Ở HAY GHÉ?- Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Ngôi Lời đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta!”.

“Không ai ở địa ngục có thể nói, ‘Chúa đặt tôi ở đó!’; không ai trên thiên đàng có thể bảo, ‘Tôi đặt mình ở đây!’. Tôi có gì dưới thế, tôi được gì trên trời, cũng là do Con Một Thiên Chúa – Đấng từ trời xuống – tặng ban!” – John Hannah.

Kính thưa Anh Chị em,

Nếu Hannah nhắc rằng con người không tự quyết định số phận mình, thì Tin Mừng hôm nay mặc khải một điều quyết định hơn: giữa ‘ở hay ghé’, Thiên Chúa đã “chọn ở” với con người. Ngài cư ngụ với nó!

Luca kể chuyện Giáng Sinh với những chi tiết rất người: một hài nhi, một máng cỏ, một đêm đông, một gia đình không tìm được chỗ trọ. Những chi tiết ấy có thể khiến người hời hợt tưởng rằng, Thiên Chúa chỉ ghé qua lịch sử nhân loại trong một khoảnh khắc rồi đi. Gioan không cho phép hiểu như thế bằng cách đẩy cái nhìn đi xa hơn, sâu hơn và cao hơn, “Ngôi Lời đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta!”. “Nhập Thể cho phép chúng ta khoan sâu vào tim trái đất và thấy ở đó lấp lánh thần tính!” – Avery Dulles.

“Ở hay ghé?” không chỉ là câu hỏi về cách Thiên Chúa đến, mà còn là câu hỏi về bản chất tình yêu của Ngài. Ghé là đến rồi đi; ở là gắn bó, mang lấy, chịu đựng. Ghé không để lại dấu vết; ở thì mang cả vết thương. Và Thiên Chúa đã chọn ở! “Cư ngụ” là dựng lều, cắm trại, ở cùng. Ngài không mặc lấy nhân tính như một chiếc áo khoác vào, cởi ra; Ngài không đến để quan sát con người từ bên ngoài, nhưng bước vào bên trong, mặc lấy thân phận mong manh của nó – một xác phàm đói khát, mệt mỏi, bị từ chối, hiểu lầm – và sau cùng, thập tự. Đó là cái giá của việc ở lại, chứ không phải ghé qua. “Chỉ những ai khiêm nhường mới tin và vui mừng rằng, Thiên Chúa chọn điều nhỏ bé và thấp hèn rồi biến nó nên kỳ diệu!” – Dietrich Bonhoeffer.

Nếu với Luca, đêm Bêlem là đêm Thiên Chúa bước vào thế giới; thì với Gioan, đó là khoảnh khắc Ngài quyết định ở lại trong thế giới. Nếu các mục đồng run sợ trước vinh quang Chúa, thì Gioan táo bạo hơn, “Chúng tôi đã nhìn thấy vinh quang của Người”. Vinh quang ấy không chói loà trên mây trời, nhưng lặng lẽ toả sáng trong một đời sống ở lại – ở với con người, với lịch sử, với tội lỗi và khổ đau của nó. “Trong mỗi giây phút, hãy vui mừng vì Chúa đang ở với bạn!” – Brother Lawrence.

Anh Chị em,

Giữa một thế giới quen sống “văn hoá ghé qua” – ghé qua các mối quan hệ, ghé qua trách nhiệm, ghé qua niềm tin – Lời Chúa hôm nay loan báo một điều buộc chúng ta dừng lại. Thiên Chúa không ghé qua đời ai, Ngài ở lại; không yêu chúng ta bằng tình yêu thử nghiệm, nhưng bằng tình yêu tự hiến đến cùng. “Thiên Chúa gần bạn hơn chính bạn đối với bản thân mình!” – Ramakrishnananda. Và vì ở gần, ở lại, nên mọi ân ban của cuộc đời chúng ta – dưới đất hay trên trời – đều là hồng ân nhưng không từ Ngài.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, xin ở lại với con như hải đăng không tắt giữa đêm đen của bão biển. Dẫn con qua mọi đổi thay, nâng con lên trong thử thách và giữ con trong bình an!”, Amen.

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

****************************************************

Lời Chúa Thứ Tư, 31/12, ngày thứ 7 trong Tuần Bát Nhật Giáng Sinh

Ngôi Lời đã trở nên người phàm.

✠Khởi đầu Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.    Ga 1,1-18

1Lúc khởi đầu đã có Ngôi Lời.
Ngôi Lời vẫn hướng về Thiên Chúa,
và Ngôi Lời là Thiên Chúa.
2Lúc khởi đầu, Người vẫn hướng về Thiên Chúa.
3Nhờ Ngôi Lời, vạn vật được tạo thành,
và không có Người,
thì chẳng có gì được tạo thành.
Điều đã được tạo thành 4 ở nơi Người là sự sống,
và sự sống là ánh sáng cho nhân loại.
5Ánh sáng chiếu soi trong bóng tối,
và bóng tối đã không diệt được ánh sáng.
6Có một người được Thiên Chúa sai đến,
tên là Gio-an.
7Ông đến để làm chứng, và làm chứng về ánh sáng,
để mọi người nhờ ông mà tin.
8Ông không phải là ánh sáng,
nhưng ông đến để làm chứng về ánh sáng.
9Ngôi Lời là ánh sáng thật,
ánh sáng đến thế gian
và chiếu soi mọi người.
10Người ở giữa thế gian,
và thế gian đã nhờ Người mà có,
nhưng lại không nhận biết Người.
11Người đã đến nhà mình,
nhưng người nhà chẳng chịu đón nhận.
12Còn những ai đón nhận, tức là những ai tin vào danh Người,
thì Người cho họ quyền trở nên con Thiên Chúa.
13Họ được sinh ra, không phải do khí huyết,
cũng chẳng do ước muốn của nhục thể,
hoặc do ước muốn của người đàn ông,
nhưng do bởi Thiên Chúa.
14Ngôi Lời đã trở nên người phàm
và cư ngụ giữa chúng ta.
Chúng tôi đã được nhìn thấy vinh quang của Người,
vinh quang mà Chúa Cha ban cho Người,
là Con Một đầy tràn ân sủng và sự thật.
15Ông Gio-an làm chứng về Người, ông tuyên bố :
“Đây là Đấng mà tôi đã nói :
Người đến sau tôi,
nhưng trổi hơn tôi, vì có trước tôi.”
16Từ nguồn sung mãn của Người,
tất cả chúng ta đã lãnh nhận hết ơn này đến ơn khác.
17Quả thế, Lề Luật đã được Thiên Chúa ban qua ông Mô-sê,
còn ân sủng và sự thật, thì nhờ Đức Giê-su Ki-tô mà có.
18Thiên Chúa, chưa bao giờ có ai thấy cả ;
nhưng Con Một vốn là Thiên Chúa
và là Đấng hằng ở nơi cung lòng Chúa Cha,
chính Người đã tỏ cho chúng ta biết.


 

TẠI SAO NGƯỜI CÔNG GIÁO LẠI LUÔN NHỚ ĐẾN CHÚA TỪNG GIÂY TỪNG PHÚT ?

Tổng hội Mân Côi CN Việt Nam – Tổng Đoàn Hiệp Sĩ Mân Côi 

LÝ DO SỐ 1 LÀ :

–  CHẾT LÀ HẾT. CHẾT KHÔNG MANG THEO ĐƯỢC GÌ NGOÀI TÌNH YÊU THƯƠNG.

Vinh hoa, phú quý, quyền lực, chức tước, bổng lộc, sắc đẹp, địa vị, tiền tài, danh vọng, hoành tráng, vinh quang, kiêu hãnh, đẳng cấp, thần tượng… chỉ là rác rưởi và phù vân trước trọng bệnh và cái chết.

Tất cả mọi thứ dù đẳng cấp, hoành tráng mấy đều sẽ qua đi. Tất cả chỉ là phù vân, là bông hoa đẹp, sớm nở tối tàn.

Ta là tro bụi rồi sẽ phải trở về với bụi tro.

Cả đời ta dùng đôi tay tham lam vơ vét của cải tiền tài, gia nghiệp ta đồ sộ đẳng cấp, rồi cuối đời cũng đôi tay ấy lại phải trắng tay xuôi xuống để mà ra đi.

Chỉ có Chúa là Tình Yêu Thương, chỉ có Chúa là Vĩnh cửu, chỉ có Chúa là Chúa, chỉ có Chúa là Đấng Thánh, chỉ có Chúa là Đấng Tối Cao, là cùng đích của kiếp người, còn mọi thứ trên thế gian này chỉ là tạm bợ, là hư vô, không có gì là tồn tại mãi mãi ngoài Chúa. ​

Chết là hết, chết không mang theo được gì ngoài Tình Yêu Thương, nên người khôn ngoan luôn sống có tình có lý, luôn sống yêu thương, luôn sống ngay thẳng, luôn bám chặt vào Chúa và luôn cậy trông phó thác nơi Ngài.

