CON LÀ CAO NIÊN

CON LÀ CAO NIÊN

Tác giả: Giuse Nguyễn-Công-Khanh

 

Cao niên đâu phải là già!

Mà là Phúc Lộc,món quà Chúa ban.

Kinh qua ngày tháng lầm than,

Dựng xây cuộc sống cho đàn cháu con.

Tuổi xuân,sức lực hao mòn,

Cô đơn,đau yếu gầy còm tấm thân.

Một lòng vẫn quyết xin vâng,

Thuận theo Thánh-Ý chuyên cần phó dâng,

Chuyện đời thôi hết phân vân…

Bạc tiền,lợi lộc chẳng cần băn khoăn .

Tác giả: Giuse Nguyễn-Công-Khanh

Các trường đại học của Mỹ, Anh lại đứng đầu thế giới

Các trường đại học của Mỹ, Anh lại đứng đầu thế giới

VOA

Khuôn viên Đại học Havard

Khuôn viên Đại học Havard

15.08.2013

Trong hai cuộc khảo sát riêng rẽ, các trường đại học của Mỹ và Anh một lần nữa lại chiếm nhiều chỗ trong 20 vị trí hàng đầu.

Theo cuộc khảo sát của trường đại học Giao Thông ở Thượng Hải, trường Harvard của Mỹ chiếm vị trí số Một.

Trường Harvard đã chiếm vị trí này từ năm 2003, là năm trường đại học Giao Thông bắt đầu mở cuộc khảo sát.

Trong số 20 trường đại học hàng đầu thì hết 17 trường là của Mỹ. Còn 3 trường kia gồm trường Cambridge của Anh đứng hạng 5, trường Oxford cũng của Anh đứng hạng 10, và trường đại học Tổng hợp Liên bang Thụy Sĩ, hạng 20.

Trường này của Thụy Sĩ chiếm chỗ năm ngoái của trường đại học Tokyo  của Nhật Bản, năm nay bị đẩy xuống hạng 21.

Trong danh sách 500 trường đại học hàng đầu, Trung Quốc có 28 trường, Nhật Bản có 20, Nam Triều Tiên có 11, Đài Loan có 9, Hồng Kông 5, Singapore 2, Ấn Độ và Malaysia mỗi nước có 1 trường.

Một cuộc khảo sát khác do báo The Times của Anh thiết lập cũng đưa ra những kết quả tương tự.

Nguồn: Timeshighereducation.co.uk, Channel News Asia with AFP

Trung Quốc sẽ từ từ ngưng thu hoạch nội tạng tử tù

Trung Quốc sẽ từ từ ngưng thu hoạch nội tạng tử tù

15.08.2013

Một quan chức cấp cao cho biết, kể từ tháng 11, Trung Quốc sẽ bắt đầu giảm bớt cách làm ăn đã có từ nhiều chục năm qua, sử dụng nội tạng của các tù nhân bị hành quyết để cấy ghép cho người khác.

Trung Quốc là nước duy nhất trên thế giới vẫn còn sử dụng nội tạng lấy từ các tử tù một cách có hệ thống để cấy ghép, một cách làm bị quốc tế lên án.

Nhiều người Trung Quốc xem chuyện này là cách để các phạm nhân chuộc tội.

Nhưng nhiều quan chức hồi gần đây đã lên tiếng chống lại thói quen này, vì nó làm “hoen ố bộ mặt của Trung Quốc.”

Ông Hoàng Khiết Phu, Vụ trưởng Vụ Cấy ghép Nội tạng, Bộ Y tế Trung Quốc hôm thứ Năm nói với hãng tin Reuters rằng rồi đây chính quyền sẽ thực thi quy luật chỉ sử dụng nội tạng của những người tình nguyện.

Ông tin rằng trong tương lai tất cả các bệnh viện Trung Quốc có giấy phép cấy ghép nội tạng sẽ từ bỏ cách sử dụng nội tạng của tù nhân.

Nguồn: Reuters, New York Daily News

Mẹ Lên Trời !

Mẹ Lên Trời !

Xem hình
Truyền thống Kitô Giáo vẫn tin rằng Mẹ Maria được đưa về trời cả hồn lẫn xác dựa trên sự khám phá của các Tông Ðồ. Sự việc xẩy ra khi Mẹ Maria qua đời thì Thánh Tôma không có mặt.
Nói về Mẹ thì không bao giờ cùng!” (De Mariam nuquam satis). Ðó là câu nói thời danh của Thánh Bênarđô, vị thánh chảy mật của Ðức Mẹ. Vì mỗi khi nghe thánh nhân nói về Ðức Mẹ, thì người nghe có cảm tưởng như đang nếm hưởng hương thơm tho ngọt ngào của lời ngài như ăn một tảng mật ong vậy. Phần chúng ta, cũng là con Ðức Mẹ, chúng ta sẽ nói gì về một biến cố trọng đại của Mẹ, khi Mẹ được Thiên Chúa đưa về trời cả hồn lẫn xác?

Lễ Các Thánh Nam Nữ, ngày 1 tháng 11 năm 1950, Ðức Piô XII, sử dụng ơn vô ngộ của Giáo Hoàng đã tuyên tín điều mà mọi người Công Giáo phải tin về việc Mẹ Maria được Thiên Chúa đưa về trời cả hồn lẫn xác sau khi qua đời như sau: “Thánh Mẫu Thiên Chúa là Ðấng Vô Nhiễm Nguyên Tội, Ðức Maria Trọn Ðời Ðồng Trinh, sau khi sống trọn cuộc đời trần thế, đã được triệu hồi cả hồn và xác vào trong vinh quang thiên quốc.”
Trong lịch sử Kitô Giáo, đặc biệt là Công Giáo, có hai trường hợp được tin nhận là đã được về trời cả hồn lẫn xác, đó là trường hợp của Chúa Giêsu Kitô, Ðấng Cứu Ðộ nhân loại. Ngài đã về trời cả hồn lẫn xác sau khi hoàn tất công cuộc cứu chuộc của Ngài. Và trường hợp thứ hai là Ðức Maria, Mẹ Chúa Giêsu. Mẹ cũng được về trời cả hồn lẫn xác sau khi hoàn tất cuộc đời này, như lời tuyên tín của Ðức Piô XII.
Chúa Giêsu vì là Thiên Chúa, nên đã về trời bằng quyền năng riêng của ngài. Thánh Kinh ghi nhận biến cố về trời của Chúa Giêsu như sau: “Rồi Ngài đã dẫn họ đến tận Bêtania, đoạn giơ tay, Ngài chúc lành cho họ. Và xảy ra là đang khi Ngài chúc lành cho họ, thì Ngài đã từ biệt họ, và được nhắc lên trời” (Lc 24:50-51). Phần Ðức Maria, Mẹ được đưa về trời nhờ quyền năng của Thiên Chúa. Việc Mẹ về trời cả hồn lẫn xác không phải do hành động riêng của Mẹ, nhưng đã được Thiên Chúa nâng Mẹ lên (assumption).
Truyền thống Kitô Giáo vẫn tin rằng Mẹ Maria được đưa về trời cả hồn lẫn xác dựa trên sự khám phá của các Tông Ðồ. Sự việc xẩy ra khi Mẹ Maria qua đời thì Thánh Tôma không có mặt. Cũng chính ông là người đã vắng mặt trong khi Chúa Giêsu hiện ra với các Tông Ðồ. Mà vì không có mặt hôm đó, ông đã đòi phải có chứng cớ. Với ông, chứng đó là được xỏ ngón tay vào các vết đinh, và thọc bàn tay ông vào vết thương nơi cạnh sườn của Ngài. Ông nói với các Tông Ðồ: “Trừ phi tôi thấy các vết đinh nơi tay, và xỏ ngón tay vào các lỗ đinh và bàn tay tôi vào cạnh sườn Ngài, tôi vẫn không tin” (Jn 20:25).

