Đất Nước Tôi

From facebook:  Vu Vo shared Gửi Lời Qua Thơ‘s photo.
Đất nước tôi ngày nay bạc nhược

Giặc Tàu ô từng bước gồm thâu

 
Image may contain: 1 person, sitting and outdoor
Gửi Lời Qua Thơ

 

Đất Nước Tôi

Đất nước tôi bây giờ thống nhất
Nhưng lòng người chia cắt không nguôi
Bốn hai (42) năm ai còn, ai mất?
Hận thù kia đè nặng kiếp người.

Đất nước tôi ngày nay bạc nhược
Giặc Tàu ô từng bước gồm thâu
Hồn tử sĩ ngàn năm ấm ức
Máu xương thành bèo bọt biển sâu !

Đất nước tôi tự do chẳng có
Mở miệng là đấu tố, bắt giam
Sống phải biết lặng im, khiếp sợ
Muốn an bình vứt bỏ lương tâm !

Đất nước tôi trẻ thơ khó nhọc
Bơi ngang sông, đu cáp đến trường
Những bà mẹ tuổi đời thất thập
Còng lưng già kiếm sống thê lương !

Đất nước tôi đói nghèo đeo bám
Dẫu rừng vàng, biển bạc, đồng xanh…
Bởi lãnh tụ không dung chất xám
Để tham ô, lý lịch điều hành

Đất nước tôi bạo tàn thống trị
Kẻ giết người, cướp của lên hương
Dân thống khổ, trời đầy oán khí
Vẫn rêu rao hạnh phúc, thiên đường !

Tác giả: Trần Đức Phổ

Nhận định về tình hình nhân quyền Việt Nam

Chân Như, phóng viên RFA
2017-06-16
Phóng viên Chân Như phỏng vấn ông Phil Robertson, Phó Giám đốc phụ trách Châu Á thuộc HRW.

Phóng viên Chân Như phỏng vấn ông Phil Robertson, Phó Giám đốc phụ trách Châu Á thuộc HRW.

RFA photo
 

Chân Như: Xin chào ông, trước hết xin ông có thể chia sẻ với khán giả thông tin mới nhất về tình hình nhân quyền ở Việt Nam ?

Ông Phil Robertson: Tổ chức Theo dõi Nhân quyền Human Rights Watch chuẩn bị đưa ra thông báo về tình hình nhân quyền ở Việt Nam vào thứ Hai tuần tới và sẽ kiểm chứng tình trạng sử dụng côn đồ hành hung các nhà hoạt động và sự liên kết giữa các nhóm côn đồ này với Chính phủ.

Đây sẽ là một cuộc kiểm chứng toàn diện, không chỉ sử dụng các bản báo cáo và còn cả các đoạn ghi hình và sẽ thay đổi cách mọi người hiểu về tình hình nhân quyền ở Việt Nam bởi vì tất cả những gì chúng ta nhìn thấy trong suốt những năm 2011, 2012, 2013 là việc chính phủ mở rộng việc khởi tố các nhà hoạt động theo Bộ luật Hình sự. Và đột nhiên, cộng đồng quốc tế đồng loạt quan tâm đến các tù nhân chính trị ở Việt Nam và họ đặt ra câu hỏi là điều gì đang diễn ra ở đất nước này vậy?

Tôi nghĩ rằng Chính phủ Việt Nam đã nhận ra là thế giới đang đánh giá họ qua số lượng nhà hoạt động bị đưa ra tòa. Cho nên bây giờ họ đã thay đổi chiến lược. Chỉ những người đứng đầu mới bị đưa ra tòa, còn những người tầm trung, hay những người xuất hiện trong các cuộc biểu tình bây giờ sẽ bị côn đồ hành hung, đánh đập, thậm chí là ngay trước mắt chính quyền. Và khi những nhà hoạt động báo là họ bị đánh đập, không ai là người đứng lên chịu trách nhiệm cả.

Chân Như: Ông nói rằng bản báo cáo sẽ được công bố vào thứ 2 tuần tới, liệu báo cáo này có đề cập đến cụ thể nhà hoạt động hay nhà bất đồng chính kiến nào không?

Ông Phil Robertson: Như tôi đã nói, báo cáo sẽ đề cập đến những vụ việc mới nhất. Khán giả chắc cũng đã ước tính được số lượng những người bị côn đồ tấn công. Vì vậy chắc chắn họ sẽ không thất vọng về nội dung bản báo cáo này.

Chân Như: Theo quan điểm của ông vì sao chính phủ Việt Nam tiếp tục sử dụng các biện pháp mạnh chẳng hạn như sử dụng côn đồ để tấn công các nhà hoạt động?

Ông Phil Robertson: Tôi nghĩ đây là một cách nhằm dập tắt tiếng nói của các nhà hoạt động và thể hiện khả năng kiểm soát của chính quyền. Trong một số vụ như Formosa chẳng hạn, họ nhận thấy rằng người dân biểu tình không chỉ vì chuyện bồi thường chưa thỏa đáng, mà họ còn đòi hỏi chính quyền phải chịu trách nhiệm và phải đưa ra lời giải thích về thảm họa này.

Họ nhận ra rằng họ không thể kiểm soát được tình hình vì vậy họ làm nản lòng những người chủ chốt và họ muốn các nhà hoạt động là họ phải trả giá cho hành động của họ bằng cách sử dụng côn đồ đe dọa, khiến các nhà hoạt động lo sợ rằng bất cứ khi nào họ cũng có thể bị tấn công chẳng hạn như khi họ đang lái xe đến nơi nào đó. Nỗi sợ này chính là mục tiêu của Chính phủ khi sử dụng côn đồ.

phil_channhu01-400.jpg
Ông Phil Robertson. RFA photo

Chân Như: Vậy thì luật pháp Việt Nam có được tuân thủ hay không hay chỉ là lời nói cửa miệng?

Ông Phil Robertson: Đối với Đảng Cộng sản Việt Nam, luật pháp là bất cứ luật nào họ nói ra. Những luật này không nhất thiết sẽ được thực thi, cũng không quan trọng đối tượng là ai, tình trạng ra sao và hành động của họ là thế nào. Thực chất là luật Đảng còn mạnh hơn cả luật pháp.

Chân Như: Những kêu gọi của các tổ chức nhân quyền như Human Rights Watch có tác động lên Chính phủ Hà Nội không?

Ông Phil Robertson: Tôi nghĩ chúng tôi đã tạo ra nhiều ảnh hưởng. Chính phủ Việt Nam rất nhạy cảm về hình ảnh của họ trong mắt quốc tế. Họ đã thực hiện nhiều biện pháp để thuyết phục những tổ chức họ quan tâm như Liên Hiệp Quốc rằng họ đang nỗ lực giải quyết vấn đề nhân quyền. Tôi nghĩ đó là một đòn bẩy quan trọng thúc giục họ thay đổi các chính sách. Chúng tôi cũng chứng kiến nhiều bước tiến khác như việc giảm số lượng án tử hình, công nhận quyền cho cộng đồng người đồng tính.

Đây là sự nhượng bộ với cộng đồng quốc tế trong các lĩnh vực mà Chính phủ Việt Nam nhận ra rằng việc họ nhượng bộ về nhân quyền  không hề ảnh hưởng lớn đến quyền kiểm soát xã hội của họ. Hiện tại Chính phủ Việt Nam chỉ quan tâm đến việc kiểm soát quyền lực. Họ đang nỗ lực dập tắt tất cả những phong trào quần chúng, họ phá vỡ sự liên kết giữa các nhà hoạt động trong mọi chiến dịch như lao động hay môi trường, hay những người chống Tàu cũng bị xếp vào hàng chống đối chính quyền.

