Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, tức blogger Mẹ Nấm, được đề cử Giải Nobel Hòa Bình năm 2018

Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, tức blogger Mẹ Nấm, được đề cử Giải Nobel Hòa Bình năm 2018

David Kilgour

2-6-2018

Hon. David Kilgour, cựu Quốc Vụ Khanh Đặc trách Á Châu – Thái Bình Dương và cựu Quốc Vụ Khanh Đặc trách Mỹ Châu La Tinh & Phi Châu của Canada.

Thông báo

Thật là vinh dự và ưu tiên cho tôi được thông báo rằng người nữ Blogger nổi tiếng thế giới NGUYỄN NGỌC NHƯ QUỲNH, tức MẸ NẤM của Việt Nam đã được đề cử GIẢI NOBEL HÒA BÌNH 2018 bởi Tiến Sĩ MARC ARNAL, Giáo Sư Danh Dự và cựu Khoa Trưởng Học Khu St. Jean, Đại Học Alberta, ở Edmonton, Alberta, Canada.

Mẹ Nấm – tù nhân lương tâm nổi tiếng – đã hướng đến cái vĩ đại. Sinh ra và lớn lên thời hậu Chiến Tranh Việt Nam, chị đã mất ảo tưởng với chế độ chính trị hiện đương. Không chỉ chị gặp rắc rối sâu đậm để sống trong một nước phiền hà bởi nạn nghèo đói, phân biệt, nhũng lạm, và vi phạm nhân quyền, nhưng chị còn cảm thấy bị phản bội bởi những sáo ngữ chính trị trống rỗng của các lãnh đạo chính trị. Từ 2006, Mẹ Nấm đã quyết tâm chiến đấu cho một xã hội tốt đẹp hơn, nơi đó đồng bào của chị phải có được những tự do cơ bản về suy nghĩ, về viết lách, về nói lên, về sinh sống không sợ hãi, và quy trách nhiệm cho các giới chức chánh phủ về các hành động của họ. Là một nhà sáng lập “Hệ Thống Bloggers Người Việt” (Vietnamese Bloggers Network), chị bắt đầu liên kết các thực tế đời sống ở Việt Nam với sự khốn khổ kéo dài của người dân Việt Nam.

Là một nhà chống giữ nhiệt tình tự do phát biểu và nhân quyền, Mẹ Nấm đã từ chối giữ im lặng. Bằng cách công khai nói lên ý kiến của mình trên nhiều vấn đề quốc gia nguy kịch như là cái chết của những người bị công an giam cầm, chủ quyền Việt Nam về các quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa trong Biển Nam Trung Hoa, và sự giải quyết của chính phủ trong vụ Formosa, Mẹ Nấm đã nhận được sự chú ý của thế giới. Để đàn áp và phạt nhà bất đồng chính kiến đại chúng này, chế độ Cộng Sản Hà Nội đã bỏ tù Mẹ Nấm trên cơ sở những bài đăng lên mạng xã hội và những cuộc phỏng vấn chị đã thực hiện với Đài Á Châu Tự Do và Đài Tiếng Nói Hoa Kỳ. Sự vi phạm nhân quyền này đã tạo ra sự lên án mạnh mẽ khắp thế giới. Đặc biệt, các nhóm nhân quyền và tự do báo chí cùng liên hết với nhau lên án sự xét xử và kết án chị. Ủy Ban Bảo Vệ Nhà Báo (CPJ) đã kêt luận: “Kết án Mẹ Nấm 10 năm tù về các bài viết của chị là một sự sỉ nhục công lý”.

Theo Tiến Sĩ Arnal: “Tôi có cảm nghĩ tích cực rằng thế giới của chúng ta tốt đẹp hơn bởi sự dũng cảm của Mẹ Nấm. Mẹ Nấm đã có sự can đảm viết về sự khốn khổ kéo dài của người dân của chị và nói lên một cách công khai về sự khẩn thiết cho dân chủ và nhân phẩm. Nhiều người sẽ đồng ý rằng tự do ngôn luận phải được điều chỉnh bởi sự gắn liền với nhân quyền và luật tự nhiên, điều kiện tiên quyết cho một xã hội tự do và công lý. Trường hợp của chị đáng buồn đã nhắc nhỡ chúng ta về thực tế đáng buồn trên nhiều phần của thế giới nơi đó sự bỏ tù bất công được áp đặt cho những người đã phát biểu các ý kiến phù hợp với nhân quyền và luật tự nhiên nhưng không phù hợp với chủ trương của chính phủ”

Để vinh danh một blogger nổi tiếng mà sự can đảm và sức bật đã nhận được sự thán phục của thế giới và để thừa nhận một nữ tù nhân lương tâm Á Châu mà đại nghiã là nói lên sự thật và bảo vệ các quyền tự do và nhân phẩm của người dân của chị, tôi khuyến khích tất cả các cơ quan, học viện và những người quan tâm phó thự sự đề cử của Tiến Sĩ Arnal.

Xin chứng tỏ sự ủng hộ của qúy vị bằng cách viết cho:

The Swedish Academy

P.O. Box 2118

SE-103 13 Stockholm

Telephone: +46 (0)8-555 125 00

Telefax: +46 (0)8-555 125 49

E-mail: sekretariat@svenskaakademien. se

Cám ơn quý vị.

David Kilgour

Nhà báo Phạm Đoan Trang bị công an tạm giữ trước phiên phúc thẩm Hội Anh Em Dân Chủ

2018-06-02
Blogger/ nhà báo Phạm Đoan Trang

Blogger/ nhà báo Phạm Đoan Trang

Courtesy of FB Pham Doan Trang

Nhà báo Phạm Đoan Trang, người viết cuốn ‘Chính trị Bình dân’ bị coi là nhạy cảm ở Việt Nam vừa bị công an ép đi làm việc vào khoảng 8 giờ sáng ngày 2/6 tại Hà Nội trong nhiều giờ đồng hồ mà gia đình và bạn bè không biết cô ở đâu. Trang vietnam human right defenders trích thông tin từ facebook Trịnh Kim Tiến cho biết như vậy hôm 2/6.

Theo facebooker Trịnh Kim Tiến, nhà báo Phạm Đoan Trang từ Sài Gòn về Hà Nội vào đêm ngày 1/6 và đã bị an ninh bắt đưa về nhà riêng ở Lê Đức Thọ, đồng thời cho người canh gác chung cư này suốt cả đêm.

Trang facebook Trịnh Kim Tiến viết nhà báo Phạm Đoan Trang về Hà Nội để thăm mẹ và để ủng hộ tinh thần cho những người thuộc Hội Anh Em Dân Chủ sắp bị đưa ra xét xử phúc thẩm vào ngày 4/6 tới.

