Bạch Hồng Quyền: “Công an tìm cách bắt giam tôi để ngăn cản thông tin về Formosa”

2017-05-12
 
Lệnh truy nã Bạch Hồng Quyền do Thượng tá công an Trần Hải Trung ký.

Lệnh truy nã Bạch Hồng Quyền do Thượng tá công an Trần Hải Trung ký.

Photo: RFA
 

Nhà hoạt động xã hội và môi trường Bạch Hồng Quyền cho rằng công an tỉnh Hà Tĩnh đang tìm cách bắt giam anh để ngăn cản việc đưa tin về thảm họa môi trường Formosa đến công chúng.

Nói với Đài Á Châu Tự Do RFA vào đêm ngày 12 tháng 5 qua điện thoại, anh Bạch Hồng Quyền cho biết:

“Cái đó là một bản án sai trái và cố tình gán ghép em hòng bịt miệng em trước dư luận và em không thể về để giúp được người dân.”

Ngày 18/4/2017, Cơ quan Cảnh sát Điều tra tỉnh Hà Tĩnh ra quyết định khởi tố và bắt tạm giam đối với anh Bạch Hồng Quyền về tội “gây rối trật tự công cộng” và “bắt giữ người trái pháp luật”, theo Điều 245 và Điều 123 Bộ luật Hình sự Việt Nam. Lệnh truy nã toàn quốc đối với anh Bạch Hồng Quyền được công bố rộng rãi trên báo chí vào ngày 12 tháng 5.

Theo cáo buộc của cơ quan chức năng Việt Nam, anh Bạch Hồng Quyền  đã cầm đầu, kích động khoảng 2.000 giáo dân ở xã Thạch Bằng và xã Thạch Kim, huyện Lộc Hà biểu tình, vào ngày 3 tháng 4 năm 2017, ở trụ sở của Ủy ban Nhân dân huyện Lộc Hà, tỉnh Hà Tĩnh.

Theo cơ quan chức năng Việt Nam thì người biểu tình lợi dụng khiếu kiện đền bù sự cố môi trường biển do công ty Formosa gây ra hồi đầu tháng Tư năm ngoái để gây rối an ninh trật tự và một cán bộ công an đã bị đám đông bắt giữ.

Tuy nhiên anh Bạch Hồng Quyền cho rằng cáo buộc này là hoàn toàn không có căn cứ:

“Với cái lệnh bắt đó thì như mọi người biết là hôm 3 tháng 4 có khoảng 8 ngàn người dân ở hai xã Thạch Hà và Thạch Kim lên Ủy ban nhân dân huyện Lộc Hà để đòi quyền lợi.

Bên phía người dân bị thiệt hại do Formosa gây ra thì họ đi đòi quyền lợi. Vụ việc xảy ra tối 2 tháng 4 là công an xã Thạch Bằng và huyện Lộc Hà đã nổ súng bắn vào người dân.

Ngày 3 tháng 4 người dân lên đòi giải quyết vụ nổ súng đó nhưng bên phía chính quyền đã không ra tiếp và giải quyết vụ việc mà bây giờ lại đổ lỗi cho em là người cầm đầu sự việc hôm đó và truy tố em gây rối trật tự công cộng nhưng đó là sai.”

Khi được hỏi về khả năng sẽ để công an bắt giữ theo lệnh truy nã, anh Bạch Hồng Quyền cho biết anh vẫn đang cân nhắc:

“Hiện tại em vẫn chưa có quyết định gì chắc chắn vì sự việc công an Hà Tĩnh vẫn cố tình đổ cho em là người kích động vụ việc ngày 3 tháng 4.

Em đang có những bước tiếp theo là làm các đơn kiến nghị và đơn vận động gửi cho các cha giáo phận Vinh để cùng lên tiếng về việc em bị bắt.

Có thể nhờ sức ép đó thì sẽ yêu cầu bên phía chính quyền hủy lệnh bắt và những lệnh đã ra đối với em trong thời gian vừa qua.”

Trong các ngày 10 và 11 tháng 5 vừa qua, công an Hà Tĩnh đã đến gặp gia đình anh Bạch Hồng Quyền để tìm cách thuyết phục anh đầu thú, nhưng vợ của anh Bạch Hồng Quyền cho biết anh không có nhà và chị khẳng định anh hoàn toàn không có tội gì mà phải đầu thú.

Tẩy chay, vũ khí của chúng ta

Tẩy chay, vũ khí của chúng ta

Tạp ghi Huy Phương

Nguoi-viet.com

(Hình minh họa: NOAH SEELAM/AFP/Getty Images)

Ở Hoa Kỳ, chúng ta chỉ có một cộng đồng tị nạn người Việt ở hải ngoại, không có quân đội, không có chính phủ, không có ngân khoản khổng lồ trong ngân hàng, nhưng thật sự là chúng ta có vũ khí trong tay. Đó là quyền sử dụng đồng đô la và quyền tẩy chay!

Dư luận tố cáo một tiệm bún bò Huế ở Bolsa còn lưu luyến chơi nhạc VC “Trường Sơn Đông-Trường Sơn Tây” trong quán ăn này, chúng ta có quyền tẩy chay không đến quán này nữa. Mở quán ăn, chủ nhân cần có khách, nhưng khách có thể chọn quán bún bò khác hay nghỉ ăn bún bò vì không muốn chịu nhục.

Chúng ta có quyền tẩy chay các ca sĩ, các đoàn văn công, các cuộc trao đổi văn hóa từ trong nước gửi ra với mục đích giao lưu hay trao đổi, mà không cần phải biểu tình, treo cờ, giăng biểu ngữ, la ó, chửi bới. Cách tốt nhất là xa lánh, không mua vé, không tham dự dù có giấy mời, không thèm đăng quảng cáo lấy tiền, thì đương nhiên sân khấu sẽ tắt đèn và ca sĩ, văn công sẽ cuốn gói về nước. Còn nói hô hào chống Cộng, chồng đã bị cầm tù, con chết vượt biên, mà còn trang điểm, ra tiệm làm tóc, mua vé danh dự để được ngồi hàng đầu, mỗi khi có gánh hát, có văn công, “soái ca” đẹp mã sang đây trình diễn, thì nên về nhà đóng cửa, soi kính, xem lại chân dung và bản sắc của mình.

Chúng ta có quyền tẩy chay các ca sĩ có gốc gác tị nạn, bây giờ kêu gào danh nghĩa quê hương, đồng bào, hòa giải, về quê hương “hát trên những xác người” vì những thương nữ này không muốn nghe, muốn thấy, bịt tai, nhắm mắt trước những sự thật đau lòng. Vì sao khi họ trở lại đây, chúng ta lại tiếp đón họ, chấp nhận cho họ đứng trên sân khấu hải ngoại, miễn họ biết đổi màu da cho thích hợp với phông cảnh sân khấu của mỗi nơi.

Chúng ta có quyền tắt TV, không đi xem ca nhạc, không bỏ một đồng bạc để mua vé, đi xem những ca, kịch sĩ, những tên hề hai mặt, đi đi, về về, sẵn sàng cười vào sự vô cảm, ngu ngơ của hải ngoại.

Nếu có quán ăn, dịch vụ sống nhờ trên đất tị nạn mà có lối văn hóa “bún mắng, cháo chửi” kiểu Hà Nội thì cho chúng trở về nơi hang ổ của chúng.

Cộng đồng tị nạn Cộng Sản ở hải ngoại khi nghe tình cảnh của đồng bào trong nước hiện nay, mà nỗi oan khiên không kể hết, nên tẩy chay không gửi tiền, không du lịch Việt Nam, chứ không phải nuôi sống Cộng Sản mỗi năm lên hơn $10 tỷ, cuối năm “về quê ăn Tết,” với câu nhật tụng: “Việt Nam bây giờ đẹp lắm, vui lắm!”

