“Từ buổi con lên đường xa mẹ

Người chiến binh này và nhiều chiến binh nữa chết cho ai???

Bài thơ sau đây được nhặt từ túi áo một chiến binh miền Bắc tử trận tại chiến trường miền Nam những năm 1969. Trong hồi ký của tử sĩ nầy, người ta còn biết anh là con của bà Trần Thị Phấn ở Hải Dương. Bài thơ nầy được đăng trên báo chí VNCH thời đó. Bài thơ không ghi tên tác giả, được một thường dân miền Nam mến thương cảnh ngộ và ghi lại :

“Từ buổi con lên đường xa mẹ
Theo anh em sang Lào rồi dấn bước vào Trung
Non xanh núi biếc chập chùng
Sớm nắng biển, chiều mưa rừng gian khổ
Tuổi thanh xuân cuộc đời như hoa nở
Vì hòa bình đâu ngại bước gian nguy
Mấy tháng trời, ngày nghỉ đêm đi
Giày vẹt gót áo sờn vai thấm lạnh
Có những chiều Trường Sơn núi rừng cô quạnh
Mẹ hiền ơi con chợt nhớ quê mình
Khói lam chiều, giàn mướp lá lên xanh
Con bướm nhỏ mái đình xưa, ôi nhớ quá!
Vào nơi đây tuy đất người xa lạ
Nhưng miền Nam vẫn cùng một quê hương
Vẫn hàng dừa xanh, vẫn những con đường
Vẫn hương lúa ngọt ngào
Tiếng tiêu gợi nhớ
Con trâu về chuồng
Ðã qua buổi ban đầu bỡ ngỡ
Con nhìn ra nào giải phóng gì đâu?
Buổi chợ đông vui, đồng lúa xanh màu
Mái chùa cong buông hồi chuông tín mộ
Lớp học tưng bừng những đàn trẻ nhỏ
Ðang nhịp nhàng vui hát bản đồng ca
Và sau vườn luống cải đã vàng hoa
Ðàn bướm nhỏ rủ nhau về hút mật
Xóm dưới làng trên niềm vui ngây ngất
Sao người ta bắt con phải đốt xóm phá làng
Phải gài mìn gieo tang tóc thương đau
Ðã nhiều lần tay con run rẩy
Khi gài mìn để phút sau bỗng thấy
Xác người tung và máu đổ chan hoà
Máu của ai
Máu của bà con ta
Máu của người như con như mẹ
Ðêm hôm ấy mắt con tràn lệ
Ác mộng về, con trằn trọc thâu canh.”

S.T.

Quĩ hội phụ huynh học sinh …

From facebook:  Hung Ta‘s post
 
 
 
Image may contain: sky and outdoor
Hung Ta

 

Nếu bây giờ “trảm” (chém) không được thì để đó sau này nhân dân sẽ “trảm” (chém).

Trích : [Thu học phí là nhiệm vụ của bộ phận kế toán tài vụ. Bảo hiểm y tế đừng bắt nhà trường thu, đó là nhiệm vụ của cơ quan Bảo hiểm Xã hội. Bảo hiểm thân thể hãy để các em và gia đình tự chọn, tự mua.

Đồng phục là đẹp, nhưng nên quy định đơn giản để gia đình tự sắm, không ép học sinh phải mua tại trường.

Quĩ hội phụ huynh học sinh tuy đã có Thông tư 55 năm 2011 của Bộ GD-ĐT…

Tóm lại, nhà trường chỉ thu học phí, một và chỉ một khoản học phí mà thôi. Trường nào vi phạm, xem ngay và tức khắc tư cách hiệu trưởng.

Địa phương nào xảy ra lạm thu nhiều hơn 1 trường thì cũng nên “trảm” trưởng phòng đối với cấp Tiểu học và THCS, “xử” giám đốc sở đối với cấp THPT. ]

http://m.vietnamnet.vn/…/lam-gi-de-hieu-truong-het-sang-tao…

Việt Nam đang bị sập bẩy cái đường sắt trên cao Cát Linh – Hà Đông

From facebook: Son Dang

TUOITRE.VN

 · 

Việt Nam đang bị sập bẩy cái đường sắt trên cao Cát Linh – Hà Đông

——————- 
Mattala Rajapaksa, sân bay quốc tế lớn thứ hai của Sri Lanka, đang được rao bán để trả nợ cho Trung Quốc bởi chính phủ nước này đã mất khả năng chi trả.

Được xây bằng vốn vay Trung Quốc và đưa vào sử dụng năm 2013, nhưng tới tận tháng 5-2017 mới có đường bay thứ hai được mở tới Mattala.

Được thiết kế để có thể đón hàng triệu lượt khách mỗi năm, nhưng giờ chỉ có hơn chục hành khách tới đây mỗi ngày.

Được kỳ vọng sẽ trở thành điểm nhấn, góp phần thay đổi diện mạo vùng đất hoang vu và nghèo khó, năm 2016, nguồn thu lớn nhất của Mattala không đến từ các dịch vụ liên quan đến ngành hàng không, mà đến từ chuyện…cho thuê mặt bằng trong sân bay làm kho trữ gạo.

Quá nhiều “cái được” được vẽ ra từ cái viễn cảnh hấp dẫn ban đầu nhưng được hay mất đến giờ đã rõ, mà hiểu rõ nhất, chắc chỉ có chính phủ Sri Lanka.

Nhiều chuyên gia đã cảnh báo, gọi đây là cái bẫy nợ của Trung Quốc. Nhận vốn vay từ Trung Quốc, đến khi mất khả năng chi trả, chính quyền sở tại sẽ buộc phải đi đến quyết định chuyển nhượng lại quyền kiểm soát tại các dự án cho Bắc Kinh.

TTO – Mattala Rajapaksa, sân bay quốc tế lớn thứ hai của Sri Lanka, đang được rao bán để trả nợ cho Trung Quốc bởi chính phủ nước này đã mất khả năng chi…
TUOITRE.VN
 
 
 
 

LÒ NUNG LỊCH SỬ – ĐÃ CHÁY !

From facebook: Hương Phan shared Xã Hội Việt Nam‘s post.
 
 
Image may contain: 12 people, people smiling, closeup

Xã Hội Việt Nam

 · 

LÒ NUNG LỊCH SỬ – ĐÃ CHÁY !

Cuộc chiến chống tham nhũng do TBT Nguyễn Phú Trọng làm Tổng Tư lệnh với tuyên bố Lửa : “Lò đã nóng lên rồi thì củi tươi cũng phải cháy ” … và đã cháy thật :

1/ Kho củi Tập đoàn Dầu khí :
– Đinh La Thăng ( nguyên CT. HĐTV – PVN) , đã bị lột mũ cánh chuồn, chờ ngày vào lửa .
– Nguyễn Xuân Sơn (CT . HĐTV- PVN ), đang bị nung ( án tử hình )
– Ninh Văn Quỳnh ( PT. GĐ – PVN ), đang bị đốt .
– Trịnh Xuân Thanh ( nguyên CT. HĐQT- PVC ) , đang trong lửa .
Cùng với hàng trăm thuộc cấp khác đã tàn phá 126.000.000 tỉ đồng và hàng tỉ đô la của nhà nước , đã , đang , sắp , sẽ vào lửa …

