23 điều vô lý chỉ có ở Thiên đường Việt Nam XHCN!

23 điều vô lý chỉ có ở Thiên đường Việt Nam XHCN!

Ở Việt Nam có những thứ và những điều vô cùng vô lý nhưng vì những thứ đó đang ở Việt Nam nên ai cũng cho rằng nó có lý và không có vấn đề gì. Có những thứ và những điều mà chỉ có ở Việt Nam, không có nước nào có. Hy vọng nhiều người sẽ nhận ra.

Danh sách như sau:

1. Sổ hộ khẩu. Trên thế giới chỉ có 3 nước áp dụng chính sách này, cả 3 nước đều là 3 cường quốc của thế giới, là thiên đường. Đó là Việt Nam, Trung Quốc và….Bắc Hàn. Tôi thật sự không hiểu nổi mục đích của cái sổ hộ khẩu là gì, trừ việc làm mồi kiếm ăn cho mấy anh chị Công An. Nếu bạn nào có thế giải thích trong 1 câu “tại sao chúng ta lại có sổ hộ khẩu” tui chết liền. Ở xứ khác khi sinh ra chỉ có giấy khai sinh rồi lớn lên làm cái thẻ, hộ chiếu. Vài nước thì dùng bằng lái xe làm chứng minh. Muốn đi đâu thì đi, nước của mình mà. Tại sao mỗi lần chuyển địa phương là phải đi khai tạm trú, kt3. Mấy cái này là gì tui hiểu tui chết liền.

2. Đi mua xe đi đăng ký tên mình phải dùng sổ hộ khẩu về đăng ký tại nơi thường trú (nơi đăng ký hộ khẩu). Nó vô lý ở chỗ này. Bạn là dân Lạng Sơn chuyển công tác vô làm ở Cà Mau, bạn muốn mua xe máy và đứng tên bạn, lỡ xe có bị trộm thì người ta biết xe đó là của mình. Nhưng ở Việt Nam thì nếu mua ở Cà Mau thì dân Lạng Sơn phải chở xe về Lạng Sơn đăng ký. Có cái nước nào khác trừ Việt Nam làm vậy không? Có ai biết thì nói nha, tại tui khờ lắm, hiểu biết về thế giới bên ngoài Việt Nam kém nữa.

3. Cảnh sát giao thông kiểm tra xe nếu không có đủ giấy tờ sẽ bị giam xe. Tại sao người lái xe phải chứng minh xe đó là của người lái? Sao CSGT không chứng minh điều ngược lại. Phi logic. Còn việc giam xe thì tui chưa biết xứ nào khác làm vậy hết.

4. Thuế “chuyển đổi mục đích sử dụng đất”. Tui chưa biết xứ nào khác có cái thuế quái dị như vậy. Đây là loại thuế làm cản trợ quá trình công nghiệp hóa của đất nước. Bạn là một nông dân có 100 mét vuông đất nông nghiệp. Bạn muốn dùng 50m2 đó để xây cái hang. Bạn phải đi tới Sở Tài Nguyên Môi Trường nộp đơn chuyển đổi mục đích sử dụng đất. Số tiền đó cộng với bôi trơn đút lót thì gần bằng giá bán thị trường rồi. Thế thì bạn phải bán đi 50 m2 còn lại. Nghĩa là cái thuế này làm mọi thứ liên quan tới đất đai mắc gấp đôi. Một trong những thứ khùng điên nhất.

5. Đi nộp giấy tờ phải đi công chứng rồi phải có con tem xác nhận. Đã vậy còn phải xin xỏ mấy bé làm hành chính nữa chứ.

6. Đi “xin” việc ở cơ quan nhà nước, công ty quốc doanh và một số công ty tư nhân phải nộp “sơ yếu lý lịch”. Sơ yếu lý lịch yêu cầu bạn phải ghi rõ về gia đình và bản thân: Trước và sau 1975 đã và đang làm gì. Tui và gia đình tui làm gì trước sau 1975 thì liên quan gì tới năng lực yêu cầu của công việc?

7. Đi làm từ thiện phải (nộp đơn) “xin phép” Ủy Ban Nhân Dân và Mặt Trận Tổ Quốc địa phương. Trời ơi, đã đi từ thiện, là bỏ tiền túi mình ra cho người khác, đã vậy còn phải đi xin giấy phép là sao? Độc Lập Tự Do Hành Phúc đâu rồi?

8. Tham gia các giải thể thao ở tỉnh (và vài thành phố) phải có hộ khẩu và sổ tạm trú ở đó. Thể thao Thái Lan đang phát triển với quy mô chinh phục Châu Á. Trong khi đó ở Việt Nam các nhà làm thể thao hỏi: “Hộ khẩu con đâu?” Thấy có ngu không?

9. Đi du lịch hoặc ở khách sạn nhà nghỉ phải đưa hộ chiếu hoặc Chứng Minh Nhân Dân cho tiếp tân. Ở xứ khác tui chỉ trình cái thẻ Master hoặc Visa. Nếu đưa hộ chiếu thì họ photocopy xong rồi đưa lại chứ không giữ. Tui chưa biết cái xứ nào làm vậy, trừ Việt Nam.

10. Trước giải, buổi, hội hay chương trình gì cũng phải giới thiệu danh sách mấy quan có mặt. Đã vậy danh nghĩa dài dòng lê thê. Có cần phải đọc tên từng người một, chờ từng người một đứng dậy ngồi xuống không. Tui thật sự không hiểu cái logic. Tui chưa bao giờ thấy một giải hay trận thể thao nào ở nước ngoài làm vậy.

11. Các trung tâm thể thao trưng khẩu hiệu “rèn luyện thể thao theo giương Bác Hồ vĩ đại”. Sao xứ Mỹ không trưng khẩu hiệu “tập luyện theo gương George Washington vĩ đại”? Bác Hồ hồi đó có tập thể thao mà sao tui không biết ta. Chuột cơ tay đô nữa, giờ tui mới biết. Phải ráng tập để nói theo gương Bác Hồ Vĩ Đại mới được.

12. Tất cả các giấy tờ hành chính pháp lý phải có dòng chữ này ở trên “Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam – Độc Lập Tự Do Hạnh Phúc”. Giấy xin phép nghỉ học cũng vậy, giấy báo cáo cũng vậy luôn. Xứ khác có vậy không ta?

13. Đi toilet ở Bến Xe (Miền Đông, Miền Tây, tỉnh, thành phố) mỗi lần phải trả 2,000 VND.

14. Toilet công cộng thường không có giấy vệ sinh. Vậy người ta dùng gì để chùi ?

15. Làm xong cái hội thảo hay chương trình gì lớn chút cũng phải nói: “Cảm ơn các lãnh đạo đã tạo điều kiện.”

16. Quân Đội đi làm kinh tế: Viettel, MB Bank, Xăng Dầu Quân Đội, Binh Đoàn 318 Dầu Khí. Tui thật sự không hiểu. Quân đội gì mà làm kinh tế kinh doanh?

17. Quân Đội tham gia thể thao thành tích chuyên nghiệp. Tui chưa biết quân đội nước nào khác làm vậy.

18. Cảnh Sát Nhân Dân tham gia thể thao thành tích chuyên nghiệp.

19. Quân Đội phong hàm sĩ quan cho vận động viên đạt thành tích. Mặc dù chưa bao giờ qua trường lớp đào tạo sĩ quan, chưa bao giờ có kinh nghiệm cầm lính, chưa bao giờ có kinh nghiệm chiến trường. Hàm sĩ quan vô nghĩa vậy sao? Bạn là cha mẹ thì có cho con mình vô cái quân đội như vậy không? Vận động viên đạt thành tích thể thao thì liên quan gì tới phong hàm sĩ quan quân đội? Tui chưa biết quân đội xứ nào khác làm vậy hết.

20. Đi xin việc làm vô mấy cơ quan nhà nước hay quốc doanh phải lót tiền, cả trăm triệu hơn chứ không kém. Có xứ nào khác làm vậy không ta?

21. Đánh thuế kinh doanh trên facebook. Cái này miễn ý kiến.

22. Sinh viên học ĐH hay CD cũng phải học 1.5 năm lý thuyết kinh tế triết học Marx – Lenin và tư tưởng Hồ Chí Minh. 1.5 năm của cuộc đời mà sinh viên sẽ không lấy lại được.

