NHÀ VĂN NGUYỄN THỊ HOÀNG VỚI BÀI THƠ “CHI LẠ RỨA”

NHÀ VĂN NGUYỄN THỊ HOÀNG VỚI BÀI THƠ “CHI LẠ RỨA”

Hầu hết những người yêu thích văn chương Miền Nam trước năm 1975 đều biết nhà văn nữ Nguyễn Thị Hoàng, bà là một trong năm nhà văn nữ được yêu mến nhất tại Miền Nam hồi bấy giờ ( bốn nhà văn còn lại là Nhã Ca, Túy Hồng, Trùng Dương và Nguyễn Thị Thụy Vũ).

Nguyễn Thị Hoàng rất nổi tiếng từ khi cho đăng truyện dài Vòng Tay Học Trò trên tạp chí Bách Khoa với bút hiệu Hoàng Đông Phương và được xuất bản năm 1966.

Đây là một tác phẩm làm dậy sóng dư luận hồi bấy giờ, người phản đối rất nhiều nhưng người ca ngợi sự sáng tạo trong văn học của bà cũng không ít. Theo Phạm Chu Sa, Nguyễn Thị Hoàng là một trong những nhà văn nữ tài năng thật sự và tên tuổi đã được khẳng định ở miền Nam trước 1975. Bà có những tiểu thuyết với giọng văn trau chuốt bóng bẩy và là một trong vài tác giả có sách bán chạy nhất thời đó.

“Tiểu thuyết “Vòng Tay Học Trò” của Nguyễn Thị Hoàng ra đời như một hiện tượng văn học, làm cho sinh hoạt văn học ở Saigon thời bấy giờ vốn ‘nghiêm chỉnh đạo mạo’ bỗng trở thành suồng sã – bởi tình yêu thầy trò, vốn là điều cấm kỵ trong vòng ảnh hưởng của luân lý, đạo đức Nho giáo. Những chuyện ẩn ức tình dục, những chuyện xôn xao của da thịt, trước đó thường bị che đậy, dấu giếm ‘húy kị’; nay đột nhiên được một bậc nữ lưu có học vị ‘cô giáo’ nói toạc ra một cách nhẹ nhàng, không cần mầu mè gì cả (dù không sỗ sàng trắng trợn như những cây bút nữ lưu tiếp theo sau Nguyễn Thị Hoàng). (Hồ Nam, Văn-chương làm cồn-cào da-thịt ư ?, 2012)

“Vòng tay học trò” là một tác phẩm quan trọng trong văn học Miền Nam Việt Nam 1954 – 1975. Nó quan trọng không phải chỉ vì việc làm xôn xao dư luận, mà còn là vì giá trị nghệ thuật đặc biệt của nó.( Minh Thạnh, Vấn đề tiểu thuyết Vòng Tay Học Trò của nữ tác giả Nguyễn Thị Hoàng, 2010”).

Một nhà văn nữ đã tự tìm cho mình một lối đi riêng với một tiểu thuyết mà nội dung lẫn văn chương vượt qua mọi quan niệm về lễ giáo, đạo đức xã hội của Việt Nam thời bấy giờ, có thể xem Nguyễn Thị Hoàng đã mở ra một con đường mới cho lối viết hiện thực, táo bạo, không ngại đề cập đến những vấn đề húy kỵ trong cuộc sống như tình yêu vượt ra ngoài vòng lễ giáo, đề cập đến vấn đề tình dục một cách trần trụi. Trước búa rìu của dư luận ta hãy nghe lời tác giả: “Truyện mình viết thường là truyện tình bế tắc và đi xuống.

Trong đó những vai nữ bao giờ cũng khát khao đi tìm một đời sống thật của mình, nghĩa là tìm kiếm chính mình. Những nhân vật nữ lang thang bất định, và xa rời với phận sự gia đình. Chất liệu lấy từ những năm bất ổn lênh đênh trong cuộc đời đã qua của mình, đôi khi được ráp nối với những câu chuyện thời sự, cộng với một phần tưởng tượng, phóng tác, vẽ vời… rồi ráp thành chuyện. Không biết bên đàn ông thì sao, chứ cánh đàn bà thường mắc phải cái này là có những nét của nhân vật hoặc chính, hoặc phụ, thế nào cũng hắt bóng cá tính thói quen, đường nét và vóc dáng của tác giả.

Riêng về Vòng Tay Học Trò, nếu bảo đó là thực thì cũng không hẳn là thực mà bảo là không thực thì… cũng chẳng phải là thế. Dư luận trộn lẫn tiểu thuyết của mình với đời sống thật. Cũng vì thế mà có những tiếng ác ý lao xao về đời sống của mình. Cho nên chỉ có cách là… phải thản nhiên.” (Nguyễn Thị Hoàng-Tự thuật)

Vậy là đã rõ, tiểu thuyết Vòng Tay Học Trò không phải được xây dựng từ hoàn toàn hư cấu mà có dấu ấn hiện thực, thấp thoáng bóng dáng của tác giả trong đó. Ở đây ta cũng cần biết thêm cuộc đởi của Nguyễn Thị Hoàng cũng có nhiều vấn đề khác biệt với quan niệm luân lý đạo đức xã hội thời bấy giờ như thế.

Bài viết này không đề cập tới văn xuôi của Nguyễn Thị Hoàng, vì chỉ với Vòng Tay Học Trò bà đã làm dậy sóng đời sống văn chương Miền Nam hồi thời bấy giờ rồi! Ở đây đề cập tới một bài thơ mà theo tôi rất chi là yểu điệu thục nữ, rất chi là đậm chất gái Huế trong từng câu chữ, đọc bài thơ này ta thấy một Nguyễn Thị Hoàng rất khác với Nguyễn Thị Hoàng của “Vòng Tay Học Trò”, của “Vào Nơi Gió Cát”, của “Tiếng Chuông Gọi Người Tình Trở Về”…

Mà ở đây ta thấy một Nguyễn Thị Hoàng trong hình ảnh một cô gái Huế, nết na thùy mị, đằm thắm dịu dàng, e ấp trong tình yêu, ngại ngùng khi bày tỏ nỗi lòng thầm kín của mình. Một giọng điệu hết sức nhu mì, với một chút an thân thủ phận tự cho mình là cỏ nội hoa hèn, một đặc điểm khiêm nhường của những cô gái Huế

“Chi lạ rứa, chiều ni tui muốn khóc,
Ngó chi tui đồ cỏ mọn, hoa hèn.
Nhìn chi tui hình đom đóm đêm đen,
Cho tui tủi bên ni bờ cô tịch.”

Thế nhưng người con gái khi mà tình yêu cháy bỏng thì không còn sự e ấp thầm kín trong lòng mà dám bước qua nỗi thẹn thùng để bày tỏ nỗi lòng thầm kín của mình

“Tui đã tắt nỗi ngại ngùng bẽn lẽn,
Bởi vì răng, ai biết được người hè.”

Bởi vì răng, ai biết được chỉ có cô ấy biết , biết những thổn thức thầm kín ấp ủ trong lòng mình khát khao bày tỏ và cô ấy cũng biết tại sao phải nói ra như thế, “chi lạ rứa” không biết!

“Chi lạ rứa, người cứ làm tui ngại,
Biết sông sâu hay cạn giữa tình đời?
Bên ni bờ vẫn trong trắng chơi vơi,
Mà bên nớ trầm ngâm mô có kể.”

Và rồi trước sự hờ hững của “người ấy” cô gái ấy đã rơi lệ

“Không muốn khóc, nhưng cứ từng ngấn lệ,
Đọng làn mi ấp ủ mối tâm tình.”

Nhưng rồi cô gái ấy lại cam phận hèn mọn của mình mà thốt lên trong đau thương giọng chan hòa nước mắt

“Tui biết tui là hoa dại bên đường
Không màu sắc, chi lạ rứa hè, người hí
Tui cũng muốn có một người tri kỷ
Nhưng đường đời như rứa đó, biết mần răng?”

Biết mần răng?, cuối cùng thì cũng vẫn những giọt nước mắt cam phận

“Tui không buồn, răng mắt mờ lệ ứa
Bởi vì răng tui có hiểu chi mô”

Với lời thơ nhẹ nhàng thùy mị đậm chất Huế, Nguyễn Thị Hoàng đã khắc họa hình ảnh của một nàng con gái Huế với một tình yêu cháy bỏng, sự khát khao một sự đáp trả từ người ấy, nhưng rồi chỉ nhận được một ánh mắt hờ hững khiến cho cô nàng phải ngậm ngùi chua xót bày tỏ nỗi lòng của mình với những giọt nước mắt hờn tủi với những lời trách móc nhẹ nhàng nhưng ẩn chứa sự xót xa thân phận “cỏ nội, hoa hèn”.

Mời các bạn đọc bài thơ để cùng cảm nhận.

