KHOM MÌNH –  Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

 Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Mọi người trong hội đường đầy phẫn nộ!”.

“Cánh cửa cuộc đời thật nhiệm mầu; nó trở nên thấp hơn một chút so với người muốn đi qua. Chỉ ai biết khom mình, người ấy mới có thể bước qua ngưỡng của nó!” – Anon.

Kính thưa Anh Chị em,

 Lời Chúa hôm nay minh hoạ ý tưởng trên, “Chỉ ai biết khom mình, người ấy mới có thể bước qua ngưỡng cửa cuộc đời!”. Thái độ biết ‘khom mình’ của tướng quân Naaman ngược hẳn thái độ “đầy phẫn nộ” của người Do Thái cùng thời Chúa Giêsu.

Naaman, một dũng tướng của vua Aram; tuy nhiên, cùng với danh vọng và quyền lực, ông phải vật lộn với bệnh phung hủi! Mã giáp của ông, trên thực tế, chỉ để che đậy một con người yếu đuối, tổn thương và tật nguyền! Naaman phải làm theo một đứa trẻ, tìm gặp người của Chúa; và ông phải khiêm tốn đến hai lần. Nghĩa là ông buộc phải nghe lời một bé gái ‘khác thường’, đi gặp một người xem ra ‘tầm thường’, làm theo một cách thức ‘lạ thường’; thế nhưng, nhờ hạ mình, ông được một phép lạ ‘phi thường’. Cuối cùng, ông đã bật lên một lời tuyên xưng không có ở đâu khác trong toàn bộ Thánh Kinh, “Nay tôi biết rằng: trên khắp mặt đất, không đâu có Thiên Chúa, ngoại trừ ở Israel!”. Rõ ràng, biết ‘khom mình’ là một điều kiện để hứng nhận ân huệ của Thiên Chúa vậy!

Ngược lại, trong bài Tin Mừng, dân thành Nazareth không thể tin một chàng thanh niên – từng có tên là Giêsu – con của một bác thợ mộc nghèo hèn là vị Thiên Sai. Họ cay cú với Ngài, nhất là khi Ngài cho biết, trong lịch sử, Thiên Chúa từng tỏ ra ưu ái người ngoài chứ không chỉ với người Do Thái. Họ bất bình vì họ đặt sự bảo đảm vào di sản và lời hứa của Thiên Chúa qua các tổ phụ; họ nghĩ rằng, vì là Do Thái, nên cách nào đó, Thiên Chúa phải chiếu cố họ hơn những người khác. Thiếu khiêm tốn, họ đánh mất ân huệ Chúa Giêsu mang đến; tệ hơn, đầy phẫn nộ, họ những muốn xô Ngài xuống vực!

Như vậy, sẽ là một chướng ngại lớn cho những ai không biết ‘khom mình’. Đó cũng là cách thức Con Thiên Chúa cứu độ chúng ta! Vì thế, cần thiết biết bao, để bạn và tôi nhận ra rằng, khiêm tốn, một điều kiện để múc lấy ơn Chúa! Mùa Chay, mùa lắng đọng lòng mình để nghe Lời Chúa, ngắm nhìn cách thức hành động của Ngài, Đấng huỷ mình ra không để chuộc lại chúng ta. Mùa Chay, còn là mùa khát khao Chúa; “Linh hồn con khao khát Chúa Trời, là Chúa Trời hằng sống!” – Thánh Vịnh đáp ca – Đấng ước mong chúng ta biết ‘khom mình’ như Ngài; qua đó, nhờ ơn Ngài, bạn và tôi cứu lấy mình, và cứu lấy những ai Chúa trao!

Anh Chị em,

 “Mọi người trong hội đường đầy phẫn nộ!”. Cả chúng ta vốn cũng có thể mắc những sai lầm của những người đương thời với Chúa Giêsu khi quên rằng, biết ‘khom mình’ là điều kiện tiên quyết trước mọi phước huệ của Chúa! Phước huệ lớn nhất của Chúa mà chúng ta có thể lãnh nhận – đặc biệt trong Mùa Chay này – là nhận ra lòng thương xót, luôn tha thứ của Ngài; nhận ra mình ‘cùi hủi’, tội lỗi, dễ phẫn nộ và hay cay đắng! Để từ đó, thật lòng sám hối trở về; và với ơn thánh, mỗi người chúng ta được biến đổi. Đó là tất cả những gì đáng mong đợi nhất cho một đại lễ  Phục Sinh vốn sẽ không hoài phí.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, đừng để con coi thường một ai! Cho con biết cúi mình trước Chúa và ‘khom mình’ phục vụ Chúa trong anh chị em con!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

From: KimBang Nguyen

**************************************

Thứ Hai Tuần III Mùa Chay

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.

24 Khi đến Na-da-rét, Đức Giê-su nói với dân chúng trong hội đường rằng: “Tôi bảo thật các ông: không một ngôn sứ nào được chấp nhận tại quê hương mình.

25 “Thật vậy, tôi nói cho các ông hay: vào thời ông Ê-li-a, khi trời hạn hán suốt ba năm sáu tháng, cả nước phải đói kém dữ dội, thiếu gì bà goá ở trong nước Ít-ra-en; 26 thế mà ông không được sai đến giúp một bà nào cả, nhưng chỉ được sai đến giúp bà goá thành Xa-rép-ta miền Xi-đôn. 27 Cũng vậy, vào thời ngôn sứ Ê-li-sa, thiếu gì người phong hủi ở trong nước Ít-ra-en, nhưng không người nào được sạch, mà chỉ có ông Na-a-man, người xứ Xy-ri thôi.”

28 Nghe vậy, mọi người trong hội đường đầy phẫn nộ. 29 Họ đứng dậy, lôi Người ra khỏi thành -thành này được xây trên núi. Họ kéo Người lên tận đỉnh núi, để xô Người xuống vực. 30 Nhưng Người băng qua giữa họ mà đi.


 

Nếu các ông không sám hối, thì các ông cũng sẽ chết hết như vậy. (Lc 13:3)-Cha Vương

Ngày Chúa Nhật tràn đầy yêu thương và tha thứ nhé.

Cha Vương

CN, 3MC: 23/3/25

TIN MỪNG: Tôi nói cho các ông biết: không phải thế đâu ; nhưng nếu các ông không sám hối, thì các ông cũng sẽ chết hết như vậy. (Lc 13:3)

SUY NIỆM: Thời đại ngày nay mình thấy có 2 căn bệnh đang làm nhiều người điên đầu. Bệnh thứ nhất là bệnh mất trí nhớ. Bệnh thứ 2 là bệnh mất cảm thức về tội. Bệnh mất trí nhớ thì ai cũng biết rồi, mình cũng đang có triệu chứng đó bạn ạ. Theo mình càng quên thì càng bớt tội. 🙂 Còn bệnh mất cảm thức về tội là gì? Đây là căn bệnh của lương tâm. Một khi con người không còn khả năng để phân biệt được ranh giới giữa thiện và ác nữa thì điều xấu sẽ ngày càng được hợp thức hoá—“tốt thì nhận, sai thì cãi”—cãi cho ra đúng mới thôi. Điều này đi ngược với tâm tình Mùa Chay—“tốt thì nhận, sai thì sửa lại”—cố gắng sửa lại một sai trái để nhận được sự tha thứ nơi người mà họ xúc phạm. Đây là tâm tình và hành động của việc sám hối.

LẮNG NGHE:  Ai nói mình không có tội là kẻ nói dối. Nếu chúng ta nói là chúng ta không có tội, chúng ta tự lừa dối mình, và sự thật không ở trong chúng ta” (1 Ga 1:8).

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, xin giúp con có một ý thức nhạy bén trước tội lỗi để con biết tránh xa những gì không thuộc về Chúa.

THỰC HÀNH: Có bao xao lãng bổn phận đối với tha nhân và hơn nữa đối với chính Thiên Chúa chưa? Đây là tội xao lãng (sin of omission). Mời bạn hãy cố gắng sửa đổi chính mình nhé.

From: Do Dzung

*******************************

Trở Về Bên Chúa 2 (Sáng tác: Lm. Nguyễn Văn Tuyên) – Kiều Oanh Nguyễn

CHẾT CHẬM – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

 Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Thưa ông, xin cứ để nó lại năm nay nữa. Tôi sẽ vun xới chung quanh và bón phân cho nó. May ra sang năm nó có trái, nếu không thì ông sẽ chặt nó đi!”.

