BÀI HỌC LÀM NGƯỜI

From facebook: Nhi Tran shared Chí Thảo‘s post.
 
Image may contain: one or more people and people standing
Image may contain: one or more people and outdoor
Image may contain: one or more people and people standing

Chí Thảo added 3 new photos.

BÀI HỌC LÀM NGƯỜI 

Nhìn những tấm hình này tôi bỗng nhớ lời dạy của cha tôi thuở thiếu thời:

– Hãy thành nhân trước khi thành danh nghe con. Hãy tập làm người từ việc nhỏ nhất
Ra đường luôn kính trọng người già yếu. Con còn trẻ khỏe, nên nhường cho họ phần hơn, nhận lấy khó khăn về phần mình. Nếu trong một đám bùn lầy có một chỗ cao con dành lấy để đứng, mọi người vẫn đứng dưới bùn, thì dù quần áo, thân thể con có sạch sẽ, con vẫn bị vấy bẩn bởi nhân cách ích kỷ và vô tâm của mình. Không hành xử được như vậy con sẽ không lớn nổi thành người chứ đừng nói là thành danh.

Hãy nhớ lời cha dạy nghe con…

 

Dồn dập những vụ đánh người oan ức vô cớ

From facebook:  Trần Bang
Đường lối “bạo lực cách mạng” tuyên truyền 87 năm qua đã ngấm vào bản sắc văn hoá hành xử của người VN ( vốn hiền hoà ” lấy đại nghĩa thắng hung tàn, lấy chí nhân thay cường bạo”) chăng?

Hay người dân theo tấm gương của hành pháp dùng bạo lực cưỡng chế đất đai; ca thì bức cung, nhục hình; TNXP, dân phòng, quản lý đô thị, an ninh thường phục đánh dã man người biểu tình ôn hòa…. ; toà án không là công đường đúng nghĩa, công lý là thằng hề; luật sư thì phải tố thân chủ…, nên dân phải tự xử theo cảm xúc, người dân không tin vào pháp luật ????

Những vụ hành hung người hoạt động nhân quyền tràn lan liên tục, hành hung nhà báo công khai đã không được điều tra, xét xử nghiêm minh… là tấm gương cho người dân làm theo?

“Luật là tao”, tự do, dân chủ, nhân quyền , luật pháp ccc”… câu cửa miệng mà lực lượng hành pháp thường dùng … đã ngấm vào quần chúng nhân dân ????

Xã hội vô pháp lên ngôi, sức mạnh nhà nước chỉ bảo vệ sai trái cho nhóm cầm quyền, khi hết quyền lực, hết được bảo vệ, họ có tránh khỏi nạn bạo lực, nạn vô pháp này không ?

Liên tiếp những vụ người vô tội bị đám đông đánh đập gần đây chỉ vì bị nghi oan là ăn cắp, bắt cóc hay thôi miên, ở nhiều địa phương khác nhau.
BAOMOI.COM

Cậu bé hàng xóm của tổng thống Mỹ và câu chuyện thức tỉnh thế giới

 Cậu bé hàng xóm của tổng thống Mỹ và câu chuyện thức tỉnh thế giới

Lăng mộ hàng xóm của Tổng thống Grant

Bên bờ sông Hudson ở New York, cách lăng mộ của vị Tống thống đời thứ 18 của nước Mỹ Ulysses S. Grant chưa tới 100 mét, có một ngôi mộ của một cậu bé. Bên cạnh ngôi mộ có một tấm biển bằng gỗ, ghi lại một câu chuyện như sau:

Ngày 15 tháng 7 năm 1797, có một cậu bé 5 tuổi bất hạnh bị rơi xuống vách núi và tử vong. Cha mẹ cậu bé vì quá đau thương, tuyệt vọng nên đã xây một ngôi mộ ngay ở cạnh nơi cậu bé đã qua đời.

Sau đó vì tình hình kinh tế gia đình khó khăn, cha cậu bé đã bất đắc dĩ phải chuyển nhượng mảnh đất này, tuy nhiên, bản hợp đồng có kèm theo một yêu cầu đặc biệt cho người chủ mới: hãy vĩnh viễn lưu giữ lại phần đất nơi đặt ngôi mộ của cậu bé.

Người chủ nhân mới đồng ý với điều kiện này và viết nó vào trong điều khoản hợp đồng. 100 năm qua đi, mảnh đất này chuyển đổi bán cho rất nhiều người, nhưng phần mộ của cậu bé vẫn được giữ nguyên ở đó.

Năm 1897, mảnh đất được lựa chọn để đặt làm lăng mộ yên nghỉ của Tổng thống Ulysses S. Grant, nhưng điều khiến nhiều người xúc động hơn nữa là mộ phần của cậu bé vẫn được giữ lại ở đó và trở thành lăng mộ hàng xóm của Tổng thống Grant.

Lại 100 năm nữa qua đi, đến tháng 7 năm 1997, nhân dịp kỷ niệm 100 năm nhân ngày xây dựng lăng mộ của Tổng thống Grant, thị trưởng thành phố New York đã tới đây để tưởng nhớ ông đồng thời cho tu sửa lại phần mộ của cậu bé. Chưa dừng lại ở đó, ông còn đích thân tự tay viết câu chuyện này lên phần mộ của cậu bé để nó có thể lưu truyền lại đời đời cho hậu thế.

Một hợp đồng kéo dài 200 năm đã cho chúng ta thấy một đạo lý làm người rất đơn giản: Khi đã hứa, nhất định phải giữ lời.

Câu chuyện về một bà lão

Mùa đông năm 1935 là khoảng thời gian mà nền kinh tế của nước Mỹ tiêu điều nhất. Không khí ảm đạm bao trùm toàn bộ thành phố New York…

Vào một đêm lạnh giá giữa tháng 1/1935, một phiên tòa được tổ chức trong khu phố nghèo nhất New York. Đứng ở vị trí thẩm phán là ngài thị trưởng đáng kính của thành phố, ông Fiorello LaGuardia, và bên dưới bục là một bà lão đã gần 60 tuổi, áo quần cũ rách cùng với dáng vẻ sầu não. Gương mặt tiều tụy của bà hiện lên vẻ xấu hổ, bà đã bị buộc tội vì lỡ ăn cắp một ổ bánh mì.

Fiorello LaGuardia hỏi bà: “Bị cáo, bà bị tố là đã lấy trộm bánh mì, có đúng vậy không?”

Bà lão cúi đầu, ngập ngừng trả lời: “Vâng, thưa quý tòa, thực sự tôi có ăn cắp.”

Thẩm phán lại hỏi: “Động cơ để bà ăn cắp bánh mì là gì, là vì đói quá à?”

“Dạ vâng.” Bà lão ngẩng đầu lên, hai mắt nhìn vào vị quan tòa rồi nói: “Nhưng nếu chỉ vì đói thì tôi đã không làm như vậy, tôi cần bánh mì để nuôi ba đứa cháu đã mất cha mẹ của mình, đã mấy ngày nay chúng chưa được ăn gì. Chúng thực sự rất đói… Tôi không thể đứng nhìn chúng chết đói được…” Nói đến đây bà bật khóc.

Sau khi nghe xong những lời thú tội của bà lão, đám đông trong phòng xử án bắt đầu rì rào bàn luận. Ngài thẩm phán gõ chiếc dùi xuống bàn, nói một cách nghiêm khắc: “Yên lặng, sau đây tòa tuyên án.”

Thẩm phán quay sang bà cụ: “Bị cáo, chúng tôi cần làm việc một cách công bằng, chấp hành theo pháp luật. Bà có hai sự chọn lựa: hoặc là bị phạt 10 USD hoặc là chịu 10 ngày tạm giam. Bà chọn cái nào?

Bà lão với vẻ mặt đầy đau khổ và hối hận: “Thưa ngài thẩm phán, tôi phạm tội, tôi chấp nhận chịu phạt. Nếu tôi có 10 USD thì tôi đã không đi ăn cắp bánh mì. Tôi chấp nhận bị tạm giam 10 ngày, nhưng ba đứa cháu nhỏ kia của tôi thì ai sẽ chăm sóc chúng đây?”

Ngài thị trưởng khẽ mỉm cười. Ông rút trong túi ra 10 đô-la và bỏ vào chiếc mũ nổi tiếng của mình.

Đây là 10 đô-la tiền phạt, bà đã được tự do!” Nói xong, ông hướng cặp mắt về phía những người đang tham dự phiên tòa: “Và bây giờ, xin mỗi người hãy nộp 50 cent tiền phạt, đây là tiền phạt cho sự lạnh lùng của chúng ta, phạt vì chúng ta đã sống ra sao mà để cho một cụ già đáng tuổi cha tuổi mẹ mình phải đi ăn cắp bánh mì để nuôi cháu.”

Tất cả mọi người trong phiên tòa đều kinh ngạc, tròn mắt nhìn thị trưởng LaGuardia. Cả phiên tòa bỗng nhiên yên lặng lạ thường, cảm giác như có một chiếc kim rơi xuống đất cũng có thể được nghe thấy. Một lát sau, tất cả những người tham dự đều lặng lẽ đứng dậy, móc trong túi ra 50 cent và để vào mũ của ngài thị trưởng.

