Tặng vật của tình yêu

Tặng vật của tình yêu

a blind woman

Những người khách trên xe buýt nhìn với vẻ thương cảm khi người phụ nữ trẻ xinh đẹp lần dò lên chiếc xe buýt bằng cây gậy màu trắng. Cô trả tiền cho bác tài, và dùng tay dò dẫm từng chiếc ghế ngồi, từ từ đi xuống theo lối đi giữa xe và tìm được ghế trống bác tài đã nói. Rồi cô ngồi vào chỗ, đặt chiếc cặp lên lòng và chiếc gậy dựa vào chân.

Đã một năm rồi từ ngày Susan, khi ấy mới 30 tuổi, bị mù. Do một chẩn đoán y khoa sai lầm khiến cô thành khiếm thị. Cô đột nhiên rơi vào một thế giới tối đen, phẫn nộ, tuyệt vọng, chỉ còn biết thương thân trách phận. Và cô phải bám chặt vào chồng cô, Mark. Mark là một sĩ quan không lực và anh yêu vợ với cả trái tim bằng lòng chung thủy: một tình yêu mãnh liệt như 5 năm trước mới yêu nhau. Khi vợ bị mất thị lực, thấy cô chìm sâu trong tuyệt vọng, anh xót thương và quyết định giúp vợ lấy lại sức mạnh cũng như sự tự tin – những gì cô ấy cần để có thể tìm lại sự độc lập cho bản thân.

air force

Cuối cùng, Susan cảm thấy cô đã sẵn sàng trở lại làm việc, nhưng cô sẽ đi đến đó bằng cách nào? Trước đó cô vẫn thường đi xe buýt, nhưng bây giờ cô quá sợ nên không thể đi lại trong thành phố một mình. Mark tự nguyện lái xe đưa cô đi làm hàng ngày mặc dù nơi làm việc của họ ở hai đầu thành phố.Thoạt đầu, điều này an ủi Susan, và khiến cho Mark thấy dễ chịu vì đã làm được việc bảo vệ người vợ khiếm thị của anh hiện giờ cảm thấy bất an trong mọi chuyện.

Tuy nhiên, chẳng bao lâu Mark nhận ra cách sắp xếp như thế không ổn, không giúp được cho Susan tự hòa nhập với hoàn cảnh mới. Anh tự nhủ: Susan cần phải đi xe buýt trở lại. Nhưng cô còn quá yếu đuối, quá bi quan- cô sẽ phản ứng như thế nào với những tình huống trên xe? Đúng như Mark dự đoán, Susan kinh hoàng trước ý kiến đi xe búyt như trước.

“ Cô cay đắng nói: “ Em mù lòa! Làm sao em biết em đang đi đâu? Em có cảm giác anh muốn bỏ em.”
Trái tim Mark như vỡ ra khi nghe những lời này, nhưng anh biết mình phải làm gì. Anh hứa với Susan rằng anh sẽ đi xe buýt với cô mỗi sáng và mỗi chiều bao lâu cũng được cho đến khi cô đã quen và tự lo liệu được.

Quả đúng như vậy. Trong suốt 2 tuần, Mark, mặc bộ quân phục, đi cùng vợ trên xe buýt đi về mỗi ngày. Anh dạy cô cách dựa vào các giác quan kia, nhất là thính giác, để xác định xem mình đang ở đâu và làm thế nào để thích nghi được với hoàn cảnh mới . Anh giúp cô kết bạn với các tài xế xe buýt nhưng người có thể trông chừng cô và dành cho cô một chỗ.

with her cane

Cuối cùng, Susan quyết định cô đã sẵn sàng để tự mình đi xe buýt. Buổi sáng thứ sáu đó, trước khi đi làm, cô vòng tay ôm Mark, người bạn đồng hành xe buýt, người chồng, người bạn tốt nhất đời cô.. Mắt cô đẫm lệ, những giọt lệ biết ơn về lòng chung thủy, sự kiên nhẫn của chồng cô. Và vì tình yêu của anh nữa. Thứ hai, thứ ba, thứ tư, thứ năm …. Mỗi ngày qua đi với những chuyến xe buýt cô tự lên xuống thành công, và Susan cảm thấy như chưa bao giờ cuộc đời chìm trong bóng tối của cô có thể tốt hơn. Cô đang làm được việc đó. Cô sẽ tự đi làm một mình.

Sáng thứ sáu, Susan đón xe buýt đi làm như thường lệ. Khi cô trả tiền vé để xuống xe, bác tài nói: “ Này cháu, bác ghen với cháu đó”. Susan không chắc là bác tài đang nói với mình. Xét cho cùng, còn ai trên đời này lại đem lòng ganh tị với một phụ nữ bị mù phải vật vã tìm hi vọng sống trong một năm qua? Ngạc nhiên, cô hỏi bác tài  “Tại sao bác nói bác ghen với cháu?”
Bác tài đáp: “ Cháu biết đấy, suốt tuần rồi sáng nào một người đàn ông đẹp trai mặc quân phục cũng đứng ở góc đường nhìn cháu xuống xe. Anh ấy chờ đợi cháu băng qua đường an toàn rồi nhìn cháu đi vào tòa nhà văn phòng.

Anh chàng gửi cho cháu một nụ hôn gió, vẫy tay chào rồi quay đi. Cháu là một phụ nữ thực may mắn”

gift of love

Những giọt nước mắt hạnh phúc tuôn trào trên má Susan. Dù cô không thể nhìn thấy Mark, cô vẫn cảm nhận sự có mặt của anh. Cô thực may mắn, may mắn vô cùng. Vì anh đã tặng cho cô tặng vật quý giá hơn cả thị giác của cô, tặng vật mà cô chẳng cần nhìn thấy mới tin. Tặng vật của tình yêu đã đem ánh sáng đến soi sáng cho nơi chỉ có bóng tối bủa vây.

Nguồn : A Gift of Love

S.T.

Con là đá, Ông là đá, Bà là đá, Quý Anh Chị em là đá

“Con là đá, Ông là đá, Bà là đá, Quý Anh Chị em là đá”

Lm. Minh Anh (Gp. Huế)

Chuacuuthe.com

VRNs (23.08.2014) – Huế – Chúa Nhật XXI TN A

“Nầy con là đá, trên viên đá này Ta xây Giáo Hội muôn đời kiên trung,

Này con là đá, Satan sức hùng mưu ma vẫy vùng không hề chuyển rung”

Quý Ông Bà và Anh Chị em thân mến,

Mỗi lần chầu Phép Lành Mình Thánh Chúa, thì hầu như mọi nhà thờ từ Nam chí Bắc đều hát lên lời cầu cho Đức Giáo Hoàng cùng một giai điệu quen thuộc, một giai điệu mà Lm. Nhạc sĩ Hoài Đức đã lấy cảm hứng từ những lời khẳng định của Chúa Giêsu ngỏ với Phêrô trong Tin Mừng hôm nay: “Con là đá, trên đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy và cửa địa ngục sẽ không thắng được”.

Phêrô, ngư phủ, không phải ai khác; trên Phêrô hèn yếu này, một Phêrô trầm trầy trầm trật với nhiều khiếm khuyết… chứ không phải trên một người đạo đức tài giỏi nào khác; và quan trọng hơn, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, chính Thầy, đích thân Thầy, không ai khác, chính Thầy hành động trên Phêrô; một cách nào đó có thể nói, không phải Phêrô làm mà Đức Giêsu làm. Thầy ở đây, chính là Đức Giêsu Kitô, Con Thiên Chúa xuống thế làm người, chịu nạn chịu chết và sống lại hiển vinh.

Nhìn lại lịch sử, chúng ta đọc thấy bao tên tuổi lẫy lừng như César Đại Đế, bách chiến bách thắng như Napoléon, vang bóng một thời như Tần Thuỷ Hoàng… vân vân và vân vân… nhưng ôi thôi, tất cả đều nằm xuống và đi vào dĩ vãng, may lắm là được nhắc đến qua sử sách; ở đó, hậu thế đọc thấy không chỉ có công mà cả tội, tội ngàn đời của họ… Đang khi Kitô giáo, với một nhóm ngư phủ ít ỏi đầu tiên mà người đứng đầu là Phêrô èo uột lại kiên cường loan báo Tin Mừng Phục Sinh hơn 2000 năm qua và mãi cho đến cùng vì “Này đây, Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế” như Đấng Phục Sinh đã nói.

Những lời của Gamalien thời Hội Thánh sơ khai khi người ta bắt bớ các tông đồ thật chí lý: “Tôi xin nói với quý vị: hãy để mặc những người này. Cứ cho họ về, vì nếu ý định hay công việc này là do người phàm, tất sẽ bị phá huỷ; còn nếu quả thật là do Thiên Chúa, thì quý vị không thể nào phá huỷ được; không khéo quý vị lại thành những kẻ chống Thiên Chúa”.

