Dư luận trước việc Civil Rights Defenders kêu gọi trả tự do cho LS Nguyễn Văn Đài

Dư luận trước việc Civil Rights Defenders kêu gọi trả tự do cho LS Nguyễn Văn Đài

Chân Như, phóng viên RFA

RFA

000_Hkg834327-622.jpg

Ảnh chụp qua màn hình TV phiên xử Luật sư Nguyễn Văn Đài và Luật sư Lê Thị Công Nhân tại Tòa án Nhân dân Hà Nội hôm 27/11/2007.

AFP

Your browser does not support the audio element.

Vừa qua, 26 nhóm xã hội dân sự trên thế giới cùng lên tiếng kêu gọi chính quyền Việt Nam trả tự do cho LS Nguyễn Văn Đài và Bà Lê Thu Hà. Một trong những tổ chức đó là Hội những người bảo vệ quyền dân sự (Civil Rights Defenders) trong một bức thư ngỏ được đăng trên trang web, nêu rõ đối với những người đấu tranh vì dân chủ nhân quyền như LS Nguyễn Văn Đài hay bà Thu Hà, thì nhà tù không phải là nơi dành cho họ và yêu cầu chính quyền Hà Nội phải thả họ ngay lập tức, để họ được quyền thực thi nhiệm vụ của họ là bảo vệ và truyền bá cho người khác về các quyền và nghĩa vụ sống theo đúng hiến pháp VN và luật pháp quốc tế.

Hoan nghênh

Chia sẻ với chúng tôi qua skype video, Blogger Nguyễn Tường Thụy, người cũng gần gũi thân thiết với LS Nguyễn Văn Đài cho rằng ông rất hoan nghênh việc lên tiếng của các nhóm xã hội dân sự:

Tôi rất hoan nghênh hội bảo vệ quyền con người lên tiếng yêu cầu trả tự do cho LS Nguyễn Văn Đài và cử nhân Lê Thị Thu Hà. Tôi thấy đây là việc làm rất đúng đắn và rất cần thiết vào lúc này.
-Blogger Nguyễn Tường Thụy

“Tôi rất hoan nghênh hội bảo vệ quyền con người lên tiếng yêu cầu trả tự do cho LS Nguyễn Văn Đài và cử nhân Lê Thị Thu Hà. Tôi thấy đây là việc làm rất đúng đắn và rất cần thiết vào lúc này, bởi vì chuyện lên tiếng về các tù nhân có những người đấu tranh ở Việt Nam bị bắt từ trước nay lên tiếng rất nhiều và đặc biệt trong trường hợp bắt Nguyễn Văn Đài là một việc bắt hết sức bất thường.

Vậy nếu tôi là một người mà đấu tranh cho nhân quyền cho dân chủ tự do, thì chắc chắn là tôi hoan nghênh thôi. Và tôi mong muốn rằng nhiều tổ chức xã hội trong và ngoài nước càng lên tiếng nhiều càng tốt.”

Bà Kim Chi, Người cũng đã ký tên để kêu gọi chính quyền trả tự do cho LS Nguyễn Văn Đài và Bà Lê Thu Hà cho rằng đây là việc làm rất cần thiết:

“Tôi nghĩ đây là việc làm rất cần thiết để bảo vệ nhân quyền, không phải chỉ đối với LS Đài và Lê Thu Hà mà đối với tất cả những ai đang tham gia tranh đấu bị nhà cầm quyền khủng bố và bắt bớ. Riêng LS Đài, mọi người đều yêu quý kính trọng và tin tưởng bởi LS đã xả thân không ngại đường xa vất vả đi khắp nơi để tuyên truyền về vấn đề nhân quyền và nói rõ rằng cần phải có nhân quyền và phải thoát Trung như thế nào. Một chiến sĩ can trường như thế mà bị cầm tù thì không ai không phẫn nộ không ai không muốn đòi ngay tự do cho người đó.”

Còn theo Blogger JB Nguyễn Hữu Vinh thì việc kêu gọi của các nhóm xã hội dân sự phản ánh đúng những nguyện vọng của người dân Việt Nam khi họ mong muốn được tự do bày tỏ chính kiến của mình, đây là một hành động mạnh mẽ:

nguyen-huu-vinh-jb-400.jpg

Blogger JB Nguyễn Hữu Vinh, ảnh chụp trước đây tại Hà Nội.

“Tôi nghĩ lời kêu gọi của các tổ chức dân sự nó cũng nằm trong một phong trào đòi trả tự do cho LS Nguyễn Văn Đài và cộng sự là cô Lê Thu Hà. Việc đó phản ánh nguyện vọng của những người dân chân chính cũng như các nhóm tổ chức xã hội dân sự, người ta lên tiếng để cho quyền của con người, quyền tự do bày tỏ chính kiến, quyền được nói lên ý nghĩ của mình phải được tôn trọng, đồng thời phản đối những việc dùng những điều luật mơ hồ, điều luật có thể suy diễn ra bất cứ trường hợp nào theo ý chủ quan của nhà cầm quyền để đàn áp những tiếng nói trung thực thẳng thắn, những tiếng nói ưu tư về hiện tình đất nước về tình hình dân tộc. Tôi cho rằng đây là một trong những hành động mạnh mẽ để đòi tự do cho những người dám nói lên tiếng nói của mình, chẳng hạn như LS Nguyễn Văn Đài và cộng sự của anh là cô Lê Thu Hà, những người bảo vệ quyền con người, bảo vệ quyền tự do của con người. Những người đó cần phải được bảo vệ. Tôi cho đó là hành động kịp thời và đúng đắn của những nhóm xã hội dân sự và những người có lương tâm, có lương tri đối với những hành động trên đất nước này đối với các công dân của mình của nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam hiện nay.”

Sẽ tác động đến nhà cầm quyền?

Cũng có nhiều thắc mắc liệu khi nhà nước Việt Nam đang gấp rút để chuẩn bị đại hội đảng 12 thì liệu những lời kêu gọi đó sẽ có tác động gì đến nhà cầm quyền hay không? Theo Bà Kim Chi, người vẫn còn thẻ đảng cho rằng:

“Tôi nghĩ nó có tác dụng, rất tác dụng là khác, bởi vì nhà cầm quyền Việt Nam luôn luôn không nhớ những gì mình hứa, nên đây là một việc làm cần thiết mà có thể gọi là bài chúng tôi được học là bảo vệ nhân quyền. LS Đài hay Lê Thu Hà và nhiều những luật sư khác và nhiều người khác nữa, kể cả nông dân, dân oan ở ba miền họ cũng đã nhờ những sự hiểu biết từ những người dấn thân như LS Đài mà bây giờ họ cũng biết tranh đấu cho nhân quyền dân chủ.”

Tôi nghĩ nó có tác dụng, rất tác dụng là khác, bởi vì nhà cầm quyền Việt Nam luôn luôn không nhớ những gì mình hứa, nên đây là một việc làm cần thiết mà có thể gọi là bài chúng tôi được học là bảo vệ nhân quyền.
-Bà Kim Chi

Nhưng theo Blogger JB Nguyễn Hữu Vinh lời kêu gọi này của 26 nhóm xã hội dân sự sẽ không có nhiều tác dụng, nhưng ít nhiều cũng giúp thức tỉnh một số chưa biết việc mình làm:

“Thật ra có thể nói rằng rất nhiều lời kêu gọi, những tiếng nói từ trong nước cũng như ngoài nước từ trước đến nay có nhiều áp lực, có những cảnh tỉnh đối với nhà cầm quyền Việt Nam. Tuy nhiên nhiều khi đối với nhà cầm quyền điều đó cũng có thể không có tác dụng mấy, bởi vì khi họ đã làm những việc theo sự tính toán của họ.

Tôi cũng có bài viết là chẳng có gì dễ dàng hơn việc bắt một công dân của mình để làm con tin để đổi chác trong các vấn đề của đất nước, vấn đề về nhân quyền khi gia nhập TPP hoặc gia nhập hiệp định thương mại quốc tế chẳng hạn, những vấn đề như vậy thì Việt Nam vẫn thường xảy ra.

Khi bắt thì họ cố tình bắt bằng mọi giá nhưng khi thả thì có những điều kiện để họ được lợi trong nhiều vấn đề. Đó là một con bài, một trò mà chúng tôi thấy không lạ lùng gì. Cho nên việc nói rằng những áp lực của người dân kêu gọi thả ra thì tôi nghĩ rằng là cái tác dụng không thể không có những tác dụng lớn bởi vì thứ nhất, nó có thức tỉnh những người chưa biết việc họ làm, có những người chỉ hành động theo một cái máy móc, một phản xạ của con robot không có những lý trí trong khi làm việc đó. Bên cạnh đó sẽ có những con người sẽ được thức tỉnh, sẽ thấy ra được điều vô lý và những điểm bất nhân ở trong đó thì tình thần như vậy sẽ có những thay đổi ngay trong nội bộ của đảng cộng sản.

Cái thứ hai đặc biệt là có tác động với dân chúng, với những người trước đây còn sợ hãi chưa dám lên tiếng nói của mình thì đã đến lúc họ nhìn thấy rằng “quyền của người dân là được lên tiếng” quyền của người dân phải bảo vệ lẽ phải bảo vệ những người công chính.

Tôi cho rằng nó sẽ có rất nhiều tác dụng trong xã hội Việt Nam hiện nay, còn tác dụng đối với đảng cộng sản thì tôi nghĩ rằng trong chừng mực nào đó thì họ sẽ so sánh giữa cái được với cái mất giữa cái lợi và cái hại trong vấn đề bắt và giữ những nạn nhân này.”

Cũng xin được nhắc lại, Luật sư Nguyễn Văn Đài, là một cựu tù nhân lương tâm và Bà Lê Thu Hà, vừa bị bắt một tháng trước khi diễn ra Đại hội Đảng CS lần thứ 12. Cả hai bị cáo buộc tội “tuyên truyền chống nhà nước theo Điều 88 bộ luật hình sự, với điều luật này có thể sẽ phải chịu bản án từ ba đến 20 năm tù.

Đề Nghị Đầu Năm: Để (Yên) Cho Người Về Sơn La

Đề Nghị Đầu Năm: Để (Yên) Cho Người Về Sơn La

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến

RFA

Bác về … im lặng. Con chim hót

thánh thót bờ lau, vui ngẩn ngơ

Tố Hữu

Tôi sống nhiều về nội tâm nên rất thích những người tính tình hướng nội. Ba nhân vật mà tôi đặc biệt có thiện cảm, trong thời gian gần đây, là bà Lê Linh Lan, ông Nguyễn Hoằng, và ông Nguyễn Thanh Sơn. Cả ba vị đại sứ này đều có sáng kiến “đột xuất” là đặt tượng đài và điện thờ của Chủ Tịch Hồ Chí Minh ngay trong khuôn viên sứ quán.

