Phép màu giá bao nhiêu?

From:   Tonnu Rừng Xanh‘s album.
 
No automatic alt text available.
Image may contain: 1 person, sitting and child
Image may contain: 1 person, outdoor

Tonnu Rừng Xanh added 3 new photos to the album: PHÉP MÀU GIÁ BAO NHIÊU….

 

Phép màu giá bao nhiêu?

Một cô bé tám tuổi nghe cha mẹ mình nói chuyện về đứa em trai nhỏ. Cô bé chỉ hiểu rằng em mình đang bị bệnh rất nặng và gia đình cô không còn tiền. Chỉ có một cuộc phẫu thuật rất tốn kém mới cứu sống được em trai cô bé, và cha mẹ em không tìm ra ai để vay tiền. Do đó, gia đình em sẽ phải dọn đến một căn nhà nhỏ hơn vì họ không đủ khả năng tiếp tục ở căn nhà hiện tại sau khi trả tiền bác sĩ.

Cô bé nghe bố nói với mẹ bằng giọng thì thầm tuyệt vọng: “Chỉ có phép màu mới cứu sống được Andrew”. Thế là cô bé vào phòng mình, kéo ra một con heo đất được giấu kỹ trong tủ. Em dốc hết đống tiền lẻ và đếm cẩn thận.
Rồi cô bé lẻn ra ngoài bằng cửa sau để đến tiệm thuốc gần đó. Em đặt toàn bộ số tiền mình có lên quầy.

Người bán thuốc hỏi: “Cháu cần gì?”
Cô bé trả lời: “Em trai của cháu bệnh rất nặng và cháu muốn mua phép màu.”
– Cháu bảo sao? – Người bán thuốc hỏi lại.
– Em cháu tên Andrew. Nó bị một căn bệnh gì đó trong đầu mà ba cháu nói chỉ có phép màu mới cứu được nó. Phép màu giá bao nhiêu ạ?
– Ở đây không bán phép màu, cháu à. Chú rất tiếc – Người bán thuốc nở nụ cười buồn và tỏ vẻ cảm thông với cô bé.
– Cháu có tiền trả mà. Nếu không đủ, cháu sẽ cố tìm thêm. Chỉ cần cho cháu biết giá bao nhiêu?

Trong cửa hàng còn có một vị khách ăn mặc thanh lịch. Sau khi nghe câu chuyện, ông cúi xuống hỏi cô bé: “Em cháu cần loại phép màu gì?”
– Cháu cũng không biết nữa – Cô bé trả lời, rơm rớm nước mắt. “Nhưng em cháu rất cần phép màu đó. Nó bị bệnh nặng lắm, mẹ cháu nói rằng nó cần được phẫu thuật, và hình như phải có thêm loại phép màu gì đó nữa mới cứu được em cháu. Cháu đã lấy ra toàn bộ số tiền để dành của mình để đi tìm mua phép màu đó.”

– Cháu có bao nhiêu? – Vị khách hỏi. Cô bé trả lời vừa đủ nghe: “Một đô la mười một xu.”

Người đàn ông mỉm cười: “Ồ! Vừa đủ cho cái giá của phép màu”.
Một tay ông cầm tiền của cô bé, tay kia ông nắm tay em và nói: “Dẫn bác về nhà cháu nhé. Bác muốn gặp em trai và cha mẹ cháu. Để xem bác có loại phép màu mà em cháu cần không.”

Người đàn ông thanh lịch đó là Bác sĩ Carlton Armstrong, một phẫu thuật gia thần kinh tài năng. Ca mổ được hoàn thành mà không mất tiền, và không lâu sau Andrew đã có thể về nhà, khỏe mạnh.

Mẹ cô bé thì thầm: “Mọi chuyện diễn ra kỳ lạ như có một phép màu. Thật không thể tưởng tượng nổi. Thật là vô giá!”. Cô bé mỉm cười. Em biết chính xác phép màu giá bao nhiêu. Một đô la mười một xu, cộng với niềm tin chân thành của một đứa trẻ, và lòng tốt của người bác sĩ.

( st )

Nhà cầm quyền hiện nay chỉ là một lực lượng chiếm đóng đất nước này

From:  Lê Công Định‘s post.

Bản án tử hình dành cho người nông dân bảo vệ đất ở Đắk Nông cho thấy rõ nhà cầm quyền hiện nay chỉ là một lực lượng chiếm đóng đất nước này, một thế lực phong kiến thuần tuý mà thôi.

Vì vậy, lịch sử sẽ lập lại mà chưa có nhiều thay đổi đáng kể, nông dân một lần nữa sẽ là lực lượng đồng thời là động lực cách mạng trong tương lai. Đừng quên vai trò cốt lõi của nông dân trong các biến động xã hội, đặc biệt ở các nước Á Châu như Việt Nam.

Có thể nói nạn cường hào, ác bá và cướp đất ngày nay còn nghiêm trọng hơn thời Thực dân Pháp chiếm đóng Việt Nam. Sự gia tăng vấn nạn đó, tuy nhiên và suy cho cùng, sẽ giúp thúc đẩy xã hội tiến đến một Độ đủ để chuyển hóa Lượng thành Chất. Khi đó, sự thay đổi toàn diện sẽ diễn ra chớp nhoáng tựa một cái chau mày của nàng Tây Thi kiều diễm.

