Một cô gái đang loay hoay như tìm kiếm cái gì đánh mất…thì bất chợt bị một anh công an tóm lại và kêu lên :
-Cô làm gì ở đây ? Cô đang có dấu hiệu phạm tội !
Cô gái cố giãy dụa hòng thoát khỏi bàn tay của người kia đang cố nắm chặt tay mình. Cô kêu lên :
-Tôi là cô giáo, tôi đang tìm kiếm cái bóp giấy tờ tôi đánh rơi, sao anh lại vu cho tôi là tội phạm ? Nếu anh không tin thì cứ khám cái túi xách của tôi xem có đồ gì là vũ khí của tội phạm không !
Anh công an liền khám xét túi xách của cô gái….và chỉ thấy bút, mực, thước kẻ, vài cuốn sách…nhưng anh ta vẫn một mực gán cho cô là “có dấu hiệu của kẻ vi phạm pháp luật” ! Vì mang theo vật nhọn và vật cứng !!! và chẳng cho cô gái giải thích, anh ta cứ dắt cô gái về đồn. Tức quá, cô gái liền la lên ầm ỹ….bớ người ta cứu tôi…cứu tôi ! Hiếp dâm…hiếp dâm…vài người nghe thấy chạy đến…anh công an liền nói với người ta rằng : – Cô gái này vu oan cho tôi, vì tôi chẳng đụng đến áo quần cô ấy thì lấy gì mà hiếp !
Cô gái liền nói với mọi người đứng đó :
-Anh ta nói dối, anh ta luôn mang trong mình công cụ của kẻ hiếp dâm, và anh ta đang có dấu hiệu của kẻ hiếp dâm !
Anh công an nói :
-Tôi chưa làm gì cô thì cô chưa thể buộc tội tôi là kẻ hiếp dâm
Cô gái liền trả lời :
-Anh nói đúng. Vậy thì những vật nhọn hay vật cứng tôi mang theo (chỉ là những cây bút và cây thước)…sao anh lại cho tôi là kẻ có dấu hiệu phạm tội !
………
Câu chuyện này tôi đọc đã lâu ở đâu đó trên mạng… viết lên đây để thấy rằng “không thể áp đặt cho ai đó là tội phạm, nếu họ chưa thực hiện hành động vi phạm pháp luật”
– Nhân sự việc cô giáo Nguyễn Thị Minh Nguyệt (Nguyễn Nguyệt) nhận được giấy mời của CAH Thống Nhất với nội dung: “Làm rõ các hoạt động có dấu hiệu vi phạm pháp luật”