NHỮNG ĐIỀU THẬT KỲ LẠ

 NHỮNG ĐIỀU THẬT KỲ LẠ

Thật kỳ lạ: Sao ai ai cũng muốn có một chỗ trên Thiên Đàng, mà lại không muốn tin, không muốn làm hay nói điều gì để được lên đấy?

  1. Thật kỳ lạ: Tờ giấy 100k sao có vẻ rất lớn khi dâng tặng cho Nhà Thờ, mà sao lại nhỏ thế khi mình đi mua sắm?
  2. Thật kỳ lạ: Hai giờ trong Nhà Thờ sao có vẻ dài lê thê, mà sao lại ngắn đến thế khi xem một tập phim?
  3. Thật kỳ lạ: Mình không thể tìm ra một lời để nói khi cầu nguyện, mà không biết lời đâu lại sẵn thế khi tán gẫu với bạn bè?
  4. Thật kỳ lạ: Đọc một chương Kinh Thánh sao mà quá khó khăn, mà đọc 100 trang tiểu thuyết tình cảm hay kiếm hiệp thì sao lại dễ đến thế?
  5. Thật kỳ lạ: Sao ai ai cũng muốn ngồi hàng đầu khi nghe ca nhạc, mà lại làm đủ mọi cách để ngồi hàng cuối trong Nhà Thờ?
  6. Thật kỳ lạ: Sao chúng ta cần phải biết một việc làm cho Giáo Hội 2-3 tuần trước đó để rồi còn xếp lịch, mà lại sắp xếp ổn thoả các việc khác vào giờ phút cuối cùng?
  7. Thật kỳ lạ: Học về Chúa để chia sẻ cho anh chị em sao quá khó khăn, mà học hiểu rồi truyền miệng những chuyện tầm phào sao lại dễ dàng đến thế?
  8. Thật kỳ lạ: Sao mình tin mọi thứ mà báo chí nêu ra, mà lại thắc mắc mãi về những lời Kinh Thánh?
  9. Thật kỳ lạ: Sao ai ai cũng muốn có một chỗ trên Thiên Đàng, mà lại không muốn tin, không muốn làm hay nói điều gì để được lên đấy?
  10. Thật kỳ lạ: Sao khi mình gửi chuyện cười bằng E-mail thì tin rằng người ta chuyển ngay, nhưng khi sắp gửi một bức thư nói về Chúa thì mình lại đắn đo suy nghĩ trước khi đem chia sẻ?

Hãy cùng gửi đến quý anh chị em những tâm tình này để cùng suy ngẫm .

Nguồn : Sưu tầm

Anh chị Thụ & Mai gởi

CẦU THANG LẠ TẠI NGUYỆN ĐƯỜNG LORETTO

CẦU THANG LẠ TẠI NGUYỆN ĐƯỜNG LORETTO

 (Tài liệu tổng hợp trên Internet)

 Trần Mỹ Duyệt

Phải chăng chiếc cầu thang tại nguyện đường Loretto tại Santa Fe, New Mexico đứng vững một cách lạ lùng mà không cần cột trụ chống đỡ?

Tôi đã đọc và đã nghe về câu truyện cầu thang lạ được cho là do Thánh Giuse làm tại nguyện đường Loretto, thuộc tiểu bang New Mexico từ lâu. Với lòng sùng kính, yêu mến Thánh Giuse, vị quan thầy đã giúp tôi vượt qua rất nhiều chặng đường chông gai trên hành trình đức tin cho đến ngày nay. Và trong tâm tình tạ ơn Ngài, tôi cũng ước ao có một lần được đến chiêm ngắm kỳ công được cho là do chính tay Ngài tác thành, cũng như để cảm ơn Ngài vì muôn ơn lành Ngài hằng bầu cử cho tôi.

Niềm ao ước ấy đã được thể hiện sau nhiều ngăn trở từ việc nhà, việc làm, việc giờ giấc, và việc di chuyển. Cuối cùng chúng tôi gồm 3 cặp, tôi và nhà tôi, Ngoan-Kim Mai, và Hải Sơn-Loan đã cùng ngồi chung một chuyến xe trực chỉ California-New Mexico, thứ Bẩy, ngày 10 tháng 2 năm 2018. Một đoạn đường không hề ngắn đòi hỏi 14 giờ lái xe. Dường như Thánh Giuse đãi ngộ những người lữ hành chưa một lần được thấy tuyết. Trên đường đi, 3 người lữ hành phái nữ đã tỏ ra rất vui vẻ, hào hứng khi xe bước vào địa phận New Mexico, và lần đầu họ nhìn thấy tuyết rơi. Phải kể là tuyệt đẹp nếu ai chưa một lần nhìn tuyết rơi, nhất là nhìn tuyết rơi qua ánh sáng mờ ảo của đèn đường, và đèn xe. Nhưng người tài xế thì không vui và hào hứng tí nào. Đường xa thăm thẳm, tuyết phủ trắng hai bên và trước mặt, chỉ cần sơ ý một tí là cả phái đoàn lăn xuống vệ đường! Nhưng rồi cũng đến nơi an toàn.

Sau một giấc ngủ vùi, sáng hôm sau, Chúa Nhật, việc đầu tiên khi vừa thức giấc là các bà rủ nhau ra chụp hình dưới tuyết và với tuyết quên cả điểm tâm sáng. Sau khi đã say sưa với tuyết, phái đoàn trực chỉ thánh đường Đức Mẹ Guadalupe, tham dự thánh lễ tại nhà thờ chính tòa Thánh Phanxicô, và điểm dừng chân quan trọng nhất là nhà nguyện Loretto, nơi có cầu thang của Thánh Giuse. Buổi chiều lại cùng nhau viếng tu viện cổ của các tu sỹ Phanxicô, nơi có nhà nguyện Hố Cát.  

SANTA FE VÀ HUYỀN THOẠI    

 Trong các nơi hành hương lần này, nhà nguyện Loretto nơi có “cầu thang Thánh Giuse” được lưu ý đặc biệt, vì đó là nơi phát xuất chiếc cầu thang lịch sử này.

  Vào năm 1610, người Tây Ban Nha đã thành lập một tỉnh gọi là Santa Fe – thủ phủ của tiểu bang New Mexico hiện giờ. Cư dân bao gồm người bản địa Da Đỏ, người Mễ, và người Tây Ban Nha. Một vùng đất với nhiều nền văn hóa khác nhau, như văn hóa thổ dân Da Đỏ, văn hóa Tây Ban Nha, văn hóa Mễ Tây Cơ, và văn hóa Anglo. Thành phố do người Tây Ban Nha thống trị. Sau 25 năm đặt dưới quyền của Tân Cộng Hòa Mễ Tây Cơ, năm 1848 miền đất này được sát nhập và trở thành một tiểu bang của Hiệp Chủng Quốc sau cuộc chiến với người Mễ Tây Cơ. Santa Fé từ 130 năm nay, qua huyền thoại chiếc cầu thang tại nguyện đường Loretto, đã thu hút khoảng 250.000 khách hành hương mỗi năm.

