TIẾNG AI GỌI MỜI

TIẾNG AI GỌI MỜI

Lm. VĨNH SANG, DCCT,

Trích EPHATA 638

Trong mấy ngày qua tôi có dịp tiếp xúc với một chuyên viên về gỗ, anh còn rất trẻ nhưng lặn lội trong nghề gỗ “từ trong nôi”. Qua anh tôi học được nhiều điều, những tiến bộ trong công nghệ sấy và tẩm gỗ, tôi lạ lẫm và say mê nghe anh nói, kiến thức tôi có được khi ngồi trên ghế nhà trường từ hơn 40 năm trước về công nghệ gỗ bỗng bị anh bỏ xa tắp tít mù khơi. Tôi như bị choáng ngợp khi được anh mời vào thăm xưởng gỗ của anh, đi mỏi chân và khá mệt vì leo trèo qua các súc gỗ to vạm vỡ đường kính có đến trên dưới 2 mét. Cái lò sấy gỗ to đùng như một công xưởng lớn mà chúng ta chỉ thấy qua các hình ảnh ở các khu công nghiệp nước ngoài.

Anh giới thiệu với tôi về tính năng của một vài loại gỗ, tính cơ lý thể hiện qua độ dai, độ dòn, tính hóa học thể hiện qua khả năng chống mối mọt, tính cấu tạo thể hiện qua độ rỗng của thớ gỗ, và với các công cụ kỹ thuật anh đo độ ẩm trên từng súc gỗ đã sấy, kéo dài qua thời gian… Anh nói về Phượng tím Châu Phi, anh phân biệt Lim Lào, Lim Indonesia, Lim Châu Phi khác nhau thế nào, ảnh hưởng của núi lửa trên các tính năng của gỗ ra sao, tại sao Lim Châu Phi lại tốt hơn Lim Indonesia… Anh tiếp tục nói về các loại gỗ ưu việt từ rừng Amazone, Surinam, những chuyến hàng chuyển về từ những nơi xa lạ.

Ngồi nghe anh nói tôi bị cuốn hút vào một thế giới khoa học kỹ thuật đầy hấp dẫn, những tiếng trống bập bùng vang vang trong các cánh rừng Châu Phi, những cánh rừng Nam Mỹ bạt ngàn gỗ ẩn hiện trong mắt tôi. Những người anh em da đen. da đỏ cao lòng khòng nhảy múa trong trái tim tôi. Từ lâu rồi tôi biết về một con người, một người anh em của chúng tôi dấn thân và phục vụ trong những rừng già âm u ấy. Chân Phúc Phêrô Donders, DCCT.

Chân Phúc Phêrô Donders sinh tại Hà Lan năm 1809. Năm 1841 ngài thụ phong Linh Mục, ngay năm sau, 1842 ngài sang Surinam thuộc Nam Mỹ để thi hành sứ vụ. Từ công việc làm tuyên úy cho người da trắng, cảm thương tình trạng nô lệ của người da đỏ, ngài đứng về phía người bản địa rồi trở thành kẻ thù của chính người đồng hương da trắng. Công cuộc đấu tranh cho người da đỏ bị bóc lột đẩy ngài ngày một xa dần phố thị để đi mãi vào rừng sâu. Mười năm cuối đời ngài sống trong một khu rừng quy tụ những người bản địa bị bệnh phong cùi, ngài yêu thương phục vụ họ và ngài đã qua đời tại đó ngày 14 tháng 1 năm 1887, Batavia là địa danh cuối cùng trong đời ngài.

Phêrô Donders đã không chọn cho mình sự sung sướng, chăn êm nệm ấm, Phêrô Donders đã không tìm cho mình sự an toàn cá nhân và sự thăng tiến phẩm trật, nhưng Tin Mừng đã thôi thúc và đầy Phêrô Donders về phía người bị bóc lột, người bị coi khinh, người bị ruồng rẫy. Hẳn rằng ngài đã bị dằn vặt rất nhiều khi chọn lựa hướng dấn thân này, ngài phải vượt chính cá nhân mình và vượt qua cả những cản ngại của anh em cùng là Giáo Sĩ, vượt qua cả những âu lo, những ngăn cản “vì sự an toàn” của ngài và của anh em khác, vì công cuộc của Giáo Hội, vì sự nghiệp của người da trắng… Chắc hẳn ngài đã băn khoăn rất nhiều khi dã từ những sinh hoạt khá tiện nghi để đi dần vào rừng sâu, lang thang cùng những con người bị bách hại.

Phêrô Donders đã chọn Tin Mừng để dấn thân chứ không chọn công việc để hoạt động, và vì Tin Mừng gắn chặt với người nghèo, người bị bỏ rơi nên Donders không còn con đường nào khác ngoài con đường “theo chân” người bị bỏ rơi người nghèo mà sống. Thật cụ thể thiết thực, không lý thuyết xuông, không hô khẩu hiệu, không nói thuộc lòng những câu văn hoa mỹ để lòe bịp người nghe, ru ngủ người nghe, Donders dấn thân thức sự và chấp nhận thập giá trong cuộc đời mình.

uyến “xuất hành” của Donders vào rừng sâu là chuyến xuất hành theo chân chuyến “xuất hành” của An Phong vào Scala. Nhìn vào lịch sử của Dòng Chúa Cứu Thế, từng chuyến xuất hành về phía người nghèo được lập đi lập lại và tiếp nối nơi từng vị Thánh thích ứng với từng thời kỳ khác nhau, nhưng dù ở bất cứ thời kỳ nào, người nghèo và người bị bỏ rơi hơn cả vẫn luôn là điểm đến của những chuyến xuất hành mang tên An Phong.

Lm. VĨNH SANG, DCCT,

19.1.2015

Bệnh Tật và Chữa Lành

Bệnh Tật và Chữa Lành

(Suy Niệm Phúc-âm Mác-cô 3:7-12)

Bài Tin-mừng hôm nay được coi là một bản tóm lược những hoạt động của Đức Giêsu tại vùng phía Biển Hồ.  Có vẻ Ngài rút lui về vùng này không phải vì sợ bị hãm hại, nhưng để mở rộng phạm vi hoạt động hơn.

Như trước đây không lâu, mọi người từ vùng Giuđê và Giêrusalem kéo đến chịu thanh tẩy bởi ông Gioan, giờ đây một đám đông lớn hơn từ khắp mọi vùng đổ xô đến với Đức Giêsu.  Có thể nói là toàn dân Israel hào hứng tụ họp bên Ngài.  Chưa bao giờ Đức Giêsu thành công đến thế.

Nhưng nhiều người trong đám đông khổng lồ này lại là những bệnh nhân.  Họ theo Đức Giêsu vì họ nghe biết những phép lạ chữa lành Ngài đã làm.  Đức Giêsu xin các môn đệ chuẩn bị một chiếc thuyền để nếu có bị chen lấn quá trên bờ Ngài còn có thể xuống thuyền mà tránh đám đông.  Những bệnh nhân tin rằng họ có thể được chữa lành nhờ chạm đến Ngài.  Có những người chỉ xin được chạm vào tua áo choàng của Ngài là được khỏi bệnh… Họ không chờ Đức Giêsu đến với họ, chính họ chủ động chen lấn để chạm được đến Đức Giêsu.  Họ không cần Ngài phải làm gì hay nói gì… họ chỉ cần “chạm đến” với lòng tin là mọi bệnh tật được chữa lành.

Dù y-khoa đã đạt được những bước tiến đáng kể, nhưng ai có thể thống kê hết các bệnh nhân trên thế giới?

·        Con người hôm xưa, chạy đến với Đức Giêsu để được chữa lành khỏi ách nặng nề của bệnh tật thân xác và tinh thần.

·        Con người hôm nay cũng chạy đến với Giáo-hội để xin chữa lành.