Chân Như: Ông nghĩ điều gì có thể giúp đóng góp thêm vào các hoạt động thúc giục Chính phủ Hà Nội thay đổi các chính sách thù nghịch thành những tiếng nói ôn hòa về vấn đề dân chủ, nhân quyền và tự do cho người Việt Nam?

Ông Phil Robertson: Tôi nghĩ thứ chúng ta thiếu hiện giờ là những tiếng nói của cộng đồng quốc tế về vấn đề nhân quyền. Chúng tôi rất thất vọng khi Tổng thống Donald Trump mời Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc sang Hoa Kỳ mà không đề cập gì đến vấn đề nhân quyền. Điều đó có nghĩa là Nhà Trắng đón chào những kẻ độc tài. Và thật đáng xấu hổ khi Tổng thống Trump đã xóa bỏ thông lệ nhân quyền là một phần của chính sách Hoa Kỳ.

Tuy nhiên các quốc gia khác cần đứng lên lấp khoảng trống mà ông Trump tạo ra, chứ đừng bỏ bên vấn đề nhân quyền giống ông ấy. Liên minh châu Âu, Úc, Canada, New Zealand và các nước như Nhật Bản, Nam Hàn, nơi mà dân chủ, nhân quyền được tôn trọng, cần đưa nhân quyền vào chính sách của họ và lên tiếng công khai yêu cầu Việt Nam thay đổi.

Chân Như: Xin cám ơn những chia sẻ của ông.

CHUYÊN GIA KINH TẾ MỸ NÓI VỀ QUAN HỆ NGOẠI THƯƠNG VIỆT- MỸ

From facebook:  Hoang Le Thanh
CHUYÊN GIA KINH TẾ MỸ NÓI VỀ QUAN HỆ NGOẠI THƯƠNG VIỆT- MỸ

Copy từ trang
FB: Huỳnh Ngọc Chênh

Bà là chuyên gia của Morgan Stanley, nick facebook có tên Việt Nam là Thơ Phương. Dưới đây là bài viết của bà:

Đây là hồ sơ ngoại thương giữa Mỹ và VN. Đó là nhiều năm Mỹ là quốc gia nhập khẩu hàng hóa của VN nhiều hơn bất cứ thị trường nào mà VN xuất khẩu nếu so với kích thước GDP kinh tế của VN, bạn đọc xem ở đây:

https://www.census.gov/foreign-trade/balance/c5520.html

Đó là Mỹ nhập khẩu hàng hóa của VN và bị thâm hụt thương mại đối với VN là rất lớn. Đó là nhiều hơn cả 28-nước Âu châu (tính cho UK vẫn còn trong EU). Mỹ cũng nhập linh kiện điện thoại của VN do Samsung đầu tư.

Các đời tổng thống Mỹ nhiều lần xem hồ sơ này, họ đắn đo cân nhắc rất kỹ là làm lơ cho hàng hóa của VN xuất khẩu sang Mỹ để thay thế TQ và nâng đỡ VN.

Hãy tưởng tượng nếu Mỹ đánh đòn ngoại thương là VN sẽ có nhiều triệu lao động thất nghiệp, thậm chí là Samsung của Hàn Quốc sẽ dời nhà máy di chuyển sang nước khác mà Mỹ không áp thuế để đầu tư, kể cả các doanh nghiệp nước ngoài khác cũng vậy.

VN nhiều năm được Mỹ cho nâng đỡ về ngoại thương như most favored nation status (tình trạng tối huệ quốc),…

Bây giờ nếu Mỹ siết lại hồ sơ này thì cả doanh nghiệp Nhật họ đang đầu tư ở VN cũng bỏ chạy sang nước khác như Ấn Độ, Indonesia, Miến Điện, và nhiều xứ khác mà Mỹ không áp thuế. VN bán buôn với Cộng đồng Kinh tế ASEAN (AEC), Hiệp định Thương mại tự do Việt Nam – Liên hiệp châu Âu (Vietnam – EU AFTA), rồi VN và các nước thành viên Liên minh Kinh tế Á – Âu (EEUV-FTA) tham gia như Nga, Armenia, Belarus, Kazakhstan, Kyrgyzstan,… bán buôn chỉ lắt nhắt chỉ vài con số là dấu phẩy ở hàng đơn vị tỷ $ chả đáng bao nhiêu cả so với bán hàng sáng Mỹ.

Hãy nhớ rằng VN bán buôn với TQ trao đổi hai chiều, nếu tính luôn hóa đơn bán buôn mậu biên thì lớn nhất. Tuy nhiên con số lớn nhất kia là rất đáng báo động đó là VN là quốc gia nhập khẩu hàng hóa của TQ một con số rất lớn là nếu không muốn nói là sự tàn phá nền kinh tế mà TQ tặng cho VN.

Đó là không tính những thứ hàng hóa độc hại của TQ chi phối mọi ngõ ngách của nền kinh tế VN rất khủng khiếp là bất cứ ở đâu nơi nào cũng thấy hàng hóa độc hại của họ ở VN.

Vì nhập khẩu nhiều của TQ nên VN cần ngoại tệ lớn, và nó cũng giải thích phần nào là dự trữ ngoại hối của VN rất thấp là dù quốc gia này xuất khẩu rất lớn, nhưng xuất khẩu cực nhọc vất vả để thu về từ đồng bạc lẻ USD của họ thì đem cống nạp “Thiên Triều” là TQ, khiến cho VN không có dự trữ ngoại tệ để dành để nâng đỡ tỷ giá hối đoái hay dùng cho đầu tư để phát triển các dự án kinh tế lớn, mà phải quanh năm đi vay tiền của thiên hạ, đã thế chiến lược phát triển kinh tế của VN còn lệch lạc là rước hàng hóa rẻ mạt độc hại kém phẩm chất của TQ về tàn phá hàng tiêu dùng trong nước của họ, khiến cho không có bất cứ doanh nghiệp nào của VN ngóc đầu lên nổi.

Đã thế một tên hề trong quốc hội: “Đại biểu Ngọ Duy Hiểu đề nghị lấy tinh thần chống Mỹ để cứu dân tộc thoát khỏi tình trạng thực phẩm không an toàn.”, thì đúng là mất chục năm rồi vẫn thế là không biết làm gì cả ngoài mang khoe mấy tấm huy chương chống Mỹ ra làm chuyện hài 👩..

Ảnh: Bà chuyên gia của Morgan Stanley, nick facebook có tên Việt Nam là Thơ Phương. Trước đây bà còn có nick là Phương Thơ nhưng đã bị đánh sụp đến 5 lần…

Image may contain: 1 person, smiling, closeup and outdoor
 

Hàng trăm côn đồ cầm hung khí đánh người, chính quyền ‘im re’

Hàng trăm côn đồ cầm hung khí đánh người, chính quyền ‘im re’

Cả trăm côn đồ mang hung khí đi nghênh ngang giữa đường để giải quyết mâu thuẫn tại nhà nghỉ, karaoke Hoàn Xuyến. (Hình: Báo Tuổi Trẻ)

LÂM ĐỒNG, Việt Nam (NV) – Mâu thuẫn từ trước, khoảng 120 thanh niên mang hung khí đi tìm chủ quán karaoke ở huyện Di Linh, Lâm Đồng để trả thù. Không tìm được, cả nhóm tấn công con trai ông này và đập phá đồ đạc.

