30 tuổi nhất định ở lì, cha mẹ phải xin tòa trục xuất khỏi nhà

30 tuổi nhất định ở lì, cha mẹ phải xin tòa trục xuất khỏi nhà

Ông Michael Rotondo, trái, khi ra tòa về việc bị cha mẹ (bên góc phải cùng luật sư), kiện ra tòa đòi trục xuất khỏi nhà. (Hình: Douglass Dowty /The Syracuse Newspapers via AP)

SYRACUSE, New York (AP) — Một thẩm phán ở New York hôm Thứ Ba 22 Tháng Năm ra lệnh cho một người đàn ông 30 tuổi phải dọn ra khỏi nhà cha mẹ ông ta, sau khi cha mẹ kiện để xin trục xuất ông này.

Ông Michael Rotondo nói với quan tòa rằng ông biết là, từ mấy năm nay, nhiều lần cha mẹ ông thúc giục phải ra khỏi nhà.

Thẩm phán Donald Greenwood, tại Tòa Thượng Thẩm tiểu bang New York, bác bỏ điều này vì cho là không hợp lý, theo bản tin của tờ báo địa phương, The Post-Standard ở Syracusee.

Hai ông bà Mark và Christina Rotondo đưa đơn kiện đòi con trai phải ra khỏi nhà sau mấy lần gửi thư thông báo việc đòi ông con phải dọn đi, và cũng đề nghị cho tiền và các trợ giúp khác nhưng không được đáp ứng.

Hai ông bà hôm 18 Tháng Hai đưa lá thư cho con, đề nghị cho $1,100 để ông ta có tiền đi tìm nơi khác. Họ cũng đề nghị là ông này nên bán bộ máy nghye nhạc stereo, một số vật dụng và các khẩu súng để có thêm tiền cũng như để không chiếm quá nhiều chỗ trong nhà.

Hai ông bà viết thêm rằng “Có nhiều công việc ở khắp nơi, ngay cả cho những người ít chịu đi làm như con. Hãy kiếm việc đi, con phải đi làm!”

Quan tòa Greenwood ra lệnh cho luật sư của cha mẹ Michael phải soạn một lệnh trục xuất chính thức. Luật sư Anthony Adorante nói rằng lá thư này sẽ cho Michael Rotondo đủ thời giờ để dọn ra. (V.Giang)

Tranh cãi về ưu đãi thuế cho các sòng bạc ở các đặc khu kinh tế Việt Nam

Tranh cãi về ưu đãi thuế cho các sòng bạc ở các đặc khu kinh tế Việt Nam


Đánh bạc và các cược không được hợp pháp hóa ở Việt Nam nhưng các sòng bạc ở các đặc khu kinh tế sẽ được ưu đãi thuế.
Đánh bạc và các cược không được hợp pháp hóa ở Việt Nam nhưng các sòng bạc ở các đặc khu kinh tế sẽ được ưu đãi thuế.

Các nhà lập pháp Việt Nam đang cứu xét việc cắt giảm các biện pháp ưu đãi thuế đặc biệt đã được thỏa thuận trước đây với các sòng bạc ở ba đặc khu kinh tế để “tạo tính cạnh tranh và hấp dẫn.”

Dự thảo luật cho các đặc khu kinh tế dự kiến sẽ được mang ra thảo luận trong một cuộc họp của Ủy ban Thường Vụ Quốc hội, sau khi một số đại biểu lên tiếng chỉ trích các biện pháp ưu đãi thuế đặc biệt cho những hoạt động kinh doanh casino là quá rộng rãi.

Theo trang mạng IAG của ngành kinh doanh casino ở Châu Á thì dưới đề xuất trước đây, các dự án tại các đặc khu kinh tế dự kiến được hoàn toàn miễn thuế trong 4 năm đầu tiên hoạt động, giảm thuế 50% trong 5 năm kế tiếp, và sau đó 10% trong thêm 21 năm nữa trước khi thuế suất hiện hành được áp dụng.

Đề xuất này vấp phải những phản đối của nhiều đại biểu Quốc hội và các chuyên gia kinh tế vì họ cho rằng mức thuế như vậy là “quá rộng lượng” đối với các chủ đầu tư.

Đại biểu Trương Trọng Nghĩa (TPHCM) đặt nghi vấn vì sao Việt Nam cần có tới 3 sòng bạc và nêu lên những hệ lụy xã hội của “loại hình giải trí này”. Ông nói Singapore, một nước phát triển cao, pháp luật nghiêm, chỉ cho mở có 1 khu casino từ năm 2012, “vậy mà cũng đã phát sinh nhiều hệ lụy xã hội”.

Theo đề xuất mới của UBTVQH, các dự án này được hưởng mức thuế thu nhập doanh nghiệp ưu đãi 17% trong 5 năm kể từ khi có doanh thu từ dịch vụ. Nhưng mức thuế này chỉ áp dụng đến năm 2030.

Tuy nhiên cũng có ý kiến đề nghị giữ nguyên như dự thảo Luật Chính phủ trình Quốc hội tại kỳ họp thứ 4. Tại một phiên thảo luận sáng ngày 23/5 tại Hà Nội, một số đại biểu Quốc hội khác lập luận rằng cần giảm thuế tiêu thụ đặc biệt với các dịch vụ kinh doanh casino để tạo sức hút cho đặc khu kinh tế.

Cơ quan thường trực của Quốc hội Việt Nam, UBTVQH, cho rằng dịch vụ kinh doanh casino, trò chơi điện tử có thưởng, và dịch vụ kinh doanh đặt cược được xác định thuộc ngành, nghề ưu tiên phát triển ở cả 3 đặc khu.

Cơ quan này nói, đây là các hoạt động kinh doanh có lợi nhuận cao, trong dài hạn có khả năng đóng góp lớn cho ngân sách nhà nước và nhiều đặc khu kinh tế của các nước khác cũng phát triển loại hình dịch vụ này.

Về phía chính phủ, báo Dân Trí dẫn lời Bộ trưởng Kế hoạch Đầu tư Nguyễn Chí Dũng đề nghị giữ ưu đãi thuế tiêu thụ đặc biệt của casino, vì “không ưu đãi hợp lý thì sẽ khó thu hút được các dự án cạnh tranh được với các nước như hiện nay”.

Người dân Việt Nam không được phép đánh bạc tại các casino ở Việt Nam. Chính vì vậy mà một số sòng bạc ở Việt Nam, như Grand Hồ Tràm do một nhà đầu tư Mỹ làm chủ, thường xuyên vắng khách, theo một bài phóng sự điều tra của ProPublica. Ông Philip Falcone, từng là một tỷ phú Mỹ, đã mất nhiều năm vận động hành lang chính phủ Việt Nam để cho phép công dân Việt được đánh bạc trong casino của ông ở Vũng Tàu.

Theo ước tính của Bộ Kế hoạch và Đầu tư, nếu áp dụng mức thuế cũ, các đặc khu kinh tế có thể đóng góp tổng cộng 9,5 tỷ USD mỗi năm vào ngân sách nhà nước. Vào năm 2030, các đặc khu kinh tế sẽ tạo ra hơn 760.000 việc làm và mức thu nhập bình quân đầu người sẽ tăng lên 13.000 USD, gấp 5,4 lần hiện nay.

Chính phủ Việt Nam dự kiến thành lập 3 đặc khu kinh tế – gồm Phú Quốc, Vân Đồn và Bắc Vân Phong – với tổng vốn đầu tư lên tới 1,4 triệu tỷ đồng. Dự thảo Luật Đặc khu kinh tế sẽ được trình để Quốc hội xem xét thông qua vào tháng 6 này, theo Dân Việt.

Cựu tù chính trị-nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa bị bắt đi làm việc

Cựu tù chính trị-nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa bị bắt đi làm việc

2018-05-23
 
Nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa và sách "Chính trị bình dân" của nhà văn Phạm Đoan Trang

Nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa và sách “Chính trị bình dân” của nhà văn Phạm Đoan Trang

 Nguyen Xuan Nghia
 

Cựu tù chính trị- nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa bị an ninh bắt đi làm việc với cáo buộc tàng trữ sách cấm.

Theo ông Nguyễn Xuân Nghĩa cho biết vào trưa ngày 23 tháng 5 một thanh niên vào nhà ông ở Hải Phòng đưa cho ông 3 cuốn ‘Chính Trị Bình Dân’ của tác giả Phạm Đoan Trang, nhà báo tự do và là nhà hoạt động, nói tặng và xin được được học hỏi thêm về tập sách này, liền sau đó vài phút ông bị an ninh ập vào nhà buộc ông đi làm việc. Vào lúc 7 giờ tối ngày 23 tháng 5, ông Nguyễn Xuân Nghĩa thuật lại với Đài Á Châu Tự Do về vụ việc như sau:

“Họ vào nhà tôi một cách đột ngột, họ cưỡng bức tôi, nội dung là tôi tàng trữ 2 cuốn sách Chính trị bình dân rồi đang còn bán 1 cuốn, họ quy kết tôi vào chuyện tang trữ sách báo cấm, họ cưỡng bức tôi họ lôi tôi xềnh xệch  lên ô tô chở về phường”

Được biết sau hàng giờ làm việc và cương quyết không làm gì sai phạm, 5 giờ chiều cùng ngày an ninh cho ông về và có làm biên bản là họ chưa hề đánh đập hoặc vi phạm nhân phẩm ông. Theo ông Nguyễn Xuân Nghĩa mặc dù không đánh đâp nhưng phía chính quyền có đe dọa và khủng bố ông.  Con trai ông đã ký nhận người và đưa ông về nhà cùng ngày.

Nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa là người lên tiếng đòi đa nguyên đa đảng tại Việt Nam, ông cũng tham gia hoạt động biểu tình chống Trung Quốc gây hấn, xâm lấn Việt Nam. Ông bị bắt và bị kết án 6 năm tù với cáo buộc tuyên truyền chống nhà nước hồi ngày 11 tháng 9 năm 2008. Ông mãn án tù vào ngày 11 tháng 9 năm 2014.

Sau khi ra tù, ông tiếp tục hoạt động từ trước đến nay mà ông cho nhằm đấu tranh cho một đất nước dân chủ, tự do hơn.

28 chuyện lạ đã xảy ra khi thực hiện cuốn phim “Cuộc khổ nạn Chúa Giêsu” vào năm 2004

28 chuyện lạ đã xảy ra khi thực hiện cuốn phim “Cuộc khổ nạn Chúa Giêsu” vào năm 2004

28 chuyện lạ đã xảy ra khi thực hiện cuốn phim “Cuộc khổ nạn Chúa Giêsu” vào năm 2004

1. Điều gì khiến ông Mel Gibson làm phim Chúa Giêsu? Cách đây khoảng 12 năm tài tử Hollywood này đã mang ý muốn làm phim trong đầu. Nhưng tới sau này đến khi ông gặp một người phụ nữ Pháp, cô ấy đã nói với Ông: “Chúa Giêsu yêu ông đó”. Lúc đó ông mới có can đảm thực hiện cuốn phim “Cuộc khổ nạn Chúa Giêsu”.

2. Gibson đã chiến thắng được chứng bệnh chán đời muốn tự tử qua “cuộc khổ nạn”. Gibson đã tiết lộ với tờ báo Úc Châu Herald Sun: “Dạo trước tôi có cảm giác lạc lối trong bóng tối, tôi hoàn toàn thất vọng. Tôi chẳng thiết sống nữa, nhưng cũng chưa sẵn sàng để ra đi.. Qua “Cuộc khổ nạn Chúa Giêsu” ông ta mới thực sự vượt qua được cơn suy nhược của thần kinh, chán đời.

3. Nguyên do chính để thực hiện cuốn Phim “Cuộc khổ nạn” đối với nhà sản suất phim và tài tử chính là … Tình Yêu. Jim Caviezel trong cuộc phỏng vấn trước khi phim bắt đầu chiếu trên cinê: “Không ai trong nhóm chúng tôi làm Phim này vì tiền mà là vì Tình. Tôi và Mel cũng thế. Mọi người trong chúng tôi đều hăng say làm việc chỉ vì Tình yêu Giêsu, mà chẳng quản ngại gì đến thời gian hay tiền bạc cả.”

4. Người hòa âm cho phim “Cuộc khổ nạn Chúa Giêsu” là ông Bob Beemer. Ông đã tuyên bố như sau: “Đây không phải là loại phim bình thường chỉ cần gây ra các ấn tượng về âm thanh để câu khách ngay từ đầu. Ông Gibson nhấn mạnh với nhóm hòa âm trong phim gồm có 12 người rằng chúng tôi là phải trộn âm thanh như thế nào để có thể tồn tại mãi với thời gian. Trong khi đó có nhiều đạo diễn khác muốn làm nhanh chóng hơn để còn tiếp tục sản xuất các phim khác, mà không hề nghĩ rằng phim của họ sẽ bị phê bình như thế nào cho cả trăm năm về sau. Đây là một kỷ niệm tốt đẹp cho tôi khi làm việc với ông Gibson.”

5. Mel Gibson, là người công giáo thực tiễn: Ông đã bỏ ra 25 triệu Mỹ kim tiền túi. Lúc ấy ông không cần quan tâm đến lời lỗ ra sao. Ông nói: „Tôi nghĩ rằng công việc lớn lao là làm thế nào mà thay đổi được trái tim của con người. Tôi hy vọng phim này có khả năng để thực hiện được chuyện ấy”, ông ta nói trong cuộc phỏng vấn khá lâu trước khi phim bắt đầu trình chiếu.

“Dù sau này chỉ có năm người tới xem phim, mà cuốn phim đã làm cho họ thay đổi được môt điều gì đó, thì điều này rất là bõ công rồi.” – nhưng điều lạ lùng đã xẩy ra: Dù không quảng cáo rộng rãi lắm, chỉ trong một ngày trình chiếu, cuốn phim đã thâu lại gần hết tiền chi phí sản suất mà ông đã bỏ ra.

6. Nhân vật đóng vai Chúa Giêsu Jim Caviezel trước kia đã được nhiều các hãng phim khác mời gọi đóng vai Chúa Giêsu, ông luôn từ chối vì ông cảm thấy mình không xứng đáng đóng vai này.

7. Sáu tháng trước khi bắt đầu đăng ký chính thức đóng phim “Cuộc khổ nạn” ông Jim Caviezel thường hay thăm viếng nơi Đức Mẹ hiện ra ở Medjugorge. Tại đây tình cờ ông đã gặp một phụ nữ xa lạ. Bà này đã nói với ông: “Anh sẽ đóng vai Chúa Giêsu đấy!”

8. Nhà đạo diễn Mel Gibson đã tìm thấy Caviezel trong danh sách những ngừơi đăng ký xin đóng phim. Ông đã nhận thấy tên Jim Caviezel và tên Jesus Christ rất gần nhau, khi viết tắt đều là hai chữ J.C.

9. Khi Gibson phỏng vấn tài tử Jim Caviezel, lúc ấy ông cũng đúng 33 tuổi, rất trùng hợp với chúa Giêsu khi bị khổ nạn.

10. Khi thực hiện cuộn phim này nhà sản xuất cũng như tài tử chính đã đánh liều về công danh của họ. Caviezel cho biết: “Đạo diễn Mel Gibson nói với tôi rằng : “khi nhận lời đóng vai chính cho phim này, điều đó có thể là sự sụp đổ của tên tuổi anh đấy! Cũng có thể là nó sẽ kết thúc Sự nghiệp của chúng mình.

Anh cần hiểu rõ việc tôi đang làm` Và tôi đáp lại: `Anh phải biết mỗi người trong chúng ta đều được Ơn Gọi vác thánh giá của mình. Nếu không vác thì thập giá sẽ đè chúng ta bẹp lép! Cho nên câu trả lời dứt khoát của tôi là :”ok sẵn sàng đóng vai Chúa.” Đó là câu chuyện giữa nhà sản xuất và tài tử cuốn phim “Cuộc khổ nạn”.

11. Nam tài tử đóng vai Chúa Giêsu Jim Caviezel đã bị hai lần sét đánh trong lúc quay phim và không bị thương. Tờ báo Đức Quốc “Bild”-online đăng tải như thế. “Tôi đã đứng xa anh ta khoảng cách 100 mét”, nhà sản suất Steve McEveety là nhân chứng của biến cố này kể lại: “Bỗng nhiên tôi chợt thấy khói từ trong lỗ tai của ông ta chui ra.” Ông phụ tá đạo diễn Jan Michelini cũng bị sét đánh.

Đúng như là phép lạ là điều hai người đàn ông này không bị thương. Vài tháng trước Michelini cũng bị sét đánh trong cơn mưa rào. Ông ta chỉ bị thương nhẹ trên ngón tay. Rồi lần thứ hai sét lại đánh Jim Caviezel, và ông lại thoát khỏi sự kinh khủng này. Caviezel: “Khi chúng ta quay tới đoạn bài giảng của Chúa Giêsu trên núi vào ngày quay phim cuối cùng, tôi bị sét đánh. Thiên hạ đều la hét, da thịt của tôi hoàn toàn bị cháy than. Nhưng những người quanh đấy, đã chứng kiến từ đầu tới cuối đã kể là họ không thấy sét mà chỉ thấyánh sáng thật sáng bao quanh tôi.”

12. Trong lúc làm phim này phải luôn có sự kết hợp với các bí tích của giáo hội. Jim Caviezel khẳng định: “Trong suốt thời gian quayphim đức tin của tôi rất mạnh mẽ. Trước khi bắt tay vào việc tôi đã nói với Mel: “Chúng ta phải tham dự Thánh Lễ hằng ngày. Trước khi tôi vác thánh giá và quay phim tôi cần phải rước Mình Thánh Chúa”. Hằng ngày tôi đi xưng tội. Có một ai đó đã cho tôi biết một trong những tội trọng đó là những điều thiếu sót.

Lời này đúng là hạp với tôi. Tôi cảm thấy lòng yêu Chúa của tôi chưa đủ. Chúng tôi đã đọc kinh lần chuỗi. Cầu nguyện liên lỉ. Tôi đã được trao cho các thánh tích mà tôi yêu cầu. Do đó có các Thánh và hai thánh thích của thập giá Kitô luôn bên cạnh tôi: có cả ông thánh Franz của thành Assisi, nữ thánh Maria Goretti, ông thánh Antonius của thành Padua, ông thánh Padre Pio của thành Pietrelcina, và kể cả nữ thánh Anne Catherine Emmerich nữa.”

13. Đối với nam tài tử thủ diễn vai trò Chúa Giêsu không phải chỉ là một vai trò giả tạo mà hoàn toàn là sự thật. Jim Caviezel: ” tôi cầu nguyện như thế này: Nguyên do duy nhất mà tôi làm tất cả cho chuyện đóng phim này là mong muốn có sự cải hóa thế giới. Tôi không mong thiên hạ thấy tôi, mà muốn họ phải nhìn thấy Chúa Giêsu mà thôi. Điều đó tôi đã cầu xin. Và tôi đã đọc kinh lần hạt liên tục, để Đức Mẹ dẫn dắt tôi tới Người Con được. Tôi nói thật với anh, từ xưa tới nay chưa có ai được xem nỗi cực hình đến như thế. Lần này là cuộc khổ nạn thực tế nhất đang diễn ra đó.”