Người La Mã, đôi khi, xích tù nhân cạnh một xác chết cho đến khi mùi thối của tử thi hủy hoại họ. “Người sống và kẻ chết ‘tay trong tay’ cho đến nghẹt thở vì tử khí; họ kéo dài cuộc sống thê lương cho đến chết! Không có Chúa Kitô, chúng ta bị cùm vào tội lỗi như người tù bị cùm vào xác chết! Chỉ ăn năn sám hối thực lòng mới giải thoát chúng ta, vì cuộc sống bấy giờ, không chỉ là một sự tồn tại vô sinh nhưng còn là một cái ‘chết chậm!’.

Kính thưa Anh Chị em,

Lời Chúa Chúa Nhật hôm nay tiết lộ, Thiên Chúa không những không chấp nhận cái chết, mà Ngài càng không chấp nhận một sự tồn tại vô sinh – ‘chết chậm’ – nơi con cái Ngài!

Thiên Chúa không chấp nhận kiếp nô lệ đọa đày của Israel trên đất Ai Cập, Ngài sai Môsê đi giải thoát dân – bài đọc một. Với bài Tin Mừng, hình ảnh cây vả không sinh trái mang ý nghĩa tương tự, nó biểu tượng cho linh hồn mỗi người! Cũng có thể nó đang nô lệ – vô sinh – không có khả năng cho đi, không có khả năng làm điều lành! Và Chủ vườn quyết định chặt nó. May thay, người làm vườn – Chúa Giêsu – can thiệp, xin Chủ cho thêm một năm nữa. Và tất cả những gì Ngài làm bộc lộ cách hiển nhiên lòng thương xót của Thiên Chúa – “Đấng từ bi nhân hậu” – Thánh Vịnh đáp ca, cũng là Đấng không chấp nhận một cái ‘chết chậm’ ở con cái Ngài. Đấng luôn cho con người một cơ hội thứ hai, để mỗi người có đủ thời gian hoán cải.

Thông điệp thật rõ ràng, tất cả chúng ta cần thay đổi! Sự kiên nhẫn và lòng thương xót Chúa đồng hành với chúng ta, bất chấp sự cằn cỗi đang có ở đó. Hãy nhớ, Chúa Giêsu luôn làm tất cả những gì có thể để chúng ta hướng thiện. Việc xin hoãn lại của người làm vườn với kỳ vọng cây vả sẽ sinh trái, cho thấy tính cấp thiết của việc biến đổi! Hãy lưu ý, cây vả được trồng giữa vườn; nghĩa là được ưu tiên! Đó chính là linh hồn bạn và tôi. Đất chúng ta được trồng là ‘đất xót thương’ – ‘đất giàu nhất’ – để có thể sản sinh những hoa trái vốn được kỳ vọng. Mùa Chay, mùa sám hối, mùa cải tà quy chánh; đừng để mình ‘chết chậm’, tồn tại mà vô sinh!

Anh Chị em,

“May ra sang năm nó có trái, nếu không thì ông sẽ chặt nó đi!”. “Thời gian và khả năng hoán cải không phải là vô hạn; do đó, cần phải nắm bắt ngay lập tức; nếu không, khả năng đó có thể mất mãi mãi. Lời Chúa mời gọi chúng ta tự hỏi, tôi phải làm gì để hoán cải, để đến gần Chúa hơn, để “cắt bỏ” những điều không tốt?” – Phanxicô. Chúa Giêsu nhẫn nại biết bao với hy vọng chúng ta sẽ sớm sinh trái. Mỗi ngày, Ngài “cắt tỉa” chúng ta bằng Lời, “bón” chúng ta bằng Thịt Máu Thánh, “sưởi” chúng ta bằng lửa Thánh Thần, và “tưới” chúng ta bằng ân sủng. Cứ thế, Ngài chờ đợi và tiếp tục chăm bón; bởi lẽ, Ngài không chấp nhận một cuộc sống mà như đã chết nơi linh hồn mỗi người. Vậy còn chần chờ gì nữa, bạn và tôi hãy nắm bắt cơ hội – hôm nay – trở về với Chúa khi còn kịp!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, giúp con chặt đứt mọi xích xiềng chết chóc thối tha, thật lòng sám hối, cắm rễ sâu vào ‘đất xót thương’ của Chúa để sinh trái, hầu Chúa không còn mỏi mắt!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

From: KimBang Nguyen

***************************************

CHÚA NHẬT TUẦN III MÙA CHAY NĂM C

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.

1 Lúc ấy, có mấy người đến kể lại cho Đức Giê-su nghe chuyện những người Ga-li-lê bị tổng trấn Phi-la-tô giết, khiến máu đổ ra hoà lẫn với máu tế vật họ đang dâng. 2 Đức Giê-su đáp lại rằng: “Các ông tưởng mấy người Ga-li-lê này phải chịu số phận đó vì họ tội lỗi hơn mọi người Ga-li-lê khác sao? 3 Tôi nói cho các ông biết: không phải thế đâu; nhưng nếu các ông không sám hối, thì các ông cũng sẽ chết hết như vậy. 4 Cũng như mười tám người kia bị tháp Si-lô-ác đổ xuống đè chết, các ông tưởng họ là những người mắc tội nặng hơn tất cả mọi người ở thành Giê-ru-sa-lem sao? 5 Tôi nói cho các ông biết: không phải thế đâu; nhưng nếu các ông không chịu sám hối, thì các ông cũng sẽ chết hết y như vậy.”

6 Rồi Đức Giê-su kể dụ ngôn này: “Người kia có một cây vả trồng trong vườn nho mình. Bác ta ra cây tìm trái mà không thấy, 7 nên bảo người làm vườn: ‘Anh coi, đã ba năm nay tôi ra cây vả này tìm trái, mà không thấy. Vậy anh chặt nó đi, để làm gì cho hại đất?’ 8 Nhưng người làm vườn đáp: ‘Thưa ông, xin cứ để nó lại năm nay nữa. Tôi sẽ vun xới chung quanh, và bón phân cho nó. 9 May ra sang năm nó có trái, nếu không thì ông sẽ chặt nó đi.’”


 

Người không giữ mãi cơn giận, nhưng chuộng lòng nhân nghĩa- Cha Vương

Cuối tuần zui zẻ và bình an trong Chúa và Mẹ nhé.

Cha Vương

Thứ 7, 2MC: 22/3/2025

TIN MỪNG: Người không giữ mãi cơn giận, nhưng chuộng lòng nhân nghĩa, Người sẽ lại thương xót chúng ta, tội lỗi chúng ta, Người chà đạp dưới chân. Mọi lỗi lầm chúng ta, Người ném xuống đáy biển. (Mk 7:18c,19)

SUY NIỆM: Trong Giáo hội Công Giáo, Thứ Bảy là những ngày đặc biệt phụng vụ dành riêng kính Đức Trinh nữ Maria. Truyền thống dành riêng ngày Thứ bảy để tôn vinh Mẹ Thiên Chúa là một truyền thống cổ xưa, có từ hàng trăm năm trước. Từ điển Bách khoa Công giáo cho biết, một “Thánh lễ đặc biệt được chỉ định để kính Đức Trinh Nữ vào các ngày Thứ bảy – có từ thế kỷ X “. Việc chọn lựa này được kết nối với sự phục sinh của Chúa Giêsu vào ngày Chúa nhật và với đức tin vững vàng của Đức Maria vào ngày hôm trước. Vì Chúa Phục sinh xảy ra vào ngày Chúa nhật, chúng ta giữ ngày thánh này thay cho ngày Sabat như những người Do thái xưa đã làm. Tuy nhiên, chúng ta thánh hóa ngày thứ bảy để tôn vinh Đức Trinh nữ Maria vinh hiển, người luôn kiên vững trong đức tin đến trọn ngày Thứ bảy sau cái chết của Con Thiên Chúa.

