Công An Hà Nội bắt thêm một người ‘phạm vào Điều 88’

Công An Hà Nội bắt thêm một người ‘phạm vào Điều 88’


Thông báo về việc "bắt bị can để tạm giam," Công An Hà Nội.
Thông báo về việc “bắt bị can để tạm giam,” Công An Hà Nội.

Trần Hoàng Phúc, thành viên YSEALI – nhóm Sáng Kiến Lãnh Đạo Đông Nam Á do tổng thống Barack Obama thành lập – đồng thời là người tham gia vào các hoạt động dân chủ, nhân quyền, vừa bị bắt tại Việt Nam.

Thông báo về việc “bắt bị can để tạm giam,” do đại tá Trần Quốc Khánh, Công An Hà Nội, ký tên ghi ngày 3 tháng Bảy, có đoạn, Trần Hoàng Phúc “có hành vi tàng trữ tài liệu, đăng tải các video có nội dung tuyên truyền chống Nhà Nước CHXHCN Việt Nam trên mạng internet phạm vào Điều 88 Bộ Luật Hình Sự.”

Thông báo được đề gởi cho bà Huỳnh Thị Út, là thân mẫu Trần Hoàng Phúc. Thông báo cũng viết Trần Hoàng Phúc “đang bị tạm giam tại Trại Tạm Giam số 1 – Công an TP Hà Nội.”

Trần Hoàng Phúc. (Hình: Người Việt)

Trần Hoàng Phúc. (Hình: Người Việt)

Các trang thông tin trên Facebook cho biết Trần Hoàng Phúc sinh năm 1994, “đã học hết năm cuối khoa luật, trường đại học luật Tp.HCM. Vì dấn thân hoạt động dân chủ nên Phúc bị nhà trường làm khó dễ và không trao bằng tốt nghiệp.”

Trần Hoàng Phúc là thành viên nhóm sáng kiến lãnh đạo Đông Nam Á (YSEALI) do TT Obama sáng lập.

Hồi tháng Năm, 2016, trong tư cách thành viên chính thức của YSEALI, Trần Hoàng Phúc được thư mời tham dự giao lưu với ông Obama khi ông ghé thăm Sài Gòn. Tuy nhiên, phía Việt Nam đã ngăn cản, không cho Phúc vào tham dự.

Vé tham dự buổi gặp gỡ của YSEALI với TT Obama hồi tháng Năm, 2016. (Hình: Nhật Báo Người Việt)
Vé tham dự buổi gặp gỡ của YSEALI với TT Obama hồi tháng Năm, 2016. (Hình: Nhật Báo Người Việt)

Trong cuộc trả lời phỏng vấn nhật báo Người Việt khi ấy, Trần Hoàng Phúc nói phía Việt Nam “thẩm vấn tôi với các câu hỏi như: Nguyên nhân vì sao có vé mời? Thuộc tổ chức nào? Lý do vì sao có mặt ở đoàn người xếp hàng vào gặp tổng thống? Nói chung, họ muốn biết về mối quan hệ giữa tôi và các thành viên ở lãnh sự quán Mỹ tại Sài Gòn.”

Và câu trả lời là: “Chuyện tôi tham dự buổi nói chuyện của tổng thống chỉ mang tính cá nhân, vì tôi là thành viên của tổ chức YSEALI do Tổng Thống Obama sáng lập. Còn mối quan hệ của tôi với các thành viên lãnh sự quán Hoa Kỳ là mối quan hệ hợp pháp, nên tôi không có gì phải trình bày với họ về những điều này, vì nó xâm phạm đời tư của tôi.”

Thông tin trên Facebook viết rằng, Trần Hoàng Phúc là “thanh niên trẻ năng động, có bản lĩnh, tiếp cận thông tin và môi trường học hiện đại qua nhiều khóa học về kỹ năng quản trị, đàm phán và kinh doanh. Phúc có mối quan hệ rộng và có một số hoạt động thiết thực trong phong trào dân chủ: tham gia hoạt động thúc đẩy nhân quyền ở Dòng Chúa Cứu Thế Sài Gòn, tham gia cứu trợ lũ lụt miền Trung, xuống Thạnh Hóa – Long An cùng mọi người tại Phiên tòa xử án em Nguyễn Mai Trung Tuấn.”

VOA Việt Ngữ chưa liên lạc được với Công An Hà Nội và bà Huỳnh Thị Út để kiểm chứng thông tin.

Tổng thống Đức nêu vụ Mẹ Nấm?

httpv://www.youtube.com/watch?v=p3v4DSt8KNM

Tổng thống Đức nêu vụ Mẹ Nấm?

Thủ tướng Việt Nam dự kiến sẽ hội đàm với Tổng thống Đức vào cuối tuần này, và nhiều khả năng, vấn đề nhân quyền qua vụ kết án blogger Mẹ Nấm sẽ nổi lên trong cuộc đối thoại.

Thông tin trên trang web của nguyên thủ Đức cho biết rằng ông Frank-Walter Steinmeier sẽ trao đổi với ông Nguyễn Xuân Phúc vào ngày 6/7, khi người đứng đầu chính phủ Việt Nam tới thăm.

Đức là một trong số các quốc gia đã mạnh mẽ lên tiếng chỉ trích việc Hà Nội mới kết án 10 năm tù đối với bà Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, tức blogger Mẹ Nấm.

Hôm 30/6, bà Bärbel Kofler, đại diện về nhân quyền của chính phủ Đức, cho biết rằng bà “bàng hoàng” trước án tù mà bà nói có “động cơ chính trị” và “đi ngược lại các nguyên tắc về nhân quyền và vi phạm các nghĩa vụ quốc tế trong lĩnh vực quyền dân sự và chính trị mà Việt Nam đã ký kết”.

“Mức án nặng còn cho thấy sự bất hợp lý và thiếu cân nhắc đối với quyền căn bản về tự do biểu đạt và tự do báo chí được Hiến pháp Việt Nam đảm bảo”, bà Kofler nói trong một thông cáo.

Quan chức về nhân quyền của Đức nói tiếp: “Bản án khiến tôi đau buồn khi nghĩ đến số phận của chị Quỳnh và hai con vị thành niên của chị ấy. Điều đáng buồn nữa là chính phủ Việt Nam không tận dụng tiềm năng của các công dân tận tâm cho việc thúc đẩy sự phát triển đất nước. Tôi hi vọng rằng tòa sẽ tuyên vô tội ở phiên xét xử phúc thẩm”.

Vấp phải chỉ trích từ các nước và nhiều tổ chức, Bộ Ngoại giao Việt Nam lên tiếng nói rằng bà Quỳnh đã được xử “đúng theo các quy định pháp luật Việt Nam”.

Đức là một trong số các quốc gia phương Tây đã mạnh mẽ thúc đẩy nhân quyền ở Việt Nam. Tổng thống Đức Frank-Walter Steinmeier hồi tháng Tư vừa qua từng gặp người đại diện cho luật sư Nguyễn Văn Đài tới nhận giải thưởng về nhân quyền mà nhà bất đồng chính kiến đang bị cầm tù này được Liên đoàn Thẩm phán Đức trao tặng. Vợ ông Đài, bà Vũ Minh Khánh, hồi cuối năm 2016 cũng đã tới Đức vận động cho tự do của chồng bà.

Chính vì các lý do trên, mà một số nhà quan sát nhận định với VOA Việt Ngữ rằng vấn đề nhân quyền Việt Nam, nhất là vụ blogger Mẹ Nấm, có thể sẽ nổi lên trong chuyến công du Đức của Thủ tướng Việt Nam.

Theo Bộ Ngoại giao Việt Nam, ông Phúc tới thăm Đức và Hà Lan từ ngày 5 tới 11/7 để “củng cố và tăng cường quan hệ đối tác chiến lược với Đức, thúc đẩy quan hệ đối tác chiến lược về thích ứng với biến đổi khí hậu và quản lý nước và đối tác chiến lược về nông Nghiệp bền vững và an ninh lương thực với Hà Lan”.

