3 nữ sinh lớp 7 ở Kiên Giang bị ‘đàn chị’ đánh dã man tại trường

 

3 nữ sinh lớp 7 ở Kiên Giang bị ‘đàn chị’ đánh dã man tại trường

Ba nữ sinh lớp 7 chỉ biết ôm đầu khóc, kêu gào thảm thiết khi bị đánh. (Hình: Người Lao Động cắt từ clip)

KIÊN GIANG, Việt Nam (NV) – Một clip ghi lại cảnh hai nữ sinh lớp 9 đánh ba nữ sinh lớp 7 dã man tại trường học ở thành phố Rạch Giá, đang khiến dư luận phẫn nộ trước tình trạng bạo lực học đường xảy ra liên tục ở Việt Nam.

Theo báo Người Lao Động, trưa 9 Tháng Mười Hai, trên mạng Facebook lan truyền mạnh clip dài hơn ba phút, với hàng ngàn lượt chia sẻ, ghi lại cảnh một nữ sinh túm tóc lần lượt ba nữ sinh rồi dùng tay đánh vào đầu, dùng chân đá vào vai, đầu các nữ sinh rất dã man ngay tại lớp học. Sự việc xảy ra trước rất nhiều học sinh khác nhưng không thấy học sinh nào can ngăn.

Tài khoản Facebook có tên là “L.N.T.” đã đăng tải clip này kèm theo nội dung: “Sự việc xảy ra vào ngày 6 Tháng Mười Hai, tại một trường trung học cơ sở trên địa bàn thành phố Rạch Giá, tỉnh Kiên Giang. Trong clip là một học sinh lớp 9/1 và một học sinh lớp 9/2 đánh ba học sinh lớp 7. Nữ sinh bị đánh chấn thương và vẫn chưa thể đến trường…”

Không chỉ đánh, nữ sinh này còn chửi thề rất thô tục, như: “Đ.M. cho ba đứa mày chết một chỗ nè…” Sau đó, một nữ sinh khác tiếp tục đánh ba nạn nhân này. Những nữ sinh bị đánh chỉ biết kêu gào thảm thiết, ôm đầu khóc, không dám phản kháng lại.

Xác nhận với báo Tiền Phong cùng ngày, bà Nguyễn Thị Hồng Linh, phó chủ tịch Ủy Ban Nhân Dân thành phố Rạch Giá, tỉnh Kiên Giang, thừa nhận đoạn clip là có thật, xảy ra tại trường Trung Học Cơ Sở Trần Hưng Đạo.

“Công an đã mời các bên lên làm việc và vẫn chưa có báo cáo cụ thể. Chúng tôi yêu cầu công an giải quyết theo quy định pháp luật,” bà Linh cho biết.

Bà Phan Thanh Hồng, phường Vĩnh Thông, thành phố Rạch Giá, mẹ em NNY, học sinh lớp 7/2 và là một trong ba em học sinh bị bạn đánh, cho biết vào ngày 6 Tháng Mười Hai, khi đi rước con, bà nhận thấy con mình trong tình trạng hoảng loạn sợ sệt, gặng hỏi thì em Y cho hay bị hai chị học lớp 9 đánh. Bà Hồng liền đến công an phường Vĩnh Thông trình báo sự việc, đồng thời đưa con đi kiểm tra sức khỏe.

Còn em LYN học sinh lớp 7/2, một trong ba học sinh bị bạn đánh, cho biết các em từng bị hai bạn đánh mình hăm dọa hai lần. Và vào giờ ra chơi sáng 6 Tháng Mười Hai thì bị lôi vào nhà vệ sinh dành cho giáo viên đánh. “Em cũng chỉ biết hai bạn này và cũng không có mâu thuẫn gì,” N. nói.

Phụ huynh của em N. cho biết: “Tôi chạy lên nhà trường gặp con bé đánh con tôi. Tôi có hỏi vì sao đánh bé N., thì con bé lớp 9 đó nói không có gì, chỉ nghe bạn học nói lại là bé N. chửi vậy là nó đánh thôi.”

Ông Trần Kim Cảnh, hiệu trưởng trường, cho biết: “Nhà trường sẽ tiến hành họp Hội Đồng Kỷ Luật cùng với các phụ huynh học sinh liên quan vào ngày 11 Tháng Mười Hai. Sau đó, căn cứ vào biên bản của cơ quan công an, tùy mức độ sự việc sẽ có hình thức giải quyết phù hợp.”

Bà Nguyễn Thị Minh Giang, giám đốc Sở Giáo Dục-Đào Tạo tỉnh Kiên Giang, cho biết thêm, phụ huynh của ba em học sinh bị đánh đã làm đơn phản ánh tới Ban Giám Hiệu nhà trường và lãnh đạo ngành giáo dục tỉnh Kiên Giang.

Tin cho biết, nhà trường đã mời phụ huynh của nhóm học sinh đánh bạn lên làm việc. Một giáo viên trường Trần Hưng Đạo cho hay, mẹ ruột của học sinh cầm đầu vụ hành hung bạn tỏ thái độ rất “hung dữ,” khi làm việc với nhà trường còn lớn tiếng thách thức. (Tr.N)

Cả làng báo Việt Nam ‘đính chính’ tin bắt cựu lãnh đạo Petro Vietnam

 

Cả làng báo Việt Nam ‘đính chính’ tin bắt cựu lãnh đạo Petro Vietnam

Phùng Đình Thực (trái) và Đỗ Văn Hậu, hai nhân vật từng là tổng giám đốc của PVN. (Hình: Báo Người Lao Động)

HÀ NỘI, Việt Nam (NV) – Gần như cả làng báo “lề phải” tại Việt Nam hôm Thứ Bảy, 9 Tháng Mười Hai, 2017 vội vàng đưa tin rồi ít giờ sau vội vàng đăng cải chính tin khởi tố hai ông cựu tổng giám đốc của Petro Vietnam.

Sau khi báo chí tại Việt Nam nhất loạt đưa tin không những bắt ông Đinh La Thăng, người đã leo lên làm thành viên Bộ Chính Trị, rồi bắt luôn em trai là Đinh Mạnh Thắng, các báo từ lớn tới nhỏ, thậm chỉ cả báo tỉnh cũng theo nhau đưa tin khởi tố hai ông Phùng Đình Thực và Đỗ Văn Hậu, hai nhân vật từng là tổng giám đốc của PVN.

Tin bắt một loạt những lãnh đạo chóp bu qua nhiều giai đoạn của Tập Đoàn Dầu Khí Việt Nam (Petro Vietnam – PVN) đặc biệt là bắt ông Đinh La Thăng, cùng với tin “xả trạm” thu phí Cai Lậy là hai tin nổi bật được dư luận theo dõi và bàn tán nhiều nhất những ngày gần đây.

Hình cắt lại bản tin của báo điện tử VNExpress nói hai ông Đỗ Văn Hậu và Phùng Đình Thực bị bắt, nay đã bị gỡ bỏ. (Hình: Internet)

Đáng ngạc nhiên, trong đó có cả những cơ quan thông tấn và báo chí chính thống chỉ là những cái loa tuyên truyền để loan báo những tin chính thức, mệnh lệnh từ trên đưa xuống như Đài Tiếng Nói Việt Nam (VOV), Thông Tấn Xã Việt Nam (TTXVN), báo Nhân Dân…Cho tới nay, người ta không biết làm thế nào để cả những cái loa tuyên truyền một chiều như VOV, TTXVN, Nhân Dân cũng đưa tin rồi lại phải đăng cải chính, xin lỗi. Nó phải phát xuất từ một nhân vật thẩm quyền nào đó của Bộ Công An hay từ một kênh đảng có thẩm quyền trong cuộc điều tra tham nhũng tại PVN nên cả làng báo mới lao theo “ăn có.”

Tuy nhiên, cổng thông tin điện tử của Bộ Công An đưa ra một bản thông báo nói tin đó “không chính xác.”

“Chiều và tối ngày 9 Tháng Mười Hai, 2017, trên một số báo điện tử và đài truyền hình có đưa tin Cơ Quan An Ninh Điều Tra – Bộ Công An đã tiến hành khởi tố bị can về tội “Cố ý làm trái quy định nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng” quy định tại Điều 165 Bộ Luật Hình Sự đối với ông Phùng Đình Thực và ông Đỗ Văn Hậu – nguyên Tổng Giám Đốc Tập Đoàn Dầu Khí Việt Nam qua các thời kỳ. Cơ quan An Ninh Điều Tra – Bộ Công An xác nhận các thông tin nêu trên là không đúng sự thật.”

Bản thông báo thấy phổ biến trên cổng thông tin điện tử Bộ Công An, và còn đòi hỏi “đề nghị kiểm tra, xử lý những cá nhân đã đưa tin không đúng sự thật.”

