Liên minh với ai để chống xâm lược?

Liên minh với ai để chống xâm lược?

Việt Hà, phóng viên RFA
2014-08-25

08252014-pvgstuonglai-vh.mp3

000_Hkg6745333(1).jpg

Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình (thứ 2 từ trái) và Ủy viên Bộ Chính trị ĐCSVN Lê Hồng Anh (thứ hai từ phải) tại Hà Nội hôm 22/12/2011

AFP photo

Ủy viên Bộ chính trị, Thường trực Ban Bí thư đảng cộng sản Việt Nam, ông Lê Hồng Anh sẽ sang thăm Trung Quốc từ ngày 26 đến 27 tháng 8.

Theo người phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam, chuyến đi lần này của ông Lê Hồng Anh, người đồng thời cũng là đặc phái viên của Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng, là nhằm trao đổi với lãnh đạo Trung Quốc về các biện pháp làm dịu tình hình, không để tái diễn các vụ việc căng thẳng vừa qua.

Việt Hà phỏng vấn giáo sư Tương Lai, nguyên Viện trưởng Viện Xã hội học Việt Nam, người đã có những bài viết về quan hệ Việt Nam Trung Quốc. Trước hết nhận xét về chuyến đi sắp tới của ông Lê Hồng Anh giữa lúc quan hệ Việt Nam Trung Quốc còn đang căng thẳng sau vụ Trung Quốc đặt giàn khoan dầu vào vùng nước tranh chấp gần quần đảo Hoàng Sa từ tháng 5 đến tháng 7 vừa qua, Giáo sư Tương Lai cho biết:

Tôi nghĩ như thế này, dù có căng thẳng như thế hay căng thẳng hơn đi chăng nữa, thì cái việc hai bên đối phương gặp nhau là chuyện bình thường và cần thiết. Vấn đề là gặp để làm gì. Mỗi bên đều có yêu cầu của chính mình. Ông Lê Hồng Anh đi, theo báo chí Việt Nam tuyên bố không chỉ là với tư cách ủy viên Bộ Chính trị, Thường trực Ban Bí thư, mà ông còn được sự ủy nhiệm của ông Tổng Bí Thư. Như vậy là ông đại diện cho Tổng Bí Thư để trao đổi. Nó có cái nét hơi khác. Như vậy tức là vấn đề có ý nghĩa quan trọng một chút, chứ không phải chỉ là Lê Hồng Anh, Ủy viên Bộ Chính trị và Thường trực Ban Bí Thư, mà còn đại diện cho Tổng Bí Thư….

Ở đây dư luận Việt Nam theo dõi muốn hỏi đây là cái gì. Nếu như đây là đi để trao đổi với Trung Quốc để rồi thực hiện chuyện thôi chúng ta mạn đàm song phương thế này và Việt Nam không kiện Trung Quốc nữa. Nếu như vậy thì rất tai hại. Như vậy thì lại rơi vào bẫy của Trung Quốc.

Bất cứ ai đã là người Việt Nam đứng trước kẻ thù xâm lược phải gắn kết nhau lại, loại bỏ bất đồng,… không rơi vào thủ đoạn lừa bịp của Trung Quốc khi bộ mặt xâm lược của Trung Quốc đã phơi bầy trước toàn thế giới.
– Gs. Tương Lai

Vấn đề Việt Nam hiện nay như vừa rồi nhiều người, trong đó có ông Trần Công Trục, nguyên Trưởng Ban biên giới viết một bài. Ông viết muốn không xảy ra chiến tranh thì phải kiện Trung Quốc. Có nghĩa là muốn để Trung Quốc không hung hăng, diễu võ dương oai ngoài biển Đông thì phải kiện Trung Quốc, nghĩa là đưa vấn đề Việt Nam thành vấn đề quốc tế, tức là phải quốc tế hóa vấn đề Việt Nam, và đấu tranh bằng pháp lý để dựa vào sức mạnh của công luận trên thế giới và pháp lý để ngăn chặn âm mưu của Trung Quốc.

Đây là điều rất quan trọng và chính vì Trung Quốc sợ điều đó nên Trung Quốc đã có nhiều động thái vừa qua. Nếu kỳ này ông Lê Hồng Anh đại diện cho ông Tổng Bí thư sang mà lại rơi vào bẫy của Trung Quốc để rồi thôi bây giờ chúng ta hữu nghị, chúng tôi đã rút giàn khoan 981 rồi, bây giờ không phải kiện Trung Quốc nữa, thì cái này lại rơi vào đúng cái bẫy mà lâu nay những người thấy rõ âm mưu của Trung Quốc rất e ngại. Còn cái đám muốn dựa vào Trung Quốc để bảo vệ cái ghế quyền lực của mình thì rất khoái cái chuyện này.

Vì thế điều quan trọng là việc đi trao đổi là tất yếu, bao giờ cũng thế, không thể nói cái chuyện đi hay không đi để bình luận, nhưng nội dung chuyến đi ấy nhằm mục tiêu gì, quan điểm cần giữ sẽ là điều gì, và sau khi đi trao đổi về thì nó giúp gì cho đường lối của Việt Nam kiên quyết bảo vệ chủ quyền và độc lập dân tộc mà không rơi vào bẫy của Trung Quốc.

6abb8292-c150-4947-8f92-85cdac375e6c-400.jpg

Tướng Martin E. Dempsey tại Bộ Quốc phòng Việt Nam trong chuyến thăm Hà Nội vào ngày 14 tháng 8 năm 2014. AFP photo

Việt Hà: Thưa ông, đáng nhẽ ban chấp hành Trung ương Đảng cộng sản Việt Nam sắp có cuộc họp quan trọng liên quan vấn đề này nhưng mà chúng ta chờ mãi mà chưa thấy cuộc họp này. Vậy theo giáo sư thì chuyến thăm này có liên quan gì đến cuộc họp đó không?

Gs. Tương Lai: Đúng là chúng tôi theo dõi cái hội nghị của Ban chấp hành Trung ương và chính vì nghĩ rằng có hội nghị đó sắp họp nên chúng tôi mới có thư ngỏ gửi Ban chấp hành Trung ương và các đảng viên Đảng cộng sản Việt Nam ngày 28 tháng 7 vừa rồi. Mục tiêu của thư đó là gì. Mục tiêu của thư đó là kêu gọi ban chấp hành Trung ương phải cảnh giác trước các thủ đoạn của Trung Quốc, tìm mọi cách để gây nên một cái mơ hồ trong nhận thức để tiếp tục chính sách nhu nhược, bị Trung Quốc càng ngày càng lấn tới và không dám kiện Trung Quốc ra công lý quốc tế.

Bây giờ đây hội nghị mãi chưa họp thì không biết chuyến đi của Lê Hồng Anh có liên quan tới vấn đề sắp tới mà như chúng tôi biết trước đây là nội dung của Ban chấp hành Trung ương là để bàn về vấn đề biển Đông và kiện Trung Quốc. Nếu như bây giờ lại có giàn xếp để tiếp tục như đường lối đu dây kiểu cũ và sẽ lại rơi vào bẫy của Trung Quốc thì như thế rất nguy hiểm. Chúng tôi cho rằng ban chấp hành Trung ương cũng có nhiều người hiểu quá rõ âm mưu đó của Trung Quốc mà họ phải nâng cao cảnh giác theo dõi thử xem ông Ủy viên Bộ chính trị này đi có thể hiện được ý chí toàn dân không, và có một lần nữa mắc bẫy của Trung Quốc không. Cảnh giác đó là tuyệt đối cần thiết vào lúc này.

…quan điểm cho rằng Việt Nam không liên minh để làm hại, chống lại một nước thứ ba đó là một quan điểm lỗi thời rồi.
– Gs. Tương Lai

Bất cứ ai đã là người Việt Nam đứng trước kẻ thù xâm lược phải gắn kết nhau lại, loại bỏ bất đồng, tập trung vào mục tiêu chống xâm lược, để gắn thành một khối đoàn kết để chống họa xâm lược, chống Trung Quốc, không rơi vào thủ đoạn lừa bịp của Trung Quốc khi bộ mặt xâm lược của Trung Quốc đã phơi bầy trước toàn thế giới.

Việt Hà: Các phân tích gia quốc tế khi nói về quan hệ Việt Nam Trung Quốc và quan hệ Việt Mỹ thì nói có sự chia rẽ trong đảng giữa một bên muốn ngả về Trung Quốc và một bên ngả về Mỹ. Liên quan đến về vụ này, thì dường như bên ngả về Mỹ thắng thế hơn, ông có nhận xét thế nào?

Gs. Tương Lai: Tôi không nghĩ bên nào ngả bên nào là hay cả. Vấn đề Việt Nam trước hết phải phát huy sức mạnh nội lực của toàn dân. Kinh nghiệm đấu tranh của lịch sử Việt Nam cho thấy là lúc nào ý chí của toàn dân tộc được phát động thì lúc bấy giờ nó sẽ trở thành một sức mạnh to lớn. Cái việc quan trọng nhất bây giờ đây là đảng Cộng sản Việt Nam làm thế nào đó để khởi động được tinh thần yêu nước và ý chí độc lập, tinh thần dân tộc, đấy là điểm nhạy cảm nhất trong tâm thế Việt Nam.

