Tổng thống Trump và Zelensky đều gặp thất bại sau vụ đối thoại nảy lửa ở Phòng Bầu dục

Theo nhật báo WSJ
Tổng thống Ukraine Volodymyr Zelensky rời Nhà Trắng vào thứ sáu.

Tổng thống Ukraine Volodymyr Zelensky rời Nhà Trắng vào thứ sáu. Ảnh: Chip Somodevilla/Getty Images

WASHINGTON—

Nhiệm vụ phức tạp là đàm phán một thỏa thuận nhằm chấm dứt chiến tranh Ukraine-Nga hiện đang phải đối mặt với một trở ngại khó khăn khác—mối quan hệ rạn nứt giữa Tổng thống Trump và Tổng thống Ukraine Volodymyr Zelensky .

Một cuộc họp nhằm thể hiện sự đoàn kết đã trở thành một cuộc đụng độ trước ống kính máy quay , với việc Zelensky lập luận rằng không thể tin tưởng Moscow sẽ tạo ra hòa bình, và Trump, cùng với Phó Tổng thống JD Vance , chỉ trích cách Zelensky xử lý cuộc chiến và không cảm ơn họ về viện trợ của Hoa Kỳ.

Đối với Zelensky, vụ nổ đã phá hỏng một cơ hội quan trọng để đảm bảo sự ủng hộ mạnh mẽ hơn cho quốc phòng lâu dài của Ukraine. Đối với Trump, đó là một thất bại tai hại cho mục tiêu của ông là tạo ra một thỏa thuận hòa bình giữa Kyiv và Moscow.

Nhưng cả hai nhà lãnh đạo đều có lợi ích trong việc cứu vãn mối quan hệ của họ hoặc ít nhất là che đậy những khác biệt.

Ukraine muốn một thỏa thuận trả lại phần lớn lãnh thổ bị chiếm đóng của đất nước và rút quân đội Nga khỏi chiến trường. Zelensky cũng muốn có các đảm bảo an ninh ngăn chặn Nga phát động một cuộc tấn công mới vào đất nước của ông, mà ngay cả chính ông cũng nói rằng sẽ hiệu quả nhất nếu chúng đến từ Hoa Kỳ

Việc Hoa Kỳ tiếp cận các mỏ khoáng sản và đất hiếm của Ukraine là một yếu tố quan trọng trong thỏa thuận hòa bình mà Tổng thống Trump đang cố gắng thiết lập giữa Ukraine và Nga.

Việc Hoa Kỳ tiếp cận các mỏ khoáng sản và đất hiếm của Ukraine là yếu tố quan trọng trong thỏa thuận hòa bình mà Tổng thống Trump đang cố gắng thiết lập giữa Ukraine và Nga. Ảnh: Arsen Dzodzaiev/Shutterstock

Các nhà phân tích cho biết, bằng cách công khai khiển trách Zelensky, Trump và Vance có thể đang tìm cách làm cho nhà lãnh đạo Ukraine mềm dẻo, tương nhượng  hơn trong các cuộc đàm phán.

“Không ai thích điều này hơn Putin,” Alina Polyakova , chủ tịch kiêm giám đốc điều hành của Trung tâm Phân tích Chính sách Châu Âu, cho biết. “Tôi mong đợi rằng người Nga sẽ hành động nhanh chóng ngay bây giờ, khi cảm xúc còn mới mẻ, để đạt được thỏa thuận đầu hàng của Ukraine.”

Trong những ngày gần đây, Trump dường như đang chuyển hướng theo hướng của Zelensky, sau khi các nhà lãnh đạo của Ba Lan, Pháp và Anh đến thăm Washington trong tuần này để biện hộ cho trường hợp của Ukraine. Trump đã ra hiệu cởi mở trong việc hỗ trợ lực lượng gìn giữ hòa bình châu Âu tại Ukraine, một bước đi mà Kyiv và các chính phủ châu Âu coi là rất quan trọng để đảm bảo Moscow không tái diễn chiến tranh, như đã làm sau các lệnh ngừng bắn trước đó.

Ông cũng đã rút lui khỏi việc chỉ trích Zelensky sau khi gọi ông là “nhà độc tài” vào đầu tháng 2. Thỏa thuận khoáng sản mà hai nhà lãnh đạo đang có kế hoạch ký kết vào thứ sáu được mô tả là một thỏa thuận đôi bên cùng có lợi – cho phép Trump nói rằng ông đã đàm phán trả lại khoản viện trợ khoảng 120 tỷ đô la của Hoa Kỳ cho Kyiv và trao cho Zelensky cam kết tiếp tục ủng hộ Hoa Kỳ.

Bản đồ khoáng sản của Ukraine

Bản đồ trên cho thấy phần lớn đất hiếm (màu xanh) đang nằm trong vùng Donets bị Nga chiếm đóng.

Trump không loại trừ khả năng có một cuộc gặp khác với Zelensky, nhưng cũng không rút lại lời chỉ trích gay gắt của mình đối với nhà lãnh đạo Ukraine. Ông ấy “chưa sẵn sàng cho hòa bình nếu có sự tham gia của Mỹ”, Trump nói trong một bài đăng trên mạng xã hội, nói rằng tổng thống Ukraine “đã không tôn trọng Hoa Kỳ trong Phòng Bầu dục được trân trọng của họ”.

Zelensky muốn quay trở lại Nhà Trắng vào thứ Sáu sau cuộc họp thảm họa tại Phòng Bầu dục nhưng đã bị từ chối, Trump sau đó nói với các phóng viên. Khi được hỏi Zelensky phải làm gì, Trump nói, “Ông ấy phải nói, ‘Tôi muốn tạo ra hòa bình.'”

Sau cuộc trao đổi kéo dài 10 phút, người Ukraine vào một phòng riêng trước bữa trưa theo kế hoạch. Trump, đang họp với các thành viên nội các và cố vấn của mình, nói rằng rõ ràng là không có lý do gì để tiếp tục chuyến thăm. Sau đó, Trump yêu cầu cố vấn an ninh quốc gia Mike Waltz và Ngoại trưởng Marco Rubio thông báo với phái đoàn Ukraine rằng đã đến lúc rời Nhà Trắng.

Zelensky sau đó đã hòa giải, đăng trên X : “Cảm ơn nước Mỹ, cảm ơn vì sự ủng hộ của các bạn, cảm ơn vì chuyến thăm này. Cảm ơn @POTUS, Quốc hội và người dân Mỹ.”


Tác hại của tuyên truyền và lý do ủng hộ Ukraine – Trần Trung Đạo

Ba’o Tieng Dan

28/02/2025

Trần Trung Đạo

Hôm nay, nếu phải trả lời câu hỏi ai là người châm ngòi nổ cho Thế chiến thứ Hai, gần như mọi người đều trả lời đó là Adolf Hitler. Chính ông ta đã phát động cuộc chiến tranh tàn phá nhất trong lịch sử nhân loại từ trước tới nay, bắt đầu với việc xâm lăng Ba Lan ngày 1 tháng 9 năm 1939.

Thế nhưng cũng câu hỏi đó nếu đặt ra vào ngày 31 tháng 8 năm 1939 hay ngay trong ngày 1 tháng 9 năm 1939 khi Hitler tung 1.5 triệu quân xâm lăng Ba Lan không cần tuyên chiến, người hỏi có thể sẽ nhận một câu trả lời khác, không phải Đức mà chính Ba Lan xâm lăng Đức, Đức chỉ phản công. Mở ngoặc, năm 1979, khi đánh Việt Nam, Đặng Tiểu Bình đưa ra khẩu hiệu “Chiến tranh đánh trả tự vệ trước Việt Nam” (对越自卫还击战 Đối Việt tự vệ hoàn kích chiến). Đánh Việt Nam chẳng qua là một cách tự vệ mà thôi.

Con người là một sinh vật dễ dàng bị vận dụng vì sự hiểu biết rất giới hạn và nhận thức của đa số được quy định bằng định kiến, bằng cảm tính vui buồn thương ghét. Nắm được yếu điểm đó, diễn văn của Hitler đọc trước Quốc hội Đức chiều ngày 1 tháng 9 năm 1939 chứa đầy tình thương, nhân đạo và tâm trạng của một lãnh đạo quốc gia buộc phải chọn chiến tranh để giải quyết xung đột về quyền lợi đất nước vì không còn một phương pháp nào khác để gìn giữ hòa bình.

Trong diễn văn đó, Hitler tố cáo Ba Lan xâm lăng Đức: “Đêm nay lần đầu tiên quân chính quy Ba Lan nổ súng vào lãnh thổ của chúng ta. Kể từ 5 giờ 45 sáng chúng ta đã bắn trả, và từ nay trở đi bom sẽ gặp bom. Ai đánh nhau bằng khí độc sẽ bị đánh bằng khí độc. Bất cứ ai đi ngược lại các quy tắc của chiến tranh nhân đạo chỉ có thể mong đợi rằng chúng ta cũng sẽ làm như vậy. Tôi sẽ tiếp tục cuộc đấu tranh này, bất kể chống lại ai, cho đến khi sự an toàn của Đế chế và các quyền của nó được bảo đảm”.

Hitler cũng động lòng trắc ẩn khi nghĩ đến các bà mẹ, phụ nữ và trẻ em Ba Lan phải hứng chịu đạn bom, nên cam kết: “Tôi sẽ không gây chiến với phụ nữ và trẻ em. Tôi đã ra lệnh cho lực lượng không quân của Đức chỉ hạn chế tấn công vào các mục tiêu quân sự”. (Address by Adolf Hitler – September 1, 1939, the Avalon Project at the Yale Law School)

Joseph Goebbels, người soạn phần lớn các diễn văn của Hitler, được xem như là một “thiên tài đen”, theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng, vì tâm địa ông ta vô cùng ác độc nhưng chỉ trong một thời gian ngắn đã nhuộm đen được nhận thức của đa số người dân Đức, từ giới lao động đến thành phần trí thức.

Trước khi đánh Ba Lan, đối với số đông quần chúng Đức ít học, bộ máy tuyên truyền dưới quyền Joseph Goebbels bịa ra lý do Ba Lan xâm lược Đức qua việc đài phát thanh Đức tại Gleiwitz bị Ba Lan tấn công. Biến cố này do mật vụ SS Đức nói tiếng Ba Lan dàn dựng.

Với thành phần có học, Joseph Goebbels thu phục họ bằng lý luận Đức cần một “không gian sinh tồn” (“living space”) nhất là hành lang Danzig sau khi bị siết cổ gần nghẹt thở bởi hiệp ước Versailles. Căn cứ vào thực tế bị Anh, Pháp và đồng minh của họ bao vây mọi ngả, cả hai lý luận đều rất thuyết phục. Đức đánh Ba Lan là đúng và Hitler giương cao ngọn cờ đế quốc Phổ một thời oanh liệt lần nữa cũng không sai.

Từ thế kỷ 18 đến đầu thế kỷ 20, chủ nghĩa dân tộc cực đoan là vỏ thép dày bao bọc cho nhiều chủ nghĩa khác, từ chủ nghĩa Cộng sản (Liên Xô, Trung Cộng, Việt Nam) đến Phát xít (Đức, Ý, Nhật, Áo) và cả Thực Dân (Anh, Pháp, Bồ Đào Nha, Tây Ban Nha…) dưới chiêu bài “khai hóa”.

Mở ngoặc, cho đến nay, 80 năm từ luồng sóng phi thực dân hóa thứ ba (third wave of decolonization), vẫn còn không ít người Việt tin Pháp đến Việt Nam với ý định tốt là để “khai hóa dân tộc Việt Nam” chứ không phải để biến dân tộc Việt Nam thành nô lệ. Những người Việt này xem cái cầu Paul Doumer (Long Biên) quan trọng hơn 13 cái đầu của các nhà cách mạng Việt Nam Quốc Dân Đảng lăn lóc trên bãi cỏ ở Yên Báy sáng ngày 17 tháng 6 năm 1930.