Cám ơn Tôma, nhờ ông mà chúng ta biết rõ Chúa Giêsu đã sống lại, vì sau khi đã được nhìn xem và xỏ tay, bàn tay ông vào các vết đinh của tay và vết đâm nơi cạnh sườn của Thầy mình, ông đã kêu lên: “Lậy Chúa tôi. Lậy Thiên Chúa của tôi” (Jn 20:28). Và ông đã tin. Cũng vậy, vì muốn được xem thấy mặt Mẹ mình lần cuối, ông đã được các Tông Ðồ chiều ý đưa ra nơi mộ phần. Nhưng khi mở nắp quan, chính Tôma và các Tông Ðồ khác đã không thấy xác Mẹ ở đó. Các ông bằng đức tin rất chân thành, đã tin rằng Mẹ Maria đã được Thiên Chúa đưa về trời cả hồn lẫn xác.
Cũng qua đức tin và truyền thống nơi các Tông Ðồ, ngày nay chúng ta tin rằng Mẹ Maria đã được Thiên Chúa đưa về trời cả hồn lẫn xác. Bởi vì:

*Mẹ là đấng Vô Nhiễm Nguyên Tội.
*Mẹ tin vào lời Thiên Chúa.
*Mẹ là mẹ Chúa Giêsu.
1. Ðầu thai vô nhiễm nguyên tội: Một thụ tạo được ơn đầu thai vô nhiễm nguyên tội. Mẹ Maria không hề có một giây phút nào bị đặt dưới quyền thống trị của Satan, bị đặt dưới quyền thống trị của tội lỗi.
Thánh Kinh đã ghi nhận, tội lỗi đã lọt vào thế gian vì Nguyên Tổ phạm tội bất phục tùng. Do sự bất tuân phục này, con người đã bị đặt dưới sự thống trị của Satan, và của sự chết. Thiên Chúa đã tuyên án con người: “Ngươi là bụi tro, và từ bụi tro, ngươi sẽ trở về tro bụi” (Gn 3:19). Vậy nếu Mẹ Maria vô nhiễm nguyên tội, tức là ngay từ giây phút hoài thai trong lòng thân mẫu, Thiên Chúa đã gìn giữ Mẹ Maria khỏi vết nhơ tội Nguyên Tổ, thì Mẹ cũng không bị đặt dưới sự thống trị của Satan, và hệ quả của hành động ấy khiến Mẹ phải chết. Theo mặc khải đã được kể lại trong tác phẩm Thành Ðô Huyền Nhiệm, do chân phước Maria D’acreda, Mẹ Maria đã không chết vì đau yếu, bệnh tật như con người chúng ta, nhưng Mẹ đã lịm ngất đi trong ngọn lửa thiêu đốt vì tình mến ThiênChúa.
2. Là kẻ đã tin vào lời Chúa: Mẹ là tạo vật đã tin vào lời Thiên Chúa một cách tuyệt đối với lòng yêu mến bao la, đến nỗi làm Ngài sảng khoái. Lời Tổng Thầnh Gabriel nói với Mẹ trong ngày truyền tin đã cho ta biết rõ điều này: “Vui lên! Hỡi trinh nữ diễm phúc. Thiên Chúa ở cùng trinh nữ. Trinh nữ được chúc phúc trong các người nữ” (Lc 1:28).
Sở dĩ Mẹ được như vậy, là vì Mẹ đã “tin vào lời Thiên Chúa sẽ được thực hiện” (Lc 1:45). Và điều mà Thiên Chúa thực hiện đó là làm cho Mẹ được tôn vinh như chính lời Mẹ đã nói ra trong bài Kinh Ngơi Khen cùng với chị họ là Isave: “Linh hồn tôi ngợi khen Thiên Chúa. Lòng trí tôi vui mừng trong Ðấng cứu chuộc tôi. Vì ngài đã đoái thương đến phận nữ tỳ ngài, từ nay muôn đời sẽ khen rằng tôi có phúc” (Lc 1:46-47).
Một trong cái phúc lớn lao ấy, phải chăng là được về trời cả hồn lẫn xác. Thật vậy, điều mà Tổng Thần Gabriel đã trấn an Mẹ trong ngày Truyền Tin là: “Không có sự gì mà Thiên Chúa không làm được” (Lc 1:37), đã được thực hiện trọn vẹn nơi biến cố hồn xác Mẹ được đưa về trời.

Nếu Thiên Chúa đã chọn Mẹ một nữ tỳ khiêm hạ làm Mẹ con Ngài, đã gìn giữ Mẹ không vương tội tổ truyền, đồng trinh trước, đang, và sau khi sinh con, thì việc Ngài gìn giữ và làm cho thân xác Mẹ không bị hư nát và được về trời cùng với linh hồn thánh thiện của Mẹ là một việc làm có gì là khó đối với quyền năng vô biên của Ngài.
Có lẽ đối với những đầu óc tự cho mình là thông thái. Những đầu óc chỉ dựa vào những lý luận thuần túy con người, thì việc Mẹ được Thiên Chúa cho về trời cả hồn lẫn xác là một chuyện không thể xẩy ra. Nhưng với chúng ta, những tâm hồn bé mọn, những kẻ đặt niềm tin vào Thiên Chúa và vào quyền năng của Ngài, chúng ta cảm thấy không có gì là quá đáng để tin nhận một điều như thế. Và trong niềm hân hoan vui mừng đó, cùng với những tâm hồn yêu mến Ðức Mẹ, chúng ta hãy ca lên bài thánh cả đã làm cho nhiều tâm hồn cảm thấy xúc động:

Mẹ lên trời giữa một ngày rực ánh sáng. Ðàn ca các thánh tung hô. Nhân loại vui hát mừng. Vì xác hồn vẹn tuyền Mẹ về thiên cung.
Mẹ lên trời mừng ngày vui cho thiên quốc. Hào quang Mẹ Chúa Ba Ngôi. Sáng ngời khắp chín tầng. Vì xác hồn vẹn tuyền Mẹ tới thiên đàng.

*Mẹ ơi! Thế trần là nơi gian khổ. Biển đời con gặp bao cơn giông tố. Mẹ chính là đuốc sáng  soi ban đêm.*Ðoàn con dâng lời tha thiết cầu khấn. Xin Mẹ giúp lòng chúng con tin vững. Luôn trung thành thờ Chúa mãi suốt đời.
*Mẹ ơi! Xin cầu bầu cho mọi nước. Hướng về tôn vinh suy phục Thiên Chúa. Cho đất trời rực sáng danh Chúa Cha.
3. Mẹ là Mẹ Chúa Giêsu: Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa và cũng là con của Mẹ. Chúa Giêsu là Thiên Chúa nhưng cũng là một người thật. Một người mà Mẹ Maria đã sinh ra từ cung lòng đồng trinh của mình.
Chúa Giêsu trong Bữa Tiệc Ly trước ngày Ngài chịu tử hình để cứu chuộc nhân loại, Ngài đã an ủi các Tông Ðồ của mình: “Ðừng để lòng mình bị xao xuyến. Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào thầy” (Jn 14;1). Và Ngài đã bảo các ông: “ Thầy đi để dọn chỗ cho các con, và rồi thầy sẽ đến để đón các con về với thầy, để thầy ở đâu thì các con cũng ở đó” (Jn 14:3).

