Thủ Thiêm sau một tuần sôi nổi đã chuyển sang im bặt.

Thuong Phan and 2 others shared a link.
Thủ Thiêm sau một tuần sôi nổi đã chuyển sang im bặt. Chiến dịch nổi lửa đốt lò của ông Trọng đang khựng lại và có nguy cơ tắt ngúm. Những hoài nghi của dư luận…
HOISINHVIENNHANQUYEN.ORG 
  
 
Thuong Phan shared a post.
 
 

Trich: Thủ Thiêm sau một tuần sôi nổi đã chuyển sang im bặt.

Chiến dịch nổi lửa đốt lò của ông Trọng đang khựng lại và có nguy cơ tắt ngúm. Những hoài nghi của dư luận bắt đầu râm ran.

Có lẽ gốc rễ tham nhũng ở thể chế chứ không phải con người bởi đa số con người đều có lòng tham, khi thể chế không phù hợp, lòng tham quan chức sẽ nổi lên và sản sinh tham nhũng.

Nhiều người đang nghi ngời đang có sự ngã giá giữa phe có tiền và phe có lò, buộc phe có tiền phải “ói ra” một phần trong khối tiền khổng lồ do hút máu dân mà có.

Nhà báo tự do Phạm Chí Dũng viết: “Một kịch bản mà nếu trở thành hiện thực thì người dân sẽ phải dìm chút hy vọng còn lại vào Nguyễn Phú Trọng xuống tận đáy: sau khi đã có kết quả kiểm tra hoặc thanh tra, một thế lực chính trị – lợi ích sẽ lấy kết quả đó để tống tiền và ngã giá với những quan chức sắp bị tống vào ‘lò’. Lối thoát duy nhất của những quan chức tham nhũng là phải ‘ói ra’, tức phải nhả ra nhiều lô đất vàng tại khu vực Thủ Thiêm cho nhóm lợi ích mới với giá cực thấp hoặc ‘cho không’.

Nếu chịu ‘ói ra’, sẽ chẳng có quan chức ‘ăn đất’ nào phải trả giá, hoặc cùng lắm chỉ bị ‘cách hết mọi chức vụ trong quá khứ’ như một động tác ma mị đối với dân chúng. Và cũng chẳng có đồng tiền bồi thường nào đến tay dân oan, mà tất cả sẽ chui vào túi của những kẻ tống tiền.

Phải chăng vào khoảng thời gian báo chí bị ‘khóa miệng’, một nhóm quyền lực – lợi ích mới đang bí mật đàm phán với nhóm quyền lực – lợi ích cũ để ‘chuyển giao với giá rẻ’ một phần lớn hoặc toàn bộ đất vàng ở Thủ Thiêm?”

NÓ

NÓ

… Một lần lễ Chùa, Tôi tình cờ gặp lại Nó. Nó là … Trụ Trì tại một chùa X! Dù thân Nó tròn trịa, mặt no đầy, da dẻ hồng hào khác hẳn thuở xưa. Dù Nó đang đầu tròn áo vuông, dù có dáng oai nghi của một Nhà Tu, tôi cũng nhận ra ngay. Tôi vừa bàng hoàng, vừa mừng. Mừng vì được gặp lại người bạn thân; bàng hoàng vì không biết ma đưa lối quỉ dẫn đường thế nào mà kéo Nó đến cửa thiền!
Đợi lúc vắng khách thập phương, tôi nhẹ nhàng đến bên Nó, chấp tay có vẻ cung kính, nhưng lời nói lại có phần đùa nhiều hơn :
– Bạch Thầy! Thầy còn nhớ … Con không?
Nó sựng một giây, rồi vỗ mạnh vào vai Tôi, lớn tiếng mừng rỡ. Như quên mình là Nhà Sư:
– Thằng quỉ, sao Mầy lại ở đây?
Câu nầy đáng lý Tôi hỏi Nó mới đúng hơn. Tôi vẫn chấp tay, cười cười:
– Dạ! … Con là Phật Tử …

Nó nắm tay Tôi kéo đi, dẫn Tôi qua một dãy phòng. Đến môt phòng riêng biệt, trên có hàng chữ Phòng Trụ Trì, Nó đẩy Tôi vào . Đó là một phòng tương đối rộng, ngăn nắp sạch sẽ; bày biện đơn sơ, khác với bản tính cẩu thả và … ở dơ (! ) của Nó. Đảo mắt một vòng, Tôi hỏi Nó:
– Theo Tôi biết, chỗ ngủ của Trụ Trì như hàng đại gia. Sao chỗ của Thầy đơn giản quá vậy?
– Thầy Bà gì!
– Vậy chứ sao Mầy là Trụ Trì ngang xương vậy ?

Nó tự hào:
– Sao lại ngang xương? Đó là sự suy nghĩ đầy trí tuệ của Tao: Từ lúc tụi bây ghi danh vào đại học, Tao nghĩ, dù tụi mình có học hết đại học đi nữa, thì khi ra trường làm được cái gì với cái bằng cử nhân văn chương hay cử nhân luật? Là luật sư, nếu tụi mình có chút lương tri thì chẳng nói chi; bằng không thì sẽ vì tiền mà dùng miệng lưỡi cú diều thay đen đổi trắng, làm nghiêng cán cân công lý, thì tạo ác biết bao nhiêu? Nếu an phận thủ thường làm nghề bán cháo phổi (dạy học), thì thường ngày phải hít bao bụi phấn, đến già không chừng cũng sẽ vô Viện Bài Lao! Đó là chưa nói không may thi rớt, bị sa vào lính, lại phải làm bia cho họng súng? Sống là một trường tranh đấu. Mạnh được yếu thua. Khôn thì ăn trước ngồi trên, dại thì ra đứng hai bên cột đình.

Tôi nóng mặt:
– Vì vậy Mầy mới chọn nghề Thầy Chùa?
– Đúng vậy! Thì đã sao chứ? Làm nghề Thầy Chùa thì dù có chiến tranh khốc liệt thế nào, Tao cũng khỏi phải đi lính, nên luôn mang chữ thọ trước ngực! Cái ăn cái mặc khỏi chạy đổ mồ hôi. Tiền thì có người quỳ dâng tận tay, Cơm thì có người hầu hàng buổi. Chỗ ở thì đồ sộ nguy nga. Trăm kẻ kêu bằng Thầy, vạn người xưng là Con. Ở ngoài đời, dù cho kẻ có đại quyền, cũng chưa hẳn được tôn trọng như vậy. Có gì không tốt chứ?
– Chùa Mầy giàu như vầy, sao chỗ ngủ cùa Mầy bèo quá vậy?
Nó cười :
– Mầy cứ mãi giữ cái đầu non nớt của Mầy, thì làm sao thấu lý chuyện đời? Tao xây biệt thự cho Mẹ Tao hàng tỉ còn được, thì huống chi cái chỗ nằm cỏn con nầy? Thường thì con người ta có tiền thì hay phô trương, không ngoại trừ những kẻ tu hành. Vật dụng thì xài những thứ đắt tiền, đi xe máy đời mới, thậm chí sắm cả xe con. Đó là những thằng ngu! Bá tánh có hàng vạn người, nhưng có cả hàng triệu đôi mắt. Đừng bảo họ mệ muội mà lầm! Họ cúng dường Tam Bảo là để trùng tu chùa chiền, hương hoa cho Phật, chứ nào để cho Trụ Trì lấy đó mà xài sang, xa hoa phung phí? Ai đời Trụ Trì mà kéo cả Vợ Con vào Chùa, thật là chướng mắt! Ai đời sau giờ công phu thì vứt áo cà sa đi nhậu với loại đàn bà góa điếm đàng. Thầy Chùa gì mà vừa dứt tiếng mõ thì vội trốn về nhà hú hí với vợ con. Ai đời lại chiều chiều lại mặc quần sọt đi đánh tennis như hạng thượng lưu …
– Vậy Mầy sống thanh đạm thế nầy là để che mắt thế gian?

