Ai xin sẽ được” (Mt 7,7)

Ai xin sẽ được” (Mt 7,7)

chuacuuthe.com

VRNs (22.02.2014) – Boston – Trong Kinh Hãy Nhớ, chúng ta vẫn thường đọc: “Lạy Thánh Nữ Đồng Trinh Maria là Mẹ rất nhân từ, xin hãy nhớ xưa nay chưa từng nghe có người nào chạy đến cùng Đức Mẹ, xin bầu chữa cứu giúp mà Đức Mẹ từ bỏ chẳng nhận lời…”

Có thật không đấy ?

Khi viết những dòng chữ này, tôi biết mình đang đi vào bẫy mìn… tín ngưỡng. Rất dễ bị kết án lộng ngôn loạn trí, đặc biệt là từ một người bạn của tôi, cổ điển như một cây phong cầm cũ trong Nhà Thờ họ lẻ, thường xuyên sưu tầm phép lạ bất kể lớn hay nhỏ, dù đáng tin hay chăng ? Tuy bụng chứa một bầu phép lạ vỗ bồm bộp, nhưng hễ có chầu nhậu nào bao giờ anh cũng có mặt đúng giờ, chăm chỉ không khác chu toàn giới răn thứ tư của Hội Thánh: “Giữ ngày Chúa Nhật”. Thời đại “A-còng” này mà truyền giáo cho giới trẻ chỉ bằng toàn phép lạ thì tôi xin… “bó-tay-chấm-com”. Tôn Giáo xây dựng trên phép lạ được lớp trẻ đón nhận cũng giống loại truyện võ lâm kiếm hiệp Kim Dung. Thượng Đế duy nhất chỉ có một, nhưng hiện hữu trùng lớp vô lượng các tôn giáo khác nhau, tăng phái nào cũng bầy tỏ biết bao phép lạ nhãn tiền, Thánh Mẫu hiển linh… Biết tìm đâu chánh đạo nương náu tâm linh ?

Thành thật tâm sự, tôi chỉ muốn làm một người bình thường, không muốn ngông nghêng chơi nổi lựa đề tài nhạy cảm lấy tiếng ngu. Thực tế đời thường chứng thật cho thấy kẻ xin thì nhiều nhưng ngửa tay đón nhận quá ít. Nếu bạn kể một trường hợp ai đó cầu xin được nhận lời, tôi có thể trương ra hàng trăm người nhăn nhó khốn khó trở về tay không.

Thời Đức Quốc Xã, hàng triệu người Do Thái trần như nhộng tiến vào phòng hơi ngạt, miệng hát Thánh Vịnh: “Chúa chăn nuôi tôi, tôi chẳng sợ gì… Ngài dẫn tôi qua những cánh đồng xanh… Dù bước đi trong thung lũng tối, tôi không lo mắc nạn, vì Chúa ở cùng tôi…” Họ cầu nguyện Thượng Đế để được cứu sống, đáp trả lời nguyện cầu rất tha thiết trước giờ tử sinh: tất cả những người đó đã đi vào cõi chết không bao giờ trở lại.

Ngày những công dân Việt yêu nước đấu tranh cho tự do dân chủ bị kết án ngồi tù, biết bao ngọn nến được thắp lên, nào ai đếm hết những giọt nước mắt tuôn tràn trong lời kinh tiếng hát vang thức tỉnh hồn thiêng sông núi, hiện nay họ đang ở đâu ? Đã về chưa ? Tôi không bao giờ quên được họ. Lưỡi lê – nòng súng mạnh hơn những lời cầu nguyện: quê hương tôi vẫn còn đang quằn quại dưới ách ngoại xâm kềm kẹp rất êm dịu từ từ nuốt trửng của người anh em 16 chữ vàng.

Bảo hiểm an toàn, giàu có no ấm của ma đạo xem ra hiển linh và hiệu quả hơn… chính đạo !?! Chú tôi đi học tập cải tạo, bị khám thấy có tràng hạt dấu trong chỗ nằm, quản giáo tống chú vào biệt giam cắt khẩu phần. Sau một tuần, chú còn bị đem ra đấu tố, bắt diễn lại hoạt cảnh Ngôn Sứ Êlia và các giáo sĩ thần Baal trên núi Carmelô để làm gương. Chú tôi và một vài trại viên “học tập tốt” dàn thành hai hàng đối mặt nhau trước toàn trại. Phía bên kia kêu cầu danh Bác và Đảng: thức ăn ngon liền được mang đến. Chú tôi cổ đeo tràng hạt, cũng kêu cầu nhưng không thần thánh nào đáp lại, nằm bẹp xó nhà bụng o o đầy bọt khí réo gọi trong cơn đói khốn cùng.

Trong xã hội Cộng Sản vô thần, rõ ràng có Đức Tin là một thiệt thòi rất lớn. Tôi có hai người bạn có đạo cùng thi vào Đại Học, một khai trong lý lịch: vô thần, một khai: Công Giáo. Chị “vô thần” trúng tuyển, trước đây thuộc một Dòng nữ, sau 1975 bố mẹ mang bàn thờ Đức Mẹ ra đầu ngõ đập biểu diễn, được cất nhắc vào Đoàn, Đảng, gia đình phú quý hiển vang, hiện tại là Hiệu Trưởng trường cấp II Phổ Thông Cơ Sở, anh ruột là Chủ Tịch một quận lớn thuộc Sàigòn, bố làm Chủ Tịch phường nay đã hạ cánh an toàn. Anh bạn Công Giáo của tôi dù học giỏi vẫn rớt, cuộc đời từ đó đi xuống không có điểm dừng, vợ con ly tán. Thượng Đế vẫn… im lặng không can thiệp !

Vài bậc đạo đức cắt nghĩa: “Xin không được là vì xin không thích hợp, không đúng lúc, không tha thiết đủ độ, Chúa có lý do để không nhận lời, phải khiêm tốn khi xin, cần bền đỗ như bà góa trong Kinh Thánh… cứ đứng gõ và gõ mãi cho đến khi chủ nhà bực tức phải cho để bà đi khuất mắt… đôi khi phải mất nhiều năm, nhiều thế hệ thay nhau, nối tiếp nhau gõ cửa…”

Hóa ra không chỉ đơn thuần “cứ xin thì sẽ được” mà còn phải có điều kiện.

Tôi chẳng hiểu thế nào là đúng, là sai, là tha thiết, bền đỗ cho đủ… Đói xin cơm ăn, nguy hiểm mạng sống xin được cứu thoát… Xu thế nhu cầu, phản xạ tự nhiên con người đòi hỏi như thế, sao lại bảo là xin không đúng loại, không đúng mức ? Thời còn chiến tranh, nhiều anh lính cầu nguyện trước khi lao vùng lửa đạn… Khi vượt biên, nhiều phụ nữ Việt bị đám hải tặc Thái hãm hiếp, cổ họ đeo tràng hạt, miệng run rẩy cầu kinh: họ vẫn bị làm nhục ! Có lời cầu nào tha thiết bằng tiếng kêu họ lúc này ? Mệt quá Chúa ơi ! Con đang đói, con đang bị hại… biết khi nào thì đúng lúc, lý do gì để được Chúa nhận lời ?