Mọi nhà thương, phòng khám bệnh hay nơi phát thuốc của người Công-giáo đều là nơi các bệnh nhân gặp được Đức Giêsu.  Nơi đây, họ chạm được vào con người nhân hậu của Ngài.  Và nơi đây, Đức Giêsu chạm đến họ qua bàn tay của các bác sĩ Công-giáo.

Con người hôm nay nhận ra Đức Giêsu không nhờ sự giới thiệu của thần ô uế (quỷ) như thời Ngài đang rao giảng. Thần ô uế (quỷ) xấp mình trước mặt Ngài mà tuyên xưng: “Ông là Con Thiên Chúa”

Con người hôm nay nhận ra Đức Giêsu nhờ sự phục vụ khiêm hạ của những lương y giống như Ngài.

Lạy Chúa,

xin ban cho chúng con ánh sáng đức tin

để nhận ra Chúa hôm nay và hằng ngày,

nơi khuôn mặt khốn khổ

của tất cả những người bị thử thách:

những kẻ đói, không chỉ vì thiếu của ăn,

nhưng vì thiếu Lời Chúa;

những kẻ khát, không chỉ vì thiếu nước,

nhưng còn vì thiếu bình an, sự thật,

công bằng và tình thương;

những kẻ vô gia cư,

không chỉ tìm kiếm một mái nhà,

nhưng còn tìm một con tim hiểu biết, yêu thương;

những kẻ bệnh hoạn và hấp hối,

không chỉ trong thân xác,

nhưng còn trong tinh thần nữa,

bằng cách thực thi lời hy vọng này:

“Ðiều mà ngươi làm

cho người bé mọn nhất trong anh em

là làm cho chính Ta”

(Mẹ Têrêxa Calcutta)

THÁNH PHAOLÔ NGÃ NGỰA

THÁNH PHAOLÔ NGÃ NGỰA

ĐGM Vũ Duy Thống

Cuộc đời thánh Phaolô có nhiều hình ảnh đẹp. Chẳng hạn khi ngài xuất thần được đưa lên tầng trời thứ ba; chẳng hạn khi ngài ứng khẩu rao giảng Tin Mừng nơi Nghị viện Hy Lạp; chẳng hạn khi ngài lênh đênh trên biển tìm vùng đất mới đem về cho Chúa bao nhiêu linh hồn; và còn rất nhiều hình ảnh đẹp khác nữa.  Nhưng tại sao Giáo Hội không chọn trong số những hình ảnh đẹp ấy, mà lại lấy hình ảnh ngã ngựa để đem mừng kính trong một ngày lễ?

Thưa vì hình ảnh đó là một biến cố quan trọng phân chia cuộc đời ngài ra làm hai nửa theo hai hướng đối nghịch nhau, nhưng cùng làm nên một cuộc đời có tội lỗi và ân sủng, có yếu đuối và sức mạnh, đồng thời cũng có thất bại và thành công.

Hai nửa đời ấy dường như hội tụ lại trong hình ảnh thánh Phaolô ngã ngựa hôm nay.

1) Cú ngã ngựa cũng là ngã rẽ cuộc đời.

Về danh xưng, nửa đời trước là “Saolô” với một câu hỏi “tại sao?” đang cỡi ngựa vút lao đi tìm giải đáp cho cuộc đời; còn nửa đời sau là “Phaolô” đã trở thành chiếc phao cứu tử cho cả linh hồn ngài gặp trên đường truyền giáo.

Về vị thế, nửa đời trước là một người Biệt phái chính cống, được giáo dục đường hoàng bởi ông thầy trứ danh Gamaliel, nhiệt thành với truyền thống cha ông; còn nửa đời sau là một vị tông đồ thông minh uyên bác, vô cùng nhiệt thành với tình yêu Thiên Chúa, như ngài thú nhận “Tình yêu Chúa Kitô thúc bách chúng tôi”.

Về hoạt động, nửa đời trước là một chàng thanh niên tin tưởng cuồng nhiệt vào luật lệ Do Thái, tự tay vấy máu trong những cuộc bách hại Kitô hữu, cụ thể là cộng tác vào việc ném đá Stêphanô và tự ý đến xin các thượng tế cấp giấy phép cho mình được quyền bắt bớ bất cứ ai tin vào Chúa Kitô nơi Hội đường Do Thái; thế mà nửa đời sau lại trở thành một người hăng say can đảm tuyên xưng niềm tin của mình vào Chúa Kitô mà ông đã bách hại trước đó, bất kể ánh nhìn e dè nghi ngại của những Kitô hữu và bất kể sự nguy hại tính mạng do những người bạn biệt phái cũ của ông.

Về tình cảm, nửa đời trước là một Saolô mù quáng hận thù, nhưng từ lúc gặp được ánh sáng Chúa Kitô bao phủ, ông đã bị choáng ngợp mù lòa, để cặp mắt mình được thanh tẩy, mở đầu cho một nửa đời khác bước đi trong ánh sáng tình yêu của Thiên Chúa.

Về hướng đi bản thân, nửa đời trước là một Saolô kiêu căng tin vào sức mạnh của con người, đang xây dựng những mưu đồ tiến thân của mình, bất kể những khổ đau của người khác; nhưng nửa đời sau là một Phaolô bị quật ngã biết mình yếu đuối, nên chỉ tin vào sức mạnh của Thiên Chúa, đang gieo bước hân hoan trong ý hướng hiến thân phụng sự Thiên Chúa bất kể những đau khổ mình phải chịu: “Tôi có thể làm mọi sự trong Đấng là sức mạnh tôi”.

Tóm lại, biến cố ngã ngựa là một tổng hợp tiêu biểu cho cuộc đời thánh Phaolô.  Nó nói lên sự thất bại của mưu đồ con người và xác định sự thành công trong ý hướng Thiên Chúa.

2) Những cú ngã ngựa trong đời tín hữu

Nhìn vào biến cố “ngã ngựa” của thánh Phaolô để rồi nhìn lại cuộc đời mình, biết đâu ta cũng gặp nhan nhản những cú “ngã ngựa”.  Có những cú ngã ngựa trong đời sống thiêng liêng liên hệ với Chúa; có những cú ngã ngựa trong đời sống tình cảm liên hệ với tha nhân; có những cú ngã ngựa trong đời sống chiến đấu nội tâm; và cũng có những cú ngã ngựa đau điếng trong đời sống xác thân bên ngoài như công ăn việc làm, học hành, danh dự, tình yêu, tương lai, hạnh phúc, sức khỏe…

Nhưng điều quan trọng là đừng nhìn “ngã ngựa” chỉ như một thất bại để rồi cuốn theo thất vọng quỵ ngã không gượng dậy được, mà hãy nhìn “ngã ngựa” như một thất bại làm điều kiện cho một thành công lớn hơn trong ơn thánh.  Ăn trái cấm là một thất bại của Adam Evà trong quyền làm chủ, nhưng lại là một điều kiện bật mở chương trình cứu độ với việc Ngôi Hai Thiên Chúa làm người.  “Tội hồng phúc” là thế.  Cái chết của Chúa Giêsu trên thập giá là một thất bại đau đớn trước mặt trần thế, nhưng lại là một thành công trong chiến thắng cứu độ vinh quang.  Và cú “ngã ngựa” của thánh Phaolô hôm nay là một thất bại chấm dứt quãng đời săn bắt Kitô hữu, nhưng lại là một thành công mở đầu cuộc sống lên đường truyền giáo của vị tông đồ.

Như vậy, người ngã ngựa không nhìn vào mình để chỉ cay cú cuộc đời, mà nhìn vào Chúa để tìm sức mạnh đứng lên trong ánh sáng niềm tin.  Nếu “ngã ngựa” là điều không thể tránh được, thì điều quan trọng là luôn sẵn sàng để biết đứng dậy.  Không phải khi ngã người ta trở nên mạnh mẽ mà là khi biết đứng dậy người ta mới chứng minh được bản lĩnh mạnh mẽ của mình.