Tin cho hay, tại Đức, nhà lãnh đạo này “dự kiến có cuộc hội đàm với Thủ tướng Đức Angela Merkel, hội kiến Tổng thống Đức, gặp lãnh đạo quốc hội và một số bộ, ngành, các doanh nghiệp lớn của Đức; tham dự Hội nghị Thượng đỉnh G20, phát biểu khai mạc Diễn đàn Doanh nghiệp Việt – Đức”.

Tính tới ngày 2/7, trang web của chính phủ Đức chưa thấy xác nhận cuộc gặp giữa bà Merkel và ông Phúc.

https://www.voatiengviet.com/a/vu-ket…

Dân Cồn Nâm bị tác động bởi Formosa đòi bồi thường

Dân Cồn Nâm bị tác động bởi Formosa đòi bồi thường

2017-07-03
 
Khoảng 1 ngàn người dân thuộc giáo xứ Cồn Nâm, thuộc địa bàn xã Quảng Minh, thị xã Ba Đồn, tỉnh Quảng Bình vào ngày 3 tháng 7 cùng nhau lên trụ sở Ủy ban Nhân dân xã yêu cầu bồi thường vì bị tác động bởi thảm họa môi trường do Formosa gây nên.

Khoảng 1 ngàn người dân thuộc giáo xứ Cồn Nâm, thuộc địa bàn xã Quảng Minh, thị xã Ba Đồn, tỉnh Quảng Bình vào ngày 3 tháng 7 cùng nhau lên trụ sở Ủy ban Nhân dân xã yêu cầu bồi thường vì bị tác động bởi thảm họa môi trường do Formosa gây nên.

 Courtesy Xuân Diện Blog
 

Khoảng 1 ngàn người dân thuộc giáo xứ Cồn Nâm, thuộc địa bàn xã Quảng Minh, thị xã Ba Đồn, tỉnh Quảng Bình vào ngày 3 tháng 7 cùng nhau lên trụ sở Ủy ban Nhân dân xã yêu cầu bồi thường vì bị tác động bởi thảm họa môi trường do Formosa gây nên.

Lịnh mục Trương Văn Thực, quản xứ Cồn Nâm, vào chiều ngày 3 tháng 7 cho biết lại lý do những giáo dân sống ở 5 thôn tại xã Quảng Minh phải đi đòi hỏi quyền lợi:

“Theo quyết định 1880 của chính phủ với 7 hạng mục được đền bù thì tại địa phương này có nhóm ‘mò cua, bắt ốc’ (được bồi thường). Chúng tôi cũng nằm trong vùng chịu tác động trực tiếp bởi thảm họa môi trường Formosa nên người dân ai cũng được bồi thường.

(Theo như tôi biết) ngoài Hà Tĩnh người ta nhận được đền bù 35 triệu 500 ngàn; một số nơi được 17 triệu 400 ngàn… Ở đây có 4 người được đền bù 8 triệu 230 ngàn hay 270 ngàn gì đó; tuy nhiên chỉ mới có 4 gia đình được.”

Theo vị linh mục này thì 4 gia đình nhận được bồi thường nằm trong số dân ở 5 thôn thuộc địa bàn xã Quảng Minh. Tổng số giáo dân trong giáo xứ chừng 4.000 người.

Kết quả cuộc đi đòi hỏi quyền lợi trong ngày 3 tháng 7 của chừng 1.000 giáo dân xứ Cồn Nâm vẫn không có kết quả gì khi cán bộ chức năng của xã cố tình đùn đẩy trách nhiệm không trả lời những yêu cầu của người dân:

“Bà con ký yêu cầu đòi bồi thường thông qua thôn; nhưng xã vẫn cứ lấp liếm. Chúng tôi muốn nghe câu trả lời từ họ; nhưng họ cứ chối bỏ cách này, cách khác. Họ không trả lời thẳng thắn vấn đề đó; cứ bảo là trên chưa phê duyệt. Chúng tôi muốn có câu trả lời trực tiếp thì họ cứ đi vòng vo.”

Quảng Bình là một trong 4 địa phương chịu tác động trực tiếp bởi thảm họa môi trường do nhà máy thép Formosa ở Vũng Áng, Hà Tĩnh xả hóa chất độc hại trực tiếp ra biển gây nên.

Nhà máy Formosa thừa nhận hoạt động xả thải, công khai xin lỗi trên truyền hình và bồi thường 500 triệu đô la.

Phó thủ tướng Trương Hòa Bình, người đứng đầu ban khắc phục hậu quả của thảm họa môi trường Formosa trong cuộc họp vào tháng 6 vừa qua ra chỉ thị đến cuối tháng 6 công tác bồi thường phải hoàn tất.

Liên quan đến môi trường biển miền Trung, trong cuộc họp Chính phủ với các địa phương vào chiều ngày 3 tháng 7, ông Nguyễn Xuân Phúc nêu câu hỏi biển miền Trung an toàn hay chưa; thứ trưởng Bộ Y tế Trương Quốc Cường cho rằng qua giám sát tại những vùng liên quan thì hải sản tầng thượng, tầng trung đã an toàn.

Đối với hải sản tầng đáy thì thứ trưởng Trương Quốc Cường nói rằng Bộ Y tế thực hiện giám sát từ tháng 6 năm ngoái cho đến tháng 3 năm nay; kết quả được ông Trương Quốc Cường báo cáo là các chỉ số hóa chất ô nhiễm liên tục giảm, và không còn độc hại.

Ông Trương Quốc Cường nói rằng Bộ Y Tế đã phối hợp với các chuyên gia quốc tế thống nhất lấy mẫu hải sản của 4 tỉnh miền Trung với 3 nơi khác gồm Hải Phòng, Bà Rịa- Vũng Tàu, và Khánh Hòa để đối chứng. Kết quả trong tháng 6 vừa qua được nói là các mẫu giống nhau.

Một số nhà khoa học trong nước yêu cầu cơ quan chức năng cần minh bạch tất cả những kết quả giám sát để những ai cần đều có thể tiếp cận.

 httpv://www.youtube.com/watch?v=98lonnrt-xk

Quảng Bình: Người dân kéo lên Ủy ban xã chất vấn tiền đền bù Formosa 

Việt Nam: Doanh nghiệp nhà nước vẫn là gánh nặng khó rũ bỏ

Việt Nam: Doanh nghiệp nhà nước vẫn là gánh nặng khó rũ bỏ

Dự án mở rộng nhà máy thép Thái Nguyên sau khi ngốn 4,000 tỷ đồng của ngân sách. (Hình minh họa: Dân Trí)

HÀ NỘI, Việt Nam (NV) – Mức độ cam kết sắp xếp khối doanh nghiệp nhà nước của chính phủ Việt Nam càng mạnh mẽ thì qui mô của khối này càng lớn.

Theo kết qủa một nghiên cứu do Viện Nghiên Cứu Quản Lý Kinh Tế Việt Nam (CIEM) thực hiện, từ 2011 đến 2015, tuy kế hoạch cổ phần hóa doanh nghiệp nhà nước (định giá, bán một phần cổ phiếu cho tư nhân) đạt 93%, nhưng chất lượng rất thấp. Đáng lưu là từ năm ngoái đến nay, quy mô của các doanh nghiệp nhà nước đã cổ phần hóa càng ngày càng phình ra trong khi quản trị, thu chi tài chính, mức độ đóng góp cho ngân sách tệ hơn.

Mức độ suy thoái của kinh tế Việt Nam càng ngày càng trầm trọng. Năm ngoái, tăng trưởng GDP của kinh tế Việt Nam không đạt mức dự trù, các chuyên gia kinh tế dự đoán năm nay, điều đó sẽ lập lại. Cũng theo các chuyên gia, do tài nguyên, khoáng sản cạn kiệt, Việt Nam không còn nguồn lực nào để thúc đẩy tăng trưởng. Họ khẳng định lối thoát duy nhất là sắp xếp lại khối doanh nghiệp nhà nước.

