Tin khủng khiếp từ Ý (Vũ Hán của châu Âu): 250 ca tử vong trong 1 ngày

No photo description available.
Image may contain: 1 person, sitting, on stage, child and indoor

thoibao.de

Tin khủng khiếp từ Ý (Vũ Hán của châu Âu): 250 ca tử vong trong 1 ngày

Chỉ trong một ngày – Thứ Sáu ngày 13 – thêm 250 người nữa đã chết do nhiễm coronavirus, nâng tổng số người chết ở Ý lên 1.266. Chưa bao giờ con số ca tử vong vì bệnh phổi do virus Covid-19 cao như thế trong 24 giờ.

Số lượng các ca nhiễm tại Ý cũng đang bùng nổ, lên tới 17.660 trường hợp, nhiều hơn 2.547 so với ngày thứ năm hôm qua.

Những người chết, tính trung bình, ở độ tuổi 80.
Nhóm tuổi trên 70 là chiếm nhiều nhất, với mức cao nhất là từ 80 đến 89 tuổi.

Nam bị tử vong nhiều gấp 3 lần nữ (75% là nam, 25% là nữ).

Cho đến nay 890 ca tử vong (trong tổng số 1.266) là ở ổ dịch: tỉnh Lombardei, và tại đây con số tử vong hôm nay 13-3 là 146 (trong tổng số 250).

Nguyễn Hồng Nhung (bệnh nhân thứ 17 ở Việt Nam) và chị Nguyễn Hồng Nga là nhiễm virus Vũ Hán khi đến tham dự buổi trình diễn thời trang của Gucci ở tại ổ dịch Lomberdei này, lúc đó dịch chưa bùng phát.

——-

Trước tình hình này, khoảng sau 9 giờ tối hôm nay (giờ địa phương), Bộ Y tế Liên bang Đức đã vội vàng yêu cầu tất cả những người gần đây từ Ý, Áo hoặc Thụy Sĩ trở về Đức, phải tự cách ly để phòng ngừa lây lan dịch bệnh corona. “Nếu trong vòng 14 ngày qua bạn có ở Ý, Thụy Sĩ hoặc Áo, thì sau khi trở về Đức bạn nên tránh mọi tiếp xúc không cần thiết và ở nhà trong hai tuần”, Bộ trưởng Jens Spahn và Bộ Y tế của ông viết trên Twitter vào tối thứ Sáu 13-3. Điều này được áp dụng, bất kể bạn có triệu chứng nhiễm virus hay không nhiễm.

——-

Theo hãng tin AFP, phát biểu trong cuộc họp báo qua mạng ngày 13-3 tại Geneva, Thụy Sĩ, Tổng giám đốc Tổ chức Y tế Thế giới (WHO), ông Tedros Adhanom Ghebreyesus, cho rằng châu Âu giờ đang là “tâm chấn” của đại dịch do virus corona chủng mới gây ra trên toàn cầu.

Ông Tedros cũng cảnh báo chưa thể biết khi nào dịch ở châu Âu sẽ lên tới đỉnh. Cũng theo người đứng đầu WHO, tại thời điểm này, châu Âu đang có số ca bệnh và số người chết vì COVID-19 nhiều hơn tổng số ca bệnh và số người chết ở các nước khác trên thế giới gộp lại (không kể Trung Quốc).

“Số ca bệnh ghi nhận mỗi ngày giờ ở châu Âu còn cao hơn ở Trung Quốc vào thời điểm dịch còn nóng”, ông Tedros nói.

———

Mặc dù coronavirus hiện đang gây hậu quả cho Ý nặng nề hơn Đức, nhưng virus Vũ Hán có thể đến Ý từ Đức. Một nhóm nghiên cứu người Ý hiện đang phỏng đoán điều đó, như hãng tin Reuters đưa tin. Các nhà khoa học tin rằng virus có thể đã đến Ý từ thành phố Munich – Đức.

Giả thiết của các nhà khoa học căn cứ vào kết quả phân tích gen: DNA của virus ở Ý tương đối giống Virus ở Đức. Tuy nhiên, các nhà khoa học vẫn chưa tìm ra virus đã xâm nhập vào Ý như thế nào .

TT Trump công bố tình trạng khẩn cấp quốc gia vì virus Corona!

TT Trump công bố tình trạng khẩn cấp quốc gia vì virus Corona!

“Khi Tổng thống công bố tình trạng khẩn cấp quốc gia, lúc đó ông có quyền tiếp cận tất cả các luật lệ quy định những gì Tổng thống có thể làm trong tình trạng khẩn cấp quốc gia, cho dù các quyền đó có liên hệ tới tình trạng khẩn cấp ngay lúc đó hay không.”.

Elizabeth Goitein, giám đốc Chương trình An ninh Quốc gia và Tự do thuộc Trung tâm Công lý Brennan, cho biết.