ĐGM Vũ Duy Thống

DANH SÁCH NHỮNG CÁI CHẾT VÌ ĐỘT TỬ CỦA QUAN CHỨC ĐẢNG CSVN

DANH SÁCH NHỮNG CÁI CHẾT VÌ ĐỘT TỬ CỦA QUAN CHỨC ĐẢNG CSVN

Đôi lời: Phần tổng kết này còn thiếu nhiều cái chết của các lãnh đạo đảng CSVN do đột tử, chẳng hạn như trường hợp tướng công an Phạm Quý Ngọ, đã đột ngột qua đời vì… bệnh ung thư gan hồi tháng 2 năm 2014. Hay như cái chết của Thượng Tướng Công An Thi Văn Tám, cũng đã “đột tử” hồi năm 2008 ở tuổi 60. Cái chết của Thượng tướng Nguyễn Khắc Nghiên hồi năm 2010 cũng gây nhiều tranh cãi. Xa hơn nữa là cái chết của Trung tướng Nguyễn Bình, bị Tây phục kích giết chết hay là do các “đồng chí” của ông ấy giết?

Còn rất nhiều cái chết của các lãnh đạo cao cấp trong hàng ngũ Đảng CSVN bị cho là thủ tiêu, tuy nhiên chưa có thống kê nào chính xác và đầy đủ về những cái chết đầy nghi ngờ này. Xin tạm nêu nghi vấn về những cái chết dưới đây, để mọi người hiểu thêm cái “tình đồng chí” của những người cộng sản.

Dương Hoài Linh

22-01-2015

Bên cạnh những cái chết về ung thư, Đảng CSVN cũng sáng tạo ra những cái chết vì đột tử. Nhân cái chết của Nguyễn Hữu Thắng – Cục trưởng Đường sắt VN được phát hiện chết tại phòng làm việc, thử điểm lại những cái chết mang nhãn hiệu này trong lịch sử Đảng CSVN.

1/ Đại Biểu QH Dương Bạch Mai (1904-1964), từng du học Pháp, Liên Xô, bị đột tử khi uống ly bia giữa 2 phiên họp Quốc Hội trước khi đọc diễn văn phản đối xã hội kiểu trại lính của Trung Quốc.

2/ Đại Tướng Nguyễn Chí Thanh (1914-1967), Ủy Viên Bộ Chính Trị, Bí Thư Trung Ương Cục Miền Nam, kiêm Chính Ủy Quân Giải Phóng Miền Nam,gần sáng ngày 6/7/1967 bị ói ra máu chết, đúng vào ngày định trở lại miền Nam lần thứ 2 .

3/ Đại Tướng Chu Văn Tấn (1909-1984), nguyên là Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng trong Chính Phủ Lâm Thời Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa,đã chết bất đắc kỳ tử.

4/- Đại Tướng Tham Mưu Trưởng Hoàng Văn Thái (1915-1986) khi chuẩn bị lên làm Bộ Trưởng Quốc Phòng thay thế Văn Tiến Dũng thì chết đột ngột ngày 2/7/1986.

5/ Đại Tướng Lê Trọng Tấn, tên thật là Lê Trọng Tố (1914-1986), Viện Trưởng Học Viện Quân Sự Cao Cấp, Tổng Tham Mưu Trưởng Quân Đội Nhân Dân VN, Tổng tham mưu trưởng Quân Đội Nhân dân Việt Nam, Thứ Trưởng Bộ Quốc Phòng, Phó Tư Lệnh Quân Giải Phóng Miền Nam, chết thình lình ngày 5/12/1986.

6/- Thượng Tướng Đinh Đức Thiện (1913-1987), người hùng đường mòn Hồ Chí Minh, Chủ Nhiệm Tổng Cục Hậu Cần, Phó Tư Lệnh Chiến Dịch Hồ Chí Minh, Thứ Trưởng Bộ Quốc Phòng, Bộ Trưởng Bộ Giao Thông Vận Tải, tên thật là Phan Đình Dinh, em ruột của Lê Đức Thọ ,bị “lạc đạn” chết trong lúc đi săn, nhưng nhà cầm quyền nói là tai nạn giao thông.

7/- Trung Tướng Phan Bình (1934-1987), Cục Trưởng Cục Quân Báo, sau khi vừa bị Lê Đức Anh tước mất quyền, bị giết bằng cách bắn vào đầu ngày 13/12/1987 tại Sài Gòn, nhưng nhà cầm quyền cho là tự sát.

8/- Thủ Tướng CSVN Phạm Hùng (1912-1988), tên thật là Phạm Văn Thiện, tại nhiệm 1987-1988. Chết đột ngột ngày 10/3/1988 tại Sài Gòn, khi đang tại chức.

9/Chiều 22/1, ông Nguyễn Hữu Thắng – Cục trưởng Đường sắt VN được phát hiện chết tại phòng làm việc. Cơ quan công an đang khám nghiệm hiện trường, điều tra nguyên nhân.

Chân dung quyền lực – Hồn ma báo oán?

Chân dung quyền lực – Hồn ma báo oán?

Cục Đất – Còm sĩ lâu năm của trang Ba Sàm

23-01-2015

Chân dung quyền lực (CDQL) là một kênh truyền thông đình đám hiện nay, với đủ các dạng như: blog, facebook, twitter v.v… với chế độ còm men khá thoải mái.

Đến nay, ít nhất nó đã vạch mặt chỉ tên việc tham nhũng của 3 vị lãnh đạo cao cấp của đảng CSVN, với những cứ liệu hết sức rõ ràng, chi tiết.

Có nhiều phỏng đoán về chủ nhân và mục đích của Chân dung quyền lực:

Phải chăng, đó là sự báo thù của một vị Trưởng ban đang nằm chờ chết do nghi án bị đầu độc bằng phóng xạ.

Phải chăng, đó là sự báo thù của một vị Tổng thanh tra “đã bị lộ”.

Phải chăng, nó là của một vị đầy quyền lực đang đứng đầu bảng tín nhiệm.

Phải chăng, nó là của một nhà chính trị thật sự vì dân, đang tạm thời ẩn danh, chuẩn bị làm cách mạng.

Phải chăng nó là của Trung Nam Hải, CIA…

Phỏng đoán chỉ là phỏng đoán. Nhưng những điều dưới đây là có thật:

– CDQL mang lại cho dân những cứ liệu hết sức rõ ràng về sự thối nát của chế độ. Những suy luận hợp lý về việc độc tài, quyền lực không kiểm soát sẽ dẫn đến tham nhũng khủng khiếp, nay đã có nhiều bằng chứng cụ thể.

– Chủ nhân của CDQL là người rất can đảm, không sợ bị trả thù. Dầu anh ta mạnh đến đâu chăng nữa, ta cũng cần nhớ rằng những kẻ bị tố cáo – vốn có quyền lực – có thể sẽ phản đòn.

Thế nhưng, phản ứng của cộng đồng hiện nay thế nào?

Phần lớn những nhà bất đồng có tên tuổi đều phản ứng khá dè dặt, với những quan điểm như: đó là đấu đá nội bộ, mục tiêu không phải là dân chủ, nghi ngờ sự trung thực v.v…

Các comment ở CDQL thiếu vắng các còm sĩ nghiêm túc, quen thuộc.

Thậm chí trang B. khi đăng lại bài của CDQL về kết quả tín nhiệm, đã ngang nhiên cắt xén phần bình luận của nó. Theo tôi, việc làm này không đẹp.

Các tổ chức xã hội dân sự tiến bộ có vẻ khá chân chất và thiếu nhạy bén, thiếu kết nối trong tình huống này.

