Các sản phẩm tóc người từ Tân Cương: Bằng chứng về sự đàn áp của ĐCSTQ – Trí Thức VN
Nguyễn Kim Chi and Trí thức Việt Nam shared a link.
“Lô hàng này tương ứng với tóc của khoảng 90.000 phụ nữ bị giam cầm tại các trại cải tạo ở Tân Cương,” theo nhà báo Anh Ethan Gutmann.
-
Nguyễn Kim Chi is with Gam Ngo.
Hải quan Mỹ (CBP) đã bắt được 13 tấn sản phẩm tóc người có xuất xứ từ tỉnh Tân Cương. Nhà báo Anh Ethan Gutmann ước tính rằng lô hàng này tương đương với lượng tóc của khoảng 90.000 phụ nữ bị giam cầm tại các trại cải tạo ở Tân Cương.
Ông Gutmann cho biết các sản phẩm tóc chỉ là một phần trong hàng loạt các vụ vi phạm quyền con người nghiêm trọng xảy ra ở Tân Cương.
“Đây đơn giản chỉ là phần nổi của tảng băng. Nếu tìm hiểu sâu hơn, bạn sẽ tìm thấy chứng cứ của lao động cưỡng bức, nô lệ tình dụng và cưỡng ép triệt sản,” ông Gutmann viết.
Ông Gutmann còn tiết lộ một sự thật kinh hoàng rằng ông ước tính có tối thiểu khoảng 10.000 phụ nữ mỗi năm đã bị giết cho hoạt động thu hoạch tạng sống ở khu vực này. Ông Gutmann trước đây là tác giả của cuốn sách “Đại thảm sát – Giết người Hàng loạt, Thu hoạch Nội tạng và Giải pháp mật của Trung Quốc với Vấn đề Bất đồng Chính kiến” xuất bản năm 2014 và từng được đề cử giải Nobel Hoà Bình cùng năm cho những phát hiện chấn động của mình.
“Khi những phụ nữ phương Tây sử dụng các sản phẩm làm đẹp Trung Quốc có chứa collagen, họ vô tình đang chà xát những vết tích còn lại của nhóm người [bị thảm sát] này lên khuôn mặt họ,” ông Gutmann viết.
https://m.trithucvn.org/…/cac-san-pham-toc-nguoi-tu-tan-cuo…
THẾ GIỚI ĐANG ĐỨNG “TRƯỚC NGƯỠNG “THẾ CHIẾN III?…
Hữu Kim Thạch
• Gần đây, nỗi sợ hãi một cuộc thế chiến thật sự được khơi dậy lần nữa, trong bối cảnh Trung Quốc đàm phán một thỏa thuận kinh tế-quân sự “khổng lồ” với Iran; và mối quan hệ Mỹ-Trung leo thang thành cuộc chiến “ý thức hệ”, chiến tranh tiền tệ, căng thẳng Biển Đông… Phải chăng thế giới đang đứng trước ngưỡng cửa của Thế chiến thứ III?
Tổng thống Nixon đã từng nói ông sợ rằng mình đã tạo ra một ác quỷ “Frankenstein”, bằng cách mở cửa nền kinh tế thế giới cho Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Đáng tiếc là sự lo sợ của Nixon đã thành hiện thực…
Đã gần 4 thập niên kể từ khi Tổng thống Nixon đến Bắc Kinh vào năm 1972 và Hoa Kỳ thiết lập bang giao với Trung Quốc, mối quan hệ Mỹ-Trung hiện nay đã vào giai đoạn “đối đầu toàn diện”. Với “cú hích” dịch viêm phổi Vũ Hán và việc che giấu tình hình dịch bệnh của Bắc Kinh, đã biến chính quyền này thành “kẻ tội đồ” của toàn nhân loại.
Học thuyết Thucydides từ thời Hy Lạp cổ đại đã chỉ ra quy luật này: khi một thế lực quốc gia nổi lên muốn sắp đặt lại trật tự thế giới thì chiến tranh lớn sẽ nổ ra. Lịch sử về các cuộc thế chiến đẫm máu đã nói lên tính chính xác của điều này. Những gì ĐCSTQ đã làm trong suốt thời gian giành được chính quyền với tuyên bố “trỗi dậy hòa bình” hoàn toàn bị thúc đẩy bởi động lực của quy luật chiến tranh nói trên.
Sự chuẩn bị của Trung Quốc cho Thế chiến thứ III- Một chiến lược dài hạn cho ‘giấc mộng Trung Hoa’ ám ảnh toàn cầu
Nếu nghĩ rằng Chiến tranh trong thế kỷ 21 này sẽ giống như hai cuộc Thế chiến trước kia, thì có lẽ chúng ta đã nhầm. Chiến tranh hiện đại có thể là chiến tranh kinh tế, công nghệ, ý thức hệ, quân sự, và cả chiến tranh sinh – hóa học. Các “trụ cột” này được tích hợp lại đến mức mặc dù là các thực thể riêng biệt, chúng giao thoa và bổ sung cho nhau thường xuyên.
Trung Quốc đã sớm chuẩn bị cho cuộc chiến này với 4 giai đoạn chính: Giăng bẫy – rải độc, lôi kéo đồng minh, tạo sự hỗn loạn và cuối cùng là đánh bại.
* Giai đoạn 1 ‘giăng bẫy – rải độc’:
Đây chính là giai đoạn ĐCSTQ ẩn mình chờ thời, thu góp tài chính, tài nguyên công nghệ đồng thời “rải độc” ra khắp thế giới với các chiến thuật được che giấu bài bản, kỹ lưỡng dưới công cụ hợp tác kinh tế, phát triển công nghệ, sản xuất hàng giá rẻ…
-Trung Quốc lên kế hoạch cho ‘dã tâm cưỡng đoạt công nghệ thế giới’
Bắt đầu từ khi gia nhập WTO từ năm 2001, Trung Quốc đã lên kế hoạch cho “dã tâm cưỡng đoạt công nghệ thế giới” của mình một cách rất bài bản, có chiến lược, chiến thuật cụ thể.
CNN cho biết Trung Quốc buộc các công ty trao các bí mật thương mại, công nghệ để đổi lấy quyền tiếp cận thị trường “mồi nhử” 1,4 tỷ dân của họ, cuối cùng các công ty Trung Quốc từng bước nắm trong tay công nghệ của các đối tác nước ngoài, nhờ các thủ đoạn kinh tế thông qua hệ thống toàn cầu hóa.
Tiếp đó, vào năm 2008, chính quyền này lại “sáng tạo” ra Kế hoạch Nghìn nhân tài (TTP), một chương trình thu hút những học giả Trung Quốc “trở về”, cũng như chiêu mộ những nhà nghiên cứu nước ngoài dưới danh nghĩa tham gia vào các dự án nghiên cứu học thuật. Thực chất, đây chính là một hoạt động đánh cắp tài sản sở hữu trí tuệ. Năm 2012, quốc gia này đã chi 1,98% tổng sản phẩm quốc nội cho kế hoạch này và khoản chi này tăng khoảng 20% mỗi năm, theo KChester LLC.
Các sinh viên và nhà khoa học Trung Quốc đã tràn ngập các trường đại học Mỹ và các tổ chức nghiên cứu để thực hiện mục tiêu ăn cắp bí mật thương mại, bí mật quân sự và tài liệu nghiên cứu của Mỹ. Điều này giúp Trung Quốc có được những công nghệ mới nhất trên thế giới mà không phải tốn nhiều phí nghiên cứu.
Tờ Clearance Jobs cho biết, TTP đã thu hút hơn 70.000 chuyên gia “chia sẻ” kiến thức và chuyên môn của họ với Trung Quốc.
Ngoài ra, các “chiến binh” như Huawei, Tiktok từng bước nắm giữ thị trường công nghệ thông tin thế giới, cung cấp cho ĐCSTQ những phần mềm gián điệp hữu dụng nhất để chinh phục thế giới. Tới cuối năm 2018, Huawei có 21 trung tâm nghiên cứu và phát triển R&D trên toàn thế giới với tổng vốn đầu tư lên tới hơn 15 tỷ USD.
Ngoại trưởng Pompeo cho biết: “Cho dù là TikTok hay WeChat, còn có vô số công ty khác nữa đang báo cáo trực tiếp dữ liệu với ĐCSTQ và các cơ quan an ninh quốc gia của họ”.
Ông Robert Spalding, một thiếu tướng quân đội Không quân Hoa Kỳ đã nghỉ hưu, nhận định rằng dữ liệu cũng giống như là tài nguyên chiến lược của thế kỷ 21, với một cuộc đua xảy ra giữa các công ty và chính phủ nhằm làm chủ việc thu thập và phân tích dữ liệu.
Không những thế, ngày 1/10/2016 – được mệnh danh là ngày “Mỹ ném Internet cho bầy sói”, bởi vì ngay khi Barack Obama đã chuyển quyền kiểm soát Internet của Mỹ cho ICANN, Trung Quốc đã “chạm đến” được Hoa Kỳ. ICANN không chỉ đơn giản là một tập đoàn phi lợi nhuận có trụ sở tại Los Angeles (bang California), mà tập đoàn này còn có một văn phòng đặt tại Bắc Kinh, có hơn 30.000 nhân viên Trung Quốc đang làm việc trong bộ máy An ninh mạng của ĐCSTQ.
