấu xa, trách nhiệm về chuyện làm ăn thua lỗ trên 3.000 tỷ đồng, trách nhiệm về việc được bổ nhiệm thăng tiến qua nhiều chức vụ mà đình cao là thường vụ tỉnh uỷ, phó chủ tịch tỉnh, đại biểu quốc hội…theo đúng quy trình.
Vâng, với đảng thì TXT mắc nhiều lỗi lắm, nhưng với pháp luật thì sao? Đến nay, TXT vẫn chưa bị truy tố, chưa có kết luận chính thức nào hết.

Dĩ nhiên trong hệ thống cầm quyền mà “đập chuột sợ làm bể bình vì bình chứa toàn chuột” thì TXT cũng chỉ là một con chuột trong bình nuôi toàn chuột mà thôi. Thỉnh thoảng để cho bình khỏi vỡ, đảng bắt vài con chuột ra hy sinh, làm vật tế thần để che giấu cho những sai trái tày đình khác. Ví dụ như sai trái của dự án Bô xít Tây Nguyên, Formosa Hà Tĩnh…gây ra những hậu quả vô cùng nghiêm trọng, nhưng đảng chưa hề lôi những kẻ có trách nhiệm ra nghiêm trị.

TXT là vật tế thần, nhưng liệu những cáo giác của đảng lên TXT mà lâu nay báo lề đảng đăng một chiều ấy đã hoàn toàn đúng sự thật chưa?
Vì quyền lợi thiết thân của mình, TXT chọn lựa tạm lánh đến nơi an toàn để giải trình lại là cần thiết. Đã có rất nhiều tiền lệ xử oan sai, xử theo án bỏ túi, thủ tiêu đối tượng…mà TXT quá am hiểu nên hắn có quyền không tin vào hệ thống tư pháp của nhà cầm quyền.

Theo tôi, tất cả những gì TXT làm là vì mạng sống của mình, vì quyền lợi bản thân mình mà thôi. Và tôi nghĩ, bất cứ đảng viên cán bộ nào bị sa vào hoàn cảnh của TXT đều khôn ngoan làm vậy, không ngu dại gì đưa đầu mình ra cho những đứa tham ô, tội lỗi gấp bội mình xét xử mình.

Đám dư luận viên đang lu loa bịa đặt rằng những “nhà đấu tranh dân chủ” tôn vinh TXT lên làm anh hùng, hy vọng TXT sẽ đánh thắng NPT đưa đến sụp đổ chế độ, TXT là nhà đấu tranh dân chủ…v.v…Đó là âm mưu đã được chỉ đạo nhằm bôi nhọ, làm xấu đi hình ảnh của những người đấu tranh dân chủ mà không cần tinh ý cũng thấy rõ.
HNC

Kẻ Ăn Cắp Một Ổ Bánh Mì

Kẻ Ăn Cắp Một Ổ Bánh Mì

Đức Ông Phêrô Nguyễn Văn Tài

Người ta thường kể về một trong những ông thị trưởng đầu tiên của thành phố New York bên Hoa Kỳ giai thoại như sau:

Một ngày mùa đông lạnh buốt nọ, ông thị trưởng phải chủ tọa các phiên tòa.  Người ta điệu đến trước mặt ông một ông lão quần áo tả tơi.  Người đàn ông này bị tố cáo là đã ăn cắp một mẩu bánh mì.

Lời tự biện hộ duy nhất mà người đàn ông khốn khổ đưa ra là: “Gia đình tôi đang chết đói”.

Nghe xong lời cáo buộc của cử tọa cũng như lời biện bạch của ông lão, viên thị trưởng đưa ra phán quyết như sau: “Luật pháp không tha thứ cho bất cứ một hành động xấu nào.  Tôi thấy cần phải trừng phạt ông, và hình phạt cho tội ăn cắp là ông phải đóng 10 đô la”.

Vừa công bố bản án, ông thị trưởng rút trong túi của mình ra 10 đô la và trao cho người đàn ông khốn khổ.

Quay xuống cử tọa ông nói tiếp: “Ông lão đã bồi thường vì tội ăn cắp của ông.  Còn phần quý vị, tôi yêu cầu mỗi người phải đóng 50 xu tiền phạt vì sống dửng dưng đến độ để cho trong thành phố của chúng ta còn có một người nghèo phải đi ăn cắp”…

Nói xong, Ông ra lệnh cho biện ký đi thu tiền và trao hết tất cả cho Ông Lão.

   Khi chiếc mũ đã được truyền một vòng tòa án và trở về tay mình, ông lão đếm được tất cả 47 đô la 50 xu.

Trong sứ điệp Mùa Chay năm 1991, Thánh giáo-hoàng Gioan Phaolô II đã mời gọi chúng ta hãy đọc và suy ngẫm về bài dụ ngôn người giàu có và Lazarô.