Đây là lần thứ 3 nhà báo Phạm Đoan Trang bị công an bắt cóc đi thẩm vấn trong năm nay. Lần đâu là vào ngày 24/2 khi cô bị công an bắt giữ suốt 10 giờ đồng hồ để thẩm vấn về cuốn ‘Chính trị Bình Dân’. Lần thứ hai là vào ngày 8/3 khi an ninh bắt cóc cô để ngăn cản cuộc gặp giữa nhà báo và đại diện Văn phòng Cao uỷ Liên Hiệp Quốc về Nhân quyền.

Nhà báo Phạm Đoan Trang là blogger nổi tiếng với những bài viết chỉ trích chính quyền. Cô đồng thời cũng là bien tập viên của các trang mạng Vietnam Right Now và Luật Khoa Tạp Chí là những trang mạng có các bài viết về nhân quyền và chính trị bị coi là nhạy cảm đối với chính quyền.

Nhân quyền quốc tế lên tiếng trước phiên phúc thẩm thành viên Hội Anh Em Dân Chủ

2018-06-03

Bốn thành viên Hội anh em dân chủ, từ trái qua, nhà báo Trương Minh Đức, Mục sư Nguyễn Trung Tôn, ông Phạm Văn Trội, ông Nguyễn Bắc Truyển.

Bốn thành viên Hội anh em dân chủ, từ trái qua, nhà báo Trương Minh Đức, Mục sư Nguyễn Trung Tôn, ông Phạm Văn Trội, ông Nguyễn Bắc Truyển.

RFA

Tổ chức Theo dõi Nhân quyền Quốc tế (HRW) hôm 3/6 kêu gọi chính phủ Việt Nam chấm dứt đàn áp nhân quyền trong nước và thúc giục các tổ chức quốc tế gây sức ép đòi Việt Nam trả tự do cho tất cả các tù chính trị. Lời kêu gọi này được đưa ra ngay trước phiên xử phúc thẩm 4 thành viên Hội Anh Em Dân Chủ diễn ra vào ngày 4/6.

Ông Phil Robertson, Phó Giám đốc phụ trách Châu Á của HRW viết rằng 4 nhà hoạt động đã vận động không biết mệt mỏi, đòi hỏi Việt Nam phải tôn trọng nhân quyền và chấp nhận các nguyên tắc dân chủ, nhưng giờ đây họ lại bị tù đầy bất công vì dám viết và cổ võ một cách ôn hoà cho các thay đổi.

Người đại diện HRW thúc giục các nhà tài trợ quốc tế cho Việt Nam và các đối tác thương mại khác với Việt Nam gây sức ép lên Hà Nội, đòi chấm dứt các vi phạm nhân quyền, trả tự do cho toàn bộ các tù chính trị và cải cách tư pháp, chấm dứt sự kiểm soát của đảng cộng sản đối với hệ thống tư pháp.

Vào ngày 4/6 tới, 4 nhà hoạt động là Nguyễn Trung Tôn, Trương Minh Đức, Nguyễn Bắc Truyển và Phạm Văn Trội sẽ ra toà lần hai. Trong phiên sơ thẩm trước đó hôm 5/4, 4 người cùng với luật sư Nguyễn Văn Đài và cô Lê Thu Hà đã phải chịu mức án tổng cộng lên đến 66 năm tù với cáo buộc hoạt động nhằm lật đổ chính quyền theo điều 79 Bộ luật hình sự.

THỨC DẬY VIỆT NAM ƠI !

Minh Văn Hoàng shared a post.
No automatic alt text available.

Tran Manh HaoFollow

THỨC DẬY VIỆT NAM ƠI !

Thơ Trần Mạnh Hảo

Ngủ mê nước mất nhà tan
À ơi Đại Việt bốn ngàn năm yêu
Bọn Lê Chiêu Thống đương triều
Tham tiền rước giặc vào nhiều đặc khu

Dậy đi đất nước ngàn thu
Ngô Quyền, Hưng Đạo giết thù giờ đâu
Trần Ích Tắc chiếm ngôi đầu
Hàng thần rước giặc quỳ chầu Bắc Kinh

Hoan – Ái còn thập vạn binh (*)
Quang Trung, Lê Lợi làm kinh giặc Tàu
Dậy đi nước Việt thương đau
Vua hèn bán nước nghìn sau rủa nguyền

Ba lần đánh bại giặc Nguyên
Đuổi Minh, bạt Tống, dẹp liền Hán, Thanh
Núi xương sông máu mới thành
Ngồi trên lưng ngựa mà giành non sông

Sôi lên dòng máu Sông Hồng
Sấm vang trời nước Tiên Rồng ra tay
Vì sao chúng bán đất này
Chín mươi triệu chịu thua bầy vong nô ?

Chỉ vì chủ nghĩa mơ hồ
Mà đem nước Việt nhập vô nước Tàu
Việt Nam ơi thức dậy mau
Tuốt gươm cứu nước cờ lau dựng trời…

Sài Gòn 3-6-2018

T.M.H.
( *) chú thích : “ Hoan Ái do tồn thập vạn binh” ( thơ của vua Trần Nhân Tông)  

ẤN NÚT

Hoa Kim Ngo shared a post.
Image may contain: 5 people, people sitting and indoor

Mac Văn Trang

ẤN NÚT

Thưa các vị Đại biểu Quốc hội, Tâm lý học gọi ẤN NÚT là một thao tác.

1. Thao tác ấn nút, ROBOT có thể làm được. Nó không cần có TRÁI TIM. Không cần ÓC phải nghĩ, nó chỉ cần bộ phận nhận thông tin (LỆNH) và chuyển thành thao tác ẤN. Mong sao không vị đại biểu QH nào như ROBOT!

2. Thao tác ấn nút, THÚ VẬT (Chuột, Khỉ, Chó…) có thể làm được, khi chúng được người CHỦ huấn luyện: Ấn nút, đèn bật lên thì được THƯỞNG; không ấn nút thì Chủ PHẠT (đánh đòn, đe dọa…). Đối với thú vật, hành vi ấn nút chỉ là phản xạ được tập luyện thành thói quen. Chủ KÍCH THÍCH (S) => con vật PHẢN ỨNG (R) và chờ được THƯỞNG. Nó chỉ biết ấn nút được THƯỞNG, không ấn bị PHẠT, ngoài ra nó không biết NGHĨ đằng sau ấn nút, CHỦ nó muốn gì? Nếu có vài ĐBQH nào đó chỉ biết ẤN NÚT THEO LỆNH CHỦ thì cũng đành vậy!