Điều “thú vị” là, đồng sở hữu ICANN gồm những “gương mặt” cộm cán như Nga, Iran, Cuba, Bắc Triều Tiên, Ả Rập Saudi, Venezuela, và đặc biệt là Trung Quốc – những quốc gia nổi tiếng bóp nghẹt quyền tự do ngôn luận của công dân nước họ.
-ĐCSTQ phát tán ‘ý thức hệ độc hại’ thông qua kiểm soát truyền thông phương Tây và mạng lưới ‘Viện Khổng Tử’
Từ năm 2004, ĐCSTQ cho thành lập cái gọi là “Viện Khổng Tử”, liên kết với các địa phương và các trường đại học trên toàn thế giới. Từ đó đến nay, đã có hơn 500 Học viện Khổng Tử được “tạo dựng” trong khuôn viên của các trường đại học nước ngoài, được sử dụng một cách hiệu quả để tiếp tục truyền bá quan điểm chính trị của ĐCSTQ ra xã hội phương Tây và cộng động người Trung Quốc ở nước ngoài.
Tiến thêm một bước, vào năm 2016, Đài Truyền hình Trung ương Trung Quốc (CCTV) đã mở chi nhánh tại London. Bắt đầu từ đây, ĐCSTQ bắt đầu “bung chân rết” của mình, tờ báo tiếng Anh của ĐCSTQ là China Daily đã ký hợp đồng với ít nhất 30 tờ báo tên tuổi của Mỹ và Anh, nổi bật trong đó là tờ New York Times, Wall Street Journal, Washington Post và UK Telegraph. ĐCSTQ đã “trả tiền” cho các bài tuyên truyền của họ xuất hiện trong hàng chục ấn phẩm quốc tế.
Nhiệm vụ này được hỗ trợ thêm bởi một nhóm gồm hơn 2 triệu tin tặc và đội quân “50 xu” hỗ trợ việc lan truyền tin tức. Họ “bắn phá” các quốc gia đối thủ bằng những thông tin sai lệch và video giả mạo.
Trang CSIC đã trích dẫn từ báo cáo của Ủy ban đánh giá kinh tế và an ninh Hoa Kỳ-Trung Quốc, cho thấy ông Tập tiếp tục xác định Trung Quốc là “nền kinh tế số hai trên thế giới”, đánh dấu một cột mốc quan trọng trong tham vọng thống trị của Đảng cầm quyền, góp phần “đại trùng tu Trung Quốc”. Ông Tập còn lập luận rằng ĐCSTQ là “hình mẫu”, là một “ngọn lửa mới” soi đường cho các nước đang phát triển khác đang tìm cách hiện đại hóa và bảo vệ chủ quyền của họ.
Hệ tư tưởng “Chủ nghĩa tư bản sẽ tiêu vong, chủ nghĩa xã hội sẽ chiến thắng” của ĐCSTQ làm giới chức Hoa Kỳ đi đến kết luận rằng chính quyền này sẽ không từ bỏ chính sách đối đầu, và đặc biệt nhắm vào Hoa Kỳ. Một sự đối lập “ý thức hệ” về căn bản giữa hai cường quốc hàng đầu thế giới đã lộ diện rõ ràng, liệu có phải đây là phần mở màn cho một cuộc thế chiến?
-Chuẩn bị cho chiến tranh sinh-hóa học toàn cầu
Những gì mà thế giới lo ngại cũng là điều chúng ta thường thấy trong các bộ phim viễn tưởng, giờ đã hiện diện thành sự thật: chiến tranh sinh – hoá học trong Thế chiến thứ III.
Những gì không được phép sử dụng như bom hoá học đã được sử dụng tại Seria và hàng trăm đứa trẻ đã chết. Nhưng ít ai biết rằng trong sự hỗn loạn của Trung Đông, có sự “góp sức” của Trung Quốc. Các phần tử hồi giáo cực đoan của Trung Đông được hậu thuẫn, đào tạo, hoặc có mối liên hệ mật thiết ĐCSTQ.
Theo nguồn tin tình báo do các chính trị gia phương Tây tiết lộ rằng, hơn 80 – 90% vũ khí của các chính quyền độc tài, nhóm khủng bố Trung đông được cung cấp bởi Trung Quốc theo các con đường tiểu ngạch. Năm 2018, Viện Royal United Services cho biết Trung Quốc là nhà cung cấp máy bay không người lái quân sự quan trọng cho các nước Trung Đông.
Luận cương “tiến tới thế giới đại đồng” của các phần tử khủng bố có lẽ cũng chính từ quá trình “rải độc” hệ tư tưởng của ĐCSTQ mà được hình thành.
Hơn nữa, Trung Quốc đã có sự chuẩn bị chu đáo về việc nghiên cứu virus làm vũ khí khủng bố sinh học. Năm 2005, sau đại dịch SARS, Viện Virus học Vũ Hán được thành lập, tạo “thế đối trọng” trong nghiên cứu vũ khí sinh học với Hoa Kỳ.
Trong bài viết “Virus Corona Vũ Hán – con quái vật làm thay đổi thế giới”, Giáo sư Joseph Tritto – bác sĩ phẫu thuật vi mô, chuyên gia về công nghệ sinh học và công nghệ nano và là chủ tịch của Học viện Khoa học và Công nghệ Y sinh Thế giới, cho biết: “Shi (người đứng đầu Viện Virus học Vũ Hán) muốn nghiên cứu một loại virus mạnh hơn để tạo ra một loại một thuốc chủng mạnh hơn: kết hợp virus dơi với virus tê-tê trong ống nghiệm, và năm 2017 đã công bố kết quả của những nghiên cứu này trong một số bài báo khoa học. Nghiên cứu của Shi thu hút sự quan tâm của ngành quân sự và y tế-sinh học Trung Quốc, liên quan đến vũ khí sinh học được sử dụng như một biện pháp phòng thủ và tấn công”.
Và giờ đây, cả thế giới đang đối mặt với cuộc chiến virus Corona Vũ Hán bắt nguồn từ Trung Quốc, chỉ có điều ít ai ngờ rằng ĐCSTQ đã lên kế hoạch cho điều này từ lâu.
-Hàng giá rẻ thao túng phương Tây, và dùng ‘bẫy nợ’ cưỡng đoạt lợi ích kinh tế, khống chế các nước nghèo
Nếu trước đây khái niệm “nghệ thuật chiến tranh” chỉ có thể được hình dung trong bối cảnh một trận chiến vũ trang, thì bây giờ Trung Quốc vươn tới mục tiêu này bằng các công cụ tài chính, từ những cách cơ bản nhất như hối lộ đến những cách tinh vi hơn như đầu tư, trợ cấp và cho vay. Tờ Eurasian Times cho rằng ĐCSTQ đã chuẩn bị cho một cuộc chiến công phu hơn, và vũ khí chính là TIỀN.
Trong hai thập kỷ qua, Trung Quốc đã trở thành nước cho vay lớn nhất trên toàn cầu, với mức cho vay vượt quá 5% GDP toàn cầu. Tổng cộng, Chính phủ Trung Quốc và các công ty của họ đã cung cấp 1,5 nghìn tỷ USD cho các khoản vay trực tiếp và tín dụng thương mại cho hơn 150 quốc gia.
Chính quyền này xuất khẩu nền kinh tế tham nhũng qua Sáng kiến Vành đai và Con đường (BRI) để giăng “bẫy nợ”, tiếp tục củng cố vị thế của mình bằng cách “rải độc” cho vay các cơ sở hạ tầng và các dự án khác cho các nước “cả tin”, nhằm chiếm đoạt đất đai, tài nguyên và khống chế các quốc gia “con nợ” tuân thủ theo “hệ ý thức của ĐCSTQ”.
Ngoại trưởng Libya Musa Kusa từng phát biểu: “Khi chúng ta trở về với thực tại, chúng ta thấy cái gì đó giống như Trung Quốc đang xâm lược lục địa châu Phi”.
Báo cáo của Viện Tài chính Quốc tế (IIF) cho biết, BRI đã “tung ra” hơn 730 tỷ USD vào các dự án đầu tư và xây dựng ở nước ngoài tại hơn 112 quốc gia. Nhiều quốc gia đã nợ Trung Quốc ít nhất 20% GDP danh nghĩa của họ (Djibouti, Tonga, Maldives, Congo, Kyrgyzstan, Campuchia, Niger, Lào, Zambia, Samoa, Vanuatu và Mông Cổ).
Bằng cách thiết lập mối quan hệ “thực dân” khắp châu Phi, châu Á, và cả “sân sau” của nước Mỹ là châu Mỹ Latinh, Trung Quốc đang ngày càng lấy nhiều nguồn tài nguyên thiên nhiên của thế giới ra khỏi thị trường toàn cầu và giữ làm của riêng. Điều này “tạo điều kiện” cho Trung Quốc mua lại các cảng, sân bay và các công ty nhà nước… của các quốc gia vỡ nợ với giá hời. Ngoài ra, Trung Quốc cũng đã có được “sự ủng hộ” vững chắc cho những phiếu bầu vào tổ chức Liên Hợp Quốc (LHQ) ở những vùng đất xa xôi này.
Do đó, đến năm 2019, các quan chức Trung Quốc đang nắm giữ hàng loạt vị trí lãnh đạo quan trọng trong các cơ quan và tổ chức của thế giới. Cụ thể là, trong số 15 cơ quan chuyên môn của LHQ thì [có đến] 4 cơ quan là thuộc sự lãnh đạo của Trung Quốc, và đây chỉ là “phần nổi của tảng băng chìm”.