Đại Sứ Ba Lan cùng phu nhân đang trong nghi lễ “nhập hồn vào tượng Bác.”

 Ảnh và chú thích: Đàn Chim Việt

Tượng ông Hồ Chí Minh trong không gian tâm linh của Đại Sứ Quán

VN tại Nga. Ảnh và chú thích: BBC

Dâng hương trước bàn thờ Bác tại Đại sứ quán Việt Nam. Ảnh: Việt Hòa/Mexico

Qúi vị đại sứ Việt Nam tại Nga, Tây Ban Nha, và Ba Lan – rõ ràng – đều là những nhân vật thức thời. Chớ qua “bốn mươi năm không treo được cờ sao ra ngoài khuôn viên sứ quán” thì tìm đâu ra nơi để mà dựng tượng đài cho Bác. Chỗ nào thiên hạ cũng xua tay, lắc đầu quầy quậy.

Ngày 3 tháng 9 năm 2015 vừa qua, VOA  buồn bã loan tin:

Việc hội đồng thị trấn Newhaven, Sessex, Anh chấp nhận kế hoạch của Đại sứ quán Việt Nam định dựng một bức tượng mới nhìn ra bến cảng đã gây tranh cãi tại cả địa phương lẫn trên mạng trực tuyến.

Dân biểu địa phương Maria Caulfied đã kêu gọi từ bỏ kế hoạch dựng bức tượng Hồ Chí Minh, và gọi ông là “một nhà độc tài cộng sản quá cố đã gây ra hàng trăm ngàn cái chết…”

Mấy hôm sau (hôm 8 tháng 9 năm 2015) trang vietinfo.eu lại âu sầu loan một tin buồn khác, liên quan đến dự tính dựng tượng của Bác ở nước Cộng Hoà Séc: “Sau nhiều ý kiến và văn bản phản đối của các tổ chức và cá nhân, thành phố Chrastava đã bác bỏ ‘giấc mơ’ này của ông Đại sứ.”

Trong thư phản đối của kỹ sư Nguyễn Tùng (PTS, 72 tuổi, công dân CH Séc. Cựu cán bộ Viện Hàn Lâm Khoa Học Tiệp Khắc) trên trang Đàn Chim Việt, có đoạn:

“Việc bia kỷ niệm được sản xuất và chi trả từ tiền của người dân nghèo khổ Việt Nam hay là từ đóng góp của cách doanh nghiệp Việt Nam dưới sức ép của Đại sứ quán là một điều sỉ nhục với chúng tôi.”

Nội dung bức thư thượng dẫn tuy hơi gay gắt nhưng những luận điểm nêu ra đều rất hợp lý, và được diễn đạt bằng ngôn từ tương đối ôn hoà/lịch sự. Điều đáng tiếc là độc giả, có vị, đã ghi lại đôi ba phản hồi (nghe) không được nhã nhặn gì cho lắm:

Reply

Chổ nào có lỗ trống là đảng và nhà nước ta tìm đủ mọi cách – mua chuộc quan chức địa phương – để nhét bác Hồ vào… Đúng là mặt dầy, mày dạn!

Mà đâu phải cứ “mặt dầy, mày dạn” và cứ muốn “nhét Bác Hồ vào” chỗ nào cũng được. Đến như dân Lào mà họ cũng rẫy nẩy lên đành đạch:

Laotians Bristle at Plan to Erect Ho Chi Minh Statue in Vientiane… “I think it’s strange to erect a monument to Ho Chi Minh in Laos,” a Laotian said in an RFA call-in show recently…
“We are an independent country. If Lao leaders do this, it may indicate some deeper plan that [the citizens] don’t know about. In the future, this land may no longer belong to Laos…”
A third caller said that a statue of Ho Chi Minh in the capital was “unnecessary,” questioning what the former Vietnamese president had done for Laos to deserve such an honor.
“On the contrary, he pulled the people of Laos into the Vietnam war,” the caller said.

(Dự án dựng tượng Hồ Chí Minh tại thủ đô Vientiane bị nhân dân Lào giận dữ phản đối… người dân Lào đã công khai phản đối qua đài phát thanh RFA: “Thật là lạ lùng nếu dựng tượng HCM ở thủ đô Lào”, “Lào là một nước độc lập. Phải chăng đây là ý đồ của giới cầm quyền Lào muốn lệ thuộc vào Việt Nam?” “HCM đã làm gì ích lợi cho nhân dân Lào mà được cái vinh dự này? Trái lại, ông ta đã lôi kéo nhân dân Lào vào chiến tranh Việt Nam…” – Hoàng Ngọc-Tuấn chuyển ngữ).

Hiền hậu và dễ chịu cỡ như xứ Lào mà “nhét vào” còn không lọt thì Bác (đành) qui cố hương thôi. Nhớ cái thưở Người về Cao Bằng, mấy mươi năm trước, thiệt là bồi hồi và cảm động hết biết luôn:

Bác về … im lặng. Con chim hót

thánh thót bờ lau, vui ngẩn ngơ

Thưở ấy, cả chim lẫn người đều hay … hót, và hót hay. Chim chóc ở Việt Nam, bây giờ, chả còn mấy con sống sót. Loại người có năng khiếu ca hót – ở đất nước này, cỡ như cái ông Tố Hữu – cũng đều chết tiệt cả rồi.

Bởi vậy, lần này Bác lại về nhưng không thấy chim chóc và người ngợm líu lo như trước nữa – dù Hội Đồng Nhân Dân Tỉnh Sơn La đã thông qua đề án xây dựng tượng đài Bác Hồ, với vốn đầu tư của dự án lên đến 1.400 tỷ đồng (“phát xuất từ tình cảm”) với sự đồng thuận của cả Đảng và Nhà Nước.

Không đứa nào ca hót/tán tụng (đã đành) cả lũ còn đồng loạt bàn ra, hoặc bàn lui:

  • Đại Biểu Quốc Hội Cao Sỹ Kiêm: Việc Hội đồng nhân dân tỉnh Sơn La quyết định ra nghị quyết thông qua đề án xây dựng tượng đài với tổng mức đầu tư khoảng 1.400 tỷ đồng là điều không thể chấp nhận được.
  • Ông Phan Đình Tân, Chánh Văn phòng, Người phát ngôn Bộ VHTT&DL:…trong hoàn cảnh hiện nay, và nhất là năm nào Chính phủ cũng phải cấp tiền cho Sơn La thì không nên.
  • Kỹ sư Bùi An: Không ai cấm một người bán vé số bước vào tiệm và gọi tô phở bò Kobe có giá bằng 1/3 thu nhập của mình, nhưng ai cũng biết là không nên làm vậy.

Ô hay, chớ nếu “không nên làm vậy” thì làm sao khác đây – cha nội? Bác đã bị nhân dân hữu sản (và vô sản) trên toàn thế giới kỳ thị  “tới bến” rồi thì phải tìm một chỗ để Người về chớ. Mà ngoài Sơn La ra thì còn chỗ nào an lành hơn được nữa?

Wecome to Sơn La. Ảnh: VOV

Báo Thế Giới Mới vừa rầu rĩ cho hay đây nè:

Người Việt Nam yêu cầu Facebook lập lại tên Sài Gòn thay vì TP Hồ Chí Minh. Trong thỉnh nguyện thư gửi Mark Zuckerberg, nhà sáng lập trang mạng xã hội Facebook, ông Nghĩa Bùi, cư dân thành phố Allen của tiểu bang Texas nói rằng hàng ngàn, và có thể là hàng triệu người sử dụng Facebook được sinh ra tại Sài Gòn, Việt Nam, muốn thiết lập địa danh đúng nơi đã xuất phát là Sài Gòn, thay vì thành phố Hồ Chí Minh, không chính xác về phương diện địa lý lẫn chính trị.

Người Việt Nam khắp thế giới có nguồn gốc xuất thân là Sài Gòn đều muốn Facebook xác lập nơi mà họ xuất thân trên mạng Facebook một cách chính xác. Người sử dụng Facebook cho rằng, đây là sự kiện có ý nghĩa đối với tất cả mọi nơi trên thế giới lâu nay bị buộc phải chấp nhận một cái tên xa lạ đối với họ.

Bức thư ngỏ được tung ra chưa đầy 43 phút đồng hồ đã được 3,000 người tán đồng. Nghĩa Bùi, cư dân Allen, tiểu bang Texas, Hoa Kỳ là người từ 2 ngày trước đã ký tên vào thỉnh nguyện thư đòi xác lập tên Sài Gòn trên.

Rất nhiều người Việt Nam từ Úc, Malaysia, Houston, Hoa Kỳ và đông nhất vẫn là người dân Sài Gòn đều cho rằng, Sài Gòn mới là tên đúng của thành phố Sài Gòn xưa, chớ không phải là Hồ Chí Minh. Quý bạn đọc có thể ký tên vào đơn thỉnh nguyện yêu cầu Facebook hiển thị tên Sài Gòn thay vì Hồ Chí Minh bằng cách log in vào change.org, đang cần thêm 1,891 người nữa để đạt được 10000 người ủng hộ.

Những em bé Sơn La ngực trần, chân không dép giữa mùa Đông. Ảnh: tiin.vn

Cái thành phố rực rỡ tên vàng, rõ ràng, không còn rực rỡ và an ninh nữa. Hà Nội (e) rồi cũng vậy thôi. Bộ Tư Lệnh Bảo Vệ Lăng Bác chỉ chận được bom đạn hay chất nổ thôi, chứ làm sao ngăn nổi tâm tư sôi nổi của người dân:

“Chúng ta đề nghị Tổng cục Thống kê và Bộ Tài chính thử tính sổ xem 30 năm qua ta đã tiêu tốn vào lăng Người tổng số là bao nhiêu tiền của… Và thử xem riêng ngân sách dự chi cho năm 2000 xem có thể xây được bao nhiêu trường học cho một ngàn xã hãy còn vắng về giáo dục ở miền cao. Có thể xây bao nhiêu căn nhà để nuôi trẻ mồ côi… Có thể xây bao căn nhà dưỡng lão cho người già lão cô đơn, không nơi nương tựa. Có thể xây bao nhiêu nhà thương làm phúc chữa bệnh cho người nghèo…”

Bác đâu có thể nằm yên mãi trong lăng được khi mà bệnh viện hết tiền trả lương cho bác sĩ, bệnh nhân thì chen chúc mấy mạng trên một giường, và nợ công thì chất chồng hàng ngàn Mỹ Kim trên lưng của đám dân đen khố rách áo ôm.

Ngay cả ở nhà riêng của (nguyên) T.B.T Nông Đức Mạnh, người vốn được coi là có liên hệ cốt nhục tình thâm, Bác ngồi cũng không nóng đít. Báo Tiền Phong chỉ mới “nhá” ra có mỗi tấm hình mà dân chúng đã chửi như tát nước!

