Nếu không nhìn lại, mình sẽ mất quá khứ và tương lai .

Nếu không nhìn lại, mình sẽ mất quá khứ và tương lai .

 Châu Hiển Lý

( Bộ đội tập kết 1954 ).

Đã hơn 3 thập kỷ trôi qua, làm ăn cực nhọc là thế, thành tựu không thể nói là nhỏ, thế mà khoảng cách phát triển của VN so với thế giới sao vẫn xa vời! Không định thần nhìn nhận lại tất cả, không khéo chúng ta sẽ ngày càng đi sâu vào con đường đi làm thuê, đất nước có nguy cơ trở thành đất nước cho thuê với triển vọng là bãi thải công nghiệp của các quốc gia khác! Giữa lúc thế giới đang bước vào thời kỳ kinh tế trí thức!
150 năm đã trôi qua, nhưng bài học này còn nguyên vẹn. Đó là 80 năm nô lệ, 40 năm với 4 cuộc chiến tranh lớn (Pháp, Mỹ, Cam Bốt, Tàu) – trong đó 3 thế hệ liên tiếp gánh chịu những hy sinh khốc liệt, 37 năm xây dựng trong hòa bình với biết bao nhiêu lận đận, và hôm nay VN vẫn còn là một nước chậm tiến.

Thảm kịch của đảng cộng sản thực ra đã bắt đầu ngay từ ngày 30-4-1975. Sự bẽ bàng còn lớn hơn vinh quang chiến thắng. Hòa bình và thống nhất đã chỉ phơi bày một miền Bắc xã hội chủ nghĩa thua kém miền Nam, xô bồ và thối nát, về mọi mặt. “Tính hơn hẳn” của chủ nghĩa Mác-Lênin trở thành một trò cười. Sự tồi dở của nó được phơi bày rõ rệt cùng với sự nghèo khổ cùng cực của đồng bào miền Bắc.
Nhìn lại sau hơn nửa thế kỷ dưới chế độ CS, hàng loạt các câu hỏi được đặt ra :

_ Năm 1954 sau khi thắng Pháp, tại sao hơn 1 triệu người Bắc phải bỏ lại nhà cửa ruộng vườn di cư vào miền Nam ?
_ Sau năm 1975 , tại sao dân miền Nam không ồ ạt di cư ra Bắc sinh sống để được hưởng những thành quả của CNXH mà chỉ thấy hàng triệu người Bắc lũ lượt kéo nhau vào Nam lập nghiệp ?
_ Tại sao sau khi được “giải phóng” khỏi gông cùm của Mỹ-Ngụy, hàng triệu người phải vượt biên tìm tự do trong cái chết gần kề, ngoài biển cả mênh mông ?
_ Tại sao nhân viên trong các phái đoàn CS đi công tác thường hay trốn lại ở các nước tư bản dưới hình thức tị nạn chính trị ?

Tất cả những thành phần nêu trên, họ muốn trốn chạy cái gì?
_ Tại sao đàn ông? của các nước tư bản Châu á có thể đến VN để chọn vợ như người ta đi mua một món hàng?
_ Tại sao Liên Xô và các nước Đông âu bị sụp đổ?
_ Tại sao lại có sự cách biệt một trời một vực giữa Đông Đức và Tây Đức, giữa Nam Hàn và Bắc Hàn?
Tại sao nước ta ngày nay phải quay trở lại với kinh tế thị trường, phải đi làm công cho các nước tư bản?
_ Tại sao các lãnh tụ CS lại gởi con đi du học tại các nước tư bản thù nghịch?

Hỏi tức là trả lời, người VN đã bỏ phiếu bằng chân từ bỏ một xã hội phi nhân tính. Mọi lý luận phản biện và tuyên truyền của nhà nước cộng sản đều trở thành vô nghĩa.
Sự thực đã quá hiển nhiên nhưng đảng cộng sản không thể công khai nhìn nhận. Họ không thể nhìn nhận là đã hy sinh bốn triệu sinh mệnh trong một cuộc chiến cho một sai lầm. Nếu thế thì họ không còn tư cách gì để nắm chính quyền, ngay cả để hiện diện trong sinh hoạt quốc gia một cách bình thường.

Nhìn nhận một sai lầm kinh khủng như vậy đòi hỏi một lòng yêu nước, một tinh thần trách nhiệm và một sự lương thiện ở mức độ quá cao đối với những người lãnh đạo cộng sản. Hơn nữa họ đã được đào tạo để chỉ biết có bài bản cộng sản, bỏ chủ nghĩa này họ chỉ là những con số không về kiến thức. Cũng phải nói là trong bản chất con người ít ai chịu từ bỏ quyền lực khi đã nắm được.

Thế là sau cuộc cách mạng long trời lở đất với hơn ba chục năm khói lửa, máu chảy thành sông, xương cao hơn núi, Cộng Sản Hà Nội lại phải đi theo những gì trước đây họ từng hô hào phá bỏ tiêu diệt. Từ ba dòng thác cách mạng chuyên chính vô sản, hy sinh hơn bốn triệu mạng người, đi lòng dòng gần nửa thế kỷ, Cộng Sản Hà Nội lại phải rập khuôn theo mô hình tư bản để tồn tại .

Hiện tượng “Mửa ra rồi nuốt lại” này là một cái tát vào mặt các nhà tuyên giáo trung ương.
Cách mạng cộng sản đã đưa ra những lí tưởng tuyệt vời nhất, cao cả nhất, đã thực hiện những hành động anh hùng vô song, đồng thời cũng gieo vào lòng người những ảo tưởng bền vững nhất.

Nhưng thực tế chuyên chính vô sản đã diễn ra vô cùng bạo liệt, tàn khốc, chà đạp man rợ lên đạo lý, văn hóa và quyền con người ở tất cả các nước cộng sản nắm chính quyền. Sự dã man quỷ quyệt mánh lới và sự bất nhân khéo che đậy của Cộng sản chưa hề thấy trong lịch sử loài người.

Con người có thể sống trong nghèo nàn, thiếu thốn. Nhưng người ta không thể sống mà không nghĩ, không nói lên ý nghĩ của mình. Không có gì đau khổ hơn là buộc phải im lăng, không có sự đàn áp nào dã man hơn việc bắt người ta phải từ bỏ các tư tưởng của mình và “nhai lại” suy nghĩ của kẻ khác.

Nền chuyên chính vô sản này làm tê liệt toàn bộ đời sống tinh thần của một dân tộc, làm tê liệt sự hoạt động tinh thần của nhiều thế hệ, làm nhiều thế hệ con người trở thành những con rối, những kẻ mù chỉ biết nhai như vẹt các nguyên lý bảo thủ giáo điều…
Công dân của nhà nước cộng sản luôn luôn sợ hãi, luôn luôn lo lắng không biết mình có làm gì sai để khỏi phải chứng minh rằng mình không phải là kẻ thù của chủ nghĩa xã hội.
Cơ chế quyền lực cộng sản tạo ra những hình thức đàn áp tinh vi nhất và bóc lột dã man nhất. Vì vậy công dân trong các hệ thống cộng sản hiểu ngay điều gì được phép làm, còn điều gì thì không. Không phải là luật pháp mà là quan hệ bất thành văn giữa chính quyền và thần dân của nó đã trở thành “phương hướng hành động” chung cho tất cả mọi người.
Cơ chế hiện nay đang tạo kẽ hở cho tham nhũng, vơ vét tiền của của Nhà nước. Nhưng cái mà chúng ta mất lớn nhất lại không phải là mất tiền, mất của, dù số tiền đó là hàng chục tỉ, hàng trăm tỉ. Cái lớn nhất bị mất, đó là suy đồi đạo đức. Chúng ta sống trong một xã hội mà chúng ta phải tự nói dối với nhau để sống…

Bác và đảng đã gần hoàn thành việc vô sản hóa và lưu manh hóa con người VN (vô sản lưu manh là lời của Lê Nin). Vô sản chuyên chính (đảng viên) thì chuyển sang làm tư bản đỏ, còn vô sản bình thường (người dân) trở thành lưu manh do thất nghiệp, nghèo đói.
Nền kinh tế Việt Nam bây giờ chủ yếu là dựa trên việc vơ vét tài nguyên quốc gia , bán rẻ sức lao động của công nhân và nông dân cho các tập đoàn kinh tế ngoại bang, vay nước ngoài do nhà nước CS làm trung gian.
Huyền thoại giải phóng dân tộc, giải phóng giai cấp do cộng sản Việt Nam dày công dàn dựng đã tan thành mây khói khi giai cấp “vô sản” âm thầm lột xác trở thành các nhà Tư bản đỏ đầy quyền lực và đô la.

Do vậy, lý thuyết CS dần dần mất đi tính quyến rũ hoang dại. Nó trở nên trần trụi và lai căng. Tất cả điều đó đã làm cho các ĐCS trên toàn thế giới dần dần chết đi. Dù GDP có tăng lên, nhiều công trình lớn được khánh thành do vay mượn quỹ tiền tệ Quốc Tế nhưng đạo đức xã hội cạn dần. Thực tế cho thấy rằng sức mạnh không nằm ở cơ bắp. Vũ khí, cảnh sát và hơi cay chỉ là muỗi mòng giữa bầu trời rộng lớn nếu như lòng dân đã hết niềm tin vào chính quyền.

Học thuyết về xây dựng một xã hội chủ nghĩa và cộng sản chủ nghĩa chỉ là một loại lý tưởng hóa, nó là chiếc bánh vẽ để lừa gạt dân, không hơn không kém; đảng nói một đằng, làm một nẻo.
Chẳng hạn đảng nói “xây dựng xã hội không có bóc lột” thì chính những đảng viên lại là những người trực tiếp tham nhũng bóc lột người ; đảng nói ” một xã hội có nền dân chủ gấp triệu lần xã hội tư bản” thì chính xã hội ta đang mất dân chủ trầm trọng; đảng nói “đảng bao gồm những người tiên phong nhất, tiên tiến nhất” nhưng thực tế thì đảng đầy rẫy những người xấu xa nhất, đó là những kẻ đục khoét tiền bạc của nhân dân.

Sở dĩ ĐCSVN còn cố giương cao ngọn cờ XHCN đã bị thiêu rụi ở tất cả các nước sản sinh ra nó vì chúng đang còn nhờ vào miếng võ độc “vô sản chuyên chính” là… còng số 8, nhà tù và họng súng để tồn tại !