Image may contain: 4 people, people standing and suit

Phan Thị Hồng

Tổng thống Mỹ công bố tình trạng khẩn cấp quốc gia vì corona

REUTERS 14-3-2020

Tổng thống Mỹ Donald Trump ngày 13/3 công bố tình trạng khẩn cấp quốc gia vì virus corona, mở đường cho việc cung cấp, theo lời Tổng thống, khoảng 50 tỷ đô la viện trợ từ chính phủ liên bang trong công cuộc phòng chống dịch bệnh COVID-19.

Ông Trump đưa ra loan báo tại cuộc họp báo ở Vườn Hồng.

Tổng thống Trump nói ông công bố tình trạng khẩn cấp quốc gia để vận dụng toàn bộ quyền lực của chính phủ liên bang và thúc giục mỗi tiểu bang lập ra các trung tâm khẩn cấp để chống virus corona.

Việc Tổng thống Trump công bố tình trạng khẩn cấp quốc gia, một quyền lực hiếm khi dùng của Tổng thống, cho phép Cơ quan Quản lý Tình trạng Khẩn cấp Liên bang (FEMA) hỗ trợ các chính quyền cấp tiểu bang và địa phương và điều phối cách đáp ứng với khủng hoảng.

Mỹ hiện có 41 ca tử vong vì virus corona.

Hạ viện do đảng Dân chủ kiểm soát dự kiến thông qua gói viện trợ cho công tác chống dịch corona vào chiều 13/3 nhưng chưa rõ liệu Tổng thống và phe Cộng hòa có hậu thuẫn hay không. Gọi viện trợ này sẽ cho phép dân Mỹ được xét nghiệm virus corona miễn phí và những ai bị ảnh hưởng bởi virus corona sẽ được nghỉ bệnh hoặc nghỉ để chăm sóc gia đình có lương trong 2 tuần.

Trong khi đó, Bộ Ngoại giao Mỹ triệu đại sứ Trung Quốc tại Washington để phản đối bình luận của một phát ngôn nhân Bộ Ngoại giao Trung Quốc nói rằng có lẽ quân đội Mỹ đã mang virus corona tới Vũ Hán, nơi bùng phát dịch COVID-19 đầu tiên trên thế giới.

Ảnh: Tổng thống Donald Trump công bố tình trạng khẩn cấp quốc gia vì virus corona tại cuộc họp báo ở Vườn Hồng, ngày 13/3/20.

Nguồn: VOA

Tâm dịch mới của thế giới…

Lê Vi

Tâm dịch mới của thế giới- châu Âu tiếp tục bi thảm vì dịch. Ý đã có thêm 189 ca tử vong, tăng thành 1016 ca tử vong, và chỉ một ngày có thêm 2657 ca nhiễm mới.

Hôm qua Phó TT Mỹ Pence đã gọi châu Âu là tâm dịch của thế giới mới được chuyển từ châu Á qua. 30 người Mỹ đi du lịch từ châu Âu về đã mang theo mầm bệnh kèm theo những gì có trước đó. Kết quả nay Mỹ có 1459 ca bệnh và 39 ca tử vong. Đó là lý do Mỹ cấm bay châu Âu.

Tình hình châu Âu sáng nay thế nào theo Reuters và AP

+ Ý ghi nhận thêm 189 ca tử vong tại Ý, nâng tổng số người chết vì dịch COVID-19 lên 1.016. Số ca nhiễm mới trong ngày là 2.651 trường hợp, tăng hơn 300 trường hợp so với một ngày trước đó. Tổng số ca nhiễm virus corona mới (SARS-CoV-2) là 15.113.

+ Đức đã tăng lên 2.078 ca hôm qua, tăng hơn 500 ca 1 ngày và có 3 ca tử vong. CNN cho hay Chính Phủ Đức theo luật không thể ra một số lệnh công cộng mà chỉ khuyến nghị từng bang làm . Do đó họ không làm gì được. Trong vài ngày qua, Bộ trưởng Y tế Đức, Jens Spahn, đã nhiều lần đề nghị hủy bỏ các cuộc họp mặt công cộng với hơn 1.000 người. Tuy nhiên có bang làm theo có bang chả làm theo. Thành ra việc lây nhiễm tiếp tục gia tăng.

+ Quan chức Y tế Anh ngày 12-3 cho biết số ca nhiễm virus corona chủng mới đã tăng 29% sau 24 giờ, với tổng cộng 590 ca nhiễm được ghi nhận. 10 ca tử vong. Anh vẫn bình chân hơn vại và trẻ con đi học cấm nghỉ ngày nào.

+Hà Lan: 614 ca nhiễm, tăng 22% trong ngày . Viện Y tế Quốc gia Hà Lan (RIVM) tuyên bố số ca nhiễm tại đây đã tăng 22% lên thành 614 ca trong ngày 12-3. Đa số ca nhiễm mới được cho là tập trung tại tỉnh Noord-Brabant nằm ở phía nam Hà Lan.

+Tây Ban Nha: 84 ca tử vong trong ngày 12-3. Bộ Y tế Tây Ban Nha cho biết số ca tử vong vì COVID-19 tại nước này đã lên đến 84 ca trong ngày 12-3, tăng 37 ca so với một ngày trước đó.