23. Và cuối cùng, Đảng Cộng Sản đấu tranh hy sinh cả triệu người dân trong cuộc chiến chống Pháp, Mỹ Ngụy vì lý tưởng của chủ nghĩa xã hội, chủ nghĩa cộng sản, nhưng cuối cùng lại dùng chủ nghĩa tư bản và kinh tế thị trường để làm giàu. Vậy cả triệu người Việt đã chết làm gì. Cuộc chiến đó có nghĩa gì?

S.T.

Chế độ Cộng Sản Việt Nam sẽ tồn tại bao lâu nữa?

Chế độ Cộng Sản Việt Nam sẽ tồn tại bao lâu nữa?

Thạch Đạt Lang

Sự sụp đổ của chế độ cộng sản ở Liên Xô. Nguồn: internet

Sự sụp đổ của chế độ cộng sản ở Liên Xô. Nguồn: internet

Tựa đề bài viết này có lẽ cũng là điều mà nhiều người đang tự hỏi. Cách đây vài năm, từ cuộc cách mạng Hoa Lài đầu năm 2011 ở Tunisia, đến cuộc lật đổ nhà độc tài Muhammad Mubarak ở Ai Cập và qua vụ biểu tình với hàng triệu người mang Dù ở Hongkong năm 2014, đã có nhiều dự đoán cho rằng chế độ và đảng CSVN sẽ sụp đổ trong tương lai không xa.

Thế nhưng gần 6 năm đã trôi qua kể từ Cách mạng Hoa Lài đến Mùa Xuân Ả Rập, tình hình Việt Nam có nhiều biến động lớn, về chính trị cũng như xã hội trong năm 2016, nhưng dường như chế độ CSVN vẫn chưa có dấu hiệu gì chứng tỏ sự sụp đổ đang kề cận.

Các biến động chính trị với chuyện thanh toán nhau giữa các “đồng chí” lãnh đạo thân thương, kính mến trong nội tình đảng CS như án mạng ở tỉnh Yên Bái, cái chết đầy bí ẩn của tư lệnh quân khu 2, hỏa hoạn tại quán Karaoke thiêu sống 12 cán bộ trung cấp… ồn ào một dạo khiến người dân hả hê, thích thú trông chờ những cuộc trừng phạt, sát hại, tranh ăn với nhau dữ dội hơn.

Bên cạnh đó, chế độ và đảng CSVN càng ngày càng công khai, táo tợn để lộ rõ bản chất nô lệ, bán nước, độc tài, gian manh, hung ác, nham hiểm hơn bao giờ. Việc TBT Nguyễn Phú Trọng trong bài phát biểu tại hội nghị công an toàn quốc thứ 72 ngày 26.12.2016 đã nói rõ ràng “Cán bộ, chiến sĩ Công an nhân dân phải là những người hết lòng trung thành với Đảng, chỉ biết ‘còn Đảng, còn mình’.”

Biến động xã hội với các cuộc biểu tình của người dân ở Kỳ Anh đòi bồi thường thiệt hại và đòi hỏi nhà máy Formosa phải rút khỏi Việt Nam không làm cho bộ trưởng bộ công thương Trần Tuấn Anh run tay khi tiếp tục ủng hộ dự án thép Cà Ná. Điều đó cho thấy việc xả chất thải từ nhà máy luyện thép Formosa ở Kỳ Anh tháng 04.2016 gây ra hủy diệt môi trường ở bờ biển kéo dài trên 240 km qua 4 tỉnh miền Bắc-Trung phần, không hề làm lãnh đạo đảng CSVN sợ hãi hay e dè trước sự tàn phá đất nước khủng khiếp cũng như số phận điêu đứng của vài trăm ngàn đến hàng triệu người dân các tỉnh Quảng Bình, Hà Tĩnh, Quảng Trị, Thừa Thiên-Huế.

Những vụ xả lũ ồ ạt từ các nhà máy thủy điện cộng với những cơn mưa lớn kéo dài khiến 235 người chết, hàng chục ngàn gia đình mất trắng hoa mầu, nhà cửa, gia súc, nông cụ… thiệt hại gần 2 tỷ đô la Mỹ mà trách nhiệm chính là do bộ công thương cùng các cơ quan dưới quyền đã ký giấy phép cho thành lập các nhà máy thủy điện một cách bừa bãi.

Sau khi lũ rút đi, người dân trắng mắt nhìn nhau, các nhà máy thủy điện lại tiếp tục hoạt động như không có chuyện gì xẩy ra. Ba nhân vật lãnh đạo trong Tứ đầu chế Trọng, Quang, Ngân lặn mất tiêu, không thấy tăm hơi, chỉ có Nguyễn Xuân Phúc sau một hai tuyên bố mị dân, xử phạt hành chánh các nhà máy thủy điện, rồi cũng làm lơ mọi chuyện.

Trong khi đó nền giáo dục tiếp tục suy đồi tệ hại, văn hóa xuống cấp thê thảm, xã hội bất an, tham nhũng, hối lộ, cướp của, giết người giữa ban ngày càng lúc càng nhiều, nhưng chế độ CSVN vẫn tiếp tục cai trị đất nước, không hề có dấu hiệu thay đổi đường lối, chính sách theo chiều hướng dân chủ, tự do hay cải cách xã hội tốt đẹp, bình yên hơn cho người dân.

Tunisia, chỉ một ngọn lửa của Mohamed Bouazizi đã làm bùng nổ cuộc cách mạng thay đổi cả thể chế. Ở Việt Nam, 235 người dân thiệt mạng vì lũ lụt do các nhà máy thủy điện gây ra trong việc xả lũ, môi trường ở 240 km bờ biển bị hủy hoại, tại sao gần như người dân cả nước vẫn thờ ơ, như chuyện xảy ra ở Phi châu, nơi một bộ lạc xa xôi, một đất nước nhỏ bé nào đó ít ai biết đến, không dính dáng gì đến mình?

Tại sao hàng chục ngàn người có thể đổ xô ra đường ở Hà Nội vào đêm khuya khoắt, hay hàng trăm ngàn người chen kín nhiều đường phố ở Sàigòn để chào đón tổng thống Barack Obama trong tháng 05.2016, nhưng lại không có ai xuống đường để yêu cầu các nhà máy thủy điện xả lũ gây chết 235 người phải đóng cửa? Phải chăng người dân Việt Nam quá ích kỷ và hèn nhát, thèm khát tự do dân chủ nhưng không dám đấu tranh, hy sinh cho ước muốn của mình?

Không quá khó để đi tìm câu trả lời. Có nhiều nguyên nhân:

1. Chế độ CSVN đã thuần hóa được dân tộc sau hơn 41 năm cai trị cả nước bằng chủ nghĩa độc tài, toàn trị. Sức đề kháng, chống lại bất công xã hội của người dân đã cùn nhụt, ý thức tập thể của một dân tộc đa số sống bằng nông nghiệpvốn đã không cao, naytrở nên rệu rã, không thể kết hợp để tạo thành một sức mạnh, một phong trào khả dĩ làm thay đổi được chế độ. Do bị tuyên truyền, nhồi sọ, không được phép suy nghĩ, có tư duy độc lập ngay từ lúc mới chào đời, đa số người dân kể cả thành phần trí thức, có học sống theo sự điều khiển, giật dây của chế độ một cách vô thức. Thiểu số nhận thức được sự toàn trị gian ác, lưu manh, nham hiểm của cộng sản nhưng vì an nguy bản thân, gia đình cũng đành im lặng sống qua ngày hoặc tệ hại hơn a dua theo để hưởng lợi.

2. Chế độ CS với khoảng 4, 5 triệu đảng viên gồm quân đội, công an, cán bộ chính quyền, dân phòng,dư luận viên… cùng với thân nhân, gia đình, những kẻ ăn theo, giai cấp trung lưu buôn bán… phỏng đoán tổng cộng có thể lên đến 20 triệu người hoặc hơn. Lực lượng này chắc chắn không (hoặc chưa) muốn thay đổi chế độ khi họ vẫn còn có thể kiếm ăn, làm giầu trong tình trạng hiện tại, cho dù nhiều người trong họ cũng thấy được sự bấp bênh và bản thân chịu nhiều áp lực, chèn ép, áp bức trong cuộc sống.