Nói chung, chúng ta có vũ khí trong tay mà chưa biết dùng hay không muốn dùng.

Ở Việt Nam, vụ công ty nước ngọt Tân Hiệp Phát, sau khi tòa án tuyên phạt bảy năm tù đối với bị cáo Võ Văn Minh (Cái Bè, Tiền Giang), sau khi bị gài bẫy nhận 500 triệu đồng từ đại diện của Tân Hiệp Phát tại một quán giải khát, khi ông này tố cáo chai nước ngọt có ruồi chết. Bênh vực người cô thế, Tân Hiệp Phát đã bị làn sóng tẩy chay của dân chúng, không mua, không dùng sản phẩm của công ty này gồm tất cả 12 món hàng. Sơ khởi, Tân Hiệp Phát đã chịu thiệt hại nặng nề lên tới trên $90 triệu, và nếu dân chúng muốn chiến dịch tẩy chay này đi đến tận cùng thì Tân Hiệp Phát sẽ phải phá sản!

Tẩy chay được xem như là một thái độ bất hợp tác, không liên quan, không giao dịch nhằm đưa đối phương đến những khó khăn, gây thiệt hại cho bên bị tẩy chay. Phải nói là tẩy chay là một sức mạnh có thể làm kiệt quệ đối phương, gây ảnh hưởng không nhỏ, một cuộc chiến tranh không cần dùng đến vũ khí. Đối tượng của việc tẩy chay không chỉ là công ty kinh doanh tư nhân mà còn có thể một chính quyền thành phố hay tiểu bang.

Ở tầm mức lớn giữa một quốc gia với một quốc gia, đó là cấm vận.

Cấm vận là sự ngăn cấm quan hệ ngoại giao, viện trợ, buôn bán, đi lại, vận chuyển hàng hóa, trao đổi khoa học kỹ thuật… với một nước nào đó, được sử dụng như một sự trừng phạt chính trị do sự bất đồng về chính sách và hành động của quốc gia ấy.

Chúng ta thường nghĩ việc tẩy chay công ty kinh doanh tư nhân có ảnh hưởng đến số lượng hàng hóa bán ra, hay dịch vụ trực tiếp cho người tiêu dùng bị sút giảm, nhưng thực tế gây thiệt hại rất nhiều, vì ảnh hưởng gián tiếp từ việc giảm giá cổ phần của công ty. Chúng ta chưa quên Target đã mất $10 tỷ cổ phần trong năm vừa qua vì bị thành phần bảo thủ tẩy chay chính sách cho người đổi giới (transgender) tự chọn nhà vệ sinh trong các cửa tiệm của họ, và mới đây, chỉ vì vụ kéo lê một khách hành, ông David Đào vừa qua trên sàn máy bay của United Airline, hãng máy bay này đã mất $1 tỷ chứng khoán. Việc mất giá cổ phiếu là do ảnh hưởng hình ảnh công cộng (public image) của công ty này trước công chúng.

Người Mỹ gốc Phi Châu đã tẩy chay việc đi xe buýt tại Montgomery, Alabama, để khởi động một cuộc đấu tranh trên phạm vi toàn quốc nhằm xóa bỏ nạn kỳ thị chủng tộc; người Ấn Độ tẩy chay hàng hóa của Anh do Thánh Gandhi khởi xướng; người Do Thái thành công khi tổ chức tẩy chay Henry Ford ở Mỹ, vào những năm 1920; người Trung Quốc tẩy chay các sản phẩm của Nhật sau phong trào Ngũ Tứ; người Do Thái tẩy chay hàng hóa của Đức Quốc Xã ở Lithuania, Mỹ, Anh và Ba Lan trong năm 1933; Mỹ dẫn đầu cuộc tẩy chay Thế Vận Hội Mùa Hè 1980 tại Liên Xô, và cuộc tẩy chay chống lại chính quyền phân biệt chủng tộc apartheid tại Nam Phi…

Ngay tại Mỹ, trong năm qua, “đạo luật phòng vệ sinh,” HB 2 của North Carolina, chỉ cho học sinh sử dụng theo giới tính lúc mới sinh ra, chứ không theo giới tính sau khi đã thay đổi, đã bị “tẩy chay” làm cho tài chánh tiểu bang bị thiệt hại lớn, từ việc công ty tài chính PayPal ngưng đặt một cơ sở khiến tiểu bang mất $2.66 tỷ cho ngân sách, đến việc ca sĩ người Anh Ringo Starr hủy bỏ cuộc trình diễn, làm cho nhà hát của một thành phố bị thất thu $33,000 và tiểu bang này có thể mất thêm hàng trăm triệu đô la vì Hiệp Hội Thể Thao Đại Học (NCAA) không tổ chức các cuộc thi đấu tại đây, nơi thường đứng ra đăng cai các sự kiện này. NCAA dự trù tẩy chay dài lâu khi loan báo địa điểm các trận thi đấu các giải vô địch từ nay cho đến năm 2022, sẽ không dành cho North Carolina. Thiệt hại vụ này lên đến $87.7 triệu.

Ngày nay Trung Quốc đầu độc cả thế giới với thực phẩm bẩn, hàng hóa thô sơ cẩu thả, cứ kiểm soát ngay các vật dụng trong gia đình mình, những gì đã phát xuất từ Trung Quốc, đều có thể đưa đến chuyện giết người. Từ cái xe nôi kẹp cổ trẻ em, đến món đồ chơi nhiễm nặng chất chì, sữa và sữa bột trẻ em đã bị lẫn hóa chất melamine, và chúng ta phải biết rằng tất cả thứ hàng hóa sản xuất từ quốc gia này đều dính máu của các công nhân nô lệ vị thành niên, mọi tù nhân khổ sai, gái mãi dâm, dân nghiền ma túy và học viên Pháp Luân Công trong cái nhà tù đau đớn, mạt hạng vĩ đại này.

Chỉ riêng năm 2013, Walmart đã nhập cảng hàng hóa Trung Quốc lên đến $49,1 tỷ, điều này cũng có nghĩa là Walmart đã làm mất 400,000 việc làm của dân Mỹ trong thời gian đó.

Ngay việc Trung Quốc hiện nay đang trở thành một loại thực dân mới, gieo hiểm họa cho cả thế giới, lấy đi hàng triệu việc làm, vơ vét tài nguyên, bắt đi các dân tộc này, giết họ, triệt sản họ hay pha giống với người Hán, cũng đủ cho cả thế giới tẩy chay hàng hóa Trung Quốc, du lịch Trung Quốc. Những con buôn trong các siêu thị Á Châu tại Hoa kỷ sẵn sàng vì lợi nhuận với những món hàng rẻ, độc hại nhưng chúng ta quyết không đầu độc gia đình, con cháu chúng ta bằng thực phẩm Trung Quốc. Việc làm đó là tẩy chay!

Người Việt ở hải ngoại là những người mau quên. Sau Tháng Tư, 1975, không có gia đình nào không có người đi tù, không có người vượt biển, không có người khốn đốn vì chuyện đánh tư sản, đổi tiền, đuổi người đi vùng kinh tế mới, dãi dầu chốn chợ trời. Thế gian kêu gọi mọi người sẵn lòng tha thứ nhưng đừng quên, vậy mà người ta lại hay quên, đến nỗi trong tay có vũ khí mà chưa hề động thủ, thường than vãn mà không biết hành động, cuối cùng vì cái lợi của riêng mình, cái vui của gia đình mình mà quên hết cái đau của cộng đồng, cái khốn khổ của cả một dân tộc!