Về lý mà nói, việc một bà cụ già nghèo bị phạt vì tội ăn cắp bánh mì, có liên quan gì tới những người ngoài khác? LaGuardia đã nói rất rõ ràng – là chi phí phải trả cho sự lạnh lùng của chúng ta.

Con người ta không phải là một sinh mệnh cá thể độc lập mà còn có sự tương tác với nhau và phải tự giác tuân theo những quy ước nhất định thì mới có thể sinh sống một cách hài hòa. Người biết trân trọng thỏa thuận đó mới là người cao quý, và người biết trả phụ phí cho sự lạnh nhạt thờ ơ của mình mới là người sáng suốt. Thế nhưng con người trong xã hội hiện nay thật sự quá lạnh lùng tàn nhẫn, và có lẽ đến một lúc nào đó, chúng ta sẽ phải trả giá cho sự tự tư đó của mình…

Kiên Định biên dịch

Thế tiến thoái lưỡng nan của CSVN

 Thế tiến thoái lưỡng nan của CSVN

24-7-2017

Trong bối cảnh hội nhập hôm nay, bất luận lực lượng nào nắm quyền thì hướng phát triển của Việt Nam vẫn là hướng biển, tức hướng Đông. Ngay cả Chiến lược Kinh tế Biển của đảng Cộng sản Việt Nam cũng đã xác định tới năm 2020 kinh tế biển sẽ góp hơn 50% GDP cả nước, và con số này còn tăng lên nữa theo thời gian.

Trong khi đó, hướng bành trướng chính của Trung Quốc, ngày nào nó còn là một đế chế như hiện nay, vẫn luôn là hướng Nam, nhằm khống chế tuyến giao thương hàng hải quan trọng bậc nhất đi qua nơi đây.

Biển Đông, như góc ngã ba đường, trở thành điểm đụng nhau giữa “hướng phát triển của Việt Nam” và “hướng bành trướng của Trung Quốc”, nên xung đột là không thể tránh khỏi, chỉ chưa biết khi nào và mức độ ra sao.

Những nhà lãnh đạo cộng sản Trung Quốc và Việt Nam ý thức rõ điều này, nhưng đều cố tình trì hoãn xung đột vì những toan tính của mỗi bên.

Lãnh đạo Trung Cộng hiểu rõ xung đột sẽ đẩy Việt Nam gần với phương Tây hơn – một điều mà họ không hề mong muốn, vì:

(1) Sẽ khiến họ mất đi một đàn em ý thức hệ và làm họ trở nên cô độc hơn trong mô hình phát triển của mình;

(2) Tạo ra một đồng minh Tây phương ngay vùng phên giậu.

Họ thích kịch bản một Việt Nam thần phục hơn. Nhưng vấn đề là họ không tin lãnh đạo Việt Cộng, vì nếu như trước đây họ là nhà tài trợ chính cho giới lãnh đạo Việt Cộng thì nay Việt Cộng có thể tự sống bằng nguồn thu nội địa, không còn quá nhiều lý do để thần phục họ nữa. Bởi vậy, trong ngắn hạn có thể họ chấp nhận tình trạng quy phục giả hiện nay, nhưng trong dài hạn, để nắm phần chắc trong tay, họ phải xuống tay.

Phía lãnh đạo Việt Cộng, vốn dĩ xây dựng tính chính danh dựa trên thành tích bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ và phái sinh của nó là một thứ chủ nghĩa dân tộc bài Tàu thường xuyên được mài dũa, lại đang rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan nguy ngập hơn. Lãnh đạo Việt Cộng rất sợ kịch bản mất đảo, bởi nó sẽ khiến:

(1) Quét sạch tính chính danh cầm quyền của họ chính trên nền tảng mà họ xây dựng; con dao chủ nghĩa dân tộc bài Tàu mà họ mài dũa lâu nay rất có thể sẽ “cắt” họ bằng cái lưỡi thứ hai của nó;

(2) Không để cho họ lựa chọn nào ngoài việc phải sát lại với Tây phương và chịu mọi áp lực cải cách chính trị từ đó – đồng nghĩa với việc quyền lực độc tôn của họ sẽ bị đe dọa;

Tình thế lưỡng nan này giải thích cho thái độ bất nhất thể hiện qua cả phát ngôn lẫn hành động của giới lãnh đạo cộng sản Việt Nam: Khi thì cho phép biểu tình, khi thì ngăn cấm, lúc thì phê phán tình “hữu nghị viển vông”, lúc thì “4 tốt, 16 chữ vàng”. Tất cả những sự bất nhất này thể hiện sự lúng túng của những người lãnh đạo mang tư duy nhiệm kỳ, chỉ nhằm mục đích mua thêm thời gian, trì hoãn một cuộc xung đột không sớm thì muộn sẽ đến. Họ chỉ mong cuộc xung đột ấy không đến trong nhiệm kỳ của mình, để trốn tránh trách nhiệm với quốc gia, với lịch sử.

Việt Nam cần một thái độ khác. Một thái độ dám nhìn thấy “cơ” (cơ hội) trong “nguy cơ” hiển hiện ở Biển Đông. Một thái độ của Minh Trị và quốc dân Nhật Bản bừng tỉnh trước loạt đại bác từ tàu Mỹ; hay của Tưởng Kinh Quốc, Lý Đăng Huy và quốc dân Đài Loan trước dàn tên lửa Đại lục ngay bờ bên kia eo biển, nhất quyết tận dụng tình thế cạnh tranh giữa các siêu cường để thu nhận hỗ trợ từ các bên nhằm cải cách sâu rộng quốc gia, đứng về phía văn minh, phía hiện đại nhất của nhân loại. Khe cửa tuy hẹp nhưng là duy nhất, cần những nhà lãnh đạo dám sống dám chết đi đến cùng nhằm tìm lối thoát cho quốc gia trong một tình thế nguy ngập.

Những người lãnh đạo cộng sản Việt Nam đã bỏ lỡ cơ hội 10 năm qua, khi Mỹ lãnh đạo Tây phương xoay trục về châu Á, chỉ vì luyến tiếc thứ quyền lực độc tôn cho cá nhân họ và gia đình. Nếu tiếp tục những giải pháp tình thế nhằm kéo dài thời gian như lâu nay, mà không có bất kỳ ý hướng cải cách sâu rộng quốc gia nào, họ chỉ có thể chuốc lấy thất bại nhục nhã và ghi tên mình trên những dòng ô danh của lịch sử nước nhà.

Thêm nhà hoạt động bị bắt với cáo buộc lật đổ

Thêm nhà hoạt động bị bắt với cáo buộc lật đổ

 
Nhà hoạt động Lê Đình Lượng

Nhà hoạt động Lê Đình Lượng

 Courtesy Facebook lo.ngoc.135
 
 Nhà hoạt động Lê Đình Lượng, tức facebooker Lỗ Ngọc, bị Cơ quan An Ninh Điều Tra Công an tỉnh Nghệ An bắt khẩn cấp vào chiều ngày 24 tháng 7. Cáo buộc được đưa ra là có hành vi ‘hoạt động nhằm lật đổ chính quyền.’

Theo thân nhân ông Lê Đình Lượng, 52 tuổi, quê xã Hợp Thành, huyện Yên Thành, tỉnh Nghệ An thì cơ quan chức  năng tiến hành bắt cóc và sau đó đưa ra cáo buộc như vừa nêu.

Con dâu ông Lê Đình Lượng vào tối ngày 24 tháng 7 nói với Đài Á Châu Tự Do là ông này bị bắt bởi những người mặc thường phục khi đang lưu thông tại khu vực Hoàng Mai, tỉnh Nghệ An.

Còn báo Nghệ An thì đưa tin Cơ quan Điều tra Công an tỉnh Nghệ An căn cứ vào những tài liệu, chứng cứ thu thập được thì những hoạt động của ông Lê Đình Lượng vi phạm qui định tại Điều 79 Bộ Luật Hình sự Việt Nam.

Bản thân ông Lê Đình Lượng là một cựu chiến binh tham gia cuộc chiến Biên giới Phía Bắc. Trong thời gian gần đây, ông lên tiếng đấu tranh đòi hỏi môi trường biển sạch và bồi thường thỏa đáng cho người dân tại khu vực miền Trung, sau khi Formosa xả thải hóa chất độc hại ra biển khiến cá chết hằng loạt tác động nghiêm trọng đến sinh kế của nhiều người trong khu vực.

Ông Lê Đình Lượng cũng tích cực trong việc lên tiếng bảo vệ chủ quyền biển đảo của Việt Nam trước hành động gây hấn của Trung Quốc tại Biển Đông.

Công an tỉnh Nghệ An cho biết đang hoàn tất thủ tục, khởi tố vụ án, khởi tố bị can và ra lệnh bắt tạm giam ông Lê Đình Lượng để phục vụ việc điều tra, truy tố, xét xử.

Đây là trường hợp bắt giữ mới nhất đối với những người hoạt động lên tiếng cho môi trường biển sạch, bồi thường thỏa đáng cho người dân chịu tác động bởi thảm họa mà nhà máy thép Formosa gây nên.