Tuy nhiên, tại một hội thảo do CIEM tổ chức hồi cuối tuần vừa qua, việc sắp xếp khối doanh nghiệp nhà nước của chính phủ Việt Nam chẳng đi đến đâu.

Sau 10 năm cổ phần hóa, chính phủ Việt Nam chỉ bán được 8% vốn trong các doanh nghiệp nhà nước. Thay vì dùng nguồn vốn này để đầu tư hỗ trợ tăng tưởng, chính phủ Việt Nam lại rót 8% đó vào các doanh nghiệp nhà nước khác, kể cả khi hiệu quả sử dụng vốn của các doanh nghiệp nhà nước càng ngày càng kém.

Bà Phạm Chi Lan, một chuyên gia kinh tế, gọi đó là “đánh bùn sang ao.”

Đó cũng là lý do các chuyên gia kinh tế không hy vọng, dự tính từ nay đến 2020, sắp xếp 240 doanh nghiệp nhà nước, cổ phần hóa 137 doanh nghiệp nhà nước, thu về cho ngân sách 296,000 tỷ đồng, sẽ có tác dụng tích cực cho tăng trưởng.

Theo tường thuật của tờ Người Lao Động, ông Nguyễn Đình Cung, viện trưởng CIEM, bảo rằng, đó cũng là lý do, càng sắp xếp thì qui mô của các doanh nghiệp nhà nước càng lớn và tất nhiên là sai với mục tiêu rút vốn của nhà nước ra khỏi các doanh nghiệp hoạt động trong những lĩnh vực mà nhà nước không cần nắm giữ quyền điều hành để có thêm nguồn lực đầu tư cho hạ tầng và giải quyết các vấn đề về y tế, môi trường.

Đài tiếng nói Hoa Kỳ (VOV) dẫn lời ông Lê Xuân Bá, một chuyên gia kinh tế, lưu ý, sở dĩ giới đầu tư không mặn mà với cổ phiếu của các doanh nghiệp nhà nước vì sau khi cổ phần hóa, các doanh nghiệp này vẫn được quản lý, điều hành theo kiểu cũ.

Ông Cung khẳng định, việc sắp xếp khối doanh nghiệp nhà nước không khó, vấn đề là có thật sự muốn làm và có truy cứu trách nhiệm nếu làm không được hay không.

Các chuyên gia tính toán, số cổ phiếu của khối doanh nghiệp nhà nước trên thị trường chứng khoán chiếm khoảng 9% GDP, nếu cương quyết buộc phải bán hết cổ phiếu sau 12 tháng được cổ phần hóa, đẩy mức giao dịch cổ phiếu của khối doanh nghiệp nhà nước lên 15% thì mỗi năm ngân sách sẽ thu về từ $11 tỷ đến $12 tỷ, giúp kinh tế có thêm nguồn lực để tăng trưởng.

Tại Việt Nam, khối tài sản mà các doanh nghiệp nhà nước đang nắm giữ trị giá khoảng $300 tỷ. Nếu hiệu quả hoạt động của khu vực này tăng 1% thì công quỹ sẽ thu về được $3 tỷ, tương đương 1.5% GDP, nhưng từ trước tới nay, hiệu quả hoạt động của khối doanh nghiệp nhà nước ở Việt Nam chỉ giảm chứ chưa bao giờ tăng. (G.Đ.)

HRW tố cáo Việt Nam sử dụng côn đồ thay Công an để khép công dân vào khuôn khổ

HRW tố cáo Việt Nam sử dụng côn đồ thay Công an để khép công dân vào khuôn khổ

Asia Sentinel

Dịch giả: Song Phan

LTS: Sử dụng côn đồ để “dạy dỗ” những người không tuân theo ý của chính quyền, là một vấn đề quá quen thuộc ở Việt Nam, nhưng ít người nước ngoài biết đến. Cho nên báo cáo này của một cơ quan phi chính phủ phương Tây, đáng chú ý.

Tổ chức Theo dõi Nhân quyền (HRW) đưa ra nhiều chi tiết về việc đánh đập, hăm dọa

Những nhà hoạt động sau khi bị công an chìm “dạy dỗ”. Ảnh: AS/ internet

Khắp đất nước Việt Nam, thành phần côn đồ trẻ đang được sử dụng làm tay chân của công an, thực hiện việc đánh đập những công dân mà công an chưa muốn bắt, hoặc có lẽ thà không bắt sẽ tốt hơn, theo một báo cáo mới được Tổ chức Theo dõi Nhân quyền (HRW) ở New York công bố ngày 19 tháng 6.

Báo cáo có tựa đề “No Country for Human Rights Activists” (gợi ý rằng nhà hoạt động nhân quyền không có đất dung thân) tập trung các cuộc tấn công vào các nhà hoạt động vì quyền con người. Trong chi tiết, báo cáo kể lại hết sự việc này tới sự việc khác: người bị lôi khỏi xe buýt, hay bị chặn trên đường đi tham dự các cuộc biểu tình hoặc khi gặp gỡ phóng viên, bị vây kín ở nhà riêng. Nhiều hình ảnh ghi lại thương ích của họ: vết bầm tím, máu đông, và đôi khi tay hoặc chân bị gãy.

Có 36 sự việc được xem xét trong báo cáo HRW. Đại diện cho khoảng 2/3 tổng số vụ được biết xảy ra từ tháng 1 năm 2015 đến tháng 3 năm 2017, đã được một nhà nghiên cứu Việt Nam không nêu tên của HRW tập hợp và kiểm tra chéo. Kiểu cách đối phó đã thành nếp, tác động tích lũy gây khó chịu. Khi tôi tự ép mình phải đọc tất cả 36 trang, bài bình luận của Hannah Arendt về “điều ác” đã đập mạnh vào đầu óc.

Trong bài viết nổi tiếng “Eichmann in Jerusalem” (1963), Arendt có lập luận rằng cái ác thường là xu hướng của người dân bình thường, tuân theo lệnh và sống theo quan điểm của đám đông trong khi các quan chức nhà nước, chấp nhận chỉ thị của nhà nước và muốn được thăng cấp, hăng hái làm những điều xấu một cách có tổ chức và có hệ thống.

Đánh đập thành lệ thường

Hành vi côn đồ đã thành chuyện bình thường trong hệ thống pháp lý hình sự của Việt Nam. Đánh đập trở thành lệ thường cho những người bị nghi ngờ đã vượt ra khỏi khuôn khổ, bao gồm, tất nhiên là bọn lưu manh và những tên lừa đảo vặt, mà sự tồn tại của họ đặt thành vấn đề cho những người hàng xóm tuân thủ luật pháp hơn.

Bất cứ ai tranh cãi với công an đều có nguy cơ nhận những cú đấm đau đớn, thường không từ công an mặc đồng phục mà từ bọn tay chân không chính thức. Những người đi ngang qua phải tránh xa, nếu không họ cũng nhận được một vài cú đánh.

Trong thập kỷ qua, mạng xã hội của Việt Nam đã cung cấp nhiều bằng chứng cho thấy, việc đánh đập của bọn tay chân không chính thức của công an là một nấc thang trong các tầng bậc của sự đe doạ, được dùng để đối phó với những người có những vi phạm không bị coi là tội trong các nền dân chủ. Điều này bao gồm những con người nhỏ nhoi phản đối việc tước đoạt quyền sử dụng đất của họ hoặc chống lại sự tàn phá đối với môi trường mà sinh kế của họ phụ thuộc vào đó. Nó bao gồm các nhà hoạt động cải đạo, ra khỏi các giáo phái mà nhà nước chưa chấp nhận hoặc thúc giục người lao động để phản đối việc đối xử tồi tệ của chủ. Nó bao gồm, các nhà lý luận cho rằng, nhà nước có tư thế không đủ mạnh đối với Trung Quốc, hoặc dẫn đầu các cuộc thảo luận ý nghĩa của các quyền tự do dân sự theo hiến pháp của Việt Nam.

