GIÁNG SINH ĐẶC BIỆT CỦA LÃO PANOV – Leo Tolstoy -Truyen ngan HAY

Truyện ngắn hay nhứt trong mùa Giáng Sinh do Leo Tolstoy phóng tác thành văn xuôi từ vở thoại kịch có tựa đề là ‘Le père Martin’ của Ruben Saillens.  Từ câu chuyện Ông Panov này, ngày nay đã có hàng ngàn phiên bản bằng văn, thơ, kịch khác phổ biến trong văn học thế giới như một thông điệp về nhân ái và hạnh phúc, nhất là trong dịp Lễ Giáng Sinh hàng năm.

GIÁNG SINH ĐẶC BIỆT CỦA LÃO PANOV

 – Leo Tolstoy       

Hôm đó là ngày vọng (trước) Giáng sinh, mặc dù chỉ mới có xế chiều mà đèn đã được thắp lên khắp cả, từ nhà ở cho đến các cửa tiệm trong ngôi làng nhỏ của nước Nga này, bởi vì những ngày mùa đông thì ngắn ngủi và rất chóng tàn.  Những đứa bé vốn lúc nào cũng hớn hở đã chạy nhẩy lon ton ở bên trong và bây giờ, thoát ra từ những khung cửa chớp khép kín, là những âm thanh giống như bị bóp nghẹt của những cuộc trò chuyện và những tiếng cười đùa.

Lão Panov, ông thợ giày của làng, bước ra bên ngoài để có một cái nhìn rảo khắp.  Những âm thanh của hạnh phúc, những ánh đèn rực rỡ và mùi vị thoang thoảng của những món ăn ngon   Giáng sinh làm cho ông nhớ tới những mùa Giáng sinh đã qua khi người vợ của ông vẫn còn sống và những đứa con vẫn còn bé bỏng.  Bây giờ thì mọi người đã đi xa rồi.  Khuôn mặt tươi vui tự nhiên của ông, thường đi đôi với một cặp mắt xe lại vì nếp cười, ẩn nấp sau cặp kính tròn, bây giờ trông buồn rời rợi.  Tuy nhiên, ông đã bước vào trong nhà một cách dứt khoát, kéo cửa chớp xuống và đặt bình cà phê lên bếp than.  Sau đó, với một tiếng thở dài, ông ngả người lên chiếc ghế bành lớn.

Lão Panov thường không đọc sách, nhưng tối nay, ông với lấy cuốn sách Kinh Thánh cũ của gia đình, và từ từ dùng ngón tay trỏ lân lê theo dòng chữ, ông đọc lại câu chuyện Giáng sinh.  Ông đọc tới đoạn Bà Maria và Ông Giuse, mệt mỏi sau cuộc hành trình đi Bêlem, không tìm được một chỗ nào tại nhà trọ, phải sinh đứa con nhỏ trong một chuồng bò.

“Trời đất ơi, Trời đất ơi!” Lão Panov kêu lên, “nếu mà họ đến đây!  Tôi sẽ nhường chiếc giường của tôi cho họ và tôi bảo đảm sẽ lấy tấm chăn bông của tôi để bao bọc cho đứa bé.”

Khi ông đọc tiếp tới đoạn các nhà đạo sĩ đến thăm em bé Giêsu, tặng cho em nhiều món quà tuyệt vời.  Thì sắc mặt của Lão Panov xụ xuống.  “Tôi chẳng có món quà nào cho em cả” ông buồn bã nghĩ thế.

Rồi gương mặt của ông lại tươi lên.  Ông bỏ cuốn Kinh Thánh xuống, đứng dậy và vươn cánh tay dài lên một ngăn tủ ở trên cao trong căn phòng nhỏ.  Ông lấy xuống một chiếc hộp nhỏ đã phủ đầy bụi và mở ra.  Bên trong là một cặp giày nhỏ bằng da hoàn hảo.  Lão Panov mỉm cười hài lòng.  Vâng, đôi giầy vẫn còn tốt như trước – đôi giày tốt nhất mà ông từng làm ra.  “Tôi phải cho em đôi giầy này” ông định bụng như thế, rồi nhẹ nhàng cất chúng đi và ngồi xuống một lần nữa.

Ông bắt đầu cảm thấy mệt mỏi, và càng đọc thì càng buồn ngủ hơn.  Những giòng chữ bắt đầu nhảy múa trước mắt cho đến khi ông phải nhắm mắt lại, để nghỉ thêm một phút.  Nhưng chẳng bao lâu thì Lão Panov ngủ vùi.

Trong giấc ngủ, ông thấy một giấc mơ.  Ông nằm mơ một người nào đó đang ở trong phòng của mình và ông nhận biết, giống như mọi người đều nhận biết khi ở trong những giấc mơ của họ, ông nhận ra ngay người đó là ai.  Là Chúa Giêsu.

“Panov, nếu con muốn gặp Ta” Chúa nói một cách dịu dàng “thì hãy tìm Ta vào ngày mai.  Đúng ngày Giáng Sinh Ta sẽ đến thăm con.  Nhưng hãy chú ý cẩn thận, Ta sẽ không tỏ cho con biết rõ Ta là ai.”

Cuối cùng thì Lão Panov tỉnh dậy, khi chuông nhà thờ reo vang và một luồng sáng mỏng manh luồn lọc qua khung cửa chớp.  “Chao ôi, vui quá là vui!”  Lão Panov reo lên.  “Đây là ngày Giáng sinh rồi!”

Ông đứng dậy và duỗi mình cho qua cơn nhức mỏi.  Rồi thì khuôn mặt của ông rực lên một niềm vui hạnh phúc vì hồi tưởng lại giấc mơ vừa qua.  Đây sẽ là một ngày Giáng sinh đặc biệt hơn tất cả, vì Chúa Giêsu đến thăm ông.  Ngài sẽ trông giống như thế nào nhỉ?  Sẽ còn là một em bé như lúc Giáng sinh đầu tiên?  Hay sẽ là một người trưởng thành, một anh thợ mộc – hay là một vị vua huy hoàng, xứng đáng với danh phận là Con Đức Chúa Trời?  Ông tự nghĩ phải cẩn thận canh chừng từng giây phút của ngày để có thể nhận ra Ngài khi Ngài ngự đến.

Lão Panov pha một bình cà phê đặc biệt cho bữa ăn sáng Giáng Sinh, kéo cửa chớp của cửa sổ lên và nhìn ra ngoài.  Đường phố còn vắng tanh, không ai cả.  Không ai ngoại trừ ông quét đường.  Ông ta có vẻ khổ sở và bẩn thỉu hơn bao giờ hết, và cũng là đáng kiếp!  Ai mà đi làm việc vào ngày Giáng sinh bao giờ – và lại làm việc trong cái lạnh cay đắng của lớp sương muối trong một buổi sáng như thế này?

Lão Panov mở cửa ra, một làn khí lạnh mỏng lùa vào.  “Vào đây!” ông hô to qua phía bên kia đường bằng một giọng vui vẻ.  “Vào đây uống một chút cà phê cho ấm bụng!”

Ông quét đường nhìn lên, gần như không tin vào tai mình.  Rõ ràng ông ta đã quá sức vui mừng khi được đặt cây chổi xuống và đi vào căn phòng ấm áp.  Quần áo của ông bay phất phới nhẹ nhàng trong cái hơi nóng từ bếp lò thoát ra và ông siết chặt cả hai bàn tay đỏ như gấc vì lạnh vào cái ly ấm áp và đầy an ủi.

Lão Panov hài lòng nhìn ông ta, nhưng thỉnh thoảng vẫn liếc mắt qua khung cửa sổ.  Ông không muốn bỏ lỡ người khách đặc biệt của mình.

“Ông đợi ai đó?” ông quét đường sau cùng phải hỏi như thế và Lão Panov kể cho ông ta về giấc mơ của mình.

“Vâng, tôi hy vọng ông ta tới” ông quét đường nói, “ông vừa tặng cho tôi một chút niềm vui Giáng sinh mà tôi đã không bao giờ mong đợi.  Tôi cũng muốn nói rằng ông xứng đáng có được một giấc mơ trở thành sự thật.”  Và ông ta đã mỉm cười một cách thực lòng.

Khi ông ta đi rồi, Lão Panov cắt nhỏ bắp cải đưa vào nồi súp để dọn bữa ăn, sau đó đi ra cửa nữa, quét mắt nhìn quanh đường phố.  Ông vẫn không thấy ai.  Nhưng thực sự ông đã nhầm.  Có người đang đi đến.

Cô gái bước đi rất chậm chạp và lặng lẽ, dựa sát vào bờ tường của các cửa hàng và nhà ở, phải mất một thời gian dài trước khi ông nhận ra cô nàng.  Cô ta trông thật mệt mỏi và đang mang một cái gì đó.  Khi cô gái tiến gần ông hơn, ông nhận ra rằng ‘cái gì đó’ là một đứa bé, bọc trong một chiếc khăn choàng mỏng.  Có một nỗi buồn u uẩn phảng phất trong khuôn mặt của cô gái và trong khuôn mặt bị ép chặt của đứa bé, đến nỗi trái tim của Lão Panov muốn rơi ra vì họ.

“Xin mời vào nhà” ông bước ra ngoài để gặp họ. “Cô và em bé cần có chút lửa ấm và chút nghỉ ngơi.”

Bà mẹ trẻ để cho ông ta dẫn cô vào nhà và tới với sự thoải mái của chiếc ghế bành.  Cô thở dài nhẹ nhõm.

“Tôi sẽ hâm nóng một chút sữa cho em bé” Lão Panov nói, “Tôi cũng đã có con – tôi có thể cho con bé bú.”  Ông lấy sữa từ bếp lò và cẩn thận cho đứa con gái nhỏ bú bằng muỗng, đồng thời hơ ấm đôi bàn chân nhỏ của nó lên bếp.