Hai trường hợp bị bắt và giam giữ đến nay là thanh niên Nguyễn Văn Hóa, nhà hoạt động Hoàng Bình.

Biển Đông: Việt Nam hối hả tụt xuống chân thang

Biển Đông: Việt Nam hối hả tụt xuống chân thang

Tàu của lực lượng hải cảnh Trung Quốc dùng vòi rồng tấn công tàu cảnh sát biển của Việt Nam hồi tháng 5 năm 2014, lúc Bắc Kinh đưa giàn khoan 981 đến thăm dò dầu khí tại quần đảo Hoàng Sa. (Hình: Cảnh sát biển Việt Nam)

VIỆT NAM (NV) – Việt Nam đã yêu cầu Repsol (một tập đoàn của Tây Ban Nha) ngưng thăm dò dầu khí tại lô 136/3. Lô 136/3 bao gồm cả bãi Tư Chính, nằm cách thành phố Vũng Tàu khoảng 160 cây số.

Hồi cuối tuần qua, một số facebooker và diễn đàn điện tử Việt ngữ loan báo Trung Quốc điều động hàng loạt tàu của lực lượng hải cảnh, tàu đánh cá, thậm chí cả giàn khoan xâm nhập bãi Tư Chính. Theo đó, Việt Nam cũng đã điều động hàng chục tàu của lực lượng cảnh sát biển, kiểm ngư ra ngăn chặn. Tham gia ngăn chặn còn có cả những tàu đánh cá của ngư dân Việt Nam. Tuy nhiên những tin này không thể kiểm chứng.

Đến ngày 24, trong một bài viết gửi cho BBC, Bill Hayton – một chuyên gia về châu Á, khẳng định, Việt Nam đã quyết định ngưng thăm dò dầu khí tại lô 136/3 bởi Trung Quốc dọa sẽ tấn công các căn cứ của Việt Nam tại quần đảo Trường Sa, nếu Việt Nam tiếp tục để Respol thăm dò – khai thác dầu khí tại lô 136/3.

Sau khi kiểm chứng nhiều nguồn khác nhau, Bill Hayton cho biết, Respol đã được chính phủ Việt Nam giải thích tường tận về việc tại sao cần phải ngưng hoạt động thăm dò – khai thác dầu khí ở lô 136/3. Giới thạo tin ước đoán Respol đã chi khoảng 300 triệu Mỹ kim cho hoạt động thăm dò – khai thác dầu khí tại lô 136/3 và vừa mới tìm thấy một mỏ khí đốt có trữ lượng lớn hồi tuần trước.

Theo Bill Hayton thì giới quan sát diễn biến thời sự châu Á đang hết sức ngạc nhiên khi “Việt Nam xuống thang quá nhanh”.

Sau khi cho phép liên doanh giữa Petro Vietnam với Repsol của Tây Ban Nha và công ty Mubadala Development Co của United Arab Emirates khai thác dầu tại lô 136/3, hồi đầu tháng này, Việt Nam gia hạn cho Tập đoàn Dầu khí của Ấn, thường được gọi tắt là ONGC Videsh, thăm dò – khai thác dầu khí tại lô 128 thêm hai năm nữa.

Lúc ấy, một trong những lãnh đạo của ONGC Videsh bảo với Reuters rằng, chuyện duy trì hoạt động thăm dò, khai thác dầu tại lô 128 suốt 12 năm vừa qua không thuần túy là thương mại.

Năm 2006, ONGC Videsh ký với Việt Nam hợp đồng thăm dò – khai thác dầu khí ở hai lô 127 và 128. Do không tìm thấy dầu, ONGC Videsh đã trả lại cho Việt Nam lô 127 nhưng vẫn tiếp tục thăm dò – khai thác dầu ở lô 128. Dẫu khả năng tìm thấy dầu tại lô 128 không cao nhưng năm 2015, chính phủ Ấn từng tuyên bố, việc ONGC Videsh tiếp tục thực hiện hợp đồng đã ký là vì các “lợi ích chiến lược”.

Giống như Việt Nam, Ấn cũng có bất đồng với Trung Quốc về chủ quyền và rất kiên định trong việc ủng hộ lập trường của Việt Nam về biển Đông.

Tính ra, Việt Nam đã gia hạn cho ONGC Videsh thăm dò – khai thác dầu khí tại lô 128 năm lần. Giống như lô 136/3, lô 128 nằm ở ngoài khơi Bình Thuận, Việt Nam, cũng nằm trong vùng biển mà Trung Quốc tuyên bố là có chủ quyền “không thể tranh cãi”.

Sự kiện Việt Nam cho phép thăm dò – khai thác dầu khí tại lô 136/3 được xem là tín hiệu cho thấy, Việt Nam đã quyết định hành xử mạnh mẽ hơn trong quan hệ với Trung Quốc. Người ta tin rằng đó chính là nguyên nhân khiến tướng Phạm Trường Long, Phó Chủ tịch Quân ủy Trung ương của quân đội Trung Quốc đột ngột bỏ dở chuyến thăm Việt Nam hồi tháng trước. Sau đó Việt Nam gửi thêm một tín hiệu nữa: Gia hạn thăm dò – khai thác dầu khí tại lô 128.

Mời gọi, giao cho các tập đoàn ngoại quốc thăm dò – khai thác dầu khí vẫn được xem là một trong những phương thức xác lập – minh định chủ quyền. Cả Việt Nam lẫn Trung Quốc đều cố gắng làm như thế tại biển Đông song không có nhiều tập đoàn ngoại quốc chấp nhận mạo hiểm.

Sự kiện Respol tổ chức thăm dò – khai thác dầu khí tại lô 136/3 được xem là một “thắng lợi” cho Việt Nam. Tuy nhiên vừa mới lên thang Việt Nam đã xuống, thậm chí xuống nhanh tới mức thiên hạ ngạc nhiên. (G.Đ)

Trái tim em, lồng ngực anh

 Trái tim em, lồng ngực anh

Lê Hữu

Đây không phải là chuyện tình lâm ly, ướt át, mặc dù câu chuyện có thật và cảm động. Cô gái đã trao trọn trái tim mình cho chàng trai cho dù hai người không hề quen biết nhau.

Một mình một ngựa 

Cô gái tên Abbey Conner, 20 tuổi. Chàng trai tên Loumonth Jack, 21 tuổi. Abbey đã từ biệt thế gian này để đi về một thế giới khác, thế nhưng trái tim cô mãi mãi thuộc về chàng trai, và chàng sẽ chẳng bao giờ quên được nàng suốt phần đời còn lại.

Câu chuyện từng được Bill Conner, ông bố của cô gái, kể lại nhiều lần cho nhiều người, những ai từng đọc thấy hàng chữ “Abbey’s Ride for Life” trên tấm biển gắn đàng sau chiếc xe đạp Trek của ông.

Ông Conner có hai người con, Abbey và anh trai cô là Austin, 23 tuổi. Trong chuyến vacation hơn 5 tháng trước đây, cả hai được tìm thấy nằm bất tỉnh, úp mặt sâu xuống nước trong hồ bơi của một khách sạn ở Cancun, Mexico. Người ta chỉ cứu được Austin, riêng Abbey bị tổn thương não nghiêm trọng. Cô được chuyển tới bệnh viện Broward Health Medical Center ở Fort Lauderdale, Florida. Tại đây, sau những cố gắng một cách tuyệt vọng, các bác sĩ tuyên bố cô đã chết não và đi tới quyết định giải phẫu để lấy nội tạng và các mô sinh học mà cô tự nguyện hiến tặng năm 16 tuổi khi cô mới thi lấy bằng lái xe.

Cũng trong ngày ông Conner choáng váng nhận được thông báo về quyết định này, cách đó 670 miles đường chim bay, tại Lafayette, Louisiana, bố mẹ của một thanh niên da màu cũng được các bác sĩ ngậm ngùi thông báo về số phận không may của con trai mình. Jack đang nằm chờ chết trên giường bệnh vì chứng suy tim trầm trọng sau hai lần trụy tim. Sự sống chỉ còn đếm được từng ngày trên những đầu ngón tay, ngoại trừ phép lạ.

Và “phép lạ” đến với anh thật. Trái tim còn tươi rói của Abbey được cấy ghép kịp thời vào trong buồng ngực của Jack. Anh như được tái sinh.

Một người chết đi cho một người được sống. Trái tim Abbey dọn về nơi cư ngụ mới. Không chỉ trái tim thôi, cô hiến tặng đến bốn nội tạng, giúp cho bốn người trong độ tuổi từ 20 – 60 giành lại được sự sống trong cuộc chiến đấu với tử thần. Cô còn tặng cả đôi mắt đẹp của mình cho người khiếm thị ngắm nhìn được cuộc sống tươi đẹp muôn màu muôn vẻ.

Trái tim còn đập nghĩa là vẫn còn sự sống. Ông Conner tin chắc như vậy. Abbey, con gái ông, vẫn đang sống ở một nơi nào đó. Bằng mọi giá, ông phải tìm gặp đứa con yêu của mình.

