Thêm người trẻ ra tòa vì quan điểm đối lập

Thêm người trẻ ra tòa vì quan điểm đối lập

Diễm Thi, RFA
2018-03-19
 

Nguyễn Viết Dũng tham gia cuộc tuần hành chống chặt cây xanh tại Hà Nội vào ngày 12 tháng 4 năm 2015.

Nguyễn Viết Dũng tham gia cuộc tuần hành chống chặt cây xanh tại Hà Nội vào ngày 12 tháng 4 năm 2015.

 Photo: facebook
 

Tòa án Việt Nam gần đây tuyên những bản án tù nặng nề cho những tiếng nói đối lập. Theo lịch thì vào ngày 28 tháng 3, thanh niên Nguyễn Viết Dũng, người được biết đến với một số hoạt động liên quan chế độ Việt Nam Cộng Hòa trước đây sẽ ra tòa. Vì sao nhiều người trẻ tại Việt Nam hiện nay không sợ tù tội khi bày tỏ chính kiến khác biệt của họ như anh Nguyễn Viết Dũng?

Tin cho biết anh Nguyễn Viết Dũng từng đoạt giải nhất một kỳ thi tháng của Chương trình Đường lên đỉnh Olympia năm 2004. Trong kỳ thi đại học cùng năm, Dũng đậu Đại học Bách khoa Hà Nội với số điểm 29/30, đứng đầu tỉnh Nghệ An.

Tuy nhiên, người thanh niên này sẽ ra tòa vào ngày 28 tháng 3 sắp tới đây với cáo buộc ‘tuyên truyền chống nhà nước’ mà Công An tỉnh Nghệ An đưa ra vào ngày 27 tháng 9 năm 2017 trong thông cáo báo chí về việc bắt khẩn cấp Nguyễn Viết Dũng.

Ngay sau khi Dũng bị bắt, Hội sinh viên Nhân quyền Việt Nam ra thông báo trong đó có đoạn viết: “Khoảng 10 tay an ninh đã lôi Dũng lên xe và đưa đi đâu không rõ. Họ không đọc lệnh bắt hay có bất cứ giấy tờ gì liên quan đến việc bắt. Lúc bắt Dũng, họ không có bất cứ ai mặc sắc phục hay giấy tờ gì chứng minh họ là công an. Họ còn đánh đập xô xát với mấy em đi cùng.

Đây không phải là lần đầu tiên Nguyễn Viết Dũng bị bắt và đưa ra tòa. Trước đây anh từng bị bắt khi tham gia cuộc tuần hành chống chặt cây xanh tại Hà Nội vào ngày 12 tháng 4 năm 2015. Khi đó Nguyễn Viết Dũng mặc chiếc áo thun đen có in hình quốc huy Việt Nam Cộng Hòa và dòng chữ tiếng Anh có nghĩa ‘dân không sợ chính quyền, chỉ có chính quyền mới sợ dân’. Lần đó anh bị án tù 12 tháng.

Luật sư Ngô Anh Tuấn, một trong hai luật sư nhận bào chữa vụ này cho chúng tôi biết ông mới gửi thủ tục bào chữa vào Tòa án Nhân dân tỉnh Nghệ An, ông sẽ sắp xếp vào sao chụp hồ sơ vụ án làm cơ sở bào chữa cho thân chủ của mình.

Trả lời câu hỏi vì sao ông lại nhận bào chữa cho một vụ án chính trị như vậy, ông trả lời:

Luật sư ở Việt Nam không thiếu, nhưng những người có đủ trí tuệ, dũng khí và bản lĩnh để bảo vệ những người bất đồng chính kiến thì không nhiều, chỉ trên dưới 10 người, và họ thường bị cô lập trong các hoạt động hàng ngàycho nên tôi muốn tham gia để thắp lên ngọn lửa dũng khí cho chính những đồng nghiệp của mình, và hơn hết là góp phần  bảo vệ cho những người có suy nghĩ tiến bộ nhưng theo tư tưởng, theo chế độ hiện tại thì họ bị xem là không phù hợp nên họ bị hắt hủi, bị ghẻ lạnh trên chính quê hương của mình.”

Theo ông, các bản án đối với những người bất đồng chính kiến chủ yếu xét xử dựa vào thái độ nhiều hơn là phụ thuộc vào mức độ nguy hiểm của hành vi. Ông nhận định Nguyễn Viết Dũng không phạm tội. Ông nói thêm:

“Thực tế các phiên xử những người bất đồng chính kiến mà tôi tham gia khoảng trên một chục vụ thì thái độ của người bị xét xử trước phiên tòa quan trọng hơn nội dung những lời biện hộ của luật sư trước tòa. Trường hợp của Nguyễn Viết Dũng cũng không phải là ngoại lệ. Theo nhận định của tôi thì thái độ của Dũng trước phiên tòa sẽ quyết định nhiều đến mức án của Dũng hơn là những gì mà tôi và luật sư Nguyễn Khả Thành bào chữa cho Dũng.”

Nhận thức, đấu tranh…

Một nhà hoạt động tại Việt Nam hiện nay, anh Dương Đại Triều Lâm. Lý giải lý do vì sao Nguyễn Viết Dũng lại chọn con đường công khai chính kiến để rồi lâm cảnh tù tội:

“Nhờ sự tác động của internet, sự mở mang tiếp cận mọi ngóc ngách của cuộc sống nên Dũng tìm thấy nền giáo dục cũ Việt Nam Cộng Hòa có những giá trị về nhân văn, về tự do dân chủ rất tốt đẹp, trái ngược hẳn với những gì Dũng được nhồi sọ trên ghế nhà trường. Từ đó Dũng bắt tay vào hành động để mang lại những giá trị tốt đẹp của nền Việt Nam Công Hòa cũ trở lại với người dân Việt Nam hiện tại. Đó là những điều Dũng làm.”

Trả lời câu hỏi liệu khi tham gia những hoạt động như vậy thì các bạn trẻ có lo sợ rằng một ngày nào đó họ cũng sẽ bị bắt, cũng sẽ bị tù tội hay không, anh Dương Đại Triều Lâm thừa nhận:

“Bản thân mình cũng lo ngại khi tham gia các sự kiện về chính trị hay ủng hộ các tù nhân lương tâm, mình cũng bị đánh đập, bị bắt, bị nhốt. Không thể nói là không lo sợ, nhưng mình phải làm sao để đồng hành với nỗi lo sợ đó. Khi mình đồng hành được thì mình mới hoạt động được. Còn việc bị bắt thì có thể xảy ra bất cứ lúc nào với những người hoạt động trong nước. Quan trọng là mình hoạt động như thế nào để mang lại hiệu quả cao nhất cho những giá trị mà mình muốn đóng góp cho xã hội này.”

… tù tội

Trò chuyện với chúng tôi qua điện thoại về những bản án nặng nề mà nhà cầm quyền Việt Nam tuyên cho những người bất đồng chính kiến, nhà báo độc lập Võ Văn Tạo cho rằng đây là một chủ trương trong thế cùng bởi chính quyền đang muốn dập tắt phong trào đấu tranh đòi tự do dân chủ bằng những bản án nặng nề. Nhưng theo ông thì đây là suy nghĩ sai lầm, bởi những người thực sự tâm huyết với đất nước thì dù có tử hình người ta cũng đấu tranh chứ không chỉ án tù mười mấy năm.

Trong thời gian qua, chính phủ Hà Nội tuyên những bản án nặng nề cho các bạn trẻ tham gia đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền trong nước, như Trần Hoàng Phúc, thành viên trẻ của nhóm Sáng kiến Lãnh đạo Đông Nam Á- YSEAL; sinh viên Phan Kim Khánh, nhà hoạt động sử dụng công cụ mạng xã hội để nói lên tình trạng tham nhũng và các vấn đề xã hội khác tại Việt Nam. Tất cả đều với cáo buộc ‘tuyên truyền chống nhà nước’ theo điều 88 Bộ Luật Hình sự Việt Nam. Nhận định về việc này, nhà báo Võ Văn Tạo cho rằng:

“Năm ngoái đến năm nay thì mọi người quan sát đều thấy rằng thay vì khép vào tội 258 thì bây giờ họ khép vào tội 88 hay 79. Chỉ là bày tỏ bất đồng chính kiến thôi nhưng lùa vào những tội có khung án rất nặng. Cho nên không chỉ dành cho người trẻ mà dành cho bất kỳ ai.”

Lẽ sống cả đời của người Nhật: Thiên tai không thể tránh, hãy đoàn kết và hi sinh cho nhau

 Kimtrong Lam‘s post.
 
 
 
Image may contain: 1 person, standing, fire and outdoor
Image may contain: mountain, sky, tree, outdoor and nature
Image may contain: 3 people, outdoor
Image may contain: one or more people, wedding and indoor
Image may contain: one or more people
+8
Kimtrong Lam to Lương Văn Can 75.