Luật sư người Đức của Trịnh Xuân Thanh bị buộc rời khỏi Việt Nam

RFA
2018-01-05
 
Hình chụp ông Trịnh Xuân Thanh, không rõ ngày tháng, tại một công viên ở Đức.

Hình chụp ông Trịnh Xuân Thanh, không rõ ngày tháng, tại một công viên ở Đức.

AFP
 

Luật sư Petra Schlagenhauf, người đại diện cho ông Trịnh Xuân Thanh tại Đức, đã bị phía Việt Nam từ chối không cho nhập cảnh vào Việt Nam khi bà đến sân bay Nội Bài, Hà Nội hôm thứ 5 ngày 4/1, và bị buộc phải đáp chuyến bay sang Bangkok, Thái Lan vào tối cùng ngày.

Cựu Chủ tịch HĐQT Tổng công ty xây lắp dầu khí (PVC) Trịnh Xuân Thanh hiện đang phải đối mặt với cáo buộc cố ý làm trái quy định của nhà nước về quản lý gây hậu quả nghiêm trọng và tham ô. Phiên tòa xử Trịnh Xuân Thanh và các đồng phạm sẽ diễn ra vào ngày 8 tháng  1 tới đây.

Trước đó phía Đức đã cáo buộc Hà Nội bắt cóc Trịnh Xuân Thanh trên đất Đức hồi tháng 8 năm ngoái khi ông này đang xin tị nạn tại Đức. Chính phủ Hà Nội đã bác bỏ cáo buộc này và khẳng định Trịnh Xuân Thanh đã về nước đầu thú.

Bà Petra Schlagenhauf đã gửi email đến một số cơ quan báo chí thông báo về việc bà không được nhập cảnh vào Việt Nam. Hãng tin Spiegel của Đức trích email của bà Schlagenhauf cho biết phía Việt Nam đã không cho biết nguyên nhân vì sao họ không cho bà vào Việt Nam. Bà cũng cho biết bà đã thông báo với phía Đại sứ quán Đức tại Việt nam về vấn đề này.

Trước đó, trong một phỏng vấn với đài Á Châu Tự Do, bà Schlagenhauf cho biết mặc dù bà không phải là luật sư bào chữa cho Trịnh Xuân Thanh trong phiên tòa tới nhưng bà vẫn làm việc chặt chẽ với các luật sư Việt Nam đại diện cho ông Trịnh Xuân Thanh tại tòa.

Bà Schlagenhauf cũng lên án Việt Nam đã vi phạm nhân quyền trong quá trình chuẩn bị cho phiên tòa xét xử, như không cho bị cáo được gặp riêng luật sư hay thời gian từ lúc đưa ra cáo trạng đến khi diễn ra phiên tòa quá ngắn, gây khó khăn cho sự chuẩn bị của các luật sư.

Bà Schlagenhauf cũng cho rằng phiên tòa sắp tới mang tính chính trị vì Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã nói Trịnh Xuân Thanh có tội trước khi có cáo trạng từ Viện Kiểm sát.

Thánh Gioan Neumann

5 Tháng Giêng

    Thánh Gioan Neumann
    (1811 – 1860)

    Thánh Gioan Neumann sinh trưởng ở Bohemia. Vào năm 1835, ngài trông đợi để được thụ phong linh mục nhưng đức giám mục sở tại quyết định không phong chức thêm. Thật khó để ngày nay chúng ta tưởng tượng rằng Bohemia dư thừa linh mục, nhưng thực sự là như vậy. Gioan viết thư cho các giám mục khắp Âu Châu, nhưng câu trả lời ở đâu đâu cũng giống nhau. Tin rằng mình có ơn thiên triệu nhưng mọi cơ hội dẫn đến sứ vụ ấy dường như đều đóng kín.

    Không nản chí, và nhờ biết tiếng Anh khi làm việc trong xưởng thợ của người Anh, ngài viết thư cho các giám mục ở Mỹ Châu. Sau cùng, vị giám mục ở Nữu Ước đồng ý truyền chức linh mục cho ngài. Ðể theo tiếng Chúa gọi, ngài phải từ giã quê nhà vĩnh viễn và vượt đại dương ngàn trùng để đến một vùng đất thật mới mẻ và xa lạ.

    Ở Nữu Ước, Cha Gioan là một trong 36 linh mục trông coi 200,000 người Công Giáo. Giáo xứ của ngài ở phía tây Nữu Ước, kéo dài từ Hồ Ontario đến Pennsylvania. Nhà thờ của ngài không có tháp chuông nhưng điều đó không quan trọng, vì hầu như lúc nào Cha Gioan cũng di chuyển, từ làng này sang làng khác, lúc thì lên núi để thăm bệnh nhân, lúc thì trong quán trọ hoặc gác xếp để giảng dạy, và cử hành Thánh Lễ ngay trên bàn ăn.

    Vì sự nặng nhọc của công việc và vì sự đơn độc của giáo xứ, Cha Gioan khao khát có một cộng đoàn, và đã ngài gia nhập dòng Chúa Cứu Thế, là một tu hội chuyên giúp người nghèo và những người bị bỏ rơi.