Nếu chúng ta không tin, thì xin hãy luôn tự hỏi xem cố Chủ tịch nước đẳng cấp Trần Đại Quang đã mang theo được gì sau khi ông ấy chết?

LÝ DO SỐ 2 LÀ:

– SINH HỮU HẠN, TỬ BẤT KỲ.

Ngày nay, qua thông tin FACEBOOK, ngày nào cũng có tin người chết. Chết bệnh, chết tai nạn. Chết trẻ, chết già. Đẹp chết, xấu chết. Giám mục chết, Linh mục chết. Ông Cha chết, bà sơ chết. 1 tháng tuổi chết, 1 tuổi chết, 10 tuổi chết, 20 tuổi chết, 30 tuổi chết, 60, 70, 100 tuổi chết… Nhiều. Nhiều lắm. Nhiều vô kể.

Sinh hữu hạn, tử bất kỳ. Ngày sinh thì có ngày có hạn, ngày chết thì không biết lúc nào.

Các cụ có câu CHẾT BẤT ĐẮC KỲ TỬ. Nghĩa là chết sững sờ, chết ngỡ ngàng, chết giật mình, chết bất ngờ, chết đột ngột, chết tươi, chết trẻ, đêm ngủ sáng dậy đã chết, khỏe vẫn chết.

Biết đâu đấy? Cái chết giống như thế sẽ đến với ta ngay đêm nay thì sao?

CHẾT KHÔNG ĐỢI TUỔI. CHẾT KHÔNG ĐỢI GIÀ.

Không biết những cái chết đó có làm ta giật mình nghĩ lại xem ta đã sống tốt xấu, thiện ác ra sao?

Không biết những cái chết đó có làm bài học cho ta, giúp ta tỉnh thức và sẵn sàng​ chờ ngày Chúa gọi?

Không biết những cái chết đó có làm ta luôn nhớ về mong manh phận người​, phù vân trần thế?

Không biết những cái chết đó có giúp ta buông bỏ ​những ​đam mê dục vọng, ​tham lam ​vật chất, ​say mê ​của cải,​ kiêu hãnh​ tài sản, ​sung sướng ​lạc thú không?

Không biết những cái chết đó có làm ta luôn nhớ xét mình sám hối ăn năn, ​sống chân thật, ​sống khiêm nhường, yêu thương và tha thứ​ hay không​?

NẾU CHỈ CÒN 1 NGÀY ĐỂ SỐNG, CHÚNG TA SẼ LÀM GÌ?

Tất cả các chức vụ và công việc chúng ta đang đảm nhận, dù có quan trọng mấy đi nữa, thì nó chỉ là con số “0” tròn trịa trước mặt Thiên Chúa. Chúng ta cần luôn nhớ: Không có mợ, thì chợ vẫn đông. Ai được giao nhiều, thì sẽ bị đòi lại nhiều.

Thiên Chúa đang cầm cuốn sổ “Thiên Tào”- sổ “Sinh Tử”. Ngài gạch đến tên ai, thì người đó phải ra đi.

VẬY TA CẦN PHẢI TỈNH THỨC SẴN SÀNG CHỜ ĐỢI.

Chính Chúa Giê-su đã phán:

Các con hãy tỉnh thức và cầu nguyện.

Các con hãy canh thức, vì Các con không biết ngày nào Chúa của Các con đến.

Các con hãy sẵn sàng, vì chính giờ phút Các con không ngờ, thì Con Người sẽ đến (Mt 24, 42-44)​

Phận người rất mong mang. Kiếp người rất vắn vỏi.

HÃY ĐẾN NGAY VỚI CHÚA KHI NGÀI CÒN CHO GẶP.

HÃY ĐẾN NGAY CẠNH NGÀI KHI NGÀI Ở KỀ BÊN.

LÝ DO THỨ 3 LÀ:

–  XA MẶT CÁCH LÒNG. TÂM TRÍ XA THÌ TÂM HỒN SẼ XA. XA THÌ RẤT KHÓ GẦN

Nếu ta nhủ lòng mình là thời gian còn dài. Mai quay về cũng chưa muộn. Rồi mai ta vẫn lặp lại cái điệp khúc đó. Cứ mai mai mai suốt. Trăm cái mai, ngàn cái cuốc. Mỗi cái mai là mỗi đoạn đường ta xa Chúa 1 chút. Xa 1 mét, xa 1 dặm, xa ngàn dặm, xa tít tắp mù khơi, xa mất hút.

Rồi càng ngày ta càng xa Chúa. Hình ảnh Chúa sẽ mờ dần trong tâm trí ta. Rồi ta sẽ quên Chúa rất nhanh. Mà nếu có nhớ, thì ta cũng quá xa Chúa rồi. Có quay lại cũng quá khó.

HÃY ĐẾN VỚI CHÚA NGAY TỪ LÚC NÀY.

HÃY ĐẾN VỚI CHÚA NGAY TẠI NHÀ MÌNH.

HÃY ĐẾN VỚI CHÚA NGAY TẠI VIỆT NAM.

ĐỪNG ĐẾN VỚI CHÚA KHI NGÀI ĐANG Ở BÊN MỸ. XA QUÁ, TA KHÔNG ĐẾN GẦN ĐƯỢC ĐÂU.

LÝ DO THỨ 4 LÀ: –  TA GẦN CHÚA THÌ TA SẼ LUÔN ĐƯỢC SỐNG TRÀN TRỀ TRONG ƠN NGHĨA CHÚA VÀ DỒI DÀO ÂN SỦNG CỦA NGÀI.

Chúa là Tình Yêu, là hoan lạc, là bình an, là niềm vui, là hạnh phúc, là Hồng Ân, là Thiên Đàng vinh phúc. Ta gần Chúa ta sẽ được sống vui tươi, có ý nghĩa và tràn đầy ơn Chúa. Ta sẽ ở trong Chúa và Chúa sẽ ở trong ta.

ĐÓ CHÍNH LÀ NHỮNG LÝ DO KHIẾN TA KHÔNG NÊN ĐỢI ĐẾN NGÀY MAI MỚI TRỞ VỀ VỚI CHÚA.

HÃY TRỞ VỀ VỚI CHÚA NGAY TỪ LÚC NÀY.

HÃY TRỞ VỀ VỚI CHÚA NGAY NGÀY HÔM NAY.

HÃY TRỞ VỀ VỚI CHÚA GIÂY PHÚT HIỆN TẠI.

Nhiệm vụ của chúng ta là, Hãy luôn tỉnh táo tích lũy kho tàng ở trên Trời vì giờ chết đến như KẺ TRỘM. Không ai biết, chẳng ai hay.

Nhiệm vụ của chúng ta là, hãy chăm sóc tốt thể xác nếu ta muốn sống lâu, nhưng đừng bao giờ quên chăm sóc thật tốt Linh hồn, vì rất có thể chúng ta sẽ chết ngay trong nay mai.

Nhiệm vụ của chúng ta là,

HÃY LUÔN NỖ LỰC SỐNG MẾN CHÚA & YÊU THƯƠNG THA NHÂN NHƯ CHÍNH BẢN THÂN MÌNH.

NGƯỜI KHÔN NGOAN NHẤT LÀ NGƯỜI LUÔN NỖ LỰC SỐNG MẾN CHÚA & YÊU NGƯỜI, SỐNG SÁM HỐI & KHIÊM NHƯỜNG, SỐNG YÊU THƯƠNG & THA THỨ GIÂY PHÚT HIỆN TẠI.

Hãy chăm sóc Tốt thể xác nếu bạn muốn sống lâu. Nhưng hãy luôn chăm sóc Tốt linh hồn vì có thể bạn sẽ chết vào ngày mai.

​Người khôn ngoan nhất là người luôn sẵn sàng chờ chết.​

Người khôn ngoan nhất là người luôn bám chặt vào Chúa.

Bi đát nhất của con người là sống vất vả, khó nhọc cả một đời, mà phải xuống đền tội ở Hỏa ngục, nơi giòi bọ không hề chết và lửa không hề tắt.

Cuộc đời, ai biết đâu ngày mai?

Cứ tưởng ta đây sống còn dài.

Ai ngờ nay còn, mai đã mất.

Chúa Trời không cứu là tại ai?

Lúc vui chẳng nhớ Chúa Trời.

Khi buồn thì lại: “Trời ơi! Hỡi Trời!

Ôi thôi! Đã quá muộn rồi.

Trời thì cũng chịu, Trời ơi làm gì?