2/. Rừng củi Ngân hàng :
– Nguyễn Đức Kiên ( ACB ) sai phạm 2.400 tỉ ,
– Phạm Công Danh ( NH. XD ) , thất thoát 9.000 tỉ ,
– Hà Văn Thắm ( Oceabank ) tiền đi đêm 1.500 tỉ , ( án chung thân )
– Trầm Bê ( Sacombank ) , sai phạm 15.000 tỉ ,
– Đặng Thanh Bình ( nguyên Phó thống đốc NH . NN ) , tiếp tay cho sai phạm ngành NH .
– Và nhiều , rất nhiều cây củi lớn , nhỏ khác ở ngành Ngân hàng , đang lộ dần …
Rừng củi Ngân hàng ,tính đến vụ án Hà Văn Thắm đang xét xử (có tới 400 cây củi liên quan ) , thì con số đã lên tới hàng ngàn cây củi bị đốt …

3/ Chùm củi khác :
– Vũ Huy Hoàng đã bị vạch tội , chờ ngày vào lửa ,
-Võ Kim Cự ( nguyên BT tỉnh uỷ HT) , đang bị nung
– Hồ Thị Kim Thoa ( Thứ trưởng B.CT) , đang ở cửa lò nung .
– Nguyễn Phong Quang ( Phó ban chỉ đạo TNB ), đã là củi .
– Phan Thị Mỹ Thanh ( P. BT tỉnh uỷ Đồng Nai ) , đã là củi
– Nguyễn Văn Thiện ( nguyên BT tỉnh Bình Định ) , đã là củi …
Cùng hàng vạn kẻ khác đang và sẽ là củi lò nung …

Người đốt lò Nguyễn Phú Trọng , đã điểm huyệt : Dầu khí và Ngân hàng . Là nơi các tập trung nhưng kẻ đại cướp , siêu cướp . Chúng biến hoá , cướp phá , tàn phá hàng chục vạn tỉ đồng của Đất nước . Làm lũng đoạn nền kinh tế . Ông Tổng đã ưu tiên đốt trước và lò đã bùng cháy !

Đây là cuộc chiến lấy ít địch nhiều , nên ông Tổng và cộng sự , không thể đốt củi mọi lúc , mọi nơi , như mong muốn , sốt ruột của nhân dân .
Chúng ta , có thể tạm tin rằng : lò đã CHÁY THỰC rồi (theo quy luật cháy lan ) thì hàng triệu cây củi lớn nhỏ , sớm hay muộn , rồi cũng vào vào lửa …
Giành chiến thắng trong mọi cuộc chiến , đều cần thời gian . Hãy cho ông Tổng thời gian …

Và chúng ta , đừng để ông Tổng độc chiến . Mà hãy là người trong cuộc … để giành giữ lấy sự yên bình cho Đất nước !
*****
Ảnh : -hàng1 :củi Dầu khí
-hàng 2 : Củi Ngân hàng
– hàng3 : củi bộ , ngành khác .
*Bài viết của Nguyễn Quang Cương

Việt Nam in tiền ồ ạt, ngân hàng phải cấp tốc đẩy tín dụng?

Việt Nam in tiền ồ ạt, ngân hàng phải cấp tốc đẩy tín dụng?

Phạm Chí Dũng

Các ngân hàng tại Việt Nam đang có sứ mệnh phải cấp tốc đẩy ra thị trường một lượng tiền khổng lồ lên tới 1.2 triệu tỷ đồng trong năm 2017. (Hình: Getty Images)

Chưa bao giờ ngân hàng nhà nước và các ngân hàng thương mại ngập tiền như hiện thời!

Núi tiền bất động

Dư nợ cho vay của khối ngân hàng vào cuối năm 2016 đã lên tới 6 triệu tỷ đồng, gấp hơn hai lần so với 6-7 năm trước.

Và “để hoàn thành kế hoạch tăng trưởng 6.7% như mục tiêu đề ra” cùng “Thủ tướng chính phủ đã giao nhiệm vụ cho ngân hàng nhà nước cố gắng nâng mức tăng trưởng tín dụng năm 2017 lên 21%-22% thay vì mức 18% như kế hoạch đề ra từ đầu năm,” khối ngân hàng thương mại đang mang trên mình sứ mệnh phải cấp tốc đẩy ra thị trường một lượng tiền khổng lồ lên tới 1.2 triệu tỷ đồng trong năm 2017.

Chính phủ “kiến tạo và hành động” của Thủ Tướng Nguyễn Xuân Phúc cũng theo đó mà như cuống quýt với núi tiền chết dí trong ngân hàng. Tiền nhiều như quân nguyên mà không lưu thông được thì làm sao tăng trưởng 6.7% GDP và giữ được thành tích điều hành kinh tế xứng đáng với vị thế ứng cử viên tổng bí thư cho đại hội giữa nhiệm kỳ vào năm 2018?

Trong 2/3 thời gian của năm 2017, dù đã “rất cố gắng,” ngân hàng mới chỉ bơm vào thị trường được 500,000 tỷ đồng. Bất chấp việc phần lớn ngân hàng đã thi hành chính sách khoán doanh số cho vay tín dụng đối với nhân viên ngân hàng, tìm nhiều cách khuyến mãi để có thể cho vay được, đa số doanh nghiệp vẫn kiên định lắc đầu. Nhiều người than thở “làm ăn thời buổi này khó quá!” và “chẳng biết vay để làm gì.”

Rất nhiều doanh nghiệp vẫn còn nhớ như in “thuốc độc” vào năm 2011. Khi đó, lãi suất cho vay vọt đến 22% – 30%/năm. Trong cơn túng quẫn tiền bạc, không thiếu doanh nghiệp đã phải nhắm mắt sa chân đi vay ngân hàng để rồi sau đó tự tra đầu mình vào sợi dây thòng lọng. Không chỉ là cái chết theo nghĩa bóng, mà nghe nói còn có cả những vụ quyên sinh theo đúng nghĩa đen vì mất khả năng trả món lãi quá lớn cho ngân hàng…

Còn giờ đây, bất chấp việc chính phủ vẫn quá ảo tưởng trong chỉ tiêu tăng trưởng 6.5 – 6.7% GDP cùng các chỉ số công nghiệp chỉ tiến không lùi, đa số các ngành hàng sản xuất và tiêu thụ hàng hóa ở Việt Nam vẫn nằm nguyên trạng trong năm thứ 9 suy thoái liên tiếp, tính từ năm 2008. Số doanh nghiệp thành lập mới được Tổng Cục Thống Kê báo cáo tăng, nhưng số doanh nghiệp phá sản hoặc phải tạm ngừng hoạt động cũng tăng không kém.

Chưa kể đến việc ngân hàng, dù đã tồn một đống tiền trong những năm qua, nhưng lại khăng khăng không chịu giảm lãi suất cho vay, trong lúc cố ép lãi suất tiền gửi xuống thấp thấp để hưởng chênh lệch tối ưu đến 5-6%, cao hơn hẳn mức chênh lệch bình quân chỉ 2% trên thế giới. Cái tư duy cực kỳ ích kỷ theo kiểu sống chết mặc bay như thế của ngân hàng đang khiến tất cả đều có nguy cơ chết chùm: cả doanh nghiệp lẫn ngân hàng.

Một trong những luồng vốn được xem là nhạy cảm nhất đối với hoạt động sản xuất là kiều hối từ nước ngoài chuyển về Việt Nam. Vào những năm trước, lượng kiều hối tăng khá mạnh, đỉnh điểm lên tới $13.5 tỷ vào năm 2015, trong đó khoảng 70% đầu tư vào sản xuất. Tuy nhiên vào năm 2016, lượng kiều hối về Việt Nam đã đột ngột giảm xuống còn $9 tỷ, và sau 6 tháng đầu năm 2017 còn giảm mạnh hơn nữa. Một doanh nghiệp ở Tây Âu cho biết nếu cách đây 5 năm, có đến 9 trong số 10 Việt kiều được hỏi đã dùng tiền nhàn rỗi để chuyển về Việt Nam để đầu tư, thì nay tỉ lệ này này hoàn toàn ngược lại: 9/10 Việt kiều dùng tiền nhàn rỗi để đầu tư ở nước ngoài, thay vì gửi về Việt Nam. Hiện tượng này đã phản ánh một sự thật: phần lớn sản xuất trong nước kém hiệu quả và bế tắc đầu ra.