    Tin Mừng hôm nay cho biết “Chúa chuộng lòng nhân nghĩa (nhân lành/thương xót). Vậy trong khi suy ngẫm về lòng thương xót của Thiên Chúa, ta cũng hướng về Đức Mẹ Maria, “Mẹ nhân lành… (Mẹ của lòng Thương Xót)”. (Kinh Lạy Nữ Vương). Chúng ta gọi Đức Maria là Mẹ của Lòng Thương Xót vì Mẹ là Mẹ của Chúa Giêsu con Thiên Chúa.  Là con cái của Mẹ, ở chốn khách đày, mời bạn hãy chạy đến Mẹ than thở kêu khẩn Mẹ thương.  “Trong nguy nan, lúc sầu khổ, khi băn khoăn, bạn hãy nghĩ đến Mẹ MARIA, bạn hãy kêu cầu Mẹ MARIA. Ước gì danh thánh MARIA không bao giờ lìa xa môi miệng bạn, tách rời khỏi con tim bạn; và để được Mẹ thương cầu bầu trợ giúp, bạn đừng quên bắt chước gương Mẹ. Bước theo Mẹ, bạn không lạc hướng; kêu cầu Mẹ, bạn không thất vọng; lĩnh ý Mẹ, bạn không sai lầm. Nếu Mẹ đỡ bạn, bạn sẽ không ngã; nếu Mẹ che chở bạn, bạn sẽ không sợ; nếu Mẹ dìu bạn, bạn sẽ không mệt; nếu Mẹ ủng hộ bạn, bạn sẽ đạt đến đích.”—Thánh Bernard (Bê-na-đô) ở Clairvaux.

LẮNG NGHE: Khi thấy thân mẫu và môn đệ mình thương mến đứng bên cạnh, Đức Giê-su nói với thân mẫu rằng: “Thưa Bà, đây là con của Bà.” Rồi Người nói với môn đệ: “Đây là mẹ của anh.” Kể từ giờ đó, người môn đệ rước bà về nhà mình. (Ga 19:26-27)

CẦU NGUYỆN: Lạy Mẹ Maria, Mẹ là người đầu tiên đón nhận, cảm nghiệm và sống Lòng Thương Xót của Chúa xin cầu bầu và trợ giúp con hôm nay và mãi mãi.

THỰC HÀNH: Đọc chậm và suy niệm Kinh Lạy Nữ Vương

From: Do Dzung

**************************

MẸ LÒNG THƯƠNG XÓT – Padre ZEZINHO, Brazil – Lời: QUANG UY, DCCT – Ca sĩ KIM TUYẾN và Nhóm CADILLAC

TÌM KIẾM BÌNH AN NỘI TÂM Ư?  HÃY THỬ ĐI XƯNG TỘI – Lm. Ed Broom, OMV

Lm. Ed Broom, OMV

  Có một hiện tượng rất thú vị: quan sát một người chuyển từ trạng thái căng thẳng bên trong được thể hiện qua sự căng thẳng bên ngoài, rồi sang trạng thái bình an và thanh thản!  Chúng ta có thể liên kết hiện tượng này với trường hợp của một hối nhân đứng xếp hàng, chờ đợi đến phiên mình lãnh nhận Bí tích Giải tội, ít nhiều gì, họ dễ bộc lộ chút nào đó của sự bồn chồn, căng thẳng.  Tuy nhiên, sau khi xưng tội và lãnh nhận ơn tha tội, chúng ta rất dễ nhận ra sự bình an nội tâm tỏa ra ngay từ chính nét mặt của người đó khi rời tòa giải tội. 

Khoảng 35 năm trước, Mary Ann Budnik đã viết một cuốn sách ngắn nhưng rất tuyệt vời về Bí tích Giải tội với tựa đề “Tìm kiếm sự bình an ư?  Hãy thử Xưng tội!”  Tác giả khuyến khích tín hữu hãy lãnh nhận Bí tích Giải tội thường xuyên để xin ơn bình an và thánh hóa cho các thành viên trong gia đình.

 Bà Budnik đã đưa ra một nhận xét rất sâu sắc và thú vị: Khi căng thẳng, áp lực có dấu hiệu gia tăng, và những bất đồng, cãi vã giữa các thành viên trong gia đình có xu hướng tăng lên, thì có thể dẫn đến kết luận rất rõ ràng, đó là, đã đến lúc tất cả các thành viên trong gia đình cần đến với Tòa giải tội.  Chắc chắn là sau khi mỗi người đi xưng tội đàng hoàng về, thì sự hòa thuận sẽ trở lại với bầu khí của gia đình. 

Về mặt thần học, nhận xét này rất vững vàng và hợp lý.  Lý do đơn giản là: trong số những hậu quả của tội lỗi phải kể đến: sự căng thẳng, hỗn loạn, ích kỷ, kiêu ngạo, tự ái và lục đục.  Ân sủng của Bí tích giải tội sẽ giúp chống lại những hậu quả tiêu cực này của tội lỗi.

 Có thể nói, một đề xuất tuyệt vời để củng cố sự thánh thiện, hòa thuận, yêu thương, bình an và niềm vui trong gia đình, còn được gọi là “Giáo hội tại gia,” là thực hành việc xưng tội hàng tháng.  Từ người gia trưởng cho đến thành viên nhỏ nhất, hãy quyết tâm cùng nhau đi xưng tội hàng tháng, và khuyến khích cả gia đình có được thói quen tốt lành này! 

Bốn yếu tố để thực hiện việc Xưng Tội cách Tốt Lành

 Thánh Josemaria Escriva Balaguer, đã đặt ra một từ viết tắt dễ nhớ gồm 4 từ nhằm giúp chúng ta lãnh Bí tích hoà giải cách sốt sáng: Rõ ràng (Clear); Súc tích (Concise); Cụ thể (Concrete) và Trọn vẹn (Complete).

  1. RÕ RÀNG. Trong Nhật Ký của Thánh Faustina, “Lòng Chúa Thương Xót trong Linh Hồn Tôi”, Chúa Giêsu đã nói rõ với Thánh nữ rằng, điểm khởi đầu để lãnh nhận Bí Tích Giải Tội hiệu quả là phẩm chất không thể thiếu của SỰ MINH BẠCH.  Nói cách khác, đó là sự Rõ ràng.  Thật thế, trong khi các dấu chỉ của Thần Lành là rõ ràng và minh bạch, thì trái lại, sự lộn xộn, mập mờ, mơ hồ, nhập nhằng đều là những dấu chỉ của kẻ thù của linh hồn chúng ta, chính là ma quỷ.  Do đó, khi xưng tội nơi tòa giải tội với linh mục, vị đại diện Chúa Giêsu Kitô, chúng ta hãy nói chậm rãi, rõ ràng, chân thành và hết sức cởi mở.  Hiệu quả chính của Bí tích Giải tội là chữa lành những vết thương mà chúng ta mắc phải do tội lỗi.  Chúa Giêsu, vị Thầy Thuốc Thiêng liêng sẽ chữa lành chúng ta.  Giống như một Bác sĩ sẽ chẳng thể chữa lành cho bệnh nhân trừ khi bệnh nhân bộc lộ những bệnh tật trên cơ thể mình một cách minh bạch và rõ ràng.  Căn bệnh càng rõ ràng thì các ứng dụng của phương thuốc điều trị càng hiệu quả.
  2. SÚC TÍCH.  Có lẽ vị Thánh và vị linh mục giải tội nổi tiếng nhất trong Giáo hội Công giáo là Thánh Gioan Vianney thành Ars.  Sau khi vượt qua nhiều trở ngại mà ngài gặp phải khi mới đến Giáo xứ, mọi người từ khắp nơi đổ về tòa giải tội của ngài.  Người ta tính rằng thánh nhân giải tội từ 13 giờ đến 18 tiếng đồng hồ mỗi ngày trong gần 40 năm.  Sức thu hút của ngài với tư cách là một linh mục, một cha giải tội, và một vị thánh đạt đến mức tín hữu đôi khi phải chờ đợi nhiều ngày để đến phiên vào tòa giải tội của ngài.  Những người viết tiểu sử của Thánh Gioan lưu ý rằng, theo nguyên tắc chung, ngài không dành thời gian dài cho mỗi hối nhân.  Thông thường, không kể các trường hợp đặc biệt, mỗi người vào toà xưng tội sẽ mất khoảng 3 phút.

 Súc tích có nghĩa là hối nhân cần chuẩn bị kỹ lưỡng cho việc xưng tội.  Điều có thể rất hữu ích là hối nhân viết ra tội của mình trước khi bước vào tòa giải tội.  Ngoài ra, ngay cả trước khi gặp linh mục, hối nhân đã phải cố gắng thực hiện một Hành vi ăn năn tội cách trọn vẹn.  Tóm lại, 95% việc xưng tội tốt lành là điều đã được thực hiện trước khi hối nhân bước vào tòa giải tội.

