SỐNG ĐỜI KITÔ HỮU KHÔNG DỄ !

SỐNG ĐỜI KITÔ HỮU KHÔNG DỄ !

Trích EPHATA 621

Sr. Jean Berchmans MINH NGUYỆT

Vào lúc 2 giờ sáng, một thiếu nữ duyên dáng gọn gàng trong chiếc áo len và quần jeans, trượt ống thải đồ từ lầu 4 xuống đất. Nhưng khi vừa đặt chân xuống, cô gái chạm trán với nhân viên cảnh sát đi tuần. Ông nhìn thẳng cô gái và nói: “Khám phá bất ngờ ! Thay vì đi ăn trộm có lẽ cô nên ghi tên vào một gánh xiệc !” Lúng túng vì sợ vị cảnh sát to tiếng đánh thức thân phụ đang ngủ, cô gái vội vàng giải thích hành động “đi đêm” của mình… Thiếu nữ ấy là Sally Trench sống với cha mẹ ở Luân Đôn, thủ đô Anh Quốc.

Vào một buổi tối, khi trở về nhà sau nửa đêm, lúc bước xuống ga Waterloo nằm ở ngoại ô, Sally đụng phải vật gì mềm mềm, động đậy… Giật mình, Sally cúi xuống nhìn kỹ thì thấy đó là một phụ nữ cao tuổi, chung quanh người quấn một tấm chăn rách nát. Bà nằm trên mấy tờ báo. Nhưng không chỉ có mình bà. Dọc theo bờ tường nhà ga, còn có nhiều người khác. Đàn ông nằm lẫn lộn với đàn bà. Tất cả đều ăn mặc rách rưới bẩn thỉu. Người nào may mắn hơn thì có chiếc áo khoác bằng len, quấn chung quanh mình cho đỡ lạnh…

Sally thật đau lòng khi trông thấy cảnh tượng đó. Cô có thể lạnh lùng làm ngơ bỏ đi, như thầy tư tế trong Phúc Âm khi trông thấy người bị thương nằm bên vệ đường. Nhưng Sally bắt chước người Samaritano nhân lành. Cô đến bên những người này, cho tay vào túi, lấy tất cả tiền và phân phát cho họ. Một người trong nhóm cất tiếng nói: “Đây không phải là chỗ của cô ở giữa những người quá dơ bẩn. Cô quá ngây thơ duyên dáng ! Tốt hơn cả là cô nên trở về nhà.”

Sally trở về nhà và khi cầm trên tay ly sôcôla nóng hổi uống trước khi lên giường ngủ, cô gái tự nhủ: “Thiên Chúa cho mình quá nhiều, không thiếu thốn sự gì. Lẽ nào mình chỉ giữ riêng cho một mình mình thôi ?”

Ngay đêm hôm sau đó, lần đầu tiên, Sally thức dậy vào lúc 2 giờ sáng. Cô bỏ vào xách mấy gói thuốc lá và một bình cà phê nóng. Xong, cô đi rón rén để không đánh thức cha mẹ dậy. Thay vì mở cửa chính, cô dùng ống chuyển đồ và trượt từ lầu bốn xuống đất. Cô đi thẳng ra nhà ga Waterloo. Cô đến bên những người nghèo ngủ trên nền nhà ga và phân phát thuốc lá cùng cà phê nóng cho họ. Cô mang đến cho họ hơi ấm của cà phê và của tình người, trong những đêm mùa đông giá buốt.

Từ đó, cuộc viếng thăm những người không nhà cửa ở nhà ga Waterloo trở thành thông lệ. Cứ vào 2 giờ sáng, Sally thức giấc, mặc quần jeans, khoác áo len, xách cà phê nóng và thuốc lá đến thăm những người nghèo nơi nhà ga Waterloo. Vào lúc 4 giờ sáng, cô lại có mặt ở nhà, lên giường ngủ tiếp.

Thỉnh thoảng, trong những chuyến “đi đêm” như thế, Sally gặp lại vị cảnh sát của đêm đầu tiên. Ông vừa bắt tay Sally vừa nói: “Tất cả những gì cô làm đều thật đẹp và có tinh thần Kitô nữa !”

Sau một thời gian giúp đỡ những người sống lang thang không nhà không cửa, Sally lại khám phá ra một nhóm trẻ bụi đời, sống bất cần gia đình và xã hội. Họ sống vô kỷ luật và ưa chuộng tự do, nhưng là một thứ tự do bệnh hoạn, làm những điều không được phép làm như xìke, ma túy. Sally đến sống với nhóm bạn trẻ này, để tìm hiểu và chia sẻ nếp sống với họ. Nhiều người trẻ bụi đời sau đó khám phá ra ý hướng ngay thẳng và bác ái của Sally liền tặng nàng danh hiệu ”Sally, Người Công Giáo”.

Một hôm, một bạn trẻ bụi đời nói với Sally: “Tôi thật khâm phục lòng tốt của cô. Nhiều người cũng mang danh Công Giáo nhưng không làm một công tác bác ái nào giúp người khác.” Sally khiêm tốn trả lời: “Tôi không chỉ trích ai hết. Với kinh nghiệm riêng tư thì tôi biết rằng: sống đúng danh nghĩa tín hữu Công Giáo không phải là chuyện dễ. Phải thực thi tinh thần Kitô suốt cuộc đời mình…”

Sr. Jean Berchmans MINH NGUYỆT

 

THỬ NGHĨ XEM…

THỬ NGHĨ XEM…

Trích EPHATA 621

Khi con chim còn sống, nó ăn kiến. Khi chim chết, kiến ăn nó. Thời gian và hoàn cảnh có thể thay đổi bất cứ lúc nào. Vì vậy, đừng nhục mạ, đừng làm khổ bất cứ ai trong đời sống này. Bạn có thế đầy quyền lực ngày hôm nay, nhưng đừng quên rằng thời gian còn nhiều quyền lực hơn bạn. Một cây có thể làm được hàng triệu que diêm, nhưng một que diêm cũng có thể thiêu hủy được hàng triệu cây. Hãy là người tốt và làm những điều tốt.

Thử nghĩ mà xem, Thượng Đế cấu tạo cơ thể con người một cách rất hợp lý. Nhưng sao chúng ta lại không sử dụng nó theo đúng ý của Ngài ?

Ngài đặt hai mắt chúng ta ở đằng trước, vì Ngài muốn chúng ta luôn hướng tới phía trước, chứ không phải để chúng ta cứ ngoái nhìn về những sự việc ở phía sau.

Ngài đặt hai tai chúng ta ở hai bên là để chúng ta nghe từ hai phía, cả lời khen lẫn tiếng chê, chứ không phải để chúng ta chỉ nghe từ một phía hoặc chỉ để nghe những lời tâng bốc êm tai.

Ngài tạo cho chúng ta chỉ một cái miệng và một cái lưỡi mềm mại, vì Ngài muốn chúng ta nói ít nghe nhiều và chỉ nói những lời khôn ngoan, chứ không phải để chúng ta nói nhiều hơn nghe và nói những lời sâu hiểm làm tổn thương người khác.

Ngài đặt bộ não chúng ta trong một hộp sọ vững chãi, vì Ngài muốn chúng ta nên tích lũy tri thức, những thứ chẳng ai có thể lấy đi, chứ không phải chỉ chăm lo tích lũy những của cải bên ngoài, những thứ dễ dàng bị mất mát.

Ngài đặt trái tim chúng ta nằm trong lồng ngực, vì Ngài muốn những tình cảm yêu thương giữa những con người phải được xuất phát và lưu giữ tận nơi sâu thẳm trong cõi lòng, chứ không phải ở một nơi hời hợt bên ngoài.

KHUYẾT DANH, từ quehuongngaymai.com

 

Đảng hãy mau thoát khỏi nghịch cảnh “hồn Trương Ba da Hàng thịt”!