Đây là nguyên văn bản đính chính của TTXVN: “Lúc 5 giờ 25 chiều ngày 9 Tháng Mười Hai, Thông Tấn Xã Việt Nam phát tin số TTN1209.031 với tiêu đề ‘Khởi tố bị can đối với hai nguyên Tổng Giám Đốc Tập Đoàn Dầu Khí Việt Nam Phùng Đình Thực và Đỗ Văn Hậu.’ Tuy nhiên, do chưa thẩm định kỹ nguồn tin, thông tin trên là chưa chính xác. Thông tấn xã Việt Nam thành thật cáo lỗi cùng Cơ Quan An Ninh Điều Tra – Bộ Công An; cá nhân ông Phùng Đình Thực và ông Đỗ Văn Hậu, cùng các khách hàng sử dụng thông tin.”

Bản tin đính chính trên “Cổng Thông Tin Bộ Công An.” (Hình: NV)

Ông Phùng Đình Thực, Tổng Giám Đốc PVN giai đoạn 2008-2010, bị cho là dính trong vụ án “Cố ý làm trái quy định của nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng và tham ô tài sản” xảy ra tại Tổng Công Ty Cổ Phần Xây Lặp Dầu Khí Việt Nam (PVC).

Ông Đỗ Văn Hậu, tổng giám đốc PVN giai đoạn từ Tháng Mười Một, 2011 tới Tháng Mười, 2014, bị nói là “chịu trách nhiệm về những vi phạm, khuyết điểm của Ban Thường Vụ Đảng Ủy Tập Đoàn trong thời gian nêu trên,” theo nội dung bản tin của VNExpress đã bị gỡ bỏ.

Thỉnh thoảng, báo chính tại Việt Nam buộc phải gỡ bỏ những tin bị coi là nhạy cảm với chế độ và cũng từng bị phạt tiền vì bị coi là đăng tin không chính xác. Lần này, không biết hình phạt ra sao. (TN)  

Cán bộ xấu do đâu?

From:    Trần Bang‘s post.
 
 
 
Image may contain: 6 people, text
Image may contain: 6 people, people smiling, text
Trần Bang added 2 new photos — with Nguyễn Sinh Hùng and Hoang Anh Tuan.

 

Cán bộ xấu do đâu?

Ở Thể chế chính trị độc đảng, đương nhiên câu chuyện cán bộ chỉ còn là câu chuyện nội bộ của trung ương đảng, với 200 người ( TUUV ).

1.Thực tế VN hiện nay 99,9998% dân (và cả gần 4 triệu đảng viên cấp thấp) không với tới được việc quy hoạch, bổ nhiệm cán bộ và việc bãi miễn, phế truất cán bộ … Báo chí đã cho biết “danh sách quy hoạch cán bộ cấp vụ của một bộ còn đóng dấu mật” thì đảng viên thường làm sao mà tiếp cận danh tính, và dân làm cách gì để có tiếng nói về năng lực, đạo đức thật của cán bộ cấp thứ bộ trưởng trở lên, ngoài người được phê lý lịch của họ?

Dân chủ thật thì dân được quyền lựa chọn hay phế truất cán bộ qua tự do ứng cử, tranh cử, bầu cử thật; qua việc dân ( cả đảng viên ) có quyền tự do ngôn luận, tự do biểu đạt để minh bạch thông tin, năng lực, đạo đức cán bộ…
Và Dân có quyền phế truất cán bộ qua tự do ngôn luận, tự do biểu tình đòi chính phủ, hay bộ trưởng, hay đại biểu quốc hội… từ chức …

Đa đảng mới có Dân chủ, vì Thể chế đa đảng luôn có đảng đối lập (nguồn cán bộ dự trữ cho dân lựa chọn). Và khi đó chỉ cần có một con sâu trong nồi canh, dân đã đổ cả nồi canh đó đi, thay bằng nồi canh khác ( nồi canh = đảng). VN hiện nay có cả đàn sâu trong một nồi canh, mà các nhà trí ngủ vì miếng cơm thừa vẫn vờ vịt… không chỉ rõ nguyên nhân và dân vẫn cam chịu húp tô canh đầy sâu?

2.Tư pháp không độc lập, không thể mang lại công lý cho cán bộ tốt khi họ bị trù dập, bị oan… (Đảng làm luật, đảng thực hiện luật, đảng xét xử thì Thần Công Lý thất nghiệp).

Dân mất quyền, thần Công lý xếp xó thì công tác cán bộ thất bại là tất yếu, công tác cán bộ thất bại thì đất nước thất bại, dân gánh hậu quả, nguy cơ tụt hậu và mất nước trong tương lai gần đã hiển hiện.

* Túm lại, cán bộ xấu, kém, thất đức, bất tài, gian manh, tham lam, bất nhân, hèn nhát, cơ hội, độc ác … ngày càng chiếm đa số là do thể chế chính trị độc đảng, phi dân chủ đẻ ra.

“Bằng mọi giá “bảo vệ phe ta” (hay đảng ta cũng thế – NV )

Rất nhiều điển hình cho thấy công tác cán bộ còn nhiều yếu kém từ các khâu tuyển chọn, đề cử, bổ nhiệm, đánh giá, đề bạt chưa thật sự công khai, dân chủ, đối phó, nể nang, lợi ích nhóm…

Cho nên một ai đó đã lọt vào “mắt xanh” của lãnh đạo cấp cao thì bằng mọi giá tổ chức có nhiệm vụ “bảo vệ phe ta”, đặt lên đường ray đẩy đến đích, bất chấp dư luận. “ ( TTO )

https://tuoitre.vn/can-bo-xau-keo-lui-dat-nuoc-201712101058…

Trò đời… lên voi xuống chó!

 

Trò đời… lên voi xuống chó!

 
Nguyên Thạch (Danlambao)  Các thông tin gần đây đã cho thấy rằng những tay chân rắn rít của Nguyễn Tấn Dũng đã lần lượt bị bắt đưa vào “lò nướng” cho khét lẹt, còn bản thân 3 Ếch thì chưa biết khi nào sẽ bị luộc, bị đốt thành than. Điều mà ngày trước khi còn đang quyền, đang chức, bọn chúng luôn hả hê “vui xuân mà quên đi nhiệm vụ” nghĩ đến cái ngày mà bọn chúng phải đối mặt với quả báo của tội ác. Xa rộng hơn nữa, toàn Đảng Cướp Sạch có bao giờ nghĩ đến điều này?.
*
Cuối tuần, người viết mong có được đôi ngày này để quẳng gánh lo âu đi mà ngồi với nhau có đôi lời về cuộc đời, về trò hề trong cuộc biển dâu, ngẫm nhìn lại những trò lên voi xuống chó…
Các cụ nhà ta đã dạy: “Quan nhất thời, dân vạn đại” như một chân lý bất di bất dịch, thế mà thế hệ này sang thế thệ khác, nhiều đứa vẫn không ý thức được lời dạy của Thánh hiền mà cứ mãi mê muội trong cái vòng danh lợi để kết cục phải lâm vào cảnh đau khổ gấp bội vì những đứa này không nhìn sâu thấy rộng để sống một cuộc sống hài hòa và lương thiện.
 
Ngày xưa quả báo thì chầy
Ngày nay quả báo trước ngay nhãn tiền.
 