Nhân dân đang hy vọng rằng Đảng sớm tự ý thức về tội lỗi tầy trời của mình. Đảng sẽ phải thẳng thắn sám hối từ trong sâu thẳm chứ không chỉ thay đổi bề ngoài rồi lại tiếp tục ngụy biện, chắp vá một cách trơ trẻn.

Người dân chẳng còn một tí ti lòng tin vào bất cứ trò ma giáo nào mà chính phủ bé, chính phủ lớn, chính phủ gần, chính phủ xa đưa ra nữa. Họ nhìn vào ngôi nhà to tướng của ông chủ tịch xã, chú công an khu vực, bà thẩm phán, ông chánh án, bác hải quan, chị quản lý thị trường, kể cả các vị “đại biểu của dân” ở các cơ quan lập pháp “vừa đá bóng vừa thổi còi” mà kết luận: “Tất cả đều là lừa bịp!”

Do đó XHCN sẽ được đánh giá như một thời kỳ đen tối nhất trong lịch sử VN. Con, cháu, chút, chít chúng ta nhắc lại nó như một thời kỳ… đồ đểu ! vết nhơ muôn đời của nhân loại.
Một thời kỳ mà tâm trạng của người dân được thi sĩ cách mạng Bùi Minh Quốc tóm tắt qua 2 vần thơ :
“Quay mặt phía nào cũng phải ghìm cơn mửa !
Cả một thời đểu cáng đã lên ngôi!”
Chẳng lẽ tuổi thanh xuân của bao người con nước Việt dâng hiến cho cách mạng để cuối cùng phải chấp nhận một kết quả thảm thương như thế hay sao ?

Chẳng lẽ máu của bao nhiêu người đổ xuống, vàng bạc tài sản của bao nhiêu kẻ hảo tâm đóng góp để cuối cùng tạo dựng nên một chính thể đê tiện và phi nhân như vậy?
Tương lai nào sẽ dành cho dân tộc và đất nước Việt Nam nếu cái tốt phải nhường chỗ cho cái xấu?
Một xã hội mà cái xấu, cái ác nghênh ngang, công khai dương dương tự đắc trong khi cái tốt, cái thiện phải lẩn tránh, phải rút vào bóng tối thì dân tộc đó không thể có tương lai!
Một kết cục đau buồn và đổ vỡ là điều không tránh khỏi.

Châu Hiển Lý
(Bộ đội tập kết 1954)

Kỳ lạ những nghề làm thuê chỉ có ở Việt Nam

Bất cứ việc gì không làm được giờ đều có thể thuê. Ăn cưới thuê, cho thuê cô dâu, chú rể, thuê người yêu đến khấn thuê,… những dịch vụ lạ lùng này đã xuất hiện tại Việt Nam.
 
Nghề… ăn cưới thuê

Người thuê phần lớn là những “người bận rộn”, có nhiều mối quan hệ và kinh tế khá giả. Theo họ, gửi phong bì mừng chỉ là “hạ sách” bởi sự chu đáo chưa được hết nhẽ. Mà việc cử thư ký, trợ lý… thay mặt mình đi dự đám cưới mãi cũng không xuể, nhiều khi lại “lộ”.

làm-thuê, dịch-vụ, lạ-lùng, học-hộ, thi-hộ, quảng-cáo, cho-thuê, ăn-cưới-thuê, siêu-lạ, khóc-mướn, đám-ma, thuê-người-yêu, khóc-thuê, thuê-cô-dâu, thuê-chú-rể, động-thur, cho-thur-mặt, khấn-thuê, bố-mẹ, đóng-thế
Ăn cưới thuê – nghề siêu lạ mùa cưới (Ảnh minh họa)
Chi phí cho người ăn thuê phụ thuộc vào quãng đường di chuyển đến chỗ tổ chức đám cưới xa hay gần nên dao động từ 100.000-200.000 đồng/đám. Tuy nhiên, người ăn thuê không chỉ có việc ăn mà còn phải diễn xuất như những diễn viên thực sự.

Thuê người đóng thế đám cưới

Dịch vụ cho thuê bố mẹ trong ngày cưới ra đời để đáp ứng nhu cầu của những đôi trẻ bị phụ huynh phản đối nhưng muốn làm đám cưới có đủ mặt cả song thân phụ mẫu. Dịch vụ này được các cửa hàng cưới hỏi trọn gói cung cấp với giá dao động từ 2-5 triệu đồng/người/lượt.

Cũng có những đôi bạn trẻ vì muốn đám cưới bài bản, sang trọng cũng tìm đến dịch vụ này. “Diễn viên đóng thế” sẽ phát biểu, ứng xử giúp bố mẹ ruột của họ vốn quê mùa, chân chất, ít khi giao tiếp chỗ đông người. Nhiều trường hợp chính bố mẹ cô dâu, chú rể do già yếu, không có điều kiện dự đám cưới con cũng “nhờ” công ty chuẩn bị cho con một đám cưới đông vui. 
Dịch vụ cho thuê… cô dâu, chú rể

Hiện nay, rất nhiều cửa hàng chuyên phục vụ đồ cưới hỏi sẽ kiêm luôn dịch vụ cho thuê cô dâu, chú rể giả.
làm-thuê, dịch-vụ, lạ-lùng, học-hộ, thi-hộ, quảng-cáo, cho-thuê, ăn-cưới-thuê, siêu-lạ, khóc-mướn, đám-ma, thuê-người-yêu, khóc-thuê, thuê-cô-dâu, thuê-chú-rể, động-thur, cho-thur-mặt, khấn-thuê, bố-mẹ, đóng-thế
Một trang web quảng cáo dịch vụ thuê cô dâu chú rể
Theo nhân viên một cửa hàng phục vụ đồ cưới hỏi trên đường Trường Chinh (Hà Nội), để có một kịch bản hoàn hảo, khách hàng phải nghe theo toàn bộ sự sắp đặt của “ban tổ chức”. Không chỉ kịch bản được dàn dựng hoàn hảo mà các “diễn viên” cũng phải được tuyển chọn kỹ càng. Nếu cửa hàng lo toàn bộ từ A đến Z, tức là cả chụp ảnh cưới, tiệc cưới và xe cộ thì giá khoảng 120 triệu đồng. Song giá đó còn phụ thuộc vào kịch bản, tức là tổ chức đám cưới xa hay gần, cỗ bàn bao nhiêu mâm…

Nghề khóc mướn đám ma

Theo anh Đoàn Công Chất (Thuận Thành, Bắc Ninh), một người gạo cội trong nghề, nếu trước kia, đây chỉ là nghề phụ của một số người có “năng khiếu” trong những đoàn nhạc hiếu thì nay nghề khóc thuê cũng cần phải chuyên môn hóa, phải được đào tạo, luyện tập. Bởi người ta bỏ tiền ra đều mong thuê được những người khóc giỏi, khóc giống như thật và phải làm người khác xiêu lòng.
làm-thuê, dịch-vụ, lạ-lùng, học-hộ, thi-hộ, quảng-cáo, cho-thuê, ăn-cưới-thuê, siêu-lạ, khóc-mướn, đám-ma, thuê-người-yêu, khóc-thuê, thuê-cô-dâu, thuê-chú-rể, động-thur, cho-thur-mặt, khấn-thuê, bố-mẹ, đóng-thế
Ảnh minh họa
Hiện khóc mướn đã trở thành một nghề “thời thượng”. Hầu hết đám hiếu nào cũng cần đến đội ngũ khóc thuê, bởi không phải ai cũng có thể thể hiện sự thương tiếc, cảm xúc thành lời. Do đó, nghề khóc thuê cũng đem lại những khoản thu nhập kha khá.

Học thuê, thi thuê


Dịch vụ học thuê ngày nay được công khai quảng cáo trên các trang web, các trang mạng xã hội, thậm chí được dán ở các điểm công cộng hay nơi tập trung đông sinh viên. Thông thường, người thuê sẽ liên lạc trực tiếp với người đăng quảng cáo thỏa thuận giá cả, thông báo địa điểm, môn học, thông tin cá nhân. Sau đó, người học thuê chỉ cần đến lớp đúng giờ, điểm danh, kiên trì ngồi hết buổi học, thỉnh thoảng làm thêm một số bài kiểm tra mang tính chất điểm danh là chính… thế là tròn vai.
làm-thuê, dịch-vụ, lạ-lùng, học-hộ, thi-hộ, quảng-cáo, cho-thuê, ăn-cưới-thuê, siêu-lạ, khóc-mướn, đám-ma, thuê-người-yêu, khóc-thuê, thuê-cô-dâu, thuê-chú-rể, động-thur, cho-thur-mặt, khấn-thuê, bố-mẹ, đóng-thế
Quảng cáo học hộ, học thuê nhan nhản trên mạng và nơi công cộng. (Ảnh minh họa)
Ngoài ra còn có dịch vụ thi thuê với giá 1-1,5 triệu đồng/môn. Nhưng, những đối tượng đáp ứng dịch vụ thi thuê phải là những sinh viên có kiến thức về môn học đó và phải đảm bảo bài thi đạt điểm cao.

Cho thuê người yêu

Chỉ cần gõ cụm từ “cho thuê người yêu” khi tìm kiếm sẽ nhận ngay được hàng trăm kết quả với lời giới thiệu nghe rất ngọt ngào. Hiện có khá nhiều tổ chức, công ty kinh doanh thêm dịch vụ cho thuê người đi chơi, đóng thế làm người yêu, thư ký…
làm-thuê, dịch-vụ, lạ-lùng, học-hộ, thi-hộ, quảng-cáo, cho-thuê, ăn-cưới-thuê, siêu-lạ, khóc-mướn, đám-ma, thuê-người-yêu, khóc-thuê, thuê-cô-dâu, thuê-chú-rể, động-thur, cho-thur-mặt, khấn-thuê, bố-mẹ, đóng-thế
Giá của loại dịch vụ này không hề rẻ, khoảng 500.000 -1 triệu đồng/4 tiếng nhưng nhu cầu vẫn tăng cao vào những ngày cận Tết Nguyên đán.

