Chính quyền Huế quyết tâm lấy đất Đan viện Thiên An

Chính quyền Huế quyết tâm lấy đất Đan viện Thiên An

Hòa Ái, phóng viên RFA
 
Đan viện Thiên An

Đan viện Thiên An

File photo
 
 Buổi làm việc chính thức lần đầu tiên giữa chính quyền Thừa Thiên-Huế với đại diện của Đan viện Thiên An liên quan khiếu nại, khiếu kiện đất của Nhà dòng này kéo dài gần 20 năm được cho biết không có kết quả và rơi vào bế tắc.

Đất của Đan viện vẫn bị trưng thu

“Cuộc họp hôm nay không có kết quả gì sáng sủa hết, bởi vì đã 20 năm rồi mà họ vẫn dựa vào những văn bản rất lập lờ, dựa vào các tin tức cũng như những chính sách rất mờ ám. 20 năm trước họ nói như thế nào thì hôm nay họ vẫn dùng nhưng lời lẽ như vậy.”

Linh mục Phêrô Khoa Cao Đức Lợi, một trong những đại diện của Đan viện Thiên An cho biết như vừa nêu về buổi gặp gỡ do Ủy ban Nhân dân tỉnh Thừa Thiên-Huế mời và do Phó Chủ tịch Thường trực tỉnh, ông Phan Ngọc Thọ chủ trì vào sáng ngày 12/07/2017.

Lần gặp gỡ này được xem là buổi làm việc chính thức giữa chính quyền tỉnh với Đan viện Thiên An cùng đại diện của Hội đồng Giáo xứ và đại diện Tòa Giám Mục Huế, sau suốt gần 20 năm dài Đan viện khiếu kiện liên quan 49 héc-ta đất (rừng thông) bị trưng thu hồi năm 1988.

Cuộc họp hôm nay không có kết quả gì sáng sủa hết, bởi vì đã 20 năm rồi mà họ vẫn dựa vào những văn bản rất lập lờ, dựa vào các tin tức cũng như những chính sách rất mờ ám. 20 năm trước họ nói như thế nào thì hôm nay họ vẫn dùng nhưng lời lẽ như vậy
-LM.Phêrô Khoa Cao Đức Lợi

Cuộc họp kéo dài 3, 5 tiếng đồng hồ nhưng Chính quyền Thừa Thiên-Huế và Đan viện Thiên An không đạt được sự đồng thuận nào do mấu chốt khác biệt là chính quyền địa phương vẫn căn cứ vào hai Quyết định số 1230 và 577, do Phó Thủ tướng Nguyễn Công Tạn và Tổng Thanh tra Chính phủ Trần Quốc Vượng ký.

Linh mục Phêrô Khoa Cao Đức Lợi tường trình lại diễn tiến của cuộc họp sáng nay:

“Họ nói quyết định 1230 và quyết định 577 của Chính phủ là hoàn hảo và họ cứ vậy mà làm việc. Cho nên chúng tôi thấy bế tắc và Đan viện đã ra về và không ký một chữ ký nào hết. Họ nói ‘nếu được thì sau này có thể tổ chức một cuộc họp khác’. Nhưng tôi nghĩ Đan viện sẽ không đi họp với kiểu làm việc vô trách nhiệm như vậy.”

Đan viện Thiên An cho rằng Chính quyền Thừa Thiên-Huế đã đánh lận con đen trong việc lấy 49 héc-ta đất (rừng thông) của Đan viện trong khi Quyết định 577 ghi là “thu hồi đất hoang trên đồi thông Thiên An”. Linh mục Phêrô Khoa Cao Đức Lợi còn cho biết tại buổi làm việc, Chính quyền không chỉ không giải quyết khiếu nại, khiếu kiện 49 héc-ta đất (rừng thông) đã bị trưng thu gần 20 năm trước mà họ sẽ tiếp tục lấy thêm phần diện tích còn lại trong tổng số 107 héc-ta của Đan viện.

Đan viện tiếp tục đấu tranh giữ đất

Linh mục Phêrô Khoa Cao Đức Lợi nói Chính phủ đã nhận thấy trong Quyết định 577 có sai sót và đã ra thêm một quyết định khác, Quyết định số 62 để giải quyết vấn đề thu hồi đất của Đan viện Thiên An. Tuy nhiên Chính quyền Thừa Thiên-Huế đã không thực thi Quyết định 62 của Trung ương. Đan viện Thiên An vào ngày 13/07, sẽ liên lạc với Trưởng ban Tôn giáo Thừa Thiên-Huế thông báo lý do Đan viện không ký vào biên bản họp sáng ngày 12/07 là vì Ủy ban Nhân dân tỉnh không có thiện chí giải quyết vụ việc, chứ không phải Đan viện Thiên An không hợp tác.

Trả lời câu hỏi của Đài Á Châu Tự Do, xoay quanh vụ việc khoảng 100 công an, an ninh và côn đồ đến Đan viện Thiên An đập phá Thập Tự giá và hành hung các tu sĩ đến đổ máu trong hai ngày 28 và 29 tháng Sáu có được đề cập tại buổi họp, Linh mục Phêrô Khoa Cao Đức Lợi lập lại lời nói của Phó Chủ tịch Thường trực tỉnh Thừa Thiên-Huế, ông Phan Ngọc Thọ:

“Ông nói rằng vấn đề đập, đánh này nọ thì Đan viện đã gửi đơn đến cho Viện Kiểm sát, Công an thị xã và Công an tỉnh thì chính các đơn vị đó sẽ có trách nhiệm làm việc với Đan viện. Còn ông thuộc về đại diện phía Nhà nước nên ông chỉ giải quyết về chuyện đất đai mà thôi.”

Liên quan đến dự định trong thời gian tới của Đan viện viện Thiên An, Linh mục Phêrô Khoa Cao Đức Lợi cho biết:

Chúng tôi sẽ tiếp tục đấu tranh. Nay mai chúng tôi sẽ kéo nhau ra Hà Nội, trực tiếp xin gặp Thủ tướng để chỉ đạo cho tỉnh giải quyết, chứ như thế này là bế tắc
-LM.Phêrô Khoa Cao Đức Lợi

“Đan viện chúng tôi đang cố gắng hết sức sẽ làm tiếp tục. Nhưng bây giờ chúng tôi làm trong cách thức để tránh đổ máu xảy ra. Chúng tôi cũng nói với tỉnh rằng chúng tôi sẽ tiếp tục làm vì chúng tôi vẫn luôn luôn bảo vệ phần đất của mình. Chúng tôi sẽ báo cho tỉnh biết đợt tới sẽ làm việc này, việc kia…Còn chính quyền đồng ý cho làm hay không thì không quan trọng.”

Sau cuộc họp chính thức giữa Ủy ban Nhân dân Thừa Thiên-Huế và Đan viện Thiên An vào sáng 12/07/2017, Đan viện khẳng định với RFA sẽ kiên trì đấu tranh không để mất thêm tấc đất nào nữa về tay của chính quyền địa phương.

