S.T.T.D Tưởng Năng Tiến – Những cô giáo nhỏ

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến – Những cô giáo nhỏ

Tác Giả: Tưởng Năng Tiến

17/11/2022

Bữa coi phim Titanic tui khóc ướt áo luôn khiến mấy đứa nhỏ cười bò lăn, bò càng:

– Trời ơi, sao nghe nói “tuổi già hạt lệ như sương” mà ba lại nhiều nước mắt dữ vậy cà?

Sau con, tới vợ:

– Chắc tại cái tuyến nước mắt của ổng bị bể (ngang) nên nó mới tràn lan quá xá ể như vậy!

Tui (ra đường) hay đi tròng ghẹo thiên hạ nên (về nhà) bị mẹ con nó xúm lại chọc quê kể cũng… đáng đời. Tui không giận dỗi hay buồn phiền gì ráo mà chỉ cảm thấy mình cũng hơi kỳ.

Tui không chỉ yếu xìu trong chuyện làm tiền (cũng như làm tình) mà còn yếu ớt trong đủ thứ chuyện tào lao khác nữa. Tui đi mua hàng bị thối thiếu tiền nhưng sợ người bán ngượng nên đành nín lặng cho qua. Sáng sớm chạy tập thể dục, lỡ đạp nhằm con ốc sên (“nghe cái rốp”) là tui bần thần cho tới tận trưa luôn. Dọn vườn – có khi – lỡ tay làm gẫy một nhánh hoa, cũng khiến tôi đâm ra áy náy.

Nói tóm lại, và nói theo ngôn ngữ của tâm lý học phổ thông, là tui thuộc loại người đa cảm và có hơi nhiều … nữ tính. Đây không hẳn vì tính trời sinh đâu mà còn do ảnh hưởng của giáo dục từ những năm thơ ấu.

Không hiểu tại sao, và bằng cách nào, khi vừa đến tuổi cắp sách đến trường thì tôi (và năm bẩy thằng nhóc khác) lại được nhận vô trường nữ tiểu học Đoàn Thị Điểm – ở Đà Lạt. Thành phố này vốn sẵn nhiều bông, tui lại lâm vào cảnh “lạc giữa rừng hoa” nên trở thành “mong manh” là phải.

Các cô giáo của tôi đều là những phụ nữ xinh đẹp, dịu dàng, hiền lành và vô cùng tận tụy. Qua năm năm tiểu học, tôi được dậy dỗ kỹ càng nhiều điều cần thiết để thành người tử tế: phải rửa tay trước khi ăn, đánh răng trước khi ngủ, phải viết chữ (thay vì con số) ở đầu câu, phải xuống hàng sau mỗi đoạn văn đã đủ ý, phải vâng lời cha mẹ và anh chị, kính mến người già, tôn trọng thiên nhiên, thương mến xúc vật, quí trọng bạn bè, yêu quê hương đất nước, thương người như thể thương thân…

Tuy không không thành công hay hiển đạt (gì ráo trọi) tôi vẫn sống được như một người đàng hoàng cho mãi đến hôm nay là nhờ luôn ghi khắc (và biết ơn) những gì đã được học hỏi vào thưở ấu thời. Hình ảnh của những cô giáo (thiên thần) của tôi cũng thế, cũng mãi mãi in đậm trong tâm trí của một kẻ tha hương – dù tóc đã điểm sương.

Trên con đường học vấn, tôi tự cho mình là một kẻ may mắn. Ít nhất thì cũng may mắn hơn rất nhiều những đứa bé thơ, hiện đang lớn lên ở đất nước Việt Nam:

– Cô giáo mầm non dùng dép đánh vào đầu trẻ

– Viết sai chính tả học sinh bị cô giáo đánh thâm tím mặt

– Giáo viên buộc học sinh uống nước giẻ lau bảng

– Thầy giáo cấp 1 bị tố dâm ô 9 học sinh lớp 3 …

– Phụ huynh biểu tình phản đối lạm thu

Như đã thưa, tôi vốn đa cảm và yếu đuối. Nghe tiếng vỡ vụn của một cái vỏ ốc sên dưới gót chân (lỡ bước) cũng đủ khiến tôi cảm thấy bất an nên không khỏi hoang mang, lo ngại cho những mầm non xứ sở vì những mẩu tin thượng dẫn.

May thay – tuần rồi – tôi tình cờ quen được một cô giáo trẻ, đang đi thăm người  thân ở thủ đô Bangkok. Khi được hỏi về nghề nghiệp, cháu hãnh diện cho biết mình là một giáo viên dạy học tại một vùng quê thuộc tỉnh Nghệ An.

Tính cởi mở, và vẻ bặt thiệp, của người đồng hương khiến tôi bớt ngần ngại khi đặt những câu hỏi về tình trạng trẻ thơ bị ngược đãi hay bạo hành nơi trường học. Cháu xác nhận là có nhưng không nhiều lắm, và nói thêm rằng trở ngại lớn của nền giáo dục Việt Nam (hiện nay) là mức sống quá thấp nơi những thôn làng heo hút. Ở lắm chỗ, chuyện ăn mặc vẫn còn là vấn đề nên việc học hành gần như đang bị lãng quên hay bị coi như là điều xa xỉ.

Trước khi chia tay, chúng tôi trao đổi fb, email …  Có lẽ vì sợ tuổi tác khiến cho tôi khó cập nhật thông tin nên vài hôm cô giáo trẻ gửi cho tôi vài bài báo, rất cảm động, về công việc của nhiều bạn đồng nghiệp:

– Cô giáo bản nghèo, cống hiến tuổi thanh xuân cho học sinh vùng cao
– Cô giáo trẻ mang lời ca tiếng hát ra hải đảo
– Ngưỡng mộ cô giáo trẻ năng động, tâm huyết ở bãi bồi ven bờ sông Hậu
– Cô giáo 19 năm hi sinh hạnh phúc riêng vì học trò vùng cao

Tuần qua, tôi cũng tình cờ đọc được một đoạn văn ngăn (ngắn) nhưng đầy ắp tình cảm của nhà báo Mai Thanh Hải. Ông viết vì quá xúc động sau cái chết của một cô giáo vùng cao, bị lũ cuốn trôi:

Vẫn nhớ gương mặt em hòa lẫn cùng hơn 20 gương mặt giáo viên Mầm non toàn nữ, trong những ngày rét nhất, rét đến cứng đơ người của mùa rét 2011 năm trước, khi các em tập trung về điểm Trường chính Sàng Ma Sao (Bát Xát, Lào Cao) nhận áo ấm, thực phẩm, chăn màn của Gánh Hàng xén – “Cơm có thịt” cho bọn lít nhít đang ngồi yên ở điểm Trường Ki Quan San, đợi cô về.

Hôm ấy, mình phải ngủ lại điểm trường chính vì đường rừng bị sạt lở và lần đầu tiên, mấy thằng đàn ông bị “quây” rượu bởi hơn 30 cô giáo trẻ măng, vừa học xong đã phải lên trên bản dạy học, cả tháng may ra về Thị trấn được 1 lần.

Cuộc rượu về đêm, không say nổi bởi nghe các em thay nhau kể về cái cảnh thiếu thốn, chịu đựng và còn cả khát khao rất tầm thường của những thiếu nữ mới hơn 22-23 tuổi, đang ở phố thị, nhoằng cái phải lên rừng dạy học.

Sống cuộc sống không điện đóm, không tivi, không đài, không bạn bè, không tiếng người Kinh qua lại. Thiếu thốn từ hạt muối cho đến thanh củi, đêm nằm trong căn nhà tranh dột nát, gió lùa hun hút, không ngủ được vì lạnh, thành mất ngủ triền miên… Gần 2 năm, dự định gần Tết lại mang áo của Áo ấm biên cương lên Sàng Ma Sáo, gặp lại các em. Vậy mà!

Vĩnh biệt em, cô giáo Lý Thị Hồng (SN 1987, dân tộc Giáy, cư trú ở thôn Piềng Láo, xã Mường Hum, Bát Xát, Lào Cai) – Giáo viên thuộc phân hiệu Ki Quan San, Trường Mầm non xã Sàng Ma Sáo…

Họ hy sinh mọi thứ (kể cả tính mạng) nhưng họ chỉ được nhận lại khoản tiền thù lao vô cùng ít ỏi. Theo BBC: “Một nhà khoa học Việt Nam đưa ra đánh giá nói công an và quân đội có thu nhập chính thức cao nhất, còn nghề giáo và làm nông là thấp nhất nước này.” Bà Nguyễn Thị Kim Thanh – Trưởng Phòng GD, Sở GD-ĐT TPHCM – cho biết thêm chi tiết: “Tính ra, thu nhập của giáo viên mầm non còn thua cả người giúp việc!”

Ông Nguyễn Tiến Đạt, Phó Giám Đốc Sở GD-ĐT TPHCM, khẳng định: “Không đâu chăm lo mầm non tốt như ở nước ta!” Tôi e khó mà chia sẻ với sự lạc quan của vị Phó Giám Đốc Sở GD-ĐT TPHCM, trước thực trạng “thu nhập của giáo viên mầm non còn thua cả người giúp việc!”

Tuy thế, không ai có thể phủ nhận được sự tận tụy, cùng tấm lòng vị tha, của hằng vạn giáo viên trên khắp nẻo đường đất nước. Xin chân thành cảm ơn các em, các cháu – những cô gái Việt Nam vô danh và thầm lặng – đã vì những mầm non bất hạnh mà hy sinh, và trao trọn tuổi thanh xuân, để tương lai của xứ sở đỡ được phần đen tối.

Thông tin xét xử ông Bùi Văn Thuận

Bởi  AdminTD

Đặng Đình Mạnh

18-11-2022

Bản án được tuyên vào lúc 10h00 sáng ngày 18/11/2022. Ông Bùi Văn Thuận bị tuyên phải chịu trách nhiệm hình sự về tội danh theo điều 117 BLHS với mức hình phạt là 8 năm tù giam + 5 năm quản chế + tước quyền ứng cử vào cơ quan dân cử trong thời hạn 5 năm sau khi chấp hành xong hình phạt chính.

