TIN NÓNG: ĐIỀU MÀ HỌ TẬP LO SỢ ĐÃ ĐẾN!

Image may contain: text

Luu Quang Thu

TIN NÓNG:

ĐIỀU MÀ HỌ TẬP LO SỢ ĐÃ ĐẾN!

Ngọn lửa từ HongKong đã bén vào Đại lục và bùng phát tại Quảng Đông. Đây là điều mà Tập Cận Bình lo sợ trong sự kiện HongKong, Tập không ngại việc cho nghỉ việc mụ Lâm, cũng không ngại khi cần thịt mấy chú cảnh sát bạo lực HongKong để xoa dịu biểu tình.

Tập có thể tiến hành một Thiên An Môn mới tại HongKong, nhưng ngày nay đã khác xa với 30 năm trước, năm 1989 nên Tập càng khó xử, nhất là khi lão Trump mới ký ban hành hai Luật về HongKong.

Tập đe dọa lão Trump là sẽ trả đũa ngay lập tức và Mỹ chịu mọi hậu quả nếu ký 2 luật này. Và lão đã ký, và Tập đã đưa tín hiệu: “Em xin, đũa đâu ra mà trả”.

Điều tập sợ hơn cả, là không dẹp được HongKong, thì Đại lục và nhiều nơi như Tân Cương, Tây Tạng… sẽ không yên.

Và biết đâu, ở phương Nam, đàn bò đang ngủ trong chuồng yên chí có đảng lãnh đạo lại có thể rục rịch đòi ra khỏi cái LON TO thì sao.

Và… lửa đang cháy.

Chúc mừng người dân Quảng Đông, cảm phục người dân HongKong.

JB. Nguyen Huu Vinh.

https://www.facebook.com/100002541019308/posts/2718517498242924?d=n&sfns=mo

NGƯỜI MẸ VĨ ĐẠI !

NGƯỜI MẸ VĨ ĐẠI !

Vụ án giết người này đã được điều tra lại từ “bộ” rồi, Hồ Duy Hải đã ngồi trong phòng tử tù 11 năm qua. Hy vọng viện Kiểm Sát Nhân Dân tối cao làm đúng với những gì báo Thanhnien mới đăng cách đây đúng vài chục phút.

Theo viện KSND tối cao, vụ án này có nhiều mâu thuẫn, nhất là việc quái lạ :” Hung khí gây án được đi ra chợ mua đem về cho có hòng kịp xử ” vào hơn chục năm trước.

Năm 2014, Hồ Duy Hải đã xuýt tí nữa đã bị thi hành án tử. Tuy nhiên công văn kịp thời của Chủ Tịch Nước lúc đó đã cứu lấy một mạng người thanh niên mới lớn.

Nghi án Hồ Duy Hải tới nay rất nhiều uẩn khúc. Bạn bè mới ở facebook tôi, các em trẻ, cô, chú, bác…nếu đọc được bài viết này mà chưa rõ nguộn ngành…xin hãy vào Google chỉ cần đánh dòng chữ Hồ Duy Hải là sẽ rõ.

Hãy chung tay cất lên tiếng nói tại chính trang cá nhân mình, vì biết đâu chính những lời bất bình đó sẽ cứu giúp một mạng người, một người Mẹ đã từng bán đất, nhà cửa để chạy tứ phương kêu oan cho con mình.

Tại Nauy đã có hơn 25000 ngàn người kí chữ kí hòng kêu gọi phóng thích tử tù Hồ Duy Hải, tại Úc, và các nước trên thế giới có rất nhiều hội, tổ chức nhân quyền kêu gọi điều tra lại vụ án này.

Chúng ta là người Việt Nam, thì không há gì lại không nói lên tiếng nói hòng góp phần nhỏ để những ” nạn nhân nữ ” tại bưu điện Cầu Voi – Long An không còn oan ức nơi Cữu Tuyền !
——
Long Trần

Image may contain: 2 people, people smiling

TÀI XẾ TAXI LONDON ĐÃ TRẢ LỜI THẬT TUYỆT VỜI VỚI MỘT NGƯỜI HỒI GIÁO.