CHI LẠ RỨA

Chi lạ rứa, chiều ni tui muốn khóc
Nhìn chi tui – đồ cỏ mọn hoa hèn
Ngó chi tui – đồ đom đóm trong đêm
Cho thêm tủi bên ni bờ cô tịch
Tui ao ước có bao giờ tuyệt đích
Tui van xin răng mà cứ làm ngơ
Rồi ngó tui, chi lạ rứa: hững hờ
Ghép yêu mến, vô duyên và trơ trẽn
Tui đã tắt nỗi ngại ngùng bẽn lẽn
Bởi vì răng? Ai biết được người hè!
Nhưng mà chiều đã rủ bóng lê thê
Ni với nớ có khi mô mà gần gũi
Chi lạ rứa! Răng cứ làm tui tủi
Tàn nhẫn chi với một đứa thương đau
Cảm tình câm nên không sắc không màu
Và vạn thuở chẳng nên tình luyến ái
Chi lạ rứa? Người cứ làm tui ngại
Biết sông sâu hay cạn giữa tình đời
Bên ni bờ vẫn trong trắng chơi vơi
Mà bên nớ trầm ngâm mô có kể
Tui không muốn khóc chi những giọt lệ
Đọng làn mi ấp ủ mối tâm tình
Bên ni bờ hoa thắm hết tươi xinh
Mà bên nớ huy hoàng và lộng lẫy
Muốn lên thuyền mặc sóng cuồng xô đẩy
Nhưng thân đau nên chẳng dám đánh liều
Đau chi mô! Có lẽ hận cô liêu…
Mà chi lạ rứa hè? Ai hiểu nổi!
Tui không điên, cũng không hề bối rối
Ngó làm chi cho tủi nhục đau thương
Tui biết tui là hoa dại bên đường
Không màu sắc, chi lạ rứa hè, người hí
Tui cũng muốn có một người tri kỷ
Nhưng đường đời như rứa đó, biết mần răng?
Tui muốn kêu, muốn gọi, muốn thưa rằng
Chờ tui với! A, cười chi lạ rứa?
Tui không buồn, răng mắt mờ lệ ứa!
Bởi vì răng tui có hiểu chi mô
Vì lòng tui là mặt nước sông hồ
Chi lạ rứa, bên ni bờ tui khóc…

Nguyễn Thị Hoàng
Những ngày tàn thu
Nguyễn Ngọc Luật
Từ FB. Trung Lê Văn

Một ông ở Sài Gòn giết mẹ rồi ra công an đầu thú

Báo Người-Việt

November 24, 2022

SÀI GÒN, Việt Nam (NV) – Mở cửa phòng căn nhà bốn tầng trên đường Nguyễn Trãi, phường Bến Thành, quận 1, người thân phát hiện nữ nạn nhân tử vong bên vũng máu, còn con trai nạn nhân “đã đến làm việc với công an.”

Theo báo Tuổi Trẻ, tối 24 Tháng Mười Một, Cơ Quan Cảnh Sát Điều Tra Công An quận 1 phối hợp với Công An ở Sài Gòn khám nghiệm hiện trường, giảo nghiệm tử thi về cái chết của bà NNN, 59 tuổi, ở đường Nguyễn Trãi, phường Bến Thành.

Cơ quan hữu trách đưa thi thể bà N. đi giảo nghiệm. (Hình: VietNamnet)

Tin ban đầu cho hay, khoảng 1 giờ trưa cùng ngày, người thân đến căn nhà bốn tầng ở quận 1 tìm bà N. Khi mở cửa căn phòng ở tầng hai, họ phát hiện bà N. nằm gục trên vũng máu, trên người có nhiều vết thương, đồ đạc xung quanh xáo trộn.

Nhận được tin báo, Công An phường Bến Thành đến phong tỏa hiện trường. Qua khám nghiệm ban đầu, phát hiện trên người nạn nhân có nhiều vết thương.

Ngay sau đó, con trai bà N. đã đến công an đầu thú và khai rằng chính mình là người đã sát hại mẹ.

Hiện, công an đang lấy lời khai của nghi can. Còn thi thể nạn nhân được đưa về nhà xác để phục vụ việc điều tra.

Bình luận trên báo Tuổi Trẻ về sự việc, độc giả “Nguyen Tao” ngao ngán viết: “Mới đây ba người con gái tẩm xăng giết mẹ, xảy mới mấy ngày, nay lại con giết mẹ nữa. Mang nặng đẻ đau, vất vả cuộc đời nuôi cho khôn lớn rồi bị đối xử vô nhân đạo như thế này…!” (Tr.N)

Vì sao Hứa Ngọc Thuận, cựu Phó Chủ tịch thành Hồ nhảy lầu tự tử?

Báo Tiếng Dân

Bởi  AdminTD

Thu Hà

22-11-2022

Chiều 19-11-2022, ông Hứa Ngọc Thuận, tức Bảy Thuận, cựu Phó Chủ tịch UBND TPHCM lên sân thượng nhà riêng tại khu đô thị Phú Mỹ Hưng nhảy lầu tự tử. Hàng xóm phát hiện tri hô, ông Thuận được đưa đi cấp cứu tại Bệnh viện Đại học Y Dược thành phố, tuy nhiên ông Thuận đã tử vong trên đường đi. Cán bộ đảng viên thành Hồ một phen sững sốt, dân chúng thì bàn tán xôn xao, rất nhiều dấu hỏi được đặt ra…

Chân dung cựu Phó Chủ tịch Hứa Ngọc Thuận. Nguồn: Báo NLĐ

Hứa Ngọc Thuận sinh năm 1956, quê Châu Thành, Bến Tre. Nói là quê Bến Tre, nhưng gia đình ông Thuận sau năm 1975 đã bỏ quê để lên Sài Gòn kiếm sống. Từ một anh chàng lơ xe vô danh tiểu tốt, được người bà con giới thiệu và bảo lãnh, Hứa Ngọc Thuận xin vào đội xe phục vụ thành uỷ thành Hồ. Bản tính láu cá và giỏi “điếu đóm” nên được lòng các quan anh, một thời gian sau, Bảy Thuận được bố trí trở thành tài xế riêng của Uỷ viên Ban thường vụ Thành uỷ Nguyễn Võ Danh, tức Bảy Dự.

Tại đại hội đảng bộ thành Hồ lần thứ 4, nhiệm kỳ 1986-1991, khi ông Nguyễn Võ Danh được bầu làm Phó Bí thư Thường trực Thành uỷ, thì tài xế Bảy Thuận cũng “lên đời” theo. Từ lái xe, Hứa Ngọc Thuận mau chóng trở thành cán bộ của Văn phòng Thành uỷ. Được theo học những lớp “tốc hành”, Bảy Thuận trang bị cho mình Cao cấp Chính trị, cử nhân kinh tế, rồi thạc sĩ kinh tế…. và leo dần lên những nấc thang quyền lực.  Ông ta từng giữ các chức vụ Chánh Văn phòng Thành uỷ, Bí thư Quận uỷ Gò Vấp, Uỷ viên Ban thường vụ Thành uỷ, Trưởng Ban quản lý đầu tư xây dựng khu Nam TPHCM và chức vụ cuối cùng là Phó Chủ tịch UBND TPHCM suốt hai nhiệm kỳ, từ tháng 7- 2009 đến tháng 12- 2016.

Ngồi ghế Phó Chủ tịch UBND TP, Bảy Thuận được giao phụ trách các lĩnh vực: Giáo dục và đào tạo, văn hóa, thể dục thể thao, xuất bản – báo chí, y tế, quản lý dược, lao động – thương binh- xã hội, kiêm đồng chủ tịch Hội đồng đại học Thành phố. Sai phạm cá nhân trong giai đoạn này đáng kể là vào năm 2013 và quý 1 năm 2014, Hứa Ngọc Thuận với cương vị Phó chủ tịch UBND TP, đã “bật đèn xanh” cho các bệnh viện công lập không tổ chức đấu thầu để mua thuốc, chỉ đạo các cơ sở y tế mua thuốc theo hình thức gia hạn hợp đồng, mua sắm trực tiếp, áp đơn giá trúng thầu của bệnh viện Chợ Rẫy năm trước…

Theo kết luận của Thanh tra Chính phủ số 1574/KL-TTCP năm 2019, hành vi của ông Thuận vi phạm các nguyên tắc, quy định của nhà nước, đó cũng là tiếp tay cho việc VN Pharma trúng các gói thầu cung cấp thuốc cho các bệnh viện, để tuồn hàng chục loại thuốc giả vào bệnh viện. Chỉ đạo của ông Thuận cũng đã tạo điều kiện cho quan chức y tế lộng quyền và tham nhũng.

Tuy vậy, sai phạm đáng chú ý nhất là giai đoạn Hứa Ngọc Thuận làm Trưởng Ban quản lý đầu tư xây dựng khu đô thị mới Nam TPHCM. Theo quyết định số 3798/1998/QĐ-UB-QLĐT, quyền lực của trưởng ban vô cùng lớn, tóm lược như sau:

– Tiếp nhận hồ sơ và tổ chức thẩm định các dự án để trình các cơ quan nhà nước có thẩm quyền phê duyệt đầu tư hoặc cấp phép đầu tư và triển khai các dự án đầu tư;

– Tổ chức việc đền bù, giải phóng mặt bằng và tái định cư;

– Đầu mối làm thủ tục theo yêu cầu của chủ đầu tư trong việc cho thuê đất, giao đất và cấp chứng nhận quyền sử dụng đất đối với các dự án đầu tư đã được cấp có thẩm quyền phê duyệt theo quy định của pháp luật;

– Đầu mối tổ chức đấu thầu quyền sử dụng đất…

Khu Nam Sài Gòn gồm quận 7, huyện Nhà Bè, phía nam quận 8 và phía nam huyện Bình Chánh. Khu này có diện tích lên đến 2.975 hecta, trong đó, trọng tâm khu đô thị phía Nam là quận 7 và khu đô thị cảng Hiệp Phước. Hàng trăm hecta đất của dân bị cưỡng chế thu hồi, đền bù giải toả với giá rẻ mạt, tạo nên những oan khiên ngút trời. Hàng tỷ Mỹ kim ngân sách nhà nước đổ vào đây xây dựng hạ tầng, bao nhiêu trong số đó chảy vào túi Bảy Thuận và đồng bọn thì có trời mới biết. Dân bị đuổi đi, nhường chỗ cho các đại gia bất động sản như Sunshine Group, Vạn Thịnh Phát, VinGroup, GS E&C, Phú Mỹ Hưng, Novaland… thu tóm đất đai.