Như không để ý đến câu hỏi của Tôi, Nó tiếp:
– Trong đám sâu độc có thể làm hỏng hoa sen Phật Giáo, thì cũng không thiếu những bậc Đại Sư hết lòng vì đạo, xả thân vì Pháp, nếu không thì làm gì Phật Giáo tồn tại đến ngày nay? Tao không phải là chân tu, nhưng cũng biết dừng lại đúng lúc. Trước là Tao che mắt thế gian thực đó, nhưng giờ thì chưa hẳn. Trong mấy mươi năm niệm trì kinh chú, Tao cũng đã ít nhiều thấm nhuần giáo lý của Đấng Chí Tôn. Lấy tiền bạc của đàn na tín thí cúng dường mà làm của riêng mình, thì kiếp sau cũng phải mang lông đội sừng để trả nợ mà thôi! Mầy khỏi lo.

Nó lấy tay áo cà sa lau miệng, giảng pháp:
– Danh lợi là hai miếng mồi béo bở mà kẻ phàm phu nào cũng thích: Thùng Cúng Dường Tam Bảo của mỗi chùa thường là chỉ có tờ mười ngàn, hai chục ngàn, năm chục ngàn. Những kẻ cúng đường bạc triệu, thì đòi cho được gặp Trụ Trì để được ghi tên; như là một ký hiệu cho Trụ Trì biết, hầu lần sau được tiếp đón nhiệt tình! Hoặc để lên mặt, hay phơi bày một chút giàu sang cho người xung quanh thán phục. Hay để khoe mình đã tạo nhiều phước đức! Trong lúc đó, Cha Mẹ ở nhà, mới chính là Phật trước mắt, thì lại bỏ bê, không màng tới.

Cũng vì chữ lợi mà Mầy ca tụng phường vô sỉ, mập mờ đen trắng thị phi. Cứ tưởng đơn giản là tiền trao cháo múc, hết xôi rồi việc, chứ đâu có ngờ là bút sa gà chết! Mầy đã vô tình bôi nhòa ý thức, làm lệch đường nhận định của kẻ hậu sinh. Xét ra cũng là tội ác!

Tôi giật mình vì dường như Nó nói đúng! Không ngờ cái thằng quỉ sứ nầy sau 40 năm ăn tương chao lại có những lý luận sâu xa, sắc bén như vậy. 

Tôi thường dùng cụm từ Những phường háo lợi háo danh một cách khinh miệt. Nhưng nay, nhờ Nó mà Tôi phát hiện chính Tôi cũng đã đồng hội đồng thuyền với bọn người ấy. Mắt Tôi đã tinh tường thấy được hạt cát nhỏ bé trong mắt người khác, nhưng lại đui mù không thấy được cọng rơm tổ bố trong mắt của mình! Với bộ óc tí ti như óc tép riu của Tôi, lại còn bất hạnh mang thêm cái tự ái lớn như đầu bò. Tôi tìm cách quơ quàu của một người thua cuộc:
– Vậy chứ cái nghề bán lòng tin của Mầy có phước lắm?

Nó lặng thinh. Trong cái im lìm đó, đã chứa đựng cả lòng vị tha to lớn, hay chứng tỏ lòng Nó đã lắng mọi sân si. Tôi cũng chẳng nói lời nào. Nhưng sự lặng yên nầy lại mang nhiều xấu hổ của kẻ thiếu tài. Nó là một thằng thông minh từ còn bé tí; và Tôi, lúc nào cũng thấp hơn nó một cái đầu.

_______________________ 

“Tuyệt vời của cuộc đời là sự khác biêt !” 

From: Do Tan Hung & KimBang Nguyen

CON RÁI CÁ BỊ LỘT DA KHIẾN THỢ SĂN XUẤT GIA ?

CON RÁI CÁ BỊ LỘT DA KHIẾN THỢ SĂN XUẤT GIA ?

 Đây là một câu chuyện có thật, do một vị hòa thượng đích thân kể lại. Ông nói rằng khi chưa xuất gia, ông từng là một người chuyên đi săn rái cá.
Một ngày nọ, ông vừa ra ngoài đã săn được một con rái cá cái. Sau khi đã lột bộ da quý của nó, ông đặt con rái cá còn thoi thóp lên một bãi cỏ. Sẩm tối, ông quay về chỗ cũ, nhưng không thấy con rái cá đâu cả. Ông quan sát kĩ, phát hiện trong đám cỏ có dính một chút máu, vết máu dẫn đến một cái hang nhỏ gần đó. 
Khi đến hang, nhìn vào trong, ông ngỡ ngàng giật mình: Thì ra con rái cá chịu nỗi đau đớn bị lột da, cố lết về hang của mình. Tại sao nó lại phải làm như thế?
Khi ông ta lôi con rái cá đã tắt thở ra, liền phát hiện có hai con rái cá con vẫn còn chưa mở mắt, chúng đang ngậm chặt đầu vú khô của rái cá mẹ đã chết.
Nhìn cảnh tượng ấy, ông bàng hoàng sửng sốt, ớn lạnh cả sống lưng. Từ xưa đến nay, ông chưa từng nghĩ đến việc động vật lại có tình cảm mẹ con thiêng liêng đến mức ngay cả con người cũng không thể làm được. Trước lúc chết vẫn còn nghĩ đến cho đứa con sơ sinh bú sữa, vì sợ con mình đói. Nghĩ tới đó, bất giác người thợ săn thấy cay cay cánh mũi, nước mắt tuôn rơi, cảm thấy tội lỗi, xấu hổ vô cùng vì hành động không thể dung thứ của mình. Thế là, ông gác bỏ đồ đao, giã từ nghề săn rái cá, xuất gia tu hành. 
Mỗi lần vị hòa thượng ấy nghĩ lại chuyện quá khứ của mình, trong mắt lại ngấn lệ, chỉ trực trào ra…
Mục đích thấp nhất của ăn uống là để chống đói bụng, nhằm đảm bảo sinh mệnh, mục đích cao nhất là vì khoái khẩu. Mà giữa chống đói và khoái khẩu, khoảng cách của chúng đâu chỉ có trăm ngàn dặm, nhưng vị giác của chúng ta từ miệng cho đến yết hầu chỉ có hơn 10 xen-ti-mét, nuốt qua họng là chẳng còn cảm nhận được gì nữa. Chúng ta vì sao không nhịn đi cảm giác kéo dài 10 xen-ti-mét mà lại đi tàn sát biết bao nhiêu sinh linh vô tội?

From Tu-Phung gởi

Lá thư của người mẹ gởi đứa-con-trai-chống-Công-giáo

 

Tác giả Kimberly Scott cho biết: Tôi có người bạn thân, người mẹ của 6 đứa con đã khôn lớn, nói rằng định nghĩa sự khôn ngoan có nhiều điều để nói – và đừng nói về nó. Tôi luôn phá vỡ quy luật này, điều mà tôi cho rằng sẽ khiến tôi ngớ ngẩn. Nhưng đôi khi chúng ta phải nói ra từ đáy lòng, ngay cả khi chúng ta có nguy cơ bị hiểu lầm.

Một số vị thánh được gọi làm “những người ngớ ngẩn vì Đức Kitô”. Có thể một ngày nào đó tôi sẽ vui mừng được kể vào số những người đó. Và đây là lá thư của một người mẹ viết cho con trai vào đúng ngày lễ Chúa Phục Sinh. Thư viết như sau…
Con trai yêu dấu của mẹ,

Mẹ muốn chia sẻ với con về tất cả ánh sáng, vẻ đẹp và niềm vui mà mẹ phát hiện từ khi mẹ gia nhập Giáo hội Công giáo. Mẹ biết con miễn cưỡng tin “Thiên Chúa ở với chúng ta” vì một vấn đề chung: Nếu Ngài ở với chúng ta, tại sao vẫn có đau khổ trên đời này? 