“Chúng tôi sẽ tiếp tục đấu tranh. Nay mai chúng tôi sẽ kéo nhau ra Hà Nội, trực tiếp xin gặp Thủ tướng để chỉ đạo cho tỉnh giải quyết, chứ như thế này là bế tắc.”

Xin được nhắc lại, trong một lần trao đổi với Đài Á Châu Tự Do về những hệ lụy của việc Hà Nội trưng thu đất đai cùng cơ sở vật chất và thờ phượng của các tôn giáo, nhà quan sát tình hình Việt Nam-Tiến sĩ Phạm Chí Dũng nhận định Chính quyền Thừa Thiên-Huế đã và đang hành xử một cách thiếu khôn ngoan và nếu vấn đề đất đai của Đan viện Thiên An không được giải quyết triệt để thì hậu quả sẽ khôn lường do mối xung khắc giữa Công giáo và nhà cầm quyền Việt Nam trong nhiều thập niên qua sẽ bùng phát.

. Ai rành về kinh tế tính giúp xem hiệu quả kinh doanh của EVN?

 
From facebook:  Trần Bang‘s post.
 
Image may contain: sky, cloud and outdoor

Trần Bang

 Hôm trước đọc báo thấy Tập đoàn than khoáng sản (TKV ) nợ 100.000 tỷ đã thấy kinh, nay thấy Tập đoàn điện VN (EVN) nợ 486.981 tỷ, gấp gần năm lần (486,98%) TKV thì kinh quá.

1. Như vậy, chỉ riêng hai TĐNN (theo định hướng xã nghĩa) này nợ gần 600 ngàn tỷ đồng, xấp xỉ 30 tỷ đô la. 

Đây không là nợ công thì là nợ gì? Nó đã được tính vào tổng nợ công hơn 250 tỷ đô chưa?

2. Ai rành về kinh tế tính giúp xem hiệu quả kinh doanh của EVN?

Theo tui thì lĩnh vực kinh doanh điện do EVN độc quyền, nhiều hạng mục đã hết khấu hao nhưng vẫn còn khai thác (như một số nhà máy Thủy điện và đường truyền tải… ) thì một người kinh doanh tồi cũng phải đạt lợi nhuận ròng bằng lãi suất trung bình vay ngân hàng thương mại, đúng không?

Ví dụ:

Lãi suất vay ngân hàng thương mại trung bình năm là 7,5% năm.
Lợi tối thiểu trên tổng vốn của EVN, Vốn ( tổng tài sản) 692.216 x 7,5%= 48.455 tỷ
Lợi nhuận trên tổng vốn chủ sở hữu, (692.216 – 486.981) x 7,5%= 205.235×7,5%= 15.392 tỷ

Nhưng lợi nhuận thực tế EVN (kiểm toán) năm 2016 = 5.164 tỷ/205.235 ty (vốn chủ sở hữu) = 2,5%, thấp hơn lãi vay ngân hàng 5%. 
Nếu tính trượt giá tiền đồng 4% năm thì EVN lỗ 1,5%.

TTO: “Theo kết quả kiểm toán do công ty Deloitte thực hiện, kết thúc năm tài chính 2016, tổng tài sản của Tập đoàn điện lực Việt Nam (EVN) là trên 692.216 tỷ đồng, tăng trên 51.000 tỷ đồng so với đầu năm.

Tuy nhiên, số nợ phải trả lên tới trên 486.981 tỷ, tăng trên 32.000 tỷ đồng. Trong đó, nợ ngắn hạn là 121.192 tỷ, nợ dài hạn lên đến khoảng 365.788 tỷ đồng (tăng trên 31.000 tỷ đồng so cùng kỳ năm trước).

Trong khoản nợ dài hạn, khoản vay và nợ thuê tài chính là 360.928 tỷ đồng, tăng mạnh so với con số 327.514 tỷ đồng cùng kỳ năm trước.

EVN còn khoản nợ tiềm tàng khác

Cơ quan kiểm toán Deloitte cũng nhấn mạnh rằng EVN còn có một số khoản “nợ tiềm tàng” khác.

Tuy nhiên, hiện nay vẫn chưa có điều chỉnh trên báo cáo tài chính hợp nhất cho năm tài chính 2016 liên quan đến các khoản nợ tiềm tàng này. Lý do là “giá trị của các nghĩa vụ nợ này không được xác định một cách đáng tin cậy”.

Điều đó có nghĩa là nếu được tính vào cả khoản nợ này thì số tiền nợ của EVN phải lớn hơn so với con số đã công bố ở trên.

Tuy nhiên, cũng theo báo cáo tài chính hợp nhất được công bố, EVN đã ghi nhận khoản lợi nhuận của năm 2016 là trên 5.164 tỷ đồng, tăng cao so với năm 2015 là 4.595 tỷ đồng.”

http://tuoitre.vn/…/no-486981-ty-dong-evn-van-…/1350829.html

Giáo sư Ngô Bảo Châu ‘có quan điểm trái với sự giáo điều’

Giáo sư Ngô Bảo Châu ‘có quan điểm trái với sự giáo điều’

châu
Bản quyền hình ảnhFB       HONG-MINH QUEN QUEN HOANG
Giáo sư Ngô Bảo Châu đọc diễn từ tại Viện Hàn lâm Khoa học Pháp hôm 20/6

Một giảng viên ở Hà Nội nói với BBC rằng bà tin “Giáo sư Ngô Bảo Châu chẳng để ý chuyện ông đang bị bôi nhọ” và rằng bà khâm phục “một trí thức thành danh ở nước ngoài vẫn tha thiết với những vấn đề xã hội của Việt Nam”.

Mạng xã hội tại Việt Nam đang lan truyền những bài ‘Tiếc cho nhân tài Ngô Bảo Châu; Ngô Bảo Châu – một con trâu biết làm toán’ hay ‘Ngô Bảo Châu – một con chó phản chủ…’

Một bài trong số này đăng trên blog có đoạn viết: “Ngô Bảo Châu tiếp tục cổ súy cho các hành động sai trái chống phá đất nước của những tên phản động như Lê Công Định, Nguyễn Đình Thục, Đặng Hữu Nam, Mẹ Nấm…”

Cuối tháng trước, Giáo sư Châu là một trong 15 nhà khoa học của nhiều quốc gia được bầu làm viện sĩ tại Viện Hàn lâm khoa học Pháp.

Hồi tháng 12/2016, ông quyết định hiến toàn bộ tiền thưởng giải Fields năm 2010 để tài trợ cho Tạp chí Pi dành cho các học sinh, sinh viên yêu toán.

Trên trang cá nhân có nhiều lượt theo dõi, gần đây ông chia sẻ link ký thỉnh nguyện thư đòi trả tự do cho blogger Nguyễn Ngọc Như Quỳnh (Mẹ Nấm).

Tháng 6/2017, đề cập về tập thơ Thành Phố Dịu Dàng bị thu hồi, Giáo sư Ngô Bảo Châu viết: “Đã vào thiên niên kỷ thứ ba lâu rồi mà ở đâu đó trên quả đất này vẫn có ai đó muốn kiểm soát thơ, cho rằng thơ không được chủ quan, thơ phải hợp lý. Có phải họ nuối tiếc một cái gì đó mà đáng ra nên vĩnh viễn cho yên nghỉ với thiên niên kỷ trước hay không?”