 Trong Chương trình truyền hình Dragnet with Joe Friday, có một câu nói cổ điển và dễ nhớ mà ông ấy đưa ra trước khi tham gia vào vụ án: “CHỈ CÓ SỰ THẬT, THƯA BÀ, CHỈ LÀ SỰ THẬT THÔI…” Theo nghĩa song song, hối nhân cần vào tòa giải tội với điều kiện tiên quyết này: “CHỈ LÀ TỘI LỖI, CHỈ LÀ TỘI LỖI THÔI….”  Các yếu tố không liên quan đến việc Xưng tội nên được đặt sang một bên.  Hết sức rõ ràng: Bản chất và nội dung chính của bất kỳ lời xưng tội tốt lành nào đều là lời thú nhận chân thành, minh bạch và súc tích về tội lỗi cá nhân của chính mình.  Điều này có nghĩa là, lời xưng tội của bạn không phải là lời thú nhận của chồng/vợ, con cái, mẹ chồng của bạn, mà là tội lỗi của chính bạn.  Đôi khi, chúng ta có thể nói quá nhiều vì đang lảng tránh vấn đề thực sự về tội lỗi của mình.  Súc tích có nghĩa là ngắn gọn, chính xác; không dài dòng và vòng vo! 

  1. CỤ THỂ. Một phẩm chất thiết yếu khác để thực hiện Bí tích Giải tội là tầm quan trọng của việc xưng tội một cách cụ thể.  Nên tránh những cách diễn đạt trừu tượng, mơ hồ, chung chung, thiếu diễn tả cụ thể, chẳng hạn như: “Con không đủ tốt…  Con có thể trở thành một người tốt hơn.  Con không hoàn hảo… Con đã vi phạm các điều răn… Con là một tội nhân thực sự tồi tệ.. . Con đã làm Chúa thất vọng…  Lời nói của con có thể tốt hơn…  Con cũng giống như đại đa số nhân loại – là một tội nhân…  Tội lỗi của con cũng giống như tội lỗi của mọi người,...”  Trái lại, có thể diễn tả cụ thể như sau: “Con bỏ lễ Chúa Nhật vì lười biếng… Con xem phim khiêu dâm 3 lần, mỗi lần nửa tiếng… Con lấy trộm tiền của Công ty vì con tham lam…  Con cố tình uống rượu say 3 lần vào cuối tuần với những người bạn nghiện rượu của con, …” Những lời thú nhận này đều cụ thể và cho thấy nguyên nhân gốc rễ của việc phạm tội! 
  2. TRỌN VẸN. Bí Tích Giải Tội phải hoàn chỉnh.  Sách Giáo lý Giáo hội Công giáo, cũng như Bộ Giáo luật, quy định rằng để việc Xưng tội được trọn vẹn, hối nhân phải thú nhận cả số tội trọng, cũng như loại tội – nghĩa là loại tội đã phạm.

 Ví dụ, một cặp vợ chồng trước khi kết hôn có lẽ đã lâu không xưng tội, một năm chẳng hạn.  Nếu người chồng tương lai này đã không đi lễ trong một năm và rơi vào việc quan hệ trước hôn nhân hoặc lạm dụng ma túy, thì một Lời xưng tội hoàn chỉnh có thể như sau: “Thưa Cha, xin giải tội cho con, vì con đã phạm tội, lần xưng tội cuối cùng của con là một năm trước và đây là tội lỗi của con…. Con lạm dụng ma túy 10 lần; con bỏ Lễ 52 lần, và quan hệ trước hôn nhân 15 lần.”   Việc Xưng tội của người này được xưng một cách hoàn chỉnh: cả về số lần cụ thể, cũng như loại tội.  Sau đó, người ấy nghe thấy những lời tuyệt vời này: “… Cha tha tội cho con nhân danh Cha, Con và Thánh Thần.  Amen.”

 Nếu 4 yếu tố này, Rõ ràng, Súc tích, Cụ thể và Trọn vẹn được áp dụng khi chúng ta đến với Bí tích Giải tội – thì hy vọng rằng ơn chữa lành qua Bí tích của Thiên Chúa sẽ đổ tràn xuống tâm hồn, để rồi chúng ta sẽ rời khỏi tòa Giải tội với một sự bình an chẳng thể hiểu và diễn tả nổi.

 Bạn và gia đình đang tìm kiếm sự bình an thực sự của tâm hồn ư?  Hãy thử đến với bí tích Hoà giải, ngay trong những ngày còn lại của Mùa Chay này! 

Lm. Ed Broom, OMV

Nt. Anna Ngọc Diệp, OP, chuyển ngữ từ: catholicexchange.com (07. 3. 2023)

From: Langthangchieutim


 

HỌC MỪNG VUI – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Còn thằng con của cha đó, sau khi đã nuốt hết tài sản của cha với bọn điếm, nay trở về, thì cha lại giết bê béo ăn mừng!”.

“Nó phải trở về nơi nó thuộc về! Nó phải trở về dù nó đen đủi hơn một thằng quỷ!”. Đó là những gì kiệt tác “Đứa Con Hoang Đàng” của Mitch Irion mô tả! Cha nó vui mừng vì nó đã tìm được ‘nơi nó thuộc về’; ở đó, nó ‘mất hút!’. Vạt áo đỏ như máu – tượng trưng tình yêu – của ông đã lấp kín nó! “Thật lạ, khi một số người nói quá nhiều về những gì Chúa làm cho họ, nhưng lại quá tằn tiện nói về những gì người khác nhận được từ Ngài. Hãy ‘học mừng vui’ như Thiên Chúa vui mừng!” – Spurgeon.

Kính thưa Anh Chị em,

Hãy ‘học mừng vui’ như Thiên Chúa vui mừng! Đó là những gì Tin Mừng hôm nay lưu ý. Người anh tỏ ra bất bình trước bữa tiệc người cha dành cho đứa em hư đốn trở về. Có công bằng không? Câu trả lời đúng sẽ là: đây là một câu hỏi sai! Vì lẽ, anh phải ‘học mừng vui’ như cha anh vui mừng!

Chúng ta dễ sống theo cách ‘mọi thứ phải công bằng’; và khi người khác nhận nhiều hơn, chúng ta có thể mím môi, tức giận và cay đắng. Hành động xót thương của người cha dành cho đứa con ‘tàn đời’ chính là điều người anh cần học. Anh cần biết, bất kể cậu em đã làm gì, nó đòi chia gia tài – khác nào mong cha chết – hoặc tự do tìm hạnh phúc ở bất cứ đâu – sống phóng đãng – ngoại trừ một nơi mà nó thực sự tìm thấy: Cha! Dẫu thế, người cha vẫn yêu nó và hân hoan khi nó trở về. Như vậy, đứa em cần lòng thương xót không chỉ của cha, nhưng của cả anh nó, để nó có thể tin rằng, nó đã lựa chọn đúng khi trở về.

Người anh chung thuỷ với cha suốt bao năm cũng không hề bị đối xử bất công! Sự bất bình của anh đến từ việc lòng anh ‘nghèo thương xót’, không như cha anh, một người ‘giàu xót thương’. Anh không thể thương đứa em ở mức độ tương tự cha anh thương nó; và do đó, không thấy được sự cần thiết cần có một lời ủi an như một cách giúp nó hiểu rằng, nó được tha, được chào và trở về là một chọn lựa đúng đắn. Lòng thương xót vượt quá những gì thoạt đầu được coi là công bằng. Vậy muốn được xót thương, bạn và tôi cần sẵn lòng trao nó cho ai cần nhất! “Chúa là Đấng từ bi nhân hậu!” – Thánh Vịnh đáp ca – cũng là “Đấng chịu đựng lỗi lầm”; “Sẽ lại thương xót chúng ta. Tội lỗi chúng ta, Người chà đạp dưới chân; mọi lỗi lầm chúng ta, Người ném xuống đáy biển!” – bài đọc một.

Anh Chị em,

“Chúa là Đấng từ bi nhân hậu!”. Hôm nay, hãy suy ngẫm về việc bạn sẵn sàng trở nên nhân hậu và rộng lượng đến mức nào, đặc biệt là đối với những ai xem ra không xứng đáng với điều đó. Hãy nhủ lòng rằng, ân sủng thường không tính đến công bằng; nó thường hào phóng đến mức gây sốc! Hãy cam kết vào lòng quảng đại sâu xa này đối với bất cứ ai, nhất là những ai đang thương tổn; đồng thời, tìm mọi cách mà bạn có thể ủi an người anh em bằng lòng thương xót của Chúa. Được như thế, bạn đã biết mừng vui như Thiên Chúa vui mừng, và tình yêu quảng đại đó sẽ đổ xuống lòng bạn vô vàn phước huệ.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, đừng để con ủ dột khi thấy anh chị em con may mắn hơn mình; dạy con biết vui với người vui, khóc với người khóc!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

From: KimBang Nguyen

************************************

 Thứ Bảy Tuần II Mùa Chay

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.