“Con bé cần có giày,” ông thợ đóng giày nói.

Nhưng bà mẹ trẻ trả lời: “Tôi không có tiền mua giày đâu, tôi không có chồng để lo chu cấp cho chúng tôi.  Tôi phải đi đến làng bên cạnh để tìm việc làm.”

Một ý nghĩ chợt lóe lên trong trí của Lão Panov.  Ông nhớ lại đôi giày nhỏ ông đã coi lại đêm qua. Nhưng ông muốn giữ đôi giầy ấy cho Chúa Giêsu.  Ông nhìn xuống đôi chân lạnh của đưa bé một lần nữa và rồi làm một quyết tâm.

“Thử đôi giầy này cho con bé” ông vừa nói vừa đưa trả đứa bé cùng với đôi giày cho người mẹ.  Đôi giày nhỏ xinh đẹp đi vào vừa vặn.  Cô gái mỉm cười hạnh phúc và con bé cũng ríu rít lên vì vui sướng.

“Ông tốt với chúng tôi quá,” cô gái nói, và bế đứa bé lên mà đi ra.  “Mong rằng tất cả những ước mơ Giáng sinh của ông trở thành sự thật!”

Nhưng đến lúc này thì Lão Panov đã bắt đầu nghi ngờ cái ước mơ Giáng sinh đặc biệt của mình có thể trở thành sự thật không.  Có lẽ ông đã bỏ lỡ người khách của mình?  Ông lo lắng nhìn lên các đường phố cả trên lẫn dưới.  Vẫn có nhiều người đi qua nhưng toàn là những gương mặt mà ông từng quen biết.  Có nhiều người hàng xóm đi gọi người nhà về.  Họ gật đầu chào và mỉm cười chúc ông Giáng sinh vui vẻ!  Hoặc nhửng tên hành khất – và Lão Panov vội vã gọi họ vào nhà để biếu họ một tô súp nóng và một ổ bánh mì kha khá, rồi cũng vội vã chạy ra cửa để đề phòng ông không bỏ lỡ Người Lạ Mặt Quan Trọng.

Rồi thì chẳng mấy chốc mà cảnh hoàng hôn của mùa đông lại rơi xuống.  Khi Lão Panov đi ra cửa một lần nữa và dù có căng đôi mắt của mình ra đến mấy, ông cũng không còn nhìn thấy một ai trên đường.  Mọi người đều đã về nhà.  Ông chậm rãi đi vào phòng, đóng cửa chớp xuống, và ngồi xuống một cách mệt mỏi trên chiếc ghế bành.

Chỉ là một giấc mơ thôi.  Chúa Giêsu nào có đến.

Nhưng bỗng nhiên ông cảm thấy ông không ở một mình trong phòng.

Điều xảy ra không phải là một giấc mơ vì ông hoàn toàn tỉnh táo.  Đầu tiên, ông thấy trước mắt một hàng dài những người đã đến với ông ngày hôm đó.  Ông già quét đường, người mẹ trẻ và đứa con và những người hành khất mà ông đã cho ăn.

Khi họ đi qua, họ đều thì thầm một câu: “Ông không thấy tôi à, Ông Panov?”

“Bạn là ai?” ông kêu lên, hoang mang.

Lập tức, một giọng nói khác trả lời ông.  Đó là giọng nói từ giấc mơ – giọng của Chúa Giêsu.

“Ta đói, ngươi đã cho ăn,” Chúa nói.  “Ta trần chuồng và ngươi đã cho mặc.  Ta lạnh và ngươi sưởi ấm cho Ta.  Hôm nay Ta đến thăm ngươi qua tất cả những người mà ngươi đã mời vào mà cứu giúp.”

Rồi sau đó, là một sự tĩnh mịch.  Chỉ còn tiếng tíc tắc của chiếc đồng hồ lớn.  Một sự bình an và hạnh phúc lớn lao lấp đầy căn phòng nhỏ, tràn ngập trái tim của Lão Panov đến nỗi Lão phải phá lên cười, hát vang và nhảy múa hân hoan.

“Ngài đến thật rồi!” ông chỉ nói được như thế mà thôi.

Leo Tolstoy

Trần Mạnh Trác dịch

From: Langthangchieutim


 

CỘI NGUỒN BẤT TỬ – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Giacóp sinh Giuse, chồng của bà Maria, bà là mẹ Đức Giêsu cũng gọi là Đấng Kitô”.

“Không ai dám bảo, tôi không cần được cứu chuộc, vì tất cả cần được tháp nhập vào gia đình của Chúa Kitô bằng đức tin. Ơn cứu độ thay đổi gốc gác của bạn và tôi, từ một cội nguồn chết chóc nay là cội nguồn bất tử; vì nó phát xuất từ tình yêu!” – Branon.

Kính thưa Anh Chị em,

Tin Mừng hôm nay – một bản văn khô khan – tựa hồ một “danh bạ điện thoại”. Không! Nó là gia phả của Chúa Kitô, một lịch sử thuần tuý nói lên một điều tối quan trọng: Thiên Chúa muốn đưa chính Ngài vào lịch sử – Thiên Chúa ở cùng chúng ta – Ngài cùng chúng ta bước đi trên con đường trần. Nhờ đó, bạn và tôi có một ‘cội nguồn bất tử!’.

Tuy nhiên, ngoài gia phả của Chúa Giêsu, Thánh Kinh còn có gia phả của Ađam! Không tin, bạn đọc Sáng Thế chương 5. Cả hai tạo nên một tương phản độc đáo! Gia phả của Ađam là hồ sơ về những cái chết; của Chúa Giêsu là hồ sơ về sự sống – những cuộc sinh ra! Một bên, các từ “rồi chết”, “rồi chết”; bên kia, “sinh ra”, “sinh ra” lặp đi lặp lại hàng chục lần. Từ “chết” tuyệt nhiên không có trong gia phả của Chúa Giêsu!

Chúa Kitô đã làm người để cứu chuộc con người, nhờ cuộc tử nạn và phục sinh của Ngài, chúng ta được làm con Chúa. Lãnh nhận Bí tích Rửa Tội, bạn và tôi có một ‘cội nguồn bất tử’; có cùng một sứ mệnh phải hoàn thành. Và đây là điều mang lại ý nghĩa cho toàn bộ sự tồn tại của mỗi người: được tháp nhập vào Chúa Kitô; trở nên con người mới – tinh tuyền, thánh thiện – và cùng Ngài, mở rộng Vương Quốc!

Thiên Chúa là tình yêu! Ngài đã làm người, đã hứa cho Abraham “Tổ phụ nhiều dân tộc”; “Vương trượng sẽ không rời khỏi Giuđa, cho tới khi người làm chủ vương trượng đến” – bài đọc một; “Triều đại Người, đua nở hoa công lý và thái bình thịnh trị đến muôn đời” – Thánh Vịnh đáp ca. Tất cả cho thấy Thiên Chúa luôn thành tín với điều Ngài hứa vốn hiện thực nơi Chúa Kitô; Ngài là Đấng mà Phêrô sẽ tuyên tín, “Ngoài Ngài ra, không ai đem lại ơn cứu độ!”. Hưởng nhận ơn cứu độ của Chúa Kitô, bạn và tôi bất tử!

“Chúng ta không phải là một sản phẩm ngẫu nhiên và vô nghĩa, nhưng bắt nguồn từ suy tư và ý muốn của Thiên Chúa. Mỗi chúng ta được mong đợi, được yêu thương bởi Ngài!” – Bênêđictô 16. Mùa Vọng, mùa tạ ơn Thiên Chúa đã làm người để con người làm con Chúa; mùa nghĩ về ‘cội nguồn bất tử’ và căn tính đời mình; và mùa Vọng còn là mùa sống ‘con người mới’ trong Chúa Kitô, mùa lên đường mở rộng Vương Quốc!

Anh Chị em,

“Tên bạn được ghi trong gia phả nào?”. Trong gia phả của Chúa Kitô! “Thiên Chúa đồng bản thể với chúng ta. Ngài tạo nên lịch sử với chúng ta. Niềm vui của Ngài là chia sẻ sự sống của Ngài cho chúng ta. Gần lễ Giáng Sinh, hãy suy ngẫm: Nếu Thiên Chúa đã tạo nên câu chuyện của Ngài với chúng ta, nếu Ngài lấy họ hàng của Ngài từ chúng ta, nếu Ngài để chúng ta viết câu chuyện của Ngài, thì ít nhất, chúng ta hãy để Ngài viết câu chuyện của chúng ta. Và đó là sự thánh thiện: “Để Chúa viết câu chuyện của chúng ta!”. Và đó là lời chúc Giáng Sinh cho bạn và tôi. Xin Chúa viết câu chuyện của bạn và xin bạn để Ngài viết nó cho bạn!” – Phanxicô.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, Chúa làm người ở giữa chúng con, ở với chúng con và trong chúng con! Đừng để con suy tưởng, ước muốn và hành động những gì chết chóc!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

From: Kim Bang Nguyen

********************************

Thứ Ba, ngày 17 Tháng 12, Mùa Vọng

Khởi đầu Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.

1 Đây là gia phả Đức Giê-su Ki-tô, con cháu vua Đa-vít, con cháu ông Áp-ra-ham:

2 Ông Áp-ra-ham sinh I-xa-ác; I-xa-ác sinh Gia-cóp; Gia-cóp sinh Giu-đa và các anh em ông này; 3 Giu-đa ăn ở với Ta-ma sinh Pe-rét và De-rác; Pe-rét sinh Khét-xơ-ron; Khét-xơ-ron sinh A-ram; 4 A-ram sinh Am-mi-na-đáp; Am-mi-na-đáp sinh Nác-son; Nác-son sinh Xan-môn; 5 Xan-môn lấy Ra-kháp sinh Bô-át; Bô-át lấy Rút sinh Ô-vết; Ô-vết sinh Gie-sê; 6 Gie-sê sinh Đa-vít.