‘Dũng cảm và dấn thân’

Hôm 12/7, bà Nguyễn Hoàng Ánh, giảng viên đại học nói với BBC từ Hà Nội: “Tôi tin Giáo sư Ngô Bảo Châu chẳng để ý chuyện ông đang bị bôi nhọ đâu.”

Chắc ông thừa hiểu xã hội Việt Nam giống như căn nhà đóng cửa lâu năm, mới mở cửa đón làn gió mới, nên có thể một số người bên trong có phản ứng không phù hợp.”

“Tôi cũng không cho rằng chuyện ông bị bôi nhọ liên quan đến chính quyền, vì không có tin nào như vậy trên báo chính thống.”

“Theo như tôi thấy, có thể nguyên do của việc này là vì ông có những quan điểm trái với sự giáo điều về tôn sùng Hồ Chí Minh hay phản đối việc bắt giam blogger Nguyễn Ngọc Như Quỳnh.”

“Ông Châu là một trí thức chân chính, nói theo kiểu ngày xưa là “uy vũ bất năng khuất (người cương trực không chịu khuất phục kẻ có quyền thế).”

châu
Bản quyền hình ảnhFB CHAU NGO
GS Châu (đeo kính) thường xuyên về Việt Nam làm việc và thăm thân

“Trí thức người Việt thành danh ở nước ngoài thì nhiều, nhưng người tha thiết quay về đóng góp cả về nghề nghiệp và về những vấn đề xã hội của Việt Nam như Giáo sư Châu là rất hiếm hoi,” bà Nguyễn Hoàng Ánh, nói. “Tôi cho đó là sự dũng cảm và dấn thân.”

Ông Nguyễn Quang Thạch, người khởi xướng chương trình Sách Hóa Nông Thôn nói với BBC: “Theo tôi, việc một số trang mạng hạ bệ giáo sư Ngô Bảo Châu thì không thể gọi nó là chiến dịch và không đáng bận tâm.”

“Điều đáng nghĩ là những phát ngôn rất đỗi hiển nhiên mà người có tri thức nào cũng có khái quát và phóng ngôn lại thu hút số đông quan tâm và cả đám đông chống đối.”

“Điều này, một phần phản ánh tính yếu của đám đông, họ xả ẩn ức về thực trạng xã hội qua quan điểm của một cá nhân, và một đám đông khác không chấp nhận quan điểm trái chiều. Xã hội có đám đông chỉ dừng ở xả ẩn ức qua và bằng ngôn từ thì thiếu sức mạnh nội thân để đấu tranh chống lại cái xấu và kiến tạo văn minh quốc gia.”

“Hạ bệ một trí thức cụ thể nào đó là chỉ số xấu. Nhưng sự hạ bệ kinh khủng nhất và kéo lùi sự phát triển của xã hội là sự hạ bệ tri thức của đám đông.”

“Sự hạ bệ đó được thể hiện qua những người lớn khẳng định ‘trẻ em không đọc sách’, nhà trường không giúp trẻ em đọc sách, và xã hội vẫn để hơn 14 triệu trẻ em chưa được nghe và đọc sách. Vậy, để một ngày đẹp trời, những phát ngôn hiển nhiên của một trí thức nào đó không bị chụp mũ, thì cần một đám đông trân quý tri thức bằng cách chia sẻ nó rộng rãi.”

Cùng thời điểm, nhà báo Huy Đức viết trên Facebook cá nhân: “Đừng nghĩ truyền thông Việt Nam đã “dựng” Ngô Bảo Châu lên như dựng vài thần tượng khác.”

“Chính truyền thông và một vài chính trị gia đã khai thác sự ngưỡng mộ của dân chúng trước tài năng toán học xuất chúng của ông để đánh bóng hình ảnh cho họ.”

“Chắc giờ đây có người nhận ra Ngô Bảo Châu là một học giả tầm cỡ quốc tế chứ không phải là “một con cừu” nội địa. Nhưng, quý vị nên nhớ, danh tiếng của Giáo sư Ngô Bảo Châu là có thật chứ không phải là một sản phẩm của truyền thông để quý vị có thể sử dụng truyền thông, ngay cả chính thống, mà hạ bệ.”

Trước đó, Giáo sư Nguyễn Tiến Dũng, Đại học Toulouse, Pháp, viết: “Thật ra, những điều Giáo sư Ngô Bảo Châu nói ra, từ bô xít cho đến Mẹ Nấm… mới chỉ ở mức nhẹ, chẳng có gì là ghê gớm hay bí mật, ai có khả năng tự tìm thông tin và suy luận đúng đắn cũng nhận thấy được.”

“Tuy nhiên, trong thời đại Internet này, chính sách ngu dân có thể làm chậm lại sự tiến bộ của xã hội, nhưng cuối cùng thì làm sao có thể ngăn cản nổi nhu cầu văn minh hoá, tự do hoá về tư tưởng của cả trăm triệu người dân.”

Giáo sư Ngô Bảo Châu vào hè năm ngoái gỡ một bình luận gây tranh cãi của mình trên Facebook.

Vào hôm 19/05/2016, trên Facebook cá nhân của mình, Giáo sư Châu viết: “Có quý‎ mến ai thì mong họ thoát khỏi vòng luân hồi, đừng bắt họ sống mãi trong sự nghiệp của chúng ta.”

Bình luận này nhận được trên dưới 20.000 người “thích”, hàng trăm bình luận và cả ngàn lượt chia sẻ nhưng đã được gỡ bỏ sau khoảng hai giờ kể từ khi đăng.

Mẹ Nấm: (Cộng sản) Việt Nam đã bắt giữ blogger nổi tiếng nhất như thế nào

Mẹ Nấm: (Cộng sản) Việt Nam đã bắt giữ blogger nổi tiếng nhất như thế nào

 
Bennett Murray (Hà Nội), The Guardian ngày 9/7/2017
 
La Hồng dịch – Một trong những blogger chính trị có ảnh hưởng nhất của Việt Nam, được Melania Trump trao tặng giải thưởng can đảm, đối diện với một thập kỷ sau song sắt nhà tù vì hoạt động “phản động”.
 
“Mỗi người chỉ có một cuộc đời nhưng dù được làm lại con vẫn sẽ làm như vậy”.
 
Đó là lời nói của một trong những blogger có ảnh hưởng nhất Việt Nam – được biết với bút danh trên mạng, Mẹ Nấm – vài phút trước khi cô bị tuyên một bản án gây sốc, mười năm tù. Nguyễn Ngọc Như Quỳnh đã nói lời này với người mẹ 61 tuổi của mình, khi đó đang xem trực tiếp phiên tòa qua màn hình ở phòng bên cạnh vì bà không được phép vào phòng xử án.
 
Blogger người Việt Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, được biết với tên Mẹ Nấm, 
tại tòa án thành phố Nha Trang. Ảnh: Vietnam News Agency/EPA
 
Người phụ nữ 37 tuổi bị buộc tội nói xấu chế độ cộng sản Việt Nam trên mạng và trong các bài phỏng vấn với truyền thông nước ngoài.
 