3. Thao tác ấn nút của ỦN và TRUMP. Trump bảo ỦN là “Thằng tên lửa”, Ủn bảo Trump là “Thằng già điên”… Ủn bảo NÚT BẤM hạt nhân tao luôn để trên bàn… Trump bảo, NÚT BẤM hạt nhân của tao to hơn! Tình hình rất căng, tưởng như chiến tranh hạt nhân sắp nổ ra, khi 1 trong 2 người “điên tiết” lên ẤN NÚT! Nhưng cả 2 người không ai dám ấn nút và cuối cùng đi đến gặp nhau, giải quyết hòa bình ở Triều Tiên- Hàn Quốc và bàn thảo về phi hạt nhân hóa Triều Tiên. Cả nhân loại thở vào và đánh giá cao cả 2 người, vì họ có TRÁI TIM và KHỐI ÓC biết nghĩ đến TRÁCH NHIỆM với dân tộc mình, đến cộng đồng quốc tế. Họ đã không dám ấn nút! Nghĩa là, nếu có trái tim, khối óc lành mạnh thì bất kỳ vẫn đề gì, gay cấn đến đâu, cũng tìm ra cách giải quyết thông minh và có trách nhiệm, chứ không chỉ biết ấn nút mù quáng!

4. Ấn nút BÁC DỰ ÁN ĐƯỜNG SẮT CAO TỐC BẮC NAM tháng 6/2010. Năm ấy tôi cũng có bài về THAO TÁC ẤN NÚT gửi các ĐBQH trước ngày ẤN NÚT (Nay mất đâu, tìm lại không thấy!). Trước khi ẤN NÚT, các ĐBQH cũng bàn thảo hăng lắm, nhiều ĐB “hót” hay lắm: Ông thì bảo, ĐSCTBN sẽ đánh thức các nàng tiên đang ngủ say bừng tỉnh…; Ông thì bảo, ra nước ngoài tôi đi tàu cao tốc rồi, trẻ em đi học, bà già đi chợ, đông vui, sướng lắm; ông khác thì mơ màng, chúng ta sẽ, sáng uống cà phê ở Hà Nội, chiều bia mát ở Sài gòn..; Có ông bảo, các nước dân có chỉ số IQ cao đều có đường cao tốc, dân ta cũng IQ cao, không có lý gì không có ĐCTBN!… Dân hồi hộp, nhưng chưa có mạng xã hội mạnh như bây giờ, nên rất lo lắng. Bộ Chính trị cũng chỉ đạo sát sao lắm, họ còn họp riêng các ĐBQH là đảng viên để “quán triệt” và còn tiến hành cho ẤN NÚT thử. (Hình như chính việc ẤN NÚT THỬ thiết kế 3 phương án, cộng kết quả lại, “nói chung, đa số tán thành”; nhưng đến khi ẤN NÚT THẬT chỉ còn 01 phương án và chỉ có 3 lựa chọn: ẤN 1 trong 3 NÚT: “Đồng ý” – “Không đồng ý” và “Không ý kiến”, mà kết quả KHÔNG ĐỒNG Ý cao hơn ĐỒNG Ý mấy phiếu). Cũng may là nhờ công nghệ điện tử, công khai hóa ngay, chứ bỏ phiếu vào thùng rồi kiểm phiếu thì kết quả không biết đâu mà lần!. Dù sao thì QH kỳ ấy cũng đã làm nên DẤU ẤN LỊCH SỬ tức là bác Chủ trương lớn của Đảng về quyết làm ĐSCTBN với khoản vay Trung cộng chừng 60 tỉ usd và “đội vốn” lên, chưa biết mấy trăm tỉ và sẽ kéo dài bao nhiêu năm! Hú vía!

5. Ấn nút “Luật Đơn vị hành chính – kinh tế đặc biệt Vân Đồn, Bắc Vân Phong, Phú Quốc”. Bà Ngân CTQH đã nói toẹt ra: “Bộ Chính trị đã kết luận rồi, dự thảo luật không trái Hiến pháp, phải bàn để ra luật chứ không thể không ra luật” (http://vneconomy.vn/chu-tich-quoc-hoi-phai-ban-de-ra-duoc-l…). Nếu cứ theo thế mà ấn nút thì ĐBQH y như điểm 1 và 2 đã viết ở trên. Mong rằng các ĐBQH có tim, óc bình thường, biết lắng nghe, thấu hiểu lòng Dân để biết ẤN NÚT có trách nhiệm. Các ĐB dù là đảng viên, nhưng QH không đại diện cho mấy triệu đảng viên, mà đại biểu cho 100 triệu dân VN ở cả trong và ngoài nước. Tại sao Bộ Chính trị lại ép QH phái khẩn cấp thông qua Luật này? Tại sao “đặc khu cho nước ngoài thuê” lại chỉ dành cho Trung cộng? Tại sao Luật lại chỉ nhằm vào 3 địa điểm mà Trung cộng thèm khát, chứ không phải chỗ khác? Tại sao lại cần 99 năm? Tại sao nhiều nước không cần có “đặc khu kinh tế”, vẫn phát triển tốt mà VN lại cứ ép phải như vậy? Trung cộng đang xâm lược biển đảo của ta, giết hại đồng bào ta, âm mưu cướp nước ta, đồng hóa dân tộc ta… Vậy mà tiếp tay rước chúng vào sao?

Trước khi ấn nút, mong các ĐBQH còn tim óc bình thường, hãy đọc bài viết này và suy ngẫm…

Tóm lại, các ĐB cần nhớ rằng: ẤN NÚT ĐỒNG Ý Luật này sẽ mắc “Tội lớn không gì bằng” với Tổ tiên và để lại di họa muôn đời cho con cháu. Lịch sử sẽ không bao giờ quên thao tác ẤN NÚT bán nước của các vị và Nhân dân sẽ đời đời nguyền rủa!

Vậy chỉ còn 2 NÚT ẤN là “KHÔNG ĐỒNG Ý” và “KHÔNG Ý KIẾN”, Nhân dân đã chọn giúp các vị rồi đó!

Ngày 02/6/2018

Mạc Văn Trang

Phản đối chánh phủ lập đặc khu cho thuê

Tran Kim Sa shared a post.
Image may contain: text

Lien Huynh added a new photo to the album: Lời muốn nói.Follow

Một sáng thứ bảy 2-6-2018 buồn… rất buồn, buồn muốn khóc😢😢😢.

Mình muốn hỏi:
Đất nước này, Tổ Quốc này có phải là của riêng bọn ” Phản động ” không?

Theo như mình được biết hiện nay dân số nước ta là hơn 96 triệu dân, trừ đi 4,5 triệu đảng viên thì vẫn còn 91 triệu dân, trừ đi 1/3 là trẻ em chưa có nhận thức thì số còn lại cũng khoảng 60 triệu.