1 Khi ấy, các người thu thuế và các người tội lỗi đều lui tới với Đức Giê-su để nghe Người giảng. 2 Thấy vậy, những người Pha-ri-sêu và các kinh sư bèn xầm xì với nhau: “Ông này đón tiếp phường tội lỗi và ăn uống với chúng.” 3 Đức Giê-su mới kể cho họ dụ ngôn này:

11 “Một người kia có hai con trai. 12 Người con thứ nói với cha rằng: ‘Thưa cha, xin cho con phần tài sản con được hưởng.’ Và người cha đã chia của cải cho hai con. 13 Ít ngày sau, người con thứ thu góp tất cả rồi trẩy đi phương xa. Ở đó anh ta sống phóng đãng, phung phí tài sản của mình.

14 “Khi anh ta đã ăn tiêu hết sạch, thì lại xảy ra trong vùng ấy một nạn đói khủng khiếp. Và anh ta bắt đầu lâm cảnh túng thiếu, 15 nên phải đi ở đợ cho một người dân trong vùng; người này sai anh ta ra đồng chăn heo. 16 Anh ta ao ước lấy đậu muồng heo ăn mà nhét cho đầy bụng, nhưng chẳng ai cho. 17 Bấy giờ anh ta hồi tâm và tự nhủ : ‘Biết bao nhiêu người làm công cho cha ta được cơm dư gạo thừa, mà ta ở đây lại chết đói! 18 Thôi, ta đứng lên, đi về cùng cha và thưa với người: ‘Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha, 19 chẳng còn đáng gọi là con cha nữa. Xin coi con như một người làm công cho cha vậy.’ 20 Thế rồi anh ta đứng lên đi về cùng cha.

“Anh ta còn ở đằng xa, thì người cha đã trông thấy. Ông chạnh lòng thương, chạy ra ôm cổ anh ta và hôn lấy hôn để. 21 Bấy giờ người con nói rằng: ‘Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha, chẳng còn đáng gọi là con cha nữa …’ 22 Nhưng người cha liền bảo các đầy tớ rằng: ‘Mau đem áo đẹp nhất ra đây mặc cho cậu, xỏ nhẫn vào ngón tay, xỏ dép vào chân cậu, 23 rồi đi bắt con bê đã vỗ béo làm thịt để chúng ta mở tiệc ăn mừng! 24 Vì con ta đây đã chết mà nay sống lại, đã mất mà nay lại tìm thấy.’ Và họ bắt đầu ăn mừng.

25 “Lúc ấy người con cả của ông đang ở ngoài đồng. Khi anh ta về gần đến nhà, nghe thấy tiếng đàn ca nhảy múa, 26 liền gọi một người đầy tớ ra mà hỏi xem có chuyện gì. 27 Người ấy trả lời: ‘Em cậu đã về, và cha cậu đã làm thịt con bê béo, vì gặp lại cậu ấy mạnh khoẻ.’ 28 Người anh cả liền nổi giận và không chịu vào nhà. Nhưng cha cậu ra năn nỉ. 29 Cậu trả lời cha: ‘Cha coi, đã bao nhiêu năm trời con hầu hạ cha, và chẳng khi nào trái lệnh, thế mà chưa bao giờ cha cho lấy được một con dê con để con ăn mừng với bạn bè. 30 Còn thằng con của cha đó, sau khi đã nuốt hết của cải của cha với bọn điếm, nay trở về, thì cha lại giết bê béo ăn mừng!’

31 “Nhưng người cha nói với anh ta: ‘Con à, lúc nào con cũng ở với cha, tất cả những gì của cha đều là của con. 32 Nhưng chúng ta phải ăn mừng, phải vui vẻ, vì em con đây đã chết mà nay lại sống, đã mất mà nay lại tìm thấy.’”


 

 “Đối với Thiên Chúa mọi sự đều có thể được” (Mc 10:27c) – Cha Vương

 Ngày Thứ 6 tràn đầy ân sủng của Chúa khi suy niệm Đàng Thánh Giá Chúa nhé.

Cha Vương. 

Thứ 6, 2MC: 21/3/2025

TIN MỪNG: Chúa Giêsu phán: “Các ông chưa bao giờ đọc thấy trong Kinh Thánh sao: “‘Chính viên đá bọn thợ loại ra, đã trở nên viên đá góc; đó là việc Chúa làm và là việc lạ lùng trước mắt chúng ta’”? (Mt 21:42)

SUY NIỆM: Trong đời mỗi người đều trải qua ít nhất vài lần bị “từ chối”, kể cả trong công việc lẫn các mối quan hệ tình cảm. Dù nó diễn ra bao nhiêu lần, mức độ nặng nhẹ ra sao thì bạn cũng khó lòng lờ đi được nỗi đau nó mang lại. Đối khi những nỗi đau khi bị từ chối làm bạn mất hết niềm hy vọng vào chính mình và vào Chúa nhưng hôm nay Lời Chúa gợi ra cho bạn một cái nhìn mới về nỗi đau này. 

Chuyện lạ lùng là “viên đá bọn thợ loại ra, đã trở nên viên đá góc tường”. “Đối với Thiên Chúa mọi sự đều có thể được” (Mc 10:27c) 

Bạn hãy nhìn vào viên đá Phêrô—đã 3 lấn chối Chúa, viên đá Phaolô và biến cố trên đường Đamát, viên đá Augustinô, viên đá Thánh Inhaxio, tổ phụ dòng Tên…  Thiết nghĩ rằng nhiều anh chị em chung quanh bạn cũng có thể là những viên đá như thế, vậy bạn hãy khoan dung… Ngay cả bạn cũng có thể là như thế, nên hãy đặt hết niềm hy vọng và trông cậy vào việc làm lạ lùng của của Chúa. Bạn hãy đọc lại phép lạ tại Biển Đỏ: Chúa “rẽ nước ra cho [dân Do Thái] có lối đi khô ráo ngay giữa lòng biển.” (Xh 14:16) Chúa không san bằng Biển Đỏ, Người chỉ rẽ nó ra. Chúa không phải lúc nào cũng cất đi những đau khổ của bạn. Nhưng Người sẽ vạch ra một con đường để bạn vượt qua chúng.

LẮNG NGHE: Con ẩn náu bên Ngài, lạy CHÚA, / xin đừng để con phải tủi nhục bao giờ. / Lưới kẻ thù giăng, xin gỡ con ra khỏi, / vì nơi con trú ẩn, chính là Ngài.  (Tv 31:2,5)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, nhìn lên Chúa đang chịu đóng đinh con nhận ra Chúa không bỏ rơi con, xin dạy con biết đón nhận thánh ý Chúa dù con có bị tổn thương đến cỡ nào đi nữa.

THỰC HÀNH: Nỗi tổn thương lớn nhất của bạn trong lúc này là gì? Mời bạn hãy tìm nơi nương tựa bên Chúa. 

From: Do Dzung

***************************

Con đường Chúa đã đi qua | Thánh ca

‘TIẾN THÂN’ HAY QUÊN MÌNH?- (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

“Nước Thiên Chúa, Người sẽ lấy đi không cho các ông nữa, mà ban cho một dân biết làm cho Nước ấy sinh hoa lợi!”.

“Mọi người đều có tiềm năng tiến lên trong cuộc sống, nhưng không chỉ là ‘leo lên’ những nấc thang hay tích lũy những lời khen; vì như thế, bạn chỉ tìm ‘tiến thân!’. Tiến lên trong cuộc sống là sử dụng những trải nghiệm, những khó khăn, tiếng nói của bạn để nâng cao không chỉ bản thân mà cả những người chung quanh. Thành công không được đo bằng những gì bạn tích lũy mà bằng những gì bạn cho đi!” – Maya Angelou.