Để đo lường kết quả của chính sách tuyên truyền, ngày 20 tháng 8 năm 1939, mười ngày trước khi đánh Ba Lan, chính phủ Đức tổ chức một cuộc trưng cầu dân ý để thăm dò lòng tin của dân chúng đối với Hitler. Kết quả, 38.279.514 cử tri Đức, 89.9%, tán thành rằng Quốc trưởng Hitler nắm giữ quyền lực lớn hơn bất kỳ nhà cai trị nào khác trong thời hiện đại. Chỉ dưới 10 phần trăm không đồng tình”. (The New York Times, 8/20/1939).

Theo đúng sách vở của Hitler, Putin cũng tiêm vào nhận thức người dân Nga (1) các đặc tính cực đoan của chủ nghĩa dân tộc, (2) nhu cầu một “không gian sinh tồn” của nước Nga, (3) sùng bái cá nhân trong Thời Đại Số (The Digital Age) và phương pháp cổ điển (4) tự đề cao mình bằng hạ thấp tư cách của đối phương.

Hình ảnh Stalin ẵm một em bé Nga biểu tượng cho sức mạnh và tương lai của Liên Xô không còn tác dụng. Biểu tượng cho sức mạnh ngày nay là hình ảnh người đàn ông mạnh khỏe, đầy nam tính. Do đó, thay vì dựng Putin thành một Stalin hay những “anh hùng xã hội chủ nghĩa” như chàng thợ mỏ Alexey Stakhanov thời Liên Xô chẳng hạn, các công ty quan hệ công chúng (PR) do Putin thuê mướn dựng ông ta thành một người đàn ông có sức thu hút không phải chỉ phụ nữ và cũng thích hợp với thị hiếu trẻ em. Nhan nhản các bích chương vẽ hình ảnh một Putin dũng sĩ, Putin đấu võ, Putin săn bắn, Putin đấu bò. Với một số người có học, đó là những hình ảnh nhảm nhí, vô duyên nhưng với nhiều trẻ em và phụ nữ đó là những hình ảnh của một lãnh đạo đáng tin. (Vladimir Putin’s Approach to Public Relations: A Comprehensive Overview, PR News Staff, September 19, 2024).

Hitler, dù sao, đã dành cả đời để đạt mục tiêu quyền lực, Putin chỉ là một kẻ cơ hội. Năm 1996 một Putin ít ai biết, lên Moscow để tham gia chính quyền của Boris Yeltsin. Vận dụng cơ hội bất ổn chính trị và khoảng trống lãnh đạo Nga trong nhiệm kỳ sau của Boris Yeltsin, chỉ ba năm, từ một người mới đặt chân vào sinh hoạt chính trị ở thủ đô Moscow, Vladimir Putin trở thành thủ tướng, quyền tổng thống rồi tổng thống.

Xâm lược Ukraine chẳng qua vì Putin thấy quá dễ dàng mặc dù không áp lực cấp bách nào buộc ông ta để phải đưa gần 200 ngàn quân tấn công một nước nhỏ đang phải đối phó với nhiều khó khăn. Ông cũng biết rằng một khi chiến tranh bùng nổ, máu người Ukraine và người Nga đổ trên đất Ukraine, mọi gắn bó lịch sử sẽ trở thành vô nghĩa.

Tất cả những gì Putin làm chỉ vì tham vọng quyền lực, danh vọng và lợi ích cá nhân. Với mức lương tổng thống tính theo dollar $140.000, Putin làm sao có thể dành dụm được một tài sản khổng lồ từ 100 tỉ dollar lên tới 200 tỉ dollar tùy theo cách tính của Forbes, một công ty uy tín thế giới về kinh tế, thương mại và đầu tư (As Biden Mulls Sanctions, Three Theories On How Putin Makes His Millions. Jan 27, 2022).

Bộ máy tuyên truyền của Putin nhuộm đen nhận thức của người dân Nga đến mức không ít trong số 143 triệu người Nga thật sự tin Ukraine là một quốc gia phát-xít, bản thân tổng thống Volodymyr Zelensky là một nhà độc tài và một ngày không xa sẽ tấn công Nga. Những lời tố cáo dối trá này không chỉ phát ra từ đội ngũ dư luận viên mà chính từ cửa miệng Putin.

Bộ máy tuyên truyền Nga đem nghề nghiệp đóng phim cười của TT Volodymyr Zelensky để mỉa mai nhưng quên rằng ông ta đã học đủ năm năm từ 1995 đến 2000 tại trường luật thuộc Viện Đại học Kinh tế quốc gia Kyiv (Kyiv National Economic University). TT Mỹ Ronald Reagan, cha đẻ của chiến lược “Hòa bình qua sức mạnh” đánh gục Liên Xô cũng từng là diễn viên điện ảnh và nhiều phim ông đóng là phim hài.

Dù sao, giống như Hitler, Putin đã đạt những mục tiêu y mong muốn. Năm 2023, 85% dân Nga ủng hộ Putin. Mức ủng hộ của dân Nga dành cho Putin chẳng những không giảm mà gia tăng theo đà cuộc chiến. Trong thời gian sáp nhập Crimea, 85.9% dân Nga ủng hộ Putin.

Theo Statista Research “Tháng Giêng 2025, gần chín trên mười phần trăm người Nga tán thành các hoạt động của Tổng thống Nga Vladimir Putin. Mức độ phổ biến cao hơn 10 điểm phần trăm so với tháng 9 năm 2022, khi con số này giảm sau thông báo huy động một phần trong nước. Sau khi Nga xâm chiếm Ukraine vào cuối tháng 2 năm 2022, tỷ lệ tán thành đã tăng lên”. (Statista Research Department, Feb 24, 2025).

Cuối cùng, Putin một tội phạm chiến tranh đang bị phần lớn thế giới kết án, khinh rẻ, xa lánh và ngay cả tìm cách bắt nhờ các phương tiện tuyên truyền thâm độc trở thành kẻ chiến thắng.

Nhà sử học và nhà văn Anne Applebaum trong tác phẩm rất hay của bà Autocracy, Inc. đã nhận xét thế giới đang bị điều hành bởi một công ty quốc tế chuyên quyền. Công ty có chi nhánh ở khắp năm châu. Các thành viên trong công ty này chia sẻ nhau không phải các giá trị nhân quyền hay lý tưởng tự do, dân chủ mà là các phương tiện để đạt mục đích. Lãnh đạo các quốc gia chi nhánh có bổn phận bảo vệ và giúp đỡ các chi nhánh khác, trong trường hợp này là Nga. Ngay trong những ngày đầu cuộc chiến dù Nga chưa quá cần, Iran đã gởi võ khí sang giúp Nga, Trung Cộng và Bắc Hàn đều công khai ủng hộ Putin. Lãnh đạo độc tài các nước nhỏ ở Châu Phi cũng ủng hộ Putin.

Điều đó cho thấy bên cạnh một tầng lớp độc tài cai trị thế giới cũng đang tồn tại một thế giới của những người chịu đựng. Họ là người Duy Ngô Nhĩ (Uyghurs), Tây Tạng, Nội Mông ở Trung Cộng, người Rohingya ở Miến Điện, những người không có các quyền tự do căn bản ở Việt Nam, các dân tộc đang chịu đựng dưới ách độc tài ở Trung Á, ở nhiều nước Phi Châu.

Phần đông nhân loại, nhất là người Việt, ủng hộ Ukraine không phải vì thương yêu gì Zelensky và cũng không hẳn vì căm ghét Putin. Họ chỉ là hai con người nếu không muốn nói là xa lạ. Người Việt ủng hộ Ukraine vì lý do lương tâm, đạo đức, tình con người và vì lịch sử của hai dân tộc có nhiều nét giống nhau.

Chỉ bốn năm sau khi tuyên bố độc lập, Cộng Hòa Ukraine non trẻ bị Hồng quân Nga tấn công và bị cưỡng bách trở thành một trong những “Cộng hòa Xã Hội Chủ Nghĩa” đầu tiên của Liên Bang Xô Viết. Suốt 69 năm dân tộc Ukraine trở thành thí điểm cho chủ nghĩa xã hội không tưởng của Stalin. Việt Nam còn dài hơn, 71 năm chịu đựng dưới ách độc tài Cộng sản nhưng vẫn chưa biết chính xác ngày nào chiếc cùm sắt độc tài chuyên chính của Stalin để lại sẽ được tháo ra.

Trong hai năm 1932 và 1933, 3.9 triệu người Ukraine đã chết đói vì chính sách kinh tế dã man của Stalin. Trong tận cùng của sự chịu đựng, người dân đứng lên chống đối và kết quả hơn 50 ngàn người Ukraine bị đày đến vùng Siberia và đa số đã chết [tại] vùng đất giá băng giá đó.

Tương tự, gần hai triệu người Việt đã chết trong nạn đói Ất Dậu 1945. Tháng Chạp năm 1944, trong lúc bầy ngựa chiến của phát-xít Nhật vẫn đầy đủ lúa thóc để ăn, gần hai triệu người Việt, đa số từ miền Bắc, đã chết đói. Nhiều làng chết nhanh đến nỗi không kịp chôn, nhiều người chết không có một tấm ván làm hòm, chết không có một manh chiếu quấn quanh người. Những con người bất hạnh của hai dân tộc bất hạnh không sinh giống nhau nhưng đã chết giống nhau.

Ngày 22 tháng 6 năm 1941, khi Hitler tấn công Liên Xô, Ukraine là nước nằm trên trục tiến quân trong cuộc hành quân “Operation Barbarossa”. Thủ đô Kiev bị Đức chiếm ngày 19 tháng 9 năm 1941. Hitler tuyên bố, “Trận Kiev là trận lớn nhất trong lịch sử thế giới” nhưng chiến thắng của Hitler đã để lại một Kiev hoang tàn và Ukraine đổ nát vô cùng khủng khiếp.

Trước chiến tranh, Ukraine có 41.7 triệu dân và sau chiến tranh chỉ 27.4 triệu người còn sống sót. Hơn 7 triệu quân người Ukraine đã đóng góp phần lớn máu xương để đánh bại Hitler. Ngay cả anh lính Alex Berest cắm ngọn cờ chiến thắng trên tòa nhà Quốc hội Đức cũng là người Ukraine. Trong mỗi biến cố lớn ở Liên Xô và Châu Âu, không phải vài ngàn, vài trăm ngàn mà nhiều triệu người Ukraine phải chết. Con đường dân tộc Ukraine đang đi đã được lót bằng bao nhiêu hy sinh và chịu đựng.

Việt Nam cũng tang thương như thế. Theo Encyclopædia Britannica, “mãi đến năm 1995, Việt Nam mới công bố ước tính chính thức về số người chết trong chiến tranh: khoảng hai triệu thường dân của cả hai bên và khoảng 1,1 triệu chiến binh Bắc Việt và Việt Cộng. Quân đội Hoa Kỳ ước tính có khoảng 200.000 đến 250.000 binh sĩ miền Nam Việt Nam đã chết trong cuộc chiến”.

Hai dân tộc quả thật đáng thương.

Putin và cả Zelensky đều sẽ qua nhanh trong vài năm nữa nhưng giống như Việt Nam, dân tộc Ukraine hôm nay và con cháu họ mai sau xứng đáng được sống trong thanh bình, tự do, dân chủ.