Vậy nếu Chúa Giêsu đã nói với các Tông Ðồ của mình cũng như đã nói với chúng ta là những kẻ tin kính Ngài những lời vừa được trích dẫn trên, thử hỏi Ngài sẽ nói gì với Mẹ mình, là người mà Ngài hằng yêu kính.
Chúa Giêsu ở đâu lúc Mẹ sinh thì? Ngài ở trên Thiên Ðàng. Và như vậy, thì việc Ngài đưa Mẹ Maria về trời với Ngài là điều hợp tình, hợp lý. Lại nữa, không lẽ Ngài chỉ đưa linh hồn Mẹ về trời, mà thân xác Mẹ, một thân xác mà đã cưu mang Ngài suốt 9 tháng trong dạ lại phải hư nát, và tan hòa vào bụi đất, chờ ngày sống lại trong ngày tận thế? Nếu như thế, Chúa Giêsu làm sao nói với Mẹ mình khi chính Ngài cũng đã lên trời cả hồn và xác, thân xác mà Ngài đã lãnh nhận từ Mẹ.

Chúa Giêsu đã về trời trước, đã dọn chỗ, và hẳn là chính Ngài đem theo triều thần thánh đón rước linh hồn và thân xác Mẹ về trời.
Ðể hy vọng ngày sau, khi chúng ta qua đời cũng được về quê hương vĩnh cửu cùng với Mẹ Maria, thì từ hôm nay, và trong mọi ngày trên dương thế, chúng ta hãy sốt sắng tận hiến cho Mẹ. Và hãy xin Mẹ giúp chúng ta sống nên cuộc sống làm con cái Chúa của mỗi người chúng ta.
Trần Mỹ Duyệt

Làm sao nhận biết Ý Chúa?

Làm sao nhận biết Ý Chúa?

Đăng bởi lúc 1:07 Sáng 16/08/13

chuacuuthe.com

VRNs (16.08.2013) – Sài Gòn – Cuộc sống đầy những chuyện chúng ta phải quyết định. Chúa có buồn khi tôi bê trễ công việc? Chúng ta có những khái niệm về sự thật, nhưng làm sao chúng ta biết chắc rằng các ý tưởng đó xuất phát từ Thiên Chúa? Đôi khi rất khó phân biệt ý Chúa hay ý mình.

Nếu sự thôi thúc của chúng ta thực sự do kẻ thù của linh hồn chứ không từ Thiên Chúa thì sao? Làm sao chúng ta “bắt mọi tư tưởng phải đầu hàng để đi tới chỗ vâng phục Đức Kitô” (2 Cr 10:5) khi chúng ta không chắc các ý tưởng đó xuất phát từ đâu? Thiên Chúa nói với mỗi người bằng nhiều cách. Ngài biết chúng ta sẽ đáp lại thế nào và Ngài sẽ dùng bất kỳ cách nào cần thiết để đạt tới chúng ta.

Có 3 cách Thiên Chúa thường giao tiếp với chúng ta: Qua lời cầu nguyện, qua Kinh thánh, và qua sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần. Cũng vậy, Thiên Chúa có thể dùng một người khuyên nhủ (Cn 12:15). Nếu Thiên Chúa muốn nói với chúng ta, không gì có thể ngăn cản Ngài. Ngài có thể dùng một cách, mọi cách, hoặc kết hợp các cách để chúng ta nhận biết Ngài, nhưng có một điều tương tự: Trách nhiệm của chúng ta là LẮNG NGHE và VÂNG LỜI.

CẦU NGUYỆN

Cầu nguyện là đối thoại với Thiên Chúa, là cuộc nói chuyện hai chiều, chúng ta nói thì Chúa nghe và chúng ta im lặng khi Chúa nói – tức là lắng nghe Chúa. Khi cầu nguyện, chúng ta “phải cầu xin với lòng tin không chút do dự, vì kẻ do dự thì giống như sóng biển bị gió đẩy lên vật xuống” (Gc 1:6). Nếu không có lòng tin, chúng ta sẽ “không nhận được cái gì của Chúa” (Gc 1:7). Chúng ta phải kiên trì cầu nguyện (Mt 13:16-17).

Hãy nói chuyện với Thiên Chúa qua lời cầu nguyện và chăm chú lắng nghe cách trả lời của Ngài. Tuy nhiên, hãy nhớ rằng đôi khi Ngài không trả lời theo ý chúng ta muốn. Ngài biết những gì chúng ta cần vào bất kỳ thời điểm nào, và Ngài sẽ cho chúng ta biết vào lúc tốt nhất.

TÌM HIỂU LỜI CHÚA

Đọc Kinh thánh là cách tốt nhất để nhận biết Chúa và cách xử lý của Ngài qua lịch sử cuộc đời. Kinh thánh được Chúa Thánh Thần linh hứng: “Tất cả những gì viết trong Sách Thánh đều do Thiên Chúa linh hứng, và có ích cho việc giảng dạy, biện bác, sửa dạy, giáo dục để trở nên công chính. Nhờ vậy, người của Thiên Chúa nên thập toàn, và được trang bị đầy đủ để làm mọi việc lành” (2 Tm 3:16-17). Càng quen biết với cách hoạt động của Thiên Chúa, ý muốn của Ngài, và những điều Ngài đã nói trong quá khứ, chúng ta càng có thể nhận biết điều Ngài đang nói với chúng ta trong hiện tại. Khi chúng ta nói với Ngài qua việc cầu nguyện, Ngài sẽ thường xuyên nói với chúng ta qua Lời Chúa (Kinh thánh). Khi đọc Lời Chúa thì chúng ta phải lắng nghe.

LẮNG NGHE CHÚA THÁNH THẦN

Thánh Thần là Thiên Chúa – Thần linh có trí tuệ, cảm xúc và ý muốn. Ngài luôn ở bên chúng ta, không thể trốn khỏi Ngài (Tv 139:7-8). Mục đích của Ngài là can thiệp giúp chúng ta (Rm 8:26-27) và quyết định để làm lợi cho Giáo hội (1 Cr 12:7-11). Nếu chúng ta cầu xin thì Ngài sẽ ban cho Đấng Bảo Trợ (Ga 14:16).

Khi chúng ta cảm thấy được Thiên Chúa hướng dẫn, chúng ta cần duy trì khôn ngoan (Cn 4:7), và phải “cân nhắc các thần khí” (1 Ga 4:1). Thế gian đầy sự ồn ào và sự xao lãng, và trí óc chúng ta cũng vậy. Sự sống trên trái đất là cuộc chiến đấu tâm linh. Kẻ thù luôn tìm cách làm chúng ta xa rời Thiên Chúa, vì thế mà phải cảnh giác: “Anh em hãy sống tiết độ và tỉnh thức, vì ma quỷ, thù địch của anh em, như sư tử gầm thét, rảo quanh tìm mồi cắn xé” (1 Pr 5:8). Chúng ta phải cảnh giác để biết rõ điều chúng ta nghe chứ không là cảm xúc, tức là điều thực sự từ Thiên Chúa.

Hãy nhớ rằng Thiên Chúa muốn cho chúng ta biết con đường đúng đắn mà đi. Ngài không giấu ý Ngài đối với những ai tìm kiếm Ngài. Ngôn sứ Isaia nói: “Khi ngươi lưỡng lự không biết quẹo phải hay trái, tai ngươi sẽ được nghe một tiếng nói từ phía sau: “Đây là đường, cứ đi theo đó!” (Is 30:21).

Đây là vài điều cần thiết khi chúng ta muốn biết có phải Ý Chúa hay không: “Thiên Chúa không phải là Thiên Chúa gây hỗn loạn, nhưng là Thiên Chúa tạo bình an” (1 Cr 14:33), và : “Hãy sống theo Thần Khí, và như vậy, anh em sẽ không còn thoả mãn đam mê của tính xác thịt nữa” (Gl 5:16).

Ngoài việc cầu nguyện, tìm hiểu Lời Chúa và lắng nghe Chúa Thánh Thần, có thể bạn cần lời khuyên của một người bạn, của gia đình, của người cố vấn hoặc linh hướng: “Thiếu bàn bạc, chương trình đổ vỡ; nhiều cố vấn, ắt sẽ thành công” (Cn 15:22).