Ngoài ra, chiến lược giăng bẫy của ĐCSTQ đã phát huy tác dụng khi vào thời điểm cuối năm 2019, các công ty nước ngoài không ngừng rót thêm tiền đầu tư vào Trung Quốc vì không thể bỏ qua “một thị trường trị giá 600 tỷ USD cho nền kinh tế Mỹ”.
Để rồi khi các công ty nước này từng bước nắm trong tay công nghệ của các đối tác nước ngoài, Trung Quốc có được cơ sở để xây dựng một thị trường hàng nhái giá “cực rẻ” tràn lan khắp trong nước và thế giới, làm công cụ mặc cả với các nước phương Tây khống chế nền kinh tế toàn cầu.
Có thể nói, trong giai đoạn 1 này, Trung Quốc đã hoàn thành kế hoạch “giăng bẫy và rải độc” theo một cách rất bài bản, chiến thuật được toan tính lâu dài, sâu rộng trên phạm vi toàn thế giới.
*Giai đoạn 2: Lôi kéo đồng minh và thực hiện giấc mơ ‘bá chủ thế giới’
Cuộc giao tranh giữa Ấn Độ và Trung Quốc ở vùng biên giới 2 nước dưới chân dãy Himalaya có thể chỉ là chiến tranh vùng, chưa loang ra thế chiến. Nhưng đó là một trong những dấu hiệu ban đầu cho thấy mưu đồ bá quyền của ĐCSTQ.
Sau khi Washington rút khỏi thỏa thuận hạt nhân năm 2015 năm 2018, Tehran đã bị ảnh hưởng nặng nề bởi lệnh trừng phạt của Mỹ, bao gồm phần lớn thương mại nước ngoài. Trong khi cựu nhà ngoại giao Iran Fereydoun Majlesi cho biết rằng “mọi con đường đều đóng lại với Iran”, Trung Quốc nghiễm nhiên trở thành đồng minh duy nhất với một thỏa thuận gần đây giữa hai bên trị giá lên đến 400 tỷ USD.
Theo tờ Express cho biết, nhiều nguồn tin nội bộ tiết lộ rằng Bắc Kinh và Tehran sẽ thỏa thuận hợp tác quân sự, bao gồm phát triển vũ khí, kết hợp đào tạo và chia sẻ thông tin tình báo để chống khủng bố và buôn bán ma túy và con người. Đây được xem là bước “lôi kéo đồng minh’ vô cùng thiết yếu của ĐCSTQ.
Ali Gholizadeh, một nhà nghiên cứu người Iran tại Đại học Khoa học và Công nghệ Trung Quốc tại Bắc Kinh, cho biết: “Cả Iran và Trung Quốc đều coi thỏa thuận này là một quan hệ đối tác chiến lược, không chỉ mở rộng lợi ích kinh tế của họ mà còn nhằm đối đầu với Hoa Kỳ”.
Liệu còn những ai là “đồng minh” của Trung Quốc, nếu thế chiến nổ ra? Một vài năm trước, nhiều người nghĩ rằng đây có thể là câu hỏi cho những năm về sau của thập kỷ. Nhưng đây rõ ràng là câu hỏi của hiện tại.
BRI là một chiến lược phát triển toàn cầu được Trung Quốc thông qua vào năm 2013, dự kiến phát triển cơ sở hạ tầng và đầu tư vào ít nhất 70 quốc gia và tổ chức quốc tế ở châu Á, châu Âu. Một số nhà quan sát coi đó là sự thống trị của Trung Quốc trong các vấn đề toàn cầu bằng cách khai thác mạng lưới thương mại của các nước này.
Mahbubani – nhà ngoại giao hàng đầu của Singapore tại Liên Hợp Quốc, cho rằng các nước châu Á coi Trung Quốc là một “thực tế ngay trước cửa nhà” và rằng việc đối đầu với Trung Quốc đặt họ vào “sự tự sát” về kinh tế, họ trở thành “đồng minh bất đắc dĩ” của Trung Quốc.
Hiện tại, Trung Quốc đã ký các thỏa thuận hợp tác liên quan đến BRI với 138 quốc gia và 30 tổ chức quốc tế. Mục đích xa hơn thế nữa, chính quyền này nhận thức rõ ràng về lâu dài, rằng cần phải “đóng quân” càng nhiều công dân của mình càng tốt tại các lãnh thổ khác nhau.
Nghị sĩ Ai Cập Mustafa al-Gindi đã nói rằng: “Dù họ nói gì đi nữa, có một sự thật là người Trung Quốc đến châu Phi không chỉ với các kỹ sư và nhà khoa học. Họ đang đến với cả các nông dân. Đó là chủ nghĩa thực dân mới. Không đạo đức, không giá trị”.
Tương tự như vậy, khi Namibia bị phá sản với hàng tỷ USD nợ vay của Trung Quốc, Bắc Kinh đã đòi nợ bằng cách thương lượng cho hàng ngàn gia đình Trung Quốc tới Namibia.
Đây là tình huống bị “thuộc địa hóa” đáng tiếc nhất của mảnh đất Sudan mà các tác giả cuốn sách “China Safari” viết: “Nơi đây người Trung Quốc khoan dầu và bơm nó vào các đường ống của Trung Quốc, được bảo vệ bởi vệ sĩ Trung Quốc, đưa tới một bến cảng cũng được xây dựng bởi người Trung Quốc, nơi mà dầu sẽ được bơm lên những tàu chở dầu Trung Quốc để chở về Trung Quốc. Những người lao động Trung Quốc xây dựng đường xá, cầu cống và một đập nước khổng lồ, giải tỏa các mảnh đất nhỏ của hàng chục ngàn tiểu nông địa phương; người Trung Quốc trồng trọt lương thực Trung Quốc để cho người Trung Quốc chỉ ăn rau cũng của Trung Quốc với ngũ cốc nhập khẩu cũng từ Trung Quốc; người Trung Quốc vũ trang cho một chính phủ phạm tội ác chống lại loài người; và người Trung Quốc bảo vệ chính phủ đó và bênh vực nó trong Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc”.
Trong một thập kỷ qua, 750 ngàn người Trung Quốc đã định cư tại châu Phi. Các chuyên gia cho rằng Trung quốc dự tính sẽ gửi 300 triệu người tới châu Phi trong giai đoạn tiếp theo của chủ nghĩa bành trướng. Như vậy, càng có nhiều người Trung Quốc ở một vùng lãnh thổ cụ thể, thì cơ quan mật vụ Trung Quốc càng có quyền tự do hành động ở đó. Những quốc gia này bất đắc dĩ trở thành đồng minh của Trung Quốc.
Một nhóm “đồng minh” khác của Trung Quốc có thể kể đến là Mỹ Latinh, khu vực “sân sau của Mỹ” này đã nhanh chóng trở thành “sân trước” của Trung Quốc. Theo The Guardian, từ năm 2018, dự án BRI của Trung Quốc đã “nuốt trọn” 14 trong số 20 quốc gia thuộc khu vực này.
Chile – nền kinh tế thị trường tự do nhất trên lục địa, coi Trung Quốc là đối tác thương mại chính của mình cả về nhập khẩu và xuất khẩu; 1/3 số nợ của Ecuador trị giá 18,4 đô la bn (15 tỷ bảng) – đang nợ các ngân hàng chính sách của Trung Quốc; Mexico, Venezuela và Bolivia cũng có liên kết thương mại mạnh mẽ với Trung Quốc.
Từ năm 2017, Panama, Cộng hòa Dominica và El Salvador “ngoan ngoãn” nghe theo Trung Quốc để đổi lấy sự đảm bảo tài chính và đầu tư cơ sở hạ tầng.
Giai đoạn 3: tạo sự hỗn loạn nhằm thực hiện mưu đồ “Thế chiến” – sắp đặt lại trật tự thế giới
Các “độc dược ” của giai đoạn 1 và “mưu đồ” ở giai đoạn 2 bắt đầu phát huy tác dụng trong giai đoạn 3 này, giai đoạn mà ĐCSTQ tạo ra sự hỗn loạn.
Vào năm 2016, Chủ tịch ĐCSTQ Tập Cận Bình đã chỉ ra Trung Quốc sẵn sàng chuyển sang giai đoạn mới khi tuyên bố rằng: “Trung Quốc đã trở thành một nhân tố quan trọng trong việc thay đổi nền chính trị và kinh tế thế giới. Chúng ta cần nỗ lực hơn nữa để biến sức mạnh tiền tệ của mình thành một thể chế quốc tế”.
Liệu có phải chính quyền này đang toan tính thực hiện nguyên tắc: Trao đổi vai trò của “Chủ – Khách” với Hoa Kỳ?
Tuy nhiên, vào tháng 9/2019, chính quyền Trump đã bắt đầu cuộc chiến thuế quan Mỹ-Trung, tăng thuế lên những hàng nhập khẩu của Trung Quốc từ mức 10% lên tới 25%, 50%. Như vậy, chỉ tới tháng 12/2019, gần như toàn bộ 6.000 mặt hàng xuất khẩu trị giá 540 tỷ USD của Trung Quốc sang Hoa Kỳ phải chịu thuế.
Kể từ khi Hoa Kỳ tuyên bố thương chiến, chính sách cho giai đoạn 3 này đã thay đổi, các nhân tố như phần tử khủng bố Trung Đông, Antifa, vũ khí virus, hóa học… được ĐCSTQ đồng loạt kích hoạt khi chính quyền này nhận thấy rằng không thể che giấu dã tâm của mình và không thay đổi được cục diện địa chính trị toàn cầu.
