[XÃ HỘI LOẠN – VÌ CÔNG AN]

From:   Hoa Kim Ngo shared Lê Vi‘s post
 
Lê Vi

 

[XÃ HỘI LOẠN – VÌ CÔNG AN]

Có rất nhiều giải thích vì sao bây giờ xã hội loạn, vì sao bây giờ cướp tràn lan. Nhưng ở đây tôi chỉ tập trung vào một thứ, đó là sự tha hóa của lực lượng Công An (CA).

CA nắm vai trò giữ gìn trật tự và duy trì pháp luật, họ là lực lượng duy nhất có chức năng này. Quốc hội thì làm luật, tòa án thì xét luật, còn CA thì thi hành. Đó là quy luật.

Khi lực lượng CA trở nên tha hoá và tham nhũng thì sự ổn định của xã hội sẽ bị phá vỡ. Vì khi cướp biết rằng người duy trì luật pháp không quan tâm đến luật pháp, thì họ sẽ lộng hành, như hiện nay đang diễn ra. Không những vậy, khi lực lượng bảo vệ luật pháp không còn quan tâm đến luật pháp thì xã hội sẽ trở nên vô luật pháp. Vì có ai thi hành đâu nên tuân thủ làm gì.

Dưới thời CNXH, lực lượng CA trở thành thanh kiếm để bảo vệ Tổ Chức chứ không còn bảo vệ dân. Cho nên khi có xung đột giữa dân và chính phủ, CA luôn đứng về phía nhà nước. Vì không có ai kiểm soát quyền lực nên việc CA lợi dụng quyền lực để trích lợi ích là điều tất yếu.

Khi nói về sự hỗn loạn của xã hội, nhiều người sẽ cho rằng vì dân không hợp tác hoặc đạo đức xuống cấp. Nhưng đó chỉ là phụ. Nguyên nhân chính là sự tha hóa quyền lực của CA. Khi người thi hành pháp luật thả lỏng và lợi dụng quyền lực thì cướp và bất trật tự sẽ lộng hành – như Việt Nam thời CNXH.

Ku Búa @ Cafe Ku Búa

Bùi Hiền không có phát minh, sáng kiến gì cả…

Nguồn:   Thuong Phan shared Nguyễn Văn Trung Sơn‘s post.
 
 
 
No automatic alt text available.
No automatic alt text available.
Image may contain: text
Image may contain: text
Image may contain: text
+4
Nguyễn Văn Trung Sơn added 8 new photos.Follow

 

Bùi Hiền không có phát minh, sáng kiến gì cả, vì Bùi Hiền rõ ràng đã ăn cắp vài dấu ký âm trong công trình tự điển của học giả Nguyễn Văn Khôn ở thời kỳ Miền Nam VNCH mấy chục năm trước 1975 còn có bằng chứng trên giấy trắng mực đen

VIỆT – ANH ANH – VIỆT TỪ ĐIỂN LOẠI THÔNG DỤNG TÁC GIẢ NGUYỄN VĂN KHÔN DO NHÀ SÁCH KHAI TRÍ ẤN HÀNH LẦN THỨ NHẤT XONG NGÀY 14-4-1967 TẠI NHÀ IN RIÊNG CỦA NHÀ XUẤT BẢN. GPKD SỐ 987 TBTTCB/BC3/XB NGÀY 6-4-1967

Sản phẩm trí tuệ của học giả Nguyễn Văn Khôn đã có 50 năm tuổi. Nó trân trọng ra mắt mọi người Việt Nam ở Miền Nam VNCH vào ngày 14/4/1967 tại Sài Gòn. Nhà Sách KHAI TRÍ đã bán rất chạy cuốn tự điển của Nguyễn Văn Khôn vì rất nhiều người Miền Nam Việt Nam lúc đó đã rất ham thích học tiếng Anh.

Người trí thức, cho dù là trí thức cộng sản hay trí thức tự do không cộng sản, cũng phải có lòng tự trọng trí thức, không nên ăn cắp sản phẩm trí tuệ của người khác, không nên cướp công lao động trí óc của người khác; tuyệt đối không được làm như vậy. Ở Việt Nam còn có bao nhiêu vụ ăn cắp sản phẩm trí tuệ khác nữa, mà hiện nay chưa bị phát hiện!