Và vì vậy lúc này đây khi có sự ủng hộ của quốc tế, giờ phút này đây, ông Chủ tịch EU đang có mặt ở Hà Nội, trước đó thì ông tướng  Demsey của Mỹ rồi hai Thượng Nghị sĩ John McCain và Whitehouse, trước đó nữa ông Bộ trưởng Bộ Ngoại giao và những quyết nghị của Thượng viện Mỹ… rồi tuyên bố của Thủ tướng Anh, tuyên bố đặc biệt là của Thủ tướng Nhật và thái độ của các nước ASEAN vừa rồi cũng rất rõ. Khác với lần họp ở Phnompenh, lần này hội nghị ASEAN đã biểu tỏ một thái độ mạnh mẽ hơn đối với vấn đề biển Đông và với thái độ ngang ngược của  Trung Quốc.

Vào lúc này đây, khi dư luận quốc tế đã mạnh lên như thế và thuận lợi cho Việt Nam như thế thì Việt Nam phải tranh thủ thuận lợi đó để mà cô lập kẻ hiếu chiến. Cho nên quan điểm cho rằng Việt Nam không liên minh để làm hại, chống lại một nước thứ ba đó là một quan điểm lỗi thời rồi. Ăn cướp nó vào đến sân mình, hàng xóm muốn giúp đỡ thì lại nói “không, không” chỉ để tôi đánh nhau với thằng kẻ cướp thôi. Không thể nói đó là sự khôn ngoan mà chỉ có thể nói đó là sự ngu xuẩn… nhưng có muốn đánh cướp được thì trước hết là người ở trong nhà phải ai có gậy cầm gậy, ai có dao cầm dao, có một quyết tâm đánh cướp đã. Còn trong nhà còn lục đục với nhau về quyền lợi thì làm sao mà đánh cướp được.

Khi trong nhà nhất trí rồi thì việc tranh thủ lực lượng bên ngoài để làm hậu thuẫn thì đấy là việc tuyệt đối cần thiết. Vào lúc này đây, liên minh với ai để chống lại kẻ thù xâm lược đó là vấn đề sống còn của đất nước vào lúc này. Và những người bình thường nhất thì họ cũng biết rằng bây giờ đây cần liên minh với lực lượng nào chống lại lực lượng nào. Họ biết cả. Đơn giản khi đảng cầm quyền biết dựa vào ý chí của dân, khởi động sức mạnh của dân thì lúc bấy giờ mới có được sự giúp đỡ bên ngoài và sự giúp đỡ bên ngoài ấy mới có hiệu lực.

Việt Hà: Xin cảm ơn giáo sư.

Công an VN gây rối loạn vì phiên tòa xử bà Bùi Hằng

Công an VN gây rối loạn vì phiên tòa xử bà Bùi Hằng

Chuacuuthe.com

VRNs (25.08.2014) – Sài Gòn – Công an tỏ ra khiếp sợ những gì sẽ xảy ra tại phiên tòa xét xử dân oan Bùi Thị Minh Hằng cùng ông Nguyễn Văn Minh và cô Nguyễn Thị Thúy Quỳnh tại Tòa án nhân dân tỉnh Đồng Tháp, sáng mai, ngày 26.08.

Phiên tòa sơ thẩm hình sự sáng mai sẽ do thẩm phán Bùi Phước Lộc là chủ tọa phiên tòa xét xử, tại số 01 đường Lê Quý Đôn, phường 1, thành phố Cao Lãnh, tỉnh Đồng Tháp.

Từ ngày 23.08, nhiều nhà hoạt động xã hội từ Bắc chí Nam đã bị công an, an ninh mật vụ theo dõi, cấm cửa, cấm đường đi đến Đồng Tháp.

Cấm ra khỏi nhà, cấm đi

Nhà văn Phạm Đình Trọng cho biết: “Sáng thứ bảy, tôi bị ba viên công an mặc dân sự, đi xe máy đến chốt ở khu căn hộ tôi ở. Tôi xuống nhà, hai người gặp tôi. Tôi đã căng giọng với họ…” Người hàng xóm của ông Trọng cho biết cả tuần nay an ninh chốt trước khu nhà, mỗi ngày từ 05:30 sáng.

Nhà báo Nguyễn Tường Thụy từ Hà Nội cho biết bảy tám anh an ninh canh ngay lúc 19:48 phát ngày 23.08. Ông Thụy cho biết thêm, đến trưa Chủ nhật, an ninh vẫn canh cửa nhà ông.

Phóng viên trẻ Nguyễn Huy Tín, từ Nghệ An kể với VRNs: “Tôi chờ tới sát giờ bay ở ngoài quán cafe, rồi công an sắc phục, thường phục đi lại, ngồi xung quanh. Sau đó tôi tính tiền thì họ cũng tính tiền. Tôi vào xếp hàng làm thủ tục (có 1 khách trước tôi), rồi có 4 người vào xốc nách tôi xưng là công an tỉnh Nghệ An. Đưa tôi ra cổng vào sân bay rồi nói: ‘Chuyến này mi không được đi’. Tôi có hỏi vì lý do gì thì họ nói ‘vì an ninh quốc gia’. Rồi tôi đòi quay lại, thì họ xốc tôi ra khỏi khu vực sân bay rồi chặn ở cổng không cho quay lại nữa.

Tôi có đưa máy chụp hình chụp ảnh thì có hai tên lại giật điện thoại con, xóa hết ảnh, rồi nói: ‘mi làm khổ choa nhiều lắm đó’. Họ đi hai xe ôtô, rất đông. Cảnh phục thì ở phía ngoài cổng sân bay, thường phục tràn ngập sân bay”.

Tối hôm qua (24.08), ba thanh niên Công giáo Nghệ An cũng bị cấm lên máy bay để vào Sài Gòn.

140824005

Không dừng ở đó, công an Hồ Chí Minh còn tùy tiện câu lưu người. Nhà văn Phạm Đình Trọng cho biết: “Hai hôm nay tôi bị khủng bố tinh thần, đặc biệt là hôm nay [Chủ nhật, 24.08 – NV], buổi sáng vừa ra khỏi nhà đi ăn sáng thì bị bắt. Sáng không ăn gì. Trưa họ đưa đến cho tôi một suất cơm hộp nhưng tôi từ chối không ăn. Họ xỉ vả tôi, đe đánh tôi, đe dọa cả công việc làm ăn của con trai tôi”.

Ngoài ra, bác sĩ Nguyễn Đan Quế, tù nhân báo chí Phan Thanh Hải, Phạm Bá Hải, và vợ chồng luật gia Nguyễn Bắc Truyển ở Sài Gòn, tù nhân lương tâm Phạm Thanh Nghiên ở Hải Phòng, tù nhân chính trị Trương Minh Đức cùng một số người khác cũng bị câu lưu trong chính nhà mình.

Hòa thượng Thích Không Tánh cho biết: “Trong hai ngày qua Chùa Liên Trì chúng tôi bị sáu công an, an ninh của Nhà nước CHXHCNVN canh gác suốt ngay đêm ! Cả đêm hôm qua [24-25.08] tuy trời mưa rất lớn nhưng những công an này vẫn che áo mưa, bắt vỏng, ghế nằm ngồi suốt đêm để canh”.

Gởi giấy mời triệu tập ngày 25.08

Nhà báo Phạm Chí Dũng, Chủ tịch Hội nhà báo độc lập báo tin cho các hội viên: “Chiều muộn ngày 23.08, tôi lại nhận giấy triệu tập của Cơ quan ANĐT – công an TP.HCM, làm việc với cơ quan này vào ngày 25.08 để “trả lởi các bài viết trên Internet”.

Phóng viên Lê Thanh Tùng, tối hôm qua cũng cho biết trời tối rồi mà công an phường Tăng Nhơn Phú B, quận 9 vẫn đến gởi Giấy mời ngày mai (25.08) đến trụ sở công an phường làm việc với công an khu vực. Thư mời do trung tá Lương Văn Hùng ký ngày 24.08.

140824004

Phóng viên Huỳnh Công Thuận lưu ý về việc có thể công an lạm dụng phát hành Giấy triệu tập trong trường hợp nhà báo Phạm Chí Dũng: “Bộ Luật Tố Tụng Hình Sự đã quy định rõ phạm vi đối tượng có thể triệu tập, tức công dân phải là một trong những đối tượng có tư cách tham gia tố tụng là: bị hại, bị can, bị cáo, nguyên đơn dân sự, bị đơn dân sự, người có quyền lợi và nghĩa vụ liên quan đến vụ án, người làm chứng, người bào chữa, người giám định, người phiên dịch. Không được phép triệu tập khơi khơi để hỏi những chuyện vớ vẩn, linh tinh không liên quan đến một vụ án cụ thể”.

Chỉ với một vụ án “gây rối trật tự công cộng” do công an đạo diễn cách nay 6 tháng tại Đồng Tháp đã được công an từ Bộ đến địa phương triển khai nhiều dự án để tiêu tốn tiền thuế do nhân dân đóng góp một cách phung phí. Đồng thời lạm dụng vai trò công lực để vi phạm nghiêm trọng quyền công dân và quyền làm người của người dân Việt Nam đã được Hiến pháp và các Bộ luật quy định.

Đến bao giờ Việt Nam mới có chế tài để buộc ngành công an phải thực thi nghiêm chỉnh Hiến pháp và Luật Việt Nam?

140824008

Được biết, tuy rất nhiều công an, an ninh mật vụ đã tung ra để bằng mọi cách ngăn cản công dân đến dự khán phiên tòa công khai ngày 26.08 tới đây, nhưng nhiều nhà hoạt động đã đến được Đồng Tháp. Cho đến lúc này có không dưới 20 người từ Miền Bắc và Sài Gòn đã có mặt ở khu vực gần Tòa án tỉnh ở Cao Lãnh.

