CA TỤNG SUY TÔN – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Muôn ngàn đời, hãy ca tụng suy tôn!” – Thánh Vịnh đáp ca.

“Tất cả âm nhạc không có một mục đích nào khác ngoài việc ca tụng suy tôn Thiên Chúa và làm tươi mới các tâm hồn. Ở đâu điều này không được nhớ đến, sẽ không có âm nhạc thực sự; ở đó, chỉ có huyên náo của ma quỷ!” – J. S. Bach.

Kính thưa Anh Chị em,

Lời Chúa hôm nay, dù nói đến “ngày báo oán” và “giờ cứu rỗi”, vẫn xác nhận sự thật mà Bach trải nghiệm: mọi sự – nếu là chân thật – đều quy hướng về việc ‘ca tụng suy tôn’ Thiên Chúa và làm tươi mới các tâm hồn.

Đaniel bị quăng vào hầm sư tử – được cứu – không chỉ là phép lạ, nhưng còn là một mặc khải. Cậu bị kết án vì trung thành cầu nguyện; nhưng chính từ ngục tối ấy, Thiên Chúa tỏ lộ quyền năng – hàm sư tử bị khoá, lòng vua được mở ra – bài đọc một. Kết quả không chỉ là mạng sống Đaniel được bảo toàn, nhưng còn là một lời tuyên xưng vang dội của vua Đariô: “Mọi người phải run rẩy kính sợ trước mặt vị Thần của Đaniel!”. Một Thiên Chúa như thế thật đáng được ‘ca tụng suy tôn!’.

Chúa Giêsu nói về ngày Giêrusalem sụp đổ, ngày các tầng trời chuyển rung, ngày muôn dân kinh hoàng. Thế nhưng, với con cái Thiên Chúa, đó không phải là ngày kết thúc, mà là ngày khai mở – ngày “đứng thẳng và ngẩng đầu lên” – không phải trong kiêu hãnh, nhưng trong niềm tin; không phải trong an toàn giả tạo, nhưng trong phó thác trọn vẹn; không phải trong tuyệt vọng, nhưng trong hy vọng vững chắc! Thiên Chúa không cho phép chúng ta gục ngã trước bóng tối, bị cuốn trôi bởi các biến cố, nhưng biết rằng, tôi đang được yêu thương. “Chỉ trong bóng tối, ta mới thấy các vì sao!” – Nelson Mandela.

Bóng tối có thể lan rộng, khổ đau có thể chất ngất, cái chết có thể đến gần; nhưng ánh sáng sẽ không bao giờ tắt. Chính từ giữa ánh sáng ấy, Hội Thánh được mời gọi cất lên lời ‘ca tụng và suy tôn’ không ngừng. Bởi lẽ, giờ thế giới đảo điên cũng là giờ Thiên Chúa đến gần, giờ Con Người tỏ mình rỡ ràng, và giờ ơn cứu độ trở nên tròn đầy. “Sống niềm hy vọng là tiếp tục sống giữa những gì tưởng chừng vô vọng nhưng vẫn ngân nga trong bóng tối!” – Henri Nouwen.

Anh Chị em,

Cánh chung không đang chờ đợi ở cuối thời gian; nó đã bắt đầu trong từng phút giây hiện tại. Mỗi bất ổn của thế giới, mỗi đổ vỡ của các bảo đảm quen thuộc hôm nay, không chỉ là dấu hiệu của suy tàn, nhưng còn là một lời mời gọi tỉnh thức. Khi con người buộc phải buông tay khỏi những gì tưởng là vững chắc, nó được trao cơ hội để bám rễ sâu hơn vào điều không lay chuyển, vào Đấng không chuyển lay! Giữa thế giới biến thiên, Kitô hữu không chạy trốn thực tại, nhưng học cách ‘ca tụng suy tôn’ ngay trong mong manh, vì chính tại đó, triều đại Thiên Chúa đang đến gần. “Ngài đáng được ca tụng mọi lúc – bằng lời ngợi khen – hỡi Con Thiên Chúa, Đấng ban sự sống; và cả trần gian sẽ tôn vinh Ngài!” – Hymn Phos Hilaron.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, khi thế giới quanh con chao đảo và những gì tưởng như vững chắc vụn vỡ, dạy con biến từng nhịp thở, từng giọt nước mắt, thành khúc ca dâng Ngài!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

*******************************************************

Lời Chúa Thứ Năm Tuần XXXIV Thường Niên, Năm Lẻ

Giê-ru-sa-lem sẽ bị dân ngoại giày xéo, cho đến khi mãn thời của dân ngoại.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.    Lc 21,20-28

20 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Khi anh em thấy thành Giê-ru-sa-lem bị các đạo binh vây hãm, bấy giờ anh em hãy biết rằng đã gần đến ngày khốc hại của thành. 21 Bấy giờ, ai ở miền Giu-đê, hãy trốn lên núi ; ai ở trong thành, hãy bỏ đi nơi khác ; ai ở vùng quê, thì chớ vào thành. 22 Thật vậy, đó sẽ là những ngày báo oán, ngày mà tất cả những gì đã chép trong Kinh Thánh sẽ được ứng nghiệm. 23 Khốn thay những người mang thai và những người đang cho con bú trong những ngày đó !

“Vì sẽ có cơn khốn khổ cùng cực trên đất này, và cơn thịnh nộ sẽ giáng xuống dân này. 24 Họ sẽ ngã gục dưới lưỡi gươm, sẽ bị đày đi khắp các dân các nước, và Giê-ru-sa-lem sẽ bị dân ngoại giày xéo, cho đến khi mãn thời của dân ngoại.

25 “Sẽ có những điềm lạ trên mặt trời, mặt trăng và các vì sao. Dưới đất, muôn dân sẽ lo lắng hoang mang trước cảnh biển gào sóng thét. 26 Người ta sợ đến hồn xiêu phách lạc, chờ những gì sắp giáng xuống địa cầu, vì các quyền lực trên trời sẽ bị lay chuyển. 27 Bấy giờ thiên hạ sẽ thấy Con Người đầy quyền năng và vinh quang ngự trong đám mây mà đến. 28 Khi những biến cố ấy bắt đầu xảy ra, anh em hãy đứng thẳng và ngẩng đầu lên, vì anh em sắp được cứu chuộc.”


 

Chặng Đàng Thứ Chín- Chúa Giêsu ngã xuống đất lần thứ ba – Cha Vương

Chỉ còn ít ngày nữa là đến ngày Lễ Tạ Ơn. Một con tim biết ơn là một con tim hạnh phúc. Chúc bạn và gia đình tràn đầy hạnh phúc trong Chúa.

Cha Vương

Thứ 3:  26/11/2025.  (t2-24)

Chặng Đàng Thứ Chín- Chúa Giêsu ngã xuống đất lần thứ ba

* CĐTG do ĐGH Benedict XVI biên soạn, Lm. Gioan Trần Công Nghị dịch.

LỜI CHÚA: Trích sách Ai Ca (Ac 3:27-32)

Cũng là một điều hay cho người nào / phải mang ách từ khi còn trẻ. Khi chính Chúa bắt nó phải mang, / nó hãy cứ ngồi im lặng một mình,

cứ đặt miệng nó trong bụi đất / – may ra còn chút hy vọng nào chăng – / nó cứ đưa má cho kẻ tát, / chuốc lấy cho mình đầy nỗi nhuốc nhơ. / Vì quả thật, Đức Chúa chẳng bỏ rơi mãi mãi: / có làm khổ, Người cũng xót thương, / vì Người vốn từ bi cao cả.

