Qua biến cố này con của mẹ sẽ lớn lên hơn

Qua biến cố này con của mẹ sẽ lớn lên hơn

Elisabeth Nguyễn

Con ơi,

Trong cuộc sống không phải lúc nào con cũng được hạnh phúc và yêu thương.

Sẽ có lúc những đau khổ ở đời sẽ đến với con. Con không thể ngăn được và không có cách tránh được.

Khi chúng đến, nó sẽ lấn át mình làm cho mình thụ động. Mình có thể quan trọng hóa rằng mình là kẻ đau khổ nhất mà không ai hiểu được.

Hoặc mình có thể nghĩ nỗi đau này chẳng đáng gì, rất tầm thường so với bao nhiêu thống khổ của người khác, nhất là so với sự thống khổ mà Chúa Giêsu và Mẹ Maria phải chịu.

Người bị đứt một ngón tay cũng đau không kém gì người bị thương mất cả một bàn tay vì cả hai nỗi đau đều hiển hiện, đều chạm đến trái tim.

Vì thế mới có câu: nhà giàu đứt tay bằng nhà nghèo đổ ruột. (Có nghĩa là con nhà giầu chỉ bị đau tay một chút hoặc bị cái dầm đâm vào tay thì làm như là đau đớn giống như con nhà nghèo bị đổ ruột ra vậy). 

Điều quan trọng là mình biết chấp nhận nỗi đau này và nên xem nó như một món quà mà Thiên Chúa gởi đến để mình biết cảm thông với nỗi đau của người khác. (Ở đời không phải chỉ có những món quà ngon,đẹp hay ngọt ngào đâu con ạ. Có những món quà cay đắng đến với mình đầy con ạ)

Mẹ khuyên con hãy bình tĩnh nhìn thẳng vào những biến cố đã đưa đến vấn nạn, và người đã gây ra sự đau khổ này.

Con hãy nhìn lên Thánh Giá Chúa Giêsu để dâng nỗi đau của con kết hợp với nỗi đau của Ngài thì con sẽ cảm thấy được an ủi nhiều lắm.

Vì Ngài là Con Thiên Chúa, Ngài vô tội mà còn bị sỉ nhục, bị chửi rủa, bị đóng đinh, thì mình là ai mà một chút đau khổ đến, mình đã làm như là trên trái đất này chẳng ai khổ bằng con.

Cuộc sống không thể tránh khỏi những biến động, đó là chu kỳ hoạt động của thời gian và không gian. Đó là quy luật của thiên nhiên.

Qua kinh nghiệm khổ đau ta sẽ nhìn thấy được điều gì thật sự có ý nghĩa và ta có trách nhiệm mang những ý nghĩa này trong đời sống của mình để làm thăng hoa cho cuộc sống của mình và cho những người xung quanh mình.

Con hãy cầu nguyện với Chúa Giêsu qua Lời Ngài để được Ngài xoa dịu vết thương và Ngài sẽ dạy dỗ con nên người hữu dụng cho Giáo Hội và xã hội. Mẹ ước mong qua biến cố này con của mẹ sẽ lớn lên hơn và mãi mãi bình an,

bình an của Thầy Giêsu không như bình an của thế gian.

Mẹ yêu con, con cưng của mẹ.  

From vuisongtrendoi gởi

Ai chống việc tuyên thánh tử đạo Việt Nam ?

Ai chống việc tuyên thánh tử đạo Việt Nam ?

Giáo Hội Công Giáo tại Việt Nam sắp mừng trọng thể kỷ niệm 30 năm Tòa Thánh tuyên thánh cho 117 Anh Hùng Tử Đạo Việt Nam. Chúng ta vui mừng vì dịp trọng đại này, đồng thời chúng ta cũng nhớ lại rằng có những người chống đối việc tuyên thánh cách kịch liệt. Nhắc lại không phải để đau buồn hay trách móc ai, nhưng để người Công Giáo đề phòng những tráo trở của thế gian.

Năm đó nhà nước CHXHCN Việt Nam chống đối mạnh mẽ nhất. Họ chống đối đến nỗi vào ngày tuyên thánh, không vị Giám Mục, linh mục, tu sĩ hay giáo dân nào ở Việt Nam được đi tham dự. Họ tổ chức tuyên truyền, lên án và nói xấu các Thánh, gây chia rẽ trong Giáo Hội tại Việt Nam.

Nhưng những cố gắng phá Giáo Hội đã thất bại. Một vị Giám mục đã nói với cán bộ nhà nước: “Ở Việt nam, nhà nước đã từng ra lệnh cho toàn dân, có đạo cũng như không có đạo phải đi học giáo lý cả thời gian dài”. Họ không hiểu, ngài giải thích: Các ông nói gì thì dân cũng hiểu ngược lại. Các ông càng nói xấu Giáo Hội, nói xấu các Thánh Tử Đạo thì người ta càng hiểu rằng Giáo Hội Công Giáo là tốt, các Thánh Tử Đạo là tốt”.