Vâng, Hội Thánh là công trình của Thiên Chúa dù chỉ bắt đầu với một nhóm nhỏ tưởng như không làm nên tích sự gì. Phải, chỉ có Thiên Chúa mới chọn gọi kiểu đó, Người làm chơi như thiệt, làm thiệt như chơi; vì dưới ánh sáng đức tin, chúng ta nhận ra rằng, Hội Thánh là công việc của Trời, là công trình không phải do tay người phàm làm nên. Chính Đấng Sống Lại Từ Cõi Chết xây nên Hội Thánh của Ngài chứ không ai khác; không một sức mạnh, không một một thế lực nào khác giữa loài người hay chết này. Ôi huyền nhiệm!

Và rồi, thưa Quý Ông Bà và Anh Chị em,

Âm sắc lời khẳng định “Con là Đá, trên đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy” Đức Giêsu nói với Phêrô ngày nào, giờ đây, cũng đang vang vọng với mỗi chúng ta, cách riêng trong năm Tân Phúc Âm Hoá Gia Đình này. “Con là đá, Ông là đá, Bà là đá, Quý Anh Chị em là đá”. Không phải là những viên đá cảnh hay những khối cẩm thạch được các nghệ nhân thổi hồn; nhờ đó, đá biết cười, biết thở, biết khắc khoải, biết thổn thức… nhưng chúng ta, những viên đá bằng xương bằng thịt, mỗi ngày được Thánh Thần Chúa thổi hơi, thổi Lời, tác động và thanh luyện, được thịt máu châu báu Thánh Thể nuôi sống… chúng ta thao thức, chúng ta trăn trở, chúng ta vui mừng, chúng ta cùng lo lắng với Hội Thánh và những gì Hội Thánh đang để tâm… Chúng ta là những viên đá sống động được Thiên Chúa dùng mà xây nên Ngôi Đền Thờ thiêng liêng của Người như lời thánh Phêrô nói trong thư thứ hai của ngài.

Quý Ông Bà và Anh Chị em,

Phêrô là đá, các đấng bậc trong Hội Thánh là đá, cả chúng ta, những người làm ông làm bà làm cha làm mẹ, những bạn trẻ… chúng ta là đá, trên đá nầy, Đức Giêsu xây nên toà nhà Hội Thánh của ngài. Lại là một huyền nhiệm!

Bài đọc thứ hai hôm nay nói với chúng ta: “Ôi thẳm sâu thay sự giàu có, thượng trí và thông biết của Thiên Chúa: phán quyết của Người làm sao hiểu được, đường lối của Người làm sao dò thấu!”.

Chúng ta đang sống trong Năm Tân Phúc Âm Hoá Gia Đình, năm mà Hội Đồng Giám Mục Việt Nam kêu gọi các gia đình hãy là một cộng đoàn cầu nguyện, cộng đoàn bảo vệ sự sống, cộng đoàn yêu thương, cộng đoàn loan báo Tin Mừng; nghĩa là hãy trở nên những viên đá sống động dựng xây Toà Nhà Hội Thánh thế kỷ 21 này.

Thứ nhất, gia đình chúng ta phải là những viên đá sống động trong việc cầu nguyện. Cầu nguyện phải là sống còn của gia đình. Một trong những món quà quý báu nhất cha mẹ có thể ban tặng cho con cái là tập cho con cái biết yêu thích cùng thưởng thức những giây phút cầu nguyện một mình. Không cách nào để thực hiện điều đó tốt hơn là dùng chính gương sáng cầu nguyện của mình. Hình thức thứ hai của việc cầu nguyện trong gia đình là cầu nguyện chung: đọc kinh trong gia đình. Kinh nghiệm cho biết, các gia đình bỏ kinh, bỏ cơm… là dấu hiệu cho thấy sự rạn nứt. Có hình ảnh nào dễ thương hơn khi mọi người được lắng nghe Lời Chúa trong những giây phút này. Hãy để Chúa Thánh Thần dạy dỗ mỗi khi đêm về nhiều hơn… thay vì cả nhà ngồi chầu trước con “quái vật một mắt” để nghe con người dạy bảo. Đố Anh Chị em, “con quái vật một mắt” là gì?, thưa, cái Tivi đó.

Thứ hai, gia đình chúng ta phải là những viên đá sống động trong việc bảo vệ sự sống. Theo Quỹ Dân Số Liên Hiệp Quốc, mỗi năm, toàn thế giới có đến 42 triệu thai nhi bị giết chết, nhưng Việt Nam chúng ta đã chiếm hết 3,3 triệu sinh linh, nhiều nhất trong khu vực Đông Nam Á và là một trong 5 nước phá thai nhiều nhất trên thế giới. Trong diễn văn nhận giải Nobel Hoà Bình năm 1979, Mẹ Têrêxa Calcutta đã phát biểu: “Tôi cảm thấy sự phá hủy bình an ghê gớm nhất thời nay chính là phá thai. Đó là chiến tranh trực tiếp, giết người trực tiếp. Nếu một người mẹ còn có thể giết chính đứa con của mình, thì có gì bảo đảm rằng bạn không giết tôi và tôi không giết bạn vì giữa chúng ta nào có mối liên hệ gì?”. Toàn thế giới gọi người là Mẹ, nhưng được bao nhiêu người lắng nghe những lời tâm huyết ấy? Anh Chị em, là người công giáo, con cái của Hội Thánh, chúng ta hãy ra sức xây dựng một nền văn minh tình thương, chứ không tiếp tay cho nền văn minh sự chết.

Thứ ba, gia đình chúng ta phải là những viên đá sống động trong việc yêu thương. Một trong hai mục đích của đời sống hôn nhân Kitô giáo là yêu thương giúp đỡ lẫn nhau. Nếu tình yêu là mặt này của một đồng tiền, thì mặt kia sẽ là hy sinh… Ngày nay, đời sống gia đình đang đối diện với bao vấn đề nghiêm trọng, vì lẽ, ở đó thiếu vắng cảm thức của những hy sinh. Hãy bám chặt vào Chúa, cầu xin với Thánh Giuse và Đức Mẹ, cách riêng, khi Anh Chị em phải đương đầu với những nghịch cảnh trong đời sống hôn nhân, khi Anh Chị em không còn hy vọng ở gia đình và khi Anh Chị em nghĩ đến việc rời bỏ mái ấm như lời vị Đại Diện Đức Thánh Cha, Leopoldo Girelli, chia sẻ tại Đại Hội La Vang, Trung Tâm Thánh Mẫu Toàn Quốc vừa qua.

Thứ tư, cũng là điểm cuối cùng, gia đình chúng ta phải là những viên đá sống động trong việc Loan Báo Tin Mừng. Thoáng nhìn qua Giáo Hội Hàn Quốc, nơi mà cách đây đúng 10 ngày, Đức Thánh Cha Phanxicô vừa viếng thăm. Đức Hồng Y Nicholas Cheong Jin Suk, Tổng Giám mục Seoul, cho biết, từ thập niên 1980, trong những năm chuẩn bị lễ phong thánh các vị tử đạo 1984, Giáo Hội Công Giáo Hàn Quốc đã phát động phong trào “Một Cọng Một”, nghĩa là mỗi tín hữu phải làm sao giúp cho một người khác theo đạo. Nhờ đó, số tín hữu đã gia tăng gấp đôi. Trong 10 năm qua, số tín hữu công giáo Hàn Quốc đã tăng từ 3 lên đến hơn 5 triệu. Như thế, Giáo Hội Hàn Quốc là Giáo Hội phát triển mạnh nhất châu Á. Và hiện nay, Giáo Hội Hàn Quốc đang sống chương trình “Rao Giảng Tin Mừng Hai Mươi Hai Mươi”, nghĩa là vào năm 2020, số tín hữu công giáo đạt tỷ lệ 20% tổng dân số Hàn Quốc, lý tưởng là gia tăng gấp đôi số tín hữu hiện nay để đạt con số 10 triệu người công giáo.

Quý Ông Bà và Anh Chị em,

Đức Hồng Y Gracias nói: “Gương mù cho thế kỷ nầy là chúng ta y hệt như mọi người khác”,dửng dưng như người khác, thờ ơ như người khác và lạnh lùng như người khác. Không, chúng ta không phải là những viên đá chết, những viên đá vô hồn thụ động… nhưng là những viên đá sống động, cầu nguyện chân thành, nhất mực bảo vệ sự sống và hết lòng bác ái yêu thương mọi người để tiếp tục loan báo Tin Mừng của Chúa… dẫu chúng ta yếu hèn như Phêrô, hoặc tệ hơn cả Phêrô, bởi chúng ta tin rằng, với ơn Chúa ban, chính Chúa đang hoạt động trên chúng ta, gia đình chúng ta hầu mỗi người, mỗi gia đình mãi là một viên đá sống động đang được Thiên Chúa dùng để tiếp tục xây nên Toà Nhà Hội Thánh của Người, một Hội Thánh trẻ trung xinh đẹp, sống động và bền vững đến muôn đời, Amen.