SUY NGẮM: Ngã xuống đất lần thứ ba có thể nói cho chúng ta điều gì? Chúng ta đã suy xét đến sự sa ngã con người một cách chung, và sự sa ngã của nhiều người Kitô hữu xa rời Đức Kitô và đi vào chủ nghĩa trần tục vô thần. Chúng ta có nên không nghĩ đến Chúa Kitô đã chịu đau khổ trong chính Giáo Hội của người biết chừng nào không? Đã bao lần Sự Hiện Diện của người trong Bí Tích Thánh bị lạm dụng, đã bao lần chúng ta đến với một tâm hồn trống rỗng và gian ác! Đã bao lần chúng ta chỉ cử hành một mình mà không nhận thức đến người đang hiện diện ở đó. Đã bao lần Lời Chúa bị xuyên tạc và bị lăng mạ! Đức tin tầm thường nào đã hiện diện đằng sau quá nhiều học thuyết, quá nhiều những lời nói hão huyền! Đã có bao nhiêu rác rưởi nằm trong Giáo Hội và ngay cả những người trong thiên chức linh mục, lẽ ra phải hoàn toàn thuộc về người! Bao nhiêu sự kiêu căng, bao nhiêu điều tự phụ! Sự tôn kính không đáng kể nào mà chúng ta đã dành cho Bí Tích Hòa Giải, nơi mà người đang đợi chờ chúng ta, người sẵn sàng nâng đỡ chúng ta lên bất cứ khi nào chúng ta sa ngã! Tất cả điều này hiện diện trong cuộc Thương Khó của người. Sự phản bội của các môn đồ, rước Mình và Máu Chúa không xứng đáng, chắc chắn là sự đau khổ cực độ nhất mà Đấng Cứu Chuộc cam chịu; nó đâm thấu con tim của người. Chúng ta chỉ có thể kêu cầu đến người từ đáy lòng của chúng ta: Kyrie eleison- Lạy Chúa xin thương xót chúng con (x Mt 8: 25).

LỜI NGUYỆN: Lạy Chúa, Giáo Hội của Chúa thường giống như một con thuyền sắp đắm chìm, một con thuyền bị đắm nước mọi bề. Trên cánh đồng của Chúa, Chúng con nhìn thấy nhiều cỏ dại hơn là lúa. Quần áo và gương mặt của Giáo Hội Chúa bị dơ bẩn đã làm chúng con hoang mang. Vâng chính chúng con đã làm nhơ bẩn! Đó là chúng con đã phản bội Chúa bao lần, qua tất cả những lời nói kiêu căng và những hành xử trang trọng. Xin thương xót trên Giáo Hội của Chúa; trong Giáo Hội nữa, Adam tiếp tục sa ngã. Khi chúng con sa ngã, chúng con đã thực sự kéo lê Chúa và Satan cười cợt vì nó hy vọng Chúa sẽ không thể trỗi dầy từ sự sa ngã đó; nó hy vọng Giáo Hội bị sa xuống trong sự xa ngã, Chúa sẽ bị liệt và bị áp chế. Nhưng Chúa sẽ trỗi dậy một lần nữa. Chúa đứng đó, Chúa đứng lên và Chúa có thể nâng chúng con lên. Xin cứu và thánh hóa Giáo Hội của chúa. Xin cứu thoát và thánh hóa tất cả chúng con.

Lạy Chúa, vì cuộc khổ nạn đau thương của Chúa,  xin cho các linh hồn được nghỉ yên muôn đời, và cho ánh sáng ngàn thu chiếu soi trên các linh hồn ấy. Amen.

From: Do Dzung

***********************

 THƯƠNG CON CHÚA ƠI – ST: Thầy Trương Thanh Tú – TB: Cs. Kim Tuyến 

KIÊN TRÌ – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Có kiên trì, anh em mới giữ được mạng sống mình!”.

Eliza, 16 tuổi, kết hôn với Andrew Johnson – một thợ may 20 tuổi chưa từng đi học. Bà kiên nhẫn dạy ông đọc và viết. Từ những tháng ngày nghèo khó, ông vươn lên trở thành tổng thống thứ 17 của Hoa Kỳ. Câu chuyện ấy minh hoạ sức mạnh của lòng kiên trì – “Bằng sự kiên trì, con ốc sên đã vào được tàu!” – C. H. Spurgeon.

Kính thưa Anh Chị em,

Thật thú vị! ‘Câu chuyện dài’ “Anh thợ may vào Toà Bạch Ốc” và “Con ốc sên vào được tàu” đưa chúng ta về ‘câu nói ngắn’ của Chúa Giêsu trong Tin Mừng hôm nay, “Có kiên trì, anh em mới giữ được mạng sống mình!”.

Tại sao sự ‘kiên trì’ lại quan trọng đến thế? Tại sao sự cứu rỗi của mỗi người lại gắn liền với nhân đức này? Bởi lẽ, môn đệ không trọng hơn Thầy. Nếu Chúa Giêsu là dấu chỉ và là khuôn mẫu của một ‘Đấng kiên trì’ giữa muôn vàn mâu thuẫn, thì những ai theo Ngài cũng không thể đi con đường nào khác. “Những thử thách cay đắng trong mắt chúng ta, thường là những phúc lành được che giấu!” – Oscar Wilde. Không vòng nguyệt quế nào không phải trả giá; không con đường lên trời nào trải toàn hoa hồng. Vì thế, nếu không có ‘kiên trì’ – nhân đức dũng cảm căn bản – thì những ý định tốt đẹp nhất cũng chỉ dừng lại ở ước mơ. “Kiên trì không phải là một cuộc chạy dài, nhưng là nhiều cuộc chạy ngắn nối tiếp nhau!” – Walter Elliot.

Ở mức độ trọn vẹn nhất, sự ‘kiên trì’ được tỏ lộ trên đồi Calvariô. Tại đó, Chúa Giêsu không chỉ chịu đựng, nhưng hiến dâng; không chỉ đau khổ, nhưng yêu thương;  không chỉ chết đi, nhưng trao sự sống. Điều cứu độ chúng ta không phải là đau khổ tự nó, nhưng là tình yêu thể hiện trong đau khổ. Chính sức mạnh của tình yêu đã làm nên sự ‘kiên trì’ nơi Con Thiên Chúa, để Ngài vui lòng chấp nhận ý Cha và hiến trao toàn thân. Sức mạnh ấy làm đảo lộn logic tự nhiên: thay vì trốn chạy, thì ở lại; thay vì chống trả, thì tha thứ; thay vì tuyệt vọng, thì hy vọng. “Kiên trì cốt ở việc thanh thản chịu đựng những điều xấu xa đến từ người khác và chịu đựng mà không oán giận kẻ gây ra chúng!” – Grêgôriô Cả.

Anh Chị em,

“Có kiên trì, anh em mới giữ được mạng sống mình!”. Có quá nhiều hy vọng trong lời hứa này. Những thử thách, khủng hoảng, mất mát… chỉ là một phần của bức tranh lớn hơn, trong đó Thiên Chúa – Chúa của lịch sử – âm thầm dẫn dắt mọi sự đến chỗ viên mãn. Kitô giáo không phải là con đường của chiến thắng dễ dàng, càng không phải là một thứ chủ nghĩa “thắng nhanh”. Con đường Chúa Kitô đi là hành trình mỗi ngày, âm thầm, bền bỉ, trước sự hiện diện của Chúa Cha. Vì thế, kiên trì không phải là thái độ khắc kỷ lạnh lùng; trái lại, nó dạy chúng ta hiểu rằng, chỉ tình yêu mới có thể giữ chúng ta đứng vững cho đến cùng. “Đừng cầu xin một đời sống dễ dàng, nhưng hãy cầu xin sức mạnh và tình yêu để chịu đựng một đời sống không dễ dàng!” – Bruce Lee.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, con thường thích ‘đánh nhanh, thắng nhanh’. Giúp con bền bỉ khiêm tốn như con ốc sên, để một ngày kia, con lần tới được con tàu “Thánh Thiện!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

***********************************

Lời Chúa Thứ Tư Tuần XXXIV Thường Niên, Năm Lẻ

Vì danh Thầy, anh em sẽ bị mọi người thù ghét. Nhưng dù một sợi tóc trên đầu anh em cũng không bị mất đâu.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.    Lc 21,12-19

12 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Người ta sẽ tra tay bắt và ngược đãi anh em, nộp anh em cho các hội đường và bỏ tù, điệu anh em đến trước mặt vua chúa quan quyền vì danh Thầy. 13 Đó sẽ là cơ hội để anh em làm chứng cho Thầy. 14 Vậy anh em hãy ghi lòng tạc dạ điều này, là anh em đừng lo nghĩ phải bào chữa cách nào. 15 Vì chính Thầy sẽ cho anh em ăn nói thật khôn ngoan, khiến tất cả địch thủ của anh em không tài nào chống chọi hay cãi lại được. 16 Anh em sẽ bị chính cha mẹ, anh chị em, bà con và bạn hữu bắt nộp. Họ sẽ giết một số người trong anh em. 17 Vì danh Thầy, anh em sẽ bị mọi người thù ghét. 18 Nhưng dù một sợi tóc trên đầu anh em cũng không bị mất đâu. 19 Có kiên trì, anh em mới giữ được mạng sống mình.”