Sáng ngày 17/11/2022, Tòa án tỉnh Thanh Hóa đưa vụ án truy tố ông Bùi Văn Thuận tội danh theo điều 117 Bộ luật Hình sự về “Tuyên truyền chống Nhà nước CHXHCN Việt Nam” ra xét xử theo thủ tục sơ thẩm. Ông bị truy tố ở khoản 1 điều 117 có mức hình phạt cao nhất lên đến 12 năm tù.

Theo quyết định của tòa án, vụ án được xét xử theo thủ tục công khai tại trụ sở tòa án trong hai ngày, 17 và 18/11/2022. Vợ ông Thuận, bà TTN. được triệu tập đến tòa với tư cách nhân chứng. Nhờ vậy, việc thân nhân theo dõi phiên tòa xét xử người thân của mình đã không còn là vấn đề gây băn khoăn như nhiều vụ án tương tự.

Ông Bùi Văn Thuận sinh năm 1981. Dân tộc Mường. Ông đã lập gia đình và có một con 6 tuổi. Ông nguyên là một giáo viên, từng tham gia một số hoạt động xã hội. Ông bị bắt tạm giam vào ngày 30/08/2021. Phiên tòa sơ thẩm được xét xử sau 14 tháng rưỡi kể từ ngày ông bị bắt giữ để bắt đầu tiến trình điều tra vụ án.

Có ba luật sư bào chữa cho ông Bùi Văn Thuận hiện diện tại tòa gồm: LS Phạm Lệ Quyên, LS Lê Văn Luân và LS Đặng Đình Mạnh.

Theo cáo trạng, ông được cho là một Facebooker với hỗn danh tự đặt là “Cha Dà Dân Tộc”. Ông bị cơ quan tố tụng truy cứu trách nhiệm về rất nhiều bài viết trên FB với danh khoản “THUAN VAN BUI” mà qua giám định bị kết luận là:

– Xúc phạm uy tín, danh dự của lãnh đạo Đảng, Nhà nước, địa phương;

– Xuyên tạc, bịa đặt, suy luận vô căn cứ về chủ trương, chính sách của Đảng, Nhà nước;

– Tuyên truyền, kích động chống phá Đảng, Nhà nước gây hoang mang trong quần chúng nhân dân;

Quá trình điều tra và xét xử tại tòa, ông nhất quán cho rằng mình vô tội và bác bỏ mọi cáo buộc nêu trong bản cáo trạng truy cứu trách nhiệm hình sự đối với ông.

Trong một diễn biến hết sức bất ngờ, trên danh khoản Facebook cá nhân “Thuan Van Bui (Cha Dà Dân Tộc)” bị cho là của ông, cũng là danh khoản đã từng tồn tại nhiều bài viết bị nêu trong cáo trạng buộc tội ông, đột nhiên phục hoạt với nhiều post mới chỉ một ngày ngay trước phiên tòa xét xử (ngày 16/11/2022). Điều này, mặc nhiên gây nên những nghi vấn về người quản trị đích thực của danh khoản ấy: Của ông Thuận đang bị tạm giam như quy kết của cơ quan điều tra hay một ai khác đang tự do bên ngoài? Nhất là trong bối cảnh ông Thuận đã phủ nhận quyền quản trị danh khoản “Thuan Van Bui”. Nội dung này đã trở thành vấn đề gây tranh luận gay gắt giữa kiểm sát viên với các luật sư.

Ảnh chụp màn hình danh khoản Facebook “Thuan Van Bui (Cha Dà Dân Tộc)” phục hoạt một ngày ngay trước ngày xét xử sơ thẩm đối với ông Bùi Văn Thuận

Kết thúc phần xét hỏi chuyển sang phần tranh luận, đại diện cơ quan công tố đề nghị tuyên ông có tội với mức hình phạt chính từ 7 đến 8 năm tù giam. Đồng thời, thêm hình phạt bổ sung là 5 năm quản chế và tước quyền ứng cử vào cơ quan dân cử trong thời hạn 5 năm sau khi chấp hành xong hình phạt chính.

Tiếp lời, ông Thuận đã mở đầu phần tự bào chữa trước các luật sư. Với một tờ giấy A4 trong tay được cung cấp trong phiên tòa, ông vội ghi chú lại một số vấn đề để lần lượt tự bào chữa với nội dung hết sức súc tích như một luật sư tranh tụng chuyên nghiệp. Thế nên, nhờ đó, phần bào chữa của các luật sư được giảm phần gánh nặng, vì chỉ cần trình bày thêm các luận điểm pháp lý mang tính chất bổ sung mà thôi.

Kết thúc phần tranh luận, vào lúc 9h05′ sáng, ông Thuận nói lời cuối cùng trước khi nghị án:

“Cho dù kết quả phiên tòa như thế nào, tôi vẫn gởi lời cảm ơn đến ba luật sư đã giúp bào chữa cho tôi.

Cho dù kết quả phiên tòa như thế nào, tôi vẫn khẳng định mình vô tội.

Có thể nói tôi là nạn nhân của thứ pháp luật xôi lạc (bị cắt ngang).

Tôi bỏ quyền kháng cáo vì không tin tưởng vào hệ thống xét xử”.

Sau 53 phút nghị án, lúc 10h00′ Hội đồng xét xử trở ra tuyên đọc bản án dài 95 phút. Theo đó, ông Bùi Văn Thuận bị tuyên phải chịu trách nhiệm hình sự về tội danh theo điều 117 BLHS với mức hình phạt là 8 năm tù giam + 5 năm quản chế + tước quyền ứng cử vào cơ quan dân cử trong thời hạn 5 năm sau khi chấp hành xong hình phạt chính.

Đối với tội danh và các hình phạt tuyên theo bản án sơ thẩm, trước đó, khi trao đổi với luật sư trong trại tạm giam, ông cho biết sẽ không kháng cáo bản án sơ thẩm cho dù mức án có nặng đến thế nào đi nữa. Ông giải thích rõ vì 2 lý do: Ông không muốn làm phiền hà đến người thân và những người quan tâm đến ông. Ngoài ra, ông cũng không tin vào cơ quan tài phán hiện tại có thể tuyên xử công bằng nếu ông có kháng cáo.

Tòa án đã dự kiến phiên tòa xét xử đến hai ngày, gồm ngày 17 và 18/11/2022. Thế nhưng, thực tế phiên tòa đã kết thúc vào lúc 11h35′ trưa ngày 18/11/2022 khi hội đồng xét xử chấm dứt lời tuyên án.

Qua luật sư, ông Bùi Văn Thuận gởi lời cảm ơn mọi người đã quan tâm đến vụ án xét xử ông ấy. Đồng thời, ông cũng gởi lời nhờ bạn hữu chuẩn bị nhiều đầu sách về lịch sử, tôn giáo và triết học để ông tham khảo khi thụ án.

Thanh Hóa, nơi một công dân xem trọng quyền tự do biểu đạt chính kiến của mình hơn sự tự do của bản thân đã vừa lãnh án, mà khi chúng tôi rời đó, mây đen đang vần vũ khắp bầu trời…

Việt Nam bị Ủy ban Nhân quyền LHQ xếp vào nhóm chót bảng về tự do ngôn luận

RFA

2022.11.18

Một cuộc họp ở Hội đồng Nhân quyền LHQ vào ngày 9/9/2019 (hình minh họa)

 AFP

Ủy ban Nhân quyền Liên hiệp quốc (CCPR) vào ngày 11/11 vừa qua công bố phúc trình về công tác theo dõi tiếp sau Nhận xét Kết luận được thông qua vào ngày 25/3/2022.

Phúc trình đề cập việc hoàn tất những rà soát trong báo cáo Kiểm điểm Định kỳ lần thứ ba đối với Việt Nam theo Công ước Liên hiệp quốc về các quyền dân sự và chính trị (ICCPR). Trước đó Việt Nam được cung cấp thông tin về công tác thực thi ba khuyến nghị gồm án tử hình, tự do ngôn luận và bảo vệ các nhà hoạt động nhân quyền.  Đây được cho là ba vấn đề ưu tiên.

Phúc trình ngày 11/11 của CCPR đánh giá Việt Nam thuộc nhóm E, thấp nhất trong thang từ A xuống, về việc thực thi khuyến nghị của cơ quan nhân quyền Liên hiệp quốc trong lĩnh vực tự do ngôn luận và án tử hình.

CCPR bày tỏ quan ngại về công tác thông qua những nghị định nhằm hạn chế thêm nữa quyền tự do ngôn luận. CCPR cũng lấy làm tiếc việc Việt Nam không cung cấp thông tin về các bước thực hiện trong lĩnh vực thúc đẩy truyền thông đa chiều, không bị chính phủ can thiệp.

CCPR cũng nêu rõ chính phủ Việt Nam không tôn trọng qui trình xét xử công bằng đối với những trường hợp bị tuyên án tử hình; không cung cấp thông tin về việc giảm án cho tử tù; không công khai dữ liệu về án tử…

Sau khi có phúc trình vừa nêu, hai tổ chức Liên đoàn Nhân quyền (FIDH) và Ủy ban bảo vệ Quyền Làm người Việt Nam tại Paris đã lên tiếng hoan nghênh cho đó là đánh giá đúng mức của CCPR về thực trạng nhân quyền tại Việt Nam

Việt Nam: Ủy ban Chứng khoán Nhà nước họp khẩn, tìm cách cứu nguy thị trường

VOA Tiếng Việt

Ủy ban Chứng khoán Nhà nước (UBCKNN) Việt Nam vừa triệu tập cuộc họp khẩn vào ngày 16/11 giữa bối cảnh thị trường chứng khoán Việt Nam rơi vào tình trạng giảm mạnh nhất thế giới trong thời gian qua, với vốn hoá thị trường mất gần 20 tỷ đô la chỉ trong 2 tuần lễ.