Vua Đa-vít lấy vợ ông U-ri-gia sinh Sa-lô-môn; 7 Sa-lô-môn sinh Rơ-kháp-am; Rơ-kháp-am sinh A-vi-gia; A-vi-gia sinh A-xa; 8 A-xa sinh Giơ-hô-sa-phát; Giơ-hô-sa-phát sinh Giô-ram; Giô-ram sinh Út-di-gia; 9 Út-di-gia sinh Gio-tham; Gio-tham sinh A-khát; A-khát sinh Khít-ki-gia; 10 Khít-ki-gia sinh Mơ-na-se; Mơ-na-se sinh A-môn; A-môn sinh Giô-si-gia; 11 Giô-si-gia sinh Giơ-khon-gia và các anh em vua này; kế đó là thời lưu đày ở Ba-by-lon.

12 Sau thời lưu đày ở Ba-by-lon, Giơ-khon-gia sinh San-ti-ên; San-ti-ên sinh Dơ-rúp-ba-ven; 13 Dơ-rúp-ba-ven sinh A-vi-hút; A-vi-hút sinh En-gia-kim; En-gia-kim sinh A-do; 14 A-do sinh Xa-đốc; Xa-đốc sinh A-khin; A-khin sinh Ê-li-hút; 15 Ê-li-hút sinh E-la-da; E-la-da sinh Mát-than; Mát-than sinh Gia-cóp; 16 Gia-cóp sinh Giu-se, chồng của bà Ma-ri-a, bà là mẹ Đức Giê-su cũng gọi là Đấng Ki-tô.

17 Như thế, tính chung lại thì: từ ông Áp-ra-ham đến vua Đa-vít, là mười bốn đời; từ vua Đa-vít đến thời lưu đày ở Ba-by-lon, là mười bốn đời; và từ thời lưu đày ở Ba-by-lon đến Đức Ki-tô, cũng là mười bốn đời.


 

SẴN SÀNG CHO GIÁNG SINH- Rev. Ron Rolheiser, OMI

Rev. Ron Rolheiser, OMI

Nhiều người bước vào lễ Giáng Sinh một cách mệt mỏi, bận rộn, xao lãng, và bị vắt kiệt với đủ mọi ánh đèn, ca nhạc, và ăn mừng Giáng sinh.  Mùa Vọng là thời gian chuẩn bị cho Giáng Sinh, nhưng với nhiều người trong chúng ta, đây không phải là thời gian chuẩn bị để Chúa Kitô có thể sinh ra lần nữa một cách sâu đậm trong đời sống mình.  Thay vào đó, việc chuẩn bị cho Giáng Sinh, hầu như là để chuẩn bị cho các buổi ăn mừng với gia đình, bạn bè và đồng nghiệp.  Những ngày hướng đến Giáng Sinh hiếm khi được yên bình.  Thay vào đó, chúng ta cứ hối hả vội vã lo trang trí, mua quà, gởi thiệp, chuẩn bị đồ ăn, và dự các liên hoan Giáng Sinh.  Hơn nữa, khi Giáng Sinh về, chúng ta đã chán ngấy các bài hát Giáng Sinh, đã nghe chúng cả trong các điệu nhạc giật gân trong các trung tâm mua sắm, trong nhà hàng, quảng trường, và trên đài phát thanh.

Và rồi Giáng Sinh đến với chúng ta trong một không gian chật chội và mệt mỏi, chứ không thư thái và yên bình.  Thật vậy, đôi khi mùa Giáng Sinh như bài kiểm tra sức chịu đựng hơn là thời gian vui vẻ thực sự.  Hơn nữa, và còn nghiêm trọng hơn, nếu chúng ta thành thật với bản thân, chúng ta phải công nhận, trong khi chuẩn bị chúng ta ít chừa chỗ cho việc thiêng liêng, cho Chúa Kitô sinh ra một cách sâu đậm trong lòng mình.  Thời gian chuẩn bị thường dành để chuẩn bị nhà cửa hơn là chuẩn bị tâm hồn, mua sắm hơn là cầu nguyện, tiệc tùng hơn là chay tịnh chuẩn bị cho đại lễ.  Mùa Vọng thời nay có lẽ là để ăn mừng trước hơn là chuẩn bị cho lễ Giáng Sinh.

Và kết quả là, như các chủ trọ đã không còn phòng cho Đức Mẹ và thánh Giuse trong mùa Giáng Sinh, chúng ta cũng thường “không còn phòng” không còn chỗ trong đời mình cho sự tái giáng sinh thiêng liêng.  Lòng chúng ta thì tốt, chúng ta muốn Giáng Sinh tái sinh chúng ta về đường thiêng liêng, nhưng cuộc sống của chúng ta quá nhiều áp lực, quá nhiều hoạt động và quá mệt mỏi, đến nỗi chúng ta không còn sinh lực thực sự để làm cho Giáng Sinh trở nên thời gian đặc biệt để canh tân tâm hồn mình.  Tinh thần Giáng Sinh vẫn ở trong chúng ta, vẫn thật, nhưng như đứa trẻ trong nôi bị bỏ bê đang chờ được bồng ẵm.  Và chúng ta muốn bồng đứa trẻ lên, nhưng lại không bao giờ đến gần cái nôi cả.

Vậy thì chúng ta thật tệ biết bao?

Điều này thách thức chúng ta hãy nhìn vào chính mình, nhưng không đến nỗi xấu như nhiều chỉ trích lòng đạo thường hay nói đâu.  Dự lễ Giáng Sinh với một cuộc sống quá bận rộn và quá lơ là việc dành chỗ cho Chúa Kitô, không biến chúng ta thành người xấu.  Như thế không có nghĩa chúng ta là những kẻ ngoại đạo vô tâm.  Và cũng không có nghĩa là Chúa Kitô đã chết trong lòng chúng ta.  Chúng ta không xấu xa, mất đức tin và ngoại đạo chỉ vì chúng ta hướng đến Giáng Sinh theo thói quen một cách quá lơ là, quá bận rộn, quá áp lực và quá mệt mỏi đến nỗi không thể có một nỗ lực ý thức để làm cho đại lễ này trở thành dịp để canh tân linh hồn thực sự trong đời mình.  Tình trạng thờ ơ đường thiêng liêng của chúng ta định rõ chúng ta là con người hơn là thiên thần, trần tục hơn là thuần khiết, và duy cảm hơn là duy thiêng.  Tôi cho rằng Chúa hoàn toàn hiểu tình trạng này của chúng ta.

Thực sự, tất cả mọi người đều đấu tranh với điều này theo nhiều cách.  Không ai hoàn hảo, không ai dành trọn không gian của đời mình cho Chúa Kitô, ngay cả trong thời gian Giáng Sinh.  Điều này sẽ cho chúng ta đôi chút an ủi.  Nhưng cũng cho chúng ta một thách thức cấp thiết.  Trong cuộc sống bận rộn và lơ đãng của chúng ta, có quá ít chỗ cho Chúa Kitô!  Chúng ta phải hành động dọn đôi chỗ cho Chúa Kitô, khi làm cho Giáng Sinh thành một thời gian phục hồi linh hồn và canh tân đời sống.

Làm sao chúng ta làm được chuyện này?

Trong những ngày cận kề Giáng Sinh, chúng ta cố gắng làm đủ mọi chuyện cần thiết để sẵn sàng cho tất cả những gì cần có trong nhà, trong nhà thờ, và nơi làm việc.  Chúng ta đi mua quà, gởi thiệp, treo đèn và trang trí, soạn thực đơn, mua đồ ăn, dự đủ tiệc liên hoan Giáng Sinh ở nơi làm việc, nhà thờ và nhà bạn bè.  Điều này, cộng thêm vào áp lực sẵn có trong cuộc sống, thường làm cho chúng ta nghĩ: Tôi sẽ không làm được!  Tôi sẽ không sẵn sàng!  Tôi sẽ không sẵn sàng cho Giáng Sinh!  Đây là cảm giác chung của mọi người.

Nhưng, sẵn sàng cho Giáng Sinh, làm mọi việc cần làm, không phải là hoàn tất các việc chúng ta đã lên danh sách như mua quà, gởi thiệp, thức ăn, các bổn phận xã hội.  Ngay cả khi danh sách những việc cần làm chỉ mới xong được một nửa, nhưng nếu bạn đi lễ nhà thờ ngày Giáng Sinh, nếu bạn ngồi được trong bàn ăn với gia đình vào ngày Giáng Sinh, và nếu bạn thăm hỏi hàng xóm và đồng bạn với đôi chút nồng hậu hơn, thì điều này không có nghĩa là bạn lơ là, mệt mỏi, quá tải, và không suy nghĩ rõ về Chúa Giêsu, và có nghĩa là bạn đã làm trọn những việc để đón Giáng Sinh rồi đó.

 Rev. Ron Rolheiser, OMI

From: ngocnga_12 & NguyenNThu 


 

XIN GẶP CHÚA GIÊ SU – R. Veritas

Em chỉ là một đứa bé thuộc lớp người cùng đinh, người cò bơ cò bất, người bị xã hội bỏ rơi, nhưng xin hãy lắng nghe em kể câu chuyện sau đây:

Một hôm em nằm mơ thấy Chúa Giêsu đi ngang qua cửa nhà em, tuy chỉ là một mái tranh vách đất siêu vẹo. Vừa thấy Chúa, em vội vàng chạy theo Ngài.

Nghe tiếng chân em từ phía sau, Ngài liền quay mặt lại và đứng chờ em tiến bước tới.

Em run run lên tiếng hỏi:

Xin cho con được nói chuyện với Chúa.

Ngài trả lời:

Hãy nói đi hỡi người bạn nhỏ bé của Ta ơi.