Kính thưa Anh Chị em,

“Thành công được đo bằng những gì bạn cho đi!”. Lời Chúa hôm nay đặt ra câu hỏi liệu bạn có nằm trong số những người mà Nước Thiên Chúa sẽ bị lấy đi? Hay trong số những người mà nó sẽ được trao để sinh lợi? Nói cách khác, trong vườn nho Chúa, bạn chỉ tìm ‘tiến thân’ hay chỉ muốn ‘quên mình’ để phục vụ Thiên Chúa và đồng loại?

Nhóm đầu tiên – những người sẽ bị tước mất Vương Quốc – là những tá điền xấu. Một trong những tội lỗi lớn nhất của họ là lòng tham. Họ ích kỷ khi coi vườn nho là nơi có thể làm giàu cho bản thân và ít quan tâm đến lợi ích của Chủ, của người khác. Buồn thay, chúng ta dễ dàng áp dụng lối nghĩ này vào cuộc sống mình! Thật dễ dàng để coi cuộc sống là một loạt các cơ hội hầu – cách này cách khác – chỉ để ‘tiến thân’. Thật dễ dàng để tiếp cận cuộc sống theo cách mà chúng ta liên tục tìm kiếm lợi ích, địa vị và chức tước thay vì chân thành tìm vinh quang Chúa và mưu ích cho các linh hồn.

Nhóm thứ hai – những người mà Vương Quốc của Chúa sẽ được ban – để nó sinh quả tốt, là những người hiểu rằng, mục đích cốt lõi của cuộc sống không chỉ là làm giàu bản thân mà còn là chia sẻ tình yêu của Thiên Chúa với người khác. Đây là những người ‘quên mình’ luôn tìm cách để có thể trở thành một phước lành thực sự cho tha nhân.

Tuy nhiên, lòng quảng đại mà chúng ta được kêu gọi trước hết là để xây dựng Vương Quốc. Và điều này được thực hiện thông qua các việc từ thiện, nhưng đó phải là “từ thiện” được thúc đẩy bởi Phúc Âm và có Phúc Âm là mục đích trước hết và trên hết. Chăm sóc người nghèo, giảng dạy, phục vụ và những việc tương tự chỉ tốt khi Chúa Kitô là động lực và mục tiêu cuối cùng. Cuộc sống của chúng ta phải làm cho Chúa Kitô được biết, được yêu, được hiểu và được noi theo nhiều hơn.

Trên thực tế, cả khi phục vụ nhiều người, nhưng nếu chúng ta phục vụ ‘vì những lý do khác’ ngoài mục đích cuối cùng là chia sẻ Phúc Âm của Chúa Kitô, thì công việc của chúng ta vẫn sẽ không tạo ra những hoa trái tốt là xây dựng Vương Quốc. Chúng ta sẽ chỉ là những ‘nhà từ thiện’ chứ không phải là những tông đồ của tình yêu Chúa.

Anh Chị em,

“Thành công được đo bằng những gì bạn cho đi!”. “Trong bất kỳ thời đại nào, người có thẩm quyền, bất kỳ thẩm quyền nào – ngay cả trong Giáo Hội – có thể bị cám dỗ ‘tiến thân’, làm việc vì lợi ích riêng thay vì lợi ích của Chúa. Thẩm quyền thực sự là để phục vụ, không phải để bóc lột người khác. Vườn nho là của Chúa, không phải của chúng ta!” – Phanxicô.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, đừng để con rơi vào cám dỗ chỉ muốn ‘tiến thân’; cho con biết ‘quên mình’ trong vườn nho Chúa. Vì lẽ, vườn nho là của Chúa, không phải của con!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

From: Kim Bang Nguyen

*****************

Thứ Sáu Tuần II Mùa Chay

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.

33 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các thượng tế và kỳ mục trong dân rằng: “Các ông hãy nghe dụ ngôn sau đây: Có chủ nhà kia trồng được một vườn nho; chung quanh vườn, ông rào giậu; trong vườn, ông khoét bồn đạp nho, và xây một tháp canh. Ông cho tá điền canh tác, rồi trẩy đi xa. 34 Gần đến mùa hái nho, ông sai đầy tớ đến gặp các tá điền để thu hoa lợi. 35 Bọn tá điền bắt các đầy tớ ông: chúng đánh người này, giết người kia, ném đá người nọ. 36 Ông lại sai một số đầy tớ khác đông hơn trước; nhưng bọn tá điền cũng xử với họ y như vậy. 37 Sau cùng, ông sai con trai mình đến gặp chúng, vì nghĩ rằng: ‘Chúng sẽ nể con ta.’ 38 Nhưng bọn tá điền vừa thấy người con, thì bảo nhau: ‘Đứa thừa tự đây rồi! Nào ta giết quách nó đi, và đoạt lấy gia tài nó!’ 39 Thế là chúng bắt lấy cậu, tống ra khỏi vườn nho và giết đi. 40 Vậy khi ông chủ vườn nho đến, ông sẽ làm gì bọn tá điền kia?” 41 Họ đáp: “Ác giả ác báo, ông sẽ tru diệt bọn chúng và cho các tá điền khác canh tác vườn nho, để cứ đúng mùa, họ nộp hoa lợi cho ông.” 42 Đức Giê-su bảo họ: “Kinh Thánh có câu: ‘Tảng đá thợ xây nhà loại bỏ lại trở nên đá tảng góc tường. Đó chính là công trình của Chúa, công trình kỳ diệu trước mắt chúng ta.’ Các ông chưa bao giờ đọc câu này sao?

 43 Bởi đó, tôi nói cho các ông hay: Nước Thiên Chúa, Người sẽ lấy đi không cho các ông nữa, mà ban cho một dân biết làm cho Nước ấy sinh hoa lợi.”

45 Nghe những dụ ngôn Người kể, các thượng tế và người Pha-ri-sêu hiểu là Người nói về họ. 46 Họ tìm cách bắt Người, nhưng lại sợ dân chúng, vì dân chúng cho Người là một ngôn sứ.


 

Ai là La-da-rô đang bên cạnh bạn, bạn có nhận ra những nhu cầu của họ không? – Cha Vương

Một ngày tràn đầy yêu thương trong Chúa và Mẹ nhé.

Cha Vương

Thư 5, 2 MC: 20/3/25

TIN MỪNG: Lại có một người nghèo khó tên là La-da-rô, mụn nhọt đầy mình, nằm trước cổng ông nhà giàu, thèm được những thứ trên bàn ăn của ông ấy rớt xuống mà ăn cho no. Lại thêm mấy con chó cứ đến liếm ghẻ chốc anh ta. (Lc 16:20-21)

 

SUY NIỆM: Dụ ngôn ông nhà giàu và anh La-da-rô nghèo khó là một câu chuyện gợi cảm trong một xã hội vô cảm. Nếu bạn nhìn sâu hơn vào chính mình hoặc vào môi trường sống xung quanh hoặc bạn sẽ thấy những triệu chứng của căn “bệnh vô cảm”.  Họ nhìn thấy cái xấu, cái ác mà vẫn không cảm thấy bất bình, họ thấy Chân, Thiện, Mỹ mà không ngưỡng mộ, họ gặp cảnh bi thương lại thờ ơ, không động lòng thương xót, không rung động tâm can…

Quảng đại cho đi không chỉ là của cải vật chất mà có khi chỉ là một nụ cười thân thiện, một cái bắt tay khích lệ, một lời nói quan tâm an ủi đỡ nâng, một lần viếng thăm, một cuộc gặp gỡ kiến tạo sự hiệp nhất bình an.

Ai là La-da-rô đang bên cạnh bạn, bạn có nhận ra những nhu cầu của họ không? Bạn cần phải làm gì cho họ?

LẮNG NGHE: Lạy CHÚA, xin dò xét lòng con để biết rõ, / xin Ngài xem con có lạc vào đường gian ác, thì dẫn con theo chính lộ ngàn đời. (Tv 139:23-24)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa giàu lòng trắc ẩn, xin cho con nhìn anh em với đôi mắt của Chúa, hiểu với tâm trí Chúa, yêu với con tim Chúa, phụng sự với ý chí của Chúa, và xin cho con nên giống Chúa hơn mỗi ngày.

THỰC HÀNH: Làm một việc bố thí hôm nay.

From: Do Dzung

*****************************

Yêu Như Chúa Yêu

MỘT PHẦN ĐỊNH MỆNH – (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

“Ta là Chúa, Ta dò xét lòng người, thử thách mọi tâm can. Ta sẽ thưởng phạt ai nấy tuỳ theo cách nó sống và việc nó làm!”.