Được biết, chính sự ồn ào do công an tạo ra, rất nhiều bà con ở các tỉnh An Giang, Cần Thơ, Vĩnh Long, Mỹ Tho và cả Đồng Tháp sẽ đến dự phiên tòa sáng mai.

Cách gây náo loạn này của công an đã từng xảy ra trong các vụ xử CLB nhà báo tự do và hai nhạc sĩ Việt Khang, Trần Vũ Anh Bình tại Sài Gòn, các thanh niên Công giáo và Tin Lành ở Nghệ An, …

PV. VRNs

Nhà báo Mỹ bị bắt cóc ở Syria được tự do

Nhà báo Mỹ bị bắt cóc ở Syria được tự do
August 24, 2014

Nguoi-viet.com
DAMASCUS, Syria (NV) – Một nhà báo người Mỹ bị phiến quân Hồi Giáo bắt cóc và giam giữ gần hai năm qua ở Syria vừa được tự do hôm Chủ Nhật, theo một bản tin của đài truyền hình CNN.


Nhà báo Peter Theo Curtis lúc sắp được tự do. (Hình: AP Photo)

Nhà báo Peter Theo Curtis, 45 tuổi, được biết bị nhóm al-Nusra Front, một nhóm phiến quân ở Syria có liên hệ với al-Qaeda, bắt cóc hồi Tháng Mười, 2012.

“Tôi vô cùng biết ơn những người đã vận động, đã trở thành bạn hữu, và bỏ không biết bao nhiêu công sức để giúp đỡ chúng tôi trong nhiều tháng qua,” bà Nancy Curtis, mẹ của nhà báo nêu trên, được CNN trích lời nói. “Xin nhớ rằng chúng tôi không bao giờ quên ơn quý vị.”

Theo CNN, Liên Hiệp Quốc nói rằng nhà báo Peter Theo Curtis được trao trả cho các lực lượng gìn giữ hòa bình của tổ chức quốc tế này ở Golan Heights, vùng đất của Syria hiện do Israel chiếm đóng.

Nhà báo này sau đó được khám sức khỏe ngay lập tức.

Bà Susan Rice, cố vấn an ninh quốc gia Hoa Kỳ, nói rằng nhà báo này đã được an toàn, không còn ở Syria nữa, và sẽ sớm đoàn tụ với gia đình, cũng theo CNN.

Trong khi đó, Hoa Kỳ không liên quan đến việc thương thuyết cho sự tự do của nhà báo này, nhưng biết có những cố gắng riêng tư để tìm sự tự do cho ông, theo CNN, dựa trên phát biểu của hai giới chức an ninh Mỹ.

Hai giới chức này không rõ liệu có tiền chuộc trong vụ này hay không, vẫn theo CNN.

Vụ nhà báo Peter Theo Curtis được trả tự do xảy ra chỉ năm ngày sau khi một nhà báo Mỹ khác, James Foley, bị nhóm phiến quân Hồi Giáo ISIS cắt đứt cổ trong một băng video được tung lên mạng, làm bàng hoàng cả thế giới.

“Rõ ràng, sau sự kiện rùng rợn đó, tất cả chúng ta cảm thấy nhẹ nhõm khi biết nhà báo Curtis được tự do và trở về nhà sau một thời gian dài bị nhóm al-Nusra Front bắt giữ,” CNN trích lời ngoại trưởng Mỹ, ông John Kerry, nói qua một tuyên bố.

CNN cho biết có hai băng video có vẻ được thu hình vào giai đoạn nhà báo Mỹ sắp được thả. Trong một video, nhà báo này bị dí súng vào đầu và nói rất nhanh tên của mình, ngày tháng năm, và nói ông là một nhà báo ở Boston, Massachusetts.

Ông là một tác giả và là phóng viên tự do với bút hiệu Theo Padnos, sinh ra tại Atlanta, Georgia, và tốt nghiệp đại học Middlebury College ở Vermont.

Ông Curtis cũng tốt nghiệp tiến sĩ văn chương tại đại học University of Massachusetts, nói thông thao tiếng Pháp và tiếng Ả Rập, theo gia đình cho CNN biết. Ngoài ra, ông cũng nói được tiếng Ðức và tiếng Nga. (Ð.D.)

Nhóm Hồi giáo nổi dậy ở Syria phóng thích một ký giả Mỹ (VOA)

Thủy điện Mekong có thể ‘tống’ miền Tây ra biển

Thủy điện Mekong có thể ‘tống’ miền Tây ra biển
August 24, 2014

Nguoi-viet.com


SÀI GÒN 24-8 (NV) .-
Nông dân miền Tây của miền nam Việt Nam nay đã cảm nhận được hậu quả của các dự án thủy điện trên sông Mekong. Đó là tường thuật của tờ Thời báo Kinh tế Sài Gòn.

Trẻ em miền Tây ngụp lặn bắt ốc kiếm sống vào mùa lụt. (Hình: Thời báo Kinh tế Sài Gòn)

Theo tường thuật này, dự báo của các chuyên gia về những dự án thủy điện trên sông Mekong nay đang thành hiện thực, đồng bằng sông Mekong – khu vực phía Tây của miền Nam Việt Nam (miền Tây) đang mất cân bằng về nguồn nước, nguồn cá, nguồn phù sa và hệ sinh thái đang suy kiệt.

Tại một hội thảo nhằm chuẩn bị cho việc tham vấn về Dự án xây dựng đập thủy điện Donsahong tại dòng chính của sông Mekong trên đất Lào, vừa diễn ra ở Cần Thơ hồi cuối tuần qua, ông Nguyễn Văn Hiệp, một nông dân huyện Tam Nông, tỉnh Đồng Tháp), than rằng, hồi xưa khi nước lưu thông tự nhiên, nông dân dễ dàng ứng phó với hạn hán, lụt lội. Còn bây giờ khi dòng chảy của nước thay đổi do tác động của thủy điện, nông dân không biết đâu mà lường.

Theo ông Hiệp, ở miền Tây hiện nay, mùa mưa dòng chảy tràn quá lớn, nông dân không kịp trở tay, nhưng đến mùa khô thì dòng chảy kiệt, nước mặn xâm nhập vào ruộng đồng càng ngày càng sâu. Cũng vì vậy, nông dân miền Tây càng ngày càng khó tính toán trong việc trồng trọt. Các nguồn lợi thủy sản như cá, tôm,… càng ngày càng ít. Chưa kể vì phù sa giảm, chi phí cho phân bón không ngừng gia tăng.

Giới nghiên cứu về tác động của các dự án thủy điện trên sông Mekong từng cảnh báo, khi thủy điện Donsahong hoàn tất, vào mùa khô, khu vực hạ du của sông Mekong sẽ mất 50% lượng nước, 75% lượng cá.

Ông Lê Anh Tuấn, làm việc tại Viện Nghiên cứu Biến đổi khí hậu, thuộc Đại học Cần Thơ, nói thêm, Donsahong chỉ là dự án thủy điện thứ hai trên dòng chính Mekong. Hiện có tới 19 dự án thủy điện đã, đang hoặc sẽ xây trên dòng chính của sông Mekong. Trong số này, riêng đoạn sông Mekong chảy trên lãnh thổ Trung Quốc đang có bốn dự án đã hoàn tất và đang hoạt động, chưa kể bốn dự án khác sẽ được xây dựng.

Tại Lào, dự án thủy điện Xayabury đang được xây dựng, dự án thủy điện Donsahong đang chuẩn bị khởi công, Lào còn dự tính sẽ thực hiện thêm bảy dự án thủy điện khác. Ngoài Lào, Cambodiaa cũng đang dự tính thực hiện hai dự án thủy điện trên sông Mekong.

Ông Dương Văn Ni, một tiến sĩ cũng làm việc tại Đại học Cần Thơ, cảnh báo, trong bối canh tác động của biến đổi khí hậu đối với miền Tây càng ngày càng lớn, các dự án thủy điện trên sông Mekong không chỉ mở đường cho nước mặn xâm nhập sâu vào ruộng đồng ở đồng bằng sông Cửu Long trong mùa khô.

Điều đáng sợ nhất là việc có quá nhiều đập nước nối nhau theo kiểu bậc thang sẽ làm nông dân miền Tây chết ngộp nếu các đập thủy điện này đồng loạt xả lũ vào mùa mưa. Chỉ cần một trong các đập bị vỡ, tác động dây chuyền sẽ tạo ra một khối nước khổng lồ, đẩy toàn bộ vùng hạ du ở khu vực đồng bằng sông Mekong trôi ra biển.

Việc thi nhau xây dựng hàng loạt đập thủy điện trên dòng chính của sông Mekong, dòng sông được xem là lớn nhất Đông Nam Á, bắt nguồn từ Trung Quốc, chảy qua Lào, Miến Điện, Thái Lan, Cambodia, Việt Nam rồi đổ ra Biển Đông, từng được báo động liên tục bởi tác động tiêu cực tới cuộc sống của khoảng 60 triệu người và hủy diệt môi trường của bốn quốc gia nằm ở hạ lưu con sông này là Việt Nam, Cambodia, Thái Lan, Lào, trong đó, Việt Nam là quốc gia bị ảnh hưởng nghiêm trọng nhất.

Hồi năm 2011, Việt Nam chính thức đề nghị hoãn việc xây dựng các đập thủy điện trên dòng chính của sông Mekong ít nhất 10 năm để nghiên cứu về tác động của chúng nhưng đề nghị đó không được quan tâm.

