Thanh Hóa: Lũ quét đi qua, lộ chuyện rừng bị tàn phá

Thanh Hóa: Lũ quét đi qua, lộ chuyện rừng bị tàn phá

 

Cây gỗ ngổn ngang trên lòng suối bản Ruộng, xã Bát Mọt, huyện Thường Xuân, sau cơn lũ. (Hình: Báo Tuổi Trẻ)

THANH HÓA, Việt Nam (NV) – Sau các trận lũ quét, lũ ống kinh hoàng, tại xã Bát Mọt, huyện Thường Xuân, cây rừng bị đốn hạ trái phép chưa kịp mang ra khỏi rừng ngổn ngang khắp nơi.

Theo mô tả của báo Tuổi Trẻ, ngày 19 Tháng Mười, sau khi nước lũ dần rút, trên lòng suối ở bản Ruộng, xã Bát Mọt lộ ra hàng chục khối gỗ các loại từ cây gỗ, gỗ xẻ ngổn ngang giăng kín bản Ruộng.

Thấy gỗ có sẵn, nhiều người dân địa phương tranh thủ mang cưa máy hoặc các dụng cụ có sẵn ra suối Ruộng cưa xẻ gỗ đem về nhà sử dụng.

Nhiều người cho biết, số gỗ mắc cạn lại lòng suối là từ thượng nguồn đổ về trong những ngày mưa lũ vừa qua, với đủ các loại từ gỗ dổi, gỗ vàng tâm… cho đến gỗ tạp. Việc này chứng tỏ bọn lâm tặc tàn sát cây rừng không chừa thứ gì.

Gỗ rừng “tấn công” cả nhà cửa trong bản. (Hình: Báo Tuổi Trẻ)

Chiều cùng ngày, nói với phóng viên báo Tuổi Trẻ, ông Lang Thanh Doãn, bí thư Đảng Ủy xã Bát Mọt cho biết, chỉ riêng bản Ruộng, trong đợt mưa lũ vừa qua đã làm 4 người chết, 1 người bị thương; hơn chục ha đất nông nghiệp bị đất đá vùi lấp; 38 nhà dân bị đất đá vùi lấp sập, 2 nhà bị lũ cuốn trôi; đường giao thông vào các bản bị sạt lở, đất đá vùi lấp…Tổng thiệt hại do mưa lũ gây ra ước gần 24 tỉ đồng.

Cùng ngày, báo Lao Động dẫn phúc trình của ông Trẩn Quang Hoài, tổng cục trưởng Tổng Cục Phòng Chống Thiên Tai Việt Nam cho biết, thiệt hại về kinh tế do thiên tai gây ra trong 9 tháng vừa qua của năm 2017 là hơn 17,000 tỉ đồng.

Cụ thể, trong đó đợt lũ quét, sạt lở đất đầu Tháng Tám 2017, tại các tỉnh Sơn La, Yên Bái, Điện Biên, Lai Châu đã làm 44 người chết, mất tích, thiệt hại kinh tế ước tính 1,190 tỉ đồng.

Riêng bão số 10 giữa Tháng Chín đổ bộ vào các tỉnh miền Trung vừa qua đã làm gần 153,000 nhà tốc mái, gần 3,000 cột điện đổ, gẫy, 11,000 nhà bị ngập, thiệt hại kinh tế ước tính 11,300 tỉ đồng. (Tr.N)

Việt kiều Mỹ về nước bị cấm nhập cảnh tại sân bay Quốc tế Nội Bài

From facebook:    Nguyen Vinh Sa‘s post.
 
Image may contain: 1 person, smiling, sitting
Image may contain: shoes
Image may contain: one or more people, people standing and shoes
Image may contain: one or more people and people standing
No automatic alt text available.
Nguyen Vinh Sa added 5 new photos — with Nguyễn Quang and 2 others.

 

Việt kiều Mỹ về nước bị cấm nhập cảnh tại sân bay Quốc tế Nội Bài

Người đàn ông gốc Việt trở về quê hương Việt nam thì bị cấm nhập cảnh ở sân bay Quốc tế Nội Bài. Có lẽ anh bị chú ý vì thường lên tiếng phản đối những bất công ở Việt nam trên mạng và một số hành động khác khiến anh bị hiểu là “chống cộng”. Tại sân bay anh đã bị một nhóm người tra hỏi hàng loạt câu hỏi……

“Đi rồi mới kể”.
Sau hơn 40h đồng hồ vật vờ trên máy bay và phi trường …thì giờ này cũng đã yên vị tại ngôi nhà thân yêu của mình tại Mỹ.

Chuyện là thế này, ngày 17/10/2017 đáp chuyến bay… về…. 11h5p ngày 18/10/2017 đáp xuống sân bay Quốc tế Nội Bài, nhưng ngay khi bước xuống máy bay thì đã có 3 chú không mặc cảnh phục mời tôi tới phòng riêng để làm việc.

Từ ngỡ ngàng tới không còn nghi ngờ gì nữa “tôi đã bị cấm nhập cảnh?”
Thong thả bước theo các chú tới 1 phòng khoảng 12m2. Theo vào phòng thì có hai chú mặc đồ “đàng hoàng” có bảng hiệu và số hiệu, tên là Tuấn và …; còn ba chú kia tên là Hải, Cường và …nói sao nghe vậy vì chẳng có được một cái bảng tên nên chẳng biết là có đúng tên vậy không.

Hải, (ốm gầy, nhỏ con, như một con chó sói, chỉ muốn ăn tươi nuốt sống tôi) muốn tôi tuân theo mọi mệnh lệnh của hắn: anh không được đụng đến điện thoại, anh phải đưa password để cho tôi kiểm tra,…

Tôi không nói gì nhiều, chỉ ngắn gọn “tôi không biết các chú là ai, các chú mặc quần áo dân thường, không bảng tên, không phù hiệu, ăn nói như đầu đường xó chợ nên tôi không nhất thiết phải tuân phủ theo các mệnh lệnh của chú. Còn đây là tài sản cá nhân tôi, các chú không được phép đụng đến khi chưa có sự đồng ý của tôi và cũng không được phép mang điện thoại và passport của tôi ra khỏi phòng”

Không cho mình chụp hình, quay phim nhưng lại có một cái máy quay phim đang quay trên cái bàn nơi góc, đã có tự lúc nào.

Khoảng 15 phút sau thì Cường và một chú (mập mập, to con, ăn nói dữ dằn giống như là đã được đào tạo có bài bản để trấn áp người dân)
“Về Việt Nam anh sẽ ở đâu? Thăm những ai? Bố mẹ anh còn hay mất? Tại sao anh lại chống cộng? Anh có biết Việt Tân không? Có biết Đào Minh Quân không? Anh có vào đảng phái nào không? Hầu như các cuộc xuống đường ở Bolsa đều thấy anh tham gia, Vali anh có tài tiệu gì không? Anh đã về Việt Nam biểu tình lần nào chưa? Balabla… & 1 chú khác đế lời “anh nên từ bỏ việc chống cộng rồi “liên hệ” với chúng tôi, để chúng tôi cứu xét anh được về VN thăm gia đình và bạn bè, chứ anh chống cộng thì chúng tôi sẽ không cho anh về nữa vì sẽ làm ảnh hưởng đến an ninh đất nước”.

