VƯƠNG QUỐC ẨN GIẤU – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Triều Đại Thiên Chúa đang ở giữa các ông!”.

Người Anh thường khởi đầu mọi cuộc tìm hiểu bằng ba câu hỏi: “When, Where & How?” – “Khi nào, Nơi nào & Thế nào?”.

Kính thưa Anh Chị em,

Thật thú vị, trong Tin Mừng hôm nay, các biệt phái chỉ hỏi Chúa Giêsu, “Bao giờ Triều Đại Thiên Chúa đến?”. Không chỉ trả lời “khi nào”, Ngài còn tỏ cho họ biết “nơi nào” và “thế nào” – “Triều Đại Thiên Chúa đang ở giữa các ông!”. Từ lời đáp ấy, một mầu nhiệm vĩ đại hé mở – ‘Vương Quốc Ẩn Giấu!’.

“Khi nào?”. Vì quan niệm sai lạc, các biệt phái mong chờ một Messia trần thế sẽ đánh đổ ngoại bang và phục hồi chủ quyền Israel. Đang khi ‘Vương Quốc Ẩn Giấu’ của Chúa Kitô hướng đến các linh hồn và cuộc chiến nội tâm giữa thiện và ác, giữa trời và đất, giữa Thiên Chúa và thế gian. Vì ngộ nhận, họ khước từ Ngài. Hai ngàn năm sau, cả chúng ta vẫn có thể lặp lại sai lầm đó! Một đức tin non yếu khiến chúng ta không nhận ra Triều Đại Thiên Chúa trong Chúa Kitô, cho đến khi thực sự để Ngài làm Vua linh hồn mình. “Khi nào?” – chính là giờ này, khi tôi mở lòng để Ngài làm chủ đời tôi. “Nước Trời bắt đầu khi tâm hồn biết đón nhận Chúa Kitô hôm nay!” – Thomas Merton.

“Nơi nào?”. Không chỉ các biệt phái, các môn đệ cũng phải vật lộn để hiểu Triều Đại của Thầy mình. Họ tưởng đó là vương quyền thống trị thế giới, nơi Giacôbê và Gioan những mong một chỗ bên hữu, bên tả. Đang khi Chúa Kitô đến, trước hết, để ngự trị trong lòng người – trong cả những con tim bé nhỏ nhất, nơi Tin Mừng Ngài được gieo và âm thầm lớn lên. “Nước Thiên Chúa lớn lên âm thầm nơi những trái tim biết đón nhận Ngài!” – Henry Newman.

“Thế nào?”. Nếu Nước Thiên Chúa đang ở đây, trong lòng chúng ta, thì làm sao chúng ta có thể thuộc trọn về nó? Chúa Giêsu cho biết, hãy bước vào đó theo cách của Ngài: khổ đau và thập giá – “Phải chịu đau khổ nhiều và bị thế hệ này loại bỏ!”. Cũng bằng con đường ấy, bạn và tôi làm cho Triều Đại Ngài trở nên hiện thực trong cuộc sống; và cuối cùng, chính Đức Vua sẽ tỏ mình như “ánh chớp chói loà chiếu sáng từ phương trời này đến phương trời kia!”. “Đức tin thật là bước đi trên con đường yêu thương qua đau khổ, cho đến khi ánh sáng Chúa Kitô chiếu soi cả thế gian!” – Bênêđictô XVI.

Anh Chị em,

“Triều Đại Thiên Chúa đang ở giữa các ông!”. Dù mỗi người chúng ta mang một quê hương khác biệt, nhưng bạn và tôi cùng xuất phát từ một cội nguồn trong bản đồ Nước Thiên Chúa – cung lòng Chúa Cha. Chính ở đó, Đức Khôn Ngoan – “Thần khí tinh tường và thánh thiện… bất khuất, từ bi và nhân ái” – đang vận hành âm thầm – bài đọc một. Chỉ cần chúng ta để Chúa Kitô – mà “Lời Ngài bền vững đến muôn đời!” – Thánh Vịnh đáp ca – chiếm chỗ nhất trong cuộc sống mình; bấy giờ, ‘Vương Quốc Ẩn Giấu’ sẽ bừng nở. Ngài sẽ tỏ mình cho chúng ta và qua chúng ta, cho người khác. “Hãy để Chúa Kitô chiếm chỗ nhất, và Vương Quốc Ngài sẽ tỏ mình!” – C.S. Lewis.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, cho con đừng hời hợt, nhưng luôn nhận ra dấu vết yêu thương của Ngài; và cho tim con trở thành Vương Quốc của Chúa âm thầm lớn lên giữa thế giới!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế) 

***************************************************

Lời Chúa Thứ Năm Tuần XXXII Thường Niên, Năm Lẻ

Triều Đại Thiên Chúa đang ở giữa các ông.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.    Lc 17,20-25

20 Khi ấy, người Pha-ri-sêu hỏi Đức Giê-su bao giờ Triều Đại Thiên Chúa đến. Người trả lời : “Triều Đại Thiên Chúa không đến một cách hiển nhiên có thể quan sát được. 21 Và người ta sẽ không nói : ‘Ở đây này !’ hay ‘Ở kia kìa !’, vì này Triều Đại Thiên Chúa đang ở giữa các ông.”

22 Rồi Đức Giê-su nói với các môn đệ : “Sẽ đến thời anh em mong ước được thấy một trong những ngày của Con Người thôi, mà cũng không được thấy. 23 Người ta sẽ bảo anh em : ‘Người ở kia kìa !’ hay ‘Người ở đây này !’ Anh em đừng đi, đừng chạy theo. 24 Vì ánh chớp chói loà chiếu sáng từ phương trời này đến phương trời kia thế nào, thì Con Người cũng sẽ như vậy trong ngày của Người. 25 Nhưng trước đó, Người phải chịu đau khổ nhiều và bị thế hệ này loại bỏ.”


 

KHÔNG AI CHỐNG NỔI TRỜI – Lm JB Nguyễn Minh Hùng

 Lm JB Nguyễn Minh Hùng

Có một bài thơ mà tôi từng bị buộc phải học, cách đây đã non nửa thế kỷ.

Ngày ấy, tôi mới chỉ là một đứa học trò lớp ba, tóc còn cháy nắng, lòng còn trong veo, chưa biết phân biệt thế nào là thiêng liêng, thế nào là xúc phạm. Bài thơ ấy có những câu mà đến giờ tôi vẫn còn nhớ như in:

“Trị đêm rồi lại trị ngày,

Cho tên giặc hạn biết tay của người…

Vừa làm vừa thách cả Trời,

Có muốn tắm mát thì mời xuống đây!”.

Ngày ấy, chúng tôi phải đọc thuộc, phải chép lại, phải tin rằng đó là một bài thơ hay, là bài ca của “con người làm chủ thiên nhiên”. Nhưng càng lớn lên, càng trải qua những tháng ngày nhìn thấy đất trời đổi thay, mưa nắng thất thường, bão lũ dồn dập, tôi càng thấy rõ: Đó không phải là một bài thơ hay, mà là một lời hỗn xược với Trời.

Suốt hơn bốn mươi năm qua, tôi chưa thấy ai, chưa thấy một quyền lực nào có thể “thay Trời làm mưa”.

Chưa thấy một khoa học nào ngăn được bão, cản được lũ, dập được hạn hán.

Chưa thấy một quyền bính nào, một triết lý nào, một con người nào, dù kiêu hãnh đến đâu, có thể khiến thiên nhiên thôi giận dữ, hay khiến Trời thôi nổi cơn cuồng nộ.

Ngược lại, hết dịch tễ rồi lại nước, lại nắng, lại gió thi nhau giày xéo, thi nhau cướp đi từng sinh mạng, từng mớ của cải đầy đau xót.

Liên tục hết miền Bắc rồi lại miền Trung, từ đồng bằng đến miền núi, bao năm nay, dân ta vẫn oằn mình trong lũ chồng lũ, bão chồng bão, hạn chồng hạn.

Chúng ta vẫn cúi đầu mà chịu, vẫn khóc than khi đất nứt nẻ, khi sông dâng tràn.

