Lời dạy của Chúa Giê-su trong bài Tin Mừng hôm nay (Lc 6,27-38) là một lời mời gọi vượt lên trên lẽ thường của con người: “Hãy yêu kẻ thù và làm ơn cho kẻ ghét anh em, hãy chúc lành cho kẻ nguyền rủa anh em và cầu nguyện cho kẻ vu khống anh em.” Đây không phải là một lời dạy dễ thực hiện, nhưng chính là điều làm nên sự khác biệt giữa người Ki-tô hữu và những người chưa biết Chúa.
Bởi lẽ, sự thường ở đời người ta đối xử với nhau theo nguyên tắc “ăn miếng trả miếng”: ai yêu thương mình thì mình yêu thương lại, ai làm hại mình thì mình tìm cách đáp trả. Nhưng Chúa Giê-su mời gọi chúng ta bước vào một tình yêu cao cả hơn, một tình yêu không biên giới: yêu cả kẻ thù, chúc lành cho kẻ nguyền rủa, cầu nguyện cho kẻ vu khống mình.
Câu chuyện của nữ tu Natalia là một minh chứng sống động. Khi bọn cướp đột nhập vào nhà mồ côi mà các chị phục vụ để cướp bóc, nhưng ngay sau đó sào huyệt của bọn cướp bị một cơn dịch bệnh nguy hiểm, thay vì căm hận hay oán trách, các nữ tu đã tình nguyện đi cứu chữa chính những kẻ đã bắt bớ mình. Đó chính là cách sống theo gương Chúa Giê-su, Đấng trên thập giá vẫn cầu nguyện: “Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm.” (Lc 23,34).
Chúa Giê-su không chỉ dạy chúng ta yêu thương, nhưng Người còn chỉ ra lý do: “Anh em hãy có lòng nhân từ, như Cha anh em là Đấng nhân từ.” (Lc 6,36). Người mời gọi chúng ta sống theo gương Thiên Chúa, Đấng ban mưa xuống trên kẻ lành cũng như kẻ dữ (Mt 5,45). Khi sống tinh thần này, chúng ta không chỉ làm theo lẽ công bằng thông thường, mà còn thể hiện lòng nhân từ của Chúa giữa thế gian.
Hôm nay, Chúa mời gọi chúng ta sống quảng đại không chỉ với người yêu thương ta, mà cả với những người làm hại ta. Ngài hứa rằng: “Anh em hãy cho, thì sẽ được Thiên Chúa cho lại. Người ta sẽ đong cho anh em đấu đủ lượng đã dằn, đã lắc và đầy tràn.” (Lc 6,38).
Tha thứ trong gia đình: Nhiều khi chúng ta dễ dàng giận dữ, oán trách nhau chỉ vì những chuyện nhỏ nhặt. Hôm nay, Chúa mời gọi ta tập bao dung với vợ/chồng, con cái, cha mẹ, anh chị em mình.
Tha thứ trong xã hội: Khi bị nói xấu, bị đối xử bất công, chúng ta hãy chọn cách cầu nguyện cho người đó thay vì oán trách họ.
Sống quảng đại: Chúa mời gọi ta cho đi không chỉ tiền bạc, mà cả thời gian, sức lực, tài năng của mình để phục vụ tha nhân. Khi ta trao ban, Chúa sẽ đổ lại cho ta ơn lành gấp bội.
Lạy Chúa, xin ban cho chúng con một trái tim rộng mở, biết yêu thương không chỉ những người yêu thương chúng con, nhưng cả những ai làm tổn thương chúng con. Xin giúp chúng con biết tha thứ, biết làm ơn mà không mong đáp đền, để chúng con thực sự là con cái của Cha trên trời. Amen.
“Thần câm điếc, Ta truyền cho ngươi: ra khỏi đứa bé, không được nhập vào nó nữa!”.
“Tội lỗi sẽ đưa bạn đi xa hơn quãng đường bạn từng nghĩ bạn sẽ đi lạc; nó khiến bạn lạc lối và nghĩ rằng, bạn sẽ không bao giờ tìm thấy đường về. Tội lỗi sẽ giữ bạn lâu hơn bạn nghĩ bạn sẽ ở lại; nó khiến bạn trả giá đắt hơn cái giá bạn nghĩ bạn phải trả; và nó sẽ kìm hãm ý chí của bạn đến mức bạn nghĩ, bạn sẽ tuyệt vọng, không bao giờ trỗi dậy!” – Anon.
Kính thưa Anh Chị em,
“Đến mức bạn nghĩ, bạn sẽ tuyệt vọng, không bao giờ trỗi dậy!”. Có thể như thế! Nhưng Tin Mừng hôm nay cho biết, không phải vậy! Sau khi Chúa Giêsu truyền lệnh cho một tên quỷ “ra khỏi đứa bé”, Ngài bảo, “Không được nhập vào nó nữa!” – điều này có nghĩa là – “Đừng sợ, tình trạng cũ sẽ không còn, ‘cứ trỗi dậy!’”.
Mệnh lệnh kép của Chúa Giêsu đáng cho chúng ta suy ngẫm. Chắc chắn, việc cứu một đứa bé khỏi sự chiếm hữu của quỷ là điều quan trọng; nhưng hành động thương xót này rồi sẽ kết thúc trong bi thảm nếu quỷ lại nhập vào nó sau khi Chúa Giêsu rời đi. Vì thế, mệnh lệnh thứ hai – cấm quỷ trở lại – cũng là một hành động rất xót thương.
Hành động này nói với chúng ta rằng, chiến thắng cái ác là không đủ, vì những cám dỗ và áp bức đến từ “quân đoàn các cơ binh” là liên tục và không ngưng nghỉ. Điều thường xảy ra là khi một người đã thoát khỏi ảnh hưởng của ma quỷ hay một tội lỗi nào đó, nếu người ấy lại sa vào tội cũ, họ sẽ trở nên buông thả hơn. Vậy hãy nhớ, một khi đã chiến thắng một tội, một cám dỗ hay một áp bức nào đó, bạn phải cảnh giác ‘gấp ngàn lần’ để không sa vào lối cũ. Cứ mạnh mẽ tiến về phía trước, khiêm tốn nhìn nhận sự bất lực của mình, gia tăng cầu nguyện, để chỉ cậy trông vào Chúa – vào chỉ một mình Ngài – và cho dầu có ngã trở lại, bạn ‘cứ trỗi dậy!’.
Hãy suy ngẫm về bất kỳ cám dỗ nào mà bạn đã chịu đựng, vượt qua, chỉ để lại rơi vào nó! Đặc biệt, suy ngẫm về tầm quan trọng của sự cảnh giác cần thiết để không những quyết tâm không tái phạm tội cũ mà còn tiến tới trong đàng thiêng liêng. Đừng quên, ma quỷ không bao giờ nương tay, nhưng Thiên Chúa lại ‘càng không khoan nhượng’ trong lòng trắc ẩn và ân sủng của Ngài! Hãy tiếp tục tiến bước để không bao giờ trượt ngã và tái phạm tội lỗi trước đó!