Kimtrong Lam
TÀI XẾ TAXI LONDON ĐÃ TRẢ LỜI THẬT TUYỆT VỜI VỚI MỘT NGƯỜI HỒI GIÁO.

Xin hỏi, nếu họ ghét người phương tây tệ như vậy, tại sao họ chọn phương tây để sống ? Well done mr. Driver!

Một người Ả Rập Hồi giáo, bước vào một xe taxi màu đen ở London. Anh ta yêu cầu người lái xe phải tắt radio vì giáo lý tôn giáo của mình, ông không được nghe nhạc. Lý do là trong thời gian của các vị tiên tri đó không có âm nhạc, đặc biệt là âm nhạc phương Tây, được coi là âm nhạc của người ngoại đạo.

Bác tài xế taxi lịch sự tắt radio, dừng chiếc xe taxi, và mở cửa.

Người Ả Rập Hồi giáo hỏi: “Bạn đang làm gì vậy?”
Bác tài xế taxi trả lời: “Trong thời gian của các vị tiên tri không có taxi, xin ông hãy chờ một con lạc đà …”

Image may contain: 1 person, sitting
Image may contain: one or more people, horse and outdoor

Hoan hô nền công lý của thiên đường xhcn!?

Image may contain: 1 person, text
Văn Lang

Bị cáo Trần Thanh Tâm:
– Tuổi: 17,
– Tội: cướp 95.000 VNĐ,
– Xét hành vi: rất nguy hiểm cho xã hội,
– Tuyên án: 5 năm tù.

Bị cáo Phạm Nhật Vũ:
– Tuổi: 47
– Tội: đưa hối lộ 6.200.000 USD, gây thiệt hại cho nhà nước 6.500.000.000.000 VNĐ, Thủ lợi 5.800.000.000.000 VNĐ.
– Xét hành vi: không nguy hiểm, đã khắc phục hậu quả.
– Tuyên án: miễn tội.

Hoan hô nền công lý của thiên đường xhcn!

Hôm nay Chúa vẫn đi ngang qua đời tôi như một sự tình cờ

..Một cuộc đổi đời thực sự, từ lưới cá đến lưới con người. Con người của mọi dân tộc là mối bận tâm của Thiên Chúa.Theo Chúa Giêsu là chia sẻ nỗi thao thức của Ngài về nhân loại, và đồng lao cộng khổ với Ngài trong sứ mạng cứu độ thế giới.

Simon và Anrê đã bỏ chài lưới, Giacôbê và Gioan bỏ thuyền và cha. Sự từ bỏ nào cũng gây ít nhiều xót xa đau đớn. Biển cả, sóng nước, thuyền bè, lưới cá, người cha, người vợ: biết bao giá trị phải bỏ lại, những người tôi đã và vẫn còn yêu mến.Từ bỏ chỉ khả thi nếu tôi gặp một giá trị cao hơn, một tình yêu lớn hơn.

Chúa không đòi mọi người phải sống đời tu, nhưng đòi phải từ bỏ mình.Từ bỏ đơn giản là đặt Thiên Chúa lên trên mọi thụ tạo khác, là chọn Giêsu trong giây phút hiện tại, là đón lấy cái bấp bênh. Bốn anh ngư phủ đã lên bờ để đi theo một ông thợ mộc bỏ nghề. Đời họ đã sang một trang mới. 