Và trong những lúc khốn cùng ấy, con người mới lại kêu lên: “Lạy Trời ơi, xin thương xót!”.

Phải, chỉ khi yếu đuối, con người mới nhớ mình là thụ tạo.

Chỉ khi run sợ, người ta mới hiểu được sự bao la của Trời.

Chỉ khi bất lực, người ta mới thôi kiêu ngạo, và học lại bài học cũ: “Con người không thể chống lại Đấng Tạo Hóa”.

Thế mà, có những người, đáng buồn thay, vẫn chưa chịu học bài học đó.

Họ vẫn dạy nhau phải “thắng thiên nhiên”, “thắng số phận”, “thắng cả Trời”.

Họ gọi những người tin vào Trời là lạc hậu, mê tín, yếu đuối.

Họ nhân danh tiến bộ để tước khỏi tâm hồn con trẻ lòng tôn kính Trời, để gieo vào đầu chúng một thứ triết lý trơ trọi và kiêu căng: Rằng con người là trung tâm của vũ trụ.

Nhưng hãy nhìn xem, chỉ một cơn bão thôi, chỉ một cơn động đất, chỉ một trận dịch nhỏ bé vô hình, cả thế giới đã quỳ gối.

Những kẻ tự xưng làm chủ thiên nhiên bỗng im lặng.

Những thành phố hùng vĩ bỗng hoang vu.

Những con người tưởng mình bất tử, bỗng biết sợ, biết cầu, biết lạy.

Và khi ấy, chúng ta mới thấm lời Thánh Vịnh:

“Nếu như Chúa chẳng xây nhà, thợ nề vất vả cũng là uổng công.

Thành kia mà Chúa không phòng giữ, uổng công người trấn thủ canh đêm” (Tv 126, 1)

Tôi không trách những người đã dạy tôi học bài thơ “Trời đành chịu thua”.

Có thể họ không biết, hoặc họ đã bị dạy sai.

Nhưng tôi đau. Đau cho một thời. Đau cho cả hôm nay. Bởi con người vẫn tiếp tục chống lại Trời bằng cách khéo léo hơn, tinh vi hơn, mà vẫn không hiểu rằng: càng chống, càng thua; càng tự mãn, càng lạc xa ân sủng.

Bởi Thiên Chúa không cần thắng chúng ta.

Chúa chỉ chờ chúng ta nhận ra mình đang thua, để quay về, để nương náu, để xin ơn thứ tha.

Vì điều Chúa muốn, không phải là sự khuất phục vì sợ hãi, nhưng là sự khiêm tốn của một người con trở về.

Đêm nay, khi ngoài khơi Thái Bình Dương đang hình thành cơn bão số 14, tôi lại nghe vang trong lòng những câu thơ cũ.

Nhưng không phải để oán, mà để cầu nguyện.

Không phải để thách thức Trời, mà để xin Trời thương: Lạy Chúa, xin đừng để chúng con ngu dại đến mức tưởng mình là Chúa. Xin dạy chúng con biết khiêm tốn giữa đất trời, biết kính sợ Đấng Tạo Hóa, biết cầu nguyện khi thiếu, tạ ơn khi dư, biết sống như những người con bé nhỏ trong vòng tay của Cha mình.

Vì rốt cuộc,

Không ai chống nổi Trời.

Và hạnh phúc thật, là khi chúng ta thôi chống Trời, để lại được ở trong Trời.

Lm JB NGUYỄN MINH HÙNG

10 Nov 2025

Vietcatholic

Những ai trông cậy vào Người, sẽ am tường sự thật – Cha Vương

Một ngày ấm áp tràn đầy hy vọng vào Chúa nhé.

Cha Vương

Thứ 3: 11/11/2025

TIN MỪNG: Những ai trông cậy vào Người, sẽ am tường sự thật; những ai trung thành, sẽ được Người yêu thương và cho ở gần Người, vì Người ban ân phúc và xót thương những ai Người tuyển chọn. (Kn 3:9)

SUY NIỆM: Nhiều người than phiền rằng tại sao giới trẻ ngày nay lại lờ là và gạt bỏ Chúa ra bên ngoài cuộc sống của họ. Có lẽ là vì họ đang để những hào nhoáng và bận rộn của thế gian kéo họ rời xa Chúa. Có thể vòng xoáy của chủ nghĩa thế tục đang quay họ quá nhanh, nhanh đến độ họ không thấy điều mà họ đang thiếu. Nhưng Thiên Chúa thì lại khác, Ngài biết rõ tất cả. Ngài biết bạn đang ngồi hay đang đứng và biết bạn thật sự cần đến Ngài và sẵn sàng ban cho bạn nhiều điều nếu bạn biết trông cậy và đặt hết niềm hy vọng vào Ngài. Nhân đức trông cậy (Hy vọng) đến từ Thiên Chúa. Chỉ có hy vọng mới giúp tâm hồn tìm được niềm vui đích thực. Khi đánh mất hy vọng, bạn dễ rơi vào tuyệt vọng. Hy vọng sẽ giúp bạn trở nên vững vàng và bền bỉ trước mọi thử thách.

CẦU NGUYỆN: Lạy Cha nhân từ, con đặt hết niềm hy vọng vào Chúa! Xin tuôn đổ tình thương và quả tim yếu hèn của con. 

THỰC HÀNH: Dành ra ít phút trong thinh lặng để gặp gỡ Chúa hôm nay.

From: Do Dzung

*************************

Chúa biết con yêu mến Ngài – Nguyễn Hồng Ân (Sáng tác: Sr. Hiền Hoà)

ĐỈNH ĐIỂM TẠ ƠN – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Một người trong nhóm, thấy mình được khỏi, liền quay trở lại và lớn tiếng tôn vinh Thiên Chúa”.

“Hãy đặt tim mình vào những gì bạn đang tận hưởng, cho dù những thứ ấy chỉ là những thứ thuộc về thời gian. Nhưng những lời cảm tạ tôn vinh dâng lên Đấng Ban Ơn là những gì vượt thời gian; và nếu tháp nhập với Chúa Kitô, nó trở thành đỉnh điểm tạ ơn!” – Elisabeth Elliot.

Kính thưa Anh Chị em,

 

Ý tưởng của Elliot được gặp lại trong Tin Mừng hôm nay: một người phong cùi được lành quay trở lại với Chúa Giêsu để tạ ơn Thiên Chúa. Hành vi của anh đã trở thành ‘đỉnh điểm tạ ơn!’.

Trong tiếng Hy Lạp, “EuXaristia” có nghĩa “Tạ Ơn”, “Thánh Thể”. Như vậy, cử hành hay tham dự Thánh Thể là hành vi tạ ơn đúng nghĩa, cao cả nhất; Thánh Thể là đỉnh điểm của mọi lời tạ ơn! Mười người phong cùi nghèo hèn, tuyệt vọng, “Lạy Thầy Giêsu, xin dủ lòng thương chúng tôi!”, và Chúa Giêsu đã dủ lòng. Nhưng chỉ một người quay lại để tạ ơn; điều này khiến Ngài vừa ngạc nhiên vừa tiếc xót, “Không phải cả mười người đều được sạch sao? Thế thì chín người kia đâu?”. Ngài không buồn vì đã trót làm phúc, nhưng vì những kẻ xem ra vô ơn không hiểu rằng, biết tạ ơn là sẽ nhận được nhiều hơn! “Người biết tạ ơn trong mọi sự, biến mọi ơn lành thành một bí tích!” – Henry Newman.

Một chi tiết đáng chú ý, là khi chữa lành họ, Chúa Giêsu nói, “Hãy đi trình diện với các tư tế!”. Lời ấy có thể hiểu, “Hãy đi dâng lễ!”. Thật tuyệt vời, chỉ một người khôn ngoan quay lại ‘trình diện’ Ngài – Tư Tế Tối Cao. Ngay khi ấy, Chúa Giêsu nâng anh lên một cấp độ mới, “Anh hãy đứng dậy mà đi, lòng tin của anh đã cứu anh!”. Không chỉ được lành, anh còn được cứu, được hiệp thông sâu xa với Đấng đã chạm anh. Thánh Thể, chính là ‘đỉnh điểm tạ ơn’ khi linh hồn được kết hiệp – “Communion” – “Hiệp Thông” – với Chúa Kitô. Biết đâu, người ngoại này sẽ là môn đệ của Ngài. “Lòng biết ơn trong Thánh Thể là chìa khóa để bước vào trọn vẹn sự hiện diện của Thiên Chúa!” – Henri Nouwen.

