Nghệ An: Đi xin giấy thăm tù, bị công an đánh trọng thương

 Nghệ An: Đi xin giấy thăm tù, bị công an đánh trọng thương

Ông Lê Văn Nhàn bị đánh từ đầu đến chân. Hai chân ứa máu của ông minh chứng sự dã man của công an. (Hình: Thanh Niên Công Giáo)

NGHỆ AN, Việt Nam (NV) – Một nhóm vừa thân nhân, vừa thân hữu đã bị đánh đập rất dã man khi họ đến trụ sở công an tỉnh Nghệ An để xin giấy thăm nuôi ông Lê Đình Lượng, người mới bị bắt gần đây.

Trang mạng Thanh Niên Công Giáo cũng như cô Nguyễn Thị Xoan, con dâu ông Lê Đình Lượng, viết trên facebook cho biết, vụ hành hung đã xảy ra tại trụ sở công an tỉnh Nghệ An hôm Thứ Sáu, 18 Tháng Tám.

“…Tôi cùng mẹ và một số anh em vào công an tỉnh để xin giấy tờ thăm bố tôi là ông LÊ ĐÌNH LƯỢNG để gửi một số đồ tư trang cũng như để đòi hỏi vấn đề sức khỏe của bố vì có anh THÁI VĂN HÒA là người chứng kiến tận mắt bố tôi bị đánh trước khi bị công an Nghệ An lôi lên xe.” Chị Xoan viết kể lại sự việc trên trang facebook cá nhân.

“Khi vào tới nơi thì chúng tôi được mời vào phòng tiếp dân để làm việc khi chúng tôi vào thì không đủ ghế để ngồi cũng như không có ai làm việc, chúng tôi có thắc mắc tại sao mời chúng tôi vào đây mà không làm việc? Và chúng tôi nhận được câu trả lời là người làm việc với chúng tôi đang trên đường tới.”

Chị Xoan kể tiếp: “Vâng, đúng vậy. Sau một lúc có hơn 200 (hai trăm) công an Nghệ An đã có mặt để làm việc với chúng tôi. Công việc họ làm với chúng tôi là lôi kéo, xô xát, đánh đập chúng tôi, trong đó có người già và phụ nữ mang thai. Bởi chúng tôi chỉ có 15 người nên không thể chống trả lực lượng đông đúc trên 200 người của họ nên nhiều người đã bị họ đánh dã man.”

“Khi thấy mẹ và các người già bị đánh thì tôi và các anh em trẻ tuổi hơn đã lao vào đỡ và can đòn thù của họ và chúng tôi bị họ lôi đi. Sau khi lôi bắt chúng tôi gồm 6 người đi thì họ chia rẽ chúng tôi ra để đánh đập và lấy lời khai. Người bị đánh nặng nhất là anh Lê Văn Nhàn. anh Nhàn bị họ dùng dùi côn để đánh khiến anh bị thương nặng từ đầu xuống chân. Chân bị thương không thể đi lại. Đầu và tai bị sưng và nhiều vết thương nặng trên người.”

“Anh Lê Đình Hiệu, Hồ Văn Lực và anh Thức cũng bị đánh thậm tệ không kém, chỗ tập trung những vết thương của họ gây nên là đầu, chân, bụng và hai sườn bên. Riêng chị Trần Thị Tô thì liên tục bị chúng lăng mạ, đánh đập khắp mọi nơi trên cơ thể. Bọn chúng lột tấc cả quần áo của chị và sỉ nhục đạo Thiên Chúa của chúng tôi, sỉ nhục danh phẩm của một con người đồng thời đe dọa và uy hiếp chị nhưng chị rất cứng rắn không nói với chúng một lời nào.”

Ông Hồ Văn Lực bị đánh thâm quầng hết hai bên tai. (Hình: Thanh Niên Công Giáo)

“Còn tôi bởi tôi không hợp tác làm việc với một người không mặc đồng phục và đeo khẩu hiệu nên ông ta đã liên tục đánh vào mặt tôi, tay đánh còn miệng ông ta thì nói ‘tao không thích mặc đấy, tao đánh mày đấy, mày làm gì tao.’ Tôi bị ông ta đánh nhưng không bị họ bắt bớ nhiều, còn các anh em khác thì bị họ tra tấn để lấy lời khai, theo lời kể của các anh em thì mỗi câu hỏi của công an Nghệ An đưa ra, nếu họ trả lời không vừa ý của chúng thì sẽ bị những trận đòn nhừ tử, và cứ lặp đi lặp lặp lại như vậy chúng đã bắt các anh em khai những điều theo ý muốn của chúng.”

Ông Lê Đình Lượng, 52 tuổi, cư dân xã Hợp Thành, huyện Yên Thành bị công an tỉnh Nghệ An chận bắt giữa đường khi cùng một người bạn đang đi ở thị xã Hoàng Mai. Ông là giáo dân thuộc giáo xứ Vĩnh Hòa, khoảng hai năm trở lại đây, tham gia các cuộc biểu tình ôn hòa, bầy tỏ lòng yêu nước chống ngoại xâm, chống Formosa và bảo vệ môi trường.

Báo chí nhà nước khi loan tin bắt ông Lê Đình Lượng thuật theo thông báo của công an vu cho ông tội “hoạt động nhằm mục đích lật đổ chính quyền nhân dân và gây phức tạp về tình hình an ninh, trật tự tại địa phương.” Ông bị khởi tố theo điều 79 của Luật Hình Sự CSVN mà bản án có thể đến chung thân hay tử hình.

Từ đầu năm đến nay, nhà cầm quyền bắt ít nhất 17 người, vu cho họ các tội danh từ “lợi dụng các quyền tự do dân chủ…” hay “Tuyên truyền chống nhà nước…” Hoặc “Hoạt động lật đổ…” Trong đó có 6 người bị vu cho tội “Hoạt động lật đổ…” theo điều 79 Luật Hình sự của chế độ.

Vào ngày Thứ Hai, 21 Tháng Tám, công an Nghệ An sẽ đưa ông Nguyễn Văn Oai, một thanh niên Công Giáo thuộc giáo phận Vinh ra tòa xét xử vì tội “không thi hành án quản chế và tội chống người thi hành công vụ.”

Ông Nguyễn Văn Oai trước đó đã từng bị kết án bốn năm tù giam và ba năm quản chế vào năm 2013 theo Điều 79 Bộ Luật Hình Sự, vì bị cáo buộc liên hệ đến đảng Việt Tân, một tổ chức cổ xúy dân chủ bị Hà Nội xem là khủng bố. (TN)

Cưỡng đoạt tài sản ông Trịnh Vĩnh Bình, Việt Nam có thể phải bồi thường $1.25 tỷ

 Cưỡng đoạt tài sản ông Trịnh Vĩnh Bình, Việt Nam có thể phải bồi thường $1.25 tỷ

Ông Trịnh Vĩnh Bình với tư cách người bị hại trong phiên xử ngày 4 Tháng Năm, 2013, tại Tòa Án Nhân Dân tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu. (Hình: Báo Thanh Niên)

BÀ RỊA-VŨNG TÀU, Việt Nam (NV) – Trọng Tài Quốc Tế tại Paris, Pháp, sẽ phân xử vụ ông Trịnh Vĩnh Bình kiện chính phủ Việt Nam đòi bồi thường tối thiểu $1.25 tỷ vào ngày 21 Tháng Tám. Việt Nam chắc chắn sẽ thua, chỉ chưa biết mức bồi thường ra sao.

Ông Trịnh Vĩnh Bình, 70 tuổi, cư ngụ tại Sài Gòn, vượt biên năm 1976, đến Hòa Lan định cư trong cùng năm rồi trở thành triệu phú nhờ cung cấp chả giò cho thị trường Hòa Lan, Bỉ, Anh.

Theo Ðài Tiếng Nói Hoa Kỳ (VOA), năm 1990, ông Bình được các cơ quan ngoại giao của Việt Nam ở Châu Âu mời gọi về Việt Nam đầu tư. Ông Bình bán toàn bộ cơ sở thương mại, mang về Việt Nam $2.3 triệu và 96 kg vàng để đầu tư vào nhiều lĩnh vực như nuôi, chế biến, xuất cảng hải sản, trồng rừng lấy gỗ, du lịch… Trong sáu năm, tài sản của ông Bình tại Việt Nam tăng lên khoảng tám lần.

Năm 1996, ông Bình đột nhiên bị bắt với hai cáo buộc “trốn thuế” và “đưa hối lộ.” Hai năm sau, tòa án tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu đưa ông Bình ra xử sơ thẩm, phạt ông Bình 13 năm tù. Ông Bình kháng cáo, Tòa Án Tối Cao đưa vụ án ra xử phúc thẩm, giảm hình phạt xuống còn 11 năm tù. Nhờ sự can thiệp của chính phủ Hòa Lan, ông Bình được tại ngoại và trước khi bị bắt để “thi hành án,” ông Bình vượt biên lần thứ hai.

Có nhiều bằng chứng cho thấy, vụ tống giam-kết tội ông Bình là sử dụng cường quyền để cưỡng đoạt tài sản cá nhân một cách trái phép, vi phạm nghiêm trọng cả luật pháp Việt Nam lẫn các cam kết của Việt Nam với cộng đồng quốc tế và giới đầu tư.