Vậy sao chỉ thấy bọn ” Phản động” lên tiếng?

Các bạn đang làm gì và ở đâu khi XÃ TẮC LÂM NGUY, SƠN HÀ NGUY BIẾN?
Dẫu biết chúng ta chỉ là những thân phận bé nhỏ, tiếng nói nhỏ nhoi, nhưng trong lúc chưa thể làm được gì to tát thì chúng ta vẫn có thế bấm một nút like, share và còm một câu : TÔI PHẢN ĐỐI! 

Chỉ vậy thôi các bạn cũng không chết ngay được, các bạn cũng không mất đi một xu một cắc nào hết.

NHƯNG, các bạn có thể cứu con cháu mình thoát khỏi kiếp nô lệ trên chính quê hương mình.

Còn hôm nay các bạn chọn IM LẶNG, đồng nghĩa với việc các bạn đẩy con cháu mình vào một tương lai đen tối, dù cho các bạn có để lại cho con cháu mình bao nhiêu tiền bạc nhà cửa, thì chúng cũng mãi chỉ là kiếp nô lệ do chính cha ông chúng để lại.
Thử hỏi những bậc làm ông bà, làm cha mẹ như vậy có đáng để sống không?

Thế hệ chúng ta có còn gì để mất?

Có chăng chỉ thế hệ con cháu chúng ta mất hết, mất sạch, rồi chúng sẽ sống ra sao?
Vậy sao còn phải sợ, phải e dè?

Việc lựa chọn CÓ hay KHÔNG lúc này không còn là việc riêng của ai nữa, lúc này đây nó là việc chung của toàn xã hội, của toàn thể con dân Việt.

Hãy đừng coi Tổ Quốc này chỉ là của bọn ” Phản động” mà để mặc kệ cho họ lên tiếng.
Đất nước này, Dân tộc này, Tổ quốc này là của cha ông ngàn đời gầy dựng với biết bao máu xương đổ xuống để lại cho chúng ta, và chúng ta phải có trách nhiệm bảo vệ nó.

CHÚNG TÔI, NGƯỜI VIỆT NAM PHẢN ĐỐI CHÍNH PHỦ LẬP ĐẶC KHU CHO THUÊ 99 NĂM!

Cùng nhau lên tiếng đi các bạn!

Tai Nguyen and 3 others shared a post.
Image may contain: 1 person

TIN TỨC THỜI SỰ

Trung cộng đã án ngữ trên khắp Việt Nam, nay lại cho chúng thuê 3 vị trí chiến lược quan trọng là: Vân Đồn – Phú Quốc – Bắc Phong Vân 99 năm nữa đồng nghĩa với Bán Nước.

Ngay sau khi 486 đại biểu quốc hội bấm nút thông qua chính sách này của Đảng Cộng Sản Việt Nam, người Trung Quốc, đội lốt các nhà đầu tư, sẽ tràn ngập 3 đặc khu này, lưu trú, sinh con đẻ cái, thiết lập bang hội, chi bộ đảng cộng sản TQ…liên tục trong 99 năm mà không có một điều luật nào của Việt Nam ngăn cản được.

Rồi khi xảy ra tranh chấp, tàu chiến TQ sẽ đàng hoàng áp sát 3 đặc khu “để bảo vệ công dân TQ.”

Việc này không chỉ củng cố tuyên bố lãnh thổ của Trung Quốc trên toàn biển Đông mà còn giúp Trung Quốc lập ra 3 “siêu tiền đồn” trên đất Việt Nam để canh gác, án ngữ cho vùng lãnh thổ mới – là vùng Biển Đông trong “đường lưỡi bò liền nét.”

Đứng trước quyết định lịch sử này, 486 đại biểu quốc hội Việt Nam đang bị Đảng Cộng Sản Việt Nam dí tay bấm nút bán nước, cùng áp lực phải bấm vì quyền lợi đảng ban.

Sau lần bấm nút lịch sử này, bao nhiêu đại biểu, là ai, sẽ dám công khai: TÔI ĐÃ CHỌN BẤM NÚT KHÔNG BÁN NƯỚC.”

là công dân của nước Việt Nam cho dù có thay đổi được gì hay không, chúng ta phải thực hiện trách nhiệm của mình đã.

Cùng nhau lên tiếng đi các bạn!

Nguồn Hiep Hoang Vu

CHO THUÊ ĐẤT ĐẶC KHU 99 NĂM Ư?

Minh Văn Hoàng shared a post.
Image may contain: 1 person, closeup

Nguyễn Xuân Diện is with Vuong Tran Ngoc and 9 others.

GS. Trần Ngọc Vương: HÃY CHẶN ĐỨNG SỰ NGU DẠI KHỔNG LỒ NÀY !!!

CHO THUÊ ĐẤT ĐẶC KHU 99 NĂM Ư?

GS Trần Ngọc Vương

26-5-2018

Ngoài kia là Hoàng Sa, quần đảo đã bị cướp trắng và đang bị kẻ cướp biến thành căn cứ quân sự hùng mạnh.

Xa hơn là Trường Sa, từ chỗ kẻ thù không một tấc đảo cắm sào, ba mươi năm qua chúng lộng giả thành chân với sự tiếp tay của một nhóm Việt gian tiếm quyền “hùng mạnh”, đã kịp đảo hoá những rạn san hô và đá ngầm thành một tổ hợp quân sự khổng lồ khác.

Cảng Hải Phòng đã bị cho thuê một phần từ vài chục năm trước.

Chưa đủ mở mắt ra sao?

Ai là kẻ biểu quyết cho thuê đất biển đảo và duyên hải với thời hạn 99 năm, chắc chắn kẻ đó vừa mù vừa điếc lại vừa tham vặt.

Hồn nhiên bán rẻ đất nước đến vậy, sao không ngăn chặn?

Hãy nhớ: Hồng Kong chỉ là một làng chài cằn cỗi, 99 năm và thêm 20 năm nữa vẫn còn là điểm nhức nhối địa chính trị của Trung Quốc.Khi giờ đây nó đã thành một vùng lãnh thổ “gai góc” mà mạnh và tàn độc như TQ còn không biết xử lý làm sao!

Kinh nghiệm ngược ấy mà di căn sang Vân Đồn thì …hết thuốc!

Hãy chặn đứng sự ngu dại khổng lồ này!!!

Đôi Điều Suy Nghĩ Của Một Công Dân

Đôi Điều Suy Nghĩ Của Một Công Dân

Tôi tên thật là Mai Nhật Chi, sinh ngày 29-05-1993 ở Hưng Yên, là sinh viên chuẩn bị ra trường của Đại Học Y Dược Saigon.

