‘Hãy để cha con sống những tháng ngày cuối cùng như mong muốn’

From:   Honolulu Nguyen‘s post.
 ‘Hãy để cha con sống những tháng ngày cuối cùng như mong muốn’

Tình yêu của cha mẹ giống như mảnh đất phì nhiêu thầm lặng, không cần hương hoa để tô vẽ, cũng không cần phải thể hiện ra ngoài. Mảnh đất ấy chỉ lặng lẽ, âm thầm, nhưng lại dưỡng thành nên thứ tình yêu vĩnh cửu.

Hôm cha tôi được bác sĩ chẩn đoán ung thư phổi, mẹ không hề tỏ ra quá đau thương. Bà chỉ ngẩn người ra một lúc rồi nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt trên khoé mi. Cha cũng rất bình tĩnh, sau khi trao đổi với bác sĩ về quá trình hoá trị và kết quả sau hoá trị, cha đã nhốt mình trong phòng một ngày. Sau đó ông tuyên bố sẽ không hoá trị. Cả tôi và vợ đều gắng sức khuyên nhủ cha nhưng mẹ lại không nói lời nào, bà chỉ lặng lẽ gắp thức ăn cho ông.

Cha tôi có bảo hiểm y tế, chi phí trị liệu gia đình hoàn toàn có thể gánh vác được, nhưng ông vẫn kiên quyết không đồng ý. Cha nói có trị liệu thì thời gian kéo dài thọ mệnh cũng chỉ được tính bằng tháng bằng ngày, cha không muốn những ngày còn lại của đời mình bị nhốt trong bốn bức tường bệnh viện, ở đó hết lần này lần khác chịu đựng những đớn đau của các đợt hóa trị. Cha muốn những ngày cuối cùng sẽ được sống cuộc đời mà cha mong muốn.

Mẹ im lặng hồi lâu rồi nói:“Để cha mẹ về quê đi, cha con luôn thích được về quê sinh sống”. Sau khi kết hôn tôi đã đón cha mẹ lên thành phố sống cùng chúng tôi. Nhưng cha mẹ vẫn thường xuyên nhớ về thôn quê, ra khỏi cửa là có thể ngắm cảnh ruộng đồng sông nước, cha không thích cuộc sống nơi thành phố chật chội và ngột ngạt này.
Cha mẹ vẫn thường xuyên nhớ về thôn quê.

Sang ngày thứ ba, tôi và vợ đưa cha mẹ về quê, và quả thật cha mẹ đã được sống những tháng ngày vui vẻ. Khu vườn bỏ hoang lâu ngày được cha làm lại, cha ra chợ mua rất nhiều loại hoa về trồng, hoa hồng, hoa cúc, hoa lan đủ cả, cha thậm chí còn mua hẳn một xe ba gác về nhà để trồng. Cứ cuối tuần vợ chồng tôi lại về thăm cha mẹ, thấy khu vườn nhỏ mỗi lần về mỗi khác, ngày càng tươi đẹp hơn.
Dáng cha hao gầy ốm yếu nhưng luôn chân luôn tay ngoài vườn làm lụng, mẹ thì phụ cha tưới nước chăm cây. Tôi khuyên mẹ:“Sức khỏe cha con không tốt, mẹ khuyên cha đừng bận tâm mấy việc này nữa”.Mẹ nói rằng khuyên không được:“Con xem, cha con làm có vui vẻ không kìa, cứ kệ cho cha con làm”.

Trước khi về hưu mẹ là giáo viên dạy môn sinh vật, cả một đời bà chỉ yêu hoa. Cha nói nhỏ với tôi:“Đây đều là những loại hoa mẹ con thích nhất, mẹ con luôn mơ ước có một khu vườn như thế này. Nhưng khi cha còn trẻ thì vì quá bận rộn, cha lại cho rằng thời gian còn dài nên cứ lần lữa khất lần khất lượt, cuối cùng ngoảnh đầu lại thì đã mấy chục năm rồi, giờ nếu không nhanh thì e rằng không còn kịp nữa”. Hoá ra tâm nguyện của mẹ mấy chục năm qua cha vẫn nhớ trong lòng.

Trong bữa ăn, tôi thấy cha thích ăn thứ gì thì mẹ đều làm cho cha ăn, không hề vì bệnh tật mà kiêng khem.

Lúc sắp đi, tôi hỏi cha mẹ có muốn đi cùng tôi không, nhưng cả hai đều từ chối. Cha nói với tôi rằng:“Con trai à, cha đã đi cùng con gần nửa đời người, cũng đã đến lúc phải biết đủ rồi. Mẹ con đã ở với cha gần cả cuộc đời vất vả lo toan, cha muốn dành chút thời gian ngắn ngủi sống với mẹ con những ngày tháng vui vẻ, cha mẹ sống ở đây rất tốt”.Cha chọn những ngày sau cùng của cuộc đời mình để ở riêng bên mẹ.

Mỗi cuối tuần tôi và vợ đều về thăm cha mẹ, nhưng có một lần mẹ gọi điện kêu tôi không cần về nữa, vì cha mẹ vắng nhà. Sau đó tôi nói chuyện với cô ba thì được biết cha mẹ đi du lịch 8 ngày, vì sợ con cái lo lắng nên đã giấu vợ chồng tôi.

Tôi khẽ trách cha chủ quan với sức khỏe bản thân mình, và trách mẹ quá chiều cha. Sau đó mẹ nói với tôi:“Ngày tháng không còn dài, chúng ta nên tôn trọng ý kiến của cha con, để cha con được làm những điều mình thích. Đời người trước sau đều phải chết, nếu như có thể làm được những điều không để lại tiếc nuối vậy thì hoàn mỹ rồi”. Nghe xong tôi không thể nói được lời nào thêm nữa…
… nếu như có thể làm được những điều không để lại tiếc nuối vậy thì hoàn mỹ rồi. 
Sau khi cha mẹ trở về, sang tuần thứ hai, bệnh tình của cha chuyển biến thêm nặng. Lần này tôi tôn trọng ý kiến của cha, không đưa ông đến bệnh viện. Cha ở lại nhà và được mẹ và vợ chồng tôi chăm sóc chu đáo cho đến khi ông nhẹ nhàng nhắm mắt. Lúc sắp đi, cha khe khẽ gọi một tiếng tên mẹ, mẹ đưa tay cho cha, hai người nắm chặt tay nhau đến khi cha qua đời.

Trong đám tang, mẹ nhẹ nhàng quan sát mọi việc, tuy có đau buồn nhưng không hề mất đi sự kiểm soát, có lúc bà còn dùng đôi tay gầy yếu của mình vỗ vào đôi bờ vai đang run rẩy của tôi:“Con trai, đừng khóc nữa, cha con đi rồi, đến một thế giới mà ở đó sẽ không còn bệnh tật nữa”.

Tang lễ kết thúc, mọi người ra về hết nhưng mẹ vẫn không chịu về, mẹ để chúng tôi về trước:“Các con về đi, mẹ muốn ở lại đây với cha con thêm một lúc nữa, dưới lòng đất tối đen kia chắc cha con cô đơn lắm”.