14. Tài tử đóng vai Chúa Giêsu đã chịu khổ giống như Chúa. Jim Caviezel: “Giả sử chúng tôi quay phim hết ở trong xưởng phim mà không quay trên núi, thì tôi đâu phải chịu đựng cực khổ như vầy đâu. Nếu tôi không chịu khổ như vầy thì anh đâu được nhìn hình ảnh trên thập giá như thế đâu. Tôi cần phải biết cảm giác thật trên thập giá. “Người phỏng vấn: “Anh có cảm giác thật như là chết trên cây thánh giá không?

” Caviezel: “Dạ có, quả thật như là tôi hoàn toàn bị cứng ngắt trên thập giá. Tôi không thể kiểm soát được hai bàn tay run rẩy của tôi nữa. Lúc họ đặt tôi lên thập giá, vai tôi đâu nhức muốn chết. Khi tôi vác thánh giá bả xương vai của tôi bị lệch ra ngoài. Tôi bị chúng quật roi hai lần và bị đập nhiều lần. Và tôi cũng không thể thả thập giá xuống nổi vì nó quá nặng. Không có giờ để nghỉ nữa.”

15. Caviezel đã trả lời trong cuộc phỏng vấn với tờ báo “Newsweek” câu hỏi rằng, cuốn phim đã làm đức tin của ông có chiều sâu không, ông có yêu Chúa Kitô hơn ông tưởng tưởng không: “Tôi yêu Ngài còn hơn vợ tôi và gia đình tôi.”

16. Trước khi đóng phim “Cuộc khổ nạn” nam tài tử Jim Caviezel đã gây sự hào nhoáng phi thường trong thế giới điện ảnh. Tờ báo “Kurier” đã đăng thế. Trong lúc quay phim “Angel Eyes”, mà Caviezel đóng vai thiên thần bổn mạng huyền bí và cô Jennifer Lopez đóng vai nữ cảnh sát, hãng phim cũng tính cho họ đóng màn cởi truồng. Nhưng Caviezel đã từ chối đóng màn này. Trong lúc quay phim người tài tử trẻ tuổi này yêu cầu cô Lopez trước khi quay màn sex phải mặc quần áo lại. “Tôi vẫn mặc quần shorts thì cô ta cũng phải giữ mặc chiếc áo”, ông Caviezel nói thế. Ông nói tiếp rằng ông “làm như thế là vì ông tôn trọng và yêu vợ ông.”

17. Người đóng vai Mẹ Chúa Giêsu là Maja Morgenstern. Cô là người Do Thái như Mẹ của Chúa Giêsu vậy.
Gibson đã chú ý tới cô ta qua vai trò trong phim đóng vai người Do Thái cải đạo Edith Stein. Khi Maja Morgenstern bắt đầu sự nghiệp đóng phim cô ta bị thôi thúc đổi tên họ đặc tính Do Thái này, mà cô ta từ chối. – “Morgenstern” là ánh sao ban ngày là một trong những hàm vinh dự của Đức Mẹ Maria.

18. Maja Morgenstern đồng ý với đạo diễn Gibson đóng vai người mẹ mất đứa con. Trong giai đoạn quay phim nữ tài tử này đang mang thai. Cô ta đóng vai trò này có thể có sự chuẩn bị tốt lành hơn thế được không?

19. Maja Morgenstern đã đóng góp nhiều đề nghị thuộc cổ truyền Do Thái, chẳng hạn như câu: “Vì sao đêm nay khác lạ hơn đêm kia? Những lời này theo nghi thức Pessach của Do Thái với sự ghi nhớ của sự di dân vĩ đại của người Do Thái khỏi Ai-cập, mà dân của Chúa được cứu thoát khỏi sự chết qua tay thiên thần bằng cách bôi máu dê trước cửa nhà. Gibson luôn khuyến khích cô ta kể về cổ truyền Do Thái và hay hỏi ý kiến cô ta về nhiều đoạn phim. Jim Caviezel: “Ông ta còn muốn tạo ra môt cuốn phim đầy đặc tính Do Thái nữa.”

20. Phim được bắt đầu quay vào ngày 15 tháng 8 là ngày Lễ trọng Đức Mẹ lên Trời.

21. Việc quay phim kết thúc vào ngày 13 tháng 5 là ngày Đức Mẹ bắt đầu hiện ra ở Fatima.

22. Đối với nam tài tử phải học tiếng Aramêơ và Latinh để đóng phim là cả một cực hình vậy mà Jim Caviezel nói rằng ông ta đãhọc chữ tiếng Aramêơ trong thời gian rất ngắn mà ông trước đó bình thường là không thể học nổi.

23. Trong lúc quay phim có nhiều dấu hiệu tốt xẩy ra, trong đó có nhiều người nghiện ma túy bỏ được thói nghiện.

24. Kẻ thủ lâu năm làm hòa với nhau.

25. Người vô thần và người hồi giáo đã trở thành công giáo trong lúc làm việc quay phim.

26. Đứa con của người cộng tác cuốn phim được chữa khỏi bệnh động kinh lâu năm trong lúc quay màn đóng đinh.

27. Không có chủ hãng cho thuê mướn nào muốn chiếu phim này trong các cinê. Lý do: những phim có lời thuyết minh không được yêu chuộng với khán giả. Người phân phát sợ bị lỗ, ngoài ra đó các hãng cho thuê mướn phim bị ép bởi những tổ chức Do Thái gây ánh hưởng.

28. Nhưng gặp một giáo sĩ Do Thái đã nói đúng ba dự đoán trước về phim “cuộc khổ nạn” trên các cinê Mỹ: Giáo sĩ Daniel Lapin tự nhận rằng ông không phải là nhà phê bình phim, nhưng ông đã dự đoán sự thành công vĩ đại của phim này.

Ngoài ra , phim này sẽ là một biến cố được nói nhiều nhất trong các hãng phim giải trí và sẽ đi vào lịch sử. Điều thứ ba là phim về Chúa Giêsu hay nhất, sẽ làm Đức Tin Kitô phát triển không ngờ và sẽ khiến người , nhất là quân vô thần phải nghiêm trang tìm hiểu giáo lý Kitô giáo.

Bí quyết của Đường Hy Vọng: 1. Ra Đi: “bỏ mình”; 2.Bổn Phận: “vác thánh gíá mình mỗi ngày”; 3. Bền Chí: “theo Thầy” (ĐHY Phanxico Xavier Nguyễn Văn Thuận)

 

Bi kịch của một cô bé Trung Hoa ảnh hưởng đến một Tổng Giám Mục Hoa Kỳ như thế nào?

Bi kịch của một cô bé Trung Hoa ảnh hưởng đến một Tổng Giám Mục Hoa Kỳ như thế nào?

Đặng Tự Do

22/May/2018

Ngày 13 tháng 5 vừa qua, Giáo Hội cử hành ngày Truyền Thông Thế Giới lần thứ 52, trong dịp này một nhân vật được coi là huyền thoại về truyền thông của Công Giáo Hoa Kỳ lại được nhắc đến như một gương sáng cho các ký giả Công Giáo.

Đức Tổng Giám Mục Fulton Sheen sinh ngày 8 tháng 5 năm 1895 và qua đời vào ngày 9 tháng 12 năm 1979. Án tuyên thánh cho ngài đang được xúc tiến.

Một vài tháng trước khi ngài qua đời, Đức Tổng Giám Mục Fulton Sheen đã được phỏng vấn trên truyền hình quốc gia. Một trong những câu hỏi được đặt ra với ngài là: “Đức Cha đã truyền cảm hứng cho hàng triệu người trên khắp thế giới. Vậy ai là người truyền cảm hứng cho Đức Cha? Có phải đó là một giáo hoàng không?”

Câu trả lời của Đức Tổng Giám Mục đã gây kinh ngạc cho nhiều người: 

“Đó không phải là một giáo hoàng, Hồng Y, một giám mục khác, hay thậm chí là một linh mục hay nữ tu, mà là một cô gái Trung Quốc mười một tuổi.”

Ngài kể rằng khi những người cộng sản chiếm được Trung Quốc, họ đã giam cầm một thừa sai trong nhà xứ của mình sát bên ngôi nhà thờ. Một ngày kia, trong khi bị nhốt trong nhà mình, vị linh mục nhìn ra ngoài cửa sổ và kinh hoàng khi thấy lính tráng cộng sản rầm rập bước vào nhà thờ. Chúng tiến lên cung thánh, mở cửa nhà tạm và trong một hành động đầy hận thù, đã quăng chiếc chén thánh xuống làm vung vãi Mình Thánh Chúa trên sàn nhà. Giữa hoàn cảnh nguy ngập của tình hình đã từ lâu, bị cô lập tứ bề, nhà thờ không còn nhận được bánh lễ và rượu lễ nên vị linh mục biết chính xác có bao nhiêu bánh thánh còn trong chén: ba mươi hai chiếc.

Rồi thì chúng bỏ đi, không chú ý đến một cô gái nhỏ đang núp trong những hàng ghế trong nhà thờ, là người đã thấy mọi thứ. Đêm đó, cô trở lại, và lén lút vượt qua tên lính vẫn ngồi canh trước cửa nhà xứ. Cô bước vào nhà thờ, nơi cô đã làm một giờ thánh có lẽ để đền tạ cho sự khinh miệt Thánh Thể mà cô đã chứng kiến.

Sau giờ thánh của mình, cô lên cung thánh, và quỳ gối xuống, cô đón nhận Chúa Giêsu trong Hình Bánh bằng lưỡi mình vì vào thời điểm đó, Giáo Hội không cho phép người giáo dân chạm vào Hình Bánh bằng tay của họ.