Lạy Chúa, Chúa muốn cho con phải chết cách nào và chịu sự áy náy buồn phiền đau đớn khốn nạn thế nào trong giờ chết, thì con sẵn lòng chịu bởi tay Chúa từ bây giờ.

Lạy Chúa, con xin phó dâng linh hồn và xác con ở tay Chúa. Chúa đã phù hộ con ban ngày, thì xin Chúa cũng gìn giữ con ban đêm, kẻo sa phạm tội gì mất lòng Chúa hay là chết tươi ăn năn tội chẳng kịp. Chớ gì sống chết con được giữ một lòng kính mến Chúa luôn.

Lạy Chúa, dù có giây phút nào con vô tình quên Chúa, thì lạy Chúa, xin đừng bỏ quên con. ​

​Lạy Chúa Giê-su, con thành tâm tín thác vào Ngà​i.

Xin luôn nhắc nhở nhau và mãi cầu cho nhau.

Bài: Giuse Kích

(Nếu thấy ý nghĩa cho chính mình và mọi người, thì xin đừng quên Tạ ơn Chúa, rồi nhanh chóng chia sẻ cho người khác. Và xin cầu cho nhau)


 

HOÀI MONG LÊN TIẾNG – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Bà không rời bỏ Đền Thờ, những ăn chay cầu nguyện, đêm ngày thờ phượng Thiên Chúa”.

“Không nỗi buồn nào lớn hơn nỗi buồn của một quả phụ rảo bước mỗi ngày đến nghĩa trang; ở đó, cô đứng lặng trân một vài phút trước khi bắt đầu một ngày mới. Cô ấy biết, một phần của cô đang ở đó; và phần kia, ở trong bổn phận thường ngày!” – Robert Slater.

Kính thưa Anh Chị em,

Tin Mừng hôm nay không nói đến một quả phụ ủ dột, nhưng nói đến Anna, một quả phụ mà lòng vui như hội, đã để ‘hoài mong lên tiếng’ thành một chứng tá.

Luca không phác hoạ một quả phụ bị giam trong ký ức mất mát, nhưng một quả phụ vui tươi hồn nhiên. Suốt bảy mươi bảy năm, “bà không rời bỏ Đền Thờ, những ăn chay cầu nguyện, đêm ngày thờ phượng Thiên Chúa”. Nhà của Chúa là nhà của bà; và chính sự gắn bó bền bỉ ấy giúp bà đọc được dấu chỉ của Thiên Chúa. Đó không phải là sự lặp lại vô hồn của thói quen, nhưng là một đời chờ đợi được ủ men trong cầu nguyện. Sự chờ đợi hàng chục thập kỷ đã trở thành lựa chọn sống; cũng chính sự trung tín ấy làm cho bà nhạy cảm với ‘gió’ của Thánh Thần. Nếu hôm ấy Anna ở lại phòng, nếu bà bỏ một buổi cầu nguyện… có lẽ lịch sử cứu độ vẫn tiếp diễn; nhưng bà đã không có mặt trong khoảnh khắc một đời đợi chờ. “Mọi thứ đến với người biết chờ – với điều kiện người ấy biết mình đang chờ điều gì!” – Woodrow Wilson.

Vì thế, khi Thánh Gia lên đền thánh, Anna cùng Simêon được Thánh Thần thúc đẩy mà có mặt. Trước Hài Nhi nhỏ bé, gánh nặng tuổi tác dường như tan biến. Cả hai nhận ra nơi đứa trẻ ấy một sức mạnh mới, mở ra cho họ một nhiệm vụ mới. Nhìn Simêon ẵm Hài Nhi, bà lập tức nhận ra đứa trẻ ấy là ai; niềm hoài mong dài suốt một đời bỗng tìm được tiếng nói. Bà ca ngợi Thiên Chúa và nói về trẻ Giêsu cho mọi người. Từ đây, ‘hoài mong lên tiếng’ – hướng lên Thiên Chúa trong ngợi khen, hướng về tha nhân trong loan báo. “Cuộc sống goá bụa lâu dài của bà dành cho việc thờ phượng trong đền thờ và tham gia vào việc mong đợi sự cứu chuộc Israel đã ‘lên đến đỉnh điểm’ trong cuộc gặp gỡ của bà với Hài Nhi!” – Bênêđictô XVI.

Anh Chị em,

Chỉ một câu, Luca đã vẽ nên chân dung một con người thánh thiện. Cuộc đời ấy khác xa cuộc đời của quả phụ ngày ngày ra nghĩa trang; nó không bị giam trong quá khứ, nhưng mở ra cho tương lai. Thiên Chúa ước mong trái tim mỗi người chúng ta – như trái tim Anna – luôn quy hướng về Ngài, ‘hoài mong’ Ngài, một hoài mong không khép kín, nhưng đủ chín để có thể lên tiếng và nhạy cảm trước bao việc Ngài làm trong thế giới, một thế giới xám xịt, đầy buông xuôi và mệt mỏi. “Chỉ trong bóng tối bạn mới thấy được những vì sao!” – Martin Luther King. Ước gì đời sống cầu nguyện của chúng ta cũng cho phép ‘hoài mong lên tiếng’, để mỗi người trở thành một tia hy vọng, một dấu chỉ sống động – Dấu Chỉ Giêsu!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, dạy con yêu thích cầu nguyện, giục con ‘rảo bước’ đến ‘đền thờ’ mỗi ngày; bởi lẽ, con ‘hoài mong’ Chúa, Chúa ‘hoài mong’ con – và nhất là thế giới cũng hoài mong Ngài!”, Amen.

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

**********************************************

Lời Chúa Thứ Ba, 30/12, ngày thứ 6 trong Tuần Bát Nhật Giáng Sinh

Bà nói về Hài Nhi cho hết những ai đang mong chờ ngày cứu chuộc Giê-ru-sa-lem.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.     Lc 2,36-40

36 Khi ấy, có một nữ ngôn sứ là bà An-na, con ông Pơ-nu-ên, thuộc chi tộc A-se. Bà đã nhiều tuổi lắm. Từ khi xuất giá, bà đã sống với chồng được bảy năm, 37 rồi ở goá, đến nay đã tám mươi tư tuổi. Bà không rời bỏ Đền Thờ, những ăn chay cầu nguyện, đêm ngày thờ phượng Thiên Chúa. 38 Cũng vào lúc ấy, bà tiến lại gần, cảm tạ Thiên Chúa, và nói về Hài Nhi cho hết thảy những ai đang mong chờ ngày Thiên Chúa cứu chuộc Giê-ru-sa-lem.

39 Khi hai ông bà đã hoàn tất mọi việc như Luật Chúa truyền, thì trở về thành của mình là Na-da-rét, miền Ga-li-lê. 40 Còn Hài Nhi ngày càng lớn lên, thêm vững mạnh, đầy khôn ngoan, và hằng được ân nghĩa cùng Thiên Chúa.


 

KHÚC THÁNH THẦN – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Thánh Thần hằng ngự trên ông!”.

Niềm vui đích thực không ở nơi vô tín, cũng không ở của cải, quyền lực hay địa vị; nó chỉ được tìm thấy trong Chúa Kitô, nơi đời người bắt đầu cất lên khúc Thánh Thần!

Kính thưa Anh Chị em,

Các bài đọc hôm nay gặp nhau ở một điểm chung: những con người để đời mình trở thành ‘khúc Thánh Thần’. Đó là cụ Simêon, đôi bạn trẻ Maria – Giuse, và tất cả những ai, theo Gioan, “ở lại trong ánh sáng”.

Luca giới thiệu Simêon bằng một nét bút tài tình với ba lần nhắc đến Thánh Thần. “Thánh Thần hằng ngự trên ông”; “ông được Thánh Thần linh báo”; và “được Thần Khí thúc đẩy”. Simêon không chỉ là một cụ già đạo đức, nhưng là người sống cùng Thánh Thần. Ông lắng nghe linh hứng của Ngài, để Ngài hướng dẫn từng bước, và sẵn sàng lên đường khi được giục giã. Nhờ đó, giữa bao người qua lại trong đền thờ, ông nhận ra Hài Nhi nhỏ bé kia chính là Đấng Kitô. Ẵm lấy Ngài trong tay, Simêon cất tiếng hát Nunc dimittis. Cả một đời chờ đợi, giờ đây, được kết tinh thành ‘khúc Thánh Thần’, vang lên trong bình an. “Tiếng thì thầm của Thánh Thần còn hay hơn mọi tiếng la lớn, dẫn con nhẹ nhàng về phía đúng đắn!” – 7 Loaves & Fishes.