Theo báo Tuổi Trẻ, khoảng 9 giờ 30 phút sáng 13 Tháng Sáu, khoảng 120 người đi trên sáu xe hơi mang nhiều dao, kiếm, mã tấu, gậy… đến quán karaoke của ông Nguyễn Văn Hoàn (43 tuổi), xã Tân Lâm, huyện Di Linh, để giải quyết mâu thuẫn ba ngày trước.

Sau khi xuống xe, đám đông vác hung khí đi bộ nghênh ngang giữa đường tìm đối thủ, khiến nhiều người hoảng sợ.

Tuy nhiên, khi vào đến nơi nhóm này không gặp được ông Hoàn nên quay sang đập phá tivi, máy tính, cửa kính, camera… Thấy con trai ông Hoàn là cháu Nguyễn Việt Anh (16 tuổi) chạy ra, chúng liền lao vào đánh, chém khiến em bị thương nặng phải nhập viện.

Theo công an huyện Di Linh, qua xác minh, nhóm giang hồ này được tập hợp từ huyện Lâm Hà và Bảo Lâm. Tuy nhiên, sau khi xảy ra vụ việc, công an huyện phối hợp với ủy ban xã Tân Lâm tăng cường lực lượng tuần tra, kiểm soát, nhưng “do địa bàn quản lý rộng, giáp ranh với các huyện Bảo Lâm, Lâm Hà và với tính chất phức tạp của vụ việc, nên huyện phải nhờ công an tỉnh vào cuộc.”

Báo Tuổi Trẻ cho biết, trong thời gian qua xã Tân Lâm với các xã Lộc Đức, Lộc Phú, Lộc Ngãi, Tân Thanh, xuất hiện nhiều băng nhóm giang hồ.

Đây cũng là khu tái định canh của Dự Án Thủy Điện Đồng Nai 3, do Ban Quản Lý Dự Án Thủy Điện 6 làm chủ đầu tư. Song do dự án khai triển chậm dẫn tới tình trạng lấn chiếm đất, tranh chấp đất đai gay gắt.

Các băng nhóm này có hành vi đe dọa, uy hiếp cán bộ quản lý bảo vệ rừng vùng giáp ranh; cưỡng đoạt, lấn chiếm đất lâm nghiệp đối với hộ nhận khoán. (Tr.N)

Bản án cho dân tộc !

From facebook:  Hoang Le Thanh added 3 new photos 
 Bản án cho dân tộc !

Blogger Mẹ Nấm- Nguyễn Ngọc Như Quỳnh là một nhà hoạt động lên tiếng mạnh mẽ về nhiều vấn đề tại Việt Nam như chống Trung Quốc xâm chiếm Hoàng Sa, Trường Sa; cổ xúy cho quyền con người; chống nạn công an bạo hành, bảo vệ môi trường sạch…

Mẹ Nấm là một người phụ nữ dũng cảm và kiên cường.

Ở bên ngoài, người khen kẻ chê, thậm chí còn có kẻ thù hằn nhỏ nhoi. Dư luận và công luận phán xử theo cảm tính và không phải lúc nào cũng công tâm.

Họ làm như họ đúng đắn, kiên định và công bằng lắm.

Bước chân vào tù, mọi suy nghĩ và đấu trí rất căng thẳng, người tù nhân lương tâm bị cắt đứt hoàn toàn mọi nguồn tin, thậm chí không cho thăm nuôi, không cho thân nhân gặp mặt.

Mẹ Nấm – trong suốt hơn 8 tháng qua – đã không được gặp mẹ già và 2 đứa con thơ dại thậm chí Mẹ Nấm cũng không được gặp Luật sư của mình, …

Tư tưởng, tinh thần người tù nhân lương tâm chiến đấu trong cô đơn, tuyệt vọng, đến khi có quyết định ra tòa, gia đình và công luận mới biết cô còn sống.

Bất cứ Mẹ Nấm nhận tội hay không nhận tội, cô vẫn là tấm gương sáng chói mà hằng vạn người phải tôn trọng và học hỏi.

Những tội trạng vô lý mà nhà cai trị áp đặt trên vai gầy bé nhỏ của cô quả hết sức nặng nề, tuy còn 10 ngày nữa mới ra tòa, nhưng ai cũng biết bản án bỏ túi đã định sẵn.

Bất cứ bản cáo trạng như thế nào, Mẹ Nấm vẫn là người VÔ TỘI.

Bất cứ hoàn cảnh nào Mẹ Nấm vẫn xứng danh nữ anh thư đất Việt.

Chế độ này sẽ không tồn tại để giam Mẹ Nấm đến hết hạn tù.

Chúng ta càng trân trọng những công lao đóng góp và cống hiến cho Tổ quốc Việt Nam của Mẹ Nấm – Nguyễn Ngọc Như Quỳnh.

Hãy ghi nhớ gương mặt tên chánh án và bọn tay sai Trung cộng. Dân tộc và Tổ Quốc sẽ có ngày trừng trị bọn chúng.

Chúng ta yêu thương, cảm phục và kính trọng Mẹ Nấm – Nguyễn Ngọc Như Quỳnh.

Ảnh mới nhất của Mẹ Nấm tại chụp tại công an tỉnh Khánh Hòa vào chiều ngày 10/10/2016 (đã chụp cách nay hơn 250 ngày).

Image may contain: 1 person, closeup
No automatic alt text available.
No automatic alt text available.

VNTB – Từ ‘ký không dấu Nguyễn Đức Chung’, soi lại Hiệp định Paris

VNTB – Từ ‘ký không dấu Nguyễn Đức Chung’, soi lại Hiệp định Paris 

 
Nguyễn Tường Thụy (VNTB) Việc chính quyền ký cam kết không truy cứu trách nhiệm đối với người dân Đồng Tâm nhưng chưa đầy 2 tháng sau lại khởi tố vụ án lập tức bị phản ứng. Nhà cầm quyền hẳn đã chuẩn bị trước lý lẽ để đối phó với dư luận. Tuy nhiên, dù ngụy biện cách gì thì cũng không thể che đậy được một thực tế hiển nhiên là họ đã lật lọng, bội ước đối với người dân Đồng Tâm. Một số luận điệu của dư luận viên hoặc của một vài quan chức, dân biểu bưng bô đã đành nhưng điều kỳ lạ là chính ông Chung cũng đưa ra những ngụy biện hết sức vớ vẩn.
 