Nhưng có một thế lực khác phản đối việc tuyên thánh, phản đối kịch liệt và hùng hổ hơn cả nhà nước. Nhóm này phản đối có vẻ làm cho người dân tin hơn, vì họ tự xưng là Công Giáo. Đó là Ủy ban đoàn kết Công Giáo yêu nước mà người dân hay gọi là ý ban đàn két, và tờ báo giả danh Công Giáo, có tên là Công Giáo và dân tộc. Vì có từ “Công Giáo”, nên một số người lầm tưởng họ là Công Giáo thật. Nhóm ấy và báo ấy dùng những lời lẽ cực kỳ thâm độc, nặng nề để thóa mạ Tòa Thánh và các chủ chăn ở Việt Nam. Họ cũng ra sức nói xấu các Thánh Tử Đạo.

Tuy nhiên, ý Chúa nhiệm mầu không thế lực nào chống đối nổi. Việc của Chúa đã thành sự, và tất cả những ai chống đối đều phải ngậm miệng xấu hổ.

Nhưng điều trớ trêu (và tráo trở) là nhóm ấy, báo ấy, bây giờ cũng chuẩn bị mừng 30 năm tuyên Thánh Tử Đạo tại Việt Nam.

Chúng ta phải nói lên sự thật để các thế hệ sau được biết Giáo Hội Việt Nam vào những năm 1980, 1990 phải đương đầu với những gian nan đau khổ như thế nào.

Đức Hồng Y Tổng Giám Mục Hà nội lúc bấy giờ phải khóc khi đi họp với nhà cầm quyền. dân Chúa thì lo lắng, bất an và đau khổ đủ mọi mặt. Những con người muốn vung tay đâp phá ấy đã thua cuộc, và bây giờ họ lại chuẩn bị mừng kỷ niệm biến cố ấy!!!

Cha Chân Tín cho biết: Sau khi Đức Hồng Y Giuse Maria và nhiều Giám mục, linh mục lên tiếng, “Ủy ban Đoàn kết đã không dám xin chữ ký ủng hộ Thỉnh nguyện thư của họ và sau đó, như Đức cha Nguyễn Quang Tuyến – giám mục giáo phận Bắc Ninh cho biết, các giám mục đã nhất trí xin tiếp tục xin Tòa Thánh phong Thánh cho 117 Thánh tử đạo Việt Nam”

Trước đây khi sách vở báo chí thiếu thốn, nhất là chưa có Internet, thì người ta mua báo đọc để giải trí là chính. Thông tin trên báo “lề phải” của nhà nước thì ai cũng biết là “ba phải” nên cũng chẳng tin bao nhiêu. Có người thông minh hơn, đọc báo để hiểu ngược lại, nhưng số phận những tâm hồn tin vào báo Cgvdt ấy thì sao?

Bây giờ có nhiều trang thông tin chính thống của Giáo Hội cho nên Cgvdt không thể bóp méo sự thật như trước. Họ đăng những tin vô thưởng vô phạt để chờ thời, rồi lâu lâu chen một câu như búa giáng. Họ vẫn có những chiêu trò rất “độc”. Chẳng hạn họ xin các Giám mục cho ý kiến về vấn đề gì đó, rồi họ đăng lên, và đăng hình các Giám mục ngoài trang bìa. Thế là giáo dân tưởng bào này được các Giám mục ủng hộ. Một số các Giám mục bất bình nhưng không nói được!

Để biết thông tin về Giáo Hội, chúng ta cần và nên đọc các website chính thống của Công Giáo, đừng để mất tiền và nhất là mất lòng tin khi đọc những báo không phải của Giáo Hội, mà hơn nữa, có ý đồ chống phá Giáo Hội.

Linh mục Phan Khắc Từ, trong cuộc trả lời phỏng vấn của anh J.B Nguyễn Hữu Vinh – giáo dân Tổng giáo phận Hà Nội, thì Ủy ban Đoàn kết “Không phải của Giáo hội mà là của mặt trận, đương nhiên là của đảng.” Đảng thành lập, đảng nuôi dưỡng, đảng vạch đường chỉ lối. (Theo website Tin Mừng cho Người Nghèo). Ủy ban ĐK ấy và tờ báo ấy “ra đời, được nuôi nấng với nhiệm vụ tiêu diệt bằng được Giáo Hội Công Giáo qua hình thức tinh vi là thiết lập một Giáo Hội Công Giáo tự trị – tam tự – kiểu Trung Quốc”

Lời kể của tác giả Thúy Dung viết về báo này thiết nghĩ cần được nhắc lại và nhắc mãi: “Một linh mục ở Sàigòn nói với chúng tôi một nhận xét rất xác thực mà chúng tôi xin dùng thay lời kết: “Trò lưu manh của CGDT là nó dựng lên một Giáo Hội Công Giáo giả với tất cả những xấu xa, bất công, đồi bại, hủ lậu, bảo thủ và tội lỗi. Rồi nó đánh Giáo Hội đó để quảng cáo cho cái thiên đường mù xã hội chủ nghĩa với đầy dẫy những tất cả những xấu xa, bất công, đồi bại, hủ lậu, bảo thủ và tội lỗi rất thật”.