Anh Chị em,
“Ra khỏi đứa bé và không được nhập vào nó nữa!”. Lời Chúa mời gọi chúng ta hãy vui mừng, vì Chúa hứa, “Đừng sợ, tình trạng cũ sẽ không còn, ‘cứ trỗi dậy!’”; đồng thời, xin ơn khiêm nhượng và hiền lành. Khiêm nhượng không hệ tại ở việc hạ thấp bản thân, mà ở chỗ nhận ra thực tế yếu đuối tiềm tàng cũng như sự khốn cùng của mình. Từ sự khốn cùng này, khiêm tốn khiến chúng ta rời mắt khỏi chính mình để hướng mắt về Chúa – nguồn mạch khôn ngoan – cũng là Đấng có thể làm mọi sự và thậm chí đạt được cho chúng ta những gì chúng ta không thể tự mình đạt được, vì Ngài “rộng ban khôn ngoan cho những ai yêu mến” – bài đọc một. Chúa Giêsu từng nói, “Hãy đến với tôi, tất cả những ai mang gánh nặng nề, tôi sẽ bổ sức cho!”.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, đừng để con quên ‘dụng cụ cuối cùng’ trong hộp đồ nghề: lòng cậy trông! Nhờ đó, con sẽ không bao giờ thất vọng và luôn quyết tâm đi tới mỗi ngày!”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)
**********************************
Thứ Hai Tuần VII – Mùa Thường Niên
Thưa Thầy, tôi tin, nhưng xin Thầy giúp lòng tin yếu kém của tôi.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô. Mc 9,14-29
14 Khi ấy, Đức Giê-su và ba môn đệ là Phê-rô, Gia-cô-bê và Gio-an trở lại với các môn đệ khác, thì thấy một đám người rất đông đang vây quanh các ông, và các kinh sư tranh luận với các ông. 15 Thấy Đức Giê-su, lập tức tất cả đám đông kinh ngạc. Họ chạy lại chào Người. 16 Người hỏi các môn đệ : “Anh em tranh luận gì với họ thế ?” 17 Một người trong đám đông trả lời : “Thưa Thầy, tôi đã đem con trai tôi lại cùng Thầy ; cháu bị quỷ câm ám. 18 Bất cứ ở đâu, hễ quỷ nhập vào là vật cháu xuống. Cháu sùi bọt mép, nghiến răng, cứng đờ người ra. Tôi đã nói với các môn đệ Thầy để họ trừ tên quỷ đó, nhưng các ông không làm nổi.” 19 Người đáp : “Ôi thế hệ cứng lòng, không chịu tin ! Tôi phải ở cùng các người cho đến bao giờ, còn phải chịu đựng các người cho đến bao giờ nữa ? Đem nó lại đây cho tôi.” 20 Người ta đem nó lại cho Người. Vừa thấy Người quỷ liền lay nó thật mạnh, nó ngã xuống đất, lăn lộn, sùi cả bọt mép. 21 Người hỏi cha nó : “Cháu bị như thế từ bao lâu rồi ?” Ông ấy đáp : “Thưa từ thuở bé. 22 Nhiều khi quỷ xô nó vào lửa hoặc đẩy xuống nước cho nó chết. Nhưng nếu Thầy có thể làm được gì, thì xin chạnh lòng thương mà cứu giúp chúng tôi.” 23 Đức Giê-su nói với ông ta : “Sao lại nói : nếu Thầy có thể ? Mọi sự đều có thể đối với người tin.” 24 Lập tức, cha đứa bé kêu lên : “Tôi tin ! Nhưng xin Thầy giúp lòng tin yếu kém của tôi !” 25 Khi thấy đám đông tuôn đến, Đức Giê-su quát mắng tên quỷ : “Thần câm điếc kia, Ta truyền cho ngươi : ra khỏi đứa bé, và không được nhập vào nó nữa !” 26 Quỷ thét lên, lay nó thật mạnh, rồi ra khỏi. Đứa bé ra như chết, khiến cho nhiều người nói : “Nó chết rồi !” 27 Nhưng Đức Giê-su cầm lấy tay nó, đỡ nó dậy, và nó đứng lên. 28 Khi Người vào nhà, các môn đệ mới hỏi riêng Người : “Tại sao chúng con đây lại không trừ nổi tên quỷ ấy ?” 29 Người đáp : “Giống quỷ ấy, chỉ có cầu nguyện mới trừ được thôi.”
Chúc bạn một ngày thật sáng suốt khi xem xét khuyết điểm của mình, mà mù tối đối với khuyết điểm của người khác. Hãy cầu nguyện cho nhau nhé.
Cha Vương
Thứ 2: 24/02/2025 24
CHẶNG THỨ 9: Chúa Giêsu ngã xuống đất lần thứ ba
TIN MỪNG: Tưởng mình như tan dần ra nước, toàn thân con xương cốt rã rời,
con tim đau đớn bồi hồi, mềm như sáp chảy tơi bời ruột gan. (Tv 22:15)
SUY NIỆM: Phạm tội thì dễ, xin lỗi thì khó, quyết tâm đừng phạm tội nữa thì càng khó hơn. Việc Chúa ngã xuống đất lần thứ ba nhắc nhở cho bạn về sự yếu đuối và mỏng dòn của con người, khi đã được tha thứ lại quay trở về những thói quen xấu trước đây. Căn tính “ngựa quen đường cũ” này làm cho Chúa hoàn toàn đuối sức kiệt quệ. Nhưng Ngài không nằm đó! Ngài gượng dậy một cách khó khăn đau đớn vì chỉ muốn cứu sống nhân loại. Tình yêu vô bờ bến của Thiên Chúa là thế đấy! Để đáp trả lại tình yêu này bạn hãy cố gắng và quyết tâm vươn lên để quay về ẩn náu trong mái ấm của người Cha nhân hậu và đừng nằm bẹp trong vũng bùn của tội lỗi nữa nhé.
XÉT MÌNH: Nếu bạn chân thành nhìn lại cuộc đời mình, có những tội nào bạn cần đến sự tha thứ của Chúa? Như bạn cần lương thực hàng ngày thế nào thì bạn cũng cần được tha thứ như thế để được sống bình an và hạnh phúc. Mời bạn bỏ ra đôi phút, trong thinh lặng hãy tự xét mình và xin ơn hoán cải trong lối suy nghĩ, trong cách cảm nhận, và trong hành động của mình.
CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, khi con kiệt sức đừng để con bỏ cuộc nhưng hãy nâng con lên. Dù quá khứ con thể nào chăng nữa, xin giúp con biết quay về với Chúa để bắt đầu làm lại cuộc sống mới trong lòng đại dương của lòng thương xót Chúa.
“Nếu có thể, tôi sẽ trao tặng bất cứ thứ gì để ông ấy sống lại.“
Đây không phải là một dòng trong một bản tình ca buồn, ít ra cũng không phải là một câu hát mà tôi biết.
Trái lại, đây thực sự là một lời cầu nguyện chân thành mà tôi đã nói với Chúa cách đây vài tháng khi bố tôi đột ngột qua đời. Tôi biết điều đó là không thể nhưng tôi chỉ muốn bày tỏ ước muốn sâu sắc nhất của tôi với Chúa cho dù điều đó nghe có vẻ vô lý hay sai lầm về mặt thần học đến mức nào.
Lúc ấy, tôi không hề nhận ra rằng cái chết đang dạy cho tôi một trong những bài học quan trọng nhất trong cuộc đời. Qua kinh nghiệm, tôi học được rằng điều quan trọng nhất trong cuộc đời của chúng ta là mối tương quan tốt đẹp với Thiên Chúa và với người khác. Khi trải nghiệm sự ra đi của người thân, chúng ta thấy mọi thứ khác như lu mờ đi so với việc có những giây phút quý giá ở bên những người mình yêu thương.
Sự hiệp thông của chúng ta với Thiên Chúa và với người khác có vị trí ưu tiên trong cuộc sống này, trước hết là vì Thiên Chúa là mối tương quan của các Ngôi vị – Cha, Con và Thánh Thần. Thiên Chúa cũng mong muốn đưa chúng ta vào sự hiệp thông sâu sắc hơn với Ngài và với người khác, đến nỗi đã chia sẻ sự sống của chính Ngài với chúng ta bằng ân sủng ngay trong hiện tại, và bằng vinh quang trong tương lai, “Thiên Chúa, Đấng cứu độ chúng ta muốn mọi người được cứu độ và nhận biết chân lý.“
Đây không phải là mong muốn hão huyền về phía Thiên Chúa. Thiên Chúa sẽ ban cho và làm bất cứ điều gì để đưa chúng ta vào mối tương quan sâu sa hơn với Ngài. Thiên Chúa đã ban Con Một của Ngài vì mối tương quan với chúng ta như là con cái của Ngài. Con Thiên Chúa là Đức Giêsu đã phó mình trên thập giá cũng vì mối tương quan này, “chỉ có một Thiên Chúa, chỉ có một Ðấng trung gian giữa Thiên Chúa và loài người: đó là một con người, Ðức Kitô Giêsu, Ðấng tự hiến làm giá chuộc mọi người.” (1Tm 2, 5-6) Chúng ta nhận được Chúa Thánh Thần cũng là để biến mối tương quan được thừa nhận này thành hiện thực. Thiên Chúa không ngừng tha thứ tội lỗi và ban cho chúng ta những ân sủng vì mục đích này.