“Tôi vỗ tay, mặc kệ trong phòng có 20 nhân viên an ninh nhìn tôi với ánh mắt giận dữ, tôi cứ không sợ; tôi vẫn vững vàng và tự hào về con mình”, bà Nguyễn Thị Tuyết Lan nói.
 
Bị bắt vào tháng Mười, trong khi đang cố đi thăm một nhà bất đồng chính kiến khác đang ở trong tù, Quỳnh, 37 tuổi, đã trải qua chín tháng sau song sắt trong những điều kiện tồi tệ, theo lời luật sư của cô.
 
Ông Võ An Đôn cho biết, cô chỉ được cấp cho mỗi bữa ăn cá nục và canh mồng tơi trong bảy tháng đầu tiên, và bị từ chối dùng cả băng vệ sinh và đồ lót.
 
Sau khi Quỳnh bị bắt vào ngày 10 tháng Mười, mẹ cô không nghe tin tức gì về nơi ở và tình hình sức khỏe của cô cho đến buổi gặp gỡ ngắn ngủi tại nhà lao trước phiên tòa ngày 29 tháng Sáu vì tội chống nhà nước.
 
Những tháng ở trong tù đã làm tổn hại con gái tôi, bà Lan nói với Guardian trong một cuộc phỏng vấn qua điện thoại tại nhà bà ở thành phố biển Nha Trang. Quỳnh xuất hiện xanh xao trong buổi gặp đó, bà cho biết.
 
“Tôi nói: “Con ơi, giờ mẹ tin rằng con vẫn sống”. Nhưng nó trông yếu ớt với làn da tái nhợt”, bà nói.
 
Việt Nam đang bị tai tiếng vì những giới hạn về quyền tự do biểu đạt, nhưng việc giam giữ Mẹ Nấm và kết án tù dài bất thường đã cất lên hồi chuông báo động trong cộng đồng viết blog trong nước vốn tránh được sự kiểm duyệt của các phương tiện in ấn thuộc sự điều khiển của nhà nước. Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ đã nhanh chóng kêu gọi phải thả ngay lập tức tất cả các tù nhân lương tâm.
 
Trong khi Quỳnh bị nhà nước dán nhãn là phản động đối với hành vi viết blog chống chính quyền, bạn bè và gia đình cô bảo vệ cô như một người hùng đấu tranh cho quyền tự do biểu đạt trong một quốc gia mà khi nhà bất đồng chính kiến chống lại chế độ độc đảng thì bị xem là phạm luật.
 
“Con tôi làm điều bình thường ở cái xã hội bất bình thường nên phải trả giá bằng tù đày, bằng các đòn thù”, bà Lan nói.
 
Quỳnh nổi tiếng trong giới viết blog Việt Nam vào cuối những năm 2000 vì công việc làm báo độc lập gan lì của cô. Là một thành viên sáng lập Mạng lưới Blogger Việt Nam, cô tha thiết đặc biệt đến các vấn đề môi trường, công an bạo hành và tranh chấp giữa Việt Nam và Trung Quốc về việc kiểm soát biển Đông.
 
Bà Lan cho biết con gái bà bắt đầu thức tỉnh về mặt chính trị sau khi học ngoại ngữ ở trường đại học.
 
Khi khám phá thế giới trực tuyến đa nguyên, Quỳnh đã hỏi mẹ những câu hỏi khó.
 
“Nó hỏi tôi: ‘Mẹ, mẹ có biết điều này hoặc điều kia [về chính phủ] không?’. Tôi nói tôi có biết, nó chất vấn tôi: ‘Tại sao mẹ không nói với con?’”, bà Lan nhớ lại.
 
“Tôi đã nói với nó rằng tôi biết, nhưng trong xã hội mà chúng ta đang sống, đó không phải là xã hội mà con có thể lên tiếng, và họ sẽ trả thù con”.
 
Quỳnh đã trở thành một nhân vật nổi tiếng vượt ra khỏi Việt Nam, và có những nỗ lực đấu tranh trong xã hội dân sự Việt Nam để tổ chức các tranh luận chính trị trên Facebook. Chính phủ tức giận phong trào này đến nỗi họ kêu gọi tất cả công ty ở Việt Nam ngừng quảng cáo trên YouTube và Facebook.
 
Quỳnh đã nỗ lực đấu tranh trong xã hội dân sự Việt Nam 
để tổ chức các tranh luận chính trị trên Facebook. Ảnh: Tracey Nearmy/AAP
 
Vào tháng Ba, đệ nhất phu nhân Hoa Kỳ, Melania Trump, đã trao tặng Quỳnh Giải thưởng Phụ nữ Quốc tế Dũng cảm, mà Việt Nam nói là “không phù hợp và không có lợi cho sự phát triển quan hệ giữa hai nước”.
 
Bạn bè Quỳnh miêu tả cô là người bộc trực và nóng tính đúng với lời cô nói.
 
“Cô ấy luôn nói ra suy nghĩ của mình, vì vậy điều đó là không tốt cho cô ấy khi cô ấy gây ra rắc rối với một cá tính như vậy, nhưng cô là người luôn làm những gì mình nói”, Trịnh Kim Tiến, nhà hoạt động 27 tuổi sống ở thành phố Hồ Chí Minh cho biết.
 
Các bài viết cuối cùng của Quỳnh trên Facebook, phương tiện viết bài trực tuyến ưa thích của cô trước khi bị bắt, là một chuỗi bài đăng lại các bài báo của những nhà hoạt động khác và đó là những công kích nhà nước một cách ngắn gọn, đầy chất nghệ thuật và sâu cay.
 
“Loại xã hội gì mà những người chịu trách nhiệm với địa vị [cao] của mình, các quan chức lại coi công dân là ngu hơn lợn?”, bà viết vào ngày 29 tháng Chín.
 
Phil Robertson, phó giám đốc tổ chức Theo dõi Nhân quyền khu vực Châu Á, đặt trụ sở ở New York, phát biểu sự tham gia của Quỳnh vào cuộc biểu tình chống lại nhà máy thép Formosa Hà Tĩnh thuộc sở hữu Đài Loan ở Bắc Trung bộ Việt Nam, nối kết với thảm họa làm chết cá năm 2016, là giọt nước tràn ly đối với nhà chức trách.
 
“Gắn kết nổi bật của Mẹ Nấm với phong trào chống Formosa, mà chính phủ ngày càng xem như một thách thức về mặt an ninh với chính quyền của mình, khiến cô ấy trở thành ứng viên lý tưởng cho một bản án nặng nề được tạo ra để loại trừ cô ấy và đe dọa những người khác”, ông Robertson nói.
 
Những người biểu tình vì môi trường yêu cầu 
doanh nghiệp Đài Loan Formosa rời khỏi Việt Nam. 
Ảnh: Bennett Murray gửi cho The Guradian.
 