Em ngạc nhiên khi thấy Ngài trả lời và gọi em là bạn, tuy em chỉ là đứa bé cùng đinh. Em lấy hết can đảm hỏi thêm:

Trong nhà của Chúa còn có chỗ cho con không?

Ngài vui vẻ trả lời:

Dĩ nhiên rồi, trong nhà của Ta còn rất nhiều chỗ.

Em đánh bạo hỏi thêm:

Xin Chúa cho con đi theo Chúa được không?

Ngài dang rộng hai tay và mỉm cười nói: Tại sao không, hãy đến với Ta hỡi người bạn nhỏ bé của Ta.

Sau cùng em đánh liều hỏi tiếp:

Xin cho con được ở gần bên Chúa luôn mãi được không?

Ngài âu yếm ôm em vào lòng và nói nhỏ vào tai em:

Tất nhiên rồi, con sẽ ở gần bên Ta luôn vì Ta thương yêu con.

Em sung sướng nhắm mắt dựa lòng vào Chúa và tự nhủ, Ngài đã trả lời với em như thế tuy em chỉ là đứa bé nghèo hèn thuộc lớp người cùng đinh.

Quí vị và các bạn thân mến,

Qua bao nhiêu thế hệ, vì tình thương Thiên Chúa luôn lặp lại lời hứa là Ngài sẽ sai Con Một Ngài xuống trần gian để cứu chuộc nhân loại. Lời hứa đó đã được lặp lại nhiều lần qua miệng các ngôn sứ trong Cựu Ước, được hoàn tất nơi Chúa Giêsu và còn tiếp tục được lặp lại qua Giáo Hội trong mọi thời đại nữa.

Chúa Giêsu đến rao giảng cho dân chúng một tin vui mừng đầy hy vọng, bất chấp mọi gian nan thử thách, Ngài mời gọi chúng ta đừng sợ nhưng hãy ngẩng cao đầu lên vì ơn cứu thoát đã tới gần.

Sách Kinh Thánh nhiều lần đã ghi lại lời hứa với dân riêng Ngài kén chọn, Ngài hứa với ông Abraham sẽ làm cho dòng dõi ông đông đảo như sao trên trời và như cát trên bãi biển. Qua miệng tiên tri Samuel, Thiên Chúa hứa với Vua David là từ dòng dõi Vua sẽ xuất hiện Ðấng Cứu Thế mà nhân loại hằng mong đợi và triều đại của Vua sẽ vô tận.

Tất cả lịch sử dân Do Thái là lời hứa nối dài của Thiên Chúa. Sở dĩ Ngài luôn lặp lại lời hứa đó là vì Ngài yêu thương dân Ngài  và muốn giáo dục dân Ngài biết hướng lòng đợi chờ. Ngài luôn lặp lại lời hứa ban ơn cứu độ, cho dù con người thất trung chối bỏ ơn Chúa hoặc bất xứng với hồng ân cao cả của Ngài. Ngài đến tìm kiếm những người thấp hèn, nghèo khổ, bị bỏ rơi để họ cảm thấy được Thiên Chúa yêu thương.

Lạy Chúa Giêsu, Chúa là tâm điểm của lịch sử nhân loại, Chúa đã đến trần gian để nhóm lên ngọn lửa tình yêu giữa lòng nhân thế. Xin Chúa hun nóng tình yêu Chúa trong tâm hồn con để con biết vững lòng hy vọng, trông chờ và biết nhận ra khi Chúa đến mỗi ngày trong cuộc sống con. Amen.

R. Veritas

From: ngocnga_12 & NguyenNThu


 

Việt Nam đã quyết định “chọn phe”-Trương Nhân Tuấn

Ba’o Tieng Dan

Trương Nhân Tuấn

15-12-2024

Theo tôi Việt Nam đã quyết định “chọn phe” rồi. Việt Nam theo “phe” Trung Quốc. Sự kiện Việt Nam và Trung Quốc thành lập “Cơ chế đối thoại chiến lược 3+3 Quốc phòng, an ninh và ngoại giao” sau chuyến thăm Bắc Kinh của Tổng bí thư Tô Lâm tháng 8 năm 2024 cho ta có nhận định như vậy.

Trên Hoàn cầu Thời báo vừa có bài nhận định về sự kiện này. Theo họ thì sự kiện này là “lần đầu tiên trên thế giới”, về sự liên kết giữa hai quốc gia về cả ba phương diện “ngoại giao, quốc phòng và an ninh”.

Thực tế cho ta thấy, cơ chế hợp tác 3+3 Việt Nam – Trung Quốc khá tương đồng với Liên minh an ninh và quốc phòng AUKUS giữa Mỹ-Anh và Úc.

Quan hệ giữa hai hay nhiều quốc gia thông thường là về kinh tế. Sâu rộng hơn là liên minh kinh tế và ngoại giao. Sâu sắc hơn nữa là liên minh quốc phòng, kiểu NATO.

Ngoại trừ AUKUS, ba quốc gia Mỹ, Anh và Úc chia sẻ với nhau (ngoài ngoại giao và quốc phòng) những tin tức liên quan “an ninh và tình báo chiến lược”. Chưa bao giờ trên thế giới này lại có hai quốc gia kết nối với nhau cả ba lãnh vực “an ninh, quốc phòng và ngoại giao” như Việt Nam và Trung Quốc hết cả. Bởi vì, khi những tin tức về an ninh nội địa và quốc phòng của Việt Nam phải chia sẻ với Trung Quốc, một nước lớn, thì Việt Nam đã “mất tự chủ chiến lược” và “mất chủ quyền lãnh thổ” cho Trung Quốc.

Từ nay những thành phần chống Trung Quốc (như tôi và nhiều bạn bè khác tôi biết trên internet) đều có thể bị liệt vào thành phần “đe dọa an ninh và quốc phòng” của Việt Nam.

Vì vậy, ta không ngạc nhiên khi thấy Campuchia “bật đèn xanh” cho phép tàu chiến của Mỹ cập cảng Ream hồi đầu tuần này, lần đầu tiên sau 8 năm. Đây cũng là một thứ “ngoại giao cây tre”. Việt Nam ngả về Trung Quốc thì đương nhiên Cam phải ngả qua Mỹ.

Tôi cũng có nhận định rằng, công cuộc “củng cố quyền lực” của ông Tô Lâm có thể đang gặp nhiều trở ngại.

Những “sáng kiến” gần đây của ông Tô Lâm như “chống lãng phí” và “tinh giản bộ máy nhà nước”, theo tôi, chỉ là những “công cụ” để ông Tô Lâm củng cố quyền lực.

Chuyện “chống tham nhũng”, ông Tô Lâm thôi, không nhắc nữa. Bởi vì giữa cán bộ đảng viên với nhau, ngoài ông Trọng ra, thì ai cũng biết tẩy ai hết rồi. Ông Tô Lâm lấy tư cách gì để chống tham nhũng khi ông cũng “ăn chơi trưởng giả” như những đảng viên khác. Con cái ông Tô Lâm, cũng như con cái đảng viên khác, đều “du học nước ngoài”.

Về chuyện “chống lãng phí”, tôi đang “chống mắt” chờ coi ông Tô Lâm sẽ xử được ai. Ăn “bò dát vàng” có lãng phí hay không? Tiền đâu cho con du học nước ngoài? Có lãng phí hay không?

Chuyện “tinh giản bộ máy nhà nước”, theo tôi, chỉ là một vũ khí tình cờ, đã có từ năm 2015 (Nghị quyết 39-NQ/TW). Cả chục năm qua không ai làm được.

Tuy nhiên, nếu ông Tô Lâm tha thiết muốn cải cách lại đất nước. Thì theo tôi, ông Tô Lâm không có cái “tầm” để làm chuyện này.

Rõ ràng là chuyện “tùy hứng”. Làm gì có chuyện sa thải hàng loạt cả trăm ngàn công chức (vốn là đảng viên) mà không có bất kỳ một chương trình (kinh tế xã hội) nào để giúp những người này ổn định bước vào thế giới tư nhân.

Tức là theo tôi, ông Tô Lâm nghĩ rằng Nghị quyết 39 về Tinh giản biên chế có thể giúp ông tước bỏ quyền hạn và loại trừ những thành phần đảng viên có thể chống đối ông trong Đại hội đảng kỳ tới.

Ta thấy ông Tô Lâm không thể “trị” các ông Nguyễn Xuân Phúc, Vương Đình Huệ, Trương Hòa Bình, Trương Thị Mai, v.v… theo luật lệ của Việt Nam. Bởi vì ông Tô Lâm vừa không có (tư cách trong sạch như ông Trọng), vừa không đủ ảnh hưởng và uy tín trong đảng (như ông Trọng). Ông Tô Lâm muốn đạt tới một sự “đồng thuận” giữa các phe trong đảng. Ta nên biết là Quảng Nam là nơi có liệt sĩ hy sinh hơn hết mọi tỉnh của Việt Nam (chỉ thua Nghệ An). Ông Tô Lâm không thể đưa ông Phúc vào tù, như ông Trọng đưa Đinh La Thăng, vì ông Tô Lâm chỉ là thanh gươm nhuốm máu của ông Trọng, chớ không phải là ông Trọng.

Về các “tin vui” hôm trước tôi có viết, như NVIDIA quyết đầu tư vô Việt Nam. Theo tôi cũng nên xét lại là Việt Nam “làm ổ cho đại bàng” trị giá bao nhiêu?

Hôm trước tôi có viết, trong đó có nói rằng Mã Lai đã cho (hình như hai tỉ đôla) để “lót ổ” cho đại bàng về đẻ. Không biết Việt Nam “lót ổ” cho NVIDIA trị giá bao nhiêu? Điều tôi muốn nói là Việt Nam “chi” tiền ra để kéo tài phiệt, chớ không phải tài phiệt lựa chọn Việt Nam như là một địa điểm lý tưởng. Chuyện này ta sẽ biết sau vài năm.