3. Tuy nhiên, nguyên nhân quan trọng nhất là Việt Nam nằm sát bên cạnh Tầu Cộng, một đất nước với hơn 1,4tỉ người, lúc nào cũng muốn đặt ách đô hộ lên VN trong hơn 4.000 năm qua. Đó là điều không may cho dân tộc. Một đất nước tự do, dân chủ với khoảng 94 triệu dân nằm sát sườn một nước cộng sản to lớn như Tầu Cộng chắc chắn không phải là điều dễ chịu cho các lãnh đạo Trung-Nam Hải. Do đó họ tìm đủ mọi cách để buộc lãnh đạo CS Hà Nội phải lệ thuộc hoàn toàn vào họ.

Như vậy tương quan lực lượng là 20/74 triệu (trên tổng số dân là 94 triệu) tức gần như 1 chống 4. Tuy nhiên, phe thuộc chế độ dù là thiểu số nhưng mạnh hơn về vũ khí, trang bị, liên kết (tạm thời) chặt chẽ hơn với nhau về quyền lợi, lại được lãnh đạo rõ ràng. Phe của người dân, dù đông hơn gần 4 lần nhưng vũ khí có được chỉ là lòng căm thù, thiếu hẳn sự đoàn kết, lãnh đạo và ý chí chiến đấu, ngại hy sinh.

Quan sát các cuộc biểu tình từ việc chống giàn khoan HD 981, dân oan khiếu nại đất đai bị cướp hoặc không được đền bù thỏa đáng, đến chuyện đòi hỏi Formosa bồi thường thiệt hại, rời khỏi Việt Nam… có thể thấy rõ trong 74 triệu dân VN, những người ý thức được việc cần phải thay đổi chế độ CS càng sớm, càng nhanh càng tốt, có lẽ không tới chục ngàn người. Phần còn lại gần 74 triệu dững dưng với mọi biến động ngay cả khi bản thân, gia đình họ bị mất đi miếng cơm, manh áo một cách gián tiếp như hàng triệu người bị liên hệ trong thảm họa Formosa tàn phá môi trường trên 4 tỉnh miền Bắc-Trung phần nhưng biểu tình đòi bồi thường thiệt hại và yêu cầu Formosa rút khỏi Việt Nam, cao nhất theo ước tính cũng chỉ khoảng hơn 10.000 người vào ngày 02.10.2016.

Tương tự như thế, các nạn nhân điêu đứng vì lũ lụt miền Trung đến hàng trăm ngàn người nhưng không hề có một cuộc biểu tình nào của người dân yêu cầu đóng cửa các nhà máy thủy điện “xả lũ đúng quy trình”. Phải chăng 235 nạn nhân chỉ là con số nhỏ so với 94 triệu? Phải chăng dân VN đã quen quan niệm rằng người chết thì đã chết, không thể làm sống lại được, biểu tình đòi đóng cửa nhà mày thủy điện sẽ bị đàn áp, đánh đập, giam giữ, kết tội phản động, gây rối loạn trật tự xã hội… cho nên ai cũng thà chết sau, chứ không chịu hi sinh trước, cho các thế hệ con cháu mai sau.

Một cuộc cách mạng lật đổ chế độ CSVN từ những cuộc biểu tình với sự tham dự của hàng trăm ngàn người dân hoặc hơn ở các thành phố lớn như Sàigòn, Đà Nẵng, Hà Nội sẽ không bao giờ xảy ra.

Từ những nhận định trên, người viết nghĩ rằng chế độ CSVN chỉ sụp đổ khi một trong các biến cố dự đoán sau đây trở thành hiện thực:

1. Một biến động quốc tế ở biển Đông đẩy hai nướcMỹ – Tầu cộng, do xung đột về kinh tế,vừa là thù vừa là bạn vào một cuộc chiến tranh quy ước, kéo theo các nước Nhật, Nam Hàn, Úc, Đài Loan, Việt Nam… vào tham chiến. Chế độ CSVN lúc đó bắt buộc phải chọn đứng về một phía, theo Tầu Cộng hoặc Mỹ. Đứng về phía nào thì chế độ CS cũng sụp đổ.

2. Việc “tự diễn biến, tự chuyển hóa” trong đảng CS xảy ra mạnh mẽ, dữ dội, nhanh chóng hơn khi tài nguyên đất nước cạn kiệt không còn gì để bán, ngân sách trống rỗng, không còn tiền trả lương cho công an, quân đội, dân phòng, dư luận viên…, đất nước tan hoang vì các dự án phá hoại môi trường nằm trong âm mưu của Tầu Cộng ở giai đoạn cuối đang được ồ ạt triển khai. Hàng loạt cán bộ lãnh đạo trung, cao cấp của chế độ sẽ tháo chạy trong tương lai.

Khi chiếc bánh tài nguyên đất nước càng ngày càng nhỏ, số người ăn càng lúc càng đông, các lãnh đạo cộng sản mới lên sau này bắt buộc phải tranh giành, tìm cách cướp lại những thứ mà những người đi trước đã tham nhũng, hối lộ, rút ruột công trình trong mấy chục năm qua. Đó cũng chính là lý do giới tư sản trung lưu hiện đang bị dòm ngó tài sản, nay mai chắc chắn sẽ bị hỏi tội, bằng chứng đầu tiên là vụ đánh thuế hồi tố các doanh nghiệp buôn bán xe hơi với những xe bán sau ngày 01.07.2016.

3. Đảng CS Tầu bị phân hóa và sụp đổ do sự tranh giành quyền lực, thanh toán nhau giữa các lãnh đạo cao cấp nhất, khi đó chế độ CSVN tức khắctan vỡ theo vì mất chỗ dựa về kinh tế và chính trị, biến loạn xã hội sẽ xảy ra, máu sẽ đổ. Công an, quân đội sẽ rã ngũ, sẽ đứng vế phía dân hay chế độ?

Năm 2017 đã bắt đầu, dân tộc, đất nước VN sẽ đi về đâu, chế độ CSVN tồn tại bao lâu nữa vẫn là câu hỏi bỏ ngỏ chưa có câu trả lời.

Câu chuyện của bác công an về hưu

From face book: Hằng Lê
Trong chuyến đi Châu Âu lần này, tôi có dịp đi cùng một bác thượng tá công an vừa về hưu, bác ấy đi du lịch kết hợp với việc thăm cô con gái đang làm việc bên này.

Tại là công an nên sau khi nghỉ hưu bác mới được xuất cảnh, tôi và bác cũng trao đổi với nhau nhiều về cuộc sống giữa Việt Nam và ở đây. Trong đêm cuối năm, tôi hỏi bác ước mơ điều gì cho năm mới? Ồ ước mơ ấy hả, bác mơ cô con gái được nhập tịch ở Ba Lan, mơ đưa cô út qua luôn ở đây và cuối cùng là hai bác cùng sang với chúng.

Sao bác một đời làm công an, một đời bảo vệ chế độ mà không cho con cái theo nghiệp của mình, rồi sao bác không sống ở Việt Nam, đất nước mà những người như bác đang kiên định dẫn dắt nó theo con đường mà không ai biết bao giờ sẽ đến đích?

Tại con cái bác cần một môi trường tốt hơn bác đã và đang sống; chúng cần được ăn một bữa ăn sạch không hoá chất, một bác sỹ hay một cô giáo tốt; chúng cần được bình đẳng về cơ hội tiến thân, cần một nơi mà thứ người ta cần là năng lực thực sự chứ không phải chúng là con ông này, bà kia.

Việt Nam cho chúng dòng máu, ngôn ngữ Việt nhưng không cho chúng quyền được làm một con người đúng nghĩa. Chúng không có một xã hội lành mạnh, không có một sự níu kéo để phải trở về ngay chính từ cái lúc chúng bước chân đi.

Việt Nam giờ không những ô nhiễm về môi trường sống mà còn ô nhiễm về lòng tự trọng, ô nhiễm về đạo đức lối sống và đặc biệt là ô nhiễm về cả cái quyền cơ bản nhất, quyền được làm người.

Tôi dừng câu chuyện vì không biết phải nói gì hơn. Những người như bác ấy đều biết con đường này là sai, là phi thực tế nhưng ai cũng đợi đến khi về hưu thì mới nói ra. Bác ấy mong muốn con cái được vậy thì chẳng lẽ người dân Việt Nam họ lại không mong muốn thế?

Tôi nghĩ, đất nước mình giờ thành như vậy lỗi phần lớn là bởi những người như bác. Những người này, họ sẵn sàng phục vụ cho cái sai, nhắm mắt làm ngơ trước mọi bất công chỉ để nhận về mình và gia đình sự ấm êm, còn xã hội có sao thì mặc kệ.