Năm 2003, ông Bình nộp đơn kiện chính phủ Việt Nam ra Tòa Trọng Tài Quốc Tế, đòi bồi thường $100 triệu.

Năm 2006, chính phủ Việt Nam chủ động thương lượng với ông Bình bên ngoài phạm vi Tòa Trọng Tài Quốc Tế, cam kết bồi thường cho ông Bình $15 triệu và trả lại toàn bộ tài sản mà ông Bình đã thủ đắc hợp pháp tại Việt Nam. Truy cứu trách nhiệm hình sự một số cá nhân lạm quyền, đẩy ông Bình vào vòng lao lý và đi đến chỗ trắng tay. Theo thỏa thuận này, ông Bình rút lại đơn kiện và không tiết lộ nội dung thỏa thuận.

Tuy ông Bình đã thực hiện đúng các thỏa thuận trong phạm vi trách nhiệm của ông nhưng chính phủ Việt Nam lại bội tín thêm một lần nữa (lần đầu là bội tín vì không thực hiện đúng các cam kết khi mời gọi đầu tư).

Tháng Giêng, 2015, ông Bình kiện chính phủ Việt Nam ra Tòa Trọng Tài Quốc Tế lần thứ hai.

Nhân sự kiện Tòa Trọng Tài Quốc Tế tại Paris sẽ đưa vụ Trịnh Vĩnh Bình kiện chính phủ Việt Nam, tuần vừa qua, VOA đã thực hiện một loạt bài, phục dựng toàn bộ bối cảnh dẫn tới vụ kiện. Trong loạt bài vừa kể, có một điểm đáng chú ý là VOA đã tiếp cận và thuyết phục được ông Nguyễn Mạnh Cầm, cựu phó thủ tướng kiêm ngoại trưởng Việt Nam, và ông Ðinh Hoàng Thắng, cựu đại sứ Việt Nam tại Hòa Lan, lên tiếng.

Cả ông Cầm lẫn ông Thắng cùng tiết lộ rằng, họ và nhiều viên chức cao cấp khác của hệ thống công quyền Việt Nam đã nỗ lực hết mức để giải quyết hậu quả của việc hệ thống tư pháp (công an, viện kiểm sát, tòa án) tống giam-kết tội ông Bình nhưng không thành công vì nội bộ có quá nhiều phe phái mâu thuẫn với nhau về lợi ích và sự chi phối của lực lượng an ninh.

Cũng theo lời ông Cầm, sở dĩ chính phủ Việt Nam bội tín lần thứ hai là vì tài sản của ông Bình đã bị thất thoát, đổi chủ. Theo ông Cầm, bất luận phán quyết cuối cùng của Tòa Trọng Tài như thế nào thì vụ kiện vẫn có nhiều bài phải học. Việt Nam đang trên đường hội nhập vào mọi mặt của sinh hoạt quốc tế nên phải tuân thủ những cam kết quốc tế. Phải như thế mới bảo vệ được hình ảnh Việt Nam, không chỉ vì lợi ích của Việt Nam, mà còn vì lợi ích của các đối tác quốc tế khác, bất luận đó là cá nhân hay quốc gia.

Khoan nói tới chi phí bồi thường, chắc chắn là không nhỏ, chi phí mà chính phủ Việt Nam phải trả cho các hãng luật quốc tế đứng ra bảo vệ mình lần trước (từ 2003 đến 2006) và lần này chắc chắn đã rất lớn, 100 triệu công dân Việt Nam, bất kể giới tính, tuổi tác, gia cảnh sẽ chia nhau chịu toàn bộ những chi phí ấy. (G.Ð)

CSVN viết lại lịch sử, Việt Nam Cộng Hòa không còn là ‘ngụy quyền’

CSVN viết lại lịch sử, Việt Nam Cộng Hòa không còn là ‘ngụy quyền’

Dù nhà cầm quyền CSVN chưa chính thức công nhận, nhưng với người dân Việt Nam, các tử sĩ VNCH bỏ mình trong trận hải chiến Hoàng Sa với Trung Quốc, đã nằm trong tim họ. (Hình: Getty Images)

HÀ NỘI, Việt Nam (NV) – Bộ sách lịch sử Việt Nam (15 cuốn) vừa được tái bản lần thứ nhất. Bộ sách này đã được “chỉnh sửa, bổ sung” và khác hẳn ấn bản đầu tiên. Lịch sử Việt Nam đã được viết lại.

Trò chuyện với báo giới nhân dịp tái bản bộ sách lịch sử Việt Nam, ông Trần Đức Cường, chủ biên bộ sách này bảo rằng, công việc “chỉnh sửa, bổ sung” kéo dài chín năm với sự tham gia của hơn 30 chuyên gia sử học. So với ấn bản đầu tiên, bộ sách lịch sử Việt Nam vừa được tái bản lần thứ nhất có nhiều điểm mới, chẳng hạn xác định vương triều nhà Mạc, vương triều nhà Nguyễn đã có nhiều đóng góp đáng kể cho quốc gia, dân tộc chứ không “phiến diện như trước…”

Theo tường thuật của tờ Tuổi Trẻ về cuộc trò chuyện vừa kể thì trong lần tái bản đầu tiên, hai điểm mới, đáng chú ý nhất của bộ lịch sử Việt Nam là quan điểm của các sử gia CSVN về Việt Nam Cộng hòa và Trung Quốc.

Ông Cường giải thích, các sử gia CSVN vứt bỏ không sử dụng “ngụy quyền” khi đề cập đến chính thể Việt Nam Cộng Hòa và “ngụy quân” khi đề cập đến quân lực Việt Nam Cộng hòa, bởi Việt Nam Cộng hòa là một thực thể ở miền Nam Việt Nam. Trong bộ Lịch sử Việt Nam, tái bản lần thứ nhất, chỉ có chính quyền Sài Gòn, quân đội Sài Gòn.

Cũng theo lời ông Cường thì lần đầu tiên, trong một bộ thông sử Việt Nam, các sử gia CSVN ghi nhận sự kiện Trung Quốc xua quân xâm lược Việt Nam năm 1979. Ông Cường nhấn mạnh, đó là “xâm lược” và người Việt đã đổ rất nhiều xương máu để kháng cự cho đến năm 1988.

Người Việt chưa được đọc bộ lịch sử Việt Nam tái bản lần thứ nhất, tuy nhiên qua truyền thống Việt Nam, dẫu bộ sách vừa kể có nhiều điểm mới song dường như chưa đầy đủ.

Sau sự kiện ra mắt bộ lịch sử Việt Nam tái bản lần thứ nhất, qua tờ Tuổi Trẻ, một số sử gia CSVN đã nêu thêm ý kiến về bộ sách này, với mong muốn “nội dung của nó sẽ toàn diện hơn.”

Ông Nguyễn Mạnh Hà, cựu viện trưởng Viện Lịch Sử đảng CSVN, thừa nhận, trước đây, các sử gia CSVN “viết sử theo định hướng, không phản ánh hết sự thật lịch sử nên lịch sử còn rất nhiều khoảng trống.” Theo ông Hà, từ lâu ông đã ủng hộ quan điểm bỏ lối gọi “ngụy quân, ngụy quyền.” Việt Nam Cộng hòa là một thành viên Liên Hiệp Quốc, tham gia các cuộc đàm phán Paris, phải thừa nhận có một thực thể như vậy. Việt Nam Cộng Hòa cũng tỏ ra rất có trách nhiệm trong việc bảo vệ chủ quyền lãnh thổ, trong đó có hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Có những người lính Việt Nam Cộng Hòa đã chết để bảo vệ chủ quyền lãnh thổ, phải thừa nhận chứ không thể né tránh.

Để xiển dương “tinh thần 4 tốt” và “16 chữ vàng,” Việt Nam đục bỏ cả bia ghi công Sư Đoàn 337 của quân đội CSVN đã chặn đứng quân xâm lược Trung Quốc, ở đầu cầu Khánh Khê, tỉnh Lạng Sơn năm 1979. Lịch sử Việt Nam đã từng được các sử gia CSVN trình bày theo mục tiêu “phục vụ chính trị” như thế. (Hình: Thanh Niên)

Ông Hà nói thêm rằng, thông sử Việt Nam phải đề cập cả tới những sai lầm của chính quyền CSVN như: Cải cách ruộng đất, nhân văn-giai phẩm, xét lại chống đảng… Nếu cứ tránh những vấn đề thường được gọi là “nhạy cảm,” sai lầm thì lịch sử sẽ không hoàn chỉnh. Ông Hà đòi phải tôn vinh những người lính đã chiến đấu, hy sinh trong cuộc chiến tranh chống xâm lược Trung Quốc. Phải như thế thì mới công bằng.