Thiên Chúa không muốn chúng ta thất bại. Chúng ta càng lắng nghe Chua, chúng ta càng có thể phân biệt tiếng Chúa với tiếng của thế gian. Chúa Giêsu đã nói: “Khi đã cho chiên ra hết, anh ta đi trước và chiên đi theo sau, vì chúng nhận biết tiếng của anh” (Ga 10:4). Ngài xác định: “Mọi kẻ đến trước tôi đều là trộm cướp; nhưng chiên đã không nghe họ” (Ga 10:8). Chúng ta càng nhận biết Chúa Chiên Lành, chúng ta càng ít chú ý tiếng nói sai trái.

TRẦM THIÊN THU (Chuyển ngữ từ GotQuestions.org)

THIÊN CHÚA Ở CÙNG MẸ – MẸ Ở CÙNG CHÚNG CON

THIÊN CHÚA Ở CÙNG MẸ – MẸ Ở CÙNG CHÚNG CON

Lm. LÊ QUANG UY, DCCT, 1.8.2013

Trích EPHATA 574

Những năm sau 75, ở miền Nam có thể nói gần như gia đình nào cũng có ít nhất một người phải đi cải tạo do làm việc cho chế độ cũ, hay bị bắt giam vì đi buôn đường dài hoặc vượt biên, và như vậy là quanh năm, luôn luôn có những người mẹ, người vợ, người em gái nào đó đang ruổi rong trên những chặng đường dài để thăm nuôi con, thăm nuôi chồng hay anh trai. Lắm khi không có giấy báo cũng cứ đi với một chút hy vọng mong manh được nhìn thấy mặt người thân, không được thì gửi vào mấy giỏ bàng đựng cây thuốc lá, vài tán đường mía, mấy lạng chà bông và hũ mắm ruốc.

Nhà tôi có ông anh cải tạo tập trung ở Z30C. Đều đặn hàng tháng, mẹ tôi lại chắt bóp từ những đồng lẻ bán đá cục, yaourt, nước mắm, vay thêm một ít nữa, đủ để đi thăm nuôi con. Đến ngày hẹn, quá nửa đêm, tôi chạy chiếc Mobylette cọc cạch đưa mẹ ra góc đường Xô Viết Nghệ Tĩnh và Nguyễn Bỉnh Khiêm, quận 1. Mùa khô hay mùa mưa thì gió khuya cứ luôn se lạnh, hình như lại càng se lạnh hơn vì người ta dạo ấy thiếu ăn, thiếu ngủ, và thiếu mặc, trong lòng lại trĩu nặng những buồn thương. Khoảng hơn chục người đàn bà tội nghiệp loay hoay lụm cụm với nhau giữa những giỏ bàng và bao bị chật căng đồ thăm nuôi, ai cũng ít lời ít điều vì còn phải dành sức cho cả hành trình còn dài…

Khoảng 1g rưỡi, chiếc xe than xịch đến, mọi người như thể đã thạo việc lắm rồi, phụ một tay với bác tài và chú lơ để chất hàng lên. Tôi đứng đó nhìn mà không thể giúp gì được, mẹ tôi bảo: “Cậu cứ về đi để đấy tôi lo, quen rồi !” Và thật nhanh, chuyến xe vội vã khởi hành, chú lơ lấy cái vồ vỗ đùng đùng năm sáu cái vào thùng than đeo ở đuôi xe, lửa xoè ra, hơi nóng phừng phừng, động cơ hộc lên mấy tiếng mệt nhọc và xe bắt đầu lăn bánh. Bóng dáng chiếc xe đen đủi xừng xững lao đi vào giữa những ánh đèn đêm vàng ệch của phố vắng…

Sau những chuyến đi thăm nuôi ông anh như thế, xập tối về lại nhà bình an, mệt thì mệt, bao giờ mẹ tôi cũng có một câu chuyện để kể cho các con nghe, về ông anh ở trại cải tạo lúc này khoẻ hay yếu, về mấy anh CA lịch sự hay hỗn xược, về các tai nạn bà gặp thấy trên đường… Nhiều chuyện vui vui, nhiều chuyện cũng bực mình lắm, nhiều chuyện lại làm cho người ở nhà bị buồn lây cái buồn của người đi.

Nhưng tôi nhớ nhất một lần mẹ kể:

Đi chung với nhau mấy chuyến rồi, nhưng các bà các chị đi thăm nuôi vẫn chưa thân nhau, chẳng ai buồn nói năng gì. Hôm ấy, trời tự dưng trở rét. Xe than nóng thì nóng đấy, nhưng chỉ thấy ấm khi xe phải tạm dừng thôi chứ lúc đang lao đi thì gió tạt hết hơi nóng về đuôi xe, các bà các chị ngồi trong thùng xe cứ phải chịu rét căm căm, dần dần ngồi sát lại với nhau hơn.

Thế rồi bất giác mẹ tôi thì thầm: “Kính mừng Maria đầy ân phúc, Đức Chúa Trời ở cùng Bà…” Chỉ thì thầm thôi, vì cũng tế nhị, trên xe may ra chỉ vài người có Đạo. Không ngờ được một lúc thì tiếng thì thầm chuyển lên thành tiếng rì rầm. Mẹ tôi nghĩ: Ồ vậy là lần chuỗi chung được rồi đấy, nhưng chắc cũng vừa vừa, còn phải để mấy bà bên lương người ta… tranh thủ ngủ nữa chứ !

Lại thêm một lúc nữa, đến chục thứ ba, thứ tư, thì lạ thay, tiếng đọc kinh rộn hẳn lên, hình như cả xe mọi người đã cùng đọc đều đều, rập ràng, nhất là khi đọc các kinh Kính Mùng. Mẹ tôi còn bình luận thêm là bầu khí trong thùng xe có vẻ còn vui hẳn lên là đàng khác. Và chuyện lạ tiếp theo là chuyến xe ấm áp hẳn lên, dù bên ngoài trời buốt lạnh.

Mẹ tôi ngạc nhiên lắm, nghĩ trong đầu: Hay nhỉ, hoá ra cả xe lần này lại toàn là dân Công Giáo sao ? Ai cũng đọc kinh ngon lành nhất là kinh Kính Mừng. Đến đoạn phải xướng thứ mấy thì ngắm, lúc đầu mẹ tôi chỉ lẩm nhẩm, bây giờ thì mẹ xướng lên rành rọt cho cả xe cùng nghe…

Đến khi hết chục thứ năm rồi, tự dưng mẹ tôi không thấy nhiều người đọc theo nữa, chỉ còn mẹ và lác đác vài người cùng “Lạy Nữ Vương, Mẹ nhân lành…” Mẹ tôi ngoái nhìn mọi người qua những ánh đèn đường lọt vào trong xe quét loang loáng từng đợt, khuôn mặt ai cũng đều thành kính chăm chú lắng nghe ! Mẹ tôi lại bắt bài hát: “Mẹ ơi bao người lạc bước lưu đày…” thì vẫn chỉ thấy vỏn vẹn mấy người hát thôi, số còn lại im lặng thật trân trọng, như muốn nuốt lấy từng lời bài Nguyện Ca với Mẹ Maria.

Xong ván kinh, mẹ tôi mỉm cười với một chị còn trẻ ngồi đối diện, hỏi thăm: “Nhà cô ở Giáo Xứ nào thế ?” Chị ta ngơ ngác không hiểu. Bà ngồi kế bên thấy vậy mới bảo: “Cụ ơi, chắc cô này cũng giống tôi, tôi không phải người bên Đạo !” Nhiều cô nhiều bà khác nữa cũng nhao nhao lên vui vẻ: “Cháu cũng thế…”, “Tôi thờ Phật…”, “Còn tôi thì theo đạo ông bà, cụ ạ !”