Lên tiếng cho công lý không bao giờ là thừa, người viết chỉ mong tất cả chúng ta phân biệt đúng sai để cùng hợp tác xây dựng Giáo Hội và xã hội.

P. Nguyễn Văn Phú

Nguồn: vietcatholic.org

Việt Nam bán rẻ quặng và khoáng sản cho TQ

 
 
Van Pham

***********

Việt Nam bán rẻ quặng và khoáng sản cho TQ

Trong 4 tháng đầu năm 2018, Việt Nam đã xuất khẩu 1,5 triệu tấn quặng và khoáng sản với giá trị hơn 65,5 triệu đôla Mỹ, tương đương 980.000 đồng/ tấn.

Đây là số liệu được Tổng cục Hải quan thống kê và truyền thông trong nước loan đi vào ngày 14 tháng 5.

Trong số 1,5 triệu tấn quặng và khoáng sản xuất khẩu có đến 1,2 triệu tấn xuất sang Trung Quốc, tương đương 80% tổng sản lượng xuất khẩu của Việt Nam. Tuy nhiên giá trị thu về chỉ có 29 triệu đôla Mỹ, như vậy giá xuất sang Trung Quốc chỉ ở mức 560.000 đồng/tấn, rẻ hơn so với các thị trường khác.

Điển hình khi xuất khẩu sang Hàn Quốc, Việt Nam đạt được 3,4 triệu đôla Mỹ với gần 13.500 tấn. Như vậy bình quân mỗi tấn khoảng 5,8 triệu đồng, cao hơn 10 lần so với giá xuất sang Trung Quốc.

Việc xuất khẩu khoáng sản giá rẻ cho Trung Quốc đang gây ra nghi vấn liệu có xảy ra việc trục lợi chính sách, làm thất thoát tài nguyên nhà nước.

RFA.ORG
 
Trong 4 tháng đầu năm 2018, Việt Nam đã xuất khẩu 1,5 triệu tấn quặng và khoáng sản với giá trị hơn 65,5 triệu đôla Mỹ, tương đương 980.000 đồng/ tấn.

Quả báo dành cho những kẻ ăn cơm Quốc gia thờ ma cộng sản!

 
 
Huỳnh Phi Long shared a post
 
 
Image may contain: 1 person
Tòng Thanh PhạmFollow

Quả báo dành cho những kẻ ăn cơm Quốc gia thờ ma cộng sản!

:”Bà Tuyết cho hay, gia đình mình từng bám đất giữ làng, nuôi quân kháng chiến. Khi chính quyền giải toả 3.780 m2 đất nhà bà được chi trả 568 triệu đồng, vườn cây ăn trái trả hơn 3 triệu đồng.” – Hết trích
Hình : Cử tri Nguyễn Thị Bạch Tuyết bật khóc khi nói đền giá đền bù rẻ mạt ở KĐT Thủ Thiêm

 

Cụ bà 85 tuổi và con chó tá túc gầm cầu thang

 
 
 

 

Trương Châu Hữu DanhFollow

Cụ bà 85 tuổi và con chó tá túc gầm cầu thang

Mình ở đây hả cô?
– Dạ

Rồi nước nôi vệ sinh sao cô?
– Thì người ta thương người ta cho xài

Ngày xưa mình ở sao cô?
– Hồi xưa tôi ở bến phà Thủ Thiêm. Ở với cháu. Rồi bị giải toả. Rồi tôi ở cầu thang.
Tối tôi ngủ với con chó. Tôi nuôi mười mấy năm rồi. Giờ nó bị cườm mắt tôi nhỏ thuốc cho nó mỗi ngày. Tội nó lắm.

Cô tên gì ạ? 
– Tôi tên Trần Thị Ái Hương, 85 tuổi.

Mình ở cầu thang có ai đuổi mình không?
– Dạ không

Con thấy có nhiều nhà trống quá, mình không xin vào ở được hả cô? 
– Người ta không cho ở. Trước có nhà trống tôi dọn vô ở. Nhà dọn dẹp mấy ngày mới sạch sẽ. Tôi ở được mấy ngày, tôi đi bán vé số ở nhà người ta dán giấy nếu không dọn ra người ta sẽ hàn cửa lại…

Mấy ngày được ngủ trong nhà cô ngủ ngon không?
– Dạ thì ngon hơn. Sạch sẽ hơn.

Cô và con chó sống dưới gầm cầu thang bao nhiêu năm rồi cô?
– Dạ đã 7, 8 năm rồi. Nó sống với tôi từ hồi chưa giải toả. Mẹ nó đẻ mỗi mình nó. Mẹ nó chết rồi nó ở với tôi. Nó khôn lắm.