Ông muốn rời khỏi nhà, tìm đến một nơi nào đó thật xa xôi để mong làm nhẹ bớt nỗi buồn phiền đè nặng trong lòng. Hơn thế nữa, ông còn muốn làm điều gì đó để tôn vinh cuộc sống ngắn ngủi và cao đẹp của con mình.

“Tôi muốn làm cách nào để mọi người nhận thức được ý nghĩa, sự cần thiết, tầm quan trọng và lòng nhân ái của việc hiến tặng nội tạng mình khi lìa đời.” Conner chia sẻ điều này với những người thân và nảy ra ý tưởng: với chiếc xe đạp Trek của mình, ông sẽ thực hiện chuyến đi suốt chiều dọc nước Mỹ, từ Madison, Wisconsin, quê nhà ông, đến tận Ft. Lauderdale, Florida, nơi ông nhìn mặt con gái mình lần cuối để quảng bá, vận động mọi người hưởng ứng việc làm tốt đẹp này.

“Tại sao không?” Conner nói. “Có gì ghê gớm lắm đâu, và chẳng thấm thía gì so với nghĩa cử của con gái tôi. Tôi thực sự mong muốnngày càng có thêm nhiều người tham gia vào việc hiến tặng nội tạng như Abbey đã làm.”

Với ý chí mạnh mẽ và tình yêu không bờ bến của ông bố, Conner quyết định thực hiện cho   bằng được việc này. Một mình một ngựa (sắt), ông lên đường ngày 22 tháng Năm, ngay sau ngày dự lễ ra trường của Austin, con trai ông, tại University of Wisconsin-Milwaukee.

“Tôi tin rằng Abbey cũng muốn tôi làm điều ấy,” ông nói.

Tình không biên giới 

Khi Jack được Louisiana Organ Procurement Agency thông báo về cuộc hành trình “Abbey’s Ride for Life” của ông Conner, anh tìm cách liên lạc với ông và nói rằng gia đình anh rất vui mừng được đón tiếp ông trong chuyến đi miệt mài ấy.

Sau bốn tuần lễ rong ruổi, vượt 1.400 dặm đường, ông Conner đã gặp được Jack tại Baton Rouge Louisiana vào đúng ngày Chủ Nhật Father’s Day. Trước mắt ông là chàng thanh niên da màu, vóc dáng thư sinh, tóc tai cắt ngắn, quần áo chỉnh tề. Trông Jack có vẻ hiền lành, dễ mến và ông có cảm giác thật gần gũi như từng quen biết nhau tự bao giờ.

Cả hai như bị hút vào nhau trong cái ôm dài đến hơn một phút. Nước mắt họ ứa ra.

Jack lần lượt giới thiệu gia đình mình, ông bà, bố mẹ, anh chị em, những đứa cháu… Hai ông bố, da trắng và da màu, ôm chặt lấy nhau, rưng rưng dòng lệ.

Da màu, thì đã sao! Ngay lúc này đây, ông Conner và mọi người ở quanh ông không ai nghĩ tới chuyện da trắng, da vàng, da đen, da nâu. Hơn lúc nào hết, chuyện màu da, màu tóc, màu mắt… hoàn toàn chẳng có ý nghĩa gì. Điều thực sự có ý nghĩa là, trái tim Abbey trong lồng ngực Jack đã mang hai gia đình xa lạ lại gần với nhau.

Đấy không phải là tính cách của Abbey đó sao? Conner còn nhớ, cô bé từng kể ông nghe một cảnh trong cuốn phim mà cô xem đến hai lần, “To Sir, with Love”. Ông thầy giáo bị đứt tay và cô nữ sinh tỏ vẻ ngạc nhiên khi nhìn thấy máu của ông thầy da đen cũng màu đỏ tươi giống như máu cô vậy.”

Trái tim Abbey và hình hài Jack cũng thế thôi, cũng cùng chung dòng máu.

“Happy Father’s Day!” Jack mỉm cười bước đến bên ông, trên tay cầm gói quà.

Conner đón lấy, mở ra. Một chiếc stethoscope – ống nghe của bác sĩ. Ông thoáng ngạc nhiên nhưng rồi hiểu ra.

“Cám ơn cháu. Cái này hay đấy.”

“Với cái này,” Jack nói, “Bác sẽ nghe rõ tiếng đập của con tim cô ấy.”

Conner lặng người đi mấy giây. Ông bật ra một tiếng nấc không giấu được, đưa cườm tay quệt ngấn nước mắt. Jack cởi tung nút áo để lộ vết sẹo dài chạy dọc trước ngực. Conner gắn ống nghe vào hai tai, áp đầu dây bên kia vào ngực Jack, đúng chỗ trái tim cậu. Không, trái tim con gái ông. Ông nhắm mắt lại, chăm chú lắng nghe… Lát sau, ông gỡ ống nghe, lặng im vài giây như cố trấn tĩnh, rồi buột miệng:

“Well, it’s working.”

“Oh yeah, definitely!” Jack đáp.

Không chỉ nghe rõ nhịp đập đều đều của trái tim, Conner còn nghe được cả tiếng thì thầm quen thuộc của Abbey, “Bố đến thăm con đấy phải không? Con vẫn ổn mà, Bố đừng lo cho con. Chỗ này, buồng ngực của Jack đấy, tốt lắm Bố à. Bố con mình vẫn gần nhau mà, phải không?”

Ông đã bao lần ôm chặt con mình vào lòng, bao lần nghe hơi thở con, nhịp tim con đập rộn ràng như thế này. Ông đã bao lần ôm ấp đứa con yêu, từ thuở cô còn bé bỏng, từ thuở mẹ cô còn sống, và cả những lần hai bố con xa nhau rồi gần nhau như thế này.

Conner cúi đầu thật sâu, hai mắt nhắm nghiền, nước mắt lại muốn ứa ra. “Đúng thế Abbey,” ông cũng thì thầm. “Bố đến thăm con đây. Bố đến thăm con để xem con đã ‘sống’ như thế nào kể từ ngày xa Bố. Sau cùng thì bố con mình đã gặp được nhau, phải không, ‘baby girl’ của Bố?”

“Baby girl”, ông Conner nhớ từng gọi con bé như vậy.

“Cám ơn cháu,” ông ngước lên, mỉm cười với Jack.

“Thật là một phép lạ,” Jack nói. “Abbey giống như là bà tiên có phép mầu trong chuyện cổ tích. Cháu đã chết đi, rồi được sống lại. Cháu mang ơn cô ấy nhưng không có cách nào để trả ơn.”

“Đừng nghĩ đến chuyện đền ơn đáp nghĩa,” ông Conner mỉm cười với chàng trai. “Cách trả ơn tốt nhất là hãy sống tốt. Đơn giản là vậy. Sống như Abbey vậy, giúp đỡ người khác và mang niềm vui đến cho mọi người.”

“Cháu hiểu,” Jack nói nhỏ. “Cháu còn phải cám ơn Bác nữa.”

“Bác phải cám ơn cháu chứ,” Conner lại mỉm cười. “Nhờ có cháu mà Bác được gặp lại Abbey. Bác thật hạnh phúc.”

Conner ngắm nhìn chàng trai trạc tuổi con ông. Ông nhìn xuống chiếc ống nghe vẫn cầm trên tay, món quà đặc biệt Jack tặng cho ông. Trong đời mình, quả là ông chưa bao giờ nhận được quà tặng Father’s Day nào ý nghĩa hơn thế.

Nhờ có Jack, ông Conner biết được rằng trái tim con gái ông chưa có phút giây nào ngừng đập, có điều trái tim ấy đã dọn sang hình hài khác. Abbey đã cho không trái tim quý giá của mình. Cô đã cho không, không điều kiện, không có bất cứ sự lựa chọn nào. Dẫu cho hình hài ấy, da dẻ kia có như thế nào thì trái tim cô vẫn rộn ràng những nhịp đập yêu thương.

Tình yêu cô gửi vào trái tim là tình không biên giới.

Abbey lìa xa bố khi tuổi cô vừa tròn đôi mươi, tuổi tươi đẹp nhất của một đời người. Trái tim cô đang tràn đầy nhựa sống, tràn đầy ước mơ. Cô khao khát sống và thiết tha yêu đời. Cô theo đuổi ngành học Public Relations tại trường University of Wisconsin-Whitewater với ước mong có cơ hội mở rộng giao tiếp với nhiều người và cũng giúp được nhiều người.

Với Conner, con gái ông vẫn đang sống; hơn thế nữa, cô thực hiện được điều ước muốn là làm đẹp cho cuộc sống. Còn gì hơn thế nữa.

Với Jack, anh bắt đầu lại cuộc sống. Anh yêu cuộc sống hơn bao giờ. Jack sẽ trở lại trường học, sẽ nối lại những giấc mơ còn dở dang vì phải bỏ dở chuyện học hành. Anh sẽ đi tiếp con đường Abbey đã đi; hay nói một cách nào đó, anh đi theo tiếng gọi của con tim nồng ấm đang nằm gọn trong lồng ngực anh.