Bây giờ Bùi Hiền đã làm như vậy rồi, thật là đáng tiếc. Nhưng ý đồ và dã tâm của Bùi Hiền rất lớn, cũng như cái tội của Bùi Hiền vô cùng lớn đối với đất nước và người dân Việt Nam. Bởi vì Bùi Hiền muốn làm xáo trộn một hệ thống đã hoàn chỉnh chữ viết, qui tắc chính tả, và văn phạm tiếng Việt; Bùi Hiền muốn huỷ bỏ một kho tàng văn học đồ sộ và nền văn chương rất phong phú của nước Việt Nam. Điểm quan trọng nhất là Bùi Hiền làm cho thế hệ tương lai người Việt không đọc được sách lịch sử của dân tộc Việt Nam, việc này có kết quả là người Việt Nam mất nguồn gốc trên chính quê hương của mình. Cả một dân tộc bị mất nguồn gốc thì dễ dàng bị Tàu Cộng đồng hoá và đô hộ. Bùi Hiền có tội rất lớn với đất nước và nhân dân Việt Nam.

Luyện tâm khoẻ người

Luyện tâm khoẻ người

TS Girish D. Patel là bác sĩ tâm lý học tại Mumbai (Ấn Độ), đã có trên 5.000 buổi thuyết trình ở 40 nước với những bài nói thu hút về “Sức khỏe trong tầm tay bạn” – những kỹ năng quản lý cuộc sống cho những cá nhân.

Ông trao đổi về phép luyện tâm hồn như sau:
Một câu chuyện như thế này: Có một cô bé 12 tuổi bị tai nạn và mất. Người cha khóc nhiều tháng trời vẫn chưa nguôi nỗi đau. Một đêm, ông ta khóc rồi chìm vào giấc ngủ, mơ thấy rất nhiều thiên thần. Người cha mừng rỡ và vui mừng vì thấy con gái mình cũng trở thành một trong những thiên thần đó. Song niềm vui vụt tắt khi ông nhìn thấy tất cả ngọn nến trên tay các thiên thần đều sáng, chỉ riêng ngọn nến trên tay con gái ông là tắt. Ông tiếp tục buồn rầu và khóc.

Ông hỏi cô con gái: “Tại sao ngọn nến của con không sáng?”  Người con trả lời: “Cha yêu quý, những người bạn thiên thần của con rất tốt bụng, họ cứ thắp mãi cho ngọn nến của con cùng cháy. Nhưng hễ nến vừa sáng lên thì giọt nước mắt của cha nhỏ xuống lại làm nó tắt đi, không sáng được”.

Người cha từ đó không khóc nữa và sống hạnh phúc.

Câu chuyện cho thấy trái tim hiểu ngôn ngữ của cảm xúc và thường bị vùi dập bởi những cảm xúc đau buồn. Còn những xung đột thường nảy ra từ cái đầu: suy đoán, tổn thương… Chỉ có tìm ra logic hợp lý mới chữa trị được cái đầu của mình. Nhưng phải biết kết hợp giữa cái đầu và trái tim để kiểm soát tâm trí. Muốn vậy phải có phương pháp luyện tâm hồn. Các nhà khoa học cũng đã nghiên cứu cho thấy 70% bệnh của con người là từ tâm bệnh mà ra, 30% còn lại mới do di truyền, thể xác, môi trường…

Ông có thể chia sẻ những cách nào để thoát khỏi tâm bệnh?

Có bốn cách thức.
– Một, khi rắc rối xảy ra ta không coi nó là rắc rối mà là thử thách.
– Hai, đừng ta thán nữa, hãy kiểm soát bản thân bạn. Hãy ý thức mình đang sống thì hiện tại. Thường người ta hay lo cho tương lai, u buồn về quá khứ nên lo lắng tăng cao. Khi chúng ta có phong cách sống khác đi, những bực bội, tức giận, rắc rối sẽ qua đi.
– Ba, cần tăng cường giao tiếp; cảm thấy người và sự kiện xung quanh thế nào nên nói ra. Bởi vì khi chia sẻ, vấn đề được mổ xẻ và trở nên nhẹ nhàng.