 

Lẽ sống cả đời của người Nhật: Thiên tai không thể tránh, hãy đoàn kết và hi sinh cho nhau

Thiên tai không thể tránh, hãy đoàn kết và hi sinh cho nhau

Khi trận động đất sóng thần xảy ra vào năm 2011, lại một lần nữa, thế giới phải nghiêng mình trước tinh thần quật cường của người dân Nhật Bản trước thảm họa. Giữa khung cảnh tang thương, chết chóc, nhà cửa tan nát, đói lạnh và cả sự đau đớn, tuyệt vọng… dân tộc họ đã cùng nhau vượt qua mọi khó khăn, hoạn nạn.

Mỗi năm, Nhật phải “chào đón” khoảng 1.500 vụ động đất lớn nhỏ khác nhau

Những con người xa lạ sẵn sàng tặng cả cuộc sống cho nhau

Một câu chuyện cảm động được đăng trên blog của cô gái có tên Shopia khiến nhiều người rơi lệ:

“Một người bạn của tôi, cùng với mẹ và cậu em trai 2 tuổi bị mắc kẹt trong cơn sóng thần và đang tìm mọi cách để trèo lên ban công tòa nhà gần nhất. Họ không ngừng kêu cứu, và một người đàn ông đã nhìn thấy họ từ ban công căn nhà phía sau. Rồi người đàn ông đó ngay lập tức nhảy khỏi ban công xuống nước, giúp bạn tôi, mẹ cô ấy và cậu em trai trèo lên ban công vào căn nhà. Nước lúc đấy càng ngày càng mạnh, không thể đứng vững được nữa. Trong hoàn cảnh đó, người mẹ đã kiên quyết để hai đứa con mình lên trước rồi người đàn ông xa lạ đứng dưới đỡ bà lên. Khi chỉ còn người đàn ông ở bên dưới, và người mẹ đang nắm chặt tay ân nhân để kéo lên, “bất chợt một chiếc ô tô (trong hàng trăm chiếc) bị nước cuốn tràn tới đúng hướng người đàn ông đó. Mọi người ở bên trên gào thét, nhưng rồi đột nhiên, người đàn ông ấy giật khỏi tay mẹ bạn tôi, để bà ấy không bị kéo theo xuống nước. Chiếc ô tô đâm vào ông ấy và cuốn ông hất đi.”

Hơn 94.000 người phải tập trung tại các trạm cứu hộ

Trước đó, họ là những con người hoàn toàn xa lạ, có gia đình riêng, có cuộc sống riêng… nhưng khi thảm họa bất ngờ ập đến, đứng trước những lựa chọn giữa sự sống và cái chết, họ có thể chấp nhận tặng cả cuộc sống cho nhau. Những câu chuyện ấy ngày nay tưởng chừng chỉ có trong trí tưởng tượng lại đang xảy ra ở Nhật Bản, rất thật…

Tại nơi tạm trú, không ai bảo ai, tất cả đều ổn định chỗ ngồi và tuân theo hướng dẫn của lực lượng an ninh.

Không có nhà để ở, không có chăn để đắp, những người dân Nhật Bản lạc quan sử dụng ngay những tờ báo mỏng manh để quấn quanh người nhằm giữ ấm giữa đêm tối lạnh lẽo.
Cậu bé 9 tuổi và bài học về đức hi sinh

Anh Hà Minh Thành, một người Việt ở Nhật Bản đã gửi mail kể một câu chuyện như sau:

“Tối hôm qua, em được phân công tới một trường tiểu học phụ giúp đội tình nguyện ở đó để phân phát thực phẩm cho những người bị nạn. Trong cái hàng rồng rắn những người xếp hàng, em chú ý đến một đứa nhỏ chừng 9 tuổi, trên người chỉ có chiếc ao thun và quần đùi. Trời rất lạnh mà nó lại xếp hàng cuối cùng, em sợ đến phiên của nó thì chắc chẳng còn thức ăn. Nên mới lại hỏi thăm. Nó kể nó đang học ở trường trong giờ thể dục thì động đất và sóng thần đến, cha của nó làm việc gần đó đã chạy đến trường, từ ban công lầu 3 của trường nó nhìn thấy chiếc xe và cha nó bị nước cuốn trôi, 100% khả năng chắc là chết rồi. Hỏi mẹ nó đâu, nó nói nhà nó nằm ngay bờ biển, mẹ và em của nó chắc cũng không chạy kịp. Thằng nhỏ quay người lau vội dòng nước mắt khi nghe em hỏi đến thân nhân. Nhìn thấy nó lạnh em mới cởi cái áo khoác cảnh sát trùm lên người nó. Vô tình bao lương khô khẩu phần ăn tối của em bị rơi ra ngoài, em nhặt lên đưa cho nó và nói: “Đợi tới phiên của con chắc hết thức ăn, khẩu phần của chú đó, chú ăn rồi, con ăn đi cho đỡ đói.

Một đứa trẻ 9 tuổi cũng có thể dạy cho ta bài học làm người trong lúc khốn khó nhất
Thằng bé nhận túi lương khô của em, khom người cảm ơn. Em tưởng nó sẽ ăn ngấu nghiến ngay lúc đó nhưng không phải, nó ôm bao lương khô đi thẳng lên chỗ những người đang phát thực phẩm và để bao lương khô vào thùng thực phẩm đang phân phát rồi lại quay lại xếp hàng. Ngạc nhiên vô cùng, em hỏi nó tại sao con không ăn mà lại đem bỏ vào đó. Nó trả lời: “Bởi vì còn có nhiều người chắc đói hơn con. Bỏ vào đó để các cô chú phát chung cho công bằng chú ạ.

Xếp hàng: bài học đầu đời và cả đời ở xứ sở hoa anh đào.

Em nghe xong vội quay mặt đi chỗ khác khóc để mọi người không nhìn thấy. Thật không ngờ một đứa trẻ 9 tuổi học lớp 3 có thể dạy em một bài học làm người trong lúc khốn khó nhất, một bài học vô cùng cảm động về sự hi sinh”.

Giữa đống đổ nát hoang tàn, người Nhật vẫn lặng lẽ xếp hàng.

Câu chuyện này được rất nhiều báo chí đăng tải, gây xúc động mạnh mẽ. Một dân tộc với những đứa trẻ 9 tuổi đã biết nhẫn nại, chịu khổ và chấp nhận hy sinh cho người khác, chắc hẳn là một dân tộc vĩ đại. Vậy nên, dù đã nhiều lần đứng trong những thời điểm nguy cấp nhất của sự điêu tàn, Nhật Bản vẫn hồi sinh mạnh mẽ, đó là bởi những lối sống đẹp đã ngấm sâu vào nhân cách mỗi công dân ngay từ thời niên thiếu.

Người Nhật lặng lẽ cùng nhau tồn tại, giữa đống đổ nát…

Ở nhiều quốc gia, mỗi khi có thiên tai đến là người ta lại chứng kiến những cảnh rối ren, hỗn loạn, cướp giật, hôi của tràn lan. “Nhưng ở xứ sở mặt trời mọc thì lại khác. Nơi ấy, hàng vạn người đã mất hết nhà cửa, và thậm chí mất hết người thân…vậy mà họ vẫn lặng lẽ xếp hàng nhận từng nắm cơm trắng, cuộn mình trong những chiếc chăn mỏng thành hàng, thành lối trong chỗ trú nạn. Không hỗn loạn, không tranh cướp, không một ai tích trữ, không một ai kêu than. Có chăng chỉ là những dòng nước mắt lặng lẽ như lặn vào sâu thẳm”.

Có chăng chỉ là những dòng nước mắt lặng lẽ như lặn vào sâu thẳm

Truyền thông thế giới không ghi lại được cảnh tượng hỗn loạn, cướp giật, hôi của nào, mà chỉ là cảnh đoàn người trật tự xếp hàng chờ cứu trợ, dù ở thành thị hay nông thôn. Họ biết, có thể khi tới phiên của mình thì lương thực sẽ hết, nhưng họ vẫn kiên nhẫn xếp hàng, thậm chí nhường khẩu phần của mình cho người khó khăn hơn.

Trong bao lần hỗn loạn, người ta chưa một lần ghi nhận cảnh tượng cướp giật, chen lấn, xô đẩy ở nơi đây.

Tại một cửa hàng đã tan hoang vì động đất, người ta thấy một máy ATM và nhiều thùng lương thực bên trong vẫn còn nguyên vẹn, mặc dù xung quanh không có ai bảo vệ.

Người phụ nữ đau đớn nhìn về căn nhà bị đổ sập của mình.

Tờ Telegraph ghi nhận: “Hàng hóa dù rất khan hiếm, lương thức thiếu thốn, như không hề có tình trạng đầu cơ tăng giá bán – các siêu thị giảm giá 20% và các chủ máy bán nước tự động phát không nước uống cho mọi người” – tất cả cùng đoàn kết để tồn tại.