Nhận định của ông Vũ Dương Ninh, giảng viên Đại Học Quốc Gia Hà Nội, có rất nhiều điểm tương đồng với ông Hà. Ông Ninh đòi lấp những “khoảng trống trong lịch sử” về Việt Nam Cộng hòa, về các sai lầm của chính quyền CSVN (Cải cách ruộng đất, nhân văn-giai phẩm, xét lại chống đảng…) bằng cách thu thập sử liệu khách quan, tôn trọng tính khách quan của lịch sử và phải hiểu cho đúng thế nào là sử học phục vụ chính trị, để phục vụ chính trị mà cắt xén lịch sử thì sử không còn là sử nữa. Theo ông Ninh, phải rạch ròi giữa nói xấu lịch sử và nói ra cái xấu trong lịch sử. Ông Ninh nhắc thêm, sau việc tái bản bộ lịch sử Việt Nam, phải tính tới sách giáo khoa môn Sử.

Hồi Tháng Hai vừa qua, Ban Tuyên Giáo của Ban Chấp hành Trung ương đảng CSVN từng tổ chức một cuộc thảo luận về sử học. Lúc đó, nhiều sử gia CSVN từng công khai than phiền, dưới chế độ Cộng Sản tại Việt Nam, việc trình bày lịch sử Việt Nam tạo ra nhiều khoảng trống vì có quá nhiều “vùng cấm” như: Cải cách ruộng đất, nhân văn-giai phẩm, xét lại chống đảng, Việt Nam Cộng Hòa, thuyền nhân Việt Nam, cuộc chiến chống Trung Quốc bảo vệ biên giới phía Bắc… Do đó phải xác lập một quan điểm mới trong việc trình bày lịch sử. Không nhìn rõ những sai lầm trong quá khứ thì khó tránh cho xe đổ ở tương lai. Không nghiên cứu toàn diện về chính quyền Việt Nam Cộng hòa khó rút ra được bài học nào cho sự nghiệp xây dựng đất nước, cũng như thúc đẩy hòa hợp, hòa giải dân tộc. (G.Đ)

ĐỐT SÁCH…. RỒI BÂY GIỜ…ĐẤU GIÁ SÁCH

From facebook: Thuong Phan and Cánh Đồng Quê Hương shared Pham Xen‘s post.
Image may contain: one or more people, people standing and outdoor
Image may contain: one or more people and outdoor
Image may contain: one or more people and outdoor
Image may contain: one or more people, people standing and outdoor
Image may contain: one or more people and people sitting
+2
Pham Xen added 6 new photos.Follow

 

ĐỐT SÁCH….
RỒI BÂY GIỜ…ĐẤU GIÁ SÁCH

“Có khoảng 180 chục triệu cuốn sách đủ loại ở miền Nam nằm trong vùng định chế sách bị tiêu hủy, vẫn có một số sách không nhỏ trên thoát nạn do sự cất dấu của những người có lòng với văn học và do cả óc trục lợi của một số người. Dù cho có trục lợi đi nữa thì cũng vẫn là một điều đáng làm vì gián tiếp giúp cho sinh mệnh chữ nghĩa miền Nam vẫn có cơ hội sống lại.

Chính trong cái khung cảnh sinh hoạt sách báo miền Nam bị vây khốn khó khăn như thế đã làm nảy ra một nghề mới:
Nghề bán sách dạo, sách bán ở vỉa hè. Nghề này từ nay thay thế công việc của ông Khai Trí cũng như cho khoảng 2500 nhà sách trên toàn miền Nam đã phải tự động đóng cửa sau 1975. Nó tiêu biểu cho nghề buôn bán chui dưới chế độ xã hội chủ nghĩa. 
Xã hội tạo ra một lớp người làm ăn bất hợp pháp. Cái gì cũng thành chui cả. Sách chui, gạo chui, thuốc tây chui, đi chui và ngay cả việc đi tu cũng trở thành tu chui. Sách càng bị cấm, càng nhiều người tìm đọc.

Có lẽ người có lòng nhất với sách vở miền Nam là ông Khai Trí. Từ người bán sách lẻ lề dường, ông xây dựng nên cơ nghiệp là nhà sách Khai Trí, số 60- 62 đường Lê Lợi. Tôi đã đứng bên kia đường Lê Lợi sau 1975 để chứng kiến cảnh hôi sách, đốt sách của nhà Khai Trí. Cảnh tượng ấy còn như in vào đầu tôi. Sách của nhà Khai Trí vứt tung tóe, bừa bãi trên mặt đường phố Lê Lợi trong nỗi bất lực của nhiểu người miền nam cách đây 40 năm.

Tôi không biết lúc bấy giờ ông Khai Trí đứng ở đâu… Nhưng cái cảnh ấy nó bộc lộ hết cái bản chất bạo tàn của những kẻ chiến thắng.
Khi cơ sở nhà sách Khai Trí bị tịch thâu. Theo nhà văn Nhật Tiến, một lần nữa, ông Khai Trí lại ra ngồi lề đường, trải một tấm nhựa ni lông bán vài cuốn sách thiếu nhi còn sót lại. Đây lại là một hoạt cảnh đau lòng và ngược đời bầy ra trước mắt. Từ một chủ nhân bề thế, uy tín mà trong kho chứa hàng triệu cuốn sách, nay ông trở thành người bán sách dạo đầu đường.

Cảnh tượng này giúp ta nhớ lại như hoạt cảnh đấu tố trong Cải cách ruộng đất.
(Trích: “Hiện trạng văn học miền Nam sau 1975 ở miền Nam…” của Nguyễn Văn Lục.)

Sau năm 1975, Đặng Thị Nhu là một con đường sách nổi tiếng mà
dân mê sách, các nhà văn, nhà văn hóa Hà Nội, Sài Gòn không thể không biết.
Chỉ là một con đường nhỏ dài chừng 200m, nối liền hai đường Ký Con và Calmette là những sạp chứa đầy sách, đối diện nhau qua một lối đi bộ…

Cũng nhờ chợ sách này mà nhiều tác phẩm xuất bản trước 1975 của miền Nam được lưu truyền , gìn giữ . Có những gia đình cất dấu nhiều sách quý , nhưng sau đó đứt ruột chia tay với sách vì sinh kế . Mua bán sách cũ cũng giúp bao gia đình thoát được cái đói . Cảnh đó chỉ có những người không may mắn kẹt lại SG sau 75 mới thấu hiểu !

…Rồi Bây Giờ…ĐẤU GIÁ SÁCH

Bây giờ nó mới biết là nó đã hũy hoại nguyên một kho tàng rất quý báu của Việt Nam nói chung.

Chê bai chửi rủa VNCH cho lắm rồi dốc túi mua sách thời VNCH như của quý hiếm !
Trong cái buổi gọi là:
“đấu giá sách quý hiếm ” 
đó hầu hết các quyển sách đắt giá nhất đều được viết bởi người VNCH , xuất bản bởi VNCH hoặc lưu hành rộng rãi thời VNCH . Chửi VNCH là Ngụy , chửi cờ vàng là bán nước , tìm mọi cách trù dập , tiêu diệt người VNCH , những muốn xóa bỏ toàn bộ văn hóa của người VNCH …

Bây giờ quay ra mê nhạc vàng , mê sách của VNCH ! 
Những thứ mà CSVN 1 thời lên án là văn hóa đồi trụy hoặc văn hóa ngoại lai , bán nước , và bị cấm hết !
Kệch cỡm chưa ?
Nếu 1975 ” giải phóng ” miền Nam mà CSVN không đem toàn bộ sách vở của VNCH ra đốt thì bây giờ còn khối sách quý hiếm để đem ra bán đấu giá mà làm giàu nhỉ ? 
Sao không thấy cuốn sách nào của Các Mác, Lenin , hay thậm chí của cha già kính yêu nằm trong danh sách những cuốn sách quý hiếm được con cháu CS ngày nay bỏ tiền chục triệu ra mua vậy ? Hay sách của CS thì chỉ đáng đem gói hàng hay nhóm bếp thôi ?

TTO – Sự xuất hiện của GS Ngô Bảo Châu và doanh nhân Nguyễn Thanh Phượng đã làm cho phiên đấu giá sách quý hiếm do Nhã Nam tổ chức sáng 20-9 tại TP.HCM thêm kịch tính và hào hứng.

15 đầu ấn phẩm đưa ra đấu giá lần này là một phần của chương trình Chợ phiên sách cũ kéo dài trong ba ngày từ 18 đến 20-9.

Các ấn phẩm có mức giá khởi điểm dao động từ 20.000 đồng đến 5 triệu đồng, hứa hẹn mức độ tham gia của các tay chơi sách và giới quan tâm, hâm mộ sẽ rất đa dạng, sinh động.

Với bước giá cho mỗi lượt đấu là 10.000 đồng, MC phiên đấu giá Tuyết Anh đã nỗ lực giới thiệu các ấn phẩm, kêu gọi khuyến khích và cả… khích động mọi người có mặt tại Nhã Nam thư quán cùng tham gia bỏ giá đấu.

Cuộc đấu diễn ra được nửa đường thì bất ngờ giáo sư Ngô Bảo Châu và doanh nhân Nguyễn Thanh Phượng cùng đến tham gia đấu giá.

Lúc này sàn đấu đang vào lượt bỏ giá cho quyển Bác sĩ Ai-Bô-Lít – quyển truyện nổi tiếng của Coóc nây Tru-cốp-xki, NXB Cầu Vồng 1984, từng quen thuộc với nhiều thế hệ thiếu nhi Việt Nam. 
Quyển này giá khởi điểm 50.000 đồng, người tham gia đấu đầu tiên là Dạ Thương – chủ tiệm sách Book Nest – nâng giá lên 100.000 đồng.