Tổ chức Theo dõi Nhân quyền cho biết có khoảng 110 tù nhân chính trị được biết đến ở Việt Nam, mặc dù quốc gia này phủ nhận mọi vụ bắt giữ. Phát biểu tại cuộc họp báo vào ngày diễn ra phiên tòa, người phát ngôn Bộ ngoại giao Lê Thị Thu Hằng nói rằng “tất cả các hành vi vi phạm pháp luật đều phải bị nghiêm trị theo pháp luật Việt Nam”.
 
Phạm Thanh Nghiên, một người bạn của Quỳnh đã từng ngồi tù từ năm 2008 đến 2012 vì viết blog, nói rằng cô đã khóc khi bản án được đưa ra.
 
“Dù tôi không ngạc nhiên vì theo chế độ này cô ấy đã phạm nhiều tội… Tôi thấy run chân run tay”, cô nói.
 
“Chúng tôi là bạn, chúng tôi cũng là phụ nữ, và tôi cảm thấy đồng cảm với những đứa con của cô ấy, với gia đình cô”.
 
Mẹ của Quỳnh, bà Lan, hiện gánh trách nhiệm nuôi hai đứa cháu của mình trong khi mẹ chúng ở trong tù. Trừ phi nhà nước ân xá cho Quỳnh, những đứa trẻ này sẽ lớn lên không có cha mẹ.
 
“Hiện giờ tôi cảm thấy trống rỗng”, bà Lan nói.
 
 
Dịch giả gửi BVN.
https://boxitvn.blogspot.com/2017/07/me-nam-viet-nam-bat-giu-blogger-noi.html

* Dân Làm Báo thêm (Cộng sản) trong nhan đề để có sự phân biệt rành mạch giữa “Quốc gia Việt Nam” và “Nhà cầm quyền CSVN”).

NHÂN CHUYỆN “KHÔNG ĐỒ LÓT KHÔNG BĂNG VỆ SINH” CỦA QUỲNH

From facebook: Hoa Kim Ngo shared Trương Duy Nhất‘s post.
SỰ TÀN BẠO CỦA MỘT CHẾ ĐỘ MÀ VẪN CÓ NHỮNG KẺ BỢ ĐỠ, ỦNG HỘ, TIẾP TAY ĐỂ CHÚNG CÀNG NGÀY CÀNG ÁC HƠN CẦM THÚ. 

ĐỐI SỬ TÀN ĐỘC VỚI CHÍNH ĐỒNG BÀO MÌNH CHỈ VÌ HỌ DÁM LÊN TIẾNG NÓI SỰ THẬT VÀ QUÁ YÊU NƯỚC..
NB Trương Duy Nhất : 

Khi từ trại B14 của Bộ Công an (Tổng cục an ninh) chuyển vào trại Hoà Sơn (Đà Nẵng), tôi đã phát hoảng. Chẳng những không cho mặc quần lót, còn không được đem giấy vệ sinh vào phòng. Tôi hỏi “vậy vệ sinh xong lấy gì chùi?”, “tay, dội nước lấy tay quẹt thôi”. “Gớm thế, tay vậy sao ăn?”. Thằng tù “chim lợn” (án hình sự) cùng phòng ở “kèm” tôi thản nhiên cười, chỉ vào cục xà phòng móp sọp gắn vách tường “quẹt tay vào đấy rửa, xong!”.
Kinh tởm.

Chưa kể những ngày hè, nó cúp nước một phát thì còn hơn… chuồng lợn!
Đấy là án chính trị, tôi cũng có ít “tên tuổi”, nên bọn trại kiêng nể. Các phòng án hình sự, còn súc vật hơn cả súc vật.

Nhắc vậy, để chia sẻ và thương Quỳnh hơn, cũng như những phụ nữ khác đang chịu cảnh tù đày. Cũng chỉ dám kể, nhắc sơ hai chuyện không được mặc quần lót và không giấy vệ sinh. Chứ thêm nhiều chuyện nữa có người lại bảo “đến mức ấy sao vẫn sống được?”. Vâng, vẫn sống và phải sống. Không gì có thể khuất phục Quỳnh, tôi, và những bạn tù bất khuất của tôi. Tù đày, chỉ làm chúng tôi mạnh lên chứ không khiến chúng tôi sợ hãi!

 
Image may contain: one or more people
Trương Duy NhấtFollow

 

NHÂN CHUYỆN “KHÔNG ĐỒ LÓT KHÔNG BĂNG VỆ SINH” CỦA QUỲNH

Chuyện Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh “7 tháng trong trại giam không đồ lót, không băng vệ sinh” chẳng những ngập tràn mạng, mà nhiều hãng truyền thông lớn trên thế giới cũng đã lên tiếng.

Thông tin này, từ chính Quỳnh báo cho luật sư. Tất nhiên có giám sát chặt chẽ của lực lượng quản giáo, và cả cán bộ điều tra. Quỳnh không thể xạo, dựng chuyện vu khống trước mặt họ.

Nếu không thật, tại sao đến giờ công an Khánh Hoà vẫn im lặng?
Có thể ai đó nghi ngờ. Cũng đúng thôi. Bởi khó ai có thể tưởng tượng nổi tới mức phi nhân tính vậy. Có thể do họ chưa bị bắt giam. Hoặc cũng có thể họ bị bắt giam rồi nhưng may mắn hơn Quỳnh gặp một nơi giam giữ nào đấy “nhân đức” hơn.

Tôi, thuộc trong cái số không có được sự “may mắn” đó, nên tôi tin Quỳnh.
Khi từ trại B14 của Bộ Công an (Tổng cục an ninh) chuyển vào trại Hoà Sơn (Đà Nẵng), tôi đã phát hoảng. Chẳng những không cho mặc quần lót, còn không được đem giấy vệ sinh vào phòng. Tôi hỏi “vậy vệ sinh xong lấy gì chùi?”, “tay, dội nước lấy tay quẹt thôi”. “Gớm thế, tay vậy sao ăn?”. Thằng tù “chim lợn” (án hình sự) cùng phòng ở “kèm” tôi thản nhiên cười, chỉ vào cục xà phòng móp
sọp gắn vách tường “quẹt tay vào đấy rửa, xong!”.

Kinh tởm.

Chưa kể những ngày hè, nó cúp nước một phát thì còn hơn… chuồng lợn!
Đấy là án chính trị, tôi cũng có ít “tên tuổi”, nên bọn trại kiêng nể. Các phòng án hình sự, còn súc vật hơn cả súc vật.

Nhắc vậy, để chia sẻ và thương Quỳnh hơn, cũng như những phụ nữ khác đang chịu cảnh tù đày. Cũng chỉ dám kể, nhắc sơ hai chuyện không được mặc quần lót và không giấy vệ sinh. Chứ thêm nhiều chuyện nữa có người lại bảo “đến mức ấy sao vẫn sống được?”. Vâng, vẫn sống và phải sống. Không gì có thể khuất phục Quỳnh, tôi, và những bạn tù bất khuất của tôi. Tù đày, chỉ làm chúng tôi mạnh lên chứ không khiến chúng tôi sợ hãi!

– http://truongduynhat.org/nhan-chuyen-khong-do-lot-khong-ba…/

 

Giới cầm quyền Thừa Thiên Huế cố ý giết các Đan sĩ Đan viện Thiên An, ngày 11.07.2017

From facebook: MyThi Nguyen shared Tin Mừng Cho Người Nghèo‘s video.