Từ bao giờ, đất nước này trở thành nơi xâu xé, ăn chia của những con người đang ngày đêm bày mưu tính kế để được tranh phần hơn thay vì là cùng nhau góp sức xây dựng nó? Câu hỏi này cứ quanh quẩn trong đầu tôi từ hôm qua đến giờ!

(Nhan The Hoang)

Việt Nam: Không thể ‘tiếp tay’ cho thủ tướng chỉ trích tỷ phú

Việt Nam: Không thể ‘tiếp tay’ cho thủ tướng chỉ trích tỷ phú

Người Việt

31-12-2016

Phối cảnh Vinhomes Giảng Võ. (Hình: bbvietnam.com)

HÀ NỘI (NV) – Hệ thống truyền thông Việt Nam đồng loạt sửa tựa bài tường thuật cuộc họp của chính phủ hôm 29 Tháng Mười Hai, biến chỉ trích có địa chỉ cụ thể của ông Nguyễn Xuân Phúc, thủ tướng, thành chung chung.

Trong cuộc họp giữa giới lãnh đạo chính phủ Việt Nam với giới lãnh đạo chính quyền các tỉnh, thành phố, ông Phúc chỉ trích gay gắt quy hoạch đô thị ở Hà Nội. Theo thủ tướng Việt Nam, sở dĩ môi trường, giao thông,… ở Hà Nội trở thành thảm trạng khiến hệ thống công quyền loay hoay tìm hoài không ra lối thoát là vì chính quyền thành phố Hà Nội phóng tay cấp giấy phép cho xây dựng hàng loạt cao ốc khiến hạ tầng quá tải.

Ông Phúc dẫn trường hợp cho xây dựng cao ốc 50 tầng tại Giảng Võ làm ví dụ và nêu câu hỏi: Ai cho phép xây cao ốc 50 tầng tại Giảng Võ? Không có lý thuyết nào về quy hoạch lại chấp nhận chuyện cho xây dựng tại một nơi như Giảng Võ cao ốc 50 tầng, với hàng ngàn căn hộ cao cấp. Nếu mỗi gia đình có hai xe hơi thì ra vào, qua lại thế nào? Nếu khoảng đất trống nào cũng cấp giấy phép xây dựng cao ốc hết thì Hà Nội sẽ ra sao? Ông Phúc khẳng định, thảm trạng là do chúng ta gây ra!

Cũng theo lời của thủ tướng Việt Nam thì ông ta từng yêu cầu chính quyền thành phố Hà Nội kiểm tra và báo cáo về trường hợp cấp cấp giấy phép xây dựng cao ốc 50 tầng tại Hà Nội trước ngày 15 nhưng tới nay (29 Tháng Mười Hai) vẫn chưa nhận được báo cáo.

Cao ốc 50 tầng tại Giảng Võ là “tổ hợp văn phòng, trung tâm thương mại, officetel và căn hộ chung cư cao cấp,” dự trù mang tên Vinhomes Giảng Võ, được khởi công hồi hạ tuần Tháng Mười trên nền của trung tâm Triển Lãm Giảng Võ, diện tích 6.8 héc ta, nằm giữa lòng Hà Nội.

Chủ đầu tư Vinhomes Giảng Võ là ba tập đoàn tư nhân: Tập đoàn Vingroup, tập đoàn T&T, tập đoàn Tân Hoàng Minh.

Trong ba tập đoàn này, Vingroup là một cái tên mà gần như không người Việt nào không biết. Chủ tịch Vingroup là ông Phạm Nhật Vượng, 48 tuổi.

Ông Vượng là người được gửi sang Nga du học năm 1987. Tại Nga, ông Vượng trở thành một trong những “soái” (cách cộng đồng người Việt ở Nga và Đông Âu gọi những ông trùm đứng phía sau tất cả những hoạt động kinh doanh cả hợp pháp lẫn bất hợp pháp) nổi tiếng nhất. Giống như nhiều “soái” khác, sau khi Việt Nam “đổi mới,” ông Vượng quay trở về Việt Nam đầu tư và trở thành “soái” thành công nhất.

Vincom rồi Vingroup của ông Vượng liên tục được cấp giấy phép đầu tư các dự án bất động sản trên những khu đất được ví là “vàng” trên khắp Việt Nam, kể cả những khu đất thuộc Bộ Quốc Phòng, Bộ Công An. Những dự án bất động sản đó góp phần đưa ông Vượng vào danh sách các tỷ phú trên thế giới do Forbes công bố hàng năm. Tên ông Vượng xuất hiện trong danh sách này vào năm 2013 (xếp thứ 974 với tổng giá trị tài sản là $1.5 tỷ). Sau ba năm, mới đây, theo xếp hạng của Forbes, ông Vượng xếp thứ 916 trong danh sách các tỷ phú trên thế giới với tổng giá trị tài sản là 2.2 tỷ (trong ba năm tổng giá trị tài sản tăng thêm $700 triệu).

Có một điểm đặc biệt là dù các dự án bất động sản của ông Vượng có rất nhiều điểm bất thường và gây ra đủ thứ xáo trộn về mọi mặt nhưng ông Vượng chưa bao giờ bị hệ thống truyền thông Việt Nam chỉ trích. Những thông tin bất lợi cho Vingroup rất hiếm.

Chỉ trích của ông Phúc, thủ tướng Việt Nam đối với cao ốc 50 tầng tại Giảng Võ cũng thuộc loại hiếm vì rất nhiều người biết chủ đầu tư là ông Vượng.

Tuy nhiên ngay cả thủ tướng Việt Nam cũng không thể tạo ra ngoại lệ. Lúc đầu, rất nhiều bài tường thuật cuộc họp của chính phủ Việt Nam hôm 29 Tháng Mười Hai, đưa chi tiết cao ốc 50 tầng tại Giảng Võ vào tựa vì báo giới ở đâu cũng biết độc giả của họ quan tâm đến điều gì. Tuy nhiên ngay sau đó hệ thống truyền thông Việt Nam đồng loạt sửa tựa, bỏ chi tiết cao ốc 50 tầng tại Giảng Võ.

Chẳng hạn, Người Lao Động đổi tựa: “Thủ tướng: Quy hoạch nào cho xây chung cư 50 tầng ở Giảng Võ?” thành “Chung cư cao tầng dày đặc gây ách tắc giao thông.” Báo điện tử VietNamNet thì đổi tựa: “Chung cư 50 tầng ở trung tâm, mỗi nhà giàu 2 ô tô đi đường nào?” thành “Chung cư cao tầng ở trung tâm, mỗi nhà giàu 2 ô tô đi đường nào?” Báo Dân Việt đổi tựa: “Trung tâm Giảng Võ xây chung cư 50 tầng sao chịu nổi chứ?” thành “Thủ tướng: Không vì lợi ích trước mắt mà quên cộng đồng.” Zing đổi tựa: “Thủ tướng: Ai cấp phép xây cao ốc 50 tầng ở Giảng Võ” thành “Hà Nội, TP.HCM cần rà soát lại quy hoạch đô thị.” Trang web của Đài Phát thanh quốc gia (VOV) đổi tựa: “Thủ tướng nói về việc xây chung cư cao tầng ở khu đất Giảng Võ” thành “Cám ơn thủ tướng…” (G.Đ)

Cản phá không cho tưởng niệm nạn nhân lũ lụt

Cản phá không cho tưởng niệm nạn nhân lũ lụt

Phóng viên RFA tại Hà Nội
2016-12-31
Dược sĩ Nguyễn Anh Tuấn ở Hà Nội treo băng-rôn tưởng niệm các nạn nhân lũ lụt miền Trung.

Dược sĩ Nguyễn Anh Tuấn ở Hà Nội treo băng-rôn tưởng niệm các nạn nhân lũ lụt miền Trung.

RFA

Con số hơn 230 người Việt bị thiệt mạng do thiên tai, lũ lụt gây nên trong năm qua khiến một số cư dân mạng lên tiếng kêu gọi phải tổ chức quốc tang cho họ từ ngày 26 đến 28 tháng 12.

Một dược sĩ trẻ tại Hà Nội hưởng ứng lời kêu gọi này, thế nhưng việc làm của anh lại bị cản phá.