Cớ sao không hiệp đồng phát động phong trào rộng rãi: “Yêu cầu làm rõ và xử lý các vụ tham nhũng do Chân dung quyền lực nêu ra”

Việc ra đời của CDQL, bất kể chủ nhân của nó là ai, là một cơ hội tốt, có thể nói là độc nhất vô nhị, để có một phong trào rộng lớn thể hiện sự nhất trí cao của đông đảo mọi người, mọi tổ chức trong việc đấu tranh cho tiến bộ xã hội ở Việt Nam.

Cục trưởng Ðường Sắt Việt Nam chết bất thường tại nơi làm việc

Cục trưởng Ðường Sắt Việt Nam chết bất thường tại nơi làm việc

Nguoi-viet.com

HÀ NỘI (NV) Cục trưởng Cục Ðường Sắt Việt Nam, vừa được phát hiện đã chết bất thường tại phòng làm việc, sau nhiều vụ liên quan đến bản thân.

Cuối giờ làm việc ngày 22 tháng 1, cán bộ công nhân viên Cục Ðường Sắt Việt Nam phát hiện ông Nguyễn Hữu Thắng, cục trưởng Cục Ðường Sắt Việt Nam, Bộ Giao Thông Vận Tải đã chết bất thường trong phòng làm việc.



Cổng trụ sở Bộ Giao Thông Vận Tải đóng chặt. (Hình: VTC News)

Theo VTC News, hiện công an thành phố Hà Nội đang có mặt tại số 80 Trần Hưng Ðạo, quận Hoàn Kiếm, để điều tra làm rõ nguyên nhân cái chết của ông Thắng.

21 giờ 35, một chiếc xe cứu thương đã được điều đến Bộ Giao Thông Vận Tải. Hiện tại, cổng Bộ Giao Thông Vận Tải đang được đóng kín. Năm phút sau, xe cứu thương đã đưa thi thể của ông Thắng đi thực hiện các thủ tục khám nghiệm.

Trước đó, ngày 25 tháng 4, 2014, ông Ðinh La Thăng, bộ trưởng Giao Thông Vận Tải đã ký quyết định số tạm đình chỉ chức vụ cục trưởng Ðường Sắt Việt Nam đối với ông Nguyễn Hữu Thắng.

Nguyên nhân là do ông Thắng đã có phát ngôn không đúng và thiếu trách nhiệm liên quan dự án đường sắt đô thị Hà Nội, tuyến Cát Linh-Hà Ðông bị “đội vốn” gần $340 triệu. Ðồng thời ông Thắng phải kiểm điểm, làm rõ trách nhiệm cá nhân trong việc phát ngôn cũng như nguyên nhân làm tăng tổng mức đầu tư dẫn đến phải điều chỉnh dự án.

Cụ thể, ông Thắng đã nói: “Mình đã làm hết mức rồi, nhìn các dự án như tuyến số 3: Nhổn-Ga Hà Nội, 2 lần khởi công đến giờ phút này đã làm được gì đâu. Chúng tôi làm được nhiều cũng không ai khen ngợi hết, điều chỉnh một tý đã rùm beng cả lên.”

Hiện vụ việc đang được giao cho cơ quan điều tra Bộ Công An tiếp nhận điều tra. (Tr.N)

‘Bảy cô dâu VN’ trở lại quê hương

‘Bảy cô dâu VN’ trở lại quê hương

Việc trao trả diễn ra hôm 22/1 ở cửa khẩu Đông Hưng, tỉnh Quảng Tây

Cảnh sát Trung Quốc trao trả “bảy cô dâu Việt Nam” cho phía Việt Nam, những người được cho là bị bán sang Trung Quốc.

Tân Hoa Xã nói việc trao trả diễn ra hôm 22/1 ở cửa khẩu Đông Hưng, tỉnh Quảng Tây.

Bảy phụ nữ này, tuổi từ 17 đến 32, được cho là bị lừa sang Hàm Đan, tỉnh Hà Bắc để làm “cô dâu”.

Mới tháng 12 năm ngoái, Trung Quốc nói đang điều tra vụ hơn 100 phụ nữ người Việt mất tích ở tỉnh Hà Bắc.

Truyền thông Trung Quốc đưa tin, những phụ nữ trên lấy chồng qua môi giới ở các khu vực nông thôn gần Hàm Đan, nhưng bỗng biến mất hồi cuối tháng 11/2014.

Người môi giới là một phụ nữ Việt Nam sống ở Trung Quốc, cũng đã bỏ đi.

Báo China Daily dẫn lời một quan chức nói một “nhóm tội phạm có tổ chức” có thể liên quan tới vụ mất tích tập thể này.

Chính sách một con kéo dài của Trung Quốc gây ra bất cân bằng giới tính khi văn hóa truyền thống Trung Hoa vẫn chuộng con trai hơn con gái.

Những đàn ông độc thân nghèo hơn ở nông thôn thường phải dựa vào dịch vụ môi giới để tìm cô dâu từ những nước gần đó như Việt Nam, Campuchia và Miến Điện.

Thứ trưởng GT-VT bị tố cáo trên báo

Thứ trưởng GT-VT bị tố cáo trên báo

Cựu Tổng thanh tra Chính phủ Trần Văn Truyền đã phải giải trình sau khi bị ‘Bạn đọc’ báo Người Cao Tuổi tố giác có nhiều dinh thự

Báo Giáo dục Việt Nam trong mục Bạn đọc đưa tin cáo buộc Thứ trưởng Bộ Giao thông-Vận tải Nguyễn Hồng Trường ‘nhắn tin về tiền nong’ với doanh nghiệp.

Bài viết ‘Thứ trưởng Bộ Giao thông Vận tải nhắn tin “tiền nong” với nữ doanh nhân’ đi kèm ảnh chụp màn hình điện thoại di động, được cho là phản ánh các tin nhắn giữa ông Trường và một doanh nhân nữ.

Nay bài viết đã bi gỡ bỏ khỏi trang web báo điện tử Giáo dục Việt Nam, nhưng vẫn còn tiếp cận được trên webcache.

Theo báo Giáo dục Việt Nam, tòa soạn báo này “nhận được hồ sơ liên quan đến những tin nhắn của Thứ trường Bộ Giao thông Vận tải Nguyễn Hồng Trường với một nữ doanh nhân”, không nói là từ ai.

Một tin nhắn từ nữ doanh nhân được cho là nhờ ông Nguyế̃n Hồng Trường nói với ông Nguyễn Xuân Trường, Tổng Giám đốc Ban Quản lý Dự án 3, “hộ em một tiếng’ về hợp đồng làm ăn liên quan tới một dự án gọi thầu.

Tin nhắn khác sau đó xin được “vào phòng” gặp ông Trường.

Tin nhắn được cho là từ ông thứ trưởng hỏi “hôm trước em đưa bao nhiêu đấy?”, ám chỉ một số tiền từ phía doanh nhân.

Sau đó dường như việc “hợp tác” giữa hai bên không thuận lợi và tin nhắn từ số máy được cho là của nữ doanh nhân “cho em xin lại phong bì mà mấy lần em đưa cho anh”, đồng thời nói đưa cho bên kia “tổng cộng bảy lần” và chỉ rõ con số.

Tin nhắn trả lời bác bỏ điều này và nói “không có nhiều thế đâu”.

BBC không có điều kiện kiểm chứng thông tin đưa ở trên.

Báo Giáo dục Việt Nam thì hứa “sẽ tiếp tục thông tin đến bạn đọc về sự việc trên” nhưng sau đã gỡ bài viết.

Bộ trưởng Bộ Giao thông-Vận tải Đinh La Thăng đã có nhiều phát biểu và hành động mạnh dạn về kỷ luật của nhân viên và quan chức dưới quyền trong bộ của mình.

Thông tin về sai phạm của các quan chức cao cấp ít khi được đăng tải trên báo trong nước và nếu có thường ở mục Bạn đọc.