Được dựng nên theo hình ảnh và giống Thiên Chúa, chúng ta cần tự vấn xem mình sẵn sàng để làm gì, để cho đi điều gì, và để lớn lên trong tình yêu đối với Thiên Chúa và người khác? Liệu chúng ta có đang nhận được lòng thương xót và ân sủng biến chúng ta thành con cái Thiên Chúa, nhưng chúng ta lại đã không cố gắng để yêu mến Thiên Chúa và người lân cận không?
Người quản gia bất lương trong Tin Mừng Lc 16, 1-13 là một đầy tớ ích kỷ và hoang phí, anh ta dường như thường lạm dụng tài sản của ông chủ. Anh đã bừng tỉnh khi nghe ông chủ nói, “Anh hãy phúc trình về công việc quản lý của anh, vì từ nay anh không được làm quản gia nữa” (c. 3). Thời gian phục vụ của anh ta đã kết thúc. Đây chẳng phải là điều mà Thiên Chúa cũng sẽ nói với chúng ta khi chúng ta trút hơi thở cuối cùng và thời gian phục vụ trên trần gian của chúng ta cũng đến hồi kết sao?
Người quản lý đã biển thủ tiền bạc và trở thành người sử dụng tất cả những gì anh ta có trong tay – những tờ hẹn trả nợ – để đảm bảo tương lai của mình thông qua các mối tương quan tốt hơn với người khác. Giờ đây, anh ta đầu tư vào các mối tương quan chứ không phải vào những mong muốn và mục tiêu ích kỷ của bản thân nữa, “Mình biết phải làm gì rồi, để sau khi mất chức quản gia, sẽ có người đón rước mình về nhà họ!” (c. 4).
Đức Giêsu hướng sự chú ý vào người quản lý như một điển hình về cách chúng ta tận dụng hiệu quả tất cả những gì chúng ta đang có trong hiện tại, bởi vì tương lai của chúng ta phụ thuộc vào các mối tương quan của chúng ta hiện nay, “Thầy bảo cho các con biết: hãy dùng tiền của bất chính mà tạo lấy bạn bè, phòng khi hết tiền hết bạc, họ sẽ đón rước anh em vào nơi ở vĩnh cửu” (c. 9). Bất kể kiếm được và sử dụng như thế nào, thì sớm muộn gì của cải, dù đó là tiền bạc, sức khỏe, thành công, danh vọng, thú tiêu khiển,… cũng sẽ lụi tàn.
Nhưng sự hiệp thông của chúng ta với Thiên Chúa và với người khác trên trái đất này chuẩn bị cho chúng ta sự giàu có không phai nhạt trên thiên đàng.
Có 3 câu hỏi giúp chúng ta tự phân định rằng liệu chúng ta có thực sự tận dụng mọi thứ để lớn lên trong mối tương quan với Thiên Chúa và với người khác không:
Những thứ này kiếm được như thế nào?
Có phải tôi thủ đắc những thứ này theo cách tôi tôn trọng quyền của Thiên Chúa không? Có phải do tham lam, trộm cắp, hoặc thiếu trung thực mà tôi giành được nó không? Có phải tôi tìm kiếm và sở hữu của cải mà không quan tâm gì đến ý muốn của Thiên Chúa không?
Tôi có chà đạp lên quyền và phẩm giá của người khác; Tôi có lợi dụng người khác để có được của cải này không?
Của cải đang được sử dụng như thế nào?
Của cải có được sử dụng để giúp tôi làm theo ý Chúa và giúp người khác cũng làm như thế hay nó là cách để tôi tự thỏa mãn hoặc tự khoe khoang? Của cải có được sử dụng để phục vụ và quan tâm đến người khác hay để thống trị họ? Của cải có đang làm vinh danh Chúa hay góp phần vào vương quốc bóng tối? Của cải giúp tôi lớn lên trong sự thánh thiện hay khiến tôi trở nên xấu xa hơn?
Ảnh hưởng của vật này đối với tôi là gì?
Món đồ này làm cho tôi biết ơn và tin tưởng vào Chúa hơn hay nó làm cho tôi kiêu ngạo và tự phụ? Món đồ này có giúp tôi nhạy cảm với nhu cầu của người khác không? Món đồ này khiến tôi trở nên ích kỷ hay vị tha hơn? Món đồ này có phải là thần tượng, thứ mà tôi tôn thờ và khao khát khôn nguôi không? Nó làm cho tôi nên tệ hại hay mang lại điều tốt nhất nơi tôi?
Chúng ta cần tự vấn với những câu hỏi này nếu chúng ta muốn tìm kiếm và tận hưởng của cải theo cách thế giúp chúng ta lớn lên trong tình yêu đối với Thiên Chúa và người khác. Mọi thứ trong cuộc đời của chúng ta – thời gian, của cải, và tài năng – đều được trao cho chúng ta để chúng ta lớn lên trong tình yêu bằng việc sử dụng một cách thận trọng tất cả những gì chúng ta đón nhận từ Thiên Chúa. Chúng ta lãng phí khi tìm cách thu nhận và sử dụng chúng theo cách làm tổn thương mối tương quan của chúng ta với Thiên Chúa và với người khác.
Vào giờ chết, sự phục vụ trên trần gian của chúng ta sẽ kết thúc. Chúng ta phải tường trình với Thiên Chúa về tất cả những hồng ân mà Ngài ban cho chúng ta và chúng ta đã sử dụng những ân ban ấy như thế nào. Thiên Chúa rất quảng đại khi ân ban nhưng Ngài hề lãng phí. Hiện tại là thời điểm để chúng ta phát triển mối tương quan với Thiên Chúa và người khác bằng những khả năng, và sự hỗ trợ của ân sủng.
Thiên Chúa, Đấng thiết lập các mối tương quan, luôn nỗ lực để đưa chúng ta đi vào mối tương quan sâu sắc hơn với Ngài. Thiên Chúa đến với chúng ta trong Bí tích Thánh Thể để làm mới lại tình yêu của chúng ta đối với Ngài và người khác. Thiên Chúa luôn hành động vì mối tương quan tốt lành và lâu dài này đối với chúng ta và người khác. Ngài mời gọi chúng ta hãy luôn làm như vậy đối với tất cả những gì chúng ta sở hữu.
Chúng ta đừng đợi đến giây phút lâm chung – giờ chết của người thân hay của chính mình – để rút ra bài học này.
Elizabeth Blackburn, người từng đoạt giải Nobel về Tâm lý học,nội dung nghiên cứu của bà có đề cập đến điểm đáng để mọi người chú ý. Đó chính là: Cân bằng tâm lý. Báo cáo nghiên cứu đã chỉ ra: Người muốn sống trăm tuổi, ăn uống hợp lý chiếm 25%, những cái khác chiếm 25%, cân bằng tâm lý chiếm 50%. Vậy vì sao nhân tố “cân bằng tâm lý” lại chiếm một nửa yếu tố ảnh hưởng đến tuổi thọ? Chúng ta nên làm thế nào để đạt được điều này?
Bởi vì “hormone căng thẳng” có khả năng gây tổn hại cho cơ thể, vì vậy trước khi trị bệnh cần chữa lành “trái tim”. Nghiên cứu tâm lý đã phát hiện ra rằng khi một người tức giận thì cơ thể sản sinh ra lượng hormone gây căng thẳng đủ để giết chết chuột. Vì vậy “hormone căng thẳng” còn được gọi là “hormone độc hại”.