Mới nghe qua, chúng ta có cảm tưởng người giàu có trong bài dụ ngôn đã không làm điều gian ác nào để đến độ phải bị trầm luân.  Chúa Giêsu đã không nói: ông đã trộm cướp, hay biển lận hoặc gian xảo trong việc làm ăn.  Ngài cũng không kết án việc ông ngày ngày yến tiệc linh đình.

Vậy thì đâu là tội của người phú hộ?

Thưa đó là tội dửng dưng trước nỗi khổ của người khác.

Chúa Giêsu nói đến sự hiện diện ngày qua ngày của một người khốn khổ trước cửa nhà ông để cho chúng ta thấy sự đang tâm làm ngơ của người giàu có… Máu chảy, ruột mềm.  Trước cảnh khốn khổ của người đồng loại, mà người giàu có ấy vẫn không biểu lộ một chút xúc động hoặc làm như không nhìn thấy, thì quả thật không gì đáng trách bằng, bởi vì người giàu có đã làm cho trái tim của mình khô cứng.

Dửng dưng trước nỗi khổ của người khác không là một thái độ vô thưởng vô phạt, mà là một hành động tội ác.

Ông thị trưởng thành phố New York trong câu chuyện trên đây quả thực đã thấy được tội ác của chính ông và của thị dân của ông đối với ông lão ăn cắp bánh mì.

Đức Ông Phêrô Nguyễn Văn Tài

Bệnh viện tắc trách, cả 3 mẹ con sản phụ thiệt mạng

 Bệnh viện tắc trách, cả 3 mẹ con sản phụ thiệt mạng

Nguoi-viet.com

Bệnh viện đa khoa Số 10, huyện Châu Thành A, tỉnh Hậu Giang, nơi bị tố làm chết 3 mẹ con sản phụ. (Hình: báo điện tử VNEpxress)

HẬU GIANG (NV) – Giải thích nguyên nhân làm chết 3 mẹ con sản phụ, lãnh đạo bệnh viện cho rằng “do phải mất hơn một giờ chờ gọi bác sĩ trưởng khoa chạy vào nên không xử lý kịp.”

Truyền thông Việt Nam loan tin, ngày 12 tháng 9, gia đình bà Nguyễn Thị Trúc, thị xã Long Mỹ, đã gửi đơn đến các cơ quan chức năng tỉnh Hậu Giang, tố việc bệnh viện đa khoa Số 10, huyện Châu Thành A, tắc trách, dẫn đến làm chết 2 bé gái song sinh trong bụng mẹ và sản phụ này cũng thiệt mạng.

Báo điện tử VNEpxress dẫn đơn tố cáo của ông Nguyễn Hữu Tùng, chồng bà Trúc, cho biết, vì sức khỏe bà Trúc yếu, da vàng, chân tay phù nề, khó ăn uống… nên gia đình đưa đi cấp cứu tại bệnh viện đa khoa Số 10 vào sáng 31 tháng 8. Lúc này, theo các kết quả siêu âm khám thai trước đó, sản phụ đang mang thai 2 bé gái được 9 tháng.

Theo ông Tùng, sau khi nhập viện và siêu âm, bệnh viện chuyển vợ ông sang phòng chờ sinh để theo dõi. Khuya ngày 5 tháng 9, bà Trúc bị xuất huyết nhiều. Gia đình đã đi gọi bác sĩ nhiều lần, nhưng khoảng 2 tiếng sau bác sĩ mới đến.

“Lúc này, bác sĩ siêu âm và thông báo với gia đình thai nhi đã chết, nên họ không can thiệp gì mà làm giấy chuyển vợ tôi lên bệnh viện phụ sản thành phố Cần Thơ cấp cứu. Tại đây, các bác sĩ chẩn đoán vợ tôi bị thai chết, suy gan, suy thận và rối loạn đông máu, phải tiến hành mổ lấy thai, cắt tử cung cầm máu. Ðến chiều hôm sau, vợ tôi được chuyển sang bệnh viện đa khoa Cần Thơ cấp cứu trong tình trạng nguy kịch,” ông Tùng kể.

Ông Tùng cho biết thêm, trưa 12 tháng 9, tình trạng bà Trúc không cải thiện sau nhiều ngày điều trị, các bác sĩ cho biết khó có khả năng hồi phục, nên gia đình đã xin mang về để được chết tại nhà. Sau khi về nhà không lâu thì bà Trúc tắt thở.

“Tôi đã đưa vợ đến nhập viện sớm. Sao ngay từ đầu các bác sĩ không chẩn đoán liền, để nếu thấy không làm được thì chuyển lên tuyến trên ngay? Giờ cả vợ con tôi đều bị chết như vậy, ai chịu trách nhiệm? Hoàn cảnh gia đình tôi nghèo, phải gánh chi phí điều trị từ hơn 10 ngày nay quá lớn, phải vay mượn khắp nơi! Từ đó đến nay, bệnh viện Số 10 không hề quan tâm chia sẻ trách nhiệm với gia đình, trong khi lỗi của họ gây cho gia đình tôi là quá lớn,” ông Tùng nói.