Đảng hãy mau thoát khỏi nghịch cảnh “hồn Trương Ba da Hàng thịt”!

Mạc Văn Trang

Câu chuyện dân gian Hồn Trương Ba da Hàng thịt chỉ dài hơn một trang sách in và có mấy nhân vật rất giản dị, nhưng với tính nhạy cảm thời đại và tài năng siêu việt, Lưu Quang Vũ đã biến thành vở kịch tầm cỡ nhân loại.

Tình cảnh Đảng Cộng sản Việt Nam từ khi ra đời tới nay, giữa lý luận và hành động cũng chẳng khác nào tình cảnh “Hồn Trương Ba da Hàng thịt”, hay “Hồn Các Mác, xác Bần nông”! Có điều khác là “hồn” của Trương Ba hay của Các Mác (Karl Marx) vào cái xác Đảng Cộng sản Việt Nam thì nó bị cái thân xác Bần nông làm lộn tùng phèo, bát nháo, chỉ còn là những khẩu hiểu, những ước muốn viển vông, huyễn hoặc; mà “hồn” ông Trương Ba hay “hồn” Các Mác thật cũng chẳng hiểu nổi cái mớ bòng bong trong đầu Đảng Cộng sản Việt Nam – thân xác Bần nông, nó là cái quỷ quái gì!

Ngay từ năm 1930 khi Đảng Cộng sản Việt Nam mới thành lập, chả biết cái “hồn” lý luận “Đấu tranh giai cấp” của ông Mác cao siêu thế nào mà vào cái “xác phàm” Đảng Cộng sản Việt Nam lại thành ra “Trí, Phú, Địa, Hào – đào tận gốc, trốc tận rễ”! Rồi đến cải cách ruộng đất “long trời lở đất” khiến hàng vạn người chết tức tưởi, vì cái mồm tố điêu, cái tay quen cướp của, giết người!

Khẩu hiệu “Người cày có ruộng”, ước mơ ngàn đời của người bần, cố nông vừa có, chưa kịp sướng, thì Đảng thu gom luôn ruộng đất vào hợp tác xã… cho trắng tay! Kết thúc hơn 20 năm cao trào hợp tác hóa nông nghiệp, thắng lợi của “Đấu tranh giữa hai con đường” là “Cái đêm hôm ấy đêm gì?” khủng khiếp. Hợp tác xã tan vỡ, Đảng phải “Đổi mới”, “cởi trói”, chia ruộng cho nông dân để khuyến khích nông nghiệp phát triển. Nhờ đó Việt Nam không còn phải “vác rá đi xin bo bo và ngô cho súc vật” về ăn, mà còn xuất khẩu gạo nhất nhì châu Á… Thế rồi đùng cái, Đảng lại “thu hồi đất”, cưỡng chế khắp nơi, để trao đất cho các “tư bản mới nổi” và nông dân “thi đua” khiếu kiện thấu trời!?…

Cái lý luận “Làm chủ tập thể”, “Sản xuất lớn xã hội chủ nghĩa”, “Toàn dân bàn việc nước, sắp xếp lại giang sơn”… thành ra là nhập tỉnh, huyện, xã tùm lum, sau mươi năm tranh giành, đấu đá mệt nhoài, lại ăn mừng “Tái lập” tỉnh, huyện, xã “vũ như cẫn”! Nhưng cơ mà… nhập cũng vớ bẫm, tách càng bẫm hơn, nên “cái thân xác” khỏe re, càng hăng hái tư duy “lý luận mới”… “Làm chủ thiên nhiên” thì “về cơ bản đã chặt phá xong rừng”, bô-xit, than, vàng, ti-tan đến cát, đá… cũng bị các loại “tặc” đào bới tung tóe, tan hoang; hầu hết các dòng sông bị chặt khúc ra làm thủy điện vô tội vạ; hầu hết ao hồ, sông suối bị ô nhiễm, bị “bức tử”! “Làm chủ xã hội” thì cả xã hội như chợ trời, đầy “con phe”, kẻ cắp, ma cô… “Làm chủ bản thân” thì càng “phê, tự phê” thì “bộ phận không nhỏ cán bộ đảng viên” thành “bầy sâu” lúc nhúc càng nhiều thêm! “Chủ nghĩa tập thể” lại biến thành những phe nhóm lợi ích phá nát đất nước và kỷ cương xã hội, tạo nên lối sống cá nhân tham lam vị kỷ trắng trợn chưa từng thấy trên đất nước này.

Cái lý luận về “Bỏ qua giai đoạn tư bản chủ nghĩa, tiến thẳng lên xây dựng chủ nghĩa xã hội – giai đoạn đầu của chủ nghĩa cộng sản – bằng tiến hành đồng thời ba cuộc cách mạng”… hóa ra lại là sau khi phá nát nền kinh tế – xã hội thì tái lập chế độ tư bản sơ khai ở Việt Nam; các quan chức cùng với những nhóm lợi ích của họ trở thành tầng lớp “tư bản đỏ”, còn nông dân, công nhân, ngư dân, diêm dân… là tầng lớp bị bóc lột tàn tệ. Nhóm người bị tha hóa, lưu manh hóa ngày càng gia tăng, hệt như F. Engels mô tả trong “Tình cảnh giai cấp công nhân Anh” (năm 1844).

Cái mồm leo lẻo “Học tập làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh”, “Không có gì quý hơn độc lập tự do” thì kéo nhau đến Hội nghị Thành Đô (1990) xin làm đồ đệ cho đại ca Trung Cộng. Mồm nói “Đạo đức là gốc”, nhưng quan chức suy thoái đạo đức tuột dốc không phanh! Mồm nói “Cần, kiệm, liêm, chính, chí công, vô tư” nhưng quan chức đua nhau ăn cắp, ăn cướp, xây nhà lầu, sắm xe hơi, ăn chơi theo kiểu các ông hoàng, bà chúa… Của công bòn rút từ mồ hôi, nước mắt của dân thì chi tiêu như phá, thất thoát hàng trăm tỉ, nghìn tỉ, chẳng coi ra gì! Ông Cụ nói: “Quân đội trung với nước…” thì nó bẻ queo thành: “Quân đội trung với Đảng…” (?), “Công an nhân dân” thành “Công an chỉ biết còn Đảng còn mình”. Tòa án Nhân dân thì xử dân như kẻ thù, xử quan chức phạm tội như người trong nhà đóng cửa bảo nhau. “Đảng ta là đạo đức là văn minh…” thì “bộ phận không nhỏ” ngày càng to, biến thành “bầy sâu” lúc nhúc mê tín, dị đoan, dắt nhau “dò đá qua sông”, đi vào ngõ cụt! Cụ bảo “Chính phủ không làm được việc thì dân đuổi đi”, nhưng nó cứ trơ ỳ ra bảo “Đảng phân công”, “Đảng quy hoạch” nên không thể từ chức! Cụ bảo: “Dân chủ là cho dân mở miệng ra” thì nó còng tay, bịt miệng ai dám “mở miệng” phê phán những sai lầm, tội lỗi của nó! Cụ bảo “Việc gì có lợi cho dân phải hết sức làm, việc gì có hại cho dân phải hết sức tránh”, nó cứ làm ngược lại!… Thế mà quanh năm suốt tháng cứ phát động, chăng đầy pa-nô, khẩu hiệu rồi sơ kết, tổng kết, nêu gương… học tập, làm theo Hồ Chí Minh!