“Cảm ơn các chú đã có “lòng tốt”, nhưng việc tôi làm thì tôi sẽ cứ làm, việc các chú làm thì các chú làm, cấm tôi vào VN là chuyện của các chú.

Tôi không cần các chú phải ban ơn, phải cứu xét”

Đã đi nhiều nơi trên thế giới nhưng chưa bao giờ “hân hạnh” được người khác “cầm dùm” passport như lần này:

– 5-7 chú “tháp tùng” đưa “người khách” cuối cùng ra đến tận nơi, lên chuyến bay trở lại Taiwan.

– Đến Taiwan thì có cô an ninh phi trường Taiwan đón tận cửa máy bay, đi đâu cũng đi cùng (restroom, smoking room, windows shopping) không rời nửa bước, như là tình nhân!

-Đến phi trường Los Angles thì cũng lại là người cuối cùng ra khỏi máy bay và “được” bàn giao cho một nhân viên khác, cô ta làm dùm mọi thủ tục nhập cảnh cho Quê Hương thứ hai của mình.

Thật nực cười cho hành động bẩn thỉu của cs, chúng nghĩ ngăn cản thế để dân sợ? Nhưng chúng đã lầm, tự chúng cầm dao vạch vào bộ mặt thật để bàn dân thiên hạ được tỏ tường mà thôi.

Hải, Cường, Tuấn và tất cả các chú ngồi trong phòng, thấy có chỗ nào viết sai, viết chưa đúng sự thật thì hãy cho biết nha.

P/s: chuyện đã xảy ra & chúng cũng đã “tống tiễn” tôi về Mỹ, tôi không muốn người nhà, anh em & bạn bè phải lo lắng, nên hôm nay về nhà tôi mới tỏ bầy”.
Xin lỗi Cha
Xin lỗi Má
Xin lỗi Anh
Xin lỗi Chị
Xin lỗi “em”
Đã không gặp được như mong muốn

FB: Dominic Pham

Quà tặng 20.10.2017

From facebook:   Bích Thủy Nguyễn added 4 new photos — with Sophia Nguyenand 2 others.

Quà tặng 20.10.2017

Theo FB Nguyễn Văn Hiếu :

Nóng!!! Công an cho giang hồ đánh người cướp đất !!!

Có người bị thương nghe nói có người chết !!! (Tin tức đang cập nhật)

Sự việc xảy ra trưa hôm nay tại Đắk Song, Đắk Nông. Nhìn hình ảnh mà đau lòng quá ! Không lẽ quà 20/10 mà nhà cầm quyền dành cho phụ nữ là thế này sao ?

Image may contain: one or more people, shoes and outdoor
Image may contain: 2 people, people sitting and child
Image may contain: 2 people, outdoor
Image may contain: 2 people, outdoor

Những người phụ nữ kiên cường!

From facebook:    Hung Tran and 2 others shared Le Anh‘s post.
Image may contain: 6 people, people smiling, text
Le Anh is with Tien Bui and 2 others.

 

Nhân ngày 20/10, Ngày phụ nữ Việt Nam,

Không quên những người phụ nữ can trường vẫn còn đang bị giam giữ trong lao tù chỉ vì lòng yêu nước và đấu tranh cho tự do, dân chủ tại Việt Nam.
(Ảnh Từ trái qua phải theo thứ tự)

– Cô Nguyễn Đặng Minh Mẫn bị bắt giữ vào cuối tháng Bảy năm 2011 vì chụp hình một cuộc biểu tình chống Trung Quốc và bị kết án 8 năm tù với tội danh “lật đổ nhà nước” theo điều 79. Tuy học làm nghề thẩm mỹ, cô gái 26 tuổi này là người nhiệt huyết cổ võ cho công bằng xã hội và nhân quyền, thể hiện qua việc làm của một ký giả nhiếp ảnh. Cô đến những nơi nào có bất ổn xã hội, có biểu tình công cộng để chụp hình và tạo chú ý cho các sự kiện này.

– Bà Nguyễn Ngọc Như Quỳnh – Mẹ Nấm, là một blogger viết về các vấn đề xã hội và là mẹ của hai đứa con nhỏ. Từ năm 2009 đến năm 2016, Mẹ Nấm đã bị bắt giữ nhiều lần do tham gia các hoạt động dân sự, đòi nhân quyền và biểu tình phản đối Trung Quốc chiếm biển đảo. Mẹ Nấm bị bắt ngày 10 tháng Mười năm 2016 tại Nha Trang với tội danh theo điều 88 – “tuyên truyền chống nhà nước”và bị kết án 10 năm tù.

– Bà Trần Thị Nga năm nay 40 tuổi và mẹ của bốn người con, trong đó có hai người con trai nhỏ. Vì những hoạt động hỗ trợ dân oan, biểu tình chống Trung Quốc xâm lược, chống Formosa,… mẹ con bà Nga liên tục bị công an bắt cóc, chặn đánh giữa đường. Sau nhiều ngày bị khủng bố, đe dọa và giam lỏng tại nhà riêng, bà Trần Thị Nga đã bị công an bắt vào ngày 21/1/2017 và bị khởi tố theo điều 88 Bộ Luật Hình Sự – “tuyên truyền chống nhà nước CHXHCN Việt Nam” và bị kết án 9 năm tù.
– Bà Trần Thị Thúy là một Phật tử Hòa Hảo hoạt động cho quyền lợi của dân oan, đang thụ án tù 8 năm sau khi bị kết án “có những hoạt động nhằm lật đổ chính quyền” theo Điều 79 Bộ Luật Hình Sự. Bà bị bắt giữ hồi tháng Tám năm 2010 và đang bị giam giữ tại trại An Phước, tỉnh Bình Dương. Mang bệnh nan y trong người và sống trong hoàn cảnh khắc nghiệt trong tù, bà Thúy nhiều lần bị giới chức trách khước từ cho đi chữa trị sức khoẻ. Tình trạng của bà hiện đang được quốc tế báo động.

– Bà Cấn Thị Thêu có thể được coi là linh hồn trong cuộc đấu tranh chống cướp đất của nhân dân Dương Nội. Sau vụ cưỡng chế đất vào tháng Tư năm 2014 tại Dương Nội, bà từng bị bắt và bị kết án 15 tháng tù. Sau khi mãn án, bà Thêu tiếp tục đi đòi quyền lợi đất đai cho gia đình và những người cùng cảnh ngộ. Không chỉ hoạt động cho quyền lợi của những nông dân bị cướp đất, bà Thêu còn tham gia vào những hoạt động đấu tranh cho quyền con người, chống Trung Quốc xâm lược hay phản đối Formosa. Bà bị bắt lại vào ngày 10 tháng 6 năm 2016 với cáo buộc “gây rối trật tự công cộng”, và sau đó bị kết án 20 tháng tù.