Bệnh tật có liên quan đến việc cảm xúc bị đè nén
Khi con người hạnh phúc, não của họ sẽ tiết ra những “hormone có lợi”. Các hormone có lợi sẽ làm cho con người thư giãn và cảm thấy vui vẻ, đó là trạng thái thoải mái về cả thể chất lẫn tinh thần, từ đó điều phối và cân bằng các chức năng khác nhau trong cơ thể con người và tăng cường sức khỏe.
Vậy chúng ta áp dụng nó vào thực tế như thế nào để tăng cường sức khỏe thể chất lẫn tinh thần và giúp con người sống lâu hơn? Y học hiện đại đã phát hiện ra rằng 65% đến 90% các bệnh ở con người như xơ cứng động mạch, tăng huyết áp, loét dạ dày, kinh nguyệt không đều, v.v. đều liên quan đến tâm lý cảm xúc bị đè nén. Do đó, những bệnh như vậy được gọi là bệnh tâm thân. Nếu một người cả ngày sống trong nôn nóng bất an, tức giận, căng thẳng… mức độ hormone căng thẳng duy trì ở mức cao trong thời gian dài, hệ thống miễn dịch của cơ thể sẽ bị ức chế và phá hủy, hệ thống tim mạch cũng sẽ trở nên đặc biệt yếu đuối do phải làm việc quá sức trong thời gian dài.
Các mối quan hệ có thể còn quan trọng hơn việc bổ sung rau quả cũng như tập thể dục và kiểm tra sức khỏe thường xuyên.
“Nhân tế quan hệ” (mối quan hệ giữa người với người) là yếu tố số một quyết định tuổi thọ
Có người nói rằng, một phụ nữ nông dân ở Georgia đã sống được 132 năm 91 ngày. Khi ở tuổi 130, phóng viên từng hỏi bà bí quyết sống lâu, bà đã trả lời rằng: “Đầu tiên là gia đình hòa thuận…” Hai giáo sư tâm lý học ở Mỹ đã tiến hành nghiên cứu suốt 20 năm và phát hiện ra rằng, trong số những nhân tố quyết định ảnh hưởng đến tuổi thọ, yếu tố số một là “Mối quan hệ giữa người với người”. Họ nói rằng các mối quan hệ có thể còn quan trọng hơn việc bổ sung trái cây và rau củ cũng như tập thể dục và kiểm tra sức khỏe thường xuyên. Bốn chữ này – nhân tế quan hệ, mới là chìa khóa quyết định tuổi thọ của một người.
Con người là một quần thể sinh mệnh, tồn tại chính là sống trong mối quan hệ giữa người và người. Nhà tâm lý học Maslow đã tóm tắt 5 loại nhu cầu cuộc sống từ thấp đến cao như thế này: “nhu cầu sinh lý, nhu cầu an toàn, nhu cầu xã hội, nhu cầu được tôn trọng và nhu cầu thể hiện bản thân”. Ngoài nhu cầu sinh lý ra, những nhu cầu còn lại đều liên quan đến mối quan hệ giữa các cá nhân với nhau. Khi “nhu cầu” được thỏa mãn, con người mới có được cảm giác vui sướng hạnh phúc!
“Mục tiêu” có thể kích thích lực sống của sinh mệnh
Nghiên cứu mới cho thấy “ý thức mạnh mẽ về mục tiêu” rất tốt cho sức khỏe, bởi vì trong cuộc sống này, việc có hay không có sự truy cầu sẽ quyết định trạng thái tâm lý của một người, cuối cùng là quyết định đến tình trạng sinh lý của người đó.
Mạch máu não của những người siêng năng suy nghĩ thường ở trạng thái căng ra, từ đó duy trì khả năng hoạt động của tế bào não và ngăn chặn tình trạng não bị lão hóa sớm. Các nhà khoa học cũng phát hiện ra rằng khi não luôn hoạt động sẽ làm cho lượng đường glucose gửi đến những nơi cần thiết nhất trong não được nhiều hơn.
Khi nghỉ ngơi, tỷ lệ sử dụng glucose trong não của người già thấp hơn so với người trẻ, nhưng khi não được sử dụng, lượng đường glucose thu được ở những phần hoạt động mạnh nhất của não không thấp hơn so với người trẻ.
Vì vậy, hoạt động não bộ cũng có thể thúc đẩy quá trình trao đổi chất và trì hoãn lão hóa của não.Đối xử tốt với người khác và thường xuyên làm những việc tốt giúp đỡ người sẽ sinh ra một cảm giác vui mừng, tự hào khó tả trong lòng, từ đó giảm khả năng sản sinh hormone căng thẳng và thúc đẩy tiết ra những “hormone có lợi”.
“Giúp đỡ mọi người” là liều thuốc chữa trầm cảm
Các nhà nghiên cứu đã phát hiện ra rằng giúp đỡ về mặt “vật chất” cho người khác có thể làm giảm tỷ suất tử vong xuống 42%; hỗ trợ tinh thần cho người khác có thể giảm tỷ suất tử vong xuống 30%.
Tại sao giúp đỡ người khác lại có tác dụng chữa bệnh? Bởi vì đối xử tốt với người khác và thường xuyên làm những việc tốt giúp đỡ người sẽ sinh ra một cảm giác vui mừng, tự hào khó tả trong lòng, từ đó giảm khả năng sản sinh hormone căng thẳng và thúc đẩy tiết ra những “hormone có lợi”.
Chuyên gia bệnh truyền nhiễm và bệnh tâm thần cho rằng, việc dưỡng thành thói quen lấy việc giúp đỡ người khác làm vui là liều thuốc tốt nhất điều trị và ngăn ngừa bệnh trầm cảm.
“Cho đi thiện lương” là “nhận về lương thiện”
Như đã đề cập ở trên: “Mối quan hệ giữa các cá nhân là yếu tố quyết định ảnh hưởng đến tuổi thọ”. Vậy chúng ta làm thế nào để tạo dựng mối quan hệ hài hòa giữa các cá nhân?
Quản Trọng nói: “Thiện khí nghênh nhân, thân như huynh đệ; ác khí nghênh nhân, hại vu qua binh”. Ý tứ rằng, mang theo thiện ý đón tiếp người thì mối quan hệ đó sẽ thân thiết như anh em, còn mang theo ác ý đón tiếp người thì mối quan hệ tiếp theo sẽ là thù địch. Mối quan hệ giữa người với người tốt hay không tốt dựa trên thiện tâm hay ác tâm. Người thiện tâm thì lời nói thiện lành. Người ác tâm thì lời nói ra chứa toàn ác ý.
Sự “cho đi thiện tâm” sẽ giúp mối quan hệ giữa người với người trở nên hài hòa hơn, như: khen ngợi, hài hước, mỉm cười, tôn trọng, lịch sự, hiền hòa, bao dung, tha thứ, quan tâm, cảm thông, trung thành, lắng nghe, v.v. Hãy luôn nhớ rằng: “Tâm trạng vui vẻ” mới là bí quyết để nâng cao tuổi thọ.
Ông Trần Phi Dũng (sinh năm 1966), thành viên nhóm Ân Đàn Đại Đạo (còn được gọi là Hội đồng Công Luật Công Án Bia Sơn hay Công Án Bia Sơn) vừa mãn án hôm 10/2/2025, sau 13 năm tù.
Ông Trần Phi Dũng
Ông Dũng bị bắt tháng 2/2012 cùng với 21 thành viên khác với cáo buộc “Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân”- điều 79-BLHS năm 1999. Trong vụ án này, tòa án Phú Yên đã kết án 21 người tổng cộng 299 năm tù giam, chưa kể hàng chục năm bị quản chế sau án tù. Riêng ông Phan Văn Thu, người sáng lập Ân Đàn Đại Đạo, bị tuyên án “Chung thân” và đã qua đời trong nhà tù Gia Trung vào năm 2022, sau 10 năm thụ án.