 

LỜI KINH TẠ ƠN – Lm Giuse Hoàng Kim Toan

Lm Giuse Hoàng Kim Toan

Thông thường khi ta muốn cám ơn ai cách đặc biệt, ta thường mang theo món quà thường gọi là tạ ơn.  Món quà nhỏ hay lớn tùy theo điều ta được đón nhận, hoặc có khi vì quá thân thiết không khách sáo ta đến với tấm lòng tri ân là đủ.  Khi ta tạ ơn Chúa Cha, ta được mời gọi thông hiệp vào hy lễ của Chúa Giêsu, là hy lễ tạ ơn vẹn toàn.

Tạ ơn có một ý nghĩa đặc biệt trong phụng vụ Kitô giáo.  Lời tạ ơn này bắt nguồn từ việc kính nhớ Con Chúa chịu chết và sống lại.  Khi Chúa Cha ban cho nhân loại Chúa Con là Đấng Cứu Thế, như Phúc Âm Thánh Gioan viết: “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời.  Quả vậy, Thiên Chúa sai Con của Người đến thế gian, không phải để lên án thế gian, nhưng là để thế gian, nhờ Con của Người, mà được cứu độ.” (Ga 3, 16 – 17).

Quà tặng Chúa Cha ban cho nhân loại không phải là món quà tinh thần hay vật chất mà là chính Người Con của Chúa Cha.  Một Người Con đầy quyền năng đã vâng phục Cha hoàn toàn như Thánh Phaolô tuyên xưng: “Đức Giê-su Ki-tô vốn dĩ là Thiên Chúa mà không nghĩ phải nhất quyết duy trì địa vị ngang hàng với Thiên Chúa, nhưng đã hoàn toàn trút bỏ vinh quang mặc lấy thân nô lệ, trở nên giống phàm nhân sống như người trần thế.” (Pl 2, 6 – 7).

Quà tặng Chúa Cha ban cho nhân loại là một Thiên Chúa làm người ở giữa nhân loại.  Người là Đấng vô tội đã mang lấy tội lỗi của nhân loại và chết cho tội lỗi nhân loại.  Qua sự chết của Người mà nhân loại được giải thoát khỏi tội, khỏi sự chết.  Thánh Phaolô viết: “Đức Ki-tô đã chết vì chúng ta, ngay khi chúng ta còn là những người tội lỗi; đó là bằng chứng Thiên Chúa yêu thương chúng ta” (Rm 5, 8).

Ơn đặc biệt nhân loại được nhận, đó là được cứu thoát khỏi tội, khỏi sự chết nhờ Chúa Giêsu chịu chết và sống lại.  Ta có thể dâng gì để tạ ơn Chúa Cha, nếu không phải là ta được mời gọi thông hiệp hy sinh nhỏ bé của ta vào trong hy lễ vẹn toàn của Chúa Giêsu.  Kinh nguyện Tạ Ơn II dâng lên: “Vì vậy, lạy Chúa, khi kính nhớ Con Chúa chịu chết và sống lại, chúng con dâng lên Chúa bánh trường sinh và chén cứu độ để tạ ơn Chúa, vì Chúa đã thương cho chúng con được xứng đáng hầu cận trước Tôn Nhan và phụng sự Chúa.”  Không phải vì ta được xứng đáng tạ ơn Chúa Cha, mà vì Chúa Cha đã thương cho ta được thông hiệp cùng Chúa Con dâng lên Chúa Cha lời tạ ơn thanh sạch, trang trọng, vẹn toàn nhất.

Tạ ơn không phải là mang theo món quà vật chất mà tạ ơn bằng chính đời sống “Này con xin đến để thi hành theo ý Chúa.”  Của lễ tạ ơn, Chúa không đòi ta đổ máu hy sinh cho bằng vâng theo ý Chúa qua đời sống hằng ngày vì khi tạ ơn, kinh nguyện đã thưa: “Chúng con tha thiết nài xin Chúa cho chúng con khi thông phần Mình và Máu Ðức Ki-tô, được quy tụ nên một nhờ Chúa Thánh Thần.”

Thánh Phaolô viết: “Khi ta nâng chén chúc tụng mà cảm tạ Thiên Chúa, há chẳng phải là dự phần vào Máu Chúa Kitô ư?  Và khi ta cùng bẻ Bánh Thánh, đó chẳng phải là dự phần vào Thân Thể Người sao?  Bởi vì chỉ có một Tấm Bánh và tất cả chúng ta chia sẻ cùng một Bánh ấy, nên tuy nhiều người, chúng ta cũng chỉ là một thân thể (1 Cor 10, 16 – 17).

Lời kinh tạ ơn dâng lên Chúa Cha chỉ trong Chúa Giêsu Kitô nhờ Chúa Thánh Thần mà ta được xứng đáng.  Khi ta dự lễ ta hãy sống với hết tâm tình nguyện dâng: “Vì vậy, lạy Chúa, khi kính nhớ Con Chúa chịu chết và sống lại, chúng con dâng lên Chúa bánh trường sinh và chén cứu độ để tạ ơn Chúa, vì Chúa đã thương cho chúng con được xứng đáng hầu cận trước Tôn Nhan và phụng sự Chúa.  Chúng con tha thiết nài xin Chúa cho chúng con khi thông phần Mình và Máu Ðức Ki-tô, được quy tụ nên một nhờ Chúa Thánh Thần.”

Lm Giuse Hoàng Kim Toan

From: Langthangchieutim 


 

THẬT ỦI AN – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Đừng sợ hãi!”.

“Đừng để gì làm xao động lòng con, đừng để gì làm con hoảng sợ. Mọi sự đều qua đi. Thiên Chúa không hề thay đổi. Ai có Ngài, chẳng thiếu gì; chỉ mình Ngài là đủ!” – Têrêxa Avila.

Kính thưa Anh Chị em,

“Đừng để gì làm xao động lòng con!”. Lời Chúa hôm nay nói đến tàn phá và mất mát. Đaniel tiên báo sự phân rã của các nước; Tin Mừng nói đến sự sụp đổ của Giêrusalem và những tai ương. Nhưng giữa khung cảnh đó, vẫn vang lên một lời ‘thật ủi an’ – “Đừng sợ hãi!”.

Đaniel tiên báo một điều vượt trên mọi đổ vỡ, “Chúa Trời sẽ lập một vương quốc không bao giờ bị tiêu diệt” – bài đọc một. Đó là hình ảnh Vương Quốc của Đức Kitô, nơi những tâm hồn tín thác sẽ thưa lên, “Muôn ngàn đời ca tụng suy tôn!” – Thánh Vịnh đáp ca. Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu nói trước số phận của Giêrusalem, “Sẽ có ngày bị tàn phá hết!”. Bên cạnh đó, những hỗn loạn: tiên tri giả, chiến tranh, động đất, đói kém và ôn dịch.

Cuộc sống không phải là một bát anh đào, thế giới luôn chao đảo: mâu thuẫn gia đình, bất ổn xã hội – thậm chí – chia rẽ trong Hội Thánh. Nhưng điều đáng sợ không chỉ là những cơn động đất của thiên nhiên, mà còn là những cơn địa chấn trong lòng người, khiến đức tin và niềm cậy trông lung lay. Chính ở đó, Lời Chúa vang lên mạnh mẽ hơn: “Đừng sợ hãi!”. “Bão tố là điều không tránh khỏi, nhưng hoảng loạn là do chọn lựa!” -  Ralph Emerson.

