Đức Gioan XXIII và sự khởi đầu sụp đổ Bức Màn Sắt

Đức Gioan XXIII và sự khởi đầu sụp đổ Bức Màn Sắt

Chuacuuthe.com

VRNs (17.4.2014) – Sài Gòn – CNA cho biết, Đức Chân Phước Giáo Hoàng Gioan XXIII đã bắt đầu đối thoại với Liên Xô dẫn đến việc sụp đổ ‘Bức Màn Sắt’ dưới triều Giáo hoàng của vị kế nhiệm là Đức Gioan Phaolô II, cả hai vị trên sẽ được tuyên thánh ngày 27 tháng 4 tới đây.

Năm 1961, sinh nhật của Giáo Hoàng Gioan đã trở thành dịp liên lạc đầu tiên giữa Liên Xô và Vatican kể từ cuộc Cách mạng tháng Mười năm 1917.

Chân dung Đức Gioan XXIII

Chân dung Đức Gioan XXIII

Semen Kozyrev, đại sứ Liên Xô tại Ý, đã gửi lời chúc mừng sinh nhật tới Đức Giáo Hoàng và nói: “Đại diện cho Khrushchev, tôi được giao phó nhiệm vụ liên lạc với Ngài, Ðức Thánh Cha Gioan XXIII, nhân dịp sinh nhật lần thứ 80 của ngài, tôi xin chúc mừng và chân thành gửi lời chúc sức khoẻ và thành công trong việc tiếp tục những khát vọng cao cả, nhằm góp phần và tăng cường và củng cố hòa bình trên trái đất, cũng như [đưa ra] các giải pháp về các vấn đề quốc tế thông qua những tuyên bố thẳng thắn.”

Đức Gioan XXIII đã trả lời bằng thư tay trên tờ giấy có in huy hiệu của ngài. Hồi đáp được chuyển tới Kozyrev thông qua Đức Tổng Giám Mục Carlo Grano, Sứ thần Tòa Thánh tại Ý.

“Đức Thánh Cha Gioan XXIII,” bức hồi đáp viết, “cảm ơn vì những lời chúc và bày tỏ tới vị đại diện cũng như với toàn thể người dân Nga, những lời chúc chân thành cho sự phát triển và củng cố hòa bình thế giới, thông qua sự hiểu biết lẫn nhau về tình huynh đệ em: tôi thiết tha cầu nguyện cho điều này.”

Sự trao đổi này đã mở ra một kênh liên lạc giữa hai nhà nước, và khi cuộc khủng hoảng tên lửa Cuba bùng nổ vào năm sau đó, Đức Gioan XXIII đã sử dụng nó để một thông điệp tới Liên Xô, cũng như Mỹ.

Thông điệp kết luận bằng lời cầu xin: “tất cả các chính phủ không thể tiếp tục giả điếc trước tiếng kêu than của nhân loại. Với quyền lực của mình, họ phải làm tất để cứu vãn hòa bình. Và do đó, họ sẽ miễn trừ cho thế giới phải chịu những kinh hoàng từ một cuộc chiến tranh với những hậu quả đáng sợ mà không ai có thể đoán trước được. Rằng họ nên tiếp tục các cuộc thảo luận, vì lối hành xử trung thành và cởi mở này có giá trị lớn như một nhân chứng của lương tâm mọi người và trước lịch sử. Thúc đẩy, ủng hộ, chấp nhận các cuộc hội thoại, ở mọi cấp và trong bất kỳ thời điểm nào là một quy luật của sự khôn ngoan và thận trọng, cái thu hút phước lành từ trời và đất.”

Thông điệp trên đã được gửi đến các đại sứ quán của Mỹ và Liên Xô, được phát sóng trên đài phát thanh Vatican, và được xuất bản trên trang nhất của tờ Pravda, tiếng nói chính thức của đảng Cộng sản Liên Xô .

Tài ngoại giao của Đức Chân Phước Gioan XXIII cũng khiến cho Đức Hồng Y Josyf Slipyj, Đức Tổng Giám Mục của Lviv Ukraine, được trả tự do khỏi gulag (trại tù chính trị ở Nga) ngày 25 tháng 1 năm 1963.

Đức Hồng Y Slipyj bị bắt bởi Liên Xô vào năm 1945. Ngài đã bị giam trong một thời gian dài trong các gulag ở Siberia kể từ thời điểm đó.

Tòa Thánh từ lâu đã hỗ trợ cho việc trả tự do cho ĐHY nhưng không thành công, cho đến triều đại của Đức Giáo Hoàng Gioan XXIII, khi ấy vị Hồng y đã được Khrushchev trả tự do.

Một tháng sau, Alexei Adzhubei, biên tập viên của tờ báo chính phủ Liên Xô Izvestia và là con rể của Khrushchev, đã đến thăm Rôma và muốn gặp Đức Giáo Hoàng.

Mặc dù nhiều vị giám chức của Vatican đã chống lại cuộc gặp gỡ này, nhưng theo lời khuyên của Đức Hồng Y Siri của Genoa, Đức Chân Phước Gioan XXIII đã gặp Adzhubei và vợ ông ta là Rada, vào ngày 7 tháng Ba năm 1963.

Hàng loạt các sự kiện trên đã mở đường cho chính sách Ostpolitik (chính sách bình thường hóa quan hệ của phương Tây với Đông Âu và Liên Xô vào những năm 1970) của Đức Phaolô VI, nhờ đó Ngài có thể tham gia vào cuộc đối thoại với các quan chức từ Khối Hiệp ước Warsaw để cải thiện điều kiện cho các Kitô hữu tại những quốc gia đó.

PV.VRNs

 

PHẢI LÀM TRONG SÁNG TIẾNG VIỆT !

PHẢI LÀM TRONG SÁNG TIẾNG VIỆT !

Xem ra cách ăn nói nầy đã bị “Cải Cách Hóa” từ trong nước ra hải ngoại. Nghe xướng ngôn viên đài SBTN (Sanh Bắc Tử Nam) ở Nam Cali: ” . . . VN đã làm một động thái . . . ” thay vì nói : ” . . . VN đã hành động . . .” . Cơ quan truyền thông mà dùng chữ như “rứa” thì chả trách chi bàng dân thiên hạ. Cũng như một vài lớp Việt ngữ ở hải ngoại cũng dùng i và y như trong nước “địa lí, lí do”. Chữ lí thường dùng trong hành động ,vật thể như lí lắc, li ti; còn chữ lý thường dùng trong tư tưởng suý nghĩ như lý do, duy lý, địa lý.

Làm trong sáng tiếng Việt “Ai phụ trách khâu ẩm thực?”
Câu ấy nghe được trong cuộc họp của các thầy cô giáo ở một trường dạy tiếng Việt cho trẻ em, bàn về việc tổ chức buổi picnic cho thầy cô và phụ huynh học sinh….
Xin mạn phép có một hai ý như thế này:

Thứ nhất, câu ấy có sáu chữ thì hết bốn chữ là tiếng Hán-Việt (“phụ trách”, “ ẩm thực”).
Thứ hai, ba chữ cuối ở trong câu (“khâu”, “ẩm thực”) là những chữ “mới”, du nhập “từ Bắc vô Nam” saunăm 1975.
Giá dụ học sinh nghe được câu ấy bèn giơ tay hỏi cô giáo ở trong lớp:
– “Ẩm thực” là gì thưa Cô?
– “Ẩm” là uống, “thực” là ăn. “Ẩm thực” là tiếng Hán-Việt, có nghĩa là “ăn uống”.
– Tiếng Hán-Việt là tiếng gì vậy Cô?
– Là tiếng Hán, tức là tiếng Trung Quốc, đọc theo âm Việt.
– Vậy sao mình không nói “ăn uống”, là tiếng của mình, mà lại nói “ẩm thực” thưa Cô?

Cô giáo chắc cũng hơi bối rối, và cũng hơi khó trả lời, không lẽ lại nói là “Cô cũng không rõ, nhưng nhiều người đều… nói vậy”. Em học sinh ấy nói đúng. Tại sao người Việt ở trong nước, và cả ở ngoài nước, vẫn thích nói “ẩm thực” mà không chịu nói “ăn uống”? Có phải vì nói “ăn uống” nghe phàm tục, nói “ẩm thực” nghe thanh tao và “trí tuệ” hơn chăng? Trước năm 1975, người Việt ở miền Nam Việt Nam không nói “Ai phụ trách khâu ẩm thực?” mà có nhiều cách nói đơn giản hơn và dễ hiểu hơn, chẳng hạn: “Ai lo vụ ăn uống?”, hoặc “Chuyện ăn uống ai lo?”, hoặc “Thức ăn, thức uống ai lo?”…

Nếu cứ phải vay mượn tiếng Hán-Việt hoặc tiếng nước ngoài trong sinh hoạt hàng ngày, trong lúc kho tàng tiếng Việt của chúng ta không hề thiếu thốn những chữ ấy thì thật khó mà thuyết phục các em tin được rằng “tiếng Việt giàu và đẹp” như chúng ta vẫn tự hào (đã gọi là “giàu” thì tại sao lại phải đi vay, đi mượn?!?). Những tiếng Hán-Việt nặng nề và tối tăm ấy hoàn toàn không giúp gì được cho việc “giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt” mà những người làm công tác giáo dục ở trong nước vẫn hô hào, như là một khẩu hiệu trong số rất nhiều khẩu hiệu thuộc loại “nói mà không làm”, hoặc “nói một đàng làm một nẻo”, hoặc… “nói vậy mà không phải vậy”.

Những chữ nghĩa kiểu ấy khá phổ biến. Bên dưới là một ít ví dụ, và các đề nghị nói thế nào cho đúng, rõ nghĩa, dễ hiểu và “Việt ngữ” hơn (chỉ là câu mẫu, người đọc có thể cho những câu khác tốt hơn):

– Thay vì nói: “Cô giáo Mỹ Linh đứng lớp Năm”, nên nói: “Cô giáo Mỹ Linh dạy lớp Năm” (không có… đứng, ngồi, nằm, quỳ chi cả)

– Thay vì nói: “Giáo viên cần soạn giáo án trước khi lên lớp”, nên nói: “Thầy cô cần soạn bài giảng trước giờ dạy” (không có… lên, xuống, ra, vào chi cả)

– Thay vì nói: “Phụ huynh đăng ký cho con em học Việt ngữ”, nên nói: “Phụ huynh ghi tên (hay ghi danh) cho con em học tiếng Việt”

– Thay vì nói: “Các em tiếp thu tương đối chậm”, nên nói: “Các em hiểu chậm”.

– Thay vì nói: “Học sinh đi tham quan một xí nghiệp”, nên nói: “Học sinh đi thăm một nhà máy”.

– Thay vì nói: “Ban văn nghệ sẽ tham gia biểu diễn (2) một tiết mục”, nên nói: “Ban văn nghệ sẽ đóng góp một màn diễn”

– Thay vì nói: “Ban giảng huấn sẽ dự giờ đột xuất các lớp học của giáo viên”, nên nói: “Ban giảng huấn sẽ vào lớp xem thầy cô giảng dạy mà không báo trước”.

– Thay vì nói: “Lớp Vỡ Lòng chủ yếu tập trung vào khâu đánh vần”, nên nói: “Lớp Vỡ Lòng cần dạy các em biết đánh vần”.