Ân Đàn Đại Đạo xây dựng khu sinh thái Đá Bia rộng 48 héc-ta tại khu vực Suối Lớn, Đèo Cả, thuộc xã Hòa Xuân Nam, huyện Đông Hòa, tỉnh Phú Yên theo hướng “tiền sinh thái, hậu tổ đình”. Khu sinh thái Đá Bia được chính Nhà nước công nhận là khu “sinh thái quốc gia”. Tuy nhiên, hồi tháng 2 năm 2012, nhà cầm quyền bất ngờ lùa công an đột nhập vào khu sinh thái và bắt giữ hàng chục người, đương nhiên cướp trắng tài sản mà họ đã gầy dựng được.
Ngoài ông Phan Văn Thu, hai người khác cũng đã qua đời trong tù do bị ngược đãi và bệnh tật là ông Đoàn Đình Nam (qua đời năm 2019) và ông Phan Thanh Ý (năm 2022).
Ông Trần Phi Dũng ra tù trong tình trạng sức khỏe suy kiệt với một số căn bệnh nan y như tiểu đường, viêm khớp và huyết áp…
Do hoàn cảnh nghèo khó nên trong suốt 13 năm ở tù, gia đình ông chỉ đi thăm nuôi khoảng một năm từ một đến hai lần. Vì thế, con đường tù đày của ông Trần Phi Dũng càng trở nên khắc nghiệt. Hiện ông Dũng vẫn chưa thể đi bệnh viện để khám bệnh vì kinh tế quá khó khăn và việc đi lại của ông gặp khó khăn do án quản chế.
Trong một diễn biến khác, nhà hoạt động nhân quyền Vũ Quang Thuận, còn được biết tới với biệt danh “Võ Phù Đổng” vừa được trả tự do vào sáng 22/2/2025. Thông tin được xác nhận bởi trang facebook Huỳnh Nghĩa. Ông Thuận được trả tự do sớm 9 ngày so với bản án 8 năm tù giam ông đã bị tuyên.
Tin cho hay, sáng ngày 22, cán bộ trại giam Nam Hà đã chở ông Thuận từ nhà tù này tới một bệnh viện tại Hà Nội để khám bệnh. Khám bệnh xong, công an đã chở ông về Thái Bình, là nơi ông có hộ khẩu thường trú, thay vì đưa ông về Hà Nội theo nguyện vọng, nơi trước khi bị bắt ông đã sống cùng mẹ và em trai trong một căn nhà trọ.
Ông Vũ Quang Thuận sinh năm 1966, người sáng lập phong trào Chấn Hưng Nước Việt, bị bắt vào đầu tháng 3 năm 2017 với cáo buộc “tuyên truyền chống nhà nước” theo Điều 88-Bộ luật Hình sự 1999, cùng với hai đồng sự khác là Nguyễn Văn Điển và sinh viên Trần Hoàng Phúc. Ông Thuận bị kết án 8 năm tù giam, 5 năm quản chế. Trong thời gian ở tù, ông Thuận đã phải chiến đấu chống lại bệnh tật và sự ngược đãi của cai tù. Ông Thuận bị bệnh phổi nặng và sức khỏe ngày càng suy kiệt, đặc biệt là 3 năm trở lại đây.
Chính phủ Mỹ và nhiều cơ quan nhân quyền quốc tế đã phản đối bản án dành cho Vũ Quang Thuận, Nguyễn Văn Điển, Trần Hoàng Phúc và ca ngợi họ như những công dân can đảm, chiến đấu vì các giá trị tự do.
Mẹ tôi không ngủ được. Bà cảm thấy kiệt sức. Bà cáu kỉnh, khó chịu và đắng cay. Bà luôn bị ốm, cho đến một ngày, đột nhiên, bà thay đổi.
Một ngày, ba tôi nói với mẹ: “Anh đã tìm việc suốt ba tháng nhưng không được, anh sẽ đi uống vài chai bia với bạn bè cho đỡ buồn.”
Mẹ tôi trả lời: “Ok anh.”
Anh trai tôi nói với mẹ: “Mẹ ơi, ở trường đai học, các môn con học đều không tốt.”
Mẹ tôi trả lời: “Được rồi, con sẽ vượt qua thôi, nếu không được thì con phải học lại, nhưng con phải tự đóng học phí.”
Chị gái tôi nói với mẹ: “Mẹ ơi, con đã làm hỏng xe.”
Mẹ tôi trả lời: “Được rồi con, đem xe đi sửa và tìm cách trả tiền, trong khi chờ xe sửa xong, con có thể đi lại bằng xe buýt hoặc tàu điện ngầm.”
Chị dâu nói với mẹ: “Mẹ, con đến ở vài tháng với mẹ.”
Mẹ tôi trả lời: “Được rồi, con ở phòng khách và tìm mấy cái chăn trong tủ.”
Tất cả chúng tôi tất cả đều lo lắng vì những phản ứng lạ kiểu này của mẹ.
Chúng tôi nghi rằng do mẹ đã đi bác sĩ và bác sĩ kê cho mẹ một loại thuốc gọi là “Mẹ không quan tâm”… Có lẽ mẹ đang dùng thuốc này quá liều!
Sau đó, chúng tôi định tổ chức một cuộc “can thiệp” với mẹ để loại bỏ khả năng mẹ bị nghiện thuốc chống cáu giận gì đó.
Nhưng rồi… mẹ tập hợp chúng tôi lại và giải thích:
“Đã mất rất lâu mẹ mới nhận ra rằng mỗi người đều có trách nhiệm với cuộc sống của mình. Mẹ đã phải mất nhiều năm để phát hiện ra rằng sự lo âu, căng thẳng, trầm cảm, giận dữ, mất ngủ và stress của mẹ không giải quyết được vấn đề của các con mà chỉ làm trầm trọng thêm vấn đề của chính mẹ.
Mẹ không chịu trách nhiệm về hành động của bất kỳ ai và không phải là việc của mẹ để mang lại hạnh phúc cho các con, nhưng mẹ có trách nhiệm với cách mẹ phản ứng với những điều đó.
Vì vậy, mẹ đã đi đến kết luận rằng bổn phận của mẹ với chính mình là giữ bình tĩnh và để mỗi người các con tự giải quyết những gì thuộc về mình.
Mẹ đã tham gia các khóa học về yoga, thiền, phát triển con người, vệ sinh tâm trí và lập trình ngôn ngữ thần kinh, và trong tất cả các khóa học ấy, mẹ thấy có một điểm chung…
Mẹ chỉ có thể kiểm soát bản thân mình, các con có đủ tài nguyên cần thiết để giải quyết vấn đề của riêng các con dù có khó khăn đến đâu. Công việc của mẹ là cầu nguyện cho các con, yêu thương các con, động viên các con, nhưng việc giải quyết vấn đề và tìm kiếm hạnh phúc là trách nhiệm của chính các con.
Mẹ chỉ có thể đưa ra lời khuyên nếu các con yêu cầu, và các con có thể chọn làm theo hay không. Quyết định của các con sẽ có hậu quả, tốt hay xấu, và các con phải sống với những hậu quả đó.
Vì vậy, từ bây giờ, mẹ không còn là thùng rác chứa đựng trách nhiệm của các con, là bao gạo chứa đựng sự tội lỗi của các con, là máy giặt rửa những tiếc nuối của các con, là người bào chữa cho những lỗi lầm của các con, là bức tường của những lời than vãn, là kho chứa đựng các nhiệm vụ của các con, hay là người phải giải quyết vấn đề của các con hoặc thay lốp xe mỗi khi các con không thực hiện trách nhiệm.
Từ bây giờ, mẹ tuyên bố tất cả chúng ta đều là những người trưởng thành độc lập và tự chủ.
Tất cả chúng tôi đều ngẩn người khi nghe mẹ nói.
Từ ngày đó, gia đình bắt đầu hoạt động tốt hơn vì mỗi người trong nhà đều biết chính xác những gì mình cần phải làm.
Với một số người trong chúng ta, điều này thật khó khăn vì chúng ta đã lớn lên trong vai trò chăm sóc và cảm thấy có trách nhiệm với người khác. Làm mẹ và làm vợ, chúng ta luôn là người sửa chữa mọi thứ. Chúng ta không bao giờ muốn người thân yêu của mình phải trải qua những khó khăn hay đấu tranh. Chúng ta muốn mọi người đều hạnh phúc.