Mỗi đêm, cô gái trở về nhà thờ để làm giờ thánh của mình và đón nhận Chúa Giêsu trong Hình Bánh trên lưỡi của mình cũng giống như cô đã làm đêm đầu tiên. Vào đêm thứ ba mươi hai, sau khi rước chiếc bánh cuối cùng, cô vô tình tạo ra tiếng động đánh thức tên lính canh đang ngủ gật trước nhà xứ của vị linh mục. Từ cửa sổ phòng ngủ của mình, vị linh mục chứng kiến một cảnh tượng quá đau đớn đang mở ra trước mắt ngài. Cô gái cố gắng chạy nhưng tên lính bắt kịp cô và dùng báng súng đánh cô đến chết.

Khi Đức Giám Mục Sheen nghe câu chuyện được chính vị thừa sai kể lại trong một Đại Hội Thánh Thể, ngài cảm động đến rơi lệ, và đã hứa với Chúa, ngài sẽ làm một giờ thánh trước Thánh Thể mỗi ngày trong suốt cuộc đời còn lại của mình. . Và không chỉ trung tín với lời hứa của mình, nhưng trong mọi cơ hội có thể có, ngài luôn truyền bá lòng tôn sùng Thánh Thể.

 

Đám Tang Không Quan Tài Thật Cảm Động Của Thầy Dòng Xi – Tô

 Đám  Tang  Không  Quan  Tài  Thật  Cảm  Động  Của  Thầy  Dòng  Xi – Tô

Thứ sáu – 11/05/2018

Khi xem những bức ảnh dưới đây về đám tang của 1 ​Thầy tu Dòng Xitô thọ 90 tuổi, chúng ta sẽ không khỏi ngạc nhiên ngỡ ngàng, bùi ngùi xúc động, nghẹn ngào cay mắt, câm lặng nghĩ suy.

 

 

 

 

 

 

 

Đám Tang Không Quan T ài Thật Cảm Động Của Thầy Dòng Xi Tô

Tuy đám tang này có ​Đức Giám Mục hay Đức Viện Phụ và nhiều Linh mục cùng dâng Lễ cầu nguyện cách long trọng, sốt sắng,

Nhưng đám tang này lại không có kèn, không có trống, không băng rôn, không rước phách, không khẩu hiệu, không vòng hoa, không khăn tang, không tiếng khóc, không quan tài, không hương khói.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Chỉ có  những con người đang quây quần cách âm thầm, ấm áp, ngậm ngùi, thinh lặng, chiêm niệm để cầu nguyện cho người quá cố mà thôi.

Thật là đẹp !

Đám tang này gây ngạc nhiên ngỡ ngàng hơn nữa là vì nó xảy ra ngay trên nước Mỹ đẳng cấp và giàu có vào tháng 10 năm 2017 thuộc thế kỷ 21.​

Nó ngược hẳn với những đám tang om sòm, inh ỏi, rầm rộ, linh đình ở Việt nam.

Thân xác Thầy đã được trở về lòng đất Mẹ cách đích thực và trực tiếp nhất.

Có lẽ do Thầy muốn chôn cất như thế hoặc do luật của nhà Dòng.

 

 

Nếu trông bề ngoài thì rất khó chập nhận, thật phũ phàng, thật ngang trái, nhưng nếu suy nghĩ thật kỹ, thì thầy đã được chôn cất cách thơm tho nhất.

Sự thối rữa của thân xác hoà quyện vào lòng đất Mẹ sẽ làm cho xác của Thầy bớt bức bí và bớt tanh hôi hơn.

Nước hoa xức thân và ướp xác Thầy chính là mùi hương của Đất Mẹ.

XÁC ĐẤT VẬT HÈN. NHƯNG CÁT BỤI NHIỆM MÀU.

Thầy đã được tạo nên từ Mẹ bụi đất, nay Thầy lại được trở về gần gũi nhất với Mẹ đất bụi.

Thân con là bụi đất, là bụi đất nay con trở về, về bụi tro.Lạy Chúa ! Bao năm qua con hằng lo kiếm sống, thế mà giờ đây có gì đâu, chỉ là cát bụi bể dâu.Vì Chúa thương con nên Ngài tạo tác. Vì Chúa thương con nên Ngài gọi về với Ngài thôi.

Đám tang như thế này rất linh thiêng và sâu sắc.

 

 

Một số nhà Dòng có luật buộc đi chân đất để nhắc nhớ về sự từ bỏ bản thân, buông bỏ vật chất và nhắc nhớ một mai ai cũng phải trở về cát bụi.

Người đã chết không cần hình thức bề ngoài màu mè như kèn om sòm, trống inh ỏi, hương nghi ngút, hoa rực rỡ, mà họ chỉ cần những lời cầu nguyện thành tâm thiết tha và những Thánh Lễ sốt sắng khiêm nhường của mọi người để họ được sớm hưởng nhan thánh Chúa.

Người chết không được gì từ những bài kèn tốn tiền, bài trống vô ích.

Có chăng chỉ là những người đang sống muốn khoe làm đám ma to để hưởng sự trầm trồ của thế gian mà thôi.

Phải chăng giờ là lúc chúng ta cần bỏ bớt những hình thức rườm rà đi, thay vào đó là những giờ cầu nguyện thành khẩn chân thành cho người đã khuất và suy gẫm về thân phận bụi tro của mình để sống có mục đích và ý nghĩa hơn?

Sóng trước đổ đâu, sóng sau đổ đấy.

Hỡi người hãy nhớ mình là bụi tro. Một mai người sẽ trở về bụi tro.

Mọi người ơi, chết không mang theo được gì đâu.

Vàng bạc vô nghĩa. Kim cương vô thường.
Sắc đẹp giả trá. Đẳng cấp phù vân.

Chỉ thứ mang theo được duy nhất và thứ bị Thiên Chúa xét xử duy nhất là Tình Yêu Thương.

Vậy chúng ta cùng quyết tâm sống yêu thương nhau nhé.

Lạy Chúa ! Xin cho con luôn cậy trông phó thác, kiếm tìm tình yêu Chúa mà thôi. Chúa là suối nguồn tình yêu.

NAY NGƯỜI, MAI TA.
HỌ ĐANG CHỜ CHÚNG TA Ở NGHĨA ĐỊA.

Vậy ta hãy thành tâm cúi đầu cầu nguyện cho Linh hồn Thầy, các Bậc Tiền Nhân và tất cả các Linh hồn đã qua đời được yên nghỉ. Amen.

Giuse Kích

https://duyenky.blogspot.com/2018/05/am-tang-khong-quan-tai-that-cam-ong.html

 From: Kristie Phan& Kim Bang Nguyen

Những điều luật trong Bộ Luật Hình Sự trái với Cương lĩnh ĐCSVN

Những điều luật trong Bộ Luật Hình Sự trái với Cương lĩnh ĐCSVN

Nguyễn Ngọc Già (Danlambao) – Thông tin trên mạng xã hội gần đây có những bài viết đáng chú ý:

– “Trở lại trường hợp Trần Huỳnh Duy Thức” [1] của Luật sư Lê Công Định.


– “Về Tù nhân lương tâm Trần Huỳnh Duy Thức” [2] của Luật sư Ngô Ngọc Trai (gồm 3 phần và còn nữa).

Sau khi đọc xong những bài phân tích và viện dẫn một cách chuyên nghiệp của 2 vị Luật sư nói trên, tôi xin phép góp thêm một góc nhìn về triết lý xây dựng và thực thi pháp luật, tuân theo đặc thù của xã hội Việt Nam.

Mọi chủ trương và quyết sách phải tuân theo Cương lĩnh của ĐCSVN

Báo VNExpress ngày 28/9/2013 dẫn lời của Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, khi sửa đổi Hiến Pháp, ông cho biết [3]: “Hiến pháp – văn kiện chính trị pháp lý quan trọng vào bậc nhất sau Cương lĩnh của Đảng”. Vậy, phải khẳng định: Cương lĩnh là một văn kiện pháp lý cao nhất trong toàn bộ hệ thống “văn bản pháp lý” của Nhà nước CHXHCNVN. Cương lĩnh ĐCSVN xuyên suốt và chi phối toàn diện và căn bản cho quản trị điều hành của Chính phủ.

Với đặc thù của xã hội Việt Nam, chấp nhận tiền đề nói trên là một điều mà tất cả cơ quan Đảng và Nhà nước cũng như công dân Việt Nam cần phải tuân thủ. Theo đó, mọi kiến giải, yêu cầu, đề đạt đều phải lấy Cương lĩnh của ĐCSVN làm căn cứ cao nhất.

Cương lĩnh ĐCSVN đã được chỉnh sửa, bổ sung và khai triển theo đúng quy luật triết học “vận động là tuyệt đối”, nhằm mục tiêu cải tạo xã hội Việt Nam ngày càng văn minh, tiến bộ và thích ứng với thời buổi hội nhập quốc tế mà Đảng và Nhà nước đang kiên trì theo đuổi. 

Thật vậy, Cương lĩnh ĐCSVN đã có những thay đổi rất quan trọng. Tại Đại hội XII diễn ra từ ngày 20 đến 28 tháng 1 năm 2016, ĐCSVN đã thông qua Cương lĩnh về lĩnh vực tư tưởng, trong đó có một thay đổi rất tiến bộ và vô cùng quan trọng [4]: 

“…tôn trọng những điểm khác biệt không trái với lợi ích chung của quốc gia – dân tộc; đề cao tinh thần dân tộc, truyền thống yêu nước, nhân nghĩa, khoan dung để tập hợp, đoàn kết mọi người Việt Nam…”

Hiến Pháp 2013

Song song với thay đổi về lĩnh vực tư tưởng – lĩnh vực quan trọng bậc nhất trong Cương lĩnh, Hiến Pháp 2013 đã dành hẳn một chương nhấn mạnh về Quyền Con Người, trong đó, điều 14 quy định:

  1. Ở nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, các quyền con người, quyền công dân về chính trị, dân sự, kinh tế, văn hóa, xã hội được công nhận, tôn trọng, bảo vệ, bảo đảm theo Hiến pháp và pháp luật.

