Kịch bản rất xấu cho phong trào “Cách mạng Cá”

Kịch bản rất xấu cho phong trào “Cách mạng Cá”

 Đoan Trang

clip_image001

Ảnh: epa

Pháp luật TP.HCM hôm nay vẫn đưa tin về chuyện đáy biển biến thành nghĩa địa khổng lồ. Nhưng nghe nói VTV 1 đã thông báo việc tiêu thụ hải sản ở Đà Nẵng được đẩy mạnh trở lại, cung không đủ cầu rồi.

Chúng ta luôn phải chuẩn bị tinh thần cho kịch bản sau: Nhà nước công an trị sẽ lệnh cho báo chí chính thống “hạn chế dần”, tiến tới chấm dứt đưa tin về thảm họa môi trường biển. Mà ta hãy để ý là các cuộc biểu tình từ trước đến nay đều khởi phát từ sự phẫn nộ của dân chúng, sự phẫn nộ ấy lại bắt nguồn từ những tin tức do báo chí chính thống đăng tải; mạng xã hội là nơi khuếch tán.

Cấm báo chí chính thống đưa tin rồi thì sẽ chỉ còn lại các nhà báo công dân, tức các facebooker, đến hiện trường phỏng vấn, quay phim, viết bài về đăng trên mạng xã hội. Để đối phó với những người này thì dễ thôi, đã có lực lượng hùng hậu cảnh sát, an ninh, dân quân tự vệ, thanh niên xung phong… trực chiến trong khu vực, rình rập, bám sát từng người lạ ra vào; cắm biển “cấm chụp ảnh quay phim”. An ninh thì đe dọa, gây sức ép buộc các facebooker có ảnh hưởng phải dỡ bài. Song song với đó, cách ly, cô lập, cần thì bắt giữ các nhà hoạt động quá “rắn”, can đảm, không biết sợ.

Chỉ 1-2 tháng như vậy là Đảng và Nhà nước sẽ dẹp yên được dư luận và cho toàn bộ vụ Formosa – Vũng Áng chìm xuồng.

Không được tiếp lửa, biểu tình cũng nguội dần. Nếu số người tham gia mỗi tuần đều giảm đi thì biểu tình sẽ ngày càng nhạt, mất dần sự chú ý của dư luận. Tệ nhất là khi từ con số hàng trăm, sau vài chủ nhật, chỉ còn trơ lại một số gương mặt nổi nhất, như vậy công an rất dễ xử lý, đàn áp “hậu biểu tình”. Sẽ không có cuộc “Cách mạng Cá” nào cả, như nhiều người đang mong đợi.

Ta hãy nhớ: Nhà nước công an trị mang tên CHXHCN Việt Nam có thể đặc biệt lúng túng trong việc xử lý các sự kiện có tính chất thảm họa, đe dọa cuộc sống của người dân. Nhưng họ là bậc thầy trong việc trấn áp đối lập, tiêu diệt “phản động”.

Suy cho cùng, đàn áp dân chúng dễ hơn nhiều và có thừa nguồn lực so với điều hành, quản trị đất nước.

Đ.T.

Nguồn: https://www.facebook.com/pham.doan.trang/posts/10154400415548322

Một linh mục bị côn đồ tấn công

Một linh mục bị côn đồ tấn công

RFA

2016-05-09

vagsc.com.jpg

Một buổi dâng lễ tại giáo xứ Đồng Chương.

Photo courtesy of vagsc.com

Một linh mục Công giáo giáo phận Bắc Ninh khi đi dâng lễ ở những giáo điểm thuộc tỉnh Tuyên Quang bị chặn đánh bởi những thành phần được nhận định là ‘côn đồ’.

Nạn nhân là linh mục Nguyễn Quang Thế, phó xứ Đồng Chương. Vụ việc bị hành hung đến thương tích nặng phải nhập viện cấp cứu xảy ra vào chiều tối ngày 7 tháng 5 vừa qua. Linh mục Nguyễn Văn Phong, chánh xứ Đồng Chương, vào sáng ngày 9 tháng 5 thuật lại với Đài Á Châu Tự do như sau:

“Cha Thế là linh mục phụ tá của giáo xứ Đồng Chương thuộc giáo phận Bắc Ninh. Chiều thứ bảy ngài đi dâng lễ từ giáo điểm xã Hợp Hòa di dời đến thị trấn Sơn Dương thuộc huyện Sơn Dương, tỉnh Tuyên Quang. Trên đường di chuyển từ điểm này đến điểm kia thì gặp 4 côn đồ nam. Khi rời khỏi nơi dâng lễ cũ khoảng mấy cây số thì thấy có chỗ giăng bẫy ở đường, tài xế nghi vấn nên lánh không leo lên chỗ bẫy chông đó. Khi qua khỏi chỗ bẫy chông thì lập tức có hai xe máy: một cái chặn trước đầu xe, một cái ốp bên cạnh. Hai xe đều không có biển số và 4 thanh niên đều đội mũ bảo hiểm. Chúng định lôi cha Thế xuống để đánh nhưng có dây an toàn quanh người nên không lôi được và chúng đánh vào mặt, vào đầu, vào tay chân, vào người. Sau đó đưa vào viện và hiện đang được điều trị.

Về phía bản thân, cha Thế đã làm một đơn gửi cho công an huyện Sơn Dương. Xứ Đồng Chương cũng có đơn về vụ côn đồ đánh cha Thế.

Đang có chương trình là nếu công an huyện Sơn Dương không giải quyết được thì sẽ lên tỉnh, và tỉnh không giải quyết được thì sẽ về Trung ương.”

Vào chiều ngày 9 tháng 5, chúng tôi gọi điện đến Công an huyện Sơn Dương, tỉnh Tuyên Quang và được người trực ban thừa nhận:

“Công an huyện Sơn Dương đang điều tra giải quyết.”

Theo linh mục Nguyễn Văn Phong thì từ khi ông về phục vụ tại giáo phận Bắc Ninh cho đến nay thì đây là lần đầu tiên ông thấy có một linh mục bị côn đồ hành hung khi đang đi dâng lễ.

Tình trạng các linh mục Công giáo bị hành hung từng xảy ra tại một số nơi. Gần nhất là vụ linh mục Đặng Văn Nam thuộc giáo phận Vinh bị hành hung vào cuối năm ngoái khi đi chữa bệnh về.

Vào tháng 2 năm 2012, tại Kontum, linh mục Nguyễn Quang Hoa cũng bị hành hung tàn bạo khi đang trên đường về, sau khi cử hành thánh lễ an táng cho một giáo dân tại làng Kon Hnong, huyện Dak Hà.

Bài học từ thiên nhiên và đừng đổ thừa tại nước nhỏ

Bài học từ thiên nhiên và đừng đổ thừa tại nước nhỏ

Blog RFA

Song Chi

24-4-2016

Cá nhiễm độc chết hàng loạt ở miền Trung. Ảnh: báo NĐT

Hiện tượng cá chết hàng loạt trôi dạt vào bờ biển các tỉnh miền Trung từ Hà Tĩnh cho đến Thừa Thiên-Huế những ngày qua khiến người dân vô cùng hoang mang, lo lắng. Báo chí liên tục đưa tin, hình ảnh cá chết nằm phơi bụng trên bờ, người dân tại chỗ đi lượm xác cá, dù tiếc cũng không dám ăn vì ăn vào là bị nhiễm độc, ngư dân phải treo lưới vì cá bắt về chẳng ai dám mua, và không chỉ cá biển mà cả cá nuôi của người dân cũng bị chết trắng…

Nhiều giả thuyết được đưa ra nhưng nhìn chung đều cho rằng do nguồn nước/môi trường bị nhiễm độc. Hoặc có liên quan đển việc các nhà máy ở ven biển, cụ thể là nhà máy gang thép Hưng Nghiệp Formosa Hà Tĩnh (do tập đoàn Formosa Đài Loan đầu tư) với ống xả thải khủng có chiều dài 1,5km, đường kính hơn 1,1m xả thẳng ra biển; hoặc cũng có thể do các hoạt động xây dựng các công trình trên vùng biển, ví dụ như việc cải tạo đảo nhân tạo, xây dựng ồ ạt trên các đảo những năm gần đây của Trung Quốc đã làm xáo trộn môi trường tự nhiên ở khu vực này.