Sau khi khởi công xây dựng đập thủy điện Xayaburi, tháng 9 năm 2013, Lào loan báo sẽ thực hiện tiếp đập thủy điện Don Sahong và đến lúc đó, cả Thái Lan, Cambodia, Việt Nam mới đồng loạt bày tỏ sự lo ngại về tác hại của các đập thủy điện đối với môi trường, hệ sinh thái và ngư nghiệp ở khu vực hạ lưu Mekong.

Tranh luận giữa bốn quốc gia trong Ủy hội sông Mekong (Lào, Thái Lan, Cambodia, Việt Nam) trở thành kịch liệt. Hồi giữa Tháng Giêng năm nay, cuộc họp của Ủy hội sông Mekong đã không đạt kết quả mà chính quyền và dân chúng nhiều quốc gia ở hạ lưu con sông này mong đợi: Ngưng thực hiện dự án thủy điện Don Sahong.

Gần đây, dường như sức ép từ Thái Lan, Cambodia, Việt Nam có vẻ bắt đầu có hiệu quả, hồi hạ tuần Tháng Sáu, tại cuộc họp lần thứ 20 của ủy hội, Lào tuyên bố sẽ thực hiện thủ tục tham khảo ý kiến các quốc gia có liên quan về dự án thủy điện Don Sahong. Tuy Lào đã chấp nhận “tham vấn trước” nhưng giới bảo vệ môi trường vẫn lo ngại đó chỉ là hình thức trấn an. (G.Đ.)

 

HRW kêu gọi trả tự do cho các nhà hoạt động Minh Hằng, Thúy Quỳnh và Nguyễn Văn Minh

HRW kêu gọi trả tự do cho các nhà hoạt động Minh Hằng, Thúy Quỳnh và Nguyễn Văn Minh

Gia Minh, biên tập viên RFA, Bangkok
2014-08-25

Chị Bùi Thị Minh Hằng chụp ảnh cùng bà con Phật giáo Hòa Hảo trước khi bị bắt

Chị Bùi Thị Minh Hằng (ngồi giữa hàng đầu)chụp ảnh cùng bà con Phật giáo Hòa Hảo trước khi bị bắt hồi tháng 2/2014

RFA files

Tổ chức theo dõi nhân quyền Human Rights Watch hôm nay ra thông cáo báo chí kêu gọi chính quyền Việt Nam phải hủy bỏ những cáo buộc có động cơ chính trị đối với ba nhà hoạt động Bùi thị Minh Hằng, Nguyễn thị Thúy Quỳnh và Nguyễn Văn Minh mà sẽ bị ra tòa tại Đồng Tháp vào ngày mai. Tội danh mà họ bị cáo buộc là ‘gây rối trật tự công cộng’ bằng cách tạo nên ách tắc giao thông nghiêm trọng’ theo điều 245 Bộ luật hình sự Việt Nam.

Không đáng để quốc tế chỉ trích

Human Rights Watch cũng kêu gọi cơ quan chức năng Việt Nam phải trả tự do ngay cho ba người này.

Ông Phil Robertson, phó giám đốc khu vực Châu Á của Human Rights Watch phát biểu:

Đại ý ông này nói rằng chính quyền Việt Nam đang tái lập những cáo buộc ngụy tạo gây cản trở giao thông để truy tố tội phạm đối với những nhà hoạt động. Cơ quan chức năng Việt Nam nên nhận ra rằng vụ này không đáng phải bị quốc tế chỉ trích do nó gây nên và hãy hủy bỏ những cáo buộc đó ngay.

” Chính quyền Việt Nam đang tái lập những cáo buộc ngụy tạo gây cản trở giao thông để truy tố tội phạm đối với những nhà hoạt động. Cơ quan chức năng Việt Nam nên nhận ra rằng vụ này không đáng phải bị quốc tế chỉ trích do nó gây nên và hãy hủy bỏ những cáo buộc đó ngay

Ông Phil Robertson”

Cả ba người vừa nói bị bắt từ hồi ngày 11 tháng 2 khi họ đến huyện Lấp Vò, tỉnh Đồng Tháp cùng với nhóm hơn 20 người khác gồm một số bloggers và tín độ Phật giáo Hòa Hảo. Mục đích để thăm cựu tù nhân lương tâm Nguyễn Bắc Truyển và gia đình hôn thê của ông này bị tấn công, sách nhiễu ngày hôm trước. Tuy nhiên, đoàn người đã bị công an chặn lại với lý do chạy xe vi phạm luật giao thông. Tiếp đó có những thành phần khác ra tay đánh đập một số người trong nhóm. Dĩ nhiên bà Bùi thị Minh Hằng và một số người trong nhóm phải lên tiếng phản đối hành động bị cho là sai trái của lực lượng công an.

Đến ngày 10 tháng 7, Viện Kiểm sát Nhân dân tỉnh Đồng Tháp mới ký cáo trạng vụ án bà Bùi thị Minh Hằng, Nguyễn thị Thúy Quỳnh và Nguyễn Văn Minh. Và đến ngày 20 tháng 7 Tòa án Nhân dân tỉnh Đồng Tháp ký quyết định đưa vụ án ra xét xử.

Anh Nguyễn Văn Minh  và chị Nguyễn thị Thúy Quỳnh (files photos)

Anh Nguyễn Văn Minh và chị Nguyễn thị Thúy Quỳnh (files photos)

Theo Human Rights Watch trong suốt thời gian bị giam giữ từ ngày 11 tháng 2 năm nay, quyền tự do của cả ba người bị vi phạm cũng như qui trình pháp lý không được cơ quan chức năng tôn trọng. Luật sư tham gia bào chữa như luật sư Hà Huy Sơn bị cản trở việc tiếp cận hồ sơ vụ án để bào chữa cho thân chủ.

“Trong suốt thời gian bị giam giữ từ ngày 11 tháng 2 năm nay, quyền tự do của cả ba người bị vi phạm cũng như qui trình pháp lý không được cơ quan chức năng tôn trọng. Luật sư tham gia bào chữa như LS.Hà Huy Sơn bị cản trở việc tiếp cận hồ sơ vụ án để bào chữa cho thân chủ

Theo Human Rights Watch”

Sau hơn sáu tháng bị giam giữ, cơ quan chức năng mới cho thân nhân gặp những người bị giam giữ.

Bà Bùi thị Minh Hằng là một nhà hoạt động tích cực chống Trung Quốc gây hấn với Việt Nam. Bà từng bị bắt tại Sài Gòn rồi đưa ra giam giữ tại Trại giáo dục Thanh Hà từ cuối năm 2011 mà không hề có lệnh bắt nào. Bà bị áp tải từ trại Thanh Hà về nhà là thành phố Vũng Tàu vào tháng tư năm 2012. Bà đã nộp đơn kiện chủ tịch thành phố Hà Nội về việc giam giữa bà một cách tùy tiện như thế. Bà vẫn tiếp tục hoạt động lên tiếng đấu tranh cho những dân oan, phân phát tài liệu về quyền con người, và tiếp đến là tham gia nâng đỡ cho các tín đồ Phật giáo Hòa Hảo không theo phái Nhà nước.

Anh Nguyễn Văn Minh là một tín đồ Phật giáo Hòa Hảo đòi hỏi quyền tự do tôn giáo. Gia đình vợ anh có người cha là ông Bùi Văn Trung và một người con Bùi Văn Thâm đang phải thụ án tù cũng vì kiên trung với giáo lý chân truyền của đạo Phật giáo Hòa Hảo. Cả hai bị kết án vì chống người thi hành công vụ.

” Chúng tôi rất quan ngại vì cơ quan chức năng đang cố gắng ngăn cản những nhà hoạt động khác đến tham dự phiên tòa tại Đồng Tháp. Đây là một phần của những hoạt động thường xuyên mỗi khi họ đưa những nhà hoạt động nhân quyền ra xét xử

Ông Phil Robertson”

Cô Nguyễn thị Thúy Quỳnh là một nhà hoạt động trẻ chưa được nhiều người biết đến.

Vi phạm quyền di chuyển, đi lại của người dân

Thông tin về phiên xử ba nhà hoạt động vừa nêu sẽ diễn ra tại tòa án nhân dân tỉnh Đồng Tháp vào ngày 26 tháng 8 thu hút sự chú ý của nhiều người cả trong và ngoài nước. Nhiều nhà hoạt động khác trong những ngày qua cho biết họ bị an ninh theo dõi, ngăn chặn không cho ra khỏi nhà để có thể về Đồng Tháp tham dự phiên xử công khai 3 nhà hoạt động Bùi thị Minh Hằng, Nguyễn thị Thúy Quỳnh và Nguyễn Văn Minh.

Ông Phil Robertson, cho rằng việc ngăn chặn như thế là vi phạm thêm nữa của nhà cầm quyền Việt Nam khi đang có những vi phạm về quyền con người đối với nhiều công dân trong nước. Ông nói:

Chúng tôi rất quan ngại vì cơ quan chức năng đang cố gắng ngăn cản những nhà hoạt động khác đến tham dự phiên tòa tại Đồng Tháp. Đây là một phần của những hoạt động thường xuyên mỗi khi họ đưa những nhà hoạt động nhân quyền ra xét xử. Những người khác cố gắng đến để bày tỏ sự đoàn kết của họ và cơ quan chức năng tiến hành những hình thức bao vây, ngăn chặn để không cho họ đến đó. Đây rõ ràng là sự vi phạm quyền di chuyển, đi lại của người dân.’

Human Rights Watch nhắc lại rằng Việt Nam được bầu vào Hội đồng Nhân quyền Liên hiệp quốc từ cuối năm ngoái; tuy nhiên điều đó vẫn chưa thể hiện tiến bộ gì về thành tích nhân quyền của Hà Nội.