Lm. Minh Anh (Gp. Huế)

Lời thề hôn nhân

Lời thề hôn nhân

TRẦM THIÊN THU

Chuacuuthe.com

(25.08.2014) – Sài Gòn – Hôn luật và nghiêm luật của Thiên Chúa đã được chính Đức Giêsu Kitô xác định: “Sự gì Thiên Chúa đã phối hợp, loài người không được phân ly” (Mt 19:4-6).

Nghiên cứu mới đây của công ty an ninh máy vi tính Norton công bố rằng càng ngày càng có nhiều cặp vợ chồng chia sẻ password của email và của các trang mạng xã hội – với 20% trong số các đôi vợ chồng tham gia đều nhận rằng họ đã từng vào tài khoản email của vợ/chồng và các trang mạng xã hội mà không cho biết, trong số đó có 15% nói rằng nhờ vậy mà vợ chồng giải hòa.

Sự riêng tư và sự độc lập được coi là “linh thiêng”, vậy bạn đã thực sự chia sẻ với người bạn đời về lĩnh vực này tới mức độ nào? Ngày nay, chữ “tôi” không còn được đưa vào chữ “chúng ta”. Các mã số của mối quan hệ đã thay đổi và khái niệm về một đôi vợ chồng liên hiệp cũng không còn là lý tưởng. Trước đây, đi ăn ngoài với bạn bè hoặc “tám” chuyện qua điện thoại với “cố nhân” là điều không tưởng, nhưng ngày nay đã hoàn toàn khác, tất nhiên ở “mức độ cho phép” chứ không thể lạm dụng.

Nói hay im lặng? Các mối quan hệ nên đặt nền tảng trên sự trong sáng, sự chân thật và sự cần thiết. Theo nghiên cứu, nếu có những chi tiết thân mật liên quan mối quan hệ trong quá khứ, như sự thân mật thể lý hoặc yêu đương sâu sắc (do lỡ lầm) – điều này nên nói với người bạn đời. Chia sẻ thông tin về những điều đó có thể gây cản trở cho mối quan hệ hiện tại hoặc nếu bạn muốn xây dựng một tương lai an toàn, đó là điều phải làm để người bạn đời biết rõ chi tiết.

Điều đó giúp mối quan hệ của bạn tốt hơn và mạnh hơn – đừng sợ cho biết chi tiết sẽ bị người kia tiết lộ với người khác. Một số người nghĩ rằng bạn nên cho người bạn đời biết những bí mật của bạn, nhưng có những người lại cảm thấy chia sẻ mọi chi tiết thì phức tạp lắm. Thực ra “thà mất lòng trước” mà “được lòng sau”. Những người ác ý hoặc dã tâm thì có nói hay không họ vẫn có thể “hành hạ” người kia bằng nhiều cách.

Cứ cho người bạn đời đi vào mọi lãnh địa của cuộc đời bạn có thể là tai họa – nhất là khi mối quan hệ của bạn còn mới mẻ hoặc nếu bạn đang cố hàn gắn sau xung đột. Thường thì người bạn đời có thể lợi dụng điều đó và suy diễn đủ thứ về bạn. Xía vào chuyện của người khác cũng nguy hiểm. Thường thì các đôi vợ chồng phát hiện thông tin về người bạn đời bằng cách truy cập vào tài khoản của họ. Chị N., 23 tuổi, nói: “Dù nói anh ấy đừng làm vậy, nhưng anh ấy vẫn bí mật kiểm tra tin nhắn và thấy tôi vẫn liên lạc với người yêu cũ, điều đó gây rạn nứt tình cảm và nghi ngờ”.

Điều nên nói. Bạn chỉ nên nói những chi tiết bí mật về những gì bạn cảm thấy thoải mái. Như vậy không phải là gian dối, giấu giếm hoặc “chơi khăm”. Bởi vì đôi khi các bí mật “thâm cung bí sử” nhất có thể gây nguy cơ rạn nứt cho mối quan hệ hiện tại và tương lai của bạn. Cho biết những bí mật nhỏ thì được, nhưng nếu bạn chia sẻ các thông tin quá khứ thì có thể làm rạn nứt mối quan hệ thì cứ chôn kín trong lòng còn hơn.

Chia sẻ bí mật nhỏ. Cũng chẳng sao nếu chia sẻ các chi tiết như cách bạn đi uống cà-phê với đồng nghiệp nam hay nữ, nghĩa là bạn có thể về trễ, hoặc bạn đi dự sinh nhật người yêu cũ với tư cách bạn cũ. Đêm đó có thể làm bạn rất vui, nhưng không có gì phải lo sợ, cứ bình thường và tránh nói quá chi tiết về điều đó.

Vấn đề tiền bạc nhiêu khê lắm. Bạn vừa mua cho mình một bộ cánh ưng ý, nhưng hơi mắc tiền. Bạn có thể nói với người bạn đời về điều này để bạn có thể không cảm thấy có lỗi vì phải chi món tiền lớn, ảnh hưởng chi tiêu gia đình. Nên rạch ròi về vấn đề tiền bạc.

Nếu thấy có sự gian dối trong mối quan hệ, nên nói trực tiếp và thằng thắn với nhau. Nếu chần chừ, rồi người kia phát hiện, chắc hẳn là điều bất tiện. Đừng quên câu: “Của chồng, công vợ”.

Đúng nơi, đúng lúc. Nếu bạn muốn chia sẻ với người bạn đời – chẳng hạn chuyện tình ngày xưa. Cái gì cũng cần nhiều thời gian, đừng vội vàng “trải lòng ra” với người bạn đời. Bạn nên chờ lúc thuận tiện để có thể nói chuyện nghiêm túc với người bạn đời. Nếu bạn lục đục với chồng vì có lúc anh ấy đã tiết lộ các bí mật về sự thất vọng nào đó. Cố gắng kiên trì chờ đợi đúng thời điểm để nói chuyện. Thật vậy, ca dao Việt Nam rất chí lý khi đưa ra nhận định về yêu thương phu thê:

Yêu nhau trăm sự chẳng nề

Một trăm chỗ lệch cũng kê cho bằng

Cách “kê” rất quan trọng. Vợ chồng là hai con người hoàn toàn khác nhau về mọi thứ, cái mà người ta gọi là “giống nhau” hoặc “hợp nhau” cũng chỉ mang tính tương đối. Không bao giờ có hai chiếc lá giống nhau, chắc chắn cũng chẳng bao giờ có hai con người giống nhau. Dù chỉ là giống về bề ngoài, hai người sinh đôi cũng vẫn có điểm khác để có thể nhận biết ai là anh (chị) và ai là em. Với người Công giáo, cách “kê” tuyệt vời nhất là tha thứ.

Một lần nọ, có mấy người Pharisêu đến gần Đức Giêsu để thử Người, và họ hỏi: “Thưa Thầy, có được phép rẫy vợ mình vì bất cứ lý do nào không?”. Người đáp: “Các ông không đọc thấy điều này sao: Thuở ban đầu, Đấng Tạo Hoá đã làm ra con người có nam có nữ. Vì thế, người ta sẽ lìa cha mẹ mà gắn bó với vợ mình, và cả hai sẽ thành một xương một thịt. Như vậy, họ không còn là hai, nhưng chỉ là một xương một thịt. Vậy, sự gì Thiên Chúa đã phối hợp, loài người không được phân ly” (Mt 19:4-6). Họ hỏi vặn lại: “Thế sao ông Môsê lại truyền dạy cấp giấy ly dị mà rẫy vợ?”. Người bảo họ: “Vì các ông lòng chai dạ đá, nên ông Môsê đã cho phép các ông rẫy vợ, chứ thuở ban đầu, không có thế đâu. Tôi nói cho các ông biết: Ngoại trừ trường hợp hôn nhân bất hợp pháp, ai rẫy vợ mà cưới vợ khác là phạm tội ngoại tình” (Mt 19:8-9).

Vợ chồng là “một xương, một thịt” chứ không còn là hai. Một mà hai, hai mà một. Vợ chồng còn được Thiên Chúa liên kết qua mối dây ràng buộc là Bí tích Hôn phối, và Ngài truyền nghiêm lệnh: “Không được phân ly”. Như vậy, đối với Kitô hữu, mức độ chia sẻ phải chân thật hơn những người không có niềm tin vào Đức Kitô, nếu không thì không bằng người ngoại giáo!

Hôn nhân là một ơn gọi. Vợ chồng được mời gọi diễn tả tình yêu phối ngẫu qua 3 chữ T: Thân mật, Thủy chung và Trinh khiết (khiết tịnh). Với 3 chữ T đó, cả vợ và chồng đều phải tự nhủ: “Tôi Trung Thành”. Đó không chỉ là lời hứa với nhau mà chính là hứa với Thiên Chúa.