“Hãy trân trọng từng phút giây bạn có; chia sẻ cho người khác khi còn kịp! Ngày kia, bạn sẽ thấy của cải vô dụng như thế nào. Người nghèo luôn có đó, họ không phải là ‘một phần cảnh quan’ tô điểm cuộc sống bạn, nhưng là ‘một phần định mệnh’ của bạn! Hãy nhớ, chiếc đồng hồ không ngừng chạy, không đợi bất cứ ai vì bất cứ lý do gì!” – Anon.

Kính thưa Anh Chị em,

Lời Chúa hôm nay cho thấy, tha nhân không phải là ‘một phần cảnh quan’, nhưng là ‘một phần định mệnh’ của bạn! Họ là những con người cần được tôn trọng, yêu thương. Chúa Giêsu từng ví họ là chính Ngài, “Không có sứ giả nào, cũng không có thông điệp nào có thể thay thế được người nghèo mà chúng ta gặp trên hành trình, bởi trong họ – những “Nhà Tạm di động” của Ngài – chính Chúa Giêsu đến gặp chúng ta!” – Phanxicô.

Bài đọc Giêrêmia tiết lộ, Thiên Chúa ghi nhận và ân thưởng cho mọi hành vi bác ái của bạn, “Ta là Chúa, Ta dò xét lòng người, thử thách mọi tâm can. Ta sẽ thưởng phạt ai nấy tuỳ theo cách nó sống và việc nó làm!”. Như vậy, ai sống bác ái yêu thương, người ấy làm đẹp lòng Chúa, Đấng họ nương thân, “Phúc thay người đặt tin tưởng nơi Chúa!” – Thánh Vịnh đáp ca.

Trái với những ai ‘nương thân’ nơi Chúa, Tin Mừng thuật chuyện một người ‘ẩn nương’ nơi của cải! Đó là một phú hộ sống xa hoa, cách biệt với người nghèo, đam mê thời trang và những món ăn ngon. Tuy thế, ông không làm hại ai; không tước đoạt Lazarô nghèo khó; không ngại việc Lazarô lảng vảng; cũng chẳng miệt thị Lazarô. Vậy thì đâu là tội của ông? Tội của ông là không coi Lazarô như một con người; với ông, Lazarô chỉ là ‘một phần cảnh quan’ trang trí nhà ông. Một người mù đã từng nói, “Tôi thấy người ta đi đi lại lại như cây cối!”. Đúng thế, nhà phú hộ xem ra chỉ thấy Lazarô ‘ngang mức cây cối!’.

Lazarô, biểu tượng cho mọi ‘tiếng kêu thầm lặng’ thời hiện đại mà của cải và tài nguyên đang nằm trong tay một số người. Điều này giúp chúng ta hiểu rằng, bỏ qua một người nghèo, hoặc coi họ chỉ ‘ngang mức cây cối’ đích thị là khinh miệt Thiên Chúa! Họ là ‘một phần định mệnh’ của bạn và tôi như Lazarô là ‘một phần định mệnh’ của ông nhà giàu!

Anh Chị em,

“Ta thưởng phạt ai nấy tuỳ theo cách nó sống và việc nó làm!”. Như thế, người nghèo không phải là một điều gì chúng ta muốn, hoặc không muốn. Họ là những món quà Chúa gửi đến! Nhờ họ, qua họ, chúng ta lãnh nhận bao ân phúc. Đừng quên, Thiên Chúa không bao giờ xem chúng ta là ‘một phần cảnh quan’ – có cũng được, không cũng được – đối với Ngài. Chúng ta là những con trai, con gái rất yêu dấu được máu châu báu của Con Một Ngài đổ ra để cứu chuộc. Mùa Chay, mùa ý thức ngày kia “của cải sẽ vô dụng như thế nào”; mùa để “làm những gì có thể khi còn kịp”; mùa bạn và tôi không còn coi anh chị em mình ‘ngang mức cây cối’ nhưng là những ‘sứ giả’ mang ‘thông điệp’ của Chúa, hầu có thể yêu thương, trân trọng và cứu giúp!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, dạy con biết, con luôn nợ người nghèo, họ là ‘một phần định mệnh’ của con. Dạy con biết chia sẻ khi còn kịp, vì con sẽ chỉ mang theo những gì con đã cho đi!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

**************************************************

Thứ Năm Tuần II – Mùa Chay

Tin Mừng ngày hôm nay

Con đã nhận phần phước của con rồi ; còn La-da-rô suốt một đời chịu toàn những bất hạnh. Bây giờ, La-da-rô được an ủi nơi đây, còn con thì phải chịu khốn khổ.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca. Lc 16,19-31

19 Khi ấy, Đức Giê-su nói với người Pha-ri-sêu dụ ngôn sau đây : “Có một ông nhà giàu kia, mặc toàn lụa là gấm vóc, ngày ngày yến tiệc linh đình. 20 Lại có một người nghèo khó tên là La-da-rô, mụn nhọt đầy mình, nằm trước cổng ông nhà giàu, 21 thèm được những thứ trên bàn ăn của ông ấy rớt xuống mà ăn cho no. Lại thêm mấy con chó cứ đến liếm ghẻ chốc anh ta. 22 Thế rồi người nghèo này chết, và được thiên thần đem vào lòng ông Áp-ra-ham. Ông nhà giàu cũng chết, và người ta đem chôn.

23 “Dưới âm phủ, đang khi chịu cực hình, ông ta ngước mắt lên, thấy tổ phụ Áp-ra-ham ở tận đàng xa, và thấy anh La-da-rô trong lòng tổ phụ. 24 Bấy giờ ông ta kêu lên : ‘Lạy tổ phụ Áp-ra-ham, xin thương xót con, và sai anh La-da-rô nhúng đầu ngón tay vào nước, nhỏ trên lưỡi con cho mát ; vì ở đây con bị lửa thiêu đốt khổ lắm !’ 25 Ông Áp-ra-ham đáp : ‘Con ơi, hãy nhớ lại : suốt đời con, con đã nhận phần phước của con rồi ; còn La-da-rô suốt một đời chịu toàn những bất hạnh. Bây giờ, La-da-rô được an ủi nơi đây, còn con thì phải chịu khốn khổ. 26 Hơn nữa, giữa chúng ta đây và các con đã có một vực thẳm lớn, đến nỗi bên này muốn qua bên các con cũng không được, mà bên đó có qua bên chúng ta đây cũng không được.’

27 “Ông nhà giàu nói : ‘Lạy tổ phụ, vậy thì con xin tổ phụ sai anh La-da-rô đến nhà cha con, 28 vì con hiện còn năm người anh em nữa. Xin sai anh đến cảnh cáo họ, kẻo họ lại cũng sa vào chốn cực hình này !’ 29 Ông Áp-ra-ham đáp : ‘Chúng đã có Mô-sê và các Ngôn Sứ, thì chúng cứ nghe lời các vị đó.’ 30 Ông nhà giàu nói : ‘Thưa tổ phụ Áp-ra-ham, họ không chịu nghe đâu, nhưng nếu có người từ cõi chết đến với họ, thì họ sẽ ăn năn sám hối.’ 31 Ông Áp-ra-ham đáp : ‘Mô-sê và các Ngôn Sứ mà họ còn chẳng chịu nghe, thì người chết có sống lại, họ cũng chẳng chịu tin.’”


 

CƠ HỘI THỨ HAI – Lm. Mark Link, S.J

 Lm. Mark Link, S.J

Tờ báo Dallas Morning News đăng một tấm hình của một số tù nhân trong chương trình làm-việc-để-được-tha.  Họ đang phục hồi một căn nhà đổ nát ở phía tây thành phố.  Một vài ngày sau, một trong những tù nhân viết cho ban biên tập, anh nói rằng: 

“Cảm ơn quý vị đã loan tin…  Lần sau cùng tên và hình ảnh của tôi được đăng trong tờ báo là ngày tôi bị kết án tù…  Vì thế, đó thực sự là một niềm vui khi tôi thấy hình của mình đang làm một công việc tốt được đăng trong tờ báo của quý vị… 

“Khi vào tù 18 tháng trước, tôi rất giống như căn nhà đổ nát mà chúng tôi phục hồi lại…  Nhưng Thiên Chúa đã chăm sóc tôi và làm cho tôi trở nên một tạo vật mới trong Chúa Kitô.” 