Báo Nhà Đầu Tư dẫn văn bản hoả tốc số 143 của UBCKNN vào sáng 16/11 cho biết cuộc họp diễn ra vào chiều cùng ngày với nội dung “bàn về tình hình thị trường chứng khoán trong thời gian qua”, với sự tham dự của ban lãnh đạo Uỷ ban và đại diện lãnh đạo của Sở Giao dịch Chứng khoá Việt Nam (VNX), Trung tâm Lưu ký Chứng khoán Việt Nam (VSD), Sở Giao dịch Chứng khoá Hà Nội (HNX) và Sở Giao dịch Chứng khoán TPHCM (HoSE).

Cuộc họp diễn ra vào thời điểm chỉ số chứng khoán VN-Index liên tục sụt giảm mạnh chưa từng có trong những tháng gần đây và xu hướng này kéo dài trong lúc các đầu tư tìm cách bán tháo cổ phiếu giữa lo ngại về tình trạng thiếu thanh khoản lan rộng trong lĩnh vực bất động sản.

Phiên giao dịch ngày 16/11 chứng kiến sắc xanh hiếm hoi sau nhiều tuần lễ thị trường chứng khoán Việt Nam chìm trong “chảo lửa” đỏ rực, nhưng áp lực bán tháo vẫn chưa dừng lại. Theo ghi nhận của báo Tuổi Trẻ, dòng tiền liên tục rút ra khiến chỉ trong vòng chưa đầy nửa tiếng giao dịch đầu ngày 16/11 đã có tới 240 mã nằm sàn xanh lơ.

Tờ báo cho biết hàng loạt cổ phiếu ngành ngân hàng bị rớt giá đang kéo thị trường đi xuống, trong đó bao gồm VCB (Vietcombank), VPB (VPBank), CTG (VietinBank), TCB (Techcombank), MBB (MBBank)…

Cổ phiếu của nhiều doanh nghiệp ngành bất động sản như VHM (Vinhomes), NVL (Novaland), DXG (Đất Xanh), DIG (Tổng công ty cổ phần Đầu tư Phát triển Xây dựng), và các doanh nghiệp có vốn hóa lớn khác như VNM (Vinamilk), MWG (Thế giới di động), FPT (FPT)… cũng bị nhà đầu tư bán ra mạnh.

Nhìn chung, chỉ số VN-Index đã giảm đến 12% nếu tính từ đầu tháng 11 đến nay, và giảm 40% nếu tính từ đầu năm. Theo đó, vốn hoá thị trường đã mất đến hơn 19,6 tỷ đô là chỉ trong vòng nửa tháng qua, khiến cho hàng loạt cổ phiếu rớt xuống dưới mệnh giá.

Giải thích về những biến động mạnh của thị trường chứng khoán trong thời gian qua, UBCKNN hôm 11/11 cho rằng nguyên nhân xuất phát từ “tâm lý thận trọng của nhà đầu tư” trước những bất ổn và triển vọng kém tích cực về kinh tế, chính trị thế giới và điều này “có sự đồng pha với diễn biến trên thị trường chứng khoán thế giới”.

Uỷ ban này cho biết sẽ tiếp tục “theo dõi sát” diễn biến tình hình và động thái chính sách của các nước trên thế giới, để kịp thời có các giải pháp phù hợp bảo đảm cho thị trường chứng khoán Việt Nam phát triển ổn định, minh bạch.

Trước đó, vào ngày 12/11, truyền thông Việt Nam cho biết Ban Nghiên cứu phát triển kinh tế tư nhân (Ban IV, thuộc Hội đồng tư vấn cải cách thủ tục hành chính của Thủ tướng Chính phủ) vừa gửi báo cáo lên Thủ tướng Chính phủ, đề nghị chính phủ cần có “giải pháp đặc biệt cứu nguy cho doanh nghiệp” và nền kinh tế.

Ban này đề nghị chính phủ Việt Nam cho phép các ngân hàng thương mại trong nước tham gia mua lại các trái phiếu sắp tới hạn và xử lý như một dạng tín dụng đặc biệt ngoài tín dụng thông thường; chỉ đạo Ngân hàng Nhà nước làm việc với các ngân hàng thương mại để thiết kế các gói tín dụng ưu đãi cho các ngành, lĩnh vực sản xuất chủ lực để gia tăng hiệu quả sử dụng hạn mức tín dụng năm 2023, giúp dòng vốn hỗ trợ cho các doanh nghiệp.

Chứng khoán Việt Nam trở thành thị trường giảm mạnh nhất thế giới trong thời gian gần đây. Ảnh chụp màn hình thị trường giao dịch vào ngày 21/10/2022.

Vụ Nguyễn Thị Thanh Nhàn ‘thông thầu’ có thể là một đại án Việt Á khác

báo Nguoi-Viet

HÀ NỘI, Việt Nam (NV) – Vụ án bà Nguyễn Thị Thanh Nhàn toa rập với các quan chức cáo cấp tỉnh Đồng Nai “thông thầu” để moi ruột nhà nước có thể là đại án nếu bị điều tra rốt ráo.

Báo chí tại Việt Nam hôm Thứ Hai, 14 Tháng Mười Một, kể chi tiết đường đi nước bước của bà Nguyễn Thị Thanh Nhàn, chủ tịch kiêm tổng giám đốc công ty Cổ Phần Tiến Bộ Quốc Tế (AIC) thông đồng với các quan chức cầm đầu tỉnh Đồng Nai gây thiệt hại cho nhà nước 152 tỷ đồng (khoảng $7 triệu).

Bà Nguyễn Thị Thanh Nhàn, chủ tịch tập đoàn AIC. (Hình: AIC Group)

Sau khi vụ án bị khởi tố, một số báo được cung cấp tài liệu để liệt kê mánh khóe của các cá nhân hay tổ chức tư nhân đã từ đó, với sự tiếp tay của quan chức nhà nước “thông thầu,” “đội giá” các gói thầu. Số tiền bị thổi lên cao sẽ được nhà thầu “lại quả” một phần cho bên “chủ đầu tư” tức cơ quan có dự án cần đấu thầu, và các quan chức đầu tỉnh.

Theo báo Zing hôm 13 Tháng Mười Một, bà Nhàn bị Bộ Công An Việt Nam kê biên hai biệt thự, sáu căn chung cư tại Hà Nội và phong tỏa 107.3 tỷ đồng ($4.3 triệu) trong bốn tài khoản ngân hàng của công ty AIC.

Công ty AIC và “các đơn vị liên quan” của bà Nguyễn Thị Thanh Nhàn, 52 tuổi, cùng một số thuộc cấp và các quan chức từ Tỉnh Ủy Đồng Nai xuống tới giám đốc sở và giám đốc bệnh viện địa phương tổng cộng 36 người đã bị Bộ Công An bị truy tố hai tội danh “đưa hối lộ” và “vi phạm quy định về đấu thầu gây hậu quả nghiêm trọng” qua 16 gói thầu mua sắm tại bệnh viện đa khoa tỉnh Đồng Nai.

Các quan cầm đầu tỉnh Đồng Nai như Trần Đình Thành, cựu bí thư Tỉnh Ủy; Đinh Quốc Thái, cựu chủ tịch UBND; Phan Huy Anh Vũ, cựu giám đốc bệnh viện Đa Khoa Đồng Nai, đều nhận mỗi người hơn 14 tỷ đồng (hay hơn $600,000) để giúp bà Nhàn trúng 16 gói thầu. Họ toa rập với nhau thành lập các nhóm “quân xanh, quân đỏ” dự thầu chỉ để cho AIC trúng thầu, không phải ai khác.

Bà Nhàn được mô tả là người quen biết lớn, tức có nhiều ảnh hưởng ở “trung ương” mà bà “thường xuyên giao tiếp” nên giúp cho các quan địa phương xin được ngân khoản từ trung ương cho các dự án, chi tiết thấy kể trên báo mạng VietNamNet.

Vụ thông thầu để trúng thầu ở tỉnh Đồng Nai chỉ là một vụ có bàn tay pháp thuật của bà Nhàn dính vào.

Theo VietNamNet, có hàng loạt “những gói thầu khủng của AIC” tại rất nhiều “tỉnh, thành trên cả nước” từ mua sắm trang thiết bị y tế, thiết bị dạy học, lắp đặt thiết bị xử lý nước thải và chất thải ở nhiều bệnh viện, máy móc cho cơ quan truyền thông…

Trong số những gói thầu được đặt thành nghi vấn có bàn tay phù phép của bà Nguyễn Thị Thanh Nhàn, VietNamNet liệt kê ra gói thầu cung cấp thiết bị xử lý nước uống tại 162 trường học công lập tỉnh Quảng Ninh, nơi ông Thủ Tướng Phạm Minh Chính từng là bí thư Tỉnh Ủy. Bà Nhàn cũng đang có các dự án đầu tư bất động sản quy mô lớn hàng ngàn hecta tại Long An, Bắc Ninh.

Nếu tất cả những dự án và vụ thầu đó được điều tra rốt ráo và nghiêm chỉnh, vụ án thông thầu tại tỉnh Đồng Nai chỉ là khởi đầu cho một cuộc điều tra mở rộng mà rất nhiều quan chức đảng viên CSVN từ trung ương đến các địa phương có thể khó thoát tội.

Bệnh viện Đa Khoa tỉnh Đồng Nai, cơ sở y tế được quan chức đầu tỉnh toa rập với chủ tịch Tập Đoàn AIC “thông thầu” moi ruột nhà nước. (Hình: Nhân Dân)

Bà Nguyễn Thị Thanh Nhàn đã trốn khỏi Việt Nam trước khi báo chí nhà nước hồi cuối Tháng Tư đưa tin khởi tố bà và giám đốc bệnh viện Đa Khoa Đồng Nai.