MC Tuyết Anh đang giới thiệu quyển: Nói với tuổi hai mươi 
Có lẽ quyển sách thiếu nhi này gợi lên những ký ức tuổi thơ của mình nên bà Thanh Phượng đã tham gia bỏ giá đấu quyết liệt và đấu thắng ở mức giá 1 triệu đồng.

Sau đó đến lượt đấu giá quyển: Việt Nam văn hóa sử cương của Đào Duy Anh do NXB Bốn Phương (của thi sĩ Đông Hồ thành lập) ấn hành năm 1951, sách được bảo quản rất tốt, còn bìa và jacket.

Quyển sách này vốn quan trọng và được các thế hệ trí thức nước nhà đánh giá rất cao, cộng với chất lượng một bản sách có tuổi đời hơn nửa thế kỷ nhưng còn gần như mới nguyên đã quyến rũ GS Ngô Bảo Châu nâng giá từ mức khởi điểm 150.000 đồng lên 1 triệu đồng, rồi 1,5 triệu đồng.

Lúc này chỉ còn chủ tiệm sách Dạ Thương đeo bám đấu nhích từng bước: 1.610.000 đồng, 1.620.000 đồng… Tuy nhiên, GS Ngô Bảo Châu kiên quyết theo đuổi, nâng giá lên 2 triệu đồng.

GS Ngô Bảo Châu đưa tay bỏ giá đấu quyển:
Việt Nam văn hóa sử cương.

Cử tọa cuộc đấu vỗ tay vang lên khi GS Ngô Bảo Châu nâng mức giá lên 2,5 triệu đồng và đấu thắng.

Có lẽ mọi người cũng cảm nhận được dư vị hấp dẫn của lượt đấu này khi quyển sách sử – văn hóa Việt Nam văn hóa sử cương bản in 1951 thuộc về GS toán học đang rất nổi tiếng ở Việt Nam.

Tiếp theo là một ấn phẩm “nặng ký” và là điểm nhấn của cuộc đấu giá: 
quyển Cochinchine (Nam Kỳ) do Phủ toàn quyền Đông Dương thực hiện, NXB Gastaldy in tại Sài Gòn năm 1931.

Đây là quyển sách thuộc bộ sưu tập của nhà báo Hà Văn Bảy, xuất bản nhân cuộc triển lãm thuộc địa tại Paris năm 1931.

Điều đáng quý là quyển này được bảo quản tốt, còn đầy đủ các bản đồ in kèm, và nhiều hình ảnh về cảnh sinh hoạt, kiến trúc xây dựng của Đông Dương xưa…

Sách được khởi đấu ở mức giá 5 triệu đồng. Doanh nhân Nguyễn Thanh Phượng trao đổi cùng GS Ngô Bảo Châu và nhóm bạn đã quyết định tham gia đấu giá.

Lượt đấu kịch tính vì kéo dài qua các bước: 
5.060.000 đồng – 
5.500.000 đồng, 
5.600.000 đồng 
với hai “đối thủ” tham gia là ông Dương Thanh Hoài – phó giám đốc Nhã Nam – và bà Thanh Phượng.

Ông Hoài cho biết hiện Nhã Nam chưa có quyển này và muốn đấu thắng để lưu 1 bản Cochinchine, nhất là quyển này chất lượng rất tốt.

Nhưng khi bà Phượng nâng giá lên mức 10 triệu đồng thì ông Hoài đứng lên tuyên bố nhường.
Mọi người cùng vỗ tay chúc mừng quyển sách của người Pháp in từ năm 1931 tại Sài Gòn thuộc về một doanh nhân Việt Nam sau 84 năm thông qua phiên đấu giá cũng tổ chức tại Sài Gòn.

Trước đó, một quyển sách khác cũng trong bộ sưu tập của Hà Văn Bảy là quyển tiếng Pháp:
La musique et le monde – tác giả GS Trần Văn Khê, có thủ bút của ông ghi trên sách khởi điểm 1 triệu đồng, đã được một nhà sưu tập tại TP.HCM đấu thắng ở mức 2,1 triệu đồng.

Bên cạnh đó, phiên đấu giá lần này còn có 1 quyển thơ của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh được đánh giá là ấn phẩm hiếm gặp: 
Đầu xuân ra sông giặt áo, NXB Văn Nghệ ấn hành năm 1986, giá khởi điểm 50.000 đồng và đã đấu thắng ở mức 300.000 đồng.

Có mặt tại buổi đấu giá, nhà báo Lê Văn Nghĩa biểu lộ sự đồng tình với mục đích sử dụng số tiền đấu được cho quỹ sách nói phục vụ người mù TP.HCM.
Ông Nghĩa cho biết hiện trong bộ sưu tập của ông có một số bản quý hiếm, có thể lần tới ông cũng sẽ tham gia đưa sách ra đấu để gây quỹ từ thiện.

Giới sưu tập Sài Gòn cũng đánh giá cao những phiên đấu giá như thế này, “cho thấy những ấn phẩm có giá trị vượt thời gian và mức độ quan tâm của người đương thời với những quyển sách trong quá khứ” – một nhà sưu tập nhận xét.
Sau khi trừ giá khởi điểm cho chủ sách, tổng cộng phiên đấu giá sáng 20-9 tại Nhã Nam thư quán đã thu được 15.130.000 đồng. Ban tổ chức đã chuyển số tiền này cho chị Hướng Dương – giám đốc Thư viện sách nói dành cho người khiếm thị.

15 ẤN PHẨM và GIÁ ĐẤU THẲNG:

Tờ nhạc Mùa thu cho em, tác giả Ngô Thụy Miên: 
100.000 đồng

Sách Việt Nam phong tục, tác giả Phan Kế Bính, 1975: 
270.000 đồng

Sách Nói với tuổi hai mươi, tác giả Thích Nhất Hạnh, 1973: 
260.000 đồng

Tri Tân tạp chí số 98, năm 1943: 300.000 đồng

Tờ nhạc Thà làm giọt mưa, tác giả Phạm Duy: 
150.000 đồng

Tờ nhạc Chuyện hẹn hò, tác giả: Trần Thiện Thanh: 
100.000 đồng

Sách La musique et le monde, tác giả Trần Văn Khê, 1995: 2.100.000 đồng

Món ngon Hà Nội, tác giả Vũ Bằng, 2014: 
300.000 đồng

Bác sĩ Ai-Bô-Lít, 1984: 
1.000.000 đồng

Tờ nhạc Diễm xưa, tác giả Trịnh Công Sơn: 
150.000 đồng

Đầu xuân ra sông giặt áo, tác giả Nguyễn Nhật Ánh, 1986: 
300.000 đồng

Việt Nam văn hóa sử cương, tác giả Đào Duy Anh, 1951: 2.500.000 đồng

Cochinchine, Phủ toàn quyền Đông Dương thực hiện, 1931: 10.000.000 đồng

Vang bóng một thời, tác giả Nguyễn Tuân, 1963: 
800.000 đồng

Kiều, Nguyễn Văn Vĩnh dịch ra tiếng Pháp, in song ngữ 1951: 2.800.000 đồng.”

Sếp ngân hàng rút trộm tiền trong sổ tiết kiệm của khách

Thứ sáu, 18/8/2017 
|

Gửi vào nhà băng 800 triệu đồng, nữ khách hàng khi đến rút thì chỉ còn 10 triệu đồng, dù sổ tiết kiệm đang giữ trong tay.

Sáng 18/8, Công an tỉnh Phú Thọ cho biết đã khởi tố Mai Thị Tân Dân, 40 tuổi, nguyên trưởng phòng giao dịch chi nhánh tại huyện Thanh Ba của một ngân hàng hàng lớn, về hành vi tham ô tài sản.

Theo tài liệu điều tra, từ tháng 10/2011 đến tháng 5/2017, lợi dụng chức vụ và quyền hạn được giao, Dân lừa khách hàng ký trước vào giấy lĩnh tiền, bảng kê giao nhận tiền mặt, rồi tự mình giả chữ ký vào các thủ tục còn lại nhằm rút hơn 2 tỷ đồng từ 6 sổ tiết kiệm.

Vụ án được phát hiện khi một nữ khách hàng đem 800 triệu đồng gửi tiết kiệm với kỳ hạn 6 tháng tại phòng giao dịch do Dân quản lý. Song khi đến rút, khách hàng ngạc nhiên bởi số tiền còn lại chỉ là 10 triệu đồng. Chị đưa ra sổ gốc còn giữ, khẳng định “chưa thực hiện giao dịch nào”.

Phạm Dự   |

Phải làm gì để trở thành lãnh đạo cấp cao tại Việt Nam?

Phải làm gì để trở thành lãnh đạo cấp cao tại Việt Nam?

Hòa Ái, phóng viên RFA
2017-08-18
 
Giới lãnh đạo cấp cao của Việt Nam tại Đại hội đảng lần thứ 12, tháng Giêng, 2016.

Giới lãnh đạo cấp cao của Việt Nam tại Đại hội đảng lần thứ 12, tháng Giêng, 2016.