Điều làm người dân địa phương cũng như cả nước bức xúc là hiện tượng cá chết đã xảy ra hơn 20 ngày nay nhưng các ông lãnh đạo địa phương chả thấy mặt đâu, các ban ngành cao hơn như Bộ Tài Nguyên &Môi trường cùng các đơn vị chức năng phối hợp với các tỉnh Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên cũng đã tổ chức họp, thành lập đoàn công tác đến các tỉnh trên để lấy mẫu nước, khảo sát hiện trường đồng thời cử các chuyên gia giỏi nhất đến tìm hiểu. Nhưng người dân vẫn có cảm giác phản ứng của các cơ quan ban ngành là chậm, đã thế, đôi khi những câu phát biểu của các quan càng làm mọi người tức giận hơn.

Chẳng hạn, ông Phan Lam Sơn-Phó Giám đốc Sở TN&MT tỉnh Hà Tĩnh nói: “…Nói chung, các thông số, chỉ tiêu của nguồn nước biển đều nằm trong giới hạn cho phép, chưa vượt ngưỡng đến mức ô nhiễm. Chính vì thế, chưa đủ căn cứ để có thể đưa ra kết luận cá chết hàng loạt là do nguồn nước.” (“Cá chết ở Vũng Áng không do ô nhiễm: Lại tại ông trời?”, Đất Việt). Ông Đặng Ngọc Sơn, Phó Chủ tịch UBND tỉnh Hà Tĩnh thì cho rằng nhiều loại thủy, hải sản tại các lồng bè ở Vũng Áng vẫn sinh trưởng bình thường, những loại hải sản như: mực, tôm, cua cá vẫn đang sống thì người dân có thể ăn được. Ngoài ra, người dân cũng có thể yên tâm tắm biển ở các vùng biển này. (“Phó Chủ tịch Hà Tĩnh: Yên tâm ăn cá, tắm biển ở Vũng Áng”, Giao Thông)…

Đáng nói hơn, ngay trong thời điểm này, ông quan to nhất nước Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã đến Hà Tĩnh làm việc, đi thăm nhà máy Formosa đang bị dư luận nghi ngờ là thủ phạm dẫn đến chuyện cá chết nhưng lại không hề nhắc nhở, đề cập gì vấn đề này với ban lãnh đạo Formosa, cũng không hề bước chân ra biển xem tình hình cá chết hoặc tiếp xúc với ngư dân. (“Tổng bí thư kiểm tra tiến độ dự án Formosa”, VietnamNet). Ngược lại, việc đến thăm một số công trình, hạng mục…của Formosa thời điểm này có khi lại có tác dụng “ủy lạo tinh thần” cho công ty.

Thật ra, từ lâu rồi người dân chẳng còn ngạc nhiên gì trước việc các quan chức lãnh đạo của nhà nước cộng sản VN có thái độ đáng chê trách như vậy khi có một sự cố nghiêm trọng ảnh hưởng đến tình hình kinh tế, an ninh quốc phòng hoặc sự an toàn, sống chết của người dân. Những câu nói kiểu như “cá chết không phải tại nguồn nước ô nhiễm, các chỉ số trong nước vẫn ở ngưỡng cho phép” nghe quen quen, cũng giống như không thể kết luận hàng chục, hàng trăm trẻ chết sau khi tiêm vaccine “5 trong 1” Quinvaxem là do vaccine, hay thực phẩm ở ta nhìn chung vẫn an toàn, nợ công vẫn trong ngưỡng an toàn v.v…Nói tóm lại mọi thứ vẫn đúng quy trình!

Tinh thần, thái độ xử lý khi xảy ra một sự cố lớn hay thiên tai, nhân tai của một nhà nước sẽ cho thấy rõ hơn bao giờ hết, nhà nước đó có năng lực hay không, có thật là nhà nước của dân, do dân và vì dân hay không. Cứ nhìn chính phủ Mỹ, Anh, Đức, Nhật, Hàn…đối phó và giải quyết những vụ thiên tai, nhân tai của nước họ thì thấy. Và tùy theo mức độ nghiêm trọng của vụ việc, sẽ có những cá nhân phải chịu trách nhiệm, tự giác từ chức hay bị mất chức, bị xử lý về mặt pháp luật.

Còn ở VN, các quan chức từ trên xuống dưới chả mấy khi phải bị gì, lại quen kiểu “trách nhiệm tập thể” nên cuối cùng chả ai chịu trách nhiệm. Một phần do họ vô cảm, một phần do dốt nát, thiếu năng lực, xử lý kém.

Đất nước là ngôi nhà chung trong đó 95-96 triệu con người đang cùng tồn tại, hít thở, sinh sống. Một khi từ nhà cầm quyền đến người dân không ai quan tâm đến cái ngôi nhà chung, đến môi trường sống chung ấy và cứ “vô tư” xử tệ với thiên nhiên, với môi trường sống, thì hậu quả chẳng cần phải chờ lâu.

Từ việc các thành phố lớn như Hà Nội, Sài Gòn, Đà Nẵng…có bao nhiêu cây xanh đẹp thì chặt trụi hoặc không chịu trồng cây nên nóng càng thêm nóng, bụi bặm càng thêm bụi. Rừng thì chặt vô tội vạ nên lũ lụt ngày càng nghiêm trọng, rồi đua nhau xây thủy điện bừa bãi khiến sông ngòi khi thì cạn khô khi thì lũ ngập. Đồng bằng sông Cửu Long năm nay bị hạn hán và ngập mặn nặng nề, một phần cũng do việc xây đập thủy điện khủng, tích trữ nước mùa khô ở thượng nguồn sông Mêkong của Trung Quốc, dẫn đến dòng chảy từ thượng nguồn xuống đồng bằng sông Cửu Long bị suy giảm nghiêm trọng, nhưng nhà cầm quyền VN thì lại không chịu tính trước và có những biện pháp đối phó từ lâu nên rơi vào thế bị động. Rồi bây giờ cá chết hàng loạt dọc bờ biển miền Trung là hậu quả của tình trạng ô nhiễm môi trường hoặc nguồn nước bị nhiễm độc v.v…

Trong khi các quốc gia văn minh, tiến bộ đều chú ý bảo vệ thiên nhiên, bảo vệ môi trường sống, ngay cả một quốc gia nghèo, nhỏ bé như Bhutan cũng rất ý thức về điều này qua bài nói chuyện đầy ấn tượng của ông Thủ tướng Tshering Tobgay về biến đổi khi hậu được lan truyền trên mạng mấy hôm nay.

Các vị vua và những nhà lãnh đạo anh minh, sáng suốt của quốc gia nhỏ bé chỉ có 700,000 dân, nằm kẹt giữa hai quốc gia khổng lồ là Ấn Độ và Trung Quốc này đã có tầm nhìn xa, như phải cân bằng giữa phát triển kinh tế với phát triển xã hội, bền vững môi trường và bảo tồn văn hóa; rằng đối với Bhutan, tổng hạnh phúc quốc gia quan trọng hơn tổng sản lượng quốc gia (Gross National Happiness is more important than gross national product), tuyên bố của Vị vua thứ tư của Bhutan trong những năm 1970. Và kể từ đó, sự phát triển của Bhutan luôn luôn dựa trên sự định hướng này.