Anh Chị em,

“Anh liền quay trở lại và lớn tiếng tôn vinh Thiên Chúa”. Như những người cùi, bạn và tôi có thể là những người đang lở loét thiêng liêng được Chúa Giêsu chữa lành. Và nếu lãnh nhận quà tặng của Ngài rồi quay lưng, chúng ta khác nào những người ‘tiêu thụ ân sủng’ đơn thuần mà không có khả năng ‘cho lại’ bất cứ thứ gì – dù chỉ một lời tạ ơn. “Nhận ra những điều tốt đẹp mà bạn đã có trong đời là nền tảng cho mọi sự sung túc!” – Eckhart Tolle. Chúa Giêsu muốn chúng ta có cho mình sự khôn ngoan đó, mặc dầu “những lời ca tụng của chúng con không thêm gì cho Chúa, nhưng đem lại ơn cứu độ cho chúng con”. Vì nhờ đó, Ngài mới có thể nâng chúng ta lên cấp độ thiết thân sâu nhiệm hơn. “Lòng biết ơn là bông hoa đẹp nhất nở từ linh hồn!” – Henry Beecher.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, dìm con sâu hơn vào Thánh Thể, cho con yêu thích ngụp lặn trong ‘môi trường’ này; tháp nhập với Chúa, con hưởng nhận nhiều hơn những gì vượt quá thời gian!”, Amen.

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

*************************************

Lời Chúa Thứ Tư Tuần XXXII Thường Niên, Năm Lẻ

Sao không thấy họ trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại bang này ?

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.    Lc 17,11-19

11 Khi ấy, trên đường lên Giê-ru-sa-lem, Đức Giê-su đi qua biên giới giữa hai miền Sa-ma-ri và Ga-li-lê. 12 Lúc Người vào một làng kia, thì có mười người phong hủi đón gặp Người. Họ dừng lại đằng xa 13 và kêu lớn tiếng : “Lạy thầy Giê-su, xin dủ lòng thương chúng tôi !” 14 Thấy vậy, Đức Giê-su bảo họ : “Hãy đi trình diện với các tư tế.” Đang khi đi thì họ được sạch. 15 Một người trong bọn, thấy mình được khỏi, liền quay trở lại và lớn tiếng tôn vinh Thiên Chúa. 16 Anh ta sấp mình dưới chân Đức Giê-su mà tạ ơn. Anh ta lại là người Sa-ma-ri. 17 Đức Giê-su mới nói : “Không phải cả mười người đều được sạch sao ? Thế thì chín người kia đâu ? 18 Sao không thấy họ trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại bang này ?” 19 Rồi Người nói với anh ta : “Đứng dậy về đi ! Lòng tin của anh đã cứu chữa anh.”


 

BÀI HỌC TỪ NHỮNG CUỘC RA ĐI –  Martinô Lê Hoàng Vũ

Martinô Lê Hoàng Vũ (TGPSG) 

TGPSG — Sáng thứ Năm ngày 30-10-2025, tôi nhận được tin Linh mục Phêrô Nguyễn Thái Của về với Chúa.  Tin ấy khiến tôi thật bất ngờ.  Ngài còn trẻ, mới 40 tuổi, 4 năm trong thánh chức linh mục, và 12 năm sống đời thánh hiến trong Dòng Chúa Thánh Thần.

  1. Nhớ về người đã khuất

 Hình ảnh của cha vẫn còn đó nơi tâm trí nhiều người.  Năm ngoái, cũng vào ngày lễ Các Đẳng Linh Hồn (02-11-2024), cha còn dâng lễ tại nhà an nghỉ của giáo xứ Hòa Hưng với lời giảng nhắc nhở chúng tôi một câu rất quen thuộc: “Quên lãng người đã khuất là ta coi họ như chết đi lần thứ hai.”

 

Nhiều lần có công việc liên hệ với ngài, tôi nhận thấy nơi cha là một vị mục tử hiền lành, vui tươi, năng nổ trong công việc.  Sự ra đi của ngài khiến nhiều người thương tiếc.  Thế nhưng, khi nhìn về cuộc đời của một con người vừa khép lại, ta lại có dịp để khám phá ý nghĩa của cuộc sống và được mời gọi sống tỉnh thức, sẵn sàng cho ngày cuối của đời mình. 

Mỗi ngày trôi qua trong cuộc đời là một hồng ân Chúa ban, để nhờ đó chúng ta sống thật ý nghĩa.  Đến khi cuộc đời kết thúc, ta được hưởng hạnh phúc với Thiên Chúa trên quê trời. 

2.Niềm tin giữa đau thương và mất mát 

Trước những biến cố của cuộc đời, khi đau bệnh hay đối diện cái chết của người thân, ta cứ lần giở từng trang Tin Mừng, chính Đức Giêsu nói với mỗi người như từng nói với chị Matta (Ga 11, 1-44): “Chính Thầy là sự sống lại và là sự sống.  Ai tin vào Thầy, thì dù đã chết, cũng sẽ được sống.  Ai sống và tin vào Thầy, sẽ không bao giờ phải chết…  Nào Thầy đã chẳng nói với chị rằng nếu chị tin, chị sẽ được thấy vinh quang của Thiên Chúa sao?” 

Và quả thật, Đức Giêsu đã cho anh Ladarô sống lại bước ra khỏi mồ.

 Có thể nói, đứng trước cái chết của người thân, ai trong chúng ta cũng đau buồn, tiếc thương.  Có khi ta thốt lên như cô Matta: “Thưa Thầy, nếu có Thầy ở đây, em con đã không chết.”  Trong cuộc sống, chúng ta vẫn thường nói như chị Matta như thế: “Giá mà… Giá mà ”  Thậm chí, ta còn đi tìm nguyên nhân, oán trách cuộc đời, trách Chúa, trách người khác, cho rằng cuộc đời thật phi lý: “Tại sao người này, người kia phải chết?  Anh ấy còn trẻ, còn có thể cống hiến cho Giáo Hội, giúp cho gia đình mà!”

 Nhưng khi nhìn vào cuộc đời của một người vừa ra đi, ta lại được mời gọi sống tích cực hơn, biết yêu quý những người mình gặp gỡ, trân trọng những gì đang có, và cố gắng làm việc để mang lại những điều tốt đẹp cho cuộc đời.  Để trong mọi sự, ta luôn biết tạ ơn Chúa và chuẩn bị cho cùng đích cuộc đời mình. 

3.Sống ý nghĩa giữa đời tạm 

Cách đây vài tháng, mạng xã hội đưa tin về sự ra đi của ông Hoàng Nam Tiến – một doanh nhân, diễn giả trong lĩnh vực công nghệ.  Ông qua đời đột ngột vào ngày 31/7/2025, hưởng dương 56 tuổi.  Người ta nhắc nhiều đến những lời khuyên ông dành cho giới trẻ: hãy tận hưởng cuộc sống, hãy “chill”, có những trải nghiệm cuộc đời, làm điều có ích cho xã hội, học hỏi để thăng tiến bản thân.  Sự ra đi của ông khiến nhiều người bất ngờ.

 Trên YouTube, người ta cảm thấy ông nói rất hay, rất đúng, truyền cảm hứng cho các bạn trẻ – nhưng ông ra đi đột ngột lại khiến người ta bàng hoàng.  Nhiều bạn trẻ say mê nghe ông diễn thuyết, để học hỏi về công nghệ, đặc biệt là lĩnh vực AI và lý tưởng cuộc sống thành đạt.

 Nhưng qua tất cả những chuyện đó, ta học được rằng: trước cái chết của một người, điều quan trọng là biết sống hơn.  Cuộc sống không được đo bằng chiều dài năm tháng, hay bằng việc ta giỏi giang hơn người khác, mà bằng những gì ta trao ban, những việc tốt lành đã làm cho người thân yêu. 