Quốc tang cho nạn nhân lũ lụ

Kêu gọi được đưa ra trên mạng xã hội facebook và nhiều người đồng loạt thay ảnh đại diện, hình cover của trang cá nhân với hình “Quốc tang tưởng niệm nạn nhân lũ lụt ở miền Trung”.

Anh Nguyễn Anh Tuấn – một dược sĩ trẻ tại Hà Nội, đã không chỉ thể hiện trên mạng, mà còn có hành động thực tế để “quốc tang” trong đời thực. Ngày 26/12/2016, anh Tuấn đã treo một lá cờ rủ, có cuốn dải băng đen tại cổng nhà.

Anh cho biết lý do thôi thúc anh làm việc này:

“Trước hết không hẳn là theo cái kêu gọi ở trên mạng, mà trước hết nó xuất phát từ cái suy nghĩ của mình khi mà qua các báo cáo của chính phủ trên báo chí…”

Gây hấn, đe dọa

Tuy nhiên, động thái đó của anh vấp phải sự ngăn cản của chính quyền và lực lượng an ninh địa phương. Anh chia sẻ trên trang cá nhân rằng: “Chiều 26/12, cùng ngày, an ninh quận Hai Bà Trưng, công an phường Vĩnh Tuy, tổ dân phố, và 2 bà hàng nước đã tụ tập đến hơn 20 người, đe doạ ầm ĩ, gây sức ép với vợ Tuấn, bắt phải tháo cờ xuống.”

Sự việc này đã được camera giám sát an ninh của nhà anh Tuấn ghi lại rõ ràng, nhưng anh đã không sử dụng bằng chứng này để tố cáo những người đã “cướp” đi lá cờ rủ của anh. Anh nhận định về hành xử của phía những người cản phá anh như sau:

“Có những người còn hò hét là mình treo cờ, một lá cờ rất là khiêm tốn, lá cờ rất là nhỏ được buộc gọn gàng lại bên cổng nhà mình là một hành vi gây rối mất trật tự công cộng.

Họ chỉ thấy rằng việc mà mình thực hiện một nghi lễ quốc tang đó nó trái với quan điểm của chế độ cầm quyền.

Đáng xấu hổ với những người nhìn nhận ra nhưng vẫn phải làm từ sức ép của các lãnh đạo từ bên trên mà vắng mặt và đáng thương những người bị ép thực hiện hành vi đáng xấu hổ này…”

Đến ngày 28/12/2016, anh Tuấn lại tiếp tục hành động thực hiện “quốc tang” của mình bằng cách treo một tấm băng rôn ghi rõ nội dung “Tưởng niệm 235 đồng bào đã tử nạn vì lũ lụt năm 2016” lên hàng rào trước nhà. Anh giải thích lý do vì sao anh lại treo băng rôn như vậy:

“Mình muốn treo cái băng rôn này là vì một là hình thức mình tiếp tục tưởng niệm, hai là ai chưa hiểu thì họ có thể hiểu ra tại sao mình lại làm như thế. Rất hy vọng họ có thể hưởng ứng và họ cũng có một cái động tác nào đó tưởng niệm cho các nạn nhân chết vì lũ lụt…”

Trách nhiệm với cộng đồng, xã hội

Việc thực hiện hành động “quốc tang” của anh Tuấn ngoài việc vấp phải sự cản phá như ngày 26/12, gia đình anh Tuấn cũng chịu một số sức ép khác. Vợ của anh Tuấn hiện là một giảng viên đại học tại Hà Nội đã bị phía cơ quan an ninh gây sức ép đến nhà trường.

Ngoài ra, khi ngôi nhà của anh bị quậy phá hôm 26/12 với sự tham gia của một nhóm “côn đồ”, trong nhà có vợ và con gái nhỏ của anh, anh chia sẻ cách thức mà vợ chồng anh bảo vệ con cái trong những sự vụ như vậy:

“Có đôi khi ta không có được tất cả, ta phải chấp nhận một số thiệt hại nhất định. Ví dụ như con mình, đương nhiên là cháu sợ nhưng mà mình và vợ đã thống nhất cho con mình ở trong nhà, đóng cửa lại không cho con tiếp xúc hoặc nhìn thấy với những người họ đến họ gây sức ép. Với vợ mình đương nhiên mình cũng cảm thấy có lỗi…”

Anh cho biết có thể gia đình vợ con anh phải chịu cú sốc tâm lý do những người khác gây nên vừa qua; nhưng anh mong người vợ sẽ hiểu và thương yêu anh qua cả những hành động trách nhiệm đối với người thân gần gũi cũng như đối với cộng đồng xã hội.

Vừa qua khi chính quyền Hà Nội thông báo sẽ tổ chức quốc tang cho ông Fidel Castro, cố lãnh tụ cách mạng cộng sản Cuba, nhiều người dân Việt Nam đã tỏ ra không đồng thuận.

Đến khi cơ quan chức năng chính thức công bố số nạn nhân tử vong vì thiên tai, lũ lụt trong năm nay tại Việt Nam, nhiều người lại nghĩ ngay đến “quốc tang” cho số người này.

Một lý do là họ phải hy sinh mạng sống một cách oan uổng vì sự tắc trách của con người- họ chết vì nhân tai chứ không phải thiên tai!

Xin hãy tỉnh ngủ!

From facebook:  Inna Lyna shared Phạm Văn Hải‘s post.

Phạm Văn Hải

Xin hãy tỉnh ngủ!

Nợ công của VN khoảng 229 tỷ usd, cao hơn 2 lần so với con số được VN công bố.
Tại một diễn đàn do UBND Tp. HCM tổ chức, chuyên gia kinh tế Phạm Đỗ Chí thông báo: nợ công của VN là 106% GDP.
GDP Việt Nam năm 2016 khoảng 216,6 tỷ usd, nợ công là 106% GDP tương đương 229 tỷ usd.
http://viettimes.net.vn/gdp-viet-nam-2015-dat-204-ty-usd-ng…
http://vov.vn/kinh…/gdp-ca-nuoc-nam-2016-tang-621-581415.vov

httpv://www.youtube.com/watch?v=3Tj-ewIqE_g

 

Chuyên gia kinh tế Việt Kiều Mỹ Phạm Đỗ Chí: “Xin hãy tỉnh ngủ”

“Sân bay Hàng không “Tân Sơn Nhất” ở Việt Nam dược xếp vào hạng… “Tệ Nhất” Quốc Tế !…

From facebook:  Like cho VIỆT NAM‘s video.

 764,693 Views

Like cho VIỆT NAM added a new video: VÌ SAO CẢNG HÀNG KHÔNG TÂN SƠN NHẤT RA NÔNG NỖI NÀY?

 “Sân bay Hàng không “Tân Sơn Nhất” ở Việt Nam dược xếp vào hạng…

“Tệ Nhất” Quốc Tế !…
“Trộm Cắp Nhất” thế giới !…” – 

VÌ SAO CẢNG HÀNG KHÔNG TÂN SƠN NHẤT RA NÔNG NỖI NÀY?

Phi trường TSN là cảng hàng không quốc tế INTERNATIONAL AIRPORT VIETNAM đại diện cho bộ mặt quốc gia khi khách quốc tế đến Du Lịch, tham quan đất nước này…Thế nhưng không có phòng khách, chỗ ngồi để cho người chờ đợi đón tiếp khách bay cổng ra và không có khu phòng để cho khách đưa tiễn. Cả hai khu đón và đưa hàng lớp người đứng chen chúc ngoài hành lang trước cổng ra vào, sân bay thì xì xèo như một tổ ong.

Toilet, mùi nước tiểu bốc  lên như….. . Nước giải khát và đồ ăn uống giá chặt chém cũng như các nhân viên cân hành lý thì hống hách, câu giờ để tỏ ra xin cho như khâu kiểm tra Hải quan ( customs). Khâu ra máy soi cửa phi trường, nhân viên hạch hỏi những câu hách dịch, mang theo bao nhiêu TIỀN?, có mang thuốc tây không?, bao nhiêu rượu?…vv, cho dù đã qua máy soi nhưng vẫn hù dọa để moi TIỀN. Nhất là Việt kiều và người Châu Á ( 10 đến 20 USD) sẽ được qua nhanh mà không cần soi chiếu.

Thủ tục Công An xuất nhập cảnh thì câu giờ mặc dù đã có thị thực VISA hợp lệ ( hộ chiếu nước ngoài) nếu không bo TIỀN, nhất là Việt kiều và người Châu Á. Phải mất 20 đến 35 phút để kiểm tra an ninh và scan hộ chiếu vào dữ liệu. Trong khi cảnh sát xuất, nhập cảnh ở các phi trường Châu Âu không mất quá 3 phút, scan hộ chiếu.