Mồm xoen xoét: “Phải phát triển nhanh và bền vững” mà làm đường giao thông đắt gấp 3-4 lần của Mỹ, vừa khánh thành đã lún sụt; đường ống dẫn nước từ sông Đà về Hà Nội hơn một năm vỡ 9 lần, khiến bao người dân khốn đốn trong mùa hè; các công trình “Nghìn năm Thăng Long” thì mới mấy năm đã sập sệ. Biết bao nhiêu công trình ào ạt xây kém chất lượng, tranh thủ rút ruột ăn chia, nay mai hư hỏng hàng loạt, con cháu tha hồ “phá đi làm lại” và trả nợ còng lưng!… Tâm lý nhiệm kỳ chộp giựt, “bóc ngắn cắn dài”, “cái gì cũng ăn”, “ăn không biết chán”, cốt “làm giàu cho con em nhóm ta, kệ cha con em chúng nó” phơi bày ra trên mọi lĩnh vực của đời sống, trước mắt bàn dân thiên hạ một cách trơ trẽn, sống sượng, lố bịch… Phát triển bền vững là những gì làm ngày hôm nay sẽ để lại cho muôn đời con cháu được hưởng phúc, hưởng lộc và không làm ảnh hưởng đến sự phát triển của các thế hệ mai sau. Thế mà môi trường bị hủy hoại, các công trình xuống cấp từng ngày, nợ chồng chất và “vấn đề chủ quyền đời ta không giải quyết được thì đời con, đời cháu, chắt ta tiếp tục giải quyết”!

Mồm lẻo lẻo ta khác tư bản ở chỗ “Nền kinh tế của ta là nền kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa, có sự quản lý của nhà nước”, nhưng chẳng ai chỉ ra “cái định hướng xã hội chủ nghĩa” nó tròn méo ra sao! Lại láu cá ở chỗ, cứ cái gì “suy thoái”, “tệ nạn”, “thoái hóa, biến chất”, tóm lại là tất cả cái gì xấu xa của chế độ là đổ tại “mặt trái của cơ chế thị trường” (?). Nhưng lạ hơn nữa là, đã biết cái “mặt trái” của nó đen đúa, bẩn thỉu như thế, mà các nhà lãnh đạo đến nước tư bản nào cũng khẩn khoản xin công nhận cho Việt Nam có cái “cơ chế thị trường đầy đủ”.

Lý luận “Ba dòng thác cách mạng của thời đại…” thì dòng thác chủ đạo “cách mạng xã hội chủ nghĩa” tan rã rồi. Mấy “nước anh em cùng ý thức hệ” thì Triều Tiên vừa cha truyền con nối kiểu vua chúa, vừa như Chí Phèo, thoát chết đói nhờ viện trợ lương thực, nhưng chỉ thích dọa đánh nhau; Cuba cũng đang “giành nhiều thắng lợi” bằng cách “cập nhật mô hình kinh tế” (rón rén theo kiểu tư bản) để xóa đói giảm nghèo; ông anh Trung Cộng xây dựng chủ nghĩa xã hội theo màu sắc Đại Hán bá quyền, ban cho Việt Nam “4 tốt” + “16 chữ vàng” để Đảng Cộng sản Việt Nam ngoan ngoãn thần phục, nhưng trước sự phẫn nộ của nhân dân, ông Thủ tướng phải nói “Quyết không đánh đổi chủ quyền thiêng liêng lấy cái thứ hữu nghị viển vông”… Thì ra suốt bao nhiêu năm nay toàn ra sức bảo vệ, gìn giữ trân trọng, ôm hôn cái thứ hữu nghị viển vông với Trung Cộng, còn thực tế lại là “sống trong vòng tay của bầy yêu quái”!

Cái nhãn “Đảng Cộng sản”, “Nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” là phấn đấu cho lý tưởng “Cộng sản chủ nghĩa trên phạm vi toàn thế giới”, mà “mục tiêu của giai đoạn đầu là Chủ nghĩa xã hội” mới lãng mạn, mịt mùng làm sao! Còn trong thực tế thì dân bảo: “Chúng nó ăn như Rồng cuốn, nói như Rồng leo, làm như Mèo mửa!”. Trở lại với Đảng (của những người) lao động và nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, rồi theo con đường dân chủ để sống cho tử tế, chân thật với nhân dân…

Tóm lại, hồn vía Đảng ta toàn mung lung huyễn hoặc, trong khi hành động thì theo kiểu Hành vi chủ nghĩa: Thấy Kích thích thì Phản ứng (S – R). Kích thích là “phong bì”, “chỉ thị” – phản ứng là ký đại, vơ đầy túi tham; là cưỡng chế, đàn áp không cần nghĩ đến hậu họa!

Chỉ có thoát ra khỏi nghịch cảnh “Hồn Trương Ba, da Hàng thịt”, “Hồn Các Mác, xác Bần nông” mới thoát được “ngôn – hành bất nhất”, mới trở thành người BÌNH THƯỜNG để có suy nghĩ đúng đắn và nhất quán với hành động. Không “phi thường, vĩ đại, vô địch, quang vinh, muôn năm nữa”! Chỉ mong nó BÌNH THƯỜNG thôi! BÌNH THƯỜNG mới hòa đồng được với nhân dân, mới không trở thành “đứa con hoang đàng” giữa lòng dân tộc!

Hà Nội, 30/7/2014

M. V. T.

HÃY CÓ LÒNG THƯƠNG XÓT

HÃY CÓ LÒNG THƯƠNG XÓT

Jos. Vinc. Ngọc Biển

Trên các trang mạng, khi vào google.com và đánh típ: “Vị Tổng thống nghèo nhất thế giới” chỉ trong 18 giây, chúng ta đã có ngay kết quả lên tới 1.210.000 chuyên mục liên quan đến vị tổng thống này. Ông là ai? Thưa ông là Mujica, Tổng thống Uruguay.

“Dinh thự” của Tổng thống Uruguay là ngôi nhà cũ nát nằm ở ngoại ô thủ đô Montevideo, Uruguay. Ông đã sống ở đó gần hết cuộc đời với người bạn thân thiết là 1 chú chó 3 chân. Tài sản giá trị nhất của vị tổng thống này là chiếc ô tô cũ kỹ có giá chưa đến 2 ngàn đô la Mỹ. Ông là vị Tổng thống không thích sống trong nhung lụa.

Tuy nhiên, Mujica được nhiều người trên thế giới ngưỡng mộ không hẳn vì ông sống giản dị và nghèo, nhưng vì đã dành 90% tiền lương của mình, cho công tác từ thiện.

Chúng ta không cần biết ông có theo đạo Công Giáo hay không! Nhưng chúng ta biết chắc rằng: “ông là người biết ‘thương xót’ người nghèo”.

Hôm nay, bài Tin Mừng cũng cho chúng ta thấy Đức Giêsu đã “thương xót” dân chúng. Ngài đã chữa lành bệnh tật và làm phép lạ hóa bánh ra nhiều nuôi họ. Qua đó, Đức Giêsu cũng mời gọi các môn đệ và cả chúng ta hãy tiếp bước trên con đường “thương xót” của Ngài, để làm toát lên vẻ đẹp của Thiên Chúa là Tình Yêu nơi hành động của chúng ta.

1. Đức Giêsu là Đấng “thương xót”

Trong suốt hành trình loan báo Tin Mừng, Đức Giêsu luôn yêu thương, quan tâm đến con người, nhất là những người ốm đau, bệnh tật, những người thấp cổ bé họng và đói khát.

Khởi đi từ việc rời bỏ vinh quang Thiên Quốc để nhập thế và sinh ra trong cảnh nghèo, lớn lên trong sự thiếu thốn, hẳn Đức Giêsu hiểu rõ hơn ai hết nỗi bần cùng của con người. Vì thế, đã nhiều lần, Tin Mừng cho thấy: khi dân chúng đến với Ngài, mang theo những bệnh tật trên thân xác, Ngài đã “thương xót” và chữa lành họ.