Ngoài ra, số ca nhiễm của Tây Ban Nha cũng tăng từ 2.140 ca lên 2.968 ca

+Pháp, Tây Ban Nha và Bỉ ngày 12-3 đã đồng loạt yêu cầu đóng cửa các trường học tại nước này trong bối cảnh dịch COVID-19 tại châu Âu đang lan nhanh. Vì dịch tại 3 nước này khá khủng. Một bộ trưởng Tây Ban Nha đã nhiễm bệnh.

+Áo ghi nhận ca tử vong đầu tiên Bệnh nhân đầu tiên tử vong tại Áo là nam, 69 tuổi, ở thủ đô Vienna. Hiện Áo có 302 ca nhiễm, 4 trường hợp đã hồi phục.

+Hi Lap có 99 ca COVID-19, theo Reuters và vừa có ca tử vong đầu tiên.

+ Ba Lan cũng có ca tử vong đầu tiên

Nguyễn Thị Bích Hậu

Tính đến ngày 13/3/2020, tại Việt Nam, ghi nhận 47 trường hợp nhiễm dịch Covid-19,

Trần Bang

 

Bệnh nhân thứ 47 (BN47) là giúp việc trong toà nhà của bệnh nhân số 17, có tiếp xúc gần. BN 47, 43 tuổi, địa chỉ ở Trúc Bạch, Ba Đình, Hà Nội. Ngày 5/3/2020, sau khi phát hiện số 17, Trung tâm kiểm soát bệnh tật Hà Nội đã rà soát và lập danh sách tiếp xúc gần, bệnh nhân này đã được điều tra dịch tễ, lấy mẫu xét nghiệm và được cách ly tại BV Bệnh nhiệt đới trung ương cơ sở 2 Đông Anh vào ngày 6/3/2020. Hiện tại sức khoẻ của bệnh nhân ổn định.

Tính đến ngày 13/3/2020, tại Việt Nam, ghi nhận 47 trường hợp nhiễm dịch Covid-19, trong đó, có 16 trường hợp đã điều trị khỏi và ra viện, 31 trường hợp đang được điều trị tại bệnh viện với tình trạng ổn định.

(Trích nguồn baogiaothong)

 SÁNG MẮT CHƯA?

Bảo Nhi Lê
 SÁNG MẮT CHƯA?

Đỗ Ngà

51 năm trước, có một gia đình ở tại Sài Gòn đã trưng dụng căn nhà của mình để cho những kẻ khát máu làm nơi ẩn náu và lên kế hoạch giết hại đồng bào mình. Thế rồi cuộc tàn sát ấy đã nổ ra, đồng bào bị giết la liệt, sự tang thương xảy ra mọi góc phố, mọi con hẻm. Thế nhưng kẻ đó- người chủ nhà ấy vẫn không nhận ra mình đã gián tiếp làm cho đồng bào đau thương mất mát. Thế rồi 6 năm sau, kẻ khủng bố ấy đã chiến thắng, và tất nhiên chủ căn nhà – ân nhân của đảng cũng được những kẻ hàm ơn mình ban phát “ân sủng”. Căn nhà đó đã được ban cho danh hiệu “di tích quốc gia” và gia đình họ được tiếng thơm “gia đình có công với cách mạng”.

Ngu muội đang sống trong xã hội tự do mà không hiểu giá trị của tự do nên giúp khủng bố, và dù cho đến thời đại internet họ cũng không nhận ra. Mãi cho đến khi thần chết chập chờn ghé đến hỏi thăm thì chủ nhà mới chợt phát hiện ra cái “ân sủng” ấy hóa ra là gông cùm đáng sợ. Cái danh hão “di tích quốc gia” ấy cuối cùng phục vụ cho ai? Chẳng phục vụ gì cho chủ nhà mà phục vụ cho mục đích khoe khoang chiến tích của đảng mà thôi. Một căn nhà ở vị trí đắc địa, chỉ cần cho thuê mặt bằng là đủ sống phè phỡn mà không cần lao động. Nếu bán căn nhà này đi thì có thể hốt được một núi tiền, khi đó chủ nhà có thể dùng tiền ấy đuổi thần chết đi xa. Ấy vậy mà chủ nhà đều không có quyền cho dù rất cần tiền.