Ngày 15 tháng 6 tới đây, theo tôi được biết Quốc Hội sẽ biểu quyết cho một dự thảo Luật về Đơn vị hành chính-kinh tế đặc biệt gọi là Luật Đặc Khu (LĐK) việc mà theo tôi nhận định đó là hành động bán nước quá rõ ràng, tôi hoàn toàn phản đối và bằng mọi cách để ngăn chặn hành động chuyển giao chủ quyền một cách trắng trợn của các ông lại. Mặc dù tôi biết không thay đổi tình hình, nhưng đặng là tôi làm hết cho trọn cái trách nhiệm của một công dân đang đứng trước họa mất nước.

I ,An ninh quốc gia ngàn cân treo sợi tóc

1, Tôi phải nhắc lại một lần nữa cho các vị rõ hơn tình hình đang cấp bách như thế nào, đôi khi các vị biết mà các vị bận đếm tiền, có thể là của các dự án nhà thầu của Trung quốc chuẩn bị cho 3 đặc khu đó đút lót cho các vị nên quên mất chuyện gì đang diễn ra. 
Phải nói cho rõ là Việt nam chưa bao giờ đứng trước một biến cố mất nước rõ như hôm nay, xưa kia, không hiểu vua Quang Trung lấy cớ gì mà từ Bình Định Bắc Phạt, khi dẹp yên ổn trong nước Ông còn chuẩn bị sang Tàu để đòi lại Lưỡng Quảng, một hành động mà đến muôn đời phải thán phục hành động đó.

Chúng ta thường nghe Năm 938, Ngô Quyền đánh thắng quân Nam Hán và chấm dứt 1000 năm Bắc Thuộc.
Lý Thường Kiệt đánh bại cuộc xâm lăng của nhà Tống,
3 lần Nhà Trần đánh bại quân nguyên, Ô Mã Nhi, Thoát hoan phải nếm mùi thất bại….. đó là vì Vua và Dân trên dưới một lòng.

Tôi nhắc lại lịch sử ít ỏi đó trong muôn ngàn trang sử vàng son của nước Việt để thấy rằng, các triều đại trước họ yêu nước đến nhường nào, và không hề nhượng một tấc đất cho kẻ thù. 
tôi nhắc lại để các vị hiểu Âm mưu thôn tính nước Việt nam không phải bây giờ mới có, mà đã có cả ngàn năm trước rồi nhưng các triều đại trước họ xác định bạn và kẻ thù rõ ràng. Không hiểu lý do gì các vị lại cho rằng Trung quốc là bạn 4 tốt 16 chữ vàng?

2,Vì sao tôi cho rằng nguy cơ mất nước quá rõ ràng?

Năm 1958 trong công hàm Phạm văn Đồng các vị đã giao chủ quyền Hoàng Sa cho trung cộng,
1988 Lê Đức Anh lệnh không cho nỗ súng để Trung cộng chiếm Gạc Ma ở Trường Sa, 64 chiến sĩ VN làm bia cho bọn tàu bắn.
1979 Trung cộng kéo quân xâm lược sáu tỉnh miền Bắc VN đòi dạy cho tập đoàn Lê Duẩn 1 Bài học, 6 vạn quân và dân VN tử thương.
Sự ra đi của hệ thống xã hội chủ nghĩa vào cuối thập niên 80 và đầu những năm 90 của thế kỷ trước, các vị đã nhận TQ là cha đở đầu trong hội nghị Thành Đô.
Sau đó năm 1999 các vị lại cắt ẢI NAM QUAN, THÁC BẢN GIỐC cho Trung cộng.

Đường lưỡi bò tôi phải nói là nó không tồn tại nếu các vị cứng rắn, nhưng rất tiếc các vị đã ngậm ngùi làm ngơ và Toàn bộ Biển Đông đã bị cái đường lưỡi bò đó nó liếm sạch sành sanh. Bằng chứng là những năm qua việc trung quốc đâm tàu cá VN, quân sự hóa ở các đảo trung quốc chiếm được… cộng thêm các dự án mang vỏ bọc doanh nghiệp đầu tư nhưng đều ngày càng hiện rõ là ‘Con ngựa thành Troy’.

Và bây giờ mà dự luật Đặc Khu được thông qua, các vị chắc biết người vui nhất không ai khác là Tập Cận Bình, các vị biết tại sao còn làm vậy?

Quân sự hóa như bất khả xâm phạm ở các đảo, mà các tướng Việt nam phát ngôn sẽ không đòi lại được để cháu con nó đòi, thì việc lấy đất nước này quá đơn giản nếu luật đặc khu được thông qua, cuộc di dân sau 99 năm thì đất nước này có còn là của người Việt nữa hay không?

Thêm nữa, Bài học vừa diễn ra vừa năm ngoái: Người Nga chiếm số đông ở bán đảo Crime, của Ukraina, đã “bỏ phiếu” đòi nước Nga sát nhập lãnh thổ này vào nước Nga, và rồi Ukraina đã mất bán đảo quý giá này, đầy đau đớn. Tương lai nào chờ đón 3 “Đặc khu” của Việt Nam, trong dã tâm không cần che dấu của người Trung Quốc?

II, Những Bất Cập Của Dự Luật Này

1,khả năng mất quyền tài phán của toà án trong nhiều trường hợp, vì luật này cho phép toà án nước ngoài có thể được lựa chọn để giải quyết trong một số tranh chấp với tổ chức và cá nhân người nước ngoài. Trong khi đó, chỉ có Trọng tài mới là cơ chế giải quyết tranh chấp mà do các bên lựa chọn chủ động theo Điều ước quốc tế hoặc theo thoả thuận của các bên tham gia giao dịch (lĩnh vực thương mại quốc tế, thuộc Công pháp quốc tế). Nhưng nay Luật Đặc khu lại cho phép các bên lựa chọn toà án để giải quyết tranh chấp. Đây là một vấn đề pháp lý nguy hại nghiêm trọng, vì một đất nước thì toà án là cơ chế (nhánh tư pháp) thể hiện quyền tài phán riêng biệt và duy nhất mà để khẳng định chủ quyền của một quốc gia.

2, việc giao đất có thời hạn đến 99 năm và kèm theo việc người nước ngoài được sở hữu nhà ở, căn hộ theo dạng nhà thương mại hoặc biệt thự nghỉ dưỡng. Tức là người nước ngoài có thể không chỉ sở hữu căn hộ kiểu nhà chung cư mà còn sở hữu nhà trên đất dưới dạng biệt thự trong khu nghỉ dưỡng. Như vậy thì thật sự nguy hiểm, và cộng thêm quyền tài phán của toà án tại đặc khu có thể bị loại bỏ trong một số trường hợp thì chúng ta bảo vệ chủ quyền kiểu gì đối với chính các giao dịch thuộc về sự gắn liền với lãnh thổ và địa giới trên thực địa?