Chia tay gia đình Jack, ông Conner lần lượt ôm hôn từng người một trong gia đình anh. Sau cùng, ông lại ôm chặt lấy Jack, gục đầu lên vai anh, ngỡ như đang ôm ấp đứa con yêu quý của mình.

Và rồi Conner lại leo lên lưng chiếc xe đạp, lại tiếp tục lên đường. Ông phải đi cho hết cuộc hành trình. Lần này, ông có thêm bạn đồng hành là băng ghi âm tiếng nhịp đập con tim của Abbey mà gia đình Jack gửi tặng ông. Conner như được tiếp sức, ông cảm thấy sung sức hơn bao giờ.

Conner dự kiến ngày 10 tháng Bảy tới đây sẽ chạm “mức đến”, Broward Health Medical Center tại Ft. Lauderdale, Florida, là nơi Abbey đã được các bác sĩ giải phẫu lấy nội tạng. Nơi đây, ông sẽ thực hiện nốt việc sau cùng là rải tro con mình xuống lòng biển khơi, như một dấu chấm hết cho cuộc hành trình dài mãi đến 2.600 dặm trường.

Abbey yêu biển, cô sẽ về lại với thiên đường “biển xanh, cát trắng, nắng vàng” của Florida.

Trả lời các phóng viên báo chí về cuộc “hành trình đơn độc” trên lưng con ngựa sắt, ông Conner nói, “Tôi không hề đơn độc. Lúc nào Abbey cũng ở cạnh tôi. Một khi bạn làm điều gì có ý nghĩa, bạn sẽ không cảm thấy đơn độc.”

Conner tin tưởng một cách mạnh mẽ sẽ có nhiều người cùng đồng hành với ông. Trong lá thư ngỏ gửi cho báo chí kể về cuộc hành trình “Abbey’s Ride for Life” dọc nước Mỹ nhằm vận động việc ghi danh online để trở thành người hiến tặng nội tạng, có đoạn ông viết:

“Thật là ích kỷ khi bạn nhất định chôn theo bạn những gì có thể cứu vớt được mạng sống con người. Bạn không mất gì cả trong lúc mang được hạnh phúc đến cho những kẻ xấu số. Vậy tại sao bạn lại từ chối hay ngần ngại? Sớm muộn gì thì bạn và tôi cũng phải chết mà, làm sao tránh khỏi được. Vậy tại sao không làm cho cái chết của mình không vô nghĩa và phí phạm?”

“Nếu bạn muốn để lại một di sản,” ông viết ở một đoạn khác, “không có di sản nào quý giá hơn là giúp cho người khác được tiếp tục sống, một cuộc sống ý nghĩa.”

Phần tôi, rất lấy làm “tâm đắc” đoạn cuối lá thư của ông Conner:

“Bạn vẫn đến nhà thờ, nhà nguyện để cầu nguyện sau khi chết sẽ được lên thiên đường, phải không? Vậy tại sao bạn không làm việc đó? Lời nguyện cầu của bạn sẽ sớm được cứu xét.  Hãy trao tặng cho người khác những gì thượng đế đã ban tặng cho bạn. Đấy là lẽ công bằng. Bạn đâu cần phải mang theo tất cả, một khi thân xác bạn nhẹ nhàng thì bạn cũng dễ… bay lên tới thiên đường.”

Lê Hữu

(Viết phỏng theo bản tin CBS News)* Nguồn ảnh: Photo by Caroline Ourso– Moving moment Dad hears daughter’s donated heart beat again:
httpv://www.youtube.com/watch? v=6xMd8Ie3vN4

NHỮNG PHƯƠNG THẾ CỨU GIÚP CÁC LINH HỒN NƠI LUYỆN NGỤC

NHỮNG PHƯƠNG THẾ CỨU GIÚP CÁC LINH HỒN NƠI LUYỆN NGỤC

[Xin anh chị em hãy ĐỌC * CHIA SẺ * THỰC HIỆN để cứu các Linh hồn]

Lm. Mark, CMC

Công đồng Lyon năm 1274 và Công đồng Florence năm 1439 tuyên ngôn rằng:

“Ðể làm giảm bớt các hình phạt các linh hồn khốn khó phải chịu trong Luyện ngục: Lời cầu nguyện, việc làm phúc bố thí, và các việc lành khác mà các giáo dân quen làm như Giáo hội dạy, nhất là Thánh Lễ Misa, có thể giảm bớt hình khổ cho các linh hồn Luyện ngục.” (D. 464, 693).

Chúng ta nên dâng việc lành phúc đức như đọc kinh, lần hạt Mân côi, ăn chay, hãm mình, bố thí, nhường Ân xá, nhất là dự lễ và xin lễ cho các linh hồn trong Luyện ngục. Làm như thế ta thực hiện mầu nhiệm Các thánh Thông công, liên kết đó là giáo lý rất an ủi người sống cũng như người đã qua đời.

Mầu nhiệm Các Thánh Thông công dạy ta rằng “Tất cả các tín hữu còn sống hay đã qua đời, đã được lên Thiên đàng hay còn trong Luyện ngục, đều liên lạc mật thiết với nhau.”

Các tín hữu còn sống liên lạc với các Thánh trên trời bằng cách tôn kính cầu xin các Thánh, đổi lại các Thánh cầu bầu cho các tín hữu trước mặt Chúa, xin cho các tín hữu những ơn cần thiết làm trọn thánh ý Chúa trong bậc mình khi còn sống ở trần gian.

Các tín hữu còn sống liên lạc với các linh hồn Luyện ngục bằng cách dâng các lời nguyện, việc lành phúc đức cầu cho các linh hồn, đổi lại các linh hồn cầu bầu cho các tín hữu trước mặt Chúa, xin cho các tín hữu những ơn cần thiết phần hồn phần xác.

Các tín hữu còn sống thông công liên lạc với nhau qua lời cầu nguyện, gương lành. Ðời sống thánh thiện của mọi người đều có ảnh hưởng đến người khác.

Chúa Kitô đã kết hợp các tín hữu thành một thân thể mầu nhiệm, đó là lý do giải nghĩa mầu nhiệm các Thánh thông công như đã trình bày trên.

Muốn cho các việc chúng ta làm sinh ơn ích cứu rõi các linh hồn, theo ý kiến Thánh Tôma Aquinô cần 3 điều sau:

  1. Phải có ý nhường công phúc việc lành mình làm cho linh hồn nào đó, hoặc cho các linh hồn mồ côi. Nếu không có ý nhường thì công phúc việc lành vẫn thuộc về người làm.
  2. Phải làm việc có tính cách đền tội, bởi tuy là việc lành nhưng sinh công hiệu khác nhau: công hiệu kinh Mân côi khác công hiệu lễ Misa. Và còn tùy người làm cách sốt sắng thánh thiện hay khô khan ơ hờ.
  3. Phải làm khi có ơn nghĩa Chúa, nghĩa là sạch tội trọng. Không kể những việc lành nguyên tự phát sinh công hiệu như Thánh lễ Misa, dù người dự hay xin lễ không có ơn nghĩa Chúa, Thánh lễ vẫn sinh công hiệu cho các linh hồn.

* Truyện kể rằng, một người cha đang khi hấp hối dặn đứa con trai nhớ đến và năng cầu nguyện cho cha sau khi cha qua đời. Người con hiếu thảo vâng lời ngay, chàng siêng năng cầu nguyện, dâng việc lành phúc đức cầu cho linh hồn cha.

Sau 33 năm người cha nói trên hiện về với con, quanh mình phủ đầy lửa, cay đắng phàn nàn:

– Tại sao con quên cha lâu năm như vậy, không cầu nguyện cứu giúp cha.

Người con hết sức ngạc nhiên không hiểu câu nói của cha, chàng liền hỏi:

– Những lời cầu nguyện, việc lành, bố thí của con không giúp ích gì cho cha sao?

Người cha trả lời:

– Không con ơi, các việc lành phúc đức con làm không sinh ích gì cho con và cho cha, bởi con làm khi con mắc tội trọng. Con xưng tội, nhưng không có lòng ăn năn chừa tội thật. Chúa nhân từ cho phép cha hiện về với con để làm ích cho cha con ta.

Từ đó, người con thật lòng ăn năn chừa tội và chẳng bao lâu sau đã cứu được linh hồn cha khỏi Luyện ngục lên Thiên đàng rực rỡ vô ngần (Charity p. 526). 

Lm. Mark, CMC

Chị Nguyễn Kim Bằng gởi

Trần Thị Nga vô tội!

From facebook:  Tin Mừng Cho Người Nghèo‘s post.
 
Image may contain: 1 person, smiling, sitting
Image may contain: 4 people, people standing, hat and outdoor
Tin Mừng Cho Người Nghèo added 2 new photos.

 

Trần Thị Nga vô tội!

GNsP (24.07.2017) – Trần Thị Nga, một phụ nữ trẻ, đã đồng hành và giúp nhiều bà con dân oan khắp nơi khiếu kiện về đất đai, tìm kiếm công lý cho các gia đình nạn nhân bị những án oan thấu trời, có mặt trong các cuộc biểu tình, tham gia các phiên tòa xử người yêu nước, bà cũng tố cáo các cán bộ tham nhũng, quan liêu, cửa quyền khi chính bà là nạn nhân… Nhiều bà con dân oan đã đặt niềm tin vào bà Nga.