Không biết người chủ căn nhà ấy họ có hiểu từ “ăn mía xả bã” hay không? Phần ngọt nhất của cây mía ai đã chiếm? Đảng. Còn phần bã mía khó nuốt kia ai đã phải ngậm nó? Chính chủ nhà. Nói thẳng ra là ông chủ quán Phở Bình đó đã và đang dùng cái miệng và bao tử của mình làm sọt rác cho đảng ăn mía xong rồi ném bã vào trong đó. Như chúng ta biết, đảng đã có chiến thắng nhưng ai phải đi tù dưới thời VNCH? Chủ nhà. Đảng đã có căn nhà đắc địa làm bia tưởng niệm phục vụ cho việc PR chiến tích của đảng, nhưng ai phải sống túng thiếu ngay trên căn nhà đắc địa có thể đẻ ra tiền đó? Chủ nhà. Vậy mà cho đến hôm nay, đã 51 năm sau ngày giúp đỡ đó, đảng vẫn còn buộc chủ nhà phải hy sinh đi căn nhà của mình. Nhà mang tiếng là của chủ, đất mang tiếng là của chủ nhưng quyền sử dụng là của đảng (giống kiểu “đất đai sở hữu toàn dân do nhà nước quản lý”). Chủ nhà là ân nhân, đảng là kẻ hàm ơn, ấy vậy mà hôm nay chính ân nhân lại phải quỳ lạy kẻ hàm ơn ban cho mình những thứ vốn thuộc về mình. Không biết ông chủ quán Phở Bình kia có thấy chua chát không nhỉ?

Phải công nhận là, ông chủ Phở Bình đã đóng góp một phần cho cái chiến thắng của đảng. Sau chiến thắng ấy ông chủ tiệm phở này lại gồng mình chiến đấu với tử thần còn nhà cửa thì lại phục vụ cho đảng. Trong khi đó, trên thượng tầng chính trị của đảng này, bọn hàm ơn ông đã dùng những đồng tiền xương máu của dân trong đó có tiền thuế của ông để đi sang Ấn độ chơi bời, chơi chưa đã chúng lại “quá cảnh” sang Anh chơi tiếp. Chơi thỏa tích chúng lại mang đại dịch về nước đổ trên đầu nhân dân. Không biết ông chủ Phở Bình kia có nhận ra thực trạng như thế không? Không biết như thế đã đủ làm cho ông sáng mắt chưa nữa?

Đỗ Ngà

Image may contain: 2 people, text

DỖ DÀNH CŨNG KHÁC

Image may contain: 1 person, standing, dog, hat, tree, outdoor and nature
Nguyễn Ngọc Tư

“Họ còn phải cố tới chừng nào, trên mảnh đất nhàu nát bởi bão lũ. Nhưng cuộc biển bị bức tử, sông chết mòn này đâu phải bởi trời…”

DỖ DÀNH CŨNG KHÁC

(Nguyễn Ngọc Tư)

Thằng em họ bán đất bỏ xứ đi sau bốn mùa tôm thất bát, không phải tự dưng bạn nghĩ cái kết cuộc cả nhà nó đùm gói lên xe đò đi miền đông làm mướn cũng có phần lỗi của mình. Mùa đầu nó trắng tay, bạn bảo không sao đâu. “Rồi xui rủi sẽ qua, ngày mai là ngày mới”, bạn nói vậy ở mùa hai. Mùa ba em trắng tóc với những món nợ như thòng lọng treo trước mặt, bạn vẫn khăng khăng trời đâu phụ người ta hoài.

Bây giờ nhớ lại, cái gọi là động viên, lại giống như ru thằng em ngủ quên trong ảo tưởng. Bởi lúc nói những lời hời hợt đó, cả hai ngồi ngay dưới bến, ngó dòng sông vẫn cợn phù sa, nhưng sắc nước bầm lại, xanh xám như con bịnh lâu ngày. Đồng tôm của thằng em chỉ cách những ống xả thải của mấy nhà máy chế biến thủy sản chừng chục cây số, và khoảng cách chừng đó về phía Bắc, là chợ, nơi còn hàng ngàn căn nhà dầm chân trên quãng sông nhuộm nước đen trong bao nhiêu tắm giặt, rác rến.

Lạc quan cho mấy, cũng biết con sông mà chị em bạn từng tắm mát của ba mươi năm trước, nơi những người đàn bà xóm Lá giặt áo gội đầu, dòng nước tinh sạch ấy không bao giờ trở lại. Giờ rửa chân còn ngại, nói gì đến lấy nước đó làm chỗ sống cho tôm, vốn là loại đỏng đảnh khó chiều. Vậy mà bạn vẫn bỏ qua thực tại, dỗ lấy được, giống hệt dân xóm Lá động viên nhau sau những rằm những ba mươi giở lú chỉ thấy toàn rác và bọt nước, rằng không sao đâu, biết đâu mùa tôm đang chờ ở con nước tới.

Cũng những con người này, hồi còn làm lúa vụ một vụ hai, có năm mưa dầm nhấn chìm ruộng sạ, họ nói có sao đâu, còn chút lúa đít bồ, nay mai nước rút ủ giống lại. Có quãng bắn nhau dữ quá, họ phải bỏ xóm ra chợ tản cư, tự nhủ không sao đâu, bom đạn rồi cũng tạnh (nghe nói bom mắc lắm, tiền đâu mà mua dội xuống hoài), chừng ngừng chiến lại về vườn lên liếp trồng rau. Còn đất còn sông là còn hy vọng.