3, Luật Đặc khu tạo ra một kiểu mô hình chính quyền mới trong đó thêm Trưởng khu hành chính là người thừa hành quyền nhiệm từ Chủ tịch uỷ ban nhân dân đặc khu mà không rõ tiêu chuẩn của người này như thế nào. Việc thành lập Hội đồng nhân dân đặc khu giới hạn tối đa 15 đại biểu và không có thường trực cũng như các ban. Việc bầu chủ tịch và phó chủ tịch hội đồng phải được Uỷ ban thường vụ quốc hội phê chuẩn. Và toà án được phân thành các toà chuyên trách gồm: toà hành chính, toà kinh tế và toà chuyên trách khác. Và Toà án lại do Uỷ ban thường vụ quốc hội thành lập dựa trên đề nghị của Chánh án Toà án nhân dân tối cao chứ không phải được thành lập theo sự phân cấp thông thường, viện kiểm sát cũng trong một tình trạng tương tự. Như vậy việc thành lập toà án đặc khu (tương đương cấp huyện) lại theo một trình tự khác biệt và vượt cấp ở mức đặc biệt, trong khi thẩm quyền tài phán của nó thì bị thu hẹp hơn là toà án thông thường.

4, Nó không hề mang lại hiểu quả kinh tế, nếu nó vì mục đích phát triển kinh tế thì tại sao không nhân rộng mô hình đó ra toàn quốc mà chỉ riêng với đặc khu thôi?

III, Nguyễn Phú Trọng- Con Bài Át Chủ

Nếu ngày xưa chúng ta nói Trần Ích Tắc và Lê Chiêu Thống là bọn bán nước thì ngày nay Nguyễn Phú Trọng (NPT) là cái tên sẽ được nhắc nhiều hơn nếu dự luật này được thông qua. Cái tên NPT sẽ ngang hàng hoặc hơn những cái tên kia. Vì sao?

Các đời tổng bí thư đều góp phần cho chủ quyền VN bị mất dần hoặc xâm hại nghiêm trọng, nhưng đến đây là bước ngoặc lịch sử, giữa sự lựa chọn quyết định giao đất cho Trung cộng. Ngoài vỏ bọc là người đốt lò nhưng chưa bao giờ mọi giới hạn bí phá vở như đời NPT, chưa bao giờ các tướng tá, thậm chí Uỷ viên bộ chính trị bị bắt mà báo chí thông tin rộng khắp như thời NTP. Tất cả đó là sự tôn vinh người đốt lò, để đến hôm nay bộ mặt thật mới hiện rõ là Đảng Chỉ tay, Quốc hội phải bấm nút. Sự hào nhoáng ca tụng NPT cũng chỉ để là màn cho việc ông ta chỉ đạo QH phải thông qua luật này.

Chúng ta còn nhớ thiếu tướng Trương Giang Long đã mất chức khi nói lên ” sự cài cắm hàng trăm này trăm khác của gián điệp Trung cộng vào sâu bộ máy chính quyền” làm sao chúng ta khẳng định NPT không phải một trong số đó? Nhìn việc ông ta làm thời gian vừa qua, và sắp tới dự luật thông qua thì sẽ chắc chắn biết ông ta là ai.

Theo tôi được biết, hiện nay có nhiều nước sở hữu vũ khí nguyên tử, bên cạnh của các nguyên thủ quốc gia đó luôn sở hữu một vali, cái NÚT trong đó sẽ được BẤM nếu quốc gia đó bị tấn công. NÚT đó có thể hủy hoại hoàn toàn một thành phố. Nhưng ở VN cũng có cái NÚT, nhưng một khi được BẤM thì nó hủy hoại luôn cả một quốc gia có hàng vạn năm tồn tại.

Với tư cách một công dân, tôi hoàn toàn phản đối dự luật ĐK hay nói thẳng ra là luật bán đất nước ấy được thông qua. Thời gian quá cấp bách không còn nhiều vì thế tôi không vòng vo.

Những điều tôi nói trên với tư cách là một công dân, tôi cũng trăn trở trước vận mệnh của quốc gia, một mất một còn quá cận kề, cũng mong người dân nhận thức rõ ràng hơn về hiện tình đất nước.

Tôi nói lên nỗi lòng này, để không hề thấy mình vô dụng, để mình không hổ thẹn với cháu con. Nếu không thế hệ chúng ta, đều là tội đồ của con cháu sau này. Con cháu sẽ oán trách và hỏi rằng “Ngay hôm dự luật thông qua đó, ông bà đã ở đâu?”

Nhất Chi Mai
31-05-2018

Phản đối việc cho phép Trung Quốc thuê đặc khu kinh tế Vân Đồn 99 năm

Nguyễn Vô and 3 others shared a post.
Image may contain: text

Nhà Báo Lại Văn Sâm

Bởi chuyện định cho Trung Quốc thuê 99 năm chỉ mới là dự thảo, đến ngày 15/6 Quốc hội sẽ thông qua Luật Đặc khu (Kỳ họp thứ 5, Quốc hội khóa 14). Nếu ngày 15/6 Quốc hội thực sự thông qua điều trên thì chúng ta không còn cơ hội phản đối.

Nếu chúng ta lên tiếng phản đối trước 15/6, sẽ không sao cả vì đây chỉ là góp ý trên tinh thần xây dựng. Còn vào 15/6, nếu Quốc hội thông qua điều đó, chúng ta tiếp tục phản đối sẽ bị tội chống đối Nhà nước.

Tóm lại là chúng ta còn 14 ngày để kêu gào trước khi quá muộn.

Có quá nhiều lý do để phản đối Trung Quốc thuê Vân Đồn 99 năm. Có thể thấy rõ những lý do sau:

– Bản chất của người Trung Quốc là luôn muốn bành trướng. Trong máu họ luôn có sẵn ham muốn xâm chiếm nước khác để làm bá chủ thế giới. Đã là bản chất thì không bao giờ thay đổi được.

– Trung Quốc trở mặt rất nhanh và chưa bao giờ biết ngượng khi trở mặt. Ví dụ, đang là anh em tốt với VN, đùng một cái đánh úp chiếm các tỉnh biên giới phía Bắc vào năm 1979. May mà ta đánh bật và đuổi chúng được.

– Trong chính trị, Trung Quốc không biết giữ lời hứa. Nếu hứa hẹn đủ điều để có Vân Đồn trong tay, sẽ bội tín và trở mặt bất cứ lúc nào.