Tại sao câu nói của ông Huynh khiến công dân mạng được một trận cười như vậy?

Tại sao câu nói của ông Huynh khiến công dân mạng được một trận cười như vậy?

FB Chau Doan

13-9-2016

Ông Đinh Thế Huynh và câu nói ngây ngô. Ảnh: FB Chau Doan/ internet

Câu nói không sai nhưng nó ngô nghê, hô khẩu hiệu rỗng tuếch và sẽ chẳng hề cải thiện vấn nạn tham nhũng của đất nước. Tham nhũng là hành động của kẻ lợi dụng chức vụ để ăn cắp tiền của dân. “Thằng ăn cắp” to đầu lặng lẽ ấy còn nguy hiểm gấp hàng nghìn, hàng tỉ lần một thằng ăn cắp ngoài đường. Nếu những thằng ăn cắp lớn nhỏ mà sợ cái văn hoá khinh bỉ và biết xấu hổ thì chúng đã không ăn cắp và chúng đã là những con người hoàn toàn khác. Hơn nữa, không có thằng ăn cắp nào mà lại đi vỗ ngực tự xưng “tao là thằng ăn cắp đây” để mọi người nhổ vào mặt, hay tát vào mặt thể hiện sự khinh bỉ như lời ông dạy.

Để diệt sâu, diệt mối thì cần phun thuốc, chứ không ai đứng ngoài tổ và kêu “sâu ơi tao khinh chúng mày lắm lắm!” rồi đứng chờ để chúng xấu hổ quá mà chui ra. Nếu làm thế, bọn sâu sẽ ngồi trong tổ cười và nghĩ bụng sao chúng mày ngu thế, còn lâu bố mới xấu hổ. Tiền bố cho gái không cần nghĩ, chim bố thoải mái tung hoành trong bể sướng. Bọn sâu con của bố tiêu mấy đời không hết, cần thì bố cho chúng phắn ra nước ngoài tránh thuốc lâu dài. Bố sướng trước cái đã, xấu hổ bố để sau. Đời là mấy tí. Cứ cho chúng mày hô. Hô càng nhiều thì chúng mày càng ngu, càng không có thời gian nghĩ ra thuốc diệt.

Câu nói khiến mọi người cười bởi nó là đương nhiên, trẻ con cũng biết. Chẳng lẽ không có sự hô hào của ông thì chúng tôi, những người dân không biết khinh bỉ kẻ tham nhũng? Mà chúng tôi không chỉ khinh bỉ mà còn căm thù những con mọt khổng lồ ấy cơ. Chúng như những con quỷ hút máu dân lành, vắt kiệt tài nguyên đất nước. Đến cái giường, con trâu, con bò của người nông dân chúng còn không tha cơ mà. Cho nên, người dân không cần ông Huynh dậy bảo điều này. Nhất định là không.

Vậy ông Huynh đang giao giảng cho ai? Chắc là cho các đảng viên. Nhưng vấn đề ở đây là chỉ có quan chức mới có thể tham nhũng mà ở Việt Nam thì chỉ có đảng viên mới có thể làm quan chức. Vậy, vô tình ông Huynh đã hô hào những đồng chí của mình khinh bỉ nhau. Điều này có vẻ như không khôn ngoan lắm trong nhiệm vụ bảo vệ uy tín và đoàn kết của đảng. Nhưng thôi, đấy là việc nội bộ các ông, tôi không rỗi hơi bàn nhiều.

Bàn một chút về câu chữ. Khi dùng đến chữ “phải” là người ta nghĩ đến luật lệ, là sự bắt buộc. Không ai lại đi nói “phải” với văn hoá cả. Văn hoá là một khái niệm mềm mại, là một sức sống tự nhiên, không ai cưỡng bức văn hoá bằng chữ “phải”. Ông Huynh nên chuẩn bị lời phát biểu kĩ lưỡng ra giấy giống như các đồng chí của ông thường làm. Tuy nhiên, điều này thông cảm được bởi có lẽ là do ông quen hô khẩu hiệu.

Nói dài nhưng thực ra thì ý cũng chỉ ngắn gọn thế này. Tôi đề nghị các ông tôn trọng người dân hơn khi phát biểu. Đừng nghĩ người dân là trẻ con mà hồn nhiên như anh tiên (tiên là phải chẳng xinh) mà đứng lên dậy bảo những điều ngô nghê, không nói ai cũng hiểu. Người dân chúng tôi cần lãnh đạo có phát ngôn và hành động có hiệu quả cụ thể. Chúng tôi mệt mỏi khi phải nghe khẩu hiệu kiểu loa phường lắm rồi. Đưa ra chính sách, giải pháp cụ thể mới khó chứ hô hào chung chung thì ai cũng làm được.