Bên cạnh đó, Giuse và Maria, những con người ngoan ngoãn với các chuyển động của Thánh Thần. Cách riêng Maria, Mẹ không đặt bất cứ một trở ngại nào cho công trình của Ngài. Gioan Phaolô II nói, “Đức Maria đã trung thành đáp ứng mọi yêu cầu của Thiên Chúa, đáp ứng mọi chuyển động của Chúa Thánh Linh!”. Trước cửa đền, Mẹ lắng nghe lời tiên tri của Simêon, “Con Trẻ sẽ là dấu chỉ bị chống báng, và một lưỡi gươm sẽ đâm thâu tâm hồn!”. Maria đón nhận lời ấy trong thinh lặng. Mẹ chấp nhận lưỡi gươm không phải vì hiểu hết, nhưng vì đã trao trọn đời mình cho Thánh Thần. “Đừng bao giờ nghi ngờ cách Chúa làm việc nơi con. Hãy tôn trọng việc Ngài thực hiện trong tâm hồn con bằng thinh lặng!” – John Hardon.

Và theo Gioan, những ai “tòng thuộc Thánh Thần” còn là những con người “bước đi trong ánh sáng”, nghĩa là đi trên con đường Đức Giêsu đã đi và yêu anh chị em mình như Ngài yêu. Ở đâu có tình yêu ấy, ở đó con người “biết Thiên Chúa”, và tình yêu Thiên Chúa trở nên hoàn hảo. Đời sống của họ, dù âm thầm, vẫn trở nên một khúc ca bền bỉ, được Thánh Thần ngân lên giữa trần gian. “Chỉ có tình yêu mới biến những việc bình thường thành ánh sáng!” – Chiara Lubich.

Anh Chị em,

“Thánh Thần hằng ngự trên ông!”. Đức Phanxicô nhận xét, “Khi Maria đặt Hài Nhi Giêsu vào vòng tay Simêon, ông bắt đầu hát – cử hành một “phụng vụ” đích thực. Mỗi khi Chúa Giêsu được đặt vào giữa dân Ngài, niềm vui lại bừng nở!”. “Khi Đức Kitô ở giữa, niềm vui và bình an nở rộ ngay cả trong gian khó!” – Timothy Keller. Cũng thế, chỉ có điều này mới làm cho cuộc sống chúng ta trở nên phong phú và giữ cho tâm hồn chúng ta được sống: đặt Chúa Giêsu vào nơi Ngài thuộc về, giữa dân Chúa! Thánh Vịnh hôm nay vang lên cùng một tâm tình, “Trời vui lên, đất hãy nhảy mừng!”.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, dạy con sống lắng nghe; để cả đời con trở thành ‘khúc Thánh Thần’ – vang lên trong thinh lặng, khép lại trong bình an!”, Amen.

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

********************************************

Lời Chúa Thứ Hai, 29/12, ngày thứ 5 trong Tuần Bát Nhật Giáng Sinh

Ánh sáng soi đường cho dân ngoại.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.    Lc 2,22-35

22 Khi đã đủ thời gian, đến ngày các ngài phải được thanh tẩy theo luật Mô-sê, bà Ma-ri-a và ông Giu-se đem con lên Giê-ru-sa-lem, để tiến dâng cho Chúa, 23 như đã chép trong Luật Chúa rằng : “Mọi con trai đầu lòng phải được thánh hiến, dành riêng cho Chúa”. 24 Ông bà cũng lên để dâng của lễ theo Luật Chúa truyền, là một đôi chim gáy hay một cặp bồ câu non. 25 Hồi ấy ở Giê-ru-sa-lem, có một người tên là Si-mê-ôn. Ông là người công chính và sùng đạo, ông những mong chờ niềm an ủi của Ít-ra-en, và Thánh Thần hằng ngự trên ông. 26 Ông đã được Thánh Thần linh báo là ông sẽ không thấy cái chết trước khi được thấy Đấng Ki-tô của Đức Chúa. 27 Được Thần Khí thúc đẩy, ông lên Đền Thờ. Vào lúc cha mẹ Hài Nhi Giê-su đem con tới để làm điều người ta quen làm theo luật dạy, 28 thì ông ẵm lấy Hài Nhi trên tay, và chúc tụng Thiên Chúa rằng :

29“Muôn lạy Chúa, giờ đây
theo lời Ngài đã hứa,
xin để tôi tớ này được an bình ra đi.
30Vì chính mắt con được thấy ơn cứu độ
31Chúa đã dành sẵn cho muôn dân :
32Đó là ánh sáng soi đường cho dân ngoại,
là vinh quang của Ít-ra-en Dân Ngài.”

33 Cha và mẹ Hài Nhi ngạc nhiên vì những điều người ta nói về Người. 34 Ông Si-mê-ôn chúc phúc cho hai ông bà, và nói với bà Ma-ri-a, mẹ của Hài Nhi : “Cháu bé này được đặt làm duyên cớ cho nhiều người Ít-ra-en ngã xuống hay đứng lên. Cháu còn là dấu hiệu bị người đời chống báng. 35 Còn chính bà, một lưỡi gươm sẽ đâm thâu tâm hồn bà. Như vậy, những ý nghĩ từ thâm tâm nhiều người sẽ lộ ra.”


 

CẦU NGUYỆN XIN ƠN BÌNH AN VÀ KHIÊM NHƯỜNG- Tuyết Mai

Tuyết Mai

Kính lạy Chúa Con Giêsu, Đức Mẹ Maria và Thánh Cả Giuse! Xin ban cho tất cả mọi gia đình của chúng con trên toàn thế giới có được sự vui vẻ, bình an và luôn yêu thương nhau. Dù rằng hầu hết chúng con luôn có cuộc sống chật vật, bương chải, vất vả, cày ngày không đủ tranh thủ cày đêm thì mới có đủ để trang trải kinh phí hằng ngày. Ở thời buổi mà mọi vật giá đều leo thang, kinh tế tuột dốc, rồi thì tiền mất giá nên giàu nghèo gì thì cũng có gánh nặng riêng để gánh … như câu “thuyền nhỏ thì sóng nhỏ, thuyền to thì sóng to”. Chúng con hiểu rõ rằng cuộc sống thì luôn khó khăn chẳng hề dễ dàng gì NHƯNG nếu có ơn Chúa trợ giúp thì mọi sự việc và mọi điều khó khăn cũng sẽ ổn thôi.

***

Quả cuộc sống của từng gia đình nơi trần gian của chúng con này thì không bao giờ có được sự êm ái cả bởi vì ai ai cũng được dạy từ nhỏ là lớn lên phải làm sao hái ra được nhiều tiền thì đời mới nể và không bị ai khinh dể. Nhưng nhìn chung thì người giầu, có khi cũng bị mất hết vì lòng tham vô đáy, không biết điểm dừng. Rồi người nghèo thì cũng vì muốn hơn người, muốn cuộc đời khác đi nên cũng lao vào vòng lao lý bởi muốn có tiền nhanh, tiền nhiều nên bất chấp.

Chúng con là những gia đình con cái Chúa nhưng thân phận của mỗi người là mỗi khác, không ai giống ai và không ai có cùng mẫu Thánh Giá giống nhau cả. Bởi Chúa Cha tác thành ra chúng con mỗi người có mỗi tánh tình khác nhau, khác màu da, khác nghề nghiệp và khác sở thích. Vì có phải Chúa rất thương yêu chúng con và muốn chúng con luôn sống thuận hòa, khiêm nhường, nhịn nhục và tha thứ cho nhau như một cộng đồng đông đảo con Chúa!?.

***

Vì thương yêu con cái Chúa thì Người đã ban cho chúng con có được một gia đình Thánh Thiện, là gia đình Thánh … Có Chúa Con Giêsu sinh bởi Đức Bà Maria đồng trinh cùng dưỡng phụ là Thánh Cả Giuse để làm gương cho tất cả gia đình trên thế giới cần phải noi theo, bắt chước theo cách mà ba Đấng đã sống cách đây hơn 2000 năm. Điều chính yếu là chúng con bắt chước các Ngài biết sống kính sợ Thiên Chúa. Biết giữ 10 Điều Răn Thiên Chúa dạy. Biết tha thứ, biết chấp nhận mọi nghịch cảnh; sống khiêm nhường, chớ tham lam của người và yêu người như yêu chính mình.

Biết làm gương tốt cho con cái là cho chúng đi nhà thờ từ tuổi còn rất nhỏ. Là cho chúng đi học Giáo Lý cùng những sinh hoạt hàng tuần trong giáo xứ. Là dạy cho chúng biết cho đi như câu “Con ăn thì hết, người ăn thì còn” hoặc “Cho tay trái thì đừng để cho tay phải biết”, v.v…

***

Kính lạy Chúa Con Giêsu, Đức Mẹ Maria và Thánh Cả Giuse! Chúng con biết sống trong sạch trong thời buổi ngày nay thì thật là khó khi chung quanh chúng con có rất nhiều cám dỗ. Nhưng sợ nhất là sự cám dỗ của ngày nay nó rất tinh vi, khó ai mà lường được. Như AI chẳng hạn nó làm được đủ mọi trò, đủ mọi cách để moi tiền thiên hạ cách rất dễ dàng nhất là dụ được những người hiền lành, có tánh dễ tin người. Đó chỉ mới là một nhưng còn nhiều cám dỗ khác nữa mà chỉ cần bước vào cửa là kể như khi đi ra nhẹ không còn mảnh áo trên thân, còn nặng thì mất xác luôn.