Chỉ riêng Vạn Thịnh Phát của Trương Mỹ Lan đã có được:

– Dự án Mũi Đèn Đỏ (Sài Gòn Peninsula) có diện tích gần 118 hecta

– Dự án Bonville Land, gồm 56,3 hecta

– Olimpia Field: 12,5 hecta

– Sterling Residence: 26 hecta

Để tạo vây cánh và nâng đỡ người thân tham chính, Hứa Ngọc Thuận “cõng” em ruột của mình là Hứa Ngọc Thảo vào quan trường. Hứa Ngọc Thảo ít được báo chí gọi tên, nhưng thật ra chính là cái tên gây nhức nhối, phẫn nộ đối với người dân Thủ Thiêm nói riêng và địa bàn quận 2 nói chung, bởi tội ác trời không dung đất không tha, mức độ tham lam, khát máu và tàn bạo mà Thảo đã gây ra.

Hứa Ngọc Thảo, bào đệ hung tàn của Hứa Ngọc Thuận

Sau khi đi nghĩa vụ quân sự từ chiến trường K trở về, Hứa Ngọc Thảo được anh trai đưa vào công tác, làm cán bộ nguồn tại phường Thảo Điền, quận 2, thành Hồ, rồi nhanh chóng leo lên Bí thư Đảng uỷ phường Thảo Điền quận 2, nhiệm kỳ tháng 4/2003 đến 4/2007. Khi Bảy Thuận ngồi ghế Trưởng Ban quản lý khu Nam, thì em trai Hứa Ngọc Thảo cũng điền tên vào Quận ủy viên, Trưởng ban Ban bồi thường giải phóng mặt bằng Quận 2. O ép dân trong đền bù, huy động công an để cưỡng chế, đánh đập, cầm tù, bức tử những ai chống đối… là ngón nghề tinh quái “một tay che Trời” của Trưởng ban Hứa Ngọc Thảo gây ra.

Anh em Thuận – Thảo chính là những đồ đệ trung thành vô hạn của các hung thần Lê Thanh Hải, Lê Hoàng Quân, Tất Thành Cang, Nguyễn Văn Đua…

Tháng 7-2011, khi Hứa Ngọc Thuận tiếp tục là Phó chủ tịch thành Hồ nhiệm kỳ hai, thì Hứa Ngọc Thảo được Lê Hoàng Quân ký Quyết định số 122/QĐ-UBND-TC bổ nhiệm giữ chức vụ Phó Chủ tịch Ủy ban nhân dân Quận 2. Mặc dù vơ vét không biết bao nhiêu tiền của từ mồ hôi và máu của dân, nhưng có lẽ anh em Thuận – Thảo vẫn cảm thấy chưa đủ, nên chúng vội vàng “thiết kế” cho đời con tiếp nối.

Con trai Hứa Ngọc Thuận là Hứa Quốc Hưng, sinh năm 1982, hiện sống tại căn hộ cao cấp ở Chung cư Grandview C, đường Nguyễn Đức Cảnh, khu phố 4, phường Tân Phong, Quận 7. Hứa Quốc Hưng cũng sở hữu rất nhiều nhà đất ở Sài Gòn. Quan bố Hứa Ngọc Thuận đã đưa con trai mình du học bằng tiền thuế của dân, núp bóng đề án “Chương trình 300 Thạc sĩ – Tiến sĩ của Thành ủy” từ tháng 6-2006 đến 12-2007, cùng đợt với Lê Trương Hải Hiếu, con trai Lê Thanh Hải, Bí thư thành Hồ. Hải Hiếu học ở Mỹ, còn Quốc Hưng học Thạc sĩ Quản lý dự án ở London, Vương Quốc Anh.

Ảnh: Trưởng nam Hứa Quốc Hưng, ông chủ BQL Khu chế xuất và Công nghiệp. Nguồn: PLTP 

Ảnh: Chủ tịch UBND Nguyễn Thành Phong trao quyết định bổ nhiệm Hứa Quốc Hưng. Nguồn: Báo đảng CSVN.

Về nước, Hưng được bố trí vào Phòng Kế hoạch Đầu tư, Ban Quản lý Đường sắt đô thị TPHCM, hai năm sau nhảy vọt lên Phó Giám đốc Ban Quản lý, được kết nạp vào đảng và nhanh chóng ngồi vào ghế Ủy viên Ban Thường vụ Đảng ủy, Giám đốc Ban Quản lý Dự án 2, Ban Quản lý Đường sắt đô thị TPHCM.

Đầu năm 2016, trước khi nghỉ hưu, Hứa Ngọc Thuận đưa con trai vào ngồi ghế Quận ủy viên, Phó Chủ tịch Ủy ban Nhân dân quận Tân Bình. Đến cuối năm 2019, Hưng được bổ nhiệm làm Bí thư Đảng ủy các Khu chế xuất và Khu công nghiệp TPHCM, Phó Trưởng Ban Quản lý, rồi Trưởng Ban Quản lý các Khu chế xuất và công nghiệp TP (tên giao dịch là Hepza). Bỗng lộc, quyền lực của Trưởng ban Hepza ghê gớm ra sao, không nói bạn đọc cũng có thể đã hình dung ra.

Hứa Quốc Hưng sẽ còn leo cao hơn, bởi Hưng được trang bị bằng Kiến trúc sư, Thạc sĩ Quản lý dự án, cao cấp Lý luận Chính trị, chiến sĩ thi đua cấp TP và từng lọt vào danh sách ứng viên đại biểu Quốc hội khoá 15 nhưng bị “out”.

***

Cuối tháng 10-2022, Bộ Công an yêu cầu Cơ quan An ninh TPHCM rà soát, xác định và cung cấp thông tin các quyền sử dụng đất của 156 bất động sản liên quan đến Tập đoàn Vạn Thịnh Phát để làm rõ có nguồn gốc, hoặc không có nguồn gốc Nhà nước. Lúc này các cựu quan chức thành Hồ từng hà hơi, giúp sức cho Trương Mỹ Lan thu tóm bất động sản, đất vàng ở Sài Gòn bắt đầu lạnh sống lưng. Những cái tên được dư luận đồn đoán và điểm mặt gồm: Lê Thanh Hải, Lê Hoàng Quân, Nguyễn Văn Đua, Tất Thành Cang, Nguyễn Thành Tài, Nguyễn Thành Phong, Nguyễn Văn Hiếu, Võ Văn Hoan… Và tất nhiên, không thể thiếu cái tên Hứa Ngọc Thuận.

Nhìn bản mặt thiểu não, thất thần của các quan chức thành Hồ khi ra toà, bị kết án và bị tuyên bồi thường thiệt hại đã gây ra như Nguyễn Hữu Tín, Nguyễn Thành Tài, Trần Vĩnh Tuyến, Trần Trọng Tuấn, Tất Thành Cang… Hứa Ngọc Thuận bắt đầu cảm thấy sợ hãi, hoàn toàn không muốn đến phiên mình, nên đành chọn “lối đi riêng” khi bị đồng đảng dồn đến chân tường để thanh trừng.

Lo sợ ngày đền tội đã đến, sẽ bị niêm phong tài sản, vợ con sẽ mất tất cả… nên Bảy Thuận đã chọn cách nhảy lầu, tự kết liễu đời mình. Chọn cái chết để giữ lại tài sản cho vợ con ông ta, thay vì bị bắt, lãnh án rồi đi tù, gia sản bị tịch thu, bao năm vơ vét, cướp của dân để rồi bị Đảng và Nhà nước cướp lại, lại còn được các quan chức lãnh đạo tới viếng đám tang với những dòng chữ “vô cùng thương tiếc”, thay vì bị xem như một tên tội phạm … là lựa chọn được cho là “khôn ngoan” của Hứa Ngọc Thuận.

Nguyễn Văn Nên, Phan Văn Mãi, Lê Thanh Hải và các quan chức thành Hồ đi viếng đám tang Bảy Thuận. Nguồn: SGGP

Như vậy, cho đến nay, liên quan đến vụ án Vạn Thịnh Phát đã có bốn người bỏ mạng.

Ba người chết trước đó lần lượt là ông Nguyễn Tiến Thành, chủ tịch Hội Đồng Quản Trị, kiêm tổng giám đốc công ty cổ phần Chứng Khoán Tân Việt (TVSI); bà Nguyễn Phương Hồng, thành viên Hội Đồng Quản Trị của ngân hàng Thương Mại Cổ Phần Sài Gòn (SCB); ông Nguyễn Ngọc Dương, giám đốc công ty Sài Gòn Penninsula, và là cựu tổng giám đốc công ty Vạn Phát Hưng. Cả ba người kể trên đều là thuộc hạ thân tín của Trương Mỹ Lan. Và nay, Hứa Ngọc Thuận là quan chức cao cấp đầu tiên bị “cuốn theo chiều gió”.

Có thể nói rằng, đảng CSVN đã đào tạo nên những cán bộ thật “trung kiên”, điển hình như Hứa Ngọc Thuận, thể hiện qua các hành động:

– Kiên quyết đưa anh em, con cái vào quan trường để “phục vụ” nhân dân, không cần đạo đức và năng lực.

– Kiên định nền tảng tư tưởng của đảng, thà chết chứ không để bị kỷ luật, khai trừ, vì như vậy là làm mất uy tín đảng.

– Không để các đồng chí là đảng viên em, đảng viên vợ và đảng viên con bị liên luỵ và phải “móc hầu bao” nộp tiền được giảm tội như trường hợp cựu bí thư, chủ tịch Đồng Nai là Trần Đình Thành và Đinh Quốc Thái.

Sáng mai, 23-11-2022, sẽ diễn ra “lễ truy điệu” và đưa đi chôn đảng viên cộng sản Hứa Ngọc Thuận. Chắc chắn điếu văn mà đồng đảng dành cho họ Hứa, sẽ có đoạn “đồng chí Bảy Thuận là cán bộ kiên trung, trọn đời theo đảng, một đời vì nước vì dân…”.