Có lẽ Trung Quốc vẫn đang “ẩn mình” để củng cố nền tảng vững chắc, nhưng đòn thương chiến của ông Trump đã khiến ĐCSTQ “hiện nguyên hình”, thế cuộc hiện tại buộc ĐCSTQ phải “lộ mình” sớm hơn.
Do đó, chính quyền này tung ra “chiêu” hiểm độc hơn: phát tán virus Corona Vũ Hán “có tính toán”.
Theo Blackwill & Tellis (2015): “Trong nhiều thập kỷ, tốc độ tăng trưởng cao GDP chính là căn cứ tồn tại hợp pháp của chính quyền Trung Quốc. Nhưng bây giờ là thời điểm mà Trung Quốc không còn năng lực duy trì ‘căn cứ tồn tại hợp pháp của mình”. Vì thế, nếu có thể khiến cả thế giới lao dốc vì virus Corona Vũ Hán và nhân cơ hội đó trục lợi, thì Trung Quốc có cơ hội thắng lớn trong trò chơi sinh – tử này.
Để biến đổi gen, trong tự nhiên sinh vật cần đến thời gian hàng ngàn năm. Nhưng hiện nay virus Corona Vũ Hán có rất nhiều chủng biến đổi gen và biến đổi gen nhanh một cách khó hiểu. Vấn đề là, nguồn gốc của tai hoạ đến từ Trung Quốc, và sự hỗn loạn cũng từ đó mà ra.
Về truyền thông, từ “bàn đạp” là vào năm 2009 Trung Quốc tuyên bố chi 6,6 tỷ USD để tăng cường sự hiện diện truyền thông trên toàn cầu. Đến năm 2020, sau khi “tung” virus Corona Vũ Hán ra khắp thế giới, ĐCSTQ đã bắt đầu chiến dịch “bóp méo sự thật”, tuyên truyền rằng đó là virus… Mỹ. Những bài báo bôi nhọ Tổng thống Trump cũng từ đó mà ra, đơn giản vì ông Trump là vị tổng thống Mỹ duy nhất dám mạnh mẽ đối đầu và trừng phạt ĐCSTQ.
Ngoài ra, ngay khi tổ chức khủng bố Antifa gây bạo loạn ngay trong lòng nước Mỹ, cơ quan ngôn luận của ĐCSTQ thừa cơ “dồn hết mã lực” để kích động ngôn luận chống Mỹ. Tổng chưởng lý Hoa Kỳ William Barr cho biết: ”Một số cuộc biểu tình bị tổ chức cánh tả cực đoan kiểm soát, họ có mục đích khác”.
Chín mươi năm về trước, Liên Xô cũ đã tạo ra khái niệm ”chống phát xít” với mục đích tuyên truyền. Đảng Cộng sản Liên Xô khi ấy cần triển khai một thông điệp nhằm xoa dịu các nền dân chủ phương Tây “ngây thơ dễ tin”, và cũng nhằm “đánh lạc hướng” để họ không coi chủ nghĩa Bôn-sê-vích là một mối đe dọa.
Thực tế, những cuộc bạo loạn của nhóm Antifa, Black Lives Matter… chính là một phần trong kế hoạch kháng Mỹ, chống Trump, và là nỗ lực trong chuỗi mục tiêu cuối cùng của những kẻ theo chủ nghĩa Marxist mới sùng bái Satan: Phá hủy Đức tin Kitô giáo ở Mỹ.
Do đó, không có gì ngạc nhiên khi suy ra rằng Antifa là một tổ chức “thân ĐCSTQ”. Nhiều nghi vấn được đặt ra rằng: “Antifa” hợp tác với các chỉ thị của ĐCSTQ, mượn đề tài người Mỹ gốc Phi bị cảnh sát giết làm cớ để tạo ra hỗn loạn.
Quan trọng hơn cả, virus Corona vẫn đang “tung hoành” khắp thế giới, nhiều quốc gia vẫn đang trong trạng thái phong tỏa đất nước, nền kinh tế thế giới đã bị “chà đạp” một cách thảm hại và hàng triệu sinh mệnh đã bị “tước đoạt” bởi virus này.
Tờ zeenews nhận định rằng, thế giới hầu như không nhận thức được thực tế rằng Thế chiến thứ III đã bắt đầu, kể từ khi Trung Quốc “phát tán” virus Corona Vũ Hán ra toàn thế giới. Trong khi nền kinh tế thế giới “quỳ gối” trước sự bùng nổ của dịch bệnh, Trung Quốc gần như đã phát động Thế chiến thông qua sức mạnh tài chính của mình nhằm cố gắng lật đổ các cường quốc toàn cầu như Hoa Kỳ và các nước châu Âu khác.
Trong khi các quốc gia đang tìm cách “tự vực dậy”, Trung Quốc bắt đầu chiến dịch bành trướng ở Biển Đông. Theo The Times of India, ước tính thương mại toàn cầu đi qua Biển Đông hàng năm trị giá lên đến 3,37 nghìn tỷ USD, chiếm 1/3 thương mại hàng hải toàn cầu; 80% lượng nhập khẩu năng lượng của Trung Quốc và 39,5% tổng lượng thương mại của Trung Quốc đi qua Biển Đông.
Vì điều này mà Trung Quốc đã không ngại ngần “xô xát” với các quốc gia như Indonesia, Malaysia, Philippines, Nhật Bản và Việt Nam, hòng “chiếm đoạt” khu vực Biển Đông.
Và khi mà thế giới quá thực đã rơi vào trạng thái hỗn loạn cực độ. Đây cũng là lúc Trung Quốc tung ra “ngón đòn” cuối cùng…
*Giai đoạn cuối: đánh bại – hay sẽ là sự thất bại, sụp đổ thảm hại?
Nếu chỉ có Trung Quốc và Mỹ thì ko thể gọi là thế chiến. Nhưng chính quyền Trump đã xây dựng, liên kết được lượng đồng minh hùng hậu trong khi “phe Tập Cận Bình” có nhiều phần tử cực đoan ở Trung Đông, nhiều “đồng minh” là các quốc gia mắc nợ ở Châu Phi, có Antifa ở trong lòng nước Mỹ, có ít nhất 5 tổ chức chuyên môn quan trọng nhất trong lòng Liên Hợp Quốc, có mạng lưới truyền thông phủ 99% nước Mỹ và toàn cầu…
Với sức mạnh mang tính toàn cầu của Mỹ và Trung Quốc, có vẻ như thế giới chúng ta đang nằm trong (chứ không phải trên ngưỡng cửa) của Thế chiến thứ III. Điều khủng khiếp là thế giới không phải chỉ đối mặt với các hệ lụy của cuộc chiến thương mại, tiền tệ, mà đó còn có thể là cuộc chiến “sinh tử” sinh – hoá học, nơi mạng người sẽ thành như cỏ rác…
Cuốn “Nhật hoàng Hirohito và công cuộc kiến thiết nước Nhật hiện đại” mô tả quan điểm phổ biến của Nhật thời đó không khác gì của ĐCSTQ hiện nay, đó là cho rằng luật pháp quốc tế chỉ là những sản phẩm của phương Tây phục vụ cho lợi ích của phương Tây. Hitler, Stalin cũng đã từng phổ biến những quan điểm như vậy. Tất cả họ đều cho rằng phải lật đổ trật tự cũ và thiết lập nên một trật tự thế giới mới “đạo đức hơn, cao cả hơn”.
Nhật hoàng được giới quân phiệt dựng nên như một biểu tượng đạo đức sáng ngời để ban phát sự nhân từ của mình cho mọi dân tộc trong “Đại đông Á”. Chính quyền Nhật thời Hirohito trước Thế chiến II chưa bao giờ thiếu những lời lẽ chân thành, cả lúc chuẩn bị gây chiến lẫn lúc đã tàn sát hàng loạt người vô tội.
Nếu các lực lượng và xu hướng dân chủ không đảo ngược được tình thế này thì việc ĐCSTQ đưa cả dân tộc Trung Hoa vào chiến tranh là điều không thể tránh khỏi, bất chấp những tuyên bố vì hòa bình rất “chân thành” của chính quyền này hiện nay. Sự trỗi dậy hung hăng của ĐCSTQ là một dấu hiệu rõ ràng nhất cho thấy điều này và chứng minh nguy cơ bùng nổ của Thế chiến thứ III.
Thế nhưng, liệu mưu đồ của chính quyền tà ác này có thành công không, và “gã khổng lồ” Hoa Kỳ cùng “Liên minh thế giới” sẽ làm gì để đưa ĐCSTQ vào thế “thập diện mai phục”, vẫn sẽ là một bài toán đầy thú vị và nan giải!
…
(Tâm An- Theo ntdvn)





Mỹ-Trung, Nixon đến Trump: Kết thúc một ảo tưởng?
Mỹ-Trung, Nixon đến Trump: Kết thúc một ảo tưởng?
Nixon gọi đó là Tuần thay đổi thế giới. Tháng 7 năm 2020, tròn 49 năm, gần nửa thế kỷ, kể từ khi sự hình thành của một ý tưởng viển vông, vốn nằm trong hành trình của những lời ngụy biện và ngu ngốc.
Vào ngày 30 tháng 6 năm 1971, Tổng thống Hoa Kỳ Richard Nixon nói với Patrick McConaughy, Đại sứ Hoa Kỳ tại Đài Loan: “Về mặt thể chất hay triết học, chúng tôi không làm điều đó với bạn bè của chúng tôi.”
