Vì sao hàng xóm của TNLT Nguyễn Ngọc Ánh đã ngất xỉu khi bị C.A mời làm việc.

Image may contain: 2 people, people smiling, people standing, text and outdoor
Image may contain: 4 people, people smiling, people standing
Trần Bang

Vì sao hàng xóm của TNLT Nguyễn Ngọc Ánh đã ngất xỉu khi bị C.A mời làm việc.

(Theo Nha Nam Media – Link nguồn:
https://nhanammedia.net/…/vi-sao-hang-xom-cua-tnlt-nguyen-n…)

Nguồn tin cho biết, vào ngày 20/10 vừa qua, C.A Phòng An ninh Chính trị nội bộ P03 của tỉnh Bến Tre đã gởi Giấy Mời cho bà Nguyễn Thị Châu (vợ TNLT Nguyễn Ngọc Ánh) và nữ hàng xóm của TNLT này, đến CQĐT để làm việc. Lí do được ghi trên Giấy Mời là “trao đổi một số vấn đề liên quan”, thời gian bắt đầu làm việc: 8h, ngày 23/10/2019.

Về nguyên tắc, người dân có quyền không đến CQĐT khi nhận được Giấy Mời của C.A. Tuy nhiên, trao đổi với chúng tôi, vợ TNLT Nguyễn Ngọc Ánh cho biết, bà sẽ đến để biết họ (CQĐT) muốn gì ở bà và người nữ hàng xóm.

Và sau đây là cuộc đối đáp giữa bà Châu và nhóm an ninh làm việc với bà, và người hàng xóm, được chúng tôi lược chép khi bà Châu kể lại (lược chép nhưng đảm bảo giữ nguyên vẹn ý chính của lời thoại). Chúng tôi gọi nhóm an ninh, vì theo lời bà Châu cho biết, họ (A.N) có đến 8 người nói chuyện với bà, mà thực chất là hình thức “xa luân chiến khi thẩm vấn”. Mời quý vị theo dõi phần lược thoại.

(Buổi làm việc bắt đầu hơn 8h sáng, sau khi phía A.N có lời mời 2 bà ngồi)

A.N: Chúng ta có thể bắt đầu cuộc nói chuyện này rồi chứ. Tất cả nội dung cuộc trò chuyện này, chúng tôi sẽ ghi hình lại đầy đủ, như là một bằng chứng, buổi làm việc của CQĐT và người dân hoàn toàn được minh bạch. Chúng ta vào việc nhé!

Bà Châu: Từ từ không phải vội. Tôi đang hút thuốc. (Toàn bộ thời gian buổi làm việc, người nữ hàng xóm chỉ ngồi nghe bà Châu và CQĐT đối đáp, chứ bà không nói gì)

5 phút sau, hai người đàn bà mới vào phòng làm việc. Máy quay đã sẵn sàng.

Bà Châu: (cười) Hôm nay, tôi đẹp quá hay sao mà chuẩn bị đầy đủ máy quay rồi.

A.N: Chúng tôi ghi lại buổi làm việc với chị, lí do đã nói vừa rồi.

Bà Châu: Ok! Cứ việc quay. Tôi cho các anh 30 phút.

A.N: (gằn giọng) 30 phút không đủ thời gian.

Bà Châu: Vậy tôi cho 1 tiếng. Sau 1 tiếng, thì CQĐT phải trả tôi công cho thời gian tôi làm việc, ở đây, với giá tiền 100.000 VNĐ/giờ. Còn nếu kéo dài đến 5h chiều, thì tôi lấy phí 500.000 VNĐ. Chọn đi, rồi chúng ta vào làm việc.

A.N: (lớn tiếng) Pháp luật không cho phép chúng tôi trả tiền trả phí đó.

Bà Châu: Vậy quyết định 1 tiếng. Sau 1 tiếng tôi sẽ về.

A.N: Vừa rồi cô đi với những người này nói chuyện gì và làm gì? (Đưa hình được in màu, khổ A4).

Bà Châu: Tôi đi thắp hương cho Mẹ chị Hằng. Nấu ăn, ngủ trưa rồi về. Phạm pháp chỗ nào…???