Lịch sử nhà nguyện Loretto bắt đầu từ khi Giám Mục Jean Baptisite Lamy được phái đến New Mexico năm 1850. Việc đầu tiên là ngài đã nghĩ đến việc quảng bá đức tin rộng rãi và nâng cao nền giáo dục cho dân chúng trong vùng. Để giúp hoàn thành trách nhiệm, ngài đã mời một số các nữ tu Loretto từ Kentucky đến giúp. Năm 1852, nhà dòng gửi 7 chị em đến Santa Fe theo lời yêu cầu của Đức Giám Mục Lamy. Trên đường tới nhiệm sở, với thời tiết khắc nghiệt, bệnh tật, và băng qua phần đất của người thổ dân, Mẹ Bề Trên đã qua đời, vài nữ tu quá cao tuổi không thể tiếp tục cuộc hành trình và phải về lại Kentucky. Các nữ tu đã đến nơi vào năm 1852 sau những ngày tháng vất vả trong đó gồm nữ tu Catherine, Hilaria, Roberta, và Magdalen. Tất cả đã lập thành một cộng đoàn, và Đức Giám Mục Lamy đã đặt nữ tu Magdalen làm Bề Trên. Nữ tu Magdalen được mô tả là người có lòng tin mạnh mẽ, quyết đoán, và biết đối phó với những tình huống khó khăn của các chị em lúc bấy giờ. Ngày nay Santa Fe đã được đổi mới, nó khác xa với quá khứ thời mà hầu hết ngừơi Công Giáo là người Mễ Tây Cơ và người Da Đỏ địa phương.

Năm 1853, các nữ tu bắt tay vào việc mở trường học (Academy of Our Lady of Light ‘Loretto’).  Những lớp học bắt đầu phát triển với 300 học sinh trong 10 ngôi nhà. Nhờ sự đóng góp của các phụ huynh, tiền học phí, các nữ tu bắt đầu xây trường và nhà nguyện. Đức cha Lamy đã nhờ kiến trúc sư Antoine Mouly và con ông là Projectus Mouly từ Paris qua Santa Fe để xây nhà nhà thờ chính toàn Thánh Phanxicô trong 10 năm. Trong thời gian này, Đức Giám Mục cũng nói với các nữ tu nhờ hai kiến trúc sư này xây cho một nguyện đường. Bởi vì nhà trường cũng cần có một nhà nguyện. Nhà nguyện được khởi công vào ngày 25 tháng 7 năm 1873.

CẦU THANG LẠ

Khi hoàn thành công việc thì kiến trúc sư đột ngột qua đời, và các nữ tu cũng khám phá ra rằng ngôi nhà nguyện tuy rất đẹp nhưng lại không có cầu thang để cho các nữ tu lên gác đàn. Có hai giải pháp được đưa ra lúc bấy giờ. Một là dùng thang để lên xuống, hai là phá phần gác đàn đi làm lại, nhưng cả hai đều bị Mẹ Bề Trên từ chối. Phá gác đàn xây lại là chuyện không khả thi. Lên xuống bằng thang thì bất tiện, vì các nữ tu mặc áo dòng lòa xòa lên xuống cầu thang rất nguy hiểm. Mẹ Bề Trên đã mời nhiều kiến trúc sư nhà nghề đến nhờ đóng cho chiếc cầu thang, nhưng tất cả đều từ chối vì không thể làm được. Do đó, cả tu viện đã quyết định làm Tuần Cửu Nhật kính Thánh Giuse, người thợ mộc thành Nazareth với hy vọng sẽ có sự hướng dẫn và giải quyết vấn nạn từ Ngài.  

Ngày cuối Tuần Cửu Nhật bỗng có một người lạ với mái tóc hoa râm đến gõ cửa tu viện và tự xưng là thợ mộc. Ông nói ông có thể giúp các nữ tu làm một chiếc cầu thang. Ông chỉ yêu cầu một điều duy nhất là ông sẽ tự khóa mình trong nhà nguyện trong vòng 3 tháng, và cung cấp cho ông nước ấm để ngâm gỗ. Đồ nghề của ông rất đơn sơ bao gồm một chiếc búa, một cái cưa và một thước thợ.

Chiếc cầu thang đã được hoàn tất mà cho đến nay được công nhận là một kỳ công của ngành kiến trúc. Nó là một chiếc cầu thang hình xoắn ốc 360 độ, thẳng đứng 20 feet mà không có trụ đỡ. Nó đứng vững trên nền nhà nguyện với sức nặng của ca đoàn lên xuống đúng theo luật sức hút của trái đất. Một chi tiết lý thú khác là chiếc cầu thang ấy được hình thành bằng 33 bậc, trùng hợp với tuổi của Chúa Cứu Thế.

Có ba điều lạ lùng của chiếc cầu thang này, đó là:

Thứ nhất, cho đến ngày hôm nay không biết ai là người đã làm nên nó, vì làm xong chiếc cầu thang thì người khách lạ kia cũng biến mất. Các nữ tu đã không có cơ hội cảm ơn và trả tiền công cho ông. Do đó, có lời đồn đãi khắp thành phố Santa Fé thời bấy giờ là người thợ mộc ấy chính là Thánh Giuse, người đã được Chúa Giêsu sai đến để giúp giải quyết khó khăn cho các nữ tu.  Kể từ đó, cầu thang này được gọi là “cầu thang Thánh Giuse” và đã thu hút từng đoàn khách hành hương mỗi ngày. 

Thứ hai, các kiến trúc sư, các kỹ sư và các nhà khoa học đều nói rằng, họ không thể hiểu nổi tại sao một chiếc cầu thang như vậy lại có thể đứng vững mà không cần đến trục trung tâm chống đỡ. Đặc biệt là không có một chiếc đinh nào, hoặc hồ keo nào được dùng để làm nên cầu thang ấy. Trong thời gian đầu, cầu thang không có những thang cản. Lan can được thêm vào sau này. Một trong những thiếu nữ học tại trường thời gian đó khoảng 13 tuổi, sau này trở thành nữ tu Loretto đã kể lại câu truyện mà chưa bao giờ nói cho ai biết trước đó. Đó là chị và vài người bạn là người đầu tiên lên cầu thang này. Nữ tu cho hay lúc đó rất sợ hãi khi từ trên gác xuống, nên cả bọn phải dùng tay và đầu gối để bò. 