    Vào năm 1852, Cha Gioan được bổ nhiệm làm giám mục Philadelphia. Việc đầu tiên khi làm giám mục là ngài tổ chức trường Công Giáo trong giáo phận. Là một nhà tiên phong trong việc giáo dục, ngài nâng số trường Công Giáo từ con số đơn vị lên đến 100 trường.

    Ðức Giám Mục Gioan không bao giờ lãng quên dân chúng — đó là điều làm giới trưởng giả ở Philadelphia khó chịu. Trong một chuyến thăm viếng giáo xứ ở thôn quê, cha xứ thấy ngài ngồi trên chiếc xe bò chở phân hôi hám. Ngất ngưởng ngồi trên mảnh ván bắc ngang trên xe, Ðức Gioan khôi hài, “Có bao giờ cha thấy đoàn tùy tùng của một giám mục như vậy chưa!”

    Khả năng biết tiếng ngoại quốc đã đưa ngài đến Hoa Kỳ thì nay lại giúp Ðức Gioan học tiếng Tây Ban Nha, Pháp, Ý, và Ðức để nghe giải tội bằng sáu thứ tiếng. Khi phong trào di dân người Ái Nhĩ Lan bắt đầu, ngài lại học tiếng Gaelic và sành sõi đến nỗi một bà Ái Nhĩ Lan cũng phải lầm, “Thật tuyệt chừng nào khi chúng ta có được vị giám mục là người đồng hương!”

    Trong chuyến công tác mục vụ sang nước Ðức, đến nơi ngài ướt đẫm dưới cơn mưa tầm tã. Khi gia chủ đề nghị ngài thay đôi giầy sũng nước, ngài trả lời, “Tôi chỉ có cách đổi giầy từ chân trái sang chân phải thôi. Chứ có một đôi giầy thì làm gì được.”

    Ðức Gioan từ trần ngày 5-1-1860 khi mới 48 tuổi. Ngài nổi tiếng về sự thánh thiện và sở học cũng như các trước tác tôn giáo và bài giảng, do đó ngài được phong chân phước ngày 13-10-1963, và ngày 19-6-1977 ngài được phong thánh.

    Lời Bàn

    Thánh Neumann coi trọng lời Chúa là “Hãy đi rao giảng cho muôn dân.” Từ Ðức Kitô, ngài nhận được các huấn lệnh và cũng nhờ Ðức Kitô mà ngài có thể thi hành sứ mệnh ấy. Vì Ðức Kitô không chỉ trao cho chúng ta sứ mệnh mà còn cung cấp phương tiện để hoàn thành. Ơn sủng mà Thiên Chúa ban cho Thánh Gioan Neumann là biệt tài tổ chức của ngài để qua đó ngài loan truyền Tin Mừng.

    Giáo Hội ngày nay rất cần đến sự hy sinh của mọi người trong công cuộc rao giảng Tin Mừng. Những trở ngại và những bất tiện thì có thật và tốn kém. Tuy nhiên, nếu chúng ta biết chạy đến Ðức Kitô, Ngài sẽ cung cấp cho chúng ta những khả năng cần thiết để đáp ứng với các nhu cầu ngày nay. Thần Khí Ðức Kitô tiếp tục hoạt động qua các trung gian là sự quảng đại của Kitô Hữu.

    Lời Trích

    “Vì mọi người thuộc bất cứ chủng tộc nào, điều kiện nào và thế hệ nào đều có phẩm giá của một con người, nên họ có quyền được giáo dục tùy theo số phận của họ và thích hợp với khả năng bẩm sinh, với phái tính, với văn hóa và di sản của tổ tiên họ để lại. Ðồng thời, việc giáo dục này phải dẫn đến tình huynh đệ với các dân tộc khác, để sự bình an và sự hợp nhất đích thực có thể thực hiện được ở trần gian. Vì sự giáo dục đích thực nhắm đến việc đào tạo con người đối với lợi ích của xã hội mà trong đó họ là một phần tử, và họ phải chia sẻ trách nhiệm của phần tử ấy như một người trưởng thành” (Tuyên Ngôn Về Giáo Dục Kitô Giáo, 1).

       Trích từ NguoiTinHuu.com

TÌM CHÚA

TÌM CHÚA

Vào thời Trung Cổ người ta hay diễn tuồng ba vua ở trong nhà thờ hoặc nơi cửa ra vào. Để làm thoả mãn trí tưởng tượng của khán giả, người ta thường đem đến những vật kỳ lạ, và cho là lễ vật của ba vua tiến Chúa như: khỉ, vẹt, lạc đà… Lễ ba vua còn có một thủ tục khác nữa là chơi trò bắt thăm làm vua. Người ta cho một hạt đậu hay một tượng nhỏ vào trong chiếc bánh ngọt, và chia ra thành từng phần cho những người trong nhà, ai được miếng bánh có hạt đậu hay tượng nhỏ đó sẽ được làm vua, được đội triều thiên trong bữa ăn. Thủ tục này bắt chước thủ tục của dân ngoại ở Rôma, Đức… còn trong tu viện nếu được làm vua sẽ được làm chủ tọa cộng đoàn khi dự nghi lễ phụng vụ và chủ tiệc ngày hôm ấy. Từ thời Trung Cổ người dân ngoại và cả người Công Giáo đều ao ước được giống như ba vua, để được dâng lễ vật tiến Chúa, được chủ tọa nghi lễ phụng vụ… Đó chỉ là những hình thức bên ngoài của thời Trung Cổ, nhưng ít nhiều cũng cho thấy tâm tình bên trong; họ ao ước giống ba vua cả trong đức tin, hành động và cả lòng can đảm.