Các cơ quan an ninh nội bộ của Việt Nam chỉ sử dụng việc đánh đấm trừng phạt khi họ bị kích động quá mức. Nếu công an cảm thấy rằng ai đó đang vượt ra ngoài khuôn khổ được chấp nhận, hoặc đang nghĩ về điều đó, họ sẽ được mời đến đồn công an phường để hỏi chuyện. Sau một buổi thảo luận kéo dài, khi khách được phép trở về nhà, khách biết rõ hành vi nào của mình được yêu cầu phải ngưng lại. Tuy nhiên, nếu họ không có thái độ sửa chữa, công an sẽ đến nhà hàng xóm, chỗ làm, nhà trường hoặc gia đình để giải thích rằng, hành vi của anh ta đã trở thành vấn đề. Nếu hành vi vẫn tiếp diễn thì sang bước ba, là viếng thăm không báo trước nhà của “phần tử xấu”, thường là nửa đêm. Có thể họ sẽ “mượn” máy tính về để kiểm tra.

Học từ roi vọt

Hầu hết những “phần tử xấu” đều sửa đổi hành vi của họ trong giai đoạn này, sau khi được cãnh cáo như vậy, mặc dù vẫn có thể họ không sữa đổi cách nghĩ của họ. Họ sẽ tìm cách khác ít khiêu khích hơn để thực hành quan niệm của họ.

Nhà khoa học chính trị Ben Kerkvleit, là người rất thích thú với cách những người bình thường đối phó với những áp lực lớn về cuộc sống của họ, đã xây dựng một mô hình “những người ủng hộ dân chủ hóa” ở Việt Nam. Những người này bao gồm một số người vốn “nghĩ rằng Đảng Cộng sản tự nó có thể và nên lãnh đạo; những người khác hình thành các tổ chức để thách thức công khai và trực tiếp chế độ; còn những người khác nữa thì thúc giục việc tạo lại hệ thống hiện tại bằng cách tích cực tham gia nó; và một số ủng hộ việc mở rộng xã hội dân sự để dân chủ hóa đất nước”.

Trong các nhóm này, đặc biệt là nhóm thứ hai và thứ ba, luôn có một bộ phận ủng hộ những hành động mạnh bạo và thường xuyên thăm dò các ranh giới của hành vi được cho phép. Chính bộ phận đó, một phần nhỏ trong cộng đồng những người bất đồng chính kiến của Việt Nam, sớm hay muộn có thể bị đổ máu và đánh đập.

Không có gì ngẫu nhiên hoặc không chuẩn bị trước về hành vi côn đồ được công an bảo trợ ở Việt Nam. Vào thời điểm các nhà bất đồng chính kiến đi tới nấc này trên các tầng bậc của sự đe doạ, các cơ quan an ninh nội bộ của chế độ đã thu thập một bộ hồ sơ dày. Khi người bất đồng chính kiến đi khỏi hoặc trở về nhà thì một người hàng xóm sẽ gọi báo cho công an khu vực. Nếu khẳng định rằng một người bất đồng chính kiến liên tục không chịu sửa đổi hành vi của mình thì sẽ cho một bài học nghiêm khắc hơn, anh ta sẽ bị chặn đường, bị đánh đập và đem bỏ ở một nơi hẻo lánh để làm gương cho người khác.

Bị đánh đập là nấc thang cuối cùng trước khi bị bắt, bị tạm giam và bị tù.  Nấc thang tới là có sự tham gia của tòa án và, nếu không thì có thể (chỉ có thể) cả thế giới sẽ lưu ý đến tình trạng dân quyền tại Việt Nam.

Ngoại trừ một số người là những nhà lý thuyết của chế độ, rất ít người bị lừa khi chính quyền Hà Nội cứ khăng khăng cho rằng trên thực tế không có tù chính trị nào ở Việt Nam, chỉ là những tội phạm thông thường. Trong thời đại internet, những hoang đường như vậy không còn bền vững.

Khi được nghe nói rằng có một bộ phận lãnh đạo Việt Nam được biết rằng sự thịnh vượng của đất nước và việc nắm quyền vĩnh cửu của ĐCSVN phải dựa nhiều hơn vào vai trò ngày càng mở rộng cho xã hội dân sự hơn là vào việc đàn áp nó. Nhưng chỉ là một tư tưởng trong đảng mà thôi.

Quan niệm chủ đạo trong đảng vẫn còn bị chôn chặt bởi dự đoán rằng việc nới lỏng cơ chế đàn áp – bao gồm việc dựa dẫm ít hơn vào bọn côn đồ – chắc chắn sẽ dẫn đến những cuộc biểu tình khổng lồ và sự tan rã của chế độ độc đảng VN theo kiểu Gorbachev.

Bếp ăn mới khai trương một ngày, 200 công nhân ngộ độc

Bếp ăn mới khai trương một ngày, 200 công nhân ngộ độc

Các công nhân ngộ độc nằm la liệt trong khu công nghiệp. (Hình: Báo Tuổi Trẻ)

AN GIANG, Việt Nam (NV) – Sau khi ăn cơm của một bếp ăn mới khai trương một ngày, khoảng 200 công nhân của công ty An Giang SAMHO, khu công nghiệp Bình Hòa, đều có triệu chứng nôn ói, đau đầu, chóng mặt.

Khoảng 11 giờ sáng 1 Tháng Bảy, hàng ngàn công nhân của công ty An Giang SAMHO thuộc khu công nghiệp Bình Hòa, huyện Châu Thành, tỉnh An Giang, sau khi ăn cơm của một bếp ăn mới khai trương một ngày thì đến đầu giờ chiều cùng ngày, nhiều công nhân có triệu chứng nôn ói, đau đầu, chóng mặt.

Ngay sau đó, Ban Quản Lý Khu Công Nghiệp Bình Hòa đã nhanh chóng đưa các nạn nhân nhập viện ở bệnh viện Đa Khoa huyện Châu Thành. Do số người bị ngộ độc cùng lúc quá nhiều, nên phải nhờ thêm nhiều xe cứu thương của các xã Cần Đăng, Bình Hòa… chở các công nhân nhập viện.

Chiều cùng ngày, nói với báo Tuổi Trẻ, ông Trần Minh Nhựt, bí thư huyện ủy Châu Thành, cho biết có trên 200 công nhân ngộ độc được bố trí nằm ở bệnh viện Châu Thành và bệnh viện Trung Tâm Đa Khoa An Giang để điều trị. Đa số có chung triệu chứng là nôn ói. (Tr.N)

Nó rớt rồi sao

   Nó rớt rồi sao

Sổ tay thường dân Tưởng Năng Tiến

Người dân phản đối cảnh sát cơ động trong lúc biểu tình trước nhà máy Formosa, Hà Tĩnh. (Hình minh họa: nhathothaiha.net)

Hồi cuối thập niên 1980, lúc Liên Xô sắp đổ, có một ông chồng kiên nhẫn đứng xếp hàng trước cửa hàng thịt tươi sống quốc doanh từ lúc tờ mờ sáng. Ðến quá trưa thì nghe tiếng loa oang oang là hàng hết nhẵn rồi!

Thằng cha nổi điên: “Tôi là công nhân. Tôi là công dân XHCN. Tôi là cựu binh của cuộc Chiến Tranh Vệ Quốc Vĩ Ðại mà lại không được mua vài lạng thịt à! Thật là một đất nước khốn nạn!”

Một thằng cha khác, trông như cớm chìm, lừ lừ xáp lại: “Này, đồng chí liệu mà giữ mồm giữ miệng nhá. May là bây giờ chứ mấy năm trước mà phát biểu linh tinh như thế thì ăn đạn đấy. Có xéo ngay đi không thì bảo!” Hắn vừa nói vừa dí hai ngón tay vào thái dương của ông chồng, như thể là đang cầm một khẩu súng ngắn và sẵn sàng để bóp cò vậy.