Tính “Liên Tục & Kế Thừa” khi xây dựng và áp dụng luật

Đó là thuộc tính khoa học căn bản mà bất cứ một nhà soạn luật nào cũng đều hiểu và nắm chắc khi soạn thảo và áp dụng luật. Thật vậy, trong Lời Nói Đầu của Hiến Pháp 2013 đã viết:

“Thể chế hóa Cương lĩnh xây dựng đất nước trong thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội, kế thừa Hiến pháp năm 1946, Hiến pháp năm 1959, Hiến pháp năm 1980 và Hiến pháp năm 1992, Nhân dân Việt Nam xây dựng, thi hành và bảo vệ Hiến pháp này vì mục tiêu dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh”.

Lời Nói Đầu đã trình bày 2 tính chất căn bản nhất:

– Thể chế hóa Cương lĩnh của ĐCSVN.

– Kế thừa các Hiến pháp trước đây.

Như vậy, 2 tính chất nêu trên là tiền đề để ba cơ quan “Lập pháp – Hành pháp – Tư pháp” tuân thủ, sao cho tất cả cả mọi chủ trương, quyết sách, hành động phải bảo đảm đúng với Cương lĩnh của ĐCSVN. Cụ thể, về mặt tư tưởng, người dân có quyền suy nghĩ, viết ra tất cả các ý tưởng, miễn sao “KHÔNG TRÁI VỚI LỢI ÍCH CHUNG CỦA QUỐC GIA – DÂN TỘC”.

Những điều luật trái với Cương lĩnh ĐCSVN

Đó là các điều luật trong Luật Hình Sự 1999 như: điều 79, điều 88, điều 258 và sau này được thay thế bằng những điều luật tương ứng trong Luật Hình Sự 2015 như: điều 109, điều 117, điều 331. 

Trước đây, những điều luật nói trên đã được nhiều tác giả phân tích và chứng minh thành công về “tính chất mơ hồ” mà thế giới và quốc nội đều biết. Nay, Luật sư Lê Công Định đã chỉ rất rõ và cụ thể về trường hợp của ông Trần Huỳnh Duy Thức bị kết án 16 năm tù giam và 5 năm quản chế về điều luật mơ hồ này. Góp thêm vào đó, Luật sư Ngô Ngọc Trai đang tiến hành các bước theo đúng trình tự pháp lý để đề nghị Nhà nước CHXHCNVN nghiên cứu xem xét, ngõ hầu “đặc xá” cho vị doanh nhân vô tội này.

Xoay quanh “trục cốt lõi” – Cương lĩnh ĐCSVN, chúng ta thấy, những vấn đề nêu trong cáo trạng quy tội cho doanh nhân Trần Huỳnh Duy Thức (như Luật sư Ngô Ngọc Trai phân tích) hoàn toàn là “NHỮNG ĐIỂM KHÁC BIỆT KHÔNG TRÁI VỚI LỢI ÍCH CHUNG CỦA QUỐC GIA – DÂN TỘC”.

Thêm vào đó, Luật sư Lê Công Định qua bài viết của mình, đã chứng minh thành công: “…trong BLHS 1999 không có bất cứ điều khoản nào quy định, dù cụ thể hay tổng quát, các yếu tố định danh và định tính về một “tổ chức nhằm lật đổ chính quyền nhân dân”…” mà có lẽ không có một học giả hay chuyên gia về luật có thể chứng minh rõ hơn được nữa.

Đặc xá là một điều đúng theo khoa học và tiến bộ

Với các phân tích nêu trên, việc đề xuất “đặc xá” cho ông Trần Huỳnh Duy Thức là một điều đúng theo khoa học và tiến bộ, bởi:

– Cương lĩnh trước đây vì chưa quy định rõ về mặt tư tưởng, nên khi người dân bày tỏ ý kiến, suy nghĩ hay phát ngôn v.v… trên mọi lĩnh vực dễ bị quy chụp “lật đổ chính quyền nhân dân” hay “tuyên truyền chống nhà nước” hoặc”lợi dụng tự do dân chủ”, nhưng nay nhờ có việc “…TÔN TRỌNG NHỮNG ĐIỂM KHÁC BIỆT KHÔNG TRÁI VỚI LỢI ÍCH CHUNG CỦA QUỐC GIA – DÂN TỘC” làm căn cứ, cho nên, những gì ông Trần Huỳnh Duy Thức bị quy tội trong cáo trạng đã không còn giá trị “bảo chứng”, nhờ sự thay đổi của Cương lĩnh. Nghĩa là tư duy và ý tưởng của ông Thức “KHÔNG TRÁI VỚI LỢI ÍCH CHUNG CỦA QUỐC GIA – DÂN TỘC”.

– Hiến pháp 2013 tại điều 2 khoản 2 quy định “Quyền con người, quyền công dân chỉ có thể bị hạn chế theo quy định của luật trong trường hợp cần thiết vì lý do quốc phòng, an ninh quốc gia, trật tự, an toàn xã hội, đạo đức xã hội, sức khỏe của cộng đồng”. Theo đó, những ý tưởng của ông Thức không những đúng theo thay đổi tiến bộ của Cương lĩnh ĐCSVN mà còn không hề vi phạm vào khoản 2 điều 2 Hiến pháp 2013.

– Tất cả các luật đều phải xoay quanh Cương lĩnh và Hiến pháp. Khi Cương lĩnh và Hiến pháp chưa sửa đổi, ông Trần Huỳnh Duy Thức bị quy tội một cách “mơ hồ”, nên khiên cưỡng phải chấp nhận. Nay Cương lĩnh đã được sửa đổi và Hiến pháp đã đề cao Quyền Con Người.

Về đối ngoại và đối nội

Việc trả tự do cho ông Trần Huỳnh Duy Thức còn có ý nghĩa rất lớn cho ĐCSVN và Nhà nước CHXHCNVN trong tình hình hiện nay.

Không những thế…

– Tất cả những người bị kết án với tội danh theo điều: 79, 88, 258 đang thụ án cũng cần được “đặc xá” theo phân tích trên.

– Tất cả những người đang chịu án quản chế (như cá nhân người viết bài này) cũng được chấm dứt thi hành án quản chế.

– ĐCSVN và Nhà nước CHXHCNVN nên nghiên cứu và vận dụng đúng theo sửa đổi của Cương lĩnh và Hiến pháp để, hoặc là xóa bỏ những điều luật 109, 117, 331 hoặc là định nghĩa rất rõ các nội dung buộc tội, sao cho những ai bị kết án từ những “tội danh này”, họ phải thấy rõ tư tưởng, hành vi của mình là “trái với lợi ích chung của quốc gia – dân tộc”.

Tù Nhân Nhân Quyền Nguyễn Đình Ngọc – Blogger Nguyễn Ngọc Già

_____________________________________________________________

[1] https://www.facebook.com/LSLeCongDinh/posts/2037462326527541 (Luật sư Lê Công Định)

[2] https://www.facebook.com/photo.php?fbid=1136823149791479&set=a.334810426659426.1073741827.100003914154408&type=3 (Luật sư Ngô Ngọc Trai)

[3] https://vnexpress.net/tin-tuc/thoi-su/tong-bi-thu-de-phong-the-luc-muon-xoa-bo-dieu-4-hien-phap-2886937.html (báo điện tử VNExpress)

[4] http://www.tapchicongsan.org.vn/Home/PrintStory.aspx?distribution=44966&print=true. Văn kiện Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XII, Văn phòng Trung ương Đảng, Hà Nội, tr. 158 – 159 (Tạp Chí Cộng Sản).

Nguồn dẫn đều từ hai công dân với đầy đủ quyền hạn: Lê Công Định, Ngô Ngọc Trai và các trang báo hoạt động hợp pháp tại Việt Nam. Nhấn mạnh điều này để thưa rõ với dư luận, những phân tích trên hoàn toàn là học thuật, tác giả bài viết không có bất kỳ “ý đồ xấu” nào để bị ghép vào “Tội làm, tàng trữ, phát tán hoặc tuyên truyền thông tin, tài liệu, vật phẩm nhằm chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” theo điều 117 – Bộ Luật Hình Sự 2015 mà trước đây bản thân người viết đã buộc phải nhận lãnh án oan sai với 3 năm tù giam và 3 năm quản chế từ điều 88.

Bài viết cũng được gởi tới: Tạp Chí Cộng Sản,Báo Nhân Dân, Báo Sài Gòn Giải Phóng, Báo Thanh Niên thông qua email: dinhngocnguyen1234@gmail.com

Bộ trưởng Nguyễn Văn Thể đang đùa với dân?

Bộ trưởng Nguyễn Văn Thể đang đùa với dân?

Bộ trưởng GTVT Nguyễn Văn Thể – Tác giả “trạm thu giá BOT” đang “giỡn mặt bầu cua” với dân, với Quốc hội và đổ tội nhiệm kỳ trước!

Bộ trưởng Thể gốc nông dân miền Tây – vùng đất cư dân vốn sống chất phác, “có sao nói vậy”; không lắt léo câu chữ, ma mị ngôn từ. Cụ thể ông Thể là dân huyện Tháp Mười, tỉnh Đồng Tháp nên chắc hiểu từ “giỡn mặt bầu cua” của dân miền Tây; nó na ná như “múa rìu qua mắt thợ” của bà con miền Bắc – tức làm cái trò mà ai cũng biết tẩy đó là trò con nít khi đổi tên các trạm thu phí BOT thành thu giá.

Giữa sóng gió dư luận đang đồng loạt lên án cái trò “giỡn mặt bầu cua” này thì trong buổi họp Quốc hội sáng 22-5-2018, Bộ trưởng Nguyễn Văn Thể, đại biểu Quốc hội đoàn Sóc Trăng sau khi thừa nhận: “Thời gian qua có vấn đề trạm thu giá BOT là việc hết sức nóng, có thể nói chưa lúc nào nóng như vừa qua” đã đổ tội: “Đây là sản phẩm của giai đoạn trước”.