Nixon đang truyền đạt sự đảm bảo về tình hữu nghị được tiếp tục với Đài Loan trong bối cảnh cuộc gặp sắp tới giữa Cố vấn An ninh Quốc gia Hoa Kỳ Henry Kissinger và Thủ tướng Trung Quốc Chu Ân Lai.
Mười ngày sau, Kissinger nói với Chu-Ân Lai rằng “chúng tôi đã kết thúc Tuần tra eo biển Đài Loan, loại bỏ một phi đội máy bay tiếp dầu khỏi Đài Loan” và cắt giảm 20% nhóm cố vấn quân sự của chúng tôi “.
Vào cuối tháng 7 năm 1971, Kissinger và Nixon đã hoàn thành điều mà chỉ có thể được mô tả là phiên bản ngoại giao của việc ném một ‘người bạn’ vào gầm xe buýt.
Đến tháng 11 năm 1971, Đài Loan ra khỏi LHQ, một quốc gia không có tư cách thành viên trên diễn đàn thế giới.
Đồng hồ đã quay. Tuần này, Tổng thống Mỹ Donald Trump đã cử Bộ trưởng Y tế Mỹ Alex Azar đến Đài Loan, quan chức cấp cao nhất trong hơn 40 năm để làm việc này. Hôm thứ Sáu, Trump, trong nỗ lực biến Trung Quốc trở thành kẻ phản diện trung tâm trong nỗ lực tái tranh cử, đã công bố một loạt biện pháp.
Hoa Kỳ đã áp đặt các biện pháp trừng phạt đối với 11 quan chức và đồng minh của Trung Quốc tại Hồng Kông, trong đó có Trưởng Đặc khu Hongkong Carrie Lam. Trump cũng thông qua lệnh hành pháp cấm các công ty và cư dân Hoa Kỳ kinh doanh bất kỳ hoạt động nào liên quan với các ứng dụng TikTok và WeChat thuộc sở hữu của Trung Quốc, và đặt ra thời hạn 45 ngày.
Ngay cả khi Phố Wall suy đoán về những hậu quả có thể xảy ra đối với những gã khổng lồ công nghệ của Mỹ, không thể cưỡng lại được rằng ảo tưởng được tạo ra dưới thời Nixon đang làm sáng tỏ TikTok… tích tắc.
Giả thuyết, được Nixon truyền bá và Kissinger thực hiện, là để xóa sổ Trung Quốc để chia rẽ khối cộng sản do Liên Xô lãnh đạo. Sự thật là khối được đoàn kết chỉ trong sự sợ hãi. Nỗi sợ hãi lớn nhất của Trung Quốc là sự chia cắt.
Chu Ân Lai nói với Kissinger: “Điều tồi tệ nhất là Trung Quốc sẽ lại bị chia cắt sâu. Bạn có thể đoàn kết, với việc Liên Xô chiếm tất cả các khu vực phía bắc sông Hoàng Hà, và bạn chiếm tất cả các khu vực phía nam sông Dương Tử, và phần phía đông giữa hai con sông này có thể để lại cho Nhật Bản. “
Ý tưởng của Nixon được hình thành vào năm 1967 khi với tư cách là một ứng cử viên, ông đã viết “đơn giản là chúng tôi không thể để Trung Quốc mãi mãi bên ngoài gia đình các quốc gia, ở đó để nuôi dưỡng những tưởng tượng, ấp ủ những thù hận và đe dọa các nước láng giềng.”
Gần nửa thế kỷ sau, Mỹ cáo buộc Trung Quốc can thiệp bầu cử của mình, Ngoại trưởng Mike Pompeo tin rằng “Tổng Bí thư Tập Cận Bình là người thực sự tin tưởng vào hệ tư tưởng độc tài toàn trị đã phá sản” với “mưu đồ bá quyền”, và trớ trêu thay, Cố vấn An ninh quốc gia Robert C. O’Brien nói rằng Chủ tịch Trung Quốc “Tập Cận Bình coi mình là người kế nhiệm Josef Stalin”. Điều đáng chú ý nhất về câu chuyện là phương tiện đó được sử dụng bởi Nixon và nhóm của ông.
Nền dân chủ lâu đời nhất thế giới được xây dựng dựa trên các nguyên tắc “quyền con người được sống, tự do và mưu cầu hạnh phúc” đã chọn ôm lấy Trung Quốc cộng sản, một quốc gia độc tài dưới thời Mao khét tiếng về thảm sát hàng loạt, đàn áp và vi phạm nhân quyền, và giúp đỡ nhà độc tài quân sự Pakistan Yahya Khan và bạo chúa khét tiếng Nicolae Ceauescu của Romania.
Mối quan hệ Ấn-Mỹ được gắn bó trong bối cảnh tự kỷ ám thị. Cơ sở của Mỹ thường đề cập đến mối quan hệ của Ấn Độ với Liên Xô. Điều mà người ta không hiểu là chính mối quan hệ Mỹ-Trung đã đẩy Ấn Độ vào vòng tay của Hiệp ước Hữu nghị Liên Xô.
Alexei Kosygin đã đề nghị hiệp ước vào tháng 9 năm 1969 nhưng Indira Gandhi đã gạt nó sang một bên cho đến ngày 9 tháng 8 năm 1971 khi Kissinger tiết lộ các đường nét của thành kiến mới của Troika và Nixon.
Trong 5 thập kỷ, Hoa Kỳ đã thúc đẩy sự phát triển chính của Trung Cộnh, mở cửa thương mại và thậm chí thúc đẩy Trung Cộng gia nhập WTO. Xuất khẩu của Trung Quốc sang Mỹ tăng từ 3,5 tỷ USD năm 1985 lên 557 tỷ USD năm 2019.
Là công xưởng của thế giới, nó tự hào về kim ngạch xuất khẩu 2,5 nghìn tỷ USD và GDP trên 15 nghìn tỷ USD. Đối với tất cả những thành công của thể chế chính trị Hoa Kỳ về nhân quyền và dân chủ, các công ty của chính họ đã đảm bảo cho Trung Quốc một bức tường ngăn cách giữa động cơ lợi nhuận và chính trị. Trong khi đó, Trung Quốc đã tận dụng sức mạnh kinh tế của mình để thực hiện các tham vọng của mình.
Cách nó hoạt động được minh họa rõ nhất bằng phép loại suy này. Hàng năm, những người đánh cá Trung Quốc săn bắt một loài cá mập có nguy cơ tuyệt chủng ngoài khơi quần đảo Galapagos. Về mặt kỹ thuật, các hòn đảo nằm trong vùng biển của Ecuador. Các tàu Trung Quốc dùng mồi nhử để dụ những con cá mập có nguy cơ tuyệt chủng ra khỏi vùng biển Ecuador vào vùng biển quốc tế và bắt chúng.
Sự thức tỉnh duy nhất của lưỡng đảng trong thời Trump được kích hoạt bởi sự gia tăng nợ, thâm hụt và bất bình đẳng (thương mại…)- và những gì dường như là hành vi cướp việc làm và tăng trưởng của Mỹ. Khi tham gia với Trung Quốc, Mỹ đã xuất khẩu tiền tiết kiệm, đầu tư, công nghệ và việc làm của mình. Nguồn vốn FDI của Mỹ vào Trung Quốc hiện ở mức hơn 115 tỷ USD và Trung Cộng sở hữu hơn 1,1 nghìn tỷ USD trái phiếu kho bạc Mỹ.
Hiện họ đang cố gắng tạo dựng các liên minh mới – cho dù là trên 5G, chuỗi cung ứng hay bảo mật. Bản giao hưởng của Ấn Độ với bản hit mới, ‘love me love my Quad’ là một phần của bản giao hưởng mới. Ấn Độ phải và sẽ chọn giai điệu tango để nhảy theo.
Đúng là bối cảnh rất quan trọng đối với chính sách và chính trị. Di sản và lịch sử cũng vậy. Con đường cứu chuộc là một chặng đường dài gian khổ.
Nguồn https://www.newindianexpress.com/…/us-china-nixon-to-trump-…?

QUAN CHỨC HỒNG KÔNG -TAY SAI ĐỘC TÀI CSTQ ĐANG RUN KHI MỸ RA LỆNH PHONG TOẢ TÀI SẢN,
QUAN CHỨC HỒNG KÔNG -TAY SAI ĐỘC TÀI CSTQ ĐANG RUN KHI MỸ RA LỆNH PHONG TOẢ TÀI SẢN, vì họ vi phạm nhân quyền ở Hongkong
Joshua Wong tweet liệt kê quan chức Hồng Kông hiện nay, đa số có quốc tịch và tài sản tại Anh, Úc, Canada, Mỹ
Joshua đề nghị Tập yêu cầu họ từ bỏ quốc tịch nước ngoài, mang tài sản về Hongkong Trung Cộng … để chứng tỏ họ trung thành với ĐCSTQ
—-
1.Trưởng đặc khu Hongkong : Carrie Lam
Lam Siu-Por (chồng) | Quốc tịch: Anh
Jeremy Lam Jit-si (con trai) | Quốc tịch: Vương quốc Anh
Joshua Lam Yeuk-hei, hay còn gọi là Josh Lam (con trai) | Quốc tịch: Vương quốc Anh
2. Bộ trưởng tài chính
Paul Chan Mo-po
Frieda Hui Po-ming (vợ) | Quốc tịch: Vương quốc Anh
James Chan Tian-hsing (con trai) | Quốc tịch: Vương quốc Anh
Joyce Chan Tian Yan (con gái) | Quốc tịch: Vương quốc Anh
3.Bộ trưởng Tư pháp
Teresa Cheng Yeuk-wah
Otto Poon Lok-to (chồng) | Quốc tịch: Canada
4. Bộ trưởng An ninh
John Lee Ka-chiu
Vợ | Quốc tịch: Anh
Two Sons | Quốc tịch: Anh
5. Bộ trưởng Môi trường
Wong Kam-sing
Susan Leung So-wan (vợ) | Quốc tịch: Canada
6.Bộ trưởng Giáo dục
Kevin Yeung Yun-hung
Con trai và con gái | Hiện đang học ở Úc
…
黃之鋒 Joshuawongcf




Bắt tỷ phú Jimmy Lai, TQ giáng đòn chí tử vào tự do báo chí Hong Kong?