Tất cả cùng đoàn kết để tồn tại…

Giữa đống đổ nát hoang tàn, giữa những nỗi đau đến xé lòng, người ta càng ấm lòng nhận ra trái tim thiện lương, thuần khiết bên trong những con người Nhật Bản. Xét cho cùng, đó chính là cách dân tộc kiên cường ấy đã cùng nhau vượt qua những nỗi đau.

Linh An

CÕI TẠM

 
 
 
Image may contain: text and outdoor

Lại Văn Sâm

 

CÕI TẠM

Đời này cõi tạm mà thôi
Giàu sang, nghèo khó chết rồi như nhau:
Cũng nằm dưới một hố sâu
Lấp xong là hết- nào đâu khác gì!
Vậy nên đừng có so bì,
Tham sang bỏ ngãi chỉ vì hão danh.
Đừng kèn cựa, đừng đua tranh
Đừng dìm người khác để giành phần hơn
Đói mà nhân cách sạch, thơm
Hơn giàu mà dạ tối om muôn lần.
Nên ăn ở có phúc phần
Chớ nên làm chuyện ngu đần hại nhau,
Sống là phải nghĩ về sau
Đừng vì hám lợi quên mau nghĩa tình!
Người ta cũng giống như mình
Giàu sang rồi chớ coi khinh nghèo hèn,
Kẻ nghèo thì chớ nhỏ nhen
Thấy người giàu có đừng đem lòng hờn…
Vô ưu, vô ngã là hơn
Chết rồi của có đem chôn cùng người?
Trần gian là chốn tạm thời
Đừng vì danh lợi đánh rơi hồn mình!
Sống sao trọn nghĩa, vẹn tình
Sống sao cho dạ thanh bình, thảnh thơi.
Sống sao cho đáng người ơi
Sống sao cho khỏi tiếng đời trách chê..   

Tôi vái anh

 
 

Tôi vái anh

Tôi vái anh một lạy !
Anh chết cho tôi nhờ
Nào của dân , đầy tớ
Tất cả đều xin – cho

Tôi vái anh một lạy !
Anh đẩy tôi ra đường
Miệng anh hô ” giải phóng “
Mang đến toàn tang thương

Tôi vái anh một lạy !
Nay mất biển , mất nhà
Gạc Ma , rồi Biên Giới
Bô- xít , với Mosa

Tôi vái anh một lạy !
Nhìn trẻ em mỗi ngày
Chân không , em lạnh , đói
Lội suối và đu dây

Bố xuất khẩu lao động
Mẹ dọn dẹp , ô – sin
Con lớn lên thiếu cả
Tình thương , một gia đình

Một lạy , tôi vái anh !

Trị Nguyễn

Image may contain: 1 person, sitting and outdoor

Những ngày tháng không quên.

Tai Nguyen and To Truong shared Dominic Pham‘s post.
Image may contain: outdoor and nature
Image may contain: outdoor
Image may contain: outdoor
Image may contain: 1 person
Image may contain: one or more people and outdoor
+3

Dominic Pham added 7 new photos — with Nguyễn Mh Hélène and Dominic Pham.

 

Những ngày tháng không quên.

– Ngày 12-3-1975, $300 triệu viện trợ đến VNCH đã bị Quốc hội Mỹ bác bỏ, ngoài ra họ cũng không chuẩn chi cho năm 1976.
– Ngày 13-3-1975, mất Ban Mê Thuột.
– Ngày 16-3-1975, cuộc triệt thoái bắt đầu rời Pleiku.
– Ngày 18-3 -1975, đoàn di tản về đến Hậu Bổn, Phú Bổn.
– Ngày 27-3-1975, đoàn di tản về đến Tuy Hoà, Phú Yên.

+ 1200 Quân xa còn được 300.
+ 60 ngàn chủ lực quân chỉ còn 20 ngàn.
+ 5 Liên đoàn BĐQ, 7 ngàn người chỉ còn 900 người. 
+ Lữ đoàn 2 Thiết Kỵ với trên 100 xe tăng, chỉ còn 13 chiếc M-113. 
+ 200 ngàn thường dân thì còn 45 ngàn.

TƯ DUY CỦA ELON MUSK & CÔNG NGHIỆP 5.0 ĐANG DẦN HIỆN HỮU?

TƯ DUY CỦA ELON MUSK & CÔNG NGHIỆP 5.0 ĐANG DẦN HIỆN HỮU?

Phóng thành công tên lửa đẩy tái sử dụng mạnh nhất thế giới và sau 2 phút, đúng như dự kiến, tên lửa hạ cánh an toàn. Elon Musk đã mở ra một kỷ nguyên vũ trụ giá thành rẻ hơn cả trăm lần so với tên lửa đẩy dùng 1 lần truyền thống khiến NASA cũng phải nghiêng mình thán phục. Một lần nữa, người Mỹ lại làm được điều mà giới khoa học nhân loại khát khao đến cháy bỏng.

12.000 vệ tinh sẽ được phóng lên trong tương lai coi như đã nằm trong tầm tay. Không những làm chủ mặt biển, làm chủ bầu trời mà hiện tại, người Mỹ còn chiếm ưu thế toàn diện cả vũ trụ bao la. Tới giờ này, có thể khẳng định nước Mỹ đã bỏ lại các cường quốc khác một khoảng cách khá xa về khoa học kỹ thuật.

Món quà hấp dẫn đầu tiên dành cho các công dân của hành tinh xanh là kết nối internet vệ tinh. Gói cước thấp nhất (StandardX), giá chỉ 10 USD/tháng nhưng đã có tốc độ nhanh hơn gấp 180 lần đường truyền hiện tại. Những dây cáp tín hiệu và các hộp kết nối trên trái đất sẽ dần biến mất. Toàn cầu sẽ giao tiếp không dây tốc độ cao qua vệ tinh là tương lai không xa.

Nếu điều đó thành sự thật thì một lần nữa, sau những Window, Google, Apple, Facebook,… giờ là tới SpaceX, tri thức và tiền lại ồ ạt đổ về nước Mỹ.

Không những chỉ như vậy, vệ tinh phủ kín toàn cầu sẽ thay đổi đáng kể cuộc sống, hành vi, khoa học công nghệ cũng như chính trị của nhiều quốc gia trên thế giới này. Những thứ tưởng chừng như cố định sẽ dần biến mất, những tư duy bảo thủ hoặc phải thay đổi để tồn tại, hoặc sẽ bị diệt vong. Lúc ấy, mọi sự cố gắng ngăn cản về địa lý, văn hoá hay tư duy sẽ trở nên vô nghĩa. Chỉ còn một tiếng nói chung duy nhất. Đó là tiếng nói của khoa học mà thôi.

Vệ tinh phủ sóng toàn cầu với kết nối tốc độ cao có thể tạm gọi là bước đệm cho công nghiệp 5.0. Con người đang tiến gần hơn tới phi cơ dân sự không người lái siêu thanh hoặc xa hơn nữa là động cơ lượng tử,…. Nhiều thiết bị điều khiển tự động hỗ trợ bởi trí tuệ nhân tạo sẽ được phát triển trên nền tảng tín hiệu truyền dẫn tốc độ cao bởi vệ tinh, cho phép con người khám phá ra thêm nhiều điều bí mật chưa biết tới, thoát khỏi những giới hạn vật lý mà xưa tới giờ, tất cả vẫn nghĩ là không thể vượt qua.

Elon Musk, cha đẻ của xe tự lái, của SpaceX và dự án vệ tinh kết nối internet toàn cầu luôn không hài lòng với nền dân chủ đại diện của Mỹ. Anh ta luôn nghĩ về một nền dân chủ trực tiếp mà ở nơi đó, cộng đồng được toàn quyền quyết định mọi vấn đề dưới sự trợ giúp phân tích của trí tuệ nhân tạo. Tất cả nhằm giảm đi chi phí vận hành bộ máy nhân sự quản lý cồng kềnh, triệt tiêu các chiêu trò gian lận. 

Tiệm cận với sự bình đẳng vốn là ước mơ của con người.

Các tỷ phú Mỹ, những người đóng góp cho nhân loại nhiều nhất đều có một điểm chung. Họ thường không bao giờ bằng lòng với thực tại. Họ luôn chỉ trích chính phủ, phản biện xã hội bằng chính khả năng khoa học kỹ thuật và kiến thức của mình. Chính phủ với họ là tôi tớ đúng nghĩa. Chỉ có khoa học kỹ thuật là ông chủ thực sự của họ mà thôi.

Còn ở ta, ai đã và đang khuyên nhủ bạn bè bằng lòng với những gì đang có? Ai đã huyễn hoặc người thân đặt niềm tin vào những thứ cổ lỗ sĩ muôn năm? Ai đã có ý ngăn cản sự thật cất lên tiếng nói?

Bây giờ có thể chưa ngã ngũ đúng sai nhưng sẽ nhanh thôi, vài năm nữa, chắc chắn những lời khuyên như vậy sẽ bị coi là tội ác, sẽ trở thành những vết đen trong quá khứ của nhiều con người luôn có cách nghĩ chậm chạp và tư duy nô lệ.