 
 
Tin Mừng Cho Người Nghèo 

Chuyện vắn – Chuyện dài: Giới cầm quyền Thừa Thiên Huế cố ý giết các Đan sĩ Đan viện Thiên An, ngày 11.07.2017

Nhiều nhóm an ninh, công an và côn đồ đã rượt đuổi, đánh đập thô bạo các Đan sĩ Đan viên Thiên An, nhiều thầy phải chạy trốn trước sự truy đuổi hung hãn của nhóm an ninh… Những người này đã tự tiện xông vào nội vi Đan viện và mang theo các hung khí như: gậy gộc, tuýp sắt, gậy ba khúc – công cụ chuyên dụng của công an… mục đích cố ý hành hung giết các Đan sĩ Đan viện Thiên An.

Nhiều Đan sĩ bị thương tích nặng, sức khỏe suy sụp.

Xin mời quý vị dõi theo tường thuật của Đan sĩ Gioanbaotixita Trương Vĩnh Hậu, là nạn nhân bị nhà cầm quyền Thừa Thiên Huế đánh bất tỉnh vào ngày 29.06.2017.

Bọn khủng bố đòi 5 tỷ tiền chuộc, “Cò nhà” làm giá tới 100 tỷ !

Bọn khủng bố đòi 5 tỷ tiền chuộc, “Cò nhà” làm giá tới 100 tỷ !

  
Nguyễn Thị Dung

 

Phải chăng vì tham nhũng, định ăn chặn cả tiền cứu thủy thủ nên đã dẫn đến bị chúng chặt đầu oan uổng !

Sau khi có loạt bài “Cuộc sống các Thủy thủ Vn trong tay du kích Abu sayyaf” sau đó lại bị gỡ vì đã hé lộ một chi tiết khủng khiếp : – Số tiền chuộc bọn khủng bố đòi thực ra chỉ là khoảng 10 tỷ cho cả 6 thủy thủ !
Trong khi đó những gia đình các nạn nhân lại khẳng định rằng ở nhà “Những người không tiện nói ra ở đây, nhưng ai cũng biết chúng nó là ai” lại yêu cầu mỗi gia đình nộp 100 tỷ !

Có lẽ chính việc gợi ý “làm tiền”, sự cò mồi, làm giá, giằng co qua lại, không dứt khoát nên đã khiến bọn khủng bố hy vọng rồi lại mất hy vọng dẫn đến hậu quả đau lòng, vì như ai cũng biết ngay sau khi biết là bắt nhầm tầu Vn, không phải tầu Tây chúng đã ngay lập tức thả 9 thủy thủ mà không đòi bất cứ một đồng tiền chuộc nào.

http://www.rfa.org/vietnamese/news/reportfromvn/fellow-compatriots-of-beheaded-crewmen-speak-out-07102017074833.html

Số tiền bọn khủng bố đòi là 25 triệu Peso tiền Philipin, tương đương 493 ngàn Đô la Mỹ.

https://www.voatiengviet.com/a/so-phan-thuyen-vien-viet-ben-trong-sao-huyet-abu-sayyaf/3933381.html

Gia đình thuyền viên bị khủng bố chặt đầu bị yêu cầu nộp chung 50 tỷ đồng tiền chuộc

Nhóm phóng viên tường trình từ Việt Nam
2017-07-10
 
Mẹ và chị dâu nạn nhân Hoàng Văn Hải

Mẹ và chị dâu nạn nhân Hoàng Văn Hải

 Courtesy of Citizen
 

Thông tin về cái chết đau đớn, bị chặt đầu trong lúc bị bắt làm con tin của hai thuyền viên người Việt Nam trên chuyến tàu thuộc công ty hàng hải Hoàng Gia ở Hải Phòng đã làm chấn động người dân Bắc miền Trung. Chúng tôi đã tiếp xúc nhiều người dân, đặc biệt là người dân Nghệ An và Thanh Hóa, nơi tá túc của gia đình các thuyền viên, dường như đi đâu cũng nghe lời ta thán về sự vô trách nhiệm của chính phủ Việt Nam trong vấn đề cứu công dân của mình.

Nhà nước đã làm gì?

Ông Hoàng Văn Tư, cha của nạn nhân Hoàng Văn Hải, hiện sống ở huyện Tĩnh Gia, Thanh Hóa, chia sẻ:

“Họ nói đích thân bố mẹ phải đi ra công ty ngoài Hải phòng. Họ nói phải chung khoản tiền chừng 100 tỉ Peso để chuộc người. Sau đó một người tên Loan, là vợ của thuyền phó (cũng bị bắt làm con tin) nói chúng tôi nên ký vào một cái biên bản mà trong đó không có bất kỳ chữ nào. Chúng tôi thắc mắc tại sao biên bản không có chữ nào thì ký làm sao thì ông giám đốc Hoàng Gia nói rằng nội dung không có ai được biết cả, chỉ có giám đốc biết thôi và nếu muốn cứu các con thì chúng tôi hãy ký vào và yên tâm, tin tưởng ông đi. Chúng tồi gồm 6 gia đình, đã ký mỗi gia đình 10 biên bản với chữ ký phải thật giống nhau trong 10 tờ giấy trắng đó. Giờ thì ra cớ sự này đây!”

Một người tên Trung, là chú của anh Hoàng Văn Hải, cho rằng cái chết của hai thuyền viên bị lực lượng Abu Sayyaf chặt đầu vì họ chờ quá lâu mà không thấy tiền chuộc từ Việt Nam, điều này cho thấy thân phận của người Việt Nam quá bé nhỏ, quá đau khổ. Là một người từng cầm hộ chiếu Việt Nam đi du lịch sang Thái Lan và Nhật Bản, ông không khỏi chạnh lòng khi thấy những tấm bảng ghi bằng tiếng Việt khuyến cáo người Việt không nên gắp thức ăn quá nhiều ở các buffet hay là viết bằng tiếng Việt răn đe về các loại hình chế tài khi ăn trộm, ăn cắp… Rồi chuyện các ngư dân người Việt sang ăn cắp hải sâm ở vùng biển các nước Úc, Papua Newguine, Phillipines… Tất cả như những vết thương của dân tộc.

Ông Trung cho rằng sở dĩ có chuyện đau lòng vừa nói là vì Việt Nam thiếu hẳn một nhà nước do dân và vì dân. Nếu nhà nước tồn tại do dân, vì dân thì thân phận người dân Việt Nam không đến nỗi thê thảm như hiện tại. Thử hỏi, có một quốc gia nào mà toàn chiều dài của quốc gia là bờ biển, nếu kể cả vùng nội thủy, vùng lảnh hải và vùng đặc quyền kinh tế thì biển Việt Nam quá rộng. Vậy mà ngư dân Việt Nam không dám ra khơi bởi sợ cái chết từ các tàu hải cảnh Trung Quốc. Rồi thêm nữa, tài nguyên, khoáng sản Việt Nam cũng thuộc diện “rừng vàng biển bạc”, vậy mà đói nghèo, trộm cắp đầy rẫy ra. Hình ảnh của người Việt Nam trở nên xấu xa và tội nghiệp trước con mắt người nước ngoài, theo ông Trung, không phải chỉ đơn giản là do bản chất hay thói quen mà là do môi trường kinh tế, văn hóa và chính trị.