Những người đã lập gia đình, hãy luôn biết “tương kính như tân”, và đừng quên rằng chính mình đã long trọng thề hứa với nhau trước mặt vị đại diện Giáo hội và toàn thể cộng đoàn Dân Chúa: “Anh/em nhận em/anh làm vợ/chồng, và hứa sẽ giữ lòng chung thủy với em/anh, khi thịnh vượng cũng như lúc gian lao, khi bệnh hoạn cũng như lúc mạnh khỏe, để yêu thương và tôn trọng em/anh mọi ngày suốt đời anh/em”.

Lời hứa đó không là hứa cho vui, hứa cho xong, hứa cho đủ nghi thức, nhưng là lời hứa có tính chất “thề” (thề “độc” chứ không thề thường đâu). Mà lời thề thì không ai “giải” được, vì đó là lời thề với Thiên Chúa!

TRẦM THIÊN THU

Hải quân Ý cứu vớt 3500 thuyền nhân trong hai ngày

Hải quân Ý cứu vớt 3500 thuyền nhân trong hai ngày

RFI

Tính từ đầu năm, hơn 100.000 di dân đã cập bến nước Ý - AFP / MARINA MILITARE

Tính từ đầu năm, hơn 100.000 di dân đã cập bến nước Ý – AFP / MARINA MILITARE

Tú Anh

Hải quân Ý đã cứu vớt được 3500 thuyền nhân vượt biển từ thứ Sáu đến hôm nay. Hàng ngàn người lợi dụng thời tiết tốt và bạo loạn tại Lybia để vượt biển trong hai ngày cuối tuần. Từ đầu năm, hơn 100.000 di dân đã tới được nước Ý sau hàng loạt vụ đắm tàu cuối năm 2013 với hàng ngàn người chết và mất tích.

73 người sống sót đói khát bên cạnh 18 tử thi : đó là số phận của một con thuyền từ Lybia vượt biển sang Ý bị hư máy mà chiếc tàu tuần tra Sirio phát hiện và cứu trợ. Trước đó vài giờ, Sirio vớt được 99 di dân đi tìm đất hứa tại châu Âu. Người sống sót cho biết thêm có 8 di dân bị mất tích trên biển.

Cũng trong ngày hôm nay 24/08/2014, chiến thuyền Fenice cứu được 215 thuyền nhân trong số này có 38 trẻ em. Hải thuyền San Giusto vớt 900, Forillo 500, Fasan 1.373, tổng cộng 3.500 thuyền nhân đàn ông, đàn bà, trẻ con phần đông là người Liban và Syria trong điều kiện kiệt lực vì đói khát.

Sau hàng loạt vụ đắm tàu và hàng ngàn tử thi trôi dạt vào bờ biển đảo Lambadusa gây chấn động công luận hồi mùa thu năm ngoái, chính phủ Ý tiến hành một chiến dịch đặt tên là Mare Nostrum (tên La Tinh của Địa Trung Hải) để cứu người từ Phi Châu vượt biển.

Hôm thứ sáu, một chiếc tàu bằng gỗ chở 170 thuyền nhân vượt biên đã mất tích trong lãnh hải Libya. Bộ trưởng Nội vụ Ý Angelino Alfano, một lần nữa, kêu gọi Châu Âu hành động nahnh chóng và dứt khoát hỗ trợ nước Ý trong nỗ lực nhân đạo này.

Theo Phủ Cao Ủy Tỵ Nạn Liên Hiệp Quốc, hơn 100.000 người đã đến được Ý trong 7 tháng đầu năm nay. Một phần đi sang các quốc gia châu Âu khác.

 

Trí thức thời đốn mạt

Trí thức thời đốn mạt
August 17, 2014

Nguoi-viet.com

Tạp ghi Huy Phương

Từ ngàn xưa kẻ sĩ trong xã hội vẫn được xem trọng. Theo Nguyễn Công Trứ, thì “Tước hữu ngũ sĩ cư kỳ liệt – Dân hữu tứ sĩ vi chi tiên – Có giang sơn thì sĩ đã có tên…,” nói rằng trong năm tước quan (công, hầu, bá, tử, nam), kẻ sĩ đều có mặt và trong bốn giai cấp xã hội (sĩ, nông, công, thương), kẻ sĩ đứng đầu. Kẻ sĩ luôn được đánh giá cao, có văn hóa và có nhân cách, thường đạt tới một thành tựu về nhiều mặt – kiến thức, địa vị, tiền tài, quyền lực, thuộc đẳng cấp cao trong xã hội.

Người ta cũng dùng danh từ “sĩ phu” để gọi những người thuộc tầng lớp trí thức, như “sĩ phu Bắc Hà” để nói về những người được coi là có tri thức sống tại đàng ngoài (từ sông Gianh, Quảng Bình trở ra Bắc) trong thế kỷ 18-19.

Trong xã hội Việt Nam ngày xưa khi ngành giáo dục chưa được phát triển, trong làng xã, một người đậu được bằng Sơ Học Yếu Lược (tốt nghiệp lớp ba) đã tổ chức ăn khao lớn. Cao hơn nữa là bằng Tiểu Học (tốt nghiệp lớp năm – Primaire) lên đến bằng Thành Chung (tốt nghiệp Ðệ Tứ Trung Học – Diplome) đã được bổ nhiệm làm ông Thông ông Phán “sáng rượu sâm banh, tối sữa bò.” Chữ nghĩa (có học) vẫn được coi trọng hơn người giàu có. Các dân tộc thiểu số nghèo đói, vất vả cũng lo miếng ăn nuôi con đi “kiếm con chữ,” làng không có cầu đi, phải mạo hiểm lội suối qua bờ “kiếm con chữ!”

Danh từ “nhân sĩ” cũng thường dùng để nói đến những người có học (và đạo đức) trong xã hội, chỉ duy sách vở cộng sản lại định nghĩa là những người “trí thức tham gia cách mạng, mà không phải là đảng viên cộng sản!”

Trong chế độ nào kẻ sĩ cũng được coi là khuôn mặt sáng giá tiêu biểu cho trình độ văn hóa và đạo đức. Ðến lúc kẻ sĩ đánh mất đạo đức, chối bỏ danh dự và vai trò cao cả của mình, thì xã hội đó tất phải băng hoại, tha hóa.

Buồn cười cho kẻ sĩ Việt Nam, trong khi Bộ Ngoại Giao Việt Nam “hoan nghênh Nghị Quyết 412 của Thượng Viện Hoa Kỳ, kẻ thù cũ, yêu cầu Trung Quốc rút giàn khoan Hải Dương-981, nhưng bản thân mình, 500 đại biểu quốc hội “đảng cử dân bầu,” trong đó có toàn bộ Bộ Chính Trị thì ngậm hột thị, và tuyên bố “đang tìm thời điểm thích hợp để kiện Trung Quốc ra Tòa Án Quốc Tế!”

Một kẻ vô học, thất phu làm điều càn rỡ, vô đạo còn có thể chấp nhận, tha thứ, nhưng những người có học mà hành động như đứa thất phu hẳn không thể tha thứ. Một chế độ đầy dẫy những kẻ trí thức hành động như đám hạ cấp, côn đồ, hẳn là một chế độ bất nhân.

Ở Hà Nội người ta kể chuyện những sinh viên đủ các ngành, ham ăn chơi đua đòi chấp nhận bán thân: “Nó là sinh viên kinh tế, nó làm kinh tế từ hồi sinh viên, nghĩa là mại dâm!”

Trong xã hội có ngành nghề nào được tôn trọng như nghề làm thầy, được nhân gian coi trọng còn hơn cha (quân-sư-phụ). Thầy được coi như kẻ sĩ, là người có học, có đạo đức có nhiệm vụ cao quý là đào tạo con em, nhưng xã hội suy đồi sản sinh ra loại thầy như Sầm Ðức Xương, hiệu trưởng trường phổ thông Việt Lâm, Hà Giang, không những dùng thế lực “con chữ” tống tình nữ sinh nhiều lần, còn mang thân làm “ma cô” đưa mối dẫn đường cung cấp nữ sinh lên cho cấp chỉ huy cao hơn của mình như Nguyễn Trường Tô, chủ tịch UBND tỉnh Hà Giang, và bạn bè, kể cả những tay có máu mặt trong tỉnh như các giới chức ngành ngân hàng. Tởm lợm hơn là ông thầy hiệu trưởng này lại dùng văn phòng của nhà trường để làm nơi hành lạc. Kẻ sĩ thời nay như “ba tòa quan lớn” Hà Giang lại kết án các nữ sinh là người dẫn mối, Sầm Ðức Xương chỉ bị tù treo và ông đảng lớn như Nguyễn Trường Tô thì vô can.

Kẻ sĩ như thầy giáo Ðặng Văn Hoàng, trường THPT Thới Long, quận Ô Môn, Cần Thơ, gạ gẫm nữ sinh đổi tình lấy điểm, đưa nữ sinh vào nhà vệ sinh của giáo viên rồi sờ soạng và thực hiện hành vi cưỡng dâm. Cô giáo thể dục như Khổng Như Mai, trường Marie Curie, có thói quen phạt nam sinh bằng cách bóp…chim.
Ðại diện cho mặt mũi Việt Nam ở ngoại quốc như Bí Thư Thứ Nhất Tòa Ðại Sứ Nam Phi Vũ Mộc Anh thì buôn lậu ngà voi.