Về nhà, bà vợ hỏi:

-Lại hết thịt à?

-Không chỉ thịt hết mà súng đạn giờ cũng chả còn!

Chuyện “súng đạn” của thành trì phe Xã Hội Chủ Nghĩa, vào lúc suy tàn, khiến tôi liên tưởng đến bản tin (“Cảnh Sát Cơ Ðộng ‘Khoe’ Dàn Xe Hummer Chống Ðạn, Xe Bọc Thép Ðặc Chủng”) của báo Dân Trí, hồi cuối năm rồi:

“Trong buổi triển khai mô hình tổ chức bộ máy mới sáng nay, 8 Tháng Chín, Trung Ðoàn Cảnh Sát Cơ Ðộng (CATP Hà Nội) đã diễu binh, diễu hành, phô diễn sức mạnh. Tổ chức bộ máy của Trung Ðoàn Cảnh Sát Cơ Ðộng (CSCÐ – Công An TP Hà Nội) gồm 10 đầu mối trực thuộc, trong đó có 5 tiểu đoàn CSCÐ (Ban Tham Mưu, Ban Chính Trị, Ban Hậu Cần, Ban Huấn Luyện, Ðội Nghi Lễ Công An Thủ Ðô, Tiểu Ðoàn Cảnh Sát Ðặc Nhiệm và 4 tiểu đoàn CSCÐ). Ðặc biệt, Tiểu Ðoàn Cảnh Sát Ðặc Nhiệm (CSÐN) được tập trung đầu tư trang thiết bị, phương tiện, vũ khí,… đủ mạnh để chủ động ngăn chặn, trấn áp các vụ gây rối.”

Tôi in đậm mấy từ (khoe, phô diễn, sức mạnh) trong đoạn văn thượng dẫn với không ít lo âu. Khi một chế độ phải khoe khoang hay phô diễn sức mạnh thì e là “sức khỏe” của nó đã có vấn đề rồi.

Y như rằng. Ba tuần sau, từ Việt Nam, blogger Phạm Thanh Nghiên có bài tường thuật (“Cởi Áo Tháo Chạy”) với những hình ảnh khiến người xem phải lấy làm ái ngại:

“Nhiều tên công an, bộ đội đã cởi bỏ sắc phục, rời bỏ hàng ngũ trong hoảng hốt khi những người biểu tình bao vây trụ sở Formosa Hà Tĩnh. Có thể nói đây là hình ảnh chưa từng có trong lịch sử đàn áp của công an, bộ đội – lực lượng cốt cán và trực tiếp bảo vệ chế độ Cộng Sản. Cuộc biểu tình của người dân (đa số là giáo dân) trước đại bản doanh của Formosa Hà Tĩnh sáng ngày 2 Tháng Mười 2016 chắc chắn đi vào lịch sử.”

Vài tháng sau lại thêm một sự cố khác nữa, cũng “chắc chắn sẽ đi vào lịch sử” – theo tường trình VOA, nghe được vào ngày đầu năm 2017:

“Vào đêm 2 Tháng Giêng, người dân ở một xã của tỉnh Bình Ðịnh đã vây đánh 2 nhân viên công an vì nghi họ đã đánh chết một người địa phương…

Tin cho hay khoảng 20-30 người đánh bạc đã “bỏ chạy tán loạn” khi thấy 6 nhân viên công an, nhưng không có thông tin chi tiết về diễn biến cụ thể nào đã làm anh Phạm Ðặng Toàn, 29 tuổi, bị thiệt mạng trong vụ này.

Mạng xã hội và báo chí nói người dân đã đưa nạn nhân đến một bệnh viện và bắt giữ hai công an có tên Trần Ðức Thuận và Nguyễn Ngọc Khánh vì nghi hai người này đã đánh chết anh Toàn. Có thông tin là nhiều người không kiềm chế tức giận đã đánh và bắt hai nhân viên công an quỳ gối.”

Ðã đến nước mà lực lượng công an và cảnh sát phải cởi áo/tháo giầy bỏ chạy, và bị dân chúng bắt quì thì dù có năm, hay mười (hoặc hàng trăm) Tiểu Ðoàn Cảnh Sát Cơ Ðộng thì cũng thế thôi. Nhà nước hiện hành được xây dựng trên căn bản lừa gạt và tồn tại được nhờ vào bạo lực. Nay thì mọi sự dối trá đều đã bị bóc mẻ, và bạo lực thì bị bắt quì. Sinh mạng của chế độ (tựa) như chỉ mành treo chuông.

Rớt là cái chắc!

Nhưng nó “rớt” rồi sao?

Năm ngoái, tôi cũng đã đặt một câu hỏi tương tự (nó sập rồi sao?) khiến không ít người hơi bị phiền lòng. Tuần rồi đọc lại những trang sách (viết lúc cuối đời) của Bùi Ngọc Tấn, tôi mới chợt nhận ra rằng mình quả vô duyên thiệt, và vô tâm quá:

“Tôi mong đợi từng ngày và mong đợi quá lâu rồi, sự sụp đổ của cái trật tự bóp chết con người, bóp chết tự do, sự dối trá thống trị, cái trật tự làm thành một bầu trời đá xám úp chụp lên đầu..! Cái trật tự xã hội tôi đã sống gần trọn đời và ghê sợ nó.”

Lê Phú Khải gọi “cái trật tự bóp chết con người, bóp chết tự do” này là một con điếm, và cũng than rằng ông đã phải sống với nó “cả đời người.”

Tôi may mắn chỉ phải chung đụng với cái thứ điếm đàng vài ba năm (lẻ) nên không hiểu cái tâm trạng “nóng như hơ” của rất nhiều người khác. Ai cũng chỉ mong nó sụp cho rồi. Ðổ (mẹ) nó đi, càng nhanh càng tốt, khỏi phải bàn luận lôi thôi gì ráo!

Lịch sử tính bằng thế kỷ; đời người tính bằng năm. Kiếp nhân sinh vốn ngắn nên nôn nóng là điều dễ hiểu. Tôi cũng đã bước vào tuổi xế chiều, và cuối đời cũng không có mong ước gì khác hơn là “nó rớt trước mình!”

Tuy thế – đôi lúc – tôi vẫn cứ băn khoăn tự hỏi “nó sụp rồi sao,” hay “nó rớt rồi sao,” hoặc “nó đổ rồi sao”… chỉ vì vài câu nói (nghe) quanh bàn nhậu. Bữa đó, ngồi uống chung hơi đông có cả mấy bạn trẻ Khmer Krom – quê quán Sóc Trăng – vừa chạy qua Phnom Penh xin tị nạn. Rượu vào lời ra, chúng tôi thi nhau kể chuyện khôi hài.

Bữa đó, ngồi uống ở Phnom Penh với mấy bạn trẻ Khmer Krom (quê quán Sóc Trăng và Trà Vinh) vừa chạy sang Cambodia xin tị nạn. Rượu vào lời ra, chúng tôi thi nhau kể chuyện cười chơi:

“Người Miên tụi em chịu chơi lắm. Họ đợi khi nào cơm sôi rồi thì mới chịu mang cần câu ra sông kiếm cá về kho!”

“Người Việt tụi tao còn chịu chơi hơn nhiều. Khỏi thổi cơm và kho cá luôn. Chỉ nấu nước sôi, rồi xé gói mì là kể như xong bữa.”

Dù là chuyện bên bàn rượu (nghe qua rồi bỏ) nhưng hổng biết sao, từ đó tôi buồn! Dân Việt bất đồng quan điểm trong mọi vấn đề, và trên từng cây số. Tuy thế, hầu như tất cả mọi người (bất kể tôn giáo, tuổi tác, giới tính, sắc tộc, và thành phần xã hội) đều chuộng món mì ăn liền – trừ có mỗi ông Ngô Nhân Dụng: “Dân chủ không giống như món mì gói cứ đổ nước sôi vào là ăn được ngay.”