Tuy nhiên, càng sớm gỡ bỏ trách nhiệm đó khỏi vai mình và giao nó cho từng người thân yêu, chúng ta càng chuẩn bị tốt hơn cho họ để trở thành những người có trách nhiệm với cuộc sống của mình.
Chúng ta không ở trên đời này để phục vụ tất cả mọi người. Đừng đặt áp lực đấy lên bản thân.
Chúc bạn một ngày thật sáng suốt khi xem xét khuyết điểm của mình, mà mù tối đối với khuyết điểm của người khác. Hãy cầu nguyện cho nhau nhé.
Cha Vương
Thứ CN/23/02/2025 24
CHẶNG THỨ 8: Chúa Giêsu gặp các phụ nữ thành Giê-ru-sa-lem
TIN MỪNG: Dân chúng đi theo Người đông lắm, trong số đó có nhiều phụ nữ vừa đấm ngực vừa than khóc Người. Đức Giê-su quay lại phía các bà mà nói: “Hỡi chị em thành Giê-ru-sa-lem, đừng khóc thương tôi làm gì. Có khóc thì khóc cho phận mình và cho con cháu. (Lc 23:27-28)
SUY NIỆM: Thương xót (thương cảm) nghĩa là đặt cảm xúc của mình vào hoàn cảnh khốn khổ của người khác để thấu hiểu nỗi đau của họ và được thể hiện qua hành động, còn thương hại (tội nghiệp) là chia sẻ nỗi đau mà một người dành cho người khác nhưng không được thể hiện qua hành động cụ thể để giúp đỡ/hỗ trợ. Những người phụ nữ này đã thể hiện cả hai phẩm chất này khi họ đồng hành với Chúa Giê-su, khi họ thấy thân xác Ngài bị bầm dập rách nát. Là những người theo Chúa, thốt lên hai chữ “tội nghiệp” không thì chưa đủ, bạn phải có lòng thương cảm nữa.
Noi gương các phụ nữ thành Giê-ru-sa-lem, ước mong bạn có tấm lòng thương cảm khi bạn lắng nghe những khó khăn hoặc đau khổ của người khác, khi bạn nắm tay người ốm đau trên giường bệnh hoặc ôm ấp người đang đau buồn vì mất đi người thân yêu.
XÉT MÌNH: Thái độ của bạn thế nào khi bạn gặp kẻ đói ăn, kẻ khát uống, kẻ rách rưới ăn mặc, kẻ vô gia cư? Đối với những người đau yếu bệnh tật, bạn đối xử với họ như thế nào? Có bao giờ bạn tự nguyện chia sẻ nỗi đau vì sự mất đi người thân yêu bằng cách đi tham dự nghi thức an táng cho người không liên hệ gì đến bạn không?
CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, xin cho con luôn biết sống vị tha, đừng khép kín trong cuộc sống ích kỷ cá nhân, đừng chạy theo những thú vui bên ngoài mà quên đi bổn phận và trách nhiệm cá nhân, lo cho gia đình và những người chung quanh con.
From:Do Dzung
**************************
Thập giá đời con | Nguyễn Hồng Ân (sáng tác : Lm. Phong Trần)
Báo cáo cũng cho biết thêm rằng Giáo hoàng không có biểu hiện suy hô hấp nào nữa kể từ tối qua.
Một số xét nghiệm máu của ngài cho thấy “ban đầu ngài bị suy thận nhẹ, hiện đang được kiểm soát”, Vatican cho biết, đồng thời nói thêm rằng Đức Giáo hoàng vẫn “tỉnh táo và định hướng tốt”.
Theo tuyên bố, Đức Phanxicô, người vẫn đang phải thở oxy, đã tham dự Thánh lễ tại căn hộ được bố trí ở tầng 10 của bệnh viện Gemelli vào sáng Chủ Nhật.
Tòa thánh Vatican cho biết: “Sự phức tạp của tình trạng lâm sàng và thời gian chờ đợi cần thiết để các liệu pháp dược lý cung cấp kết quả phản hồi của cơ thể của Ngài. Do đó, đòi hỏi phải giữ nguyên, không công bố thêm tiên lượng mới về tình hình nào sẽ xảy ra”.
Trước đó vào Chủ Nhật, Vatican cho biết ĐTC Francis đã được cung cấp oxy lưu lượng cao để thở sau khi bị khủng hoảng hô hấp nhưng Ngài đã có một đêm yên bình trong bệnh viện.
Nhưng đừng tính thêm phần thưởng đó vào tài khoản của bạn ngay bây giờ. Đó là vì DOGE, Bộ Hiệu quả Chính phủ , lý tưởng nhất là phải đạt được mục tiêu tiết kiệm 2 nghìn tỷ đô la để có thể thực hiện được khoản hoàn trả. Và thành tựu đó là điều mà ngay cả Elon Musk , người lãnh đạo không chính thức của DOGE, cũng cho biết có thể không thực hiện được vào tháng 1 này hay không.
Tuy nhiên, Tổng thống Trump hôm thứ Tư cho biết chính quyền đang cân nhắc việc trao 20% “tiền tiết kiệm DOGE” cho công dân. Bình luận của ông được đưa ra một ngày sau khi Musk cho biết ông sẽ tham khảo ý kiến của Trump về ý tưởng này.
Nhà báo kỳ cựu trước đây của CNN, ông Cuomo cảnh báo rằng DOGE và Trump nên cẩn thận với những quả bóng bay thử nghiệm như vậy. “Mọi người muốn bạn hứa ít và giao nhiều hơn”, ông nói. “Bởi vì sau đó họ sẽ vui mừng với sự bất ngờ. Ở đây, không phải có lo ngại rằng việc đặt mục tiêu 2 nghìn tỷ đô la là quá cao và mọi người nghĩ rằng họ sẽ nhận được 5.000 đô la, nhưng nếu bạn không nhận được 2 nghìn tỷ đô la, họ sẽ không nhận được 5.000 đô la sao?”…
““Điều gì quan trọng hơn? Gửi séc cho mọi người hay giảm thâm hụt và cố gắng giảm bớt hàng nghìn tỷ đô la mà chúng ta đang nợ?” Cuomo nói.
Khi Đức Giáo hoàng Francis tiếp tục điều trị tại Bệnh viện Gemelli ở Rome vào Chủ Nhật, ngài đã bày tỏ lòng biết ơn đối với đội ngũ y tế trong khi kỷ niệm 3 năm ngày Nga xâm lược Ukraine trong một thông điệp Kinh Truyền Tin đã chuẩn bị sẵn.
“Về phần tôi, tôi tự tin tiếp tục nằm viện tại Bệnh viện Gemelli, tiếp tục điều trị cần thiết; và nghỉ ngơi cũng là một phần của liệu pháp!” Đức Giáo hoàng phát biểu ngày 23 tháng 2.
Đức Thánh Cha cảm ơn “các bác sĩ và nhân viên y tế của bệnh viện này vì sự quan tâm mà họ dành cho tôi và sự tận tụy khi thực hiện dịch vụ của mình cho những người bệnh”.
Các nguồn tin của Vatican xác nhận rằng sau cơn khủng hoảng hô hấp kéo dài vào thứ Bảy, Đức Giáo hoàng vẫn cần oxy bổ sung qua ống thông mũi. Bản tin y tế mới nhất lưu ý rằng ngài cũng đã được truyền máu để giải quyết tình trạng thiếu tiểu cầu liên quan đến thiếu máu.
Bất chấp những thách thức về sức khỏe, Đức Giáo hoàng Phanxicô đã nói về các vấn đề mục vụ đang diễn ra: Ngài cảm nhận việc truyền chức phó tế vĩnh viễn mới tại Vương cung thánh đường Thánh Phêrô, nơi Đức Tổng Giám mục Rino Fisichella đã chủ trì buổi lễ Năm thánh phó tế khi Đức Giáo hoàng vắng mặt.