Tổ chức này kêu gọi các quốc gia tài trợ và những cơ quan Liên hiệp quốc phải thúc ép Hà Nội tuân thủ những nghĩa vụ quốc tế và ngưng chuyện bỏ tù công dân vì lên tiếng đòi hỏi nhân quyền và cải cách dân chủ tại Việt Nam.

Chuyện đời “hợp rồi tan”

Chuyện đời “hợp rồi tan”

Pr. Lê Hoàng Nam, SJ

Dongten.net

chia tay

Câu chuyện “hợp rồi tan” nơi nhân tình thế thái, ai trong chúng ta cũng biết, nhưng ít bao giờ chúng ta muốn đón nhận. Ta được Tạo Hóa đặt để trong thời gian, rồi bị dòng đời thay phiên nhau xô đẩy, đến với người này, đụng chạm với người kia, gắn kết với người nọ. Cơ duyên nào cho ta những giây phút ấm áp bên nhau! Số phận nào nỡ cướp mất đi những mật ngọt êm ái. Tiếng còi sân ga, nghĩa trang lạnh ngắt… chẳng bao giờ là điều khiến ta thích thú khi nghĩ về. Chia ly nào cũng để lại trong chúng ta giọt nước mắt. Cắt đứt nào cũng mang đến cho ta những nỗi buồn man mác chẳng có tên. Kiếp sống dương gian này là nơi gặp gỡ, nhưng lại là những cuộc gặp gỡ ngắn ngủi và mau qua. Nó cho ta hòa quyện với nhiều người, nhưng dường như cũng chỉ có mình ta độc hành với nỗi cô đơn thầm kín. Chẳng ai bước đi cùng ta mãi mãi, chẳng ai có thể thực hiện chuyến lộ trình của riêng ta.

Mở mắt ra, ta thấy mình nằm gọn trong vòng tay nâng niu dịu ngọt của mẹ. Những năm tháng đầu đời chắc là ta không thể nào nhớ nỗi, nhưng những kỉ niệm thời thơ ấu hẳn là điều gì đó chẳng bao giờ phai nhạt trong ta. Nơi gia đình, ta đón nhận và lớn lên trong sự ấm áp của ông bà, cha mẹ, anh chị em yêu dấu. Ngày còn bé, đi đâu, làm gì, ta cũng muốn quay về bên gia đình, để hưởng nếm những bữa ăn ngon, để được vỗ về chăm sóc, được nâng niu chiều chuộng, được bảo vệ che chở. Nếu có một điều ước, ta sẽ ước gì mình luôn nhỏ mãi, để lúc nào cũng được bố mẹ chăm lo từng chút, chẳng phải lo lắng hay bận tâm điều gì. Thế nhưng, đến một lúc nào đó, dù yêu mến vô vàn, ta buộc phải đưa tay chào tạm biệt người thân, cất bước đến một phương trời nào đó xa xôi, tự mình xây đắp cho mình một cuộc sống mới. Ta không muốn xa lìa những gì gắn kết với máu thịt ta. Nhưng cuộc đời không phải lúc nào cũng thỏa đáp điều ta mong muốn. Cất bước lên đường là bỏ lại những kỷ niệm yêu dấu lại đàng sau!

Bờ ruộng đó, hàng tre đó, bờ giếng đó… những gì gắn bó với ta từ thuở nhỏ cũng là điều ta chẳng muốn chia xa. Con sông kia là nơi ta cùng chúng bạn nô đùa mỗi chiều xuống. Con đường lầy lội kia là nơi in dấu chân ta không biết bao nhiêu lần. Những kỷ niệm ta có với đám bạn thân, nơi đầu làng hay nơi sân trường hoa phượng rực đỏ, vẫn luôn mãi là những điều tuyệt vời khó có thể diễn tả ra. Hai đứa chơi với nhau, trải qua với nhau biết bao thăng trầm buồn vui lớn nhỏ. Tưởng là sẽ mãi được ở gần nhau, cười đùa với nhau mãi. Nhưng chiều nay, nơi sân ga đông đúc, ta phải ngậm ngùi tiễn nhau đi. Biết có còn gặp lại không? Thế giới mênh mông thế, biết đi đâu để tìm nhau bây giờ? Con tàu lặng lẽ đi xa, dần dần khuất bóng, để lại trong lòng ta một nỗi niềm nặng nề bâng khuâng đến não lòng.

Bước vào tình yêu, điều ta lo sợ nhất là ngày nào đó phải chia tay nhau. Chia tay khi đã hết yêu thì chẳng có gì đáng nói. Chia tay khi còn mặn nồng sâu sắc mới chính là điều khiến ta đau như xé lòng. Ta luôn cảm ơn Trời vì đã thương vun đắp cho ta một tình yêu, tạ ơn ông tơ bà nguyện đã khéo xe tơ kết chỉ, kết nối trái tim ta với người ta yêu, bởi nhờ đó mà ta có được những tháng ngày quý giá và ngập tràn hạnh phúc cõi Thiên Đàng. Nhưng đâu phải cứ yêu là được ở bên nhau. Cuộc sống này phức tạp hơn ta tưởng! Còn yêu nhau mặn nồng tha thiết đấy, nhưng nó cứ bắt phải xa nhau. Ta như mất đi cả sức sống, như bị ai đó bọp nghẽn con tim. Đến làm chi, gặp gỡ làm chi, yêu nhau làm chi… để rồi phải đứt đoạn quãng đường đi, cho lòng thêm đau và quặn thắt. Nhưng bất chấp ta có than oán thế nào, đau khổ ra sao, ta vẫn phải cam chịu đón nhận nó. Có những chia tay vì sự đời không cho ta đi chung một con đường nữa. Cũng có những chia tay vì bị cái chết phân đôi. Nơi nghĩa trang buồn tẻ, người ra đi có thể được giải thoát, chỉ còn người ở lại là chất chứa bao nỗi niềm trong tim. Di ảnh thì mỉm cười, còn người ở lại thì đầm đìa nước mắt: vì nhớ, vì yêu, vì thèm cái chạm tay, hay một nụ hôn nồng ấm. Nhưng biết làm sao: cuộc đời là thế, chẳng ai thay đổi được nguyên lý “hợp rồi tan” trên chốn dương gian này.

Nghĩ đến những chuyện chia tay, bao giờ ta cũng thấy bùi ngùi vì có cảm giác như mình mất đi cái gì đó thân quen. Trên chuyến xe cuộc đời, ta luôn có cảm giác như mình đang sống tha hương, chẳng nơi đâu là nhà, chẳng bao giờ được hoàn toàn yên nghỉ và thoải mái. Đó là vì ta đã quên đi một câu nói của Đức Giêsu khi Ngài từ giã trái đất để về trời: Này đây, Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế. Cuộc đời  này có thể chia cách ta với mọi sự, nhưng không bao giờ có thể khiến ta và Thiên Chúa xa nhau. Ý thức có Chúa ở bên, ta chẳng bao giờ thấy mình lạc lõng, chẳng bao giờ sợ những cô đơn cho dù chung quanh ta không có ai cảm thông và chia sẻ. Những chia xa trong cuộc đời phải xảy đến vì kiếp sống này là vô thường và tạm bợ. Nhưng trong Chúa, ta luôn tin sẽ có một cuộc tái ngộ vĩnh viễn đến muôn đời. Chỉ cần hướng về tâm là Thiên Chúa, tất cả chúng ta, dù ở nơi đâu, cũng sẽ có một điểm quy kết, nối kết chúng ta lại. Trong Thiên Chúa, dù ở hai phương trời xa tít, ta vẫn thấy mình thật gần gũi nhau và gắn kết với nhau quá chừng. Chuyện đời có “hợp rồi tan”. Nhưng với niềm tin, chúng ta hãy nối vào sau chữ “tan” ấy một chữ “HỢP” khác lớn hơn, bền vững hơn, chắc chắn hơn. Một chữ “HỢP” trên Nước Thiên Đàng trường cửu mà Thiên Chúa dành cho những ai luôn vững tin vào Người.

Pr. Lê Hoàng Nam, SJ

MIẾNG BÁNH MÌ CHÁY

MIẾNG BÁNH MÌ CHÁY

Khi tôi còn là một đứa trẻ, mẹ luôn tất bật chuyện nấu nướng, dọn dẹp, và chuẩn bị chu đáo cho tất cả mọi người. Tối nọ, sau cả ngày lao động vất vả, mẹ đặt đĩa trứng, xúc xích và những miếng bánh mì quá lửa lên trước mặt ba tôi.

alt

Tôi đã chờ đợi xem phản ứng của ba như thế nào, hẳn ông sẽ rất giận dữ. Tuy nhiên, tất cả những việc ông làm là lấy bánh mì bị cháy, quệt bơ mứt, ăn với xúc xích từng miếng một, và mỉm cười với mẹ. Sau đó, ba quay sang hỏi tôi hôm nay đi học thế nào.

Khi tôi đứng dậy vào phòng học bài, tôi nghe tiếng mẹ nói xin lỗi ba vì làm bánh mì cháy. Và tôi sẽ không bao giờ có thể quên điều ba tôi nói: “Em yêu à, anh rất thích những miếng bánh mì cháy”.