Không chỉ chữa lành bệnh tật thể lý, Ngài còn đi xa hơn để chữa trị tâm hồn cho những ai đang hoang mang, bất hạnh và thất vọng.

Vẫn tình thương đó, hôm nay, khi thấy dân theo mình nghe giảng, và khi trời đã xế bóng, Đức Giêsu không nỡ để dân chúng bụng đói ra về, nên Ngài đã ra tay để làm phép lạ hóa bánh ra nhiều nuôi dân chúng.

Tuy nhiên, điều mà Đức Giêsu đã làm, đã nói và hành động, Ngài không muốn để các môn đệ ngoài cuộc, bởi vì mai đây chính các ông là những người sẽ thay Ngài để thi hành lòng “thương xót” của Thiên Chúa cho dân. Vì thế, khi được hỏi: “Ðây là nơi hoang địa, mà giờ đã chiều rồi, xin Thầy giải tán dân chúng, để họ vào các làng mạc mà mua thức ăn”. Nhưng Chúa Giêsu nói với các ông rằng: “Họ chẳng cần phải đi, các con hãy cho họ ăn”. Như thế, qua câu nói của Đức Giêsu, không phải vì vô lý, cũng chẳng phải Ngài thách thức các ông, nhưng:

Trước hết, Đức Giêsu muốn các ông hãy ra khỏi sự ích kỷ của bản thân, sự an phận của vật chất để biết chia sẻ với những ai bất hạnh, nghèo đói, vì: “Vui mừng và hy vọng, ưu sầu và lo lắng của con người ngày nay, nhất là của người nghèo và những ai đau khổ, cũng là vui mừng và hy vọng, ưu sầu và lo lắng của các môn đệ Chúa Kitô, và không có gì thực sự là của con người mà lại không gieo âm hưởng trong lòng họ(Gaudium et Spes, số 1).

Thứ đến, Đức Giêsu muốn mặc khải cho các ông về sứ mạng của chính mình, Đấng đến “để cho chiên được sống và sống dồi dào” (x. Ga 10,10).

Cuối cùng, Đức Giêsu cũng dạy cho các ông bài học về sự tin tưởng, cậy trông vào quyền năng của Thiên Chúa. Vì: “Hãy ký thác đường đời cho Chúa, tin tưởng Người, Người sẽ ra tay” (Tv 37,5).

Còn chúng ta, những người tin và theo Đức Giêsu, hẳn mỗi người cũng được mời gọi để thi hành công việc mà chính Đức Giêsu đã làm và muốn các môn đệ thi hành khi xưa. Vậy chúng ta phải làm gì?

2. Sứ điệp Lời Chúa

Sứ điệp Lời Chúa hôn nay mời gọi mỗi chúng ta hãy vươn xa tầm nhìn để thấy được trong xã hội loài người gồm hơn 7 tỷ người, trong đó có hàng ngàn trẻ em mồ côi, bệnh tật, bị bóc lột sức lao động và buộc làm nô lệ cho tình dục…

Số người chết vì đói, vì thiếu thuốc chữa bệnh cũng lên cả triệu người trên năm. Hàng triệu người vô gia cư, thất nghiệp, mù chữ… Rồi những người mắc phải những căn bệnh thế kỷ, nạn buôn bán phụ nữ để làm gái bán dâm, buôn bán ma túy và tham nhũng cũng tăng lên từng ngày.

Tình trạng loạn luân, phi đạo đức nhan nhản trong xã hội hiện nay. Những chuyện như: cha giết con, con giết cha; vợ giết chồng và ngược lại. Nhiều nạn nhân chết oan uổng chỉ vì một cái nhìn bị cho là “nhìn đểu”, hay chỉ là một câu nói vô tình nào đó…

Như vậy, ngày nay, người ta “bội thực” đủ thứ… nhưng lại “đói khát” đời sống đạo đức và tâm linh hơn bao giờ hết.

Sự thật thà dường như vắng bóng trong học đường, và ngoài xã hội. Niềm tin tưởng lẫn nhau có lẽ quá xa vời đối với thương trường. Sự tương thân tương ái có lẽ không còn mấy ý nghĩa, mà thực ra chỉ là lợi dụng. Đạo đức gia đình, nghề nghiệp là thứ gì đó xa xỉ phẩm đối với giới trẻ, các ông chủ và ngay cả những người được coi là mang danh đạo đức… Tình trạng thờ ơ, vô cảm và ngăn cấm tôn giáo là điểm “hot”; “nhạy cảm” tại nhiều nơi.

Tất cả những hiện tượng đó, Đức Giêsu không ngừng mời gọi chúng ta phóng tầm nhìn để có một tấm lòng biết “thương xót”. Đồng thời, hãy ra khỏi sự yên thân để cùng nhau lên đường nhằm góp chút men, chút muối và trở thành ánh sáng để ướp đời và soi sáng thế gian.

3. Sống sứ điệp Lời Chúa

Thực ra, chúng ta không thể nào làm thay đổi nổi màu đen trên thế giới!!! Thế nhưng, ngay thời điểm hiện tại và nơi chúng ta sinh sống, không thiếu gì những con người tương tự.

Họ là những người đang đi lạc hướng trong niềm tin, lệch lạc trong lối sống, cách nhìn và suy nghĩ; những người sống trong tội; ham tiền, mê bạc và hám dục… sống dửng dưng, vô cảm với anh chị em đồng loại. Vì thế, không thiếu những Lazarô nghèo ngay bên cạnh người Phú hộ giàu có…

Những hình ảnh trên có thể là chính chúng ta. Nếu quả là vậy, thì chúng ta hãy hối cải và trở về với Chúa. Bằng không, đó là hình ảnh mà người anh chị em chúng ta đang mang trên mình, thì không phải ai, mà là chính chúng ta hãy bắt tay vào việc dù chỉ là một cái gì đó bé nhỏ như:

–         Một cái nhìn thân thiện, cảm thông;

–         Một ly nước cho người đỡ khát, một chén cơm cho khách qua đường;

–         Một hành động khước từ sự bất chính như cờ bạc, rượu chè, trai gái;

–         Một thái đội khẳng khái với sự bất công, tham nhũng;

–         Một lời cầu nguyện, hy sinh để xin Chúa “thương xót” và làm động lòng những người dư giả, để họ giúp cho những người đói khát, bần cùng, để kẻ giàu không no và người nghèo không đói.

Lạy Chúa, xin cho chúng con có được “con mắt của Chúa” để chúng con có cái “nhìn giống Chúa”. Xin cho chúng con “con tim của Chúa” để chúng con cũng biết “chạnh lòng thương” như Chúa. Amen.

Tác giả: Tu sĩ Jos. Vinc. Ngọc Biển

10 bí quyết sống hạnh phúc của Đức Thánh Cha Phanxicô

10 bí quyết sống hạnh phúc của Đức Thánh Cha Phanxicô

Chuacuuthe.com

ĐTC trong một buổi tiếp kiến chung vào thứ 4 hàng tuần tại quảng trường thánh Phêrô

VRNs (01.08.2014) -Sài Gòn- Trong một cuộc phỏng dành cho tuần báo “Viva” của Argentina vào ngày 27.07 vừa qua, Đức Thánh Cha đã đưa ra 10 chỉ dẫn để mang lại niềm vui cho cuộc sống của mình:

ĐTC trong một buổi tiếp kiến chung vào thứ 4 hàng tuần tại quảng trường thánh Phêrô

1. “Sống và hãy sống”. Tất cả mọi người nên làm theo nguyên lý này. Ở Rôma có một câu nói thời danh tương tự: “tiến lên và giúp người khác tiến lên.”
2. “Hãy trao ban bản thân cho người khác.” Mọi người cần mở ra và quảng đại với người khác. Nếu bạn co cụm vào chính mình, bạn có nguy cơ trở thành ích kỷ. Nước không thông sẽ trở nên hôi thối.