Đặc biệt vấn nạn trộm cắp tài sản trong hành lí của khách. Dù có nhiều cuộc họp bàn về cách ngăn chặn vấn nạn trộm cắp ở sân bay nhưng dường như ngành hàng không Việt Nam vẫn ” bó tay” với thực trạng này, bị quốc tế xếp hạng ” CẢNG HÀNG KHÔNG TỒI TỆ NHẤT THẾ GIỚI” đến nông nỗi này… thì quả là tệ hơn vợ thằng ĐẬU là quá chính xác.

ad: Sáng Nhũ

@TinTucVietHan

Cuối năm nhớ thương một người!

From facebook:   Phan Thị Hồng with Hoang Le Thanh and Nguyễn Thúy Hạnh.
Cuối năm nhớ thương một người!

Bạn đã biết đến cô ấy chưa?

Người con gái xinh đẹp này, đang bị cầm tù 9 năm vì chụp ảnh các cuộc biểu tình của dân oan và biểu tình chống Trung Quốc..

NGUYỄN ĐẶNG MINH MẪN bị bắt giữ ngày 31/7/ 2011 vì chụp hình một cuộc biểu tình và bị kết án chín năm tù với tội danh lật đổ nhà nước. Vào ngày 28 tháng 11, cô bắt đầu tuyệt thực để phản đối sự ngược đãi trong tù.

Vào ngày 9 tháng Giêng năm 2013, tòa án nhân dân Nghệ An kết án Minh Mẫn cùng với 13 blogger và nhà hoạt động nhân quyền khác về tội danh âm mưu “lật đổ” nhà cầm quyền Việt Nam, mà giới báo chí cho là “vụ án lật đổ lớn nhất trong những năm gần đây”.

Tuy học làm nghề thẩm mỹ, cô gái 26 tuổi này là người nhiệt huyết cổ võ cho công bằng xã hội và nhân quyền, thể hiện qua việc làm của một ký giả nhiếp ảnh. Thay vì bị trói buộc trong khuôn khổ truyền thông nhà nước, Minh Mẫn đăng tải hình ảnh của cô chụp trên mạng. Cô đến những nơi nào có bất ổn xã hội, có biểu tình công cộng để chụp hình và tạo chú ý cho các sự kiện này. Một trong những sự kiện đó là cuộc biểu tình chống Trung Quốc ở Tp.HCM vào ngày 5 tháng 6 năm 2011.

Minh Mẫn bị bắt giữ vào ngày 31 tháng 7 năm 2011 cùng với người mẹ và em trai. Nhà của gia đình bị công an lục soát và tịch thu máy ảnh của Minh Mẫn và vẫn chưa trả lại cho cô.

Vụ xử diễn ra tại tòa án nhân dân Nghệ An, nơi mà từ lâu có những quyết định không cần bằng và thiếu vắng thủ tục pháp lý. Mặc dầu có một số đông các bị cáo hầu tòa, phiên tòa diễn ra có hai ngày. Các bị cáo chỉ được có năm phút để trình bày với chánh án, và chỉ có thể trả lời “có” hay “không”. Nhiều ký giả độc lập và các quan sát viên quốc tế không được phép vào dự phiên xử. Phiên tòa kết án Minh Mẫn chín năm tù giam và ba tháng quản chế tại gia. Mẹ của cô bị kết án ba năm tù giam và nay đã mãn hạn tù. Em trai của cô bị ba năm tù treo.

Bản án nặng nề của Tòa Án Nhân Dân không chỉ tác động vào Minh Mẫn, mẹ và em trai của cô. Ba của cô đã nhiều lần bị ép buộc, bị áp lực phi pháp và bị theo dõi bởi nhà cầm quyền tiếp theo sau vụ bắt giữ cả gia đình của ông. Một nhân viên công an còn can ngăn ông không tìm luật sư bào chữa cho Minh Mẫn, và bị ra lệnh phải nói là vợ và con gái ông đã lên Sài Gòn làm việc nếu có ai hỏi về vụ bắt giữ.

Minh Mẫn đã nhiều tuyệt thực để phản đối cách đối xử bất công; cô bị nhốt trong một buồn giam lạnh lùng với ba lớp bê tông.

Cô hiện thời đang thụ án tù chín năm tù. Điều kiện ở tù khắc nghiệt, và cô bị buộc phải lao động cực nhọc.

Hồng Thái Hoàng.

Mỗi lần nghĩ đến cô, tôi lại rưng rưng hai hàng nước mắt !!!
Phan Thị Hồng

Image may contain: 1 person, standing and outdoor

Ôn cố tri tân – Năm 2016 – Một số biến cố, sự kiện quan trọng.

From facebook:  Phan Thị Hồng with Hoang Le Thanh.
Ôn cố tri tân – Năm 2016 – Một số biến cố, sự kiện quan trọng.

Một số biến cố, sự kiện quan trọng xãy ra trong năm 2016 đã gây xao động trong cộng đồng mạng do bạn Cao Đắc Tuấn (Dân Làm Báo) chọn và trình bày theo thứ tự thời gian.

Bạn Cao Đắc Tuấn đã cố gắng giữ khách quan khi chọn lựa các biến cố này, tính chất khách quan (có thể) không hoàn hảo và chắc chắn có những sai lầm hoặc thiếu sót.

Quan trọng nhất là thảm họa môi trường và sự đểu cáng của nhà cầm quyền trong việc bồi thường nạn nhân và bao che cho Formosa.

Thứ nhì là cuộc nổi dậy của dân Hà Tĩnh biểu tình chống đối Formosa, nói lên tinh thần bất khuất của dân Việt Nam.

Thứ ba là kết quả cuộc bầu cử tại Hoa Kỳ với việc thắng cử bất ngờ của Donald Trump.

(Trình bày theo thứ tự thời gian).

27-1-2016: Bầu cử ban chấp hành trung ương.

30-3-2016: Blogger Nguyễn Ngọc Già bị kết án 4 năm tù giam.

28-4-2016: Bài thơ “Đất nước mình ngộ quá phải không anh” của cô giáo Trần Thị Lam.

23-5-2016: Cuộc thăm viếng Việt Nam của Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama, và cảnh tượng Nguyễn Thị Kim Ngân cho cá ăn.

31-5-2016: Nguyễn Xuân Phúc phát âm “Made in Vietnam” là “Ma dzê in Việt Nam.”

14-6-2016: Máy bay SU-30MK2 mất tích và máy bay CASA 212 gặp tai nạn.

29-6-2016: Thảm họa cá chết tại miền Trung và Formosa nhận lỗi.

8-8-2016: Nguyễn Xuân Phúc đại náo phố cổ Hội An.

12-9-2016: Xác người gói chiếu.

2-10-2016: Hà Tĩnh nổi dậy.

10-10-2016: Nguyễn Ngọc Như Quỳnh bị bắt.

9-11-2016: Cuộc bầu cử tại Hoa Kỳ và kết quả Donald Trump đắc cử.

12-11-2016: Nữ giáo viên Hà Tĩnh bị ép đi tiếp đãi quan khách.

25-11-2016: Cái chết của Fidel Castro.

30-11-2016: Tin đồn đổi tiền.

Trong những biến cố sự kiện trên, có vài sự kiện khá quan trọng:
– Thảm họa môi trường do Formosa gây ra,
– Cuộc nổi dậy của dân Hà Tĩnh biểu tình chống đối Formosa.
– Cuộc bầu cử tại Hoa Kỳ với việc thắng cử bất ngờ của Donald Trump.

Theo: Cao Đắc Tuấn (Dân Làm Báo).

Ảnh: Hà Tĩnh nổi dậy. Giáo sư Ngô Bảo Châu Chau Ngo chọn tấm ảnh cuộc biểu tình của nhân dân Hà Tĩnh ngày 2-10-2016 – Hà Tĩnh nổi dậy là: “Bức ảnh của năm 2016”.

Giáo sư chỉ mới đăng 3 tiếng đồng hồ mà đã có hơn 33.000 người Like (và tăng không ngớt) và gần 2.000 lượt chia sẻ.

Image may contain: one or more people, crowd and outdoor

Tại sao tất cả lãnh tụ cộng sản đều phá tan hoang đất nước?