Mà lần sau, nếu ông Huynh thích hô khẩu hiệu thì hô trong nội bộ các đồng chí của ông thôi. Tôi cam đoan các đồng chí của ông sẽ ngoan ngoãn dạ vâng nuốt từng lời vàng ngọc của ông. Tất nhiên là bề mặt thôi, thực tế trong lòng thế nào thì thánh mới biết. À, tôi đoán những đồng chí tham nhũng nhiều nhất sẽ là những đồng chí dạ vâng ngoan ngoãn nhất. Nhưng mà thôi, cũng cảm ơn ông vì chúng tôi được một trận cười.

KIẾP MỒ CÔI

Image may contain: one or more people
Hoàng Văn

KIẾP MỒ CÔI

Anh ơi ! Em lạnh lắm rồi !
Cố lên em nhé ! Vào ngồi lòng anh
Em khóc anh sẽ dỗ dành
Mẹ cha không có, anh đành làm thay !

Anh ơi ! Sao chẳng có ai ?
Mình không cha mẹ, chẳng ai nhìn mình !
Mình dơ, họ sợ, không nhìn !
Đói cơm khát nước, thiếu tình yêu thương

Đêm về buốt lạnh gió sương
Không nơi che chở ngoài đường cút côi
Ngày thì vất vả ngược xuôi
Xin lòng bố thí để nuôi thân này

Mẹ cha sao chẳng có đây ?
Bỏ mình côi cút, họ rầy, họ la !
Tại sao, mình lại không cha ?
Tại sao, không có người là mẹ yêu ?

Cuộc đời thơ dại cô liêu
Có nào hiểu biết chi nhiều thế gian !
Xin đời thương lấy cưu mang
Cho con no ấm bình an nên người

(Sưu Tầm).

Ai thở sâu thì. . . sống lâu!!

Ai thở sâu thì. . . sống lâu!!

(Elizabeth Barrett Browning)

LỢI ÍCH CỦA VIỆC HÍT THỞ                                                                  

Hít thở là sự sống. Bạn có thể nhịn ăn trong vài ngày nhưng không thể nhịn thở trong vài phút. Chỉ ngộp thở trong vài phút thôi cũng sẽ giết chết bạn.

1-   Khoa học đã chứng minh: đủ lượng oxy trong cơ thể sẽ giết tất cả vi trùng, vi khuẩn và vi-rút. Tiến sĩ Otto Warburgđoạt giải Nobel năm 1931 nhờ chứng minh được ung thư sẽ không phát triển trong môi trường giàu oxy. Hiện nay, giới y khoa đều biết hầu hết bệnh đau tim đều do thiếu oxy.

Các bạn  nên chú ý về hít thở nếu muốn trẻ lâu. Lão hóa là do cơ thể bị nhiễm độc do hấp thu phải chất độc và sự hư hỏng các tế bào. Những người trẻ lâu nhờ vận động nhiều và tống chất độc ra hiệu quả. Điều đầu tiên cơ thể bạn làm để tống chất độc là kết hợp chúng với oxy.

2- Chức năng của hít thở:

–   Cung cấp oxy vào máu cho máu tuần hoàn đến não

–   Kiểm soát năng lượng sống, từ đó kiểm soát tâm trí của bạn.

3- Kiểu hít thở:

–   Nông

–   Trung

–   Sâu

4- Công dụng của hít thở:

Tăng năng suất, tăng sinh lực, tăng sáng tạo, vui vẻ hơn,  ngăn chặn lão hóa.

Hầu hết vùng phổi của bạn nằm ở lưng. Hầu hết con người hít thở nông bằng miệng, ít sử dụng cơ hoành. Cách hít thở này khiến cơ thể chỉ sử dụng phần trên cùng của phổi nên hấp thu được một lượng nhỏ oxygen. Do đó dẫn đến bạn thiếu năng lượng sống và dễ có nguy cơ bệnh tật. Chưa kể thở bằng miệng dễ khiến hơi thở của bạn có mùi.

5-Cách Hít Thở Tối Ưu

Đây là cách hít thở đúng: một nhịp hít thở bao gồm ba phần: Hít – Giữ – Thở .

Bạn hít  bằng mũi, miệng đóng lại, thở ra cũng bằng mũi.

Hít thở theo nhịp 1-4-2. Hít vào 1. Giữ trong 4. Thở ra 2.

Khi hít vào phần bụng phồng ra để cơ hoành di chuyển xuống dưới mát xa các cơ quan nội tạng. Tưởng tượng một quả bong bóng căng phình ra.