– Nếu thuê Vân Đồn, sẽ có hàng trăm ngàn người Trung Quốc qua Vân Đồn sinh sống. Ví dụ, khi đang sinh sống ở đó, Trung Quốc bí mật xây căn cứ quân sự thì sao? Ngoài việc bảo “quan ngại sâu sắc” thì ta có dám đánh dẹp họ không?

– Nhìn vô bản đồ sẽ thấy Vân Đồn như bức bình phong ở Biển Đông. Trung Quốc cứ lăm le ngoài biển Đông, giờ có người của họ ở trong bờ, lại ở chỗ trọng yếu nữa thì ta đỡ kiểu gì?

– Bài học nhãn tiền đang diễn ra: khu công nghiệp Vũng Áng, Bô xít Tây Nguyên, làng nghề Đồng Kỵ đang “đông người Trung Quốc hơn rất nhiều so với trí tưởng tượng của lãnh đạo VN” khiến ai cũng bất an. Nhưng đó là những việc đã lỡ. Nếu Trung Quốc thuê Vân Đồn 99 năm, số người Trung Quốc vào Vân Đồn sẽ “không giới hạn”, sẽ là hàng trăm ngàn người hay hàng triệu người? Hàng trăm ngàn, hàng triệu người Trung Quốc vào Vân Đồn ấy liệu là thường dân vào làm kinh tế hay quân nhân vào “làm nhiệm vụ đặc biệt”?

– Trung Quốc đang mạnh nhất nhì thế giới về kinh tế. Họ đang có trong tay hơn mười nghìn tỉ đô la, họ chỉ cần bỏ ra 1 tỉ đô la là hô biến Vân Đồn thành huyện lị đúng kiểu Trung Quốc ngay trong chớp mắt. Ta sẽ quản lý và điều chỉnh không kịp đối với đặc khu đó (nếu ta cho thuê).

– Chuyện này đơn giản vậy đó, dễ hiểu vậy đó, đàn ông, đàn bà, người lớn, trẻ em đều hiểu được và lên tiếng phản đối ngay được, hông sao cả đâu, hông phải chuyện đụng chạm chính trị gì ghê gớm lắm đâu. Mình là công dân yêu nước, nếu mình thấy tốt cho nước mình thì mình góp thêm tiếng nói để Quốc hội đừng thông qua việc cho Trung Quốc thuê nữa.

Đôi khi bạn chỉ cần share nội dung này thôi cũng là tốt rồi, nếu điều tôi nói đúng với suy nghĩ của bạn.

……………..

Ảnh: Một góc Vân Đồn (ảnh của báo Zing). Bạn nghĩ sao nếu hàng trăm ngàn người Trung Quốc sẽ mọc rễ 3 đời ở vùng vịnh xinh đẹp này của chúng ta trong 99 năm?

Bài: Trần Triều

Nguyên trưởng ban bồi thường giải phóng mặt bằng lãnh án tử hình

Nguyên trưởng ban bồi thường giải phóng mặt bằng lãnh án tử hình

2018-06-01

Ông Thi Danh sau phiên xử hôm 1/6/2018.

Ông Thi Danh sau phiên xử hôm 1/6/2018.

Photo courtesy of thanhnien

Ông Thi Danh, nguyên Trưởng ban Bồi thường giải phóng mặt bằng Q.Tân Phú TP.HCM bị tuyên án tử hình về tội tham ô tài sản và buộc bồi thường toàn bộ số tiền chiếm đoạt trong phiên sơ thẩm chiều 1/6/2018.

Ngoài ra, Tòa án Nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh còn tuyên ông Nguyễn Duy Linh, nguyên Kế toán trưởng 15 năm tù; 4 bị cáo còn lại lãnh mức án từ 2- 5 năm tù.

Theo cáo trạng, ông Thi Danh và đồng phạm đã chiếm đoạt hơn 54 tỉ đồng từ tháng 11/2003 đến tháng 1/2016, khi Ban bồi thường giải phóng mặt bằng quận Tân Phú được giao thực hiện nhiều dự án trên địa bàn.

Với dự án Cải tạo Kênh và đường dọc Kênh Tân Hóa – Lò Gốm, ông Danh và đồng phạm đã chiếm đoạt hơn 23 tỉ đồng.

Tại dự án Bồi thường, hỗ trợ thiệt hại tài sản và các vật kiến trúc khác đối với Công ty cổ phần nước ngầm 2, ông Danh và đồng phạm đã chiếm đoạt hơn 1,9 tỉ đồng.

Tại dự án Đầu tư, xây dựng Khu liên hợp Văn hoá thể thao và dân cư Tân Thắng tại phường Sơn Kỳ, Danh chiếm đoạt 20 tỉ đồng.

Tại dự án Bồi thường giải phóng mặt bằng để đầu tư xây dựng 2 đoạn tuyến giao thông kết nối Khu liên hợp Văn hóa thể thao và dân cư Tân Thắng, ông Danh và đồng phạm chiếm đoạt 7,78 tỉ đồng.

Ngoài ra còn nhiều dự án nhỏ khác với nhiều sai phạm.

TÌNH CHÚA

TÌNH CHÚA

 

Vào tháng 12 năm 1987 một cơn động đất lớn đã xảy ra ở xứ Armênia thuộc Liên Xô cũ giết chết hằng ngàn người.  Trong số những người bị chôn dưới đống gạch vụn có 2 mẹ con bà Suzanna.  Mẹ con may mắn nằm lọt vào trong một khoảng trống nhỏ.  Tất cả lương thực họ có chỉ là một hũ mứt nhỏ.  Nhưng chẳng bao lâu hũ mứt cũng hết sạch.  Lúc đó đứa con 4 tuổi kêu lên: “Mẹ ơi con khát quá.”  Bà Suzanna không biết tìm đâu ra nước cho con.  Nhưng tình máu mủ đã gợi cho bà một sáng kiến táo bạo: bà dùng một miếng kính vỡ cắt đầu ngón tay mình cho máu chảy ra và đưa vào miệng đứa con cho nó mút.  Một lúc sau nó lại kêu khát, bà lại cắt một đầu ngón tay nữa.  Cứ như thế cho đến khi người ta cứu 2 mẹ con ra.  Sau khi ra ngoài, bà mẹ cho biết rằng: “Lúc đó tôi biết thế nào tôi cũng chết.  Nhưng tôi muốn con tôi sống”