Sau khi cha mất, mẹ đi du lịch khắp nơi, trong khoảng thời gian ngắn ngủi nửa năm mẹ đã đi rất nhiều nơi như đảo Hải Nam, Tây Hồ, Vịnh Hạ Long, Yên Tử,…

Khi về nhà thăm mẹ, tôi được mẹ cho xem những bức ảnh chụp khi đi du lịch. Tôi thấy ảnh chụp trên một ngọn đồi, tuy sức khỏe cha rất yếu nhưng thần thái và sắc mặt luôn thể hiện sự mãn nguyện, cha ôm mẹ vào lòng đứng bên bờ sông ngắm cảnh. Tôi còn nhìn thấy những bức ảnh sau này mẹ đi du lịch một mình, trên tay mẹ đều cầm bức ảnh chụp chung hai người. Mẹ nói rằng đó đều là những nơi mà khi còn sống cha muốn đi mà chưa đi được, mẹ giúp cha đi tiếp cuộc hành trình.

Tới lúc này, lần đầu tiên trong đời tôi mới cảm nhận được tình yêu sâu đậm của cha và mẹ dành cho nhau.

Mẹ nói:“Mỗi lần thấy những người cầu sống không được mà cầu chết cũng không xong, mẹ thấy may mắn vì lúc trước không để cha con phải chịu khổ. Mẹ hiểu cha con, cả một đời điều quan trọng nhất với ông ấy chính là sự tự tôn, cha con không sợ chết, chỉ sợ chết không có thể diện. Cha con mất đi, người tổn thương nhất chính là mẹ, nhưng mẹ thà rằng nhìn thấy cha con vui vẻ ra đi còn hơn thấy ông ấy ở lại mà chịu khổ trong lòng. Mẹ tin rằng nếu đổi lại là mẹ thì cha con cũng sẽ làm như vậy”.

Mẹ còn nói:“Mỗi người cuối cùng đều phải ra đi, như trăm sông đều phải đổ về biển lớn, mẹ bằng lòng cho cha con vui vẻ ra đi, đến nơi đó trước chờ đợi mẹ”.

Tình yêu của cha mẹ giống như một mảnh đất phì nhiêu thầm lặng, không cần hương hoa để tô vẽ, cũng không cần sự biểu hiện hời hợt bề ngoài. Ngược lại, tình yêu đó lại khiến con người có được cảm giác an toàn đáng tin cậy, nó cũng là nền tảng thiết thực nhất mà mỗi một con người đều cần đến trong kiếp nhân sinh…

Minh Vũ biên dịch

Ba Lan hoàn tất việc dựng tượng Chúa Giê-su lớn nhất thế giới

From: Kimtrong Lam‘s post.
 
Image may contain: one or more people, sky and outdoor
Image may contain: one or more people and outdoor
Image may contain: sky, cloud and outdoor
Image may contain: one or more people, phone and outdoor
Image may contain: 1 person, sky and outdoor
+7

Kimtrong Lam to Lương Văn Can 75.

 

Ba Lan hoàn tất việc dựng tượng Chúa Giê-su lớn nhất thế giới

Báo Công Giáo

Một thị trấn nhỏ ở phía tây Ba Lan hôm qua đã hoàn tất việc dựng một bức tượng Chúa được cho là lớn nhất thế giới.

Bức tượng Chúa Giêsu sừng sững với 2 cánh tay dang rộng và mũ miện vàng đã được dựng lên tại thị trấn nhỏ Swiebodzin, kết thúc quá trình thi công kéo dài suốt 5 năm.

Các phần cuối cùng bao gồm phần thân, cánh tay và đầu cùng mũ miện đã được lắp đặt vào bức tượng Chúa hôm 6/11. Công việc này ban đầu dự kiến hoàn thành hôm 5/11 nhưng bị hoãn lại vì gió mạnh.

Trước đó 2 tuần, một nỗ lực tương tự đã thất bại vì chiếc cần trục nặng 400 tấn không nâng nổi phần đầu và cánh tay của bức tượng vào đúng vị trí. Thay vào đó, người ta đã phải điều tới công trình chiếc cần trục nặng 700 tấn.

Thị trấn Swiebodzin, nằm gần biên giới với Đức, hi vọng bức tượng khổng lồ sẽ thu hút khách du lịch và trở nên nổi tiếng giống tượng Chúa cứu thế khổng lồ vốn trở thành biểu tượng của thành phố Rio de Janeiro, Brazil

Tượng Chúa Giêsu tại Ba Lan cao 33m. Nhưng tính cả phần bệ cao 16m và vương miện cao 2m, chiều cao tổng thể của toàn bộ công trình là 51m. Tượng nặng khoảng 440 tấn.

Thị trưởng thị trấn Swiebodzin, ông Dariusz Bekisz, khẳng định đây là bức tượng Chúa lớn nhất thế giới.

Tượng Chúa Giêsu ở Swiebodzin được cho là không chỉ “vượt mặt” tượng Chúa cứu thế, cao tổng cộng 39,6m tính cả đế, mà còn đánh bại bức tượng Chúa Giêsu khổng lồ ở Cochabamba, Bolivia, cao 40,44m.

Ngày khánh thành chính thức của bức tượng hiện chưa được công bố nhưng các nguồn tin báo chí trước đó nói rằng buổi lễ sẽ diễn ra vào ngày 21/11.

Chi phí cho toàn bộ dự án được ước tính lên tới 1,5 triệu USD và số tiền này được quyên góp thông qua các khoản tài trợ cá nhân.

Bức tượng là ý tưởng của một linh mục địa phương, Sylwester Zawadzki, 78 tuổi. Kế hoạch dựng tượng đã gây chia rẽ tại Ba Lan. Những người phản đối dự án cáo buộc linh mục Zawadzki mắc chứng hoang tưởng tự đại.

Tuy nhiên, nhiều người dân tại Swiebodzin lại hoan nghênh dự án, cho rằng bức tượng sẽ thu hút người hành hương tới thị trấn. Họ cũng tin rằng bức tượng sẽ đưa thị trấn nhỏ với 22.000 dân có mặt trên bản đồ du lịch thế giới và giúp thúc đẩy du lịch, mang lại nguồn thu cho thị trấn nhằm tu bổ các tòa nhà cổ ở trung tâm thị trấn.

Bức tượng nằm cách biên giới Đức-Ba Lan 50km và có thể được nhìn thấy từ đường quốc lộ A2 nối 2 thủ đô Warsaw và Berlin.

Việc đặt các phần còn lại vào bức tượng đã diễn ra thành công

Đông đảo người dân địa phương tới xem quá trình đặt tượng.

Người dân vỗ tay khi việc dựng lượng hoàn tất.

ĐÃ RÕ TỘI CỦA “THĂNG-THANH” QUA PHIÊN TOÀ TẠI VN VÀ KẺ CHỦ MƯU…!

From: Hung Pham‘s post.
 
Image may contain: 5 people, people standing and text
Image may contain: 1 person
Image may contain: one or more people
Hung Pham added 3 new photos — with Trần Bang and 17 others.

 

ĐÃ RÕ TỘI CỦA “THĂNG-THANH” QUA PHIÊN TOÀ TẠI VN VÀ KẺ CHỦ MƯU…!

(Tài sản tham nhũng của ĐLT một căn hộ do Tổng Công Ty Sông Đà Cấp. Tài sản tham nhũng của TXT 4 tỷ đồng nhận do bán xe ô tô.
Chỉ đinh nhà thầu…do bộ chính trị quyết định. Từ tất cả các dự án xây dựng hôm qua,… Cho đến bán nước “thoát vốn” các công ty, tổng công ty của nhà nước hôm nay, chỉ dành cho các ông chủ Tầu…Bộ Chính Tri ĐCSVN là người quyết định.)

TBT TRỌNG NGƯỜI QUYẾT ĐỊNH TẤT CẢ: AI CHẾT, AI SỐNG…BÁN NƯỚC CHO AI !