Bạn thân mến,

Có một ai đó nói rằng: “Bất cứ một lực nào ép xuống, tung vào một đối tuợng, một điểm, lập tức sẽ tạo ra một lực phản chiều tương tự”. Tôi thích hình ảnh dễ hiễu hơn: nếu ta ném trái banh tennis vào tuờng, nó sẽ dội lại. Ném quá mạnh có khi nó đập vào mặt người ném, tránh không kịp. Đã một thời tôi có những trăn trở duy lý như vừa viết ở trên, chính những suy nghĩ ấy dội ngược lại, đã tạo cho đời tôi những gập ghềnh bất an. Tôi đã ngã xuống, dại khờ lạc lối, đã mất Đức Tin…

Cho đến ngày một biến cố xảy đến trong đời tôi:

Tháng 10 năm 2003, cả gia đình tôi đi hành hương Lộ Đức ( Lourdes ) với mục đích để cầu nguyện cho đứa con trai bị bệnh. Lộ Đức là một vùng quê nghèo, bé nhỏ thuộc tỉnh Hautes-Pyrénées miền Tây-Nam nước Pháp, sát ranh giới phía Bắc Tây Ban Nha. Tôi đáp xe tốc hành TGV ( Train à Grande Vitesse ) từ Paris đến Lộ Đức. Chiếc xe lửa dài dẫn tôi rời bỏ thủ đô ồn ào náo nhiệt, len lỏi từ những hẻm núi, thung lũng thăm thẳm đến những đồng bằng miền quê thanh bình. Suốt đoạn đường dài hơn 800 cây số, thời gian 6 giờ, tôi luôn ghé mắt nhìn qua khung cửa sổ để thấy những cánh đồng nho trải dài không bờ bến, nông dân hiền lành, đàn bò gặm cỏ thung lũng đồng xanh…

Tâm hồn tôi hân hoan vì biết mình đang tìm về chốn xưa Mẹ đã hiện ra 18 lần với Bernadette, cô bé 14 tuổi chăn chiên, chưa bao giờ đến trường, gia đình nghèo gồm 6 người tạm trú ở một nơi trước kia làm nhà tù. Lộ Đức thanh bình thánh thiện, tôi hạnh phúc cầu nguyện mỗi đêm cho đến khi không còn bóng người đến cầu nguyện, tâm tư mê mẩn phiêu linh ngắm nhìn Mẹ từ hang đá Massabiell môi lay động dịu dàng xác định Tín Điều Vatican II: “QUE SOY ERA IMMACULADA COUNCEPTIOU” ( “Ta là Đấng Vô Nhiễm Nguyên Tội” ). Tôi tin Đức Mẹ đã hiện ra ở chốn này khi hàng đêm đi theo đoàn rước kiệu kính Mẹ với hàng ngàn chiếc xe lăn không biết từ đâu kéo đến. Phải về tận đây mới cảm nhận hết tấm lòng con người đối với Mẹ. Phải về đây mới hiểu tình yêu của mẹ đối với nhân loại.

Khi trở lại Paris rồi đến Brussels ( Bỉ ), đứa con tôi vẫn không thuyên giảm, nhưng vào lúc chiều tối trước khi trở lại Hoa Kỳ sáng hôm sau, đứa bé đột ngột biến chứng chưa từng có: mắt trợn ngược, co giật liên hồi, sau đó tim ngừng đập. Lần đầu tiên trực tiếp đối diện với thần chết tôi thấy mình quá nhỏ bé và bất lực, tất cả chỉ là không: danh vọng, tài sản, bằng cấp… Một con số không rất to tôi chưa bao giờ chạm mặt. Ngồi trong xe cứu thương với đứa con chắc mẩm đã chết tôi xin nguyện đổi tất cả mọi thứ đang có để con tôi được sống. Sau ba ngày sống trong lo lắng, cuối cùng khi bác sĩ loan báo cháu đã được cứu sống cũng là lúc tôi trở thành một con người mới, Đức Tin của tôi phục hồi toàn diện.

Trở lại Boston, trước ảnh Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp, người Mẹ tha thiết mến yêu, tôi dâng lời nguyện duy nhất: “Mong ước sau cuộc sống này sẽ gặp lại Chúa Giêsu và Mẹ Maria, sẵn lòng chịu bất cứ điều gì”.

Bạn biết không: lời cầu nguyện của tôi đã được nhận lời.

Làm sao biết được ? Trong đời tôi luôn xảy ra những việc trái ngược điều mình mong ước. Mong nắng nhận mưa, mong về đúng giờ lại gặp kẹt xe… triền miên thất nghiệp, các hãng tôi đã làm đều thay phiên nhau đóng cửa dù lịch sử đã có hàng trăm năm trước. Đang làm văn phòng ký quyết định các bản vẽ, đến bây giờ job assembler cũng không vững, lúc nào cũng chỉ tạm thời.

Hãng hiện nay tôi đang làm khi ký nhận mướn, người phỏng vấn bảo: “Anh bảo ba hãng trước nơi anh làm đều đã đóng cửa, nay tôi mướn anh xem hãng này có như vậy hay không…”

Quả nhiên, hãng này cũng đang chuẩn bị bán lại cho người khác. Họ may mắn có được người như tôi, nhiều kinh nghiệm lau chùi dọn dẹp trước khi… sang tay cho chủ mới.

Anh tôi từ ngày đến Mỹ không đi học, cười bảo: “Chú đi học bằng cấp nhiều mà bây giờ lương còn kém tôi !” Tôi không buồn vì cuộc đời tôi đã có định hướng Đức Tin.

Một lần ông chủ hãng gọi tôi đến bảo hôm nay sẽ là ngày cuối cùng của tôi ở trong hãng. Tôi cảm tạ ơn Chúa. Người con trai của ông chủ đứng gần đó thấy lạ hỏi: “Tại sao lại cảm ơn Chúa ?” – “Tôi cũng không biết nữa, có thể là nếu ở lại thêm sẽ có tai nạn xảy đến cho tôi chăng ?!?”

Lời cầu nguyện bây giờ của tôi chỉ còn là tạ ơn Chúa và Mẹ Maria trong tất cả các biến cố xẩy đến. Dù bệnh tật hay thất nghiệp hay điều gì chăng nữa tôi đều tạ ơn vì xác quyết rằng đó là những gì tốt đẹp nhất các Ngài lựa chọn phù hợp với khả năng chịu đựng của tôi.

Em gái tôi rất tin ở Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp và thường hay xin được ơn như ý nhắc tôi đến xin việc với Đức Mẹ. Tôi chỉ cười thầm vì nghĩ rằng: mình vẫn hay hát Thánh Vịnh: “Chúa chăn nuôi tôi, tôi chẳng còn thiếu thốn gì…” nay lại xin điều này thứ nọ hóa ra chỉ hát chơi cho vui sao ? Nếu người ta biết cách dùng trí khôn để khéo léo trong lời xin, thì những trẻ câm không thể nói, thiểu năng, mất trí… biết đường nào mà xin nhỉ ? Tôi nghĩ với những người khuyết tật dù không biết xin điều gì, Thiên Chúa và Đức Mẹ sẽ thu xếp ban cho mọi thứ cần thiết mà cả trí khôn loài người cộng lại cũng không xin được.

Tôi có cảm nghiệm điều Chúa và Đức Mẹ đáp trả lời cầu xin rất khác với những gì ta mong được đón nhận. Con người giống như một đứa trẻ chỉ biết hài lòng với viên kẹo tầm thường mà vứt đi hạt kim cương rất quý báu. Đối với thế gian, hàng triệu người Do Thái hát Thánh Vịnh đi vào cõi chết nhưng có biết đâu với sự Phục Sinh của Đức Giêsu, sự chết chính là cánh cửa tuyệt hảo để bước vào cõi trường sinh.

Nếu như bạn đau khổ vẫn chưa hài lòng với câu hỏi: “Tại sao tôi xin mà không được ?”, tôi không biết trả lời ra sao ngoài việc mời bạn nhìn lên Thánh Giá và hỏi: Tại sao một Thượng Đế quyền năng tốt lành như thế mà lại phải chết trong đau khổ ? Tại sao chính Đấng đã phán “Hãy xin thì sẽ được” đã phải thốt lên trong tuyệt vọng: “Cha ơi ! Sau nỡ bỏ con ?”

Bạn mến, nếu muốn giọt nước mắt bạn không bị khô đi, hãy đặt nó vào biển cả. Nếu muốn bớt đi sự đau khổ, hãy nhìn lên Thánh Giá và tạ ơn: “Sao Ngài lại chịu đau khổ thay cho con ?”

NGƯỜI TÔI TỚ VÔ DỤNG, Boston

 

Những Già Đô Mới

Những Già Đô Mới

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến

Nói tóm lại, và nói một cách ví von: Già Đô là một Nguyễn Mạnh Tường của giới công nhân nhưng trung vận (cũng như hậu vận) đen đủi hơn nhiều. Tuy không chết rục trong tù nhưng Già Đô cũng sống không nổi trong lòng cách mạng.