Cho thuê người động thổ

Tìm người hợp tuổi, hợp mệnh để làm lễ động thổ nhà ở, công trình hiện nay đã trở thành dịch vụ, thay vì nhờ người quen, thân như trước đây. Hoạt động này lại được nhiều người dân, đặc biệt là giới kinh doanh săn lùng.
làm-thuê, dịch-vụ, lạ-lùng, học-hộ, thi-hộ, quảng-cáo, cho-thuê, ăn-cưới-thuê, siêu-lạ, khóc-mướn, đám-ma, thuê-người-yêu, khóc-thuê, thuê-cô-dâu, thuê-chú-rể, động-thur, cho-thur-mặt, khấn-thuê, bố-mẹ, đóng-thế
Dịch vụ động thổ thuê đang được nhiều tổ chức, cá nhân lựa chọn.
Chỉ cần một cú nhấp chuột, trên các trang mạng xuất hiện nhan nhản thông tin đăng tải về các dịch vụ tổ chức lễ động thổ nhà ở,  tổ chức lễ khởi công nhà máy, cầu đường, khu dân cư, khu chế xuất,  khu công nghiệp… Mức giá dao động cho dịch vụ này từ 200.000-400.000 đồng.
Dịch vụ thuê người xông đất

Cho thuê người xông đất đầu năm hiện đã trở thành dịch vụ hốt bạc vào dịp Tết do nhiều người tin rằng việc người hợp tuổi đến nhà đầu năm sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe, tài lộc của cả gia đình trong năm đó.
làm-thuê, dịch-vụ, lạ-lùng, học-hộ, thi-hộ, quảng-cáo, cho-thuê, ăn-cưới-thuê, siêu-lạ, khóc-mướn, đám-ma, thuê-người-yêu, khóc-thuê, thuê-cô-dâu, thuê-chú-rể, động-thur, cho-thur-mặt, khấn-thuê, bố-mẹ, đóng-thế
Dù mới xuất hiện nhưng dịch vụ xông đất thuê phát triển khá nhanh với hình thức ngày càng phong phú, đa dạng. Tuy nhiên, giá dịch vụ này khá cao. Có công ty đã đưa ra chương trình xông đất khá hoành tráng (tặng lì xì, câu đối kèm lời chúc tết trọn gói 30 phút) nhưng với giá gần 2 triệu đồng.
Dịch vụ khấn thuê

Đầu năm, nhiều người đi lễ nhưng không biết khấn nên ngay tại những đền, phủ, chùa được cho là linh thiêng, đội ngũ những người khấn thuê rất đông đúc.

Việc trả công cho người khấn thuê là tùy tâm, thường là 10.000 đồng, 20.000 đồng hoặc 50.000 đồng. Có người hào phóng có thể cho nhiều hơn.

Dịch vụ thuê nóng bộ phận
Đầu tiên phải kể đến nghề cho thuê… da mặt – tên gọi của nghề trang điểm (make up) khuôn mặt trong thế giới người mẫu, đang thu hút nhiều bạn trẻ có khuôn mặt ưa nhìn.
làm-thuê, dịch-vụ, lạ-lùng, học-hộ, thi-hộ, quảng-cáo, cho-thuê, ăn-cưới-thuê, siêu-lạ, khóc-mướn, đám-ma, thuê-người-yêu, khóc-thuê, thuê-cô-dâu, thuê-chú-rể, động-thur, cho-thur-mặt, khấn-thuê, bố-mẹ, đóng-thế
Các người mẫu cho thuê bộ phận cơ thể như cánh tay, vai, lưng, đùi… để quảng cáo
Đặc điểm của nghề này là không yêu cầu về ngoại hình, chỉ cần có làn da sáng, đẹp, mái tóc mượt mà. Mức lương cho công việc này là 40.000 đồng/2h. Nếu làm người mẫu mặt và tóc thì mức lương có thể cao hơn, dao động 50.000-60.000 đồng/2h.

Ngoài ra, các bạn trẻ hay giới sinh viên thường cho thuê nóng các bộ phận cơ thể để quảng cáo, chẳng hạn như tóc, mặt, tay, lưng…. Dịch vụ này đã và đang mang lại mức thu nhập hàng triệu đồng một ngày cho các bạn trẻ, hầu hết trong số đó là các bạn gái có ngoại hình đẹp, có sức thu hút với khách hàng.
Nghề bế lợn thuê
Chợ heo (lợn) Bà Rén (xã Quế Xuân, huyện Quế Sơn, tỉnh Quảng Nam) được xem là khu chợ buôn bán heo lớn nhất Việt Nam. Ở đây, có những phụ nữ ấy làm công việc độc nhất vô nhị, đó là bế lợn thuê. Mỗi lần bế một chú lợn, họ được trả 500 – 1.000 đồng tiền công.
làm-thuê, dịch-vụ, lạ-lùng, học-hộ, thi-hộ, quảng-cáo, cho-thuê, ăn-cưới-thuê, siêu-lạ, khóc-mướn, đám-ma, thuê-người-yêu, khóc-thuê, thuê-cô-dâu, thuê-chú-rể, động-thur, cho-thur-mặt, khấn-thuê, bố-mẹ, đóng-thế
Ảnh minh họa
Lúc nghề bồng heo thuê này chưa ra đời, mỗi lần cân heo giống là một lần khó khăn vì nhốt heo vào rọ hay trói để cân sẽ làm heo bị trầy xước, mất giá. Đồng thời, bán xong mà còn khiêng heo cho khách thì rất mất thời gian. Chính vì thế, cái nghề bồng heo thuê tại đây đã dần hình thành và phổ biến rộng rãi.
Hạnh Nguyên (tổng hợp)
 

CSGT được ‘trưng dụng tài sản’ từ 15/2?

CSGT được ‘trưng dụng tài sản’ từ 15/2?

Luật sư Lê Văn Luân nói Thông tư 01/2016 “tước đoạt quyền sở hữu bất khả xâm phạm của công dân”Thông tư 01/2016 của Bộ Công an Việt Nam cho phép cảnh sát giao thông (CSGT) ‘trưng dụng phương tiện tham gia lưu thông’ từ ngày 15/2 tiếp tục gây tranh cãi trên mạng xã hội.

Hôm 3/2, Đại biểu Quốc hội Lê Văn Cuông được báo InfoNet của Bộ Thông tin – Truyền thông dẫn lời: “Khi một văn bản của Chính phủ, Bộ ban hành thì dù đúng hay sai, người dân phải thực hiện trước đã.

Nếu cảnh sát làm sai, sau này các cơ quan chức năng người ta bác bỏ văn bản đó thì cơ quan ban hành văn bản sai phải chịu trách nhiệm trước nhân dân. Vì vậy, khi văn bản của nhà nước quy định mà người dân chống đối lại không thực hiện thì đây là sai phạm”.

Hôm 3/2, trả lời phỏng vấn của BBC, luật sư Lê Văn Luân cho hay: “Thông tư 01/2016 khiến từ ngày 15/2, mỗi cảnh sát giao thông sẽ trở thành một ‘quan tòa’ để có quyền trưng dụng các phương tiện, thiết bị của người điều khiển phương tiện. Đây là những quy định xâm phạm nghiêm trọng đến quyền tự do đi lại hợp pháp, sự bất khả xâm phạm về quyền sở hữu tài sản”.

Hoang Dinh Nam AFP

Đại biểu Quốc hội Lê Văn Cuông cho rằng “Văn bản của Chính phủ, Bộ ban hành thì dù đúng hay sai, người dân phải thực hiện trước đã”

‘Ngược thông lệ’

“Không có bất kỳ lý do hợp hiến, hợp pháp nào cho cảnh sát có thể trưng dụng tài sản của người khác, trừ khi về an ninh, quốc phòng và theo thẩm quyền của Luật Trưng mua, Trưng dụng tài sản 2008, mà phải do người có thẩm quyền từ cấp tỉnh trở lên thực hiện theo thủ tục nghiêm ngặt.

Có thể xem thông tư này là việc tước đoạt quyền sở hữu/chiếm hữu tài sản hợp pháp bất khả xâm phạm của công dân. Tôi giả định là có thể do công an lo ngại họ bị quay phim, chụp hình hoặc gọi điện cho người khác khi xử lý sự việc. Thông tư này rất dễ bị lạm dụng, tiếp tay cho tội phạm, gây nguy hiểm cho an toàn của người dân”, luật sư nói thêm.

Ông Luân đề nghị: “Bộ Công an cần tạm đình chỉ thi hành quy định này và tiến tới bãi bỏ nội dung thông tư vi hiến này trong bối cảnh người dân càng ngày càng hiểu biết pháp luật nhiều hơn”.

Theo luật sư, sở dĩ Việt Nam đang tồn tại nhiều văn bản, thông tư vi hiến là do chưa có cơ chế kiểm soát chặt chẽ như ở các nước khác.

“Tại các nước Âu Mỹ, Nhật, Thái Lan… đều có Tòa Bảo Hiến hay còn gọi là Tòa án Hiến pháp, là nơi có chức năng xét xử, kiểm tra, tuyên bố một văn bản pháp luật nào đó là vi hiến hoặc trái luật.

Còn ở Việt Nam, Tòa không có chức năng giải thích pháp luật mà thuộc về Ủy ban thường vụ Quốc hội. Điều này đi ngược lại với thông lệ của thế giới.

Hơn nữa, Tòa không có chức năng giám sát sự hợp hiến, hợp pháp của bất cứ văn bản nào mà điều này lại thuộc về Cục kiểm tra văn bản của Bộ Tư pháp”.

Cuối năm 2014, Bộ Y tế và Bộ Giao thông – Vận tải đã bỏ quy định ‘ngực lép không được lái xe’ sau khi bị nhiều người dân phản ứng.

Hội Luật Gia Canada lên tiếng trường hợp Luật Sư Nguyễn Văn Ðài

Hội Luật Gia Canada lên tiếng trường hợp Luật Sư Nguyễn Văn Ðài
Nguoi- viet.com

OTTAWA, Canada (NV)Trong thông cáo ngày 29 Tháng Giêng, Hội Luật Gia Canada vừa bày tỏ mối quan ngại nghiêm trọng về cuộc tấn công, bắt giữ và giam giữ tùy tiện Luật Sư Nguyễn Văn Ðài, một nhà đấu tranh nhân quyền ở Việt Nam, với nguyên văn như sau:

Nguyễn Văn Ðài là một luật sư tranh đấu và bảo vệ nhân quyền và tự do tôn giáo nổi tiếng ở Việt Nam. Ông là người đồng sáng lập Trung Tâm Nhân Quyền Việt Nam.