“Trịnh Xuân Thanh thực sự tội gì…?”
(http://nguoibuongio1972.blogspot.de/…/trinh-xuan-thanh-thuc…)

Lúc đầu con số đưa ra thật khủng khiếp, những tận 3200 tỷ đồng thất thoát từ PVC nơi Thanh làm chủ tịch hội đồng quản trị. Dư luận bị những bài báo nhấn sâu vào con số này, tạo nên cảnh bức xúc toàn dư luận. Đây là nghệ thuật dẫn dắt dư luận của cộng sản rất mới, thủ đoạn này kết hợp giữa tính đặc trưng truyền thống độc tài cộng sản và tính thời đại mới.

Tính đặc trưng truyền thống là tất cả các báo nói một chiều, tính truyền thông thời đại mới là chừa một số tin để cho các dư luận viên cấp cao sử dụng tung ra định hướng trên mạng. Qua các vụ việc gần đây cho thấy, nhà cầm quyền hay còn gọi là thế lực cầm quyền trong đảng CSVN đang cực kỳ xảo trá và tinh vi khi sử dụng kết hợp hai tính truyền thông này.

Ở thời đại truyền thông nở rộ bởi các kỹ thuật tân tiến như internet và mạng xã hội, việc sử dụng lối truyền thông đặc trưng cho tất cả các báo đưa tin một chiều chưa hẳn đã đầu độc được dư luận. Các nhà làm truyền thông cộng sản đã biết khai thác truyền thông mạng, đánh vào tính hiếu kỳ, sự tò mò bên lề như tin nóng, tin hot để hỗ trợ cho mưu đồ định hướng của mình. Một số tin không đưa lên báo mà đưa cho các bồi bút cấp cao tung ra để định hướng dư luận. Mặc định tội cho các đối thủ chính trị trước dư luận.

Khi dư luận đã nhồi cho dư luận định kiến đối thủ là kẻ phạm tội, phe cầm quyền có dùng những thủ đoạn chà đạp lên pháp luật đến mấy đi nữa cũng được dư luận thông cảm và đồng tình. Không chỉ dừng lại vậy, dân chúng còn hả hê , khoái trí khi thấy những điều sai trái được áp dụng đối xử với đối tượng. Ví dụ như bắt cóc, tra tấn, khủng bố thân nhân, tuỳ tiện đạp lên quy trình khởi tố….đều được dân chúng thích thú.

Trịnh Xuân Thanh là một ví dụ điển hình khi con số 3200 tỷ thất thoát được dân chúng gọi là tham nhũng. Trên cơ sở này, Nguyễn Phú Trọng đã chỉ đạo công an , viện kiểm sát vào cuộc để tìm tội của Trịnh Xuân Thanh. Không ai thắc mắc tại sao một ông đảng trưởng lại có quyền chỉ huy viện kiểm sát và bộ công an.!

Đến khi bắt cóc Trịnh Xuân Thanh từ Đức về, đến phiên toà hôm nay. Cáo trạng thấy việc làm sai nguyên tắc của Trịnh Xuân Thanh gây thiệt hại 110 tỷ. Việc thiệt hại này không phải cố ý làm thiệt hại, trên cương vị một người đứng đầu một tổng công ty, khi tiếp nhận nguồn tiền cho dự án này, Trịnh Xuân Thanh đã cắt bớt cho dự án khác.

Nói nôm na là ví dụ bạn là một người làm xây dựng, bạn đang sửa 4 cái nhà cho khách, người khách ở ngôi nhà đầu tiên ứng một khoản tiền lớn vì là chỗ thân quen., bạn dùng một phần số tiền đó để mua một ít vật liệu cho ba ngôi nhà khác bạn đang thi công. Việc này sẽ sai khi bạn không sửa không kịp tiến độ cho người khách ở ngôi nhà đầu tiên, vì lý do tiền đã dùng cho các ngôi nhà kia và chưa được họ thanh toán. Còn nếu bạn vẫn kịp tiến độ, khi ngôi nhà đầu tiên cần đến tiền để vào phần tiếp theo, bạn đã có tiền thanh toán ở ba ngôi nhà kia trả để mua vật liệu cho ngôi nhà đầu tiên thì có gì lạ, ai làm kinh doanh đều chẳng sử dụng có lần sử dụng vốn tạm ứng như vậy.

Vậy là cái tội của Trịnh Xuân Thanh không như tin đồn về thất thoát 3200 tỷ, đấy là tin hồ đồ do phe cầm quyền đặt ra để khích động dân chúng. Trịnh Xuân Thanh được giao PVC như giao một ngôi nhà và ít tiền đầu tư sửa sang, khi sửa sang xong giá trên thị trường ngôi nhà ấy là 10 tỷ. Thời gian sau giá thị trường biến động, ngôi nhà chỉ còn giá 5 tỷ. Thiệt hại đó do khách quan thị trường, bởi thế các kết luận , đánh giá của cấp trên đều không xác định Trịnh Xuân Thanh có tội trong việc làm thất thoát 3200 tỷ vì lý do chứng khoán biến động chung.

Dư luận không hề đặt câu hỏi, tại sao từ khi bắt cóc Trịnh Xuân Thanh về, báo chí không còn đề cập đến số tiền 3200 tỷ nữa. Dư luận còn đang bị dẫn dắt bởi những tin tiếp theo, họ không còn nhớ đến những gì người ta kết tội cho Thanh lúc ban đầu, họ đang hăng say trông chờ những kết tội của Trịnh Xuân Thanh, tội nào phe cầm quyền đưa ra đều được hết, miễn là có.

Tin tiếp theo đến, đó là tin trong một vụ án ở dự án Thanh Hà của ông trùm Thân Đức Nam, người đỡ đầu Nguyễn Xuân Phúc và Phạm Ngọc Hùng ( tổng cục trưởng tổng cục tình báo quân đội). Trong phiên toà phúc thẩm xét xử các bị cáo tham nhũng ở dự án Thanh Hà, các bị cáo đã khai rằng Trịnh Xuân Thanh nhận tiền tham nhũng. Toà án ngay lập tức tuyên bố khởi tố Trịnh Xuân Thanh dưa trên những lời khai ở phiên phúc thẩm, nên nhớ phiên sơ thẩm không có những lời khai này.

Tuyên bố khởi tố Trịnh Xuân Thanh tham nhũng trong vụ Thanh Hà chỉ là màn kịch lừa bịp, sự dối trá của bị cáo cũng như toà án do ông tổng bí thư bắt phải làm để ông có cớ chứng minh rằng ông ta đang xử những kẻ tham nhũng.

Đến khi tổ chức bắt cóc được Trịnh Xuân Thanh từ Berlin về, tội tham nhũng của Trịnh Xuân Thanh trong vụ án này không được đề cập đến nữa. Không những thế mà chuyện tham nhũng ầm ĩ ở dự án Thanh Hà do Thân Đức Nam chủ mưu cũng được ém nhẹm.

Một vụ án khác được đưa ra thay thế, đó là phó của Trịnh Xuân Thanh là Nguyễn Anh Minh khai rằng đã đưa cho lái xe của Thanh 4 tỷ đồng, tiền này do Trịnh Xuân Thanh chủ trương đề nghị Minh rút từ ngân quỹ ra để chia nhau.? Nếu chú ý kỹ thì từ đề nghị này không có chứng cứ, không có văn bản nào, Nguyễn Anh Minh có thể dựng chuyện bừa rằng Trịnh Xuân Thanh chỉ đạo.