  1. Trong đức tin

Ba vua chính là những người dân ngoại đầu tiên nhận biết Chúa. Và chính nhờ đức tin qua ngôi sao lạ đã hướng dẫn đường đi, nước bước cho các ông. Thật vậy đức tin chính là ơn ban cao trọng nhất, vì không có đức tin chúng ta không thể sống đẹp lòng Chúa được. Hơn nữa không có đức tin thì sẽ như người mù lòa không biết đường biết hướng về đâu. Nhưng phải luôn nhớ rằng đức tin luôn là ơn ban cho tất cả mọi người, đặc biệt là dân ngoại. Đức tin đến với ba vua không như một phép lạ để họ nhận biết Người. Họ được ngôi sao lạ dẫn đường, ngôi sao này có thật hay không chúng ta không cần biết. Điều quan trọng là qua ngôi sao lạ ba vua nhận biết đó là điềm Thiên Chúa gởi đến soi sáng và đưa họ đến Bêlem để thờ lạy Chúa.

Ngày xưa ba vua nhờ đức tin soi sáng dẫn đường đã được thoả lòng hạnh phúc. Ngày nay Thiên Chúa cũng soi sáng chúng ta bằng nhiều cách qua các biến cố. Nhưng điều quan trọng nhất là chúng ta đã biết lấy đức tin để đón nhận chưa?

  1. Hành động

Thánh Giacôbê nói: “Đức tin không có hành động là đức tin chết”. Nếu ba vua nhìn thấy ngôi sao mà không lên đường, thì việc trông thấy ngôi sao nào có ích gì? Đối với chúng ta cũng vậy, nếu có đức tin mà không sống theo đức tin thì có ích gì. Ba vua vừa nhìn thấy ngôi sao lạ thì nhận biết ngay đó chính là quyền phép Thiên Chúa thì các ông không cần tìm hiểu nguyên do, mà mau mắn bước theo. Thật là một niềm tin mãnh liệt là một tấm gương cho mỗi người chúng ta. Đứng trước chân lý đức tin đòi hỏi ta cũng phải có thái độ tùng phục như vậy. Do đó chúng ta hãy mau mắn làm theo ba vua, khi thấy “ngôi sao đức tin” phải vội vã lên đường, nếu ta còn lưỡng lự chậm chạp rất có thể ngôi sao đó sẽ tắt lịm và không còn ánh sáng nào soi đường cho ta đi về quê thật là nước thiên đàng nữa.

  1. Can đảm

Ba vua đã từ giã gia đình thân yêu, không ngại thân già sức yếu, đường sá nguy nan, chấp nhận tất cả những khó khăn chỉ mong làm tròn thánh ý Chúa đã tỏ ra với mình. Chúng ta những người đang lữ hành, con đường mình đi chắc chắn cũng có rất nhiều chông gai hiểm trở. Chúng ta phải chiến đấu không ngừng với bản thân mình, với những xu hướng xấu từ ngay trong chính bản thân… Như ba vua đã đạt được đích đến là Thiên Chúa, thì chúng ta tin rằng với con đường đức tin mình cũng sẽ đạt được hạnh phúc đời đời. Vì thế mà mỗi người hãy can đảm vượt mọi trở ngại đời này, để sống xứng đáng với đức tin mà Thiên Chúa đã ban cho ta.

Không phải con đường đức tin lúc nào cũng trơn tru, lắm lúc cũng bị mây mù che khuất như ba vua hôm nay, nhưng với sự quyết tâm và lòng thành các ông đã vượt qua bằng cách hỏi thăm đường. Chúng ta cũng vậy lắm lúc con mắt đức tin mình cũng bị che mù làm ta không còn nhận ra đường đi nữa, không còn biết phải đi con đường nào và xử sự ra sao. Lúc đó cũng hãy biết chạy đến những người khôn ngoan, hướng dẫn đức tin như: cha sở, cha linh hướng hoặc những người khôn ngoan, chắc chắn chúng ta sẽ không bị lầm lạc và cũng tìm được Chúa như ba vua xưa đã thấy.

Trong ngày lễ hiển linh hôm nay, chúng ta hãy dâng lên Chúa Hài đồng tâm tình thờ lạy. Ta chẳng có vàng, nhũ hương và mộc dược, nhưng chúng ta có tấm lòng, có con tim. Vậy chúng ta hãy dâng lên Chúa với tất cả lòng chân thành và con tim yêu mến đó.

Lạy Chúa, chỉ tin không thì chưa đủ, mà còn đòi hỏi con phải mau mắn thi hành những điều đức tin dạy, như thế mới là sống theo ý Chúa . Amen

Sưu tầm

Langthangchieutim gởi

Trung Quốc tiếp tục là “quốc gia đặc biệt đáng quan ngại” về tự do tôn giáo

From :    Tinh Hoa‘s post. 