Những lời khích kệ kiểu đó bắt rễ từ đáy lòng, nở trên môi, như một cách đỡ nhau đứng dậy, khi căn nhà trong xóm bị bom vùi, khi người đổ xuống vì đạn lạc, khi cơn bão đi qua, mùa giáp hạt quá dài. Mấy chữ “không sao đâu”, “kệ nó, tính sau, sớm mai mặt trời lại mọc” mang tinh chất của hy vọng, cơ hội làm lại, tin vào sự từng trải trước bất trắc ở đời. Ông trời đâu có xéo xắt con người ta mãi được, ý nghĩ ấy như đức tin.

Coi lại, dân xứ mình dễ dỗ. Mấy cuộc chiến qua, xương thịt mất đi được yên ủi bởi tấm bằng tổ quốc ghi công treo vách, một chút tiền cho người thân, buổi thăm chớp nhoáng nhân ngày lễ. Bên thất trận, vẫn những bó xương buồn hiu, được vỗ về bằng một vài đại lễ cầu siêu, rất lâu sau. Và người bị bứt, bị nhổ khỏi rừng ruộng, bị ru ngủ trong những khu tái định cư sực mùi vôi mới quét, để thức dậy thấy mắt cay chẳng biết sinh kế ra sao, kiếm ăn cách nào với cuộc đời phía trước.

Chỉ trẻ con mới khiến người lớn biến dỗ dành thành nghệ thuật. Đứa trẻ tập xe đạp xước gối sẽ nhớ ba nó vừa thổi vào vết thương vừa nói, “cái thẹo này chắc tự hào lắm, nhờ nó mà cu Tí biết chạy xe”, hay cậu học trò yếu đuối không quên điểm mười của ông thầy thể dục dù cậu về đích sau cùng, “bởi vì em đã không bỏ cuộc”. Cũng là một cách bảo con nín đi, mẹ lại nói có muốn uống chút sữa không, khóc nhiều thì phải bù nước.

Bạn từng nghĩ cuộc san sẻ khó nhằn nhất là với ai đó vừa tiễn người thân về đất. Nói với bà mẹ vừa mất con rằng thôi cứ nghĩ duyên nợ với nhau chỉ chút này, hay “thằng nhỏ vẫn ở đâu đây, chỉ cần mình tin là có”, thực chất là sáo mòn. Rồi nhận ra, với một số nỗi đau, góp mặt đã là vỗ về, ngồi im lặng bên họ, nghe tổn thương lên tiếng, không nhất thiết phải nói gì, nhất là những lời vô nghĩa.

Từ biển bị bức tử, lại thấy dỗ dành những con người bị mất biển kia cũng khó kém gì. Tới với họ, ngồi nghe nỗi mặn, không xoa dịu là bao. Nói “đêm rồi sẽ qua”, có khi bị đánh chảy máu mũi, bị phỏng rát dưới bao ánh nhìn thù nghịch, “rốt cuộc thì mi chọn bên nào?”. Bởi những con người đó, kể cả đứa trẻ vừa mới chào đời kia, sẽ không chờ được ngày biển hồi sinh, trở lại như hồi chưa bị đầu độc.

Bảo “không sao đâu” là lừa gạt, “sẽ có cách” là trì hoãn (thực chất là chẳng có cách nào), nhưng nói “khổ gì cũng trải qua rồi, cố chịu thêm chút nữa” thì đã bước qua ranh ác. Họ còn phải cố tới chừng nào, trên mảnh đất nhàu nát bởi bão lũ. Nhưng cuộc biển bị bức tử, sông chết mòn này đâu phải bởi trời. Thật không biết an ủi gì cho phải với những người trước mặt là núi chắn, biển chết sau lưng, chỉ còn những đám mây trên đầu, lủ khủ nhưng không ăn được.

Đời sống dời đổi không ngừng, nên vỗ về nhau cũng không thể xài cách cũ. Ngoài những ưu phiền tự nhiên như tuổi già, bệnh tật, quanh bạn ngó đâu cũng thấy người cần được dỗ, như thanh niên xóm Lá lần lượt bỏ xứ đi làm mướn, thằng bạn bị lọt hố ga gãy mấy cọng xương sườn, bên nhà em chồng trận mưa nào cũng ngập vì nước ngoài đường tràn vào.

Tới lúc nào đó, mạnh ai nấy tự dỗ mình, chứ còn sức đâu mà ủi an nhau. Khi ấy người ta ru tổn thương bằng gì khi “không sao đâu” đã hoàn toàn vô dụng. Nhưng cách nào thì dỗ dành ai đó đang đau, tuyệt đối, không thể nào, bằng bạo lực.

CÓ THỂ CÁC BẠN CHƯA ĐỂ Ý ĐẾN CON VIRUT CORONA VŨ HÁN…? NGHÈO CŨNG LÀ ĐIỀU MAY MẮN.!

CÓ THỂ CÁC BẠN CHƯA ĐỂ Ý ĐẾN CON VIRUT CORONA VŨ HÁN…? NGHÈO CŨNG LÀ ĐIỀU MAY MẮN.!