Cứ theo ý của của ông nhà báo (khó tính, khó nết) này thì “lỡ” mai, hoặc mốt, đám lãnh đạo Hà Nội chịu đội nón ra đi thì đến ngày kia (hay ngày kìa) nước Việt vẫn chưa có dân chủ đâu. Còn lâu, lâu lắm, bởi người Việt chưa sẵn sàng để sống trong một thể chế tự do! Mà cái gì chớ “chuẩn bị” thì e không hợp với cái tạng của một dân tộc vốn chỉ thích ăn liền.

Không tin, cứ thử đặt một câu hỏi nhỏ (cỡ con thỏ) xem: “Nếu tuần sau nó đổ thì tuần tới nữa hệ thống giáo dục ở Việt Nam có vẫn còn tiếp tục dùng những cuốn sách giáo khoa hiện nay không?”

Mọi người (trong cũng như ngoài) đều sẽ đỏ mặt lên ngay vì chả ai có thể trả lời được câu hỏi giản dị thượng dẫn, trừ nhà giáo Phạm Toàn và nhóm Cánh Buồm. Ít nhất thì nhóm này cũng không đến nỗi ngượng ngập khi đáp rằng tuy ở vào một hoàn hết sức khó khăn nhưng họ đã “làm việc thiện nguyện để xây dựng bộ sách giáo khoa làm mẫu theo định hướng hiện đại hóa nền Giáo dục Việt Nam.”

Thế còn những nhóm khác? Hàng tỉ bè nhóm, hội hè, đoàn thể, phe đảng (của những kẻ tị nạn chính trị, sống an ổn bên ngoài đất nước) thì làm gì – hơn 40 năm qua – để chuẩn bị cho một Việt Nam mai hậu?

Tổng thống Đức nêu vụ Mẹ Nấm?

Tổng thống Đức nêu vụ Mẹ Nấm?


Tổng thống Đức (phải) trao giải thưởng về nhân quyền cho đại diện của luật sư Nguyễn Văn Đài hồi tháng Tư năm nay.
Tổng thống Đức (phải) trao giải thưởng về nhân quyền cho đại diện của luật sư Nguyễn Văn Đài hồi tháng Tư năm nay.

Thủ tướng Việt Nam dự kiến sẽ hội đàm với Tổng thống Đức vào cuối tuần này, và nhiều khả năng, vấn đề nhân quyền qua vụ kết án blogger Mẹ Nấm sẽ nổi lên trong cuộc đối thoại.

Thông tin trên trang web của nguyên thủ Đức cho biết rằng ông Frank-Walter Steinmeier sẽ trao đổi với ông Nguyễn Xuân Phúc vào ngày 6/7, khi người đứng đầu chính phủ Việt Nam tới thăm.

Đức là một trong số các quốc gia đã mạnh mẽ lên tiếng chỉ trích việc Hà Nội mới kết án 10 năm tù đối với bà Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, tức blogger Mẹ Nấm.

Bản án khiến tôi đau buồn khi nghĩ đến số phận của chị Quỳnh và hai con vị thành niên của chị ấy. Điều đáng buồn nữa là chính phủ Việt Nam không tận dụng tiềm năng của các công dân tận tâm cho việc thúc đẩy sự phát triển đất nước. Tôi hi vọng rằng tòa sẽ tuyên vô tội ở phiên xét xử phúc thẩm.

Hôm 30/6, bà Bärbel Kofler, đại diện về nhân quyền của chính phủ Đức, cho biết rằng bà “bàng hoàng” trước án tù mà bà nói có “động cơ chính trị” và “đi ngược lại các nguyên tắc về nhân quyền và vi phạm các nghĩa vụ quốc tế trong lĩnh vực quyền dân sự và chính trị mà Việt Nam đã ký kết”.

“Mức án nặng còn cho thấy sự bất hợp lý và thiếu cân nhắc đối với quyền căn bản về tự do biểu đạt và tự do báo chí được Hiến pháp Việt Nam đảm bảo”, bà Kofler nói trong một thông cáo.

Quan chức về nhân quyền của Đức nói tiếp: “Bản án khiến tôi đau buồn khi nghĩ đến số phận của chị Quỳnh và hai con vị thành niên của chị ấy. Điều đáng buồn nữa là chính phủ Việt Nam không tận dụng tiềm năng của các công dân tận tâm cho việc thúc đẩy sự phát triển đất nước. Tôi hi vọng rằng tòa sẽ tuyên vô tội ở phiên xét xử phúc thẩm”.

Bà Quỳnh trong phiên xử ngày 29/6.

Bà Quỳnh trong phiên xử ngày 29/6.

​Vấp phải chỉ trích từ các nước và nhiều tổ chức, Bộ Ngoại giao Việt Nam lên tiếng nói rằng bà Quỳnh đã được xử “đúng theo các quy định pháp luật Việt Nam”.

Đức là một trong số các quốc gia phương Tây đã mạnh mẽ thúc đẩy nhân quyền ở Việt Nam. Tổng thống Đức Frank-Walter Steinmeier hồi tháng Tư vừa qua từng gặp người đại diện cho luật sư Nguyễn Văn Đài tới nhận giải thưởng về nhân quyền mà nhà bất đồng chính kiến đang bị cầm tù này được Liên đoàn Thẩm phán Đức trao tặng. Vợ ông Đài, bà Vũ Minh Khánh, hồi cuối năm 2016 cũng đã tới Đức vận động cho tự do của chồng bà.

Chính vì các lý do trên, mà một số nhà quan sát nhận định với VOA Việt Ngữ rằng vấn đề nhân quyền Việt Nam, nhất là vụ blogger Mẹ Nấm, có thể sẽ nổi lên trong chuyến công du Đức của Thủ tướng Việt Nam.

Theo Bộ Ngoại giao Việt Nam, ông Phúc tới thăm Đức và Hà Lan từ ngày 5 tới 11/7 để “củng cố và tăng cường quan hệ đối tác chiến lược với Đức, thúc đẩy quan hệ đối tác chiến lược về thích ứng với biến đổi khí hậu và quản lý nước và đối tác chiến lược về nông Nghiệp bền vững và an ninh lương thực với Hà Lan”.

Tin cho hay, tại Đức, nhà lãnh đạo này “dự kiến có cuộc hội đàm với Thủ tướng Đức Angela Merkel, hội kiến Tổng thống Đức, gặp lãnh đạo quốc hội và một số bộ, ngành, các doanh nghiệp lớn của Đức; tham dự Hội nghị Thượng đỉnh G20, phát biểu khai mạc Diễn đàn Doanh nghiệp Việt – Đức”.

Tính tới ngày 2/7, trang web của chính phủ Đức chưa thấy xác nhận cuộc gặp giữa bà Merkel và ông Phúc.

Giới cầm quyền tiếp tục phá hủy tài sản, cướp đất Đan viện Thiên An

From facebook:  Hoa Kim Ngo shared Tin Mừng Cho Người Nghèo‘s post.
 
Image may contain: plant and outdoor
Image may contain: 1 person, standing and outdoor
Image may contain: 3 people, people standing, outdoor and nature
Image may contain: one or more people, people standing, tree, outdoor and nature
Tin Mừng Cho Người Nghèo added 4 new photos.

 

Giới cầm quyền tiếp tục phá hủy tài sản, cướp đất Đan viện Thiên An làm “đường dân sinh”

#GNsP (02.07.2017) – Tại khu vực sau sân bóng đá và hồ Thủy Tiên – thuộc quyền quản lý và sở hữu của Đan viện – nhà cầm quyền tỉnh huy động xe tải, xe múc chuyên dụng cỡ lớn, công nhân vào chặt phá rừng thông, đào xới khu đất… ngang nhiên làm một con đường trên diện tích đất này với mưu đồ cách ly Đan viện Thiên An, nhằm mục đích cướp toàn bộ 107 hécta nhà-đất-rừng Thông của Đan viện Thiên An tạo lập trước năm 1940.