Khi lửa rừng bốc cháy, cách sống sót không phải là chạy trốn, nhưng là đốt một khoảnh đất trước mặt và đứng trong đó. Chúa Giêsu không hứa sẽ không có lửa trong đời sống, nhưng hứa, ai ở trong Ngài sẽ an toàn. Bình an không đến từ việc tránh đau khổ, nhưng từ việc đứng trong nơi lửa sự dữ đã bùng lên nhưng không tiêu diệt được tình yêu. Thập Giá Ngài là “vùng đất đã cháy” của lịch sử nhân loại; nhưng cũng ở đó, quyền lực của lửa bị bẻ gãy. Vì thế, giữa hỗn mang và điêu tàn, Kitô hữu không sống bằng nỗi sợ, nhưng bằng một xác tín ‘thật ủi an’ – tôi đang đứng trong nơi mà lửa không còn quyền lực! “Chúa thì thầm trong khoái lạc, nói trong lương tâm, nhưng quát lên trong đau khổ: đó là ống tăng âm của Ngài để đánh thức một thế giới điếc!” – C. S. Lewis.

Anh Chị em,

‘Thật ủi an’ khi chúng ta dừng lại trước thực tại hư vô của mọi vật để lắng nghe tiếng thì thầm của Chúa, “Ta là Đấng không hề thay đổi!”. Trong khi mắt thấy những gì tạm bợ tan vỡ, Nước Thiên Chúa vẫn vững bền. Kitô hữu được mời gọi đặt trái tim mình giữa những tàn dư của thế giới, không phải để bấu víu vào ‘cái còn’, mà để nhận ra ‘sự sống mới’ nảy mầm từ nơi lửa Thập Giá đi qua. Trong từng nhịp thở, từng giây phút yếu đuối, chúng ta học cách đứng vững trong bàn tay Đấng Thánh, khi biết rằng, cả lúc mọi thứ tan tành, tình yêu Ngài vẫn là vùng đất không bao giờ bị thiêu rụi. “Như sắt ném vào lửa mất rỉ sét; cũng thế, kẻ toàn tâm quy hướng về Chúa – trở nên một người mới!” – Thomas Kempis.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, đừng để con ngộp thở trước các biến cố. Và ngay cả ngày ‘tận thế đời con’ ập xuống, con vẫn biết mình đang ở trong một vùng ‘lửa chê’- Đức Kitô!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

*************************************

Lời Chúa Thứ Ba Tuần XXXIV Thường Niên, Năm Lẻ

Sẽ không còn tảng đá nào trên tảng đá nào.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.    Lc 21,5-11

5 Khi ấy, nhân có mấy người nói về Đền Thờ lộng lẫy nguy nga với những phiến đá đẹp và những đồ dâng cúng, Đức Giê-su bảo : 6 “Những gì anh em đang chiêm ngưỡng đó sẽ có ngày bị tàn phá hết, không còn tảng đá nào trên tảng đá nào.” 7 Họ hỏi Người : “Thưa Thầy, vậy bao giờ các sự việc đó sẽ xảy ra, và khi sắp xảy ra, thì có điềm gì báo trước ?”

8 Đức Giê-su đáp : “Anh em hãy coi chừng kẻo bị lừa gạt, vì sẽ có nhiều người mạo danh Thầy đến nói rằng : ‘Chính ta đây’, và : ‘Thời kỳ đã đến gần’ ; anh em chớ có theo họ. 9 Khi anh em nghe có chiến tranh, loạn lạc, thì đừng sợ hãi. Vì những việc đó phải xảy ra trước, nhưng chưa phải là chung cục ngay đâu”. 10 Rồi Người nói tiếp : “Dân này sẽ nổi dậy chống dân kia, nước này chống nước nọ. 11 Sẽ có những trận động đất lớn, và nhiều nơi sẽ có ôn dịch và đói kém ; sẽ có những hiện tượng kinh khủng và điềm lạ lớn lao từ trời xuất hiện.”


 

ĐẤNG THẤU SUỐT – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Người cũng thấy một bà goá túng thiếu kia bỏ vào đó hai đồng tiền kẽm”.

“Xét cho cùng, Kitô hữu thật kỳ quặc! Họ dâng một tình yêu cao cả cho Đấng chưa từng gặp; thân thưa hằng ngày với Đấng chưa từng thấy. Họ mạnh mẽ khi yếu đuối, giàu có khi nghèo khó. Họ chết để sống; bỏ mọi sự để được mọi sự. Họ nhận thức rằng, Đấng thấu suốt đó thấy sâu hơn những gì con người thấy!” – Aiden Tozer.

Kính thưa Anh Chị em,

Lời Chúa hôm nay xác thực nhận định của Tozer! Thiên Chúa – ‘Đấng thấu suốt’ – thấy sự hào hiệp của Đaniel và các bạn tù; Chúa Giêsu thấy sự quả cảm của bà goá nghèo.

Giám thị của vua không nhận ra sự quan phòng của ‘Đấng thấu suốt’ dành cho các tôi tớ Ngài. Bốn thanh niên Israel xin miễn dùng thức ăn vua ban; và sau mười ngày được ăn rau quả và uống nước trong, các cậu trở nên khôi ngô hơn hẳn, và quan thấy họ cũng thông thái vượt xa các thuật sĩ – bài đọc một. Từ đó, các bạn trẻ có thể “dâng lời khen ngợi suy tôn muôn đời” lên Chúa của mình – Thánh Vịnh đáp ca.

Ngồi trước hòm tiền, Chúa Giêsu nhìn thấy trái tim của những người giàu rỉ ra ‘vài giọt quảng đại’ khi dâng cúng, nhưng hành động của họ thiếu tình yêu. Ngược lại, Ngài mục kích nơi một bà goá nghèo sự hy sinh trọn vẹn. Bà cho đi “cái để nuôi sống” vốn không chỉ là cơm bánh, nhưng còn là ‘máu’ – chính sự sống và khả năng duy trì sự sống. Bà phó thác và đầu phục vào ‘Đấng thấu suốt’, tin chắc Ngài sẽ chăm sóc mình. Vì thế, vừa thanh thản vừa tràn đầy hy vọng, bà vui tươi và chan chứa niềm tin vào sự quan phòng của Chúa. “Trong việc dâng trao, Chúa không chỉ nhìn bạn cho bao nhiêu, mà nhìn bạn còn lại bao nhiêu – Ngài không thấy bề ngoài, nhưng thấy tận thâm sâu món quà bạn dâng!” – Scott LaPierre.

“Ngày nay, một căn bệnh khủng khiếp đang chống lại lòng quảng đại khiến chúng ta không dám làm những điều kỳ diệu. Đó là “Chủ nghĩa tiêu dùng” – mua nhiều hơn mức mình cần. Đây là kẻ thù của lòng quảng đại. Vậy mà, “Cái tôi có thể cho đi để người nghèo có cái ăn, cái mặc” lại có một kết quả thầm kín: Nó mở rộng trái tim và giúp tôi trở nên rộng lượng như Thiên Chúa!” – Phanxicô.

Anh Chị em,

Trong hành động dâng cúng của bà goá, thời gian và không gian như dừng lại trước vĩnh cửu. Không còn “ít” hay “nhiều”, tham tính hay sợ hãi, chỉ còn sự trao hiến, đặt đời sống hữu hạn vào tay Đấng Vô Hạn – luôn tiếp nhận từng cử chỉ nhỏ bé, biến nó thành chứng tá bất diệt của tình yêu. Lời Chúa mời gọi chúng ta nhìn mọi hành vi trần thế qua lăng kính của ‘Đấng thấu suốt’: vật chất trở nên dấu chỉ ân sủng, yếu đuối biến nên sức mạnh, và lòng tín thác bình thường trở thành hương lễ bất tử. Nhờ đó, đời sống không chỉ là hiện tại, mà đã hoà nhịp với lòng thương xót của Thiên Chúa. “Chúa không nhìn hành động của chúng ta lớn hay khó khăn thế nào, nhưng nhìn chính tình yêu mà chúng ta thực hiện chúng!” – Têrêxa Lisieux.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, dạy cho con trông rộng nhìn xa, nhìn vào ‘chiều kích vĩnh cửu’, nhìn vào ‘tầm cao’ để con dám cho đi nhiều hơn!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

************************************************

Lời Chúa Thứ Hai Tuần XXXIV Thường Niên, Năm Lẻ

Phúc Âm: Lc 21, 1-4

“Người thấy một bà goá nghèo khó bỏ vào đó hai đồng tiền nhỏ”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy, Chúa Giêsu nhìn lên, thấy những người giàu có bỏ tiền dâng cúng vào hòm tiền. Người cũng thấy một bà goá nghèo khó bỏ vào đó hai đồng tiền nhỏ, nên bảo rằng: “Thầy bảo thật các con, bà goá nghèo khó này đã bỏ vào hòm tiền nhiều hơn mọi người. Vì mọi người kia lấy của dư thừa mà dâng cho Thiên Chúa, còn bà này túng thiếu, bà đã dâng tất cả những gì bà có để nuôi sống mình”.