Bởi vây, với tất cả lòng thành, tôi xin đề nghị: Thôi, hãy để (yên) cho Người về Sơn La đi.

Giáo sư Ngô Bảo Châu quan ngại: “Trẻ con ăn không đủ no, áo không đủ ấm, sinh hoạt như lũ thú hoang, mà bỏ ra 1.400 tỉ để xây tượng đài thì hoặc là khốn nạn, hoặc là thần kinh.” Ông giáo có thể là một nhà toán học có tâm nhưng chắc chắn thiếu tầm, cái tầm của những người chuyên hành nghề cách mạng.

Những vùng đất đói, nghèo, dốt nát… không chỉ là chốn lý tưởng cho cách mạng nẩy mầm mà còn là nơi an toàn cho … cách mạng (khi cần)có chỗ lánh thân nữa. Xét theo tiêu chuẩn này thì Sơn La, rõ ràng, hội đủ điều kiện “lý tưởng” để Bác về nương náu.

Chớ có chỗ nào an toàn hơn được? Còn Người an toàn thêm được bao lâu (nữa) thì lại là chuyện khác. Đã đến nông nỗi này rồi thì được ngày nào biết ngày ấy thôi.

Báo Trung Quốc ‘dọa’ Việt Nam không nên gần Mỹ?

Báo Trung Quốc ‘dọa’ Việt Nam không nên gần Mỹ?

Tổng thống Obama bắt tay với Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng sau cuộc gặp tại Phòng Bầu dục ở Washington hôm 7/7/2015.

Tổng thống Obama bắt tay với Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng sau cuộc gặp tại Phòng Bầu dục ở Washington hôm 7/7/2015.

VOA Tiếng Việt

07.01.2016

Một tờ báo có tư tưởng dân tộc cực đoan của Trung Quốc tuyên bố rằng chỉ khi nào bùng ra cuộc đụng độ lớn giữa Hà Nội và Bắc Kinh thì Việt Nam mới buộc phải mưu tìm mối quan hệ quân sự gần gũi hơn nữa với Hoa Kỳ.

Hoàn cầu Thời báo sau đó đi tới kết luận rằng “vì thế, mối quan hệ Việt – Mỹ trong tương lai phụ thuộc vào diễn biến ở biển Đông”.

Trong bài bình luận dài hơn 600 chữ, ấn phẩm của tờ Nhân dân Nhật Báo thuộc Đảng Cộng sản Trung Quốc nói thêm rằng Mỹ đã sử dụng “lá bài biển Đông”, và trong chiến lược hướng về châu Á – Thái Bình Dương, Washington cần Việt Nam nên đã phớt lờ chuyện Việt Nam là một quốc gia theo đường lối xã hội chủ nghĩa.

Hoa Kỳ năm ngoái đã dỡ bỏ một phần lệnh cấm vận vũ khí sát thương đối với Việt Nam, và năm qua, đôi bên đã thực hiện nhiều chuyến thăm song phương cấp cao, trong bối cảnh Trung Quốc mạnh mẽ khẳng định chủ quyền ở biển Đông.

Việt Nam vẫn còn nghi ngờ Mỹ. Một số người vẫn sợ cái gọi là diễn biến hòa bình. Họ cho là Mỹ có thể sử dụng vấn đề nhân quyền để làm xói mòn chế độ của họ. Dạo này bớt đi nhưng vẫn còn một số người tin như vậy. Đó là một trở ngại chính.

Giáo sư Nguyễn Mạnh Hùng nhận định.

Dù Hà Nội và Washington đang xích lại gần nhau, Giáo sư Nguyễn Mạnh Hùng, một nhà nghiên cứu về quan hệ Việt – Mỹ, nhận định về các trở ngại còn tồn tại trong quan hệ quân sự giữa hai nước.

Ông Hùng nói: “Việt Nam vẫn còn nghi ngờ Mỹ. Một số người vẫn sợ cái gọi là diễn biến hòa bình. Họ cho là Mỹ có thể sử dụng vấn đề nhân quyền để làm xói mòn chế độ của họ. Dạo này bớt đi nhưng vẫn còn một số người tin như vậy. Đó là một trở ngại chính”.

Cũng có nhận định giống như ông Hùng, Hoàn cầu Thời báo còn cho rằng “một mặt, Việt Nam muốn cải thiện quan hệ với Nhà Trắng để nâng cao vị thế trên thế giới cũng như có hình ảnh đẹp hơn trong khu vực”, nhưng “mặt khác lại lo ngại về khả năng xảy ra một diễn biến hòa bình được Hoa Kỳ hậu thuẫn”.

“Diễn biến hòa bình”

Tờ báo nói thêm rằng “miền nam Việt Nam trước đây từng có mối quan hệ thân cận với Hoa Kỳ, và nhiều người Mỹ gốc Việt ngày nay vẫn muốn Washington sớm gây diễn biến hòa bình ở Hà Nội”.

Bài bình luận của Hoàn cầu Thời báo được đăng tải hôm 5/1, hơn 10 ngày trước khi Đại hội Đảng lần thứ 12 ở Việt Nam diễn ra. Các nhà quan sát cho rằng phe thân Mỹ và thân Trung Quốc đang “đấu đá lẫn nhau” trước kỳ đại hội này.

Qua Thái Lan ăn cắp, 5 du khách Việt bị bắt

Qua Thái Lan ăn cắp, 5 du khách Việt bị bắt
Nguoi-viet.com
HÀ NỘI (NV) – Cảnh sát Thái Lan cho biết đã bắt giữ 5 người Việt Nam đang du lịch ở Chiang Mai vì tội ăn cắp cùng tang vật là tiền mặt, điện thoại di động và túi xách…

5 nghi can người Việt Nam bị cảnh sát Thái Lan bắt giữ vì trộm đồ. (Hình: Báo The Nation)

Ngày 4 tháng 1, 2016, báo điện tử Vietnamnet dẫn nguồn từ tờ The Nation của Thái Lan trích lời ông Montri Sambunnanont, cảnh sát trưởng tỉnh Chiang Mai cho biết sự việc xảy ra hôm 2 tháng 1.

Theo ông Montri Sambunnanont, nhóm người Việt trộm cắp này gồm 4 đàn ông tuổi từ 18-24 và một phụ nữ 23 tuổi, tất cả đều là du khách Việt Nam.

Tang vật thu được là 3,530 baht (khoảng 2.2 triệu đồng) tiền mặt và 9 điện thoại di động mà nhóm người này đã trộm từ một cửa hàng túi xách tại khu vực quán bar Night Bazaar và cửa hàng kinh doanh vỏ chăn gối tại Cổng Tha Phae, Chiang Mai.

Trước đó, băng nhóm này cũng từng thực hiện hai vụ trộm cắp tương tự tại tỉnh Chiang Mai.

Cảnh sát Thái Lan truy tìm băng nhóm theo lời kể của các nạn nhân bị hại và phát hiện 3 nghi phạm tại khu vực Pratu. Khi cảnh sát yêu cầu các nghi phạm dừng lại để kiểm tra thì họ hoảng hốt bỏ chạy. Hiện cảnh sát vẫn đang tiếp tục tìm kiếm một nghi phạm người Việt khác được cho là tòng phạm với nhóm tội phạm này.

Còn nhớ, hồi tháng 3, 2014, tờ Sankei Shimbun của Nhật Bản cũng đã loan tin, một phi công của Vietnam Airlines bị tình nghi buôn lậu hàng mỹ phẩm, quần áo ăn cắp và còn tìm cách buôn lậu ra khỏi nước Nhật.

Trước đó nữa thì giám đốc một công ty tên tuổi ở Sài Gòn bị phát hiện lấy trộm đồ trong một siêu thị tại Nhật lan truyền nhanh trên mạng xã hội khiến nhiều người cũng cảm thấy xấu hổ.

Không chỉ tình trạng người Việt Nam ăn cắp đồ tại Nhật Bản đang có xu hướng gia tăng, mà ở các nước lân cận như Thái Lan, Đài Loan… cũng đều có biển cảnh báo về thói trộm cắp vặt của một số người Việt Nam. (Tr.N)

NHỮNG MẢNH ĐỜI TAN NÁT VÌ CHIẾN TRANH (I)

NHỮNG MẢNH ĐỜI TAN NÁT VÌ CHIẾN TRANH (I)

 GNsP‬Cô Sương Quỳnh trước đây từng là nhà báo trong nhiều năm của “Bên Thắng Cuộc”. Sau những năm phục vụ cô nhận ra báo chí của Đảng Cộng Sản chỉ nhằm phục vụ và củng cố cho Đảng nên cô rút lui và hiện nay là thành viên của CLB Lê Hiếu Đằng. CLB bộ này quy tụ những nhân sĩ trí thức đấu tranh cho Dân Chủ và chống Trung Quốc xâm lược. Trong những năm gần đây cô bén duyên với DCCT qua những thánh lễ cầu nguyện cho CLHB do DCCT Sài gòn tổ chức. Cô đã xin học Đạo Công Giáo vào đầu năm 2014 và được Rửa Tội vào Đêm Vọng Phục Sinh 2015 tại DCCT Sài Gòn. Chúng tôi xin giới thiệu đến quý đọc giả loạt bài phóng sự của cô về chương trình Tri Ân TPB – VNCH do phòng CLHB thuộc DCCT Sài Gòn tổ chức.

Sau cuộc chiến “huynh đệ tương tàn” những mảnh đời này bị đẩy ra sống bên rìa xã hội: bị kỳ thị, khinh rẻ, vạ vật kiếm sống qua ngày. Cũng là xương, là máu, là thịt đổ xuống vì Đất Nước, nhưng bị gọi là “nguỵ quân” nên họ đã phải lang bạt, lê lết, lưu đày trên ngay trên Đất Nước của chính mình. Họ là ai? Họ là những người thua cuộc và thảm hơn nữa họ đã bị chiến tranh cướp đi những phần cơ thể để giờ họ có một tên gọi là THƯƠNG PHẾ BINH VNCH.

buổi họp mặt Tri Ân TPB -VNCH sáng 31.12.2015 tại DCCT Sài Gòn

Ông Nguyễn Văn Hùng sinh năm 1949, cựu binh nhất- Đại đội 51, sư đoàn Nhảy Dù. Ông bị thương đúng trận cuối cùng ngày 29-4-1975. Ông kể rằng: Do không muốn đi đánh trận, gia đình ông đã chạy tiền khai tuổi ông sinh năm 1956, do đó đến năm 72 ông mới đi lính. Ông làm nhiệm vụ nghe điện đàm và truyền tin qua cái điện đàm BC25. Cả đại đội ông hơn 300 người bị đánh dồn từ Khánh Dương về Nha Trang. Trên đường bị chết rất nhiều nên khi về đến Nha Trang chỉ còn hơn 30 người. Từ Nha Trang các ông được máy bay đưa về Đồng nai để chốt giữ nhà máy nước Đồng Nai.