Tương lai của kẻ sĩ đất nước là một sinh viên Ðại Học Ngoại Thương, xuất thân từ một gia đình tử tế như Nguyễn Ðức Nghĩa tàn bạo giết bạn gái cũ, chặt đầu và 10 ngón tay của nạn nhân cho vào túi nilon vứt xuống sông, phần còn lại bỏ vào thùng rác chung cư.

Trong xã hội có nghề nào được coi là danh giá, tôn trọng như nghề bác sĩ, nhưng ông bác sĩ XHCN như Nguyễn Mạnh Tường (không biết bác sĩ tốt nghiệp trong xã hội này có đọc lời thề Hippocrates trước khi ra trường hay không) đã lỡ tay làm chết bệnh nhân của mình rồi mang xác vứt xuống sông Hồng để phi tang.

Báo Mặt Trận Tổ Quốc khoe “đội ngũ trí thức Việt Nam” “hiện nay khá hùng hậu, với khoảng 1.5 triệu người, bao gồm những người tốt nghiệp cao đẳng, đại học, hàng ngàn giáo sư, phó giáo sư, tiến sĩ, hàng chục ngàn thạc sĩ, hoạt động trên tất cả các ngành nghề, trong đó đông đảo nhất là khoa học – công nghệ, giáo dục – đào tạo, văn hóa. Hiện nay, 70% – 80% công chức trong bộ máy các cơ quan trung ương đã có trình độ đại học, tỉ lệ này ở tuyến quận, huyện là 50%.”

Nhưng liệu với đội ngũ trí thức chuyên xài bằng giả, bằng mua từ trung ương đến cấp huyện, xã, và với kiểu “đạo đức” xã hội chủ nghĩa, vô đạo, sa đọa như các thầy cô giáo, bác sĩ, trí thức hiện nay, tương lai đất nước sẽ đi về đâu và lấy gì cho con cháu noi gương? Không thể lấy một vài cá nhân để nói đến một tập thể nhưng thế gian cũng đã có thành ngữ “trông cây thấy rừng!”

Nói như Tiến Sĩ Trịnh Hòa Bình, “Cái ác vẫn tồn tại trong lòng xã hội. Nếu cả xã hội không đồng tâm, kết lại đứng bên nhau thì cái ác có thể nảy sinh ở bất cứ nơi đâu, ở bất cứ vị trí nào, không kể người thất học hay tri thức!”

Vậy thì trong xã hội này, còn gì để phân biệt kẻ trí thức với đứa thất phu.

QUÁ KHỨ VÀ TƯƠNG LAI CỦA MỘT VỊ THÁNH

QUÁ KHỨ VÀ TƯƠNG LAI CỦA MỘT VỊ THÁNH

(LỄ THÁNH AUGUSTINÔ)

Jos. Vinc. Ngọc Biển

Mỗi khi mừng kính một vị thánh nào đó, thường chúng ta hay kể về những nhân đức trổi vượt, những chuyện phi thường, công danh hiển hách… nơi các ngài. Tuy nhiên, phụng vụ hôm nay mừng kính một vị thánh có thể nói là “rất khác” với các đấng thánh khác. Ngài là một con người lêu lổng, phóng túng, ăn chơi trác táng, ngang tàng, khó dạy… Đỉnh điểm là việc công khai chống đức tin và Giáo Hội khi theo chủ thuyết Manichê (Nhị Nguyên). Điều đáng nói là con người bất hảo đó đã được ơn trở lại với Chúa và sau này làm thánh lớn trong Giáo Hội. Từng là linh mục, giám mục, và sau được Giáo Hội phong làm giáo phụ rồi tiến sĩ. Sự trở lại của ngài lại không phải là những bài giảng hút hồn của một ai đó, hay là từ sách vở với những triết lý thuyết phục, nhưng lại ngang qua sự tận tụy, hy sinh trong cầu nguyện và nước mắt của một người mẹ nghèo, đơn sơ, giản dị và “rất quê”.

Thánh đó chính là Augustinô, và người cảm hóa chính là thánh Mônica mẹ ngài, mà chúng ta mừng kính hôm qua.

1. Augustinô và những “điển tích” trong tội

Đọc trong cuốn tự thuật của thánh nhân, chúng ta nhận thấy ngài là một con người tội lỗi ngập đầu. Những tội mà Augustinô phạm phải có thể nói rằng nó thuộc nhóm tội “hạng nặng” và rất khó phục hồi.

Thật vậy, ngay từ khi còn nhỏ, Augustinô đã tỏ ra là một người sáng trí, thông minh và đầy triển vọng. Tuy nhiên Augustinô không phải là một con người thuần túy, vì thế, Augustinô cũng còn nổi tiếng “chơi trội” trong vấn đề ham chơi hơn là thích học, hay lừa dối cha mẹ, thầy cô và thường gây hấn, đánh đập bạn bè. Lúc thiếu thời, Augustinô đã có những hành động gian lận trong việc trộm cắp đồ đạc của gia đình để bán đi lấy tiền tiêu xài, phung phí vào những chuyện không tốt.

Khi lớn lên, đến tuổi vị thành niên, Augustinô vẫn tính nào tật đó. Vì thế, càng thêm tuổi, Augustinô lại càng ngang ngược cách quyết liệt hơn.

Thương con và muốn con thành đạt, trở nên người lương thiện và giúp ích cho đời.  Vì thế, cha mẹ Augustinô sẵn lòng cho ngài theo đuổi việc học tới cùng. Augustinô được gửi tới kinh thành Carthage để theo học môn hùng biện. Hy vọng với một môi trường mới, bạn bè mới, thầy cô mới sẽ làm cho Augustinô đổi thay.

Tuy nhiên, đôi lúc sự thật vẫn không diễn ra theo ý của mình. Ngựa quen đường cũ! Không những không trở nên tốt hơn, nhưng Augustinô còn lún sâu và trượt dài trên con đường trác táng bởi nếp sống trụy lạc, sa đoạ nơi đây. Thay vì trở về với Chúa và con đường lương thiện, thì tại đây, Augustinô đã hoàn toàn đánh mất đức tin vào Chúa, không tin Giáo Hội và phỉ báng, bác bỏ các chân lý đức tin của Đạo Thánh.

Điều này được thể hiện rõ nhất khi Augustinô công khi tin và theo chủ thuyết Manichê (Nhị Nguyên). Đây là chủ thuyết lạc giáo chống lại Giáo Hội thời bấy giờ. Không những thế, Augustinô còn hiên ngang xa đà vào con đường dục vọng khi ăn ở và chung chạ với hai người con gái ngoài hôn thú.

Sự ngông cuồng, ngang ngược của Augustinô chứng minh cho thấy, bản chất của ngài là thích tự do, không bị ràng buộc. Thế nên, chúng ta không lạ gì khi ngài quyết định đi sang Milanô nước Ý để tránh sự theo dõi và chăm sóc của người mẹ. Tại đây, ngài tiếp tục đi theo con đường tội lỗi để chạy theo danh vọng, phù hoa và khoái lạc.

Trên đây chính là sự thật về cuộc đời của thánh Augustinô mà chính ngài đã kể lại trong cuốn “Tự Thuật”. Có lẽ nhiều người nghe thấy cuộc đời của một vị thánh lừng danh mà lại có những năm tháng đen tối kinh hoàng trong tội, hẳn đã không chấp nhận và tin nổi tại sao lại có thể trở thành đấng “rất thánh” trong khi còn trẻ thì lại “rất đời”!

Tuy nhiên, điều mà con người tưởng chừng như không thể, thì Thiên Chúa lại hoàn toàn có thể: “Vì không có việc gì mà Thiên Chúa không làm được”.

2. Augustinô và cuộc đổi đời

Khi nói đến cuộc đổi đời của thánh Augustinô, chúng ta không thể không nhắc đến mẫu gương cầu nguyện và hy sinh của người mẹ là thánh Mônica.

Mẹ ngài là một người đức hạnh, luôn yêu thương, hy sinh và chấp nhận tất cả cho chồng và con để xây dựng hạnh phúc gia đình. Không chỉ dừng lại ở đấy, bà còn thao thức và trăn trở tột cùng khi thấy con mình đang xa dần sự sống đời đời là ơn cứu độ.

Vì không muốn con mình bị trầm luân trong tội và mất hạnh phúc Thiên Đàng, nên bà đã cầu nguyện trong chay tịnh và nước mắt, đồng thời theo con đến tất cả mọi ngóc nghách hầu mong sao cho con mình được ơn trở lại.