Dù nghèo, chính phủ Bhutan đã cố gắng cung cấp giáo dục, y tế miễn phí cho người dân, có những biện pháp, chương trình để bảo vệ thiên nhiên, đảm bảo 60% diện tích quốc gia được che phủ bởi rừng, tạo thành lá phổi khổng lồ cho đất nước, bảo vệ các công viên, muôn thú…Không chỉ cam kết không phát thải khí nhà kính, những nhà lãnh đạo Bhutan còn suy nghĩ cho cả thế giới qua việc xuất khẩu năng lượng sạch cho các quốc gia láng giềng, để giúp giảm thải khí CO2 trên toàn cầu.

Ngay cả công nghiệp du lịch họ cũng chọn lọc, không vì tiền mà cho du khách vào ồ ạt làm ảnh hưởng đến môi trường, xã hội, đời sống văn hóa của người dân. Đối với nước láng giềng khổng lồ Trung Quốc, họ luôn có thái độ cảnh giác. Dù có chung đường biên giới khá dài với Trung Quốc nhưng Bhutan là quốc gia duy nhất không thiết lập quan hệ ngoại giao với Bắc Kinh “Bhutan-Quốc gia duy nhất không quan hệ với Trung Quốc” (Ngày Nay).

Tôi không rõ nhà cầm quyền VN có cảm giác xấu hổ khi nghe bài phát biểu này không, nhưng là một người VN, tôi cảm thấy xấu hố và đau đớn, bởi vì đất nước Bhutan nhỏ bé như vậy nhưng những người lãnh đạo của họ đã biết nhìn xa, và đưa đất nước đi đúng hướng. Kể cả trong quan hệ ngoại giao, họ biết cảnh giác đối với những láng giềng không tử tế, luôn có tham vọng bành trướng.

Ngược lại ở VN, nhà cầm quyền do tham lam, ngu dốt, thiếu một tầm nhìn xa trông rộng, không cân nhắc thiệt hơn, không có những kế hoạch bảo vệ thiên nhiên, bảo vệ môi trường mà chỉ “ăn” vào thiên nhiên, tài nguyên có sẵn, chỉ ham đầu tư những dự án có lợi trước mắt mà có hại về lâu về dài, chưa kể vừa làm vừa “ăn” vừa phá…nên hậu quả ngày càng rõ. Thiên nhiên đã bắt đầu đáp trả lại.

Trong lĩnh vực đối ngoại, suốt hơn 7 thập kỷ qua, đảng và nhà nước cộng sản VN luôn luôn nhầm lẫn “bạn”, “thù”, ngay cả khi kẻ thù thực sự của đất nước, dân tộc là Trung Cộng đã lộ mặt từ lâu, họ vẫn coi là bạn. Họ hèn hạ, khiếp nhược rước giặc vào nhà, tạo cơ hội cho các công ty của Trung Quốc trúng thầu phần lớn dự án trong mọi lĩnh vực; thương lái Trung Quốc đi từ Nam ra Bắc thu mua đủ thứ nông hải sản, làm cho nông dân, ngư dân Việt khốn đốn nhiều lần vì những kiểu làm ăn tráo trở; hàng hóa dỏm, chất lượng kém, độc hại của Trung Quốc tràn ngập khắp nơi góp phần giết chết nền kinh tế VN vốn đã bị phụ thuộc nặng nề vào Trung Quốc; rồi bây giờ đến vấn đề hạn hán hay cá chết vừa qua đều có “yếu tố Trung Quốc” như chính nhà cầm quyền thừa nhận.

Vậy thì đừng đổ thừa định mệnh của VN do nằm bên cạnh Trung Quốc nên phải lao đao. Nếu nằm bên cạnh mà không chơi, không thiết lập quan hệ ngoại giao như Bhutan, hay từng bị phụ thuộc nặng nề như Myanmar nhưng bây giờ tỉnh ngộ và biết tìm cách thoát ra, hay có những biện pháp đề phòng và biết xây dựng quan hệ đồng minh với các nước lớn khác thì đâu đến nỗi…

Chỉ biết rằng trong những ngày này, với những ai còn có lương tri, hiểu biết, khi nhìn những cánh đồng nứt toác như “đất chết”, lúa chết, nông sản cháy khô, người nông dân khóc ròng, hoặc những vùng “biển chết”, cá chết dày đặc dạt vào bờ phơi trắng bụng, ngư dân thơ thẩn đi lượm xác cá…mà chợt nhói lòng vì viễn cảnh về một tương lai ảm đạm, đói kém đang đến gần…Quả báo chưa bao giờ rõ đến thế.

ƠN TRỜI, TÔI ĐÃ BỊ BẮT!

ƠN TRỜI, TÔI ĐÃ BỊ BẮT!

Đôi lời: Một bài viết rất hay của bà Phan Thị Châu. Được biết bà từng là trưởng ban Hôn nhân Gia Đình của báo Phụ nữ Thành phố. Bài viết kể chuyện bà tham gia biểu tình hôm Chủ Nhật 8/5 vừa qua, đã bị bắt cùng với một số người ra sao. Bà Phan Thị Châu là phu nhân của nhà báo Nam Đồng, từng là Phó TBT báo Tuổi Trẻ, TBT báo Pháp luật Thành phố.

____

FB Chuối Chín Cây

Hình ảnh biểu tình hôm Chủ Nhật 8/5 vừa qua. Nguồn: FB

Bị bắt giữ nhưng thật tình lòng tôi vui. Vui vì chính mắt mình chứng kiến mọi chuyện để thấy đau cùng nỗi đau của mọi người. Và tôi sẽ làm NGƯỜI KỂ CHUYỆN một cách trung thực nhất.

Ra khỏi nhà lúc 9 giờ nhưng do nhầm địa điểm biểu tình, phải đi loanh quanh đến gần 10 h tôi với hoà nhập được với dòng người biểu tình đang di chuyển từ công viên 30/4 sang Nhà thờ Đức Bà.

Mặc dầu tất cả đoàn người biểu tình giương cao biểu ngữ, ngồi hoặc đi trong ôn hoà nhưng đám công an, cảnh sát cơ động, thanh nien xung phong và một lô lốc áo xanh dương, cùng đám người mặc thường phục cố tình thọc sâu vào nhóm biểu tình nhằm xé lẻ đoàn người thành từng nhóm nhỏ bị cô lập.

Chen lấn, dùi cui, hơi cay bắt đầu quật xuống. Máu đã đổ, tiếng người kêu khóc, phản đối và lần lượt nhiều người bị tống lên xe buýt. Tôi cũng nằm trong số người bị bắt, kéo lên xe buýt. Nhiều thanh niên, thiếu nữ bị đánh bể đầu, máu chảy thấm vai áo, chúng tôi la ó phản đối hành vi đánh người và yêu cầu đưa những người bị nạn cấp cứu. Nhưng tất cả bị lờ đi. Số thanh niên bị đánh nặng nề và bị khiêng quăng lên xe buýt lúc càng nhiều. Trên chiếc xe buýt của tôi, có khá nhiều thanh niên không chỉ bị đánh bị đá vào đầu vào mặt, vào bụng, bẻ tay… mặt mũi sưng tím, máu loang dầm dề vậy mà có hai thanh niên còn bị nhóm mặc đồ dân sự đứng dưới xe nhoài người vô đánh tới tấp vào đầu và bóp vào hạ bộ để hành hạ dù hai thanh niên kia đã bị đánh tơi tả và bị quăng lên xe buýt.

Trên xe có hai bậc cha, mẹ run rẩy đề nghị cho họ xuống vì con của họ một đứa hai tuổi, một đứa bốn tuổi đang bơ vơ dưới đường không biết về đâu. Nhưng người mặc thường phục trên xe cương quyết không cho xuống. Đã vậy, anh ta còn xỉa xói như muốn đánh người.