Mẹ tôi tròn xoe mắt: “Ơ hay, nhưng sao ban nãy các bà các cô đọc kinh lần chuỗi kính Đức Mẹ của bên Đạo chúng tôi giỏi thế ?” Một bà như thể đại diện tất cả trả lời: “Thú thật với cụ là tôi không thuộc kinh nào bên Đạo cả, nhưng nghe bà đọc đi đọc lại nhiều lần, tự dưng tôi lẩm nhẩm đọc theo rồi thuộc lòng lúc nào không biết. Vâng, thuộc lòng mà vẫn không hiểu gì lắm, cụ ạ, nhưng sao cứ đến đoạn “cầu cho chúng con là kẻ tội, khi nay và trong giờ lâm tử” là tôi lại thấy ấm lòng, nước mắt ứa ra và nghĩ chắc là mình cũng được Đức Mẹ của bên Đạo thương nhiều lắm !”

Sau lúc hàn huyên ấy, mọi người như thân với nhau hơn, móc trong túi ra, người khoanh cơm nắm, người nửa ổ bánh mì không, các bà lớn tuổi còn mời nhau ăn miếng trầu, chuyện trò vui vẻ cứ như là có họ hàng bà con với nhau vậy ! Chuyến xe từ trại về, cái chị trẻ trẻ còn nhắc: “Bác ơi, mình lại đọc kinh nữa đi bác…” Và dọc đường Hàm Thuận – Sàigòn, gặp một tai nạn xe chết người, mẹ tôi còn xin mọi người cùng đọc thêm cho hai người chết tức tưởi ấy 3 kinh Kính Mừng, rồi còn: “Chúng con cậy vì Danh Chúa nhân từ…”

Mẹ tôi kết thúc câu chuyện: “Đấy các cô cậu xem, tôi không bịa đâu nhé, từ lúc mọi người trên xe cùng nhau đọc kinh lần chuỗi, rõ ràng không còn thấy rét lạnh nữa, chuyến về cũng không ai thấy bực mình, buồn lo, chán nản hay mệt rũ ra như những lần đi thăm nuôi trước !”

Vâng, tôi biết bà mẹ già đạo đức chân chất của tôi chẳng bao giờ bịa chuyện. Cụ luôn có cái xác tín rất… trực giác, không lý luận, không thần học cao xa chi cả. Tôi ngộ ra vấn đề không phải là một thứ ảo giác tâm lý hay một thứ ám ảnh tập thể chi cả, đơn giản chỉ là Lòng Tin thuần phác của những con người đang phải chịu nhiều đau khổ đã gặp được lòng chạnh thương từ ái hay cứu giúp của Mẹ Maria.

Kính Kính Mừng khởi đầu với ý nghĩa “Thiên Chúa ở cùng Mẹ”. Kính Kính Mừng lại kết thúc với ý nghĩa “Mẹ ở cùng chúng con”.

Từ sau khi nghe chuyện mẹ tôi kể, lại đi tu trong DCCT như vậy cũng đã được hai mươi lăm năm rồi, tôi cũng dần bỏ đi cái lý trí duy chứng ương ngạnh, mềm lòng ra, và xác tín “Thiên Chúa ở cùng Mẹ – Mẹ ở cùng chúng con” để biết tập cầu nguyện với Mẹ bằng chuỗi Mai Khôi, điều lâu nay tôi vẫn có ý coi thường, chỉ là chuyện của mấy cụ già nhà quê như mẹ của tôi, chuyện đàn bà ấy mà…

Lm. LÊ QUANG UY, DCCT, 1.8.2013

ĐỨC MẸ TIÊN BÁO THỜI CUỐI CÙNG

ĐỨC MẸ TIÊN BÁO THỜI CUỐI CÙNG

LOURDES POLICARPIO

TRẦM THIÊN THU

Trích EPHATA 574

Nhật là một trong những quốc gia giàu nhất thế giới, nhưng số Kitô hữu chưa được 10% dân số. Ai có thể quên được Hiroshima và Nagasaki, nơi những trái bom nguyên tử đầu tiên nổ tung ? Tại một đất nước bị bom nguyên tử khủng bố, Đức Mẹ đã cảnh báo nghiêm trọng với nhân loại vào năm 1973. Điều đó có còn thích hợp với ngày nay chăng ?

Sự kiện kỳ lạ xảy ra tại Akita ( Nhật ) bắt đầu bức tượng Đức Mẹ bằng gỗ được phát hiện tại Dòng Nữ Tỳ Thánh Thể ( Institute of the Handmaids of the Eucharist ). Máu rỉ ra từ tay phải của bức tượng và máu rỉ ra từ tay trái của Nữ Tu Agnes Sasagawa ( người Nhật ). Bức tượng toát mồ hôi nhiều và chảy nước mắt. Phòng thí nghiệm tại Đại Học Akita xét nghiệm nước chảy ra từ đôi mắt của tượng Đức Mẹ và chứng thực đó là nước mắt thật của người. Khoảng 500 người đã chứng kiến tượng Đức Mẹ khóc, người ta còn quay phim được những chỗ Đức Mẹ khóc, vài lần được chiếu trên tivi và phát thanh khắp nước Nhật ( Ảnh chụp tượng Đức Mẹ bằng gỗ ở Akita, Nhật Bản ).

Nhiều cuộc nói chuyện và chữa khỏi bệnh đã được công nhận là của Đức Mẹ Akita. Một phụ nữ Hàn Quốc là Teresa Chun đã hồi phục cách kỳ lạ khỏi chứng u não sau khi cầu nguyện với Đức Mẹ Akita. Việc này đã được lưu tài liệu tại Bệnh Viện St. Paul ở Seoul và được các Giám Mục Hàn Quốc gởi về Rôma.

SỰ TRỪNG PHẠT GHÊ GỚM HƠN TRẬN HỒNG THỦY

Quan trọng hơn những sự lạ siêu nhiên là những điều Đức Mẹ Akita nhắn nhủ qua Nữ Tu Agnes. Đức Mẹ cảnh báo: “Nếu nhân loại không ăn năn sám hối và sống tốt hơn thì Chúa Cha sẽ giáng hình phạt khủng khiếp hơn trận Hồng Thủy thời ông Noe mà không hề báo trước nữa”.

Một số người có thể không tin vào tính nghiêm trọng trong sứ điệp của Đức Mẹ Akita. Tuy nhiên, những người theo sát các sứ điệp của Đức Mẹ thì nhận ra ngay rằng trong sứ điệp của Đức Mẹ Akita cũng lặp lại lời cảnh báo đã được nhắc nhở tại Fatima và Amsterdam. Tại Fatima, lời cảnh báo tập trung vào những điều ác của Cộng Sản vô thần do nước Nga truyền bá. Tại Amsterdam ( Hà Lan ), Đức Mẹ các Quốc Gia ( The Lady of all Nations ) đã cảnh báo về sự thoái hóa của các quốc gia. Còn Đức Mẹ Akita nhấn mạnh đến “công việc của ma quỷ sẽ xâm nhập Giáo Hội”. Trong khi các sứ điệp của 3 lần hiện ra khác nhau về điều được nhấn mạnh, chủ đề chung xuyên suốt vẫn là “nhân loại tội lỗi quá mức và đáng chịu sự trừng phạt nặng nề của Thiên Chúa”.

Đã tròn 40 năm Đức Mẹ hiện ra ở Akita, nhưng có vài vấn đề vẫn được thắc mắc. Có nhiều thiên tai và chiến tranh đã xảy ra từ thập niên 1970, không có thế chiến và không có thiên tai thế giới như trận Hồng Thủy thời ông Noe. Vậy là lời đe dạo trừng phạt đã qua ? Các lời cảnh báo đã được cất vào văn khố lưu trữ ? Hay là chúng ta được cho thêm thời gian để ăn năn ?