Nên chúng con cần lắm vào sự trợ giúp từ ba Đấng nhưng chúng con phải đặt trọn niềm tin vào ba Đấng kìa chứ cái kiểu đi vái tứ phương thì không được, rồi lại bảo các Ngài không linh thiêng!?. Nhất là nhiều người trong chúng con rất thường đi xem bói toán, đi chùa để xin quẻ, nơi nào linh thiêng thì cũng đi thắp nhang như người ngoại đạo vậy. Chỉ khổ cho chúng con rằng nếu cứ sống cách thao túng như thế thì sẽ khốn cho chúng con lắm vì rằng ngày giờ Chúa đến mà chúng con không có sự chuẩn bị … thì linh hồn chúng con nó sẽ đi về đâu??.

Y tá con Chúa,

Tuyết Mai

28 tháng 12, 2025


 

CÙNG BAY-Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Dậy đem Hài Nhi và mẹ Người trốn sang Ai Cập!”.

“Chim hải âu dạy chúng ta bay tự do, bay một mình; và cuối cùng, sẽ chết vì sự ghen ghét của đồng loại. Ngỗng trời dạy chúng ta bay theo gia đình!” – Richard Bach.

Kính thưa Anh Chị em,

 

Tin Mừng lễ Thánh Gia không mở ra cảnh bình yên, nhưng bằng một cuộc ra đi vội vã giữa đêm. Chúng ta không tự hỏi Thánh Gia ‘bay cao’ hay ‘bay xa’ bao nhiêu; điều quan trọng hơn, trong bão tố, các ngài đã bay thế nào – họ có ‘cùng bay’ với nhau?

Trong gia đình thánh này, không ai bay một mình. Giuse không đi trước dò đường; Maria không nán lại; và Hài Nhi không bị phó mặc cho số phận. Họ ở bên nhau, bước đi cùng nhau, dẫu không có kế hoạch dài hạn, không có bảo đảm mai ngày; chỉ có một xác tín – vâng lời, phần còn lại Chúa lo! Đó không phải là một chuyến bay anh hùng, nhưng là một chuyến bay gắn bó – đủ gần để sự sống Con Thiên Chúa được bảo toàn. “Từ bỏ sự thoải mái vì một người thân yêu là thước đo chân chính của sự quan tâm!” – Brandon Nash.

Chính từ cơn dông ấy, gia đình là nơi con người học biết dừng lại. Đời dạy phải nhanh để vượt, để hơn, để thoát; gia đình dạy chúng ta chậm lại đúng lúc – không vì yếu, mà vì còn người ‘cần chờ’. “Khi mọi thứ trở nên tồi tệ nhất, những người đứng bên bạn không nao núng – họ là gia đình bạn!” – Jim Butcher. Huấn Ca gọi đó là kính sợ Chúa, biết kính trọng mẹ cha – bài đọc một; một kỷ luật âm thầm, không phô trương, nhưng giữ con người khỏi trệch khi ngược gió. Ai chưa từng học chậm lại trong gia đình, sẽ dễ đi quá nhanh đến mức lạc mất chính mình và đánh mất người khác.

Gia đình cũng là nơi học “ở lại” với nhau. Giữa bão, không ai sống bằng cảm xúc. Phaolô nói đến những điều rất nhân bản – thương cảm, nhân hậu, khiêm nhu, hiền hoà, nhẫn nại, chịu đựng và tha thứ cho nhau – bài đọc hai. Gia đình không xây bằng những khoảnh khắc thành công, nhưng bằng những hy sinh nhỏ, bền bỉ, để không ai bị loại trừ khi trở nên yếu đuối. “Hy sinh trong gia đình là đồng tiền của tình yêu sâu thẳm!” – Leona Barrett.

Giữa biển trời lồng lộng hôm nay, tự do được ca tụng, cá nhân được tôn vinh, người ta dễ mơ ước làm hải âu – mạnh mẽ, đơn độc, không ràng buộc. Nhưng Lời Chúa mời chúng ta nhìn lên thánh Giuse, Mẹ Maria và Chúa Giêsu để học một con đường khác – con đường ‘cùng bay’; không để tránh bão, mà để đi qua bão mà không mất nhau. Đó là cách bay đưa sự sống đi xa nhất, xa tận thiên quốc – nơi Thiên Chúa đang chờ.

Anh Chị em,

Trong một thế giới thấm đẫm “văn hoá vứt bỏ”, nơi người già, người bệnh, người yếu dễ bị xem là gánh nặng, Kitô hữu được mời gọi sống khác. Không bỏ rơi khi ai đó chậm chạp; không quay lưng khi tình yêu đòi kiên nhẫn; không tách mình để được “nhẹ gió”. ‘Cùng bay’, đôi khi chỉ là ‘chọn ở lại’. Và chính sự ở lại ấy tự nó đã làm chứng cho thế giới rằng, “có Thiên Chúa!”.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

Lạy Chúa, giữa gió ngược của đời sống, xin cho gia đình chúng con biết chậm lại để đợi nhau, biết ở gần để không ai bị bỏ lại, và biết cùng nhau bay cho đến cùng!”, Amen.

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

 *******************************************************

LỜI CHÚA CHÚA NHẬT KÍNH THÁNH GIA THẤT, NĂM A

Hãy đem Hài Nhi và Mẹ Người trốn sang Ai-cập.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.    Mt 2,13-15.19-23

13 Khi các nhà chiêm tinh đã ra về, thì sứ thần Chúa hiện ra báo mộng cho ông Giu-se rằng : “Này ông, dậy đem Hài Nhi và mẹ Người trốn sang Ai-cập, và cứ ở đó cho đến khi tôi báo lại, vì vua Hê-rô-đê sắp tìm giết Hài Nhi đấy !” 14 Ông Giu-se liền trỗi dậy, và đang đêm, đưa Hài Nhi và mẹ Người trốn sang Ai-cập. 15 Ông ở đó cho đến khi vua Hê-rô-đê băng hà, để ứng nghiệm lời Chúa phán xưa qua miệng ngôn sứ : Ta đã gọi con Ta ra khỏi Ai-cập.

19 Sau khi vua Hê-rô-đê băng hà, sứ thần Chúa lại hiện ra với ông Giu-se bên Ai-cập, 20 báo mộng cho ông rằng : “Này ông, dậy đem Hài Nhi và mẹ Người về đất Ít-ra-en, vì những kẻ tìm giết Hài Nhi đã chết rồi.” 21 Ông liền trỗi dậy đưa Hài Nhi và mẹ Người về đất Ít-ra-en. 22 Nhưng vì nghe biết Ác-khê-lao đã kế vị vua cha là Hê-rô-đê, cai trị miền Giu-đê, nên ông sợ không dám về đó. Rồi sau khi được báo mộng, ông lui về miền Ga-li-lê, 23 và đến ở tại một thành kia gọi là Na-da-rét, để ứng nghiệm lời đã phán qua miệng các ngôn sứ rằng : Người sẽ được gọi là người Na-da-rét.


 

MÔN ĐỆ VÔ DANH – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

 Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Ông đã thấy và đã tin!”.

“Niềm tin nhỏ đưa linh hồn lên thiên đàng, niềm tin lớn đưa thiên đàng xuống linh hồn!”.

Kính thưa Anh Chị em,

Thiên đàng không ở đâu xa, nhưng chính là Đấng Phục Sinh đang sống trong linh hồn. Vì thế, sau đại lễ Giáng Sinh, hôm nay, Mẹ Hội Thánh cho chúng ta nghe Tin Mừng Phục Sinh và kính nhớ thánh Gioan Tông Đồ – ‘môn đệ vô danh’ – chứng nhân của niềm tin ấy.

Trong Phúc Âm thứ tư, Gioan thường được gọi là “môn đệ kia”, người không bao giờ được nêu tên nhưng luôn ẩn mình dưới danh hiệu “người Chúa Giêsu yêu”. Sự vô danh này không phải là thiếu sót, nhưng là một chọn lựa khiêm hạ. Thực tế, chính ‘môn đệ vô danh’ ấy đã đáp lại tình yêu của Thầy cách trọn vẹn. Dưới chân thập giá, khi nhóm Mười Hai tứ tán, Gioan ngoan cường đứng đó, thay mặt Hội Thánh, nhận lời trối của Thầy. Từ nơi ấy, Gioan trở nên kiểu mẫu cho người môn đệ Giêsu mọi thời. “Hãy dám yêu! Tình yêu con ‘trao đi và nhận về’ sẽ dẫn con gần Thiên Chúa hơn và gần hơn nữa!” – Henri Nouwen.