1. Trước hết, nói về tư cách của ông Nguyễn Đức Chung khi về làm việc với người dân Đồng Tâm. Ông Chung về Đồng Tâm làm việc với tư cách là Chủ tịch thành phố, đại diện cho chính quyền chứ không phải là ông Chung về thăm quê, đi họp lớp hay họp đồng hương. Đi theo ông còn có cả đoàn tùy tùng cho thêm phần long trọng. Trong đó có ông nghị Dương Trung Quốc và một ông dù không còn là nghị nhưng là Phó ban Dân nguyện Quốc hội Lưu Bình Nhưỡng, toàn những ông nổi tiếng tuy mỗi ông nổi tiếng một kiểu. Về mặt pháp lý, Bản cam kết là chính quyền cam kết với người dân Đồng Tâm chứ không phải cá nhân ông Chung. Vì vậy, việc làm của ông Chung nếu có sai thì chính quyền phải chịu trách nhiệm. Họ không thể đổ cho người đại diện của mình mà coi những gì người đại diện thỏa thuận là không có giá trị. Nếu ông Chung không có thẩm quyền để cam kết không truy cứu trách nhiệm hình sự người dân Đồng Tâm thì nhà cầm quyền vẫn phải thực hiện lời hứa ấy, còn sai thì nội bộ họ giải quyết, kiểm điểm với nhau, có thể kỷ luật hay cách chức ông Chung là việc của họ.
Xin liên hệ tới một giả dụ như sau: Ông Tổng bí thư ra nước ngoài ký văn kiện này, văn kiện khác không phải là văn kiện đảng mà là những nội dung thuộc chức năng của Nhà nước hay Chính phủ. Nếu những cam kết ấy gây thiệt hại nghiêm trọng cho Việt Nam về kinh tế, thậm chí về chủ quyền, biển đảo thì ông chủ tịch nước hay ông thủ tướng không thể nói rằng, ông ấy tổng bí thư nên chỉ có quyền ký các văn bản giữa 2 đảng thôi chứ không có quyền thay mặt cho Nhà nước, Chính phủ nên chúng tôi không thể thực hiện. Liệu lập luận ấy, nước đối tác có nghe không?
Ông Chung cho rằng quyền khởi tố là của cơ quan pháp luật chứ không phải của ông ấy. Xin hỏi ông, nếu xác định như vậy thì tại sao ông lại dám cam kết không truy cứu trách nhiệm hình sự đối với nhân dân Đồng Tâm? Với những cương vị ông đã và đang trải qua, không thể nói ông không hiểu biết về pháp luật. Bằng việc chối bỏ này, ông Chung đã tự vả vào mặt mình.
2. Thứ hai là ngụy biện chữ ký của ông Chung không có con dấu nên không có giá trị. Cần hiểu trong một văn bản, điều quan trọng nhất, mang giá trị pháp lý là chữ ký. Chỉ cần không phải là chữ ký giả, hoặc người ký xác nhận của mình là được. Trường hợp này, ông Chung không và sẽ không bao giờ nói đó không phải là chữ ký của tôi. Còn con dấu, nó có ý nghĩa xác nhận chữ ký của một ai đó mà thôi.
Xin mời tham khảo một bản Hiệp định. Văn bản Hiệp định Pa ri được ký bởi 4 bên. Thử hỏi trong 4 chữ ký của 4 ngoại trưởng, có chữ nào có con dấu? Không có con dấu nhưng không phải vì thế, Hiệp định Pa ri không có giá trị, không thể coi đó là mớ giấy lộn. Nếu bên nào vi phạm Hiệp định thì phải chịu sự lên án của công luận, bị quốc tế trừng phạt chứ không thể cãi chầy cối rằng, tôi ký nhưng có đóng dấu đâu nên tôi không có nghĩa vụ phải thi hành?
​Hiệp định Pa ri không có con dấu, ai bảo là không có giá trị?
Cũng không thể đổ cho bản cam kết viết trên giấy học trò. Nội dung gì thì viết trên giấy nào, đánh máy hay viết tay vẫn có giá trị như nhau. Không thể đổ cho người khác viết mà ông Chung chỉ việc ký nên không thể coi là ý ông Chung. Nếu thế, xin hỏi, quyết định bổ nhiệm cất nhắc một cán bộ dưới quyền do người khác đánh máy, in ra cho ông Chung ký thì có bị từ chối không hay là phải tự tay ông Chung viết mới được?
3. Thứ ba là tình thế của ông Nguyễn Đức Chung khi về làm việc với người dân Đồng Tâm bắt buộc ông phải cam kết như thế. Ông Chung có nói với ông Lê Đình Kình qua điện thoại rằng dân tự viết biên bản rồi ép tôi ký và lăn tay. Nếu lúc đó tôi không ký thì chỉ cần ai hô một câu thì hậu quả như thế nào cụ biết rồi.Với kiểu cãi cùn này, e rằng rồi đây toàn dân thủ đô sẽ bắt chước ông Chung mà thoải mái ký hợp đồng hay cam kết này nọ mà không sợ phải chịu trách nhiệm, chỉ cần đưa ra lý do tình thế của tôi lúc ấy nó như thế.
Tình thế khi ấy không phải là chuyện sống mái giữa người dân Đồng Tâm và chính quyền. Trước khi ông Chung về, người dân Đồng Tâm đã thể hiện thiện chí của mình: họ tuyên bố tin tưởng vào Đảng, 38 con tin được đối xử tử tế, đã nhiều ngày chờ đợi, mong mỏi đón ông Chung về làm việc.
Tình thế lúc ấy còn là cả hai bên đều muốn giải quyết xung đột. Phía chính quyền muốn thả nốt số con tin còn lại, còn người dân Đồng Tâm cũng không muốn và không thể giữ họ mãi. Cho dù ông Chung không cam kết cụ thể điều gì thì cũng không thể đến nỗi có ai “hô một tiếng” thì lập tức có chuyện gì ghê gớm lắm xảy ra được. Hơn ai hết, ông Chung là người hiểu rõ tình thế khi ấy.
Mặt khác, ông Nguyễn Đức Chung từng được ca ngợi là người có bản lĩnh. Có lần ông một mình vào gặp kẻ đang khống chế con tin để thuyết phục. Chỉ vài phút gặp đối tượng, kẻ khống chế đã đồng ý thả con tin, đi theo ông về trụ sở Phòng Cảnh sát điều tra tội phạm về trật tự xã hội.
Vì vậy, nói tình thế khi ấy bắt buộc ông Chung phải làm thế (tức cam kết đại) là không thể tin được.
4. Có một ngụy biện của một dư luận viên nào đó rằng , ông Chung hứa không truy cứu trách nhiệm đối với toàn thể dân Đồng Tâm, và căn cứ vào chữ “toàn thể” thì khởi tố một số người là không trái với cam kết. Chầy cối đến mức này thì không còn gì để mà nói nữa. Cứ theo lẽ đó mà suy, nếu Đồng Tâm có 8000 dân thì công an Hà Nội có thể có thể khởi tố 7999 người vẫn không lo trái cam kết vì 7999 người vẫn không phải là “toàn thể” nhân dân Đồng Tâm chăng?
*
Ấy là nói chuyện lý lẽ với nhau. Chứ với người đàng hoàng, một đảng phái hay một chế độ đàng hoàng thì chẳng cần phải giấy tờ, chẳng cần ghi âm hay ghi hình, chỉ cần lời nói thì vẫn phải giữ lấy lời. Chữ tín vô cùng quan trọng, là đức tính hàng đầu người quân tử phải giữ. Còn cam kết xong rồi cãi chày cãi cối dù không ai nói lại thì trong con mắt người đời, anh ta, đảng của anh ta hay chế độ anh ta phục vụ chỉ là những kẻ lừa đảo, không đáng tin cậy.
Phân tích như thế để rõ một điều rằng, không thể nói Bản cam kết Đồng Tâm không có giá trị pháp lý. Việc Công an Hà Nội khởi tố vụ án bắt giữ con tin là sự tráo trở đê hèn của nhà cầm quyền đối với người dân Đồng Tâm.
Uy tín của Đảng CSVN, của chế độ chưa bao giờ cạn kiệt như hiện nay. Phải chăng, khởi tố vụ án, lật lọng đối với người dân Đồng Tâm bất chấp dư luận chỉ nhằm giải tỏa tâm lý cay cú, muốn trả thù, rửa nhục vì họ không còn uy tín để mà mất.