3. “Giữ điềm tĩnh trong cuộc sống.” Đức Thánh Cha, sử dụng hình ảnh nước trong một cuốn tiểu thuyết của Ricardo Guiraldes, Argentina, trong đó nhân vật chính Gaucho Don Segundo Sombra nhìn lại cuộc sống của mình như sau: “Tuổi trẻ tôi sống sôi động như một dòng thác lũ; khi trưởng thành nó trôi đi như một dòng sông, và khi tuổi già nó lặng lẽ như mặt hồ.” ĐTC nói rằng, ngài thích hình ảnh của mặt hồ vì “nước trôi cách tử tế và khiêm nhường, một sự điềm tĩnh trong cuộc sống.”

4. “Một cảm thức về nghệ thuật.” Tìm niềm vui nơi nghệ thuật, văn học và vui chơi với con cái. Ngài nói “Xã hội tiêu thụ làm cho chúng ta lo lắng quá nhiều và căng thẳng, khiến mọi người mất đi một “nền văn hóa lành mạnh của giải trí.” Thời gian dường như “nuốt chửng” con người để rồi họ không còn có thể chia sẻ cho nhau được nữa.

Dù các bậc cha mẹ làm việc nhiều giờ, nhưng phải dành thời gian để chơi với con cái; ngài nói: lịch làm việc dầy kín, nhưng bạn phải dành thời gian cho con cái. Các gia đình cũng phải tắt TV để trò chuyện khi ngồi ăn chung với nhau. Dù truyền hình rất hữu ích cho việc cung cấp thông tin nhưng “không thể thay thế việc giao tiếp” với nhau.

5. “Nghỉ ngơi ngày Chủ nhật.” Công nhân còn được nghỉ ngày Chủ nhật vì vậy “Chủ nhật là dành cho gia đình”.

6. “Tìm những sáng kiến để tạo công ăn việc làm tốt cho người trẻ.” Chúng ta cần giúp cho người trẻ có công việc. Nếu người trẻ không có cơ hội làm việc sẽ dễ đi vào nghiện ngập, dễ bị tổn thương đưa đến việc tự sát. Tạo công việc cho họ không chưa đủ. Cho họ nhận ra phẩm giá từ đôi bàn tay lao động của chính mình.

7. “Tôn trọng và bảo vệ thiên nhiên.” Suy thoái môi trường là một trong những thách đố lớn nhất của chúng ta. Tôi nghĩ đến một câu hỏi mà chúng ta phải chất vấn luôn mãi là: Con người sẽ tự hủy diệt mình bằng việc sử dụng bừa bãi và độc tài trên thiên nhiên?

8. “Ngăn chặn tiêu cực.” Nói xấu về người khác là hạ thấp lòng tự trọng của mình. Mang nghĩa là: Tôi cảm thấy yếu kém thay vì tự thân vươn lên tôi hạ người khác xuống bằng cách nói những điều tiêu cực về người khác.

9. “Không chiêu dụ người khác theo đạo; tôn trọng niềm tin của người khác.” Chúng ta có thể truyền cảm hứng cho những người khác bằng việc làm chứng để cùng lớn lên qua sự liên hệ giao tiếp. Nhưng điều tồi tệ là chiêu dụ người khác theo tôn giáo mình. Đừng bàn chuyện để thuyết phục người khác. Mỗi người có một bản sắc và cá tính riêng của mình. Giáo Hội phát triển nhờ sự ảnh hưởng chứ không phải là chiêu dụ người khác theo đạo.

10. “Kiến tạo hòa bình.” Chúng ta đang sống vào thời điểm của nhiều cuộc chiến, lời kêu gọi hòa bình phải được la lên. Hòa bình đôi khi cho cảm giác là tĩnh lặng, nhưng không phải là thụ động hòa bình luôn luôn là chủ động và năng động.

Hoàng Minh

 

Việt Nam : Hội thảo « Truyền thông phi Nhà nước » bị ngăn trở

Việt Nam : Hội thảo « Truyền thông phi Nhà nước » bị ngăn trở

RFI

Blogger Phạm Thanh Nghiên (thứ hai từ phải sang) trong buổi hội thảo ngày 30/07/2014.

Blogger Phạm Thanh Nghiên (thứ hai từ phải sang) trong buổi hội thảo ngày 30/07/2014.

FB

Thụy My

Nhiều nhà hoạt động được mời tham dự buổi hội thảo về đề tài « Truyền thông phi Nhà nước tại Việt Nam trong thời kỳ hiện nay » do đại sứ quán Úc tổ chức tại Hà Nội hôm qua 30/07/2014 đã bị ngăn trở bằng nhiều cách.

Được biết, do Việt Nam đã chấp nhận một số khuyến nghị trong cuộc Kiểm điểm Định kỳ Phổ quát (UPR) tại Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc, trong đó có lãnh vực truyền thông, Úc đã cùng với các đại sứ quán Canada, New Zealand, Na Uy, Thụy Sĩ, Hoa Kỳ và Liên minh châu Âu tổ chức buổi hội thảo trên đây. Trong số khách mời tham dự có cả đại diện chính quyền và các tổ chức xã hội dân sự tại Việt Nam.

Tuy nhiên theo Mạng lưới Blogger Việt Nam, một ngày trước hội thảo, blogger Nguyễn Ngọc Như Quỳnh đã bị công an Nha Trang bắt giữ. Hai thành viên khác bị ngăn chận tại Hà Nội, và blogger Phạm Thanh Nghiên sau khi tham gia hội thảo đã bị công an định đưa về đồn, nhờ có đại sứ quán Úc can thiệp mới được giải vây. Đại diện các tổ chức khác như Hội Cựu tù nhân lương tâm, Anh em Dân chủ cũng bị ngăn cản đến tham dự.

Trả lời RFI Việt ngữ hôm nay, blogger Phạm Thanh Nghiên kể lại sự việc :

Blogger Phạm Thanh Nghiên – Hải Phòng

 

31/07/2014
by Thụy My

 

Nghe (07:20)

 

 

 

 

Bí thư đảng đoàn kiêm chủ nhiệm đoàn luật sư TPHCM bị đảng khai trừ

Bí thư đảng đoàn kiêm chủ nhiệm đoàn luật sư TPHCM bị đảng khai trừ

RFA-31-07-2014

Ông Nguyễn Đăng Trừng, Bí thư đảng đoàn kiêm chủ nhiệm đoàn luật sư thành phố Hồ Chí Minh

Ông Nguyễn Đăng Trừng, Bí thư đảng đoàn kiêm chủ nhiệm đoàn luật sư thành phố Hồ Chí Minh

hon-viet.uk

Ông Nguyễn Đăng Trừng, Bí thư đảng đoàn kiêm chủ nhiệm đoàn luật sư thành phố Hồ Chí Minh vừa bị Ban thường vụ thành ủy thành phố Hồ Chí Minh khai trừ đảng. Báo Người Lao động đưa tin này ngày hôm nay.

Báo Người Lao Động trích kết luận của Ban thường vụ thành ủy thành phố cho biết từ năm 2012 đến nay ông Nguyễn Đăng Trừng đã có khuyết điểm, vi phạm, xem nhẹ vai trò lãnh đạo của đảng đoàn đối với hoạt động của đoàn luật sư thành phố, không tổ chức cho đảng đoàn thực hiện chức năng, nhiệm vụ, quyền hạn của đảng đoàn theo quy chế làm việc đã ban hành.

Ban thường vụ thành ủy cũng  kết luận ông Nguyễn Đăng Trừng đã xuyên tạc, nói không đúng sự thật về ý kiến chỉ đạo công tác chuẩn biểu đoàn luật sư thành phố Hồ Chí Minh.