4.Kitô hữu sống niềm hy vọng đời sau 

Tháng 11 đang về, mời gọi chúng ta tưởng nhớ và cầu nguyện cho những người đã ra đi.  Đây cũng là dịp nhắc ta rằng: ai rồi cũng sẽ chết – nay người, mai ta.

 Nhưng với niềm tin Kitô giáo, cái chết không phải là kết thúc cuộc đời này cách vô nghĩa, nhạt nhẽo, mà là một chuyển biến để ta được gặp gỡ Thiên Chúa.  Thật vậy, chính Đức Giêsu Kitô đã đi qua cái chết và sống lại vinh quang, mở đường cho chúng ta vào hạnh phúc Nước Trời. 

Chúng ta xác tín rằng Đức Giêsu Kitô là sự sống và sự sống lại, để khi còn sống nơi trần thế, ta sống thật ý nghĩa, luôn thực thi Lời Chúa dạy, và tích lũy cho cuộc sống vĩnh cửu mai sau.

 Anh em đã được trỗi dậy cùng với Đức Kitô, nên hãy tìm kiếm những gì thuộc thượng giới, nơi Đức Kitô đang ngự bên hữu Thiên Chúa.  Anh em hãy hướng lòng trí về những gì thuộc thượng giới, chứ đừng chú tâm vào những gì thuộc hạ giới.” (Cl 3,1–2).  Bởi vì “Quê hương chúng ta ở trên trời, và chúng ta nóng lòng mong đợi Đức Giêsu Kitô từ trời đến cứu chúng ta.” (Pl 3,20)

 “Phúc thay những người đã chết mà được chết trong Chúa!  Phải, họ sẽ được nghỉ ngơi, không còn vất vả nhọc nhằn nữa, vì các việc họ làm vẫn theo họ.” (Kh 14,13) 

5.Sống khôn ngoan và cảm tạ trong Thánh Thần 

Trong tháng 11, chúng ta được mời gọi hiệp thông trong lời cầu nguyện.  Ngày 1 tháng 11, chúng ta hướng lòng về quê trời, nơi các thánh nam nữ đã cùng với Đức Kitô chiến thắng vinh quang, xin các ngài cầu bầu cho chúng ta trên hành trình trần thế.  Đồng thời, ta cũng không quên cầu nguyện cho những người đã ra đi, đang cần lời cầu nguyện của chúng ta (ngày 2 tháng 11). 

Bên cạnh đó, mỗi người được nhắc nhở hãy sống sao cho xứng đáng với quê trời, tràn đầy đức ái và lòng tin.

 “Anh em hãy cẩn thận xem xét cách ăn nết ở của mình, đừng sống như kẻ khờ dại, nhưng hãy sống như người khôn ngoan, biết tận dụng thời buổi hiện tại, vì chúng ta đang sống những ngày đen tối.  Vì thế, anh em đừng hóa ra ngu xuẩn, nhưng hãy tìm hiểu đâu là ý Chúa.

Chớ say sưa rượu chè, vì rượu chè đưa tới trụy lạc, nhưng hãy thấm nhuần Thần Khí.  Hãy cùng nhau đối đáp những bài thánh vịnh, thánh thi và thánh ca do Thần Khí linh hứng; hãy đem cả tâm hồn mà ca hát chúc tụng Chúa.  Trong mọi hoàn cảnh và mọi sự, hãy nhân danh Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, mà cảm tạ Thiên Chúa là Cha.” (Ep 5,15–20). 

Như thế, trong tháng 11 và suốt hành trình cuộc đời, chúng ta không chỉ dừng lại ở việc tưởng nhớ và cầu nguyện cho những người đã khuất, nhưng còn được mời gọi sống sao cho đẹp lòng Chúa và đem lại niềm vui cho tha nhân.  Ước chi con cháu luôn biết trân trọng và tiếp nối những giá trị đạo đức cha ông truyền lại, để vun đắp một cuộc sống chan hòa yêu thương, đượm hương Tin Mừng giữa dòng đời hôm nay.

 Lạy Chúa, cảm tạ Chúa đã cho con được làm người, làm con Chúa, chứ không để con “không đời đời.”  Xin cho chúng con biết sống cuộc đời này thật ý nghĩa, nhất là khi chia tay một người thân yêu, chúng con biết sống mỗi ngày thật hiền hòa, yêu thương, bao dung và tha thứ hơn, để chúng con xây dựng cuộc sống mai sau.

 Xin Chúa thương xót, tha thứ mọi lầm lỗi và đón nhận linh hồn cha Phêrô cùng các linh hồn thân yêu của chúng con vào Thiên Đàng.  Amen!

  Martinô Lê Hoàng Vũ (TGPSG)

From: Langthangchieutim


 

Thiên Chúa siêu việt đã trở thành một con người – Cha Vương

Chúc bình an! Một ngày ấm áp trong vòng tay yêu thương của Chúa nhé.

Cha Vương

Thứ 2: 10/11/2025

TIN MỪNG: Lạy Cha…. (Mt 6:9)

SUY NIỆM: Thiên Chúa siêu việt đã trở thành một con người. Thiên Chúa vĩ đại, quyền uy đã hiện thân nơi một đứa trẻ bé bỏng mong manh, bọc tã, nằm trong máng cỏ. Ngài đến là để cứu độ chúng ta, là để giúp chúng ta nhận ra tình thương của Chúa, là để trở thành mẫu mực thánh thiện cho chúng ta và là để chúng ta được thông phần bản tính Thiên Chúa (GLCG số 457- 460). Nhờ ơn cứu chuộc của Chúa Giê-su mà chúng ta mới có một người Cha chung là Đấng không những đã tác tạo nên chúng ta giống hình ảnh mà còn ban cho chúng ta niềm hạnh phúc thật.

    Câu chuyện kể rằng khi thánh Phanxicô khó khăn trình lên Đức Thánh Cha Hônôriô II bản qui luật của Dòng, để xin Ngài phê chuẩn thì Đức Thánh Cha có hỏi thánh nhân: – Có bao giờ con thấy Chúa chưa?

     Phanxicô: – Dạ thưa có. Con vừa thấy đêm hôm qua.

     Đức Thánh Cha: – Người có nói gì với con không ?

    Phanxicô: – Người và con ở bên nhau suốt đêm mà không nói được gì. Tuy nhiên mỗi lần con nói “Abba—Lạy Cha” với Người thì Người lại trả lời với con: “Con Ta”. Cứ thế… chẳng có gì hơn cho tới sáng.

Thật là diễm phúc biết bao khi thốt lên tiếng Lạy Cha! Có bao giờ bạn cảm thấy gần gũi thân mật với Chúa như vậy chưa?

CẦU NGUYỆN: Lạy Cha nhân từ, xin ở bên con luôn mãi và xin giúp con làm đẹp lòng Chúa trong mọi tư tưởng lời nói và hành động.

THỰC HÀNH: Kết hiệp với Chúa bằng cách thốt lên “Lạy Cha…”.

From: Do Dzung

****************************

LẠY CHA – KÍNH MỪNG – SÁNG DANH

KHÔNG VÌ THƯỞNG – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Chúng tôi là những đầy tớ vô dụng, chúng tôi đã chỉ làm việc bổn phận đấy thôi!”.

Tại một miền quê hẻo lánh, một mục sư âm thầm phục vụ giữa số giáo dân lèo tèo. Nhiều năm sau, ông mới biết, có một người ông đưa về với Chúa là Charles Spurgeon – “Hoàng Tử của Các Nhà Giảng Thuyết” – người đã dẫn hàng vạn linh hồn về cho Ngài. “Khi không nghĩ đến phần thưởng, người ta làm được vô vàn điều lành!”.

Kính thưa Anh Chị em,

Với dụ ngôn Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu không nói đến phần thưởng, nhưng nói đến tình yêu và lòng trung tín. Đức tin lớn lên khi chúng ta làm điều phải làm, âm thầm và tự nguyện – ‘không vì thưởng’, chỉ vì yêu!