Muốn khi về già thư thái, hạnh phúc và được kính trọng thì hãy biết nghi ngờ và phản biện mọi vấn đề bất cập của xã hội ngay từ khi còn trẻ. Thế giới này vốn trưởng thành từ những cuộc sụp đổ. Chỉ có nghi ngờ và phản biện thì mọi thứ mới trở nên tốt hơn cho tất cả mà thôi.

Nguyễn Tuấn Anh

Anh chị Thụ & Mai gởi

HƯỚNG VỀ TUẦN THÁNH

HƯỚNG VỀ TUẦN THÁNH

theo cách sống của Chúa Giêsu, đừng để tội lỗi đẩy chúng ta ra xa.

Trầm Thiên Thu

Chúng ta nghe nói nhiều về các linh mục lạm dụng tình dục (dù chỉ là số ít) và các giám mục không nghiêm nên vẫn bổ nhiệm họ (lax bishops who reassigned them).  Có những chuyện về các linh mục biển thủ tiền bạc của các giáo xứ.  Đó là những vụ bê bối, tội lỗi và kinh tởm.

Không có gì lạ vì các giáo hoàng, hồng y, giám mục, linh mục, tu sĩ, vẫn là con người, nghĩa là vẫn có thể phạm tội.  Khi một người sa ngã, điều đó gây tổn thương và gây “sốc”.  Người ta mong đợi các nhà lãnh đạo tinh thần thực hiện điều mình giảng dạy.  Nếu không thì chỉ là giả hình (hypocrites).  Và chúng ta biết Chúa Giêsu nghĩ gì về những kẻ giả hình rồi.  Nhưng điều này cũng không lạ.  Nếu bạn nghĩ ngày nay tệ hơn ngày xưa, hãy suy nghĩ về những ngày lễ trọng mà chúng ta cử hành trong Tuần Thánh: Thứ Năm tuần thánh và Thứ Sáu tuần thánh.

Trong khoảng 1 giờ sau khi Chúa Giêsu truyền chức các giám mục và các linh mục đầu tiên – 12 tông đồ – điều gì xảy ra?

Họ đã ngủ khi Chúa bảo họ cầu nguyện và canh thức với Ngài; một người đã phản bội Ngài chỉ vì 30 đồng bạc; một người là giáo hoàng đầu tiên đã chối Chúa 3 lần; và người trẻ đã chạy xa vì sợ trong khi Chúa cần họ nhất.  Chỉ có một người trung thành là Gioan còn ở lại với Đức Mẹ đứng dưới chân Thánh giá trên đồi Can-vê vào ngày thứ Sáu – ngày có cách gọi lạ là “ngày tốt lành” (Good Friday).

Không là một khởi đầu tốt đẹp cho các giám mục và linh mục.  Chỉ vài giờ sau khi thụ phong chức thánh, 11 trong 12 người đã bỏ rơi Chúa Giêsu.  Thật là tồi tệ chưa từng thấy!

Chúng ta có nên tha thứ và bỏ qua tội lỗi và tật xấu của các giáo sĩ?  Tuyệt đối không nên! (Absolutely not!).  Các giám mục và linh mục có nên ngừng tìm kiếm nhân đức lớn lao, sự thánh thiện, và sự hoàn hảo được Chúa kêu gọi?  Không bao giờ! (Never!).

Vấn đề là nếu cuộc sống, sinh lực, sự thánh thiện, và tính hiệu quả của Giáo hội tùy vào nhân đức của các giám mục và linh mục.  Chúng ta không tin giáo hoàng, hồng y, giám mục, linh mục, hoặc đức ông.  Không, chúng ta chỉ tin vào Chúa Giêsu.  Chỉ mình Ngài sẽ không làm chúng ta thất vọng, chỉ mình Ngài không bao giờ phạm tội, chỉ mình Ngài không bao giờ nuốt lời hứa, chỉ mình Ngài xứng đáng được chúng ta tin tưởng tuyệt đối.

Đó là lý do xảy ra bi kịch khi ai đó bỏ Chúa Giêsu và giáo hội vì phạm tội, vì bê bối, dù chỉ là tội nhẹ của một giám mục hoặc linh mục.  Nếu đức tin tùy vào chúng ta, đó là đã đặt sai chỗ ngay từ đầu.  Các giám mục và linh mục có thể đại diện cho Chúa Giêsu chăm sóc Giáo hội của Ngài, dù lúng túng, nhưng giám mục và linh mục không là Chúa Giêsu và Giáo hội của Ngài.

Một người vợ của một nạn nhân đã nói với một giám mục: “Xin đức cha giúp con lấy lại niềm tin vào giáo hội!  Con tin vào đức cha!”  Vị giám mục đó trả lời: “Đừng tin tuyệt đối vào tôi.  Tôi sẽ cố gắng hằng ngày để giữ niềm tin của chị, cầu nguyện hàng ngày để chị không thất vọng, nhưng hãy tin tôi, chẳng chóng thì chày, tôi e rằng tôi sẽ làm chị thất vọng.  Xin chị hãy hoàn toàn tin vào Chúa Giêsu!  Không có gì khác là thần tượng!”

Frank Sheed, một thần học gia của thế kỷ 20, nói: “Chúng ta không được rửa tội theo phẩm trật.  Chỉ có Chúa là quan trọng nhất.  Không có giáo hoàng, giám mục, hay linh mục nào có thể làm gì hoặc nói gì khiến chúng ta muốn từ bỏ giáo hội.”

Hãy cầu nguyện cho các giám mục và linh mục.  Chúng ta phải cố gắng sống theo cách sống của Chúa Giêsu, đừng để tội lỗi đẩy chúng ta ra xa.

Trầm Thiên Thu

 chuyển ngữ từ Archdiocese of New York

****************************** *********

Lạy Chúa, xin hãy gìn giữ các Linh mục,

vì các ngài là của riêng Chúa,

đã tận hiến cả cuộc đời

để lo việc mở mang nước Chúa.

 Xin Chúa gìn giữ các Linh mục vì các ngài sống giữa thế gian

nhưng không thuộc về thế gian;

những lúc bị lạc thú trần gian cám dỗ

xin Chúa ấp ủ các Linh mục trong Trái Tim Ngài.

 Xin Chúa hãy gìn giữ và an ủi các Linh mục,

trong những lúc các ngài cô đơn sầu khổ;

khi suốt cả cuộc đời hy sinh cho các linh hồn

bị xem ra vô ích. 

Xin Chúa gìn giữ các Linh mục,

và xin Chúa thương nhớ, lạy Chúa,

các ngài không có ai chỉ trừ một mình Chúa thôi!

Các ngài chỉ có con tim của con người

với những mỏng dòn yếu đuối của nó. 

Xin Chúa giữ gìn các Linh mục trong trắng

như Mình Thánh Chúa mà hằng ngày các ngài nâng niu.

Xin Chúa thương chúc lành cho các Linh mục,

xin thánh hóa mọi tư tưởng, lời nói và việc làm của các ngài.  Amen!

LỢI ÍCH CỦA ĐA ĐẢNG

 

 
No automatic alt text available.
No automatic alt text available.
LỢI ÍCH CỦA ĐA ĐẢNG

Tại sao đa đảng có thể hạn chế đc tham nhũng và tiêu cực?
Bởi vì nó tạo ra các đối thủ để giám sát, tố cáo tiêu cực của nhau, và không hề khoan nhượng vì là đối thủ sống còn với nhau… nhưng phải cạnh tranh công bằng, thượng tôn pháp luật và tuân theo Hiến pháp quốc gia

Cần 1 minh họa thật là bình dân đẻ cho mọi người ai cũng có thể hiểu
Ví dụ như bạn thích ăn phở, mà ở khu vực bạn chỉ có 1 quán duy nhất bán phở, thì mỗi lần bạn thèm phở bạn chỉ biết đến mỗi quán này. Vì trong khu vực chỉ có duy nhất quán này bán phở nên nó muốn làm gì cũng đc trong phở của nó, bỏ phoocmon, dùng thịt trâu thay thịt bò, cho nhiều bột ngọt…v.v và vv… thậm chí nó có nâng giá gấp đôi bạn cũng cắn răng móc hầu bao để đc ăn phở của nó mỗi khi bạn thèm phở mặc dù phở của nó càng ngày càng dở.
Nhưng nếu như có 2 quán phở trở lên thì sao? bạn thèm phở có thể chọn lựa nhiều quán, quán này cảm thấy ko ngon, bạn đi ăn ở quán khác. Và cái bọn bán phở này, muốn giữ khách hàng lại cho quán của mình trong đó có bạn, nó phải làm thật tốt món phở của nó, những nguyên liệu tốt nhất, chất lượng phở ngon mà giá thành lại rẻ….có thế mới thu hút khách đc…anh nào làm tốt hơn dĩ nhiên quán anh đó sẽ nhiều khách hơn…
Vì có sự cạnh tranh nên các quán phở này sẵn sàng moi móc những chuyện xấu của nhau để hạ bệ uy tín đối phương, nhằm kéo khách hàng lại về phía mình, chẳng hạn như quán A bảo quán B rửa chén ko kĩ, quán C lại bảo quán A toàn dùng rau có thuố trừ sâu, quán B bảo quán C dùng loại tương ớt đã bị hỏng…đó là những thiệt hại cho các quán phở, nhưng có lợi cho khách hàng, ng bỏ tiền ra để đc phục vụ- trong đó có bạn, biết quán nào có những cái tốt nào, quán nào có những cái xấu nào……Và các quán phở cũng biết tự hoàn thiện mình hơn, giảm dần các thủ đoạn mánh mung với khách, tìm cách nâng cao chất lượng tô phở, mà phải bán với giá cả hợp lý, ko thì dẹp tiệm vì ế… từ đó mà bạn cũng chọn lựa đc tô phở chất lượng cho mình hơn