“Các anh em phó tế thân mến, các anh em hiến thân cho Lời Chúa và phục vụ bác ái; các anh em thực hiện sứ vụ của mình trong Giáo hội bằng lời nói và việc làm, mang tình yêu và lòng thương xót của Thiên Chúa đến với mọi người.”
Chuyển sang các mối quan tâm toàn cầu, Đức Phanxicô đã đánh dấu “dịp đau thương và đáng xấu hổ” vào thứ Hai, kỷ niệm ba năm “cuộc chiến tranh quy mô lớn chống lại Ukraine”. Ngài đã tái khẳng định sự đoàn kết của mình với “người dân Ukraine đang đau khổ” và kêu gọi cầu nguyện cho các nạn nhân của các cuộc xung đột vũ trang trên toàn thế giới, đặc biệt là Palestine, Israel, Trung Đông, Myanmar, Kivu và Sudan.
Đức Giáo hoàng cũng bày tỏ lòng biết ơn đối với nhiều thông điệp ủng hộ mà ngài nhận được, đặc biệt là các lá thư và bức vẽ từ trẻ em. “Cảm ơn sự gần gũi này và những lời cầu nguyện an ủi mà tôi đã nhận được từ khắp nơi trên thế giới!” ngài nói, phó thác mình cho sự chuyển cầu của Đức Mẹ.
Mới đây Bộ Chính Trị Đảng Cộng Sản đã đề cao vai trò số một của Đại Học Quốc Gia ở thành phố Hồ Chí Minh, nơi duy nhất của Việt Nam lọt vào hàng danh sách 1000 đại học hàng đầu của thế giới, dù đứng gần cuối bảng này, hạng từ 951 đến 1000.
Thủ Tướng Pham minh Chính gắn huy chương lao động hạng nhất cho Đại Học và kết luận, “Nhìn trong bảng xếp hạng chúng ta nằm trong top 1.000, quan trọng là thời gian chỉ 30 năm. Tôi muốn nhấn mạnh thời gian để thấy sự phát triển nhanh và bền vững của ĐHQG TP.HCM”, Thủ tướng Chính phủ nói.
Đây là công lao của Thủ Tướng Võ văn Kiệt, người đề xuất thành lập Đại Học Quốc Gia ở thành phố HCM, theo nghị định 16/CP, ký ngày 27-1-1995. với sứ mệnh là trung tâm đào tạo, nghiên cứu khoa học và chuyển giao công nghệ đa ngành, đa lĩnh vực, chất lượng cao, ngang tầm khu vực, dần đạt trình độ quốc tế, giữ vai trò tiên phong, nòng cốt trong hệ thống giáo dục đại học Việt Nam,…
Quy hoạch của Đại học Quốc gia TP. Hồ Chí Minh được phát triển trên nền tảng của quy hoạch Làng Đại học Thủ Đức do kiến trúc sư Ngô Viết Thụ thiết kế và xây dựng từ thập niên 1960, trong đó bao gồm việc xây dựng một số hệ thống đường sá và hạ tầng cho khu đại học đường và khu biệt thự cho các giáo sư, tổng thể các công trình của Trường Đại học Nông Lâm Súc xây xong vào khoảng 1974.
Quy hoạch của ĐHQG TPHCM được hình thành từ quy hoạch Làng đại học Thủ Đức do kiến trúc sư Ngô Viết Thụ thiết kế và bắt đầu xây dựng từ những năm 1960. Tuy nhiên, sau khi Cộng Sản cai trị, phải đến năm 1996 dự án của VNCH mới được thực hiện trở lại.
Thành tích của Đại Học Quốc Gia ở Tp HCM
Theo bảng xếp hạng đại học thế giới Quacquarelli Symonds (QS-Anh), năm 2024, ĐHQG TPHCM có 8 ngành được xếp vào tốp 100-500 trên thế giới gồm: Kỹ thuật Dầu khí tốp 51-100 (cao nhất cả nước); Toán; Kỹ thuật Điện-Điện tử, Kỹ thuật Hóa học; Nông lâm; Kinh tế học và Kinh tế lượng; Khoa học môi trường; Khoa học máy tính.
Với hệ thống đại học trong nước, về chương trình đào tạo, ĐHQG TPHCM tiếp tục dẫn đầu cả nước với 154 chương trình đào tạo đạt chuẩn kiểm định quốc tế. Cụ thể: 92 chương trình đạt chuẩn kiểm định của tổ chức kiểm định thuộc Mạng lưới các trường đại học Đông Nam Á (AUN-QA); 38 chương trình đạt chuẩn của Hiệp hội Kiểm định chất lượng đại học châu Âu (ASIIN); 13 chương trình đạt chuẩn của Tổ chức đảm bảo chất lượng của Chính phủ Thụy Sĩ (FIBAA); 13 chương trình đạt chuẩn của Tổ chức kiểm định uy tín được công nhận bởi Hội đồng kiểm định CHLB Đức (AQAS); 7 chương trình đạt chuẩn của Hội đồng kiểm định các chương trình đào tạo kỹ thuật – công nghệ của Mỹ (ABET) và 13 chương trình đạt chuẩn quốc tế khác.
Tham vọng của Đại Học Quốc Gia ở Tp HCM là gì?
Đến năm 2030, ĐHQG TP.HCM hướng đến mục tiêu thuộc nhóm 100 cơ sở giáo dục ĐH hàng đầu châu Á. Theo đó, đến năm 2030, tỷ lệ giảng viên trình độ tiến sĩ trên 75%;
Cộng Sản nay cũng đang chuyển hướng thực hiện giáo dục theo phương hướng của VNCH, đó là : Nhân Bản, Dân Tộc và Khai Phóng.
Mới đây ông Tô Lâm ngày 18-11-2024, đã than phiền về hiện trạng Giáo Dục Cộng Sản, đào tạo không ra nhân tài, Đại Học tụt hậu so với khu vực (Đông Nam Á), hàng chục nghìn kỹ sư, thạc sĩ tốt nghiệp Đại Học mà không ai mướn vì nặng lý thuyết và nhẹ thực hành, ông Tô Lâm nói:
– Chất lượng giáo dục ở các cấp học còn hạn chế; giáo dục đại học vẫn tụt hậu so với các nước trong khu vực và thế giới; “nặng” về lý thuyết, “nhẹ” về thực hành; chưa gắn kết chặt chẽ giữa đào tạo với nghiên cứu khoa học, với sản xuất kinh doanh và nhu cầu thị trường.
– Hàng chục nghìn cử nhân, kỹ sư, thạc sĩ tốt nghiệp ra trường không tìm được việc làm, hoặc làm không đúng nghề nghiệp được đào tạo, không chỉ gây ra lãng phí lớn, mà còn phản ánh rõ nét hạn chế của giáo dục đào tạo. Phương pháp giáo dục chưa phát huy được sự tích cực, sáng tạo của người học, chưa chú trọng rèn luyện kỹ năng và phẩm chất cho người học; hiệu quả đầu tư giáo dục chưa tương xứng với chủ trương giáo dục là quốc sách hàng đầu.
– Đầu tư từ ngân sách nhà nước cho giáo dục đào tạo chưa tương xứng với yêu cầu đổi mới và phát triển giáo dục, trong khi xã hội hoá các nguồn lực đầu tư còn gặp nhiều khó khăn.
.
Điều đột phá trong kế hoạch phát triển Đất Nước của ông Tô Lâm là đột phá về Giáo Dục, Nhân Bản, Dân Tộc và Khai Phóng.
Ông Tô Lâm chủ trương giáo dục nhân cách là điều đầu tiên trong chính sách giống như thời VNCH tức là nền giáo dục Nhân Bản, Dân Tộc và Khai Phóng, còn về việc giáo dục XHCN bị ông xếp ở cuối, ông nói về chủ trương này trong ngày nhà giáo, 18-11-2024:
– …Chú trọng giáo dục nhân cách, đạo đức, lối sống, tri thức pháp luật và ý thức công dân. Tập trung vào những giá trị cơ bản của văn hóa, truyền thống và đạo lý dân tộc, tinh hoa văn hóa nhân loại, giá trị cốt lõi và nhân văn của chủ nghĩa Mác – Lê-nin, tư tưởng Hồ Chí Minh, cương lĩnh, đường lối của Đảng.