– Thay vì nói: “Cô giáo phát hiện em Nga có năng khiếu về môn Văn”, nên nói: “Cô giáo nhận thấy em Nga có khiếu về môn Văn”.
– Thay vì nói: “Các em về nhà tranh thủ ôn tập”, nên nói: “Các em về nhà cố gắng ôn bài”.

– Thay vì nói: “Tuyệt đại đa số các em tiếp thu tốt”, nên nói: “Hầu hết các em hiểu bài”.

– Thay vì nói: “Cần nâng cao chất lượng (3) trong công tác giảng dạy”, nên nói: “Cần dạy sao để các em mau tiến bộ”.

– Thay vì nói: “Ai là phụ giáo?”, nên nói: “Ai là phụ tá”.

Tiếng Việt còn, nước Việt còn” hoặc “Tiếng Việt còn, người Việt còn”, ở đâu ta cũng nghe những câu ấy, nhưng chắc không phải là thứ “tiếng Việt” kỳ quái hoặc nửa Hán nửa Việt, nửa Tàu nửa ta, chẳng thấy “giàu” cũng chẳng thấy “đẹp”, chẳng thấy “trong” cũng chẳng thấy “sáng” (chỉ thấy… tối mò mò)

Lâm Kim Trọng gởi

Cha Frans Van Der Lugt, S.J. nhà truyền giáo Dòng Tên tại Syria đã bị sát hại

Cha Frans Van Der Lugt, S.J. nhà truyền giáo Dòng Tên tại Syria đã bị sát hại

Chỉnh Trần, S.J.

4/7/2014

Bản tin từ Trụ sở Dòng Tên tại Rôma cho hay những kẻ vũ trang đã đột nhập cộng đoàn Dòng Tên tại Homs, bắt cóc và bắn chết cha Frans Van Der Lugt, S.J. một nhà truyền giáo Dòng Tên phục vụ tại Syria.

Cha Frans sinh tại Hà Lan năm 1938. Ngài gia nhập Dòng Tên năm 1958 và chịu chức linh mục năm 1971. Cha đã phục vụ tại Syria từ năm 1960. Bất chấp nguy hiểm từ cuộc nội chiến tại Syria, cha đã tình nguyện ở lại thành phố Homs để đồng hành và giúp đỡ những người dân bị kẹt lại thành phố chết chóc này.

Các nhân chứng nói rằng vị linh mục này đã trở thành mục tiêu trực tiếp của những kẻ vũ trang. Một tay súng đã bước vào cộng đoàn của các tu sĩ Dòng Tên, bắt cha Van Der Lugt, dẫn cha ra sau vườn và bắn vào đầu cha.

Cha Van Der Lugt là một nhân vật nổi tiếng ở Homs vì những nỗ lực của ngài trong việc giúp cho hàng viện trợ lọt qua những hàng rào phong tỏa để đến với dân chúng đang đói khát.

Trong một cuộc phỏng vấn hồi tháng hai, cha Van der Lugt cho biết ngài không muốn rời bỏ thành phố Homs. Ngài nói: “Người dân Syria đã cho tôi quá nhiều, lòng hảo tâm và tất cả những gì họ có. Họ đang chịu đau khổ, và tôi muốn chia sẻ nỗi đau và những khó khăn cùng với họ”.

Trước đây, cha Van Der Lugt đã tải lên Youtube một đoạn video mô tả cuộc sống bi đát của người dân thành phố Homs. Ngài cho biết: “Chúng tôi, dù là Kitô hữu hay tín đồ Hồi giáo, đang phải sống trong những điều kiện khó khăn và đau khổ. Chúng tôi bị đói khát trầm trọng. Chúng tôi quý trọng sự sống, chúng tôi không muốn chết, không muốn chìm trong đại dương của tử thần và đau khổ”.

Một người anh em Dòng Tên khác của cha Van Der Lugt, cha Paolo Dall’Oglio, S.J, người Ý đã bị nhóm Thánh chiến Hồi giáo, một nhóm phiến quân vũ trang có liên hệ với Al-Qaeda, bắt cóc vào tháng bảy năm 2013. Hiện không rõ tung tích và số phận của cha Paolo Dall’Oglio ra sao.

Tại Syria, các tu sĩ Dòng Tên không làm chính trị, nhưng cam kết theo đuổi các hoạt động nhân đạo và lặp lại lời kêu gọi “hòa bình và hòa giải ở Syria.”

Cha Federico Lombardi, S.J., phát ngôn viên Tòa Thánh nói rằng cha Van Der Lugt đã thể hiện lòng can đảm phi thường khi chấp nhận ở lại bên cạnh người dân Syria dẫu cho ngài phải đối diện tình huống nguy hiểm đến tính mạng.

Trong một tuyên bố, nữ Phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Mỹ Jen Psaki nói rằng nước Mỹ “đau buồn” trước thông tin về cái chết của cha Van Der Lugt. Bà nói rằng vị linh mục đã dấn thân phục vụ để xoa dịu những nỗi đau vì nội chiến của người dân Homs. Nữ phát ngôn viên này cũng lên án những đe dọa tiếp tục chống lại các Kitô hữu thiểu số tại Syria.

Một số chiến binh Hồi giáo nằm trong liên minh nổi dậy đã chống lại các Kitô hữu và buộc hơn 450,000 người phải rời bỏ nhà cửa của mình. Trước cuộc nội chiến, tại Syria có khoảng 2,5 triệu Kitô hữu.

Chỉnh Trần, S.J.

Xin anh đừng đánh, từ sáng tới giờ em bị đánh bầm dập rồi!”

Xin anh đừng đánh, từ sáng tới giờ em bị đánh bầm dập rồi!”

Văn Quang

Viết từ Sài gòn

Di ảnh anh Nguyễn Thanh Kiều và các vết thương

Di ảnh anh Nguyễn Thanh Kiều và các vết thương

Đó là lời van xin của anh Ngô Thanh Kiều, người bị công an TP Tuy Hòa bắt vì nghi ngờ có liên quan đến một vụ ăn trộm và sau đó đã bị 5 “cán bộ điều tra” dùng dùi cui đánh đến bỏ mạng.
Theo lời kể của Nguyễn Thân Thảo Thành (nguyên thiếu úy, cán bộ điều tra, Công an TP Tuy Hòa) người bị truy tố khung tội nặng nhất trong số 5 bị cáo nguyên là sĩ quan công an tại Phú Yên; tội “dùng nhục hình” theo khoản 3 điều 298 Bộ luật Hình sự, có mức án từ 5-12 năm tù…
Khi bị đưa ra tòa và bị các đàn anh đổ hết tội lên đầu mình, Thành đã kêu oan, nói không đánh Kiều vào đầu (như cáo trạng nêu). Khi Thành giơ dùi cui lên định đánh, Kiều năn nỉ: “Xin anh đừng đánh, từ sáng tới giờ em bị đánh bầm dập rồi…”, thế là Thành không đánh. Thành lý giải, mình chỉ được phân công canh giữ Kiều nên “không có lý do để xét hỏi và đánh”, chỉ “hỏi thăm Kiều theo… tình nhân loại”. Lúc vào canh giữ, Thành đã thấy một số bị cáo đá, đánh Kiều làm chảy máu miệng. Thành đã lấy nước cho Kiều uống…

Cấp nhỏ bị tù, cấp lớn hưởng án treo

Trước đó, trong phần luận tội, kiểm sát viên Ngô Thị Hồng Minh, đại diện Viện kiểm sát nhân dân (VKSND) TP Tuy Hòa, đề nghị mức án từ 5 năm đến 5 năm 6 tháng tù đối với bị cáo Nguyễn Thân Thảo Thành (nguyên thiếu úy, cán bộ điều tra – Công an TP Tuy Hòa, người có cấp bậc nhỏ nhất trong số 5 bị cáo), 4 bị cáo còn lại được đề nghị từ 12 đến 24 tháng tù nhưng cho hưởng án treo.
Những lời khai của 5 bị can này trái ngược nhau gần như một cuộc “đấu khẩu” và anh nào cũng muốn tự bảo vệ mình nên “tố” nhau lung tung trước tòa làm cho những lời khai bất nhất. Nhưng cũng chính từ đó cũng thấy được gần như toàn bộ cảnh tra hỏi của những người có trách nhiệm.
Thật ra những cảnh bức cung, dùng nhục hình, người dân sợ quá phải nhận tội, bất kể tội gì dù tội giết người, đã từng diễn ra rất nhiều lần tại các cơ quan điều tra.

Kinh hoàng vì bị bức cung và dùng nhục hình

Trong khi người dân chưa quên vụ án lớn của ông Nguyễn Thanh Chấn bị bức cung phải nhận tội giết người, bị 10 năm tù oan thì gần đây tại Sóc Trăng lại xảy ra một vụ bức cung khác đang làm dư luận lên án. Đó là vụ Các cơ quan tố tụng của tỉnh Sóc Trăng mắc sai sót khiến cho 7 nam nữ thanh niên suýt vướng vào vòng lao lý sau nhiều tháng bị tạm giam.
Trưa 1-3-2014 vừa qua, anh Trần Hol kể ngay từ lúc bị công an mời lên làm việc, anh Hol đã khai ra nhiều chứng cứ ngoại phạm đối với bản thân anh trong đêm xảy ra vụ án. Tuy nhiên, các điều tra viên của Công an huyện Trần Đề vẫn một mực cho rằng Hol là hung thủ, thậm chí đánh anh.
Anh Trần Hol kể thêm: “Chuyển lên Công an tỉnh Sóc Trăng, tôi cũng bị đánh đến bất tỉnh… Do chịu không nổi, tôi khai nhận mình đã giết anh Dũng”.
Tương tự, anh Thạch Sô Phách cũng kể: “Lúc bị tạm giữ ở Công an huyện Trần Đề, anh bị 3 cán bộ công an thay nhau hỏi cung và đánh đập. Khi áp giải lên công an tỉnh, anh lại bị 4 cán bộ điều tra đánh tiếp. Do không chịu được nhục hình, anh cũng đã nhận bừa tội”. Anh Trần Văn Đỡ cũng bị như vậy.
Vụ án tưởng chừng như đã xong, thậm chí ban chuyên án chuẩn bị nhận thưởng “nóng” thì bất ngờ vào giữa tháng 12-2013, Lê Thị Mỹ Duyên (ngụ TP Rạch Giá, tỉnh Kiên Giang) đến Công an phường Bình Trị Đông, quận Bình Tân, TP Sài Gòn, đầu thú, thừa nhận chính cô và Nguyễn Kim Xuyến (ngụ thị trấn Trần Đề) đã giết ông Lý Văn Dũng với ý định cướp tài sản nhưng không thành.
Nếu hung thủ không xuất hiện thì cuộc đời của 7 nam nữ thanh niên kia tàn mạt rồi. Bức cung và ép cung đã thành một tệ nạn kinh hoàng đối với người dân lương thiện bởi chưa biết lúc nào bị tố cáo oan, bị nghi ngờ rồi mang đi điều tra để rồi có thể gặp cảnh này.

Nguyên nhân vụ án ở Tuy hòa

Theo cáo trạng, do nghi ngờ ông Kiều liên quan đến một vụ trộm cắp tài sản, ông Lê Đức Hoàn, Phó Công an TP Tuy Hòa, đã chỉ thị cho cấp dưới đến nhà bắt ông Kiều vào lúc 3g15 ngày 13-5-2012, rồi đưa về trụ sở Công an Tuy Hòa. Tại đây, các bị cáo trên đã thay nhau dùng dùi cui đánh ông Kiều, trong đó, Thành đã cầm dùi cui bổ thẳng vào đầu ông Kiều hai ba cái. Lúc 17g40 cùng ngày, ông Kiều tử vong do bị chấn thương sọ não.