Hay

Thời xưa quả báo đợi lâu
Thời nay quả báo là câu nhãn tiền.
Chúng ta hãy đơn cử một vài nhân vật đưa ra đây để mà luận bàn cho câu chuyện. Lịch sử đã trôi qua gần cả ngàn năm mà nó vẫn không cuốn trôi đi những gì xấu xa ghê tởm vào quên lãng. Trần Ích Tắc mà người đời luôn gọi là một tên hôn quân phản quốc, chứ không ai gọi Y là ÔNG cả, mặc dù Y đã chết cách đây 764 năm.
Trần Ích Tắc (chữ Hán: 陳益稷, 1254 – 1329[1]), thường được biết đến với tước hiệu Chiêu Quốc vương (昭國王), là một hoàng tử nhà Trần. Ông là con của Trần Thái Tông, em cùng cha khác mẹ với Trần Thánh Tông và Chiêu Minh đại vương Trần Quang Khải. Ngoài ra, ông cũng là chú của Trần Nhân Tông. 
Là hoàng thân nhà Trần, nhưng Trần Ích Tắc là một người tham vọng và muốn thay thế ngôi vị của Thánh Tông và Nhân Tông. Khi nhà Nguyên xâm lược đến Đại Việt vào năm 1285, ông đã dẫn gia quyến xin hàng và được cải phong làm An Nam quốc vương; 安南國王.(1)
Lê Chiêu Thống cũng vậy, hắn đã chầu Diêm Vương đúng 225 năm rồi mà thiên hạ bá tánh vẫn không ngưng nguyền rủa mạt sát khi nhắc đến tên Y, đồng thời cũng chẳng ai gọi Y là ÔNG Lê Chiêu Thống cả.
Lê Chiêu Thống (chữ Hán: 黎昭統, 1765 – 1793), tên thật là Lê Duy Khiêm (黎維Nom Character ⿰礻兼 (2).svg), khi lên ngôi lại đổi tên là Lê Duy Kỳ (黎維祁)[1], là vị hoàng đế thứ 16 và là cuối cùng của nhà Lê trung hưng, thực ở ngôi từ cuối tháng 7 âm lịch[2] năm 1786 tới đầu tháng 1 năm 1789. (2)
Triều đại của ông chứng kiến sự thay đổi lớn từ việc kết thúc các đời chúa Trịnh đến sự phát triển của nhà Tây Sơn, và việc cầu viện nhà Thanh đem quân sang đánh Quang Trung với hy vọng trở lại ngai vàng. Việc làm đó của ông bị một số nhà sử học trong nước sau này chỉ trích dữ dội, coi đó là hành vi bán nước, cõng rắn cắn gà nhà.
Những tên hôn quân phản quốc nối giáo cho giặc, cõng rắn cắn gà nhà thì đã là như vậy. Còn những tên phản bội đất nước và dân tộc hôm nay thì sao?
Trước tiên hãy nêu tên Hồ Chí Minh, tên chúa đảng của đám vô thần cộng sản thời nay mà sách vở đã nói về hắn nhiều đến không kể siết. Người tâng bốc, ca ngợi, thần thánh hắn thì vô số. Kẻ ca ngợi tên này một cách vô tình như nghe riết thành quen cũng có, tâng bốc hắn một cách có chủ ý để nịnh hót, mưu cầu danh lợi cũng có. Người chửi bới Hồ Chí Minh, muốn đào mồ cốt mả hoặc muốn cho nổ banh chành cái Lăng mà Y đang “lộng kiếng” ở đó cũng không phải là ít.
Thường khi con người qua đời thì phải trở về với cát bụi vì những thứ nguyên thủy đã dựng nên hình hài con người, thế nên khi chết đi thì phải trả lại cho nguyên thủy nhưng Hồ Chí Minh đã không được hưởng cái “diễm phúc” tuần hoàn ấy, mà hắn phải bị “phơi xác”, hay có người còn nói là “phơi cu”, bị hành hạ ngay giữa Ba Đình để trả cái nghiệp báo nhãn tiền mà khi còn sống hắn đã tạo nên không biết bao cái nghiệp ác.
Hồ Chí Minh ác thế nào, xạo láo gian xảo thế nào thì đã có hàng triệu trang sách ghi lại. Cả hàng triệu trang sách mà vẫn chưa đủ nên hắn vẫn phải có như cầu tự viết về hắn, tự tâng bốc hắn, tự tôn hắn là “Cha già dân tộc” thì Y mới hả dạ.
Sự ham muốn vô biên, vô độ này của những người như hắn đã nói lên cái DỤC, cái Tham Sân Si của loài người nó dữ dội, nó kinh khủng như thế nào.
Trên đời này, có người thì tham lam tiền bạc, của cải, có người thì tham lam về danh tiếng, sắc dục và cũng có người cũng còn tham lam về cả cái ngu, chẳng hạn như tên Lú, tên 3 Ếch, Nông Đức Mạnh, Phành Quang Thung, Phùng Quang Hải, Trầm Bê, Đinh La To… cho dẫu tiền bạc, tài sản của bọn này cho xài cả trăm đời cũng không tài nào hết được mà vẫn không nhận biết được tham thì thâm.
Hãy nhìn xem lâu đài biệt phủ của hơn 40 tên quan tham cùng nhiều đứa bỏ túi hàng ngàn triệu đô Mỹ, hàng vài tỉ US một cách phủ phê mà không ai dám đụng đến.
Đảng Cướp Sạch đã ngấm ngầm bày vẽ cho đám đảng viên có quyền có chức những cách thức ăn cướp bằng những sự bao che, nhắm mắt làm ngơ cho nhau trước những tội phạm đầy tội ác vì chúng nghĩ rằng “buôn phải có bạn, bán phải có phường” để dựng nên những lực mạnh bất khả xâm phạm. Cho nên nạn tham nhũng, nhũng nhiễu, độc tài độc đoán đã trở nên bất trị ở Việt Nam.
Bạn và tôi, chúng ta đều nghèo, có người ăn bữa nay, lo buổi mai, làm việc lương thiện một cách cật lực bằng chính mồ hôi, nước mắt và đôi khi có cả máu mà vẫn chưa đủ để thực hiện những mong ước được giúp những mảnh đời cơ nhỡ kém may. Trong khi những tên quan cướp giàu nứt vách thì lại ngoảnh mặt làm ngơ trước cảnh cùng khổ của bao người.
Tôi thật sự không hiểu lũ tham quan này nghĩ gì trong đầu của chúng, của gia đình chúng nhưng: Tôi đã thấy.
Tôi Đã Thấy
Tôi đã thấy những bàn tay gầy yếu
của em thơ và của những cụ già
ngón run run vạch mái lá thò ra
xin trợ giúp những phần quà mì gói.
Tôi chứng kiến… những bà mẹ mang bầu, bụng đói
lặp cặp lạnh run trong tiếng nói vô thần
tôi đã làm những gì có thể làm để chia sẻ với người dân
tình hải ngoại… mối ân cần, xa vạn dặm.
Lũ tràn về đất nước
lũ gây tang thương lắm
lũ hoành hành
lũ ngập cả trời quê.
Lũ chặn tương lai
lũ chắn cả lối về…
Lũ vô cảm mải mê trong tham vọng.
Tôi đã thấy cũng như tôi đã sống
kiếp nhọc nhằn vô vọng của dân đen
lối tương lai như ngõ tối không đèn
đường nô bộc, dần quen đời trâu ngựa!.
Tôi cũng thấy, nơi thị thành, quán bar, nhà chứa
những thằng tham quan, những đứa lộng hành
bày vẽ cuộc chơi… gái trẻ lầu xanh
còn trẻ lắm, học hành chưa hết lớp.
Khách sạn bốn năm sao, rượu bia choáng ngợp
chúng thi nhau vung vãi đổ trên đầu
đèn phố rực chưng
mờ dấu những vùng sâu
quê hương đó đục ngầu con nước cuộn.
Họa thiên tai cứ triền miên giáng xuống
bọn tham quan vẫn ăn uống tiệc tùng
nỗi đau này, nào phải nỗi đau chung!
Dân khốn khổ bần cùng đành gánh chịu.
Bao nghịch lý, muôn vạn điều khó hiểu
đau dân tôi…nước nhược tiểu nhọc nhằn!
Tròng ách trên đầu, khó khăn nối tiếp vạn khó khăn
ngô khoai độn, miếng ăn còn cơ nhọc.
Biến cố tai ương chỉ dân nghèo đùm bọc
chắt chiu san sẻ từng nắm thóc cọng rau
trong khi những thằng quan thì xe xanh, xe đỏ, gái đẹp… kín rào
lộng lẫy biệt thự… mặc niềm đau đồng loại.
Tôi đã thấy cùng muôn ngàn điều muốn nói
đời lang thang, dân đói cả ba miền
uống máu của dân, quan các cấp sống như tiên
vàng thành khối gởi tiền ra ngoại quốc.
Dòng đời trôi, dân nghèo lê chân đất
bọn nhà quan thì no giấc chăn lành
lũ tràn về cuốn thóc lúa lẫn chòi tranh
Việt Nam hỡi
Trời hành thêm oan nghiệt.
Nghĩa đồng chủng… dẫu tha hương nhưng lòng luôn tha thiết
tình anh em trong nước Việt tang thương
tôi đã thăm, đã nhìn thấy Quê Hương
nên mong đợi… mai con đường Dân Chủ.
Việt Nam ơi bao giờ tan con lũ?.
*
Các thông tin gần đây đã cho thấy rằng những tay chân rắn rít của Nguyễn Tấn Dũng đã lần lượt bị bắt đưa vào “lò nướng” cho khét lẹt, còn bản thân 3 Ếch thì chưa biết khi nào sẽ bị luộc, bị đốt thành than. Điều mà ngày trước khi còn đang quyền, đang chức, bọn chúng luôn hả hê “vui xuân mà quên đi nhiệm vụ” nghĩ đến cái ngày mà bọn chúng phải đối mặt với quả báo của tội ác. Xa rộng hơn nữa, toàn Đảng Cướp Sạch có bao giờ nghĩ đến điều này.
Khi nhìn đất nước bị tàn phá bởi những tên tham quan với những thái độ ngang tang hống hách, những nếp suy nghĩ vô lương, những hành động vô nhân đạo, hẳn nhiên bạn đã chất chứa nhiều điều muốn bày tỏ… Thì đây là một nơi công khai mà bạn có thể nêu lên bất cứ điều gì bạn muốn nhắn gởi đến bè lũ ĐCSVN, để cho chúng biết được người dân trong các tầng lớp trong xã hội nghĩ gì về chúng, để xem rằng chúng còn tiếp tục tự hào sảng nữa hay phải cúi đầu nhục nhã.
Có buổi tiệc nào mà không tàn? Có cuộc hội ngộ nào mà không đến lúc chia tay? Thì bạn ơi, hãy nói đi, hãy cố gắng trau dồi để trở thành những tâm hồn lương thiện vì khi xuôi tay, chúng ta sẽ không được phép mang theo bất cứ tiền bạc của cải nào ngoài tiếng vinh hoặc tiếng nhục.
Đại đa số chúng ta là những người bình thường nhưng có lẽ bạn và tôi đều không muốn là những con người tầm thường, ít ra là dưới mắt của vợ chồng, con cháu, cùng người thân trong gia đình và bạn bè, người quen ngoài xã hội.
Bạn và tôi hãy cương quyết (make sure) rằng khi ra đi chúng ta không phải bị người đời nhắc đến và gọi là thằng hay con thiếu hẳn chữ NGƯỜI.
9/12/2017
______________________________________
Ghi chú:

Việt Nam, đất nước sợ Nhân Quyền

Việt Nam, đất nước sợ Nhân Quyền

10-12-2017

Trước khi sang thăm VN và dự APEC, thủ tướng Canada Trudeau viết lên twiter nhắc đến việc thúc đẩy nhân quyền khi đến VN, nhưng báo chí VN dưới sự kiểm soát của đảng đã bỏ đi 4 từ “thúc đẩy nhân quyền” khi đăng lại bài viết của ông ta.