– Lê Thu Hà là thành viên Hội Anh Em Dân Chủ, đảm trách chức vụ thư ký và ngoại giao cho hội. Cô cũng là một trong những người thực hiện chương trình Lương Tâm TV, một kênh truyền thông được phát trên Youtube nói về các vấn nạn xã hội. Ngày 16 tháng 12 năm 2015, cô Lê Thu Hà bị bắt cùng Luật sư Nguyễn Văn Đài với tội danh “tuyên truyền chống nhà nước” theo Điều 88 Bộ Luật Hình Sự.

  •  
     
     
     
    Hung Tran shared Le Anh‘s post.
     

    Đảng cộng sản Việt Nam run sợ trước những người phụ nữ kiên cường!

Đôi điều về Diệp Sú.

From facebook:   ‎Kimtrong Lam to Lương Văn Can 75.
Đôi điều về Diệp Sú.

Từ nhà cũ của tôi đến nhà bạn ấy không xa…đi bộ 10-15 phút…khi nghe tin bạn sang Mỹ trong lòng tôi rất vui giống như hồi xưa tôi sang Úc vậy…mừng cho bạn đã qua một chặn đường chông gai…

Vui chưa lâu thì tôi được biết bạn ra đi trong cú lừa ngoạn mục dưới danh nghĩa vợ chồng…đau như chính mình bị vậy…tức và hận nữa…

Vì thương gia đình còn ở lại VN nên bằng mọi giá mọi phương tiện bạn đã mưu sinh bằng đủ thứ nghề có thể và sau đó thì nấu ăn trong nhà hàng…

Bạn giới hạn liên lạc vì sự an toàn cá nhân…Năm này qua năm khác thông tin về bạn càng lúc càng nhiều hơn…cho đến khi lần đầu tiên bị bệnh bạn cũng được điều trị vì nhân đạo của chính phủ Mỹ…Cứ ngỡ mọi việc sẽ qua…công việc sẽ ổn định để bạn có thể giúp đỡ gia đình nhiều hơn…

Thế nhưng số trời đã định…hết nợ thì không cần phải trả thêm…bạn nằm trong bệnh viện không thân nhân ruột thịt chỉ có thầy cô và bạn bè là nguồn an ủi nho nhỏ…tình Lương Văn Can nơi hải ngoại…

Hôm nay bạn ra đi về miền đất ước mơ của chính mình,không còn đau đớn,không lo toan,không bận bịu quà cáp cho gia đình và phút cuối cũng không biết thể xác của chính mình là của ai…Nhưng tôi mong phần linh hồn của bạn thanh thản,bình an và nhẹ nhàng nơi đất hứa…

Thôi thì thôi…chẳng qua là đi trước đi sau thôi..hẹn ngày nào đó chúng ta sẽ được gặp lại nhau nơi mơ ước đó…

Nhớ bạn Diệp Sú.

Lâm Kim Trọng LVC75.

Image may contain: 1 person, standing, tree, outdoor and nature

Diệp sú ơi !
Bây giờ thì ai có nói gì thì mày cũng không còn nghe nữa, đã buông bỏ hết rồi.
Hồi còn ở Việt Nam, làm hồ sơ đi Mỹ mà mày dặn em mày là đừng cắt hộ khẩu : tao đi rồi tao sẽ quay về.
Bây giờ thì mày không về nữa, mày muốn khi mày chết đi thì thiêu rồi đem tro rắc xuống sông xuống biển vì mày biết ở bên đó không có người thân chẳng ai nhang khói cho mày.
Thôi, mày ra đi thanh thản như bản tính hiền lành xuế xoà của mày
Chúc mày siêu thăng tịnh độ

— feeling sad.

Số phận các Quốc gia Cộng sản hoặc theo đường lối XHCN ở châu Phi sau năm 1989:

From facebook:   Dang Tuong

Món quà dành riêng cho DLv và bưng bô cs 

Số phận các Quốc gia Cộng sản hoặc theo đường lối XHCN ở châu Phi sau năm 1989:

Algeria – Bạo loạn Tháng Mười 1988, cuộc nổi dậy Hồi giáo ở Algeria 1991, đã buộc nước này phải từ bỏ chế độ độc đảng chuyển sang cuộc bầu cử đa đảng năm 1995.

Angola – Chính phủ MPLA cầm quyền đã từ bỏ chủ nghĩa Mác-Lênin vào năm 1991 và đồng ý với Hiệp định Bicesse trong cùng năm, tuy nhiên cuộc Nội chiến Angola giữa hai đảng MPLA và UNITA bảo thủ vẫn tiếp tục trong một thập kỷ nữa.

Cape Verde – Đảng cầm quyền châu Phi độc lập của Cape Verde đã cắt giảm hệ tư tưởng xã hội chủ nghĩa và viện trợ nước ngoài gây áp lực cho chính phủ để cho phép bầu cử đa đảng vào năm 1991.

Cộng hòa Dân chủ Congo – Chính quyền của Denis Sassou Nguesso bị áp lực phải từ bỏ Chủ nghĩa Mác – Lênin vào năm 1991. Quốc gia này đã có những cuộc bầu cử vào năm 1992 và thành lập Cộng hòa Congo vào năm 1993.

Cộng hoà dân chủ liên bang Ethiopia – Một hiến pháp mới được thực hiện vào năm 1987, và sau khi Liên Xô và Cuba sụp đổ, chính quyền quân sự Cộng sản Derg do Mengistu Haile Mariam lãnh đạo đã bị đánh bại bởi phe nổi dậy trong cuộc Nội chiến ở Ethiopia và trốn chạy vào năm 1991.

Cộng hoà Madagascar – Chủ tịch nước Chủ nghĩa xã hội, ông Didier Ratsiraka bị lật đổ.

Mali – Chính quyền của Moussa Traoré đã bị lật đổ, Mali thông qua một hiến pháp mới; Tổ chức các cuộc bầu cử đa đảng. Cuộc nổi dậy năm 1990 và cuộc đảo chính năm 1991.

Mozambique – Cuộc nội chiến ở Mozambiku giữa FRELIMO và các đảng bảo thủ RENAMO đã kết thúc thông qua hiệp định năm 1992. FRELIMO sau đó đã từ bỏ chủ nghĩa xã hội và với sự ủng hộ của Liên hợp quốc đã tổ chức nhiều cuộc bầu cử.

São Tomé and Príncipe – Phong trào Giải phóng Lao động São Tomé và Príncipe / Đảng Xã hội đã cắt giảm hệ tư tưởng xã hội chủ nghĩa và các viện trợ nước ngoài gây áp lực cho chính phủ cho phép bầu cử đa đảng vào năm 1991.

Somalia – Rebelling Somali đã lật đổ chính quyền quân sự Cộng sản của Siad Barre trong cuộc Cách mạng Somali.