Mới đây, Ủy ban về Tự do Tôn giáo Quốc tế Mỹ (USCIRF) đã ban hành Báo cáo tự do tôn giáo thường niên năm 2017, trong đó nhấn mạnh 10 quốc gia vẫn không ngừng đàn áp tín ngưỡng tôn giáo một cách hệ thống và cực đoan nhất, bao gồm Myanmar, Trung Quốc, Eritrea, Iran, Bắc Triều Tiên, Ả-rập Xê-út, Sudan, Tajikistan, Turkmenistan và Uzbekistan.

Trung Quốc tiếp tục là “quốc gia đặc biệt đáng quan ngại” về tự do tôn giáo

Báo cáo tự do tôn giáo thường niên năm 2017 đã nhấn mạnh 10 quốc gia vẫn không ngừng đàn áp tín ngưỡng tôn giáo một cách hệ thống và cực đoan nhất.
TRITHUCVN.NET

NGƯỜI VIỆT KHÔNG MẤT DẠY – NGƯỜI CNXH MỚI MẤT DẠY

V Phung Phung shared Jonathan Tran‘s post.
21 hrs · 

 
 
 
No automatic alt text available.
Jonathan Tran

 

[NGƯỜI VIỆT KHÔNG MẤT DẠY – NGƯỜI CNXH MỚI MẤT DẠY]

Nếu bạn tiếp xúc với những người lớn tuổi, những cô chú Việt kiều, thì ít nhiều họ sẽ nhận xét như sau về con người và đất nước Việt Nam hiện tại: “Cái thứ dân gì mà mất dạy, thô tục. Hồi đó đâu có vậy đâu.”

Ờ đúng. Người Việt trước đây đâu có ăn nói thô lỗ và mất dạy như vậy. Nhất là người Bắc. Người Bắc 54 ăn nói lễ phép và vô cùng tế nhị, tới mức họ tức hay chửi bạn bạn cũng không phân biệt được. Còn bây giờ thì ôi thôi, đi dâu cũng nghe “địt mẹ, đụ má, cái lìn, vãi lìn.”

Trước đây “Cảm Ơn” và “Xin Lỗi” là 2 từ phổ biến. Vậy trước đây chúng ta đã từng nhân văn sao. Nhưng tại sao bây giờ khác quá vậy, nguyên nhân là gì? Nói vòng vo thì chỉ có một, đó chính là CNXH.

CNXH đã phá nát nền tảng đạo đức của người Việt. Không những thế, nó đã tiêu diệt sự tử tế và cướp đi nét nhân văn con người của đất nước này. Người Việt trước đây đâu có vậy đâu. Người Việt hiện tại là người CNXH.

CNXH đã đẩy đất nước vào trong nghèo đói. Nó đã bỏ tù và tiêu diệt tầng lớp trí thức của xã hội. Và khi tầng lớp này mất đi, nền tảng nhân văn của đất nước cũng bị cướp đi. Cho nên đừng bao giờ đổ thừa dân thế này thế nọ, đừng ngụy biện rằng “Việt Nam hội nhập nên thế này thế kia.” Cái này đâu phải nước Việt Nam, cái này đâu phải là người Việt Nam. Đây là con người và đất nước CNXH.

CNXH làm người Việt đáng ghét vì nó cướp đi nét nhân văn con người của đất nước này.

Ku Búa @ Cafe Ku Búa

HẠNH PHÚC VÔ HÌNH

HẠNH PHÚC VÔ HÌNH

Có một phú ông vô cùng giàu có. Hễ thứ gì có thể dùng tiền mua được là ông mua về để hưởng thụ. Tuy nhiên, bản thân ông lại cảm thấy không vui, không hề hạnh phúc.

Một hôm, ông ta nảy ra một ý tưởng kỳ quặc, đem tất cả những đồ vật quý giá, vàng bạc, châu báu cho vào một cái bao lớn rồi đi chu du. Ông ta quyết định chỉ cần ai có thể nói cho ông làm thế nào để hạnh phúc thì ông sẽ tặng cả bao của cải cho người đó.

Ông ta đi đến đâu cũng tìm và hỏi, rồi đến một ngôi làng có một người nông dân nói với ông rằng nên đi gặp một vị Đại sư, nếu như Đại sư cũng không có cách nào thì dù có đi khắp chân trời góc bể cũng không ai có thể giúp ông được.

Cuối cùng cũng tìm gặp được vị Đại sư đang ngồi thiền, ông ta vui mừng khôn xiết nói với Đại sư: “Tôi chỉ có một mục đích, tài sản cả đời tôi đều ở trong cái bao này. Chỉ cần ngài nói cho tôi cách nào để được hạnh phúc thì cái bao này sẽ là của ngài”.

Lúc ấy trời đã tối, màn đêm sắp buông xuống, vị Đại sư nhân lúc ấy liền tóm lấy cái túi chạy đi. Phú ông sợ qua, vừa khóc vừa gọi đuổi theo: “Tôi bị lừa rồi, tâm huyết của cả đời tôi”.