Thế nhé…..độc đảng và đa đảng nó cũng rứa, thằng đảng A thử tham nhũng xem, bọn đảng B và C ko moi móc cho thiên hạ xem mới lạ….
Cứ 4 năm 1 lần, các khách hàng ăn phở lại bình chọn ra danh hiệu “quán phở chất lượng nhất khu vực”

Bạn muốn có nhiều quán phở phục vụ bạn hay chỉ mỗi 1 quán phở duy nhất phục vụ bạn…đó là tùy ở bạn….

++++++++++++++++++++++++++++++
CHỈ LÀ TAM QUYỀN PHÂN LẬP DỎM NẾU KO CÓ “ĐA ĐẢNG”

Tại sao VN ko có “tam quyền phân lập”
– Chính phủ VN (hành pháp) khỏi phải nói, cán bộ toàn là đảng viên ĐCS
– Quốc hội VN (lập pháp) cũng toàn là đảng viên ĐCS
– Toà án tối cao quốc gia (tư pháp) cũng do các đảng viên ĐCS nắm

Rõ ràng 1 mình ĐCS đã nắm hết 3 quyền, y như cách nói của Montesquieu là lập pháp, hành pháp đều nằm trong tay Viện Nguyên Lão…

Montesquieu viết: “Khi mà quyền lập pháp và hành pháp nhập lại trong tay một người hay một Viên Nguyên Lão, thì sẽ không có gì là tự do nữa, vì người ta sợ rằng chính ông ta hoặc viện ấy chỉ đặt ra những luật độc tài để thi hành một cách độc tài. Cũng không có gì là tự do nếu như quyền tư pháp không tách rời quyền lập pháp và hành pháp. Nếu quyền tư pháp được nhập với quyền lập pháp, thì người ta sẽ độc đoán với quyền sống, quyền tự do của công dân; quan toà sẽ là người đặt ra luật. Nếu quyền tư pháp nhập lại với quyền hành pháp thì quan toà sẽ có cả sức mạnh của kẻ đàn áp. Nếu một người hay một tổ chức của quan chức, hoặc của quý tộc, hoặc của dân chúng, nắm luôn cả ba thứ quyền lực nói trên thì tất cả sẽ mất hết.”

Vậy thì phải làm sao, 1 đảng thì ko có tam quyền phân lập, vậy thôi thì ko có đảng phái nào đi cho khoẻ… khi đó Quốc hội, chính phủ, toà án hoàn toàn là do dân cả

Nhưng “ko đảng phái” lại là 1 lý thuyết ko tưởng, vì loài người có xu thế hợp lại với nhau thành 1 hội nhóm để đạt 1 mục tiêu chung, nhưng mình đc lập hội nhóm, chả lẽ lại cấm ng ta lập hội nhóm, vì vậy mà ĐA ĐẢNG ra đời
+++++++++++++++++++++++++++++++

NHẦM LẪN TAI HẠI GIỮA “ĐẢNG PHÁI” VÀ “LỰC LƯỢNG VŨ TRANG”

Đang làm, con bé làm chung nó hỏi Syria sao bạo loạn vậy anh? mình trả lời vì nước nó nội chiến, dân nó muốn đứng lên để lật đổ độc tài

Nó hỏi tiếp… ah vậy là do Syria có nhiều đảng nên làm loạn, đánh nhau phải ko anh…

Câu hỏi ngây ngô nhưng đó cũng là sự nhầm lẫn của rất nhiều người VN, lợi dụng điểm này tuyên giáo cũng mụ mị rằng VN đa đảng sẽ loạn, ng chết rất nhiều

– Hệ thống đảng phái theo Hiến pháp là ko đc quyền có quân đội, như ở Mỹ 2 đảng lớn nhất là Dân chủ và Cộng hoà ko đảng nào có quân đội

– Hội nhóm nào sở hữu quân đội thì đã trở thành lực lượng vũ trang và ko còn tuân theo Hiến pháp quốc gia… có thể sẽ bị Liên hiệp quốc can thiệp vì lực lượng đó ko có tính chính danh

Ở VN các hoạt động đấu tranh cho dân chủ đang theo đường lối “đấu tranh bất bạo động”… chưa có hội nhóm nào có dấu hiệu sẽ thành lập quân đội hay dùng vũ lực tranh chấp… nhưng hệ thống tuyên truyền cứ hù doạ “đa đảng sẽ loạn” để làm ng dân sợ sệt mà ko còn dám đấu tranh

Fb Nam Nguyen Hoang Dao

Chuyện về người giữ 16 tấn vàng của VNCH vừa qua đời tại Thái Lan

Chuyện về người giữ 16 tấn vàng của VNCH vừa qua đời tại Thái Lan

TS Đinh Xuân Quân (*)

Tủ đựng vàng cổ khoảng 100 năm, triển lãm tại Ngân Hàng Quốc Gia Hungary tại Budapest năm 2011 (Hình minh họa: Getty Images)

Ông Lê Quang Uyển, người có trách nhiệm giữ 16 tấn vàng của Ngân Hàng Quốc Gia (NHQG), tài sản của Việt Nam đã qua đời tại Chiang Mai, Thái Lan thọ 81 tuổi. Ông sinh Tháng Chín năm 1937 và mất ngày 26 Tháng Giêng năm 2018. Nhân dịp 49 ngày ông mất, tôi xin có bài sau đây.

Trong giới kinh tế tài chính, nhất là vào những năm chót của chính thể Việt Nam Cộng Hòa (VNCH), ai cũng biết đến Thống đốc trẻ tuổi của Ngân Hàng Quốc Gia là ông Lê Quang Uyển.

Sau khi tốt nghiệp HEC (Hautes Etudes Commerciales) tại Paris năm 1960, ông Lê Quang Uyển về Việt Nam phục vụ. Ông đã làm một thời gian ngắn làm cho Ngân Hàng Pháp Á (BFA – Banque Francaise de l’Asie). Sau đó ông Lê Quang Uyển cũng như nhiều chuyên viên trẻ khác cũng bị động viên vào quân đội và lên đến cấp bậc đại úy.

Từ quân đội ông được chuyển sang ngạch “chuyên viên Phủ Tổng Thống,” một ngạch công vụ của VNCH dành cho các chuyên viên trẻ, có học thức và nhiều tương lai. Họ được đào tạo để trở thành các nhà lãnh đạo tương lai trong ngành kinh tế, tài chính, giáo dục; các công ty của chính phủ – nhà đèn, công ty đường, Air Vietnam,… Và sau này có thể có những trách nhiệm cao cấp trong chính phủ. Ngạch này được thành lập từ thời Tổng Thống Ngô Đình Diệm để kéo các chuyên viên giỏi phục vụ cho chính phủ VNCH.

Trong cương vị này, ông đã tham gia nhiều chuyến đi của Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu, trong đó có chuyên viếng thăm Manilla. Sau này ông đã được đề nghị giữ ghế thống đốc Ngân Hàng Quốc Gia.

Người ta nhớ nhất về Thống Đốc Uyển là những việc sau: 

Chuyện Tín Nghĩa Ngân Hàng (TNNH hay Con gà đẻ trứng vàng), một xì-căng-đan thời VNCH 

Lúc đó Tín Nghĩa Ngân Hàng là một trong những ngân hàng có tiếng tại Việt Nam, có nhiều chi nhánh tại Sài Gòn, Chợ Lớn và tại các tỉnh (năm 1969, sau khi đậu cao học kinh tế tôi có về làm tập sự tại ngân hàng ở VN và được gởi đi nhiều chi nhánh để biết về các nghiệp vụ tài chính ngân hàng).