Dư luận Sài Gòn tán gẫu rằng, nếu như bà Phó Đoan trong tiểu thuyết Xuân Tóc Đỏ của Vũ Trọng Phụng được tặng danh hiệu “Tiết hạnh khả phong”, thì tại nhà riêng của Hứa Ngọc Thuận, đảng của ông Nguyễn Phú Trọng cũng nên gắn bảng vàng “Vô sản lưu manh khả phong” cho Thuận.

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến – Ký Giả & Kỹ Giả Trong Vụ Án Khu Sinh Thái Bia Sơn

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến – Ký Giả & Kỹ Giả Trong Vụ Án Khu Sinh Thái Bia Sơn

Ảnh của tuongnangtien

tuongnangtien

Nhà văn Phan Anh sinh năm 1984. Hơn hai mươi năm trước, trước khi ông mở mắt chào đời, làng báo của nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà (trong cùng một ngày) đã đồng loạt loan tin (*) về một vụ án gián điệp, với những lời lẽ mạt sát nặng nề đến độ lố bịch – dành cho các bị cáo :

  • Báo Thời Mới(21/01/1960): Năm tên gián điệp phản cách mạng, phá hoại hiện hành cúi đầu nhận tội …Nguyễn Hữu Đang và Thụy An, đầu sỏ chủ mưu, bị phạt giam 15 năm và mất quyền công dân 5 năm sau khi hết hạn giam.
  • Báo Nhân Dân(21/01/1960): Trước tòa án, với những bằng chứng đầy đủ, bọn gián điệp nói trên đã nhận hết tội lỗi của chúng.
  • Báo Thủ Đô Hà Nội( 21/01/1960): Tên Nguyễn Hữu Đang thú nhận: “Báo Nhân văn có tính chất chính trị ngay từ số 1. Mục đích của tờ báo là khích động quần chúng cùng với chúng tôi chống lại lãnh đạo.
  • Báo Quân Đội Nhân Dân(21/01/1960): Ta hãy nghe Đang cung khai trước Tòa án: Tôi đã gây hoài nghi đối với sự lãnh đạo của Đảng và Chính phủ. Tôi đã cổ động cho những xu hướng chính trị phản động. Tôi đã thổi phồng hoặc xuyên tạc bịa đặt ra những khuyết điểm để nói xấu Chính phủ và những cơ quan Nhà nước.
  • Báo Văn Học(05/02/1960): Nguyễn Hữu Đang thú nhận: “Tư tưởng của chúng tôi là phản động nên chúng tôi ra tờ báo Nhân văn để chống đối lãnh đạo, kích động quần chúng làm áp lực đấu tranh”. Ngoài báo Nhân văn, Nguyễn Hữu Đang còn dùng nhà xuất bản Minh Đức làm một công cụ để chống cách mạng. Y cung khai: “Tôi đã biến nhà xuất bản Minh Đức thành một công cụ chống lãnh đạo.”

Nguyễn Hữu Đang, Thụy An, Trần Thiếu Bảo, Phan Tại, Lê Nguyên Chí… và những nạn nhân có liên quan đến Nhân Văn – Giai Phẩm đều đã lần lượt qua đời. Tác giả của những bài báo bẩn thỉu kể trên (chúng tôi không nêu tên ra đây vì tôn trọng con cháu họ) có lẽ cũng đều đã chết.

Tuy thế, cái vết nhơ của nền tư pháp và truyền thông Việt Nam – qua phiên toà thượng dẫn – vẫn còn … sống mãi. Nó vẫn tồn tại với thời gian, mỗi lúc một thêm nhơ nhớp và …. “băng hoại tới mức độ không thể cứu vãn nổi” nữa – theo như cách nói của nhà văn trẻ tuổi Phan Anh.

Ông có quá lời chăng?

Xin để từ từ phân giải. Trước hết, hãy xem (qua) vài bài báo khác, xuất hiện trong những năm gần đây, về một “vụ án gián điệp, phản động, chống phá xuyên tạc cách mạng, âm mưu lật đổ…” – đã được xét xử tại toà án tỉnh Phú Yên :

  • Báo Công An(09/02/2012) : Tổ chức phản động “Hội đồng công luật công án Bia Sơn” do đối tượng Phan Văn Thu tức Trần Công (SN 1948, quê ở xã An Thạch, huyện Tuy An, tỉnh Phú Yên, nơi đăng ký hộ khẩu thường trú tổ 10, Liêm Trực, thị xã An Nhơn, tỉnh Bình Định) cầm đầu. Đây là đối tượng đã lập nên tổ chức “Ân đàn đại đạo”, núp dưới danh nghĩa tu hành để hoạt động tình báo, gián điệp.
  • Báo Pháp Luật(05/02/2013): Nhóm hoạt động lật đổ chính quyền “chia nhau”… 299 năm tù. Sau 5 ngày xét xử, hôm qua, TAND tỉnh Phú Yên tuyên phạt Phan Văn Thu (còn gọi là Trần Công, sinh năm 1948, ngụ phường Bình Định, thị xã An Nhơn, Bình Định), đối tượng cầm đầu tổ chức phản động “Hội đồng công luật công án Bia Sơn” án chung thân về tội hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân.
  • Báo Thanh Niên(05/02/2013): Các bị cáo “Hội đồng công luật công án Bia Sơn” lãnh án…Theo HĐXX, từ năm 2003 đến tháng 2.2012, tại khu du lịch sinh thái Đá Bia (xã Hòa Xuân Nam, H.Đông Hòa, Phú Yên), Thu cùng đồng phạm thành lập tổ chức có tên gọi Hội đồng công luật công án Bia Sơn, núp bóng doanh nghiệp để xây dựng khu du lịch sinh thái Đá Bia thành căn cứ địa làm trung tâm chỉ huy hoạt động.
  • Báo Tuổi Trẻ(04/02/2013): Án chung thân cho thủ lĩnh “hội đồng công luật công án Bia Sơn… Với chiến lược “tiền sinh thái, hậu tổ đình” và “bất bạo động”, nhóm này đã tổ chức lập thành 12 ban, 26 pháp hội và 4 nhóm chưa đặt tên ở các địa phương; sáng tác, biên soạn nhiều tài liệu có nội dung xuyên tạc chủ trương, đường lối, chính sách của Đảng và Nhà nước.

Ngôn ngữ của những người làm báo Thanh Niên, Tuổi Trẻ, Pháp Luật … bây giờ  – nghe ra – cũng cuồng tín, nông nổi, và “bẩn” không khác gì những cái loa sắt đặt ở Ba Mươi Sáu Phố Phường, hồi giữa thế kỷ trước. Đã thế, nay họ còn có thêm cái nét “đểu” (đặc trưng) của thời đại mới: “Nhóm hoạt động lật đổ chính quyền ‘chia nhau’ … 299 năm tù.”

Tuy thế, hai tuần lễ sau, vào ngày 17 tháng 2 (ngày đánh dấu 34 năm xảy ra cuộc chiến Việt-Trung ở biên giới phía Bắc) những người làm báo ở Việt Nam lại đồng lòng giữ im lặng trước sự kiện này. Không phải vô cớ mà đến nỗi có blogger đã gọi họ là bọn “đĩ bút an-nam.” Hoa ngữ cũng có một hạn từ đồng nghĩa nhưng được chuyển ngữ một cách thanh lịch hơn là “kỹ giả”:

“Trang mạng của “Đề án nghiên cứu truyền thông Trung Quốc” (China Media Project, 中國傳媒研究計劃) của Viện Đại học Hương Cảng có chuyên mục ‘Từ điển truyền thông’ (Media Dictionary) giảng giải những từ ngữ thuộc loại ‘chỉ có ở Trung Quốc’. Đọc rồi ngẫm lại thấy nhiều mục giống y như ở Việt Nam.

Từ kỹ giả là một ví dụ.  Mấy năm trước cư dân mạng đặt ra thuật ngữ này để bày tỏ bất bình với đạo đức nghề nghiệp yếu kém của giới làm báo. Từ này chỉ những nhà báo, nhất là từ các cơ quan truyền thông chính thức của đảng, sẵn sàng bẻ cong ngòi bút. Một thay đổi nhỏ nhiều hàm ý: về căn bản thì phát âm giống nhau, nhưng chữ  (記, ) trong ký giả (記者,jìzhě) được thay bằng kỹ (妓, jì; gái điếm).

Từ này được dịch sang tiếng Anh là whorespondent, kết hợp giữa whore (gái điếm) và correspondent (ký giả, phóng viên).” (Ký Giả Và Kỹ Giả – Phạm Vũ Lửa Hạ).

Tôi e rằng giới kỹ nữ sẽ cảm thấy bị xúc phạm khi họ bị đem ra so sánh với những kỹ giả ở Việt Nam, hiện nay. Bán thân nuôi miệng là một việc làm cổ xưa của nhân loại mà những người hành nghề đều là những kẻ (chả may) bị hoàn cảnh sống đẩy cho đến bước đường cùng.

Bán miệng nuôi thân cũng là một chuyện bất đắc dĩ, cũng có thể thông cảm được, khi con người ở vào tình thế chẳng đặng đừng. Trong cái không khí khủng bố, đe doạ (cùng với chính sách hộ khẩu khắc nghiệt) ở miền Bắc Việt Nam, khi xẩy ra sự kiện Nhân Văn/ Giai Phẩm, người ta có thể hiểu được cái thái độ hèn kém, cũng như cái ngôn ngữ hạ tiện của những người cầm bút – vào thời điểm đó – đã dành cho nạn nhân của vụ án. Họ (có lẽ) đã không có được lựa chọn nào khác ngoài việc “đánh đĩ ngòi bút” để được yên thân, chứ chả dám mong đến chuyện ấm thân.