Trong hầu hết các hội nghị quốc tế có VN tham gia thì việc đấu tranh không đưa vấn đề nhân quyền vào chương trình nghị sự được xem là thắng lợi lớn về ngoại giao của VN.

Chính vì sự sợ hãi nhân quyền như vậy mà ở VN, cá nhân hay tổ chức xã hội nào nói đến quyền làm người, tuyên truyền cho mọi người hiểu biết cơ bản về quyền làm người đều bị đàn áp, bắt bớ và nhốt tù.

Mới đây nhất, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, Trần Thị Nga phải đi tù 9,10 năm chỉ vì vận động và đấu tranh cho nhân quyền. Trước đó Trần Huỳnh Duy Thức, Lê công định, Lê Thăng Long, Nguyễn Tiến Trung, Nguyễn Xuân Nghĩa, Phạm Thanh Nghiên, Lê Thị Công Nhân, …cũng bị đi tù vì quyền nói lên chính kiến của mình. Đỗ Thị Minh Hạnh, Đoàn Huy Chương… bị đi tù vì muốn giúp công nhân bảo vệ quyền lợi hợp pháp của mình. Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh, Trương Duy Nhất và nhiều blogger khác đi tù vì tranh đấu cho quyền tự do ngôn luận, quyền tự do báo chí khi đứng ra hoạt động báo chí độc lập.

Nóng nhất hiện nay là hàng loạt những hội viên của hội Anh Em Dân Chủ (AEDC) bị bắt bớ khắp mọi nơi. Mở đầu là luật sư Nguyễn Văn Đài và trợ lý Lê Thu Hà bị bắt theo điều 258.

Luật sư Đài là sáng lập viên hội AEDC, một hội dân sự công khai trên mạng xã hội với mục tiêu được xác định rõ ràng và công khai là “cùng nhau chia sẻ những khó khăn, gian khổ cũng như cùng nhau chia sẻ những niềm vui, hạnh phúc. Giúp nhau cùng tiến bộ trong việc đấu tranh bảo vệ các quyền con người và vận động xây dựng một xã hội dân chủ, tiến bộ, công bằng và văn minh”.

Luật sư Đài bị bắt ngay sau khi anh có cuộc tiếp xúc trao đổi với một nhóm hội viên trẻ về quyền con người.

Sau hơn một năm điều tra vẫn chưa có kết luận gì theo điều 258 với LS Đài và trợ lý Lê Thu Hà, thì bỗng dưng cơ quan điều tra nâng vụ án lên theo điều 79 gọi là “tổ chức lật đổ chính quyền” để mở rộng bắt bớ hàng loạt hội viên công khai khác của hội AEDC.

Hoạt động phổ biến tuyên truyền về quyền con người cho người dân hiểu biết về quyền con người mà là hoạt động lật đổ chính quyền hay sao? Giả định rằng hội AEDC có nhận tiền tài trợ từ các tổ chức nhân quyền quốc tế, các tổ chức NGO để chi phí cho hoạt động phổ biến nhân quyền thì cũng chẳng có cơ sở để kết luận đó là hoạt động “lật đổ chính quyền”.

Chẳng cần dùng đến những từ đao to búa lớn là nhà nước- của- dân- do- dân- vì -dân, chỉ đơn thuần là nhà nước của con người thì tại sao kiến thức cơ bản về quyền làm con người bị bưng bít.

Hầu hết các quốc gia văn minh tiến bộ đều đưa kiến thức về nhân quyền vào chương trình giảng dạy cho học sinh từ lớp vỡ lòng. Trẻ em mẫu giáo đã được dạy cho biết quyền bảo vệ thân thể, không ai có quyền làm đau đớn mình và mình không có quyền làm đau đớn người khác qua các hành động cấu, đánh, cắn, véo bạn bè.

Chương trình giáo dục VN không hề có nội dung về nhân quyền. Nhà nước không những tránh né chuyện nhân quyền mà còn chủ trương cho phép các cơ quan của mình vi phạm nhân quyền. Bắt bớ, hành hung, canh gác, khóa cửa, giam lỏng, ngăn chận đi lại, cấm xuất cảnh… những công dân hoạt động xã hội, tôn giáo được xem như chuyện đương nhiên và cần thiết phải làm.

Tổ chức nhà nước vi phạm nhân quyền đối với công dân được thì giữa công dân với công dân xâm phạm quyền con người của nhau được. Chuyện đó đang diễn ra phổ biến và ngày càng trở nên trầm trọng trong xã hội VN.

Cha mẹ bạo hành con cái, con cái bạo hành cha mẹ già, thầy cô giáo bạo hành học sinh, học sinh đánh lại thầy cô giáo, bảo mẫu hành hạ trẻ em, công an đánh chết dân trong đồn, học sinh bạo hành lẫn nhau rồi còn quay clip tung lên mạng để sỉ nhục nạn nhân đến tận cùng…Những hành vi ấy sẽ được hạn chế tối đa nếu như từ mấy chục năm qua nhà trường đưa nội dung quyền con người vào chương trình giảng dạy thay vì chủ nghĩa Mác Lê nin với cốt lõi đấu tranh giai cấp bằng bạo lực.

Gieo nhân nào gặt quả đó. Những cô cậu học trò mấy chục năm trước, nay làm cán bộ, làm công an, làm giáo viên, làm bảo mẫu, làm bố mẹ kể cả bố mẹ ghẻ… sẽ không bạo hành người khác nếu như từ hồi đi học được giảng dạy kỹ về quyền con người. Người không có hiểu biết cơ bản về quyền làm người chắc chắn sẽ vi phạm quyền con người.

Nhà cầm quyền thay vì bắt bớ, đàn áp những cá nhân hay tổ chức xã hội dân sự hoạt động phổ biến nhân quyền ra toàn xã hội thì nên tuyên dương và cảm ơn họ, hay ít nhất cứ để yên cho họ làm.

Nhà nước của con người mà quyền làm người không được tôn trọng thì nhà nước đó không phải của con người.

10/12/2017 ngày Quốc Tế Nhân Quyền

Kỷ niệm ngày Nhân quyền quốc tế: Nỗi khao khát quyền con người

Nguyễn Tường Thuỵ
2017-12-10
 
Hình chụp họp mặt ngày Nhân quyền quốc tế 2017

Hình chụp họp mặt ngày Nhân quyền quốc tế 2017

 Blogger Nguyễn Tường Thuỵ
 

Ngày 10 tháng 12 hàng năm được tôn vinh là Ngày Nhân quyền Quốc tế, được các nước trên thế giới kỷ niệm.

Trong tình hình đàn áp dân chủ căng thẳng ở Việt Nam năm nay, những người yêu tự do dân chủ vẫn bằng mọi cách thể hiện sự khát khao quyền con người được tôn trọng. Ngày 7/12, gần 30 anh chị em hoạt động xã hội dân sự đã bí mật họp mặt kỷ niệm ngày Quốc tế Nhân quyền. Tại Sài Gòn, một buổi họp mặt do Phạm Bá Hải tổ chức bị phá. Anh bị canh giữ giam lỏng tại nhà cho đến 9 giờ tối.

Vào ngày 9/12/2017, một buổi kỷ niệm ngày Quốc tế Nhân quyền nữa cũng diễn ra hết sức bí mật tại Hà Nội. Trong buổi gặp mặt này, thầy Vũ Mạnh Hùng cho rằng mọi nguyên nhân bất hạnh trong cuộc sống đều có nguồn gốc từ một xã hội không tôn trọng nhân quyền. Nhân quyền là giá trị phổ quát của nhân loại. Việt Nam sau khi gia nhập Liên Hợp Quốc vào năm 1977,  đến năm 1982 (24/9) đã ký Công ước Quốc tế về các Quyền Dân sự và Chính trị. Thế nhưng nhưng cho đến nay, trên thực tế quyền con người ở VN không được tôn trọng. Tôi có một mong muốn mong nhà nước cộng sản VN tôn trọng quyền con người, bởi vì một đất nước, một dân tộc phát triển hưng thịnh được hay không chính là xã hội có tôn trọng nhân quyền hay không.