Đầu ra lại càng khốn khổ khi chính phủ bất thần phi mã một chiến dịch đè đầu dân chúng và doanh nghiệp bằng đủ mọi sắc thuế mà khiến dân phải nhớ lại thời Pháp thuộc “chúng bòn rút dân ta đến tận xương tủy.” Ý chí thắt lưng buộc bụng của dân chúng cũng vì thế đang được “nâng lên một tầm cao mới,” càng khiến sức tiêu thụ và kéo theo sức sản xuất trì trệ hơn. Thảm thương thay, lòng tham tăng thuế để “bù đắp khó khăn ngân sách” đang khiến cái khó ló… cái ngu.

Đó cũng là tình thế mà một thủ tướng bị dư luận xem là “mơ ngủ” với “chính phủ liêm chính, kiến tạo và hành động” của ông Nguyễn Xuân Phúc đang lâm vào.

In tiền ồ ạt?

Từ giữa năm 2017 đến nay, ông Phúc đã liên tục đôn đốc Ngân Hàng Nhà Nước và Bộ Tài Chính “tìm cách huy động vàng và đô la trong dân.” Cùng với nhiều dấu hiệu khác, hiện tượng này càng cho thấy ngân sách nhà nước đã đến hồi bi kịch. Làm sao để có được ngoại tệ và vàng dùng cho trả nợ hàng chục tỷ đô la cho nước ngoài và bù đắp nhập siêu đến năm chục tỷ đô la mỗi năm từ “bạn vàng” Trung Quốc?

Thực ra, Ngân Hàng Nhà Nước đã âm thầm mua gom từ thị trường tự do được hàng chục tỷ đô la vào năm 2016. Tức cũng phải tung tiền đồng với giá trị vài trăm ngàn tỷ đồng ra thị trường, kéo theo lạm phát thực tế và cả lạm phát tâm lý buôn bán tăng vọt.

Trong khi đó, hệ thống ngân hàng những năm qua lại tràn ứ tiền. Nhưng chẳng có gì đáng tự hào khi đó là tiền đồng chứ không phải đô la.

Bởi Ngân Hàng Nhà Nước đã thu gom một phần đáng kể đô la từ ngân hàng, và thay vào đó là ngân hàng phải nhận tiền đồng từ Ngân Hàng Nhà Nước.

Rồi còn một nguồn cơn khác – rất có thể mang tính quyết định – mà đã khiến cho hệ thống ngân hàng không cách nào tránh được tình trạng tràn ứ tiền đồng: in tiền.

Vào năm 2008, tổng dư nợ cho vay của khối ngân hàng là 2.3 triệu tỷ đồng, nhưng đến cuối năm 2016 đã lên đến hơn 6 triệu tỷ đồng, chưa kể tồn khoảng 1.2 triệu tỷ đồng. Phải chăng một cách tương ứng, lượng tiền được Ngân Hàng Nhà Nước cho in và bổ sung vào lưu thông đã có thể vào khoảng 500,000 tỷ đồng mỗi năm, tức phần “lạm phát in tiền” đã chiếm đến 10 – 15% hàng năm – một tỉ lệ in tiền rất cao so với tỉ lệ in tiền bình quân của các nước phương Tây?

Tốc độ in tiền bất chấp lạm phát cũng lý giải việc tại sao trong những năm qua và đặc biệt trong mấy năm gần đây, giới cán bộ hưu trí lại thường phản ánh nhận được lương hưu với nhiều tờ tiền có mệnh giá 500,000 đồng, mới cứng và chắc chắn chưa được lưu hành ngoài thị trường.

Trong trường hợp các ngân hàng thương mại buộc phải giảm lãi suất cho vay để cung tiền nhanh, thị trường sẽ ngập tiền. Tuy nhiên, dòng tiền đi vào khu vực nào, có vào sản xuất hay chủ yếu đổ vào hai khu vực đầu cơ truyền thống là chứng khoán và bất động sản, lại là một dấu hỏi rất lớn.

Từ đầu năm 2017 đến nay, với 500 ngàn tỉ đồng đã được các ngân hàng thương mại “bung ra,” hiện tượng rất dễ nhận ra là trong lúc sức sản xuất vẫn ì ạch, hai thị trường chứng khoán và bất động sản lại ồ ạt dân đầu cơ nhảy vào và vẫn đang tăng nóng – phần nào tái hiện hình ảnh sốt kinh hoàng của chúng vào năm 2007 và 2009.

Chính vào năm 2017 này, chính phủ của ông Nguyễn Xuân Phúc cũng có thể sẽ mang một danh nghĩa mới: “kiến tạo lạm phát.”

Chính sách quyết tâm tăng trưởng tín dụng 21-22%” sẽ kéo theo lạm phát thực tế và cơn bão giá cả trên thị trường, cho dù các báo cáo của chính phủ vẫn kiên định “chỉ số lạm phát được kềm giữ dưới 5%.” Lạm phát thực tế vốn đã lên đến vài chục phần trăm hàng năm, sẽ càng có cơ hội vùi nhân dân xuống hầm đau khổ.

Hàng chục người bị đánh đập khi đến dự tòa xử TNLT Nguyễn Văn Oai

httpv://www.youtube.com/watch?v=p_Dshra6_1E&feature=youtu.be

Hàng chục người bị đánh đập khi đến dự tòa xử TNLT Nguyễn Văn Oai

Chị Nguyễn Thị Cảnh, em ruột của TNLT Nguyễn Văn Oai cáo buộc lực lượng công an có hành vi ngăn cản đánh đập, giật điện thoại của những người thân, bạn bè của Oai đến dự tòa sáng 18/09.

Ngoài ra, có ít nhất 2 người hoạt động bị bắt giữ vài tiếng đồng hồ và được trả tự do sau đó.

Như thông tin RFA đã loan, Nguyễn Văn Oai bị kết án 5 năm tù giam và 4 năm quản chế (bản án cũ) trong 1 phiên tòa chóng vánh diễn ra chỉ trong vòng buổi sáng.

Nguyễn Văn Oai không có tội.

From facebook:  Hoang Le Thanh‘s post.
Image may contain: 1 person, text
Hoang Le Thanh is with Phan Thị Hồng.

Nguyễn Văn Oai không có tội.

Luật sư Hà Huy Sơn, người bào chữa cho cựu tù chính trị Nguyễn Văn Oai:

“Tại tòa tôi trình bày quan điểm anh Oai không có tội, nhưng tòa vẫn tuyên tổng hợp hai tội là 5 năm tù và còn nợ 4 năm quản chế của lần trước. Trước tòa anh Oai trình bày diễn biến mọi sự thực và cho rằng bản thân không phạm tội gì.

Tòa không nghe và họ tuyên phạt đến kịch khung theo Viện Kiểm Sát truy tố. Anh Oai nói sẽ kháng cáo và phiên tòa hôm nay không có thân nhân nào được vào dự cả”.

Nguồn: http://www.rfa.org/…/vietnam-jails-former-political-prisone…

LS. Nguyễn Thị Thúy – Viện trưởng gốc Việt đầu tiên tại đại học Hoa Kỳ

Thanh Trúc, phóng viên RFA

 
Đại Học Cộng Đồng Foothill College tiểu bang California, Hoa Kỳ.

Đại Học Cộng Đồng Foothill College tiểu bang California, Hoa Kỳ.