Hơn nửa thế kỷ đã qua. Cái bức màn sắt che kín đất nước đã bị chọc thủng. Cái sổ gạo cũng không còn là vũ khí đáng sợ trong tay của Đảng CS Việt Nam. Người ta không nhất thiết cứ phải bám vào nhà nước mà vẫn có thể sống còn một cách đàng hoàng, và lương thiện. Cái thời mà người dân “sợ lạc đàn, sợ đi một mình không có cơm ăn, không có khí đốt, không có hộ khẩu thành phố” (theo như cách nói của Solzhenitsyn) cũng đã qua rồi.

Vậy điều gì đã khiến cho những người làm báo Tuổi Trẻ, Thanh Niên, Pháp Luật …. hôm nay có thể thản nhiên gạt bỏ liêm sỉ, đứng về phía cường quyền (thay vì là nạn nhân) trước một vụ cướp đất trắng trợn – như xảy ra ở khu Sinh Thái Bia Sơn, thuộc tỉnh Phú Yên?

Hãy nhìn hai viên công an, đứng giữ tay ông Trần Thu (người bị kết án chung thân) trong tấm ảnh dưới đây đi. Họ trông đều rất buồn phiền và ái ngại. Chút tình cảm nhân bản đó, tiếc thay, không thể tìm thấy được trong bất cứ một bài báo của những người cầm bút VN (vừa) viết về vụ án này.

Nhà văn Phan Anh, rõ ràng, đã không quá lời khi thốt lên rằng: “Báo chí nước ta nó đã băng hoại tới mức độ không thể cứu vãn nổi.”

Tưởng Năng Tiến

————–
(*) Tất cả các bản tin về phiên toà xử Nhân Văn – Giai Phẩm, do Lại Nguyên Ân sưu tầm, đều có thể đọc được ở talawas 

Việt Nam tổ chức lễ tang cấp cao cho Phó Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Trung ương chết “đột ngột”

Đài Á Châu Tự Do

Nghi thức lễ tang cấp cao sẽ được tiến hành vào ngày 23/11 cho ông Nguyễn Văn Hùng – Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam, Phó chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Trung ương.

Truyền thông Nhà nước loan tin ngày 22/11, một hôm sau khi ông này qua đời mà nguyên nhân chỉ được thông báo do tai nạn nên đột ngột từ trần. Cụ thể tai nạn gì không được nêu rõ trong các bản tin của báo chí Việt Nam.

Các chức vụ khác của ông Nguyễn Văn Hùng, sinh năm 1964 tại xã Bình An, huyện Thăng Bình, tỉnh Quảng Nam, được liệt kê qua các giai đoạn gồm ủy viên Ban chấp hành Trung ương Đảng khóa XII, XIII, Phó Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Trung ương; nguyên Bí thư tỉnh ủy, Chủ tịch HĐND tỉnh Kon Tum hai nhiệm kỳ 2011 – 2016 và 2016 – 2021.

Ông này còn được Huân chương Lao động Hạng nhất và nhiều danh hiệu khác do Đảng Cộng sản và chính phủ Việt Nam trao.

Trong thời gian qua, tại Việt Nam từng xảy ra những vụ quan chức chết mà nguyên nhân chỉ được nêu chung chung khiến công luận thắc mắc. Đơn cử vụ Tiến sĩ Bùi Quang Tín, giảng viên Khoa Quản trị Kinh doanh, Đại học Ngân hàng, rơi từ tầng 14 một chung cư tại Nhà Bè, Thành phố Hồ Chí Minh vào tháng 8/2020. Công an quyết định không khởi tố vụ án hình sự với kết luận ông này tự rơi.

#RFAVietnamese #nguyenvanhung

Ông Nguyễn Văn Hùng – Phó chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Trung ương

RFA.ORG

Việt Nam tổ chức lễ tang cấp cao cho Phó Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Trung ương chết “đột ngột”

TIẾNG VỌNG HỒN SÔNG NÚI

Van Pham

Một Bài Thơ Thật Hay tôi đăng cách nay đúng 4 năm, nhưng có người phản bác… nói tác giả không phải “tên đó”. Nay tôi đăng lại để những ai chưa đọc hay share để lưu lại cho thế hệ tiếp nối… và cũng xin cho biết tác giả thực của bài thơ này nhé. Xin cảm ơn.

****

TIẾNG VỌNG HỒN SÔNG NÚI

  1. Tôi sinh ra giữa lòng Cộng Sản

Và lớn lên dưới ảnh Bác Hồ

Bao nhiêu năm viết “Độc lập – Tự do

và Hạnh phúc” nhưng chưa từng thấy thế

  1. Đất nước tôi có bao người tuổi trẻ

Đều lầm tin vào lịch sử Đảng truyền

Họ nói rằng: Bác là thánh, là tiên

Người đưa Nước thoát khỏi vòng nô lệ

  1. Nhưng trong tôi thắp muôn vàn lý lẽ

Cuộc chiến nào mà Đảng thắng – Nước thua?

Dân làm giặc mà Đảng lại làm vua

Trên danh nghĩa “kẻ tôi đòi trung hiếu”

  1. Đất nước tôi tất thảy do Đảng liệu

Đảng phân công, quản lý hết cuộc đời

Từ cây kim, sợi chỉ đến chén cơm, manh áo dù rách nát, nhỏ nhoi

Thì tất cả đều nhờ ơn của Đảng

  1. “Yêu Tổ quốc” có nghĩa là “yêu Đảng”

“Chống chính quyền” là “phản bội quê hương”

Bao người vì non sông với niềm tin vào ngày mai nước Việt hùng cường

Đều lần lượt chịu tù đày, khổ ải

  1. Đất nước tôi có gì không độc hại

Từ thức ăn, nước uống đến không khí ô nhiễm tràn lan

Từ nhu yếu phẩm của đứa trẻ sơ sinh đến cụ già sắp lìa khỏi trần gian

Đều tẩm độc vào xác – hồn nước Việt

  1. Có nơi đâu mà người dân thua thiệt

Bằng thiên đường Xã Hội Chủ Nghĩa thế này không?

Máu dân oan đã nhuộm đỏ sông Hồng

Loài hung bạo chiếm hết trời – đất – biển…

  1. Đất nước tôi với mọi điều trái ngược

Ngược văn minh, ngược tiến hóa loài người

Những phát ngôn của quan chức nực cười

Ngược đời thế, nhưng “tài tình lãnh đạo”

  1. Ươn hèn nhất, bọn bút nô – Tuyên giáo!

Với hàng trăm tờ báo, đài vô tuyến – truyền hình

Ngoài mị dân, ru ngủ, chỉ những tin “cướp – giết – hiếp” hay bản nhạc “đúng quy trình”

Còn nhục nước họa dân thì muôn đời nín lặng

10.. Đất nước tôi với sưu cao thuế nặng

Còn hơn thời phong kiến, thực dân

Những trạm BOT mọc lên khắp tỉnh thành

Cùng hàng vạn “áo vàng” chực rình thu mãi lộ

  1. Ôi chân lý mà bao người “giác ngộ”

Làm suy đồi đạo đức mấy ngàn năm

Đưa quốc dân vào chia rẽ – thù hằn

Và kiềm tỏa đường tương lai dân tộc

  1. Đất nước tôi mất dần vào Trung Quốc

Mất Hoàng Sa, rồi mất đến Trường Sa

Mất Biển Đông, Bản Giốc, rồi những nơi trọng yếu của nước nhà

Đảng biết rõ, nhưng làm ngơ tất cả

  1. Từ có Đảng, biết bao điều tai họa

Như mệnh trời muốn thử thách người Nam

Mà Đảng vẫn huênh hoang nào “thắng lợi vẻ vang”

Nào “thời đại Hồ Chí Minh”, nào “dân giàu nước mạnh”

  1. Đảng hào nhoáng với ngai vàng lấp lánh

Còn dân đen thì đói khổ, nghèo nàn

Những ủy ban, hội đồng… đều mang mác “nhân dân”

Chỉ kho bạc là của riêng “nhà nước”

  1. “Đổi mới” rồi “kiến tạo” với bao đời Thủ tướng

Bao đời Tổng Bí thư từ Chinh, Duẩn, Linh, Mười…

Bao sai lầm mà Đảng chẳng nên người

Sợi kinh nghiệm rút kiếp nào cho hết

  1. Đảng cứ sống và dân thì cứ chết

Cứ chết dần trong mơ ước tàn phai

Trong căn bệnh ung thư hay tai nạn giao thông… rồi sẽ đến một mai

“Chết từ từ” để giết nòi giống Việt

  1. Tôi xấu hổ khi nói cùng thứ tiếng

Và viết chung ngôn ngữ với một đảng đê hèn

Hít thở bầu khí quyển màu đen

Bóp nghẹt Tự Do ở dưới triều Cộng Sản

18.. Tôi sinh ra giữa lòng Cộng Sản

Nhưng tôi là một người Việt Tự Do

Trong tim tôi là lý tưởng Quốc Gia

Và chính nghĩa là chủ trương dân tộc

  1. Xin cảm ơn những tấm gương bất phục

Và những người yêu Nước của hôm nay

Đã dấn thân vào những chốn đọa đày

Vẫn khí khái cất cao lời tranh đấu

  1. “Ghét Cộng Sản” chẳng bao giờ là xấu

“Yêu đồng bào” từ giòng máu Việt Nam

Chúng ta là con cháu xứ Văn Lang

Và thề quyết làm sáng danh Hồng – Lạc

  1. Hỡi những người trai, cô gái Việt

Hãy đứng lên vì non nước lầm than

Diệt bá quyền, lật đổ lũ tham tàn

Cho không thẹn với hồn thiêng sông núi

  1. Hãy bước đi theo tiếng đời thúc gọi

Triệu tấm lòng vì đất nước – quê hương

Sẽ noi gương anh dũng của Trưng Vương

Mang ý chí Diên Hồng xây đắp nền Cộng Hòa tự chủ.