Ban thanh tra ngân hàng của Ngân Hàng Quốc Gia có trách nhiệm theo dõi các nghiệp vụ cho vay của mọi ngân hàng có mặt tại Việt Nam. Một người trong nhóm thanh tra có báo cáo “sơ hở” trong quy trình cho vay của Tín Nghĩa Ngân Hàng và việc này đã trở thành xì-căng-đan tài chính tại Việt Nam. Ông Nguyễn Tấn Đời, chủ tịch kiêm tổng giám đốc Tín Nghĩa Ngân Hàng đã dùng một số bộ hạ, người thân tín trong gia đình để vay các tín dụng. Ông quên rằng những việc làm này cũng khó mà qua mắt các thanh tra ngân hàng của Ngân Hàng Quốc Gia. Những người đi vay mà tài sản quá thấp làm sao có thể thế chấp để đi vay một số tín dụng khổng lồ của Tín Nghĩa Ngân Hàng. Thật ra thì ông Nguyễn Tấn Đời đã sử dụng những người này, đứng tên vay tiền cho cá nhân ông, rồi ông dùng số tiền tín dụng này để đầu tư cho cá nhân ông.

Thời đó chưa có tin học hay máy computer, nên muốn kiểm tra phải tới tận nơi và khám xét trực tiếp các hồ sơ cho vay (các sổ sách và tính toán đều làm bằng tay hoặc bằng máy NCR). Thống Đốc Uyển đã trình Tổng Thống Thiệu và thảo luận với ngành cảnh sát hình sự để giúp Ngân Hàng Quốc Gia đánh giá các hồ sơ cho vay của Tín Nghĩa Ngân Hàng.

Thống Đốc Lê Quang Uyển đợi lúc ông Nguyễn Tấn Đời đi nghỉ ở Đà Lạt, để gởi các thanh tra ngân hàng làm cuộc truy tìm các hồ sơ tín dụng gian lận của Tín Nghĩa Ngân Hàng. Các thanh tra chặn mọi cánh cửa của Tín Nghĩa Ngân Hàng ở bến Chương Dương không cho hồ sơ thoát ra ngoài. Trụ sở Tín Nghĩa Ngân Hàng không xa Ngân Hàng Quốc Gia, có lẽ độ 1,000 m và cùng ở Bến Chương Dương. Qua việc kiểm tra này, các thanh tra đã tìm thấy các hồ sơ tín dụng “dởm.” Lúc đó ông Nguyễn Tấn Đời là một tổng giám đốc ngân hàng rất mạnh, có nhiều người che chở và việc kiểm tra sổ sách của Tín Nghĩa Ngân Hàng là một kỳ công – phải được tổ chức như một chiến dịch quân sự.

Qua việc thanh tra này ông Lê Tấn Đời đã bị đưa ra tòa. Ông bị tuyên án và phải vào khám Chí Hòa. Như thế, Thống Đốc Lê Quang Uyển đã làm đúng trách nhiệm của NHQG là thanh tra chặt chẽ hệ thống ngân hàng thương mại dưới quyền ông. Qua việc này, ông đã chận đứng các lạm dụng trong ngành tài chính.

Việc giúp các chuyên gia khối kinh tế tài chính – gởi đi làm việc tại các bộ

Một khó khăn của VNCH trong những năm 1970 là thiếu ngân sách và khó tuyển mộ chuyên viên vì lương thấp. Trong kinh tế, muốn có thăng bằng ngân sách thì chính phủ sẽ bán một số công khố phiếu ra cho công chúng. Với tiền công khố phiếu, chính phủ dùng bù đắp thâm hụt ngân sách.

Ngân Hàng Quốc Gia có nhiệm vụ tham gia vào các chính sách tiền tệ và có đóng góp qua việc mua một số công khố phiếu của chính phủ. NHQG mua một số công khố phiếu và tiền lời của công khố phiếu được bỏ vào một quỹ của Ngân Hàng Quốc Gia. Thống Đốc Uyển quyết định dùng số tiền lời này, để trả lương cho nhân viên kinh tế tài chính – mà lúc đó VNCH đang rất thiếu – và cần một số lời được chia cho nhân viên của Ngân Hàng Quốc Gia. Qua việc này, ông thống đốc giúp bồi đắp vào chỗ hổng tài trợ chuyên viên, mà trước đây cơ quan USAID tài trợ nhưng ngân khoản viện trợ lại ngày càng giảm. Qua việc này, một số chuyên gia đã được gởi đi làm tại các bộ như Tài Chính, Nha Thuế Vụ hay Bộ Kế Hoạch, nói chung mọi nơi cần chuyên gia.

Ông cũng có chương trình kéo các chuyên viên tài chính ngân hàng trẻ gia nhập NHQG, gầy dựng nhân sự cho tương lai ngân hàng. Một số người trẻ, có khả năng và có tay nghề được tuyển mộ vào NHQG làm trong văn phòng thống đốc.

Ngoài việc dùng quỹ tiền lời công khố phiếu, Thống Đốc Uyển còn sử dụng Quỹ Phát Triển (QPT) Kinh tế Quốc Gia mà ông làm chủ tịch Hội Đồng Quản Trị (HĐQT) gởi các chuyên viên của QPT đi giúp các bộ. Quỹ Phát Triển là một chi nhánh – thành phần của NHQG được vốn của Hoa Kỳ (USAID) trợ giúp. Ngoài việc tái tài trợ các ngân hàng phát triển Việt Nam (Ngân Hàng Phát Triển Kỹ Nghệ, Ngân Hàng Phát Triển Nông nghiệp, SOFIDIV…) Quỹ Phát Triển Kinh Tế Quốc Gia có một số chuyên viên trẻ được gởi đi trợ giúp các Bộ Kế Hoạch, Bộ Tài Chính qua việc tham gia vào công tác xây dựng Kế Hoạch Phát Triển Hậu Chiến, nhất là sau khi Hiệp Định Paris được ký kết.

Thống Đốc Lê Quang Uyển cũng cố vấn cho Tổng Thống Thiệu chọn người trong khối kinh tế tài chính, trong đó có việc giới thiệu ông Nguyễn Văn Hảo vào Quỹ Phát Triển và sau này làm phó thủ tướng đặc trách về kinh tế tài chính. 

Giữ 16 tấn vàng cho Việt Nam

Trong những ngày chót của VNCH, Hoa Kỳ muốn VNCH đưa 16 tấn vàng gởi dự trữ tại Ngân Hàng Trung Ương tại New York (một việc làm bình thường vì đa số các nước đều có trương mục với ngân hàng FED New York). Sau khi bàn bạc, Thống Đốc Lê Quang Uyển quyết định gởi các thoi vàng qua Thụy Sĩ, tại Ngân Hàng Banque International Ressettlement – BIR ở Basle.

Theo kinh nghiệm thế giới, nhiều chính phủ Âu Châu trước đây, khi bị Cộng Sản xâm chiếm họ đã gởi vàng dự trữ tại đây để tránh chiến tranh và sau này giữ được tài sản quốc gia. Một kế hoạch đã được lập lên để chở 16 tấn vàng sang Thụy Sĩ chứ không phải sang Hoa Kỳ. NHQG đã cho mướn một chuyến may bay để chở số vàng này qua Thụy Sĩ.

Trong lúc hỗn loạn của những ngày miền Nam sắp mất, phi trường Tân Sơn Nhất bị pháo kích và máy bay được mướn chở vàng không thể đáp xuống Tân Sơn Nhất, vì vậy kế hoạch gởi vàng qua Thụy Sĩ không thực hiện được.

Vào những ngày chót, một số nhân viên ngân hàng cấp cao đều được cấp Walkie Talkie để dễ liên lạc với nhau nhằm bảo vệ tài sản cho Việt Nam. Thống Đốc Lê Quang Uyển tử thủ trong NHQG và chỉ mở cửa NHQG khi Cộng Sản mang nhiều xe tăng đến định bắn vào NHQG.

Cộng Sản lúc nào cũng phao tin đồn là cựu TT Nguyễn Văn Thiệu đã mang 16 tấn vàng đi nước ngoài trong khi nhiều người cũng kể công về việc giữ số vàng này. Vậy sự thật ra sao? Bài báo sau đây của nhân chứng nói về kiểm tra vàng tại NHQG do báo Tuổi Trẻ đăng:

Bài viết của tác giả Huỳnh Bửu Sơn trên tờ Tuổi Trẻ trích đoạn như sau:

…Những ngày đầu Tháng Năm, 1975, tôi vào trình diện tại Ngân Hàng Quốc Gia ở 17 Bến Chương Dương, thủ đô Sài Gòn cùng các đồng nghiệp khác, chỉ thiếu vắng một vài người. Chúng tôi được lệnh của Ban Quân quản Ngân hàng Quốc gia là chờ phân công tác. Trong khi chờ đợi, mỗi ngày mọi người đều phải có mặt tại cơ quan.

Lần kiểm kê cuối cùng… Việc kiểm kê kho tiền và vàng là việc chúng tôi làm thường xuyên hằng tháng, hằng năm nên cảm thấy không có gì đặc biệt. Chỉ có một điều là tôi biết lần kiểm kê này chắc chắn là lần kiểm kê cuối cùng đối với tôi, kho tiền và vàng sẽ được bàn giao cho chính quyền mới. Tôi không lo âu gì cả vì biết chắc rằng số tiền và vàng nằm trong kho sẽ khớp đúng với sổ sách.