Sau đó vị Đại sư đã quay lại, trả cái bao lại cho phú ông. Phú ông vừa nhìn thấy cái bao tưởng đã mất quay về thì lập tức ôm nó vào lòng mà nói:“Tốt quá rồi!”. Vị Đại sư điềm tĩnh đứng trước mặt ông ta hỏi: “Ông cảm thấy thế nào? Có hạnh phúc không?” – “Hạnh phúc! Tôi cảm thấy mình quá hạnh phúc rồi!”.

Lúc này, vị Đại sư cười và nói: “Đây cũng không phải là phương pháp gì đặc biệt, chỉ là con người đối với tất cả những thứ mình có đều cho rằng sự tồn tại của nó là đương nhiên cho nên không cảm thấy hạnh phúc, cái mà ông thiếu chính là một cơ hội mất đi. Ông đã biết thứ mình đang có quan trọng thế nào chưa? Kỳ thực cái bao ông đang ôm trong lòng với cái bao trước đó là một, bây giờ ông có còn muốn đem tặng nó cho tôi nữa không?”.

Câu chuyện thú vị này đã khiến tôi chợt nhận ra bản thân mình trong đó. Bạn liệu có phát hiện ra rằng, khi mất đi hoặc thiếu thứ gì đó bạn sẽ luôn nhớ về nó, nhưng khi có được rồi thì lại dễ dàng coi nhẹ, thậm chí nhìn mà không thấy nó?

Nếu từng yêu, bạn sẽ hiểu được điều đó. Mối tình đầu…

Đối phương gọi điện hỏi thăm bạn, tặng quà cho bạn đều khiến bạn vui rất lâu. Tuy nhiên, một khi bạn đã xác lập mối quan hệ hoặc kết hôn thì tất cả sẽ biến mất hoặc tất cả đều biến thành điều hiển nhiên. Và khi đó là chuyện đương nhiên, liệu bạn còn trân trọng nó nữa?

Con người luôn quan tâm, hoài niệm thứ đã mất song lại không biết trân trọng những thứ mình đang có, đang sống trong hạnh phúc mà không biết mình hạnh phúc. Có lẽ, đó chính là bất hạnh lớn nhất của con người và cũng là nguyên do khiến hạnh phúc cứ mãi vô hình.

Ông trời cho ta khả năng nhìn thấy thì sẽ sắp xếp cho ta những bài học về sự mất đi, mất đi để có thể nhìn thấy. Nhìn thấy hạnh phúc mình đang nắm giữ.

Anh chị Thụ & Mai gởi

Đẹp mặt: Mạng Trung Quốc lấy sự thừa nhận của sử gia Việt làm nguồn chứng cứ?

 

 Đẹp mặt: Mạng Trung Quốc lấy sự thừa nhận của sử gia Việt làm nguồn chứng cứ?

4-1-2018

Trước hết, xin nhắc lại, tôi không chống Hán một cách cực đoan. Tôi đã có nhiều bài viết tuyên bố rõ ràng về lập trường này và khuyến khích mọi người nên học chữ Hán, văn hóa Hán, vì đó cũng là văn hóa ngàn năm trước của cha ông. Tôi cũng hoàn toàn ủng hộ chính sách duy trì quan hệ bang giao Việt – Trung. Càng mâu thuẫn thù địch càng gây tổn thương về tinh thần lẫn xương máu của nhân dân hai nước. Nhưng quan hệ đó phải là quan hệ bình đẳng, tôn trọng lẫn nhau đúng tinh thần quan hệ quốc tế hiện đại.

Thực tế, suốt ngàn năm phong kiến, do tư tưởng hệ Nho giáo, quan hệ Việt – Trung được xem là quan hệ thiên tử – chư hầu, An Nam phải nhất mực trung thành và lễ cống thiên tử thiên triều thường xuyên. Nhưng không có lý do gì sang thế giới hiện đại, quan hệ ấy vẫn duy trì để được gọi là truyền thống như một số học giả phía Trung Quốc lẫn Việt Nam đang nỗ lực tuyên truyền.

Đáng buồn là, hiện nay, nhiều trang mạng Trung Quốc cố tình tuyên truyền chủ nghĩa bá quyền bằng cách lôi lại lịch sử thần phục của An Nam xưa, kể cả trưng ra những bức tranh mô tả vua An Nam quỳ lạy Thiên tử thiên triều. Nhưng đáng buồn hơn là sử gia hay khoa học gia của ta lại dựa vào cái gọi là sử liệu ấy để tiếp tay tuyên truyền cho họ.

Tạo tương tác đa chiều là tốt, nhưng ở đây gần như một số sử gia ta lại tin nguồn cứ liệu đó như thật và dùng nó như là chứng cứ để phản bác những điều đã được viết trong sử Việt lẫn sử Thanh. Rõ nhất là Nguyễn Duy Chính và Trần Quang Đức toàn dùng tư liệu mới của Trung Quốc để in thành sách hoặc tuyên truyền với nội dung phản bác sử liệu cũ, gieo rắc niềm tin rằng, không phải Quang Trung giả mà là chính Quang Trung thật đã từng sang quỳ lạy Càn Long, lại viết bài với sự cố công chứng minh “một cách logic”, rằng bức chân dung photo bôi nhọ Quang Trung trên trang mạng Trung Quốc kia là thật!