Có một tình tiết chắc chắn cơ quan điều tra đã gạt bỏ sang một bên, đó là việc Trịnh Xuân Thanh có bán cho Nguyễn Văn Minh một chiếc xe ô tô giá 4 tỷ đồng. Nguyễn Anh Minh đã trả cho Thanh số tiền mua xe này. Nhưng đến lúc khai, Minh đã hợp tác với an ninh điều tra để nhập nhèm số tiền này vào số tiền 13, 5 tỷ mà Minh đã tự ý rút ra từ ngân quỹ dùng vào việc khác.

Trong vụ việc về Trịnh Xuân Thanh những thông tin, những con số và sự kiện đưa ra bất nhất..tựu chung nó chỉ nhằm mục đích quy kết Trịnh Xuân Thanh phạm tội tham nhũng. Từ hành xử của Nguyễn Phú Trọng đến cơ quan an ninh điều tra và báo chí đều mang chung một tính lấp liếm, vu vạ ..không hề tuân thủ trình tự pháp luật. Nguyễn Phú Trọng và đồng đảng của y đang thực hiện mưu đồ thâm hiểm hơn qua vụ việc Trịnh Xuân Thanh, đó là tạo tiền lệ đảng trưởng chỉ tội ai, kẻ đó phải chết, một quyền lực như những tên vua độc tài ngày xưa, đó mới chính là mưu đồ xây dựng quyền lực của Trọng trên sự mù quáng của dân chúng, những người dân sùng bái quyền lực của cá nhân lãnh đạo hơn quyền lực của hiến pháp , pháp luật. Người dân thích sự li kỳ hơn là những bằng chứng, vật chức và sự khoa học chính xác mà hệ thống pháp luật cần có.

Vụ việc Trịnh Xuân Thanh và Đinh La Thăng xảy ra nhiều năm trước, đến bây giờ cơ quan pháp luật mới theo lời chỉ đạo của ông tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng xử lý. Như thế mọi việc đúng sai là do ông tổng bí thư quyết định, và ông ta quyết định vào lúc nào là quyền của ông ta.

Cho đến bây giờ thì Nguyễn Phú Trọng và đám công an cộng sản chưa tìm ra được tội danh nào thuyết phục để xử Trịnh Xuân Thanh. Những thay đổi tội danh, vụ việc cho thấy việc xử Trịnh Xuân Thanh là do nhu cầu chính trị thúc bách, đó là việc xây dựng quyền lực của Nguyễn Phú Trọng.

Nguyễn Phú Trọng đang say sưa quyền lực đến độ điên cuồng, không như người khác phải thấy xấu hổ và nhục nhã vì những hành động tổ chức bắt cóc, chà đạp lên hiến pháp, pháp luật , bẻ cong sự việc….đàng này Nguyễn Phú Trọng lại tự hào rằng y là thế đấy, y là người có quyền lực tuyệt đối như thế đấy, y có thể đạp lên mọi giá trị căn bản của đất nước, con người để thực hiện ý muốn của y.

Cuối cùng thì người dân chứng kiến tên ” tham nhũng khét tiếng ” Trịnh Xuân Thanh ra toà vì nhận 4 tỷ đồng ( thực chất tiền bán xe).

Thanhhieu Hieubui vào lúc 21:07

Continue reading “ĐÃ RÕ TỘI CỦA “THĂNG-THANH” QUA PHIÊN TOÀ TẠI VN VÀ KẺ CHỦ MƯU…!”

Kiến nghị phản đối bản án tử hình trong vụ nổ súng ở Dak Nông

 
Hiện trường vụ bắn vào đoàn cưỡng chế ở xã Quảng Trực, huyện Tuy Đức, Dak Nong hôm 23/10/2016.

Hiện trường vụ bắn vào đoàn cưỡng chế ở xã Quảng Trực, huyện Tuy Đức, Dak Nong hôm 23/10/2016.

Courtesy chinhphu.vn
 

Năm tổ chức xã hội dân sự cùng hằng trăm cá nhân ký tên vào một bản tuyên bố, yêu cầu Chủ tịch nước và Tòa án Tối cao của Việt Nam cần phải nghiêm túc xem xét lại vụ án và bản án tử hình đối với nông dân nổ súng chống công ty tư nhân cướp đất ở Đắk Nông.

Bản tuyên bố đề ngày 8 tháng Giêng, ghi rõ những người ký tên trong bản tuyên bố này nhận thấy bản án mà Tòa án tỉnh Đắk Nông tuyên cho các nông dân đã buộc phải nổ súng trước sự đàn áp và phá hoại tài sản của người dân trong thời gian dài là quá nặng và không có công lý; do đó là công dân Việt Nam và người gốc Việt cần thiết và đòi hỏi Nhà nước ‘của dân, do dân, vì dân’ phải thực thi công lý.

Nhà báo độc lập Võ Văn Tạo, một người ký tên trong bản tuyên bố vào tối ngày 9 tháng Giêng, từ Nha Trang cho RFA biết:

“Sự việc đau lòng ở Đắk Nông làm cho dư luận, rất nhiều người bị sốc. Khi tôi nhận được bản tuyên bố để yêu cầu Nhà nước xem xét lại bản án này thì lập tức tôi ký. Tôi cũng đưa lên trang Facebook của tôi, đồng thời tôi cũng liên lạc với một số trí thức mà tôi quen biết ở trong và ngoài nước để họ cùng tham gia ký. Rõ ràng thì tâm sự và ý muốn của tôi cũng trùng hợp với ý muốn của rất nhiều người, cho nên kết quả ký cũng rất nhanh. Chúng tôi cho rằng bản án này vô cùng bất công.”

Nội dung bản tuyên tuyên bố nêu lên 6 điểm để chứng minh bản án đối với các nông dân ở Đắk Nông là bất công và phi lý, bao gồm: các bị cáo bị cáo buộc với tội danh ‘giết người’ hoàn toàn không phù hợp với diễn biến của vụ án cũng như hành vi của các bị cáo; nông dân Đặng Văn Hiến đã ra đầu thú nhưng không nhận được sự khoan hồng của pháp luật mà lại bị tuyên khung hình phạt nặng nhất là án tử hình; chính quyền tỉnh Đắk Nông và huyện Tuy Đức tắc trách trong việc giải quyết dứt điểm tranh chấp đất kéo dài tại địa phương, đã xem thường nguyện vọng chính đáng của người dân; luật pháp và cơ quan thực thi pháp luật không bảo vệ công dân, bảo vệ quyền lợi hợp pháp của họ mà trở thành công cụ đắc lực cho các nhóm lợi ích để cướp đất của dân; quy định pháp lý về chế độ sở hữu toàn dân đối với đất đai đã tạo ra quyền lựu nguy hiểm để tước đoạt đất của người dân; và xã hội sẽ bị bất ổn, rối loạn khi người dân không còn niềm tin vào pháp luật cũng như các cơ quan thực thi pháp luật.

Tính đến tối ngày 9 tháng Giêng năm 2018, đã có 5 tổ chức xã hội dân sự và gần 400 cá nhân ký tên vào bản tuyên bố này.

Trong hai ngày 2 và 3 tháng giêng vừa qua, tòa án tỉnh Dak Nong tiến hành phiên xử vũ nổ súng chống công ty tư nhân phá cây trồng của dân tại tiểu khu 1535, xã Quảng Trực, huyện Tuy Đức, tỉnh Dak Nong. Ông Đặng Văn Hiến bị tuyên án tử hình với cáo buộc giết người.