Đó là điều mầu nhiệm lớn lao. Chắc chắn rằng đau khổ mà là kết thúc như chính nó thì thật là kinh khủng. Nhưng khi đau khổ vượt qua chính nó – như khi đau khổ hướng về Đức Kitô trên Thánh Giá, nó trở nên có giá trị cứu độ và thánh hóa. Mẹ đã cầm tay cha con khi ông qua đời, thế nên mẹ biết rằng nước mắt và đau khổ có thể trở nên “ngọt ngào” nếu đau khổ đó được kết hiệp với đau khổ của Đức Kitô trên Thánh Giá. Nếu con sống trong tình yêu thương của cha con thì con nhận ra rằng chẳng có gì có thể làm mẹ tổn thương – không đau đớn, bệnh tật hoặc già nua, thậm chí cả cái chết. Vì Thiên Chúa ở với chúng ta, không ở xa trên những đám mây trên trời kia. NGÀI Ở GẦN CHÚNG TA NHẤT KHI CHÚNG TA ĐAU KHỔ. Mẹ biết đó là sự thật, vì mẹ đã gặp Ngài trong những đêm tăm tối nhất của cuộc đời.

Từ khi Đức Kitô phục sinh, tử thần bị tước quyền, chúng ta còn sợ gì nữa? Bệnh tật, bạo lực, hỏa hoạn, lụt lội và các tai họa khác có thể giết chết chúng ta. Vậy thì sao? Với cái chết trên Thập Giá và phục sinh vào ngày thứ ba, Đức Kitô đã đánh bại tử thần vĩnh viễn và trao ban cho chúng ta sự sống đời đời.

Điều đó thực sự là TIN VUI MỪNG – tin tốt lành như thế mà đầu óc thời đại mới của chúng ta khó có thể tin được, vì “bị mắc kẹt” trong sự rối loạn của tiếng ồn ào, u uẩn và thất vọng! Nghe có vẻ như chuyện thần thoại vậy. Hãy nhìn vào những người nằm lặng lẽ nơi nghĩa địa mà xem. Họ chết rồi, phải không? 

 
TÌNH MẪU TỬ

Đúng và không đúng. Bề ngoài có thể đánh lừa chúng ta. Thật khó tin, ánh sao trên bầu trời đêm đã rời bỏ những ngôi sao đó từ hằng trăm hoặc hằng ngàn năm trước. Các nhà vật lý cho chúng ta biết rằng mọi vật thể trên thế giới này có vẻ rắn theo cách nhìn của chúng ta – đá sỏi, cây cối, trái đất – lại được tạo nên từ những phân tử vô hình luôn chuyển động không ngừng.

Cuộc sống là điều mầu nhiệm. Ngay cả các phát hiện khoa học mới nhất khiến chúng ta kinh hãi. Tin các phần tử đó đang chuyển động không ngừng là chấp nhận tin vào sự sống và thấy vẻ đẹp kỳ diệu của sự sống. Tin những người nằm im trong mộ đã chết (trong thế giới hữu hình) và vẫn sống (trong tầm nhìn của Thiên Chúa) cũng là chấp nhận tin.

Ngay cả trọng lực cũng phải chấp nhận tin. Mẹ muốn nói với con rằng có một lực vô hình neo giữ chúng ta trên trái đất này, không có nó thì chúng ta có rơi vào không gian? Điều này cũng giống như thần thoại vậy. Nhưng dù muốn hay không thì con vẫn tin vào trọng lực, con vẫn là người thừa hưởng sự tốt lành của nó. Con không thể trốn khỏi sự tốt lành của trọng lực, cũng không thể trốn khỏi sự tốt lành của Thiên Chúa. Vì Thiên Chúa nắm giữ chúng ta an toàn trong bàn tay của Ngài, giống như tọng lực neo giữ chúng ta an toàn trên trái đất vậy. Cả ngàn cách từ chối thực tế cũng chẳng bao giờ làm cho nó hóa thành điều không thật.

Điều mà con coi mẹ là “liều lĩnh” (vì mẹ làm nhiều việc hèn mọn và không lương cho Giáo hội, trong khi mẹ có thể kiếm nhiều tiền) phát xuất từ sự bình an nội tâm và vì mẹ trút bỏ mọi lo lắng. Trước khi mẹ tìm thấy Thiên Chúa (hoặc có thể là trức khi Ngài tìm thấy mẹ, bởi vì Ngài luôn đi bước trước), mẹ thường lo lắng nhiều thứ trên thế gian này. Mẹ thường lo sợ, một điều nguy hiểm, về bạo lực không đến từ Thiên Chúa, mà đến từ sự sợ hãi của con người. Khi chúng ta nhận biết và yêu mến Thiên Chúa (mẹ nói về Thiên Chúa đích thực chứ không nói về ảo giác mà chúng ta có trong đầu), nỗi sợ hãi được biến thành niềm tin. Có lẽ con cho rằng mẹ lẩn thẩn và khổ sở với tuổi già. Điều con hiểu sai mà cho rằng mẹ “quá liều lĩnh” lại chính là cách mẹ trút bỏ nỗi sợ hãi. TÌNH YÊU HOÀN HẢO CỦA NGÀI LOẠI BỎ SỰ SỢ HÃI.

Con ơi, tình yêu thương của mẹ dành cho con chưa trọn vẹn, thế nên con buồn vì điều đó. Nhưng như Chúa Giêsu và Đức Mẹ cho chúng ta biết, mối quan hệ giữa mẹ và con thiêng liêng lắm, và không thể dễ dàng rạn nứt, cả trong đời này và đời sau. Mẹ con mình hãy bỏ qua những khác biệt và hãy đơn giản là yêu thương nhau thật lòng, luôn tin rằng Thiên Chúa quan phòng và định liệu mọi sự. Con trai ơi, ĐỨC KITÔ ĐÃ PHỤC SINH!

Yêu con nhiều,

Mẹ của con

TRẦM THIÊN THU 

(chuyển ngữ từ NCRegister.com)

VN muốn kiểm soát chặt hơn nữa Facebook và Google?

VN muốn kiểm soát chặt hơn nữa Facebook và Google? (BBC)

  • 20 tháng 5 2018  
Lá thư công bố vào tuần lễ ông Mark Zuckerberg chuẩn bị điều trần trước Quốc hội Mỹ
Bản quyền hình ảnh   GETTY IMAGES
Thư ngỏ của giới bất đồng chính kiến VN gửi tới Mark Zuckerberg được công bố vào tuần ông chuẩn bị điều trần trước Quốc hội Mỹ

Giới chức Việt Nam dường như đang muốn kiểm duyệt gắt gao hơn nữa các hoạt động trên mạng, đặc biệt là các hoạt động online của giới bất đồng chính kiến.

Hiện có nhiều nhà hoạt động nhân quyền ở Việt Nam sử dụng mạng xã hội để bày tỏ quan điểm với các vấn đề trong nước.

Cơ quan lập pháp dự kiến sẽ biểu quyết thông qua Dự luật An ninh mạng trong kỳ họp thứ 5, Quốc hội khóa XIV khai mạc vào thứ Hai 21/5/2018.

Nếu luật này được thông qua, Reuters bình luận, thì những người bị bất lợi nhiều nhất sẽ là giới bất đồng chính kiến.

Facebook, Google và các công ty quốc tế khác đã phản ứng mạnh khi bị đòi phải đặt máy chủ quản lý dữ liệu người dùng Việt Nam ở trong nước.

Tuy nhiên, Reuters nói, họ đã chưa có thái độ tương tự đối với các phần trong dự luật có nội dung trao cho giới chức cơ hội trấn áp các hoạt động chính trị trên mạng.

Trong bản dự thảo mới nhất, dự luật này có những quy định buộc một số hãng nước ngoài phải lưu trữ dữ liệu người dùng Việt Nam và “các dữ liệu quan trọng khác” trên lãnh thổ Việt Nam, tuy không còn yêu cầu phải để máy chủ ở Việt Nam.

Dự luật cũng đưa ra quy định về việc tổ chức lực lượng bảo vệ an ninh mạng.

Việt Nam đã có những quy định nghiêm ngặt về internet từ năm 2013. Các thông tin chống chính phủ, gây tổn hại an ninh quốc gia, gây “hận thù và xung đột” hoặc “làm tổn hại uy tín của các tổ chức và cá nhân” bị nghiêm cấm.

Các nhà hoạt động tiếp tục bị bắt giữ ở Việt Nam
Bản quyền hình ảnh    OTHER
Các nhà hoạt động tiếp tục bị bắt giữ ở Việt Nam, ông Nguyễn Viết Dũng, Vũ Văn Hùng và bà Trần Thị Xuân

Năm 2017, các quy định mới đã thắt chặt hơn việc kiểm soát internet ở Việt Nam.