Và sau cùng là, những gỗ làm cầu thang này mua ở đâu? Họ đã thí nghiệm và kết luận rằng đây là thứ gỗ mà họ không thể tìm thấy trong toàn cả vùng ấy.  Chính Bề Trên tu viện đã đến một tiệm bán gỗ trong vùng để trả tiền gỗ, nhưng hỏi ra không ai biết người mua gỗ, và cũng chẳng có gỗ nào được bán ra. Ông Urban Weidner, một kiến trúc sư và là một người chuyên môn về gỗ ở Santa Fe nói rằng, ông chưa bao giờ thấy một cầu thang nào xoắn 360 độ mà không có trụ giữa. Theo ông, gỗ được lát rất xít sao và không có một cái đinh nào được dùng để giữ chúng. Và ông tự hỏi làm cách nào một người thợ mộc vào năm 1870 với những dụng cụ thô sơ lại có thể hoàn tất một công trình như vậy. 

Nhiều nhà chuyên môn khác cũng đã cố phân tích về khả năng và chất liệu gỗ. Không ai có được câu trả lời thỏa đáng về sự kiện được cho là mầu nhiệm này. Một cầu thang được sử dụng ròng rã 80 năm mà gỗ không bị mòn. Cũng theo Ông Weidner khẳng định thì thứ gỗ ấy không có trong vùng New Mexico. Vậy câu hỏi là người thợ mộc ấy lấy những gỗ ấy từ đâu?

Ngôi nhà nguyện ngày nay, mang dấu ấn của nhiều lần trùng tu như đàng thánh giá, bàn thờ và những hình được vẽ trên tường hoặc trần nhà vào năm 1890. Nhưng The Loretto Academy đã đóng cửa năm 1968, và phần đất này được rao bán. Vào thời gian bán năm 1971, Our Lady of Light không còn được xem như một nguyện đường Công Giáo nữa. Hiện nay nó là một bảo tàng viện với chiếc cầu thang lịch sử trong đó.

ITE AD JOSEPH

Đối với tôi, Thánh Giuse chính người cha, đấng quan thầy thần thánh. Tôi vẫn hằng ngày cầu xin với Ngài, cố gắng noi theo gương mẫu của Ngài trong đời sống tâm linh và trong việc chu toàn những trách nhiệm người gia trưởng của một gia đình. Hơn bao giờ hết, đời sống hôn nhân, ơn gọi gia đình đang là một thách đố lớn lao cho những giá trị tinh thần, tôn giáo, văn hóa và xã hội. Theo chị Lucia, một trong ba trẻ Fatima, thì trận chiến sau cùng mà Satan đang mở ra để quyết tranh dành các linh hồn với Chúa là trận chiến gia đình. Chỉ cần nhìn thoáng qua hiện tượng các gia đình, những giá trị hôn nhân ngày nay là đã đủ thấy tầm mức quan trọng của một vị gia trưởng, nếu như họ muốn lèo lái, muốn hướng dẫn gia đình mình đi đúng hướng, tiến tới hạnh phúc và bình an.

Viếng Cầu Thang Thánh Giuse lần này đối với tôi không chỉ là một cuộc hành hương, một sự thỏa mãn tính tò mò, mà là một lần trở về với ngôi nhà Nazareth thuở xưa nơi Thánh Giuse, Mẹ Maria, Chúa Giêsu đã từng sinh sống qua hình ảnh một tác phẩm mà chính do tay Ngài đã làm với kinh nghiệm một người thợ mộc.

“Ite ad Joseph”. Xin Thánh Giuse hãy gìn giữ, thánh hóa và hướng dẫn các gia đình, đặc biệt, các người cha, người mẹ, và con cái khi họ đến với Ngài. Bởi vì xưa Thiên Chúa đã trao cho Ngài gìn giữ và săn sóc Thánh Gia, thì ngày nay cũng xin Ngài gìn giữ và săn sóc các thánh gia nhỏ bé là các gia đình đang đặt niềm tin nơi Ngài.

Tháng Ba, tháng kính Thánh Giuse

3/2018

Chị Nguyễn Kim Bằng gởi

TIN HOT: BÀI THƠ CỦA CÔ GIÁO LAM ĐÃ ĐI VÀO NHÀ TRƯỜNG


Hoan nghênh Trường THPT chuyên Lào Cai, Lào Cai xứng danh là Biên cương, là địa đầu Tổ quốc!

 
No automatic alt text available.
Nguyễn Xuân Diện is with Đặng Khánh Cường and 37 others.

 Hanoi, Vietnam · 

 

TIN HOT: BÀI THƠ CỦA CÔ GIÁO LAM ĐÃ ĐI VÀO NHÀ TRƯỜNG

Mấy ngày gần đây, mạng xã hội lan truyền bức ảnh chụp đề thi Văn Khối 10 nâng cao của Trường THPT Chuyên Lào Cai. Nhiều người tỏ ý nghi ngờ rằng đây chỉ là ảnh chế cho vui.

Chúng tôi đã kiểm chứng từ nguồn thông tin tin cậy và khẳng định việc có một đề thi Văn như trong ảnh chụp kèm theo ở Trường THPT Chuyên Lào Cai là hoàn toàn chính xác, và đúng sự thật.

Xin hoan nghênh người ra đề, hoan nghênh nhà trường Trường THPT Chuyên Lào Cai!

Đề thi của trường THPT Chuyên Lào Cai sử dụng tác phẩm của cô giáo Trần Thị Lam – bài thơ phản ánh hiện thực xã hội.

Sự kiện này cũng đâu thua gì việc hàng không mẫu hạm Mỹ ghé thăm Đà Nẵng?

P/s: Sẽ thật sự hấp dẫn nếu ai đó đăng thêm một số bài thi của các em học sinh sau khi làm bài!

Ngày phụ nữ mồng 8 tháng 3 năm nay mang tên: Ngày Đoan Trang

Ngày phụ nữ mồng 8 tháng 3 năm nay mang tên: Ngày Đoan Trang

Phạm Đình Trọng (Danlambao)

  1. Đoan Trang đã nói thẳng lí tưởng sống của mình, đã viết ra cái slogan cuộc đời mình: Tôi đấu tranh để chống độc tài, và nhà nước cộng sản ở Việt Nam hiện nay là nhà nước độc tài nên tôi đấu tranh để xóa bỏ nó.

Lí tưởng sống của Đoan Trang cũng chả khác gì với lí tưởng sống của Karl Marx, người khai sinh ra chủ nghĩa cộng sản. Fredrick Engels, người học trò, người bạn cùng lí tưởng đã khái quát, tổng kết cuộc đời K. Marx như sau: Chủ đích chính trong cuộc đời của ông là lật đổ xã hội tư bản cùng các định chế do chế độ này lập nên.