Tối hôm đó, ba vào giường hôn lên trán và chúc tôi ngủ ngon. Không kìm nén được, tôi liền hỏi ba rằng “Ba thực sự thích ăn những miếng bánh bị cháy?”. Ba ôm tôi vào lòng và nói: “Mẹ của con đã phải làm việc rất vất vả cả ngày, và mẹ thực sự mệt, bên cạnh đó chỉ một chút bánh bị cháy không bao giờ có thể làm tổn thương bất kỳ ai. Con biết không, trong cuộc sống, còn có rất nhiều thứ không hoàn hảo, và cả những con người không hoàn hảo. Ba cũng không phải là người tốt nhất, có lúc ba đã quên ngày sinh nhật của mẹ, quên những kỷ niệm giống như bất kỳ ai, nhưng mẹ con chưa bao giờ đòi hỏi hay trách móc gì cả”.

Cái mà tôi học được trong nhiều năm qua, chính là biết chấp nhận những lỗi lầm của nhau, và vui mừng với những nét độc đáo của nhau. Chúng ta có thể mở rộng bất kỳ mối quan hệ nào, thực tế, sự thấu hiểu là nền tảng cơ bản cho mọi mối quan hệ bao gồm tình bạn, tình vợ chồng hay cha mẹ – con cái. Đừng đặt chìa khoá hạnh phúc của bạn trong túi người khác, hãy giữ nó cho mình nhé.

Minh Anh (Theo LFD)

S.T.

Tặng vật của tình yêu

Tặng vật của tình yêu

a blind woman

Những người khách trên xe buýt nhìn với vẻ thương cảm khi người phụ nữ trẻ xinh đẹp lần dò lên chiếc xe buýt bằng cây gậy màu trắng. Cô trả tiền cho bác tài, và dùng tay dò dẫm từng chiếc ghế ngồi, từ từ đi xuống theo lối đi giữa xe và tìm được ghế trống bác tài đã nói. Rồi cô ngồi vào chỗ, đặt chiếc cặp lên lòng và chiếc gậy dựa vào chân.

Đã một năm rồi từ ngày Susan, khi ấy mới 30 tuổi, bị mù. Do một chẩn đoán y khoa sai lầm khiến cô thành khiếm thị. Cô đột nhiên rơi vào một thế giới tối đen, phẫn nộ, tuyệt vọng, chỉ còn biết thương thân trách phận. Và cô phải bám chặt vào chồng cô, Mark. Mark là một sĩ quan không lực và anh yêu vợ với cả trái tim bằng lòng chung thủy: một tình yêu mãnh liệt như 5 năm trước mới yêu nhau. Khi vợ bị mất thị lực, thấy cô chìm sâu trong tuyệt vọng, anh xót thương và quyết định giúp vợ lấy lại sức mạnh cũng như sự tự tin – những gì cô ấy cần để có thể tìm lại sự độc lập cho bản thân.

air force

Cuối cùng, Susan cảm thấy cô đã sẵn sàng trở lại làm việc, nhưng cô sẽ đi đến đó bằng cách nào? Trước đó cô vẫn thường đi xe buýt, nhưng bây giờ cô quá sợ nên không thể đi lại trong thành phố một mình. Mark tự nguyện lái xe đưa cô đi làm hàng ngày mặc dù nơi làm việc của họ ở hai đầu thành phố.Thoạt đầu, điều này an ủi Susan, và khiến cho Mark thấy dễ chịu vì đã làm được việc bảo vệ người vợ khiếm thị của anh hiện giờ cảm thấy bất an trong mọi chuyện.

Tuy nhiên, chẳng bao lâu Mark nhận ra cách sắp xếp như thế không ổn, không giúp được cho Susan tự hòa nhập với hoàn cảnh mới. Anh tự nhủ: Susan cần phải đi xe buýt trở lại. Nhưng cô còn quá yếu đuối, quá bi quan- cô sẽ phản ứng như thế nào với những tình huống trên xe? Đúng như Mark dự đoán, Susan kinh hoàng trước ý kiến đi xe búyt như trước.

“ Cô cay đắng nói: “ Em mù lòa! Làm sao em biết em đang đi đâu? Em có cảm giác anh muốn bỏ em.”
Trái tim Mark như vỡ ra khi nghe những lời này, nhưng anh biết mình phải làm gì. Anh hứa với Susan rằng anh sẽ đi xe buýt với cô mỗi sáng và mỗi chiều bao lâu cũng được cho đến khi cô đã quen và tự lo liệu được.

Quả đúng như vậy. Trong suốt 2 tuần, Mark, mặc bộ quân phục, đi cùng vợ trên xe buýt đi về mỗi ngày. Anh dạy cô cách dựa vào các giác quan kia, nhất là thính giác, để xác định xem mình đang ở đâu và làm thế nào để thích nghi được với hoàn cảnh mới . Anh giúp cô kết bạn với các tài xế xe buýt nhưng người có thể trông chừng cô và dành cho cô một chỗ.

with her cane

Cuối cùng, Susan quyết định cô đã sẵn sàng để tự mình đi xe buýt. Buổi sáng thứ sáu đó, trước khi đi làm, cô vòng tay ôm Mark, người bạn đồng hành xe buýt, người chồng, người bạn tốt nhất đời cô.. Mắt cô đẫm lệ, những giọt lệ biết ơn về lòng chung thủy, sự kiên nhẫn của chồng cô. Và vì tình yêu của anh nữa. Thứ hai, thứ ba, thứ tư, thứ năm …. Mỗi ngày qua đi với những chuyến xe buýt cô tự lên xuống thành công, và Susan cảm thấy như chưa bao giờ cuộc đời chìm trong bóng tối của cô có thể tốt hơn. Cô đang làm được việc đó. Cô sẽ tự đi làm một mình.

Sáng thứ sáu, Susan đón xe buýt đi làm như thường lệ. Khi cô trả tiền vé để xuống xe, bác tài nói: “ Này cháu, bác ghen với cháu đó”. Susan không chắc là bác tài đang nói với mình. Xét cho cùng, còn ai trên đời này lại đem lòng ganh tị với một phụ nữ bị mù phải vật vã tìm hi vọng sống trong một năm qua? Ngạc nhiên, cô hỏi bác tài  “Tại sao bác nói bác ghen với cháu?”
Bác tài đáp: “ Cháu biết đấy, suốt tuần rồi sáng nào một người đàn ông đẹp trai mặc quân phục cũng đứng ở góc đường nhìn cháu xuống xe. Anh ấy chờ đợi cháu băng qua đường an toàn rồi nhìn cháu đi vào tòa nhà văn phòng.

Anh chàng gửi cho cháu một nụ hôn gió, vẫy tay chào rồi quay đi. Cháu là một phụ nữ thực may mắn”

gift of love

Những giọt nước mắt hạnh phúc tuôn trào trên má Susan. Dù cô không thể nhìn thấy Mark, cô vẫn cảm nhận sự có mặt của anh. Cô thực may mắn, may mắn vô cùng. Vì anh đã tặng cho cô tặng vật quý giá hơn cả thị giác của cô, tặng vật mà cô chẳng cần nhìn thấy mới tin. Tặng vật của tình yêu đã đem ánh sáng đến soi sáng cho nơi chỉ có bóng tối bủa vây.

Nguồn : A Gift of Love

S.T.

Con là đá, Ông là đá, Bà là đá, Quý Anh Chị em là đá

“Con là đá, Ông là đá, Bà là đá, Quý Anh Chị em là đá”

Lm. Minh Anh (Gp. Huế)

Chuacuuthe.com

VRNs (23.08.2014) – Huế – Chúa Nhật XXI TN A

“Nầy con là đá, trên viên đá này Ta xây Giáo Hội muôn đời kiên trung,

Này con là đá, Satan sức hùng mưu ma vẫy vùng không hề chuyển rung”

Quý Ông Bà và Anh Chị em thân mến,

Mỗi lần chầu Phép Lành Mình Thánh Chúa, thì hầu như mọi nhà thờ từ Nam chí Bắc đều hát lên lời cầu cho Đức Giáo Hoàng cùng một giai điệu quen thuộc, một giai điệu mà Lm. Nhạc sĩ Hoài Đức đã lấy cảm hứng từ những lời khẳng định của Chúa Giêsu ngỏ với Phêrô trong Tin Mừng hôm nay: “Con là đá, trên đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy và cửa địa ngục sẽ không thắng được”.

Phêrô, ngư phủ, không phải ai khác; trên Phêrô hèn yếu này, một Phêrô trầm trầy trầm trật với nhiều khiếm khuyết… chứ không phải trên một người đạo đức tài giỏi nào khác; và quan trọng hơn, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, chính Thầy, đích thân Thầy, không ai khác, chính Thầy hành động trên Phêrô; một cách nào đó có thể nói, không phải Phêrô làm mà Đức Giêsu làm. Thầy ở đây, chính là Đức Giêsu Kitô, Con Thiên Chúa xuống thế làm người, chịu nạn chịu chết và sống lại hiển vinh.

Nhìn lại lịch sử, chúng ta đọc thấy bao tên tuổi lẫy lừng như César Đại Đế, bách chiến bách thắng như Napoléon, vang bóng một thời như Tần Thuỷ Hoàng… vân vân và vân vân… nhưng ôi thôi, tất cả đều nằm xuống và đi vào dĩ vãng, may lắm là được nhắc đến qua sử sách; ở đó, hậu thế đọc thấy không chỉ có công mà cả tội, tội ngàn đời của họ… Đang khi Kitô giáo, với một nhóm ngư phủ ít ỏi đầu tiên mà người đứng đầu là Phêrô èo uột lại kiên cường loan báo Tin Mừng Phục Sinh hơn 2000 năm qua và mãi cho đến cùng vì “Này đây, Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế” như Đấng Phục Sinh đã nói.