Báo chí tại Việt Nam nói rằng chạy ra nước ngoài không chỉ có bà mà còn có thêm bảy thuộc cấp của bà tại AIC, hiện không biết ở đâu. Trước khi họ xuất cảnh, bà Nhàn đã ra lệnh cho họ “tiêu hủy tài liệu, chứng cứ để đối phó với hoạt động điều tra của nhà chức trách.”

Ngày 1 Tháng Năm, báo Haaretz của Israel “bật mí” rằng ngoài những chuyện “thông thầu” nội bộ tại Việt Nam, bà Nhàn còn là một mắt xích quan trọng trong việc môi giới cho CSVN mua sắm các loại võ khí của Israel. Không còn người trung gian quen thuộc nữa, các vụ mua sắm này có thể gặp trở ngại.

Theo báo Israel, vụ truy tố “thông thầu” tại bệnh viện Đa Khoa Đồng Nai chỉ là bề nổi của cuộc đấu đá giữa những tay chóp bu đảng CSVN trong vụ tranh giành cái ghế tổng bí thư đảng khi Nguyễn Phú Trọng buộc phải về vườn. (TN) [kn]

Nguyễn Tử Quảng huy động tiền trong dân, hứa ‘lãi khủng’

Nguoi-Viet

November 16, 2022

HÀ NỘI, Việt Nam (NV) – Những người góp tiền theo chương trình “Bổ sung vốn” vào công ty Bkav được nhận lãi suất 10% mỗi năm, sau ba năm, còn được nhận lại tiền gốc và nhận thêm tiền mặt bằng số tiền gốc.

Đó là những gì ông Nguyễn Tử Quảng, giám đốc điều hành công ty Bkav, hứa hẹn trên diễn đàn “Bphone Fans Club-Trải Nghiệm Không Giới Hạn,” hôm 16 Tháng Mười Một.

Ông Nguyễn Tử Quảng, giám đốc điều hành công ty Bkav. (Hình: VietNamNet)

Bphone từng được kỳ vọng là smartphone “made in VietNam” do công ty Bkav sản xuất, nay đã rơi vào cảnh “sớm nở tối tàn,” do các dòng Bphone mới đã không còn được ra mắt sau lần gần nhất là hồi Tháng Mười Hai năm ngoái.

Ông Quảng viết thêm rằng người dân có thể tham gia góp tiền cho Bkav với định mức từ 100 triệu đồng ($4,034).

Báo VietNamNet hôm 16 Tháng Mười Một diễn giải lời kêu gọi góp tiền của ông Nguyễn Tử Quảng: “Trong trường hợp Bfan [người ủng hộ Bphone] bỏ ra 100 triệu đồng đầu tư hợp tác kinh doanh cùng Bkav, sau ba năm họ sẽ nhận về tổng cộng 100 triệu đồng tiền gốc, thêm 100 triệu đồng bằng số tiền gốc và 30 triệu đồng ($1,210) tiền lãi, tổng cộng là 230 triệu đồng ($9,279). Nguồn vốn này sẽ được sử dụng để đầu tư mở rộng các mảng kinh doanh mới của tập đoàn.”

Tuy vậy, cộng đồng mạng tỏ ra hoài nghi về kế hoạch huy động tiền trong dân của ông Quảng, người được đặt biệt danh là Quảng “Nổ.”

Facebooker “Adam Adam” bình luận trên một diễn đàn tài chính: “Bất cứ hình thức huy động nào có tỷ suất lợi nhuận cao hơn lãi ngân hàng lại còn cam kết nữa, thì khả năng là miếng bánh sau cái bẫy chuột.”

Một số ý kiến khác thì bày tỏ sự ngờ vực chuyện ông Nguyễn Tử Quảng và Bkav muốn “hốt cú chót” từ tiền của người dân, trong lúc không còn đủ khả năng vay vốn ngân hàng. Nhất là trước đó, chính ông này thừa nhận doanh nghiệp của mình không hề thu được lợi nhuận từ Bphone.

Các dòng Bphone mới đã không còn được ra mắt. (Hình: VietNam Investment Review)

Hồi Tháng Hai, trang tin Doanh Nghiệp và Tiếp Thị (CafeF) dẫn phát ngôn của ông Nguyễn Tử Quảng: “Chúng tôi đã bỏ ra hơn 1,000 tỷ đồng ($40.3 triệu) làm Bphone nhưng chưa thu về đồng nào!”

“Chúng tôi thực sự thiếu tiền, tôi đã bỏ ra ngàn tỷ đồng nhưng thực tế, ngàn tỷ ở mảng này rất nhỏ bé. Cứ thử nhìn những công ty làm mảng này, ít nhất cũng phải có tỷ đô trong tay,” ông Quảng được dẫn lời. (N.H.K) [qd]

Có những thứ làm xăng ‘nóng’ nhưng cấm kiểm tra

Bởi  AdminTD

Blog VOA

Trân Văn

16-11-2022

Xăng – một loại “máu” để duy trì sự ổn định của sinh hoạt kinh tế, xã hội – vẫn khan hiếm.

Ngày 11/11/2022, ông Phạm Minh Chính – Thủ tướng Việt Nam – gửi công điện ra lệnh cho Bộ Công Thương, Bộ Tài chính, Ngân hàng Nhà nước, Tập đoàn Dầu khí Việt Nam (PVN) khắc phục ngay tình trạng thiếu hụt xăng dầu kể từ 12/11/2021 (1).

Xăng – một loại “máu” để duy trì sự ổn định của sinh hoạt kinh tế, xã hội – vẫn khan hiếm. Tình trạng này xuất hiện từ đầu năm (2) và nay, dù đã sắp hết năm nhưng không những không khá hơn mà còn tồi tệ hơn.

Đáng lưu ý là ngoài chỉ đạo “nghiên cứu, đề xuất” và yêu cầu… “khắc phục”, dường như Thủ tướng Việt Nam không biết làm gì khác. Từ đầu năm đến nay, ông Chính đã chỉ đạo và yêu cầu như thế khoảng hơn… chục lần. Lần gần nhất là cuối tháng trước (3).

Có thể vì Thủ tướng như thế nên chính phủ cũng vậy. Từ đầu năm đến nay đã có cả trăm cuộc họp để bàn về việc ổn định thị trường xăng dầu. Lúc đầu, các viên chức hữu trách nhận định, xăng dầu không thiếu, sở dĩ nhiều cây xăng đóng cửa, dân chúng phải xếp hàng mua xăng là vì “đầu cơ”. Phải mất vài tháng, các viên chức hữu trách mới chịu thừa nhận khan hiếm một phần là do khiếm hụt nguồn cung (cả vì sản lượng của một số nhà máy lọc dầu nội địa lẫn vì nhập cảng xăng dầu giảm), phần khác là do cung cách quản lý tiền tệ khiến doanh nghiệp nhập cảng xăng dầu không đủ ngoại tệ mua hàng, phần khác nữa là do áp đặt các loại định mức, chi phí phi thực tế nên kinh doanh xăng dầu rơi vào tình trạng bán nhiều chừng nào thì lỗ nặng chừng đó,…

Dẫu đã nhận diện được… “nguyên nhân” và cứ mươi ngày lại có một cuộc họp về “điều hành” thị trường xăng dầu nhưng hệ thống chính trị, hệ thống công quyền càng nỗ lực… “điều hành” thì thị trường xăng dầu càng hỗn loạn!

Sáng 11/11/2021, ông Chính ban hành công điện như vừa đề cập và chiều cùng ngày, chính phủ triệu tập thêm một cuộc họp để tiếp tục bàn xem làm sao ổn định thị trường xăng dầu. Nếu chịu khó đọc tường thuật về cuộc họp này thì sẽ thấy… không có gì mới!

Điểm mới – nếu đáng gọi là mới – diễn ra vào hôm sau 12/11/2022, thời điểm mà lẽ ra theo Công điện thì tình trạng thiếu hụt xăng dầu phải được “khắc phục” xong là dân chúng Việt Nam được thông báo rằng, lực lượng Quản lý thị trường (QLTT) đã tìm đến những cây xăng ngưng hoạt động để đo lượng xăng trong các hầm chứa còn hay hết! Theo hệ thống truyền thông chính thức tại Việt Nam thì đúng là hầm chứa xăng của những cây xăng đã đóng cửa đều… cạn (4)! Cho đến giờ phút này, hoạt động… “nổi” nhất, được thực hiện thường xuyên và nghiêm túc nhất của hệ thống chính trị, hệ thống công quyền tại Việt Nam nhằm bình ổn thị trường xăng dầu vẫn chỉ là… “kiểm tra, giám sát hoạt động bán lẻ xăng dầu, kiên quyết xử lý nghiêm mọi hành vi vi phạm”!

Xăng vẫn thiếu và giá vẫn nhích lên từ từ. Trách nhiệm của tình trạng khiếm hụt đã được nhấc ra khỏi vai của doanh nghiệp chuyên kinh doanh xăng dầu để chuyển sang cho… thị trường thế giới vì đã… diễn biến phức tạp, khó lường!

Bất kể thế nào thì ông Nguyễn Hồng Diên cũng sẽ hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ Bộ trưởng Công Thương và tất nhiên ông Phạm Minh Chính – Thủ tướng Việt Nam cũng hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ lãnh đạo chính phủ y hệt như thế.

Giống như đợt dịch COVID-19 lần thứ tư, đảng, quốc hội, nhà nước, chính phủ chỉ… đúng chứ không bao giờ sai về… “đường lối, chủ trương”. Khi chuyện mở đường cho Công ty Việt Á bán các bộ xét nghiệm COVID-19, hay mở lối cho các “chuyến bay giải cứu” cũng chỉ là trách nhiệm của những cá nhân “thoái hóa, biến chất”, còn các hệ thống vô can dù chính các hệ thống này đã lựa chọn, tập họp những cá nhân đó về một mối, giao trọng trách để những cá nhân đó câu kết với nhau lũng đoạn và trục lợi thì trách nhiệm của các hệ thống và trách nhiệm của những cá nhân lãnh đạo các hệ thống đối với sự hỗn loạn của thị trường xăng dầu từ đầu năm đến nay cũng thế. “Kinh tế thị trường theo định hướng XHCN” vẫn là ý tưởng… sáng suốt, đúng đắn!