Khi thở ra phần bụng thóp vào để cơ hoành di chuyển lên trên mát xa trái tim nhỏ bé của bạn. Tưởng tượng bụng như máy hút bụi co rút lại.

Bài tập:

Hít vào trong 5 giây. Giữ trong vòng 20 giây. Thở ra trong 10 giây.

Bạn có thể nâng số lần lên dần dần. Đạt được đến nhịp 10-40-20 là bạn đã đặt chân vào thế giới hít thở của các thiền sư thông tuệ Ấn Độ . Đừng cố gắng quá sức. Ngạt thở chết luôn.

Thử mỗi ngày hít thở như vậy 3 lần, mỗi lần  10 phút. Bạn sẽ cảm thấy nguồn năng lượng của mình cuộn chảy và tâm hồn bình an. Các bạn nên tập vào buổi sáng tinh mơ khi mới thức dậy, buổi trưa khi nghỉ ngơi, buổi tối trước khi đi ngủ 10 phút.

Lần đầu tiên tập hít thở, các bạn sẽ cảm thấy năng lượng tràn đầy. Bạn sẽ cảm thấy như có một nguồn suối lạch chảy thông khắp cơ thể.

Sau 7 ngày đầu tiên tập hít thở bạn sẽ cảm nhận được sức khoẻ chuyển biến rất tốt.

6-Hơi Thở và Tâm Trí

Bạn có để ý khi mình sợ hãi, căng thẳng, mệt mỏi, hơi thở của bạn gấp gáp và rất nông không? Bạn có để ý khi mình  thư giãn , bình tâm, bạn thở chậm và sâu hơn không? Hít thở ảnh hưởng đến tâm trí của bạn.

Thở có thể thay đổi cuộc sống của bạn.

-Nếu bạn cảm thấy căng thẳng, hãy thở. Thở sẽ làm bạn bình tâm và làm dịu những nỗi đau.

-Nếu bạn lo lắng về điều gì sắp xảy ra, hoặc vướng vào một điều đã qua, hãy thở. Thở sẽ mang bạn trở lại hiện tại.

-Nếu bạn thiếu dũng cảm và quên đi mục đích sống của mình, hãy thở.

-Nếu bạn có quá nhiều việc phải làm, hoặc bị xao lãng trong ngày làm việc, hãy thở. Thở sẽ giúp bạn tập trung vào điều quan trọng nhất bạn cần làm ngay bây giờ.

-Nếu bạn đang dành thời gian với một người bạn yêu thương, hãy thở. Thở sẽ giúp bạn cảm nhận giây phút hiện tại với người ấy, thay vì nghĩ lan man về những việc khác bạn cần làm.

-Nếu bạn đang tập thể dục, hãy thở. Thở sẽ giúp bạn tận hưởng bài tập, và nhờ vậy bạn sẽ tập được lâu hơn.

-Nếu bạn đang di chuyển quá nhanh, hãy thở. Thở sẽ nhắc nhở bạn đi chậm lại và thưởng thức đời nhiều hơn.

Chúng ta hãy thở đi. Và tận hưởng từng giây phút của đời này.

90% năng lượng của bạn nên đến từ hít thở. Thở là cách kiem soat căng thẳng tốt nhất. Trên thế giới có những chuyên gia dạy về cách hít thở. Yoga cũng là một cách tập hít thở rat hiệu quả. Cách hít thở trong bài viết nầy là cách đơn giản nhất giúp mọi người mau chóng cải thiện sức khỏe.

ĐIỆU CA CỦA NGƯỜI MÙ

ĐIỆU CA CỦA NGƯỜI MÙ

Nguyễn Tầm Thường, S.J

Tôi vào đời không có màu sắc.  Tôi đi trong biển đêm không giới hạn hoàng hôn hay bình minh.  Cuốn lịch của tôi chỉ có một tờ, dài bằng cuộc đời.  Tờ lịch mở ra là ngày sinh và bóc đi là ngày chết.  Chiều lên hay chiều xuống, rừng thay mùa đổi lá, thửa vườn tôi vẫn không đổi thay.  Bốn mùa đời tôi chỉ có vậy, vang vang một cung điệu trầm của bóng tối, ngày lẫn vào đêm.

Tôi vào đời trong không gian không có hình dáng.  Mây về ngang trời hay mây đi xa, mùa thu êm ả hay hoa xuân rạo rực trên đồi, không gian tôi vẫn thế.  Tôi không biết gần, không biết xa.  Chung quanh tôi có khi cận kề mà như xa tít tắp.  Có khi xa lắm mà lại như bên cạnh.

Tôi dò dẫm cuộc đời trong bước chân rất chậm.  Tôi tìm tôi trong cuộc sống bằng tiếng nói của con tim chứ không thể bằng con mắt.