Giữa thế kỉ 19, sau cuộc cách mạng dân chủ tư sản long trời lở đất ở thế kỉ 18, một giai cấp mới đầy hoài bão và đầy sức mạnh nhảy lên vũ đài chính trị, lập lên một thể chế mới, một nhà nước mới, nhà nước tư bản hoang dã. Hoang dã vì nhà nước này không từ một thủ đoạn tàn ác, man rợ nào, hối hả tích lũy tư bản, tàn bạo bóc lột sức lao động làm thuê của thợ thuyền và hăm hở đi xâm lược các nước đang còn chìm đắm trong chế độ phong kiến và nông nô, biến các nước chưa có sức mạnh công nghiệp thành thuộc địa để vơ vét, cướp đoạt tài nguyên. Nhà nước tư bản đã đi từ hoang dã tới văn minh, Ngày nay mọi hoạt động của nhà nước tư bản văn minh đều hướng tới con ngươi, vì con người, nâng phẩm giá con người lên. 

Sống trong lòng xã hội tư bản đi đầu công nghiệp hóa, khi ở Đức, khi ở Anh, K. Marx viết tác phẩm mang tên Tư Bản kể tội nhà tư bản chạy đua lợi nhuận bất chấp đạo lí, bất chấp tính mạng, xương máu con người. Kể tội sự bóc lột tư bản làm tha hóa con người, biến con người chủ thể xã hội thành con người công cụ, con người nô lệ, con người hư vô. Bộ Tư Bản đồ sộ hàng ngàn trang công khai xuất bản, công khai phát hành khắp châu Âu. 

Nhà nước tư bản vừa ra đời sau cuộc cách mạng tư sản dân quyền, vừa bước vào thể chế dân chủ sơ khai nhưng ra đời trong bầu cử dân chủ, công khai, nhà nước tư bản đương nhiên phải mang linh hồn dân chủ và nhà nước tư bản đã coi bộ sách Tư Bản kể tội minh và tổ chức những người vô sản thành lực lượng chính tri lật đổ nhà nước tư bản chỉ là một công trình khoa học về xã hội và triết học. K. Marx cùng vợ và hai con gái tuy sống đam bạc túng thiếu trong xã hội tư bản đang rầm rộ công nghiệp hóa nhưng ông cùng gia đình hoàn toàn yên ổn, tư do, nhà nước tư bản không hề động đến ông, làm phiền ông

Giống như K. Marx, thức tỉnh người dân về chế độ độc tài cộng sản, Đoan Trang viết sách Chính Trị Bình Dân chỉ đơn thuần cung cấp kiến thức pháp luật cho người đọc về quyền con người, quyền công dân, về một nhà nước pháp quyền đích thực, khác xa với nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa chỉ nhằm nô dịch người dân, tước đoạt quyền con người của người dân đang diễn ra ở nhà nước cộng sản Việt Nam. 

Nhưng số phận Đoan Trang trong nhà nước độc tài cộng sản Việt Nam khác K. Marx ở chỗ quyển sách bình dị, hiền lành của Đoan Trang phải in trong bí mật tuyệt đối. Nhưng khi sách vừa đến với công chúng, công an nhà nước cộng sản liền lồng lộn săn đuổi, truy bức người viết sách, bất chấp quyền tư do ngôn luận, tự do bộc lộ chính kiến dưới mọi hình thức được bảo đảm trong hiến pháp. Công an nhà nước cộng sản kéo đến đông như kiến bao vây cả tòa chung cư Đoan Trang ở rồi xông vào nhà hành xử như xã hội đen, dùng sức mạnh cơ bắp bắt cóc Đoan Trang. 

  1. Lí tưởng sống của Đoan Trang, slogan cuộc đời Đoan Trang cũng là lí tưởng sống, là slogan cuộc đời của tất cả những người dấn thân vào cuộc đấu tranh đầy cam go, đầy bất trắc nhằm loại bỏ nhà nước độc tài sắt máu cộng sản Việt Nam.

Lực lượng đấu tranh giành lại những giá trị làm người, xây dựng xã hội tự do, dân chủ ngày càng đông đảo, ngày càng trẻ hóa, và ngay từ đầu lực lượng này đã hình thành hai hướng, hai mũi tấn công ngày càng mạnh mẽ vào chế độ độc tài cộng sản.

Mũi tấn công bằng lí luận vào học thuyết máu cộng sản. Mũi tấn công bằng ánh sáng chân lí vào mớ lí luận giáo điều, tăm tối của nhà nước cộng sản Việt Nam. Những bài viết sắc sảo, đầy trí tuệ, đầy thuyết phục của Hà Sĩ Phu, Nguyên Ngọc, Nguyễn Thanh Giang, Hoàng Xuân Phú, Nguyễn Đình Cống, Nguyễn Khắc Mai, Lê Phú Khải… đã chỉ ra những sai trái và tội ác của học thuyết máu Mác Lê Mao, đã chỉ ra nhà nước cộng sản Việt Nam đang dấn sâu vào con đường phản dân tộc, chống nhân dân. Những bài viết đó như những tia sáng chiếu vào xã hội Việt Nam đang tăm tối trong tà quyền cộng sản có tác dụng rất lớn trong việc thức tỉnh người dân.

Mũi tấn công bằng hành động, trực tiếp đối mặt với bạo quyền cộng sản. Xuống đường biểu tình phản đối Tàu Cộng xâm lấn biển Việt Nam. Phản đối Formosa đầu độc biển Việt Nam. Nhà nước cộng sản Việt Nam đã huy động lực lượng lớn công an, quyết liệt đàn áp những cuộc biểu tình của lòng yêu nước. Sự đàn áp tàn bạo, man rợ đó đã bộc lộ đầy đủ bản chất phản nước hại dân của nhà nước độc tài công sản và đã sáng chói lên rất nhiều những khí phách lẫm liệt trước bạo quyền cộng sản, đã xuất hiện rất nhiều những nữ kiệt quả cảm, bất khuất. Bùi Thị Minh Hằng. Trần Thúy Nga. Nguyễn Ngọc Như Quỳnh. Hồ Thị Bích Khương. Trần Ngọc Anh…

Một hình hài bé nhỏ nhưng với trí tuệ mẫn tiệp, với tư duy sắc sảo và với ý chí quyết không chấp nhận sự tồn tại của nhà nước độc tài cộng sản đầy tội ác trên đất nước Việt Nam thương yêu, quyết loại bỏ nhà nước tồn tại bằng máu dân đó ra khỏi đời sống chính trị đất nước, ra khỏi cuộc sống bình yên của nhân dân, Đoan Trang đã có mặt ở hàng đầu trên cả hai mặt trận, trên cả hai mũi tiến công ngày càng mạnh mẽ vào nhà nước độc tài cộng sản.