...”Chuyển mạnh giáo dục đại học từ lấy trang bị kiến thức làm mục tiêu chủ yếu sang dạy kỹ năng, dạy cách học, cách tư duy là chủ yếu.”
Tổng Bí thư Tô Lâm được giới quan sát cho là người thực tế, không giáo điều, và chú trọng vào phát triển hơn là xây dựng lý thuyết. Một sự đối nghịch rất lớn với người tiền nhiệm Nguyễn Phú Trọng.
Theo Tiến Sĩ Nguyễn Quang A, phải cần có thời gian để đánh giá những di sản mang dấu ấn của ông Tô Lâm, nhưng những gì ông Tô Lâm nói “khác” với ông Nguyễn Phú Trọng rất nhiều. Ông Tô Lâm nói những điều người dân nghe rất sướng, chẳng hạnkhi ông nhận xét về thành tích kinh tế của Việt Nam, đã cho rằng “thực chất có phải là tự huyễn hoặc hay tự sướng?” – Tiến Sĩ Nguyễn Quang A nói.
“Tôi nghĩ ông ấy nhận xét rất chính xác, vấn đề là từ lời nói cho đến việc làm còn khoảng cách rất xa. Riêng tôi khi đánh giá thì tôi luôn đánh giá bằng việc làm, chứ không phải bằng lời nói. Tôi cũng mong và chúc ông Tô Lâm thành công. Tôi cũng kỳ vọng là ông Tô Lâm nhận ra điểm nghẽn là vấn đề độc tài hay dân chủ? Nếu ổng thực hiện có một kế hoạch như thế, thì sẽ trở thành một người vĩ đại”. – Tiến Sĩ Nguyễn Quang A cho biết thêm.
Giống như Cố Thủ Tướng Võ văn Kiệt, Ông Tô Lâm chủ trương để cho Sài Gòn phát triển và kéo cả nước đi lên, không kìm hãm, kéo tụt hậu Sài Gòn cho bằng hoặc thua Hà Nội
Phát biểu tại một cuộc họp tiểu ban của Quốc hội hôm 13 tháng 2, trong đó, vị đương kim Tổng Bí thư đã lấy Việt Nam Cộng Hòa làm ví dụ so sánh để nói về kỳ tích phát triển của Singapore.“Nhìn sang Singapore, xưa họ nói được sang Bệnh viện Chợ Rẫy chữa bệnh là mơ ước. 50 năm nhìn lại giờ mình lại mơ sang họ khám bệnh”, trích nguyên văn lời phát biểu của ông Tô Lâm.
Vào ngày 9 tháng 1, 2023, trong cuộc gặp với các bô lão Đảng viên, nguyên cán bộ Nhà nước, đại biểu trí thức, nhà khoa học, và văn nghệ sĩ các tỉnh thành phía Nam, ông Tô Lâm nói, “Những năm 60, Sài Gòn – TP HCM là điểm sáng, Hòn ngọc Viễn Đông, Singapore cũng không bằng nhưng giờ đây tốc độ phát triển đã vượt rất xa.”
Tham dự sự kiện có các nguyên Ủy viên Bộ Chính trị, nguyên Chủ tịch nước: Nguyễn Minh Triết, Trương Tấn Sang; nguyên Ủy viên Bộ Chính trị, nguyên Thủ tướng Chính phủ Nguyễn Tấn Dũng; nguyên Ủy viên Bộ Chính trị, nguyên Thường trực Ban Bí thư Lê Hồng Anh; …
Tổng Bí thư Tô Lâm và các đại biểu. Ảnh: Thống Nhất/TTXVN.
Vậy thì nhận xét này của Tô Lâm đã đi ngược lại hoàn toàn tuyên bố của Nguyễn Phú Trọng rằng đất nước ta chưa bao giờ có vị thế như ngày hôm nay, được thế giới nể trọng v.v… và v.v…
Tô Lâm nói về đột phá cho Sài Gòn, ngày 19-08-2024
“TPHCM cần được định hình tương lai là TP toàn cầu, phát triển thông minh, hiện đại, năng động, hội nhập; tăng trưởng xanh, bao trùm và bền vững; xã hội gắn kết, rộng mở, văn minh, kết tinh các giá trị tiên tiến của châu Á và thế giới. TP cần phải khai thác tốt nhất tiềm năng, lợi thế, phát triển kinh tế nhanh, bền vững, gắn với đổi mới mô hình tăng trưởng và cơ cấu lại, nâng cao chất lượng, hiệu quả,…tạo bước đột phá về hệ thống kết cấu hạ tầng đô thị”…
...”TPHCM cần bổ sung cơ chế, chính sách khuyến khích mạnh mẽ các thành phần kinh tế tham gia đầu tư, khuyến khích tăng chi tiêu cho nghiên cứu và phát triển, thúc đẩy các phát minh sáng chế, bảo hộ tốt quyền tài sản, tạo dựng một môi trường sáng tạo và khởi nghiệp hấp dẫn không chỉ có các sáng kiến Việt Nam mà còn cho khu vực và thế giới.”
Đài BBC hôm 29-12-2024 cho rằng ông Tô Lâm đã làm xôn xao dự luận với câu nói, điểm nghẽn của mọi vấn đề là thể chế. Tổng Bí thư Tô Lâm đã lần đầu tiên nhắc tới tắc nghẽn thể chế. Theo ông, ba điểm nghẽn lớn nhất hiện nay là thể chế, hạ tầng và nhân lực; trong đó, thể chế là “điểm nghẽn của điểm nghẽn” và nếu không được khai thông, điều này sẽ dẫn đến tình trạng ngưng trệ và kéo lùi sự phát triển kinh tế-xã hội của đất nước.
Điểm Yếu có thể làm thất bại chính sách của ông Tô Lâm là độc tài, áp chế và bịt miệng
Sự sáng tạo và phát triển chỉ đến trong tinh thần cởi mở và tôn trọng. Điểm yếu chết người của ông Tô Lâm là chủ trương tốt nhưng lại thực hiện theo đường lối bạo lực vốn có từ xưa tới nay của Đảng Cộng Sản, làm sao tiến bộ có thể đi đôi với cưỡng bức, làm sao khai phóng có thể đi đôi với giáo điều. Nếu ông không thay đổi thì giống như tình trạng năm mươi năm qua của Đảng, trên nói mà dưới không làm, hoặc như tay này cho thì tay kia giành lại.
Ngoài việc bắt Trưởng ban dân nguyện Quốc Hội, giảng sư, trưởng khoa của đại học Luật, ông Lưu Bình Nhướng, Ông Tô Lâm vừa bắt người ký giả được cả hai phía của Việt Nam kính trọng, nhà báo được quốc tế công nhận, đó là Ký giả Huy Đức
Đài BBC chụp lại hình ảnh,Nhà báo Huy Đức là tác giả bộ sách Bên thắng cuộc
Vào năm 2022, kỷ niệm 10 năm sách Bên thắng cuộc ra mắt, Ben Kerkvliet, một giáo sư hưu trí của Đại học Quốc gia Úc, viết cho BBC và khen ngợi rằng Bên thắng cuộc “tự nó là một thành tựu đáng khâm phục và sẽ vẫn là một đóng góp vô giá cho học thuật trong thời gian dài”.
Nhà văn Trần Thanh Cảnh nói với BBC rằng bộ sách Bên thắng cuộc đã “bất tử cùng với lịch sử hiện đại của nước Việt Nam, dân tộc Việt Nam, …Những đóng góp của Huy Đức là vô giá cho văn hóa, lịch sử, văn học Việt Nam,” ông chia sẻ với BBC News Tiếng Việt.
Chính phủ nào thì cũng phải mở cửa, đầu tư, khai phóng cho Khoa Học, Kỹ Thuật, Nhân Văn mới có cơ hội phát triển cho đất nước.