***

Tiện đây tôi xin cáo lỗi cùng bạn bè mà tôi đã hẹn gặp mặt cà phê tại Việt Nam. Tôi đã đáp chuyến bay Air France xuống phi trường Tân Sơn Nhứt hôm 13 tháng 12 (thứ sáu 13!!), nhưng sau đó đã bị trục xuất cùng ngày trên chuyến bay Thái Lan về lại Bangkok. Thật đáng tiếc khi không gặp lại được các bạn!

Trong biên bản trục xuất, tôi đã bị liệt vào thành phần “đe dọa an ninh và quốc phòng” của Việt Nam.

Tôi không buồn yêu cầu họ đưa bằng chứng, kiểu tôi đã làm cái gì có thể đe dọa an ninh và quốc phòng của Việt Nam? Bởi vì mấy chú cảnh sát biên giới ở phi trường cũng như thiên lôi, trời sai đâu đánh đó.

Chuyến đi này tôi và bà xã chuẩn bị khá lâu, nghĩ là chuyến cuối cùng về thăm má tôi đang suy yếu (rất) nặng, trước khi bà về cõi. Thật tình nhận lỗi với bà xã và con cái.

Trên ‘cõi phây’ này nhiều lần tôi yêu cầu ông Trọng giải tán đảng CSVN, cũng như mới đây tôi yêu cầu ông Tô Lâm giải tán Ban Tuyên giáo và Mặt trận Tổ quốc. Không lẽ những chuyện này là đe dọa an ninh và quốc phòng của Việt Nam?

Nếu đúng vậy thì tôi vẫn tiếp tục nói rằng: Muốn đất nước này khá lên là phải giải tán đảng CSVN. Không có cách nào khác hết cả.


 

Vụ ám sát CEO UnitedHealthcare: Nghi phạm từng là “sinh viên gương mẫu” và hành trình 5 ngày lẩn trốn tinh vi

Ba’o Dat Viet

December 10, 2024

Vụ ám sát ông Brian Thompson, CEO của tập đoàn bảo hiểm lớn UnitedHealthcare, đã khiến dư luận Mỹ rúng động trong những ngày qua. Nghi phạm Luigi Mangione (26 tuổi) – một người từng được ngưỡng mộ với thành tích học tập xuất sắc – đã bị bắt giữ sau 5 ngày truy lùng gắt gao, khép lại hành trình trốn chạy tinh vi nhưng cũng đặt ra nhiều câu hỏi nhức nhối.

Từ “học sinh gương mẫu” đến nghi phạm giết người

Luigi Mangione, xuất thân từ một gia đình danh giá ở Baltimore, bang Maryland, từng là niềm tự hào của gia đình và trường lớp. Anh tốt nghiệp thủ khoa từ Trường trung học Gilman, một trong những trường danh tiếng nhất khu vực. Tiếp đó, Mangione lấy bằng cử nhân và thạc sĩ loại xuất sắc chuyên ngành  khoa học máy tính tại Đại học Pennsylvania, một trường đại học danh giá thuộc nhóm Ivy League của Mỹ.

Không chỉ nổi bật trong học tập, Mangione còn thể hiện một cuộc sống tràn đầy năng lượng trên mạng xã hội. Anh thường xuyên đăng tải hình ảnh tham gia các chuyến du lịch, hoạt động ngoại khóa và được biết đến như một cá nhân năng động, tài năng.

Tuy nhiên, đằng sau vẻ ngoài hoàn hảo ấy là những dấu hiệu bất ổn tâm lý. Trong tài liệu cá nhân được cơ quan điều tra thu giữ, Mangione thể hiện thái độ thù ghét cực đoan đối với các tập đoàn lớn, đặc biệt là lĩnh vực bảo hiểm. Dù không trực tiếp nhắc tên nạn nhân Brian Thompson, tài liệu này ám chỉ vụ ám sát như một “hành động cần thiết” để bày tỏ sự phản đối với “hệ thống doanh nghiệp bảo hiểm” mà anh coi là bất công.

Quá trình lẩn trốn tinh vi và khó khăn trong điều tra

Ngày 5-12, sau khi gây án, Mangione nhanh chóng tẩu thoát bằng một loạt hành vi tinh vi nhằm đánh lạc hướng cơ quan chức năng. Những chi tiết đáng chú ý bao gồm:

Vũ khí “súng ma”: Mangione sử dụng súng tự chế bằng công nghệ in 3D, không có số seri đăng ký, khiến cảnh sát không thể lần ra dấu vết qua thông tin mua bán súng.

Che giấu tung tích: Nghi phạm sử dụng giấy tờ giả để di chuyển và luôn che mặt khéo léo khi đi qua camera an ninh bằng mũ, khẩu trang. Điều này khiến không một đoạn video nào ghi lại được toàn bộ khuôn mặt của hắn.

Tẩu thoát bằng xe đạp: Sau khi ám sát ông Thompson, Mangione chạy xe đạp vào Công viên Trung tâm New York, nơi có diện tích lớn và nhiều khu vực không có camera an ninh, tạo điều kiện cho hắn lẩn trốn.

Dù cảnh sát huy động cả drone (máy bay không người lái) và các công nghệ theo dõi hiện đại, việc truy tìm Mangione vẫn gặp nhiều khó khăn bởi hắn luôn di chuyển liên tục và không để lại dấu vết rõ ràng.

Bị bắt nhờ quy trình truyền thống

Cuộc truy lùng nghẹt thở chỉ khép lại khi một nhân viên cửa hàng McDonald’s ở thành phố Altoona, bang Pennsylvania, nhận ra Mangione nhờ hình ảnh truy nã trên truyền thông và lập tức báo cho cảnh sát.

Tại thời điểm bắt giữ vào sáng ngày 9-12, trong ba lô của Mangione, cảnh sát tìm thấy:

Một khẩu súng in 3D, băng đạn và bộ phận giảm thanh;

Tài liệu làm giả và áo khoác trùng khớp với hình ảnh nghi phạm trong camera an ninh.

Những bằng chứng này đã củng cố cáo buộc Mangione là thủ phạm của vụ ám sát.

Bàng hoàng và câu hỏi còn bỏ ngỏ

Việc một “cựu sinh viên gương mẫu” như Luigi Mangione trở thành nghi phạm giết người khiến gia đình, bạn bè và những người từng quen biết anh không khỏi bàng hoàng. Họ tự hỏi điều gì đã khiến một người có học thức, tương lai rộng mở lại rơi vào con đường tội phạm và thực hiện hành động táo tợn như vậy.

Vụ án cũng làm dấy lên lo ngại về vấn đề sức khỏe tâm lý và những tư tưởng cực đoan ẩn giấu trong xã hội hiện đại. Đồng thời, đây cũng là lời cảnh báo về sự nguy hiểm của công nghệ in 3D, khi vũ khí tự chế có thể dễ dàng lọt vào tay kẻ xấu.

Bên cạnh đó, việc bắt giữ Mangione nhờ sự trợ giúp từ quy trình truyền thống – một nhân viên cửa hàng nhận diện nghi phạm và báo cảnh sát – cũng là bài học quan trọng về sự kết hợp giữa công nghệ hiện đại và sự cảnh giác từ cộng đồng.

Vụ án ám sát CEO Brian Thompson đang tiếp tục được điều tra sâu hơn, với nhiều tình tiết gây tò mò và dự kiến sẽ thu hút sự quan tâm đặc biệt trong phiên tòa xét xử sắp tới.


 

Lạy Chúa, xin giúp con biết nhận ra những khuyết điểm của bản thân và cải thiện đời sống để sống tốt đẹp hơn mỗi ngày.- Cha Vương

Một ngày bình an trong yêu thương, tha thứ nhé.

Cha Vương

Thứ 2 T3MV: 16/12/2024

TIN MỪNG: Đức Giê-su đáp: “Còn tôi, tôi chỉ xin hỏi các ông một điều thôi; nếu các ông trả lời được cho tôi, thì tôi cũng sẽ nói cho các ông biết tôi lấy quyền nào mà làm các điều ấy. (Mt 21:24)

SUY NIỆM: Trong cuộc sống, bạn không tránh khỏi những sai lầm và thiếu sót. Vì sự bất toàn này cho nên bạn cũng không tránh khỏi những lời chỉ trích của những người xung quanh. Có những lời chỉ trích đôi khi khó nghe nhưng nó sẽ giúp bạn phát hiện ra khuyết điểm và biết cách hoàn thiện bản thân hơn mỗi ngày. Bạn thử nghĩ coi cuộc sống sẽ như thế nào nếu tất cả mọi người đều không phê bình hay chỉ trích những lỗi sai của nhau? Cũng giống như một người không thèm đứng trước tấm gương soi để coi hình dáng bên ngoài của mình như thế nào.

Trong bài Tin Mừng hôm nay bạn thấy các thượng tế và kỳ mục hạch hỏi Chúa về quyền bính của Ngài: “Ông lấy quyền nào mà làm các điều ấy? Ai đã cho ông quyền ấy?” Có lẽ họ đã quên đi Chúa Giêsu là Thiên Chúa, và do đó Ngài có thẩm quyền trên mọi sự. Chúa Giê-su đáp: “Tôi chỉ xin hỏi các ông một điều thôi; nếu các ông trả lời được cho tôi, thì tôi cũng sẽ nói cho các ông biết tôi lấy quyền nào mà làm các điều ấy. Vậy, phép rửa của ông Gio-an do đâu mà có? Do Trời hay do người ta?” Họ mới nghĩ thầm: “Nếu mình nói: “Do Trời”, thì ông ấy sẽ vặn lại: “Thế sao các ông lại không tin ông ấy?”Còn nếu mình nói: “Do người ta”, thì mình sợ dân chúng, vì ai nấy đều cho ông Gio-an là một ngôn sứ.” Họ mới trả lời Đức Giê-su: “Chúng tôi không biết.” Người cũng nói với họ: “Tôi cũng vậy, tôi không nói cho các ông là tôi lấy quyền nào mà làm các điều ấy.” (Mt 21:24-27)

Chúa biết câu trả lời “không biết” là không thành thật, “giả nai” vì họ lo sợ dân chúng nói ra sự thật mà họ không đồng ý cho nên Ngài cũng không trả lời họ. Đúng là họ đã mất đi một cơ hội vàng ngọc để đến gần với Chúa. Hôm nay, bạn hãy xin Chúa ban cho một quả tim khiêm nhường đủ để biết lắng nghe những lời chỉ trích phê bình của người khác. Vẫn biết rằng đôi khi nó khó nghe thật đó, nhưng nó có khả năng giúp bạn phát hiện ra những khuyết điểm và biết cách hoàn thiện bản thân để đến gần Chúa mỗi ngày.