Xử blogger Mẹ Nấm vào ngày 29 tháng 6/Trần Thị Nga cần được điều trị bệnh

17-6-2017
Cập nhật thông tin về hai nhà hoạt động nữ đang bị giam giữ.

Phiên xử blogger Mẹ Nấm- Nguyễn Ngọc Như Quỳnh được Tòa án Nhân dân tỉnh Khánh Hòa lên lịch vào ngày 29 tháng 6 tới đây. Tội danh mà cơ quan này nêu trong lịch xét xử đối với nhà hoạt động đang bị giam giữ là ‘tuyên truyền chống nhà nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam’ theo điều 88 Bộ Luật Hình sự.

Nếu phiên xử diễn ra đúng như lịch mà Tòa án Nhân dân tỉnh Khánh Hòa công khai thì sau hơn 8 tháng bị giam giữ để điều tra về những cáo buộc liên quan, blogger Mẹ Nấm- Nguyễn Ngọc Như Quỳnh ra tòa để bị luận tội và nhận án.

Bà Nguyễn thị Tuyết Lan, thân mẫu của blogger Mẹ Nấm- Nguyễn Ngọc Như Quỳnh cho Đài Á Châu Tự do biết đến thời điểm ngày 17 tháng 6 năm 2017 con gái của bà bị giam đúng 250 ngày mà bà không được cơ quan chức năng cho biết tin gì về người bị giam giữ, cũng như không cho thăm gặp.

Theo bà Nguyễn thi Tuyết Lan thì khi được luật sư Nguyễn Khả Thành, cho biết tin về lịch xử blogger Mẹ Nấm- Nguyễn Ngọc Như Quỳnh thì bà thấy rằng như thế con gái bà vẫn còn sống.

Tin cho biết hai luật sư Nguyễn Hà Luân và Lê Văn Luân ở Hà Nội đã nhận được giấy chứng nhận bào chữa cho blogger Mẹ Nấm- Nguyễn Ngọc Như Quỳnh. Trong khi đó hai luật sư thuộc Đoàn Phú Yên là Nguyễn Khả Thành và Võ An Đôn đến ngày 17 tháng 6 vẫn chưa nhận được giấy chứng nhận bào chữa theo như thư yêu cầu mà blogger Mẹ Nấm- Nguyễn Ngọc Như Quỳnh gửi từ trại giam ra.

Xin được nhắc lại blogger Mẹ Nấm- Nguyễn Ngọc Như Quỳnh là một nhà hoạt động lên tiếng mạnh mẽ về nhiều vấn đề tại Việt Nam như chống Trung Quốc xâm chiếm Hoàng Sa, Trường Sa; cổ xúy cho quyền con người; chống nạn công an bạo hành, bảo vệ môi trường sạch…

Về trường hợp nhà hoạt động nữ Trần Thị Nga hiện đang bị giam giữ ở Trại tạm giam Công an Tỉnh Hà Nam cũng với cáo buộc ‘tuyên truyền chống nhà nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam’ theo điều 88 Bộ Luật hình sự, thì luật sư được cấp giấy chứng nhận bào chữa cho bà là Hà Huy Sơn vào ngày 17 tháng 6 có đơn đề nghị chuyển bà đến bệnh viện điều trị.

Đơn vừa nêu được làm sau ngày 16 tháng 6 khi luật sư có cuộc làm việc tại Trại tạm giam với thân chủ là bà Trần Thị Nga. Theo đó bà này bị hiện bị rách niêm mạc họng, suốt 20 ngày qua chỉ có thể ăn cháo khiến sức khỏe suy kiệt nhanh; trong khi đó điều kiện y tế và thuốc men của Trại tạm giam không bảo đảm khiến bệnh tình của bà Trần Thị Nga ngày càng trầm trọng.

Bản thân bà Trần thị Nga đã hai lần đề nghị Ban Giám thị Trại tạm giam cho đi bệnh viện chữa trị nhưng không được chấp thuận.

Theo luật sư Hà Huy Sơn thì theo luật của Việt Nam hiện nay trại trạm giam phải có trách nhiệm đưa bà Trần Thị Nga đi bệnh viện điều trị.

Nhà hoạt động nữ Trần Thị Nga bị bắt vào ngày 21 tháng 1 năm 2017. Bà là người tích cực hoạt động giúp những lao động xuất khẩu bị lừa’ đặc biệt những công nhân Việt ở Đài Loan nơi bà từng sang lao động. Bà cũng tham gia hoạt động cổ xúy dân chủ- nhân quyền tại Việt Nam; lên án bất công, tham nhũng, hủy hoại môi trường…

HIỆN TƯỢNG LẠ TẠI CÁC BỆNH VIỆN MẤY HÔM NAY

From facebook:  ared Chú Tễu‘s post.
 
 
Image may contain: one or more people
Chú TễuFollow

2 hrs ·

 

HIỆN TƯỢNG LẠ TẠI CÁC BỆNH VIỆN MẤY HÔM NAY

Tác giả: Đào Hiếu

Mấy hôm nay, tại một số bệnh viện lớn ở Sài Gòn như Chợ Rẫy, Trung tâm Chấn thương Chỉnh hình, bệnh viện Ung bướu Gia Định… đã đồng loạt xảy ra hiện tượng các nhân viên y tế như y công, y tá và cả bác sỹ nữa… đều không chịu làm việc.

Chúng ta đều biết, tại các bệnh viện này, bệnh nhân rất đông: một giường nằm hai, ba người mà vẫn không đủ chỗ, các bệnh nhân phải chui dưới gầm giường mà nằm, hoặc phải vác chiếu ra nằm ngoài hành lang…

Bệnh viện nào cũng nghẹt người, nằm ngồi lổn ngổn lảng ngảng, lăn lóc như đất đá, phế liệu… vô thừa nhận.

Các nhân viên bệnh viện thường đi làm lúc 7 giờ 30 để chuẩn bị các thứ cho bác sỹ khám bệnh vào lúc 8 giờ sáng.

Bỗng dưng mấy hôm nay trật tự ấy bị đảo lộn nghiêm trọng: Các y công, y tá, nhân viên y tế… thay vì tới bệnh viện để chuẩn bị các thứ như thường lệ, thì họ lại chen nhau đi dọc theo các hành lang chật ních người, gây tắt nghẽn lối đi.

Cả trăm nhân viên y tế ấy đi chưa hết các dãy hành lang thì đã đến 8 giờ, là giờ bác sỹ khám bệnh.

Nhưng khi các bác sỹ đến bệnh viện thì họ cũng không chịu khám cho các bệnh nhân mà cứ đến tận giường bệnh, cúi chào từng người một. Nếu là giường một người thì họ cúi chào một lần. Nếu là giường có hai, ba bệnh nhân thì họ phải cúi chào hai, ba lần.

Chào giáp vòng xong, coi đồng hồ thấy đã chín giờ, vừa định lấy ống nghe ra khám bệnh thì nghe dưới gầm giường có tiếng gọi:

-Bác sỹ ơi. Chúng tôi đang nằm dưới đít giường nè, sao bác sỹ không chào? Bộ ông khinh tụi tui hả?

Bác sỹ không muốn bị mang tiếng là kỳ thị, là lười biếng… nên bèn phải đi lom khom, cúi nhìn vào gầm giường để chào từng người. Nhưng vì phải vừa lom khom vừa chào nên chỉ được 15 phút thì mỏi quá chịu không thấu. Mà bỏ sót họ thì không hoàn thành nhiệm vụ bộ trưởng giao, nên bác sỹ đành phải bò xuống sàn, vừa bò vừa chào. Nhưng bò riết đau đầu gối quá, bác sỹ phải gục xuống thở.