Dụ ngôn có thể gây bối rối: một ông chủ xem ra hống hách và lạnh lùng; nhưng đó lại là khung nền làm nổi bật vẻ đẹp của người đầy tớ: vâng phục, khiêm nhu và tín thác. Thực ra, hình ảnh người đầy tớ ấy là bóng dáng của Chúa Giêsu, Đấng hạ mình vâng phục cho đến chết, và chết trên thập giá. Ngài là Đầy Tớ trung tín, ‘không vì thưởng’, chỉ vì yêu! Đây là mẫu gương của một đức tin trưởng thành: không tính toán, không kể lể, chỉ gắn liền với tình yêu. “Sự vĩ đại thực sự thường ẩn giấu, khiêm nhường, giản dị và không phô trương!” – Henri Nouwen.

Đối với người tin, mọi sự là dấu chỉ; đối với người yêu, mọi thứ là quà tặng! Làm việc cho Vương Quốc đã là một phần thưởng lớn lao. Vì thế, “Chúng tôi là những đầy tớ vô dụng” không là lời than vãn, nhưng là lời tạ ơn chúc tụng của người được mời cộng tác với Chúa trong công trình cứu độ của Ngài, “Tôi sẽ không ngừng chúc tụng Chúa!” – Thánh Vịnh đáp ca. Mọi việc chúng ta làm không do sức riêng, mà là hoa trái của ân sủng đang hoạt động trong mỗi người. Vì thế, người đầy tớ biết mình “vô dụng” không vì tự ti, nhưng vì nhận ra tất cả là hồng ân.

Phục vụ ‘không vì thưởng’ chính là để ân sủng được tự do toả sáng trong đời mình. Khi chúng ta làm điều tốt mà không chờ đáp đền, chính là lúc Thiên Chúa đang âm thầm ân thưởng cho chúng ta. Phần thưởng của Ngài không chỉ là bình an, niềm vui, mà là chính Ngài. “Nếu chúng ta phục vụ ý muốn của Thiên Chúa với lòng khiêm tốn, không đòi hỏi gì, thì chính Chúa Giêsu lại phục vụ, nâng đỡ và khích lệ chúng ta!” – Bênêđictô XVI. “Ai trung thành, sẽ được Chúa yêu thương và cho ở gần Người!” – bài đọc một. Đó mới là phần thưởng thật – được ở gần Chúa, nguồn mạch mọi mừng vui.

Anh Chị em,

“Chúng tôi đã chỉ làm việc bổn phận đấy thôi!”. Phục vụ Chúa, bạn và tôi đừng bao giờ nghĩ mình đang ‘làm ơn’ cho Ngài! Không phải chúng ta rộng lượng với Chúa, nhưng Chúa rộng lượng với chúng ta, Ngài chẳng hề mắc nợ ai. Như Mẹ Maria, “Này tôi là tôi tớ Chúa!”, chúng ta xem mọi điều Chúa trao là ân phúc, là phương thế để nên trọn lành. Hiểu được Chúa là ai, chúng ta sẽ không ngần ngại làm tôi tớ, thậm chí là nô lệ của Ngài – ‘không vì thưởng’, chỉ vì yêu.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, thường khi chưa làm, con đã ‘đòi thưởng’. Dạy con làm điều tốt không giới hạn, chẳng màng phần thưởng trần gian, chỉ mong được ở gần Ngài!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

*****************************************

Lời Chúa Thứ Ba Tuần XXXII Thường Niên, Năm Lẻ

Chúng tôi là những đầy tớ vô dụng, chúng tôi đã chỉ làm việc bổn phận đấy thôi.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.    Lc 17,7-10

7 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các Tông Đồ rằng : “Ai trong anh em có người đầy tớ đi cày hay đi chăn chiên, mà khi nó ở ngoài đồng về, lại bảo nó : ‘Mau vào ăn cơm đi’, 8 chứ không bảo : ‘Hãy dọn cơm cho ta ăn, thắt lưng hầu bàn cho ta ăn uống xong đã, rồi anh hãy ăn uống sau !’ ? 9 Chẳng lẽ ông chủ lại biết ơn đầy tớ vì nó đã làm theo lệnh truyền sao ? 10 Đối với anh em cũng vậy : khi đã làm tất cả những gì theo lệnh phải làm, thì hãy nói : chúng tôi là những đầy tớ vô dụng, chúng tôi đã chỉ làm việc bổn phận đấy thôi.”


 

 Án phong chân phước cho bé gái người Pháp 8 tuổi chính thức bước vào giai đoạn Rôma

Tin Mừng Cho Người Nghèo

 Án phong chân phước cho bé gái người Pháp 8 tuổi chính thức bước vào giai đoạn Rôma

Vị thỉnh nguyện viên mới của án phong chân phước cho Anne-Gabrielle Caron, Đức Ông Denis Dupont-Fauville, chia sẻ điều khiến ngài cảm phục nhất nơi cô bé.

Tiến trình này tuy dài, nhưng đang tiến triển!

Anne-Gabrielle Caron là một bé gái người Pháp qua đời vì ung thư năm 2010 khi mới 8 tuổi. Sau bốn năm trong giai đoạn cấp giáo phận – với khoảng 50 lời chứng được thu thập – án phong chân phước của cô nay chính thức bước vào giai đoạn Rôma.

Người được bổ nhiệm làm thỉnh nguyện viên Rôma là Đức Ông Denis Dupont-Fauville, kinh sĩ của Đền Thánh Phêrô tại Vatican và Nhà thờ Đức Bà Paris, đồng thời là giáo sư thần học tại Rôma. Trong cuộc phỏng vấn với Aleteia, ngài kể lại những hoàn cảnh đặc biệt dẫn đưa ngài đến sứ vụ này, và chia sẻ những nét đáng quý nơi nhân cách của Anne-Gabrielle.

Ngài hiện chịu trách nhiệm soạn Positio super Vita, Virtutibus et Fama Sanctitatis – hồ sơ chứng minh đời sống thánh thiện của cô bé, giúp Bộ Phong Thánh đạt được sự xác tín luân lý về mức độ thánh thiện của Anne-Gabrielle.

“Vai trò của ngài gồm những gì?”

Đức Ông Denis Dupont-Fauville:

Ngay sau khi được xác nhận là thỉnh nguyện viên Rôma, tôi đã gửi thư lên Bộ Phong Thánh xin mở án phong của Anne-Gabrielle. Sau khi hồ sơ được thẩm định hợp lệ, nhiệm vụ của tôi là đọc toàn bộ các tài liệu của cuộc điều tra cấp giáo phận – những tài liệu được niêm phong trong lễ bế mạc ngày 7 tháng 12 và đã được đưa đến Rôma.

Kế đó, tôi sẽ phải soạn Positio – một bản tóm lược khoảng 300 trang – để trình bày đời sống phi thường và tính anh hùng trong các nhân đức Kitô giáo của Anne-Gabrielle.

Tài liệu này sẽ được các thành viên Bộ Phong Thánh xem xét, và nếu được chấp thuận, họ sẽ trình lên Đức Giáo Hoàng để người được gọi là “Tôi tớ Chúa” có thể được tuyên phong là Đấng Đáng Kính (Venerable). Đây là một tiến trình dài và cẩn trọng.

“Quá trình này sẽ kéo dài bao lâu?”

Đức Ông Dupont-Fauville:

Đó là một tiến trình lâu dài và tỉ mỉ, thường kéo dài trong nhiều năm. Những trường hợp như Thánh Gioan Phaolô II hay Chân phước Carlo Acutis khiến người ta nghĩ phong thánh diễn ra nhanh, nhưng đó là những ngoại lệ hiếm hoi.

“Ngài có biết đến Anne-Gabrielle trước khi được bổ nhiệm không?”

Đức Ông Dupont-Fauville:

Thật ra, hoàn cảnh rất bất ngờ. Lần đầu tôi biết về Anne-Gabrielle là khi tình cờ đọc được một bài báo trên Famille Chrétienne ở nhà người quen. Tôi bị ấn tượng mạnh bởi cuộc đời và hình ảnh của em, đến mức đã làm điều tôi chưa từng làm bao giờ: chụp lại bài báo bằng điện thoại!