Vụ án này đã được Cục Điều tra Viện Kiểm sát nhân dân (KSND) tối cao vào cuộc phanh phui.
Tại tòa, một số bị cáo đã thừa nhận hành vi của mình là sai pháp luật và khai thêm nhiều tình tiết mới so với cáo trạng, trong đó có việc “tố” lẫn nhau, đó là việc một số điều tra viên đã dùng dùi cui cao su đánh nhiều lần vào chân ông Kiều, chứ không chỉ mỗi người một lần.
Năm sĩ quan công an cùng bị truy tố tội dùng nhục hình. Đó là các bị cáo Nguyễn Minh Quyền (thiếu tá, đội phó Đội trinh sát Phòng cảnh sát điều tra (CSĐT) tội phạm về trật tự xã hội (PC45) – Công an tỉnh Phú Yên), Nguyễn Tấn Quang (thiếu tá, đội phó Đội điều tra tội phạm về trật tự xã hội Công an TP Tuy Hòa), Phạm Ngọc Mẫn (thượng úy), Đỗ Như Huy (trung úy), Nguyễn Thân Thảo Thành (thiếu úy), đều là cán bộ điều tra, trinh sát của Công an TP Tuy Hòa.
Tất cả như một cuốn phim quay chậm diễn ra trên hầu hết các tờ báo lớn báo nhỏ trong tuần này và gây ra một luồng sóng phẫn nộ của toàn thể người dân Việt Nam. Có quá nhiều tình tiết nên tôi chỉ trích những đoạn then chốt để độc giả dễ theo dõi.
Đáng chú ý nhất là lời khai của Nguyễn Thân Thảo Thành, người có cấp thấp nhất và bị đề nghị kết án tù, trong khi các đàn anh chỉ bi án treo.

Lời khai thứ nhất tại tòa

Lời khai của Thành: “Khi vào tôi thấy phòng đóng cửa, không bật quạt, người anh Kiều ướt đẫm mồ hôi, ngồi gục xuống ghế. Hai tay anh Kiều bị còng ra sau dính vào ghế, hai chân cũng bị còng. Tôi thấy Nguyễn Tấn Quang dùng chân đạp vào anh Kiều, còn một người khác dùng tay đập vào tay anh Kiều đang bị còng. Ăn cơm xong, tôi vào thì thấy Nguyễn Minh Quyền và Phạm Ngọc Mẫn tiếp tục đánh anh Kiều. Quyền cầm gậy cao su quật liên tục vào người anh Kiều nên tôi bỏ ra ngoài. Khi anh Nguyễn Trần Nguyên Phúc phân công tôi vào canh giữ Kiều, tôi hỏi vài câu nhưng anh Kiều không nói. Tôi cầm gậy cao su để trên bàn định đánh anh Kiều thì anh Kiều van xin, nói: “Xin anh đừng đánh em. Sáng giờ em bị đánh bầm dập lắm rồi” nên tôi không đánh. Lần thứ ba tôi vào, tôi thấy môi anh Kiều bị chảy máu. Lúc này, Nguyễn Tấn Quang dùng gậy cao su đánh rất nhiều cái vào người anh Kiều chứ không phải vài cái như bị cáo này khai. Khi tôi được anh Lê Đức Hoàn, Phó Công an TP Tuy Hòa, chỉ định dẫn giải Kiều đến Công an tỉnh thì anh Kiều đã gục lên gục xuống”.
Đồng thời, Thành đưa ra thông tin mới là sau khi làm việc với cơ quan điều tra, bị cáo Nguyễn Tấn Quang đã gặp Thành để chất vấn. Theo đó, Quang không bằng lòng với lời khai của Thành là thấy Quang đã đánh vào đầu anh Kiều. Quang nói: “Chết rồi! Sao em lại khai vậy? Anh cùng anh Quyền, anh Mẫn đã thống nhất là khai khác rồi mà!”. Đáp lại lời khai này, bốn bị cáo Quang, Huy, Quyền, Mẫn đều im lặng!

Lời khai sau cùng: “Tôi rất nhục nhã khi phải đứng chung với các anh”
Khi ra tòa, từ đầu đến cuối bị cáo chính Nguyễn Thân Thảo Thành đều nói mình không đánh nạn nhân.
Nói lời sau cùng tại phiên xử sáng 29-3, bị cáo Thành nói: “Tôi rất nhục nhã khi đứng với những con người như thế này. Họ đánh chết người mà không dám nhận. Tôi xin các phóng viên hãy nói rõ việc này. Tôi là con người thẳng thắn. Những gì tôi nói là sự thật”.
Trước đó, bị cáo này cũng tố cáo: “Các anh đánh chết người mà không dám nhận, lại đổ lỗi cho tôi. Tôi đề nghị tòa làm rõ hơn hành vi đánh người của các bị cáo Quang, Mẫn, Quyền, Huy. Các anh góp tiền cho tôi để bồi thường gia đình nạn nhân. Tuy nhiên, tôi không đánh anh Kiều nên tôi không nhận”.
Về vấn đề này, đại diện VKS giải thích: sau khi sự việc xảy ra, các cán bộ công an trong cơ quan góp tiền để hỗ trợ Thành bồi thường cho gia đình nạn nhân.

Luật sư nói gì

Luật sư Võ An Đôn (người bảo vệ quyền lợi cho gia đình bị hại) tâm sự với báo chí: Tôi quá xót xa, đau lòng trước cảnh hai đứa trẻ mồ côi, trong đó cháu bé sinh ra mà chưa bao giờ được nhìn thấy mặt cha, trong khi gia đình lại quá nghèo. Hơn nữa, tôi rất bức xúc trước hiện tượng có nhiều nghi can, bị can chết bất thường tại các trại tạm giam, nhà tạm giữ. Để người dân khỏi chết oan và bị tù oan, tôi quyết định làm rõ vụ án này, đưa ra ánh sáng. Mục đích của tôi là tìm ra công lý, xử lý những người thi hành công vụ mà làm sai luật pháp. Chính vì thế, tôi nhận làm vụ này hoàn toàn miễn phí.

Tại phiên tòa, theo lời luật sư Đôn, Thành đã bị tạm giam quá thời hạn mà không có lệnh bổ sung. Theo cáo trạng, Thành là người đánh vào đầu nạn nhân, gây hậu quả chấn thương sọ não, dẫn đến tử vong. Do đó, Thành bị xem là bị cáo chính của vụ án.
Tại phiên tòa sáng 29-3, bị cáo Thành đã nói trước tòa: “Tôi yêu cầu cơ quan điều tra, VKS phải trả lời cho tôi vì sao giam tôi trong một thời gian dài mà không có lệnh?”.
Nếu lời khai của Thành là sự thật, có nghĩa là trong thời gian khai báo, bốn công an viên này đã có sự thông đồng để cho lời khai giống nhau. Thiết nghĩ nếu khai theo sự thật, thì tại sao phải bàn bạc trước khi nói? Phải chăng trong vụ án này đã thực sự có dấu hiệu cung cấp lời khai và chứng cứ gian dối, để lọt tội phạm. Ông Đôn nói: ông Hoàn là phó Công an TP Tuy Hòa đồng thời là trưởng ban chuyên án 312T trực tiếp chỉ đạo các cán bộ cấp dưới lấy lời khai anh Kiều nhưng dùng nhục hình đánh anh đến chết, thuộc trường hợp gây hậu quả đặc biệt nghiêm trọng nên ông Hoàn phải chịu trách nhiệm.

Phản ứng quyết liệt của gia đình nạn nhân

Nhiều người theo dõi phiên tòa đã lặng đi trước hàng loạt câu hỏi đầy uất ức xen giữa những tiếng nấc nghẹn của chị Ngô Thị Tuyết, chị của nạn nhân.
Suốt nhiều tháng liền, chị là người đại diện gia đình gửi đơn khiếu nại đến nhiều cơ quan chức năng, yêu cầu điều tra, xử lý hành vi đánh người của các cán bộ công an. Chị Tuyết đặt câu hỏi: “Nếu em tôi phạm tội thì có luật pháp xử lý. Tại sao giữa đêm khuya, dù không có lệnh bắt, họ lại ngang nhiên đến nhà còng tay bắt em tôi đi, rồi họ tự cho mình cái quyền được đánh đập người khác”. Chị Tuyết không đồng ý với đề nghị của VKSND TP Tuy Hòa về việc cho bốn bị cáo hưởng án treo.

“Luật pháp ở đâu khi em tôi bị đánh chết mà bốn bị cáo được đề nghị hưởng án treo? Một con người bị còng hai tay dính vào ghế, hai chân cũng bị còng, không có khả năng tự vệ lại bị năm công an có đầy đủ vũ khí đánh đập tàn nhẫn như vậy. Tử tù trước khi chết còn được cho ăn bữa cơm cuối cùng, còn em tôi có tội gì mà bị bỏ đói suốt từ sáng đến chiều? Khi khám nghiệm tử thi, trong bụng không hề có một chút thức ăn. Trong khi đó, trưa 13-5-2012, hàng loạt cán bộ công an thản nhiên ngồi ăn cơm trong tiếng la hét đau đớn của em tôi. Các người có lương tâm không? Các bị cáo chối tội đánh vào đầu em tôi gây chấn thương sọ não, vậy ai là người đánh chết em tôi?”. Chị Tuyết đã liên tục chất vấn: “Các người nghĩ gì khi nhìn thấy những tấm ảnh chụp những thương tích khắp người của em tôi. Các người nói chỉ đánh gây xây xát ngoài da, tại sao các bộ phận bên trong thi thể của em tôi bị nát hết?”.

Khi khám nghiệm tử thi cho thấy có đến 8 vết thương ở đầu. Chưa kể những vết thương ở vùng bụng, ngực làm tổn thương nội tạng.

Với dáng vẻ mệt mỏi, chị Trần Thị Tâm (vợ anh Kiều) băn khoăn: “Tôi không hiểu vì sao dân đánh người thì cho là tội cố ý gây thương tích hoặc giết người, còn công an đánh chết chồng tôi thì chỉ là tội dùng nhục hình(?)”.

Như thời Trung cổ

Chị Ngô Thị Tuyết cho rằng có nhiều tình tiết cho thấy bỏ lọt tội phạm. Chị Tuyết cũng nghi ngờ kết quả giám định pháp y của Trung tâm Giám định pháp y Phú Yên, “Bản giám định này không cho biết rõ nội tạng em tôi bị bầm dập là do đâu?”. Và chị Tuyết nói: “Tôi đã đề nghị HĐXX trả hồ sơ để giám định pháp y ở cấp cao hơn nhưng chủ tọa phiên tòa lướt qua không thèm trả lời”. Đề cập đến mức án VKSND TP Tuy Hòa đề nghị, chị Tuyết phẫn nộ: “Trời ơi, họ nghĩ sao khi điều tra viên dùng nhục hình như thời Trung cổ, ra tòa còn quanh co chối tội mà đề nghị án treo? Công lý ở đâu? Làm sao tôi chấp nhận? Nếu HĐXX tuyên theo mức án đề nghị, gia đình chúng tôi sẽ kháng án”.

Luật sư nói gì?