From facebook :  Tony Ton

Tại sao tất cả lãnh tụ cộng sản đều phá tan hoang đất nước?

Ngọc Ẩn
Chủ nghĩa CS kêu gọi đấu tranh giai cấp. Lúc đầu là đấu tranh giữa giai cấp công nhân, nông dân nghèo và chủ nhân. Sau khi giới chủ nhân bị đảng CS cướp hết tài sản, đấu tố, giết hoặc đày đi lao động khổ sai và chết trong rừng. Kế đến là CS đấu tranh, giết hại người trí thức. Một đất nước mà nhóm cầm quyền không biết tôn trọng nhân tài, người biết phát triển kinh tế và trí thức bị đào tận gốc, tróc tận rễ thì đất nước đó phải hoang tàn.

Sau khi đảng CS nắm được toàn quyền sinh sát thì bước kế tiếp người CS đấu tranh giai cấp với ai? Cách thức đảng CS chọn lựa lãnh tụ như Tổng Bí thư, Thủ tướng, Chủ tịch Nước là do một thiểu số nhỏ đảng viên bầu chọn chứ không do dân bầu. Như thế thì đấu tranh giai cấp phải xảy ra trong thành phần đảng viên để leo lên các chức vụ quyền lực. Chúng ta đã thấy đấu tranh giai cấp giữa Hồ Chí Minh và Lê Duẫn, giữa Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và TBT Nguyễn Phú Trọng. Giờ đây là đấu tranh giai cấp giữa TBT Trọng và Chủ tịch Nước Trần Đại Quang và Bí thư Thành ủy Sàigòn Đinh La Thăng. Các chức vụ chóp bu do một nhóm nhỏ đảng viên bầu chọn vì thế chuyện kết bè, kết đảng, hối lộ, mua chuộc lá phiếu là chuyện đương nhiên. Sau khi các lãnh tụ ngồi vào ghế quyền lực thì họ tiếp tục bảo vệ cái ghế bằng cách đưa thân tộc vào các chức vụ dưới quyền của họ, chia quyền lợi cho bè đảng đã bầu họ lên. Các lãnh tụ lấy tiền từ đâu để cung phụng cho đàn em? Họ lấy từ tiền thuế xăng, tăng giá điện, cướp nhà, cướp đất của dân, bán tài nguyên, bóc lột công nhân, xuất khẩu lao động, bán nước cho Tàu Cộng. Dưới trướng của vài trăm đảng viên cao cấp là vài triệu đàn em ăn theo. Dân có chết đói, chết bệnh, chết vì cá nhiễm độc Formosa, chết lạnh, chết vì xả lũ đều mặc kệ bọn dân đen. Đảng CSVN cũng chẳng cần bảo vệ tổ quốc vì họ đâu cần dân bầu họ vào ghế quyền lực.

Ở các nước tự do dân chủ thì Tổng thống hoặc Thủ tướng do dân bầu ra. Nếu muốn còn tại chức thì họ phải biết lo cho dân, cho tổ quốc. Dân thì quá đông nên Tổng thống không thể dùng tiền mua chuộc lá phiếu mà phải tạo công ăn việc làm, giúp kinh tế phát triển và lo cho dân được ấm no, hạnh phúc. Tổng thống phải lo bảo vệ tổ quốc, bảo vệ an toàn cho người dân. Ở cái thiên đường XHCNVN thì đảng CSVN câm họng nhìn Tàu cộng húc chìm tàu đánh cá của ngư dân và sau đó là đảng tìm cách bịt miệng ngư dân đã bị TC húc chìm tàu nhưng chưa chết.

Đảng CSVN cứ bóc lột, róc dân cho cho đến xương, giờ đây đảng CS lại chặt cả xương mà hầm nước lèo thì dân đói ắt hẳn phải nổi lên. Lịch sử lại tái diễn cái vòng lẩn quẩn đấu tranh giai cấp giữa giới bần cùng và giới cộng sản đại gia đang cầm quyền như đã xảy ra ở những nước cộng sản ở Đông Đức, Tiệp Khắc, Ba Lan, Hung Gia Lợi, Nga. Để bảo vệ quyền lợi và tính mạng của nhóm lợi ích chóp bu thì đảng CSVN chi một số tiền khổng lồ để nuôi công an. Các nguồn tiền để nuôi công an, quân đội đang cạn kiệt. Hải sản nhiễm độc không ai mua, ngư dân không ra khơi đánh cá khiến công nhân chế biến hải sản thất nghiệp, nhà nước xả lũ làm hư hại mùa màng, sụp đổ nhà cửa, cuốn trôi tài sản của dân miền Trung, ruộng nhiễm mặn ở miền Nam thì dân lấy gì xuất khẩu và đóng thuế. Đảng và nhà nước CSVN đang tìm cách ăn cướp sạch số vàng và đô la của dân, trông chờ vào nguồn tiền từ thiện từ ngoại quốc và tiền đi ăn mày từ các nước tư bản. Nguồn tiền từ thiện cũng chẳng nuôi nỗi vài chục triệu dân. CSVN đi ăn mày còn láo cá vặt và vi phạm nhân quyền khiến thế giới khinh ghét. Nhà cầm quyền CSVN cứ vi phạm nhân quyền, đánh đập những nhà đấu tranh dân chủ sẽ khiến người Việt hải ngoại cắt luôn nguồn tiền từ thiện cho dân nghèo mà chỉ giúp những nhà đấu tranh dân chủ để đất nước sớm thoát khỏi ách CS. Dân đói sẽ vào nhà cán bộ giàu có mà lấy lại những gì họ đã bị cán bộ trấn lột mấy chục năm qua. Dân đói thì công an hạng tép riêu cũng đói. Khi công an đói thì họ cướp giật của dân càng khiến xã hội loạn lạc, cướp giật nổi lên như rươi. Những địa phương người dân biết đoàn kết bảo vệ cho nhau chống cướp thì còn tồn tại sau thời loạn lạc.

Ở các nước tự do dân chủ thì Tổng thống, Dân biểu Quốc hội đều cần lá phiếu của người dân nên họ giốc hết tâm sức làm việc phụng sự người dân. Ở các nước cộng sản thì các lãnh tụ chóp bu không cần lá phiếu của dân để trở thành Tổng Bí thư, Thủ tướng, Chủ tịch Nước vì thế họ coi dân như rơm rác, như nô lệ làm ra vật chất để họ nuôi công an bảo vệ họ. Những đảng viên cộng sản giốc toàn lực và trí tuệ vào đấu tranh giai cấp trong nội bộ đảng, kết bè đảng dành ghế quyền lực khiến họ không còn tâm trí để chăm lo cho dân tộc và đất nước mà chỉ lo cho nhóm lợi ích và ngoại bang đã bầu họ vào ghế quyền lực. Sau khi được chức quyền thì họ phải lại quả cho Tàu cộng bao gồm tài nguyên, đất đai, biển đảo. TBT Nguyễn Văn linh đã từng tuyên bố “thà mất nước còn hơn mất đảng.” Nhìn hành động của TBT Nguyễn Phú Trọng bảo vệ Formosa, dâng đất, triều cống biển đảo, rước Tàu cộng vào VN thì đã rõ ông đang phục vụ cho Tàu cộng và sẳn sàng giết dân Việt để bảo vệ Tàu cộng. Hồ Chí Minh là tên Việt gian bán nước và các đàn em của Hồ tiếp tục sự nghiệp Việt gian cho dến hôm nay.

Tập đoàn Việt gian CSVN đã và đang phá hoại, xâu xé một đất nước VN tươi đẹp, giàu tài nguyên thiên nhiên để biến tổ quốc VN thành một bãi rác chứa chất độc kỷ nghệ do Tàu cộng mang vào. Tên đồ tể diệt chủng Pol Pot đã nhận lệnh TC giết dân Campuchia bằng súng đạn, dao búa. Những tên đồ tể từ thời HCM nhận súng đạn giết dân đến Nguyễn Phú Trọng nhận lệnh của TC đang diệt chủng dân Việt bằng thuốc độc của Tàu cộng. Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Xuân Phúc bao che TC đầu độc sông, hồ, biển, đất (bauxite). Dân Campuchia bị giết chết ngay lập tức khiến thế giới lên án Pol Pot. Dân VN sẽ chết từ từ trong âm thầm vì nhiễm độc, vì ung thư, vì đói rét và thế giới sẽ không thấy mà lên án bọn diệt chủng CSVN.