 

Huy Đức vẫn đi trên con đường sự thật- Trần Trung Đạo

Ba’o Tieng Dan

Trần Trung Đạo

28-2-2025

Tôi đọc Huy Đức trước đó khá lâu qua Internet nhưng chỉ biết anh khoảng 2012. Qua trung gian một người em ở Pittsburgh, hai anh em chúng tôi gặp nhau. Hôm đó tôi đi đón Huy Đức về nhà nghỉ ngơi, sau đó sẽ đưa anh vào một căn phòng ở Harvard. Huy Đức sẽ ở đó một thời gian khá dài để tu nghiệp theo học bổng báo chí của Nieman Foundation.

Vợ tôi gọi về nhắc tôi hỏi Huy Đức cần gì khi dọn vào chỗ ở mới. Ý của vợ tôi là chén bát, nồi niêu, xoong chảo v.v… Huy Đức bảo, chưa cần gì, chỉ cần đôi giày vì đôi giày đang mang bị rách. Trời Boston dù mùa nào ban đêm cũng se lạnh và ẩm ướt. Tôi đưa Huy Đức sang tiệm Burlington bán đồ rẻ bên kia đường mua đôi giày mới. Tôi có ý định mua tặng Huy Đức đôi giày đó nhưng anh nhất định muốn trả tiền.

Buổi chiều tôi đưa Huy Đức vào Harvard. Trên đường đi, Huy Đức tiết lộ anh sắp ra một tác phẩm dạng bút ký những chặng đường mà anh và đất nước đã trải qua. Tôi hỏi tựa là gì, Huy Đức đáp là “Bên Thắng Cuộc”. Huy Đức hỏi tôi nghĩ sao về cái tựa, tôi trả lời là không thích lắm. Tựa chỉ có ba chữ và nếu đọc lên sẽ cảm thấy khá hụt hẫng, thiếu một điều gì đó.

Tôi đọc cho Huy Đức hàng loạt tựa sách của các tác giả Mỹ nổi tiếng. Họ cũng có tựa sách ngắn nhưng luôn kèm theo sau một tiểu đề giải thích khá dài. Tôi biết Huy Đức khó mà đổi ý nên đề nghị sau tựa Bên Thắng Cuộc cần có một tiểu tựa để gợi ý cho người đọc. Tôi không biết Huy Đức có để ý điều tôi nói hay không vì chúng tôi không thân nhau lắm nhưng sau này tác phẩm Bên Thắng Cuộc có hai cuốn, tập 1- Giải Phóng và tập 2- Quyền Bính, thích hợp hơn Bên Thắng Cuộc 1 và 2.

Tôi không thích tựa “Bên Thắng Cuộc” một phần vì quan điểm chính trị. Nếu có “bên thắng cuộc” phải có “bên thua cuộc”, trong trường hợp này là miền Nam. Trước 2012 chưa có danh từ “bên thua cuộc” vì lúc đó chưa có tác phẩm Bên Thắng Cuộc. Từ khi tác phẩm của Huy Đức ra đời, nhiều tác giả gốc miền Nam tự nhận mình thuộc “Bên Thua Cuộc” một cách dễ dãi.

Điều đó không đúng. Các em học sinh trường tiểu học Cai Lậy, Định Tường, không thua cuộc. Các em chết vì Cộng sản pháo kích ngay trong lúc tan trường. Các em chỉ là nạn nhân của chủ nghĩa Cộng sản độc tài toàn trị.

Cuộc chiến Việt Nam không phải là cuộc chạy đua kẻ trước người sau mà là canh bạc của đảng Cộng sản. Không ai đánh cuộc với đảng cả. Đảng không cần biết ai đang chịu đựng phía bên kia. Từ 1930, đảng Cộng sản có một mục đích duy nhất là nhuộm đỏ Việt Nam. Có tổng tuyển cử đảng sẽ thắng bằng tuyên truyền, không có tổng tuyển cử đảng sẵn sàng “đốt cháy cả dãy Trường Sơn” để đạt mục đích đưa cả nước Việt Nam lên “thiên đường xã hội chủ nghĩa”.

Cách nhà tôi vài trăm mét là một ngã năm. Góc phố nhộn nhịp nhưng cũng thường xảy tai nạn. Mỗi khi dừng xe ở đèn đỏ, tôi tự mỉm cười nghĩ đến vị trí của mình trong giới sáng tác. Tôi quen biết nhiều nhưng cũng sinh ra nhiều chuyện. Nhà văn, nhà thơ nào ghé Boston tôi cũng biết và nhiều trong số họ đến thăm xã giao. Ngày đó, nhà tôi giống như một ngôi chùa, ai tới tôi cũng tiếp. Khi có một nhà thơ miền Bắc ghé thăm, tôi thường mời một nhà thơ miền Nam đến để họ kể chuyện ngày xưa.

Huy Đức rất cởi mở và phóng khoáng. Bạn bè từ khắp nơi, dù quen trước hay quen sau đều được anh đối xử giống nhau. Chụp hình, hứa hẹn, cụng ly, kể chuyện cười, lái chiếc ghe máy của anh Đoàn Đông dọc bờ hồ Weymouth, buổi tối ngồi quanh bếp lửa hồng. Gặp nhau lần đầu nhưng bịn rịn như gặp nhau lần cuối. Anh không đóng kịch vì sau đó khá lâu có lần nói chuyện qua phone anh vẫn nhớ và hỏi thăm từng người quen cũ.

Trong phòng khách nơi Huy Đức sống ở Harvard có một chiếc tủ sách khá cao. Trên mặt tủ anh đặt một bức ảnh nhỏ trang nghiêm như một bàn thờ. Hỏi ra mới biết cụ bà trong ảnh là mẹ Huy Đức. Anh chia sẻ “Đến đâu em cũng mang mẹ theo”. Bức ảnh với anh là kỷ vật thiêng liêng.

Chuyện Huy Đức về lại Việt Nam hay ở lại Mỹ thỉnh thoảng cũng được bạn bè đem ra bàn. Nếu anh muốn ở lại Mỹ có lẽ không quá khó, nhưng Huy Đức dứt khoát về. Anh là một phần không thể tách rời của quê hương Việt Nam. Rồi Huy Đức về. Chúng tôi không liên lạc với nhau nhiều từ đó.

Huy Đức viết: “Lịch sử cần được biết như nó đã từng xảy ra và sự thật là một con đường đòi hỏi chúng ta không bao giờ bỏ cuộc.” Anh không bỏ cuộc. Cách nào đó anh vẫn đi trên con đường sự thật.

Nghe tin anh bị bắt và hôm qua bị kết án, tôi không ngạc nhiên. Biết đâu bản án sẽ làm anh cảm thấy nhẹ lòng hơn. Không ai muốn ở tù, nhưng nếu có thì xem đó là một chỗ dừng chân trong hành trình dài của một người Việt Nam yêu nước dấn thân.

Cám ơn Huy Đức.


 

Qua Đời Vì UNG THƯ, Cô Gái 27 Tuổi Để Lại Tâm Thư Gây Bão MXH: “Hãy bỏ điện thoại xuống !”-Truyện ngắn HAY

 “Hãy tận hưởng và sống trong khoảnh khắc đẹp thay vì mải mê ghi lại mọi thứ qua màn hình điện thoại. Cuộc sống không phải để sống qua màn hình, cũng không phải để có được bức ảnh đẹp một cách hoàn hảo.”
   Holly Butcher, 27 tuổi, đến từ Grafton, New South Wales, Australia mới qua đời vào ngày 4/1 vì căn bệnh ung thư xương. Ở độ tuổi đấy, con người ta bắt đầu mơ ước đến một cuộc sống ổn định cùng với gia đình nhỏ. Nhưng với Holly, còn một khoảng cách rất xa mà có lẽ không bao giờ có thể với tới ước mơ ấy được.
Trước khi qua đời vì căn bệnh ung thư quái ác, Holly Butcher đã viết một lá thư ngỏ để gửi tới tất cả mọi người trong cuộc sống này, để nói về cách sống mãn nguyện mỗi ngày của chính mình khi cô đang trên chặng hành trình cuối cùng đi tới kết thúc. Lá thư đã được gia đình cô gái chia sẻ trên mạng xã hội chỉ vài giờ sau khi cô trút hơi thở cuối cùng.

Cô từng là người đại diện cho bang đi thi đấu bóng quần vợt và khúc côn cầu. Tuy nhiên, trong thời gian chiến đấu với bệnh tật, cô nhận thấy cơ thể mình ngày càng yếu ớt và không thể điều khiển cơ thể như trước được nữa. Bức thư được đăng tải lên tài khoản Facebook của Holly Butcher ngay lập tức đã thu hút sự chú ý của đông đảo cư dân mạng với 64.000 lượt thích, 56.000 lượt chia sẻ và rất nhiều bình luận, những con số vẫn đang tăng lên theo từng giờ.

“Thật sững sờ khi bạn nhận ra và buộc mình phải chấp nhận cái chết khi bạn mới chỉ 26 tuổi. Đó là điều tôi chưa bao giờ dám nghĩ tới. Từng ngày trôi qua và tôi hy vọng cuộc sống sẽ vẫn tiếp diễn, cho tới khi điều không mong muốn đã xảy ra.
Tôi đã luôn hình dung trong đầu xem mình già đi thì sẽ thế nào, có nếp nhăn này, tóc bạc đi này, tôi sẽ lo toan vất vả vì gia đình với những đứa con, một gia đình mà tôi sẽ gây dựng với người đàn ông của cuộc đời mình. Tôi đã khát khao những điều ấy rất nhiều và giờ đây, mọi sự càng trở nên khó khăn.
  Đó chính là cuộc sốngCuộc sống mong manh, quý giá và khó đoán. Mỗi ngày được sống là một món quà, mà đôi khi chúng ta quên mất phải trân trọng.
Giờ tôi 27 tuổi. Tôi không hề muốn phải ra đi. Tôi yêu cuộc sống của mình. Tôi cảm thấy hạnh phúc. Tôi có nhiều thứ muốn làm cho những người tôi yêu thương. Nhưng đến bây giờ, những điều đó đều nằm ngoài tầm kiểm soát của tôi.
Tôi không viết lá thư này để mọi người cảm thấy ghê sợ cái chết, tôi thích ý nghĩ rằng chết là điều không thể tránh khỏi, dù chúng ta thường cố tình không chấp nhận sự thật. Tôi muốn nói về cái chết, dù đó là một việc không dễ. Tôi muốn những ai còn được sống khỏe mạnh trong cuộc đời này hãy thôi lo lắng về những điều nhỏ nhặt, vô nghĩa trong cuộc sống.

Đừng quên rằng mỗi chúng ta, ai rồi cũng đều có chung một kết cục, vì thế hãy làm những gì có thể để thời gian của bạn trở nên đáng giá, dù những điều điên rồ, ngớ ngẩn thỉnh thoảng vẫn xảy ra.