Tanzania – Đảng Chama Cha Mapinduzi cầm quyền đã cắt giảm hệ tư tưởng xã hội chủ nghĩa và các viện trợ nước ngoài gây áp lực cho chính phủ cho phép bầu cử đa đảng vào năm 1995.

Tunisia – Đổi tên Đảng Cộng sản Tunisia ở Phong trào Ettajdid năm 1993 và đổi tên Đảng Destourian Xã hội Chủ nghĩa trong Cuộc Hiến pháp Lập hiến Dân chủ năm 1988.

Zambia – Đảng Thống nhất Quốc gia đã cắt giảm hệ tư tưởng xã hội chủ nghĩa và viện trợ nước ngoài gây áp lực cho chính phủ cho phép bầu cử đa đảng vào năm 1991.

Seychelles – Dân chủ hoá năm 1991.
Guinea-Bissau – Dân chủ hoá năm 1991.
Chad – Dân chủ hoá năm 1991.
Burkina Faso – Dân chủ hoá năm 1990.
Sierra Leone – Sự khởi đầu của cuộc nội chiến Sierra Leone vào năm 1990 và cuộc đảo chính năm 1992. Gắn liền với cuộc chiến này là nội chiến ở nước láng giềng Liberia

Riêng Zaire, tức cộng hòa dân chủ Congo ngày nay, rơi vào cuộc nội chiến từ năm 1996 tới tận ngày nay. Nhiều nhóm vũ trang tham gia nội chiến là những nhóm phiến quân được đào tạo bởi Che Guevara hồi những năm 60 vẫn hoạt động đến những năm 2005.

Zimbabwe là nước kiên trì nhất với XHCN, đất nước vẫn duy trì đường lối này đến năm 1999.

Châu Phi từng là châu lục có nhiều nước theo đường lối XHCN nhất thế giới, nhưng phần lớn các nước chỉ mang tính định hướng trong hiến pháp chứ không xây dựng XHCN toàn diện như các nước châu Âu và châu Á. Đa phần các nước châu Phi sau khi dành độc lập những năm 50, 60 đã duy trì quan hệ gần gũi với Liên Xô và các nước XHCN vì đã ủng hộ cuộc chiến dành độc lập của họ. Đến nay hầu hết các nước châu Phi đã từ bỏ XHCN. Chỉ còn Ai Cập, Lybia, Tanzania và Zimbabwe là giữ lại hiến pháp dựa trên XHCN, nhưng chính phủ Gadafi ở Lybia và Mubarak ở Ai Cập đã bị lật đổ trong “Mùa xuân Arap’ năm 2011.

Ảnh: Người dân Ethiopia ăn mừng bên cạnh bức tượng Lenin bị giật sập ở thủ đô Addis Ababa-bức tượng Lenin duy nhất ở châu Phi-sau khi chính phủ độc tài thân Liên Xô của Mengistu Haile Mariam bị lật đổ. Mengitsu phải trốn lưu vong sang Zimbabwe và bị tòa án ở Ethiopia kết án tử hình vắng mặt. Thủ tướng sau này của Ethiopia Addisu Legese đã nói: “Mengitsu là nỗi sỉ nhục với đức vua ( ý nói đến Haile Selassie I- anh hùng chống quân Ý xâm lược) và những người đã chiến đấu để bảo vệ đất nước này khi mang về đây bức tượng tên đồ tể của nhân loại. Hắn không bao giờ được tha thứ”.

Nguồn: Wikipedia/World History

Theo member Long Vũ

Image may contain: 11 people, people smiling, crowd and outdoor

ĐAU LÒNG QUÁ.. ..QUÂN ĐỘI Ở ĐÂU – CÁN BỘ Ở ĐÂU TRONG GIỜ NÀY..??

From facebook:    Duy Thanh‘s post.
 
Image may contain: 2 people, people sitting and outdoor
Image may contain: 1 person, crowd, child and outdoor
Image may contain: 4 people, people smiling, child and outdoor
Image may contain: one or more people, crowd and outdoor
Duy Thanh added 4 new photos.

 

ĐAU LÒNG QUÁ..

..QUÂN ĐỘI Ở ĐÂU – CÁN BỘ Ở ĐÂU TRONG GIỜ NÀY..??

Nhà cầm quyền đã để thuỷ điện xã lũ giết dân như thế, họ vẫn chưa có hành động nào lo cho những người sống sót..!!
Ở các quốc gia khác, chính quyền đã có những biện pháp khẩn cấp để cứu trợ người dân. Quân đội là lực lượng trừ bị đã phải được huy động để đưa thực phẩm, thức uống kịp thời đến cho người còn sống xót, họ cũng phải được huy động để khẩn cấp dựng láng trại, lều cho người dân có chỗ nghỉ ngơi, dưỡng sức. Về lâu dài họ còn được huy động để giúp người dân thu dọn, dựng lại nhà cửa.

Ở Vietnam ngay trong lúc này, hằng ngàn người mất cửa, mất nhà, chẳng thấy có quân đội, nhà nước nào dựng trại tạm trú cho dân mà chỉ thấy họ xum xuê trong các buổi họp hành, gặp gỡ linh đình cử tri trong thành phố. Và quân đội thì… bận làm kinh tế..!!
Chỉ có người dân tự cứu giúp nhau. Hoan nghênh các tổ chức từ thiện tư nhân như chương trình Hạt Gạo Tình Thương này.

Nguồn: Ngocbon Sansan

Thảo dược ( họ mộc hương) ở TQ, châu Á có liên quan đến bệnh ung thư gan, suy thận.

From facebook:    Trần Bang‘s post.
 
 
No automatic alt text available.
Trần Bang

 

Thảo dược ( họ mộc hương) ở TQ, châu Á có liên quan đến bệnh ung thư gan, suy thận.

Các nhà nghiên cứu vừa phát hiện nhiều bằng chứng cho thấy có mối liên hệ giữa các thảo dược cổ truyền của Trung Quốc với ung thư gan trên khắp khu vực Châu Á, theo một cuộc nghiên cứu công bố ngày 18/10.

Phát hiện cho thấy cần có các biện pháp mạnh tay hơn để ngăn mọi người tiêu thụ các hóa chất gọi là aristolochic acids (AA), có mặt trong nhiều loại dược liệu trong y học cổ truyền thuộc họ mộc hương, theo báo cáo đăng trên tạp chí y học Science Translational Medicine.

Các nhà nghiên cứu thí nghiệm 98 khối u gan tại các bệnh viện ở Đài Loan và phát hiện 78% chứa các mẫu biến đổi cho thấy ung thư có rất nhiều khả năng do có tiếp xúc với các hóa chất này.

Họ cũng nghiên cứu 89 mẫu bệnh phẩm ung thư gan ở Trung Quốc và 47% cho thấy có liên hệ với độc tố vừa kể.

Tại Việt Nam, trong số 26 khối u gan được nghiên cứu thì có 5 trường hợp (19%) có liên hệ với chất acid AA trong khi ở các nước Đông Nam Á khác, tỷ lệ này là cứ 9 khối u gan thì có 5 cái có liên hệ với AA.