Chính tình yêu nồng nàn đã ban cho Gioan một trực giác đức tin sâu sắc. Phêrô và Gioan cùng chạy, cùng thấy những dải vải trong ngôi mộ trống; nhưng chỉ với Gioan, “Ông đã thấy và đã tin!”, “Một số điều phải được tin trước khi được thấy!” – Ralph Hodgson. Gioan nhận ra ‘một Ai đó’ đằng sau những gì có thể thấy. Với đôi mắt của một tình yêu sắt son, Gioan kịp nhận ra Đấng Phục Sinh, mặc cho những hỗn mang và vô vọng của chiều thứ Sáu còn đè nặng trên họ.

Gioan thấy gì? Chính Gioan trả lời, “Điều chúng tôi đã nghe, điều chúng tôi đã thấy tận mắt, điều chúng tôi đã chiêm ngưỡng, và tay chúng tôi đã chạm đến, đó là Lời sự sống” – bài đọc một. Đằng sau những gì có thể thấy từ máng cỏ, Gioan như phượng hoàng – Khải Huyền cho biết – chấp cánh bay vút lên tận mút cùng thời gian và mút cùng không gian, để chiêm ngưỡng Ngôi Lời hằng sống. Đó là Ngôi Lời đã mặc lấy xác phàm mà đại lễ Giáng Sinh vừa mừng kính, cũng là Đấng Phục Sinh đang sống, đang hoạt động trong Hội Thánh nhờ quyền năng Thánh Thần. “Con đã xin Chúa ban cho con sự hiểu biết. Ngài muốn con nhìn vượt lên trên những điều tự nhiên!” – Pat Holland.

Anh Chị em,

“Ông đã thấy và đã tin!”. Gioan tin, vì đã để những gì mình thấy và nghe đi vào tâm trí và con tim; từ đó, dần khám phá Thầy Giêsu là ai. Và chính niềm tin ấy giữ Gioan bình tâm trong khủng hoảng, trầm lắng trong thử thách. “Đức tin không bao giờ biết mình được dẫn đi đâu, nhưng nó yêu và biết Đấng dẫn dắt mình!” – Oswald Chambers. Đọc lại Tin Mừng Phục Sinh trong những ngày này, Mẹ Hội Thánh hỏi mỗi người chúng ta, “Con thấy gì?”. Thấy “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một”; thấy nhân loại nhẫn tâm đẩy Người Con ấy ra tận đồng vắng; thấy nhân loại ác tâm treo Đấng Cứu Độ lên giá tội nhân! Đổi lại sự vô tâm, Hội Thánh mời chúng ta chiêm ngắm và tin như Gioan; hầu thiên đàng – Giêsu – rồi sẽ xuống tận linh hồn.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, khác với ‘môn đệ vô danh’, con – ‘môn đệ vô duyên!’. Dạy con tin yêu, để giữa hỗn mang, con vẫn ngoan cường, bởi thiên đàng Giêsu đã ngự trong con!”, Amen.

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

********************************************

LỜI CHÚA NGÀY 27/12, KÍNH THÁNH GIOAN TÔNG ĐỒ, TÁC GIẢ SÁCH TIN MỪNG

Môn đệ kia chạy mau hơn ông Phê-rô và đã tới mộ trước.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.    Ga 20,2-8

2 Sáng sớm ngày Phục Sinh, bà Ma-ri-a Mác-đa-la chạy đi gặp ông Si-môn Phê-rô và người môn đệ Đức Giê-su thương mến. Bà nói : “Người ta đã đem Chúa đi khỏi mộ ; và chúng tôi chẳng biết họ để Người ở đâu.”

3 Ông Phê-rô và môn đệ kia liền đi ra mộ. 4 Cả hai người cùng chạy. Nhưng môn đệ kia chạy mau hơn ông Phê-rô và đã tới mộ trước. 5 Ông cúi xuống và nhìn thấy những băng vải còn ở đó, nhưng không vào. 6 Ông Si-môn Phê-rô theo sau cũng đến nơi. Ông vào thẳng trong mộ, thấy những băng vải để ở đó, 7 và khăn che đầu Đức Giê-su. Khăn này không để lẫn với các băng vải, nhưng cuốn lại, xếp riêng ra một nơi. 8 Bấy giờ người môn đệ kia, kẻ đã tới mộ trước, cũng đi vào. Ông đã thấy và đã tin. 


 

CẦN LÀM GÌ ĐỂ CÓ QUÀ DÂNG CHÚA BIẾT RẰNG CHÚA SẼ VUI? – Tuyết Mai

Tuyết Mai

Xưa ba vua đã đến tận hang đá, quỳ lạy và dâng cho Chúa Giêsu Hài Đồng ba món quà thật quý giá đó là vàng, nhũ hương và mộc dược. Còn chúng ta thì sao, có gì để làm quà dâng Chúa?.   Có phải Chúa chỉ cần tấm lòng của chúng ta thực thi cách chân tình mới chứng minh được lòng thành của mình còn quý hơn tiền bạc vì người nghèo như chúng ta thì lấy của đâu mà dâng khi Chúa Giêsu là Vua từ Trời mà đến.   Còn người giầu có thì thường họ hay lấy tiền mà dâng cúng.   Có loại tiền thì Chúa nhận, có loại tiền thì Chúa sẽ không nhận đâu vì tiền bạc nếu thực sự do mồ hôi nước mắt mà tạo ra kìa chứ tiền bạc mà lấy của người làm của mình thì Chúa hoàn toàn sẽ không nhận mà ngược lại còn trách mắng như xưa Chúa từng trách mắng những phường Pharisêu, sống đạo đức giả, chuyên làm chuyện lừa đảo để lấy tiền của những bà góa nghèo, v.v…

***

Chúa Giêsu Giáng Sinh quả là sự nhiệm mầu mà Thiên Chúa trao tặng cho nhân loại con người mà đã là nhiệm mầu thì thế gian sao có thể hiểu nổi.   Nhưng Thiên Chúa không quan trọng điều đó vì nếu gọi là nhiệm mầu thì Chúa cho ai hiểu thì người ấy mới được hiểu như xưa Chúa Giêsu đã dùng biết bao nhiêu dụ ngôn để giảng dạy nhưng cũng có mấy ai hiểu thấu đâu!?.   Do đó cái chúng ta cần là cứ giữ 10 Điều Răn Thiên Chúa dạy rồi còn lại thì Chúa Thánh Linh sẽ giúp chúng ta mở dần khối óc và trái tim ra để đón nhận những mầu nhiệm, những ân sủng và hồng ân mà từ từ chúng ta sẽ hấp thụ và thấy rõ những mầu nhiệm đó.  

***

Có phải điều đơn giản mà Chúa dạy chúng ta là luôn đem tình yêu Thiên Chúa đến với tất cả mọi người vì chỉ dấu ấy thì tất cả mọi người sẽ biết chúng ta là con cái Thiên Chúa.   Điều này muốn làm được thì chẳng phải là dễ dàng gì đâu nhất là trong thời buổi gian xảo, lọc lừa này.   Vì người giầu có thì giả làm người ăn xin để xin thêm, để kiếm thêm tiền một cách dễ dàng mà không lao lực gì cả nên dần làm hình ảnh xấu đi và làm người tốt trở nên nghi ngại và nghi ngờ khi muốn cho.   Ngay cả những group cũng có thể quảng bá để đi xin tiền làm từ thiện một cách công khai nhưng tiền quyên được đi đâu thì không ai rõ?.   Nhưng có phải Chúa cần đâu những việc phô trương như thế mà không là chính tấm lòng của mình.   Có phải Chúa thấu biết tất cả, làm sao có ai giỏi để che đậy được sự gian xảo lọc lừa sâu thẳm ở bên trong?.   Chúng ta thường dễ gạt anh chị em mình bằng cái vẻ bề ngoài nhưng bên trong thì nó giống như cái mồ mả được tô vôi vậy.   