Sáng suốt, đúng đắn như khi bất chấp các khuyến cáo của nhiều người, nhiều giới để dành đủ thứ “ưu đãi” cho Nhà máy Lọc dầu Nghi Sơn (NSRP) ở Thanh Hóa – những “ưu đãi” mà chỉ Việt Nam, nơi phát kiến “kinh tế thị trường theo định hướng XHCN” mới nghĩ ra và mời chào giới đầu tư ngoại quốc. Chẳng hạn: “Cam kết” chỉ thu thuế thu nhập doanh nghiệp của NSRP là 10% (giảm một nửa so với bình thường) trong… 70 năm. “Cam kết”… “bao tiêu sản phẩm” (mua toàn bộ sản phẩm do NSRP làm ra – các loại dầu, xăng, khí hóa lỏng), nếu vì lý do nào đó, giá nhập cảng và thuế nhập cảng xăng dầu giảm, Việt Nam sẽ dùng công quỹ… bù lỗ cho các sản phẩm của NSRP để liên doanh này luôn luôn có… lời!..

Diễn biến của thị trường xăng dầu tại Việt Nam từ đầu năm đến nay có lẽ đã đủ để chứng minh những “ưu đãi” ấy có đáng không? Hồi 2016, giới hữu trách từng phỏng đoán, mỗi năm, chính quyền phải móc túi dân chúng để bù lỗ cho NSRP từ… 3.500 tỉ đến 4.000 tỉ (5). Sau đó có phỏng đoán, trong mười năm, khoản phải… “bù lỗ” cho NSRP từ… 1,5 tỉ Mỹ kim đến hai tỉ Mỹ kim! Chưa kể do các… “cam kết” với NSRP, mỗi năm, tổng thu ngân sách quốc gia còn giảm hàng chục ngàn… tỉ! NSRP dường như chỉ có vài tác dụng như giúp nâng “tỉ lệ tăng trưởng GDP” để làm thành tích cho vài nhiệm kỳ hoặc giúp số liệu… thu ngân sách của Thanh Hóa thay đổi tích cực nên chính quyền Thanh Hóa thường xuyên thúc giục phải nghiêm chỉnh thực thi… bao tiêu, hạn chế nhập cảng xăng dầu (6)

Tin mới nhất là năm tới (2023), khoản chính quyền Việt Nam phải móc túi dân chúng Việt Nam để… “bù lỗ” cho NSRP sẽ là hơn… 15.000 tỉ. Cũng vì vậy, Quốc hội vừa yêu cầu chính phủ tổ chức thanh tra, “làm rõ căn cứ xây dựng dự toán khoản chi bù giá bao tiêu sản phẩm của Dự án Lọc hóa dầu Nghi Sơn”. Theo Uỷ ban Tài chính- Ngân sách của Quốc hội thì “tình hình tài chính và sản xuất kinh doanh của Dự án Lọc hóa dầu Nghi Sơn rất đáng ngại và là một trong những nguyên nhân chính làm ảnh hưởng đến việc cung ứng xăng dầu cho thị trường trong nước trong năm 2022 tuy đang được hưởng những ưu đãi lớn, nhất là về cơ chế bao tiêu” (7).

Song cần nhớ trừ PVN, ba thành viên còn lại của Dự án Lọc hóa dầu Nghi Sơn là doanh nghiệp ngoại quốc, vi phạm các “cam kết” chính thức với doanh nghiệp ngoại quốc khác xa vi phạm hiến pháp và pháp luật đối với doanh nhân Việt Nam nói riêng và dân chúng Việt Nam nói chung. Các viên chức hữu trách tại Việt Nam như ông Nguyễn Hồng Diên – Bộ trưởng Công Thương có thể hối thúc kiểm tra gây sức ép lên các doanh nghiệp Việt Nam, dọa rút giấy phép kinh doanh, buộc họ phải chấp nhận tình trạng mua giá cao do xăng dầu thiếu hụt, bán đúng mức ấn định dù giá thấp hơn nhưng sẽ không dám và không thể làm như thế với doanh nghiệp ngoại quốc bởi sẽ phơi áo khi bị kiện tại các tổ chức tài phán về thương mại quốc tế.

Đâu phải tự nhiên mà sau những lần PVN – doanh nghiệp đại diện chính quyền Việt Nam trong liên doanh thực hiện Dự án Lọc hóa đầu Nghi Sơn bày tỏ bất bình (8), phía Việt Nam lại tiếp tục “ngậm đắng, nuốt cay” hứa bơm thêm tiền vào NSRP (9).

Thị trường xăng dầu tại Việt Nam đúng là rất “nóng” nhưng ngẫm kỹ, nhiệt độ gia tăng không phải từ thị trường hay xăng dầu mà từ chuyện dân chúng Việt Nam “bất khả tư nghị” về kiến thức, năng lực trong quản trị, điều hành của hệ thống chính trị và hệ thống công quyền. Hậu quả của “đường lối, chủ trương” có nghiêm trọng thế nào thì đảng, quốc hội, nhà nước, chính phủ vẫn… “vô ngộ”, vẫn “bất khả ngộ” – không bao giờ sai lầm, không thể sai lầm nên không có bất kỳ ai phải chịu trách nhiệm.

Chú thích

(1) https://vnexpress.net/thu-tuong-yeu-cau-khac-phuc-ngay-thieu-hut-xang-dau-4535094.html

(2) https://tv.tuoitre.vn/video-cay-xang-3-ngon-tay-o-tphcm-ban-hang-cho-khach-theo-dinh-muc-116945.htm

(3) https://lsvn.vn/thu-tuong-chi-dao-bo-cong-thuong-va-bo-tai-chinh-nghien-cuu-de-xuat-giai-phap-dieu-hanh-xang-dau1666927235.html

(4) https://1thegioi.vn/sau-chi-dao-nong-cua-thu-tuong-quan-ly-thi-truong-vao-cuoc-cua-hang-het-xang-noi-gi-189518.html

(5) https://viettimes.vn/dau-hoi-ve-hieu-qua-kinh-te-voi-du-an-loc-dau-nghi-son-post34257.html

(6) https://vnexpress.net/pvn-lo-loc-dau-nghi-son-vo-no-3777675.html

(7) https://vtc.vn/du-kien-lo-hon-15-000-ty-dong-du-an-loc-hoa-dau-nghi-son-bi-yeu-cau-thanh-tra-ar713194.html

(8) https://petrovietnam.petrotimes.vn/pvndb-gian-nan-thuc-hien-nhiem-vu-bat-kha-thi-577312.html

(9) https://vietnamnet.vn/vn/kinh-doanh/dau-tu/bom-tai-chinh-cho-loc-dau-nghi-son-tam-thoat-nguy-co-dung-hoat-dong-812486.html

X92 ĐIỆP VIÊN SỐ 1 CỦA VIỆT NAM CỘNG HOÀ…


X92 ĐIỆP VIÊN SỐ 1 CỦA VIỆT NAM CỘNG HOÀ…

Các bài viết của báo chí Việt Nam đã huyền thoại hoá Phạm Xuân Ẩn, một nhân viên tình báo của Bắc Việt hoạt động tại Sài Gòn. Tuy nhiên, theo Frank Snepp, nhà phân tích tình báo của CIA, làm việc lâu năm tại Việt Nam, cũng chính là người trực tiếp đưa Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu ra phi trường Tân Sơn Nhất tháng Tư năm 75 thì X92 tức Võ Văn Ba mới là “vàng ròng”, là điệp viên số1. Nếu so sánh Phạm Xuân Ẩn với Võ Văn Ba là một sự xúc phạm đến Võ Văn Ba.

Còn theo, John Sullivan, một nhân viên tình báo Mỹ khác nhận xét: Võ Văn Ba là điệp viên giỏi nhất mà chúng ta từng có ở Việt Nam.

Võ Văn Ba là ai và đã có những thành tích gì để được những chuyện viển tình báo lão luyện nước ngoài đánh giá như vậy?

Theo hồ sơ, Võ văn Ba sinh năm 1923 tại Mộc Hoá, Kiến Tường, sau lưu lạc về vùng Long Hoa Tây Ninh và là một cán bộ VC. Nhưng khi ở trong hàng ngũ nầy, Võ Văn Ba nhận thấy những việc mà “cách mạng” làm chỉ là ám sát, khủng bố người dân vô tội, không phải là cách chính nghĩa. Từ đó ông ta lơ là và được Cảnh sát Quốc gia Việt Nam Cộng Hoà móc nối. Cấp trên, điều khiển Võ Văn Ba là Thiếu tá Phan Tấn Ngưu, Chỉ huy Trưởng Cảnh sát Đặc biệt tỉnh Tây Ninh, về phía Mỹ cũng có một nhân viên tình báo làm việc tại Tây Ninh điều khiển Võ văn Ba

Võ Văn Ba đã có mặt trong các buổi hợp của Trung ương Cục miền Nam. Từ đó tin tức của ông mới chính xác và có giá trí cực lớn.

Thành tích:

Mậu Thân 68: Chính Võ Văn Ba là người báo tin cho Cảnh sát Quốc gia là VC sẽ mở tấn công đồng loạt toàn miền Nam vào giao thừa Tết Mậu Thân 68. Tin này, thiếu tá Phan Tấn Ngưu đã lập tức báo cáo về Tổng Nha Cảnh Sát để phân tích. Người Mỹ cũng được cung cấp tin nầy, nhưng họ không đánh giá cao khá năng xảy ra. Tuy nhiên tướng Nguyễn Ngọc Loan Tư lịnh Cảnh Sát Quốc gia thì tin và ra lịnh cho lực lượng cảnh sát toàn quốc cắm trại 100%. Đó là lý do vì sao Mậu Thân 68 Cảnh sát đã sẵn sàng ứng phó và VC đã không chiếm được bất cứ Ty, Chi, cuộc cảnh sát nào trên toàn quốc.