Mình theo dõi dịch bệnh cúm Tầu từ khi mới khởi phát tại Việt Nam,giai đoạn một có 16 người dương tính với cúm Tầu hầu như mọi thông tin bị bịt kín mít, rò rỉ trên báo chí thì toàn mập mờ như ma chơi, lên không thể khẳng định được điều gì về thông tin người bệnh cũng như thân nhân của họ…? Giai đoạn hai từ khi Hoa Kỳ và Liên minh tiền tệ tuyên bố gói hỗ trợ các nước bị dịch bệnh nặng nề về virut cúm Tầu thì hàng loạt các bệnh nhân được phơi bầy khá rõ nét, kể cả tên tuổi thân nhân..!

Nhưng điều hay nhất, ưu điểm nhất của cái anh cúm Tầu này, là toàn xơi cái bon bất chính lắm tiền nhiều của, liên quan đến quan chức và quan chức, cái đặc biệt nữa là xơi luôn anh phó ban lý luận trung ương, tòi luôn ra những thói hư tật xấu của mấy anh ra trước bàn dân thiên hạ, dân đen được xem luôn màn cúm tầu lột trần truồng các quan chức có lương tâm ròi bọ một cách hả hê.. họ chửi rủa cười cơt, bêu rếu.. ngay như vị chủ tịch nước tổng bí thư cũng im re trước dư luận chẳng thấy thanh minh thanh nga gì..?

Cái điều hay nữa là con virut cúm Tầu này chưa ngoạm nhầm vào tầng lớp người nghèo ? Có bạn nào thấy anh xe ôm, chị bán rau,thịt,cá, nào ngoài chợ, nơi mà dễ nhiễm bệnh nhất bị nó ngoạm chưa..? Chỉ có một cậu hướng dẫn viên du lịch,một cô bán siêu thị bị ngoạm nhầm vì đi cùng với bọn có kinh tế thôi..? Nhưng cũng thấy oan oan vì tầng lớp dân nghèo bị cách ly chẳng làm ăn gì được..!

ÂU RẰNG NGHÈO CŨNG LÀ ĐIỀU MAY MẮN HẠNH PHÚC CÁC BẠN NHỈ…!

Image may contain: 2 people
No photo description available.
Image may contain: 1 person, text

Tu dưỡng của mẹ là sự giáo dục tốt nhất dành cho con

Tu dưỡng của mẹ là sự giáo dục tốt nhất dành cho con

Một người mẹ tốt không cần phải giàu có, cũng không nhất định phải tài cao học rộng. Sự tu dưỡng của mẹ mới là sự giáo dục tốt nhất dành cho con yêu.

Có câu nói “Đặt con vào dạ là mạ đi tu”, hàm ý người phụ nữ khi được ban thiên chức làm mẹ chính là lúc bắt đầu một quá trình tu dưỡng bản thân. Đi tu ở đây không có nghĩa vào chùa xuống tóc, hay ở nhà tụng kinh niệm Phật, cũng không phải bắt buộc ăn chay, mà kỳ thực chính là trong nếp sống hàng ngày đều chú trọng đạo đức, tu sửa tâm tính. Quá trình ấy có lẽ không chỉ dừng lại ở 9 tháng 10 ngày mang nặng đẻ đau, mà kéo dài suốt cuộc đời.

Mẹ thay đổi thói quen, sở thích của mình chỉ vì con

Bắt đầu từ lúc mầm sống nhen nhóm trong dạ, người mẹ trở nên chú ý tới từng bữa ăn và giấc ngủ của mình. Từ giờ, mẹ không phải chỉ sinh hoạt cho một mình mẹ, bởi hơn hết cả là vì những điều tốt lành nhất cho con. Có những món ăn cảm thấy thật ngán nhưng vì mang đến dinh dưỡng cho con nên mẹ vẫn cố gắng ăn. Nếu như trước kia, mẹ yêu thích màn đêm yên tĩnh và thường thức khuya để làm việc và suy ngẫm, thì từ khi mang thai mẹ đều đi ngủ sớm vì con yêu. Mẹ thậm chí ngay lập tức từ bỏ món cà phê và những thứ nước ngọt yêu thích vì biết nó không có lợi cho thai nhi, dù trước đó mẹ uống đến thành quen hàng ngày.

Có thêm cả nhiều việc không tên nữa đã thực sự làm thay đổi cuộc sống của mẹ. Đúng là mẹ đã từ bỏ rất nhiều ham muốn của bản thân. Giờ đây, làm mọi việc mẹ không còn chỉ nghĩ đến cái tôi của mình. Thật ra, đó chính là một quá trình tu dưỡng.

Mẹ nuôi dưỡng trái tim nhân từ cũng vì con

Hơn thế nữa, mẹ tập cho mình thói quen luôn nghĩ tốt cho người khác, luôn có thể lý giải được mọi hành động vô lý bằng một trái tim từ bi. Mẹ hiểu rằng “chịu thiệt là Phúc”, mà Phúc này là để dành cho con. Nhờ thế mà tấm lòng mẹ rộng mở, giúp mẹ luôn vui vẻ an hòa, dù chuyện gì có xảy ra cũng không hề nóng giận từ trong tâm. Thực chẳng dễ dàng chút nào phải không? Ai cũng biết người mẹ cần vui vẻ để tốt cho thai nhi, nhưng sự vui vẻ ở bề mặt thì không có tác dụng, mà sự nhân hậu trong sâu thẳm tâm hồn người mẹ mới là tốt nhất cho đứa con. Vì sao mà dù khó mẹ vẫn có thể làm được? Bởi vì con chính là nguồn sức mạnh để mẹ có thể vượt qua giới hạn của bản thân thực hành tu tập hàng ngày.