Sự cố công chứng minh ấy không thể biện bạch là bất cẩn hay vô tình trong việc sử dụng nguồn dữ liệu của Trung Quốc được! Tôi nhắc lại, một bức chân dung cắt dán và photo đen nhẻm với thần thái thảm hại kia không bao giờ là một cứ liệu khoa học đáng tin cậy nếu không kiểm chứng từ bản gốc. Mà nếu có bản gốc cũng không thể xác tín rằng bức chân dung kia giống Quang Trung!

Tai hại hơn, sau khi mạng xã hội Việt Nam dậy sóng thì phía trang mạng Trung Quốc rất nhanh nhạy, cập nhật ngược lại cái hình ảnh ấy với sự chua nguồn như là sử gia Việt đã thừa nhận là đúng, là chân thực!

Vậy là sự dối trá đã lộ nguyên hình. Trên các trang của họ chỉ có nội dung tuyên truyền chủ nghĩa bá quyền, về chiến công của Càn Long và sự thần phục của các nước chư hầu, trong đó có vua An Nam mà họ hả hê cho là giả, hèn. Trong khi loạt tranh minh họa về ông vua Việt Nam thần phục thiên triều, ngoài series ảnh màu gốc, họ dùng ảnh photo cắt dán và không cần chú thích rõ ràng, thì bây giờ, lẽ ra phải trưng ảnh gốc để chứng minh thì họ lấy lại bài viết của Nguyễn Duy Chính (và ảnh của Trần Quang Đức) với chú dẫn số 47: “Đã tìm ra chân dung vua Quang Trung”.

Tất nhiên, họ vẫn rất khôn ngoan chứ không ngớ ngẩn như ta, vì dưới bức tranh họ vẫn giữ lời chua mang tính nghi ngờ: “Tử Quang Các tại Trung Nam Hải vốn lưu giữ bức “Tân phong An Nam quốc vương tượng đồ”. Các bộ sử [như Thanh sử cảo] cho thấy bức họa chân dung không phải là bản thân Nguyễn Huệ”, nhưng sau đó lại lập lờ đánh dấu đến 4 nguồn (47, 44, 9, 48). Điều đó có nghĩa là trong 3 nguồn 44, 9, 48 là sử Thanh và sử Việt cũ là không thừa nhận vì đều nói đó là Quang Trung giả, còn nguồn 47 mới cập nhật: “Đã tìm ra chân dung Hoàng Đế Quang Trung”, coi như ta đã thừa nhận bằng logic một Quang Trung thật đi chầu thiên tử theo suy luận của Nguyễn Duy Chính (trên trang Blog Trần Đức Anh Sơn).

Báo TQ sử dụng hình ảnh cái gọi là “vua Quang Trung để làm chứng cứ. Ảnh: FB Chu Mộng Long

Họ ngụy tạo hình ảnh rồi lấy sự thừa nhận ngớ ngẩn của ta để thuyết phục mọi người rằng có thể đấy là chân thực, đẹp mặt chưa! Cho tôi nói thẳng: ai không phẫn nộ điều này, người đó không phải là người Việt!

Bức chân dung ngụy tạo ấy có nguy cơ ăn mòn và phá hủy cái tâm thức dân tộc về một ông vua anh hùng đuổi giặc ngoại xâm giữ gìn chủ quyền đất nước, nếu chúng ta không cùng nhau lên tiếng mạnh mẽ và kịp thời.

Bình Luận từ Facebook

Kháng thư yêu cầu dỡ bỏ tượng Hồ Chí Minh ở Nhật


Tượng ông Hồ Chí Minh tại thành phố Mimasaka, Nhật. (Ảnh: Báo Pháp Luật VN)

Tượng ông Hồ Chí Minh tại thành phố Mimasaka, Nhật. (Ảnh: Báo Pháp Luật VN)

Đại diện các cộng đồng người gốc Việt ở nước ngoài, thông qua Ban Thường trực Liên Mạng Người Việt Tự do Toàn cầu, đang lập kháng thư yêu cầu thành phố Mimasaka dỡ bỏ tượng Hồ Chí Minh ra khỏi một viện bảo tàng ở Nhật Bản.

Ông Đỗ Thông Minh, một người gốc Việt sinh sống nhiều năm ở Nhật, nói với VOA:

“Họ đã dựng tượng rồi mình mới biết tin. Mình phản đối để cho họ biết rằng Hồ Chí Minh, như chúng tôi nêu trong thư, chỉ là một tay sai của Đệ Tam Quốc tế, và đã gieo rất nhiều tai hại cho đất nước Việt Nam, thành ra ông đúng là một tội đồ hơn là một người đáng được vinh danh.”

Hồ Chí Minh, như chúng tôi nêu trong thư, chỉ là một tay sai của Đệ Tam Quốc tế, và đã gieo rất nhiều tai hại cho đất nước Việt Nam, thành ra ông đúng là một tội đồ hơn là một người đáng được vinh danh.
Ông Đỗ Thông Minh, cựu sinh viên Việt Nam tại Nhật

Bản Kháng thư đề ngày 29/12/2017 có đoạn:

“Chúng tôi tin rằng nhân dân Nhật Bản không thể đồng tình với những vụ ám sát đối phương, những việc chà đạp nhân quyền, đối xử tàn nhẫn và cầm tù những người bất đồng chánh kiến, những việc mà chế độ CSVN đã làm từ 70 năm nay. Hồ Chí Minh là người chịu trách nhiệm về những điều tàn ác đối với nhân dân Việt Nam mà hậu quả còn tồn tại đến ngày nay.”