Nếu không nói ra sẽ ít người biết Trần Thị Nga đã cứu mạng tử tù Hồ Duy Hải vào những giờ phút sinh tử, sau khi gia đình tử tù Hải nhận tin Tòa án Long An thông báo ngày giờ thi hành án tử. Mẹ và dì của anh Hải đã phải ra Hà Nội cầu cứu các cơ quan có thẩm quyền, nhưng không có ông quan nào quan tâm đến tính mạng ngàn cân treo sợi tóc và nỗi quặn đau của gia đình nạn nhân. Chính bà Trần Thị Nga đã sắp xếp, quay phim lại cuộc phỏng vấn người thân của anh Hải và kết nối mạng với phóng GNsP (Tin Mừng Cho Người Nghèo) ở “đầu cầu” Sài Gòn, tại một phòng nghỉ ở một khách sạn trên phố Hàng Bè, Hà Nội. Chính những “thước phim” đầu tiên ấy, đã thổi bùng lên ngọn lửa truyền thông trong và ngoài nước cầu cứu cho tính mạng của tử tù Hồ Duy Hải, buộc nhà cầm quyền phải tạm hoãn thi hành án tử và vụ án oan kéo dài đến ngày hôm nay.

Để dằn mặt, răn đe bà Nga nhà cầm quyền “bảo kê” cho những tên côn đồ, an ninh thường phục – mà bà biết – đã nhiều lần dùng các hung khí nguy hiểm truy đuổi, tấn công bà trọng thương, sức khỏe nguy kịch, để lại nhiều di chứng trên cơ thể. Và nay, họ đã bắt tạm giam bà ngày 21.01.2017, những ngày giáp Tết Nguyên Đán.

Sắp tới đây vào ngày 25-26.07.2017, Tòa án Nhân dân tỉnh Hà Nam sẽ mở phiên tòa xét xử người phụ nữ can đảm, mạnh mẽ, hiên ngang trước bạo quyền – Trần Thị Nga, bị truy tố với tội danh “Tuyên truyền chống nhà nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam” theo Điều 88 BLHS.

Do chúng tôi không có hồ sơ vụ án nên không thể có những bình luận vụ án bà Trần Thị Nga dưới khía cạnh Pháp luật. Việc này xin dành cho Quý Luật sư bào chữa cho bà. Trong tay chúng tôi chỉ có bản Cáo trạng. Tuy nhiên, chỉ là người “ngoại đạo” Luật, đọc nội dung Cáo trạng của VKS Nhân Dân tỉnh Hà Nam cũng không thể chấp nhận được, khi những căn cứ kết tội bà Nga không khách quan, không có chứng cứ chứng minh theo đúng thủ tục Bộ Luật Tố tụng hình sự quy định mà toàn áp đặt, vu khống, quy kết cho bà Nga là “có tội”. Hay chỉ dựa vào những kết luận chủ quan của chính phe cầm quyền.

Tố tụng hay hàng tôm hàng cá

Trang 16 của bản Cáo Trạng ghi rõ: “Tại cơ quan điều tra, bị can Trần Thị Nga không thành khẩn khai nhận hành vi phạm tội của mình mà có thái độ chống đối, bất cần, không ký vào bất cứ biên bản nào trong quá trình điều tra, không chấp hành chụp ảnh, lập danh chỉ bản…”

Chính trong nội dung bản Cáo trạng khẳng định bà Nga không “không ký vào bất cứ biên bản nào trong quá trình điều tra”. Vậy thì khi các cơ quan có thẩm quyền kê khai, niêm phong tài sản tại tư gia của bà Nga không được bà “ký” vào biên bản niêm phong và mở niêm phong thì làm sao các cơ quan tố tụng có thể “mở niêm phong” vật chứng để phục vụ cho quá trình điều tra một cách khách quan, như cáo trạng nêu là “đúng qui định pháp luật”?

Bộ Luật Tố tụng Hình sự hiện hành quy định các cơ quan có thẩm quyền phải có nghĩa vụ “xác định sự thật của vụ án” tại Điều 10 BLTTHS 2003 và Điều 15 BLTTHS 2015:

“Trách nhiệm chứng minh tội phạm thuộc về cơ quan có thẩm quyền tiến hành tố tụng.Người bị buộc tội có quyền nhưng không buộc phải chứng minh là mình vô tội.Trong phạm vi nhiệm vụ, quyền hạn của mình, cơ quan có thẩm quyền tiến hành tố tụng phải áp dụng các biện pháp hợp pháp để xác định sự thật của vụ án một cách khách quan, toàn diện và đầy đủ, làm rõ chứng cứ xác định có tội và chứng cứ xác định vô tội, tình tiết tăng nặng và tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự của người bị buộc tội.”

Như vậy, cơ quan điều tra phải có nghĩa vụ chứng minh một người nào đó có tội phải bằng các chứng cứ khách quan, không được tùy tiện kết luận, quy kết, vu cáo cho họ. Thế nhưng, cơ quan điều tra, VKS đã vi phạm thủ tục tố tụng, cố tình vu khống và kết luận bà Nga có hành vi “Tuyên truyền chống nhà nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam”. Không thể chỉ dựa vào những cái gọi là “kết quả giám định” chủ quan của “phe ta”, để quy kết bà Nga vu khống, tuyên truyền, xuyên tạc, kích động… Trong khi bà Nga chỉ viện dẫn và nói sự thật những gì đã và đang xảy ra về bản thân bà, về những người dân oan và về tình hình xã hội Việt Nam.

Cáo trạng hàng tôm hàng cá đã nói gì?

Thứ nhất, trong bản Cáo trạng đề cập đến bài viết của bà Nga với tựa đề “Chính phủ nợ các linh mục Kỳ Anh một lời cảm ơn”. Bài viết này, bà Nga nhận xét, trước cơn bão phẫn nộ của bà con ngư dân khắp nơi sau vụ thảm họa Formosa xả thải độc tố xuống biển khiến cuộc sống của người dân rơi vào bế tắc, mất cả cơ nghiệp truyền thống… nếu không có sự can thiệp của các linh mục ở khu vực Miền trung thì bà con đã nổi dậy “đốt trụi” bản doanh Formosa tại Hà Tĩnh, gây ra nhiều bất ổn đáng tiếc xảy ra. Lẽ ra, nhà cầm quyền nên gửi một lời cám ơn đến các linh mục đã an ủi được nỗi đau của bà con ngư dân, giúp họ bình tĩnh đối phó thảm họa, nhưng họ không làm vậy, mà còn sử dụng công cụ truyền thông của báo-đài lề đảng bôi nhọ, mạ lỵ các linh mục…

Đó là suy tư chân chất của một phụ nữ nhà quê ngoài ba mươi tuổi quan tâm đến vận mệnh tổ quốc khi đất nước đang phải đối mặt với thảm họa biển chết-cá chết do chính nhà cầm quyền đã tiếp tay, bao che cho Formosa tồn tại và hoạt động tại Việt Nam. Sau 2 tháng xảy ra sự cố cá chết trắng hàng loạt dọc ven biển các tỉnh Miền Trung, theo báo Thanh Niên vào sáng ngày sáng 30.6.2016, “Chủ tịch hội đồng quản trị Formosa thừa nhận sai sót làm cá chết hàng loạt”, nghĩa là Formosa thừa nhận xả thải độc tố xuống biển Miền Trung. Thậm chí, báo An Ninh Thủ Đô còn đưa tin “Formosa lắp đặt ống xả thải ngầm khổng lồ ra biển Vũng Áng”. Chính Formosa đã “thừa nhận”, và “chính phủ” đã nhận tiền bồi thường của Formosa thì các cơ quan có thẩm quyền không thể quy kết bà Nga đã vu khống vụ Formosa, đảng và nhà nước được.

Nếu cơ quan điều tra cho rằng tài liệu có tiêu đề “Chính phủ nợ các linh mục Kỳ Anh một lời cảm ơn” là vu khống, xuyên tạc đảng và nhà nước, thì các cơ quan có thẩm quyền nên triệu tập các báo-đài đã đăng tải các thông tin liên quan đến Formosa, các vị linh mục đã yểm trợ cho bà con ngư dân, và bà con ngư dân – là những người có liên quan đến sự kiện Formosa, là một trong số tình tiết đã đẩy bà Nga vào tù, để điều tra làm rõ, xác định “sự thật vụ án” bà Nga có nói sai, kích động hay không.

Thứ hai, liên quan đến sự kiện cụ bà Hà Thị Đức, 82 tuổi, bị công an xã Liêm Cần, huyện Thanh Liêm, tỉnh Hà Nam bắt, giữ vào ngày 26.07.2015, một ngày sau đó 29.07.2015, bà cụ Đức đã tử vong. Chính gia đình cụ Đức đã làm đơn tố cáo, khởi kiện các cán bộ có hành vi bắt, giữ cụ bà Đức trái phép và gây ra cái chết của bà cụ. Các đơn này, gia đình cụ Đức đã nhờ bà Nga phổ biến rộng rãi trên các phương tiện truyền thông. Vụ kiện của gia đình bà cụ Đức chưa được làm rõ đúng sai thì căn cứ vào đâu để cho rằng bà Nga “vu khống” tức “… bịa đặt, loan truyền những điều biết rõ là bịa đặt nhằm xúc phạm danh dự hoặc gây thiệt hại đến quyền, lợi ích hợp pháp của người khác hoặc bịa đặt là người khác phạm tội và tố cáo họ trước cơ quan có thẩm quyền, …” (Điều 122 BLHS).