Báo Người Cao Tuổi của Hội người cao tuổi Việt Nam từng gây chấn động hồi năm ngoái khi cho đăng bài và ảnh về điều mà báo này gọi là “của nổi” của cựu Tổng thanh tra Chính phủ Trần Văn Truyền, cũng ở chuyên mục Bạn đọc.

Ông Truyền, cựu Ủy viên Trung ương Đảng CSVN sau đó đã phải giải trình và chịu kỷ luật.

Tuy nhiên Người Cao Tuổi không gỡ bỏ bài viết sau khi đăng.

Linh hồn nhẹ nhàng khi ‘thoát xác’

Linh hồn nhẹ nhàng khi ‘thoát xác’

Cuối tháng 4 / 1987, người ta chở bà Mary Houghton, 68 tuổi vào bệnh viện Boston vì chứng đau tim. Bệnh nhân ngưng thở lúc 6 giờ tối, mọi cứu chữa đều vô hiệu và bác sĩ tuyên bố bệnh nhân đã chết. Xác bà được tạm đặt trong một căn phòng riêng chờ thân nhân đến làm giấy tờ tẩm liệm. Khoảng 11 giờ đêm, bà Houghton tỉnh lại bấm chuông gọi y tá. Bác sĩ trực đến khám và xác nhận bà lão đã hồi sinh.

Trường hợp bệnh nhân tắt thở vài giờ sau lại sống dậy không có gì lạ lùng với y giới nhưng bà Houghton đã nhớ lại những diễn tiến sau khi chết và kể lại như sau:

“Tôi đang ngồi ở nhà đọc báo thì thấy choáng váng, xây xẩm mặt mày và tự nhiên hôn mê. Khi tỉnh dậy tôi cảm thấy nhẹ nhàng, thanh thoát, chung quanh tôi là một lớp sương khói
dày đặc khiến tôi bỡ ngỡ không biết mình đang ở đâu. Tôi lên tiếng gọi nhưng vô hiệu.
Tôi mò mẫm đi trong lớp sương mù đó được một lúc thì nhận thức rằng có lẽ mình đã
chết. Tôi biết mình mắc chứng đau tim đã lâu, bác sĩ nói rằng tôi chẳng còn sống được bao
lâu nữa nên tôi không lấy thế làm buồn. Ðiều bất ngờ là khi vừa  chấp nhận điều này thì tôi thấy mình đang đứng ngay bên cạnh giường quan sát thân thể của tôi nằm bất động trên đó. Sau một lúc xúc động tôi cố gắng trấn tĩnh và tự chủ  rằng mình sống như thế cũng là đủ rồi.

Trong khi xúc động thì luồng ánh sáng bao quanh tôi trở nên đen tối, khó chịu, tôi có cảm giác như bị lôi kéo vào một vũng bùn nhầy nhụa, hôi hám. Tôi bèn lên tiếng cầu nguyện thì thấy trong mình dễ chịu lạ thường, lớp ánh sáng bao quanh dần dần trở nên quang đãng hơn.

Một lúc sau tôi thấy thân thể nhẹ hẫng như có thể bay bỗng lên được. Tôi bèn để cho
nó tự nhiên và thấy mình lơ lửng trên không nhìn xuống phía dưới. Lúc ở trên cao nhìn
xuống, tôi thấy có một chùm chìa khoá màu đỏ  của ai để trên nóc tủ thuốc. Tôi thầm nghĩ ai lại để chìa khoá ở đó làm chi ? Ðang suy nghĩ vẫn vơ thì tôi thấy mình đã đi xuyên qua trần nhà để lên lầu trên và thấy hai người y tá đang xem một trận đấu bóng rỗ trên ti-vi, trận đấu vừa kết thúc khi đội Los Angeles Lakers thắng Boston Celtics, và một người y tá đánh cuộc thua phải trả cho bạn đồng nghiệp 20 mỹ kim. Tôi thong thả đi dọc theo hành lang bệnh viện và gặp rất nhiều người như tôi cũng đang lướt đi, không ai nói với ai lời nào.Ða số có vẻ vội vã, có người hoảng hốt là đàng khác. Tôi thấy một thanh niên đang đứng cạnh xác mình một cách đau khổ, tôi lên tiếng an ủi nhưng có lẽ anh không nghe được lời khuyên bảo của tôi. Vì một lý do gì không rõ, tôi hiểu ngay sự bận tâm của anh ta vì đã không hoàn tất được một số việc. Anh ta cố sức chui lại vào cái xác đã lạnh cứng nhưng vô hiệu.  Anh đâm ra hoảng hốt khiến tôi cũng mất bình tĩnh theo nên tôi đành bỏ anh ta ở đó mà đi chỗ khác. Tôi nghĩ đến các con của tôi và lập tức thấy mình đang đứng trước mặt đứa con gái lớn. Con gái tôi đang khóc. Tôi muốn ôm lấy nó nhưng tiếng khóc của nó làm tôi thấy khó chịu.Mỗi khi trong người khó chịu thì lớp ánh sáng bao quanh tôi lại chuyển sang một màu đen tối, nhầy nhụa khiến tôi sợ hãi. Tôi cố gắng trấn tĩnh tâm hồn và nghĩ đến hai đứa con trai thì thấy mình đang đứng ngay bên cạnh chúng. Hai đứa đang bàn việc chôn cất cho tôi. Thằng Michael phàn này về việc tôi đã không chịu mua bảo hiểm nhân thọ.. Cả hai chỉ nghĩ đến số tiền mà chúng sẽ phải chi ra hơn là nhớ thương đến mẹ của chúng. Tôi không hiểu tại sao tôi lại có thể đọc rõ tư tưởng của các con tôi như vậy. Càng đứng đó tôi càng bực bội vì hai đứa cứ cãi nhau mãi về việc chôn cất và việc phân chia gia tài nên tôi lại bỏ đi.Tôi không biết sẽ đi đâu. Tôi chẳng có thân nhân hay bạn bè nào cả. Ðến lúc đó tôi mới bắt đầu nghĩ lại cuộc đời của mình.

Hình như tôi đã sống một cách ích kỹ, không giao thiệp với ai và cũng không có ai là bạn
thân thiết. Cả một quá khứ bỗng hiện ra trước mắt tôi như người đang xem phim chiếu
bóng. Tôi thấy rất rõ những quyết định của mình, những lỗi lầm mà tôi đã tạo ra. Những
việc mà tôi nghĩ là tầm thường, không đáng kể đều hiện ra rõ rệt và phản ảnh tâm
trạng của tôi khi đó; vì sao tôi đã hành động như vậy; tại sao tôi lại làm việc đó… Hơn
bao giờ hết tôi thấy mọi sự việc một cách khách quan vô tư chứ không chủ quan như trước.
Tôi không hiểu tại sao mình lại có thể bình tĩnh nhận xét như thế được.Tôi bắt đầu cầu nguyện và tự nhiên thấy lớp ánh sáng bao quanh bỗng sáng chói một cách lạ lùng. Tôi thầm nghĩ phải chăng tôi có thể hành động khác khi xưa khi biết rõ những nguyên nhân, hậu quả việc làm của mình. Tất cả có thể quy về một điều duy nhất: Tôi là một người quá tự hào về mình, quá hãnh diện về những giá trị viển vông, tạm bợ mà không hề biết rằng những điều đó hoàn toàn vô giá trị khi người ta từ bỏ cõi sống này. Chính vì tự hào mà tôi đã khoác lên mình những mặc cảm tự tôn, coi thường người khác, bất chấp dư luận và nghĩ rằng tôi luôn luôn có lý trong mọi công việc. Hậu quả là tôi có một đời sống khô khan, không bạn bè thân thiết, ai ai cũng muốn xa lánh tôi, ngay cả những đứa con của tôi nữa. Phải chăng tôi có thể chuộc lại những điều đã làm? Chưa bao giờ tôi lại có ý nghĩ lạ lùng như vậy. Lần đầu tiên tôi hối hận một cách chân thành và tự nhiên tôi lên tiếng cầu nguyện.