Anh Nguyễn Thanh Hà bày tỏ, kỷ niệm ngày nhân quyền quốc tế mà VN là một trong những nước đã ký công ước về nhân quyền cho nên mình ngồi với nhau để yêu cầu nhà cầm quyền cộng sản VN tôn trọng nhân quyền, việc ấy là đúng đắn, mình không có điều gì phải e ngại

Ông Tô Oanh, một nhà giáo ở Bắc Giang cho rằng tại sao mà mình không dám kỷ niệm ngày Quốc tế Nhân quyền? An ninh luôn nhắc nhở tôi không được tiếp xúc với người Hà Nội (những người hoạt động nhân quyền). Người Hà Nội thì sao? Nếu quan chức có nhân cách được như thế thì quý quá chứ. Những người như thế tôi tôn trọng và cũng có những cái tôi cần học tập họ. Ông chia sẻ chút đời tư: Tôi hiện nay sống độc thân nhưng toàn bị an ninh phá, không thể đến với một cô nào được. Tôi rất muốn có những cuộc gặp mặt như thế này, nói những điều trong khuôn khổ được phép. Kỷ niệm nhân quyền có gì sai, yêu nước, chống Trung Quốc có gì sai? Chúng ta không có ý đồ lôi kéo nhau lật đổ chính quyền này mà tự họ sẽ lật nhau thôi. 75 vạn quân chính qui, 1 triệu công an ai mà lật được. Ta cứ sống đúng với lương tâm của mình, có trách nhiệm với đất nước, với dân tộc này.

Một cụ lão thành cách mạng đã 93 tuổi, 71 năm tuổi đảng hôm nay cũng có mặt trong buổi kỷ niệm. Nói chuyện với tôi, cụ cho rằng, chế độ chính trị này phải thay đổi theo hướng dân chủ, phải thực chất dân chủ, có sự tham gia của các đảng phái khác. Cụ cho rằng không đa nguyên chính trị không chống nổi tham nhũng. Trả lời câu hỏi của tôi: “Bác có cho rằng, mọi sự bất công trong xã hội, sự tụt hậu của đất nước hiện nay bắt nguồn từ chế độ độc đảng không?” Cụ khẳng định ngay: “Đúng quá chứ còn gì nữa”. Cụ cũng cho biết cụ cũng đã nói với ông Lê Hồng Anh và Đinh Thế Huynh về những bức xúc này.

Sự vi phạm quyền con người ở Việt Nam đã trở thành hệ thống. Nhiều người hoạt động xã hội dân sự đã bị bắt cầm tù chỉ vì bày tỏ chính kiến, tư tưởng. Chỉ tính trong năm nay, 2017 đã có 25 người bị bắt và bị truy tố, bị gán ghép cho các tội danh rất xa lạ như tuyên truyền chống nhà nước, hoạt động lật đổ nhà nước… Gần đây nhất là hai phụ nữ bị kết án 9 hoặc 10 năm tù là Trần Thị  Nga và Nguyễn Ngọc Như Quỳnh. Nhiều người đã bị đánh đập, canh chặn ngăn cản quyền tự do đi lại, bị gây khó khăn trong cuộc sống.

Buổi họp mặt không quên nhắc đến phiên tòa phúc thẩm Trần Thị Nga vào ngày 22/12 tới, mong muốn nhiều người sẽ đến Phủ Lý (Hà Nam) ủng hộ Nga.

Nhà cầm quyền cần phải lắng nghe khát vọng tự do dân chủ của người dân, tôn trọng nhân quyền. Xin nhắc lại lời thầy giáo Vũ Mạnh Hùng: “Một dân tộc phát triển hưng thịnh được hay không chính là xã hội có tôn trọng nhân quyền hay không”.

* Bài viết không thể hiện quan điểm của Đài Á Châu Tự Do

Hiện Tượng Mất Trí Nhớ Và Bệnh Alzheimer – BS Hồ Ngọc Minh

Hiện Tượng Mất Trí Nhớ Và Bệnh Alzheimer – BS Hồ Ngọc Minh

Tình trạng mất trí nhớ (dementia) thường xảy ra cho người già, nhưng không phải mọi người khi già đều mất trí nhớ. Nhiều người tưởng lầm là sự mất trí nhớ và bệnh Alzheimer cùng là một thứ bệnh, nhưng thật ra không phải như vậy. Trung bình chỉ có 10% số người trên 65 tuổi bị bệnh Alzheimer, nhưng cho những cụ trên 85, tỉ số là 1/3. Hiện nay, theo ước tính, có khoảng năm triệu người Mỹ trên 65 tuổi bị bệnh Alzheimer và trên toàn thế giới có khoảng 35.6 triệu người bị mất trí nhớ.

Nói đúng ra, trí nhớ của tất cả mọi người đều không hoàn hảo. Có những dữ kiện chúng ta tưởng là nhớ đúng 100% nhưng trên thực tế theo thời gian, trí nhớ bị phai mờ với những “lỗ hổng”. Bộ não chúng ta sẽ tìm cách điền vào những “chỗ trống” đó bằng những hư cấu không có thực hay không chính xác. Vì thế khi chúng ta lớn tuổi, chuyện giảm trí nhớ xảy ra cho tất cả mọi người, nhưng mức độ và tốc độ suy sụp tùy theo bản chất của mỗi cá nhân. Riêng những người bị Alzheimer, tốc độ suy sụp rất nhanh, có khi trong vòng vài tháng đã thấy sự khác biệt.

Thế thì, những dấu hiệu khác biệt đó là gì?

Hầu hết các sách y khoa đều nói rằng dấu hiệu sớm nhất của bệnh Alzheimer là mất trí nhớ. Khổ nỗi là sự mất trí nhớ không xảy ra qua đêm trong thời gian đầu nên rất khó mà nhận biết. Mà nếu có chút lãng trí xảy ra thì thường bị bỏ qua, hay bị người thân phán cho những chữ như “già rồi, lẩm cẩm” là xong câu chuyện. Một khi sự mất trí nhớ xảy ra có thể nhận thấy được thì thường là quá trễ.

Người có triệu chứng Alzheimer thường bắt đầu lặp lại những câu chuyện hay câu hỏi nhiều lần và bất chợt. Ví dụ, có khi họ đang nói chuyện thời năm 1975, đùng một cái nhảy qua nói chuyện đánh football năm 2015, rồi quay lại thời cụ Diệm bị đảo chánh và vài ngày sau lại nhắc lại những chuyện đó. Hoặc, họ có vấn đề theo dõi câu chuyện của người khác. Ví dụ người ta đang bàn chuyện đám cưới, người có vấn đề lại “đóng góp” chuyện lính Mỹ đổ bộ ở Normandy! Nghĩa là, nhớ đâu nói đó, không có thứ tự. Không nên nhầm lẫn với thói quen tư duy của người bệnh. Đa số, thường bị bỏ qua là “lâu nay tánh vẫn thế!”

Cùng lúc với chuyện lãng trí, quên chỗ này, chỗ kia, dấu hiệu sớm nhất của bệnh Alzheimer là việc đi đứng không vững và hay té ngã. Dĩ nhiên là khi người lớn tuổi, hay bị té ngã có thể do nhiều nguyên do khác nhau đưa đến, nhưng không nên bỏ qua mà phán cho câu “già yếu nên như vậy”. Có người đang ngồi trên ghế vẫn bị té lăn quay xuống đất vì không giữ được thăng bằng, như vậy không phải hoàn toàn là yếu!

Người bị Alzheimer thường có dáng đi như lê lết trên mặt đất như chim cánh cụt. Họ không nhấc được bàn chân khỏi mặt đất và hai chân thường hay bị quíu, như không biết chân nào phải bước trước và chân nào theo sau. Có khi họ như lúng túng muốn bước hai chân tới trước cùng một lúc. Đó là lý do tại sao họ dễ bị té.

Ngoài ra, lý do dễ mất thăng bằng, và hay bị té là khả năng nhìn vật thể chung quanh theo định thức không gian 3 chiều không còn chính xác nữa. Thí dụ cái bàn, cái ghế có thể bị nhìn méo đi, hay khoảng cách ước lượng từ điểm A đến điểm B không còn đúng nữa.

Khoa học vẫn chưa tìm ra gene di truyền gây ra bệnh Alzheimer. Người ta đã tìm khắp bộ DNA của con người và ghi nhận được 33 điểm khả nghi. Tuy nhiên những người có gene apolipoprotein E (APOE) ở trên nhiễm sắc thể số 19 sẽ có nguy cơ tăng cao. Ngoài ra nguy cơ có thể thay đổi qua sự tương tác giữa gene và môi trường.