Đối đáp với đại diện VKS, luật sư Võ An Đôn (bảo vệ quyền lợi cho gia đình người bị hại) cho rằng việc công tố viên nói do ông Lê Đức Hoàn (phó Công an TP Tuy Hòa) có nhiều cống hiến, công trạng nên miễn trách nhiệm hình sự là không đúng quy định của pháp luật.
Giải thích về đề nghị này, luật sư Đôn nêu: Kết quả tranh luận tại tòa cho thấy ông Hoàn có dấu hiệu phạm tội thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng bởi ông là phó Công an TP Tuy Hòa, trưởng ban chuyên án, trực tiếp chỉ đạo các cán bộ cấp dưới lấy lời khai anh Kiều nhưng để họ dùng nhục hình đánh chết người.

Dùi cui quất vào đâu?
Anh Lê Thanh Phong đã viết trên báo Lao Động: “Chẳng cần phải chờ đợi một bản án và những tuyên phạt của hội đồng xét xử cho các bị cáo là công an dùng nhục hình đối với Ngô Thanh Kiều, thì nhân dân cũng đủ kết luận và “tuyên án” đối với họ. Cho dù nguyên trung úy công an Đỗ Như Huy cúi đầu xin lỗi gia đình nạn nhân thì cũng không thể vơi bớt nỗi đau trong lòng của người vợ mất chồng, hai đứa con mất cha, cũng không xoa dịu được cơn giận của người dân.

Nhân dân tuyên án dựa trên hành vi: 5 vị công an này đã dùng dùi cui quật vào lương tâm của chính mình. 5 vị công an này đã dùng dùi cui quật vào danh dự của người công an nhân dân. 5 vị công an này đã dùng dùi cui quật vào lòng tin của dân.
Hội đồng xét xử Tòa án Nhân dân TP Tuy Hòa sẽ tuyên mức án cụ thể với 5 vị công an kia, nhưng không phải thế là xong. Những người chỉ đạo điều tra công dân Ngô Thanh Kiều cũng phải chịu trách nhiệm. Cụ thể là ông Lê Đức Hoàn – Phó Công an thành phố Tuy Hòa – người trực tiếp phân công cán bộ bắt giữ và xét hỏi công dân Ngô Thanh Kiều trái phép. Ông Lê Đức Hoàn không thể không chịu trách nhiệm trong vụ án này”.

Bản án bị phản đối toàn diện

Chiều 3-4, sau nhiều ngày xét xử và nghị án kéo dài, Tòa án TP Tuy Hòa (Phú Yên) đã tuyên phạt Nguyễn Thân Thảo Thành 5 năm tù, Nguyễn Minh Quyền 2 năm tù, Phạm Ngọc Mẫn 1 năm 6 tháng tù cùng về tội ‘Dùng nhục hình’.
Liên quan đến vụ án, các bị cáo Nguyễn Tấn Quang (nguyên thiếu tá – đội phó điều tra tội phạm về trật tự xã hội, Công an TP Tuy Hòa) bị phạt 1 năm 3 tháng tù, Đỗ Như Huy 1 năm tù nhưng cho hưởng án treo về cùng tội danh.
Đối với ông Hoàn, HĐXX cho rằng ông này ‘có dấu hiệu của tội Bắt giữ người trái pháp luật và Thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng, song chưa đến mức truy cứu trách nhiệm hình sự’.
Ngoài ra, HĐXX cũng đề nghị các bị cáo bồi thường 99 triệu đồng tiền gây tổn thất tinh thần, mai táng phí. Đồng thời, cơ quan chủ quản là công an TP Tuy Hòa có trách nhiệm bồi thường theo điều 260 bộ luật dân sự.

Nhiều người, nhiều bên phẫn nộ

Luật sư Võ An Đôn, bào chữa cho bị hại, cho rằng: “HĐXX đã liều lĩnh, đạp lên dư luận, pháp luật để ra bản án trái pháp luật. Một bản án bỏ lọt tội phạm nguy hiểm. Cụ thể ở đây là ông Lê Đức Hoàn phạm 3 tội nhưng không bị khởi tố tội nào. Một bản án không đúng khung hình phạt. Năm bị cáo trên phải bị truy tố tội ‘Cố ý gây thương tích dẫn đến chết người’ hoặc tội ‘Giết người’ mới đúng”.
Khi chủ tọa phiên tòa vừa tuyên án xong, bà Ngô Thị Tuyết, chị của Ngô Thanh Kiều, gào khóc và cho biết sẽ kháng án. Một phụ nữ có chồng trước đây chết trong nhà tạm giữ của công an, khi nghe tuyên án xong cũng ngã lăn ra khóc giữa sân tòa bày tỏ sự bất bình. Phải rất lâu, đám đông dự khán mới giải tán.
Ông Nguyễn Văn Thân, cha của bị cáo Nguyễn Thân Thảo Thành, cho rằng con ông là con tốt bị thí trong vụ án: “Vì sao người ta không truy tố tội ‘Cố ý gây thương tích gây hậu quả nghiêm trọng’? Chỉ vì nếu truy tố tội ấy sẽ có khung hình phạt cao hơn, một số người khác như ông Hoàn cũng bị tội. Tôi sẽ kháng án”. Luật sư Nguyễn Văn Thắng, Đoàn Luật sư TP Hà Nội, bào chữa cho bị cáo Thành, nói chưa ở đâu như HĐXX này, chưa đủ chứng cứ, nhiều dấu hiệu bỏ lọt tội phạm mà vẫn cứ xét xử, vẫn cứ tuyên án.

Bản án này lại gây ra một luồng sóng phản đối dữ dội trong dư luận, hẳn bạn đọc cũng không tìm thấy công lý ở đây và sự kháng cáo của gia đình nạn nhân sẽ… đi đến cái thế giới nào?
Các cơ quan lập pháp Việt Nam cần nhanh chóng tìm ra mọi biện pháp hữu hiệu nhất để chấm dứt những cảnh dùng nhục hình, đánh đập người bị điều tra để bức cung. Cần phải có luật sư của nghi can chứng kiến ngay từ đầu và có camera theo dõi toàn bộ vụ các vụ điều tra. Như thế sẽ bớt được cảnh lộng quyền ép cung của một số điều tra viên thiếu lương tâm.

Văn Quang
04/6/2014

Tôi sẽ quay về …

Tôi sẽ quay về …

Chuacuuthe.com

VRNs (13.04.2014) – Sài Gòn – Bản tin Công Giáo Thế Giới của www.chuacuuthe.com đưa tin: ngày 28 tháng 3, Ngày Hòa Giải được tổ chức tại Vatican, hàng trăm Linh Mục mở cửa Nhà Thờ để đón nhận các hối nhân đến xưng tội, Đức Thánh Cha Phanxicô cũng tham gia giải tội trong ngày này. Ngày Hòa Giải được đánh giá là thành công.

Tổng Giáo Phận Argentina cũng tổ chức giải tội cho hối nhân, điểm độc đáo là các Linh Mục cùng với vị Tổng Giám Mục của mình ra tận các đường phố để giúp giải tội cho họ. Bản tin ghi nhận:

140413007

“Nhiều cư dân sống ở phía Bắc thành phố Tucuman của Argentina vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy các Linh Mục của ba Nhà Thờ chính, có cả Đức Tổng Giám Mục đã ra tận các đường phố để ngồi tòa giải tội. Cha Carlos Sanchez của Vương Cung Thánh Đường Nuestra Señora de la Merced ( Argentina ) nói: “Như Đức Thánh Cha đã nói, Mùa Chay là thời gian để gặp gỡ Chúa. Đó là thời gian để hoán cải và nài xin lòng thương xót Chúa.”

Hằng năm rất nhiều hối nhân tìm đến Nhà Thờ Dòng Chúa Cứu Thế, số 38 đường Kỳ Đồng, Quận 3, để được nhận lãnh Bí Tích Hoà Giải. Có lẽ ân huệ lớn lao của Giáo Hội Việt Nam là chưa đến mức phải ra đường đón hối nhân, nhưng người ta nườm nượp kéo đến Nhà Thờ để xin xưng tội, vấn đề còn lại là chúng ta có mở rộng cửa để đón và hết lòng tiếp nhận các hối nhân hay không.

Vị phụ trách Đền Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp ( thuộc DCCT ) cho biết, hai tuần lễ cuối cùng của Mùa Chay cũng như Mùa Vọng, trung bình chúng tôi đón khoảng 15.000 lượt người đến nhận Bí Tích Hòa Giải. Tuần thứ nhất mỗi ngày có ba tòa Giải Tội, chiều thứ bảy có 4 hoặc 5 tòa, 12 Linh Mục trực giải tội ngày thường, mỗi ngày 4 phiên, và từ 12 đến 14 Linh Mục trực ngày thứ bảy. Tuần Thánh tăng lên đến 12 tòa, thậm chí có ngày 15 tòa. Các buổi tối, Bề Trên phân công anh em Linh Mục đi giúp giải tội ở các Xứ Đạo khác cần hỗ trợ, tùy theo nhu cầu, có Giáo Xứ xin 3, có Giáo Xứ xin 5 Linh Mục, có ngày có đến 3 Giáo Xứ xin anh em chúng tôi giúp giải tội. Có thể nói chúng tôi bị… “quần bở hơi tai” vì công việc mục vụ này.

Thời tiết Sàigòn vào Mùa Chay hoàn toàn không thuận lợi, cơn nắng nóng đầu mùa mưa rơi đúng vào những ngày gần Lễ Lá và trọn Tuần Thánh, cái nóng hầm hập, khốc liệt làm tiêu hao sức khỏe rất nhiều và rất nhanh. Trong cái bức sốt đó, hình ảnh từng đoàn người xếp hàng rồng rắn chờ đợi gây một áp lực tâm lý rất lớn, nhưng đồng thời cũng gây một mối thương cảm rất sâu sắc.

Có những lần phiên giải tội buộc phải chấm dứt vì đã đến giờ cử hành Thánh Lễ chiều, hơn nữa, những anh em Linh Mục trực phiên sau cùng cũng đã quá mỏi mệt sau hơn 2 giờ ngồi “vẹo lưng”, vậy mà những hàng người xếp vẫn còn dài và ánh mắt tha thiết mong chờ “Cha thương ngồi tiếp !” Biết làm sao đây, bỏ thì thương, vương thì tội !

Số anh chị em hối nhân những năm gần đây đổ về ngày càng đông đảo, chúng tôi cảm nhận sâu xa rằng đây là hồng ân lớn lao của Chúa, người Công Giáo Việt Nam tương đối còn giữ thói quen tốt đi xưng tội, Mục Vụ Giải Tội có làm cho anh em Linh Mục mệt thật, nhưng lại là một niềm vui rất lớn lao, vì có nhiều người trở về làm… cả “thiên đàng cũng vui mừng”.

Điều anh em chúng tôi băn khoăn đó là, với lượng người đông như vậy, cuộc đối thoại thiêng liêng với từng hối nhân rất hạn chế, có những vấn đề cần nói nhiều hơn với nhau nhưng không thể nấn ná thêm được, số người còn xếp hàng chờ còn quá dài, sức khỏe và sự tỉnh táo để nghe và khuyên các hối nhân của Linh Mục giảm dần sau nhiều ngày, nhiều phiên liên tiếp ngồi toà trong một hai tuần cao điểm.

Có một vấn đề khác tưởng cũng cần chia sẻ ở đây, ấy là một số vấn đề về luân lý nảy sinh do cuộc sống hiện tại thay đổi quá nhanh, chỉ với vài phút ngắn ngủi trong Tòa Giải Tội, Linh Mục không thể nào hướng dẫn giáo lý cho hối nhân được đầy đủ chi tiết thấu đáo.