Lát sau thấy hơi khoẻ khoẻ, liền cố bò tiếp, nhưng cũng chỉ được chừng mười phút thì đuối, mà bệnh nhân nằm dưới gầm giường thì nhiều quá. Bác sỹ đành phải nằm bẹp xuồng nền nhà, trườn tới, nhích tới từng chút, từng chút như những người què ăn xin ngoài chợ Cầu Muối..

Cuối cùng mệt quá, bác sỹ liền ngất xỉu.

Mấy cô y tá hoảng hốt đem băng ca đến khiên bác sỹ đi cấp cứu. Khi ngang qua các dãy hành lang, họ nghe tiếng kêu gào của các bệnh nhân đang nằm vật vạ ngổn ngang ở đó:

-Bác sỹ ơi! Còn chúng tôi nữa! Chúng tôi đang nằm ở đây. Sao bác sỹ không chào?

Một cô y tá bực mình hét lên:

-Chào, chào cái con khỉ! Chào từ 8 giờ sáng tới 12 giờ trưa, ngất xỉu rồi, chưa đủ sao?!

Nhưng cuối cùng họ cũng đưa được bác sỹ tới phòng cấp cứu.
Vì đã đúng ngọ nên các nhân viên y tế và cả bác sỹ trực đều đang ăn trưa ngoài căn-tin.

Mấy cô y tá bèn chạy ra căn tin.

-Thưa bác sỹ, đang có bệnh nhân bị ngất xỉu trong phòng cấp cứu.

Vị bác sỹ trực cấp cứu nói:

-Hết giờ làm việc rồi. Các cô không thấy tôi đang ăn cơm sao?

-Nhưng thưa… bệnh nhân này là bác sỹ Dũng, khoa nội.

Bác sỹ cấp cứu liền đặt chén cơm xuống bàn, hỏi:

-Có chuyện gì với bác sỹ Dũng vậy?

-Dạ thưa bác sỹ, bệnh nhân đông quá, ổng cúi chào không xiết, mệt quá nên ngất xỉu.

Bác sỹ cấp cứu bèn vội vàng chạy về phòng, đến bên giường bệnh, đưa tay bắt mạch. Ngay lúc ấy bác sỹ Dũng mở mắt ra, thì thào:

-Khoan đã. Ông… ông… chưa được phép bắt mạch tôi.

-Tại sao?

Bác sỹ Dũng hổn hển:

-Vì…vì…ông chưa… chưa cúi… cúi… chào bệnh nhân.

Ngày 17/6/2017
ĐÀO HIẾU

Tin tức về giáo sư Phạm Minh Hoàng.

From facebook: Nguyễn Ngọc Thương shared Phạm Minh Hoàng‘s postfeeling pained.
 

__Kính mong mọi người quan tâm và tiếp tục hậu thuẫn cho gia đình giáo sư Phạm Minh Hoàng.
_Tại sao dưới câu “Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam” không có câu bắt buộc (của nhà nước) Độc lập (-) Tự Do(-) Hạnh Phúc (-)..?
_Đây là chữ Việt Nam kèm chữ Ăng-lê hay chữ Pháp..?
_Tại sao..?

 
No automatic alt text available.

Phạm Minh Hoàng with Lm. Lê Ngọc Thanh and 8 others.

THÔNG BÁO.

Kính gởi anh chị em, bà con khắp nơi,

Hôm nay 16/6 lúc 17g15 Công an phường đã mang đến nhà lá Thư Mời của Cục Xuất nhập cảnh Bộ Công An mời tôi đến làm việc vào lúc 9h30 ngày mai 17/6.

Tôi sẽ không đi vì những lý do sau:
– Thời gian mời quá gấp. Đưa chiều nay, hẹn sáng mai.
– Không nêu lý do rõ ràng.
– Đối với tôi Thư mời này vô giá trị vì trong thư có ghi tôi chỉ có quốc tịch Pháp, trong khi tôi đã nộp đơn khiếu nại về việc tước quốc tịch VN từ ngày 13/6 mà đến nay vẫn chưa có câu trả lời.
– Sau cùng, với những gì họ đã hành xử, gia đình chúng tôi có quyền nghi ngờ họ có thể sẽ dùng vũ lực trục xuất tôi một cách phi pháp.

Kính mong mọi người quan tâm và tiếp tục hậu thuẫn chúng tôi.

Phạm Minh Hoàng

Tham vọng và kế hoạch của Dương Công Minh và “nhóm lợi ích” là muốn chiếm toàn bộ sân bay TSN

From facebook: Linh Ngoc Nguyen shared Tinh Vo‘s post.
Chúng càng phá càng nuốt nhiều thì ngày diệt vong của chúng càng gần .

Đây là quy luật bất thành văn đã xẩy ra cho tất cả các chế độ tham nhũng và tàn ác từ cổ chí kim .

 
 

Tham vọng và kế hoạch của Dương Công Minh và “nhóm lợi ích” là muốn chiếm toàn bộ sân bay TSN chứ không phải 157ha sân golf như mọi người nghĩ.
________________________________________

Tham vọng của Dương Công Minh và nhóm lợi ích đứng sau ông không chỉ là 157 hecta đất trong sân bay Tân Sơn Nhất đang được dùng làm sân golf, mà còn chiếm luôn toàn bộ 800 hecta đất vàng đang sử dụng cho mục đích hàng không dân sự.
Vài ngày qua, trên mạng xã hội xuất hiện một bài viết vạch rõ âm mưu thâu tóm toàn bộ đất sân bay Tân Sơn Nhất “mà không cần tốn đồng nào” của Dương Công Minh cùng nhóm lợi ích đứng sau lưng ông. Đáng nói hơn, để kế hoạch này thành công, không chỉ các tướng tá quân đội mà còn cả các lãnh đạo Cục Hàng không Việt Nam cũng góp một phần đáng kể, phối hợp nhịp nhàng thâu tóm nhanh chóng toàn bộ sân bay. Hóa ra bấy lâu nay, người dân và cử tri cả nước đang xem một tấn trò hề, chỉ có thể giương mắt nhìn các diễn viên cử động trên sân khấu, kết cục đã được định sẵn.

Vào thời điểm cuối tháng 05/2015, sân golf Tân Sơn Nhất vẫn mới bắt đầu được thi công “chạy đua” để giữ đất, quyết không hoàn trả cho sân bay
Chúng ta không còn lạ gì tình trạng sân bay tắc nghẽn từ trên trời xuống dưới đất, chỉ cần một trận mưa cũng khiến sân bay biến thành bể chứa nước khổng lồ, đe dọa các trạm điều hành bay, cũng như tính mạng toàn bộ hành khách và người dân thành phố mà báo chí đã phản ánh trong thời gian qua. Nhưng ít ai ngờ rằng, đây chỉ là một bước đệm trong kế hoạch táo tợn nhằm chiếm toàn bộ đất sân bay (chứ không chỉ 157 ha đất làm sân golf) của Dương Công Minh dưới sự góp sức của nhóm lợi ích đứng sau.

Trở lại thời điểm cuối năm 2007, sân bay Tân Sơn Nhất bắt đầu thiếu chỗ đỗ máy bay, các hãng hàng không phải thuê diện tích “nhàn rỗi” (do chính quyền Sài Gòn dự tính mở rộng sân bay trước đây) mà bên quân đội đang giữ để sử dụng. Khi đó, ngành hàng không từng đề xuất quy hoạch sang phía đất do quân đội giữ 30 hecta để xây dựng 30 chỗ đỗ máy bay, đáp ứng nhu cầu phát triển ngành, nhưng phía quân đội không “thỏa thuận”.