TỔNG KẾT NGƯỜI VIỆT CHẾT NĂM 2016 VÌ MỘT SỐ NGUYÊN NHÂN ĐIỂN HÌNH

From facebook:   Suong Quynh‘s post.
Image may contain: one or more people, tree, motorcycle and outdoor
Image may contain: one or more people, tree and outdoor
Suong Quynh added 2 new photos 

TỔNG KẾT NGƯỜI VIỆT CHẾT NĂM 2016 VÌ MỘT SỐ NGUYÊN NHÂN ĐIỂN HÌNH
1- 94.700 người chết vì ung thư, gấp 10 lần tai nạn giao thông . Trung bình cứ 1 giờ có 3 người chết vì ung thư. Trong đó có 33.145 người chết vì ngộ độc thức ăn.
http://songkhoe.vn/giat-minh-moi-gio-co-hon-3-nguoi-viet-ch…

2- 9000 người chết vì tai nạn giao thông gấp 3 lần bệnh dịch.
http://news.zing.vn/gan-9000-nguoi-chet-vi-tai-nan-giao-tho…

3- Trung mỗi năm 250 người chết vì điện giật
http://vietbao.vn/…/250-nguoi-chet-vi-dien-gi…/30055346/157/

4- 235 người chết vì xả lũ và lũ
http://www.nguoi-viet.com/…/mien-trung-viet-nam-nguoi-chet…/
Ngoài ra chết vì bác sĩ tắc trách, công an đánh, lãnh đạo bắn nhau, thủ tiêu nhau, dân bắn công an, công an bắn dân, người dân bị giết vì cướp của, đánh ghen…vv. hàng ngày trên báo quốc doanh. Chết già không tính .
* Thành Hồ cuối năm giăng hoa phúng điếu đón năm mới là phải rồi.

Việt Nam: ‘Quy hoạch’ là sắp đặt lưu manh làm lãnh đạo

Việt Nam: ‘Quy hoạch’ là sắp đặt lưu manh làm lãnh đạo

Người Việt

29-12-2016

Võ Thanh Hà (phải) cánh tay phải của Vũ Huy Hoàng, chủ tịch Hội Đồng Quản Trị Sabeco và Vũ Quang Hải (giữa), con trai Vũ Huy Hoàng, phó tổng giám đốc Sabeco. Hình: Tuổi Trẻ

VIỆT NAM – Bộ Công Thương Việt Nam vừa chính thức công bố quyết định xử lý một số trường hợp được “quy hoạch” không đúng quy định và loại bỏ hàng loạt lãnh đạo của bộ này trong tương lai.

“Quy hoạch” là cách chính quyền Việt Nam gọi việc sắp đặt những cá nhân được lựa chọn từ trước, đưa những cá nhân này đi theo lộ trình nhất định để tích lũy uy tín, kinh nghiệm, sau đó bổ nhiệm làm lãnh đạo hệ thống chính trị, hệ thống công quyền từ trung ương tới địa phương.

Trước nay, “quy hoạch” vẫn được xem là phương thức hợp pháp hóa việc mua quan, bán chức, xây dựng, phát triển bè cánh. “Quy hoạch” nhân sự lãnh đạo tại Việt Nam không có chỗ cho hiền tài.

Quyết định vừa kể của Bộ Công Thương Việt Nam là lần đầu tiên xóa bỏ “quy hoạch” sắp đặt nhân sự chủ chốt của một bộ trong tương lai. Lần đầu tiên yếu tố không đúng qui định được nêu ra khi bản chất lưu manh của những cá nhân được “quy hoạch” làm lãnh đạo không thể giấu ai được nữa.

Theo quyết định thì các nhân vật như Trịnh Xuân Thanh, Nguyễn Xuân Sơn và Võ Xuân Hà đều đã được “quy hoạch” làm thứ trưởng Bộ Công Thương, giai đoạn từ 2016 đến 2021. Cả ba đều liên quan đến hàng loạt scandal.

Chẳng hạn Trịnh Xuân Thanh, cựu chủ tịch Hội Đồng Quản Trị của Tổng Công Ty Xây Lắp Dầu Khí Việt Nam (PVC). Sau khi gây ra những thua lỗ đáng ngờ khiến PVC mất 3,200 tỷ đồng, ông Thanh được rút khỏi PVC để về làm trưởng văn phòng đại diện của Bộ Công Thương ở miền Trung. Rồi từ miền Trung quay về Hà Nội làm chánh văn phòng Ban Cán Sự Đảng của Bộ Công Thương. Sau đó được luân chuyển về Hậu Giang làm phó chủ tịch tỉnh này và trở thành đại biểu Quốc Hội. Chuyện vỡ lở, ông Thanh biến mất trước khi dư luận đẩy công an Việt Nam đến chỗ phải khởi tố nhân vật này vì có dấu hiệu tham nhũng.

Nhân vật thứ hai bị loại khỏi “quy hoạch” thứ trưởng Bộ Công Thương là ông Nguyễn Xuân Sơn, chủ tịch Tập Đoàn Dầu Khí Việt Nam. Ông Sơn đang bị giam vì gây thiệt hại cho Ocean Bank 770 tỷ đồng khi làm tổng giám đốc Ocean Bank. Nếu không bị khởi tố vì “lợi dụng chức vụ quyền hạn trong khi thi hành công vụ gây hậu quả nghiêm trọng” và “cố ý làm trái các quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng”, có thể giờ này ông Sơn đang chỉ đạo hai ngành công nghiệp và thương mại của Việt Nam.

Nhân vật thứ ba bị loại khỏi “quy hoạch” thứ trưởng Bộ Công Thương là ông Võ Thanh Hà. Ông Hà được xem là “cánh tay phải” của ông Vũ Huy Hoàng, bộ trưởng Công Thương suốt hai nhiệm kỳ ông Dũng làm thủ tướng Việt Nam. Ông Hoàng vừa bị cảnh cáo trước toàn đảng, toàn dân vì hàng loạt sai phạm liên quan đến tuyển dụng, bổ nhiệm nhân sự bất xứng, với những dấu hiệu rất rõ ràng về việc cố tình phát triển bè cánh. Từ vị trí thư ký của ông Hoàng, ông Hà trở thành phó văn phòng rồi chánh văn phòng Bộ Công Thương, sau đó được điều động về làm chủ tịch Hội Đồng Quản Trị Sabeco (Tổng công ty Bia-Rượu-Nước giải khát Sài Gòn), nơi mà lương hợp pháp lên tới cả tỷ đồng/năm.

Quyết định xử lý một số trường hợp được “quy hoạch” không đúng quy định của Bộ Công Thương Việt Nam cũng đã hủy bỏ việc bổ nhiệm hàng loạt cá nhân như Vũ Đình Duy làm cục phó Cục Kỹ Thuật An Toàn và Môi Trường Công Nghiệp. Ông Duy từng là tổng giám đốc Công Ty Cổ Phần Hóa Dầu Và Xơ Sợi Dầu Khí (PvTex). Sau khi PvTex ngốn hết 7,000 tỷ đồng nhưng không thể hoạt động. Giống như ông Thanh, ông Duy đột nhiên biến mất trước khi bị điều tra.

Rút lại việc trao cho ông Vũ Quang Hải, con ông Vũ Huy Hoàng hàm vụ phó, thu hồi quyết định điều động ông Hải làm phó tổng giám đốc Sabeco kiêm kiểm soát viên Tổng Công Ty Thuốc Lá Việt Nam.

Rút lại việc trao cho bà Vũ Thúy Huệ hàm vụ phó, thu hồi quyết định điều động bà Huệ làm đại diện Bộ Công Thương ở văn phòng Tổng Cục Năng Lượng tại Sài Gòn. Bà Huệ được xem là người gài một doanh nhân toan tố cáo tham nhũng ở tập đoàn Dầu khí Việt Nam, nơi chồng bà làm phó tổng giám đốc vào tù vì “tống tiền.”

Cần lưu ý “quy hoạch” nhân sự của Bộ Công Thương sẽ không có giá trị nếu không có sự phê duyệt của các viên chức lãnh đạo chính phủ và lãnh đạo đảng CSVN. Dẫu “quy hoạch” bị hủy bỏ vì những lý do vừa kể nhưng không có viên chức nào bị truy cứu trách nhiệm vì phê duyệt quy hoạch này. (G.Đ)