Quả thật, Thiên Chúa đã ân thưởng và ban tặng cho bà ân huệ lớn lao: Augustinô được ơn trở lại với Chúa và Giáo Hội. Vào thứ bảy Tuần Thánh năm 387, Augustinô được lãnh Bí tích Thánh Tẩy cùng với con trai là Adéodat và bạn của Ngài là Alipius.

Từ khi trở thành người Công Giáo, Augustinô đã hoàn toàn đổi mới về tư duy, lối sống và chọn lựa:

Nếu trước kia, Augustinô là một con người không có gì để khen, thì nay, nhờ sự trở lại, ngài đã được nhiều thế hệ ca ngợi.

Nếu trước kia Augustinô là người lớn lên trong tội, sống trong tội, vương vấn tội lụy trần ai, thì giờ đây ngài là một con người tốt lành thánh thiện. Ngài yêu mến Thiên Chúa đến say mê, đến nỗi khi cảm nghiệm được tình yêu của Thiên Chúa dành cho mình, ngài đã thốt lên: “Lạy Chúa, con yêu Chúa quá muộn màng!”; và “Lạy Chúa, Chúa dựng nên con cho Chúa, linh hồn con luôn khắc khỏai cho đến khi được nghỉ yên trong Chúa. Song song với việc yêu mến Chúa, ngài còn yêu con người đến mức anh hùng. Vì thế, ngay sau khi mẹ ngài qua đời, ngài trở về Carthage và bán hết tài sản để cho người nghèo.

Nếu trước kia Augustinô là người phản đạo Công Giáo, đi theo tà thuyết, thì giờ đây, ngài trở thành người bảo vệ đức tin Công Giáo trong vai trò là tu sĩ, linh mục, giám mục. Nhất là qua những tác phẩm thế giá về triết học, thần học, chú giải Thánh Kinh…

Đây phải nói là những nguồn tài liệu phong phú và giá trị trong việc hộ giáo, củng cố đức tin và góp phần đào tạo hàng ngũ linh mục sau này.

Cuộc đời tại thế của thánh nhân được khép lại ngày 28 tháng 8 năm 430 tại Hippôn, hưởng thọ 76 tuổi.

Là kitô hữu lúc 33 tuổi, làm linh mục lúc 36 tuổi, được tấn phong giám mục lúc 41 tuổi, cuộc đời của thánh nhân có thể gồm tóm trong một câu: “Một tội nhân trở thành thánh nhân”.

Như vậy, chúng ta thấy: “Thánh nhân nào cũng có quá khứ, tội nhân nào cũng có tương lai”.

Mừng lễ thánh Augustinô hôm nay, chúng ta học được bài học từ sự kiên trì, hy sinh trong nước mắt và cầu nguyện của thánh Mônica. Tin tưởng vào quyền năng của Thiên Chúa vì: “Đối với con người thì không thể, nhưng đối với Thiên Chúa thì mọi sự đều có thể”.

Chúng ta cũng không bao giờ thất vọng đến độ không dám chạy đến với lòng thương xót của Chúa, để được gội rửa, hầu trở nên trong sạch, để làm lại cuộc đời trong ân sủng của Thiên Chúa. Hãy cậy trông, phó thác và tin tưởng vào tình thương của Thiên Chúa, vì ơn cứu độ của chúng ta nhờ vào hy vọng.

Lạy Chúa, xin cho chúng con biết dâng những hy sinh và lời cầu nguyện cho những người tội lỗi được ơn trở lại. Xin Chúa cũng ban cho chính chúng con được trở về với Chúa từng ngày, để không bị rơi vào thất vọng và mất niềm tin. Amen.

Tác giả: Tu sĩ Jos. Vinc. Ngọc Biển

SAI LẦM THỜI CÒN TRẺ

SAI LẦM THỜI CÒN TRẺ

Trích EPHATA 621

Năm mười bốn tuổi, tôi đang học lớp 7. Hồi đó tôi vừa gầy vừa nhỏ nên các bạn gái trong lớp luôn coi tôi như một đứa em trai, rất thích rủ tôi cùng chơi với cả hội con gái.

Hồi đó chúng tôi vẫn còn chơi trò “ùn đẩy cõng” tức là một người cõng người kia rồi đi đẩy đội đối phương. Khi đó mỗi lần tụi con gái chơi tôi đều được kéo vào cùng nhập bọn, làm không ít những cậu con trai khác phải đỏ mắt ghen tỵ.

Một hôm tôi được lũ con gái kéo đi chơi như mọi lần. Lần này tôi phải cõng một bạn gái vừa mập vừa thấp nhất lớp tên là Huệ Vân. Cơ thể Huệ Vân phát triển khá sớm so với bạn cùng lứa nên khi cõng Huệ Vân, tôi có thể cảm nhận rõ bộ ngực ấm nóng mềm mại của Huệ Vân áp lên lưng mình. Trong phút chốc mặt tôi đỏ giần lên. Một cảm giác kích thích kì lạ chưa từng có làm cả người tôi nóng ran.

Từ đó tôi vô tình chú ý đến Huệ Vân nhiều hơn, và thường tưởng tượng đến cảm giác ngày hôm đó. Một hôm trong lớp đột ngột bị mất điện, tôi như bị ma ám đưa tay cố ý chạm nhẹ vào ngực Huệ Vân, khiến Vân giật mình thét lên một tiếng hãi hùng. Khi đó tôi sợ đến co rúm cả người lại. Nhưng Huệ Vân đã không tố cáo cô giáo về tội “lưu manh” của tôi.

Từ ấy tôi thấy mình càng ngày càng có cảm tình đặc biệt với Huệ Vân. Ngay cả những vết tàn nhang trên mặt Huệ Vân tôi cũng cảm thấy chúng rất đáng yêu…

Bố mẹ tôi có cơ sở kinh doanh hoa quả nổi tiếng một vùng. Nhà tôi lúc nào cũng có rất nhiều hoa quả quý mà trong huyện chúng tôi bấy giờ không có. Mỗi ngày tôi đều lấy trộm một ít mang đến lớp đặt trong ngăn bàn của Huệ Vân, dưới đó tôi đặt một mảnh giấy ghi: “Mình yêu bạn. Cường”.

Chẳng bao lâu sau chúng tôi bắt đầu chính thức hẹn hò và thân mật với nhau hơn. Một lần không có ai, tôi rủ Huệ Vân đến chơi và không kiềm chế được, chúng tôi đã làm “chuyện đó”.

Không lâu sau tôi phát hiện thấy Huệ Vân trông có vẻ ngày càng mập ra. Cho đến một ngày Huệ Vân sợ hãi nói với tôi cô ấy có mang, đã hơn ba tháng nay cô ấy không thấy “ngày ấy” đến. Chúng tôi lén đi mua que thử thai về thử, quả nhiên kết quả là dương tính. Khi đó cả hai chúng tôi đều vô cùng hoang mang lo lắng. Tôi lấy hết số tiền mình tiết kiệm được nói với Huệ Vân sẽ đưa cô đi bệnh viện để phá cái thai đó. Huệ Vân sợ hãi chối đây đẩy: “Không được, cả huyện ta chỉ có mỗi một bệnh viện, nhất định đến đó sẽ gặp người quen, nhỡ mà gặp thầy giáo ở đó thì…” Huệ Vân nhắc đến thầy giáo khiến tôi cũng giật thót cả mình. Chúng tôi đành từ bỏ ý định đến bệnh viện.

Ngày hôm sau Huệ Vân lại hớt hải đến tìm tôi nói hôm nay cô ấy xem trên tivi có cảnh một người đàn ông đá vào bụng vợ anh ta một cái, thế là vợ anh ấy bị sẩy thai. Rồi Huệ Vân đề nghị chúng tôi tìm một nơi nào kín đáo rồi để tôi đá vào bụng cô ấy. Như vậy vấn đề sẽ được giải quyết một cách dễ dàng. Tôi nghĩ đi nghĩ lại thấy cũng chẳng có cách nào khác liền đồng ý.

Sau đó chúng tôi cùng đi đến bờ sông vắng vẻ. Dưới sự động viên của Huệ Vân, tôi nhắm mắt lấy sức đá vào bụng cô ấy. Huệ Vân thét lên đau đớn, mặt Huệ Vân tái đi, cô ôm bụng lăn lộn dưới đất. Nhưng thật kì lạ là không thấy máu hay một thứ gì đó chảy ra như trên ti vi nói. Người Huệ Vân túa mồ hôi, mắt cô cũng ướt nhoè.

Tôi sợ hãi, cả người run lên bần bật. Huệ Vân lại cắn răng chịu đau giục tôi đá thêm một cái nữa, lần này bắt tôi nhất định phải dùng sức tận lực, rồi mọi chuyện sẽ thành công. Lúc này Huệ Vân không còn đủ sức đứng lên nữa, cô nằm ngửa trên mặt đất, rồi nhắm mắt lại… Tôi lại mím chặt môi cắn răng đá mạnh một cái nữa… Huệ Vân hét lên một tràng kinh hoàng, rồi sau đó bất ngờ lịm đi. Tôi thấy máu từ bên trong quần cô ấy chảy ra ướt sũng. Tôi hoảng loạn gào tên Huệ Vân rồi hết sức lay cô ấy, nhưng đáp lại chỉ có tiếng nước sông chảy róc rách bên tai…

Tôi tất tả chạy về nhà, không kịp giải thích với mẹ kéo bà chạy một mạch ra bờ sông… Mạng sống của Huệ Vân đã được cứu kịp thời, nhưng tử cung cô ấy bị rách nghiêm trọng. Bác sĩ nói phải làm phẫu thuật cắt bỏ tử cung.