Sau đó, tôi đọc thêm vài bài viết về em trên Aleteia, và mỗi lần như thế, tôi đều xúc động trước nụ cười và sự trưởng thành thiêng liêng của cô bé. Đến tháng 10 năm 2024, khi tôi nói rằng mình sẽ có thêm thời gian rảnh, một người cho biết họ đang tìm thỉnh nguyện viên cho một án phong của một bé gái người Pháp. Khi nghe tên “Anne-Gabrielle Caron,” tôi liền nói ngay: “Con xin nhận!”

“Có điều kiện gì để trở thành thỉnh nguyện viên Rôma không?”

Đức Ông Dupont-Fauville:

Có chứ. Ứng viên phải là người chuyên về thần học, giáo luật hoặc lịch sử, tùy theo từng hồ sơ; cư trú thường xuyên tại Rôma; và phải hoàn thành khóa học đặc biệt để lấy văn bằng hành nghề thỉnh nguyện viên. Khóa học này chỉ mở hai năm một lần trong sáu tháng – và thật trùng hợp, khóa gần nhất bắt đầu vào đầu tháng Giêng, đúng lúc tôi vừa có thời gian rảnh! Tôi thi vào đầu tháng Bảy và nhận bằng vào tháng Chín.

“Điều gì khiến ngài ấn tượng nhất nơi Anne-Gabrielle?”

Đức Ông Dupont-Fauville:

Rất nhiều điều! Trước hết là ơn sủng đặc biệt nơi trẻ thơ – em không hề nghi ngờ sự hiện diện và tình yêu của Thiên Chúa. Càng chịu đau đớn, em càng xác tín rằng chỉ có Chúa Giêsu mới có thể giúp mình.

Điều gây ấn tượng mạnh nữa là nụ cười trong các bức ảnh. Đó không phải là nụ cười tạo dáng, mà là nụ cười của một tâm hồn ý thức sâu xa rằng mình được Thiên Chúa yêu thương – thật đáng kinh ngạc nơi một đứa trẻ.

Và điều khiến tôi cảm phục nhất là tấm lòng chuyển cầu của em. Dù còn nhỏ, Anne-Gabrielle đã muốn gánh chịu đau khổ thay cho những bạn nhỏ cùng bệnh viện. Em thường xuyên đối diện với đau đớn, nhưng vẫn can đảm xin Chúa cho mình chịu thêm để những người xung quanh được nhẹ bớt.

Thật là một chứng tá đức tin mạnh mẽ và xúc động.

Nguồn: Aleteia


 

Vài suy nghĩ về tuổi 80 – Tác giả: Phùng Văn Phụng

Tác giả: Phùng Văn Phụng

Thứ bảy ngày 05 tháng 11 năm 2022 tôi đi dự thánh lễ tạ ơn, mừng thọ 80 tuổi của thầy Phó Tế Nguyễn Sỹ Bạch ở nhà thờ Prince of Peace Catholic Church – để Tạ Ơn Chúa về Ân Sủng của Sự Sống.

Tôi cũng được lên gần cung thánh để Cha chủ tế và cộng đoàn dân Chúa đưa tay cầu nguyện, chúc mừng vì thọ được 80 tuổi, trong số những người này có Phó tế Huỳnh Mai Trác, Phó tế Đỗ Nguyên Chương, Phó Tế Nguyễn Sỹ Bạch, Ông Nguyễn Đức Cung, Bà Nguyễn Thị Bích Lê- Ông Trần Tấn Định

Trong quyển sách nhỏ  gởi đến các thân nhân, bà con, thân hữu để dùng trong nhà thờ, tôi đã nhận được hai câu sau đây – tôi rất cảm kích và xin được ghi nhận và chia sẻ:

-1)Tạng phủ con, chính Ngài đã cấu tạo, dệt tấm hình hài trong dạ mẫu thân con. Con ca ngợi Chúa đã dựng con nên cách lạ lùng, Công trình Ngài xiết bao kỳ diệu! Hồn con đây biết rõ mười mươi” Tv 139:13-14

– 2) “Được sống đến tuổi già là một ân huệ. Không phải vì chỉ một số người có thể sống đến tuổi này, nhưng vì trước hết, tuổi già cho chúng ta khả năng đánh giá quá khứ, được hiểu và sống mầu nhiệm Vượt Qua một cách sâu xa hơn, và được trở nên kho tàng kinh nghiệm quý báu cho Giáo hội”.

(Thánh Giáo Hoàng Gioan Phao Lô II)

***

Theo giáo sư Đào Duy Anh trong tác phẩm Hán Việt Từ điển thì: 60 tuổi gọi là Hạ thọ, 70 tuổi gọi là Trung thọ, 80 tuổi gọi là Thượng thọ.

Tuổi Thượng Thọ – 80 tuổi rất hiếm.

Vì tuổi thọ trung bình (cả hai giới tính) ở Việt Nam là 75,6 tuổi. (Nguồn: https://danso.org/viet-nam/)

Trong khi tuổi thọ trung bình của dân số thế giới (72 tuổi). Tuổi thọ trung bình của nam giới là 71,5 tuổi. Tuổi thọ trung bình của nữ giới là 79,7 tuổi. (Nguồn: https://danso.org/viet-nam/)

Tổng số dân của Việt Nam vào thời điểm 0h ngày 01/4/2019 là 96.208.984 người,

Việt Nam chính thức bước vào giai đoạn già hóa dân số từ năm 2011 và hiện có khoảng 10,1 triệu người cao tuổi, chiếm 11% dân số. Riêng số người từ 80 tuổi trở lên là 2 triệu người, tỉ lệ khoảng 2% dân số.

Ở Mỹ có 6 triệu 500 ngàn người trên 80 tuổi, dân số Mỹ là 332 triệu 400 ngàn người, tỷ lệ gần ~2% dân số.

Cho nên dầu ở Mỹ hay ở Việt Nam tỉ lệ người sống trên 80 tuổi rất hiếm và họ là tấm gương sống và là kho tàng kinh nghiệm sống cho con cháu.

***

+Ở dưới bầu trời này, mọi sự đều có lúc, mọi việc đều có thời” (Gv 3:1)

Ân huệ được sống tới tuổi già vì sống tới tuổi 80 rất hiếm. Đầu tháng 11 này được tin, Nguyễn H. N. , một người bạn học chung lớp B1 trường trung học Cần Giuộc, niên khóa 1955-1959, đã ra đi, anh nhỏ hơn tôi một tuổi.

“Tuổi già là một ân huệ” vì rồi đây còn phải chịu đựng những sự đau đớn, mệt mỏi trong bịnh hoạn trước khi lìa đời. Làm sao “vui để đợi chết”? Khó khăn lắm chứ không phải dễ dàng gì đâu. Nhưng niềm tin phục sinh cho ta niềm hy vọng, an ủi để chịu đựng đau khổ ở đời này để hưởng vĩnh phúc ở đời sau, một “sinh nhật mới” trong nước trời vĩnh cửu.

***

Người Việt Nam cũng thường có tổ chức mừng lễ thượng thọ cho cha mẹ. Trong lễ thượng thọ, cha mẹ trong y phục trang trọng, thường là y phục khăn đống, (trang phục có màu đồng nhất, màu đỏ hoặc màu vàng) ngồi trước bàn thờ hay nơi sang trọng nhất trong căn nhà như gian chính con cháu lần lượt đến kính cẩn dâng rượu (thọ), rồi lễ bái cha mẹ, sau đó mời các cụ dự tiệc mừng . Đôi khi họ mời bà con xa gần đến chung vui và chúc mừng các cụ.

Hình lượm trên net, tượng trưng trong lễ thượng thọ

oznor

Bìa tập sách nhỏ dùng cho thánh lễ

Xem thêm:

1)VẤN ĐỀ VỀ NGƯỜI CAO TUỔI Ở VIỆT NAM HIỆN NAY

2)Lễ mừng thượng thọ   

Tác giả: Phùng Văn Phụng

tháng 11 năm 2022


 

KẺ BÉ NHỎ – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Khốn cho kẻ làm cớ cho người ta vấp ngã!”.