Ông Nguyễn Đăng Trừng đã từng là đại biểu quốc hội Việt Nam khóa 12. Ông cũng từng tham gia vào vai trò ủy viên Ủy ban Tư pháp của quốc hội. Ông cũng là người từng bào chữa cho trùm xã hội đen Năm Cam và luật sư Lê Công Định.

 

Ngành hàng không Việt Nam đang đi vào ngõ cụt?

Ngành hàng không Việt Nam đang đi vào ngõ cụt?

Hoà Ái, phóng viên RFA
2014-07-31

07312014-impass-of-vn-airline.mp3

Nữ tiếp viên Vietnam Airlines

Nữ tiếp viên Vietnam Airlines

vietnamairlines

Ngành hàng không ở VN vừa lên tiếng thừa nhận chậm, hủy chuyến bay do năng lực yếu. Phó Thủ tướng Hoàng Trung Hải yêu cầu phải khắc phục tình trạng này. Câu hỏi đặt ra liệu rằng ngành hàng không sẽ đổi mới mình một cách hiệu quả qua chỉ đạo của Chính phủ?

Mong quý khách thông cảm

Trong khoảng 1 thập kỷ qua, ngành hàng không VN đóng vai trò quan trọng do nhu cầu đi lại của dân chúng ngày càng gia tăng. Thế nhưng, tất cả hành khách di chuyển bằng đường hàng không ở VN có một điểm chung ở cái lắc đầu ngao ngán khi thường xuyên phải nghe thông báo với nội dung “ vì lý do máy bay về muộn nên chuyến bay của quý khách sẽ chậm hơn lịch trình. Mong quý khách thông cảm”.

Mới đây, hôm 28/7/2014, tại cuộc họp Ủy ban An ninh hàng không dân dụng quốc gia, các hãng hàng không thừa nhận do năng lực yếu đã gây ra gần 73% số vụ chậm hoặc hủy chuyến bay. Tìm hiểu tâm lý khách hàng khi họ chọn lựa phương tiện đi lại nhanh nhất mà phải mất nhiều thời gian chờ đợi ở sân bay, những khách hàng đài RFA tiếp xúc đều tỏ thái độ bất bình vì cho rằng họ buộc phải mua một dịch vụ kém chất lượng mà không có lựa chọn nào khác hơn. Ông Duy Lê, một chuyên gia về quản trị ở Sài Gòn cũng là khách hàng thường xuyên của hãng hàng không quốc gia Vietnam Airlines, nói:

Hiện nay không có phục vụ khách hàng, không có cạnh tranh bởi vì ‘no choice’(không có sự lựa chọn nào khác)

Ông Duy Lê

“Hiện nay không có phục vụ khách hàng, không có cạnh tranh bởi vì ‘no choice’ (không có sự lựa chọn nào khác)”.

Theo phân tích của ông Duy Lê, những khách hàng là doanh nhân thì thời gian đối với họ là tiền bạc nên họ phải chọn Vietnam Airlines là hãng hàng không lớn nhất ở VN hiện nay để giảm tối thiểu thời gian chờ đợi do các chuyến bay bị hoãn hay bị hủy. Còn về phía khách hàng đã chọn lựa các hãng hàng không giá rẻ như Jetstar Pacific hay VietJet Air…làm phương tiện di chuyển như một hình thức tiết kiệm chi phí thì họ sẽ không chọn hãng hàng không quốc gia Vietnam Airlines làm gì.

Một trong những nhóm hành khách chủ lực của các hãng hàng không ở VN là du khách nước ngoài. Họ cũng không có chọn lựa nào khác hơn khi đến VN để tham quan từ địa đầu Móng Cái đến mũi Cà Mau. Cô Soa, 1 hướng dẫn viên du lịch của Tổng công ty Du lịch Sài Gòn, Saigontourist, cho đài ACTD biết:

“Đa phần các công ty du lịch không chọn hãng hàng không giá rẻ. Tại vì giá rẻ thì đồng nghĩa với ‘delay’ (hoãn chuyến bay) còn kinh khủng hơn cả của quốc gia. Thứ hai, giữa cái xấu và ít xấu hơn thì tình hình giao thông đường bộ của VN, ví dụ từ Sài Gòn đi Đà Lạt 300 cây số thì phải đi từ 8 đến 10 tiếng đồng hồ, nên đa phần họ bắt buộc phải chọn tuyến hàng không thôi. Thường các ‘tour’ du lịch từ 10 đến 12 ngày đi cả 3 miền thì phải đi bằng máy bay”.

Khách chờ chuyến bay

Khách chờ chuyến bay

Đa phần các công ty du lịch không chọn hãng hàng không giá rẻ. Tại vì giá rẻ thì đồng nghĩa với ‘delay’ (hoãn chuyến bay) còn kinh khủng hơn cả của quốc gia

Cô Soa, Saigontourist

Trả lời câu hỏi du khách nước ngoài nói gì khi họ trải nghiệm thời gian chờ đợi các chuyến bay bị hoãn hay bị hủy ở các sân bay VN, cô Soa chia sẻ:

“Đặt trường hợp như mình thì mình phải chuẩn bị tâm lý cho khách trước. Hãng hàng không quốc gia tên là Vietnam Airlines nhưng thường hay đùa là ‘Delay Airlines’ (Hãng hàng không Chậm trễ). Mình chuẩn bị tâm lý trước thì khách cũng không nói gì hết”.

Tuy nhiên, cô Soa còn cho biết thêm yếu tố các chuyến bay bị chậm trễ hay bị hủy là một trong những yếu tố quan trọng khiến cho du khách nước ngoài “một đi không trở lại” VN, đất nước có khẩu hiệu “điểm đến của thiên niên kỷ mới”.

Bài toán không đáp số

Trong cuộc họp Ủy ban An ninh hàng không dân dụng quốc gia cuối tháng 7 vừa qua, các hãng hàng không nêu lên nguyên nhân chủ quan, nội tại bao gồm năng lực bảo trì yếu kém, quá trình sắp xếp các chuyến bay chưa hợp lý, thời gian quay đầu máy bay quá ngắn, năng lực của bộ phận xây dựng kế hoạch bay bị hạn chế. Bên cạnh đó còn có tình trạng, dịch vụ và trang thiết bị yếu kém tại các sân bay, công tác quản lý điều hành bay còn nhiều bất cập. Ngoài ra, các yếu tố khách quan gây ra hậu quả ảnh hưởng đến lịch bay cũng gia tăng đáng kể. Thống kê cho thấy trong 6 tháng đầu năm 2014, có 145 vụ việc hành khách vi phạm, tăng đột biến hơn 95% so với cùng kỳ năm 2013.

Tham dự cuộc họp Ủy ban An ninh hàng không dân dụng quốc gia, Phó Thủ tướng Hoàng Trung Hải chỉ đạo ngành hàng không VN phải áp dụng các tiêu chuẩn hàng không quốc tế, các hãng hàng không sớm khắc phục tình trạng chậm trễ, hủy chuyến bay được coi là “chuyện thường ngày” đang gây bức xúc trong dư luận để xứng danh niềm tự hào rằng VN có ngành hàng không rất an toàn.

100% ‘it doesn’t make sense’ (chẳng có ý nghĩa gì cả). Đơn giản năng lực mới là quan trọng chứ không phải mệnh lệnh là xong. Bây giờ ai cũng muốn tốt hơn nhưng phải tốt hơn như thế nào thì không có cách. Không có kỹ năng là thua

Ông Duy Lê

Qua lăng kính chuyên môn của 1 chuyên gia về quản trị, ông Duy Lê khẳng định chỉ thị của đại diện Chính phủ sẽ không mang lại hiệu quả nào để cải thiện tình trạng hiện nay của ngành hàng không VN. Ông Duy Lê đánh giá yêu cầu của Phó Thủ tướng Hoàng Trung Hải đối với ngành hàng không VN:

“100%  ‘it doesn’t make sense’ (chẳng có ý nghĩa gì cả). Đơn giản năng lực mới là quan trọng chứ không phải mệnh lệnh là xong. Bây giờ ai cũng muốn tốt hơn nhưng phải tốt hơn như thế nào thì không có cách. Không có kỹ năng là thua”.