Mối liên hệ giữa ung thư gan với thảo dược y học cổ truyền Trung Quốc ít thấy hơn ở khu vực Bắc Mỹ, chỉ chiếm 5% trong tổng số 209 ca ung thư gan được khảo sát và trong 230 trường hợp ở Châu Âu, có 1,7% như thế.

Đài Loan vào năm 2003 đã cấm dùng các thảo dược có chứa chất AA để bào chế thảo dược sau khi khám phá rằng AA có thể gây suy thận và ung thư đường niệu.

Tuy nhiên, không có lệnh cấm thẳng thừng rõ ràng tại Đài Loan hay Trung Quốc, khiến người tiêu dùng khó tránh, báo cáo nói.

Theo AFP/ Sciencemag.org

Vậy cái nhà nước này nhìn đâu cũng thấy phản động hết.

From facebook:  Bích Thủy Nguyễn is with Sophia Nguyen.
 

Nghe đâu cô Xuân vừa bị bắt vì hoạt động lật đổ nhà nước …

Chỉ là một phụ nữ đi kiếm ve chai .có tham gia dạy giáo lý cho các em xứ đạo và có tham gia với giáo dân biểu tình chống Formosa.

Hôm rồi có tham gia đi từ thiện. Có lẽ chỉ là phụ thôi vì cô ta rất nghèo .
Một phụ nữ nghèo và trình độ không có thì làm cách nào mà hoạt động lật đổ được nhà nước ….

Vậy cái nhà nước này nhìn đâu cũng thấy phản động hết.

CÓ MỘT CỤ GIÀ….

From facebơk:   Trần Bang shared Tin Mừng Cho Người Nghèo‘s post.
CÓ MỘT CỤ GIÀ….

#GNsP – Có một Cụ Già, mà khi gặp Cụ, các Đức Giám Mục đã cúi mình xuống và niềm nở chuyện trò.

Cụ già đó chính là Giáo sư Stêphanô NGUYỄN KHẮC DƯƠNG, nguyên trưởng Ban Triết học và Quyền Khoa trưởng Văn khoa của Đại học Đàlạt trước 1975; người đã góp công rất lớn trong việc đào tạo nên những nhà tri thức cho Giáo hội và xã hội. Có rất nhiều Tu sĩ, Linh mục và cả Giám Mục… đã là môn sinh của thầy. Tuy nhiên, “Gia tài” mà cụ để lại không phải chỉ là những kiến thức uyên bác, nhưng là một chứng nhân của đức tin, một tình yêu cao cả mà cụ dành cho Chúa và Hội Thánh.

Thầy Nguyễn Khắc Dương sinh ngày 24-9-1925, trong một gia đình Nho Giáo tri thức. Tuổi thơ thầy sống với cha mẹ tại làng Thịnh Xá, huyện Hương Sơn, tỉnh Hà Tĩnh; trực thuộc Giáo họ Bình Hòa, Giáo xứ Đông Tràng, Giáo phận Vinh.

Thân phụ, cụ Hoàng Giáp Nguyễn Khắc Niêm, là một nhà nho nổi tiếng học giỏi, đức độ. Sau khi đỗ đạt, cụ được bổ dụng vào chức Tư nghiệp Quốc tử giám tại Huế. Cụ đã từng làm Tri phủ huyện Anh Sơn, Án sát tỉnh Nghệ An, Phủ doãn tỉnh Thừa Thiên, và về hưu năm 1943 với phẩm hàm Hiệp Biện Thượng thư. Cụ là một vị quan thanh bạch, trung chính, không lấy danh vị làm vinh, và nổi tiếng thanh liêm nên được dân chúng rất mến phục.

Thầy Nguyễn Khắc Dương là em ruột của bác sĩ Nguyễn Khắc Viện, một trong các lý thuyết gia hàng đầu về văn hóa của Cộng Sản Bắc Việt.
Sinh ra trong một gia đình Nho Giáo nên từ nhỏ, thầy Khắc Dương không mấy thiện cảm với Đạo Kitô giáo, thậm chí là khinh thường Kitô giáo. Tuy nhiên, nhờ được học trong trường Thiên Hựu ở Huế, thầy đã có cơ hội tìm hiểu về Đạo và lãnh nhận bí tích Rửa tội ngày 9 tháng giêng năm 1949, tại nhà thờ Nghĩa Yên.

Việc trở thành người Kitô hữu của thầy Khắc Dương, đã gặp sự chống đối rất lớn từ gia đình và dòng họ, nhất là mẹ của thầy. Bà mẹ chất vấn thầy rằng: “Ông bà tổ tiên của mày có tội gì, mà mày phải cúi đầu cho người ta rửa tội nguyên tổ? , Tội của mày là tội bất hiếu, tội này có cạo hết tóc trên đầu cũng không sạch được, vậy chỉ một chút nước trên đầu thì sao mà rửa sạch được chứ”.

Lý giải về việc “bỏ” gia đình để theo Đạo, thầy Khắc Dương có lần chia sẻ rằng: Nho Giáo là một tôn giáo dành cho người tri thức, sống thanh cao và sống “trên” người khác; không dành cho người bình dân. Phật Giáo thì quan niệm rằng Đời Là Bể Khổ, nên phải tránh Đời, tự bản thân tìm sự giải thoát cho riêng mình. Còn Kitô giáo thì ngược lại, Chúa Giêsu vốn là Con Thiên Chúa nhưng đã bước vào đời, sống như một người nghèo, chia sẻ thân phận làm người của con người, vui niềm vui của con người, đau nỗi đau của phận người và yêu con người một cách say đắm đến nỗi sẵn sàng chết vì yêu con người… Đây là một tôn giáo gần với con người, gắn liền với con người, là đạo của tình yêu

Một vài nét như thế, để ta hiểu hơn về con người của Cụ Già này, và để hiểu vì sao khi gặp Cụ, các Đức Giám Mục đã bước tới, cúi mình xuống và thăm hỏi chuyện trò.

Hoa Trên Ngàn
Ảnh: Vicente Nguyễn Thương

Image may contain: 2 people, people smiling, people standing
Image may contain: 1 person, standing
Image may contain: 1 person, text

CIA: Triều Tiên sắp đủ khả năng tấn công Mỹ

CIA: Triều Tiên sắp đủ khả năng tấn công Mỹ


Lãnh tụ Triều Tiên Kim Jong Un trong bản tin nói về vụ phóng thử phi đạn hôm 16/9/17
Lãnh tụ Triều Tiên Kim Jong Un trong bản tin nói về vụ phóng thử phi đạn hôm 16/9/17

Phát biểu trước cuộc hội thảo ở thủ đô Washington ngày 19/10, Giám đốc CIA, Mike Pompeo, nhấn mạnh ông ‘hết sức lo ngại’ về mối đe dọa tăng tiến từ Triều Tiên và khả năng mối đe dọa này có thể khơi mào một cuộc đua võ khí hạt nhân trên khắp Đông Á.