Một mặt thẳng thừng từ chối trả đất cho sân bay Tân Sơn Nhất, mặt khác âm thầm hối hả thi công sân golf, nhà cửa la liệt trong sân bay. Sau khi đã bày binh bố trận “xí phần” xong xuôi, lúc này bản đề án xây dựng sân golf trong lòng sân bay mới chính thức được Dương Công Minh cùng bộ sậu đệ trình lên Trung ương. Tất nhiên, với sự tiếp tay, gây sức ép nhiều phía của các tướng tá quân đội, dự án nhanh chóng được thông qua. Phía quân đội “hào phóng” cấp hẳn 157 hecta đất cho Dương Công Minh là dự án sân golf. Nghe đâu trong buổi tiệc “thân tình” tổ chức ở một khách sạn 5 sao sang trọng bậc nhất, gần chục chiếc phong bì tiền đô dày cộm, con số bên trong không dưới 8 chữ số đã được trao “nóng” cho các tướng tá tham dự để chúc mừng thành công bước đầu của kế hoạch. Đó là còn chưa tính đến chiếc phong bì đặc biệt dành riêng cho bố con ông lớn quân đội ở Hà Nội, được Dương Công Minh âm thầm đến tận nhà lại quả.

Chả thế mà khi dư luận và cử tri cả nước lên tiếng phản đối và yêu cầu dẹp bỏ dự án sân golf trong sân bay Tân Sơn Nhất, Nguyên Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Phùng Quang Thanh còn đứng ra “biện hộ”: “Việc làm sân golf ở sân bay Tân Sơn Nhất không ảnh hưởng đến an toàn bay mà còn tạo công ăn việc cho rất nhiều lao động. Còn khi nào Nhà nước cần thu hồi đất thì không có đền bù.” Ông “trấn an” dư luận thế thôi, bao nhiêu năm nay người dân yêu cầu thu hồi đất, mở rộng diện tích sân bay, các ông đã làm gì, có trả đất sân golf lại không? Chẳng những cố tình lờ đi mà còn âm thầm xây thêm hàng loạt dự án phụ trợ trong sân golf để giữ đất, vờ như chưa từng có câu phát biểu nào như thế.

Không chỉ chiếm toàn bộ khu vực màu vàng, Dương Công Minh và nhóm các tướng tá quân đội gần như thành công kế hoạch chiếm toàn bộ khu vực sân bay, vấn đề hiện nay chỉ là … CHỜ — cùng với Trinh Nguyên.
“Xin đất” đầu tư từ năm 2007, đến cuối năm 2014 dự án chỉ thực hiện xong phần cổng chào và lác đác vài tòa nhà của ban quản lý… Ấy vậy mà đến năm 2015, trước nguy cơ bị thu hồi đất để mở rộng sân bay, sân golf của đại gia Dương Công Minh lập tức gấp rút thi công cả ngày lẫn đêm, chỉ trong vài tháng ngắn ngủi, những tòa lâu đài rộng lớn và thảm cỏ xanh mướt mênh mông đã mọc lên như trêu ngươi, thách thức dư luận.

Là một con cáo già trên thương trường, đại gia Dương Công Minh đương nhiên hiểu, muốn “bứng” sân bay Tân Sơn Nhất đi chỗ khác, nhất định không được vội vàng. Một mặt ông vung tiền cho cánh báo chí liên tục đăng tải thông tin sân bay Tân Sơn Nhất quá tải từ ngày này sang ngày khác, tháng này sang tháng nọ trong suốt nhiều năm.

Mặt khác, ông mua chuộc một số chuyên gia, lãnh đạo Tổng công ty hàng không lên báo chí “sa sả” nào là không còn khả năng mở rộng sân bay, chi phí sẽ vô cùng tốn kém khoảng 9 tỷ đô la, nào là cần có một sân bay quy mô lớn để cạnh tranh với các sân bay khác trong khu vực, rằng nhu cầu ngành hàng không rất lớn và Việt Nam có thể trở thành điểm trung chuyển hàng không đứng đầu khu vực và thế giới… nhằm mục đích chuyển sân bay Tân Sơn Nhất ra Long Thành.

Trái với những công trình đang thi công dang dở. chắp vá bên trong là cổng sân golf hoành tráng được bảo vệ canh gác cẩn mật như muốn che mắt, đánh lừa người dân
Nhưng thực tế các nhà khoa học, cụ thể là tiến sĩ Nguyễn Thiện Tống lại cho rằng, những phân tích, báo cáo của nhiều chuyên gia và đại diện Tổng công ty hàng không là không trung thực, bởi sân bay Tân Sơn Nhất có thể mở rộng trên diện tích đất ngay trong chính sân bay hiện có, đó chính là sân golf.

Kế hoạch của Dương Công Minh và nhóm lợi ích trong phía sau là buộc sân bay Tân Sơn Nhất rơi vào tình cảnh quá tải, không thể tháo gỡ nút thắt, rồi ép di dời sân bay Tân Sơn Nhất, để lại khu đất cho họ xây khu cao ốc, siêu đô thị trong lòng thành phố và bán với giá cắt cổ.

Sau một thời gian dài mua chuộc hàng loạt tướng tá, thì mới đây, trong một nước cờ mang tính chốt hạ, Dương Công Minh đã “đi đêm” với lãnh đạo Cục Hàng không đề ra phương án “đậu qua đêm” ở các sân bay Cần Thơ và phụ cận. Tất nhiên, ông Minh biết yêu cầu này vô lý và sẽ bị bác bỏ. Nhưng phe cánh ông cần như thế để gây áp lực đẩy nhanh tốc độ triển khai sân bay Long Thành, sớm dẹp hẳn sân bay Tân Sơn Nhất kẻo “đêm dài lắm mộng”. Và kế hoạch đã thành công: Sân bay Long Thành sẽ khởi công chậm nhất vào năm 2019, sớm hai năm so với dự tính ban đầu.

Riêng sân bay Tân Sơn Nhất, để phía quân đội chịu gật đầu “nhả” 21 hecta đất làm sân đỗ bổ sung trong thời gian xây dựng sân bay mới, phía lãnh đạo sân bay Tân Sơn Nhất đã phải chấp nhận một yêu cầu không dễ dàng gì: Ngay khi sân bay Long Thành đi vào hoạt động, Tân Sơn Nhất phải được “trao trả đất” về cho Dương Công Minh và phía quân đội. Đau đớn thay, bản “khế ước bán đất” được Dương Công Minh và các lãnh đạo Cục Hàng không âm thầm ký kết trong khuôn viên một khu resort sang trọng của ông, đi kèm một bữa tiệc linh đình với đầy đủ sơn hào hải vị, các em phục vụ được tuyển chọn kỹ lưỡng, sẵn sàng phục vụ nhu cầu cho các ông lớn.

Như vậy bằng kế sách “lùi 1 bước, tiến 5 bước”, Dương Công Minh cùng bộ sậu tướng tá đứng sau ông gần như đang đạt được mục đích, chiếm toàn bộ sân bay mà không hứng chịu bất kỳ sự phản đối nào của dư luận. Việc phía quân đội nhả 21 hecta đất để mở rộng sân bay đang khiến dư luận cả nước lắng xuống, mà không ngờ rằng đây chính là chiếc bẫy do ông Minh giăng ra. Dương Công Minh cùng nhóm lợi ích đã thành công xâm chiếm đất thành phố, biến đất công trở thành đất tư núp bóng quân đội mà không tốn một xu, rồi phân lô bán lại cho các tập đoàn lớn và người dân với giá cắt cổ, hút cạn xương máu của nhân dân.