Nguyễn Hữu Vinh
Bùi Thư
BBC News Tiếng Việt
một giờ trước
Giới quan sát nhận định việc chính quyền Hong Kong bắt giữ tỉ phú truyền thông Jimmy Lai theo luật An ninh Quốc gia là đòn nặng nề giáng vào tự do báo chí.
Một nguồn tin từ báo Apple Daily do tỉ phú Lai sở hữu nói rằng các lãnh đạo khác của tờ báo này cũng đang trở thành đích ngắm và cảnh sát đã lục soát nhà của họ.
“Chúng tôi đang làm việc với luật sư để bảo vệ quyền lợi. Chúng tôi coi đây là sự quấy nhiễu trắng trợn”, Reuters dẫn nguồn tin này cho hay.
‘Sẵn sàng ngồi tù’
Ông Mark Simon, Giám đốc điều hành công ty truyền thông Next Digital của ông Lai, cho biết doanh nhân này bị bắt giữ theo luật An ninh Quốc gia, vốn gây tranh cãi khi Trung Quốc áp dụng đối với Hong Kong vào tháng Sáu.
Ông Lai là gương mặt tiêu biểu ủng hộ các cuộc biểu tình đòi dân chủ nổ ra ở Hong Kong vào năm ngoái.
Hồi tháng 2, doanh nhân 71 tuổi này đã bị buộc tội tụ tập bất hợp pháp. Sau đó, ông được cảnh sát cho tại ngoại. Lúc bấy giờ, báo chí quốc doanh tại Trung Quốc đã gọi ông là “trùm bạo động”, “kẻ không ngừng lan truyền thông tin thù hận và tiêu cực về đại lục”.
Ông Simon nói rằng: “Ông Jimmy Lai đang bị bắt về tội thông đồng với các thế lực nước ngoài”.
Cảnh sát Hong Kong thông báo có 7 người đã bị bắt hôm thứ Hai vì tình nghi vi phạm luật An ninh Quốc gia, nhưng chưa xác nhận rằng ông Lai có nằm trong số đó hay không.
Sau khi luật An ninh Quốc gia được áp đặt tại Hong Kong, trước câu hỏi liệu ông có rời Hong Kong đi định cư ở nước ngoài không, Jimmy Lai nói nhất định sẽ ở lại và tiếp tục đấu tranh dù ông biết mình là một trong những mục tiêu của luật an ninh mới.
Jimmy Lai là một nhân vật nổi bật trong giới truyền thông tại Hong Kong, với tài sản ước tính hơn 1 tỉ USD.
Ông là người sáng lập Apple Daily, tờ báo thường xuyên chỉ trích giới lãnh đạo Hong Kong và Trung Quốc.
Trước đó, ông Lai từng nói trong một cuộc phỏng vấn với New York Times: “Giới lãnh đạo ghét tôi lắm. Họ cho rằng tôi là một kẻ phá rối.”
Ngày 30/6, khi luật An ninh Quốc gia mới của Trung Quốc được thông qua, Jimmy Lai đã nói với BBC rằng điều này “gióng lên hồi chuông báo tử cho Hong Kong”.
Ông cảnh báo rằng Hong Kong sẽ trở nên thối nát như Trung Quốc đại lục vì “nếu không có pháp quyền, những người kinh doanh ở đây sẽ không được bảo vệ”.
Trong một cuộc phỏng vấn riêng với hãng tin AFP, ông Lai nói: “Tôi đã chuẩn bị cho việc ngồi tù. Nếu điều đó đến, tôi sẽ có cơ hội đọc những cuốn sách mà tôi chưa đọc. Điều duy nhất tôi có thể làm là trở nên lạc quan.”
Đòn giáng vào tự do báo chí
Vụ bắt giữ Jimmy Lai nằm trong hàng loạt hành động mà nhà chức trách Hong Kong thực hiện sau khi luật An ninh Quốc gia được Trung Quốc áp đặt đối với đặc khu hành chính.
Hồi cuối tháng 7, báo chí Hong Kong đưa tin cảnh sát phát lệnh bắt đối với các cựu thủ lĩnh đấu tranh đã đào thoát ra nước ngoài, bao gồm Nathan Law và Wayne Chan Ka-kui.
Hồi cuối tuần trước, Joshua Wong, cựu thủ lĩnh phong trào Demosisto, cùng 23 người khác cũng bị truy tố về việc tham gia tưởng niệm vụ thảm sát Thiên An Môn. Tội danh được nêu là “tham gia tụ tập đông người trái phép”.
Năm nay, chính quyền Hong Kong đã cấm tập trung đông người trong dịp tưởng niệm sự kiện Thiên An Môn vào ngày 4/6. Tuy nhiên, vẫn có rất đông người dân Hong Kong đã tập trung tưởng niệm bất chấp lệnh cấm.
Nếu như các tội danh dành cho Joshua Wong và 23 người khác đã có trước khi luật An ninh Quốc gia mới của Trung Quốc được áp đặt tại Hong Kong, thì việc truy bắt Nathan Law, Wayne Chan Ka-kui và mới nhất là vụ bắt giữ tỉ phú Jimmy Lai là việc áp dụng luật mới này.
Tờ Hoàn Cầu Thời Báo của Bắc Kinh cho biết ông Jimmy Lai bị bắt với tội danh câu kết với ngoại bang và khó có thể được bảo lãnh tại ngoại cũng như “chắc chắn sẽ nhận án phạt thích đáng”.
Jimmy Lai, chủ tập đoàn truyền thông Next Digital, nắm giữ nhiều tờ báo tại Hong Kong, trong đó có tờ Apple Daily được coi là một tiếng nói mạnh mẽ ủng hộ dân chủ, tự do và chống lại các chính sách bào mòn quyền tự trị của Hong Kong. Từ lâu, Jimmy Lai đã trở thành mục tiêu chỉ trích của các chiến dịch truyền thông từ đại lục và không ít lần bị bắt hoặc truy tố.
Tờ Apple Daily của ông và bản thân ông cũng từng là mục tiêu tấn công bạo lực từ những kẻ giấu mặt.
Vụ bắt giữ mới nhất đối với Jimmy Lai được giới quan sát đánh giá là đòn nặng nề giáng vào tự do báo chí ở Hong Kong.
Trong cuộc trao đổi với BBC News Tiếng Việt trước khi xảy ra vụ bắt giữ, Giáo sư Keith Richburg, Giám đốc Trung tâm Nghiên cứu Báo chí và Truyền thông thuộc Đại học Hong Kong, bày tỏ lo ngại:
“Jimmy Lai là một người can đảm. Ông không chỉ đấu tranh cho tự do báo chí mà còn là một tiếng nói ủng hộ dân chủ mạnh mẽ tại Hong Kong. Ông ấy đã hỗ trợ người biểu tình rất nhiều. Ông ấy từng nhiều lần nói chuyện tại câu lạc bộ ký giả nước ngoài. Thế nên mọi người rất lo ngại”.
“Ông chắc chắn đối mặt với nhiều hiểm nguy một khi luật An ninh Quốc gia được áp dụng. Các tội danh như hợp tác với ngoại bang, hoặc kích động lật đổ… rất dễ được diễn dịch và áp dụng đối với những người như tỉ phú Lai”, Giáo sư Richburg đánh giá, và đặt câu hỏi:
“Chúng ta sẽ xem liệu tỉ phú Jimmy Lai và Apple Daily có được phép hoạt động tự do như trước nữa không”.
The Guardian dẫn lời nhà hoạt động Eddie Chu-hoi Dick cáo buộc đảng Cộng sản Trung Quốc muốn đóng cửa tờ Apple Daily và vụ bắt giữ Jimmy Lai “là bước đầu tiên để dập tắt báo chí Hong Kong”.
Còn Reuters dẫn phát biểu của ông Steven Butler, điều phối viên chương trình châu Á của Ủy ban Bảo vệ Nhà báo, nói rằng vụ bắt giữ “đã cụ thể hóa nỗi lo sợ về việc luật An ninh Quốc gia được sử dụng để đàn áp tiếng nói phê phán ủng hộ dân chủ và hạn chế tự do báo chí”.
“Hãy trả tự do cho ông Jimmy Lai và hủy hết các tội danh”, ông Butler tuyên bố. Tỉ phú truyền thông Jimmy Lai đã bị bắt với tội danh thông đồng với các thế lực nước ngoài vào hôm thứ Hai, 10/8.