“Họ đã tiến qua xa trong việc này và giờ là lúc phải suy nghĩ cách làm sao chặn đứng bước cuối cùng,” ông Pompeo nói.

Cố vấn An ninh Quốc gia Mỹ, ông H.R. McMaster, cho biết Washington đang chạy đua để giải quyết tình hình.

“Chúng ta chưa cạn thời gian nhưng đang hết thời gian,” ông McMaster phát biểu tại cùng buổi hội thảo.

Bình luận của hai giới chức này được đưa ra giữa lúc căng thẳng Mỹ và Triều Tiên đang dâng cao sau cuộc thử nghiệm hạt nhân mới nhất của Bình Nhưỡng hồi tháng trước.

Dù cảnh báo rằng Triều Tiên chỉ vài tháng nữa thôi là có thể nhắm mục tiêu Mỹ, Giám đốc CIA cẩn trọng rằng đe dọa hạt nhân Triều Tiên ‘mạnh’ cỡ nào và liệu Bình Nhưỡng có thể chuyển nhiều đầu đạn hạt nhân tới các mục tiêu hạt nhân hay không vẫn còn là những câu hỏi chưa có lời đáp.

“Luôn có nguy cơ. Tình báo không phải lúc nào cũng hoàn hảo,” ông cho biết, đồng thời nói thêm rằng có bằng chứng cho thấy Bình Nhưỡng có thể nhận sự trợ giúp từ Iran.

Ông cũng cảnh báo mỗi một cuộc thử nghiệm của Triều Tiên đều làm tăng khả năng của một cuộc đua võ trang.

Cùng ngày, Tổng thống Nga Vladimir Putin khuyến cáo chớ dùng võ lực loại trừ đe dọa hạt nhân Triều Tiên vì sẽ không có hiệu quả.

Các giới chức Triều Tiên cũng đã nhiều lần cảnh cáo Mỹ chớ có hành động khiêu khích.

Đầu tuần này, phó đại sứ Triều Tiên tại Liên hiệp quốc, ông Kim In Ryong, cảnh báo chiến tranh có thể nổ ra bất cứ lúc nào.

Ngoài ra, Bình Nhưỡng cũng tố cáo Mỹ chuẩn bị chiến tranh, viện dẫn sự hiện diện của hàng không mẫu hạm USS Ronald Reagan và các cuộc tập trận ở phia đông bán đảo Triều Tiên.

Ai vi phạm Hiệp định Genève (20-7-1954)?

Ai vi phạm Hiệp định Genève (20-7-1954)?  

 Trần Gia Phụng (Danlambao) – …Trong khi chính phủ QGVN rồi VNCH tôn trọng hiệp định Genève, thi hành nghiêm túc tất cả những quy định trong hiệp định Genève, thì nhà nước VNDCCH đã có kế hoạch vi phạm hiệp định, ngay từ trước khi hiệp định được ký kết và cả sau khi hiệp định được ký kết. Đặc biệt VNDCCH vi phạm hiệp định có “biên nhận” do Trung Cộng cung cấp. Năm 1973, chuyện vi phạm hiệp định Paris lại tái diễn. Do đó, chẳng những “đừng tin những gì cộng sản nói” (lời tổng thống Nguyễn Văn Thiệu), mà còn đừng tin những gì cộng sản viết, và cũng đừng tin những gì cộng sản cam kết, dù cam kết trên giấy tờ như hiệp định Genève…
*
Gần đây, nhân chuyện phim The Vietnam War ra mắt, có nhiều người bàn luận sôi nổi. Có người còn đặt câu hỏi ai đã vi phạm hiệp định Genève để đưa đến chiến tranh?
Hiệp định Genève ngày 20-7-1954 chia hai Việt Nam ở vĩ tuyến 17. Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa (VNDCCH) ở phía bắc, thường được gọi là Bắc Việt Nam (BVN). Quốc Gia Việt Nam (QGVN), đổi thành Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) ngày 26-10-1955, ở phía nam, thường được gọi là Nam Việt Nam (NVN).
1.- Hiệp định Genève không đề cập chuyện thống nhất đất nước
Danh xưng chính thức đầy đủ của hiệp định Genève về Việt Nam là Hiệp định đình chỉ chiến sự ở Việt Nam, được viết bằng hai thứ tiếng Pháp và Việt, có giá trị như nhau. Ngoài Pháp và VNDCCH tức Việt Minh, các nước khác cùng ký vào hiệp định Genève còn có Anh, Liên Xô, Trung Cộng, Lào, Cambodia. Hai chính phủ QGVN và Hoa Kỳ không ký vào bản hiệp định nầy.
 