Tân Phúc Âm hóa hôm nay cần đặt lại vấn đề về loan báo Tin Mừng, giáo huấn của Hội Thánh cần được phổ biến cách nào để đến được vừa rộng vừa sâu với các thành viên của Hội Thánh một cách sinh động nhất. Nỗi dằn vặt trăn trở của hối nhân chính là tiếng chuông cảnh báo cho sứ mạng của Linh Mục hôm nay.

Lm. VĨNH SANG, DCCT,

Chúa Nhật Lễ Lá 13.4.2014

 

HRW kêu gọi Việt Nam tiếp tục thả các nhà bất đồng chính kiến

HRW kêu gọi Việt Nam tiếp tục thả các nhà bất đồng chính kiến

RFI /Karen Ferreira / hrw.org

Thanh Hà

RFI

Human Rights Watch hoan nghênh sự kiện Việt Nam vừa trả tự do trước thời hạn cho các ông Vi Đức Hồi và Nguyễn Tiến Trung, vài ngày sau khi thả luật gia Cù Huy Hà Vũ. Thế nhưng, tổ chức bảo vệ nhân quyền Human Rights Watch kêu gọi Hà Nội tiếp tục thả các nhà bất đồng chính kiến.

Ông Vi Đức Hồi, nguyên là giám đốc một trường đảng ở Lạng Sơn vào năm 2011 đã bị tuyên án 8 năm tù giam và 5 năm quản chế với tội danh « Tuyên truyền chống Nhà nước ». Khi xử phúc thẩm, ông được giảm án xuống còn 5 năm tù giam và 3 năm quản chế.

Là tác giả nhiều bài viết chỉ trích chính quyền, ông Vi Đức Hồi vào năm 2009 đã được trao giải Hellman/Hammett của tổ chức nhân quyền Human Rights Watch vì những đóng góp của ông trong việc thúc đẩy tự do ngôn luận ở Việt Nam.

Về phần Nguyễn Tiến Trung, đã bị bắt vào tháng 07/2009. Tháng 01/2010 ông đã ra tòa cùng với ba nhà bất đồng chính kiến khác là Trần Huỳnh Duy Thức, Lê Công Định và Lê Thăng Long và bị khép vào tội « hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân ». Nguyễn Tiến Trung bị tuyên án 7 năm tù và 3 năm quản thúc. Trước đó, dưới sức ép của quốc tế, tiến sĩ Luật Cù Huy Hà Vũ cũng đã được trả tự do, ra tù ngày 06/04/2014 và lên đường bay thẳng sang Mỹ.

Trả lời đài Pháp ngữ RFI phó giám đốc đặc trách khu vực châu Á của Human Rights Watch, ông Phil Robertson ghi nhận :

« Hai nhà bất đồng chính kiến Vi Đức Hồi, Nguyễn Tiến trung được trả tự do trước thời hạn mà lẽ ra cả hai người này không bao giờ phải lãnh án tù như vậy. Họ chỉ sử dụng quyền dân sự và chính trị mà thôi. Ông Vi Đức Hồi là một nhà viết blog còn Nguyễn Tiến Trung thì đã cùng với một số khác muốn lập ra một đảng phái chính trị.

Đấy không phải là những tội phạm và lẽ ra hai ông Hồi và Trung không thể bị kết án tù. Tổ chức Human Rights Watch hài lòng trước việc hai nhà bất đồng chính kiến này của Việt Nam đã được trả tự do trước thời hạn nhưng đừng quên rằng, tại Việt Nam hãy còn hàng trăm tù nhân chính trị.

Hơn nữa, lý do Việt Nam đã phóng thích hai ông Vi Đức Hồi, Nguyễn Tiến Trung cũng không được rõ ràng. Không hiểu là Việt Nam đã lấy quyết định như trên do áp lực của quốc tế – chủ yếu là từ phía Hoa Kỳ – hay đấy cũng có thể là do Việt Nam muốn nhanh chóng thúc đẩy tiến trình đàm phán về thương mại ….

Tình trạng nhân quyền tại Việt Nam chưa được cải thiện và tôi nghĩ là tình trạng nhân quyền ở Việt Nam chỉ được cải thiện một khi Việt Nam thả thêm hàng chục tù nhân lương tâm nữa và Việt Nam phải chấm dứt việc bắt giữ công dân của họ vì lý do chính trị »

 

Vụ Bắc Sơn: chủ tịch và trưởng công an xã tuyên bố từ nhiệm

Vụ Bắc Sơn: chủ tịch và trưởng công an xã tuyên bố từ nhiệm
Sunday, April 13, 2014

Nguoi-viet.com

BẮC SƠN, Hà Tĩnh (NV) – Chủ tịch xã Bắc Sơn và trưởng công an xã vừa cho biết họ sẽ xin từ nhiệm. Sự giận dữ của dân chúng đã khiến các viên chức trong xã phải đưa thân nhân trốn đi nơi khác.

Vài ngày qua, dân xã Bắc Sơn, huyện Thạch Hà, Hà Tĩnh đã rào làng để tự phòng thủ. Hệ thống chính quyền tại Bắc Sơn được mô tả là hoàn toàn tê liệt.

 

Xe hai bánh gắn máy của trưởng công an xã Bắc Sơn bị dân đốt đêm 10 tháng 4. (Hình: VN Express)

Vụ phản kháng ở Bắc Sơn bùng phát hôm 10 tháng 4. Khởi đầu bằng việc dân chúng bắt sáu sĩ quan công an đến thôn Trung Sơn thực hiện lệnh bắt ông Trương Văn Trường, 30 tuổi, với cáo buộc “gây rối trật tự công cộng.”

Việc bắt ông Trường được xem như một hành vi nhằm răn đe những người phản kháng “Dự án khu nghĩa trang sinh thái Vĩnh Hằng.”

Theo dân chúng xã Bắc Sơn, cách đây 50 năm, vùng này chỉ có đồi núi, hoàn toàn hoang vu. Năm 1965, chính quyền Việt Nam dồn dân đến đó “khai hoang, lập nghiệp.” Sau năm thập niên định cư, sinh sống ổn định, năm ngoái, dân chúng được chính quyền thông báo sẽ thu hồi 38 héc ta để giao cho một nhà đầu tư thực hiện “dự án khu nghĩa trang sinh thái Vĩnh Hằng.” Nếu dự án này được thực thi, nhiều người dân xã Bắc Sơn sẽ mất sạch ruộng, vườn, nhà cửa, hoàn toàn trắng tay.

Công an Hà Tĩnh đã điều động hàng trăm cảnh sát cơ động đến xã Bắc Sơn, huyện Thạch Hà để “giải cứu” cho sáu sĩ quan công an bị dân chúng bắt. Dân chúng chống trả quyết liệt và 4 trong số hàng trăm cảnh sát “tham gia giải cứu” bị đánh trọng thương, phải chuyển đến bệnh viện đa khoa Hà Tĩnh cấp cứu.

Phản kháng vẫn chưa ngừng ở đó! Ðêm 10 tháng 4, khoảng 200 người đã đến phá nhà tám viên chức xã: bí thư xã, chủ tịch xã, trưởng công an xã, bí thư đoàn xã,… Trong đó, hai căn nhà của trưởng công an xã và bí thư đoàn xã được mô tả là bị “đập phá tan tành.” Sau khi đốt, phá nhà của 8 viên chức trong xã, dân Bắc Sơn kéo đến trụ sở xã đập, phá nơi làm việc và một số tài sản trong xã. Ðến 1 giờ sáng ngày 11 tháng 4, dân Bắc Sơn tự giải tán.

Mới đây, ông Trần Bá Hoành, chủ tịch xã Bắc Sơn, tiết lộ với báo chí, cả đảng ủy lẫn chính quyền xã Bắc Sơn không đồng tình với việc thực hiện “dự án khu nghĩa trang sinh thái Vĩnh Hằng.” Hồi đầu năm nay, ông Dương Công Tự, bí thư xã Bắc Sơn đã từng thay mặt đảng ủy xã gửi văn bản cho huyện ủy và chính quyền huyện Thạch Hà, đề nghị xem lại dự án này vì có nhiều vấn đề không khả thi: Không hợp với lòng dân vì thu hồi quá nhiều đất canh tác. Dự án sẽ bít tất cả những con đường nối xã Bắc Sơn với bên ngoài.

Mồ mả người thân của dân chúng bị xâm hại. Không còn quỹ đất để thực hiện các tiêu chí xây dựng nông thôn mới theo qui định chung.

Trong văn bản vừa kể, viên bí thư xã Bắc Sơn nhấn mạnh, nếu tiếp tục thực hiện dự án, dân chúng sẽ phản kháng mạnh hơn, Bắc Sơn sẽ thành điểm nóng, hậu quả sẽ rất lớn. Ðáp lại, huyện ủy huyện Thạch Hà chỉ đạo đảng ủy, hội đồng nhân dân, ủy ban nhân dân và các đoàn thể trong hệ thống chính trị xã Bắc Sơn phải kiểm điểm nghiêm túc về trách nhiệm khi không quyết tâm thực hiện dự án. Chủ tịch huyện Thạch Hà ban hành công văn phê bình chủ tịch xã Bắc Sơn vì không có các giải pháp hữu hiệu bảo đảm an ninh trật tự. Chủ tịch tỉnh Hà Tĩnh chỉ đạo tiếp tục tìm các nhà thầu tham gia “dự án khu nghĩa trang sinh thái Vĩnh Hằng.”

Sau hàng loạt các sự kiện vừa kể, ông Trần Bá Hoành, người từng làm chủ tịch xã Bắc Sơn trong 13 năm, nói với báo chí, ông ta và chính quyền xã bị kẹt giữa cấp trên và dân. Nay, do sự phản kháng mạnh mẽ của dân, ông ta và gia đình phải trốn khỏi xã. Ông Hoành bảo rằng: “Tốt nhất là cấp trên nên cho tôi nghỉ việc, nếu không, tôi cũng sẽ làm đơn xin nghỉ.”

Ông Nguyễn Khắc Sơn, trưởng công an xã Bắc Sơn, một trong hai người mà tư gia bị “đập phá tan tành,” tâm sự với báo giới rằng, ông ta không dám đi ra ngoài và “sẽ làm đơn xin nghỉ việc.”

Tin mới nhất cho biết, công an huyện Thạch Hà đã bắt 4 người, trong đó có một phụ nữ liên quan đến các hành động phản kháng vừa kể và sẽ còn tiếp tục bắt nhiều người khác. Cũng vì vậy, Bắc Sơn vẫn là một thùng thuốc súng. (G.Ð.)

Xin xem thêm:

Điều gì khiến người dân Bắc Sơn nổi loạn? (RFA)

Trung Quốc và hành động “Ngư Ông đắc lợi”

Trung Quốc và hành động “Ngư Ông đắc lợi”

Thanh Quang, phóng viên RFA
2014-04-13

thanhquang04132014.mp3

000_Nic6300125-305.jpg

Ngoại trưởng Iraq Hoshyar Zebari (phải) và Bộ trưởng Ngoại giao Trung Quốc Wang Yi trong một cuộc họp báo vào ngày 23 tháng 2 năm 2014 tại thủ đô Baghdad, Iraq.