– Bốn, cần có sự hợp tác. Khi chúng ta giúp đỡ người khác giải quyết vấn đề của họ, lúc đó mình sẽ thấy rắc rối của mình là quá nhỏ.

From: Michelle Bui & Nguyễn Kim Bằng

Tư bản đỏ mà ăn chơi thì bọn tỷ phú Ả Rập chỉ là tuổi tôm nếu đem ra so sánh.

From:   Hoa Kim Ngo and Thang Chu shared Nhân Thế Hoàng‘s post.
No automatic alt text available.

Nhân Thế HoàngFollow

 

Đây là chai rượu Macallan 30 – thứ rượu mà anh Thăng rất thích, và thường chọn nó để nhắm với lòng lợn.

Giá của chai rượu này trên thị trường là hơn 60 triệu mỗi chai. Trong bữa tiệc sinh nhật gần đây, anh Thăng của chúng ta đã đãi khách đúng 100 chai loại này.

Sơ sơ buổi tiệc đó, tiền rượu đã hơn 6 tỷ đồng. Tư bản đỏ mà ăn chơi thì bọn tỷ phú Ả Rập chỉ là tuổi tôm nếu đem ra so sánh.

Anh bạn tôi kể có lần tiếp các quan chức địa phương để xin dự án, số tiền ăn nhậu gái gú cho đêm đó sơ sơ hết có 54 nghìn đô, ảnh bảo vậy là còn ít đó, hehe..!

P/s: Hồi a Thăng còn làm bí thư, một doanh nghiệp muốn gặp và xin ảnh 30 phút thời gian cho bữa cơm trưa, chi phí là 50.000 đô cho 30 phút, còn chuyện khác nói sau!   

NÓNG: Bắt khẩn cấp nguyên Tổng Giám đốc công ty Vietlott, Công ty tài chính dầu khí Tống Quốc Trường

Nguồn:   Dien Hong Tran and 2 others shared a link.
Tin tức sự kiệnTrong nướcNÓNG: Bắt khẩn cấp nguyên Tổng Giám đốc công ty Vietlott, Công ty tài chính dầu khí Tống Quốc Trường Loading… Cơ quan CSĐT đã khởi tố bị can, bắt tạm giam Ông Tống Quốc Trường sinh năm 1972, quê Nam Định, nguy…
CANHBAOVN.COM
 

BI KỊCH CỦA NGƯỜI CỘNG SẢN

Nguồn:   Van Pham shared Trang Nguyen‘s post.

BI KỊCH CỦA NGƯỜI CỘNG SẢN

 
Image may contain: 6 people, people smiling, people standing and suit

Trang NguyenFollow

BI KỊCH CỦA NGƯỜI CỘNG SẢN

Đinh La Thăng đang bị tạm giam tại B14-Công An Hà Nội. Lúc này Thăng bị coi như tên tội đồ của dân tộc, là nạn nhân của tranh giành quyền lực từ những người Thăng gọi là “đồng chí”, bị hơn 700 tờ báo Đảng nhảy vào đánh hội đồng mà không được phép thanh minh. Nếu ở đất nước dân chủ, ít nhất cũng sẽ có vài tờ báo lắng nghe đến ý kiến của Thăng, Thăng sẽ được phép gặp luật sư, được quyền giữ im lặng “vì những lời anh nói có thể là bằng chứng chống lại anh trước toà”. Nhưng số phận Thăng rồi cũng giống như bao người tù VN khác : án bỏ túi, không được gặp luật sư trước khi kết thúc giai đoạn điều tra, không được hưởng sự độc lập của toà án.

Cũng tại B14, cách Thăng chỉ vài bức tường là phòng giam những đồng đội của tôi : luật sư Nguyễn Văn Đài, Mục sư Nguyễn Trung Tôn, cô giáo Lê Thu Hà, kĩ sư Phạm Văn Trội, kí giả Trương Minh Đức. Nhưng khác với Thăng, đồng đội của tôi vào tù vì họ dám sống trọn vẹn với lí tưởng đấu tranh cho sự công bằng của xã hội, cho một nền dân chủ bị bóp nghẹt. Chính vì những điều đó, họ được một lực lượng hùng hậu “truyền thông lề trái” hậu thuẫn, được các tổ chức nhân quyền, chính phủ nước ngoài quan tâm. Họ còn có những anh em sát cánh vận động ngoại giao và chăm lo cho gia đình. Còn Thăng, cả một đời tham gia đảng cộng sản, điều cuối cùng Thăng nhận được là sự xa lánh và ghẻ lạnh của những người “đồng chí”.