Photo: AFP
 
 
Bộ Chính trị của Đảng Cộng Sản Việt Nam được cho là lần đầu tiên đưa ra những quy định tiêu chuẩn cán bộ lãnh đạo cấp cao của Đảng và Nhà nước.

Vì sao ban hành?

Truyền thông trong nước và các hãng thông tấn nước ngoài hồi trung tuần tháng 8 đồng lọat đăng tải thông tin Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng vừa ký ban hành quy định của Bộ Chính trị đối với cán bộ lãnh đạo cấp cao, thuộc diện Ban chấp hành Trung ương, Bộ Chính trị, Ban Bí thư quản lý. Theo qui định thì họ phải là những cán bộ tuyệt đối không tham vọng quyền lực, không tham nhũng và quyết liệt chống tệ nạn quan liêu, lãng phí, cửa quyền và lợi ích nhóm cũng như không để người thân quen lợi dụng chức vụ, quyền hạn nhằm trục lợi.

Bên cạnh những quy định mới như vừa nêu, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng còn ký ban hành quy định về khung tiêu chuẩn chức danh, định hướng khung tiêu chí đánh giá cán bộ lãnh đạo, quản lý các cấp trên tinh thần cán bộ lãnh đạo phải tuyệt đối trung thành với lợi ích của Đảng và của quốc gia, dân tộc, kiên định với chủ nghia Karl Marx-Lenin và tư tưởng Hồ Chính Minh cùng mục tiêu lý tưởng về độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội.

Theo tôi rất bình thường. Bởi vì khi nảy sinh những vấn đề thực tế lãnh đạo của xã hội thì buộc lòng nhà lãnh đạo phải đưa ra các quyết sách hoặc thậm chí đưa ra các quy định mới cho phù hợp…Ông Trọng trong cương vị Tổng Bí thư thì ông phải làm như thế vì nếu không thì ban lãnh đạo sẽ rối
-Đại tá Bùi Văn Bồng

Reuters vào ngày 15 tháng 8 dẫn lời của một số nhà quan sát tình hình Việt Nam cho rằng quyết định của Bộ Chính trị là một sự cố gắng chống tham nhũng trong một chế độ chỉ có một đảng lãnh đạo và điều này được thực hiện từ khi nhóm bảo thủ trong đảng, vốn xem trọng vấn đề an ninh, chiếm được thế thượng phong từ năm ngoái đến nay. Tuy nhiên, dư luận trong và ngoài nước đặc biệt lưu tâm với thắc mắc vì sao người đứng đầu Đảng Cộng Sản lãnh đạo lại ký ban hành khung tiêu chuẩn chức danh và tiêu chí đánh giá cán bộ vào thời điểm này. Đài RFA nêu vấn đề với Đại tá Bùi Văn Bồng, nguyên trưởng Đại diện Báo Quân đội Nhân dân, tại khu vực Đồng Bằng Sông Cửu Long và được ông cho biết:

Theo tôi rất bình thường. Bởi vì khi nảy sinh những vấn đề thực tế lãnh đạo của xã hội thì buộc lòng nhà lãnh đạo phải đưa ra các quyết sách hoặc thậm chí đưa ra các quy định mới cho phù hợp. Trong bối cảnh này thì càng phải thận trọng, chọn lọc hay tìm ra những người có thể tin cậy để lãnh đạo thì đây là sự cần thiết, nhất là không để cho những người cơ hội hoặc bè phái đứng trong hàng ngũ lãnh đạo mà không có lợi đối với công tác phòng chống tham nhũng và phải thanh lọc làm sao cho trong sạch nội bộ thì phải chọn đúng người thôi. Ông Trọng trong cương vị Tổng Bí thư thì ông phải làm như thế vì nếu không thì ban lãnh đạo sẽ rối.”

Mặc dù Đại tá Bùi Văn Bồng khẳng định công tác tổ chức và công tác cán bộ phải song song với nhau và gắn liền với việc nâng cao chất lượng lãnh đạo của Đảng trong tình thế thực tiễn, nhưng Đài Á Châu Tự Do ghi nhận không ít các chuyên gia chính trị đưa ra lập luận việc ban hành khung tiêu chuẩn cán bộ lãnh đạo cấp cao của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng nhằm mục tiêu giải quyết triệt để cuộc tranh giành và đấu đá quyền lực trong nội bộ Đảng Cộng Sản mà họ cho rằng đang đến hồi gay cấn. Từ Paris, Pháp quốc, cựu Đại tá Bùi Tín nói với RFA quan điểm của ông:

“Tôi nghĩ rằng thì đây có thể là một thủ thuật chính trị, một mưu đồ của ông Trọng để đi tới việc vận dụng những tiêu chuẩn đó nhằm loại bỏ nhóm này hay nhóm khác đang dự định tranh giành cái ghế tổng bí thư mà ông Trọng chỉ muốn duy trì vị trí Tổng Bí thư không những cho đến hết nhiệm kỳ này mà còn sang nhiệm kỳ sau nữa.”

Tác động thế nào?

Tôi nghĩ rằng thì đây có thể là một thủ thuật chính trị, một mưu đồ của ông Trọng để đi tới việc vận dụng những tiêu chuẩn đó nhằm loại bỏ nhóm này hay nhóm khác đang dự định tranh giành cái ghế tổng bí thư mà ông Trọng chỉ muốn duy trì vị trí Tổng Bí thư không những cho đến hết nhiệm kỳ này mà còn sang nhiệm kỳ sau nữa
-Cựu Đại tá Bùi Tín

Trong khi đó, chúng tôi cũng tiếp xúc với người dân khắp các tỉnh, thành Việt Nam để tìm hiểu xem họ đón nhận thông tin Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng ký ban hành khung tiêu chuẩn cán bộ lãnh đạo cấp cao cũng như phổ biến tin tức liên quan rộng rãi đến công chúng như thế nào và được cho biết họ không lấy làm lạc quan vì trong số khoảng 3 triệu đảng viên, thực chất mấy ai đạt đủ tiêu chuẩn đạo đức căn bản “cần, kiệm, liêm chính, chí công, vô tư”; trái lại họ càng thất vọng do không có niềm tin rằng ông Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng sẽ đủ bản lĩnh và tài đức để làm trong sạch nội bộ Đảng cũng như dẫn dắt quốc gia trở thành đất nước xã hội chủ nghĩa mà chính ông từng tuyên bố “đến hết thể kỷ này không biết Chủ nghĩa Xã hội hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa”.

Những người dân mà Đài RFA tiếp xúc còn than phiền rằng dân chúng tại Việt Nam trong những năm vừa qua ngày càng bi quan hơn về viễn ảnh tương lai của đất nước khi bộ máy lãnh đạo của Đảng Cộng Sản cồng kềnh và quan liêu ngày càng lún sâu không những trong tham nhũng tiền bạc, vật chất mà còn tham nhũng quyền lực.

Đài Á Châu Tự Do cũng ghi nhận trong cuộc trả lời phỏng vấn của Báo điện tử VTC News, đăng tải vào ngày 15 tháng 8, xoay quanh chủ đề công tác phòng, chống tham nhũng do Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng chỉ đạo đi vào giai đoạn khẩn trương và gấp rút nhất, nhà báo Nhị Lê, Phó Tổng biên tập Tạp chí Cộng Sản nhắc lại trong giai đoạn cách nay 10 thế kỷ vào thời kỳ Đại Cồ Việt, chỉ có 12 sứ quân đã làm loạn lạc và tan hoang đất nước và nhà báo Nhị Lê nhấn mạnh ông không thể hình dung ra được đất nước sẽ ra sao trong bối cảnh Đảng Cộng Sản lãnh đạo xuất hiện tới cả hàng chục, thậm chí trăm “sứ quân” là các nhóm lợi ích.

Tăng thuế giá trị gia tăng lên 12% là đánh vào mạnh vào người nghèo

From facebook:  Lê hồng Song

TĂNG THUẾ GTGT LÀ ĐÁNH VÀO MIẾNG CƠM MANH ÁO CỦA NGƯỜI DÂN LAO ĐỘNG,NGƯỜI NGHÈO CHI Ụ ẢNH HƯỞNG LỚN NHẤT…? ĐẢNG VÀ CHÍNH PHỦ NGHĨ SAO VỀ ĐIỀU NÀY..?HAY MUỐN ĐƯA DÂN NGHÈO ĐẾN TẬN CÙNG CỦA SỰ KHỐN KHỔ..?

….TS. Lê Xuân Nghĩa, nguyên Phó chủ tịch Uỷ ban giám sát tài chính quốc gia, ví thuế giá trị gia tăng (GTGT) như vãi thóc cho cả đàn gà, gà to gà lớn gì đều bị cả. Nếu tăng thuế lên 12% thì người nghèo sẽ bị tác động mạnh.

Việt Nam thu thuế cao làm gì?

Hoàng Thế Nhân (Fb) – Nhà nước dự định tăng VAT từ 10% như hiện nay lên 12% vào năm 2019. Họ lấy quốc tế ra để so sánh, bảo số liệu thống kê mức thuế của 112 nước thì 88 nước có VAT từ 12 – 25%, nên Việt Nam tăng lên 12% là hợp lý.
Vậy các nước có mức thuế VAT mà nhà nước đem ra so sánh có thu nhập bình quân đầu người thế nào, ta thử ví dụ nhé:

Mỹ 53.000$, Úc 67.000$, Norway 100.000$, Thuỵ Sỹ 80.000$, Đức, Canada 40.000$, Nhật 36.000$, Hàn 28.000$ và Việt Nam 2000$.