Tháng 4/2017, chính phủ tổ chức thảo luận các vấn đề về internet bao gồm thông tin không chính xác, phát ngôn gây hận thù và bắt nạt.

Số liệu cập nhật được công bố hôm thứ Sáu (18/5) cho thấy Google đã được chính phủ Việt Nam yêu cầu xóa hơn 6.500 video trong năm 2017, chủ yếu do chỉ trích chính phủ, Reuters đưa tin, và Google đã tuân thủ hầu hết các yêu cầu họ nhận được.

‘Phúc trình về tính minh bạch’ mới nhất của Facebook, được công bố hôm thứ Ba (15/5) nói rằng trong sáu tháng cuối năm ngoái, mạng xã hội được nhiều người dùng này đã chặn nội dung tại Việt Nam lần đầu tiên với lý do ‘vi phạm luật sở tại’.

Facebook nói đã có 22 trường hợp như vậy, tuy giải thích rằng họ quyết định chặn do ‘có những báo cáo cá nhân’ chứ không phải do nhận được yêu cầu của chính phủ.

Facebook cũng cho hay họ nhận được 12 yêu cầu từ chính phủ, đều được đánh dấu ‘khẩn cấp’, nhưng họ chỉ thực hiện 4 trong số các yêu cầu đó.

Giữa tháng Tư, giới hoạt động nhân quyền và các nhóm truyền thông người Việt ở Việt Nam và hải ngoại công bố thư ngỏ gửi ông Mark Zuckerberg bày tỏ lo ngại Facebook có thể giúp chính phủ Việt Nam “bóp nghẹt tiếng nói” về nhân quyền.

Lá thư nói họ lo ngại Facebook “đồng lõa với kiểm duyệt của nhà nước” ở Việt Nam.

Ông Đinh Thế Huynh đã hai năm không họp QH?

Ông Đinh Thế Huynh đã hai năm không họp QH?  (BBC)

  • 20 tháng 5 2018
huynh
Bản quyền hình ảnh    GETTY IMAGES
Ông Đinh Thế Huynh được xác nhận đang ‘điều trị bệnh’

Một trao đổi của quan chức Quốc hội Việt Nam hôm 19/05/2018 với báo chí cho thấy Uỷ viên Bộ Chính trị Đinh Thế Huynh “đã hai năm qua không hoạt động” ở Quốc hội nước này dù vẫn là đại biểu.

Trang Tuổi Trẻ trong phần hỏi Tổng thư ký QH, Nguyễn Hạnh Phúc đã trực tiếp đề cập đến ông Huynh:

“Về trường hợp đại biểu Đinh Thế Huynh đã 2 năm nay không tham gia các hoạt động của Quốc hội, về phía Đảng thì Bộ Chính trị đã đồng ý để ông được chữa bệnh dài ngày, bầu người khác làm Thường trực Ban Bí thư. Đề nghị tổng thư ký cho biết ông Đinh Thế Huynh còn đủ điều kiện làm ĐBQH không?”

Du khách Tàu, áo “lưỡi bò” và sự hèn hạ quen thuộc!

Du khách Tàu, áo “lưỡi bò” và sự hèn hạ quen thuộc!

Song Chi
2018-05-19

RFA

Khách Trung Quốc mặc áo có in hình đường lưỡi bò tại sân bay Cam Ranh 13/5/2018.

Khách Trung Quốc mặc áo có in hình đường lưỡi bò tại sân bay Cam Ranh 13/5/2018.

Courtesy of Facebook
 

Sự việc 14 du khách Trung Quốc mặc áo “đường lưỡi bò” khi nhập cảnh sân bay Cam Ranh ngày 13.5 vừa qua và cách xử lý của phía VN, một lần nữa lại cho thấy cái tâm lý bạc nhược, sợ Tàu của đa số quan chức Việt.

Về phía đám du khách, đây không phải là một sự sơ xuất gì mà là cố tình vì cả nhóm ăn mặc rõ ràng theo kiểu đồng phục. Phải coi thường nước chủ nhà lắm thì họ mới dám đi cả đám, mặc cái áo ngang nhiên thách thức chủ quyền nước chủ nhà như vậy. Vậy mà cả đám quan chức từ trên xuống dưới lúng túng không biết làm sao xử lý! Nào cả Tổng cục Du lịch, cả Bộ Ngoại giao, Bộ Công an cùng phối hợp xử lý, «cơ quan điều tra thì làm việc với các đơn vị liên quan để làm rõ động cơ của nhóm khách này”, Phó Giám đốc Công an tỉnh Khánh Hòa thì cho rằng “Chúng tôi phải điều tra, khi đấy mới có đủ cơ sở kết luận để có hướng xử lý”, (“Khánh Hòa lúng túng xử lý vụ khách Trung Quốc mặc áo ‘đường lưỡi bò”, VNExpress).

Thật là cẩn trọng, chu đáo!

Càng lúng túng, càng cẩn trọng thì truyền thông báo chí Trung Quốc càng cười cho vào mũi (“Tờ Hoàn Cầu: ‘VN thiếu tự tin vụ áo lưỡi bò’, BBC), ra cái điều đường chín đoạn trên Biển Đông, hay còn gọi là đường lưỡi bò, đường chữ U, là phần lãnh thổ chính danh của Tàu, chả có gì phải bàn cãi nữa, VN làm như vậy chỉ “nhằm thổi lên tâm lý bài Trung” mà thôi.

Trong khi đó người dân Việt Nam chỉ cần mặc cái áo có hình No-U (“SAY NO TO U-LINE!) hoặc giăng biểu ngữ “Hoàng Sa-Trường Sa là của Việt Nam” là bị tóm về đồn ngay lập tức, chả cần điều tra gì cả cho mất thì giờ. Và chừng vài lần như vậy là bị tống vào tù, xử qua quít rồi kết án luôn, nhẹ thì năm ba năm, nặng hơn 10, 13 năm…

Chưa hết, chủ quyền quốc gia là điều tối quan trọng, người làm quan lại càng phải ý thức rõ điều này, vậy mà ông Tổng cục trưởng Tổng cục Du lịch Nguyễn Văn Tuấn lại cho rằng: ‘Không để sự cố nhỏ ảnh hưởng đại cục’. (“Khách TQ mặc áo in lưỡi bò: ‘Không để sự cố nhỏ ảnh hưởng đại cục’, VietnamNet)

Đại cục là cái đại cục gì? Là mối quan hệ giữa VN-Trung Quốc? Hóa ra cái mối quan hệ bất bình đẳng, đầy rủi ro, thiệt thòi cho phía VN từ hồi nào tời giờ đó lại phải coi trọng hơn cả chủ quyền quốc gia? Hay đại cục là giữ cho được hòa khí với Trung Cộng để không bị Trung Cộng tấn công? Nhưng liệu giữ hòa khí, hòa bình bằng sự hèn hạ, nhục nhã thì có giữ được lâu dài, nhất là một khi kẻ cướp ngày càng mạnh, ngày càng hung hăng, nhiều tham vọng?

Mà đâu riêng gì một tay Tổng cục trưởng Tổng cục Du lịch này, cái lối suy nghĩ hèn hạ, bạc nhược, nhắm mắt làm ngơ tất cả mọi sự khiêu khích, mọi hình thức xâm lăng, xâm phạm chủ quyền VN của Trung Cộng từ bao lâu nay, miễn sao giữ được chế độ, là cái suy nghĩ của không it lãnh đạo, quan chức cộng sản VN từ trên xuống dưới.

Ý NGHĨA CUỘC SỐNG

Ý NGHĨA CUỘC SỐNG

Chúa Thánh Thần đem lại gì cho chúng ta.  Đó là câu hỏi chúng ta cùng nhau tìm hiểu.  Và ơn huệ đầu tiên Ngài đem lại đó là đức tin.  Chính đức tin sẽ tạo nên nơi chúng ta một cái nhìn mới.