Luật Sư Nguyễn Văn Ðài. (Hình : Nguyễn Văn Ðài facebook)

Chúng tôi được biết rằng ngày 6 Tháng Mười Hai, 2015, sau khi trở về Hà Nội từ một cuộc hội thảo về quyền con người ở Nghệ An, Luật Sư Nguyễn Văn Ðài và ba nhà hoạt động nhân quyền đã bị tấn công, đánh đập tàn nhẫn bởi khoảng 20 người đàn ông đeo mặt nạ đi trong hai chiếc xe không biển số và năm xe máy. Những kẻ tấn công đã lấy đi điện thoại di động cùng các vật dụng khác của ông Ðài và ba cộng sự của ông.

Ngày 15 Tháng Mười Hai, 2015, 25 nhân viên công an đã bắt giữ ông Ðài tại nhà riêng ở Hà Nội. Công an lục soát nhà ông và tịch thu một số hạng mục, bao gồm cả máy tính xách tay, thẻ nhớ USB, máy ảnh, máy quay phim, các cuốn sách về quyền con người, phong bì đựng tiền được sử dụng để hỗ trợ thân nhân các tù nhân lương tâm và sổ tiết kiệm ngân hàng của ông. Vụ bắt giữ diễn ra khi ông Nguyễn Văn Ðài chuẩn bị đi gặp các đại biểu Liên Minh Châu Âu tại Hà Nội cho cuộc đối thoại nhân quyền giữa EU và Việt Nam đã thu xếp cho ngày hôm đó.

Ông Nguyễn Văn Ðài bị buộc tội “Tuyên truyền chống nhà nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam” theo Ðiều 88 Bộ Luật Hình Sự. Lời buộc tội này dường như có liên quan đến các cuộc họp thảo luận về Hiến Pháp Việt Nam năm 2013 của ông. Ông Ðài được thông báo rằng trong khi chờ xét xử, ông sẽ bị tạm giam bốn tháng. Nếu bị kết tội, ông sẽ phải đối diện với án tù từ ba đến 20 năm.

Các tổ chức nhân quyền cho rằng những cuộc tấn công, bắt và giam giữ tùy tiện ông Nguyễn Văn Ðài là hậu quả từ công việc bảo vệ nhân quyền của ông. Ðây không phải là lần đầu tiên ông bị bức hại vì hành xử quyền hợp pháp của mình. Năm 2007, ông Nguyễn Văn Ðài bị kết án tù 5 năm, 4 năm quản chế theo Ðiều 88 Bộ Luật Hình Sự. Mức án đó được giảm xuống còn bốn năm tù giam và bốn năm quản thúc tại gia. Sau khi được thả vào năm 2011 ông tiếp tục công việc tranh đấu cho nhân quyền của mình.

Hội Luật Gia Canada kêu gọi chính phủ Việt Nam phải xem xét các Ðiều 16 và 23, các nguyên tắc cơ bản của Liên Hợp Quốc về vai trò của người luật sư.

Ðiều 16 quy định:

Chính phủ phải bảo đảm rằng các luật sư (a) có thể thực hiện tất cả các chức năng chuyên nghiệp của mình mà không bị đe dọa, cản trở, sách nhiễu hay can thiệp không đúng cách; (b) có thể tự do đi lại, tham khảo ý kiến với thân chủ của mình trong đất nước của họ và ở nước ngoài; và (c) sẽ không bị ảnh hưởng hoặc bị đe dọa bởi các việc truy tố, hành chính, kinh tế hoặc các biện pháp trừng phạt khác đối với bất kỳ hành động nào thực hiện phù hợp với nhiệm vụ chuyên môn mà tiêu chuẩn và đạo đức được công nhận.

Hơn nữa, Ðiều 23 quy định:

Cũng như các công dân khác, luật sư có quyền tự do ngôn luận, tín ngưỡng, lập hội và hội họp. Ðặc biệt, họ có quyền tham gia vào các thảo luận của công chúng về các vấn đề liên quan đến pháp luật, hành chính tư pháp, thúc đẩy, bảo vệ nhân quyền, tham gia hoặc hình thành các tổ chức địa phương, quốc gia hay quốc tế và tham dự các cuộc họp của họ mà không bị hạn chế nghề nghiệp vì các hành động hợp pháp của mình hoặc của thành viên mình trong một tổ chức hợp pháp.

Hội Luật Gia Canada kêu gọi chính phủ Việt Nam:

a-Lập tức thả tự do cho Luật Sư Nguyễn Văn Ðài;

b-Phải cho ông Nguyễn Văn Ðài được chăm sóc y tế và thường xuyên gặp luật sư, gia đình, bác sĩ của mình;

c-Bảo đảm tất cả các quyền tố tụng của ông Nguyễn Văn Ðài cùng các luật sư và người bảo vệ nhân quyền ở Việt Nam;

d-Tiến hành một cuộc điều tra công bằng, khách quan và độc lập vào các cuộc tấn công ông Nguyễn Văn Ðài để xác định tất cả những người có trách nhiệm, đưa họ ra tòa và áp dụng chế tài dân sự, hình sự và/hoặc hành chính theo quy định của pháp luật;

e-Chấm dứt tất cả các hành vi quấy rối đối với Luật Sư Nguyễn Văn Ðài, cũng như với những người bảo vệ nhân quyền ở Việt Nam;

f-Bảo đảm sự toàn vẹn về thể chất và tâm lý của ông Nguyễn Văn Ðài trong mọi trường hợp; và

g-Trong mọi trường hợp, bảo đảm tôn trọng nhân quyền và các quyền tự do cơ bản phù hợp với các tiêu chuẩn và quy định quốc tế về nhân quyền. (L.Q.T.)

Về xu hướng tăng cường công an trong hệ thống lãnh đạo đảng, chính quyền

 Về xu hướng tăng cường công an trong hệ thống lãnh đạo đảng, chính quyền

nguyenvubinh

Trong thời gian gần đây, việc luân chuyển cán bộ công an sang lãnh đạo đảng, chính quyền ở các địa phương diễn ra tương đối phổ biến. Điển hình là mới gần đây, giám đốc công an thành phố Hà Nội đã được bầu (cơ cấu) làm chủ tịch thành phố Hà Nội. Những thông tin được tiết lộ từ Hội nghị trung ương 14 (khóa XI) và Đại hội toàn quốc ĐCS Việt Nam lần thứ XII vừa qua, bộ trưởng công an Trần Đại Quang có thể sẽ được cơ cấu làm chủ tịch nước. Các địa phương tỉnh, huyện trong cả nước cũng có tình trạng tương tự. Như vậy, rõ ràng có xu hướng tăng cường cán bộ công an trong hệ thống lãnh đạo đảng và chính quyền.

Trước hết, trong hệ thống cơ cấu quyền lực của các chế độ cộng sản nói chung, và chế độ cộng sản Việt Nam nói riêng, ngành công an có một vị thế đặc biệt. Có thể nói, chế độ cộng sản, chế độ toàn trị xây dựng và vận hành được cơ chế triệt tiêu sự phản kháng của người dân có sự đóng góp rất lớn của ngành công an. Đồng thời, việc duy trì và bảo vệ chế độ cộng sản trước những sóng gió của thời cuộc cũng một tay ngành công an tham mưu và lo liệu. Chính vì vậy, quyền lực của ngành công an, so với tất cả các ngành nghề khác là vượt trội và bao trùm. Việc điều chuyển cán bộ ngành công an sang lãnh đạo đảng và chính quyền từ trước tới nay vẫn thường xảy ra, tuy nhiên tỷ lệ không nhiều và chưa trở thành xu hướng như thời gian gần đây.

Giải thích về xu hướng tăng cường công an trong hệ thống lãnh đạo đảng, chính quyền cũng không có gì khó khăn. Trong xã hội Việt Nam hiện nay, việc cơ cấu cán bộ, luật bất thành văn là vấn đề tiền quyết định rất lớn cho các đương sự. Ngành công an, với quyền lực bao trùm, tiếp xúc và quyết định vận mệnh của rất nhiều tầng lớp, trên nhiều khía cạnh nhất của đời sống người dân đương nhiên thu về nhiều bổng lộc nhất. Vì vậy, trong cuộc đua tiền với các ngành nghề khác, các cán bộ ngành công an hầu như không bao giờ chịu lép vế. Đó là vấn đề “thực lực” của các ứng viên ngành công an. Mặt khác, với mạng lưới an ninh, tình báo, đặc tình rộng khắp và sử dụng lý do nghiệp vụ, các cán bộ ngành công an thường có trong tay những tỳ vết của các ứng cử viên các ngành nghề khác, thậm chí các lãnh đạo cao cấp, các địa phương. Việc sử dụng các tỳ vết của các ứng viên đối thủ để chiếm ưu thế trong các cuộc bầu bán là việc thường xuyên hiện nay.

Tuy nhiên, một lý do quan trọng bao trùm lên tất cả, giải thích cho xu hướng trọng dụng cán bộ công an trong hệ thống lãnh đạo đảng, chính quyền hiện nay đó chính là xu thế tăng cường việc duy trì và bảo vệ chế độ độc tài toàn trị cộng sản trong giai đoạn cuối chu kỳ tồn tại của nó. Có thể nói, việc suy sụp của nền kinh tế và những dồn nén xã hội, cùng với ứng xử nhu nhược của nhà cầm quyền Việt Nam trước sự ngang ngược của Trung Quốc, kết hợp với ảnh hưởng của hệ thống Internet và mạng xã hội, phần lớn người dân đã thức tỉnh, đã thấy được và hiểu ra bản chất thật sự của chế độ toàn trị. Sự phản kháng của người dân đã lan rộng khắp nơi, ở tất cả các địa phương, ngành nghề và các lĩnh vực, đủ các tầng lớp, thành phần và độ tuổi. Việc tham mưu và triển khai chiến lược, kế hoạch đối phó với những sự nổi dậy, phản kháng của người dân đã làm tăng vị thế của ngành công an một cách tự nhiên. Để thống nhất và thuận lợi trong việc triển khai các kế hoạch đối phó, đàn áp dân chúng nhằm duy trì sự độc tài không gì bằng những lãnh đạo đảng, chính quyền đã từng trải qua hoạt động của ngành công an. Chính vì vậy, xu thế tăng cường công an trong hệ thống lãnh đạo đảng, chính quyền là một xu thế tất yếu.