Tự nhiên tai tôi bỗng ù đi, luồng ánh sáng bao quanh tôi trở nên sáng chói một cách lạ
lùng, tôi thấy bình tĩnh như có một sự an ủi lớn lao nào đó vừa đến với tôi, và tôi
cương quyết rằng tôi sẽ chuộc lại những lỗi lầm khi xưa. Tôi chắp tay cầu nguyện Thượng
Ðế hãy cho tôi một cơ hội nữa và luồng ánh sáng chung quanh tôi tự nhiên sáng chói một cách mãnh liệt khiến tôi phải nhắm mắt lại và bất chợt tôi nghe được các âm thanh quen thuộc. Tôi thấy mình đang nằm trên giường bệnh viện… Tôi đã tỉnh lại”.

Lời khai của bà Houghton đã được bác sĩ Elizabeth Kubler Ross kiểm chứng rất kỹ. Hai
nhân viên trực trong bệnh viện xác nhận họ có đánh cuộc với nhau về trận bóng rỗ, kết quả
trận banh xảy ra đúng như lời bà Houghton đã thuật lại. Hai đứa con trai của bà Houghton cũng xác nhận họ đã cãi nhau về việc bảo hiểm và tiền chôn cất. Ðiều bất ngờ là một bác sĩ
trực đánh mất chùm chìa khoá xe hơi màu đỏ từ mấy tuần trước, nhờ lời khai của bà
Houghton mà ông nhớ rằng trong lúc vội vã, ông đã ném đại nó lên nóc tủ thuốc. Chiếc tủ
này rất cao, gần chạm đến trần nhà, một người đúng dưới đất không thể nhìn thấy nó
được nên mặc dù tìm kiếm mãi mà vẫn không ai thấy… trừ khi họ đứng trên trần nhà nhìn
xuống.

S.T.

Nhân sự cấp cao Việt Nam: ai đi, ai ở?

Nhân sự cấp cao Việt Nam: ai đi, ai ở?

Trong cả ba danh sách không chính thống, những cái tên như Nguyễn Tấn Dũng, Trương Tấn Sang, Nguyễn Thị Kim Ngân và Phùng Quang Thanh đều ở top đầu.

Trong cả ba danh sách không chính thống, những cái tên như Nguyễn Tấn Dũng, Trương Tấn Sang, Nguyễn Thị Kim Ngân và Phùng Quang Thanh đều ở top đầu.

VOA Tiếng Việt

21.01.2015

Hội nghị của Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam đã bế mạc được 10 ngày, nhưng dư âm của kỳ họp mà giới quan sát cho là ‘đặc biệt’ này vẫn còn.

Một điểm gây nhiều đồn đoán nhất, đó là cuộc bỏ phiếu tín nhiệm lần đầu tiên đối với các lãnh đạo chóp bu của Đảng Cộng sản Việt Nam, gồm 16 Ủy viên Bộ Chính trị và 4 thành viên Ban Bí thư, nhưng kết quả lại không được công bố.

VOA Việt Ngữ đã hỏi chuyện các nhà quan sát tình hình chính trị Việt Nam ở cả trong lẫn ngoài nước, nhưng đa phần đều từ chối đưa ra nhận định vì “không có đủ thông tin”.

Tuy nhiên, cuối tuần qua, giáo sư Carl Thayer, chuyên gia kỳ cựu về chính sự Việt Nam, đã công bố một bản phân tích và đánh giá cuộc bỏ phiếu tín nhiệm này, dựa trên các nguồn tin của ông cũng như kết quả (chưa được nhà nước xác nhận) đăng trên trang blog ‘Chân dung Quyền lực’.

Theo trang blog được hơn 15 triệu người truy cập này, 197 ủy viên trung ương (3 người dự khuyết) đã được yêu cầu đánh giá các vị lãnh đạo theo các mức “tín nhiệm cao”, “tín nhiệm” và “tín nhiệm thấp”.

Giáo sư Thayer cho biết, có hai danh sách kết quả chưa hoàn chỉnh đã được lan truyền trong giới quan sát ở Hà Nội trước cả khi được trang blog “bí hiểm” công bố.

” Các tin đồn ở Hà Nội cho rằng ông Nguyễn Tấn Dũng có tham vọng trở thành Tổng bí thư kế tiếp của Đảng Cộng sản Việt Nam. Và nhiều khả năng, ông Trương Tấn Sang và ông Nguyễn Phú Trọng sẽ phản đối điều này.

Giáo sư Carl Thayer viết.”

Trong cả ba danh sách không chính thống, những cái tên như Nguyễn Tấn Dũng, Trương Tấn Sang, Nguyễn Thị Kim Ngân và Phùng Quang Thanh đều ở top đầu.

Chuyên gia về chính trị Việt Nam viết rằng vì thiếu thông tin từ những người bỏ phiếu nên không thể biết được lý do vì sao các thành viên Bộ Chính trị, như Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, nhận được số phiếu ‘tín nhiệm cao’ nhiều nhất.

Theo ông Thayer, hiện có nhiều đồn đoán ở trong nước về người nhắm vào ghế Tổng bí thư.

Ông viết: “Các tin đồn ở Hà Nội cho rằng ông Nguyễn Tấn Dũng có tham vọng trở thành Tổng bí thư kế tiếp của Đảng Cộng sản Việt Nam. Và nhiều khả năng, ông Trương Tấn Sang và ông Nguyễn Phú Trọng sẽ phản đối điều này”.

Giáo sư Carl Thayer viết thêm: “Trong khi đó, cũng có tin đồn về việc ông ông Trọng đang vận động cho ông Phạm Quang Nghị hoặc Trần Đại Quang lên thay thế ông. Còn các trang blog chính trị thì lại gợi ý đương kim Bộ trưởng Quốc phòng Phùng Quang Thanh”.

Hình ảnh trang web 'Chân dung Quyền lực'.

Hình ảnh trang web ‘Chân dung Quyền lực’.

Còn trong một bài viết mới có tên gọi “Những bất ngờ trên đường lựa chọn lãnh đạo kế vị”, Tiến sỹ Jonathan London, chuyên gia về Việt Nam, tại Đại học Thành thị Hong Kong, cho rằng việc lựa chọn nhân sự kế vị ở Việt Nam “được che giấu một cách có hệ thống”.

Ông London cũng nói thêm rằng “diễn biến của các sự kiện hiện nay đang vén bức màn phơi bày hoạt động chính trị chóp bu ở Việt Nam mà xưa nay chưa có tiền lệ”.

Ông viết: “Kết cuộc đáng chú ý và có phần oái ăm cuối cùng của Hội nghị Trung ương 10 chính là những kết quả lấy phiếu tín nhiệm. Được biết chẳng ai khác hơn chính Nguyễn Tấn Dũng nhận được số phiếu cao nhất. Ngược lại, nhiều ứng cử viên khác, trong đó có hai người được đề cập trên trang ‘Chân dung Quyền lực’ trước cuộc lấy phiếu tín nhiệm, xếp gần chót bảng”.

Tranh giành quyền lực

Nhà quan sát này từng nói với VOA Việt Ngữ rằng nhiều người Việt, cả ở trong lẫn ngoài nước, “đều muốn Việt Nam hướng tới một chế độ chính trị minh bạch hơn”.

” Việc đảng cộng sản Việt Nam chưa sẵn sàng công bố kết quả lấy phiếu tín nhiệm là một hạn chế. Và nếu đảng cộng sản Việt Nam thực sự muốn nâng cao lòng tin của dân thì họ phải phấn đấu để làm cho quá trình này hết sức minh bạch.

Tiến sỹ Jonathan London nói.”