A.N: Cô lập nhóm những bà vợ của TNLT để làm gì?! Ai xúi giục?!

Bà Châu: (cười mỉa) Chia sẻ buồn vui áp lực với nhau. Vậy tôi không gọi là nhóm vợ TNLT thì gọi bằng gì?! Các anh đặt cho chúng tôi cái tên khóc đi. Chứ chúng tôi không lập nhóm mà gọi bằng nhóm thì sao?!

A.N: Các cô không được mặc áo thun có in hàng chữ ‘Hoàng, Trường Sa là của Việt Nam”, ở phía trước ngực. Chị Châu mua áo đó ở đâu?!

Bà Châu: Các anh muốn mua thì lên mạng xã hội thì có mà đầy. Tôi hỏi các anh Hoàng, Trường Sa là của ai (chủ quyền của ai – NV)?!

A.N: Thì của Việt Nam.

Bà Châu: Vậy tại sao không cho chúng tôi mặc áo, điều luật nào cấm? Các anh không đòi Hoàng, Trường Sa lại, thì hãy để cho nhân dân Việt Nam chúng tôi đòi lại. Tại sao các anh phải bảo vệ gián tiếp bảo vệ cho Trung Quốc, mà lẽ ra phải bảo vệ tổ quốc Việt Nam, con dân Việt Nam.

A.N: Nhưng bản đồ VN không có “lưỡi bò”. Áo đó có “lưỡi bò”. Muốn đòi thì qua Trung Quốc mà đòi. Áo đó ở Việt Nam chưa được pháp luật công nhận.

Bà Châu: (làm ra vẻ ngạc nhiên) Ồ, thật vậy hả?! Cho tôi văn bản cấm áo mặc áo đó đi. (ngưng lại đợi A.N trả lời, nhưng họ im lặng, nên bà Châu nói tiếp). Tôi không có tiền mua áo khác, các anh cho tôi tiền mua áo khác thì tôi sẽ không mặc áo đó nữa. Nếu không, tôi cứ mặc! (Giọng bà Châu bắt đầu giận dữ lên). Các anh chỉ bảo vệ đảng, chứ có bảo vệ dân thấp cổ bé họng chúng tôi đâu, có bảo vệ tổ quốc đâu.

A.N: … Ừm (kéo dài thách thức)! Chúng tôi bảo vệ đảng.

Bà Châu: Vậy chúng tôi cũng tự phải bảo vệ đất nước và dân nghèo chúng tôi. Việc ai nấy làm thế thôi.

A.N: (Cười gằn) Cô biết anh này không? Tên gì? (Chìa ra tờ giấy A4, in hình ảnh trắng đen)

Bà Châu: (Liếc qua, cười khẩy) FacebookĐàm Ngọc Tuyên, là bạn Facebook của tôi. Còn các anh hỏi, chứ tên gì các anh còn rõ hơn tôi mà.

A.N: Cô đi đâu đây và làm gì? (Lại đưa một tấm hình khác).

Bà Châu: Tôi đi dữ lễ ở Đức Mẹ Núi Cúi. Ăn uống vui chơi.

A.N: Đây là ai? Tên gì? Cô nói gì với ông ấy? (Lại đưa một tấm hình khác)

Bà Châu: Đó là Linh mục Nguyễn Duy Tân, ở nhà thờ. Tên gì tôi không biết (ý nói tên nhà thờ – NV). Và tôi đang hát.

A.N: Ông ấy cầm chứ gì? Cô đọc xem?

Bà Châu: (Bật cười to khinh bỉ) Các anh không biết chữ sao phải kêu tôi đọc?

A.N: (gằn từng chữ) Minh Mẫn ra tù, các cô đi để làm gì?

Bà Châu: Cùng cảnh ngộ xuống chúc mừng em ấy trở về nhà tù lớn. Chứ có cướp quần lót hay quậy phá ai không?!

A.N: Cô đi Trại 6 ngoài Nghệ An để quậy phá hả?!