Suốt thời gian qua, nhà cầm quyền tỉnh Thừa Thiên Huế dùng các phương tiện truyền thông đưa tin sai sự thật cho rằng những lối mòn bao quanh đập Chatađê là “đường dân sinh”. Các báo đài ra sức vu cáo chính các Đan sĩ đang phá con đường dân sinh, vu khống các Đan sĩ chặt phá, đốn hạ rừng thông nhằm lèo lái dư luận để đạt mục tiêu cướp hơn 107 hécta đất-nhà-rừng thông thuộc quyền quản lý và sở hữu của Đan viện Thiên An. Trong khi đó, chính giới cầm quyền đã tự tiện treo bảng “trạm quản lý bảo vệ rừng” giữa khu rừng của Đan viện và đang bảo kê cho các cá nhân, doanh nghiệp tàn phá môi trường sinh thái thiên nhiên chính là lá phổi xanh của thành phố Huế.

Tại lối mòn đi lên đập Chatađê – thuộc nội vi Đan viện Thiên An – mà nhà cầm quyền cho là “con đường dân sinh dẫn vào nhà của hơn 100 hộ dân trong thôn Kim Sơn” đang bị các Đan sĩ phá hủy, được vị Đan sĩ cao niên hơn 80 tuổi, từng đổ mồ hôi xương máu và gắn bó cuộc đời của ngài trên mảnh đất này ngót 60 năm phủ nhận “không có con đường dân sinh” nào đi ngang qua khu đất của Đan viện.

Đan sĩ Stanislas Trần Minh Vọng quả quyết: “Con đường này không phải là con đường dân sinh. Trước đây không có người dân nào sống ở nơi khỉ ho cò gáy này cả. Sau khi Đan viện làm cái đập Chatađê xong thì chúng tôi làm cái đập thứ ba và làm con đường này để cho các Đan sĩ đi qua lại chứ không phải là con đường dân sinh. Làm đập này để ngăn nước lại và cung cấp nước cho vườn rau và vườn cam gần đập này. Tại đập này có những đường ống ngầm dưới lòng đất để dẫn nước về Đan viện.”

Ai cũng biết, Đan viện Thiên An là dòng khổ tu, nội vi Đan viện không thể cho phép người ngoài đi lại, lẽ vậy, không thể có “con đường dân sinh” tồn tại trên khu đất Đan viện được.

Vào ngày 28-29.06.2017 tại khu vực Đồi Khổ Nạn – nội vi Đan viện Thiên An, giới cầm quyền Tỉnh Thừa Thiên Huế bao che, bảo kê, tiếp tay cho trên dưới 200 côn đồ, công an, an ninh mặc thường phục, nhóm phụ nữ tự tiện xông vào nội vi Đan viện, mang hung khí như: cưa sắt, búa tạ lớn, xà beng, cuốc xẻng… giật sập, bẻ cong và bật gốc cây Thánh Giá. Họ còn dùng tuýp sắt, cây gậy ba khúc… túm tóc, bóp cổ, đánh đập, hành hung các Đan sĩ khiến nhiều thầy bị thương và đổ máu, một thầy bất tỉnh tại chỗ và sức khỏe suy sụp.

Huyền Trang, GNsP

http://www.tinmungchonguoingheo.com/…/gioi-cam-quyen-tiep-…/

Mổ mắt xong, 4 người nghèo Long An không nhìn thấy gì

Mổ mắt xong, 4 người nghèo Long An không nhìn thấy gì

Các bệnh nhân sau mổ mắt ở Quảng Nam bị nhiễm trùng phải chuyển ra bệnh viện Mắt Đà Nẵng. (Hình minh họa: Báo Tuổi Trẻ)

SÀI GÒN, Việt Nam (NV) – Bốn bệnh nhân nghèo ở xã Mỹ Lệ, huyện Cần Đước, tỉnh Long An, được một đoàn từ thiện đưa lên mổ mắt ở bệnh viện quận 10, Sài Gòn. Tuy nhiên, sau ca mổ, cả bốn người đều “hết thấy đường.”

Hơn hai tuần sau khi được mổ mắt bên phải, ông V.V.S. (64 tuổi, xã Tân Trạch, huyện Cần Đước) lo lắng khi mắt bên phải của ông giờ không nhìn thấy gì. Trước khi mổ, mắt ông còn chạy xe hàng chục cây số được, nay thì không thể.

Ông kể, ngày 12 Tháng Sáu, một đoàn từ thiện đưa sáu người từ trạm y tế xã Mỹ Lệ lên bệnh viện quận 10, Sài Gòn, để mổ đục thủy tinh thể. Ông và ba bệnh nhân khác được mổ vào ngày 13 Tháng Sáu, mổ cùng phòng, cùng bác sĩ, cùng được mổ mắt bên phải, sau khi được mổ đều không nhìn được nữa.

Một tuần sau, ông quay lại bệnh viện để tái khám và được bác sĩ kê một toa thuốc uống, nhưng tình trạng không tốt hơn. Đến ngày 26 Tháng Sáu, ông lại đến tái khám, thì bác sĩ mổ mắt cho ông nói rằng, sẽ chuyển ông cùng ba bệnh nhân trên sang bệnh viện Mắt Sài Gòn “để khám lại và được kê thuốc vì bệnh viện quận 10 không có loại thuốc mà bốn người cùng đợt mổ cần dùng.”

Ngày 30 Tháng Sáu, nói với báo Tuổi Trẻ, ông Đào Xuân Tùng, giám đốc bệnh viện quận 10, cho biết: “Đánh giá về quá trình mổ cho bốn bệnh nhân này, khi mổ xong bác sĩ thấy ca mổ tốt. Có thể đến khi giác mạc hết phù nề, trong trở lại, mắt sẽ hồi phục như bình thường.”

Trong khi đó, ông Phí Duy Tiến, phó giám đốc bệnh viện Mắt Sài Gòn, cho biết: “Bệnh viện sẵn sàng nhận khám cho bốn bệnh nhân này vào ngày 3 Tháng Bảy. Sau khi khám sẽ đánh giá tình trạng cụ thể.” (Tr.N)

Giới chức Ngoại giao Hoa Kỳ: ‘Dân chủ Việt Nam hiện trong tình trạng báo động’ RFA

2017-06-30
 
 
 

Nhân Ngày Vận động Nhân quyền cho Việt Nam lần thứ 7, giới chức ngoại giao, những nhà hoạt động xã hội dân sự Việt Nam và những người quan tâm đến tình hình nhân quyền Việt Nam đã lên tiếng về việc Việt Nam tuyên án tù với Blogger Mẹ Nấm.

Nhân Ngày Vận động Nhân quyền cho Việt Nam lần thứ 7, giới chức ngoại giao, những nhà hoạt động xã hội dân sự Việt Nam và những người quan tâm đến tình hình nhân quyền Việt Nam đã lên tiếng về việc Việt Nam tuyên án tù với Blogger Mẹ Nấm.

 RFA
 Mỹ cần áp lực Việt Nam cải thiện nhân quyền

Nhân Ngày Vận động Nhân quyền cho Việt Nam lần thứ 7, giới chức ngoại giao, những nhà hoạt động xã hội dân sự Việt Nam và những người quan tâm đến tình hình nhân quyền Việt Nam đã lên tiếng về việc Việt Nam tuyên án tù với Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, về tình hình nhân quyền của Việt Nam hiện nay và những áp lực Hoa Kỳ có thể tạo cho Việt Nam nhằm thay đổi tình hình đó.

Chúng tôi đã nhận được báo cáo sáng nay về việc Việt Nam tuyên án 10 năm tù với một nữ hoạt động nhân quyền ôn hòa, một người đoạt giải Phụ nữ quả cảm quốc tế 2017, mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh. Chúng tôi đã kêu gọi Việt Nam ngay lập tức phải thả tự do cho mẹ Nấm cũng như tất cả các tù nhân lương tâm khác và cho phép mọi công dân Việt Nam có quyền được bày tỏ ý kiến một cách tự do, ôn hòa mà không phải sợ bị trả thù.