‘My South Vietnam’: phim tài liệu dựng lại bức tranh về VNCH trước 1975

21 tháng 11 2022

Hải Di Nguyễn

BBC News Tiếng Việt, London

Một cảnh Sài Gòn tháng 6/1965

Vietnam Film Club, một nhóm làm phim tài liệu độc lập tại Mỹ về lịch sử và văn hóa Việt Nam, đang trong thời gian thực hiện ‘My South Vietnam’, một phim tài liệu nhiều tập về nhiều khía cạnh của Việt Nam Cộng Hòa.

Với chủ trương “Trình bày sự thật lịch sử và bảo tồn văn hoá Việt Nam”, Vietnam Film Club được thành lập năm 2010 bởi Giáo sư Nguyễn Ngọc Bích và ông Chu Lynh.

‘My South Vietnam’ là một nỗ lực “vẽ lại bức tranh tổng quát của Miền Nam Việt Nam, tức VNCH, dưới nhiều hình thức, từ kinh tế, văn hóa, giáo dục, âm nhạc, thể thao, phụ nữ cho tới quân đội.”

BBC News Tiếng Việt hôm 17/11 đã có dịp phỏng vấn ông Chu Lynh ở Virginia, Hoa Kỳ, nhà làm phim ‘My South Vietnam’.

Nội dung và hình thức của ‘My South Vietnam’

Sài Gòn tháng 1/1970

‘My South Vietnam’ sẽ có hơn mười tập, mỗi tập một chủ đề khoảng 30-50 phút, đề cập đến những lãnh vực của xã hội miền Nam trước năm 1975.

Theo ông, bộ phim “không những cho những người đã sống ở Miền Nam Việt Nam nhìn lại bức tranh miền Nam với những kỷ niệm, và những nỗ lực chiến đấu, xây dựng Miền Nam” của họ, mà còn cho người miền Bắc và giới trẻ không can dự vào chiến tranh hiểu được về xã hội thực của miền Nam.

‘My South Vietnam’ sẽ có song ngữ, tiếng Việt và tiếng Anh.

Trước đây Vietnam Film Club làm phim tài liệu rồi bán DVD, nhưng ‘My South Vietnam’ sẽ được phổ biến trên YouTube, dự tính phát hành đầu năm 2023.

Vì sao thực hiện?

Ông Chu Lynh nói VNCH đã thành quá khứ, “những cái gì xảy ra tại Miền Nam Việt Nam chỉ còn trong hồi tưởng và internet”.

‘My South Vietnam’ là một cách hệ thống hóa, để vẽ lên toàn bộ bức tranh xã hội VNCH.

Ông cho biết Vietnam Film Club không gây quỹ, không kêu gọi đóng góp, và cũng không có nhà bảo trợ. Các thành viên tự lo chi phí, và vì thế gặp nhiều khó khăn.

“Sở dĩ chúng tôi thực hiện các phim tài liệu, là vì chúng tôi thấy hải ngoại có nhiều video nói về lịch sử và chiến tranh Việt Nam trên internet, nhưng những video này chưa được thực hiện một cách có hệ thống về các khúc quanh lịch sử quan trọng.”

Bộ phim được “thực hiện như một sự lót đường, cho giới trẻ sau này thực hiện những phim giá trị hơn”.

Cách nhìn về VNCH

Ông Chu Lynh cũng nói người Mỹ thường không hiểu và có cái nhìn sai lệch về cuộc chiến hoặc về Quân đội VNCH, và “đa số những cuốn phim, những tác phẩm của họ là bào chữa cho sự rút quân khỏi Miền Nam Việt Nam, và đổ lỗi cho quân đội VNCH.”

“Trên thực tế, nhiều điều đúng một phần, nhưng đa số là sai lầm về Chiến tranh Việt Nam.”

Ông nói “Khi nhận được độc lập từ tay người Pháp, Miền Nam Việt Nam nghèo xơ xác, tan hoang vì chiến tranh” nhưng “trong chín năm trời, Tổng thống Ngô Đình Diệm đã ổn định được xã hội Miền Nam, và làm thêm một việc lớn lao là ổn định cho một triệu người di cư từ Miền Bắc trốn khỏi chế độ cộng sản.”

Đó là Đệ nhất Cộng hòa.

“Qua Đệ nhị Cộng hòa, chiến tranh tiếp diễn khốc liệt, nhưng Miền Nam vừa chiến đấu vừa xây dựng. Cái xây dựng đó rất khó khăn, xây lên một cái cầu là bị Việt Cộng giật sập, đường sá làm xong là bị phá hoại. Vì vậy người Miền Nam không phải như người Miền Bắc, người Miền Bắc chỉ vào đây để thôn tính, còn người Miền Nam vừa chiến đấu chống cộng sản vừa xây dựng đất nước.”

Tuy nhiên ông nói bộ phim “tập trung vào bức tranh Miền Nam Việt Nam trước 75 mà thôi, nếu có thêm thì là sự nối dài ra hải ngoại, chứ chúng tôi không làm cuốn phim để giải thích về chiến tranh, để có những sự tranh cãi, có những phản ứng khác nhau.”

“Theo lý thuyết, chúng tôi không đả động đến vấn đề chính trị, không so sánh chế độ VNCH hay chế độ Miền Bắc, chế độ XHCNVN hiện nay”.

Người xem, theo ông, sẽ tự so sánh.

“Bảo tồn văn hóa”

Sài Gòn tháng 3/1962

“VNCH chỉ là một chế độ. Đệ nhất, Đệ nhị Cộng Hòa, hay CHXHCNVN cũng chỉ là một chế độ mà thôi. Nhưng việc xây dựng đất nước đặt trên nền tảng một thể chế chính trị và văn hoá dân tộc Việt Nam,” ông Chu Lynh nói.

“Ngày hôm nay tại hải ngoại chúng ta có những cộng đồng, các hội đoàn, các hội ái hữu. Một số tổ chức rồi sẽ thưa thớt hoặc giải tán. Thế hệ thứ nhất rồi sẽ dần dần ra đi. Vấn đề là trách nhiệm các thế hệ đi sau vẫn phải bảo tồn văn hoá dân tộc.”

Qua bộ phim ‘My South Vietnam’, Vietnam Film Club cũng muốn “tập trung vào bảo tồn văn hóa, truyền thống Việt Nam.”

“Nên nhìn nhau từ tổ tiên”

Ông Chu Lynh cho rằng “Lịch sử Việt Nam quá nhiều đau thương. Nói đến người dân Việt Nam là nói đến những thảm kịch của chịu đựng, đau khổ, chết chóc, tan nát trong chiến tranh và sau chiến tranh.

“Chúng ta nên nhìn lại căn cước của mình thuộc về một tổ tiên xây dựng đất nước và chống ngoại xâm. Nhìn nhau như vậy thì thấy gần gũi nhau hơn, và không lấy một chi tiết nhỏ như ‘anh theo đảng này, tôi đảng kia’ rồi trở thành đả kích, chia rẽ.”

Cuối cùng ông nói “Người Việt Nam nên nghĩ thân phận dân tộc Việt Nam đã đau khổ quá nhiều trong chiến tranh. Tìm hiểu quá khứ để có những bài học, đễ lý giải được hiện tại, từ đó có cái viễn kiến về tương lai.

“Người Việt Nam làm được việc nếu hiểu được quá khứ lịch sử của đất nước mình, và coi trọng tinh thần dân tộc hơn tất cả quyền lợi cá nhân và đảng phái.”

Thêm phó chủ nhiệm Ủy Ban Kiểm Tra Trung Ương nghi ‘té lầu’ tử vong

Báo Nguoi-Viet

November 21, 2022

HÀ NỘI, Việt Nam (NV) – Ông Nguyễn Văn Hùng, Ủy Viên Ban Chấp Hành Trung Ương Đảng, phó chủ nhiệm Ủy Ban Kiểm Tra Trung Ương, đã “đột ngột tử vong,” nghi do “té lầu.”

Báo VietNamNet dẫn thông báo từ Ủy Ban Kiểm Tra Trung Ương, và gia đình cho hay do tai nạn, ông Nguyễn Văn Hùng, 59 tuổi, đã “đột ngột từ trần vào hồi 12 giờ 31 phút hôm 21 Tháng Mười Một.

Ông Nguyễn Văn Hùng, phó chủ nhiệm Ủy Ban Kiểm Tra Trung Ương CSVN. (Hình: VTC News)

Ông Hùng quê ở huyện Thăng Bình, Quảng Nam. Ông là tiến sĩ kinh tế, cử nhân lý luận chính trị.

Tại Đại Hội 13 của đảng CSVN hồi Tháng Giêng, 2021, ông Hùng được bầu là Ủy Viên Trung Ương Đảng Khóa 13, nhiệm kỳ 2021-2026 và tiếp tục giữ chức phó chủ nhiệm Ủy Ban Kiểm Tra Trung Ương phụ trách khu vực miền Nam.

Trước đó, ông Hùng từng giữ các chức vụ: giám đốc Sở Kế Hoạch Và Đầu Tư tỉnh Kon Tum; bí thư kiêm chủ tịch Hội Đồng Nhân Dân huyện Kon Plông, tỉnh Kon Tum; trưởng Ban Dân Vận Tỉnh Ủy Kon Tum, và chủ tịch tỉnh Kon Tum.

Trước khi ra Trung Ương nhận nhiệm vụ vào năm 2020, ông Hùng làm bí thư Tỉnh Ủy và chủ tịch Hội Đồng Nhân Dân tỉnh Kon Tum từ năm 2015.