Ông London nói:  “Việc Bộ Chính trị Việt Nam có một quá trình lấy phiếu tín nhiệm để đánh giá sự hài lòng đối với việc lãnh đạo đảng cũng có thể được xem là một phát triển hứa hẹn cho nền chính trị của Việt Nam nếu ý nghĩa của quá trình này là cố gắng nâng cao hiệu quả của lãnh đạo chính trị Việt Nam”.

Nhà quan sát này nói thêm: “Việc đảng cộng sản Việt Nam chưa sẵn sàng công bố kết quả lấy phiếu tín nhiệm là một hạn chế. Và nếu đảng cộng sản Việt Nam thực sự muốn nâng cao lòng tin của dân thì họ phải phấn đấu để làm cho quá trình này hết sức minh bạch”.

Tờ Nikkei Asian Review, thuộc quyền sở hữu của một trong những tập đoàn truyền thông lớn nhất Nhật Bản, nhận định rằng “các trang mạng xã hội như Facebook và các trang blog bí hiểm sẽ được dùng làm công cụ tranh giành quyền lực trước khi một bộ chính trị mới được lựa chọn”.

“Các trang này sẽ rò rỉ các thông tin về một số cá nhân nhất định, làm sao nhãng công chúng trước các vấn đề quốc gia cấp bách khác”, tờ báo viết.

Ban biên tập trang blog Chân dung Quyền lực mới thông báo sẽ ‘dọn dẹp bất cứ lúc nào’ các thông tin mà họ cho là ‘thóa mạ Đảng Cộng sản Việt Nam và Chủ tịch Hồ Chí Minh’, dẫn tới các đồn đoán về những người đứng sau trang này.

Jane Fonda thừa nhận sai lầm, xin lỗi các cựu chiến binh Mỹ

Jane Fonda thừa nhận sai lầm, xin lỗi các cựu chiến binh Mỹ

Jane Fonda ngồi trên nòng súng phòng không của quân đội Bắc Việt trong chuyến thăm Hà Nội năm 1972.

Jane Fonda ngồi trên nòng súng phòng không của quân đội Bắc Việt trong chuyến thăm Hà Nội năm 1972.

22.01.2015

Nữ diễn viên Jane Fonda một lần nữa bày tỏ sự đau buồn của bà về những bức ảnh đã chụp ở Hà Nội, khi bà sang Việt Nam để phản đối vai trò của Mỹ trong chiến tranh Việt Nam.

Trang mạng báo Independent của Anh, hôm thứ Tư tường thuật rằng, nữ diễn viên từng đoạt Giải Oscar Jane Fonda nói nỗi đau đối với các cựu chiến binh Mỹ mà bà cảm nhận được do quyết định chụp tấm ảnh đó của bà gây ra, sẽ ám ảnh bà cho tới cuối đời.

Nguồn tin này trích lời bà Fonda phát biểu tại một trung tâm nghệ thuật ở bang Maryland mới đây rằng “bất cứ lúc nào có dịp ngồi xuống trò chuyện với các cụu chiến binh, bà cảm thấy buồn vì thấu hiểu được nỗi đau của các cựu chiến binh. Tôi đã phạm một lỗi lầm lớn khiến cho nhiều người nghĩ tôi chống đối binh sĩ Mỹ.”

Tờ Telegraph của Anh nói rằng phản ứng trước phát biểu này, một số cựu chiến binh từng tham chiến tại Việt Nam dương biểu ngữ: “Tha thứ à, có thể. Nhưng quên thì chúng tôi sẽ không bao giờ quên”

Hình ảnh Jane Fonda ngồi trên nòng súng phòng không của quân đội Bắc Việt trong chuyến đi thăm Hà Nội năm 1972, khẩu súng có thể đã được dùng để bắn hạ các phi cơ Mỹ, và những hoạt động phản chiến của bà, đã khiến nữ diễn viên này trở thành mục tiêu của những lời đả kích nặng nề trong giới các cựu chiến binh Việt Nam, mà mãi cho tới bây giờ vẫn chưa nguôi phẫn nộ.

Sự dũng cảm đã chiến thắng

Sự dũng cảm đã chiến thắng

Mặc Lâm, biên tập viên RFA
2015-01-22

maclam01222015.mp3

Gia đình Ngô Thanh Kiều cùng luật sư Võ An Đôn (bên trái) bảo vệ quyền lợi cho ông Kiều đến tòa

Gia đình Ngô Thanh Kiều cùng luật sư Võ An Đôn (bên trái) bảo vệ quyền lợi cho ông Kiều đến tòa

Photo Duy Thanh

Your browser does not support the audio element.

Dũng khí của một luật sư trẻ

Liên đoàn Luật sư Việt Nam vừa chính thức thông báo Luật sư Võ An Đôn hoàn toàn không có sai phạm gì trong công văn tố cáo của ba cơ quan tố tụng thành phố Tuy Hòa để yêu cầu rút thẻ hành nghể của ông. Kết luận này cho thấy dũng khí của một luật sư trẻ tranh đấu cho công lý đã thắng trước các thể lực muốn trù dập ông.

Trong phiên sơ thẩm xét xử 5 công an bạo hành dẫn đến cái chết của anh Ngô Thanh Kiều luật sư Võ An Đôn đã yêu cầu truy tố ông Lê Đức Hoàn lúc ấy đang là Phó giám đốc công an thành phố Tuy Hòa người trực tiếp ra lệnh cho các điều tra viên lấy khẩu cung đi đến bức tử anh Ngô Thanh Kiều.

Lời yêu cầu hợp pháp này đã được thực hiện, ngày 24 tháng 11 năm 2014, VKSND Tối cao đã tống đạt cáo trạng truy tố ông Hoàn về tội thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng.

Trong khi công luận tán thưởng hành động dũng cảm của luật sư Đôn và tính minh bạch của VKSND tối cao thì ba cơ quan liên ngành công an, Viện Kiểm sát, Tòa án Nhân Dân Tuy Hòa tỏ ra không chịu thua, cả ba cùng ký văn bản gửi cho Sở Tư Pháp và Đoàn Luật sư tỉnh Phú Yên kể tội luật sư Võ An Đôn đã dùng lời lẽ không phù hợp công kích nhân viên trong tòa án và sau phiên tòa đã phát biểu với báo đài trong và ngoài nước gây kích động dư luận. Từ đó ba cơ quan này yêu cầu rút chứng chỉ hành nghề của luật sư Đôn.

” Thời gian vừa qua tôi đánh giá rất cao vai trò của Liên đoàn. Vừa qua họ làm rất nhiều việc bảo vệ quyền lợi của các luật sư.
-LS Trần Đình Triển”

Việc làm này đã gây một làn sóng giận dữ trong công luận vì ba cơ quan trên tỏ ra xem thường luật pháp và tính trả thù răn đe của cơ quan hành xử pháp luật đối với một luật sư đã lên tới mức coi thường công luận. Trước hành động vội vã và không chín chắn này luật sư Trần Đình Triển đưa ra nhận xét:

“Trường hợp của Luật sư Đôn khi theo dõi báo chí tôi rất chia sẻ với LS Đôn, tôi nghĩ vụ này nểu gần Hà Nội và tôi làm LS bào chữa thì có lẽ chính tôi là người nai lưng ra chịu như LS Đôn thôi.

Thời gian vừa qua tôi đánh giá rất cao vai trò của Liên đoàn. Vừa qua họ làm rất nhiều việc bảo vệ quyền lợi của các luật sư, rồi đưa ra những quy định thậm chí có đưa ra ý kiến tới các cơ quan có thẩm quyền để xem xét sửa đổi những quy định của pháp luật và đặc biệt là một số vấn đề liên quan đến luật sư thì Liên đoàn đã bảo vệ rất mạnh mẽ lợi ích hành nghề luật sư, tôi đánh giá rất cao về chuyện đó.”