Bi kịch mà Thăng đang gánh chịu có phần được xây dựng bởi chính bàn tay của ông ta. Đỉnh cao quyền lực của Thăng là Uỷ Viên Bộ Chính Trị, một vị trí đứng dưới vài người mà đứng trên triệu người. Để giữ thế độc tôn lãnh đạo của đảng cộng sản, Thăng không ngần ngại xếp những người đấu tranh cho tự do, công bằng và nhân quyền là thành phần phản động cần phải tiêu diệt.

Chỉ hơn nửa năm trước thôi, khi còn là Bí Thư Sài Gòn, chính Thăng dung túng cho đám giang hồ Phan Hùng đánh đập dã man nhà hoạt động xã hội Lê Mỹ Hạnh, chính Thăng bao che cho hàng động xịt nước vào buổi tưởng niệm chiến sĩ Hoàng Sa, chính Thăng dung túng cho đám an ninh thành Hồ đàn áp biểu tình, canh gác tư gia những người bất đồng chính kiến. Có lẽ, lúc này ngồi trong xà lim lạnh. Thăng là người thấm nhất giá trị của hai chữ “nhân quyền” mà đám “phản động” theo đuổi.

Từ bi kịch của Thăng, chợt nhớ đến cái kết của tác phẩm văn học Chí Phèo: Cả làng Vũ Ðại nhao lên. Họ bàn tán rất nhiều về vụ án không ngờ ấy. Có nhiều kẻ mừng thầm, không thiếu kẻ mừng ra mặt! Có người nói xa xôi: “Trời có mắt đấy, anh em ạ!” Người khác thì nói toạc: “Thằng nào chứ hai thằng ấy chết thì không ai tiếc! Rõ thật bọn chúng nó giết nhau, nào có cần phải đến tay người khác đâu”.

Mừng nhất là bọn kỳ hào ở trong làng. Họ tuôn đến để hỏi thăm, nhưng chính là để nhìn (…) Những người biết điều thì hay ngờ vực, họ chép miệng nói: “Tre già măng mọc, thằng ấy chết, còn thằng khác, chúng mình cũng chẳng lợi tí gì đâu…”

Ba Dũng, La Thăng, Bá Tỵ ơi, ngồi đó mà đợi chết hay sao?

Nguồn:   Phạm ThànhFollow

 
 

Đây là bài biết từ tháng 4/2017. Nhân La Thăng bị xộ khám đăng lại đọc “chơi”. Mời bàn bè cùng đọc “chơi”.

 
Nhóm Bà Đầm Xòe. Ba Dũng không thể không run khi thấy Nguyễn Phú Trọng cùng phe nhóm đã sờ đến gáy Đinh La Thăng. Mức kỷ luật chỉ là cảnh cáo.…
 
 
BADAMXOEVIETNAM2.WORDPRESS.COM
 

Vạch trần Bộ GTVT

Nguyen Huynh Lan
Fb Nguyễn Thông 

Vạch trần Bộ GTVT

Mặc dù thế sự đang có nhiều chuyện đáng quan tâm nhưng mỗi người dân đừng lãng quên chuyện BOT trấn lột bởi cuộc đấu tranh bảo vệ lợi ích của người dân lương thiện chưa có hồi kết thúc.

Trong khoảng thời gian 1 tháng mà Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc vừa đặt ra, bọn chủ BOT phi lý (ở nhiều nơi chứ không phải chỉ ở Cai Lậy) cùng với quan thầy đang tìm trăm phương ngàn kế nhằm duy trì sự bóc lột của chúng. Phải kiên trì vạch mặt chúng.