Hình do Luật sư Nguyễn Thị Thúy cung cấp
 
 

Foothill College là một trong những Đại Học Cộng Đồng  của tiểu bang California, liên tục 3 năm qua được báo Chronicle of Higher Education đánh giá là trường Đại Học Cộng Đồng uy tín và có chất lượng giáo dục cao.

Thành công của người Mỹ gốc Việt

Ngày 1 tháng Bảy vừa qua, Đại Học Cộng Đồng Foothill chính thức có một viện trưởng người Mỹ gốc Việt, bà Nguyễn Thị Thúy.

Luật sư Nguyễn Thị Thúy đã vượt qua ba ứng viên khác để trở thành viện trưởng người Mỹ gốc Việt đầu tiên tại một trường đại học ở California nói riêng và trên toàn nước Mỹ nói chung.

Luật sư Nguyễn Quốc Lân, ủy viên giáo dục, Hội Đồng Giáo Dục học khu Garden Grove, Nam California, chia sẻ:

Việc bổ nhiệm luật sư Nguyễn Thị Thúy vào chức vụ viện trưởng một viện đại học lớn như vậy phản ảnh khả năng đặc biệt của luật sư Thúy cũng như sự trưởng thành của cộng đồng Việt Nam nói chung về phương diện giáo dục.

Là một người tị nạn, một thuyền nhân, đến định cư tại Hoa Kỳ trong hoàn cảnh khó khăn như bao người Việt Nam nhưng  luật sư Thúy đã thành công từ những trường đại học lớn . Cô đã quay trở lại, dùng khả năng chuyên môn của mình để đấu tranh cho quyền lợi, không những của người Việt Nam mà cho những người thiểu số thấp cổ bé miệng. Nhờ sự hiểu biết như vậy luật sư Thúy mới được tin tưởng và được bổ nhiệm những chức vụ cố vấn cho trường đại học cũng như hiện nay là chức vụ viện trưởng như vậy.

Đặc biệt khi bổ nhiệm thì trường đại học cũng muốn luật sư Thúy có thể hướng dẫn sinh viên giáo sư ở đó vươn lên, đưa đại học này đến một đỉnh cao hơn trong lãnh vực giáo dục.

Từ Bắc California, tiến sĩ Judy Miner, hiệu trưởng tiền nhiệm của Foothill College trước khi luật sư Nguyễn Thị Thúy nhậm chức, cho biết việc tuyển chọn khởi sự từ năm 2015 và là một tiến trình không đơn giản:

Việc bổ nhiệm luật sư Nguyễn Thị Thúy vào chức vụ viện trưởng một viện đại học lớn như vậy phản ảnh khả năng đặc biệt của luật sư Thúy cũng như sự trưởng thành của cộng đồng Việt Nam nói chung về phương diện giáo dục. 
– Luật sư Nguyễn Quốc Lân 

Tiến trình tuyển chọn có sự tham dự của những ủy viên đại diện sinh viên các cấp, các học giả chuyên môn, các nhân viên hành chín hvà cả những người đại diện cộng đồng.

Điều tôi thấy được rõ nhất là sự hào hứng và đồng tình trong việc tuyển chọn luật sư Nguyễn, một trong ba finalists, vào chức vụ viện trưởng của Đại Học Cộng Đồng Foothill. Tôi quen  luật sư Nguyễn nhiều năm nay, với tôi cô ấy là người có đức, có tài lãnh đạo, một người tận tụy với công việc. Tôi thật hài lòng khi biết cô ấy nộp đơn vào chức vụ viện trưởng hầu có thể mang tài năng của mình phục vụ cho đại học cộng đồng như Foothill College.

Được hỏi về những điều bà kỳ vọng nơi viện trưởng tân cử Nguyễn Thị Thúy, tiến sĩ Judy Miner cho rằng cân bằng việc học và giảm bớt khoảng cách học vấn giữa các cộng đồng thiểu số, làm sao nâng số sinh viên gốc Châu Mỹ La Tinh, đang chiếm đa số trong học khu, lên cao hơn mức 23% hiện tại là  điều mà ban giám hiệu Đại Học Cộng Đồng Foothill tin rằng luật sư Nguyễn Thị Thùy có thể thực hiện được, chưa  kể mong đợi là từng đô la đầu tư mà trường chi ra phải mang lại kết quả tương xứng:

Tôi cũng hy vọng Foothill hấp dẫn người trẻ Việt Nam trong các cộng đồng Mỹ gốc Việt quanh đây khi trường có một viện trưởng tiêu biểu và gương mẫu như luật sư Thúy. Tôi đã tiếp xúc với khá nhiều người Mỹ gốc việt trong vùng, tôi thấy họ có vẻ phấn khởi khi Foothill có một vị nữ hiệu trưởng gốc Việt Nam mà theo tôi biết thì  trước giờ cả California và cả nước Mỹ chưa bao giờ có. Chúng tôi hãnh diện vì Thúy Nguyễn đã chọn trường chúng tôi và cho chúng tôi cơ hội tuyển chọn cô.

Muốn giúp cộng đồng thiểu số

MinerNguyen2016(web).jpg-400.jpg
Bà Nguyễn Thị Thúy (phải), viện trưởng tân cử Đại Học Cộng Đồng Foothill, và viện trưởng tiền nhiệm, tiến sĩ Judy Miner. Hình do LS Nguyễn Thị Thúy cung cấp. Bà Nguyễn Thị Thúy (phải), viện trưởng tân cử Đại Học Cộng Đồng Foothill, và viện trưởng tiền nhiệm, tiến sĩ Judy Miner. Hình do LS Nguyễn Thị Thúy cung cấp.

Foothill Community College là Đại Học Cộng Đồng nổi tiếng của vùng Silicon Valley, San Francisco, San Jose và Oakland Bay Area. Liên tục trong ba năm, trường Foothill được Chronicle of Higher Education, tờ báo uy tín về giáo dục ở địa phương, đánh giá cao về học trình cũng như chất lượng giảng dạy tốt, đặc biệt những chương trình học gọi là online classes.

Ngày 1 tháng Bảy cũng là ngày đầu tiên tôi nhận chức vụ viện trưởng của trường Đại Học Foothill. Là viện trưởng Mỹ gốc Việt đầu tiên nên đó cũng là niềm hân hạnh cho tôi với gia đình tôi. Đại Học Foothill là một trường được nhiều phần thưởng hạng nhất hạng nhì của nước Mỹ trong tất cả các Đại Học Cộng Đồng về mọi môn. Foothill có hơn 13.000 sinh viên, có hơn 300 nhân viên và thầy cô. Trong hơn 13.000 sinh viên mỗi năm thì khoảng 5% là sinh viên Mỹ gốc Việt.

Từ năm 3 tuổi, cô bé Nguyễn Thị Thúy cùng gia đình vượt biên và đến Mỹ năm 1978. Năm 14 tuổi, cô là học sinh xuất sắc của trung học Castlemont của thành phố Oakland. Tốt nghiệp thủ khoa từ Castlemont High, Nguyễn Thị Thúy vào đại học Yale chuyên ngành triết học, tiếp đến văn bằng  Luật tại UCLA Đại Học California ở Los Angeles.

Thoạt đầu, luật sư Thúy kể, là bà muốn trở thành bác sĩ, nhưng khi  dấn thân vào những sinh hoạt cộng đồng bà chợt nhận ra ngành Luật có lẽ thích hợp với cá tính của mình hơn:

Đặc biệt là đòi hỏi những quyền lợi cho những cộng đồng thiểu số. Nước Mỹ là một nước có cơ hội, trọng người tài,  ai cũng có thể có cơ hội học hành để tiến thân được hết.