Chuyên gia về quản trị Duy Lê cho rằng để cải tổ trong ngành hàng không VN có hiệu quả thì cần phải chú trọng vào yếu tố năng lực nhân sự trong cả hệ thống của ngành. Mỗi nhân viên từ vị trí thấp nhất cho đến người lãnh đạo cao nhất ở cấp thượng tầng đều phải có thực lực. Bên cạnh yếu tố nhân lực, ngành hàng không VN còn cần phải có chiến lược kinh doanh dài hạn để thay đổi và phát triển.

Nhiều chuyên gia trong ngành hàng không nhận định khoảng 100 năm nữa hàng không VN mới có thể sánh vai với ngành hàng không của các quốc gia trong Hiệp hội Đông Nam Á-ASEAN. Ngành hàng không VN vẫn chưa có bằng chứng nào cho thấy sẵn sàng “đổi mới”. Dư luận đang chờ nghe câu trả lời có phải ngành hàng không VN đang đi vào ngõ cụt? Và nếu đúng, liệu có giải pháp nào để giải quyết hay không?

 

Một số lãnh đạo Đảng CSVN chỉ trích mối quan hệ Việt-Trung

Một số lãnh đạo Đảng CSVN chỉ trích mối quan hệ Việt-Trung

Giáo sư Tương Lai, một trong những người ký tên trong thư

Giáo sư Tương Lai, một trong những người ký tên trong thư

Marianne Brown

31.07.2014

HÀ NỘI —

Việt Nam, hôm thứ Năm nói chính sách ngoại giao nhắm mục đích bảo vệ nền độc lập của đất nước. Thông tín viên Marianne Brown tường trình cho đài VOA từ Hà Nội rằng nhận định này được đưa ra tiếp sau một bức thư của các đảng viên có uy tín của Đảng Cộng sản gởi các nhà lãnh đạo cấp cấp trong nước đề nghị cải cách chính trị và kinh tế để chấm dứt sự lệ thuộc vào Trung Quốc. .

Bộ Ngoại giao Việt Nam bênh vực chính sách ngoại giao của Hà Nội tiếp theo một câu hỏi liên quan đến một bức thư ngỏ của những đảng viên có uy tín của Đảng Cộng sản kêu gọi chấm dứt mối quan hệ chặt chẽ với Trung Quốc.

Phát biểu tại một cuộc họp báo thường lệ ở thủ đô, phát ngôn viên Lê Hải Bình nói chính sách hiện nay của Việt Nam nhắm mục đích “bảo vệ sự độc lập, hỗ trợ và đa dạng hóa” các mối quan hệ quốc tế.
Ông Bình nói:

“Việc thực hiện chủ trương nhất quán này đã mang lại một vị thế quốc tế của Việt Nam ngày càng cao trên trường quốc tế cũng như đóng góp tích cực vào việc xây dựng và bảo vệ đất nước.”

Trước đây trong tuần, khoảng 60 đảng viên có uy tín của Đảng Cộng sản Việt Nam đã gởi một bức thư ngỏ lên Ban chấp hành Trung ương Đảng, nói rằng Hà Nội đã trả một giá quá cao vì đã nhượng bộ quá nhiều những đòi hỏi của Trung Quốc.

Bức thư này được đưa ra vài tuần lễ sau cuộc khủng hoảng ngoại giao, châm ngòi hồi tháng 5 năm nay khi Trung Quốc điều động một giàn khoan dầu đến vùng biển Việt Nam cũng tuyên bố chủ quyền. Bắc Kinh đã di dời giàn khoan này trước đây trong tháng để tránh bão đến.

Giáo sư Tương Lai, cố vấn cho hai Thủ tướng, là một trong những người ký tên vào lá thư gửi các nhà lãnh đạo cao cấp. Ông nói:

“Lá thư này khác những lá thư trước, những kiến nghị, những tuyên bố trước vì lá thư này nhân danh những đảng viên của Đảng Cộng sản Việt Nam gửi cho Ban chấp hành Trung ương Đảng và toàn thể đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam.”

Ngoại giao giữa hai nước căng thẳng trong vài tháng qua, đặc biệt sau khi những cuộc biểu tình chống Trung Quốc gây ra bạo động tại những Khu công nghiệp Việt Nam vào tháng 5 làm cho một số công nhân Trung Quốc thiệt mạng. Trung Quốc là đối tác thương mại lớn nhất của Việt Nam.

Bức thư cũng gồm một đề nghị là Hà Nội kiện Trung Quốc ra Tòa án Luật Biển Quốc tế.

Giáo sư Tương Lai nói tiếp:

“Việc cúi đầu lệ thuộc Trung Quốc ấy nó đánh mất lý do mà đảng có thể tập họp được nhân dân, tức là đảng đánh mất ngọn cờ độc lập và dân chủ.”

Một người ký tên khác là bà Phạm Chi lan, 69 tuổi, cựu phó chủ tịch Phòng Thương mại và Công nghiệp Việt Nam, và là cựu thành viên của ủy ban Nghiên cứu của Thủ tướng. Bà vẫn còn làm việc trong tư cách cố vấn cho một vài bộ.

Bà Chi Lan nói:

“Tôi nghĩ nếu Việt Nam hội nhập tốt hơn vào những nền kinh tế khác, ví dụ như phát triển đồng đều hơn ngoài Trung Quốc cùng với một nền kinh tế trong khu vực như Ấn Độ chẳng hạn hoặc các nền kinh tế khác như Hàn Quốc, Nhật Bản, các nền kinh tế ASEAN thì sẽ đỡ hơn là lệ thuộc vào Trung Quốc.”

Bà Chi Lan nói thêm Việt Nam cũng cần thực hiện những cải cách định chế chẳng hạn như nếu đảng vẫn còn muốn phát triển “một nền kinh tế thị trường với định hướng xã hội chủ nghĩa” như hiện nay thì sẽ rất khó khăn vì định nghĩa thuật ngữ này không rõ rệt.

Giáo sư Tương Lai nói khái niệm không phải là lật đổ Đảng Cộng sản mà là xây dựng đảng. Nhưng xây dựng có nghĩa là cải cách. Ông nói:

“Nếu đảng không thay đổi, đảng sẽ sụp đổ vì sự tin tưởng của người dân rất thấp.”

 

Giới thân cận hé lộ ‘cuộc sống cô độc, hung hiểm’ của Putin

Giới thân cận hé lộ ‘cuộc sống cô độc, hung hiểm’ của Putin
July 31, 2014

Nguoi-viet.com

MOSCOW, Nga (NV) Hơn một tuần sau vụ chiếc máy bay MH-17 của Malaysia Airlines bị nghi bắn rớt ở Ukraine, thế giới vẫn tập trung sự chú ý vào tổng thống Nga, ông Vladimir Putin.

Mặc dù đóng vai trò lãnh đạo trên sân khấu chính trị thế giới, đời sống của ông vẫn còn đầy bí ẩn.



Tổng Thống Vladimir Putin, với cái nhìn lạnh như băng. (Hình: Alexei Nikolsky/AFP/Getty Images)

Cô Michelle Miller, đặc phái viên của CBS News, trích dẫn bài tường thuật mới đây nhất đăng trên tuần báo Newsweek, cho thấy nhiều hơn về cuộc sống của ông, khắc hẳn những gì công chúng thấy thường ngày.