Kể từ nay, chúng ta không còn cúi mặt nhìn xuống đất, mà còn có thể ngước mắt nhìn lên trời.  Và qua những thực tại trần gian, chúng ta sẽ tìm thấy những giá trị siêu nhiên.  Chúa Thánh Thần sẽ mở ra một chân trời mới, sẽ hướng dẫn chúng ta bước vào cõi sống đời đời.  Hẳn rằng đã hơn một lần chúng ta băn khoăn và tự hỏi: Hỡi người, người là ai?  Tại sao người lại sống trên mặt đất này.  Rồi người sẽ đi về đâu?  Mục đích cuộc sống của người là gì?  Ý nghĩa cuộc sống của người là gì?

Có một nhà hiền triết nọ cũng đã suy tư như thế.  Hôm đó, ông đi lang thang trong rừng, miệng không ngừng lặp lại câu hỏi: Đâu là ý nghĩa của cuộc sống?  Bỗng một con họa mi bay đến và nói: Ý nghĩa cuộc sống ư?  Chỉ là tiếng hót véo von.  Rồi nó bay đi nhưng vẫn còn vương lại những âm thanh dễ mến.  Nghe vậy, chú chuột chù phản đối: Đời là một cuộc chiến đấu không ngừng với bóng tối.

 

Thế nhưng chị bướm lại lắc đầu không chịu: Cuộc sống chỉ là hưởng thụ và vui thú.  Bấy giờ bác ong mật phát biểu: Cuộc sống không chỉ là vui thú, mà còn là lao động, lao động nhiều hơn vui chơi.  Cô phượng hoàng thì vỗ cánh và nói: Chẳng ai có lý hết, đời sống chính là tự do, được tung bay trên khắp khoảng trời xanh.  Cụ tùng bách thì lắc đầu và bảo: Đời sống là một cố gắng để vươn cao.  Nhưng cô hồng nhung lại quả quyết: Cuộc đời chỉ là những tháng ngày trau chuốt cho vẻ đẹp được thêm duyên dáng.  Còn chàng mây lang thang lại thở dài: Đời sống chỉ là những lần chia ly, khổ đau, cay đắng và nước mắt.  Còn bà sóng thần thì bảo: Đời là một sự đổi thay không ngừng.

 Nhà hiền triết hốt hoảng và chạy trốn khỏi khu rừng để không còn nghe tiếng nói của muôn loài trước một vấn nạn chưa được giải quyết.

Còn chúng ta thì sao?  Rất có thể chúng ta cũng đã băn khoăn như nhà hiền triết, để rồi cảm thấy như bế tắc, không tìm ra đáp số cho bài toán.

Thế nhưng với biến cố Hiện xuống, các môn đệ đã nhìn rõ vấn đề, đã thấu suốt được những chân lý mà Chúa Giêsu đã truyền dạy.  Với ơn Chúa Thánh Thần chúng ta cũng sẽ nếm thử được niềm an bình và nỗi mừng vui, bởi vì chúng ta xác tín rằng: quê hương chúng ta không phải ở mặt đất này, nhưng là ở chốn trời cao.  Cuộc sống tạm bợ phù du này sẽ kết thúc để rồi mở ra một chân trời hạnh phúc, kéo dài tới vĩnh cửu.  Nhờ đức tin lãnh nhận, chúng ta có được cái nhìn mới và biết đánh giá đúng mức những thực tại trần gian, biết xử dụng chúng để xây dựng cuộc sống siêu nhiên.

Thánh Cyrillo đã so sánh: Chúa Thánh Thần tác động trong chúng ta như ánh sáng mặt trời tác động trên con mắt.  Nếu đi từ bóng tối ra ánh sáng, chúng ta sẽ nhìn thấy nhiều vật trước kia chúng ta không nhìn thấy.  Cũng vậy, với Chúa Thánh Thần chúng ta sẽ nhìn xem tất cả bằng cặp mắt siêu nhiên, chúng ta sẽ khám phá ra những giá trị thiêng liêng cho cuộc sống tạm gửi này, để rồi chúng ta sẽ không dừng lại, sẽ không đầu tư cho những vui thú chóng qua, nhưng sẽ tìm kiếm và đầu tư cho hạnh phúc vĩnh cửu.

Ngày xưa Chúa Thánh Thần bay lượn trên nước và đã biến cái đám hỗn mang thành một vũ trụ có trật tự thế nào, thì bây giờ Ngài cũng bay lượn, cũng hiện diện trong tâm hồn để biến con người tội lỗi, vô trật tự của chúng ta thành một Kytô hữu đích thực, Ngài sẽ cởi bỏ con người cũ của chúng ta, biến chúng ta trở nên một tạo vật mới, một con người mới.  Vậy con người mới ấy là như thế nào?  Chắc hẳn bề ngoài chúng ta vẫn như trước vẫn giống với mọi người, có đầu, có mắt, có trái tim, nhưng cách thức chúng ta nhìn ngắm, cách thức chúng ta suy nghĩ, cách thức chúng ta yêu mến thì lại hoàn toàn thay đổi, như lời tiên tri Êgiêkiel đã diễn tả: Ta sẽ rảy nước tinh tuyền trên các ngươi và các ngươi sẽ được trong sạch.  Ta sẽ cất khỏi các ngươi trái tim bằng đá, nhưng sẽ ban cho các ngươi một trái tim bằng thịt.  Ta sẽ ban cho các ngươi một trái tim mới và một thần khí mới.

Với Chúa Thánh Thần ngự trong tâm hồn, chúng ta sẽ nhìn cuộc sống, nhìn những người anh em, nhìn thế giới, nhìn dòng lịch sử một cách khác.  Chúng ta sẽ nhìn những khổ đau, những thử thách và những đắng cay một cách khác.  Chúng ta sẽ tìm thấy được những giá trị siêu nhiên của chúng.

Bởi đó, hãy mở cửa đón nhận Chúa Thánh Thần, hãy lắng nghe tiếng nói của Ngài, hãy bước đi dưới sự soi dẫn của Ngài, hãy sống theo những gì Ngài chỉ bảo.  Đừng dập tắt ngọn lửa của Ngài, để nhờ đó, Ngài sẽ hun đúc đức tin, để nhờ đó chúng ta biết đánh giá đúng mức những thực tại trần gian.

Xin hãy đến!  Lạy Chúa Thánh Thần, xin Ngài hãy đến, thay đổi đời sống tâm linh chúng con, xin giúp chúng con tìm ra ý nghĩa đích thực cuộc sống mình.  Xin hãy đến làm sức mạnh nâng đỡ để chúng con đủ can đảm đi theo Chúa mỗi ngày cho đến trọn đời.  Amen!

Sưu tầm

From Langthangchieutim gởi

Lời Chúa để suy ngẫm

3/ Phúc Âm: Người thổi hơi vào các ông và bảo: “Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần.”

 Vào chiều ngày ấy, ngày thứ nhất trong tuần, nơi các môn đệ ở, các cửa đều đóng kín, vì các ông sợ người Do-thái. Đức Giê-su đến, đứng giữa các ông và nói: “Bình an cho anh em!” Nói xong, Người cho các ông xem tay và cạnh sườn. Các môn đệ vui mừng vì được thấy Chúa. Người lại nói với các ông: “Bình an cho anh em! Như Chúa Cha đã sai Thầy, thì Thầy cũng sai anh em.” Nói xong, Người thổi hơi vào các ông và bảo: “Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần. Anh em tha tội cho ai, thì người ấy được tha; anh em cầm giữ ai, thì người ấy bị cầm giữ.”
From Annie Thảo gởi

Trump thắng cử nhờ bàn tay thứ hai…

Trump thắng cử nhờ bàn tay thứ hai…

Xin gởi đọc bài rất hay về sự Mầu Nhiệm của Đức Tin.

 

 

 

 

 

 

 

Được vị này giúp, ông Trump mới có thể thắng được đối thủ Hillary Clinton mạnh hơn 10 lần.