Bởi tôi mù, tôi không bao giờ biết thế nào là ánh sáng, nên ánh sáng của tôi là một thứ ánh sáng không nắm bắt được bằng ánh mắt của xác thân.  Cứ mặt trời lên, mặt trăng về là vũ trụ tuần tự lên xuống theo ánh sáng.  Ánh sáng trong trí tuệ mà thôi.  Bởi thế, những gì con người nhìn thấy và gọi là ánh sáng thì không phải ánh sáng của tôi.  Không so sánh được với ánh sáng thì bóng tối của tôi cũng khác.  Do đấy, bóng tối của tôi cũng khác xa bóng tối được xác định bằng nhãn quang của con người.  Lương tâm tôi xác định bóng tối cho tôi.

Với thân phận mù lòa, con mắt của tôi không phải là ngôn ngữ định nghĩa về bóng tối và ánh sáng.  Tôi đi tìm ánh sáng và bóng tối trong lương tâm và trí tuệ

Từ bóng tối và ánh sáng trong tim tôi, tôi vào đời bằng điệu ca của người mù, điệu ca cũng đến từ con tim nơi tôi suy niệm về bóng tối và ánh sáng đó.  Ðây là bài ca:

–     Xin thương xót tôi! Xin thương xót tôi!

–      Xin thương xót tôi! Xin thương xót tôi!

Tôi là người mù nên bị xếp chung một loại với những người mù khác.  Mở Phúc Âm để nhìn lại những bức ảnh của người mù, người ta sẽ thấy bốn trường hợp Phúc Âm nhất lãm ghi lại cũng là bốn lần chúng tôi hát điệp khúc ấy.

Trong Tin Mừng Mátthêu lần thứ nhất:

Khi Ðức Kitô ra khỏi đó thì có hai người mù theo Ngài mà kêu rằng: “Lạy Con vua Ðavít, xin thương xót chúng tôi!” (Mt. 9:27)

Trong Tin Mừng Mátthêu lần thứ hai:

Có hai người mù ngồi ở vệ đàng; nghe biết Ðức Kitô đi ngang qua, thì họ kêu rằng: “Lạy con vua Ðavít, xin thương xót chúng tôi!” (Mt. 10:29-30)

dieu-ca-nguoi-mu

Trong Tin Mừng Máccô:

Con của Timê là Bartimê, một người mù ăn xin, ngồi ở vệ đàng.  Nghe biết là Ðức Yêsu Nazarét đó, thì hắn lên tiếng kêu rằng: “Lạy con vua Ðavít, xin thương xót chúng tôi!”(Mc. 10:46-47)

Trong Tin Mừng Luca:

Có người mù nọ đang ngồi ăn xin ở vệ đàng.  Nghe có đông người đi ngang qua, hắn dò hỏi cho biết chuyện gì thế.  Người ta cho hắn biết là có Yêsu Nazareth ngang qua.  Và hắn la lên rằng: “Lạy con vua Ðavit, xin thương xót chúng tôi!” (Lc. 18:35-38)

Những người mù chúng tôi không có bài ca nào khác.  Trước chân dung Ðức Kitô, chúng tôi chỉ có điệu ca duy nhất.  Chúng tôi chỉ lập đi, lập lại mãi:

–       Xin thương xót chúng tôi! Xin thương xót chúng tôi!

Chúng tôi không nhìn thấy khuôn mặt của Ðức Kitô.  Bao nhiêu người đã chứng kiến dấu lạ Ngài làm và tin Ngài.  Ðối với kẻ mù lòa như chúng tôi, niềm tin của chúng tôi cũng khác lắm.  Vì không bao giờ nhìn thấy, bởi đó, chúng tôi kiếm tìm niềm tin dựa vào lòng thương xót.  Chúng tôi không thấy dấu lạ.  Chúng tôi chỉ tin rằng Ngài có lòng thương xót.  Và hễ nghe tin Ngài sắp đi ngang qua là chúng tôi kêu lên:

–       Xin thương xót chúng tôi! Xin thương xót chúng tôi!

Ngày ngày ngồi ở vệ đường xin ăn, tôi chỉ biết về Ðức Kitô bằng cách lắng nghe tiếng người qua lại chuyện trò.  Một người mù trong nhóm chúng tôi bị kết tội là do tội lỗi của cha mẹ hắn ta, hoặc có thể tội riêng hắn mà phải mù.  Ngài bảo rằng không phải tội của ai cả.  Nhưng là để quyền năng Thiên Chúa được tỏ hiện (Yn 9:1-41).  Ðấy, Ngài lại có lòng thương xót.

