Nghĩ về 30.4.1975: hôm nay tôi kể 1 chút về Cộng Sản

From facebook: Trung Nguyen

My Post #147: Nghĩ về 30.4.1975: hôm nay tôi kể 1 chút về Cộng Sản ở giai đoạn 1975 cho đến 1980 để các bạn trẻ hiểu thêm về Cộng Sản vào thời đó.

Vào ngày 30.4.1975 Cộng Sản cướp miền nam VNCH. Sau khi họ cướp được chính quyền, Cộng Sản tiếp tục cướp tài sản của người dân miền Trung và miền Nam như là TV, tủ lạnh, máy giật áo quần, máy sấy áo quần, nồi cơm điện, tiền bạc, xe đạp, hon đa, vải, v.v…..Mỗi ngày rất nhiều xe nhà binh (xe bộ đội) chứa đầy đồ vật cướp từ miền Trung và Nam chở về miền Bắc. Cứ vậy suốt mấy năm liên tục.

Riêng gia đình của ba má tôi: Cộng Sản cướp hết 7 ngôi nhà lầu, 3 công xuởng, vàng, kim cương, tiền bạc, 2 xe hơi, tất cả hàng hóa xe đạp, tất cả hàng hóa xe honđa, tất cả hàng hoá vải, đồ vật trong nhà, v.v… Cộng Sản gắn cho gia đình là “đại tư bản”.

Cộng Sản rất là MỊ DÂN sử dụng danh từ “đại tư bản” nói với người dân là gia đình của ba má tôi được giàu có là vì bóc lột tiền bạc của cải từ người dân nghèo. Cộng Sản nói vậy để người dân nghèo ủng hộ chính sách đàn áp của chính quyền Cộng Sản. Gia đình tôi bị cho vào sổ đen ‘’đại tư bản”, thành phần xấu của chính quyền trong khi gia đình ba má tôi chưa bao giờ phạm tội, là một gia đình rất lương thiện làm ăn buôn bán ngay thẳng và hay thường giúp đỡ người dân kém may mắn.

Cộng Sản luôn hăm dọa bắt gia đình đi vùng kinh tế mới (vùng kinh tế mới là nơi vùng hoang vắng rất xa, cách vài trăm cây số. Nơi có nước độc, mìn va bom đạn) để làm cày ruộng nhưng ba má đút lót tiền bạc thường xuyên cho nên được miễn đi đến vùng kinh tế mới. Vì gia đình là “đại tư bản”, bị vào sổ đen, cho nên con cái bị trừ điểm để vào đại học. Bất cứ ai cũng đều bị bắt đi họp bị nhồi sọ mỗi đêm. Ba má anh chị đều bi cưỡng bắt đi họp mỗi đêm. Họ không bao giờ để gia đình được yên. Bất cứ làm gì mua gì họ cũng để ý dù đi mua đồ ăn sáng, ăn trưa hay ăn tối cũng đều bị để ý. Họ xây dựng một xã hội, không ai tin vào ai, vì có thể bị tố cáo lẫn nhau.

Anh lớn nhất của gia đình tôi là 1 bác sĩ và chị lớn nhất là dược sĩ nhưng Cộng Sản không cho anh chị hành nghề trong khi đó bác sĩ và dược sĩ là nghề để giúp và cứu người.

Mỗi đêm Cộng Sản bắt mọi người dân đi hội hộp, nhồi sọ. Thật ra nơi hội hộp là nơi để người này đấu tố người kia bị nghi kỵ lẫn nhau như là gián điệp, không ai tin ai. Đôi lúc họ kêu gọi tất cả mọi người dân tập trung ở sân vận động (nơi đá banh), bắt người dân đấu tố người nào đó hành hạ tại chổ rồi họ bắt người đó đi giết.. có lần có người bị bắn ngay tại chổ ở sân vận động…. thật là độc ác !

Chú của tôi là 1 sĩ quan VNCH, cấp bậc đại úy cảnh sát chuẩn bị bước sang thiếu tá. Ngày 30.4.1975, Cộng Sản nói với chú tôi và tất cả quân nhân VNCH là đi học tập “cải tạo” 3 tháng rồi sẽ được trở về nhà. Thật ra “cải tao” là từ mị dân của Công Sản. Cải tạo là nơi ngục tù, giam cầm, đàn áp, tra tấn và bị lao động như một kẻ nô lệ. Cộng Sản là kẻ xảo trá. Họ nói 3 tháng nhưng trên thực tế là hơn 3 năm. 7 năm, 9 năm, 12 năm, hay 17 năm mới được về nhà. Cuối cùng gần 15 năm chú tôi mới được về nhà.

Nói về tội ác của Cộng Sản thì 100 trang cũng không thể kể hết được.

Được xem 1 lần, bởi 1 Bạn Đọc trong ngày hôm nay