Dư luận cho rằng, cái chết đột ngột của ông Hùng có thể liên quan đến các sai phạm về “quản lý đất đai” khi còn làm lãnh đạo tại tỉnh Kon Tum.

Theo kết luận của Thanh Tra Chính Phủ hôm 28 Tháng Mười, đã chỉ ra nhiều sai phạm trong “công tác quản lý đất đai” của tỉnh Kon Tum trong thời kỳ 2016-2019.

Theo đó, Ủy Ban Nhân Dân tỉnh Kon Tum “đã ban hành nhiều văn bản, có văn bản ban hành chậm, không toàn diện, chưa cụ thể” về việc thực hiện pháp luật quản lý, sử dụng đất đai và quản lý, đầu tư xây dựng; thanh tra các dự án, công trình có dấu hiệu vi phạm pháp luật về quy hoạch, qụản lý, sử dụng đất đai tại đô thị và thanh tra việc cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, quyền sở hữu nhà ở và tài sản khác gắn liền với đất tại khu vực đô thị trên địa bàn tỉnh Kon Tum.”

Thông báo kết luận thanh tra chỉ rõ, trách nhiệm chính để xảy ra vi phạm, thiếu sót, tồn tại về công tác quản lý sử dụng đất đai nêu trên thuộc chủ tịch tỉnh, phó chủ tịch tỉnh có liên quan; thủ trưởng các sở, ngành: Tài Nguyên Và Môi Trường, Kế Hoạch Và Đầu Tư, Tài Chính, Nông Nghiệp Và Phát Triển Nông Thôn, Công Thương, Cục Thuế, Tư Pháp và giới chức Ủy Ban Nhân Dân 10 huyện, thành phố; người xử lý, trình, ký văn bản và các tổ chức, cá nhân có liên quan qua các thời kỳ.

Liên quan đến việc cán bộ “bất ngờ tử vong,” báo Zing hôm 20 Tháng Mười Một, cho hay ông Hứa Ngọc Thuận, 66 tuổi, cựu phó chủ tịch thành phố Sài Gòn, chết do “té ngã ở nhà riêng.”

Trong lúc các báo ở Việt Nam đưa giống nhau về cái chết của ông Thuận tại tư gia, trên mạng xã hội dấy lên nhiều suy đoán ông này do “té lầu” mà chết.

Ông Hứa Ngọc Thuận, cựu phó chủ tịch thành phố Sài Gòn. (Hình: Zing)

Bác Sĩ Võ Xuân Sơn, chủ phòng khám quốc tế Exson, đặt câu hỏi trên trang cá nhân: “Án mạng hay tai nạn? Chỉ có cơ quan điều tra mới biết. Và chúng ta sẽ chỉ biết khi cái mà họ muốn cho chúng ta biết trùng với sự thật. Mà cũng chẳng sao. Dù gì thì luật nhân quả cũng là có thật. Chỉ khổ cho những người thuộc ngành y thành phố, liên quan đến những vấn đề của ông [Hứa Ngọc Thuận], mà bây giờ vì cái chết của ông, sẽ không được làm sáng tỏ đến nơi đến chốn.”

Nhà báo Văn Minh Hoa, báo Sài Gòn Giải Phóng, viết trên trang cá nhân: “Lại một tai nạn cướp đi một con người. Đừng ai rơi hay té nữa nhé.” (Tr.N)

Tù nhân lương tâm Phan Văn Thu chết trong tù vì ‘không được cấp cứu’

Báo Nguoi-Viet

November 21, 2022

SÀI GÒN, Việt Nam (NV) .- Ông Phan Văn Thu, một tù nhân lương tâm bị án chung thân đã chết tại trại giam Gia Trung vì không được chữa trị thuốc men.

Người ta chỉ được biết tin ông Phan Văn Thu qua đời nhờ bà Lê Thị Thập đi thăm chồng (Lưu Văn Vịnh) và được chồng cho biết như trên rồi thuật lại trên trang Facebook cá nhân “Cô Mười Họ Lê” ngày 21 Tháng Mười Một.

Ông Phan Văn Thu tại phiên tòa sơ thẩm cuối Tháng Giêng 2013. (Hình: Tuổi Trẻ)

Theo bà Thập kể lại, ông Thu mất buổi sáng ngày 21 Tháng Mười Một sau một ngày thấy sức khỏe bất thường. Ông Vịnh đã yêu cầu y tá săn sóc và thúc giục đưa ông Thu đi cấp cứu nhưng “bên phía trại lại không mấy sát xao để tâm”.

“Đến sáng nay bệnh của ông có dấu hiệu trở nặng, các anh em yêu cầu trại đưa ông đi cấp cứu nhưng không kịp. 9h30 ông mất, các anh em thắp hương và túc trực bên cạnh chờ phía trại giam liên lạc người nhà tới để bàn giao. Anh dặn tôi, về mấy chị em liên lạc chia buồn với vợ ông Thu.” Bà Lê Thị Thập kể lại trên trang Facebook.

Ông Phan Văn Thu, trước kia còn có tên là Trần Công, sinh năm 1948. Ông là người thành lập một hệ phái tôn giáo, có tên là “Ân đàn Đại đạo”, từ năm 1969 tức trước khi miền Nam rơi vào tay Cộng sản. Nơi được ông Thu xây dựng làm cái nôi cho giáo phái của ông là khu vực dưới chân núi Đá Bia, phía nam Đèo Cả, thuộc địa phận xã Hòa Xuân Nam, huyện Đông Hòa tỉnh Phú Yên.

Giáo phái của ông không hoạt động chính trị, chỉ lo tu tập tâm linh và cố gắng xây dựng cơ sở, phát triển tín đồ, đồng đạo. Sau nhiều năm cố gắng, giáo phái của ông đã gom góp tài lực vật lực, xây dụng được một khu vực sinh thái phong cảnh thiên nhiên rất đẹp, có thể trở thành một khu vực du lịch thu hút mọi người tới vãn cảnh.

Tháng Sáu năm 2012, nhà cầm quyền tỉnh Phú Yên huy động lực lượng Công an đông đảo đến trụ sở Ân Đàn Đại đạo, bắt giữ 10 người. Sau đó bắt thêm 12 người nữa, vu cho họ tội “Hoạt động lật đổ…” với các bằng chứng “tài liệu tuyên truyền chống phá, lật đổ chính quyền; 19 kíp nổ, 10 bộ đàm, 1 ống nhòm, 2 laptop, 1 máy ảnh, 1 camera, hơn 12.000 USD và gần 190 triệu đồng”, theo báo chí tuyên truyền CSVN viết.

Mười người bị bắt ban đầu là các ông Phan Văn Thu tức Trần Công, Đoàn Đình Nam, Lê Duy Lộc, Võ Thành Lê, Lê Phúc, Lê Đức Động, Lê Trọng Cư, Võ Ngọc Cư, Tạ Khu và Đoàn Ngọc Cư.

Bản cáo trạng cáo buộc họ “tập trung lực lượng, xây dựng giáo lý lôi kéo nhiều người cả tin, nhẹ dạ”. Và “Ngoài thành phần cốt cán nằm trong 12 ban ở cấp trung ương, còn có 26 pháp hội và 4 nhóm chưa đặt tên ở cấp địa phương với gần chừng 300 thành viên nằm rải rác ở các tỉnh miền Trung và khu vực Đồng bằng sông Cửu Long”.

Tuy nhóm tôn giáo “Ân đàn Đại đạo” không hoạt động chính trị nhưng nhà cầm quyền lại đặt cho họ một cái tên khác là “Hội đồng Công luật Công án Bia Sơn”, cáo buộc họ “đấu tranh chống phá, lật đổ chính quyền” dù họ đều phủ nhận trong các phiên xử.

Khu sinh thái Đá Bia ở xã Hòa Xuân Nam, huyện Đồng Hòa, tỉnh Phú Yên. (Hình: CAND)

Theo lời tường thuật liên quan phiên tòa kéo dài 5 ngày bắt đầu từ ngày 28 Tháng Giêng 2013 ở Phú Yên, nhóm ông Phan Văn Thu nói ít cục chất nổ là họ dùng đế phá đá, xây dựng khu sinh thái. Một trong những người bị lôi ra tòa là ông Nguyễn Thái Bình phủ nhận cáo buộc âm mưu lật đổ rằng “Ví dụ một tảng đá, khúc cây thì 22 người chúng tôi có thể xúm lại lật, nhưng còn chính quyền thì làm sao mà lật…Chúng tôi nghe phong phanh Công an nói là bị bắt lầm, mà thả ra không được. Họ là người già đi tu, người trình độ thấp, mà chỉ 300 người lật một xã không được, chứ sao lật được cả nước Việt Nam”.

Nhưng họ vẫn bị kết án với những bản án rất nặng mà người nặng nhất là ông Phan văn Thu. Năm 2019, thân nhân của họ đã cùng ký đơn xin cơ quan Nhân quyền LHQ can thiệp cho họ nhưng không hề có tác dụng.

Năm 2019, ông Đoàn Đình Nam, một trong những người trong nhóm Ân Đàn Đại đạo bị kết án 16 năm tù đã chết vì bệnh thận tại nhà tù tại huyện Xuyên Mộc. Bây giờ thêm ông Phan Văn Thu.

Thời gian xảy ra vụ án Ân đàn Đại đạo, nhiều người tin rằng quan chức cầm quyền địa phương thấy khu sinh thái rộng 48 hecta dưới chân Đèo Cả cảnh trí đẹp đẽ đầy tiềm năng hấp dẫn du lịch nên đã lập kế cướp không công lao của những kẻ đổ mồ hôi xây dựng.(TN)

Khỉ đỏ ngu dốt phá hoại đất nước.