Ngày Phụ nữ 8 tháng ba năm nay tất cả chúng ta cùng hướng về những nữ kiệt Bùi Thị Minh Hằng, Trần Thúy Nga, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, Hồ thị Bích Khương, Trần Ngọc Anh… Mà tiêu biểu cho những nữ kiệt đó chính là khí phách Đoan Trang. Và chúng ta sẽ gọi ngày phụ nữ 8 tháng ba năm nay là ngày Đoan Trang, ngày của những tâm hồn đẹp phụ nữ VIệt Nam.

Dân Đà Nẵng với chuyến thăm của tàu sân bay Mỹ

“Tôi rất mong đợi. Mong đợi ở đây, cái đầu tiên chưa nói đến tương lai. Nhưng mà hiện tại chúng ta chơi với những người văn minh hơn, thượng tôn pháp luật và những người biết trái biết phải hơn thì chúng ta cũng sẽ văn minh hơn. Và từ đó xã hội sẽ văn minh hơn, và con người cảm nhận và biết quý trọng cái sự dân chủ là như thế nào. Vì chúng ta chơi với dân chủ thì chúng ta sẽ học được cái tốt của dân chủ. Tôi chỉ mong đất nước thoát khỏi “cái ách” này. Nhờ ai? Nhờ những bạn đồng minh trung thực chứ không phải “bạn vàng”. Những bạn đồng minh trung thực và muốn chúng ta được tự do, dân chủ, không bị o ép bởi thế lực nào, o ép bởi đảng phái độc tài nào.”

Sự kiện nhóm tàu do hàng không mẫu hạm Mỹ USS Carl Vinson cập cảng Tiên Sa, Đà Nẵng trong chuyến thăm 4 ngày tới Việt Nam từ ngày 5/03/2018 được truyền thông và người dân trong nước quan tâm theo dõi, đặc biệt là với…
RFA.ORG
 

Đổ xô cầu tài – lộc vì mất niềm tin!

Mỹ Lan RFA
2018-03-06
 

Người dân đi lễ cầu tài lộc tại đền Bà Chúa Kho, Bắc Ninh

Người dân đi lễ cầu tài lộc tại đền Bà Chúa Kho, Bắc Ninh

 Zing

Mất niềm tin vào xã hội

Năm nào cũng vậy, trước khi diễn ra sự kiện Lễ hội phát ấn đền Trần đêm 14 rạng sáng ngày rằm tháng Giêng tại thành phố Nam Định, hàng nghìn người dân từ các tỉnh thành phía Bắc lại đổ dồn về đây, chầu chực, xếp hàng ở bên ngoài khu vực phát ấn từ khi chiều tối. Để rồi đến khi diễn ra lễ phát vào đúng 12 h đêm, cả ngàn người dân chen chúc, xô đẩy, thậm chí giẫm đạp lên nhau để tranh cướp ấn.

Cũng tương tự tình cảnh trên, tại chùa Phúc Khánh, quận Đống Đa (Hà Nội) vào các Lễ dâng sao giải hạn hay Lễ cầu an, hàng nghìn người dân thủ đô xếp hàng kín mít bên ngoài ngôi chùa nhỏ, thậm chí ngồi tràn hết cả ra lề đường và cảnh tượng chen lấn để xin lộc lại lặp lại ngay sau khi buổi lễ kết thúc.

Con cái tôi còn nhỏ, mang tiếng có bảo hiểm nhưng đi khám nhà nước cho được mấy viên thuốc, uống cũng chẳng thấy khỏi bệnh gì cả mà chẳng biết trông chờ vào ai cả – người dân

Từ khi nào niềm tin tâm linh của người Việt lại trở nên “mãnh liệt” như vậy. Vì sao trong những năm gần đây, người ta tìm đến các đình, đền, chùa, miếu, mạo ngày một đông, vào bất kể dịp nào trong năm? Khi được hỏi về lý do thường xuyên đi lễ, bà Minh, một người dân cho biết:

Xã hội bây giờ bệnh tật thì nhiều, ra đường thì người dân không có ý thức đi ẩu  gây ra tai nạn giao thông, ăn uống thì thực phẩm bẩn, môi trường thì ô nhiễm… đâm ra cũng chẳng biết trông chờ gì. Thôi tốt nhất là cứ theo mặt tâm linh đi lễ cầu mong sức khoẻ, bình an cho gia đình mà thôi”

Mất niềm tin vào cuộc sống, rất nhiều người dân như bà Minh cố gắng bấu víu vào các thế lực tâm linh mà cụ thể là việc đi lễ để xin ơn trên che chở cho bản thân và gia đình trước những mối đe doạ có thể xảy ra bất cứ lúc nào trong cuộc sống:

“Con cái tôi còn nhỏ, mang tiếng có bảo hiểm nhưng đi khám nhà nước cho được mấy viên thuốc, uống cũng chẳng thấy khỏi bệnh gì cả mà chẳng biết trông chờ vào ai cả”

Không chỉ dừng lại ở việc cúng lễ, hình thức hầu đồng cũng ngày một trở nên phổ biến hơn. Các đình, đền, miếu, phủ vào các dịp lễ thánh trong năm lúc nào cũng tấp nập, đông đúc với các vấn hầu đồng, thậm chí người ta còn phải bỏ tiền ra đút lót để có được những xuất hầu vào các ngày giờ đẹp. Chưa bao giờ người dân lại đặt niềm tin vào các đấng siêu nhiên nhiều như bây giờ. Nhà nghiên cứu Pham Cẩm Thượng năm 2013 cũng đã từng chia sẻ: “Ở đâu mà lòng người bất an, xã hội bất trắc, thì mê tín dị đoan cũng có nhiều cơ hội, như cỏ dại gặp đất hoang vậy”.

Lệch lạc nhận thức

Trên facebook cá nhân, tiến sĩ Nguyễn Xuân Diện cho rằng: “Nước ta đang dấy lên chuyện tâm linh, nhưng toàn cổ xúy cho những lệch lạc, mê lầm”

Theo ông, trên thực tế, đáng lẽ đền Trần là nơi giáo dục hào khí Đông A và tinh thần yêu nước thì trở thành nơi cổ xúy chuyện ấn triện, thăng tiến và lợi lộc, mua quan bán chức; đền Bà Chúa Kho, bà chúa Xứ là nơi giáo dục tinh thần tận tụy và liêm chính, trách nhiệm với kho dự trữ của nhà nước thì trở thành nơi mặc cả vay mượn, mua bán quàng xiên. Hay như lễ Tịch điền, đàn Xã Tắc là nơi giáo dục lòng biết trọng nông thuần phác thì lại thành ra nơi lòe loẹt, cờ đèn kèn trống.