Ông Nguyễn Văn Hùng

Lúc 2 giờ sáng ngày 29-4-1975, một trận giao tranh ác liệt giữa quân Giải Phóng và đại đội gần 30 người của ông ngay trên cầu Đồng Nai. Lúc đó đại đội trưởng là ông Huỳnh Hữu Sanh chỉ huy. Đêm đó một người đồng đội bị thương, ông Hùng đã chạy ra cứu, ôm người bạn về thì bị một loạt đạn bắn , ông bị đạn trúng tay làm rơi luôn đồng đội, còn người lính kia cũng bị thương vào đầu và chết ngay lập tức. Sáng hôm sau là ngày 30-4-1975, đại đội ông còn 5 người và ông Sanh đại đội trưởng. Do ông nhặt được cái đài Philip 10 băng của quân Giải Phóng, đến trưa 30-4 ông nghe qua radio lệnh của ông Dương Văn Minh kêu gọi binh lính bỏ súng, quy hàng. Ông Sanh, ông và những người còn lại quăng súng, cởi quần áo vào nhà dân xin quần áo thường phục mặc vô, rồi tìm đường về nhà. Ông phải dưỡng thương 2 tháng mới lành. Do bị thương nên ông bị đi học tập cải tạo 3 ngày. Khi học xong 3 ngày , người bên quân Giải Phóng hỏi: Ông có hiểu gì không? ông trả lời: Tôi không hiểu gì cả, họ bắt ở lại học tiếp 3 ngày nữa. Những ngày đầu sau khi được cho về, ông đi ăn xin, rồi bà con người qua đường thương mua cho chiếc xe lăn và góp tiền có chút vốn, ông đi bán vé số. Sau mấy năm ông lấy được vợ và có hai con, ông sống nhờ bên nhà vợ. Hiện hai con ông đi làm công nhân nên cũng không đủ tiền phụng dưỡng cha mẹ, do đó ông vẫn đi bán vé số kèm xin ăn để sống qua ngày.

Ông Hùng đón nhận chuỗi hạt Mân Côi

Những năm gần đây, được biết Dòng Chúa Cứu Thế (DCCT) luôn tổ chức khám chữa bệnh và có những ngày Tri Ân TPB VNCH, ông về để được cảm nhận như một con người. Khi cô Tình nguyện viên (TNV) đưa ông chuỗi hạt Mân Côi và nói với ông rằng: Chú hàng ngày đọc kinh nhé. Ông quay lại tôi rưng rưng nước mắt: Nếu không tin vào Thiên Chúa, tin vào ơn lành của Mẹ Maria chắc ông không có nghị lực để vượt qua mọi thử thách, đau khổ trong hơn 40 mươi năm qua.

Teresa Avila Sương Quỳnh

Xin xem thêm:

NHỮNG MẢNH ĐỜI TAN NÁT VÌ CHIẾN TRANH (II)

 NHỮNG MẢNH ĐỜI TAN NÁT VÌ CHIẾN TRANH (III)

NHỮNG MẢNH ĐỜI TAN NÁT VÌ CHIẾN TRANH (IV)

NHỮNG MẢNH ĐỜI TAN NÁT VÌ CHIẾN TRANH (V)

NHỮNG MẢNH ĐỜI TAN NÁT VÌ CHIẾN TRANH (VI)

Hội nghị 14 và tuổi của Tứ trụ

Hội nghị 14 và tuổi của Tứ trụ

Lê Quỳnh BBCVietnamese.com, London

Bốn chính khách trong nhóm ‘Tứ trụ’ khóa 11 (ảnh chụp tháng 10/2015)

Hội nghị 14 của Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam sẽ khai mạc thứ Hai 11/1, với trọng tâm bàn về việc tái cử của các Ủy viên Bộ Chính trị quá tuổi.

Theo quy định của Đảng Cộng sản, Ủy viên Bộ Chính trị tái cử nói chung không quá tuổi 65.

Bốn người giữ các chức danh lãnh đạo cao nhất – thường được gọi là ‘Tứ trụ’ – đều đã qua ngưỡng tuổi này.

Trước đó, Hội nghị Trung ương 13, bế mạc hôm 21/12, vẫn tranh luận những ai trong số bốn ông – Nguyễn Phú Trọng, Trương Tấn Sang, Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Sinh Hùng – có thể được tái cử tại Đại hội Đảng toàn quốc lần thứ 12.

Thông báo của Hội nghị 13 cho biết Trung ương Đảng “giao Bộ Chính trị tiếp tục chuẩn bị nhân sự trường hợp đặc biệt là Ủy viên Bộ Chính trị, Ban Bí thư Trung ương Đảng khóa XI quá tuổi, tái cử, để đảm nhiệm chức danh lãnh đạo chủ chốt của Đảng và Nhà nước, trình Hội nghị Trung ương 14 xem xét, quyết định”.

Kể từ đó, Bộ Chính trị Đảng Cộng sản đã có ít nhất bốn lần họp về chủ đề nhân sự.

16 chính khách quyền lực nhất trong Đảng vẫn còn họp đến hết thứ Sáu 8/1 để chuẩn bị các văn bản trình ra Hội nghị 14.

Đề cử Tổng Bí thư?

Những ngày qua, trên mạng internet “tràn ngập” các tài liệu thật giả, cùng những bình luận về khả năng “đi hay ở” của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng.

Hai ông vẫn là ứng viên hàng đầu cho chức vụ Tổng Bí thư Đảng khóa 12.

Việc ai được Hội nghị 14 đề cử làm ứng viên chức Tổng Bí thư sẽ tác động đến nhân sự cho ba chức còn lại trong ‘Tứ trụ’ – Chủ tịch nước, Thủ tướng, Chủ tịch Quốc hội.

Theo phán đoán cá nhân, bốn người có thể nằm trong danh sách giới thiệu của Bộ Chính trị cho chức danh Tổng Bí thư:

  • Bộ trưởng Công an Trần Đại Quang
  • Bí thư Thành ủy Hà Nội Phạm Quang Nghị
  • Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng
  • Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng

Reuters Bốn nhân vật trong ‘Tứ trụ’ được bầu tại Đại hội Đảng năm 2011

Nếu phương án này diễn ra, điều này có nghĩa là các đại biểu dự Hội nghị 14 sẽ phải biểu quyết về số lượng ủy viên Bộ Chính trị quá 65 tuổi được tái cử.

Ông Phạm Quang Nghị (sinh năm 1949), Nguyễn Tấn Dũng (1949) và Nguyễn Phú Trọng (1944) đều thuộc nhóm nhân sự quá tuổi.

Hệ quả Hội nghị 13

Thông báo của Hội nghị 13 xác nhận danh sách ứng cử Ủy viên chính thức và dự khuyết Ban Chấp hành Trung ương Đảng đã được nhất trí thông qua để trình ra Đại hội Đảng toàn quốc.

Trung ương Đảng khóa 11 cũng nhất trí thông qua danh sách ứng cử Ủy viên Bộ Chính trị, Ban Bí thư và Ủy ban Kiểm tra Trung ương khóa 12. Đây là những người trong độ tuổi theo quy định của Đảng.

Còn lại, những người dự Hội nghị 13 đã viết phiếu đề xuất tái cử với những trường hợp quá tuổi trong Bộ Chính trị, Ban Bí thư.

HOANG DINH NAM AFP Getty Bộ trưởng Công an Trần Đại Quang là một trong những ứng viên được dư luận nhắc đến cho ‘Tứ trụ’ khóa 12

Cần lưu ý danh sách viết phiếu này chỉ là một trong ba danh sách dự kiến sẽ được đưa ra thảo luận tại Hội nghị 14 sắp khai mạc.

Hai danh sách còn lại gồm một của Tiểu ban Nhân sự Đại hội 12 mà Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng là trưởng ban, và một là danh sách ghi nhận ý kiến của Bộ Chính trị.

Có thể đoán ba danh sách này sẽ có độ vênh, dẫn tới tiếp tục thảo luận trước khi Trung ương Đảng biểu quyết.

Các thảo luận trong Bộ Chính trị không phải là kết luận chung cuộc để Trung ương Đảng tuân thủ.

Tại hội nghị 14, Ban Chấp hành Trung ương Đảng sẽ xem xét đề xuất của Bộ Chính trị về chức danh Tổng Bí thư và ba chức danh cao cấp còn lại.

Nếu không nhất trí đề xuất của Bộ Chính trị, Trung ương Đảng sẽ có thể đề xuất thêm ứng cử viên.

Quy trình đặt quyền lực vào lá phiếu của các ủy viên Trung ương là yếu tố khó đoán trước kết quả của Hội nghị 14.

Có thể một, hai trong ‘Tứ trụ’ hiện nay sẽ đủ phiếu để được giới thiệu tái cử.

Hoặc cũng có thể không ai đủ phiếu, dẫn đến cả bốn người cùng nghỉ.

Và nếu Hội nghị 14 không thể thống nhất về các trường hợp quá tuổi?

Lúc đó, sẽ chỉ còn một cuộc họp cuối cùng để Đảng quyết định, đó là đại hội trù bị diễn ra một ngày trước khi chính thức khai mạc Đại hội Đảng toàn quốc.

Vấn đề tuổi tác và cuộc đua nhắm đến các chức vụ cao nhất cho thấy một đặc điểm quan trọng trong Đảng Cộng sản Việt Nam: các quy định, điều lệ là đối tượng của mặc cả quyền lực, phe phái và có thể bị xê dịch tùy tương quan lực lượng. Điều này hẳn sẽ không mất đi sau Đại hội Đảng.

Trung Quốc có thể sớm thiết lập ADIZ ở Biển Đông

Trung Quốc có thể sớm thiết lập ADIZ ở Biển Đông

Nguoi-viet.com

Đó là nhận định của nhiều chuyên gia an ninh-quốc phòng sau khi Trung Quốc cho phi cơ thử hạ và cất cánh ở phi trường vừa xây dựng trên bãi đá Chữ Thập ở quần đảo Trường Sa


Vị trí bãi đá Chữ Thập ở quần đảo Trường Sa và khoảng cách từ bãi đá này đến Trung Quốc, cũng như Việt Nam và một số quốc gia Đông Nam Á khác. (Hình: Defense News)

 Ông Leszek Buszynski, một chuyên gia làm việc tại Trung Tâm Nghiên Cứu Quốc Phòng và Chiến Lược thuộc Đại Học Quốc Gia Úc, nhận định, sau chuyến bay thử nghiệm đầu tiên hôm 2 Tháng Giêng sẽ là các chuyến bay thử nghiệm. Kế đó, Trung Quốc sẽ đưa các phi cơ quân sự tới các đảo nhân tạo ở quần đảo Trường Sa. ADIZ (vùng nhận dạng phòng không) sẽ xuất hiện khi Trung Quốc hoàn tất việc củng cố không quân.