Ngày 16/6/2015, tỷ phú Donald Trump cùng vợ Melania bước xuống thang cuốn và tiến vào phòng họp báo ở Tháp Trump để tuyên bố tranh cử tổng thống Mỹ. Thông tin này lập tức khiến nhiều người bật cười và nghi ngại, bởi chẳng ai tin một “kẻ ngoại đạo” như ông có thể trở thành chủ nhân tương lai của Nhà Trắng. Vậy nhưng sau 595 ngày cố gắng, “kẻ ngoại đạo” ấy chính thức đắc cử Tổng thống đời thứ 45 của Hoa Kỳ. Kết quả chấn động này khiến nhiều người đặt trong lòng một dấu hỏi:“Tại sao lại là Donald Trump?”

 

 

 

 

 

 

Trong khi ứng cử viên đảng Dân Chủ bà Hillary Clinton – một nhân vật kỳ cựu với hơn 50 năm kinh nghiệm chính trường rõ ràng đã tổ chức rất tốt chiến dịch của mình. Bà có nhiều văn phòng tranh cử hơn, đặt ở vị trí chiến lược hơn, có nhiều nhân viên hơn và có kinh phí tốt hơn; bà còn nhận được sự ủng hộ của hầu hết giới tinh hoa, tài phiệt kinh tế, ngôi sao truyền hình…

Về phần ông Trump, chiến dịch của ông hoạt động lộn xộn và dường như mâu thuẫn với đảng Cộng hòa. Không những thế, ngay tại thời điểm trước khi diễn ra cuộc bầu cử chính thức, hầu hết các tờ báo chủ lưu tại Mỹ đều đăng tải những thông tin gây bất lợi cho ông như những phát ngôn gây sốc, tính cách nông nổi, kết quả thảm hại sau các cuộc thăm dò… Tất cả những điều này khiến nhiều người tin chắc rằng Donald Trump thật sự không phải là đối thủ xứng tầm với cựu Ngoại trưởng Mỹ Hillary Clinton – tinh anh của giới chính khách Mỹ.
Tuy nhiên, trái ngược với tất cả những niềm tin chắc chắn ấy, ông Trump đắc cử.

Sau cuộc bầu cử, hàng loạt các chính trị gia, nhà phân tích bắt đầu đi tìm lời giải cho thành công vang dội của ông. Có rất nhiều luận điểm được nêu ra, nhiều người cho rằng ông Trump có khả năng vận dụng kĩ thuật và chiến thuật tranh cử tốt, ông dám phá vỡ mọi quy tắc, hay vì ông là vị “tỉ phú của người lao động tay chân”… Tuy nhiên, tất cả những lý do khách quan này dường như không thể thỏa mãn mối nghi tâm lớn, kết quả phi thường cần lời giải phi thường. Và cuối cùng, người ta chỉ có thể tin: “Ông là lựa chọn của Đấng Cứu Thế …

 

 

 

 

 

 

 

 

Roger Stone, người từng tham gia 8 chiến dịch tranh cử qua các đời tổng thống Mỹ kiêm cố vấn tranh cử thân tín của Richard Nixon và Ronald Reagan, đã kể lại một sự kiện hi hữu từng xảy ra vào năm 1989 thông qua cuốn sách Đường đến Nhà Trắng 2016 – Cuộc cách mạng của Donald Trump, đó là trong một lần ông Trump định dùng trực thăng đến dự một cuộc họp ở thành phố Atlantic, nhưng ông Stone đã cố gắng thuyết phục ông Trump ở lại New York. Ông Trump nghe lời và sau đó cả hai người nhận được thông tin báo rằng chiếc trực thăng bị rơi, tất cả những ai có mặt trên đó đều bỏ mạng…

“… Tôi biết mạng sống của ông đã được bảo toàn để cứu nền Cộng hòa và phục hồi nền kinh tế của nước Mỹ. Đó là lúc tôi nhận ra Trump đến Trái đất này vì mục đích lớn hơn. Đó cũng chính là lúc tôi nhận ra ông sẽ là Tổng thống”. (trang 20) – Trích đoạn được viết trong bối cảnh Stone làm việc cho Trump trong vai trò nhân viên vận động hành lang.

 

 

 

 

 

 

 

Điều này khiến ông Roger Stone tin rằng, ông Donald Trump trở thành Tổng thống là một dạng của “chân mệnh Thiên Tử” hay còn được gọi là sự lựa chọn của Sáng Thế Chủ – vị Thần khai sáng vũ trụ.

Năm 2011, một người lính cứu hoả về hưu tên là Mark Taylor từng chia sẻ rằng anh có một giấc mơ kỳ lạ. Trong giấc mơ, Chúa nói với anh rằng ông Trump sẽ trở thành tổng thống tiếp theo của nước Mỹ. Trump là người được Thượng Đế chọn để lập lại trật tự cho nước Mỹ và thế giới, đồng thời đem lại sự kính nể cho nước Mỹ. 5 năm sau, Taylor chia sẻ về sự kiện này trong cuộc phỏng vấn với Pastor Rick Wiles của tờ TruNews.

Taylor tin rằng “Chúa đã sắp đặt tất cả”.

 

 

 

 

 

 

 

“Chúa nói với tôi rằng, Ngài lựa chọn người đàn ông này, Donald Trump, để vượt qua thời kỳ hiện tại. Giống như Benjamin Netanyahu đến với Israel, ông Trump sẽ là vị cứu tinh của Hợp chúng quốc Hoa Kỳ. Sứ mệnh của ông Trump là đem lại lòng tự tôn, sự kính nể và niềm tin cho nước Mỹ. Nước Mỹ sẽ lại được xem trọng như một quốc gia quyền lực và thịnh vượng trên thế giới. Đồng đô-la Mỹ một lần nữa là đồng tiền mạnh nhất và sẽ trở thành đơn vị tiền tệ chuẩn cho các đồng tiền khác được chuyển đổi và định giá”.

Vậy nên, sự kiện ông Donald Trump đắc cử chức Tổng thống Mỹ được xem như một an bài và khẩu hiệu “Make America Great Again” của ông cũng không phải là ngẫu nhiên.

Nếu sự thật là vậy, thì tại sao Ngài chọn ông? Câu trả lời có lẽ rất đơn giản, bởi vì ông đặt niềm tin vào Ngài.

Như cách mà ông từng khẳng định:

 

 

 

 

 

 

 

 

Nước Mỹ luôn khẳng định quyền tự do đến từ Đấng Cứu Thế… Quyền lợi của chúng ta được Chúa Trời ban tặng và không một thế lực trên Trái đất có thể tước bỏ những quyền lợi đó.

So với nước Mỹ trong lịch sử, nước Mỹ ngày nay đã thay đổi, đó không còn là giấc mơ mà nhiều người từng muốn vươn tới, và niềm tin vào lời dạy của Chúa cũng phai mờ dần sau nhiều biến cố của đất nước. Trong sự kiện Washington – A Man of Prayer được tổ chức hàng năm tại sảnh Statuary trên đồi Capitol, nghị sĩ Randy Weber đã khóc và thay lời bài phát biểu của mình bằng lời cầu nguyện Chúa:

“Đức Chúa toàn năng, Đấng ở trên trời… Thưa Chúa, con đang thú nhận với Ngài những tội lỗi mà đất nước con đã được khuyến khích để hành động… Lạy Chúa, chúng con đã cố gắng thử và xóa bỏ lời răn của Ngài trong các trường công. Chúa ơi, chúng con đã cố gắng đưa Kinh Thánh ra khỏi lớp học, tháo “Mười Điều Răn” xuống khỏi bức tường. Ôi thưa Chúa, xin tha thứ cho chúng con. Chúa ơi, chúng con đã nghĩ rằng mình rất thông minh, chúng con đã cố gắng thay thế lời răn và giới luật của Ngài bằng những con chó đánh hơi ma túy, bằng những chiếc máy dò kim loại, bằng những nhân viên cảnh sát mặc đồng phục trong những ngôi trường.

Lạy Chúa, chúng con đã giẫm đạp lên những lời dạy linh thiêng của Ngài về sự thánh thiện của hôn nhân, cố gắng sửa đổi nó và chúng con gọi đó là một lối sống thay thế.

Thưa Chúa, xin Ngài tha thứ cho chúng con!