Mỗi ngày đi bán vé số cô đi bao nhiêu cây số?
– Dạ cũng sáu, bảy cây số. Đi lòng vòng ở đây.

Mình ở gầm cầu thang cán bộ có đuổi mình đi không cô?
– Họ cho ở gầm cầu thang. Họ không đuổi.
….

Con chó Thủ Thiêm tình nghĩa quá.

Các anh ơi, có ai còn chút lòng nhân không? 
Anh Cang ơi…

P/s: Các bạn share không cần hỏi. Cóp thoải mái.

Hơn 30% lao động Việt Nam cư trú bất hợp pháp tại Hàn Quốc

Hơn 30% lao động Việt Nam cư trú bất hợp pháp tại Hàn Quốc

2018-05-16
Thấy xấu hổ chưa.
 

Hình minh họa. Một người lao động Việt Nam (giữa) đi Hà Quốc tại sân bay Nội Bài hôm 5/11/2007

Hình minh họa. Một người lao động Việt Nam (giữa) đi Hà Quốc tại sân bay Nội Bài hôm 5/11/2007

 AFP
 

Có đến gần 35% lao động Việt Nam phá vỡ hợp đồng và cư trú bất hợp pháp tại Hàn Quốc tính đến tháng 4 năm nay.

Cục Quản lý lao động ngoài nước thuộc Bộ Lao Động Thương binh và Xã hội Việt Nam công bố tỷ lệ vừa nêu.

Báo Người Lao động trích nguồn tin từ  Bộ Lao động Thương binh và Xã hội cho biết, con số lao động Việt Nam bỏ trốn những năm qua thậm chí chiếm đến tổng số 40% số lao động nước ngoài đang lao động và cư trú bất hợp pháp tại Hàn Quốc.

Hàn Quốc hiện tiếp nhận lao động từ 16 quốc gia. Các quốc gia này đều có lao động bỏ trốn ở Hàn Quốc, tuy nhiên tỷ lệ trung bình của các nước chỉ chiếm khoảng 8 đến 9%, nước nhiều cũng chỉ chiếm khoảng 15 đến 16% trong tổng số lao động nước ngoài bỏ trốn.

Phía Hàn Quốc mới đây cũng cảnh báo nếu tình trạng người lao động từ Việt Nam bỏ trốn ở lại tiếp tục gia tăng thì nước này sẽ ngừng tiếp nhận lao động Việt Nam trong năm 2019.

Mới đây Bộ Lao động Thương Binh Xã hội đã có thông báo tạm dừng tuyển chọn lao động nước ngoài sang Hàn Quốc theo chương trình EPS năm 2018 tại 49 địa phương là những nơi có đông người lao động bỏ trốn.

Các nhà ngoại giao EU và Mỹ gặp gỡ các nhà hoạt động dân sự tại Sài Gòn

Các nhà ngoại giao EU và Mỹ gặp gỡ các nhà hoạt động dân sự tại Sài Gòn

RFA
2018-05-16

Đại diện phái đoàn ngoại giao các nước EU và Hoa Kỳ chụp hình cùng đại diện các nhà hoạt động dân sự tại Sài Gòn ngày 15/5/2018

Đại diện phái đoàn ngoại giao các nước EU và Hoa Kỳ chụp hình cùng đại diện các nhà hoạt động dân sự tại Sài Gòn ngày 15/5/2018

 Courtesy FB Hai Ba Pham
 

Các nhà ngoại giao từ một số nước thuộc Liên minh châu Âu EU và Hoa Kỳ đã có cuộc gặp với các nhà hoạt động dân sự tại Sài Gòn hôm 15/5 để thảo luận về tình hình nhân quyền tại Việt Nam thời gian qua.

Theo facebook của nhà hoạt động Phạm Bá Hải, Điều phối viên Hội Cự tù nhân Lương tâm, hai bên thảo luận các vấn đề về luật an ninh mạng, luậ tín ngưỡng tôn giáo, luật đất đai liên quan đến những vụ tranh chấp đất gây nhiều bàn cãi gần đây là Thủ Thiêm và Đồng Tâm, tình hình gia tăng đàn áp những người bất đồng chính kiến. Cuộc trao đổi dành nhiều thời gian về hiệp định tự do mậu dịch Việt Nam và EU (FTA).

FTA được Việt Nam và EU kết thúc đàm phán vào năm 2015, tuy nhiên vẫn còn cần phải chờ quốc hội EU thông qua. EU và Việt Nam đang thúc đẩy việc kết thúc ký hiệp định này trong năm nay.

Tuy nhiên, nhiều tổ chức nhân quyền quốc tế đã lên tiếng kêu gọi EU gắn vấn đề nhân quyền vào điều kiện ký kết FTA với Việt Nam.

Trong thời gian qua, nhiều quan chức Việt Nam đã có các chuyến công du đi các nước châu Âu để thúc giúc việc thông qua hiệp định này.