Tôi có rất nhiều thời gian để suy nghĩ về cuộc đời trong những ngày tháng cuối cùng này. Có khi giữa đêm khuya, những suy nghĩ mông lung lại xuất hiện trong đầu tôi.
Tôi nhớ lại những khi mình buồn rầu vì những điều mà giờ đây tôi cảm thấy chúng thật hài hước. Vậy nên, những khi bạn như vậy, hãy nghĩ về những người đang thực sự phải đối diện với những vấn đề trầm trọng.
– Hãy biết ơn vì bạn chỉ gặp phải những vấn đề nhỏ nhặt và rồi bạn cũng sẽ vượt qua thôi. Những điều bực mình vẫn sẽ xảy ra nhưng xin bạn đừng quá để tâm, đừng cho phép những điều đó khiến bạn gây ảnh hưởng tiêu cực tới những người xung quanh.
Khi đã hiểu ra rồi, hãy bước ra ngoài, hít thở thật sâu, nhìn ngắm bầu trời và những cái cây, bạn sẽ thấy mọi thứ thật đẹp đẽ. Rồi bạn sẽ hiểu ra rằng bản thân may mắn thế này khi vẫn còn làm được một điều thật đơn giản như thế –hít thở.
Bạn có thể bị kẹt xe, có thể bị thiếu ngủ vì chăm con, người thợ cắt tóc bạn ngắn hơn yêu cầu, móng tay vừa sơn đã bị xước, vòng 1 quá nhỏ, da bạn bị rạn, bụng hơi to… Hãy mặc kệ những chuyện nhỏ ấy đi.
Tôi thề rằng bạn sẽ thấy những chuyện đó quá bé nhỏ nếu cuộc sống của bạn bất ngờ gặp biến cố lớn. Những chuyện đó chẳng nhằm nhò gì khi bạn nhìn cuộc sống một cách thoáng hơn.
Tôi đã phải chứng kiến cơ thể mình suy kiệt dần mà không thể làm gì được, tất cả những gì tôi mong muốn chỉ là có thể trải qua thêm một sinh nhật và một Giáng sinh nữa ở bên gia đình, và rồi tôi lại muốn sống thêm một ngày nữa để dành thời gian bên người yêu và chú cún cưng. Tôi chỉ cần thêm một ngày nữa mà thôi.

Tôi nghe người ta hay than phiền về công việc quá chán chường, về việc không có động lực tập thể dục, nhưng họ quên mất phải biết ơn vì cơ thể của họ có đủ khả năng để làm tất cả những điều đó.
 Lao động, luyện tập mỗi ngày nghe có vẻ là điều quá bình thường, cho tới khi cơ thể của bạn không còn cho phép bạn làm được những điều đó nữa.
– Hãy trân trọng sức khỏe và cơ thể của bạn, cho dù đó không phải là vóc dáng lý tưởng bạn mơ ước. – – Hãy chăm sóc cơ thể, hãy vận động, nuôi dưỡng nó thật tốt, đừng ám ảnh tiêu cực về cơ thể mình.
Có sức khỏe tốt quan trọng hơn là có cơ thể đẹp. Ngoài ra, hãy cố gắng tìm ra niềm vui dành cho tinh thần mình. Bằng cách đó, bạn sẽ nhận ra rằng những điều hoàn hảo được thể hiện trên mạng xã hội, vốn luôn khiến bạn bất an khi đem ra so sánh với bản thân mình, chỉ là chuyện rất nhỏ.
Bất cứ tài khoản mạng xã hội nào khiến bạn cảm thấy bất an về bản thân, hãy ẩn tài khoản đó đi. Bạn cần phải mạnh mẽ bảo vệ những cảm nhận tích cực của bạn về chính mình.
  Hãy biết trân trọng những ngày bạn khỏe mạnh, và ngay cả những ngày bạn không khỏe vì bị cúm, đau lưng, chệch mắt cá chân… Cũng hãy biết ơn vì đó không phải những bệnh tình trầm trọng và rồi nó sẽ biến mất thôi. Hãy than thở ít hơn nhé, hãy giúp nhau nhiều hơn nữa.
Hãy cho đi, thực sự bạn sẽ cảm thấy hạnh phúc khi giúp đỡ người khác. Tôi ước gì mình đã giúp đỡ những người xung quanh nhiều hơn nữa. Kể từ khi bị bệnh, tôi đã gặp được rất nhiều người tử tế, nhân hậu, sẵn sàng giúp đỡ tôi, thậm chí có cả những người xa lạ tôi không biết; có lẽ tôi sẽ chẳng bao giờ đền đáp lại được những tấm lòng bao dung ấy. Tôi sẽ không bao giờ quên và sẽ luôn biết ơn những người đó.
 Khi bạn sắp ra đi, bạn sẽ không nghĩ tới việc đi ra ngoài mua sắm như bạn vẫn thường làm lúc còn khỏe mạnh. Lúc này, bạn nhận thấy mình thật ngốc nghếch khi đã tiêu quá nhiều tiền vào mua sắm.-
– Hãy mua quà tặng cho những người thân yêu thay vì chỉ chăm chăm nghĩ xem mình nên mua gì. Thứ nhất, chẳng ai quan tâm nếu bạn mặc một chiếc váy hai lần đâu. Thứ hai, bạn chắc chắn sẽ thấy rất vui nếu mời mọi người đi ăn nhà hàng, đi uống cà phê hoặc dành thời gian nấu nướng ở nhà.
– Hãy biết trân trọng thời gian của mọi người. Đừng bắt họ phải chờ đợi mình, hãy luôn đúng giờ. Hãy trân trọng khi bạn bè muốn dành thời gian bên bạn.
Năm nay, gia đình tôi đón một Giáng sinh mà không có quà đặt dưới gốc cây thông, nhưng ai ai cũng cảm thấy hài lòng vì không phải chịu áp lực đi mua sắm trong dịp cuối năm bận rộn này. Chúng tôi dành thời gian để viết những tấm thiệp với những dòng thật chân thành để trao cho nhau. Chúng tôi đã thẳng thắn nhìn nhận rằng mua quà cho tôi lúc này không còn nhiều ý nghĩa.
Thật lạ lùng! Nghe có vẻ buồn, nhưng những tấm thiệp đem lại cho tôi nhiều cảm xúc hơn những món quà tôi từng nhận được.
 Hãy xử dụng tiền của bạn vào những trải nghiệm ý nghĩa, hay ít nhất cũng đừng bỏ lỡ những trải nghiệm chỉ vì bạn đã tiêu hết tiền vào mua sắm.
– Hãy đắm chìm mình vào thiên nhiên. Hãy tận hưởng và sống trong khoảnh khắc đẹp thay vì mải mê ghi lại mọi thứ qua màn hình điện thoại. Cuộc sống không phải để sống qua màn hình, cũng không phải để có được bức ảnh đẹp một cách hoàn hảo. Hãy tận hưởng thực sự khoảnh khắc đáng nhớ ! Đừng cố gắng ghi lại khoảnh khắc để khoe với người khác.-
Đôi khi hãy thức dậy sớm để nhìn ngắm thế giới xung quanh. Hãy nghe nhạc, thực sự lắng nghe. Âm nhạc là một liều thuốc tốt. Những bài hát cũ luôn là những bài hát hay nhất.
– Hãy ôm lấy chú cúng cưng của bạn. Nói thật, nếu phải đi xa, tôi sẽ nhớ nó lắm.
– Hãy trò chuyện với bạn bè, hãy hỏi xem dạo này họ thế nào, đừng chỉ nhớ nhau qua điện thoại.
 Hãy đi du lịch nếu đó là đam mê của bạn, còn nếu không phải điều bạn muốn thì không cần phải đi.
– Hãy làm việc để sống, đừng sống chỉ để làm việc.
 Hãy làm những gì bạn cảm thấy hạnh phúc.
– Hãy ăn những gì bạn thích, chẳng việc gì phải từ chối chỉ vì sợ béo.
– Hãy mạnh dạn nói “không” với những điều bạn không muốn làm.
Đừng cố sống cuộc đời mà những người khác cho rằng thế mới là hoàn hảo. Có thể bạn chỉ muốn sống một cách bình lặng và như thế mới là ổn nhất cho bạn.
– Hãy nói với những người bạn yêu thương rằng bạn yêu họ mỗi khi có cơ hội, và hãy yêu thương họ bằng tất cả những gì bạn có.-
Cũng phải nhớ rằng nếu có ai hay điều gì khiến bạn cảm thấy khổ sở, thì bạn hoàn toàn có sức mạnh để thay đổi, dù là trong công việc, tình yêu hay bất cứ điều gì khác. Hãy mạnh mẽ thay đổi. Bạn không biết chắc chắn mình có bao nhiêu thời gian sống trên đời này, vì vậy, đừng lãng phí thời gian vì buồn khổ. Điều này nghe có vẻ sáo rỗng nhưng nó đúng đấy.
Một điều cuối cùng, nếu bạn có thể hãy làm việc tốt cho nhân loại và bản thân mình bằng cách hiến máu thường xuyên. Việc làm này khiến cho bản thân cảm thấy tuyệt vời khi cứu được những sinh mạng khác. Người hiến máu đã giúp tôi sống thêm một năm nữa – một năm mà tôi sẽ mãi mãi biết ơn. Bởi vì tôi được sống trên đời cùng gia đình, bạn bè. Một năm mà tôi đã có những thời gian tuyệt vời nhất trong đời.
Tạm biệt!
“Holly.”

Nguồn: Trí Thức Trẻ

From: Michelle Bui & KimBang Nguyen


 

CHẶNG THỨ 13: Chúa Giêsu được đưa xuống khỏi thập giá và được phó trong tay Đức Mẹ-Cha Vương

Chúc bạn và gia đình một ngày tràn đầy hồng ân của Thiên Chúa nhé.

Cha Vương

Thư 6: 28/02/2025 24

CHẶNG THỨ 13: Chúa Giêsu được đưa xuống khỏi thập giá và được phó trong tay Đức Mẹ

TIN MỪNG: Thấy động đất và các sự việc xảy ra, viên đại đội trưởng và những người cùng ông canh giữ Đức Giê-su đều rất đỗi sợ hãi và nói: “Quả thật ông này là Con Thiên Chúa.” Ở đó, cũng có nhiều người phụ nữ đứng nhìn từ đàng xa. Các bà này đã theo Đức Giê-su từ Ga-li-lê để giúp đỡ Người… Chiều đến, có một người giàu sang tới. Ông này là người thành A-ri-ma-thê, tên là Giô-xếp, và cũng là môn đệ Đức Giê-su. Ông đến gặp ông Phi-la-tô để xin thi hài Đức Giê-su. Bấy giờ tổng trấn Phi-la-tô ra lệnh trao trả thi hài cho ông. (Mt 27:54-55, 57-58)

SUY NIỆM: Ôi thật là một nỗi đau xé lòng! Và đúng như lời ông Si-mê-ôn nói tiên tri, “Còn chính bà, một lưỡi gươm sẽ đâm thâu tâm hồn bà.” (Lc 2:35b) “Lá vàng khô khóc lá xanh rơi. Chim chóc ngừng bay, đứng ngậm ngùi.” Bắt đầu từ Thứ Sáu Tuần Thánh, Giáo hội mời bạn dành thời gian thinh lặng không những để tưởng nhớ nỗi thống khổ của Đức Kitô, nhưng còn phải hướng tới việc cảm tạ hồng ân cứu độ Thiên Chúa đã ban cho nhân loại, và thống hối về những lầm lỗi bạn đã phạm…

XÉT MÌNH: Có bao giờ bạn dửng dưng trước tình yêu cao cả của Người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình không? Mời bạn hãy nhận ra thân phận yếu hèn và tội lỗi của mình mà sám hối, canh tân đời sống, để xứng đáng lãnh nhận ơn cứu độ.

CẦU NGUYỆN: Lạy Mẹ Maria, dưới chân thập giá Mẹ chứng kiến cái chết đau thương của Con mình nhưng Mẹ vẫn đứng vững không nản chí nản lòng, không ngã quỵ. Xin cho con biết noi gương Mẹ mỗi ngày luôn đứng vững để đi trọn hành trình ơn gọi và con đường thập giá đời con.

From Do Dzung

*********************

Mẹ dưới chân thập giá | St: Lm Văn Chi | Tb: Anh Dũng 

Khoa Học Cuối Tuần: Hy vọng mới cho bệnh nhân ung thư tuyến tụy – Prancreatic Cancer

Theo nhật báo WSJ

Phương pháp điều trị mới mang lại hy vọng cho bệnh nhân mắc một trong những căn bệnh ung thư nguy hiểm nhất ở tuyến tụy (Prancreatic Cancer)

Một nửa số bệnh nhân ung thư tuyến tụy sống chưa đầy một năm sau khi được chẩn đoán. Nhưng các nhà nghiên cứu cho biết vẫn có khả năng thay đổi.