Ông Nguyễn Quyền Tài, một bác sĩ y khoa làm việc ở bang Florida, người thu thập chữ ký cho kháng thư này, nói với VOA:

“Sau khi tham khảo ý kiến của một số thân hữu, chúng tôi thấy là cần phải lên tiếng phản đối việc này. Nếu đạt sự nhất trí cao của cộng đồng người Việt khắp nơi trên thế giới thì chắc chắn rằng sẽ ảnh hưởng đến việc làm mà chúng tôi cho rằng không đáp ứng được nhu cầu của nhân dân Việt Nam.”

Trước đó, hôm 21/11/2017, ông Đào Việt Trung, Chủ nhiệm Văn phòng Chủ tịch nước chính thức trao tặng bức tượng “Chủ tịch Hồ Chí Minh ngồi đọc báo” cho đại diện chính quyền và nhân dân thành phố Mimasaka, tỉnh Okayama, Nhật Bản.

Ông Đỗ Thông Minh nói:

Trong năm ngoái, 2017, chúng tôi cùng với một số người khác khi nghe họ định dựng một tượng ở thủ đô Vienna, Áo, chúng tôi đã phản đối và cuối cùng họ đã hủy bỏ bức tượng. Và trước đó, năm 2016 cũng có một hiện tượng tương tự tại Đức.”

Khác với những nơi đặt tượng Hồ Chí Minh trước đây, thành phố Mimasaka là nơi ông Hồ Chí Minh chưa từng đặt chân đến.

Tượng đài Nguyễn Tất Thành và thân phụ Nguyễn Sinh Sắc tại tỉnh Bình Định, 18/5/2017. (Ảnh chụp từ Báo Bình Định)

Tượng đài Nguyễn Tất Thành và thân phụ Nguyễn Sinh Sắc tại tỉnh Bình Định, 18/5/2017. (Ảnh chụp từ Báo Bình Định)

Đầu năm 2017, ông Vũ Bình, Phó Vụ trưởng Vụ Văn hóa đối ngoại – UNESCO thuộc Bộ Ngoại giao Việt Nam, nói với báo Tuổi trẻ:

“Tuy rằng trong lịch sử Bác chưa bao giờ đến Nhật và cũng chưa bao giờ đặt chân đến thành phố đấy, nhưng người Nhật vẫn ủng hộ dự án này và xem đấy là một biểu tượng của mối quan hệ hữu nghị Nhật – Việt.”

Bác sĩ Tài nói rằng lịch sử Việt Nam có nhiều vị anh hùng dân tộc đáng được vinh danh, không như ông Hồ Chí Minh.

“Chúng tôi hy vọng rằng họ sẽ chú ý đến nguyện vọng của Hội người Việt Tự do khắp nơi trên thế giới, là không muốn có những bức tượng đề cao Hồ Chí Minh và Đảng Cộng sản, trong khi chúng ta có những nhân vật lịch sử như Trần Hưng Đạo, Nguyễn Trãi… cũng có thể được vinh danh. Vì vậy không có một lý do gì để vinh danh ông Hồ, một nhân vật gây nhiều tranh cãi trong cộng đồng người Việt khắp nơi trên thế giới, nhất là trong tình huống hiện nay khi có nhiều bất đồng ý kiến giữa đa số nhân dân Việt Nam với Đảng Cộng sản Việt Nam về vai trò của ông Hồ Chí Minh.”

Không có một lý do gì để vinh danh ông Hồ, một nhân vật gây nhiều tranh cãi trong cộng đồng người Việt khắp nơi trên thế giới, nhất là trong tình huống hiện nay khi có nhiều bất đồng ý kiến giữa đa số nhân dân Việt Nam với Đảng Cộng sản Việt Nam về vai trò của ông Hồ Chí Minh.
Bác sĩ Nguyễn Quyền Tài     
Theo đề án “Tôn vinh Chủ tịch Hồ Chí Minh, Anh hùng giải phóng dân tộc Việt Nam, Nhà văn hóa kiệt xuất, ở nước ngoài”, đề án được Ban Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam thông qua từ năm 2009, Bộ Ngoại giao Việt Nam mở rộng triển khai đề án này cả ở những nơi lãnh tụ cộng sản chưa đến nhưng được cho là có “tư tưởng và ảnh hưởng.”

Việt Nam nói đề án này sẽ giúp các nước “hiểu rõ hơn” về tư tưởng và nhân cách Hồ Chí Minh, đồng thời tăng cường quảng bá hình ảnh Việt Nam.

Bộ Ngoại giao Việt Nam cho rằng đề án này sẽ góp phần “gắn kết, củng cố và phát triển cộng đồng người Việt Nam ở nước ngoài.”

Truyền thông Việt Nam cho biết cho đến nay, tượng đài tưởng niệm ông Hồ Chí Minh có mặt ở khoảng 20 nước, từ châu Á, châu Âu, châu Mỹ sang tới châu Phi.