Nói như nhà thơ Nguyễn Chí Thiện: “Vì ấu trĩ, thờ ơ, u tối!” và: “Lỗi lầm tại ai? Xét ra tất cả. Mấy ai người đem hết tâm can?”

Chuyện Hậu Lê Mỹ Hạnh & Nguyễn Hữu Tấn- S.T.T.D Tưởng Năng Tiến

Chuyện Hậu Lê Mỹ Hạnh & Nguyễn Hữu Tấn- S.T.T.D Tưởng Năng Tiến 

Ảnh của tuongnangtien

RFA

Chính quyền nên biết xấu hổ khi có loại người du côn vô học hành xử lưu manh vi phạm luật pháp để ra vẻ bảo vệ chính quyền!

Tiến sĩ Nguyễn Thị Hậu

Trong tác phẩm Đèn Cù, tập II, Trần Đĩnh nhắc đi nhắc lại đôi ba lần đến mối âu lo ra mặt (và ra miệng) của Nguyễn Văn Linh:  “Có ngày thức dậy thì thấy Sài Gòn đã cắm đầy cờ thằng nào khác mất rồi.”

Có lẽ cũng vì nỗi lo sợ này nên ông TBT bèn dẫn đầu phái đoàn VN đi dự Hội Nghị Thành Đô, rồi hớn hở mang về Mười Sáu Chữ Vàng (“ổn định lâu dài, hướng tới tương lai, láng giềng hữu hảo, hợp tác toàn diện”) và soạn lại hiến pháp để …  biến thù thành bạn!

Tuy có “sự hợp tác toàn diện” của “láng giềng hữu hảo” nhưng Việt Nam – tiếc thay – đã không hề  tìm được chút “ổn định lâu dài” nào để “hướng tới tương lai” cả. Thù trong, giặc ngoài. Tương lai, cũng như hiện tại, của Đảng CSVN đều rất bấp bênh. Nỗi lo sợ và ám ảnh của ông Nguyễn Văn Linh (“có ngày thức dậy thì thấy Sài Gòn đã cắm đầy cờ thằng nào khác mất rồi”) vẫn còn nguyên vẹn:

  • Ngày 2 tháng 5 năm 2017, một công dân Việt Nam, ông Nguyễn Hữu Tấn đã bị lực lượng an ninh tỉnh Vĩnh Long đến lục nhà bắt giữ vì tình nghi có lưu giữ cờ Vàng. Qua ngày sau, cơ quan công quyền đã chở xác nạn nhân về trao trả lại cho gia đình cùng lời giải thích là đương sự “đã dùng dao cắt liên tiếp vào cổ để tự sát” tại đồn công an.
  • Cũng trong 2 tháng 5 năm 2017, một công dân Việt Nam khác, bà Lê Mỹ Hạnh đã bị “đánh dã man” tại nhà vì thuộc thành phần “phản động” và là “thành viên cờ vàng ba sọc đỏ.”

Trước sự kiện này, dư luận có nhiều phản ánh hơi (bị) bất thường:

 Ngô Nhật Đăng:  “Tôi xin ủng hộ một số tiền cho bất kỳ ai ra tay trừng trị tên Hùng người đã hành hung phụ nữ và đang thách thức xã hội, vì tôi không thấy bóng dáng công lý trong vụ này … ”

 Song Tran: “Nếu pháp luật không nghiêm chúng tôi sẵn sàng ủng hộ tiền bằng mọi giá thuê mướn sát thủ để tiêu diệt những kẻ hung tàn này.”

Phạm Văn Thành cũng cho hay rằng ông nhận được rất nhiều lời gợi ý của mọi giới người, trong cũng như ngoài nước, sẵn sàng đóng góp tài chính (và “sức lực”) vào việc “lấy đầu” kẻ đã hành hung bà Lê Mỹ Hạnh.

May mắn là cùng lúc cũng có những đề nghị ôn hoà và … “hợp pháp” hơn:

Trương Huy San:

“Chị Lê Mỹ Hạnh đã chính thức trình báo công an. Báo chí nhà nước không thể bỏ qua sự kiện này. Đừng đợi tới ngày bọn côn đồ xông vào nhà các bạn. Công an nên ngay lập tức khởi tố vụ án và các bị can về hành vi “xâm phạm chỗ ở của người khác” theo Điều 158 Bộ luật hình sự.

Lê Công Định:

“Rất mong các cơ quan tiến hành tố tụng theo luật định lắng nghe ý kiến của nhân dân, thực hiện một công việc cần thiết nhằm ngăn chặn sự leo thang của tội ác và, quan trọng hơn, để chứng minh rằng xã hội Việt Nam là một xã hội có luật pháp.

Chúng ta hãy chờ xem nhà chức trách sẽ hành xử ra sao.

Trân trọng,”

Chưa biết “nhà chức trách sẽ hành xử ra sao” nhưng cách nhận định vấn đề của họ thì đã rõ:

–  Đại tá Nguyễn Sỹ Quang, Trưởng Phòng Tham Mưu, Công An TP.HCM, cho biết nguyên nhân ban đầu của vụ việc là mâu thuẫn cá nhân.

Trung Tướng Lê Đông Phong, Giám Đốc Công An TP HCM, cho biết : “Đây chỉ là một vụ tố giác tội phạm. Qua lời khai của bảo vệ chung cư ở quận 2, TP HCM, thời điểm lúc đó có một người phụ nữ trong nhóm chạy ra hô “nó giật chồng em.”

Tôi không coi thường cấp bực cũng như chức vụ (khiêm tốn) của ông Nguyễn Sỹ Quan. Tôi cũng đã nghe quen tai nên không phiền hà gì lắm về những lời lẽ (“đầu đường xó chợ”) của ông  Lê Đông Phong. Tuy thế, vì vấn đề không chỉ giới hạn ở một địa phương nên những giòng chữ còn lại (của trang sổ tay hôm nay) xin được dành cho ông Thượng Tướng Tô Lâm, Tiến Sỹ Luật Khoa, đương kim Bộ Trưởng Bộ Công An Việt Nam.

Hơn ai hết ông Lâm biết rất rõ rằng đã có hằng trăm vụ “tự sát trong đồn công an” và hằng trăm vụ “côn đồ” ném gạch đá, mắm tôm, cứt đái, rác rưởi vào nhà những người bất đồng chính kiến (hay hoạt động xã hội dân sự) mà không hề có bất cứ một cuộc điều tra minh bạch nào của nhà nước Việt Nam. Những người lãnh đạo chính phủ hiện nay, rõ ràng, đang chủ trương xử dụng, bảo trợ, và bao che cho những hành vi bạo lực và phi pháp!

Bọn côn đồ, vì thế, mỗi lúc một tiến thêm xa. Cho đến ngày 25 tháng 4 năm 2014 thì chúng đi hơi xa quá. Hôm đó, bà Trần Thị Nga đã bị những kẻ bịt dùng cây sắt đánh vỡ xương.

Mặc dù hung thủ đã bị nhận diện, và bà Nga cũng đã gửi đơn trình báo đến văn phòng công an huyện Thanh Trì (Hà Nội) nhưng chung cuộc thì người vào tù chính là nạn nhân thay vì thủ phạm!

Sự kiện này lý giải được nỗi hoang mang của nhà báo Huy Đức (“Tôi không làm sao tin được một hành động như thế lại có thể xảy ra trong một thành phố có chính quyền”) về sự lộng hành của Phan Hùng và đồng bọn – những kẻ đã ngang nhiên vào nhà bà Lê Mỹ Hạnh vừa đánh đâp nạn nhân, vừa thản nhiên thu hình rồi cho phổ biến trên mạng, cùng những lời lẽ thách thức hỗn xược khiến nhiều người công phẫn.