Bố mẹ Huệ Vân làm đơn khiếu kiện lên toà về hành vi của tôi, nhưng do tôi chưa đủ tuổi thành niên nên toà án chỉ có thể xử lý hành chính. Bố mẹ Huệ Vân chỉ là những người nông dân chân chất, tuy trong lòng rất đau xót cho con nhưng cũng đành “ngậm bồ hòn”. Dưới sự động viên của gia đình tôi, cuối cùng gia đình Huệ Vân chấp nhận số tiền bồi thường là 8.000 tệ. Số tiền mà với gia đình tôi chẳng thấm vào đâu. Tôi rất lo lắng cho Huệ Vân và muốn đi thăm cô ấy nhưng bố mẹ tôi kiên quyết ngăn cản.

Sau này, bố tôi nhanh chóng mua nhà trên thành phố và chuyển cả gia đình lên đó. Trước khi đi, tôi trốn nhà chạy đi tìm Huệ Vân nhưng nghe nói cả nhà Huệ Vân đã chuyển đi nơi khác. Từ đó, tôi không bao giờ gặp lại cô ấy nữa.

Tôi đỗ đại học, cưới vợ rồi có con. Tôi có một gia đình hạnh phúc và một cuộc sống sung túc nhưng trong tâm trí không lúc nào tôi có thể quên được Huệ Vân, quên được tội ác tày trời tôi đã gây ra cho cô ấy. Huệ Vân vĩnh viễn là một nỗi đau, một nỗi day dứt trong sâu thẳm trái tim tôi, ám ảnh tâm trí tôi không rời…

Mẹ tôi trước khi qua đời đã nắm tay tôi và nói: “Năm đó, cú đá của con không những làm hỏng mất tử cung của Huệ Vân, còn huỷ hoại cả một đời hạnh phúc của cô ấy ! Cô gái đó đã vĩnh viễn mất đi quyền được làm mẹ, và có thể còn bị những di chứng không thể nào hồi phục được. Đó cũng là nỗi ân hận lớn nhất đời của mẹ. Nếu có cơ hội con hãy đi tìm cô ấy, hãy bù đắp những mất mát của cô ấy, dù chỉ là về mặt kinh tế. Gia đình ta nợ cô ấy cả một đời con ạ !”

Tôi bật khóc, lặng lẽ gật đầu. Dù đó chỉ là một lỗi lầm thơ dại nhưng nỗi đau đó vẫn luôn ám ảnh bên tôi không lúc nào nguôi. Hằng đêm tôi vẫn ngồi một mình tự sám hối.

Huệ Vân ! Em có nghe thấy lời sám hối của tôi không ? Nếu có thể nghe thấy, xin em hãy để tôi có thể tìm được em. Hãy để tôi có thể bù đắp lại cho em phần nào những mất mát khổ đau. Để trái tim tôi được thanh thản dù chỉ là 1 phút…

Báo Thế Giới Phụ Nữ, HPPL dịch từ báo Phụ Nữ, Trung Quốc

Bình luận thêm của Ephata:

Câu truyện là một tự thuật với một trong hai nhân vật chính xưng tôi. Diễn tiến và các tình tiết của câu chuyện muốn nói đến một tâm tình sám hối. Rất tiếc, sám hối ở đây không trọn vẹn, không phải là sám hối vì cả hai đã trót cùng nhau phạm tội phá thai, giết chết chính con của mình, mà chỉ là sám hối đã phá thai không đúng… phương pháp, không an toàn như xã hội vẫn khuyến cáo.

Sám hối mà chỉ loay hoay dừng lại ở việc chàng trai bị ám ảnh tâm lý, tìm một nguôi ngoai thanh thản sau những ân hận dày vò suốt cả đời vì đã hành động sai lầm chết người, không cứu vãn, không bù đắp, không sửa chữa được gì nữa. Không thấy kể gì về phía cô gái nạn nhân, ngoại trừ chuyện gia đình cô ta đau xót rồi cuối cùng cũng chịu bồi thường một khoản tiền. Còn bà mẹ của chàng trai thì cũng chỉ trăn trối với con trai trước khi qua đời là: “Năm đó, cú đá của con không những làm hỏng mất tử cung của Huệ Vân, còn huỷ hoại cả một đời hạnh phúc của cô ấy ! Cô gái đó đã vĩnh viễn mất đi quyền được làm mẹ, và có thể còn bị những di chứng không thể nào hồi phục được. Đó cũng là nỗi ân hận lớn nhất đời của mẹ. Nếu có cơ hội con hãy đi tìm cô ấy, hãy bù đắp những mất mát của cô ấy, dù chỉ là về mặt kinh tế. Gia đình ta nợ cô ấy cả một đời con ạ !”

Tội ác phá thai được tác giả trình bày như một giải pháp duy nhất, cần thiết và hợp lý để tránh mọi hậu họa rắc rối, tuyệt đối không thấy có chút thương xót nào dành cho mảnh đời bé bỏng và ngắn ngủi của em bé. Điều này có lẽ phản ánh chung quan điểm và chủ trương của đa số người dân Trung Quốc trong một đất nước cho tự do phá thai và khống chế mỗi gia đình chỉ được sinh một con.

Việt Nam chúng ta cũng không khác là bao, vì Việt Nam và Trung Quốc trong mấy thập niên liên tiếp, luôn là hai trong các quốc gia chiếm hạng đầu về tỷ lệ nạo phá thai…

Trích EPHATA 621

LHQ: Đã có hơn 191.000 người chết vì cuộc xung đột ở Syria

LHQ: Đã có hơn 191.000 người chết vì cuộc xung đột ở Syria

Chuacuuthe.com

VRNs (24.08.2014) – Sài Gòn – Reuters dẫn một báo cáo của LHQ cho biết hôm thứ Sáu, hơn 191.000 người đã thiệt mạng trong ba năm đầu tiên của cuộc nội chiến ở Syria.

Giám đốc cơ quan nhân quyền của LHQ cũng đã quở trách các quốc gia hàng đầu vì không ngăn chặn những cuộc xung đột trên thế giới mà bà cho là “thảm họa của con người hoàn toàn có thể tránh được.”

Theo hãng tin CNN nhận định trước đó, các cuộc khủng hoảng mới nổi lên ở Trung Đông và Đông Ukraine đang làm phân tán sự chú ý của cộng đồng quốc tế đối với Syria, một trong những cuộc xung đột đẫm máu nhất lịch sử.

Xét về quy mô và mức độ ác liệt, cuộc xung đột ở Syria hơn hẳn các cuộc xung đột khác đang xảy ra ở Trung Đông và Ukraine. Cuộc xung đột này được bắt đầu với các cuộc biểu tình ôn hòa chống lại chế độ Tổng thống Bashar al-Assad vào tháng 3 năm 2011.

Cao ủy Nhân quyền của LHQ Navi Pillay cho biết, tất cả các bên liên quan trong cuộc xung đột ở Syria, bao gồm chính phủ, quân đội, cảnh sát, các chiến binh Hồi giáo và các nhóm đối lập khác, vẫn đang vi phạm tội ác chiến tranh.

140823015

Trước đó trong một tuyên bố, bà Pillay kêu gọi các cường quốc “có biện pháp nghiêm túc để ngăn chặn cuộc chiến và ngăn chặn những tội ác” đã quá lâu bằng cách “ngừng cung cấp vũ khí và thiết bị quân sự khác.”

Báo cáo từ văn phòng Geneva của bà dựa trên dữ liệu từ bốn nhóm phiến quân và chính phủ Syria. Họ đã kiểm tra chéo để loại bỏ sự trùng lặp và không chính xác, bao gồm cả các trường hợp tử vong không do bạo động hoặc nạn nhân sau đó được tìm thấy vẫn còn sống.

Báo cáo cho biết, ít nhất có 191.369 người đã thiệt mạng trong ba năm xung đột ở Syria, riêng năm ngoái đã có khoảng 62.000 người – cả dân thường và chiến binh – đã thiệt mạng.

Bà Pillay nói thêm, con số này đã tăng hơn gấp hai lần số người thiệt mạng trong tài liệu hôi năm trước và có lẽ vẫn còn là một ước tính thấp.

Phát ngôn viên Rupert Colville của bà Pillay còn cho biết trong một cuộc họp báo ở Geneva, có khoảng 5.000 đến 6.000 người bị giết hàng tháng.