Đặc biệt là đòi hỏi những quyền lợi cho những cộng đồng thiểu số. Nước Mỹ là một nước có cơ hội, trọng người tài,  ai cũng có thể có cơ hội học hành để tiến thân được hết. 
– Luật sư Nguyễn Thị Thúy 

Nhưng cái đẹp đó cũng đòi hỏi rất nhiều, trong đó cái đòi hỏi của những cộng đồng thiểu số có cơ hội để vươn lên. Tôi làm luật sư vì tôi muốn giúp cộng đồng thiểu số. Trong cả 13 năm làm việc thì tôi có nhiều vai trò, một trong những vai trò đặc biệt là làm luật sư chính gọi là General Counsel của một số cơ quan trong Đại Học Cộng Đồng. Và chức vụ mới đây là luật sư chính Interim General Counsel của hệ thống Đại Học Cộng Đồng tiểu bang California ở Sacramento.

Khi tôi làm luật sư cố vấn cho một cơ quan của Đại Học Cộng Đồng vùng Oakland thì tôi thấy chỉ khoảng chừng 20% luật sư tại Cali là người thiểu số mà tiểu bang lại hơn 60% là người thiểu số. Trong vai trò cố vấn luật tôi cảm thấy nên làm sao để khuyến khích chỉ dẫn học sinh thiểu số để các em muốn đi đường luật để làm luật sư. Vì đó mà tôi làm việc với State Bar, cơ quan cai quản các luật sư ở tiểu bang.

Trong thời gian đó, luật sư Nguyễn Thị Thúy đã tiếp xúc và làm việc với 6 trường luật ở California, trở thành người sáng lập và chủ tịch California L.A.W Pathway, một tổ chức vô vị lợi:

Thì trong chương trình có 29 trường Đại Học Cộng Đồng ở Cali, 6 trường undergrade và 6 trường luật ký một hợp đồng để giúp các học sinh đi vào đường luật.

Chiều dài hoạt động và bề dày kinh nghiệm như vậy khiến luật sư Nguyễn Thị Thúy dễ dàng trúng tuyển chức vụ viện trưởng Đại Học Cộng Đồng Foothill.

Về áp lực và  thử thách khi đảm nhận chức viện trưởng Foothill College,  luật sư Thúy nói:

Trước đó thì mình cố vấn những viện trưởng khác và có một thời gian tôi là giám đốc điều hành của Liên Đoàn Đại Học Cộng Đồng California, cơ quan đó đặc biệt giúp tranh đấu cho ngân khoản. Trong việc làm đó thì tôi được hiểu biết rất nhiều về những đòi hỏi của các trường học, các học sinh, các nhân viên  vân vân…

Nhưng bây giờ trong vai trò viện trưởng tôi có cơ hội giúp đỡ sinh viên một cách trực tiếp hơn. Nói về thử thách trong việc làm của một viện trưởng thì tất nhiên nó nhiều lắm. Chức vụ viện trưởng bao gồm mọi việc liên hệ tới trường, có thể chia làm hai là nội vụ và ngoại vụ.

Nội vụ, như tôi nói, có hơn 13.000  học sinh, có hơn 300 nhân viên, mình phải bảo đảm công tác, việc làm hoàn mỹ cho học sinh, nhiều cái chẳng hạn trường lớp, hệ thống PC, chọn lựa những môn học cho sinh viên có nhu cầu và khi các em ra trường có việc làm. Đó coi như là nội vụ của trường.

Còn ngoại vụ thì cũng nhiều lắm, ví dụ nói chuyện với báo chí như ngày hôm nay, kêu gọi những lãnh đạo trong cộng đồng, chú ý về ngân khoản hoặc cho tiền, sách cho các sinh viên. Ngoại vụ cũng là một trong những khó khăn trong việc làm của một viện trưởng.

Tiếng Việt còn thì nước còn…”

Untitled-1.jpg-400.jpg
Luật sư Nguyễn Thi Thúy (thứ tư từ trái) cùng các nhân viên của trường Foothill College. Hình do LS Nguyễn Thị Thúy cung cấp. Luật sư Nguyễn Thi Thúy (thứ tư từ trái) cùng các nhân viên của trường Foothill College. Hình do LS Nguyễn Thị Thúy cung cấp.

Đối với học sinh sinh viên Việt Nam, đã tốt nghiệp trung học ở Mỹ hoặc  mới từ Việt Nam sang, lựa chọn vào Community College  Đại Học Cộng Đồng nhiều phần là một quyết định  hợp lý do tiền học phí thấp. Luật sư Nguyễn Thị Thúy giải thích:

Và phần đông học sinh Mỹ gốc Việt được Financial Aid trợ cấp tài chính. Thứ nữa mình cứ nghĩ các em sẽ giỏi môn này môn kia nhưng thực sự các em cần học bổ túc, cần những giáo sư có thể dạy các em được. Nhiều sinh viên di dân nếu không vững tiếng Anh thì có thể đến với Đại Học Cộng Đồng, vì vậy Đại học Cộng Đồng có nhiều di dân từ mọi nước đến học. Đó là một trong những ví dụ để sinh viên người Mỹ gốc Việt có cơ hội tiến thân. Đặc biệt từ  Foothill College vẫn có cơ hội chuyển qua đại học Stanford hoặc UC Berkeley nếu các em muốn đi.

Tại Hoa Kỳ, thống kê mới đây nhất của Hội Đồng Giáo Dục Mỹ Châu cho thấy con số viện trưởng gốc Á tại các đại học 2 năm hoặc 4 năm chỉ vào khoảng 1,5% mà thôi, bà Nguyễn Thị Thúy là khuôn mặt phụ nữ Mỹ gốc Việt trong số hiếm hoi đó.

Điểm thú vị là năm 2000, cô sinh viên Luật Nguyễn Thị Thúy từng là đồng tác giả quyển sách Anh ngữ “25 Vietnamese Americans in 25 Years”, “25 Chân Dung Mỹ Gốc Việt Trong 25 Năm”. Đây có thể được coi là một trong những quyền sách đầu tiên nói về sự thành công của người Việt ở Hoa Kỳ:

Tưởng niệm ngày 30 tháng Tư thì báo chí phần đông đều nói về chiến tranh Việt Nam, cái đó cũng quan trọng nhưng   cũng nên nói về người Việt Nam ở Mỹ. Nên khi 25 năm tới thì tôi cảm thấy mình phải viết một quyền sách để nói về những đóng góp của cộng đồng Việt Nam cho nước Mỹ. Quyển sách đó phỏng vấn 25 người Mỹ gốc Việt, đặc biệt nói lên cái tiểu sử của người Việt Nam tại nước Mỹ. Tôi hân hạnh được 70 bạn trẻ cùng với tôi, lúc đó tôi còn học trường Luật, ra cuốn sách này. Hiện tại quyền sách đang ở Library Congress, Thư Viện Quốc Hội, ở Washington DC.

Biết một ngôn ngữ khác, đặc biệt ngôn ngữ của mình, là có nhiều cơ hội cho mình tiến thân.  
– Luật sư Nguyễn Thị Thúy 

Cô cũng là người nói tiếng Việt trôi chảy không thua tiếng Anh là ngôn ngữ cô học cũng như giao tiếp hàng ngày:

Đến Mỹ lúc 3 tuổi nhưng làm sao tôi biết tiếng Việt? Tác giả Phạm Quỳnh từng nói “Tiếng Việt còn thì nước còn, tiếng Việt mất thì nước mất, cái mất đó không sao vãn hồi lại được.”