GDP đầu người thì cách mấy nước trên hằng trăm năm phát triển, sao không phấn đấu cho bằng về thu nhập mà lại đi tăng thuế cho bằng? Khôn vậy thì lúc nào mới chết hả trời?

Rồi mấy nước đó thu thuế cao làm gì?

Dân nộp thuế cao thì con dân sinh ra có nhà nước lo cho đến 18 tuổi, dân bệnh có nhà nước lo, về già có nhà nước nuôi, thất nghiệp tháng nhà nước hỗ trợ gần nghìn đô. Dân được đổ xăng, mua xe giá rẻ, được hưởng nền giáo dục – y khoa – giải trí tiên tiến hàng đầu thế giới.

Việt Nam thu thuế cao làm gì?

Dân thất nghiệp ư? Bán vé số, đạp xích lô đi dân.

Dân đau ốm không tiền ư? Nằm chờ chết hay lên face mà xin từ thiện đi dân.
Trẻ em, người già không nơi nương tựa ư? Đánh giày, ăn xin, bán vé số…
Việc đầy ra đó, cứ thế mà mần.

Nhà nước thu thuế để xây tượng đài, làm biệt phủ, cho con cái du học, dành tiền để ra nước ngoài mua nhà, dành tiền để lỡ dính phóng xạ thì thuê máy bay chở qua Nhật, qua Mỹ chữa bệnh, chết thì cũng có tiền thuê máy bay chở xác về nhà.
Tiền thuế nhân dân nằm ở đó chứ đâu, hehe!

TS. Lê Xuân Nghĩa, nguyên Phó chủ tịch Uỷ ban giám sát tài chính quốc gia, ví thuế giá trị gia tăng GTGT như vãi thóc cho cả đàn gà, gà to gà lớn gì đều bị cả. Nếu…
 
DANVIET.VN|BY DANVIET.VN
 

Lại sử dụng luật rừng để giải quyết khủng hoảng với Đức

From facebook: Christina Le
Lại sử dụng luật rừng để giải quyết khủng hoảng với Đức

Việt Nam đã “hội nhập” 3 thập niên nhưng xem ra một bộ phận lớn lãnh đạo cao cấp trong đảng, hay những “chiến sĩ trên mặt trận văn hóa”, vẫn như còn đang sống trong rừng. Vụ Trịnh Xuân Thanh đổ bể, quan hệ hai bên Việt Nam và Đức căng thẳng, quyền lợi của đất nước và dân tộc Việt Nam bị de dọa.

Phía Việt Nam khư khư với lập luận Trịnh Xuân Thanh về Việt Nam “đầu thú”. Trong khi phía Đức, kết quả điều tra ngày càng xác quyết: Trịnh Xuân Thanh bị mật vụ Việt Nam “bắt cóc” tại Đức.

Đây là một khủng hoảng lớn. Việt Nam có thể bị các nước Âu Mỹ cô lập. Hành vi đưa mật thám có vũ trang vào một quốc gia khác bắt người được luật quốc tế xếp vào thể loại “khủng bố”. Việt Nam xâm phạm chủ quyền của nước Đức đồng thời vi phạm luật quốc tế.

Nếu Việt Nam không “bình tĩnh”, giải quyết một cách khôn ngoan, tác hại của nó có thể xem như là “bom nguyên tử”, so với vụ “pháo tép” Trịnh Vĩnh Bình.

Nhưng vì “lò đang nóng”, chiến dịch “củi ướt củi khô” của ông Trọng đang được “cổ vũ bằng một lực lượng chính trị nhân dân đông đảo”. Không biết mục đích là để loại các đối thủ chính trị, củng cố quyền lực bản thân, hay là để chống tham nhũng. Cả nước “hừng hực” đốt lò, dẫn đầu là những bài viết “mở đường” của các “chiến sĩ văn hóa”.

Cả bộ phận “chiến sĩ văn hóa” đang như “lên đồng”. Không khí hôm nay không khác thời “bước tiến nhảy vọt” của Mao Trạch Đông bên Tàu.

Bài viết “Vụ Trịnh Xuân Thanh về nước đầu thú: Bộ ngoại giao Đức hồ đồ hay mua phiếu?” trên Tuần báo Văn nghệ TP HCM là điển hình cho sự “sắc cạnh” của “chiến tranh tâm lý”.

Đã là “chiến tranh”, cho dầu là “tâm lý”, thì người ta xài “luật rừng”, cứu cánh biện minh cho phương tiện, chớ không xài luật quốc gia hay quốc tế.

Trong bài viết này “người chiến sĩ văn hóa” đã phỉ báng những chính trị gia, những công chức người Đức có trách nhiệm trong vụ Trịnh Xuân Thanh là “hồ đồ”, là “thần kinh” là “mua phiếu”. Một cách nặng nề, họ đã ví nhà nước Đức là “lũ kền kền vô trách nhiệm” (sic!).

Hội nhập 3 thập niên nhưng bản chất “rừng rú” vẫn chưa cởi bỏ. Quan niệm “địch ta” thời chiến tranh lạnh vẫn đầy ắp trong đầu óc.

Họ tìm mọi cách để bảo vệ danh tiếng của ông Trọng. Đó cũng là “lợi ích của đảng”.

Rõ ràng phe ông Trong đã và đang sử dụng “luật rừng” để giải quyết khủng hoảng với phía Đức. Quyền lợi của đất nước, của dân tộc bị tổn thuơng, bị thiệt hại ra rao, họ bất cần.

Bài viết trên tuần báo Văn Nghệ, nếu được dịch sang tiếng Đức, sẽ là một “xì căng đan” ngoại giao.

Trên bình diện quốc gia, việc sỉ nhục như vậy là điều cấm kị.

(Trương Nhân Tuấn)

RSF kêu gọi trả tự do cho tù nhân Nguyễn Văn Oai

RSF kêu gọi trả tự do cho tù nhân Nguyễn Văn Oai

RFA
2017-08-18
 

Cựu tù chính trị Nguyễn Văn Oai.

Cựu tù chính trị Nguyễn Văn Oai.

Courtesy photo
 
 

Tổ chức Phóng Viên Không Biên Giới – RSF vào ngày 18 tháng 8 lên tiếng kêu gọi chính quyền Việt Nam trả tự do ngay lập tức và vô điều kiện cho cựu tù chính trị Nguyễn Văn Oai.

Theo RSF thì ông Nguyễn Văn Oai là một blogger bất đồng chính kiến sắp bị cơ quan chức năng Việt Nam đưa ra xét xử vào ngày 21 tháng 8 sắp tới tại Nghệ An.

Đây là lần thứ hai ông Nguyễn Văn Oai bị đưa ra tòa. Lần thứ nhất ông bị bắt vào năm 2011. Phiên tòa vào năm 2013 tuyên án ông 4 năm tù giam và 3 năm quản chế với cáo buộc ‘âm mưu lật đổ chính quyền’ theo điều 79 Bộ Luật Hình sự Việt Nam. Ngoài ra ông còn bị cáo buộc là có mối quan hệ với Đảng Việt Tân, trụ sở tại Hoa Kỳ. Đây là tổ chức ủng hộ dân chủ nhưng bị chính quyền Việt Nam cho là tổ chức khủng bố. Ông mãn án đó vào năm 2015.

Ông Nguyễn Văn Oai bị bắt lại vào ngày 19 tháng giêng năm 2017 với cáo buộc chống người thi hành công vụ và không chấp hành lệnh cưỡng chế.

RSF nhận định ông Nguyễn Văn Oai là một blogger tích cực trên mạng xã hội. Ông có những bài viết trên tài khoản Facebook của bản thân nói về các vấn đề bị cho là nhạy cảm tại Việt Nam như chuyện tù chính trị, bất công xã hội.

Theo nguyên văn trong thông cáo kêu gọi trả tự do cho ông Nguyễn Văn Oai, RSF, nêu rõ ‘Ông Nguyễn Văn Oai là một trong những công dân công khai lên tiếng; ông sử dụng công nghệ mới để bày tỏ phản đối lại đảng cộng sản Việt Nam cầm quyền và các chính sách của họ. Những cáo buộc đối với ông này chỉ là một cớ nhằm dập tắt những đăng tải trên mạng khiến chế độ khó chịu.’

Nhóm Làm việc Liên Hiệp Quốc về bắt giữ tùy tiện vào năm 2013 có kết luận việc bắt giữ ông Nguyễn Văn Oai là tùy tiện, vi phạm những chuẩn mực quốc tế.

Cho đến lúc này cơ quan chức năng Việt Nam chưa đưa ra thông tin gì về phiên xử vào ngày 21 tháng 8; tuy nhiên theo nhận định thì động thái đó cũng sẽ là một hình thức tương tự được áp dụng cho blogger Trần Thị Nga, với bản án 9 năm tù hồi tháng 7, và blogger Nguyễn Ngọc Như Quỳnh với bản án 10 năm tù hồi tháng 6.