Trong những ngày hỗn loạn, các hầm bạc của Ngân Hàng Quốc Gia vẫn được chúng tôi quản lý một cách tuyệt đối an toàn. Cần nói thêm là các hầm bạc được xây rất kiên cố với hai lớp tường dày, mỗi lớp gần nửa thước, các cửa hầm bằng thép có hai ổ khóa và mật mã riêng, được thay đổi định kỳ, mỗi cửa nặng trên 1 tấn.

Đại diện Ban Quân Quản là một cán bộ đứng tuổi, khoảng 50. Cùng tham gia với ông trong suốt quá trình kiểm kê là một anh bộ đội còn rất trẻ, trắng trẻo, đẹp trai và rất thân thiện. Anh hay nắm tay tôi khi trò chuyện. Sau này tôi mới biết tên anh là Hoàng Minh Duyệt – chỉ huy phó đơn vị tiếp quản Ngân Hàng Quốc Gia.

Số vàng đúc lưu giữ tại kho của Ngân Hàng Quốc Gia vào thời điểm đó gồm vàng thoi và các loại tiền vàng nguyên chất. Có ba loại vàng thoi: vàng thoi mua của Cục Dự Trữ Liên Bang Mỹ (FED); vàng thoi mua của một công ty đúc vàng ở Nam Phi – Công ty Montagu; và vàng thoi được đúc tại Việt Nam, do tiệm vàng Kim Thành đúc từ số vàng do quan thuế tịch thu từ những người buôn lậu qua biên giới, phần lớn từ Lào. 

Tất cả những thoi vàng đều là vàng nguyên chất, mỗi thoi nặng 12-14kg, trên mỗi thoi đều có khắc số hiệu và tuổi vàng (thường là 9997, 9998). Các thoi vàng được cất trong những tủ sắt có hai lớp khóa và được đặt trên những kệ bằng thép, mỗi kệ được xếp khoảng năm, sáu thoi vàng. Nhưng qua năm tháng, bị nặng trĩu trước sức nặng của vàng, các kệ thép cũng bị vênh đi.

Các đồng tiền vàng được giữ trong những hộp gỗ đặt trong tủ sắt. Đó là những đồng tiền vàng cổ có nhiều loại, được đúc và phát hành từ thế kỷ 18, 19 bởi nhiều quốc gia khác nhau… Ngoài giá trị của vàng nguyên chất, các đồng tiền này còn được tính theo giá trị tiền cổ, gấp nhiều lần giá trị vàng nội tại của nó. Tất cả số vàng thoi và tiền vàng cổ đều được theo dõi chi tiết từng đơn vị, số hiệu, tuổi vàng, số lượng ghi trong một sổ kiểm kê do bộ phận điện toán (computer) của ngân hàng theo dõi định kỳ hằng tháng và hằng năm, hoặc bất cứ khi nào có thay đổi xuất nhập tồn kho. Kết thúc, ai nấy đều vui vẻ thấy số lượng tiền và vàng kiểm kê đều khớp với sổ sách điện toán từng chi tiết nhỏ. Tôi ký vào biên bản kiểm kê, lòng cảm thấy nhẹ nhõm. Việc bàn giao tài sản quốc gia cho chính quyền mới đã hoàn tất. Sau chiến tranh, ít nhất đất nước cũng còn lại một chút gì, dù khiêm tốn, để bắt đầu xây dựng lại. Về phía chúng tôi, điều này cũng chứng minh một cung cách quản lý nghiêm túc của những người đã từng làm việc tại Ngân Hàng Quốc Gia…

Tác giả Huỳnh Bửu Sơn cũng liệt kê từng tủ và từng hầm kho tàng. Và cuối bài viết, ông ghi: “Tổng cộng: 1.234 thoi vàng.”

Qua việc bảo tồn tài sản quốc gia, việc này cho thấy là các công chức của NHQG và người đứng đầu là Thống Đốc Lê Quang Uyển đã làm việc một cách nghiêm túc – với tinh thần trách nhiệm của một công chức. Đó là niềm hãnh diện cho VNCH, không bỏ chạy (tình thần trách nhiệm) và rất trung thực. Thống Đốc Lê Quang Uyển là một tấm gương soi sáng cho thế hệ trẻ – cho tinh thần trách nhiệm của công chức miền Nam.

Thống Đốc Lê Quang Uyển và tù cải tạo 

Ông Uyển, cũng như nhiều người khác, đã phải đi cải tạo trên 3 năm trong Nam (1975-1979). Trái với ông phó thống đốc Ngân Hàng Quốc Gia là ông Dõng, ông Uyển không trình diện liền khi Cộng Sản kêu gọi thành phần nội các ra trình diện học tập (họ không biết là thống đốc Ngân Hàng Quốc Gia có hàm bộ trưởng.) Ông Phó Thống Đốc Dõng đã ra trình diện và bị chết trong trại tù Thanh Cẩm, tỉnh Thanh Hóa. (Tôi còn gặp bà Dõng tại Sài Gòn sau khi bà bị trục xuất ra khỏi nhà tại NHQG, khi tôi đi cải tạo về vào năm 1979).

Ông Uyển là một sĩ quan VNCH cấp bậc đại úy và đã ra trình diện khi Cộng Sản gọi các sĩ quan cấp đại úy trình diện. Ông bị đi tù cải tạo 3 năm.

Ông Lê Quang Uyển đã đi Pháp cùng vợ vì bà vợ, chị Geneviève LyLap (một huynh trưởng nữ hướng đạo hệ Scout et Guide de France, bà là công dân Pháp và là nhân viên Tòa Đại Sứ Pháp tại Sài Gòn).

Năm 1981, ông Uyển tham gia vào ngân hàng Banque Indosuez. Ông được gởi làm giám đốc chi nhánh tại Saudi Arabia và ở đây đến 1990. Ông đứng đầu chi nhánh “Al BankAl Saudi Al Fransi” (Saudi French Bank), ngân hàng duy nhất của Pháp tại Ả Rập Saoudi. Sau 1990, ông Lê Quang Uyển được phái đi làm cho nhiều chi nhánh của ngân hàng Indosuez tại nhiều nước khác nhau.

Ông Lê Quang Uyển đã về hưu tại Chiang Mai, Thái Lan. Ông là hình ảnh một công chức VNCH có tư cách và có tinh thần trách nhiệm rất cao. Trong dịp 49 ngày ông qua đời (ba má và gia đình ông Lê Quang Uyển theo đạo Cao Đài), tôi viết vài hàng này để đề cao tinh thần trách nhiệm của cựu Thống Đốc Lê Quang Uyển.

Với tư cách một chuyên viên trẻ đã từng có thời gian làm việc với ông, tôi xin thành kính chia sẻ nỗi buồn với chị Uyển trong sự mất mát này và cầu mong ông sớm được về miền Cực Lạc. (TS. Đinh Xuân Quân)

California,  Chủ Nhật, 18 Tháng Ba, 2018 

(*) TS Đinh Xuân Quân là cựu nhân viên Quỹ Phát Triển trực thuộc NHQG. Ông là cựu giáo sư Đại Học Luật Khoa, Ban Kinh Tế, Đại Học Saigon (khóa 1974-1975). Hiện nay ông là chuyên gia, cố vấn kinh tế cho Liên Hiệp Quốc (UNDP+World Bank) và USAID tại nhiều nước như Afghanistan, Iraq, Indonesia…

Lan truyền tin đồn phó bí thư Thanh Hóa có bồ nhí là mắc lỡm?


Ảnh chụp tin nhắn bị cho là giữa một phó bí thư đảng của Thanh Hóa với bồ nhí
Ảnh chụp tin nhắn bị cho là giữa một phó bí thư đảng của Thanh Hóa với bồ nhí

Sở Thông tin Truyền thông tỉnh Thanh Hóa ngày 20/3 nói với báo chí rằng thông tin lan truyền trên mạng về việc một lãnh đạo tỉnh có bồ nhí là “bịa đặt, không chính xác”. Cùng ngày, cô gái bị cho là nhân vật bồ nhí trong tin đồn cũng bác bỏ thông tin đó trên một báo lớn của Việt Nam cũng như trên trang Facebook cá nhân.

Ảnh chụp những gì được cho là tin nhắn qua lại giữa cô và vị quan chức đã lan truyền với tốc độ chóng mặt trên mạng xã hội trong hai ngày nay, kéo theo nhiều lời bình luận tiêu cực. Một số cư dân mạng bày tỏ ý kiến rằng việc chia sẻ thông tin chưa được kiểm chứng và bình luận ác ý như vậy là “mọi rợ”.