Theo Facebook Phạm Bá Hải, trong cuộc gặp lần này, phía phái đoàn ngoại giao châu Âu có đại diện đại sứ quán Tây Ban Nha, tham tán chính trị EU tại hà Nội, đại sứ quán Ý, đại sứ quán Pháp, Hà Lan, Anh, Thụy Điển, và Đức. Phía Hoa Kỳ cử đại diệ là ông Justin Brown và bà Pontius Pamela, thuộc Tổng lãnh sự quán Sài Gòn.

Trong tháng 5 này, Việt Nam và Hoa Kỳ cũng sẽ có cuộc đối thoại nhân quyền tại Washington DC.

Việt Nam: cái giá của ô nhiễm môi trường

Việt Nam: cái giá của ô nhiễm môi trường (VOA)


Các quan chức cảnh báo mức độ ô nhiễm không khí ở TP HCM và Hà Nội sắp đạt mức ô nhiễm không khí của Bắc Kinh. Ngay cả nước trong Hồ Hoàn Kiếm cũng ô nhiễm.
Các quan chức cảnh báo mức độ ô nhiễm không khí ở TP HCM và Hà Nội sắp đạt mức ô nhiễm không khí của Bắc Kinh. Ngay cả nước trong Hồ Hoàn Kiếm cũng ô nhiễm.

Chất lượng không khí ở Việt Nam nói chung chưa thể qua mặt Trung Quốc hay Ấn Độ về mức độ ô nhiễm. Tuy nhiên nạn ô nhiễm ở Việt Nam đã tới mức tệ hại và sẽ trở nên tồi tệ hơn. Việt Nam sẽ phải trả một cái giá vì không khí nhiễm độc – dù là tiền để nâng cấp lên nhiên liệu sạch hơn hoặc để giải quyết các vấn đề về sức khỏe mà người dân gặp phải vì không khí bị ô nhiễm.

Chuyên gia về kinh tế học môi trường Lê Việt Phú nói không sớm thì muộn, Việt Nam cũng sẽ phải trả giá.

Giáo sư giảng dạy kinh tế học môi trường của Đại học Fulbright ở TPHCM kêu gọi người dân Việt Nam hãy có cái nhìn lâu dài và chi nhiều tiền hơn cho năng lượng sạch, mặc dù ban đầu nó có thể tốn kém. Các dữ liệu thống kê của lãnh sự quán Hoa Kỳ tại Thành phố Hồ Chí Minh có thể là một lời cảnh tỉnh đối với họ. Thống kê cho thấy Việt Nam giờ đã gia nhập nhóm 10 nước bị ô nhiễm không khí tồi tệ nhất thế giới.

Đánh giá chất lượng không khí của lãnh sự quán Mỹ đã trở thành một tài liệu tham khảo hàng ngày cho người dân ở đây kể từ khi thiết bị giám sát này được lắp đặt vào năm 2015, cùng với một thiết bị tương tự được đặt tại đại sứ quán Mỹ ở Hà Nội.

“Việt Nam phát triển rất nhanh trong 10 năm qua vì giá năng lượng thấp”, giảng viên của Đại học Fulbright Việt Nam cho biết.

Vấn đề

Việt Nam đã qua một chặng đường dài để có được những phát triển kinh tế sau chiến tranh, nhưng một số người đang dừng lại để xem xét những cái giá đã trả cho thời kỳ đó. Tổng sản phẩm quốc nội tăng lên 6-7% mỗi năm. Trong khi đó, tần suất của những ngày mà không khí ở TP Hồ Chí Minh được coi là không lành mạnh đối với các nhóm nhạy cảm đã tăng gấp đôi so với hai năm trước đây.

Đáng sợ hơn, 66.300 người Việt Nam đã chết vì các nguyên nhân liên quan đến không khí ô nhiễm trong năm 2013, theo Tổng lãnh sự Mỹ tại thành phố Hồ Chí Minh, bà Mary Tarnowka, trích dẫn dữ liệu của Ngân hàng Thế giới.

Bà Tarnowka nói: “Gia đình tôi sống ở Trung Quốc và Ấn Độ trong nhiều năm, chúng tôi hiểu chất lượng không khí ảnh hưởng đến sức khỏe như thế nào, đặc biệt là sức khỏe của trẻ em vì phổi của chúng vẫn đang phát triển.”

Việc các trường học tạm đóng cửa trong một vài giờ hoặc thậm chí cả một ngày để bảo vệ học sinh chống ô nhiễm không khí không phải là chuyện hiếm thấy. Ở nhà và tại văn phòng, bàn và kệ phải được lau hàng ngày vì bụi bám.

Chuyên gia Lê Việt Phú nói nạn ô nhiễm công nghiệp đặc biệt nghiêm trọng bên ngoài các trung tâm đô thị như Hà Nội và Thành phố Hồ Chí Minh. Nhưng bên trong các thành phố, 90% lượng khí phát thải đều đến từ giao thông.