***

Giáng Sinh năm nay chúng con xin Chúa Giêsu Hài Đồng cất bớt đi cho chúng con những tham lam, những gì không thuộc về mình để tâm hồn được thanh thản, bình an và có thể đến gần Chúa hơn.   Xin cho chúng con biết chấp nhận những gì con người cho là xui xẻo từ mất mát của cải do thiên tai, bệnh tật, do chiến tranh gây ra và do sự hiểu lầm to tát đã gây ra những xung đột không đáng để phải vào tù ra khám.  Không đáng để bỏ mạng nhất là không kịp để ăn năn tội trước khi nhắm mắt xuôi tay.   Xin giúp chúng con biết buông bỏ những gì làm gánh nặng trên đôi vai mềm yếu dần không còn gánh nổi nữa nhất là ở tuổi gần đất xa trời.  Và quà của chúng con dâng Chúa trong máng cỏ, hang lừa ấy là sự yếu hèn của chúng con.   Sự nhịn nhục với tất cả mọi người từ trong gia đình cho đến họ hàng và người trong xã hội.   Chúng con cũng dâng lên Chúa sự chờ đợi và niềm hy vọng là sẽ được Chúa soi sáng dẫn đường cho những người trẻ đang sống xa Chúa, sẽ được trở về bên Chúa Giêsu Hài Nhi, cùng là sự khao khát của tất cả các bậc cha mẹ … Chúa Nhé!.   Amen.

Tuyết Mai 

Y tá con Chúa,

24 tháng 12, 2025

Chúa Con Chào Đời


 

LỰC HẤP DẪN – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Họ nhất tề xông vào ông, lôi ông ra ngoài thành mà ném đá”.

Kính thưa Anh Chị em,

Ngay sau ngày mừng Con Thiên Chúa sinh hạ, Hội Thánh tôn kính một môn đệ Ngài thượng sinh. Ngay sau ngày chiêm ngưỡng tình yêu Vua Trời giáng thế, Hội Thánh ngắm nhìn lửa mến vị Phó tế cháy bừng. Đó là hậu kết tất yếu của ‘lực hấp dẫn!’.

Thoạt nghe, cái chết này dường như làm giảm suy niềm vui của tuần Bát nhật Giáng Sinh; nhưng mắt đức tin lại thấy ngày lễ hôm nay càng rực rỡ. Têphanô là chứng nhân hùng hồn của niềm tin vĩ đại vào Đấng Cứu Thế thơ bé. Đi theo Chúa, người môn đệ phải sắp xếp lại đời mình, chọn Ngài trên hết, sẵn sàng hiến dâng mạng sống; học nên giống Thầy; để mình được cuốn vào ‘lực hấp dẫn’ của Thầy; mặc lấy tâm hồn vị tha, tin tưởng, phó thác như Thầy. “Nếu con ôm lấy mọi sự trong đời này như đến từ tay Thiên Chúa, và ngay cả ôm lấy cái chết vì thánh ý Ngài, chắc chắn con sẽ ra đi như một thánh nhân!” – Alphongsô Liguari.

Sắp trút hơi thở, Thầy nói, “Lạy Cha, con phó linh hồn con trong tay Cha!”; sắp hắt hơi lìa đời, trò thưa, “Lạy Chúa Giêsu, xin nhận lấy hồn con!”. Sắp bỏ đất, về trời, Thầy nguyện, “Lạy Cha, xin tha cho họ vì họ không biết việc họ làm!”; sắp giã từ trần gian, trò xin, “Lạy Chúa, xin đừng chấp họ tội này!”. Như Thầy, tâm hồn Têphanô rộng lượng, bình an, ra đi thanh thản như Thầy đã thanh thản ra đi – một sự thanh thản chỉ có nơi những tâm hồn tín thác, “Trong tay Ngài, lạy Chúa, con xin phó thác hồn con!” – Thánh Vịnh đáp ca.

Một chi tiết đáng suy ngẫm, “Các nhân chứng để áo mình dưới chân một thanh niên tên là Saolô” – bài đọc một. “Lực hấp dẫn lực!”. Giữa những người bị cuốn hút bởi chứng tá của Têphanô, có chàng thanh niên này – kẻ từng giết chóc Hội Thánh – rồi đây sẽ trở thành vị tông đồ dân ngoại lẫy lừng. “Không thể phóng đại tầm quan trọng việc biến đổi thánh Phaolô. Từ bóng tối tiến tới ánh sáng, từ kẻ bách hại trở thành người rao giảng. Điều này là một chiến thắng mà Kitô giáo nợ – không gì khác ngoài sức mạnh nội tại của nó!” – Frederic Farrar. Giá một linh hồn khá đắt!

Một giáo sư Hà Lan cho biết, qua các thời đại, cái giá để giết một chiến binh tăng dần – thời Julius Caesar chưa tới 1 đôla; thời Napoléon hơn 2.000; cuối Thế chiến I khoảng 17.000; Thế chiến II khoảng 40.000; và đến năm 1970, Hoa Kỳ phải chi tới 200.000!

Anh Chị em,

Têphanô ngã xuống dưới những hòn đá ném, nhưng sự ra đi của vị tử đạo không là kết thúc. Trong bóng tối của bạo lực, hạt giống đức tin vẫn âm thầm gieo, len vào lòng người, nơi mà con tim khô cằn nhất cũng có thể nảy mầm. Giữa những tiếng la hét, giữa những bước chân giận dữ, quyền năng tình yêu Chúa vẫn tác động, biến đổi những kẻ tưởng chừng chai cứng. “Những cuộc bách hại dường như vô ích, nhưng sự hy sinh của Têphanô gieo hạt ngược chiều, len vào lồng ngực của một trong những đối thủ tồi tệ nhất – Saolô, rồi biến đổi một đời người!” – Phanxicô.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, xin cuốn hút con mỗi ngày, để con cuốn hút anh chị em con về Chúa, vào Chúa và cho Chúa!”, Amen.

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

*****************************************************

LỜI CHÚA NGÀY 26/12, KÍNH THÁNH TÊPHANÔ, TỬ ĐẠO TIÊN KHỞI

Không phải chính anh em nói, mà là Thần Khí của Cha anh em.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.    Mt 10,17-22

17 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Hãy coi chừng người đời. Họ sẽ nộp anh em cho các hội đồng, và sẽ đánh đập anh em trong các hội đường của họ. 18 Và anh em sẽ bị điệu ra trước mặt vua chúa quan quyền vì Thầy, để làm chứng cho họ và cho các dân ngoại. 19 Khi người ta nộp anh em, thì anh em đừng lo phải nói làm sao hay phải nói gì, vì trong giờ đó, Thiên Chúa sẽ cho anh em biết phải nói gì : 20 thật vậy, không phải chính anh em nói, mà là Thần Khí của Cha anh em nói trong anh em.

21 “Anh sẽ nộp em, em sẽ nộp anh cho người ta giết ; cha sẽ nộp con, con cái sẽ đứng lên chống lại cha mẹ và làm cho cha mẹ phải chết. 22 Vì danh Thầy, anh em sẽ bị mọi người thù ghét. Nhưng kẻ nào bền chí đến cùng, kẻ ấy sẽ được cứu thoát.” 


 

Con người đóng vai trò nào trong chương trình quan phòng của Thiên Chúa?-Cha Vương

Chúc bình an đến bạn và gia đình nhé. Để chuẩn bị cho đêm thánh—đêm hồng phúc, mời bạn hãy tự hỏi: “Tại sao Chúa lại làm người? Tôi đã làm gì để đón Chúa đêm nay? Lời cầu nguyện của mình trong các Thánh Lễ đêm hôm nay là xin cho bạn cảm nhận được hồng ân được làm con Thiên Chúa. Xin hiệp thông với mình trong tâm tình yêu thương và chia sẻ nhé.

Cha Vương

Thư 4: 24/12/2025.  (t6-21)

GIÁO LÝ: Con người đóng vai trò nào trong chương trình quan phòng của Thiên Chúa?  Thiên Chúa mời gọi con người cộng tác vào sự hoàn thành việc sáng tạo. Con người có thể từ chối ý định tốt lành này của Thiên Chúa. Nhưng thật tốt đẹp biết bao khi ta trở thành khí cụ của tình yêu Thiên Chúa. (YouCat, số 50)

SUY NIỆM: Con người có thể từ chối ý muốn của Chúa. Nhưng nếu họ trở thành dụng cụ của tình yêu Chúa thì tốt hơn cho họ. Mẹ Têrêsa nói rằng: “Tôi chỉ là cái bút chì nhỏ trong tay Chúa. Mong ước Chúa luôn luôn có thể viết hoặc vẽ những gì Người muốn, và ở những chỗ Người muốn. Khi những gì Người viết hoặc vẽ là tốt đẹp, ta không coi đó là do công của cái bút chì hay do vật liệu được dùng, nhưng là do chính Đấng đã sử dụng nó”. Dù Chúa có hoạt động với ta hoặc nhờ ta, không bao giờ ta được lẫn lộn tư tưởng riêng của ta, chương trình và hành động riêng của ta, với hoạt động của Chúa. Chúa không cần việc làm của ta, đến nỗi nếu ta không làm thì Chúa phải chịu thất bại. (YouCat, số 50 t.t)

❦  Có cái không đi vào chương trình của tôi cũng vẫn có chỗ trong chương trình của Thiên Chúa. Và tôi càng ý thức về điều đó, tôi thấy xác tín mạnh mẽ về đức tin càng lớn hơn: theo quan điểm của Thiên Chúa, không có gì là tình cờ cả. 