Pranathi Perati sắp hết thời gian để điều trị bệnh ung thư tuyến tụy giai đoạn bốn khi cô biết mình sẽ được tiêm thêm một mũi nữa: một thử nghiệm lâm sàng để kiểm tra một loại thuốc mới.

Tỷ lệ sống sót của Perati rất mong manh vì chỉ có 3% bệnh nhân ung thư tuyến tụy giai đoạn cuối vẫn còn được sống sau năm năm điều trị. Có tới một nửa số bệnh nhân ung thư tuyến tụy sống chưa đầy một năm sau khi được chẩn đoán. Đối với bà Perati, loại thuốc mới khám phá, có tên là daraxonrasib từ hãng bào chế  Revolution Medicines đã giúp bà sống sót trong 17 tháng qua và vẫn đang tiếp tục sống.

“Có người từng nói với tôi rằng tôi đã trúng số thử nghiệm lâm sàng, và tôi thực sự cũng cảm thấy như vậy”, Perati, 54 tuổi, một nhà sinh học phân tử sống tại Cupertino, California, và đang chiến đấu với căn bệnh ung thư tuyến tụy lần thứ hai, cho biết. “Tôi thấy rất nhiều hy vọng”.

Tuyến tụy

Ung thư tuyến tụy là một trong những loại ung thư khó điều trị nhất. Thường được phát hiện muộn, căn bệnh này giết chết gần 52.000 người ở Hoa Kỳ mỗi năm, khiến nó trở thành nguyên nhân gây tử vong do ung thư đứng thứ ba ở quốc gia này, sau ung thư phổi và ung thư đại tràng. Tỷ lệ ca bệnh tăng dần, đặc biệt là ở phụ nữ trẻ , một phần là do tỷ lệ béo phì gia tăng.

Các bác sĩ trong lĩnh vực điều trị ung thư có một niềm lạc quan mới, nhờ vào làn sóng các liệu pháp mới đang được phát triển. Nhiều loại, bao gồm cả thuốc của Revolution Medicines, nhắm vào một gen gọi là KRAS, giúp kiểm soát sự phát triển của tế bào. Khoảng 90% các trường hợp ung thư tuyến tụy có đột biến KRAS, khiến khối u của họ có khả năng dễ bị tổn thương. Các công ty bao gồm Pfizer và Eli Lilly hiện cũng có thuốc chặn KRAS trong các thử nghiệm trên người giai đoạn đầu.

Tế bào ung thư với gen KRAS bị tác động làm cho tê liệt, hình minh họa ngày 10 tháng 11 năm 2020 bởi bác sĩ  Ludovic Bourré, Tiến sĩ

Tiến sĩ Sunil Hingorani , giám đốc Trung tâm Ung thư Tuyến tụy, bác sĩ xuất sắc tại Trung tâm Y tế Đại học Nebraska, cho biết: “Kras là động lực chính thúc đẩy bệnh ung thư tuyến tụy”. “Và chúng tôi vẫn chưa thể tìm ra loại thuốc nào thực sự có hiệu quả mãi cho đến thời điểm chỉ có vài năm trở lại đây”.

Oncogenic KRAS Drives Immune Suppression in Colorectal Cancer: Cancer Cell

Gen KRAS ở bệnh nhân điều trị theo thuốc mới nhằm ức chế Gen. Hình minh họa cho thấy các tế bảo ung thư (màu lục và màu tím) bị hủy.

Theo Hiệp hội Ung thư Hoa Kỳ,  khoảng 480 thử nghiệm lâm sàng giai đoạn đầu và 85 thử nghiệm lâm sàng giai đoạn cuối đối với bệnh ung thư tuyến tụy tiến triển đã mang lại năm loại thuốc mới được chấp thuận kể từ năm 2000.

7 loại ‘thuốc’ trường thọ miễn phí, nhiều người đã bỏ lỡ

Khi nhắc đến việc kéo dài tuổi thọ, nhiều người nghĩ ngay đến các sản phẩm đắt đỏ hay liệu pháp phức tạp. Nhưng bạn có biết ‘thuốc’ trường thọ thực sự lại hoàn toàn miễn phí và dễ dàng thực hiện?

Trải qua thời gian và sự nghiên cứu, con người đã tìm ra 7 loại ‘thuốc’ trường thọ có thể thay đổi cuộc sống của bạn ngay hôm nay. Như lời danh y Tôn Tư Mạc từng nói: “Mạng sống con người quý giá vô cùng, cứu được một mạng người là tạo phúc to lớn”. Ước mơ sống thọ không xa vời nếu chúng ta biết tận dụng những món quà thiên nhiên ban tặng, thường bị lãng quên giữa cuộc sống bận rộn.
Nội dung chính
7 loại ‘thuốc’ trường thọ miễn phí, nhiều người đã bỏ lỡ
1. Uống nước – Thuốc giải độc
2. Đi bộ – Thuốc tăng cường sức khỏe
3. Ngủ – Thuốc làm đẹp
4. Ngâm chân – Thuốc lưu thông khí huyết
5. Cười – Thuốc phòng chống ung thư
6. Tắm nắng – Thuốc bổ sung canxi

  1. Chải đầu – Thuốc bổ dương

7 loại ‘thuốc’ trường thọ miễn phí, nhiều người đã bỏ lỡ
1. Uống nước – Thuốc giải độc
Chỉ cần uống đủ nước, bạn đã nắm giữ bí quyết sống lâu. Nước giúp tăng cường trao đổi chất, hỗ trợ cơ thể đào thải độc tố và làm giảm gánh nặng cho các cơ quan như thận. Hãy duy trì thói quen uống từ 7-8 cốc nước mỗi ngày, tập trung vào những thời điểm vàng: sáng sớm, sau bữa ăn và trước khi đi ngủ. Nhớ rằng, uống nước chậm rãi, từng ngụm nhỏ sẽ tốt hơn cho tim mạch.
2. Đi bộ – Thuốc tăng cường sức khỏe
Không cần đến phòng gym sang trọng, một cuộc đi bộ đơn giản mỗi ngày có thể mang lại những lợi ích không ngờ: tăng cường sức khỏe tim mạch, kiểm soát cân nặng, và cải thiện tâm trạng. Đi bộ trong không khí trong lành còn giúp giảm căng thẳng, làm mới tinh thần. Đây chính là “liều thuốc vận động” phù hợp với mọi lứa tuổi.
3. Ngủ – Thuốc làm đẹp
Không cần mỹ phẩm đắt tiền, một giấc ngủ sâu và đủ giấc là chìa khóa cho làn da khỏe đẹp và tâm trí minh mẫn. Ngủ ngon không chỉ giúp cơ thể hồi phục mà còn thúc đẩy sản sinh hormone tăng trưởng, mang lại sức sống từ bên trong. Hãy coi giấc ngủ là tài sản quý báu cần bảo vệ mỗi ngày.
4. Ngâm chân – Thuốc lưu thông khí huyết
Theo lời danh y Hoa Đà, việc ngâm chân với nước ấm tùy theo mùa sẽ giúp cơ thể lưu thông máu, thư giãn gân cốt và xua tan mệt mỏi. Kết hợp với các loại thảo dược như ngải cứu hay gừng, hiệu quả còn được tăng lên gấp bội. Đừng quên giữ nước ở mức 40°C và ngâm trong khoảng 20 phút để đạt được lợi ích tốt nhất.
5. Cười – Thuốc phòng chống ung thư
Một nụ cười không chỉ mang lại niềm vui mà còn là cách đơn giản nhất để tăng cường sức đề kháng. Tâm trạng tích cực có thể giảm nguy cơ bệnh tật, thậm chí hỗ trợ điều trị ung thư. Hãy mỉm cười nhiều hơn mỗi ngày để đón nhận những điều tốt đẹp trong cuộc sống.
6. Tắm nắng – Thuốc bổ sung canxi
Ánh nắng mặt trời là nguồn cung cấp vitamin D tự nhiên, giúp cơ thể hấp thụ canxi hiệu quả hơn, đặc biệt quan trọng với người lớn tuổi. Thời điểm tốt nhất để tắm nắng là khoảng 10 giờ sáng hoặc 4 giờ chiều, và chỉ cần 30 phút mỗi lần. Đừng quên quay lưng về phía mặt trời để tận dụng tối đa lợi ích cho xương và tinh thần.
7. Chải đầu – Thuốc bổ dương
Chải đầu không chỉ là thói quen làm đẹp mà còn là cách bảo vệ sức khỏe toàn diện. Việc này giúp kích thích tuần hoàn máu, cải thiện trí nhớ và tăng cường thị lực. Buổi sáng là thời điểm lý tưởng để chải đầu, giúp dương khí lưu thông, cơ thể khỏe mạnh hơn.

Những “liều thuốc” trường thọ trên đều nằm trong tầm tay và không tốn kém. Chúng không chỉ kéo dài tuổi thọ mà còn nâng cao chất lượng cuộc sống. Hãy bắt đầu áp dụng ngay hôm nay để chăm sóc bản thân một cách trọn vẹn nhất!

Gửi từ Mỹ Loan

From: Anh Dang & KimBang Nguyen


 

RẤT CẢM THÔNG – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Sự gì Thiên Chúa đã phối hợp, loài người không được phân ly!”.

Nhà thơ Heinrich Heine để lại toàn bộ tài sản cho vợ mình với điều kiện bà phải tái hôn – “Để ít nhất một người đàn ông khác sẽ cảm thông và hối tiếc về cái chết của tôi!”.

Kính thưa Anh Chị em,

Với một hôn nhân ‘không như của Heine’ nhưng bền vững và lâu dài, lời Chúa Giêsu hôm nay được thực hiện, “Sự gì Thiên Chúa đã phối hợp, loài người không được phân ly!”. Nhưng nếu Chúa Giêsu sống đến ngày nay thì sao? Có lẽ Ngài sẽ ‘rất cảm thông!’.

Rõ ràng, đã có những người kết hôn hàng thập niên; họ yêu nhau sâu sắc – thực tế là còn hơn thế nữa – so với ngày mới cưới. Chỉ cần nhìn những người phối ngẫu đau buồn làm sao để nhận ra khoảng trống khủng khiếp còn lại khi người bạn đời của họ ra đi. Tuy nhiên, trong thời đại chúng ta, ly hôn lại rất phổ biến. Ở nhiều nước, tỷ lệ ly hôn chiếm gần một nửa và con số này ngày càng tăng. Hôn nhân Công Giáo cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Đây là một vấn đề phức tạp, không thể giải quyết một sớm một chiều.

Trước hết, Chúa Giêsu chỉ trích tình huống mà một người đàn ông – khi đã chán vợ – tìm thấy một người khác thú vị hơn, chỉ cần viết một tờ giấy và đơn phương bỏ rơi vợ mình khiến cô ấy bơ vơ. Ngài lên án tình huống đó. Kết luận của Ngài chỉ ra một điều mới mẻ đối với người đương thời – càng không thể chấp nhận trong thời đại chúng ta – quyền lợi và trách nhiệm bình đẳng cho cả hai đối tác, “Sự gì Thiên Chúa đã phối hợp, loài người không được phân ly!”. Phụ nữ không phải là món hàng tuỳ tiện bỏ xuống nhặt lên!