Ngồi ở vệ đường, tôi nghe kể về Ðức Kitô đã đến với những kẻ khốn cùng như chúng tôi.  Bị trách là tại sao vào thăm nhà những người thu thuế tội lỗi, thì Ngài bảo là người đau yếu mới cần thầy thuốc (Mc. 2:15-17).  Gặp kẻ khốn cùng vì câm điếc, mù lòa, tật nguyền là Ngài xót thương họ ngay (Mt. 15:29-31).  Bao nhiêu lần Ngài cứu chữa những người còng lưng, bất toại trong ngày Sabat (Mt. 12:9-14).  Ngài không bảo chúng tôi về, ngày mai hãy tới vì Ngài phải coi ngày Sabat trọng hơn sự khốn khổ của chúng tôi.  Lòng thương xót của Ngài không bao giờ là tình thương được định theo thời khóa biểu.

Ngồi bên vệ đường, tôi suy nghĩ về lòng xót thương.  Tôi thấy lòng thương xót nào mà không phải chờ đợi bằng chương trình của những thời khóa biểu thì đấy là lòng thương xót thật.  Tôi thấy chỉ vì thương xót chúng tôi mà Ngài mất đi niềm thương xót của các thầy tư tế, các kinh sư.

Cũng như những tháng ngày ngồi bên vệ đường, cũng bằng con tim thôi, tôi thấy lòng thương xót nào mà sẳn sàng chịu thương đau với người mình thương xót thì đấy là lòng thương xót thật.  Những ngày thinh lặng bên chợ đời, cũng chỉ bằng con tim, tôi nhìn thấy chân dung Ngài.  Làm sao màu sắc có thể vẽ được lòng thương xót?  Tôi chỉ vẽ hình ảnh Ngài bằng điệu ca:

–       Xin thương xót chúng tôi!  Xin thương xót chúng tôi!

Những lời kêu của chúng tôi làm người chung quanh nhàm chán lắm: “Những kẻ đi trước quát bảo hắn im đi”(Lc. 18:39).  Ðức Kitô không bao giờ chán nghe điệu ca ấy, không bao giờ từ chối bài ca của người mù chúng tôi.  Ngài biết từng bước lần mò trong đời sống của kẻ mù lòa tội nghiệp như thế nào.  Ngài không từ chối tiếng gọi của chúng tôi, vì trong điệu ca, chúng tôi đã gọi đúng tên của Ngài.

Tên Ngài là Ðấng hay xót thương.  Và niềm tin của chúng tôi là tin Ngài là Ðấng hay thương xót.

******************************

Lạy Chúa, đọc trong Phúc Âm nhất lãm, chúng con đã thấy bốn trường hợp nhắc đến người mù là bốn lần có điệp khúc “xin thương xót chúng tôi.”  Hôm nay, lập lại bài ca thương xót trước mỗi lần dâng lễ:

–       Xin Chúa thương xót chúng con.  Xin Chúa Kitô thương xót chúng con!

Là chúng con lập lại bài ca của người mù thủa xưa.  Nhắc tới ánh sáng người mù đã nhìn thấy là lập lại lòng thương xót của Chúa.  Họ đã nhìn thấy một tên gọi đẹp nhất để gọi Chúa:  Chúa là Ðấng hay thương xót.

Ngày nào con yêu điệp khúc đó trong đời con là ngày đó con hạnh phúc.  Nếu con không biết Chúa là Ðấng thương xót con, con sẽ lạc lõng.

Lạy Chúa, mỗi lần đi lễ, nghe điệp khúc ấy, con muốn Chúa cho con trong niềm tin, cậy, mến nói với Chúa rằng: Con hạnh phúc vì Chúa luôn thương xót con.

Nguyễn Tầm Thường, S.J

Langthangchieutim gởi

TÊRÊSA : NẺO ĐƯỜNG NÊN THÁNH

TÊRÊSA : NẺO ĐƯỜNG NÊN THÁNH
me-teresa

Hội Thánh, nổi lên 3 vị thánh có cùng cái tên thật dễ thương, dễ mến và dễ nhớ : Têrêsa. Ta có thể nói 3 Têrêsa nhưng cùng chung một nẻo đường để nên thánh. Nẻo đường đó là gì ? Xin thưa nẻo đường đó chính là KHÔNG CÒN Ý MUỐN NÀO KHÁC NGOÀI THÁNH Ý CHÚA và nẻo đường của Tình Yêu.

Với Têrêsa Giêsu, dòng chữ trong nhật ký của thánh nữ ghi lại : “Tôi phải sống thế nào để Chúa Giêsu cũng nói với tôi, như thuở xưa Ngài đã nói với Thánh Têrêsa thành Avila: “Tôi tên là Giêsu của Têrêsa”. Vậy tiên vàn, tôi phải là Angêlô của Chúa Giêsu trước đã…”

Liệu rằng : mỗi người chúng ta phải là người của Chúa Giêsu. Và rồi khi đã trở nên người của Chúa Giêsu thì thánh Têrêsa sẵn sàng sống tuân theo mọi đòi hỏi của Chúa. Ngài luôn cầu nguyện: “Lạy Chúa, từ nay con muốn quên đi chính mình, hầu chỉ chú tâm vào việc con có thể làm gì để phụng sự Chúa, và con không còn ý muốn nào khác ngoài Thánh Ý Chúa”.