Nguồn tranh biếm họa: phairzios.blogspot

Thách thức công luận là một cách hành sử rất thiếu khôn ngoan, nếu không muốn nói là ngu xuẩn, nhất là trong hoản cảnh (“thập tử nhất sinh”) hiện nay của nhà nước CSVN. Về tuổi đời, học vấn, cũng như địa vị xã hội thì ông Tô Lâm đều vượt xa ông Phan Hùng. Hy vọng tầm nhìn của ông Thượng Tướng cũng sẽ cao hơn (và xa hơn) của một tên côn đồ vô học.

Luật sư Lê Công Định bầy tỏ sự quan ngại rằng: “Ngày mai sẽ đến lượt chúng ta là nạn nhân nếu hôm nay chúng ta im lặng trước sự bạo hành vô pháp như thế. ” Tôi thì có mối quan ngại khác: “Ngày mai sẽ đến lượt các ông là nạn nhân nếu hôm nay các ông im lặng trước sự bạo hành vô pháp như thế.”

Mà cái “ngày mai” này (xem ra) cũng không còn xa lắm – theo lời cảnh báo của nhà văn Phạm Thành, từ Hà Nội:

“Các chú an ninh hãy biết rằng, 90 triệu người Việt Nam đã căm thù cộng sản cầm quyền đến ngút trời ngập đất; ngân khố nhà nước rỗng không, nợ nước ngoài ngập đầu, tới 410 tỷ đô la, bằng 210 % GDP thì chế độ cộng sản cầm quyền sụp đổ, thời gian chỉ còn tính trên đầu ngón tay … Các chú an ninh, khôn hồn thì hãy tỉnh ngộ. .. muộn còn hơn không. ”

Cũng có thể vẫn còn “vài chú an ninh” chưa “tỉnh ngộ” nhưng ông Bộ Trưởng Công An thì chắc chắn là không đến nỗi ngù ngờ như thế. Cũng hơn ai hết, ông biết rõ rằng mối lo sợ của Nguyễn Văn Linh (“có ngày thức dậy thì thấy Sài Gòn đã cắm đầy cờ thằng nào khác mất rồi”) không không phải là hoàn toàn vô cớ.

Muốn hay không muốn, sớm hay muộn, đất nước rồi sẽ phải trải qua một giai đoạn giao thời với ít nhiều xáo trộn thôi. Tuy nhiên, dù ở tình thế nào, dưới lá cờ nào chăng nữa thì an ninh và trật tự quốc gia vẫn phải được duy trì và bảo đảm bởi luật pháp.

Không riêng chi cá nhân tôi mà mọi người đang cổ súy (hay đấu tranh) cho một đất nước Việt Nam tự do và dân chủ, chắc chắn, sẽ phản đối đến cùng – nếu mai hậu có kẻ nào ngang nhiên xâm phạm gia cư, bắt bớ, đánh đập, sát hại tha nhân chỉ vì họ lưu giữ những lá cờ đỏ sao vàng của chế độ hiện hành. Tương tự, chúng tôi cũng sẽ cương quyết không để cho bất cứ ai bị sách nhiễu chỉ vì họ (hay thân nhân) đã từng là công an, cảnh sát, hay viên chức … của chính phủ hiện nay. Mọi người dân Việt Nam – bất kể tuổi tác, giới tính, sắc tộc, tôn giáo, chính kiến, hay quá khứ – đều bình đẳng trước pháp luật, và luật pháp không phải là công cụ dùng cho mục đích oán thù.

Cách hành sử của Thượng Tướng Tô Lâm hôm nay, trước vụ án Nguyễn Hữu Tấn và Lê Mỹ Hạnh, sẽ có ảnh hưởng không ít đến sự an toàn của chính ông và thân nhân (cùng vô số thuộc cấp) trong tương lai rất gần. Như tất cả những người dân yêu chuộng hoà bình và công lý khác, tôi hy vọng ông Bộ Trưởng Công An cũng nhận thức được như thế để đất nước mai sau có thể tránh được những đổ vỡ, hay đổ máu, không cần thiết. Việt Nam đã tang thương, và tan hoang, đến tận cùng rồi!

ĐIỀU KHÔNG HỀ NGẠC NHIÊN

From facebook: Hoa Kim Ngo‘s post.

ĐIỀU KHÔNG HỀ NGẠC NHIÊN

Chi AH vừa đi Úc về kể: Sang đó chị gặp một cậu sinh viên VN, cậu này từ quần áo cho đến kính mát, đồng hồ đeo tay toàn đồ hàng hiệu , nếu tổng cộng trên người cậu ta cả chục nghìn USD.

Cậu này khoe cậu là con một phó CT tỉnh Nghệ An. Khi hỏi học xong có về VN không? thì cậu này nói: Bố cháu đã mua một trang trại ở Úc. Hiện cháu còn đi học nên mua một căn hộ để ở. Sau này học xong thì chắc về trang trại. Gia đình cháu vẫn đi đi về về.

Qua câu chuyện để thấy LĐ đã di cư con cái và gia đình cộng tài sản sang các nước ‘tư bản giãy chết”. Nhưng cũng qua đó để biết vì sao họ quyết liệt bảo vệ nồi cơm của họ đến như vậy, nên chuyện đàn áp Dân đi khiếu kiện Formosa là đường nhiên.

NÓI VỚI ÔNG TRỌNG VÀ 200 TINH HOA CỦA ĐẢNG

From facebook:  Hoa Kim Ngo shared Huynh Ngoc Chenh‘s post.

 
 
Image may contain: text
Huynh Ngoc ChenhFollow

 

NÓI VỚI ÔNG TRỌNG VÀ 200 TINH HOA CỦA ĐẢNG

Trong đống chữ nghĩa rối rắm, tù mù, đầy những dấu phẩy và chấm phẩy trong đoạn văn dưới đây của ông Nguyễn Phú Trọng nói về tính hội nhập và tính hiện đại của cái gọi “nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa” có thể biên tập gọn gàng lại như sau:
Nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa của VN có tính hiện đại và hội nhập quóc tế là nhờ có ba yếu tố sau: 1/kế thừa tinh hoa nhân loại kết hợp với thực tiễn 30 năm đổi mới của VN. 2/ có hệ thống pháp luật và cơ chế điều chỉnh. 3/ có nhà nước điều hành phù hợp theo thông lệ quốc tế.

Khi hiểu ra được cái ý đó của ông Trọng (cũng là của 200 tinh hoa của đảng CS) thì tui mới té ngửa ra rằng, theo lý luận của các ông, nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa của VN chẳng khác chi hết với nền kinh tế thị trường không định hướng XHCN của bất cứ quốc gia nào trên thế giới.
Vì nền kinh tế thị trường nào lại không kế thừa chọn lọc của nhân loại, không kết hợp với thực tiễn phát triển với mỗi nước, không được điều chỉnh bởi pháp luật và không có nhà nước điều hành phù hợp với thông lệ làm ăn của thế giới? Cái ấy cứ tự nhiên hình thành, tự nhiên phải có chứ chẳng cần quái chi đến mớ lý luận tù mù và hổ lốn của các ông. Chẳng hạn nhà nước các ông ra luật và điều hành thương mại không phù hợp với thông lệ quốc tế thì làm sao các ông xuất khẩu hàng ra, làm sao các ông nhập hàng vào…

Thực ra nền kinh tế TT định hướng XHCN của các ông có cái rất khác với thiên hạ đấy, khác quá quái dị nên các ông không muốn huỵch tẹt ra. Đó là đất đai thuộc sở hữu của đảng các ông (mà các ông giấu dưới mỹ từ sở hữu toàn dân), kinh tế quốc doanh là chủ đạo và quan trọng là lực lượng làm ra sản phẩm là những người công nhân bị triệt tiêu quyền đấu tranh cân bằng với giới chủ khi họ không được phép lập ra công đoàn của chính họ.
Vì sự khác biệt quái dị đó mà tham nhũng phát sinh không thể nào ngăn chặn được, kinh tế VN sau 30 năm hội nhập vẫn còn rối loạn tù mù, và đất nước bị đánh giá là không chịu phát triển.