AFP PHOTO / Sabah ARAR

Trung Quốc ngoài chuyện ngày càng đẩy mạnh tham vọng bành trướng bá quyền, như tại vùng biển Đông và cả biển Hoa Đông nhưng luôn lớn tiếng “sống chung hòa bình”, “không hề chủ trương tạo thêm căng thẳng”, “ luôn theo đuổi mục tiêu giải quyết mọi tranh chấp bằng đường lối ngoại giao”…, thì hiện có một đặc điểm gây nhiều chú ý của Hoa Lục là trong thế “tọa sơn quan hổ đấu” để trở thành “Ngư Ông đắc lợi”.

Trục lợi ở Trung Đông

Chuyện “Ngư Ông đắc lợi” của Trung Nam Hải nổi bật nhất là kể từ khi Bắc Kinh vững mạnh về kinh tế và đặc biệt là về quân sự sau khi ông Đặng Tiểu Bình theo đuổi chủ trương “mèo đen hay mèo trắng không quan trọng, miễn là nó bắt được chuột” và chỉ thị thuộc cấp “giấu mình chờ thời”.

Có lẽ công luận bắt đầu lưu ý đến hành động “Ngư Ông đắc lợi” của Trung Quốc diễn ra tại Trung Đông sau khi lực lượng đa quốc do Hoa Kỳ dẫn đầu tiến vào Afghanistan hồi năm 2001 vì bị khủng bố tấn công và sau khi Tổng thống George W. Bush đưa quân chiếm đóng Iraq hồi năm 2003 với cớ ngăn chận võ khí tàn sát hàng loạt của Saddam Hussein.

” Hoa Kỳ bị dính sâu vào những vùng nóng ở các khu vực khác thì tiến trình tái cân bằng cũng như trở lại Á Châu của Hoa Kỳ bị chậm đi. Điều đó là có lợi cho Trung Quốc.
-LS Vũ Đức Khanh”

Qua bài tạm dịch là “Chiến tranh vì dầu hỏa: Trung Quốc trục lợi từ cuộc chiến 10 năm của Mỹ ở Iraq”, chuyên gia Ken Schortgen Jr. nhận xét rằng “trong khi trên thực tế Hoa Kỳ chẳng kiếm được bao nhiêu dầu qua nỗ lực dân chủ hóa xứ Iraq, thì hàng ngàn chiến binh Mỹ đã bỏ mình ở đó mà xem chừng như để cho Trung Quốc “đắc lợi” (qua những hợp đồng) từ chính phủ Iraq mới được dựng lên”. Theo bài báo , “Trung Quốc kiên nhẫn nằm chờ bên lề trong khi Hoa Kỳ cùng đồng minh lo ứng phó với nội tình mới, thường hỗn độn, tại Iraq sau khi lật đổ Saddam Hussein năm 2003, thì Trung Quốc tái xuất hiện hồi năm 2008 và ký kết hợp đồng béo bở đầu tiên thời hậu Saddam”.

Tạp chí The Diplomat còn cho hay Bắc Kinh hồi năm 2010 đã ký với Baghdad nhiều hiệp ước thương mại trị giá nhiều tỷ đô la trong nhiều lãnh vực, từ công nghiệp, du lịch cho tới giao thông.

Chuyên gia Ken Schortgen vừa nói cũng không quên nhắc tới chuyện Trung Quốc đã đặt nền tảng cho hoạt động hầm mỏ ở Afghanistan, nơi “lính Mỹ chiến đấu và bỏ mạng để mở hành lang kinh tế tự do và dân chủ” tại xứ này. Chuyên gia vừa nêu khẳng định rằng qua hậu quả một thập niên tử vong của lính Mỹ tại cả Iraq lẫn Afghanistan, liên minh kinh tế và hợp tác ngoại quốc do Hoa Kỳ hình thành chẳng mang lại thành quả bao nhiêu, nên cái “khỏang trống” đó được cường quốc Trung Quốc đang trỗi dậy nhảy vào”.

001_GR346140-250.jpg

Bản đồ hình lưỡi bò trên Biển Đông do Trung Quốc đơn phương công bố. AFP PHOTO.

Hoặc, chuyện “Ngư Ông đắc lợi” của Trung Quốc ở Ả Rập Saudi, khi ý định công khai của Riyadh qua chính sách ngoại giao quay lưng với Mỹ thì nó cũng hàm ý một sự chuyển hướng sang Bắc Kinh dù Ả Rập Saudi khó có thể hoàn toàn từ bỏ “ô dù an ninh” của Mỹ.

Hai phân tích gia Hoa Kỳ Daniel Wagner và Giorgio nêu lên câu hỏi qua bài “Liệu Hoa Kỳ có mất Ả Rập Saudi vào tay Trung Quốc hay không?”, lưu ý rằng “Trung Quốc hài lòng dù không được xem là nước tích cực xúc tiến ổn định trong khu vực (Trung Đông), nhưng lại trục lợi từ hoạt động quân sự của Mỹ”, “Trung Quốc cũng hài lòng là chơi trò trở ngại cho nỗ lực quốc tế do Mỹ dẫn đầu cô lập kinh tế Iran, để (Bắc Kinh) trở thành nước xuất khẩu số một sang thị trường Iran”. Bài báo kết luận rằng “Trung Quốc nằm chờ cho đúng thời cơ để khai thác cơ hội trong tương lai khi xảy ra rạn nứt giữa Washington và Riyadh”.

Có lẽ hành động “Ngư ông đắc lợi” rõ rệt nhất của Bắc Kinh hiện giờ – nói theo lời tác giả Jeanette Seiffert – là “Trung Quốc thấp thỏm đợi chờ trong vụ Crimea” và cả Ukraine.

“Tọa sơn quan hổ đấu”

Qua tiểu tựa hàm ý “Bắc Kinh làm ngư ông đắc lợi”, tác giả nhận định rằng biện pháp phương Tây cấm vận kinh tế đối với Nga có thể có lợi cho Trung Quốc. “Trung Quốc, đã là nước mua dầu nhiều nhất của Nga, chắc chắn hài lòng trước diễn biến này, và có thể trở thành ‘Ngư Ông đắc lợi’ trong vụ khủng hỏang Ukraine, trục lợi trong khi những nước khác đánh đấm nhau”, mà một cái lợi hàng đầu cho Trung Nam Hải hẳn là có cơ may mua được võ khí tối tân cùng lượng dầu hỏa với ‘giá hữu nghị” của Maxtcơva.

Theo Chủ tịch Ecrhard Cordes của Ủy ban Quan hệ Kinh tế Đông Âu Đặc trách Các Hiệp hội Công nghiệp Đức, thì Nga sẽ ngày càng xa lánh Âu Châu, thì Trung Quốc sẽ là kẻ được lợi. Hay nói đúng hơn, cuộc đấu nhau giữa con hổ Mỹ/EU và con hổ Liên bang Nga tiếp diễn càng lâu thì con “tàng long” Trung Nam Hải trong thế ‘tọa sơn quan hổ đấu” càng đắc lợi.

“Việc Nga chiếm Crimea một cách dễ dàng như vậy tạo nên một tiền đề pháp lý và chiến lược để một ngày nào đó, TQ nhân danh một lý do lịch sử cũng như việc bảo vệ Hoa Kiều ở đâu đó.
-GS Nguyễn Hưng Quốc”

Về vấn đề này, từ Canada, LS Vũ Đức Khanh, chuyên về bang giao quốc tế và vấn đề biển Đông, nhận xét:

“Trong bối cảnh chính trị thế giới hiện giờ, nếu như Hoa Kỳ bị dính sâu vào những vùng nóng ở các khu vực khác thì tiến trình tái cân bằng cũng như trở lại Á Châu của Hoa Kỳ bị chậm đi, hoặc có thể phải có những thay đổi chiến thuật khác. Điều đó là có lợi cho Trung Quốc. Và trong mối quan hệ căng thẳng giữa Hoa Kỳ và Nga hiện giờ, coi như Trung Quốc đạt được lợi nhiều nhất trong vấn đề đó. Vì khi Hoa Kỳ đụng với Nga trong hiện tại bằng những đòn kinh tế, Nga bắt buộc phải có những thỏa hiệp với Trung Quốc để tiếp tục đứng vững về kinh tế; đồng thời Nga hoặc Hoa Kỳ cũng phải đổ thêm nguồn nhân lực, vật lực vào Cimea và Ukraine.”

Qua bài “ Bàn cờ mới: Trung Quốc được lợi”, GS Nguyễn Hưng Quốc ở Úc nhận xét rằng nước có lợi lớn nhất trong cuộc xâm lấn Crimea của Nga vừa rồi chắc chắn là Trung Quốc, như ông phân tích:

“Lợi ở hai điểm chính: Một, kế hoạch bao vây và kiềm chế Trung Quốc của Mỹ chắc chắn sẽ chậm lại và yếu hơn; như vậy, Trung Quốc sẽ có đủ thời gian để phát triển quân sự ở châu Á; hai, việc Nga lấn chiếm Crimea một cách dễ dàng như vậy cũng tạo nên một tiền đề pháp lý và chiến lược để một ngày nào đó, Trung Quốc nhân danh một lý do lịch sử cũng như việc bảo vệ Hoa Kiều ở đâu đó có thể xua quân lấn chiếm lãnh thổ hoặc một phần lãnh thổ của các nước khác. Đối tượng đáng lo nhất trước mắt là nhóm đảo Điếu Ngư / Senkaku hiện đang tranh chấp với Nhật, đảo Hoàng Nham / Scarborough hiện đang tranh chấp với Philippines; Trường Sa và rộng hơn, Biển Đông hiện đang tranh chấp với Việt Nam.”

Sau khi phân tích về việc “Ngư Ông TQ đắc lợi”, GS Nguyễn Hưng Quốc không quên nêu lên câu hỏi rằng “Chuyện liên quan đến Nhật và Philippines thì đã có hai nước ấy lo; còn chuyện liên quan đến Việt Nam thì sao? Ai lo?”

Giọt nắng hồng – Dậu Nguyễn

Chuyện mình đừng quên nghe anh: Gọi nắng cho vừa mắt ai”. Một lời nhắn thiết thực nhưng thường ít được quan tâm.
“Giọt nắng hồng”. Nhạc và lời: Ngô Thụy Miên. Tếng hát: Thủy Tiên. Hình ảnh: Internet. Nhạc cảnh: Dau Nguyen.

httpv://www.youtube.com/watch?v=IUcVypUd9Js&list=UUBoUB-hqnQqJw-dGnS_a09g

Ca sĩ Hiền Thục

Ca sĩ Hiền Thục

Vũ Hoàng, phóng viên RFA
2014-04-13

1239842_559469937435480_1283013673_305

Ca sĩ Hiền Thục, ảnh chụp năm 2013.

Courtesy FB Hiền Thục

Cô ca sĩ bé nhỏ với cái tên thật nữ tính Hiền Thục ấy dù tuổi đời mới bước qua 30, nhưng đã đứng trên sân khấu ca nhạc tròn một phần tư thế kỷ. 25 năm thăng trầm với nhiều bước ngoặt, khó khăn chất chồng nhưng dường như những chông gai mà cô nếm trải vẫn không thể hạ gục được nghị lực của người mẹ đơn thân, vì con mà vươn lên tiếp bước. Những biến cố cá nhân khiến cô thành người mẹ đơn thân bất đắc dĩ, cộng dồn việc cha bị tai biến, tiền của dành hết để chữa trị cho ông, tưởng chừng Hiền Thục sẽ gục ngã, thế nhưng không, cô đứng lên làm lại từ đầu với con số 0 tròn trĩnh… và sau hơn 10 năm, giờ đây Hiền Thục thực sự tỏa sáng, cô tỏa sáng vì tài năng, cô tỏa sáng vì nghị lực, cô tỏa sáng vì năng lượng dồi dào và một sự dẻo dai, tươi trẻ, đầy bản lĩnh.