“Văn mình vợ người” là chuyện đúng với tất cả mọi người, trừ Vũ Thư Hiên. Mỗi lần có dịp gặp ông, tôi đều nghe tác giả này hăng hái bàn về tác phẩm và nhân vật của … một nhà văn khác:

– Dứt khoát là phải làm một cuốn phim về cuộc đời của Già Đô thôi.

– Dạ vâng!

Tôi cứ “vâng, dạ” đều đều (và nhẹ hều) như vậy vì đã nghe ông lập đi lập lại câu nói trên dễ cũng đã hơn chục lần rồi. Già Đô là một nhân vật trong Chuyện Kể Năm Hai Ngàn của Bùi Ngọc Tấn:

Già là một lính thợ Pháp quốc trong đại chiến thế giới thứ hai. Từ Pháp già đã tới Algérie, Maroc (cái lý lịch ấy thật tai vạ cho già). Già đã là thợ đốt lò dưới con tàu Commerce Maritimes thuộc hãng Đầu Ngựa. Hải Phòng – Marseille là hành trình những năm tuổi trẻ của già. Làm được hai năm già thôi việc. Chỉ vì già không chịu được những lời mắng nhiếc của chủ …

Già bỏ tàu lên thành phố Marseille. Vào quán rượu quen. Uống. Uống nhiều. Và không trở về tàu nữa. Lang thang ở Marseille cho đến đồng frăng cuối cùng, già tìm được việc làm trong một xưởng sửa chữa xe có động cơ. Từ xe gắn máy, các loại ô-tô tới xe nâng, cần cẩu. Tại đây già bị động viên vào một đơn vị cơ giới. Già sang Maroc, Algérie, vẫn làm nhiệm vụ sửa xe.

Đại chiến thế giới thứ hai kết thúc. Già trở về Marseille. Trở về xưởng cũ. Lấy vợ. Cô Jeannette bán hoa quả ở gần bến cảng lớn bổng lên khiến già ngỡ ngàng, xao xuyến. Hai vợ chồng vay vốn mở một tiệm rượu nhỏ. Khách là những người phu pooc-tê, những thuỷ thủ, những người thợ nhan nhản ở thành phố Marseille.

Rồi già biết quê nhà đã được độc lập. Niềm sung sướng lớn lao và nỗi nhớ quê hương, nỗi sầu biệt xứ bỗng cồn cào trong lòng không chịu nổi. Càng không chịu nổi khi biết tin hiệp nghị Genève đã ký kết. Một nửa đất nước được độc lập. Lại thêm thôi thúc vì chủ tịch Hồ Chí Minh, lãnh đạo đất nước là người từng lâu năm ở Pháp, cũng từng là một mạch-lô.

Già về nước. Khi đó bà Jeannette đã sinh cho già một cô con gái xinh đẹp, có nước da trắng của bà, có mái tóc và đôi mắt đen của già Đô. Mặc bà vợ khóc can ngăn, già nhất định về nước. Rồi già sẽ sang đón bà về. Độc lập rồi, xây dựng sẽ rất nhanh. Đất nước sẽ phát triển rất nhanh. Dân tộc ta thông minh, cần cù, chiu khó lại được bao nước giúp đỡ. Đất nước đang cần những bàn tay như già…” (Bùi Ngọc Tấn. Chuyện Kể Năm 2000, tập II. CLB Tuổi Xanh, Westminster, CA: 2000).

Nói tóm lại, và nói một cách ví von: Già Đô là một Nguyễn Mạnh Tường của giới công nhân nhưng trung vận (cũng như hậu vận) đen đủi hơn nhiều. Tuy không chết rục trong tù nhưng Già Đô cũng sống không nổi trong lòng Cách Mạng, vẫn theo như lời của Bùi Ngọc Tấn:

Khoảng một tháng sau, già Đô trở lại nhà hắn. ở nhà hắn đi ra như thế nào, già trở lại cũng y như vậy. Một Vitali cô đơn, bị bọc, rách rưới, mang xách, nặng mùi. Có một điều khác: Tàn tạ hơn, mệt mỏi hơn, nhưng ẩn một tia hy vọng vì đã tìm ra lối thoát.

Già hỏi hắn: “Cụ có giấy bút không? “Và nhanh nhẹn đỡ lấy những thứ đó từ tay hắn. Già đeo kính.Cái kỉnh lão mắt tròn tròn cổ lỗ hồi đầu thế kỷ, một mắt lại vỡ rạn hẳn là quá nhẹ với già, nên già phải ngửa đầu ra phía sau mà nhìn vào tờ giấy. Già viết rất khó khăn. Bé Dương lại sán đến để chạm tay vào chòm râu rễ tre, cuồn cuộn của già, nhưng già khẽ khàng bảo nó:

– Đi chơi, để bác làm nhé.

Nó đi ra chỗ bố. Thì đành đứng đó nhìn chòm râu già vậy.

Bỗng già buông bút, nhìn hắn:

– Hay là cụ viết giúp tôi.

Hắn vui vẻ nhận lời. Già đọc:

– Việt Nam Dân chủ Cộng hoà. Độc lập – Tự do – Hạnh phúc.

Kính gửi Sở Công an.

-À, gượm đã. Hay là kính gửi Ban giám thị trại VQ nhỉ?

– Nhưng mà nội dung đơn là gì cơ?

– Tôi xin trở lại trong ấy.

Hắn choáng người, đặt bút xuống, nhìn già chăm chăm.

– Tôi suy nghĩ kỹ rồi, cụ ạ. Ở trong ấy tốt hơn.

Già chớp chớp mắt:

– Đời tôi là không gia đình. Ở đâu cũng vậy thôi.

Hắn hiểu. Cuộc sống trong tù đối với già dễ chịu hơn rất nhiều. Nhưng phải chết ở trong ấy. Già không sợ nữa sao?

– Ở ngoài này tôi không chịu đựng nổi nữa rồi.

Hắn cảm thấy già có lý: Với già sống ở ngoài đời đáng sợ hơn chết ở trong tù nhiều lắm.

– Thế thì phải làm đơn gửi Sở Công an. Trại người ta không nhận đâu. Phải là từ Sở đưa lên. Trại đã xuất kho mình rồi, ai người ta nhập kho mình nữa.

– Ý tứ thế. Cụ viết giúp tôi.

Hắn viết. Già ngồi im lặng. Hắn bảo già:

– Cụ nghe tôi đọc lại nhé.

Việt Nam Dân chủ Cộng hoà. Độc lập – Tự do – Hạnh phúc.

Đơn xin vào lại trại cải tạo…

Già nghe, gật gù… “Được. Được”. “Già ký vào đây”. Già ký. Ký xong vẻ mặt già bỗng thay đổi. Từ hy vọng chuyển sang lo lắng. Không biết người ta có nhận đơn không? Già bảo hắn, giọng bi quan:

– Làm đơn thì làm, chứ chưa chắc đã ăn thua gì đâu, cụ ạ.

Đó là lần cuối cùng già lại nhà hắn. Việc nộp đơn xin vào trại của già không được chấp nhận…

Sau đó:

“Già đi bới rác. Già lê la ở các cửa hàng mậu dịch, khách sạn. Dồn dịch những bát phở, vét đĩa, nhặt những mẫu bánh mì thừa… Rồi đến một ngày già không đi được nữa. Già thấy mình đang phiêu diêu…

Già chọn cho mình chỗ nằm để phiêu diêu: Một ngôi đình đổ nát và bị bỏ quên… Ngôi đình hoàn toàn hoang phế. Không một dấu vết thờ phượng. .. Thực là một chỗ nằm yên tĩnh lý tưởng để phiêu diêu. Chẳng ai quấy rầy già. Phiêu diêu là một cảm giác sung sướng lạ lùng. Chẳng nhớ được một điều gì, chỉ thấy mình đang tan đi và đang bay…

Đó là mùa xuân năm 1975, cũng đang mùa mưa dầm, hắn đã ra tù được hai năm, đã được gặp ông Trần và quân ta ta sắp đánh Buôn Mê Thuột mở đầu công cuộc giải phóng toàn thể miền Nam, thu giang sơn về một mối.” (sđd 224-226).