Hôm nay Chúa vẫn đi ngang qua đời tôi như một sự tình cờ. Ngài vẫn thấy, vẫn gọi, để tôi bỏ và đi theo. Không thấy và gọi, thì cũng chẳng ai từ bỏ và đi theo.Tiến trình này được lặp lại nhiều lần, làm nên hành trình Kitô hữu. Hôm nay tôi mong theo Chúa hơn. Ngài vẫn thấy, vẫn gọi, để tôi bỏ và đi theo.Hôm nay tôi mong theo Chúa hơn hôm qua, và ngày mai hơn hôm nay.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu thương mến, xin ban cho chúng con tỏa lan hương thơm của Chúa đến mọi nơi chúng con đi. Xin Chúa hãy tràn ngập tâm hồn chúng con bằng Thần Khí và sức sống của Chúa. Xin Chúa hãy xâm chiếm toàn thân chúng con để chúng con chiếu tỏa sức sống Chúa. Xin Chúa hãy chiếu sáng qua chúng con, để những người chúng con tiếp xúc cảm nhận được Chúa đang hiện diện nơi chúng con. Xin cho chúng con biết rao giảng về Chúa, không phải bằng lời nói suông, nhưng bằng cuộc sống chứng tá, và bằng trái tim tràn đầy tình yêu của Chúa.

(Thánh Têrêxa Calcutta).

 Trung Quốc Ngày Nay Qua Cái Nhìn Của Một Người Tàu – Nguyễn Thị Cỏ May

 Trung Quốc Ngày Nay Qua Cái Nhìn Của Một Người Tàu – Nguyễn Thị Cỏ May (Danlambao)

Thật may mắn – thật tình phải nói như vậy – còn không ít người Việt nam nơm nớp lo sợ nước Việt Nam rồi đây sẽ mất để trở thành một nước Tàu. Thế giới đang lo đối phó nạn bành trướng hết tốc lực và toàn diện của Tàu nhằm làm chủ thế giới. Vụ bắt bà Meng Wanzhou, Giám đốc tài chánh của Công ty Huawei, đúng là một cú đá giò lái quá nặng của Mỹ đối với Tàu trong chánh sách chạy đua thực hiện bá quyền của Tàu.

Tựa quyển sách của 2 nhà nghiên cứu người Pháp chuyên về chánh trị Tàu, Sophie Boisseau du Rocher và Emmanuel Dubois de Prisque (Odile Jacob, Paris, 2019) được tác giả trình bày dưới dạng chơi chữ “Tàu v(L)à thế giới” (La Chine e(S)t le monde – La Chine ET=VÀ nhưng có thêm S, đọc nguyên chữ EST=LÀ, động từ).

Nếu có người Việt Nam muốn viết một cuốn sách về sách lược bành trướng của Tàu, tưởng cuốn sách đó cũng nên có cái tựa viết giống như vậy, cùng cách chơi chữ, là “Việt Nam v(L)à Tàu” để báo động cho những người chưa thấy, chưa biết quốc nạn, không đọc sách mà chỉ thấy cái tựa thì cũng hiểu chuyện. Hiểu mối nguy sanh tử của Tàu đối với Việt Nam.

Tàu dưới con mắt thế giới

Huawei không chỉ là nhà sản xuất thứ hai trên thế giới về trang thiết bị viễn thông và smartphone mà đó thật sự là võ khí hàng đầu của chiến lược bá quyền của Tàu. Huawei nuôi tham vọng sẽ thay thế công nghệ Mỹ và, với tất cà phương tiện, sẽ nắm giữ vai trò chủ đạo của ngành này. Và đang tập trung vào 5G, không chỉ chiếm thị trường, mà nhằm chủ động và kiểm soát được thông tin về kỹ nghệ, về hoạt động của chánh phủ các nước, các thành phố, giao thông, các dịch vụ, ngân hàng,… Và nhứt là vũ khí. Tóm lại, kẻ thắng sẽ làm chủ thế giới. Giữa Mỹ và Huawei là cuộc chiến sanh tử. Nhưng với Bắc Kinh không chỉ có 5G phải đạt cho được mà là quyết tâm làm chủ trọn vẹn thế giới.

Sách lược tấn công thế giới của Tàu thật sự đã bắt đầu từ mười năm qua. Trước đây, Bắc Kinh còn giữ lời dạy của Đặng Tiểu-bình “Từ từ và giữ thế khiêm tốn” nhưng cuôc khủng hơảng kinh tế năm 2008 đã làm cho Tây Phương chao đảo, Bắc Kinh vội nắm ngay thời cơ, leo lên ngôi vị bá chủ.