Bố mẹ tôi thấy rất quan trọng cho tôi nói tiếng Việt, bố mẹ cho đi học trường Giáo lý Việt ngữ. Gia đình tôi cũng thích xem phim bộ Tàu với Đài Loan dịch ra tiếng Việt, những  phim đó lại bổ túc thêm vào tiếng Việt của tôi. Đặc biệt nữa là tôi thích nghe nhạc Việt. Nhạc Việt rất sâu sắc rất tình cảm. Tôi cứ chạy nhạc rồi viết những chữ xuống, coi như tập chính tả luôn.

Đó là lý do tại sao hôm nay  tôi có thể nói tiếng Việt đến cộng đồng Việt Nam. Biết  một ngôn ngữ khác, đặc biệt ngôn ngữ của mình, là có nhiều cơ hội cho mình tiến thân.

Đó là luật sư Nguyễn Thị Thúy, viện trưởng gốc Á đầu tiên của Đại Học Cộng Đồng Foothill, cũng là người Mỹ gốc Việt đầu tiên  được chọn vào chức vụ hiệu trưởng một trường đại học trên toàn nước Mỹ.

Bác sĩ Việt kiều mổ miễn phí cho người nghèo

Bác sĩ Việt kiều mổ miễn phí cho người nghèo

Giáo Sư Rene D. Esser (tên Việt là Đàm Minh) hỏi thăm sức khỏe ông Đinh Văn Cao sau khi giải phẫu. (Hình: Báo Pháp Luật TP.HCM) 

SÀI GÒN, Việt Nam (NV) – Hơn 20 năm qua, một ông bác sĩ Việt kiều miệt mài qua lại giữa Pháp và Việt Nam, để làm lại cuộc đời cho hàng ngàn người bị dị tật với tâm niệm vì “tôi là người Việt Nam mà.”

Sáng 21 Tháng Bảy, nằm trên giường bệnh tại khoa Chấn Thương Chỉnh Hình, bệnh viện đa khoa Thống Nhất, Đồng Nai, ông Đinh Văn Cao (60 tuổi, ở Đồng Nai), chia sẻ với báo Pháp Luật TP.HCM: “Thiệt tình mà nói, tôi không biết dùng lời lẽ sao cho đúng để bày tỏ lòng quý mến đối với Giáo Sư Rene D. Esser.”

Ông kể, cách đây hơn một năm, ông bị tai nạn giao thông gãy chân trái, phải vào bệnh viện đa khoa Thống Nhất, Đồng Nai, mổ và bắt nẹp. Cách đây hơn tháng, ông quay lại để lấy nẹp ra, nhưng sau khi khám, bác sĩ thấy đầu gối chân trái bị thoái hóa, buộc phải phẫu thuật thay khớp gối.

“Thế nhưng khớp gối giả tại bệnh viện không còn nên bác sĩ bảo tôi về nhà chờ. Cách đây hai tuần, tôi được báo tin Giáo Sư Rene D. Esser sẽ phẫu thuật một số ca liên quan chấn thương chỉnh hình ngay tại bệnh viện, trong đó có tôi. Cách đây hai ngày, tôi được chính ông giáo sư Việt kiều Pháp cầm dao mổ lấy nẹp khỏi người và thay khớp gối. Vài ngày nữa tôi được xuất viện với chân trái lành lặn. Tôi vui như lượm được vàng vì may mắn đến quá bất ngờ,” ông Cao cho biết.

“Nếu không được ông Renne phẫu thuật, có lẽ tôi sắp thành người ‘thiên cổ’ rồi. Tôi mang ơn ông nhiều lắm,” ông Nguyễn Văn Dũng (92 tuổi, ở Sài Gòn) nói.

Ông Dũng kể, cách đây gần một năm, ông bị té và gãy khớp háng nên được đưa tới bệnh viện gần nhà. Mặc dù được bệnh viện này thay khớp háng nhưng ông vẫn không thể đi đứng, lại luôn bị cơn đau hành hạ. Ông đến bệnh viện này tái khám nhiều lần nhưng bác sĩ không dám phẫu thuật lần hai vì sợ không qua khỏi do tuổi già sức yếu.

Cách đây hơn tháng, do không chịu nổi cơn đau hành hạ nên ông được đưa tới bệnh viện Nhân Dân 115, Sài Gòn. “Sau khi khám, bác sĩ nói khớp háng giả của tôi bị bể và tụt vô bụng nên gây đau nhức. Bác sĩ nói ngày 20 Tháng Bảy, có ông bác sĩ giáo sư người Pháp sẽ mổ cho tôi. Đúng ngày, tôi được ông Rene D. Esser phẫu thuật lại khớp háng, tạo lại ổ khớp háng và đặt đúng vị trí nên giờ hết đau. Giáo sư còn nói chỉ vài ngày nữa là tôi có thể xuất viện, đi lại bình thường. Không chỉ tôi, nhiều người có bệnh lý xương, khớp đang nằm ở bệnh viện Nhân Dân 115 cũng được ông phẫu thuật miễn phí,” ông Dũng cho biết.

“Về lại Việt Nam khám và điều trị cho bà con, tôi nhận ra còn nhiều người bị bệnh lý xương, khớp quá. Đa số bà con lại nghèo, không có khả năng chữa trị,” Giáo Sư Rene D. Esser nói.

Ông nhớ lại: “Cách đây hơn năm, tôi biết được một thanh niên 19 tuổi ở thị xã Long Khánh, tỉnh Đồng Nai, bị dị tật rất đáng thương. Cả hai bàn tay cong lại, dính chặt vào hai cánh tay ngay lúc nhỏ khiến mọi sinh hoạt cá nhân đều phải nhờ vào mẹ già lam lũ. Gia đình bệnh nhân lại quá khó khăn, không dám đi bệnh viện vì chẳng có tiền. Tình trạng này càng kéo dài thì cuộc sống hai mẹ con càng khốn đốn. Sau đó, tôi liên lạc và đề nghị gia đình đưa bệnh nhân tới bệnh viện Nhân Dân 115 để mổ miễn phí.”

“Ca mổ thành công, sau vài tuần bệnh nhân đã có thể tự cầm muỗng ăn cơm. Vài tháng sau bệnh nhân đã có thể cầm, nắm và làm việc nặng. Đến nay đã là lao động chính, chăm lo cho mẹ già,” ông Rene vui vẻ nói.

Ông cho hay: “Hiện tôi sống ở Pháp, mỗi năm về Việt Nam bốn lần, mỗi lần ở lại 2-3 tuần để phẫu thuật miễn phí những bệnh lý xương, khớp cho bệnh nhân nghèo. Bệnh nhân có thể liên lạc trước với các bệnh viện hoặc với tôi. Khi về Việt Nam, tôi sẽ trực tiếp khám và điều trị.”

Nói về tình cảm của mình dành cho bệnh nhân nghèo Việt Nam, ông chia sẻ: “Tôi là người Việt Nam thì phải chăm lo sức khỏe cho đồng bào mình. Đó còn là trách nhiệm của một người Việt Nam đối với dân tộc.”

Theo báo Pháp Luật TP.HCM, Giáo Sư Rene D. Esser có cha, mẹ đều là người Việt Nam, ông sinh ra ở Hà Nội năm 1950 (tên Việt Nam cha mẹ đặt cho là Đàm Minh), sau đó sang Pháp định cư. Hiện ông phụ trách khoa Ngoại bệnh viện Polyclinique du Ternois – Cộng Hòa Pháp.

Hơn 20 năm trước, ông về Việt Nam cộng tác giúp Trung Tâm Chấn Thương Chỉnh Hình Sài Gòn xây dựng phòng mổ ngoại khoa và mổ những ca đầu tiên tại quê hương Việt Nam. Từ đó đến nay ông đã hợp tác với nhiều bệnh viện trên cả nước. Trong 20 năm qua, ông đã về Việt Nam, trực tiếp mổ miễn phí nhiều ca khó, phức tạp về xương, khớp, trả lại cuộc sống bình thường cho hàng ngàn người.