Cũng theo ông Trung, cái chết của hai thuyền viên người Việt Nam vừa qua càng làm rõ thêm thân phận của người Việt Nam quá nhỏ nhoi trước thế giới rộng lớn. Ông nêu quan điểm rằng thực ra, thân phận của một công dân quốc gia nào đó có giá trị hay không hoàn toàn phụ thuộc vào hệ thống chính trị của quốc gia đó. Những quốc gia có hệ thống chính trị dân chủ, cởi mở và coi trọng nhân phẩm thì công dân của họ không thể bị đày đọa, bị coi rẻ trước con mắt người nước ngoài được. Dẫn chứng, ông Trung nói rằng công dân Đan Mạch, Thụy Sĩ, Thụy Điển, Hà Lan, Tây Ban Nha, Anh, Mỹ, Pháp, Ý, Úc, Nhật hay Singapore, Hàn Quốc… không thể bị coi rẻ và không thể dễ chết như công dân Việt Nam được.

Đằng này, nhà nước, chính phủ Việt Nam vẫn luôn giữ đúng giọng điệu “phản đối” suông trong bất kì tình huống nào, từ thuyền viên Việt Nam đánh cá trong vùng biển Hoàng Sa, Trường Sa bị tàu Trung Quốc bắt bớ cho đến thủy thủ Việt Nam bị nhóm sát nhân bắt cóc tống tiền. Ông Trung cho rằng nếu như nhà nước đừng phản đối mà trích tiền ngân sách nhà nước để chuộc công dân, tìm cách cứu công dân của mình, sau đó có thể yêu cầu công ty chủ quản của các thủy thủy chịu trách nhiệm bù đắp ngân sách nhà nước thì ông còn có thể tin tưởng vào nhà nước, chính quyền. Đằng này họ chỉ phản đối sau khi có hai thuyền viên bị chặt đầu.

Đời sống của các thuyền viên

Một người dân sống gần gia đình thuyền viên Hoàng Trung Thông, không muốn nêu tên, chia sẻ:

“Hết sức vô lý, từ nhà nước cho đến phía công ty đều làm những chuyện hết sức vô lý, thời gian kéo dài cả 7 tháng, 8 tháng, nếu không chuộc người được thì phải tìm cách cho gia đình người ta biết, cho truyền thông biết để người ta vận động tài chính mà cứu con của họ chứ! Khóc thì người ta khóc cũng đã hết nước mắt rồi, quá vô lý đi. Dân làng ở đây thương nhau lắm, tối đến thì người dân kéo lại đông lắm, để chia sẻ, an ủi đó mà!”

Người đàn ông này cho biết thêm là hầu như các thuyền viên đều có đời sống rất vất vả, chật vật bởi mức lương mà các thuyền viên được trẻ rất thấp, chỉ dao động từ 5 triệu đồng đến 8 triệu đồng trên mỗi tháng. Trong khi đó, phải lênh đênh trên đại dương có chuyến kéo dài vài tháng trời, và khi vào bờ họ mới được trả lương. Trong lúc các thuyền viên ra khơi, vợ con của họ sống kham khổ, mòn mỏi chờ đợi. Nhưng vì nghèo quá nên họ chấp nhận để chồng, cha đi làm.

Nhiều công ty hàng hải nổi tiếng trong việc nợ lương thủy thủ, slogan khi tuyển dụng của họ có nội dung hứa sẽ không nợ lương người làm thuê. Nhưng đó chỉ là slogan, thực tế còn quá nhiều vấn đề để bàn. Bởi lẽ, nếu có trách nhiệm với người lao động, công ty hàng hải như Hoàng Gia phải bằng mọi giá huy độngtài chính để chuộc các thuyền viên của công ty. Đằng này họ cũng im hơi lặng tiếng, mãi cho đến khi cò hai thủy thủ bị chặt đầu, họ cũng chưa hề có động thái nào cho thấy họ quyết tâm cứu những người còn lại.

Người đàn ông này tỏ ra bức xúc khi nói về cái chết quá oan uổng và tội nghiệp của hai thuyền viên Việt Nam. Và ông vừa tỏ ra căm thù, giẫn dữ, đồng thời cũng khinh bỉ cả cái lực lượng gọi là Abu Shayaf. Bởi theo người đàn ông này, bắt cóc tống tiền thì chí ít cũng phải nghiên cứu đối tượng bị bắt cóc, đó là những thứ căn bản của kẻ bắt cóc.

Chẳng ai bắt cóc con nhà nghèo hoặc con ghẻ của nhà giàu, mà ở đây là bắt cóc thuộc hàng quốc tế lại đi bắt cóc công dân Việt Nam thì khác nào chọn một trong hai đối tượng nói trên. Khi không có tiền chuộc thì đâm ra giết người thêm phần tội lỗi!

Như để chốt lại vấn đề, người đàn ông này kêu gọi nhà nước, chính phủ Việt Nam phải khẩn trương cứu các công dân Việt Nam đang còn mắc kẹt. Vì đây là hành động bắt buộc phải có của một nhà nước, một chính phủ tử tế!

Nhóm phóng viên tường trình từ Việt Nam

Vì Sao !

From facebook:  Hoa Kim Ngo shared Trường Giang‘s post.
Image may contain: sky and outdoor
Image may contain: house and outdoor
Image may contain: house and outdoor
Image may contain: 1 person, outdoor
Image may contain: house and outdoor
+7

Trường Giang added 11 new photos.

Vì Sao !

Vì sao con của bạn đi học phải đóng học phí ?

Vì sao bạn vào bệnh viện phải trả nhiều thứ tiền khác nhau kể cả phong bì cho bác sĩ ?

Vì sao giá xăng thế giới xuống dưới 50 đô / 1 thùng nhưng bạn phải đổ xăng như lúc giá 140 đô / 1 thùng

Vì sao bạn không có đủ những công trình cộng cộng như thư viện , công viên , trung tâm vui chơi giải trí cộng đồng ?

Vì sao mỗi đầu người dân phải chịu nợ công ngày một nặng nề

Vì sao bạn chạy xe trên đường cao tốc phải đóng phí , nhiều đoạn đường phải đóng phí nhiều hơn cả tiền đổ xăng

Vì sao đồng lương của bạn thấp hơn rất nhiều so với vật giá thực tại

Vì sao đất nước bạn có đầy đủ tài nguyên kể cả dầu mỏ nhưng nước bạn vẫn mãi nghèo

Tất cả những thứ tiền những thứ thiệt thòi bạn phải gánh chịu như tôi nêu trên chúng đều chạy vào các biệt phủ , biệt thự của các quan chức tôi đưa ra dưới đây . Đấy mới chỉ là mặt nổi của năm , bảy quan chức mà các nhà báo tự do khám phá được . Còn cả mấy triệu quan chức khác họ khôn ngoan hơn những người này . Họ mở công ty cho người nhà họ đứng tên . Họ tuồn tiền ra gởi hoặc đầu tư ở nước ngoài . Bao nhiêu phúc lợi của hơn 90 triệu dân bị chúng ăn hớt xà xẻo hết đâu phải chuyện lạ ! 