Trước hết, cần vạch trần thái độ lì lợm của lãnh đạo Bộ GTVT trong việc cố lèo lái cái sai của họ sang những cách hiểu khác. Chính họ chứ không phải ai khác đã cho phép đặt những trạm thu phí không nằm trên đường BOT được đầu tư mới mà lại đặt trên những con đường cũ đã được người dân có quyền tự do sử dụng, chỉ nhằm vơ vét được nhanh hơn, nhiều hơn rồi ăn chia với nhau. Ngay họ cũng thừa nhận rằng nếu đặt trạm trên đường BOT, đường tránh thì sẽ thu rất chậm, không được bao nhiêu, vì vậy cần phải lôi trạm ra những tuyến đường nơi nhiều xe cộ bắt buộc qua lại. Họ coi dân như cái mỏ tiền, cứ cần tiền là móc vào túi dân, bất cần biết đúng sai, phải trái, đạo lý, công bằng.

Họ lại giở trò đề nghị chính phủ mua lại trạm BOT của nhà đầu tư để nhà đầu tư đỡ thiệt thòi. Phải nói cho họ biết, tiền nhà nước, tức tiền thuế do dân đóng góp, không phải vỏ hến, để bù đắp vào sự sai trái của họ.

Họ đưa ra phương án cho phép trạm BOT Cai Lậy thu đủ 300 tỉ đồng gọi là bù phần chi phí “cải tạo, sửa chữa phần quốc lộ 1 qua Cai Lậy”, bao giờ thu đủ thì sẽ dời trạm vào đường tránh. Cũng lại cứ nhằm vào túi tiền dân một cách vô lý. Và điều cần thiết, cần có sự kiểm toán lại thật kỹ lưỡng, chính xác con số mà họ công bố 300 tỉ kia, ai cũng biết đó là một con số ma, nếu làm rõ được sẽ ối kẻ tra tay vào còng. Trước khi có con số thật, dứt khoát không được sử dụng tiền nhà nước để đền bù cho chúng, cũng như không được móc túi dân bù vào.

Họ đang làm ra vẻ biết lắng nghe dư luận, kiểu như giảm phí ở rất nhiều trạm thu phí, miễn phí cho một số loại xe cộ. Đó chỉ là thủ đoạn của kẻ bất lương mang bộ mặt nhân từ, cố lừa dư luận. Nhân dân không cần sự ban ơn, bố thí như vậy. Cứ đem các BOT phi lý về đặt đúng chỗ. BOT thu phí hầm đường bộ Hải Vân thì cứ về trước cửa hầm Hải Vân, BOT thu phí hầm Đèo Cả thì cứ về trước hầm Đèo Cả, BOT của cao tốc Hà Nội -Hải Phòng cứ đặt trên cao tốc, BOT Cai Lậy, BOT Biên Hòa… nào cũng thế, cứ đúng chỗ. Thói đâu có cái thói làm mới ở một chỗ, lại đặt BOT ở một nơi không liên quan gì. Cứ coi thử xem, nếu cái trạm BOT thu phí hầm vượt sông Sài Gòn không đặt ngay cửa hầm mà lôi ra xa lộ Hà Nội hoặc tuốt tận Thủ Đức thì người dân không kéo đổ ngay trong chớp mắt, tôi cứ đi bằng đầu.

Những ông bà lãnh đạo cũng đừng ăn nói cải lương hai hàng mà cần vào thẳng vấn đề. Chẳng hạn bà chủ tịch quốc hội, cử tri bức xúc chuyện BOT phi lý, đáng nhẽ bà đồng tình thì gật, không đồng tình thì lắc, lại cứ vòng vo ưỡn ẹo rằng BOT là chủ trương đúng, là cần thiết, là cách thu hút đầu tư ngoài vốn nhà nước, là đã góp phần này nọ vào phát triển kinh tế, nếu còn chỗ nào sai thì sửa, v.v.. Thưa bà, tất cả những điều ấy dân chúng biết cả rồi, nắm thủng hết rồi, cả thủng túi nữa, chỉ cần ở cương vị bà, bà công bố rằng trạm BOT nào đặt sai thì phải bắt nó về đúng vị trí, thế thôi, nói linh tinh mất thì giờ.