Tui tin rằng 200 ông tinh hoa của đảng cũng chẳng hiểu chút gì về những gì ông tiến sĩ Trọng viết ra, vì nếu hiểu thì các ông đã không để cái đống chữ tù mù như cái đống…ấy xuất hiện chèm bẻm trên văn kiện cao quý của đảng vĩ đại các ông.

https://huynhngocchenh.blogspot.com.au/…/noi-voi-ong-trong-…

Giới chức cầm quyền Hà Nội lật lọng, tráo trở trong vụ Đồng Tâm

From facebook:Thuong Phan shared Chân Trời Mới Media‘s post.
Huyền Trang – GNsP
Bộ trưởng, Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ, ông Mai Tiễn Dũng khẳng định vào ngày 04.05.2017: “Vụ Đồng Tâm, bên nào sai thì phải chịu trách nhiệm”. Ông Dũng nói với báo chí trong nước rằng: “Nếu chính quyền sai thì nhận lỗi trước dân, nếu dân sai thì phải chịu trách nhiệm trước pháp luật”. Là hướng giải quyết của giới chức cầm quyền Hà Nội liên quan đến vụ tranh chấp đất đai tại thôn Hoành, xã Đồng Tâm, Tp. Hà Nội.

Giới chức Hà Nội huy động lực lượng công quyền gồm CSCĐ, công an, an ninh… vào thôn Hoành, xã Đồng Tâm, huyện Mỹ Đức, T.p Hà Nội, trấn áp, cưỡng chế đất của người dân vào trung tuần tháng 4.2017. Ảnh: Facebook Nguyen Lan Thang.Nếu sai, chính quyền Hà Nội không chịu trách nhiệm trước pháp luật

Đó là cách nói lật lọng, tráo trở của nhà cầm quyền Hà Nội khi bản cam kết “viết tay” của Chủ tịch Hà Nội Nguyễn Đức Chung với người dân Đồng Tâm ngày 22.04.2017 “chưa ráo mực”! Trong bản cam kết, ông Chung hứa “không truy cứu trách nhiệm hình sự đối với toàn thể nhân dân xã Đồng Tâm”, và khẳng định chính quyền Tp.Hà Nội và những người thi hành công vụ có những hành vi sai pháp luật và yêu cầu “xử lý nghiêm theo yêu cầu của pháp luật”.

“Nếu chính quyền sai thì nhận lỗi trước dân…”. Vậy thì điểm, điều khoản nào trong pháp luật đã quy định chính quyền hoặc cá nhân người thi hành công vụ “có hành vi trái pháp luật” cụ thể như: “có hành vi xâm phạm tính mạng, sức khỏe, danh dự, nhân phẩm, uy tín, tài sản, quyền, lợi ích hợp pháp khác” của người dân mà không phải chịu trách nhiệm trước pháp luật? (Điều 584, 598 BLDS).

Điển hình trong vụ Đồng Tâm, chính nhà cầm quyền Hà Nội là những quan chức địa phương thôn Hoành, xã Đồng Tâm, Tp.Hà Nội đã cấu kết, bao che cho nhau, dùng mọi thủ đoạn để cướp đất của bà con nông dân không tấc sắt trong tay bằng các hình thức mượn/bán/giao/chuyển nhượng đất. Thậm chí, những người thi hành công vụ còn dùng cơ bắp đánh đập cụ Lê Đình Kình, thủ lãnh của người dân Đồng Tâm, ngoài 80 tuổi. Chính các cán bộ là những người thi hành công vụ gây ra sự phẫn nộ cho bà con nông dân. Tuy nhiên, “nếu chính quyền sai thì nhận lỗi trước dân”, ngược lại “nếu dân sai thì phải chịu trách nhiệm trước pháp luật”. Đây là cách nói ngang ngược, ngồi xổm trên pháp luật của Bộ trưởng, Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ, ông Mai Tiễn Dũng. Người dân Đồng Tâm có “công”, không có “tội”

Chưa bàn đến nguyên tắc Bộ Luật Tố tụng Hình sự quy định các cơ quan có thẩm quyền phải tìm hiểu rõ nguyên nhân/động cơ/mục đích hành vi phạm tội của người tội phạm. Còn Bộ Luật Hình sự quy định: “Phòng vệ chính đáng không phải là tội phạm” (Điều 15). Về mặt Dân sự quy định: “Người gây thiệt hại không phải chịu trách nhiệm bồi thường thiệt hại… do lỗi của bên bị thiệt hại…” (Khoản 2, Điều 584 BLDS), và “người gây thiệt hại trong trường hợp phòng vệ chính đáng không phải bồi thường cho người bị thiệt hại” (Điều 594 BLDS).

Do đó nhà hữu trách cần phải tìm hiểu, xác định rõ những “hành vi trái pháp luật” của chính quyền Tp.Hà Nội cũng như của các cá nhân thi hành công vụ, đã dẫn đến hành vi phòng vệ hoặc hành vi sai pháp luật của người dân Đồng Tâm.

Thế nhưng, hành vi sai pháp luật của người dân Đồng Tâm xuất phát từ các hậu quả “hành vi trái pháp luật” của chính quyền T.p Hà Nội cũng như của các cá nhân thi hành công vụ như: chiếm đất sai pháp luật, không bồi thường thỏa đáng, đánh đập cụ Lê Đình Kình, bắt, giam giữ người dân Đồng Tâm…

Chính vì vậy, người dân Đồng Tâm tìm mọi cách đứng lên bảo vệ “tính mạng” của cụ Kình, bảo vệ “quyền, lợi ích hợp pháp” của bà con, nghĩa là bà con đã “phòng vệ chính đáng”, ngăn chặn tội phạm thực hiện hành vi phạm tội khi có một lực lượng xông vào thôn với các vũ khí chuyên dụng, với mục đích không gây ra những tổn thất và các hậu quả nặng nề. Vì thế, bà con Đồng Tâm là những người có “công” ngăn chặn tội phạm thực hiện các hành vi phạm tội, phải được xem là những người có “công” chứ không phải có “tội”.

Chính quyền Tp.Hà Nội “phản động”

Trong bản cam kết “viết tay” của ông Chủ tịch Hà Nội Nguyễn Đức Chung với người dân Đồng Tâm ngày 22.04.2017 khẳng định, chính quyền Tp.Hà Nội và những người thi hành công vụ có các hành vi sai pháp luật và yêu cầu “xử lý nghiêm theo yêu cầu của pháp luật”.

Tuy nhiên Bộ trưởng, Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ, ông Mai Tiễn Dũng lại cho rằng: “Nếu chính quyền sai thì nhận lỗi trước dân, nếu dân sai thì phải chịu trách nhiệm trước pháp luật.” … “Bộ Công an sẽ kiểm tra lại toàn bộ quá trình tố tụng, khởi tố vụ án, khởi tố bị can và bắt giam một số người tại xã Đồng Tâm. Hiện cơ quan chức năng của Hà Nội và của Bộ Công an đang thực hiện nhiệm vụ này.”