Trước công chúng, ông Putin được biết qua cái nhìn lạnh như băng, dường như khó xuyên thấu được, không khác với cuộc đời mà ông đang dẫn dắt.

Một thông dịch viên nói với ký giả Ben Judah của Newsweek rằng: “Ông ấy không nói chuyện. Ông cảm thấy không cần phải cười.”

Người thông dịch viên này là một trong hàng chục nguồn thông tin cung cấp cho Newsweek khía cạnh khách của ông Putin mà công chúng chưa được trông thấy bao giờ.

Nhưng những người thân cận của ông lại vừa tiết lộ một vài chi tiết mới về ông, như thông thường mỗi sáng ông ăn điểm tâm trễ, rồi bơi lội một mình.

Trong văn phòng, ông tránh né những gì thuộc kỹ thuật tân kỳ mà chỉ để ý đến hồ sơ in trên giấy tờ và xem tài liệu về mìn bẫy thời Xô Viết.

Nhà báo Judah nói: “Ðiều đó cho thấy một đời sống quái gở, cô độc, hung hiểm, khốn khổ, trong đó ông Putin ít nói chuyện với một ai. Ông hết sức kín đáo.”

Ông luôn bị ám ảnh là cả thế giới đang nói về ông. Các phụ tá cắt sẵn những bài viết đăng trên báo trình cho ông xem vì ông không đụng tới Internet, để ông biết được “người ta chế giễu ông đến chừng nào.”

Khi du hành ra ngoại quốc, ông chỉ ăn thức ăn do nhà bếp của điện Kremlin làm, vốn được gửi đi trước cả tháng. Nói chung là chở theo một máy bay toàn đầu bếp, thợ giặt ủi, hầu bàn, mà không đụng đến những gì của nước chủ nhà.

Ông bám lấy quyền lực từ khi trở thành tổng thống vào năm 2000. Giới thân cận gọi ông là “Tsar,” ám chỉ một nhà cai trị sắt máu thời quá khứ của nước Nga.

Ông Putin đang bị áp lực phải ngưng ủng hộ những phiến quân bị cáo buộc bắn rơi chiếc MH-17 ở phía Ðông Ukraine, nhưng đến giờ phút này, ông vẫn chưa tỏ dấu hiệu đáp ứng các đòi hỏi của Tây Phương. (TP)

 

Tấm bánh liên đới

Tấm bánh liên đới

ĐTGM. Ngô Quang Kiệt

Bài Tin Mừng hôm nay chứa đựng rất nhiều bài học. Như về Nước Trời, về Dân Thiên Chúa, về bí tích Thánh Thể. Nhưng có lẽ bài học thiết thực nhất cho chúng ta hôm nay là bài học liên đới. Đó cũng chính là bài học Chúa muốn dạy cho các môn đệ của Người.

Liên đới là biết cảm thương. Nhìn thấy đám đông, Chúa Giêsu chạnh lòng thương. Đó là một đám đông nghèo khổ, đói khát, bệnh tật, bơ vơ không người chăn dắt. Đám đông tội nghiệp đi tìm Chúa không phải chỉ để được ăn no, nhưng còn để được chữa lành bệnh, nhất là được an ủi, được dạy dỗ, được chỉ bảo. Khi chạnh lòng thương, Chúa Giêsu dạy ta hãy nhìn những người chung quanh bằng ánh mắt liên đới. Những người này đói vì tôi đã ăn quá nhiều. Những người kia rách vì tôi đã mê mải đuổi theo “mốt”. Những đứa trẻ này hư hỏng vì tôi đã thiếu quan tâm chỉ bảo. Những đứa trẻ kia rơi vào tội phạm vì tôi đã không làm gương tốt cho chúng. Thế giới này chưa tốt một phần có trách nhiệm của tôi. Thế giới này chưa công bằng trong đó phần lỗi của tôi.

Liên đới là nhận lấy trách nhiệm. Các môn đệ đã nhìn thấy đám đông đói khát. Các ngài muốn thoái thác, phủi tay: “nơi đây hoang vắng, và đã muộn rồi, vậy xin Thầy giải tán đám đông, để họ vào các làng mạc mua lấy thức ăn”. Đó là một giải pháp hợp lý. Lo cho năm ngàn người ăn là ngoài tầm tay của các môn đệ. Đó cũng là giải pháp nhẹ nhàng. Ai lo phần nấy. Thật dễ dàng. Nhưng đó là giải pháp không được Chúa chấp nhận, vì thiếu tình liên đới. Chúa muốn các môn đệ Chúa nhận lấy trách nhiệm: “Họ không cần phải đi đâu cả, chính anh em hãy lo cho họ ăn”. Họ đói, các con phải lo cho họ ăn. Một trách nhiệm nặng nề vượt quá sức các môn đệ. Nhưng đã cảm thương thì phải có trách nhiệm. Trái tim cảm thương thật sự phải hướng dẫn bàn tay làm việc.

Liên đới là đóng góp phần của mình. Chúa không cần những phép tính vĩ mô. Năm ngàn người thì cần bao nhiêu bánh? Những tính toán lớn lao là không thực tế và làm ta lo sợ. Chúa dạy các môn đệ khởi đi từ thực tế: “Ở đây, chúng con chỉ có vỏn vẹn năm chiếc bánh và hai con cá”. Thật là ít ỏi, nghèo nàn. Nhưng Chúa không chê cái ít ỏi nghèo nàn đó: “Đem lại đây cho Thầy”. Có ít hãy đóng góp ít. Nhưng quan trọng là phải bắt đầu, là phải góp phần của mình. Liên đới không đòi ta phải quán xuyến mọi sự, nhưng đòi ta thật sự có trách nhiệm, góp phần của mình vào việc chung.

Liên đới là chia sẻ. Chúa chúc tụng để làm phép bánh và cá như cho ta thấy, những đóng góp dù ít ỏi của ta đã thành thiêng liêng cao quí. Chúa không làm phép lạ tức khắc biến ngay cá và bánh ra một núi lương thực cho người tự do đến lấy. Chúa cũng không tự tay phân phát lương thực cho mọi người. Chúa trao bánh và cá cho các môn đệ. Các môn đệ trao cho mọi người. Và mọi người trao lại cho nhau. Đó là bài học lớn của phép lạ. Chính khi mọi người trao cho nhau, Chúa làm phép lạ. Bánh và cá cứ tiếp tục sinh sôi bao lâu những bàn tay còn trao nhau. Bánh và cá vẫn tiếp tục nhân lên bao lâu mắt con người vẫn còn nhìn nhau. Những tấm bánh của tình liên đới. Những đàn cá của sự chia sẻ. Chúng nhân lên theo nhịp của trái tim. Khi trái tim chan chứa yêu thương, quan tâm, liên đới, lương thực trở nên phong phú, dư thừa.

Thế mà các môn đệ đã vội lo. Cũng như ta thường lo thế giới này quá chật hẹp không đủ chỗ cho mọi người. Cũng như ta vẫn thường lo lương thực trên thế giới không đủ nuôi mọi người. Hôm nay Chúa dạy ta mỗi người hãy chia sẻ những gì mình có thì thế giới sẽ dư thừa lương thực. Khi trái tim mở ra thế giới sẽ có đủ chỗ cho mọi người.

Lạy Chúa xin mở trái tim con để con biết cảm thương và chia sẻ. Amen.

GỢI Ý CHIA SẺ

1.    Tục ngữ Việt nam có câu: Nhiều no ít đủ. Bạn nghĩ gì về nét văn hoá Việt nam trong câu này. Có gần với bài Tin Mừng hôm nay không?

2.    Càng cho đi càng phong phú. Bạn cảm nghiệm điều này bao giờ chưa?

3.    Ta có trách nhiệm với những người chung quanh. Những người nghèo chất vấn cách tiêu dùng của ta. Bạn có nghĩ thế không?