Công cuộc chống tham nhũng của các vị cầm quyền đang đánh tanh bành ổ tham nhũng khủng là ngành dầu khí, Tập đoàn Dầu khí. Tôi cho rằng, nếu các vị thực lòng chống tham nhũng chứ không phải đấu đá phe phái nhau, thì hãy để mắt đến ngành giao thông, Bộ GTVT, có lẽ nó cũng chẳng kém ngành dầu khí đâu.

(Viết sau nồi lá xông)

Thông cào   

Nguyễn Tấn Dũng ơi, sao ông khổ thế?

From:    Lê hồng Song‘s post.
 
 
Image may contain: 7 people
Image may contain: 3 people, people standing, flower, outdoor and text

Lê hồng Song added 2 new photos.

 

Nguyễn Tấn Dũng ơi, sao ông khổ thế?

Bà Nguyễn Thị Hường – mẹ của cựu thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng – vừa qua đời vào ngày 1/12/2017, thọ 92 tuổi. Nhưng như một facebooker bình luận, thân mẫu của nguyên Thủ tướng một thời đi đâu đồng đảng cũng bu đầy đó đã không một tờ báo lề đảng nào nói tới, dầu trước đó báo chí nhà nước ra rả đăng tin mẹ của một hoa hậu qua đời.

Có người cho rằng khi soi kỹ cái hình chính diện nơi ông Nguyễn Tấn Dũng phát biểu thì vòng hoa chính để cao nhất chỉ có là NGUYÊN Chủ tịch UBND TP HCM Lê Hoàng Quân. Mà kỳ lạ là các vòng hoa rất sơ sài bằng hoa nhựa giả như vừa qua một đám côn đồ giật vậy. Càng không có dấu hiệu nào cho thấy giới quan chức đương nhiệm đến “chia buồn cùng gia quyến”.

Chuyện Võ Văn Thưởng không hoặc không dám yêu cầu báo chí dù chỉ đăng một mẩu tin nhỏ chia buồn đám tang bà Nguyễn Thị Hường đã lột tả hơn bao giờ hết sự cô độc của nhân vật “về làm người tử tế” nhưng “hết tiền hết bạc hết ông tôi”.
Té ra, Lê Hoàng Quân là cựu quan chức cao cấp có vẻ là hiếm hoi gửi vòng hoa chia buồn, ít nhiều cũng còn một chút “tình làng nghĩa xóm”, nếu không phải là “tình đồng chí”.

Lê Hoàng Quân nguyên là bí thư Đồng Nai, người Nam Bộ, một thời được đưa về làm phó bí thư kiêm chủ tịch ủy ban nhân dân ở Sài Gòn, bị dư luận chung đánh giá là người ba phải và bất tài, nhưng được cái luôn sẵn lòng dĩ hòa vi quý với mọi quan chức và đặc biệt chẳng bao giờ thấy đấu tranh chống tham nhũng.

Trong khi đó, không nghe nói về sự hiện diện tại đám tang mẹ Nguyễn Tấn Dũng của nhiều quan chức Nam Bộ khác, về hưu hay đương nhiệm.

Hiện tượng báo đảng nói riêng và và báo chí nhà nước nói chung im bặt trước đám tang của mẹ cựu thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng có thể được xem là một chỉ dấu đặc biệt, không chỉ về thói vô cảm chính trị trong chính trường Việt thời nay, mà còn như một biểu trưng cho thói “ăn cháo đá bát” hết sức bạc bẽo của giới quan chức mang não trạng chỉ biết “phù thịnh không phù suy”.

Báo chí lại thuộc quyền chỉ đạo và điều hành của Võ Văn Thưởng – Trưởng ban Tuyên giáo trung ương. Thưởng là người Nam Bộ, xuất thân từ cánh tay mặt của đảng là đoàn thanh niên cộng sản, được xem là có chịu ảnh hưởng phần nào của Nguyễn Tấn Dũng. Nhưng không kể đến việc giới quan chức “người Bắc có lý luận” đã hoàn toàn quay lưng với cựu thủ tướng Dũng như một bản chất, chuyện Võ Văn Thưởng không hoặc không dám yêu cầu báo chí dù chỉ đăng một mẩu tin nhỏ chia buồn đám tang bà Nguyễn Thị Hường đã lột tả hơn bao giờ hết sự cô độc của nhân vật “về làm người tử tế” nhưng “hết tiền hết bạc hết ông tôi”.