Ông Thể quên hay cố tình không nhớ chính ông là người ký hơn 20 dự án BOT giao thông, trong đó có BOT Cai Lậy tai tiếng – khi ông là thứ trưởng GTVT? Rồi ông khẳng định trước các đại biểu của dân: “Đến thời điểm này có thể nói tương đối ổn định. Chúng tôi sẽ nghiên cứu, vận dụng để làm sao những trạm thu giá BOT sắp tới sẽ thực hiện nghiêm“.

Các trạm thu phí BOT hiện đồng loạt thay bằng trạm thu giá. Ảnh: Internet

Thu phí hay thu giá, thu gì cũng là thu tiền; không chỉ là một kiểu làm dơ bẩn, lập lờ tiếng Việt vốn trong sáng và đẹp đẽ mà còn vi phạm pháp luật; cụ thể là Luật Phí và lệ phí 2015 – được Quốc hội thông qua ngày 25-11-2015, có hiệu lực từ ngày 1-1-2017, không hề có một từ nào quy định về thu giá mà chỉ có thu phí.

Ở điều 3 – Giải thích từ ngữ – của luật này, các từ ngữ được hiểu:

1. Phí là khoản tiền mà tổ chức, cá nhân phải trả nhằm cơ bản bù đắp chi phí và mang tính phục vụ khi được cơ quan nhà nước, đơn vị sự nghiệp công lập và tổ chức được cơ quan nhà nước có thẩm quyền giao cung cấp dịch vụ công được quy định trong Danh mục phí ban hành kèm theo Luật này.

2. Lệ phí là khoản tiền được ấn định mà tổ chức, cá nhân phải nộp khi được cơ quan nhà nước cung cấp dịch vụ công, phục vụ công việc quản lý nhà nước được quy định trong Danh mục lệ phí ban hành kèm theo Luật này.

Trả lời câu hỏi của phóng viên: “Tại sao Bộ GTVT lại chuyển tên gọi từ “thu phí” thành “thu giá” BOT?”, ông đã thú thật: “Phí mang tính chất quản lý Nhà nước liên quan đến HĐND, Quốc hội quyết định. Hình thức đầu tư BOT (Kinh doanh – Xây dựng – Chuyển giao) được xem là một sản phẩm của doanh nghiệp nên họ tự định giá. Do vậy, chúng ta cần điều chỉnh từ phí sang giá cho chính xác.

Bộ trưởng GTVT Nguyễn Văn Thể – Ảnh: Việt Dũng/ báo Tuổi Trẻ

Việc chuyển đổi tên trạm “thu phí” thành trạm “thu giá” không có gì khác mà còn linh động hơn rất nhiều cho việc điều chỉnh mức thu. Bởi lẽ muốn điều chỉnh phí thì phải thông qua HĐND nên rất chậm”.

Ông buộc phải thú thật điều này cho thấy ông rất rành Luật Phí và lệ phí, trong đó quy định ai được quyết định việc thu phí (khoản 2 điều 4 Luật Phí và lệ phí quy định): “Ủy ban thường vụ Quốc hội, Chính phủ, Bộ trưởng Bộ Tài chính, Hội đồng nhân dân cấp tỉnh có thẩm quyền quy định các khoản phí, lệ phí trong Danh mục phí, lệ phí, được quy định mức thu, miễn, giảm, thu, nộp, quản lý và sử dụng các khoản phí, lệ phí”.

Mọi người đều bình đẳng trước pháp luật! Bộ trưởng GTVT Nguyễn Văn Thể đã am hiểu luật rất rõ mà vẫn cố tình lách luật để vi phạm Luật phí và lệ phí mà Quốc hội đã ký mới hơn 1 năm, liệu có thể khởi kiện được không?

Ngập là tất nhiên, hết ngập mới lạ

 

Ngập là tất nhiên, hết ngập mới lạ

Trân Văn

Sài Gòn lại ngập. Sinh hoạt của đô thị lớn nhất Việt Nam lại bị đảo lộn chỉ vì trời đổ mưa.

Cuối tuần trước, tại một hội thảo do Sở Quy hoạch – Kiến trúc TP.HCM tổ chức, thêm một lần nữa, những viên chức hữu trách trong chuyện chống ngập ở Sài Gòn thú nhận, Sài Gòn sẽ còn ngập sâu, ngập lâu.

Lý do khiến ngập lụt trở thành thảm trạng: Xảy ra khắp nơi, mực nước ngập càng ngày càng cao, thời gian ngập càng ngày càng dài, các loại thiệt hại do ngập, kể cả tổn thất nhân mạng càng ngày càng lớn… được giải thích là do bề mặt của Sài Gòn đang lún, nước biển dâng cao, biến đổi khí hậu khiến mưa nhiều, vũ lượng lớn, hệ thống thoát nước đã nhỏ lại còn thiếu,…

Thế nhưng xét cho đến cùng, tất cả những lý do ấy đều không thỏa đáng!

***

Theo một thống kê được công bố vào năm 2015 thì từ 2004 đến 2014, chính quyền thành phố Sài Gòn đã dùng hết 24.300 tỉ để chống ngập, mỗi năm, công khố phải chi 4.250 tỉ để trả vừa vốn, vừa lãi cho những khoản tiền khổng lồ đã vay để chống ngập.

Tuy nhiên tình trạng ngập lụt tại Sài Gòn mỗi ngày một tồi tệ hơn.

Năm 2016, chính quyền thành phố Sài Gòn loan báo đem ba khu đất ở quận 7 và quận 9 (một có diện tích 5.500 mét vuông, một có diện tích 31.414 mét vuông và một có diện tích 42.000 mét vuông) để “đổi” các dự án chống ngập mới.

Theo chính quyền thành phố Sài Gòn, nếu cải tạo 3.407 cây số cống thoát nước, nạo vét khoảng năm cây số kênh rạch, làm 10 cống ngăn thủy triều, xây khoảng 150 cây số đê, 100 hồ điều tiết nước và 12 nhà máy xử lý nước thải,… thì Sài Gòn sẽ đỡ ngập.

Song đến giờ, nếu thủy triều lên, Sài Gòn không mưa cũng ngập. Còn mưa thì… khỏi bàn!

***

Nhiều chuyên gia từng khẳng định, sở dĩ ngập lụt trở thành một thảm trạng ở Sài Gòn là vì quản lý tồi.

Quy hoạch vô tội vạ đã bê tông hóa bề mặt Sài Gòn trên diện rộng trong một thời gian ngắn nên nước mưa không thể thẩm thấu vào lòng đất mà chảy tràn trên mặt với tốc độ cao, ào ạt dồn về chỗ trũng. Khi lập – duyệt các quy hoạch, viên chức hữu trách không nghĩ tới ngập. Khi xảy ra ngập lụt thì chỉ nghĩ tới làm cống trong khi khó có hệ thống cống nào đủ khả năng tiêu thoát một lượng lớn nước trong thời gian ngắn để tránh ngập…

Cho dù việc thoát nước ở Sài Gòn vốn dựa vào hệ thống sông và kênh, rạch tự nhiên nhưng chính quyền thành phố Sài Gòn đã ra lệnh lấp khỏang 30% diện tích sông và kênh, rạch. Theo một nghiên cứu của Viện Khoa học Thủy lợi miền Nam thì trong 12 năm từ 1996 đến 2008, tại Sài Gòn đã có hơn 100 kênh, rạch với tổng diện tích khoảng 4.000 héc ta bị lấp và bị lấn chiếm.

Tháng 4 năm 2015, chính quyền thành phố Sài Gòn loan báo đã quyết định chi 200 tỉ để… khôi phục lại kênh Hàng Bàng mà lãnh đạo tiền nhiệm đã ra lệnh lấp vào năm 2000. Chuyện khôi phục kênh Hàng Bàng dài 1.830 mét, bắt đầu từ điểm giáp với kênh Tàu Hũ (quận 5) đến kênh Lò Gốm (quận 6) được xem là giải pháp cần phải thực hiện sớm để giảm một phần tình trạng ngập lụt càng ngày càng trầm trọng ở Sài Gòn. Chi phí lấp và chi phí khôi phục tất nhiên là dân… chịu.

Cuối năm 2015, khi được mời góp ý để tìm giải pháp, giải quyết thảm trạng ngập lụt ở Sài Gòn, một số chuyên gia về thủy lợi, khí tượng – thủy văn, tài nguyên – môi trường đã từng khẳng định, Sài Gòn khó mà hết ngập bởi các dự án chống ngập đã lạc hậu với thực tế. Họ chứng minh, việc chống ngập cho Sài Gòn vẫn tiếp tục đi theo hai hướng ngược nhau. Các nghiên cứu sâu nhằm làm nền cho tính khả thi của các dự án chống ngập vẫn rất mỏng manh nhưng quy mô các dự án chống ngập luôn rất lớn. Những dự án thực hiện theo các quy hoạch chống ngập đã được duyệt đều thiếu nghiên cứu sâu trong khi lẽ ra phải làm ngược lại.

Đáng nói là các viên chức hữu trách vẫn xem chuyên gia như rác. Năm 2016, ông Nguyễn Tấn Dũng – lúc đó là Thủ tướng Việt Nam vẫn cho phép vừa dùng ngân sách, vừa vay tiền, bán đất,… để tiếp tục thực hiện các quy hoạch đã được cảnh báo là không khả thi nhằm chống ngập ở Sài Gòn.

Chưa kể không hiểu tại sao ông Dũng lại gật đầu với đề nghị đem công thổ “đổi” các dự án chống ngập dù chính quyền thành phố Sài Gòn không cho biết ba khu công thổ ấy được định giá là bao nhiêu (?). Phương thức hoán đổi là phía nhận đất sẽ phải hoàn tất toàn bộ các dự án chống ngập cho Sài Gòn hay chỉ thực hiện một phần những dự án có tổng giá trị lên tới 68.000 tỉ đồng (?).