Tất cả xe buýt chở người bị bắt về sân Hoa Lư, Q.1 đều được mấy chiếc xe mô tô do công an cầm lái chạy trước, đèn chớp, còi hụ như rước lãnh đạo. Vào sân mọi người bị phân tán thành từng nhóm nhỏ dưới sự vây quanh của cảnh sát cơ động. Tất cả điện thoại đều bị buộc tập trung một chỗ và bị xoá sạch mọi dữ liệu. Riêng điện thoại cùi bắp của tôi, sau khi bị an ninh kiểm tra kỹ càng, chúng cho phép tôi giữ lại với điều kiện không được sử dụng trong thời gian bị tạm bắt giữ.

Trên hai trăm người bị bắt giữ tại sân vận động Hoa Lư ngoài việc bị kêu lên khai báo, bắt lăn tay chụp hình có gắn bảng số như tội phạm trộm cướp (đối với những người biểu tình không mang theo giấy tờ như tôi) đều bị vây chặt bởi lực lượng an ninh chìm, nổi. Thậm chí thoạt đầu có người đau bụng muốn đi toilette họ cũng không cho. Trước tình hình đó mọi người xúm lại la ó và bảo người kia cứ ị tại chỗ, mọi người sẽ đứng vòng quanh bảo vệ. Lúc đó mấy tay an ninh mới cho cảnh sát cơ động đi theo canh chừng. Một hình ảnh rất buồn cười cứ một người đi toilette, nếu người đi là nam thanh niên thì có tới hai tới ba cảnh sát cơ động đi theo. Còn mấy bà già như tôi thì chỉ có một người cảnh vệ thôi.

Trời thì hầm hập nóng, đói và khát khiến nhiều người mệt lả. Bà con bắt đầu lên tiếng phản đối khi thấy an ninh, công an, cảnh sát cơ động thì ngồi trên ghế chễm chệ uống nước tinh khiết đóng chai, còn bà con thì áo quần xốc xếch, bầm dập ngồi bệt dưới đất chỉ được cấp một xô nước đá và một cái ly nhựa xốp. Chẳng biết lúc đầu xô nước ra sao nhưng tới lúc tôi định uống thì nhìn dưới đáy xô rất dơ nên tôi đành bỏ ly xuống. Mãi về sau, họ mới thay bằng bình nước của một cơ sở vô danh mà chất lượng nước rất đáng ngờ và đến gần 17 h thì chúng tôi mới được cấp cho vài chai nước dung tích nhỏ chia nhau uống để quên đi một ngày đói meo. Chẳng ai đoái hoài gì trong số những người bị bắt giữ đã có vài người quỵ ngã vì lên cơn đau tim hay bị xuống đường huyết ngã lăn ra đất vì đói và mệt.

Có một tay thanh niên mặt thường phục, mặt mày hợm hĩnh cứ chĩa máy quay (có lẽ để quay từng gương mặt). Người nào cãi lý, hô hào nhiều thì anh ta cố ý chĩa máy quay như hăm doạ. Có hai phụ nữ do tranh luận cũng như đòi hỏi công lý bị lôi đi. Mọi người đồng lòng chống lại thì bị cảnh sát cơ động khống chế để lôi hai người phụ nữ lên xe cảnh sát đi đâu không rõ.

Hầu như đa phần đều từ chối lăn tay, chụp hình cũng như ký tên vào biên bản do chính tay công an viết “tự khai nhận tụ tập gây rối an ninh”. Một số nhỏ bị dụ “cầm bảng số chụp hình, lăn tay đi rồi được về sớm”, nhưng cuối cùng mấy người bị lừa này cũng phải ở lại với chúng tôi tới chiều và sau đó bị dẫn độ về công an quận (nơi người biểu tình cư ngụ) để tiếp tục bị tra vấn có lẽ cũng tới khuya như chúng tôi mới được cho về.

Nói cho công bằng thì cũng có một số khá đông anh em thanh niên xung phong, cảnh sát cơ động, công an và an ninh cư xử khá tốt: nhũn nhặn, dịu dàng khi bị chúng tôi từ chối thẳng thừng và phản ứng gay gắt về việc lăn tay, chụp hình. Hoặc khi thấy một số người quật dùi cui xuống dân biểu tình, họ hò hét che chắn cho những người già như tôi. Một số khác cũng biết lắng nghe, dù không nói ra nhưng nhìn ánh mắt của họ tôi thầm hiểu họ chỉ vì công vụ mà bắt giữ chúng tôi thôi.

Bởi vì như tôi nói với họ: “gia đình các con có dám ăn cá không? Bao nhiêu ngư dân bị mất điều kiện để sinh sống. Biển chết, ngư dân đói, môi trường trên cạn cũng như dưới nước đều bị đe doạ. Hoàng Sa đã mất, Trường Sa thì một số hòn đảo ta không còn quyền kiểm soát. Lòng các con đau không? Căm thù không?”

Khi công an quận 2 hỏi “lần sau bà có tiếp tục đi biểu tình không?”. Tôi đã nhìn thẳng họ trả lời: “Tôi sẽ tiếp tục đi cùng mọi người trong những cuộc biểu tình ôn hoà chống Trung Quốc và để yêu cầu chính quyền có biện pháp tích cực hơn trong việc bảo vệ môi trường”.

Và các cậu ấy vẫn lặng lẽ khi tôi nói tiếp: “cô tin với trái tim của NGƯỜI VIỆT CHÂN CHÍNH, các con cũng sẽ làm như cô nếu như các con không mặc sắc phục này, phải không?”

Ảnh biểu tình/ chống biểu tình tại Sài Gòn hôm 8/5 vừa qua. Nguồn: Facebook

H1

H1

Được công an ‘mời làm việc,’ mất tích 11 năm nay

Được công an ‘mời làm việc,’ mất tích 11 năm nay
Nguoi-viet.com
BẮC GIANG (NV) – Cho đến 11 năm sau khi ông Nguyễn Văn Triển được công an mời làm việc rồi mất tích, thân nhân của ông mới nhận được lời hứa sẽ “xác minh” từ công an tỉnh Bắc Giang.

Sau hàng chục năm vật nài xin được biết tung tích của con, nay cha mẹ ông Triển đã kiệt sức, chỉ còn tựa cửa chờ tin. (Hình: VietnamNet)

Ông Triển, sinh năm 1968, ngụ tại xã Tân An, huyện Yên Dũng, tỉnh Bắc Giang, đột nhiên mất tích hồi đầu Tháng Sáu, 2005. Cha mẹ và vợ ông Triển đổ đi tìm ông thì mới biết ông được công an huyện “mời làm việc.”

Thân nhân của ông liên tục xin được biết lý do ông bị “mời làm việc” và ông đang bị giam giữ tại đâu nhưng công an từ huyện đến tỉnh không thèm trả lời. Mất một năm vật nài họ mới nhận được công văn của công an huyện. Công văn cho biết vì một nhà máy trong vùng bị mất hai tấn sắt, nghĩ rằng có thể ông Triển biết manh mối nên ngày 31 Tháng Năm, công an huyện đã cử người đi tìm ông Triển và mời ông về trụ sở chính quyền xã Tân An hỏi chuyện.

Do hôm đó là ngày nghỉ, các phòng làm việc trong trụ sở chính quyền xã Tân An đều bị khóa, không có chỗ để ngồi làm việc, các sĩ quan của công an huyện cho ông Triển ra về. Công an huyện khẳng định, chưa bao giờ bắt giữ ông Triển!

Nhưng những nhân chứng khác khẳng định công văn vừa kể không chính xác.

Một người ngụ cùng xóm với ông Triển khẳng định, chính mắt anh trông thấy ông Triển bị công an áp giải. Nhân chứng này khẳng định, anh nghe thấy ông Triển xin công an cho về nhà thay quần áo nhưng không được chấp nhận.

Ông Hướng Xuân Đính, trưởng công an xã Tân An, xác nhận có thấy người của công an huyện Yên Dũng áp giải ông Triển về trụ sở chính quyền xã. Đúng là lúc đó các phòng làm việc đều đóng cửa, còn sau đó thế nào thì ông không rõ.