Số lượng các vụ giết người được ghi nhận cao nhất ở ngoại ô tỉnh Damascus, Aleppo và Homs.

Pv.VRNs lược dịch

Macao tổ chức trưng cầu dân ý đòi dân chủ

Macao tổ chức trưng cầu dân ý đòi dân chủ

RFI

Lãnh đạo hành pháp Macao không do dân bầu trực tiếp, mà do một ủy ban 400 đại cử tri thân Bắc Kinh, đề cử - DR

Lãnh đạo hành pháp Macao không do dân bầu trực tiếp, mà do một ủy ban 400 đại cử tri thân Bắc Kinh, đề cử – DR

Tú Anh

Sau Hồng Kông, đến lượt người dân Macao thách thức Bắc Kinh. Kể từ hôm nay chủ nhật 24 đến thứ bảy 30/08/2014, các nhóm dân chủ Macao tổ chức một cuộc trưng cầu dân ý bán chính thức, động viên 640.000 dân địa phương đòi Trung Quốc chấp nhận quyền tự do lựa chọn người lãnh đạo trong cuộc bầu cử 2019.

Cũng như Hồng Kông từ năm 1997, Macao là nhượng địa cũ do Bồ Đào Nha trao trả cho Trung Quốc vào năm 1999. Macao được hưởng quy chế chính trị khác với Hoa lục. Cũng như Hồng Kông, quyền tự do phát biểu tại Macao được pháp luật bảo đảm nhưng lãnh đạo hành pháp không do dân bầu trực tiếp mà qua sự « đề cử » của một ủy ban 400 đại cử tri thân Bắc Kinh.

Các nhóm dân chủ muốn chấm dứt tình trạng bất công này. Từ Bắc Kinh, thông tín viên Jean Scheubel phân tích :

Cuộc trưng cầu dân ý,bị chính quyền Macao tuyên bố « phi pháp », không có đủ trọng lượng như cuộc trưng cầu dân ý hồi tháng 6 tại Hồng Kông. Những người chủ xướng muốn lập ra những phòng phiếu nhưng tư pháp Macau không chấp thuận. Do vậy, các thành viên tổ chức lấy ý kiến dân chúng ngay trên đường phố với máy điện toán cầm tay thay thế thùng phiếu và lá phiếu.

Câu hỏi như sau : lãnh đạo hành pháp, nhân vật số một của Macao cần phải được bầu theo lối phổ thông và trực tiếp hay không ? Cho đến bây giờ, việc chọn lãnh đạo hành pháp Macao diễn ra theo lối gián tiếp. Một ủy ban bầu cử gồm 400 ủy viên phát xuất từ giới nghề nghiệp hay xã hội chỉ định. Theo các nhà dân chủ thì để công bằng, tất cả công dân Macao đều phải được quyền bỏ phiếu.

Cách Macao 30 cây số, Hồng Kông đã được Bắc Kinh « hứa » cho phép từ năm 2017. Nhưng ở Macao, không một dự án cải cách chính trị nào được dự kiến. Cũng phải nhìn nhận rằng Macao nhỏ hơn Hồng Kông, chỉ bằng một phần bốn mươi diện tích và chỉ bằng 1/13 dân số. Sự nghi ngờ của công luận đối với chính quyền cũng ít hơn và Bắc Kinh chưa bao giờ bị áp lực mạnh.

Kết quả trưng cầu dân ý tại Macao sẽ được công bố vào ngày 31/08/2014, ngày bầu chủ tịch hành pháp Macao mà ứng cử viên duy nhất không ai khác hơn là chủ tịch mãn nhiệm Fernando Chui.

Cảnh sát Macau trấn dẹp cuộc biểu tình trưng cầu dân ý

RFA

24-08-2014

Bốn người bị bắt giữ tại Macau sáng nay khi cảnh sát ra tay trấn dẹp một cuộc trưng cầu dân ý bắt đầu hôm nay và dự định kết thúc vào ngày 30/8 tới đây.

Một trong những người tổ chức là ông Jason Chao nói rằng cảnh sát đã tịch thu các thiết bị như ipad mà người ta dùng để bỏ phiếu trên mạng.

Cảnh sát Macau chưa xác nhận tin này.

Các nhà hoạt dân chủ định tổ chức cuộc trưng cầu dân ý này nhằm hỏi ý kiến người dân về mô hình bầu người đứng đầu ngành hành pháp ở cựu thuộc địa Bồ Đào Nha này.

Hồi 2h ngày hôm nay những nhà tổ chức cho hay đã có 1300 người bỏ phiếu. Nhưng sau khi nhà cầm quyền ngăn chận như thế không rõ là cuộc trưng cầu dân ý sẽ được tiếp tục hay không.

Văn phòng đại diện của Hoa lục ra tuyên bố nói rằng cuộc trưng cầu dân ý là bất hợp pháp và không có giá trị.

Macau được trao trả về cho TQ vào năm 1999 và giống như Hồng Kong, người đại diện lãnh thổ này được một ủy ban gồm nhiều người thân Hoa lục chọn ra.

Hồi tháng năm 2000 người dân Macau đã xuống đường chống lại một đạo luật cho phép các bộ trưởng của chính phủ giữ nhiều quyền lợi sau khi về hưu.

Ở cựu thuộc địa Anh Hong kong thì cũng đã diễn ra một cuộc trưng cầu dân ý tương tự vào tháng sáu năm nay có đến gần 800,000 người tham gia.

 

Trung Quốc : Một tử tù được trả tự do sau sáu năm chờ bị hành quyết

Trung Quốc : Một tử tù được trả tự do sau sáu năm chờ bị hành quyết

RFI

Tử tù Niệm Bân vừa được trả tự do ngày 22/08/2014.

Tử tù Niệm Bân vừa được trả tự do ngày 22/08/2014.

DR

Thụy My

Bị kết án tử hình cách đây sáu năm vì tội giết hai người, một tù nhân Trung Quốc hôm nay 22/08/2014 được tòa án kết luận vô tội. Đây là trường hợp hiếm hoi được trắng án, và theo các tổ chức phi chính phủ, đã cho thấy những bất hợp lý trong hệ thống tư pháp nước này.

Tù nhân Niệm Bân (Nian Bin), vào thời điểm đó là chủ một quầy hàng trên đường phố, bị kết tội đã đầu độc hai trẻ em láng giềng, bị chết vì thuốc chuột. Năm 2008 ông bị kết án tử hình, và bị giam giữ từ đó đến nay.

Nhiều đơn kháng án đã bị bác, các luật sư của bị cáo nhấn mạnh đến việc thiếu chứng cớ và khẳng định công an đã tra tấn để bức cung. Mãi đến hôm nay, tòa án Phúc Kiến mới công nhận bị cáo vô tội. Ra lệnh trả tự do cho Niệm Bân, năm nay 38 tuổi, tòa án giải thích : « Không có bất kỳ bằng cớ nào trong vụ này có thể kiểm tra được một cách thỏa đáng ».

Việc được trắng án như vậy là điều hết sức hiếm hoi tại Trung Quốc, quốc gia có chế độ tư pháp được đảng Cộng sản kiểm soát chặt chẽ. Trên 99,9% nghi can phải ra tòa năm ngoái đều bị lãnh án, theo các thống kê chính thức.

Số vụ hành quyết hàng năm tại Trung Quốc được giữ bí mật, nhưng theo một số ước tính độc lập thì khoảng 3.000 tử tù đã bị thi hành án trong năm 2012, cao hơn tất cả các quốc gia trên thế giới cộng lại. Các tổ chức phi chính phủ nhấn mạnh, việc sử dụng vũ lực để bức cung và các thủ tục vội vã của công an thường dẫn đến nhiều trường hợp oan sai.

Luật sư Tư Vĩ Giang (Si Weijiang) của ông Niệm trên một tiểu blog cho biết : « Chúng ta có thể hy vọng trường hợp Niệm Bân được trắng án sẽ giúp nhiều bản án bất công khác được xem xét lại ». Ông nhấn mạnh đến những khổ nhọc của gia đình tù nhân này trong suốt sáu năm trời.

Tổ chức Amnesty International hoan nghênh việc trả tự do cho Nian, trong lúc vẫn cho đây là «một lời cảnh báo mới, và sự cần thiết phải chấm dứt tất cả các vụ hành quyết, bãi bỏ án tử hình trên toàn quốc ».

Đã rất nhiều làn báo chí Trung Quốc loan tải các trường hợp tử tù được nhìn nhận là vô tội sau khi đã hành quyết xong, đôi khi do nạn nhân bị cho là do họ sát hại lại được phát hiện vẫn còn sống khỏe.

Tháng 11/2013, Trung Quốc đã hứa hẹn sẽ rút bớt các tội danh có khung hình phạt tử hình. Các cải cách năm 2007 cũng đòi hỏi mọi bản án tử hình phải được Tòa án tối cao chuẩn y, nhờ đó các vụ hành quyết đã giảm hẳn, theo một số tổ chức phi chính phủ.