LẮNG NGHE: Kẻ giấu tội mình sẽ không thành đạt, nhưng ai xưng thú và chừa tội sẽ được xót thương. (Cn 28:13)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, xin giúp con biết nhận ra những khuyết điểm của bản thân và cải thiện đời sống để sống tốt đẹp hơn mỗi ngày.

THỰC HÀNH: Tập đừng phản kháng mạnh hay tỏ ra tức giận đến những lời chỉ trích. Lắng nghe, cầu nguyện và phân định coi sự thật ở chỗ nào. “Nụ cười có thể hàn gắn mọi thứ, còn sự tức giận có thể giết chết hàng triệu điều. Cái bắt tay có thể động viên hàng chục người, trong khi cái chỉ tay khiến hàng ngàn người rời xa bạn.” (Israelmore Ayivor)

From: Do Dzung

***************************

PEACE IN SOUL – Fr. Xuan Duong, CSsR

Nhật khám phá quặng đất hiếm trị giá 26.3 tỷ đô

Tổng hợp báo chí thế giới

Các nhà khoa học Nhật Bản đã phát hiện ra nguồn vật liệu đất hiếm trị giá 26.290.780.000 đô la có thể hỗ trợ nền kinh tế nước này trong thập kỷ tới.

Một cuộc khảo sát của Đại học Tokyo và Quỹ Nippon đã tìm thấy mỏ khoáng sản giàu có này dưới đáy biển của đảo Minami-Torishima.

Quỹ Nippon và Đại học Tokyo cho biết hôm thứ sáu rằng có hơn 200 triệu tấn khối mangan giàu kim loại hiếm tồn tại dưới đáy biển gần Minamitorishima, một hòn đảo xa xôi của Tokyo.

Giáo sư Yasuhiro Kato thuộc Khoa Sau đại học của Đại học Tokyo (giữa bên phải) và Yohei Sasakawa, Chủ tịch Quỹ Nippon (bên trái), đang cầm các nốt mangan, một nguồn tài nguyên dưới đáy biển được tìm thấy ở vùng biển xung quanh Minamitorishima, Tokyo, vào thứ sáu.
Giáo sư Yasuhiro Kato của Khoa Sau đại học thuộc Đại học Tokyo (giữa bên phải) và Yohei Sasakawa, Chủ tịch Nippon Foundation (bên trái), đang cầm các nốt mangan, một nguồn tài nguyên dưới đáy biển được tìm thấy ở vùng nước xung quanh Minamitorishima, Tokyo, vào thứ sáu. |ảnh của  Jiji

Tổ chức phi lợi nhuận và trường đại học quốc gia đã phát hiện ra một lượng lớn khoáng sản dưới đáy biển có chứa nhiều kim loại hiếm như coban và niken – cả hai đều cần thiết cho pin lithium-ion – trong một cuộc khảo sát bao phủ một khu vực ở độ sâu khoảng 5.000 mét trong vùng đặc quyền kinh tế của đất nước ngoài khơi đảo Thái Bình Dương.

Chủ tịch của công ty, Yohei Sasakawa, đã tìm thấy kim loại đất hiếm trong quá trình khảo sát đáy biển đảo Minami-Torishima từ ngày 24 tháng 4 đến ngày 9 tháng 6 năm 2024.Khoáng chất này có trong 230 triệu tấn quặng mangan dưới dạng các nốt sần có kích thước bằng nắm tay. Phân tích cho thấy các mỏ này chứa khoảng 610.000 tấn coban.

Nhóm nghiên cứu do Yasuhiro Kato, một giáo sư tại trường đại học, dẫn đầu ước tính rằng có 234 triệu tấn các nốt như vậy trong khu vực khảo sát rộng 100 km2 và lượng niken trong đó đủ để hỗ trợ nhu cầu tiêu thụ của Nhật Bản trong 75 năm, trong khi lượng coban đủ dùng trong khoảng 11 năm.

Khối lượng này được cho là đủ để sản xuất cho thương mại, bao gồm cả chi phí khai thác và tinh chế. Nhóm nghiên cứu có kế hoạch bắt đầu khai thác 2.500 tấn tài nguyên khoáng sản mỗi ngày trong một dự án thử nghiệm vào cuối tháng 3 năm 2026.

 

Các nốt mangan, một nguồn tài nguyên dưới đáy biển được tìm thấy ở vùng biển xung quanh Minamitorishima, Tokyo, vào thứ sáu
Các nốt mangan, một nguồn tài nguyên dưới đáy biển được tìm thấy ở vùng biển xung quanh Minamitorishima, Tokyo, vào thứ sáu | ảnh của Jiji

Các nốt hình cầu, có đường kính lên đến hàng chục cm, phát triển khi oxit sắt và mangan hòa tan trong nước biển kết tủa xung quanh nhân của chúng, giống như đá và răng cá mập. Các nốt này cũng chứa kim loại đồng.

Đây là tin tốt cho kỹ nghệ xe điện và điện tử của Nhật đang chịu lệ thuộc vào các kim loại xuất xứ từ quặng đất hiếm vốn phải nhập cảng từ Trung Cộng.

Theo phân tích của Cơ quan Năng lượng Quốc tế có trụ sở tại Paris, Trung Quốc hiện chiếm 60% sản lượng khai thác đất hiếm và 87% sản lượng chế biến trên thế giới.

Các nguyên tố đất hiếm là một nhóm gồm 17 loại khoáng chất, mặc dù có nhiều nhưng rất khó khai thác và xử lý. Trung Cộng đang làm chủ kỹ thuật tối ưu trích xuất kim loại từ quặng đất hiếm. Họ sử dụng chúng như đòn phản công trong cuộc chiến thương mại với Tây Phương và Nhật Bản.

The Rare Earth Metals Supply Chain and China - Interos

Kim loại hiếm không phải là mặt hàng duy nhất trong danh sách mục tiêu chiến lược bị hạn chế xuất cảng, danh sách này ngày càng dài của Bắc Kinh; Bộ Thương mại Trung cộng cũng đã yêu cầu các nhà nhập khẩu quặng sắt, quặng đồng cô đặc và phân kali phải báo cáo các đơn đặt hàng của họ.

Vào tháng 7, Trung Quốc đã áp đặt lệnh hạn chế xuất khẩu đối với hai loại khoáng sản đất hiếm—gallium và germanium—rất quan trọng đối với sản xuất chất bán dẫn. Quyết định này được coi là đòn phản công đối với các biện pháp kiểm soát của Washington đối với việc Trung Quốc tiếp cận chip máy tính cao cấp.


 

THUẬN THEO THÁNH THẦN – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

“Chúng tôi không biết!”.

“Thánh Kinh không công nhận một đức tin nào mà không dẫn đến sự mềm mỏng, cũng như không sự mềm mỏng nào mà không bắt nguồn từ đức tin! Chúa Thánh Thần là tác nhân của ‘chuyển động kép’ đó. Để được khôn ngoan, bạn hãy thuận theo Thánh Thần!” – Wilson Tozer.

Kính thưa Anh Chị em,

‘Thuận theo Thánh Thần!’. Lời khuyên của Tozer được gặp lại qua Lời Chúa hôm nay! Phù thuỷ Bilơam không thể làm gì khác hơn điều mà Thánh Thần buộc ông làm; các thượng tế và kỳ lão thời Chúa Giêsu thì không. Họ chất vấn Ngài về quyền uy của Ngài, nhưng khi Ngài đặt vấn đề phép rửa của Gioan do ai thì họ bảo, “Chúng tôi không biết!”.

Sách Dân Số tường thuật câu chuyện thú vị của Bilơam. Sau 40 năm lang thang giữa rừng vắng, Israel tiến vào đất hứa; họ vấp phải sự phản kháng gay gắt của vua Canaan, người sai Bilơam đi nguyền rủa Israel. Với người Canaan, lời nguyền của các thầy sãi có giá trị như lời thần minh. Trên đường, đột nhiên, con lừa của Bilơam không chịu đi, thiên thần Chúa cản nó. Bilơam đánh con vật thậm tệ, nó vẫn không nhúc nhích! Cuối cùng, qua miệng con lừa, Thiên Chúa lên tiếng, mắt Bilơam mở ra; ông trở nên mềm mỏng và thay vì chúc dữ, ông chúc lành. Chưa hết, Bilơam còn nói đến “Một vì sao xuất hiện từ Giacóp, một vương trượng trỗi dậy từ Israel”. Rõ ràng, dẫu là ngoại giáo, Bilơam vẫn là một người ‘thuận theo Thánh Thần!’.

Đang khi đó, những người đạo dòng, các lãnh đạo thời Chúa Giêsu thì không. Họ chống lại Gioan và Đấng Gioan loan báo. Chẳng hạn hôm nay, sau khi Chúa Giêsu đuổi những người buôn bán ra khỏi đền thờ, họ đặt vấn đề, “Ông lấy quyền nào mà làm các điều ấy?”. Ngài điềm tĩnh trả lời bằng một câu hỏi, “Phép rửa của Gioan do đâu mà có, do trời hay do người ta?”. Ngài biết, nhận định đúng đắn của họ về Gioan buộc họ nhìn nhận đúng đắn về Ngài; ủng hộ hay chống lại Gioan, họ ủng hộ hay chống lại Ngài. Sau khi suy nghĩ, họ trả lời, “Chúng tôi không biết!”. Họ không ‘thuận theo Thánh Thần!’.