(Thánh nữ Edith Stein, 1891–1942, Kitô hữu Do Thái, triết gia và nữ tu dòng kín, nạn nhân chết vì hơi ngạt trong trại tập trung Auschwitz, Ba Lan)

LẮNG NGHE: Ngắm tầng trời tay Chúa sáng tạo, muôn trăng sao Chúa đã an bài, thì con người là chi, mà Chúa cần nhớ đến, phàm nhân là gì, mà Chúa phải bận tâm? (Tv 8:4-5)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, con tạ ơn Chúa vì Chúa đã dựng lên con cách diệu kỳ! Trong sự náo nhiệt của Mùa Giáng Sinh xung quanh con, xin giúp con chuẩn bị một nơi trong con để Chúa bước vào cuộc đời, vào tâm hồn, vào suy nghĩ, vào con tim… và xin Chúa lấp đầy những trống vắng bằng Tình Yêu và sự hiện diện của Chúa để con trở thành khí cụ của Chúa trong môi trường sống của con mỗi ngày.

THỰC HÀNH: Bỏ ra 5 hoặc 10 phút, tìm một chỗ yên tĩnh, tắt nguồn các thiết bị điện tử để trong thinh lặng bạn tập kết hiệp với Chúa mỗi ngày. 

From Do Dzung

************************

Tất Cả Là Hồng Ân || Sáng tác: Lm Huy Hoàng – Tb: Bé Khánh Vy

LỜI KHUẤT- Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Ngôi Lời đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta!”.

Nhưng Ngôi Lời ấy đã không đến trong ánh đèn rực rỡ, mà trong sự khuất lấp âm thầm – nơi quyết định chiều sâu của mọi vở diễn đời người.

Kính thưa Anh Chị em,

“Ngôi Lời đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta!” – Vậy mà Ngôi Lời ấy đã vào trần gian không trong hào quang nguy nga, mà trong sự khuất lấp của hang đá. Giáng Sinh vì thế, không bắt đầu từ những gì được thấy, mà từ một Ngôi Lời khiêm hạ, lặng lẽ như một ‘Lời khuất!’.

Tin Mừng ngày đại lễ không kể lại thiên thần, mục đồng hay bò lừa; thậm chí không nhắc đến Maria và Giuse – những chi tiết đã được công bố trong Thánh Lễ đêm. Hôm nay, Mẹ Hội Thánh mời chúng ta đi sâu vào mầu nhiệm. Đứa trẻ bé nhỏ ấy là ai? Vì sao sự ra đời âm thầm của một hài nhi lại làm chấn động cả lịch sử nhân loại?

Bằng những lời phi thường, Gioan trả lời, “Lúc khởi đầu đã có Ngôi Lời, và Ngôi Lời là Thiên Chúa!”. Khởi đầu đó không chỉ là một em bé nhu mì, yếu đuối, nhưng là Lời quyền năng của Chúa Cha. Ngài không chọn con đường áp chế, nhưng tự hạ để ở giữa con người, chấp nhận bị che khuất trong phận người. Thế nhưng, Lời Giêsu không chỉ nói mà còn hành động, chữa lành, tha thứ, tái tạo và làm mọi sự nên mới; bởi đó, Lời bị hiểu lầm, bị khước từ, để cứu độ con người không chỉ từ bên ngoài, mà từ tận bên trong. Chính trong chuyển động âm thầm ấy, ‘Lời khuất’ hoạt động. “Những việc lớn thường được thực hiện trong những rủi ro lớn!” – Herodotus.

Để dễ hình dung, bạn hãy nghĩ đến “lời” của Michelangelo trên trần nhà nguyện Sistine, hay “lời” của Beethoven trong Bản Giao hưởng số 5. Nếu những “lời” ấy có sức lay động và biến đổi con người, thì Lời Giêsu – nhờ đó mà muôn loài được hiện hữu, được đổi mới và được dẫn vào sự sống viên mãn – sẽ tác động biết bao! Thế giới này mắc nợ một ‘Lời khuất’ đã chấp nhận trở nên vô danh trong trời đêm Bêlem, để con người có thể bước ra thế giới của ánh sáng. Với Gioan, “thế giới” không chỉ là vũ trụ bao la, mà còn là thế giới bên trong mỗi người – nơi bị lôi cuốn bởi bao ích kỷ, bạo lực, sợ hãi và mất nhân tính. Lời đã đi vào cả hai thế giới ấy để cứu lấy chúng ta.

Anh Chị em,

“Ngôi Lời đã trở nên người phàm!”. Như vậy, hang đá không chỉ là nơi chiêm ngắm đạo đức, nhưng còn là một lời mời. Giữa một thế giới ồn ào – muốn thấy, được nghe – Giáng Sinh mời bạn và tôi dừng lại trước máng cỏ để nhận ra chính trong sự khuất lấp mà Ngôi Lời đã đến để cứu độ con người. Bước ra từ hang đá, chúng ta được sai đi để trở nên “không ồn ào” mà trung tín, “không phô diễn” mà hiện diện, “không tìm thấy mình” mà để Lời được nhận ra trong đời sống. “Khiêm nhường mở những cánh cửa mà kiêu ngạo luôn bất lực!” – Zig Ziglar. Và như thế, bạn và tôi cho phép Thiên Chúa tiếp tục cư ngụ trong chính mình để Ngài có thể tiếp tục cứu lấy con người.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, xin dạy con yêu con đường lặng lẽ; sai con đi như Chúa đã đến – không chiếm chỗ, nhưng mở ra một không gian cho Chúa trong lòng người!”, Amen.

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

***************************************

Lời Chúa LỄ GIÁNG SINH – Lễ Ban Ngày 25/12

Tin Mừng: Ga 1,1-18

Ngôi Lời đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta.

✠ Khởi đầu Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.

1 Lúc khởi đầu đã có Ngôi Lời.
Ngôi Lời vẫn hướng về Thiên Chúa,
và Ngôi Lời là Thiên Chúa.
2 Lúc khởi đầu, Người vẫn hướng về Thiên Chúa.
3 Nhờ Ngôi Lời, vạn vật được tạo thành,
và không có Người,
thì chẳng có gì được tạo thành.
Điều đã được tạo thành 4 ở nơi Người là sự sống,
và sự sống là ánh sáng cho nhân loại.
5 Ánh sáng chiếu soi trong bóng tối,
và bóng tối đã không diệt được ánh sáng.
6 Có một người được Thiên Chúa sai đến,
tên là Gio-an.
7 Ông đến để làm chứng, và làm chứng về ánh sáng,
để mọi người nhờ ông mà tin.
8 Ông không phải là ánh sáng,
nhưng ông đến để làm chứng về ánh sáng.
9 Ngôi Lời là ánh sáng thật,
ánh sáng đến thế gian
và chiếu soi mọi người.
10 Người ở giữa thế gian,
và thế gian đã nhờ Người mà có,
nhưng lại không nhận biết Người.
11 Người đã đến nhà mình,
nhưng người nhà chẳng chịu đón nhận.
12 Còn những ai đón nhận, tức là những ai tin vào danh Người,
thì Người cho họ quyền trở nên con Thiên Chúa.
13 Họ được sinh ra, không phải do khí huyết,
cũng chẳng do ước muốn của nhục thể,
hoặc do ước muốn của người đàn ông,
nhưng do bởi Thiên Chúa.
14 Ngôi Lời đã trở nên người phàm
và cư ngụ giữa chúng ta.
Chúng tôi đã được nhìn thấy vinh quang của Người,
vinh quang mà Chúa Cha ban cho Người,
là Con Một đầy tràn ân sủng và sự thật.
15 Ông Gio-an làm chứng về Người, ông tuyên bố:
“Đây là Đấng mà tôi đã nói :
Người đến sau tôi, nhưng trổi hơn tôi, vì có trước tôi.”
16 Từ nguồn sung mãn của Người,
tất cả chúng ta đã lãnh nhận hết ơn này đến ơn khác.
17 Quả thế, Lề Luật đã được Thiên Chúa ban qua ông Mô-sê,
còn ân sủng và sự thật, thì nhờ Đức Giê-su Ki-tô mà có.
18 Thiên Chúa, chưa bao giờ có ai thấy cả;
nhưng Con Một vốn là Thiên Chúa
và là Đấng hằng ở nơi cung lòng Chúa Cha,
chính Người đã tỏ cho chúng ta biết.

Đó là lời Chúa.