     Có nhiều người băn khoăn, thậm chí lo lắng cho việc cán bộ công an chuyển sang lãnh đạo đảng, chính quyền sẽ làm gia tăng sự ngột ngạt, đàn áp người dân hoặc phong trào dân chủ. Tuy nhiên, xã hội Việt Nam hiện nay như một chiếc lò xo đã hết độ nén, như một nồi áp suất sắp nổ tung, nếu có những tác động gia tăng sự dồn nén thì đó là điều đáng mừng chứ không còn là điều đáng lo, bởi vì người dân hiện nay cũng chỉ còn mất xiềng xích nữa mà thôi./.

Hà Nội, ngày 30/01/2016

N.V.B

Người cộng sản cuối cùng

 Người cộng sản cuối cùng

FB Minh Đức Lê

Ông Nguyễn Phú Trọng. Ảnh: Reuters

Ông Nguyễn Phú Trọng. Ảnh: Reuters

Ở VN người ta nói với nhau rằng: Đảng viên nhan nhãn, cộng sản không thấy đâu. Chắc người ta nói thế có nghĩa là ở VN nay chẳng còn cộng sản nữa. Thế thì mừng quá. Đâm ra bất chiến tự nhiên thành?

Chưa đâu. Đại hội 12 vừa qua cho thấy VN vẫn còn một người cộng sản cuối cùng. Đó là ông Trọng, một người cộng sản đầy mình trình độ lý luận và trong sạch, thanh liêm. Và nhan nhãn mọi nơi vẫn còn 4.5 triệu đảng viên… không định hướng.

4.5 triệu đảng viên này không quan tâm VN là cộng sản hay tư bản. Họ không quan tâm đến việc VN cần quan hệ chặt hơn với Trung Quốc hay Hoa kỳ. Họ không quan tâm đến dân chủ hay nhân quyền. Họ không quan tâm đến vấn đề gì khác ngoài bản thân họ và gia đình của họ.

Họ chỉ biết rằng hiện tại ví trí của họ trong xã hội được khẳng định. Họ là đảng viên của đảng độc quyền cai trị VN. Họ có chức và họ có quyền, từ đó họ có tiền và từ tiền họ có thể mua chức cao hơn để có nhiều quyền lực hơn và nhiều tiền hơn. Hỏi trong cuộc đời con người mong được gì hơn thế. Và khi đã có những cái đó trong tay, ai ngu dại gì làm những hành động ngu ngốc để rồi có thể mất tất cả.

Trong bối cảnh đó, họ, 4.5 triệu đảng viên thấy ông Trọng như một vị cứu tinh. Ông già toàn lý thuyết, mê muội tin điên cuồng vào giáo điều cộng sản, từ xưa đến nay chưa bao giờ dám nói đến cải cách thể chế chính trị. Họ biết chắc 100% là ông Trọng sẽ tiếp tục làm việc như ông đã làm từ xưa đến nay, là… không thay đổi gì cả.

Xảy ra thay đổi tại VN theo bất cứ chiều hướng nào đều không có lợi cho 4.5 triệu đảng viên… không định hướng. Họ sợ thay đổi vì thay đổi có thể làm họ mất ít hay mất nhiều. Họ sợ những người hứa hẹn thay đổi hay sẽ thực hiện những thay đổi khi trở thành tổng bí thư, dù sự lo sợ của họ là không có cơ sở, chỉ là tin đồn, hay tin nhãm được tung ra có mục đĩch.

Đó chính là lý do làm cho 100% ủy viên trung ương đại diện cho 4.5 triệu đảng viên không định hướng, quyết định bầu người cộng sản cuối cùng tại VN, để bảo đảm mọi việc tại VN vẫn giữ nguyên trạng như từ xưa đến nay.

Sự thật đã có ai đó nói rồi: VN là một quốc gia không chịu phát triển. Vì 4.5 triệu đảng viên không muốn có bất cứ sự xáo trộn có hại nào cho phúc lợi mà họ đã có từ xưa đến nay.

‘Việt Nam cắm mốc lấn sâu vào lãnh thổ Campuchia’

‘Việt Nam cắm mốc lấn sâu vào lãnh thổ Campuchia’

VOA

Tiến sĩ Sok Touch, nhà nghiên cứu đường biên giới Campuchia-Việt Nam.

Tiến sĩ Sok Touch, nhà nghiên cứu đường biên giới Campuchia-Việt Nam.

02.02.2016

Việt Nam đã cắm cột mốc biên giới lấn từ 5 mét – 50 mét vào sâu bên trong lãnh thổ Campuchia trong những năm 1980, theo kết luận của một nhà nghiên cứu thuộc Viện hàn lâm Hoàng gia Campuchia hôm 31/1.

Theo Tiến sĩ Sok Touch, Giám đốc ban nghiên cứu biên giới của Viện hàn lâm Hoàng gia Campuchia, hiện có 3 nhóm cột mốc biên giới riêng biệt ở biên giới Việt Nam-Campuchia: nhóm được thực hiện trong thời kỳ thực dân Pháp, nhóm được thực hiện trong thời Cộng hòa Nhân dân Campuchia, tức khoảng thời gian từ năm 1985 – 1987, và nhóm cột mốc do chế độ hiện nay thực hiện.

Tiến sĩ Sok Touch nói hầu hết các cột mốc được thực hiện trong thời Cộng hòa là đều do phía Việt Nam cắm. Rất nhiều trong số này được cắm lấn sâu vào bên trong lãnh thổ của Campuchia. Ông Touch nói:

“Thật không công bằng. Một số cột mốc được cắm lấn vào 5 mét, một số lấn 10 met, nhiều cột mốc khác lấn từ 20 mét – 50 mét vào bên trong lãnh thổ Campuchia.”

Tiến sĩ Sok Touch cho rằng có thể do chưa có hệ thống định vị toàn cầu vào thời điểm đó nên đã dẫn đến những sai sót trên. Ông Touch nói thêm rằng Việt Nam đã không cắm thêm cột mốc biên giới nào lấn sang Campuchia kể từ cuối thập niên 1980.

Trong khi đó, nhà lập pháp đối lập của Campuchia, ông Um Sam An, nói các cột mốc biên giới trên thực tế lấn sang Campuchia sâu hơn rất nhiều so với công bố trên.

Hồi tháng 7, ông Sok Touch được chỉ định làm trưởng nhóm 9 người của Viện hàn lâm Hoàng gia Campuchia để nghiên cứu về các bản đồ và cột mốc biên giới giữa Việt Nam và Campuchia nhằm chấm dứt những tranh cãi và chia rẽ trong xã hội Campuchia về vấn đề này.

“Người ta lên án tôi là một nhà nghiên cứu bán mình cho Hun Sen”, ông Touch nói với tờ Cambodia Daily. “Chúng tôi sẽ tổ chức họp báo để giải thích rõ sự thật cho mọi người”.

Hồi tháng 9, ông Touch đã bị một người gửi tin nhắn qua Facebook dọa giết. Người đàn ông này sau đó đã bị chính quyền Campuchia bỏ tù.

Dự kiến, Tiến sĩ Sok Touch và nhóm của ông sẽ công bố kết quả nghiên cứu vào thứ Năm tuần này.

Theo Phnom Penh Post, Cambodia Daily.

Du đãng kiểm soát công nhân, chi phối các công ty

Du đãng kiểm soát công nhân, chi phối các công ty
Nguoi-viet.com

BÌNH DƯƠNG (NV) – Công nhân vốn đã đói khổ còn bị du đãng chèn ép, bóc lột. Tương tự, ngoài chuyện “chiến đấu” trên thương trường, nhiều công ty phải đối phó với du đãng.

Do nghèo, khổ nên công nhân trở thành “cô thân, yếu thế,” phải “hầu” cả du đãng. (Hình: Lao Động)

Đó là chuyện phổ biến ở Bình Dương và thực trạng này vừa được tờ Lao Động đề cập qua một bài viết có tựa là “Cơ quan chức năng bất lực, công nhân cam chịu để đầu gấu bảo kê, trấn lột.”

Tờ báo này cho biết phóng viên của họ đã đọc được nhiều tin nhắn đòi công nhân của nhiều công ty phải nộp tiền bảo kê cho du đãng và gần như tất cả những người nghèo khổ từ miền Bắc, miền Trung, khu vực Đông Nam Bộ, Tây Nam Bộ tìm tới Bình Dương làm công nhân để có tiền nuôi thân, nuôi cha mẹ già, con dại ở quê nhà đều phải nộp tiền bảo kê để được yên thân. Cũng có tháng, có người không phải nộp tiền bảo kê mà được du đãng “mời” đi nhậu. Sau khi ăn nhậu phủ phê, những tay du đãng này bỏ về, người được “mời” phải cắn răng thanh toán hết.

Một công nhân tâm sự với tờ Lao Động, con thèm một cây kem chỉ 5,000 đồng, anh không dám cho nhưng tháng nào cũng phải đóng cho du đãng 100,000 hay 200,000 đồng! Những công nhân này không dám từ chối nộp tiền vì sợ bị đánh trọng thương hay chết vừa khổ thân vừa khổ người thân vì không còn ai nuôi họ.

Nhiều người khẳng định, họ không tin công an nên không tố cáo. Chưa kể không còn du đãng này thì sẽ có du đãng khác! Công nhân không dám phản ứng vì thực tế cho thấy du đãng có rất nhiều “tai, mắt” biết tường tận mọi chuyện trong công ty, biết cả số điện thoại từ giám đốc trở xuống.

Chẳng riêng công nhân sợ du đãng mà các doanh nghiệp cũng phải “chiều” du đãng. Du đãng biết công ty cần công nhân, tự đứng ra nhận hồ sơ để thu lệ phí rồi đem những hồ sơ đó gửi cho bộ phận nhân sự của công ty, quản đốc của các phân xưởng. Nếu những nơi hoặc các cá nhân này không giải quyết, du đãng sẽ trực tiếp “hỏi thăm sức khỏe.”

Hôm 1 Tháng Bảy năm ngoái, một du đãng tên là Nguyễn Văn Sẻn phá cổng của công ty Vĩnh Hưng Đạt, tọa lạc tại phường Phú Tân, thành phố Thủ Dầu Một. Sẻn còn xách dao chém máy chấm công, chém cả bảo vệ lẫn công nhân vì không nhận người do “anh em gửi hồ sơ” vào làm việc.

Công ty Vĩnh Hưng Đạt báo với cả công an phường Phú Tân, công an thành phố Thủ Dầu Một, và công an tỉnh Bình Dương, nhưng đến nay, Sẻn vẫn bình an vô sự và tiếp tục “hành nghề bảo kê.”