Trả lời về vấn đề này, GS-TS Nguyễn Chí Bền, nguyên Viện trưởng Viện văn hoá nghệ thuật Việt Nam cho biết:

Tôi cũng đã đi theo một số người đi lễ, họ đi đến đình, đền, phủ hay đến chùa đều nói một câu hết sức quen thuộc là “Nam mô a di đà Phật”, điều đó cho thấy người ta đến di tích và không gian ấy mà không hiểu ý nghĩa thực sự hay vị thánh, thần nào là điện chủ của di tích ấy, chính vì vậy mà họ hiểu nhầm

Người ta đến đó (đền Bà chúa Kho) để xin vay mượn dịp đầu năm xong đến cuối năm người ta đến đó để trả “nợ” –  GS.TS Nguyễn Chí Bền

Ngoài ra, ông cũng cho rằng việc một bộ phận không nhỏ người dân đổ xô về một số di tích đình, đền, chùa là do hiệu ứng đám đông:

Người ta cứ tưởng rằng cứ đến đền Trần, có được cái lá ấn thì là được thăng quan tiến chức trong khi thực tế người ta đến đền Trần để cảm ơn các vua nhà Trần đã phù hộ cho người tra 1 năm vừa qua và cầu xin sự phù hộ cho năm sắp tới. Hay là đền Bà chúa Kho là nơi thờ người phụ nữ trông coi kho cho các vua nhà Lý để phục vụ cho việc chống giặc ngoại xâm thì giờ biến thành câu chuyện vay mượn, và người ta đến đó để xin vay mượn dịp đầu năm xong đến cuối năm người ta đến đó để trả “nợ”.

Đánh giá về hiện tượng này, sư thầy Thích Thánh Hiền, chùa Hoa Nghiêm, tiểu bang Virginia, Hoa Kỳ cho rằng, không phải ai cũng hiểu được mục đích của việc đi lễ và do đó họ thường cầu xin công danh, bổng lộc hay của cải, vật chất. Tuy nhiên, điều này đi ngược lại hoàn toàn với mục đích chính của nét đẹp văn hoá này và cần phải điều chỉnh cũng như thay đổi dần nhận thức của một bộ phận không nhỏ người dân hiện nay.

Đức thế tôn dạy rằng vạn pháp đều từ tâm mà ra. Nếu tâm mình thanh tịnh thì cuộc sống của mình sẽ hạnh phúc. Mình cầu sự bình an, mình phát đi một tâm lành thì những điều thiện, điều lành sẽ đến với mình

Theo GS.TS Nguyễn Chí Bền, tín ngưỡng, văn hoá là khái niệm được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác và hằn sâu trong tâm thức của mỗi con người. Do đó, việc tuyên truyền, quảng bá nhằm giúp người dân nhân thức đúng đắn về ý nghĩa tâm linh cũng như có kiến thức về những di tích lịch sử đình đền chùa là một vấn đề cần phải thực hiện; tuy vậy không thể dễ dàng thực hiện được trong thời điểm hiện nay.

Đoan Trang nhờ người nhận giải nhân quyền

Đoan Trang nhờ người nhận giải nhân quyền

trang
Bản quyền hình ảnh   PEOPLE IN NEED
Bà Nguyễn Thanh Mai nhận giải Homo Homini thay cho blogger Đoan Trang

Blogger Đoan Trang nhờ một phụ nữ gốc Việt nhận giải nhân quyền Homo Homini tại Czech và gửi thông điệp về “cuộc đấu tranh quyền cơ bản” ở Việt Nam.

Blogger Đoan Trang, tác giả cuốn Chính Trị Bình Dân, hiện đang trong tình trạng “ẩn náu tại Việt Nam” sau lần bị câu lưu hôm 24/2.

Lễ trao giải Homo Homini của tổ chức People in Need diễn ra tại Prague, Cộng hòa Czech vào đêm 5/3 giờ địa phương.

Trong clip phát biểu được gửi đến sự kiện, Đoan Trang nói: “Người dân Việt Nam vẫn đang phải đấu tranh để quyền cơ bản của con người được thực thi.”

Cô cũng nhắc đến câu chuyện của những người đang bị cầm tù: sinh viên Trần Hoàng Phúc, blogger Thúy Nga và Mẹ Nấm…

“Tôi ước ao là một ngày nào đó, người dân Việt Nam không còn phải đấu tranh với một nhà nước độc tài,” Đoan Trang nói trong lời kết bài phát biểu.

Ý thức của người dân

Bà Nguyễn Thanh Mai, người đang làm việc cho một hãng hàng không ở Cộng hòa Czech và được Đoan Trang nhờ đi nhận giải thay, nói với BBC hôm 7/3:

“Trong lần về Việt Nam hồi tháng 3/2015, tôi có gặp Đoan Trang. Tôi cho là vì đang phải ẩn lánh, cho nên cô ấy có lý do để lo lắng cho sự an toàn mà người khác có thể sẽ gặp phải nếu công khai đi nhận giải thay cô ấy.”

“Đoan Trang là tác giả mà tôi yêu quý và trân trọng. Có thể nói không ngoa rằng cô ấy là người giúp tôi mở mắt.”

“Theo như tôi thấy, Đoan Trang khác các nhà báo khác ở chỗ cô ấy ý thức rất rõ rằng người dân cần phải có kiến thức cơ bản về chính trị, về sự vận hành của các thể chế chính phủ, để biết mình muốn thể chế nào, phải chăng quyền đó có là chính đáng hay không và có thể làm được gì cho điều đó.”

“Khác với các lời kêu gọi kiểu “Các bạn hãy đi theo tôi”, thông điệp của Đoan Trang là các bạn hãy tự tìm hiểu và làm theo những gì các bạn cho là tốt nhất.”

trang
Bản quyền hình ảnh OTHER 
Blogger Đoan Trang trong clip mà cô gửi đến lễ trao giải

Bà Thanh Mai cũng cho biết thêm:

“Từ 1999, tôi về Việt Nam thường xuyên, năm nào cũng một, hai lần vì cha mẹ đã già. Lúc đó thì tôi không hề có bất kỳ hoạt động gì, một phần vì con nhỏ, một phần vì chưa có ý thức.”

“Tôi bắt đầu có các hoạt động đầu tiên từ 2013, khi đó tôi tham gia nhóm Văn Lang Praha và bắt đầu dịch, biên tập một số tác phẩm của Vaclav Havel [cựu tổng thống và cũng là nhà viết kịch bất đồng chính kiến] Nhờ các tác phẩm này mà tôi mở mắt hơn, và bắt đầu có những hoạt động mà phần lớn đều có thể thấy trên website Văn Lang.”