Thứ hai, “ly hôn” ngày nay thường liên quan đến đổ vỡ thực sự trong quan hệ mà không ai mong muốn – cũng là nguyên nhân gây ra nỗi đau cho cả hai bên. Có thể do một số yếu tố ‘chưa trưởng thành’ trước kết hôn, hoặc đã ‘quá trưởng thành’ sau kết hôn. Dù lý do là gì, tình huống này khá khác so với tình huống Chúa Giêsu nói. Người ta cảm thấy có lẽ Ngài cũng sẽ ‘rất cảm thông’ với những đổ vỡ của hôn nhân ngày nay và – với tư cách Kitô hữu – chúng ta nên đồng cảm với những ai đang sống trong tình trạng này.

Anh Chị em,

“Không được phân ly!”. Giáo Hội biết hôn nhân có thể tan vỡ – và vì nhiều lý do – cặp đôi có thể ‘cần’ ly thân hợp pháp tại toà. Điều Giáo Hội cấm là tái hôn ‘trong Giáo Hội’ nếu không có tuyên bố huỷ hôn của toà án Bản quyền. Nhiều người vẫn ‘tái hôn dân sự’ thì sao? ‘Rất cảm thông’, chúng ta đối xử với họ bằng sự hiểu biết và yêu thương nhất là khi họ bày tỏ ước muốn tiếp tục là thành viên tích cực của cộng đồng Kitô. Lý tưởng Chúa Giêsu đề ra vẫn còn, nhưng xã hội đang thay đổi – phải chăng – cần có một cách tiếp cận khác đối với hôn nhân, nơi mà ‘mối quan hệ’ sẽ được nhấn mạnh nhiều hơn thay vì một ‘cam kết pháp lý’. Một Giáo Hội ‘thực sự mục vụ’ sẽ giúp mọi người sống Phúc Âm trong một hoàn cảnh xã hội học đang thay đổi. Giải pháp sẽ nằm ở việc trả lời câu hỏi: “Trong hoàn cảnh này, điều yêu thương cần làm cho những anh chị em này là gì?”.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, cho con đừng coi hôn nhân chỉ là sống chung ‘miễn là cảm thấy thoải mái’; nhưng tin rằng, sống hôn nhân là sống mối quan hệ lâu dài ‘lúc vui lúc buồn’ – và mọi thứ khác ở giữa – cùng với Chúa Kitô!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

From: KimBang Nguyen

***********************************************

Thứ Sáu Tuần VII Thường Niên, Năm Lẻ

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo tha’nh Mác-cô.

1 Khi ấy, Đức Giê-su, đi tới miền Giu-đê và vùng bên kia sông Gio-đan. Đông đảo dân chúng lại tuôn đến với Người. Và như thường lệ, Người lại dạy dỗ họ. 2 Có mấy người Pha-ri-sêu đến gần Đức Giê-su và hỏi rằng: “Thưa Thầy, chồng có được phép rẫy vợ không?” Họ hỏi thế là để thử Người. 3 Người đáp: “Thế ông Mô-sê đã truyền dạy các ông điều gì?” 4 Họ trả lời: “Ông Mô-sê đã cho phép viết giấy ly dị mà rẫy vợ.” 5 Đức Giê-su nói với họ: “Chính vì các ông lòng chai dạ đá, nên ông Mô-sê mới viết điều răn đó cho các ông. 6 Còn lúc khởi đầu công trình tạo dựng, Thiên Chúa đã làm nên con người có nam có nữ; 7 vì thế, người đàn ông sẽ lìa cha mẹ mà gắn bó với vợ mình, 8 và cả hai sẽ thành một xương một thịt. Như vậy, họ không còn là hai, nhưng chỉ là một xương một thịt. 9 Vậy, sự gì Thiên Chúa đã phối hợp, loài người không được phân ly.” 10 Khi về đến nhà, các môn đệ lại hỏi Người về điều ấy. 11 Người nói: “Ai rẫy vợ mà cưới vợ khác là phạm tội ngoại tình đối với vợ mình; 12 và ai bỏ chồng để lấy chồng khác, thì cũng phạm tội ngoại tình.”


 

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến – Vũ Quang Thuận

Ba’o Dan Chim Viet

Tác Giả: Tưởng Năng Tiến

25/02/2025

Ông Vũ Quang Thuận vừa được đảng (ta) cho ra tù trước… 9 ngày

“Một đêm Vũ Thư Hiên ngủ ở nhà tôi. Sáng hôm sau, tung chăn dậy, nhìn ra cửa sổ, nghe tiếng loa từ Ngã Sáu vọng vào, Hiên nhíu mày bảo:

– Hình như tao đã gặp buổi sáng như thế này ở đâu rồi.

Đúng là tiếng loa đã có từ lâu lắm rồi. Nó đã ngấm vào máu thịt, như là tiền kiếp vậy. Bao nhiêu năm chúng tôi đã nghe những bản nhạc hiệu ấy, những giọng nói đanh thép mở đầu ấy và cả những giọng điệu trong nội dung người viết người đọc nữa. Nó đã biến thành một phần của chúng tôi.” (Bùi Ngọc Tấn. Viết Về Bè Bạn. Hà Nội: Nhã Nam & NXB Hội Nhà Văn, 2012).

Cứ nghe ra rả cả ngày lẫn đêm (đảng ta, nhà nước ta, xã hội ta, nhân dân ta, quốc hội ta, bộ đội ta, sứ quán ta, người phát ngôn của bộ ngoại giao ta…) suốt “bao nhiêu năm” nên “nó biến thành một phần của chúng tôi” là… phải. Tất nhiên, đây không phải là chuyện ngẫu nhiên hoặc tình cờ – theo nhận xét của nhà bình luận La Thành:

“Trải qua nhiều chục năm thực hành và thực hành rất thành công, ngành tuyên truyền của Đảng Cộng sản đã đạt đến trình độ chuyên nghiệp và tinh vi vượt xa mọi lĩnh vực còn lại của thực tiễn cầm quyền. Để thí dụ, trong khi đã cân nhắc loại bỏ đi các thuật ngữ ‘ngụy quyền’, ‘ngụy quân’ trong sách giáo khoa lịch sử, các sử gia của chế độ vẫn tiếp tục sử dụng các thuật ngữ ‘Đảng ta’, ‘Nhà nước ta’, ‘quân và dân ta’, v.v. với dụng ý đánh đồng các thành phần trong hệ thống chính trị của Đảng Cộng sản với toàn thể quốc dân và xã hội – một phép nguỵ biện về lô-gích và một sự trâng tráo về hành xử.”

Tuy “trâng tráo” nhưng hiệu quả. Nạn nhân của cách tuyên truyền lì lợm và thô bạo này, với thời gian, có thể biến thành… thủ phạm (dễ) như chơi. Thử nghe đạo diễn Nguyễn Đình Nghi, trưởng nam của thi sĩ Thế Lữ, nói về bằng hữu của thân phụ ông (trong nhóm Tự Lực Văn Đoàn) nha:

– Ta ngặt lắm… Khái Hưng là ta… thịt mà. Bác Tam không trốn kịp thì cũng bị.” (Trần Đĩnh. Đèn Cù II. Westminster, CA: Người Việt, 2014).

Cũng trong tác phẩm thượng dẫn, chương 44, tác giả viết tiếp:

“Báo Nhân Dân năm nay đặc biệt kỷ niệm báo ra hàng ngày nên tổ chức một buổi riêng ôn lại thành tích tuyên truyền chiến tranh chống Mỹ… Nguyễn Sinh, xưa phóng viên thường trú Vĩnh Linh, Vĩnh Mốc lên nói… anh đã chứng kiến những người ở phía bên Nam kia bị ta bắt sang chôn sống kêu rất lâu dưới huyệt, tôi lại thấy mọi người lạnh mặt lại.”

Ta thịt người này, ta chôn sống kẻ khác… nhưng chả ai áy náy hay phải chịu trách nhiệm gì ráo trọi về những việc làm tàn bạo đến độ vô nhân tính như thế vì đây là sự tàn ác của cả tập thể mà. Vô số người dân Việt đã vô tình dùng chung căn cước với Đảng CSVN (cái tập đoàn hiếu sát, hiếu chiến, bất nhân, tham lam, ác độc, giảo hoạt …) một cách hết sức hồn nhiên và vô tư: Đảng ta, nhà nước ta, quốc hội ta, bộ đội ta, sứ quán ta, người phát ngôn của bộ ngoại giao ta … Cũng không ít kẻ hễ mở miệng ra là cũng ba hoa (“ta/ta”) cứ y như loa đài của Nhà Nước vậy.

Dù vậy, Nhà Nước vẫn chưa yên tâm nên cả hệ thống truyền thông (gần trăm năm qua) luôn luôn nhắc nhở cho mọi người nhớ “con đường mà Bác Hồ, Đảng và nhân dân ta đã chọn!” Kiểu đánh đồng rất mất dậy và vô cùng trắng trợn này, tuy thế, hầu như đã không gặp phải bất cứ một sự chống đối công khai nào ráo.

Mãi cho đến đầu thế kỷ XXI, vào hôm 24 tháng 7 năm 2016, mới có một công dân Việt Nam – Trần Thị Thảo – đứng giữa phố phường, nói rõ (và nói to, to hơn cả tiếng loa phường) rằng mình hoàn toàn và tuyệt đối không có liên hệ chi với với tập đoàn lãnh đạo của chế độ hiện hành: “Tiên sư cha chúng mày chứ! Lịch sử sẽ lên án chúng mày, cả một chế độ thối nát, từ trên xuống dưới!

Vài tuần sau nữa, vào ngày 17 tháng 9, trong một cuộc phỏng vấn dành cho biên tập viên Mặc Lâm (RFA) giáo sư Tương Lai cho biết thêm là cái “chế độ thối nát” mà bà Trần Thị Thảo vừa đề cập đến (theo thứ tự từ dưới lên trên) gồm những “thằng” sau:

“Từ ông thôn ông ấy bảo thằng xã nó ăn được thì tại sao tao không ăn được? Thằng xã bảo thằng huyện nó ăn được thì tại sao tao không ăn được? Thằng huyện bảo thằng tỉnh nó ăn được thì tại sao tao không ăn được? Thằng tỉnh bảo Bộ chính trị nó còn ăn, thằng Tổng bí thư nó còn ăn tại sao tao không ăn…”

Giáo sư Tương Lai thản nhiên gọi TBT của Đảng Cộng Sản Việt Nam Quang Vinh bằng “thằng” khiến không ít người phải lấy làm ái ngại. Họ quan ngại rằng (cũng như bà Trần Thị Thảo) ông đã đi hơi xa trong việc biện biệt giữa “chúng ta” và “chúng nó.”

Nỗi lo ngại chính đáng này (bỗng) trở thành viển vông khi một công dân Việt Nam khác, ông Vũ Quang Thuận, đột nhiên xuất hiện như một “dàn đại bác” – theo lời tiên tri của blogger Bà Đầm Xoè:

“Với tôi, dù Vũ Quang Thuận là ai thì sự lên tiếng của anh có giá trị khai sáng rất cao cho dân trí Việt Nam. Nó đã như một dàn đại bác liên tục nả vào đầu giới chóp bu cộng sản Việt Nam không trừ một ai, kể cả ‘linh hồn bất khả xâm phạm’ Hồ Chí Minh. Với tôi, những gì Vũ Quang Thuận đã ‘bắn ra’ đã đưa anh vào thế anh có thể biến mất bất kỳ lúc nào trước họng súng của chế độ CSVN đã bủa vây anh từ bốn phía.”

Quả nhiên, Vũ Quang Thuận và thân hữu của ông trong Phong Trào Chấn Hưng Nước Việt đã bị bắt giam vào hôm 3 tháng 3 năm 2017 vừa qua.