ĐỪNG HỎI VÌ SAO?

 
Image may contain: 5 people, people standing
Đức Bảo Phạm is with Phạm Đức Bảo.

 

ĐỪNG HỎI VÌ SAO?

1.Nhiều người cho rằng, Phan Văn Anh Vũ (Vũ nhôm) giàu có nhờ tiếp cận được ông Nguyễn Bá Thanh. Đà Nẵng có biết bao nhiêu người tinh khôn muốn tiếp cận nhưng không được mà Vũ lại được.
Đừng hỏi vì sao?

2. Từ một người chỉ học phổ thông, không học đại học, Vũ trở thành sĩ quan đeo lon thượng tá, chủ doanh nghiệp bình phong của Tình báo,
Đừng hỏi vì sao?

3. Để thoái vốn một lúc chừng đó nghìn tỷ trong ngân hàng, phải nói là ngân hàng rỗng ruột, nhưng việc thoái vốn vẫn êm xuôi.
Đừng hỏi vì sao?

4. Cùng một lúc thoái vốn rất nhiều nơi mà vẫn không thấy bất thường.
Đừng hỏi vì sao?

5. Trong hai năm qua, có rất nhiều tin đồn Vũ bị bắt nhưng không thấy bắt.
Đừng hỏi vì sao?

6. Khi đang thanh tra bất động sản của Công ty 79 ai cũng nói phải chờ kết quả thanh tra thấy có tội mới khởi tố. Nhưng thanh tra chưa xong thì có lệnh khởi tố.
Đừng hỏi vì sao?

7. Khởi tố tội danh không liên quan gì đến bất động sản.
Đừng hỏi vì sao?

8. Vũ làm kinh tế sao có bí mật nhà nước để làm lộ?
Đừng hỏi vì sao?

9. Mới khám nhà đã biến mất.
Đừng hỏi vì sao?

10. Không đi máy bay, không xuất cảnh mà vẫn không tìm thấy.
Đừng hỏi vì sao?

11. Tài sản của Vũ có một cái tên liên quan là Trần Đại Vũ (SN 19/05/1975, CMTND số 201700779. Nghe nói đó cũng chính là Phan Văn Anh Vũ.
Đừng hỏi vì sao?
*
Đừng hỏi vì sao có 11 câu đừng hỏi vì sao.

Bạn hỏi vì sao đất nước này 
Ngày đêm khói lửa vẫn hăng say 
Tóc tang lòng vẫn không cay đắng
Gánh nặng đường xa khó chuyển lay? 
(Thơ TỐ HỮU)

Theo Fb Thinh Nguyen (Nhà báo Nguyễn Thế Thịnh, báo Thanh Niên)

AI PHÁ HOẠI?

Thuong Phan and Huỳnh Phi Long shared Ngô Trường An‘s post.
Image may contain: 7 people, text

Ngô Trường AnFollow

 

AI PHÁ HOẠI?

Hàng chục năm nay ngày nào truyền thông nhà nước cũng ra rả: Bọn thế lực thù địch luôn phá hoại đất nước ta. Bọn phản động tìm cách chống phá đảng, nhà nước. Bọn Việt Tân xúi giục bla…bla…

Hàng trăm năm tù nghiệt ngã cho tội phá hoại, tội chống phá đó trùm lên đầu Cha Lý, anh Thức, anh Hải, thầy Định, cô Quỳnh và hàng trăm người yêu nước khác.

Thử hỏi trong hàng trăm người bị tù đày đó họ phá hoại cái gì, thiệt hại bao nhiêu, hậu quả chống phá của nó để lại ra sao trên đất nước này? Hãy chứng minh đi, hởi những người cộng sản!

Trong phiên tòa xử Trịnh Xuân Thanh và Đinh La Thăng hôm nay cho ta thấy rõ ai mới là kẻ phá hoại đât nước, ai mới là kẻ ngáng chân không cho đất nước phát triển và ai mới là kẻ gây cho dân tộc lâm vài cảnh đói nghèo!

Hàng chục ngàn tỷ đồng, thậm chí trên hàng trăm ngàn tỷ đồng máu xương của nhân dân ai phá hoại? Ai tóm thâu? Ai ăn cướp?

Với chủ trương: Tập thể lãnh đạo, cá nhân phụ trách. Thì, đảng đừng có đổ cho ông A, bà C nào đó gây ra tổn thất chứ còn đảng vẫn luôn luôn đúng!

Đảng là ai? Đảng ở đâu? Mời đảng nghe lời khai của uỷ viên bộ chính trị để xác minh đảng đúng hay sai và để thấy rõ ai mới là kẻ phá hoại đất nước.    

THẾ TIẾN THOÁI LƯỠNG NAN và BIỆN CHỨNG PHÁP VỀ #

From:   Trần Bang
 

CHÀO MỪNG PHIÊN TOÀ XỬ ĐINH LA THĂNG đăng lại
THẾ TIẾN THOÁI LƯỠNG NAN và BIỆN CHỨNG PHÁP VỀ # 

FB Pham Nguyen Truong

Như đã nói, những quy định rắc rối thậm chí là bất khả thi ngay từ đầu dẫn đến sự kiện là muốn làm bất cứ việc gì đều phải vi phạm pháp luật. Luôn luôn phạm luật, chỉ là mức độ. Cho nên hồi ông Đinh La Thăng mới chuyển sang dầu khí, trước cơ quan cũ của mình xuất hiện khẩu hiệu to đùng, đại loại: Đổi mới, sáng tạo, dám nghĩ, dám làm, dám chịu trách nhiệm. Mà đổi mới sáng tạo với cố ý làm trái các quy định của nhà nước chỉ là một bước cực kì nhỏ. Và ngày 20 tháng 12 năm 2017, ông Đinh La Thăng đã bị truy tố về tội “Cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng”. Ông # không phải là người đầu tiên và chắc chắn không phải là người cuối cùng mắc tội này.

Chính nỗi ám ảnh về việc phải quản lý tất cả mọi người và mọi việc, mà không quản lý được thì cấm – trong khi cuộc sống cần tự do, cuộc sống là trật tự tự phát, dường như được sắp đặt bởi bàn tay vô hình – của những người cộng sản đã làm cho dân khổ, nước nghèo và là cái bẫy vô cùng hiệu quả để bẫy chính họ.

Thế kỉ trước, ở Vĩnh Phú, ông Kim Ngọc chỉ vì thương dân và muốn kinh tế phát triển đã nghĩ ra khoán sản phẩm, thực chất là chia ruộng cho nông dân. Ông bị những kẻ giáo điều cách chức, phải sau khi chết mới được minh oan.

Ông Võ Văn Kiệt và những người xung quanh ông phải “xé rào”, mang gạo miền Tây về cứu đói dân Sài Gòn. May là lúc đó tình thế đã không cho người ta làm khác. Ông Kiệt trở thành người có công.

Đinh La Thăng và những người lãnh đạo ngành dầu khí đang bị truy tố không phải là Kim Ngọc hay Võ Văn Kiệt. Tôi không có ý so sánh họ với nhau. Nhưng hoàn cảnh buộc họ phải hành động thì cũng như nhau: Vi phạm cơ chế do chính tổ chức của mình đặt ra. Họ là nạn nhân của cơ chế phi lý và phi nhân.