Thảm trạng ngập lụt tại Sài Gòn tất nhiên không giảm và tiếp tục leo thang, từ chỗ chưa từng có này lên chỗ chưa từng có khác.

***

Ngày 15 tháng 5, Thành ủy TP.HCM đã tổ chức trọng thể lễ trao “Huy hiệu 50 năm tuổi Đảng” cho ông Lê Thanh Hải. Cũng ngày 15 tháng 5, thông qua hệ thống truyền thông, Trung tâm Chống ngập ở TP.HCM hoan hỉ loan báo, mùa mưa năm nay, lần đầu tiên, dân chúng Sài Gòn sẽ nhận được cảnh báo về mưa và ngập qua… radio và điện thoại. Cơ quan này đang ráo riết hoàn tất một ứng dụng để dân chúng Sài Gòn có thể dùng điện thoại tìm những con đường không bị ngập hoặc ngập ít để về nhà sau khi trời mưa.

Lúc trao “Huy hiệu 50 năm tuổi Đảng” cho ông Lê Thanh Hải, ông Nguyễn Thiện Nhân, hiện là Bí thư Thành ủy TP.HCM bảo rằng: “Sự phát triển của TP.HCM hôm nay có phần đóng góp công sức rất lớn của đồng chí Lê Thanh Hải”. Ông Hải thì chia sẻ rằng ông “rất tự hào và xúc động được đón nhận huy hiệu cao quý” như “Huy hiệu 50 năm tuổi Đảng”.

Ông Hải làm Chủ tịch TP.HCM, rồi làm Bí thư Thành ủy TP.HCM từ 2001 đến 2016. Dù ngập lụt trở thành thảm trạng ở Sài Gòn, hàng trăm ngàn tỉ chống ngập trôi theo cống thì ông Hải cũng chỉ có công mà không có tội. Truy cứu trách nhiệm của ông Hải khó vì đã làm thì phải làm đến nơi đến chốn. Lúc đó, ngay cả những người như ông Nhân (hiện là Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư Thành ủy TP.HCM) cũng sẽ chung số phận. Ông Nhân từng là Phó Chủ tịch TP.HCM, Ủy viên Ban Thường vụ TP.HCM từ 2001 đến 2006.

Rất dễ hiểu vì sao, đến nay, không có bất kỳ viên chức nào từ Bí thư Thành ủy, Chủ tịch thành phố Sài Gòn trở xuống đứng ra nhận trách nhiệm về chuyện đã tốn quá nhiều tiền chống ngập song mức độ nghiêm trọng của tình trạng ngập lụt năm sau lại cao hơn năm trước!

***

Chẳng phải chỉ có Sài Gòn, ngập lụt đã và đang trở thành thảm nạn của tất cả các đô thị tại Việt Nam: Hà Nội, Hải Phòng, Đà Nẵng, Cần Thơ,…

Tại sao vậy? Tại vì ngăn ngừa – giải quyết các thảm nạn như ngập lụt đã, đang cũng như sẽ còn nằm trong tay các “cán bộ cấp chiến lược” do Đảng CSVN lựa chọn, sắp đặt.

Nhiều quốc gia mà ¼ lãnh thổ thấp hơn mực nước biển như Hà Lan vẫn có thể ngăn chặn ngập lụt để phát triển bởi may mắn thiếu đội ngũ “cán bộ cấp chiến lược”, chỉ tốt nghiệp Học viện Chính trị Hồ Chí Minh mà vẫn giành, giữ quyền chỉ đạo toàn diện.

Luật an ninh mạng: Đừng để Việt Nam trở thành kẻ thù của các giá trị tiến bộ

Luật an ninh mạng: Đừng để Việt Nam trở thành kẻ thù của các giá trị tiến bộ

Ảnh: internet

Trong lịch sử hơn 20 năm có internet (1997-2018) chưa bao giờ lợi ích quốc gia, dân tộc và tự do của người dân bị đe doạ lớn như những gì đang được chuẩn bị trong dự luật An Ninh Mạng. Điều đáng lo ngại là, Chính phủ và các đại biểu Quốc hội chưa nhận thấy nguy cơ tự cô lập mình với phần còn lại của thế giới; nguy cơ đi ngược lại những nỗ lực của Chính phủ và chống lại sự tiến bộ của người dân, nếu thông qua Dự luật.

Khi thương thảo lại để ký CPTPP thay thế TPP, Việt Nam đã đồng ý từ cấp tối cao, không buộc các công ty cung cấp dịch vụ internet đặt máy chủ, lưu trữ dữ liệu tại VN. Dự luật này lách bằng cách đòi “lưu trữ tại VN các dữ liệu cá nhân của người sử dụng dịch vụ tại VN”(google, Facebook… vẫn đang có máy chủ đặt tại VN nhưng đó là lựa chọn của họ thay vì bắt buộc).

Có cách nào để không đặt máy chủ mà lưu trữ được dữ liệu tại VN? Đòi hỏi này nếu Quốc hội bị qua mặt và thông qua sẽ trở thành vấn đề danh dự của một quốc gia trước những điều mình cam kết chứ không còn là những “mẹo vặt” ở tầm “trinh thám An Nam” nữa.

Điều đáng nói là, khi buộc các nhà cung cấp dịch vụ internet như Facebook, Google… mở văn phòng đại diện hay để dữ liệu tại VN (địa phương hoá dữ liệu) theo cách mà dự thảo này thiết kế có rất ít ý nghĩa bảo vệ an ninh quốc gia từ không gian mạng. Các quy phạm dường như chỉ nhắm tới mục đích cao nhất là gỡ những bài viết trên blog hay trên Facebook. Các hậu quả mà quốc gia phải gánh chịu do những đòi hỏi này gây ra không hề được cân nhắc.

Theo tính toán của Trung tâm nghiên cứu kinh tế Chính trị Châu Âu (ECIPE), “địa phương hoá dữ liệu” – một biện pháp rất ít quốc gia áp dụng – sẽ khiến cho GDP của VN sụt giảm 1,7%; đầu tư nước ngoài giảm 3,1 % (so với việc không yêu cầu mở văn phòng hay đặt máy chủ tại VN như hiện nay).

Chính phủ và các nhà làm luật cần tránh rơi vào cái bẫy tư duy thiển cận rằng, chi phí thực thi chỉ do Google, Facebook hay Amazon … gánh chịu. Trong tình huống phải làm vậy, gánh nặng chi phí tăng thêm sẽ bị phân bổ đến toàn bộ các doanh nghiệp Việt Nam chứ không phải các doanh nghiệp trên gánh một mình. Các lập luận cho rằng, các doanh nghiệp nêu trên “kinh doanh nhưng không đóng thuế, không làm tăng GDP cho đất nước trong nhiều năm qua” – như tài liệu gửi cho các đại biểu là những lập luận thiển cận.

Càng nhiều người dân có thể tham gia mạng xã hội, trao đổi thông tin đầu tư, kinh doanh, tiếp cận với thương mại điện tử của các doanh nghiệp công nghệ, sẽ tạo ra ảnh hưởng lan toả, tác động tích cực đến kinh tế, đặc biệt là xuất nhập khẩu.

Theo một báo cáo mà cơ quan An ninh soạn thảo cung cấp cho các đại biểu Quốc hội thì chính sách an ninh mạng của Trung Quốc, Nga, Thổ Nhĩ Kỳ…, đặc biệt là Trung Quốc, được tham khảo nhiều nhất trong dự luật này. Tuy nhiên, ngay cả những quốc gia thù địch nhất với internet đó cũng không trao cho cơ quan công an quá nhiều quyền như Dự luật mà Quốc hội VN đang thảo luận.

Dự luật định trao cho “lực lượng chuyên trách bảo vệ an ninh mạng thuộc Bộ Công an hoặc cơ quan có thẩm quyền của Bộ Thông tin và Truyền thông” có quyền yêu cầu chặn “share”, xoá các thông tin mà “lực lượng” này cho rằng là “tuyên tuyền chống nhà nước” và “yêu cầu các nhà mạng ngưng cung cấp dịch vụ viễn thông, internet cho người có các bài viết đó”.

Chỉ có toà án mới có quyền tuyên bố hành vi nào là “tuyên truyền chống nhà nước”. Nếu VN có tính tới yêu cầu buộc gỡ các “fake News” trên MXH thì cũng chỉ nên tiến hành sau khi có phán quyết của Toà. Nếu để cho các quan chức của Bộ Công an và Bộ Thông tin đưa ra các phán quyết đó thì trong thời gian vừa qua, những sai phạm ở Bộ Thông tin (trong vụ MobiFone-AVG), ở Bộ Công An (trong vụ Vũ Nhôm, vụ các tướng chủ mưu đánh bạc…) liệu nhân dân có cơ hội mà bàn đến.

Đặc biệt, dự luật không những không bảo đảm an ninh mà còn đe doạ quyền tự do cá nhân của người dân khi yêu cầu các công ty dịch vụ internet “cung cấp thông tin người dùng cho lực lượng chuyên trách bảo vệ an ninh mạng thuộc Bộ Công an khi có yêu cầu bằng văn bản”.

Người dân không chỉ có nhu cầu được bảo vệ khỏi các mối đe doạ từ các thế lực thù địch mà còn cần được bảo vệ khỏi các mối đe doạ từ sự lạm quyền của những người thi hành công vụ. Quyền tự do cá nhân, quyền riêng tư chỉ có thể bị can thiệp khi có trát của toà. Không có một đất nước có luật pháp nào, cảnh sát lại được trao cho quyền đó.