Theo blogger Huỳnh Ngọc Chênh thì “việc bắt giữ hai công dân Vũ Quang Thuận và Nguyễn Văn Điển là vi phạm nhân quyền, là dùng biện pháp bạo lực để dập tắt và chà đạp lên quyền tự do ngôn luận của công dân.” Ông bạn đồng nghiệp của tôi nói không sai nhưng e chỉ đúng phân nửa mà thôi.

Quả thực là nhà đương cuộc Hà Nội đã “dùng bạo lực chà đạp lên quyền tự do ngôn luận của công dân” nhưng “dập tắt” được công luận thì vô phương, hay nói chính xác hơn là vô vọng. Trên mặt trận truyền thông, ĐCSVN đang phải đối mặt với một cuộc chiến tranh nhân dân mà Vũ Quang Thuận (và Nguyễn Văn Điển) chỉ là hai cảm tử quân ở tuyến đầu thôi!

Tưởng Năng Tiến


 

Nửa thế kỷ khai tử, Sài Gòn vẫn bất tử-*Đặng Đình Mạnh

Ba’o Nguoi-Viet

February 27, 2025

*Chuyện Vỉa Hè

*Đặng Đình Mạnh

“Sài Gòn ơi, ta mất người như người đã mất tên”[*].

Sài Gòn, danh xưng đã có từ hơn ba thế kỷ để chỉ một vùng lãnh thổ trung tâm phía Nam Việt Nam, nơi đã từng hào phóng đón nhận biết bao thế hệ người Việt cất công nam tiến khai phá vùng đất mới.

Sài Gòn, nhờ vị trí đắc địa đã trở thành một điểm giao thoa của nhiều tôn giáo, nền văn hóa, dân tộc, thành phần … biến sự thân thiện, chân thật, hào sảng trở thành tâm tính địa phương.

Một quán cà phê ở Sài Gòn ngày nay có tên là “Sài Gòn Xưa” như một hoài niệm một thời đã được sống mà không thể nào quên. (Hình: Nhạc Nguyễn/AFP/Getty Images)

Sài Gòn, nơi đã từng là thủ đô của cả một quốc gia dưới nền Cộng Hòa trước khi ngơ ngác thấy mình có danh tính mới vào ngày 2 Tháng Bảy 1976.

Trước đó, thời thuộc Pháp, Sài Gòn vốn đã là trung tâm hành chính của vùng Đông Dương bao gồm Việt, Miên (Cambodia ngày nay) và Lào. Khi ấy, dinh toàn quyền Đông Dương (Dinh Norodom) được người Pháp cho đặt tại Sài Gòn.

Sau khi giành được độc lập, tư cách pháp lý của đô thành Sài Gòn được xác lập vào ngày 22 Tháng Mười 1956, với Sắc lệnh số 143-NV của Tổng Thống Ngô Đình Diệm, nhằm đổi tên các tỉnh thành miền Nam Việt Nam, theo đó, đổi tên Sài Gòn – Chợ Lớn thành đô thành Sài Gòn của chính quyền Việt Nam Cộng Hòa, quản lý vùng lãnh thổ từ dưới vĩ tuyến 17 đến Cà Mau theo Hiệp định Genève năm 1954.

Đến ngày 2 Tháng Bảy 1976, sau khi chế độ Cộng Sản thống nhất được lãnh thổ, họ đã thông qua quốc hội để đổi tên đô thành Sài Gòn trở thành thành phố Hồ Chí Minh, vốn là tên giả lãnh tụ của họ: ông Nguyễn Sinh Cung.

Lần giở tài liệu từ khối ý thức hệ Cộng Sản, họ đã từng có tiền lệ đổi tên địa danh bằng tên lãnh tụ.

Trong đó, năm 1925, họ đã đổi tên thành phố Volgograd, tọa lạc tại bờ tây hạ lưu sông Volga, một trong những trung tâm công nghiệp lớn của nước Nga, thuộc Liên Xô cũ trở thành thành phố Stalingrad, tên lãnh tụ Joseph Stalin của Liên Xô khi ấy. Đến năm 1961, sau khi Stalin đã qua đời, thì thành phố mới được phục hồi lại tên cũ Volgograd.

Cũng vậy với thành phố Saint Peterburg. Năm 1924 bị đổi thành thành phố Leningrad, tên lãnh tụ Cộng Sản. Đến tận năm 1991,sau khi Liên Xô tan rã, thành phố mới được phục hồi tên cũ.

Lấy cảm hứng từ các sự kiện đổi tên thành phố này, một bác sĩ thân Cộng là ông Nguyễn Hữu Nghiệp đã vận động nhóm thân hữu cùng đề xuất lấy tên ông Hồ Chí Minh để đổi tên cho đô thành Sài Gòn. Đề xuất này đăng tải trên báo Cứu Quốc, xuất bản tại Hà Nội vào ngày 27 Tháng Tám 1946.

Đến 30 năm sau, khi cưỡng chiếm được miền Nam, giành quyền quản lý toàn lãnh thổ, trong đó có đô thành Sài Gòn, chế độ Cộng Sản đã thay đổi thành thành phố Hồ Chí Minh.

Dịp ấy, người miền Nam, người Sài Gòn tiếc nuối danh tính cũ, vốn đã có từ hàng trăm năm, đã uất hận than thở: “Sài Gòn ơi! Ta mất người như người đã mất tên”.

Vương Cung Thánh Đường Sài Gòn thường được gọi là “Nhà thờ Đức Ba” tọa lạc ở trung tâm thành phố. Lễ Giáng Sinh hàng năm, không phải chỉ có tín đồ Thiên Chúa Giáo, cả triệu người đổ dồn về đây và các đường phố chung quanh hân hoan chào mừng ngày lễ Chúa giáng trần. (Hình: Chris Jackson/AFP/Getty Images)

Tuy đã bị khai tử, nhưng sau nửa thế kỷ, có vẻ như danh xưng Sài Gòn chưa một lần mất dấu. Cái tên Sài Gòn vẫn cứ tồn tại nhờ chính hệ thống truyền thông của chế độ Cộng Sản trong nước, khi bị gắn tên vào những sự kiện tiêu cực, như: Nếu mưa thì “Sài Gòn ngập đến đầu gối”, nếu nắng “Sài Gòn vật vã dưới nắng nóng”, nếu chết “Phát hiện xác chết nam giới nổi trên sông Sài Gòn”, nếu nghiện ngập “Bắt khối lượng ma túy lớn ở Sài Gòn”, nếu chơi bời “Phát hiện ổ mại dâm ở Sài Gòn”, nếu tệ nạn “Chém nhau trên phố Sài Gòn”, thậm chí, nếu hỏa hoạn “Cháy lớn ở Sài Gòn” … đều là những cái tít trên mặt báo của chế độ.

Nhờ vậy, dù nằm ngoài toan tính của chế độ, nhưng đã góp phần giữ gìn lại cái tên Sài Gòn.

Điều đó như đúng tính chất Sài Gòn, nơi không chỉ giao thoa của nhiều tôn giáo, văn hóa, dân tộc, thành phần. Mà còn chứa chấp đủ mọi loại hỷ, nộ, ái, ố tồn tại trong cuộc đời mà vẫn bao dung thân thiện, cũng từ đó mà định hình tính cách hào sảng chẳng dễ thấy từ những nơi khác.

Mới đây, đến cả người đứng đầu chế độ Cộng Sản là ông Tô Lâm cũng đã phải nhắc cái tên Sài Gòn với đầy vẻ tiếc nuối, ông dẫn câu chuyện về Singapore đã từng thèm muốn vị thế Sài Gòn từ thập kỷ 60 như thế nào…

Được nhắc nhở thường xuyên bởi chính những kẻ muốn khai tử cái tên Sài Gòn, giờ lại còn được công khai ca ngợi, thì xem ra, Sài Gòn bất tử. Sài Gòn sống dai dẳng hơn cả đời người, chủ nghĩa, ý thức hệ, sự thắng thua … Sài Gòn cũng chẳng cần đến một lời tuyên bố về sự hồi sinh. Bởi lẽ, Sài Gòn đã từng chết bao giờ mà cần phải hồi sinh?

Hoa Thịnh Đốn, ngày 26 Tháng Hai 2025
Đặng Đình Mạnh

[*] Nước Mắt Cho Sài Gòn (Sài Gòn Niềm Nhớ Không Tên) – Nguyễn Đình Toàn


 

Ukraine chính là tương lai của Việt Nam và các nước nhỏ khác

Ba’o Tieng Dan

27/02/2025

 Trần Hữu Huỳnh

LGTTác giả bài viết, LS Trần Hữu Huỳnh từng là Trưởng ban Pháp chế Phòng Thương mại và Công nghiệp Việt Nam (VCCI) và là cựu Chủ tịch Trung tâm Trọng tài Quốc tế Việt Nam (VIAC)… Ông tốt nghiệp khoa Luật tại Trường Đại học Tổng hợp Kiev năm 1987.

LS Trần Hữu Huỳnh. Nguồn: Bộ Tư pháp VN

Lời bình của nhà báo Vũ Kim Hạnh: Vì có mấy người thích nói rằng, chuyện nội bộ nước mình sao không dám nói gì, mà nói chuyện thiên hạ xa xôi, nên sẵn dịp đọc bài này mình trả lời thắc mắc trên: Chuyện nước khác không xa xôi đâu ạ, khi mà nước giàu hơn, lớn hơn, mạnh hơn, bất chấp đạo trời, pháp luật quốc tế, đòi chiếm nước này, sáp nhập nước kia, tống tiền nước nọ mà thành công thì… đến phiên nước mình sẽ tính sao? Cứ làm ngơ, né tránh “chuyện khó nói” đó được không?

***

Sau đây là bài viết của LS Trần Hữu Huỳnh. Tựa bài do Tiếng Dân đặt:

Sáng nay, thấy tin dân Mỹ biểu tình ủng hộ Ukraine, yêu cầu “trả lại vũ khí hạt nhân lại cho Ukraine” (ảnh 1).

Vì có một số bà con chê Ukraine ngu, dại, phản trắc, gây cảnh “huynh đệ tương tàn, nồi da nấu thịt” tôi xin gửi bà con thông tin có liên quan về Ukraine sau khi Ukraine tách khỏi Liên Xô, đã có ít nhất là có 2 hiệp định lớn nhằm giải quyết vấn đề Ukraine hậu xô viết:

  1. Hiệp định 1994 về kho vũ khí hạt nhân trên đất Ukraine (Bản ghi nhớ Budapest)

Thời gian ký kết: Ngày 5 tháng 12 năm 1994 tại Budapest, Hungary.

Các bên tham gia: Ukraine, Nga, Mỹ và Anh.

Nội dung chính: Ukraine đồng ý từ bỏ kho vũ khí hạt nhân lớn thứ ba thế giới (thừa kế từ Liên Xô) và gia nhập Hiệp ước Không phổ biến vũ khí hạt nhân (NPT) với tư cách quốc gia phi hạt nhân.

Đổi lại, Nga, Mỹ và Anh cam kết tôn trọng độc lập, chủ quyền và biên giới hiện tại của Ukraine, không sử dụng vũ lực hoặc đe dọa Ukraine, đồng thời hỗ trợ nếu Ukraine bị tấn công (đặc biệt liên quan đến vũ khí hạt nhân).

Kết quả: Đến tháng 6 năm 1996, Ukraine hoàn tất việc chuyển giao toàn bộ vũ khí hạt nhân cho Nga và tháo dỡ các cơ sở liên quan với sự hỗ trợ của Mỹ.

Ý nghĩa và tranh cãi: Hiệp định được xem là bước đi quan trọng trong kiểm soát vũ khí toàn cầu thời hậu Chiến tranh Lạnh, nhưng sau này, nhiều người Ukraine cho rằng việc từ bỏ vũ khí hạt nhân là sai lầm khi Nga vi phạm cam kết (như vụ sáp nhập Crimea năm 2014).