Những người bị tù tội, bị đọa đầy, có thể không nhiều, nhưng tất cả những người nằm trong cơ chế này đều trở thành nạn nhân của nó: Méo mó về nhận thức và suy đồi về đạo đức. Méo mó và suy đồi đến mức, ngay lúc này đây, nhiều người vẫn đang nghĩ rằng Đinh La Thăng và Trịnh Xuân Thanh đã đi “nhầm cửa” chứ không cho rằng tham nhũng là có tội. Thậm chí chính Đinh La Thăng và các đồng phạm đang đứng trước tòa cũng nghĩ chư thế chứ không biết rằng, trong khi hàng triệu trẻ em, trong những ngày gía rét này không có áo ấm để mặc, nói gì đến cơm thịt và sữa, trong khi chính ông thủ tướng phải nói rằng tài sản của cả gia đình người dân không tới 500 ngàn đồng, mà mình ăn cắp của dân hàng chục, thậm chí hàng trăm triệu USD là trái với bản chất của con người, là tự hạ thấp nhân phẩm của mình, là đưa mình xuống ngang hàng với súc vật. Đấy là theo Karl Marx, ông tổ của chủ nghĩa cộng sản: “Chỉ có súc vật mới có thể quay lưng lại nỗi đau của đồng loại mà chăm lo riêng cho bộ lông của mình!” Chỉ có những người đã thoát ra khỏi hệ thống và có ý thức phản tỉnh nhận thức được vực thẳm đạo đức mà hệ thống này đã tạo ra và đấy cũng là di sản khủng khiếp nhất mà nó để lại, sau khi đã bị vứt vào sọt rác của lịch sử.

Vì vậy, nói về # là không chỉ nói về # mà phải nói về cơ chế đã sinh ra #, nói về cơ chế đã sinh ra # là không chỉ nói về cơ chế đã sinh ra # mà phải nói về lý thuyết đã sinh ra cơ chế sinh ra #. Nói về lý thuyết đã sinh ra cơ chế sinh ra # là không chỉ nói về lý thuyết đã sinh ra cơ chế sinh ra # mà phải nói về những kẻ đã mang mớ lý thuyết nhảm nhí đó về Việt Nam; nói về những kẻ đã mang mớ lý thuyết nhảm nhí đó về Việt Nam là không chỉ nói về những kẻ đã mang mớ lý thuyết nhảm nhí đó về Việt Nam mà phải nói về những kẻ quyết tâm bảo vệ mớ lý thuyết và cơ chế đó để hàng ngày hàng giờ sinh ra những kẻ như #; nói về Đinh La Thăng là không chỉ nói về # mà phải nói… Cứ thế tiếp tục, bao giờ hết hơi thì thôi.

Nói như thế mới đúng biện chứng pháp. Và mới nên nói!

Bị cáo Đinh La Thăng khai, việc chỉ định PVC làm tổng thầu xuất phát từ chủ trương của Bộ Chính trị

From:   Trần Bang
 

“Trả lời Hội đồng xét xử, bị cáo Đinh La Thăng khai, việc chỉ định PVC làm tổng thầu xuất phát từ chủ trương của Bộ Chính trị về chiến lược phát triển PVN.” (Thannien.vn 9-1-2018)

Khi đó BCT là những ai?

Vậy các ông Trương Tấn Sang, Nguyễn Phú Trọng, Trần Đại Quang… và toàn bộ BCT khóa 10, 11 trả lời cho Tòa và cho dân VN biết bị cáo Thăng khai có đúng không?

Nếu Thăng khai đúng thì các ông BCT liên đới chịu trách nhiệm hành chính và từ chức, hay phải chịu trách nhiệm hình sự đến đâu, Tòa án nhân dân hãy nhân danh công lý trả lời cho dân VN biết?

Hãy chứng tỏ Tòa án là độc lập, mọi công dân bình đẳng trước Pháp luật và “Pháp luật không có vùng cấm” như các ông trong BCT vẫn nói đi nói lại?!

Image may contain: 2 people, text

“Thuyết thoát Á” của Fuzukawa Yukichi trong Khuyến Học …

Trần Bang
Đọc bài viết của cựu Chủ tịch nước Trương Tấn Sang trên báo Tuổi trẻ 8-1-2018, thấy thế kỷ 21 mà ông TTS còn mơ về thời ” vua sáng, tôi hiền” của phong kiến Á Đông từ ngàn năm trước, bỗng nhớ đến “Thuyết thoát Á” của Fuzukawa Yukichi, ông viết trong Khuyến Học từ những năm 1870 giúp tạo ra nước Nhật giàu mạnh ngày nay.

 

“…Trình độ của nền văn minh hiện có ở nước ta là kết quả của bao đời ông cha chúng ta tự lực làm nên, nhưng nếu đem so với phương Tây thì rõ ràng “mình mới bước được một bước thì người ta đã nhảy ba bước”.

Đã chậm hơn phương Tây thì đương nhiên phải học, đằng này trong chúng ta lại nảy sinh tư tưởng chỉ biết ngồi bi quan than thở: vì họ chạy nhanh như vậy ta có cố mấy cũng chẳng làm sao mà bằng được phương Tây.

Đến giờ chúng ta mới cảm nhận được môt thực tế là nền độc lập của nước ta sao mà mong manh, yếu ớt đến khi đứng trước sức mạnh của phương Tây.

Khai hóa văn minh bắt đầu từ việc tự mình bắt tay vào làm và chứng minh bằng thực tế cụ thể, cho mọi người tận mắt thấy việc thực. Làm trước nói sau. Chứ không thể để như tình trạng nước ta hiện nay, hễ định làm gì cứ phải họp bàn, giải thích, thảo luận dài dòng vô bổ.

Chính phủ có quyền ban bố chỉ thị, mệnh lệnh. Nhưng hiểu và biến chúng thành hiện thực phải là nhân dân, là khu vực tư nhân.

Chính vì thế, song song với việc mở trường tư thục, chúng ta quyết định thực hiện sự nghiệp khai sáng cho dân chúng bằng cách giảng dạy học thuật, làm thương nghiệp, nghiên cứu luật pháp, xuất bản sách, phát hành báo, với tư cách của một người thuộc khu vực tư nhân, không nằm trong chính phủ.

Chúng ta làm việc này trong phạm vi, bổn phận của một quốc dân làm theo luật pháp, không sợ làm mất mặt chính phủ.

Nếu chính phủ đi ngược lại lợi ích của nhân dân, với bổn phận của mình, chúng ta sẽ đường đường chính chính kháng nghị, tranh luận với chính phủ cho đến khi chính phủ tỉnh ngộ, giành lại chữ “Tự do Dân quyền”.

Từ đời này qua đời khác, người ta chỉ học để làm quan chứ có ai muốn học để làm dân đâu. Làm quan đã trở thành cái đích trong cuộc đời. 

Ngay cả các bậc tiên sinh danh giá cũng không thoát khỏi ảnh hưởng đó. Tuy nhiên, xu hướng “làm quan” cũng là điều dễ hiểu vì khí chất xã hội đã khiến người ta phải như vậy. Cứ thế, trào lưu “quyền lực là chìa khóa vạn năng” nhiễm sâu vào lòng người. Nên dân ta ai cũng chỉ muốn làm trong công sở chính quyền, rồi tìm cách leo lên hàng quan chức chính phủ để có quyền hành và bổng lộc.