 

 

 

 

Chúa ơi, chúng con đã giết chết những sinh mệnh vô tội nhất trong số chúng con. Người đầy tớ trung thành của Ngài, Thánh Moses đã cảnh báo chúng con trong “Phục truyền Luật lệ ký 30:19” rằng hãy chọn sự sống, hãy cho chúng con và dòng dõi được sống. Thượng đế, chúng con đang giết chết con cháu của mình và chúng con gọi đó là sự lựa chọn.

 

 

 

 

 

 

 

Lạy Chúa ở trên trời, xin hãy tha thứ cho chúng con!”

Dường như nghị sĩ Randy Weber đã nhận ra có tội với Chúa và xoá đi đức tin của mình sẽ phải gánh chịu hậu quả vô cùng lớn. Và chỉ có niềm tin vào tâm linh, vào những gì Đấng Cứu Thế đã răn dạy, con người mới có một tương lai tốt đẹp.

Một trong những yếu tố làm nên nước Mỹ là người Mỹ tin vào những giá trị tâm linh sâu thẳm của vũ trụ, vượt xa vật chất hiện thực như cách mà họ khẳng định trên tờ tiền của mình: “In God we trust – Chúng tôi tin vào Chúa”.

Chúng tôi tin vào Chúa

 

 

 

 

 

 

Trước nỗi đau và bế tắc mà nước Mỹ đang gặp phải, người dân nước này hiểu rằng họ cần một người có thể giúp họ kiên định lại đức tin đã vỡ vụn, củng cố lại những giá trị sống lâu bền đã ăn mòn vào “tinh thần Mỹ”, một người có thể cùng họ “đưa nước Mỹ vĩ đại trở lại”.

Đến đây câu trả lời đã quá rõ ràng, Đấng Cứu Thế sẽ không thể lựa chọn Hillary Clinton hay bất kỳ ai khác, những người đang ủng hộ cho chương trình nạo phá thai, hạn chế tôn giáo và đức tin của người dân. Ngài chọn Donald Trump đơn giản vì ông “tin và tôn kính Chúa Trời”. Và niềm tin này sẽ cùng Donald Trump đưa thời hoàng kim của nước Mỹ quay trở lại.

Trong bài diễn văn phát biểu nhân ngày Độc lập của nước Mỹ, Tổng thống Donald Trump đã khẳng định rất nhiều lần về Đấng Cứu Thế và quyền con người.

“Là người Mỹ, chúng ta yêu đất nước của chúng ta, chúng ta yêu gia đình của chúng ta, chúng ta yêu tự do của chúng ta và chúng ta yêu Thiên Chúa của chúng ta”.

“Và hơn tất cả, chúng ta biết điều này, tại Mỹ, chúng ta không tôn kính chính phủ, chúng ta tôn kính Chúa Trời”.

 

 

 

 

 

 

 

“Các nhà sáng lập đã dẫn chứng về Đấng Cứu Thế 4 lần trong Tuyên ngôn độc lập. Trên những tờ tiền của chúng ta là: ‘Chúng ta tin vào Chúa”.

“Chính quyền của tôi sẽ luôn ủng hộ và bảo vệ tự do tôn giáo của bạn…Tôi sẽ không để bạn thất vọng”.

“Chúng tôi không muốn thấy Chúa Trời bị ép buộc phải rời khỏi quảng trường công cộng, bị đưa ra khỏi trường học, hoặc bị đẩy ra ngoài quyền con người của chúng ta… Chúng tôi muốn nghe những lời cầu nguyện trước trận bóng đá nếu họ muốn”.

“Chúng tôi muốn tất cả trẻ em có cơ hội cảm ân phước lành của Thượng Đế. Chúng tôi sẽ không cho phép chính phủ kiểm duyệt những bài giảng đạo hay hạn chế quyền tự do ngôn luận của các mục sư và những người truyền đạo, những người mà chúng tôi tôn trọng nhất”.

“Đó là lý do tại sao… Tôi chỉ cần ký một lệnh hành pháp sau khi chiến dịch thông qua để gỡ bỏ Luật sửa đổi Johnson đang gây trở ngại đối với quyền của các bạn trong Tu chính án thứ nhất”.Tu chính án năm 1964 được đặt theo tên của Tổng thống Lyndon Baines Johnson, ngăn cấm các nhà truyền giáo Ki-Tô phát biểu các vấn đề cộng đồng bằng cách đe dọa khấu trừ thuế tại các nhà thờ. Tổng thống Donald Trump từng khẳng định:

Chừng nào tôi còn là Tổng thống, không một ai có quyền ngăn cản bạn thực hành đức tin hay thuyết giảng những điều trong trái tim bạn.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Chừng nào tôi còn là Tổng thống, không một ai có quyền ngăn cản bạn thực hành đức tin.

Ông Trump sinh năm 1946 trong một gia đình theo phái Presbyterian. Maryanne Macleod, mẹ của ông Trump di cư đến Hoa Kỳ với tư cách là Giám mục trưởng nghiêm khắc. Vào những năm về sau, bà dường như đã mở rộng hơn niềm tin tôn giáo của mình, nhưng bà luôn đảm bảo rằng tất cả các con của bà đều lớn lên theo phái Presbyterian.

Khoảng thập niên 1970, cha mẹ của Trump cũng tham gia các sinh hoạt tại Nhà Thờ Marble Collegiate ở Manhattan, do Mục sư Norman Vincent Peale quản nhiệm. Mục sư Peale được cho là một người có những suy nghĩ tích cực và bao dung. Theo tờ Washington Post, chính bản thân ông Donald Trump cũng thờ phụng tại Nhà Thờ này tới tận thập niên 1980 và một trong các con ông được làm lễ bap-tem tại đây. Ông Trump nhiều lần ca ngợi kỹ năng giảng thuyết và sứ điệp làm được mọi chuyện trong lối suy nghĩ tích cực của mục sư Peale.

 

 

 

 

 

 

 

Mối quan hệ giữa ông Trump và vị mục sư mới Norman Vincent Peale đã phát triển thành tình bạn. Ngay cả bây giờ, sau ¼ thế kỷ, ông Trump vẫn không ngừng ca ngợi về Peale. Đối với ông Trump, đó là một mối quan hệ quan trọng đã xác lập nên niềm tin tôn giáo của ông hôm nay.

Tổng thống Donald Trump là tổng thống Mỹ đầu tiên đến thăm Bức tường phía Tây (Bức tường Than khóc) ở thành cổ Jerusalem nơi người Do Thái mộ đạo vẫn ngày ngày tới nguyện cầu. Trong chuyến thăm ông đội chiếc mũ kippah (mũ Sợ Chúa). Theo truyền thống, đàn ông Do Thái phải đội chiếc mũ này mỗi khi cầu nguyện, nghe giảng kinh, hoặc tham dự các buổi lễ quan trọng. Chiếc mũ sẽ là vật bảo vệ sự tinh khiết và linh thiêng của Chúa khỏi sự trần tục của con người..

 

 

 

 

 

 

 

 

Ông Trump đã chiến thắng đầy ngoạn mục và điều duy nhất khiến ông thực sự khác biệt so với đối thủ của mình đó là ông có một đức tin mạnh mẽ, một tâm hồn lấp đầy những giá trị tâm linh mà người Mỹ gửi trọn. Bài học về sự thành công nhiệm màu của nước Mỹ và ông Trump khiến người ta hiểu rằng muốn thành công cần một đức tin, một nguyên lý thực hành tâm linh như cách mà người phương Tây tin: Tinh thần và vật chất mà nhân loại sở hữu là ân huệ của Đấng Cứu Thế – Muốn trở nên phi thường cần tin vào những điều siêu thường chân chính.

Hồng Tâm

Anh chị Thụ Mai gởi

Hành trình từ học sinh ‘đội sổ’ đến cử nhân y tá xuất sắc của mẹ Việt ở Mỹ

 

Hành trình từ học sinh ‘đội sổ’ đến cử nhân y tá xuất sắc của mẹ Việt ở Mỹ

By Tạp Chí Hoa Kỳ – 18 Tháng Năm, 2018

Chỉ tốt nghiệp trung cấp ở Việt Nam, rồi đi xuất khẩu lao động, chị Cẩm Tú, 36 tuổi, từng gặp muôn vàn khó khăn khi theo chồng Mỹ nhập cư.