Quãng đường nghệ thuật 25 năm đã đưa Hiền Thục lại gần hơn với khán thính giả ở nhiều thể loại, cô hát rất đa dạng từ pop ballad, trữ tình, nhạc trẻ, quê hương và dân ca… ở thể loại nào cô cũng cố gắng ghi dấu cá nhân bằng những album nhạc hay single riêng của mình, cả thảy, Hiền Thục đã sở hữu khoảng 20 albums CD, DVD với nhiều giải thưởng trong nước và quốc tế huy chương vàng, cup vàng, album vàng, giải bài hát yêu thích, làn sóng xanh… Mặc dù, giới chuyên môn không cho rằng cô hát thiên về kỹ thuật nhưng tình cảm và hồn âm nhạc mà cô cảm nhận và chuyển tải vào bài hát thì được đánh giá rất cao. Mời quí vị cùng theo dõi cuộc trò chuyện giữa Vũ Hoàng và ca sĩ Hiền Thục:

Phù hợp nhiều thể loại nhạc

” Hiền Thục nghĩ rằng bất kỳ ai đã là người nghệ sĩ rồi thì đều giữ phong độ trên sân khấu bởi công việc phục vụ cho khán giả đòi hỏi lúc nào mình cũng phải tươm tất, tươi mới.
-Ca sĩ Hiền Thục”

Vũ Hoàng: Trước hết cám ơn Hiền Thục đã dành thời gian cho cuộc trò chuyện hôm nay, Vũ Hoàng được nghe Hiền Thục hát rất rất lâu rồi, hôm nay mới có cơ hội được hỏi chuyện, vì sao Hiền Thục không chọn một loại nhạc để theo đuổi mà lại thích được biến hóa như vậy?

Hiền Thục: Hồi em còn nhỏ, em có được dạy hát rất nhiều thể loại, thầy giáo dạy hát nhạc dân ca, nhạc thiếu nhi, hát giọng Bắc, giọng Nam rất nhiều thể loại, Hiền Thục được nuôi dưỡng trong một môi trường như vậy, và khi càng lớn thì Hiền Thục càng biết cách để làm thế nào để phù hợp với tất cả các thể loại nhạc. Nhưng khi lớn rồi, mình bắt đầu đi hát thì thấy rằng mình đi hát được nhiều thể loại hơn như dân ca mình cũng hát, nhạc trẻ mình cũng hát, nhạc tiền chiến hay thậm chí là một chút xíu nhạc quê hương, hát càng nhiều các thể loại thì khán giả của mình càng nhiều hơn, mình sẽ đến được gần hơn với khán giả, em cho rằng đó là một điều tốt.

487997_575327672516373_63373480_250

Ca sĩ Hiền Thục, ảnh chụp năm 2013. Courtesy FB Hiền Thục.

Vũ Hoàng: Nghe Hiền Thục hát thì thấy rất tự sự trữ tình, nhưng nhìn Hiền Thục thì lại rất trẻ trung, nhí nhảnh, bí quyết nào giúp Hiền Thục có được hình ảnh đó của ngày hôm nay?

Hiền Thục: Dạ, em đi hát từ khi còn 8 tuổi, còn là một em bé thiếu nhi, cho đến nay đã được 25 năm ca hát rồi, với Hiền Thục câu anh nói là một lời khen và Hiền Thục rất cám ơn, nhưng Hiền Thục nghĩ rằng bất kỳ ai đã là người nghệ sĩ rồi thì đều giữ phong độ trên sân khấu bởi công việc phục vụ cho khán giả đòi hỏi lúc nào mình cũng phải tươm tất, tươi mới, đem lại cho khán giả những sản phẩm thật thú vị để khán giả không có thể quên mình.

Vũ Hoàng: Mình rất tò mò vì biết Hiền Thục hát bài Nhật Ký Của Mẹ cực kỳ tuyệt vời và được biết là bé Gia Bảo là động lực để Hiền Thục thực hiền thành công ca khúc này?

Hiền Thục: Gia Bảo là con gái của Hiền Thục, đối với Hiền Thục con gái là tất cả, tất cả những gì mình có. Ban đầu những ngày tháng khó khăn khi mới có con thì thấy chật vật nhưng  Gia Bảo càng ngày lại càng là lẽ sống của mình hơn, nhờ con mình có nhiều động lực để làm việc hơn. Ban đầu em nghĩ rằng nếu mình không có việc để làm, không cố gắng thì con gái mình sẽ không có được cuộc sống tốt. Do đó, mình cố gắng, nhưng dần dần nó mang lại cho mình giống như là thần hộ vệ, một sự may mắn đó! Người ta nói có nhiều điều mình không thể tin được nhưng có khi một đứa con của mình ra đời sẽ mang lại nhiều may mắn cho mình hơn, đứa con gái của em rất mến mẹ, rất tế nhị cho nên là, mình làm điều gì mình cũng nghĩ đến nó, có cái hay là khi mình hát những bài về cha về mẹ về gia đình, trải nghiệm sẽ giúp ích rất nhiều cho mình trong việc thể hiện bài hát.

Vũ Hoàng: Được biết là thời gian qua, ngoài thực hiện công việc là ca sĩ, Hiền Thục còn tham gia làm huấn luyện viên chương trình truyền hình thực tế The Voice Kid và The Voice Kid đã rất thành công, trong đó có sự đóng góp không nhỏ của Hiền Thục, Thục có thể chia sẻ đôi chút về việc này?

” Khi mình nhận một bài hát, mình cố gắng thể hiện bài đó thật trọn vẹn, thật là hay, đặt hết tình cảm của mình vào bài hát đó thì em nghĩ đó là thành công riêng của mình.
-Ca sĩ Hiền Thục”

Hiền Thục: Khi nhận lời làm huấn luyện viên của The Voice Kid ban đầu em chỉ nghĩ là bây giờ mình lớn rồi, đây là cơ hội để mình trở lại tuổi thơ của mình, một vé đi về tuổi thơ như vậy là quá hoành tráng, cho nên mình nhận lời làm huấn luyện viên. Ở The Voice Kid mùa đầu, em có cơ hội được nhìn thấy mình từ những lúc còn rất nhỏ, được trải nghiệm hát trên những sân khấu. Bây giờ con nít may mắn hơn nhiều, sân khấu hoành tráng hơn, hiện đại hơn rất nhiều, đó là một cơ duyên, một may mắn và có lẽ đó sẽ là kỷ niệm không bao giờ có thể quên được cho dù là mùa này hay mùa sau thì em cũng sẽ vẫn rất nhớ những gì mình đã trải qua trong Tiếng Hát Việt Nhí mùa đầu tiên.

Vũ Hoàng: Hiền Thục được đánh giá là một ca sĩ thành công, theo Hiền Thục, một ca sĩ Thành Công là người như thế nào?

Hiền Thục: Em nghĩ rằng mỗi một người nghệ sĩ đều có sự thành công riêng của mình, tuy nhiên, với quan niệm của mình thế nào là thành công, thí dụ, ở góc độ của em nhìn thấy nếu mình đã cố gắng thực sự, cố gắng hết sức để làm một điều gì đó, khi mình nhận một bài hát, mình cố gắng thể hiện bài đó thật trọn vẹn, thật là hay, đặt hết tình cảm của mình vào bài hát đó thì em nghĩ đó là thành công riêng của mình. Còn chuyện bài hát đó có được công chúng, khán giả đón nhận hay không thì đó còn tùy vào may mắn. Sự thành công bao gồm nhiều yếu tố như thiên thời, địa lợi, nhân hòa, có khi mình hát bài đó thật hay nhưng khán giả không nghe vừa tai và không thích, thì đối với khán giả bài đó không thành công, nhưng đối với mình nếu đã thể hiện trọn vẹn, đã cố gắng làm hết sức thì đó đã là thành công riêng của mình rồi. Em quan niệm dễ dàng vì em là người dễ hài lòng, những gì mình đã cố gắng hết sức, những gì mình đã làm thật tốt thì kết quả có ra sao thì mình cũng hài lòng với bản thân mình.

Vũ Hoàng: Trước khi chia tay khán thính giả, Hiền Thục có một điều gì gửi tới khán thính giả gần xa không?

Hiền Thục: Hiền Thục cám ơn chương trình của anh đã mang Hiền Thục gần lại hơn với thính giả, không chỉ là những khán giả ở VN mà còn được nói chuyện rộng hơn, phần giao lưu được nhân rộng ra hơn vì là một đài nước ngoài. Hiền Thục cám ơn những gì mà quý khán thính giả đã dành cho mình, không có gì to tát hết, Hiền Thục chỉ mong là quý vị những ai đang nghe Hiền Thục nói, hoặc cả những ai không nghe cũng không sao, Hiền Thục chúc quý vị có một cuộc sống thật thảnh thơi, hạnh phúc, cầu được ước thấy. Bây giờ Hiền Thục thấy cuộc sống của mình tốt vì mình đã có được nhiều những điều mình đã mong ước rồi.

Vũ Hoàng: Cám ơn Hiền Thục rất nhiều và chúc Hiền Thục thành công hơn trên con đường nghệ thuật.

Hiền Thục: Vâng, cám ơn anh.

 

Chúa Nhật Lễ Lá: thấy gì qua sự tung hô của con người

Chúa Nhật Lễ Lá: thấy gì qua sự tung hô của con người

Chuacuuthe.com

VRNs (13.04.2014) –Sài GònJoe Tremblay là một ký giả cho những sự kiện của một blog Công Giáo. Ông cũng góp bài cho học viện Edmund Burke, đồng thời cũng là khách mời thường xuyên của chương trình Relevant Radio’s. VRNs giới thiệu với các bạn bài viết mới nhất của ông cho ngày Lễ Lá.

triumphal-entry-zoom

Các nhà lãnh đạo như Alexander Đại đế, Mohammad và Napoleon cưỡi ngựa với những chiến binh đầy vũ trang để chiến thắng kẻ thù. Nhưng Chúa của chúng ta vào Chúa Nhật Lễ Lá, cưỡi một con lừa con vào Giêrusalem để chinh phục kẻ thù. Điều này được tiên báo bởi lời ngôn sứ Dacaria: “Vì kìa Ðức Vua của ngươi đang đến với ngươi: Người là Ðấng Chính Trực, Ðấng Toàn Thắng, khiêm tốn ngồi trên lưng lừa, một con lừa con vẫn còn theo mẹ.” (9,9)

Một con lừa như vậy đã được Mẹ Maria và thánh Giuse dùng để thoát khỏi cơn thịnh nộ của vua Hêrôđê khi chạy trốn sang Ai Cập, giờ đây được dùng để chở Chúa Giêsu đến với kẻ thù. Trớ trêu thay đó là cách Chúa dùng để làm công cụ cho việc chinh phục thế giới. Như Fulton Sheen nói: ” Chúa Giêsu đã dùng công cụ tồi tệ nhất để chinh phục thế giới và rồi tội ác không bao giờ chiến thắng một lần nữa.”