CHÍNH QUYỀN TRUMP PHONG TỎA TÀI SẢN Ở HOA KỲ CỦA CÁC LÃNH ĐẠO HỒNG KÔNG
CHÍNH QUYỀN TRUMP PHONG TỎA TÀI SẢN Ở HOA KỲ CỦA CÁC LÃNH ĐẠO HỒNG KÔNG
Hoa Kỳ đã áp dụng các biện pháp trừng phạt đối với nhà lãnh đạo Hồng Kông Carrie Lam và 10 nhân vật cấp cao, trong một bước đi mới quan trọng nhằm chống lại sự đàn áp của Trung Quốc tại thành phố bán tự trị này.
“Hoa Kỳ sát cánh với người dân Hồng Kông và chúng tôi sẽ sử dụng các công cụ và chính quyền của mình để nhắm mục tiêu vào những kẻ phá hoại quyền tự chủ của Hồng Kông,” Bộ trưởng Tài chính Hoa Kỳ Steven Mnuchin cho biết trong một tuyên bố.
Theo trang mạng của Bộ Tài chính Hoa Kỳ, danh sách bị trừng phạt gồm có Đặc khu trưởng Hồng Kông Carrie Lam, Bộ trưởng Tư pháp Teresa Cheng, Giám đốc an ninh quốc gia Eric Chan, cảnh sát trưởng đương nhiệm Chris Tang, cũng như cựu cảnh sát trưởng Stephen Lo, người đã giám sát những tháng đầu của các cuộc biểu tình và bất ổn năm ngoái. Giám đốc an ninh John Lee, Bộ trưởng Hiến pháp và Đại lục Erick Tsang và các quan chức đại lục Luo Huining và Zhang Xiaoming cũng có tên trong danh sách.
Tất cả 11 người sẽ bị phong tỏa bất kỳ tài sản nào ở Hoa Kỳ, bất kỳ giao dịch tài chính nào của cá nhân hoặc công ty Mỹ với họ sẽ bị buộc tội hình sự.
Ngoại trưởng Hoa Kỳ Mike Pompeo nói rằng Hoa Thịnh Đốn đang hành động vì Bắc Kinh đã vi phạm lời hứa về quyền tự trị mà họ đã đưa ra cho Hồng Kông trước khi Anh trao lại lãnh thổ vào năm 1997.
“Các hành động của ngày hôm nay gửi một thông điệp rõ ràng rằng các hành động của chính quyền Hồng Kông là không thể chấp nhận được và trái với cam kết của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa trong khuôn khổ ‘một quốc gia, hai hệ thống’ và Tuyên bố chung Trung-Anh, một hiệp ước đăng ký với Liên Hiệp Quốc,” ông Pompeo nói.
Người Đà Lạt Xưa
August 8, 2020
Chính sách tăng cường kiểm soát hà khắc của Đảng Cộng sản Trung Quốc chỉ phản tác dụng.

Chính sách tăng cường kiểm soát hà khắc của Đảng Cộng sản Trung Quốc chỉ phản tác dụng.
Cam kết đầu tiên mà Tập Cận Bình đưa ra với tư cách là lãnh đạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc 8 năm trước là không bao giờ cho phép đảng này chịu chung số phận của Đảng Cộng sản Liên Xô.
“Tại sao Liên Xô tan rã? Tại sao Đảng Cộng sản Liên Xô sụp đổ?” ông đã hỏi các thành viên của mình vào tháng 12 năm 2012. “Một lý do quan trọng là lý tưởng và niềm tin của họ bị dao động”, ông ta nói trong một bài phát biểu nội bộ không được truyền thông nhà nước thực hiện.
“Cuối cùng, tất cả chỉ cần một lời thầm lặng từ Gorbachev để tuyên bố giải tán Đảng Cộng sản Liên Xô, và một đảng lớn đã biến mất”, ông nói.
Những từ đó – được nói chỉ vài tuần sau khi ứng cử viên trong bóng tối trở thành tổng bí thư – đã báo trước những căng thẳng Mỹ-Trung mà những năm sau đó sẽ không ngừng ám ảnh ông Tập.
Bởi vì thiết lập sự cai trị tuyệt đối của đảng – đơn thuốc của ông để ngăn chặn Trung Quốc đi theo con đường của Liên Xô – là một chính sách mà ông Tập đã mắc kẹt bởi sự tàn bạo trong nhiệm kỳ của mình. Đó cũng là lý do cốt lõi khiến quan hệ Trung-Mỹ đã chìm xuống điểm thấp nhất kể từ năm 1972, trước khi Tổng thống Mỹ lúc đó là Richard Nixon đến thăm Mao Trạch Đông.
Thật là mỉa mai cho ông Tập rằng chính quyền Trump ngày nay đang đối xử với Đảng Cộng sản Trung Quốc như Washington đã làm với Liên Xô, cố gắng đẩy nó xuống mồ.
Trong một bài phát biểu bùng nổ vào tuần trước, Ngoại trưởng Mike Pompeo đã gọi Tập là “một người tin tưởng thực sự vào một hệ tư tưởng toàn trị phá sản”. “Nếu thế giới tự do không thay đổi nó”, ông Pompeo nói, “Trung Quốc cộng sản chắc chắn sẽ thay đổi chúng ta”.
Cứ như thể nhà ngoại giao Mỹ đang chỉ cho Tập lối ra vậy, vẫy ông ta đi trên con đường giống như Mikhail Gorbachev, nhà lãnh đạo cuối cùng của Liên Xô.
Đối với Trung Quốc, tổng bí thư diễn tả về thuyết “diễn biến hòa bình” đáng sợ được xây dựng bởi John Foster Dulles trong những năm đầu của Chiến tranh Lạnh. Dulles, người giữ vị trí của ông Pompeo từ năm 1953 đến 1959, đã nói về một sự chuyển đổi chính trị của hệ thống xã hội chủ nghĩa Trung Quốc bằng biện pháp hòa bình. Bắc Kinh đã cảnh giác chống lại một động thái như vậy trong nhiều thập kỷ.
Bài phát biểu của ông Pompeo rất khiêu khích đến mức chưa được báo cáo thẳng thắn bên trong Trung Quốc. Những lời quở trách gay gắt về bài phát biểu đã được Tân Hoa Xã thực hiện, nhưng bản thân bài phát biểu của ông Pompeo thì không.
Rắc rối cho Đảng Cộng sản Trung Quốc, bài phát biểu chứa đầy những cụm từ nhằm thúc đẩy cái nêm phân biệt giữa nó và người dân Trung Quốc, phân biệt rõ ràng giữa hai đối tượng.
Về mặt biểu tượng, ông Pompeo đã có bài phát biểu tại một bảo tàng được xây dựng để tưởng nhớ Nixon, người có chuyến thăm bất ngờ tới Trung Quốc đã mở đường cho việc bình thường hóa quan hệ ngoại giao giữa hai nước vào năm 1979.
Việc thiết lập quan hệ Mỹ-Trung đã thay đổi tiến trình của lịch sử hiện đại.
Đảng Cộng sản Trung Quốc đã quyết định chia tay Đảng Cộng sản Liên Xô, theo nhiều cách mà nó đã theo, và thay vào đó bắt tay với Mỹ, mà sau đó nó đã buộc tội chủ nghĩa đế quốc.
Chính Nixon đã đưa ra lựa chọn táo bạo là hợp tác với Trung Quốc cộng sản để ngăn chặn kẻ thù số 1 của Mỹ, Liên Xô.
Sự sụp đổ của Liên Xô năm 1991 đã khiến Trung Quốc trở thành cường quốc cộng sản lớn duy nhất còn lại. Nhưng Hoa Kỳ đã không tìm cách chấm dứt sự cai trị của cộng sản ở Trung Quốc chỉ vì Trung Quốc không phù hợp với Mỹ và không xứng đáng với nỗ lực này.
Ngày nay, tình hình đã thay đổi và các quốc gia đang bị hạn chế vì vô số vấn đề.
Tám năm cầm quyền của ông Tập được đánh dấu bằng một nỗ lực không ngừng để củng cố đảng.
Một trong những bước đầu tiên mà Tập thực hiện là thành lập nhiều “nhóm nhỏ” khác nhau trong Ủy ban Trung ương đảng để trở thành cơ quan hoạch định chính sách cốt lõi của đất nước. Bản thân Tập trở thành người đứng đầu các nhóm mới.
Những động thái này tập trung quyền lực trong tay của Tập trong khi làm suy yếu quyền lực của Hội đồng Nhà nước, chính phủ quốc gia do Thủ tướng Lý Khắc Cường, đối thủ chính trị của ông Tập chủ trì.
Kết quả là, ngay cả các chính sách kinh tế vĩ mô mà theo truyền thống thuộc thẩm quyền của Thủ tướng cũng dần dần thuộc về Tập.
Điều này thể hiện rõ tại một hội nghị chuyên đề quy mô lớn có sự tham dự của một nhóm các nhà lãnh đạo doanh nghiệp tư nhân và công cộng được tổ chức tại Bắc Kinh vào ngày 21 tháng 7. Nó được chủ trì bởi Tập, người đi cùng với ba trong số bảy thành viên của Ủy ban Thường vụ Bộ Chính trị. Tập không có mặt, mặc dù được biết là đã ở Bắc Kinh ngày hôm đó.
Trong số những người được mời tham dự cuộc họp có đại diện của công ty con Trung Quốc của Microsoft và Panasonic cũng như của Công ty kỹ thuật số Hàng Châu Hikvision, nhà sản xuất camera giám sát hàng đầu của Trung Quốc, đang phải đối mặt với áp lực từ chính phủ Mỹ.
Rõ ràng là ông Tập và đảng đưa ra các chính sách, chứ không phải Thủ tướng Lý và chính phủ.