 Câu chuyện trên thật cảm động.  Nhưng vẫn không cảm động bằng việc Đức Giêsu tự hiến dâng thịt máu mình cho chúng ta.  Bà Suzanna đã lấy máu của mình nuôi con khi bà biết rằng chắc chắn bà sẽ chết.  Thay vì chết cách vô ích.  Bà đã hy sinh dòng máu của mình để cho đứa con được sống.  Đó là sự hy sinh trong một tình thế bó buộc.  Còn Đức Giêsu thì không có gì bắt buộc cả: Ngài đến trần gian để chết cho loài người.  Càng ngày Ngài càng tiến gần đến cái chết.  Tuy nhiên bất cứ lúc nào Ngài cũng có thể thoát khỏi cái chết ấy.  Dù vậy Ngài vẫn cương quyết đi đến cái chết và cương quyết lấy thịt máu mình làm lương thực nuôi sống loài người chúng ta.  Thật đúng là: “Không có tình yêu nào cao trọng cho bằng tình của người dám chết cho người mình yêu thương.”  Điểm thứ hai khác biệt giữa bà Suzanna với Đức Giêsu là: việc bà Suzanna hy sinh máu mình cho đứa con chỉ xảy ra một lần; còn việc Đức Giêsu ban thịt máu Ngài cho chúng ta xảy ra hằng ngày, như lời Ngài đã truyền dạy “Chúng con hãy làm việc này để nhớ đến Ta.”  Mỗi lần Giáo hội dâng Thánh lễ là mỗi lần việc hy sinh của Đức Giêsu được lập lại, lập lại không chỉ như một tưởng niệm mà lập lại với tất cả hiệu quả có nó.  Hiệu quả ấy là như lời Đức Giêsu đã nói: “Ai ăn Thịt Ta và uống máu Ta thì sẽ được sống muôn đời.”

Một điều đáng buồn là lòng chúng ta đã thành chai đá trước tấm lòng của Chúa mà lẽ ra phải khiến chúng ta hết sức cảm động.  Ngày nay ở phương Tây, số giáo dân Pháp, chỉ còn có 10% giáo dân dự lễ Chúa Nhật.  Còn bên Việt Nam chúng ta, số người bỏ lễ Chúa Nhật cũng càng ngày càng nhiều.  Trong số những kẻ còn đi lễ thì nhiều người đứng ngoài Nhà thờ, vừa dự lễ vừa trò chuyện và hút thuốc.  Hình như rất nhiều người đi lễ chỉ vì sợ phạm tội trọng.

Khi Nữ Tu Têrêxa Calcutta sang Liên Xô xin mở trụ sở bác ái, Bà đã gặp các vị lãnh đạo chính quyền và đã được đồng ý nhanh chóng.  Tuy nhiên khi bà xin cho có Linh mục tại những trụ sở đó thì các vị ấy đã ngần ngại.  Lúc Mẹ Têrêxa giải thích: Nguồn sức mạnh của các Nữ Tu chúng tôi là do Mình Thánh Chúa.  Nhờ mỗi ngày được rước Mình Thánh Chúa nên các Nữ Tu chúng tôi có sức hy sinh quên mình để phục vụ những người nghèo khổ.  Do đó cần phải có Linh mục để mỗi ngày dâng Thánh Lễ và cho chúng tôi rước lễ.  Mẹ Têrêxa và các nữ tu của Bà là những người đã cảm nghiệm được Lời Chúa phán khi lập phép Mình Thánh Chúa “Ai ăn thịt Ta và uống máu Ta thì sẽ được sống muôn đời.”

Hôm nay lễ Mình và Máu Thánh Chúa Giêsu.  Chúng ta ôn lại tình yêu bao la của Đức Giêsu khiến Ngài chịu chết vì chúng ta và trước khi chết đã ban Mình và Máu Ngài làm thương thực nuôi linh hồn chúng ta.

Nhưng chúng ta cũng nhận thấy sự giảm sút lòng sốt sắng của chúng ta đối với việc dự lễ và rước lễ.  Chúng ta thờ ơ với một thứ lương thực quý giá mà Chúa đã ban.  Chúng ta bỏ mất biết bao ơn ích do việc rước lễ mà nhiều người đạo đức rất quý chuộng.

Giờ đây chắc chúng ta biết mình phải làm gì:

– Trước hết, là những người làm cha mẹ, làm ông bà, chúng ta hãy nhắc nhở và khuyến khích con cháu mình thường xuyên tham dự Thánh Lễ và Rước lễ sốt sắng.

– Phần chúng ta, mỗi khi dự lễ và Rước Lễ, chúng ta hãy cố gắng sốt sắng.  Đừng làm một cách máy móc theo thói quen, nhưng hãy đặt hết tâm tình vào đó.

Để kết thúc, xin trích đọc sau đây tâm tình của một người đã biết cách dự lễ và rước lễ sốt sắng: “Mỗi Thánh Lễ, tôi lại cảm thấy có điều gì đó cần thống hối cách đặc biệt.  Mỗi Thánh Lễ, tôi lại thấy mình muốn đặt lên đĩa Thánh một chút cố gắng riêng tư, đau khổ, mơ ước, thao thức…  Tôi không đi dự Thánh Lễ với hai bàn tay trắng, nhưng với lễ vật là chính cuộc đời tôi.  Trong mỗi Thánh Lễ, Lời Chúa lại tác động đến tôi, những lời nói đã nghe nhiều lần tôi nhớ rằng Ngài đã trở nên tấm bánh bẻ ra cho tôi, và tôi cũng phải trở nên tấm bánh bẻ ra cho anh chị em tôi.”

Sưu tầm

****************************** ****

Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể,
Chúa đến với chúng con
dưới dạng tấm bánh bình thường.
Tấm bánh chẳng nói gì, chỉ biết lặng lẽ chờ đợi.
Tấm bánh hiện diện là để phục vụ cho con người.
Tấm bánh quá đỗi mong manh, nhỏ bé,
có thể bị ẩm mốc làm hư hoại,
và tan rất mau sau khi được nhận lãnh.

 Lạy Chúa Giêsu, có cái gì tương tự
giữa phận làm người và phận làm bánh của Chúa.
Xin cho chúng con biết cách
đến với con người hôm nay :
đơn sơ, khiêm hạ,
không chút vinh quang hay quyền lực.
Nhờ ăn tấm bánh của Chúa,
chúng con cũng trở nên tấm bánh ngon,
được bẻ ra để đáp ứng khẩu vị của nhiều người.

 Ước gì chúng con dám rước Chúa
đi vào mọi vùng mờ tối của lòng mình,
để sự hiện diện của Chúa trong con được lớn lên.
Và ước gì chúng con trở thành
những Nhà tạm di động,
đem Chúa đến cho đồng bào
và quê hương chúng con.  Amen. 

Rabbouni

From: Langthangchieutim gởi