Hiệp định đình chỉ chiến sự ở Việt Nam gồm có 6 chương, 47 điều, chỉ là một hiệp định có tính cách thuần túy quân sự, hai bên ngưng chiến đấu, rút quân về vị trí chỉ định trong hiệp định, thời biểu rút quân… Hiệp định không đưa ra một giải pháp chính trị nào cho tương lai Việt Nam, nghĩa là hoàn toàn không đề cập đến chuyện tổng tuyển cử thống nhứt đất nước.
Gần một năm sau, thủ tướng QGVN Ngô Đình Diệm tuyên bố trên đài phát thanh Sài Gòn ngày 6-7-1955 rằng chính phủ QGVN không ký các văn kiện Genève nên không bị ràng buộc phải thi hành hiệp định nầy. Chính phủ QGVN không phản đối nguyên tắc tổng tuyển cử, nhưng không có bằng chứng cho thấy VNDCCH đặt quyền lợi quốc gia lên trên quyền lợi Quốc tế Cộng sản. (John S. Bowman, The Vietnam War, Day by Day, New York: The Maillard Press, 1989, tr. 17.) 
Ngày 19-7-1955, thủ tướng VNDCCH là Phạm Văn Đồng gởi thư cho thủ tướng Ngô Đình Diệm yêu cầu mở hội nghị hiệp thương bắt đầu từ ngày 20-7-1955, như đã quy định trong hiệp định Genève ngày 20-7-1954, để bàn về việc tổng tuyển cử nhằm thống nhứt đất nước. Ngày 10-8-1955, thủ tướng Ngô Đình Diệm bác bỏ đề nghị của Phạm Văn Đồng, và xác nhận lại chủ trương của chính phủ QGVN đã được đưa ra ngày 6-7-1955. Quốc Gia Việt Nam được đổi thành Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) ngày 26-10-1955.
Tuy chính phủ VNCH nhiều lần từ chối, thủ tướng VNDCCH Phạm Văn Đồng vẫn nhắc lại đề nghị nầy hằng năm vào các ngày 11-5-1956, 18-7-1957, và 7-3-1958, nhằm chứng tỏ VNDCCH quan tâm đến chuyện thống nhứt đất nước, và tuyên truyền với các nước trên thế giới. Lần cuối, tổng thống VNCH Ngô Đình Diệm, bác bỏ đề nghị của Phạm Văn Đồng vào ngày 26-4-1958.
Hiệp định Genève hoàn toàn không đề cập đến chuyện tổng tuyển cử thống nhất đất nước, nên luận điệu của VNDCCH cho rằng VNCH không hiệp thương để tổng tuyển cử, vi phạm hiệp định Genève, là luận điệu vu cáo trắng trợn. Luận điệu vu cáo nầy được cộng sản lập đi lập lại nhiều lần, cho đến ngày nay trong nước vẫn còn tồn tại luận điệu vu cáo nầy.
2.- Việc tổng tuyển cử được đề cập trong bản tuyên bố không chữ ký
Sau khi Hiệp định đình chỉ chiến sự ở Việt Nam cùng các hiệp định đình chỉ chiến sự ở Lào và Cambodia được ký kết, các phái đoàn tham dự hội nghị Genève họp tiếp vào ngày 21-7-1954, nhằm bàn thảo bản “Tuyên bố cuối cùng của Hội nghị Genève 1954 về vấn đề lập lại hòa bình ở Đông Dương”. 
Bản tuyên bố gồm 13 điều; quan trọng nhứt là điều 7, ghi rằng: “Hội nghị tuyên bố rằng đối với Việt Nam, việc giải quyết các vấn đề chính trị thực hiện trên cơ sở tôn trọng nguyên tắc độc lập, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ, sẽ phải làm cho nhân dân Việt Nam được hưởng những sự tự do căn bản, bảo đảm bởi những tổ chức dân chủ thành lập sau tổng tuyển cử tự do và bỏ phiếu kín. Để cho việc lập lại hòa bình tiến triển đến mức cần thiết cho nhân dân Việt Nam có thể tự do bày tỏ ý nguyện, cuộc Tổng tuyển cử sẽ tổ chức vào tháng 7-1956 dưới sự kiểm soát của một Ban Quốc tế gồm đại biểu những nước có chân trong Ban Giám sát và Kiểm soát Quốc tế đã nói trong Hiệp định đình chỉ chiến sự. Kể từ ngày 20-7-1955 những nhà đương cục có thẩm quyền trong hai vùng sẽ có những cuộc gặp gỡ để thương lượng về vấn đề đó.” (Thế Nguyên, Diễm Châu, Đoàn Tường, Đông Dương 1945-1973, Sài Gòn: Trình Bày, 1973, tr. 53. Bản Pháp văn: google.com.fr., chữ khóa: Déclaration finale de la Conférence de Genève en 1954.)
Chủ tịch phiên họp là Anthony Eden (ngoại trưởng Anh) hỏi từng phái đoàn, thì bảy phái đoàn là Anh, Pháp, Liên Xô, Trung Cộng, VNDCCH, Lào và Cambodia trả lời miệng rằng “đồng ý”. Tất cả đều trả lời miệng, không phái đoàn nào ký tên vào bản tuyên bố, nghĩa là bản tuyên bố không có chữ ký
Đây chỉ là lời tuyên bố (déclaration) của những phái đoàn, có tính cách dự kiến tương lai Việt Nam. Một văn kiện quốc tế không có chữ ký, thì không thể là một hiệp ước, vì không ai ký tên cam kết để thi hành những điều đã cùng nhau thỏa ước (nên mới gọi là hiệp ước). Bản tuyên bố không chữ ký chỉ có tính cách gợi ý, hướng dẫn mà thôi. Hơn nữa, những hiệp định với đầy đủ chữ ký mà còn bị CSVN vi phạm trắng trợn, huống gì là một bản tuyên bố không chữ ký? (Ở đây xin đưa ra một ví dụ đơn giản: hai người nam nữ tuyên bố kết hôn mà không ký kết hôn ước thì có hợp pháp hay không?)
Phái đoàn QGVN và phái đoàn Hoa Kỳ không ký vào Hiệp định đình chỉ chiến sự ở Việt Nam ngày 20-7-1954 và cũng không đồng ý bản “Tuyên bố cuối cùng của Hội nghị Genève 1954 về vấn đề lập lại hòa bình ở Đông Dương” ngày 21-7-1954. Hai phái đoàn QGVN và Hoa Kỳ đã đưa ra tuyên bố riêng của mỗi phái đoàn để minh định lập trường của mình. 
Chính phủ QGVN dưới quyền quốc trưởng Bảo Đại và thủ tướng Ngô Đình Diệm thi hành đúng đắn hiệp định Genève ngày 20-7-1954, tập trung và rút toàn bộ lực lượng QGVN về miền Nam vĩ tuyền 17 đúng thời hạn và đúng theo quy định của hiệp định Genève. Điều nầy chẳng những báo chí lúc bấy giờ đã trình bày, mà cho đến nay, không có tài liệu nào cho thấy là chính phủ QGVN đã vi phạm hiệp định Genève. 
Riêng bản “Tuyên bố cuối cùng của Hội nghị Genève…” ngày 21-7-1954 không có chữ ký, không ai ký tên cam kết sẽ thi hành, chỉ có tính cách khuyến cáo mà thôi, nên không bắt buộc VNCH phải thi hành. Vì vậy, cũng không thể vu cáo Việt Nam Cộng Hòa và Tổng Thống Ngô Đình Diệm không thi hành hiệp định Genève, rồi động binh gây chiến.
3.- Ai vi phạm Hiệp định Genève?
Muốn biết ai vi phạm hiệp định Genève, xin trở lại thời gian hội nghị Genève. Hội nghị khai mạc ngày 8-5-1954, kéo dài cho đến ngày 21-7-1954, có thể chia thành hai giai đoạn: giai đoạn thứ nhứt từ ngày 8-5 đến ngày 20-6-1954; giai đoạn thứ hai từ ngày 10-7-1954 đến ngày 21-7-1954. 