Kể từ khi nhậm chức, Tập đã đảo ngược quy định trong ba lĩnh vực. Ông đã ngăn sự tách rời giữa chính phủ và đảng, sự tách biệt giữa chính phủ và các công ty, và sự tách biệt giữa quân đội và các công ty.
Kết quả của “cải cách ngược” của Tập là đảng trở lại vị trí hàng đầu của mọi tổ chức.
Khẩu hiệu “hội nhập quân sự-dân sự” đưa ra một ví dụ điển hình.
Từ “quân đội” ở đây không có nghĩa là một quân đội quốc gia bình thường. Nó có nghĩa là Quân đội Giải phóng Nhân dân (PLA), nằm dưới sự chỉ huy tuyệt đối của đảng. Hội nhập quân sự-dân sự là khuôn khổ để các công ty tư nhân hợp tác hoàn toàn với PLA.
Mục tiêu của các công ty là theo đuổi lợi nhuận. Nhưng ở Trung Quốc, có các chi bộ trong các công ty. Với đảng tại bàn ra quyết định, họ khác biệt đáng kể so với tiêu chuẩn quốc tế của các công ty.
Hơn nữa, các công ty của Trung Quốc và người dân được yêu cầu theo tình báo quốc gia và các luật khác để hợp tác với chính phủ – về cơ bản là với đảng – để cung cấp thông tin khi cần thiết.
Cấu trúc độc đáo này của nhà nước cộng sản đã trở thành lực cản lớn đối với các công ty Trung Quốc như tập đoàn thiết bị viễn thông khổng lồ Huawei Technologies và nhà sản xuất camera giám sát Hikvision, có hoạt động tại Mỹ và các quốc gia tự do khác.
“Đảng, chính phủ, quân đội, dân sự và học thuật; đông, tây, nam, bắc và trung tâm, Đảng lãnh đạo mọi thứ”. Đây là một trong những khẩu hiệu được phê chuẩn tại đại hội quốc gia cuối cùng của đảng năm 2017.
Trong cùng một đại hội, người ta cũng quyết định rằng năm mục tiêu để hiện thực hóa “hiện đại hóa” sẽ là năm 2035 thay vì vào khoảng năm 2049, kỷ niệm 100 năm thành lập Cộng sản Trung Quốc, như dự kiến ban đầu.
Nói cách khác, Trung Quốc sẽ bắt kịp và vượt Mỹ sớm hơn 15 năm so với kế hoạch.
Đương nhiên, chính quyền Trump đã rút ra tất cả các điểm dừng để chặn đối thủ của mình.
Trung Quốc đột ngột áp dụng luật an ninh quốc gia Hồng Kông, làm xói mòn nguyên tắc “một quốc gia, hai chế độ” đã áp dụng cho thuộc địa cũ của Anh kể từ khi vùng lãnh thổ này trở lại dưới sự cai trị của Trung Quốc vào năm 1997. Đó là một quyết định mà theo cộng đồng quốc tế quan ngại là đã đi xa khỏi lẽ thường.
Nhưng ưu tiên của đảng là lợi ích chính trị trong nước, bản năng sinh tồn của nó. Câu hỏi quyết định này sẽ đánh vào nền kinh tế quốc gia như thế nào đã được đặt ra phía sau đó.
Đúng như dự đoán, cuộc đối đầu giữa Mỹ và Trung Quốc đã leo thang và quan hệ ngoại giao đã giảm xuống mức thấp nhất trong nhiều thập kỷ. Chính quyền Trump đã bắt đầu nhắm vào chính chế độ cộng sản của Trung Quốc, với tiền đề rằng nhiều điều đã xảy ra trong nhiệm kỳ tám năm của Tập đã phá hoại trật tự thế giới dựa trên luật lệ.
Hoa Kỳ được cho là đang cân nhắc các hạn chế nhập cảnh đối với các thành viên của Đảng Cộng sản Trung Quốc và gia đình của họ. Đảng này có tới 92 triệu thành viên, nhiều hơn dân số Đức. Tổng số thành viên và thành viên gia đình của họ được cho là gần 300 triệu, gần bằng dân số Hoa Kỳ.
Nếu Mỹ cắt đứt quan hệ với giới tinh hoa của Trung Quốc, thì thực tế, điều đó có nghĩa là đóng băng trong quan hệ ngoại giao. Nó cũng sẽ rất nguy hiểm.
Nỗi ám ảnh của Tập về việc không trở thành Gorbachev và những nỗ lực không ngừng nghỉ của ông để củng cố Đảng đến cuối cùng giờ đã bị phản tác dụng.
Kim Mai – Theo Nikkei Asean Review
TT Donald Trump ký sắc lệnh cấm mọi giao dịch với công ty mẹ TikTok, WeChat
https://www.facebook.com/RFAVietnam/videos/3119242451487615/?t=12
Hôm 6-8, Tổng thống Mỹ Donald Trump ký 2 sắc lệnh cấm các cá nhân và công ty Mỹ thực hiện giao dịch với ByteDance và Tencent là 2 công ty mẹ của TikTok và WeChat sau 45 ngày nữa.
Bạn nghĩ sao về thông tin này?
Thị trường chứng khoán Trung Quốc ngày 7/8 chao đảo
Thị trường chứng khoán Trung Quốc ngày 7/8 chao đảo với việc giá cổ phiếu hàng loạt công ty công nghệ lao dốc sau khi Tổng thống Donald Trump ký lệnh cấm TikTok và WeChat tại Mỹ.
Ngoài lệnh cấm TikTok và WeChat, chính phủ Mỹ cũng đang nhắm tới các công ty Trung Quốc niêm yết tại Mỹ. Theo Reuters, Ủy ban Chứng khoán và Bộ Tài chính Mỹ cho biết các cố vấn của Tổng thống Trump đã đề nghị ông chủ Nhà Trắng ra lệnh “đuổi cổ” các công ty Trung Quốc khỏi thị trường chứng khoán Mỹ nếu không tuân thủ quy định kiểm toán của Mỹ.
—————————
Theo CNBC, chỉ số chứng khoán công nghệ Hang Sheng – bao gồm 30 tập đoàn công nghệ niêm yết tại Hong Kong – lao dốc 2,51%. Ở Trung Quốc đại lục, chỉ số ChiNext (Thâm Quyến) và Star 50 (Thượng Hải) sụt lần lượt 2,4% và 3,1%. Chỉ số CSI 300 index gồm các cổ phiếu lớn niêm yết ở cả hai sàn giảm 1,4%.
Giá cổ phiếu của hàng loạt công ty công nghệ Trung Quốc lao dốc nghiêm trọng. Giá cổ phiếu Tencent – công ty mẹ của ứng dụng WeChat – tụt 5,04%. Hậu quả là giá trị vốn hóa của tập đoàn Internet lớn nhất Trung Quốc lao dốc 45 tỷ USD.
Giá cổ phiếu SMIC, Xiaomi, ZTE và Alibaba lần lượt sụt giảm 8,7%, 3%, 2,58% và 3,04%. Tính chung, cổ phiếu công nghệ Trung Quốc trên sàn chứng khoán Hong Kong bay hơi hơn 100 tỷ USD.
Ngày 6/8, Tổng thống Mỹ Donald Trump ký lệnh cấm các giao dịch với TikTok của ByteDance và WeChat của Tencent. Lệnh cấm sẽ có hiệu lực trong vòng 45 ngày. Giới quan sát nhận định Tencent sẽ đối mặt với rất nhiều khó khăn bởi lệnh cấm của Mỹ không chỉ hạn chế ở WeChat.
Đặc biệt, mảng kinh doanh game của Tencent sẽ bị ảnh hưởng nặng nề. Công ty này có cổ phần ở những hãng game như Activision Blizzard và Riot Games (hãng đứng sau tựa game nổi tiếng Liên Minh Huyền Thoại). Tencent có thể đánh mất hoàn toàn thị trường game Mỹ.
Nhiều công ty Trung Quốc không liên quan tới lệnh cấm của Tổng thống Trump cũng bị ảnh hưởng. Cổ phiếu của Alibaba và JD.com giảm lần lượt 6,7% và 5% trong phiên giao dịch ngày 7/8.
Ngoài lệnh cấm TikTok và WeChat, chính phủ Mỹ cũng đang nhắm tới các công ty Trung Quốc niêm yết tại Mỹ. Theo Reuters, Ủy ban Chứng khoán và Bộ Tài chính Mỹ cho biết các cố vấn của Tổng thống Trump đã đề nghị ông chủ Nhà Trắng ra lệnh “đuổi cổ” các công ty Trung Quốc khỏi thị trường chứng khoán Mỹ nếu không tuân thủ quy định kiểm toán của Mỹ.
Theo CNBC
Zing
Hoàng Nguyên Vũ

Cơ hội cho ứng dụng Ấn Độ sau lệnh cấm TikTok, WeChat và Baidu – Trí Thức VN
Cơ hội cho ứng dụng Ấn Độ sau lệnh cấm TikTok, WeChat và Baidu – Trí Thức VN
Các ứng dụng khác của Ấn Độ cũng đang nhanh chóng thu hút được sự quan tâm của người dân sau khi các ứng dụng Trung Quốc bị cấm.
Liban : Hơn 100 người chết trong hai vụ nổ ở Beyrouth
Hơn 100 người đã thiệt mạng và hàng ngàn người bị thương trong hai vụ nổ lớn hôm qua, 04/08/2020, tại hải cảng thủ đô Beyrouth của Liban.