Lần cuối tôi có dịp nói chuyện với nhà văn Vũ Thư Hiên, cũng vào mùa xuân –  đầu xuân năm 2013. Gần bốn mươi năm đã qua nhưng cái quyết định “dứt khoát là phải làm một cuốn phim về cuộc đời Già Đô” thì vẫn còn nằm trong … dự tính:

– Dè sẻn lắm cũng phải có ngót nghét trăm triệu đô thì mới thực hiện một cuốn phim hoành tráng. Đã không làm thì thôi mà làm thì phải đâu ra đó mới được.

– Dạ, vâng.

Tôi tán thành với ít nhiều dè dặt. Sự dè dặt mà tiếc thay tôi đã không có được trong những lúc trà dư tửu hậu (khi rượu vào lời ra) vào những năm về trước. Trước đó, tôi hào phóng và quả cảm hơn nhiều:

– Hơn trăm triệu Mỹ Kim cũng không thành vấn đề. Hễ cứ trúng số, dù  mấy trăm chăng nữa, em cũng đưa anh tất.

– Đám cưới của Già Đô với bà Jeanette, cũng như lúc gia đình chia tay tất nhiên phải quay ngay tại Marseille cơ. Dựng lại nguyên cảnh cái bến cảng này, hồi giữa thế kỷ trước, tốn kém lắm – hiểu chưa?

– Dạ hiểu.

Tôi không thuộc loại người chậm hiểu hay bội hứa chỉ có điều đáng tiếc (khiến ai cũng phải phàn nàn) là tôi chả trúng số bao giờ. Cuốn phim Già Đô, vì thế, vẫn cứ còn phải nằm chờ nhưng thời gian thì đâu có chịu đợi ai. Ở Việt Nam đã xuất hiện những Già Đô mới, cũng rất đậm nét bi hài, và có “nguy cơ” làm mờ nhạt nhân vật Già Đô của Bùi Ngọc Tấn – theo như tường thuật của biên tập viên Mặc Lâm:

Vào thời khắc gần đón giao thừa năm Giáp Ngọ, công an bao vây nhà bà Bùi Thị Minh Hằng đe dọa chủ nhà không được chứa chấp hai người tù vừa được trả tự do là hai anh em Huỳnh Anh Tú và Huỳnh Minh Trí.”

Hai hôm sau, ký giả Trương Minh Đức cho biết thêm:

Hơn 20 công an đã ập vào nhà tôi (Trương Minh Đức) tại đường N3 khu phố 04 thị trấn Mỹ Phước 1, huyện Bến Cát Tỉnh Bình Dương kiểm tra hộ khẩu vào lúc 0 giờ 55 phút, rạng sáng ngày mồng 03 tết (02/01/2014) trong lúc kiểm tra có hai anh Huỳnh Anh Tú và Huỳnh anh Trí vừa ghé qua thăm gia đình tôi vào lúc 21 giờ, vì đêm quá tối nên hai anh đã nghĩ lại qua đêm.”

Nhửng mẩu tin trên dễ khiến độc giả của Chuyện Kể Năm 2000 thốt nhớ đến tình cảnh của Già Đô, khi mới ra tù, lúc đang sống chui rúc và lén lút tại căn nhà (20 mét vuông) của người bạn cùng tù Bùi Ngọc Tấn:

Khi hắn chợp được một lúc mà hắn tưởng như đã lâu lắm rồi, có tiếng đập cửa và tiếng gọi to như ra lệnh:

– Mở cửa nhé! Kiểm tra hộ khẩu đây.

Đó là điều hắn vẫn chờ đợi. Và hắn đã chuẩn bị sẵn câu trả lời. Hắn bật điện, mở cửa…

– Ai kia?

Cái nhìn hướng vào lùm chăn ở góc nhà, góc trong cùng cạnh chỗ thằng Hiệp. Cái chăn lùng nhùng cọ quậy và một người ngồi nhỏm dậy. Già Đô râu dài, tóc xoã, dăn deo, sợ sệt, mắt nheo nheo vì chói ánh đèn.

Người ta nhìn vào hắn. Ngọc cũng đã ngồi dậy. Nàng cố chỉnh đốn y phục, vuốt tóc tai cho đỡ bù xù, bước ra:.

Dạ thưa các anh, đây là bạn nhà tôi ạ.

– Có đăng ký tạm trú không?

….

– Dạ, chưa ạ.

– Bác khách có giấy tờ gì không?

Già Đô hất hẳn chiếc chăn bông ra. Già tìm trong đống bùng nhùng chăn màn, áo, túi, lấy ra một tờ giấy. Đó là tờ lệnh tha… (sđd, trang  219-220).

Nhà nước hôm nay hung hãn hơn xưa thấy rõ. Tuy thế, chuyện săn lùng và đe doạ  người dân (xem chừng) không còn dễ dàng như trước nữa.

Bà Bùi Minh Hằng, và ông Trương Minh Đức – ngó bộ – đều không hiền lành như ông bà Bùi Ngọc Tấn ngày nào. Họ không ngại “ăn thua đủ” với lực lượng công an để bảo vệ hai người bạn tù vừa mới được tha: Huỳnh Anh Tú và Huỳnh Anh Trí.

Hai nhân vật này, rõ ràng, cũng không dễ “nuốt” như Già Đô xưa cũ. Thay vì làm đơn xin trở lại tù, ngày 13 tháng 2 năm 2014, họ đã cùng nhiều nhân vật khác (của Hội Ái Hữu Tù Nhân Chính Trị & Tôn Giáo Việt Nam)đứng tên dưới một Kháng Thư phản đối “việc Công An Đồng Tháp vi phạm pháp luật khi bắt giam người tùy tiện, vi phạm công ước chống tra tấn của Liên Hiệp Quốc mà Việt Nam vừa tham gia ký kết.”

 

Bỉ nhất thời dã. Thử nhất thời dã. Hồi đó là một thời. Bây giờ là một thời (đã) khác.Cái thời mà Đảng và Nhà Nước có thể giết chết Già Đô, hay chôn sống Nguyễn Mạnh Tường bằng sổ gạo và tem phiếu – vĩnh viễn – đã qua rồi.

Thời của những Già Đô Mới hứa hẹn nhiều biến động hơn và, nếu làm thành phim, chắc chắn (sẽ) hấp dẫn hơn.

 

Một cái chết được chờ đợi

Một cái chết được chờ đợi

Nam Nguyên, phóng viên RFA
2014-02-21

namnguyen02212014.mp3

hoinghi-f50bd-305.jpg

Tướng Phạm Quý Ngọ tại một hội nghị về an toàn giao thông trước đây, ảnh chụp ngày 22/3/2013.

Courtesy chinhphu.vn

 

 

Thông tin thượng tướng Phạm Quý Ngọ từ trần gây sự chú ý đặc biệt trên công luận báo chí. Ông Thứ trưởng Thường trực Bộ Công an bị tố giác nhận hối lộ 1,5 triệu đô la đã qua đời, chỉ vài ngày sau khi Phó Ban Nội chính Trung ương nói rằng, về nguyên tắc thì phải đình chỉ chức vụ của tướng Ngọ để phục vụ công tác điều tra.

Có tội hay không có tội?

Trả lời Nam Nguyên tối 20/2, Luật sư Trần Quốc Thuận nguyên phó Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội từ Saigon nhận định là, có nhiều quan điểm khác nhau về khả năng đình chỉ vụ án làm lộ bí mật Nhà nước.

“Có những ý kiến người ta mong rằng cần phải làm sáng tỏ ông này có tội hay không có tội. Cũng cần mở rộng xem ngoài ông Phạm Quý Ngọ còn ai nữa… Về cơ sở pháp luật thì thực sự đây là khởi tố vụ án làm lộ bí mật công tác bí mật nhà nước, chứ không phải khởi tố ông Phạm Qúy Ngọ mà nhiều người nói là đình chỉ vụ án.”