Giải pháp

Đó là lý do tại sao một số người đề nghị những người lái xe máy phải được yêu cầu kiểm tra thường xuyên khí phát thải.

Việt Nam đã cân nhắc một số sự chọn lựa khác để giảm ô nhiễm do tắc nghẽn giao thông. Chính phủ Việt Nam đã đề xuất tăng thuế nhiên liệu, nhưng vẫn chưa làm được điều này vì vấp phải phản đối từ công chúng. Chính quyền thủ đô Hà Nội và Thành phố Hồ Chí Minh đã giành nhiều năm để xây dựng hệ thống tàu điện ngầm, nhằm khuyến khích mọi người bớt dùng phương tiện cá nhân, nhưng ngày giờ hệ thống tàu điện bắt đầu hoạt động cứ liên tục bị hoãn lại, vì thiếu hụt ngân sách.

Theo đánh giá của CHANGE, một nhóm môi trường Việt Nam, sẽ có thay đổi lớn nếu Việt Nam chuyển từ sử dụng năng lượng từ than sang năng lượng gió, mặt trời và các năng lượng thay thế khác. Giám đốc CHANGE, Hoàng Thị Minh Hồng, cho biết thực hiện việc này sẽ giúp Việt Nam giữ cam kết trong thỏa thuận biến đổi khí hậu Paris nhằm giảm khí thải gây hiệu ứng nhà kính.

“Tôi hy vọng Thành phố Hồ Chí Minh, với lợi thế về địa lý và khí hậu, cùng với tiềm lực kinh tế, công nghệ và con người, cũng như tư duy cởi mở của cả chính phủ và nhân dân, sẽ là người tiên phong trong quá trình phát triển năng lượng tái tạo ở đất nước này,” bà Hồng nói.

Mức ô nhiễm ở Việt Nam chưa lên tới mức ngang hàng với các nước lớn trong khu vực châu Á, và các nhà môi trường đang hy vọng là hãy còn thời gian để đảm bảo Việt Nam không rơi vào tình trạng ô nhiễm tương tự.

  Bác sĩ gốc Việt lừng danh thế giới, ngỏ lời tạ ơn một trường nhỏ từng có lòng tốt đối với người tị nạn

 

Bác sĩ Phạm Sĩ hiện làm việc tại Mayo Clinic ở Minnesota. (Lebanon Valley College News)LEBANON – Ông Phạm Sĩ từng học để trở thành bác sĩ ở Sài Gòn, thì ước mơ bỗng bị tan vỡ bởi cuộc chiến. Câu chuyện lưu lạc của ông đến nước Mỹ đã được nhật báo Lebanon Daily News tường thuật vào đầu tháng Năm, với nội dung như sau.Ông thoát khỏi Việt Nam vào ngày 30 tháng Tư, 1975, ngày Sài Gòn và cả miền Nam Việt Nam rơi vào tay cộng sản. Ông có mặt trên một chiếc thuyền, bị tách rời khỏi đất nước, bỏ lại những người thân trong gia đình, và chỉ có bộ quần áo trên người.

Bốn mươi năm sau đó, Phạm Sĩ là một bác sĩ giải phẫu tim mạch tài ba hiếm hoi của thế giới, và là nhà nghiên cứu y khoa từng viết hơn 170 bài nghiên cứu và tham gia ca mổ ghép tim và gan cho cựu Thống Đốc Bob Casey của tiểu bang Pennsylvania.

Nhưng theo ông Phạm Sĩ nói, câu chuyện tay trắng làm nên sự nghiệp của ông chỉ có thể xảy ra là nhờ lòng nhân đạo của thị xã Annville và trường đại học nhỏ bé chuyên về khoa học và nghệ thuật tại thung lũng Lebanon này, được tỏ bày dành cho những người tị nạn chiến tranh cách đây hơn bốn thập niên.
Ông Phạm Sĩ kể rằng ông đã lớn lên cảm thấy bất lực trong một đất nước bị tàn phá bởi chiến tranh. Ông ước ao có thể chữa lành những vết thương mà bạn bè ông phải chịu đựng do bom đạn gây ra. Vì vậy ông vào Sài Gòn để học ngành bác sĩ.

Nhưng đến năm 1975, cuộc chiến diễn biến tệ hơn cho phía Việt Nam Cộng Hòa. Sau khi quân đội Mỹ rút khỏi, quân cộng sản Bắc Việt nhanh chóng xâm nhập và cưỡng chiếm miền Nam. Cha mẹ ông hồi đó sống ở miền Trung, và họ bị kẹt trong sự kiểm soát cộng sản khi cuộc xâm lăng tiến đến gần Sài Gòn.

Ông Phạm Sĩ nói, “Tôi biết chế độ cộng sản là gì và tôi biết dân chủ là gì, vì vậy tôi đã lựa chọn rời khỏi đất nước để rồi thành người tị nạn.”