Tổ chức Phóng viên Không Biên giới cho rằng sự nhạo báng công lý đó là một phần trong chiến dịch phản công toàn diện mà nhà nước độc đảng Việt Nam tiến hành đối với các nhà bất đồng chính kiến.

Một nạn nhân của chiến dịch này là ông Phạm Minh Hoàng, người bị Hà Nội trục xuất hồi tháng 6 vừa qua sau khi tước quốc tịch của ông. Bên cạnh đó còn có tổng cộng ít nhất 20 nhà hoạt động bị bắt giữ hoặc bị sách nhiễu bằng cách này hay cách khác kể từ đầu năm 2017 cho đến nay.

Hiện đang có phong trào sử dụng hình thức ‘hashtag #FreeNguyenVanOai’ trên các mạng xã hội để cùng kêu gọi tự do cho ông Nguyễn Văn Oai.

RSF xếp Việt Nam ở hạng 175 trên 180 quốc gia về chỉ số Tự Do Báo chí năm 2017.

NHỮNG CÂU CHUYỆN CẢM ĐỘNG

From facebook:   Phan Thị Hồng added 2 new photos — with Hoang Le Thanhand 4 others.

NHỮNG CÂU CHUYỆN CẢM ĐỘNG

Nguyễn Thúy Hạnh

Đêm qua mình đăng stt về chi tiết bạn bè fb chia sẻ với gia đình TNLT, thông qua mình, tuần qua.

Sáng nay vừa ngủ dậy đã nhận được tin nhắn của anh Lương Dân Lý, muốn chuyển lại phần quà của cháu Phú, Tài cho các con của mục sư Nguyễn Trung Tôn. Mình thuyết phục mãi, rằng đây là tình cảm của cô Hồng Ly đối với các cháu và với Nga, ko nên từ chối. Cuối cùng anh ấy đành bảo: “Thôi, anh đành tự thu xếp vậy!”.

Tối, nhận được tin nhắn từ vợ của một TNLT, (bị truy tố điều 79), thông báo:

– “Chị ơi, cháu được đi học đại học rồi chị ạ, sắp nhập học. Cháu đỗ từ năm trước nhưng ko có tiền học. Năm nay nghe được chuyện đó, Luật sư Lê Công Định ( Định Công Lê ) nhận giúp cháu toàn bộ tiền học”.

Mừng quá! Nhưng sao mình vẫn có cảm giác áy náy. Gia đình em ấy đang quá khó khăn, nhưng Ls Định cũng đi tù về nào có dư dả gì, học phí 4 năm học lên đến hơn trăm triệu đồng chứ ít đâu.

Còn đang nghĩ miên man thì em ấy đã nói tiếp:

– Cháu nhà em bảo ổn định học hành rồi sẽ đi làm thêm để đỡ tiền học phí cho luật sư Định. Với lại kỳ này em khó khăn, nhà thuê bị đuổi phải chuyển lần thứ 2, nên em đành nhận. Sau này em sẽ cố gắng tự lo để ko phải tốn kém của luật sư nữa.

Tấm lòng em ấy cũng thật đáng quý, dẫu trăm bề khó khăn nhưng em vẫn ko muốn dựa dẫm.

Mình lại nhớ đến chị Tuyet Lan Nguyen, mẹ của Như Quỳnh. Dẫu con gái của chị cũng đang ở trong tù, một mình phải nuôi 2 cháu nhỏ, nhưng khi Thúy Nga bị bắt chị đã gửi một chút tiền cho các con của Nga, và khi gia đình Vịnh Lưu khó khăn chị cũng muốn gửi tiền, mình phải khuyên mãi chị mới thôi.

Giữa một xã hội nhiễu nhương dột từ nóc dột xuống, con người chỉ hằm hè lừa lọc nhau, trấn lột, móc túi cả của người bị tai nạn bên đường, cướp cả của nạn nhân bị cướp giật khi túi tiền văng ra…, thì những người có “tội” vì đấu tranh cho công lý, bị chế độ này bỏ tù, bị ngược đãi, trong đời thường họ và người thân của họ sống như thế đấy. Họ là những viên ngọc trong cát!

Ảnh 1: Vợ và các con anh Trội. Đến thăm gia đình TNLT Phạm Văn Trội ngay sau khi anh bị bắt.

Ảnh 2: Thăm gia đình Mục sư Nguyễn Trung Tôn , TNLT tại Thanh Hóa.

Nguyễn Thúy Hạnh

P/s: Với tinh thần “con ngựa đau cả tàu không ăn cỏ”, tuần qua một số bạn bè facebook đã gửi qua tôi để chia sẻ với một số gia đình TNLT và cựu TNLT, chi tiết như sau:

1) Facebooker Nguyễn Diệu Hương gửi 5,320,000d tới:

– Cháu Nguyễn Hùng, để chữa bệnh: 2,660,000d
– Gia đình Mục sư Nguyễn Trung Tôn: 2,660,000d

2) Facebooker Nguyen Hai Son: 5,300,000d, tới:

– Gia đình Phạm Văn Trội: 1,000,000d
– Gia đình Nguyễn Trung Tôn: 1,000,000d
– Gia đình Nguyễn Văn Oai: 1,000,000d
– Nguyễn Thị Minh Thuý: 1,000,000d
– gia đình Hoàng Bình: 1000,000d
– Gia đình Nguyễn Trung Trực: 300,000d

3) Facebooker Võ Hồng Ly: 3,000,000d, tới:

– Gia đình Phạm Văn Trội: 1,000,000d
– Các cháu Phú, Tài, con mẹ Thuý Nga: 1,000,000d
– Gia đình Nguyễn Trung Tôn: 1,000,000d

4) Facebooker Hien Bui thông qua chị Đặng Bích Phượng tới gia đình Mục sư Nguyễn Trung Tôn: 1,200,000d

Tôi xin đảm bảo những món quà này sẽ tới tận tay những người đang cần được chia sẻ và xứng đáng được nhận nó.

Xin chân thành cám ơn những tình cảm quý báu!

5) Thông qua anh Huỳnh Ngọc Chênh, nhóm bạn gồm chị PP (Sài Gòn) góp 5 triệu đồng, chị HMP (Canada) góp 300 can, anh TNT (Mỹ) góp 200usd và CLB Lê Hiếu Đằng góp 2 triệu đồng ủng hộ TNLT.

Số tiền đó anh Chênh đã trích ra một phần ủng hộ gia đình anh Nguyễn Trung Tôn trong chuyến đi thăm ở Thanh Hóa ngày 4/8/2017.

Số còn lại sẽ giúp các TNLT mới bị bắt trong các đợt thăm nuôi sắp đến.

@Nguyễn Thúy Hạnh

Image may contain: 5 people, people sitting and indoor
Image may contain: 2 people, people sitting and table
 
 

Xin nói thẳng với Bộ trưởng

From Nguyen Lan ThangFollow

 · 

 
 

Bài báo tồn tại được 1 tiếng trên báo Tuổi Trẻ… 🙂

Xin nói thẳng với Bộ trưởng

18/08/2017 
TTO – Đã 17 ngày trôi qua và bây giờ chỉ có thể nói thẳng với ông Bộ trưởng Bộ GTVT: phải bỏ ngay trạm thu phí Cai Lậy trên quốc lộ 1 và truy cứu trách nhiệm những người liên quan!

Hãy chấp nhận sửa sai, chứ không thể tiếp tục đối phó dư luận và bảo vệ điều phi lý.

“Một Chính phủ kiến tạo, liêm chính và hành động”. Những gì diễn ra ở trạm thu phí Cai Lậy rõ ràng đang đi ngược lại thông điệp này, thưa Bộ trưởng!

Xem lại 15 ngày gây bức xúc đến ‘xả cửa’ của trạm thu phí Cai Lậy:

BÙI THANH

Trần Ðại Quang đang ở Nhật, Mỹ, Pháp, hay Nigeria?

Trần Ðại Quang đang ở Nhật, Mỹ, Pháp, hay Nigeria?

Ngô Nhân Dụng

Ông Trần Đại Quang trong dịp tiếp ông Patrusev Nikolai Platonovich hôm 25 Tháng Bảy, 2017. (Hình: vov)

Tháng trước, Tổng Thống Mỹ Donald Trump vắng mặt, cho cô con gái Ivanka vô ngồi ghế của bố trong vài chục phút đồng hồ tại bàn hội nghị thượng đỉnh G-20, thế mà báo chí Mỹ làm rùm beng cả lên! Mà bữa đó ông Trump đi công việc (gặp tổng thống Indonesia) chứ không phải ông đi chữa bệnh hay chỉ vào phòng nhỏ rửa tay!

Ngược lại, báo chí Việt Nam (hơn 700 báo đài và vài chục ngàn ký giả) bình thản như các vị thiền sư sắp đắc đạo. Không ai loan báo một mẩu tin, cũng không thắc mắc lấy một câu nào, khi ông Chủ Tịch Nước Trần Ðại Quang vắng mặt gần ba tuần lễ! Báo điện tử Ðảng Cộng Sản đăng tấm hình ảnh cuối cùng của ông Trần Ðại Quang tiếp vị Ðại Tướng Nga Patrushev Nikolai Platonovich, vào chiều 25 Tháng Bảy. Kể từ bữa đó đến nay, chỉ còn thấy hình bà Ðặng Thị Ngọc Thịnh, phó chủ tịch nước, tiếp một đoàn đại biểu Hiệp Hội Doanh Nghiệp và đại diện Quỹ Nhi Ðồng Liên Hiệp Quốc!