“Có những ý kiến người ta mong rằng cần phải làm sáng tỏ ông này có tội hay không có tội. Cũng cần mở rộng xem ngoài ông Phạm Quý Ngọ còn ai nữa…
-LS Trần Quốc Thuận”

Theo Người Lao Động bản tin trên mạng ngày 19/2, Thẩm phán Trương Việt Toàn, Phó chánh Tòa Hình sự TP Hà Nội, người đã công bố quyết định khởi tố vụ án “Làm lộ bí mật nhà nước”, cho biết vụ án này sẽ phải đình chỉ.  Vẫn theo lời vị thẩm phán, vụ án “Làm lộ bí mật nhà nước” sẽ đình chỉ theo tinh thần điều 107 của Bộ Luật hình sự.

Tờ báo cũng trích lời luật sư Trần Đình Triển, trưởng Văn phòng Luật sư Vì Dân trụ sở  ở Hà Nội nhận định rằng, nếu vụ án “Làm lộ bí mật nhà nước” không chỉ có có một mình ông Ngọ mà còn có những người khác nữa thì sẽ đình chỉ bị can với ông Ngọ nhưng vẫn tiến hành điều tra như bình thường.

Nhắc lại, tại phiên tòa ở Hà Nội ngày 7/1/2014 xét xử cựu đại tá công an Dương Tự Trọng về tội tổ chức cho anh mình là ông Dương Chí Dũng nguyên Cục trưởng Cục Hàng hải bỏ trốn, ông Dương Chí Dũng đã bất ngờ tố giác người báo tin cho mình bỏ trốn nếu không sẽ bị bắt, chính là Thứ trưởng Công an Phạm Quý Ngọ. Ông Dương Chí Dũng đã bị tuyên án tử hình trong một phiên xử trước đó, nhưng đã được tòa triệu tập với tư cách nhân chứng trong phiên xét xử ông Dương Tự Trọng và các đồng phạm.

000_Hkg9290277-305.jpg

Ông Dương Chí Dũng, nguyên Chủ tịch Vinalines, tại Tòa án nhân dân Hà Nội hôm 14/12/2013

Tại phiên xử này, tử tội Dương Chí Dũng còn khai thêm đã hối lộ tướng Phạm Quý Ngọ 510.000 USD về vụ điều tra sai phạm ở Tổng Công ty Hàng hải Vinalines, ngoài ra còn môi giới đưa 1 triệu USD khác cho tướng Ngọ, liên quan đến dự án kinh tế mở rộng Cảng Saigon, cộng chung là 1.510.000 USD.

Tòa án Hà Nội công bố quyết định khởi tố vụ án “Làm lộ bí mật Nhà nước” ngay cùng phiên xử ngày 7/1, sau khi tử tội Dương Chí Dũng tố giác người báo tin cho ông ta bỏ trốn. Lúc đó TS Phạm Chí Dũng, nhà nghiên cứu độc lập ở TP.HCM nói với chúng tôi là ông Dương Chí Dũng có khả năng thoát án tử, nếu làm rõ hơn được những người đứng đàng sau thượng tướng Phạm Quý Ngọ.

“Người ta đặt vấn đề sau ông Phạm Quý Ngọ là ai nữa, ông Phạm Quý Ngọ là Thượng tướng Thứ trưởng Thường trực Bộ Công an nhưng cũng chỉ là hàm Ủy viên Trung ương Đảng. Như vậy trên Ủy viên Trung ương Đảng là cái gì và là ai, người ta đang đặt câu hỏi này.”

Không thể dừng vụ án

Đáp câu hỏi của chúng tôi về khả năng tướng Phạm Quý Ngọ không nhận hối lộ một mình, mà trên ông còn có các người khác có quyền lực cao hơn và tử tội Dương Chí Dũng sẽ khai thêm những người khác ngoài ông Phạm Quý Ngọ. Trong trường hợp này không thể dừng vụ án “Làm lộ bí mật Nhà nước” dù ông Phạm Quý Ngọ đã mất. LS Trần Quốc Thuận phát biểu:

“Theo dõi diễn biến vụ án Dương Chí Dũng thì thấy Dương Chí Dũng là một người có những mối quan hệ rất đặc biệt. Kể cả chuyện bổ nhiệm ông ta cũng là không bình thường, đương làm Tổng giám đốc Vinalines mà điều về Cục đường Biển, quyết định của Thủ tướng cũng không bình thường, chức trách này là của ông Bộ trưởng Giao thông chứ không phải việc để ông Thủ tướng ký. Quyết định này ghi rõ điều chuyển về Bộ Giao thông để nhận chức vụ đó, tại sao phải rất chắc ăn như vậy, thì đó cũng là một câu chuyện. Ngoài ra còn chuyện Cảng Sài Gòn nữa… Nếu ông này nêu được chứng cứ làm rõ thì sẽ có màn khai thêm và ông ta sẽ làm như vậy thì mới thoát chết.”

“Một người dám tổ chức cho anh mình trốn như thế, huy động cả bộ máy để tổ chức như thế không phải đơn giản. Ít người chú ý chỗ đó, nhưng tôi cho đó là điểm quan trọng.
-LS Trần Quốc Thuận”

Luật sư Trần Quốc Thuận phân tích thêm là vẫn còn một yếu tố rất quan trọng. Cựu đại tá Công an Dương Tự Trọng, nguyên phó Giám đốc Công an Hải Phòng một người có thâm niên trong ngành, không thể chỉ hành động vì tình cảm gia đình mà tổ chức cả một đường dây hoàn hảo để ông anh Dương Chí Dũng bỏ trốn ra ngoại quốc. Ông Dương Tự Trọng đã bị xử 18 năm tù, vị cựu đại tá chắc chắn là người biết quá nhiều nhưng hiện vẫn còn im lặng.

“Dương Chí Dũng muốn em mình phải khai ra, anh đã nói với em là vì người kia báo tin nên em phải tổ chức cho anh trốn an toàn không có vấn đề gì, nhưng về sau tình hình đi ngược lại. Nó còn một đầu mối quan trọng là Dương Tự Trọng phải khai ra, đó là nhiệm vụ của các cơ quan điều tra. Đây không phải vấn đề tình cảm đạo đức anh em, mà phải có cái niềm tin về nghiệp vụ. Một người dám tổ chức cho anh mình trốn như thế, huy động cả bộ máy để tổ chức như thế không phải đơn giản. Ít người chú ý chỗ đó, nhưng tôi cho đó là điểm quan trọng.”

Người dân Việt Nam quá quen thuộc với vấn đề tham nhũng từ nhỏ tới lớn, họ cho rằng chẳng có cán bộ nào ăn tiền một mình mà có thể nuốt trôi, tất cả đều có phe nhóm với nhau. Nhà giáo Đỗ Việt Khoa ở Hà Nội, một người tranh đấu cho sự công khai minh bạch nói rằng, ông đã hoàn toàn mất niềm tin vào hệ thống và vụ án làm lộ bí mật nhà nước sẽ chìm xuồng.

“Tôi thì lúc đầu cũng như những người dân thường mong muốn ông Nguyễn Bá Thanh, ông Nguyễn Phú Trọng mạnh tay xử lý các vụ việc. Nhưng lúc này chín chắn nhìn lại thì ông Nguyễn Bá Thanh chỉ là Trưởng Ban Nội chính thôi, thực tế quyền hành không thể vượt được ông Thủ tướng, hay những người khác. Chắc chắn ông ấy sẽ bị vô việu hóa, chưa kể yếu tố tham nhũng bảo kê ở Việt Nam đã thành một đường dây, tầng tầng lớp lớp đan chéo nhau, bảo vệ nhau rất chặt chẽ thì làm sao một mình ông Nguyễn Bá Thanh làm được. Việt Nam cần hàng ngàn ông Nguyễn Bá Thanh ở tất cả các cấp… dẫu sao cũng nên có những người như ông ấy.”