Căn nguyên của bệnh Alzheimer là do những vẩy (plaques) chung quanh tế bào não, tương tự như vẩy đóng trong mạch máu. Khác với vẩy cholesterol trong máu, những vẩy trong não này được tạo thành bởi chất protein. Những vẩy protein như những chất cách điện, hệ quả là những tín hiệu được truyền đi từ một tế bào thần kinh nầy đến tế bào khác bị ngăn chặn. Hiện tượng cách ly này không chỉ xảy ra giữa tế bào này với tế bào khác mà còn ở ngay trong tế bào thần kinh, như những chùm tơ nhện, gọi là “tangles of Tau protein”. Ngoài việc cách ly sóng điện, những vẩy protein còn tiết ra chất độc để hủy diệt tế bào thần kinh, vì thế não bộ dần dần teo nhỏ lại.

Hiện tượng đóng vẩy không xảy ra qua đêm mà kéo dài có khi cả chục năm trước khi triệu chứng đầu tiên xuất hiện. Nói cho dễ hiểu, “người thường” không có bệnh Alzheimer cũng bị đóng vẩy trong não chút đỉnh khi… già yếu. Nhưng đối với người có bệnh, tốc độ suy sụp, đổ dốc sẽ rất nhanh.

Dĩ nhiên, triệu chứng mấu chốt của bệnh mất trí nhớ phải là sự mất khả năng tư duy, khả năng nhớ, nhưng những triệu chứng khác do sự suy yếu của não bộ đưa đến, ví dụ như khả năng nói và vệ sinh cá nhân sẽ xảy ra cùng lúc, chứ không theo thứ tự.

Như thế, sự suy yếu xảy ra một cách toàn bộ, từ trí nhớ, đến suy yếu thị giác và khả năng giữ thăng bằng. Khi bệnh càng nặng, người bệnh sẽ mất khả năng tư duy, không còn nhận biết người quen, không nhớ những chuyện mới xảy ra gần như tức thì. Họ sẽ có vấn đề hiểu câu hỏi, sử dụng từ ngữ để diễn tả hay tốn nhiều thì giờ để trả lời một câu hỏi có khi rất đơn giản. Khuôn mặt như khờ đi, không biểu lộ được cảm xúc. Họ mất khái niệm về thời gian và không gian. Tâm tính của người bị mất trí nhớ cũng thay đổi, có khi họ trở nên trầm cảm, cô đơn nhưng có lúc hung dữ, bướng bĩnh vì trong tư duy hạn hẹp, không ai hiểu được họ. Cuối cùng là mất luôn khả năng vệ sinh cá nhân như tiểu tiện và đại tiện. Người bệnh chỉ nhận biết được một vài người thân săn sóc cho họ. Khi thiếu những người này, hay khi phải rời xa những môi trường quen thuộc, thường sẽ bị kích động những cơn sợ khủng hoảng tinh thần, gọi là panic attacks, làm cho họ cứng người đi, càng dễ bị té ngã thêm.

Trong phạm vi bài viết này, tôi không đi sâu vào việc chẩn bệnh và thuốc chữa trị. Tuy nhiên, dựa trên những kiến thức cơ bản ở trên, tôi hy vọng bạn đọc có thể phát hiện ra bệnh tình của người thân và đưa họ đến gặp bác sĩ càng sớm càng tốt. Nên nhớ tất cả các loại “thuốc chữa” hiện nay không có khả năng chữa dứt bệnh mà chỉ làm cho tốc độ phát triển của bệnh chậm đi. Và nếu thuốc chữa càng sớm thì chất lượng đời sống của bệnh nhân cũng như của người thân săn sóc cho bệnh nhân sẽ đỡ khổ hơn nhiều.

Nói chung, mọi người khi lớn tuổi đều có nguy cơ bị mất trí nhớ. Để giảm bớt nguy cơ bị mất trí nhớ, một số biện pháp cần thực thi ngay từ bây giờ:

Trước hết, bạn phải có một chế độ ăn uống cân bằng, điều độ, nhiều rau trái, tập thể dục đều đặn, như đi bộ ba tới năm giờ mỗi tuần, và ngủ đủ tám tiếng mỗi ngày. Ngủ đêm không đủ thì tranh thủ ngủ ngày! Những người ngủ đầy đủ và có ngủ trưa thường sống lâu và ít bị mất trí nhớ.

  1. Học khiêu vũ:

Ta nói nôm na là tập… “nhảy đầm”. Nghiên cứu đăng trên tờ New England Journal of Medicine năm 2003 cho biết khiêu vũ vừa là một môn thể dục thể thao, vừa là một trò chơi đòi hỏi suy nghĩ, tiến thoái trong mỗi bước. Khi khiêu vũ, lượng máu không những chỉ dồn về bắp thịt mà còn đổ về phía não bộ nhiều hơn vì khiêu vũ đòi hỏi cả thể lực lẫn trí tuệ.

  1. Học chơi một thứ nhạc cụ hoặc nghe nhạc:

Nhiều nghiên cứu cho thấy người chơi nhạc cụ trên 10 năm sẽ có trí nhớ tốt hơn một người không chơi nhạc. Trong trường hợp bạn không có đủ thời giờ hay năng khiếu âm nhạc, nên tập nghe và thưởng thức âm nhạc.

  1. Học một ngôn ngữ khác:

Một nghiên cứu đăng trên tờ Neurology năm 2013 cho biết những người nói thông thạo hai thứ tiếng, khả năng bị mất trí nhớ chậm đi bốn năm rưỡi so với người chỉ biết một thứ tiếng.

  1. Học đánh cờ hay chơi video game:

Một nhiên cứu của Pháp năm 2013 cho thấy những ai chơi cờ, hay chơi các loại game như bingo, xì lát, poker… ( nhưng đừng ghiền quá, và cũng tránh “ngồi computer” hay TV nhiều nhé ), khả năng bị mất trí nhớ giảm đi 15%.

  1. Đọc sách:

Không cần phải đọc nhiều, nhưng khi đọc sách nên bỏ thì giờ suy nghĩ, nghiền ngẫm nội dung của sách, truyện. Đọc truyện mới lạ có lợi hơn là đọc chuyện cũ đã biết. Đừng đọc Thiên Long Bát Bộ hay Tam Quốc Chí đến lần thứ 10!

  1. Chú tâm làm một việc cho xong, đừng ôm đồm nhiều thứ vô một:

Người chú tâm làm xong một việc ít bị lãng trí hay mất trí nhớ hơn người làm hai ba việc cùng một lúc. Ví dụ khi ăn thì đừng xem TV! Ngoài ra nên biết dùng thời giờ một cách hữu hiệu.

  1. Học đan, may vá, hay làm vườn:

Khảo sát thống kê năm 2013 cho biết những người có những thú vui kể trên, trí óc minh mẫn hơn những người không có “thú vui ” để tiêu khiển.

  1. Sống có mục đích: 

Sống lạc quan, yêu đời và có giao thiệp với bạn bè người thân làm bớt tình trạng cô độc, sầu muộn.

  1. Tập viết:

Viết văn, viết truyện, viết thơ cho bạn bè, viết nhật ký, viết hồi ký… làm giảm khả năng mất trí nhớ về sau.

  1. Cuối cùng, tập làm việc nhà:

Những người làm lụng chân tay, làm việc trong nhà ít bị mất trí nhớ hơn người ngồi một chỗ xem TV hay nhìn “bóng câu qua khung cửa sổ”.

Nói chung là phải tích cực suy nghĩ. Tất cả các hoạt động trên đây nên bắt đầu từ hôm nay, bất kỳ ở lứa tuổi nào. Không nên đợi tới 60, 70 mới lo ngăn ngừa mất trí nhớ!

BS Hồ Ngọc Minh

Trong một tháng, Hoa Kỳ có thêm 4 dân cử gốc Việt

Trong một tháng, Hoa Kỳ có thêm 4 dân cử gốc Việt

Đỗ Dzũng/Người Việt (tổng hợp)

Từ trái, ông Dean Trần, cô Bee Nguyễn, bà Kathy Trần, và bà Cyndi Nguyễn. (Hình: Facebook, cá nhân cung cấp, và trang web tranh cử)

WASHINGTON, DC (NV) – Chỉ trong vòng một tháng, nước Mỹ có thêm bốn dân cử gốc Việt, vừa thắng các cuộc bầu cử cấp tiểu bang và thành phố.

Điểm đặc biệt là những ứng cử viên gốc Việt thắng các đối thủ người bản xứ, có người đương nhiệm, có người được sự ủng hộ của các chính trị gia lớn. Và tất cả họ sẽ đều là người Việt Nam đầu tiên giữ chức vụ trong chính quyền tại các tiểu bang nơi họ cư ngụ.