Năm 2012, Xi Jinping nắm quyền, thay đổi chiến lược. Xi muốn kết hợp 2 nền độc tài – ngàn năm quân chủ và triều đại cộng sản – tiến lên tuyên bố nay là thời điểm “phục hưng nước Tàu”, một chánh sách xâm chiếm không giới hạn: chiếm Biển Đông, Bắc Cực, kiểm soát mười hải cảng có khả năng đón tiếp hải quân Tàu, tạo mười quốc gia chư hầu do ràng buộc về thương mại như thời đế quốc Tàu.

Trên mặt trận ngoại giao và đối với những cơ chế quốc tế, Tàu đã thoát khỏi cách ứng xử củ, sai khiến những chánh phủ chịu ảnh hưởng của mình để lũng đoạn những nguyên tắc nền tảng của Liên Hiệp Quốc, xâm nhập vào khối Liên Âu, mua chuộc một số quốc gia nhỏ bị kinh tế khủng hoảng để phá thế đoàn kết của Liên Âu, bảo vệ quyền lợi của Tàu, chống lại những tấn công nhơn quyền,…

Để thực hiện kỷ niệm 100 năm ngày lập đảng Cộng Sản và 100 năm ngày khai sanh nước Công Hòa Nhơn Dân Trung Hoa, Bắc Kinh bắt đầu bằng cách tỏ ra mình là một cường quốc hào phóng, có một hệ thống quyền lực vượt trội hơn những chế độ dân chủ Tây Phương, có khả năng đem lại sự tăng trưởng và sự ổn định. Tàu sẵn sàng mời những nhà lãnh đạo chánh trị các nước tới tu nghiệp, đều được hậu đãi, thanh niên ưu tú, ký giả, tới làm việc, tu nghiệp, được thù lao rộng rãi. Đồng thời, họ còn tài trợ cho hàng ngàn trung tâm nghiên cúu (think tank) trên thế giới. Hiện tại, Tàu có 350 000 sinh viên học ở Huê Kỳ và 35 000 ở Pháp, số tiền sinh viên đóng cho các đại học sẽ có khả năng làm cho các đại học ấy phải bỏ những môn mà Xi Jinping không hài lòng.

Một người Tàu nhìn Trung Quốc

Dưới cái nhìn của thế giới, Tàu không còn là một thách thức mà là mối nguy đang thật sự hăm dọa an ninh thế giới, nhứt là đối với Tây Âu và những giá trị của nó. Thế mà trong lúc đó, Tàu khoe khoang sự phát triển của họ hoàn toàn hòa bình và nhứt là trong DNA của họ không có chứa mầm chiến tranh. Nhưng ngân sách quốc phòng của Tàu tăng trưởng mau hơn sản lượng nội địa (PIB).

“Một người Tàu” nhìn Trung Quốc muốn nói trên đây là nhà văn Dai Sijie hiện ở bên Tàu để vận động tài chánh thực hiện bộ phim của ông, đồng thời ông cũng cho ấn hành ở Paris quyển truyện nói về cuộc đời của ông nội của ông.

Trong cách mạng văn hóa, ông là cậu bé mười tuổi và đã bị mọi người ghét, coi ông là người tội hình sự vì có ông nội là mục sư Tin Lành. Năm 1949, khi Cộng Sản chiếm trọn nước Tàu, ông nội của ông làm mục sư đang điều hành một cô nhi viện. Đó là trọng tội.

Sau năm 2011, Dai biến mất khỏi Pháp. Ông trở về Tàu nơi ông mô tả như một nước dễ thương một cách trung bình. Nhận xét nổi bật của ông là ở Tàu có lối “1% những người sống không sống chỉ vì tiền. Ngày nay, tiền trở thành cái đạo của người Tàu. Ông thấy một tỷ người Tàu thay đổi: trước kia, mọi người đều là cách mạng và ông đã sống trong xấu hổ vì ông thuộc gia đình một mục sư trong lúc những người khác thuộc gia đình thợ thuyền, nông dân, binh sĩ,… Nhưng ngày nay, nếu ai không kiếm được tiền mới là người đáng lấy làm xấu hổ”.