Tờ Lao Động đã đem trường hợp của Sẻn hỏi chủ tịch và trưởng công an phường Phú Tân. Cả hai trả lời giống hệt nhau là… “Địa bàn quá rộng nên trước mắt, doanh nghiệp phải tự bảo vệ tài sản của mình.”

Qua báo chí, một thượng tá trưởng công an phường Phú Tân khuyên doanh giới nên “xây dựng mô hình thanh niên tự quản, đội xung kích tự quản để cùng với lực lượng bảo vệ chuyên nghiệp, bảo vệ tài sản của mình!” Cũng theo ông này thì dù có muốn bảo vệ công nhân, công an phường cũng không thể làm xuể. Công an phường đã đi tìm Sẻn nhưng Sẻn không có mặt ở nơi tạm trú!

Tương tự, khi báo giới hỏi tới, một phó chủ tịch Liên Đoàn Lao Động tỉnh Bình Dương bảo là sẽ báo cáo thực trạng công nhân bị du đãng chèn ép, bóc lột cho lãnh đạo tỉnh trong cuộc họp sắp tới! (G.Đ.)

Những Cành Hoa Đẹp Trong Năm

Những Cành Hoa Đẹp Trong Năm

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến

RFA

Where there is no hope, it is incumbent on us to invent it.

Albert Camus

Đến tuổi này, tôi mới hiểu ra cái tâm cảm (ưu phiền) của Mạnh Hạo Nhiên vào những ngày tháng cuối năm:

Bạch phát thôi niên lão. 
Thanh dương bức tuế trừ.
Vĩnh hoài sầu bất mị.
Tùng nguyệt dạ song hư.

Tóc bạc đưa già đến.
Ngày xanh giục tết qua.
Bâng khuâng nằm chẳng ngủ.
Cửa ngỏ bóng trăng tà.

(Bản dịch: Ngô Tất Tố )

Tôi thì chả có “tâm tư” hay “bâng khuâng” gì ráo, “chẳng ngủ” giản dị chỉ vì không ngủ được thôi – dù hằng đêm vẫn uống rượu ngó trăng, và luôn luôn quá chén. May mà có men, đời còn dễ thương!

Thêm một điều may mắn nữa là tôi sống sót qua (tuốt) đến Thời Đại Thông Tin nên có computer và vô số bạn bè, phần lớn là những người bạn trẻ, qua FB. Những suy tưởng (cùng những hoạt động vị tha của họ) thực đáng lấy làm trân trọng, và khiến cho riêng tôi cảm thấy an lòng khi bước vào ngưỡng cửa xế chiều.

Tho Nguyen added 5 new photos — with Mạc Việt Hồng and 10 others.

7 hrs ·

Tháng 1 có bao nhiêu sự kiện đáng chú ý, nhưng hình như bà con bị hút vào phiên chợ “Ba-Tư” lãng nhách ở Ba-Đình, ít quan tâm đến những sự kiện sau:

Hôm qua 16.1: Bầu cử ở Đài Loan. Tin đầu tiên là Đảng Dân tiến của bà Thái Anh Văn đã đánh bại Quốc Dân Đảng một cách thảm hại: 60/30. Thất bại lần này của Quốc Dân Đảng mang tính lịch sử, vì đảng đã khai sinh ra Trung Hoa Dân Quốc, đã dùng súng và nhà tù đảm bảo chế độ độc tài, độc đảng đó tồn tại 80 năm, nay vừa mất chính quyền, vừa trở thành thiểu số trong Quốc Hội.

Thất bại này xảy ra hai tháng sau cái bắt tay lịch sử giữa Tập và Mã tại Singapore là một đòn trời giáng cho mưu đồ của Tập nhằm thông qua vấn đề Đài Loan nâng cao uy tín đang bị thử thách của đảng CSTQ. Những gì đang xảy ra ở Hong Kong gần đây đã làm cho đại bộ phận nhân dân Đài Loan cảnh giác hơn với lời hứa: “Một quốc gia – Hai chế độ” của Băc Kinh. Bà Thái Anh Văn, được coi là Merkel của Á Châu, đang là cơn ác mộng của Bắc Kinh. Mới đọc vài stt trên FB, đã có nhiều người mong Việt Nam làm đươc như Đài Loan. Trời đất, chúng ta nên tự hào là một dân tộc có nhiều giấc mơ đẹp…

Trận Hải chiến Hoàng Sa ngày 19.1.1974 là một vết thương đau đớn cho dân tộc Việt : Chúng ta đã bị TQ cướp mất một phần lãnh thổ và từ đó một vùng biển quan trong. Đau hơn sự mất mát này là sự chia rẽ trong lòng dân tộc. 74 người lính Việt ngã xuống để bảo vệ tổ quốc đã bị cố tình lãng quên suốt 42 năm qua.

Một bộ phận nhân dân Việt Nam không chấp nhận sự lãng quên này và đã đấu tranh cho ngày hôm nay 17.01.2016, khi nhà nước Việt Nam, thông qua Tổng liên đoàn Lao động lập đài kỷ niệm các liệt sỹ Hoàng Sa, với sự có mặt của thân nhân 74 sỹ quan và binh sỹ Hải quân VNCH đã hy sinh. Hành động này dù muộn, cũng là một cách nhìn nhận lịch sử khách quan, tạo cơ sở pháp lý cho các tranh chấp Hoàng Sa, và hơn thế nữa một cử chỉ quan trọng cho quá trình hòa hợp, thống nhất lòng người Việt.

Nhưng khốn nạn thay, đang có những người đươc đào tạo thành Dư luân viên tìm cách bôi nhọ và lên án những cố gắng của chính nhà nước VN. Thái độ vô lương tâm của đám Dư luận viên là một bằng chứng cho việc gieo mầm độc, gặt có dại.

Nhìn kỹ cậu thanh niên 9x tuyên bố sẽ đạp tượng đài Hoàng Sa, nếu kỷ niệm 74 nghĩa sỹ VNCH, mình không khỏi chua xót khi đọc bản tin về Jan Palach , sinh viên Tiệp –Khắc, tự thiêu ngày 16.1.1969 để phản đối Hồng Quân Liên Xô và quân đội khối Warsawa tiến vào đàn áp phong trào dân chủ 68 của đồng bào mình. Hôm qua 16.1.2016 Nhân dân Praha đã khai truơng đài kỷ niệm người thanh niên yêu nuớc đó. Cũng hai thanh niên được ăn học, cùng lứa tuổi hai mươi, hai hành động đối với tổ quốc.

Chỉ có mấy ngày tháng 1.2016 mình đã thấy có bao sự kiện đáng lưu tâm hơn là các trò chơi cá độ vô bổ.

Quả là “có bao sự kiện đáng lưu tâm hơn” khác nữa mà tôi cũng đã biết được qua FB:

  • Phát Động Chương Trình Trao Quà Đêm Khuya – Xuân Yêu Thương 29 Tháng 1 năm 2016. Đến hẹn lại lên, một mùa xuân nữa lại về, bên cạnh những cảnh chung vui đoàn tụ còn đâu đó những cảnh đời nhiều bất hạnh còn thiếu thốn, nhằm động viên và đóng góp chút niềm vui sẻ chia đến những hoàn cảnh khó khăn như vậy, Hơi Ấm Sài Gòn khởi động chương trình XUÂN YÊU THƯƠNG 2016, mục đích huy động các phần quà và chia sẽ tận tay đến các cụ già, em nhỏ, người bất hạnh trên khắp nẻo đường …

Những người vô gia cư có hoàn cảnh éo le khác nhau, các tình nguyện viên đều hỏi thăm rất cặn kẽ về gia cảnh, sức khoẻ của họ để có thể giúp đỡ khi cần thiết. Ảnh và chú thích: news.zing

  • Những Người Trẻ Bán Dưa Cứu Nông Dân. Cũng giống như phần lớn nông dân miền Trung, trong hai tuần vừa qua, nông dân các huyện Điện Bàn, Duy Xuyên và Đại Lộc, Quảng Nam gặp nhiều vấn đề khó khăn, khốn đốn bởi thời tiết thất thường, mưa lũ giữa mùa Xuân làm hư hoa màu như cà chua, dưa leo, cà tím, đu đủ, ớt, rau xanh các loại, thuốc lá và dưa hấu. Trong đó, nhóm rau quả chủ lực quyết định kinh tế cả một năm là dưa hấu bị hư hại nặng nhất, tỉ lệ 100% hư hỏng khi nước lũ kéo qua. Và nếu không kịp thời bán những trái bị ngập nước, chỉ trong vòng chưa đầy một tuần, mọi vốn liếng tiêu tan …

Thế rồi các nhóm thiện nguyện trẻ xuất hiện, họ đến gõ cửa từng gia đình nông dân Đại Lộc, Điện Bàn, Duy Xuyên, hỏi thăm và rủ cùng nhau ra đồng. Bùn non ngập gối nhưng các bạn trẻ không ngần ngại xắn quần xuống hái dưa, cùng người nhà rửa dưa thật sạch, chất thành từng khối và sau đó gọi xe tải đến. Việc làm của các bạn trẻ khiến những nông dân đi từ ngạc nhiên này sang ngạc nhiên khác. Họ giải thích với mọi người là họ đến để giúp bà con cứu số dưa, gỡ vốn…

Các bạn trẻ bán dưa hấu giúp bà con bị ngập lụt ở Quảng Nam. Ảnh và chú thích: RFA

NLĐONhiều sinh viên đã dầm mình trong mưa lạnh suốt nhiều giờ trên cầu Long Biên (Hà Nội) sáng nay 11-2 giúp người dân thả cá chép tiễn ông Táo về trời rồi thu gom túi nilon để không xả rác ra môi trường.

“Thả Cá Đừng Thả Túi Nilon”. Ảnh: NLĐO

  • Hội Phụ Nữ Nhân Quyền: Tổ chức đầu tiên Việt Nam trở thành thành viên của FORUM-ASIA. Trước đó tổ chức này có 47 thành viên đến từ các quốc gia Á Châu khác.

Nhân đây, cũng xin được ghi lại đôi dòng về tôn chỉ của tổ chức xã hội dân sự này để rộng đường dư luận:

– Gắn kết các cá nhân phụ nữ chịu thiệt thòi và dễ bị tổn thương từ các vụ việc vi phạm Nhân quyền.