Thứ ba, với nội dung “… Tôi tẩy chay bầu cử ngày 22/05/2016 là bầu cử trá hình của Đảng Cộng Sản và… lý do tẩy chay bầu cử là tôi yêu cầu chính phủ phải minh bạch cái thảm họa cá chết do ô nhiễm môi trường biển…” là ước muốn của bà Nga. Cuộc bầu cử giả hiệu này cũng được Giáo sư Chu Hảo, nguyên Thứ trưởng Bộ Khoa học và Công nghệ, hiện là Giám đốc Nhà xuất bản Tri thức, và là Phó Chủ tịch Quỹ Văn hóa Phan Chu Trinh, phê phán trong bài viết “không biết không bầu”. Giáo sư Chu Hảo nhận xét: “Những thông tin về các ứng viên mà các tổ chức phụ trách bầu cử công bố là quá sơ sài và thiếu chính xác khiến tôi không thể tin cậy. Đơn giản vậy thôi! Để làm gì? Để lá phiếu của mỗi công dân ngày càng trở nên có giá trị hơn trong việc lựa chọn những người xứng đáng vào các vị trí lãnh đạo quốc gia và lựa chọn thế chế.” Do đó, “chỉ bầu cho những người mà mình biết rõ phẩm cách và năng lực”. Và, bà Trần Thị Nga cũng có quan điểm như vậy. Ngoài ra, bà nêu rõ lý do là “đòi chính phủ minh bạch thảm họa cá chết…”, bởi lẽ ai cũng biết, chỉ sau khi hàng chục ngàn người dân từ Bắc vào Nam – trong đó có bà Nga – lên đường đòi hỏi nhà cầm quyền “minh bạch” nguyên nhân thảm họa biển chết-cá chết thì giới cầm quyền mới gọi đúng tên kẻ tội phạm gây ra thảm họa này là “Formosa”, trước đó “chính phủ” chỉ dám khẳng định nguyên nhân gây ra cá chết là do “tảo đỏ”. Như vậy, xét ra, bà Nga là người có công vì đã mạnh mẽ gọi đúng tên thủ phạm gây ra ô nhiễm môi trường biển là “Formosa”.

Thứ tư, nhiều năm qua, trước khi bà Nga bị bắt tạm giam, gia đình bà liên tục bị côn đồ, an ninh thường phục sách nhiễu, ném đồ dơ bẩn vào nhà, rình dập gia đình. Tàn ác nhất vào tháng 5.2014, bà Nga bị những viên an ninh mặc thường phục thường xuyên theo dõi đã dùng hung khí – tuýp sắt tấn công, đánh đập, hành hung bà gãy tay trái và vỡ xương bánh chè chân phải. Bà Nga đã làm đơn tố cáo nhiều lần, suốt một thời gian dài, nhưng các cơ quan có thẩm quyền cố tình phớt lờ, không thụ lý đơn, giải quyết, xử lý, điều tra vụ án các an ninh mặc thường phục có hành vi cố ý giết bà. Di chứng của vụ truy sát đó vẫn còn hằn rõ trên đôi chân của bà trong những bước đi khập khiễng mỏi mòn quyết tâm tìm kiếm công lý. Những lần tấn công này đều được bà Nga ghi hình lại, tuy nhiên với đầy đủ chứng cứ rõ ràng được gửi đến các cơ quan có thẩm quyền nhưng vẫn không được họ xem xét, xử lý… thì các cơ quan điều tra căn cứ vào đâu để kết luận bà Nga đã “vu khống”, “tuyên truyền”…?

Không ai có thể quên ơn của bà Trần Thị Nga đã mạnh mẽ lên tiếng bảo vệ cho nhiều trường hợp dân oan từ Bắc chí Nam. Ngoài tử tù Hồ Duy Hải thoát chết với cái “án oan không cần giải oan”. Bà Nga còn bỏ công sức, giúp đỡ rất nhiều gia đình, cá nhân lâm cảnh oan, ức… điển hình như gia đình tử tù Nguyễn Văn Chưởng, vụ bé gái bị hiếp dâm ở Thái Bình, vụ cô gái ở Sài gòn bị “chồng” Nhật lừa bắt con, vụ án oan của cô giáo Hà Nội, hay vụ án gia đình bà Hà Thị Đức…

Những gì bà Trần Thị Nga đã viết, đã nói trên các trang mạng xã hội là những sự kiện có thật. Và, quyền tố cáo, kiến nghị… là quyền của mỗi công dân, không ngoại trừ bà Nga. Không thể vì những ý kiến “trái chiều” mà kết án bà Nga vu khống, xuyên tạc sai sự thật và nhẫn tâm chia cách người mẹ trẻ với hai đứa con thơ dại. Nhà cầm quyền hãy minh bạch chứng minh bằng những chứng cứ cụ thể để cho thấy bà Nga đã nói sai, bịa đặt, kích động…?

Trần Thị Nga vô tội!

Huyền Trang, GNsP

http://www.tinmungchonguoingheo.com/…/…/tran-thi-nga-vo-toi/

Một lần tới âm gian: Vị bác sĩ chết đi sống lại và mang theo thông điệp quan trọng khi trở về

Một lần tới âm gian: Vị bác sĩ chết đi sống lại và mang theo thông điệp quan trọng khi trở về

Có một người đàn ông tin rằng bản thân đã được trải nghiệm một vòng nơi địa ngục rồi quay trở lại trần gian, và trải nghiệm đó cũng đã hoàn toàn thay đổi kiếp nhân sinh của ông.

Trước đó, Tiến sĩ – bác sĩ gốc Ấn Độ Rajiv Parti là một người có sự nghiệp rất thành công. Ông cũng kiếm được rất nhiều tiền, nói một cách khác là ông có một cuộc sống vật chất rất sung túc giàu có. Ông là bác sĩ trưởng khoa gây mê hồi sức của Bệnh viện tim ‘Bakersfield Heart Hospital’.

Thỉnh thoảng có những bệnh nhân sau phẫu thuật miêu tả cho bác sĩ Parti những trải nghiệm khi linh hồn rời khỏi thể xác nhưng ông chưa bao giờ quan tâm, cho tới khi tự bản thân ông tự mình trải nghiệm được những điều ấy khi cận kề cái chết.

9 năm trước, bác sĩ Rajiv Parti được chẩn đoán mắc ung thư tiền liệt tuyến và trải qua nhiều đợt phẫu thuật. Hai ngày trước lễ Noel năm 2010, vì bị biến chứng sau khi phẫu thuật, ông được đưa tới cấp cứu ở bệnh viện Đại học California, Mỹ. Toàn bộ nội tạng của Rajiv Parti gần như không thể hoạt động, các bác sĩ phải quyết định đưa ống thông đặt vào trong cơ thể để hỗ trợ.

Tuy nhiên, chỉ sau vài giờ, bác sĩ Rajiv Parti bị nhiễm trùng nặng. Vùng bẹn bị sưng đỏ, đau nhức kèm sốt cao khoảng 40,5 độ. Sau một đêm được tiêm mooc-phin giảm đau, ông lại được đưa vào phòng phẫu thuật. Chính trong giờ phút này, ông Rajiv Parti khẳng định đã nhìn thấy thiên đường. Sự việc này về sau đã được ông quyết định viết lại trong cuốn sách mang tên “Dying to wake up” (tạm dịch: Chết để thức tỉnh).

Bác sĩ Rajiv Parti như được rẽ sang một cuộc đời mới sau lần trải nghiệm cận tử đáng nhớ. (Ảnh dẫn theo Aweita)

Bác sĩ Rajiv Parti kể rằng, khi ông được phẫu thuật, thuốc mê hoàn toàn không có tác dụng. Ca mổ diễn ra được 15 phút mà ông vẫn cảm thấy đau đớn. Lúc đó ông cảm thấy cơ thể mình trôi bồng bềnh và nhìn thấy bản thân mình đang nằm trên bàn mổ và nghe các bác sĩ khác đang nói chuyện, thậm chí còn ngửi thấy mùi thuốc sát trùng.

Cũng lúc đó, ông thấy gương mặt của mẹ và em gái. Bà mặc bộ đồ truyền thống sari (trang phục truyền thống của phụ nữ Ấn Độ), em gái thì mặc quần bò, áo lửng màu xanh đang ngồi ở nhà. Họ đang cùng chuẩn bị bữa tối có rau, sữa chua và cơm. Sau đó, ông nhìn thấy một khung cảnh u ám, những đám mây đen kịt, sấm sét, một ánh lửa lóe lên và sự xuất hiện của những con vật có sừng dài. Ông còn nhìn thấy cả bệnh nhân cũ và những người mà ông từng cáu giận với họ.