Bác sĩ giải phẫu tim mạch Phạm Sĩ đang nhận giải thưởng Distinguished Alumnus (Cựu Sinh Viên Xuất Sắc) của trường Lebanon Valley College vào ngày 27 tháng Tư, 2018. (Hình cung cấp cho báo Lebanon Daily News)

Những người tị nạn được đưa tới đảo Guam, nơi họ ở lại cho tới tháng Sáu 1975, khi họ được phép đến trại Fort Indiantown Gap, nơi chứa 15,000 người tị nạn.

Ông nói, “Hồi đó tôi không có gì cả. Tôi chỉ có một bộ quần áo trên người.”
Những người tị nạn không được phép rời khỏi trại Gap, cho đến khi họ có được một người Mỹ bảo trợ, và những người độc thân như ông Sĩ đều nằm cuối danh sách mà sự ưu tiên là dành cho những gia đình. Tuy vậy, đến tháng Tám năm ấy, trường Lebanon Valley College (LVC) tạo một cơ hội cho 12 học sinh tị nạn được ghi danh và có được nơi ăn chốn ở, thông qua sự kết hợp giữa chương trình học bổng Pell Grants, chương trình vừa học vừa làm, một học bổng và một khoản tiền vay nhỏ. Thậm chí trường đại học này còn cung cấp các lớp học tiếng Anh bổ túc cho các sinh viên.

Giáo Sư Hóa Học Danh Dự Owen Moe, thời đó là một giáo sư nghiên cứu tại LVC, đã không lập tức để ý tới Phạm Sĩ. Cho đến khi họ bắt đầu cùng nhau làm việc trên các dự án, ông mới xác định ông Sĩ thuộc hạng sinh viên có thể vươn lên tới hàng đầu trong chức nghiệp.

Ông Moe nói, “Anh ấy có sự quyết tâm, và phải đối phó trước nhiều trở ngại. Anh đã tìm cách vượt qua mọi trở ngại đó.”


Bác sĩ Phạm Sĩ được ngồi cạnh vị Giáo Sư ân nhân Owen Moe (bên trái) và Viện Trưởng Lewis Thanye của trường Lebanon Valley College trong đêm trao giải thưởng 27 tháng Tư, 2018 tại trường này. (Hình cung cấp cho báo Lebanon Daily News)

Ông Phạm Sĩ nói rằng thầy Moe là một người dìu dắt tuyệt vời và là một niềm khích lệ lớn cho ông. Lúc đó ông rất biết ơn vì có cơ hội hoàn tất việc học tại một trường đại học Mỹ, với các giáo sư trực tiếp giảng dạy. Nhưng ít nhất mỗi tuần một lần, ông vẫn thức dậy và nghĩ rằng mình vẫn còn ở Việt Nam. Nơi đó cha mẹ ông đang sống dưới ách cai trị của cộng sản, và không biết ông còn sống hay đã chết.
Phạm Sĩ nói, “Chiến tranh làm cho người ta mau trưởng thành hơn. Đó là một vấn đề sống còn – bạn phải lớn lên, chiến đấu và tìm cách sống sót.”

Ông tốt nghiệp từ trường Lebanon Valley College, sau đó từ trường y khoa, và nhanh chóng vươn lên vượt qua hàng ngũ nghề nghiệp, trở thành trưởng khoa cấy ghép tim, phổi và tim nhân tạo, tại trường y khoa thuộc đại học University of Miami, ngoài những công việc khác. Ông đã công bố hơn 170 bài báo khoa học, giúp thành lập những phương pháp để ngăn chặn sự việc cơ thể tìm cách loại bỏ những bộ phận cấy ghép tim và phổi, và giúp một giải pháp được tiến xa hơn trong việc một phương thay thế phẫu thuật tim hở, theo thông tin do trường LVC cung cấp.

Vào năm 1993, ông là thành viên của một nhóm thực hiện ca cấy ghép gan và tim lần thứ bảy trên thế giới, mà bệnh nhân là cựu thống đốc Robert Casey của Pennsylvania.

Hiện nay ông đang làm việc cho Mayo Clinic tại Minnesota.
Tuy nhiên, những thành tựu mà ông Phạm Sĩ hãnh diện nhất sẽ không xuất hiện trong các cuốn sách lịch sử: đó là cung cấp các ca mổ cần thiết cho di dân, cho những người nghèo cư ngụ trong thành phố, và những người không có khả năng trả tiền giải phẫu.

Chính ở đó, ông Phạm Sĩ cảm thấy như thể đã hoàn thành sứ mạng ban đầu của ông: là sửa chữa những cơ thể bị phá hỏng, giống như những cơ thể mà cuộc chiến Việt Nam đã tìm cách hủy hoại. Ông cũng có cơ hội để chăm sóc các cựu chiến binh từng tham chiến ở Việt Nam. Trong số đo có một đại tá về hưu, người đã giúp lập một trại tị nạn nơi mà ông Phạm Sĩ từng ở.