Têrêsa Hài Đồng Giêsu thì không cần phải nói. Với Têrêsa Hài Đồng Giêsu : Không bao giờ tìm thỏa mãn cái tôi;  làm mọi sự và đón nhận mọi việc vì tình yêu cho Chúa Kitô. Đó là qui tắc để sống đơn sơ nhỏ bé của Têrêsa.

Têrêsa Hài Đồng Giêsu viết: “Tình yêu chứng tỏ chính nó bởi việc làm, vì vậy làm sao con có thể chứng tỏ tình yêu của mình được? Con không thể làm những việc cao siêu được. Cách duy nhất để con chứng tỏ tình yêu của mình là bằng cách rắc hoa; những bông hoa này là tất cả những hy sinh bé nhỏ, mỗi cái nhìn, mỗi lời nói và thực hiện mọi việc làm bé nhỏ nhất với tình yêu”.

Ta lại bắt gặp hồi ký của Thánh Nữ : “ Con là một linh hồn rất bé mọn, chỉ có thể dâng những điều bé mọn cho Chúa. Con sẽ sống trên Thiên đàng bằng cách làm điều tốt ở trần gian. Sau khi con chết con sẽ “đổ mưa” hoa hồng. Con cảm thấy ơn gọi của một Linh mục. Với một tình yêu bao la, ôi lạy Chúa, con sẽ nâng Người trên đôi tay của mình, khi tiếng con gọi Ngài, Ngài ngự xuống từ chốn thiên đình. Và với một tình yêu cao vời, con sẽ đem Ngài đến với các linh hồn! Nhưng hỡi ôi! trong khi khao khát được trở thành một linh mục, con lại khâm phục và ganh tị sự khiêm nhường của Thánh Phanxicô thành Assisi và con cảm thấy ơn gọi để theo gương người, từ bỏ phẩm giá cao cả của thiên chức Linh mục.

Ôi Giêsu, tình yêu của con, ơn gọi của con, cuối cùng con đã tìm được… ơn gọi của con là Tình Yêu ! Vâng, con đã tìm được chỗ mình bên trong lòng Hội thánh và chín Ngài, ôi lạy Chúa, Đấng đã ban cho con chỗ ấy; trong trái tim của Giáo hội, Người Mẹ của con, con sẽ được yêu.

Và, vài ngày qua, cả Hội Thánh và cả thế giới vui mừng trong ngày lễ tuyên thánh của Mẹ Têrêsa Calcutta.

Nhìn vào cuộc đời của Mẹ Thánh Têrêsa, không cần tìm hiểu, không cần nhiều lời.  Toàn bộ cuộc đời và công trình của Mẹ Têrêsa là một chứng từ cho niềm vui trong yêu thương, cho sự cao cả và phẩm giá của mỗi một con người, cho giá trị của từng việc nhỏ nhất được thực thi với đức tin và tình yêu, và trên hết, cho sự kết hiệp mật thiết với Thiên Chúa.

Vài lời của Mẹ mà ta phải suy nghĩ : “Không phải tất cả chúng ta có thể làm những điều lớn. Nhưng chúng ta có thể làm những việc nhỏ với một tình yêu lớn.”, “Tình yêu bắt đầu ở ngay nhà bạn, và nó không phải là bao nhiêu chúng ta làm … nhưng là bao nhiêu tình yêu chúng ta đưa vào hành động đó.”; “Nếu bạn xét đoán người khác, bạn không còn thời gian để yêu thương họ”.

Lời cũng không quan trọng bằng bằng chứng sống yêu cả đời của Mẹ.

Và, ta đừng bao giờ nghĩ rằng mình quá già để làm điều đó. Hãy thử nghĩ, trong khi nhiều bạn trẻ trong chúng ta ở vào tuổi 24 khó lòng mà trưởng thành trong suy nghĩ và trong tình cảm, thì Têrêsa đã trở thành một vị thánh.

Vậy một bài học đơn giản để tất cả chúng ta đều trở nên thánh là: “không cần đòi hỏi phải có nhiều thời gian, nhiều bằng cấp và địa vị cao trọng để trở nên một vị thánh, nhưng điều duy nhất đòi hỏi nơi chúng ta là yêu mến nhiều.”

Để nên thánh, đơn giản như 3 chị thánh mang cái tên dễ thương Têrêsa đó là ta hãy buông cuộc đời ta theo Thánh ý Chúa và ta hãy yêu như các ngài đã yêu và hãy yêu như ngày hôm nay là ngày cuối cùng của đời ta ở cõi tạm này vậy.

Tác giả:  Huệ Minh