 

Phía trên đầu Người, có bản án viết: “Đây là vua người Do-thái.” (Lc 23:38) – Cha Vương

Ngày Chúa Nhật tràn đầy sức mạnh của Chúa Thánh Thần nhé.

Cha Vương

CN: 11/23/2025

TIN MỪNG: Phía trên đầu Người, có bản án viết: “Đây là vua người Do-thái.” (Lc 23:38)

SUY NIỆM: Hôm nay, Giáo hội Hoàn vũ mừng trọng thể lễ Chúa Kitô Vua, Vua Vũ trụ, kết thúc Mùa Thường niên của năm phụng vụ. Mặc dù tấm bảng khắc trên thập giá tuyên bố Chúa là Vua dân Do Thái, nhưng liệu rằng họ có thực sự tin vào điều họ viết hay không? Đối với chúng ta thì khác, Chúa là một vị Vua không ngồi chễm chệ trên toà cao nhưng Ngài đến và ở giữa chúng ta. Vương miện của Ngài không phải là vàng và kim cương nhưng mà là vòng gai, Ngài chịu đau khổ và chết cho chúng ta. Ngài đã toàn thắng trong vinh quang và mở ra con đường đến sự sống đời đời. 

    Để chuẩn bị cho Mùa Vọng, khởi đầu cho một năm phụng vụ mới, mời bạn hãy kiểm lại mối quan hệ với Chúa là Vua vũ trụ, bạn có trung thành với Ngài không? Trong đời sống hằng ngày, bạn có đối xử với Ngài như một vị Vua toàn cõi địa cầu hay như là một người tôi tớ được sai đến để chỉ làm theo ý muốn của bạn?

    Thật là diễm phúc vì Người đã quy tụ chúng ta trong Vương quốc thánh thiện, yêu thương của Người. Mời bạn hãy thể hiện tình yêu thương của mình đối với Chúa bằng cách yêu thương và phục vụ lẫn nhau, đặc biệt là những người nhỏ bé nhất trong chúng ta.

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa Giêsu Kitô Vua từ nhân, xin giúp con biết sống chân thành, bác ái với nhau trong cuộc sống hằng ngày, để môi trường sống của chúng con trở nên vương quốc của tình yêu, nơi vua Giêsu ngự trị.

THỰC HÀNH: Sống bác ái hơn một tí trong tư tưởng, lời nói và việc làm.

From: Do Dzung

*********************

Giêsu Kitô Vua – Nguyễn Hồng Ân- ST: Phạm Đức Huyến

NGAI TOÀ ĐỎ MÁU – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Đây là vua người Do Thái!”.

“Sự vĩ đại không được đo lường ở những gì chúng ta có, mà ở những gì chúng ta hiến trao!” – Henri Nouwen.

Kính thưa Anh Chị em,

Tin Mừng lễ Chúa Kitô Vua Vũ Trụ mời chúng ta chiêm ngắm thập giá, nơi Con Thiên Chúa – Mục Tử Nhân Lành – hiến trao mạng sống vì đàn chiên. Và, trên cao kia là tấm biển ghi, “Đây là vua người Do Thái!”. Thì ra, ngai toà của Ngài là một ‘ngai toà đỏ máu!’.

Từ thập giá, điều được hiến trao không chỉ là thân xác, mà là chính ‘bản thể Thiên Chúa’. Ngài không cho chúng ta một điều gì từ bên ngoài; Ngài cho chính mình, tự biến mình thành “không gian” cho nhân loại trú ngụ. Máu và nước tuôn trào không chỉ là dấu tích của cái chết, mà là việc khai sinh một thế giới mới, nơi con người không còn bị định nghĩa bởi tội lỗi, nhưng bởi chỗ đứng của họ trong trái tim của Thiên Chúa. “Máu và nước tuôn trào từ cạnh sườn là sự khai sinh của một nhân loại mới!” – Bênêđictô XVI. Thập giá là nơi Thiên Chúa tự “làm nghèo” chính mình để nhân loại được “làm giàu” bằng ân sủng.

Ít ai để ý tới, nơi thập giá, quyền năng không đi ra từ quyền lực, mà từ tự hạ; vinh quang không phát xuất từ thống trị, mà từ tự hiến; trật tự vũ trụ được tái lập không bằng quyền lực, nhưng bằng một thân mình bị bẻ ra. Vậy mà cạnh ngai toà ấy, một kẻ bị đóng đinh khác đã đọc được điều mà cả thế giới không thấy, “Ông Giêsu ơi, khi ông vào Nước của ông, xin nhớ đến tôi!”. Không một kinh sách, không một công trạng, chỉ là một trái tim trần trụi đắm mình trong lòng thương xót. Và ‘lời nguyện phong thánh’ được cất lên, “Hôm nay, anh sẽ ở với tôi trên Thiên Đàng!”. “Trên thập giá, quyền năng thể hiện không từ bạo lực, mà từ tình yêu chịu đựng; Người tự hạ chịu đóng đinh và thực thi vương quyền cao cả nhất!” – P. T. Forsyth.

“Nếu đời bạn là một bông hoa, khi nào bạn bước vào thời của hạt giống?” – Ron Rolheiser. Henri Nouwen trả lời, “Không phải khi được tung hô, vỗ tay hay đứng trên đỉnh cao, mà là khi sức lực suy giảm, tiếng nói mờ đi, tên mình gần như bị lãng quên. Khi đó, chúng ta mới thực sự gieo hạt cho đời!”. Điều đó đã xảy ra với Chúa Giêsu! Khi mọi sự tưởng chừng mất hết – quyền lực, ảnh hưởng, môn đệ, mất cả sự hiện diện của Chúa Cha; chính lúc ấy, từ ‘ngai toà đỏ máu’, Ngài bước vào ‘thời của hạt giống’ – đạt tới viên mãn – nhìn xuống ‘cánh đồng cứu rỗi’.

Anh Chị em,

Từ ngai toà thập giá, Vua Kitô dạy chúng ta rằng, vinh quang thật không phải là giữ, mà là dám cho; không phải là chiến thắng người khác, mà là chiến thắng chính mình; không phải là thù hận, nhưng là tha thứ. Bước theo Ngài, chúng ta được mời gieo hạt giữa đau thương, và biết rằng, từ nơi ấy, Nước Trời nảy mầm âm thầm nhưng chắc chắn; và Vương Quốc không được xây bằng những kẻ mạnh, nhưng bằng những ai dám để đời mình trở thành món quà. Dưới chân ‘ngai toà đỏ máu’, chúng ta được hỏi không phải, “Tôi đã làm được gì?” – nhưng là – “Tôi đã trao đi bao nhiêu phần đời mình?”.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, cho con nhận ra thập giá là vinh quang – đau khổ là sức mạnh – và yêu thương là quyền năng!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

***************************************************

LỜI CHÚA CHÚA NHẬT CHÚA KITÔ, VUA VŨ TRỤ, TUẦN XXXIV THƯỜNG NIÊN, NĂM C

Khi ông vào Nước của ông, xin nhớ đến tôi !