Ai đã từng đọc về thai giáo sẽ biết rằng có rất nhiều việc cụ thể người mẹ cần làm cho con như là nói chuyện với con, cho con nghe nhạc cổ điển… Đó chính là những món ăn tinh thần thật sự tốt cho em bé, và trên hết chúng giúp gắn chặt thêm mối liên hệ giữa mẹ và con, khiến cho đứa trẻ ngay từ trong bụng đã cảm nhận được những tín hiệu từ người mẹ của mình. Tuy nhiên, ngay cả khi bạn không biết gì về thai giáo cũng như không có trong tay những dụng cụ cần thiết như đĩa nhạc và tai nghe, thì thực ra đứa trẻ hàng ngày vẫn ở trong bụng người mẹ và nhận mọi thứ tốt từ mẹ. Tấm lòng yêu thương và sự thiện lương của người mẹ đã ngấm ngầm thấm nhuần vào tâm hồn đứa trẻ, để nuôi dưỡng từ trong bụng một em bé với phẩm chất cao thượng vị tha.

Có lẽ quá trình mang thai mới chỉ là vạch xuất phát. Từ khi chào đời cho đến lúc lớn lên, em bé chịu nhiều ảnh hưởng của xã hội với muôn vàn điều tốt xấu. Thế nên, em càng cần biết bao một người mẹ không ngừng tu dưỡng bản thân để ở bên cạnh em và đặt cho em một nền móng làm người vững chắc.

Con tự giác học được lòng bao dung từ hành vi của mẹ

Có một câu chuyện có thật về một người mẹ đã nghiêm túc tu dưỡng bản thân hàng ngày và kết quả mang đến vô cùng xúc động. Chuyện kể rằng em bé 4 tuổi, con trai của người mẹ đó, trong một lần leo lên ghế để với quả lê ở trên bàn đã bị ngã xuống đất và làm đổ đĩa cơm. Theo lẽ thường, các bà mẹ sẽ giận dữ và quát tháo đứa trẻ. Tuy nhiên trong tình huống này, người mẹ chỉ lẳng lặng ra đỡ con dậy và dọn sạch chỗ cơm vương vãi trên đất. Không những người mẹ không cảm thấy nóng giận mà trong lòng còn tự nhận đó là lỗi của mình vì đã không dọn bàn luôn sau khi ăn. Điều ấy tưởng như đơn giản nhưng thật ra là kết quả tu dưỡng liên tục trong một thời gian dài của người mẹ.

Một ngày sau khi sự việc xảy ra, cậu bé kia lại tiếp tục làm đổ một nửa bát canh khi đang ăn. Người mẹ đã nói ngay trong tích tắc không do dự: “Không sao cả. Con vẫn ổn chứ?”. Rồi cô ấy lấy khăn giấy dọn sạch chỗ canh đổ và chu đáo nói với con mình: “Lần sau con cần phải cẩn thận hơn”. Sự thiện lương của người mẹ đã tỏa ra thứ ánh sáng ấm áp khiến cả gia đình ở trong bầu không khí dễ chịu và yên vui. Còn người con thì từ đó trở đi rất hiếm khi làm đổ thứ gì.

Một hôm, người bố đứa trẻ không tìm được cái bấm móng tay đã cáu gắt và đổ lỗi cho vợ mình không để đúng nơi đúng chỗ. Khi chuẩn bị ra khỏi nhà để đi chơi với bọn trẻ con, anh gằn giọng với vợ mình: “Em hãy tìm cái bấm móng tay trước khi anh quay lại”. Bầu không khí thật sự căng thẳng. Lúc đó, người mẹ còn chưa kịp phản ứng gì, thì đứa trẻ 4 tuổi quay sang nói với bố: “Nếu sau khi chúng ta quay lại, mẹ vẫn chưa tìm thấy bấm móng tay, bố chỉ cần nói “Không sao cả!”. Quả thật, đứa con trai đã học được cách bao dung. Và kết quả cuối cùng đúng là “Không sao cả!”.

Có thể nói rằng một người mẹ hiền đức sẽ dưỡng thành những người con thiện lương. Từ khi mang thai cho đến lúc sinh con và nuôi dạy con khôn lớn là cả một hành trình vạn dặm vô cùng gian khó với rất nhiều công việc phải làm. Tuy nhiên, mỗi sự việc xảy ra đều là cơ hội để người mẹ tu dưỡng bản thân, từ đó làm tấm gương cho con cái noi theo. Quả thực, một người mẹ tốt không cần phải giàu có, cũng không nhất định phải tài cao học rộng. Sự tu dưỡng của mẹ mới là sự giáo dục tốt nhất dành cho con yêu.