 Ông Ian Storey, làm việc tại Viện Nghiên Cứu Chiến Lược Châu Á của Singapore, cho rằng, dù chưa tuyên bố thiết lập ADIZ, chắc chắn Trung Quốc sẽ thực hiện nhiều động tác nhằm bảo vệ các công trình hạ tầng trên chuỗi đảo nhân tạo. Cảnh báo đối với các phi cơ cả quân sự lẫn dân sự bay qua khu vực Biển Đông sẽ được phát thường xuyên hơn. Chúng sẽ là tiền đề để Trung Quốc tuyên bố thiết lập ADIZ, hoặc tạo ra một ADIZ có tính mặc định.

 Theo nhiều chuyên gia an ninh-quốc phòng, chuỗi hành động của Trung Quốc tại Biển Đông cho thấy, Trung Quốc đã tuần tự tiến hành kế hoạch kiểm soát toàn bộ Biển Đông và chắc chắn sẽ đưa các phi cơ quân sự đến những đảo nhân tạo mà Trung Quốc đã bồi đắp và xây dựng xong. Các căn cứ quân sự mà Trung Quốc thiết lập tại Biển Đông sẽ là nơi trú đóng cho các phương tiện quân sự, hậu thuẫn cho tuyên bố thiết lập ADIZ và cuối cùng là hỗ trợ cho yêu sách của Trung Quốc về chủ quyền tại Biển Đông.

 Cần lưu y’ rằng, tại quần đảo Trường Sa, ngoài phi đạo dài 3,000 mét trên bãi đá Chữ Thập, Trung Quốc còn hai phi đạo trên hai đảo nhân tạo khác. Các phi đạo này đủ cho chiến đấu cơ, oanh tạc cơ, vận tải cơ quân sự cất và hạ cánh. Điều đó sẽ giúp quân đội Trung Quốc hiện diện cả trên biển lẫn trên không.

 Mới đây, các viên chức Hoa Kỳ cho biết thêm rằng, bất chấp phản ứng của cộng đồng quốc tế, vào lúc này, Trung Quốc vẫn đang tiếp tục xây dựng các cảng, hệ thống kho, khu vực đồn trú trên các đảo nhân tạo. Sắp tới, chắc chắn Trung Quốc sẽ lắp đặt hệ thống radar và hệ thống liên lạc quân sự.

 Đó cũng là lý do sau khi Việt Nam lên tiếng phản đối Trung Quốc cho phi cơ thử hạ và cất cánh ở phi trường trên bãi đá Chữ Thập, phát ngôn viên Bộ Ngoại Giao Philippines tuyên bố, hành động của Trung Quốc đã khiến tình hình Biển Đông căng thẳng hơn. Ngoại trưởng Nhật thì nhấn mạnh, Nhật “không thể chấp nhận” việc Trung Quốc hành động như thế, đặc biệt là khi cộng đồng quốc tế đã khuyến cáo Trung Quốc không nên đơn phương thay đổi hiện trạng Biển Đông, đặt cộng đồng quốc tế trước những chuyện đã rồi như: Bồi đắp các bãi đá ở quần đảo Trường Sa thành những đảo nhân tạo và biến chuỗi đảo nhân tạo này thành căn cứ quân sự.

 Đáp lại phản đối của Việt Nam, Trung Quốc tiếp tục tuyên bố, việc họ đã làm là tất nhiên và chính đáng bởi Trung Quốc có chủ quyền không thể tranh cãi tại quần đảo Trường Sa và các vùng biển quanh đó.

 Thái độ của Trung Quốc khiến nhiều người nổi giận, trong đó có ông John McCain, chủ tịch Ủy Ban Quân Vụ Thượng Viện Hoa Kỳ. Ông chỉ trích kịch liệt việc chính phủ Hoa Kỳ trì hoãn thực hiện thêm các cuộc tuần tra nhằm bảo vệ quyền tự do lưu thông bên trong phạm vi 12 hải lý quanh các đảo nhân tạo mà Trung Quốc đã bồi đắp ở Biển Đông. Ông McCain xem đây là điều “đáng thất vọng” mà nguyên nhân có thể là vì chính phủ Hoa Kỳ không đủ sức kiểm soát những phức tạp trong việc ra quyết định hoặc vì quá lo âu về những rủi ro nên đã không làm những việc cần làm để bảo vệ trật tự tại khu vực Châu Á- Thái Bình Dương. (G.Đ.)

Yếu tố Trung Quốc và ‘cuộc đua’ Tổng bí thư Việt Nam

Yếu tố Trung Quốc và ‘cuộc đua’ Tổng bí thư Việt Nam

Tờ Hoàn cầu Thời báo thuộc cơ quan Ngôn luận của Đảng CS Trung Quốc từng đăng bài bình luận nhận định rằng Thủ tướng Việt Nam Nguyễn Tấn Dũng đang nhắm tới chiếc ghế Tổng bí thư Đảng CSVN.

Tờ Hoàn cầu Thời báo thuộc cơ quan Ngôn luận của Đảng CS Trung Quốc từng đăng bài bình luận nhận định rằng Thủ tướng Việt Nam Nguyễn Tấn Dũng đang nhắm tới chiếc ghế Tổng bí thư Đảng CSVN.

VOA Tiếng Việt

05.01.2016

Nhiều ý kiến “lề trái” cho rằng Bắc Kinh đang tìm cách tác động tới đại hội 12, buộc quan chức trong nước phải lên tiếng bác bỏ, khẳng định Đảng “đủ bản lĩnh giữ vững độc lập”.

Chủ tịch Quốc hội Việt Nam Nguyễn Sinh Hùng, một trong các ứng viên được coi là hàng đầu cho chức Tổng bí thư Đảng cộng sản Việt Nam, tháng trước đã thăm Trung Quốc, dẫn tới nhiều đồn đoán trên các trang mạng không thuộc quản lý của nhà nước.

Về chuyến công du này, trên trang Facebook cá nhân, blogger Osin (tức nhà báo Huy Đức) viết: “Không đủ thông tin để hiểu vì sao Chủ tịch QH [Quốc hội] Nguyễn Sinh Hùng lại thăm Trung Quốc vào lúc này. Bởi chẳng may trở thành Tổng bí thư, ông chắc chắn sẽ mang tiếng là người được Bắc Kinh tiến cử. Dù, nếu Bắc Kinh có thể chi phối Hà Nội thì người được chọn sẽ là một nhân vật khác”.

Tôi không kỳ vọng lắm vào việc lựa chọn một con người cụ thể nào cả bởi vì thực tế mà nói, người dân Việt Nam rất nhiều lần kỳ vọng nhưng cuối cùng họ lại thất vọng vì những người lãnh đạo cộng sản, khi họ lên, họ không thay đổi tư duy. Họ vẫn phụ thuộc vào ý thức hệ cộng sản của họ và không thay đổi được gì. Nếu mà chọn thì tôi không chọn một cá nhân nào cả, mà tôi chỉ trông đợi vào những lãnh đạo có khả năng và dám thay đổi thể chế cho đất nước.

Nhà hoạt động xã hội Lã Việt Dũng nói.

Trước các ý kiến dồn dập, Trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương Đinh Thế Huynh đã phải lên tiếng bác bỏ những thông tin mà ông coi là “xuyên tạc”.

Ông Huynh cho biết rằng Chủ tịch Quốc hội Trung Quốc đã mời ông Hùng sang thăm suốt 4 năm qua, nhưng người đứng đầu cơ quan lập pháp của Việt Nam chỉ nhận lời sau khi Chủ tịch Tập Cận Bình tới Hà Nội.

Ông Huynh nói thêm: “Thế mà cư dân mạng nói sang là để Trung Quốc can thiệp vào ĐH [Đại hội] 12 của Đảng, tác động vào nhân sự của ĐH. Tôi xin bác bỏ những thông tin này. Tôi khẳng định TQ không thể tác động vào ĐH 12 của Đảng”.

Các thông tin trái chiều về các nhà lãnh đạo trong nước xuất hiện nhiều khi Việt Nam đang gấp rút chuẩn bị cho đại hội quan trọng, vạch ra đường hướng cho 5 năm tới, trong bối cảnh mà các nhà quan sát cho rằng Trung Quốc không che giấu tham vọng thâu tóm biển Đông và gây sức ép lên Hà Nội.

Nhà hoạt động xã hội Lã Việt Dũng, người từng nhiều lần xuống đường biểu tình chống Trung Quốc, cho VOA Việt Ngữ biết rằng ông hy vọng Đảng Cộng sản Việt Nam “thay đổi nhận thức và chuyển đổi sâu sắc” trong kỳ Đại hội Đảng lần này, và sẽ có các sách lược để “thoát Trung”. Về vấn đề nhân sự, ông Dũng nhận định:

“Tôi không kỳ vọng lắm vào việc lựa chọn một con người cụ thể nào cả bởi vì thực tế mà nói, người dân Việt Nam rất nhiều lần kỳ vọng nhưng cuối cùng họ lại thất vọng vì những người lãnh đạo cộng sản, khi họ lên, họ không thay đổi tư duy. Họ vẫn phụ thuộc vào ý thức hệ cộng sản của họ và không thay đổi được gì. Nếu mà chọn thì tôi không chọn một cá nhân nào cả, mà tôi chỉ trông đợi vào những lãnh đạo có khả năng và dám thay đổi thể chế cho đất nước. Tôi nghĩ rằng điểm quan trọng của đợt lần này là làm sao đó để chọn ra một thế hệ lãnh đạo mà họ có thể thay đổi được và họ quyết tâm để thoát khỏi Trung Quốc để đưa đất nước tiến tới dân chủ, và tự do, thịnh vượng”.

Hồi đầu năm 2015, một tờ báo thuộc cơ quan Ngôn luận của Đảng Cộng sản Trung Quốc đăng bài bình luận nhận định rằng Thủ tướng Việt Nam Nguyễn Tấn Dũng đang nhắm tới chiếc ghế Tổng bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam.

Tờ Hoàn cầu Thời báo nhận định: “Thủ tướng đương quyền của Việt Nam có lẽ đang nhắm tới vị trí hàng đầu của đảng cầm quyền. Trong nền chính trị chia rẽ ở Việt Nam, ông Dũng, một đại diện của phe thân Mỹ, có lẽ sẽ mạnh mẽ thay đổi chiến lược quốc gia và chính sách ngoại giao của Việt Nam để hợp tác nhiều hơn với Mỹ”.