TẠP HÔN

Nói rằng không có lời đe dọa trừng phạt của Thiên Chúa là tin rằng nhân loại trở nên tốt hơn qua thời gian. Tuy nhiên, hãy cân nhắc… Năm 1997, Viện Gallup đã thăm dò ý kiến tại 16 quốc gia với câu hỏi này: “Bạn có nghĩ rằng chỉ là bình thường khi hai người có con mà không kết hôn ?” Tại 12 nước, người ta trả lời rằng “đó là bình thường”. Trong đó có các nước Mexico, Tây Ban Nha và Pháp, những nước có số người Công Giáo chiếm đa số !

Trung tâm ủng hộ phá thai là Trung Tâm Luật Sản Sinh ( Center for Reproductive Law and Policy ) ở New York cho biết rằng hiện nay có 54 quốc gia không cho phép phá thai – các nước này chiếm 61% dân số thế giới. Trong danh sách các nước cho phép phá thai có Pháp, Anh, Ý, Nga, Hoa Kỳ, và Trung Quốc – các siêu cường quốc trong thế giới ngày nay !

Viện Alan Guttmacher ( AGI – Alan Guttmacher Institute ) có dữ liệu phá thai ở Hoa Kỳ, từ năm 1973 tới 2000, đã có hơn 40 triệu vụ phá thai tại Hoa Kỳ. Mỗi năm tại Hoa Kỳ ước tính có 1,5 triệu vụ phá thai. AGI lưu ý rằng những trường hợp tử vong do phá thai chỉ trong 1 năm ở Hoa Kỳ cũng nhiều hơn số tử vong do chiến tranh trong nhiều năm gộp lại, kể cả thế chiến I và II.

Ngày nay, theo số liệu ngày 16.11.2003, số vụ phá thai hàng tháng là 1.229 triệu vụ. Các nước có tỷ lệ phá thai cao phải kể tới Nga và Trung Quốc.

PHÁ THAI Ở NƯỚC NGA

Những người lạc quan sẽ cho rằng thế giới ngày nay tốt hơn vì Chủ Nghĩa Cộng Sản vô thần đã sụp đổ tại Đông Âu. Nhờ Cộng Sản sụp đổ mà nước Nga đã có thế hệ luân lý hơn.

Nếu chúng ta phê phán qua tin tức, nhất là về vấn đề phá thai, Nga vẫn xa rời những lời tiên báo của Đức Mẹ Fatima, không biết qua đối thoại chúng ta có ý nói một thế hệ luân lý hoặc quan trọng đối với Thiên Chúa hay không. Tỷ lệ phá thai ở Nga cao hơn rất nhiều ( cao hơn ở Hoa Kỳ ) dù mới đây đã giảm. Tại Nga, từ 4,6 triệu vụ phá thai hồi năm 1988, tổng số giảm còn 1,78 triệu vụ hồi năm 2002.

Ngày 28.8.2003, báo Christian Science Monitor nói rằng thống kê chính thức ở Nga cho biết rằng cứ 3 trường hợp sinh thì có 2 trường hợp phá thai. Khi tỷ lệ phá thai giảm 23% so với những năm từ 1993 tới 1997, điều này không vì lý do luân lý. Khi Liên Xô sụp đổ, lại có các dạng khác về hạn chế sinh sản. Bác sĩ phụ khoa Lyudmila Timofeyeva nói: “Nguyên nhân chính khiến giảm tỷ lệ phá thai trong những năm qua là các phụ nữ trẻ khéo léo hơn về cách dùng các biện pháp tránh thai và kế hoạch hóa gia đình”.

MA QUỶ XÂM NHẬP GIÁO HỘI

Cẩn thận đọc sứ điệp của Đức Mẹ Akita, chúng ta có thể thấy mối quan tâm của Đức Mẹ về Giáo Hội: “Công việc của ma quỷ sẽ xâm nhập Giáo Hội”. Vài năm trước, luận điệu lạm dụng tình dục của các Giáo Sĩ Hoa Kỳ đã gây chấn động. Điều làm người Mỹ bị sốc không chỉ là sự giống nhau trong các vụ ấu dâm của các Linh Mục mà còn là kiểu “văn hóa bí mật” ( culture of secrecy ) mà các viên chức Giáo Hội đã vận dụng các trường hợp khác nhau ( Báo Time, số ra ngày 1.4.2002 ). Lạm dụng tình dục thiếu niên là sai lầm luân lý ( moral aberration ) và được xử lý bằng cách xưng tội, đó cũng là trọng tội và có thể trừng phạt bằng luật pháp.

Tại Philippines, việc bỏ tù các Linh Mục có thể là lời nguyền rủa đối với dân chúng. Còn ở Hoa Kỳ, người ta thấy rằng từ năm 1950, có 1.341 Linh Mục đã bị kết tội lạm dụng tình dục – một con số quá lớn so với ước tính trước đây. Con số này chỉ được tính theo các vụ kiện có liên quan, chưa cho thấy những người không bị phát hiện, và có thể còn có các dạng khác liên quan tình dục mà không ai biết.

Với Giaxinta, một trong ba trẻ được Đức Mẹ hiện ra tại Fatima, Đức Mẹ cho biết: “Nhiều linh hồn sa hỏa ngục vì phạm tội về xác thịt nhiều hơn vì các tội khác”.

TRƯỞNG THÀNH KITÔ GIÁO

Do đó, tranh luận rằng sứ điệp của Đức Mẹ Akita là không thích hợp và nhân loại đã biến đổi thì cũng giống như nhìn vào thế giới qua lăng kính màu hồng. Người ta phải bật tivi lên để tìm mức độ bi quan về giới tính đã nhấn chìm thế giới.

Mặt khác, cũng cần đáp lại sứ điệp của Đức Mẹ Akita bằng sự trưởng thành Kitô giáo. Phần khác trong sứ điệp của Đức Mẹ là kêu gọi cầu nguyện, ăn năn và đền tội. Điều sai lầm là chỉ tò mò và tuyên truyền ầm ĩ nhưng chính mình vẫn dửng dưng với lời kêu gọi của Đức Mẹ về việc cầu nguyện và sám hối.

Cách đáp lại của chúng ta phải tràn đầy Đức Tin. U sầu và thất vọng ư ? KHÔNG ! Ma quỷ trong thế giới ngày nay chắc chắn đang tràn ngập nhưng cũng có những tia hy vọng. Tòa Thánh cho biết rằng từ 1978 tới 2001, số Linh Mục trên thế giới giảm 4%. Tuy nhiên, để bù vào số Linh Mục thiếu hụt, chúng ta đang chứng kiến có sự góp phần của các Giáo Dân trong Giáo Hội. Thật vậy, sự anh hùng thầm lặng của đa số các Linh Mục và Tu Sĩ lại không được nhắc tới. Đó là vấn đề của truyền thông.

Ngay tại Nga, người ta hy vọng rằng việc giết hàng loạt những người vô tội sẽ phải chấm dứt vào một ngày nào đó, hoặc ít ra cũng là giảm bớt. Tháng 9 năm 2003, Nga đã ban hành luật hạn chế sinh sản lần đầu tiên trong vòng 50 năm. Luật mới này giới hạn các trường hợp phụ nữ có thể phá thai từ 12 – 22 tuần tuổi. Nhưng không may là luật mới này không được ban hành vì lý do luân lý mà về vấn đề sức khỏe của thai phụ. Thống kê cho thấy có 30% số thai phụ tử vong tại Nga và dân số giảm khiến tổng thống Vladimir Putin phải gọi là “thảm họa dần dần” ( creeping catastrophe ).

Thật khích lệ có tin liên quan các chính khách có Đạo đã nói rằng họ sẽ tiếp tục đưa vấn đề phá thai lên hàng đầu trong cuộc thảo luận công khai và sẽ chỉ cho phép phá thai nếu tính nạng người mẹ bị đe dọa. Thiểu số Kitô hữu thuộc Đảng Dân Chủ nói rằng đó là do có sự “hỗ trợ” của tôn giáo – gồm có Chính Thống Giáo, Hồi Giáo Nga, và Công Giáo.