Những lời của Gamalien thời Hội Thánh sơ khai khi người ta bắt bớ các tông đồ thật chí lý: “Tôi xin nói với quý vị: hãy để mặc những người này. Cứ cho họ về, vì nếu ý định hay công việc này là do người phàm, tất sẽ bị phá huỷ; còn nếu quả thật là do Thiên Chúa, thì quý vị không thể nào phá huỷ được; không khéo quý vị lại thành những kẻ chống Thiên Chúa”.

Vâng, Hội Thánh là công trình của Thiên Chúa dù chỉ bắt đầu với một nhóm nhỏ tưởng như không làm nên tích sự gì. Phải, chỉ có Thiên Chúa mới chọn gọi kiểu đó, Người làm chơi như thiệt, làm thiệt như chơi; vì dưới ánh sáng đức tin, chúng ta nhận ra rằng, Hội Thánh là công việc của Trời, là công trình không phải do tay người phàm làm nên. Chính Đấng Sống Lại Từ Cõi Chết xây nên Hội Thánh của Ngài chứ không ai khác; không một sức mạnh, không một một thế lực nào khác giữa loài người hay chết này. Ôi huyền nhiệm!

Và rồi, thưa Quý Ông Bà và Anh Chị em,

Âm sắc lời khẳng định “Con là Đá, trên đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy” Đức Giêsu nói với Phêrô ngày nào, giờ đây, cũng đang vang vọng với mỗi chúng ta, cách riêng trong năm Tân Phúc Âm Hoá Gia Đình này. “Con là đá, Ông là đá, Bà là đá, Quý Anh Chị em là đá”. Không phải là những viên đá cảnh hay những khối cẩm thạch được các nghệ nhân thổi hồn; nhờ đó, đá biết cười, biết thở, biết khắc khoải, biết thổn thức… nhưng chúng ta, những viên đá bằng xương bằng thịt, mỗi ngày được Thánh Thần Chúa thổi hơi, thổi Lời, tác động và thanh luyện, được thịt máu châu báu Thánh Thể nuôi sống… chúng ta thao thức, chúng ta trăn trở, chúng ta vui mừng, chúng ta cùng lo lắng với Hội Thánh và những gì Hội Thánh đang để tâm… Chúng ta là những viên đá sống động được Thiên Chúa dùng mà xây nên Ngôi Đền Thờ thiêng liêng của Người như lời thánh Phêrô nói trong thư thứ hai của ngài.

Quý Ông Bà và Anh Chị em,

Phêrô là đá, các đấng bậc trong Hội Thánh là đá, cả chúng ta, những người làm ông làm bà làm cha làm mẹ, những bạn trẻ… chúng ta là đá, trên đá nầy, Đức Giêsu xây nên toà nhà Hội Thánh của ngài. Lại là một huyền nhiệm!

Bài đọc thứ hai hôm nay nói với chúng ta: “Ôi thẳm sâu thay sự giàu có, thượng trí và thông biết của Thiên Chúa: phán quyết của Người làm sao hiểu được, đường lối của Người làm sao dò thấu!”.

Chúng ta đang sống trong Năm Tân Phúc Âm Hoá Gia Đình, năm mà Hội Đồng Giám Mục Việt Nam kêu gọi các gia đình hãy là một cộng đoàn cầu nguyện, cộng đoàn bảo vệ sự sống, cộng đoàn yêu thương, cộng đoàn loan báo Tin Mừng; nghĩa là hãy trở nên những viên đá sống động dựng xây Toà Nhà Hội Thánh thế kỷ 21 này.

Thứ nhất, gia đình chúng ta phải là những viên đá sống động trong việc cầu nguyện. Cầu nguyện phải là sống còn của gia đình. Một trong những món quà quý báu nhất cha mẹ có thể ban tặng cho con cái là tập cho con cái biết yêu thích cùng thưởng thức những giây phút cầu nguyện một mình. Không cách nào để thực hiện điều đó tốt hơn là dùng chính gương sáng cầu nguyện của mình. Hình thức thứ hai của việc cầu nguyện trong gia đình là cầu nguyện chung: đọc kinh trong gia đình. Kinh nghiệm cho biết, các gia đình bỏ kinh, bỏ cơm… là dấu hiệu cho thấy sự rạn nứt. Có hình ảnh nào dễ thương hơn khi mọi người được lắng nghe Lời Chúa trong những giây phút này. Hãy để Chúa Thánh Thần dạy dỗ mỗi khi đêm về nhiều hơn… thay vì cả nhà ngồi chầu trước con “quái vật một mắt” để nghe con người dạy bảo. Đố Anh Chị em, “con quái vật một mắt” là gì?, thưa, cái Tivi đó.

Thứ hai, gia đình chúng ta phải là những viên đá sống động trong việc bảo vệ sự sống. Theo Quỹ Dân Số Liên Hiệp Quốc, mỗi năm, toàn thế giới có đến 42 triệu thai nhi bị giết chết, nhưng Việt Nam chúng ta đã chiếm hết 3,3 triệu sinh linh, nhiều nhất trong khu vực Đông Nam Á và là một trong 5 nước phá thai nhiều nhất trên thế giới. Trong diễn văn nhận giải Nobel Hoà Bình năm 1979, Mẹ Têrêxa Calcutta đã phát biểu: “Tôi cảm thấy sự phá hủy bình an ghê gớm nhất thời nay chính là phá thai. Đó là chiến tranh trực tiếp, giết người trực tiếp. Nếu một người mẹ còn có thể giết chính đứa con của mình, thì có gì bảo đảm rằng bạn không giết tôi và tôi không giết bạn vì giữa chúng ta nào có mối liên hệ gì?”. Toàn thế giới gọi người là Mẹ, nhưng được bao nhiêu người lắng nghe những lời tâm huyết ấy? Anh Chị em, là người công giáo, con cái của Hội Thánh, chúng ta hãy ra sức xây dựng một nền văn minh tình thương, chứ không tiếp tay cho nền văn minh sự chết.

Thứ ba, gia đình chúng ta phải là những viên đá sống động trong việc yêu thương. Một trong hai mục đích của đời sống hôn nhân Kitô giáo là yêu thương giúp đỡ lẫn nhau. Nếu tình yêu là mặt này của một đồng tiền, thì mặt kia sẽ là hy sinh… Ngày nay, đời sống gia đình đang đối diện với bao vấn đề nghiêm trọng, vì lẽ, ở đó thiếu vắng cảm thức của những hy sinh. Hãy bám chặt vào Chúa, cầu xin với Thánh Giuse và Đức Mẹ, cách riêng, khi Anh Chị em phải đương đầu với những nghịch cảnh trong đời sống hôn nhân, khi Anh Chị em không còn hy vọng ở gia đình và khi Anh Chị em nghĩ đến việc rời bỏ mái ấm như lời vị Đại Diện Đức Thánh Cha, Leopoldo Girelli, chia sẻ tại Đại Hội La Vang, Trung Tâm Thánh Mẫu Toàn Quốc vừa qua.

Thứ tư, cũng là điểm cuối cùng, gia đình chúng ta phải là những viên đá sống động trong việc Loan Báo Tin Mừng. Thoáng nhìn qua Giáo Hội Hàn Quốc, nơi mà cách đây đúng 10 ngày, Đức Thánh Cha Phanxicô vừa viếng thăm. Đức Hồng Y Nicholas Cheong Jin Suk, Tổng Giám mục Seoul, cho biết, từ thập niên 1980, trong những năm chuẩn bị lễ phong thánh các vị tử đạo 1984, Giáo Hội Công Giáo Hàn Quốc đã phát động phong trào “Một Cọng Một”, nghĩa là mỗi tín hữu phải làm sao giúp cho một người khác theo đạo. Nhờ đó, số tín hữu đã gia tăng gấp đôi. Trong 10 năm qua, số tín hữu công giáo Hàn Quốc đã tăng từ 3 lên đến hơn 5 triệu. Như thế, Giáo Hội Hàn Quốc là Giáo Hội phát triển mạnh nhất châu Á. Và hiện nay, Giáo Hội Hàn Quốc đang sống chương trình “Rao Giảng Tin Mừng Hai Mươi Hai Mươi”, nghĩa là vào năm 2020, số tín hữu công giáo đạt tỷ lệ 20% tổng dân số Hàn Quốc, lý tưởng là gia tăng gấp đôi số tín hữu hiện nay để đạt con số 10 triệu người công giáo.

Quý Ông Bà và Anh Chị em,

Đức Hồng Y Gracias nói: “Gương mù cho thế kỷ nầy là chúng ta y hệt như mọi người khác”,dửng dưng như người khác, thờ ơ như người khác và lạnh lùng như người khác. Không, chúng ta không phải là những viên đá chết, những viên đá vô hồn thụ động… nhưng là những viên đá sống động, cầu nguyện chân thành, nhất mực bảo vệ sự sống và hết lòng bác ái yêu thương mọi người để tiếp tục loan báo Tin Mừng của Chúa… dẫu chúng ta yếu hèn như Phêrô, hoặc tệ hơn cả Phêrô, bởi chúng ta tin rằng, với ơn Chúa ban, chính Chúa đang hoạt động trên chúng ta, gia đình chúng ta hầu mỗi người, mỗi gia đình mãi là một viên đá sống động đang được Thiên Chúa dùng để tiếp tục xây nên Toà Nhà Hội Thánh của Người, một Hội Thánh trẻ trung xinh đẹp, sống động và bền vững đến muôn đời, Amen.