Bà Châu: Anh vừa nói ai đi Trại 6 quậy phá?! Chính các người mới là kẻ quậy phá và đánh chúng tôi. Chúng tôi đóng thuế thì đường chúng tôi có quyền đi lại.

A.N: Cô đóng thuế ở đây thì chỉ được đi ở đây.

Bà Châu: (Nhướng mắt thách thức) Văn bản quy định điều này đâu cho tôi xem. Không có à, ôi trời, vậy tôi là tù nhân hả?!

A.N: (sa sầm nét mặt tức giận) Không.

Bà Châu: Vậy tôi cứ đi bất kể nơi nào trên quê hương Việt Nam này.

A.N: Tại sao cô trả lời phỏng vấn đài RFA và các đài báo nước ngoài?! Điều này là vì phạm pháp luật cô biết chưa?! (gằn giọng)

Bà Châu: Đó là quyền của tôi. Bất kỳ đài báo nào phỏng vấn để tìm công lý cho chồng con tôi, tôi sẽ làm. À mà sao không thấy báo đài cộng sản phỏng vấn tôi nhỉ?! Vậy mà nói vì dân! Xàm (tiếng lóng – có nghĩa như bọn tâm thần)! Còn vi phạm pháp luật thì căn cứ văn bản luật nào? Tôi muốn cho cả thế giới biết đến Việt Nam, thật sự là người dân có tự do không? Nếu có thì tự do đó nó thế nào?!

A.N: Cả thế giới biết thì làm được gì?! (Cười kiểu thách thức)

Bà Châu: … Ừm! … Ừm! Vì đảng này có Trung Quốc to lớn bảo vệ mà.

A.N: (cướp lời) Cô muốn đòi công lý cho chồng thì hãy đến các cơ quan nhà nước.

Bà Châu: Chắc chắn rồi. Tôi đã đi, tiếp tục đi tới các cơ quan an ninh và Bộ trưởng Bộ C.A, ông Tô Lâm để gởi đơn, và tôi nghĩ, ông ta sẽ nhận được đơn của tôi.

A.N: (lại tiếp tục cướp lời) Chúng tôi nhắc nhở cô không được qua lại với những người này không tốt (cầm xấp A4 in hình ảnh dứ dứ). Đừng đi theo vết xe đổ của chồng cô. Cô có dấu hiệu xuyên tạc, nói xấu chính quyền. Đừng trách chúng tôi không nói trước .Và không được hát những bài hát mà pháp luật VN chưa công nhận.

Bà Châu: (cười tràng dài) … Ôi! Cái đảng này tốt đẹp thế sao?! Vậy cho tôi cái bảng liệt kê chi tiết những gì tôi được làm và không được làm nha! Và từ giờ về sau, tôi đi tiểu tiện sẽ xin phép các anh nhé! Mà thời gian đã hơn 1 tiếng đồng hồ rồi.

Vừa nói bà Châu vừa đứng dậy để ra về, thì viên an ninh gọi lại ký giấy, ghi nội dung vừa trò chuyện. Bà Châu từ chối kí, với lí do, bà cho rằng đây là cuộc nói chuyện chứ không phải buổi hỏi cung.

Đến đây, tình hình cực căng thẳng, đã khiến bà hàng xóm ngồi nghe, sợ quá nên ngất xỉu. Thấy người nữ hàng xóm ngất xỉu, bà Châu liền chỉ tay thẳng mặt 8 viên A.N, bà Châu dõng dạc nói:

-Các anh đã thành công trong công việc khủng bố tôi và bà ấy. Nếu bà ấy có chuyện gì thì đừng trách nước sao tràn ly.

Xong, bà Châu giúp lay tỉnh người nữ hàng xóm, khi tỉnh dậy, cả hai người nương dìu nhau, chầm chậm ra về.

(Đàm Ngọc Tuyên lược ghi theo lời kể của bà Nguyễn Thị Châu, vợ của TNLT Nguyễn Ánh)

Link nguồn:
https://nhanammedia.net/…/vi-sao-hang-xom-cua-tnlt-nguyen-…/

Được xem 1 lần, bởi 1 Bạn Đọc trong ngày hôm nay