Ông Nguyễn Đình Phú, phó giám đốc bệnh viện Nhân Dân 115, cho biết: “Nếu nói ‘Trời sinh ra Giáo Sư Rene D. Esser để cứu người’ thì cũng không sai. Tự bỏ chi phí về Việt Nam, giáo sư đã phẫu thuật miễn phí hàng ngàn trường hợp dị tật tay chân, bệnh lý xương khớp. Không ít ca bệnh ‘thập tử nhất sinh,’ nhiều bệnh viện bó tay nhưng giáo sư đã điều trị thành công. Không chỉ vậy, giáo sư còn truyền đạt nhiều kinh nghiệm quý báu cho bác sĩ trẻ Việt Nam để sau này phục vụ cho bệnh nhân.” (Tr.N)

” DÂN NGU DỄ DẠY , DÂN ĐÓI DỄ SAI”.

From facebook:  Thuong Phan shared Nguyễn Quốc Thống‘s post.
Image may contain: 1 person, text
Nguyễn Quốc Thống

 Từ sau năm 1954 chế độ cộng sản đã xiềng xích người dân miền bắc một cách độc tài,khắc nghiệt.

Ngăn sông cấm chợ,tịch thu và quản lý tất cả từ nhà máy của tư nhân,đến ruộng đất.
Hàng tháng cộng sản bố thí cho mỗi người dân vài cân gạo,vài lạng thịt ăn để sống,để cày bừa nuôi cộng sản,để mang sinh mạng đi cướp miền nam xây quyền lực cho cộng sản.

Bọn dân ngu vì đã sống suốt hơn 20 năm nghèo đói,thiếu học và sau khi cướp được miền nam trù phú,giàu có,thế nên CHẾ ĐỘ QUẢN LÝ QUỐC DOANH,ngăn sông cấm chợ bị xoá bỏ nên chúng được có miếng ăn tốt hơn,thế cho nên bọn dân ngu cứ tưởng rằng nhờ ơn hồ,nhờ ơn đảng chúng có được miếng ăn.
Chứ chúng không hiểu rằng ông cha của chúng đã bị cộng sản cai trị như một con vật bị xiềng xích,
cộng sản cho ăn thì mới được ăn,chỉ được nói những gì cộng sản cho nói.

Nhà văn Dương Thu Hương nói quá đúng,bởi vì bà là nạn nhân của chế độ cai trị độc tài,khắc nghiệt của cộng sản miền bắc.

” DÂN NGU DỄ DẠY ,  DÂN ĐÓI DỄ SAI”.

Dân Việt Nam ‘phải è cổ’ vì thuế nặng

Dân Việt Nam ‘phải è cổ’ vì thuế nặng

Mạng xã hội xôn xao khi báo chí Việt Nam dẫn lời Thứ Trưởng Tài Chính Vũ Thị Mai nói: “Tăng thuế VAT không ảnh hưởng tới người nghèo.” (Hình: Báo Pháp Luật TP.HCM)

HÀ NỘI, Việt Nam (NV) – Luật Sư Trần Vũ Hải dẫn một link bài về việc chính quyền Hà Nội sửa năm luật thuế, nhưng theo ông, “thực chất chủ yếu để thêm thuế, tăng thuế.”

Ông Hải cũng bình luận: “Trong khi (người ta) không thấy bàn gì về việc giảm bớt các khoản chi vô bổ, lãng phí hay không kiểm soát được, thậm chí mất công bằng! Nói tóm lại, (nhà nước) thiếu tiền ngân sách và trả nợ công, nên dân và doanh nghiệp phải è cổ ra nhé, kêu ca cũng chỉ cho có vẻ ‘dân chủ’ thôi!”

Ông cũng đưa ra lời kêu gọi: “Mạng xã hội cần lên tiếng mạnh mẽ những sắc thuế và cách quản lý thuế vô lý, cản trở phát triển và đặc biệt ảnh hưởng trực tiếp bất lợi đến những người nghèo, người thu nhập thấp, những doanh nghiệp nhỏ! Và cách chi tiêu vô tội vạ cho bộ máy tầng tầng lớp lớp, quan liêu và hiệu quả thấp, thậm chí nhiều ‘đầy tớ’ lấy bắt nạt dân và doanh nghiệp làm ‘lẽ sống.’”

Cũng liên quan đến việc chính quyền tăng thu nhắm vào doanh nghiệp, nhà báo Vũ Kim Hạnh, cựu tổng biên tập báo Tuổi Trẻ, viết hôm 16 Tháng Chín: “Chiều qua, mình đi Phan Thiết dự cuộc họp của một hội đồng tư vấn kinh tế. Tại cuộc họp, mình có nhắc và nhiều người cũng bày tỏ âu lo về việc nhà nước sắp tăng thu của doanh nghiệp nhiều khoản tiền: Bảo hiểm xã hội thu đủ theo thu nhập thật từ năm 2018, phí công đoàn 2%…, (việc này) đang khiến các chủ doanh nghiệp thực sự lo sốt vó. Và lại nghĩ đến cách mạng công nghiệp 4.0 mà hiệu ứng đầu tiên là nhiều doanh nghiệp sẽ sử dụng dàn robot thay công nhân.”

Cùng thời điểm, báo điện tử VNExpress dẫn lời Luật Sư Trương Thanh Đức, công ty Luật Basico, cho rằng thu nhập từ tiết kiệm mà tới vài trăm triệu đồng nên gọi là đầu tư và phải nộp thuế thu nhập.

Theo ông Đức, cần phải quy định thêm việc đánh thuế đối với tiền gửi nói chung, tiền gửi tiết kiệm nói riêng tại các tổ chức tín dụng khi vượt một mức nhất định. Ông Đức nói: “Nếu thu nhập từ lãi tiết kiệm cao hơn hai lần mức thuế khởi điểm (tính theo năm) của thu nhập cá nhân tính thuế,” báo này tường thuật.

Hiện nay tại Việt Nam, mức thuế khởi điểm chịu thuế thu nhập cá nhân là 108 triệu đồng (khoảng $4,752)/năm. Như vậy, theo đề xuất của Luật Sư Đức, nếu cá nhân có khoản lãi từ tiền gửi tiết kiệm hơn 200 triệu đồng ($8,800), thì “cần phải vào diện nộp thuế.”

“Lâu nay chúng ta đã quá yêu chiều ngành ngân hàng. Nhiều người thu nhập từ tiết kiệm ngân hàng tới 200 triệu đồng thì như vậy phải gọi là đầu tư rồi,” VNExpress dẫn lời ông Đức.

Luật Sư Phạm Công Út ở Sài Gòn bình luận ngắn: “Một luật sư đồng nghiệp (của tôi) đề nghị đánh thuế cả tiền lãi gửi tiết kiệm trong dân. Tôi cho rằng đây là giải pháp rất tệ và dễ bị xã hội lên án cái ý tưởng mang tính… vơ vét này.”

Ông Nguyễn Văn Đực, phó giám đốc công ty Địa Ốc Đất Lành, đặt vấn đề: “Không biết ngân khố quốc gia đang vấn đề gì nhưng thấy mấy anh ở Bộ Tài Chính đua nhau lập ý tưởng tăng thuế bằng mọi cách mới thấy tính bất thường của nó. Mới đầu là ý tưởng tăng thuế VAT lên mức cao nhất là 12% đã làm nhiều người suy nghĩ về cái ngân khố quốc gia thực sự có vấn đề. Nay, có thêm ý tưởng đánh thuế VAT 10% khi chuyển nhượng đất đai gây hệ lụy rất lớn đối với thị trường bất động sản về thanh khoản hoặc thậm chí (gây ra tình trạng) đóng băng nếu ý tưởng trở thành hiện thực, giá nhà đất ngay lập tức tăng lên 10%.”