Mặt khác, tại Hoa Kỳ, người ta chỉ có thể thắc mắc về những phim khiêu khích của Hollywood đối với hàng triệu khán giả khắp thế giới. Nhưng ở đây vẫn có tia hy vọng ! Phim “Cuộc Khổ Nạn của Chúa” ( The Passion of the Christ ) của đạo diễn Mel Gibson là “phim giật gân”. Những người không có niềm tin hoặc đa nghi không thể đọc Kinh Thánh hoặc sách Giáo Lý, nhưng họ vẫn có thể xem phim này. Đạo diễn Công Giáo Mel Gibson đã tận dụng sự ảnh hưởng to lớn này. Thật vậy, Chúa Thánh Thần có thể tác động ngay trong những cách ngoài quy ước !

Cuối cùng, chúng ta chỉ có thể trao phó mọi thứ cho Đức Mẹ. Lời cảnh báo của Đức Mẹ Akita đã đặt tiền đề: “Nếu loài người không ăn năn và sống tốt hơn”. Dù chúng ta tin tưởng vào sự can thiệp mạnh mẽ của Đức Mẹ, chúng ta cũng vẫn phải đáp lại một cách đại lượng. Chính Đức Mẹ đã nói: “Cầu nguyện, sám hối, và hy sinh có thể làm dịu cơn giận của Chúa Cha”.

LOURDES POLICARPIO

TRẦM THIÊN THU chuyển ngữ từ all-about-the-virgin-mary.com

ĐƯỜNG VỀ

ĐƯỜNG VỀ

TRẦM THIÊN THU

Trích EPHATA số 574

Mười lăm tháng tám mừng vui

Chúa cho Đức Mẹ về trời vinh quang

Niềm hy vọng thật rõ ràng

Chúng nhân sẽ được hưởng chung Nước Trời

Đức Mẹ là một thụ tạo nhưng được Thiên Chúa cho về Trời cả hồn và xác mà không phải đi qua ngưỡng cái chết, gọi là “Mông Triệu” ( * ). Đó là một đặc ân vì Mẹ vô nhiễm nguyên tội, hoàn hảo các nhân đức, và mau mắn xin vâng Thánh ý Chúa Cha. Đức Mẹ về Trời là ấn tín bảo đảm cho những người tin vào Đức Kitô cũng sẽ được sống lại và lên trời sau khi hoàn tất chuyến lữ hành trần gian. Lên trời là về Quê Hương Vĩnh Hằng, mục đích của mỗi Kitô hữu là như vậy.

Thánh Gioan kể lại thị kiến, y như một đoạn phim dài đầy kịch tính và nhiều tình tiết: “Đền thờ Thiên Chúa trên Trời đã mở ra. Rồi có điềm lớn xuất hiện trên trời: một người Phụ Nữ, mình khoác mặt trời, chân đạp mặt trăng, và đầu đội triều thiên mười hai ngôi sao. Bà có thai, đang kêu la đau đớn và quằn quại vì sắp sinh con. Lại có điềm khác xuất hiện trên trời: đó là một Con Mãng Xà, đỏ như lửa, có bảy đầu và mười sừng, trên bảy đầu đều có vương miện. Đuôi nó quét hết một phần ba các ngôi sao trên trời mà quăng xuống đất. Rồi Con Mãng Xà đứng chực sẵn trước mặt người Phụ Nữ sắp sinh con, để khi bà sinh xong là nó nuốt ngay con bà. Bà đã sinh được một người con, một người con trai, người con này sẽ dùng trượng sắt mà chăn dắt muôn dân. Con bà được đưa ngay lên Thiên Chúa, lên tận ngai của Người. Còn người Phụ Nữ thì trốn vào sa mạc; tại đó Thiên Chúa đã dọn sẵn cho bà một chỗ ở, để bà được nuôi dưỡng ở đó, trong vòng một ngàn hai trăm sáu mươi ngày” ( Kh 11, 19a, 12, 1 – 6 ).

Thị kiến kỳ lạ ấy ám chỉ Đức Mẹ. Thánh Gioan cho biết thêm: “Tôi nghe có tiếng hô to trên trời: Thiên Chúa chúng ta thờ giờ đây ban ơn cứu độ, giờ đây biểu dương uy lực với vương quyền, và Đức Kitô của Người giờ đây cũng biểu dương quyền bính, vì kẻ tố cáo anh em của ta, ngày đêm tố cáo họ trước toà Thiên Chúa, nay bị tống ra ngoài” ( Kh 12, 10 ). Thị kiến này cũng khiến chúng ta phải cẩn trọng hơn về đức ái, nhất là trong cách đối xử với tha nhân hằng ngày.

Ngay cả Hồi Giáo cũng tôn trọng Đức Mẹ, coi Đức Mẹ là phụ nữ cao cả nhất trong Kinh Koran ( Kinh Thánh của Hồi Giáo ). Công giáo có nhiều danh xưng dành cho Đức Mẹ: Nữ Vương Hòa Bình, Đức Maria Trinh Vương, Đức Mẹ Phù Hộ các Giáo Hữu, Đức Mẹ Ban Ơn Lành, Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp, Đức Mẹ Mai Khôi, Đức Mẹ Thương Xót, Đức Mẹ Vô Nhiễm, Đức Mẹ Hoa Hồng,… và Đức Mẹ còn gắn liền với các địa danh trên khắp thế giới, riêng Việt Nam cũng có Đức Mẹ La Vang, Đức Mẹ Giang Sơn, Đức Mẹ Mằng Lăng, Đức Mẹ Sao Biển, Đức Mẹ Trà Kiệu, Đức Mẹ La Mã Bến Tre…

Tác giả Thánh Vịnh đã từng ca tụng: “Hàng cung nữ, có những vì công chúa, bên hữu ngài, hoàng hậu sánh vai, trang điểm vàng Ôphia lộng lẫy. Tôn nương hỡi, xin hãy nghe nào, đưa mắt nhìn và hãy lắng tai, quên dân tộc, quên đi nhà thân phụ. Sắc nước hương trời, Quân Vương sủng ái, hãy vào phục lạy: Người là Chúa của bà” ( Tv 45, 10 – 12 ). Chắc hẳn phàm ngôn không thể đủ để diễn tả về Đức Mẹ cho xứng đáng, chúng ta chỉ biết dùng những ngôn từ nào cao trọng nhất để tôn xưng Đức Mẹ mà thôi.

Tất cả phàm nhân đều phải bước qua ngưỡng-cửa-sự-chết theo quy luật sinh-tử, vì ai trong chúng ta cũng từng phạm tội nhiều. Nhưng chết không là hết, mà là biến đổi, như Thánh Phanxicô Assisi xác định: “Chính lúc chết đi là khi vui sống muôn đời”. Chết đi để được sống lại. Chính Đức Kitô cũng đã chết và phục sinh để bảo đảm về chuyện đời sau. Chết là trực tiếp gặp Thiên Chúa, gặp Đức Kitô, và cũng gặp Đức Mẹ nữa.

Niềm hy vọng của Kitô hữu thật lớn lao và tuyệt vời, nhưng Thánh Phaolô nói:

“Nếu chúng ta đặt hy vọng vào Đức Kitô chỉ vì đời này mà thôi, thì chúng ta là những kẻ đáng thương hơn hết mọi người” ( 1Cr 15, 19 ). Niềm hy vọng của chúng ta không hề như vậy. Thánh Phaolô giải thích: “Đức Kitô đã trỗi dậy từ cõi chết, mở đường cho những ai đã an giấc ngàn thu. Vì nếu tại một người mà nhân loại phải chết, thì cũng nhờ một người mà kẻ chết được sống lại. Quả thế, như mọi người vì liên đới với Ađam mà phải chết, thì mọi người nhờ liên đới với Đức Kitô, cũng được Thiên Chúa cho sống” ( 1Cr 15, 20 – 22 ).