Ông nhìn thấy một khung cảnh u ám, như là ranh giới của địa ngục. (Ảnh dẫn theo NTDTV)

Ông thừa nhận rằng, mặc dù là một bác sĩ có kỹ thuật giỏi nhưng bản thân còn rất ích kỷ, chưa thực sự đồng cảm và đặt hết tâm vì bệnh nhân. Khi mỗi bệnh nhân tìm đến mình, ông đều tự hỏi: “Mình sẽ có được gì từ bệnh nhân này?”. Bởi vậy khi ở ranh giới giữa sự sống và cái chết, ông dường như đã nghe được lời các thiên sứ nói với mình: “Hãy thay đổi cách đối xử với mọi người, thay đổi cách hành xử với bệnh nhân”.

Trong cuốn sách của mình, bác sĩ Rajiv Parti đã viết:

“Tôi có thể hồi tưởng lại toàn bộ quá trình trải nghiệm khi cận kề cái chết: Tôi đã gặp được tổ tiên của mình ở ranh giới của địa ngục, một vài tiền kiếp mà mình đã trải qua – đủ để giải thích những khổ nạn xảy ra trong đời mình, và tại sao lại luôn phải ỷ lại vào những đơn thuốc như thế? Và tôi còn có vinh dự được gặp hai vị thiên sứ hộ mệnh được bao phủ bởi những ánh sáng rực rỡ là Raphael và Michael. Họ bước ra từ một biển hoa, trên thân còn tỏa ra sức mạnh từ bi thuần chính tới mức khó có thể dùng ngôn ngữ để diễn tả”.

Tiếp theo ông thấy một bà cụ khoảng 75 tuổi, vỗ nhẹ vào vai ông và muốn nói chuyện với ông vì chồng bà bị ung thư sắp chết.

Ngay sau đó, cha ông xuất hiện và dẫn ông đi vào một đường hầm ánh sáng chói lóa. Lập tức ông tỉnh dậy.

Tranh vẽ Thiên thần bảo hộ của họa sĩ Pietro da Cortona. (Ảnh dẫn theo NTDTV)

Ông Rajiv khẳng định mình đã nhìn thấy thiên đường trong khi trải qua cuộc phẫu thuật. Và ở nơi giống như thiền đường đó, ông còn nghe thấy các thiên sứ nói rằng họ sẽ mang tới hướng đi mới cho cuộc đời của ông. Họ nói: “Giờ là lúc điều trị các loại bệnh trong tâm ông rồi: Đó chính là bệnh nghiện uống thuốc, cáu giận, các bệnh mãn tính và ung thư”.

Từ một người không tin vào thiên đường địa ngục, cũng như những câu chuyện ly kỳ về trải nghiệm cận tử, sau chính trải nghiệm của bản thân mình đã khiến vị bác sĩ thay đổi căn bản từ tâm hồn. Và không muốn lưu giữ những điều kỳ diệu ấy cho riêng mình, ông đã quyết định chia sẻ nó với tất cả mọi người như một lời nhắn gửi chân thành nhất.

***

Có rất nhiều người trong chúng ta vốn đều tin rằng linh hồn là bất diệt, cũng hy vọng đời sau được sống vui vẻ hạnh phúc. Có lẽ đây là lý do có rất nhiều người hướng thiện và cố gắng làm nhiều việc tốt, cũng như tránh làm tổn hại tới người khác.

Từ xa xưa, trong bất kỳ tôn giáo hay thời kỳ lịch sử văn minh nào cũng luôn tin rằng thiện ác đều sẽ có báo ứng. Đạo Kyto dạy người ta làm người tốt thì có thể lên thiên đường. Phật giáo giảng tích đức hành thiện đắc phúc báo; người phương Đông có câu nói quen thuộc: “Thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo”.

“Hãy thay đổi cách đối xử với mọi người”. Có lẽ lời nhắc nhở của vị thiên sứ trong câu chuyện của bác sĩ Rajiv Parti ở trên cũng là nhắn gửi cho tất cả chúng ta vậy! Bớt đi ích kỷ và nghĩ cho người khác nhiều hơn, chính là chúng ta đang tạo phúc báo cho chính mình.

Theo Đại Kỷ Nguyên tiếng Trung
Bình Nhi biên dịch

ĐẦU HÀNG BẮC KINH

From facebook:   Nguyễn Hồng‘s post.
 
Image may contain: ocean, water and outdoor
Image may contain: one or more people
Image may contain: text

Nguyễn Hồng added 3 new photos from July 24 at 3:00am — feeling angry with Hoa Kim Ngo and 11 others at Bến Vân Đồn Quận 4.

ĐẦU HÀNG BẮC KINH

Nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam đã phải ra lệnh cho công ty Repsol ngừng hoạt động khai thác dầu khí tại biển Đông (Lô 136-03) sau khi Trung Quốc gia tăng áp lực đe dọa quân sự.

Từ một tuần trước, Bắc Kinh đã hăm dọa sẽ tấn công những căn cứ của Việt Nam tại quần đảo Trường Sa nếu Việt Nam và Công ty Respol không chấm dứt hoạt động khai thác dầu khí.

Khu vực khoan dầu cách bờ biển Việt Nam khoảng 400 km, nằm trong Bãi Tư Chính thuộc chủ quyền của Việt Nam. Khu vực này được đặt tên là Lô 136-03 (cách đặt tên của Việt Nam). Việt Nam đã cho Talisman-Vietnam, một chi nhánh của Repsol (Tây Ban Nha) thuê lại. PetroVietNam đã hợp tác với Repsol để cùng tiến hành dự án khai thác dầu có tên “Cá Rồng Đỏ” tại đây.

Bắc Kinh gọi khu vực khai thác Lô 136-03 là Wanan Bei-21 (Vạn An Bắc 21) và tuyên bố đã bán quyền khai thác cho một công ty Hồng Kông có tên là Brightoil. Tuy nhiên, công ty Brightoil đã phủ nhận tin này.

Hoạt động khoan dầu của Talisman & Vietnam mới bắt đầu vào ngày 21/06/2017 giờ đã bị ngưng chỉ trong vòng một tháng. Việc chấm dứt hoạt động cũng xảy ra một ngày sau khi một lượng dầu khí rất lớn được xác nhận tìm thấy.

Với chính sách bành trướng, gây ảnh hưởng bá quyền và đòi quyền lợi trên toàn Biển Đông, Bắc Kinh đã tuyên bố chủ quyền của Trung Quốc đối với vùng biển rộng lớn, cách bờ hơn 1600 km tính từ bờ biển phía nam Trung Quốc.

Yêu sách “Đường Lưỡi Bò” (U-line) của Bắc Kinh nhằm đòi hỏi và tiến tới áp đặt chủ quyền cho một vùng biển cực lớn – gần 3,5 triệu km2 ở biển Đông.

Việc Bắc Kinh dùng áp lực quân sự để buộc nhà nước cộng sản Việt Nam phải ngưng khai thác dầu khí tại Biển Đông là một cú tát trực diện đối với Hoa Kỳ. Trong 6 tháng qua, chính quyền Donald Trump đã đặt mục tiêu giảm thiểu tranh chấp tại khu vực biển Đông và chống lại mọi hoạt động quân sự hóa trong vùng biển này.

Với Việt Nam, việc phải chấm dứt mọi hoạt động khai thác dầu khí tại bãi Tư Chính không chỉ là một thiệt hại về kinh tế trong bối cảnh cần gia tăng khai thác tài nguyên để thúc đẩy tăng trưởng GDP mà còn là một thất bại lớn trong việc khẳng định chủ quyền của Việt Nam ở biển Đông.

Đến giờ phút này, Bộ Ngoại giao nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Vịt Ngan, Bộ Thông Tin – Truyền Thông và hệ thống Tuyên giáo với hơn 800 báo, đài “lề Đảng” vẫn chưa có một tuyên bố hay thông báo chính thức gì về sự kiện nhục nhã & đau đớn này.
.

+ China reportedly threatens Vietnam into ending energy exploration in South China Sea:
– http://www.cnbc.com/…/china-threatens-vietnam-over-south-ch… 
+ Vietnam stops drilling in South China Sea after threats from Beijing:
– http://sea-globe.com/vietnam-oil-south-china-sea/
+ “South China Sea: Vietnam halts drilling after ‘China threats’:
– http://www.bbc.com/news/world-asia-40701121 
+ South China Sea Dispute Smolders as Trump Administration Weighs Approach:
– https://www.voanews.com/a/south-china-sea-disp…/3954695.html

* P/S:
+ Việt Nam phải ngưng khoan dầu khí ở biển Đông:
– http://www.bbc.com/vietnamese/vietnam-40701910 
+ Việt Nam ngưng khai thác dầu khí trước sức ép của Trung Quốc:
– http://www.rfa.org/…/vietnam-halts-drilling-after-china-thr…
+ Việt Nam phải ‘bồi thường lớn’ khi đề nghị Repsol ngừng khoan:
– https://www.voatiengviet.com/a/vietnam-phai-bo…/3956644.html