– Lên tiếng và có những hành động bảo vệ thiết thực đối với những người phụ nữ đã và đang bị xâm phạm phẩm giá và các quyền con người cơ bản.

– Chia sẻ và tuyên truyền những kiến thức nhằm nâng cao trình độ hiểu biết của phụ nữ Việt Nam về quyền con người và về vai trò của phụ nữ trong một xã hội tôn trọng nhân quyền.

  • No-U FC: Đội bóng của những người yêu nước, luôn kiên định con đường đấu tranh đòi chủ quyền Hoàng Sa – Trường Sa về cho Việt Nam, xoá bỏ đường lưỡi bò phi pháp mà Trung Quốc vạch ra trên Biển Đông ….                                       Nguồn ảnh: RFA
  • Nhóm Vì Một Hà Nội Xanh: Chúng tôi phản đối và lên án bạo lực dưới bất kỳ hình thức nào, do bất kỳ ai thực hiện, nhất là nếu bạo lực đó do cơ quan công quyền kích động và/hoặc bảo kê. Quan điểm của chúng tôi là ủng hộ sự ôn hòa, nhân bản, bảo về quyền con người, trong đó, quyền tự do về thân thể (bất khả xâm phạm về thân thể) là quyền tuyệt đối.

Ảnh: danlambaovn

Tuy mục đích chung tất cả những tổ chức xã hội dân sự nêu trên đều “ôn hoà” và “nhân bản” nhưng thành viên của họ vẫn thường xuyên bị quấy nhiễu bởi những thủ đoạn “tăm tối” và “thấp hèn” của nhà đương cuộc Hà Nội – theo như nguyên văn lời than phiền của Đoan Trang. Tuy thế, nhà báo trẻ tuổi và dũng cảm này (và những bạn đồng hành) hoàn toàn không có vẻ gì là nao núng hay ngại ngùng trước mọi trở lực:

“Sẽ phải mất khá nhiều thời gian nữa để dạy cho các vị những khái niệm căn bản nhất về chính trị, về quản trị quốc gia, trang bị cho các vị những kiến thức đơn giản nhất, chẳng hạn như chức năng của nhà nước, vai trò của lực lượng công an, thế nào là xã hội dân sự, thế nào là dân chủ… Nói chung là mất thì giờ, nhưng chúng tôi sẽ rất kiên trì đấy, các ‘đồng chí’ ạ.”

Sự kiên trì cùng lòng dũng cảm (rất đáng trân trọng) của tất cả các bạn khiến cho mọi người cảm thấy an tâm hơn khi nghĩ đến những ngày tháng tới của đất nước chúng ta. Xin trân trọng cảm ơn.

Nguyễn Phú Trọng ca ngợi độc tài kiểu CSVN là ‘dân chủ’

Nguyễn Phú Trọng ca ngợi độc tài kiểu CSVN là ‘dân chủ’
Nguoi-viet.com

HÀ NỘI (NV)Trình diện Bộ Chính Trị với ban bệ trung ương của đảng CSVN trong cuộc họp báo, tổng bí thư tái cử của đảng ca ngợi chế độ độc tài, đàn áp nhân quyền của ông là “dân chủ.”

Kết thúc đại hội đảng CSVN 5 năm một lần vừa xong, Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng được “tín nhiệm” ở lại nhiệm kỳ thứ hai, sau khi gạt được đối thủ Nguyễn Tấn Dũng qua các cuộc đấu đá ngoắt ngoéo với một Bộ Chính Trị mới nhiều hơn khóa trước ba người và phần lớn là người miền Bắc như ông.


Nhìn vào tấm hình và vị trí đứng chụp hình (vai vế to đứng trước) của 200 đảng viên đảng CSVN đứng ở hàng đầu của chế độ Hà Nội là người ta biết “tứ trụ” mới của triều đình đỏ gồm những ai. Từ phải sang trái là Nguyễn Thị Kim Ngân, Nguyễn Xuân Phúc, Nguyễn Phú Trọng, Trần Ðại Quang. (Hình: Hoang Dinh Nam/AFP/Getty Images)

Bộ Chính Trị khóa mới của đảng CSVN gồm 19 người trong đó có 12 người được đôn lên từ trung ương đảng. Ông Nguyễn Phú Trọng, 72 tuổi, là người quá tuổi nghỉ hưu nhiều tuổi nhất nhưng lại đặc biệt ngồi lại trong khi chín người quá tuổi khác bị “xin rút.”

Bộ Chính Trị khóa mới có tới 13 người gốc miền Bắc, miền Nam chỉ có 4 người và miền Trung chỉ có 2 người. Trong số này có tới 3 người gốc tướng công an là Trần Ðại Quang, Tô Lâm và Trương Hòa Bình. Phe quân đội chỉ có Tướng Ngô Xuân Lịch, chủ nhiệm Tổng Cục Chính Trị của quân đội nằm trong Bộ Chính Trị. Giới đấu tranh dân chủ ở trong nước bình luận rằng Bộ Chính Trị mới này sẽ chỉ lo bảo vệ đảng chứ không bảo vệ dân.

Nói với báo giới ông Nguyễn Phú Trọng khoe rằng ông “bất ngờ vì được đại hội tín nhiệm” ngồi lại trên cái ghế chóp bu đảng. Dịp này, ông cả quyết rằng cái đảng của ông sẽ vẫn “vận dụng sáng tạo, phát triển chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, kiên định mục tiêu độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội…”

Nhưng tại cuộc họp báo, ông nói “kết quả bầu cử vừa rồi bảo đảm 100% là hoàn toàn đúng với công tác nhân sự” mà phe nhóm của ông đã mưu toan từ lâu và đạo diễn để không bị đối thủ lật kèo, cho người ta hiểu ông Nguyễn Phú Trọng “nói vậy mà không phải vậy.” Ông còn khoe rằng cuộc tranh giành quyền lực trong đại hội đảng “Dân chủ đến thế là cùng – nhiều đại biểu tâm sự như thế. Ðại hội lần này là đại hội biểu hiện dân chủ, đoàn kết, kỷ cương, trí tuệ.”

Ngay từ trước khi có đại hội đảng CSVN, dư luận đã biết trước là nếu đảng Cộng Sản Việt Nam còn nắm chặt được quyền lực, thì nước Việt Nam sẽ tiếp tục tụt hậu so với các nước trong khu vực, đảng viên có chức có quyền sẽ mỗi ngày một giàu có hơn trong khi đại đa số dân chúng vẫn đói khổ với tương lai bất định.

Tại hội trường của đại hội đảng CSVN treo khẩu hiệu “dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh,” một nhà báo hỏi ông Việt Nam sẽ có “dân chủ hơn không,” thì ông Nguyễn Phú Trọng đã trả lời là “vẫn phải có kỷ cương. Ðất nước không có kỷ cương thì rối loạn, mất ổn định.”

Diễn giải lời tuyên bố của ông Nguyễn Phú Trọng thì những ai đòi hỏi nhân quyền, tự do báo chí, tự do hội họp biểu tình, tự do tôn giáo tín ngưỡng sẽ tiếp tục bị đàn áp, tù đày như đã từng diễn ra trong những năm qua.

Các tổ chức bảo vệ nhân quyền quốc tế thống kê thấy trong năm 2015, chế độ Hà Nội đã bỏ tù ít nhất 100 người chỉ vì người ta sử dụng các quyền tự do căn bản của công dân mà nhà cầm quyền CSVN đã viết trên Hiến Pháp cũng như ký vào các công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị. Giữa tháng 12, 2015, nhạc sĩ Việt Khang vừa mãn hạn tù thì chế độ Hà Nội đã bắt ngay Luật Sư Nguyễn Văn Ðài và chị Lê Thu Hà, thành viên của Hội Anh Em Dân Chủ.

Giới phân tích thời sự quốc tế tin rằng chế độ Hà Nội sẽ tiếp tục đu dây giữa Bắc Kinh và Hoa Thịnh Ðốn dù ông Nguyễn Phú Trọng bị coi là kẻ bảo thủ và nghiêng về phía Bắc Kinh hơn. Tuy nhiên, quyết định đối ngoại của CSVN không hoàn toàn nằm trong tay của ông mà là đánh giá chung và quyết định chung của Bộ Chính Trị.

Hay tin ông Nguyễn Phú Trọng vẫn giữ được ghế tổng bí thư, Chủ Tịch Trung Quốc Tập Cận Bình đã gửi ngay điện văn chúc mừng. Tờ Hoàn Cầu Thời Báo (cái loa tuyên truyền hay chửi bới Việt Nam) bình luận rằng việc ông này tái cử “gửi một tín hiệu tích cực” cho Bắc Kinh cho dù Việt Nam tiếp tục đu dây giữa hai trung tâm quyền lực tư bản và độc tài lớn nhất thế giới.

Giới tranh đấu cho nhân quyền, dân chủ ở trong nước hiển nhiên đều thất vọng và cũng không ngạc nhiên gì. Facebooker Ta Hoang Quoc An viết bình luận trên mạng xã hội, “Ðất nước lại được ông già mù dẫn dắt đi tìm cái xã hội chết tiệt kia mà chính ông cũng chưa chắc đến cuối thế kỷ này đạt tới chưa. Không hổ danh VN chỉ thích lùi không thích tiến.”

Còn ông Ðặng Xương Hùng, một cựu viên chức ngoại giao CSVN hiện đang tị nạn chính trị tại Thụy Sĩ viết bình luận trên trang facebook của ông về kết quả đấu đá tại đại hội đảng CSVN vừa kết thúc: “Ðập chết con chuột đầu đàn – Bình không bị vỡ.”

Ông giải thích: “Chung quy đại hội 12 chỉ có hai việc chủ yếu: loại Nguyễn Tấn Dũng và khẳng định kiên trì chủ nghĩa Mác-Lê nin. Hai việc đều đã xong. Có thể coi đây là thắng lợi khá nhọc nhằn của ông Trọng, mà trong cả nhiệm kỳ 5 năm, ông cố loay hoay làm mà không được việc. Ông Trọng nổi tiếng với những phát biểu rất “ngộ,” mà tiêu biểu nhất hai câu rất “thật lòng,” toát lên phần nào con người ông. Ðó là, “đánh chuột đừng để vỡ bình – đến cuối thế kỷ này không biết đã có chủ nghĩa xã hội hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa.” (TN)

Bèo thay nghề thủ tướng và cao quý thay nghề bán vé số dạo

Bèo thay nghề thủ tướng và cao quý thay nghề bán vé số dạo

Huỳnh Anh Tú (Danlambao) – “Ở An Giang, có những người tàn tật, đi bán vé số bằng xe lăn có thể bán mỗi ngày 3000 tờ”. Đây là khẳng định của ông Hồ Kinh Kha, giám đốc sở tài chính tỉnh Tiền Giang (1). Theo tính toán, tiền lãi cho một tờ vé số là 1.100đ. Nếu mỗi ngày người tàn tật bán được 3000 tờ như ông Kha nói thì thu nhập hàng tháng của họ sẽ xấp xỉ 100.000.000 đ (một trăm triệu đồng)!!!