Ai cũng lần lượt ra đi, kẻ trước người sau, như lá rụng về cội, dù lá xanh hay lá vàng, như Thánh Phaolô giải thích thêm: “Mỗi người theo thứ tự của mình: mở đường là Đức Kitô, rồi khi Đức Kitô quang lâm thì đến lượt những kẻ thuộc về Người. Sau đó mọi sự đều hoàn tất, khi Người đã tiêu diệt hết mọi quản thần, mọi quyền thần và mọi dũng thần, rồi trao vương quyền lại cho Thiên Chúa là Cha” ( 1Cr 15, 23 – 24 ). Tất cả đều xảy ra đúng theo trật tự Thiên Chúa đã ấn định, như chúng ta thường nói là Thiên Chúa an bài. Chúng ta không thể hiểu thấu, nhưng sự thật là vậy: “Đức Kitô phải nắm vương quyền cho đến khi Thiên Chúa đặt mọi thù địch dưới chân Người. Thù địch cuối cùng bị tiêu diệt là sự chết” ( 1Cr 15, 25 – 26 ).

Đức Kitô dùng thập giá để chiến thắng tất cả, và cũng chính trên thập giá, Ngài đã tiêu diệt sự thù ghét ( x. Ep 2:16 ) để minh chứng tình yêu vô biên và sâu thẳm của Thiên Chúa, tức là Lòng Chúa Thương Xót, điều mà không ai trong chúng ta khả dĩ hiểu thấu.

Thánh sử Luca kể…

Hồi ấy, cô em Maria vội vã lên đường, đến miền núi, vào một thành thuộc chi tộc Giuđa. Cô vào nhà ông anh Dacaria và chào hỏi bà chị Êlisabét. Chị Êlisabét vừa nghe tiếng dì Maria chào, thì đứa con trong bụng nhảy lên, và bà chị Êlisabét được đầy tràn Thánh Thần, liền kêu lớn tiếng và nói rằng: “Em được chúc phúc hơn mọi người phụ nữ, và người con em đang cưu mang cũng được chúc phúc. Bởi đâu tôi được Thân Mẫu Chúa tôi đến với tôi thế này ? Vì này đây, tai tôi vừa nghe tiếng em chào, thì đứa con trong bụng đã nhảy lên vui sướng. Em thật có phúc, vì đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với em” ( Lc 1, 42 – 45 ).

Đây là cuộc gặp lịch sử. Một người là Mẹ Thiên Chúa, còn một người là Mẹ của vị Tiền Hô Gioan. Thấy cô em họ Maria đến, chị Êlisabét vui mừng thốt lên những lời đầy Thần Khí. Sau đó, cô Maria cũng quá đỗi vui mừng và dâng lời Kinh Ngợi Khen ( Magnificat, Lc 1, 46 – 55 ), y như một bài thơ vậy:

Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa,

Thần trí tôi hớn hở vui mừng vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi.

Phận nữ tỳ hèn mọn, Người đoái thương nhìn tới;

Từ nay, hết mọi đời sẽ khen tôi diễm phúc.

Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi biết bao điều cao cả,

Danh Người thật chí thánh chí tôn !

Đời nọ tới đời kia, Chúa hằng thương xót những ai kính sợ Người.

Chúa giơ tay biểu dương sức mạnh,

Dẹp tan phường lòng trí kiêu căng.

Chúa hạ bệ những ai quyền thế,

Người nâng cao mọi kẻ khiêm nhường.

Kẻ đói nghèo, Chúa ban của đầy dư,

Người giàu có, lại đuổi về tay trắng.

Chúa độ trì Ítraen, tôi tớ của Người,

Như đã hứa cùng cha ông chúng ta,

Vì Người nhớ lại lòng thương xót

Dành cho tổ phụ Ápraham và cho con cháu đến muôn đời.

Kinh Thánh cho biết rằng Đức Maria ở lại với bà chị Êlisabét độ ba tháng, rồi mới trở về nhà. Mẹ đã chứng tỏ lòng yêu thương với tha nhân khi vội vã đi thăm bà chị Êlisabét, đồng thời lại muốn chứng tỏ tình yêu thương đó qua việc ở lại giúp đỡ người chị đang mang thai trong ba tháng đầu của thai kỳ.

Trong Mầu Nhiệm Mai Khôi mùa Mừng, mầu nhiệm thứ tư: Đức Chúa Trời cho Đức Mẹ lên Trời. Xin cho con được chết lành trong tay Đức Mẹ. Mầu nhiệm thứ năm: Đức Chúa Trời thưởng Đức Mẹ trên trời. Xin cho con được thưởng cùng Đức Mẹ trên Nước Thiên Đàng. Hai mầu nhiệm này không chỉ nhắc nhở chúng ta cầu nguyện với Đức Mẹ, mà còn hy vọng được trường sinh để cùng Đức Mẹ mãi mãi chúc tụng Thiên Chúa. Đường về dù xa hay gần, đường đi có thể gập ghềnh nhiều nỗi, nhưng có Đức Mẹ đồng hành thì chúng ta cứ an tâm tiến bước.

Lạy Thiên Chúa, xin cho chúng con biết “ái mộ những sự trên Trời”, quyết tâm hành động vì Nước Trời, dám khước từ trần gian để ưu tiên mọi sự vì Nước Trời, nhờ đó mà chúng con xứng đáng trở thành công dân Nước Trời vĩnh hằng. Lạy Mẹ, xin đồng hành và nâng đỡ chúng con luôn. Chúng con cầu xin nhân danh Thánh Tử Giêsu, Đấng cứu độ chúng con. Amen.

TRẦM THIÊN THU

( * ) “Mông triệu” có gốc từ chữ Hán, được rút gọn từ 4 chữ “mông chủ ( chúa ) sủng triệu”, những từ ngữ thường được nghe trong các phim lịch sử của Trung Hoa. “Mông” là “chịu” hoặc “được”, “triệu” là “gọi” ( triệu tập, hiệu triệu ). “Mông triệu” có nghĩa là “được sủng ái” ( yêu mến ) nên được Chủ ( Chúa ) gọi ( về trời ), Anh ngữ dùng thuật ngữ “dormition” nghĩa là “ngủ”, tức là “chết mà như ngủ”.

ĐỨC MẸ MÔNG TRIỆU

ĐC M MÔNG TRIU

“Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa,

thần trí tôi hớn hở vui mừng

vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi.”

(Lu-ca 1:46)

Ma-ri-a đẹp rạng ngời

Quyền năng Thượng Đế triệu vời Mẹ yêu

Nữ Tỳ khiêm tốn không kiêu

Hiến dâng như lễ toàn thiêu đời mình

Người luôn chăm sóc tận tình

Miền Na-gia-rét gia đình mến thương

Giê-su khai mở hiến chương

Nước Trời là chính Quê Hương vĩnh hằng

Trinh Vương ghi nhớ rõ rằng:

“Ngôi Hai nhập thể ngang bằng Chúa Cha

Hy sinh từ bỏ cao xa

Mang thân nô lệ, phận ta nhân phàm

Nhiều điều vĩ đại đã làm

Nhưng rồi phải chịu oan hàm bất công.”

Vững tin son sắt cậy trông

An vui xuân hạ thu đông tháng ngày

Nay bao hạnh phúc vơi đầy

Hân hoan vinh hiển sum vầy thiên cung!

* Nguyễn Sông Núi

(Los Angeles, “Thành Phố Các Thiên Thần”,

California, Aug. 14, 2013)

————————————————————————-


httpv://www.youtube.com/watch?v=83ShcuFOqxw&feature=player_detailpage