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.    Lc 23,35-43

35 Khi ấy, Đức Giê-su bị đóng đinh trên thập giá, dân chúng thì đứng nhìn, còn các thủ lãnh thì buông lời cười nhạo : “Hắn đã cứu người khác, thì cứu lấy mình đi, nếu thật hắn là Đấng Ki-tô của Thiên Chúa, là người được tuyển chọn !” 36 Lính tráng cũng chế giễu Người. Chúng lại gần, đưa giấm cho Người uống 37 và nói : “Nếu ông là vua dân Do-thái thì cứu lấy mình đi !” 38 Phía trên đầu Người, có bản án viết : “Đây là vua người Do-thái.”

39 Một trong hai tên gian phi bị treo trên thập giá cũng nhục mạ Người : “Ông không phải là Đấng Ki-tô sao ? Hãy tự cứu mình đi, và cứu cả chúng tôi với !” 40 Nhưng tên kia mắng nó : “Mày đang chịu chung một hình phạt, vậy mà cả Thiên Chúa, mày cũng không biết sợ ! 41 Chúng ta chịu như thế này là đích đáng, vì xứng với việc đã làm. Chứ ông này đâu có làm điều gì trái !” 42 Rồi anh ta thưa với Đức Giê-su : “Ông Giê-su ơi, khi ông vào Nước của ông, xin nhớ đến tôi !” 43 Và Người nói với anh ta : “Tôi bảo thật anh, hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên Thiên Đàng.”


 

 

RẤT ĐỜI ĐỜI – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Người không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, nhưng là Thiên Chúa của kẻ sống”.

Vua Frederick – theo thuyết bất khả tri – trong một bữa tiệc, giễu cợt Chúa Giêsu. Tướng Von Zealand đứng dậy, “Tâu bệ hạ, thần không sợ chết, đã thắng 38 trận cho ngài. Thần sẽ sớm ra trước Đấng ngài đang xúc phạm – Đấng đời đời, rất đời đời! Vĩnh biệt!”. Cả phòng lặng thinh. Vua run giọng, “Xin tha lỗi cho trẫm!”. Yến tiệc kết thúc trong thinh lặng.

Kính thưa Anh Chị em,

Đấng đời đời, ‘rất đời đời’ của Von Zealand chính là “Thiên Chúa của kẻ sống” mà Tin Mừng hôm nay tiết lộ. Để hiểu được lời này, Karl Rahner nói, “Bạn hãy thả mình vào cung lòng của Thiên Chúa một cách vô điều kiện!”.

Tin Mừng tường thuật việc giới Sadducêô đưa ra một kịch bản trái khoáy để gài bẫy Chúa Giêsu: một phụ nữ – vợ của bảy anh em; khi sống lại, nàng là vợ ai? Chúa Giêsu nói, “Chúa là Thiên Chúa của kẻ sống!”. Hôn nhân chỉ dành cho đời này, không cho đời sau, sẽ không ai là chồng của nàng! Với giáo huấn này, một số người sẽ gặp khó khăn. Họ mong vẫn là vợ, là chồng của người phối ngẫu trên thiên đàng. Hãy yên tâm, các mối dây yêu thương đã hình thành trên dương thế sẽ vẫn còn, thậm chí, được củng cố hơn trên trời! Tuy nhiên, hôn nhân, theo nghĩa trần thế, sẽ chấm dứt; nó được thay thế bằng tình yêu trong sáng của một cuộc sống mới. “Điều chúng ta sống như tình yêu trong thời gian sẽ được biến hình, chứ không bị xoá bỏ, trong cõi đời đời!” – Von Balthasar.

Karl Rahner nói, “Niềm tin vào sự phục sinh mai ngày của Kitô hữu được đính chặt tận chóp trên cùng bản tính hằng sống của Thiên Chúa; Ngài hằng sống, đời đời, ‘rất đời đời’… nên tình yêu của Ngài cũng vĩnh hằng, miên viễn và vô cực như Ngài!”. Thánh Vịnh đáp ca bày tỏ niềm tri ân, “Lạy Chúa, con hoan hỷ vì được Ngài cứu thoát!”. Không có thiên đàng, không có cuộc sống vĩnh cửu, Kitô giáo sẽ ‘giảm giá’ và chỉ còn là đạo đức học hay một triết lý sống. Niềm tin vào sự phục sinh là cần thiết để mọi hành động yêu thương không phải là phù du và tự nó kết thúc, nhưng có thể trở thành hạt giống định hình hoa trái vĩnh cửu trong khu vườn nhà Cha. “Niềm vui gặp lại trên thiên đàng không phải là trở về điều đã qua, nhưng là khám phá điều mà tình yêu lẽ ra phải trở thành!” – C.S. Lewis.

Anh Chị em,

Vì “Chúa là Thiên Chúa của kẻ sống!” nên sống đức tin không chỉ là chờ đợi một “đời sau”, nhưng là ‘để sự sống đời đời’ thấm vào từng chọn lựa hôm nay. Tin vào Chúa của kẻ sống, chúng ta học ‘yêu không mà chiếm hữu’, ‘cho mà không sợ mất’, ‘tha mà không hối tiếc’. Mỗi hy sinh, mỗi trung tín nhỏ bé đều là một bước chạm vào cõi ‘rất đời đời’. Trong Chúa Kitô Phục Sinh, cái chết không còn là ngõ cụt, nhưng là ngưỡng cửa; không còn là chia lìa, nhưng là biến đổi; không còn là mất mát, nhưng là khởi đầu trong ánh sáng vĩnh cửu! Và chính trong niềm hy vọng này, đời sống mong manh của chúng ta được neo chặt vào sự sống vô tận của Thiên Chúa.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, con sợ chết, không thắng trận nào cho Chúa, lại sợ sớm trình diện Ngài. Cho con dám thả mình vào ‘vực Giêsu’, hầu con không sống như không có đời sau!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

*************************************************

Lời Chúa Thứ Bảy Tuần XXXIII Thường Niên, Năm Lẻ

Đức Chúa không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, nhưng là Thiên Chúa của kẻ sống.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.    Lc 20,27-40

27 Khi ấy, có mấy người thuộc nhóm Xa-đốc đến gặp Đức Giê-su. Nhóm này chủ trương không có sự sống lại. 28 Mấy người ấy hỏi Đức Giê-su : “Thưa Thầy, ông Mô-sê có viết cho chúng ta điều luật này : Nếu anh hay em của người nào chết đi, đã có vợ mà không có con, thì người ấy phải lấy nàng, để sinh con nối dòng cho anh hay em mình. 29 Vậy nhà kia có bảy anh em trai. Người anh cả lấy vợ, nhưng chưa có con thì đã chết. 30 Người thứ hai, 31 rồi người thứ ba đã lấy người vợ goá ấy. Cứ như vậy, bảy anh em đều chết đi mà không để lại đứa con nào. 32 Cuối cùng, người đàn bà ấy cũng chết. 33 Vậy trong ngày sống lại, người đàn bà ấy sẽ là vợ ai, vì cả bảy đều đã lấy nàng làm vợ ?”

34 Đức Giê-su đáp : “Con cái đời này cưới vợ lấy chồng, 35 chứ những ai được xét là đáng hưởng phúc đời sau và sống lại từ cõi chết, thì không cưới vợ cũng chẳng lấy chồng. 36 Quả thật, họ không thể chết nữa, vì được ngang hàng với các thiên thần. Họ là con cái Thiên Chúa, vì là con cái sự sống lại. 37 Còn về vấn đề kẻ chết trỗi dậy, thì chính ông Mô-sê cũng đã cho thấy trong đoạn văn nói về bụi gai, khi ông gọi Đức Chúa là Thiên Chúa của tổ phụ Áp-ra-ham, Thiên Chúa của tổ phụ I-xa-ác, và Thiên Chúa của tổ phụ Gia-cóp. 38 Mà Người không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, nhưng là Thiên Chúa của kẻ sống, vì đối với Người, tất cả đều đang sống.”

39 Bấy giờ có mấy người thuộc nhóm kinh sư lên tiếng nói : “Thưa Thầy, Thầy nói hay lắm.” 40 Thế là họ không dám chất vấn Người điều gì nữa.