Hãy nhìn vào hoàn cảnh thực tế của những người tàn tật bán vé số. Chắc hẳn ai trong số chúng ta cũng ít nhất một lần trong đời, hoặc hàng ngày nhìn thấy người bán vé số dạo trên đường. Đa số họ là những người già, người vô gia cư, những em bé mồ côi, những người quá nghèo khổ và những người tàn tật. Nhiều người lê lết với bộ quần áo rách rưới, có người chống nạng hay khá hơn sắm được chiếc xe lăn làm phương tiện. Họ lang thang khắp nẻo đường- góc phố, đến từng công viên- quán xá để cầu cạnh, mời mọc người đi đường mua cho một vài tấm.

Nghề bán vé số dạo may lắm chỉ đủ nuôi sống bản thân. Mỗi khi tiết trời xấu, mưa bão triền miên họ phải giảm khẩu phần ăn trong ngày, thậm chí còn nhịn đói vì ế hàng. Đã là bán vé số dạo thì tất nhiên phải đi bộ (đối với người khỏe mạnh) hoặc ngồi xe lăn, chống nạng, lê lết trên đường (đối với người tàn tật). Rồi mời chào, chờ đợi người mua. Giả sử một người đi bán từ 6 giờ sáng đến 10 giờ đêm, giỏi lắm cũng đi được hết vài con phố, mời được vài chục, hay cứ cho là vài trăm người. Trong những người khách, có phải ai cũng mua đâu. Mà nếu mua, cũng chỉ được một vài tấm vé. Mua vì lòng trắc ẩn, vì thương cảm, cũng có khi mua để người bán đi nhanh cho khỏi phiền.

Họ, những người tàn tật bán vé số thậm chí luôn phải đối mặt với nạn cướp giật, bị bắt nạt. Và không ít người trong số họ bị người đời coi thường hoặc thương hại. Chả lẽ, mỗi tháng kiếm cả trăm triệu lại chọn một cuộc sống lầm lũi, thiếu thốn, cực thân và chấp nhận sự thương hại hoặc thiếu tôn trọng của người đời? Hay là ông Kha có ý vu khống họ “giả vờ”, là “diễn trò” để lừa thiên hạ?

Ông Giám đốc Sở tài chính Tiền Giang còn khẳng định “đối tượng mua vé số chủ yếu là người có tiền, còn người nghèo chỉ mua 1-2 tờ, số lượng không đáng kể.” Không biết ông căn cứ vào đâu để khẳng định những gì ông đã nói. Nhưng mỗi ngày, một người tàn tật ngồi trên xe lăn bán được 3 ngàn tờ vé số và đều đặn ngày nào cũng thế, là điều không thực tế.

Nếu như lời khẳng định của ông Kha, giám đốc sở tài chính tỉnh Tiền Giang là có cơ sở, thì không riêng người tàn tật mà hầu hết những người bán vé số dạo, từ Nam chí Bắc, đều là những nhà tỉ phú. Các cơ sở kinh doanh sản xuất trong nước có lẽ đều đóng cửa vì thiếu vắng công nhân.

Theo lời ông, chắc chắn người người, nhà nhà trên khắp mọi miền đất nước đều đổ xô đi bán vé số với mức thu nhập “siêu khủng”. Tất nhiên, so với lợi nhuận bất chính thu được từ tham nhũng thì mức thu nhập “siêu khủng” này còn thua xa. Và biết đâu nạn buôn bán ma túy, buôn bán trẻ em và nhiều tệ nạn xã hội khác cũng được đẩy lùi hoặc hạn chế vì giới tội phạm, giới làm ăn bất chính đã chuyển ngành sang bán vé số dạo.

Hãy làm một phép so sánh nho nhỏ giữa nghề bán vé số dạo của người tàn tật với nghề làm thủ tướng ở Việt Nam.

Theo, đại diện Văn phòng Chính phủ cho biết thì lương của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng có hệ số 12,5. Cộng tất cả các khoản phụ cấp chức vụ, và trừ tiền đóng Bảo hiểm xã hội, bảo hiểm y tế, tổng số lương Thủ tướng nhận mỗi tháng chỉ hơn 17 triệu đồng. (2)

Thì ra mức thu nhập của ông thủ tướng nước CHXHCN Việt Nam nó “bèo” đến thế sao? Và cũng lạ, thu nhập của ông chỉ xấp xỉ 1/6 mức thu nhập của một người tàn tật làm nghề bán vé số dạo, nhưng con cái ông vẫn đi du học ở những nước tiên tiến nhất thế giới. Con gái ông Dũng, dù còn rất trẻ đã nắm vị trí cao nhất ở những công ty, tập đoàn kinh tế thuộc các lĩnh vực ngân hàng, bất động sản, chứng khoán và đầu tư tài chính. Hai người con trai ông Dũng sau khi về nước đều giữ vị trí cao trong bộ máy cầm quyền. Và việc ông được cho là chủ nhân của những tập đoàn kinh tế, của những khối tài sản khổng lồ không phải là không có cơ sở.

Thế mới hay, bèo thay nghề thủ tướng và cao quý thay nghề bán vé số dạo, ông Kha nhỉ?

Huỳnh Anh Tú

danlambaovn.blogspot.com

Phi trường Nội Bài bao che cán bộ đòi hối lộ?

Phi trường Nội Bài bao che cán bộ đòi hối lộ?
Nguoi-viet.com

HÀ NỘI (NV) – Chưa tìm thấy chứng cứ xác thực việc khách “bị vòi tiền uống nước.” Trang Facebook của Cảng Hàng Không Quốc Tế Nội Bài phản hồi như vậy về vụ “xin tiền uống nước” đang gây xôn xao trên mạng xã hội.

Hình ảnh sự việc trên Facebook Chồng Tây Vợ Đông và hình camera trích xuất của phi trường Nội Bài. (Hình: Dân Việt)

Truyền thông Việt Nam loan tin, trước đó ngày 19 tháng 1, trang Facebook “Chồng Tây Vợ Đông” dẫn câu chuyện của một phụ nữ đưa con từ Pháp về đón Tết ở Hà Nội. Vì con gái 2 tuổi chỉ có hộ chiếu Pháp, nên bố đã đặt làm giấy tờ cho con trên mạng Internet, lấy visa ngay tại cửa khẩu Nội Bài.

Đến Nội Bài, “Hai mẹ con gặp một chú công an hải quan cửa khẩu, họ nói rằng, “Xin cháu mấy chục đồng để uống nước thì sẽ được cấp visa ngay, còn không thì xin mời xếp hàng đợi.”

Người mẹ không đồng ý nên hai mẹ con phải xếp hàng. Con muốn đi vệ sinh nhưng vẫn xếp hàng… đứa con mệt nằm dựa vào hai chiếc vali kiên nhẫn chờ tới lượt. Câu chuyện trên đã thu hút 180,000 lượt thích và 100,000 lượt chia sẻ.

Sau câu chuyện trên, ngày 26 tháng 1, trên trang Facebook “Noibai International Airport – Customer Satisfaction” – Facebook chính thức của Cảng Hàng Không Quốc Tế Nội Bài (CHKQT) chia sẻ, bài viết được cho là phản hồi lại thông tin vụ việc trên.

Thông tin cho biết, theo hình ảnh camera ghi lại vào ngày 13 tháng 1 cho thấy: “Hình ảnh một bà mẹ trẻ với hai tay kéo hai vali khá to, tác phong nhanh nhẹn và bên cạnh là cô con gái nhỏ mặc áo dạ màu tím hồng, lưng đeo ba lô nhỏ, chạy tung tăng quanh mẹ.

Quá trình cấp thị thực của hai mẹ con diễn ra từ 5 giờ 51 đến 6 giờ 26 “trong cả quá trình cấp thị thực, khách không tiếp xúc với bất kỳ cán bộ, nhân viên hàng không nào khác ngoài thời điểm nộp hồ sơ và trả tiền lệ phí, và cũng cho thấy không có sự trao đổi thông tin gì.

Như vậy, về việc khách phản ánh “bị vòi tiền uống nước,” chúng tôi chưa tìm thấy chứng cứ xác thực. Và tổng thời gian khách chờ lấy thị thực 35 phút là hoàn toàn bình thường.

Thêm nữa, chuyện cô bé áo tím hiếu động, sau một hồi chạy nhảy khám phá sân bay thì nghịch ngợm ngồi nghỉ, gối đầu lên va li, trong lúc cả dãy hàng ghế trống phía sau phục vụ không được cô bé sử dụng. Lúc đó là thời điểm 6 giờ 26, đây cũng là thời khắc mà bà mẹ đã nhanh tay ghi lại hình ảnh và post trên bài viết.”

Nói với Tuổi Trẻ, ngày 27 tháng 1, một lãnh đạo phi trường Nội Bài cho biết, không nhận được phản ánh chính thức từ hành khách về sự việc trên. Nhưng sau khi có thông tin về sự việc trên Facebook, Cảng đã đề nghị công an cửa khẩu xác minh. Bước đầu bên công an đã trích xuất hình ảnh camera đăng thông tin lên trang Facebook Noibai International Airport – Customer Satisfaction và sẽ làm rõ thêm sự việc.

Tuy nhiên, nhiều người sau đó bày tỏ ý kiến hoài nghi những hình ảnh mà phi trường Nội Bài công bố kèm theo bài viết đã bị xử lý chỉnh sửa thời gian bằng phần mềm kỹ thuật. Song, nơi này khẳng định “Những hình ảnh trên được cắt ra từ đoạn video, nhưng vì hình ảnh video có hình ảnh nhiều hành khách (có mặt trong clip) nên để đảm bảo bí mật riêng tư, Cảng tạm thời không đăng tải clip.” (Tr.N)