Thí dụ: gần đây trên các tờ báo hiếm thấy bài viết nào có ý kiến ngược lại với ý kiến của chính phủ. Lâu lâu chính phủ đưa ra được một vài chính sách cải cách nho nhỏ, tức thì những bài viết tán dương tâng bốc chính phủ xuất hiện đầy rẫy trên mặt báo. Những bài viết như vậy có khác nào thái độ phỉnh nịnh khéo léo của các cô gái làng chơi để lấy lòng khách mua hoa đâu. Tệ hại hơn nữa, những người viết bài đó lại chính là những thành viên trong nhóm Tây học. 
( Đoạn này Fuzukawa ám chỉ bài của Chủ tịch nước TTS 8-1-2018 thì có sai mấy? )

Thật khó có thể chấp nhận, họ đâu có phải là “gái làng chơi” và lại càng không phải là những kẻ tâm thần hay thiếu hiểu biết.

Thái độ xu nịnh và suy nghĩ cơ hội đang đầy rẫy trong xã hội Nhật Bản như hiện nay là do đâu? 

Vì chưa có được một minh chứng thực tế nào chứng tỏ có tự do dân quyền trong xã hội, vì người Nhật Bản đã nhiễm quá nặng bản tính nhu nhược, không còn nhìn ra bản sắc vốn có của mình.
Tóm lại, hiện nay Nhật Bản có chính phủ, có cả dân. Nhưng có lẽ chúng ta mới chỉ có dân mà chưa có “quốc dân Nhật Bản”….

(Fukuzawa Yukichi (1835-1901), sách Khuyến học 1872-
1876).

No automatic alt text available.

NGƯỜI CON CHÚA

 NGƯỜI CON CHÚA

Hôm nay Giáo hội mừng kính việc Chúa Giêsu chịu phép rửa của thánh Gioan Tiền hô tại sông Jordan kết thúc mùa Giáng Sinh và hướng chúng ta về đời sống công khai của Chúa Giêsu.  Đây cũng là một cuộc hiển linh của Thiên Chúa nói chung và của Chúa Giêsu nói riêng, vì trong biến cố này Thiên Chúa muốn loan báo và mạc khải cho mọi người biết về Thiên Chúa và một số chân lý khác.­­­

Trước hết, mạc khải mầu nhiệm Một Chúa Ba Ngôi.  Đây là một lần mạc khải công khai có cả Ba Ngôi cùng hiện diện: Ngôi Cha chỉ xuất hiện qua tiếng nói: “Con là Con yêu dấu của Cha, Cha hài lòng về Con.”  Ngôi Con là Chúa Giêsu, Đấng nhận phép rửa, đang hiện diện cụ thể ở sông Jordan.  Ngôi Ba Thánh Thần, xuất hiện qua hình ảnh chim bồ câu.

Thứ hai, mạc khải Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa.  Chính Thiên Chúa Cha đã xác nhận và giới thiệu điều này và kêu gọi mọi người hãy lắng nghe lời Chúa Giêsu, hãy đến với Ngài để đón nhận nguồn hồng phúc vô biên của Thiên Chúa.

Thứ ba, mạc khải ý nghĩa và giá trị phép rửa của Chúa Giêsu.  Chính thánh Gioan đã khẳng định điều này: “Có Đấng quyền thế hơn tôi đang đến sau tôi, tôi không đáng cúi xuống cởi quai dép cho Người.  Tôi thì tôi đã làm phép rửa cho anh em bằng nước, còn Người, Người sẽ làm phép rửa cho anh em bằng Thánh Thần.”

Xin chia sẻ một điều về ý nghĩa và giá trị cao quí của Bí tích Rửa tội.  Chúng ta biết phép rửa của Gioan Tiền hô chỉ là một nghi thức tượng trưng, có mục đích nhắc nhở và thúc giục người ta ăn năn sám hối và cải thiện đời sống.  Phép rửa này không có khả năng tẩy xóa tội lỗi, không có năng lực ban ơn thánh.  Bởi vì phép rửa này không phải là một bí tích, đúng như thánh Gioan đã quả quyết, đồng thời Ngài cũng giới thiệu một phép rửa khác, phép rửa của Chúa Giêsu, là phép rửa bằng Thánh Thần, nghĩa là phép rửa của Chúa Giêsu là một bí tích thông ban Chúa Thánh Thần, mặc dầu cũng dùng tới nước, nhưng nước chỉ là điều kiện, là nghi thức bên ngoài, còn thực sự là được rửa bằng Thánh Thần, biến đổi con người tội lụy nên con Thiên Chúa, và được hưởng hạnh phúc vĩnh cửu nước trời.

Khi chúng ta lãnh nhận phép rửa tội, Chúa Giêsu cũng muốn chúng ta tham dự vào mầu nhiệm sự chết và sống lại của Ngài.  Chúng ta vào đời khi được sinh ra, và vào đạo của Thiên Chúa khi được rửa tội.  Trong nghi thức rửa tội chúng ta được dìm trong nước hoặc đổ nước trên đầu để chỉ việc tẩy rửa khỏi tội tổ tông và mọi tội riêng, được sinh lại làm con cái của Chúa và gia nhập vào Giáo Hội.  Vì thế, Giáo Hội coi bí tích tửa tội như một cuộc tái sinh, người được rửa tội trở thành một con người mới.  Họ thấy đâu là ơn gọi và định mệnh của con người, đâu là ý nghĩa của cuộc đời.

Có một cụ già, mãi tới khi 80 tuổi mới lãnh nhận phép rửa tội.  Bắt đầu từ đó cụ sống một đời rất gương mẫu.  Hai năm sau, cụ hấp hối.  Có người muốn biết cụ bao nhiêu tuổi.  Cụ dõng dạc trả lời: “Tôi mới có hai tuổi.  Tám mươi năm trước khi rửa tội là những năm chết.  Tôi mới bắt đầu sống thật khi tôi chịu phép rửa tội.”  Thật là chí lý.

Bí tích Rửa tội quí trọng vô cùng, là cửa đưa chúng ta vào đoàn chiên của Chúa là Giáo Hội, vào hàng ngũ con cái Chúa, đồng thời từ đây chúng ta được gọi là Kitô hữu.  Kitô hữu là người có Chúa Kitô.  Mỗi Kitô hữu là một Đức Kitô thứ hai.  Mỗi Kitô hữu là một nối dài của chính Đức Kitô.  Đó là tước hiệu cao quí của chúng ta.  Tước hiệu ấy không mua bằng tiền bạc.  Tước hiệu ấy không chỉ sáng ngời trong những dịp lễ lạc, hội hè, mà phải luôn chiếu tỏa trong từng giây phút của cuộc sống.

Nhưng phải chăng nhiều người trong chúng ta đã là Kitô hữu một cách miễn cưỡng?  Đức tin chưa phải là niềm vui sống mà chỉ là một mớ những ràng buộc khiến chúng ta cảm thấy nặng nề, khó khăn?  Ngoài những ràng buộc của luân lý Kitô giáo và gánh nặng của những sinh hoạt đạo giáo, biết đâu nhãn hiệu Kitô hữu lại không là đầu mối của biết bao kỳ thị, thiệt thòi trong cuộc sống của chúng ta?  Chúa Kitô đã mang lại cho chúng ta cuộc sống mới của những người con Thiên Chúa, cho dầu cuộc sống ấy có thể tạo ra nhiều ràng buộc, có thể đòi hỏi nhiều hy sinh và chiến đấu, có thể gây nên những phiền toái, thua thiệt… nhưng đó là giá để chúng ta đạt được niềm vui đích thực trong cuộc đời làm con Chúa.