“Chúng tôi không biết!”. Các nhà lãnh đạo không biết vì họ cố tình lờ đi mọi hiểu biết Thánh Kinh mà họ rất am tường; vì lẽ, trong đó, mọi điều đều ám chỉ Chúa Giêsu là Đấng Thiên Sai. Họ không biết vì họ sợ mất quyền lợi khi phải công nhận Ngài. Đang khi với Chúa Giêsu, Ngài không chỉ là Đấng Thiên Sai, nhưng còn là Đấng Cứu Độ! Ai đến với Ngài, sự thật giải phóng họ; người ấy sẽ tìm được niềm vui, tự do và hạnh phúc. Thật ý nghĩa với Thánh Vịnh đáp ca, “Lạy Chúa, nẻo đường Ngài, xin dạy cho con biết!”.

Anh Chị em,

“Chúng tôi không biết!”. Rồi đây, cuối đời của Chúa Giêsu, Philatô và các thượng tế, kinh sư, kỳ lão cũng sẽ ‘rửa tay’ và lặp lại những lời đó; để chính họ sẽ đưa Ngài đến cái chết thập giá. Cả chúng ta, “Chúng tôi không biết!”, một câu trả lời thường được nghe và cũng thường được nói. Chúng ta không biết vì không muốn biết, cũng như không bao giờ nhìn nhận mình biết. Bởi lẽ, một khi biết, chúng ta phải thay đổi. Mùa Vọng, mùa nói với Chúa, “Lạy Chúa, con biết!”; “Con biết Chúa thương con – một tội nhân!”, để từ đó, ‘thuận theo Thánh Thần’ hầu được biến đổi và tạo nên một sự khác biệt, ít nữa từ bản thân.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, con thường cứng cỏi vì thiếu đức tin; xin biến đổi con để con mềm mỏng ‘thuận theo Thánh Thần’ trong những ngày hồng phúc này!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

From: KimBang Nguyen

************************************************

Thứ Hai Tuần III Mùa Vọng

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.

23 Khi ấy, Đức Giê-su vào Đền Thờ, và trong khi Người giảng dạy, các thượng tế và kỳ mục trong dân đến gần Người và hỏi: “Ông lấy quyền nào mà làm các điều ấy? Ai đã cho ông quyền ấy?” 24 Đức Giê-su đáp: “Còn tôi, tôi chỉ xin hỏi các ông một điều thôi; nếu các ông trả lời được cho tôi, thì tôi cũng sẽ nói cho các ông biết tôi lấy quyền nào mà làm các điều ấy. 25 Vậy, phép rửa của ông Gio-an do đâu mà có? Do Trời hay do người ta?” Họ mới nghĩ thầm: “Nếu mình nói: ‘Do Trời’, thì ông ấy sẽ vặn lại: ‘Thế sao các ông lại không tin ông ấy?’ 26 Còn nếu mình nói: ‘Do người ta’, thì mình sợ dân chúng, vì ai nấy đều cho ông Gio-an là một ngôn sứ.” 27 Họ mới trả lời Đức Giê-su: “Chúng tôi không biết.” Người cũng nói với họ: “Tôi cũng vậy, tôi không nói cho các ông là tôi lấy quyền nào mà làm các điều ấy.”


 

Giới chức Mỹ ‘tiếp xúc trực tiếp’ với quân chiến thắng tại Syria

Ba’o Nguoi-Viet

December 15, 2024

AMMAN, Jordan (NV) – Ngoại Trưởng Antony Blinken cho hay Hoa Kỳ đã “liên lạc trực tiếp” với nhóm phiến quân HTS, những người hiện đang nắm quyền kiểm soát đất nước Syria sau khi họ chiến thắng và lật đổ chế độ Assad, theo nguồn tin Đài BBC hôm Thứ Bảy, 14 Tháng Mười Hai.

Đây là lần đầu tiên có lời nhìn nhận về tiến trình liên lạc trực tiếp của Mỹ với tổ chức Hayat Tahrir al-Sham mà Mỹ hiện vẫn xác định là một tổ chức khủng bố. Ông Blinken cho các phóng viên hay rằng Mỹ đã đặc biệt liên lạc với họ về số phận của nhà báo Mỹ mất tích, là Austin Tice.

Ngoại Trưởng Blinken đã lên tiếng tại Jordan sau cuộc hội đàm với đại diện của một số nước Ả Rập, Thổ Nhĩ Kỳ và Âu Châu về tương lai của Syria.

Bộ Trưởng Ngoại Giao Antony Blinken chào tạm biệt ở Aqaba, Jordan, ngày 14 Tháng Mười Hai, 2024. (Hình: ANDREW CABALLERO-REYNOLDS/AFP/Getty Images)

Bản thông cáo chung kêu gọi phải có một chính phủ Syria bao gồm các phe phái, tôn trọng quyền của các nhóm thiểu số, và không cung cấp căn cứ hoạt động cho “các nhóm khủng bố.”

Mặc dù nhóm HTS không có mặt tại cuộc họp ở Jordan, những cuộc luận bàn giữa các giới chức tham dự ở cả trong và ngoài Syria sau các biến cố lộn xộn trong những tuần gần đây mang tầm quan trọng có tính sống còn của việc thiết lập một chính quyền mới đại diện cho mọi người dân Syria.

Ngoại Trưởng Iraq Fuad Hussein bày tỏ lo ngại về tương lai của Syria. Ông Hussein phát biểu rằng các nước trong khu vực không muốn thấy lại xuất hiện một Libya khác, ý muốn nói tới tình trạng hỗn loạn xảy ra sau khi Đại Tá Muammar Gaddafi bị lật đổ.

Ngoại Trưởng Thổ Nhĩ Kỳ Hakan Fidan tuyên bố: “Đừng bao giờ cho phép chủ nghĩa khủng bố lợi dụng giai đoạn chuyển tiếp hiện nay. Và chúng ta phải phối hợp nỗ lực của mình với các nỗ lực khác, đồng thời học hỏi từ những sai lầm trong quá khứ,” ông Fidan nói và được thông tấn xã Reuters ghi nhận.

Trong tình thế đó, một nhà quan sát chiến sự cho biết Israel lại tiến hành thêm hàng chục cuộc không kích vào Syria. Trước đó, Israel từng nói rằng họ hành động là để “hủy diệt các khả năng chiến lược” đe dọa nền an ninh của họ.

HTS, nhóm nổi dậy mạnh nhất Syria, được thành lập vào năm 2011 dưới một cái tên khác, là Jabhat al-Nusra, vốn là một chi nhánh trực tiếp của tổ chức khủng bố al-Qaeda, một lực lượng chống chính quyền Assad.

Nhóm Jabhat al-Nusra đã bị Liên Hiệp Quốc, Hoa Kỳ, Thổ Nhĩ Kỳ và một số các quốc gia khác coi là một nhóm khủng bố, và bây giờ vẫn như vậy.

Thủ lãnh Ahmed al-Sharaa, người trước đây vẫn dùng tên Abu Mohammed al-Jolani, đã cắt đứt quan hệ với al-Qaeda hồi năm 2016.

Hồi gần đây, ông Sharaa đã cam kết đối xử khoan dung với các nhóm tôn giáo và cộng đồng khác nhau. Nhưng cái quá khứ thánh chiến bạo lực của nhóm này đã khiến một số người nghi ngờ, không biết liệu họ có thực hiện được lời hứa đó hay không. (TTHN) 


 

“Can đảm lên, đừng sợ! Này THIÊN CHÚA chúng ta sẽ ngự đến cứu độ chúng ta.” (Is 35:4)-Cha Vương

Ngày Chúa Nhật tràn đầy niềm vui của Chúa nhé.

Cha Vương

CN T3MV: 15/12/2024

TIN MỪNG: Reo vui lên, hỡi thiếu nữ Xi-on, hò vang dậy đi nào, nhà Ít-ra-en hỡi!… ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngươi đang ngự giữa ngươi, Người là Vị cứu tinh, là Đấng anh hùng. Vì ngươi, Chúa sẽ vui mừng hoan hỷ, sẽ lấy tình thương của Người mà đổi mới ngươi. Vì ngươi, Chúa sẽ nhảy múa tưng bừng như trong ngày lễ hội. (Xp 3:14a,17,18a)

SUY NIỆM: Trong thế giới hối hả, căng thẳng, lo lắng quá tải này, có thể nó đang tác động rất mạnh đến bạn và môi trường sống của bạn trong lúc này. Có vẻ như bạn đang sống trong một quả “bong bóng nhỏ bé của cái tôi”—chỉ quan tâm đến bản thân, cuộc sống, gia đình và các vấn đề của mình. Bên trong quả bong bóng này bạn không có được tự do và hạnh phúc. Những lo lắng có thể làm bạn bối rối đến độ bị chốt trong tâm trạng buồn khổ tiêu cực mà không nhận ra những niềm vui đang diễn ra ngay trước mắt.