  1. Hiệp định Minsk

Thời gian ký kết: Minsk I (tháng 9 năm 2014) và Minsk II (tháng 2 năm 2015) tại Minsk, Belarus.

Các bên tham gia: Ukraine, Nga, phe ly khai thân Nga ở Donetsk và Luhansk, với sự trung gian của Pháp, Đức (định dạng Normandy) và giám sát của OSCE.

Nội dung chính:

Minsk I: Nhằm chấm dứt giao tranh ở miền Đông Ukraine, kêu gọi ngừng bắn, rút vũ khí hạng nặng, trao đổi tù nhân và giám sát bởi OSCE, nhưng không được thực thi hiệu quả.

Minsk II: Củng cố Minsk I, yêu cầu ngừng bắn từ ngày 15/2/2015, rút vũ khí hạng nặng tạo vùng đệm, rút lực lượng nước ngoài khỏi Ukraine, tổ chức bầu cử địa phương ở Donetsk và Luhansk theo luật Ukraine, cải cách hiến pháp để trao quyền tự trị cho miền Đông, và khôi phục kiểm soát biên giới cho Ukraine.

Kết quả: Dù giảm cường độ xung đột, các bên không tuân thủ đầy đủ (Nga phủ nhận hiện diện quân sự, Ukraine phản đối bầu cử dưới sự kiểm soát của phe ly khai), khiến thỏa thuận không đạt được hòa bình bền vững.

Ý nghĩa: Là nỗ lực ngoại giao chính để giải quyết xung đột Nga-Ukraine ở Donbas, nhưng bị coi là thất bại do thiếu sự thực thi và bất đồng sâu sắc giữa các bên.

Cả hai hiệp định đều phản ánh những thời điểm quan trọng trong lịch sử Ukraine, liên quan đến an ninh quốc gia và quan hệ với Nga, nhưng đều để lại nhiều vấn đề chưa giải quyết.

Lời bàn của tui (Có tham khảo AI):

1 Quốc gia có quyền tự quyết không?

Câu trả lời là “Có”, Hiến chương LHQ đã quy định: “Tất cả các dân tộc đều có quyền tự quyết; dựa trên quyền đó, các dân tộc tự do quyết định chế độ chính trị của mình và tự do mưu cầu phát triển kinh tế, xã hội và văn hóa”.

  1. Nguyên tắc tôn trọng độc lập, chủ quyền, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ có phải là nguyên tắc của LHQ không?

Câu trả lời là “có”! Nguyên tắc này cũng đã được Việt Nam nhiều lần sử dụng để đấu tranh với các thế lực nước ngoài.

  1. Nguyên tắc giải quyết tranh chấp quốc tế bằng hoà bình, thương lượng, không được dùng vũ lực, đe doạ dùng vũ lực, có phải đã được ghi trong Hiến chương LHQ không?

Câu trả lời là “Có”. Việt Nam ta luôn lên án mọi hành vi dùng vũ lực, đe doạ dùng vũ lực trong việc giải quyết các tranh chấp quốc tế.

  1. Dựa trên các nguyên tắc đó, tui lên án bất kỳ mọi hành động quân sự, dưới bất kỳ danh nghĩa nào, viện bất cứ một lý do nào như để dạy cho ai “một bài học” hôm qua, hay “mở chiến dịch quân sự đặc biệt” hôm nay để chống lại một quốc gia có chủ quyền khác khi họ quyết định lựa chọn tương lai cho chính mình.

Biện minh cho xâm lược hôm nay có nghĩa là mình tự trói quyền tự bảo vệ trong tương lai. Có bạn chê tui ngây thơ, lý thuyết, rằng thế giới xưa nay “luật trong tay kẻ mạnh”, mình “yếu không nên ra gió”, nhưng:

  1. i) Nước nhỏ không dựa vào chính nghĩa và luật pháp quốc tế thì biết dựa vào cái gì và:
  2. ii) Nhiều khi “cây muốn lặng gió chẳng đừng”, bão hung tàn nó nổi lên thì ngả nghiêng tre pheo, liệu có chịu nổi?

(Biển Đông theo Luật biển của LHQ và theo cái gọi là “thực tế lịch sử” là tiếp cận theo hai cách khác nhau và kết quả có thể khác nhau đó nha).

Những lúc này tôi lại hay nhớ đến lời vua Lê Thánh Tông “Một thước núi, một tấc sông của ta, lẽ nào lại tự tiện vứt bỏ?… Nếu người nào dám đem một tấc đất của vua Thái Tổ để lại làm mồi cho giặc, thì tội phải tru di”. (Đại Việt sử ký toàn thư).

Biểu tình ủng hộ Ukraine ở Washington, DC ngày 22-2-2025. Nguồn: Ostap Yarysh/ Pravda

Ba nhân vật chính tham gia ký Budapest Memorandum ngày 14-1-1994: Tổng thống Mỹ Bill Clinton (trái), Tổng thống Liên bang Nga Boris Yeltsin (giữa) và Tổng thống Ukraine Leonid Kravchuk, cùng bắt tay ở Moscow, trong buổi lễ chính thức mà Mỹ và Nga đồng ý ngưng bắn tên lửa hạt nhân tầm xa vào nhau. Nguồn: AP/Wide World Photo 

Từ trái qua: Tổng thống Nga Putin, Tổng thống Pháp Hollande, Tổng thống Ukraine Petro Poroshenko và Thủ tướng Angela Merkel tại Hội nghị Misnk. Nguồn: Sergei Grits/AP


 

HÃY BIẾT MÌNH –  TGM Giu-se Vũ Văn Thiên

TGM Giu-se Vũ Văn Thiên

“Hãy biết mình!”  Đó là một trong những luận đề quan trọng trong triết lý của Socrates, ông tổ của triết học Hy Lạp, sống ở thế kỷ thứ V trước Công nguyên.  Bên Đông phương, cụ Khổng Tử cũng chung một quan điểm, khi chủ trương “Tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ.”  Bản thân một người chưa trưởng thành hoặc thiếu tài đức thì không thể làm gì cho gia đình và xã hội.  Chúa Giê-su đã dùng những hình ảnh đơn sơ dễ hiểu mà chúng ta đọc trong Tin Mừng hôm nay, để giáo huấn chúng ta: Hãy xem lại mình trước khi góp ý người khác.  Thông thường, chúng ta có thói quen để ý, thậm chí soi mói lỗi lầm của người khác, trong khi mình còn nhiều khiếm khuyết thì không lưu ý sửa đổi.  Ông La Fontaine, một tác giả ngụ ngôn nổi tiếng của văn học Pháp, đã viết câu chuyện một người mang hai chiếc giỏ, một chiếc đằng trước và một chiếc đàng sau.  Những lỗi lầm của người khác thì bỏ vào giỏ đàng trước; và những lỗi lầm của mình thì bỏ vào giỏ phía sau.  Câu chuyện ngụ ngôn này thật đúng với tâm lý chung của chúng ta.  Biết mình là can đảm khiêm tốn nhận ra những thiếu sót để thiện chí sửa đổi, nên hoàn thiện hơn mỗi ngày.  Trong cuộc sống, có nhiều người không biết bản thân, quá tự tin nên ảo tưởng về quyền lực, hậu quả là trở thành trò cười cho thiên hạ.

Con người sinh ra chưa biết gì.  Cần phải có thời gian học hành tập luyện.  Người khiêm tốn học hỏi sẽ biết đối nhân xử thế, kính trên nhường dưới và xây dựng một mối tương quan hài hòa với những người xung quanh.  Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta chuyên tâm sửa mình để có con mắt sáng.  Một khi có tâm hồn trung thực và ngay thẳng, chúng ta mới có thể giúp đỡ người khác sống tốt.  Người mù không thể dắt người mù!  Điều đó đã quá rõ.  Để hướng dẫn người khác đi đúng đường, chúng ta phải quen biết con đường đó, nếu không tất cả sẽ mất hướng.  Không ai trên đời là hoàn hảo, vì vậy mọi người phải giúp đỡ nhau để cùng nên hoàn thiện.  Động viên khích lệ và sửa lỗi cho nhau, đó chính là đức Ái Ki-tô giáo.

Lời giáo huấn của Chúa Giê-su không chỉ nhằm tới cá nhân, mà cả cộng đoàn tín hữu.  Ngay từ thuở sơ khai, giữa các tín hữu đã có sự cạnh tranh ghen tỵ, phân biệt giữa những người đàn bà góa gốc Hy Lạp (x. Cv 6,1-7).  Những cộng đoàn xứ họ của chúng ta ngày nay cũng thế.  Có những cộng đoàn bị tổn thương nghiêm trọng do những cá nhân tự phụ hoặc thiếu hiểu biết, thiếu thiện chí.  Xem quả biết cây, một cộng đoàn chia rẽ và thường xuyên xảy ra xung đột, thì không thể là một cộng đoàn đạo đức và như thế không có khả năng diễn tả hình ảnh sống động của Giáo Hội Chúa Ki-tô.  Những mâu thuẫn bất hòa giữa các xứ họ là lực cản của công cuộc truyền giáo trong Giáo Hội, là sứ vụ quan trọng nhất mà Chúa Giê-su đã trao phó.  Tình liên đới hài hòa và cộng đồng trách nhiệm chính là hoa trái của một cộng đoàn đức tin sinh động, có khả năng giới thiệu Chúa cho con người của thời đại hôm nay.

Bài đọc I trích sách Huấn Ca mang nội dung rất gần với những ca dao tục ngữ của người Việt Nam chúng ta.  Tác giả dạy mọi người phải thận trọng khi khen chê cũng như khi nhận định về một con người, một sự việc.  Ông bà ta dạy: người khôn ngoan uốn lưỡi bảy lần trước khi nói.  Đó là lời dạy về sự thận trọng trong ngôn từ để tránh mất lòng và mất mát tình cảm.  Người xưa cũng nói: “Nhất ngôn ký xuất, tứ mã nan truy” có nghĩa là một lời nói ra dù bốn ngựa khó đuổi.  Hãy nhớ rằng, một lời đã nói ra thì không thể lấy lại.  Khi nói ra những điều thiếu tế nhị có thể khiến cuộc sống của chúng ta trở nên tồi tệ, và làm rạn nứt những mối quan hệ xung quanh.

Ki-tô hữu không chọn một nhân vật trần thế làm lý tưởng cho mình, nhưng là chọn Chúa Giê-su.  Nói cách khác, hành trình đức tin cũng là hành trình hoàn thiện bản thân để nên giống như Chúa Giê-su.  Trong hành trình này, cần phải kiên trì nhẫn nại và nhất là cần phải khiêm tốn, biết mình.  Thánh Phao-lô khích lệ giáo dân Cô-rin-tô hãy kiên tâm bền chí để đạt tới sự hoàn thiện.  Ngài khẳng định: “Trong Chúa, sự khó nhọc của anh em sẽ không trở nên vô ích” (Bài đọc II).

“Người công chính vươn lên tựa cây dừa tươi tốt, lớn mạnh như hương bá Li-ban.  Hình ảnh tươi đẹp tràn đầy sức sống của cây dừa và cây hương bá được tác giả Thánh vịnh dùng để diễn tả những ai sống tốt lành và luôn phó thác cậy trông vào quyền năng của Thiên Chúa.  Giữa cuộc sống còn đầy những âu lo trăn trở và bộn bề hôm nay, nguyện xin Chúa cho chúng ta vẫn ngẩng cao đầu, như đóa sen sống giữa bùn lầy mà vẫn tỏa hương thơm ngát cho những người xung quanh.

 TGM Giu-se Vũ Văn Thiên

From: Langthangchieutim