Điều thú vị là con lừa được dùng cho những khách hành hương chứ không phải dùng cho những kẻ chinh phục thế giới. Chúa Kitô đã tuyên bố, chính Ngài là một vị vua và là khách hành hương nhưng không thuộc về thế giới này. Ngai vàng của Ngài không thiết lập ở Giêrusalem hay Rôma. Trong thực tế, Ngài đã đội triều thiên ở trên trời! Và như một khách hành hương về trời, Ngài đã không quan tâm đến quyền lực thế gian.

Sự xuất hiện với con lừa cho thấy Ngài đến không phải để chinh phục thế giới bằng gươm giáo và chiến binh như cách của Mohammad. Thay vào đó, vũ khí của Ngài là Lời. Trong Thư gửi tín hữu Do Thái, chúng ta đọc thấy: “Lời Thiên Chúa là lời sống động, hữu hiệu và sắc bén hơn cả gươm hai lưỡi: xuyên thấu chỗ phân cách tâm linh, cốt với tủy; lời đó phê phán tâm tình cũng như tư tưởng của lòng người. Vì không có loài thọ tạo nào mà không hiện rõ trước Lời Chúa, nhưng tất cả đều trần trụi và phơi bày trước mặt Ðấng có quyền đòi chúng ta trả lẽ.” (4:12-13)

Hơn nữa, những khách hành hương lên Giêrasalem vào dịp lễ đó đến từ khắp nơi. Thật ra, một phần lớn những người Do Thái vào thế kỷ thứ I sống ngoài Palestine. Trong Chúa Nhật lễ lá ấy của Chúa Giêsu, cũng có rất nhiều người đến từ Ai Cập, Syria và Persia. Họ lên Giêrusalem theo luật buộc để tham dự Lễ Vượt Qua được tổ chức hằng năm. Và ngay cả những người ngoại kiều họ cũng lên đó vì nghe nói đến sự sống lại kỳ lạ của Lazarô do Chúa Giêsu thực hiện. Trong đám đông hỗn hợp đó, họ đã tung hô Chúa Giêsu là “Con Vua Đavít”, giống như Vua Solomon (con vua Đavít) cưỡi lừa tiến vào Thành vua Đavít.

Trước đó trong sứ vụ công khai, Chúa Giêsu nói rằng ngôn sứ không được đón nhận tại quê hương mình. Thực tế là nhiều đối thủ của Ngài, tức là những người Biệt Phái, Sađốc và Kinh sư, là người Do Thái từ xứ Giuđê không quá xa Nazareth. Nhưng cũng nhiều khách hành hương lên Giêrusalem vào Chúa Nhật Lễ Lá đã không từ quê hương của Ngài, thậm chí cũng không từ làng của Ngài. Như vậy, họ đã không nuôi định kiến ​​ chống lại Ngài như những người đồng hương của Ngài. Và có vẻ như đám đông, đại diện cho thế giới dân ngoại, cuồng nhiệt chào đón vị Chúa chúng ta ở Giêrusalem là Đấng Mêsia của người Do Thái. Tin Mừng nói rằng họ kêu lớn tiếng: “Hosanna! Chúc tụng Đấng ngự đến nhân danh Chúa! Chúc tụng vương quyền vua Đavít đang đến! Hosanna trên trời cao! “

Chúa Nhật Lễ Lá như là thành của Thiên Chúa và thành của Con Người được hiện diện tại Giêrusalem. Có những người muốn Chúa Giêsu làm vua của họ và có những người khác muốn giết Ngài. Lời tung hô “hosannas” đã được hát lên vào Chúa Nhật lễ lá sẽ bị lấn áp bởi giọng gào to hơn “đóng đinh nó đi!” vào Thứ Sáu Tuần Thánh.

Không nghi ngờ gì nữa, Chúa chúng ta đã gây tác động trên các Tông Đồ. Trong những năm sau đó, các Tông Đồ là các giám mục đầu tiên của Giáo Hội, sẽ phải nhớ rằng, họ sẽ không có được sự thoải mái, dễ dàng với các đặc quyền như là nhà lãnh đạo tôn giáo. Họ đã cảm nghiệm được rằng chỉ trong vòng vài ngày ngắn ngủi mà sự tung hô nhường đường cho những lời kết án. Họ nhớ lại những gì Chúa Giêsu nói trong bữa Tiệc Ly là môn đệ không lớn hơn Thầy. Những gì xảy đến với Chúa Giêsu cũng sẽ xảy ra với họ.

Đây là một bài học hữu ích cho những người người lãnh đạo Giáo Hội. Nếu chúng ta tìm kiếm chính Thiên Chúa trên hết và hướng mắt về Thiên Đường, sẽ chẳng bị ảnh hưởng gì cho dù có ai đề cao hay xem thường chúng ta. Như vậy, người môn đệ của Chúa Kitô sẽ không bị tác động gì với những lời hứa giả dối của thế gian vì họ đang theo đuổi phần thưởng trên trời.

Hoàng Minh

 

Chẳng lẽ dân cứ mãi cam chịu?

Chẳng lẽ dân cứ mãi cam chịu?

chuacuuthe.com

VRNs (13.04.2014) – Thanh Hóa – Vào sáng 11.4.2014 Ủy ban Thường vụ Quốc hội  họp  để bàn về quy định xử lý trách nhiệm liên quan đến quyết định chủ trương đầu tư công. Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng đã có những phát biểu rất đáng được ghi nhận. Ông đã “hạ mình, khiêm tốn” trước tập thể Quốc Hội. Ông khẳng định:   “Chủ tịch Quốc hội cũng không phải người đứng đầu Quốc hội”. Bới lẽ tất cả những gì Quốc hội đã “quyết” đều do lá phiếu “dân chủ” của tất cả 500 vị đại biểu Quốc hội, bản thân chủ tịch không tự “quyết” nên lẽ đương nhiên là nếu có sai là do tất cả 500 lá phiếu kia, đây cũng là vấn đề xưa nay vẫn thế.

Ai bảo Đảng giao trách nhiệm cho ông đứng vào vị trí đó? Đảng giao trách nhiệm cho ông thì ông buộc phải  chấp hành thôi, chứ làm sao ông dám thoái thác? Thủ tướng chính phủ cũng đã từng nói vậy đó thôi.

140413003

Nhưng có câu này thì tôi thấy ông nói đúng có một một phần thôi ông ạ.

“Quốc hội tức là dân, dân quyết sai thì dân chịu, chứ kỷ luật ai.”

1.  ”Quốc hội tức là dân.” Theo nguyên tắc và trên danh nghĩa thì Quốc Hội là của nhân dân, do nhân dân bầu ra và chịu sự dám sát của dân. Đại biểu nào không làm tròn bổn phận, trách nhiệm thì phải bị nhân dân loại bỏ, để chọn người khác. Nhưng ở chế độ Xã Hội Chủ Nghĩa này thì người dân đâu có được bầu “ Đại biểu Quốc hội đâu ” Tất cả 500 thanh viên Quốc hội đều được “ Mặt trận tổ quốc ” một tổ chức ngoại vi của Đảng giới thiệu; do sự hướng dẫn của Bộ chính trị; dự nguồn từ Trung ương Đảng chứ thằng dân chúng tôi có biết mặt mũi gì đâu mà bầu với cử. Vậy Quốc hội này đâu phải là dân. Ông nói vậy là oan cho các đồng chí của ông rồi. Các đồng chí ấy  là quan chứ đâu phải là dân.

2. “Dân quyết sai thì dân chịu.” Chổ này thì ông nói đúng!  Dân chúng tôi đã sai. Cái sai của chúng tôi là đã để cho Đảng của các ông lừa bịp và lợi dụng. Từ những năm 1945 thằng dân chúng tôi đã bị các ông lừa đi cướp chính quyền về cho Đảng của các ông. Sau đó thằng dân chúng tôi lại bị các ông tịch thu tài sản, nhiều người bị đưa ra đấu tố bị tử hình… Ấy vậy mà Thằng dân chúng tôi vẫn chưa sáng mắt ra. Thằng dân miền Bắc chúng tôi vẫn tiếp tục nghe theo Đảng các ông, để tiến vào miền Nam gây nên cuộc chiến “ Huynh Đệ tương tàn”, khiến máu chảy đầu rơi, xương tan thịt nát cả hai miền. Đúng là chúng tôi sai thì chúng tôi phải chịu. Sau năm 1975 tới nay thì thằng dân cả hai miền chúng tôi đã hoàn toàn bị khống chế. Đảng các ông đã thiết lập các chân rết chui sâu vào quần chúng.  Uy hiếp cưỡng bức bắt buộc thằng dân chúng tôi phải cúi đầu. Từ đó tới nay thằng dân chúng tôi đâu có được “quyết ” gì đâu. Nhưng chí ít câu nói này của ông cũng đã nhắc cho thằng dân chúng tôi nhớ lại. Tại sao chúng tôi phải chịu cảnh ngậm đắng nuốt cay này. Bởi trước đây vì thằng dân chúng tôi đã “ quyết ” sai nên bây giờ phải chịu. Nhưng thưa ông vấn đề đầu tư công thì thằng dân chúng tôi đâu có biết gì. Nhưng dù ai làm sai đi nữa thì thằng dân chúng tôi cũng đành phải chịu.

3. “Chứ kỷ luật ai.” Chổ này ông nói hay thật đấy! Đảng ta làm gì cũng tài tình sáng suốt.  Chỉ có thằng dân đen chúng tôi mới sai chứ, làm sao mà kỷ luật được ai trong số các đồng chí “Đảng hội” của các ông được. Vì họ là người do Đảng cử, Đảng giao trách nhiệm mà có sai thì cứ sửa, sửa không được thì mặc dân. Dân chịu tuốt chứ các đồng chí của ông có phải chịu đâu mà sợ. Chổ này ông cũng đã học được từ ngài thủ tướng Dũng khi ngài nói trước chính phủ rằng: Ngài cũng sẽ noi gương cố thủ tướng Phạm Văn Đồng, không kỷ luật đồng chí nào trong chính phủ. Bây giờ ông chủ tịch Quốc hội cũng sẽ chẳng kỷ luật đồng chí nào trong Quốc hội.

Vậy là sau nhiều năm làm phó thủ dưới trướng của ngài Dũng, ông đã trở thành học trò xuất sắc rồi đấy. Ngay cả bây giờ ngồi trên ghế chủ tịch Quốc hội rồi ông vẫn còn áp dụng rất tốt những bài học đó hết sức hiệu quả còn gì.

•  Nói tóm lại; Đảng các ông không bao giờ có thể thừa nhận mình đã  sai được, vì Đảng của các ông là một tập thể của những kẻ luôn luôn dùng thủ đoạn mưu mô để hút máu nhân dân, dần đưa dân tộc này trở lại thời kỳ “ Đồ đá” qua cái gọi là “ Thời kỳ quá độ tiến lên chủ nghĩa xã hội” mà nạn nhân của cuộc thử nghiệm không bao giờ thành của các ông chính là nhân dân Việt nam.

Thưa ông: Ông nói đúng, Thằng dân chúng tôi đã sai thì chúng tôi phải chịu. Nhưng chúng tôi chịu hết nổi rồi. Chúng tôi không thể chịu hơn được nữa. Chúng tôi đã, đang và sẽ vùng dậy để hành động và sẽ chọn cho mình một con đường đúng đắn. Lúc đó chắc chắn ông không còn phải lo biết tìm ra ai để kỷ luật, vì tất cả những kẻ gây nên tội ác với nhân dân sẽ do chính nhân dân định đoạt.

Nguyễn Trung Tôn

ĐT: 01628387716.

Email: [email protected]