 

“Ai muốn theo Thầy, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo” – Cha Vương

 Một ngày vui vẻ với một trái tim rộng lượng để giúp đỡ những người nghèo khổ nhé.

Cha Vương

Thứ 6: 21/11/2025.  (t5-24)

Chặng Đàng Thứ Năm- Người Kyrênê giúp Chúa Giêsu vác đỡ cây Thánh Giá

* CĐTG do ĐGH Benedict XVI biên soạn, Lm. Gioan Trần Công Nghị dịch.

LỜI CHÚA: Trích Phúc âm theo Thánh Matthêu ( Mt 27: 32; 16:24), Đang đi ra, thì chúng gặp một người Ky-rê-nê, tên là Si-môn; chúng bắt ông vác thập giá của Người. Đức Giê-su nói với các môn đệ: “Ai muốn theo Thầy, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo”.

SUY NGẮM: Ông Simon người Kyrênê trên con đường trở về nhà ông từ công sở, khi ông bất chợt gặp thấy đoàn diễu hành buồn sầu của những người bị lên án, đối với ông có lẽ đó là một cảnh tượng thông thường. Quân lính bức hiếp một người lao nhọc này từ vùng nông thôn để vác cây Thập Giá trên chính vai của mình. Ông phải nghĩ tới khó chịu như thế nào khi chợt bắt gặp số phận của những người bị lên án! Ông làm những gì ông phải làm nhưng một cách miễn cưỡng. Đáng chú ý thay, Tác Giả Tin Mừng Maccô không những nói tên của ông mà còn nói đến hai người con của ông nữa, được biết họ là những người Kitô hữu và là thành viên trong cộng đoàn (x Mc 15:21). Từ lúc bất chợt này đức tin được sinh ra. Đi bên cạnh Chúa Giêsu và chia sẻ gánh nặng của cây Thánh Giá, người Kyrênê đến để thấy rằng đó là một hồng ân để được đồng hành với Chúa chịu đóng đinh và giúp đỡ người. Mầu nhiệm của Chúa Giêsu, thầm lặng và chịu đau khổ đã đánh động tâm hồn ông. Chúa Giêsu là Đấng mà một mình tình yêu Thiên Chúa có thể cứu độ tất cả nhân loại, muốn chúng ta chia sẻ Thánh Giá người để chúng ta có thể hoàn tất những gì còn thiếu sót trong sự đau khổ của người (x Cl 1:24). Bất cứ khi nào chúng ta tỏ ra lòng nhân ái đến người đang đau khổ, người bị cưỡng bức và người cô thế, và chia sẻ những nỗi khổ đau của họ, là chúng ta có thể giúp mang cùng cây Thánh Giá đó của Chúa Giêsu. Bằng cách này chúng ta nhận được ơn cứu độ và giúp góp phần đến sự cứu rỗi cho thế giới.

LỜI NGUYỆN: Lạy Chúa, Chúa đã mở đôi mắt và tâm hồn ông Simon người Kyrênê, và Chúa đã cho ông ân sủng đức tin qua việc chia sẻ vác cây Thánh Giá của Chúa. Xin giúp chúng con biết giúp đỡ những người lân cận thiếu thốn, ngay cả khi điều này quấy rầy đến những dự định và ước muốn của chúng con, bằng cách này để chúng con biết rằng chúng con đang bước đi một mình với Chúa. Xin giúp chúng con cảm kích với niềm vui rằng, khi chúng con chia sẻ trong sự đau khổ của Chúa và những đau khổ của thế giới này, chúng con trở nên những người tôi tớ của sự cứu rỗi và có thể giúp xây dựng Thân Mình của Chúa là Hội Thánh.

Lạy Chúa, vì cuộc khổ nạn đau thương của Chúa,  xin cho các linh hồn được nghỉ yên muôn đời, và cho ánh sáng ngàn thu chiếu soi trên các linh hồn ấy. Amen.

From: Do Dzung

**************************

Trái Tim Khát Mong (sáng tác: Sr. Tigon) | Angelo Band

 “ANH TRỘM LÀNH ” CÓ ĐÁNG ĐƯỢC LÊN THIÊN ĐÀNG KHÔNG?- Linh mục Inha-xi-ô Trần Ngà

 CHÚA NHẬT 34 TN 

(Suy niệm Tin mừng Lu-ca (Lc 23, 35-43) Lễ Chúa Giê-su Ki-tô Vua Vũ Trụ)

 Sứ điệp : Can đảm làm chứng cho Chúa trước mặt mọi người.

* * *

Nhiều người cho rằng : Vào thiên đàng dễ ợt ! Cần gì phải tuân giữ Lời Chúa cho mất công. Cần gì phải ăn năn sám hối cho đời mất vui… Cứ thoải mái tận hưởng cuộc đời, có ăn chơi thác loạn cũng không sao… Đến khi sắp lìa đời thì chỉ cần bắt chước tên trộm lành thưa với Chúa một câu: “Lạy Ngài, khi nào về nước Ngài, xin nhớ đến tôi” với kỳ vọng chỉ cần có thế, Chúa sẽ tha thứ và đón nhận mình vào thiên đàng như đã đón nhận tên trộm lành năm xưa. Khỏe re!

Nghĩ như vậy là sai lầm tai hại, vì anh trộm lành được vào thiên đàng không phải vì anh đã van xin có một câu ngắn gọn đó, nhưng anh ta còn có những nhân đức đáng khâm phục khác như sau:

 Thứ nhất: Anh đã đền tội đủ quá rồi!

 Anh trộm lành bị tuyên án tử hình và phải chịu đóng đinh tay chân vào thập giá cho đến chết. Đây là một hình phạt quá ư nặng nề giáng xuống đầu anh, trong khi anh chỉ mang tội trộm cắp! Thế là anh phải chịu chết đau đớn để đền tội và do đó, tội anh đã được xóa bỏ hết; vì vậy, chẳng còn lý do gì để trừng phạt anh thêm.

 Thứ hai: Anh là người bênh vực Chúa Giê-su.

– Đang khi các thủ lãnh cùng những người Do Thái cười nhạo Chúa Giê-su: “Nó đã cứu được kẻ khác thì hãy tự cứu mình đi, nếu nó thật là Đấng Kitô, người Thiên Chúa tuyển chọn” (Lc 23,35).

– Trong khi đó, quân lính thì chế giễu rằng: “Nếu ông là vua dân Do-thái, ông hãy tự cứu mình đi” (Lc 23,37).

– Và ngay cả một trong hai kẻ trộm bị đóng đinh trên thập giá cũng sỉ nhục Chúa rằng: “Nếu ông là Đấng Kitô, ông hãy tự cứu ông và cứu chúng tôi nữa” (Lc 23,39).

Đứng trước bao nhiêu lời gièm pha, phỉ nhổ, nhạo cười… của bao người chứng kiến trút xuống đầu Chúa Giê-su, chỉ có anh trộm lành can đảm bênh vực Ngài qua lời đáp trả với tên trộm kia: “Mi cũng chịu đồng một án mà mi chẳng sợ Thiên Chúa sao? Phần chúng ta, như thế này là đích đáng, vì chúng ta chịu xứng với việc chúng ta đã làm, còn ông nầy, ông có làm gì xấu đâu?” (Lc 23, 41).

 Thứ ba: Anh là người có lòng tin vào Thiên Chúa và vào Chúa Giê-su, nhờ đó anh được nên công chính, tức thành người tốt lành thiện hảo (xem Galát 2,16. Rm 3,22…).

Anh bày tỏ lòng tin vào Thiên Chúa khi lên tiếng trách tên trộm cùng bị đóng đinh vào thập giá với anh rằng: “Mi cũng chịu đồng một án mà mi chẳng sợ Thiên Chúa sao?” (Lc 23, 40). Nói như thế là anh đã tin có Thiên Chúa.

Và anh thể hiện niềm tin vào sự phục sinh của Chúa Giê-su và vào sự sống đời sau, khi anh thưa cùng Chúa Giê-su rằng: “Lạy Ngài, khi nào về nước Ngài, xin nhớ đến tôi” (Lc 23, 42).