Cựu chủ tịch xã Tân An giai đoạn đó bảo rằng, khi gia đình ông Triển đi tìm tung tích của ông và nghe nói ông bị công an huyện bắt, ông có hỏi người trực tiếp bắt ông Triển và viên sĩ quan này bảo rằng, chỉ hỏi ông Triển vài câu, lập biên bản xong thì cho về.

Từ thân nhân tới hàng xóm, các viên chức chính quyền và công an xã đều khẳng định, ông Triển là một người hiền lành, chẳng bao giờ làm mất lòng ai. Tuy công an huyện khẳng định chưa bao giờ bắt giữ ông Triển, nhưng rõ ràng là sau khi bị mời làm việc, ông đột nhiên mất tích.

Cựu chủ tịch xã Tân An giai đoạn đó cho rằng, phỏng đoán ông Triển sợ hãi vì bị mời làm việc rồi bỏ trốn là điều vô lý vì nếu đúng như thế thì chắc chắn công an đã bủa đi tìm kiếm ông hoặc phát lệnh truy nã toàn quốc!

Cứ cho là công an huyện chỉ mời ông Triển về trụ sở chính quyền xã “làm việc” và đã cho ông về ngay sau đó thì công an huyện Yên Dũng cũng không thể vô can trong vụ ông Triển mất tích. Luật pháp Việt Nam không cho phép công an “mời làm việc” bằng cách chặn ai đó giữa đường, cưỡng bức họ phải theo mình về trụ sở của hệ thống công quyền.

Luật pháp Việt Nam cũng buộc công an phải thông báo cho thân nhân của những người bị công an bắt giữ về lý do giam giữ, thời hạn giam giữ, nơi giam giữ. Công an huyện Yên Dũng đã không làm như vậy. Dẫu công an huyện khinh dân tới mức, trước sự khẩn cầu liên tục của thân nhân ông Triển, một năm sau mới hạ cố xác nhận có mời ông làm việc và đã để ông ra về ngay trong ngày, nhưng 11 năm qua, công an tỉnh Bắc Giang vẫn không thèm ngó ngàng để phân giải đúng sai và tìm kiếm ông Triển.

Suốt 11 năm sau khi ông Triển mất tích, do tác động của báo giới, bị Bộ Công An Việt Nam chỉ đạo, công an tỉnh Bắc Giang mới bảo rằng họ “rất thông cảm với gia đình ông Triển” và sẽ “xác minh.”

Bao giờ có kết quả thì họ không xác định được. (G.Đ.)

Luật sư: Có thể khởi kiện công ty đàn áp người biểu tình

 Luật sư: Có thể khởi kiện công ty đàn áp người biểu tình

Chính quyền đã huy động đông đảo tất cả các lực lượng để ngăn, vây bắt người biểu tình, ngày 8/5/2016.

Chính quyền đã huy động đông đảo tất cả các lực lượng để ngăn, vây bắt người biểu tình, ngày 8/5/2016.

 

An Tôn

09.05.2016

Nhiều cuộc biểu tình vì môi trường biển và minh bạch đã nổ ra ở các thành phố lớn của Việt Nam cuối tuần qua. Các nhân chứng mô tả và đăng nhiều hình ảnh cũng như các đoạn video cho thấy một lực lượng an ninh mặc đồng phục xanh lá cây đã đánh đập, bắt bớ hàng trăm người biểu tình. Trong một cuộc phỏng vấn với VOA Việt Ngữ, cựu Thẩm phán, Luật sư Phạm Công Út, Trưởng Văn phòng Luật Phạm Nghiêm ở thành phố Hồ Chí Minh, cho rằng những người biểu tình bị đánh đập, đàn áp có thể khởi kiện công ty chủ quản lực lượng an ninh kể trên. Mời quý thính giả theo dõi cuộc phỏng vấn do An Tôn thực hiện.

VOA: Vừa rồi trên trang Facebook cá nhân, ông nhận định là một số hoạt động của công ty mang tên Thanh niên Xung phong trong việc giữ trật tự cho cuộc biểu tình ngày 8/5 có thể không nằm trong lĩnh vực kinh doanh của họ, và họ có thể bị kiện. Ông có thể cho biết gì về tính pháp lý và các chức năng của công ty này?

Ls. Phạm Công Út: Tôi cũng giống như mọi người được biết là đây là một công ty trách nhiệm hữu hạn một thành viên thuộc Ủy ban Nhân dân thành phố Hồ Chí Minh. Công ty này được gọi là Công ty Trách nhiệm Hữu hạn Một Thành viên Dịch vụ Công ích Thanh niên Xung phong. Cái tên Thanh niên Xung phong là một thương hiệu hay một lực lượng, chúng ta phải cần phân biệt. Tính tới hiện nay, giai đoạn hiện nay, tôi tin chắc rằng công ty này không có chức năng đàn áp người dân trong các cuộc biểu tình ôn hòa.

Cựu Thẩm phán, Luật sư Phạm Công Út, Trưởng Văn phòng Luật Phạm Nghiêm ở tp HCM.

Cựu Thẩm phán, Luật sư Phạm Công Út, Trưởng Văn phòng Luật Phạm Nghiêm ở tp HCM.

Trong thời gian gần đây, ví dụ, ngày 15, 16/5/2014, tôi tình cờ thấy người bạn của tôi đi với lực lượng Thanh niên Xung phong đi khiêng người biểu tình chống Trung Quốc, như khiêng heo. Nhưng ngày 8/5/2016 vừa rồi lại tái lập hình ảnh người Thanh niên Xung phong kẹp cổ người biểu tình ôn hòa với vẻ mặt hung tợn. Tôi cảm thấy đây là một vấn đề đi quá đà một cái chức năng, một công việc của doanh nghiệp.

Có hai mảng người ta có thể áp dụng để trừng phạt đối với Công ty Trách nhiệm Hữu hạn Một Thành viên Dịch vụ Công ích Thanh niên Xung phong. Thứ nhất là khởi kiện về dân sự, đòi bồi thường về sức khỏe, về nhân phẩm, về danh dự, uy tín…Vấn đề thứ hai là những hành vi mang tính bạo lực của công ty này, người ta có thể kiện, người ta sẽ khởi tố đối với những người mà có chứng cứ cho rằng họ đã dùng bạo lực đối với người dân.”

 

Cựu Thẩm phán, Luật sư Phạm Công Út, Trưởng Văn phòng Luật Phạm Nghiêm, nói.

VOA: Nếu muốn đưa công ty này ra tòa thì các thủ tục kêu gọi nhân chứng, thu thập bằng chứng, trình lên tòa án sẽ như thế nào?

Ls. Phạm Công Út: Ở đây có hai mảng người ta có thể áp dụng để trừng phạt đối với Công ty Trách nhiệm Hữu hạn Một Thành viên Dịch vụ Công ích Thanh niên Xung phong. Thứ nhất là khởi kiện về dân sự, đòi bồi thường về sức khỏe, về nhân phẩm, về danh dự, uy tín. Đòi bồi thường thì người ta chỉ đòi một lời xin lỗi thôi. Sau lời xin lỗi thì anh phải thay đổi, không được động chạm tới cái quyền của người dân, không động chạm tới sức khỏe, tính mạng, danh dự, nhân phẩm, uy tín của người dân. Vấn đề thứ hai là những hành vi mang tính bạo lực của công ty này, người ta có thể kiện, người ta sẽ khởi tố đối với những người mà có chứng cứ cho rằng họ đã dùng bạo lực đối với người dân. Tại vì Bộ luật hình sự không có sự loại trừ với bất kỳ ai, ngoại trừ những trường hợp miễn trừ ngoại giao. Chứng cứ là hàng trăm, hàng ngàn máy ảnh và máy quay phim chĩa vào. Những người biểu tình hôm đó có thể cung cấp cho một nơi tập trung.