Đây chính là sự gian trá, tráo trở của giới chức cầm quyền và đưa đến một cái bẫy để kết luận rằng chính quyền Tp.Hà Nội không sai, còn dân thì sai. Nếu chính quyền Tp.Hà Nội sai, họ chỉ chịu lỗi trước nhân dân, không phải chịu trách nhiệm trước pháp luật, còn người dân thì ngược lại.

Giả thiết rằng, chính quyền Tp.Hà Nội và những người thi hành công vụ có “hành vi trái pháp luật”, thì họ sẽ xin lỗi và hứa sẽ khắc phục. Và, nếu như chính quyền đã cướp đất của dân, đánh đập người dân, kết án oan người vô tội, giết chết người dân trong đồn công an… thì bây giờ chính quyền chỉ chịu lỗi, chứ không khắc phục các hậu quả đã xảy ra, tức là người dân đen đành ngậm đắng nuốt cay chấp nhận bị mất đất, bị thương tổn trên cơ thể, bị tù oan, bị chết oan mà không cần giải oan!

“Phản động” chính là đây khi giới chức cầm quyền cộng sản không thượng tôn pháp luật, ngồi xổm trên luật pháp để chèn ép, áp bức người dân Việt Nam đến cùng cực!

Huyền Trang, GNsP

Nguồn:Tin Mừng Cho Người Nghèo…
#huyentrang #dongtam

Bộ trưởng, Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ, ông Mai Tiễn Dũng khẳng định vào ngày 04.05.2017: “Vụ Đồng Tâm, bên nào sai thì phải chịu trách nhiệm”.…
CHANTROIMOIMEDIA.COM
 

Nghèo có bình yên không? hay chết luôn?

From facebook: Hoa Kim Ngo and Cat Bui shared Chi Trần‘s post.
Image may contain: plant, outdoor and nature
Image may contain: 1 person, shoes, tree and outdoor
Chi Trần added 2 new photos.Follow

 

Nghèo có bình yên không? hay chết luôn?

Trưa nay khoảng 14 giờ tại ấp Kinh 7 A, xã Thạnh Đông A, huyện Tân Hiệp, tỉnh Kiên Giang xảy ra một vụ phá hoại nghiêm trọng.

Anh chị ấy là nông dân hiền lành chất phát, có 3 con nhỏ đang tuổi đến trường. gia đình anh chị làm nông nghiệp. Sự rớt giá heo vừa rồi đã làm cho gia đình gặp nhiều khó khăn trong cuộc sống thì nay, vào lúc trưa nay hồ cá Lóc của gia đình nuôi gần đến kỳ bán đã bị kẻ xấu cố tình đổ thuốc độc (loại thuốc dùng trong nôn nghiệp) làm cho cá trong hồ chết sạch.

Có một điều là anh chị ấy báo sự việc với công an xã, sau một thời gian khá lâu công an cũng cử người đến nhưng chỉ ngó qua ngó lại xong lại lấy xe chạy về. đây là sự vô trách nhiệm của cơ quan công an trong công việc.

Hiện tại số cá dưới hồ đã được bà con phụ với gia đình vớt hết lên, nhìn những thân hình mập mạp của các chú cá nhưng nay đã chết vì trúng độc thấy thật lạnh người, lạnh vì sự tàn độc của một số người không còn tính người.

Gia đình anh chị đang rất đau lòng vì tất cả vốn liếng còn lại sau khi thất thủ đàn heo đã đổ hết vào hồ cá này giờ chỉ còn biết đứng trân người ra không thể nói nên lời. Gia đình anh chị rồi sẽ ra sao?

Xã hội đang thật sự bất an bất kể nơi đâu và sự tàn ác không từ một ai. các ông quan chỉ biết tranh giành quyền lực, tham lam và tàn ác. Ôi dân tôi sao chịu lắm khổ đau.

Nguồn:Fb Đào Xuân Hòa

PHẢN ĐỘNG LÀ ĐÂY

From facebook:  Hoa Kim Ngo and 3 others shared Huynh Ngoc Chenh‘s post.
Image may contain: 1 person, sunglasses and closeup

Huynh Ngoc ChenhFollow

 PHẢN ĐỘNG LÀ ĐÂY 

Ông Nguyễn Phú Trọng vừa thú nhận, phải hết 30 năm kể từ khi đổi mới, đảng cộng sản mới chuyển biến được nhận thức về kinh tế tư nhân, từ chỗ coi khinh đến chỗ thừa nhận nó là động lực phát triển, để chừ mới tuyên bố sẽ cởi trói cho nó.

Trước đó cũng hết 30 năm, kể từ khi cướp chính quyền, đảng cộng sản mới chuyển biến nhận thức về kinh tề đa thành phần, từ chỗ nhà nước độc quyền làm kinh tế đến chỗ cho phép các thành phần khác tham gia. (Họ gọi là đổi mới)

Hết 60 năm thay đổi nhận thức để công nhận một giá trị hiển nhiên, nghĩa là 60 năm qua đất nước bị kìm hãm, thì bảo làm sao đất nước không tụt hậu và rối loạn tùng phèo như ngày hôm nay.

Phản động là đây chứ ai dzô.

ông Nguyễn Phú Trọng và toàn bộ Uỷ viên Ban chấp hành trung ương đảng cầm quyền cần phải bị khởi tố ngay lập tức.

From facebook: Trần Bang
Luật sư Lê Công Định :

Đọc lại Điều 313 về tội che giấu tội phạm và Điều 314 về tội không tố giác tội phạm của Bộ luật hình sự hiện hành, mới thấy ông Nguyễn Phú Trọng và toàn bộ Uỷ viên Ban chấp hành trung ương đảng cầm quyền cần phải bị khởi tố ngay lập tức.

Lý do là vì họ vừa họp kỷ luật cách chức ông Đinh La Thăng về những hành vi vi phạm hoàn toàn hội đủ các yếu tố cấu thành tội phạm của những tội danh trong phạm vi áp dụng của hai Điều 313 và 314 nói trên.

Tuy nhiên, cho đến nay, sau khi hội nghị trung ương 5 kết thúc, họ không những không tố giác tội phạm để cơ quan điều tra khởi tố vụ án và khởi tố bị can, mà còn che giấu tội phạm trong Ban kinh tế trung ương và Đoàn đại biểu quốc hội tỉnh Thanh Hóa.

Cơ quan điều tra nghĩ sao? Có nên bỏ lọt tội phạm trong trường hợp nói trên không? Hay đó là băng nhóm tội phạm được Hiến pháp thừa nhận nên mặc nhiên có quyền tồn tại và hành động ngoài vòng pháp luật?

FB LS Lê Công Định

TÔI ĐANG CHỨNG KIẾN MỘT XÃ HỘI BẤT ỔN.

From facebook: Hằng Lê
TÔI ĐANG CHỨNG KIẾN MỘT XÃ HỘI BẤT ỔN.

Về kinh tế…

Trong nông nghiệp, hết giải cứu dưa hấu, hành tím, lại đến chuối, đến gà, heo… Một đất nước đi lên từ nông nghiệp nhưng người nông dân luôn chịu cảnh chưa ráo mồ hôi đã hết tiền. Chính sách phát triển nông nghiệp bao nhiêu năm vẫn loay hoay phụ thuộc vào một thị trường, mỗi khi có sự thay đổi là hàng triệu người khốn đốn.