 Như vậy, anh “trộm lành” xứng đáng được hưởng phúc thiên đàng vì anh đã hội đủ những điều kiện cần thiết để vào quê trời, chứ không phải là nhờ cầu xin bằng một câu ngắn gọn.

 Lạy Chúa Giê-su,

Xin cho chúng con tự vấn chính mình:

Con có can đảm đứng ra giới thiệu Chúa cho người chưa biết Chúa và bênh vực Chúa giữa đám đông những người phỉ báng Chúa không?

Nếu chưa thì xin ban thêm đức tin và lòng can đảm làm chứng cho Chúa cũng như dám giới thiệu Chúa cho mọi người. Amen.

 Linh mục Inha-xi-ô Trần Ngà

 Tin mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca (Lc 23, 35-43).

 Khi ấy, các thủ lãnh cùng với dân chúng cười nhạo Chúa Giêsu mà rằng: “Nó đã cứu được kẻ khác thì hãy tự cứu mình đi, nếu nó thật là Đấng Kitô, người Thiên Chúa tuyển chọn”. Quân lính đều chế diễu Người và đưa dấm cho Người uống và nói: “Nếu ông là vua dân Do-thái, ông hãy tự cứu mình đi”. Phía trên đầu Người có tấm bảng đề chữ Hy-lạp, La-tinh và Do-thái như sau: “NGƯỜI NÀY LÀ VUA DÂN DO THÁI”.

Một trong hai kẻ trộm bị đóng đinh trên thập giá cũng sỉ nhục Người rằng: “Nếu ông là Đấng Kitô, ông hãy tự cứu ông và cứu chúng tôi nữa”. Đối lại, tên kia mắng nó rằng: “Mi cũng chịu đồng một án mà mi chẳng sợ Thiên Chúa sao? Phần chúng ta, như thế này là đích đáng, vì chúng ta chịu xứng với việc chúng ta đã làm, còn ông này, ông có làm gì xấu đâu?” Và anh ta thưa Chúa Giêsu rằng: “Lạy Ngài, khi nào về nước Ngài, xin nhớ đến tôi”. Chúa Giêsu đáp: “Ta bảo thật ngươi: ngay hôm nay, ngươi sẽ ở trên thiên đàng với Ta”.

 From: ngocnga_1m & NguyenNThu


 

TÒNG THUỘC – Lm. Minh Anh Tgp. Huế

Lm. Minh Anh Tgp. Huế

“Chúng sẽ thành dân thánh của Ta, và Ta sẽ cư ngụ ở giữa ngươi!”; “Hãy lặng thinh trước nhan Thiên Chúa!”.

Kính thưa Anh Chị em,

Bài đọc Zacharia được chọn cho lễ Mẹ Dâng Mình nêu bật mối quan hệ mật thiết giữa Israel và Thiên Chúa: Ngài sẽ cư ngụ giữa dân thánh, và họ ‘tòng thuộc’ vào Ngài.

Thiếu nữ Sion trong Zacharia không chỉ là Israel, mà còn là hình ảnh của Đức Maria, người được tuyển chọn cách tuyệt đối. Như Israel, Maria ‘ở cùng’ Thiên Chúa; như Ngài ‘ở giữa’ dân, Thiên Chúa ở trong Mẹ. “Mẹ được xác định là Thiếu nữ Sion, là Israel đích thực, nơi Cựu và Tân Ước hoà làm một. Cũng là hiện thân của Israel mới, là nơi cư ngụ chân thật nhất của Đức Chúa!” – Louis‑Marie Montfort. Và để cảm nhận hồng ân “ở giữa, ở cùng” này, Zacharia mời gọi, “Hỡi mọi xác phàm, hãy lặng thinh trước nhan Thiên Chúa!”.

Tin Mừng hôm nay cũng nhấn mạnh ‘sự lặng thinh và chìm sâu’ này. Khi Mẹ Maria và anh em Chúa Giêsu tìm đến, Ngài thốt ra những lời gây sốc, “Ai là mẹ tôi? Ai là anh em tôi?”. Nghe dường như cứng cỏi, nhưng thực ra Ngài muốn lời này được nghiền ngẫm. Chỉ tay vào các môn đệ, Ngài giải thích, “Vì phàm ai thi hành ý muốn của Cha tôi, Đấng ngự trên trời, người ấy là anh em chị em tôi, là mẹ tôi!”. Qua đó, Ngài tiết lộ, quan hệ huyết thống quan trọng, nhưng ‘tòng thuộc’ vào Thiên Chúa còn quan trọng hơn. Một Maria sống Lời Chúa trở nên mẹ Ngài ‘nhiều hơn’ một Maria máu mủ; Mẹ hiểu và vui với điều đó. Thánh Vịnh đáp ca reo lên, “Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi biết bao điều cao cả, danh Người thật chí thánh chí tôn!”. “Có lẽ Maria cuối cùng cũng phải nói ‘Xin vâng’ với toàn bộ số phận của Con Mẹ, vì Mẹ đã vui tươi ưng thuận ngay từ đầu định mệnh ấy!” – Von Balthasar.

Một hình ảnh có thể giúp chúng ta cảm nhận chiều sâu này. Một người mẹ có thói quen rất lạ. Mỗi khi con trai bất ổn, cô dắt nó vào rừng, đặt lên tảng đá, bảo nó nhắm mắt. Rồi cô thổi sáo, từ khúc trầm buồn đến réo rắt, cho đến khi con mỉm cười mới ra về. Đây là cách chìm sâu vào trong, tìm lại an bình. ‘Rừng’ tượng trưng cho Thánh Thể; ‘sáo’ tượng trưng cho Lời Chúa – nơi chúng ta lặng thinh, tìm lại hướng đi mỗi khi đời sống rối ren.

Anh Chị em,

Gioan Phaolô II gọi Maria là “Người Nữ Thánh Thể”. Chúng ta có sẵn lòng để Mẹ dẫn vào ‘rừng’ mỗi ngày để chìm sâu trong Thánh Thể Giêsu, thay vì chạy tìm những câu trả lời nơi đâu khác? Chúng ta có để cho ‘sáo Lời Chúa’ ngân nga cho đến khi có thể mỉm cười? Cứ vào ‘rừng’, và ở đó, chúng ta học chờ đợi thánh ý Chúa như Mẹ, lắng nghe Thánh Thần nói qua Lời Chúa như Mẹ, và đặt câu hỏi quan trọng, “Con thuộc về ai?”; “Con có ‘tòng thuộc’ vào Đấng đã dựng nên con, cho con tất cả những gì con có, con là?”. “Con không thể tách Maria ra khỏi Đức Giêsu. Kính mừng, Lạy Thân Thể sinh ra từ Mẹ. Kính mừng Maria, bình minh của Thánh Thể!” – Maria Giuseppa Fiasella.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Mẹ Maria, dạy con vui thích cầm tay Mẹ ‘vào rừng’ mỗi ngày, hầu con có thể chìm vào ‘vực Giêsu’; nhờ đó, con không lệ thuộc vào điều gì hay ai khác – ngoài Chúa!”, Amen.

Lm. Minh Anh (Tgp. Huế)

**************************************

Lời Chúa lễ Đức Mẹ Dâng Mình Trong Đền Thờ, 21/11, Thứ Sáu Tuần XXXIII Thường Niên

Đức Giê-su giơ tay chỉ các môn đệ và nói : Đây là mẹ tôi, đây là anh em tôi.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.    Mt 12,46-50

46 Khi ấy, Đức Giê-su còn đang nói với đám đông, thì có mẹ và anh em của Người đứng bên ngoài, tìm cách nói chuyện với Người. 47 Có kẻ thưa Người rằng : “Thưa Thầy, có mẹ và anh em Thầy đang đứng ngoài kia, tìm cách nói chuyện với Thầy.” 48 Người bảo kẻ ấy rằng : “Ai là mẹ tôi ? Ai là anh em tôi ?” 49 Rồi Người giơ tay chỉ các môn đệ và nói : “Đây là mẹ tôi, đây là anh em tôi. 50 Vì phàm ai thi hành ý muốn của Cha tôi, Đấng ngự trên trời, người ấy là anh em chị em tôi, là mẹ tôi.”