Theo tiểu sử được các báo phổ biến, ông Phạm Quý Ngọ hưởng dương 60 tuổi, ông có đường quan lộ thênh thang lên nhanh như diều gặp gió. Từ cấp đại tá, bí thư đảng ủy kiêm Giám đốc Công an tỉnh Thái Bình, trong vòng 8 năm ông đã leo tới chức Thượng tướng Ủy viên Trung ương Đảng, Thứ trưởng Thường trực bộ Công an. Bên cạnh công danh, điều không may với ông Phạm Quý Ngọ chính là vấn đề sức khỏe, ông đã bị ung thư gan và duy trì cuộc sống được 5 năm nhờ được ghép gan ở Singapore và điều trị nhiều lần ở nước ngoài. Tướng Ngọ cũng từng qua Nhật để thực hiện liệu pháp cấy tế bào gốc nhưng không thành công.

Chung quanh câu hỏi cố thượng tướng Phạm Quý Ngọ có thực sự nhận hối lộ từ tử tội Dương Chí Dũng 1.510.000 USD hay không? Đảng Cộng sản và Chính quyền Việt Nam cần làm rõ để trả thanh danh lại cho một cán bộ cao cấp trong guồng máy.

Nhiều chuyên gia trong đó có TS Phạm Chí Dũng từng nói với chúng tôi, điều tra xác minh nguồn gốc tài sản của bất cứ cán bộ nào thì cũng có thể biết người ấy có tham ô, tham nhũng, bất minh hay không.

 

Quốc hội Ukraina quyết định trả tự do cho nhà đối lập Timochenko

Quốc hội Ukraina quyết định trả tự do cho nhà đối lập Timochenko

Ngoại trưởng Đức Frank-Walter Steinmeier, Tổng thống Ianoukovitch và đại diện phe đối lập Ukraina đồng ký thỏa thuận - REUTERS/Pool

Ngoại trưởng Đức Frank-Walter Steinmeier, Tổng thống Ianoukovitch và đại diện phe đối lập Ukraina đồng ký thỏa thuận – REUTERS/Pool

Anh Vũ

RFI

Chưa đầy một ngày sau khi thoả thuận giữa các đại diện ngoại giao của Liên hiệp châu Âu, của đối lập Ukraina và chính quyền của Tổng thống Ianoukovitch được ký. Hôm nay 22/01/2014, Quốc hội Ukraina đã bỏ phiếu thông qua quyết định trả tự do “ngay lập tức” nhà đối lập Ioulia Timochenko, đang bị giam giữ với án tù 7 năm.

Nghị sĩ Victor Chvets, thuộc đảng của nhà đối lập Timochenko cho AFP biết : « Nghị quyết của Quốc hội được thông qua với 322 phiếu thuận, theo đó chính quyền phải trả tự do ngay lập tức cho bà Ioulia Timochenko, trên cơ sở một quyết định của Toà án châu Âu ».

Trở lại với những diễn biến khác sau khi có thoả thuận ký tối qua giữa tổng thống Ianoukovitch và các đại diện châu Âu cùng với phe đối lập. Tình hình tại Kiev vẫn tiềm ẩn những diễn biến phức tạp. Ngoài đường phố, phe đối lập vẫn tiếp tục huy động để kiểm soát các khu phố trọng yếu như toà nhà của chính phủ, dinh Tổng thống.Đối lập tiếp tục kêu gọi Quốc hội phế truất Tổng thống Ianoukovitch.

Sáng nay 22/01/2014, thêm nhiều nhân vật của phe Tổng thống từ nhiệm. Sau khi khoảng bốn chục dân biển thuộc Đảng Các vùng, đảng cầm quyền, từ nhiệm, đến lượt Chủ tịch Quốc hội Volodymyr Rybak cũng đã tuyên bố từ chức. Trong khi đó người ta không rõ Tổng thống Ianoukovitch đang ở đâu sau khi ký thoả thuận.

Thông tín viên Anastasia Becchiotại Kiev tường trình :

Các phóng viên nhà báo đã mất cả đêm qua để xác định Tổng thống Ianoukovitch đang ở đâu. Có thể ông đã bay về Kharkov, thành phố ở miền đông nằm trong vùng được cho là căn cứ chính trị của ông. Theo một quan chức ngoại giao Mỹ, Tổng thống Ukraina đến đó để dự một cuộc họp sau đó sẽ phải trở về Kiev.

Các nhóm tự vệ tại quảng trường Maidan, hay có thể gọi là lực lượng giữ gìn trật tự của phong trào chống đối, cho biết họ đang kiểm soát khu vực trụ sở chính phủ. Theo truyền thông Ukraina, từ chiều hôm qua, các xe ca của cảnh sát đã đồng loạt rút khỏi nơi này.

Sáng nay Quốc hội Ukraina đã trở lại làm việc để xem xét một loạt các sửa đổi luật theo yêu cầu của đối lập. Sau khi đã đạt được yêu sách khiến bộ trưởng Nội vụ, người chịu trách nhiệm trong vụ trấn áp đẫm máu, phải từ chức, phe đối lập muốn ông Chánh công tố cũng phải ra đi.

Phe đối lập chính trị sẽ phải thành lập với thành phần có các nhóm cực đoan, những người này vẫn quyết chiến đấu chừng nào ông Victor Ianoukovitch chưa từ chức.

Trong bối cảnh như vậy, việc triển khai thực hiện thoả thuận đạt được hôm qua giữa ba lãnh đạo đối lập sẽ là một việc làm rất tế nhị. Quốc hội đã thông qua với đại đa số viêc quay trở lại với hiến pháp năm 2004, theo đó quyền hành của tổng thống không quan trọng như theo Hiến pháp hiện hành.

Quyết định này sẽ có hiệu lực trong vòng 48 giờ. Kể từ thời điểm đó trở đi, hai phe sẽ bắt tay vào thành lập một liên minh và một chính phủ đoàn kết quốc gia trong vòng 10 ngày.

 

Mẫu gương sống đạo: Vô địch trượt băng quốc tế Kim Yuna làm dấu Thánh Giá mỗi khi tranh tài.

Mẫu gương sống đạo: Vô địch trượt băng quốc tế Kim Yuna làm dấu Thánh Giá mỗi khi tranh tài.

Trần Mạnh Trác

2/17/2014

Cô làm dấu Thánh Giá không phải vì thói quen hoặc để cầu may, cô đã đoạt nhiều giải vô địch trước khi gia nhập đạo Công Giáo và trước khi biết đến dấu Thánh Giá là gì.

Kim Yuna, 24 tuổi, đã từng là một cái tên ưa chuộng trong mọi gia đình Hàn Quốc vào năm 2007 khi cô bị gẫy xuơng đầu gối sau một tai nạn tranh tài. Vị bác sĩ điều trị cho cô là một người Công Giáo và chính ông này đã giới thiệu cô với các Sơ đang phục vụ tại đó.

Cô đã trở lại đạo, cô lấy tên Thánh bằng chữ Latin là “Stella Maris” có nghĩa là Đức Mẹ Sao Biển.

Sau khi theo đạo, cô luôn luôn đeo ảnh Đức Mẹ Ban Ơn trên trang phục, đeo vòng nhẫn Tràng Hạt Mân Côi trên ngón tay (mà nhiều người hâm mộ đã lầm tưởng đó là chiếc nhẫn đính hôn,) và cô luôn làm dấu Thánh Giá trước và sau mọi cuộc biểu diễn.

Những dấu hiệu tôn giáo như vậy thường tạo ra ác cảm và không đem lại lợi lộc gì trong nền văn hoá thế tục hiện nay. Trong cuộc thi Olympic đang diễn ra ở Sochi, người ta đã ra luật không cho phép đeo bất kỳ thứ gì có tính cách quảng bá. Nhiều người nghĩ rằng qui luật mới này nhắm vào chính cô.

Những qui luật chống đạo như vậy không phải là hiếm, ngay chính ở Hoa Kỳ đã từng có một qui luật nhắm vào ngôi siêu sao Foot Ball Tim Tebow không cho anh viết bất kỳ số ký hiệu Thánh Kinh nào trên quầng mắt, và ngày nay Tim Tebow đã không còn được chơi cho đội banh nào nữa.

Riêng cô Kim Yuna, cô vẫn thắng giải. Cô đã giành được huy chương vàng Olympic 2010 tại Canada, trở thành lực sĩ Hàn Quốc đầu tiên chiếm giải trượt băng nghệ thuật Thế vận hội. Cô lập nhiều kỷ lục Olympic mới. Cô hiện là quán quân giải trượt băng Thế Giới.