Quan làm báo

ĐANG NHẬU BỊ MỜI VỀ PHƯỜNG VÌ NGHI…VIỆT TÂN (!)

From facebook:  Linh Võ and 3 others shared Lê Nguyễn Hương Trà‘s post.
Image may contain: 1 person

Image may contain: 2 people, people smiling, people sitting and indoor
Lê Nguyễn Hương Trà added 2 photos and 2 videos.Follow

8 hrs ·

ĐANG NHẬU BỊ MỜI VỀ PHƯỜNG VÌ NGHI…VIỆT TÂN (!)

Chuyện là vầy. Khoảng 23g30 đêm ngày 12.6, bạn Đỗ Tuấn phóng viên báo Bóng Đá đang ngồi uống bia với ba đồng nghiệp ở quán 138 Võ Văn Tần, P.6 Quận 3; thì xuất hiện CAP đi kiểm tra lấn chiếm vỉa hè.

Tuấn đưa phone lên bấm bấm, thì bất ngờ các anh xấn tới hỏi.
– CA P6Q3: Mày là thằng nào? Ai cho mày chụp ảnh ở đây?.
– Tuấn: Ở đây không có bảng cấm chụp hình nên tôi chụp, còn là ai không quan trọng, tôi chỉ một công dân bình thường.
– CA P6Q3 : Ai cho mày chụp, mày chụp để làm gì, mày đưa máy điện thoại đây cho tao.
– Tuấn: Các anh là công an nên nói chuyện với người dân cho đàng hoàng. Tôi là nhà báo và thấy các anh dọn lề đường thì tôi chụp, các anh đừng có hàm hồ với người dân như thế, không tốt!

Theo Đỗ Tuấn, thì trong 3-4 công an trên có trưởng CA phường 6 Quận 3 và anh này có hơi men, ảnh la to: “Mày nhà báo thì đưa thẻ đây cho tao coi!”. Tuấn kể, vừa cầm cái bóp định lấy thẻ ra thì đồng chí trưởng công an nhào đến giựt nhưng Tuấn nhanh tay cất vô và bảo “Các anh có muốn kiểm tra thì phải làm việc và hành xử cho đàng hoàng, nếu làm việc kiểu này thì chẳng lý do gì tôi phải đưa thẻ cho các anh”.

Và anh công an này đã ra lệnh: “Cưỡng chế nó về phường!”. và Tuấn bị CAP và dân phòng túm cổ lôi lên xe. Một đồng nghiệp báo Pháp Luật Tp.HCM đang ngồi gần đó đã quay lại được (Coi clip).

Theo Tuấn tường thuật, trên xe công an Đinh Chí Dũng liên tục quay phim lại, trong lúc anh trưởng công an phường thì chửi thề và xưng hô mày tao với Tuấn.

“Về phường, gặp những đồng chí công an khác tỉnh táo hơn, lúc ấy tôi mới chấp nhận đưa thẻ nhà báo và máy điện thoại cho kiểm tra. Khi này, đồng chí trưởng công an phường và dân phòng vẫn hung hổ ghê lắm, thậm chí đòi hành hung tôi. Một dân phòng nói: “Mày là phóng viên báo Bóng Đá, mắc gì mày chụp hình dẹp lề đường, mày ngon quá ha, mày chết mẹ mày!”. Tôi quay qua bảo: “Anh không có tư cách nói chuyện ở đây, đừng có manh động!”. Người này giận dữ …đấm bể cái kiếng lót trên bàn làm việc.

Sau đó, các đồng chí mời tôi vào một phòng máy lạnh nghỉ ngơi, khoảng hơn 2 tiếng đồng hồ. Trong thời gian ấy họ hoạch hoẹ lý lẽ, nhưng tôi đều phản biện lại. Sau đó, các đồng chí công an đã phân bua rằng: “Đây là chuyện rất nhỏ, nhưng do không biết anh quay và chụp với ý đồ gì nên phải đưa về phường kiểm tra. Vì gần đây bọn Việt Tân chuyên quay phim chụp ảnh lực lượng công an làm nhiệm vụ đề bới móc, bêu xấu”

Tôi bảo: “Nếu các anh làm đúng chức năng và nhiệm vụ thì mắc gì phải sợ người khác quay phim, chụp ảnh. Vả lại các anh đâu có mời tui về phường một cách đàng hoàng”.
—–

Đỗ Tuấn ra khỏi phường lúc 2g30 sáng, sự việc có mấy nhà báo Thanh Niên và 24H chứng kiến. Và ngoài ra còn có các phóng viên VTV, Pháp Luật Đời sống, Bóng Đá… đứng trước cổng CAP6Q3 hỗ trợ đồng nghiệp nhưng không được cho vào 😉

Theo luật sư Nguyễn Thành Công, “Các CAP và dân phòng sai rồi. Quy định về quay phim chụp hình chỉ bị cấm khi có bảng cấm, khu vực cấm. Hoạt động của các cơ quan chức năng như công tác trật tự XH, dọn dẹp vỉa hè… không thuộc loại công việc bị cấm quay film, chụp hình..vv. Còn chưa nói, các CA đang thi hành công vụ mà có mùi bia rượu là sai điều lệ ngành, lẫn qui định hoạt động của cán bộ, công chức.”

Một vụ ồn ào xảy ra tại Hồ Con Rùa, cũng của mấy anh CAP6Q3. @https://www.facebook.com/cogaidolongvn/posts/10206027419759256.

– Đỗ Tuấn là gương mặt khá quen thuộc trên truyền hình, với các chương trình bình luận bóng đá thú vị. Clip bạn Hoàng Mạnh Hà 😉.

Thiếu tá công an chiếm đất, lấp kênh xây nhà không phép

Thiếu tá công an chiếm đất, lấp kênh xây nhà không phép

Một phần công trình xây dựng kiên cố của ông Hà nằm trọn trên kênh Sóc Mồ Côi. (Hình: Báo Tuổi Trẻ)

SÓC TRĂNG, Việt Nam (NV) – Gia đình ông thiếu tá công an ở thị trấn Trần Đề ngang nhiên lấp kênh, chiếm đất rồi xây nhà không phép, gây ngập nước cho các gia đình xung quanh.

Ông Hồ Thanh Hóa, ngụ ấp Cảng, thị trấn Trần Đề, huyện Trần Đề, cho biết ông sinh sống ở đây trên 30 năm, chưa bao giờ chịu cảnh nhà cửa bị ngập nước mỗi khi có mưa như hiện nay.

Theo ông, dãy nhà ông nằm đâu lưng với một dãy nhà khác, có đường thoát nước chảy ra kênh Sóc Mồ Côi rồi dẫn ra kênh Kinh Ba. Tuy nhiên, cách đây khoảng hai tháng, vợ chồng ông Trần Quang Hà, thiếu tá, đội phó Đội Cảnh Sát Giao Thông, công an huyện Trần Đề, đổ cát san lấp kênh Sóc Mồ Côi để xây dựng kiên cố, bít đường thoát nước. Do vậy, mỗi khi có mưa lớn, nhà của ông và một số nhà khác bị ngập.