Lm. Minh Anh (Gp. Huế)

Lời thề hôn nhân

Lời thề hôn nhân

TRẦM THIÊN THU

Chuacuuthe.com

(25.08.2014) – Sài Gòn – Hôn luật và nghiêm luật của Thiên Chúa đã được chính Đức Giêsu Kitô xác định: “Sự gì Thiên Chúa đã phối hợp, loài người không được phân ly” (Mt 19:4-6).

Nghiên cứu mới đây của công ty an ninh máy vi tính Norton công bố rằng càng ngày càng có nhiều cặp vợ chồng chia sẻ password của email và của các trang mạng xã hội – với 20% trong số các đôi vợ chồng tham gia đều nhận rằng họ đã từng vào tài khoản email của vợ/chồng và các trang mạng xã hội mà không cho biết, trong số đó có 15% nói rằng nhờ vậy mà vợ chồng giải hòa.

Sự riêng tư và sự độc lập được coi là “linh thiêng”, vậy bạn đã thực sự chia sẻ với người bạn đời về lĩnh vực này tới mức độ nào? Ngày nay, chữ “tôi” không còn được đưa vào chữ “chúng ta”. Các mã số của mối quan hệ đã thay đổi và khái niệm về một đôi vợ chồng liên hiệp cũng không còn là lý tưởng. Trước đây, đi ăn ngoài với bạn bè hoặc “tám” chuyện qua điện thoại với “cố nhân” là điều không tưởng, nhưng ngày nay đã hoàn toàn khác, tất nhiên ở “mức độ cho phép” chứ không thể lạm dụng.

Nói hay im lặng? Các mối quan hệ nên đặt nền tảng trên sự trong sáng, sự chân thật và sự cần thiết. Theo nghiên cứu, nếu có những chi tiết thân mật liên quan mối quan hệ trong quá khứ, như sự thân mật thể lý hoặc yêu đương sâu sắc (do lỡ lầm) – điều này nên nói với người bạn đời. Chia sẻ thông tin về những điều đó có thể gây cản trở cho mối quan hệ hiện tại hoặc nếu bạn muốn xây dựng một tương lai an toàn, đó là điều phải làm để người bạn đời biết rõ chi tiết.

Điều đó giúp mối quan hệ của bạn tốt hơn và mạnh hơn – đừng sợ cho biết chi tiết sẽ bị người kia tiết lộ với người khác. Một số người nghĩ rằng bạn nên cho người bạn đời biết những bí mật của bạn, nhưng có những người lại cảm thấy chia sẻ mọi chi tiết thì phức tạp lắm. Thực ra “thà mất lòng trước” mà “được lòng sau”. Những người ác ý hoặc dã tâm thì có nói hay không họ vẫn có thể “hành hạ” người kia bằng nhiều cách.

Cứ cho người bạn đời đi vào mọi lãnh địa của cuộc đời bạn có thể là tai họa – nhất là khi mối quan hệ của bạn còn mới mẻ hoặc nếu bạn đang cố hàn gắn sau xung đột. Thường thì người bạn đời có thể lợi dụng điều đó và suy diễn đủ thứ về bạn. Xía vào chuyện của người khác cũng nguy hiểm. Thường thì các đôi vợ chồng phát hiện thông tin về người bạn đời bằng cách truy cập vào tài khoản của họ. Chị N., 23 tuổi, nói: “Dù nói anh ấy đừng làm vậy, nhưng anh ấy vẫn bí mật kiểm tra tin nhắn và thấy tôi vẫn liên lạc với người yêu cũ, điều đó gây rạn nứt tình cảm và nghi ngờ”.

Điều nên nói. Bạn chỉ nên nói những chi tiết bí mật về những gì bạn cảm thấy thoải mái. Như vậy không phải là gian dối, giấu giếm hoặc “chơi khăm”. Bởi vì đôi khi các bí mật “thâm cung bí sử” nhất có thể gây nguy cơ rạn nứt cho mối quan hệ hiện tại và tương lai của bạn. Cho biết những bí mật nhỏ thì được, nhưng nếu bạn chia sẻ các thông tin quá khứ thì có thể làm rạn nứt mối quan hệ thì cứ chôn kín trong lòng còn hơn.

Chia sẻ bí mật nhỏ. Cũng chẳng sao nếu chia sẻ các chi tiết như cách bạn đi uống cà-phê với đồng nghiệp nam hay nữ, nghĩa là bạn có thể về trễ, hoặc bạn đi dự sinh nhật người yêu cũ với tư cách bạn cũ. Đêm đó có thể làm bạn rất vui, nhưng không có gì phải lo sợ, cứ bình thường và tránh nói quá chi tiết về điều đó.

Vấn đề tiền bạc nhiêu khê lắm. Bạn vừa mua cho mình một bộ cánh ưng ý, nhưng hơi mắc tiền. Bạn có thể nói với người bạn đời về điều này để bạn có thể không cảm thấy có lỗi vì phải chi món tiền lớn, ảnh hưởng chi tiêu gia đình. Nên rạch ròi về vấn đề tiền bạc.

Nếu thấy có sự gian dối trong mối quan hệ, nên nói trực tiếp và thằng thắn với nhau. Nếu chần chừ, rồi người kia phát hiện, chắc hẳn là điều bất tiện. Đừng quên câu: “Của chồng, công vợ”.

Đúng nơi, đúng lúc. Nếu bạn muốn chia sẻ với người bạn đời – chẳng hạn chuyện tình ngày xưa. Cái gì cũng cần nhiều thời gian, đừng vội vàng “trải lòng ra” với người bạn đời. Bạn nên chờ lúc thuận tiện để có thể nói chuyện nghiêm túc với người bạn đời. Nếu bạn lục đục với chồng vì có lúc anh ấy đã tiết lộ các bí mật về sự thất vọng nào đó. Cố gắng kiên trì chờ đợi đúng thời điểm để nói chuyện. Thật vậy, ca dao Việt Nam rất chí lý khi đưa ra nhận định về yêu thương phu thê:

Yêu nhau trăm sự chẳng nề

Một trăm chỗ lệch cũng kê cho bằng

Cách “kê” rất quan trọng. Vợ chồng là hai con người hoàn toàn khác nhau về mọi thứ, cái mà người ta gọi là “giống nhau” hoặc “hợp nhau” cũng chỉ mang tính tương đối. Không bao giờ có hai chiếc lá giống nhau, chắc chắn cũng chẳng bao giờ có hai con người giống nhau. Dù chỉ là giống về bề ngoài, hai người sinh đôi cũng vẫn có điểm khác để có thể nhận biết ai là anh (chị) và ai là em. Với người Công giáo, cách “kê” tuyệt vời nhất là tha thứ.

Một lần nọ, có mấy người Pharisêu đến gần Đức Giêsu để thử Người, và họ hỏi: “Thưa Thầy, có được phép rẫy vợ mình vì bất cứ lý do nào không?”. Người đáp: “Các ông không đọc thấy điều này sao: Thuở ban đầu, Đấng Tạo Hoá đã làm ra con người có nam có nữ. Vì thế, người ta sẽ lìa cha mẹ mà gắn bó với vợ mình, và cả hai sẽ thành một xương một thịt. Như vậy, họ không còn là hai, nhưng chỉ là một xương một thịt. Vậy, sự gì Thiên Chúa đã phối hợp, loài người không được phân ly” (Mt 19:4-6). Họ hỏi vặn lại: “Thế sao ông Môsê lại truyền dạy cấp giấy ly dị mà rẫy vợ?”. Người bảo họ: “Vì các ông lòng chai dạ đá, nên ông Môsê đã cho phép các ông rẫy vợ, chứ thuở ban đầu, không có thế đâu. Tôi nói cho các ông biết: Ngoại trừ trường hợp hôn nhân bất hợp pháp, ai rẫy vợ mà cưới vợ khác là phạm tội ngoại tình” (Mt 19:8-9).

Vợ chồng là “một xương, một thịt” chứ không còn là hai. Một mà hai, hai mà một. Vợ chồng còn được Thiên Chúa liên kết qua mối dây ràng buộc là Bí tích Hôn phối, và Ngài truyền nghiêm lệnh: “Không được phân ly”. Như vậy, đối với Kitô hữu, mức độ chia sẻ phải chân thật hơn những người không có niềm tin vào Đức Kitô, nếu không thì không bằng người ngoại giáo!

Hôn nhân là một ơn gọi. Vợ chồng được mời gọi diễn tả tình yêu phối ngẫu qua 3 chữ T: Thân mật, Thủy chung và Trinh khiết (khiết tịnh). Với 3 chữ T đó, cả vợ và chồng đều phải tự nhủ: “Tôi Trung Thành”. Đó không chỉ là lời hứa với nhau mà chính là hứa với Thiên Chúa.

Những người đã lập gia đình, hãy luôn biết “tương kính như tân”, và đừng quên rằng chính mình đã long trọng thề hứa với nhau trước mặt vị đại diện Giáo hội và toàn thể cộng đoàn Dân Chúa: “Anh/em nhận em/anh làm vợ/chồng, và hứa sẽ giữ lòng chung thủy với em/anh, khi thịnh vượng cũng như lúc gian lao, khi bệnh hoạn cũng như lúc mạnh khỏe, để yêu thương và tôn trọng em/anh mọi ngày suốt đời anh/em”.

Lời hứa đó không là hứa cho vui, hứa cho xong, hứa cho đủ nghi thức, nhưng là lời hứa có tính chất “thề” (thề “độc” chứ không thề thường đâu). Mà lời thề thì không ai “giải” được, vì đó là lời thề với Thiên Chúa!

TRẦM THIÊN THU