Cô đang hy vọng sẽ chiếm một huy chương vàng Olympic thứ hai nữa trước khi vê hưu và trở thành một quan chức cho Olympic muà Đông năm 2018, sẽ tổ chức ở Hàn Quốc.

Nhắc lại Hàn Quốc đã nhận được vinh dự làm chủ nhà cho Olympic năm 2018 một phần là nhở ở sự vận động và tên tuổi cuả cô.

Với Á Châu, Kim Yuna là hiện thân cuả nghệ thuật trượt băng. Trước muà Thế Vận Hội, vào ngày 17 tháng 6 năm 2012 cô Kim đã trình diễn cho chương trình Artistry On Ice ở Trung Quốc và bà Li Sheng, chủ tịch ban tổ chức, cho biết đã phải bỏ ra hai năm trời để thuyết phục cô Kim tham dự. Bà nói thêm: “Sự tham dự cuả cô tạo ra một bước đột phá cho Artistry On Ice, và cho lịch sử trượt băng nghệ thuật của Trung Quốc, mặc dù cô chỉ tham gia một phần rất nhỏ ở Thượng Hải mà thôi.”

Sự danh tiếng và tiền bạc không làm cho cô Kim quên đi những người nghéo khổ, tính đến năm 2009 thì cô đã đóng góp hơn 2.0 tỷ won ($1.7 triệu Mỷ Kim) cho các công việc từ thiện.

Riêng năm 2012 cô đã tặng một số tiền là 70 triệu won (59,300 mỹ kim) cho một tổ chức từ thiện Công Giáo để xây dựng 100 trường ở Nam Sudan.

Cách sống đức tin công khai cuả cô cũng đã là nguồn cảm hứng cho nhiều người. Môt chủng sinh cuả Tổng Giáo Phận Detroit là Phạm Evan đã viết cho CNA/EWTN News rằng ‘Thầy’ đã rất ấn tượng bởi hành động cầu nguyện cuả cô.

Gương sống chứng nhân một cách công khai này, Thầy Phạm nói , gợi cảm hứng cho Thầy cởi mở hơn với việc chia sẻ niềm tin với người khác.

Thấy giải thích thêm rằng khi lớn lên, Thầy đã “rất lo lắng về đức tin của mình ” Đặc biệt là cầu nguyện ở nơi công cộng . ” Tôi không muốn ‘người ta nghĩ rằng tôi là một người kỳ lạ,’ ” Thầy nói thêm rằng việc công khai bày tỏ niềm tin thường ” tạo ra một mục tiêu để nhắm bắn ngay trên trán của bạn” cho những ý kiến tiêu cực, cười nhạo và đàn áp.

Khi nhìn thấy cô Kim cầu nguyện trên băng, sự sợ hãi cuả Thầy đã bị thách thức.

“Đó là một hành động thường xuyên cuả cô ấy “, Thầy nói. ” Wow . Thật đúng là một cách của một chứng nhân, ” hành động đó khiến Thầy tự hỏi mình :” Nếu cô ấy làm được điều này , tại sao tôi không thể làm được như vậy ? ”

“Yuna Kim đã dạy tôi về ‘các cơ hội thể hiện đức tin Công Giáo một cách công khai,'” Thầy Phạm nói.

Bé gái 3 tuổi vào danh sách ‘thông minh nhất thế giới’

Bé gái 3 tuổi vào danh sách ‘thông minh nhất thế giới’
February 20, 2014

nguoi-viet.com

PHOENIX, Arizona (Reuters)Dù chưa đến tuổi vào mẫu giáo, nhưng một bé gái mới 3 tuổi ở tiều bang Arizona, Hoa Kỳ, được thu nhận vào hội Mensa, gồm những người có chỉ số thông minh vượt bậc trên toàn thế giới.

Với chỉ số thông minh (IQ) hơn 160, em Alexis Martin, sống ở khu ngoại ô Queen Creek, nay là hội viên trẻ nhất trong chi hội Mensa ở Arizona, theo một đài truyền hình địa phương.

Bé gái Alexis Martin. (Hình: ABCNews)

Alexis, nay có thể đọc ở trình độ học sinh lớp 5 và tự học tiếng Tây Ban Nha qua máy iPad của cha mẹ, đã được thu nhận sau khi dễ dàng vượt qua kỳ thi dành cho những người được coi là thông minh ở mức 2% hàng đầu trong xã hội, theo lời của cha em.

Ông Ian Martin cho đài truyền hình địa phương ABC15 hay rằng gia đình bắt đầu để ý tới sự khác biệt của con gái khi chỉ mới một tuổi.

“Con tôi có thể kể lại câu chuyện được đọc cho nghe trước khi đi ngủ đêm trước,” ông cho đài truyền hình hay. “Con tôi không chỉ kể lại, mà kể lại chính xác từng chữ.”

Ông Martin cũng cho hay em Alexis, người khởi sự đọc sách khi 2 tuổi, dễ dàng học chữ mới và không bao giờ dùng sai ý nghĩa.

Alexis là một trong khoảng 3,300 thành viên Mensa dưới 18 tuổi ở Mỹ, trong tổng số 56,000 thành viên trên toàn quốc. (V.Giang)

 

SỐNG CHỮ NHẪN

SỐNG CHỮ NHẪN

Tích xưa kể rằng: Hàn Tín thời Hán Cao Tổ, thuở hàn vi phải đi câu cá đổi gạo mà ăn.  Thế mà có những lúc không đủ ăn.  Có bà thợ giặt cảm thương đã mời Hàn Tín đến dùng cơm tại nhà.  Hàn Tín đi đâu cũng mang thanh gươm kè kè bên mình.

Một hôm, có tên đồ tể Ác Thiểu muốn hạ nhục Hàn Tín, chận đường thách:

Chú thường mang gươm, chả biết để làm gì!  Bây giờ tôi không cho chú đi.  Chú có gan thì sẵn thanh gươm đó hãy chém tôi đi, bằng không thì phải lòn trôn tôi mà đi.

Hàn Tín chẳng chút do dự, lòn trôn tên hạ tiện đó mà đi, vì tự nhủ: “Giết thằng này thì được rồi, nhưng mà lấy mạng mình đổi mạng nó, thì không đáng tí nào!”

Sau Hàn Tín nhờ có công giúp Hán Cao Tổ dựng nước mà được phong làm Vua Tam Tể.  Lúc bấy giờ, Hàn Tín bèn mời bà thợ giặt đến biếu nghìn lạng vàng để tạ ơn.  Rồi không những không thèm trả thù tên đồ tể mất dạy xưa, lại phong cho hắn chức Trung Huý.  Ác Thiểu rất ngạc nhiên, khúm núm nói: “Lúc trước tôi ngu lậu thô bỉ, đã dại dột xúc phạm đến oai nghiêm ngài, nay tội ấy được tha chết là may, còn dám mong đâu ban chức tước?

Hàn Tín ôn tồn bảo: “Ta chẳng phải là kẻ tiểu nhân hay cố chấp, đem lòng thù hận.  Hành động của ngươi ngày xưa tuy quá đáng, nhưng cũng là bài học luyện chí cho ta.  Vậy nhà ngươi chớ tị hiềm mà hãy nhận chức ta ban”.

***********************************

Lối báo đền ân oán của Hàn Tín thật là hay.  Đối với người ân thì ban thưởng, song đối với người oán cũng vẫn ban thưởng chớ không trả thù.  Thật là một người quân tử.