Vào năm 2016 khi Nguyễn Tấn Dũng đã bị hất khỏi Bộ Chính trị sau đại hội 12 của đảng cầm quyền, người ta vẫn nhìn thấy có đến vài ba trăm quan chức cùng lẵng hoa chúc mừng cho buổi sinh nhật của ông Dũng.

Nhưng kể từ quý 4 năm 2016 khi chiến dịch “đánh” Đinh La Thăng – người được xem là một thủ hạ tin cẩn của Nguyễn Tấn Dũng – khởi động, dường như Nguyễn Tấn Dũng cô độc hẳn.

Cho đến năm 2017 và đặc biệt cùng với các vụ việc Đinh La thăng bị loại khỏi Bộ Chính trị và đang bị đe dọa truy tố, vụ đại gia ngân hàng là Trầm Bê – người được dư luận cho là “tay hòm chìa khóa” của gia đình Nguyễn Tấn Dũng – bị bắt và bị đưa ra truy tố, rồi đến vụ Nguyễn Thanh Nghị – con trai Nguyễn Tấn Dũng, đang là bí thư tỉnh Kiên Giang – có thể bị phe đảng của Tổng bí thư Trọng cho “lên thớt” với lý cớ đầu tiên là vụ khách sạn Hương Biển sai quy hoạch ở ngọc đảo Phú Quốc, nghe nói cả một người thân của Nguyễn Tấn Dũng là Lê Thanh Hải – cựu bí thư thành ủy TP.HCM – còn không còn dám đi chơi golf với ông Dũng nữa.

Sau hàng loạt vụ việc trên, ngày càng nhiều dư luận cho rằng đường đi của Nguyễn Phú Trọng trước sau cũng dẫn đến cửa nhà Nguyễn Tấn Dũng.

Đường đi của Nguyễn Tấn Dũng lại bị cho là đầy tì vết tham nhũng. Nguyễn Tấn Dũng là đời thủ tướng bị cho là “phá chưa từng có” trong lịch sử đảng CSVN, một thủ tướng mà nếu cánh đảng muốn và dám làm, gần như bất cứ lĩnh vực hay công trình cộm cán về tiền bạc nào cũng đều ít nhiều mang bóng dáng của cựu thủ tướng Dũng.

Một facebooker bình luận: “Là người có khí chất Nam Bộ giao lưu rộng rãi, ông cũng ít nhiều cũng có bộ hạ hay đồng liêu thân tín trong đảng. Thế mà giờ này không một ai tới hay gởi lẵng hoa viếng làm tôi thật sự bất ngờ.

Đúng là trước có người so sánh đảng của ông với đảng bọn cướp tôi không tin. Nhưng giờ nhìn lại thấy đảng cướp nó vẫn nghĩa tình với nhau hơn.

Mong ông thấy đó để khuyên bảo con cháu phải làm cái gì bù đắp lại cho dân tộc này bởi những ngày ông đã tham gia trong đảng đó”.

Không thể nói khác hơn, tình cảnh “đèn nhà ai nấy rạng, thân ai người đó lo, hồn ai người đó giữ” đang phổ biến đến mức ghê gớm trong nội bộ đảng CSVN. Không chỉ với trường hợp Nguyễn Tấn Dũng, mà có lẽ tuyệt đại đa số giới quan chức từ trung cấp đến cao cấp của đảng sẽ phải chịu thân phận “hết tiền hết bạc hết ông tôi” ngay sau khi họ “nghỉ” – cho thấy không chỉ hiện tượng phân hóa sâu sắc mà đang diễn ra giai đoạn phân rã ngày càng nhanh trong đảng.

Nhưng Nguyễn Tấn Dũng không phải là người “hết tiền hết bạc”. Chỉ là ông hết quyền mà thôi…

Thậm chí vào thời buổi này, “nghỉ” vẫn còn là “hạ cánh an toàn”. Cuộc chiến giữa các nhóm quyền lực và lợi ích mới đối với những nhóm quyền lực và lợi ích cũ ngày càng mang tính tàn sát để chẳng còn một quan chức nào an toàn, kể cả người đứng đầu đảng./.