Từ trước tới nay, yếu tố Trung Quốc bao giờ cũng rất là lớn, cái bóng nó trùm lên. Mọi sự đạo diễn rồi ý kiến can thiệp thì thường là ảnh hưởng rất lớn tới các hoạch định đường lối của Việt Nam, của Đảng CSVN. Hiện nay tôi cảm thấy người ta đang dùng con bài Trung Quốc để đạt được mục đích của người ta. Chưa bao giờ yếu tố Trung Quốc lại nhỏ đối với Đảng cộng sản Việt Nam cả. Đừng có mơ tưởng hão huyền về việc Việt Nam sớm thoát Trung

Cựu chiến binh Phan Tất Thành nhận xét.

Trong khi đó, một trang web không rõ nguồn gốc, đang “làm mưa làm gió” trên mạng với tên miền nguyentandung.org, có các bài viết đang cổ súy cho ông Dũng vào vị trí lãnh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam.

Về nội dung kỳ họp cũng như việc bầu chọn nhân sự trong kỳ đại hội này, ông Phan Tất Thành, một lưu học sinh ở Trung Quốc những năm 60, cho rằng “mọi đại hội đảng diễn ra đều có kịch bản gần gần như nhau là mọi chuyện đã được định đoạt hết cả rồi”.

Người cựu chiến binh này cho biết rằng ông “không hy vọng rằng sẽ có một ai đó lên để nói một tiếng nói của nhân dân, để thể hiện ý nguyện của nhân dân”. Ông nói thêm:

“Từ trước tới nay, yếu tố Trung Quốc bao giờ cũng rất là lớn, cái bóng nó trùm lên. Mọi sự đạo diễn rồi ý kiến can thiệp thì thường là ảnh hưởng rất lớn tới các hoạch định đường lối của Việt Nam, của Đảng cộng sản Việt Nam. Hiện nay thì tôi cảm thấy người ta đang dùng con bài Trung Quốc để người ta đạt được mục đích của người ta. Chưa bao giờ yếu tố Trung Quốc lại nhỏ đối với Đảng cộng sản Việt Nam cả. Đừng có mơ tưởng hão huyền về việc Việt Nam sớm thoát Trung. Hệ tư tưởng, rồi kinh tế, chính trị, xã hội, đảng phái, rồi phe nhóm…ai mà nghĩ thoát Trung được trong đại hội lần này là ảo tưởng. Không có đâu.”

Tin cho hay, đại hội đảng lần thứ 12 dự kiến sẽ diễn ra từ ngày 20 tới ngày 28/1 ở Hà Nội.

Theo báo chí trong nước, Việt Nam sẽ triển khai lực lượng an ninh hùng hậu với “xe bọc thép chống khủng bố” để bảo vệ đại hội này.

Viết trên trang Facebook cá nhân, luật sư Lê Công Định cho biết một số lý do ông “không ủng hộ hoặc kỳ vọng vào nhân vật nào” trong đại hội 12 này.

Nhà bất đồng chính kiến này viết: “Đấy không phải là cuộc tranh cử nguyên thủ quốc gia hợp hiến và minh bạch, trong đó toàn dân được sử dụng lá phiếu tự nguyện và công bằng của chính mình. Hiến Pháp Việt Nam 2013 không quy định về đại hội ĐCS [Đảng Cộng sản], càng không quy định về Tổng Bí thư ĐCS cũng như cách thức lựa chọn 4 chức danh “tứ trụ” theo kiểu đang được phô diễn. Trái lại, đó chỉ là cuộc tranh giành quyền lực và miếng ăn trong nội bộ của một thiểu số người xem thường dân tộc và hiến pháp mà thôi”.

 

Phóng viên Báo điện tử Một Thế Giới điều tra tài sản tham nhũng của Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc?

Phóng viên Báo điện tử Một Thế Giới điều tra tài sản tham nhũng của Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc?

Posted by adminbasam

Đôi lời: Trang Ba Sàm nhận được bài viết này gửi qua email. Trong bài có một đoạn ghi âm được cho là của ông Nguyễn Tuấn Nam, phóng viên báo điện tử Một Thế Giới, phỏng vấn ông Phạm Anh Tuấn, Phó Ban Nội Chính TW, về chuyện tham nhũng của Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc. Không rõ nội dung nêu trong bài thực hư ra sao, xin được đăng lại đây, kính mời quý độc giả cùng đọc, cùng nghe và cùng thẩm định độ xác thực của các thông tin trong bài.

___

4-1-2016

Đấu tranh phòng, chống tham nhũng là nhiệm vụ của toàn Đảng, toàn dân và của cả hệ thống chính trị, trong đó có vai trò không thể thiếu của báo chí. Thực hiện chủ trương của lãnh đạo tòa soạn, nhóm phóng viên nội chính Báo điện tử Một Thế Giới đã thực hiện việc tập hợp, chứng thực các tư liệu được quần chúng nhân dân cung cấp về khối tài sản của gia đình Phó thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đồng thời thực hiện phỏng vấn lãnh đạo các cơ quan hữu quan. Tuy nhiên, việc làm đúng chức năng nhiệm vụ quy định rõ trong luật báo chí này đã bị ngăn chặn không thương tiếc bởi chính những người trong cuộc.

H1Được biết, Nguyễn Công Khế – ông chủ của báo Một Thế Giới và Phó thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc có mối quan hệ “không bình thường” từ hàng chục năm qua

Thời gian gần đây, mạng xã hội liên tục lan truyền thông tin về khối tài sản khổng lồ của gia đình Phó thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc,… thậm chí một vị lão thành ở Tam Kỳ, Quảng Nam đã gửi đơn “Đề nghị thanh tra khối tài sản của Phó thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc” liệt kê đầy đủ các hạng mục tài sản khủng mà gia đình ông Nguyễn Xuân Phúc đang sở hữu. Trả lời dư luận, Văn phòng Chính phủ nơi ông Nguyễn Xuân Phúc đang lãnh đạo chỉ phản ứng yếu ớt rằng “các đơn tố cáo là nặc danh, không có thực(?!). Thực hiện chức năng của báo chí trong công tác đấu tranh chống tham nhũng, nhóm phóng viên báo điện tử Một Thế Giới đã tập hợp những tư liệu mà quần chúng nhân dân cung cấp. Trong đó đáng chú ý là nhiều tài liệu scan giấy tờ sở hữu, kê khai tài sản và các giấy tờ liên quan có độ tin cậy rất cao. Trước mắt, phóng viên đã chứng thực một số khối tài sản thuộc sở hữu của gia đình ông Nguyễn Xuân Phúc:

Tiếp tục thực hiện phóng sự, phóng viên nội chính Nguyễn Tuấn Nam (0987.707.036) đã tìm hiểu tiến độ điều tra của các cơ quan chức năng bằng cuộc phỏng vấn ông Phạm Anh Tuấn (0903.411.825) – Phó Ban Nội chính Trung ương, người trong thời gian qua có nhiều phát ngôn quyết liệt về phòng, chống tham nhũng. Nội dung cuộc phỏng vấn xoay quanh thông tin dư luận về khối tài sản của Phó thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc trên blog, mạng xã hội. Tuy nhiên, ông Tuấn chỉ trả lời loanh quanh: “các thông tin trên mạng là các thông tin không chính thống”, “Phó thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc do Bộ Chính trị quản lý nên Ban Nội chính không thể can thiệp”, “phải bảo đảm cái ổn định để tránh mất lòng tin lớn quá” và dặn đi dặn lại rằng “tốt nhất không nên có ý kiến gì”. Xin giới thiệu đến quý độc giả nguyên văn đoạn phỏng vấn:

YouTube player

Ghi âm phỏng vấn ông Phạm Anh Tuấn (0903.411.825), Phó Trưởng Ban  Nội chính Trung ương của Phóng viên Nguyễn Tuấn Nam (0987.707.036) về việc thanh tra khối tài sản khổng lồ của gia đình Phó thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc

PV: A lô, anh Tuấn ạ

Ông Tuấn: A lô, a lô

PV: Dạ em Nam, Báo điện tử Một Thế Giới ạ

Ông Tuấn: À ừ ừ ừ…

PV: Dạ vâng, liên quan những thông tin mấy trang mạng xã hội đưa về quan chức, lãnh đạo Nhà nước, những cái bất thường về khối tài sản, muốn hỏi anh tí là mình có vào cuộc xác minh hay xử lý về mặt thông tin hay không?

Ông Tuấn: Tức là thế này em này, cái thứ nhất là mình có cả một hệ thống chính trị, thứ hai là có cả một cơ chế, cả quy chế, cả quy định làm việc, đấy, chứ không phải đánh giá thấp cái trang mạng xã hội đâu! Nhưng mà đấy là những cái thông tin rất không chính thống, thông tin đúng cũng có, xây dựng cũng có nhưng ngược lại thì cũng có, đấy, những thông tin này hiện nay đang ở những mức độ, bởi vì tất cả những cái đó nếu có thì cũng chẳng ai xóa đi được, chẳng ai dấu đi được. Thế thì, hiện nay, vì nó là những thông tin từ xưa đến nay nó vẫn thế mà. Chính vì vậy nó không chính thống, cái thứ hai nữa là… là… là… là mình cũng không thể chạy theo hết các thông tin đó được. Đương nhiên là, chẳng hạn cán bộ có tài sản các thứ có vấn đề gì thì anh nghĩ là cả hệ thống chính trị với cả tổ chức đảng và nhà nước của mình hoàn toàn có đủ khả năng làm rõ. Cũng giống như đơn thư bây giờ người ta gửi đến rất là nhiều, tố cáo nhiều cái do người ta hiểu hoặc người ta nghĩ nhưng mà trên thực tế thì không đúng như thế, mình không thể chạy theo hết được nhưng cũng không bỏ qua cái đấy. Còn hiện nay thì chưa em ạ, hiện nay thì các thông tin trên mạng nó nhiều lắm, cho nên mình cứ bình tĩnh cái đấy thôi nhé. Chuyện anh trao đổi với em cũng không cần đưa lại làm gì nhé.

PV: Dạ vâng, cái đoạn nó đưa về… cụ thể anh em mình trao đổi với nhau thôi, trường hợp của bác Phúc đấy ạ, thì… thì…

Ông Tuấn: Anh hiểu rồi, anh hiểu rồi… ừ, hiện nay thì, ừ.…

PV: Ban (Nội chính Trung ương) của mình thì cũng không…?