Về vấn đề thắng hay thua, tôi không quan tâm đến kết quả thắng hay thua. Nhưng điều đó sẽ củng cố cho những lần tiếp theo. Nếu anh xâm phạm tới, những người biểu tình đó sẽ củng cố chứng cứ tốt hơn cho lần thứ hai, ít nhất cũng cảnh báo cho cái lực lượng này là anh phạm luật, có ngày sẽ bị lôi ra tòa. Một mặt khác là vấn đề hình sự. Có thể không khởi tố được nhưng nó là cú đấm về mặt truyền thông, cho mọi người biết là việc sử dụng một cái lực lượng doanh nghiệp đàn áp biểu tình đó là trái pháp luật, không được xã hội chấp nhận.   Người biểu tình vì môi trường bị vây bắt, một số người bị đánh đập.

Người biểu tình vì môi trường bị vây bắt, một số người bị đánh đập.

VOA: Thưa luật sư, người Việt Nam vốn ngại kiện tụng như đã có câu nói “Chờ được vạ thì má đã xưng”. Vậy thì việc kêu gọi mọi người khởi kiện có khó không? Liệu có được bao nhiêu người dũng cảm sẵn sàng đứng ra nộp đơn, cung cấp để khiếu kiện?

Ls. Phạm Công Út: Ở đây chúng tôi không kêu gọi. Tôi khẳng định điều đó. Ở đây tôi phân tích việc một doanh nghiệp đã thực hiện một hoạt động trái với giấy chứng nhận dành cho mình. Chúng tôi không muốn bạo lực leo thang. Sự ôn hòa được đáp trả bằng sự ôn hòa, để đối thoại thay cho đối đầu. Điều đó sẽ tốt cho xã hội. Chứ chúng tôi không kêu gọi, không kích động những người khác đi kiện cáo, khởi tố thế này thế nọ. Nhưng ở đây đứng trên khía cạnh pháp luật, chúng ta muốn những cuộc biểu tình ôn hòa này được đáp trả bằng sự ôn hòa, được sự bảo vệ của nhà nước để cho họ biểu thị tình cảm của họ, dẫn tới đối thoại, sự lắng nghe giữa nhà nước và người dân, thì điều đó nó quá tốt. Nhưng nếu nhà nước sợ biểu tình thành bạo loạn thì trấn áp, thì điều đó đẩy người dân vào thế bạo loạn. Còn ai cần thì làm đơn, chúng tôi tiếp nhận đơn, ở đây mang tính chất bất vụ lợi, miễn phí, không tính toán để không mang tiếng các luật sư này kiếm tiền.

VOA: Xin cảm ơn Luật sư Phạm Công Út.

Sài Gòn xuống đường biểu tình vụ cá chết

Sài Gòn xuống đường biểu tình vụ cá chết

8 tháng 5 2016

BBC

Hàng trăm người dân Việt Nam ở Sài Gòn và nhiều thành phố, địa phương trong cả nước đã xuống đường hôm Chủ Nhật tuần hành, biểu tình phản đối vụ cá chết hàng loạt.

Một cuộc phản đối thảm họa môi trường đã được sự tham gia của một nhóm nhạc pop với ca khúc có ca từ kêu gọi trả lại sự lành mạnh cho môi trường, một đoạn clip video phản ánh.

Nhiều khẩu hiệu, biểu ngữ được những người xuống đường hô to hoặc giương cao nêu các thông điệp như:

“Bảo vệ môi trường!”

Bảo vệ môi trường! Biển sạch, chính quyền sạch!Biểu ngữ, khẩu hiệu của người dân

“Biển sạch, chính quyền sạch!” v.v…

Trong khi đó từ phía chính quyền, loa vận động với công suất lớn yêu cầu, nghe thấy rõ trong clip video, yêu cầu “đồng bào và các bạn không nên bị kẻ xấu lợi dụng, lôi cuốn” xuống đường vì gây ra “mất an ninh trật tự nghiêm trọng” cho cộng đồng.

Truyền thông mạng xã hội Việt Nam hôm 08/5 phản ánh đã có nhiều vụ bắt bớ, trấn áp của chính quyền các địa phương nhắm vào người biểu tình, phản đối.

Một số hình ảnh, băng video dường như đã cho thấy chính quyền sử dụng đông đảo các lực lượng để ngăn chặn, vây bắt người dân, trong đó có cả các hình ảnh cho rằng ‘hơi cay’ đã được sử dụng bên cạnh nhiều hình thức chuyên chính, bạo lực khác nhằm giải tán các đám đông.

Đây là cuộc biểu tình lớn thứ hai với quy mô lớn tại nhiều tỉnh thành lớn ở Việt Nam, trong đó có Hà Nội và Sài Gòn của người dân và cộng đồng nhằm phản đối việc để môi trường, sinh thái bị phá hoại, ô nhiễm, phản đối vụ thảm họa môi trường gây cá chết hàng loạt, khiến cuộc sống của người dân ở nhiều tỉnh thành bị đe dọa và đảo lộn trầm trọng.

BIỂN CHẾT !!! Thảm họa tận cùng của sự độc ác man rợ!

BIỂN CHẾT !!! Thảm họa tận cùng của sự độc ác man rợ!

TP – “Rặng san hô vốn nhiều màu giờ ngả nghiêng, xiêu vẹo, ố vàng, nám đen xám xịt” – ngư dân Phạm Văn Thùy kể lại sau cú lặn thứ hai xuống đáy biển, ngay phía trước xã Nhân Trạch, huyện Bố Trạch (Quảng Bình).

Hiện vật sau cú lặn biển là cây san hô đỏ bị chết.

Trước thông tin ngư dân phản ánh cá chết nằm nhiều dưới đáy biển khiến Sở TN&MT Quảng Bình phải làm công văn báo cáo lên trên, cả một buổi sáng, PV Tiền Phong rong ruổi khắp xã Nhân Trạch nhưng không ai nhận lời lặn thám sát đáy biển, nơi có rặng san hô kéo dài mấy km cách bờ biển Nhân Trạch và Quang Phú chừng 1 hải lí. Ngư dân nói họ sợ lặn xuống biển thời điểm này.

Cậy nhờ đến ông Phạm Văn Khiển, trưởng thôn Nhân Quang động viên mọi người nhưng vẫn không ăn thua. Chỉ đến khi ông Khiển nói, các phóng viên đang giúp bà con mình phản ánh thông tin để Nhà nước biết, về tìm nguyên nhân xử lí, thì hai ngư dân Phạm Văn Thùy, Phạm Văn Quý, là con cháu của ông Khiển mới nhận lời.

Chuẩn bị ra khơi bắt đầu chuyến lặn biển
Rặng san hô là nguồn sống của gần 1/3 ngư dân xã Nhân Trạch và Quang Phú. Muốn bắt thủy hải sản ở rặng san hô chỉ có cách duy nhất là lặn xuống biển dùng lao hoặc tay không. Loài cá thì dùng lao để phóng khi phát hiện chúng nấp trong hang hốc; còn ngao, sò, ốc, vẹm, nhím biển thì chỉ cần dùng tay nhặt bỏ vào giỏ mang về. Mỗi ngày một thợ lặn có thể thu nhập từ 500 nghìn đến vài triệu đồng nếu may mắn từ việc đánh bắt hải sản.

“Rặng san hô này ngày xưa đẹp lắm, đỏ có, xanh có, tím có, trắng có… như một vườn hoa lung linh sắc màu. Hôm nay nể trưởng thôn lắm, bọn em mới đi đấy. Có đoàn các nhà khoa học từ Nha Trang ra, không thuê được thợ lặn ở đây, phải đưa thợ lặn từ Nha Trang ra để lấy mẫu của rặng san hô, bọn em chỉ nhận chở họ ra đó thôi” – anh Thùy nói.