 

MASSACHUSETTS 

Tại Massachusetts, lần đầu tiên, Thượng Viện tiểu bang này có một thượng nghị sĩ gốc Việt. Đó là ông Dean Trần (Cộng Hòa), vừa thắng bà Sue Chalifoux Zephir (Dân Chủ) với kết quả sít sao 607 phiếu trong tổng số 15,627 phiếu bầu trong cuộc bầu cử chọn người đại diện Địa Hạt Worcester-Middlesex ngày 5 Tháng Mười Hai, theo nhật báo Sentinel & Enterprise.

Ông Dean Trần. (Hình: Facebook Dean Trần)

Địa hạt này trước đây do bà Jennifer Flanagan (Dân Chủ) nắm giữ, và nay để trống vì bà được thống đốc bổ nhiệm là thành viên Ủy Ban Kiểm Soát Cần Sa vừa mới thành lập.

Massachusetts là tiểu bang đa số cử tri theo đảng Dân Chủ, và đặc biệt hơn nữa, ứng cử viên Zephir có sự ủng hộ chính thức của hai thượng nghị sĩ liên bang cũng thuộc đảng Dân Chủ, bà Elizabeth Warren và ông Ed Markey.

Ông Dean Trần, 42 tuổi, kỹ sư điện toán, là nghị viên thành phố Fitchburg từ năm 2006. Thành phố tọa lạc tại phía Tây Bắc Boston, và chỉ có hơn 40,000 dân.

Hiện nay, ông cũng là ủy viên Học Khu Đại Học Mount Wachusett Community College.

Ông kể với trang web telegram.com rằng ông và gia đình di cư đến Hoa Kỳ năm 1980, sau khi vượt biển sang Thái Lan.

“Chúng tôi rời Việt Nam bằng thuyền khi tôi mới 2 tuổi. Sau khi ở trong trại tị nạn được hai năm, chúng tôi được một nhà thờ bảo trợ vào Mỹ năm 1980,” ông nói.

Ông Dean là người con kế út trong gia đình có năm anh em, đến Hoa Kỳ cùng cha mẹ. Cha của ông từng phục vụ trong quân đội VNCH trước năm 1975.

Ông hiện cư ngụ tại Fitchburg cùng vợ, bà Kerry Trần, và bốn người con.

GEORGIA 

Lần đầu tiên tiểu bang Georgia có một dân biểu gốc Việt, sau cuộc bầu cử vòng nhì ngày 5 Tháng Mười Hai.

Đó là cô Bee Nguyễn (Dân Chủ), sáng lập viên một tổ chức bất vụ lợi, thắng đối thủ cùng đảng là ông Sachin Varghese, trong cuộc đua tranh chức dân biểu Địa Hạt 89 của Hạ Viện Georgia.

Cô Bee Nguyễn. (Hình: BeeForGeorgia.com)

Vị trí này trước đây do bà Stacey Abrams nắm giữ, nhưng nay để trống, vì bà ra ứng cử thống đốc tiểu bang.

Địa Hạt 89 bao gồm các thành phố Cedar Grove, Druid Hills, East Atlanta, Edgewood, Gresham Park, và Kirkwood.

Theo nhật báo The Atlanta Journal-Constitution, trong cuộc bầu cử đặc biệt hồi Tháng Mười Một, cô Bee được 40% số phiếu, cho dù gây quỹ ít hơn ông Varghese. Tuy nhiên, vì cả hai đều không đạt trên 50% số phiếu, nên phải tranh cử thêm lần nữa. Kết quả, cô giành được 52% số phiếu.

Trên trang web tranh cử, cô Bee Nguyễn cho biết, “cha tôi là một người từng làm việc trong một bệnh viện tâm thần. Ông lãnh lương tối thiểu $3.35/giờ năm 1981. Ban đêm, ông học bài dưới hầm nhà, và dùng các thùng các tông làm bàn học. Ông tin rằng giáo dục là cách tốt nhất để thoát đói nghèo.”

“Mẹ tôi là một người tháo vát, nuôi nấng năm đứa con gái. Bà dẫn chúng tôi đi nhà thờ mỗi Chủ Nhật, và luôn nhắc nhở chúng tôi phục vụ cộng đồng,” cô Bee viết về mẹ của mình như vậy.

Cô cho biết, chính gia đình khuyến khích cô thành lập một tổ chức phi lợi nhuận giúp các học sinh nữ nghèo.

“Tôi bỏ cả việc làm ổn định, ngay cả trong ngành bảo hiểm sức khỏe, bởi vì tôi tin rằng giúp đỡ trẻ em là một đầu tư cho các gia đình ở Georgia,” cô viết tiếp.

Cô viết một cách tin tưởng: “Trong một thập niên qua, tôi luôn vận động cho phụ nữ, các cộng đồng thiểu số, và các gia đình tị nạn. Tôi tin rằng ý kiến của mọi người quan trọng như nhau, và tôi sẽ đấu tranh cho người nghèo ở Georgia.”

Cô Bee, nói thông thạo tiếng Anh và tiếng Việt, từng là chánh văn phòng cho Dân Biểu Tiểu Bang Sam Park.

Cô tốt nghiệp cao học hành chánh công quyền, chuyên về tài chánh và quản trị, đại học Georgia State University năm 2012.

Cô cũng tốt nghiệp cao học văn chương Anh khi mới 23 tuổi.

Hiện nay, cô đang theo học đại học Emory University.

VIRGINIA 

Trong cuộc bầu cử dân biểu tiểu bang Virginia, Địa Hạt 42, ngày 7 Tháng Mười Một, bà Kathy Trần (Dân Chủ) thắng bà Lolita Mancheno-Smoak (Cộng Hòa) với tỉ lệ phiếu 61%-39%, trở thành dân biểu gốc Việt đầu tiên của tiểu bang.

Bà Kathy Trần. (Hình: Facebook Kathy Trần)

Chiếc ghế này trước đây do ông David Albo (Cộng Hòa) nắm giữ trong 24 năm, nhưng nay nghỉ hưu.

Theo trang web vận động tranh cử của mình, bà Kathy cho biết bà cùng gia đình vượt biên lúc bà mới có 7 tháng tuổi. Sau 13 tháng, cả gia đình định cư tại Hoa Kỳ.

Trong thời gian làm việc tại Bộ Lao Động trong 12 năm, bà giữ nhiều chức vụ, bao gồm quyền giám đốc Văn Phòng Đầu Tư và giám đốc Văn Phòng Chính Sách, Lập Pháp, và Điều Lệ.

Bà từng là sinh viên chương trình Presidential Management Fellow, và từng là phụ tá giám đốc chương trình dạy nghề và phát triển lao động của National Immigration Forum.

Bà Kathy có bằng cử nhân đại học Duke University, và bằng cao học xã hội đại học University of Michigan.

Hiện nay, bà là chủ tịch hội phụ huynh học sinh tại địa phương, và sống ở West Springfield cùng chồng, Matt, và bốn người con, từ 1 đến 8 tuổi.

Địa Hạt 42 bao gồm các thành phố Burke, Crosspointe, Fort Belvoir, Laurel Hill, Lorton, Mason Neck, Mount Vernon, Newington Forest, South Run, và West Springfield, và có khoảng 80,000 cư dân.

NEW ORLEANS, LOUSIANA 

Trong cuộc bầu cử nghị viên Khu Vực E của thành phố New Orleans, ngày 19 Tháng Mười Một, bà Cyndi Nguyễn thắng nghị viên đương nhiệm, ông James Gray, trở thành người gốc Châu Á đầu tiên ngồi trong Hội Đồng Thành Phố lớn nhất tiểu bang Louisiana.

Bà Cyndi Nguyễn. (Hình: Cyndi Nguyễn cung cấp)

Theo nhật báo The Times-Picayune, đây là lần thứ nhì bà Cyndi, giám đốc Chương Trình Huấn Luyện Kinh Tế Cộng Đồng Việt Nam, ra ứng cử.

Khu Vực E, nằm ở phía Đông thành phố, là nơi có nhiều người Mỹ gốc Việt cư ngụ nhất.

Trong cuộc vận động của mình, bà Cyndi chú trọng vào việc ngăn chặn tội phạm và phát triển kinh tế.

Trong khi đó, Nghị Viên James Gray, trong vai trò chủ tich Ủy Ban Phát Triển Kinh Tế của thành phố, nhắm vào chính sách tiếp tục thu hút các công ty bán lẻ, dịch vụ, và gia cư.

Trong cuộc bầu cử sơ bộ vào ngày 14 Tháng Mười, ông Gray về nhất với 38% số phiếu, bà Cyndi về hạng nhì với 26% số phiếu.

Tuy nhiên, trong cuộc bầu cử vòng hai, bà Cyndi được 59% trong khi ông Gray được 41% số phiếu.

Theo trang web tranh cử, bà Cyndi Nguyễn, người Phước Tỉnh, cùng gia đình đến Mỹ năm 1975, khi bà mới 5 tuổi.

Sau một thời gian làm việc ở nơi khác, bà trở lại New Orleans năm 1997, để gần cha mẹ và ông bà. Bà làm điều phối viên xã hội cho khu chung cư Versailles Arms Apartment, có 400 gia đình cư ngụ.