Đánh chiếm Tây Ninh: Vào tháng 12 năm 1971 sau cuộc hợp với Trung ương Cục, Võ Văn Ba cho biết VC có kế hoạch đánh chiếm tỉnh Tây Ninh , đặc biệt là Tòa thánh phải chiếm cho bằng được để mặc cả với Sài Gòn tại hiệp định Ba Lê. Kế hoạch đánh chiếm chi tiết, vũ khí, đơn vị, nội công ngoại kích sẽ thực hiện như thế nào. Tin nầy được báo cáo cho Tổng thống và ông ra lịnh cho đại tá Lê Văn Thiện, Tỉnh trưởng Tây Ninh phải phòng thủ Tây Ninh bằng mọi giá. Vì kế hoạch phòng thủ nầy quá chặt chẽ nên VC đã không tấn côn Tây Ninh năm 72 mà chuyển sang mặt trận An Lộc.

Hiệp định Ba Lê 1973: Vào tháng 10 năm 1972, sau khi họp với Trung ương Cục, Võ Văn Ba đã tức tốc chuyển một tin tức quan trọng là bản sao nghị quyết của Bộ Chính Trị ở Hà Nội, nội dung đang có một cuộc gặp gỡ thương thuyết bí mật giữ Lễ Đúc Thọ là Kisssinger . Trong đó có một điều khoản không thể chấp nhận đó là: Người Mỹ, VNCH chấp nhận cho quân Bắc Việt ở lại lãnh thổ miền Nam ! Tin này lập tức được chuyển về Phủ Tổng Thống. Ông Thiệu đã nói giận vì Mỹ đã “xỏ lá” miền Nam, ông đã liên hệ với Hoa kỳ và phản đối quyết liệt. Để xoá dịu, Mỹ đã ném bom miền Bắc để chứng tỏ Mỹ vẫn là đồng minh đáng tin cậy.

Chiến thắng năm 1975: Vào tháng 1 năm 75 Võ văn Ba đã chuyển nghị quyết 24 của Bộ Chính trị , Trung Ương cục biến thành nghị quyết 12 để thi hành nghị quyết nầy ở miền Nam:

Hội nghị Ba lê có hay không cũng chỉ là điều kiện để Mỹ rút quân, cái chính là phải “giải phóng miền Nam”.

Báo cáo nầy đã khiến Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu lập tức triệu tập Hội đồng An Ninh Quốc Gia để tìm cách ứng phó. Tất cả diễn biến quân sự diễn ra của VC đều đúng như vậy.

Từ sau khi quân đội Việt Nam Cộng Hoà rời bỏ miền Trung vào tháng 3 năm 73, X92 đi họp trung ương Cục liên tục và các báo cáo đều chính xác.

Truy tìm.

Bắc Việt hoài nghi trong hàng ngũ cấp cao của họ đã có nội gián và ra lịnh phải truy tìm. Theo báo chí Việt Nam thì một điệp viên cao cấp của họ đang làm việc tại Sài Gòn là Nguyễn Văn Tá (tức Ba Quốc) được giao nhiệm vụ săn lùng nội gián vào năm 1972. Ông ta có đủ thẩm quyền để vào Nha điệp báo thuộc Phủ Đặc ủy trung ương tình báo, vừa mở tủ hồ sơ để tìm thì bất ngờ có người vào nên phải dở dang. Ba Quốc sau đó bi VNCH phát hiện là nội gián, ông ta phải bỏ trốn trước khi bị bắt.

Khi quân đội Bắc Việt chiếm văn phòng Phủ Đặc ủy Trung ương tình báo ở Sài Gòn. Cục Trưởng Cục Tình Báo của Bộ Công an là Viễn Chi, nói là đã tìm thấy hồ sơ Võ Văn Ba trong ngăn khóa của Nguyễn Khắc Bình, Tổng giám đốc cảnh sát quốc gia. Tin nầy theo Thiếu tá Phan Tấn Ngưu nhận xét là không đúng sự thật là vì tất cả tên tuổi của các cảm tình viên, mật báo viên, tình báo viên đều mã hoá dù người ở chức vụ cao nhất của Cảnh sát Quốc gia cũng không biết tên, người thật ngoài đời ngoại trừ người điều khiển trực tiếp Ba.

Bại lộ.

Văn phòng CIA tại Tây Ninh, có một phiên dịch được cảnh sát Quốc Gia cung cấp tên là Nguyễn Sĩ Phong, người miền Bắc, lý lịch đã được nghiên cứu cẩn thận và điều kiện bắt buột là người nầy không có họ hàng, bạn bè gì ở Tây Ninh. Anh ta đã đạt tất cả các đòi hỏi về an ninh , nhưng sau đó anh lấy vợ Tây Ninh nên được Tổng Nha Cảnh sát chuyển về Ban Mê Thuộc làm tại Tổng lãnh sự vùng II, về tổ chức là anh được thăng cấp, nhưng sự thật là hoàn cảnh của Phong sau khi lấy vợ Tây Ninh khả năng bảo mật X92 đã không còn.

Vào ngày 10 tháng 3 năm 75, CS chiếm Ban Mê Thuộc, cả gia đình ông Phong chạy đến nhà Paul Struharik, người Mỹ duy nhất ở đây nên ngôi nhà bị bao vây, ông Phong bị bắt và khai làm việc cho CIA. Phong bị khai thác từ đó ông khai ra x92.

X92 Võ Văn Ba bại lộ, bị bắt ngày 01- 5-1975.

Những ngày cuối cùng của năm 1975, Võ Văn Ba đã được để nghị rời Việt Nam với mọi điều kiện thuận lợi nhưng ông đã từ chối vì lý do lớn tuổi, khó hội nhập ở xứ sở xa lạ. Tuy nhiên, như một giao ước với Ông Phan Tấn Ngưu, chỉ Huy Trường Cảnh sát đặc Biệt Tây Ninh, ông Ba nói: “Nếu thân phần bại lộ tôi sẽ tự sát”. Và điều nầy có thề là nguyên nhân cái chết của ông sau khi đã bị bắt.

Di chuyển: Để tránh bại lộ, X92 thường được đưa về Sài Gòn bằng máy bay. Mỗi lần như vậy, ông bước qua một cánh cửa được giao ước trước ở bịnh viện Tây Ninh, sau đó nằm trên băng ca, phủ khăn kín, được 4 nhân viên an ninh giả làm y tá, cũng không được phép thấy mặt ông khiêng ông ra xe rồi lên máy bay đợi sẵn bay về Sài gòn. Tại đây, ông vẫn được hoá trang và tuyệt đối chỉ ở trong 1 phòng được chỉ định.

Tại Tây Ninh, theo Thiếu tá Phan Tấn Ngưu thì hình thức Hộp thư di động thường được dùng với X92. Đó là một chiếc xe lôi quen thuộc ở Tây Ninh được cảnh sát đặt biệt giả danh, chạy trên một tuyến đường định trước. Dọc đường sẽ dừng lại 2 lần rước 2 nữ sinh ôm cặp sách giống nhau đi học. Tới khi xuống xe, 2 nữ sinh nầy đã trao đổi nhau cặp. Trong đó là báo cáo của Võ văn Ba

Ưu,Yếu điểm: Ưu điểm là X92 có trí nhớ phi thường. Các nghị quyết đảng ông đọc qua là nhớ và tài hiện hoàn toàn chính xác, kể các các con số,tên các đơn vị, số lượng, loại vũ khí sẽ được VC dùng. Khuyết điểm: Võ Văn Ba có yếu điểm là thích bia Budweiser và thuốc lá Salem. Võ văn Ba luôn đề nghị được “thưởng” 2 loại nầy khi làm xong một công tác Đó là 2 đặc điểm khác lạ so với các nông dân tại vùng ông ta sinh sống.

Chiến cuộc đã tàn gần 50 năm,nhưng trong đó vẫn còn những câu chuyện kỳ thú của những con người tận trung với lý tưởng đã đóng góp những khả năng đặc biệt của họ để miền Nam tồn tại cho tới năm 1975.

Họ sống lặng lẽ, chết âm thầm, nhưng chiến công thật là to tát.

Tổ quốc ghi ơn những ai đã nằm xuống cho miền Nam thân yêu, Tự do, chan chứa tình người, Công bằng và Bác ái.

Riêng Phan Tấn Ngưu, dù cũng đủ điều kiện để rời Việt Nam, nhưng ông cũng từ chối vì không thể bỏ lại những đồng đội đã sống chết với ông. Phan Tấn Ngưu đã bị bắt vào đêm 30 tháng Từ năm 1975 tại Tòa Thanh Tây Ninh, ông bị đưa ra Bắc, mãi đến năm 1992 mới được thả tự do.

Tổ quốc ghi ơn.

Nguoiu Anhuu

From: Tu-Phung 

TRĂM NGHÌN NHÁNH KHỔ! – Vũ Thế Thành.

Vũ Thế Thành

Sau 1975, tôi học được một điều, mà đến nay vẫn thấy chí lý. Đó là, người chiến thắng tuyệt đối đúng. Lịch sử thuộc về người chiến thắng. Chân lý cũng thuộc về người chiến thắng luôn. Đánh thắng cả 3 tên đế quốc đầu sỏ, sao lại không đúng?

Cái gì không có nội dung, mới cần tới hình thức là thế. Người chiến thắng tự hào là đúng rồi, nhưng tự hào cả những cái sai. Sai mà cứ tưởng mình đúng. Chuyện “tủ lạnh chạy đầy đường” chỉ là chuyện khôi hài, chuyện nhỏ. Cái “sai mà tưởng đúng” mới làm đất nước ra nông nỗi thế này, di lụy chẳng biết bao giờ mới hết.