Trong công nghiệp, hô hào công nghiệp hoá bao nhiêu năm nhưng vẫn không có ngành chủ lực. Ngay cả khi chạy theo những ngành gây ô nhiễm, thì cũng chẳng có năng lực để làm. Cho đến tận bây giờ, công nghiệp phụ thuộc nhiều vào khối FDI, trong khi nền sản xuất bản địa chỉ loay hoay làm gia công, giá trị gia tăng thấp.

Trong dịch vụ, chi phí logistic chiếm tới 25% GDP quốc gia thì làm sao cạnh tranh nổi? Đất nước là cửa ngõ ra biển nhưng xây dựng mãi vẫn chẳng có một đội tàu hùng mạnh. Đất nước có vô số danh lam thắng cảnh nhưng khách du lịch chẳng muốn quay lại lần thứ hai.

Kinh tế phát triển bằng việc bán than, bán dầu, bằng đào khoét tài nguyên lên ăn dần. Môi trường thì ô nhiễm, tài nguyên thì ngày càng cạn kiệt…

Một nền kinh tế yếu ớt lại phải nuôi một bộ máy cồng kềnh. Khả năng quản trị, giám sát yếu kém dẫn đến đầu tư dàn trải, tham nhũng, lãng phí vô độ. Ngân sách luôn trong tình trạng thu không bù chi. Nợ công ngày càng nghiêm trọng. Người dân phải thắt lưng buộc bụng vì thuế phí ngày càng nhiều lên.

Vì miếng cơm của mình, người ta sẵn sàn cướp đi bát cơm của đồng loại. Mới hôm qua ở Hải Phòng, một phụ nữ bán thịt heo giá rẻ hơn mức giá ở chợ đã bị những người bán hàng khác hắt dầu nhớt trộn phân vào sạp thịt. Nói tình người đen như nhớt thải, quả không sai.

Về giáo dục…

Cô giáo mầm non ngược đãi trẻ. Hiệu trưởng trường tiểu học ngồi xe đâm gãy chân học sinh nhưng gian dối. Ở cấp trung học cơ sở, thầy giáo và học sinh đánh chửi nhau như những kẻ vô học đầu đường xó chợ. Ở cấp trung học phổ thông, tiêu cực thi cử vẫn là một vấn nạn. Cử nhân đại học ra trường không có việc làm. Tiến sĩ thì lạm phát…

Giáo dục loay hoay đổi mới nhưng vẫn mắc căn bệnh trầm kha là chạy theo thành tích, lý thuyết giáo điều, xa rời thực tế.

Rả rả tiên học lễ, hậu học văn nhưng cuối cùng sản phẩm của nền giáo dục là lối sống xu nịnh, hình thức, chạy theo vật chất, quỳ gối trước tiền bạc và quyền lực, bỏ qua những đạo lý làm người và sống thờ ơ vô trách nhiệm.

Về chính trị…

Xã hội nơi tôi đang sống là một không gian đầy sợ hãi.

(Bạch Hoàn)

THƯ PHẢN ĐỐI NHÀ CẦM QUYỀN CỘNG SẢN VIỆT NAM ĐÀN ÁP HAI LINH MỤC ĐẶNG HỮU NAM VÀ NGUYỄN ĐÌNH THỤC

NGƯỜI CÔNG GIÁO VIỆT NAM:

THƯ PHẢN ĐỐI NHÀ CẦM QUYỀN CỘNG SẢN VIỆT NAM
ĐÀN ÁP HAI LINH MỤC ĐẶNG HỮU NAM VÀ NGUYỄN ĐÌNH THỤC

Nhận định rằng:

1- Vụ việc Formosa – xảy ra đã hơn một năm rồi – là thảm họa sinh thái tồi tệ nhất trong Việt sử. Nó đã hủy hoại nặng nề môi trường biển các tỉnh miền Trung, gây ra hậu quả hết sức to lớn về kinh tế và sức khỏe, hàng chục năm nữa mới có thể khắc phục! Nguy hiểm hơn, Formosa tạo nên mâu thuẫn gay gắt trong lòng xã hội! Nó chỉ phải bỏ ra 500 triệu đô-la bồi thường (bằng 1% thiệt hại) để rồi khoanh tay nhìn nhà nước và nhân dân đấu đá với nhau! Quan trọng hơn cả, với việc cho Formosa vào Hà Tĩnh, đảng CSVN đã hy sinh môi trường để đánh đổi phát triển kinh tế, chọn đối tác đầu tư một cách mù quáng và giao vị trí chiến lược của đất nước cho kẻ thù.

2- Đến nay, vấn đề Formosa vẫn không được giải quyết ổn thỏa. Tất cả đều bắt nguồn từ chế độ độc tài đảng trị vốn đã tung hoành và tàn hại trên cả nước 42 năm qua: do tính khí tự kiêu cộng sản, hiếm khi nhận lỗi và sửa chữa sai lầm;

3- Hai nhân vật tiêu biểu hiện thời của mọi vấn đề trên là Linh Mục Đặng Hữu Nam, quản xứ Phú Yên và Linh Mục Nguyễn Đình Thục, quản xứ Song Ngọc. Hai Giáo Xứ này đều nằm trên địa bàn tỉnh Nghệ An và đang cùng gánh chịu thảm họa từ Formosa Vũng Áng. Từ gần một năm qua, với lương tâm của công dân trước đất nước, với trách nhiệm của mục tử đối với đoàn chiên, với ý thức thực thi giáo huấn về môi trường của Đức Giáo hoàng Phan-xi- cô qua Thông điệp “Laudato Si’” (Bảo vệ ngôi nhà chung trái đất, 5 năm 2015), hai linh mục đã cùng giáo dân mình một đàng xuống đường nhiều lần đòi lại công lý cho biển cả và cho con người, đàng khác làm đơn khởi kiện công ty Formosa, tên tội phạm môi trường khét tiếng. Riêng cha Thục còn qua tận Quốc Hội Đài Loan (5.12.2016), yêu cầu rút Formosa ra khỏi Việt Nam vĩnh viễn.

4- Đáp lại tấm lòng yêu nước thương dân, phục vụ lợi ích cộng đồng đó của hai vị mục tử, nhà cầm quyền từ trung ương tới địa phương đã không ngừng đánh phá họ một cách đê hèn, thô bỉ và man rợ. Một đàng CS dùng hệ thống truyền thông nhà nước, lực lượng công an mạng, đám dư luận viên liên tục thóa mạ, xuyên tạc việc làm công chính của hai Linh Mục, còn bịa đặt chuyện đời tư hòng vu khống, làm nhục họ.

Đàng khác, CS luôn cho công an chìm nổi và lưu manh côn đồ theo dõi, ngăn cản các cuộc xuống đường phản đối Formosa của hai giáo xứ Phú Yên và Song Ngọc. Ngoài ra, đơn kiện của hai cộng đồng này gởi đến Quốc hội và Tòa án thì hoặc bị bỏ xó hoặc bị trả lại. Đỉnh điểm của việc chà đạp quyền khiếu kiện này chính là cuộc đàn áp đẫm máu đối với đoàn giáo dân Song Ngọc cùng mục tử của họ ngày 14.2.2017.

5- Gần đây, đáp lại lời kêu gọi của nhà cầm quyền Nghệ An hãy kỷ niệm “ngày giải phóng”, Linh Mục Đặng Hữu Nam đã cùng với giáo dân Phú Yên xuống đường hôm 30.4.2017 nhưng là để tưởng niệm “ngày dân tộc Việt Nam mất đi tự do, ngày người dân không có quyền làm người, ngày đã làm cho đất nước tang thương, ngày đã đưa đất nước trở thành lạc hậu, nghèo đói, ngày Việt Nam mất đi cơ hội phát triển, ngày đã tạo nên bất công trên mọi miền đất nước…” ( lời Lm. Đặng Hữu Nam ), còn Giáo Dân thì trưng biểu ngữ “30/4, ngày tưởng niệm đồng bào tử nạn”, “30/4: Đừng nghe những gì Cộng sản nói. Hãy xem những gì Cộng sản làm”. Toàn là những nhận định xác thực, can đảm, hợp với lòng dân.