 

Phải chờ một nhà báo “nghỉ hưu” Huy Ðức, Trương Huy San viết trên Facebook tiết lộ cho người ta biết con người đứng đầu nhà nước Việt Nam đã qua Nhật chữa bệnh!

Chữa ở đâu? Nhà thương nào? Thành phố nào? Không ai biết. Bệnh nặng hay nhẹ? Cũng không ai biết! Con gái ông Quang có vô ngồi cái ghế của bố hay không? Vợ con ông Quang có đi theo săn sóc không? Tuyệt vô âm tín! Ai đang lãnh trách nhiệm thay thế người vắng mặt? Hoàn toàn bí mật!

Trong vụ này, chế độ Cộng Sản ở Việt Nam bưng bít, tối tăm, mờ mịt hơn cả Trung Nam Hải bên Tàu! Và không thua các đồng chí anh em ở Bắc Hàn!

Nhưng cái gì càng giấu diếm, che đậy thì càng tạo môi trường thuận lợi nuôi dưỡng cho các nguồn tin đồn đãi sống mạnh và phát triển vượt chỉ tiêu!

Cho nên, quý vị sẽ không ngạc nhiên khi có người rỉ tai nói nhỏ: Ông Trần Ðại Quang đang ở bên Mỹ! Không, ông Quang đang chữa trị tại thủ đô nước Pháp! Chưa hết, ông ta có thể đang ở Nigeria, bên Châu Phi!

Mỹ thì có thể hiểu được! Tháng Tám năm 2014, ông Nguyễn Bá Thanh, trưởng Ban Nội Chính Trung Ương, tham mưu của Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng được bí mật đưa qua Mỹ ghép tủy trị bệnh ung thư ba lần, đến ngày gần chết được đưa về nước mới có tin chính thức.

Qua Pháp, cũng có lý lắm. Năm 2015, ông Phùng Quang Thanh bí mật qua Paris điều trị mấy tháng không có tin chính thức. Ngày 27 Tháng Bảy năm đó, trong buổi lễ dâng hương tưởng niệm anh hùng liệt sĩ, có đủ mặt bá quan văn võ, nhưng lại vắng ông bộ trưởng Quốc Phòng! Ai cũng đặt câu hỏi và tự tìm câu trả lời trong mạng lưới tin đồn! Ông ta còn sống hay đã bị giam hoặc đã về chầu Karl Marx rồi? Trang báo mạng trang ‘doisongphapluat’ đăng một bài với tựa đề “Tiểu sử Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng Phùng Quang Thanh,” lập tức được lệnh xóa và tờ báo bị nghiêm phạt. Vì ai đọc bài này cũng tưởng đó là bản thảo cho một bài ai điếu! Sau bao nhiêu tin đồn đãi, không biết ông ta sống hay chết, Ban Bảo Vệ và Chăm Sóc Sức Khỏe Trung Ương mới cho biết ông đã được bệnh viện Georges Pompidou cho xuất viện ngày 10 Tháng Bảy.

Cái Ban Bảo Vệ và Chăm Sóc Sức Khỏe Trung Ương này, năm nay vẫn chưa mở miệng nói một câu nào về tình trạng sức khỏe của đồng chí chủ tịch nước! Nhà báo Huy Ðức ném một cục đá tung tin ra, không thấy hồi âm! Không biết ai là bên thắng cuộc trong trò chơi bí ẩn này?

Cho nên mới có thêm một tin đồn sốt dẻo: Ông đang Trần Ðại Quang ở Nigeria! Ông không đi trị bệnh như Huy Ðức loan báo, mà đang nghiên cứu về cái ghế bỏ trống của ông chủ tịch nước này, Tổng Thống Muhammadu Buhari, đã vắng mặt từ đầu Tháng Năm tới giờ! Ngày 24 Tháng Bảy, nhà nước Nigeria mới phổ biến bức hình đầu tiên của vị tổng thống kể từ khi ông vắng mặt.

Nhưng Nigeria là một xứ văn minh, ít nhất cũng khá hơn nước ta. Bằng cớ là họ không che đậy và lừa bịp dân như các nước Cộng Sản! Chính phủ họ báo tin chính thức: Tổng Thống Buhari qua London trị bệnh, lần thứ nhì trong năm nay. Nigeria là quốc gia đông dân nhất Châu Phi, và nền kinh tế cũng lớn nhất lục địa. Có lẽ nhờ ăn uống đầy đủ và được học hành nên dân trí nước họ cao hơn nhiều nước nhược tiểu khác! Nhưng lý do chắc đúng hơn, là nước này đã tập sống dân chủ qua nhiều năm rồi!

Ông Buhari vẫn tự nhận mình là một người “mới theo đạo Dân Chủ” (a converted democrat!). Ông đã tranh cử tổng thống ba lần thất bại, 2003, 2007 và 2011, lần sau cùng năm 2015 mới đắc cử! Buhari “mới trở lại đạo” vì trước đây ông từng cướp chính quyền bằng bạo lực: Ðảo chánh vào năm 1983 thành công, hai năm sau lại bị lật đổ bởi một ông tướng khác! Sang thế kỷ 21, chế độ dân chủ thành hình, Buhari từ bỏ bạo lực, đi theo đường chính trị ngay thẳng: Chiếm lấy quyền hành nhờ lá phiếu của người dân! Từ khi lên làm tổng thống, ông chứng tỏ là người quyết tâm chống tham nhũng thật! Bởi vì chính nạn tham nhũng là nguyên nhân khiến 180 triệu người dân sống mãi trong nghèo khổ!

Tuy vậy, trong khi ông tổng thống vắng mặt vì đi trị bệnh, ở nước Nigeria cũng đột xuất những ổ tung tin đồn đãi! Nghị Sĩ Shehu Sani đã cảnh cáo rằng những con chó rừng đang âm mưu lắm chuyện trong lúc Chúa Sơn Lâm vắng mặt! Bà vợ thứ hai của ông, Asiha tiếp lời: Những con chó rừng sẽ có ngày bị đuổi ra khỏi vương quốc!

Không thấy bà vợ ông chủ tịch nước Việt Nam nói gì, cũng không có một đại biểu Quốc Hội nào lên tiếng bảo vệ ông Trần Ðại Quang trong lúc vắng mặt. Cho nên mới có tin nói rằng ông Quang đang qua Nigeria học tập kinh nghiệm đi chữa bệnh sao cho an toàn!

Nhưng câu hỏi mà nhà báo Huy Ðức nêu ra, ở Nigeria người ta có câu trả lời, còn ở Việt Nam tất cả vẫn im thin thít: Ai ngồi vô cái ghế của ông chủ tịch nước trong khi ông ta vắng mặt?

Theo Hiến Pháp, chắc bà Ðặng Thị Ngọc Thịnh phải tạm thời thay mặt cho ông Trần Ðại Quang. Nhưng không có tin nào chính thức cả. Ðiều này đáng ngạc nhiên, vì một người giữ chức vụ thấp hơn là ông Ðinh Thế Huynh, khi vô bệnh viện thì đảng thông báo đã cử người khác chính thức lên thay trong chức thường trực Ban Bí Thư. Tuy vậy, bản thông báo của Văn Phòng Trung Ương Ðảng cũng không nói rõ ông Ðinh Thế Huynh bị bệnh gì và đang chữa trị ở đâu! Còn ông Trần Ðại Quang thì cũng không ai biết ông có bệnh tật gì hay không nữa! Hay là ông chỉ bị con vi khuẩn bệnh tên là Nguyễn Phú Trọng tấn công?

Facebook của Trương Huy San đã thông báo các tin tức về Ðinh Thế Huynh bị bệnh, về Trịnh Xuân Thanh về nước, trước khi đảng Cộng Sản chính thức loan báo. Trương Huy San còn tiết lộ ‘trùm ngân hàng’ Trầm Bê bị bắt trước khi báo đảng loan tin. Cho nên lần này ai cũng nghĩ Trần Ðại Quang đi chữa bệnh là có thật! Nhưng Trần Ðại Quang chữa bệnh gì và chữa ở đâu, chuyện này chắc thuộc loại bí mật cung đình nên cả nước không ai được biết.

Lạ thật! Một nước gần trăm triệu dân mà không ai bước phép biết ông chủ tịch của nước mình đang ở đâu, đang làm cái gì. có ai thay thế chưa? Cái đảng Cộng Sản chiếm độc quyền thống trị họ coi dân chúng không ra “cái con củ khoai” nào cả! Cứ ngậm miệng làm thinh, coi như ông chủ tịch nước không hề vắng mặt! Cái ông Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng này, ông từng lớn tiếng hô hào đề cao luật pháp, minh bạch công khai! Vụ Trần Ðại Quang cho thấy chiêu bài minh bạch công khai của đảng như thế nào! Còn ai tin được Trọng Lú nữa hay không?