Thuyền ra cách bờ chừng 500m, chúng tôi đề nghị dừng thuyền để lặn thám sát đáy biển. Anh Quý cho biết, ở đây chưa đến rặng san hô, nước sâu chừng 10m. Khoảng 2 phút, anh Thùy ngoi lên khỏi mặt nước, trong chiếc giỏ mang theo, đựng xác cá, xác vẹm, còn túi bóng đựng bùn đất được lấy từ đáy biển. Anh Thùy cho biết, nước ở tầng đáy có màu vàng đục khác thường, có cả xác thủy hải sản. Theo anh Thùy, dưới đó có xác cá đang phân hủy và cá mới chết, phần cát trộn với bùn đất lấy từ đáy biển có mùi hôi khó chịu.

Thuyền tiếp tục tiến ra rặng san hô, cách bờ chừng 1 hải lí. Cú lặn thứ hai của anh Thùy cũng nhanh như lần trước. “Rặng san hô giờ ngả nghiêng, xiêu vẹo, ố vàng, nám đen xám xịt” – anh Thùy thông báo.

Cú lặn thứ ba của anh Thùy cách bờ chừng 1,5 hải lí, sóng to khiến chiếc ống dẫn ôxy bị bung đoạn khớp nối nhưng anh Thùy cũng kịp mang lên một cây san hô đỏ nặng chừng 1,5kg. Cây san hô bị nám đen phần gốc, còn phần thân bị ố vàng, chỉ còn lại phần ngọn dính một ít màu đỏ sẫm. Anh Thùy nói, bình thường cây san hô này màu sắc rất đẹp và nhổ rất khó vì nó dính chặt vào rạn đá, nhưng nay chỉ cần cầm vào nhấc nhẹ là lấy được. Mùi của cây san hô này cũng tanh nồng.

Trời về chiều, gió nồm càng lớn, chiếc thuyền nghiêng ngả có nguy cơ không trụ nổi, chúng tôi quyết định vào bờ, sau 3 cú lặn ở 3 điểm khác nhau.

Đón chúng tôi trên bờ, ông Hồ Văn Nam – Bí thư Chi bộ thôn Nhân Quang nói: Dân chúng tôi sống nhờ vào biển, giờ chỉ mong các cấp, các ngành sớm công bố nguyên nhân.

Ngày 5/5/2016, ngay khi nhận được thông tin phản ánh tình trạng thủy hải sản chết dưới đáy biển, Sở TN&MT Quảng Bình đã có Công văn số 768, báo cáo tình hình và đề nghị Bộ TN&MT cử chuyên gia vào cuộc đánh giá, cũng như tìm biện pháp xử lí môi trường đáy biển.

http://www.tienphong.vn/…/ngu-dan-lan-bien-ke-gi-1002004.tpo

Ảnh 1: Hiện vật sau cú lặn biển là cây san hô đỏ bị chết.
Ảnh 2: Anh Thùy trong bộ đồ lặn chuyên nghiệp xuống nước.
Ảnh 3: Hiện vật mà anh Thùy mang lên từ đáy biển, bao gồm xác cá, xác ngao và một ít bùn đất.
Ảnh 4: Cây san hô bị nám đen phần gốc.
Ảnh 5: Anh Quý cầm cặp nhím biển trên tay.

Hinh 1

 

 

 

 

Hinh 2

 

 

 

 

 

 

Hinh 3

 

 

 

 

Hinh 4

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Hinh 5

 

 

 

Hoang Le Thanh Trăm năm sau, một đất nước giàu có và văn minh, có thể rửa sạch môi trường.

Nhưng dù sao họ cũng không thể tái tạo sự cấu trúc bình thường vốn đã có của sinh vật phù du, tảo đơn bào, vi sinh vật biển và rong biển như vốn đã phát triển.

Đó là nguồn thực phẩm dồi dào, chất lượng dinh dưỡng cao cho các loài tôm cá biển.

Những di truyền độc hại và phát triển của sinh vật (trong đó kể cả con người) thì còn nhiều di chứng nặng nề, nhiều độc hại phá vỡ cấu trúc di truyền, di hại cho nhiều thế hệ nữa.

Nếu không kịp thời, một vùng biển vô số các rặng san hô tuyệt đẹp của vùng biển Nha Trang đã từng là niềm tự hào của Việt Nam (do người Pháp phát hiện từ 150 năm trước) sẽ lụi tàn và trở thành BIỂN CHẾT !!!

Các bạn! Chú ý, ai chưa đi du lịch lăn biển và thăm bể cá Trí Nguyên thì nhanh chóng, nếu trễ thì phải qua đến bên Ý hay bên Úc mới có những cảnh tuyệt vời nầy!

Làm cách nào để kiện Formosa ra tòa về tội làm ô nhiễm môi trường?

Làm cách nào để kiện Formosa ra tòa về tội làm ô nhiễm môi trường?

Thạch Đạt Lang

8-5-2016

H1Việc cá chết hàng loạt ở bờ biển trên 4 tỉnh miền Trung, trải dài trên 240 km, khởi đi từ nhà máy luyện thép Vũng Áng, khu công nghiệp Formosa, thị xã Kỳ Anh – Hà Tĩnh, qua Quảng Bình đến Quảng Trị, Thừa Thiên-Huế, đến nay đã hơn một tháng.

Cho đến hôm nay, nguyên nhân cá chết hiện vẫn chưa được chế độ CS Hà Nội thông báo chính thức. Phản ứng chậm chạp, cố ý trì hoãn, những tuyên bố chồng chéo, trốn tránh trách nhiệm hay những hành động mị dân, ngu xuẩn của các lãnh đạo cộng sản Hà Nội khiến tác hại cùng ảnh hưởng việc cá chết lan rộng trên cả nước, đặc biêt là môi trường bị CAI CANhủy hoại nặng nề.

 

Căn cứ vào những chỉ dấu thu thập được từ nhiều nguồn, cá chết hàng loạt là do nhiễm các chất độc và kim loại nặng hòa trong nước biển bị ô nhiễm do chất xả từ khu công nghiệp Formosa thải ra.

Thiệt hại về kinh tế chưa thể ước tính, trước mắt là hàng trăm ngàn ngư dân ở ven biển 4 tỉnh nói trên bị mất ngư trường, không thể đánh bắt được các loại hải sản…, hoặc nếu có, cũng khó tiêu thụ khi mang về cảng vì không kiếm được người mua, thương lái.

Nhưng thiệt hại về môi trường còn ghê gớm, nặng nề, dai dẳng hơn. Môi trường ở vùng biển 4 tỉnh nói trên sẽ bị tác hại lâu dài có thể kéo dài vài chục năm. Người, sinh vật, cây cối trong vùng sẽ bị ảnh hưởng, đồng thời tác động lẫn nhau gây ra tình trạng quái thai, èo oặt, dị dạng, phát triển không bình thường…Tin mới nhất cho biết, rạn san hô lớn nhất ở Quảng Bình đã chết.

Ai sẽ chịu trách nhiệm về những thiệt hại này?

Căn cứ những khảo cứu, đánh giá của các nhà khoa học trong và ngoài nước, cùng với câu trả lời của Chu Xuân Phàm, giám độc đối ngoại của Formosa, câu trả lời đã có, dù chưa được nhưng cũng có thể không bao giờ được chế độ CS công khai nhìn nhận.

Qua việc thuê mướn một giáo sư người Nhật, ông Yoshihiko Yamada lên truyền hình VTV1 trả lời ngư dân rằng: Để điều tra nguyên nhân cá chết nhiều khi kéo dài cả năm, chứng tỏ chế độ CS Hà Nội đang tìm cách câu giờ, định hướng dư luận để bào chữa cho Formosa.

Thủ đoạn này cũng lừa được một số người nhẹ dạ, cả tin vì không ai biết ông Yoshihiko Yamada nói gì, chỉ thấy VTV1 dẫn lời như trên.

Giả thiết là các điều tra, kiểm nghiệm, phân tích nước biển… chứng minh KCN Formosa là thủ phạm trong biến cố cá chết hàng loạt nói trên được công bố thì ai, cơ quan nào có tư cách pháp nhân để đứng ra kiện Formosa, đòi bồi thường thiệt hại cho ngư dân cũng như môi trường?