Giữa hai giai đoạn là thời gian 20 ngày tạm nghỉ để các phái đoàn về nước tham khảo và nghỉ ngơi. Trong thời gian nầy, xảy ra ba sự kiện quan trọng: 1) Tại Pháp, Mendès France được cử làm thủ tướng ngày 17-6-1954. Ông hứa hẹn với dân chúng Pháp sẽ giải quyết vấn đề Đông Dương trong vòng bốn tuần lễ, và sẽ ký kết hiệp ước đình chiến chậm nhứt là ngày 20-7-1954, nghĩa là Pháp dứt khoát rời bỏ Việt Nam. 2) Tại Việt Nam, Ngô Đình Diệm được quốc trưởng Bảo Đại đề cử giữ chức thủ tướng QGVN. Ông Diệm nhận chức ngày 7-7-1954, thường được gọi là ngày “Song thất”. 3) Thủ tướng và là trưởng phái đoàn Trung Cộng tại hội nghị Genève, Châu Ân Lai về nước trong thời gian nghỉ họp, mời Hồ Chí Minh (HCM), chủ tịch VNDCCH, bí mật gặp nhau tại Liễu Châu thuộc tỉnh Quảng Tây (Trung Hoa), từ ngày 3 đến ngày 5-7-1954. Lúc đó, dư luận thế giới hoàn toàn không hay biết đến hội nghị quan trọng nầy. 
Hội nghị Liễu Châu giữa Châu Ân Lai và HCM diễn ra từ ngày 3 đến ngày 5-7-1954, tức trước khi hiệp định Genève được ký kết. Tháp tùng theo HCM có Võ Nguyên Giáp và Hoàng Văn Hoan. Vào họp, Châu Ân Lai báo cho phái đoàn Việt Minh biết có ba cách để đối phó với tình hình mới: 1) Thượng sách là hòa. 2) Trung sách là đánh rồi hòa. 3) Hạ sách là đánh tiếp.
Châu Ân Lai khuyên HCM và Việt Minh chấp nhận thượng sách là hòa để tránh mở rộng chiến tranh, vì nếu mở rộng chiến tranh, Hoa Kỳ có thể can thiệp. Theo Châu Ân Lai, Việt Minh nên giải quyết riêng chuyện Việt, Miên, Lào, đồng thời chia hai Việt Nam ở khoảng vĩ tuyến 16. Với kinh nghiệm Trung Cộng qua chiến tranh Triều Tiên, Châu Ân Lai khuyên HCM không nên đòi hỏi thái quá, khiến Pháp sẽ ở vào thế phải nhờ Hoa Kỳ can thiệp. Cũng theo Châu Ân Lai, trong trường hợp Hoa Kỳ can thiệp vào chiến tranh Việt Nam, với binh lực hùng hậu, Hoa Kỳ có thể lật ngược tình thế như trong chiến tranh Triều Tiên trước đây. Như vậy, theo Châu Ân Lai, Việt Minh sẽ đuổi được kẻ địch yếu (Pháp), nhưng lại rước kẻ địch mạnh (Hoa Kỳ). Hơn nữa, cũng theo Châu Ân Lai, Việt Minh nên giúp thủ tướng Mendès-France để ông ta không bị quốc hội Pháp lật đổ. Nếu Mendès France không thành công, chính phủ Mendès France sẽ bị lật đổ, thì có thể bất lợi cho phía cộng sản. (Tiền Giang, Châu Ân Lai dữ Nhật-Nội-Ngõa hội nghị [Châu Ân Lai và hội nghị Genève] Bắc Kinh: Trung Cộng đảng sử xuất bản xã, 2005, bản dịch của Dương Danh Dy, tựa đề là Vai trò của Châu Ân Lai tại Genève năm 1954, chương 27 “Hội nghị Liễu Châu then chốt”. Nguồn: Internet).
Châu Ân Lai còn bàn thêm rằng sau khi chia hai Việt Nam, Việt Minh rút quân về phía Bắc Việt Nam (BVN), nhưng không có nghĩa là Việt Minh rút hết võ khí, mà võ khí nào cất giấu được, thì phân tán mà cất giấu để tránh bị phát hiện. Hồ Chí Minh và phái đoàn Việt Minh chấp nhận thi hành kế hoạch của Châu Ân Lai.
Tại hội nghị nầy, Võ Nguyên Giáp đưa ra kế hoạch là sẽ chỉ rút những người làm công tác chính trị bị lộ diện; phần còn lại thì ở lại để chờ đợi thời cơ nổi dậy. Số ở lại có thể đến 10,000 người. Việt Minh cộng sản chẳng những chôn giấu võ khí, lưu 10,000 cán bộ, đảng viên ở lại Nam Việt Nam (NVN), mà còn gài những cán bộ lãnh đạo cao cấp ở lại NVN như Lê Duẩn, Võ Văn Kiệt, Mai Chí Thọ, Cao Đăng Chiếm… (Huy Đức, Bên thắng cuộc, tập I: Giải phóng, New York: Osinbook, 2012, tt. 271-273).
Sau hội nghị Liễu Châu, trong báo cáo của HCM tại hội nghị Ban chấp hành Trung ương đảng Lao Động ngày 15-7-1954, HCM chỉ nhắc sơ là có gặp và trao đổi với thủ tướng Châu Ân Lai. Việt Minh không công khai loan báo kế hoạch của Châu Ân Lai cũng như kế hoạch mai phục cán bộ ở lại miền Nam của Võ Nguyên Giáp để chờ đợi thời cơ nổi dậy. Lý do đơn giản là nếu công khai, thì sẽ bị lộ ra âm mưu vi phạm hiệp định Genève. Về sau, khi ấn hành lại bản báo cáo nầy trong Hồ Chí Minh toàn tập tập 7, Nxb Chính Trị Quốc Gia, thì ban biên tập chỉ chú thích sơ lược cuộc gặp gỡ ở cuối trang 315.
Về phía Châu Ân Lai, sau khi hội nghị Genève kết thúc ngày 21-7-1954, thì Trung Cộng mới đăng lên Nhân Dân Nhật Báo ở Bắc Kinh ngày 8-8-1954 bản “Tuyên bố về cuộc hội đàm Trung-Việt của chính phủ Trung Quốc”, được dịch nguyên văn như sau:
“Thủ tướng nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa Châu Ân Lai và chủ tịch nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa Hồ Chí Minh đã cử hành hội đàm tại biên giới Trung-Việt từ ngày 3 đến ngày 5 tháng 7 năm 1954. Thủ tướng Châu Ân Lai và chủ tịch Hồ Chí Minh đã trao đổi ý kiến đầy đủ về vấn đề khôi phục hòa bình tại Đông Dương và các vấn đề có liên quan khác. Tham gia hội nghị còn có: Hoàng Văn Hoan, đại sứ nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa tại Trung Quốc và Kiều Quán Hoa, cố vấn đoàn đại biểu nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa tại hội nghị Genève.” (Tiền Giang, sđd., bản dịch đã dẫn, chương: “Hội nghị Liễu Châu then chốt”. Nguồn: Internet) Bản tuyên bố nầy cũng chỉ xác nhận có cuộc hội họp giữa Châu Ân Lai và HCM mà không đề cập đến nội dung chi tiết, như việc chôn giấu võ khí, hay cài cán bộ ở lại NVN.
Kết luận
Như thế, rõ ràng trong khi chính phủ QGVN rồi VNCH tôn trọng hiệp định Genève, thi hành nghiêm túc tất cả những quy định trong hiệp định Genève, thì nhà nước VNDCCH đã có kế hoạch vi phạm hiệp định, ngay từ trước khi hiệp định được ký kết và cả sau khi hiệp định được ký kết. Đặc biệt VNDCCH vi phạm hiệp định có “biên nhận” do Trung Cộng cung cấp. 
Năm 1973, chuyện vi phạm hiệp định Paris lại tái diễn. Do đó, chẳng những “đừng tin những gì cộng sản nói” (lời tổng thống Nguyễn Văn Thiệu), mà còn đừng tin những gì cộng sản viết, và cũng đừng tin những gì cộng sản cam kết, dù cam kết trên giấy tờ như hiệp định Genève.
20.10.2017