Các quán nhậu vỉa hè dọc kênh Nhiêu Lộc dạo này nhiều người hát rong, cũng ampli, loa, micro không dây, nhạc đệm,… Họ chỉ hát toàn nhạc xưa, nhạc sến, với điệu rumba, bolero nghe tưởng như đồng hồ đếm ngược.
Lần trước về Sàigòn, tôi đã ngồi quán vỉa hè, nghe những bài ca vỉa hè như thế… Lặng cả người, “…Buồn vào hồn không tên, thức giấc nửa đêm nhớ chuyện xưa vào đời. Đường phố vắng đêm nao quen một người, mà yêu thương trót trao nhau trọn lời…”.

Tôi chợt nhớ những ngày sau tháng tư 1975, đám bạn bỗng nhiên làm đám cưới chớp nhoáng, lấy vợ lấy chồng để “đối phó” với thời cuộc, rồi vội vã tìm đường vượt biên. Có đứa vượt qua biên giới, nhưng cũng có đứa về bên kia thế giới. Những người ở lại tưởng họ đã đến bến bờ thiên đường.

Bước lên tàu là ngàn khơi sóng vỗ, không phải là chuyến xe Sàigòn – Đà Lạt. Có khi Hà bá mời xuống chơi, có khi tủi nhục trên đường vượt biển, phần còn lại là may mắn. Mà có may mắn lọt vào xứ người cũng chưa hết.
Cô bạn tôi cao chưa quá thước rưỡi, với tay đưa khay bánh vào ngăn, trượt chân, u đầu sứt trán. Quên cả đau, vội vội vàng vàng lượm bánh xếp lại vào khay. Bà xếp Tây mắng, “Xứ này không ăn dơ như thế”.

Cũng có người đi làm nail, tiền tươi thóc thật, dồn hết cho con ăn học. Hy sinh đời bố, củng cố đời con, hiểu sát nghĩa đen là đây, là mồ hôi trộn nước mắt.

Tiền gửi về nhà, người thân trong nước tưởng đâu bên đó kiếm tiền dễ như ăn cơm sườn, xin thêm thứ này thứ nọ. Có biết đâu đó là tiền chắt chiu, có khi là tiền thí mạng, không mua bảo hiểm y tế.

Nhưng cũng có người kiên nhẫn vừa làm vừa học, thành danh nơi xứ người. Nhưng cho dù thế nào nơi xứ người, vẫn còn ít nhiều cơ hội, có chịu nắm bắt hay không mà thôi. Trong nước thì coi như bế tắc.

Hồi đó, tôi dạy kèm thêm luyện thi đại học, dạy nhóm 5- 7 học sinh. Có em học xuất sắc, bài thi làm không chê vào đâu được. Vậy mà rớt. Em là con “ngụy”, thứ “ngụy” còn trong trại cải tạo, làm sao vào đại học nổi, em rớt ngay từ… bãi gửi xe.

Em đến báo tin, thầy trò ngồi uống cà phê vỉa hè, buồn ứa nước mắt. Đất nước này không dung những tiềm năng như em…

Số phận đời người chứ đâu phải trò chơi chính trị. Sao lại có thể xây dựng đất nước bởi những con người bằng thiệt học giả? Những năm sau 1975, đói khổ và ê chề thấy rõ. Giáo sư, bác sĩ, ông này bà nọ xuống đường ra chợ trời hết, người đạp xích lô, người bơm mực bút bi, bán bún riêu, buôn hàng lạc xon,… Lanh hơn thì buôn hột xoàn đổi đô la,…

Năm 1978, tôi gặp một phụ nữ ăn mặc lam lũ, nhưng đẹp, qúy phái, không quá 30, trên chuyến tàu chợ. Chị kéo lê 2 bao than ra gần cửa tàu, ngước mắt nhìn tôi, nói như năn nỉ: “Lát nữa gần đến ga Bình Triệu, anh làm ơn đạp dùm tôi 2 bao than này xuống”. Chị buôn lậu than, đến ga sẽ bị tịch thu. Đôi mắt chị buồn và nhẫn nhục quá, làm tôi nhớ đến đôi mắt của bà mẹ trong một tác phẩm của C. V. Gheorghiu. Cảnh sát bắt bà mẹ vào bót để tra hỏi nơi ẩn nấp của con bà. Gheorghiu đã mô tả đôi mắt của bà cũng buồn và nhẫn nhục như thế.

Có lần đi chơi khuya, tôi gặp Bùi Giáng ở ngã ba Trần Quang Diệu – Trương Minh Giảng, ăn mặc chắp vá màu mè như phường tuồng, cầm cây chổi cùn múa may, chặn đầu xe tôi lại, “Cho trẫm điếu thuốc”. Hoàng thượng đã chiếu cố xin thuốc dân đen, dân nào dám cãi. Tôi rút điếu thuốc và cung kính châm lửa cho hoàng thượng. Ngài rít một hơi rồi phẩy tay, “Cho lui…”. Lui rồi, ngoái cổ lại, thấy hoàng thượng tiếp tục múa chổi đi quyền.

Bùi Giáng đã có mầm mống bất thường từ trước rồi, sau 1975 nặng hơn, lang thang khắp chốn. Cái điên của Bùi Giáng thật hay giả, cũng khó biết.

Mất trí như ông vậy mà hay, ý thức buồn vui làm chi cho khổ?

Mà Sài Gòn lúc đó sao lắm người điên thế! Cũng không phải điên, họ có phá phách gì ai đâu. Tôi thường gặp vài ông ăn mặc lịch sự lắm, áo sơ mi trong quần, có ông còn đeo cà vạt, đi đi lại lại ở khu Lê Công Kiều, nơi bán sách cũ. Vừa đi vừa khua tay, lảm nhảm rồi lại gật gù, nào là Marx, Hegel, Mounier, Sartre,…

Người bạn tôi qua được tới bến bờ, vừa làm vừa học, gửi về cho tôi thùng quà chừng 1,5 kg kèm bức thư ngắn: “Gửi mày mấy hộp thuốc tây, bán đi mà lai rai. Còn lọ nhỏ để uống, đừng bán. Thuốc an thần đó”. Tâm thần phải chăng là lối thoát của con người với thực tại quá phũ phàng?

Ngẫm lại, một nhà chính trị tài giỏi là người có thể đưa đất nước tới mục tiêu mà ít đổ máu nhất, chứ đâu cần phải đốt cả dãy Trường Sơn, đánh tới người cuối cùng. Mạng người quá bèo. Bèo thì cũng đành, nhưng hệ lụy cho người còn sống, cha mẹ vợ con họ mới là nỗi đau gặm nhấm cả đời.
Cả đất nước sống bằng khẩu hiệu, đất nước ta dân chủ gấp vạn lần,… Nghe riết rồi quen, nghe tai này lọt tai kia cũng quen luôn. Không quen lỡ có ngày phát điên thì sao?

Người lẽ ra phải điên mà không chịu điên, đó là mấy bà. Cầm có tí tẹo tiền, xách giỏ đi chợ, loanh quanh đầu chợ cuối chợ cả tiếng đồng hồ, có khi chẳng mua được thứ gì.

Mà có tiền đi chợ là còn may, có người chỉ khoai sắn, rau lang, bí đỏ,… quanh năm. Ăn để sống sót thì thứ gì chẳng nhét vô bụng được. Bột ngọt khi đó là thần thánh.

Mấy ông “tù cải tạo” coi vậy chứ chỉ khổ cái thân, chứ cái đầu chưa đến nỗi. Có biết bên ngoài thế nào đâu mà khổ, mà lo.

Vợ một bác sĩ quân y đi thăm nuôi, dúi vào tay chồng ít tiền. Thăm nuôi lần sau, thấy tiền vẫn còn nguyên, ông chồng không dám xài. Bà than, “Tội nghiệp cho cả gia đình tôi! Ở ngoài vợ con nhịn đói để nuôi tù, ở trong nhịn đói vì không nỡ nuốt cái đói khát của vợ con”. Não lòng đến thế là cùng! Nước mắt nuốt ngược thế này, chỉ bị nghẹn mà không phát điên, bà này chắc có căn phần phúc đức.

Nghe nói mấy ông “ngụy cải tạo” định lập ra ngày vinh danh mấy bà vợ. Không đủ đâu mấy ông. Mấy bà này chắc phải phong… Thánh.

Tháng tư năm nay, Sàigòn nóng khủng khiếp. Sàigòn không mưa nhưng Đà Lạt mưa. Những ngày cuối tháng tư năm nào Đà Lạt cũng mưa, mưa mù mịt che khuất cả đồi thông ở Couvent des Oiseaux đối diện nhà, nhưng mưa chỉ vào lúc trưa chiều, tối tạnh.

Đà Lạt 8 giờ tối đã như 12 giờ khuya ở Sài Gòn. Tôi vẫn thích đi bộ mỗi khi có chút hơi men thế này. Con đường dốc về nhà như kéo theo mệt mỏi của đời người. Tựa lưng vào cửa nhà, hoa lá trong vườn yên tĩnh như đêm.

Dưới ánh đèn đường rọi qua hàng rào, bóng của lá cây ngọc lan chập chờn trên mặt sân. Cuối tháng tư rồi. Người ta sẽ đốt pháo hoa ở Sàigòn để ăn mừng. Ai vui xin cứ vui. Nhưng còn chút tâm tình này của kẻ buồn, không nói cho thế hệ sau biết những buồn bã sau 1975 là như thế đó, lòng dạ nào yên?

Năm 1975 là ngã rẽ của đời người. Bạn bè, người thành danh, đứa bầm dập, và cho dù có ở phương trời nào, tây hay ta, nỗi khổ vẫn theo số mệnh mà đến. Giờ đây, đứa nào cũng chạm tay vào buổi hoàng hôn cuộc đời rồi?
Tháng tư, tôi thắp ngọn nến trong lòng. Thoảng trong mùi hương ngọc lan, tôi hát theo, hát thầm bài hát nghe được ở quán rượu “…Cuộc đời là hư vô, bôn ba chi xứ người, khi mình còn đôi tay…” (*)

Vũ Thế Thành

From: Tu-Phung

 

Đồng Nai: Các cựu quan chức nhận hối lộ hơn 43 tỷ đồng từ bà Nguyễn Thị Thanh Nhàn (RFA)

2022.11.13

RFA

Bà Nguyễn Thị Thanh Nhàn nguyên Chủ tịch Hội đồng Quản trị kiêm Tổng Giám đốc Công ty AIC

AIC Group

Cựu Bí thư, cựu Chủ tịch tỉnh và cựu Giám đốc Sở Y tế Đồng Nai đã nhận đút lót hơn 43 tỷ đồng từ bà Nguyễn Thị Thanh Nhàn, người đang trốn lệnh truy nã của công an.