Đàng khác, chúng ta đã lãnh nhận Bí tích Rửa tội và đã được trở thành con Thiên Chúa.  Nhưng chúng ta đã sống ơn cao quí này như thế nào?  Cha trên trời có hài lòng về chúng ta không?  Khi Chúa Giêsu chịu phép rửa, Chúa Cha đã phán: “Con là Con yêu dấu của Cha.  Cha hài lòng về Con.”  Còn chúng ta thì sao?  Nếu như bây giờ, nhận định về chúng ta, Chúa Cha sẽ nói thế nào?  Chúa hài lòng hay Chúa phải buồn rầu, đau lòng và than phiền?

Chúng ta hãy nhớ: ơn cao trọng và cao quí nhất khi chúng ta lãnh nhận Bí tích Rửa tội là ơn được làm con Chúa.  Vậy chúng ta phải luôn cố gắng sống xứng đáng là những người con mà Chúa hài lòng về chúng ta.

Sưu tầm

From Langthangchieutim

CẦU CHÚC ĐƯỢC LÀ NGƯỜI BÉ MỌN TRONG NĂM MỚI NÀY

CẦU CHÚC ĐƯỢC LÀ NGƯỜI BÉ MỌN TRONG NĂM MỚI NÀY

  1. Tình hình thế giới hiện nay đang có những chuyển biến nguy hiểm có thể dẫn tới những bùng nổ khủng khiếp, gây nên những bất ngờ đau đớn khôn lường.

Chúng ta tại Việt Nam này cũng sẽ bị ảnh hưởng không nhiều thì ít. Nghĩa là chúng ta cũng cần được cứu.

  1. Những yếu tố được coi là mạnh mẽ, sẽ được vận dụng để cứu chúng ta, không phải là thiếu. Nhưng theo tôi, và cũng là ý kiến của rất nhiều người, thì yếu tố phải cho là quan trọng việc cứu Hội Thánh, và cứu Tổ Quốc, chính là yếu tố tâm linh mang những giá trị thiêng liêng.
  2. Xin phép trình bày rất vắn gọn về yếu tố tâm linh đó.

Một là niềm tin vào một Đấng Tối Cao thiêng liêng luôn đồng hành với mình.

Hai là niềm tin vào hồn thiêng những người thân quá cố vẫn luôn thương mình.

Ba là niềm tin vào những đồng bào xa gần vẫn chia sẻ tình thương với mình.

  1. Ba niềm tin trên là rất thiêng liêng, làm nên một chiều kích tâm linh sâu thẳm và bao la, chứa đựng một sức mạnh lạ lùng. Sức mạnh lạ lùng đó chính là yêu thương.
  2. Yêu thương đó, tôi đã cảm nhận được suốt cuộc đời tôi. Yêu thương đó vẫn sống động trong tôi. Yêu thương đó luôn được Chúa Thánh Thần hướng dẫn.
  3. Hôm nay, tôi cầu xin Chúa Thánh Thần soi dẫn yêu thương của tôi đi vào Năm mới 2018, sao cho yêu thương của tôi được vâng theo ý Chúa  mà góp phần vào chương trình cứu độ của Chúa một cách thiết thực.
  4. Chúa đã trả lời tôi qua gợi ý của Đức Thánh Cha Phanxicô. Đức Thánh Cha Phanxicô mới nhắn nhủ những người dâng mình cho Chúa là hãy lắng nghe và hãy phân định.
  5. Tôi phải để ý lắng ngheý Chúa, để biết yêu thương theo ý Chúa.

Tôi phải để ý phân định điều gì tốt nên làm ngay ở đây, bây giờ, điều gì tốt nhưng không nên làm lúc này, nơi đó.

Với sự lắng nghe và phân định, tôi sẽ thực hiện yêu thương của tôi trong năm mới thế này:

  1. Yêu thương của tôi sẽ tìm gặp Chúa nhiều hơn nữa, thân mật hơn nữa. Bất cứ ở đâu, bất cứ làm gì, tôi cũng để lòng mình gặp gỡ Chúa.

Chúa ở trong tôi. Nhờ vậy, tôi sẽ biết phải nói gì, làm gì, trong những phục vụ từng con người cụ thể.

  1. Nói chung, tôi sẽ chọn những việc phục vụ nhỏ, đáp ứng những nhu cầu nhỏ trong xã hội và trong Giáo Hội.

Việc lành nhỏ, trong phạm vi nhỏ. Thí dụ, điều gì là thương người, thì dù nhỏ, vẫn cố làm. Điều gì là hại người, thì dù nhỏ, vẫn cố tránh.

Việc lành nhỏ, trong phạm vi nhỏ. Thí dụ, khi chỉ có sức đọc một kinh kính mừng, thì dù mệt, tôi vẫn cố gắng đọc. Khi chỉ có sức dâng cho Chúa một hy sinh nhỏ, thì dù kiệt sức, tôi vẫn cố gắng dâng cho Chúa chút hy sinh nhỏ đó.

  1. Nhỏ, mà tôi nói ở đây, không quan trọng ở việc nhỏ, phục vụ nhỏ, mà ở tinh thần như Chúa Giêsu đã nói xưa. Phúc âm ghi: “Ngay giờ ấy, được Thánh Thần tác động, Đức Giêsu hớn hở vui mừng và nói: Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn. Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha” (Lc 10, 21).

Những người bé mọn đã được Chúa khen. Tôi rất mong, tôi sẽ được là kẻ bé mọn, trong năm mới này. Tôi cũng mong anh chị em cộng đoàn Long Xuyên đây cũng không ngại được Chúa khen là những người bé mọn của Chúa.

  1. Nhận thức mình là người bé mọn, nhưng được Chúa yêu thương, sẽ giúp chúng ta cảm tạ Chúa như Đức Mẹ, và với Đức Mẹ “Linh hồn tôi ngợi khen Chúa, thần trí tôi hớn hở vui mừng. Vì Thiên Chúa, Đấng Cứu Độ tôi Người đoái thương nhìn đến phận nữ tỳ hèn mọn” (Lc 1, 46- 48).
  2. Hèn mọn, bé mọn, sống đúng như vậy sẽ giúp chúng ta vượt qua được những thử thách muôn vàn trong năm mới 2018 này.

Hèn mọn, bé mọn, sống đúng như vậy sẽ giúp chúng ta tìm được niềm vui và hy vọng trong cuộc sống đức tin, nhất là trên con đường đầy khó khăn của năm mới này.

Hèn mọn, bé mọn, sống đúng như vậy cũng sẽ giúp chúng ta an tâm trong năm mới 2018 này. An tâm, bởi vì chúng ta được Chúa và Đức Mẹ yêu thương.

  1. Thiết tưởng đó chính là chiều kích tâm linh, có khả năng giúp chúng ta góp phần vào việc cứu Hội Thánh và quê hương Việt Nam yêu dấu của chúng ta.

Chỉ bé nhỏ thôi, nhưng chúng ta sẽ là những ngọn lửa tâm linh được Chúa đốt lên từ lửa của trái tim Chúa, sẽ có sức chiến thắng quỉ dữ Satan và hỏa ngục.

Chỉ bé nhỏ thôi, nhưng chúng ta sẽ là những ngọn lửa tâm linh được Đức Mẹ đốt lên từ lửa của trái tim Mẹ, sẽ có sức chiến thắng hận thù, chia rẽ kiêu căng, để thiết lập yêu thương của Nước Chúa.

  1. Nếu năm mới này, sẽ có những lớn lao bị tàn phá và sụp đổ, thì cũng sẽ có những bé nhỏ vẫn tồn tại và phát triển. Đó là những ngọn lửa tâm linh.

+ Gm. Gioan B BÙI TUẦN

From:  Vongtaysongnguyen