Ông Tuấn (ngắt lời): Chưa, chưa có gì, chưa có gì hết, tức là thế này, bác ấy là Bộ Chính trị quản lý mà, cái thứ hai thông tin này trên trang mạng, tức là cái blog, mạng xã hội ấy mà, không có cái nào chính thống hết. Thế thì cái chính là mình phải bảo đảm cái ổn định để tránh mất lòng tin lớn quá. Câu chuyện tới đây, anh nghĩ là tốc độ của nó thì các tổ chức, cơ quan có thẩm quyền có thể xem xét. Nên thôi, theo anh tốt nhất mình không có ý kiến gì, bởi vì nó không có gì chính thức hết, ừ, theo anh thì như thế em nhé! Không có chính thức thì mình cũng không có ý kiến gì em nhé, ừ ừ…

H1Ông Lê Ngọc Thịnh – Tổng Biên tập báo điện tử Một Thế Giới

Chẳng may cho nhóm phóng viên Một Thế Giới, quá trình điều tra tài sản Phó thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc bị lọt đến tai Nguyễn Công Khế dẫn đến cuộc thanh trừng khốc liệt trong nội bộ tờ báo, mọi công tác liên quan bị đình chỉ tuyệt đối, toàn bộ hồ sơ liên quan bị thiêu hủy, đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến Tổng biên tập Lê Ngọc Thịnh bị thất sủng.

Nhóm phóng viên Báo điện tử Một Thế Giới

VN ‘cẩn trọng xử lý đơn mạo danh’

VN ‘cẩn trọng xử lý đơn mạo danh’

 

Quốc hội Việt Nam

Tổng thanh tra Chính phủ Việt Nam nói “rất cẩn trọng trong tiếp nhận, xử lý” các loại đơn mạo danh liên quan đến nhân sự Đại hội.

Đại hội Đảng Cộng sản lần thứ 12 sẽ khai mạc ngày 20/1, quyết định các chức danh lãnh đạo cao nhất cho nhiệm kỳ 5 năm.

Thời gian vừa qua, trên mạng internet xuất hiện nhiều đơn thư, tài liệu tố cáo một số quan chức, kể cả Thủ tướng, Chủ tịch nước Việt Nam.

‘Tiếp nhận, xử lý’

Hôm 5/1, Tổng thanh tra Chính phủ Huỳnh Phong Tranh nói với truyền thông trong nước về các loại đơn liên quan đến nhân sự ở Đại hội Đảng các cấp.

“Chúng tôi phối hợp với ủy ban kiểm tra các cấp để tiến hành chuyển đơn, xem xét theo đúng quy định pháp luật và quy định của điều lệ Đảng.”

“Đối với các loại đơn mạo danh liên quan đến nhân sự Đại hội, chúng tôi rất cẩn trọng trong tiếp nhận, xử lý.”

Ông Tranh giải thích: “Sau khi tiếp nhận thì chúng tôi trao đổi với các cơ quan chức năng, đặc biệt là ủy ban kiểm tra Trung ương là cơ quan có thẩm quyền về tư cách đại biểu đi dự Đại hội Đảng.”

Trong diễn biến liên quan các tài liệu trên mạng, báo điện tử Một Thế Giới ngày 5/1 ra thông cáo bác bỏ một đoạn ghi âm gắn tên phóng viên của họ.

Tờ báo nói: “Hôm 4/1, có trang mạng xã hội chia sẻ một đoạn file ghi âm được cho là nội dung cuộc điện thoại của một phóng viên Báo điện tử Một Thế Giới mang tên Nguyễn Tuấn Nam với một cán bộ Ban Nội chính Trung ương liên quan đến tài sản của một lãnh đạo cao cấp của Đảng, Nhà nước.

Ban biên tập báo điện tử Một Thế Giới khẳng định thời gian qua không cử bất cứ phóng viên nào gọi điện phỏng vấn cán bộ Ban Nội chính Trung ương như file ghi âm lan truyền. Đồng thời, phóng viên Nguyễn Tuấn Nam cũng xác nhận không thực hiện cuộc gọi điện phỏng vấn như trên và giọng nói trong file này không phải là giọng của mình.”

Trước đó, hôm 30/12, một cán bộ ngoại giao đã nghỉ hưu ở Hà Nội, Lương Thanh Sở, đăng trên Facebook cá nhân nói ông không có bài viết nào trên mạng về Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng.

Một bài viết đã được đăng tải lấy tên ông Sở.

Nhưng ông Sở khẳng định đây là bài viết trên trang Ba Sàm là “mạo danh”.

“Tôi không có bất cứ một bài báo nào đăng vào trang của Ba Sàm. Tôi phản đối và lưu ý người mạo danh tên tôi là vi phạm luật pháp.

Có thể người ta lợi dụng thời điểm tôi vừa nhận huy hiệu 50năm tuổi Đảng để “phong” cho tôi là đảng viên lão thành rồi gắn tên tôi thành tác giả bài báo. Tôi khẳng định đây là bài viết mạo danh.”

Đầu tháng 12/2015, mạng xã hội lan truyền đơn “Đề nghị thanh tra khối tài sản của Phó thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc” được cho là của ‘một vị lão thành ở Tam Kỳ, Quảng Nam’ và đơn của một người tự nhận là ‘Nguyễn Đức Hạnh, cán bộ Văn phòng Chính phủ’ đề nghị thanh tra “việc 5 tháng trước khi rời chức Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ, đồng chí Nguyễn Xuân Phúc vẫn kịp ký bổ nhiệm 15 vụ trưởng, 35 vụ phó, gần 50 trưởng phòng, phó phòng, kiếm hàng chục triệu đô la”.

Hôm 30/12, báo Tuổi Trẻ thông báo một lãnh đạo Văn phòng Chính phủ mô tả điều họ gọi là đơn thư xuất hiện trên mạng internet tố cáo Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc là đơn thư ‘mạo danh’ và “Văn phòng Chính phủ không có cán bộ tên Nguyễn Đức Hạnh”.

Từ Nguyễn Hữu Đang đến Nguyễn Hữu Vinh và Nguyễn Văn Đài

Từ Nguyễn Hữu Đang đến Nguyễn Hữu Vinh và Nguyễn Văn Đài

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến 

RFA

Quản giáo hống hách như các “cô mậu” thời bao cấp.

Đoan Trang

Có lẽ vì tuổi đời chưa được nhiều, và vì không am hiểu rõ  về phong tục cùng tập quán của dân tộc Việt nên mới đầu năm/ đầu tháng – thay vì kiêng cữ cho nó lành – blogger Đoan Trang đã buông đôi lời không được nhã nhặn cho lắm đối với bộ công an (nói chung) và giới quản giáo coi tù (nói riêng) như sau:

Quản giáo hống hách như các “cô mậu” thời bao cấp…

Buổi sớm 2/1/2016, Hà Nội vẫn hơi lạnh và mờ mờ tối như những sáng mùa đông khác, nhưng chị Lê Thị Minh Hà (vợ blogger Ba Sàm) và chị Vũ Minh Khánh (vợ luật sư Nguyễn Văn Đài) đã dậy từ sớm để chuẩn bị đồ tiếp tế, mang vào trại B14 nuôi chồng.

Đây là lần thăm nuôi đầu tiên của họ trong năm 2016. Từ tháng 11 vừa qua, Trại tạm giam B14 (thuộc Cục An ninh Điều tra, Bộ Công an) đã lên lịch “gửi quà” cho người bị tạm giam, tạm giữ trong cả năm 2016. Theo đó, mỗi tháng Trại ấn định hai ngày cho thân nhân đến thăm nuôi người bị nhốt bên trong – nói trắng ra là NUÔI, vì chẳng ai sống nổi nếu không có đồ tiếp tế mà chỉ dựa vào trại.

Có đến đây mới thấy vô vàn cái bất cập và vô nhân đạo của hệ thống nhà tù, trại giam ở Việt Nam. Hay nói đơn giản hơn, đây là nơi mà sự chà đạp quyền con người trong xã hội được thể hiện một cách thô thiển và trêu ngươi nhất…

Cán bộ quản giáo nắm quyền xét duyệt đồ thăm nuôi, coi như có toàn quyền quản lý dạ dày của người bị giam, nên oai lắm, hống hách lắm, hét ra lửa mửa ra khói y như mậu dịch viên thời bao cấp. Ở họ, toát lên một thái độ kỳ lạ: luôn sẵn sàng ngồi lên đầu dân ngay lập tức, nếu thấy dân có vẻ run, yếu thế, dễ bị bắt nạt.

 Trong căn phòng đăng ký chật chội ở bên ngoài trại (là nơi người nhà khai báo và gửi đồ vào trong trại, cán bộ tiến hành kiểm tra, kiểm duyệt, cân đong đo đếm v.v.), luôn nghe thấy tiếng cán bộ la lối: “Chị Vinh đâu nhở?”, “Bà X. khai xong chưa? Làm cái gì lâu thế?”. Hễ viết sai một chữ là người đi thăm nuôi phải làm lại tờ khai mới, trong khi liên tục bị thúc giục, quát lác xơi xơi.

Chị Lê Thị Minh Hà đang nộp phiếu gửi đồ cho trại thì Thiếu tá Nguyễn Thị Kim Oanh, số hiệu 204-291, cao giọng: “Lần sau đi thăm nuôi thì chị đi một mình thôi. Một mình chị. Nhá”. Chị Hà hỏi có chuyện gì, cô thiếu tá này trỏ tay vào mấy bạn trẻ đi cùng (đưa chị Hà và chị Khánh đến trại): “Thì chị nhìn đấy. Họ đến đây làm mất trật tự”.

Thiếu tá Nguyễn Thiện Khánh, số hiệu 009-268, tranh thủ ngay: “Mời các anh chị ra ngoài. Đi về. Về”. Mọi người bực bội: “Chưa xong việc, về cái gì mà về?”.

Cô Kim Oanh lại hống hách: “Tôi không làm việc với các anh các chị. Tôi chỉ làm việc với chị Hà đây thôi. Nhá. Mời các anh chị về”…

Khách quan mà nói thì qúi vị quản giáo của trại giam B14 đã làm việc hoàn toàn theo “đúng qui trình,” và ngôn từ  của họ (nghe) cũng đâu đến nỗi nào:

– Chị Vinh đâu nhở?

Bà X. khai xong chưa? Làm cái gì lâu thế?

– Mời các anh chị ra ngoài. Đi về. Về.

Thì cũng ông/bà hay anh /chị đàng hoàng, chứ có phải là thằng này/ con nọ gì đâu – đúng không? Thế mà Đoan Trang vội vàng kết luận là “quản giáo hống hách như các ‘cô mậu’ thời bao cấp!”

Tôi e rằng nhà báo của chúng ta cũng chả rõ gì mấy về cái thời bao cấp này đâu. Trong lúc nóng giận cô chỉ nói (đại) thế thôi.