“Một khúc gỗ tươi có thể an toàn đứng cạnh một ngọn nến; nhưng chỉ với vài mảnh vụn, vài que củi, bạn có thể biến nó thành tro, lửa của nó có thể thiêu rụi một cánh rừng. Cũng thế, gương xấu của bạn – nhỏ như vài que củi – có thể dẫn đến việc làm hỏng cả một thế hệ!” – John Newton.

Kính thưa Anh Chị em,

“Cớ vấp ngã” Chúa Giêsu nói đến trong Tin Mừng hôm nay là những gương xấu – tuy nhỏ – nhưng vẫn có thể đốt cháy cuộc đời một ‘kẻ bé nhỏ’ và có thể, cả một thế hệ!

‘Kẻ bé nhỏ’ ở đây là tất cả những ai dễ bị tổn thương dưới mọi hình thức. Trước hết, cần làm rõ, tội lỗi là sự lựa chọn tự do và mỗi người sẽ chịu trách nhiệm về nó. Điều Chúa Giêsu chỉ ra ở đây là chúng ta phải chịu trách nhiệm về các hành động của mình như một ‘kẻ cám dỗ’. Chúng ta có thể cám dỗ người khác phạm tội bằng các gương mù; ngược lại, cũng có khả năng ‘dụ dỗ’ người khác hướng tới đức hạnh – đúng hơn, truyền cảm hứng và khuyến khích họ. “Những hành động nhỏ nhất của ta có thể trở thành hòn đá cản đường hoặc bậc thang nâng đỡ người khác!” – Henri Nouwen.

Ai trong chúng ta cũng có những ‘kẻ bé nhỏ’ được uỷ thác; trẻ em, người thân, những anh chị em tân tòng… Nếu chúng ta phạm tội; đến lượt họ, họ có thể dạy người khác phạm tội, cho đến khi ‘đoàn tàu tội lỗi’ chuyển động mà không có điểm dừng. Không lạ, Chúa Giêsu nói, “Thà buộc cối đá lớn vào cổ nó và xô xuống biển, còn lợi cho nó hơn!”.

Vậy với bạn, ai là ‘kẻ bé nhỏ’ đang lạc lối vào thời điểm này; ai không còn thiết sống, nghiện ngập, hoang mang hay đang lầm lạc? Có thể là một đứa trẻ, cũng có thể là một người nào đó đang trên bờ vực tuyệt vọng. Bạn phán xét, lên án, coi thường, hoặc cám dỗ họ ‘sa sâu hơn’ vào tội mà họ đang phạm? Đừng quên, bạn và tôi phải trả lẽ về mọi sự trước mặt Chúa, “Ngài thấu suốt tâm can, dò xét lòng dạ đến nơi đến chốn” – bài đọc một, Ngài ‘biết tỏng’ mọi ý nghĩ, lời nói, việc làm của mỗi người. Vậy hãy tỉnh thức và luôn cầu xin, “Lạy Chúa, xin dẫn con theo chính lộ ngàn đời!” – Thánh Vịnh đáp ca.

Anh Chị em,

“Cớ vấp ngã” không chỉ huỷ hoại người khác, mà còn làm hoen ố hình ảnh Thiên Chúa nơi chúng ta. Chúa Giêsu đau lòng không vì tội lỗi của kẻ yếu, mà vì sự ‘ích kỷ vô tâm’ của người mạnh. Gương xấu – dù nhỏ – vẫn là sự phản chứng đối với Tin Mừng, bởi nó khiến người khác nghi ngờ – có thể hôm nay, có thể về sau – lòng nhân hậu của Thiên Chúa và sự thánh thiện của Hội Thánh. “Ánh sáng của Đức Kitô không bị dập tắt bởi sự yếu đuối của ta, nhưng có thể bị che khuất bởi sự giả hình của ta!” – Phanxicô. Trái lại, khi một người sống trong cam kết yêu thương sâu sắc, trung tín và trong sáng, họ trở nên “bí tích” của lòng thương xót – nơi người khác có thể thoáng thấy Thiên Chúa.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, xin dạy con biết sống như một “bí tích của lòng thương xót” – để ai gặp con, cũng cảm thấy mình được tôn trọng, được đón nhận và được chữa lành!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

**********************************************

Lời Chúa Thứ Hai Tuần XXXII Thường Niên, Năm Lẻ 

Nếu một ngày bảy lần nó trở lại nói với anh : “Tôi hối hận”, thì anh cũng phải tha cho nó.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.    Lc 17,1-6

1 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Không thể không có những cớ làm cho người ta vấp ngã ; nhưng khốn cho kẻ làm cớ cho người ta vấp ngã ! 2 Thà buộc cối đá lớn vào cổ nó và xô xuống biển, còn lợi cho nó hơn là để nó làm cớ cho một trong những kẻ bé nhỏ này vấp ngã. 3 Anh em hãy đề phòng !

“Nếu người anh em của anh xúc phạm đến anh, thì hãy khiển trách nó ; nếu nó hối hận, thì hãy tha cho nó. 4 Dù nó xúc phạm đến anh một ngày đến bảy lần, rồi bảy lần trở lại nói với anh : ‘Tôi hối hận’, thì anh cũng phải tha cho nó.”

5 Các Tông Đồ thưa với Chúa Giê-su rằng : “Thưa Thầy, xin thêm lòng tin cho chúng con.” 6 Chúa đáp : “Nếu anh em có lòng tin lớn bằng hạt cải, thì dù anh em có bảo cây dâu này : ‘Hãy bật rễ lên, xuống dưới biển kia mà mọc’, nó cũng sẽ vâng lời anh em.”


 

Lễ Cung Hiến Ðền Thờ Thánh Gioan Lateran- Cha Vương

Chúc bạn ngày Chúa Nhật thánh thiện, tuyệt vời, tràn đầy hứng khởi trong tinh thần yêu thương, vui vẻ và phục vụ. Cố lên! cố lên! Tốt, tốt hơn, tốt nhất nhé!

Cha Vương

CN: 09/11/2025

Hôm nay ngày 9 tháng 11, Giáo hội Hoa Kỳ mừng trọng thể Lễ Cung Hiến Ðền Thờ Thánh Gioan Lateran. Nhiều người Công Giáo nghĩ rằng Ðền Thánh Phêrô là nhà thờ của đức giáo hoàng, nhưng sự thật không phải vậy. Ðền Thánh Gioan Lateran mới là nhà thờ của đức giáo hoàng, là vương cung thánh đường của Giáo Phận Rôma, nơi Ðức Giám Mục của Rôma trụ trì.

   Vương cung thánh đường đầu tiên ở đây được xây cất vào thế kỷ thứ tư khi Hoàng Ðế Constantine dâng cúng phần đất mà ông nhận được từ gia đình Lateran giầu có. Kiến trúc đó và những đấng kế vị phải trải qua những tai nạn như hoả hoạn, động đất và chiến tranh, nhưng thánh đường Lateran vẫn là nơi các giáo hoàng được tấn phong mãi cho đến thế kỷ 15, khi các giáo hoàng từ Avignon trở về thì thánh đường và công trường cạnh đó đã đổ nát.

    Thánh đường hiện nay được xây cất vào năm 1646 theo lệnh của Ðức Giáo Hoàng Innocent X. Là một trong những thánh đường uy nghi nhất ở Rôma, ngọn tháp mặt tiền của đền Lateran được trang hoàng với 15 bức tượng của Ðức Kitô, Thánh Gioan Tẩy Giả, Thánh Gioan Tông Ðồ và 12 vị tiến sĩ của Giáo Hội. Bên dưới bàn thờ sang trọng là một bàn nhỏ bằng gỗ mà theo  truyền thống chính Thánh Phêrô đã cử hành Thánh Lễ ở bàn này.