Cô Nguyễn Thị Trang, 26 tuổi, nói với báo Thanh Niên rằng cô “choáng váng” khi được một đồng nghiệp báo tin qua điện thoại vào tối 19/3 là có “kẻ xấu” tung tin đồn trên Facebook về việc cô là ‘bồ nhí’ của ông Đỗ Trọng Hưng, Phó bí thư thường trực Tỉnh ủy Thanh Hóa.

Ảnh được cho là của chủ tài khoản Facebook mang tên Trang LaNa
Ảnh được cho là của chủ tài khoản Facebook mang tên Trang LaNa

Đông đảo người dùng Facebook ở Việt Nam từ chiều tối ngày 19/3 đã chia sẻ ảnh chụp những gì được cho là tin nhắn giữa Phó bí thư Hưng và “bồ nhí”. Những ảnh chụp đó xuất phát từ một tài khoản Facebook mang tên “Son Thai”.

Nội dung tin nhắn nhắc đến một số chuyện nội bộ trong bộ máy lãnh đạo của tỉnh Thanh Hóa trong thời gian qua, bao gồm cả việc bỏ phiếu hay kỷ luật một số quan chức. Ngoài ra, một phần tin nhắn nhắc đến tình cảm riêng tư và việc ông Hưng tặng nhà, tặng xe cho “bồ nhí”.

Đến sáng 20/3, tài khoản “Son Thai” đã gỡ hầu hết các ảnh và thông tin kể trên.

Một lãnh đạo Sở Thông tin và Truyền thông Thanh Hóa được báo chí trong nước trích dẫn, song không nêu tên, cho biết rằng “cơ quan chức năng tỉnh đang tiếp tục theo dõi chặt chẽ” vụ việc này. Vị lãnh đạo chỉ ra một số điểm đáng nghi ngờ là “tin nhắn không ngày giờ, tin lại cùng một trạng thái”.

Theo lời cô Nguyễn Thị Trang, hiện sống ở thành phố Thanh Hóa, người dựng lên tin đồn đã lấy ảnh trong Facebook cá nhân của cô và lồng ghép với nội dụng tin nhắn họ tự tạo ra để “vu khống” cô.

“Qua phương tiện thông tin đại chúng, tôi biết ông Đỗ Trọng Hưng là Phó bí thư thường trực Tỉnh ủy Thanh Hóa, chứ bản thân chưa từng gặp ông Hưng bao giờ”, cô Trang nói với Thanh Niên.

Cô gái đang làm cộng tác viên trang điểm cho Đài phát thanh Truyền hình Thanh Hóa gọi tin đồn là sự vu khống “trắng trợn” và “ác độc”.

Nhấn mạnh rằng vụ việc này “xúc phạm đến danh dự, nhân phẩm, uy tín cá nhân” của cô cũng như gia đình, bạn bè, cô Trang cho Thanh Niên biết thêm cô “đang làm đơn gửi đến các quan chức năng và cơ quan công an đề nghị vào cuộc điều tra, truy tìm kẻ xấu tung tin thất thiệt”

Thông điệp có nội dung tương tự cũng được cô đăng trên Facebook cá nhân có tên Trang LaNa vào lúc 8h tối cùng ngày 20/3.

VOA không có điều kiện để kiểm chứng thông tin của các bên liên quan. Cô Trang viết trên Facebook rằng cô đề nghị mọi người “thông cảm, đừng gọi điện” cho cô. Trong khi đó, nhiều cuộc gọi đến số của ông Hưng được thực hiện song ông không bắt máy.

Tôi nghĩ là vụ này khiến cho một số Facebooker có ảnh hưởng sẽ thận trọng hơn trong việc share thông tin, và tôi hy vọng sắp tới mọi người sẽ một là cẩn trọng hơn, hai là sẽ cố gắng tăng cường khả năng đánh giá thông tin hơn và share trên mạng xã hội.
Nhà nghiên cứu Trần Lệ Thùy

Khi các ảnh chụp tin nhắn được cho là giữa cô Trang và ông Hưng lan truyền chóng mặt, cư dân mạng cũng đã đưa ra hàng trăm lời bình luận. Phần lớn số đó lên án, thậm chí thóa mạ hai nhân vật bị nêu tên, một phần khác kêu gọi thận trọng khi chia sẻ thông tin. Bên cạnh đó, một số người cho rằng có những lời bình đầy ác ý tới mức “mọi rợ kinh hoàng”.

Bà Trần Lệ Thùy, nhà nghiên cứu về báo chí, mạng xã hội, nhận định với VOA là có những hành xử như vậy là do người dùng mạng xã hội ở Việt Nam “hầu hết đều chưa có kỹ năng để phân biệt tin thật, tin giả” và thường là các quyết định của họ về chia sẻ thông tin trên mạng “khá là cảm tính”. Bà Thùy hy vọng nhiều người rút ra được bài học từ vụ tin đồn bồ nhí vừa xảy ra:

“Trong vụ Thanh Hóa này, tôi thấy sáng hôm nay [20/3], một số Facebooker có ảnh hưởng người ta đã rút lại cái thông tin này để chờ tình hình. Tôi nghĩ là vụ này khiến cho một số Facebooker có ảnh hưởng sẽ thận trọng hơn trong việc share thông tin, và tôi hy vọng sắp tới mọi người sẽ một là cẩn trọng hơn, hai là sẽ cố gắng tăng cường khả năng đánh giá thông tin hơn và share trên mạng xã hội”.

Nữ học giả từng tu nghiệp tại Viện Nghiên cứu Báo chí Reuters, Đại học Oxford, Anh, cho rằng việc tin đồn lan truyền về ông Hưng, cô Trang không nhất thiết nói lên rằng trong xã hội có vấn đề về lòng tin hay định kiến với giới quan chức và các cô gái đẹp. Điều này chỉ đơn thuần đi theo một xu hướng chung mà ở nhiều nơi trên thế giới đều có, đó là tin giả, tin xấu lan truyền “nhanh hơn”, “có sức công phá mạnh hơn” tin tốt.

Cầu thang 33 bậc kỳ diệu của Thánh Giuse

Cầu thang 33 bậc kỳ diệu của Thánh Giuse

 

Tại thành phố Santa Fe, bang New Mexico, Hoa kỳ, một bí mật đã xảy ra hơn 130 năm, thu hút khoảng 250 ngàn du khách mỗi năm. Nơi đó là: Nhà Nguyện LORETTO.

* Điểm độc đáo của Nhà Nguyện này là: Nơi được cho là đã xảy ra phép lạ lại là một cái cầu thang.

* Nhà Nguyện được xây vào khoảng thế kỷ thứ 19. Khi hoàn thành, các nữ tu phát hiện thấy họ đã quên không làm cầu thang để đi lên sàn hát của Nhà nguyện.

* Họ làm Tuần Cửu Nhật để cầu xin Thánh Giuse, là một thợ mộc để Ngài giúp đỡ.

* Vào ngày cuối cùng (của Tuần Cửu Nhật), một người lạ mặt gõ cửa và tự xưng là một thợ mộc, muốn giúp các nữ tu làm cái cầu thang.

* Ông ta đã một mình làm xong cái cầu thang hình xoắn ốc, và nó đã trở thành một kiệt tác của nghề thợ mộc.

* Không ai hiểu được làm thế nào cây cầu thang có thể đứng vững được, vì nó không có cột trụ trung tâm để đỡ sức nặng của loại cầu thang này.

* Làm xong, ông thợ mộc ấy lặng lẽ biến mất mà không hề đòi thù lao. Ông đã làm xong cây cầu thang mà không sử dụng một keo dán hay một cây đinh nào, chỉ dùng mộng ghép các thanh gỗ lại với nhau.

Trong khắp cả thành phố Santa Fé, người ta cho rằng người thợ mộc ấy chính là Thánh Giuse… đã được Chúa Giêsu gởi đến để đáp lại lời nguyện xin của các nữ tu. Từ ngày ấy, chiếc cầu thang được coi là một Phép Lạ, và trở thành địa điểm hành hương.

Người đại diện ở Nhà Nguyện nói rằng có 3 điều bí ẩn ở đây:
– Thứ nhất là: Cho đến nay vẫn chưa ai biết được tên tuổi của người thợ mộc ấy.
– Thứ hai là: Mọi kiến trúc sư, kỹ sư và khoa học gia đều nói rằng không thể hiểu được làm thế nào chiếc cầu thang có thể đứng vững mà không có điểm tựa ở trung tâm (như thường thấy ỏ các cầu thang loại xoắn ốc này).
– Thứ ba là: Gỗ làm cầu thang lấy từ đâu? Họ đã kiểm tra và phát hiện rằng gỗ được sử dụng làm cầu thang không hề có trong toàn vùng ấy.
Thêm một chi tiết làm tăng niềm tin vào Phép Lạ là: Cầu thang có 33 bậc, là tuổi của Chúa Giêsu Kitô ở trần gian.

Joshep Vu

Nếu bạn thấy bài viết này bổ ích chính mình và người khác, hãy chia sẻ cho nhiều người khác nữa nhé! Nguyện xin Chúa chúc lành cho bạn và gia đình!