Thật khó có một minh họa nào tốt hơn cho điều mà Chúa Giêsu muốn nói trong bài phúc âm hôm nay. 

Nửa phần đầu của bài phúc âm nói về hai nhóm người bị giết trong các tai nạn ở Giêrusalem.  Đức Giêsu kết thúc lời nhận xét về các tai nạn này như sau, “Và tôi nói cho quý vị biết rằng nếu quý vị không xa lánh tội lỗi, tất cả quý vị sẽ chết như những người ấy.” 

Phần thứ hai của bài phúc âm nói về một cây vả được trồng trong một vườn nho.  Vườn nho là một nơi lý tưởng để cây vả lớn lên.  Nếu một cây vả không thể phát triển ở đó, nó không thể lớn lên ở bất cứ đâu khác.

 Cây vả cần ba năm để lớn mạnh.  Nếu nó không sinh trái trong thời gian đó, có lẽ nó sẽ không thể sinh trái vào bất cứ lúc nào.

 Điều này giải thích tại sao chủ vườn lại ra lệnh cho người làm vườn phải chặt cây đó xuống.

 Và vì thế, thật ngạc nhiên khi thay vì chặt cây ấy xuống người làm vườn lại xin ông chủ cho cây ấy một cơ hội thứ hai.  Ông nói, “Thưa ngài, xin để nó thêm chỉ một năm nữa thôi; tôi sẽ đào xới chung quanh và bón phân cho nó.”

 Đức Giêsu có ý định nói dụ ngôn này cho hai nhóm người.  Trước hết, Đức Giêsu có ý nói với dân chúng thời bấy giờ.  Thứ hai, Người muốn nói dân chúng thuộc mọi thời đại.

 Nhóm người mà Đức Giêsu nói với họ dụ ngôn hôm nay, dĩ nhiên, là dân Ít-ra-en.  Đức Giêsu nói với họ rằng Thiên Chúa đã ban cho họ một chỗ được chọn lọc trong kế hoạch của Người và đặc biệt chăm sóc họ.  Nhưng họ không sinh kết quả. 

Đức Giêsu còn nói với họ rằng, bất kể sự thất bại này, Thiên Chúa sẽ kiên nhẫn với họ thêm chút nữa.  Người sẽ cho họ một cơ hội thứ hai, giống như cây vả.

 Nhóm người rộng hơn mà Đức Giêsu muốn nói dụ ngôn này bao gồm tất cả chúng ta ngày hôm nay.

 Dụ ngôn của Đức Giêsu cũng áp dụng cho chúng ta.  Chúng ta giống như dân Ít-ra-en.  Thiên Chúa đã ban cho chúng ta một nơi được chọn lọc trong kế hoạch của Người, và Người đặc biệt chăm sóc chúng ta.  Thiên Chúa mong đợi chúng ta sinh kết quả.  Nếu không, giống như dân Ít-ra-en, Thiên Chúa sẽ cho chúng ta một cơ hội thứ hai để sám hối.  Nếu chúng ta không sám hối, thì giống như dân Ít-ra-en, chúng ta sẽ chết.

 Điều này đưa chúng ta đến câu chuyện phần mở đầu.  Cả tù nhân cũng như căn nhà đổ nát minh họa cho điểm trong dụ ngôn của Đức Giêsu.  Cả hai đều được cơ hội thứ hai.

 Căn nhà này bị thành phố loại bỏ.  Nó nằm trong chương trình bị phá hủy.  Nhưng một số người đã thuyết phục các viên chức thành phố là hãy cho nó một cơ hội thứ hai.

 Họ nói, “Hãy để các tù nhân làm việc đó.  Nếu họ có thể làm cho nó thành một bất động sản hữu ích, thì chúng ta sẽ không phá hủy nó.”

 Chính người tù nhân cũng bị loại bỏ.  Anh được coi là không thích hợp với xã hội.  Anh bị giam trong tù.

 Tuy xã hội đã từ bỏ anh, Đức Giêsu thì không.  Người đã cho anh một cơ hội thứ hai.  Cũng như người làm vườn trong bài phúc âm hôm nay, Đức Giêsu đã tưới nước và chăm sóc tinh thần của anh.  Anh đã đáp ứng và trở nên một tạo vật mới.

 Mọi người chúng ta đều có thể liên hệ đến câu chuyện này.  Ở một thời điểm nào đó trong cuộc đời, nhiều người chúng ta cũng giống như cây vả, căn nhà, và người tù.

 Chúng ta cũng trong nguy cơ bị coi là vô ích.  Nhưng trong sự thương xót, Thiên Chúa đã xót thương chúng ta.  Giống như căn nhà, người tù, và cây vả, chúng ta được ban cho cơ hội thứ hai.

 Vì thế, bài phúc âm hôm nay mời gọi chúng ta hãy chân thành biết ơn Thiên Chúa vì Người đã ban cho chúng ta cơ hội thứ hai.  Bài này cũng mời gọi chúng ta hãy quyết tâm tận dụng cơ hội thứ hai của mình.

 Và vì thế chúng ta nói với Chúa Giêsu, “Lạy Chúa, con cảm tạ Chúa đã cho con cơ hội thứ hai.  Xin hãy giúp con tận dụng cơ hội ấy. Xin hãy giúp con thực hiện kế hoạch của Ngài trên chúng con.  Xin giúp chúng con thi hành điều này nhất là trong thời gian còn lại của mùa Chay.”

 Chúng ta hãy kết thúc với câu chuyện về một cây vĩ cầm cũ, mà giống như chúng ta, nó được ban cho cơ hội thứ hai.

 Nó là một hình ảnh khác về cuộc đời của bạn và tôi và tình yêu của Thiên Chúa dành cho chúng ta.  Tôi hy vọng câu chuyện này sẽ đánh động tâm hồn bạn và khích động bạn cử hành Thánh Lễ hôm nay với sự biết ơn và yêu mến Thiên Chúa hơn bình thường.

 “Cây vĩ cầm bầm dập, sứt sẹo và người bán đấu giá.  Tuy không đáng để tốn nhiều thời giờ với cây đàn cũ, người bán đấu giá đã mỉm cười cầm nó lên.  ‘Quý vị ơi, tôi đặt giá bao nhiêu đây?’  Ông lớn tiếng.  ‘Ai là người trả giá đầu tiên?  Một đồng, một đồng, vậy hai đồng, chỉ hai đồng thôi sao?  Hai đồng và có ai trả ba đồng không?’

 “‘Ba đồng, gọi lần thứ nhất và ba đồng gọi lần thứ hai, và sẽ được bán với giá ba đồng, nhưng khoan đã…!’ Từ cuối căn phòng một ông già tóc hoa râm tiến lên và cầm lấy cây cung kéo đàn.  Sau khi phủi bụi chiếc đàn vĩ cầm cũ kỹ và căng lại dây đàn, ông chơi một cung điệu thật tinh khiết và ngọt ngào, ngọt như tiếng hát của thiên thần.

 “Tiếng đàn chấm dứt và tiếng của người đấu giá ôn tồn nói, ‘Tôi đặt giá bao nhiêu cho cây đàn cũ này?’  Và ông cầm cây đàn ấy lên, ông nói, ‘Một ngàn đồng và có ai trả hai ngàn không?  Hai ngàn đồng và có ai trả ba ngàn không?  Ba ngàn, gọi lần thứ nhất, ba ngàn, gọi lần thứ hai và chấm dứt!’

 “Dân chúng hoan hô nhưng có một vài người la lớn, ‘Chúng tôi không hiểu được.  Cái gì đã thay đổi giá trị của nó?’  Có tiếng người đáp ngay lập tức, ‘Bàn tay của một bậc thầy.’  Nhiều khi có người mà cuộc đời đã lạc điệu và bầm dập và sứt sẹo với tội lỗi cũng được bán đấu giá cách rẻ mạt cho đám đông vô tư, rất giống như cây vĩ cầm cũ kỹ này.

 “Một bát canh hổ lốn, một ly rượu, một trò chơi và hắn cứ như thế.  Hắn được rao bán lần thứ nhất, được rao bán lần thứ hai, cứ như thế và hầu như sắp chấm dứt.  Nhưng Thầy đã đến và đám đông dại khờ không thể hiểu nổi giá trị của linh hồn và sự thay đổi đã xảy ra bởi bàn tay của Thầy khi chạm đến.”  Tác giả vô danh.

 Lm. Mark Link, S.J

From: Langthangchieutim