Lmdc Viet Nam

*** Khỉ đỏ ngu dốt phá hoại đất nước.

Cách đây 100 năm, người Pháp xây dựng đường sắt răng cưa Phan Rang Tháp Chàm – Đà Lạt dài gần 100km hiện đại bậc nhất thế giới.

Sau ngày 30.4.75 nhiều đoạn đường sắt được bọn lãnh đạo CSVN tháo gỡ bán sắt vụn, đầu máy bán cho Thụy Sỹ. Giờ bắt đầu tính khôi phục lại.

Thế mới biết cái đầu của người Pháp họ đã nghĩ trước cho mình hàng trăm năm.

Dự án khôi phục tuyến đường sắt Phan Rang Tháp Chàm – Đà Lạt từng được đề xuất khôi phục năm 2012. Đến năm 2017, ḑự án này được khảo sát, tuy nhiên, đánh giá tiền khả thi mới được thực hiện gần đây.

Dự án khôi phục đường sắt Tháp Chàm – Đà Lạt kỳ vọng sẽ bổ sung thêm sản phẩm du lịch độͼ đáo chᴑ tam giác du lịch Khánh Hòa – Phan Rang – Đà Lạt. Đây là khu vực có khả năng đón hơn 40 triệu lượt khách mỗi năm, với tổng ͼôŋց suất phòng khách sạn đạt gần 120.000 phòng.

TL : reshnews7 & Fan UH BT DLT

Cựu Phó Chủ Tịch Sài Gòn Hứa Ngọc Thuận chết, nghi ‘té lầu’

Báo Nguoi-Viet

November 20, 2022

SÀI GÒN, Việt Nam (NV) – Ông Hứa Ngọc Thuận, cựu phó chủ tịch thành phố Sài Gòn, chết do “té ngã ở nhà riêng, dù được gia đình đưa đi cấp cứu,” theo báo Zing hôm 20 Tháng Mười Một.

Ông Thuận, 66 tuổi, quê Bến Tre, giữ ghế phó chủ tịch ở Sài Gòn trong nhiệm kỳ 2009-2016, phụ trách các lĩnh vực: giáo dục, văn hóa, thể thao, y tế, quản lý dược…

Ông Hứa Ngọc Thuận, cựu phó chủ tịch thành phố Sài Gòn. (Hình: Zing)

Trong lúc các báo ở Việt Nam đưa giống nhau về cái chết của ông Thuận tại tư gia, trên mạng xã hội dấy lên nhiều suy đoán.

Nhà báo Mai Bá Kiếm, cựu phóng viên báo Phụ Nữ TP.HCM, viết trên trang cá nhân: “Hứa Ngọc Thuận ‘té lầu’ theo luật nhân quả? Hứa Ngọc Thuận té lầu ở tư gia Phú Mỹ Hưng và chết sau đó ở bệnh viện. Ông Thuận nghỉ hưu từ năm 2016, nhưng hậu quả do ông chỉ đạo đấu thầu thuốc kéo dài đến giờ.”

Ông Kiếm còn ví von rằng ông Hứa Ngọc Thuận diễn vở kịch “Dưới Hai Màu Áo” còn “xuất sắc” hơn kỳ nữ Kim Cương.

Theo phân tích của nhà báo này, khi còn đương chức, ông Thuận cho thanh tra toàn diện bệnh viện Mắt TP.HCM (2015-2016) và kết luận rằng bảy giới chức lãnh đạo của bệnh viện này “sai phạm trong xã hội hóa mua sắm thiết y tế.”

Tuy vậy, ông Trần Anh Tuấn, giám đốc bệnh viện cùng các thuộc cấp khiếu nại ông Thuận tới cùng. Kể cả khi đã nghỉ hưu hai năm, ông Thuận còn bị ông Tuấn đòi ra đối chất về việc “xã hội hóa thiết bị” là do chính ông Thuận chỉ đạo.

Bên cạnh đó, ông Mai Bá Kiếm cáo buộc rằng ông Hứa Ngọc Thuận ra lệnh thành lập Trung Tâm Đấu Giá Mua Sắm Tập Trung do ông Nguyễn Tấn Bỉnh, giám đốc Sở Y Tế Sài Gòn, phụ trách và con trai ông Thuận làm phó.

Ông Hứa Ngọc Thuận tại một sự kiện diễn ra ở quận 8, Sài Gòn. (Hình: Trang web Quận Tám)

Hậu quả là từ năm 2014, thời điểm áp dụng “đấu thầu thuốc tập trung,” các bệnh viện ở Sài Gòn phải “kêu trời” vì thiếu thuốc đặc trị do nhà thầu không có để cung ứng.

Cũng trong hôm 20 Tháng Mười Một, Bác Sĩ Võ Xuân Sơn, chủ phòng khám quốc tế Exson, đặt câu hỏi trên trang cá nhân: “Án mạng hay tai nạn? Chỉ có cơ quan điều tra mới biết. Và chúng ta sẽ chỉ biết khi cái mà họ muốn cho chúng ta biết trùng với sự thật. Mà cũng chẳng sao. Dù gì thì luật nhân quả cũng là có thật. Chỉ khổ cho những người thuộc ngành y thành phố, liên quan đến những vấn đề của ông [Hứa Ngọc Thuận], mà bây giờ vì cái chết của ông, sẽ không được làm sáng tỏ đến nơi đến chốn.” (N.H.K) [kn]

Báo Việt Nam giúp Phạm Nhật Vượng ‘lùa gà’ với công ty mới VMI

 Nguoi-Viet

November 19, 2022

HÀ NỘI, Việt Nam (NV) – Tỷ phú Phạm Nhật Vượng vừa chuyển nhượng 243.5 triệu cổ phiếu Vingroup cho công ty Cổ Phần Quản Lý và Đầu Tư Bất Động Sản VMI do chính mình vừa thành lập.

Theo tờ Tuổi Trẻ hôm 19 Tháng Mười Một, tôn chỉ của công ty VMI là: “Hỗ trợ các nhà đầu tư vốn nhỏ có cơ hội đầu tư bất động sản, quản lý các bất động sản và phát triển thị trường thứ cấp nhằm tăng thanh khoản và giá trị cho các bất động sản của Vinhomes.”

Tỷ phú Phạm Nhật Vượng, chủ tịch tập đoàn Vingroup. (Hình: Nam Long/Tuổi Trẻ)

“VMI sẽ đầu tư một số lượng nhất định các bất động sản sẵn có hoặc hình thành trong tương lai của Vinhomes, sau đó giá trị bất động sản được chia thành 200 phần và các khách hàng của VMI có thể tham gia đầu tư từng phần thông qua hợp đồng hợp tác kinh doanh,” tờ Tuổi Trẻ viết thêm.

Một số báo khác như VietNamNet, Tiền Phong, Zing… cũng đăng nội dung tương tự, nhiều khả năng là trích dẫn từ thông cáo báo chí của Vingroup.

VietNamNet cho biết thêm: “Công ty mới của ông Phạm Nhật Vượng chia mỗi bất động sản thành 200 suất đầu tư thay vì 50 suất như trước đây, mỗi suất có giá tối thiểu 38 triệu đồng ($1,531) và tăng lợi nhuận cam kết lên 8.5%-9.5% cho các nhà đầu tư đầu tư ba hoặc năm năm…”

Liên quan công ty VMI, Facebooker Dương Quốc Chính ở Hà Nội, bình luận trên trang cá nhân: “…Thị trường chứng khoán dạo này xịt, nên kênh huy động vốn từ đây không còn hiệu quả. Nên bài của anh Vượng rất khôn, anh chơi chiêu lấy túi nọ bỏ vào túi kia, vì cả Vinhomes lẫn VMI đều của anh cả! Anh lập cái VMI rồi dùng nó mua bất động sản đã và đang hình thành của Vinhomes, rồi bán lẻ lại cho nhà đầu tư nhỏ dưới hình thức hợp tác kinh doanh. Nhà đầu tư kiếm lời từ lợi nhuận gia tăng giá trị bất động sản trong thời gian đầu tư. Vấn đề là chắc gì nó đã gia tăng.”

Facebooker này suy đoán rằng trong thời gian đầu, ông Phạm Nhật Vượng sẽ để VMI có lợi nhuận cao cho các nhà đầu tư “xuống tiền” nhiều. Đến khi gom đủ tiền, ông này sẽ để VMI báo lỗ, và lúc này các nhà đầu tư sập bẫy.

Vài ngày trước khi các báo ở Việt Nam đồng loạt đưa tin về VMI, một số đoạn video clip tố cáo người của Vingroup đánh khách hàng “đổ máu” tại Vincom Plaza Long Biên, Hà Nội, mau chóng biến mất sau khi được đăng trên Facebook Lê Minh Đức và nhận được 1,500 lượt share.

Sự việc được cho là xảy ra hôm 15 Tháng Mười Một, khi một nhóm khách hàng mua căn chung cư của dự án Vinpearl RiverFront Condotel (VRC) ở Đà Nẵng, tổ chức biểu tình phản đối ở quy mô hàng chục người tại Hà Nội. Vinpearl là công ty con của tập đoàn Vingroup.

VMI là công ty do ông Phạm Nhật Vượng vừa thành lập. (Hình: Trang web VMI)

Dự án VRC Đà Nẵng đã được triển khai từ 2016. Các căn condotel có mức giá tối thiểu 2 tỷ đồng ($80,710) cho mỗi căn rộng vỏn vẹn 37 mét vuông.

Sau năm năm đầu trả tiền theo cam kết, đến năm thứ sáu, chủ đầu tư báo lỗ trả zero đồng, mà không đưa ra báo cáo tài chánh minh bạch, cũng như không hứa hẹn gì cho 45 năm tiếp theo. (N.H.K)