Theo công văn của ba cơ quan tố tụng thì trong quá trình tham gia tại phiên tòa sơ thẩm, luật sư Đôn đã có lời lẽ thiếu văn hóa, xúc phạm đến người tham gia tố tụng trong vụ án và nhiều cán bộ lãnh đạo đương nhiệm các ngành nội chính. Nhận xét lời kết tội này luật sư Trần Vũ Hải có văn phòng tại Hà Nội cho biết:

“Cơ quan tố tụng của Thành phố Tuy hòa hơi vội vã trong cái việc rất quan trọng liên quan đến số phận của một luật sư đó là việc yêu cầu rút thẻ hành nghề của ông Đôn. Đây là một việc rất quan trọng nhưng họ nghiên cứu chưa đủ và có vẻ như cục bộ do những phát biểu của ông Đôn trong quá trình xét xử mà theo họ thì có ảnh hưởng đến chính họ.

Sự thật có thể như vậy nhưng mà những lời phát biều mà ông Đôn có khi bào chữa thì ông có quyền phê phán các cơ quan chưa làm đúng trách nhiệm của mình, đây là điều thứ nhất. Thứ hai tôi hoan nghênh Liên đoàn Luật sư Việt Nam mà theo tôi nhận thức thì đây là lần đầu tiên rất là mạnh mẽ đã can thiệp sớm để bảo vệ quyền hành nghề của luật sư khi cùng với đoàn Luật sư Phú Yên yêu cầu gạt 3 cơ quan tố tụng này đây là một nét son cho Liên đoàn Luật sư Việt Nam và điểu đó họ có miềm tự tin thêm về Liên đoàn Luật sư Việt Nam bảo vệ quyền hành nghề của mình.”

Phía trước còn nhiều chông gai

Công văn tố cáo luật sư Đôn còn cho rằng ông đã “tạo thành điểm nóng không tốt trong dư luận xã hội, gây ảnh hưởng đến tình hình an ninh chính trị, trật tự an toàn xã hội tại địa phương”. Nhìn rộng ra nội dung những lời cáo buộc này thì luật sư Đôn rất dễ bị truy tố vì một tội danh hình sự như bao nhiêu người tranh đấu khác chứ không đơn thuần là đã phát ngôn một cách thiếu văn hóa trong tòa án. Rất may những cáo buộc ấy đã bị Thường trực Tỉnh ủy tỉnh Phú Yên bác bỏ vì không đúng lẫn không đủ chứng cứ.

” Cả nước vừa rồi rất vui mừng với chiến thắng cho em nhưng đối với em thì em vui mừng ít ít thôi bởi vì đây cũng là chiến thắng tạm thời con đường phía trước còn rất nhiều chông gai vì người ta sẽ tìm mọi cách để trả thù em tiếp.
-LS Võ An Đôn”

Trong niềm vui được Liên Đoàn Luật sư Việt Nam giải tỏa những cáo buộc phi lý của ba cơ quan tố tụng vừa nói, người luật sư chân đất Võ An Đôn nói với chúng tôi:

“Cả nước vừa rồi rất vui mừng với chiến thắng cho em nhưng đối với em thì em vui mừng ít ít thôi bởi vì đây cũng là chiến thắng tạm thời con đường phía trước còn rất nhiều chông gai vì người ta sẽ tìm mọi cách để trả thù em tiếp, thua keo này họ bày keo khác thôi. Đối với em thì phía trước là cạm bẫy, một con đường rất là chông gai không biết điều gì xảy ra với em trước được.”

Luật sự Trần Vũ Hải chia sẻ sự vui mừng này:

“Việc bảo vệ quyền của luật sư Đôn cũng là một nhân tố tạo nên sức mạnh cộng đồng các luật sư. Người dân trên Internet, Facebook đã liên tục yêu cầu làm đúng và công bằng. Ngoài ra họ cũng tôn vinh luật sư Đôn bằng nhiều hình thức khác nhau trên Facebook cũng như thư từ yêu cầu trên báo chí và Liên đoàn Luật sư Việt Nam. Tôi nghĩ với những biểu hiện trên thì người ta hy vọng sẽ khuyến khích các luật sư thêm dũng cảm, bản lĩnh hơn nữa trong lúc hành nghề và đặc biệt bảo vệ người yếu thế mà hiện nay những người như vậy chưa được bảo vệ tốt do luật sư có nhiều lý do khác nhau kể cả vì cuộc sống của mình hay các áp lực khác nên chưa thực hiện tốt việc bảo vệ người yếu thế. Đặc biệt là những luật sư trẻ sẽ dấn thân vào bảo vê công lý.”

Luật sư Võ An Đôn đúng là một luật sư của người nông dân. Sinh năm 1977 người luật sư trẻ ấy có một văn phòng nhỏ bé nằm ngay tại vùng quê của anh. Nơi ấy anh trực tiếp cày bừa, trổng trọt như mọi người chung quanh và việc hành nghề luật sư hầu như giúp cho bà con chung quanh là chính. Chị Ngô Thị Tuyết chị ruột của anh Ngô Thanh Kiều người bị 5 công an tra tấn tới chết kể lại việc luật sư Đôn bào chữa cho gia đình:

“Từ khi nhận bào chữa cho gia đình tới giờ luật sư Đôn thấy gia đình nghèo mà cháu nhỏ lại mồ côi cho nên Đôn nhận làm miễn phí từ đầu đến giờ. Trải qua bốn phiên tòa rồi thậm chí mua một chai nước cho Đôn mà Đôn cũng không uống nữa. Nói chung cái nghề chánh ở vùng quê này thì nghèo lắm nhà ai cũng vậy hết, nhà của luật sư Đôn thì cũng như nhà bọn em thôi cũng nghèo lắm, cũng làm nông cũng làm mấy công ruộng, nuôi bò nuôi gà, vịt để sống thôi.

Còn Đôn tiếng là luật sư nhưng mỗi một lần em đến nhờ viết đơn giùm thì em cũng thấy nhiều gia đình đến nhờ tư vấn pháp luật nhưng Đôn làm miễn phí hết lý do là vì người ta cũng nghèo như mình chị à. Hoàn cảnh của Đôn rất là khó khăn đặc biệt. Cha Đôn 85 tuổi rồi nhưng bệnh thường xuyên bây giờ cũng đang nằm bệnh viện ở Sông  Cầu còn vợ Đôn mới vừa sinh con nhỏ nay khoảng hai tháng còn cháu lớn mới có mấy tuổi thôi.”

Tuy khó khăn và chật vật như vậy nhưng khi các đồng nghiệp tại Sài Gòn hay Hà Nội đề nghị giúp đỡ đến hai nơi này làm việc luật sư Đôn đã từ chối, lý do anh đưa ra như sau:

“Đó là một điều tốt. Các đơn vị cả nước vận động em vào Sài Gòn hay ra Hà Nội để làm việc để khỏi bị ai hại nữa nhưng mà điều kiện hoàn cảnh của em hiện tại thứ nhất là có con nhỏ, hai con còn quá nhỏ, hai nữa cha quá già công việc đồng áng làm nông không thể nào bỏ đi được. Nhưng cái mà em nặng lòng nhất đối với quê hương hiện tại là tỉnh của em rất là nghèo. Đồng bào gặp sự c,  đối tượng cần trợ giúp pháp lý rất nhiều nếu em bỏ đi thì em sẽ không giúp được gì cho người ở quê hương mình cho nên tuy vào đó thì công việc tốt cho em nhưng mà về mặt gia đình và xã hội thì không gúp được gì cho nên em không đi và ở lại để giúp bà con thuận lợi hơn.”

Trong không khí quá nhiều oan sai hiện nay, cơn gió Võ An Đôn có lẽ chưa đủ để thổi tan mây mù nhưng ít ra cũng lóe lên một tia hy vọng cho những người dân thiếu phương tiện bảo vệ lấy mình trước các tòa án trong Nam ngoài Bắc.