Hôm nay, Tuần thư 3 Mùa Vọng, gọi là Chúa Nhật “Gaudete – Vui mừng”, Phụng vụ mời gọi bạn hãy dừng lại một chút để “vui mừng, reo vui lên! Có lẽ bạn tự nhủ: Trong lúc điên đầu xì-trét như này làm sao mà vui lên nổi chứ? Mình mời bạn hãy noi gương 2 vị thánh lỗi lạc trong Giáo Hội, Thánh Phanxicô thành Assisi và Thánh Gioan Thánh Giá. Mặc dù Phanxicô sinh năm 1181 tại Assisi, Ý, và Gioan sinh năm 1542 tại Fontiveros, Tây Ban Nha, nhưng họ có một thông điệp chung để giúp bạn vui lên. Thông điệp đó là “niềm vui chỉ tìm thấy ở trong Chúa mà thôi.” Thánh Phanxicô nói, “Đừng để điều gì khác làm chúng ta vui thích và phấn khởi ngoại trừ Đấng Tạo Hóa, Đấng Cứu Chuộc và Đấng Cứu Độ của chúng ta, là Thiên Chúa chân thật duy nhất.” Thánh Gioan Thánh Giá nói thẳng về Chúa, “Chỉ có Ngài là niềm vui của tôi.” Chắc chắn thông điệp này gợi ra cho bạn một bí quyết để làm nổ quả “bong bóng của cái tôi” của mình. Bạn có thể học hỏi từ các ngài mà xướng lên “Chỉ có Chúa là niềm vui của con” ngày hôm nay mà thôi! “Thầy nói với anh em những điều ấy, để trong Thầy anh em được bình an. Trong thế gian, anh em sẽ phải gian nan khốn khó. Nhưng can đảm lên! Thầy đã thắng thế gian.” (Ga 16:33) Nếu bạn muốn có sự bình an, hạnh phúc và niềm vui, hãy can đảm và quyết tâm bám chặt lấy Chúa nhé. Thế gian này không cứu được bạn đâu.

LẮNG NGHE: Hãy nói với những kẻ nhát gan: “Can đảm lên, đừng sợ! Này THIÊN CHÚA chúng ta sẽ ngự đến cứu độ chúng ta.” (Is 35:4)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa Jesus, con yêu Chúa / Tất cả những gì con có đều là của Chúa / Con thuộc về Chúa / Con muốn thuộc về Chúa / Hãy làm bất cứ điều gì Chúa muốn nơi con. Amen. (Cha John Bosco Ezeonwumelu)

THỰC HÀNH: Tập biết trân quý những điều tốt đẹp mà vui lên, đừng để những khiếm khuyết bất toàn của cuộc sống cướp đi sự bình an và nụ cười của bạn hôm nay nhé.

From:Do Dzung

******************************

CHÚA LÀ NGUỒN VUI 

‘Hãy giúp con, bác sĩ ơi!’-Bích Ngọc

Bác sĩ, nha sĩ, y tá và tình nguyện viên Hội PVNF và trẻ. (Hình: Bích Ngọc cung cấp)

Các bác sĩ, nha sĩ, kỹ sư, y tá và tình nguyện viên Hội Project Vietnam Foundation (PVNF) vừa có chuyến đi về Việt Nam giúp khám bệnh, chữa trị, giải phẫu cho các em nghèo bị hở khe môi, hở hàm ếch.

Họ hăng hái lên đường cùng chung một chí hướng, một suy nghĩ phải chu toàn công tác khám sức khỏe, chữa trị bệnh tật cho dân nghèo là tâm điểm quan trọng nhất.

Với họ, chỉ có một tình yêu nồng ấm duy nhất trong tim dành cho những người nghèo khổ cùng cực, khốn khó vì bệnh tật tại Việt Nam.

PVNF là một hội hoạt động bất vụ lợi, được vợ chồng Bác Sĩ Chẩn Kiều và Bác Sĩ Quỳnh Kiều thành lập năm 1996.

Một bài toán với nhiều câu hỏi được đặt ra: Sẽ có bao nhiêu em được phái đoàn PVNF giải phẫu? Ngân quỹ có đủ tài trợ cho hàng trăm em? Có đủ nhân lực lên đường? Sắp xếp thời gian sao cho hợp lý với ngần ấy công việc. Bằng cách nào chuyên chở dụng cụ y khoa, thuốc men, tặng vật cho trẻ em, người già lên đến cả vài tấn?

Vậy mà Hội PVNF đã giải quyết bài toán nan giải đó một cách ngoạn mục chỉ trong vòng hơn 10 ngày tính từ ngày phi cơ đáp xuống phi đạo Tân Sơn Nhất. Họ lên chương trình, phân chia công việc một cách khoa học và thành công tốt đẹp. Và thành quả họ đạt được là:

-Giải phẫu thành công cho 84 em bị dị tật hở khe môi, hở vòm miệng.

-Khám răng và chữa trị cho 804 bệnh nhân.

-2400 ca tiểu giải phẫu răng hàm miệng cho trẻ em.

-850 trẻ em được khám mắt và 150 mắt kiếng phát miễn phí cho các em, cũng như phân phát 850 mắt kiếng cho người cao niên.

-Cung cấp sách chữ nổi cho các em khiếm thị.

-Phân phát xe lăn cho người già và người bệnh.

Còn nhiều lắm những con số không biết nói.

Nụ cười của trẻ và bác sĩ. (Hình: Bích Ngọc cung cấp)

Các em đi qua cái nghèo đói, sống với bệnh tật nhưng sao quá đỗi hồn nhiên, như thể các em chấp nhận số phận đã đặt các em vào hoàn cảnh khắc nghiệt như vậy. Cho đến khi các bác sĩ, nha sĩ cùng với 85 tình nguyện viên, kỹ thuật viên, y tá PVNF đã về tận nơi góp bàn tay nhân ái thay đổi số phận đó, hình hài đó, giúp các em thoát khỏi đau khổ không đáng có, đã kéo dài nhiều năm qua.

Chuyện kể rằng khi đoàn thiện nguyện PVNF đặt chân đến địa danh chưa từng nghe qua với tên gọi Cù Lao Dung nằm hạ nguồn sông Hậu, giữa miền sông nước, tách biệt với đất liền. Phương tiện duy nhất để đến Cù Lao Dung bằng con phà cũ kỹ. Một cô bé đã đến nói với Nha Sĩ Bích: “Xin hãy giúp con. Răng sâu hành con đau nhức lắm. Con không còn tập trung học hành được. Con bị ba phạt quất vì ba nghĩ rằng con xao lãng việc học.”

Nắm tay nha sĩ cô bé lấy hết can đảm há miệng và nhắm mắt lại, nói “Hãy giúp con.”

Việc chữa trám răng hoàn tất cho các em mà trước đây các em chưa bao giờ bước chân đến phòng khám nha khoa. Nghe sao thương quá đỗi!

Trong lúc phái đoàn phân phát xe lăn cho người khuyết tật, có một người phụ nữ trung niên tâm sự rằng: “Từ đây chiếc xe lăn làm phương tiện di chuyển dễ dàng cho tôi sau 53 năm dài đi lại chỉ nhờ vào hai cái ghế nhựa nhỏ màu đỏ đã mòn vẹt.” Mắt cô sáng ngời sau cặp kiếng cận cũ kỹ. Nụ cười tươi hơn hoa hàm tiếu khi cô hạnh phúc biết dường nào ngồi vào chiếc xe lăn mới tinh tươm – một niềm mơ ước 53 năm dài đăng đẳng.

Ôi, nghe mà thương dân nghèo ở những miền quê xa xôi hẻo lánh, đời sống thiếu thốn mọi thứ.

Còn dài, rất dài những mảnh đời riêng khốn khó, nghèo khổ trên quê hương cần đến sự giúp đỡ của chúng ta, của các bác sĩ, nha sĩ, tình nguyện viên của Hội PVNF.

Những thiên thần áo trắng có thật trong cuộc đời này đã và đang dang tay giúp đỡ các trẻ em trót sinh ra đời không may với dị tật trên khuôn mặt, hình hài. Họ không quản mưa, nắng, bão dông. Họ ra đi làm việc trong những bệnh viện dã chiến vừa dựng vội bên sân trường. Họ làm việc từ lúc trời còn tờ mờ sáng, gà chưa gáy bên cánh đồng và trở về khi mặt trời đã khuất từ lâu bên kia sườn đồi.

Phái đoàn PVNF trong chuyến đi về Việt Nam giúp khám bệnh, chữa trị, giải phẫu cho các em nghèo bị hở khe môi, hở hàm ếch. (Hình: Bích Ngọc cung cấp)

Trong vòng hơn một tuần lễ họ đã thầm lặng chữa bệnh, thực hiện các ca mổ phức tạp. Từng giọt mồ hôi ướt đẫm trên lưng áo, để rồi mỉm cười nhẹ nhàng khi cuộc giải phẫu thành công.

Họ chẳng cần ghi tên bảng vàng, chẳng màng kể công lao, việc khó cưu mang. Vậy đổi lại họ được gì? Rất đơn giản, chỉ mong thấy những nụ cười hạnh phúc của các em được chữa lành bệnh tật. Một tương lai tươi sáng nở hoa từ đây.

Vậy các bạn ơi, chúng ta những người may mắn đang sống trong đất nước tự do, được trao nhiều cơ hội học hành, thăng tiến, sống trong một đất nước với nền y khoa tiên tiến bậc nhất với hệ thống chăm sóc sức khỏe cộng đồng ưu việt, hãy nhìn về quê hương Việt Nam. Hãy cùng Hội PVNF đi đến những làng quê nghèo, để thấy, để nghe, để hiểu, thông cảm và chia sẻ với bao con người, bao trẻ em nghèo đáng thương rất cần sự giúp đỡ của chúng ta, của các bác sĩ, nha sĩ mà Hội PVNF đã thực hiện.

Hãy đến với Hội PVNF để tận mắt chứng kiến có biết bao cuộc đời của trẻ em nghèo, khổ đau do bệnh tật đã được cứu vớt, một tương lai, chân trời mới mở rộng.

Hãy cùng Hội PVNF đem tình thương ấm áp trên đôi cánh thiên thần sưởi ấm, san sẻ và giúp đỡ những mảnh đời bất hạnh, tưởng chừng như tuyệt vọng trên quê hương Việt Nam.

Bích Ngọc

From: taberd-6 & NguyenNThu