“Trong lần về nước hồi tháng 12/2015, tôi bị chặn lại và được thông báo rằng mình không được đón nhận tại Việt Nam. Khi tôi hỏi tại sao thì công an cửa khẩu bảo tôi sang hỏi an ninh tại sứ quán Việt Nam tại Czech.”

“Dĩ nhiên là chẳng có ai ở đó tự nhận mình là an ninh, cho nên chưa bao giờ tôi biết lý do bị cấm nhập cảnh. Ngay cả khi cha tôi qua đời ở Việt Nam, tôi lên xin visa và cũng không nhận được trả lời.”

“Năm ngoái, một nhân viên của sứ quán Việt Nam có mời tôi gặp nói chuyện. Cuối buổi nói chuyện, người này nói tôi nên ‘sử dụng quan hệ của mình với báo chí, truyền thông Czech một cách thích hợp hơn’. Tôi cảm ơn sự quan tâm và hứa là sẽ suy nghĩ về lời khuyên này.”

Cũng trong hôm 7/3, BBC nhận được ý kiến của ông Trịnh Hữu Long, đồng sáng lập Luật Khoa Tạp chí: “Theo tôi được biết, từ khi Đoan Trang về nước vào tháng 1/2015, không ai biết chắc cô ấy có bị cấm xuất cảnh hay không vì cô không bị thu hộ chiếu và chưa thử xuất cảnh lại bao giờ.”

“Tuy vậy, chuyện đó không quan trọng vì Đoan Trang đã từng thề trước khi về nước là sẽ không bao giờ rời Việt Nam chừng nào Việt Nam còn độc tài.”

“Cam kết vững chắc đó của Đoan Trang cho thấy cô ấy nghiêm túc và sẵn sàng trả giá cao đến như thế nào cho cuộc đấu tranh dân chủ hóa Việt Nam.”

“Từng nhiều lần Đoan Trang nói với tôi rằng, đây không phải cuộc chơi để mà dạo chơi, đây là cuộc đấu tranh giữa sống và chết, giữa khao khát được sống tự do, lương thiện của con người với cái ác, cái xấu đang cố dìm con người xuống.”

“Hơn nữa, tôi biết Đoan Trang không ham hố giải thưởng gì. Nếu tôi nhớ không lầm thì cô ấy đã được đề nghị trao giải nhiều lần lắm rồi. Lần này cô ấy đồng ý nhận giải vì giải này không trao hiện kim, mà lại là cơ hội để giới làm phim quốc tế biết đến tình hình nhân quyền Việt Nam nhiều hơn.”

ĐTGM PHAOLÔ BÙI VĂN ĐỌC ĐÃ ĐỘT QUỴ VÀ QUA ĐỜI TẠI ROMA

Thuong Phan and Trong Nguyen shared Lm. Lê Ngọc Thanh‘s post.
Image may contain: 2 people, people smiling
Image may contain: 5 people, text
Image may contain: one or more people

Lm. Lê Ngọc Thanh added 3 new photos — with Tuyen Joseph and 4 others.

ĐTGM PHAOLÔ BÙI VĂN ĐỌC ĐÃ ĐỘT QUỴ VÀ QUA ĐỜI TẠI ROMA

Đây là những hình ảnh mới nhất chụp với ĐTC Phanxicô tại Rome, ngày 05.03.2018, trong chuyến đi Ad Limina này.

Cha Phêrô Kiều Công Tùng, Chưởng ấn, Tòa TGM Sài Gòn cho biết:

“Đức Tổng Giám Mục Phaolô đã an nghỉ trong Chúa tại Roma vào sáng sớm hôm nay thứ Tư 07.03.2018 sau khi bị đột quỵ và được cấp cứu tại bệnh viện San Camillo từ hôm qua (06.03.2018).

Xin quý cha và các cộng đoàn hiệp ý cầu nguyện cho Đức cố TGM Phaolô. Từ hôm nay, trong phần chuyển cầu của Kinh Nguyện Thánh Thể, xin quý cha chỉ nêu tên các giám mục phụ tá.

Việc tổ chức tang lễ và chương trinh chi tiết sẽ được thông báo sau”.

Đức cha Phaolô Bùi Văn Đọc (sinh ngày 11 tháng 11 năm 1944), khẩu hiệu giám mục là “Chúa là nguồn vui của con.”

Ngài sinh tại Đà Lạt. Trong quá trình tu tập, từ năm 1956, ngài học tại nhiều nơi: Tiểu chủng viện Sài Gòn, Đại Chủng viện Thánh Giuse Sài Gòn và tại Đại học Truyền giáo Urbaniana Rôma. Năm 1970, sau đó trở về Việt Nam và thụ phong linh mục ngày 17 tháng 12.

Ngài từng làm giáo sư Tiểu chủng viện Simon Hòa, Đại chủng viện Minh Hòa và Viện Đại học Đà Lạt. Năm 1975, ngài được bổ nhiệm làm Giám đốc Đại chủng viện Minh Hòa, giáo sư Thần học tín lý tại Giáo hoàng Học viện Thánh Piô X Đà Lạt, và các Đại chủng viện Sài Gòn, Huế và Hà Nội. Từ năm 1995, ngài kiêm thêm nhiệm vụ Tổng đại diện Giáo phận Đà Lạt.

Ngày 26 tháng 3 năm 1999, Đức cha Phaolô được Tòa Thánh bổ nhiệm làm Giám mục chính tòa Giáo phận Mỹ Tho. Ngày 28 tháng 9 năm 2013, ngài được Tòa Thánh bổ nhiệm làm Tổng giám mục phó của Tổng giáo phận Sài Gòn với quyền kế vị. Cùng với bổ nhiệm trên đây, Tân Tổng giám mục Phó Phaolô Bùi Văn Ðọc cũng được bổ nhiệm làm Giám quản Tông Tòa giáo phận Mỹ Tho.

Tại kỳ họp thứ 12 của Hội đồng Giám mục Việt Nam tại Trung tâm Mục vụ Tổng giáo phận Sài Gòn, ngài đã được các giám mục bầu làm Chủ tịch Hội đồng Giám mục Việt Nam nhiệm kỳ 2013 – 2016. Ngày 22 tháng 3 năm 2014, Giáo hoàng Phanxicô đã chấp thuận đơn từ nhiệm chức Tổng giám mục của hồng y Gioan Baotixita Phạm Minh Mẫn, Tổng giám mục phó Phaolô Bùi Văn Đọc đương nhiên kế vị chức tổng giám mục theo Giáo luật.