Hồ sơ khởi tố sẽ gửi đi đâu, cho ai? Tòa án nào sẽ phán xét, tòa trong nước hay ngoại quốc? Luật sư nào có đủ khả năng (chuyên môn lẫn tài chánh), kinh nghiệm và can đảm để đảm trách vụ kiện? Đây là các câu hỏi nhức nhối cho những ai muốn tìm được câu trả lời.

Có tư cách pháp nhân cao nhất để kiện Formosa xả chất thải độc hại làm ô nhiễm môi trường khiến cá chết hàng loạt là sở Tài Nguyên & Môi Trường tỉnh Hà Tĩnh, kế đó là bộ Tài Nguyên & Môi Trường mà Trần Hồng Hà là bộ trưởng.

Trong một quốc gia dân chủ, tự do, tam quyền phân lập thì vụ kiện sẽ dễ dàng được xét xử trong nước. Tuy nhiên, điều này chắc chắn sẽ không xảy ra tại VN, bởi chế độ CSVN không phải là chế độ tam quyền phân lập, mọi quyết định tối thượng đều do đảng CSVN quyết định.

Chính Nguyễn Phú Trọng, tổng bí thư đảng CSVN đã tuyên bố hiến pháp CHXHCNVN là văn bản có giá trị thứ hai sau cương lĩnh của đảng CS.

Cho dù có công nhận nguyên nhân việc cá chết hàng loạt là do chất độc xả ra từ KCN Formosa thì việc kiện tụng Formosa ở trong nước cũng khó hình thành.

Đưa Formosa ra tòa về tội làm ô nhiễm môi trường sẽ làm chấn động, rung rinh, có nguy cơ giật sập chế độ CS, bởi những bí mật, gian dối được thỏa thuận, ký kết giữa Formosa và UBND Hà Tĩnh cùng những khoản tiền hối lộ cho lãnh đạo đảng CSVN sẽ được Formosa vì tự vệ sẽ tiết lộ, phơi bày.

Khi sở TN & MT Hà Tĩnh cùng bộ TN & MT của CSVN không đứng tên kiện Formosa thì người dân ở Hà Tĩnh và những tỉnh, thành phố bị ảnh hưởng từ sự ô nhiễm, hủy hoại môi trường có quyền đứng tên khởi tố tập thể.

Lúc đó đơn khởi tố không nên nằm trong phạm vi quốc gia nữa, mà nên gửi tới tòa án quốc tế, bởi nếu chỉ nằm trong phạm vi quốc gia, CS Hà Nội dễ dàng nhận chìm vụ kiện hoặc nếu có xử vì sức ép của công luận thì ngư dân cũng khó lòng thắng kiện.

Nếu được đem xử tại tòa án quốc tế với lý do ảnh hưởng của sự ô nhiễm không chỉ ở Việt Nam mà còn có thể lan rộng sang các nước láng giềng khác, vụ kiện sẽ lôi kéo được sự quan tâm, can thiệp của quốc tế. CS Hà Nội sẽ khó lòng ngăn chặn, bưng bít hay dùng thủ đoạn mờ ám để cho Formosa thắng kiện.

Trước đó, những luật sư soạn thảo hồ sơ khởi tố cần tham khảo sự góp ý, cố vấn của các chuyên viên, luật sư về môi trường trên thế giới.

Do sự bất minh, tham nhũng, hối lộ nặng nề của chế độ CS Hà Nội từ trung ương đến địa phương, xác suất để hình thành vụ kiện KCN Formosa dù trong phạm vi quốc gia hay quốc tế sẽ rất nhỏ, gần như bằng zero.

Tuy nhiên, nếu vụ kiện xảy ra trên chính trường quốc tế, phải dự trù CSVN sẽ che chở cho Formosa, tìm mọi cách ngăn chận không cho việc khởi tố hình thành, kể cả sử dụng những biện pháp bá đạo như hăm dọa, bắt bớ, khủng bố các luật sư, thủ tiêu nhân chứng, vật chứng, tài liệu…

CSVN cũng có thể từ chối không cho những phái đoàn, cá nhân hay tổ chức giảo nghiệm đến những nơi bị ô nhiễm nặng nề thu thập bằng chứng, đánh giá sự thiệt hại của môi trường.

Chính vì lý do đó, thiết nghĩ chúng ta cũng nên chuẩn bị, nếu may mắn vụ kiện trở thành hiện thực. Còn nếu may mắn hơn nữa, vì sức ép của người dân, CSVN bắt buộc phải thay đổi thể chế, chấp nhận đa nguyên, đa đảng, bầu cử tự do như Miến Điện, cơ hội kiện và thắng kiện Formosa rất lớn.

Để có thể thắng kiện, bắt Formosa phải bồi thường thiệt hại cho ngư dân, cũng như phải chịu hoàn toàn chi phí trong viêc làm sạch, tái tạo môi trường ở những vùng biển bị thiệt hại, mỗi người trong chúng ta, ngay từ lúc này nên thu thập dữ kiện, bằng chứng bất cứ từ đâu, từ nguồn nào. Thí dụ như video clip dài 2 phút do đài truyền hình VTC đưa lên You Tube chứng minh cá thả trong nước biển lấy từ Vũng Áng chết trong vòng chưa tới 2 phút, các bài báo, hình ảnh của các phân tích viên, khoa học gia, những nghiên cứu, thí nghiệm, phân tích nước… chứng minh rằng cá chết do các chất độc, kim loại nặng có trong chất thải xả ra từ KCN formosa, những tuyên bố của các viên chức trong chính quyền…

Với những người quan tâm đến biến cố, nếu có điều kiện, phương tiện, nên đi đến các làng chài, những nơi có cá chết, tiếp xúc với ngư dân, thu thập dữ kiện, tài liệu, hình ảnh, tên tuổi, địa chỉ nhân chứng, dự đoán thiệt hại của mỗi gia đình ngư dân trong trong tuần, tháng để sau này có thể làm nền tảng cho thiệt hại chung cũng như số tiền đòi bồi thường khi luật sư cần đến.

Ở Mỹ có những văn phòng luật sư chuyên về môi trường nổi tiếng, có thể nhờ họ đứng đơn, đại diện người dân VN lập hồ sơ khởi tố. Các văn phòng này thường chỉ nhận khi họ thấy khả năng thắng kiện lớn hơn thua nhiều lần.

Thông thường các văn phòng này ít khi đòi hỏi thân chủ ứng trước toàn bộ lệ phí. Tuy nhiên, phí tổn cho những vụ kiện như thế thường rất lớn, tiền honorar cho luật sư thường là 40% trên tổng số tiền bồi thường. Người dân VN nên chuẩn bị quyên góp một quỹ pháp lý khi quyết định khởi kiện Formosa.

Nếu hình thành, đây sẽ là vụ kiện của thế kỷ 21, bởi nó liên quan đến sự sinh tồn của hàng trăm ngàn người nếu không muốn nói là của cả dân tộc, đất nước Việt Nam.

NHỮNG HÌNH ẢNH BẮT NGƯỜI VÀ ĐÁNH ĐẬP TÀN NHẪN

NHỮNG HÌNH ẢNH BẮT NGƯỜI VÀ ĐÁNH ĐẬP TÀN NHẪN TẠI GẦN NHÀ THỜ ĐỨC BÀ LÚC 10 GIỜ
Theo tin nhận được lực lượng áo xanh đánh đập rất giã man bà con, bẻ cổ và đấm đá tàn nhẫn. Bắt lên xe.
With : Chú Tễu Huỳnh Công Thuận Thu Ngoc Dinh Huynh Ngoc Chenh Lê Nguyễn Hương Trà
https://www.facebook.com/100009421080259/videos/vb.100009421080259/1616627771994577/?type=2&theater&__mref=message_bubble