Chúng tôi sẽ tiếp tục lên tiếng về những trường hợp cần được quan tâm đặc biệt, những trường hợp bị đàn áp, hành hung dã man, những trường hợp công an đàn áp người dân chỉ vì niềm tin tôn giáo của họ.
-Bà Virgina Bennett

Đó là phát biểu của bà Virgina Bennett, Quyền Trợ lý Ngoại trưởng Hoa Kỳ về việc Tòa án Nhân dân tỉnh Khánh Hòa vừa tuyên án 10 năm tù cho blogger Mẹ Nấm, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh theo tội “Tuyên truyền chống phá nhà nước” tại phiên tòa xét xử sơ thẩm ngày 29/6.

Bà Virgina Bennett cũng là trưởng phái đoàn Hoa Kỳ tại cuộc Đối thoại Nhân Quyền Hoa Kỳ – Việt Nam diễn ra cuối tháng 5 vừa qua. Bà cho biết qua buổi đối thoại hai bên đã cùng nhau nhìn nhận nhiều vấn đề về nhân quyền còn tồn tại ở Việt Nam và phía Hoa Kỳ rất kỳ vọng vào những thay đổi của Chính phủ Hà Nội sau buổi đối thoại. Tuy nhiên bà cho biết phía Hoa Kỳ chưa dừng lại ở đó mà sẽ còn tiếp tục lên tiếng đấu tranh cho quyền con người của người dân Việt Nam:

Chúng tôi sẽ tiếp tục lên tiếng về những trường hợp cần được quan tâm đặc biệt, những trường hợp bị đàn áp, hành hung dã man, những trường hợp công an đàn áp người dân chỉ vì niềm tin tôn giáo của họ. Và chúng tôi sẽ tiếp tục thúc giục các giới chức chính quyền giải quyết các vụ chanh chấp đất đai và những vụ bị cướp đất vì lý do tôn giáo. Và chúng tôi sẽ lên tiếng yêu cầu những nhóm tôn giáo phải được quyền thực thi tôn giáo của họ mà không bị hạch sách các thủ tục dài dòng. Tổng thống Donald Trump sẽ sang Việt Nam vào tháng 11 năm nay để dự hội nghị thượng đỉnh APEC và chúng tôi sẽ tiếp tục nhấn mạnh rằng những tiến triển về nhân quyền của Việt Nam rất quan trọng để mối quan hệ của hai nước đạt được tiềm năng tối ưu và chúng tôi dự tính sẽ lồng chuyện nhân quyền vào mọi vấn đề quan hệ song Phuong với Việt Nam.

Trả lời phỏng vấn đài RFA về bản án 10 năm tù Việt Nam vừa tuyên phạt Mẹ Nấm, ông Grover Joseph Rec – Cựu đại sứ Mỹ ở Đông Timor nói rằng bản thân ông rất buồn khi nhận được thông tin này nhưng ông không lấy đó làm điều ngạc nhiên là vì:

IMG_6724-960.jpg
Giới chức ngoại giao, những nhà hoạt động xã hội dân sự Việt Nam và những người quan tâm đến tình hình nhân quyền Việt Nam đã lên tiếng về việc Việt Nam tuyên án tù với Mẹ Nấm. RFA

Thật không may là mẹ Nấm chỉ là một trong số rất nhiều tù nhân lương tâm ở Việt Nam. Họ ban hành hàng loạt các điều luật nào là xâm phạm lợi ích quốc gia, nào là tuyên truyền chống nhà nước, rồi thì thông đồng với kẻ thù của Việt Nam. Nếu bạn ủng hộ tự do, dân chủ, nếu bạn chỉ trích chính sách của nhà cầm quyền, bạn có thể dễ dàng vi phạm những điều luật đó. Thậm chí có những người chỉ vô tình nói sai một điều gì đó cũng phải ngồi tù.

Nói về tình hình nhân quyền ở Việt Nam hiện nay, ông Rec cho rằng tự do, dân chủ của Việt Nam hiện đang trong tình trạng đáng báo động, nói thêm rằng đây là bản chất của chế độ:

Nếu bạn là một blogger và bạn muốn đăng bài nói rằng Việt Nam cần dân chủ hóa và cần đa nguyên đa đảng, khả năng lớn bạn sẽ phải lãnh kết cục trong tù. Họ nói là họ có tự do tôn giáo nhưng nếu người dân dùng quyền tự do tôn giáo đó để xâm phạm lợi ích quốc gia là phạm luật và họ bỏ tù rất nhiều người dân vì tội danh đó. Bạn muốn đi lễ ở nhà thờ thì phải lễ ở những nhà thờ do Nhà nước lập ra và quản lý. Nhiều người theo đạo Thiên chúa, Phật giáo, Hòa Hảo, Cao Đài họ không muốn làm như vậy, họ muốn được thờ tự tại những nơi có giáo lý chân truyền của họ nhưng cũng vì vậy họ bị cho là phạm pháp.

Lên tiếng từ Việt Nam

Ngày Vận động Nhân quyền cho Việt Nam lần thứ 7 năm nay cũng có sự góp tiếng từ Việt Nam của một số nhà hoạt động xã hội dân sự. Cô Huỳnh Thục Vy, Chủ tịch Hội phụ nữ Nhân quyền Việt Nam cho biết về hoạt động của hội:

Chúng tôi không chỉ hỗ trợ về công việc, mà còn trợ giúp nhân đạo và huấn luyện các chị em trong các chị em trong các cộng đồng đó về nhân quyền, bảo vệ nhân quyền.
-Cô Huỳnh Thục Vy

Công việc của chúng tôi là sát cánh với những phụ nữ dân oan, với những người nữ bất đồng chính kiến, những người bảo vệ nhân quyền mà là nữ giới, những cộng đồng bị ngược đãi như cộng đồng người thượng ở Tây Nguyên, đạo Cao Đài, nhóm Ân Đàn Đại Đạo. Chúng tôi không chỉ hỗ trợ về công việc, mà còn trợ giúp nhân đạo và huấn luyện các chị em trong các chị em trong các cộng đồng đó về nhân quyền, bảo vệ nhân quyền. Chúng tôi cũng viết báo cáo về nhân quyền, làm hồ sơ xin trợ cấp cho các trường hợp tù nhân lương tâm hay những trường hợp bị đàn áp, tra tấn cần trợ giúp khẩn cấp.

Nhà hoạt động, cựu tù nhân lương tâm Nguyễn Bắc Truyển thì bày tỏ mong muốn được các tín đồ phật giáo Hòa Hảo ở Hoa Kỳ cũng kết nối, hỗ trợ các tín đồ trong nước trước tình trạng đàn áp ngày càng ráo riết của nhà cầm quyền:

Đặc biệt mong các vị làm việc chặt chẽ với dân biểu Alan Lowenthal để vận động, buộc nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam phải tôn trọng nhân quyền ở Việt Nam, tôn trọng quyền tự do tôn giáo của Phật giáo Hòa Hảo và các tín đồ Phật giáo khác. Tất cả các cộng đồng tôn giáo đều chịu sự đàn áp rất khắc nghiệt của nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam bởi vì họ không ghi danh, không chịu sự kiểm soát của ban trị sự do nhà nước dựng lên.

Ngay sau khi nhận được tin về bản án 10 năm tuyên cho blogger Mẹ Nấm, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, một số tổ chức quốc tế khác như Ủy ban Bảo vệ Ký giả, Văn Bút Quốc tế… cũng lên án cho rằng đó là một bản án quá khắc nghiệt và những tiếng nói quốc tế tiếp tục kêu gọi chính quyền Hà Nội trả tự do cho người chỉ ôn hòa bày tỏ quan điểm như blogger Mẹ Nấm – Nguyễn Ngọc Như Quỳnh.