Là người con của Chúa, Chúa dạy chúng ta hãy làm hoà trước để khỏi xảy ra điều tai hại hơn.  Đây là một lời khuyên quan trọng: chẳng những không được làm hại ai hay có ý mưu hại ai, mà còn phải đi trước một bước mà làm hoà.  Nói rõ hơn, trước một điều bất công, vô tình hay hữu ý, thiên hạ gây cho ta: như xỉ nhục, xỉ vả, chê cười, nói hành, vu vạ, cáo gian…  Tất nhiên lòng tự ái chúng ta bị va chạm, không thể nhịn được, lòng chúng ta như muốn trả đũa ngay.  Đó là tính tự nhiên của con người.  Nhưng Chúa muốn chúng ta sống khác hơn, sống cao thượng hơn.  Chúa muốn chúng ta tha thứ và làm hoà.  Tha thứ và làm hoà là điều kiện phải có để đến với Chúa.  Không thể đến với Chúa mà lòng còn ngổn ngang những tức giận, ghen tương, đố kỵ.  Nhân vô thập toàn, ai cũng có những lầm lỗi, ai ai cũng cần được tha thứ, thế nên cũng cần phải biết tha thứ cho nhau.  Người ta vẫn thường nói để sống với Chúa cần có đức tin để mình tin tưởng, phó thác cậy trông vào Chúa giữa những phong ba của dòng đời, và để sống với tha nhân, cần phải có lòng độ lượng, để mình sống bao dung và tha thứ cho người khác.

Nếu chúng ta không có lòng độ lượng có lẽ mình sẽ chẳng sống được với ai, và cũng chẳng ai sống được với mình.  Đây cũng là điều mà Chúa mời gọi chúng ta phải công chính hơn những người biệt phái trong tình yêu tha thứ.  Không chỉ yêu kẻ yêu mình mà còn yêu cả kẻ ghét mình.  Không chỉ quý mến kẻ thi ân cho mình mà còn làm ơn cho kẻ làm hại chính mình.  Bởi vì, oán báo oán thì oán chập chùng.  Chúa mời gọi chúng ta hãy tha thứ cho kẻ thù, hãy làm hoà cùng kẻ thù và hãy cầu nguyện cho kẻ thù.  Chính Chúa đã sống tình yêu đó trên thập tự giá, nơi đó người ta đã tuôn đổ sự tàn ác trên thân thể Ngài, thế mà Ngài vẫn xin tha cho chúng, vì chúng không biết việc chúng làm.  Tình thương Chúa không dừng lại ở việc tha thứ mà còn thi ân cho mọi người, kẻ lành cũng như người dữ.  Kẻ thờ phượng Chúa cũng như kẻ chống đối lại Chúa.

Ước gì mỗi người chúng ta hãy sống tình thương bao dung đó cho anh em của mình.  Hãy quên đi những xúc phạm của nhau.  Hãy làm hòa để thêm bạn bớt thù.  Hãy tha thứ để tìm được sự bình an tâm hồn cho bản thân và cho những người chung quanh.  Xin Chúa là Đấng hằng thương xót và tha thứ, xin giúp chúng ta biết tha thứ lỗi lầm của anh em, như Chúa đã tha thứ cho chúng ta. Amen!

Lm Giuse Tạ Duy Tuyền

From: langthangchieutim & Anh chị Thụ Mai gởi

 

27 lý do khiến chúng ta phải cười mỗi ngày

27 lý do khiến chúng ta phi cười mi ngày

Chúng ta cn phi to lý do đ cười… nếu chúng ta mun có mt ngày vui….

1- Cười là mt thn dược tr được c bnh th xác ln bnh tâm hn.
2- C
ười làm cho ta ci m bao dung và có mt tinh thn lc quan yêu đi.
3- C
ười làm tăng hng huyết cu và lá lách hot đng tích cc hơn.
4- C
ười làm tăng sinh lc, khiến ta vui v, lanh li và thêm lòng yêu thương.
5- C
ười làm cánh ca cm thông rng m tht d dàng vi mi người.
6- C
ười mím, cười n, cười ra tiếng làm khuôn mt chúng ta d mến hơn.
7- C
ười làm thư giãn các bp tht trên mt, tan biến nhng căng thng.
8- C
ười làm toàn thân được nh nhàng thanh tnh, thư thái và an lc.
9- C
ười giúp ta tránh được tâm trng cay đng kh đau, phn ng kp thi.
10- C
ười giúp cho tâm hn lành mnh và thêm kh năng sáng to mi vic.
11- C
ười nhiu giúp ta biết t k có trách nhim và thc tế hơn.
12- C
ười nhiu tránh được bun nn, d thành công vì tiếng cười là trí tu.
13- C
ười là khong cách ngn nht gia hai tâm hn, là biết ngh thut sng.
14- C
ười d vui theo cái vui ca người khác, hoan h như mình thành đt vy.
15- C
ười có th làm tan di ni bc mình, bun phin ca người đi din.
16- C
ười giúp ta vui sng hin ti, quên hết quá kh và lo lng v tương lai.
17- C
ười giúp ta tr v vi chính mình, tc là thc s tr v đi sng mi.
18- C
ười có nhiu li ích cho ta v sc khe, tinh thn và cm xúc tâm linh.
19- C
ười giúp hn nhiên tươi sáng,có nhiu kh năng chng li bnh tt.
20- C
ười giúp các tế bào loi T trong máu tăng lên, có sc đ kháng mnh.
21- C
ười làm gim phong thp, các khp xương đ b sưng và chng sưng.
22- C
ười làm gim các cht hóc môn (cortisone) trong thn, s sng khe hơn.
23- C
ười tránh được nhc đu, đau tim, cao huyết áp và m trong máu.
24- C
ười giúp tng kh các khí dơ, thêm nhiu dưỡng khí cho b não thông minh.
25- C
ười làm tăng máu, chng viêm khp, làm con người luôn tnh táo.
26- C
ười to điu kin cho ánh sáng ni tâm th hin, thu sut mi s vt.
27- C
ười giúp nhng nét phin mun tan biến, gương mt tr nên tươi tr ra.

Lâm Kim Trọng gởi

Ân xá Quốc tế viếng thăm Việt Nam lần đầu tiên từ nhiều thập niên

Ân xá Quốc tế viếng thăm Việt Nam lần đầu tiên từ nhiều thập niên

Thanh Phương

RFI

Lần đầu tiên từ nhiều thập niên qua, một phái đoàn của tổ chức Ân xá Quốc tế ( Amnesty International ) đã đến thăm Việt Nam trong tuần này để thảo luận về tình hình nhân quyền. Trong một thông cáo đưa ra ngày hôm qua, 20/02/2014, Ân xá Quốc tế cho biết chuyến viếng thăm 3 ngày ở Hà Nội của bốn thành viên trong đoàn là nối tiếp chuyến đi của Phó giám đốc phân bộ Mỹ của Ân xá Quốc tế tới Việt Nam trong năm 2013.

Trong thời gian ở Việt Nam, phái đoàn Ân xá Quốc tế đã gặp nhiều người, trong đó có các quan chức cao cấp của chính phủ và Đảng Cộng sản, đại biểu Quốc hội, chuyên gia từ các viện nghiên cứu, đại diện một số tổ chức phi chính phủ và một số nhà ngoại giao nước ngoài.

Trong những cuộc gặp gỡ nói trên, phái đoàn Ân xá Quốc tế đã thảo luận về các vấn đề tự do ngôn luận, chính sách về nhân quyền, án tử hình, quyền của phụ nữ và người dân tộc thiểu số, lao động di cư và buôn bán người. Ân xá Quốc tế cho rằng tất cả những tù nhân lương tâm, tức là những người bị giam cầm chỉ vì bày tỏ chính kiến một cách ôn hòa, phải được trả tự do.

Chuyến viếng thăm của phái đoàn Ân xá Quốc tế trùng với thời điểm Việt Nam cho nhà hoạt động bảo vệ môi trường và blogger Đinh Đăng Định hoãn thi hành án một năm vì lý do sức khỏe, và với việc phiên tòa phúc thẩm đã xử y án 30 tháng tù luật sư bảo vệ nhân quyền Lê Quốc Quân với tội danh « trốn thuế ».

Trong bản thông cáo, Ân xá Quốc tế nhắc lại rằng Việt Nam vừa được bầu vào Hội đồng Nhân quyền của Liên Hiệp Quốc vào năm ngoái và đầu tháng 2 vừa qua vừa được kiểm điểm về tình hình nhân quyền theo thủ tục Kiểm định Định kỳ Phổ quát UPR. Chính phủ Việt Nam cũng đã cam kết ký Công ước chống tra tấn trong năm nay.