Nên nhớ là có không ít thông tin cá nhân, người dân đã tự nguyện cung cấp khi mua vé máy bay, đặt khách sạn… chứ không chỉ khi mở tài khoản trên mạng xã hội. Những thông tin này đều được lưu giữ ở nước cung cấp dịch vụ. Vấn đề là, chưa chắc người dân – ở những quốc gia như VN – lại bị đe doạ hơn khi những thông tin của mình được lưu giữ bằng các “cơ quan chức năng” trong nước.

Hình ảnh ông chủ FB, Mark Zuckenburg, phải ra điều trần trước Quốc hội Mỹ đang được sử dụng sai lệch (trong một văn bản gửi đại biểu). Mark bị nghi để lộ 87 triệu tài khoản FB cho Cambridge Anlytica sử dụng vào các mục tiêu chính trị và thương mại [cũng như cách mà Vinaphone, Viettel… cung cấp số điện thoại cho các đại lý bán đất nền, căn hộ và bảo hiểm…] chứ không phải như cách mà các nhà dự thảo luật đang âm mưu. Nếu Mark cũng học theo FPT cung cấp dữ liệu người dùng (một số bloggers) cho cơ quan an ninh thì không cần tới Quốc hội, Mark đã nhận ngay sự tẩy chay của người tiêu dùng khắp nơi trên thế giới.

Nếu thực sự muốn bảo vệ dữ liệu, muốn tham khảo những kinh nghiệm tốt về bảo vệ người dùng, cơ quan soạn thảo không thể bỏ qua những yêu cầu bảo vệ người dùng như phải có sự đồng thuận khi thu thập dữ liệu (consent required for data collection), chấp nhận của người dùng khi chuyển, trao dữ liệu cho bên thứ ba (consent required fort transfer to third party ) hay quyền được kiểm soát dữ liệu cá nhân (right to review) …. Mà các nước châu Âu hay Singapore đang áp dụng.

Tôi sẽ nói về những quy định trao rất nhiều quyền can thiệp của công an vào các công ty kinh doanh trên nền tảng internet, đặc biệt là các doanh nghiệp khởi nghiệp, trong một bài viết khác.

Rất lạ là chưa thấy Chính phủ của thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc có phản ứng gì. Hình như cơ quan tham mưu của ông hoàn toàn không nhận ra dự luật đang tạo ra các khoảng trống để giấy phép con, điều kiện kinh doanh, các loại thanh kiểm tra và nhũng nhiễu xuất hiện. Biết bao nỗ lực của Chính phủ từ đầu nhiệm kỳ chỉ cải thiện được rất ít môi trường kinh doanh. Trong khi, cách làm luật thế này đang khiến cho những cố gắng vừa qua của Thủ tướng đổ xuống sông, xuống biển.

Năm 1997, khi bắt đầu có internet, Chính phủ khi đó đã rất dè chừng khi – trong Nghị định 21 – chủ trương, “quản lý được tới đâu thì phát triển tới đó”. Nhưng tới năm 2000, thì chính Bộ Chính trị đã phá vỡ nguyên tắc này, bằng cách đưa vào Chỉ thị 58, “Nhu cầu phát triển internet tới đâu thì năng lực quản lý của các ngành phải theo kịp sự phát triển tới đó”.

Bộ Chính trị hiện thời cũng không đòi các công ty dịch vụ internet phải đặt máy chủ trong nước, Cơ quan soạn thảo đưa ra dự luật thế này là đã trái với ý chí của cơ quan lãnh đạo tối cao, Quốc hội cũng không nên “bảo hoàng” hơn Bộ chính trị.

Phải thừa nhận rằng, không phải là không có những tội phạm sử dụng internet để thực hiện các hành vi phạm tội. Nhưng, không ai đe doạ sự tồn vong của chế độ bằng chính những tên tham nhũng đang nắm quyền trong chế độ. Chưa chắc những “Quan Làm Báo”, “Chân Dung Quyền Lực…” là do “các thế lực thù địch” với chế độ vận hành.

Không chỉ mang lại biết bao tiện ích về kinh tế, Internet đã giúp cho người dân thực hiện được những quyền tự do mà báo chí nhà nước không thể cung cấp. Tuy điều đó có làm cho bọn tham nhũng khó chịu nhưng đồng thời cũng mang lại cho chính quyền một gương mặt sáng sủa hơn.

Dự luật này không hề mang lại lợi ích gì cho nước cho dân, cả chính trị và kinh tế, mà chỉ giúp cho bọn tham nhũng đang bị truy đuổi hơn hai năm qua có khả năng “lật cờ”, trỗi dậy. Cho dù đã có nhiều cải cách, VN vẫn đang được thế giới xếp vào hàng các quốc gia có rất ít tự do. Đừng đi tiếp xuống đáy bằng việc thông qua dự luật này. Đừng để VN trở thành kẻ thù của những giá trị mà loài người đang coi là tiến bộ.

Trộm, cướp ở Sài Gòn ngày càng ‘manh động, liều lĩnh’

Trộm, cướp ở Sài Gòn ngày càng ‘manh động, liều lĩnh’

Nguoi-viet.com

Một nghi can cướp giật bị người dân bắt giữ ở Sài Gòn. (Hình: Zing news)

SÀI GÒN, Việt Nam (NV) – Tình trạng trộm, cướp xảy ra liên tục ở hầu hết các quận, huyện khắp Sài Gòn, khiến nỗi bất an diễn ra thường trực đối với người dân lẫn du khách.

Những thông tin về nạn trộm, cướp “manh động, liều lĩnh” ở thành phố Sài Gòn có thể tìm thấy mỗi ngày trên các tờ báo, mạng xã hội.

Thậm chí ngồi ở quán nước, đứng trước cửa nhà nghe điện thoại cũng phải nhìn trước ngó sau. Bởi bọn cướp giật ngày càng “manh động và lộng hành,” sẵn sàng chống trả, giết những người cố bảo vệ tài sản của mình và tấn công cả những người truy bắt.

Khi được hỏi về nạn cướp giật ở khu phố Tây ba lô, bà Phạm Thị Bạch (46 tuổi), ở đường Phạm Ngũ Lão, quận 1, cho biết ngày nào ở khu trung tâm này cũng có du khách ngoại quốc bị cướp giật, có ngày xảy ra vài vụ, hễ nghe tiếng xe gầm rú, phóng bạt mạng là biết vừa có cướp xảy ra. “Vì vậy, hễ thấy nữ du khách mang dây chuyền, túi xách hớ hênh là chúng tôi nhắc nhở cẩn thận ngay,” bà Bạch nói.

Trong khi đó, ông Trần Văn Trọng ( 54 tuổi), chạy xe ôm gần giao lộ Nguyễn Thái Học-Trần Hưng Đạo, quận 1, cho biết cướp giật ngày càng “manh động,liều lĩnh,” bất chấp  ngày hay đêm, đường vắng hay phố đông đúc. Nhiều khi sự việc diễn ra quá nhanh, người dân và Cảnh Sát Giao Thông đứng gần đó chỉ biết đứng nhìn không kịp hỗ trợ.

Nhiều con đường ở Sài Gòn dựng biển cảnh báo người dân với nạn trộm, cướp do chính quyền bất lực. (Hình: Người Lao Động)

Mới đây, ngày 18 Tháng Năm, công an quận 1, đã bắt giữ Nguyễn Thái Tài (20 tuổi), ngụ quận 1, để điều tra về tội “Cướp giật tài sản.” Trước đó, vào trưa cùng ngày, Tài bị công an quận 1 truy bắt sau khi cướp điện thoại iPhone 8 Plus của một du khách Thụy Điển tại giao lộ Đề Thám-Bùi Viện.

Là nạn nhân của một băng cướp ở huyện Bình Chánh vừa mới bị sa lưới, bà H.T.P (39 tuổi), ngụ huyện Bình Chánh, kể: “Hai tháng trước, ở khu vực này rộ lên tin có một băng cướp thường xuyên chặn cướp xe của phụ nữ đi một mình. Tôi cũng lo nhưng hôm đó có việc phải đi trong sáng sớm, khi đến đường Trần Đại Nghĩa, huyện Bình Chánh, tôi bị 4 tên chặn xe, lấy mã tấu gí vào cổ. Hoảng sợ, tôi thả tay lái ngã lăn xuống mặt đường và tri hô nhưng chúng dọa ‘mày la nữa là bỏ mạng’ rồi lấy xe máy của tôi phóng đi.”

Tại cuộc họp báo ngày 15 Tháng Năm, sau vụ 2 “hiệp sĩ” bị đâm chết, 3 bị thương khi truy đuổi 2 kẻ trộm xe máy trên đường Cách Mạng Tháng Tám, quận 3, ông Phan Anh Minh, thiếu tướng phó giám đốc công an Sài Gòn, thừa nhận “tình trạng trộm, cướp ở Sài Gòn có chiều hướng phức tạp, táo tợn. Đánh giá tổng thể số vụ giảm hơn so với trước nhưng tính chất manh động, hung hãn tăng hơn. Các nhóm gây án trang bị thêm nhiều công cụ hỗ trợ và sẵn sàng tấn công lại.”

Có một thực tế mà ai cũng biết là hằng ngày có hàng trăm vụ cướp giật xảy ra ở khắp thành phố Sài Gòn, nhưng số được trình báo công an không nhiều bởi rất nhiều người xem như “của đi thay người,” hoặc nhiều người ngại mất thời gian, phiền phức mà việc lấy lại được tài sản thì… “hên xui” nên không khai báo.

Trước tình trạng trộm cướp lộng hành, phức tạp,chính quyền bất lực, hiện nhiều người dân ở Sài Gòn trước khi ra đường phải thuộc lòng “câu chú”: “Không dây chuyền, điện thoại, túi xách,… khi ra đường” để tự nhắc nhở mình và bạn bè từ nơi khác đến. (Tr.N)