Ở Tàu, Dai có thể chạy ra tiền để làm phim nhưng ông không thể xin được giấy phép để in và phổ biến những tác phẩm của ông ở đó. Từ nhỏ đã mang đức tin Thiên Chúa Giáo, ông cứ nghĩ tới đời sống của Christ và ông nội của ông, người giúp đỡ rất nhiều cho người nghèo khổ và bản thân cũng bị đau khổ nhiều. Vậy phải chăng đó là hai điều song song với nhau? Ông nhớ lại cảnh bị đấu tố, người trong gia đình tố nhau với Hồng Vệ Binh,… Ông nhớ lại cha mẹ của ông, nguyên là y sĩ, bị cách mạng giam ở một nơi khác. Cảnh tịch thâu nhà cửa, của cải, khám xét, vô cùng khủng khiếp.

Một hôm vừa đi học về, Dai nghe những tiếng hò hét lớn, sỉ vả ông nội của ông là một tên nô lệ Tây Phương, tên phản quốc, một tên gián điệp. Ông còn nhớ ông nội của ông quì trên một bục cao, rồi có một Hồng Vệ Binh đá ông nội của ông làm cho ông té nhào xuống. Ông ngất liệm đi như chết. Mọi người chỉ đứng nhìn, không ai tới giúp đỡ. Rồi bỏ đi.

Cơn ác mộng hết sau khi Mao chết. Ngày nay, ở Tàu, Dai nhận thấy một điều lạ, không biết có phải là sự nghiệp của Mao để lại hay không, đó là ở Tàu có cả 100 triệu người Thiên Chúa Giáo. Không phải như ở Pháp, mà đó là những người giáo dân thuần thành, thật sự hành đạo, sống đời sống đạo nghiêm túc.

Trước kia, dưới thời Mao, ông nội của Dai cầu nguyện, đọc kinh trong bóng tối vì không dám đốt đèn. Ngày nay, tín đồ đi nhà thờ, nhà nguyện. Nhưng vẫn còn điều bị chế độ, tuy không còn Mao, cấm kỵ, đó là không được phép truyền đạo.

Dai không xin được phép in sách của ông ở Tàu vì sách viết bằng tiếng Tàu và trong sách, nhắc lại ông nội là một mục sư. Như vậy là phạm tội tuyên truyên tôn giáo.

Truyện của Dai đem thực hiện phim. Nhờ nhiều bạn bè làm điện ảnh, tài tử nổi tiếng vận động xin phép. Việc xin phép có thể được chấp thuận nhưng với điều kiện nhơn vật là mục sư phải thay đổi, như làm giáo viên, cán bộ, …

Ngày nay, nước Tàu phát triển, là cường quốc thứ nhì của thế giới. Dân Tàu đông đảo đi ra nước ngoài. Nhưng những thứ cộng sản đặc sệt vẫn còn nguyên và ở khắp nơi. Đó là tổ chức và quyền lực. Người ta thât sự không ai nói tới “độc tài” nhưng mọi thứ quyền lực đều nằm trong tay của một đảng duy nhứt.

Mọi người ai cũng đều có thể làm giàu nhưng, với điều kiện phải được đảng Cộng Sản ok. Mọi người đều có thể làm chuyện mình muốn, nhưng trước hết phải chờ đảng quyết định. Trong những xí nghiệp tư, phải có những đơn vị đảng dòm ngó dùm.

Tàu là nước tư bản nhưng đảng Cộng Sản mạnh hơn, nó kiểm soát tất cả, cả tư tưởng, cả mọi phản ứng tâm lý của dân.

Tuy nhiên có những chuyện mà cái đảng cực mạnh đó không thể kiểm soát được, không can thiệp được, nó chịu bất lực, đó là bịnh hoạn, chết. Những người lãnh đạo đảng như Xi, như Lý, như bịnh, chết, đảng Cộng Sản toàn quyền, triệt để, toàn diện, cũng chịu thua thôi.

Nguyễn Thị Cỏ May

danlambaovn.blogspot.com