6- Thế là một chiến dịch đánh phá tổng lực đã được tung ra nhắm vào cha Nam trên hai điểm “xuyên tạc ý nghĩa ngày 30/4” và “dùng vụ Formosa để gây rối, kích động”. Một là qua những trang viết, bài phóng sự, những video clip đầy vu khống, xuyên tạc, ngụy biện và hăm dọa trên báo đài nhà nước và nhất là báo đài Nghệ An; do tay đám bồi bút và dư luận viên, luật sư của đảng, thậm chí do vài kẻ mạo danh tín hữu. Hai là qua những truyền đơn biểu ngữ đầy kích động và mạ lỵ rải giăng khắp địa bàn huyện Quỳnh Lưu cũng như những tuyên truyền trong nhiều trường học ở Nghệ An cho rằng khởi kiện Formosa và biểu tình là sai trái. Ba là qua các công văn từ Ủy Ban Nhân Dân, Hội Cựu Chiến Binh tỉnh gởi đến các Giám Mục và Linh Mục Giáo Phận Vinh để vu cáo, kết án và đòi trừng phạt vị quản xứ vô tội. Bốn là qua các cuộc họp quần chúng, gồm thành viên hội Cựu chiến binh, hội Phụ nữ… bị kích động và được trả tiền để đấu tố Lm. Đặng Hữu Nam như thời Cải Cách Ruộng Đất, với lời lẽ sắt máu, cung giọng hận thù, luận điệu xuyên tạc và kết án thô bạo (4+5/5). Năm là qua các cuộc biểu tình có thù lao, lừa gạt nông ngư dân chất phác và cưỡng bức học sinh ngây thơ đến tận Phú Yên để phản đối vị quản xứ và các giáo hữu, trong ý đồ gây chia rẽ giữa người dân và gieo căm thù đối với tôn giáo (6+7/5/2017).

7- Đáp lại những hành động vi phạm pháp luật trắng trợn như trên của nhà cầm quyền Nghệ An, nhất là màn xúi giục kích động dân lành đến giáo xứ Phú Yên biểu tình (một hoạt động quần chúng mà từ trước tới nay CS luôn tối kỵ và chuyên đàn áp), Lm. Đặng Hữu Nam đã làm một hành động hết sức nhân bản, đầy tính mục tử: ra lệnh cho Giáo Dân chuẩn bị nước nôi mời mọc những kẻ đến phản đối. Một đàng để bày tỏ lòng tôn trọng quyền biểu tình hiến định của người dân, một đàng để nói lên thái độ không xem họ như những kẻ thù mà như những nạn nhân của một nhà nước bạo ngược.

Từ những nhận định trên, các Linh Mục. Tu Sĩ và Giáo Dân ký tên dưới đây tuyên bố:

1- Cùng bày tỏ tinh thần hiệp thông với Linh Mục Đặng Hữu Nam, quản xứ Phú Yên và Linh Mục Nguyễn Đình Thục, quản xứ Song Ngọc cùng với toàn thể đoàn chiên của hai vị. Hoàn toàn tán đồng ủng hộ việc đấu tranh cho công lý và nhân quyền của hai mục tử và hai Giáo Xứ.

2- Phản đối nhà cầm quyền tỉnh Nghệ An và huyện Quỳnh Lưu từ lâu đã thực hiện nhiều hành động đàn áp đối với hai Linh Mục nói trên: từ vu khống đến lăng nhục, từ ngăn chặn đến hành hung, từ đấu tố đến kết án. Toàn những hành động vừa vô pháp luật vừa phi đạo đức.

3- Yêu cầu nhà cầm quyền Cộng sản nói chung và tại địa phương Nghệ An phải tôn trọng thân thể, danh dự và phẩm giá của mọi công dân; đồng thời bảo vệ nghiêm túc các dân quyền cơ bản, như tự do ngôn luận, tự do hội họp, tự do biểu tình, quyền tố cáo khởi kiện.

4- Đòi hỏi nhà cầm quyền tỉnh Nghệ An và báo đài nhà nước dừng ngay các hành động vu cáo, bôi nhọ, xuyên tạc và đấu tố đối với Linh Mục Đặng Hữu Nam và Linh Mục Nguyễn Đình Thục; đồng thời phải công khai xin lỗi hai vị này trên các phương tiện truyền thông đại chúng.

Tuyên bố từ Việt Nam và hải ngoại ngày 11.5.2017

Danh sách những người ký tên, sắp theo vần họ tính đến sáng thứ sáu 12.5.2017:

01- Lm. Giuse Đinh Hữu Thoại, Dòng Chúa Cứu Thế.

02- Lm. Giuse Hồ Đắc Tâm, Dòng Chúa Cứu Thế.

03- Lm. Antôn Lê Ngọc Thanh, Dòng Chúa Cứu Thế.
04- Bà Elizabeth Lê Phạm Bích-Trâm Yeung, California, Hoa Kỳ

05- Bà Catherine Lê Nguyễn Diệu Nga, California, Hoa Kỳ

06- Bà Teresa Lê Phạm Mai, California,  Hoa Kỳ

07- Bà Cecilia Lê Phạm Uyên Ly Wight, California, Hoa Kỳ

08- Lm. Giuse Lê Quang Uy, Dòng Chúa Cứu Thế.

09- Ông Gioakim Lê Tinh Thông, California, Hoa Kỳ

10- Ông Patrick Lê Xuân, Philadelphia, Hoa Kỳ

11- Lm. Phaolô Lê Xuân Lộc, Dòng Chúa Cứu Thế.

12- Lm. Giuse Nguyễn Duy Tân, Giáo Phận Xuân Lộc.

13- Lm. Pascal Nguyễn Ngọc Tỉnh, Dòng Phanxicô.

14- Lm. Vinh Sơn Phạm Trung Thành, Dòng Chúa Cứu Thế.

15- Lm. Phêrô Nguyễn Hữu Giải, Tổng Giáo Phận Huế.

16- Ông Antôn Nguyễn Thế Quang, California, Hoa Kỳ

17- Lm. Tađêô Nguyễn Văn Lý, Tổng Giáo Phận Huế.

18- Lm. Phêrô Phan Văn Lợi, Tu Hội Thánh Tâm Chúa Giêsu.

19- Lm. Phanxicô Xaviê Trần Phương, Tổng Giáo Phận Huế.

20- Ông Võ Ngọc Lục, Hội Thánh Tin Lành Việt Nam, Daklak

Quý Cha xin ghi rõ tên thánh, tên họ, Giáo Phận hay Dòng Tu, Anh Chị Em Tu Sĩ và Giáo Dân xin ghi rõ tên thánh, tên họ, Giáo Phận hay Dòng Tu. Nếu ở hải ngoại thì xin thêm tên quốc gia.

Xin vui lòng gởi về địa chỉ email: phanvanloi@fvpoc.org

Lm. Giuse LÊ QUANG UY
Phòng Bác Ái Xã Hội
Gx. Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp DCCT
38 Kỳ Đồng, P. 9, Q. 3, Sàigòn
Điện thoại: 
0903.340.914

E-mail: giuselequanguy@gmail.com

Web: www.giesuchanhlongthuong.net