Sau đó, bà sáng lập một tổ chức bất vụ lợi, nhằm hướng dẫn và giúp cộng đồng Việt Nam hội nhập vào xã hội Mỹ.

Mơ ước và sứ mệnh của bà là tạo ra một không gian, nơi các cộng đồng có nền văn hóa khác nhau có thể sống chung và tạo ra một cộng đồng cùng nhau vững mạnh.

Bà có chồng và có sáu người con.

[XÃ HỘI LOẠN – VÌ CÔNG AN]

From:   Hoa Kim Ngo shared Lê Vi‘s post
 
Lê Vi

 

[XÃ HỘI LOẠN – VÌ CÔNG AN]

Có rất nhiều giải thích vì sao bây giờ xã hội loạn, vì sao bây giờ cướp tràn lan. Nhưng ở đây tôi chỉ tập trung vào một thứ, đó là sự tha hóa của lực lượng Công An (CA).

CA nắm vai trò giữ gìn trật tự và duy trì pháp luật, họ là lực lượng duy nhất có chức năng này. Quốc hội thì làm luật, tòa án thì xét luật, còn CA thì thi hành. Đó là quy luật.

Khi lực lượng CA trở nên tha hoá và tham nhũng thì sự ổn định của xã hội sẽ bị phá vỡ. Vì khi cướp biết rằng người duy trì luật pháp không quan tâm đến luật pháp, thì họ sẽ lộng hành, như hiện nay đang diễn ra. Không những vậy, khi lực lượng bảo vệ luật pháp không còn quan tâm đến luật pháp thì xã hội sẽ trở nên vô luật pháp. Vì có ai thi hành đâu nên tuân thủ làm gì.

Dưới thời CNXH, lực lượng CA trở thành thanh kiếm để bảo vệ Tổ Chức chứ không còn bảo vệ dân. Cho nên khi có xung đột giữa dân và chính phủ, CA luôn đứng về phía nhà nước. Vì không có ai kiểm soát quyền lực nên việc CA lợi dụng quyền lực để trích lợi ích là điều tất yếu.

Khi nói về sự hỗn loạn của xã hội, nhiều người sẽ cho rằng vì dân không hợp tác hoặc đạo đức xuống cấp. Nhưng đó chỉ là phụ. Nguyên nhân chính là sự tha hóa quyền lực của CA. Khi người thi hành pháp luật thả lỏng và lợi dụng quyền lực thì cướp và bất trật tự sẽ lộng hành – như Việt Nam thời CNXH.

Ku Búa @ Cafe Ku Búa

Bùi Hiền không có phát minh, sáng kiến gì cả…

Nguồn:   Thuong Phan shared Nguyễn Văn Trung Sơn‘s post.
 
 
 
No automatic alt text available.
No automatic alt text available.
Image may contain: text
Image may contain: text
Image may contain: text
+4
Nguyễn Văn Trung Sơn added 8 new photos.Follow

 

Bùi Hiền không có phát minh, sáng kiến gì cả, vì Bùi Hiền rõ ràng đã ăn cắp vài dấu ký âm trong công trình tự điển của học giả Nguyễn Văn Khôn ở thời kỳ Miền Nam VNCH mấy chục năm trước 1975 còn có bằng chứng trên giấy trắng mực đen

VIỆT – ANH ANH – VIỆT TỪ ĐIỂN LOẠI THÔNG DỤNG TÁC GIẢ NGUYỄN VĂN KHÔN DO NHÀ SÁCH KHAI TRÍ ẤN HÀNH LẦN THỨ NHẤT XONG NGÀY 14-4-1967 TẠI NHÀ IN RIÊNG CỦA NHÀ XUẤT BẢN. GPKD SỐ 987 TBTTCB/BC3/XB NGÀY 6-4-1967

Sản phẩm trí tuệ của học giả Nguyễn Văn Khôn đã có 50 năm tuổi. Nó trân trọng ra mắt mọi người Việt Nam ở Miền Nam VNCH vào ngày 14/4/1967 tại Sài Gòn. Nhà Sách KHAI TRÍ đã bán rất chạy cuốn tự điển của Nguyễn Văn Khôn vì rất nhiều người Miền Nam Việt Nam lúc đó đã rất ham thích học tiếng Anh.

Người trí thức, cho dù là trí thức cộng sản hay trí thức tự do không cộng sản, cũng phải có lòng tự trọng trí thức, không nên ăn cắp sản phẩm trí tuệ của người khác, không nên cướp công lao động trí óc của người khác; tuyệt đối không được làm như vậy. Ở Việt Nam còn có bao nhiêu vụ ăn cắp sản phẩm trí tuệ khác nữa, mà hiện nay chưa bị phát hiện!

Bây giờ Bùi Hiền đã làm như vậy rồi, thật là đáng tiếc. Nhưng ý đồ và dã tâm của Bùi Hiền rất lớn, cũng như cái tội của Bùi Hiền vô cùng lớn đối với đất nước và người dân Việt Nam. Bởi vì Bùi Hiền muốn làm xáo trộn một hệ thống đã hoàn chỉnh chữ viết, qui tắc chính tả, và văn phạm tiếng Việt; Bùi Hiền muốn huỷ bỏ một kho tàng văn học đồ sộ và nền văn chương rất phong phú của nước Việt Nam. Điểm quan trọng nhất là Bùi Hiền làm cho thế hệ tương lai người Việt không đọc được sách lịch sử của dân tộc Việt Nam, việc này có kết quả là người Việt Nam mất nguồn gốc trên chính quê hương của mình. Cả một dân tộc bị mất nguồn gốc thì dễ dàng bị Tàu Cộng đồng hoá và đô hộ. Bùi Hiền có tội rất lớn với đất nước và nhân dân Việt Nam.

Luyện tâm khoẻ người

Luyện tâm khoẻ người

TS Girish D. Patel là bác sĩ tâm lý học tại Mumbai (Ấn Độ), đã có trên 5.000 buổi thuyết trình ở 40 nước với những bài nói thu hút về “Sức khỏe trong tầm tay bạn” – những kỹ năng quản lý cuộc sống cho những cá nhân.

Ông trao đổi về phép luyện tâm hồn như sau:
Một câu chuyện như thế này: Có một cô bé 12 tuổi bị tai nạn và mất. Người cha khóc nhiều tháng trời vẫn chưa nguôi nỗi đau. Một đêm, ông ta khóc rồi chìm vào giấc ngủ, mơ thấy rất nhiều thiên thần. Người cha mừng rỡ và vui mừng vì thấy con gái mình cũng trở thành một trong những thiên thần đó. Song niềm vui vụt tắt khi ông nhìn thấy tất cả ngọn nến trên tay các thiên thần đều sáng, chỉ riêng ngọn nến trên tay con gái ông là tắt. Ông tiếp tục buồn rầu và khóc.

Ông hỏi cô con gái: “Tại sao ngọn nến của con không sáng?”  Người con trả lời: “Cha yêu quý, những người bạn thiên thần của con rất tốt bụng, họ cứ thắp mãi cho ngọn nến của con cùng cháy. Nhưng hễ nến vừa sáng lên thì giọt nước mắt của cha nhỏ xuống lại làm nó tắt đi, không sáng được”.

Người cha từ đó không khóc nữa và sống hạnh phúc.

Câu chuyện cho thấy trái tim hiểu ngôn ngữ của cảm xúc và thường bị vùi dập bởi những cảm xúc đau buồn. Còn những xung đột thường nảy ra từ cái đầu: suy đoán, tổn thương… Chỉ có tìm ra logic hợp lý mới chữa trị được cái đầu của mình. Nhưng phải biết kết hợp giữa cái đầu và trái tim để kiểm soát tâm trí. Muốn vậy phải có phương pháp luyện tâm hồn. Các nhà khoa học cũng đã nghiên cứu cho thấy 70% bệnh của con người là từ tâm bệnh mà ra, 30% còn lại mới do di truyền, thể xác, môi trường…

Ông có thể chia sẻ những cách nào để thoát khỏi tâm bệnh?

Có bốn cách thức.
– Một, khi rắc rối xảy ra ta không coi nó là rắc rối mà là thử thách.
– Hai, đừng ta thán nữa, hãy kiểm soát bản thân bạn. Hãy ý thức mình đang sống thì hiện tại. Thường người ta hay lo cho tương lai, u buồn về quá khứ nên lo lắng tăng cao. Khi chúng ta có phong cách sống khác đi, những bực bội, tức giận, rắc rối sẽ qua đi.
– Ba, cần tăng cường giao tiếp; cảm thấy người và sự kiện xung quanh thế nào nên nói ra. Bởi vì khi chia sẻ, vấn đề được mổ xẻ và trở nên nhẹ nhàng.

– Bốn, cần có sự hợp tác. Khi chúng ta giúp đỡ người khác giải quyết vấn đề của họ, lúc đó mình sẽ thấy rắc rối của mình là quá nhỏ.

From: Michelle Bui & Nguyễn Kim Bằng