Vì ông đam mê giúp đỡ người bệnh, một trong những thách thức chuyên nghiệp lớn nhất của ông là đối phó với thất bại sau một ca mổ có mức rủi ro cao.

Ông nói, “Bạn phải nói chuyện với các người thân trong gia đình, bạn biết đấy, nói cho người thân biết rằng bệnh nhân không thể qua khỏi. Thật khó, rất khó. Bạn phải học cách đối phó với chuyện đó và rồi tiếp tục đi tới. Nếu không, chuyện đó có thể trở nên khó khăn về mặt tâm lý.”

Mấy năm sau khi đến Mỹ, ông Sĩ mới có thể gửi thư cho cha mẹ thông qua một người bạn sống ở Canada. Bang giao giữa Hoa Kỳ và Việt Nam được nối lại vào cuối thập niên 1980, và trong thập niên 1990, ông đưa cha mẹ sang Mỹ để sống với ông trong một thời gian.

Đến lượt ông dẫn con cái về Việt Nam và tới các quốc gia nghèo kém khác, để các con ông có thể hiểu được sự may mắn mà chúng có được ở đất nước Hoa Kỳ này.

Ông đã nhận được giải thưởng cựu sinh viên xuất sắc của LVC, tại một buổi lễ ngày 27 tháng Tư, và ông rất vui khi lãnh thưởng. Thực vậy, ông ghi nhận công lao của cả trường LVC lẫn cộng đồng Annville đã đón tiếp những người tị nạn trắng tay như ông.

Ông nói, “Dân chúng Mỹ rất rộng lượng, giúp đỡ rất nhiều.”
Vị bác sĩ này hy vọng mọi thành công của ông sẽ khích lệ những di dân khác, để họ không bị nản lòng khi theo đuổi ước mơ của họ.
Ông nói, “Mọi sự sẽ tốt đẹp hơn. Thời gian sẽ chữa lành nhiều vết thương.”

KẾT QUẢ CỦA SỰ MÙ LOÀ VÀ CỐ CHẤP

Đỗ Ngà

KẾT QUẢ CỦA SỰ MÙ LOÀ VÀ CỐ CHẤP

Một gia đình nghèo đông anh em, ở chen chúc trong một ngôi nhà cũ nát. Trong nhà có một đứa em nhỏ tuổi nhưng thông minh vượt trội với đám anh chị già đầu mà ngu dốt. Thằng nhỏ nói: “Nhà ta đã cũ nát lắm rồi, nó có thể sập bất cứ lúc nào, và gia đình chúng ta có thể bị chôn sống dưới cái xác căn nhà này bất kì lúc nào. Em lạy mấy anh mấy chị hãy giật sập căn nhà này đi. Không có tiền xây nhà to thì dựng lều ở tạm còn an toàn hơn. Em nghĩ với sức lực của anh em trong nhà, nếu chịu làm ăn, thì một năm sau nhà ta sẽ có nhà mới khang trang hơn”.

Đám anh chị ngu ngốc nghe thằng nhỏ nói thế liền tự ái, vì bọn họ tưởng thằng nhỏ tài lanh dạy khôn mình. Thế là đám già đầu xúm lại xỉ vả thằng bé, lớp chê bai nhỏ mà biết gì, lớp thì nói nó hỗn, lớp thì đòi đánh nó vì nhỏ mà bày đặt dạy đời blah blah blah… Thất thế vì họ không cho điều kiện thanh minh, thằng bé đành bỏ nhà đi lang thang một mình.

Chẳng bao lâu sau, căn nhà sập đè chết quá nửa số người anh em trong nhà. Số còn lại thì bị thương. Thấý gia đình bị nạn túng tiền chạy chữa, thế là thằng hàng xóm tỏ ra “hảo tâm”, ra tay “cứu” người hoạn nạn. Nó bảo “tao sẽ bỏ tiền lo ma chay cho mấy người chết, và chi trả cho khoản tiền chữa trị tai nạn cho bọn bay. Đổi lại, tao sẽ lấy căn nhà này”. Đến nước này, không còn lựa chọn, đám đàn anh đặt bút kí vào hợp đồng. Lúc này hối hận không nghe lời thằng út thì đã quá muộn.

Tương tự vậy, đại gia đình Việt Nam cũng thế. Cái nhà XHCN đã quá nát, những người chủ mảnh đất hình chữ S này đa phần là không muốn giật sập nó dù ai cũng biết nó quá nát và quá nguy hiểm. Nếu phá bỏ tất cả đều an toàn, còn để nó tồn tại cho đến khi tự sập thì đã quá muộn. Mảnh đất chữ S này luôn trong tầm ngắm của thằng hàng xóm gian trá. Nhà sập, người chết nó sẽ thả câu. Đấy là cái nguy hiểm của tư tưởng lánh xa chính trị buông xuôi mọi thứ cho ĐCS.

Nên nhớ, giật đổ nó có cái giá hoàn toàn khác với để nó tự đổ. Coi chừng bị chết vùi đấy!