Muốn biết thực/hư ra sao, phải nghe qua đôi lời từ những người tù thời đó kìa. Trước hết, xin giới thiệu ông Nguyễn Hữu Đang, một người tù nổi tiếng hồi thập niên 60, nói qua (chút xíu) về nội qui của trại mình:

“Án bao nhiêu năm chẳng quan trọng, chẳng đáng kể. Không một mối liên hệ với bên ngoài, không thư từ, không thăm nom, không tiền hay quà hay lương thực gửi tới – không, anh không nhận được chút gì của bạn bè hay gia đình. Anh không có quyền nhận thăm nom, không tiếp xúc với bên ngoài. Anh chỉ sống chuyên giữa các anh với nhau, những người tù, những tù nhân chính trị. Thế giới của anh, nhân loại đối với anh là 200 người tù – không có những người đồng tổ quốc, đồng công dân; với anh, không có gì hết, chỉ có 200 người đồng ngục cùng một số phận…”

Kế tiếp là một người tù nổi tiếng (không kém) khác, cũng bị bắt giam vào năm 1959, ông Kiều Duy Vĩnh:

“Mẹ tôi đến Bộ Công An ở phố Trần Bình Trọng hỏi về anh con bị tù. Gác cửa không cho vào. Nhưng từ nhà tôi ở chợ Hôm ra hồ Thiền Quang chưa đến 1 km nên hầu như liên tục khi nào mẹ tôi đi đâu là mẹ tôi lại tạt vào Bộ Công An quấy rầy họ. Đến nỗi người thường trực cứ trông thấy mẹ tôi là tránh mặt không tiếp.

Mẹ tôi cứ đến hỏi. Hỏi mãi. Riết rồi họ phải trả lời. Nhưng cũng mất hơn 3 năm họ mới cho mẹ tôi cái địa chỉ trại tù Cổng Trời: Công Trường 75A Hà Nội. Mẹ tôi lại hỏi tiếp: Thế cái công trường này nó ở chỗ nào ở cái đất Hà Nội này? Họ bảo họ không biết…”

Đến thập niên 70 thì tình trạng ở trại giam ở Việt Nam đã được cải thiện rất đáng kể, tử tế hơn thấy rõ. Thân nhân người tù được cho biết nơi giam giữ và được cho phép vào thăm nom, và chuyện trò với phạm nhân – theo lời của người tù Bùi Ngọc Tấn:

“Hắn bước lên bậc cấp. Người đầu tiên hắn nhìn thấy là ông Thanh Vân. Vợ hắn và Bình ngồi ở phía cuối chiếc bàn hình chữ nhật to dài. Ông Thanh Vân ngồi đầu này.

– Báo cáo ông, tôi có mặt.

Ông Thanh Vân chỉ tay vào một cái ghế ở giữa:

– Anh ngồi xuống. Trại giải quyết cho anh được gặp chị ấy, nhưng anh không được nhận đồ tiếp tế.

Lại thế nữa. Nhưng thôi. Không đề nghị, không van xin. Đồ tiếp tế là những thứ cứu sống mình nhưng cũng không là gì cả. Điều quan trọng là được gặp vợ, hai vợ chồng đôí thoại. Được nhìn nhau. Được nhìn Bình, người bạn không bao giờ bỏ hắn.

Những câu đối thoại không biết bắt đầu từ đâu, luôn bị ám ảnh bởi sợ hết giờ. Những câu đối thoại có sự hiện diện của ông quản giáo, chỉ là những điều dối trá. Thì thôi, hãy nói cho nhau nghe những điều dối trá. Chúng ta đã học cách nghe những lời dối trá để qua đấy biết được sự thật. Ông Thanh Vân đã lại lúi húi vào quyển sách giáo khoa. Lần này là quyển Vật lý lớp 10. Ông là một người vừa thâm canh, vừa quảng canh trí tuệ.

Vợ hắn lên tiếng trước:

– Anh có khoẻ không?

Hắn nhìn vợ. Nhìn thẳng vào mắt vợ. Vợ hắn cũng nhìn vào mắt hắn. Hai người nhìn nhau. Họ đọc trong mắt nhau tình yêu thương, nỗi khổ cực, sự đau đớn, niềm tin, sự phẫn uất, nỗi tuyệt vọng, lòng xót thương không bờ bến, sự khao khát bên nhau và nỗi hận không làm được cả vũ trụ nổ tung lên…

Hắn thở dài.

Hắn không muốn thở dài trước những ông quản giáo, vì hắn cho rằng tiếng thở dài của người tù sẽ đem lại niềm vui cho họ. Hắn không muốn tỏ ra mềm yếu trước mặt người khác. Nhưng lúc này tiếng thở dài là cái van xả xúp-páp an toàn. Nếu không người hắn sẽ nổ tung lên mất. Cả người hắn như một quả núi lửa, nghẹn ngào…

Ngọc giàn giụa nước mắt, những dòng nước mắt lặng lẽ. Hắn nhìn vợ không bằng lòng. Cái nhìn ấy muốn nói: Đừng khóc em. Có ai thương chúng mình đâu. Những giọt nước mắt của em anh không trả được.”  (Bùi Ngọc Tấn. Chuyện Kể Năm 2000, tập I. CLB Tuổi Xanh, Hoa Kỳ: 2000, 31- 34).

Đến đây – hy vọng – bà Lê Thị Minh Hà, bà Vũ Minh Khánh, cũng như nhà báo Đoan Trang, nếu không hoàn toàn hạ hoả thì cũng đã nguôi (giận) phần nào. Từ thời Nguyễn Hữu Đang đến thời của Nguyễn Hữu Vinh và Nguyễn Văn Đài mới có hai thế hệ, hay nửa thế kỷ thôi – chỉ một cái chớp mắt của lịch sử chứ mấy – vậy mà lịch sử của hệ thống lao tù ở nước ta đã tiến một bước rất dài, gần như là nhẩy vọt (great leap forward) chứ đâu phải bỡn.

Lịch sử (vốn) tính bằng thế kỷ mà, không thể nào vội vàng được. Và cũng chả phải vội làm gì. Cứ từ từ vì  sẽ còn nhiều thế hệ người Việt vào tù nữa, nếu chế độ hiện hành vẫn còn có thể tiếp tục hoành hành ở Việt Nam.

Đường cùng của lưu manh đỏ và quy luật “cùng tất biến”

Đường cùng của lưu manh đỏ và quy luật “cùng tất biến”

WEB BA SA`M

Dân Luận

Nguyễn Xích Long

Trong bộ phim Chu Nguyên Chương có một câu ông này dạy con “triều đình là nơi tập hợp những kẻ ghê gớm nhất thiên hạ”, nhưng ông ta không được sống ở thời “Đại Vệ chí dị” để hiểu rằng những kẻ tập hợp về triều đình bây giờ đã phát triển đến mức thái cực cửa sự ghê gớm trở thành “lưu manh đỏ” và sự lưu manh cũng đã đi đến bước đường cùng như nhiều người đã từng phân tích.

Trong xã hội “Đại Vệ chí dị” từ lâu người ta đã có cụm từ “lưu manh trí thức” để chỉ ra loại lưu manh cao cấp đã thâm nhập vào khắp triều đình từ cấp cao nhất đến cấp cơ sở,mức độ lưu manh thì đểu cáng vô nhân kinh khủng vượt xa loại lưu manh hạ cấp đầu đường xó chợ. Loại lưu manh này phát triển đến nay đã trở thành “lưu manh đỏ” biết dựa vào lý luận triết học để lừa bịp mị dân, nhưng do vẫn chỉ là đầu óc lưu manh nên cũng chỉ là trình độ lừa bịp mà qua những phát ngôn gần đây của cả đống “lưu manh đỏ” cấp cao trong triều đình thiên hạ đã nhìn thấy sự biến thái đến bế tắc của đường cùng.

Có thể thấy rõ sự cùng quẫn khi không còn biết cách nào để lý luận bịp bợm mà đành ăn nói bừa bãi quàng xiên một cách láo lếu kiểu của bọn lưu manh đầu đường xó chợ không coi dân chúng ra gì, thiên hạ không còn ai hiểu biết nữa. Những câu nói mà nhiều người đã đưa lên FB dưới dạng “Mỗi ngày một thằng ngu” với rất nhiều ví dụ như “Tăng giá điện toàn dân đều có lợi”, “bán vé số có thu nhập cao cần nghiên cứu phát triển”, “công khai tài sản công chức là vi hiến”, “biên cương bờ cõi biển đảo để cho con cháu đòi”, “Ngậm tăm khi giặc cướp biển dảo là đúng nếu không bây giờ chúng ta có ngồi đây mà họp hành bầu bán được không”, “trận đánh lớn của nghành giáo dục là bỏ môn sử”, “Tâm lý người dân ai cũng ghét Trung quốc rất nguy hiểm”, “luật sư bị đánh do gây bụi đường”, “Dân xem pháo hoa để quên đói nghèo”….. Sau những câu nói cùng quẫn là những chính sách cùng quẫn kiểu tận thu bóc lột đến đồng tiền cuối cùng của người dân như thu bảo hiểm y tế bắt buộc toàn dân, thu phí đường bộ xe máy, chặt cây xanh hàng loạt, tăng giá điện, nước, vô tội vạ, giảm giá xăng nhỏ giọt khi giá dầu thế giới giảm, tăng phí dịch vụ y tế vô tội vạ…. tất cả những điều này thể hiện sự bế tắc của “lưu manh đỏ” đã đến đường cùng được thấy rõ bằng các biểu hiện cạn kiệt ngân sách, nhiều địa phương đã không có tiền trả lương, nợ công tăng vọt, các công trình dự án vô bổ kém hiệu quả đua nhau mọc ra….

Theo quy luật tất yếu “cùng tắc biến” thì ta thấy sắp tới sẽ có rất nhiều biến, cuộc đại hội “lưu manh đỏ” phân chia lại quyền lực đang diễn ra khốc liệt đến mức triệt tiêu nhau sẽ có nhiều biến cố không lường, ngân sách cạn kiệt, tài nguyên cạn kiệt dẫn đến miếng ăn tham nhũng không còn đủ chia chác tất dẫn đến đánh nhau tranh giành miếng ăn quyết liệt lộ ra những sai phạm, tội lỗi nội bộ. Các phong trào đấu tranh của dân oan ngày càng phát triển rộng, sâu, các phong trào dân chủ phát triển mạnh về nhiều mặt, ý thức hệ cũng đã thay đổi sâu sắc trong xã hội đặc biệt là lớp trẻ đã có nhiều người tham gia nhiệt huyết năng nổ, hiện tượng ở Ninh Hiệp thiếu nhi cũng đã tham gia có tổ chức đông đảo chống chiếm đất đã trở thành điểm mẫu, mô hình đấu tranh có hiệu quả. Như vậy các pháp biến tất yếu sẽ xảy ra từ nội bộ “lưu manh đỏ” đến áp lực xã hội dân chúng bên ngoài và kể cả quốc tế, chắc chắn “Đại Vệ chí dị” sẽ có biến lớn trong thời gian ngắn sớm thôi. Các tổ chức dân sự và phong trào dân chủ cần chuẩn bị tinh thần, tổ chức, lực lượng để nắm bắt cơ hội thay đổi thể chế phát triển đất nước. Ai nắm bắt được đúng cơ hội sẽ trở thành lãnh đạo đất nước.