Chị Cẩm Tú, cử nhân y tá sắp tốt nghiệp trường Nevada State College, Mỹ.

Ở độ tuổi 36, nhiều phụ nữ Việt ở nước ngoài đã có một công việc ổn định, hay yên phận với việc nội trợ, chăm sóc chồng con. Thế nhưng chị Cẩm Tú, người con gái Sài thành, vẫn miệt mài hoàn thành nốt kỳ học cuối ngành khoa học điều dưỡng, trường Nevada State College, Las Vegas.

Đi học thường đứng “đội sổ”, nói tiếng Anh bập bẹ, chỉ tốt nghiệp trung cấp ở Việt Nam rồi đi xuất khẩu lao động ở Nhật, những tháng ngày đầu tiên đặt chân lên đất Mỹ là chuỗi ngày khó khăn vô cùng với chị. Rào cản ngôn ngữ khiến chị không muốn giao tiếp với ai, trừ ông xã người Mỹ, công tác trong quân đội.

“Tôi nói tiếng Anh chỉ mỗi ông xã tôi hiểu vì anh đã quen với cách nói của tôi. Vì đã quen nhau 2 năm ở Nhật trước khi kết hôn nên hầu như chúng tôi hiểu ý nghĩ của nhau nhiều hơn là lời nói. Còn người khác không ai hiểu tôi nói gì”, chị .

Là người chăm chỉ, lại có vốn tiếng Nhật kha khá, nên ngay sau khi sang Mỹ năm 2010, chị Tú xin làm ở một nhà hàng của Nhật, làm phụ bếp cho các đầu bếp sushi. Thời gian này chị cũng đi học ở lớp tiếng Anh dành cho người nhập cư.

Bước ngoặt đến vào năm 2012, khi chị sinh con đầu lòng. “Tôi sinh mổ rất đau, bên cạnh chỉ có chồng nên rất tủi thân. May mắn là lúc đó có một y tá rất tuyệt vời. Cô ấy luôn chăm sóc, động viên và dành những lời ân cần cho tôi. Cô luôn miệng nói “I believe in you! You can do this”, (Tôi tin cô. Cô có thể làm được mà). Khi đó tôi nghĩ cô ấy như một người thân của mình vậy”, chị Tú nhớ lại.

Hình ảnh cô y tá tận tụy, hết lòng chăm sóc bệnh nhân luôn thường trực trong tâm trí chị. Vì thế, sau khi cai sữa con 6 tháng, chị Tú bảo lãnh mẹ sang Mỹ chăm con hộ và chính thức đăng ký học tiếng Anh chỉn chu ở trường cao đẳng cộng đồng.

Khi tiếng Anh đủ khá, chị đăng ký học lớp hộ sinh. Có được tấm bằng hành nghề, chị xin làm ở một viện dưỡng lão. Dù rất bận rộn, nhưng chị vẫn vừa đi làm bán thời gian, vừa đi học tiếp tiếng Anh nâng cao. Ngày càng thấy gắn bó với công việc chăm sóc người bệnh, chị sau đó còn đăng ký học tiếp lớp hoá, sinh, dinh dưỡng, giải phẫu học, sinh lý học, và nhiều lớp khác.

Chị Tú , lúc đầu chị chỉ định học hệ Cao đẳng nhưng thầy cô bạn bè, ai cũng nói chị có khả năng nên quyết định làm liều. Ngày chị đăng ký học Cử nhân trường Nevada State College, hai vợ chồng chị đã nói chuyện với nhau rất nhiều. Anh nói học ngành này rất khó, áp lực về điểm số rất cao, thời gian gò bó, sợ chị không chịu nổi. Nếu không đáp ứng chị có thể bị học lại, rất tốn kém và xa hơn là cho thôi học.

“Tôi biết trước mắt mình là cả núi khó khăn. Nhưng tôi không từ bỏ. Người ta học một, tôi sẽ cố học mười”, chị Tú tâm sự.

Chị Tú nhận được nhiều sự giúp đỡ từ người chồng làm trong quân đội.

Với tiêu chí học chậm mà chắc, chị Tú hoàn thành các môn học đại cương trong vòng 4 năm (tính cả thời gian học hộ sinh), trong khi nhiều bạn bè Mỹ của chị chỉ cần 2 hoặc 3 năm đã xong.

Chị kể: “Tôi còn nhớ ngày đầu đi thực tập ở bệnh viện, tôi ngơ ngác lắm. Tôi bị người hướng dẫn mắng ngay trước mặt nhiều người. Tôi đã khóc rất nhiều hôm đó, thấy xấu hổ vô cùng. Nhưng cũng từ lần đó, tôi tự nhủ sẽ cố gắng, nỗ lực gấp nhiều lần để không bao giờ bị như vậy”.

Tuần nào cũng vậy, cứ 3 ngày học lý thuyết xong, chị Tú lại đi thực tập ở bệnh viện. Lịch dày đặc từ 6 giờ sáng đến 4 giờ chiều khiến chị bận tối mắt tối mũi. Bước vào học chuyên ngành, chị càng tất bật hơn khi hoàn thành chương trình học 4 kỳ trong 15 tháng.

“Nhiều lúc tôi cảm thấy có lỗi với con vì không có nhiều thời gian cho bé. Có lần con ốm mà vẫn phải đi làm, đến nơi rơi nước mắt lo cho con nên sếp lại cho về. Rồi những hôm bận học quá, con muốn vào phòng chơi với mẹ nhưng tôi ra điều kiện phải im lặng. Nhìn con lủi thủi xem ipad tôi thương vô cùng”, chị Tú nói.

Được chồng hỗ trợ việc đưa đón con đi học và dọn dẹp nhà cửa trong nhà, chị vùi đầu vào việc học. Chị học ngày học đêm, lên thư viện, về nhà lại đọc sách, xem tivi, tra cứu internet, chỗ nào không hiểu lại hỏi thầy cô, bạn bè. Đã bao đêm chị ngủ mà trên tay vẫn còn cầm giáo trình học.

“Những lúc tôi làm bài thi không hài lòng, thực tập trong bệnh viện mệt mỏi, anh lại an ủi và động viên tôi nhiều. Gánh nặng đặt lên vai anh khi vừa phải lo toàn bộ chi phí trong nhà, vừa chi tiền cho tôi học. Vì thế, tôi không thể để phụ lòng anh”, chị Tú tâm sự.

Chị sẽ chính thức tốt nghiệp hệ cử nhân y tá trong 3 tháng nữa.

Những cố gắng của chị được đền đáp xứng đáng khi phần lớn các môn học chị đều giành điểm tuyệt đối (chỉ một môn điểm B). Chị còn được trường đề cử vào Nursing Hornor Society, hiệp hội dành cho sinh viên chuyên ngành y tá và cho y tá có thành tích xuất sắc.

Người hướng dẫn từng mắng chị trước mặt mọi người, sau này dành nhiều lời khen cho chị. Trong bức thư viết gửi học trò, bà tin chị sẽ là một y tá giỏi, bởi chị có chuyên môn tốt, và “kỹ năng giao tiếp, xử lý mọi việc tuyệt vời”. Nhiều bạn bè trong lớp cũng khâm phục chị bởi sự cần cù, chịu khó và giúp đỡ mọi người.

Còn 3 tháng nữa mới chính thức tốt nghiệp, nhưng chị Tú đã được cầm trên tay tấm bằng loại giỏi (Magna Cum Laude). Chị dự định sẽ xin vào làm y tá tại một bệnh viện quân đội, để phục vụ cho những người đồng đội của chồng.

“Tôi bắt đầu đi học bên này lúc 31 tuổi và chuẩn bị tốt nghiệp ở tuổi 36. Nếu không thử không bao giờ tôi nghĩ mình có thể làm được. Vì thế, tôi tin mọi người đều có thể làm đến cùng để theo đuổi ước mơ. Quan trọng nhất là sự kiên trì và đam mê ngành mình đã chọn”, chị Tú nói.

Image may contain: 2 people, people smiling, selfie and closeup
Image may contain: 3 people, people smiling, people sitting and outdoor
Image may contain: 1 person, smiling, hat