Tháng trước, mạng xã hội xôn xao khi báo chí Việt Nam dẫn lời Thứ Trưởng Tài Chính Vũ Thị Mai nói: “Tăng thuế VAT không ảnh hưởng tới người nghèo.”

Báo điện tử VNExpress tường thuật lời bà Mai rằng Bộ Tài Chính đánh giá tác động lên người dân, nhất là người nghèo, thu nhập thấp khi thay đổi thuế suất VAT là “không nhiều.”

Nhà báo Hà Phan ở Sài Gòn nói nửa đùa nửa thật trên mạng xã hội: “Sau đề nghị đánh thuế lãi tiết kiệm, tôi đề nghị thêm một số loại thuế sau: Thuế đi nhà nghỉ để bảo vệ hạnh phúc gia đình và đạo đức xã hội; thuế làm việc riêng trong giờ hành chính để đảm bảo giờ làm việc của các cơ quan tổ chức; thuế thuốc để các bệnh viện đỡ quá tải, dân tình ý thức không được ốm đau; thuế ngủ quạt để tiết kiệm điện và giảm ô nhiễm môi trường”

“Thuế đi xe đạp để giảm kẹt xe; thuế mặc quần áo để tiết kiệm chi tiêu; thuế dùng điện thoại di động để hạn chế lướt Facebook, chém gió; thuế đi đường để đỡ tắc nghẽn; thuế thu từ người thu nhập thấp để họ cố gắng làm giàu; thuế cơm để giảm bớt ăn, tránh béo phì; trước mắt thu ngay thuế phát ngôn để giảm bớt phát ngôn bậy ạ!” ông viết. (T.K.)

Công dân chính trực có thể né tránh chính trị?

From facebook: Trần Bang
 

Công dân chính trực có thể né tránh chính trị?

Kinh tế đất nước không chịu ( tự do) phát triển là do chính trị.
Quốc gia bị kẻ thù truyền kiếp gặm dần từng phần chủ quyền đất rừng, biển đảo mà chỉ hèn nhát phản ứng yếu ớt lấy lệ là do chính trị.

Đạo lý xã hội suy đồi, dối trá, tham nhũng, độc ác, cơ hội lũng đoạn lên ngôi là do chính trị.
Đời sống người dân bất an trước các tệ nạn đầy rẫy rình rập là do chính trị.

Tự do nhân quyền của người dân bị xâm phạm trắng trợn là do chính trị.

Môi trường đất, nước, không khí…. bị ô nhiễm nặng nề, thực phẩm độc hại tràn lan là do chính trị.

Nhóm lợi ích vài ngàn người ngốn hết tài nguyên, nguồn lực, quyền lực của 95 triệu người dân VN là do chính trị.

Nền giáo dục cải cách liên miên chỉ ngốn tiền dân, người dân có khả năng vẫn phải cho con em đi tị nạn giáo dục, bằng cấp không được thế giới văn minh công nhận là do chính trị.
Công dân có năng lực tìm mọi cách chạy khỏi đất nước là do chính trị.

Người bệnh có tiền phải chạy ra nước ngoài chữa bệnh là do chính trị.
Chết do ung thư, tai nạn giao thông nhiều hàng đầu thế giới là do chính trị.

Cử nhân, kỹ sư… đua nhau đút lót để thành người nhà nước ( để chầu rìa nhặt miếng ăn béo bở rơi rụng và đợi cơ hội ra nhập nhóm lợi ích ( được quy hoạch, được thăng tiến nhờ hậu duệ, tiền tệ, quan hệ … ) tham tàn là do chính trị.

Đồng tiền bị mất giá sau 40 năm ở hàng chục vạn lần ( năm chữ số, 1₫ năm 1977 bằng khoảng 35.000₫ năm 2017, tính đổi tiền 1985 10₫ cũ= 1₫ mới, tiền mất giá sau 40 năm : 1₫ = 350.000₫ ) là do chính trị.
Con người mất lòng tin vào con người là do chính trị.

Ra chợ, vào siêu thị không còn tin vào hàng hoá thực phẩm… đành liều với câu ” không ăn thì chết ngay, ăn thì chờ ung thư, bệnh hoạn phát ra lúc nào thì biết lúc đó” là do chính trị.

Người tài năng, đức độ, chính trực nhiệt tâm phụng sự đất nước thì phải câm lặng nhẫn nhục đến hết đời hoặc thành ” thế lực thù địch”, hoặc phải đi khỏi đất nước là do chính trị.

“Con người là động vật chính trị”, nhưng công khai nói lên quan điểm chính trị, hoặc thực hiện quyền chính trị dân sự độc lập thì bị coi như kẻ thù của an ninh, bị hình sự hoá, bị tù đầy, bị trục xuất… 
Mất quyền tự do chính trị, con người chỉ như nô lệ, như công cụ, như những con cừu, bị chăn dắt bởi một nhóm người nắm quyền lực là do chính trị.

Nội dung, ý nghĩa của ngôn ngữ của cả một dân tộc bị đánh tráo, bị đảo lộn, bị lường gạt…, lịch sử bị thiến hoạn, bị bóp méo, bị xuyên tạc một chiều là do chính trị.

Quốc gia bị các nước văn minh, nhân bản không còn tin tưởng và tôn trọng là do chính trị ( vụ TXT bị bắt cóc ở Đức, vụ TVB kiện VN ở Toà ICC là ví dụ )

Ra đường là gặp BOT, con sâu gặm tiền (CSGT) là do chính trị.

Hàng ngàn vạn dân oan, tù oan, mất đất mất nhà là do chính trị.

Công lý là thằng hề là do chính trị.

Cái gì, làm gì, đụng đâu cũng phải ” chạy” là do chính trị.

Ăn cả mộ phần liệt sỹ, thương binh giả, nạn nhân chất độc da cam giả …. do chính trị.

Công thần, địa vị, kiêu ngạo cộng sản là do chính trị.

Quốc gia thành con bài, thành con mồi, thành công cụ, thành khu tự trị tự nguyện cho các thế lực bành trướng độc ác nham hiểm Bắc Kinh; biến 95 triệu dân thành nô lệ, làm con mồi cho học thuyết ảo tưởng, dối trá, bạo lực và phi nhân bản cũng là do chính trị.

Tự do tư tưởng, tự do báo chí, tự do tín ngưỡng, tự do xuất bản, tự do học thuật không có ( tất cả đều do nhóm quyền lực ( nhân danh nhà nước ) quản lý, khống chế ) cũng do chính trị.

Phát minh, sáng chế, năng suất lao động, giáo dục thì đứng cuối bảng; những tham nhũng, gian dối, lừa đảo, ăn cắp, bạo lực, rượu chè, cờ bạc, làm điếm, ung thư, ô nhiễm, tai nạn giao thông thì đứng nhóm đầu bảng trên thế giới cũng do chính trị.
….

Định nghĩa ” Quốc gia là một cộng đồng chính trị, là tập hợp tất cả ( 95 triệu ) công dân tự do, bình đẳng trước pháp luật (mà trên hết là Hiến pháp tam quyền phân lập… để người dân có thể kiểm soát, khống chế những kẻ được dân giao quyền có thời hạn…, do toàn dân phúc quyết) ” không còn đúng nữa cũng là do chính trị.
….

Những công dân chân chính còn né tránh, không dám động đến chữ ” chính trị” đến khi nào?
Hay dân tộc này phải chịu qua ngàn năm Bắc (TQ Cộng sản) thuộc lần hai mới tỉnh ngộ?