Bài viết:
Đan Tâm
Ảnh bìa:
Shutterstock
Thiết kế:
Tea Tea

Image may contain: 2 people, text
Image may contain: 1 person, text
Image may contain: 1 person, sitting, table and indoor
Image may contain: 2 people
Image may contain: 1 person, sitting

SEX TOUR…?

Thuc Tran

SEX TOUR…?

LS Nguyễn Danh Huế

Là loại hình du lịch nước ngoài có gái đi cùng nở rộ khoảng 15 năm trở lại đây. Loại hình du lịch đắt đỏ này đương nhiên chỉ dành cho giới nhà giàu.
Sử dụng dịch vụ ‘sex tour” chủ yếu là giới doanh nhân và quan chức. Nếu như giới doanh nhân với tiền rủng rỉnh trong túi và sẵn thời gian nên họ có thể đi ‘sex tour” bất cứ khi nào họ muốn thì giới quan chức lại khó hơn, tuy “tiền không thành vấn đề” nhưng quan chức lại khó thu xếp thời gian và đặc biệt đi du lịch nước ngoài lại phải báo cáo hay xin phép và được tổ chức đồng ý. Vì vậy, giới quan chức hay lách để đi bằng cách vẽ ra các chuyến đi công tác nước ngoài để thực hiện ‘sex tour”.

Các chuyến công tác “vẽ” dễ nhất là “trao đổi, học tập kinh nghiệm” bởi vì mục đích của những chuyến đi này thì dễ đề xuất và nghe xuôi tai, khi đi về thì dễ báo cáo vì chẳng có gì đo lường được kết quả của việc “trao đổi, học tập kinh nghiệm” đó. Thế nên khi báo cáo tổng kết cứ “vẽ hươu vẽ vượn”, bịa ra cũng chẳng ai để ý. Có lý do chính đáng để đi nước ngoài là một chuyện, nhưng kèm theo đó thì lại tiết kiệm được một đống chi phí, nếu như giới doanh nhân đi ‘sex tour” phải tự mình bỏ hết chi phí thì giới quan chức khi vẽ ra được các chuyến công tác lại được chu cấp toàn bộ, có khi còn có tiền mang về, họ được ngồi máy bay hạng thương gia, ăn nghỉ tại các khách sạn 5 sao ở trung tâm, có tiền đi lại và tiêu vặt và tất cả tiền đó đều do dân đóng góp 

Tham gia vào đường dây ‘sex tour” để phục vụ các doanh nhân và quan chức thì đương nhiên là các em gái xinh đẹp, họ gồm đủ mọi thành phần nhưng phổ biến là người mẫu, diễn viên, họ được một số “ông bầu” gom vào 1 đường dây và luôn sẵn sàng khi huýt sáo là lên đường đi “diễn ở nước ngoài”, giá thì tùy loại và phụ thuộc vào nhan sắc, tên tuổi và thời gian mỗi chuyến đi dài hay ngắn, thấp thì vài ngàn đô, cao thì vài chục đến vài trăm ngàn, thậm chí cả triệu đô cho một chuyến. Các cô gái đi ‘sex tour” đa phần lười biếng và muốn kiếm tiền nhanh để khai thác tuổi thanh xuân, thường cứ có tiền là họ theo nhưng giới quan chức có vẻ được các cô thích hơn vì giới quan chức tiêu tiền không phải nghĩ vì họ kiếm dễ và tiêu tiền “chùa”, doanh nhân dẫu sao họ cũng cực nhọc mới kiếm được tiền nên đôi khi họ bỏ ra 1 xu thì cũng phải lấy lại 1 xu chứ chả cho không ai cái gì.

Giới quan chức ở nhà thì họ phải mang 1 bộ mặt khác, phải luôn tạo ra cái vỏ bọc là người đức cao vọng trọng, nói những lời hay ý đẹp và không dám ăn chơi vì dễ bị lộ. Khi ra nước ngoài thì họ như con tắc kè đổi màu, có khi về độ mất nết và sa đọa thì giới doanh nhân còn thua xa quan chức. Khi ở nước ngoài quan chức “yên tâm công tác”, không lo bị ai nhòm ngó nên tha hồ bộc lộ bản chất. Việc đi ‘sex tour” 1 lần sau đó về mua nhà cho các em rồi có con, rồi chu cấp cả đời cho các em để khi cần là có ngay chỗ để vui là chuyện chẳng hiếm trong giới quan chức.

Nhiều kẻ không có nhân cách vẫn có thể đóng vai người tử tế để rao giảng đạo đức cho cấp dưới và cho cả nhân dân. Miệng chúng leo lẻo về “chống tự diễn biến, tự chuyển hóa” nhưng chính chúng “đã tự diễn biến, tự chuyển hoá” từ lâu rồi. Buồn là vẫn nhiều người u mê và tin chúng.

https://www.facebook.com/Huebat/posts/3102894173078074