Trịnh Vĩnh Bình kiện chính phủ VN đòi 1 tỷ USD

 Trịnh Vĩnh Bình kiện chính phủ VN đòi 1 tỷ USD

 

Trịnh Vĩnh Bình kiện chính phủ VN

Dân Làm Báo

Huỳnh Bá Hải (Danlambao) – …Tổ hợp luật sư của ông Trịnh Vĩnh Bình kỳ này cũng là các luật sư từng giúp cho tỷ phú dầu mỏ của Nga là ông Khodorkovsky. Thuận lợi cho ông Bình và tổ hợp Luật sư của ông là chính Tòa án Quốc tế này đã tuyên án chính phủ Nga phải có nghĩa vụ bồi thường 50 tỷ USD cho ông Khidorkovsky. Lần này cùng với các hiệp ước thương mại giữa Việt Nam và Hoà Lan cùng với án lệ có sẵn thì phía Việt Nam thua kiện là rất cao…

Một nguồn tin thân cận cho chúng tôi biết là ông Trịnh Vĩnh Bình chính thức đưa chính phủ Việt Nam ra Tòa án Trọng tài Quốc tế ở Den Haag-The Hague (Tiếng Anh) hay La Haye (Tiếng Pháp) – Hoà Lan.

Vụ kiện chính thức khởi hành vào tháng 1.2015. Ngày 30.4.2015 phía Tòa án Quốc Tế đã chính thức gởi lệnh thông báo đến nhà nước Việt Nam vào đúng ngày đảng cộng sản ăn mừng 40 năm cưỡng chiếm Miền Nam. Người đứng tên là ông Trịnh Vĩnh Bình, mang quốc tịch Haà Lan. Nội dung đòi chính phủ Việt Nam với các liên can trực tiếp là Bộ kế hoạch đầu tư và UBND tỉnh Bà Rịa Vũng Tàu phải bồi thường cho ông 1 tỷ USD vì đã trắng trợn vi phạm cam kết mật giữa ông và phía chính phủ Việt Nam vào năm 2005.

Ông Trịnh Vĩnh Bình sinh năm 1947. Ông đến Hoà Lan tỵ nạn  và vào năm 1987 ông đã đem 3,5 triệu USD về Việt Nam đầu tư. Ban đầu ông đã rất thành công và nâng tổng số tài sản đầu tư lên đến 30 triệu USD. Tuy nhiên, sau đó nhà nước Việt Nam đã tịch thu tài sản của ông và đem ông ra xét xử 2 cấp sơ thẩm kết án 13 năm tù qua phúc thẩm giảm xuống 11 năm tù. Sau khi bị giam tù ông tìm cách trốn qua Cambodia và về Hoà Lan kiện ra một Trung tâm trọng tài quốc tế tại Stockholm, Thụy điển đòi bồi thường 100 triệu USD vào năm 2005. Cầm chắc thất bại nên phía Việt Nam chọn hòa giải ngay với các cam kết:

A. Phía Việt Nam có các nghĩa vụ:

1. Bồi thường cho ông Trịnh Vĩnh Bình 15 triệu (mười lăm triệu) USD là tiền chi phí đi kiện số tiền này giao ngay trong năm 2005

2. Phía Việt Nam trao trả toàn bộ tài sản ở VN cho ông Trịnh Vĩnh Bình bao gồm phân xưởng, nhà kho, đất đai bất động sản. Việc trao trả tài sản chậm nhất vào năm 2012.

3. Phía Việt Nam cho ông Trịnh Vĩnh Bình ra vào Việt nam tự do để làm từ thiện.

B. Phía ông Trịnh Vĩnh Bình:

Có nghĩa vụ giữ kín cam kết mật nói trên không được tết lộ cho bất cứ cơ quan truyền thông nào.

Cho đến hết năm 2014 thì phía Việt Nam chỉ thực hiện được 2 việc là trả 15 triệu USD tiền mặt cho ông Bình. Không như nhiều nguồn tin nói là trả 150 triệu. Và cho ông vào ra Việt Nam làm từ thiện ở bãi biển tại Tuy Hòa- Phú Yên. Còn chuyện trao trả tài sản thì chưa trả bất cứ động sản hay bất động sản nhà kho phân xưởng nào cho ông Trịnh Vĩnh Bình.

Thấy việc cam kết ban đầu bị vi phạm ông Trịnh Vĩnh Bình lần này nhờ đến một Tòa án quốc tế can thiệp.

Tổ hợp luật sư của ông Trịnh Vĩnh Bình kỳ này cũng là các luật sư từng giúp cho tỷ phú dầu mỏ của Nga là ông Khodorkovsky.

Thuận lợi cho ông Bình và tổ hợp Luật sư của ông là chính Tòa án Quốc tế này đã tuyên án chính phủ Nga phải có nghĩa vụ bồi thường 50 tỷ USD cho ông Khidorkovsky. Lần này cùng với các hiệp ước thương mại giữa Việt Nam và Hà Lan cùng với án lệ có sẵn thì phía Việt Nam thua kiện là rất cao.

Không như giải pháp im lặng như cam kết bị Việt Nam trắng trợn vi phạm. ông Trịnh Vĩnh Bình có hứa dùng 90% tiền được sau khi trừa các chi phí vụ kiện sẽ được dùng từ thiện, hoạt động nhân đạo hay giúp các nạn nhân của chế độ cộng sản đi kiện ra các tòa án quốc tế đòi bồi thường, việc hỗ trợ bao gồm tư vấn cả tiền bạc nhằm giúp cá nạn nhân lấy lại công lý cho mình. Không loại trừ khả năng một số tiền sẽ được giúp các tổ chức xã hội dân sự ở Việt Nam.

Ban đầu tổ hợp Luật sư muốn ông Bình khóa toàn bộ vụ việc cho họ nhưng ông chọn phương án đồng hành cùng họ.

Chuẩn bị cho tiến trình vụ kiện có thể lâu dài hay bị nhà nước Việt Nam cho người đi ám sát ông Trịnh Vĩnh Bình thì ông Bình cũng đã hoàn tất lập chúc thư thừa kế vụ kiện cho các thừa kế của ông ngõ hầu theo đuổi vụ việc đến cùng. Nguồn tin cho hay là ông Bình được chính Tòa án quốc tế khuyến cáo không nên quay về Việt Nam lúc này, ông cũng tuyên bố sẽ không về Việt Nam cho đến khi công lý thực thi hoàn toàn cho ông.

Trong vài ngày tới các cơ quan truyền thông tại Hòa Lan và EURO-zone sẽ thông báo tin này trên các phương tiện truyền thông nhằm khuyến cáo Việt kiều cân nhắc khi về Việt Nam đầu tư làm ăn.

Chúng tôi sẽ tiếp tục theo dõi vụ kiện khi nó bị nhà nước Việt Nam chà đạp trắng trợn các cam kết do chính họ đặt bút ký kết.