LỜI BÀN:  Không như lễ kỷ niệm các nhà thờ khác ở Rôma (như nhà thờ Ðức Bà Cả, ngày 5-8, nhà thờ Các Thánh Phêrô và Phaolô, 18-11), lễ này là một đại lễ. Việc dâng hiến nhà thờ là một đại lễ cho toàn thể giáo dân trong xứ. Trong một ý nghĩa nào đó, Ðền Thánh Gioan Lateran là nhà thờ của mọi người Công Giáo, vì đó là giáo xứ của đức giáo hoàng, vương cung thánh đường của Ðức GM Rôma. Nhà thờ này là mái nhà tinh thần của tất cả những ai thuộc về Giáo Hội.

LỜI TRÍCH: “Cũng như các bức tường được xây cao này, những gì đã được thể hiện ở đây lại được tái diễn khi chúng ta quy tụ những người tin vào Ðức Kitô. Vì, qua đức tin họ đã được gọt dũa, như thể đá và gỗ từ núi rừng; nhưng bởi việc học hỏi giáo lý, rửa tội và giáo dục, họ được khuôn đúc, được điều chỉnh, và được mài nhẵn bởi bàn tay của các thợ chuyên môn. Tuy nhiên, họ không làm nên căn nhà của Thiên Chúa, cho đến khi họ hài hòa với nhau trong đức ái” 

(Thánh Augustine, Bài Giảng 36, Trích Gương Thánh Nhân – ns Người Tín Hữu online)

From Do Dzung

**************************

Hoàng Oanh | Đền Thờ Trái Tim | Khuyết Danh

THÁNH THẤT THIÊNG – Lm. Minh Anh -Tgp. Huế

Lm. Minh Anh -Tgp. Huế

“Đền Thờ Chúa Giêsu muốn nói ở đây là chính thân thể Người!”.

Một trong các triết gia ảnh hưởng đến việc trở lại của thánh Augustinô là Victorinus; ông nổi tiếng đến nỗi được dựng tượng trong tòa án Rôma. Về già, ông đọc Thánh Kinh và các tác phẩm Kitô giáo. Ngày kia, ông nói với Simplicianus, “Tôi muốn ngài biết, tôi là một Kitô hữu!”; Simplicianus đáp, “Tôi sẽ không tin cho đến khi ông đến nhà thờ!” – “Nhà thờ làm cho người ta thành Kitô hữu sao?”. Sau đó, ông học đạo và công khai trở lại!

Kính thưa Anh Chị em,

 

Đúng như Victorinus nhận định, “Nhà thờ không làm cho người ta thành Kitô hữu!”. Hôm nay, lễ Cung Hiến Thánh Đường Latêranô, chúng ta không chỉ tôn vinh một công trình bằng đá, nhưng tôn vinh một “Thánh Thất Thiêng” – chính Chúa Kitô – linh hồn của mọi thánh đường!

Không có toà nhà nào đủ lớn để chứa nổi Thiên Chúa, nhưng con người vẫn cần một nơi để gặp gỡ Ngài. Ban đầu, các tín hữu tụ họp tại các tư gia để cầu nguyện và “bẻ bánh”; dần dần, các cộng đoàn sáng tạo những “ngôi nhà” dành riêng cho việc cầu nguyện, đọc Lời Chúa và cử hành phụng vụ. Từ những cuộc đàn áp đầu tiên cho đến ngày được tự do, Kitô giáo đã xây các nhà nguyện, nhà thờ và vương cung thánh đường; trong đó, quan trọng nhất là đại giáo đường Gioan Latêranô, Rôma. “Thật kỳ diệu biết bao khi thấy Sự Hiện Diện Thần Thiêng của Đấng nhìn ra ‘gần như tận’ các đường phố từ các nhà thờ!” – Henry Newman.

“Latêranô” biểu trưng cho sự hiệp nhất của mọi Giáo Hội với Giáo Hội Rôma. Trên hiên chính, Latêranô tự hào mang danh hiệu “Mẹ và Đầu của tất cả các nhà thờ trong thành phố và trên thế giới”. Nó còn quan trọng hơn cả đền thờ Phêrô – được xây trên mộ vị Tông đồ trưởng – vì Latêranô mới là nhà thờ chính toà của Giáo Hoàng, Đấng đại diện Chúa Kitô. Chính Ngài là dòng sông ân sủng ban sự sống mà bài đọc một và Thánh Vịnh đáp ca tiên báo.

Đền thờ bằng đá có thể sụp đổ, nhưng “Thánh Thất Thiêng” – Chúa Kitô và mỗi tâm hồn nên một với Ngài – thì không. Khi nói, “Anh em là đền thờ của Thiên Chúa” – bài đọc hai, Phaolô không nói về nơi chốn, mà nói về một mối tương quan. Thiên Chúa không chỉ ngự trong các cung thánh, mà còn trong những trái tim biết mở ra cho Ngài.

Anh Chị em,

Nếu “Thánh Thất Thiêng” là Chúa Kitô, thì mọi không gian thánh không còn bị giới hạn bởi tường vách hay thánh điện, vì Ngài đã là nơi gặp gỡ giữa Trời và Đất, giữa Chúa và người. Từ đó, ai kết hợp với Ngài đều được thánh hiến, trở nên “đền thờ sống động”, nơi Thần Khí Thiên Chúa hiện diện và hoạt động. Vì thế, điều cốt yếu không phải là kiến trúc, nhưng là hiệp thông – với Chúa và với nhau. “Thánh Thất Thiêng” chỉ sáng rực khi được thắp sáng bởi tình yêu, đó là một trái tim được thanh tẩy, biết yêu và tha thứ – một thánh đường đẹp nhất mà Thiên Chúa luôn muốn ngự vào. Từ đó, nhịp sống mỗi người dâng lên Ngài như một phụng vụ của tình yêu. “Đền thánh thật không phải nơi những tảng đá ‘đứng’, mà là nơi tình yêu ‘chảy’ và các tâm hồn hiệp nhất!” – Thomas Merton.

Chúng ta có thể cầu nguyện:

“Lạy Chúa, xin ngăn ngừa mọi ngẫu tượng ngấp nghé, ngó nghiêng, hay ngỗ ngáo dành chỗ Chúa trong cung thánh lòng con!”, Amen.

Lm. Minh Anh -Tgp. Huế

*****************************************************************

LỜI CHÚA CUNG HIẾN THÁNH ĐƯỜNG LATÊRANÔ, 9/11, CHÚA NHẬT XXXII THƯỜNG NIÊN 

Đền thờ Đức Giê-su muốn nói là chính thân thể Người.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.    Ga 2,13-22

13 Gần đến lễ Vượt Qua của người Do-thái, Đức Giê-su lên thành Giê-ru-sa-lem. 14 Người thấy trong Đền Thờ có những kẻ bán chiên, bò, bồ câu, và những người đang ngồi đổi tiền. 15 Người liền lấy dây làm roi mà xua đuổi tất cả chiên cũng như bò, ra khỏi Đền Thờ ; còn tiền của những người đổi bạc, Người đổ tung ra, và lật nhào bàn ghế của họ. 16 Người nói với những kẻ bán bồ câu : “Đem tất cả những thứ này ra khỏi đây, đừng biến nhà Cha tôi thành nơi buôn bán.” 17 Các môn đệ của Người nhớ lại lời đã chép trong Kinh Thánh : Vì nhiệt tâm lo việc nhà Chúa, mà tôi đây sẽ phải thiệt thân.

18 Người Do-thái hỏi Đức Giê-su : “Ông lấy dấu lạ nào chứng tỏ cho chúng tôi thấy là ông có quyền làm như thế ?” 19 Đức Giê-su đáp : “Các ông cứ phá huỷ Đền Thờ này đi ; nội ba ngày, tôi sẽ xây dựng lại.” 20 Người Do-thái nói : “Đền Thờ này phải mất bốn mươi sáu năm mới xây xong, thế mà nội trong ba ngày ông xây lại được sao ?” 21 Nhưng Đền Thờ Đức Giê-su muốn nói ở đây là chính thân thể Người. 22 Vậy, khi Người từ cõi chết trỗi dậy, các môn đệ nhớ lại Người đã nói điều đó, họ tin vào Kinh Thánh và lời Đức Giê-su đã nói.