Đó là kết luận của Cơ quan Cảnh sát Điều tra Bộ Công an (C03) về vụ án “Vi phạm quy định về đấu thầu gây hậu quả nghiêm trọng, nhận hối lộ…” xảy ra tại Bệnh viện Đa khoa tỉnh Đồng Nai, Công ty cổ phần Tiến Bộ Quốc Tế (AIC) và các đơn vị liên quan.

Truyền thông Nhà nước hôm 12/11 trích kết luận của C03 cho biết, cựu Chủ tịch Công ty AIC, bị đề nghị truy tố về tội vi phạm quy định về đấu thầu gây hậu quả nghiêm trọng và tội đưa hối lộ.

Bà Nhàn hiện đang bỏ trốn và đã bị công an truy nã từ hơn sáu tháng nay.

Theo kết luận điều tra, bà Nhàn đã đưa hối lộ cho ông Đinh Quốc Thái – cựu Chủ tịch UBND tỉnh Đồng Nai – 14,5 tỷ đồng, ông Trần Đình Thành – cựu Bí thư tỉnh Đồng Nai – 14,5 tỷ đồng, và ông Phan Huy Anh Vũ – cựu Giám đốc Sở Y tế – 14,8 tỷ đồng.

Báo Nhà nước trích kết luận của công an viết: “Nhàn đã thành lập các ban nội bộ do Nhàn trực tiếp điều hành, giao những người thân tín của mình phụ trách, thực hiện việc điều chuyển dòng tiền thu lợi bất chính, hợp thức hóa để chi ngoài sổ sách cho các lãnh đạo thuộc Tỉnh ủy, UBND Tỉnh, chủ đầu tư theo cơ chế do Nhàn đặt ra.”

Theo kết luận, với sự giúp đỡ của các cựu quan chức tỉnh, Công ty AIC của bà Nhàn đã trúng 16 gói thầu trang thiết bị y tế và xây lắp trị giá hơn 665 tỷ đồng. C03 quy kết bà Nhàn hưởng lợi hơn 148 tỷ đồng.

Ngoài ra, sau khi trúng thầu bà Nhàn còn ký các phụ lục điều chỉnh mức phạt hợp đồng, điều chỉnh thời gian thực hiện hợp đồng để Công ty AIC hưởng lợi trái phép, gây thiệt hại cho tài sản Nhà nước số tiền 3,5 tỷ đồng.

Công an kết luận hành vi của bà Nhàn gây thiệt hại tài sản Nhà nước hơn 152 tỷ đồng.

Bộ Công an trong kết luận viết rằng: “Hiện Nhàn đang bỏ trốn, không hợp tác vì vậy, cần xử lý nghiêm khắc”.

Cơ quan điều tra cho biết đã truy nã toàn quốc, truy nã quốc tế với bà Nhàn đồng thời kêu gọi ra đầu thú để hưởng sự khoan hồng và đảm bảo quyền tự bào chữa. Tuy nhiên, C03 cũng có quan điểm là nếu bà Nhàn không ra trình diện hoặc đầu thú thì “coi như từ bỏ quyền tự bào chữa và sẽ bị điều tra, truy tố và xét xử”.

Trong vụ án này, ngoài bà Nhàn còn có bảy người khác cũng đang bỏ trốn bao gồm cả Phó tổng giám đốc và kế toán trưởng của AIC. Tất cả đều đang bị cơ quan điều tra đề nghị truy tố.

Theo báo Haaretz của Israel, bà Nhàn là một nhân vật quan trọng và là người môi giới trong hàng loạt các thoả thuận mua bán vũ khí và thiết bị phục vụ cho công an Việt Nam từ hơn 10 năm qua.

Bà Nhà đã kết nối công ty của Israel là IAI với phía Việt Nam để bán cho tình báo quân đội Việt Nam thiết bị vệ tinh tình báo Ofek (hay còn gọi là Horizon). Thoả thuận với Bộ Quốc phòng Việt Nam này trị giá khoảng 550 triệu đô la.

Bà Nguyễn Thị Thanh Nhàn từng bị Intelligentonline đưa tin hồi năm 2020 có liên quan đến việc buôn bán vũ khí giữa Việt Nam và Israel có dính đến tham nhũng.

Theo nhà báo Yossi Melman, người viết bài phóng sự của Haaretz, nguyên nhân thực sự đứng đằng sau vụ bắt giữ bà Nhàn là do các thoả thuận mua bán vũ khí. Lý do gốc của vụ bắt giữ là cuộc cạnh tranh trong nội bộ Đảng Cộng sản Việt Nam giữa Thủ tướng Phạm Minh Chính, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc và Bộ trưởng Công an Tô Lâm.

Đại biểu Quốc hội bàn chuyện số xe gây cười!

Đài Á Châu Tự Do  

Một số đại biểu Quốc hội Việt Nam trong các kỳ họp đều đem đến những tràng cười cho dân chúng, bởi những đề xuất hay những câu hỏi bị cho ngớ ngẩn, thậm chí lăng nhăng. Nguyên nhân vì đâu?

Mới đây nhất là đề xuất của một số đại biểu Quốc hội rằng, không cho phát hành bảng số xe có số cuối là 49 hoặc 53 với lý do, đây là những số xấu theo quan niệm dân gian.

Trước đây từng có những đề xuất bị cho là ngớ ngẩn như ‘kiểm tra lại với người đã có bằng nhưng không lái xe thường xuyên’ nhằm giảm thiểu tình trạng tai nạn giao thông của đại biểu Nguyễn Minh Đức – Phó Chủ nhiệm Ủy ban Quốc phòng và An ninh của Quốc hội; ‘phải đóng phí chia tay 3-5 USD/người mỗi khi xuất cảnh’ của đại biểu Nguyễn Quốc Hưng (TP Hà Nội); đề nghị ra luật ‘để nam giới cũng phải mặc áo dài truyền thống thay vì mặc comple’ của đại biểu Trần Thị Quốc Khánh (Hà Nội); hay ‘xử lý người tiêu dùng cố tình mua hàng giả’ của đại biểu Lý Tiết Hạnh (đoàn Bình Định) nhằm bảo vệ người tiêu dùng một cách bền vững.

#RFAVietnamese #QuocHoi

Áp phích cổ động bầu cử Quốc hội trên đường phố Hà Nội hôm 19/5/2021

RFA.ORG

Đại biểu Quốc hội bàn chuyện số xe gây cười!

Một số đại biểu Quốc hội Việt Nam trong các kỳ họp đều đem đến n

Vụ nhận hối lộ tình và tiền để được hưởng án treo

Bởi  AdminTD

Lê Ngọc Luân

13-11-2022

Có mấy vấn đề đặt ra cần những người đứng đầu Quốc gia, lãnh đạo Toà Tối cao phải xem xét. Đây là sự cấp thiết!

Có bao nhiều trường hợp dùng quyền lực chèn ép và mọi thủ đoạn đê hèn, bỉ ổi, tàn độc để vơ vét như trường hợp của vị Phó Chánh án tòa tỉnh kia?

Đây có phải là trường hợp đầu tiên vị Phó Chánh án tòa tỉnh ăn hối lộ cả tiền và tình không? Nếu khẳng định lần đầu tiên thì có ai tin không? Lãnh đạo ngành Toà án có tin không? Vậy giả sử không tin thì có nghĩa là có nhiều trường hợp vị Phó Chánh tòa kia đã thực hiện với số tiền khủng hơn, nhiều thân phận lao lý đã, từng là con mồi. Vậy trường hợp đó là trường hợp nào?

Giả sử (tôi khẳng định lại là giả sử) nếu đó không phải lần đầu tiên vị Phó Chánh án kia thực hiện thì liệu rằng một mình lão có thực hiện được không? Bởi quyền quyết định án treo, tù bao nhiêu năm theo luật thuộc về HĐXX. Những người lãnh đạo quốc gia và cơ quan có thẩm quyền có ý kiến gì để đẩy lùi và không để xảy ra? Hay khi nào phát hiện bắt, xử lý là xong?

Một lãnh đạo TW từng phát biểu “Tuyệt đối không để người dân nghi ngờ đức thanh liêm của thẩm phán”. Đây là câu nói về chữ nghĩa rất hay và đương nhiên ai cũng mong muốn, được như vậy thì Đất nước này hạnh phúc vô bờ bến. Tuy nhiên, liệu rằng câu nói đó có đẩy lùi tình trạng tham nhũng trong ngành tòa án không? Và câu nói ấy có khiến nhân dân không nghi ngờ không? Tôi cho rằng KHÔNG. Muốn ”nhân dân không nghi ngờ” nó phụ thuộc chính sách quy định pháp luật, cách thi hành công minh của người thẩm phán chứ không thể dựa vào câu nói. Cần giải quyết vấn đề từ gốc, rễ và cái gốc, rễ nằm ở đâu? Vấn đề này không khó!

Cơ chế ngành toà án thực sự đã đảm bảo cho người thẩm phán muốn được chính trực, công minh có được thực thi trên thực tế không? Có hay không việc chỉ đạo án, có hay không việc tuyên án ra sao phải xin ý kiến, thay vì tuân theo pháp luật? Cái này người làm nghề thẩm phán hiểu rõ hơn ai hết.

Còn nhiều nhiều cái để nói, để viết lắm… nhưng xin chỉ nêu vài câu hỏi ngắn để mỗi chúng ta tự suy ngẫm.