Ngày 29 tháng 6 năm 2014, Đức Tổng giám mục Phaolô Bùi Văn Đọc nhận dây pallium do Giáo hoàng Phanxicô trao. Ngày 13 tháng 9 cùng năm, Giáo hoàng bổ nhiệm ngài làm thành viên Bộ truyền giáo.

NGÀY MAI LÀ 8 THÁNG 3. KHÔNG BIẾT CÓ AI BIẾT RẰNG …

Thuong Phan shared Nguyen Nguyen‘s post.
 
 
 
Image may contain: plant, flower, table, fruit, food and outdoor

Nguyen Nguyen

 NGÀY MAI LÀ 8 THÁNG 3. KHÔNG BIẾT CÓ AI BIẾT RẰNG trên thế giới bây giờ chỉ còn lại một nhúm quốc gia lấy ngày 8 tháng 3 làm ngày lễ phụ nữ hay không nhỉ? Và khi chỉ với một nhúm như thế thì có nên gọi đó là ngày “quốc tế” nữa không khi mà có đến 86% các quốc gia trên toàn cầu chẳng ai thèm đi “ăn mừng” ngày 8/3 cả.

 

Trang web IWD (International Women’s Day) cho biết chỉ có 27/193 quốc gia (14%) lấy “Ngày quốc tế phụ nữ 8/3″ làm ngày lễ kỷ niệm chính thức là các nước: Trung Quốc, Việt Nam, Triều Tiên, Cuba, Lào, Campuchia, Afghanistan, Armenia, Azerbaijan, Belarus, Georgia, Kazakhstan, Kyrgyzstan, Moldova, Mông Cổ, Montenegro, Nga, Tajikistan, Turkmenistan, Ukraine, Uzbekistan, Zambia, Burkina Faso, Guinea-Bissau, Madagascar, Uganda và Nepal.

Thật là phì cười khi phần lớn các nước trong nhóm 27 quốc gia này đều là loại bị xếp hạng thấp và trung bình về chỉ số phát triển con người HDI. Trong khi đó, 166 quốc gia còn lại trên toàn cầu, trong đó có các nước văn minh tiên tiến như nhóm G7 (Mỹ, Đức, Nhật, Anh, Pháp, Canada, Ý), Hàn Quốc, Úc, Ấn Độ, Brazil, Argentina… không ăn mừng 8 tháng 3 thì lại nằm ở thứ hạng cao ngất về chỉ số HDI.

Điều đó đã phản ánh lên câu chuyện gì? Xin thưa, đó là món bánh vẽ dành cho đám chị em ở những quốc gia mà con người nói chung, phụ nữ nói riêng đều đang đói ngấu về tự do và hạnh phúc. Ngày ngày sống trong âu lo, khắc khoải bởi phân biệt đối xử và không ít người phải nhắm mắt trao thân để đổi lấy miếng ăn!

(Lược trích từ ngày này năm xưa của NN)

8/3, Kỷ niệm ngày phụ nữ Quốc tế

Mike Dang and Le Minh Toan shared Le Anh‘s post.
Image may contain: 5 people, people smiling, text

Le Anh is with Tien Bui and Son Van.

 

8/3, Kỷ niệm ngày phụ nữ Quốc tế

Không quên những người phụ nữ can trường vẫn còn đang bị giam giữ trong lao tù chỉ vì lòng yêu nước và đấu tranh cho tự do, dân chủ tại Việt Nam.
(Ảnh Từ trái qua phải theo thứ tự)

– Cô Nguyễn Đặng Minh Mẫn bị bắt giữ vào cuối tháng Bảy năm 2011 vì chụp hình một cuộc biểu tình chống Trung Quốc và bị kết án 8 năm tù với tội danh “lật đổ nhà nước” theo điều 79. Tuy học làm nghề thẩm mỹ, cô gái 26 tuổi này là người nhiệt huyết cổ võ cho công bằng xã hội và nhân quyền, thể hiện qua việc làm của một ký giả nhiếp ảnh. Cô đến những nơi nào có bất ổn xã hội, có biểu tình công cộng để chụp hình và tạo chú ý cho các sự kiện này.

– Bà Nguyễn Ngọc Như Quỳnh – Mẹ Nấm, là một blogger viết về các vấn đề xã hội và là mẹ của hai đứa con nhỏ. Từ năm 2009 đến năm 2016, Mẹ Nấm đã bị bắt giữ nhiều lần do tham gia các hoạt động dân sự, đòi nhân quyền và biểu tình phản đối Trung Quốc chiếm biển đảo. Mẹ Nấm bị bắt ngày 10 tháng Mười năm 2016 tại Nha Trang với tội danh theo điều 88 – “tuyên truyền chống nhà nước”và bị kết án 10 năm tù.

– Bà Trần Thị Nga năm nay 40 tuổi và mẹ của bốn người con, trong đó có hai người con trai nhỏ. Vì những hoạt động hỗ trợ dân oan, biểu tình chống Trung Quốc xâm lược, chống Formosa,… mẹ con bà Nga liên tục bị công an bắt cóc, chặn đánh giữa đường. Sau nhiều ngày bị khủng bố, đe dọa và giam lỏng tại nhà riêng, bà Trần Thị Nga đã bị công an bắt vào ngày 21/1/2017 và bị khởi tố theo điều 88 Bộ Luật Hình Sự – “tuyên truyền chống nhà nước CHXHCN Việt Nam” và bị kết án 9 năm tù.

– Bà Trần Thị Thúy là một Phật tử Hòa Hảo hoạt động cho quyền lợi của dân oan, đang thụ án tù 8 năm sau khi bị kết án “có những hoạt động nhằm lật đổ chính quyền” theo Điều 79 Bộ Luật Hình Sự. Bà bị bắt giữ hồi tháng Tám năm 2010 và đang bị giam giữ tại trại An Phước, tỉnh Bình Dương. Mang bệnh nan y trong người và sống trong hoàn cảnh khắc nghiệt trong tù, bà Thúy nhiều lần bị giới chức trách khước từ cho đi chữa trị sức khoẻ. Tình trạng của bà hiện đang được quốc tế báo động.

– Lê Thu Hà là thành viên Hội Anh Em Dân Chủ, đảm trách chức vụ thư ký và ngoại giao cho hội. Cô cũng là một trong những người thực hiện chương trình Lương Tâm TV, một kênh truyền thông được phát trên Youtube nói về các vấn nạn xã hội. Ngày 16 tháng 12 năm 2015, cô Lê Thu Hà bị bắt cùng Luật sư Nguyễn Văn Đài với tội danh “tuyên truyền chống nhà nước” theo Điều 88 Bộ Luật Hình Sự.